Ma đạo kết luận: Có thể tiêu diệt một Ma tu Phi Thăng Kỳ cấp ba thì ít nhất hẳn phải có một, hai tu sĩ Phi Thăng Kỳ bậc trung ra tay, nếu không trong phạm vi Ma Vực cùng lắm là đánh bại Ma tu kia mà không có khả năng giết chết. Vì thế, tất cả Ma tu bậc cao đóng tại căn cứ Ma đạo tạo thành ba đội bắt đầu triển khai lùng bắt quy mô lớn trong phạm vi Ma Vực.
Ma tu Phi Thăng Kỳ ở trong phạm vi Ma Vực, chỉ cần không phải gần Ma tuyền thì ít nhất có thể ở lại thời gian một hai năm, cho nên tìm tòi trong phạm vi Ma Vực CŨNG không thành vấn đề. Mỗi đội Ma tu đều do bốn cao thủ Phi Thăng Kỳ tạo thành, trong đó còn có người đạt tới cảnh giới bậc trung, cho dù gặp phải ba, năm tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo cũng sẽ không chịu thiệt.
Tuy nhiên nguyên nhân chính vì Ma đạo thành đàn kết đội sưu tầm, mục tiêu tự nhiên CŨNG lớn. Khi Long Tiêu Diêu từ dưới đất trồi lên tra xét đúng lúc một đội Ma tu bay qua trên không trung, hắn lập tức cảm nhận được mấy đạo khí tức cường đại. May mà hắn cẩn thận tra xét, chỉ phóng thần thức ở sát mặt đất để tra xét, CŨNG không bị Ma tu phát hiện.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám ló đầu ra nữa, lập tức lại độn xuống lòng đất. Hắn đoán được đây là do Ma tu kia chết khiến cho Ma tu lùng bắt, cộng thêm hắn phát hủy ma thạch ở sáu Ma tuyền đã bị phát hiện tự nhiên Ma đạo cũng phải tuần tra lùng bắt. Hắn biết trong khoảng thời gian ngắn sẽ không còn có cơ hội phá hỏng ma thạch còn lại, vì thế quyết định trước tiên về Vân Đô Thành.
Long Tiêu Diêu vẫn dùng Địa Độn Thuật tiềm hành hướng phía bắc Ma Vực. Phía nam là chiến trường Chính - Ma, hắn đã từng gặp phải Ma tu biết địa độn, biết nếu lại bị phát hiện nhất định sẽ dữ nhiều lành ít cho nên đi đường VÒNG là hơn.
Sau khi Long Tiêu Diêu dùng địa độn tới băng hà, lại dùng thủy độn tiềm hành trong băng hà hơn ngàn dặm về hướng đông bắc mới trồi lên mặt nước, biến thành hình tượng trung niên Kim Đan Kỳ, từ phía đông đi vòng mấy ngàn dặm bay hướng Vân Đô Thành.
Ma đạo cũng lo lắng Long Tiêu Diêu ở trong Ma Vực chạy trốn, phái ra vài đội Ma tu bậc cao tuần tra vài ngàn dặm chung quanh Ma Vực. Tuy nhiên Ma tu Phi Thăng Kỳ ở căn cứ đều tìm tòi trong Ma Vực, vì sợ gặp phải tu sĩ Phi Thăng Kỳ từ Ma Vực đi ra, mỗi đội điều tra bên ngoài đều do tám Ma tu Nguyên Anh tạo thành, trong đó còn có ít nhất hai gã tu vi Nguyên Anh bậc cao.
Trên đường Long Tiêu Diêu bay trở về Vân Đô Thành vừa khẽ động phải một đội Ma tu tuần tra trong số đó. Hắn vẫn luôn dùng thần thức tra xét hoàn cảnh chung quanh, tự nhiên phát hiện đội Ma tu kia.
Trong đội Ma tu đó có một gã tu vi Nguyên Anh đỉnh, thần thức không kém Long Tiêu Diêu, cũng phát hiện tung tích của hắn. Tuy rằng lúc này hắn sử dụng thần thông Huyễn hóa thay đổi hình tượng và tu vi nhưng đội Ma tu này đối với người tu tiên trải qua đều thà giết lầm còn hơn bỏ sót, nhìn thấy tu sĩ chính đạo đều cướp giết. Ma tu kia lập tức dẫn theo đội tuần tra đón đầu chặn lại.
Long Tiêu Diêu phát hiện Ma tu đón đầu mà tới lập tức chuyển hướng bay về phía đông. Năng lực thực chiến của Ma tu vốn mạnh hơn tu sĩ cùng cấp bình thường, nếu đối phương chỉ có hai ba người có lẽ hắn còn có thể mạo hiểm đánh một trận. Hiện giờ gặp phải đội ngũ do tám Ma tu Nguyên Anh tạo thành, hắn không có một chút phần thắng nào, tự nhiên chỉ có kế “tẩu vi thượng sách”.
Nhưng tốc độ phi hành của Ma tu so với tu sĩ bình thường thì nhanh hơn không chỉ một bậc. Tuy rằng Long Tiêu Diêu có pháp khí phụ trợ đề cao tốc độ phi hành nhưng trong đội tuần tra có ba gã Ma tu Nguyên Anh bậc cao có tốc độ phi hành nhanh hơn hắn, dần dần rút ngắn khoảng cách. Lúc này Ma tu đã phát giác tu vi hắn CŨNG không phải Kim Đan Kỳ tự nhiên càng không chịu bỏ qua, toàn lực đuổi theo sát ở phía sau.
Long Tiêu Diêu thấy Ma tu càng ngày càng gần, biết bằng tốc độ phi hành không thể ném rơi được đội Ma tu kia, vừa tiếp tục phi hành tốc độ cao nhất vừa trên trời cao quan sát hoàn cảnh phía dưới. Hắn lại bay hướng đông nam ngàn dặm, Ma tu đuổi theo phía sau đã cách hắn chỉ khoảng vài dặm, hắn từ trên cao nhanh chóng hạ xuống, trốn vào lòng đất.
Long Tiêu Diêu từ không trung phát hiện ở xa có một con sông lớn, cho nên sau khi chui vào lòng đất lập tức chạy về hướng đó. Nếu có thể sử dụng các loại độn thuật mà bản thân tinh thông để thoát khỏi sự truy tung của Ma tu thì hắn không muốn mạo hiểm giao thủ cùng với bọn họ. Giết chết vài Ma tu Nguyên Anh Kỳ đối với đại chiến Chính - Ma có ý nghĩa không lớn, căn bản không đáng giá để mạo hiểm.
Ba gã Ma tu Nguyên Anh bậc cao dẫn đầu đuổi tới, phát hiện Long Tiêu Diêu trốn vào lòng đất. Ba người tu luyện đều không phải công pháp loại Địa Ma, không biết địa độn, chỉ có thể lấy Ma khí ra công kích loạn xạ tới mặt đất nơi hắn trốn xuống. Nhưng hắn đã sớm độn xa, Ma tu càng nhiều là xả giận bởi không cam lòng mà không có ý nghĩa thực tế gì.
Long Tiêu Diêu ở trong lòng đất tiềm hành về hướng đông hơn ba mươi dặm thì tới bên bờ sông. Hắn lập tức lẻn vào đáy sông, dùng thần thông Ngư Hành Bách Biến dựa vào thủy độn đi về hướng nam.
Đội Ma tu kia đương nhiên sẽ không phát hiện hành tung của Long Tiêu Diêu, phái ra hai đội Ma tu biết địa độn truy tung tìm tòi dọc theo khí tức hắn để lại, cuối cùng chỉ phát hiện khí tức của hắn đến bờ sông thì biến mất. Nhưng đây đã là chuyện của một canh giờ sau, Long Tiêu Diêu đã sớm theo nước sông bỏ chạy mấy trăm dặm.
Đội Ma tu kia sau khi bàn bạc cũng đoán ra Long Tiêu Diêu dựa vào thủy độn chạy trốn, nhưng bởi vì nước sông chảy không ngừng, người tu tiên thủy độn sẽ không để lại khí tức, tự nhiên cũng không thể truy tung. Đội Ma tu cuối cùng quyết định chia làm hai đội dọc theo dòng sông phân biệt tìm tòi thượng, hạ du. Mà Long Tiêu Diêu đã sớm ra khỏi mặt sông, bay về phía Vân Đô Thành.
Ma tu vẫn dọc theo dòng sông tìm tòi hơn ngàn dặm, cuối cùng cũng không tìm thấy Long Tiêu Diêu. Đám Ma tu xuôi dòng tìm tòi dần rời xa phạm vi thế lực Ma đạo, không dám tiếp tục xâm nhập đành phải trở về hội họp cùng những Ma tu khác, tiếp tục tuần tra trong khu vực bọn họ phụ trách.
Sau khi bỏ lại đám Ma tu, không bao lâu Long Tiêu Diêu liền tiến vào phạm vi thế lực của Chính Đạo Liên Minh, thuận lợi trở về Vân Đô Thành. Hắn trực tiếp đến tổng bộ liên minh báo cáo thành quả hành động lần này, đương nhiên hắn cũng không nói chuyện của tên Ma tu Phi Thăng Kỳ cấp ba kia, chỉ nói Ma đạo đã phát hiện ma thạch bị hủy, phái người tìm tòi ở Ma Vực, hắn đành phải trước tiên về Vân Đô Thành.
Tu sĩ tọa trấn ở liên minh Thái thượng trưởng lão hội nghe nói đã phá hủy sáu Ma tuyền, chẳng những không có vì Long Tiêu Diêu không thể phá hủy toàn bộ Ma tuyền mà trách cứ hắn chút nào, ngược lại vui mừng quá đỗi lập tức truyền âm thông báo cho Thái thượng trưởng lão khác ở tiền tuyến, cũng khách khí mời hắn về chờ đợi liên minh ban thưởng.
Long Tiêu Diêu trở lại đan điếm. Bởi vì trước đó hắn không nói chân tướng cho Bạch Như Ngọc cho nên tuy lần này hắn ra ngoài gần một năm nhưng Bạch Như Ngọc cũng không sốt ruột, vẫn an tâm tu luyện. Tuy nhiên hai người xa nhau một đoạn thời gian cũng nhớ nhung lẫn nhau, gặp mặt tự nhiên không tránh khỏi một phen tâm tình.
Sau đó Long Tiêu Diêu liền chuyên tâm nghiên cứu luyện chế con rối ma hóa. Trong bí tịch hắn chiếm được, có liên quan đến thu phục con rối ma hóa hết sức đơn giản: Bởi vì con rối đã mất thần hồn, chỉ cần đem thần thức của mình chia ra một tia Phân thần chiếm cứ đại não thức hải của con rối, có thể dựa theo nhu cầu của mình tự nhiên khống chế con rối.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Nhưng toàn thân con rối ma hóa tràn ngập ma khí, đại não thức hải đương nhiên cũng không có may mắn có thể thoát khỏi. Nếu là Ma tu dùng Phân thần khống chế con rối, bởi vì có năng lực chịu đựng nhất định đối với ma khí tự nhiên có thể trực tiếp dùng Phân thần xâm nhập đại não của con rối. Đổi là Long Tiêu Diêu, bởi vì hắn có được Nam Minh Ly Hỏa cùng Thái Dương Thần Hỏa có thể chống đỡ ma khí, tự nhiên cũng có thể trực tiếp khống chế con rối ma hóa.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu tính toán để cho Bạch Như Ngọc thu phục con rối ma hóa này. Hắn tinh thông các loại độn thuật, có thể dùng đủ loại thần thông, giữ mạng tự nhiên không thành vấn đề. Nhưng Bạch Như Ngọc tu vi khá thấp lại chỉ tu luyện công pháp duy nhất thuộc tính Băng, năng lực tự bảo vệ có hạn, hắn tự nhiên muốn nâng cao năng lực tự bảo vệ của Bạch Như Ngọc.
Bạch Như Ngọc đương nhiên không thể chống đỡ sự ăn mòn của ma khí. Nếu để nàng thu phục con rối ma hóa, cần phải luyện hóa khu trừ ma khí trong não bộ thức hải của con rối ma hóa, nếu không Phân thần của nàng sau khi chiếm cứ thức hải sẽ bị ma khí ăn mòn ma hóa.
Tuy nhiên luyện hóa con rối cũng không phải chuyện có thể làm trong phút chốc. Con rối ma hóa hấp thu đại lượng ma khí trong Ma tuyền, phải đợi cho toàn bộ ma khí dung hợp thành một thể với thân thể con rối, sau khi trong cơ thể không có ma khí lưu động mới có thể bắt tay vào khu trừ thành phần ma khí trong não bộ, nếu không thức hải sau khi luyện hóa vẫn sẽ bị ma khí xâm nhập như cũ.
Trong lúc Long Tiêu Diêu nghiên cứu phương pháp thu phục, khống chế con rối ma hóa, phần thưởng của liên minh cũng được ban bố. Tuy rằng hắn chỉ phá hủy sáu Ma tuyền, CŨNG chưa hoàn toàn phá hủy nguồn bổ sung của ma khí nhưng tổng lượng ma khí phóng thích cũng giảm bớt hai phần ba, ma khí của Ma Vực tất nhiên dần dần giảm bớt, phạm vi Ma Vực cũng sẽ dần dần co rút lại, càng không cần lo lắng Ma đạo ý đồ dẫn ma khí bao trùm Tây Thổ đại lục.
Ma khí là căn bản của Ma đạo. Hành động của Long Tiêu Diêu tương đương với dao động cơ sở của Ma đạo, Ma đạo tất nhiên sẽ ngày càng suy yếu, cho nên liên minh mừng rỡ quyết định trọng thưởng hắn. Đương nhiên càng trọng yếu hơn là xác nhận hắn có thể phá hủy ma thạch mới có thể dùng phần thưởng lớn để lôi kéo, trấn an, tương lai có cơ hội còn cần hắn ra tay hoàn toàn phá hủy Ma tuyền còn lại.
Phần thưởng linh thạch của liên minh tự nhiên là cực kỳ nhiều, nhưng khiến Long Tiêu Diêu động tâm nhất chính là liên minh trưởng lão hội quyết định cho hắn tiến vào kho bảo vật của liên minh, tự chọn lựa ba loại vật phẩm làm phần thưởng.
Kho bảo vật của liên minh nghe nói đều là bảo vật trấn phái của các môn phái trong Chính Đạo Liên Minh Tây Thổ đại lục. Năm đó ước định mỗi môn phái chỉ có thể giữ lại ba loại vật phẩm bao gồm các loại bí tịch ở trong đó, những bảo vật khác phải nộp lên liên minh thống nhất điều phối sử dụng, mức độ quý hiếm của vật phẩm trong kho bảo vật liên minh cũng có thể tưởng tượng là biết.
Long Tiêu Diêu được dẫn đến hầm ngầm dưới đại điện liên minh. Tầng ngầm có Pháp trận bảo hộ, ba gã Thái thượng trưởng lão của liên minh phân biệt lấy ra một cái lệnh bài, đều đánh ra một đạo pháp quyết, ở nơi kết giới Pháp trận xuất hiện một cánh cửa. Một gã Thái thượng trưởng lão đưa hắn một khối ngọc bài, trên ngọc bài có ba điểm sáng, tiếp đó để một mình hắn tiến vào cánh cửa.
Sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào kết giới, trước mắt xuất hiện một tòa đại sảnh, trong đại sảnh vô số vật phẩm trôi nổi nhưng bên ngoài mỗi vật phẩm đều bao phủ bởi một kết giới. Vật phẩm dựa theo bí tịch, đan dược, pháp khí, tài liệu phân bố ở bốn phía đại sảnh.
Long Tiêu Diêu cảm thấy hứng thú nhất chính là bí tịch. Công pháp đối với hắn đương nhiên đã không tác dụng bởi vì hắn hiện tại đã là đại sư luyện đan trọng yếu nhất của liên minh, hắn có thể tự do duyệt đọc Đan Kinh mà liên minh nắm giữ, bí tịch loại luyện khí cũng không có bản nào vượt qua luyện khí tâm đắc của Thượng Quan gia tộc, bí tịch loại Pháp trận cũng không làm hắn động tâm, chỉ có một cái ngọc giản vẻ cổ khiến cho hắn hứng thú.
Nguyên nhân khiến Long Tiêu Diêu chú ý là vẻ ngoài ngọc giản khác với bề ngoài của ngọc giản sử dụng phổ biến tại Tu Tiên giới hiện nay, liếc mắt có thể biết là không phải vật tầm thường. Trên nhãn ngoài kết giới ngọc giản có viết: Thượng cổ Phù Lục Bí Tịch.
Bởi vì có kết giới bảo hộ, Long Tiêu Diêu cũng không thể xem xét nội dung bên trong. Nhưng Pháp phù đã trở thành vật phẩm phụ trợ không thể thiếu trong chiến đấu của hắn, mắt thấy có thể có được phù lục thượng cổ, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội. Hắn dùng ngọc bài áp lên kết giới, ngọc bài bắn ra một luồng sáng hướng kết giới, kết giới lập tức biến mất, điểm sáng trên ngọc bài cũng giảm bớt một cái.
Long Tiêu Diêu cầm ngọc giản xem lướt qua, không khỏi mừng lo đan xen. Nội dung trong ngọc giản là một loại phù lục có phù văn thời thượng cổ. Loại phù lục có phù văn này hiện giờ đã thất truyền, chủ yếu là vì loại phù lục này uy lực tuy cực mạnh nhưng loại phù lục này không phải vẽ mà là luyện chế mà thành, đồng thời cần dùng một loại ngọc phiến đỉnh cấp và linh thạch cực phẩm làm nguyên liệu.
Nguyên nhân thất truyền của loại phù lục này chính bởi vì linh khí trong giới này giảm mạnh sau đại chiến Chính - Ma thượng cổ, linh thạch cực phẩm gần như tuyệt tích, tự nhiên cũng không thể luyện chế phù lục. Nhưng mà, nếu có thể luyện chế ra loại phù lục này, uy lực của nó chỉ sợ có một không hai trong giới này.
Long Tiêu Diêu không còn hứng thú với bí tịch khác, bắt đầu xem xét vật phẩm. Đan dược mặc dù đều là loại quý hiếm nhưng đều là Luyện Đan Sư hiện tại luyện chế, đối với hắn mà nói không tính là quý báu. Bởi vì các đại môn phái đều không có khả năng quá ba kiện Tiên bảo, tự nhiên không có môn phái chịu nộp lên, chỉ có Cổ bảo các loại cấp bậc phẩm chất nhưng cổ bảo bình thường đối với hắn mà nói cũng đều lộ vẻ “gân gà”.
Cuối cùng Long Tiêu Diêu cảm thấy hứng thú có bốn vật phẩm. Một thứ là một tảng đá màu lam lớn bằng quả dưa hấu. Một thứ là pháp khí dạng bảo tháp. Một thứ là hạt giống màu vàng lớn bằng quả trứng gà. Cuối cùng là một quả trứng thú màu trắng.
Bởi vì vật phẩm trong đại sảnh đều có kết giới bảo vệ, không thể xem xét kỹ càng CŨNG không biết công hiệu cụ thể. Hơn nữa khí tức vật phẩm cũng bị ngăn cách, khiến người ta không thể nhận rõ phẩm chất vật phẩm.
Nguyên nhân Long Tiêu Diêu cảm thấy hứng thú là bốn vật phẩm này cách kết giới bảo hộ, thần thông Giám Bảo của hắn cũng có thể cảm giác được rõ ràng khí tức của bảo vật, trong đó đặc biệt là khí tức hạt giống và quả trứng mãnh liệt nhất.
Vốn bất kỳ môn phái nào cũng sẽ không nộp lên bảo vật quý hiếm nhất, tuy nhiên có một số thuộc loại bất đắc dĩ. Quả trứng kia vốn là một tu sĩ Phi Thăng Kỳ mấy trăm năm trước thám hiểm mà có được nhưng vẫn không nở. Sau lại tu sĩ đó ngã xuống, quả trứng cũng thành vật vô chủ, những người khác biết quả trứng kỳ dị này khó thể nở, cũng vẫn đặt ở đó không người hỏi thăm.
Hạt giống kia lại càng kỳ dị. Lúc trước nghe nói là phát hiện trong bụng thi hài một yêu thú cổ quái nhưng không người nhận biết, tự nhiên cũng không biết công hiệu. Chỉ là cảm giác khí tức sinh mệnh dồi dào ẩn chứa trong đó cho nên vẫn bảo tồn thích đáng đến nay.
Long Tiêu Diêu biết tảng đá màu lam kia nhất định là loại tài liệu đỉnh cấp nào đó, thậm chí có thể là một loại tài liệu tuyệt thế. Mà pháp khí dạng bảo tháp lại càng không nhận ra công hiệu, chắc hẳn phải là một loại cổ bảo cực phẩm có công hiệu đặc thù. Tương đối mà nói, khí tức của hạt giống và quả trứng càng thêm mãnh liệt. Hắn cân nhắc hồi lâu, dùng ngọc bài mở kết giới lấy ra hạt giống và quả trứng.
Vật phẩm có khí tức bảo vật càng mãnh liệt khẳng định càng quý trọng. Nhưng tương đối mà nói hạt giống khá đặc thù, cho dù có thể nảy mầm có khả năng vạn năm mới có thể trưởng thành.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Nếu Long Tiêu Diêu đã chọn đồ xong cũng không xem xét kỹ càng liền rời khỏi kho bảo vật. Hắn lựa chọn hạt giống đương nhiên hơi mạo hiểm nhưng hắn có không gian Vạn Thú Lệnh có thể gieo trồng. Thọ nguyên của người tu tiên Phi Thăng Kỳ có thể đạt tới hơn vạn năm nên quyết định mạo hiểm đánh bạc một lần. Đương nhiên trọng yếu nhất chính là trong cảm ứng giám bảo của hắn, khí tức bảo vật của hạt giống này là mãnh liệt nhất.
Trở lại đan điếm, Long Tiêu Diêu lấy hạt giống ra gieo trồng vào trong Vạn Thú Lệnh. Hiện giờ Vạn Thú Lệnh đã mở rộng đến phạm vi mấy trăm dặm, hơn nữa linh khí càng ngày càng dư thừa. Tuy rằng hắn không biết hạt giống này là thực vật gì, nhưng hắn có được Mộc linh căn siêu cường, có thể cảm ứng ra đây là hạt giống của một loại thực vật sinh trưởng trên đại lục, cho nên hắn gieo trồng hạt giống ở trên đỉnh một ngọn núi nhỏ linh khí đậm đặc nhất.
Trong quả trứng màu trắng có thể cảm ứng được sinh mệnh lực mỏng manh, năng lực giám bảo của Long Tiêu Diêu có thể cảm ứng được khí tức bảo vật trong quả trứng, yêu thú trong trứng nhất định không tầm thường. Hắn để Bạch Như Ngọc lấy máu nhận chủ nuôi dưỡng quả trứng thú này.
Trứng thú nở cần phải hấp thu linh khí tương ứng, Long Tiêu Diêu cảm ứng được trong trứng là một con yêu thú thuộc tính Phong, hắn dùng tài liệu thuộc tính Phong cao cấp cùng linh thạch cao cấp bố trí một cái Dẫn Linh Trận. Thủy sinh Mộc, linh căn biến dị thừa kế Ngũ hành sinh khắc, thuộc tính Băng có thể tăng cường thuộc tính Phong, hắn lại thêm vào một khối Vạn Niên Huyền Băng nhỏ.
Linh khí thuộc tính Phong ẩn chứa trong linh khí tự nhiên vốn hữu hạn, quả trứng này sỡ dĩ vẫn không nở chính là vì mấy trăm năm nay nó đều không thể hấp thu đầy đủ linh khí thuộc tính Phong.
Người tu tiên bình thường căn bản không thể cảm ứng được thuộc tính trong quả trứng, bình thường đều là hội tụ tất cả linh khí ấp trứng. Long Tiêu Diêu bởi hấp thu đại lượng thú hồn, tinh huyết, lực tương tác đối với yêu thú dần tăng lên cho nên có thể cảm ứng ra thuộc tính của quả trứng.
Đại lượng linh khí thuộc tính Phong và một số linh khí thuộc tính Băng hội tụ chung quanh quả trứng, quả trứng lập tức xuất hiện biến hóa, linh khí điên cuồng tràn vào trong quả trứng. Sinh mệnh lực trong quả trứng dần dần tăng lên, rõ ràng là đang trưởng thành rất nhanh sau khi hấp thu linh khí thuộc tính Phong.
Long Tiêu Diêu chỉ đọc qua Thượng cổ Phù Lục Bí Tịch một lần, bởi vì tài liệu thiếu thốn tạm thời cũng không cách nào luyện chế được. Sau đó hắn lại chìm vào cuộc sống tu luyện, luyện đan.
Trăm ngày sau, ma khí trong cơ thể con rối ma hóa cùng thân thể con rối hoàn toàn ngưng kết một thể, cấp bậc con rối lại càng do vậy mà tăng lên tới Phi Thăng Kỳ cấp bốn. Vốn con rối vì nguyên thần ma hóa không thể tiếp tục tăng tu vi nhưng trong cơ thể con rối này bởi vì tràn ngập đại lượng ma khí tinh thuần, sau khi dung hợp với thân thể lại khiến cho con rối được tăng lên ngoài ý muốn.
Con rối ma hóa là tu sĩ ma hóa hình thành, vốn không cần trải qua luyện chế thêm. Hiện giờ Long Tiêu Diêu cũng chỉ là luyện hóa những hạt ma khí trong đại não thức hải của con rối. Quá trình này giống như hắn giúp hai Thái thượng trưởng lão của Lôi Âm Tự khu trừ ma khí, chính là khống chế từng tia từng đợt Nam Minh Ly Hỏa tiến vào não bộ con rối, luyện hóa những hạt ma khí dung hợp trong đó.
Tuy nhiên đại não cơ thể người vốn là yếu ớt và phức tạp so với các cơ quan khác, con rối lại không có năng lực tự trị liệu khôi phục cho nên trong quá trình luyện hóa Long Tiêu Diêu phải thật cẩn thận, tránh tổn thương bản thể đại não. Nếu không, cho dù dùng Phân thần chiếm cứ đại não con rối, cũng không thể khống chế con rối ma hóa này.
May mà Long Tiêu Diêu từng có kinh nghiệm khu trừ ma khí, lần này tuy rằng tương đối phức tạp phiền toái một chút nhưng dưới sự cố gắng của hắn, hắn liền hoàn thành luyện chế con rối trong thời gian hơn mười ngày.
Con rối ma hóa này duy nhất không đủ chính là vì để Phân thần của Bạch Như Ngọc có thể tiến vào đại não con rối, ở gáy con rối có một bộ vị bằng ngón út cũng bị Long Tiêu Diêu luyện hóa ma khí.
Lực phòng ngự của con rối ma hóa chính là ở thân thể bị ma hóa, mất ma khí lực phòng ngự tự nhiên sẽ giảm xuống. Tuy nhiên bộ vị luyện hóa rất nhỏ, tu sĩ không hiểu về con rối ma hóa căn bản không thể phát hiện.
Sau khi luyện chế con rối ma hóa thành công còn xảy ra một nốt nhạc đệm nho nhỏ. Bạch Như Ngọc tuy là người tu tiên nhưng dù sao cũng là nữ nhân, rất chán ghét đối với con rối ma hóa. Cuối cùng Long Tiêu Diêu khuyên bảo nhiều lần, thậm chí nghiêm khắc ra lệnh. Bạch Như Ngọc mới cố gắng mà thu phục con rối.
Khống chế con rối ma hóa còn phức tạp hơn pháp khí rất nhiều. Bạch Như Ngọc tuy trải qua Vạn Niên Huyền Băng rèn luyện, lại dùng Băng Ngưng Đan, thần thức coi như tương đối cường đại nhưng khống chế con rối lại vẫn có chút miễn cưỡng. Trải qua luyện tập nhiều lần, cuối cùng cũng chỉ có thể khiến con rối hoàn thành một số động tác đơn giản, thực lực đương nhiên không thể đánh đồng với Ma tu nguyên bản kia.
Những ngày sau đó, đại chiến Chính - Ma có vẻ bình yên một chút, tuy rằng còn thi thoảng phát sinh chiến đấu nhưng đều giới hạn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở xuống tham chiến.
Đây chủ yếu là vì Ma tu Phi Thăng Kỳ phát hiện Ma tuyền bị phá hỏng, một mặt là lo lắng ba Ma tuyền còn thừa lại bị phá hủy, bộ phận Ma tu bậc cao tuần tra thủ hộ trong Ma Vực; về mặt khác, Ma tu bậc cao đang nghiên cứu đối sách, nghĩ biện pháp dùng Ma trận hoặc tế đàn thay thế ma thạch dẫn đường cho ma khí trong Ma tuyền.
Long Tiêu Diêu thì khôi phục cuộc sống bình lặng, yên tâm tu luyện trong đan điếm. Thời gian năm năm nháy mắt trôi qua, trong thời gian đó Phệ Linh Trùng thăng lên cấp bảy, Kim Xà cùng Tiểu Hồ cũng đều đạt tới cấp sáu đỉnh. Trải qua năm năm ấp trứng, quả trứng màu trắng rốt cục hấp thu đủ linh khí, nở ra một con Tiểu Hổ màu trắng không đến một xích.
Con Tiểu Hổ màu trắng này hết sức đáng yêu giống như mèo nhà, Bạch Như Ngọc tự nhiên rất thích. Tuy nhiên Tiểu Hổ chỉ có một phần huyết mạch của Thần thú Bạch Hổ cũng không phải Thần thú Bạch Hổ thuần khiết.
Thực lực cùng thần thông của yêu thú đều do huyết thống quyết định. Con Tiểu Hổ này dù không phải là Bạch Hổ thuần khiết nhưng cũng có một nửa huyết mạch của Bạch Hổ, cũng chính bởi vì vậy mà ấp trứng mới khó khăn như thế.
Long Tiêu Diêu tuy thu thập đại lượng thịt và yêu đan trong thí luyện trước đây nhưng trải qua tiêu hao thời gian dài như vậy hiện giờ thịt đã khô kiệt, chỉ còn lại một ít yêu đan bậc cao.
Vì thực vật của linh sủng, Long Tiêu Diêu ra ngoài một chuyến, đến rừng rậm trên Tây Thổ đại lục yêu thú chiếm cứ để săn bắt yêu thú, thuận tiện để Tiểu Hồ và Kim Xà tiến hành rèn luyện thực chiến đồng thời sưu tầm nhổ trồng đại lượng dược thảo quý hiếm.
Hiện giờ Tu Tiên giới Tây Thổ đại lục đều đang chú ý trận chiến Chính - Ma, tuy rằng những tài nguyên này đều do đại phái tu tiên nắm giữ nhưng hiện tại bọn họ đã không còn thừa hơi sức đâu tuần tra canh gác tài nguyên này. Huống chi Long Tiêu Diêu có lệnh bài của Thái thượng trưởng lão liên minh, trong phạm vi khống chế của Tu Tiên giới chính đạo Tây Thổ đại lục không gặp trở ngại gì.
Long Tiêu Diêu ra ngoài gần một năm, săn giết đại lượng yêu thú, cũng chiếm được không ít dược thảo. Tiểu Hổ mới chỉ cấp một, cao nhất cũng chỉ có thể ăn thịt yêu thú cấp một, hai khiến cho hắn còn phải chuyên môn đi dạo một vòng khu vực yêu thú bậc thấp.
Trong thời gian mấy năm, ma khí trong Ma Vực loãng dần, Ma tu không dám tiếp tục dẫn đường ma khí rót vào chiếm cứ thành thị. Ma đạo cuối cùng nghiên cứu ra một loại Tế đàn dẫn ma, có thể dẫn đường ma khí từ trong Ma tuyền, nhưng lượng chảy ra lại xa xa không bằng trước kia.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
ps: Vì TG đánh sai số chương nên chương bị nhảy nhé.
Ma đạo không thể giải quyết hoàn toàn vấn đề ma khí ở Ma Vực không đủ, tự nhiên không đủ sức tiếp tục xâm chiếm càng nhiều thành thị. Thậm chí thành thị đã chiếm lĩnh cũng vì không có ma khí đầy đủ dẫn vào, Ma tu không thể ở lại lâu dài cuối cùng đành bị bắt phải vứt bỏ.
Chính Đạo Liên Minh thì ép sát từng bước, trong thời gian mấy năm đã thu phục đại bộ phận thành thị bị vứt bỏ. Giữa Chính - Ma còn tiến hành một lần quyết chiến quy mô lớn của tu sĩ bậc cao. Kết quả Ma đạo hoài nghi Chính Đạo Liên Minh tính toán lại nhân cơ hội lẻn vào Ma Vực để phá hoại, cho nên để lại Ma Vực vài tên Ma tu Phi Thăng Kỳ trông coi. Cuối cùng Chính Đạo Liên Minh giành được ưu thế áp đảo, Ma đạo tổn thương thảm trọng.
Long Tiêu Diêu CŨNG không tiếp tục tham dự bất kỳ hành động gì của liên minh, chỉ đúng thời hạn luyện chế cho liên minh một số đan dược bậc cao, đương nhiên trong đó chủ yếu là Táo Cuồng Đan.
Ma tai của Tây Thổ đại lục đến đây cơ bản chấm dứt. Long Tiêu Diêu thấy Ma đạo suy thoái, bắt đầu suy tính chuyện báo thù cho Thượng Quan gia tộc. Hiện giờ tuy đại chiến Chính - Ma còn chưa kết thúc nhưng giết chết Phùng Hướng Huy đã không còn ảnh hưởng đến chiến sự của liên minh. Ma khí loãng dần, Ma đạo suy sụp cũng không thể tránh khỏi.
Theo địa vị của Long Tiêu Diêu trong liên minh tăng cao, loại tiểu nhân như Phùng Hướng Huy tự nhiên muốn chủ động thân cận với hắn. Hiện giờ quan hệ mặt ngoài của hai người hết sức thân thiết.
Phùng Hướng Huy vẫn luôn sợ chết, cộng thêm kỹ xảo luyện khí của hắn xếp thứ nhất Tây Thổ đại lục, từ đại chiến Chính - Ma tới này vẫn luôn trốn tại Vân Đô Thành một tấc không rời. Vân Đô Thành đã là tổng bộ Chính Đạo Liên Minh, luôn có tu sĩ Phi Thăng Kỳ tọa trấn, tuy rằng bảo đảm an toàn của Vân Đô Thành nhưng lại trở ngại Long Tiêu Diêu báo thù.
Nếu Long Tiêu Diêu muốn báo thù, chỉ có thể động thủ ở ngoài Vân Đô Thành. Vì thiết kế dụ dỗ Phùng Hướng Huy rời Vân Đô Thành, khi hắn ra ngoài săn thú trở về liền nói với Phùng Hướng Huy phát hiện một động phủ tu sĩ thượng cổ, hắn vì thiếu pháp khí công kích mạnh mẽ mà không thể phá được Pháp trận phòng ngự của động phủ.
Ở Tây Thổ đại lục đồng dạng có động phủ cổ tu lưu truyền tới nay, nếu người nào phát hiện động phủ cổ tu tất nhiên sẽ có thu hoạch không nhỏ. Mà theo như lời Long Tiêu Diêu, hắn CŨNG không thể phá được Pháp trận phòng ngự vậy ít nhất CŨNG là động phủ của tu sĩ Nguyên Anh bậc cao. Chỉ cần là người tu tiên sẽ rất khó mà không động lòng.
Sau khi Phùng Hướng Huy nghe được tin tức này, đã tìm đến Long Tiêu Diêu hai lần, còn cố ý luyện chế một cây Chiến Phủ cổ bảo trung phẩm thuộc tính Hỏa, lực công kích mạnh mẽ, muốn dùng nó để phá vỡ Pháp trận phòng ngự của động phủ. Long Tiêu Diêu thấy Phùng Hướng Huy đã mắc câu liền ước hẹn ba tháng sau cùng đi tầm bảo.
Sở dĩ Long Tiêu Diêu phải lưu lại một ít thời gian, thứ nhất là phải làm một số chuẩn bị để tránh bị Phùng Hướng Huy chạy trốn, càng trọng yếu hơn là muốn an bài Bạch Như Ngọc. Tuy rằng giải quyết Phùng Hướng Huy ở bên ngoài Vân Đô Thành nhưng nhất định khiến cho liên minh điều tra. Phùng Hướng Huy tuy đi một mình nhưng người nhà nhất định sẽ biết, cuối cùng khẳng định liên minh có thể tra ra chân tướng.
Tuy rằng hiện tại Long Tiêu Diêu đã là nhân vật trọng yếu trong liên minh nhưng Phùng Hướng Huy vì tìm kiếm chỗ dựa đã sớm đầu phục Vân Đô Phái đồng thời bái Thái thượng Đại trưởng lão làm sư phụ, còn từng luyện chế cổ bảo thượng phẩm cho lão ta. Vì ích lợi và mặt mũi, Thái thượng Đại trưởng lão kia nhất định sẽ ra mặt báo thù cho Phùng Hướng Huy, hai người Long Tiêu Diêu cũng không thể tiếp tục ở lại Tây Thổ đại lục.
Đích đến mà Long Tiêu Diêu lựa chọn chạy trốn chết vừa cần phải tránh né Tu Tiên giới Tây Thổ đại lục và Thần Châu đại lục truy nã lại cần phải có yêu thú bậc cao tồn tại. Tuy rằng hiện giờ tu vi hắn chỉ là Nguyên Anh bậc thấp đỉnh phong nhưng cũng phải chuẩn bị bắt thú thu hồn trong tương lai.
Vì thế, Long Tiêu Diêu cố ý đến chi nhánh phường thị Vương gia ở Tây Thổ đại lục, tìm đọc tin tức tương quan, cuối cùng khiến hắn hứng thú chính là Ngoại Hải.
Long Tiêu Diêu từng ra mắt tu sĩ Ngoại Hải cạnh tranh Tiên bảo ở phòng đấu giá, có ấn tượng khắc sâu đối với sự giàu có của Ngoại Hải. Hắn lại tìm đọc tất cả những ghi chép có liên quan đến Ngoại Hải, hiểu biết một số tình huống của Ngoại Hải. " "
Ngoại Hải đại lục là do rất nhiều hòn đảo tạo thành, phân bố tương đối rải rác, khoảng cách giữa các đảo thậm chí cách xa hơn trăm vạn dặm. Ngoại Hải sản vật phong phú, người tu tiên Ngoại Hải cùng đất liền có Truyền tống trận nối liền. Yêu thú Ngoại Hải đông đúc, trong đó thậm chí có yêu thú Hóa Hình biến thành hình người trà trộn trong hòn đảo nhân loại.
Quan hệ giữa yêu thú và tu sĩ vẫn luôn căng thẳng, chủ yếu là vì tài phú lớn nhất của người tu tiên Ngoại Hải chính là đến từ bắt giết yêu thú. Mà yêu thú cũng có thể thông qua cắn nuốt tu sĩ nhân loại để tăng tu vi bản thân. Cho nên chém giết giữa tu sĩ và yêu thú chưa bao giờ ngừng nghỉ. Tuy nhiên nhân loại cùng yêu thú cũng ngầm hiểu với nhau, tu sĩ Phi Thăng Kỳ cùng yêu thú Hóa Hình Kỳ bình thường sẽ không tham gia chiến đấu.
Long Tiêu Diêu hết sức vừa lòng đối với hoàn cảnh Tu Tiên giới Ngoại Hải. Chẳng những có đại lượng yêu thú, hơn nữa hòn đảo phân tán, thích hợp yêu cầu ẩn tu của hắn. Vì thế hắn mua bản đồ Ngoại Hải, quyết định sau khi giải quyết vấn đề Phùng Hướng Huy thì mang Bạch Như Ngọc trốn đến Ngoại Hải.
Long Tiêu Diêu vì an toàn còn cố ý luyện chế một cái Bách Biến Diện Cụ cấp Pháp bảo, vẽ ảo trận khí phù, sau khi đeo lên có thể che giấu, biến ảo nhiều loại gương mặt. Bạch Như Ngọc không biết thần thông Huyễn hóa, sau khi đeo mặt nạ có thể tùy ý biến hóa hình tượng.
Long Tiêu Diêu nói kế hoạch báo thù cho Bạch Như Ngọc, nàng cũng biết chuyện Thượng Quan gia tộc đương nhiên sẽ không phản đối. Long Tiêu Diêu trước tiên bí mật đưa nàng đến một thành thị cỡ trung ở cách Vân Đô Thành một vạn dặm về hướng đông, lại tới khu rừng núi yêu thú tung hoành cách vài ngàn dặm về hướng nam Vân Đô Thành mở ra một động phủ bố trí vài Pháp trận rồi mới quay trở về Vân Đô Thành.
Phía đông và nam Vân Đô Thành đều thuộc phạm vi thế lực Chính Đạo Liên Minh, mà tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở lên cơ bản đều bị điều động đến tiền tuyến chiến trường Chính - Ma, cơ bản sẽ không xuất hiện tu sĩ bậc cao ảnh hưởng đến kế hoạch của Long Tiêu Diêu. Sự an toàn của Bạch Như Ngọc cũng không thành vấn đề huống chi hiện giờ Bạch Như Ngọc còn có con rối ma hóa, cho dù tu sĩ Nguyên Anh bậc cao cũng không thể tạo thành uy hiếp gì với nàng.
Long Tiêu Diêu chuẩn bị sẵn sàng rồi ở trong đan điếm yên lặng chờ đợi Phùng Hướng Huy tới. Hiện giờ Phùng Hướng Huy đã biết Long Tiêu Diêu là tu sĩ Nguyên Anh bậc thấp nhưng hắn là Nguyên Anh bậc cao tự nhiên sẽ không lo lắng cùng Long Tiêu Diêu đi tầm bảo. Trong lòng hắn ngược lại đang tính kế Long Tiêu Diêu. Hắn đã thầm hạ quyết tâm, nếu phát hiện bảo vật quý trọng trong động phủ cổ tu sẽ không tiếc giết chết Long Tiêu Diêu để chiếm làm của riêng.
Phùng Hướng Huy vốn cũng tính toán hẹn thêm hai bằng hữu ngầm đi theo, nhưng lại tiếc chia cho người khác một chén canh, cũng từng nghĩ tới để thủ hạ Nguyên Anh Kỳ của mình đi cùng nhưng lại sợ nhiều người biết, thêm một phần nguy hiểm.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã được liên minh coi trọng, nếu liên minh biết hắn (Phùng Hướng Huy) động thủ giết chết Thái thượng trưởng lão của liên minh thì cho dù là có người che chở cũng không tránh khỏi có một phen trừng phạt. Chỉ sợ còn có thể có người nhân cơ hội tống tiền những vật phẩm chiếm được trong động phủ cổ tu.
Phùng Hướng Huy suy đi tính lại, cuối cùng vẫn còn một mình tìm đến Long Tiêu Diêu. Bản thân hắn tu vi cao hơn Long Tiêu Diêu hai bậc, trong tay còn có Cổ bảo uy lực không nhỏ. Đương nhiên, có phải động thủ hay không còn phải chờ xem vật phẩm trong động phủ có trân quý hay không. Vì thế, hai người đều ôm tính toán riêng, bay về phía nam Vân Đô Thành.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu dẫn theo Phùng Hướng Huy tới núi rừng yêu thú, ở một nơi không nổi bật lắm dưới chân núi, trước tiên phát ra một Pháp kỹ hỏa cầu ở vị trí bố trí Pháp trận từ trước. Hỏa cầu bay vụt lên vách núi, vách núi vặn vẹo một chút, kết giới Pháp trận dưới sự bảo hộ của ảo trận lập tức lộ ra trước mắt hai người.
Phùng Hướng Huy nhìn thấy sơn động có ảo trận che giấu, tin tưởng đây là một động phủ tu sĩ, lập tức gọi Cổ bảo Liệt Hỏa Chiến Phủ đã chuẩn bị sẵn bổ về phía kết giới Pháp trận.
Long Tiêu Diêu vội ngăn cản nói:
- Phùng đạo hữu gượm đã. Động tĩnh phá vỡ Pháp trận chỉ sợ không nhỏ, cẩn thận có tu sĩ khác đi ngang qua phát hiện. Chúng ta nên bố trí một Pháp trận trước tiên bảo vệ nơi này rồi động thủ cũng không muộn.
Phùng Hướng Huy nghe vậy, trong mắt lộ ra một tia nghi ngờ:
- vẫn là Long đạo hữu suy nghĩ chu đáo. Thật không thể tướng được Long đạo hữu còn tinh thông Pháp trận. Không biết Pháp trận động phủ này nên phá như thế nào?
Long Tiêu Diêu thản nhiên nói:
- Phùng đạo hữu quá đề cao tại hạ. Ta nào biết Pháp trận gì, lần này vì tầm bảo ta cố ý đến Bách Bảo Các mua một cái trận bàn, có thể che giấu động tĩnh trong Pháp trận. Ta cũng không biết khống chế như thế nào, nếu Phùng đạo hữu hiểu được Pháp trận, vậy thì phiền đạo hữu ra tay.
Nói xong, Long Tiêu Diêu lấy trận bàn Cửu Khúc Mê Hồn Trận ra, tùy tiện đưa cho Phùng Hướng Huy quan sát. Tuy rằng hắn không biết Phùng Hướng Huy có hiểu Pháp trận hay không nhưng Cửu Khúc Mê Hồn Trận thuộc loại bí trận cao cấp, cho dù là đại hành gia về Pháp trận, người hiểu biết Pháp trận này cũng như lông phượng và sừng lân. Bởi vậy hắn mới làm như thế để tránh Phùng Hướng Huy có cảnh giác mà trốn mất.
Phùng Hướng Huy hoài nghi nhìn trận bàn. Hắn cũng không hiểu Pháp trận nhưng thấy bộ dạng Long Tiêu Diêu chân thành như vậy, hắn yên tâm trả lại trận bàn rồi nói:
- Long đạo hữu nói đùa. Ta cũng không hiểu Pháp trận. Nếu đạo hữu mua trận bàn, vẫn là phiền đạo hữu ra tay đi.
Long Tiêu Diêu nghe vậy cũng không chối từ, sau khi đón lấy trận bàn lấy ra mười mấy khối linh thạch cao cấp, lần lượt gắn lên những chỗ lõm trên trận bàn một cách vụng về, đồng thời dùng thần thức giám thị Phùng Hướng Huy, phát hiện hắn ta đang cảnh giác dần dần thả lỏng thì trong lòng không khỏi cười thầm. Đợi đến khi gắn xong toàn bộ Pháp trận, Long Tiêu Diêu lập tức phát động Pháp trận.
Trong khoảnh khắc Cửu Khúc Mê Hồn Trận phát động, lập tức bao phủ Phùng Hướng Huy vào trong. Phùng Hướng Huy phát hiện mình đã ở trong một đám sương mù, trong phạm vi thần thức tra xét chỉ có sương mù, ngay cả Long Tiêu Diêu ở gần mấy thước cũng mất bóng dáng đương nhiên liền hiểu được mình lọt vào trong Pháp trận.
Hiện giờ tài phú và địa vị của Phùng Hướng Huy đều đến từ tính kế Thượng Quan gia tộc, tự nhiên đáy lòng cảnh giác đề phòng đối với tất cả mọi người. Cho dù đối với Long Tiêu Diêu tu vi rõ ràng thấp hơn xa hắn cũng vẫn cẩn thận đề phòng. Nhưng cuối cùng tự tin và tham lam vẫn khiến hắn rơi vào bẫy rập do Long Tiêu Diêu tỉ mỉ bày ra.
Nếu không phải tham tài bảo động phủ cổ tu, Phùng Hướng Huy tự nhiên sẽ không rời Vân Đô Thành, chỉ sợ bất luận kẻ nào đều khó thể tìm được cơ hội giết chết hắn. Mà tu vi hắn đạt tới Nguyên Anh bậc cao, lại có cổ bảo thuận tay, vẫn tự nhận là Nguyên Anh Kỳ đệ nhất nhân, cho nên khó tránh khỏi có vài phần khinh thị đối với Long Tiêu Diêu tu vi chỉ có Nguyên Anh bậc thấp, cho nên mới có thể lọt vào bẫy.
Phùng Hướng Huy hoảng hốt trong lòng, vội gọi ra một kiện cổ bảo trung phẩm không thuộc tính Linh Lung Tháp. Trong nháy mắt bên ngoài thân hắn xuất hiện một tòa bảo tháp cao tới hơn trượng bảo hộ hắn vào trong rồi mới lớn tiếng nói:
- Long đạo hữu, ngươi đây là có ý gì?
Long Tiêu Diêu nói:
- Họ Phùng, tên tiểu nhân đê tiện ngươi còn nhớ Thượng Quan Hoành chứ? Còn nhớ Thượng Quan gia tộc sao?
Thượng Quan Hoành chính là hán tử dạy Luyện Khí Thuật cho Long Tiêu Diêu. Vì chiếm được bí tịch luyện khí trong ngọc bội truyền thừa của Thượng Quan gia tộc, Phùng Hướng Huy vẫn một mực ngầm sưu tầm, đương nhiên sẽ không quên. Thượng Quan gia tộc lại càng là cả đời này hắn sẽ không quên. Vì thế, khi hắn kết anh suýt nữa lọt vào tâm ma, nếu không phải trước đó cầu lấy một kiện Pháp bảo Phật môn khắc chế tâm ma của Lôi Âm Tự, chỉ sợ từ hai trăm năm trước hắn đã bị báo ứng.
Phùng Hướng Huy cũng bởi vậy mà thống hận Thượng Quan gia tộc, huống chi hắn còn không chiếm được ngọc bội truyền thừa của Thượng Quan gia tộc, hiện tại nghe thấy lời của Long Tiêu Diêu, hung tợn nói:
- Ngươi là hậu nhân của Thượng Quan Hoành hay là đệ tử của hắn? Tu vi Nguyên Anh Kỳ, không có khả năng là hậu nhân của hắn! Thượng Quan Hoành ở đâu? Ngọc bội của Thượng Quan gia có phải ở chỗ của ngươi?
Long Tiêu Diêu nghe vậy cười lạnh một tiếng nói:
- Xem ra tên tiểu nhân ngươi còn nhớ mong truyền thừa của Thượng Quan gia tộc. Nếu ngươi còn nhớ tới Thượng Quan Hoành, vậy hôm nay ngươi liền tế vong hồn của Thượng Quan gia bị ngươi hại chết đi!
Long Tiêu Diêu vừa nói vừa phát động Tiểu Điên Đảo Ngũ Hành Trận. Hắn sợ Phùng Hướng Huy có cổ bảo thượng phẩm có thể phá được Pháp trận, bởi vậy lại phát động Điên Đảo Ngũ Hành Trận đồng dạng khó thể phá giải đồng thời điều khiển Quy Nguyên Kiếm Trận triển khai công kích.
Quy Nguyên Kiếm Trận của Long Tiêu Diêu tuy chỉ là cổ bảo trung phẩm nhưng có hiệu quả tăng thêm của kiếm trận khiến uy lực của nó cao hơn cổ bảo thượng phẩm; hơn nữa có thể khống chế di động của đối thủ phòng ngừa bỏ chạy, vẫn là vũ khí mạnh nhất của hắn. Duy nhất không được hoàn mỹ chính là kiếm trận tiêu hao chân khí nghiêm trọng. Với thực lực của hắn, thời gian có thể điều khiển Quy Nguyên Kiếm Trận có hạn.
Phùng Hướng Huy tu luyện là công pháp thuộc tính hỏa tự nhiên là công mạnh thủ yếu. Tuy rằng Long Tiêu Diêu không biết Phùng Hướng Huy có cổ bảo công kích bậc cao nào không nhưng tin tưởng nhất định sẽ không thiếu vũ khí uy lực lớn. Đối với loại đối thủ này, đương nhiên là phát động công kích mạnh nhất công phá lực phòng ngự là thế yếu của đối thủ. Đây mới là phương châm chiến thuật “tránh sở trường đánh vào sở đoản” của đối thủ.
Phùng Hướng Huy tự nhiên sẽ không thúc thủ chịu trói. Cùng lúc dùng Linh Lung Tháp bảo vệ bản thân, hắn điều khiển Liệt Hỏa Chiến Phủ bổ hướng không trung. ý đồ phá vỡ Pháp trận. Nhưng lúc này Quy Nguyên Kiếm Trận của Long Tiêu Diêu đã từ không trung hạ xuống, uy áp kiếm trận cường đại cùng kiếm khí sắc bén đánh lên Linh Lung Tháp khiến nó run rẩy một hồi.
Pháp khí không thuộc tính tuy tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính nào cũng có thể phát huy toàn bộ uy lực nhưng bản thân lại mất đi phần tăng thêm uy lực mà thuộc tính mới có, chỉ có thể đạt được uy lực bình quân. Nói cách khác, lực phòng ngự của Linh Lung Tháp này gần như ở giữa pháp khí thuộc tính Mộc và thuộc tính hỏa CÙNG cấp bậc.
Liệt Hỏa Chiến Phủ của Phùng Hướng Huy bổ hướng không trung lại bổ vào khoảng không. Sự ảo diệu của Cửu Khúc Mê Hồn Trận là ở chỗ có thể ảnh hưởng, mê hoặc thần thức và ngũ cảm của người bị vây khốn. Mà người tu tiên điều khiển pháp khí thì cần dựa vào thần thức để khống chế. Phùng Hướng Huy tuy rằng khống chế Liệt Hỏa Chiến Phủ bổ vào không trung nhưng dưới sự ảnh hưởng của Pháp trận, Chiến Phủ lại ở giữa không trung xoay tròn chuyển hướng, căn bản không tới được nơi kết giới.
Phùng Hướng Huy sau khi khống chế Chiến Phủ bổ vào khoảng không, lập tức hiểu được Pháp trận cũng không đơn giản như tưởng tượng của hắn. Bởi vì hắn không hiểu Pháp trận, cho dù tính toán dùng võ lực phá giải cũng không thể làm được. Chiến Phủ có lực công kích lại không có đất dụng võ.
Phùng Hướng Huy lập tức tế ra một kiện pháp khí dạng ngọc bài màu đỏ, sau khi rót chân khí vào trên ngọc bài lấp lánh linh quang - chính là một kiện cổ bảo thượng phẩm. Tiếp đó, từng tiếng hót trong trẻo truyền ra, ngọc bài biến thành một con Phượng Hoàng đắm chìm trong lửa đỏ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào