- Dùng huyễn trận cái rắm, Âu Dương có chân thực chi nhãn.
Có người không nhịn được xuất khẩu mắng.
- Không thể để hắn chui xuống đất.
Kiếm linh ngút trời, vô số kiếm linh bay lượn khắp bầu trời, hợp thành một bức tường kiếm linh thật lớn ý đồ ngăn cản Âu Dương bỏ chạy.
- Liều mạng.
Âu Dương có thể cảm thụ được yêu đan của mình không ngừng yếu bớt, dù sao chênh lệch giữa Đại Đế và Đại Đế đỉnh phong cũng một trời một vực, nếu Âu Dương vẫn là Đại Đế đỉnh phong, như vậy hôm nay hắn hoàn toàn có thể làm một Tu La giết sạch những người chặn đường, nhưng rơi xuống Đại Đế đỉnh phong, lực lượng còn lại của Đế đan không nhiều, lúc này một phen chém giết lung tung, Âu Dương cảm thấy bất cứ lúc nào mình cũng có thể rơi xuống Pháp Thân
Âu Dương biết, nếu cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ không rời đi được, so với cứ tiếp tục chiến đấu, chi bằng liều mạng một phen.
Thứ Kiêu Cung lại được mở ra, năm đạo tiễn quang chậm rãi hình thành trên dây cung của Âu Dương, rất nhanh tụ tập thành một đạo, đạo tiễn quang này trực tiếp khiến Âu Dương từ Đại Đế hạ xuống Pháp Thân nhưng Âu Dương biết, một mũi tên là được rồi.
- Cút ngay cho ta.
Âu Dương gầm lên giận dữ, mũi tên ngưng tụ hắn tất cả Đại Đế lực của hắn từ trên dây cung bay ra, trực tiếp biến thành thần long rít gào, Âu Dương ôm lấy long vĩ, quang long mang theo Âu Dương một đường phá khai vô số kiếm linh, cuối cùng đánh lên đại địa.
- Chính là lúc này.
Toàn thân Âu Dương chợt lóe liền trốn xuống dưới đất, tiếp theo Âu Dương không bỏ chạy về phía Lâm Hải Thành, mà là dọc theo bờ biển chui đi xa.
- Ầm. . .
Đại địa bị vô số cường giả mãnh liệt oanh kích, toàn bộ đường bờ biển tứ phân ngũ liệt, tất cả mọi người đều lấy lực lượng lớn nhất muốn bắt Âu Dương từ dưới đất chui ra.
Nhưng Âu Dương không phải Thánh Thể nhị giai, cho dù rơi xuống Đại Đế, Âu Dương vẫn là Pháp Thân đỉnh phong. Dưới mặt đất, Âu Dương cố nén thống khổ bị vô số lực lượng oanh kích vội vàng bỏ chạy về bên trái.
- Huyễn Thuật Sư bày binh bố trận khốn chết hắn.
Lại có tên bại não kêu lên, xác thực, khi Yêu Chiến Sĩ độn địa mà đi, phương pháp tốt nhất chính là Huyễn Thuật Sư xuất thủ trực tiếp dùng huyễn thuật lôi hắn từ dưới đất lên.
Nhưng phương pháp này căn bản vô dụng với Âu Dương, hắn có thể bỏ qua tất cả huyễn trận, muốn lấy huyễn trận để lôi Âu Dương ra căn bản là không có khả năng.
- Đồ ngu, Âu Dương có chân thực chi nhãn, ngay cả xương cốt của mẫu thân ngươi cũng có thể thấy, ngươi dùng huyễn trận để tìm ra hắn xem.
Lập tức có người mở miệng chửi rủa.
- Đánh hắn ra đi.
Vô số kiếm linh từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh lên đại địa trên, toàn bộ bờ biển triệt để bị phá hủy.
- Ngu xuẩn.
Đạm Thai Khước Tà ở trên biển nhìn đám người này muốn đánh ra Pháp Thân đỉnh phong Âu Dương, trên mặt hắn xuất hiện một tia khinh thường, tiếp theo toàn thân bỗng nhiên biến thành một bóng đen chợt lóe liền biến mất.
Bên trái bờ biển, một bóng người ẩn dưới áo choàng thanh sắc, sau khi Âu Dương chui xuống đất, toàn thân biến thành một đạo kiếm quang lóe lên rồi cũng biến mất.
Âu Dương không dám dừng lại giây lại, oanh kích rất mạnh liệt, cho dù hắn là Pháp Thân đỉnh phong cũng bị đánh phun máu, thế nhưng cũng may Âu Dương có thể phá vỡ huyễn trận, bằng không hôm nay thực sự cũng bị chiến thuật biển người này bao phủ.
- Không thể dừng lại.
Âu Dương dùng tốc độ cao nhất chạy như bay về phía nam, mặc dù không thò đầu ra, thế nhưng Âu Dương có thể tưởng tượng, hiện tại ở bên ngoài khắp nơi đều là người của Đạm Thai gia tộc đang tìm kiếm hắn.
Không chỉ Đạm Thai gia, lúc này Đông phương Lâm Hải Cảnh đã triệt để hỗn loạn, vô số đệ tử của Vạn Tiên Sơn nhận được chiếu lệnh. Dưới sự trợ giúp của Trận Đồ Sư, từ Vạn Tiên Sơn xa xôi vạn dặm tới Lâm Hải Cảnh, nhiệm vụ duy nhất của bọn họ chính là một khi phát hiện ra Âu Dương, bất luận như thế nào cũng phải bảo vệ Âu Dương.
Ngàn vạn đệ tử Vạn Tiên Sơn bay trên trời chui dưới đất, toàn bộ Lâm Hải Cảnh trên cơ bản đã biến thành nơi Đạm Thai gia và Vạn Tiên Sơn sống mái với nhau.
Ở đây, một khi đệ tử Vạn Tiên Sơn đụng độ với người của Đạm Thai gia, không cần nói nhiều, trực tiếp chính là khai chiến, cũng may hai bên còn có thể khắc chế, tử vong chân chính cũng rất ít.
Sau một ngày, Âu Dương từ dưới đất chui ra, liên tục đi về hướng nam một ngày đêm, Âu Dương không dám dừng lại khắc nào.
Phía trước là một rừng trúc, Âu Dương tìm cây trúc thật lớn, ngồi dựa vào thở ra một hơi.
- Đạm Thai gia thật đúng là liều mạng. . .
Nơi này cách Vạn Tiên Sơn không biết còn bao xa, Âu Dương tính toán một chút, từ đây chạy về Vạn Tiên Sơn, cho dù liên tục đi tới cũng phải mất nửa năm, mà tiền đề là mình không bị người khác bắt được.
- Phù. . .
Thở ra một hơi thở, Âu Dương chuẩn bị lần thứ hai chui xuống dưới đất, nhưng hắn cảm giác một đạo quang mang ngọc bích chợt lóe trước mặt mình, tiếp theo một bóng người màu đen cầm trong tay hai thanh cốt đao bích sắc trực tiếp đâm xuyên qua hai vai Âu Dương, đính chặt hắn trên cây trúc.
- A. . .
Thống khổ cực lớn khiến Âu Dương không nhịn được kêu lên, hai vai bị xuyên thấu, Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương trực tiếp rơi xuống đất.
Bóng người màu đen lập tức túm lấy Thứ Kiêu Cung vào trong tay.
- Ha ha ha ha. . . Tiểu tử kia, ngươi trốn đi. . . Ngươi tiếp tục trốn đi? Chưa từng có người nào có thể trốn thoát khỏi tay Đạm Thai gia, ngươi cũng không được. . .
Người này cầm Thứ Kiêu Cung, vừa nói vừa lấy tay gảy dây cung
- Ngươi là. . . Ngươi là Đạm Thai Khước Tà.
Mặc dù chưa từng nhìn thấy Đạm Thai Khước Tà, nhưng Âu Dương đã nghe nói về bích sắc cốt đao.
Bạch Hủ Minh từng nói, bích sắc cốt đao chính là yêu bình truyền thừa của mỗi đời Đạm Thai Khước Tà tương, người nào có thể cầm ngọc bích cốt đao trong tay tất nhiên là Đạm Thai Khước Tà.
- Chưa từng có người nào có thể tránh thoát lệnh lấy mạng của Đạm Thai gia, trước đây không có, hiện tại không có, tương lai cũng sẽ không có.
Đạm Thai Khước Tà chớp động yêu khí, ngọc bích cốt đao bắt đầu chuyển động trên hai vai Âu Dương.
- A. . . A. .
Toàn thân đau đớn khiến Âu Dương không nhịn được tru lên, nhưng trên mặt hắn vẫn không xuất hiện biểu tình sợ chết.
- Hừ hôm nay ngươi nhất định phải giết ta, bởi vì ta là một người đặc biệt mang thù, nếu như hôm nay ta không chết, như vậy có một ngày ta sẽ sát đến Thánh Tà Đảo, huyết tẩy Thánh Tà Đảo.
Âu Dương hai mắt đỏ bừng.
- Được. . . Ta thưởng thức cốt khí của ngươi. . . Rắc. . .
Đạm Thai Khước Tà nói xong, hai tay vận sức, Thứ Kiêu Cung trực tiếp bị Đạm Thai Khước Tà bẻ gẫy, Đạm Thai Khước Tà phảng phất như đang bẻ gẫy xương cốt của Âu Dương, trên mặt hắn lộ vẻ tà khí. . .
- Rắc. . .
Thứ Kiêu Cung bị bẻ gẫy, Đạm Thai Khước Tà nhìn dáng vẻ thống khổ của Âu Dương, hắn phảng phất như chiếm được thỏa mãn cực lớn.
- Thế nào? Có phải rất đau lòng?
Đạm Thai Khước Tà nói xong, lại tiếp tục bẻ Thứ Kiêu Cung, trong nháy mắt, toàn bộ Thứ Kiêu Cung đã bị biến thành từng đoạn nhỏ.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Đạm Thai Khước Tà, ngươi có còn tôn nghiêm của cường giả hay không, cho dù hôm nay chết trong tay ngươi, ta cũng không cầu sinh, nhưng ta rất khinh thường ngươi. . .
Chuyện đã tới bước này, Âu Dương cũng không sợ gì nữa. Âu Dương khinh bỉ nhìn Đạm Thai Khước Tà tiếp tục nói:
- Đạm Thai Khước Tà đời trước của các ngươi cũng bị người ta làm thịt, nếu như ai cũng bị dồn ép giống như Đạm Thai gia các ngươi, như vậy ngọc bích cốt đao này sớm đã bị người ta bẻ gẫy rồi.
- Băng. . .
Dây cung của Thứ Kiêu Cung trực tiếp bị hắn kéo đứt, lúc này toàn bộ Thứ Kiêu Cung đã triệt để biến thành mảnh nhỏ.
- Không cần nói với ta những lời này, ngươi không phải Tu Phục Tông Sư sao? Hiện tại ngươi sửa cho ta xem.
Yêu khí trên người Đạm Thai Khước Tà bỗng nhiên phát ra, vô số yêu khí dũng mãnh tiến vào trong Thứ Kiêu Cung. Đạm Thai Khước Tà xác thực hung ác, hắn trực tiếp muốn gạt bỏ tất cả sinh cơ của Thứ Kiêu Cung . . .
- Ngươi. .
Nhìn Thứ Kiêu Cung bị triệt để hủy hoại, đau nhức trong lòng Âu Dương còn thống khổ hơn nỗi đau bị ngọc bích song đao xuyên thấu hai vai. ThứKiêu Cung là người bạn của hắn trong suốt hành trình, mặc dù Thứ Kiêu Cung không nói, cũng không chơi đùa với hắn, nhưng trong lòng Âu Dương, Thứ Kiêu có một địa vị không thể thay thế.
- Ngươi cái gì ngươi? Sinh mệnh của ngươi cũng sắp mất rồi, còn có công phu quan tâm đến yêu binh của mình?
Đạm Thai Khước Tà vứt mảnh vỡ của Thứ Kiêu Cung lên mặt đất, hai tay chợt lóe, rút ngọc bích cốt đao từ hai vai Âu Dương ra , sau đó dùng tốc độ nhanh hơn, lần thứ hai xuyên thấu hai tay Âu Dương, để thân hình Âu Dương biến thành hình chữ đại, dang tay trên thân cây trúc.
- Ta sẽ cắt đứt từng khớp xương của ngươi, sau đó giết chết ngươi. . .
Đạm Thai Khước Tà rất tà ác, hắn dùng đầu lưỡi khẽ liếm môi, song đao lại bị hắn rút ra, sau đó đâm vào bắp đùi Âu Dương. . .
Đau đớn quá lớn hầu như khiến Âu Dương muốn ngất đi, nhưng Âu Dương vẫn bắt mình không được hôm mê. Hôm nay dù chết cũng phải chết kiên cường.
- Được, ta rất thưởng thức ngươi, cho nên ta nghĩ hay là buông tha xương cốt của ngươi, để ngươi chảy hết máu, sau đó biến thi thể của ngươi thành một con rối, vĩnh viễn làm nô tài ở Đạm Thai gia.
Đạm Thai Khước Tà bỗng nhiên nghĩ tới một phương pháp biến thái hơn.
Ánh đao lại lóe lên, ngọc bích song đao cắt đứt hai đường động mạch trên tay Âu Dương, máu tươi điên cuồng phun ra, cảm giác suy yếu dần dần xâm chiếm thân thể Âu Dương, lúc này Âu Dương rất muốn nhắm mắt lại ngủ.
Nhưng Âu Dương nỗ lực để hai mắt mình mở lớn, bởi vì Âu Dương biết, một khi mình nhắm mắt lại sẽ không bao giờ mở ra được nữa.
- Hưởng thụ loại cảm giác tử vong đang tới đi.
Đạm Thai Khước Tà ngồi bên cạnh Âu Dương, dùng đầu lưỡi liếm máu trên ngọc bích cốt đao, lúc này Đạm Thai Khước Tà căn bản không giống gia chủ của Đạm Thai gia, hắn giống như một ác ma tàn ác từ dưới địa ngục chui ra.
Từng cảnh tượng giống như bức tranh hiện ra trước mắt Âu Dương. . .
Từ khi hắn còn là một học sinh, trong lúc vô ý được khai quật thiên phú xạ kích, bước lên con đường xạ kích đỉnh phong, vào thời khắc cuối cung khi hắn sắp bước lên đỉnh cao nhất, một chuyện bất ngờ đã đưa hắn đến thế giới này, sống lại trong sơn thôn nhỏ bé.
Chinh chiến sa trường, rong ruổi đô thành, tham gia tứ quốc hội võ, bởi vì sai lầm của mình dẫn đến đoàn đội diệt vong, tiếp theo trong Sinh Tử Cảnh mình đắc kỳ ngộ học chữa trị thuật, cuối cùng chém giết linh sử tiến vào Chân Linh Giới, đánh vỡ quy tắc đắc tứ phương chiến kỳ, trên biển được thanh đăng chỉ dẫn có được Đại Đế yêu đan.
Từng cảnh tượng như bộ phim phóng sự hiện ra trước mắt Âu Dương, nhưng cuối cùng mình lại bỏ mạng trong rừng trúc này sao?
- Ta không cam lòng, mục tiêu của ta còn chưa đạt được. . .
Trong lòng Âu Dương rống giận, Âu Dương kỳ vọng tứ phương chiến kỳ lần thứ hai bạo phát bang trợ mình vượt qua cửa ải khó khăn. Đáng tiếc tứphương chiến kỳ cũng không phải thứ hắn có thể chỉ huy, cho dù sinh mệnh bắt đầu mất đi, Đông phương chiến kỳ đại biểu vĩnh sinh trong tứ phương chiến kỳ cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
- Ông. . .
Bỗng nhiên ngay khi Âu Dương đang tuyệt vọng, chờ đợi tử vong phủ xuống, một thanh tiểu kiếm bảy màu đột nhiên phá không mà đến, tiểu kiếmđâm thẳng vào Đạm Thai Khước Tà.
- Hừ.
Đạm Thai Khước Tà hừ lạnh một tiếng, ngọc bích cốt đao che trước ngực, công kích sắc bén của tiểu kiếm bảy màu bị ngọc bích cốt đao chống đỡ, còn toàn thân Đạm Thai Khước Tà cũng bị một kích này thổi bay ra sau.
Một trận gió lạnh truyền đến, thân thể Âu Dương được gió cuốn về phía bên trái rừng trúc. Một người mặc áo choàng vung tay lên, Âu Dương được hắn chộp vào trong tay.
- Tiểu tử thối, nếu như ta đến muộn một giây, thì hôm nay ngươi phải chết ở đây rồi.
Một thanh âm quen thuộc xuất hiện bên tai Âu Dương, thanh âm này thoáng cái nhen nhóm hi vọng của Âu Dương.
Là Lỗ Tu, thanh âm này chính là của Lỗ Tu. Âu Dương cũng nhận ra tiểu kiếm bảy màu.
Tông chủ Lỗ Tu của Vạn Tiên Sơn, sau khi Âu Dương sau khi, Lỗ Tu vẫn bám theo khí tức của Âu Dương bôn tẩu, chỉ có điều hắn không có dạ hành thuật như Đạm Thai Khước Tà, cho nên tốc độ chậm hơn không ít. Nhưng Lỗ Tu tới không muộn, chí ít lúc này Âu Dương vẫn còn sống.
- Bảo mệnh trước đã.
Lỗ Tu nhét một viên đan dược bảy màu vào trong miệng Âu Dương. Đây chính là dịch mệnh đan trân quý nhất của Vạn Tiên Sơn, chỉ cần còn một hơi thở là có thể bảo trụ tính mệnh.
Đan dược vào miệng liền hóa thành linh nguyên thuần khiết nhất, mặc dù Âu Dương hấp thu năng lực đan dược còn không bằng một phần trăm người bình thường, nhưng dịch mệnh đan cũng đủ để Âu Dương giữ mạng.
- Ha ha ha ha. . . Thú vị lắm, ngạo kiếm thuật, ngươi là trưởng lão Vạn Tiên Sơn hay ngươi chính là Lỗ Tu?
Đạm Thai Khước Tà ngồi xổm ở xa, song đao giao nhau trước ngực, trên mặt mang theo vẻ cường đại tự tin.
- Đạm Thai Khước Tà, ngươi thân là gia chủ Đạm Thai gia lại đê tiện hành hạ một hậu bối đến chết, ta thực cảm thấy sỉ nhục thay cho Đạm Thai gia các ngươi.
Lỗ Tu cởi bỏ áo choàng. Mặc dù Lỗ Tu biết rõ Đạm Thai Khước Tà rất khó chơi, thế nhưng hôm nay thế tất phải đánh một trận với Đạm Thai Khước Tà, nếu bỏ trốn chắc chắn hắn không nhanh bằng dạ hành thuật của Đạm Thai Khước T.
Mà buông tha chẳng khác nào buông tha sinh mệnh của Âu Dương. Sư huynh coi trọng Âu Dương như vậy, nếu hôm nay mình buông tha sinh mệnh của Âu Dương, như vậy Bạch Hủ Minh phỏng chừng sẽ phát điên.
- Âu Dương giết hai gã Đại Đế của Đạm Thai gia, vừa vặn hôm nay tính thêm cái mạng của ngươi, xem như hòa vốn.
Đạm Thai Khước Tà nói xong, toàn thân phân hoá ra vô số bóng đen, đây là Đại Đế chân thân của hắn.
- Hừ ngươi nghĩ ngươi có thể thắng sao.
Lỗ Tu múa tay, tiểu kiếm bảy màu xoay tròn nhảy lên tay hắn, mặc dù so với Kiếm Tại Lòng Ta của Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu còn kém rất xa, thế nhưng hôm nay cũng phải liều mạng.
Vô số cái bóng từ trên trời giáng xuống, những cái bóng này có cái chân thực, có cái hư huyễn, có cái dễ dàng sụp đổ, có cái lại mang theo lực công kích cường đại.
Toàn thân Đạm Thai Khước Tà xen kẽ trong những cái bóng, áp giáp vẩy cá biến thành màu đen, bang trợ cho Đạm Thai Khước Tà ẩn tàng.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tiểu kiếm bảy màu của Lỗ Tu nơi tay, kiếm trận đã cắm xung quanh hắn, vô số kiếm quang không ngừng lóe ra đâm vỡ những cái bóng, nhưng cái bóng của Đạm Thai Khước Tà giống như vô cùng vô tận như nhau, bất luận chém như thế nào, số lượng cũng không giảm.
- Trảm. . .
Bỗng nhiên, thân thể của Đạm Thai Khước Tà toát ra, chỉ thấy ngọc bích cốt đao giao nhau chớp động, từng đạo yêu khí cấu thành hình chữ thập theo những chiếc bóng, không ngừng chém về phía Lỗ Tu.
Lần này áp lực của Lỗ Tu tăng lên rất nhiều, dù sao bản thân hắn không bằng Đạm Thai Khước Tà, mà hiện tại ngay cả bản tôn và Đại Đế chân thân của Đạm Thai Khước Tà đồng loạt ra tay, chẳng khác nào hai kẻ cường đại đánh một người yếu.
Nhắm được cơ hội, Đạm Thai Khước Tà chợt lóe đã đi tới phía sau Lỗ Tu, song đao bên tay trái đâm vào cổ họng Lỗ Tu, bị Lỗ Tu tránh thoát, nhưng Lỗ Tu lại không tránh được một cước của Đạm Thai Khước Tà, bay ra giữa không trung.
- Dạ hành bạo sát.
Đạm Thai Khước Tà kêu lên, toàn thân hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về phía Lỗ Tu, những cái bóng cũng theo sát phía sau, mỗi cái bóngđều cường đại không gì sánh được.
- Kiếm hành vô cực.
Lỗ Tu thấy nhiều hư ảnh lao đến như vậy, nếu lần này không chống đỡ, cho dù hắn tiếp cận Đại Đế đỉnh phong, cũng tuyệt đối bị trọng thương.
Tiểu kiếm bảy màu trước ngực Lỗ Tu bỗng nhiên phóng đại, giống như một mũi khoan xoay tròn lao về phía Đạm Thai Khước Tà.
- Ầm. . .
Bạo tạc cực lớn phá hủy rừng trúc tan tác, ngay cả Âu Dương cũng trực tiếp bị thổi bay.
- Vô dụng, nếu như ngươi có thể bước vào Đại Đế đỉnh phong, đắc ngộ Kiếm Tại Lòng Ta, như vậy hôm nay ngươi có lẽ còn có lực đánh một trận,đáng tiếc hôm nay ngươi đã mất mạng. . .
Thực thân của Đạm Thai Khước Tà đã xuất hiện cách chỗ Lỗ Tu không xa, cái bóng trên chân thân của hắn giống như vụ khí vù vù bay ra, hiện tại hắn giống như một con nhím.
Đánh không thắng Đạm Thai Khước Tà, chạy không thắng Đạm Thai Khước Tà, cho dù là phòng thủ cũng không được. Lúc này trong lòng Lỗ Tu cũng bắt đầu lo lắng. . .
Cái bóng bay lượn khắp bầu trời, hai tay Đạm Thai Khước Tà cầm hai thanh ngọc bích cốt đao, toàn thân thoạt nhìn tà ác không gì sánh được.
- Đạm Thai Khước Tà, ngươi cho là chưởng tông Vạn Tiên Sơn dễ dàng bị người giết chết như vậy sao.
Cước bộ Lỗ Tu lướt ngang sát người Đạm Thai Khước Tà, mặc dù dưới một cước của hắn, cốt đao để lại một vết thương dài, nhưng vết thương như vậy cũng không đủ làm một Đại Đế tổn thất lực chiến đấu.
- Vạn Sơn ấn.
Lỗ Tu há mồm phun ra cự bảo Vạn Sơn ấn của Vạn Tiên Sơn, Vạn Sơn ấn nhỏ như hạt đậu, bay ra khỏi miệng Lỗ Tu liền đón gió trướng đại, trong nháy mắt biến lớn như một ngọn núi.
- Vạn Sơn ấn.
Nhìn thấy Vạn Sơn ấn xuất hiện, Đạm Thai Khước Tà cũng có vài phần sốt ruột, Đạm Thai Khước Tà không phải e ngại Vạn Sơn ấn, mà là Sơn Linh Vạn Tiên Sơn phong ấn trong Vạn Sơn ấn.
Một trận thanh âm giống như từ thời viễn cổ từ trong miệng Lỗ Tu phát ra, một tay Lỗ Tu điểm ra Vạn Sơn ấn, tiếp theo tiểu kiếm bảy màu trực tiếp bay vào trong Vạn Sơn ấn, toàn bộ Vạn Sơn ấn trực tiếp phóng xuất ánh sáng bảy màu.
- Ông. . .
Âu Dương rơi xuống rừng trúc, nhìn Vạn Sơn ấn, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trọng bảo từ cự ly gần như vậy.
Sắc quang chớp động, Vạn Sơn ấn cũng theo triền đấu, tiếp theo vô số thanh quang từ trên Vạn Sơn ấn bắn ra.
Thanh quang dần dần tán đi, nhưng trong nháy mắt Âu Dương thấy thanh quang tán đi thiếu chút nữa cắn luôn đầu lưỡi của mình.
- Vì sao là nàng.
Nhìn thân ảnh thanh sắc từ trong Vạn Sơn ấn bay xuống, Âu Dương phảng phất lại nhớ tới cái đêm trăng sáng đó, người từng nói mình thiếu nàng một mạng - Linh San
Linh San Sơn Linh, lúc này Âu Dương có chút minh bạch, thì ra Linh San là bị phong ấn Sơn Linh bị phong ấn trong Vạn Sơn ấn, nhưng nếu nàng là Sơn Linh vậy Tiểu Nhạc là gì?
- Hừ.
Thấy Linh San xuất hiện, Đạm Thai Khước Tà có chút hối hận, sớm biết như vậy vừa rồi trực tiếp một đao kết thúc tiểu súc sinh Âu Dương, cũng không rước phải đại phiền phức như vậy.
Hiện tại tổ hợp viễn cổ Lỗ Tu, Sơn Linh và Vạn Sơn ấn hầu như không có địch thủ, bóng dáng Đạm Thai Khước Tà chợt lóe, trực tiếp chạy về phía Âu Dương, lúc này muốn lấy mạng Lỗ Tu căn bản là không có khả năng, hắn không mang theo Sách Mệnh lệnh, căn bản không thể đối kháng với Vạn Sơn ấn.
- Vù. . .
Linh San chợt lóe, toàn thân hóa thành một đạo lưu quang, đuổi theo Đạm Thai Khước Tà, song chưởng nhẹ nhàng đánh về phía Đạm Thai Khước Tà.
- Ầm ầm. . .
Mấy cái bóng của Đạm Thai Khước Tà trực tiếp bị một chưởng của Linh San bắn thành mảnh nhỏ.
Tám trăm năm trước, Chiến đế Bạch Hủ Minh uy chấn thiên hạ cũng tự nhận không phải đối thủ của Linh San, tám trăm năm sau, mặc dù Đạm Thai Khước Tà cũng là Đại Đế đỉnh phong, thế nhưng so với Bạch Hủ Minh trước kia còn kém hơn rất nhiều.
- Giết hắn.
Lỗ Tu lấy tay vi kiếm, chợt lóe đi tới phía sau Đạm Thai Khước Tà, hắn cùng Linh San hai người liên thủ muốn tru sát Đạm Thai Khước Tà cũng không phải không có khả năng.
Đại Đế đỉnh phong gần như không thể sát, đó là bởi vì Đại Đế chân thân, nhưng có Vạn Sơn ấn và Linh San ở đây, nếu như liều mạng, cũng có thểgiết chết Đạm Thai Khước Tà.
- Ầm. . .
Lỗ Tu và Đạm Thai Khước Tà giao thủ ngắn ngủi, thế nhưng chung quy về thực lực có chút khiếm khuyết, hắn không chống đỡ được Đạm Thai Khước Tà, để Đạm Thai Khước Tà vòng qua người hắn, một lần nữa chớp động sát về phía Âu Dương. . .
- Vù vù. . .
Hắc phong trận trận, mây đen che khuất bầu trời, vô số phong bạo hỗn loạn lôi điện xuất hiện trên bầu trời. Đạm Thai Khước Tà đang chuẩn bị đánh chết Âu Dương, ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiên không, trên mặt hắn lộ vẻ sợ hãi.
Đám mây màu đen và lôi điện này của ai, hắn đương nhiên biết rất rõ, chính là chiến đế Bạch Hủ Minh.
- Các ngươi tốt nhất phải bảo vệ hắn suốt đời. . .
Đạm Thai Khước Tà mặc dù hối hận, thế nhưng lúc này thật sự nếu không đi, đợi Bạch Hủ Minh xuất hiện, hắn có muốn chạy cũng không có cơ hội.
- Ngăn cản hắn, ngăn cản hắn.
Lỗ Tu quay về phía Linh San rít gào, nhưng Linh San lại thờ ơ đứng trước người Âu Dương, căn bản không nghe mệnh lệnh từ Lỗ Tu.
- Ha ha ha ha. . . Vạn Sơn ấn danh tiếng thiên hạ, ngay cả tông chủ nói cũng không nghe, thực sự là chê cười. . .
Đạm Thai Khước Tà nói xong, thực thân hắn bạo khai, hóa thành vô số cái bóng bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
Đây chính là phương pháp chạy trốn dạ hàng thuật của Đạm Thai gia dạ - Kim thiền thoát xác
- Ầm. . .
Lôi điện từ trên bầu trời chém thẳng xuống, lôi quang hắc sắc vô cùng quỷ dị, khi Âu Dương nhìn thấy lôi quang hắc sắc xuất hiện, hắn biết mình đãđược bảo vệ, nhưng nhìn Thứ Kiêu Cung ở phía xa triệt để bị hủy hoại, trong mắt Âu Dương hận ý càng thêm dày đặc.
- Đạm Thai Khước Tà ta nói rồi, hôm nay không chết, tương lai ta sẽ trở lại Thánh Tà Đảo, huyết tẩy Đạm Thai gia.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Âu Dương nắm chặt tay, mặc dù Âu Dương biết cho dù mất đi Thứ Kiêu Cung, mình cũng sẽ không giống Yêu Chiến Sĩ bình thường, vĩnh viễn không thể tấn chức, dù sao phương pháp của mình cũng không giống những người khác, mình chỉ cần sát lên là đủ rồi.
Nhưng mất đi Thứ Kiêu Cung thực lực của mình chỉ có thể phát huy lục thành, điểm này lại không khác gì với những Yêu Chiến Sĩ khác.
- Ầm. . .
Hắc sắc lôi quang từ trên trời giáng xuống, nhưng lôi quang cũng không phải bổ về phía Đạm Thai Khước Tà đang đào tẩu, mà bổ về phía Linh Sanđang đứng trước mặt Âu Dương.
- Ầm ầm. . .
Hắc sắc lôi quang cuồng bạo không gì sánh được, một kích trực tiếp đánh nửa thân thể Linh San lún vào trong đại địa. Nhưng lôi quang đến đây còn không có kết thúc, trên bầu trời từng đạo lôi quang không ngừng oanh kích.
- Sư phụ?
Âu Dương khó hiểu nhìn Bạch Hủ Minh xuất hiện trên bầu trời, hắn không rõ vì sao Bạch Hủ Minh lại đánh Linh San, Linh San không phải Sơn Linh Vạn Tiên Sơn sao? Lẽ nào sư phụ muốn phá huỷ Sơn Linh?
- Bạch Hủ Minh, ngươi giết ta đi.
Da thịt trắng như tuyết của Linh San bị hắc sắc lôi quang đánh thành màu đen, nàng ngửa mặt lên trời chỉ vào Bạch Hủ Minh kêu gào.
- Ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi sao.
Bạch Hủ Minh tức giận, ngón tay khẽ động, tiểu kiếm màu đen đâm thẳng về phía Linh San.
- Sư phụ.
Âu Dương đưa tay Linh San ra sau người mình, toàn thân chắn phía trước Linh San.
- Vù. . .
Kiếm quang phảng phất như thông linh, thấy Âu Dương xuất hiện, kiếm quang trực tiếp chợt lóe lướt qua Âu Dương, sau đó tiểu kiếm màu đen thoáng cái đâm xuyên vai Linh San.
- Sư phụ.
Thấy Bạch Hủ Minh làm thật, Âu Dương có chút giật mình, hắn đưa ánh mắt về phía Lỗ Tu dò hỏi, nhưng Lỗ Tu lại chỉ lắc đầu.
- Thân là Sơn Linh, chức trách của ngươi là thủ hộ Vạn Tiên Sơn, sinh ra vì Vạn Tiên Sơn, chết vì Vạn Tiên Sơn. Nghìn năm trước, sư phụ chết trận ngươi giả bộ không biết, nghìn năm sau rõ ràng có thể tru sát Đạm Thai Khước Tà, ngươi lại thả hổ về rừng.
Bạch Hủ Minh từ bầu trời phi xuống, đứng trên Vạn Sơn ấn, trên mặt lộ vẻ sát khí.
Nghe thấy lời nói của Bạch Hủ Minh, Âu Dương nhìn Linh San, kỳ thực Bạch Hủ Minh nói cũng không sai, Linh San thân là Sơn Linh trong Vạn Sơn ấn, nàng cũng không vâng theo ý chí của chủ nhân, chỉ điểm này thôi nàng đã không phải là một Sơn Linh hợp cách.
- Sư huynh. . .
Lỗ Tu từ bên cạnh đi tới, Bạch Hủ Minh hạ thủ cũng đủ độc rồi, Linh San đã vết thương đầy mình, mặc dù Linh San rất quật cường, nhưng từ phương diện nào đó mà nói, nàng còn có thể đại diện cho Vạn Tiên Sơn hơn cả tông chủ như mình, Lỗ Tu cũng không nghĩ Bạch Hủ Minh thực sự muốn lấy mạng Linh San.
- Đây là lần cuối cùng, nếu như có lần sau, bất luận như thế nào ta nhất định sẽ xóa bỏ ý thức của ngươi, biến ngươi thành một con rối chân chính.
Linh San không để ý đến lời nói của Bạch Hủ Minh, nàng quay đầu lại nhìn Âu Dương, khoảng cách gần như vậy khiến Âu Dương cuối cùng cũng thấy được hình dạng của Linh San , không nói là khuynh thành tuyệt thế, nhưng lại mang theo một vẻ trìu mến mỹ lệ vô cùng. Nếu như chỉ nói về hình dạng, Linh San còn kém hơn bọn người Mục Uyển vài phần, nhưng trên người Linh San lại chứa một loại khí tức thuộc về tự nhiên, loại khí tức này khiến Âu Dương cảm thấy rất thoải mái.
- Ngươi lại thiếu ta một mạng. . .
Sau khi Linh San truyền âm nói với Âu Dương, toàn thân hóa thành quang mang thanh sắc, bay vào trong Vạn Sơn ấn.
Vạn Sơn ấn chậm rãi hóa nhỏ, sau đó bay vào trong miệng Lỗ Tu, Lỗ Tu nhìn dáng vẻ thê thảm của Âu Dương, trên mặt lộ vẻ cười khổ.
- Sư huynh, sư điệt này thật sự không phải đèn cạn dầu . .
Bạch Hủ Minh quay sang Âu Dương hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn Lỗ Tu nói:
- Triệu hồi đệ tử Vạn Tiên Sơn quay về Vạn Tiên Sơn , Đạm Thai Kha bị thương nặng, lúc này Đạm Thai Khước Tà có to gan cũng tuyệt đối không dám khai chiến với Vạn Tiên Sơn.
- Được. . .Sư huynh, ta ở Vạn Tiên Sơn chờ ngươi. . .
Lỗ Tu cũng không nói nhiều, toàn thân trực tiếp hóa thân thành kiếm bay thẳng lên bầu trời. . .
Bạch Hủ Minh đưa tay về phía mặt đất, Thứ Kiêu Cung bị nghiền nát được gió cuốn bay vào trong tay Âu Dương. Bạch Hủ Minh lắc đầu nói:
- Tất cả đều phải dựa vào bản thân ngươi.....
Trong rừng trúc, Bạch Hủ Minh sử dụng thông thiên lực mở ra một không gian nhỏ trên mặt đất, ở đây trừ phi là người có tu vi vượt qua Bạch Hủ Minh, bằng không căn bản không thể phát hiện tồn tại của bọn họ.
- Thứ Kiêu Cung bị phá, nhưng chuyện này đối với ngươi mà nói có thể là một chuyện tốt, chỉ cần ngươi có thể xông lên Tu Phục Thần Sư, chữa trịThứ Kiêu Cung đương nhiên rất dễ.
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương đang ngây người, hắn biết Thứ Kiêu Cung bị nghiền nát có đả kích rất lớn với Âu Dương.
- Yêu binh nghiền nát không thể ngăn trở ta bước tiếp.
- Cái gì?
Bạch Hủ Minh có chút không rõ ý tứ của Âu Dương.
- Sư phụ kỳ thực ta căn bản không thể hấp thu bất cứ linh nguyên gì.
Lúc này Âu Dương cũng không muốn giấu diếm nữa, so với giấu mãi trong lòng, chẳng bằng nói cho Bạch Hủ Minh biết, xem hắn có kiến nghị gì không.
- Không thể hấp thu bất cứ linh nguyên gì?
Bạch Hủ Minh giật mình nhìn Âu Dương, nhưng hắn đang chờ đợi, đợi Âu Dương nói cho hắn nguyên nhân.
- Ở tiểu thế giới, ta khó hiểu trở thành một người bán yêu, tất cả mọi người cho rằng ta sẽ vĩnh viễn dừng lại, nhưng ta lại phát hiện bất luận địch nhân nào chết trong tay ta, đều sẽ bị ta cướp đoạt một ít lực lượng, biến thành lực lượng của chính mình, nói cách khác ta vẫn giết chết địch nhân, dùng lực lượng của địch nhân đề thăng chính mình. . .
Âu Dương rốt cuộc cũng nói ra bí mật của mình, hắn rõ ràng có thể thấy trên mặt Bạch Hủ Minh xuất hiện vẻ giật mình.
Âu Dương có thể lý giải, một người hoàn toàn không thể hấp thu bất cứ linh nguyên gì, chỉ có thể dựa vào giết chết địch nhân để trưởng thành, xác thực khiến người ta kinh ngạc.
Bạch Hủ Minh lắc đầu nói:
- Nói như vậy, chính là chỉ cần có đủ địch nhân cho ngươi giết, ngươi vẫn có thể tiến lên?
- Đúng vậy.
Âu Dương không phủ nhận, yêu binh của người khác bị nghiền nát sẽ giống như họ bị phán tử hình, vì lúc đó họ sẽ không hấp thu được linh nguyên trưởng thành, chỉ có thể dậm chân tại chỗ hoặc là rơi xuống.
Nhưng Âu Dương có năng lực hấp thu huyết lực, đó là ưu thế chân chính của hắn.
- Được rồi, chuyện này ngươi cứ giữ kín, không nên nói cho những người khác, chuyện này vô cùng quan trọng, một khi bị người khác phát hiện, sợ rằng sẽ tai họa.
Mặc dù chuyện này chấn động không bằng tứ phương chiến kỳ, nhưng Bạch Hủ Minh vẫn cảm thấy không nên nói ra thì tốt hơn.
Âu Dương gật đầu, đây là chuyện may mắn duy nhất hiện tại của hắn, chí ít hắn sẽ không bị vĩnh viễn khốn chết ở Thánh Thể nhị giai.
- Biết vì sao ta muốn dẫn ngươi tới đây không?
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương nói.
Âu Dương nhẹ nhàng lắc đầu, lẽ ra Bạch Hủ Minh nên trực tiếp mang theo mình quay về Vạn Tiên Sơn mới đúng, nhưng vì sao hắn lại mang mìnhđến đây?
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Bởi vì ta có biện pháp cho hai viên yêu đan trong người ngươi biến thành một viên.
- Biến. . . Biến thành một viên?
Âu Dương nghe thấy lời này có chút giật mình, Bạch Hủ Minh tiếp lời nói:
- Không sai, vốn ta chỉ muốn thử một chút, trước đây rất lâu ta phát hiện huyết sắc yêu đan của ngươi hình như sở hữu lực lượng thôn phệ tất cả, vừa rồi nghe ngươi nói ngươi có thể thôn phệ lực lượng của người khác trưởng thành, ta cảm thấy chuyện này có lẽ được.
- Ý tứ của sư phụ là ta nuốt yêu đan này sau đó trở thành Pháp Thân đỉnh phong?
Âu Dương mừng rỡ.
- Không dễ dàng như vậy, nếu là yêu đan Đại Đế đỉnh phong lúc đầu, có lẽ có thể biến ngươi thành Pháp Thân đỉnh phong, nhưng hiện tại lực lượng còn lại của yêu đan quá ít, có thể cho ngươi đạt được Pháp Thân cũng đã là cao nhất rồi. Còn nữa. . .
Bạch Hủ Minh trầm ngâm một hồi nói:
- Yêu binh của ngươi đã tổn hại, ngay cả ngươi có thể bước vào Pháp Thân, ngươi cũng không cách nào thi triển Pháp Thân cự tượng, thực lực chân chính của ngươi khả năng chỉ có Thánh Thể cửu giai thông thường. . .
- Được rồi.
Bạch Hủ Minh phát hiện Âu Dương nghe xong, trên mặt lộ ra mấy phần buồn bã, hắn lập tức nói sang chuyện khác, đứng lên nói với Âu Dương:
- Không cần đi quản yêu đan Pháp Thân đỉnh phong kia, ta sẽ giúp ngươi đánh nát nó, việc ngươi cần phải làm chính là dùng huyết sắc yêu đan của ngươi dốc hết sức thôn phệ nó, khi ngươi cảm giác ngươi đạt được cực hạn, nghìn vạn lần đừng nên chống đỡ, nếu không sẽ làm huyết sắc yêu đan vỡ tung.
Bạch Hủ Minh nói làm liền làm, đại thủ phảng phất như hư ảnh, đặt lên ngực Âu Dương, tiến nhập vào trong trái tim của Âu Dương, Âu Dương nhìn thấy màn thần kỳ như vậy, có chút giật mình, thế nhưng hắn nhớ kỹ Bạch Hủ Minh nói, cho nên không dám chậm trễ, bắt đầu từ từ khống chế lực thôn phệ của huyết sắc yêu đan.
Đại thủ đi đến trước Đế đan đã tổn hao chỉ còn lại lực lượng Pháp Thân đỉnh phong, túm lấy Đế đan, sau đó trực tiếp bóp thành mảnh nhỏ.
Một cảm giác đau đớn từ trái tim Âu Dương truyền đến, loại cảm giác này giống như trái tim của mình tan vỡ. Cố nén đau đớn, Âu Dương không ngừng khống chế huyết sắc yêu đan của mình truy đuổi những mảnh vỡ Đế đan phân tán xung quanh.
Nếu như là toàn bộ Đế đan, huyết sắc yêu đan của Âu Dương căn bản không dám đụng vào, nhưng sau khi Đế đan vỡ vụn, lực lượng còn lại trở nên vô cùng hữu hạn, Âu Dương chẳng khác nào sát nhân hấp thu huyết lực.
Nhắm mắt lại, Âu Dương quên tất cả bên ngoài, thậm chí ngay cả huyết sắc yêu đan cũng bắt đầu không cần hắn khống chế, cứ như vậy tự động truyđuổi Đế đan nghiền nát.
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương, hắn phát hiện lúc này cảnh giới của Âu Dương đang dùng một tốc độ không thể tưởng tượng đề cao.
Thánh Thể tam giai. . . Thánh Thể tứ giai. . . tu vi của Âu Dương không ngừng đề cao, Bạch Hủ Minh có chút giật mình, từ xưa đến nay chưa từng nghe nói có người sau khi yêu binh bị nghiền nát còn có thể đề cao, Âu Dương lại một lần nữa phá vỡ quy tắc
- Thực sự là một tiểu tử thần kỳ, chẳng trách tứ phương chiến kỳ lại lựa chọn ngươi làm chủ nhân. . .-
Trên mặt Bạch Hủ Minh không có vẻ đố kị, mà chỉ có yêu thương.
- Ầm. . .
Huyết diễm trên người Âu Dương bắt đầu bốc lên, Bạch Hủ Minh phát hiện sau khi mình tới gần Âu Dương, linh hồn của mình cũng có cảm giác thiêuđốt.
Loại cảm giác này khiến Bạch Hủ Minh rất kinh ngạc. Hắn là cấp bậc gì? Âu Dương là cấp bậc gì? Sức cháy của huyết sắc quỷ dị này lại có thể khiến linh hồn của hắn cảm giác khó chịu, chuyện này xác thực không thể tưởng tượng.
Phải biết rằng, hiện tại Âu Dương là Thánh Thể, nhưng hỏa diễm thần kỳ này lại có thể đốt tới Bạch Hủ Minh, trình độ đáng sợ của huyết diễm này thật sự không thể nghi ngờ.
- Đây là liệt diễm linh hồn.
Bạch Hủ Minh từ từ nhận ra loại hỏa diễm này, đây chính là liệt diễm linh hồn.
- Chẳng trách có thể dùng hai mũi tên tru sát hai gã Đại Đế, Đạm Thai gia cũng thực không may.
Lúc này Bạch Hủ Minh lộ ra một nụ cười, rốt cuộc hắn cũng biết vì sao Âu Dương có thể dùng một mũi tên bắn chết một Đại Đế.
- Mũi tên ẩn chứa linh hồn liệt diễm, cho dù là đỉnh phong Đại Đế đụng tới ngươi cũng rất khó chạy trốn số phận bị giết. .
Bạch Hủ Minh lắc đầu cười khổ. .
Tu vi vẫn điên cuồng tăng trưởng, trong vòng chưa đến một giờ Âu Dương đã từ một Thánh Thể nhị giai, đạt được Thánh Thể cửu giai, còn đang không ngừng trùng kích Pháp Thân chi cảnh.
- Tiểu tử, cố lên, nếu như ngươi có thể thoáng cái xông lên Pháp Thân, như vậy cho dù yêu binh của ngươi bị phá hư, ngươi cũng có thể rong ruổi thiên hạ.
Bạch Hủ Minh biết lúc này Âu Dương căn bản không thể nghe được lời mình nói, nhưng hắn cũng khẩn trương giống như Âu Dương.
- Ầm. . .
Huyết quang từ trên người Âu Dương phun trào, trong không gian Bạch Hủ Minh phong bế đã hoàn toàn biến thành một thế giới huyết sắc.
Lúc này huyết sắc yêu đan của Âu Dương đã có thể hấp thu toàn bộ mảnh vỡ Đế đan, yêu đan đã đạt được cực hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể bạo liệt
- A. . .
Âu Dương thống khổ gầm rú, huyết sắc yêu đan trong cơ thể đang tiến hành lột xác cuối cùng.
Đạt được Pháp Thân, biểu hiện rõ ràng nhất chính là yêu đan từ chết biến thành sống. Sống ở đây đương nhiên không phải chỉ yêu đan chân chính sống lại, mà là để yêu đan biến thành trái tim thứ hai của mình.
Thánh Thể bị người khác đánh nát trái tim chắc chắn sẽ chết, nhưng đạt được Pháp Thân cho dù là trái tim bị đánh thành mảnh nhỏ, chỉ cần yêu đan bất diệt, vẫn có thể sống.
- A. . .
Âu Dương lại gầm rú, lúc này trong cơ thể Âu Dương yêu đan bắt đầu xoay tròn, toàn bộ bên trong yêu đan đã biến thành một dòng xoáy, huyết sắc yêu đan hình thái tiễn linh cấp tốc xoay tròn, nó đang lột xác.
- Ầm. . .
Một luồng lực lượng khổng lồ bỗng nhiên từ trên người Âu Dương bạo khai, trong nháy mắt Âu Dương mở hai mắt, tiếp theo phía sau Âu Dương một hư ảnh huyết tiễn hiện lên ra. Đây là Pháp Thân cự tượng, nhưng Pháp Thân cự tượng này duy trì không đến một giây liền phá thành mảnh nhỏ, dung nhập vào trong thân thể Âu Dương.
Khi Bạch Hủ Minh nhìn thấy Pháp Thân cự tượng, hắn rất kinh ngạc, nhưng khi thấy Pháp Thân cự tượng đến cuối cùng vẫn bị nghiền nát, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
- Yêu binh nghiền nát, cuối cùng vẫn còn không thể duy trì Pháp Thân cự tượng. . .
Bạch Hủ Minh thở dài một hơi, kỳ thực khi Pháp Thân cự tượng xuất hiện, hắn cũng kỳ vọng Âu Dương có thể sáng tạo ra một kỳ tích nữa, nếu Pháp Thân cự tượng có thể duy trì, như vậy Âu Dương liền có thể sáng tạo kỳ tích, yêu binh bị hủy vẫn có thể sở hữu trăm phần trăm chiến lực.
Đáng tiếc chính là Pháp Thân cự tượng cũng bị nghiền nát.
Một Pháp Thân cường giả, nếu như Pháp Thân cự tượng hiển hiện, hắn có thể phát huy thập thành sức chiến đấu, nhưng Pháp Thân cự tượng không ra, nhiều nhất chỉ có thể phát huy lục thành sức chiến đấu, cũng không mạnh hơn một Thánh Thể cửu giai quá nhiều.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế