Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 31: Lại muốn để cho ta chết (1)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trần Thanh Đế biết rõ, lần đua xe này tuyệt đối không đơn giản, cho nên, Trần đại thiếu tin tưởng vững chắc, vô luận hắn đưa ra yêu cầu gì, Lữ Hậu Tích tuyệt đối đều sẽ đáp ứng.
Mà Trần Thanh Đế làm như thế, còn có thể cho bọn người Lữ Hậu Tích một loại ảo giác, đó chính là: Trần đại thiếu hắn không phải coi trọng ngọc bội của Lữ Hậu Tích, mà là lấy ngọc bội làm cớ, không đua xe cùng Lữ Hậu Tích.
Lữ Hậu Tích há có thể để cho Trần Thanh Đế như nguyện? Cho dù Lữ Hậu Tích nguyện ý, nhiệm vụ kia của hắn xử lý thế nào?
Điều này cũng đã chú định, Trần Thanh Đế muốn lạt mềm buộc chặt, tuyệt đối sẽ có hiệu quả, một kích trí mạng!
- Đợi một chút!
Nhìn thấy Trần đại thiếu rời đi, Lữ Hậu Tích cắn răng một cái, liên tục cười nói:
- Trần đại thiếu đã nhìn trúng khối ngọc bội này của tiểu đệ, cái kia chính là vinh hạnh của tiểu đệ, cứ dựa theo Trần đại thiếu nói xử lý.
Nói xong, Lữ Hậu Tích rất là không nỡ lấy ngọc bội trên cổ xuống, cẩn thận đặt ở phía sau xe thể thao của hắn.
Ngọc bội đối với Lữ Hậu Tích mà nói tuy ý nghĩa trọng đại, nhưng so sánh với nhiệm vụ của hắn, cái gì cũng không tính rồi. Nếu là bởi vì nguyên nhân ngọc bội, làm cho nhiệm vụ thất bại, đến lúc đó Lữ Hậu Tích sẽ rất thê thảm.
- Không phải là một khối ngọc bội thôi sao, nhìn đức hạnh kia của ngươi, thực cho rằng bản đại thiếu thích khối ngọc bội đó sao?
Trên mặt Trần Thanh Đế tràn đầy khinh thường:
- Đợi bản đại thiếu chơi chán rồi, lại bố thí cho ngươi là được.
- Vậy thì thật cám ơn Trần đại thiếu.
Khóe miệng Lữ Hậu Tích nhịn không được run rẩy thoáng một phát, nhưng trong lòng thầm mắng:
- Thực cho là mình là Xe Thần sao? Thực cho là mình nhất định sẽ thắng sao? Muốn dùng ngọc bội làm cớ, để cho lão tử buông tha cho trận đấu, thực cho rằng lão tử ngốc, nhìn không ra sao?
- Trần đại thiếu, đại ca ta đã đồng ý áp ngọc bội lên, bây giờ có thể bắt đầu hay không?
Lão Nhị Lữ Bạc Phát mỉm cười, nói ra:
- Trần đại thiếu, xe của chúng ta đã chuẩn bị xong.
- Bắt đầu? Đương nhiên có thể bắt đầu.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói, đồng thời âm thầm liếc nhìn Trần Phong Nhiên thủy chung không nói chuyện, trong nội tâm cười lạnh không thôi:
- Trận đua xe này quả nhiên không có đơn giản như vậy, thắng thua đều là chuyện nhỏ, chỉ sợ sinh tử mới là Nhị đệ này của ta quan tâm nhất.
Trần Thanh Đế có thể tinh tường cảm giác được, tính trọng yếu của ngọc bội đối với Lữ Hậu Tích, nhưng mà, Lữ Hậu Tích vẫn quyết đoán đáp ứng yêu cầu của mình.
Đây hết thảy có quan hệ cùng Trần Phong Nhiên.
Đua xe, chẳng lẽ chỉ là đơn giản vì thắng thua? Vì Trần Thanh Đế lấy ra 500 vạn? Hơn nữa, 500 vạn này là Trần Phong Nhiên trước đó chuẩn bị cho.
Không phải là vì thắng thua, không phải là vì tiền tài, như vậy... là vì sinh tử.
- Xem ra Nhị đệ này của ta lại muốn để cho ta chết, chết ở trong quá trình đua xe.
Ở chỗ sâu trong hai con ngươi của Trần Thanh Đế lóe ra hàn mang.
Ở thời khắc này, Trần Thanh Đế đã có thể hoàn toàn khẳng định, trước kia Trần đại thiếu chết là Trần Phong Nhiên gây nên. Hiện tại Trần Thanh Đế hắn đã xuyên việt, cũng ý nghĩa Trần đại thiếu không chết, như vậy, Trần Phong Nhiên y nguyên sẽ tiếp tục nữa.
Muốn Trần Thanh Đế hắn chết.
- Các ngươi đánh cuộc, cũng tính ta một người.
Lúc này, Lâm Tĩnh Nhu mở ví của mình ra, lấy ra một xấp tiền, mở miệng nói:
- Ta áp một vạn, Trần Thanh Đế thắng.
Một vạn này là Lâm Tĩnh Nhu bởi vì lần trước theo dõi Trần Thanh Đế, ngồi xe không có tiền trả, sau khi trở về liền chuẩn bị. Bất quá, một vạn này của nàng, so sánh với tiền đặt cược của Trần Thanh Đế cùng Lữ Hậu Tích, thật sự là không coi vào đâu.
- Cô nãi nãi, ngươi cũng muốn đánh bạc?
Mồ hôi lạnh của Lữ Hậu Tích ào ào chảy xuống, liên tục hấp khí, cẩn thận từng li từng tí nói:
- Cô nãi nãi a, ngươi... không phải không cho ngươi tham dự, chỉ là... chỉ là số tiền của ngươi... quá ít. Khục khục, quy củ của chúng ta là, mười vạn là thấp nhất. Nếu không... Nếu không lần sau, ngươi thấy có được không?
Lâm Tĩnh Nhu chính là khắc tinh hoàn khố a, cái danh xưng như vậy cũng không phải là nhặt được, là có lý do, có đạo lý.
Phải biết rằng, lúc trước Trần Thanh Đế xông vào phòng tắm của Lâm Tĩnh Nhu, ngay cả phụ thân Trần Thanh Đế, Trần Chấn Hoa cũng bị dọa hoảng sợ. Sau khi biết được chuyện gì cũng không có xảy ra, Trần Chấn Hoa mới nhẹ nhàng thở ra.
Có thể thấy được, Lâm Tĩnh Nhu không đơn giản a.
Ai không muốn sống nữa, dám thắng tiền Lâm Tĩnh Nhu, Tiền của Lâm đại tiểu thư? Hoặc là chán sống, hoặc là ngốc tử mới dám lấy, bất quá, chín thành chín là muốn chết.
Thế lực Lâm gia không yếu hơn Trần gia bao nhiêu, Lâm Tĩnh Nhu với tư cách hòn ngọc quý trên tay Lâm gia, tụ tập muôn vàn sủng ái, vậy thì càng thêm không dễ chọc.
- Không được.
Lâm Tĩnh Nhu chán ghét liếc nhìn Lữ Hậu Tích, lạnh giọng nói:
- Chẳng lẽ một vạn này của ta không phải tiền? Là giả dối hay sao?
Đi ra ngoài chưa bao giờ mang tiền, thật vất vả mang theo một lần, người ta lại ngại ít, Lâm Tĩnh Nhu lập tức phát hỏa.
- Khục khục... Nếu không như vậy đi.
Trần Thanh Đế vội ho một tiếng, nói ra:
- Lâm Tĩnh Nhu ngươi đem một vạn khối cộng thêm trên tiền đặt cược của ta, chờ sau khi thắng, ngoại trừ một vạn này, ta lại phân năm vạn cho ngươi như thế nào?
Lữ Hậu Tích đã đáp ứng áp ngọc bội lên rồi, Trần Thanh Đế cũng không muốn chậm trễ thời gian. Hiện tại Trần Thanh Đế chỉ nghĩ mau chóng lấy ngọc bội tới tay, trở về đột phá, ở đâu có thời gian lãng phí vì chút việc nhỏ này a....
- Hừ, đây chính là ngươi nói.
Lâm Tĩnh Nhu hừ lạnh một tiếng, đem một vạn trong tay ném cho Trần Thanh Đế, nói ra:
- Hiện tại ta cũng tham gia trận đặt cược này, với tư cách cổ đông, ta muốn ngồi ở trong xe của ngươi, cùng với ngươi một chỗ đua xe.
- Không được.
Trần Thanh Đế không hề nghĩ ngợi, nói ra:
- Ngươi nói như thế nào cũng là thiên kim đại tiểu thư, nam nhân chúng ta đua xe, ngươi lẫn vào làm cái gì?
- Đúng vậy a, chị Tĩnh Nhu.
Trần Phong Nhiên ở một bên trong lòng kinh hãi, liên tục tiến lên nói:
- Chị Tĩnh Nhu, đại ca nói không sai, hoàn toàn là không thích hợp.
- Trần Phong Nhiên, tại đây không có chuyện của ngươi.
Lâm Tĩnh Nhu trừng mắt nhìn Trần Phong Nhiên, lập tức nhìn Trần Thanh Đế nói:
- Tuy ta rất chán ghét ngươi, nhưng càng thêm chán ghét Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát. Cho nên, ta muốn ngồi ở trong xe, mang đến vận khí cho ngươi, cho ngươi thắng. Không có vận khí của ta, ngươi sẽ thành thua Xe Thần rồi.
Trần Thanh Đế không nghĩ tới, Lâm Tĩnh Nhu vậy mà cầm sự tình vận khí nói chuyện, khuyên giải nói:
- Ngươi ngồi ở trong xe thời gian dài như vậy, đã để lại rất nhiều vận may, ta nhất định sẽ thắng, ngươi yên tâm đi.
Cái gì vận khí a?
Kỹ thuật lái xe của Trần Thanh Đế, tất cả đều là thật, dùng linh khí ăn gian làm ra, cái này cùng vận khí của Lâm Tĩnh Nhu có quan hệ cọng lông?
- Ngươi nói thắng là có thể thắng sao? Vạn nhất ngươi thua thì sao? Ngươi thua, một vạn của ta sẽ mất. Cái này trước trước sau sau, chính là mất bảy vạn đó.
Lâm Tĩnh Nhu dậm chân, nói ra:
- Bất kể như thế nào, ta nhất định phải ngồi xe của ngươi.
- Đại ca, nếu không anh trả một vạn kia lại cho chị Tĩnh Nhu, đừng cho nàng tham gia, Tĩnh Nhu cũng không cần lên xe của anh.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 32: Lại muốn để cho ta chết (2)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trong nội tâm Trần Phong Nhiên lo lắng, vội vàng giải thích nói:
- Đại ca, trên xe ngồi nhiều một người, vậy thì nhiều một phần sức nặng, tùy thời đều có thể ảnh hưởng đến kết quả đua xe.
- Phong Nhiên, ngươi nói không tệ...
Trần Thanh Đế nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Trần Phong Nhiên, lông mày nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng:
- Trần Phong Nhiên khẩn trương như thế, nghĩ đến là không muốn, cũng không dám để cho Lâm Tĩnh Nhu gặp chuyện không may.
- Lâm Tĩnh Nhu là một cái bùa hộ mệnh như vậy, không lợi dụng mới là ngu ngốc? Để cho Lâm Tĩnh Nhu lên xe, có lẽ có thể giảm bớt một chút phiền toái.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế nhìn Lâm Tĩnh Nhu quăng tới ánh mắt giết người, nói ra:
- Phong Nhiên, ngươi nói có đúng không sai, bất quá... nếu như là bởi vì Lâm Tĩnh Nhu ngồi trên xe thua, cái kia Lâm Tĩnh Nhu cũng trách không được ta rồi. Nếu như không cho nàng ngồi ở trong xe, Phong Nhiên a, ngươi cũng biết, sẽ có hậu quả gì.
- Hừ, coi như ngươi thức thời.
Lâm Tĩnh Nhu thoả mãn nhìn Trần Thanh Đế, đầu mâu lại chỉ hướng Trần Phong Nhiên:
- Trần Phong Nhiên, ngươi một mực không cho ta lên xe, ngươi đến cùng là có ý gì?
- Ta... Ta có thể có ý gì, chị Tĩnh Nhu, ta... ta không phải là vì chị sao.
Sắc mặt Trần Phong Nhiên lập tức trở nên khó coi không thôi.
- Chuyện của ta, ngươi tốt nhất không nên quản.
Nói xong, Lâm Tĩnh Nhu không thèm nhìn Trần Phong Nhiên, khí ục ục chui vào xe của Trần Thanh Đế, ngồi ở ghế phụ chờ đợi.
- Ta...
Trần Phong Nhiên nắm chặt hai đấm, sắc mặt tái nhợt.
- Xem đạo hạnh của Trần Phong Nhiên, còn chưa đủ sâu a.
Nhìn thấy phản ứng của Trần Phong Nhiên, Trần Thanh Đế âm thầm lắc đầu, thở dài một tiếng, lập tức quay người chui vào trong chiến xa của hắn.
- Lâm Tĩnh Nhu ngồi trên xe của ta, tất nhiên làm rối loạn kế hoạch của bọn hắn, bằng không thì Trần Phong Nhiên không sẽ phản ứng như thế.
Trần Thanh Đế âm thầm liếc nhìn Lâm Tĩnh Nhu, trong lòng thầm nghĩ:
- Mà Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng sẽ đem việc này, hướng Lữ Bất Phàm sau lưng bọn hắn báo cáo.
- Cuối cùng nhất là dựa theo nguyên kế hoạch tiến hành hay không, quyền quyết định này, chỉ sợ nằm ở trên người Lữ Bất Phàm.
Ở chỗ sâu trong hai con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang:
- Ta ngược lại muốn nhìn, Lữ Bất Phàm ngươi phải chăng đáng chết hay không.
Nửa đường đột nhiên giết ra biến cố Lâm Tĩnh Nhu này, kế hoạch của Trần Phong Nhiên phải chăng tiếp tục chấp hành, hay bị Trần Phong Nhiên khống chế. Cũng có thể nói, Trần Phong Nhiên đã bị mất quyền lực rồi.
Lữ gia Lữ Bất Phàm mới thật sự là người khống chế hết thảy.
Nếu như Trần Phong Nhiên có quyền lực kia, vậy kế hoạch sẽ hủy bỏ, cũng ý nghĩa, không có tiếp tục ở trong thi đấu giết Trần Thanh Đế.
Đáng tiếc... Trần Phong Nhiên không có quyền lực đó.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới muốn biết, Lữ gia Lữ Bất Phàm phải chăng có đáng chết. Nếu như tiếp tục mưu hại Trần đại thiếu hắn, tất nhiên là Lữ Bất Phàm quyết định.
Như thế, Lữ Bất Phàm đáng chết.
Đương nhiên, đối với Trần Phong Nhiên, Trần Thanh Đế cũng sẽ không bỏ qua. Người muốn Trần Thanh Đế hắn chết, không có một cái có thể có kết cục tốt.
Với tư cách địch nhân của Trần Thanh Đế, phải có giác ngộ với cái chết.
Địch nhân?
Trần Thanh Đế từ trước đến nay đều để cho địch nhân của mình, sám hối ở bên trong hủ tro cốt.
- Chị Tĩnh Nhu, chị thực không nên...
Trần Hương Hương đi đến bên cạnh xe, đối với Lâm Tĩnh Nhu ngồi ở ghế phụ, rất là lo lắng nói:
- Chị Tĩnh Nhu, chị phải cẩn thận một chút.
- Yên tâm đi, có vận khí của ta, Trần Thanh Đế nhất định sẽ thắng.
Lâm Tĩnh Nhu nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt tự tin nói.
Vận khí loại đồ chơi này, lúc trước Lâm Tĩnh Nhu là cảm nhận được thấy. Lâm Tĩnh Nhu tin tưởng, chỉ cần nàng ngồi ở trong xe, có nàng mang đến vận khí, Trần Thanh Đế nhất định sẽ không thua.
Lâm Tĩnh Nhu cũng không nói, Lâm Tĩnh Nhu cố ý muốn ngồi ở ghế phụ, không chỉ là vì mang đến vận khí cho Trần Thanh Đế đơn giản như vậy.
Bởi vì, Lâm Tĩnh Nhu cảm thấy, trận đua xe này thật không đơn giản.
- Trần đại thiếu, tùy tiện thi đấu một hồi là được, thua tính toán tiểu đệ, đừng quá dốc sức liều mạng.
Viên Cầu, Viên đại thiếu trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Trong quá trình đua xe tùy thời đều sẽ xuất hiện nguy hiểm, ngươi phải cẩn thận một chút. Thua thì thua không có gì lớn, hơn nữa, ngươi cũng không có thắng qua.
Bởi vì sự tình Viên đại thiếu hắn, Trần Thanh Đế mới đua xe. Tuy Viên Cầu là siêu cấp ăn chơi thiếu gia, nhưng lại không phải người ngu, cũng cảm giác được, trận đua xe này không đơn giản. Về phần có vấn đề ở đâu, Viên đại thiếu cũng không biết.
Về phần Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, muốn nhờ trận đua xe này hại Trần Thanh Đế, ở Viên Cầu xem ra, bọn hắn còn không có lá gan này. Hậu quả, cũng không phải Lữ gia có thể chịu nổi.
Không dám hại Trần Thanh Đế, cái này lại để cho Viên đại thiếu rất là không rõ, mục đích của Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát là cái gì.
- Viên mập mạp, ngươi có thể đừng nói chuyện hay không? Vì sao kêu ta cho tới bây giờ không có thắng qua? Trước kia không có thắng qua, chẳng lẽ hiện tại không thể thắng? Có vận khí của Lâm Tĩnh Nhu, muốn không thắng cũng khó khăn.
Trần Thanh Đế nhịn không được liếc mắt:
- Ca ca ta là đến thắng tiền, không phải thua tiền.
Nha, không vì Viên đại thiếu ngươi, ca ca ta há có thể chạy tới đua xe? Mục tiêu chính thức của người ta không phải nằm ở ngươi?
Đúng lúc này, Lữ Hậu Tích đã đi tới, đối với Trần Thanh Đế nói:
- Trần đại thiếu, vẫn là quy củ cũ, ai chạy tới đỉnh Cửu Loan thi đấu trước, coi như người đó thắng.
Đường Cửu Loan thi đấu, kỳ thật là một đường núi. Từ chân núi đến đỉnh núi, chỗ ngoặc rất nhiều, bất quá trong đó có chín chỗ rẽ thập phần hung hiểm, cho nên mới gọi đường Cửu Loan thi đấu.
- Nói nhảm quá nhiều rồi, còn không tranh thủ thời gian bắt đầu, bổn thiếu gia không có nhiều thời gian lãng phí như vậy.
Đang khi nói chuyện, Trần Thanh Đế liếc nhìn chiếc xe bên cạnh.
Vị lái xe này của Lữ Hậu Tích, làm cho Trần Thanh Đế cảm giác rất lạ lẫm, ở trong trí nhớ của hắn, cũng không có người như vậy. Bất quá, xem bộ dáng, người này không quá giống người Hoa Hạ.
- Tốt, vậy thì bắt đầu.
Lữ Hậu Tích vứt bỏ một câu, lập tức xoay người qua, trong nội tâm cười lạnh không thôi:
- Hiện tại ngại lãng phí thời gian, đợi lát nữa, ngươi khát vọng nhiều một ít thời gian cũng chỉ là yêu cầu xa vời, hừ!
Một phút đồng hồ sau, Trần Thanh Đế điều khiển lấy chiếc CCXR của hắn cùng lái xe Lữ gia, cùng nhau tiến nhập đường thi đấu, chuẩn bị bắt đầu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 33: Hủy kế hoạch!
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Đường Cửu Loan thi đấu đã được coi là đường thi đấu chính quy. Cho nên ở phía trước đường thi đấu, có một màn hình lớn, trên màn hình lóe ra một con số… 5.
Theo Lữ Hậu Tích nhấn nút, con số trên màn hình phát sanh biến hóa.
5!
4!
3!
2!
1!
Nhìn thấy mấy chữ này, lông mày Trần Thanh Đế có chút giương lên, cũng không có khẩn trương. Lái xe của Lữ Hậu Tích cũng là như thế, vẻ mặt nhẹ nhõm.
Tốc độ cất bước trong đua xe, vậy thì phải khảo nghiệm trình độ phản ứng mẫn cảm của thần kinh con người. Bất kể nói thế nào, Trần Thanh Đế là Luyện Khí tầng một, ở trên thần kinh phản ứng, đây chính là phi thường trâu bò.
Cho nên, Trần Thanh Đế không quan tâm.
Lái xe của Lữ Hậu Tích cũng không quan tâm, cái này đơn giản, hắn căn bản không có đem Trần đại thiếu để vào mắt. Còn có, mục đích của hắn không chỉ là thắng đơn giản như vậy.
0!
Thời điểm con số trên màn hình lớn biến thành không, Trần Thanh Đế động, theo sát lấy lái xe của Lữ Hậu Tích cũng động.
Ông... Ông!
Nương theo thanh âm ầm ầm muốn điếc tai, hai chiếc xe thể thao siêu cấp giống như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, tấn mãnh nhảy lên đi ra ngoài, bụi đất nổi lên bốn phía.
Thần kinh phản ứng của Trần Thanh Đế hiển nhiên không phải lái xe của Lữ Hậu Tích có khả năng so sánh, chiến xa của Trần đại thiếu, Audi CCXR màu ngân sắc quyết đoán xông vào phía trước.
- Ngao rống...
Viên Cầu nhìn thấy Trần đại thiếu ngay từ đầu đã có một khởi đầu tốt đẹp, lập tức nhịn không được phát ra một tiếng gầm rú, kích động không thôi, một thân thịt mỡ rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, cao thấp lăn mình.
Tiếng động cơ gầm gừ, Viên đại thiếu rất là ưa thích, cũng phi thường hưởng thụ, nghe thanh âm như thế, huyết dịch toàn thân Viên đại thiếu cũng sẽ tùy theo sôi trào.
Viên đại thiếu hưng phấn gào thét, Trần Hương Hương nhịn không được nắm chặt nắm đấm, trên mặt rất là lo lắng. Đương nhiên, Trần Hương Hương là lo lắng Lâm Tĩnh Nhu, cùng Trần đại thiếu nửa xu quan hệ cũng không có.
Trần Phong Nhiên thì là sắc mặt trầm trọng, ở chỗ sâu trong hai con ngươi tràn đầy không cam lòng cùng bất đắc dĩ. Mà Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát thì là nhẹ nhàng thở ra, bởi vì đua xe đã bắt đầu rồi.
Nhiệm vụ, đang bên trong chấp hành.
- Chậc chậc, Trần đại thiếu đã có một khởi đầu tốt đẹp, Lâm Tĩnh Nhu thực mang đến vận khí cho Trần đại thiếu. Nói không chừng, trận đua xe này, Trần đại thiếu thật có thể thắng.
Tiết tấu ban đầu, để cho Viên đại thiếu thật đúng là có chút hi vọng, ngóng trông Trần đại thiếu có thể thắng, không thể chờ đợi được nói:
- Đều thất thần làm gì? Còn không tranh thủ thời gian lên núi.
Rất nhanh, một đoàn người Viên đại thiếu, cưỡi trực thăng chuẩn bị tốt bay tới biệt thự trên đỉnh núi.
Sau khi tiến vào biệt thự, Trần Phong Nhiên trước tiên tìm một địa phương che giấu, bấm điện thoại với lái xe đang đua cùng Trần Thanh Đế.
Lái xe này của Lữ Hậu Tích, đây chính là Trần Phong Nhiên giới thiệu.
Trần Phong Nhiên ly khai, Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng tìm lý do ly khai, bọn hắn muốn đem sự tình Lâm Tĩnh Nhu đột nhiên giết đi ra, báo cáo cho Lữ Bất Phàm.
Phải chăng tiếp tục dựa theo nguyên kế hoạch tiến hành, hai huynh đệ Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, còn không cách nào làm chủ.
Trận đua xe này, chính như Trần Thanh Đế sở liệu, là Trần Phong Nhiên ở Trần Thanh Đế xuyên việt, vào ngày Trần đại thiếu không chết thành đó, mà bắt đầu tính kế khác.
Trọn vẹn tìm cách hơn một tháng thời gian.
Ở trong lúc này, Trần Phong Nhiên vốn là giới thiệu cho Viên Cầu một lái xe, lái xe kia thay Viên Cầu không ngừng thắng tiền, thẳng đến không ai dám đua xe cùng Viên đại thiếu.
Từ đó chế tạo ra một loại biểu hiện giả dối, lái xe của Viên đại thiếu hắn rất ngưu bức.
Bởi vì loại biểu hiện giả dối này xuất hiện, khiến cho Viên đại thiếu cơ hồ tất thắng, bắt đầu trở nên tự cao tự đại, tin tưởng tăng gấp đôi, một bộ lão tử vô địch thiên hạ.
Đây hết thảy đều dựa theo kế hoạch của Trần Phong Nhiên tiến hành, toàn bộ quá trình đều phi thường thuận lợi.
Biểu hiện giả dối bố trí xong, kế tiếp Trần Phong Nhiên cần phải làm là, tìm một cơ hội, một cơ hội phù hợp, lợi dụng Viên đại thiếu dụ dỗ Trần Thanh Đế.
Cho nên mới có việc Viên đại thiếu thua tiền, thế chấp tài sản kia.
Bất quá... dựa theo kế hoạch vốn có của Trần Phong Nhiên, hôm nay cũng không phải thời điểm động thủ tốt. Hắn vốn định hãm hại Trần Thanh Đế một lần, để cho Trần đại thiếu một đống bừa bộn, thừa dịp Trần đại thiếu chật vật không chịu nổi, tứ cố vô thân động thủ lần nữa.
Nào có thể đoán được, tối hôm qua Trần Thanh Đế đột phá đến Luyện Khí tầng một, toàn thân đều là dơ bẩn bài tiết đi ra. Lâm Tĩnh Nhu bị cấm đủ một tháng cũng trùng hợp cùng ngày ngủ lại, còn chạy vào phòng tắm của Trần Thanh Đế tắm rửa.
Kết quả là, Trần Thanh Đế ở trong lúc vô tình xông vào phòng tắm mà Lâm Tĩnh Nhu đang tắm, nhìn sạch toàn thân của Lâm gia đại tiểu thư.
Bởi vì việc này, Trần Phong Nhiên triệt để phẫn nộ, đã mất đi tỉnh táo cùng trầm ổn dĩ vãng, sớm khởi động kế hoạch một tháng trước kia, muốn giết Trần Thanh Đế.
Trong quá trình đua xe chế tạo ngoài ý muốn, để cho Trần Thanh Đế chết ở trong thi đấu, đây mới là mục đích chính thức của Trần Phong Nhiên. Hơn nữa, Trần Phong Nhiên đã suy tính tất cả trường hợp sau khi Trần Thanh Đế chết, hắn phải giải thích như thế nào.
Chỉ là Trần Phong Nhiên như thế nào cũng không ngờ rằng, Lâm Tĩnh Nhu cùng đến, càng thêm không ngờ, thái độ của Lâm Tĩnh Nhu đột nhiên chuyển biến, sẽ chủ động yêu cầu ngồi ở trong xe của Trần Thanh Đế.
Cái này nếu đặt ở dĩ vãng, cái kia tuyệt đối là chuyện không thể nào.
Nhưng ngày hôm nay xảy ra chuyện như vậy, làm cho Trần Phong Nhiên trở tay không kịp, vô luận là vì công hay tư, Lâm Tĩnh Nhu cũng không thể chết, do đó khiến Trần Phong Nhiên không thể không lựa chọn buông tha cho kế hoạch lần này.
Trong một phòng biệt thự trên đỉnh núi, Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi cầm điện thoại thấp giọng nói:
- Buông tha cho nhiệm vụ lần này, có nghe hay không?
Tên lái xe đang đua xe cùng Trần Thanh Đế kia, sau khi chuyển được điện thoại, nhíu mày, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang, cung kính nói:
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 34: Thua là thua mệnh
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trần Phong Nhiên cúp điện thoại cười lạnh không thôi:
- Lần này cho ngươi thắng, tất nhiên sẽ cho ngươi tin tưởng tăng nhiều, tiếp theo... tiếp theo ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy.
Trần Phong Nhiên tuổi không lớn, nhưng âm mưu quỷ kế lại vượt xa lẽ thường.
Lần này bởi vì nguyên nhân Lâm Tĩnh Nhu, tuy Trần Phong Nhiên lựa chọn buông tha, bất quá, lại mệnh lệnh lái xe thả nước, để cho Trần Thanh Đế thắng, làm bước đệm cho kế hoạch phía sau.
Trần đại thiếu cùng Viên Cầu tất cả đều là một mặt hàng, một khi để cho Trần đại thiếu chưa bao giờ thắng qua thắng được trận đấu này, tất nhiên sẽ tự cao tự đại. Nếu như Trần Phong Nhiên muốn tiếp tục thông qua đua xe giết Trần đại thiếu, còn không phải dễ dàng sao?
Chỉ là có ai biết, Trần Thanh Đế hiện tại đã không phải là Trần đại thiếu bao cỏ trước kia nữa rồi?
Không có!
Điều này cũng đã chú định tất cả tính toán của Trần Phong Nhiên sẽ rơi vào khoảng không.
Về phần Trần Phong Nhiên, vì cái gì nhiều lần hãm hại Trần Thanh Đế, càng là cố ý muốn giết Trần Thanh Đế? Nguyên nhân kỳ thật rất đơn giản, đó chính là vì vị trí Trần gia gia chủ cùng tình cảnh của hắn tại Trần gia hôm nay.
Phụ thân Trần Chấn Hoa, bởi vì cảm giác đối với Tam muội Trần Hương Hương thiệt thòi thiếu nợ, cho nên đối với Trần Hương Hương vô cùng tín nhiệm, mẫu thân Cổ Thiên Cầm thì phi thường cưng chiều Trần Thanh Đế.
Không chỉ có như thế, Trần lão gia tử còn phi thường nhìn trúng Trần Thanh Đế, cũng chính bởi vì Trần lão gia tử, địa vị kế thừa của Trần đại thiếu mới không có đổi chủ.
Tuy Trần Phong Nhiên ưu tú, cha mẹ của hắn đối với hắn cũng phi thường tốt, nhưng mà so sánh với Trần Thanh Đế cùng Trần Hương Hương, cái kia chính là mặt hàng bà ngoại không đau cậu không yêu rồi.
Cho nên Trần Phong Nhiên rất cừu hận Trần Thanh Đế cùng Trần Hương Hương, không chỉ có muốn giết Trần Thanh Đế đoạt được vị trí người thừa kế Trần gia, mà ngay cả Trần Hương Hương hắn cũng quyết định sẽ không bỏ qua.
Buông tha cho kế hoạch, Trần Phong Nhiên cảm thấy buông lỏng toàn thân, cuối cùng hít sâu một hơi, sắc mặt khôi phục bình tĩnh dĩ vãng, rời khỏi phòng đi đến đại sảnh biệt thự.
Cùng lúc đó, Lữ Hậu Tích cũng bấm một chiếc điện thoại, đem sự tình Lâm Tĩnh Nhu báo cáo, cuối cùng đã nhận được một kết quả.
Đó chính là... dựa theo kế hoạch, tiếp tục tiến hành.
- Vâng, Phàm thiếu!
Lữ Hậu Tích cúp điện thoại, xóa đi mồ hôi lạnh trên trán, trò chuyện với Lữ Bất Phàm, đối với Lữ Hậu Tích mà nói, quả thực là một loại tra tấn.
- Đại ca, Phàm thiếu nói như thế nào? Có ý tứ gì?
Lữ Bạc Phát nhịn không được, cẩn thận từng li từng tí mà hỏi:
- Là buông tha hay vẫn tiếp tục?
- Tiếp tục.
Trong hai tròng mắt của Lữ Hậu Tích lóe ra hàn mang, nói ra:
- Bạc Phát, em nhắn nhủ xuống dưới, kế hoạch tiếp tục chấp hành.
- Tốt.
Lữ Bạc Phát lên tiếng, lấy điện thoại cầm tay ra rất nhanh bắt được điện thoại lái xe, đơn giản nói vài câu, liền cúp điện thoại.
- Đại ca, vừa rồi Trần Phong Nhiên gọi điện thoại bảo cho lái xe buông tha kế hoạch, xem ra Trần Phong Nhiên không dám giết Lâm Tĩnh Nhu, bất quá...
Lữ Bạc Phát cười lạnh không thôi:
- Trần Phong Nhiên như thế nào cũng không nghĩ ra, lái xe hắn giới thiệu cho chúng ta, đã bị Phàm thiếu mua.
- Phàm thiếu mua?
Lữ Hậu Tích cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Bạc Phát, có một số việc không thể nói lung tung, ta như thế nào không biết chuyện này?
- Ách?
Lữ Bạc Phát vốn là sững sờ, lập tức cười nói:
- Đại ca nói không sai, lái xe kia chính là người của Trần Phong Nhiên, cùng chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì.
- Về sau nhất định phải chú ý.
Lữ Hậu Tích nhẹ gật đầu, thông qua cửa sổ xem ra phía ngoài, lạnh giọng nói:
- Trần Thanh Đế, ngươi cho mình thật là Xe Thần sao? Cho dù lão tử áp ngọc bội lên thì như thế nào? Ngươi ở trong thi đấu, có thắng qua sao?
- Dĩ vãng thua, là thua tiền, lần này cũng không phải là tiền đơn giản như vậy... là thua mệnh!
Trong hai tròng mắt của Lữ Hậu Tích, hiện lên một đạo hàn mang.
Lái xe của Lữ Hậu Tích, sau khi nhận được mệnh lệnh, nhìn Trần Thanh Đế điều khiển CCXR ở phía trước, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Hắn một mực ẩn nhẫn, sau khi nhận được mệnh lệnh, đã muốn động thủ.
Mà ở thời điểm này, Lâm Tĩnh Nhu ngồi ở ghế phụ một mực không nói gì mở miệng, nghiêm túc nói:
- Trần Thanh Đế, lần đua xe này khẳng định có vấn đề, thậm chí là nguy cơ đến tánh mạng của ngươi.
- Nguy cơ đến tánh mạng của ta? Không thể nào, không phải là một hồi đua xe sao?
Trong lòng Trần Thanh Đế giật mình, bất quá vẻ mặt lại khinh thường nói:
- Đừng nói Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, coi như là toàn bộ Lữ gia cũng không dám làm gì ta.
Trần Phong Nhiên muốn thông qua trận đua xe này giết hắn, Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ. Lâm Tĩnh Nhu có thể nhìn ra một ít ẩn tình ở bên trong, Trần đại thiếu cũng có thể lý giải, chỉ là, Trần đại thiếu lại không nghĩ rằng, Lâm Tĩnh Nhu nhìn sâu như vậy.
- Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát hao tổn tâm cơ, vốn là để cho Viên Cầu thua tiền, thế chấp tài sản, cả chuyện với ngươi không có bất kỳ quan hệ gì. Nhưng mà...
Lâm Tĩnh Nhu tiếng nói xoay chuyến, nói ra:
- Đến cuối cùng hoạ lại bay tới trên người của ngươi, không có chuyện gì của Viên Cầu. Trần Thanh Đế, ngươi chẳng lẽ nhìn không ra chút gì đó?
- Nhìn ra cái gì?
Lông mày Trần Thanh Đế giương lên, ngạo nghễ nói:
- Trong tỉnh này, có ai dám không để cho Trần đại thiếu ta mặt mũi? Ta đã đến, Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng không dám không trả thế chấp lại cho Viên mập mạp.
- Ngươi... Ngươi thật sự là hết thuốc chữa.
Lâm Tĩnh Nhu nắm chặt nắm đấm, hổn hển nói:
- Hừ, sớm biết như vậy, ta không ngồi ở trong xe của ngươi, quả thực là đáng giận.
- Cái này cùng ngươi ngồi ở trong xe của ta có quan hệ gì?
Trần Thanh Đế nghĩ tới điều gì, bất quá, hắn còn cần Lâm Tĩnh Nhu chính miệng chứng minh.
- Làm gì? Cô nãi nãi ta là muốn cứu ngươi.
Lâm Tĩnh Nhu tức giận nói:
- Ngươi cầm 500 vạn, đánh bạc 1500 vạn của Lữ Hậu Tích, đến cuối cùng còn muốn ngọc bội của Lữ Hậu Tích cũng áp lên. Kết quả như thế nào? Lữ Hậu Tích y nguyên đáp ứng yêu cầu quá phận của ngươi. Hừ, đừng nói ngươi không có nhìn ra, ngọc bội đối với Lữ Hậu Tích trọng yếu như thế nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 35: Vận khí không còn?
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Điều kiện của ngươi quá phận như thế, Lữ Hậu Tích đều đáp ứng, cố ý muốn đua xe với ngươi, ngươi nhìn không ra chút gì đó sao?
Lâm Tĩnh Nhu tiếp tục nói:
- Tuy ta không biết Lữ Hậu Tích muốn làm gì, nhưng tuyệt đối không có chuyện tốt, cho nên ta mới hạ mình ngồi ở trong xe của ngươi. Bởi như vậy, có ta ở đây, cho dù trong lòng Lữ Hậu Tích hắn đối với ngươi có ý làm loạn, cũng không dám tiếp tục nữa.
Lâm Tĩnh Nhu là khắc tinh của hoàn khố, không chỉ có dáng người xinh đẹp, mảnh khảnh, còn có một tâm tư rất tinh tế.
- Lâm Tĩnh Nhu, cái kia thật đúng là muốn cám ơn ngươi rồi.
Trong lòng Trần Thanh Đế ấm áp, hắn có thể tinh tường cảm giác được, Lâm Tĩnh Nhu là xuất phát từ thiệt tình, thật tình trợ giúp hắn.
- Nói nhảm, đương nhiên phải cảm tạ ta rồi.
Lâm Tĩnh Nhu kiêu ngạo nói:
- Ta không chỉ mang đến vận khí cho ngươi, còn để cho Lữ Hậu Tích không dám làm mấy chuyện xấu đối với ngươi, ta là đại ân nhân của ngươi. Chờ sau khi thắng, nhất định phải cảm tạ đại ân nhân như ta, khanh khách...
- Nhất định!
Trần Thanh Đế rất nghiêm túc nói, đồng thời, nhìn lướt qua kính chiếu hậu, trong hai tròng mắt Trần đại thiếu lóe lên hàn mang, trong nội tâm cười lạnh:
- Xem ra Lữ Bất Phàm là nên chết, chuẩn bị động thủ rồi.
- Ông...
Lái xe của Lữ Hậu Tích, điều khiển xe thể thao siêu cấp, phát ra tiếng động cơ gào thét, tốc độ lập tức tăng lên, thẳng bức đến CCXR của Trần Thanh Đế.
- Trần Thanh Đế cẩn thận, hắn muốn đụng vào.
Lâm Tĩnh Nhu nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
- Không có việc gì, không cần sợ, ngồi vững vàng là được.
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, nhìn một chỗ ngoặc phía trước, không chỉ không có giảm tốc độ, còn đang không ngừng tăng tốc.
Chỗ ngoặc, không giảm còn nhanh.
- Tư...
Thanh âm lốp xe cùng mặt đất ma sát đột nhiên vang lên, Trần Thanh Đế đang trong quá trình không ngừng gia tốc, hoàn thành một hoàn mỹ trôi đi, thuận lợi qua chỗ ngoặc.
- Bá...
Đã qua chỗ ngoặc, tốc độ xe của Trần Thanh Đế y nguyên tăng vọt, lập tức liền chạy mất hút.
- Cái gì?
Lái xe đi theo đằng sau Trần Thanh Đế, thấy tình huống như vậy nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi. Qua ngoặt nhanh chóng như thế, tuy chỗ ngoặt rất lớn, nhưng mà hắn không cách nào làm được, cho dù là sư phụ của hắn, cũng rất khó hoàn thành.
Cái này... Đây quả thật là chưa từng có thắng qua, bao cỏ Trần Thanh Đế sao? Kỹ thuật như vậy, để cho hắn ngoài ý muốn, làm cho hắn chết ở trong thi đấu? Ta không bị giết chết trong thi đấu đã đáng được ăn mừng rồi.
Lái xe của Lữ Hậu Tích, có một loại cảm giác bị lừa gạt.
- Oa kháo kháo...
Biệt thự trên đỉnh núi, Viên đại thiếu nhìn xem màn hình giám sát và điều khiển, phát ra một tiếng hưng phấn gầm rú:
- Trần đại thiếu vượt chỗ ngoặt như thế, quả thực là quá hoàn mỹ, quá ngưu bức rồi. Mẹ nó, Trần đại thiếu như thế nào thoáng cái trở nên lợi hại như vậy rồi hả? Dựa vào, dựa vào, dựa vào, sẽ không thật sự là vận khí do Lâm Tĩnh Nhu mang đến chứ?
- Con mẹ nó, nhất định là như vậy. Trần đại thiếu là một chúa tể lý luận ngưu bức hò hét, hiểu được lý luận lại làm không được. Hiện tại đã có vận khí của Lâm Tĩnh Nhu, đơn giản liền làm đi ra. Cạc cạc, hai người Trần đại thiếu cùng Lâm Tĩnh Nhu, quả thực là tổ hợp hoàn mỹ a.
Viên đại thiếu hưng phấn vung vẩy nắm đấm, hoa chân múa tay vui sướng, một thân thịt mỡ rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, phi thường đồ sộ.
Kỹ thuật lái xe của Trần Thanh Đế đột nhiên trở nên trâu bò, Trần Hương Hương có chút nhẹ nhàng thở ra, cũng nghĩ đến vận khí theo như lời Lâm Tĩnh Nhu nói, chắc có lẽ Lâm Tĩnh Nhu sẽ không có nguy hiểm gì.
Trần Phong Nhiên đối với đua xe cũng không phải hiểu nhiều, cũng không có cảm giác được Trần Thanh Đế lợi hại. Chỉ là cho rằng, lái xe của Lữ Hậu Tích đang chấp hành mệnh lệnh của hắn, cố ý thả nước, nhường cho Trần Thanh Đế mà thôi.
Trần Phong Nhiên lại nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong lòng vô cùng cừu hận, ghen ghét Trần Thanh Đế.
Bởi vì Viên đại thiếu nói: hai người Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu, quả thực là tổ hợp hoàn mỹ.
Hai người Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát lại ngay ngắn trừng lớn hai mắt, hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt khó có thể tin. Trần Thanh Đế vượt qua chỗ ngoặt kia, thật sự là quá lợi hại.
Vận khí?
Chẳng lẽ thật sự là vận khí của Lâm Tĩnh Nhu? Vận khí chẳng lẽ lợi hại như thế? Ở trên đua xe , cũng có thể bởi vì vận khí, hoàn thành độ khó cao sao?
Ngoại trừ giải thích vận khí này ra, Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát thật sự là không nghĩ ra. Dù sao, đối với kỹ thuật lái xe lý luận của Trần Thanh Đế, bọn hắn là phi thường hiểu rõ.
Một người ở đua xe chưa bao giờ thắng qua, kỹ thuật lái xe có thể tốt sao?
- Hừ, coi như là ngươi vận khí tốt, vận khí tốt cũng không có khả năng một mực tồn tại. Ta cũng không tin, vận khí của ngươi sẽ một mực tốt như vậy.
Trong nội tâm Lữ Hậu Tích cười lạnh không thôi:
- Chỉ cần có một sai lầm, Trần Thanh Đế ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Lâm Tĩnh Nhu, vận khí của ngươi thật sự là quá lợi hại, có ngươi trong xe, quả thực là như có Thần trợ giúp.
Trần Thanh Đế hoàn thành chỗ ngoặt, thản nhiên nói.
- Khanh khách... Vận khí của ta một mực đều rất tốt.
Lâm Tĩnh Nhu vô cùng kiêu ngạo nói:
- Nhanh lên, lái xe của Lữ Hậu Tích sắp đuổi theo tới.
- Không có vấn đề.
Trần Thanh Đế tăng tốc lần nữa, nhưng trong lòng nhịn không được thầm nghĩ:
- Thông qua linh khí ăn gian, linh khí trong cơ thể tiêu hao quá lớn, đơn giản không thể lại vận dụng linh khí ăn gian rồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius