07-02-2010, 03:16 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1: Long Phượng Xuất Thế.
ChÆ°Æ¡ng 31: Cảnh giá»›i? Tu tráºn.
Dịch: Super Khoai
Biên: Nhà có chóa ko
Nguồn: Kiemgioi.com
TrÆ°á»›c mắt hắn bây giá» là má»™t con hồ ly, rõ rà ng béo múp mÃp nhÆ° má»™t con lợn con. Bên ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng vốn không khà trong là nh nhÆ°ng đã bốc mùi hôi hám và mùi rượu nồng nặc. Mấy trăm vò rượu, hÆ¡n má»™t nghìn cân thịt bò, cứ nhÆ° thế đã không còn.
“SÆ° huynh! Viêm Há»a nhìn má»i thứ xung quanh, cÅ©ng không biết phải là m thế nà o cho phải.
“A! SÆ° đệ, rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i cÅ©ng ra rồi.†Hồ Bạch say ngất ngưởng trong đống bình rượu rá»—ng, cố gắng ngóc cái đầu lên. Hắn béo đến ná»—i không thể nhìn qua được cái bụng tròn lẳn của mình. “ Ôi! Mau tá»›i đây giúp ta má»™t tay.â€
“NgÆ°Æ¡i xem cái bá»™ dạng của ngÆ°Æ¡i Ä‘i!†Viêm Há»a rốt cuá»™c cÅ©ng có phần nổi giáºn, hắn quát: “NgÆ°Æ¡i nhìn xem ngÆ°Æ¡i là m nÆ¡i ở của sÆ° phụ bây giá» thà nh cái dạng gì.â€
Viêm Há»a gầm lên. Hồ Bạch Ä‘ang say túy lúy cÅ©ng tỉnh lại được phân ná»a. Hắn quanh co giải thÃch nhÆ° má»™t đứa trẻ: “ Sư…. Äệ. Không phải, ta cÅ©ng định ăn má»™t Ãt thôi, nhÆ°ng rượu thịt hấp dẫn quá, khó chịu lắm. Vì thế ta….â€
“NgÆ°Æ¡i thá» xem xem! Nếu ta không ra, không biết ngÆ°Æ¡i đã thà nh cái dạng gì nữa. Bây giá» ta cÅ©ng biết vì sao ngÆ°Æ¡i tu luyện mấy trăm năm mà tu vi cÅ©ng vẫn chỉ đến Hóa Äan kỳ. Loại hồ ly lÆ°á»i biếng nhÆ° ngÆ°Æ¡i, sợ là có thêm mấy trăm năm nữa thì cảnh giá»›i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng vẫn chỉ là Hóa Äan kỳ thôi.â€
“Äi! Láºp tức theo ta và o trong thạch tháp tu luyện.†Viêm Há»a mặt lạnh băng nói. Bây giá» hắn cÅ©ng không định nghỉ ngÆ¡i nữa.
“Ta…ta không Ä‘i.†Hồ Bạch trả lá»i, hắn không muốn phải tu luyện cá»±c khổ.
Viêm Há»a nghe xong lại nổi khà xung thiên. Dù sao Hồ Bạch và Viêm Há»a cÅ©ng là quan hệ huynh đệ. Viêm Há»a không ngá» sÆ° huynh lÆ°á»i biếng ăn uống đến phát phì, nhÆ° thế chẳng phải là là m nhục danh tiếng của sÆ° phụ Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» sao. Vì thế Viêm Há»a nhất quyết, dùng tá»›i và i phần chân lá»±c quát: “NgÆ°Æ¡i dám!â€
Có thể chÃnh Viêm Há»a cÅ©ng phát hiện được những thay đổi trên cÆ¡ thể mình. NhÆ°ng Hồ Bạch đã là loại linh hồ tu luyện mấy trăm năm. Cảm ứng của hắn vô cùng linh mẫn. Hắn cảm giác được trên ngÆ°á»i Viêm Há»a có má»™t sức mạnh rất uy nghiêm. Má»™t dạng khà phách, khà phách của vÆ°Æ¡ng giả.
“Ta… ta Ä‘i là được.†Hồ Bạch ngược lại hắn giống má»™t sÆ° đệ hÆ¡n. “Nói ta lÆ°á»i biếng, ta xem ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giống ta. Ta ở bên ngoà i tiêu dao, chÆ°a chắc ngÆ°Æ¡i đã ở bên trong khắc khổ tu luyện. NgÆ°Æ¡i má»™t má»±c nổi giáºn khi ta ở ngoà i đánh chén hết rượu thịt. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i trong đó luyện lâu nhÆ° thế tại sao tu vi cÅ©ng chỉ tá»›i Äạo Cố kỳ?â€
Hồ Bạch tuy chỉ nói rất là nhÃ, nhÆ°ng vẫn bị Viêm Há»a nghe được. “Äạo Cố kỳ !? Ta bây giỠđã đạt tá»›i Kim Äan tiá»n kỳ a!†Viêm Há»a không giải thÃch được. “SÆ° huynh! Hiện giá» huynh chÆ°a nhìn thấy cảnh giá»›i tu vi của ta sao?â€
“Äúng váºy!†Hồ Bạch cÆ°á»i khẩy nói.
“Tháºt là kỳ lạ. TrÆ°á»›c đây ta Ä‘ang ở tu vi Äạo Cố kỳ thì sÆ° huynh không nháºn ra ta là má»™t ngÆ°á»i tu chân. Bây giá» ta rõ rà ng đạt đến Kim Äan tiá»n kỳ, ngÆ°Æ¡i lại nói ta đạt đến tu vi Äạo Cố kỳ. Lạ tháºt.†Viêm Há»a cÅ©ng có cảm giác mÆ¡ hồ. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u chắc chắn có thể chứng minh được tu vi hiện tại Ä‘ang đạt đến cảnh giá»›i nà o của ngÆ°á»i tu chân.
NgÆ°á»i tu chân cảnh giá»›i chia là m: Nháºp Äạo kỳ, Äạo Cố kỳ, Hóa Äan kỳ, Kim Äan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Äá»™ng HÆ° kỳ, Không Minh kỳ, Äá»™ Kiếp kỳ, Äại Thà nh kỳ. Mà chân há»a cÅ©ng được chia là m bảy cấp tÆ°Æ¡ng ứng thà nh: Äá», Cam, Và ng, Lục, Chà m, Lam, TÃm. Mà má»—i má»™t cấp lại được chia thà nh ba đẳng cấp: Nhất vị, Nhị vị, Tam vị chân há»a. Nháºp Äạo kỳ, Äạo Cố kỳ, Hóa Äan kỳ ba cảnh giá»›i cÅ©ng mang sắc Äá» của chân há»a. Äến Kim Äan tiá»n kỳ hiện tại, Viêm Há»a đã có thể sá» dụng được Nhất vị Cam chân há»a.
Viêm Há»a váºn công lên đầu ngá»n tay. Äúng là đang tá»a ra má»™t vầng sáng mà u cam trên đầu ngón tay. Sức nóng hầm háºp của ngá»n lá»a mà u cam Ä‘á»™t nhiên khiến nhiệt Ä‘á»™ trong không khà xung quanh tăng hÆ¡n mÆ°á»i Ä‘á»™.
“Dừng, dừng, dừng lại!!!†Hồ Bạch vá»™i và ng hô. Nhiệt Ä‘á»™ bốn phÃa Ä‘á»u tăng hÆ¡n mÆ°á»i Ä‘á»™. Vá»›i tu vi Hóa Äan kỳ của Hồ Bạch là sao có thể chịu được khi đứng gần nhÆ° váºy.
“SÆ° huynh! Có đúng là chỉ có tu chân đạt đến Kim Äan kỳ má»›i có thể dùng Cam chân há»a?â€
“NgÆ°Æ¡i muốn lấy mạng của ta a! NgÆ°Æ¡i vừa sá» dụng chân há»a Ä‘Ãch thá»±c là mức Ä‘á»™ Kim Äan kỳ. NhÆ°ng tu vi lại chỉ thể hiện ở Äạo Cố kỳ. SÆ° đệ ngÆ°Æ¡i luyện thế nà o mà được thế nà y?†Hồ Bạch há»i.
“Váºy kỳ lạ tháºt, ta rõ rà ng là chiếu theo Tiêu Dao tâm pháp để tu luyện. Lẽ nà o trong quá trình đó có gì sai, chẳng lẽ ta dá»±a và o linh Ä‘an để tu luyện có Ä‘iểm gì đó không thÃch hợp? Không thể nà o!†Viêm Há»a láºp tức dùng linh hồn lá»±c để kiểm tra lại trong cÆ¡ thể. Trong lúc quan sát khối kim cầu trong cÆ¡ thể, Viêm Há»a trở nên suy tÆ°.
Viêm Há»a há»i Hồ Bạch: “SÆ° huynh! Tu Chân và Tu Yêu phần lá»›n kinh mạch Ä‘á»u giống nhau phải không?â€
Tháºt ra Ä‘iá»u nà y, Hồ Bạch cÅ©ng không nắm rõ, hắn dù sao cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i tu yêu, vì thế hắn hà m hồ trả lá»i: “Hẳn là nhÆ° thế rồi!â€
Viêm Há»a lại trầm ngâm má»™t lúc. Äá»™t nhiên, hắn ôm chầm lấy ngÆ°á»i Hồ Bạch.
“NgÆ°Æ¡i là m gì đấy?†Hồ Bạch hoảng hốt há»i. Hồ Bạch tưởng Viêm Há»a sẽ là m gì hắn. Sợ đến ná»—i mặt mÅ©i trắng bệch.
“Äừng cá» Ä‘á»™ng, ta cần sá» dụng linh hồn lá»±c để quan sát Ä‘an Ä‘iá»n của huynh. Äể xác định xem Ä‘an Ä‘iá»n của huynh và ta có gì bất đồng hay không. Huynh không cần phải chống cá»±.†Viêm Há»a muốn xác định má»™t việc. Viêm Há»a sá» dụng linh hồn lá»±c cháºm rãi Ä‘i sâu và o thân thể Hồ Bạch, đến chá»— Ä‘an Ä‘iá»n của hắn. “A! Äúng là không khác vá»›i dá»± Ä‘oán của ta. Trong Ä‘an Ä‘iá»n của sÆ° huynh chỉ có tồn tại má»™t linh cầu, không há» có kim cầu gì đó. Xem ra trong cÆ¡ thể ta kim cầu nà y đúng là được hình thà nh từ Cá»u NgÅ© chi khÃ.â€
Viêm Há»a buông Hồ Bạch ra, sau đó hắn bắt đầu sá» dụng linh hồn lá»±c của mình, cháºm rãi ép kim cầu ra ngoà i linh cầu Ä‘an Ä‘iá»n. Kim cầu lững lá» chuyển Ä‘á»™ng, năng lượng cÆ°á»ng đại chầm cháºm bắt đầu lan ra toà n thân Viêm Há»a. NhÆ° má»™t cong cá»± long thoát xác, sức mạnh kinh hồn của Kim Äan bắt đầu liên tục tiến hà nh lấn át không gian trong sÆ¡n Ä‘á»™ng. Vách sÆ¡n Ä‘á»™ng dần dần lắc lÆ° dữ dá»™i.
“NgÆ°Æ¡i đúng là tên đần Ä‘á»™n! Mau dừng lại ngay. NgÆ°Æ¡i muốn là m cho sÆ¡n Ä‘á»™ng sụp xuống à ?†Hồ Bạch thất thanh hô. Từ trên ngÆ°á»i Viêm Há»a phát ra má»™t dòng khà lÆ°u Ä‘á»™ng cÆ°á»ng đại. NhÆ° má»™t tráºn cuồng phong khổng lồ, thiếu chút nữa hất văng hắn ra ngoà i. CÅ©ng may hắn cắm móng vuốt xuống mặt đất.
“SÆ° huynh, ngÆ°Æ¡i bây giá» thá» nhìn lại, ta đạt tá»›i cảnh giá»›i gì.†Viêm Há»a tiếp tục váºn chân lá»±c toà n thân lên há»i.
“Äúng….đúng là Kim Äan tiá»n kỳ! Kim Äan tiá»n kỳ!†Hồ Bạch lá»›n tiếng kêu lên.
Sau khi đã nháºn được câu trả lá»i chÃnh xác, Viêm Há»a má»›i ngừng lại. Kim cầu cháºm rãi thu và o linh cầu trong Ä‘an Ä‘iá»n. SÆ¡n Ä‘á»™ng má»›i khôi phục lại được vẻ bình yên.
“Lần sau ngÆ°Æ¡i muốn phô trÆ°Æ¡ng sức mạnh cÅ©ng nên nhìm xem nÆ¡i đó là đâu. Hồ Bạch ta còn chÆ°a sống đủ, cÅ©ng không muốn bị cả tòa sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y chôn sống sá»›m nhÆ° váºy đâu.†Hồ Bạch rúm ró ngồi dÆ°á»›i đất nhìn Viêm Há»a mắng.
“Ha ha! Biết rồi, sÆ° huynh!†Viêm Há»a tâm trạng bây giá» rất vui. “Thá»±c lá»±c của bản thân chÃnh xác đã tăng đến Kim Äan kỳ nha!â€
“SÆ° đệ a! NgÆ°Æ¡i thá»±c sá»± là má»™t tên quái váºt! Không chỉ tÆ°á»›ng mạo quái dị. Ngay cả cảnh giá»›i tu chân của ngÆ°Æ¡i bây giá» cÅ©ng quái dị. NgÆ°Æ¡i là m sao có thể khống chế cảnh giá»›i tu chân của mình nhÆ° thế?†Hồ Bạch cÆ°á»i mắng. Hồ Bạch theo Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» lâu nhÆ° thế, chuyện gì mà chÆ°a nghe qua Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» giải giải. NhÆ°ng hiện tượng nhÆ° Viêm Há»a đây, Hồ Bạch thá»±c sá»± chÆ°a bao giá» nghe thấy.
Viêm Há»a Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thèm để ý Hồ Bạch nói mình là quái váºt. “Ha ha!†Hắn cÆ°á»i. Hắn hiện giá» cÅ©ng hiểu rõ rà ng má»™t Ä‘iá»u, rốt cuá»™c chuyện gì đã xảy ra vá»›i mình. Có thể coi nhÆ° thế nà y, lúc Viêm Há»a muốn sá» dụng đến Kim Äan cảnh giá»›i, thá»±c lá»±c của nó sẽ phát huy ra. NhÆ°ng lúc hắn không cần, cảnh giá»›i đó vẫn luôn luôn được bảo trì ở má»™t trình Ä‘á»™ cảnh giá»›i thấp hÆ¡n. Tất cả những thứ nà y Ä‘á»u do Cá»u NgÅ© chi khà ban tặng a! “Cá»u NgÅ© Long khà a! Xem ra cÅ©ng không phải không có lợi. Ha ha!â€
Viêm Há»a nghÄ© thầm, địch nhân không biết cảnh giá»›i của ngÆ°Æ¡i, chỉ cần đối phÆ°Æ¡ng nhất thá»i khinh địch. NgÆ°Æ¡i hoà n toà n có thể giết hắn trở tay không kịp.
“Äược rồi, láºp tức dá»n dẹp ở đây, sau đó, theo ta tiến và o thạch tháp cùng tu luyện!†Viêm Há»a ra lệnh. Äúng là bây giá» hắn ham muốn tu luyện kinh khủng.
“Ta không…..†Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của Viêm Há»a. Hồ Bạch cÅ©ng không còn dÅ©ng khà để nói cho hết lá»i. “Tiểu tá» thối, có chút thá»±c lá»±c thì đã vút lên trá»i. Chá» sau khi lão tỠđạt tá»›i Kim Äan kỳ. Xem ngÆ°Æ¡i có chịu không. Bây giá» ta nhịn.â€
***********
‘Äá»™n Thiên NgÅ© Nguyên tráºn’ đại loại chia Ä‘á»u ‘Khốn tráºn’ và ‘Sát tráºn’ thà nh năm trăm cuốn. ‘Khốn tráºn’ chia : Ẩn, Mê, Huyá»n, Huyá»…n, Phân. Năm loại tráºn pháp. Còn ‘Sát tráºn’ lại chia : Phong, Há»a, Lôi, Äiện thà nh bốn loại tráºn.
Ẩn tráºn vô cùng dá»… dà ng, chỉ cần Nháºp Äạo kỳ là đã có thể sá» dụng. Chỉ là tu vi cà ng cao thì hiệu quả sá» dụng cà ng lá»›n mà thôi. Vá»›i thá»±c lá»±c Kim Äan kỳ của Viêm Há»a hiện giá», nếu nói sá» dụng ẩn tráºn, cÅ©ng có thể Ä‘em toà n bá»™ Yến sÆ¡n dấu Ä‘i cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á». Nếu nhÆ° tá»± ẩn mình, thì vá»›i những cao thủ thá»±c lá»±c mà không hÆ¡n được Viêm Há»a má»™t cấp thì rất khó có khả năng phát hiện ra Viêm Há»a. Äúng là không gì có thể tốt hÆ¡n nếu dùng Ẩn tráºn để trốn chạy.
NhÆ°ng Viêm Há»a cÅ©ng không nghÄ© đến việc chạy trốn. vì thế hắn quyết định bắt đầu tu luyện ‘Äá»™n Thiên NgÅ© Nguyên tráºn’ tráºn pháp thứ hai của Khốn tráºn là ‘Mê’ tráºn. Mê tráºn tổng cá»™ng có năm mÆ°Æ¡i quyển. Mê – Tên của nó cÅ©ng nói lên ý nghÄ©a. Mê hoặc chi tráºn. Tráºn pháp nà y chủ yếu dá»±a và o hiệu quả mê hoặc địch nhân bên trong tráºn, không có cách nà o thoát ra ngoà i.
Bốn mÆ°Æ¡i chÃn cuốn đầu tiên Ä‘á»u là viết vá» tâm pháp chú giải cho loại tráºn nà y. Chỉ có quyển cuối cùng má»›i là ba mÆ°Æ¡i sáu đạo thủ ấn của tráºn. Má»—i má»™t thủ ấn Ä‘á»u phải dùng linh hồn lá»±c để nhá»›. Ná»u dùng trà nhá»› để nhá»› thì vÄ©nh viá»…n sẽ không nhá»› được. Má»—i má»™t thủ ấn Ä‘á»u phải dùng linh hồn lá»±c để in sâu và o trong linh hồn mình. Äến khi sá» dụng, ba mÆ°Æ¡i sáu thủ ấn sẽ được sá» dụng má»™t cách nhuần nhuyá»…n. Dùng linh hồn lá»±c kết hợp vá»›i thá»±c lá»±c của bản thân đánh ra. Trong tráºn chiến, chÃnh là khảo nghiệm của linh hồn lá»±c đối vá»›i khả năng lÄ©nh ngá»™ tráºn pháp. Äịch nhân cÅ©ng sẽ không chỠđợi để ngÆ°Æ¡i có thể từ từ thi triển tráºn pháp ra đâu.
Giai Ä‘oạn đầu, Viêm Há»a cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản vượt qua. Hắn vốn cho rằng có thể dá»±a và o trà nhá»› siêu cÆ°á»ng của mình là hoà n toà n có thể nhá»› kÄ© được đồ há»a thủ ấn trong quyển cao nhất. Vì thế năm đầu tiên cứ trôi qua lãng phà nhÆ° váºy. Hắn vừa má»›i chuẩn bị sá» dụng mê tráºn thì lúc đó má»›i phát hiện ra mình chỉ có thể nhá»› rõ được năm đạo thủ ấn.
“Xem ra đúng là cần phải nhỠđến linh hồn lá»±c má»›i nhá»› được.†Viêm Há»a cảm thán nói. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i há»c giả sÆ¡ nháºp mà nói, dùng linh hồn lá»±c để nhá»› thủ ấn cÅ©ng là điá»u rất khó khăn. Viêm Há»a cÅ©ng phải hao phà mất thá»i gian bốn năm má»›i có thể nhá»› thuần thục hoà n toà n ba mÆ°Æ¡i sáu đạo thủ ấn.
Nhá»› kỹ là má»™t chuyện, có thể Ä‘em ra sá» dụng lại là má»™t việc khác. Viêm Há»a dùng linh hồn lá»±c kết hợp vá»›i thá»±c lá»±c của bản thân đánh ra đạo thủ ấn thứ nhất thì cÅ©ng mất thá»i gian má»™t tháng. Äến đạo thứ hai, thứ ba…… Tuy rằng thá»i gian cÅ©ng từ từ rút ngắn lại, nhÆ°ng đến khi đánh xong ba mÆ°Æ¡i sáu đạo thủ ấn. Viêm Há»a cÅ©ng mất thá»i gian má»™t năm. Tu luyện linh hồn lá»±c so vá»›i tu luyện tu chân thì vất vả gấp chục lần. Cố gắng sá» dụng tâm lá»±c để khoan sâu xuống mặt đất. Có và i lần, thủ ấn Ä‘ang khoan xuống được phân ná»a thì Viêm Há»a không chịu được tưởng nhÆ° muốn buông xuôi. NhÆ°ng cuối cùng bằng má»™t nghị lá»±c dẻo dai bá»n bì, hắn lại cà ng kiên trì hÆ¡n. Nếu thá»±c sá»± buông xuôi, linh hồn tu luyện của Viêm Há»a sẽ yếu Ä‘i rất nhiá»u.
Lại má»™t năm nữa trôi qua. Từ khi bắt Hồ Bạch và o thạch tháp tu luyện đến bây giá». Viêm Há»a đã ở trong thạch tháp hÆ¡n mÆ°á»i hai năm. Viêm Há»a ngà y ngà y vẫn ngồi im ở đây, chăm chú tìm hiểu tráºn pháp của Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» lÆ°u lại.
Mà Hồ Bạch cÅ©ng không há» nhà n rá»—i. Không biết có phải vì sá»± thúc dục của Viêm Há»a hay không. Hắn ngà y nà o cÅ©ng rất chịu khó tu luyện
Viêm Há»a ở trong thạch tháp tổng cá»™ng cÅ©ng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm, hÆ¡n nữa tuổi hắn vốn cÅ©ng từng ấy. NhÆ° thế Viêm Há»a hiện giá» hẳn phải là má»™t gã trung niên khoảng bốn mÆ°Æ¡i tuổi. NhÆ°ng đối vá»›i ngÆ°á»i tu chân mà nói, và i chục năm chÆ°a là cái gì. Vá»›i cảnh giá»›i tu vi hiện giá» của Viêm Há»a cÅ©ng có thể sống hÆ¡n má»™t nghìn năm. Năm tháng cÅ©ng không thể để lại bất luáºn má»™t dấu ấn gì trên khuôn mặt. HÆ¡n nữa, thế giá»›i bên ngoà i bây giá» cÅ©ng chỉ má»›i trôi qua mÆ°á»i má»™t tháng mà thôi.
“SÆ° đệ! Nhá»› kỹ, ngÆ°Æ¡i sắp phải nghênh đón Tam Cá»u thiên kiếp giữa hai cảnh giá»›i. Không được sÆ¡ suất.†Má»™t gã váºn bạch y khoan thai nhẹ nhà ng, đúng là Hồ Bạch vừa Ä‘i vừa nói vá»›i Viêm Há»a. Hôm nay cùng Viêm Há»a ra ngoà i thạch tháp, Hồ Bạch cÅ©ng đạt tá»›i cảnh giá»›i Hóa Äan háºu kỳ. Không biết có phải vì cảnh giá»›i của hắn đã Ä‘á» thăng. ChÃnh vì đã trải qua mÆ°á»i hai năm tu luyện khắc khổ đã tôi luyện tâm trà hắn. Hồ Bạch bây giá» ngay cả ăn nói cÅ©ng trở nên nhã nhặn hÆ¡n.
“Ha ha! Äa tạ đại sÆ° huynh nhắc nhở. Äến nhÆ° Äá»™ Kiếp ta còn nắm chắc mà .†Viêm Há»a cÆ°á»i đáp. Tam Cá»u thiên kiếp, ba đạo thiên lôi giáng xuống. Không chỉ là khảo nghiệm cở thể của bản thân ngÆ°á»i tu chân, mà còn muốn khảo nghiệm cả sức mạnh linh hồn lá»±c của ngÆ°á»i tu chân. Chỉ sÆ¡ suất má»™t chút, cÅ©ng có khả năng bị thiên lôi đánh tan xÆ°Æ¡ng nát thịt, hồn phi phách tán. Có tráºn pháp và thượng phẩm linh khà tÆ°Æ¡ng trợ. HÆ¡n nữa, linh hồn lá»±c của Viêm Há»a hôm nay cÅ©ng đã đạt tá»›i cảnh giá»›i Kim Äan kỳ. Viêm Há»a Ä‘á»™ tam cá»u thiên kiếp Ä‘Ãch thá»±c là không thà nh vấn Ä‘á». NhÆ°ng quan trá»ng nhất là có đúng Viêm Há»a trải qua thiên kiếp dá»… dà ng nhÆ° váºy sao. Trá»i cao sẽ cho cái tên nghịch thiên chi tá» nà y Ä‘Æ¡n giản vượt qua bÆ°á»›c ngoặt đầu tiên của đạo luân hồi váºy sao? Cái nà y còn phải xem ý trá»i thế nà o.
Vừa ra khá»i thạch tháp, Viêm Há»a quay sang Hồ Bạch nói: “SÆ° huynh! Ta bây giá» phải thá» Mê tráºn má»™t chút, huynh đứng ra phÃa sau ta.†Viêm Há»a trong thạch tháp cÅ©ng đã từng thá» qua, nhÆ°ng dù sao không gian trong thạch tháp cÅ©ng có giá»›i hạn.
“Trong thạch tháp ta còn trốn được an toà n.†Hồ Bạch cÆ°á»i mắng. “Ha ha! SÆ° đệ, ta Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra quên cầm theo má»™t thứ trong thạch tháp. Ta sẽ quay lại. NgÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i cứ từ từ thá» nghiệm tráºn pháp của ngÆ°Æ¡i, không cần chá» ta, haha!†Nói xong, thân ảnh Hồ Bạch chợt lóe lên đã không thấy tăm hÆ¡i.
“Cảnh giá»›i sÆ° huynh ta không bằng ta, nhÆ°ng thân pháp của hắn nhanh hÆ¡n ta rất nhiá»u.†Viêm Há»a cảm thán nói. Hồ Bạch tu yêu, tu cả cÆ¡ thể, thân thể hắn chÃnh là vÅ© khÃ, hắn có thể không nhanh sao! “Cái tên hồ ly sÆ° huynh của ta nà y vẫn đúng là nhát gan. NhÆ°ng có Ä‘iá»u, hắn hình nhÆ° biết ta muốn bắt hắn để thà nghiệm tráºn pháp, haha!†Viêm Há»a lắc đầu cÆ°á»i nói.
“Bá» Ä‘i, ChÃnh mình có thể tá»± thà nghiệm được mà !†Viêm Há»a bắt đầu ngÆ°ng tụ linh hồn lá»±c để thá» tráºn.
Äá»™t nhiện có má»™t âm thanh vang vang truyá»n đến từ phÃa cá»a Ä‘á»™ng. “Haha! Ta còn tưởng rằng ở đây không ai biết! Không ngá», bá»—ng nhiên lại có má»™t vị đồng đạo mỹ lệ ở chá»— nà y.â€
“Ai!?†Viêm Há»a kinh hãi, hắn vạn lần không ngá», trong sÆ¡n Ä‘á»™ng còn có ngÆ°á»i khác. Vá»›i cảnh giá»›i của Viêm Há»a hiện giá», chỉ cần hắn triển khai linh hồn lá»±c, hoà n toà n có thể bao trùm toà n bá»™ bên trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, nhìn rõ tất cả sá»± váºt, đáng tiếc linh hồn lá»±c hắn Ä‘ang chuẩn bị triển khai để thá» tráºn pháp, vì thế không phát hiện trong sÆ¡n Ä‘á»™ng đã có ngÆ°á»i đến.
Hiện giá» không cần triển khai linh hồn lá»±c, Viêm Há»a dùng mắt thÆ°á»ng cÅ©ng thấy có hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa hắn. “Bá»n chúng là ai!?†Viêm Há»a chÆ°a từng gặp qua hai ngÆ°á»i nà y, trong lòng nổi lên nghi vấn.
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
07-02-2010, 03:19 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1: Long Phượng Xuất Thế.
ChÆ°Æ¡ng 32: Thủy Há»a nhị Quân (Thượng)
Dịch: Tiểu Ma Phiá»n
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiemgioi.com
Thuá»· quân Lâm Phong nhìn thoáng qua chỉ tầm trên dÆ°á»›i 20, mặt trắng mà y thanh, toà n thân váºn áo dà i Ä‘en, my thanh mục tú* nhÆ°ng lại ẩn chứa sá»± nham hiểm. Hắn nhìn Viêm Hoả cÆ°á»i khanh khách.
Hoả quân Giang Hổ bá» ngoà i so vá»›i Lâm Phong chắc lá»›n hÆ¡n và i tuổi. Mặt chữ Ä‘iá»n, mắt hổ, thân cao hai tấc, váºn bá»™ y phục ngắn mà u Ä‘á». Hai mắt hắn nhìn chằm chằm và o Viêm Hoả.
Hai ngÆ°á»i nà y trong chá»›p mắt đã tá»›i cách Viêm Hoả đứng mÆ°á»i thÆ°á»›c.
“Hai tên nà y, má»™t là Hoá Äan tiá»n kỳ, còn má»™t Hoá Äan trung kỳ.†Viêm Hoả nghÄ© thầm. Hắn đã triển khai linh hồn chi lá»±c của mình nhìn ra tu vi của hai ngÆ°á»i đó. NgÆ°á»i có tu vi cao hÆ¡n mà soi tu vi của ngÆ°á»i thấp hÆ¡n quả đúng là không bị phát giác. Biết được tu vi của hai ngÆ°á»i kia, Viêm Hoả không khá»i phải hÃt sâu má»™t lượng lÆ°Æ¡ng khà và o lồng ngá»±c. Hắn tá»± thấy mình quả tháºt đã may mắn rằng lúc trÆ°á»›c không nóng nảy mà tá»›i long sÆ¡n, mà lại trốn và o nÆ¡i đây tu luyện. Bằng không cứ tuỳ tiện thì chắc cÅ©ng đã chết không có chá»— chôn.
“Ô, gã váºn áo dà i Ä‘en cÅ©ng Ä‘ang lén nhìn tu vi của ta.†Viêm Hoả bá»—ng chốc phát giác ra Ä‘á»™ng thái của đối phÆ°Æ¡ng. “Haha, muốn nhìn tu vi của ta sao? Dù cho tu vi của ngÆ°Æ¡i có cao hÆ¡n thì nhìn cÅ©ng không thấu đâu!†Viêm Hoả thầm cÆ°á»i trong lòng, hắn cÅ©ng không có ý ngăn trở linh hồn đối phÆ°Æ¡ng nhìn lén.
“Các ngÆ°Æ¡i là ai? Tá»›i đây có chuyện gì?†Viêm Hoả lá»›n tiếng há»i. Tuy rằng hắn có thể Ä‘oán được nhÆ°ng hắn vẫn giả ngu.
“Haha! Chỉ là má»™t tên tiểu tá» thối má»›i đạt tá»›i ngưỡng Äạo Cố kỳ thôi.†Lâm Phong mắng. Biết rõ tu vi của đối phÆ°Æ¡ng, hắn có phần thêm tá»± tin.
“Tứ đệ, hắn đạt tu vi gì?†Giang Hổ há»i lại Lâm Phong. Giang Hổ tuy rằng nháºp môn sá»›m, nhÆ°ng tu vi so vá»›i Lâm Phong lại có chút thua kém.
“Tam ca, tên kia bất quá chỉ là tiểu tá» thối má»›i đạt tu vi Äạo Cố kỳ. Cứ tưởng rằng đồ đệ của Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» phải lợi hại lắm chứ! Là m hại chúng ta phải ‘mượn’ hai kiện trung phẩm linh khà của sÆ° phụ Ä‘em theo ra đây!†Lâm Phong truyá»n âm nói.
“A! Äạo cố kỳ sao?†Giang Hổ chiếu ánh mắt tá» vẻ thÆ°Æ¡ng xót lên Viêm Hoả.
“Tứ đệ, ngÆ°Æ¡i cứ đứng đây. NhÆ°á»ng tam ca ra giáo huấn hắn và i chiêu. CÅ©ng là cÆ¡ há»™i tốt để ta chiêm nghiệm ‘Diá»…m sát’ linh khÃ.†Nói xong, Giang Hổ láºp tức tiến lên.
“Tam ca, chá»› nên nóng vá»™i. NgÆ°Æ¡i chá»› quên sÆ° phụ giải cấm chế trên ngÆ°á»i chúng ta để chúng ta xuống núi vì mục Ä‘Ãch gì. Cứ để ta há»i hắn rõ ngá»n ngà nh rồi giết hắn cÅ©ng chÆ°a muá»™n.†Lâm Phong ngăn cản.
“Các ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i! Các ngÆ°Æ¡i là ai? Nếu không nói đừng trách ta không khách khÃ!†Viêm Hoả lại chất vấn. Trong lúc Lâm Phong và Giang Hổ máºt âm, dù Viêm Hoả không thể nghe thấy nhÆ°ng xét qua ánh mắt hắn cÅ©ng Ä‘oán được đôi ba phần ý tứ. “Äừng coi thÆ°á»ng ta! Äợi đến lúc các ngÆ°Æ¡i khinh địch ta sẽ lấy mạng các ngÆ°Æ¡i.â€
“Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i không cần nhiá»u lá»i. NgÆ°Æ¡i không phải là địch thủ của bá»n ta. Nếu muốn bảo toà n mạng sống thì hãy thà nh tháºt trả lá»i ta.†Lâm Phong tá» vẻ khinh thÆ°á»ng.
“Bá»n hắn có hai ngÆ°á»i, không rõ sá» dụng linh khà gì? Nhất định phải Ä‘á»™ng thủ giết cả hai tên cùng lúc, không được để má»™t tên chạy thoát. Nếu để má»™t tên chạy thoát, hắn ắt sẽ chạy vá» báo tin thì tháºt tệ.†Viêm Hoả toan tÃnh trong lòng rồi là m bá»™ khẩn trÆ°Æ¡ng nói: “Ta… ta biết các ngÆ°Æ¡i tu vi cao hÆ¡n ta nhÆ°ng … NhÆ°ng ở đây là địa pháºn của Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» - sÆ° phụ ta, nếu hắn biết các ngÆ°Æ¡i đây thì sẽ không tha đâu… Có chuyện gì thì há»i ta nhanh lên, há»i xong rồi cÅ©ng mau chóng rá»i khá»i đây luôn.â€
Viêm Hoả giả bá»™ nhÆ° tháºt, không thể không tá»± thấy bái phục được.
Lâm Phong nghe, thâm tâm cÆ°á»i khẩy: “Haha. Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» Æ°? Hắn mấy trăm năm trÆ°á»›c đã không còn ở đây rồi. Äịnh lôi hắn ra lừa gạt ta Æ°? Tiểu tá» nà y tháºt là nhát gan!â€. Lâm Phong cÅ©ng không muốn vạch trần, há»i: “ Quyển tráºn pháp ‘Äá»™n Thiên NgÅ© Nguyên tráºn’ Trùng DÆ°Æ¡ng TỠđược giấu ở đây phải không?â€
“Hoá ra bá»n chúng vẫn chỉ muốn tìm tráºn pháp.†Viêm Hoả thâm tâm cÆ°á»i nhạt nhÆ°ng mặt vẫn không lá»™ chút biến sắc, nói: “Không, các tráºn pháp bà tịch Ä‘á»u được sÆ° phụ mang bên theo ngÆ°á»i.†Viêm Hoả vừa nói, vừa lén nhìn sang ngôi nhà gá»— cạnh thạch tháp.
Quả nhiên vạn sự không uổng phà ‘khổ tâm’ của Viêm Hoả. Nhất cỠnhất động của Viêm Hoả không thoát được con mắt tinh ranh của Lâm Phong.
“Tam ca, giết hắn! Ta Ä‘i lấy quyển tráºn pháp.†Lâm Phong lạnh mặt, mắt ánh lên hà n quang, nói.
“NhÆ°ng, đã tìm được quyển tráºn pháp đâu.†Giang Hổ truyá»n âm thắc mắc.
“Haha, không cần phải tìm kiếm. Ta đã biết nó ở đâu. Cứ giết hắn Ä‘i.†Lâm Phong lao Ä‘i, Giang Hổ cÅ©ng nhanh chóng ra tay. Má»™t đôi quyá»n sáo rá»±c lá»a bá»—ng chốc xuất hiện trên hai tay của Giang Hổ. Linh khà ‘Diá»…m sát’ có công lá»±c thuá»™c hà ng trung phẩm linh kỳ. Má»—i quyá»n chém ra Ä‘á»u phát ra má»™t quả cầu lá»a. Nhiệt Ä‘á»™ của quả cầu lá»a nà y lên tá»›i hà ng nghìn Ä‘á»™, có thể là m tan chảy sắt thép. Nếu là tu chân giả bình thÆ°á»ng thì không thể đỡ nổi tá»›i má»™t quyá»n.
“Tiểu tá» ngốc, chết Ä‘i!†Giang Hổ gầm lên. Tấm thân hai tấc của hắn nhÆ° tia chá»›p lao vá» phÃa Viêm Hoả.
“A…†Viêm Hoả tá» vẻ hoảng loạn, chân tay luống cuống, hốt hoảng chạy tứ phÃa nhÆ°ng thá»±c tâm là đang quan sát hÆ°á»›ng chạy của tên áo Ä‘en: “Tốt, hắn đã và o trong nhà .â€
Äây là cÆ¡ há»™i Viêm Hoả đã chỠđợi bấy lâu.
“Hừ, trung phẩm linh khà .NgÆ°Æ¡i tưởng ngÆ°Æ¡i có mà ta không có sao?†Viêm Hoả cÆ°á»i lạnh.
Giang Hổ tuy nhanh nhưng đem so với tu vi của Viêm Hoả thì sao bằng. Thân ảnh Viêm Hoả bỗng chốc đã xuất hiện ngay sau lưng Giang Hổ.
“Hắn đâu?†Giang Hổ thét lớn.
“Äồ lợn! Ta ngay sau ngÆ°Æ¡i đây!†Tay trái Viêm Hoả chặn ngang cổ Giang Hổ, tay phải hiện ra trung phẩm phi kiếm ‘Tuyết ngÆ°ng’ trắng nhÆ° tuyết.
Trung phẩm phi kiếm nà y Viêm Hoả vốn thÃch nhất vì thân kiếm nhÆ° tuyết nhÆ°ng khi ra tay thì không để lại chút vết tÃch nà o, do đó hắn đã đặt cho nó cái nhã danh ‘Tuyết ngÆ°ng’ nà y.
“Ta không thể cá»±a quáºy được? A … NgÆ°Æ¡i.†Giang Hổ trừng mắt nhìn, khó khăn quay đầu nhìn Viêm Hoả nhÆ° chÆ°a thể tin được.
“Äồ lợn!†Viêm Hoả không để hắn có cÆ¡ há»™i truyá»n âm, má»™t nhát chém bay đầu Giang Hổ.
Chỉ còn lại một địch thủ, Viêm Hoả không cần phải nóng vội nữa. Hắn khoan thai đừng chỠLâm Phong đi ra.
“Tiểu tá» thối, dám gạt ta!†Má»™t trà ng chá»i rủa vang ra từ trong ngồi nhà gá»— rồi Lâm Phong chạy ra. “Tam ca, đừng giết hắn ..â€
“Haha, ngÆ°Æ¡i vừa bảo hắn đừng có giết ta hả? NgÆ°Æ¡i không tìm thấy bà tịch, ta cÅ©ng đâu có nói. Bà tịch ngay trong nhà gá»— đấy thôi, sao ngÆ°Æ¡i không tìm thấy? Hay ngÆ°Æ¡i và hắn cùng Ä‘á»u giống lợn nhÆ° nhau?†Viêm Hoả vừa cÆ°á»i vừa chỉ chỉ và o thi thể Giang Hổ.
“Trong khoảnh khắc có thể giết chết Giang Hổ, mà lại còn không kịp thốt nổi má»™t tiếng, trình Ä‘á»™ thá»±c lá»±c..†Sắc mặt Lâm Phong biến dạng, có bao phần xấu xà đá»u hiện ra bấy phần.
Lâm Phong liếc mắt vá» phÃa sau Viêm Hoả, nhÆ°ng chắp tay bốn phÃa: “Vãn bối thất lá»…, không biết tiá»n bối ở đây. Vãn bối là đệ tá» Cá»u tông môn Kim ngân nhị thánh hạ toạ Lâm Phong. Vãn bối phụng theo lá»i chỉ mệnh của gia sÆ° tá»›i mượn tráºn pháp bà tịch. Có gì mạo phạm tá»›i pháºn địa của ngà i thì xin tiá»n bối thứ lá»—i.â€
“Tên ngốc nà y! Tháºt đúng là khiến ta nghiêm túc không nổi.†Viêm Hoả vừa buồn cÆ°á»i vừa tức. Không có cách nà o để ngÆ°á»i khác có thể nhìn ra được thá»±c lá»±c của chÃnh hắn. Lẽ nà o Viêm Hoả phải Ä‘em cá»u ngÅ© kim cầu ra: Haha! NgÆ°á»i là do ta giết, thá»±c lá»±c của ta là Kim Äan kỳ! Viêm Hoả chÆ°a tá»›i mức bồng bá»™t nhÆ° váºy.
Tuy là sư huynh đệ, nhưng cái chết của Giang Hổ không khiến Lâm Phong mảy may chút nà o. Cái hắn đang quan tâm là sự sống còn của hắn. Hắn còn tự mừng thầm trong lòng rằng từ lúc đó tới giỠchưa là m gì ‘quá đáng’.
“Giang Hổ đúng là chết ngay cạnh tiểu tá» kia. Xem ra ở cá»± ly muốn dùng hắn để áp chế là không có khả năng. Nói không chừng, chÆ°a tá»›i được Ä‘Ãch đã bị cao thủ ẩn nấp trong bóng tối kia giết chết…†Bốn phÃa không má»™t ai trả lá»i cà ng khiến Lâm Phong run sợ. Hai con mắt tinh ranh của hắn bắt đầu nhìn hÆ°á»›ng lên trên.
“Tiá»n bối nếu không muốn gặp vãn bối, vãn bối cÅ©ng không dám gây phiá»n. SÆ° huynh vãn bối đã mạo phạm tá»›i tiểu huynh đệ, vãn bối cÅ©ng không có lá»i nà o, nhÆ°ng vãn bối xin được mang thi thể của hắn vá».†Lâm Phong tiếp tục nói.
Lâm Phong vẫn cho rằng sẽ không có ai trả lá»i, bá»—ng má»™t thanh âm tròn vang ra từ thạch tháp: “Váºy ngÆ°Æ¡i cứ mang Ä‘i.â€
“Äa tạ tiá»n bối!†Lâm Phong chắp tay tạ Æ¡n.
Nói xong Lâm Phong bÆ°á»›c vá»™i tá»›i bên Viêm Hoả cùng thi thể Giang Hổ. Viêm Hoả không mảy may để ý việc Lâm Phong Ä‘ang bÆ°á»›c tá»›i, chỉ má»™t má»±c cÆ°á»i hÆ°á»›ng mắt vá» phÃa thạch tháp.
CÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy, Lâm Phong đâu có thể bá» qua. Trung phẩm phi kiếm hắn mượn của sÆ° phụ phút chốc đã ká» bên cổ Viêm Hoả. Chân lá»±c bà n tay hoà vá»›i linh hồn chi lá»±c trà n trá» vá»— và o sau lÆ°ng Viêm Hoả.
“Ha Ha! Tiá»n bối, vãn bối đã khống chế được đồ đệ của ngÆ°Æ¡i. Muốn hắn sống, hay giao cho ta quyển ‘Äá»™n thiên ngÅ© nguyên tráºn’ đó. Chá» ta rá»i khá»i đây an toà n, ta sẽ láºp tức thả hắn Ä‘i.†Lâm Phong cÆ°á»i nói.
Dù sao, Lâm Phong cÅ©ng chỉ là má»™t tiểu tu chân giả trong Tu chân giá»›i mà thôi. Suy cho cùng hắn chÆ°a từng được Ä‘á» sức vá»›i cao thủ nà o cả, bình thÆ°á»ng chỉ được táºp luyện vá»›i ba quân của hắn. Hắn đâu thể nắm rõ được sức mạnh huyá»n diệu của cao thủ trong Tu chân giá»›i. Nếu thá»±c sá»± kẻ trốn trong chá»— tối kia là cao thủ Kim Äan kỳ thì hắn tuyệt đối không có khả năng là m hại tá»›i Viêm Hoả.
Huống chi, Viêm Há»a cÅ©ng không phải ngÆ°á»i mà hắn có thể chế trụ.
“Tiá»n bối, nếu ngÆ°Æ¡i không mở lá»i, ta sẽ hạ thủ.†Lâm Phong uy hiếp. Hắn ý định đả thÆ°Æ¡ng má»™t cánh tay của Viêm Hoả để tá» rõ uy lá»±c. Kiếm trong tay hắn chá»±c giáng xuống tay Viêm Hoả.
Bất chợt, một đạo bạch quang loé sáng trước mắt hắn…..
Tà i sản của hailua2523
Last edited by hailua2523; 14-02-2010 at 02:58 AM .
14-02-2010, 02:57 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1: Long Phượng Xuất Thế.
ChÆ°Æ¡ng 33: Thủy Há»a nhị Quân (Hạ)
Dịch: Tiểu Ma Phiá»n
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiemgioi.com
“A…! Tay của ta!†Lâm Phong hét lên thảm thiết.
NgÆ°Æ¡i… sao ngÆ°Æ¡i còn có thể cá» Ä‘á»™ng được? Không phải ta đã chế trụ ngÆ°Æ¡i sao?†Lâm Phong nghiến răng nói. Mất Ä‘i hai cánh tay, hắn Ä‘au thấu táºn tâm can.
“Hừm! Chỉ có ngÆ°Æ¡i nghÄ© rằng chế trụ được ta.†Viêm Hoả lạnh lùng trả lá»i.
“Không thể. Rõ rà ng thá»±c lá»±c ngÆ°Æ¡i má»›i chỉ là Äạo cố kỳ. Tại sao?†Lâm Phong vẫn chÆ°a thể tin rằng mình bị đả thÆ°Æ¡ng bởi má»™t tên nhãi tu vi Äạo Cố kỳ.
“Ta nói rồi, tất cả là do ngÆ°Æ¡i tá»± suy ra. NgÆ°Æ¡i má»›i không phải đối thủ của ta. Bây giá» muốn toà n mạng thì hãy trả lá»i thà nh tháºt câu há»i của ta.†Viêm Hoả châm trá»c Lâm Phong bằng chÃnh những lá»i hắn nói ban nãy.
“Giang Hổ thá»±c chất là chết trong tay ngÆ°Æ¡i? Thá»±c lá»±c ngÆ°Æ¡i không phải ở Äạo cố kỳ? Tất cả là do ngÆ°Æ¡i lÆ°á»ng gạt?†Lâm Phong chợt hiểu hết sá»± tình.
“Haha, là ngÆ°Æ¡i nói đấy nhé.†Viêm Hoả mỉm cÆ°á»i.
“Äược thôi. Muốn há»i gì cứ há»i Ä‘i.†Lâm Phong hiểu rằng bây giá» mình chẳng khác gì miếng thịt bò, phải nhẫn nhục để bảo toà n mạng sống. Dù sao mất Ä‘i hai cánh tay, hắn cÅ©ng đã phế nhân rồi. Dù có chạy thoát được thì liệu có thoát được phi kiếm của địch thủ không?
“Bá»n ngÆ°Æ¡i đã là m gì vá»›i Liá»…u gia?†Viêm Hoả lạnh mặt há»i.
“Không là m gì cả. Bá»n ta chỉ xuống tay vá»›i hÆ¡n chục tên hạ nhân. Gã Liá»…u Nhất Thanh đã vá»™i tỉ mỉ chỉ Ä‘Æ°á»ng tá»›i hang Ä‘á»™ng nà y cho chúng ta.†Lâm Phong trả lá»i.
“Thá»±c sá»± chỉ hạ sát và i tên hạ nhân? Không đả thÆ°Æ¡ng tá»›i gia quyến Liá»…u gia chứ?†Viêm Hoả lại há»i.
“Không có.†Lâm Phong kêu lên.
“Tốt lắm. Ta tin ngÆ°Æ¡i. Trong bốn ngÆ°á»i bá»n ngÆ°Æ¡i, thá»±c lá»±c của ngÆ°Æ¡i là cao nhất?†Viêm Hoả tiếp tục chất vấn.
“Không phải! Lão đại đã tá»›i Hoá Ä‘an háºu kỳ.†Lâm Phong thà nh tháºt nói.
“Hoá Ä‘an háºu kỳ! Thế còn sÆ° phụ các ngÆ°Æ¡i thá»±c lá»±c cảnh giá»›i đã đạt tá»›i gì? Tại sao cứ trụ ở mãi Long sÆ¡n mãi không rá»i? Bá»n hắn là m gì ở Ä‘iện trên Long sÆ¡n? Thà nh tháºt trả lá»i mau. Ta dù sao cÅ©ng biết chút Ãt chuyện. Nếu ngÆ°Æ¡i dám dối trá ná»a lá»i, ta sẽ xẻo nốt hai chân còn lại.†Viêm Hoả tức giáºn nói.
“Tu vi của sÆ° phụ hiện giá» không ai trong chúng ta biết cả. Bá»n há» chÆ°a bao giá» thể hiện. Bá»n há» Ä‘á»u lÆ°u lại trên Long sÆ¡n Ä‘iện do ở đó có phong ấn má»™t số món. HÆ¡n trăm năm qua, bá»n há» bế quan vì Ä‘á»u cố gắng giải cấm chế trên thứ đồ đó. Má»—i mÆ°á»i năm bá»n há» lại Ä‘i ra ngoà i, nghỉ ngÆ¡i má»™t tháng.†Lâm Phong trả lá»i.
“Xem ra cÅ©ng giống lá»i sÆ° phụ Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» nói. SÆ° phụ đã phong ấn trên váºt đó. Chẳng qua chÆ°a thể biết được nó là váºt đáng giá gì mà khiến bá»n hỠđã phải chỠđợi hÆ¡n trăm năm. Haha, có cÆ¡ há»™i ta cÅ©ng muốn được khám phá.†Viêm Hoả nghÄ© thầm.
“SÆ° phụ bá»n ngÆ°á»i còn xuất quan bao ngà y nữa?†Viêm Hoả lại há»i.
“Còn không dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i ngà y.†Lâm Phong trả lá»i. Äể bảo toà n mạng sống, hắn có thể bất chấp má»i thứ. “Chỉ cần ta có thể trở vá», ta thá» ta sẽ san bằng cả cái Liá»…u gia nhà ngÆ°Æ¡i, bằng không ta không phải con cháu nhà há» Lâm.†Lâm Phong thầm rủa trong lòng.
“Äa tạ câu trả lá»i ngÆ°Æ¡i. Giá» ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i gặp sÆ° huynh của mình rồi.†Viêm Hoả cÆ°á»i lạnh.
“Ngươi, ngươi đã nói sẽ không giết ta!†Lâm Phong run sợ.
Viêm Hoả cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng: “Hừ, tháºt váºy sao? Tháºt xin lá»—i. Ta quên mất rồi.â€
Một nhát kiếm, đầu rơi xuống.
Phi kiếm ‘Tuyết ngưng’ xuất chiêu không hỠlưu dấu huyết.
“Giết bao ngÆ°á»i nhÆ° váºy còn muốn ta lÆ°u lại tÃnh mạng Æ°. Äừng mÆ¡.†Viêm Hoả mắng lá»›n. Hắn tá»± lẩm bẩm sẽ không để những tên sát nhân có thêm cÆ¡ há»™i.
“SÆ° đệ à , ngÆ°Æ¡i quả tháºt là .. Vá»›i thá»±c lá»±c của ngÆ°Æ¡i có thể thẳng tay giết há», lại còn bà y trò lừa bá»n hắn. NgÆ°Æ¡i xem bá»n hắn chết không nhắm nổi mắt.†Theo dõi hết sá»± tình, Bạch Hồ từ trong thạch tháp bÆ°á»›c ra, vừa cÆ°á»i vừa chỉ hai thỉ thể mắng.
“NgÆ°Æ¡i còn nói ta sao. SÆ° huynh, không phải ngÆ°Æ¡i là trang cao thủ giấu mặt sao.†Viêm Hoả cÆ°á»i.
“Ôi, ai bảo ngÆ°Æ¡i đúng là quái váºt. Nếu bá»n hắn sá»›m nhìn ra tu vi của ngÆ°á»i, chắc cÅ©ng không chết nhÆ° thế nà y.†Hồ Bạch nói.
“Phải, phải. Nếu bá»n hắn biết thì đã sá»›m chạy, rồi quay lại kéo theo má»™t toán há»— trợ không chừng. Tá»›i lúc đó, sÆ° phụ cÅ©ng chả thể cứu nổi.†Viêm Hoả đáp lại.
“Äúng là không thể nói lại ngÆ°Æ¡i. Haha! Äể ta xem trên ngÆ°á»i bá»n hắn còn linh khà hay bảo bối gì không.†Hồ Bạch cÆ°á»i gian. Äối vá»›i bảo bối, hắn luôn có hứng thú. Hồ Bạch còn giảo hoạt nói tiếp: “SÆ° đệ, thoả thuáºn trÆ°á»›c nhé. Linh khà là của ngÆ°Æ¡i, châu báu tất cả là của ta.â€
“Tại sao? NgÆ°á»i là do ta giết.†Viêm Hoả không bằng lòng. “Linh khà là thuá»™c vá» ta? Có ai là không biết linh khà lấy máu nháºn chủ. Không phải muốn là được. Trừ phi chủ nhân Ä‘Ãch thá»±c giải trừ cấm chế trên nó. Haha. Tưởng ta khá» sao?â€
Không rõ có phải ở gần Hồ Bạch lâu không mà đối vá»›i việc phân chia thiệt hÆ¡n, Viêm Hoả Ä‘á»u là m cho minh bạch.
“NgÆ°á»i là do ngÆ°Æ¡i giết, nhÆ°ng nếu không có ta trợ giúp thì ngÆ°Æ¡i đâu thể giết bá»n hắn dá»… dà ng nhÆ° váºy. HÆ¡n nữa, ngÆ°Æ¡i gá»i ta là cái gì. ‘KÃnh già yêu trẻ’ mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không hiểu sao.†Hồ Bạch lý sá»±.
“Gá»i ngÆ°Æ¡i là sÆ° huynh. Lần sau gặp địch thủ, ta sẽ để huynh chiến đấu vá»›i bá»n hắn. Ai bảo huynh là sÆ° huynh cÆ¡.†Viêm Hoả gian xảo cÆ°á»i.
“Äược rồi. Linh khà là ngÆ°Æ¡i giữ, và ng bạc hay bảo bối má»—i ngÆ°á»i chúng ta má»™t ná»a. Äược chÆ°a?†Nhắc tá»›i đối địch, Hồ Bạch Ä‘Ã nh hạ giá»ng. Trong thâm tâm hắn nghÄ©: “Không rõ ai dạy hắn nữa. Xuẩn sÆ° đệ nà y cà ng ngà y cà ng tinh ranh, cà ng ngà y cà ng bỉ ổi.â€
“Vạn sá»± xin nghe lá»i sÆ° huynh.†Viêm Hoả bằng lòng nói. Kỳ tháºt thì Viêm Hoả cÅ©ng chả ham hố châu báu của cải gì, chẳng qua chỉ muốn trêu chá»c Hồ Bạch mà thôi.
Hồ Bạch lục lá»i kỹ lưỡng trên thi thể Giang Hổ. Kết quả má»™t thứ cÅ©ng không tìm thấy.
Tháºt đáng thất vá»ng!
Sau đó, hắn tiếp tục lục soát trên ngÆ°á»i Lâm Phong.
“Haha! Sư đệ, xem ta tìm thấy gì nà y.†Hồ Bạch khoái chà kêu lên. Hắn rút ra từ trong tay Lâm Phong một túi gấm thêu hoa.
“SÆ° huynh, là thứ gì váºy?†Viêm Hoả thấy Hồ Bạch cao hứng nhÆ° váºy, Ä‘oán chừng túi đó cÅ©ng phải là thứ bảo bối tốt gì.
“Haha! Thứ nà y ngÆ°Æ¡i không biết đâu. Chiếc túi nà y được gá»i là ‘túi Cà n khôn’. Công dụng của nó thì giống vá»›i nhẫn Giá»›i chỉ của ngÆ°Æ¡i, chỉ khác vá» chất liệu mà thôi. Và không gian chứa váºt của nó thì rất lá»›n. Nó là đồ váºt thông dụng của tu chân giả. Ta trÆ°á»›c kia má»›i được nghe qua, không ngá» tá»›i Äại lục thì lại thấy. Haha! HÆ¡n nữa cái nà y có má»™t Ä‘iểm lợi, nó không cần phải lấy máu nháºn chủ, nên ta cÅ©ng có thể dùng được!†Hồ Bạch nói mà hai mắt sáng lên.
“Phải! Chúc mừng sÆ° huynh!†Viêm Hoả cÆ°á»i nói, bên trong thâm tâm nghÄ©: “Ãt nhất không phải dụng nhẫn của ta để Ä‘á»±ng rượu thịt cho hắn nữa. CÅ©ng mừng.â€
“Äể ta xem trong túi có gì.†Bạch Hồ nén sá»± hÆ°ng phấn lại, lôi từng váºt trong túi Cà n khôn ra.
Hai thanh hạ phẩm phi kiếm đã nháºn chủ, và i trăm bình lá», và i trăm quyển dược thư… Má»—i lúc lôi má»™t thứ ra, Hồ Bạch lại thêm má»™t lần thất vá»ng. Khi dốc hết đồ đạc trong túi ra cùng lúc, Hồ Bạch đã gần nhÆ° tuyệt vá»ng. Bá»—ng hÆ¡n mÆ°á»i viên đá trong suốt, sáng láng lấp lánh từ trong túi rÆ¡i ra.
Nhìn thấy mấy viên đá, đôi mắt Ä‘ang tuyệt vá»ng của Hồ Bạch chợt ánh lên vẻ tham lam: “Ôi..†Sau khi Hồ Bạch ngắm nghÃa cẩn tháºn, hắn nhảy lên, miệng hét lá»›n: “Là ‘Nguyên linh thạch’! Là ‘Nguyên linh thạch’!â€
“Nguyên linh thạch?†Viêm Hoả từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a từng nghe qua loại đá nà y. “SÆ° huynh! Ê! SÆ° huynh! Nguyên linh thạch là cái gì váºy?â€
“SÆ° đệ. NgÆ°Æ¡i không biết đâu. Nguyên lịch thạch chÃnh là bảo bối trong Tu chân giá»›i. Má»™t viên hạ phẩm Nguyên lịch thạch bằng 1200 lượng bạc trắng. Má»™t viên trung phẩm tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng 100 viên hạ phẩm, má»™t viên thượng phẩm bằng 100 viên trung phẩm, mà má»™t viên cá»±c phẩm bằng 100 viên thượng phẩm. Trong nà y tuy không có viên nà o cá»±c phẩm nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t viên thượng phẩm, ba viên trung phẩm và mÆ°á»i viên hạ phẩm. Haha!†Hồ Bạch cuồng tiếu.
“Nó thì cÅ©ng có đáng bao nhiêu tiá»n!†Viêm Hoả đáp lại không mấy hà o hứng.
“Sai! Giá trị của Nguyên linh thạch không chỉ ở tiá»n bạc. Ta vì cái gì mà nói Nguyên linh thạch là bảo bối trong Tu chân giá»›i? Bởi vì nó không những có thể dùng khi tu luyện linh khà mà mấu chốt là nó có thể dùng trá»±c tiếp để bổ sung chân lá»±c của Tu chân giả. Nói cách khác, khi ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở thá»i Ä‘iểm cạn sức, nếu có Nguyên linh thạch trong tay thì có thể bổ sung lại chân lá»±c chỉ trong thá»i gian ngắn. HÆ¡n nữa Nguyên linh thạch còn không phân giá»›i hạn, bất luáºn là tu chân, tu yêu hay tu cái gì Ä‘á»u có thể sá» dụng. Haha! NgÆ°Æ¡i xem, Nguyên Linh thạch quả là thứ tốt phải không.â€
“Khó trách ta không khá»i cảm nháºn thứ linh khà dị thÆ°á»ng từ những viên đá nà y. Haha, sÆ° huynh.†Viêm Hoả nhìn Hồ Bạch cÆ°á»i gian.
“NgÆ°Æ¡i không cần phải loạn. Nói hay lắm, má»—i ngÆ°á»i má»™t ná»a.†Nhìn bá»™ dạng của Viêm Hoả, Hồ Bạch lắp bắp nói: “Chúng ta chÃnh ..là sÆ° huynh đệ đấy.â€
Nhìn phản ứng của Hồ Bạch, Viêm Hoả là m lạ: “SÆ° huynh, ngÆ°Æ¡i sợ Ä‘iá»u gì? Ta đâu có nói không chịu má»—i ngÆ°á»i má»™t ná»a?†Viêm Hoả cÆ°á»i.
“Aiii, ngÆ°Æ¡i doạ ta gần chết. Ta nghe lá»i sÆ° phụ kể rằng vì Nguyên linh thạch rất quý giá, nên không Ãt tu chân giả mất lý trÃ. Vừa rồi ta tưởng ngÆ°Æ¡i…†Hồ Bạch giải thÃch. Hiếm khi lắm hắn má»›i gá»i Trùng DÆ°Æ¡ng Tá» má»™t tiếng sÆ° phụ.
“Viêm Hoả ta là loại ngÆ°á»i gì cÆ¡ chứ? Nếu thÃch ta Ä‘á»u có thể cho ngÆ°Æ¡i cả!†Viêm Hoả tức giáºn. Trong tâm khảm Viêm Hoả không xem nhân mạng là quan trá»ng, chỉ có ngÆ°á»i thân má»›i thá»±c sá»± là đáng quý. Hồ Bạch nghÄ© thế, há»i Viêm Hoả sao không thể không tức giáºn được.
“Haha. Là sÆ° huynh không tốt. Tốt lắm, tốt lắm. Cứ theo thoả thuáºn ban đầu, má»—i ngÆ°á»i má»™t ná»a. Nếu ngÆ°Æ¡i không thÃch thì ta lấy cả cÅ©ng được.â€
“Ai nói là không cần?†Viêm Hoả đang tiến bước trong tu luyện, là m sao có thể bỠqua thứ đáng qúy nà y chứ.
Nguyên linh thạch chia cho hai ngÆ°á»i: má»™t ngÆ°á»i bảy viên, Viêm Hoả chỉ lấy duy nhất viên thượng phẩm, bởi Hồ Bạch còn giữ cả túi Cà n khôn nữa. Những thứ rác rưởi còn lại, cả hai Ä‘á»u không để tâm.
“SÆ° đệ, tiếp theo sẽ là m gì? Äi khá»i đây hay ở lại tu luyện?†Hồ Bạch há»i. Hắn thá»±c chất là muốn Ä‘i khá»i đây nhÆ°ng không dám nói thẳng. Hắn hiện tại không dám ra lệnh cho sÆ° đệ. Tá»±a hồ Bạch Hồ má»›i là sÆ° đệ váºy.
Viêm Hoả suy nghÄ© trong chốc lát rồi nói: “Ta nghÄ© chúng ta nên rá»i khá»i đây. Có tu luyện thì tiến trình vẫn váºy. TrÆ°á»›c tiên ta muốn tá»›i Liá»…u gia xem xét. Sau đó lại tá»›i Long sÆ¡n. Bốn quân thì đã giết được hai, hai tên còn lại chắc cÅ©ng không khó đối phó. Cái chÃnh ta muốn biết là thá»±c lá»±c sÆ° phụ bá»n hắn. Nếu có thể giết hai tên tu giả đó là tốt nhất, bằng không chúng ta Ä‘Ã o tẩu cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á». Äến lúc đó, hai ta rá»i Äại lục tá»›i biển Äông Hải hoà n thà nh đại sá»± sÆ° phụ giao phó, sau đó. Thôi, chúng ta tá»›i Cá»u châu đại lục.â€
“Cá»u châu đại lục, tốt lắm! Lão nhân thÆ°á»ng kể đó là thánh địa của tu chân giả, tu chân giả nà o cÅ©ng có.†Äối vá»›i quyết định nà y của Viêm Hoả, Hồ Bạch tháºt sá»± cao hứng, chẳng qua còn chút vấn Ä‘á»: “SÆ° đệ, mấy chuyện chém giết đừng kêu ta. NgÆ°Æ¡i biết thá»±c lá»±c của ta rồi…â€
“Haha! SÆ° huynh khá»i lo. Nếu ngÆ°Æ¡i không tham gia, ta cả thoải mái. Cứ chạy trÆ°á»›c là được.†Viêm Hoả cÆ°á»i lá»›n.
“Haha! NgÆ°Æ¡i hiểu ta lắm. Äi thôi, sÆ° đệ. TrÆ°á»›c tiên chúng ta phải đánh chén má»™t bữa đã. SÆ° huynh ta, đói nhạt cả miệng rồi đây.†Hồ Bạch cÆ°á»i.
“Ngươi..†Viêm Hoả lắc đầu, rồi vui vẻ đuổi theo Hồ Bạch.
Tà i sản của hailua2523
17-02-2010, 08:03 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Quyển 1: Long Phượng Xuất Thế.
ChÆ°Æ¡ng 34: Äại náo kinh thà nh. (Thượng)
Dịch: Tiểu Ma Phiá»n
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiemgioi.com
Kinh thà nh triá»u Trần.
Trải qua nhiá»u triá»u đại hoà ng đế cùng góp công dá»±ng lên, kinh thà nh đã trở nên quy mô hoà nh tráng. Tổng diện tÃch hÆ¡n mÆ°á»i vạn mẫu, dân cÆ° hai trăm năm mÆ°Æ¡i vạn ngÆ°á»i. Trong đó thà nh phòng quân chiếm mÆ°á»i vạn ngÆ°á»i, ngá»± lâm quân cÅ©ng lên tá»›i hai vạn ngÆ°á»i.
Lầu HÆ°Æ¡ng tÆ°á»›c là tá»u lâu lá»›n nhất kinh thà nh. Tá»u lâu chia thà nh năm tầng lầu, má»—i tầng Ä‘á»u có thể chứa được mấy trăm con ngÆ°á»i cùng má»™t lúc, nhÆ°ng tá»u lâu má»—i ngà y vẫn đông đúc. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kéo tá»›i tá»u lâu nà y bởi nó có hai món nổi tiếng khắp thiên hạ.
Món thứ nhất là ‘hÆ°Æ¡ng’. Thứ món nà y ở các tiểu Ä‘iếm bình thÆ°á»ng khác cÅ©ng có, chỉ có Ä‘iá»u phÆ°Æ¡ng thức là m ở lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c cà ng khiến nó thêm Ä‘á»™c đáo. Cà ng chÃnh tông, hÆ°Æ¡ng thối cà ng bay xa cà ng tăng thêm ‘hÆ°Æ¡ng’ vị ở miệng. Äó chÃnh là món ‘đáºu phụ thối’. Dân chúng vốn mê món nà y nhất, bởi giá cả thì vừa tầm, hÆ¡n nữa ăn mãi đúng là không thấy chán.
Món thứ hai là món ‘tÆ°á»›c’. Món nà y vốn không phải thứ dà nh cho những thÆ°á»ng dân. Những ngÆ°á»i già u có má»™t năm chắc cÅ©ng khó mà được thưởng thức hÆ¡n hai lần. Thứ món nà y quý hiếm bởi bá»™ não của loà i kim ti tÆ°á»›c* nà y. Má»™t con kim ti tÆ°á»›c giá mÆ°á»i hai lượng bạc, trong khi đó thÆ°á»ng dân má»™t năm cÅ©ng chỉ kiếm được trên dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i hai lượng. Má»™t con kim ti tÆ°á»›c to bằng bà n tay thì não hoa của nó cÅ©ng chỉ bé bằng móng tay, mà má»™t mâm ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ nà y đại khái cÅ©ng cần tá»›i chục con.
Má»—i lần là m phải có phÆ°Æ¡ng pháp đặc biệt cÅ©ng nhÆ° công cụ chuyên dụng để lấy não ra. HÆ¡n nữa còn không được để não dÃnh máu, nếu không cẩn tháºn để máu dây và o thì cÅ©ng xem nhÆ° đồ bá». Sau khi lấy được não ra, phải láºp tức thả và o trong đá lạnh má»™t canh giá», mà không được để lâu hÆ¡n hay cháºm hÆ¡n má»™t canh. Sau khi hoá băng Ä‘em Ä‘á»±ng và o kim khÃ, ngâm vá»›i loại rượu trăm năm nữ nhi hồng, lúc nà y đã có thể bà y lên bà n.
Thứ món nà y ăn xong mà cảm thấy rất ngon miệng, sảng khoái, hÆ°Æ¡ng vị lÆ°u mãi mà thôi. Mà thứ công hiệu lá»›n nhất của nó chÃnh là đỠthần tỉnh não, kéo dà i tuổi thá». TÆ°Æ¡ng truyá»n rằng, xÆ°a có kẻ và o kinh thi danh, trượt bảng tú tà i. Lần cuối dá»± thi tuyển, Ä‘ang thất thần lang thang tá»›i tá»u Ä‘iểm mà ăn được thứ món nà y, láºp tức cảm thấy tinh thần đại trấn, tâm trà thông suốt. Kết quả cÆ° nhiên Ä‘á»— đầu bảng và ng. ‘TÆ°á»›c hồi hồn’ vì đó mà nổi danh.
Từ sau đó, phà m là ngÆ°á»i sắp khảo thi Ä‘á»u muốn thá» món ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ trÆ°á»›c khi dá»± thi. NhÆ°ng thứ thức ăn đắt nhÆ° váºy, thÆ° sinh mà mấy ai được nếm. Nhiá»u tá»u gia khác cÅ©ng vì muốn kiếm chút Ãt tiá»n nhá» món ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ nà y mà bắt chÆ°á»›c, nhÆ°ng thá»±c tế lại không thể nà o tạo được sá»± tinh tuý của món ăn. Vì thế muốn ăn được ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ chÃnh tông thì chỉ có thể đến lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c.
Hai nghìn lượng bạc má»™t mâm, má»—i ngà y chỉ cung ứng ba mâm. Äây vốn là quy định của lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c. Khắp kinh thà nh dù ở nÆ¡i nà o, dù là dạng quý nhân nà o cÅ©ng chỉ có thể thưởng thức ba mâm má»—i ngà y. Do váºy, ba mâm ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ má»—i ngà y Ä‘á»u rất đắt khách. Vì lý do nà y, mà dân chúng xem việc tá»›i lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c theo dõi đám quý nhân tranh giá để mua nhÆ° má»™t trò giải trÃ.
Chỉ còn má»™t canh nữa là tá»›i giữa trÆ°a, lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c đã kÃn hết chá»—. Äám ngÆ°á»i đến vừa ăn, vừa chuẩn bị theo dõi sá»± náo nhiệt huyên náo nÆ¡i đây.
Giữa sảnh lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c là sân khấu. Bình thÆ°á»ng sẽ được Ä‘em ra để biểu diá»…n ca múa hát, nhÆ°ng hiện tại nó không phải để biểu diá»…n nữa.
Ba thiếu nữ xinh tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa trên tay bÆ°ng hoà ng kim khà lần lượt lên sân khấu, xếp hà ng. Tiếp đến má»™t trung niên nam tá» khoác cẩm y ngá»c bà o, dáng cao gầy bÆ°á»›c lên ra giữa sân khấu.
Hắn vuốt chùm râu dê của mình, đảo con mắt tinh ranh qua đám ngÆ°á»i trên dÆ°á»›i lầu, rồi dừng lại mục tâm chú ý đám khách quý ở lầu ba, bốn, năm. Hắn âm thầm cÆ°á»i, tá»± nói: “Haha! Hôm nay không biết bắt được bao con cừu béo đây?â€
“Ta Cổ Phú xin thỉnh an những vị khách quý của lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c hôm nay.†Cổ Phú chắp tay, nói: “Theo đúng quy định của lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c, ta không cần phải nói lại nữa. Äể cho quà vị dùng cÆ¡m đúng giá», để món ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ trong tay ba thiếu nữ đây không phải chỠđợi nữa, xin má»i các vị ra giá!â€
Cổ Phú vừa bắt đầu, láºp tức đã có ngÆ°á»i ra giá. Má»™t khắc trôi qua, hÆ°Æ¡ng vị của món sẽ bị nhược Ä‘i má»™t phần, cho nên buổi tranh giá diá»…n ra rất khốc liệt.
“2002!†Má»™t thanh âm từ lầu ba vá»ng xuống.
“2102.†Má»™t ngÆ°á»i trong lầu bốn hét lá»›n.
“2202.†Lầu năm cÅ©ng có ngÆ°á»i ra giá.
“2502..†NgÆ°á»i trên lầu ba lại xÆ°á»›ng tiếng….
Cuá»™c tranh giá tiếp diá»…n, giá không ngừng được đẩy lên. Cổ Phú đứng mỉm cÆ°á»i, trong lòng không ngừng hoan hỉ. Hắn biết giá trị món ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ không phải lý do mà đám quý nhân trên tranh già nh. Thá»i kỳ thái bình, đám khách đó rá»—i việc nên coi việc nà y nhÆ° má»™t thú tiêu khiển. Cổ Phú cÅ©ng hiểu rằng việc gì cÅ©ng nên có giá»›i hạn, tham lam quá cÅ©ng không tốt.
Khi trên lầu năm đã hô tá»›i giá 3502 lượng, Cổ Phú biết đã tá»›i lúc phải dừng. ÄÆ°Æ¡ng khi lầu ba, lầu bốn còn Ä‘ang ngáºp ngừng, hắn liá»n tuyên bố món ‘tÆ°á»›c hồi hồn’ đã thuá»™c vá» ngÆ°á»i ra giá trên lầu năm.
Búa gá»— trong tay Cổ Phú còn Ä‘ang chừng hạ xuống thì Ä‘á»™t nhiên má»™t tiếng nói phát ra từ lầu má»™t: “Không hiểu thứ gì mà đắt khách váºy? Ta trả ba vạn lượng cho tất cả."
Âm thanh vừa thốt ra, toà n khách trong tá»u lâu Ä‘á»u ngạc nhiên mà “Ồ!†lá»›n. Tất thẩy Ä‘á»u đứng lên.
“Ba vạn lượng tất cả. Thế thì phải má»™t vạn lượng má»™t mâm. Trá»i ạ!â€
“Ai dám náo loạn ở đây váºy?†Cổ Phú quát lá»›n. Hắn vốn buôn bán ở kinh thà nh đã nhiá»u năm nay, bao nhiêu quý nhân ở kinh thà nh hắn Ä‘á»u biết rõ mặt. Khách đến hôm nay hắn Ä‘á»u tá» tÆ°á»ng, hắn không tin rằng lại có ngÆ°á»i ngồi lầu má»™t có thể trả giá cao nhÆ° váºy.
Äám đông nhốn nháo láºp tức tách sang hai phÃa, lá»™ ra bà n khách kia. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© hắc sa che mặt, má»™t thiếu niên tuấn tú mặc áo trắng. Hai kẻ bình thÆ°á»ng, ăn váºn cÅ©ng bình thÆ°á»ng.
Thiếu niên áo trắng còn đang đứng lên, một chân đặt lên ghế đẩu. Vừa rồi kẻ hét giá ắt là hắn.
Cổ Phú nheo mắt nhìn hai ngÆ°á»i má»™t lúc rồi cÅ©ng cất tiếng: “Vừa rồi thiếu niên kia ra giá ta không tÃnh, ta tuyên bố khách ở lầu năm đã được mâm thứ nhất.â€
“Ta phản đối. Vì sao lại không tÃnh? Ta rõ rà ng trả giá rồi.†Thanh niên áo trắng há»i lá»›n.
“Haha! Quan khách, ngÆ°á»i không biết ba vạn lượng là bao nhiêu sao? Trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có đủ ba vạn lượng Æ°?†Cổ Phú cÆ°á»i, nhÆ°ng trong lòng thầm mắng: “Và o đây đã là khách, dù gì cÅ©ng phải giữ mặt. Nếu không phải ngÆ°Æ¡i còn non trẻ, ta cÅ©ng chẳng thèm so Ä‘o, bằng không đã tống ngÆ°Æ¡i ra khá»i đây.â€
“Haha!†Äám ngÆ°á»i trong tá»u lâu cÆ°á»i lá»›n. “Tiểu hà i tá». Má»i thứ trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có gì đáng giá mÆ°á»i hai lượng không.â€
“SÆ° đệ!†Thiếu niên áo trắng hất đầu gá»i ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© hắc sa kia.
NgÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© hắc sa khẽ lắc đầu thở dà i, rồi chợt vung nhẹ tay lên. Má»™t viên ngá»c trong suốt bay vá» hÆ°á»›ng Cổ Phú, đáp ngay trên búa gá»— hắn Ä‘ang định Ä‘áºp xuống.
Thấy ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© xuất thủ, thiếu niên áo trắng hoan hỉ, khinh khỉnh nói: “Hừm, tiá»n. Äúng là bá»n ta không có, nhÆ°ng thứ chúng ta có đáng giá gấp vạn lần. Nhặt viên châu kia lên, mở mắt cẩu của ngÆ°Æ¡i xem nó có đáng giá ba vạn lượng không?â€
Cổ Phú cÅ©ng là kẻ bôn ba trong giang hồ. Nhìn đối phÆ°Æ¡ng xuất chiêu, lá»±c Ä‘á»™ ra tay không thừa, không thiếu. Có thể ném chÃnh xác và o búa gá»— trên tay mình thì không thể xem thÆ°á»ng.
Cổ Phú vừa nhặt viên châu lên,thần sắc đã thay đổi. Vá»™i và ng giấu viên ngá»c và o trong tay áo, đảo mắt Ä‘on đả cÆ°á»i: “Äáng giá!â€
“Oa…!†Äám ngÆ°á»i trong tá»u lâu má»™t lần nữa lại được phen ngạc nhiên.
“Äáng giá. Váºy vừa rồi ta ra giá có tÃnh không?†Thiếu niên áo trắng cÆ°á»i.
“TÃnh! Tuy nhiên…†Cổ Phú khó xá» nói: “Ta chỉ có thể phục vụ ngÆ°Æ¡i má»™t mâm thôi.â€
“Haha! Ta nói rồi, ta muốn ba mâm. Má»™t mâm ta ăn còn chẳng đủ!†Thiếu niên áo trắng cÆ°á»i lá»›n.
“Chuyện nà y…†Cố Phú tháºt sá»± thấy khó xá». Vị khách trên lầu năm cÅ©ng đã ra giá. Nếu tên áo trắng nà y không ra là m loạn, sợ rằng đồ ăn cÅ©ng đã mang lên đó. Äấu giá trÆ°á»›c bà n dân thiên hạ nhÆ° nà y không thể không giữ chữ tÃn được. HÆ¡n nữa không rõ vị khách quan nhân nà o trên lầu, Cổ Phú cÅ©ng không dám đắc tá»™i. Láºp tức là m lại má»™t mâm, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta cần là cái thể diện chứ nà o đâu phải đồ ăn.
Cổ Phú trá»™m sá» và o viên châu ngá»c trong tay áo, thầm nghÄ©: “Xem ra Ä‘Ã nh đắc tá»™i vị khách trên lầu năm váºy.â€
Cổ Phú Ä‘ang nhất thá»i khó nghÄ© thì má»™t giá»ng cÆ°á»i lá»›n vang từ lầu năm xuống: “Haha! Không thể tin có ngà y Cổ lão bản cÅ©ng rÆ¡i và o thế khó xá»!†Tiếp theo má»™t đám ngÆ°á»i bÆ°á»›c xuống từ lầu năm.
Äám ngÆ°á»i nà y có tổng cá»™ng năm ngÆ°á»i. Dẫn đầu là má»™t vị thiếu gia già u có, trong tay cầm bạch phiến, tuổi trên dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i. Äi theo sau hắn là bốn đại hán khôi ngô.
Thấy đám ngÆ°á»i trên bÆ°á»›c xuống, Cổ Phú láºp tức nghênh bái, cung kÃnh nói: “Khiến Trần công tá» chê cÆ°á»i.â€
“ÄÆ°a ngá»c cho ta xem.†Trần công tá» không dà i dòng, chìa tay ra.
“Chuyện nà y…†Cổ Phú do dá»± má»™t lúc, bèn Ä‘Æ°a ra. “Má»i công tá» xem.â€
Tên công tá» nhà già u nà y sau khi xem xét kỹ lưỡng má»™t lúc, cÆ°á»i há»i: “Cổ lão bản, ngÆ°Æ¡i nháºn ra viên châu nà y chứ?â€
“Haha! Không nháºn ra.†Cổ Phú khóc thầm, cÆ°á»i nói. Nếu hắn không nháºn ra thì trên Ä‘á»i nà y ai có thể nháºn ra được chứ. Bởi chÃnh hắn cÅ©ng Ä‘ang cất giấu má»™t viên châu nà y. Long văn dạ minh châu tổng cá»™ng có chÃn viên. Vốn là trang sức trang trà trên vÆ°Æ¡ng miện của hoà ng háºu tiá»n triá»u. Sau khi tiá»n triá»u diệt vong, chÃn viên nà y mất đâu không rõ. Viên ngá»c nà y chỉ nhá» nhÆ° bóng hạt nếp, lấp lánh và trong suốt. Giữa má»—i viên Ä‘á»u khắc hoạ hình rồng, má»—i đêm khi phát quang hình rồng ở giữa ngá»c nhÆ° có sức sống, uyển chuyển nhÆ° rồng tháºt.
Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, Cổ Phú đã bà máºt mua lại được má»™t viên. Viên ngá»c nà y tượng trÆ°ng cho quyá»n lá»±c cao nhất của tiá»n triá»u không thể Ä‘em ra công khai được. Thấy được má»™t viên nữa, Cổ Phú trong lòng vừa mừng vừa run, láºp tức phải giấu ngay. Hiện tại hắn không dám Ä‘em ra, lại Ä‘oán không có mấy ai có thể nháºn ra viên châu đó. Chẳng qua khi thấy vẻ mặt của Trần công tá», hắn biết mình đã thất bại rồi. “Hai ngÆ°á»i kia gặp xui rồi.â€
“Haha! Cổ lão bản không biết Æ°! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là m sao biết đây chÃnh là long văn dạ minh châu được.†Trần công tá» lá»›n tiếng quát: “NgÆ°á»i đâu, bắt hai tên kia cho ta.â€
Sau khi nghe chủ phân phó, bốn đại hán láºp tức đồng thanh: “Cẩm y vệ hà nh sá»±, những ngÆ°á»i không liên quan mau chóng rá»i khá»i.â€
Cẩm y vệ?! NgÆ°á»i của quan phủ?! Äám ngÆ°á»i Ä‘ang tụ táºp trong tá»u lâu láºp tức rá»i khá»i, những ngÆ°á»i vẫn muốn ngóng tình hình liá»n vá»™i chạy lên tầng hai.
NgÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© lúc nà y quay ra thiếu niên áo trắng giá»ng đấy oán giáºn, nói: “SÆ° huynh, ngÆ°Æ¡i xem. Chỉ vì sá»± tham ăn của ngÆ°Æ¡i lại kéo rắc rối tá»›i rồi.â€
Má»i ngÆ°á»i trong tá»u lâu Ä‘á»u ngạc nhiên. Nhìn qua thiếu niên áo trắng tưởng chừng chỉ mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi. Kẻ Ä‘á»™i mÅ© kia gá»i hắn là sÆ° huynh, hoá ra còn trẻ hÆ¡n nữa sao. HÆ¡n nữa nhìn bá» ngoà i hai thiếu niên đó chẳng có gì đặc biệt mà khoát tay má»™t cái có viên ngá»c ba vạn lượng. Kỳ lạ hÆ¡n nữa, nghe tiếng Cẩm Y vệ muốn bắt bá»n chúng mà bá»n chúng lại tá» ra rất bình tÄ©nh. Nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘oán mò, lúc Ä‘oán hay là công tá» của quan lá»›n, hay hai thiếu niên kia gá»i nhau là sÆ° huynh – sÆ° đệ là đệ tá» của đại phái trong võ lâm? Äám ngÆ°á»i tò mò đấy vừa Ä‘oán vừa trông chá» mà n kịch hay ở dÆ°á»›i lầu.
“Bá» Ä‘i! Chẳng phải ngÆ°Æ¡i nói là chÆ°a đúng lúc sao! Nếu không ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i tá»›i chá»— nà y là m gì? HÆ¡n nữa, cái gì là phiá»n toái kia cÆ¡ chứ? Äám ngÆ°á»i nà y lại có thể tóm được ngÆ°Æ¡i và ta sao?†Hồ Bạch vẻ mặt khinh thÆ°á»ng nói.
“Haha! SÆ° huynh nói đúng là …†Viêm Hoả cÆ°á»i. Nếu hai vị tu chân giả kia không còn xuất quan gần tháng nữa, thì Viêm Hoả và Hồ Bạch cÅ©ng đã chẳng tiêu khiển trong kinh thà nh nà y.
Theo tÃnh toán của Viêm Hoả, còn ba ngà y nữa hai vị tu chân giả kia má»›i bế quan. Viêm Hoả định tá»›i lúc đó má»›i tiến sát Long sÆ¡n, giết hết hai quân còn lại rồi má»›i tìm cÆ¡ há»™i giết hai vị tu chân giả kia. “Giải quyết hết việc nà y, ta lại có thể Ä‘i tiếp. Chuyện của Liá»…u gia đã không còn can hệ gì tá»›i ta nữa.†Viêm Hoả cuốn theo dòng suy nghÄ©.
Mấy ngà y trÆ°á»›c, Ä‘ang lúc Viêm Hoả Ä‘uổi giết hai quân Thuá»· Hoả, Viêm Hoả chạy xuống núi tá»›i Liá»…u gia. Nhìn tà n cảnh Liá»…u gia, Viêm Hoả không khá»i cảm thấy thÆ°Æ¡ng cảm. Tiêu cục to lá»›n nhÆ° váºy, ba phần huá»· hết hai phần. May mắn, ngÆ°á»i trong Liá»…u gia không má»™t ai bị thÆ°Æ¡ng vong.
Liá»…u Nhất Thanh sau má»™t năm gặp lại nhÆ° già hÆ¡n chục tuổi, mái tóc bạc Ä‘i, thân hình gầy gò, Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c đại sảnh hoang tà n thì nhìn thấy Viêm Hoả. Cả đám ngÆ°á»i Liá»…u ChÃnh, Liá»…u Äức và VÆ°Æ¡ng Mãng cÅ©ng ở đấy.
Hiện tại, Liá»…u Nhất Thanh không còn chút tham vá»ng gì nữa. HÆ¡n nữa Liá»…u gia cÅ©ng không thể chịu nổi đả kÃch, nên Liá»…u Nhất Thanh Ä‘em hết gia nhân rá»i khá»i Yến thà nh.
“NhÆ° váºy cÅ©ng tốt. Hưởng thụ cuá»™c sống của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng không phải chuyện xấu.†Viêm Hoả lạnh lùng nói vá»›i phụ thân mình.
“Con vá» sau có tá»›i thăm chúng ta không?†Liá»…u Nhất Thanh há»i.
“Không biết.†Viêm Hoả cÅ©ng không biết chặng Ä‘Æ°á»ng của mình còn dà i bao lâu nữa. “Hy vá»ng là sẽ có ngà y đó.â€
“Tốt lắm.†Liễu Nhất Thanh vui mừng nói.
Vương Mãng cũng muốn đi theo Viêm Hoả, nhưng Viêm Hoả từ chối, chỉ giao lại bốn tiêu diêu tâm pháp kia cho Vương Mãng. Không gặp lại mẫu thân lần cuối, cũng không chút gì lưu niệm, Viêm Hoả ngự phi kiếm mà đi.
Liá»…u Nhất Thanh nhìn theo bóng Viêm Hoả trên trá»i xanh tháºt lâu, rồi khẽ thở dà i cảm thán: “Ôi, đứa con nà y của ta tháºt không phải phà m nhân.â€
“Hy vá»ng cÅ©ng sẽ có má»™t ngà y há»™i ngá»™, Tú Trữ tá»·.†Viêm Hoả Ä‘ang theo dòng suy nghÄ©, chợt bị tiếng Hồ Bạch cắt ngang: “Tiểu tá» thối, ngÆ°Æ¡i lấy gì mà bắt chúng ta? Chúng ta phạm pháp gì sao?â€
“Tiểu tá» thối, dám nói ta là tiểu tá» thối sao? NgÆ°Æ¡i không biết ta là ai sao?†Trần Thanh giáºn dữ mắng. Hắn chÃnh là thế tá» trong phủ Thân vÆ°Æ¡ng. Cha hắn vốn là thân vÆ°Æ¡ng, dÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i nhÆ°ng trên vạn ngÆ°á»i. Từ lúc cha sinh mẹ đẻ tá»›i nay, Trần Thanh chÆ°a má»™t lần phải chịu mắng nhÆ° váºy. “Láºp tức giết hết bá»n hắn. Äem xác chúng cho chó ăn.â€
“Thế … Trần công tá», ngÆ°Æ¡i vạn vạn lần không nên a!†Vừa nghe tá»›i chém giết, Cổ Phú hoảng loạn. Nếu căn bản chỉ là chuyện đánh nhau ở đây, thế tá» có Thiên vÆ°Æ¡ng lão tỠđỡ đầu, Cổ Phú không chút gì lo lắng. NhÆ°ng hắn lo lắng bởi hai thiếu niên kia không ai biết xuất thân ở đâu? Có ai đằng sau không? NgÆ°á»i có được viên long châu trong tay ắt không phải kẻ bình thÆ°á»ng. “Trần công tá». Hay đợi há»i cho rõ đã. Dù sao chúng ta cÅ©ng chÆ°a biết thân pháºn đối phÆ°Æ¡ng.â€
NhÆ°ng vá»›i tình thế hiện tại Trần Thanh nghe sao lá»t tai. Hắn vốn xuất danh là thế tá», má»—i ngà y chẳng có việc gì ngoà i hưởng phong hoa tuyết nguyệt, tìm hoa vấn liá»…u. Má»™t nhân váºt thiên kim nhÆ° thế, hà ng ngà y gặp không biết bao cổ váºt, là m sao không nháºn ra viên long văn dạ minh châu nà y chứ. Hôm nay gặp cÆ¡ sá»± nà y, lại bị Hồ Bạch lá»›n tiếng mắng chá»i, là m sao hắn có thể hạ khẩu khà được chứ. Phải biết rằng, trên lầu còn hÆ¡n trăm ánh mắt Ä‘ang dõi theo, truyện nhÆ° thế nà y truyá»n ra ngoà i, hắn còn mặt mÅ©i nà o là m thế tá» nữa. Hắn hiện tại đâu cần quan tâm mấy việc ‘thiên tá» phạm pháp xá» nhÆ° thÆ°á»ng dân’, chỉ cần biết có cha hắn đỡ đầu là được. HÆ¡n nữa, chỉ việc nói đối phÆ°Æ¡ng ra tay trÆ°á»›c, mà bá»n chúng lại Ä‘ang nắm giữ di váºt của hoà ng cung, có thể khép và o tá»™i phản quốc, đồng nghÄ©a vá»›i việc chém đầu. Chẳng qua đây cÅ©ng chỉ là tiá»n trảm háºu tấu mà thôi.
“Giết chúng. Má»i chuyện vá» sau đã có ta lo.â€Trần Thanh nói vá»›i bốn đại hán. Nãy nghe lá»i Cổ Phú, bá»n hắn còn Ä‘ang do dá»± nhÆ°ng sau khi có lệnh của chủ, bá»n chúng liá»n à o ạt xông lên.
“Hừ, tháºt chẳng biết sống chết. SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i không cần ra tay. Lần nà y để ta.†Hồ Bạch nói.
“Quả là hôm nay ta được mở mắt. Haha. SÆ° huynh nhẹ tay thôi, dù sao bá»n há» cÅ©ng chỉ là phà m nhân.†Viêm Hoả tay bÆ°ng chén rượu nói. Quế hoa tá»u quả là uống mãi không chán. Viêm Hoả thầm nghÄ©: “Ta nên mua mang theo chút Ãt Ä‘i. Tháºt không rõ sau khi rá»i nÆ¡i nà y, liệu có còn được uống thứ rượu ngon nà y nữa không.â€
“Nà y các ngÆ°Æ¡i còn đứng đấy. Äến đây xem. Cùng lão gia chÆ¡i chút.†Hồ Bạch ngoắc tay.
Phà m nhân?! Bốn đại ná»™i cao thủ gặp hai thiếu niên không coi trá»ng bá»n hắn chút nà o, trong lòng giáºn dữ, vốn chỉ định đánh bá»n chúng bằng ná»a công lá»±c, giá» quyết dùng toà n lá»±c ra tay.
Bốn đại ná»™i cao thủ Ä‘á»u sá» dụng Ä‘ao pháp thượng tam lá»™, hạ tam lá»™*, Ä‘ao pháp nhanh nhÆ° chá»›p. Bốn ngÆ°Æ¡i vây quanh Hồ Bạch. Äao phong trong chá»›p mắt đã bổ xuống thân thể Hồ Bạch.
“Xong rồi!†Äám dân chúng trên lầu Ä‘á»u kinh hô, tưởng rằng thiếu niên áo trắng kia sắp bị chia thà nh và i khúc. Cuối cùng chỉ thấy thiếu niên áo trắng khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng, xung quanh chợt ánh lên bạch quang.
“Boong Boong Boong Boong!†Bốn thanh âm nhÆ° chuông vang lên. Nhìn lại, má»i ngÆ°á»i không khá»i kinh hãi. Bốn đại hán vây quanh thiếu niên áo trắng không biết tại sao đã ngã xuống. Äao trong tay bá»n há» vỡ vụn. Äáng sợ hÆ¡n, trÆ°á»›c ngá»±c bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u có năm vết thÆ°Æ¡ng.
“NgÆ°Æ¡i có thấy thiếu niên kia dùng vÅ© khà gì không?†Má»™t ngÆ°á»i trên lầu há»i.
“Không thấy. Nhanh quá. Không nhìn thấy gì cả. Ta nhìn mãi cÅ©ng có thấy thiếu niên kia cầm thứ vÅ© khà gì đâu, chỉ thấy bạch quang loé lên tứ phÃa mà thôi.†NgÆ°á»i trên lầu khác trả lá»i.
“Ta cÅ©ng không có thấy. Chỉ là trong chá»›p mắt đã thấy thiếu niên kia đánh bại bốn đại hán. Ôi trá»i, quả không hiểu hắn là nhân váºt nà o trên giang hồ.†NgÆ°Æ¡i kia lại trả lá»i.
Má»i ngÆ°á»i trong tá»u lâu chốc lát Ä‘á»u trầm xuống, quay lại nhìn Trần Thanh Ä‘ang lồng lên.
“Hồ ly nà y Ãt ra còn biết chút nặng nhẹ, không có ý hạ sát thủ. Haha!†Viêm Hoả dùng linh hồn lá»±c xem xét bốn ngÆ°á»i vừa ngã xuống đất, thầm nghÄ©. Nếu tá»± nhiên giết ngÆ°á»i trong việc nà y, Viêm Hoả ắt sẽ thấy khó chịu. Chỉ có ngÆ°á»i nà o cần giết, thì Viêm Hoả cÅ©ng sẽ quyết không buông tha. Äiá»u nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã trở thà nh nguyên tắc của hắn.
“NgÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i… đừng có tá»›i… Không biết ta là ai sao?†Trần Thanh vạn lần không nghÄ© rằng mình sẽ rÆ¡i và o tình huống tệ nhÆ° nà y, nằm phịch xuống đất. ThÆ°á»ng nhân vốn sợ chết, hắn còn sợ gấp bá»™i. Bao khôi ngô, kiêu căng lúc đầu giá» chỉ còn nÆ°á»›c mắt, nÆ°á»›c mÅ©i ròng ròng.
*kim ti tước: chim sẻ lông và ng
*thượng tam lá»™, hạ tam lá»™: 3 Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao trên, 3 Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao dÆ°á»›i.
Tà i sản của huynhba
17-02-2010, 08:05 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
Quyển 1: Long Phượng Xuất Thế.
ChÆ°Æ¡ng 35: Äại náo kinh thà nh. (Trung)
Dịch: Tiểu Ma Phiá»n
Biên: Super Khoai
Nguồn: Kiemgioi.com
Hồ Bạch lẳng lặng, cháºm rãi bÆ°á»›c vá» phÃa Trần Thanh.
“Vị công tá», vạn lần không nên. NgÆ°á»i nà y chÃnh là thế tá» của phủ thân vÆ°Æ¡ng.†Cổ Phú núp ở sau Ä‘iện vá»™i chạy ra.
“Phải, phải…. ChÃnh là … nhÆ°ng là thế tá»â€¦ Nếu là m tổn thÆ°Æ¡ng ta, sẽ bị…†Trần Thanh sá»›m sợ tá»›i mức lục thần vô chủ. Hắn còn chÆ°a nói hết câu, Hồ Bạch đã bÆ°á»›c tá»›i nhấc bổng lên.
“Haha! Vừa rồi không phải ngÆ°Æ¡i nói muốn giết chúng ta sao? Còn không phải nói vứt xác cho chó gặm sao? Khà thế của ngÆ°Æ¡i thế nà o trong phút chốc lại bay Ä‘i hết thế? Thế tá» Æ°, ta.. phì! Lão tá» trÆ°á»›c giá» chÆ°a có nghe qua. SÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i có nghe qua chÆ°a?†Hồ Bạch quay đầu há»i Viêm Hoả.
Viêm Hoả lắc đầu, cÆ°á»i. Hắn là m sao đã nghe qua biết thế tá» là thứ gì kia chứ.
“Thấy không? Sư đệ ta cũng chưa nghe qua.†Hồ Bạch nói.
“Chết tiệt, bá»n chúng là hai tên ngốc chÆ°a biết chuyện thế sá»± gì a!†Cổ Phú thầm nghÄ©: “Mặc kệ lá»i chúng nói là tháºt hay giả. Phải tuyệt đối bảo toà n cho thế tá», bằng không ta cÅ©ng khó sống ở kinh thà nh nà y.â€
“Thả ta xuống. Bất kể là ngÆ°Æ¡i thÃch cái gì, cha ta Ä‘á»u có thể cho ngÆ°Æ¡i.†Trần Thanh khóc lóc cầu xin.
“Tháºt đúng là thứ tiểu tá» vô dụng. Lão tá» chẳng cần gì của ngÆ°Æ¡i cả. Trả lão tá» viên ngá»c, còn Ä‘em thứ lão tá» yêu cầu ra đây. Lão tỠăn còn chÆ°a có kịp no.†Hồ Bạch dứt lá»i, cÅ©ng không khách khÃ, thò tay lục soát khắp ngÆ°á»i Trần Thanh lôi ra viên ngá»c.
Hồ Bạch vứt lại viên ngá»c vá» phÃa Cổ Phú: “Viên châu nà y là của ngÆ°Æ¡i. Láºp tức mang đồ ăn ra đây.â€
“Láºp tức Ä‘em thức ăn lên cho hai vị đại hiệp nà y.†Cổ Phú vá»™i nhặt lấy viên ngá»c, rồi nhanh chóng phân phó. Hắn hiện tại không dám giữ viên ngá»c nữa, nhÆ°ng cÅ©ng không dám trái ý Hồ Bạch.
“Cút Ä‘i!†Hồ Bạch ném Trần Thanh xuống đất, rồi cháºm rãi ngồi cạnh Viêm Hoả: “Haha! SÆ° đệ, hoạt Ä‘á»™ng má»™t chút, ăn cho thêm ngon miệng.â€
“Ăn nhanh rồi còn Ä‘i thôi! SÆ° huynh.†Viêm Hoả cÆ°á»i: “Haha! Không nghÄ© móng vuốt ngÆ°Æ¡i còn sắc hÆ¡n cả gÆ°Æ¡m Ä‘ao.â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi. ChÃnh ta tá»± thân tu luyện. Dù móng vuốt ta không thể cản nổi trung phẩm linh khà nhÆ°ng mấy thứ hạ phẩm linh khà bình thÆ°á»ng cÅ©ng không thể sánh. Thứ Ä‘ao gÆ°Æ¡m nhá» kia chỉ là cái móng.†Hồ Bạch tá»± tin nói. Rồi hắn cứ thế ngồi khoe khoang vá»›i Viêm Hoả.
Trần Thanh lén lút rá»i Ä‘i. Khắp lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c cÅ©ng không má»™t bóng ngÆ°á»i. Bá»n há» cÅ©ng chẳng chú ý tá»›i. Cho đến khi…
“Chủ quán a, ngÆ°á»i đâu? Chết hết rồi Æ°? Sao còn chÆ°a Ä‘em thức ăn lên. Lão tá» sắp chết đói rồi.†Hồ Bạch lá»›n tiếng mắng.
“Ai bảo không có ai? Có đến nghìn ngÆ°á»i ở ngoà i kia rồi.†Viêm Hoả nhấp rượu nói.
“Bá» Ä‘i! NgÆ°Æ¡i tưởng ta không biết có nhiá»u ngÆ°á»i ngoà i kia sao?†Hồ Bạch cÅ©ng đã sá»›m cảm ứng được.
“Haha! Thế chúng ta vẫn ngồi trong đây sao?†Viêm Hoả mỉm cÆ°á»i.
“Lão tá» tưởng bá»n chúng sẽ Ä‘em đồ ăn lên.†Hồ Bạch vẫn còn mÆ¡ tưởng thứ đồ ăn đáng giá ba vạn lượng kia. “Xem ra lão tỠđã phà phạm ba vạn lượng rồi.â€
“SÆ° huynh, ngÆ°Æ¡i không cần má»™t câu lão tá», hai câu lão tá». Tháºt không biết ngÆ°Æ¡i há»c từ ai?†Viêm Hoả tức giáºn nói.
“Haha! Nếu ta nói ta há»c từ lão nhân, ngÆ°Æ¡i có tin không?†Hồ Bạch cÆ°á»i gian.
“Äánh chết ta cÅ©ng không tin.†Viêm Hoả kiên định nói.
“Biết ngÆ°Æ¡i không tin mà . Ta đối vá»›i lão nhân biết nhiá»u chuyện lắm. Äợi từ từ rồi ta sẽ kể cho ngÆ°Æ¡i nghe. Xem ra chúng ta không có đồ ăn rồi, để ta Ä‘i ra xem loại VÆ°Æ¡ng bát đản* nà o Ä‘ang bao vây chúng ta?†Hồ Bạch vừa nói vừa tiến ra ngoà i cá»a lá»›n.
“Còn ai nữa?! Không phải kẻ ngÆ°Æ¡i vừa phóng thÃch kéo ngÆ°á»i đến trợ giúp sao?†Viêm Hoả nghÄ© thầm: “Không sao! Giết thá»i gian cÅ©ng tốt, miá»…n là không giết ngÆ°á»i là được.â€
Bên ngoà i lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c,má»™t Ä‘á»™i thà nh phòng quân vây chặt trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n. ThÆ°Æ¡ng binh, cung binh và nhiá»u đại quân khác xếp hà ng chỉnh tá». PhÃa sau đám quan binh là vị thân vÆ°Æ¡ng thế tá» kia. Äứng bên cạnh hắn còn có má»™t vị tÆ°á»›ng lÄ©nh Hồng Cân.
Thấy hai ngÆ°á»i Viêm Hoả bÆ°á»›c ra, tên tÆ°á»›ng liá»n hô: “Láºp tức buông vÅ© khà trong tay ra, thúc thủ chịu trói. Nếu nhÆ° phản kháng, giết không tha!â€
“Còn phà lá»i vá»›i chúng nó là m gì. Bắn tên mau! Láºp tức giết!†Trần Thanh vừa hổ vừa giáºn, hét lá»›n. Căn bản thà nh phòng quân không trá»±c tiếp nghe theo lệnh y, tÆ°á»›ng Hồng Cân chÆ°a nói gì, bá»n há» sẽ không bắn.
“Thế tá», chuyện nà y không đúng vá»›i quy củ.†TÆ°á»›ng Hồng Cân khó xá».
“Quy củ *** gì nữa. Bá»n há» lúc nãy chút nữa là giết chết ta rồi, ngÆ°Æ¡i biết không? Láºp tức ra lệnh bắn tên, bằng không chút nữa quay lại ta sẽ bẩm phụ thân ta.†Trần Thanh uy hiếp.
“Chuyện nà y…†Hồng Cân thoáng chút khó xá», rồi Ä‘Ã nh ra lệnh: “Bắn tên! Giết không tha!â€
Thà nh phòng quân có mÆ°á»i vạn ngÆ°á»i. Trong đó tám vạn quân chia ra bảo vệ cá»a thà nh má»—i phÆ°Æ¡ng, hai vạn còn lại theo dõi duy trì an ninh trong khắp kinh thà nh. Kinh thà nh tuy lá»›n nhÆ°ng hai vạn quân binh nà y cÅ©ng đủ bảo vệ an toà n khắp nÆ¡i. Hoà ng tá»™c và đại thần không được có tÆ° binh, cho nên hai vạn thà nh phòng quân nà y cÅ©ng chỉ là vệ binh bảo vệ hoà ng thân, quốc thÃch hay các đại thần trong triá»u.
Thân vương thế tỠgặp chuyện, tướng lĩnh thà nh phòng quân sao có thể khinh nhẹ. Cho nên tướng Hồng Cân đà nh phải đem hai nghìn quân tinh nhuệ tới.
“SÆ° huynh, chia đám nà y nhÆ° thế nà o đây?†Viêm Hoả há»i.
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngÆ°Æ¡i bảy ta ba.†Hồ Bạch gian xảo nói.
“CÅ©ng được, nhÆ°ng chúng ta chỉ được đả thÆ°Æ¡ng bá»n chúng chứ không được ra tay giết hại.†Viêm Hoả nói nghiêm túc.
“Haha! Nhiá»u lá»i.†Hồ Bạch nói vẻ khinh thÆ°á»ng: “Äánh nhau vá»›i phà m nhân chả khác gì chúng ta dạo chÆ¡i sao?â€
“Haha! Phóng kiếm! Bắn chết hai tên xú tiểu tỠkia cho ta!†Trần Thanh trốn sau đám quan binh, cuồng tiếu.
Äáng tiếc là hắn đã vui mừng quá sá»›m.
Bóng kiếm mà không thấy kiếm, nhÆ° hoa mà không phải hoa, linh kiếm trong tay, tung hoà nh nhÆ° chốn không ngÆ°á»i.
Một thân thể nhanh như thiểm điện, lướt như gió, không chút dấu vết, ko chút âm thanh.
Äám quan binh nháºn ra cung tiá»…n trong tay còn không kịp Ä‘uổi theo bóng đối phÆ°Æ¡ng.
“Không phải hoảng! Bao vây bá»n nó, thÆ°Æ¡ng binh tiến lên! Giết!â€
“Äổi Ä‘ao, đổi Ä‘ao!â€
“Bảo vệ thế tá»!â€
“Giết!â€
“Bá»n chúng đâu rồi? Chạy đâu rồi?â€
“A…â€
“Quái váºt a!†………
*******
Thà nh phòng quân trong thà nh táºp kết bên cạnh phủ nha môn của kinh thà nh. Lúc nà y Ä‘ang là thá»i Ä‘iểm dùng bữa trÆ°a. Ngoà i Hồng Cân và năm tÆ°á»›ng lÄ©nh khác Ä‘ang ra ngoà i thi hà nh nhiệm vụ, bốn thống lÄ©nh cùng tổng thống lÄ©nh Phùng Hùng Ä‘ang ở dùng cÆ¡m tại sảnh Ä‘Æ°á»ng.
“Thống lÄ©nh, lão Bát hôm nay không có nhiệm vụ sao phải kéo quân Ä‘i đâu váºy?†Má»™t trong bốn vị tÆ°á»›ng lÄ©nh quay ra há»i Phùng Hùng.
“Ồ, thế tá» gặp chút chuyện phiá»n toái, lão Bát phải Ä‘em quân ra xem.†Phùng Hùng trả lá»i.
“Lại là tên thế tá» cẩu đản kia. Má»™t năm khiến thà nh phòng quân chúng ta phiá»n toái mấy lần. Có chút chuyện lại kiếm chúng ta, chúng ta đâu phải tÆ° quân cho hắn.†Má»™t vị tÆ°á»›ng quân ngồi bên trái Phùng Hùng nói má»™t cách bất bình.
“Lão thất! Äể ý lá»i nói chút! Chúng ta Ä‘á»u là huynh đệ má»™t nhà đương nhiên không sợ, nhÆ°ng lỡ để ngÆ°á»i ngoà i nghe được sẽ gặp không Ãt phiá»n phức đâu.†Phùng Hùng nghiêm giá»ng.
“NhÆ°ng, lão cả, chúng ta không thể chiá»u thế tá» mãi được? Có chút chuyện cÅ©ng kiếm chúng ta. Nhá»› lần trÆ°á»›c, hắn cùng con của thị lang đại nhân tranh già nh má»™t đứa con gái mà đánh nhau. Thế mà hắn cÅ©ng gá»i chúng ta. Chuyện nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chúng ta phải xá» lý công bằng rồi, là m sao thể đắc tá»™i vá»›i thị lang đại nhân kia được.†Má»™t vị tÆ°á»›ng khác kêu lên.
“Äược rồi. Ai bảo thiên hạ thái bình, chúng ta phải nai lÆ°ng nịnh hót bá»n quan lá»›n. Các ngÆ°Æ¡i tưởng ta muốn hầu Ä‘Ãt thế tá» lắm sao.†Phùng Hùng giáºn dữ mắng: “Các huynh đệ, chúng ta còn phải nuôi cÆ¡m cháo cho gia đình. Bảo vệ các vị đại nhân trong thà nh, chúng ta phải cẩn tháºn má»™t chút, để ý tá»›i thế tá» kia má»™t tý là được. Mà không rõ lão bát Ä‘i đâu mà lâu thế, sao vẫn chÆ°a vá»?â€
Äang khi Phùng Hùng còn buồn bá»±c, má»™t tên lÃnh cấp dÆ°á»›i trong thà nh phòng quân hốt hoảng chạy tá»›i: “Äại.. đại nhân… Có chuyện không hay!â€
“Chuyện gì mà phải hoảng hốt nhÆ° váºy?†Phùng Hùng nghiêm giá»ng quát.
“Thế tá»â€¦ Không, dẫn Liêu tÆ°á»›ng lãnh…Không.†Tên sÄ© quan cấp dÆ°á»›i lắp bắp không nên lá»i.
“Bình tÄ©nh!†Phùng Hùng giáºn dữ hét lá»›n: “Rá»™t cuá»™c là có chuyện gì!?â€
Lúc nà y rốt cuá»™c tên lÃnh cÅ©ng đã lấy lại được thần hồn, má»™t hÆ¡i báo lại sá»± tình: “Liêu tÆ°á»›ng lãnh dẫn hai nghìn nhân mã đã bị tiêu diệt. Bản thân Liêu tÆ°á»›ng lãnh và thế tá» cÅ©ng bị bắt gá»n.â€
“A! ! !†Dù cho sét nổ giữa trá»i xanh, vạn lần cÅ©ng không thể khiến Phùng Hùng cảm thấy hoảng sợ nhÆ° váºy.
“Không thể nà o!†Äám tÆ°á»›ng lÄ©nh đồng thanh nói. NÆ¡i đây là giữa kinh thà nh! Quân mã nà o có thể tiêu diệt nổi hai nghìn thà nh phòng quân, lại còn bắt giữ thế tá» nữa? Thiên a! Trá»i muốn phản cÅ©ng không thể. Chả lẽ hai nghìn thà nh phòng quân kia Ä‘á»u ăn hại? Chả lẽ tám vạn quân bảo vệ bốn cá»a thà nh cÅ©ng là lÅ© bù nhìn? Không thể nà o! Thiên hạ cÅ©ng không có kẻ nà o dám tá»›i kinh thà nh giÆ°Æ¡ng oai?â€
“Nhắc lại lá»i ngÆ°Æ¡i má»™t lần nữa, nếu dám dối trá ná»a lá»i, ta sẽ chặt đầu ngÆ°Æ¡i.†Phùng Hùng cÅ©ng không thể tin nổi, tức giáºn mắng.
“Äại nhân! Những lá»i trên Ä‘á»u vạn phần chuẩn xác. Xin hãy Ä‘em quân tá»›i tăng viện. Liêu tÆ°á»›ng quân và Thế tá» Ä‘á»u Ä‘ang ở lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c.†Tên cấp dÆ°á»›i chợt nhá»› ra: “A, phải rồi. Äại nhân! Liêu tÆ°á»›ng quân trÆ°á»›c khi bị bắt đã Ä‘Æ°a tiểu nhân thứ nà y. Nói đại nhân phải cấp tốc viện trợ, không má»i chuyện sẽ quá muá»™n a!†Nói xong, hắn rút lệnh bà i trong ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ra.
“Quân lệnh phù!†Phùng Hùng vừa thấy lệnh bà i láºp tức tin má»i chuyện. Äối vá»›i má»™t tÆ°á»›ng lÄ©nh, quân lệnh phù là váºt bất khả li thân, chỉ trừ khi có chuyện đại sá»±. “Láºp tức xuất quân! Äem toà n bá»™ doanh Ä‘á»™i lục, thất, cá»u, tháºp Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i huy Ä‘á»™ng tá»›i đây. Láºp tức truyá»n ngay quân lệnh của ta! Äiá»u doanh nhất, tam, tứ, ngÅ© áp sát lầu HÆ°Æ¡ng TÆ°á»›c. Hợp thà nh bao quanh chi thế, tuyệt đối không được để thoát má»™t ngÆ°á»i. Phải khống chế từng phạm vi nhá» nhất, nếu để xảy ra má»™t sai sót, sợ rằng không giữ nổi đầu trên cổ chúng ta đâu. Nghe chÆ°a?â€
“Rõ!†Các tướng lĩnh nghe lệnh, rồi cấp tốc chạy đi.
“Phải rồi, đối phÆ°Æ¡ng có bao nhiêu quân mã?†Tình thế cấp bách, đến giá» Phùng Hùng má»›i nhá»› ra mình quên mất mấu chốt của vấn Ä‘á».
“Hai… Hai..†Tên hạ cấp run run giơ hai ngón tay, ấp úng nói.
“Hai nghìn?! Äám quân bảo vệ thà nh há»—n đản nhÆ° thế nà o lại để lá»t hai nghìn quân và o thà nh?â€
“Äại nhân, không phải hai nghìn mà là …â€
“Không phải ngÆ°Æ¡i định nói vá»›i ta là hai vạn sao?!†Phùng Hùng trừng mắt, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không Ä‘oán là hai trăm ngÆ°á»i. Lẽ nà o hai trăm quân mã lại có thể tiêu diệt được hai nghìn quân mã tinh nhuệ. “Hai vạn quân?! Lẽ nà o muốn tạo phản sao?â€
“Äại nhân! Không phải hai nghìn, cÅ©ng không phải hai vạn. Mà là hai ngÆ°á»i.†Tên quân sÄ© khóc ròng nói.
“Hai… hai ngÆ°á»i…†Phùng Hùng cứng miệng.
Tà i sản của huynhba
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ , Äá»™ quân kiếp , Ä‘á»™ quân kiếp , Ä‘á»™ quân kiếp full , do quan kiep , do quan kiep 4vn , do quan kiep chuong 100 , do quan kiep chuong 4 , do quan kiep chuong 7 , do quan kiep full , do quan kiep quyen 2 , tac gia tiêu tiá»m , truyen , truyen do quan kiep , truyen do quan kiep full , truyen quan kiep do