Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: Cẩm Y Vệ - _ Thanh Long _.
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
Cách Lỗ Tạp nhảy tới quơ búa một vòng liền đánh bay mười mấy người trong đám Tạp Tây Đạt.
"Cuồng lang Cách Lỗ Tạp." Tạp Tây Đạt nhìn thấy Cách Lỗ Tạp, trong lòng đã biết là xong rồi.
" Ba Cách, tên hỗn đản nào phái các ngươi đến giết ta, đáng tiếc các ngươi đã không còn cơ hội nữa rồi." Cách Lỗ Tạp hướng về phía Lạp Lạp mỉm cười.
Lạp Lạp sắc mặt đại biến, mục tiêu lần này là Lôi Tạp Lai, lần trước đã bị trúng thi độc, thế mà lần này lại đứng sừng sững trước mặt mình, trên người còn không hề có dấu vết bị trúng độc.
Mễ Lệ Toa lo lắng nhìn Lai Ân, nói: “Ngươi không sao chứ?"
"Ô, nàng quan tâm đến ta vậy sao? Nàng thật tốt quá." Lai Ân vô liêm sỉ tiến đến ôm cổ Mễ Lệ Toa.
Mễ Lệ Toa liền hung hăng đá cho Lai Ân một cước, thanh âm lạnh lừng, nói: “Ngươi chết thì cũng đâu có liên quan gì đến ta? Ta chỉ là khách khí hỏi một chút, ngươi đã cho là ta quan tâm đến ngươi sao."
Lai Ân ôm chân nhảy lò cò kêu lên đau đớn.
Lạp Lạp xem tình hình trước mắt, đối phương có một cuồng chiến sĩ cấp mười hai, một chiến sĩ cấp mười một lại thêm một gã vong linh pháp sư, lần này nhất định là thua.
Một gã hắc y kiếm sĩ, toàn thân tơi tả, sắc mặt buồn thiu lảo đảo nhảy xuống, thất thanh nói: “Đại nhân, không tốt, bên ngoài đã bị tài quyết giả bao vây."
"Cái gì? Tài quyết giả, không có khả năng, cho dù có là vì chúng ta thì cũng không có khả năng điều động đến Quang Minh thần điện tài quyết giả, ngươi có nhìn lầm không?” Lạp Lạp nghe xong cơ hồ gần như tuyệt vọng.
Hắc y kiếm sĩ tuyệt vọng gật đầu.
Lạp Lạp cười thảm một tiếng, biểu tình trở lên dữ tợn, cắn răng lấy trong lòng ra một cái quyển trục, nói: "Được, được lắm, Cách Lỗ Tạp, Lôi Tạp Lai, là các ngươi bức ta, nếu chết thì tất cả cùng chết, đừng ai mong chạy được."
"Cốt Long Triệu Hoán." Cách Lỗ Tạp vừa nhìn thấy quyển trục sắc mặt đại biến.
Minh giới vong linh thuật cao cấp nhất chính là triệu hoán Cốt Long,
Cốt Long cấp mười một, một khi được triệu hoán, trước tiên là hủy diệt mục tiêu, sau đó chính là toàn bộ thành thị cũng không tha, gọi Cốt Long là hủy diệt giả cũng không sai.
Cốt Long không có thân thể, tất cả chỉ là do xương của Long Tộc chết đi cấu tạo thành, không e ngại ma pháp công kích vật lý, lại có lực phòng ngự siêu cường, chiến sĩ cấp mười một muốn đối phó với một con Cốt Long đã vô cùng vất vả, huống chi mục đích của quyển trục này lại là triệu hoán là gọi về một bầy Cốt Long.
Lạp Lạp vừa nhìn thấy Cách Lỗ Tạp kinh ngạc nhìn quyển trục, không khỏi cười ha hả, nói: “Cách Lỗ Tạp, ngươi là Dã Lang thành thủ hộ giả, ta xem ngươi làm thế nào đối phó với đám Cốt Long này."
Cách Lỗ Tạp nhìn về phía Lạp Lạp tức giận nói: "Ngươi dám."
"Ta sao lại không dám?."
Lạp Lạp một tay mở phong ấn quyển trục, ngay sau đó, Lạp Lạp toàn thân liền bị hắc vụ của phong ấn quyển trục chung quanh cắn nuốt.
Mât đi sự khống chế, đám vong linh chiến sĩ xung quanh liền đào tẩu.
Lạp Lạp ở bên trong hắc vụ, cuồng tiếu nói: "Đáng giá, lão tử dùng mạng của mình cùng với một cái quyển trục để tiêu diệt một tên thập nhị cấp cuồng chiến sĩ với một cái thành thị, ha ha."
Vừa dứt lời, hắc vụ liền tản đi, chỗ Lạp Lạp đứng chì còn lại một kiện quần áo, cùng mới quyền trượng rơi trên mặt đất, người đã biến mất.
Trên không hắc vân ngưng tụ thành một cơn lốc xoáy, bên trong là một con hắc sắc Cốt Long, đang ngẩng đầu gào thét.
Cách Lỗ Tạp sắc mặt đại biến, hướng về phía Lai Ân hô: “Xú tiểu tử, ngươi mau nghĩ biện pháp đi, Cốt Long mà đi ra thì tất cả chúng ta không ai có thể chạy được."
Lai Ân luống cuống tay chân, lấy ra tất cả những quyển trục của lão sư, gấp giọng nói: “Lão Đại, ngươi là thập nhị cấp, ngươi lại để cho một tên tứ cấp như ta nghĩ biện pháp, đầu ngươi có vấn đề không."
“Ta là chiến sĩ, ngươi là pháp sư, ngươi không nghĩ thì ai nghĩ?"
Cha con Lạc Lạp đức đứng tại chỗ lớn tiếng khóc, nói: “Cứu chúng ta, cứu chúng ta với, đại nhân, Lai Ân đại nhân, chúng ta biết sai rồi."
Mễ Lệ Toa tiến lên chán ghét nhìn thoáng qua hai người nói: "Hắc long đi ra, các ngươi tự mà cầu phúc đi."
Bên ngoài sứ quán, một đội tài quyết giả do Sa Gia dẫn đầu đang chuẩn bị vọt vào sứ quán, bỗng nhiên chứng kiến lốc xoáy trên bầu trời, sắc mặt đại biến, vội vàng lớn tiếng nói: “Mở ra kết giới, mở ra kết giới, là Cốt Long. Đa Lôi Cách, đi thông tri ngay cho pháp sư đại đội, lập tức tiêu diệt tất cả Cốt Long, đảm bảo cho tất cả mọi người ở trong sứ quán được an toàn."
Lai Ân tìm một hồi, rốt cục cũng lấy ra một cái quyển trục phòng ngự, thập nhị cấp Thủy Chi Kết Giới.
Cách Lỗ Tạp hua tay đoạt lấy quyển trục, sau đó bóp nát phong ấn, ném ra ngoài.
Ngay lập tức bên trong sứ quán liền bị bao phủ bỏi một màu lam nhạt.
Một đội hơn ba mươi con cốt long theo lốc xoáy trồi lên, một con cốt long vũ động cốt giá vài trăm thước to lớn, hướng về phía kết giới lao xuống.
Lai Ân hâm mộ nhìn đống cốt long, nuốt nước miếng, nói: "Thập nhị cấp a, nếu là của ta thì thật là tốt."
“Sao ngươi ngu vậy, còn muốn thu phục Hắc Long, bản lỉnh của ngươi, cho dù đến một cái móng của đám Cốt Long còn chưa động vào được, đừng nói là cả đám xương cốt đó.”
Lai Ân nghẹn họng, thu hồi tất cả ma thú cùng vong linh kỵ sĩ.
Thủy Chi Kết giới màu lam nhạt va chạm với Cốt Long, chỗ va chạm phát ra những tiếng ong ong vang dội.
Lôi Tạp Lai kinh hãi nhìn kết giới, nói: “Có thể ngăn cản được không?"
"Ngăn cản được mới là lạ." Lai Ân nhìn chằm chằm vào kết giới, trong lòng tính toán.
"Ngươi có còn quyển trục nào nữa không, ném ra nhanh, nhanh lên, không là toi cả đám bây giờ." Cách Lỗ Tạp đoạt từ tay của Lai Ân một mớ quyển trục tìm nửa ngày mới phát hiện chỉ có một ít quyển trục cấp mười một.
Qua một lúc, kết giới rốt cục cũng không duy trì được, liền vỡ ra.
Ngay sau đó kết giới bên ngoài của đám tài quyết giả cũng bị phá tan, tài quyết giả đa số là chiến sĩ, kết giới tuy có thể ngăn cản được nhất thời, nhưng cũng chẳng được lâu.
Cách Lỗ Tạp tay cầm búa lớn, quay đầu nhìn Lai Ân, nói: “Tiểu tử, ta đi ngăn cản một chút, mau nghĩ biện pháp đi, bằng không thì ngươi cũng sẽ đi chầu ông bà với ta."
Cách Lỗ Tạp nói xong hét lớn một tiếng, cả người nháy mắt tăng vọt lên hai thước, khí thế khuếch tán ra chung quanh, khiến Lai Ân cả người bị thổi bay ra đằng sau ba thước.
Lai Ân choáng váng hoa mắt đúng lên, oán giận nhìn Cách Lỗ Tạp nói: “Ngươi bệnh à, cho ta đi đối phó với cốt long, không bằng bảo ta đi tự vẫn."
Cách Lỗ Tạp cũng không nghe được lời Lai Ân nói, tay giơ búa lớn vụt vào đàn Cốt Long, nhìn trông như con kiến trong bầy voi.
Bên ngoài sứ quán, tài quyết giả cũng tiến đến còn gần trăm mét.
Mễ Lệ Toa gấp giọng nói: “Lai Ân, ngươi thật sự không nghĩ ra biện pháp sao."
Lai Ân cười khổ, đứng tại chỗ nói: "Ta đang suy nghĩ, đang nghĩ, các người cho ta chút thời gian nữa.”
Phụ tử Lạc Lạp Đức ôm nhau đứng một chỗ, tè cả ra quần, hai người nhìn qua cái trận thế, cơ hồ như muốn chết cho nhanh một chút.
Pháp sư của Quang Minh thần điện chạy tới, liền chứng kiến một đàn Cốt Long, sắc mặt liền ngưng trọng, ma pháp đối với Cốt Long mà nói không hề có hiệu quả, bọn họ chỉ có thể sử dụng vài cái ma pháp ngăn chặn Cốt Long.
Tài quyết giả xuất hiện, Cốt Long là thập nhị cấp, nhưng nhóm tài quyết giả không phải ai cũng là thập nhị cấp, công kích đối với Cốt Long mà nói cũng không có gây ra nhiều thương tổn.
Lai Ân trong lòng vô cùng bối rối không biết có nên sử dụng cái thập cấp cổ ma pháp do Cát Tạp Mỗ dạy cho không, đó là một trong những hắc ám ma pháp từ chúng thần thời đại, nhưng mình bất quá cũng chỉ là tứ cấp pháp sư, nếu sử dụng thì xác suất thành công cũng không cao.
Lai Ân đột nhiên cắn răng hạ quyết tâm, nói: "Liều mạng, dù sống hay chết cũng phải thử."
Lai Ân lấy từ không gian giới chỉ ra một quả thập cấp tinh hạch đề vào trong tay, sau đó hít sâu một hơi, lớn tiếng tụng niệm một đoạn cổ ngữ ma pháp.
Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: Cẩm Y Vệ - _ Thanh Long _.
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
Những chữ đầu tiên của đoạn ma pháp chú ngữ vừa được phun ra, bầu trời lập tức tối sầm lại, mây đen che phủ cả bầu trời rộng lớn.
Bên trong trận chiến, đám cốt long đột nhiên ngừng lại, nâng đầu lên nhìn về phía bầu trời, đám xương cốt trên thân thể chúng bắt đầu run lên, bọn chúng cũng cảm thấy được hơi thở khủng bố từ một cường giả trong Minh Giới xa xôi, đang được triệu hoán ra.
Toàn bộ đoạn cổ ngữ này chính là một chú ngữ triệu hoán, mà trong mấy ngàn năm qua chưa từng có người thực hiện thành công mời được sinh mệnh bên kia.
Sau khi Lai Ân niệm xong chú ngữ, những đám mây đen trên bầu nhanh chóng co rút lại vào một chỗ. Ngay sau đó một tiếng nổ mạnh vang lên, từ chỗ đó mở ra một bạch cốt đại môn(DG: cửa xương trắng).
Bên trong đó bay ra một con rồng chỉ dài quá mười thước, nhưng toàn thân lại được cấu thành từ thủy tinh cấu tạo thành.
Nhưng điều kỳ lạ là từ khi thủy tinh long đi ra, đám cốt long liền đứng im tại chỗ, nhiều con vẫn còn duy trì trạng thái công kích nhưng lại đứng yên như tượng gỗ.
Lai Ân cảm giác có chút choáng váng, mình khổ công phiêu lưu như vậy mà cuối cùng cũng chỉ triệu hoán được một con thủy tinh long, nếu là một ngàn con thì cũng còn có chút an ủi, nhưng lại chỉ có một con. Còn không có long vỹ, long cốt, long mao gì cả.
Thủy tinh long nháy mặt liền phát hiện ra Lai Ân. Ngay sau đó loạng choạng bay xuống, đứng ở trước mặt Lai Ân, nói bằng tiếng của nhân loại: "Ngươi triệu hoán ta tới hả."
"Nó nói được. " Ở trong sân tất cả mọi người đều sửng sốt, điều này đại biểu cho cái gì?
Trời ạ... Trong đầu mọi người đều vang lên một âm thanh, bọn họ đều nghĩ tới một tình huống.
"Ngươi có thể nói?" Lai Ân nhìn thủy tinh long có chút ngoài ý muốn hỏi.
"Đương nhiên." Thủy Tinh long có chút đắc ý, ha ha cười nói: "Ở Minh Giới thật là buồn tẻ, rốt cục cũng có ngươi triệu hoán ta đến đây, nói đi, muốn ta làm gì? Ta ở Minh Giới cùng với một đống xương cốt và đám gia hỏa kia thật là buồn chán."
"Làm phiền cho hỏi một chút, ngươi là bao nhiêu cấp?" Lai Ân nghi hoặc hỏi Thủy Tinh long, một con đối với mười con, đầu con rắn này không bị hâm mới là lạ.
"Ngươi khinh thường ta quá." Thủy Tinh long ô ô kêu hai tiếng nói:
"Nói thế nào thì ở Minh Giới ai mà chẳng biết Lão Đại ta. Mặc dù có đến một vạn mấy ngàn lão Đại." Thủy Tinh long nói câu đầu rất to, nhưng câu sau lại nhỏ đến nỗi đến chính mình cũng không nghe rõ.
"Ngươi có thể thu thập được đám Cốt Long này không?" Lai Ân chỉ chỉ lên đám cốt long trên bầu trời nói.
"Không thành vấn đề." Thủy Tinh long liền phe phẩy cái đuôi bay lên, bay được một nửa bỗng nhiên nghĩ ra cái gì, liền bay trở lại, nói: “Ngươi muốn ta đem bọn chúng bóp chết? hay là đuổi chúng về minh giới?"
"Đuổi về Minh giới đi, ta vốn là người yêu thích hòa bình." Lai Ân mang dáng vẻ của ngày tận thế trả lời.
"Được" Thủy Tinh long nghe xong phe phẩy cái đuôi bay lên, hướng phía đàn Cốt Long vung móng vuốt lên khoa tay múa chân một hồi.
Đám Cốt Long nhìn thấy liền ngoan ngoãn tiến vào không gian chi môn.
Từ đầu chí cuối không hề phát sinh một chút chiến đầu, cũng không có một con Cốt Long nào dám đứng ra chống cự.
Mọi người đều kinh hãi nhìn một màn phát sinh trước mắt, một con rồng dài hơn mười thước có thể đem hơn mười con cốt long dài hơn trăm thước đuổi chạy, chuyện này quả thực mới nghe lần đầu.
Trong đó, đám người Sa Gia và Cách Lỗ Tạp sắc mặt cực kỳ khó coi.
Minh giới duy nhất một kẻ do thủy tinh ngưng luyện thành sinh mệnh-- Minh Giới Ma long Phỉ Lợi Khắc Tư, trong chúng thần chi chiến, khó đối phó nhất chính là Ma Long trong Long tộc, mà một trong những chiến tích huy hoàng là hủy đi một trận tuyết gồm hơn ba trăm con Phi Long, sau đó lại tiêu sái rời đi, chính là một truyền thuyết của thần.
Mọi người đối mặt với Phỉ Lợi Khắc Tư đều không dám ra mặt, Phỉ Lợi Khắc Tư nhấc tay một cái cũng dễ dàng có thể niệp sát được thập nhị cấp chiến sĩ cường đại.
Phỉ Lợi Khắc Tư nhìn đám cốt long biến mất, lúc này mới ngoắt đuôi quay lại, nói: "Tiểu tử, chuyện của ta đã làm xong, hai ta thương lượng một chút nhá."
Thương lượng?
Lời này vừa nói ra, đám Sa Gia cùng Cách Lỗ Tạp chút nữa không tin vào điều mình vừa nghe, đây là Phỉ Lợi Khắc Tư sao, con người luôn mạnh mẽ như hắn lại có thể cùng nhân loại thương lượng.
Lai Ân lập tức giơ tay che không gian giới chỉ, nói: "Làm gì? Muốn thù lao sao? Ta chẳng có gì cho ngươi đâu."
Phỉ Lợi Khắc Tư liền ngẩn người, hắn rốt cục đã phát hiện ra người còn keo hơn hắn, tiểu tử này còn không nhìn được ra hắn là ai. Người khác dùng gia tài vật phẩm trị giá cả ức cũng chưa chắc đã gọi được mình, tiểu tử này không tốn nửa tiền liền triệu hoán mình đến đây, kết quả làm xong việc đến một xu cũng không có, kiểu vắt cổ chày ra nước này đúng là lần đầu tiên hắn gặp.
Phỉ Lợi Khắc Tư tức giận, lay mạnh long vỹ, đôi mắt ngọc thạch nhìn chằm chằm Lai Ân, thở phì phì, nói: "Tiểu tử, ngươi hơi quá đáng rồi đó, ta tốt xấu gì cũng là Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư đại danh đỉnh đỉnh, ngươi một xu thù lao cũng không đưa cho ta, ta làm sao có thể quay lại Minh Giới, ta về tay không chắc sẽ khiến cho đám gia hỏa kia cười rụng răng mất. Hơn nữa chú ngữ ngươi cũng chỉ mới niệm được một nửa, ta nguyện ý đi ra là cũng đã như cấp cho ngươi một chút mặt mũi, thương lượng một chút đi, bao nhiêu đây?"
Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong, liền chìa móng vuốt ra.
Mọi người chút nữa té xỉu, có đánh chết bọn họ cũng không tin được rằng Phỉ Lợi Khắc Tư lại tự nhiên cùng người khác thương lượng thù lao.
Lai Ân ngẫm lại một chút, gật đầu nói: “Vậy được rồi, ngươi nói xem ta phải trả cho ngươi bao nhiêu?"
Phỉ Lợi Khắc Tư dùng trảo cào cào, cấu cấu, suy nghĩ nửa ngày mói nói: "Một trăm cái thập nhị cấp tinh hạch, cộng thêm một ngàn linh hồn của phàm nhân." Như thế này đã là giảm xuống một phần mười so với trước kia, do hắn đã cố gắng giảm xuống đến hết mức.
Lai Ân nghe xong, bèn nhảy dựng lên, thét lớn: "Không bằng ngươi giết ta đi, ngươi xem ta có đáng giá đến một trăm cái thập nhị cấp tinh hạch hay không. Còn nữa, ta chủ nghĩa hòa bình, ta không giết người."
Lai Ân theo không gian giới chỉ lấy ra một cái tứ cấp tinh hạch nói: " Trả ngươi cái này."
Oanh...
Cha con Lạc Lạp Đức vừa nghe Lai Ân trả giá liền ngã xuống đất, từ trước đến nay cũng chưa có nhìn thấy cách trả giá như vậy, một đám miệng sùi bọt mép, tinh thần hỗn loạn.
Phỉ Lợi Khắc Tư tiếp nhận tinh hạch, vẻ mặt đau khổ nói: "Thêm chút nữa đi, lão huynh, ngươi thật là giết người không dao mà."
"Thêm một quả nữa."
"Khá lắm." Phỉ Lợi Khắc Tư nghe xong cười ha hả, trả lời: "Không thành vấn đề, về sao nếu có phiền toái, nhớ triệu hoán ta. Chúng ta sẽ thương lượng, cứ tùy ý gọi ta.”
Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong liền lắc lăc thân mình, bay vào bạch cốt đại môn.
Tất cả những người biết đến lai lịch của Phỉ Lợi Khắc Tư đều há hốc mồm nhìn, có đánh chết bọn họ cũng không tin đây là sự thật.
Cũng trong lúc đó, ở Quang Minh thần điện, thất đại tế tự thông qua không gian ma pháp kính quang thuật cũng quan sát được tất cả sự tình phát sinh ở Dã Lang thành, một đám trợn mắt há mồm nhìn nhau.
Hỏa tế tự Tây Tư hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần, nói: "Ta, ta không nhìn lầm a, Lai Ân chỉ dùng có hai cái tứ cấp tinh hạch mà có thể triệu hồi được Phỉ Lợi Khắc Tư đến."
"Bình thường phải cần tới một vạn nhân loại tính mạng cộng thêm mười gã hắc má tế tự hợp lực mới có thể triệu hồi ra a. Nhưng mấy ngàn năm qua cũng chưa thành công một lần." Người này thật là không còn gì để nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn mù mịt không đoán được vì sao ma long Phỉ Lợi Khắc Tư vì cái gì mà lại đến.
Bên trong Hắc Ám Thần Điện, một đám hắc ám tế tự cảm giác được hắc ám cường đại trên đại lục xuất hiện, liền cuống quít tụ tập đến , thông qua linh hồn chi nhãn quan sát tình huống, cả đám đều kinh hãi không tin vào mắt mình.
"Điều đó không có khả năng, sau khi chúng thần đại chiến, mấy ngàn năm sau cũng chưa nghe nói có thể triệu hoán Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư xuất hiện ở địa bàn của Quang Minh thần điện."
"Tứ cấp pháp sư có thể triệu hồi ra thập nhị cấp ma lực cường đại, có phải muốn chúng ta hộc máu mà chết không. Cái tức nhất là bình thường tối thiểu cũng phải dùng mười vạn nô lệ sinh mệnh mà chưa chắc đã thành công, mà hắn lại chỉ dùng có hai khối tứ cấp tinh thạch, điều này thật khiến người ta không nghĩ được."
"Ai Lạp, đồ đệ của ngươi là Lạp Lạp đã đi Quang minh thần điện, hãy lập tức liên hệ với hắn, ta muốn hắn làm rõ tại sao sự tình lại thế này?"
"Đúng, nhất định phải điều tra ra, tứ cấp pháp sư gọi về được Phỉ Lợi Khắc Tư, nếu chúng ta nắm được phương pháp kia, thì đám Quang Minh thần điện coi như xong."
Nói xong đám hắc ám tế tự liền phát ra những tiếng cười âm hiểm.
Ở trong chỗ sâu nhất của Minh Giới, Phỉ Lợi Khắc Tư đang ngồi trong Minh thần chi lâm rung đùi đắc ý, cười ha ha nói: " Đám lão gia hỏa các ngươi, nhìn xem, đại gia ta rốt cục cũng có cơ hội ra đại lục dạo chơi, oa ha ha, quả là hưng phấn a."
"Phỉ Lợi Khắc Tư, tên hỗn đản này, tên kia ngay cả chú ngữ cũng chưa có niệm hoàn chỉnh ngươi đã bỏ chạy ra ngoài, như vậy có hơi phá cách, cẩn thận Minh Thần cùng với Quang Minh chi thần tìm ngươi gây phiền toái."
"Ta nhổ vào, ta đâu có làm gì sai đâu, ít ra tên kia cũng niệm được phân nửa chú ngữ, bằng không ta đâu dám đi ra ngoài."
"Cái tên giảo hoạt Phỉ Lợi Khắc Tư ngươi, lần sau tên kia có niệm chú ngữ, nhất định phải thương lượng, khi nào hắn niệm chú nhất định phải báo cho ta một tiếng, hai chúng ta cùng đi."
Nói chuyện một hồi, một đám khổng lồ từ trong Minh thần chi lâm đi ra, có cả Song Đầu Cốt Long, có cả Trung Kỵ Sĩ toàn thân phủ giáp sắt, thêm hàng trăm sinh vật hình thù quái dị đi ra.... Xuất hiện bên người Phỉ Lợi Khắc Tư.
Minh Thần chi lâm là nơi các sinh mệnh nhược tiểu điều không dám ghé vào, đám gia hỏa đang tham gia “đàm phán” ở đây nếu tạo thành đại quân thì ngay cả Minh thần điều phải đau đầu, nhưng không ngờ bọn chúng lại đang thương lượng tuân theo sự triệu hoán của một tứ cấp ma pháp sư nhân loại.
Điều này có thể cho thấy đám sinh vật mười một cấp tại Minh Giới này sống như thế nào, cả đời cũng chưa được một lần nhìn thấy đại lục.
Vương Bài Pháp Thần Quyển 2: Không khí chiến tranh ở Phong Lam
Chương 1: Ta Không Cẩn Thận (1)
Tác giả: Cát Phong Băng.
Dịch giả: Cẩm Y Vệ - _ Thanh Long _.
Biên tập: Cẩm Y Vệ - Chu Tước.
Convert: Tửu Quỷ
Nguồn: 4vn.eu
Ngày mới lại đến….
Ánh mặt trời theo cửa sổ chiếu vào trong nhà…
Lai Ân tỉnh lại sau khi minh tưởng, trên người Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư tựa hồ như có một loại năng lượng cộng hưởng với mình, làm cho năng lượng trong cơ thể hắn di động thành từng vòng.
Trải qua một đêm đầy vất vả.
Lai Ân lại tiến giai, ngay lập tức liền xuất ra Phong Ấn Chi Thư, trở đến phần mục lục, kích động thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên. Quả nhiên Ma Pháp Phong Ấn đã đánh lên tới cấp bảy.
Nhưng điều đó cũng không phải trọng yếu, cái quan trọng chính là…Trang thứ ba cũng đã được giải khai, nét mực màu đen viết: Ma Thú Dị Biến Thuật – Từ trang một trăm bảy mươi sáu đến một trăm chin mươi chín, chỉ cần để ma thú vào trong trang này, kèm theo các loại tinh hạch khác, xác xuất có thể tạo ra được ma thú biến bị có thuộc tính mới.
Trời ạ…
Lai Ân dùng sức cấu vào mặt mình một chút.
Rất đau, thật sự rất đau, đây không phải là giả.
Lai Ân đem Phong Ấn Chi Thư, hướng về phía trên không ném đi, nhảy dựng lên, hét lớn: “Chúng Thần, ta yêu các ngươi, ta….a…”
Lai Ân nói được một nửa, liền ôm đầu ngồi xuống, Phong Ấn Chi Thư từ trên không rơi xuống trúng giữa đầu hắn.
Ma thú biến dị, loại này xuất hiện chủ yếu là do hai ma thú bất đồng thuộc tính kết hợp với nhau sinh ra, uy lực của ma thú biến dị thường cao hơn so với các ma thú đồng cấp khác gấp mấy lần, thậm chí mấy chục lần, có những thứ mà Lai Ân còn chưa từng nghe qua.
Giả dụ như song đầu diễm xà, nó là dị biến thuộc tính đơn, loại dị biến chủ yếu trên đại lục, song đầu diễm xà có thể dễ dàng đánh bại được cửu cấp ma thú.
Song thuộc tính dị biến rất khó kiếm, một ấu thú dị biến đơn cỡ cấp ba cấp bốn, cũng đã có giá hơn ngàn vạn.
Nếu là cao đẳng dị biến ma thú, ở đấu giá đại hội giá có thể ở trên trời, theo truyền thuyết, Quang Minh thần điện có một con thập nhị cấp Lôi Hỏa Ma Hổ, có nó trấn thủ Quang Minh thần điện, cho dù Hắc Ám thần điện thập nhị cấp hắc ám tế tự cũng không dám tới gần.
Lai Ân trong lòng thầm nghĩ, mình và Quanh Minh thần điện quan hệ không tồi, ngày nào đó đem con dị biến Ma Hổ thu thập, đến lúc đó có thập nhị cấp dị biến ma thú bên người, còn lo gì có ai dám gây sự a.
Lai Ân kích động , chạy quanh phòng hét lên: “Phát tài, phát tài rồi, haha, ta muốn tất cả đám ma thú điều biến bị, như vậy không phải ta lại càng mạnh sao.”
“Mạnh? Ngươi có mạnh hơn nữa cũng không phải là đối thủ của Cách Lỗ Tạp ta đâu.” Cách Lỗ Tạp vẻ mặt khinh thường theo lối cửa sổ tiến vào.
Lai Ân vội vàng thu sách lại, nói: “Nếu ta triệu hoán Phỉ Lợi Khắc Tư đến, xem thử các ngươi ai còn dám đối phó với ta.”
“Đem miệng ngươi dán lại, không cho người triệu hoán là xong.”
Cách Lỗ Tạp cười cười tiến vào nói: “Tiểu tử, Lão sư của ngươi đã đến, hắn đang ở ma pháp nghiên cứu sở chờ ngươi.”
Lai Ân vừa nghe, biết ngay là chuyện không tốt, liền đẩy của chạy.
Cách Lỗ Tạp từ phía sau Lai Ân nói vọng ra: „Không được đi, hắc hắc, Xú tiểu tử, lão sư ngươi biết ngươi sẽ chạy, cho nên mới để ta tới đây."
Lai Ân kháng nghị, nói: Buông ra, ta muốn đi ngủ, ta hiện tại cảm thấy không tốt, muốn làm gì cũng không được."
Cách Lỗ Tạp mang theo Lai Ân như xách một con mèo nhỏ trở về ma pháp nghiên cứu viện.
Lai Ân run run nhìn vào người trước mặt, lão sư Cát Tạp Mỗ, hỏa tế tự Tây Tư, Viện trưởng ma pháp nghiên cứu viện Dã Lang thành Tháp Cát Khắc, Cách Lỗ Tạp.
Bốn người, tám đôi mắt tham lam bắn ra hào quang, đem Lai Ân nhìn qua một lượt.
Lai Ân toàn thân run rẩy, cảm giác như mình là chú dê non đang ở giữa bầy sói, muốn chạy cũng không có chỗ chạy, khẩn trương lui vào góc, nhìn chăm chăm bốn người, vẻ mặt cầu xin, nói: "Mọi người, mọi người muốn làm gì?"
Bốn ngươi nghe được liền dùng sức xoa xoa tay, ánh mắt càng trở nên tham lam.
Lai Ân không khỏi run rẩy sợ hãi.
Cát Tạp Mỗ cùng với Tây Tư nghe được là Lai Ân tự nhiên có thể triệu hồi ra Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư, liền vứt bỏ hết công việc ngay lập tức chạy đến đây.
Mấy ngàn năm qua, hơn mười vị thập nhị cấp hắc am tế tự, cộng thêm không dưới mười triệu kim tệ tài vật, mấy vạn linh hồn con người cũng không thể triệu hoán ra Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư, đằng này vỏn vẹn chỉ có tứ cấp pháp sư cũng triệu hồi được đến.
Cái này quả thực đã tát một phát vào mặt Hắc Ám Thần Điện, càng làm cho Hắc Ám Thần Điện tức giận hơn là Lai Ân chỉ dùng có hai cái ngũ cấp tinh hạch ma thú, giá trị bất quá chỉ đến ba nghìn kim tệ, điều này cũng đủ làm cho đám pháp sư nghiên cứu cổ ngữ triệu hoán nhiều tên tức hộc máu.
Cát Tạp Mỗ tin tưởng rằng nếu cho đám người Hắc Ám Thần Điện biết, bọn họ xác định sẽ hộc máu, hơn nữa hộc máu mà chết.
Lai Ân còn đang ảo tưởng đến việt lập ma thú quân đoàn, nhàm chán cúi đầu dùng chân đá vào tảng đá dưới chân, hắn đá vài cái vẫn không nhúc nhích, bực tức liền dùng sức đá mạnh một cái.
A...
Lai Ân ôm chân nhảy dựng lên, hóa ra đó là một tảng đá lớn, nằm chìm chỉ nhô lên một chút. Lai Ân cảm giác chân mình đã sưng lên một cục.
Cách Lỗ Tạp tiến đến, nhìn tảng đá, sau đó khoa chân múa tay thử một chút, vui vẻ cười nói: "Chỉ có ngươi, Lai Ân, cước này của ngươi rất có tiềm lực của chiến sĩ, cho dù là chiến sĩ cấp ba cũng không có kỉ thuật như thế, ngươi một ma pháp sư cấp bốn, thể chất không bằng một chiến sĩ cấp hai lại làm được, chà chà, ngươi không là chiến sĩ thật là đáng tiếc.“
Lai Ân vẻ mặc đau đớn, ôm chân, uể oải nói: “Tiếc con khỉ, chân ta sưng lên một cục rồi đây.”
“Lại nhỉ, ai bảo ngươi đá nhẹ quá chi.” Cách Lỗ Tạp nhấc chân một cước đá bay tảng đá lên không.
Lai Ân lấy tay che nắng nhìn một hồi lâu vẫn không thấy tảng đá rơi xuống, quét mắt bốn phía một vòng, cảm thán nói: “Lợi hại, Cách Lỗ Tạp, ngươi đem tảng đá giấu đi đâu, sao ta không thấy nhỉ.”
Cách Lỗ Tạp nghe thấy xém chút té xỉu.
Cát Tạp Mỗ dùng ma pháp trượng gõ lên đầu Lai Ân mấy cái nói: “Lai Ân, nghe nói ngươi triệu hồi được Ma Long Phỉ Lợi Khắc Tư từ Minh giới đến đây?”
“Làm gì có, các người nhìn gà hóa cuốc thôi.” Lai Ân trực tiếp phủ nhận, triệu hoán ra phải tốn thêm khoản lệ phí, hắn cũng đâu có ngu.
“Hử, tiểu tử, ngươi nói chơi hay nói giỡn, thế hôm đó cái gì từ trong cốt môn bay ra hả?” Cách Lỗ Tạp hung hăng vỗ xuống bả vai Lai Ân, trực tiếp đập hắn gục xuống.
“Lão thử, ngươi định mưu sát ta sao.” Lai Ân bất mãn nhảy dựng lên, hươ tay múa chân nhằm về phía Cách Lỗ Tạp.
Cách Lỗ Tạp liền biến thành cự nhân cao hai thước, một tay đè lấy đâu Lai Ân.
Lai Ân tức giân đến đỏ mặt tía tai, nhưng không thể chạm tới nửa phần của Cách Lỗ Tạp, đành phải bất đắc dĩ tiếp thu sự thật là mình thật sự không phải là đối thủ của lão thử này.
Vương Bài Pháp Thần - Tác giả: Cát Phong Băng - Chương 2 Quyển 2
Vương Bài Pháp Thần Quyển 2: Không khí chiến tranh ở Phong Lam
Chương 2: Ta không cẩn thận (2)
Tác giả:Cát Phong Băng. Dịch giả:Cẩm Y Vệ - tranhuuxuan Biên tập:Cẩm Y Vệ - tranhuuxuan Convert: Tửu Quỷ Nguồn:4vn.eu
Cách Lỗ Tạp nhìn bộ dạng uể oải của Lai Ân, thập phần đắc ý cười ha ha hai tiếng.
Tây Tư, nói:" Lai Ân tiên sinh, việc này quan hệ trọng đại, thực lực của ma long Phỉ Lợi Khắc Tư không tầm thường, chúng ta thực đã qua Băng Kính thuật thấy được ma long Phỉ Lợi Khắc Tư xuất hiện, cho nên lần này lại đây chỉ muốn biết ngài làm thế nào triệu hoán ?"
Lai Ân gãi gãi đầu, suy nghĩ một chút, nói:" Việc này, sự tình không phải rất đơn giản sao, có điều đầu ta có chút mơ hồ, cho nên cái gì cũng không nhớ, để ta ngủ một giấc, chờ khi tỉnh rồi hãy nói."
"Vương bát đản, trước mặt lão sư ngươi ngươi cũng dám cho ta thấy bộ dạng này, hôm nay ta không đánh chết ngươi mới là lạ." Cát Tạp Mỗ vung pháp trượng hướng đầu Lai Ân loạn đả.
Lai Ân ôm đầu kêu ô ô, ủy khuất, nói:" Lão sư, ngài đừng đánh vào đầu, sẽ biến ta thành ngốc đó."
"Không nói nữa, hôm nay ta sẽ đem ngươi ném vào Hỏa Diễm Chi Hải, ngươi nếu có thể sống trở về coi như có bổn sự."
"Ta nói, ta nói..." Lai Ân nghe vậy lập tức gật đầu.
Hắn nhớ kỹ tình huống lần đầu tiên lão sư đưa bản thân xuyên qua Hỏa Diễm Chi Hải đi tìm một quả Ngân Tinh, bên dưới biển là hỏa diễm , trên khoảng không là vô số ma thú và ngàn vạn sinh vật cấp mười hai.
Đó là lần đầu tiên Lai Ân lãnh hội cái gì kêu là uy lực của ma thú, cũng hy vọng lần đó là lần cuối cùng.
Lão sư mất sức chín trâu hai hổ, toàn thân thiếu chút nữa hư thoát mới từ nơi đó trốn thoát. Sau khi trở lại quyết định thà rằng tìm đi đường vòng mất nửa tháng thời gian cũng không muốn trở lại con đường cũ chứa đầy ma thú đó.
Lai Ân ngoan ngoãn đem tình hình ngay lúc đó nói ra một lần.
Thập cấp tinh hạch đổi lấy cách sử dụng triệu hoán chú ngữ, cuối cùng chỉ có Phỉ Lợi Khắc Tư kia là đáng thương thù lao được trả quá ít a, tuy rằng có người đã từng gặp qua, thế nhưng hiện tại chính tai nghe thấy, lại tưởng như đang nghe truyện trên trời vậy.
Cát Tạp Mỗ muốn xem xét qua, thấy bên trên còn không có tới thập cấp tinh hạch, cảm ứng một chút năng lượng bên trong, sau đó hít một ngụm lãnh khí, nói:" Năng lượng Thập cấp tinh hạch tiêu hao chỉ tương đương với năng lượng lục cấp tinh hạch, nói cách khác Phỉ Lợi Khắc Tư này không phải bị triệu hoán mà đến, mà là tự nguyện tới."
"Cái gì?" Cát Tạp Mỗ giải thích khiến mọi người kinh hãi.
Tây Tư vội vã nói:" Cát Tạp Mỗ, đây là chuyện gì?"
"Năng lượng thập cấp tinh hạch tiêu hao chỉ tương đương với lục cấp tinh hạch là một bộ phận nhỏ năng lượng, cái này dùng để duy trì chú ngữ thập cấp phổ thông cũng không đủ năng lượng, nhưng nó lại triệu ra được thập cấp cổ chú ngữ , duy nhất có thể giải thích chính là Phỉ Lợi Khắc Tư căn bản không phải bị triệu hoán đến, mà là khi Lai Ân hoàn thành đọc chú ngữ, Phỉ Lợi Khắc Tư tự nguyện đi ra."
"Quang Minh thần phù hộ, thật là kì diệu ( bất khả tư nghị ) , ma long Phỉ Lợi Khắc Tư bản thân cư nhiên đi ra, cũng không bị triệu hoán tới, vậy, vậy căn bản không có khả năng. Nếu là như vậy, sở hữu triệu hoán chú ngữ đẳng cấp hạn chế vẫn còn tồn tại sao?, một người tứ cấp ma pháp sư triệu hồi ra siêu thú hoàng cấp quái vật, trời ạ, vậy không có cách nào khác giải thích a." Tháp Cát Khắc cả đời nghiên cứu ma pháp, chết cũng không tin lời giải thích này.
Cát Tạp Mỗ hai tay giơ lên cao..., lớn tiếng đọc triệu hoán chú ngữ mà tối hôm qua Lai Ân đã đọc.
Bất luận kẻ nào đều có thể cảm giác được khi Cát Tạp Mỗ đọc chú ngữ thì lực lượng tiêu hao rất lớn, thế nhưng tiếng chú ngữ vang lên bắt đầu cho đến khi kết thúc bầu trời một điểm biến hóa cũng không có.
Cát Tạp Mỗ đọc xong chú ngữ, nói:" Nhìn xem, ta tiêu hao toàn bộ pháp lực tương đương với thập nhất cấp ma pháp sư, thế nhưng một điểm phản ứng cũng không có, hiện tại chỉ có một giải thích, chính là Phỉ Lợi Khắc Tư tự nguyện tiếp thu triệu hoán mà đến."
Lai Ân nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, làm khổ hắn cả đêm hắt hơi mấy lần. Đến tận sánh vẫn chưa nghe ra bọn họ đang nói tới cái gì nữa.
Tây Tư nhíu mày cúi đầu suy nghĩ nửa ngày, nói:" Hiện tại chỉ có biện pháp duy nhất chính là để Lai Ân triệu hoán lại một lần, nếu thành công tựu chứng minh không phải vừa khớp với điều vừa nói sao."
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Lai Ân đứng mơ mơ màng màng, trong đầu toàn chuyện dị biến ma thú là như thế nào.
Cát Tạp Mỗ dùng trượng hung hăng gõ lên đầu Lai Ân, nói:" Tiểu tử thối, ngươi đang nghĩ cái gì ? Không có nghe chúng ta vừa nói cái gì sao?"
Lai Ân bị gõ làm cho dật mình, mắt nhìn bốn phía, mơ mơ màng màng, nói:" Làm gì? Có thể đi rồi à? Nga, vậy sáng sớm yên lành."
" Sáng cái rắm, niệm lại một lần cổ hắc ám triệu hoán chú ngữ cho ta."
Lai Ân sờ sờ đầu, mơ hồ, nói:"Đọc chú ngữ, làm gì phải đọc chú ngữ, cốt long lại đi ra, ai, ta đã nói tên phá Long kia nếu đi ra nhất định có chuyện, ngay cả chưa giải quyết xong việc đã bỏ chạy. Vẫn còn hùng hồn muốn ta trả thù lao."
Cát Tạp Mỗ cầm pháp trượng quay về phía đầu Lai Ân gõ liên tục, vừ gõ vừa quát:"Tiểu hỗn đản, nói lời vô ích nhiều như vậy, để ngươi nhớ rõ này."
" Hiểu rồi , hiểu rồi, lão sư, đừng có gõ nữa, nếu không ta lại sẽ quên hết a." Lai Ân ôm đầu tránh thoát pháp trượng, muốn cân nhắc quyết định, mắt nhìn thập cấp tinh hạch bên trên còn có năng lượng, ngáp vài cái, bắt đầu một câu lại một câu niệm, tiếng chú ngữ nổi lên liên tục.
Tựu như giống với tình huống lần trước trên bầu trời mây đen xuất hiện đầu tiên là hội tụ sau đó co rút lại, trong đám mây đen Bạch Cốt đại môn chậm rãi mở ra.
Bao quát cả Cát Tạp Mỗ bên trong tất cả mọi người mắt chữ a, mồm chữ o (mục trừng khẩu ngốc) nhìn Bạch Cốt đại môn.
Cát Tạp Mỗ không thể mở triệu hồi ra Bạch Cốt môn bây giờ nó lại xuất hiện, cửa chậm rãi mở, bên trong huyết hồng xoay chuyển, một bóng thủy tinh dò xét đi ra, mắt quét chung quanh một chút, ngay khi Cát Tạp Mỗ mấy người hưng phấn chuẩn bị xem rõ tình huống.
Đầu Phỉ Lợi Khắc Tư lại rụt lại.
Mọi người đang buồn bực, Phỉ Lợi Khắc Tư đầu lại thò ra dò xét, ngay sau đó thân thể xuất hiện.
Phỉ Lợi Khắc Tư lắc lư cái đuôi đáp xuống trước mặt Lai Ân.
Thân thể khổng lồ hơn mười thước , phàm mọi người ở đây có thể giác được trên người Phỉ Lợi Khắc Tư tản mát ra hắc ám khí tức cường đại, mỗi một lần khí tức nhẹ nhàng phụt lên, đủ để đè bẹp một núi lực lượng ma pháp cấp mười một.
Mọi người như hóa đá, bọn họ không thể tin được, trước mắt thật sự là ma long Phỉ Lợi Khắc Tư.
Phỉ Lợi Khắc Tư không để ý tới Cát Tạp Mỗ mấy người, nhận thức chuẩn tiến đến trước mặt Lai Ân, thân hình như lung lay sắp đổ, đang cúi đầu như nói truyện với hắn, dùng long trảo nhẹ nhàng huých vai Lai Ân.
Lai Ân phù phù một tiếng té ngã trên mặt đất.
Phỉ Lợi Khắc Tư run run, thân thê cao lớn đi ra ngoài, đáng thương không xa một đống kiến trúc to lớn trực tiếp bị hắn đè ép nát bấy.
Lai Ân thân thể đầy bụi đất bò dậy, trừng mắt lớn tiếng nói:" Tên Vương bát đản nào sao dám đem ta đẩy ngã?"
Cát Tạp Mỗ mấy người trong tim đập mạnh, quay đầu lại nhìn mắt Phỉ Lợi Khắc Tư, trong lòng đều trùng xuống, nếu như Phỉ Lợi Khắc Tư phát hỏa, bọn họ toàn bộ biến thành trứng nát hết, trong đám người không có một ai dám cam đoan mình có thể tiếp được một chiêu của Phỉ Lợi Khắc Tư.
Phỉ Lợi Khắc Tư làm một động tác khiến chúng nhân toàn trường miệng sùi bọt mép xuýt ngã nhào, tay phải co lại thành một cái móng vuốt, cẩn thận ( cẩn cẩn dực dực) , ủy khuất nói:" Không, thật là xấu hổ, ta vừa muốn nhìn ngươi xem ngươi đã ngủ chưa, cho nên dùng móng vuốt rất nhẹ rất nhẹ chọc ngươi một chút."
Last edited by tieu_thusinh; 03-07-2010 at 05:50 PM.
Đã có 77 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Hổ
Quyển 2: Không khí chiến tranh ở Phong Lam
Chương 3: Ta không cẩn thận (3)
Tác giả:Cát Phong Băng. Dịch giả:Cẩm Y Vệ - tranhuuxuan Biên tập:Cẩm Y Vệ - tranhuuxuan Convert: Tửu Quỷ Nguồn:4vn.eu
Lai Ân chỉ vào Phỉ Lợi Khắc Tư lớn tiếng, nói:" Ngươi vừa nãy chọc vẫn còn rất nhẹ nhành a,thế mà đã đem ta quật ngã, nếu thêm chút kình lực nữa có đúng hay không ngươi trực tiếp đâm chết ta."
"Lần sau không giám như thế nữa, còn không được sao?" Phỉ Lợi Khắc Tư nhếch miệng nói:" Ngươi gọi ta ra làm gì?"
Lai Ân lúc này mới chú ý tới vị đứng trước mắt này chính là ai, gãi đầu, hỏi," Ta gọi ngươi ra lúc nào ?"
"Ngươi vừa niệm chú ngữ a." Phỉ Lợi Khắc Tư sắp phát điên, hắn gặp qua rất nhiều triệu hoán sư, nhưng chưa thấy qua tên nào hồ đồ như tên đang đứng trước mắt này, keo kiệt lại dễ quên.
"Ta vừa niệm à ?" Lai Ân gãi đầu đột nhiên khéo tay đem không gian giới chỉ che lại, gấp giọng nói:" Ta nói cho ngươi biết, ta không có ngu ngốc, ngươi đừng tưởng vụng trộm chạy đến tìm ta muốn đòi thù lao, ta chết cũng không có."
Cát Tạp Mỗ mấy người muốn thổ huyết.
Phỉ Lợi Khắc Tư ngửa mặt lên trời phun ra một đạo long tức, thiếu chút nữa tức khí ngã ngửa, khóc tang nói:" Ta van ngươi a, có ngươi triệu hoán như thế sao? Đem ta đi ra còn muốn quỵt lương à."
"Ta trả, ta trả, Phỉ Lợi Khắc Tư đại nhân, tiền đó ta trả, Cát Tạp Mỗ vuốt mồ hôi lạnh trên trán, chuẩn bị khua khoắng trong không gian giới chỉ.
Phỉ Lợi Khắc Tư trừng mắt nhìn Cát Tạp Mỗ, hừ lạnh một tiếng, nói:" Ngươi vị kia, ta biết ngươi sao?" Bây giờ phí ta lên vũ đài phải tăng lên thôi ?" Một trăm mai ma thú tinh hạch cấp mười hai, một vạn linh hồn người sống đem ra."
Cát Tạp Mỗ sửng sốt, thầm nghĩ:" Cái giá này là ý tứ gì đây, Lai Ân thế nào gọi tới chỉ mất hai quả tứ cấp tinh hạch đã xong việc, đến lân ta người này lại nâng giá lên.
Lai Ân hướng về phía Phỉ Lợi Khắc Tư cho hắn một cước, sau đó liền nhảy dựng lên ôm chân,thở ra một đạo lãnh khí nói:" Đó là lão sư ta, ngươi nên khách khí một chút."
Phỉ Lợi Khắc Tư vừa nghe xong, khóe miệng hơi nhếch lên, hai chi trước xoa xoa trước ngực, bộ dáng ton hót cùng vẻ mặt tươi cười nhìn Cát Tạp Mỗ, nói:" Lão sư a, ha ha, cái này thật xấu hổ a, chi phí lần này lên vũ đài ( xuất tràng ), ngài cấp tượng trưng một chút là được, lần trước đồ đệ ngài cho ta hai quả tinh hạch, ngài xem nếu không cấp cho ta năm, ba quả cũng được. Cứ như cũ đi."
Ngoại trừ Lai Ân, mọi người xung quanh ngây ra như phỗng, Phỉ Lợi Khắc Tư hôm nay làm sao vậy?
Lai Ân lần này hấp thụ giáo huấn, suy nghĩ thế nào cũng phải chính chắn lên.
Cát Tạp Mỗ chậm chạp tiến lên pháp trượng dừng lại trên đầu Lai Ân, nói:"Tiểu tử thối, ngươi có thể đem ma long Phỉ Lợi Khắc Tư đại nhân triệu hồi ra đã là có phúc rồi, nên khách khí một chút, nếu không về sau xem ta làm sao giáo huấn tiểu tử ngươi ."
Lai Ân vô tội che đầu,vẻ mặt tội nghiệp nhìn Cát Tạp Mỗ.
Phỉ Lợi Khắc Tư vội vàng nói:"Không có việc gì, không có việc gì, ha ha, cái này ta còn phải cảm tạ đồ đệ này của ngươi a, ha ha, nếu như không có đồ đệ của ngài, ta còn không biết phải chờ bao nhiêu lâu mới từ trong Ô Tất Mặc hắc ra ngoài hít thở không khí trong lành."
Cát Tạp Mỗ đại khái minh bạch ý tứ của Phỉ Lợi Khắc Tư, thử thăm dò hỏi:"Phỉ Lợi Khắc Tư đại nhân, ý của ngài là trong khắp Lôi Minh đại lục chỉ có Lai Ân mới có thể triệu hoán ngài?"
"Lai Ân, úc, đồ đệ của ngài gọi là Lai Ân a, ha ha, tên rất hay. Từ lúc chiến tranh đến bây giờ cũng đến tám nghìn năm a, toàn bộ Lôi Minh đại lục cũng chỉ Lai Ân có năng lực đem ta triệu hồi ra. Tám nghìn năm a..." Móng vuốt Phỉ Lợi Khắc Tư hướng lên trời hưng phấn khoa tay múa chân, thiếu chút nữa rơi lệ, nói:"Ta trước đây mỗi ngày tại Lôi Minh đại lục tung hoành, sau khi chiến tranh kết thúc ngay cả một người có thể triệu hoán ta cũng không có, tám nghìn năm tại địa phương tối tăm ngột ngạt, ta sắp hỏng mất."
Cát Tạp Mỗ mấy người nghe Phỉ Lợi Khắc Tư nói, bọn họ chỉ biết là trong vòng ba ngàn năm không có bất luận ai có thể thành công triệu hồi ra long Phỉ Lợi Khắc Tư, không nghĩ tới sau khi chiến tranh đến nay đã tám nghìn năm thời gian, chỉ có Lai Ân có thể thành công triệu hồi ra Phỉ Lợi Khắc Tư.
Điều này chứng minh lực lượng trên người Lai Ân càng mạnh và cường đại thần bí a.
Mọi người nghĩ vậy, không hẹn mà cùng nhìn về phía Lai Ân.
Đôi mắt Lai Ân đang quét quét trên đùi Phỉ Lợi Khắc Tư, cắp đùi cao ba thước kia tất cả đều là thủy tinh nguyên thạch cứng rắn cấu thành, thật đúng là không có địa phương để hạ thủ, không khỏi tưởng tượng, nếu đem con rồng này biến thành một đống thủy tinh nguyên thạch đem bán có thể kiếm bộn tiền a.
Cát Tạp Mỗ đá Lai Ân một cước, đem Lai Ân từ trong huyễn tưởng trở lai.
Lai Ân bật người, nói:" Để làm chi, còn muốn quản tiền công của ta, tối đa hai quả tứ cấp tinh hạch."
khóe miệng Phỉ Lợi Khắc Tư mở rộng , nói:" Lai Ân, lần này ngươi triệu hoán, kỳ thực ta cũng không đòi hỏi ngươi trả thù lao, ngược lại ta có chút việc muốn ngươi bang trợ."
"Đi, bất quá chuyện đòi tiền thì quên đi, mà muốn ta đi chết lại càng không thể."
Phỉ Lợi Khắc Tư sửng sốt.
Cát Tạp Mỗ hung hăng hướng về phía đỉnh đầu Lai Ân gõ một cái, tức giận nói:" Tiểu tử thối ngươi chăm chú một chút có được không!"
Lai Ân bất đắc dĩ xoa xoa đầu, cố ý ưỡn ngực đứng thẳng lưng, nghiêm mặt nói:" Ta rất chăm chú , ta rất chăm chú a. Phỉ Lợi Khắc Tư, ngươi nói đi."
Phỉ Lợi Khắc Tư đem móng vuốt đặt ở trước miệng, ho khan một chút, nói:" Cái này, Minh Thần chi sâm còn có một vạn sinh mạng hoặc hơn, không sai biệt lắm đều giống ta muốn đến đại lục hưởng thụ chút ánh dương quang..."
Lai Ân không đợi Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong, liền nhảy dựng lên, lớn tiếng nói:" Một vạn a, cho dù là toàn bộ tứ cấp tinh hạch ta cũng phá sản a, tốt nhất là quên đi."
Cát Tạp Mỗ mấy người trong lòng càng thêm kinh ngạc, hơn một vạn?
Quang minh chi thần phù hộ, bọn người kia nếu như quay về đại lục, có trời mới biết kết quả sẽ ra cái dạng gì, nhân loại có thể đối phó được hơn một vạn sinh mệnh cường đại như Phỉ Lợi Khắc Tư không ?"
"Nhờ ngươi mà, để cho ta nói hết đã ." Phỉ Lợi Khắc Tư vội vàng nói:" Mỗi một sinh mệnh đều có một cái cổ chú ngữ mới có thể xuất hiện tại đại lục, mà những chú ngữ này không tồn tại trong thế giới nhân loại, cho nên, khụ, khụ, ngươi nghĩ biện pháp đoạt được mấy câu chú ngữ này, sau đó sử dụng chúng, bọn họ sẽ do ngươi triệu hoán đến, ở đại lục sẽ giúp ngươi đối phó phiền phức, thù lao giống ta chỉ hai quả tứ cấp tinh hạch."
"Hay nói giỡn a, toàn bộ đại lục hơn ba ngàn năm mới tìm được một cái hắc ám triệu hoán chú ngữ, ta sống hơn mười vạn năm mới có thể đem hiểu được tất cả chú ngữ của các ngươi, sau đó phải mất một trăm năm mới triệu hoán lần lượt hơn một vạn lần. Ta có thể sống cho đến lúc đó à?" Lai Ân sắc mặt đều thay đổi.
"A, cái này, chú ngữ toàn bộ ta đều có, đương nhiên, ngươi là loài người, phải là thần ma mới có thể sở hữu chú ngữ của chính mình, hắc hắc, ta sẽ không đưa cho ngươi, đây là trái với ước định của thần ma."
Phỉ Lợi Khắc Tư lắc lư cái đuôi ở trong sân, sau đó ho khan hai tiếng, toàn thân run lên, mọi người thấy một cái giới chỉ từ trên không rớt xuống .
Phỉ Lợi Khắc Tư lắc lư phi lên, sau đó vừa bay vừa nói thầm:" Na khắp nơi đều cũng không thể. Vật kia cũng không thể để mất, Vạn nhất mà làm rớt , chắc phải mất một vạn tám ngàn năm mới tìm thấy, ai, nhất định phải cẩn thận, nhất định phải cẩn thận. Trở lại đi chơi với các huynh đệ thôi, Lai Ân có việc gì thì gọi ta nha."
Mọi người thân thể đều hóa đá...
Cát Tạp Mỗ nhặt cái giới chỉ lên, cảm giác được bên trong giới chỉ có chút thần thức, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, run giọng nói:" Đây, đây..."
Cát Tạp Mỗ ngẩng đầu nhìn cái bóng Phỉ Lợi Khắc Tư đã tiêu thất trong Bạch Cốt Môn, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn tuyệt đối sẽ không tin tất cả sự việc vừa mới xảy ra.
Đã có 76 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Hổ