Nhưng mà, điều thu hút nhất sự chú ý của Lâm Hi là ở sau lưng ngọn núi. Ở đó có những quầng sáng thời không ( không gian) cuồn cuộn. Trong cái lờ mờ hư ảo của nó, hình như có nối thông đến một thời không khác. Tuy nhiên đến khi Lâm Hi nhìn kỹ thì nó lại trở nên bình thường, cũng không có cái gì.
Cả bức họa vuông vức rộng đại khái một thước. Trong sự tinh xảo lộ ra khí thế, trong phong cách cổ xưa mang theo một sự tôn quý. Tuy nhiên điều khiến người khác có ấn tượng khắc sâu nhất e rằng là từ cả bức họa để lộ ra khí tức thần bí mãnh liệt, phảng phất trên bức họa này có giấu bí mật gì đó cực lớn, đang chờ người đến khai quật.
- Vạn Hoàng Đồ?. .. Cái này rốt cuộc là vật gì vậy? truyện copy từ tunghoanh.com
Ánh mắt của Lâm Hi rơi vào chỗ trên cùng của bức họa, nơi có ba chữ triện cổ màu vàng ròng mà chau mày nhăn mặt thật sâu.
Vạn Hoàng Đồ hẳn chính là tên của bức họa quyển trục này. Tuy nhiên, loại chất liệu kỳ lạ, với kinh nghiệm làm người hai đời của Lâm Hi, cũng chưa từng gặp. Nó thể hiện ra tài nghệ, quả thực điêu luyện sắc sảo khiến người khác trông thật tuyệt vời.
Tới một mức độ nào đó, nó đã không giống như là sức người có thể làm ra nổi!
- Thật sự là món đồ khó có thể tin nổi. .., chỉ là, bức Vạn Hoàng Đồ kỳ quái này làm thế nào lại xuất hiện trong bức họa mẫu thân đây?
Lâm Hi chậc chậc than thở, bức họa quyển trục này tựa hồ có một loại ma lực vô hình, thu hút ánh mắt của người khác. Làm cho người ta không nhịn được phải đưa tay vuốt ve nó.
- A!
Đến khi bàn tay của Lâm Hi mơn trớn trên bức họa tới con Cửu Trảo Kim Long thì đột nhiên, một loại cảm giác đau nhói truyền đến. Lâm Hi theo bản năng thu hồi ngón tay, chỉ thấy trên bàn tay có một điểm đỏ, đã có giọt máu chảy ra.
- A! Đây là có chuyện gì!...
Ánh mắt của Lâm Hi đột nhiên giật thót, hắn nhìn chăm chú trên bức họa. Chỉ thấy con Cửu Trảo Kim Long trên bức họa, hai mắt nó đột nhiên phát sáng lên, đỏ tươi rực rỡ. Mà vẽ rồng điểm mắt cho con Cửu Trảo Kim Long này, lại đúng là giọt máu chảy ra từ ngón tay của Lâm Hi.
Cửu Trảo Kim Long này và lá vàng có bức họa vốn đã hòa tan vào làm một thể. Nhưng vào giờ khắc này, đột nhiên hình như nó đã sống lại. Hai sợi Long Tu kim loại rung động, thân hình chậm rãi không tiếng động trườn đi, rồi dần dần nhô lên từ trong bức họa. Nó ngẩng cao đầu trông thật giống như một con rắn vậy, cứ thế dựng đứng ở trên bức họa. Hai con mắt đỏ rực chăm chú nhìn Lâm Hi đang liên tục chớp chớp.
"! ! !"
Cả người Lâm Hi đều sợ ngây ra. Một màn trước mắt này rất quỷ dị. Hoàn toàn ra ngoài sự nhận thức và hiểu biết của hắn! Hắn hoàn toàn có thể cảm giác được, con Cửu Trảo Kim Long này đang đánh giá hắn.
- Goao!
Một tiếng Long Ngâm trời long đất lở không hề dấu hiệu vang lên trong đầu Lâm Hi. Sau một khắc, con Cửu Trảo Kim Long kia trườn ra từ trong bức họa. Bất thình lình cả người nó duỗi ra thẳng băng rồi hóa thành một tia chớp bay lên trời, sau đó trực tiếp xuyên qua cái lỗ rỉ máu ở trên ngón tay Lâm Hi, chui vào trong cơ thể hắn.
- Không tốt!
Lâm Hi kinh hãi, ra sức vẩy vẩy ngón tay. Tuy nhiên chỗ đó lúc thì phồng lên, lúc thì xẹp đi. Chỉ thấy bức họa trên mặt bàn đột nhiên phóng ra những đạo kim quang sáng rực. Đồng thời với lúc con Cửu Trảo Kim Long chui vào trong cơ thể Lâm Hi thì lá vàng vuông vức rộng một thước còn lại lập tức hóa thành một vầng sáng, không hề trở ngại nhảy vào trong cơ thể Lâm Hi .
Oanh!
Tâm thần Lâm Hi chấn động kịch liệt, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, lập tức mất hết ý thức, rồi liền bị một cỗ lực lượng vô hình kéo hút vào chỗ sâu trong óc.
Trong ánh mắt khiếp sợ của Lâm Hi, một bức họa màu vàng đang phóng ra những tia kim quang vô biên rồi xoay quanh ý thức của Lâm Hi. Nó nổi bật trong chốn hắc ám vô biên, tản ra một cỗ khí tức tôn quý, chí cao vô thượng.
Cỗ khí tức kia, giống như là Hoàng Đế trên trời cao đang tuần du tứ phương. Nó khiến cho những người nhìn thấy cảm nhận được sự uy nghiêm và tôn quý của Hoàng Đế. Đồng thời làm sinh ra một loại cảm giác thần phục.
- Quyển. .. quyển trục này, làm thế nào mà lại xuất hiện ở trong đầu của ta!
Tâm thần Lâm Hi run rẩy dữ dội.
Bức họa này, so cùng bức họa kim loại mà vừa rồi hắn đặt lên bàn thì giống nhau như đúc.
Bất luận kẻ nào, nếu phát hiện trong đầu mình đột nhiên có thêm một bức họa kim loại đều sẽ cảm giác đầy khiếp sợ và hoảng sợ. Loại cảm giác quỷ dị này, quả thực là không cách nào để hình dung.
Lâm Hi còn có thể duy trì tỉnh táo, không bị hôn mê cũng đã là khá tốt rồi.
Bức họa màu vàng này cứ xoay tròn trong không trung tại ý thức của Lâm Hi. Một âm thanh trống rỗng mà vang dội vang vọng tứ phương:
- Chúng sinh chi tể, vạn hoàng chi hoàng! ( Cai trị chúng sinh, vua của vạn hoàng đế)
Cùng với đạo âm thanh này, đại lượng tin tức đang truyền vào trong óc Lâm Hi. Lập tức, trong đầu Lâm Hi có thêm một Tôi Thể Pháp hàng đầu gọi là "Quân Lâm Thiên Hạ Thể".
Sau khi môn pháp quyết này hoàn toàn in dấu vết trong đầu Lâm Hi thì cả bức họa quyển lập tức cố định bất động. Những ánh kim quang phát ra cũng nhanh chóng yếu ớt.
Oanh!
Trong óc Lâm Hi chấn động, một cơn cảm giác mệt mỏi trào dâng mãnh liệt trong lòng, rốt cục không nhịn được hắn đã lâm vào giấc ngủ mê mệt.
Đến lúc tỉnh lại một lần nữa thì đã là sáng sớm ngày hôm sau.
Lâm Hi vừa mới tỉnh lại, liền cảm giác được toàn thân đang tràn ngập một cỗ lực lượng cường đại. Cả thân thể hình như được cải tạo một lượt, càng thêm cứng cỏi, càng thêm tinh vi, cũng càng thêm mạnh mẽ tràn trề sức lực.
Phanh!
Lâm Hi tùy ý xuất ra một quyền, trong không trung lập tức phát ra tiếng nổ ầm ầm thật giống như là một cây côn thép vụt đi ra ngoài, có tiếng sắt thép phát ra vù vù. Mà khi nắm đấm nện xuống, một đám không khí nổ tung mãnh liệt, kình phong bắn ra bốn phía, ngay cả cái bàn làm từ đồng xanh đều bị chấn động đến run lên một cái.
- Lực lượng thực cường đại! Làm sao lực lượng của ta lại tăng thêm nhiều như vậy!
Trong lòng Lâm Hi đột nhiên cả kinh. Vẻn vẹn là lực lượng một quyền này, nếu đem so sánh với lực lượng vốn có của Lâm Hi thì cao hơn rất nhiều. Thậm chí mơ hồ hiển lộ ra vết tích giống như bước vào Thiết Cốt Kỳ.
Lâm Hi liếc mắt đánh giá bốn phía. Trước mắt hoàn toàn bừa bãi, bức họa của mẫu thân vẫn còn đặt ở trên bàn. Quyển trục bị tháo ra rồi cắt thành hai đoạn thì nằm ở một bên. Tất cả xem ra đều vẫn bình thường như vậy.
Tuy nhiên, trong đầu Lâm Hi lại xuất hiện bản khẩu quyết kia, và lực lượng trên người đột nhiên tăng trưởng lại nói rõ ràng cho Lâm Hi biết, tất cả điều này xác thực là đã xảy ra.
Lâm Hi im lặng không nói, trong đầu nhớ lại toàn bộ quá trình tối hôm qua. Sau khi đầy đủ mọi thứ xẹt thoáng qua trong óc, cuối cùng mới định dạng vào lúc sáng sớm hôm nay thì dẫu phản ứng của Lâm Hi trì trệ tới đâu, rốt cuộc cũng đã phản ứng.
Hắn đã gặp đại vận may mắn!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Mặc dù không hiểu một con Cửu Trảo Kim Long làm thế nào mà lại thoát ra được từ trong bức họa, nhưng Lâm Hi cũng rõ biết ràng, con Kim Long này e là đã bị chính giọt máu tươi của mình kích thích, nên mới phát sinh loại biến hóa này. Con Kim Long này bản thân nó là không có sinh mệnh, điều này cũng đòi hỏi phải giải quyết nỗi lo lắng lớn nhất ở trong lòng Lâm Hi.
Lâm Hi như có điều suy nghĩ, trong hai mắt phát ra ánh sáng như tuyết. Hắn dẫu sao cũng đã làm Thiếu chưởng môn Ngũ Lôi Phái hơn mười năm. Mặc dù công phu cũng không tinh thâm, nhưng các loại truyền thuyết trong giới tông phái thì cũng là biết không ít. Nhưng cho tới bây giờ hắn chưa nghe nói qua lại có vật gì mà kỳ dị như vậy.
- Món đồ kỳ dị như thế, làm thế nào lại giấu ở trong bức họa quyển trục của mẫu thân? Hơn nữa, đến ngay cả phụ thân cũng giống như không biết...
Lâm Hi trong đầu hiện lên đủ loại suy nghĩ.
Rất hiển nhiên, phụ thân của Lâm Hi là Lâm Hùng đã thập phần quý trọng đối với bức họa duy nhất mà mẫu thân của Lâm Hi lưu lại. Ông không đành lòng để có một chút hỏng hóc.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, bí mật trong bức họa quyển trục một mực không hề bị phát hiện. Cho đến khi Lâm Hi và Vương Hải giao thủ, trong lúc vô tình làm vỡ trục để cuốn của bức họa quyển trục, nên mới khiến cho bí mật này được lộ ra.
Đại Lương Triều diệt vong, mẫu thân mất tích, "Vạn Hoàng Đồ" được giấu trong quyển trục...
Trong óc Lâm Hi hiện lên rất nhiều ý nghĩ, tất cả những điều này tựa hồ đều tiết lộ về một mối liên lạc nào đó, tựa hồ có một loại lực lượng vô hình đã buộc chặt chung bọn chúng một chỗ.
- Thôi kệ, sau này mà có cơ hội thì lại đi điều tra. Hiện tại, có lẽ trước hết cứ nhìn, xem thử tối ngày hôm qua ta đã nhận được vật gì vậy.
Trong lòng Lâm Hi vừa chợt nảy ra ý nghĩ thì ở trong đầu liền xuất hiện ra phần tâm pháp kia. Nó lập tức hiện lên ngay trước mắt.
Phần tâm pháp này là Lâm Hi có được từ Vạn Hoàng Đồ. Cho đến bây giờ hắn vẫn còn chưa có cơ hội đi nghiên cứu nó. Lâm Hi đọc thật nhanh chóng, sau một lát, đại khái liền đã xem xong một lần.
- Cái... đồ này. .. thiệt là ghê gớm a!
Sau khi Lâm Hi xem xong, trong lòng lập tức sinh ra một loại rung động mãnh liệt.
Quân Lâm Thiên Hạ Thể là pháp môn tôi luyện thân thể hàng đầu. Nó không giống với cách tôi luyện thân thể nhờ tắm dược liệu mà Lâm Hi đã biết. Phương thức Tôi Thể Pháp môn này là biến cả thiên địa trở thành một thùng Tôi Thể Dũng cực lớn, biến nguyên khí vô cùng vô tận trong thiên địa làm dược liệu để rèn luyện thân thể của mình.
Pháp môn kỳ dị như thế, Lâm Hi nghe thì có nghe, nhưng thấy chưa từng thấy. Sự thực, Tôi Thể pháp môn trong giới Tông phái chỉ có một loại, chính là tắm dược liệu để tôi luyện thân thể. Trừ cái đó ra, không còn cách nào khác.
Dưới từ đệ tử bình thường, trên từ chưởng môn võ đạo Thập Trọng đều là dùng một phương pháp Tôi Thể. Nhưng mà Quân Lâm Thiên Hạ Thể lại hoàn toàn không giống, nó đã hoàn toàn phá bỏ nhận thức của Lâm Hi.
Nói một cách khác, đây là một loại Tôi Thể Pháp môn hoàn toàn mới mà không có người nào từng biết tới!
Bất cứ Võ Giả nào nếu như có được loại Tôi Thể Pháp này, cơ hồ là tiền đồ sẽ không có giới hạn. Có khả năng tưởng tượng, lúc một người Võ Giả có khả năng dùng lượng nguyên khí vô cùng vô tận trong thiên địa để Tôi Thể thì hắn liền có được tiềm lực vô biên.
Chỉ cần cho hắn đủ thời gian là hắn có thể đạt tới những đỉnh cao mà các bậc tiền nhân cũng không thể đạt tới!
- Thật sự là trời cũng giúp ta, có pháp quyết môn cường đại này thì chuyện ta đạt tới cảnh giới Thần Hành quả thực sắp tới!
Lâm Hi hưng phấn đến toàn thân đều bắt đầu run rẩy.
Môn pháp quyết này mở ra trước mắt hắn một con đường hoàn toàn mới. Một con đường cái đi thông đến tận chốn lí tưởng của võ đạo. Loại tâm pháp cường đại, đừng nói là cả Ngũ Lôi Phái không ai có, chính là nhìn khắp cả giới tông phái cũng sẽ không ai có.
Công pháp cường đại như thế, hoàn toàn có thể khiến cho bất cứ Võ Giả nào cũng phải điên cuồng. Nếu như tin tức bị tiết lộ ra ngoài, lập tức chính là một hồi tinh phong huyết vũ (gió tanh mưa máu), thậm chí cả Ngũ Lôi Phái đều có khả năng bởi vậy mà bị diệt.
- Việc này, tuyệt đối không thể lưu truyền đi ra ngoài. Không thể dễ dàng hiển lộ trước mặt người khác, mà ngay cả cô cô thì cũng không thể để cho bà được biết.
Trong lòng Lâm Hi âm thầm tự nhủ.
Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội!
Đạo lý này hắn cũng biết.
Liên tiếp mấy ngày, Lâm Hi đều ở trong đại điện. Hắn đóng chặt cửa ra vào lẫn cửa sổ, chân không ra khỏi cửa để âm thầm nghiền ngẫm pháp môn "Quân Lâm Thiên Hạ Thể" huyền bí này.
- Quân, là đứng đầu thiên hạ. Pháp môn quân lâm thiên hạ này chính là muốn cô đọng để xuất ra một cỗ khí thế 'Thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn' (Trên trời dưới đất, chỉ ta độc tôn). Vì đấng tối cao không có hai ngôi, nước không có hai chủ. Nếu như ta muốn luyện thật tốt pháp môn này thì nhất định phải cảm nhận được sâu sắc loại ý cảnh duy ngã độc tôn, chí cao vô thượng, có một không hai này.
Lâm Hi mặc niệm tâm pháp mà âm thầm nghiền ngẫm.
Hắn càng nghiền ngẫm, lại càng cảm giác được sự bá đạo, sâu xa và vô cùng uyên thâm của cửa pháp môn "Quân lâm thiên hạ" này .
Pháp môn Tôi Thể Pháp này đích thực là cao nhất, nó khinh thường tất cả các công pháp khác. Bản chất của nó là không chịu được bất cứ công pháp gì dám đứng ngồi ngang hàng, sánh vai cùng tiến với nó.
- Trong thiên hạ có ngàn vạn tông phái, các công pháp danh tiếng thì mỗi cái đều có chỗ khác nhau, đều là vạn hoa đua nở, mỗi cái đều có sở trường về một mặt. Cũng không ai dám nói chính mình là Đệ Nhất Thiên Hạ, là chí cao vô thượng. Nhưng mà công pháp môn này lại cũng là có ý cảnh trái ngược với các công pháp trên đại lục, công pháp của tất cả các tông phái. Công pháp như thế này thật sự là nghe thì có nghe, thấy chưa từng thấy ! So sánh với công pháp của Ngũ Lôi Phái chúng ta thì cũng không biết phải uyên thâm hơn mấy trăm lần!
Lâm Hi biết rõ tâm pháp Ngũ Lôi Phái, tuy rằng không có bất cứ công pháp hàng đầu nào, dám ở bên trong tâm pháp có thêm ý cảnh trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn.
Tâm niệm Lâm Hi vừa động, lập tức liền dựa vào Kinh Nghĩa trong "Quân Lâm Thiên Hạ Thể" để bắt đầu tu luyện.
- Hô!
Nhẹ nhàng phun ra một hơi, Lâm Hi hai chân mở chếch ra, trong lòng yên lặng tưởng tượng chính mình là một vị đế vương trên chốn nhân gian đang quan sát giang sơn vạn dặm, thách thức trăm họ khắp nơi. Trong lòng dần dần xuất hiện một cỗ khí phách "Thiên địa quỷ thần, giang sơn vạn dân, thống ngự thiên hạ, ngoài ta còn ai" !
- Quân lâm thiên hạ, tâm ý tương thủ, hào lệnh nguyên khí, hối tụ ngã thân (Quân lâm thiên hạ, tâm ý cùng nhau, ra lệnh nguyên khí, hội tụ thân ta).
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Lâm Hi mặc niệm pháp quyết, trong lòng sinh ra một cỗ ý niệm cường đại. Dưới sự dẫn đường của cỗ ý niệm cường đại này, khí huyết trong cơ thể Lâm Hi đã hóa thành hai con Đại Long máu huyết, chúng bốc lên kịch liệt, dựa theo con đường nào đó hoàn toàn mới để vận hành trong cơ thể.
Oanh!
Đến sau khi hai con Đại Long tinh huyết này vận hành một vòng, trong óc Lâm Hi chấn động. Trong mơ hồ hắn cảm giác đã đột phá gông cùm xiềng xích nào đó.
- Nguyên Khí Thiên Địa cực kì mạnh mẽ!
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, hắn cảm giác được tinh thần ý niệm của chính mình đã đột phá hạn chế về thân thể để khuếch tán đến không gian chung quanh. Sau một khắc, Lâm Hi cảm giác được sự tồn tại của Nguyên Khí Thiên Địa đậm đặc quanh thân.
Mặc dù trước kia hắn cũng cảm giác được những Nguyên Khí Thiên Địa này, nhưng chưa bao giờ thấy giống như bây giờ, rõ ràng hình như là ngón tay có thể chạm được vào nó, có thể tóm được, sờ được, không hề là Hư Vô nữa, không hề là món đồ không thể nắm lấy nữa.
Lâm Hi rõ ràng cảm giác được, những nguyên khí này có vô số linh tính, chúng đang lượn lờ ở xung quanh mình.
- Ta chính là thiên địa Chí Tôn, tất cả mọi người phải thần phục ta, triều bái ta. Đến đây đi! Hết thảy đều tiến vào bên trong cơ thể của ta!
Lâm Hi tản mát ra một cỗ ý niệm mãnh liệt, khuếch tán đến những nguyên khí này.
Sau một khắc, chung quanh Lâm Hi có dị biến nổi lên. Vô cùng vô tận Nguyên Khí Thiên Địa bắt đầu sôi sùng sục. Đại lượng tinh linh nguyên khí dường như những thần tử nhận được triệu hoán mà lao đến "Ầm ầm ầm", cái sau tiếp cái trước, như thể tức nước vỡ bờ vội vàng tràn vào trong thân thể Lâm Hi.
Ý niệm của Lâm Hi giống như là mệnh lệnh của hoàng đế, chính là ý chỉ nhà phật, nói sao làm vậy, không thể phản kháng. Những nguyên khí này căn bản không sinh ra ý nghĩ phản kháng.
Nguyên khí cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể Lâm Hi. Đầu tiên là xuyên qua các huyệt đạo quanh thân, lại chìm vào đến khí huyết, cơ thể, gân mạch toàn thân. Cuối cùng lại rót vào đến trong cốt tủy
Xương cốt là gốc rễ của thân thể, là cội nguồn của tất cả máu tươi, là nơi cơ thể sinh ra, cũng là chỗ mà huyết dịch tuần hoàn khắp toàn thân sẽ đến sau cùng. Sau khi những nguyên khí này không ngừng rót vào đến xương cốt của Lâm Hi, chúng không ngừng cải tạo kết cấu xương cốt của Lâm Hi.
Lâm Hi cảm giác được xương cốt trong cơ thể đang hướng tới một loại phương thức Tiến Hóa hoàn toàn mới. Chúng trở nên càng ngày càng cứng rắn, giống hệt như sắt thép nhưng lại không mất tính dai. Hơn nữa đồng thời, vẫn còn kích động xuất ra đại lượng hoạt tính cốt tủy mạnh mẽ vốn đang ẩn chứa.
Những cốt tủy này có thể trong khoảng thời gian ngắn tạo ra lượng lớn máu tươi mới mẻ rồi vận chuyển đến toàn thân. Mặc dù là nếu xuất huyết nhiều thì cũng sẽ không dễ dàng tử vong.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Hi cảm giác chính mình lại được rất nhiều lợi ích, quả thực không thể đếm hết đạo lý.
Lúc trước hắn đã đạt tới Tôi Thể Kỳ đỉnh cao, hiện nay sau khi thu nạp những nguyên khí này lại mơ hồ hiện ra những vết tích giống như sắp bước vào Thiết Cốt Kỳ. Mà đặc thù rõ rệt nhất của Võ Giả Thiết Cốt Kỳ chính là xương cốt cứng rắn, giống như sắt thép. Đồng thời vẫn còn có đủ công năng sinh huyết, tạo huyết cường đại!
- Hô!
Lâm Hi thở ra một hơi thật dài. Hắn mở mắt ra, kết thúc lần đầu tiên tu luyện của mình.
- Cảm giác thật mạnh mẽ!
Lâm Hi yên lặng tiếp thu lại một lượt. Tứ chi tràn ngập một loại cảm giác hoàn toàn mới, Lâm Hi cảm giác hiện tại chính mình có khả năng dễ dàng đánh ngã một con voi lớn, có thể chịu đựng Thiết Bổng nện toàn lực một kích mà lông tóc không tổn hao gì.
Lần này đây tu luyện, cơ hồ so sánh hơn cả tám, chín ngày trời khổ luyện bình thường của hắn. Phải biết rằng, Lâm Hi tiến vào thế giới này cũng chỉ mới lâu như vậy.
- Được, cứ là như vậy. Lại tu luyện hơn mười ngày nữa rồi tìm Trương Long, Vương Hải, Triệu Tuyết bọn họ báo thù đi!
Trong lòng Lâm Hi sinh ra một sự tự tin lớn lao.
Có loại công pháp cường đại đến thế, đối phó với Trương Long, Vương Hải, Triệu Tuyết bọn họ chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao.
Thời gian từ từ trôi qua, Lâm Hi hoàn toàn đắm chìm vào trong tu luyện.
Hắn ban ngày tu luyện Chuy Kích Tam Liên Thức, đợi đến khi bầu trời tối đen liền tu luyện "Quân Lâm Thiên Hạ Thể". Hai thứ tiến hành đồng thời thì hắn cũng biết là không hợp.
Trong quá trình tu luyện, Lâm Hi phát hiện rằng lúc tu luyện "Quân Lâm Thiên Hạ Thể", phối hợp tắm dược liệu để tôi luyện thân thể sẽ cho hiệu quả là tốt nhất.
Dù sao, những loại dược liệu trong chốn núi sâu rừng thẳm này đều đã trải qua thời gian nhiều năm, thậm chí mấy chục năm thu nạp tích lũy Nhật Nguyệt Tinh Hoa. Năng lượng ẩn chứa trong đó so sánh với năng lượng mà Lâm Hi hấp thu từ trong thiên địa thì đậm đặc hơn nhiều lắm.
Nhưng những loại dược liệu có Hỏa hầu mấy chục năm này thì có thể đếm được trên đầu ngón tay, lợi dụng xong liền hết sạch. Nhưng Nguyên Khí Thiên Địa lại cũng là vô cùng vô tận, hơn nữa hai loại đó không làm nhiễu với nhau.
Thực lực của Lâm Hi, cơ hồ lúc này đây tiến triển với tốc độ cực nhanh như bão lốc.
Lâm Hi có khả năng cảm giác được, khung xương thân thể càng ngày càng cứng rắn, quả thực chặt chẽ giống như sắt thép vậy. Vào lúc huy động quyền cước thì có cảm giác thật giống như đang múa sắt thép vậy, chúng bộc phát ra từng đợt âm thanh sắt thép va đập vào nhau vang dội. Cái loại khí thế khẽ động chân tay liền tiết lộ ra này, quả thực là nghiền nát vạn vật, không thể địch nổi.
Cơ thể hắn, dưới sự tôi luyện của Nguyên Khí Thiên Địa mà trở nên càng vững chắc, cứng cỏi. Những tứ chi cơ quan này không ngừng co rút lại rồi giãn ra, thật giống như những sợi gân bò cực lớn, chúng bộc phát ra lực lượng kinh người.
Cả người Lâm Hi cũng có loại cảm giác thay da đổi thịt. Không chỉ như vậy, dưới ảnh hưởng của Quân Lâm Thiên Hạ Thể, trên người Lâm Hi dần dần nuôi dưỡng thành một cỗ uy nghiêm và khí thế cường đại, chí cao vô thượng. Thường thường chỉ một ánh mắt nhìn đến là đủ khiến cho lòng người sinh ra khiếp đảm, không dám nhìn thẳng vào hắn!
- Tiến Bộ Băng Quyền!
- Thoái Bộ Băng Quyền!
- Xung Bộ Hoành Quyền!
...
Lâm Hi ở trong phòng, liên tiếp đánh ra mấy chiêu thức. Mỗi bước đi của hắn như rồng như hổ, mỗi một quyền đánh ra đều gây nên tiếng nổ trời long đất lở. Nắm đấm xuất ra, không trung đều sụp đổ, làm xuất hiện đại lượng vòng xoáy không khí.
Hơn mười ngày tu luyện, đã khiến Lâm Hi phảng phất như một con Bạo Long hình người, thế không thể đỡ .
Những lúc hắn di động và ra quyền, các khớp xương đều rung động keng keng, phảng phất ở trong thân thể đã không phải huyết nhục xương cốt phàm thai, mà là những thanh thép chém sắt như bùn.
- Tịnh Bộ Pháo Quyền!
Thân hình Lâm Hi hạ xuống, dưới chân bước ra một bước, đồng thời hai cánh tay giống như Song Long đánh ra. Trong tai chỉ nghe thấy tiếng nổ ầm ầm, cả đại điện đều chấn động dưới chân Lâm Hi. Tiếp theo rầm một tiếng, ở phía trước Lâm Hi hai phiến cánh cửa bằng Thanh Đồng nặng trịch sụp đổ mãnh liệt, sau đó nặng nề bay đi ra ngoài.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hai phiến đại môn này cũng phải nặng hơn một ngàn cân, thế nhưng dưới một quyền của Lâm Hi thì thật giống như nhẹ ngang tờ giấy, đấm một cái liền bị nện bay đi ra ngoài.
- Được! Xương cứng như thép, cơ thể như sắt, lực vượt thiên quân! Rốt cục ta đã đạt tới cảnh giới Thiết Cốt Kỳ tuyệt đỉnh!
Lâm Hi nhìn hai nắm đấm hoàn hảo không tổn hao gì mà trong mắt sáng ngời, rốt cục không nhịn được cười ha ha:
- Ha ha, Trương Long, Vương Hải, Triệu Tuyết. Không cần một tháng, chỉ hai mươi ngày liền cũng đủ ta tới thu thập các ngươi. Võ công của ta mới thành, mượn các ngươi tới thử đao!
Lâm Hi dậm chân một cái, tấm sàn bằng Thanh Đồng ở trên mặt đất đều bị dẫm đến lõm đi. Lâm Hi búng người nhảy một cái, lập tức bay nhanh về hướng sân luyện võ ở trên núi.
Tốc độ của hắn cực nhanh, chỉ rầm rập vài cái lập tức biến mất vô tung.
Trên núi Ngũ Lôi trải rộng rất nhiều sân luyện công. Những chỗ này là nơi mà các đệ tử bình thường trong tông phái đi đến nhiều nhất.
- Vương Hải, Triệu Tuyết!
Lâm Hi xuất hiện ở bên cạnh sân luyện công, hắn chợt quát mãnh liệt một tiếng.
Núi Ngũ Lôi cũng không lớn, tung tích mấy người Lâm Hi cần tìm cũng không khó. Hắn chỉ việc chạy vài vòng là lập tức phát hiện ra tung tích của Vương Hải và Triệu Tuyết. Hai tên đứng ở trên sân luyện võ. Chúng đang khoanh tay đứng thẳng, dậm chân mắng mỏ, đang lấy thân phận tiền bối để chỉ điểm cho một số đệ tử bình thường, hưởng thụ ánh mắt sợ hãi lại sùng kính của các đệ tử Ngũ Lôi Phái ở chung quanh .
Ba người Vương Hải, Triệu Tuyết, Trương Long từ trước đến giờ như hình với bóng, chỉ có điều lần này không biết tại sao mà chỉ có Vương Hải và Triệu Tuyết ở đây, Trương Long thì không thấy bóng dáng.
- Hả? Ai đang gọi chúng ta!
Trên sân luyện võ, vành tai Vương Hải và Triệu Tuyết giật giật, lập tức liền từ trong đám người nhìn lại đây.
Hai người thấy Lâm Hi đứng ở bên cạnh sân luyện công, lập tức hai mắt liền sáng ngời:
- Ta cứ tưởng là ai, thì ra là cái đồ phế vật nhà ngươi này. Hừ! Nhìn thấy sư huynh mà dám gọi thẳng tên, một chút lễ phép cũng đều không hiểu. Là lần trước giáo huấn không đủ sao? Nói đi, là muốn chúng ta cắt đứt tay ngươi, hay là chân của ngươi?
Vương Hải lách qua đám người để đi tới, trong mắt lộ ra thần sắc uy hiếp.
- Thời gian một tháng còn chưa tới, ngươi liền vội vã đến khiêu chiến sao? Vương Hải, đừng nhẹ tay thương xót, hung hăng giáo huấn hắn.
Triệu Tuyết đứng ở một bên, nói khô không khốc.
- Ha ha, hắn lại dám chủ động đến khiêu chiến hai vị sư huynh. Thật sự là không biết tự lượng sức mình. Vương sư huynh, giáo huấn hắn thật tốt!
- Không sai! Lần trước Mạnh sư đệ và Vương sư huynh chính là bị hắn đả thương ! Vương sư huynh cứ mạnh tay giáo huấn hắn!
- Có trò hay để nhìn đây. Hắn lại dám đến khiêu chiến hai vị sư huynh. Chẳng lẽ hắn không biết rằng, hai vị sư huynh so với sư huynh Nhạc Hạc thì còn lợi hại hơn nhiều lắm sao?
...
Một đám đệ tử đang có mặt trên sân luyện võ lập tức đùa cợt độc ác mà nhìn lại đây, đều là một dáng vẻ chờ xem kịch vui. Bọn họ đều là các đệ tử đi theo phái Nhị trưởng lão Mạnh Quân. Trong lòng ai nấy đều đã sớm coi Mạnh Quân là Chưởng môn nhân tương lai, ước gì Lâm Hi sớm sớm xuống đài.
Lần trước ở hội nghị trưởng lão, Lâm Hi đả thương Mạnh Thạch và Vương Nhạc Hạc, các đệ tử theo phái Mạnh Quân đều thấy tức tối. Hiện giờ có hai tên đệ tử trọng yếu cường đại Vương Hải, Triệu Tuyết ra mặt nên trong lòng hoàn toàn khoái chí!
Lâm Hi lỗ tai lay động, nghe thấy những lời châm chọc khiêu khích này thì mở mồm chính là một tiếng quát chói tai:
- Cút! Ta nói chuyện cùng hai người bọn họ, lấy đâu ra chỗ cho các ngươi chen vào nói!
Vào lúc hắn lên tiếng chợt quát, hắn đã dùng tới ý cảnh võ đạo "Quân Lâm Thiên Hạ Thể", ánh mắt sắc bén, toàn thân càng bộc phát ra một cỗ khí thế của kẻ ngồi trên cao. Bị hắn ánh mắt quét tới, đám đệ tử trên sân luyện võ chợt thấy trong lòng run lên, đều sinh ra một sự sợ hãi, vội vàng quay đầu nhìn đi, không dám nhìn thẳng vào mắt của Lâm Hi .
Lâm Hi một lời trấn áp toàn bộ võ trường, lúc này mới nhìn về phía hai người Vương Hải và Triệu Tuyết:
- Vương Hải, Triệu Tuyết, hai người các ngươi đừng nhắc lại những lời nói lúc trước kia! Người ta không đến ba ngày là có thể thay đổi cách nhìn khá triệt để. Nếu như là hai mươi ngày trước, các ngươi nói mấy câu đó thì có lẽ còn có chút phân lượng. Nhưng hiện tại, hừ, hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết, cái gì gọi là nhân quả tuần hoàn, báo ứng không sai!
Lâm Hi không nể mặt hai người chút nào, vẫy tay gọi:
- Đến đây đi, hai người các ngươi cùng lên đi! Tránh để mọi người đều đến gây phiền toái!
- Muốn chết!
Hai người nghe những lời nói như thế lập tức giận tím mặt, tức đến nổ phổi. Vẫn còn chưa có người nào dám coi thường bọn họ đến như vậy.
- Muốn tìm cái chết thì không phải dễ dàng sao. Đến đây đi, để ta đánh cho các ngươi dở sống dở chết!
Lâm Hi lời vừa ra khỏi miệng liền dậm chân mạnh một cái, lập tức như tên rời cung, nhanh chóng phi thẳng tới chỗ hai người
- Đánh rắm!
Vương Hải quả thực tức tối đến không đánh một trận không xong. Thân hình bật lên, lập tức thật giống như một con gấu hung tợn liền xông ra ngoài.
- Vương Hải, đừng đánh hắn chết ngay. Lưu lại chút hơi tàn để cho ta cũng đến giáo huấn hắn nữa!
Triệu Tuyết vẻ mặt lạnh lùng, hướng về phía Vương Hải đang tiến lên mà hô lớn. Trong mắt hắn, Lâm Hi chính là một con kiến hôi, chỉ dí một cây ngón tay liền nghiền chết ngay. nguồn tunghoanh.com
Triệu Tuyết hiện tại chỉ lo lắng Vương Hải ra quyền quá nặng, một quyền đã đánh chết đối phương.
- Tiểu tử này dù sao cũng là Thiếu chưởng môn, lại có Tam trưởng lão che chở. Đánh chết cũng sẽ phiền toái. Có điều, nếu như thật sự đánh chết được thì nói không chừng có lẽ cũng là một công lớn. Nhị trưởng lão nhất định sẽ cao hứng phi thường, nói không chừng còn có thể khen thưởng chúng ta. Có đánh hắn gục xuống, kể cả là Tam trưởng lão cũng không làm gì được chúng ta.
Triệu Tuyết nghĩ đến như vậy, đột nhiên lại thấy hơi hối hận vì vừa kêu Vương Hải giữ tay. Nhưng vào lúc này, hắn lại nghe thấy trên không trung của sân luyện võ phát ra một tiếng nổ như trời long đất lở.
Ầm!
Lâm Hi và Vương Hải thật giống như hai quái thú sắt thép hình người, hung tợn đâm sầm vào nhau. Tuy nhiên kết quả giao đấu lại khiến cho mọi người trợn mắt há hốc mồm. Chỉ thấy thiết quyền của hai người nện vào nhau, tiếp theo đó là một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Chỉ cần một chiêu, Vương Hải liền hoàn toàn bị thua. Cả người hắn bay vút lên cao, trông giống hệt như bù nhìn rơm vậy. Hắn đã bị một cỗ lực lượng không thể địch nổi quăng thẳng lên không trung.
- Vương Hải, còn chiêu này là trả lại ngươi vụ đánh lén ta!
Lâm Hi chợt quát một tiếng, phảng phất như sấm sét. Thân hình hắn nhảy bật lên, lập tức giống như viên đạn pháo phi thẳng lên trên cao, trong nháy mắt liền vượt qua Vương Hải. Sau đó là một cước nặng nề đạp xuống.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Trong tích tắc này cả sân luyện công đều rung rinh một hồi. Vương Hải tựa như bị một viên thiên thạch bay từ ngoài bầu trời vào nện trúng, bị Lâm Hi một cước dẫm thẳng lên trên mặt rồi cứ như vậy mà rơi thẳng xuống. Phịch một tiếng, cả đầu đều cắm vào trong đất.
Ầm!
Tất cả mọi người trên sân luyện công đều sợ ngây ra. Hoàn toàn không thể nào tin nổi hai mắt của mình.
- Vương... Vương Hải sư huynh lại bị thua !
- Chỉ dùng một chiêu!...
- Quá nhanh ! Làm sao có thể? Huynh ấy chính là Võ Giả Đệ Ngũ Trọng đỉnh cao a!
...
Tất cả đệ tử Ngũ Lôi Phái ở đây đều bị chấn động sâu sắc. Quang cảnh Lâm Hi một cước đạp lên mặt Vương Hải đã khiến cho cả khuôn mặt cắm sâu vào nền sân luyện công, khiến cho những kẻ trung thành với Nhị trưởng lão Mạnh Quân hoàn toàn bị chấn động một hồi.
Lâm Hi cước đạp lên đầu Vương Hải, hình dáng trông như Thiên Nhân (người trời). Toàn thân phát ra cỗ khí phách âm u lạnh lẽo càng làm cho dưới đáy lòng mọi người bỗng chốc lạnh toát mà khiếp đảm.
- Sao... tại sao lại là như vậy? !
Triệu Tuyết đứng ở phía sau, cả người bị cảnh trước mắt này làm cho sợ ngây ra. Trong đầu trống rỗng, hoàn toàn đánh mất năng lực suy nghĩ.
Vương Hải đâu phải là Vương Nhạc Hạc, tu vi hắn cao siêu hơn nhiều. Làn da toàn thân so sánh với Vương Nhạc Hạc thì cũng phải dày hơn nhiều. Một quyền đánh vào trên người hắn thì cơ hồ có đến bẩy thành trở lên của lực lượng liền bị hắn triệt tiêu. Coi như là chính bản thân Triệu Tuyết cũng không có khả năng đánh bại hắn nhanh như vậy!
- Buông hắn ra! !
Triệu Tuyết gào thét, lập tức liền cảm thấy một cỗ huyết khí, xộc thẳng vào tâm trí.
Mấy người bọn họ một quang vinh tất cả cùng quang vinh, một người bị tổn hại tất cả cùng tổn hại. Lâm Hi dẫm một cước này cũng tương đương là đồng thời dẫm nát hắn dưới chân. Thể diện của hai người bị quăng đi không còn một mảnh.
Phanh!
Triệu Tuyết hai mắt đỏ bừng, hai chân dẫm một cái. Hắn giống như một con trâu điên xông thẳng về hướng Lâm Hi. Cái tôi của hắn đã bị chọc giận.
- Nhanh như vậy liền không nhịn được sao?
Lâm Hi liếc mắt nhìn xa xa mà nói thản nhiên, vẻ mặt bình tĩnh.
- Lâm Hi, ta muốn giết ngươi!
Một tiếng quát nặng nề, tràn đầy giận dữ phát ra từ dưới chân Lâm Hi. Vương Hải đã bị làm nhục lớn như thế khiến cho cái tôi của hắn cũng hoàn toàn phẫn nộ. Hai tay chụp lấy, xiết thật chắt mắt cá chân của Lâm Hi.
- Ta nói rồi, chỉ không gặp ba ngày là cần thay đổi cách nhìn thật triệt để. Hiện tại ngươi đã không là đối thủ của ta!
Lâm Hi lạnh lùng nói, dùng sức dẫm chân một cái. Ầm một tiếng, cả phiến đá lát gẫy gập lại, bụi mù bắn tung. Toàn thân Vương Hải tựa như một khối đá, bị đạp thẳng cắm vào trong đất bùn.
Một cước thoát khỏi Vương Hải, Lâm Hi lập tức nghênh đón Triệu Tuyết.
- Cự Lãng Tích Hải!
Triệu Tuyết hai mắt đỏ bừng, gào thét lớn. Một quyền của hắn giơ lên cao, đánh thẳng về phía trước mặt. Đồng dạng một chiêu Nộ Hải Kinh Đào Quyền, nhưng trong tay Triệu Tuyết và trong tay Vương Nhạc Hạc hoàn toàn là hai loại cảnh giới khác hẳn nhau. Chỉ thấy cánh tay Triệu Tuyết giơ lên, quyền ý mạnh mẽ lôi kéo khí lưu chung quanh mà hóa thành một đạo quyền ý như cơn sóng lớn, lấy khí thế Lôi Đình Vạn Quân điên cuồng chém xuống về hướng Lâm Hi.
Sóng lớn giữa biển khơi, những khi nổi lên thì có lúc có thể cao đến gần mấy ngàn thước. Một khi dội xuống thì bất cứ thuyền bè gì đều đánh nát, ngay cả đến mặt biển đều bổ ra một cái rãnh lớn.
Một quyền này của Triệu Tuyết đã ngưng tụ lực lượng toàn thân, cho dù là sắt thép đều bị gập cong, bóp bẹp. Một quyền đó xuất ra lực lượng thậm chí có thể dễ dàng đánh chết một con Thiết Bối Hải Sa (cá mập lưng sắt) trong biển .
Đối mặt với một quyền trời long đất lở của Triệu Tuyết, Trong mắt Lâm Hi chợt lóe sáng. Hắn lập tức tung ra một chiêu "Đại Thánh Tích Qua" vô cùng đơn giản.
Ầm!
Hai thiết quyền phảng phất như hai con mãnh thú, ở trên không trung va đập kịch liệt chung một chỗ. Triệu Tuyết cho là lực lượng của mình đã đủ lớn, tuy nhiên chỉ giao đấu một chiêu này thì hắn mới biết được mình đã hoàn toàn sai lầm rồi. Một cỗ lực lượng đáng sợ, từ trên người Lâm Hi truyền đến.
Cổ lực lượng này liên tục vô tận, dời núi lấp biển, đánh đâu phá đó. Chỉ vẻn vẹn một quyền mà Triệu Tuyết chợt nghe thấy trong cơ thể phát ra âm thanh răng rắc, cả người như bị sét đánh trúng, đầu khớp xương đều hình như bị một quyền này đập vỡ ở trong cơ thể.
Võ Giả cảnh giới Nhận Bì có xương cốt cứng như sắt, làn da càng cứng cỏi dày dặn. Thế nhưng mà một quyền này không bị cơ bắp và da gân làm ảnh hưởng bao nhiêu, căn bản vô phương triệt tiêu đáng kể công kích đánh sâu vào. Song phương va chạm thì chính là ai có khớp xương đủ cứng, ai có lực lượng đủ lớn thì thật sự sẽ không chịu một chút tác động nào.
Không hề nghi ngờ, chỉ ngắn ngủn hai mươi ngày mà lực lượng của Lâm Hi đã hoàn toàn cao hơn tu vi Nhận Bì Kỳ đỉnh cao của Triệu Tuyết.
- Làm sao có thể! Lực lượng của hắn tại sao có thể lớn như vậy?...
Cả người Triệu Tuyết đều bị đánh đến mông muội. Hoàn toàn vô phương hiểu rõ, tại sao lực lượng của Lâm Hi lại khổng lồ như thế, quả thực giống như một con cự thú viễn cổ vậy.
Nhưng vào lúc này, trong tai hắn chỉ nghe một tiếng chợt quát:
- Lên!
Trọng tâm toàn thân Triệu Tuyết rung động, lập tức bị một cỗ lực lượng cường đại quăng thẳng lên trên không trung.
Một quyền này của Lâm Hi hoàn toàn thể hiện nghĩa lý sâu sắc của chiêu "Đại Thánh Tích Qua", đánh người như xé bức họa. Chỉ cần một quyền, liền phá đi trọng tâm của hắn, đánh tan quyền cước của hắn, làm cho cả thân hình Triệu Tuyết lơ lửng trên không. Lúc này liền có khả năng thấy, Triệu Tuyết rơi lơ lửng, khẽ hơi nghiêng ngả, trông thật giống như một bức họa treo ở trên hư không.
Đánh người như xé bức họa, nghĩa lý sâu sắc đều chỉ đến thế!
Có điều, một chiêu này cũng chỉ khi có được lực lượng hơn đối phương rất xa thì mới có thể sử dụng được. Từ đó có thể thấy được, Thiết Cốt Kỳ tuyệt đỉnh của Lâm Hi, đã hoàn toàn cao hơn Vương Hải, Triệu Tuyết .
- Đi xuống cho ta!
Lâm Hi quát mạnh một tiếng, ngay sau đó liền đá ra một cước. Triệu Tuyết kêu thảm một tiếng, giống như diều đứt dây bay đi ra ngoài, lăn lộn mấy vòng ở trên không trung rồi hung hăng nện xuống mặt đất. Chỉ một lần mà đập vỡ hơn mười khối đá trên sân luyện võ.
Cao thủ võ thuật truyền thống, toàn thân đều là vũ khí, chứ cũng không giới hạn chỉ với hai tay!
- Trời!
Sân luyện võ nhất tề vang lên âm thanh tiếng thở lạnh tóc gáy, cả sân luyện công rộng rãi trong nháy mắt lặng ngắt như tờ. Tất cả đệ tử Ngũ Lôi Phái đang xem cuộc chiến đều dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn Lâm Hi.
Vị Thiếu chưởng môn này làm phế vật sáu năm, giờ khắc này lại phô ra khí phách và thực lực, quả thực làm cho lòng người đều khiếp hãi!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555