|
|
15-08-2008, 12:45 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
[B] TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 31:CUỘC GẶP KHÔNG ÄỊNH TRƯỚC
Vá» phÃa Bắc kinh thà nh có má»™t nÆ¡i hẻo lánh, có má»™t căn nhà lá đã cÅ© kỹ, trong nhà treo rất nhiá»u bức há»a. Tuy hoang vu nhÆ°ng rất uy nghiêm.
Bên trong, má»™t lão nhân ngồi trên chiếc ghế tre, gÆ°Æ¡ng mặt hiá»n từ, đôi mắt sáng chói, rất có vẻ là má»™t hiệp khách giang hồ.
Lão nhân nà y chÃnh là Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không, má»™t nhân váºt nổi tiếng trÆ°á»›c đây trong giá»›i võ lâm, và cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i rèn luyện võ công cho Tiểu Tà ở hồ Má»™t Tháp trong thá»i gian mÆ°á»i năm.
Tiểu Linh Ä‘ang đứng bên cạnh ông ta, đôi má á»ng hồng nhÆ° hai quả Ä‘Ã o tÆ¡, xinh đẹp nhÆ° má»™t tiên nữ.
Qua một lúc, Bắc Kinh Cái bang thỠchủ Ngưu Song Ngư đã dẫn A Tam, A Tứ và Tiểu Tà bước và o.
Tiểu Tà gặp được Âu Dương Bát Không rất mừng rỡ reo lên :
- A! Lão đầu, chia tay đã lâu, phong thái vẫn nhÆ° xÆ°a, không chút gì thay đổi. Tháºt là vui quá à !
Âu Dương Bát Không vui vẻ :
- So với ngươi, Bang chủ bang Thông Thực thì ta kém xa rồi. Hiện tại, trên giang hồ chỉ có tên Tiểu Tà , không còn có Âu Dương Bát Không nữa.
Tiểu Tà nói :
- Váºy thì á»›t hiểm má»›i cay à !
Qua má»™t lúc đúng lá»… nghi tiếp chuyện Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không, Tiểu Tà má»›i quay sang chá»c ghẹo Tiểu Linh :
- Tiếng kêu của em tháºt đặc biệt!
Tiểu Linh mắc cỡ :
- Lão gia muốn em đến gá»i các ngÆ°á»i vỠđây.
Tiểu Tà há»i :
- Lúc em đang kêu có ai trông thấy không?
Tiểu Linh lắc đầu :
- Không! Cũng may là không có.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Nếu mà có ngÆ°á»i thấy thì háºu quả tháºt khó lÆ°á»ng rồi.
Tiểu Linh dáºm chân :
- Tiểu Tà ! Anh tháºt kỳ quái! NgÆ°á»i ta đã mắc cỡ muốn chết, anh còn chá»c ghẹo nữa sao?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i.
Tiểu Tà vẫn không tha :
- Sau nà y em muốn kêu, phải để ý coi chừng con chó đen nó cắn đó.
Tiểu Linh tức giáºn đấm Tiểu Tà thùm thụp.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát không há»i :
- Gần đây có tin tức gì không?
Tiểu Tà chạy đến bưng chén trà uông một hớp, nói :
- Bắt đầu từ ngà y xa cách ông, tôi không có một ngà y nà o an ổn.
Âu Dương Bát Không nói :
- NgÆ°Æ¡i là thiên hạ đệ nhất thì phải khổ nhÆ° váºy, còn than thở cái gì?
Tiểu Tà khua tay :
- Hiện nay tặc tá» quá nhiá»u, mấy mÆ°Æ¡i năm giết cÅ©ng không sạch.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không cÆ°á»i :
- Cho nên chúng ta cùng nhau sống chết. Sau nà y có thất thế, ta dùng môn thủy công của ngươi trốn thoát là yên.
Tiểu Tà vui vẻ nói :
- Thôi! Bá» qua những chuyện đó Ä‘i! Hôm nay không dùng những chiêu lá»—i thá»i nữa.
Âu Dương Bát Không nói :
- Ngươi hãy nói cho ta biết những chiêu mới được không?
Tiểu Tà nói :
- Má»™t số ngÆ°á»i có thiên tà i nhÆ°ng trà tuệ không tốt, không khéo táºp luyện, e tẩu há»a nháºp ma. Hãy nghe lão đầu chỉ bảo! Ông từ xa đến đây chúng tôi dù sao cÅ©ng phải nể mặt.
Âu Dương Bát Không lúc nà y trở lại nghiêm túc :
- Vừa rồi ta đến TrÆ°á»ng Bạch sÆ¡n, nghe nói có “Hắc Huyết thần trâm†xuất hiện, nên ta vá»™i đến đây. Bây giá» ta há»i ngÆ°Æ¡i, việc gì đã xảy ra?
Tiểu Tà nói :
- Thần trâm tôi đã gặp qua, tuyệt đối không giả. Nếu Phiêu Hoa cung không thất thoát thì tháºt khó suy Ä‘oán rồi.
Âu Dương Bát Không nói :
- Trước khi đi ta đã kiểm tra qua, trong Phiêu Hoa cung, Thần trâm vẫn còn đủ.
Tiểu Tà nói :
- NhÆ° váºy phải Ä‘iá»u tra bá»n Thiên Linh giáo rồi.
Hắn lấy “Hắc Huyết thần trâm†Thiên Linh giáo đã sỠdụng đưa cho Âu Dương Bát Không xem và kể lại tình hình.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không gáºt đầu :
- Thiên Linh giáo rất có thể lợi dụng Hắc y sát thủ, sai khiến phá rối võ lâm, nhưng không biết chúng nó có bao nhiêu nhân số.
Tiểu Tà suy đoán :
- Có lẽ không nhiá»u vì chúng nó ai cÅ©ng có võ công cao cÆ°á»ng, nếu rèn luyện trở lại không phải dá»….
Âu Dương Bát Không nói :
- ChÃnh vì váºy ta má»›i đến đây tìm ngÆ°Æ¡i. Lúc nãy ta có truy Ä‘uổi má»™t tên Hắc y, võ công không kém ta, tháºt là m cho ta lo lắng.
Tiểu Tà há»i :
- Có phải ngÆ°á»i đó kẹp theo má»™t trung niên áo và ng không?
- Äúng váºy!
Tiểu Linh xen và o :
- Cái bang đệ tỠbao vây bên ngoà i cũng không là m sao cản được tên Hắc y đó.
Tiểu Tà cau mà y :
- Hắn là ai đây? Lão đầu! Theo ông thì thân pháp của hắn thuộc công phu Trung Nguyên hay ngoại bang?
Âu Dương Bát Không nói :
- Món tuyệt đỉnh khinh công nà y phải thuộc vỠvõ công Trung Nguyên.
Tiểu Tà nói :
- Váºy thì cà ng phức tạp rồi. Nếu là võ công nÆ°á»›c ngoà i thì còn có thể nghi là bá»n Thiên Linh giáo chủ, đằng nà y...
A Tam há»i :
- Tại sao hắn lại cứu Dương Sơn Kiệt?
Tiểu Tà nói :
- Có thể hắn là ngÆ°á»i đã cứu DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt má»™t lần tại quán Thông Thá»±c. Chúng ta tháºt khó Ä‘oán, chỉ khi gặp mặt má»›i xác định được.
Âu Dương Bát Không nói :
- Lúc nà y quan trá»ng là trong thá»i gian ngắn ngÆ°Æ¡i phải tìm ra “Hắc Huyết thần trâmâ€. Nếu tìm được thì việc gì cung có thể giải quyết được.
Tiểu Tà trợn mắt :
- Má»i chuyện Ä‘á»u do nÆ¡i tôi? Váºy thì tôi còn tìm lão đầu là m chi?
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không cÆ°á»i :
- Cần chứ! Ta thế ngươi canh giữ kinh thà nh. Hai đầu bỠtrống, địch quân lấy mất thà nh còn gì?
- Bá» Ä‘i! Äã lên được tặc thuyá»n thì cuá»™c Ä‘á»i không thoát khá»i hà nh hạ.
Âu Dương Bát Không nói :
- Ngươi bắt đầu ra tay từ nơi nà o?
Tiểu Tà suy nghĩ :
- Còn nÆ¡i nà o mà không ra tay? Trở vá» chiến trÆ°á»ng đánh tráºn lấy lại uy danh của bổn Bang.
Âu Dương Bát Không nói :
- NgÆ°Æ¡i không tiếp tục Ä‘iá»u tra tin tức “Hắc Huyết thần trâm†sao?
Tiểu Tà nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải truy tìm. Bắt đầu từ tên Vệ Tiên, có lẽ có hiệu quả.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không có vẻ không hiểu, mà má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không ai hiểu câu nói đó.
Tiểu Tà giải thÃch :
- Dương Sơn Kiệt thông đồng với Vệ Tiên tạo phản, còn liên kết với Thiên Linh giáo nữa. Vấn đỠở chỗ Vệ Tiên với Thiên Linh giáo có liên hệ gì? Bây giỠđánh rốc và o Vệ Tiên, Thiên Linh giáo nhất định sẽ ra mặt. Tôi thiết tưởng ông cũng chẳng còn cách nà o nhanh hơn.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát không gáºt đầu :
- Ta đã già , tuổi trẻ các ngÆ°Æ¡i giá»i hÆ¡n.
Tiểu Tà khoe khoang :
- Lão đầu tá»! Ông trở lại giang hồ là có ý muốn giúp tôi chiến đấu vá»›i thiên hạ. Ông muốn thay tôi giữ thà nh thì cứ giữ. Giang sÆ¡n là thuá»™c vá» tôi, nếu có gì sai trái, tôi sẽ lấy quốc pháp ra mà xỠđấy.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không nhÃu mà y :
- Giang sơn thuộc vỠngươi?
Tiểu Tà nói :
- TrÆ°á»›c đây, Hoà ng thượng đã Ä‘em giang sÆ¡n đánh xà ngầu. Tôi đã ăn rồi chẳng lẽ nhà vua đùa giỡn hay sao? Tôi có trách nhiệm phải bảo vệ nó, và trao quyá»n quản lý giang sÆ¡n cho Hoà ng thượng.
Âu Dương Bát Không nói :
- Tánh tình ngÆ°Æ¡i hay đùa giỡn không ngá» lại là m được nhiá»u việc đáng khen.
Tiểu Tà hướng vỠTiểu Linh nói :
- Em đi tìm thuốc giải độc cho thân vương, sau đó trở vỠbên cạnh lão đầu để phụng dưỡng. Ông tuổi già đơn độc, không có em chăm sóc thì biết sống là m sao đây?
Tiểu Linh há»i vá»™i :
- Còn anh thì sao?
Tiểu Tà ưỡn ngực :
- Ta chuẩn bị trở lại chiến trÆ°á»ng, xong việc má»›i sum há»p.
Tiểu Linh buồn bã :
- NhÆ° váºy chá» em giải Ä‘á»™c cho thân vÆ°Æ¡ng xong cùng Ä‘i vá»›i anh có được không?
Tiểu Tà nói :
- Em là con gái, là m sao chịu nổi cam khổ? Trách nhiệm của anh là phải trừ gian diệt bạo, cứu giúp má»i ngÆ°á»i.
Tiểu Linh thở dà i :
- Quen anh đã lâu, hôm nay má»›i thấy anh Ä‘Ã ng hoà ng, tá» chỉnh, có ý giúp đỡ ngÆ°á»i già .
Tiểu Tà nói :
- Muốn trách thì trách lão đầu nà y. Từ lúc nhỠông ta đã dạy cho anh táºp thói quen chịu đòn, rồi ném ra giang hồ để chịu Ä‘á»±ng gian khổ. NhÆ°ng thôi! Em chá»› Ä‘au buồn, ta phải cho Vệ Tiên má»™t bà i há»c má»›i được.
Tiểu Linh vẫn u sầu :
- Anh hãy bảo trá»ng!
Tiểu Tà ranh mãnh :
- Cứ yên tâm! Chừng nà o em giả tiếng sói kêu, anh sẽ đến ngay.
Tiểu Tà báºt cÆ°á»i ha hả. Ai nấy cÅ©ng cÆ°á»i theo khiến Tiểu Linh Ä‘á» mặt.
* * * * *
Tại ải Äại Äồng, tống binh LÆ°u An được tin Tiểu Tà đến vá»™i ra lệnh cho bá»™ hạ nghên đón.
Chỉ hai ngà y sau, Tiểu Tà đã đến.
Sau một tiệc mừng, Lưu Anh dẫn Tiểu Tà đến một kỳ thất.
LÆ°u Anh ngồi tại góc bà n dà i. A Tam, A Tứ và Siêu Vô Hạn cùng vá»›i Quốc Tân ngồi theo chiá»u dà i để Ä‘Ã m luáºn.
Lưu An nói :
- Hôm trÆ°á»›c, quân của Vệ Tiên tấn công quấy rối thà nh Môn Phủ, bây giá» lại hÆ°á»›ng vá» thanh Äại Äồng, đòi há»i nhiá»u tiá»n bạc, đổi lấy lÆ°Æ¡ng thảo má»›i chịu rút quân ra quan ải.
Tiểu Tà nói :
- Phải rồi! Äó chỉ là má»™t cách đánh bình thÆ°á»ng. Vấn Ä‘á» cốt lõi là có xâm chiếm hay không mà thôi.
Lưu An nói :
- Nếu Ä‘em lÆ°Æ¡ng cho giặc khác nà o khuyến khÃch chúng tiếp tục phá rối biên cÆ°Æ¡ng. Còn nếu không là m nhÆ° váºy, Hoà ng thượng hiện Ä‘ang bị chúng cầm giữ, e rằng có nhiá»u bất lợi.
Tiểu Tà khóat tay :
- Äược! Cứ giúp lÆ°Æ¡ng cho nó, không sao.
Siêu Vô Hạn nói :
- ÄÆ°Æ¡ng thiếu hiệp thấy thế nà o?
Tiểu Tà nói :
- Chuyện đó rất dá»…! Vệ Tiến tham lam, muốn Ä‘oạt nhiá»u tiá»n bạc. Nếu nÆ¡i nà y không có thì hắn sẽ quấy rối nÆ¡i khác. Chúng ta ngược lại dùng tiá»n bạc bắt nó phải đáp ứng đòi há»i của chúng ta.
Siêu Vô Hạn mơ hồ :
- à thiếu hiệp muốn dùng kim ngân đổi lấy Hoà ng thượng?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Hắn muốn dùng Hoà ng thượng là m con tin để sách nhiễu, đem và ng bạc đổi lấy Hoà ng thượng không phải là dễ, không khéo lại sa và o âm mưu của hắn.
Lưu An nóng nảy :
- NhÆ° váºy chúng ta chịu mãi sức ép nà y sao?
Siêu Vô hạn thở dà i :
- Thiệt thòi rốt cuộc vẫn thuộc vỠchúng ta.
Tiểu Tà nói :
- Thiệt thòi vẫn là phÆ°Æ¡ng tiện đấu tranh. TrÆ°á»›c hết chúng ta cứ chiá»u theo để hắn ung dung tá»± đắc hoãn binh, không hà nh Ä‘á»™ng. Sau đó má»›i ra tay tìm chá»— bất ngá».
LÆ°u An há»i :
- Có phải DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân tÃnh dùng kế nghi binh không?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Không sai! Trước mắt cứ là m vui lòng hắn, sau nà y đổi lại, khó gì.
LÆ°u Anh cÆ°á»i :
- Có ai không biết DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân Ä‘a mÆ°u túc trÃ, chuyện gì mà không thà nh.
Siêu Vô Hạnnói :
- Tiểu Tà bang chủ! Chúng ta cứ thỠbiện pháp nà y xem sao?
A Tam đắc ý :
- Không cần thá»! Biện pháp của DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân tuyệt đối không sai đâu!
A Tứ hùa theo :
- Nói vỠBang chủ thì rất có kinh nghiệm.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tán thà nh.
Tiểu Tà khó trốn trách nhiệm, bất đắc dĩ nói :
- Muốn Ä‘oạt ngÆ°á»i thì Ä‘oạt, song ta không bảo đảm.
LÆ°u An không hiểu được ý nghÄ©a câu nói của Tiểu Tà , nên há»i :
- Dám há»i DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chúng ta cần phải hà nh Ä‘á»™ng cách nà o?
Tiểu Tà nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải cố giữ thà nh cho vững chắc. Vệ Tiên tâm ý xảo quyệt, mÆ°u kế khôn lÆ°á»ng. Kẻ ham lợi thì hay dùng cái lợi là m mồi chiêu dụng.
Lưu An nói :
- TrÆ°á»›c tiên chúng ta Ä‘em hết tiá»n bạc hiến cho chúng, sau đó Ä‘á»™t kÃch bất ngá» có được không?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Phần thắng không lớn, bất cứ dùng biện pháp nà o cũng phải cân nhắc cho kỹ.
Siêu Vô Hạn nói :
- Cứ thế mà là m! TrÆ°á»›c tiên chúng ta hiến hết và ng bạc cho chúng nó, sau đó DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp và ta sẽ chia quân Ä‘á»™t kÃch hai Ä‘Æ°á»ng và o trung quân.
A Tứ hăng hái :
- Tôi phụ trách há»a pháo, môn đó tôi cà ng ngà y cà ng có nhiá»u kinh nghiệm.
LÆ°u An gáºt đầu :
- Cũng được! Chỉ cần tác chiến cho đúng mục tiêu, đúng lúc.
Má»i ngÆ°á»i tiếp tục thảo luáºn thêm má»™t số chi tiết, sau đó tản ra, ai lo phần nấy.
A Tam, A Tứ vừa ra đến góc thà nh, chạy vá»™i đến há»i Tiểu Tà :
- Tiểu Tà bang chủ! Kế hoạch của ta lần nà y có chắc cứu được Hoà ng thượng không?
Tiểu Tà nhướng mà y :
- Các ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘em vá» má»™t ông vua yếu kém nhÆ° váºy sao? Nếu mà Kỳ Chánh còn chÆ°a đủ bản lãnh trị nÆ°á»›c thì sá»›m muá»™n gì giang sÆ¡n cÅ©ng bị mất.
A Tam suy nghĩ :
- Anh thiệt tình không muốn cứu Hoà ng thượng sao?
Tiểu Tà nói :
- Không phải không muốn cứu nhÆ°ng thuáºn lợi chÆ°a tá»›i. Kỳ Ngá»c đã từng nói phải qua má»™t tháng, nếu hấp tấp, kế hoạch của ta sẽ há»ng mất.
A Tam, A Tứ hiểu rõ, nói :
- Thì ra chuyện nà y! Chúng em thiếu chút nữa quên mất. Tháºt đáng trách.
* * * * *
Và o một buổi trưa...
Vệ Tiên lo lắng phái quân thám thÃnh thà nh Äại Äồng xem quân Minh Ä‘á»™ng tÄ©nh nhÆ° thế nà o, nếu không chuẩn bị cuá»™c trao đổi và ng bạc để Ä‘Æ°a Kỳ Chánh vá» nÆ°á»›c thì sẽ xua binh Ä‘i quấy phá.
Bá»n do thám vừa đến nÆ¡i đã thấy trên thà nh bụi bay ngất trá»i, ngÆ°á»i đông nhÆ° kiến. Vệ binh thổi tù và liên tục là m rung chuyển cả má»™t góc trá»i.
Quân thám thÃnh trở vá» báo lại.
Vệ Tiên nghĩ thầm :
- NhÆ° váºy là đối phÆ°Æ¡ng đã chuẩn bị thi hà nh lá»i hứa.
Láºp tức ra lệnh xuất quân, dùng má»™t chiếc xe ngá»±a chở theo Kỳ Chánh để trao đổi và ng bạc.
Khi đã đến trÆ°á»›c cổng thà nh Äại Äồng, cách chừng và i dặm, Vệ Tiên cho quân dừng lại, bÆ°á»›c xuống xe, hai bên có vệ sÄ© theo hầu.
Má»™t viên tùy cáºn hô lá»›n :
- Lưu An! Mau đem và ng bạc ra đây đổi, nếu không sanh mạng Kỳ Chánh sẽ không còn!
Bên kia, Lưu An cùng các tướng lãnh cũng đã chuẩn bị cuộc trao đổi nà y.
Nơi đầu ffưởng, Lưu An cho dừng quân lại, bước tới nói :
- Trước khi chưa gặp Hoà ng thượng chúng ta chưa vội đà m phán.
Vệ Tiên nghe nói liá»n bảo thị vệ mở cá»a xe cho Kỳ Chánh bÆ°á»›c ra ngoà i.
Kỳ Cháng tuy vẫn khá»e mạnh nhÆ°ng mặt buồn xo hÆ°á»›ng vá» phÃa LÆ°u An nói :
- Lưu tổng binh! Ngươi nên đáp ứng yêu cầu của Phiên quốc! Trẫm không muốn tiếp tục bị cầm giữ mãi nơi đây.
Lưu An nói :
- Xin Hoà ng thượng yên tâm! Mạc tÆ°á»›ng láºp tức thi hà nh.
Vệ Tiên Ä‘á» phòng há»i :
- Các ngÆ°á»i đã chuẩn bị đầy đủ kim ngân rồi chứ?
Lưu An nói :
- Không sai! Chỉ chỠngươi đến lấy.
Vệ Tiên có ý nghi ngá», Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh, nói :
- Má»™t tay giao ngÆ°á»i, má»™t tay giao hà ng, tuyệt đối không được dùng mÆ°u kế.
Lưu An mai mỉa :
- Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i sẽ giữ lá»i!
Vệ Tiên nói :
- Bổn vÆ°Æ¡ng gia xuất ngôn nhÆ° cá»u đỉnh. Hãy mau xuất vạn kim ngân Ä‘i!
LÆ°u An hÆ°á»›ng vá» phÃa Kỳ Chánh nói :
- Mạc tướng xin cáo biệt! Chút nữa sẽ quay lại..
Dứt lá»i, quay vá» thà nh chuẩn bị và ng bạc.
Vệ Tiên Ä‘Æ°a mắt nhìn theo, ra máºt hiệu cho vệ binh chuẩn bị phản kÃch.
Cổng thà nh mở, LÆ°u An cho đẩy ra mÆ°á»i xe và ng bạc, hai tay nắm chặt, có ý khẩn trÆ°Æ¡ng chiến đấu.
Cách đối phương chừng và i trượng, Lưu An dừng lại, nói :
- Hãy mau đưa Hoà ng thượng đến đây!
Vệ Tiên nói :
- Ta phải kiểm tra xem các ngươi đựng gì trong thùng cái đã.
Lưu An nói :
- NgÆ°Æ¡i cứ cá» ngÆ°á»i sang đây mà kiểm.
Vệ Tiên cá» ngÆ°á»i đến khám xét mÆ°á»i thùng kim ngân.
Nắp vừa mở ra, kim ngân chóe sáng đến lóa mắt. Bá»n tùy tùng trở vá» báo vá»›i Vệ Tiên.
Vệ Tiên ngá»a đầu cÆ°á»i ha... ha... nói :
- Các ngươi là những bại tướng mà cũng muốn cùng ta trao đổi sao?
LÆ°u An nổi giáºn :
- Vệ Tiên! NgÆ°Æ¡i muốn nuốt lá»i sao?
- Bổn vương gia chỉ biêt, mạnh được, yếu thua.
Tức thì, tay phải Vệ Tiên phất lên :
- Tiến!
Mấy mươi tên vệ binh xông và o đoà n xe chở và ng.
Lưu An cũng chẳng chịu thua, hét lên :
- Xung phong!
Äại quân buông xe kim ngân, xông vá» phÃa Hoà ng thượng Kỳ Chánh.
Vệ Tiên cÆ°á»i lá»›n :
- Hạ thủ! Mau chuyển số xe nà y vỠthà nh cho ta.
MÆ°á»i xe và ng bạc lần lượt bị Phiên quốc chiếm mất.
Kỳ Chánh gấp rút nhảy xuống xe ngá»±a vừa lăn vừa bò, hÆ°á»›ng vá» phÃa LÆ°u An kêu lá»›n :
- Lưu tướng quân! Trẫm ở đây!
Vệ Tiên thấy váºy láºp tức cỡi ngá»±a bay tá»›i, hÆ°á»›ng vá» phÃa Kỳ Chánh, muốn bắt Kỳ Chánh, ôm lên lÆ°ng ngá»±a.
Bá»—ng nhiên nổi lên má»™t tiếng hú kinh hoà ng. Vệ Tiên giáºt mình sắp rÆ¡i xuống ngá»±a, nói :
- Là Dương Tiểu Tà ?
Tiểu Tà hÆ°á»›ng bên trái phóng phi Ä‘ao vá» phÃa vệ binh Phiên quốc, thế nhÆ° chẻ tre.
Vệ Tiên thấy tình huống cấp bách, khó kháng cự, vội ra lệnh :
- Cấp tốc rút lui!
A Tam, A Tứ thấy quân hai bên rối loạn, không biết bắn và o đâu, kêu to :
- Lần nà y sai lầm không thể tha thứ rồi!
Hai ngÆ°á»i ráng căng mắt nháºn rõ mục tiêu để bắn nhÆ°ng cà ng nhìn cà ng thấy rối thêm.
Tiểu Tà thấy Vệ Tiên đã bắt Kỳ Chánh trở lại thì tức A Tam, A Tứ vô cùng, bất đắc dĩ dựng đứng chiếc dao trủy thủ, hét :
- Là m cái gì mà không bắn há»a pháo?
A Tứ rốt cuá»™c cÅ©ng chá»n ra mục tiêu, bắn mấy phát, miệng nói :
- Có bắn còn hơn không.
GiỠnà y Siêu Vô Hạn đã chạy đến, một kiếm chém chết ba tên vệ binh, kêu lên :
- Tiểu Tà ! Mau qua đây! Hoà ng thượng đang ở đây!
Tiểu Tà là m bộ không nghe, cứ xông và o địch quân mà đánh :
- Vệ Tiên ngu ngốc! Có gan thì đừng chạy trốn!
Quân Phiên nghe tiếng, cÆ°á»i nói :
- Trá»i giúp chúng ta rồi!
Vệ Tiên hét to :
- Xông!
Äại quân Vệ Tiên cấp tốc tấn công Siêu Vô Hạn.
Vệ Tiên phi nÆ°á»›c đại, trÆ°á»ng kiếm không chém ngÆ°á»i mà chém và o chân ngá»±a. Bóng kiếm lóe sáng ngá»±a bị gãy chân, Kỳ Chánh và Siêu Vô Hạn té lăn xuống ngá»±a.
Vệ Tiên cÆ°á»i lá»›n, bắt được Kỳ Cháng vá»™i ra lệnh rút quân.
Kỳ Chánh rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, vùng vẫy cỡ nà o cÅ©ng không thoát khá»i lá»±c lượng của Vệ Tiên, chỉ còn có cách ngoan ngoãn là m theo ý hắn.
Äịch quân đã chạy xa cùng vá»›i mÆ°á»i thùng bạc, Vệ Tiên lại bắt được Kỳ Chánh, giết không it quân Minh.
Äó là má»™t Ä‘iá»u thảm bại đối vá»›i triá»u đình Äại Minh. Äiá»u chủ yếu kết quả là do má»™t tay Tiểu Tà là m ra.
Siêu Vô Hạn cÆ°á»i Ä‘au khổ :
- Hoà ng thượng vẫn còn nằm trong tay chúng.
Tiểu Tà nói :
- Tôi trÆ°á»›c đây cÅ©ng muốn các ngÆ°á»i chuẩm bị tâm lý và cÅ©ng đã dá»± Ä‘oán không cứu được Hoà ng thượng. NhÆ°ng đáng lý phải vui mừng, Vệ Tiên sẽ vì tráºn nà y mà tá»± cao tá»± đại. Chúng ta phải nhìn xa má»™t chút! Ta không phải không có ý muốn giải thoát Hoà ng thượng nhÆ°ng chỉ thắng trong má»™t cuá»™c trao đổi, nhÆ° váºy có vinh quang gì?
Lần nà y tráºn chiến vô cùng thảm bại nhÆ°ng LÆ°u An đúng là má»™t lão tÆ°á»›ng sa trÆ°á»ng, vuốt râu nói :
- Chúng ta trở vá» thà nh Ä‘i! Tráºn sau hẳn sẽ khả quan hÆ¡n.
Má»i ngÆ°á»i rút vá» bà n đối sách, quân cÆ¡ phá giặc.
Tiểu Tà nói :
- Tôi tưởng rằng phải đổi thế bị động sang thế chủ động để khống chế hà nh động của địch quân.
LÆ°u Anh há»i :
- NgÆ°Æ¡i muốn công kÃch Vệ Tiên sao?
Tiểu Tà đáp :
- Không sai! Chúng ta cứ thỠchết tại đây, không lẽ chống không lại địch?
Lưu An nói :
- Ta biết đến phút cuối cùng cũng phải đánh nhưng tình thế của ta so với địch khác nhau xa. Nếu bỗng nhiên tấn công thì rất bất lợi cho ta.
Tiểu Tà nói :
- Nếu Ãt ngÆ°á»i thi dùng chiến thuáºt du kÃch. Äược ăn thì cứ ăn, việc gì mà phải trốn? Trêu ghẹo hắn hoà i cÅ©ng có lúc hắn tức ói máu mà chết.
LÆ°u An từng nghe qua Tiểu Tà dùng ba mÆ°Æ¡i kỵ binh tiêu diệt mấy chục vạn quân của Vệ Tiên, mở Ä‘Æ°á»ng cứu thoát Siêu Vô Hạn, vì váºy không phản đối Ä‘á» nghị của Tiểu Tà , chỉ nói :
- DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân! Theo ngÆ°Æ¡i thì thá»i Ä‘iểm nà o là thÃch hợp nhất?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Phải xem Vệ Tiên cư ngụ nơi nà o, sau đó mới có cách giết hắn.
LÆ°u An há»i :
- Theo ý ngươi phải dẫn theo bao nhiêu binh sĩ?
- Ba trăm tên tráng hán cùng vá»›i chiến mã là đủ. Äánh du kÃch phải lấy nhanh, gá»n là m Ä‘Ãch.
LÆ°u An há»i tiếp :
- NgÆ°á»i và ngá»±a không thà nh vấn Ä‘á». Không biết DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp sẽ cùng Ä‘i vá»›i tÆ°á»›ng nà o?
Tiểu Tà nói :
- Tiểu Thất không có ở đây. GiỠchỉ còn A Tam và A Tứ thôi.
Siêu Vô Hạn nói :
- Tôi có thể đi thay Tiểu Thất.
Tiểu Tà lắc đầu :
- Không được! Ngươi là trụ cột của đại quân ta. Nếu chúng ta bị bao vây chắc phải cầu đến Siêu tiểu vương gia rồi.
Tiểu Tà quay lại há»i LÆ°u An :
- Hiện tại trong thà nh còn bao nhiêu quân binh?
Lưu An nói :
- Số bị thÆ°Æ¡ng không tÃnh, còn lại Ä‘á»™ tám vạn quân, số ngá»±a cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng.
Tiểu Tà hơi suy nghĩ nhìn và o bản đồ nói :
- Tiểu vÆ°Æ¡ng gia! Ngà i dẫn theo má»™t ngà n kỵ binh, ba ngà n bá»™ binh thiết láºp phòn vệ tuyến để ngăn trở binh của Vệ Tiên công kÃch. Sau đó từng bÆ°á»›c cẩn tháºn áp vệ binh của Vệ Tiên ra ngoà i. Hãy chừa má»™t ngà n binh sÄ© chuẩn bị chi viện cho ta.
Tiểu Tà chỉ ngay và o bản đồ, dấu hiệu hình tam giác, hình thể núi non, nói :
- Thiết láºp phòng vệ tuyến tốt hÆ¡n không nên xa thà nh Äại Äồng để cùng nhau chi viện. Má»™t trăm dặm ngoà i thì giao cho Thần Tiên phủ phụ trách, đặng tránh quân địch phân tán phản công.
LÆ°u An đồi vá»›i Tiểu Tà trong kế sách chi viện rất tâm đắc. Vì kế của Tiểu Tà vạch ra rất đúng binh pháp, ngÆ°á»i không có khả năng cầm quân không thể nà o hiểu nổi cái lợi hại của nó.
Con ngÆ°á»i của Tiểu Tà quả là thần kỳ.
Sá»± tháºt, từ lúc ở vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không hắn đã há»c được nhiá»u kiến thức, cá»™ng vá»›i thiên tà i nên Ãt ngÆ°á»i sánh kịp. Vả lại đối vá»›i hắn, cái thắng bại không phải vay mượn ở bá» ngoà i mà cốt lõi ở cái tâm. Bên trong bị chế phục hoà n toà n thì hắn má»›i cảm thấy thá»a mãn rằng mình đã chiến thắng.
Last edited by jimmy19; 17-08-2008 at 10:19 PM.
|
15-08-2008, 12:46 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 32:SA VÀO HẮC CẨU KẾ
Trong má»™t doanh trại má»›i táºp trung, Vệ Tiên Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c bà n, chăm chú nhìn và o tấm bản đồ chiến sá»± để nghiên cứu địa thế cùng má»™t hắc y lão nhân.
NgÆ°á»i Hắc y lão nhân nà y gầy nhÆ° má»™t cây que, đôi mắt sáng chói nhÆ° hai viên ngá»c, có thể nhìn xuyên qua tim kẻ khác. Tuy thân hình ốm tong teo nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt lại phì ná»™n, trông rất khác thÆ°á»ng. Tiếng nói của lão cháºm chạp và nhá», không uy nghi.
NgÆ°á»i Hắc y lão nhân nhÃu nhÃu đôi mà y, chăm chú nhìn và o bản đồ má»™t lúc rồi nói vá»›i Vệ Tiên :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Tháºt khó mà đối phó vá»›i hắn. Má»™t đứa tiểu hà i nhÆ°ng lại khôn ngoan tà i trà phi thÆ°á»ng.
Vệ Tiên có vẻ thất vá»ng, thở dà i má»™t hÆ¡i :
- Ngươi không tìm ra được một cách nà o khả dĩ đối phó được với hắn sao?
Các ngÆ°Æ¡i đã thiệt hại má»™t ná»a cao thủ, chứng tá» thá»i gian vừa qua mắc phải nhiá»u khuyết Ä‘iểm.
NgÆ°á»i Hắc y lão nhân nói :
- Do chẳng qua bổn tá»a chÆ°a váºn dụng hết mÆ°u kế, bây giá» thì phải chu đâo hÆ¡n.
Vệ Tiên nói :
- Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i không để cho bổn vÆ°Æ¡ng gia thất vá»ng.
Qua lá»i bà n luáºn, ngÆ°á»i Hắc y lão nhân có lẽ là Giáo chủ Thiên Linh giáo.
HÆ¡n nữa, trên ngá»±c lão có thêu má»™t con ó rất lá»›n mà u Ä‘á» có viá»n và ng.
Giáo chủ cÆ°á»i nhạt :
- Hoà ng tá» cứ yên tâm! Má»™t thằng tiểu hà i nhÆ° váºy thì dù ranh mãnh đến đâu cÅ©ng không có gì đáng sợ.
Vệ Tiên cau mà y :
- Bổn vÆ°Æ¡ng gia không đồng ý vá»›i quý tá»a chủ nháºn xét địch thủ má»™t cách Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Tiểu hà i tá» nà y ngoà i mÆ°u trà đa Ä‘oan còn có võ công cao cÆ°á»ng. Trong lúc đánh nhau, khi thì muốn hợp tác, khi muốn đối đầu. Ta tháºt không hiểu rõ mục Ä‘Ãch của hắn.
Giáo chủ nói :
- Có thể hắn vá»›i Kỳ Chánh có gì bất mãn nên chÆ°a muốn cứu vá».
Vệ Tiên nói :
- Nếu không muốn cứu ngÆ°á»i sao lại Ä‘em đống và ng bạc cống hiến cho ta? Chẳng lẽ chỉ để đùa giỡn?
Giáo chủ suy không ra, nghÄ© không được, nhÆ°ng sá»± tháºt lại nhÆ° váºy, nên nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà là con ngÆ°á»i rất khác thÆ°á»ng, dám chÆ¡i, dám đánh cá để là m được nhiá»u việc phi thÆ°á»ng hÆ¡n ta tưởng, thì chuyện bá» má»™t đống và ng ra để gầy má»™t cuá»™c chÆ¡i cÅ©ng chỉ là chuyện phi thÆ°á»ng của hắn.
Vệ Tiên nói :
- Chuyện nà y bất cứ háºu quả ra sao đối vá»›i ta cÅ©ng không to lá»›n mấy, chỉ cần bắt hắn đến đây để là m rõ sá»± việc thì có lợi hÆ¡n.
Giáo chủ ngạc nhiên :
- Sao! Hoà ng tỠmuốn hợp tác với hắn?
Vệ Tiên nói :
- Không dế dà ng! Hắn hà nh động như hổ báo, chém giết như lang sói. Bổn vương gia đã từng có lúc hợp tác với hắn,nên hiểu hắn rất rõ.
Giáo chủ cÆ°á»i :
- NgÆ°á»i thông minh cỡ nà o cÅ©ng có lúc sÆ¡ hở. Chúng ta sẽ nhắm và o khuyết Ä‘iểm của hắn để chế phục.
Vệ Tiên há»i tá»›i :
- Hắn có khuyết điểm gì?
- Chó mực!
Vệ Tiên không hiểu :
- Chó mực à ?
Giáo chủ gáºt đầu :
- Không sai! Chó má»±c chÃnh là nhược Ä‘iểm của hắn.
Vệ Tiên ngơ ngác :
- Tại sao?
Giáo chủ nói :
- Hắn rất thèm chó má»±c. Theo nhÆ° bổn tá»a Ä‘iá»u tra thì hắn không nhữ thèm thịt chó mà còn lấy Ä‘á»™c chiêu của mình đặt tên là “Ô quy cẩuâ€.
Vệ Tiên nghe nói cÆ°á»i ồ lên. Con ngÆ°á»i sao giống má»™t quái nhân, ngay cả yếu Ä‘iểm cÅ©ng khác hÆ¡n thiên hạ.
Qua má»™t hồi lâu trầm tÆ°, Vệ Tiên há»i :
- Theo ông thì phải là m sao để bắt hắn?
Giáo chủ đắc ý :
- Chỉ cần bắt má»™t số chó má»±c máºp, bá» và o hầm bẫy chá» hắn sa và o bẫy má»›i bao vây hắn.
Vệ Tiên lại há»i :
- Thuộc hạ của Giáo chủ hiện còn bao nhiêu?
Giáo chủ nói :
- Từ kinh thà nh đã bị hạ bảy mươi tên, hiện tại còn năm mươi tên, nhưng số nà y võ công khá cao.
Vệ Tiên lo lắng :
- Có thể triệu táºp toà n bá»™ đến đây không?
Giáo chủ khoát tay :
- Hoà ng tỠquá lo lắng! Lần nà y chúng ta nhỠmồi,nếu hắn không đến thì chịu, còn hắn đã đến thì không thể thoát được.
Vệ Tiên nói :
- Mong Giáo chủ thà nh công! Cơ hội rất mong manh...
Giáo chủ nói :
- NgÆ°á»i của bổn giáo hiện Ä‘ang phục kÃch khắp Trung Nguyên, nhất thÆ¡i không thể triệu vá» hết. Nếu nhÆ° Tiểu Tà đột kÃch hoà ng tá», chúng tôi sẽ cố gắng huy Ä‘á»™ng lá»±c lượng bảo vệ ngà i.
Vệ Tiên ưu tư :
- Tiểu Tà không giống như Giáo chủ đã nói, hễ gặp lầ giết được ngay. Bây giỠđối phương thì lừa còn ta thì trá. Hai bên dùng cơ mưu, không biết ai sẽ chết vỠtay ai đây?
* * * * *
Một buổi sáng sương mù...
Tiểu Tà dẫn A Tam, A Tứ và ba trăm kỵ binh, uy phong lẫm liệt hương vỠDương Hà quan kéo tới.
Vệ Tiên Ä‘ang dưỡng binh tại DÆ°Æ¡ng Hà quan, Tiểu Tà tuy chÆ°a từng Ä‘uổi kịp nhÆ°ng đã biết Ãt nhiá»u tin tức.
A Tam, A Tứ chÆ¡i há»a pháo đã ghiá»n nên khi Ä‘i hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mang theo hai cây bắn há»a pháo.
Tiểu Tà cảm thấy có há»a pháo mang theo Ãt ra cÅ©ng có lúc cần đến. Vả lại, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i quá khó khăn, lỡ có phục binh thì há»a phão cÅ©ng là cÅ© khà cần thiết.
Äại quân Ä‘i được má»™t giá» thì Siêu Vô Hạn cÅ©ng kéo quân Ä‘i sau để tiếp ứng.
Hai đạo quân lần lượt ép Dương Hà , hạ trại khống chế biên khu.
Tiểu Tà nói :
- A Tứ! NgÆ°Æ¡i ở lại đây má»™t mình chỉ huy quân binh. Nhá»› cẩn tháºn! Ta và A Tam Ä‘i dò xem Phiên bang Ä‘i vá» hÆ°á»›ng à o đặng biết Ä‘Æ°á»ng cản chúng.
A Tứ gáºt đầu :
- Tuân lệnh!
Không lâu, Tiểu Tà và A Tam đã đến doanh trại của Vệ Tiên.
Trong doanh trại khói tá»a nghi ngút nhÆ°ng không có má»™t bóng ngÆ°á»i.
Tiểu Tà suy đoán :
- Bá»n chúng đã dá»i trại nhÆ°ng không lâu. Nhân mã không phải Ãt, có thể trên mÆ°á»i vạn.Lần nà y chắc có giao tranh lá»›n rồi.
A Tam nói :
- Quân địch nhiá»u nhÆ° váºy, má»™t con dao phải giết bao nhiêu ngÆ°á»i má»›i hết?
Tiểu Tà nói :
- Giết thì có nhiá»u cách. Thà dụ xua chúng xuống sông biển, hoặc thiến hết chúng nó Ä‘i để trừ háºu há»a.
A Tam biểu môi :
- Là m theo lá»i anh thì thiến cả ba Ä‘á»i chúng cÅ©ng không hết nữa. Chỉ cần chÆ¡i há»a pháo,trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng đạt được nhiá»u kết quả hÆ¡n.
Hắn cÆ°á»i lên rất khoái chÃ, Ä‘Æ°a tay nói :
- Giống nhÆ° má»i lần, ta bảo A Tam anh hùng khà khái à !
Qua một hồi quan sát địa hình, Tiểu Tà dừng bước,chỉ ngay trên mặt đất có dấu chân ngựa, nói :
- Dấu chân nà y còn rất má»›i, chứng tá» vừa rồi quân Phiên đã dùng ngá»±a phi nÆ°á»›c đại xuất phát từ đây. Rõ rà ng chúng đã xua quân tiến vá» Thần Tiên phủ để phục kÃch.
A Tam nói :
- DÆ°Æ¡ng Hà không dà i, chỉ khoảng tám mÆ°Æ¡i dặm, sát nháºp vá»›i sông lá»›n ở Äông Hà , sau chảy vá» Tiên Phủ. Tại ngã ba hai bên là núi cao, nhân mã phải tìm hÆ°á»›ng để Ä‘i, nhÆ° váºy nÆ¡i hiểm địa nà y có thể có quân mai phục.
Tiểu Tà nói :
- Äịa thế tốt thì có tốt nhÆ°ng hÆ¡i cách xa thà nh Äại Äồng, tiểu vÆ°Æ¡ng gia e rằng không phát huy hêt công hiệu.
A Tam ngoan cố :
- Thì mình cứ phục kÃch tại Äông Hà khẩu, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu, chỉ cần và i chục quả pháo thì chắc chắn không có vấn Ä‘á» gì.
Hai ngÆ°á»i trở vá» chá»— của A Tứ, sau đó Ä‘iá»u binh bà máºt quẹo vá» Äông Hà .
Äang quẹo qua Ä‘Æ°á»ng núi, Tiểu Tà bá»—ng phát hiện mùi chó má»±c, má»™t mùi thÆ¡m đặc biệt mà hắn rất Æ°a thÃch.
Tiểu Tà vui như điên :
- Các ngươi có biết cái gì không?
A Tam, A Tứ mở to mắt nhìn nhau, nói :
- Chó mực!
Cả bá»n Ä‘á»u chảy nÆ°á»›c miếng. A Tứ nhanh nhảu :
- Äể tôi Ä‘i kiếm thuốc bổ. Gần đây chúng ta lao lá»±c quá nhiá»u, không bổ không được à !
Tiểu Tà thèm thuồng giục :
- Mau lên! Chó và ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhau.
Nói xong cởi ngựa chạy tới áp và o bắt chó mực.
A Tam, A Tứ vui mừng thúc ngựa theo sau.
Cá» chỉ của ba ngÆ°á»i là m cho quân sÄ© cÆ°á»i không được mà khóc cÅ©ng không xong. Tiếng là đi đánh quân Phiên bang, ná»a Ä‘Æ°á»ng lại bị chó má»±c mê hoặc.
NghÄ© là váºy nhÆ°ng số quân nà y cÅ©ng trà n tá»›i nhÆ° Tiểu Tà .
Bá»n chó trông thấy đại quân Ä‘uổi tá»›i láºp tức cúp Ä‘uôi bá» chạy vá» phÃa Äông.
Tiểu Tà là m sao bá» qua miếng mồi ngon nà y được, liá»n giục ngá»±a Ä‘uổi theo.
Bá»—ng nhiên, má»™t tên lÃnh cầm lên má»™t miếng thịt sống nói :
- Dương tướng quân! Chắc chắn có hầm bẫy.
Một tên cản Tiểu Tà lại, trao cho một khúc xương.
Tiểu Tà nhìn qua khúc xương dư biết là xương heo rừng.
NÆ¡i nà y không có dấu tÃch chiến tranh và cÅ©ng không có quân dụng rÆ¡i lại.
NhÆ° váºy chỉ cần suy nghÄ© má»™t chút cÅ©ng biết có hầm bẫy rồi.
Tiểu Tà đưa mắt nhìn xung quanh, dò xét khắp nÆ¡i, cảm giác thất vá»ng cÆ°á»i khổ sở :
- Không sai! ChÃnh là nÆ¡i có cạm bẫy.
A Tam, A Tứ thái độ cũng giống nhau, cỡi ngựa quay lại, bất đắc dĩ nói :
- Rõ rà ng là thịt thơm nhưng sao không cánh mà bay?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Ta hiểu rồi! Nhưng còn mấy trăm binh sĩ, ta không thể để cho hỠmạo hiểm.
Liá»n vung tay nói :
- Tuy nhiên trong lòng Tiểu Tà cảm thấy không toại nguyện vì từ trước đến nay bang Thông Thực hễ gặp chó là giết, gặp chó là thịt ngay.
Cà ng nghÄ© Tiểu Tà cà ng không an tâm, nắm cÆ°Æ¡ng tháºt chặt, nói vá»›i đại quân :
- Ta nghÄ© số chó nà y trên Ä‘Æ°á»ng chạy không cẩn tháºn nên va và o cổ thụ mà chết. Ta chỉ cần lượm thịt vỠăn mà thôi.
Bá»n binh sÄ© cÆ°á»i thầm :
- Ở đâu có chuyện lạ nhÆ° váºy?
A Tứ tiếp :
- So vá»›i bắt thá» thì bắt chó còn dá»… hÆ¡n nhiá»u.
Bá»n vệ binh dở khóc dở cÆ°á»i, nói :
- Dương tướng quân...
Tiểu Tà nói :
- Cứ nhÆ° váºy mà là m! Các ngÆ°Æ¡i vá» Äông Hà khẩu trÆ°á»›c, ta Ä‘i xem thỠđể đánh sáºp bẫy chúng nó.
A Tam nói :
- Em cũng tham gia! Bắt chó phải có động tác chuyên môn mới đúng điệu chứ.
A Tứ nói :
- Cá»™ng thêm cây há»a pháo, không chừng bắt trá»n ổ mà không tốn công nhiá»u.
Tiểu Tà lắc đầu :
- Không được bắn há»a pháo ở đây kẻo là m lá»™ tung tÃch quân binh. A Tam Ä‘i theo ta. A Tứ dẫn quân lên án tại đỉnh núi đặng tiêu diệt địch. Ngoà i ra Ä‘Æ°ng quên số thịt chó nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có phần.
Hai ngÆ°á»i cỡi ngá»±a quay đầu Ä‘i theo mé trong.
Tiểu Tà chịu không nổi, nói :
- Vẫn biết đây là bẫy song ta không nhịn nổi mùi thịt chó lâu năm đã ghiá»n rồi.
Hai ngÆ°á»i Ä‘uổi theo mây mÆ°Æ¡i dặm, dấu chân chó má»±c đã xuất hiện trở lại nÆ¡i má»™t vùng bình nguyên.
Tiểu Tà đắc ý :
- Cái gì mai phục? Một bóng ma cũng không có.
A Tam thêm :
- NhÆ° váºy chúng nó vô tình tổn thất má»™t số chó quý là m thức bổ dưỡng cho chúng ta. Tiến lên Ä‘i! Äừn để bá»n chó nà y tẩu thoát!
Hai ngÆ°á»i giống nhÆ° hai tên thợ săn, chia hai Ä‘Æ°á»ng rẽ và o sÆ¡n lá»™.
Chỉ má»™t sợi dây, hai ngÆ°á»i đã ném thòng lá»ng kéo giáºt mấy con, Ä‘á»™ng tác vô cùng lanh lẹ, khiến ngÆ°á»i ta phải khâm phục.
Không lâu, hai ngÆ°á»i đã bắt trá»n bầy chó, chia nhay má»—i ngÆ°á»i sáu con. Má»™t con bị xỉu dÆ°á»›i đất.
Tiểu Tà xem xét nói :
- Mỗi đuôi ngựa có thể kéo được sáu con.
A Tam nói :
- Còn má»™t con bị chết xỉu thì là m sao? Trá»i đã ban cho ta đồ quý nà y sao lại không nháºn? Tình hình thá»±c ra không có gì quan trá»ng, anh tìm má»™t chá»— chất lá»a nÆ°á»›ng má»™t con ăn trÆ°á»›c Ä‘i?!
Tiểu Tà cÆ°á»i ha... ha...
- Äồng ý!
Hai ngÆ°á»i kéo mÆ°á»i hai con chó má»±c và má»™t con chó chết Ä‘i tìm chá»— nÆ°á»›ng ăn.
Không bao lâu, thịt chó đã chÃn, tá»a mùi thÆ¡m phức. Má»—i ngÆ°á»i cầm lên má»™t đùi, ăn ngấu nghiến.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang ăn vui vẻ thì bá»—ng thấy Vệ Tiến và má»™t số quân binh xuất hiện.
“Ầm†má»™t tiếng chấn Ä‘á»™ng sÆ¡n lâm, A Tam và Tiểu Tà trợn mắt nhìn nhau, thịt ngáºm trong miệng cÅ©ng quên nhai.
Tiếp theo má»™t tiếng nổ vang trá»i.
A Tam kêu lên :
- A Tứ!
Vệ Tiên rõ rà ng muốn giỡn mặt Tiểu Tà nên trước tiên tìm cách tiêu diệt đoà n quân A Tứ sau đó mới quay lại đối phó Tiểu Tà .
Vệ Tiên đã dùng cách “Äánh không xong, thì dùng tiểu kế bắt anh hùngâ€.
Tiểu Tà bắt đầu hối háºn vì mê thịt chó mà quên cả công việc chÃnh.
Vệ Tiên cÅ©ng không tin kế hoạch của mình thà nh công nhÆ° váºy.
Xông và o sÆ¡n khu, xung quanh vùng bình nguyên rá»™ng rãi bao quanh, quân Phiên phục kÃch la hét vang trá»i,khà thế vô cùng uy mãnh.
Tiểu Tà , tay vẫn cầm đùi chó, mở to đôi mắt hét lớn :
- Xông lên!
Hai con ngựa bị giục vó phóng nhanh như tên xông và o đoà n quân của Vệ Tiên.
Quân Phiên láºp tức tránh né, ngÆ°á»i nà o tránh không kịp láºp tức đầu rÆ¡i xuống đất.
Hai ngÆ°á»i cứ thế xông và o tiểu sÆ¡n khu. A Tứ trông thấy Tiểu Tà bình yên vô sá»± cÅ©ng yên tâm, thúc quân há»—n chiến để cứu nguy cho Tiểu Tà và A Tam.
A Tứ Ä‘ang lúc giao tranh vẫn há»i A Tam :
- Thịt chó có chưa?
Tiểu Tà láºp tức ném cái đùi chó qua tay A Tứ, nói :
- CÅ©ng may, má»™t con cÅ©ng không mất. Hãy chạy mau Ä‘i, để ta lãnh phần cản háºu!
Äịch quân không dám Ä‘uổi theo, nhÆ°ng má»—i lúc má»™t đông.
Tiểu Tà âm thầm nói :
- Nguy rồi! Từ từ rút vá» phÃa núi!
Nhưng mà cái núi nà y không đến năm dặm, bên chân núi đã thấy cỠPhiên quốc cắm đầy.
A Tứ hớt hải :
- TrÆ°á»›c mặt có truy binh, mé sau không có Ä‘Æ°á»ng rút tình thế rất nguy cấp.
Tuy nói váºy nhÆ°ng A Tứ vẫn ăn thịt chó ngon là nh.
Tiểu Tà nhìn quanh bốn phÃa. TrÆ°á»›c mặt quân địch bà y tráºn có há»a pháo, cung tiá»…n. NhÆ° váºy tráºn phục kÃch nà y có sắp đặt trÆ°á»›c.
Nếu cùng lúc lao xuống chắc chắn khó lòng mở được Ä‘Æ°á»ng máu.
Tiểu Tà hạ lệnh cho quân binh xuống ngựa, ngồi bẹp dưới đất, tự an ủi :
- ChÆ°a thua đâu! Thu được của chúng mÆ°á»i ba con chó, có thể nói là đã thắng tráºn mở đầu.
A Tam nói :
- Hay là chúng ta phân theo Ä‘Æ°á»ng dây Ä‘á»™t kÃch chúng nó?
Tiểu Tà nói :
- Äừng nóng nảy! Tốt hÆ¡n hãy gặp Vệ Tiên rồi tÃnh sau. Ta thấy chúng chỉ thủ mà không công, e rằng có âm mÆ°u gì khác nữa. Không chừng chúng chỉ nhắm và o ta thì các ngÆ°Æ¡i cứ tá»± do tháo chạy, không cần mất sức.
Hắn đã dá»± Ä‘oán được mục Ä‘Ãch của Vệ Tiên nên chỠđợi để tránh cho thủ hạ khá»i tổn thÆ°Æ¡ng.
A Tứ tức giáºn :
- Nếu đi không được thì cứ nã pháo và o chúng nó. Có gì mà phải sợ? Chúng ta đang ở trên cao mà .
Dứt lá»i, A Tứ nã pháo ngay, nhắm và o địch quân dÆ°á»›i chân núi mà bắn.
Ầm!...
Từng tiếng nổ vang lên, bụi cát bay mù mịt.
A Tam rất khoái trÃ, cÅ©ng tiếp theo nã má»™t lúc mấy cây há»a pháo nữa.
A Tứ xông ra la lên :
- Nã tiếp đi! Chúng ta có lối ra rồi!
Láºp tức tiếng há»a pháo dồn dáºp má»—i lúc má»™t to.
Vì nÆ¡i đây núi không lá»›n, cây cối rất Ãt nên địch quân không tránh được, chết rất nhiá»u.
Tiểu Tà cÆ°á»i lá»›n :
- Ngươi bách phát bách trúng, là m cho quân địch hoảng sợ rồi.
Lúc nà y quân Phiên đã trở lại củng cố hà ng ngÅ©, ổn định cá» xÃ.
Tiểu Tà nhìn kỹ ngÆ°á»i cầm đầu không phải Vệ Tiên mà là má»™t số Hắc y bịt mặt, tức giáºn nói :
- Băn thân chÆ°a từng tÃnh toán sai. Chỉ cần lần đến Vệ Tiên là tìm ra bá»n Thiên Linh giáo.
Nhưng chỉ chốc lát, Vệ Tiên đã lại xuất hiện là m cho Tiểu Tà kinh ngạc :
- Thì ra đây là tráºn phối hợp.
Vệ Tiên thấy Tiểu Ä‘ang đứng trên cao quan sát tình hình liá»n gá»i lá»›n :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Äã lâu không gặp!
Tiểu Tà nói :
- Vệ Tiên! NgÆ°Æ¡i muốn gặp ta đâu cần phải Ä‘á»™ng đến nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy?Tháºt là không ai chịu nổi.
Vệ Tiên cÆ°á»i ranh mãnh :
- Không Ä‘á»™ng đến nhiá»u ngÆ°á»i là m sao gặp được ngÆ°Æ¡i? Tại sao ngÆ°Æ¡i phản bá»™i ta quay vỠđầu quân Minh? Chúng ta không phải đã có giao Æ°á»›c rồi sao?
Tiểu Tà nói :
- Äúng váºy. Tại vì ngÆ°Æ¡i muốn ám hại ta nên ta không thể hợp tác vá»›i ngÆ°Æ¡i
Vệ Tiên cÆ°á»i lá»›n :
- NgÆ°Æ¡i qua thông minh nên lúc nà o cÅ©ng Ä‘a nghi. Hôm nay ta má»i ngÆ°Æ¡i đến đây giải thÃch mối hoà i nghi ấy. NgÆ°Æ¡i phải biết giang sÆ¡n Äại Minh nguy cấp đến chừng nà o, ta muốn lấy thì nhÆ° trở bà n tay thôi.
Tiểu Tà trêu chá»c :
- Trở tay dá»… dà ng. Mổ ruá»™t cÅ©ng không khó, chỉ có Ä‘iá»u con heo máºp nà y kêu không đúng chá»—.
Vệ Tiên tức giáºn, mặt biến sắc trÆ°á»›c câu trêu ghẹo của Tiểu Tà . NgÆ°á»i Hắc y bịt mặt láºp tức chạy tá»›i, trên ngá»±c trái có thêu dấu hiệu con ó, đầu Ä‘á»™i mÅ© Giáo chủ, nói :
- Hoà ng tá» bá»›t giáºn! TrÆ°á»›c tiên bắt hắn rồi má»›i nói.
Vệ Tiên khẽ cÆ°á»i :
- Núi nà y bị quân ta bao vây hoà n toà n, cộng thêm năm ngà n quân cung thủ.
Hôm nay ngươi khó thoát rồi.
Tiểu Ta nói :
- Ta vẫn còn hai cây há»a pháo lót Ä‘Æ°á»ng, chắc không có vấn Ä‘á» gì.
Vệ Tiên cÆ°á»i nham hiểm :
- So vá» há»a pháo, quân của ta cÅ©ng không thiếu. Ta khuyên ngÆ°Æ¡i không nên cứng đầu.
Tiểu Tà là m bộ bất đắc dĩ nói :
- Xem ra lần nà y ngÆ°Æ¡i thua to rồi. MÆ°á»i vạn quân của ngÆ°Æ¡i dẫu thua trong tay ta cÅ©ng không mất mặt.
Vệ Tiên nói :
- Ngươi cứ thỠxem!
Tiểu Tà gằn giá»ng :
- Äược rồi! Nếu ngÆ°Æ¡i niệm tình cÅ© và ta cÅ©ng sẵn lòng không để cho thiên hạ cÆ°á»i chê ngÆ°Æ¡i, thì giữa ta và ngÆ°Æ¡i nên giải quyết việc riêng. Bá»n chúng chẳng có tá»™i gì, tha cho chúng Ä‘i.
Vệ Tiên nói :
- Có chúng là m bạn không phải tốt hơn sao?
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- Vệ Tiên cÆ°á»i xảo trá, tiếng cÆ°á»i nà y thay lá»i hồi đáp của hắn.
Tiểu Tà kiên nhẫn :
- Ngươi có thả cho chúng nó đi không?
Vệ Tiên nhún vai :
- Thả hay không vẫn có nghĩa giống nhau.
Tiểu Tà giáºt há»a pháo trong tay A Tam nói :
- Vệ Tiên! Hãy xem đây!
Vệ Tiên la lên :
- Tiểu Tà ! Ngươi dám?...
- Ta không dám sao? Bắn rồi sẽ biết.
Dứt lá»i, Tiểu Tà châm ngòi, hÆ°á»›ng vá» Vệ Tiên mà bắn.
Tiểu Tà hô to :
- Mau lên ngựa!
Ba trăm kỵ binh nghe lệnh láºp tức lên ngá»±a chuẩn bị xuất phát.
Uy vÅ© Tiểu Tà đã kÃch Ä‘á»™ng tinh thần ba quân.
Tiểu Tà không sợ chết và lại có niá»m tin rất mãnh liệt.
Chỉ có một lúc cả cùng núi băng như bị phá hủy, quân Phiên và quân Minh hỗn chiến như đà n ong vỡ tổ.
Tiểu Tà nếu xông ra ngoà i giải thoát e rằng A Tam, A Tứ chìm tron gnguy biến, nhÆ° thế cuá»™c đã nhÆ° váºy thì cuối cùng không thể ngồi chá» chết.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Vệ Tiên! Sao rồi? Ngươi tưởng ta không dám sao?
Vệ Tiên trách :
- Ngươi không muốn tiếp tục sống?
Tiểu Tà nói :
- NgÆ°Æ¡i đã muốn quyết chiến thì ta cÅ©ng không trái ý, nhÆ°ng háºu quả không thể lÆ°á»ng được.
Thiên Linh giáo chủ láºp tức chạy tá»›i, nói nhá» vá»›i Vệ Tiên :
- Hay là chúng ta bắt má»™t mình Tiểu Tà , còn quân binh không cần sát hại. Bắt được Tiểu Tà thì coi nhÆ° giải quyết được má»i chuyện rồi.
Vệ Tiên quay sang Tiểu Tà , nói :
- Ta nghĩ ngươi từng giúp đỡ ta bắt Kỳ Chánh, lần nà y ta tạm tha quân binh các ngươi một lần, nhưng ngươi phải bó tay nạp mạng.
Tiểu Tà nói :
- Äược! Muốn bắt ta thì trÆ°á»›c tiên thả ngÆ°á»i Ä‘i.
Vệ Tiên ngần ngại :
- Nếu ta thực thi trước, ngươi thừa cơ bỠchạy thì sao?
Tiểu Tà nói :
- Phải có má»™t bên nhÆ°á»ng bÆ°á»›c. NgÆ°Æ¡i thả ngÆ°á»i rút binh, ta xuống ngá»±a. Nếu ta không giữ lá»i thì ta là má»™t tên tiểu lÆ°u manh.
Vệ Tiên nói :
- NgÆ°Æ¡i hãy chạy ra xa năm mÆ°Æ¡i trượng, ta sẽ thả ngÆ°á»i.
Tiểu Tà trợn mắt chá»i :
- Toà n là đồ nhát gan!
Chá»i thì chá»i, nhÆ°ng Tiểu Tà vẫn xuống ngá»±a.
A Tam kêu lên :
- Tiểu Tà bang chủ! Anh yên tâm đi! Không đầy ba ngà y, anh em nhất định cứu anh.
Tiểu Tà mắng :
- ChỠngươi ba ngà y mạng ta đâu còn nữa. Chỉ cần rút lui xong đốt pháo hiệu cho ta biết là được rồi.
A Tam cỡi ngựa rút quân vỠhướng Bắc quay đầu lại nói :
- Tiểu bang chủ! Tôi sẽ để dà nh thịt chó cho anh.
Chỉ thoáng mắt, A Tam và A Tứ đã kéo quân Ä‘i khá»i chiến tráºn.
Sau đó một lúc thì có tiếng pháo của A Tam đốt lên, báo hiệu an toà n.
Vệ Tiên và bá»n thuá»™c hạ bao vây Tiểu Tà , cá»± ly không đầy mÆ°á»i lăm trượng, nhÆ°ng ai nấy Ä‘á»u tháºn trá»ng, Ä‘á» phòng Tiểu Tà có dụng kế.
MÆ°á»i mấy tên cao thủ Thiên Linh giáo, đã rút kiếm bao vây Tiểu Tà .
Vệ Tiên giỠnà y mới yên tâm, nói :
- Nếu ngươi không bội ước thì hôm nay đâu phải bị nạn nà y.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- NgÆ°á»i cÅ©ng có lúc thất thủ. Bây giá» chÃnh ta Ä‘ang thất thủ vì bầy chó Ä‘en của ngÆ°Æ¡i, nhÆ° váºy không có gì quá đáng.
Tiểu Tà nói chÆ°a dứt tiếng, bá»n cao thủ dùng má»™t cuá»™n dây nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p quăng và o ngÆ°á»i Tiểu Tà .
Tiểu Tà bất thần dùng trảo chụp và o đầu Thiên Linh giáo chủ. Chiêu nà y nhanh đến ná»—i không sao lÆ°á»ng được, mà Tiểu Tà đã đùa cợt gá»i là Hắc Cẩu chiêu.
Thiên Linh giáo chủ không ngá» Tiểu Tà ngắm mục tiêu và o mình. CÅ©ng may là hắn không hổ danh là cao thủ tuyệt đỉnh, hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ, thân mình hóa ra bảy cái bóng má», nghiêng qua bên phải, tránh được Ä‘á»™c chiêu của Tiểu Tà .
Tiểu Tà cũng cảm giác chiêu pháp vừa phát ra chưa đủ khống chế được địch thủ nhưng cũng có chút an ủi là đã xé rách phần sau chiếc mũ của Thiên Linh giáo chủ.
MÆ°á»i mấy tên Hắc y thuá»™c hạ lao tá»›i, ép thẳng và o ngÆ°á»i Tiểu Tà vá»›i những Ä‘Æ°á»ng binh khà chá»›p nhoáng, khiến phải lóe mắt, ù tai.
Không kịp suy nghÄ©, Tiểu Tà giống nhÆ° má»™t mãnh hổ, thân mình nằm ẹp xuống đất, né được mÆ°á»i mÅ©i kiếm công tá»›i má»™t lúc.
Riêng mÆ°á»i mấy tay kiếm Hắc y, vì công tá»›i quá mạnh, thiếu chút nữa đâm và o nhau. CÅ©ng may, mấy tay kiếm nà y Ä‘á»u là cao thủ, nên nhanh chóng thu kiếm vá», tìm lại mục tiêu.
Bấy giá», Tiểu Tà nhanh chóng bung ngÆ°á»i dáºy, không muốn giao tranh nữa, hình nhÆ° có vẻ lÆ°á»i biếng, chỉ đứng trÆ¡ má»™t chá»—, Ä‘Æ°a mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng.
Thiên Linh giáo chủ bị Tiểu Tà dùng trảo xé rách mÅ©, cảm giác sợ hãi, nhất thá»i cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng thủ, nghÄ© thầm :
- “Không hiểu hắn là m cách nà o xé được tấm vải trên mÅ© mình?â€
Hắn cháºm rãi nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Võ công của ngÆ°Æ¡i quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n.
Tiểu Tà nói :
- Ông cÅ©ng váºy! Võ công của ông có cái gì đó rất ma thuáºt, nhÆ°ng rất tiếc lại phải dùng vải để che mặt.
Thiên Linh giáo chủ ngạo nghễ :
- Hôm nay ngươi không còn cơ hội rồi.
Vệ Tiên thấy Tiểu Tà bị chế phục, rất yên tâm, từ từ chạy tá»›i, cÆ°á»i xảo quyệt :
- Trừ ra ngÆ°Æ¡i đáp ứng má»™t Ä‘iá»u kiện, nếu không thì ngÆ°Æ¡i không còn cÆ¡ há»™i sống rồi.
Tiểu Tà giả bá»™ há»i :
- Äiá»u kiện gì?
- Quy thuáºn bổn vÆ°Æ¡ng quốc và nói hết những bà máºt mà ngÆ°Æ¡i biết.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Váºy Æ°? Chuyện nà y hÆ¡i khó à !
Vệ Tiên ngạo mạn :
- Nếu ngươi ăn được mấy món nà y thì sẽ dễ dà ng nói ra.
Thiên Linh giáo chủ tiếp :
- Bổn giáo nói vá» chuyện nà y rất quan trá»ng. Nếu ngÆ°Æ¡i không nói sẽ được nếm thá» công phu “Chấn diện xuyên tâmâ€.
Tiểu Tà cÆ°á»i khẩy :
- Ta không hiểu “Chấn diện xuyên tâm†là gì. Äồng thá»i ta cÅ©ng không biết các ngÆ°Æ¡i muốn biết bà máºt gì để nói. Tháºt khó mở miệng à !
Vệ Tiên tức giáºn, muốn cá» chưởng chặt tá»›i, nhÆ°ng lại nhịn được, nói :
- Chỉ cần ngươi bị khống chế trong tay ta thì ta không tin ngươi có thể to gan không nói.
Dứt lá»i, quay sang hối vệ sÄ© trói Tiểu Tà lại.
Tiểu Tà để mặc cho bá»n vệ sÄ© trói cả hai tay, chỉ còn chừa lại đôi chân để di chuyển.
Thiên Linh giáo chủ cÆ°á»i nham hiểm :
- Ngươi chưa thấy quan tà i chưa đổ lệ. Ta sẽ cho ngươi nếm chút mùi vị cay đắng.
Äoạn hắn quay qua Vệ Tiên, tiếp :
- Hoà ng tá»! E rằng phải dùng khổ hình rồi.
Vệ Tiên gáºt đầu.
Thiên Linh giáo chủ bước đến bên Tiểu Tà , hữu trảo đưa lên, hướng và o vai Tiểu Tà :
- Äây là Chấn diện xuyên tâm trảo. Ta cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi.
Hắn chỉ quẹt ngang qua vai Tiểu Tà một cái. Tiểu Tà thân hình mất tự chủ, run lên, cảm giác như năm cục sắt đỠđốt và o thịt xương, đau đến chân tay bải hoải.
Tiểu Tà cắn răng chịu đựng, xem công phu nà y tối thiểu hắn chịu được bao lâu. Nhưng thân thể phản ứng rất tự nhiên, mồ hôi tuôn ra như tắm.
Vệ Tiên thấy váºy trong lòng có hÆ¡i sợ hãi, mồ hôi ra Æ°á»›t trán, nói :
- Ngươi tốt hơn tự nói ra đi!
Tiểu Tà khẽ cÆ°á»i.
Qua má»™t phút chấn Ä‘á»™ng, hắn cảm giác trong ngÆ°á»i đã bắt đầu bình phục, toà n thân máu huyết luân lÆ°u, giống nhÆ° ná»c Ä‘á»™c của má»™t loại rắn lan tá»a và o châu thân, ngÅ© tạng phát nóng, tim nhói lên Ä‘au buốt.
Ngược lại, Thiên Linh giáo chủ qua má»™t tuần trà , công phu năm ngón tay cảm giác nhÆ° đối nghịch, bất đắc dÄ© buông tay, lấy lại nguyên khÃ, song ná»™i lá»±c của hắn đã giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Thiên Linh giáo chủ kinh ngạc, nghĩ thầm :
- “Không lẽ hắn đã dùng tà thuáºt thu hút ná»™i lá»±c của ta qua Ä‘á»™c chiêu nà y?â€
Tiểu Tà lúc nà y không còn cảm giác gì Ä‘au Ä‘á»›n nữa, chân khà luân lÆ°u rất bình thÆ°á»ng, nên khinh bỉ nhìn Vệ Tiên và Thiên Linh giáo chủ.
Vệ Tiên há»i :
- Ngươi có chịu nói không?
Tiểu Tà nói :
- Cứ ép cung đi! Tại sao ta phải nói?
Vệ Tiên nói :
- Mồ hôi của ngươi ra ướt áo, tại sao không đau?
Tiểu Tà chá»c ghẹo :
- Chỉ có ngÆ°á»i Ä‘iên má»›i biết Ä‘au. Nếu không ngÆ°Æ¡i khá»u báºy món công phu Chấn diện xuyên tâm gì đó, ta đã té xỉu rồi. Ta báo cho ngÆ°Æ¡i biết, ta vẫn mạnh khá»e nhÆ° thÆ°á»ng.
Vệ Tiên thấy Tiểu Tà không má»™t chút Ä‘au Ä‘á»›n, vá»™i quay sang Thiên Linh giáo chủ, há»i :
- Công phu của ông mất hiệu nghiệm rồi sao?
Thiên Linh giáo chủ nhìn và o tay mình, mệt má»i nói :
- Äáng lý không phải.
Tiểu tà khi dễ :
- NgÆ°Æ¡i tưởng rằng võ công nhÆ° váºy là ép được ta sao? Sao ngÆ°Æ¡i không nghÄ© lại trÆ°á»›c mặt ba quân vẫn phải bịt mặt? Thá»±c ra có gì xấu hổ không muốn cho thiên hạ nhìn thấy đây?
- Dương Tiểu Tà ! Ngươi...
“Bốp! Bốp! Bốp...â€
Thiên Linh giáo chủ nhịn hết nổi, vung tay tát Tiểu Tà ba tát ra hồn. Tiểu Tà cảm má bên phải Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, nhÆ°ng không quan trá»ng, nói :
- CÅ©ng may ngÆ°Æ¡i là loại Giáo chủ lÆ°u manh nên không ai để ý danh dá»± ngÆ°Æ¡i, tháºm chà ngÆ°á»i ta cÅ©ng không thèm chê cÆ°á»i.
Thiên Linh giáo chủ trợn mắt nhìn Tiểu Tà và bá»n thuá»™c hạ, có vẻ ngượng ngùng, cÅ©ng may nhá» tấm khăn che mặt nên không ai thấy được sắc mặt ông ta thế nà o.
Thiên Linh giáo chủ nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! NgÆ°Æ¡i dù tâm cÆ¡ xảo quyệt cỡ nà o cÅ©ng uổng công thôi. Không có ngÆ°á»i nà o đồng tình vá»›i hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i. Hãy mau nạp mạng Ä‘i!
Tiểu Tà cÆ°á»i ngạo nghá»… :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi! Có ai dám cảm ngÆ°Æ¡i trở thà nh lÆ°u manh vô liêm sỉ? Ta đã lá»t và o tay các ngÆ°Æ¡i rồi, muốn là m gì tùy ý, còn nói hay không là tùy ý muốn của ta.
Thiên Linh giáo chủ tức đến run ngÆ°á»i, mÃm chặt môi. Vệ Tiên thì cúi đầu suy nghÄ© :
- “Giữa ba quân thiên hạ, nếu dùng hình phạt tra tấn có kết quả thì tốt, còn nếu thất bại e rằng mặt mÅ©i không còn để đâu đượcâ€.
Bất đắc dĩ, Vệ Tiên hạ lệnh cho thủ hạ đưa Tiểu Tà vỠdoanh trại.
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 33:Ná»® HẮC Y BỊT MẶT
Và o lúc ban đêm...
Tiểu Tà bị trói tại bên trong doanh trại của Vệ Tiên.
Bên cạnh Tiểu Tà là má»™t đống củi khô Ä‘ang cháy, ánh lá»a sáng rá»±c.
Äã mấy lần Tiểu Tà bị dùng cụ hình tra khảo, thân thể chịu nhiá»u thÆ°Æ¡ng tÃch, vì váºy, lúc nà y nhìn dáng Ä‘iệu Tiểu Tà thấy có vẻ phá» phạc.
Vệ Tiên và Giáo chủ song song bước và o doanh trại.
Tiểu Tà bị đánh mấy tráºn đã mang ấm ức vô cùng, chán nản đến mức không buồn dùng dao trủy thủ cắt đứt sợi dây trói buá»™c.
Vệ Tiên bước tới nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Nếu ngÆ°Æ¡i không nói e rằng bổn vÆ°Æ¡ng gia phải dùng lá»a đốt chết ngÆ°Æ¡i.
Nói xong cầm bình rượu đổ và o đống củi. Ngá»n lá»a bốc lên cao.
Tiểu Tà thèm khát, ước được uống và i hũ rượu cho đỡ khát.
Tiểu Tà nói :
- Hãy mau đưa rượu đây, ta sẽ cho ngươi biết những gì ngươi muốn biết!
Vệ Tiên giáºt mình. Bản thân hắn đã lấy rượu định đốt Tiểu Tà , không còn hy vá»ng gì tra khảo, không ngá» mùi rượu lại chinh phạt Tiểu Tà nhÆ° váºy, nên quay lại há»i :
- Tháºt sao?
Tiểu Tà bực bội :
- Ta thèm đùa giỡn vá»›i ngÆ°Æ¡i lắm sao? Mau Ä‘Æ°a rượu đây! Cháºm trá»… ta đổi ý kiến đó!
Vệ Tiên tưởng tháºt, kêu binh sÄ© Ä‘em má»™t bình rượu đổ và o miệng Tiểu Tà .
“Ực! á»°c! á»°câ€
Tiểu Tà bừng tỉnh.
Uống hết bình rượu, Tiểu Tà cÆ°á»i hÃ.. hÃ..., nói :
- Có chuyện gì cứ há»i Ä‘i!
Vệ Tiên há»i :
- Tại sao ngươi dùng kế, cố ý để bổn vương gia bắt lại Kỳ Chánh?
Tiểu Tà nói :
- Không phải ta cố ý không muốn cứu Hoà ng đế Kỳ Chánh, chỉ vì nhất thá»i không tin tưởng và o bản thân. Tóm tắt Hoà ng thượng nÆ°á»›c Minh vẫn còn trong tay các ngÆ°Æ¡i, lợi thế của các ngÆ°Æ¡i vẫn còn rất nhiá»u mà .
Vệ Tiên không hiểu :
- Lợi thế gì?
- Lợi thế nhiá»u lắm.
Tiểu Tà bắt đầu nói dóc :
- NÆ°á»›c má»™t ngà y không vua, thiên hạ tất loạn. Quân Äại Minh muốn cứu vua nên phải liá»u mình xông và o nguy hiểm. Các ngÆ°Æ¡i lợi dụng lòng trung của quân dân, tha hồ tạo ra những cạm bẫy để chiến thắng.
Vệ Tiên há»i tiếp :
- Ngươi chuẩn bị cách nà o để đối phó với ta đây?
Tiểu Tà nói :
- Ta chuẩn bị ba trăm kỵ binh len và o háºu quân của ngÆ°Æ¡i, truy kÃch bằng chiến thuáºt du kÃch, chỉ cần và i tráºn đánh ngÆ°Æ¡i phải rút quân vá» quan ngoại, không dám duy trì cuá»™c viá»…n chinh.
Hắn nói toà n sá»± tháºt nên Vệ Tiên cảm giác thoải mái vô cùng, nôn nóng tìm hiểu thêm :
- Quân của ngÆ°Æ¡i Ä‘anh nÆ¡i nà o để phân ra các cuá»™c mai phục, táºp kÃch?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Äem rượu đây!
Vệ Tiên vì muốn khai thác Tiểu Tà nên đà nh phải ra lệnh cho binh sĩ đem thêm rượu đổ và o miệng Tiểu Tà .
Ai cũng thấy Tiểu Tà dù đang bị trói nhưng vẫn uống rượu một cách rất thú vị, mới nghĩ thầm :
- “Bá»™ uống ngon lắm sao?â€
Tiểu Tà uống một hồi, thở một hơi khoan khoái nói :
- Binh chia ra năm Ä‘Æ°á»ng. Bổn soái Ä‘i tiên phong, Siêu Vô Hạn là m phó tÆ°á»›ng lãnh hai cánh quân truy viện, chia là m hai đạo. LÆ°u An là m phó thống soái, Ä‘iá»u khiển hai đạp quân mai phục tại DÆ°Æ¡ng Cao Phong để cháºn Ä‘Æ°á»ng rút của địch quân. ÄÆ°á»ng thứ tÆ° từ Thiên phủ đánh thẳng đến mặt trÆ°á»›c của ngÆ°Æ¡i. ÄÆ°á»ng thứ năm do Tiểu Thất Thống lãnh tại DÆ°Æ¡ng Nguyên sá» dụng há»a pháo đánh úp, bảo đảm ngÆ°Æ¡i bá» chạy không kịp mặc giáp. Ta khuyên ngÆ°Æ¡i nên thả ta ra và rút binh vá» nÆ°á»›c kẻo trở tay không kịp.
Vệ Tiên mặt biến sắc giáºt mình há»i :
- Các ngươi đem toà n lực tấn công sao?
Tiểu Tà háy mắt :
- Nếu không ta là m sao dám đêm sanh mạng để đùa rỡn với chó mực?
Vệ Tiên trong lòng đã sợ hãi, nếu quả kế hoạch quân Äại Minh bố trà nhÆ° váºy thì nguy hiểm rồi, dù có rút quân vá» cÅ©ng không an toà n. Liếc nhìn Giáo chủ, hắn nói :
- à kiến của ngươi ra sao?
Thiên Linh giáo chủ nói :
- Xin Hoà ng tỠđừng quá tin hắn mà là m giảm uy phong của chúng ta!
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i là má»™t tên trốn chui trốn nhủi trong núi, biết gì là binh pháp? Ta tưởng nêu ngÆ°Æ¡i khôn ngoan thì nên tÃnh chuyện Ä‘á» phòng để bảo tồn sanh mạng.
Vệ Tiên đã từng chứng kiến cách dùng binh của Tiểu Tà , nhất là lúc Ä‘ang vây hãm ở Thổ Má»™c Bảo, bây giá» Tiểu Tà đã nói nhÆ° váºy, hắn không dám không tin tưởng.
Vệ Tiên thắc mắc :
- Ngươi rõ rà ng biết ta dùng chó mực nhỠngươi, tại sao ngươi lại xông và o cạm bẫy?
Tiểu Tà đương nhiên không muốn nói tại mình tham ăn để chó đối phương khi dễ nên tìm cách nói tránh đi :
- Chỉ có ngÆ°á»i ngu ngốc má»›i thừa nháºn mình là kẻ ham ăn, coi thịt chó hÆ¡n sanh mạng mình. Thá»±c ra ta cố tình xông và o bẫy để cho ngÆ°Æ¡i chểnh mảng quân tình, không lÆ°u ý năm đạo quân phục kÃch. Năm đạo quân đó sẽ đánh ngÆ°Æ¡i không lối thoát. Lúc các ngÆ°Æ¡i bị bắt thì sanh mạng các ngÆ°Æ¡i đổi lấy sanh mạng ta cÅ©ng không có chi là thiệt thòi. Hoặc giả các ngÆ°Æ¡i giết ta rồi thì sinh mạng các ngÆ°Æ¡i rồi đây cÅ©ng phải trả giá xứng đáng.
Vệ Tiên nghe nói như thế cà ng thêm kinh hãi :
- Bá»n nó đã bao vây quân ta rồi sao?
Tiểu Tà đắc ý nói :
- TÃnh thá»i gian cÅ©ng sắp đến rồi.
Vệ Tiên đưa mắt nhìn ra xung quanh, tuy yên tịnh nhưng cảm giác không yên, nói :
- Ta muốn Ä‘i xem thá»!
Thiên Linh giáo chủ lên tiếng can ngăn :
- Hoà ng tá»! Xin đừng nóng nảy, đừng tin lá»i nói của Tiểu Tà mà mắc mÆ°u!
Nếu tình hình diá»…n biến ra sao quân sÄ© sẽ phác giác báo vá».
Vệ Tiên không an tâm :
- Giáo chủ có Ä‘iá»u không biết. Tiểu hà i nà y kế hoạc dùng binh không phải tầm thÆ°á»ng. Lúc nãy hắn biết có cạm bẫy mà vẫn xông và o cho chúng ta bắt thì quả là hắn có mục Ä‘Ãch tháºt rồi.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Chỉ có con ngÆ°á»i của quân cÆ¡ má»›i biết thế nà o là binh pháp.
Tháºt ra, Tiểu Tà đã dùng lá»i nói dóc có sức mạnh hÆ¡n vạn quân để đánh và o tâm lý của Vệ Tiên, là m sao Vệ Tiên không sợ hãi cho được?
Thiên Linh giáo chủ thấy Vệ Tiên quá sợ hãi cÅ©ng bá»±c bá»™i quay sang Tiểu Tà dá»a :
- Tên tiểu hà i nà y, coi chừng ta dùng lá»a thiêu sông ngÆ°Æ¡i đó!
Tiểu Tà khi dễ :
- Ta tháºt thất vá»ng khi thấy ngÆ°Æ¡i, má»™t tên Giáo chủ, chẳng khác nà o má»™t thằng há». Tháºt không xứng Ä‘ang chút nà o!
Vệ Tiên quay trở lại, nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! NgÆ°Æ¡i nói toà n là sá»± tháºt chứ?
Tiểu Tà nheo mắt :
- Tháºt ngu xuẩn! NgÆ°Æ¡i tưởng ta Ä‘em sá»± tháºt ra đùa giỡn vá»›i ngÆ°Æ¡i sao?
Muốn thá» không? Những tiếng chó sói kêu nà y sẽ chứng minh Ä‘iá»u đó.
Dứt lá»i Tiểu Tà ngóng cổ lên phát Ä‘i tÃn hiệu của bang Thông Thá»±c :
- U... u!...
Tiếng âm vang lên dá»™i má»™t góc trá»i, truyá»n ra trong má»™t phạm vi khá xa. Núi nà y không lá»›n, trong đêm thâu tiếng âm nghe cÅ©ng rõ.
Láºp tức, từ xa xa tiếng pháo vang dáºy, phát lên má»™t mà u Ä‘á» nhÆ° ánh hồng ló dạng, lan tá»a má»™t vùng.
Trên cao phong, mây mù bao phủ, báo hiệu giông bão sắp đến. Không khà giống nhÆ° hứa hẹn má»™t cuá»™c chiến đầy sát khÃ.
Vệ Tiên biến sắc, để mặc Tiểu Tà , ra lệnh cho ba quân tướng sĩ chuẩn bị chiến đấu.
Vệ Tiên nhảy phóc lên ngá»±a n, nắm chặt trÆ°á»ng kiếm trong tay, hÆ°á»›ng vá» phÃa Bắc phóng Ä‘i.
Còi hiệu đã phát Ä‘i, quân Phiên rầm ráºp kéo ra, ngÆ°á»i ngá»±a theo hà ng ngÅ© xuất quân.
Tiểu Tà đắc ý cÆ°á»i lá»›n nhÆ° trà ng pháo tiến quân xuất tráºn. Hắn vốn biết A Tam, A Tứ không Ä‘i xa, từ trÆ°a đến giá» chỉ luẩn quẩn ở đó, bây giá» nghe tiếng máºt hiệu chắc có hà nh Ä‘á»™ng, láºp tức bắn pháo hiệu cho các đạo quân các ngả bao vây Vệ Tiên.
Nhưng hoà n cảnh của Tiểu Tà vẫn chưa có cách nà o giải thoát được. Nếu Vệ Tiên trở vỠthì chắc chắn đã phát hiện sự lừa dối của hắn thì e rằng hắn khó sống rồi. Hơn nữa, trước mặt Tiểu Tà còn có Thiên Linh giáo chủ đang giám sát, dù cho bản lãnh to lớn đến đâu cũng không thể tự lực giải nguy.
Tiểu tà nhìn Giáo chủ, cÆ°á»i :
- Tên Giáo chủ khỠkhao kia! Ngươi không đi bảo vệ chủ nhân của ngươi sao?
Không chừng chủ nhân của ngươi đang cầu cứu đến ngươi đó.
Thiên Linh giáo chủ nhếch môi :
- NgÆ°á»i ta thì tin ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng bổn tá»a thì ngÆ°Æ¡i không dá»… dà ng gì lừa gạt được. Số ngÆ°á»i nà y chẳng qua và i chục tên đã theo ngÆ°Æ¡i. Ta bảo đảm chỉ trong chốc lát sẽ bị Vệ Tiên tiêu diệt hết. Äến lúc đó, tá» thần gá»i, ngÆ°Æ¡i không thể trì hoãn được nữa.
Tiểu Tà nói :
- Có má»™t Giáo chủ nhÆ° váºy tháºt quá hà i hÆ°á»›c. Hôm nay Thiên Linh giáo phái bị ngÆ°Æ¡i bôi tro trét trấu và o mặt rồi.
Thiên Linh giáo chủ mặc kệ Tiểu Tà . Dù cho Tiểu Tà có nói khÃch đến cỡ nà o cÅ©ng không cãi, từ từ bÆ°á»›c và o má»™t túp lá»u dù, chá»— dà nh riêng cho ông ta.
Giữa lúc đó bá»—ng có má»™t bóng Ä‘en từ sÆ¡n khu bay ra, thân hình ẻo lả nhÆ° má»™t co gái Ä‘á»™t nháºp và o trại dù của Giáo chủ.
Chớp mắt bóng đen đã công tới Thiên Linh giáo chủ, cự ly chỉ còn ba thước.
- Ngươi là ai?
Thiên Linh giáo chủ phát giác có ngÆ°á»i đến gần láºp tức triển khai công phu “Phân Thân Viá»…n Ảnhâ€, hóa thà nh bảy cái bóng má» né sang má»™t bên, rồi chạy và o chá»— Tiểu Tà đang bị trói vá»›i ý định không để ngÆ°á»i ngoà i và o cÆ°á»›p Ä‘oạt.
Không ngỠbóng đen vẫn đuổi sát sau lưng.
Tiểu Tà cũng kinh hãi trước sự đột biến nà y. Cảm giác bóng đen vừa xuất hiên rất quen thuộc.
Vừa phóng và o, chân chưa chấm đất, bóng đen đã dùng tả thủ chém tới một chiêu là m cho đối phương xiểng liểng, tiếp đó hữu thủ điểm nhanh và o “Thiên linh cái†của Giáo chủ.
Rốt cuộc Giáo chủ đã bị bóng đen điểm trúng huyệt đạo, không còn cỠđộng nổi.
Tiểu Tà biết bóng đen nà y là một hắc y thiếu nữ nhưng chưa rõ là ai.
Hắc y thiếu nữ vẫn không lên tiếng, quay ngÆ°á»i vá» phÃa Tiểu Tà .
Má»™t mùi hoa lan xông và o mÅ©i là m chi Tiểu Tà không chịu nổi, há»i :
- Cô nương là ai? Ta hình như đã gặp qua?
Hắc y thiếu nữ võ công cao siêu, không lẽ trong đạo quân Hắc y cũng có nữ giới hay sao? Vả lại trang phục võ công tương đương với nhau.
Nghe tiếng nói của Tiểu Tà , Hắc y thiếu nữ có vẻ kinh ngạc, đôi mắt dịu lại nói :
- NgÆ°Æ¡i đừng Ä‘oán báºy!
Tiểu Tà ngoan cố :
- Tôi không Ä‘oán báºy. Mùi hoa trên ngÆ°á»i cô nÆ°Æ¡ng tôi cảm giác rất quen thuá»™c. Váºy cô là ai? Tại sao sợ tôi biết được bà máºt?
Hắc y thiếu nữ cắt dây trói cho Tiểu Tà , lạnh lùng :
- Mé trong kia là sông. Anh có thể chạy thoát. Cáo từ!
Dứt lá»i, Hắc y thiếu nữ phóng mình Ä‘i.
Tiểu Tà gá»i theo :
- Tiểu cô nương! Tôi còn có chuyện muốn nói.
Hắc y thiếu nữ dừng chân lại, mặt đối mặt.
Tiểu Tà há»i :
- Tháºt ra cô nÆ°Æ¡ng là ai?
Hắc y thiếu nữ bịt tấm khăn đen trên mặt nên Tiểu Tà không sao biết được.
Tức thì xoẹt một tiếng, bà n tay của Tiểu Tà như lân tinh bấu tới là m cho thiếu nữ bất ngỠkhông tránh kịp.
- Dương Tiểu Tà ! Anh...
Hắc y thiếu nữ kêu lên, tiếng nói rất êm dịu. Nà ng láºp tức né tránh theo công phu “Phân Thân Viá»…n Ảnh†của Thiên Linh giáo chủ vừa rồi, nhÆ°ng tốc Ä‘á»™ còn nhanh hÆ¡n gấp bá»™i.
NhÆ°ng Tiểu Tà là con ngÆ°á»i tinh quái, dù là chiêu thức nà o hắn chỉ thấy qua má»™t lần là đá»u có thể lặp lại. Vì váºy, Tiểu Tà dùng ngay chiêu thức vừa rồi của cô gái để đáp trả. Chiếc khăn bịt mặt của cô gái bị lệch sang má»™t bên.
- A!
Hắc y thiếu nữ la lên, nhất thá»i sÆ¡ hở, không ngá» Tiểu Tà lại sá» dụng chiêu nà y, cấp tốc dùng tay giữ khăn lại, miệng kêu :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Anh tháºt quái ác!
Tiếng nói chưa dứt, Hắc y thiếu nữ đã cấp tốc phóng đi mất dạng.
Tuy khăn mặt đã bị kéo lệch nhưng Tiểu Tà vẫn chưa nhìn thấy mặt thiếu nữ, tức tối nói :
- Ta thá»! Äợi khi ta là Hoà ng đế nhất định sẽ bắt toà n bá»™ nữ giá»›i cạo láng đầu hết.
Dù sao, Tiểu Tà vẫn chưa thể đoán nổi thiếu nữ nà y là ai nên cứ lảm nhảm :
- NgÆ°á»i con gái nà y là ai? Tại sao lại cứu ta? Nếu là bạn cÅ© của ta sao lại sợ ta thấy mặt? Nếu không phải đồng bá»n, tại sao lại hiểu rõ Ä‘á»™c môn của Thiên Linh giáo chủ mà hóa giải?
Tiểu Tà nhÆ° rối loạn, không thể nà o xác định tông tÃch ngÆ°á»i con gái đã cứu mình. Không biết là m gì hÆ¡n, hắn liá»n kiểm tra thÆ°Æ¡ng thế, chỉ cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n ở các vết thÆ°Æ¡ng mà không tổn hại gì đến ná»™i lá»±c.
Hắn nhanh nhẹn láy thuốc bột thoa lên các vết thương, cảm giác đau đớn tan biến nên thở nhẹ một hơi, nói :
- Con cá»p biến thà nh con dê đã bị bầy chó ăn hiếp. Váºy ta là m sao chinh phục các ngÆ°Æ¡i đây?
Vừa ngá»a mặt lên đã thấy Thiên Linh giáo chủ bị Ä‘iểm huyệt đứng má»™t chá»—, không nhúc nhÃch.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Giáo chủ có khá»e không? Ta muốn thấy mặt của ngÆ°Æ¡i xem thế nà o.
Dao trủy thủ rẹt má»™t Ä‘Æ°á»ng, khăn che mặt rÆ¡i xuống. Giáo chủ đầu bạc, mà y cong, đôi mắt rÆ°á»›m lệ xem ra rất uất háºn, nói :
- Tiểu Tà ! Ngươi cứ nhìn đi! Nhìn rồi ta sẽ thiến ngươi.
Tiểu Tà khoái trà :
- Giáo chủ gì lạ váºy? Thiên Linh giáo chủ lại khoác áo Ä‘en, bịt mặt nhÆ° bá»n Hắc y La Sát hòa thượng sao?
Láºp tức, Tiểu Tà không khách sáo, vung tay đánh và o mặt Thiên Linh giáo chủ.
“Bốp!... Bốp!â€
Tiểu Tà đánh hắn đến khóe miệng rỉ máu, nước mắt tuôn trà o.
- Có gan thì đừng khóc! Ta thấy ngươi không phải Giáo chủ. Hãy nói cho ta biết, Giáo chủ đang ở đâu?
Giáo chủ thân thể run rẩy, nhÆ°ng không là m sao kháng cá»± được, dù chỉ má»™t cá» chỉ nhá».
Tiểu Tà giải huyệt cho hắn, bắt cột và o khúc cây ban nãy.
Thiên Linh giáo chủ chÆ°a từng gặp qua má»™t thủ pháp nà o dữ dá»™i nhÆ° váºy, cảm thấy uất háºn vô cùng.
Tiểu Tà nói :
- Nếu không nói ta sẽ nÆ°á»›ng ngÆ°Æ¡i trên đống lá»a nà y nhÆ° nÆ°á»›ng thịt chó váºy.
Giáo chủ sợ hãi :
- Ta nói... ta nói...!
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Ngươi quả nhiên không phải Giáo chủ. Hãy nói mau! Giáo chủ của các ngươi hiện đang ở đâu? Tại sao ngươi giả là m Giáo chủ?
Giáo chủ nói :
- Lão phu cải trang là m Giáo chủ, thay thế cho Giáo chủ mục Ä‘Ãch là liên lạc vá»›i Vệ Tiên hoà ng tá».
- Vệ Tiên đã từng gặp qua Giáo chủ sao?
- Äã gặp qua.
Tại sao ngươi không cạo đầu?
Bổn giáo tuy đa số là La Sát hòa thượng song có một số không cạo đầu. Vả lại Giáo chủ thân là đương kim thái sư nên cũng không được cạo đầu.
Tiểu Tà lúc nà y đã hiểu rõ nên há»i sang chuyện khác :
- Ngươi không lẽ bán mạng cho Vệ Tiên? Giáo chủ của ngươi hiện đang trốn ở đâu?
- Tại nước Phiên.
Tiểu Tà muốn há»i tiếp nhÆ°ng những tiếng ồn à o ở ngoà i dồn dáºp lan đến, nghÄ© bản thân chỉ có má»™t mình, nếu không giải quyết công việc nhanh chóng sẽ không còn kịp nữa, nếu đốt số củi khô nà y lên chắc chắn chúng sẽ dẫn nhau đến đây, nhÆ°ng không thể không đốt xác tên giả danh nà y.
Chỉ thất ngá»n lá»a bốc cao, lan tá»a rất nhanh, Tiểu Tà đắc ý cÆ°á»i ha... ha..., nói :
- Thể xác ngươi có muốn cứu cũng không kịp nữa rồi, bây giỠta đi là m việc khác.
Trước khi đi Tiểu Tà còn quay lại chà o từ biệt tên Giáo chủ giả.
Tiểu Tà theo lá»i dặn của Hắc y thiếu nữ lúc nãy, nhảy ra phÃa sau, theo bá» sông trốn thoát.
Tiểu Tà đi được má»™t lúc, đến má»™t khu sÆ¡n lâm, nghe có tiếng chó sủa nhÆ°ng không nhiá»u, sá»± việc vừa xảy ra là m cho Tiểu Tà tức giáºn, trợn mắt nói :
- Lại chó mực? Ban ngà y để chúng bay xảy mất sáu con, giỠđây ta phải bắt lại nếu không thì quá mất mặt Thông Thực Tiểu Ba Vương rồi.
Không sợ trá»i, không sợ đất, không sợ nguy hiểm chỉ cần đừng để mất mặt mà thôi, Tiểu Tà săn Ä‘uổi bầy chó trong rừng.
Có thể cuá»™c Ä‘á»i Tiểu Tà chỉ có nhược Ä‘iểm nà y.
Hắn rượt bắt má»™t lúc đã được bảy con, tà i nghệ bắt chó quả là hÆ¡n ngÆ°á»i.
Tiểu Tà dùng dây thừng cột từng con dắt đi.
Tiếng chó kêu la inh á»i, Tiểu Tà vÆ°á»›ng vÃu không thể Ä‘i mau được.
Bỗng sau lưng Tiểu Tà có tiếng thét :
- Dương Tiểu Tà ! Ngươi đang ở đâu?
Tiếng thét rất to đồng thá»i có quân binh Ä‘uổi tá»›i.
Tiểu Tà quay đầu nhìn lại, đôi mắt thiếu Ä‘iá»u muốn rá»›t ra, lẩm bẩm :
- Mẹ kiếp! Bị chúng nó đuổi theo nữa rồi.
Tiểu Tà không hốt hoảng, ra sức kéo bầy chó chạy đi thì Vệ Tiên đã đuổi đến.
Tiểu Tà nhất thá»i không biết ra là m sao, vá»™i dắt bầy chó nấp và o má»™t sÆ¡n lâm, đồng thá»i dùng dây cá»™t miệng chó lại, không cho sủa báºy.
Vệ Tiên gấp rút đuổi theo còn cách hơn trăm trượng, bỗng nhiên không thấy Tiểu Tà đâu cũng không còn nghe tiếng chó sủa, trong lòng rất khâm phục Tiểu Tà thần thông quảng đại.
Dù váºy, Vệ Tiên nhất định không bá» lỡ cÆ¡ há»™i ra lệnh cho quân binh bao vây sÆ¡n khu, âm thầm mai phục khắp nÆ¡i.
Tiểu Tà cÅ©ng biết núi nà y quá nhá», không thể ẩn thân lâu được. Cách duy nhất là quẹo qua đầu núi, Ä‘uổi bầy chó thoát ly.
Quả nhiên Tiểu Tà tìm được má»™t nÆ¡i bình nguyên yên tÄ©nh, láºp tức dắt chó chạy tháºt nhanh.
Lúc nà y chó bị cột miệng, không kêu nhưng dấu chân in rất rõ, quân binh phát hiện báo cho Vệ Tiên đuổi theo.
Tiểu Tà trông thấy quân binh Ä‘uổi tá»›i, khổ sở cÆ°á»i thầm, nói :
- Mẹ kiếp! Không có tiếng chó sủa cũng không xong.
Vệ Tiên kêu lớn :
- Dương Tiểu Tà ! Lần nà y thì ngươi chết chắc rồi.
Tiểu Tà vội vã rút dao chủy thủ ra múa vun vút, bỠbầy chó lao và o địch quân, hét lên như sấm là m cho con ngựa của Vệ Tiên sợ hãi nhảy dựng lên, còn quân binh thì khiếp sợ.
Nhân cơ hội Tiểu Tà phóng qua Vệ Tiên, men theo sơn khu bỠtrốn. Nhưng địch nhân quá đông, không để cho Tiểu Tà dễ dà ng chạy thoát. Xa xa, từng lớp nhân mã xuất hiện dà y đặc.
Trong lúc Tiểu Tà đang bà lối thì “Ầm†má»™t tiếng, quân phục kÃch của A Tam, A Tứ nổi lên.
Tiểu Tà hét to :
- Vệ Tiên! Lần nà y ngươi chết chắc rồi. Lần trước ngươi dùng bẫy chó để bắt ta. Lần nà y ta nhất định dùng bẫy chó để bắt lại ngươi trả thù.
Vệ Tiên thấy phục binh, biết tình thế không ổn, nghÄ© chắc là Tiểu Tà dùng mÆ°u để dụ nên láºp tức ra lệnh cho binh mã cuốn cá» rút lui, không dám cá»±.
Chiến tráºn chỉ loáng mắt là chấm dứt, không còn thấy má»™t tên địch nà o còn sót lại.
A Tam khoe khoang :
- Chúng ta vừa đuổi đến Vệ Tiên đã sợ hãi bỠchạy, lần nà y chắc được thăng quan tiến chức rồi.
A Tứ nói :
- Ta thá»±c tế không thăng quan tiến chức cÅ©ng được, có chút tiá»n và thịt chó ăn đủ rồi.
Tiểu Tà có vẻ hối tiếc, nói :
- Ta tÃnh bắt theo mấy con chó má»±c nhÆ°ng bị chúng nó truy Ä‘uổi quá gắt nên thả cho chạy hết rồi.
Bấy giá» Siêu Vô Hạn cÅ©ng đã đến kịp, thấy Tiểu Tà , cÆ°á»i lá»›n :
- Tiểu Tà bang chủ! Anh bị mấy bá»n chó hãm hại, váºy mà lúc thoát ra vẫn còn không sợ sao?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Tháºt là không có cách nà o hiểu nổi. XÆ°a nay anh hùng yêu mÄ© nhân, còn ta thì lại khác thiên hạ, chỉ khoái thịt chó má»±c. Ta chấp nháºn không thể thay đổi chuyện nà y.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i vui vẻ.
A Tam nói :
- Hôm qua bắt được mÆ°á»i mấy con, chỉ Ä‘em vá» có sáu con. Số nà y cÅ©ng đủ là m chúng ta đỡ ghiá»n.
Tiểu Tà sá»±c nhá»› chuyện vừa qua, há»i :
- Tối qua chúng ta bị thiệt hại bao nhiêu quân binh?
A Tứ nói :
- Ba trăm kỵ binh mất gần phân ná»a, thiệt là thê thảm. Vệ Tiên dÅ©ng mãnh, nhất thá»i không thể đối phó. Chúng ta vừa đánh vừa thối, vá»›t vát được chút Ãt là nhá» có há»a pháo, nếu không cÅ©ng bị tiêu diệt hết.
Tiểu Tà kể lại câu chuyện bị bắt tại doanh trại quân Phiên và nhỠcó Hắc y thiếu nữ giải cứu mới bảo toà n sinh mạng.
A Tam nóng nảy nói :
- Hắc y thiếu nữ là ai? Tại sao bịt mặt giấu tên? Tiểu Tà bang chủ! Anh có phát hiện được Ä‘iá»u gì lạ không?
Tiểu Tà nói :
- Cô gái đó lúc và o doanh trại toát ra mùi thơm hoa lan, cái mùi nà y rất quen thuộc.
A Tứ xen và o :
- Có phải Tiểu VÅ© không? Cô ta rất thÃch hoa lan. TrÆ°á»›c kia ở Phiên Hoa Cung, ai cÅ©ng biết.
A Tam gáºt đầu :
- Phải rồi! Lúc đến Phiên Hoa Cung, em cũng thấy Tiểu Vũ rất say mê hoa lan. Cứu Tiểu Tà bang chủ nhất định là Tiểu Vũ rồi.
A Tứ nói :
- Tiểu Tà bang chủ! Tại sao anh không vạch khăn bịt mặt của cô ta ra xem cho rõ?
Tiểu Tà nói :
- Ta có giáºt khăn để xem thá», nhÆ°ng cô gái nà y võ công rất cao, thân pháp vô cùng kì ảo nên ta đã giáºt hụt mất.
A Tam nói :
- Nếu muốn biết rõ rà ng, anh cứ để cho Vệ Tiên bắt lại má»™t lần nữa. Sau đó cô nà ng đến cứu, anh ra tay giáºt khăn lần nữa, chẳng lẽ giáºt lần nữa cÅ©ng hụt sao?
Tiểu Tà gõ và o đầu A Tam một cái, mắng :
- Ngu ngốc! Ngươi tưởng Vệ Tiên nhân từ lắm sao? Nếu ta bị bắt lần nữa thì chúng nó nướng thịt ăn không cần chấm nước tương.
A Tam vò đầu :
- Em chỉ kiến nghị thôi mà . NhÆ°ng mà nếu không là m nhÆ° váºy thì đâu còn cách nà o tìm ra cô gái ấy là ai đâu?
A Tứ nói :
- Tiểu Tà bang chủ! Hay là anh trở vá» kinh thà nh má»™t lần há»i lão đầu tá». Biết đâu lão gia sẽ cho chúng ta má»™t đáp số.
Tiểu Tà suy nghÄ© má»™t lúc rồi gáºt đầu :
- CÅ©n được! Có Tiểu Thất và Tiểu vÆ°Æ¡ng gia ở đây, Vệ Tiên sẽ không dám là m báºy. Ta nhất định phải nhổ sạch gốc của Thiên Linh giáo để hắn không còn được chi viện, chỉ được rút ra quan ngoại mà thôi.
Sá»± tháºt, Tiểu Tà đang nóng lòng tìm hiểu không những là tông tÃch của cô gái có mùi thÆ¡m hoa lan, mà còn tìm hiểu xem chiêu thức cua cô gái đó sá» dụng xuất phát từ đâu.
Siêu Vô Hạn nói :
- Tiểu Tà bang chủ! Anh phải mau mau trở lại đây. Chiến trÆ°á»ng nà y không thể thiếu anh được.
A Tam đùa :
- Tôn Ngộ Không cũng từng bị Thiết Phiến công chúa nuốt và o bụng nhưng vẫn ra được thì sao?
Tiểu Tà cÆ°á»i ha... ha..., nói :
- Nếu không cẩn tháºn và o bụng rồi trốn ra không được thì là m sao đây?
A Tứ chá»c :
- Rất dễ! Chỉ cần uống thuốc xổ thì ra được rồi.
Tiểu Tà gõ và o đầu A Tứ một cái, nói :
- Tháºt là mất vệ sinh! Là m nhÆ° váºy là phá hoại thể diện của bang thông thá»±c nà y rồi Cả bá»n lại cÆ°á»i lá»›n...
* * * * *
Hai ngà y sau, Tiểu Tà đã vỠđến kinh thà nh, ghé và o phân tá»a của Cái bang, nÆ¡i địa Ä‘iểm cÅ©.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không và Tiểu Linh vẫn chÆ°a rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Tiểu Tà đem câu chuyện vừa qua kể lại, chủ yếu là độc chiêu của Hắc y thiếu nữ.
Äể tìm hiểu cụ thể việc nà y, má»i ngÆ°á»i táºp trung và o má»™t ngôi miếu hoang, dá»n dẹp sạch sẽ để cùng nhau biểu diá»…n lại chiêu thức của cô gái thần bà đó.
Tiểu Tà bắt đầu lặp lại từng động tác. Âu Dương Bát Không xem nhưng không hiểu trò trống gì, cứ trố mắt nhìn, chưa phân định được cơ bản.
Tiểu Tà bực bội :
- Cứ nhÆ° váºy. Tôi thấy cô ta hóa ra bảy cái bóng má», có thể cái bóng thứ ba bên trái là đÃch thá»±c. Sau đó cô ta rút vá» sau lÆ°ng, biến mất.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không suy nghÄ© má»™t lúc, bá»—ng nhiên sắc mặt trở nên trầm trá»ng, tay chân hÆ¡i run, nói :
- Nữ Hắc y ấy biến thà nh bảy bóng mỠsao?
Tiểu Tà vỗ tay :
- Äúng rồi! Dù ta sá» dụng đến “Äại Bi chưởng†thì cÅ©ng chỉ đụng đến bên ngoà i cô ta mà thôi. Tháºt là xấu hổ!
Âu Dương Bát Không vuốt chòm râu dà i, chạy đến bên Tiểu Tà nói :
- Chúng ta đấu chiêu thỠxem!
Tiểu Tà nhìn chòm râu bạc của Âu Dương Bát Không, nói :
- Âu lão gia! Có phải ông muốn tôi nhỠhết chòm râu bạc của ông không?
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không đã từng nhiá»u lần đụng vá»›i Tiểu Tà vá» cÆ¡ xảo, cho nên mỉm cÆ°á»i nói :
- Không cho phép ngươi nhổ râu của ta à ! Phải giữ danh dự của Âu Dương đại hiệp ta, hiểu chưa?
Lão biết rằng trước tiên phải nhịn Tiểu Tà , nếu không đừng nói đến râu mà cả đầu tóc, chân mà y cũng chưa chắc giữ được.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Äược!
Một cái nhà o lộn mấy chục vòng, một bước nhảy xa, Tiểu Tà chuẩn bị ra chiêu.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không váºn công lên, quần áo nhÆ° có gió lá»™ng.
“Phạch! Phạch!†“Äại Bi chưởng†tung ra, bóng chưởng bao phủ toà n thân Tiểu Tà .
Tiểu Tà thân mình nhÆ° ma quá»·, nhÆ° rồng chuyển gió, chung quanh chưởng phong cuốn xoáy tạt đẩy bay má»—i ngÆ°á»i vá» má»™t hÆ°á»›ng.
Giây lát, hai ngÆ°á»i bóng chưởng hợp vá», có tiếng nổ lá»›n.
Tiểu Tà nhanh nhẹn vô cùng, tay phải vung ra, chá»™p và o đầu của Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không, trong lúc thân mình nghiên sang má»™t bên. Äó chÃnh là chiêu của Hắc y thiếu nữ đã dùng.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không hét lên má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên hóa ra bảy cái bóng má», thân mình nhÆ° con công xòe cánh, tháºt là m cho má»i ngÆ°á»i chóa mắt.
Thì ra ông lão cũn biết chiêu nà y sao? Tiểu Tà thấy dù cho không giống tuyệt đối thì cũng tương đương.
Tiểu Tà nhanh chóng váºn khÃ, giÆ¡ tả chưởng, hÆ°á»›ng vá» bên trái chưởng tá»›i.
Âu Dương Bát Không khi tiến khi thủ tránh đỡ tuyệt chiêu của Tiểu Tà , trong lòng có vẻ rúng động, nói :
- Phân thân há»a viá»…n thần công!
Tức thì thân mình xiểng liểng thối lui ra sau, trụ lại.
Tiểu Linh vội chạy tới đỡ Âu Dương Bát Không, lo lắng :
- Lão gia gia! Ông bị thương rồi sao?
Âu Dương Bát Không biết mình đã thất thế, nhưng vẫn giả cách bình tĩnh :
- Ta không sao!
Miệng nói nhÆ° váºy nhÆ°ng mồ hôi toát ra dầm dá», sắc mặt biến đổi.
Tiểu Tà không yên tâm, chạy đến há»i :
- Lão đầu tá», lão không chịu nổi sao?
Âu Dương Bát Không xua tay :
- Ta không sao cả! Äã lâu chÆ°a Ä‘á»™ng thủ nên có chút xây xẩm mà thôi.
Má»™t hồi lâu, lão váºn chân khÃ, Ä‘iá»u tiết ná»™i công là m cho ai cÅ©ng hồi há»™p.
Tiểu Tà thấy có phần nghiêm trá»ng, nói :
- Thế nà o? Lão đầu đoán ra chưa?
Tiểu Linh cãi chÃnh :
- Không phải đoán ra mà hình như lão gia cũng biết công phu nà y.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không cÆ°á»i :
- Ta có cảm giác giống nhau nên má»›i giáºt mình.
Tiểu Tà há»i :
- Công phu gì?
Âu Dương Bát Không nói :
- Phân Thân Viễn Ảnh thần công!
Tiểu Tà lại há»i :
- Có phải là Phiên Hoa Cung tuyệt há»c không?
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không gáºt đầu buồn bã :
- Phiêu Hoa cung cùng vá»›i thế gian cách biệt, võ công tạo thà nh phong cách, nếu không phải môn đồ thì không cách nà o há»c được công phu nà y. Nhất là môn tuyệt há»c của sÆ° môn nà y. NgÆ°á»i muốn há»c không phải chỉ dăm ba năm mà thà nh công. Cho nên hiện giá» có ngÆ°á»i ngoà i há»c được, lão phu rất bất ngá».
Bấy giỠđến lượt Tiểu Tà hoà i nghi :
- Lão đầu! Ông khẳng định đây là Phân Thân Viễn Ảnh thần công sao?
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không gáºt đầu :
- Không hẳn mÆ°á»i phần cÅ©ng phải tám chÃn.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Cho nên tôi má»›i trảo hạt. Thì ra món công phu nà y lợi hại tháºt.
Âu Dương Bát Không nói :
- Môn thần công nà y phải chia ra là m ba phần. Trừ ra VÅ© nhi và Phiêu Hoa cung chủ thì hoà n toà n hiểu hết công phu, ngÆ°á»i ngoà i chắc chỉ hiểu được hai ba phần. Ta chỉ há»c được chút đỉnh mà thôi.
Tiểu Tà nói :
- Nếu váºy thì muốn há»c hiểu công phu nà y cÅ©ng không khó mấy.
Âu Dương Bát Không nói :
- Ở trong Phiêu Hoa cung thì không khó, nhÆ°ng muốn há»c được thì trừ Phiêu Hoa cung ra không còn nÆ¡i nà o khác.
Tiểu Tà nói :
- Luôn cả Hắc y thiếu nữ cÅ©ng biết công phu nà y và cả Thiên Linh giáo chủ giả cÅ©ng thế. Váºy thì Thiên Linh giáo chủ tháºt khá»i cần nói nữa.
Âu Dương Bát Không tò mò :
- Thiên Linh giáo chủ là ai?
- Là một lão già .
Tiểu Tà kể sơ qua chuyện Thiên Linh giáo chủ giả mạo khiến cho Âu Dương Bát Không ngơ ngáo, không thể nà o đoán ra.
Tiểu Tà nói :
- Lão phu nhân Phiêu Hoa cung nếu không Ä‘em công phu đó truyá»n ra thì chắc chắn có ngÆ°á»i nà o đó vô tình Ä‘em truyá»n cho ngÆ°á»i của Thiên Linh giáo.
Hoặc có thể ngÆ°á»i đó chÃnh là môn đồ của Thiên Linh giáo chủ.
Tiểu Linh khẽ cÆ°á»i :
- Tiểu Tà ! Anh quên chuyện “Hắc Huyết thần trâm†rồi sao?
Tiểu Tà liếc nhìn Tiểu Linh nhất thá»i không Ä‘oán ra ý của câu nói đó, nên há»i :
- Tiểu Linh! Em muốn nói chuyện “Hắc Huyết thần trâm†của Phiêu Hoa cung bị đánh cắp?
- Äúng rồi!
Ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác. Tiểu Tà cảm giác có gì lạ, nói :
- Äừng gấp! Äừng gấp! NgÆ°á»i ta gặp chuyện vui tinh thần rất phóng khoáng.
Ta rốt cuộc cũng tìm ra đầu mối rồi.
A Tam phấn khởi :
- Tôi cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy. Có thể ngÆ°á»i đó Ä‘em “Huyết biến†truyá»n cho Thiên Linh giáo A Tứ khi dá»… :
- Ngươi biết tại sao không nói sớm? Chuyên môn nói theo không à .
A Tam trợn mắt :
- Ai nói theo? Hôm trÆ°á»›c không phải ta bắn trúng Ä‘Ãch hay sao?
A Tứ cÆ°á»i nhạo :
- Lúc nà o tôi cÅ©ng muốn anh vẫn là anh, đừng mong “Vạn cổ hi xuânâ€.
Thấy hai ngÆ°á»i tranh luáºn sắp Ä‘i đến chá»— gay gắt, Tiểu Tà vá»™i chạy đến, đôi mắt nghiêm khắc. Cả hai thấy không ổn láºp tức câm miệng, tay buông xuôi, chống đầu xuống đất.
Tiểu Tà nói :
- Mở miệng là cãi nhau! Tâm tÆ° các ngÆ°Æ¡i nhÆ° kẻ đảo ngược. Váºy thì cứ thưởng thức trò chÆ¡i lá»™n đầu xuống đất, Ä‘i bằng hai tay cho vui.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không quay sang KhÆ°u Song NgÆ°, cÆ°á»i :
- Hãy cho A Tam, A Tứ cưới vợ đi!
Tiểu Tà nói :
- Äối tượng đã có rồi. Chá» má»i việc em xuôi sẽ dẫn chúng đến Má»™ Dung phủ kết hôn.
A Tam, A Tứ la lên :
- Còn nhiá»u việc cần là m, chuyện nà y hãy khoan tÃnh đã!
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Hết cách rồi! Các ngÆ°Æ¡i thÃch cãi lá»™n thì hãy sát nháºp vá»›i giá»›i nữ lÆ°u. Ta có lòng tốt sắp xếp các ngÆ°Æ¡i có đối tượng để cãi lá»™n.
A Tam hốt hoảng :
- Tiểu Tà ! Anh hiểu lầm rồi! Tôi và A Tứ xem như thỉ túc chi tình, chỉ đùa giỡn thôi, đâu đến nỗi để đà n bà chi phối. Có đúng không A Tứ?
A Tứ gáºt đầu :
- Tuyệt đối không sai!
Tiểu Tà cương quyết :
- Các ngÆ°Æ¡i cần phải táºp luyện cách đấu khẩu dần vá»›i Má»™ Dung Tuyết Tuyết và Má»™ Dung VÅ© VÅ© Ä‘i! Luyện dần nhÆ° tình thâm thủ túc.
A Tam, A Tứ chỉ còn biết nhăn nhó, không dám trả lá»i.
Tiểu Linh tiếp tục :
- Có thể món công phu nà y đã bị tì nữ Phiêu Hoa cung truyá»n ra.
Âu Dương Bát Không nói :
- Bây giá» chỉ có suy Ä‘oán mà thôi, sá»± tháºt thì chÆ°a có thể biết được. “Hắc Huyết thần trâm†và “Phân Thân Viá»…n Ảnh†thá»±c ra là cùng má»™t nÆ¡i truyá»n đến Hắc y sát thủ. Sao lại bị Thiên Linh giáo chủ Ä‘oạt được?
Tiểu Tà nói :
- Giang Chấn VÅ© đã chết. Muốn tra cứu cÅ©ng không thể được. Hiện nay chỉ có thể trừ bá»n thủ hạ Thiên Linh giáo chủ ra là ổn thá»a hÆ¡n cả.
Âu Dương Bát Không nói :
- Ta cÅ©ng đồng ý cách ấy. Hai món bảo váºt của Phiêu Hoa cung bây giá» lại và o tay bá»n Thiên Linh giáo chủ, tháºt phức tạp. Nếu không kịp thá»i giải quyết, chắc chắn Äại bang chủ Thông Thá»±c phải hao tổn tinh thần nữa rồi.
Tiểu Tà trợn mắt :
- Tôi theo ông từ ngà y thứ nhất đến bây giỠtôi luôn gặp xui xẻo, hại đến bản thân không lúc nà o được an vui.
Âu Dương Bát Không đắc ý :
- Tiểu Tà bang chủ! Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i đến đâu cÅ©ng Ä‘á»u nổi tiếng. Ta chỉ ăn theo ngÆ°Æ¡i mà thôi. Ta nhá» ngÆ°Æ¡i mà hưởng phúc thêm và i năm đó.
Quả nhiên, Tiểu Tà chỉ giáºn Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không ngoà i mặt mà trong lòng cảm mến Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không vô cùng, thở ngắn than dà i thiếu Ä‘iá»u ứa nÆ°á»›c mắt, cháºm rãi nói :
- Âu DÆ°Æ¡ng lão gia! Lão vừa nói ra má»™t câu nghe tháºt chà lý.
Âu Dương Bát Không nói :
- Vẫn còn hy vá»ng ngÆ°Æ¡i giúp ta má»™t tay. NgÆ°Æ¡i sẽ tìm ra nguồn gốc bá»n Hắc y sát thủ vẫn chÆ°a theo Giang Chấn VÅ©. ChÃnh việc phức tạp nà y đã mở ra cuá»™c tranh chấp khắp trên giang sÆ¡n Äại Minh. Nếu không trừ Ä‘i, nhiá»u ngÆ°á»i còn bị hại.
Tiểu Tà tỠra khà khái :
- Giang sÆ¡n là của tôi, không ai dám Ä‘á»™ng đến. Mặc kệ thằng Vệ Tiên ngu ngốc nà y đã cấu kết vá»›i Hắc y sát thủ, Thiên Linh giáo, ta sẽ Ä‘Ã o táºn gốc, nhổ táºn rá»… má»›i thá»a uy danh của ta.
Tiểu Linh nhắc nhở :
- Tiểu Tà ! Anh không được là m báºy! La Sát hòa thượng ai cÅ©ng cố công cao cÆ°á»ng, chÆ°a tìm ra phÆ°Æ¡ng pháp thì không nên hà nh Ä‘á»™ng bừa bãi.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không há»i :
- Ngươi muốn đi sao?
Tiểu Tà đĩnh đạc :
- Bổn Bang chủ má»™t lá»i nói nặng nhÆ° núi, nhất định phải ra Ä‘i.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không lại há»i :
- Ngươi biết Tổng đà n Thiên Linh giáo ở đâu không?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Trong nÆ°á»›c Phiên, tại má»™t vùng sa mạc gá»i là Ky Má»™c sÆ¡n.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát không nghe được địa Ä‘iểm, biết Tiểu Tà có dá»± tÃnh, muốn cản trở cÅ©ng không được rồi, nên nói :
- Ngươi có biết tiếng nước Phiên, nói chuyện với thổ dân nơi đó không?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Không biết!
- NhÆ° váºy thì là m sao ngÆ°Æ¡i hiểu được ngÆ°á»i nÆ°á»›c há»?
Tiểu Tà nói :
- Không lo! Ở đó có ngÆ°á»i Hán và hình nhÆ° nhiá»u ngÆ°á»i biết nói tiếng Trung Nguyên.
- Ngươi định dẫn theo bao nhiêu thủ hạ?
- A Tam, A Tứ là đủ rồi.
Tiểu Linh lo lắng :
- Tiểu Tà ! Anh không được mạo hiểm!
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Ãi da! Anh bây giỠđấu trà chứ không phải đấu sức. Dùng mấy bánh thuốc nổ tung Tổng Ä‘Ã n Thiên Linh giáo không phải hiệu quả hÆ¡n sao? Nếu Ä‘em theo nhiá»u ngÆ°á»i đâu có dá»… thoát.
Tiểu Linh vẫn lo lắng :
- Anh đừng Ä‘i quá xa, lỡ có bá» nà o còn có ngÆ°á»i giúp sức!
Tiểu Tà đắc ý nói :
- Yên tâm! Anh chỉ cần kéo con bà i Vệ Tiên ra, không ai là m gì được anh đâu.
Âu Dương Bát Không nói :
- Tiểu Linh! Con đừng quá lo lắng! Chết sống có mạng. Nếu hắn không đi thì là m sao khám phá được Thiên Linh giáo?
Tiểu Linh nói :
- Con có cảm giác Tiểu Tà quá phiêu lưu mạo hiểm.
Tiểu Tà xoa dịu :
- Chuyện nguy hiểm gấp trăm lần, không phải lần nà o anh cũng bình an vô sự sao?
Âu Dương Bát Không nói :
- Con muốn Ä‘i Ãt nhất cÅ©ng phải gặp Thiên Linh giáo chủ. Nếu hắn sá» dụng “Phân Thân Viá»…n Ảnh†con nên chiếu theo chiêu thức lúc nãy của ta đối phó vá»›i hắn là được rồi.
Tiểu Tà láºp tức nghe giảng giải tâm pháp.
Âu Dương Bát Không tiếp :
- Chúng nó luyện “Phân Thân Viá»…n Ảnh†không phải là má»™t tà thuáºt mà chỉ là má»™t công phu tuyệt hảo vá» thân pháp. NgÆ°á»i hóa bóng chỉ là sá»± di chuyển thân mình má»™t cách quá nhanh, là m chóa mắt đối phÆ°Æ¡ng, tạo nên hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c mà thôi.
Tiếp đó Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không phân tÃch tỉ mỉ vá» thân pháp di Ä‘á»™ng, Lão nói huyên thuyên bất táºn, từ trên trá»i xuống đất, Tây sang Äông...
A Tam nghe lão kể cũng rất hứng thú, khoa chân múa tay theo.
Hai ngÆ°á»i giống nhÆ° hai con khỉ Ä‘ang diá»…n trò.
Qua má»™t lúc, thấy Tiểu Tà chú ý nghe nhÆ°ng không tá» ra thÃch thú, Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không có cảm giác hoà i công, nên há»i :
- Con lại chê công phu nà y phức tạp rồi sao?
Tiểu Tà bực bội :
- Cứ, má»™t, hai, ba, bốn rồi cái gì là kim ngân tà i bảo... giống nhÆ° buôn hoa chỉ cần nói: “Dùng trảo nhá» trảo†là mục Ä‘Ãch rồi. Không phải dá»… hÆ¡n sao?
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không tháºt không có cách nà o chinh phục Tiểu Tà . Biết tánh Tiểu Tà từ nhỠđến giá» vẫn thế, nên ông ta nói :
- Äược rồi! Tùy theo ý ngÆ°Æ¡i.
Tiếp tục, lão bắt đầu hÆ°á»›ng dẫn luyện chiêu Tiểu Tà hiểu rất nhanh, tháºm chà đá»c ra miệng những con số mà Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không Ä‘Æ°a ra để ráp lại thà nh phÆ°Æ¡ng vị.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không sợ Tiểu Tà không để ý sâu sắc nên lo lắng há»i :
- Tiếp thu má»™t cách Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy sao?
Tiểu Tà nói :
- Không lẽ ông tưởng tôi không hiểu nỗi sao? Nếu không tin thì cứ thỠxem.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không láºp tức triển khai thân pháp.
Tháºt kỳ lạ! Tiểu Tà căn cứ và o con số cÆ¡ bản mà triển khai, thế đánh linh Ä‘á»™ng và cÆ¡ xảo đến ná»—i ép Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không nghẹt thở.
Thá» qua và i lần, lão hoà n toà n khâm phục Tiểu Tà thông minh tà i trÃ. Tưởng rằng đây là công phu thân pháp Ä‘á»™c nhất thiên hạ, phải dà y công luyện má»›i được.
Ai ngỠTiểu Tà chỉ trong chốc lát đã thà nh thạo, còn dùng nó trong sáng tạo cá nhân nữa.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không thu tay vá», cÆ°á»i :
- Sáng tạo của ngÆ°Æ¡i tháºt kì diệu.
Tiểu Tà nhún vai :
- Äâu có! Thá»i buổi bây giá» khác rồi. Cần có hiệu tốc nhanh và hiệu quả hợp lý.
Tiểu Linh hiếu kỳ há»i :
- Anh là m sao kết hợp được với ý thức sáng tạo của anh?
Tiểu Tà nói :
- Má»i cÆ¡ bản há»c võ chỉ là má»™t. Cái ứng dụng là phải biến chuyển theo tình hình. Äó là má»™t nguyên tắc biến hóa của má»i váºt.
Tiểu Linh hÆ¡i nghi ngá», cÆ°á»i :
- Anh tháºt là m biếng, chuyên môn pha chế và lý luáºn theo ý riêng của mình.
Tiểu Tà trợn mắt :
- Cái gì là pha chế? Cái gì là tà đạo? Chỉ cần biết qua nguyên tắc là áp dụng theo từng hoà n cảnh giao đấu. Tại sao lại phải lệ thuá»™c và o má»™t nguyên tắc cứng Ä‘á»? Ä‚n Ä‘áºu phá»™ng thì chỉ cần lá»™t vá» là được rồi. Äâu cần phải bóc lá»›p lụa bên trong.
Tiểu Linh đỠmặt :
- Em chỉ nói váºy thôi, có gì không đúng đâu?
Äược Tiểu Linh nhÆ°á»ng nhịn, Tiểu Tà cà ng thêm đắc ý, cÆ°á»i lá»›n.
Âu Dương Bát Không hóm hỉnh :
- NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy chắc lão gia đây phải bắt đầu há»c lại để kịp vá»›i thá»i đại rồi.
Tiểu Tà nói :
- Äúng rồi! Ông đã từng nghe ngÆ°á»i ta nói “già há»c đến già †sao? Äừng tưởng rằng má»i váºt trên Ä‘á»i nà y chỉ đứng lại trong má»™t thá»i gian. Cái gì đứng lại thì đã chìm và o quá khứ rồi.
Âu Dương Bát Không trầm tư không nói.
Tiểu Tà tiếp :
- Âu DÆ°Æ¡ng lão gia! Tốt hÆ¡n ông nên trở vá» Phiêu Hoa cung má»™t lần, thá» há»i xem Cung chủ Phiêu Hoa cung có bao nhiêu tỳ nữ bá» trốn để dá»… tìm ra manh mối.
Âu Dương Bát Không thở dà i :
- Tháºt là khó à ! XÆ°a nay ta chÆ°a từng đến đó há»i thế sá»±, giá» thì phải là m rồi.
Tiểu Tà an ủi :
- Ai da! Sống nhăn răng mà tại sao lại phải trốn? NgÆ°á»i chÃnh là ngÆ°á»i, tại sao lại phải trốn? Trốn cỡ nà o thì cÅ©ng có mùi vị để lại. Tôi còn muốn đến đó để mở má»™t tiệm mua bán.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không thấy giá»ng cÆ°á»i ranh mãnh của hắn thì đã biết hắn muốn đùa giỡn rồi, nên há»i :
- Ngươi muốn bán gì ở Phiêu Hoa cung?
Tiểu Tà đắc ý :
- Chỉ muốn mở ra ở đại môn Phiêu Hoa cung má»™t quán bán thịt rừng. Nhất định đắt khách. Äến lúc đó thì chỉ cần ba ngà y là Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không đã trở thà nh Âu DÆ°Æ¡ng Bát Vạn rồi. Còn Phiêu Hoa cung thì trở thà nh nÆ¡i há»p chợ, đủ mà u sắc.
Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i muốn đến đó “quáºy†thì mặc ngÆ°Æ¡i, song ta không dám dùng đến đồng tiá»n nà y rồi.
Tiểu Tà đùa giỡn má»™t lúc đã Ä‘á»i má»›i quay vá» A Tam, A Tứ cÆ°á»i nhạt, vì hai ngÆ°á»i nà y vẫn còn bị phạt cắm đầu xuống đất.
A Tam đôi tay đã run run, còn A Tứ thì mồ hôi tuôn ướt áo.
A Tam nói :
- Tiểu Tà bang chủ! Trước khi chiến đấu phải nghỉ ngơi à !
Tiểu Tà vui vẻ nhìn hắn, nói :
- Äược rồi! Có lẽ hai cái đầu hòa thượng của hai ngÆ°Æ¡i rất đắc dụng trong chuyến Ä‘i nà y. Hãy đứng dáºy nghỉ ngÆ¡i Ä‘i!
Last edited by jimmy19; 17-08-2008 at 10:35 PM.
|
16-08-2008, 09:24 PM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 34:THÔNG THá»°C BANG LÂM ÄẠI NẠN
Và o tiết tháng chÃn...
Sa mạc nóng như đốt.
Trừ ra những nÆ¡i là ng mạc xa xôi, có ai dám đặt chân và o khung trá»i bao la cát bụi, nắng gió nà y?
Sa mạc là nÆ¡i giết ngÆ°á»i không có máu. Nắng, gió, cát bụi không sợ, chỉ sợ là không có nÆ°á»›c uống, mồ hôi lại toát ra.
Phải nói khát nÆ°á»›c trên sa mạc là điá»u đáng sợ. Thể xác con ngÆ°á»i có lẽ khô khan Ä‘i khi qua vùng sa mạc nà y.
Kỳ Má»™c sÆ¡n Tổng Ä‘Ã n Thiên Linh giáo nằm vá» phÃa Bắc. NÆ¡i đó cao cao, xa xa ánh mặt trá»i chiếu xuống mông lung, Ä‘i cà ng gần cà ng thấy mênh mông vô táºn.
Cũng kỳ lạ, đây là một vùng có nước, là ng mạc xung quanh dân cư đông đúc.
NgÆ°á»i Trung Nguyên má»›i đến đây cảm giác nhÆ° cảnh váºt mùa xuân.
Một nơi phồn hoa trong sa mạc. Ôi! Cũng là một cảnh thiên nhiên hiếm thấy.
Nguồn nÆ°á»›c nÆ¡i Kỳ Má»™c sÆ¡n rất đầy đủ, lan tá»a ngoà i vùng tạo thà nh khu du mục.
Trung tâm Kỳ Má»™c sÆ¡n xây dá»±ng bằng đá chẻ, dân du mục lấy ngá»±a là m phÆ°Æ¡ng tiện di chuyển, y phục toà n là vải thô bó chặt và o ngÆ°á»i. Äà n bà thì dùng khăn che mặt, có lẽ sợ nắng gió là m nám da.
Tiểu Tà và A Tam, A Tứ đến đây sau bảy ngà y gian nan trong cuá»™c hà nh trình. Tuy vất vả song nhá» Tiểu Tà có tà i ăn nói đùa giỡn, nên dá»c Ä‘Æ°á»ng không ai mệt má»i. NhÆ°ng vẫn khó khăn vì không tìm ra nÆ¡i nà o có chùa hoang, miếu vắng để trú ngụ.
Há»i thăm ra, ngay trong các địa phÆ°Æ¡ng ngôn ngữ cà ng bất đồng, phải ra dấu để tránh má»i sá»± rắc rối, hiểu lầm. Không lâu, Tiểu Tà và đồng bá»n đã tìm được má»™t quán bên Ä‘Æ°á»ng, mua má»™t bình sữa để giải khát. Là má»™t vùng du mục, sữa tÆ°Æ¡i nÆ¡i đây rất nhiá»u.
Trong lúc Ä‘ang nói chuyện thì bên ngoà i có mấy ngÆ°á»i mặc áo hòa thượng, đầu cạo láng bóng, bÆ°á»›c và o ngồi phÃa trÆ°á»›c quán. Vá»›i tuổi tác và thân hình to lá»›n, chứng tá» há» là những ngÆ°á»i khá»e mạnh, linh hoạt.
Bốn ngÆ°á»i nà y trố mắt nhìn Tiểu Tà và hai đồng bá»n. Thì ra A Tam, A Tứ vá»›i bá»™ quần áo nhà sÆ° và đầu trá»c đã trở thà nh La Sát hòa thượng rồi. Hòa thượng nhìn hòa thượng quả nhiên có chút tình cảm.
Tiểu Tà đùa giỡn :
- Các ngươi có đồng đạo đến rồi, sao không qua bắt tay trò chuyện?
A Tam khi dá»… :
- Nhìn thấy bá»n chúng trán sói, mặt chuá»™t khó Æ°a quá.
A Tứ thêm :
- Tuy cùng đầu trá»c nhÆ°ng khác dòng là m sao có được hà o khà của Thiếu Lâm.
Tiểu Tà nói :
- Biết đâu có thể tìm được chút Ãt manh mối qua những ngÆ°á»i nà y. Các ngÆ°Æ¡i tháºt là thiếu thông minh!
A Tam nói :
- Nói thì nói váºy chứ bần tăng đâu có đố kỵ gì, có Ä‘iá»u chúng nó nói chuyện tôi không nghe được. Cứ để A Tứ giao thiệp trÆ°á»›c xem sao?
A Tứ nói :
- Bần tăng cÅ©ng không rà nh ngôn ngữ địa phÆ°Æ¡ng, việc trá»ng đại nà y tháºt không dám nháºn lãnh.
Tiểu Tà biết hai ngÆ°á»i nà y không dùng được, chẳng qua muốn chá»c ghẹo mà thôi, Vả lại bà n bên kia, bá»n La Sát hòa thượng Ä‘ang nói chuyện rất say mê, dùng toà n những ngôn ngữ quái lạ :
- Ki... ri! Cu... ru!
Tiểu Tà tuy không hiểu nhÆ°ng vẫn lÆ°u ý và i tiếng nhÆ°: Lá»™ Tảo, A XÃ...
A Tam nhẹ tiếng nói :
- Bá»n nà y có thể là Hắc y sát thủ, nếu không tại sao biết được Lá»™ Tảo?
Tiểu Tà nghe nói láºp tức lấy ra má»™t đồng tiá»n, búng và o ót má»™t tên hòa thượng. Äồng tiá»n tốc Ä‘á»™ Ä‘i không nhanh, nếu ngÆ°á»i võ công kém cÅ©ng có thể tránh được.
NhÆ°ng hòa thượng nà y không tránh, tháºm chà đồng tiá»n đánh trúng và o ót mà vẫn ngồi im.
“Bụp!â€...
Äồng tiá»n trúng Ä‘Ãch, rÆ¡i xuống trÆ°á»›c mặt.
“Tịch! Tịch! Tang! Tang!â€...
Âm thanh nhẹ nhà ng phát lên, hòa thượng sá» và o ót, hình nhÆ° không Ä‘au lắm ngÆ¡ ngác nhìn xuống đất láºp tức phát hiện, Ä‘Æ°a tay lượm tiá»n lên, vui mừng nói :
- Cám Æ¡n Äa Äảo ban thưởng!
Ba tên hòa thượng kia cÅ©ng vui mừng cÆ°á»i rối rÃt. Tóm tắt, há» chÆ°a biết bị Tiểu Tà đánh.
A Tứ nói :
- Bá»n chúng không biết võ công sao?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Ừ!
A Tam nói :
- Nếu nhÆ° váºy ta theo dõi bá»n nà y được không?
Tiểu Tà khoát tay :
- Không cần! Bá»n chúng toà n bá»™ không biết võ công, nếu là m kinh Ä‘á»™ng đến Thiên Linh giáo chủ thì uổng công rồi.
A Tứ nói :
- Äể em Ä‘i dò thám A Xà hòa thượng.
Nói xong, hắn định chạy đến bà n bốn ngÆ°á»i hòa thượng. NhÆ°ng cả bốn ngÆ°á»i hòa thượng nà y chợt đứng dáºy trả tiá»n để Ä‘i.
Tiểu Tà nói :
- Tìm ngÆ°á»i khác Ä‘i! Nếu lá»t và o tay bá»n chúng thì cuá»™c Ä‘á»i của ngÆ°Æ¡i mãi mãi là hòa thượng rồi.
A Tam đứng dáºy, giả bá»™ hÆ°á»›ng vá» bốn ngÆ°á»i hòa thượng chà o há»i.
Bốn ngÆ°á»i hòa thượng nà y cÅ©ng nghiêng mình đáp lá»… nhÆ°ng rồi lại quay lÆ°ng bá» Ä‘i. Tiểu Tà nhìn đối phÆ°Æ¡ng chạy biến ra Ä‘Æ°á»ng rất nhanh nên quay lại há»i chủ quán :
- A XÃ?
Chủ quán là má»™t ông lão Ä‘á»™ năm mÆ°Æ¡i tuổi, y phục mà u trắng bạc, thấy Tiểu Tà đứng dáºy quay và o tưởng Tiểu Tà cần thức ăn hay váºt dụng gì, nhÆ°ng khi nghe Tiểu Tà nói hai tiếng “A XÃ?†thì biết Tiểu Tà là ngÆ°á»i Trung Nguyên Ä‘ang há»i thăm liá»n chỉ A Tam, A Tứ nói :
- A XÃ! Hòa thượng!
Tiểu Tà mang máng hiểu “A XÆlà hòa thượng. Chủ quán hÆ°á»›ng vá» A Tam, A Tứ dòm tá»›i. Tiểu Tà vẫn không bá» cuá»™c, chỉ ngay A Tứ nói :
- A XÃ!
Sau đó bÆ°á»›c tá»›i và i bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa diá»…n tả ý muốn của mình, rồi nói :
- Äa Äảo?
Vừa nói vừa dùng tay diá»…n tả má»™t ngôi nhà và đưá»ng Ä‘i. Chủ quán vẫn nhìn A Tam, A Tứ nhÆ° có hà m ý là Äa Äảo hai ngÆ°á»i nà y đã biết, đâu cần há»i ông.
Qua má»™t lúc, lão chủ quán có cảm giác nhÆ° những ngÆ°á»i nà y ở má»™t bá»™ lạc khác đến tham kiến Äa Äảo nên tá» ra nhiệt tình, dẫn Tiểu Tà ra cá»a chỉ vá» cuối Ä‘Æ°á»ng, nÆ¡i đó là Kỳ Má»™c sÆ¡n đồng thá»i lấy tay chỉ vẽ má»™t hồi.
Tiểu Tà theo dõi các Ä‘Æ°á»ng vẽ chỉ dẫn của chủ quán, tá» ra hiểu biết Äa Äảo là đại hòa thượng có thể ở nÆ¡i bà máºt trong sÆ¡n khu, địa pháºn nà y tại lÆ°ng chừng núi.
Tiểu Tà ra dấu tỠý tạ ơn và trao cho chủ quán một đỉnh bạc rồi cùng A Tam, A Tứ chạy vỠhướng sơn lâm.
* * * * *
Và o ban đêm...
Kỳ Mộc sơn như một thanh cổ kiếm mà u và ng rất đặc biệt của thiên nhiên.
Ba ngÆ°á»i tìm kiếm má»™t hồi, nÆ¡i lÆ°ng chứng núi có má»™t cá»a hang hình tròn, bên trên cá»a hang có hình con chim ó kim quang sáng chói, thần bà vô cùng.
A Tam lẩm bẩm :
- Không lẽ nơi đây là trung tâm của Thiên Linh giáo?
Tại đây nhìn xuống giống nhÆ° má»™t bình rượu. Cảnh váºt nà y từ ngoà i nhìn và o tháºt khó phát hiện.
ÄÆ°á»ng lên rất hẹp, không có nấc thang đá dá»±ng lởm chởm. Nếu không đủ sức leo lên, chỉ cần má»™t cÆ¡n gió mạnh cÅ©ng đủ bay xuống hố sâu nhÆ° chÆ¡i.
A Tam tặc lưỡi :
- Thần bà nhÆ° váºy hèn chi chúng ta tìm đến ná»a ngà y vẫn không có kết quả.
A Tứ nhÆ°á»›ng mắt nhìn vá» phÃa khe sâu nói :
- Bên dưới không biết có giống như Âm Hồn Cốc chứa loại mãng xà hay không nữa?
Tiểu Tà nói :
- Cứ nhảy xuống đó thì biết ngay.
A Tứ le lưỡi :
- Tốt hơn đừng suy nghĩ thì ổn rồi.
Thâm tâm hắn tưởng tượng bên dưới toà n là xương cốt đủ các loà i. Tiểu Tà giục :
- Mau đi đi! Là bộ xương hay là con trăn đâu liên quan gì đến ngươi. Mau đi đi!
Nói xong phóng mình bÆ°á»›c lên các lá»›p thạch nhÅ©, lần mò và o cá»a hang.
Äi qua má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng hầm vẫn không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Bên ngoà i nhìn và o huyệt Ä‘á»™ng thấy không lá»›n mấy, nhÆ°ng khi Ä‘i lần và o trong thì có đến ba tầng và má»—i tầng lại có treo hình con ó dữ dá»™i hÆ¡n.
Tiểu Tà nghĩ thầm :
- “Nếu con ó nà y là chim tháºt mà to lá»›n nhÆ° váºy thì mÆ°á»i ngÆ°á»i ăn thịt cả tháng chắc cÅ©ng không hếtâ€.
Ba ngÆ°á»i ngắm nghÃa hồi lâu rồi cứ thẳng Ä‘Æ°á»ng lần và o hang Ä‘á»™ng. Äi qua mÆ°á»i mấy trượng dà i thông đạo, giống nhÆ° Ä‘i và o má»™t ngôi tháp, cà ng và o trong cà ng rá»™ng thênh thang.
Thì ra ngôi Ä‘á»n nà y xây ngói núi, mà muốn và o lại phải Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng hầm từ dÆ°á»›i leo lên. Tiểu Tà tháºt bất ngá».
A Tam kinh ngạc, mở to đôi mắt nói :
- Có phải nằm mơ không?
A Tứ nói :
- Tôi cứ tưởng mình nằm mơ rồi trở thà nh hiện thực, còn sung sướng nà o hơn.
Tiểu Tà nghÄ© đến nhiệm vụ khi đến đây bá»—ng nhiên sá»±c tỉnh, láºp tức táºp trung tinh thần quan sát khắp nÆ¡i nói :
- Tại sao không có ngÆ°á»i? Má»™t thạch Ä‘á»™ng to lá»›n nhÆ° thế nà y cá»™ng thêm bao nhiêu là tượng Pháºt, không lẽ không ai coi giữ sao?
A Tam nói :
- Chúng ta đến ban đêm, có lẽ chúng nó đã ngủ hết.
Tiểu Tà nói :
- Nếu váºy chắc chắn có cá»a ra rồi. Chúng ta thá» tìm xem!
Ba ngÆ°á»i nhanh chóng tiến và o thạch Ä‘iện để tìm thông lá»™. NhÆ°ng tìm mãi vẫn không thấy gì, Tiểu Tà không tin la lên :
- Không thể được! Ta không tin nÆ¡i đây không có ngÆ°á»i. Nhất định là có cÆ¡ quan cạm bẫy A Tứ nói :
- Mặc kệ nó. Tìm không ra ngÆ°á»i sẽ cho nổ tung.
Vừa nói vừa rá» và o bao thuốc nổ trên lÆ°ng, ý muốn cho nổ thá».
Tiểu Tà nói :
- Không được! Nhất định phải tìm cho được ngÆ°á»i má»›i thôi.
A Tứ chán nản :
- Váºy phải chỠđến bao giá»?
Ba ngÆ°á»i tiếp tục tìm kiếm. Tiểu Tà tá» ra có kinh nghiệm, sá» và o tượng Pháºt từ chân tá»›i tay, rồi dùng chưởng đánh và o tượng Pháºt.
Tức thì hắn phát hiện nơi cánh tay trái của pho tượng phát ra luồng ánh sáng giống như hình sao chổi, chiếu chiếu như sao. Hắn vội kéo tay pho tượng xuống.
Bỗng cảm giác không ổn, Tiểu Tà la lên :
- Nguy rồi!
Nhanh chóng nhÆ° má»™t con tôm phóng mình nhảy ra để tránh thoát bà n tay to của tượng Pháºt, ai ngá» trên tay pho tượng có treo má»™t xâu chuá»—i, tạo ra chuyển Ä‘á»™ng giáºt Tiểu Tà lại.
Sá»± việc quá bất ngá», Tiểu Tà quá tá»± tin không Ä‘á» phòng nên mất chủ Ä‘á»™ng.
Chỉ nghe “xạch†má»™t tiếng, cánh tay pho tượng nhÆ° má»™t gá»ng ká»m, siết chặt lấy Tiểu Tà muốn thoát cÅ©ng không kịp.
Tiểu Tà la lớn :
- Tháºt là xui xẻo! A Tam, A Tứ! Mau dùng thuốc nổ!
A Tam, A Tứ trông thấy Tiểu Tà bị kẹt trong cánh tay pho tượng, láºp tức lấy thuốc nổ trong lÆ°ng ra, vừa muốn cá»™t và o tay pho tượng thì bá»—ng có 1 giá»ng cÆ°á»i phát ra.
Từ nÆ¡i đại phiến thạch trÆ°á»›c mặt nứt ra má»™t kẽ hở, má»™t lão nhân xuất hiện theo sau có năm ngÆ°á»i hòa thượng. Tiểu Tà trông thấy ngÆ°á»i tóc bạc, chân mà y bạc, dáng Ä‘i quắc thÆ°á»›c đã biết ngay đó là Thiên Linh giáo chủ rồi, nên cÆ°á»i nhạt :
- A Tam! Nổ!
A Tam, A Tứ không khách sáo, cho thuốc nổ rải ra châm ngòi ném tá»›i. Thiên Linh giáo chủ kinh ngạc vô cùng, láºp tức đẩy năm ngÆ°á»i hòa thượng đứng trÆ°á»›c ra là m bia đỡ, đồng thá»i bản thân lão rút nhanh và o kẽ đá.
Mặt đá khép lại như cũ.
Thuốc nổ tung xuống đất, nổ vang lên là m chấn Ä‘á»™ng cả tòa thạch Ä‘iện. Má»™t số đồ váºt đổ xuống. Äại phiến thạch kẽ nứt không lá»›n, đủ cho 1 ngÆ°á»i chui ra chứng tá» Ä‘á»™ sâu của thạch Ä‘á»™ng không xa bao nhiêu.
Tiếng nổ chấn động là m cho A Tam, A Tứ cũng phải điếc tai, la lên.
Tiểu Tà đau khổ, gục đầu trong tay pho tượng nói :
- Mẹ kiếp! Äánh ngÆ°á»i chÆ°a đụng đến sợi lông chân của ngÆ°á»i ta mà thân đã bị kẹt trong pho tượng nà y rồi. Tháºt là kém cá»i!
A Tam nổi giáºn :
- Cho nổ và i lần nữa sẽ toại nguyện à !
Tiểu Tà nói :
- ChỠđến khi ngươi toại nguyện thì ta chết chắc rồi!
A Tứ hét lên :
- Äa Äảo mau ra hà ng Ä‘i! Bổn Bang chủ chỉ cần mạng ngÆ°Æ¡i thôi, không cần phá hủy thạch Ä‘iện là m gì.
Tiếng kêu đã là m cho Thiên Linh giáo chủ và năm hòa thượng khác xuất hiện. Giáo chủ cÆ°á»i khinh dể :
- Các ngươi từ Trung Nguyên tìm đến đây sao?
Tiểu Tà nói :
- Không sai!
- Äến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Tiểu Tà nói :
- Tìm ngươi!
Giáo chủ có vẻ kinh ngạc :
- Tìm ta? Xưa nay ta không quen biết với các ngươi, tại sao tới đây tìm ta?
Tiểu Tà nghiêm túc nói :
- Cũng chỉ vì ngươi đã mang đôi hia Thái sư.
Giáo chủ lại lần nữa giáºt mình :
- Ngươi đã gặp qua Vệ Tiên sao?
Tiểu Tà nói :
- Không những chỉ gặp qua mà còn là ngÆ°á»i thân của Vệ Tiên nữa.
Giáo chủ cau mà y :
- Hoà ng tá» không thể nà o là m thân vá»›i má»™t thằng con nÃt nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
Tiểu Tà trợn mắt :
- Äó là ông quá già , không phải ta quá nhá». Sá»± tháºt báo cho ông biết, tráºn chiến của Vệ Tiên vừa rồi không phải tôi đã giúp Vệ Tiên bắt được Kỳ Chánh hay sao?
Giáo chủ từ ngạc nhiên trở lại bình tÄ©nh, truyá»n cho năm tên thủ hạ lui và o thạch Ä‘iện, rồi bÆ°á»›c tá»›i há»i :
- NgÆ°Æ¡i tại sao biết bổn tá»a ở đây?
Tiểu Tà thản nhiên :
- Chỉ vì má»™t ngÆ°á»i Giáo chủ khác nói.
- Hắn không thể nà o cho ngươi biết.
- Nhưng ta đến đây rồi.
- Hắn tại sao lại cho ngươi biết?
- Tại vì hắn nhất định phải nói.
- á»’!
Tiểu Tà đắc ý cÆ°á»i :
- Hắn sắp chết rồi, không nói cho ta hay thì không còn cơ hội.
Thiên Linh giáo chủ há»i :
- Hắn sắp chết? Tại sao không có ngÆ°á»i thông báo cho ta?
Tiểu Tà nói :
- NgÆ°á»i thông báo chÃnh là ta. Hoà ng tá» nhá» ta đến đây má»i ông ra tiếp nhiệm. Mau Ä‘i! Trá»… nải sẽ không còn cÆ¡ há»™i.
Giáo chủ nhìn ba ngÆ°á»i má»™t lúc rồi lưỡng lá»± :
- Nếu đến tìm ta cần gì phải bò lên Pháºt thủ?
- Ừ! Ta... ta thấy kỳ lạ, thấy tượng Pháºt quá to lá»›n à ...
Giáo chủ cÆ°á»i :
- NgÆ°á»i thay mặt ta tại sao bị thÆ°Æ¡ng?
Tiểu Tà thản nhiên :
- Hình nhÆ° bị ngÆ°á»i ta hại.
- NgÆ°á»i đó có thể là ngÆ°Æ¡i?
- Ta không dám đâu.
Giáo chủ chấp tay sau lưng, đi qua đi lại nói :
- NgÆ°Æ¡i không dám? Trong thiên hạ có gì mà DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà không dám là m? Miệng lưỡi của ngÆ°Æ¡i xảo quyệt đến ná»—i ngay cả bổn tá»a ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn lừa gạt.
Giá»ng nói và thái Ä‘á»™ của Giáo chủ có vẻ khác nhau, Tiểu Tà cảm giác không ổn nhÆ°ng vẫn thản nhiên cÆ°á»i :
- Ông quá khen ta rồi! Ta dù gan to cỡ nà o cÅ©ng không dám lấy mạng sống ra đùa cợt nhÆ° váºy.
Giáo chủ nói :
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là kẻ đùa cợt vá»›i sinh mạng. NgÆ°Æ¡i tưởng rằng bổn tá»a không biết má»i chuyện của ngÆ°Æ¡i sao? Tại kinh thà nh, má»™t ná»a thủ hạ của ta bị ngÆ°Æ¡i giết chết. Ta không thể để ngÆ°Æ¡i phá hủy sá»± nghiệp của ta. NgÆ°Æ¡i còn bắt kẻ thay thế ta cá»™t trên dà n há»a đốt chết. Tháºt khả ác!
Tiểu Tà la lên :
- Mẹ kiếp! Ngươi biết thì là m gì được ai? Ta cho nổ tung cả Tổng đà n Thiên Linh giáo thì ngươi còn gì để khoe khoang?
Giáo chủ Thiên Linh giáo nói :
- Thuốc nổ bổn tá»a không thiếu. Các ngÆ°Æ¡i cáºy và o thuốc nổ e rằng không có hiệu lá»±c gì.
Tiểu Tà bình tĩnh :
- Ta thì muốn há»i ngÆ°Æ¡i tin tức từ đâu đến còn ngÆ°Æ¡i thì nói toà n chuyện ba hoa, không ăn nháºp và o đâu.
Giáo chủ cÆ°á»i nhạt :
- Äó là do ngÆ°á»i thế thân của bản tá»a truyá»n đến. Sáng nay ta vừa nháºn được tin thì tối nay ngÆ°Æ¡i lại dẫn xác đến. Tháºt là chuyện hi hữu rồi.
Tiểu Tà nói :
- Thiên hạ trừ tôi ra thì có ai dám Ä‘á»™ng đến Thiên Linh giáo của ông? Vả lại tôi và Vệ Tiên có giao tình thân thiết, nếu ngÆ°á»i thế thân của ông bị hại mà không giá há»a cho tôi thì là m sao ông tin được Vệ Tiên?
Giáo chủ bị Tiểu Tà dùng lá»i nói giảo hoạt biện minh là m cho lưỡng lá»±. Tiểu Tà thấy lá»i xảo trá của mình có tiến triển, trÆ°á»›c mắt có thể không đến ná»—i nguy hại lắm, nên có vẻ an tâm Ãt nhiá»u.
Giáo chủ yên lặng, suy nghĩ một hồi rồi nói :
- Tại kinh thà nh, ngÆ°Æ¡i đã dùng há»a pháo bắn chết bá»n thủ hạ của ta, việc nà y ngÆ°Æ¡i giải thÃch là m sao đây?
Tiểu Tà miễn cưỡng :
- Chuyện đó là sá»± tháºt.
Giáo chủ trợn mắt :
- NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i hợp tác vá»›i Vệ Tiên bằng cách nà o? Ta chá» ngÆ°Æ¡i giải thÃch!
Tiểu Tà trêu chá»c :
- Tôi không thể nói được. Thiên cÆ¡ bất khả láºu.
Giáo chủ cũng không vừa :
- Không nói chÃnh là ngÆ°Æ¡i đã nháºn tá»™i.
Tiểu Tà là m ra vẻ bất đắc dĩ :
- Äược rồi! Äược rồi! Tôi rất giữ bà máºt nhÆ°ng bây giỠông ép tôi phải nói, tôi không nói không được. Äó chÃnh là tôi vá»›i Linh DÄ© chưởng lệnh ngÆ°á»i thuá»™c hạ của ông cùng nhau thi hà nh ngụy kế. Số ngÆ°á»i nà y tóm tắt chÆ°a chết.
Vẻ mặt Giáo chủ có vẻ rúng động :
- ChÆ°a chết? Rõ rà ng ngÆ°Æ¡i đã bắn há»a pháo, tại sao chÆ°a chết?
Tiểu Tà nói :
- Ai da! Những há»a pháo đó toà n là không có đạn.
A Tam cũng hùa theo :
- Äúng rồi! Toà n là pháo không có đạn. Bắn mù trá»i mà không chết ai, tháºt là thú vị!
Giáo chủ nghi ngỠ:
- Nếu ngÆ°Æ¡i nói láo, đến lúc đó bổn tá»a sẽ bắt ngÆ°Æ¡i tế thần.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Tùy ý ông! Äây là sá»± tháºt, ông đừng quá nông nổi mà là m há»ng hết đại sá»±.
Bây giỠthả tôi ra được chưa?
- Không được! Trừ phi ngÆ°Æ¡i nói ra sá»± tháºt, nếu không sẽ không thả.
Tiểu Tà nói :
- Tất cả sá»± tháºt đã nói hết rồi. Nếu ông vẫn còn nông cạn hẹp hòi, tôi sẽ đổi ý. Chừng đó đại sá»± đổ vỡ, ông đừng trách tôi tại sao phản phúc.
Giáo chủ cÆ°á»i :
- Pháºt thủ ta có thể mở cho ngÆ°Æ¡i được, nhÆ°ng còn sợi dây trên thân ngÆ°Æ¡i đó là loại “Thất Thiên thằngâ€. Loại dây nà y dao cắt không đứt, lá»a đốt không cháy, ngÆ°Æ¡i không cách nà o phá nó được đâu.
- Cái gì?
Tiểu Tà đôi mắt thiếu Ä‘iá»u muốn rá»›t xuống đất :
- Ông nói đây là dây gì?
Giáo chủ đắc ý nói :
- Thất Thiên thằng.
Tiểu Tà không ngá» sợi dây trên tay tượng Pháºt cá»™t và o bụng mình lại nguy hiểm nhÆ° váºy. Sợi dây vừa dẻo vừa dai, bảo Ä‘ao chém không đứt, không sợ lá»a đốt, bị cá»™t và o thân cà ng vùng vẫy cà ng siết chặt lại.
Bây giá» dù cho Tiểu Tà có Ä‘em theo Hà n Ngá»c Ä‘ao mà i thà nh lưỡi cÆ°a nhỠđể cÆ°a Ä‘i cÅ©ng vô dụng rồi. ChÃnh vì váºy mà mặt Tiểu Tà u sầu đến tá»™i nghiệp.
A Tam, A Tứ thấy Tiểu Tà buồn bã tâm can nổi nóng, phóng tá»›i trÆ°á»›c mặt Giáo chủ, dùng “Äại Bi chưởng†tung ra ép tá»›i nhÆ° vÅ© bão.
Giáo chủ vũ công rất cao, mặt không đổi sắc phát ra hai luồng hồng quang, không tránh né đối ngay chưởng lực của A Tam, A Tứ.
A Tam, A Tứ bị sức chưởng ép thối văng ra xa, ná»™i tạng đảo ngược, đôi chân đứng không vững, mặt tái Ä‘i. A Tam, A Tứ quá Ä‘au lòng trÆ°á»›c tai nạn của Tiểu Tà nên không còn nhịn nhục được nữa, tung ra hai chưởng “Pháºt môn thiên lý†và “Quan Âm tâm pháp†hiệu lá»±c vô biên. Hai chiêu quán thế tuyệt há»c nà y đã công đến Giáo chủ vá»›i khà thế uy mãnh hÆ¡n trÆ°á»›c.
Giáo chủ không dám khinh địch, đôi tay vÅ© Ä‘á»™ng dÄ© thủ thay công. Thấy chưởng thế đối phÆ°Æ¡ng đã ép đến, Giáo chủ nhảy lùi lại thân mình vÅ© Ä‘á»™ng hóa ra bảy cái bóng má», tránh né và hóa giải má»i chưởng lá»±c của A Tam, A Tứ vừa công đến. Trong lúc đó thân mình Giáo chủ đã xuyên qua ép đến phÃa sau lÆ°ng A Tam.
Tiểu Tà láºp tức hét lên :
- Phân Thân Viá»…n Ảnh! A Tam! Mau công vá» phÃa sau bên trái!
Tiếng nói chÆ°a dứt, A Tam trÆ°á»›c mặt nhÆ° mỠảo cảm giác vô định, nhÆ°ng nhá» có Tiểu Tà chỉ Ä‘iểm láºp tức Ä‘Æ°a tay hÆ°á»›ng vá» bóng chưởng phÃa sau. Láºp tức Giáo chủ tay phải hÆ¡i run, hồng quang biến mất, nhẹ “ực†má»™t tiếng.
A Tam bị đón Ä‘Æ°á»ng, chưởng lá»±c dá»™i lại vá»™i vã dùng hữu chưởng quay ngÆ°á»i trở lại. Giáo chủ bị ép thối mấy bÆ°á»›c, đôi mắt kinh hãi nhìn hai ngÆ°á»i, không tin hai ngÆ°á»i đủ bản lÄ©nh đối phó vá»›i công phu “Phân Thân Viá»…n Ảnh†má»™t công phu tuyệt thế thần công.
A Tam thắng được một chiêu, tinh thần phấn khởi hét to :
- A Tứ! Bên trái giao cho ta!
Vừa nói đã xuất chưởng đánh liá»n ba chiêu liên tiếp. A Tứ cÅ©ng không chịu thua, thân ngÆ°á»i giống nhÆ° chó sói hai tay trảo tá»›i, hầm hừ nhÆ° muốn xé nát Giáo chủ.
Vút! Vút!
Mấy tiếng vừa phát ra, Tiểu Tà đã la tiếp :
- Mau công vá» phÃa phải nÆ¡i thượng phÆ°Æ¡ng và háºu phÆ°Æ¡ng.
Giáo chủ nghe nói đã hiểu Tiểu Tà am hiểu vỠ“Phân thân pháp†láºp tức phóng mình vá» phÃa chân pho tượng, hình nhÆ° muốn dụ A Tam, A Tứ đến đó tái chiến để che mắt Tiểu Tà .
Tiểu Tà không còn nhìn thấy vì pho tượng quá to che khuất, nên lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, không biết là m sao chỉ Ä‘iểm cho hai ngÆ°á»i đối địch vá»›i Giáo chủ Thiên Linh giáo nên la lá»›n :
- A Tam! A Tứ! Mau ra đây!
NhÆ°ng muá»™n mất rồi. Chỉ thấy Giáo chủ thân hình nhẹ nhÆ° bông lúa trổ, chưởng phong bao trùm hai ngÆ°á»i, thân mình di Ä‘á»™ng rất tá»± do Giáo chủ thấy chưởng pháp của hai ngÆ°á»i rối loạn, đắc ý ép hai ngÆ°á»i không còn Ä‘Æ°á»ng thoát.
A Tứ tức giáºn hét lên :
- Ta thà mạng với ngươi! Mặc kệ chưởng lực ngươi thế nà o, ta chỉ dùng một ngòi thuốc nổ là xong.
Giáo chủ nghe nói sợ hãi, vá»™i kiá»m chế A Tứ không để có cÆ¡ há»™i lấy thuốc nổ ra. Chỉ loáng mắt, A Tứ đã bị kÃch trúng 1 chưởng nÆ¡i vai trái, văng vá» phÃa chân tượng Pháºt.
ChÆ°a dừng tay, Giáo chủ tiếp tục dùng trảo bắn và o ngÆ°á»i A Tam. Äôi bên chạm nhau.
“Bùngâ€.
A Tam trúng ngay vai phải, giống nhÆ° má»™t cái chong chóng bay ra mấy trượng xa, thiếu Ä‘iá»u dáºp đầu xuống đất, miệng rỉ máu tÆ°Æ¡i.
- Mẹ kiếp mà y!
Máu háºn sôi lên, A Tam lấy thuốc nổ ra, nói :
- Ta sẽ đốt tung cái mạng chó của ngươi.
Giáo chủ thấy váºy vá»™i túm áo A Tứ kéo lại là m bia :
- NgÆ°Æ¡i cho nổ, trÆ°á»›c tiên ta bóp chết đồng bá»n của ngÆ°Æ¡i.
A Tam thấy A Tứ bị địch thủ kiá»m chế đôi tay phát run, nắm cứng bánh thuốc nổ vừa tức giáºn vừa sợ hãi, không biết phải đối phó cách nà o.
A Tứ không sợ, nói :
- Mặc kệ nó, tên Giáo chủ hèn hạ nà y. Ngươi cứ đốt thuốc nổ đi! Ta cùng hắn thà mạng.
A Tam hai tay run lên. Giáo chủ thấy váºy thách thức :
- Ta thách ngươi đấy! Ngươi dám...?
A Tứ tức giáºn hét lên :
- Nói dóc! A Tam! Cho nổ đi! Không dám cho nổ thì ngươi là con chó.
A Tam giáºn dữ :
- Nổ thì nổ!
Lá»a xẹt ra, Giáo chủ sợ hãi.
Tiểu Tà quát :
- Không được!
NhÆ°ng đã trá»…, không còn cách nà o cản được A Tam nữa. Giáo chủ mất hết hồn vÃa, không kịp bóp chết A Tứ, tung mình phóng Ä‘i tẩu thoát.
Mặc kệ A Tứ, A Tam thét lên :
- Tẩu thoát sao?
A Tam chưa kịp ném thuốc nổ thì Giáo chủ đã biến mất và o thạch điện.
“Ầmâ€.
Má»™t tiếng nổ kinh hoà ng, cát bụi bay mù mịt. A Tam đã ném thuốc nổ và o má»™t hÆ°á»›ng khác rồi chạy đến đỡ A Tứ dáºy, há»i :
- Có sao không?
A Tứ cảm giác lưng vai nóng hổi, nói :
- Chết cũng được!
A Tam bồng A Tứ lên chạy khá»i chân tượng Pháºt, bản thân cÅ©ng cảm giác vai trái nóng nhÆ° đốt, Ä‘au Ä‘á»›n rất khó chịu, miệng cÆ°á»i méo xệch :
- Tiểu Tà bang chủ! Lần nà y bang Thông Thá»±c bị nạn rồi. Tôi và A Tứ Ä‘á»u trúng phải “Äá»™c Sa chưởng†chắc không thoát khá»i tá» thần.
Tiểu Tà nói :
- Chỉ cần đầu hà ng là xong.
- Äầu hà ng?
- Phải! Gần đây chúng ta đã đến Phiên quốc hợp tác. TÃnh Ä‘i tÃnh lại cÅ©ng không thiệt thòi gì.
Giáo chủ bá»—ng từ sau lÆ°ng tượng Pháºt xuất hiện :
- Trúng “Äá»™c Sa chưởng†nếu không có thuốc giải thì chỉ trong ba ngà y sẽ chết.
A Tam cÆ°á»i nhạt :
- Biết rồi! Hãy mau lấy thuốc giải đi!
Thái Ä‘á»™ của A Tam lúc nà y so vá»›i trÆ°á»›c kia tháºt xa cách nhÆ° chân trá»i góc bể.
Nhất thá»i Giáo chủ không có cách nà o đáp ứng cho thÃch hợp.
A Tam thúc giục :
- Hãy lấy thuốc giải đi! Chúng ta đầu hà ng rồi. Ông còn muốn gì nữa?
Giáo chủ nheo mắt cÆ°á»i :
- Các ngÆ°Æ¡i có đầu hà ng bổn tá»a cÅ©ng chÆ°a chắc đã bá» qua.
Tiểu Tà nói :
- Chúng nó là đồng bá»n của tôi. Chúng tôi đã có ý quy thuáºn Vệ Tiên, trÆ°á»›c sau chá» Linh DÄ© chưởng lệnh trở vỠđây, tất cả má»i việc Ä‘á»u rõ rà ng. Tôi đã bị nhốt tại nÆ¡i nà y muốn trốn cÅ©ng không được, hãy thÆ°Æ¡ng tình chúng nó.
Giáo chủ nói :
- Muốn tha cÅ©ng được. Bổn tá»a trÆ°á»›c tiên phải Ä‘iểm huyệt, sau đó xiá»ng chân lại.
A Tam không phản đối :
- Tùy ý ông! Muốn là m gì thì là m!
Giáo chủ có ý đỠphòng nói :
- Nếu ngÆ°Æ¡i có ý đầu hà ng thì trÆ°á»›c tiên phải tá»± Ä‘iểm và o huyệt “Tá» Môn†để bổn tá»a không còn sợ âm mÆ°u chống đối.
A Tam nhanh chóng đưa tay tự điểm và o huyệt của mình. A Tứ cũng bắt chước là m theo và nói :
- Xong rồi!
Giáo chủ ná»a tin ná»a ngá» chạy tá»›i cá»± ly cách năm thÆ°á»›c, xem qua má»™t lúc rồi tá»± mình Ä‘iểm và o huyệt “Thiên Túc†của hai đối phÆ°Æ¡ng, lúc đó má»›i tháºt an lòng.
A Tam nói :
- Bây giỠông đã an tâm rồi chÆ°a? Nói đầu hà ng là đầu hà ng, chúng tôi tháºt có phong Ä‘á»™ à .
Giáo chủ nói :
- Hy vá»ng các ngÆ°Æ¡i không gian dối, nếu không bổn tá»a sẽ lấy sinh mạng của các ngÆ°Æ¡i để trừng trị.
Nói xong lấy ra hai viên thuốc mà u trắng nói :
- Uống thuốc nà y và o Ä‘á»™c tÃnh tá»± giải, còn vá» ná»™i thÆ°Æ¡ng các ngÆ°Æ¡i tá»± chữa lấy.
- Cám Æ¡n rất nhiá»u.
A Tam Ä‘Æ°a tay nháºn thuốc, uống và o má»™t viên Ä‘Æ°a cho A Tứ má»™t viên. Giáo chủ vá»— tay năm cái, hai tên bá»™ hạ chạy ra phÃa sau lÆ°ng tượng Pháºt, nói mấy câu tiếng nÆ°á»›c Phiên rồi chạy và o trong Ä‘em ra hai sợi dây xiá»ng bằng sắt lá»›n.
A Tam, A Tứ bị Giáo chủ xiá»ng chân và o pho tượng. Tiếp đó Giáo chủ lui và o trong ấn má»™t nút cÆ¡ quan, “xạch†má»™t tiếng tay pho tượng mở rá»™ng ra.
Tiểu Tà lúc nà y mới thở nhẹ ra một hơi nói :
- Pháºt tổ hiển linh rồi!
Giáo chủ cÆ°á»i ranh mãnh :
- Äừng quên trên thân ngÆ°Æ¡i còn có sợi dây “Thất Thiên thằngâ€...
Tiểu Tà nhìn sợi dây cột quanh bụng nghĩ thầm :
- Bản thân giỠđây như bị trâu xỠmũi, muốn trốn chắc phải lôi cổ pho tượng khổng lồ nà y theo sau quá.
Äây là má»™t sợi dây đã thà nh huyá»n thoại, từ xÆ°a đến nay nhiá»u ngÆ°á»i cho là thần linh chuyên môn trói kẻ phản quốc, phản giáo. Nó đã từng siết chết tá»™i phạm, không cách nà o mở ra được. Rất quan trá»ng khi đã vÆ°á»›ng và o sợi dây nà y.
Tiểu Tà nghÄ© mãi không ra cách, không lẽ kéo cả tượng Pháºt nà y Ä‘i?
Nhìn Pháºt tượng cao mấy trượng, to nhÆ° đỉnh núi, Tiểu Tà lắc đầu buồn bã.
Suy nghÄ© má»™t hồi, ý định dùng loại sắt luyện thà nh Hà n Ngá»c Ä‘ao của Tiểu Thất cÆ°a Ä‘i, may ra giải thoát.
NhÆ°ng mà i má»™t lưỡi cÆ°a phải mất bao nhiêu thá»i gian? Ãt ra cÅ©ng mÆ°á»i năm.
Không lẽ kiên nhẫn đến nhÆ° váºy, trong lúc tình hình bên ngoà i ngà y cà ng phức tạp.
Giáo chủ nhìn Tiểu Tà cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i tốt hÆ¡n cứ an pháºn ở đây, trÆ°á»›c hết lá»™t phi Ä‘ao trên ngÆ°á»i xuống.
Tiểu Tà há»i :
- Không lá»™t bá» phi Ä‘ao được không? Tôi không dùng phi Ä‘ao phóng và o ngÆ°á»i ông thì được rồi.
Giáo chủ lắc đầu :
- Không riêng phi đao, cả thuốc nổ trên mình cũng phải bỠhết.
Tiểu Tà trÆ°á»›c mắt chỉ còn cách nghe lá»i Giáo chủ để tìm cách nghe lá»i hoãn binh, chỠđợi cÆ¡ há»™i mà thôi.
Năm tên hòa thượng ngồi tại năm góc, nhắm mắt dưỡng thần. A Tam, A Tứ cÅ©ng ngồi yên, tá»± Ä‘iá»u trị ná»™i thÆ°Æ¡ng. Tiểu Tà thì miên man suy nghÄ©, tiến má»™t bÆ°á»›c lại thối má»™t bÆ°á»›c.
Bị xiá»ng tại Tổng Ä‘Ã n Thiên Linh giáo khác nà o ngồi trong hang cá»p, chỉ cần Linh DÄ© chưởng lệnh trở vá» hoặc tin tức truyá»n đến thì ba ngÆ°á»i sẽ bị sát hại, không còn cách nà o cứu vãn nổi.
Không biết lúc đó Tiểu Tà sẽ ứng phó bằng cách nà o đây?
Last edited by jimmy19; 17-08-2008 at 07:50 PM.
|
16-08-2008, 09:26 PM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 35:ÂM MƯU LIÊN KẾT NGOẠI BANG
Trá»i rá»±ng sáng...
Bấy giá» mặt mÅ©i DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt rất tiá»u tụy, u sầu và trở nên nóng tÃnh.
Giang sÆ¡n sắp Ä‘oạt trong tay thì đã bị Tiểu Tà đánh pháo giải tá»a cuá»™c bao vây, luôn cả uy phong của má»™t vị cầm đầu cấm y vệ cÅ©ng đã bị tÆ°á»›c mất.
Thất bại ê chá»! May có ngÆ°á»i Hắc y cứu được mạng hắn, nhÆ°ng mãi má»™t tháng sau ngÆ°á»i Hắc y má»›i trở lại thăm tin tức.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt nổi giáºn :
- NgÆ°Æ¡i tại sao không tăng chi viện để đến ná»—i thất bại nhÆ° váºy?
NgÆ°á»i Hắc y chỉ mỉm cÆ°á»i, không trả lá»i, bÆ°ng ly trà trên tay uống má»™t há»›p xong má»›i cháºm rãi :
- DÆ°Æ¡ng thống lãnh! Chuyện qua má»™t tháng rồi, ông chÆ°a hết tức giáºn sao?
Dương Sơn Kiệt nói :
- Mối háºn thù nà y ta là m sao quên được?
NgÆ°á»i Hắc y bá» ly trà xuống, nói :
- Ông chÆ°a nói rõ cho tôi biết có ngÆ°á»i ngoà i tham gia và o chuyện nà y.
Dương Sơn Kiệt cau mà y :
- Bổn chức liên kết vá»›i nhiá»u ngÆ°á»i, có gì không đúng?
- NhÆ°ng Ãt ra ông cÅ©ng phải cho tôi biết chứ?
Dương Sơn Kiệt nói :
- Bá»n nó là ngÆ°á»i của Phiên bang. NhÆ°ng có oán thù gì vá»›i ngÆ°Æ¡i, là m sao ta biết được?
NgÆ°á»i Hắc y cÆ°á»i nhạt :
- Nếu có thù háºn thì là m sao hợp tác?
Dương Sơn Kiệt bực bội :
- Ta thấy là ngÆ°Æ¡i cố tình báo phục má»›i rút tay đứng bà ng quang nhÆ° váºy.
- Không sai!
- NgÆ°Æ¡i...
NgÆ°á»i Hắc y cÆ°á»i :
- Tôi xưa nay không tin tưởng ngoại bang.
Dương Sơn Kiệt nói :
- Cho nên ngÆ°Æ¡i không hà i lòng chúng nó xÃa và o chuyện nà y chứ gì?
NgÆ°á»i Hắc y nói :
- Nếu ta muốn hại ngươi thì đâu có cứu ngươi thoát hiểm.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt nghe nói có lý nên không há»i tá»›i nữa mà quay qua chuyện khác :
- Bá»n nó rốt cuá»™c cùng vá»›i ngÆ°Æ¡i có thù oán gì?
NgÆ°á»i Hắc y nói :
- Chúng ta cũng đã từng hợp tác, sau nà y chúng nó lại chia rẽ ra.
Dương Sơn Kiệt nói :
- Bá»n nó rất giữ lá»i hứa.
NgÆ°á»i Hắc y nói :
- Vì Vệ Tiên mà bá»n chúng phải là m nhÆ° váºy, chỠđến lúc ông Ä‘oạt ngôi vua, chúng nó sẽ dẫn Vệ Tiên nháºp kinh. Äến lúc đó ông là m sao cùng vá»›i chúng nó tranh già nh?
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt cảm thấy quả nhiên ngÆ°á»i ngoại bang không thể tin được, nên thắc mắc :
- Nhưng tại sao chúng nó xưa nay rất tốt?
NgÆ°á»i Hắc y cÆ°á»i :
- Dương thống lãnh! Ông nên hiểu rốt cuộc chỉ là chuyện hai nước đang tranh chấp nhau. Chúng nó cũng là một lực lượng, chỉ khác vỠphương thức mà thôi.
Dương Sơn Kiệt không hiểu.
NgÆ°á»i Hắc y tiếp :
- Hai bên giao đấu nhau tất nhiên má»™t mất má»™t còn. Chúng ta yên tịnh chá» lúc Vệ Tiên và Kỳ Ngá»c hai bên lá»±c lượng hao tổn, chúng ta Ä‘em lá»±c lượng chúng ta ra kết thúc, thì có gì khó khăn đâu?
Dương Sơn Kiệt nói :
- NhÆ° váºy chúng ta là m cách nà o đây?
NgÆ°á»i Hắc y nói :
- Thống lãnh vẫn triệu táºp Thiên Linh giáo, tìm cách công và o trung tâm cÆ¡ quan, sau đó dẫn binh mã Vệ Tiên đến đánh kinh thà nh, bắt Kỳ Ngá»c là m con tin.
Chá» chúng nó đánh nhau mệt má»i, kiệt sức, chúng ta sẽ ra tay.
Dương Sơn Kiệt ngần ngại :
- Nhưng ta được ngươi cứu thoát, e rằng chúng nó nghi kỵ, không tin tưởng ta.
NgÆ°á»i Hắc y nói :
- Bá»n chúng cÅ©ng không ngu ngốc. Dù cho biết được ông và tôi có liên kết, mà cuá»™c thế thuáºn lợi thì chúng nó cÅ©ng vẫn dẫn quân công thà nh.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt lại không hiểu. NgÆ°á»i Hắc y giải thÃch :
- Thiên Linh giáo cùng vá»›i Vệ Tiên là má»™t phe. Mục Ä‘Ãch của Vệ Tiên là chiếm giang sÆ¡n Äại Minh, không thể nà o vì tôi mà bá» cả mục Ä‘Ãch nà y. Vả lại, bá»n chúng tá»± cao, tá»± đắc, cÅ©ng chÆ°a chắc tôi đã được để ý qua tầm mắt của chúng.
Có hai dữ kiện nà y chúng ta có thể hóa giải được vấn đỠrồi.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt đắc ý cÆ°á»i :
- Váºy thì còn DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà phải đối phó là m sao đây?
NgÆ°á»i Hắc y nói :
- Hắn có liên kết vá»›i Phiên bang, tháºt sá»± mà nói chÃnh là hắn bị giam giữ, cho nên tôi má»›i nghÄ© cách nà y.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt há»i :
- TÃnh theo kế hoạch của ngÆ°Æ¡i thì vấn Ä‘á» chi viện phải là m sao?
NgÆ°á»i Hắc y nói :
- Tôi sẽ triệu táºp nhân mã, mai phục tại kinh thà nh để tiếp sức cho ông.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt gáºt đầu :
- Ngươi có biết Linh Dĩ chưởng lệnh hiện ở đâu không?
- Nam DÄ© SÆ¡n Nam LÄ©nh.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt láºp tức ra Ä‘i.
NgÆ°á»i Hắc y tiá»…n hắn khuất bóng má»›i quay và o, mặt lá»™ vẻ tá»± tin.
* * * * *
Nam DÄ© SÆ¡n Nam LÄ©nh có má»™t căn nhà không to, thuá»™c vá» kiểu nhà xÆ°a. Nhá» có ngÆ°á»i Hắc y chỉ dẫn nên DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt đến đó rất dá»… dà ng.
Lúc trÆ°á»›c bị Kỳ Ngá»c đánh đến ói máu, hắn cùng vá»›i Nhiệm Bá đã Ä‘i gặp Linh DÄ© chưởng lệnh má»™t lần.
Qua má»™t tuần trà , Linh DÄ© chưởng lệnh há»i :
- Thống lãnh muốn tấn công Chi Khả Quan sao?
Dương Sơn Kiệt đáp :
- Không sai! Chỉ cần chiếm được Chi Khả Quan thì chiếm được ải quân rồi tiến thẳng và o kinh thà nh. Nhưng mà ải nà y canh gác rất kiên cố.
Linh Dĩ chưởng lệnh nói :
- Có chúng ta âm thầm chi viện, cộng thêm binh lực của Vệ Tiên, nhất định sẽ thắng.
Dương Sơn Kiệt nói :
- Nếu được nhÆ° váºy thì quá tốt.
Linh DÄ© chưởng lệnh há»i :
- Ông còn nhân mã không?
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt gáºt đầu :
- Còn.
- Bao nhiêu?
Dương Sơn Kiệt khoác lác :
- Không nhiá»u nhÆ°ng rất giá»i. Äó là quân háºu thuẫn đặc biệt của bổn chức.
Linh Dĩ chưởng lệnh dò dẫm :
- Lúc nà o thì công thà nh?
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt thấy đối phÆ°Æ¡ng đã sẵn sà ng chấp nháºn kế hoạch của mình, vui mừng nói :
- Ta sẽ có tin phối hợp sau. Tình hình hiện nay chÆ°a thuáºn lợi.
Linh DÄ© chưởng lệnh cÆ°á»i :
- DÆ°Æ¡ng thống lãnh! GiỠđây ông đã mất Ä‘i quan chức, nhÆ°ng hiệp Æ°á»›c giữa chúng ta vẫn còn. Sau nà y Hoà ng tá» lấy được kinh thà nh, ông vẫn ngồi trên vÆ°Æ¡ng vị. Lão phu tuyệt đối giữ lá»i, ông hãy an tâm!
Dương Sơn Kiệt nói :
- CÅ©ng vì các ngÆ°Æ¡i giữ lá»i và cáng đáng má»i chuyện nguy hiểm cho nên ta má»›i hợp tác.
- Äược! Lão phu sẽ bẩm báo Giáo chủ và Vệ Tiên hoà ng tá». Không lâu sẽ có kết quả.
Linh DÄ© chưởng lệnh lâu nay bị dÃnh lÃu và o hoạt Ä‘á»™ng của DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt, nhÆ°ng không Ä‘em lại kết quả gì, cảm thấy mất thể diện, không dám trở vá» Tổng Ä‘Ã n Thiên Linh giáo gặp Giáo chủ. Lần nà y có cÆ¡ há»™i hắn muốn dùng cÆ¡ há»™i nà y cứu vãn danh dá»±. Vả lại, DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt Ä‘ang bị ruồng bá», triá»u đình kết tá»™i phản loạn, chỉ còn cách tạo phản má»›i bảo vệ được tÃnh mạng. Vì váºy, sau má»™t hồi bà n tÃnh, Linh DÄ© chưởng lệnh cấp tốc viết thÆ° báo tin cho Thiên Linh giáo chủ để liên hệ vá»›i Vệ Tiên hà nh sá»±.
Thế là má»™t tráºn đại chiến Ä‘ang ngấm ngầm bùng nổ.
* * * * *
Bấy giá», Tiểu Tà bị nhốt trong Pháºt Ä‘iện, bảy ngà y đã trôi qua.
Trong bảy ngà y nà y Giáo chủ vẫn chÆ°a được tin tức bên ngoà i nên bá»±c bá»™i vô cùng. Tuy váºy, Tiểu Tà vẫn chÆ°a kịp thi hà nh Ä‘á»™c thủ.
Tiểu Tà cũng rất nóng lòng nhưng không có cách nà o cởi bỠsợi dây.
Mỗi lần dùng dao cắt xuống thì gút dây lại siết chặt hơn, tuy có tổn thương nhưng vết thương nà y giống như thiếu nữ gãi ngứa, không tác dụng bao nhiêu.
A Tam, A Tá» cÅ©ng không khác gì mấy. Tối ngà y cứ quanh quẩn nÆ¡i Pháºt Ä‘iện, nghÄ© không ra phÆ°Æ¡ng pháp giải thoát. Võ công bị khống chế, muốn lăn lá»™n cÅ©ng không được, chỉ trông cáºy và o Tiểu Tà có phÆ°Æ¡ng pháp.
Năm ngÆ°á»i hòa thượng, thủ hạ của Giáo chủ, luôn luôn theo dõi, giám sát, má»—i bữa Ä‘em thức ăn Ä‘á»u để ý má»i sá»± khác lạ.
Và o lúc canh ba, bóng đêm trùm kÃn, bá»—ng có má»™t luồng gió nhẹ lÆ°á»›t qua, tiếp đó là má»™t thân mình xà xuống nhÆ° cánh chim đại bà ng. Tuy nhẹ nhà ng và thÆ° thái nhÆ°ng uy phong vô cùng. Bóng Ä‘en xà xuống bên cạnh má»™t hòa thượng, nhanh chóng Ä‘iểm huyệt. Chỉ thấy hai bà n tay dịu dà ng và trắng nõn, dẫn theo má»™t đạo hà o quang tức khắc đã Ä‘iểm luôn bốn hòa thượng còn lại.
Trong im lặng, bóng đen thỠra một hơi nói :
- Tháºt may mắn!
Tiểu Tà lên tiếng.
- Không sao! Không sao! Có cô nương đến đây chúng ta không còn sợ nữa.
A Tam cÅ©ng thức dáºy :
- Có cứu tinh đến rồi! Chúng ta được giải thoát rồi!
A TỠnói :
- Cô nương cứu được Tiểu Tà mai mốt tôi là m mai để cô nương là m Bang chủ phu nhân.
Tiểu Tà tiếp :
- Äúng rồi! Trong hoạn nạn má»›i thấy chân tình.
NhÆ°ng ngÆ°á»i thiếu nữ nà y là ai tháºt không ai biết, chỉ thấy nà ng là má»™t Hắc y bịt mặt.
Tại sao cô ta lại đến đây giải cứu?
Những lá»i trêu chá»c của A Tứ là m cho nà ng bẽn lẽn. CÅ©ng may, nhá» tấm khăn che mặt nên không ai biết được.
Hắc y thiếu nữ mắng :
- Các ngÆ°Æ¡i tháºt lẻo mép!
Tuy e thẹn, nhÆ°ng Hắc y thiếu nữ biết không thể cháºm trá»…, vá»™i phóng tá»›i không chế cÆ¡ quan Pháºt thủ.
A Tam, A Tứ hy vá»ng cô nà ng thà nh công, nhÆ°ng qua má»™t lúc thì có biến cố.
Hắc y thiếu nữ nóng nảy :
- Bây giỠlà m sao đây?
Tiểu Tà và đồng bá»n nghe được câu nà y, niá»m hy vá»ng nhÆ° tiêu tan.
Tiểu Tà cÆ°á»i Ä‘au khổ :
- Cô nương, có biết hóa giải cơ quan cạm bẫy hay không? Không khéo sẽ hại chúng tôi chết sớm đấy.
A Tứ cũng rầu rĩ :
- Tôi thấy mộng là m phu nhân của cô đã tan rồi.
Hắc y thiếu nữ dáºm chân :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Anh tháºt kỳ lạ! Tại sao lại chạy và o đây? Sợi dây nà y từ xÆ°a đến nay chÆ°a ai từng mở ra được.
Giá»ng nói của Hắc y thiếu nữ buồn buồn nhÆ° muốn khóc.
Tiểu Tà cố ý muốn là m thiếu nữ vui, nên nhẹ giá»ng :
- ChÃnh là tôi muốn gặp cô nÆ°Æ¡ng nên má»›i và o đây. PhÆ°Æ¡ng pháp nà y rất có kết quả.
Hắc y thiếu nữ vừa giáºn vừa tức :
- Anh còn đùa giỡn được sao? Mở không ra thì chết cả đám, phải nghĩ cách nà o thoát thân đi!
Tiểu Tà nói :
- Nếu nghĩ ra cách thoát thân thì giỠnà y tôi đâu còn ở đây.
Hắc y thiếu nữ thở dà i :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Anh phải biết tôi là ngÆ°á»i của Thiên Linh giáo. Nếu muốn tôi tháo gỡ khăn mặt ra thì chúng ta không còn tình cảm tốt đẹp nữa.
Tiểu Tà vẫn ngoan cố :
- Cô nÆ°Æ¡ng tại sao lại phải nói lá»i quan trá»ng nhÆ° váºy? Cô không thể thoát ly sao?
Hắc y thiếu nữ có vẻ ngượng ngáºp :
- Tha lỗi cho tôi không tháo bỠtấm khăn che mặt nà y được.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Tùy ý cô nÆ°Æ¡ng! Tôi không bắt buá»™c. Sợi dây nà y tháºt ra chÆ°a ai có thể mở được sao?
Hắc y thiếu nữ nói :
- Chưa có! Tôi chưa từng gặp qua.
Tiểu Tà kinh ngạc :
- Chưa gặp qua? Chỉ nghe qua cũng chưa sao?
Hắc y thiếu nữ trầm tư :
- Hình nhÆ° lúc trÆ°á»›c có má»™t nà ng công chúa bị hại, và cÅ©ng bị xiá»ng tại nÆ¡i đây. Sau nà y ghẹo đến thiên thần đại náo, láºp tức sét đánh, mÆ°a gió vần vÅ©, và tá»± nhiên dây nà y bị tháo ra.
Tiểu Tà nghe nói cà ng thêm não lòng. Tại sa mạc là m sao có mưa vần vũ đây? Nếu đã có mưa vần vũ thì không có sa mạc rồi.
Tiểu Tà nói :
- Tôi thấy tin đồn nà y không đáng tin.
Hắc y thiếu nữ buồn bã :
- Tôi sẽ phải nghÄ© cách. Thá»i gian không nữa Giáo chủ sẽ đến. Tôi phải Ä‘i thôi!
Hắc y thiếu nữ bay xuống Pháºt thủ, nhìn Tiểu Tà má»™t cách trìu mến, từ từ rút Ä‘i.
Qua má»™t lúc, mặt đá mở ra kẽ hở, Giáo chủ dẫn theo mÆ°á»i tên Hắc y sát thủ.
Trông thấy năm tên hòa thượng bị điểm huyệt, đôi mắt phát sáng, nhìn Tiểu Tà , hắn nói :
- Có ngÆ°á»i đến đây cứu ngÆ°Æ¡i sao?
Tiểu Tà thấy không cách nà o giấu được, đà nh nói :
- Không phải cứu. Chỉ đến để thăm tôi.
- NgÆ°á»i ấy đâu?
- Tại sau lưng ông kìa.
Giáo chủ và mÆ°á»i tên Hắc y sát thủ vá»™i né sang má»™t bên, váºn công thủ thế quay ra phÃa sau, giống nhÆ° sắp lâm tráºn váºy.
- NgÆ°á»i ở đâu?
Giáo chủ biết bị Tiểu Tà đùa giỡn, nên quát :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i dám gạt ta sao?
Tiểu Tà là m ra vẻ mặt khổ sở, nói :
- Ãi da! Tôi không dối gạt ông. Chỉ vì ông quá sợ hãi, má»›i nghe tôi nói ná»a câu đã là m khó tôi rồi. à tôi muốn nói ngÆ°á»i đó ở sau lÆ°ng ông nhÆ°ng đã Ä‘i mất rồi.
A Tam chá»c ghẹo :
- Nếu ngươi quá nóng nảy, sẽ dễ bị bệnh bạo phát.
Giáo chủ cÆ°á»i :
- Chá» ta bắt được hắn má»›i quay trở lại tÃnh toán vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Pháºt Ä‘á»™ng mở ra, Giáo chủ cùng vá»›i mÆ°á»i tên Hắc y sát thủ phóng ra ngoà i.
Chỉ chốc lát, Giáo chủ nóng giáºn trở vá», há»i :
- NgÆ°á»i ấy là ai?
Tiểu Tà bình thản :
- Nà ng là vợ ta, đến đây thăm ta.
- Ngươi nói láo!
Ba ngÆ°á»i cÆ°á»i lá»›n.
Tiểu Tà nói :
- Ông cho tôi nói láo. Váºy thì tôi hết cách giải thÃch rồi.
Giáo chủ cÆ°á»i nhạt :
- Bắt đầu từ ngà y mai các ngÆ°Æ¡i ăn Ãt má»™t chút, bổn tá»a không tin các ngÆ°Æ¡i chịu Ä‘á»±ng được lâu.
Tiểu Tà khoát tay :
- Tùy ý!
Thì ra Linh DÄ© chưởng lệnh sắp vá» và Giáo chủ cÅ©ng đã nháºn được tình hình bên ngoà i có nhiá»u biến chuyển.
Giáo chủ bÆ°á»›c đến kiểm tra xÃch xiá»ng của ba ngÆ°á»i rồi má»›i quay và o huyệt Ä‘á»™ng.
Tiểu Tà đợi ông ta đi khuất mới nhún vai nói :
- Ta phải tự lực cánh sinh rồi.
A Tam nói :
- Nhưng sợi dây của anh?
Tiểu Tà rá» rá» sợi dây cá»™t nÆ¡i bụng, hÆ¡i giáºn bốc lên, nhìn pho tượng, chá»i :
- Mẹ kiếp! Äây là tượng Pháºt gì mà chuyên môn hại ngÆ°á»i ta váºy? Tôi không có cách nà o thu phục ông hay sao? Không thể bị ông cầm giữ mãi nÆ¡i đây.
* * * * *
Và o mùa thu... Tháng chÃn...
Tin tức truyá»n đến, Vệ Tiên được Thiên Linh giáo và DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt giúp đỡ đánh xuống DÆ°Æ¡ng Nguyên, tiếp tục Ä‘á»™t kÃch ải Chi Khả Quan.
Giao chiến mấy ngà y, rốt cuá»™c tÆ°á»›ng giữ thà nh là Hà n Sanh và Tôn TÆ°á»ng đã tá» tráºn. Äại quân Vệ Tiên thẳng Ä‘Æ°á»ng tiến đến thà nh Bắc kinh, chỉ còn cách má»™t trăm dặm. Cả nÆ°á»›c chấn Ä‘á»™ng.
Kỳ Ngá»c chỉ dụ Y Khiêm chuẩn bị Ä‘Æ°a quân ra nghênh địch.
Rất tiếc, Tiểu Tà còn bị nhốt trong Pháºt Ä‘iện, không biết đến chừng nà o má»›i thoát ra được để trở vá» kịp lúc cứu giang sÆ¡n của hắn.
Pháºt Ä‘iện nà y trừ các hang Ä‘á»™ng thỉnh thoảng có ngÆ°á»i Ä‘i lại, còn các nÆ¡i khác ban ngà y cÅ©ng nhÆ° ban đêm Ä‘á»u im lặng nhÆ° nhau.
Äã mÆ°á»i ngà y trôi qua...
Tiểu Tà cũng chưa là m gì để thay đổi được nguy biến.
Má»™t giá»ng cÆ°á»i ngạo nghá»… vang đến, Giáo chủ và mấy chục Hắc y sát thủ đã tá»›i vây kÃn Pháºt Ä‘iện
- Ha.. ha...! DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Hôm nay chÃnh là ngà y chết của ngÆ°Æ¡i rồi.
Ba ngÆ°á»i lạnh lùng ngồi dáºy.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Có tin tức rồi sao?
- Không sai!
Giáo chủ tự đắc nói :
- Ngươi nói dóc đã bị ló đuôi rồi. Hãy chuẩn bị chịu chết đi!
Tiểu Tà bình thản há»i :
- Tin tức ai báo cho ngÆ°Æ¡i váºy?
Giáo chủ nói :
- Ta cho ngÆ°Æ¡i biết cÅ©ng không sao. Vệ Tiên hoà ng tỠđã công đến Chi Khả Quan, đại quân sắp bao vây kinh thà nh Äại Minh rồi.
A Tam, A Tứ kêu lên :
- Không thể được! Không thể được! Có Tiểu Thất và Siêu tiểu vương gia giữ thà nh, đừng mong ai phá nổi.
Giáo chủ cÆ°á»i nhạt :
- Ta nói dối vá»›i các ngÆ°Æ¡i là m gì? Bồn tá»a báo cho các ngÆ°Æ¡i biết, bổn tá»a trÆ°á»›c tiên giết chết các ngÆ°Æ¡i sau má»›i Ä‘i chi viện. Ha.. ha..! Dù cho quân Ä‘á»™i Kỳ Ngá»c có anh dÅ©ng thế nà o cÅ©ng không thể chịu nổi tráºn chiến nà y.
Tiểu Tà nói :
- NhÆ° váºy tôi phải tin lá»i ông rồi.
- Tin rồi thì cà ng tốt! Ngươi chết cũng được nhắm mắt.
Tiểu Tà mân mê sợi dây nơi bụng, nói :
- Cái “Thất Thiên thằng†nà y không ai mở ra được sao?
Giáo chủ nói :
- Ngươi tưởng rằng ta tha ngươi được sao? Sợi dây nà y từ xưa đến nay đã cột lại thì không ai mở ra được.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Ừ! Váºy má»›i là kỳ bÃ, kỳ tÃch...
Giáo chủ thấy Tiểu Tà nét mặt hân hoan trong lòng có chút nghi ngại, nói :
- Ngươi đã có phương pháp gì thoát hiểm sao?
Vừa nói Giáo chủ vừa dõi mắt nhìn sợi dây, xem có gì biến chuyển không.
Tiểu Tà lắc đầu :
- Tôi đã hết cách. Sợi dây nà y vẫn nguyên vẹn như xưa.
- NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i nói cái gì là kỳ bÃ, kỳ tÃch?
Tiểu Tà thản nhiên :
- Ta DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà , má»™t Ä‘á»i oanh liệt, kiệt liệt... Bây giá» sắp chết ta phải kéo pho tượng nà y Ä‘i, tháºt không phải kỳ bÃ, kỳ tÃch sao?
Giáo chủ nghe nói má»›i hiểu rõ, cÆ°á»i :
- Có Pháºt Tổ bảo há»™ ngÆ°Æ¡i trên Ä‘Æ°á»ng vá» Tây Thiên. NgÆ°Æ¡i an tâm khá»i sợ ma bắt rồi.
Tiểu Tà nói :
- Nói rất đúng! Thá»i gian đã đến, không cần ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng thủ. Ta thà bị siết chết, chỉ tiếc ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tiá»…n ta quá Ãt, hãy tuyển thêm dẫn đến đây Ä‘i!
Giáo chủ nói :
- Má»™t vị Quốc vÆ°Æ¡ng qua Ä‘á»i cÅ©ng chỉ có bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tiá»…n. NgÆ°Æ¡i Ãt hÆ¡n có mÆ°á»i ngÆ°á»i thì đã quá đủ rồi.
Tiểu Tà bất đắc dĩ nói :
- Thôi cÅ©ng được váºy! Hãy mau tránh ra! Ta muốn kéo Pháºt vá» Tây Thiên rồi.
Tiểu Tà quay vỠA Tam, A Tứ, nói rất khôi hà i :
- Chết sống có số mạng. Nhìn nhau lần cuối để nhớ mãi nghìn thu.
Tiểu Tà hét lên má»™t tiếng, thối lui ra sau, sợi dây trong lÆ°ng Tiểu Tà dÃnh và o tượng Pháºt rất chặt, Tiểu Tà váºn hết sức lá»±c ra kéo.
Pháºt tượng to nhÆ° núi. Má»™t khối đá bất Ä‘á»™ng đã cấu tạo nÆ¡i đây không biết tá»± bao giá».
Giáo chủ cùng một số thủ hạ có cảm giác như đang xem một con khỉ diễn trò.
Tiểu Tà cổ há»ng nhÆ° phồng to lên, ráng hết sức vẫn không tiến triển chút nà o, trái lại sợi dây còn siết chặt hÆ¡n nữa.
Bỗng hắn hét lên :
- A...!...
Tiếng hét của Tiểu Tà rá»n vang, rung chuyển không gian. Cả pho tượng nhÆ° di chuyển.
Tiếp theo :
- Ầm!
Tiếng phát ra nhÆ° sấm. Pho tượng đổ xuống kéo theo không biết bao nhiêu đất đá lăn xuống à o à o. Tháºt đúng là cảnh Ä‘á»™ng địa băng sÆ¡n.
Từng khối đá nhá» nứt ra, lăn xuống triá»n núi, gió lá»™ng cát bay. Äèn trong Ä‘á»™ng tắt hết. Tiếng ầm ầm kéo dà i mãi, nhÆ° thiên binh vạn mã Ä‘i qua. từ tảng đá nà y trốc lên kéo theo nhiá»u tảng đá khác lăn xuống chân núi.
Giáo chủ thấy váºy sợ hãi kêu :
- Mau cản trở hắn!
Tiểu Tà đã dùng toà n lá»±c kéo Pháºt tượng. Äến lúc Pháºt tượng đổ xuống thì A Tam, A Tứ Ä‘á»u bị giáºt mình, kinh hãi đến ngất xỉu trong nguy biến.
Thấy Giáo chủ và bá»n Hắc y sát thủ công đến, Tiểu Tà hét to :
- A Tam! A Tứ! Mau...
A Tam, A Tứ nghe được tiếng hét của Tiểu Tà bá»—ng sá»±c tỉnh. Hai ngÆ°á»i nà y đã phục hồi công lá»±c, nên vá»™i vã phóng tá»›i nhÆ° hai gá»ng ká»m, tấn công chá»›p nhoáng và o đám Hắc y.
Cả tòa Pháºt Ä‘á»™ng Ä‘á»u chìm trong cÆ¡n bão kiếm.
Tượng Pháºt đã đổ, Tiểu Tà cố hò hét lên, dù sao kéo được tượng Pháºt cÅ©ng là má»™t kỳ tÃch trong Ä‘á»i hắn.
Má»™t phần pho tượng bị bể còn dÃnh trong sợi dây, Tiểu Tà vẫn cứ kéo chạy khắp nÆ¡i, chạy đến đâu núi non lở đến đó, đất đá lăn xuống chân núi nhÆ° mÆ°a.
Giáo chủ thấy Pháºt tượng đã đổ nát, núi lở đá lăn, không còn dám ở lại, vá»™i quay và o huyệt đạo trốn Ä‘i.
Tiểu Tà thấy địch thủ đã trốn hết liá»n ra lệnh cho A Tam, A Tứ :
- A Tam, A Tứ! Hãy mau rút lui!
Bấy giỠdân chúng trong vùng cũng rất kinh hoà ng.
Ky Má»™c sÆ¡n xÆ°a nay được dân chúng tôn là vùng đất Thánh, giỠđây nÆ¡i nà y lại xảy ra sáºp đổ, há» cho đó là thần thánh nổi giáºn xá» phạt muôn ngÆ°á»i.
Qua má»™t thá»i gian khá lâu, nÆ¡i nà y má»›i trở lại yên tÄ©nh vá»›i đầy vết tÃch tang thÆ°Æ¡ng.
Last edited by jimmy19; 17-08-2008 at 07:51 PM.
|
16-08-2008, 09:27 PM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 36:ÄẠI NÃO HOÀNG CUNG THIÊN QUá»C.
DÆ°á»›i chân Ky Má»™c sÆ¡n, dân chúng ai cÅ©ng quỳ xuống cầu xin thần thánh không nổi giáºn trừng phạt bá tánh trong vùng.
Tháºt là má»™t chuyện hy hữu...
Ky Má»™c sÆ¡n là nÆ¡i Thánh địa, oai phong nhÆ° váºy mà chỉ qua má»™t đêm đã bị sáºp đổ gần má»™t ná»a.
Còn Tiểu Tà và đồng bá»n thì sao?
Tiểu Tà kéo má»™t đầu pho tượng chạy khắp nÆ¡i phá phách. Còn A Tam, A Tứ thì núp và o má»™t hang đá, bị đất cát lấp đầy. CÅ©ng may, không bị thÆ°Æ¡ng tÃch gì.
Biến cố nà y nếu ai không bình tĩnh đối phó có lẽ đã bị cát đá đè nát thây rồi.
Tiểu Tà tìm gặp lại A Tam, A Tứ, nói :
- Rốt cuộc chúng ta đã vượt qua cơn kinh thiên động địa nà y. Chúng ta phải ăn mừng mới được.
Chá» lúc trá»i sáng, ba ngÆ°á»i bò vá» chá»— cÅ©, xem lại quang cảnh nÆ¡i đó. SÆ¡n phong bị sáºp phân ná»a, huyệt Ä‘á»™ng bị đá đất lấp đầy, và ép chết không Ãt Hắc y sát thủ.
Tiểu Tà quan sát một hồi, nói :
- Xem chừng bá»n chúng ngoà i má»™t số tá» nạn, số còn lại đã trốn hết rồi.
A Tam nói :
- Chúng ta tuy thoát hiểm nhưng sợi dây trên lưng anh vẫn còn, chưa thể gỡ ra.
Tiểu Tà giáºt giáºt sợi dây, nói :
- Váºy má»›i nói hòa thượng chạy rồi mà chùa miếu đâu có chạy theo. NhÆ°ng không sao! Sợi dây đã rá»i khá»i tay tượng Pháºt, ta quấn và o bụng chá» ngà y có cÆ¡ há»™i sẽ tháo nó ra.
A Tứ đỠnghị :
- Hãy trở và o Pháºt Ä‘iện xem bên trong có gì lạ không?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Cá»p đã sẩy chuồng thì Ä‘i tìm bắt dê.
Ba ngÆ°á»i mò và o Pháºt Ä‘iện.
Hà ng trăm ngà n tượng Pháºt lá»›n nhá», ngã nghiêng, sứt mẻ, vỡ nát.
Tiểu Tà suy đoán :
- Chúng nó dùng đèn dầu thắp sáng, nhất định còn chứa nhiá»u dầu. Chúng ta sẽ tìm số dầu đó dùng là m đồ dẫn há»a, thiêu hủy sà o huyệt.
Cuối cùng, Tiểu Tà , A Tam, A Tứ đã tìm ra nhiá»u váºt phát há»a, bá» và o huyệt Ä‘á»™ng, đốt lên.
Mục Ä‘Ãch Tiểu Tà đốt sáºp huyệt Ä‘á»™ng là để bá»n chúng không còn chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a.
Là m xong má»i việc, ba ngÆ°á»i dắt nhau xuống núi.
A Tam thấy sợi dây quấn quanh lÆ°ng Tiểu Tà , cÆ°á»i :
- Ngà y xưa Tôn Ngộ Không bị đè xuống Ngũ Hà nh Sơn, bây giỠTiểu Tà bang chủ bị dây siết bụng.
Tiểu Tà cÆ°á»i khổ sở :
- Sợi dây ác nghiệt tháºt. Má»—i lần cá» Ä‘á»™ng mạnh lại siết và o ngÆ°á»i Ä‘au nhói.
Không biết đến lúc nà o nó siết chết ta đây nữa?
A Tứ nói :
- NhÆ° váºy phải sánh sợi dây vá»›i chiếc mÅ© kim cô của Tôn Ngá»™ Không má»›i đúng. MÅ© kim cô thì Tam Tạng niệm chú nó má»›i siết, còn dây thắt lÆ°ng của Tiểu Tà bang chủ thì khi cá» Ä‘á»™ng mạnh lại bị xiết.
Tiểu Tà rốt cuá»™c cÅ©ng thấy mình Ä‘ang được tá»± do, trÆ°á»›c mắt má»™t vùng bình nguyên rá»™ng lá»›n, bầu trá»i quang đãng mênh mông, khiến hắn không sao nhịn nổi hứng thú, hú lên má»™t tiếng là m chấn Ä‘á»™ng cả đất trá»i.
Tiếng hú lan tá»a khắp vùng, bá tánh Ä‘á»u nghe rõ.
Trăm ngà n vạn con mắt Ä‘á»u đổ dồn vá» hÆ°á»›ng Ky Má»™c sÆ¡n Ä‘ang có ba bóng Ä‘en Ä‘i xuống.
Ai cÅ©ng nghÄ© Ky Má»™c sÆ¡n đổ chÃnh là do ba vị thiên thần nà y nổi giáºn.
Tiếng hú vừa rồi phát ra đối vá»›i bá tánh là má»™t uy phong, má»™t biểu hiện giáºn dữ của thần linh.
Chỉ chốc lát, dân chúng bị kÃch Ä‘á»™ng kéo nhau đến chân núi quỳ xuống để chiêm bái thần linh.
Ai nấy miệng há hốc, hô lớn :
- Äa Äảo! Äa Äảo!...
Tiểu Tà thấy váºy kinh hãi :
- Nguy rồi! Chúng ta Ä‘áºp bể tượng Pháºt, chá»c giáºn dân chúng nÆ¡i đây. HỠđón Ä‘Æ°á»ng chúng ta để phản đối đấy.
Ba ngÆ°á»i dừng lại, không dám tiếp tục xuống núi.
A Tam buồn bã :
- Ô kìa! Dân chúng quá đông. Há» chỉ cần má»—i ngÆ°á»i cắn chúng ta má»™t miếng thì thể xác chắc không còn.
A Tứ bà n :
- Chúng ta quẹo sang Ä‘Æ°á»ng khác mà đi váºy.
Tiểu Tà trợn mắt :
- Quẹo Ä‘Æ°á»ng nà o? NgÆ°Æ¡i không thấy há» bao vây khắp chân núi sao?
A Tứ nói :
- NhÆ°ng nếu cháºm trá»… bá»n há» nhà o lên đây thì còn tránh Ä‘i đâu?
Tiếng hò hét của dân chúng má»—i lúc má»—i rá»n vang nhÆ° sấm dáºy :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
A Tam cau mà y :
- Mặc kệ há»! Gặp má»™t ngÆ°á»i giết má»™t ngÆ°á»i, sau rút vá» sÆ¡n Ä‘á»™ng từ từ tìm cách mở sợi dây ra rồi tÃnh tiếp.
Ba ngÆ°á»i đứng ngay tại chá»—, chuẩn bị đối phó. NhÆ°ng quan sát má»™t lúc, không thấy dân chúng có hà nh Ä‘á»™ng gì, mà chỉ thấy quỳ lạy, chiêm bái.
Tiểu Tà nghi ngỠ:
- Không lẽ hỠđang lạy chúng ta?
A Tam nói :
- Không chừng hỠđang lạy thần?
A Tứ nói :
- Chuyện đó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rồi. Pháºt Ä‘iện không phải nằm tại trong núi nà y sao?
Tiểu Tà nói :
- Các ngÆ°Æ¡i thấy đó, dân chúng quỳ lạy lâu nhÆ° váºy là tỠý rất thà nh tâm.
Không lẽ hỠcho chúng ta là thần sao?
Nhìn thấy trong đám quần chúng lại có cả những ngÆ°á»i ăn mặc theo kiểu hòa thượng cÅ©ng quỳ lạy, A Tam reo lên :
- Äúng rồi! Bá»n há» tưởng chúng ta là thần đấy.
Tiểu Tà khoái chÃ, có vẻ tá»± tin, Ä‘Æ°a tay lên hÆ°á»›ng vá» phÃa dân chúng giống nhÆ° Ä‘ang phổ Ä‘á»™ chúng sanh, hô lá»›n :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Dân chúng nghe được tiếng la của Tiểu Tà cà ng thêm phấn khởi vá»›i ý nghÄ© “thiên thần†đã hồi đáp lá»i cầu xin, láºp tức la to :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Tiểu Tà thấy váºy đắc ý, cÆ°á»i :
- Ha... Ha...! Ai nói ta không phải là thần linh? Má»™t lần ta hô lên vạn ngÆ°á»i hưởng ứng mà ! Äi! Chúng ta xuống núi!
Tiểu Tà dẫn A Tam, A Tứ chạy xuống núi.
Dân chúng thấy nhÆ° nháºn được má»™t vinh dá»± từ cõi thiêng liêng, hô vang lên :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Sắp gặp được thần linh rồi, vinh hạnh biết chừng nà o? Dân chúng má»—i lúc táºp trung má»™t đông, xô đẩy nhau hÆ°á»›ng vá» bá»n Tiểu Tà .
Cả má»™t buổi sáng, hỠđã bá» hết má»i công chuyện để đón thần linh đến viếng.
Dù cho Hoà ng tỠđến thăm chÆ°a chắc bá tánh đã nhiệt tình nhÆ° váºy.
Ba ngÆ°á»i chạy đến gần, dân chúng trông thấy rõ hình dáng, ai cÅ©ng cảm giác bất ngá» :
- Là ngÆ°á»i Trung Nguyên sao?
NhÆ°ng hỠđã nháºn ra trên thân Tiểu Tà có quấn má»™t sợi dây Ä‘á», váºy không phải thần Äa Äảo thì còn là ai nữa?
Má»i ngÆ°á»i đồng hô vang :
- Công chúa bị nạn, thần linh là m phép mÆ°a gió má»›i giải được dây nà y. Tháºt là má»™t vị thần cứu nạn, cứu khổ.
Tiếng “Äa Äảo†lại vang lên nhÆ° sấm dáºy, tỠý khâm phục tuyệt đối.
Tiểu Tà vui cÆ°á»i, giÆ¡ tay lên cao, đồng thá»i la theo quần chúng :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Äúng là má»™t mệnh lệnh đầy uy lá»±c. Quần chúng đồng quỳ xuống chiêm bái rồi từ từ đứng lên theo Tiểu Tà , miệng không ngá»›t la :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
HỠđã thừa nháºn thiên thần xuất hiện tháºt sá»±.
A Tam nói :
- Tiểu Tà bang chủ! Thì ra sợi dây đỠcủa anh uy lực rất lớn.
A Tứ nói :
- Tiểu Tà bang chủ! Anh cho em mượn đeo là m thần một lúc xem sao?
Tiểu Tà không thèm đùa giỡn vá»›i A Tam, A Tứ nữa, quay vá» phÃa dân chúng, lẩm bẩm :
- Vệ Tiên, tên Hoà ng tá» ngu ngốc đầy tham vá»ng, đã Ä‘em quân đánh chiếm Bắc Kinh. Äể ta chiếm cung Ä‘iện của hắn cho biết.
Tiểu Tà lợi dụng lòng sùng bái của quần chúng là m háºu thuẫn kÃch Ä‘á»™ng tạo phản, vừa Ä‘i vừa hô :
- Hướng vỠkinh thà nh Phiên quốc!
Trong dân chúng, luôn cả tăng nhân, ai cũng hướng vỠTiểu Tà , hai tay chấp lại, ủng hộ chỉ lệnh của thiên thần xuất thế.
A Tam, A Tứ khoái trà hợp cùng vá»›i Tiểu Tà diá»…n trá»n vai thiên thần hạ giá»›i.
Cả bá»n oanh oanh liệt liệt tiến vá» Hoà ng cung Phiên quốc.
Không bao lâu, từ bên trong Hoà ng cung đã có mấy ngÆ°á»i hòa thượng cầm Ä‘ao xông ra, phóng vá» phÃa Tiểu Tà , A Tam, A Tứ.
Tiểu Tà thấy váºy liá»n vung tay lên phát chiêu ép số hòa thượng lùi và o trong.
A Tam la lên :
- Giết chết hắn! Bá»n phản thù!
Tiếng nói chưa dứt đã cùng A Tứ khai triển công phu, thế như mãnh hổ.
Bá»n ngÆ°á»i nà y không rõ ngôn ngữ Trung Nguyên, nhÆ°ng thấy bị đánh ép, nổi giáºn đồng loạt xông tá»›i, không sợ chết.
Tiểu Tà mặc kệ, không để ý. Hắn đã phát hiện Giáo chủ Thiên Linh giáo xâm nháºp và o đám dân chúng.
Tiểu Tà vá»™i rượt theo nhÆ°ng bị dân chúng khắng khÃt bên chân, không thoát Ä‘i được, Ä‘Ã nh để cho Giáo chủ chạy thoát.
Dân chúng tiếp tục kéo và o Hoà ng cung. NÆ¡i Hoà ng cung giá» nà y cÅ©ng còn rất nhiá»u văn võ bá quan.
Tiểu Tà nhìn vá» bên trái thấy có xây má»™t ngôi tháp rất cao, trên đỉnh có gắn bốn con sÆ° tỠđá rất dữ tợn. Äó chÃnh là chá»— nhà vua thÆ°á»ng tiếp xúc vá»›i bá tánh để giải oan má»i việc trong dân gian.
Tiểu Tà , A Tam, A Tứ dừng lại trước ngôi tháp.
Bên ngoà i quần chúng hô vang :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Trong Hoà ng cung, binh sÄ© canh gác rất nhiá»u ngÆ°á»i đã theo ra chiến tráºn, chỉ để lại má»™t số Ãt vệ binh sai khiến mà thôi. NhÆ° váºy là m sao chống lại là n sóng dân chúng đây.
Bá»n vệ binh tuy có vÅ© khà trong tay nhÆ°ng đối tượng lại là số đông dân chúng trà n và o khiến chúng sợ hãi bá» binh khà chạy trốn và o trong.
Tiểu Tà khà thế không giảm sút, cứ đưa tay lên cao, nói :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Dân chúng tức khắc hùa theo là m rung Ä‘á»™ng Hoà ng cung, tạo uy thế khiếp ngÆ°á»i.
Tiểu Tà tiếp tục hô :
- Lá»™ Tao!
Dân chúng lại sôi nổi lên tạo thà nh một trò chơi áp đảo, không ai tưởng tượng nổi.
Tiểu Tà đùa đến say mê, cứ tưởng mình là vua, hét lên :
- Xông à !
Dân chúng đã đến lúc quá sôi Ä‘á»™ng, láºp tức trà n và o, không còn lá»±c lượng nà o có thể cản nổi.
Tiểu Tà cÆ°á»i hÃ... hÃ, vá»— ngá»±c nói :
- Ta là vua! Trá»i sanh ta có mạng đế vÆ°Æ¡ng. Bất cứ Ä‘i đến đâu cÅ©ng chinh phục được thiên hạ.
A Tam nói :
- Lá»i xÆ°a có nói: “Lâm nạn bất tá» sẽ có đại phÆ°á»›câ€.
A Tứ tiếp :
- Tôi nghĩ nếu Vệ Tiên có trở vỠchắc chỉ còn có cách ra Ky Mộc sơn ở mà thôi.
Tiểu Tà cà ng thêm kiêu ngạo :
- Hắn xâm chiếm thà nh Bắc kinh thì ta chiếm Hoà ng cung của hắn. Tháºt là công bình rồi!
Bá»—ng phÃa sau có tiếng nói vang lại :
- Có phải nhÆ° váºy không?
Không biết từ lúc nà o, bốn Hắc y cung nữ đã xuất hiện nơi đỉnh tháp, vừa dịu dà ng, vừa thướt tha.
A Tam, A Tứ trông thấy bốn cô gái nà y cảm giác mất tự nhiên.
Tiểu Tà trêu chá»c :
- Mấy cô đến đây là m gì? Cũng muốn tham gia và o chiêm ngưỡng thần linh sao?
NgÆ°á»i thiếu nữ đứng bên phải lên tiếng :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Anh tháºt uy phong!
- Là cô?
Tiểu Tà nháºn ra giá»ng nói của Hắc y thiếu nữ nà y đã hai lần cứu hắn, láºp tức thở ra má»™t hÆ¡i khoan khoái, cháºm rãi nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng sắp được lên ngôi Hoà ng háºu nÆ°á»›c Phiên rồi. Hãy mau lui xuống để má»i ngÆ°á»i khá»i chê ta là háo sắc!
Hắc y thiếu nữ nở má»™t nụ cÆ°á»i thần bÃ, nói :
- Yên tâm! Nến không phải má»i ngÆ°á»i tha em Ä‘i thì là m sao em lên được nÆ¡i đây?
Tiểu Tà nói :
- Thì ra cô nÆ°Æ¡ng biết tiếng Trung Nguyên, tháºt may mắn!
Hắc y thiếu nữ nói :
- Theo tục lệ của Phiên quốc, dân chúng đã theo anh đến Hoà ng cung, tung hô tôn kÃnh, tức là muốn anh tức vị tôn vÆ°Æ¡ng để trở thà nh Äa Äảo. Chúng tôi cÅ©ng là nô tỳ của anh rồi.
Tiểu Tà gáºt đầu đắc ý :
- Váºy thì quá tốt! Cô nÆ°Æ¡ng! Tôi phải là m gì nữa đây?
Hắc y thiếu nữ tiếp :
- Nếu để chúng tôi khiêng anh lên, anh không còn cách nà o rá»i khá»i Phiên quốc.
Tiểu Tà kinh ngạc :
- Tại sao? Vệ Tiên không phải đã kéo quân sang Trung Nguyên đánh chiếm thà nh Bắc kinh sao?
Hắc y thiếu nữ nói :
- Phiên quốc nà y gồm nhiểu bá»™ lạc. Nhất là bá»™ tá»™c Thái SÆ° rất mạnh. Lẽ ra Vệ Tiên chỉ là Thái SÆ°. Song đã ép các bá»™ tá»™c khác nhượng bá»™. ChÃnh vì thế mà dân chúng muốn tôn anh là m thiên thần Äa Äảo.
Tháºm chà tôn anh lên Quốc vÆ°Æ¡ng Äa Äảo. Chỉ cần trở thà nh thần Äa Äảo thì không có cách nà o rá»i khá»i Phiên quốc rồi. Anh đã trở thà nh thẩn tượng trong niá»m tin của há».
Tiểu Tà nói :
- Bản thân tôi cÅ©ng tưởng mình hóa thân là thần Äa Äảo.
- Váºy thì anh không được rá»i khá»i nÆ¡i đây nữa rồi. Anh thá» xem!
Tiểu Tà quay đầu qua thấy tháp Ä‘Ã i cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng, mà dÆ°á»›i đất dân chúng đứng bao quanh cháºt nÃch, ái ngại nói :
- Dân chúng hỠkhông đùa giỡn chứ?
Hắc y thiếu nữ nói :
- Äây là tục lệ. Há» rất chân tình.
Tiểu Tà nhăn mặt :
- Có được sợi dây thần tiên nà y chÆ°a chắc đã thuáºn lợi.
A Tam nói :
- Váºy thì gỡ quách sợi dây đó ra.
Tiểu Tà nói :
- Không có cách nà o gỡ được. Cô nương có biết cách nà o giúp ta không?
Hắc y thiếu nữ nói :
- Tôi nghÄ© có má»™t ngÆ°á»i có thể biết được chuyện nà y.
- LÃ ai?
Hắc y thiếu nữ nét mặt buồn hiu, đôi mắt nhìn xa xăm và o trong cung, thấy má»™t số ngÆ°á»i bên trong Ä‘ang xôn xao, láºp tức nói :
- Anh đừng há»i ngÆ°á»i ấy là ai, tôi sẽ dẫn anh Ä‘i gặp. Anh phải láºp tức cản trở dân chúng đừng xâm nháºp và o cung. Há» mà bắt được Hoà ng háºu thì rắc rối lắm đấy.
Tiểu Tà nghe nói không dám cháºm trá»…, há»i :
- Äại cô nÆ°Æ¡ng! Tiếng địa phÆ°Æ¡ng không cho phép nháºp cung thì nói thế nà o?
- Ki ri Cu ru!
Tiểu Tà nhÃu mà y cÆ°á»i :
- Giống như gà mái đang đẻ trứng à ?
Láºp tức hÆ°á»›ng vá» dân chúng bắt chÆ°á»›c câu nói vừa rồi phát ra.
Dân chúng tuân theo chỉ lệnh, rút ra ngoà i hô to :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Nhưng giữa lúc đó có một hồng y thiếu nữ xuất hiện.
Hắc y thiếu nữ nhỠtiếng la lên :
- Nguy rồi! Hoà ng háºu đã bị dẫn đến.
Tiểu Tà nói :
- Không sao! Hiện tại Quốc vÆ°Æ¡ng đã bá» trốn rồi mà . Hoà ng háºu có đến há»™i diện cÅ©ng không sao.
Hắc y thiếu nữ lắc đầu :
- Quốc vÆ°Æ¡ng không phải bá» trốn mà đang Ä‘em quân Ä‘i chinh phạt. Hiện nay quyá»n hà nh Ä‘á»u ở trong tay Hoà ng háºu. Nếu Hoà ng háºu thừa nháºn thì ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± trở thà nh thần Äa Äảo.
Tiểu Tà bực bội :
- Số ngÆ°á»i nà y tháºt là ngu, tại sao bắt Hoà ng háºu hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy? Nếu Vệ Tiên dẫn quân trở lại có phải tôi không không được là m Quốc vÆ°Æ¡ng sao?
Hắc y thiếu nữ trách :
- Ai bảo anh đem sinh mạng ra đùa cợt với đại sự? Bây giỠthì còn sợ gì quân binh của Vệ Tiên?
Tiểu Tà đau khổ nói :
- Những trò chơi của tôi luôn luôn tạo cho mình những thống khổ.
Hắc y thiếu nữ nói :
- Tình hình xảy ra như thế nà y anh vẫn còn đùa giỡn được sao?
A Tam lên tiếng :
- Có gì sợ đâu? Miá»…n là m thần Äa Äảo thì được rồi.
Tiểu Tà đánh nhẹ và o đầu A Tam một cái, mắng :
- Chỉ biết nói dóc! Ngươi biết gì mà xen và o?
A Tam không dám cãi, lui ra đứng cạnh chá»— A Tứ Ä‘ang váºn công, chuẩn bị đối phó vá»›i má»i bất trắc.
Dân chúng thấy Hoà ng háºu đến tháp Ä‘Ã i vá»™i tránh ra chừa Ä‘Æ°á»ng Ä‘i. Năm ngÆ°á»i hòa thượng Ä‘i theo Hoà ng háºu bắt đầu rẽ ra hai bên. Dân chúng Ä‘ang xôn xao bá»—ng im bặt.
Tiểu Tà thấy váºy không biết việc gì sẽ xảy ra, quay sang Hắc y thiếu nữ, há»i :
- Bây giỠtôi phải là m sao đây?
Hắc y thiếu nữ lắc đầu :
- Hết cách rồi! Chỉ cần Hoà ng háºu quỳ xuống hôn bà n tay của anh là dân chúng thá»a mãn.
Tiểu Tà thất kinh :
- Tôi là thần, có cái gì mà là m không được? Ngươi muốn quỳ, nhưng ta sẽ không cho quỳ.
Hoà ng háºu mặc y phục mà u hồng, trông ra dáng má»™t nữ vÆ°Æ¡ng vùng đại sa mạc, khà chất ung dung, không biết bao nhiêu tuổi nhÆ°ng da mặt trắng phau, hai là n mi cong vút là m cho lòng ngÆ°á»i cảm giác khó chịu.
Thân mình rất kiá»u diá»…m, nà ng bÆ°á»›c lên đỉnh tháp nhìn Tiểu Tà , trông rõ là má»™t đứa tiếu hà i nhÆ°ng là m vẻ uy nghiêm không thÃch hợp.
Tâm tình Hoà ng háºu có chút không phục, nói mấy câu bằng tiếng nÆ°á»›c Phiên, ná»™i dung là há»i Tiểu Tà từ đâu đến.
Tiểu Tà nghe không hiểu, liếc mắt nhìn Hắc y thiếu nữ như cầu cứu, nhưng Hắc y thiếu nữ vẫn đứng lặng thinh, không nói.
Tiểu Tà cá»±c chẳng đã phải khá»a tay lia lịa, ý muốn tá» cho Hoà ng háºu biết hắn không muốn là m vua.
Hoà ng háºu thấy hắn ra dấu nhÆ° thế, tưởng hắn muốn nói hắn không phải là ngÆ°á»i của thế gian.
Tiểu Tà lại tưởng Hoà ng háºu chÆ°a hiểu, tiếp tục Ä‘Æ°a tay chỉ và o ngá»±c mình, rồi chỉ ra hÆ°á»›ng xa xa, hai ngón tay Ä‘Æ°a ra giả cách hai chân muốn Ä‘i vá» Trung Nguyên.
Hoà ng háºu thấy hắn chỉ lên không trung, thì tưởng là Tiểu Tà từ trên trá»i xuống. Sau lại thấy sợi dây Ä‘á» buá»™c thắt ngang lÆ°ng nghÄ© bụng đêm qua sợi dây nà y đã là m phép sÆ¡n băng địa chấn, nên có chút tin tưởng, cúi đầu xuống, nói :
- Äêm qua núi sáºp do thần linh là m ra?
Tiểu Tà thấy sắc mặt Hoà ng háºu nghiêm trá»ng, thầm nghÄ© :
- “ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải vá» Trung Nguyên rồiâ€.
Liá»n lấy tay chỉ và o ngÆ°á»i, rồi dùng hai ngón tay chấm chấm trên bà n.
Hoà ng háºu tưởng rằng hắn thừa nháºn là hắn đã là m cho sÆ¡n băng địa chấn nên cúi đầu khâm phục.
Hắc y thiếu nữ bụm miệng cÆ°á»i, nhá» tiếng nói vá»›i Tiểu Tà :
- Không biết thì đừng trả lá»i! Không muốn là m thần thì bản thân đừng thừa nháºn là biết phép mà u. Giá» nà y là m sao mà chinh phục bá tánh đây?
Lúc nà y Hoà ng háºu đã để ý đến Hắc y thiếu nữ.
Tiểu Tà cảm giác không ổn, quay nhìn Hắc y thiếu nữ, nói :
- ChÃnh cô nÆ°Æ¡ng đã gây ra chuyện khó khăn nà y.
Hoà ng háºu thấy hai ngÆ°á»i có vẻ thâm tình liá»n dùng tiếng nÆ°á»›c Phiên há»i :
- Ngươi hiểu tiếng nói địa phương sao?
Hắc y thiếu nữ lắc đầu. Tiểu Tà âm thầm nghĩ :
- “Lắc đầu cái gì? Cô tưởng ra dấu hiệu nhÆ° váºy là Hoà ng háºu không suy diá»…n được sao? Nếu ta tiếp tục lắc đầu tức là đã chứng minh cô ta và mình là đồng bá»n. Ta muốn gáºt đầuâ€.
Tiểu Tà gáºt đầu lia lịa.
Hoà ng háºu thấy hai ngÆ°á»i khác ý kiến nên không còn nghi ngá» là Hắc y thiếu nữ Ä‘ang chỉ Ä‘iểm cho Tiểu Tà nữa, há»i tiếp :
- Ngà i tháºt là thần Äa Äảo sao?
Tiểu Tà tưởng Hoà ng háºu đã biết là ý bản thân phải trở vá» Trung Nguyên nên liên tục gáºt đầu.
“Äa Äảoâ€. Hai tiếng nà y rất quen thuá»™c vá»›i Tiểu Tà , nên vừa gáºt đầu vừa khoa tay biểu thị cÆ°Æ¡ng quyết không muốn là m.
Dân chúng nhìn Tiểu Tà có vẻ thần bÃ, lại nghe Hoà ng háºu nói, bá»—ng kÃch Ä‘á»™ng la lên :
- Äa Äảo! Äa Äảo!
Tiểu Tà lại nghĩ là hỠphản đối, nên vung tay nói :
- Cứ kêu Ä‘i! Kêu cỡ nà o ta cÅ©ng không là m. Chỉ cần Hoà ng háºu không quỳ xuống, các ngÆ°Æ¡i là m gì được ta?
Hắn quÆ¡ tay thì dân chúng lại cà ng kÃch Ä‘á»™ng, dân chúng cà ng kÃch Ä‘á»™ng thì Tiểu Tà cà ng quÆ¡ tay, là m chấn Ä‘á»™ng cả Hoà ng cung.
Hoà ng háºu thấy bá tánh nhÆ° váºy biết đại thể đã mất, âm thầm quỳ xuống.
Tiểu Tà thấy váºy giáºt mình :
- Không phải tôi đã giải thÃch rồi sao? Tại sao bà lại quỳ?
Tiểu Tà tay phải quÆ¡ má»™t cái, má»™t đạo âm phong đã đỡ Hoà ng háºu đứng dáºy, nói :
- Tại sao lại quỳ nhÆ° váºy? Tôi không là m thần Äa Äảo.
Hoà ng háºu cảm giác bất ngá», nhất thá»i đứng sững sá», im lặng.
Dân chúng thấy Hoà ng háºu bá»—ng nhiên đứng dáºy có ý sỉ nhục lòng sùng kÃnh thần Äa Äảo của há», láºp tức xông lên, định giết chết Hoà ng háºu.
Hai tên La Sát hòa thượng vá»™i chạy tá»›i nắm vai Hoà ng háºu đè xuống.
- Không được.
Tiểu Tà quÆ¡ tay, má»™t luồng âm phong đỡ ngay Hoà ng háºu đứng dáºy.
Cứ nhÆ° váºy, má»™t lên má»™t xuống, Hoà ng háºu không chịu nổi Ä‘au Ä‘á»›n, buá»™t lá»i than thở.
Tiểu Tà thấy hoà n cảnh nhÆ° váºy rất bất nhẫn, nhanh chóng quay qua Hắc y thiếu nữ, há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng mau nói cho há» biết tôi không muốn là m thần Äa Äảo?
Hắc y thiếu nữ nhất thá»i không dám nói báºy vì nà ng là tỳ nữ, vả lại trÆ°á»ng hợp nà y rất quan trá»ng, không thể liá»u lÄ©nh.
Tiểu Tà tức giáºn chạy đến nắm cổ Hắc y thiếu nữ, nói :
- Hãy nói mau! Nói tôi là ngÆ°á»i Trung Nguyên, tóm tắt không là m thần Äa Äảo và cÅ©ng không phải thần Äa Äảo.
Hắc y thiếu nữ bị bắt buộc, bất đắc dĩ phải mở miệng :
- Äã không kịp rồi! Hoà ng háºu đã quỳ rồi, nếu anh không chấp nháºn sẽ là m cho Hoà ng háºu mất mặt.
Tiểu Tà lúng túng :
- NhÆ° váºy tìm cách nà o kéo giãn tình thế ra má»™t chút có được không?
Hắc y thiếu nữ nói :
- Không có vấn Ä‘á» thÆ° giãn, chÃnh anh đã là m cho Ky Má»™c sÆ¡n qua má»™t đêm trở thà nh sÆ¡n băng địa chấn thì còn nói ai tin nếu không là thần Äa Äảo?
Tiểu Tà nói :
- Cô phải nói là tôi bị dây “Thất Thiên thằng†trói buá»™c nên bất đắc dÄ© má»›i trở thà nh thần Äa Äảo. Còn nữa... Tôi mÆ°á»i mấy ngà y chÆ°a tắm, phải có thá»i gian cho tôi tắm rá»a đã. Nếu là m thần Äa Äảo ngay bây giá» tháºt mất vệ sinh à !
Hắc y thiếu nữ nói :
- Äược! Tôi dạy anh nói.
- Cũng được.
Hắc y thiếu nữ nhanh chóng dùng tiếng địa phÆ°Æ¡ng rất gá»n gà ng dạy Tiểu Tà .
Tiểu Tà bắt chước Hắc y thiếu nữ nói được và i câu.
Dân chúng hưởng ứng reo to.
Tiểu Tà không hiểu ý, quay há»i Hắc y thiếu nữ :
- Tôi nói một câu, cô dịch lại tiếng địa phương một câu chứ?
Hắc y thiếu nữ nói :
- Hình nhÆ° hỠđã hiểu được ý anh rồi. Có hy vá»ng kéo giãn tình thế.
Tiểu Tà má»™t lần nữa chiá»u theo lá»i của Hắc y thiếu nữ nói lại, đại ý: Ta phải tịnh tâm bảy ngà y má»›i cứu Ä‘á»™ dân chúng. Äó là ý chà của ta, không ai được vi phạm, nếu không sẽ bị trá»i đánh.
Nhất thá»i không ai dám mạo phạm ý chỉ của thần, từ từ lui gót.
Tiểu Tà thấy tình thế đã biến đổi, cÆ°á»i nói :
- Äa Äảo DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà !
Dân chúng nghe tiếng Tiểu Tà bá»—ng dừng chân lại. Tiểu Tà thất kinh há»i Hắc y thiếu nữ :
- Tại sao váºy?
Hắc y thiếu nữ nói :
- Anh phải im lặng và đi trÆ°á»›c, sau đó há» má»›i rút vá».
Tiểu Tà hiểu ý quay vá» hÆ°á»›ng Hoà ng háºu, vẫy tay, ra dấu cho bà hồi cung, sau đó theo Hắc y thiếu nữ trở và o háºu Ä‘iện.
Last edited by jimmy19; 17-08-2008 at 07:51 PM.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âíåøòîðãáàíê, àðõèòåêòóðà, doc ta than phan 2, doc truyen ta than phan2, êèòàéñêèé, ëèòåðàòóðà, ëîãîòèï, èñëàì, ñòðèæêè, ôàêòû, ôóòáîë, phan 2 ta than lam phat, ta than 2, ta than chap 1 phan 2, ta than p2, ta than pan 2, ta than phan 2, ta than phan 2 chap 2, ta than phần 2, ta thần phần 2, taÌ€ thần phần 2, tà thần phan 2, tà thần phần 2, tà thần phần 2, tục tiểu tà thần, thieu ta than phan 2, tiểu tà thần full, tieu ta than 2, tieu ta than 2 chap 5, tieu ta than chap 2, tieu ta than phan 2, tieu ta than phan ii, tieu ta than tap 2, tieu tà thần phần 2, tieutathan 2, truyen ta than p2, truyen ta than phan 2, tuc tieu ta than phan 2, ÷àñîâîé |
| |