Dịch giả : Tiểu Láng
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Rất nhiều trò chơi đều có khái niệm “độ tự do”, Thế Giới Thứ Hai cũng không ngoại lệ, chỉ cần ngươi có thực lực, dùng ý chí của mình làm ra động tác có độ khó cao cũng chả có gì là lạ. Trước khi tiến giai bản thân Diệp Sảng nhanh nhẹn đã là tương tối cao, hiện tại nhanh nhẹn đã gần đại quan 150 điểm, ngay cả Phong Vũ Tinh Cuồng 17 cấp khinh giáp chiến sĩ, hắn cũng không có nhanh nhẹn cao đến như vậy. Kỳ thật phần lớn thuộc tính chính là số liệu trên lý luận mà thôi, chân chính hiệu quả vẫn là cần người chơi tự mình phát huy. Tỷ như ngày hôm qua Tê Lợi ca, lực lượng hắn rất cao, có tới 70 điểm, 10 cấp cường hóa vũ khí Kim Ti Đại Hoàn đao cũng có tấn công cao tới 18-43, nhưng một đao chém ra chỉ có tầm 90 điểm thương tổn, đây cũng không phải là do hệ thống ngẫu nhiên tạo thành giá trị công kích, mà là do bản thân hắn đối với trang bị chưa thuần thục, đối với thuộc tính lực lượng chưa vận dụng được tới cảnh giới cao thâm, mà Tam huynh muội Phản Thanh Phục Minh khi công kích cũng gặp vấn đề này. Quả thật, thuộc tính của ngươi nếu thêm tới mức tối đa, ví dụ như ngươi là chiến sĩ, lực lượng thêm tới 1 ức điểm, thì dù ngươi là kẻ ngốc tùy tiện chém ra một đao có thể phát ra đao quang trong truyền thuyết. Mà Diệp Sảng đối với việc vận dụng thuộc tính nhanh nhẹn, càng có phương pháp độc đáo.
Đợt thứ hai quái vật đã tới, lần này là hai con dã cẩu theo nhau vọt tới. U Buồn Thiên Sứ nghĩ thầm lần này ngươi có thể tránh thoát mới là lạ, nhưng nàng tuyệt đối không thể ngờ được, Diệp Sảng lần này căn bản là không né tránh, hai con dã cẩu tiến tới nửa đường, hắn đột nhiên lao tới phía trước, mà sức lao này rất mạnh, Tinh Tinh dù là tầm nhìn được rất xa như vậy cũng thiếu chút nữa không nhìn rõ, Diệp Sảng dùng biện pháp nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất – Diệp Sảng đàng hoàng lướt qua hai con dã cẩu.
- Né tốt lắm!
Tinh Tinh tán thưởng nói, sau đó “pặc pặc pặc” bắn một loạt tên.
Mười giây đồng hồ sau, trên mặt đất lại nằm xuống hai cái xác dã cẩu.
Hệ thống thông báo:
“ Xem xét cấp bậc chiến đấu lần này: trình độ 1 cấp, nhận xét: vượt cấp giết địch, tổ đội không bị tổn thương gì, kinh nghiệm toàn đội gia tăng 10%!”
Bình thường khi nghe loại âm thanh như vậy, U Buồn Thiên Sứ rất là vui vẻ, nhưng hiện tại nàng không thể vui vẻ nổi, bởi vì Diệp Sảng sau khi giao hai con dã cẩu cho cung thủ phía sau, hắn một mình ở phía trước hai tay vắt sau lưng nghênh ngang tiêu sái mà đi, cái loại đắc ý dào dạt này, tư thái như cây đón gió xuân này thực làm người ta hận không thể xông lên mà sút hai phát vào mông hắn.
“Ảo giác, nhất định là ảo giác, tay súng cấp 8 sao có thể có tốc độ như thế được?
U BuồnThiên Sứ nhíu nhíu mắt, nàng còn muốn nhìn lại một lần.
Hệ thống trung tâm quả nhiên bị lây nhiễm sự âm hiểm của U Buồn Thiên Sứ, vì vậy lần thứ ba đem quái tới, khó khăn hơn nhiều, 5 con dã cẩu.
- Mọi người cẩn thận!
Nguyệt Quang Ái Nhân cũng giơ lên ma pháp trượng màu đỏ rực, chuẩn bị phóng quần công kỹ năng.
Tinh Tinh khi ở Cung Thương Mang biết được Diệp Sảng thân pháp rất quái dị, vốn nàng đối với Diệp Sảng vẫn là rất tự tin, nhưng hiện tại nhìn 5 con dã cẩu lao tới, nàng liền do dự, 5 con quái vật 25 cấp a, hơn nữa tốc độ lại còn nhanh như vậy…
Nàng còn đang do dự, dã cẩu đã lao lên, thân pháp chạy trốn của bạn Diệp Sảng rốt cục khiến cho bọn nhà quê này được mở mắt. Hai con cẩu phía trước cùng đợt thứ hai giống nhau, đan xen vọt tới, Diệp Sảng đột nhiên dùng tới chiêu thức kinh điển nhất – Thiết Bản Kiều, hai con dã cẩu liền bay qua trước ngực hắn. Lật mình trở lại, con dã cẩu thứ ba trong nháy mắt lao tới, Diệp Sảng thân mình khẽ nghiêng, tựa như một người nhẹ nhàng lăn qua bên cạnh vậy, con dã cẩu thứ ba cũng vọt qua. Quái vật tốc độ phi thường nhanh, nhưng Diệp Sảng cũng né tránh thật diệu a, đột nhiên nằm ngã xuống đất, con dã cẩu thứ bốn tới quá nhanh, nó mặc dù thấy nhân loại kia nằm úp xuống đất, nhưng vì mình lao tới quá nhanh nên căn bản không thể vồ trúng được. Con dã cẩu cuối cùng chân chính là “chó đói ăn phân”, Diệp Sảng trên mặt đất lộn vài vòng, đột nhiên búng người nhảy dựng lên làm cho con dã cẩu cuối cùng cũng lao tới trước mặt đội ngũ. Phong Vũ Tinh Cuồng sắc mặt liền thay đổi, bởi vì hắn đã nhìn ra được Diệp Sảng tốc độ chẳng những so với mình nhanh hơn, hơn nữa còn nhanh hơn rất nhiều, nhưng đáng sợ nhất chính là Diệp Sảng chạy đến trước mặt hắn đột nhiên chợt lóe – biến mất không thấy! Con dã cẩu cuối cùng “Ngao ô” một tiếng liền cắn vào bả vai Phong Vũ Tinh Cuồng.
Trị số hồng thương: “-110!”
Phong Vũ Tinh Cuồng dù sao cũng là 17 cấp, lúc đánh quái cũng là đầu tóc không loạn, giơ tay lên, một thanh Bán nguyệt đao chém ra, dã cẩu bị chém trúng “-98” thương tổn liền hiện ra, sau đó rơi xuống mặt đất, liền bị U Buồn Thiên Sứ cuồng khảm một trận. Bên kia, mấy mỹ nữ cung thủ không tốn sức lắm liền làm cho bốn con dã cẩu nằm úp sấp, chỉ là Bích Nhạc Thi cũng bị cắn một phát, cũng may thương tổn không đáng ngại. Chờ sau khi xử lý xong việc này, lại ngẩng đầu nhìn phía trước, U Buồn Thiên Sứ thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, tên đáng khinh kia đang ngồi xếp bằng dưới đất hút Hồng tháp sơn nhìn các nàng giết dã cẩu, lại còn rung đùi đắc ý hát:
- Trên Tiên Nữ sơn có tiên nữ, không ca múa chỉ chém đao, hút Hồng tháp sơn mắt híp híp, Thần tiễn tiên nữ giết dã cẩu, thơ hay nha, thơ hay…
- Cao thủ a, tuyệt đối là cao thủ!
Phong Vũ Tinh Cuồng giờ phút này đã thay đổi hoàn toàn cái nhìn đối với Diệp Sảng, một chiêu vừa rồi của Hà Kim Ngân chẳng lẽ chính là kỹ năng “Tật Phong Bộ” trong truyền thuyết mà chỉ có đấu sĩ sau khi tiến giai thành thích khách trong truyền thuyết mới có? Nhưng thích khách chính là cần hai lần tiến giai, mà hắn rõ ràng chính là tay súng a. Phong Vũ Tinh Cuồng không nghĩ ra, trong nhất thời liền cảm thấy trong lòng rất loạn, có chút trống rỗng, ông trời có mắt không a, sao lại có thể như vậy…Hắn hoàn toàn sắp tự làm mình hôn mê.
Diệp Sảng ở trước mặt hắn đột nhiên lóe lên biến mất quả thật chính là kỹ năng ẩn thân, là kỹ năng sau khi tiến giai “ Ngụy trang tiềm hành”, kỹ năng này mỗi giây tiêu hao 10 điểm nguyên tố, toàn thân liền có thể cùng hoàn cảnh bốn phía xung quanh hòa lẫn vào nhau, thực tạo thành một loại ảo giác là tự thân biến mất, chẳng qua cũng chỉ có thể kéo dài 1 giây mà thôi. Kỹ năng này của “Thần Phong gen” giúp cho tay súng chạy trốn rất tốt, cho nên vào thời khắc mấu chốt, 1 giây cũng rất đủ rồi, vì nó đạt được hiệu quả thần kỳ là làm cho đối phương tâm loạn như ma… U Buồn Thiên Sứ trong lòng thật rung động, chỉ thiếu nước là không gọi “Ma a”, nhưng nàng vẫn không phục, không phải là thân pháp tốt một chút sao, có gì mà đặc biệt chứ, đi theo ta đi ta sẽ ám tử chết ngươi!
U Buồn Thiên Sứ làm bộ nghiêm túc nói:
- Tốc độ của chúng ta vẫn là quá chậm, nên đẩy nhanh một chút, khụ khụ, Hà Kim Ngân a, ngươi đi xa hơn một chút, tốc độ cũng nhanh lên một chút được không?
Tinh Tinh vừa nghe liền phản đối:
- Dựa vào cái gì? Vì sao? A Ngân là tân thủ dò đường, hiện tại lại đi xa hơn chỉ sợ thật sự sẽ gặp nguy hiểm, hắt nhất định phải duy trì trong phạm vi công kích của ta là 60m.
U Buồn Thiên Sứ giờ phút này biểu tình là rất chân thật, quá mức con mẹ nó chân thật:
- Cao thủ như Ngân ca quả thực là từ trước giờ ta chưa hề thấy, có thể nói thân thủ không hề kém lão Đại, thân pháp lại cùng loại với võ học cổ đại là Cửu cung bát quái bộ, có hắn mở đường ta thật có thể yên 1 vạn cái tâm, nếu có thể, Ngân ca tiếp tục tiến lên trước đi.
Nàng ca ngợi tất có chuyện lạ, hơn nữa ngay cả xưng hô cũng đổi, gọi Diệp Sảng là Ngân ca, chiêu vỗ mông ngựa này quả nhiên là nhất tuyệt. Những mỹ nữ khác nào biết ác tâm của nàng? Tiên Nữ sơn đại đạo đã sắp tới cuối, phía trước là quái vật lợi hại hơn, Diệp Sảng nếu bị bao vây tuyệt đối là ‘đi bán muối’, vỗ mông ngựa mà có thể hại chết tiểu bạch kiểm này của Tinh Tinh, lần mua bán này là lãi rồi.
Bích Nhạc Thi cũng bị biểu hiện vừa rồi của Diệp Sảng làm cho không thể tin nổi:
- Đúng vậy, thân pháp vừa rồi của A Ngân, chậc chậc, dâm đãng a, ta thích nam nhân dâm đãng… (Láng: Bó thịt )
Tinh Tinh vừa muốn phản bác, Diệp Sảng đã cười ha ha:
- Được thôi, đi nhanh một chút, phía trước không chừng có cảnh đẹp gì đó, đi nhanh một chút cũng có thể mau chóng thưởng thức mà.
Nói xong hắn xoay người lao tới phía trước, nhanh như chớp liền không thấy bóng dáng đâu.
Tinh Tinh thực cảm thấy mình cùng Diệp Sảng ở một chỗ mà nói, sớm muộn gì cũng bị hắn làm cho bị thần kinh, hắn là điên thật hay là ngu ngốc? Hay là đang cố ý giả ngu?
U Buồn Thiên Sứ lại một trận cười thầm, đồ rác rưởi, ngươi đi tìm chết đi, lần này cho ngươi có đi mà không có về, phía trước chính là Lưu toan cẩu (chó acid) Lv27, ngươi không toi mới là lạ. Mắt thấy Diệp Sảng đã đi xa, Ưng nhãn thuật của Tinh Tinh cũng không nhìn thấy tung tích của hắn, U Buồn Thiên Sứ thật vui mừng, cố tình đi thật chậm, Tinh Tinh hung hăng trừng mắt nhìn nàng:
- A Ngân nếu xảy ra chuyện gì mà nói, cứ chờ xem! Ai ta cũng không nể mặt! Cho dù là lão Đại!
U BuồnThiên Sứ miễn cưỡng gạt bỏ vẻ tươi cười:
- Làm sao có thể chứ? Ngân ca sẽ không chết được đâu.
Nàng lần này rốt cục nói đúng, người nào đó đúng là Tiểu Cường bất tử, ước chừng đi tới phía trước tầm 5 phút, trên đường phía trước một trận “ầm ầm” vang lên, mặt đất cũng như bị chấn động nhỏ.
Dịch giả : Tiểu Láng
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Tinh Tinh sử dụng Ưng nhãn thuật có thể phát hiện sự việc trong 200 m, vừa thấy liền hít một hơi lãnh khí.
- Tình hình thế nào?
U Buồn Thiên Sứ tò mò hỏi:
- Có phải BOSS không?
Tinh Tinh sắc mặt trắng bệch, đợi đến lúc U Buồn Thiên Sứ ý thức được không ổn thì chính cô ta có thể thấy được rõ ràng, trong rừng cây phía trước, sau mông Diệp Sảng là một đoàn Lưu toan cẩu, ít nhất cũng có bốn năm mươi con, miệng đang không ngừng phun độc màu xanh lá về phía Diệp Sảng, loại chất độc này không có lực công kích trực tiếp hơn nữa tầm bắn cũng chỉ có vài thước, nhưng mà nó có thể làm giảm tốc độ cùng phòng ngự của người chơi, nếu ngươi bị dính nhiều, vậy thì chờ bị chó cắn đi.
U Buồn Thiên Sứ đột nhiên liên tưởng đến câu “Hại người thành hại mình”, thường thường là ngạn ngữ càng cổ xưa, lại càng có đạo lý tồn tại. Nhiều dã cẩu như vậy cùng xuất hiện ở đây, xem ra hôm nay mọi người có khi toàn bộ phải chết trong này rồi. Nhưng mà sau khi nhìn, U Buồn Thiên Sứ rốt cục phát hiện, dù các nàng có toi hết thì Diệp Sảng cũng không chết được, bởi vì giờ phút này Diệp Sảng mới chính thức bạo phát tốc độ chân chính của hắn, dù sao đám Lưu toan cẩu kia cũng không đuổi kịp hắn, hơn nữa hắn chạy theo quỹ tích tiêu chuẩn hình chữ Z dẫn quái chạy theo con đường quái lạ, một bên chạy một bên thực hiện những động tác tránh né đòi hỏi độ khó cao. Phong Vũ Tinh Cuồng trong tâm lại rối loạn, Diệp Sảng chạy nhanh cùng né tránh động tác giống như đánh Túy Quyền xoay đi xoay lại, vài lần rõ ràng phải ngã sấp xuống, Diệp Sảng lại giống như con tôm cong mình lại, uốn cái thắt lưng liền đứng thẳng trở lại chạy tiếp như một con hắc mã.
- Ta không hoa mắt chứ?
Phong Vũ Tinh Cuồng cảm thấy đây quả thực chính là kỳ tích, một tân thủ mới 8 cấp lại có thể ở trong 1 đám quái vật Lv27 chạy đi chạy lại, lông tóc không hề thương tổn…Hắn lập tức muốn ngất.
- Đừng phóng hỏa a!
Diệp Sảng vừa chạy vừa hô lớn. Nguyệt Quang mỹ nữ đột nhiên cả kinh, ma pháp trượng giơ lên lại thả xuống, Diệp Sảng nói rất đúng, quả thật không thể phóng hỏa, hỏa tường (bức tường lửa) vừa ra, tuy rằng có thể thiêu đốt trên diện rộng, nhưng mà tất cả Lưu toan cẩu sẽ chuyển hướng chạy sang bên này, như vậy sao mà ngăn cản được?
- Bắn tên, từ từ mà bắn thôi, đừng dùng kỹ năng liên xạ!
Diệp Sảng lại hô to lên.
Vẫn là Tinh Tinh cô nương thông minh, vừa nghe liền hiểu, lợi dụng ưu thế tầm xa của cung thủ bắn từng con, lôi con Lưu toan cẩu đó tới đây, sau đó mọi người tập trung hỏa lực xử lý, tiếp tục như vậy trường kỳ kháng chiến, nếu không quái vật mà toàn bộ lao lên, mọi người liền cùng đi bán muối hết. Còn về phần Diệp Sảng, đành hy vọng hắn có thể cầm cự được lâu.
“Bá bá bá bá”
Một loạt điêu vũ tên được bắn ra, trên mặt đất liền có một con Lưu toan cẩu nằm xuống, trên người cắm đầy tên.
Nguyệt Quang mỹ nữ vẫn là rất cường đại, nguyên tố sư 19 cấp có thể sử dụng hỏa tiễn vũ, kỹ năng này là kỹ năng quần công trong phạm vi nhỏ, lực sát thương rất mạnh. Chỉ thấy trên ma pháp áo choàng hiện ra một cỗ năng lượng nguyên tố màu đỏ rực, sau đó ở trên không hình thành một chiếc lông chim diễm lệ, vô số lông chim giống như hợp lại thành một đoạn dây lưng bốc cháy, đoạn dây lưng này tuy rằng tốc độ di chuyển rất chậm, những mỗi một giây thiêu đốt dã cẩu là -100 điểm thương tổn. Nguyên tố sư vĩnh viễn là chức nghiệp có sức cong kích cao, trên mặt đất thi thể dã cẩu nằm la liệt. Có nguyên tố sư lực công kích cao, nhóm mỹ nữ cung thủ lá gan cũng lớn hơn không ít, một lần liền dẫn tới hai con dã cẩu, U Buồn Thiên Sứ cùng Phong Vũ Tinh Cuồng cũng không dám lỗ mãng mà xông lên chém lung tung, vẫn là bảo hộ các vị viễn trình chức nghiệp.
Đương nhiên, bạn Diệp Sảng chạy tới chạy lui như vậy, chẳng những khoảng cách càng lúc càng gần, hơn nữa thuộc tính tinh thần cũng bắt đầu giảm nhanh, chẳng qua hiện tại bất đồng, có Bát lộ quân thần mạo của Lý Hướng Dương, Diệp Sảng tiêu sái vừa động, trên tay liền xuất hiện một cỗ năng lượng màu trắng ngà, sau đó đột nhiên hóa thành vô số chấm nhỏ chui vào trong cơ thể Diệp Sảng, Diệp Sảng lập tức cảm thấy không hề mệt mỏi, chỉ thấy thần thanh khí sảng, toàn thân tràn đầy sức sống, thực sự có thể đánh một trận tử chiến đánh đông dẹp bắc, ngó nam nghía tây . Thật là dũng mãnh. Nhìn lại thuộc tính tinh thần, nháy mắt đã hồi phục 20 điểm, kỹ năng này của pháp bảo có thể nói gì hơn nữa chứ, chỉ hai chữ: Quá ngưu!
Chứng kiến một màn nghịch thiên này, Phong Vũ Tinh Cuồng tâm không phải là loạn nữa, mà là sụp đổ, trời ạ, hắn không phải là tay súng sao, chẳng những có thể ẩn thân như thích khách, vì sao lại còn có thể có kỹ năng trị liệu ‘thiên đường phúc giả’ chứ? Không có thiên lý a, Bug sao? Hay là tài khoản GM? Hu hu, con mẹ nó, ta..ta muốn tố cáo, tố cáo a!
Ước chừng 15 phút trôi qua, trên đại đạo Tiên Nữ sơn khắp nơi là xác chó, một đám người có chút mệt mỏi, đều thở dốc, nhưng mà kinh hãi còn nhiều hơn, lần này không có Diệp Sảng mà nói, mọi người khẳng định toàn bộ đi bán muối hết.
Hệ thống thông báo:
“Bình xét cấp bậc chiến đấu lần này: trình độ 2 cấp, nhận xét: tiểu đội không hề tổn thương, tiểu đội sử dụng ra kỹ năng: nhị liên tiễn, tam liên xạ, tứ liên tật, nhất kích trúng tâm, bạo kích, thập tự trảm, lục phương trảm, hỏa tiễn vũ, đại hỏa cầu, thiết đạo du kích hồn, toàn đội kinh nghiệm trị gia tăng 20%!”
Khi Phong Vũ Tinh Cuồng nghe được “Thiết Đạo du kích hồn” năm chữ này, ít nhất có đến nửa phút không hồi phục lại tinh thần, vấn đề này làm hắn đau đầu đến nửa tháng trời, hắn nghĩ mãi không ra kỹ năng gì lại có thể có cái tên quái lạ như vậy, sau này nếu không phải Bích Nhạc Thi kêu “Đại di mụ” hắn vĩnh viễn cũng không biết được kỹ năng này cư nhiên là khôi phục thuộc tính tinh thần.
Nghe được bình xét cấp bậc chiến đấu, một đám mỹ nữ sôi nổi giơ vũ khí lên hoan hô, nhưng U Buồn Thiên Sứ thủy chung không thể vui vẻ nổi, bởi vì nàng thấy trong danh sách đoàn đội, Diệp Sảng cư nhiên tăng hai cấp, hiện tại là 10 cấp, không còn là một tân thủ nữa. Diệp Sảng lại cộng thêm toàn bộ 6 điểm thuộc tính vào nhanh nhẹn, hiện tại nhanh nhẹn là 182 điểm, biến thái, phi thường biến thái. Tốc độ cùng sức bật này, chạy 100m không hết 6 giây, so đánh quái ta không bằng ngươi, nhưng mà so chạy trốn, ai có thể so được với ta?
Diệp Sảng vừa mới thăng cấp, thuộc tính toàn thân lại khôi phục đầy, hắn lường biếng châm một điếu thuốc, đi đến trước mặt U Buồn Thiên Sứ cùng Phong Vũ Tinh Cuồng, dùng một loại ánh mắt tựa cười mà không cười nhìn bọn họ.
U Buồn Thiên Sứ chột dạ, đúng là “có tật giật mình” mà.
- Làm tốt lắm, luyện cấp chính là phải “lừa” quái như vậy, hiểu rồi chứ?
Diệp Sảng vỗ vỗ bả vai của Phong Vũ Tinh Cuồng, Phong Vũ Tinh Cuồng đã sớm bị các điểm thần bí trên người hắn làm cho thần trí mơ hồ, vì vậy không cần suy nghĩ liền nghi hoặc nói:
- Lừa?
- Đương nhiên!
Diệp Sảng thở khói ra, làn khói bốc lên như đang đốt củi, hắn nói:
- Ngươi là có tiềm chất đó, ta rất coi trọng ngươi!
- Hỏi ngươi chuyện này liền biết ngươi có tiềm chất hay không!
Diệp Sảng nói:
- Ta đẹp trai chứ?
- Đẹp!
Phong Vũ Tinh Cuồng ánh mắt liền trở nên kiên định.
- Oa, ngất, không thể tưởng được ngươi lại thích gạt người như vậy, ngươi thật sự rất có tiềm lực đó!
Diệp Sảng kinh hô:
- Vậy còn ngươi, ngươi so với ta thì sao?
- So với ngươi còn đẹp hơn!
Phong Vũ Tinh Cuồng dị thường kiên định.
Diệp Sảng há hốc mồm, thuốc lá rơi trên mặt đất, run run nói:
- Không thể tưởng được, ngươi ngay cả mình cũng lừa được, ta còn có thể nói gì đây, cao, thật sự là cao!
Tinh Tinh nhìn mà mặt đỏ bừng, không nhịn được ôm bụng cười ha hả.
Bích Nhạc Thi ánh mắt cũng sáng lên:
- A Dâm chính là A Dâm, thật đẹp a, xin cho phép ta gọi ngươi một tiếng, ca!
Diệp Sảng tùy tiện xua tay:
- Đừng mê luyến ca, ca hiện tại đi trước mở đường, mọi người ở phía sau đi, thử xem lần này có thể dụ một con BOSS tới không, không ngờ sức chiến đấu của mọi người lại khủng như vậy, nếu mà giết được BOSS, hắc hắc, vậy thì vui rồi…
Vẻ mặt không có gì của hắn làm cho mọi người đều thấy sợ, U Buồn Thiên Sứ là người đầu tiên tóm hắn lại, thần tình tươi cười, nói:
- Ngân ca, ngươi mệt mỏi rồi chứ, nghỉ một chút đi, nhiệm vụ không cần phải hấp tấp, đừng vội, ngươi vẫn là nên cẩn thận vẫn hơn! Dò đường vẫn là chuyện nên để nam nhân như Phong Vũ Tinh Cuồng đi, hắn là chiến sĩ càng thêm an toàn, nào, đây là bình hồi phục năng lượng loại nhanh a, ngươi trước tiên uống đi…
Nàng lần này cũng không hề giả vờ gì, Diệp Sảng mà lại dẫn đến một đợt dã cẩu mạnh hơn nữa mà nói, ai cũng đều rõ ràng hậu quả, một đám mỹ nữ của Thần Tiền gia đều sẽ bị dã cẩu cắn chết, ngày mai lập tức sẽ oanh động cả thành Mộng Tiên.
- Thật sao?
Diệp Sảng hỏi nàng:
- Thật sự không cần ta dò đường?
U Buồn Thiên Sứ lộ ra biểu tình rất thành khẩn, thong thả mà kiên định gật đầu:
- Thật!
Diệp Sảng nghiêng đầu:
- Không phải ngươi nói rằng ta đi mở đường ngươi yên 1 vạn cái tâm sao?
U Buồn Thiên Sứ chỉ hận không tự tát vào miệng mình a, vì cái gì mỗi lần lại phải thêm mắm thêm muối mà nói nhiều như vậy chứ?
May là lúc này Tinh Tinh cô nương của chúng ta lại phát tác tính tình đại tiểu thư, đối với Phong Vũ Tinh Cuồng hét lên nói:
- Nhìn cái gì, còn không mau đi mở đường? Còn chần chừ ta thử xem ngươi làm sao ăn nói với lão Đại, đi mau!
Phong Vũ Tinh Cuồng vẻ mặt thật khó nói, hắn hiện tại so với ai cũng là ủy khuất hơn, sớm biết vậy sẽ không luyện chức nghiệp khinh giáp chiến sĩ này, ài, nhân sinh a, quả thật tựa mây bay mà…
Dịch giả : Tiểu Láng
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Bản đồ Tiên Nữ sơn thiết kế rất quái lạ, đi qua đại đạo Hạp cốc khẩu, chính là đến một cái Hồ lô khẩu. Dòng chảy của thác nước ở chỗ này cũng trở nên chảy xiết, hướng Hồ lô khẩu tạo thành một cái thác nước lớn, nói cách khác, kỳ thật bọn Diệp Sảng lúc đi vào là ở trên núi, hiện tại là đi xuống dưới. Quái vật ven đường đã bị diệt trừ không còn một mống, hiện tại đường đi là dốc thẳng đứng. Thác nước chảy thẳng xuống Hồ lô khẩu, dòng nước tản ra trên không trung, cuối cùng hóa thành bọt nước bay đầy trời, phía dưới không ngờ lại sâu không thấy đáy. Đây thật là một cái Thủy Liêm động đẹp đẽ, một con đường nhỏ hình chữ Z chạy men theo vách núi dựng đứng kéo xuống bên dưới, đường rộng không tới 3 m, hơn nữa trên mặt đường trơn nhẵn, bốn vách lại mọc đầy rêu xanh, không cẩn thận liền sẽ bị ngã xuống ngay lập tức.
Mọi người xếp hàng dè dặt đi xuống, một đám mỹ nữ sắc mặt đều là trắng bệch, đường núi này rất khó đi, có người nào mà bị chứng sợ độ cao chỉ đứng thôi chân cũng phát run rồi. Hồ lô khẩu càng đi xuống không gian lại càng lớn, đương nhiên, nan đề cũng xuất hiện theo, ánh sáng ngày càng ít, tầm nhìn ngày càng thấp, sau khi đi xuống hơn 100m, ánh sáng trong Hạp cốc đã biến mất.
Mắt Tinh Tinh trong bóng đêm tựa như mắt sói, rõ ràng là ẩn chứa lục quang (ánh sáng xanh), đây chính là dấu hiệu của Ưng nhãn thuật:
- Trên vách núi đối diện có người, là game thủ!
Tất cả mọi người đều cả kinh, có thể ở địa phương này gặp được người chơi, hắn không phải là kẻ bình thường, không biết là có địch ý không.
U Buồn Thiên Sứ hít một hơi, nhìn về phía tối tăm đối diện la lớn:
- Xin hỏi bằng hữu ở phía trước là người của bang hội nào vậy, chúng ta là Thần Tiễn gia Mộng Tiên thành.
Nàng hỏi quả nhiên là cao tay, không hỏi người ta là ai, trực tiếp hỏi là người của bang hội nào, nếu là bang hội lớn thì tốt nhất là không động võ, vị trí này mà đánh nhau thì đối với hai bên đều không có lợi.
Đối diện rất nhanh truyền lại thanh âm:
- Là huynh đệ cả, ta là Hồng Thất Thập Thất, đà chủ phân đà Mộng Tiên thành của Cái bang.
Diệp Sảng thiếu chút nữa hôn mê:
- Đồng hương, ngươi cũng thật ngưu a, nghề bán hàng đa cấp cũng dám tới nơi này.
Tinh Tinh lầm bầm:
- Lại là bọn xấu xa xin cơm này.
U Buồn Thiên Sứ trầm mặc, đám ô hợp Cái Bang kia cũng đã mò tới đây, xem ra Hồ lô khẩu không phải là con đường duy nhất, hơn nữa Cái Bang rất có thể đã điều cao thủ từ tổng đà tới, hay là bọn họ cũng tới vì chìa khóa?
U Buồn Thiên Sứ còn đang tự hỏi, trên bầu trời phía đối diện lại xuất hiện thanh âm:
- Anh hùng Tiểu Đao hội của Thiên Không thành đi qua đây, bằng hữu phía dưới nếu không phiền có thể nhường đường được không?
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh đều cả kinh, thanh âm này sao lại quen thuộc như thế chứ? Tinh Tinh ngẩng đầu lên, tăng thêm lực ngưng tụ vào ánh mắt vừa nhìn, quả nhiên, ở trên tới hơn mười người chơi, trong đó có ba người là ‘người quen’ của nàng và Diệp Sảng: Thiên Thiên, Phong Tử, Long Hành Vân! Chẳng qua may là bọn họ không nhìn thấy mình.
Hồng Thất Thập Thất âm thanh lại vang lên:
- Thiên Không thành đi tới đây làm gì? Đây chính là địa bàn của Mộng Tiên thành, đi qua thì không sao, nếu mà muốn tranh giành gì thì ta chỉ có thể nói xin lỗi!
Hiện tại đáy cốc tối đen, tất cả mọi người đều không nhìn rõ đối phương, cũng không dám hô loạn, âm thanh của Thiên Thiên vang lên:
- Nghe nói Cái Bang chính là đệ nhất đại bang, phân đà trải rộng trên tất cả các thành thị, lão Đại Tô Kỳ Nhĩ là một vị nữ trung hảo kiệt, là đại nhân vật trên bảng xếp hạng, khiến cho nữ nhân chúng ta vô cùng kính ngưỡng, chắc Tô lão đại cũng không để việc tranh chấp ở khu vực này vào trong lòng đâu, xin các bằng hữu hãy tránh đường, chúng ta là muốn đi xuống đánh quái luyện cấp.
Diệp Sảng vừa nghe liền mở ra thông tấn khí quan sát bảng xếp hạng
Bảng xếp hạng khu Tịch Tĩnh như sau:
Đứng đầu: Kiếm Thập Tam,.Lv28.
Thứ hai: Tiêu Dao Tán Tiên, Lv27.
Thứ ba: Để Ta Chặn Một Chưởng Lại Chết, Lv26.
….
Thứ 10: Tô Kỳ Nhĩ, Lv21.
Má ơi, đám người này luyện cấp thật nhanh, mới có hai ngày liền tăng năm sáu cấp, thì ra Cái Bang thật sự có địa vị a.
Thiên Thiên vừa nói như vậy, ba nhóm người trong lòng đều rõ ràng, xem ra hôm nay khó tránh khỏi một hồi PK, tất cả mọi người đều là không lùi bước.
Hồng Thất Thập Thất đột nhiên không nói, hơn nửa ngày cũng không động tình gì. Tinh Tinh nói:
- Bọn họ hiện đang đi xuống kìa.
Tiếng nói vừa dứt, bên trên liền bắn xuống vài quả pháo sáng, nhưng mà đáy cốc hơi nước quá dày, pháo sáng cũng không có bao nhiêu hiệu quả.
- Rầm rầm!
Tiểu Đao hội mang đến không thiếu nguyên tố sư, ba đạo bức tường lửa liền từ trên không hiện lên, cả hạp cốc ánh sáng bừng lên, lợi dụng khoảnh khắc ánh sáng bừng lên nhờ ngọn lửa này, Diệp Sảng cũng thấy được rõ ràng, Cái Bang tới đông nhất, không dưới ba mươi người, tất cả đều là đấu sĩ và bác sĩ, một đám người đang nhanh chóng đi xuống.
Chẳng qua Diệp Sảng thấy rõ người ta, thì người bên trên cũng thấy hắn rõ ràng, vì thế Long Hành Vân liền kinh hô:
- Lại là tên hỗn tiểu tử cùng con bé kia!
Phong Tử thấy Tinh Tinh liền phát hỏa:
- Tiểu nha đầu, hôm nay ta xem ngươi chạy đâu cho thoát, mau đưa trang bị lại cho ta!
Khoảng cách giữa hai đầu vách cốc này ít nhất cũng có 100 m, trước mắt trong Thế Giới Thứ Hai chưa có bất cứ chức nghiệp gì, vũ khì gì, kỹ năng nào có thể đạt tới tầm bắn xa như vậy, ngoại trừ triệu hoán sư. Long Hành Vân vung tay, sủng vật diều hâu của hắn thét dài một tiếng liền lao tới phía Thần Tiễn gia.
“Tưng tưng tưng!”
Tiếng kéo dây cung vang lên, trong bóng tối một loạt mưa tên bắn cho diều hâu kêu lên quang quác, lông chim toán loạn, chết rơi xuống vực sâu.
- Giết sủng vật của ta, hôm nay các ngươi một tên cũng đừng nghĩ chạy thoát!
Long Hành Vân đối với việc bị lấy mất quần ở Cung Thương Mang đến nay vẫn là canh cánh trong lòng.
Triệu hoán sư là một chức nghiệp có thể thông qua cảm giác cùng nguyên tố lực mở ra thượng cổ không gian, từ bên trong đó triệu hồi ra đủ loại dị thú, khuyết điểm là giá trị nguyên tố tiêu hao rất lớn, chẳng qua chức nghiệp này sủng vật chỉ cần chủ nhân cảm giác cùng điểm nguyên tố còn đủ, dù chết đi cũng có thể tiếp tục triệu hồi. Long Hành Vân là một tên rất gian trá, kỳ thật hắn cũng thấy rõ được bên phía Thần Tiễn gia có 4 cung thủ mỹ nữ, một thân trang bị không phải là gà, loại địa hình này đừng có nghĩ đả thương được bọn họ. Nhưng cũng bởi vì loại địa hình này, chỉ cần bị quấy nhiễu một chút, ngã xuống vực liền toi đời. Cho nên Long Hành Vân ỷ vào ưu thế địa hình liền không ngừng thả chim ưng ra ngoài, Tinh Tinh tuy rằng bắn tên chuẩn, nhưng đối phó với phi ưng vẫn là khó khăn, phải bốn người cùng nhau hình thành mưa tên mới có thể chặn được, mà những người khác của Tiểu Đao hội liền nhân cơ hội này đi xuống, đuổi theo bọn người Cái Bang.
U Buồn Thiên Sứ thầm sốt ruột, sao có thể để bọn ăn xin thối này đoạt trước được.
- Tinh Tinh các ngươi trụ ở đây, những người khác theo ta cùng đi xuống!
U Buồn Thiên Sứ phát ra mệnh lệnh, Diệp Sảng là người đầu tiên chạy xuống.
Có đôi khi cướp địa bàn chính là như thế này, quái lạ chưa từng thấy, người chơi tự mình xông lên đánh trước. Ý tưởng U Buồn Thiên Sứ cũng đúng với lẽ thường, loại tình huống này đã không cần nói đến cái gì đạo nghĩa giang hồ nữa, sự việc đã như thế, đã xác định là địch nhân, vậy không đánh không được. Nhưng Cái Bang có hơn ba mươi người, chức nghiệp bác sĩ là mười, mỗi người áo rách khố nát, phi thường đặc sắc, đúng là chỉ Cái Bang mới có.
Đi xuống đáy cốc vừa thấy, đáy cốc là một cái đầm nước lớn, tạo thành một con sông chảy ra bên ngoài, mà hai bên con sống tất cả đều là đất bùn ẩm ướt, địa hình coi như trống trải, nhưng mà cỏ dại rất nhiều.
Diệp Sảng giờ phút này biểu hiện khiến cho Tinh Tinh tức nổ bụng, hắn hồn nhiên xông lên cùng người ta chào hỏi:
- Ôi chao, thì ra là đồng hương a, là ta đây! Tể Ninh thôn đây!
Hồng Thất Thập Thất ở phía bờ đối diện mỉm cười:
- Người anh em à, gia nhập Cái Bang chúng ta đi, ngươi thấy đó, ngay cả Tiên Nữ sơn này cũng là địa bàn của chúng ta, sao? Có tiền đồ không? Ta cũng không muốn phải bán hàng đa cấp!
- Được!
Diệp Sảng hồi đáp:
- Nhưng con sông này quá rộng, ta không qua được!
Kỳ thật không phải là không qua được, mà là vũ khí không thể dính nước, dính nước thì xịt ngay.
- Nếu vậy thì để chúng ta đi tới!
Hồng Thất Thập Thất cũng đủ âm hiểm, Cái Bang hiện tại là trước có cường địch, sau có truy binh, dù bọn hắn có hơn 30 người nhưng không có một viễn trình chức nghiệp nào, cùng so với người chơi bình thường thì bọn hắn còn có chút phong cách, nhưng hiện tại đối diện hai nhà đều là nhân vật cấp tinh anh, đừng nói tới đánh, người ta chỉ cần một trận hỏa vũ tiễn thôi, ngươi cũng chỉ có thể ngoan ngoãn về thành mà bày ra thông báo: người cần bao dưỡng, tình một đêm đổi cơm ăn…Vả lại bang chủ phái viện quân tới hiện tại còn ở trên hậu sơn, kiên trì, kiên trì a…
Bọn người Hồng Thất Thập Thất tựa như ảo thuật làm ra bốn thuyền da lớn, sau đó lắc lư bơi qua bên này. Thấy một màn như vậy, U Buồn Thiên Sứ cũng thấy thần kinh mình sắp sụp đổ, Hà Kim Ngân thật sự điên rồi, đây không phải là tự chuốc tai họa sao? Tinh Tinh ở phía trên vừa bắn vừa mắng, tên ngu ngốc này, ta ngất a, ngươi thật sự muốn làm ta tức chết sao?
Hồng Thất Thập Thất vẫn là nói chuyện tình đồng hương, đi tới cũng không quản Diệp Sảng ra sao, chính là giả vờ ân cần hỏi:
- Người anh em ăn cơm chưa? Trưa nay đã ăn gì chưa? Ta nơi này có bánh bao thịt ngươi có muốn ăn không?
Diệp Sảng nhận lấy bánh bao thịt cắn hai miếng, lộ ra biểu tình vừa lòng:
- A, hương vị cũng được, còn nóng nữa chứ, mua ở đâu vậy, bao tiền 1 cái?
Hồng Thất Thập Thất thoáng nghĩ, đợi lát nữa hai nhóm người cùng đi xuống dưới mà nói, mình một bên sẽ bị giáp công thì thật là thảm, hiện tại cùng với Diệp Sảng một bên, ít nhất Thần Tiễn gia cũng sẽ ném chuột sợ vỡ bình, không dám bắn tên loạn. Từ sự tình hôm trước trên quảng trường hắn liền tin tưởng phán đoán của mình, Diệp Sảng chắc chắn là tiểu bạch kiểm của Tinh Tinh, lão tử không tán được mỹ nữ, vậy lão tử muốn làm thịt tình nhân của ngươi…
Vừa nghĩ đến đó, trên bầu trời vang lên âm thanh của Thiên Thiên:
- Vị tiểu huynh đệ Cái Bang kia, ta có lời muốn nói!
Hồng Thất Thập Thất rất có uy nghiêm vênh mặt nói:
- Có chuyện mau nói, có rắm mau phóng, ta còn bận nhiều việc, 1 giây đồng hồ là mấy chục tiền đó.
Thiên Thiên nói:
- Tên tân thủ đội “ mũ Bát lộ quân” bên cạnh ngươi có thể giao cho ta được không? Tiểu Đao hội chúng ta cùng hắn có ân oán cá nhân, hôm nay muốn chấm dứt ở chỗ này, Tiểu Đao hội chúng ta tuy rằng không thể so với Cái Bang về quy mô lớn, nhưng cũng không phải là bang hội rác rưởi nói chuyện không suy tính gì, Tô lão đại cũng biết Thiên Không thành Tiểu Đao hội chúng ta là ngươi luôn giữ chữ tín, nếu ngươi đồng ý, đưa hắn tới cho ta, sau đó hai bang chúng ta cùng nhau đánh quái chung, ta nói được thì làm được! Nếu không muốn thì thôi, ngươi tự mình suy nghĩ đi!
Thanh âm bén nhọn này vang vọng trong Hạp Cốc, phía trên Tinh Tinh vừa nghe liền quýnh lên, đồ ngốc a, sớm bảo ngươi đừng có dây dưa một chỗ với bọn ăn xin thối kia, ngươi lại còn cùng người ta nói cái gì mà giao tình với chả đồng hương, ta thực là bị ngươi làm tức chết rồi, ngươi cũng làm mất hết mặt mũi của ta rồi.
Dịch giả : Tiểu Láng
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Hồng Thất Thập Thất giờ phút này lại cân nhắc thật nhanh, hắn tất nhiên không nghi ngờ tác phong của Tiểu Đao hội, mấu chốt là hiện tại cùng bên nào liên hợp mới là đúng đây? Cùng Thần Tiễn gia liên minh mà nói không có giá trị lắm, bởi vì các mỹ nữ của Thần Tiễn gia luôn rất điêu toa, Cái Bang cùng các nàng quan hệ không tốt, lần này không đánh về sau sớm hay muộn cũng sẽ phải liều mạng với nhau. Tiểu Đao hội đường xa tới đây, cường long bất áp địa đầu xà, trước tiên làm bộ cùng bọn hắn hợp tác để kéo dài thời gian, đợi khi viện quân tới rồi xử lý bọn họ cũng có thể giảm bớt thương vong.
Khi Hồng Thất Thập Thất tự hỏi như vậy, U Buồn Thiên Sứ lại bắt đầu chuyện xấu:
- A Ngân à, ngươi cứ yên tâm đi đi, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi, bọn này là chó chứ không phải người!
Nàng vừa nói vừa rút Trảm mã đao ra, biểu tình lòng đầy căm phẫn, một bộ như kiểu muốn liều mạng. Nhưng người nàng lại giống như bị đóng đinh trên mặt đất, chân cũng không hề nhúc nhích, quả nhiên là đủ âm hiểm. Những lời này cho thấy lập trường của nàng, Thần Tiễn gia cùng Cái Bang khẳng định là không thể hợp tác, mà ý đồ chính thức là đẩy Diệp Sảng đi chịu chết, mượn đao giết người a. “Tối độc phụ nhân tâm”, U Buồn Thiên Sứ đột nhiên nghĩ tới câu danh ngôn này, chẳng biết sao hôm nay lại liên tưởng đến nhiều ngạn ngữ như vậy, hay là chỉ số thông minh của mình lại tăng lên sao?
Tinh Tinh hiện tại lo lắng ra mặt, nàng muốn cứu Diệp Sảng, nhưng vấn đề là bạn Diệp Sảng hiện tại tự chui đầu vào lưới a.
- Xin lỗi, mọi người đều là đồng hương, ủy khuất ngươi rồi!
Hồng Thất Thập Thất vừa nói tay liền tóm lấy cổ Diệp Sảng, những đấu sĩ khác cũng vội vàng đi lên tóm lấy hai tay hai chân hắn.
Diệp Sảng kêu lên:
- Nhẹ tay một chút a, ta hợp tác mà, không cần làm ta đau, mọi người đều là vì miếng cơm cả, đồng hương ngươi cũng biết, hiện tại tân thủ muốn phát tài là rất khó khăn a…
Hồng Thất Thập Thất lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Người anh em, ta cũng không muốn như vậy đâu, nhưng ngươi lại câu được mỹ nữ Nhị gia của Thần Tiễn gia, điều này làm cho ta rất khó chịu, ngươi có thể tha thứ cho cách nói chuyện thẳng thắn của ta chứ?
Diệp Sảng dở khóc dở cười, đầu năm nay, bị người ta bán đứng lại còn muốn được tha thứ. (Láng: Bó thịt )
- Được rồi, đồng hương, ta sẽ tha thứ cho ngươi, nhưng dù ta bị cừu nhân giết cũng muốn chết oanh oanh liệt liệt, ngươi nói có đúng không?
Diệp Sảng cùng hắn nói đạo lý:
- Ngươi thả ta xuống, các ngươi nhiều người như vậy ta muốn chạy cũng không được, để ta chùi đôi giày Ý đã a…
Một đám đệ tử Cái Bang mắt lớn mắt bé nhìn nhau, tên này thật là ngưu a, vậy mà còn khảng khái muốn chết oanh liệt, xem ra đầu có thể rơi nhưng tóc không thể loạn, máu có thể chảy nhưng giày không thể không bóng a…
- Chính trực!
Hồng Thất Thập Thất cảm thấy kính nể sâu sắc:
- Ta tự mình đưa ngươi qua đó!
Hắn giả nhân giả nghĩa tự mình đưa tới, nói trắng ra là không thể không đề phòng bọn người Tiểu Đao hội, vạn nhất ý đồ của chúng là 1 vs 2, nhóm của mình phải đối phó với 2 nhóm người đó, cho nên Hồng Thất Thập Thất chỉ có thể đánh cược một lần. (Láng: chỗ này là thằng httt sợ bọn TD hội liên kết với TT gia nên muốn cứu DS trước, sau đó quay sang đánh bọn CB, cho nên hắn phải tự tay đưa DS đi, có gì còn nắm được DS là con tin)
Thấy Diệp Sảng cùng Hồng Thất Thập Thất đi lên, U Buồn Thiên Sứ giờ phút này sướng hết cả người, tên tiện nhân Hà Kim Nhân ngươi, ngươi lần này mà còn có thể còn sống, ta liền đem tên ta viết ngược lại. Diệp Sảng đương nhiên không phải tiện nhân, nhưng mà Hồng Thất Thập Thất là phi thường hèn hạ, hắn đem Diệp Sảng ném tới phía trước rồi lập tức quay trở lại. Thiên Thiên cùng Phong Tử liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt trao đổi một lần, trước tiên thịt tên tiểu tử này báo thù đã, lần này ai cũng không cứu được hắn. Phong Tử là đấu sĩ, tốc độ tương đối nhanh, hắn dẫn đầu từ sơn đạo lao xuống, ai ngờ Diệp Sảng căn bản là không nhúc nhích, đứng tại chỗ lắc đầu phi thường có khí chất:
- Ngươi mà cũng muốn cướp tài sản của ta, ta không sợ!
- Gì?
Phong Tử dựng tai lắng nghe.
Diệp Sảng đột nhiên giương tay lên, Benelli Shogun M3 xuất hiện ở trên tay, họng súng phát ra một tiếng “Đoàng”, có chút giống như là voi rống.
- Phốc!
Phong Tử trúng phát súng này nhưng thương tổn trị số lại chỉ là -5! Phía trên Tinh Tinh chứng kiến màn này đột nhiên có điểm muốn khóc, nàng biết là mình làm hại Diệp Sảng rồi, vốn khi đưa Benelli Shotgun M3 chỉ là để trêu đùa hắn, ai ngờ tiểu tử này thật sự coi nó là bảo bối, Diệp Sảng nói thật đúng, lực bắn của Benelli Shotgun M3 chỉ có 20 điểm, quả thật là không mạnh bằng K59.
- A Ngân, xin lỗi, ngươi yên tâm, nếu ngươi không may bị chết đi, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi, ta nói được thì làm được!
Tinh Tinh thầm hạ quyết tâm.
Chẳng qua, có một điểm tất cả mọi người không nghĩ tới, Diệp Sảng hiện tại viễn trình là 40 điểm, Benelli Shotgun M3 công kích là 20 điểm, cộng lại tổng tiến công là 60 điểm, một phát bắn ra lại chỉ tạo thành 5 điểm thương tổn, không phải vì Phong Tử phòng ngự cao tới 55 điểm, mà nguyên nhân là ở khoảng cách. Diệp Sảng cùng Phong Tử cách nhau hơn 20 m, tầm sát thương của khẩu Benelli Shotgun M3 chỉ có 10 m, vượt qua tầm bắn này, đạn không đủ động năng để giữ độ mạnh cùng lực viễn trình, cho nên Phong Tử liền cười ha ha:
- Tiểu tử, chịu khó một chút đi, không đau đâu, ca ca đến đây.
(Láng: sao giống lời lừa khi phá zin quá =]])
Nói xong hắn xòe hai tay ra, tựa như phi ưng giang cánh mà bay xuống, người chơi cũng không phải là quái vật, muốn tránh? Chỉ sợ quá khó khăn rồi. “Lạch cạch” một tiếng, Diệp Sảng tay đẩy cơ súng, tư thế kia thật có khí chất, khiến cho toàn thân đều run lên. U Buồn Thiên Sứ trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị, goodbye, tiểu bạch kiểm của Tinh Tinh. Nhưng mà nụ cười của nàng rất nhanh liền ngưng lại, chỉ nghe “đoàng” một tiếng, Phong Tử liền không thấy đâu.
Đúng vậy, mấy chục người ở đây cũng thấy rõ ràng, Phong Tử biến mất!
Bởi vì hắn chính thức là đang bay, ngửa mặt lên trời mà bay, thời điểm bay lên, trên đầu bay lên trị số hồng thương khiến mọi người đương trường hóa đá:
-480!
Miểu sát!
Tuyệt đối là miểu sát!
- Ta…
Phong Tử nói chưa dứt lời liền nằm trên đất tắt thở.
Đây chính là chỗ trâu bò của Benelli Shotgun M3 loại đạn tút 11.43mm này bên trong chứa nhiều viên bi nhỏ, sau khi đạn bay ra khỏi súng nhanh chóng tõe ra, khoảng cách xa đương nhiên không có hiệu quả, nhưng mà ở khoảng cách gần, tất cả viên bi đều bắn vào người địch nhân. Một phát súng này của Diệp Sảng có 12 viên bi bắn vào ngực Phong Tử, Phong Tử dù có 20 điểm phòng ngự cũng là không chịu được, hắn giống như là hứng trọn đạn từ họng súng của Diệp Sảng. Trời mới biết cây súng này của Diệp Sảng lại vãi hà như thế. =]] (Láng: anh em nào chơi CS chắc cũng biết ăn trọn 1 phát Benelli Shotgun M3 ở gần thì chỉ có toi =]]).Kỳ thật súng này rất bình thường, mấu chốt là nắm chắc được khoảng cách, tay súng cận chiến không phải ai cũng có dũng khí đi thử.
Hạp Cốc đột nhiên im lặng, rất nhiều người chơi đối với vũ khí đạn dược không hiểu rõ cũng đang ngẩn người, trong lòng Phong Vũ Tinh Cuồng không hề loạn nữa, giờ phút này hắn rốt cục tin tưởng chắc chắn rằng Hà Kim Ngân quả thật là đẹp trai hơn mình. Tinh Tinh kinh hỉ cùng lúc (vừa kinh ngạc vừa vui mừng), tiểu tử này lại có thể đảo chuyển càn khôn, tưởng chết mà lại không chết, chẳng qua nàng rất nhanh liền mê muội, Diệp Sảng đột nhiên từ trong bao lấy ra một cái cuốc ở trên thi thể của Phong Tử đào đào bới bới, kỳ thật là đang thi triển đào quáng thuật.Thật đáng tiếc, lần này Phong Tử nhân phẩm quả nhiên là kiên quyết, một kiện trang bị cũng không rơi ra.
Diệp Sảng đột nhiên ném cuốc xuống, đứng dậy quay về phía Hồng Thất Thập Thất ở đối diện đang há to miệng chắp tay nói:
- Đồng hương, may mà lần này có diệu kế của ngươi lừa tên Tiểu Đao hội này tới tìm chết, ta đối với đồng hương kính ngưỡng như Vạn Lý Trường Thành mãi mãi không đổ, Cái Bang chúng ta luôn lấy việc nghĩa làm đầu, sao có thể cùng Tiểu Đao hội thông đồng làm bậy? Hừ hừ, bọn đom đóm Tiểu Đao hội này lại dám tranh chấp cùng Cái Bang sáng như nhật nguyệt chúng ta sao, có câu trời làm bậy còn có thể thoát, tự làm bậy thì không thể sống đó…
Hắn nói với vẻ mặt nghiêm trang, giống như chuyện có thật, hành động như thật này khiến cho Hồng Thất Thập Thất đầu nổ đánh cái uỳnh, ta dcm ngươi, ngươi đây không phải là vu oan giá họa ta sao? Mà U Buồn Thiên Sứ hai mắt lại là tối sầm, vốn cục diện là ba nhà đều muốn bóp chết Diệp Sảng, không ngờ tên tiện nhân này tùy tiện nói vài câu, lại làm xoay chuyển tình thế, chuyện như vậy nếu nàng không nhìn thấy tận mắt, quả thực là dù nghĩ cũng không thể nghĩ ra…Thiên Thiên lúc này buồn bực muốn hộc máu, lại là tên tân thủ này, lại bị tên tân thủ này ám hại, đầu tiên là bị giết, rồi bị cướp pháp bảo, hôm nay cư nhiên lại bị hắn trước mặt giết chết Phong Tử.
- Oa aaaaa!
Thiên Thiên không hề giữ phong độ hú lên một hồi:
- Các huynh đệ, giết cho ta, xử lý Cái bang, hôm nay phải huyết tẩy chỗ này, một tên cũng không tha!
Tiểu Đao hội lần này tới trên cơ bản đều là nguyên tố sư, mục đích là giết BOSS, Thiên Thiên hô một tiếng này, trên trời đủ loại kỹ năng nguyên tố tuôn xuống như mưa rơi. Nào là Đại hỏa cầu, Quang chi kiếm, Băng chi kiếm, Hỏa tiễn vũ, Hỏa tường, Thiểm điện…Người Tiểu Đao hội giống như không cần tiền thi pháp liên tiếp, xui xẻo đầu tiên chính là bọn người Cái Bang. Vì thời điểm này Tiểu Đao hội cách mặt đất khá gần, lại có ưu thế trên cao, một trận băng hỏa điện quang phát ra liền bao phủ người chơi trên bờ sông, vì vậy trong nháy mắt, Cái bang đã bị giết chết 6 tên bác sĩ quân y. Hồng Thất Thập Thất phản ứng cũng tính là nhanh, tựa như con ếch nhảy bùm xuống nước.
Trong lúc nhất thời đáy cốc cường quang toán loạn, đệ tử Cái Bang cùng Tiểu Đao hội liền xông lên đánh trước. Các đệ tử Cái bang tuy rằng bị thiệt do bị đánh trước, nhưng rất nhanh liền tổ chức phản kích, một đám bác sĩ xông lên phóng độc, yểm hộ cho đấu sĩ phía sau. Chức nghiệp bác sĩ này trước khi tiến giai sơ cấp phóng độc vẫn là rất khó khăn, không thể dùng tay không mà ném, phải nhờ vào khí giới tiến hành ném độc, tỷ như Tây Môn Xuy Ngưu dùng bao đồ ăn…
Nhóm bác sĩ Cái Bang xông lên quả thực là rất đặc sắc, xông lên liền ném loạn một trận, toàn bộ là bánh bao, bánh mì nát, chuối tiêu, phỏng chừng là đã ngâm qua độc dược…Nhưng bên Tiểu Đao hội còn có ba khinh giáp chiến sĩ đứng cản phía trước nguyên tố sư, không quản ngươi ném bánh bao, bánh mì, chuối gì tới đều dùng đao ngăn lại, phía sau nguyên tố sư dùng kỹ năng càng mạnh, các đệ tử Cái Bang liền không đỡ nổi, nhóm đấu sĩ căn bản không có biện pháp tiếp cận, bởi vì bên Tiểu Đao hội có ba Hỏa hệ nguyên tố sư, từng tảng lớn hỏa tường phóng ra, ngươi dám cứng rắn chống đỡ sao?
Phía dưới tình hình chiến đấu càng kịch liệt, Long Hành Vân không nhịn được, nhanh chóng đi xuống, Tinh Tinh các nàng cũng nhân cơ hội này chạy xuống.
- A Ngân đâu?
Tinh Tinh vừa chạy nhanh về bên dưới vừa hỏi.
- Không thấy!
U Buồn Thiên Sứ rất buồn bực nói, nàng buồn bực bởi vì Diệp Sảng không bị ‘đi bán muối’.
- Ta qua đó! Yểm hộ ta!
Tinh Tinh cô nương vẫn là rất có nghĩa khí.
- Đừng qua đó, bọn họ còn tới 8 nguyên tố sư!
Bích Nhạc Thi vội vàng giữ chặt nàng lại.
- Chết tiệt!
Tinh Tinh mở Ưng nhãn thuật, hai mắt nhìn sang bờ sông đối diện, nhưng mà ánh sáng thật u ám, cỏ dại lại nhiều, tìm kiếm nửa ngày cũng không thấy Diệp Sảng.
- Đừng hành động thiếu suy nghĩ, để cho bọn chúng chó cắn chó, chúng ta quan sát kĩ thêm rồi tính!
U Buồn Thiên Sứ lại giả vờ đứng đắn ra lệnh, nàng vẫn chưa từ bỏ ý định, nàng phải nhìn thấy Diệp Sảng ‘đi bán muối’ mới cam tâm.
Dịch giả : Tiểu Láng
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Tục ngữ nói: Hy vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn. U Buồn Thiên Sứ vô cùng hy vọng Diệp Sảng bị loạn đao chém chết, hoặc là bị nguyên tố sư đối phương đốt thành heo quay, nhưng Diệp Sảng chính là không chết được, giờ phút này hắn đang nằm trong bụi cỏ dại ở bên vách núi để tránh tên bay đạn lạc. Tình thế trên bờ sông đã bắt đầu rối loạn, đệ tử Cái Bang luôn là người đông thế mạnh, chênh lệch song phương cũng không phải rất lớn, hơn nữa, nguyên tố sư Tiểu Đao hội kỹ năng dù mạnh nhưng cũng có thời gian cool down (thời gian chờ của kỹ năng, sau khi dùng xong phải chờ một thời gian nhất định tùy theo kỹ năng thì mới có thể dùng tiếp), hơn nữa lại còn phải bổ sung ma lực thủy.
Ba tên khinh giáp chiến sĩ xuất thủ dù nhanh, nhưng đối phương đều là 4 đánh 1, mãnh cẩu nan địch quần cẩu a. Rất nhiều đấu sĩ khi 10 cấp có một kỹ năng cấp thấp rất thực dụng, tên là “Tụ kình”! Kỹ năng ‘Tụ kình’ này sau khi tiến hành một thời gian nhất định có thể đề cao 40% lực lượng, nói trắng ra là tăng 40% lực bạo phát, nhưng mà một khi tấn công tiếp xúc vào mục tiêu xong liền biến mất, hơn nữa thuộc tính tinh thần giảm liền rất nhanh giảm xuống. Không nghĩ tới đấu sĩ Cái Bang rất nhiều người đều dùng chiêu này, một quyền đánh ra tầm 40 thương tổn, có người phẩm chất bạo phát trực tiếp đánh ra bạo kích, cao nhất liền vượt qua 90 thương tổn, liên kích như vậy, chính là không chịu được, cứ như vậy tiêu hao dần, trận hình Tiểu Đao hội liền rối loạn.
Trên bờ sông lâm vào loạn chiến, Thiên Thiên mỗi lần xuất trướng đều có vẻ nghiêm trang thần thánh, nhưng một hồi vừa rồi đã bị biến thành chật vật không chịu nổi. Hồng Thất Thập Thất mặc kệ kẻ khác, chú tâm đuổi theo Thiên Thiên mà đánh, chuyên dùng tay đấm chân đá. (Láng: thật đê tiện a ). Long Hành Vân sau khi biết Phong Tử bị chết thì cao hứng tột điểm, tình địch bị chết lại không sung sướng? Đây chẳng phải cơ hội cho ta biểu hiện sao? Thật sự là trời cũng giúp ta mà!
- Thiên Thiên đừng sợ, hôm nay Vân ca ta sẽ bảo hộ nàng, chiếu cố nàng, trân trọng nàng, ta vĩnh viễn đều sẽ ở bên nàng, cả đời này đều ở bên nàng…
Long Hành Vân một tên triệu hoán sư lúc này còn chưa chết liền phát huy một tràng lời ngon tiếng ngọt có lực sát thương lớn.
Đáng tiếc lời này còn chưa nói hết, trong đám cỏ dại cao tới nửa người đột nhiên có một người lao tới, tốc độ cực nhanh khiến hắn chỉ cảm thấy trước mắt chợt lóe lên, “đoàng” một tiếng, Benelli Shotgun M3 cơ hồ dính tại trên bụng hắn mà nổ, súng vĩnh viễn so với lời ngon tiếng ngọt có lực sát thương mạnh hơn nhiều. Long Hành Vân toàn thân co rút, rụt người lại như con tôm, sau đó liền nằm thẳng cẳng trên mặt đất.
Hồng thương trị số: “-500!”
Diệp Sảng nếm qua tác dụng của súng này là đánh lén tương đối thích hợp, sau khi thành công liền chạy trốn nhanh tới mức quả thật có thể hình dung là lẩn như chạch. Bởi vì sau khi hắn lủi khỏi chỗ này, hắn liền nghe thấy tiếng hét lớn đầy bi phẫn của Thiên Thiên:
- Giết, giết chết tay súng kia cho ta!
Chờ khi mọi người Tiểu Đao hội quay đầu lại, Diệp Sảng thế lủi không dừng lại, thu hồi súng xong liền dùng thế “Quả cân rơi xuống nước” liền nhảy xuống sông. Ba tên khinh giáp chiến sĩ tốc độ cũng rất nhanh, nhanh chóng đuổi tới rồi cũng chuẩn bị nhảy xuống nước.
“Vèo vèo vèo!”
“Phốc phốc phốc!”
Bên kia bờ sông một loạt tên bay tới, ba người đều ở trong màn mưa tên, tên chiến sĩ xông lên đầu tiên chết ngay đương trường, Tinh Tinh vừa nhanh vừa chuẩn, một cái kỹ năng “Tam liên xạ” tập trung bắn về phía tên chiến sĩ này, ba mũi tên gỗ chính là cắm ở trái tim của tên chiến sĩ đó. Tiểu Đao hội lại nằm xuống một gã hảo thủ. Thiên Thiên vừa thấy Tinh Tinh mỗi một tên liền tạo thành -110 thương tổn, cô nàng này so với lần trước ở Cung Thương Mang lực công kích đã tăng gấp đôi, nàng cũng không ngốc, xem ra đối phương đã tiến giai chức nghiệp.
- Mọi người đi, rút nhanh!
Thiên Thiên quả nhiên quả nhiên là thức thời, nàng cũng có chỗ thông minh, đó chính là nằm úp sấp xuống, cứ như vậy Tinh Tinh tiễn pháp dù có chuẩn cũng khó mà bắn trúng. Chẳng qua nàng bò hướng vách núi đi ra ngoài không được xa lắm, đột nhiên cảm giác mắt cá chân hình như bị cái gì tóm lại, nàng tưởng là cỏ dại, vì thế quay đầu lại nhìn. Không ngờ Diệp Sảng âm hồn bất tán vẫn đi theo sau nàng, cả người hắn ướt sũng, hiển nhiên là vừa từ dưới sông lên, trong đó một tay còn đang tóm lấy kim pháp ngõa (giày) của nàng.
Diệp Sảng biểu tình rất thành khẩn:
- Xin lỗi, ta có một vấn đề muốn hỏi, Phong Tử lần trước nói có Hàm Xuân đan, ngươi đã ăn chưa?
Thiên Thiên đại não lập tức bị chấn động, nàng không nghĩ tới bạn Diệp Sảng lại có trí nhớ tốt như vậy, điều gì không nhớ lại nhớ kỹ Hàm Xuân đan, nhưng rất nhanh nàng liền đỏ mặt, hét lớn:
- Biến!
Biến đây không phải là Diệp Sảng, mà là nàng, ngươi một nguyên tố sư nếu bị đối phương đến gần người thì chỉ có ba chữ để hình dung, đó chính là “không xong rồi”! (Láng: ta thì ta thích để là ‘vỡ mồm rồi’ )
- Đất này không sạch sẽ a, sao có thể biến?
Diệp Sảng khẽ buông tay, Benelli Shotgun M3 lập tức được lấy ra.
Thiên Thiên cả kinh, liều mạng hướng bên cạnh chạy trốn. Ai ngờ Diệp Sảng lại không nổ súng, sau khi biết rõ phương hướng lăn của nàng, hắn cũng nằm trên mặt đất, lăn theo nàng, quả nhiên là địch không động ta cũng không động, địch vừa động ta liền “lộn xộn”! (Noland: Kỹ năng tấn công áp dụng cho mọi tình huống từ chiến trường lẫn trên giường). Thiên Thiên nghĩ rằng mình phản ứng đã nhanh, sau khi lăn vài vòng liền dừng lại quay đầu nhìn, Diệp Sảng chính là đã để họng súng ngay trên mông nàng.
“ Đoàng!”
Thiên Thiên cả người lại lăn vài vòng, lần này không phải là nàng chủ động lăn, mà là do lực đạn của Benelli Shotgun M3 quá mạnh làm cho nàng lăn xa tới 3 m.
Hồng thương trị số:“-520!”
Diệp Sảng mỗi súng lại mạnh hơn, Thiên Thiên cũng nằm trong vũng máu. Diệp Sảng sớm đã đỏ mắt với cây ‘Thần mộc pháp trượng’ của Thiên Thiên, không thể lại lãng phí cơ hội, lần này nhất định phải lấy tới tay. Thừa dịp bốn phía tối đen lại loạn một đống, tiếng chém giết rung trời, Diệp Sảng lặng lẽ đi tới, súng không cần nữa, vì vậy hắn lấy ra cuốc liền thi triển đào quáng thuật, Diệp Sảng lần này nhân phẩm quả thực chính là “Siêu cấp vô địch phích lịch thiểm điện kim cương Lôi Thần” bạo phát, ngay cả là toàn thân thuộc tính hơn 10 điểm may mắn cũng không cường đại như vậy.
Thiên Thiên áo ngực và váy dưới hạ thân bị Diệp Sảng vô sỉ dùng độc thủ lột ra, mà trong nháy mắt khi lột ra này, bạn Diệp Sảng liền trợn mắt há mồm, máu mũi bay tứ tung =]]. Vị thục nữ xinh đẹp của Anh hùng Tiểu Đao hội này, lần này bên trong không phải mặc một bộ nội y màu đen gợi cảm mê người, cũng không phải học theo Long Hành Vân kiểu ‘gió lùa mát mẻ’, mà là toàn thân không hề mặc cái gì hết, trời cao đất dày a, bạn Diệp Sảng lập tức thú huyết phun trào. (Láng: Ta dịch mà còn .. nữa là hắn nhìn trực tiếp =]])
Ngươi thử nghĩ xem, một nam nhân sinh lý khỏe mạnh, 22 năm trời chưa từng nếm thử nữ nhân, giờ chứng kiến ngọc thể mỹ nhân hương diễm như vậy, nói cái gì mà nhìn không chớp mắt, rồi thì đừng nhìn thẳng vào, với cả phi lễ đừng nhìn…Vậy ngươi chính là một kẻ cao thượng, một người thuần túy, một vị cao nhân sắp vượt qua cấp thú vị rồi. Còn bạn Diệp Sảng của chúng ta là rất thành thực, phi thường thành thực, cho nên hắn rất trấn định, rất chính xác, rất có khí chất nhìn lướt qua thi thể Thiên Thiên.
Giờ phút này, tinh thần của hắn liền lâm vào trong hồi ức chuyện xưa. Đó là lần đầu tiên khi hắn đi WC công cộng của căng tin Giang Thành đại học, tất cả mọi người đều biết, mặt sau tấm ván cửa buồng vệ sinh từ trước nay đều là chỗ của các “Thi nhân đột xuất” sáng tác, trên đó vẽ các tác phẩm đảm bảo sẽ khiến ngươi được mở mắt, trong đó đó có một bài thơ tay khiến Diệp Sảng đối với thơ Tống nguyên khúc này đã suy nghĩ liền ba năm tới nay mà chưa thông, nó viết như thế này:
Đôi bờ cỏ dại suối một khe.
Quanh năm suốt tháng nước tràn trề.
Bò dê không ghé lại uống nước.
Chỉ thấy sư phụ gội đầu thôi.
(Láng: OMG )
Hiện tại chứng kiến thi thể của Thiên đại mỹ nhân, giờ phút này Diệp Sảng hoàn toàn đã hiểu, hắn hoàn toàn hiểu được tinh túy của bài thơ, hắn lúc này mới hiểu được trình độ văn học của mình thì ra là rất thấp, chỉ xứng là học sinh tiểu học thôi, quả thực ngay cả học sinh tiểu học cũng không bằng, xem ra sau này còn phải học tập nhiều hơn a, thi từ TQ thật sự là bác đại tinh thâm a…
Hắn chính đang ở chỗ này nhiệt huyết dâng trào mà cảm thán, bụi cỏ bên cạnh ló ra một cái đầu. Thì ra là Hồng Thất Thập Thất bị đánh cho mặt mày xây xẩm đang bò loạn trên mặt đất, đà chủ thấy được một màn này, đáng tiếc hắn không có cái loại khí chất mặt không đổi sắc tim không loạn như bạn Diệp Sảng.
Hồng Thất Thập Thất lồi mắt ra, run giọng nói:
- Đây không phải sự thật, tuyệt không phải là sự thật!
Diệp Sảng lấy làm lạ hỏi:
- Vì cái gì mà không phải sự thật?
Hồng Thất Thập Thất kinh hô:
- Bởi vì đây là thật sự!
Diệp Sảng:
- ….
Hai người bọn hắn còn đang ở nơi này thưởng thức phong cảnh tươi đẹp, bên cạnh một thanh Đại phiến đao bổ xuống, một đao bổ vào trên vai Diệp Sảng, tức thì máu tươi chảy ròng, một đao này của khinh giáp chiến sĩ, tốc độ xuất thủ quả là cực nhanh.
Hồng thương trị số:
“-66!”
“-68!”
Diệp Sảng thiếu chút nữa bị miểu sát, may là Tinh Tinh cùng Bích Nhạc Thi liên tiếp bắn tên tới, tên khinh giáp chiến sĩ kia phản ứng cũng là nhanh chóng, mau chóng nằm úp sấp xuống, Dịêp Sảng lấy ra sữa bột Tam Lộc đem đổ vào miệng.
Tinh Tinh ở bên kia bờ sông thấy một màn như vậy, đỏ mặt hét lớn:
- Hà Kim Ngân, mau cút trở về đây nhanh lên cho ta, ngươi là tên bại hoại vô sỉ thực làm mất mặt ta, lại đi nhìn lén thân thể nữ nhân…
Tinh Tinh cô nương thật sự là rất thuần khiết, nàng nghĩ như liền nói như thế, nàng vừa hô như vậy, các đệ tử Cái Bang nhất thời toàn bộ nhiệt huyết sôi trào, vì muốn thấy khung cảnh tuyệt vời trong truyền thuyết, cả một đám liều mạng nhào tới thi thể Thiên Thiên, tốc độ tuyệt đối là siêu nhất lưu, so với khinh giáp chiến sĩ còn nhanh hơn. Những người khác của Tiểu Đao hội càng gấp, liều mạng xông lên bảo vệ thi thể Thiên Thiên, nếu bị người chơi dùng Thông tấn khí chụp ảnh đăng lên diễn đàn, có thể tưởng tượng được sự bùng nổ của nó như thế nào, tuy rằng diễn đàn quy định không được phát tán ảnh khỏa thân, nhưng Tiểu Đao hội sau này cũng đừng hòng nghĩ đến việc lăn lộn trên giang hồ, bị người ta hạ nhục như vậy còn mặt mũi sao?
Trong lúc nhất thời chiến trường đại loạn, song phương hạ thủ tàn nhẫn, khi Diệp Sảng bơi về bờ bên kia, bên này sông nhóm người này cũng không khác gì lắm, còn sống không nhiều. Ngay cả còn sống cũng như đã chết, tỷ như bạn đà chủ kia chỉ vì nhìn cho sướng mắt mà ở trong loạn quân bị chém N đao, toàn thân là vết thương, áo giáp bị phá vỡ, ngay cả đứng cũng không nổi, lập tức ngã trên mặt đất, hắn tưởng trông cậy vào bạn đồng hương tới cứu hắn. (Láng: Là thằng Diệp Sảng ấy.). Ai ngờ bạn đồng hương chạy trốn so với bất cứ kẻ nào cũng nhanh hơn.
- Đồng hương à, ủy khuất ngươi rồi!
Diệp Sảng đứng ở bờ sông đối diện lên tiếng gọi to, kế tiếp lại hô lên khiến cho bạn đà chủ thiếu chút nữa hộc máu bỏ mình:
- Đồng hương à, ta cũng không muốn để lại một mình ngươi như vậy, nhưng ngươi lại là đà chủ Cái Bang a, điều này quả thực là làm khó ta rồi, ngươi sẽ tha thứ cho cách nói chuyện thẳng thắn của ta chứ…
Hồng Thất Thập Thất không thở ra một hơi, hai mắt tối sầm, chết ngất tại bờ sông.