08-06-2011, 08:20 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 31: Äiên cuồng mua đồ ăn.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Ão choà ng là do Long công chúa Tắc TÆ° Tạp à tiện tay lấy ra trang để Ä‘á»±ng tá» kim tệ, Lạc Phi sở dÄ© không có bán Ä‘i, là vì hắn cảm thấy cái nà y áo choà ng nà y rất kỳ lạ, trên mặt có khảm nạm lên không Ãt Ma Pháp Tinh Thạch, nếu hắn mặc trên ngÆ°á»i thì nhìn cà ng giống vá»›i cao nhân.
ChÃnh là lá»™ng xảo thà nh chuyên, áo choà ng lại không cách nà o cất và o không gian giá»›i chỉ, là m Lạc Phi rất là buồn rầu.
Lúc má»›i bắt đầu Lạc Phi còn tưởng rằng không gian giá»›i chỉ xảy ra vấn Ä‘á» , hoặc là không gian giá»›i chỉ căn bản không cách nà o cất quần áo. NhÆ°ng khi hắn thà nghiệm thu và o già y, chăn nệm v.v.. lại rất thuáºn lợi. Duy chỉ có áo choà ng không thể thu, tất cả 18 ô trữ váºt Ä‘á»u thá» qua 1 lượt nhÆ°ng vẫn nhÆ° cÅ© không thể thu và o không gian giá»›i chỉ.
Hơn nữa canh giỠcũng chẳng là m nên được trò trống gì, Lạc Phi rốt cục cũng buông tha.
Dù sao áo choà ngcÅ©ng là 1 kiện quần áo, cả ngà y mặt trên ngÆ°á»i cÅ©ng không sao.
Lạc Phi mặt luôn quần áo mà ngủ, rất nhanh đã truyá»n đến tiếng ngáy Ä‘á»u Ä‘á»u.
Lạc Phi Ä‘ang ngủ, Nhược Lan lại trằn trá»c, ná»™i tâm Ä‘au khổ giãy dụa. Ãc ôn Ä‘ang ngủ, nhân cÆ¡ há»™i chạy trốn sao? Äêm hôm khuya khoắt, hiển nhiên là rất không thÃch hợp. Trá»ng yếu hÆ¡n là , thân pháºn nô lệ của Nhược Lan đã bị Tế ti xác định, nà ng Ä‘Ã o tẩu chẳng những không được ngÆ°á»i khác đồng tình, ngược lại sẽ bị cho rằng đạo đức có chá»— thiếu hụt.
Giết chết Lạc Phi sao? Hiển nhiên cà ng không thá»±c tế. Tuy Lạc Phi là 1 tên ác ôn, nhÆ°ng là hắn đã cứu mạng của mình, là m nhÆ° váºy là lấy oán trả Æ¡n. Là trá»ng yếu hÆ¡n là , Nhược Lan căn bản không có tin tưởng giết được Lạc Phi. Ãc ôn nà y chÃnh là Hà ng Long giả, Cá»± Long cÅ©ng đánh không lại hắn, mình có thể giết hắn sao?
Có lẽ do buổi tối lăng qua lăng lại qua lâu, hoặc có lẽ đây là lần đầu tiên trong 8 năm được ngủ trên chăn nệm, Lạc Phi một giấc ngủ đến giữa trưa mới tỉnh. Trong kỹ viện ăn một bữa cơm giá cao, sau đó mang theo Nhược Lan đi và o Khố Kỳ trấn.
Khi đến dÆ°á»ng lá»›n, Lạc Phi cảm thấy hÆ¡i khác so vá»›i ngà y hôm qua.
Hôm qua mặc dù trải qua sá»± kiện bị cÆ°á»›p, nhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng Khố Kỳ trấn ngÆ°á»i vẫn đông đúc. ThÆ°Æ¡ng nhân ma thú sau khi bá»n đạo tặc Ä‘Ã o tẩu không lâu cÅ©ng bát đầu buôn bán trở lại. Nhất là lúc trá»i tối, trên Ä‘Æ°á»ng rất là nhá»™n nhịp.
NhÆ°ng hôm nay, đến giá»a trÆ°a, trên Ä‘Æ°á»ng lại vắng hoe, ngoại trừ cÆ° dân bản địa, cÆ¡ hồ không thấy bất cứ thÆ°Æ¡ng nhân ma thú nà o, những Ä‘oà n xe Ä‘i theo thÆ°Æ¡ng nhân ma thú cÅ©ng không còn thấy bóng dáng.
"Tháºt sá»± là má»™t đám ngÆ°á»i nhát gan, đạo tặc vừa bị đánh chạy, bá»n há» cÅ©ng không thấy luôn !" Lạc Phi cho là bá»n há» sợ đám đạo tặc quay lại trả thù, nên cÅ©ng bá» Ä‘i luôn.
Lạc Phi không biết, dá»a chạy ma thú thÆ°Æ¡ng nhân không phải đạo tặc, mà là chÃnh hắn.
Vong linh pháp sÆ° là 1 danh tá»± qúa mức dá»a ngÆ°á»i , trong lịch sá», má»—i lần vong linh pháp sÆ° xuất hiện sẽ kém theo sá»± kiện tá» vong hà ng loạt trên đại lục. Lúc đó thấy Lạc Phi Ä‘em Nhược Lan thu và o và o không gian giá»›i chỉ tuy chỉ có hÆ¡n 10 ngÆ°á»i, nhÆ°ng mà đó là đại biểu cho Ä‘oà n thÆ°Æ¡ng nhân đến Khố Kỳ trấn. Tuy có 1 số trà giả phân tÃch cho rằng, Lạc Phi là vong linh pháp sÆ° khả năng cÅ©ng không cao, bởi vì tụ linh giá»›i chỉ trong truyá»n thuyết chỉ có thể chở sinh váºt sống nhÆ°ng không thể chứa hà ng hóa, chÆ°a từng chứa tiên tệ nhân loại, huống chi khi Lạc Phi xuất hiện, má»i ngÆ°á»i không có cảm giác được bất cứ khà tức hắc ám nà o.
Bất quá đối vá»›i loại chuyện nà y, má»i ngÆ°á»i thà rằng tin tưởng, tối thiểu nhất cÅ©ng trốn tránh việc đứng đầu song ngá»n gió. CÅ©ng may truyá»n thuyết vá» vong linh pháp sÆ° quá mức dá»a ngÆ°á»i, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng biết vong linh pháp sÆ° có má»™t cấm kỵ, đó là không muốn ai nhắc đến việc há» là vong linh pháp sÆ°, nếu không nhất định sẽ bị bá»n há» Ä‘uổi giết, bởi váºy ai cÅ©ng không dám nói ra việc trong Khố Kỳ trấn xuất hiện vong linh pháp sÆ°. ThÆ°Æ¡ng nhân ma thú biết rõ Ä‘iá»u đó nên nhanh chóng thu tháºp đồ đạc bá» Ä‘i.
Mà thôn dân Khố Kỳ trấn lại được Tế Ti đặc biệt nhắc nhở:: gần đây trong thôn không được yên bình, cấm bất luáºn kẻ nà o gây chuyện thị phi, hoặc cùng ngÆ°á»i ngoà i phát sinh xung Ä‘á»™t. Vá» phần các thôn dân há»i thăm ân nhân cứu mạng Ä‘i nÆ¡i nà o, Tế ti dùng ngôn ngữ máºp má», nói vị đại anh hùng kia đã ly khai, ngÆ°á»i ta là thế ngoại cao nhân, má»i ngÆ°á»i nên cố gắn tránh việc Ä‘á» cáºp đến hắn.
"Má»i ngÆ°á»i Ä‘i hết, tháºt tốt quá!"
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘i cả, hắn có thể trả giá cao hÆ¡n, thu được nhiá»u kim tệ hÆ¡n.
NhÆ°ng trÆ°á»›c hết Lạc Phi phải giải quyết vấn Ä‘á» quần áo. Tuy Tế Ti đã chuẩn bị cho Lạc Phi 2 bá»™ quần áo má»›i, nhÆ°ng không đúng tâm ý của Lạc Phi, hắn không thÃch loại quần áo rá»™ng thùng thình, hắn cần bá»™ quần áo mà má»i ngÆ°á»i chỉ cần liếc qua bá»™ quần áo hắn Ä‘ang mặc sẽ biết hắn là cao thủ.
Bởi váºy Lạc Phi trong tiệm trang phục lá»±a chá»n 2 bá»™ quần áo bó sát, hai cặp hà i da trâu, sau đó lại Ä‘i mua 1 bá»™ thợ săn bì giáp, 1 cái nón che nắng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hắn cÅ©ng không quên mua cho Nhựơc Lan 1 bá»™ quần áo má»›i
NhÆ°ng khi Lạc Phi Ä‘Æ°a quần áo mình nhìn trúng cho Nhược Lan, Nhược Lan liá»n quay đầu bá» chạy. Quá khoa trÆ°Æ¡ng , dÄ© nhiên là bá»™ quần áo trắng Ä‘en của nữ bá»™c, rõ rang là muốn là m nhá»± ta mà ? Nhược Lan bÆ°á»›c Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng cái, cà ng nghÄ© cà ng thấy tức, hảo cảm vì ngà y hôm qua Lạc Phi nhÆ°á»ng cái giÆ°á»ng cho nà ng bốc hÆ¡i không còn sót chút nà o.
Lạc Phi cũng chẳng thèm để ý, không cần là tốt nhất, đở tốn.
Có quần áo phù hợp, Lạc Phi bắt đầu tìm kiếm vÅ© khà phù hợp vá»›i mình. Lạc Phi trÆ°á»›c kia là sá» dụng kiếm, bởi váºy hắn hắn nhìn trúng 1 thanh kiếm mà u ngân bạch có gai nhá»n, thân kiếm dà i ba thÆ°á»›c ba tấc, nặng ba cân hai lượng, vá» kiếm bằng da rắn, trông rất đẹp mắt.
Äáng tiếc, Lạc Phi khà lá»±c quá lá»›n, hắn vốn định thá» Ä‘á»™ bén nhá»n của thanh kiếm trên cá»c gổ trÆ°á»›c cá»a tiệm, không nghÄ© tá»›i má»›i vung nhẹ 1 cái, cái cá»c gá»— không bị chém đứt, mà gai nhá»n lại gẫy thà nh 3 mảnh, tốn hết 5 kim tệ.
Kiếm gai nhá»n không được, hay là dùng kỵ sÄ© kiếm ? Lạc Phi tìm má»™t thanh kỵ sÄ© kiếm, cầm trong tay Æ°á»›c lượng thá». Song thủ đại kiếm, háºu bối CÆ°Æ¡ng Äao, Tinh CÆ°Æ¡ng thiết thÆ°Æ¡ng... thá» nghiệm 1 hồi, cuối thanh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng nặng 70 cân dùng là m bản hiệu cÅ©ng thá» luôn, kết quả chỉ có má»™t-quá nhẹ .
Lạc Phi có được long lá»±c, tùy tiện dùng lá»±c cÅ©ng có thể nâng thanh vÅ© khà nặng ngà n cân, có thể so vá»›i cuồng hóa chiến sÄ©, vÅ© khà bình thÆ°á»ng Ä‘Ãch xác không tiện tay.
Lạc Phi ở trong tiệm trang bị vÅ© khà Thần Uy, lão bản nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, Ä‘ang nghÄ© má»i biện pháp để lÆ°u lại khách nhân nhìn giống nhÆ° rất nhiá»u tiá»n nà y: "Tiên sinh, bổn **** là cá»a hà ng lâu năm, , chúng ta có công tượng đại sÆ° Ải Nhân Hoắc Khắc (Hawke). Chúng ta hoà n toà n có thể dá»±a theo yêu cầu của ngÆ°Æ¡i mà chế tác vÅ© khÃ."
"Cái gì Ải Nhân đại sÆ° Hoắc Khắc (Hawke), là đại hồ tá» Hoắc Khắc (Hawke) a?" Tám năm trÆ°á»›c Lạc Phi từng ở vùng nà y 1 thá»i gian, biết rõ Ãt chi tiết của cá»a tiệm nà y, bá»n há» tuyên bố vá»›i bên ngoà i rằng là Ải Nhân đại sÆ° Hoắc Khắc (Hawke), nhÆ°ng tháºt ra là má»™t ngÆ°á»i Chu Nho.
"Ãch, hiện tại không phải đại hồ tá» Hoắc Khắc (Hawke), là nhi tá» của Hoắc Khắc (Hawke), cÅ©ng là Chu Nho." Äiếm lão bản cÆ°á»i cÆ°á»i xấu hổ: "Nếu tiên sinh đã biết rõ, váºy thì cÅ©ng tiện. Mặc dù tiểu Hoắc Khắc (Hawke) năm nay má»›i hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi, nhÆ°ng là kỹ thuáºt rèn so vá»›i cha của hắn còn tốt hÆ¡n, tuyệt đối có thể đảm bảo chất lượng."
"CÅ©ng chỉ có thể nhÆ° váºy." Lạc Phi thất vá»ng gáºt đầu: "Váºy thì là m cho ta 1 thanh kiếm theo yêu cầu sau: kiếm là m bằng loại thép tốt nhất, nặng khoảng 180 cân."
"Má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i cân?" Lão bản tặc luỡi: "Tiên sinh, kiếm nặng nhÆ° váºy rât khó sá» dụng Ta Ä‘á» nghị ngÆ°Æ¡i đổi sang dùng đại phủ, sức nặng táºp trung cùng 1 chổ, lá»±c công kÃch cà ng mạnh."
Búa cÅ©ng tốt, bảo kiếm cÅ©ng được, Ä‘á»u là dùng để gạt ngÆ°á»i thôi, dù sao Lạc Phi cÅ©ng không quá quan tâm. Lạc Phi lo lắng trong chốc lát, cho rằng cầm trong tay má»™t thanh chiến phủ Ä‘Ãch xác cà ng uy mãnh, Chiến thần trong truyá»n thuyết không phải là dùng chiến phủ sao?
Bởi váºy Lạc Phi gáºt đầu đồng ý, giao tiá»n đặt cá»c cùng hẹn ngà y giao hà ng, rồi rá»i khá»i.
Cuối cùng thứ không thá» thiếu là xe ngá»±a, đại nhân váºt Ä‘á»u có phÆ°Æ¡ng tiện Ä‘i lại, Lạc Phi tá»± nhiên sẽ không quên. Tuy Lạc Phi lúc má»›i bắt đầu định mua ngá»±a, nhÆ°ng lo lắng cho mình cỡi ngá»±a không rà nh, nếu bị ngả thì tháºt mất mặt.
Xe ngá»±a trong núi Ä‘á»u rất củ nát, bá»™ dáng nhìn rất thê thảm, Lạc Phi chn5 hÆ¡n ná»a ngà y, cuối cùng mua lại hiếc xe ngá»±a của trấn trá»Æ¡ng quá cố từ tay vợ của lão. Äây là má»™t cá»— xe song mã, đây xem nhÆ° là chiếc xe ngá»±a xa hoa nhất Khố Kỳ trấn.
Trá»i chuyển mây Ä‘en, đêm sắp đến. Mặc dù Lạc Phi giá»i vá» trả, hắn cÅ©ng tốn tất cả 552 kim tệ để mua má»i thứ hắn cho là cần thiết, đây là chÆ°a tÃnh đến chiến phủ.
Lạc Phi tÃnh toán lại 1 chút, Ä‘au lòng: "Anh hùng tháºt không dá»… là m a, Ä‘Æ¡n trang phục và đạo cụ Ä‘Æ¡n giản nhất cÅ©ng tốn gần 600 kim tệ, đủ má»™t gia đình bình thÆ°á»ng sống hÆ¡n 10 năm a ."
Có xe ngựa, Nhược Lan từ nữ nô thăng cấp lên là m phu xe.
"Xa phu cùng nô lệ có cái gì khác nhau?" Nhược Lan trong ná»™i tâm nổi lên má»™t tia hi vá»ng: nếu có thể khôi phục tá»± do thì tốt rồi.
"Không có gì khác nhau, vẫn là nô lệ." Lạc Phi thuáºn miệng trả lá»i, hắn còn Ä‘ang vì mua sắm nhiá»u đồ đạc mà buồn rầu: "Hôm nay tốn quá nhiá»u tiá»n, cÆ¡m tối tiết kiệm lại, hai ta ăn chung 1 chén là được."
"NgÆ°Æ¡i là tên ác ôn!" Nhược Lan tức giáºn dáºm chân.
"Ãc ôn là sao, chÃnh ta cứu mạng của ngÆ°Æ¡i, cho ngÆ°Æ¡i ăn mà ngÆ°Æ¡i còn bảo ta là ác ôn." Lạc nhảy lên xe ngá»±a, lấy roi Ä‘Æ°a cho Nhược Lan ra lệnh: "Xa phu, Ä‘Æ°a bản chủ nhân đến tiệm mì dùng cÆ¡m."
"Nó nằm ở phớ đối diện mà ? Chỉ hơn 10 mét, đi bộ qua chẳng lẽ không được?" Nhược Lan cho tới bây giỠchưa từng đánh xe ngựa, không biết nên như thế nà o.
"Có xe không ngồi, ngÆ°Æ¡i cho ta là đứa ngốc sao?" Lạc Phi kiêu ngạo ngồi dá»±a trên tấm đệm êm: "Thoải mái a, là m kẻ có tiá»n tháºt tốt!"
Nhược Lan không thể là m gì khác, Ä‘Ã nh giÆ¡ roi thúc ngá»±a, trong ná»™i tâm thầm nói: "Tháºt không biết ngÆ°Æ¡i ngốc hay là ta khá», có công phu cao nhÆ° váºy, Ä‘i bá»™ cho nhanh."
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:20 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 32: Tự cấp tự túc.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Tuy Lạc Phi nói cần, luôn cÆ°á»ng Ä‘iệu thân pháºn chủ nhân của mình, nhÆ°ng khi và o trong tiệm cÆ¡m, hắn cÅ©ng chẳng để ý gì nhiá»u , chẳng những cho Nhược Lan ngồi cùng bà n ăn cÆ¡m, còn gắp cho Nhược Lan Ãt đồ ăn, không há» giống lá»›i nói lúc đầu của hắn.
Ä‚n cÆ¡m, hai ngÆ°á»i bà n nhau xem tối nay sẽ ngủ ở nÆ¡i nà o.
Theo ý tứ của Lạc Phi, hắn định nghỉ lại trong giáo Ä‘Æ°á»ng, bởi vì trong nà y chẵng những sạch sẽ mà không tốn tiá»n. NhÆ°ng Nhược Lan kiên quyết không đồng ý, nói là hôm nay giáo đồ đến cầu xin rất đông. Kỳ tháºt Nhược Lan là cảm thấy xấu hổ, ngÆ°á»i trong giáo Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u là đồng sá»±, ngÆ°á»i khác trÆ°á»›c mặt tÃn đồ là ngÆ°á»i phát ngôn cho thần, mà nà ng lại là má»™t nô bá»™c, tháºt mất mặt.
Cuối cùng Nhược Lan thắng lợi, nhÆ°ng Lạc Phi tuyên bố hắn chỉ có thể thuê má»™t gian phòng khách. Äang lúc Nhược Lan mặt ủ mà y chau, cân nhắc buổi tối có nên ngủ trong không gian giá»›i chỉ hay không, Lạc Phi lại Ä‘Æ°a cái gian phòng khách nà y cho Nhược Lan sá» dụng, mà hắn lại ngủ trong xe ngá»±a.
Quyết định nà y là m Nhược Lan rất là kinh ngạc, cái tên ác ôn nà y cũng tốt thế sao!
Kỳ tháºt Nhược Lan giải thÃch sai rồi, nà ng cùng Lạc Phi xuất thân bất đồng, hoà n cảnh trưởng thà nh cÅ©ng bất đồng, căn bản là ngÆ°á»i của hai thế giá»›i. Lạc Phi tuy rất hâm má»™ cuá»™c sống của ngÆ°á»i có tiá»n, hi vá»ng chÃnh mình có xe có phòng, nô bá»™c thà nh Ä‘Ã n, nhÆ°ng hắn lại không biết nên là m nhÆ° thế nà o. Bắt buá»™c Nhược Lan là m nô lệ, trên miệng là nói váºy, nhÆ°ng ná»™i tâm Lạc Phi cÅ©ng không có Ä‘em Nhược Lan coi nhÆ° má»™t nô lệ. Tháºp Hoang Giả tuy bị ngÆ°á»i xem thÆ°á»ng, nhÆ°ng có rất nhiá»u truyá»n thống đáng tán dÆ°Æ¡ng, tá»· nhÆ° trợ giúp kẻ yếu. Là má»™t ngÆ°á»i nam nhân, Lạc Phi cho rằng đã chÃnh mình không nỡ thuê hai gian phòng, nhÆ° váºy thì Ä‘em gian phòng duy nhất cho Nhược Lan là chuyện bình thÆ°á»ng thôi. Vá» phần ngủ trên xe ngá»±a lại cà ng không thà nh vấn Ä‘á» , so vá»›i những Tháºp Hoang Giả khác thì nó còn tốt hÆ¡n nhiá»u lắm.
Ngà y hôm sau Lạc Phi tiếp tục mua sắm, lúc nà y mua sắm chủ yếu là gia vị, muối ăn, hoa tiêu, bát giác, Hồi HÆ°Æ¡ng... Nhiá»u vô số, chừng má»™t tấn rưỡi, cÆ¡ hồ lấy hết gia vị trong Khố Kỳ trấn, trong đó muối ăn mua hÆ¡n má»™t ngà n cân, chiếm trá»n 4 ô vuông trữ váºt má»›i Ä‘á»±ng hết. Cuối cùng, Lạc Phi còn mua má»™t bá»™ đồ dung là m bếp, má»™t cần câu cá, má»™t Ãt gạo và mì.
Nhược Lan Ä‘i theo Lạc Phi, trong ná»™i tâm cà ng ngà y cà ng sợ hãi: hắn mua nhiá»u gia vị nhÆ° váºy, chẳng lẽ hắn muốn và o rặng núi Fanors a?
Thần a, van cầu ngươi ngà n vạn đừng để hắn phản hồi rặng núi, mặc dù khi trở vỠchưa chắc đã mang theo ta, nhưng nếu hắn đem theo ta thì sao, ta không muốn là m dã nhân đâu!
Lạc không phải không nghÄ© trở lại dãy núi lá»›n, Lạc Phi trên ngÆ°á»i có ma pháp giam cầm của Cá»± Long Tắc TÆ° Tạp Ã, hắn chỉ được Tắc TÆ° Tạp à cho ra để mua sắm gia vị, tùy thá»i Ä‘á»u có thể bị gá»i vá» Long trong huyệt, bởi váºy hắn phải tùy thân mang theo đại lượng gia vị, cÅ©ng lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y nâng cao kỹ xảo nấu ăn của mình.
Nếu muốn ở trong Long huyệt sinh tồn, biện pháp duy nhất chÃnh là chinh phục dạ dà y Cá»± Long.
Bởi váºy Lạc Phi đã lên kế hoạch sắp tá»›i, trÆ°á»›c mua sắm đầy đủ gia vị, sau đó lợi dụng thá»i gian chế tạo đại phủ, hảo hảo ôn lại kỹ xảo nấu nÆ°á»›ng của mình.
Khố Kỳ trấn ở trong sÆ¡n cốc, có má»™t nhánh sông nhá» từ Bắc Triá»u xuyên qua Khố Kỳ trấn. Lúc trÆ°á»›c, Lạc Phi thÆ°á»ng hay đến đây để bắt cá. Lạc Phi quyết định bắt đầu táºp luyện từ món cá nÆ°á»›ng, bởi váºy ra lệnh Nhược Lan Ä‘iá»u khiển xe ngá»±a đến Ä‘oạn song uống khúc, cầm cần câu, nhà n nhã thả câu.
Má»™t buổi chiá»u, Lạc Phi câu được bảy con cá, lúc chạng vạng tối chuẩn bị đầy đủ công cụ sau đó lấy 2 con là m nồi thịt kho tà u, hai con hấp, ba con còn lại Ä‘á»u Ä‘em nÆ°á»›ng . Tất cả má»i việc, kể cả giết cá rá»a cá, nhóm lá»a chê biến Ä‘á»u do Lạc Phi má»™t ngÆ°á»i là m, Nhược Lan mấy lần muốn há»— trợ Ä‘á»u bị cá»± tuyệt .
Äây là bổn sá»± bảo vệ tánh mạng, sao có thể để ngÆ°á»i khác là m?
Nhìn tất cả má»i thứ, Nhược Lan cảm giác mình Ä‘ang nằm mÆ¡. Dứt bá» quan hệ chủ tá»› không nói, Nhược Lan là má»™t nữ hà i tá», loại chuyện nà y đáng lẽ nên do nà ng là m a.
Má»™t phú ông có được hÆ¡n vạn kim tệ, lại không nỡ tốn và i ngân tệ ngủ khách sạn, ăn cÆ¡m chÃnh mình cÅ©ng tá»± là m, nói chuyện chanh chua, nhÆ°ng lại hòa ái đối vá»›i nữ hà i tá», thà rằng chÃnh mình ủy khuất ngủ trong xe ngá»±a, nhÆ°á»ng cho Nhược Lan ở trong phòng, trong kỹ viện thấy tiểu thÆ° xinh đẹp con mắt trừng trừng nÆ°á»›c miếng chảy ròng, lại đối vá»›i Nhược Lan tiểu mỹ nữ thanh thuần thá» Æ¡.
Nhược Lan cà ng ngà y cà ng không hiểu Lạc Phi , nà ng tháºm chà hoà i nghi, Lạc Phi có phải là có chút tinh thần không bình thÆ°á»ng.
Có lẽ là nhiá»u năm qua không có rèn luyện qua, Lạc Phi là m thịt kho tà u cá cùng hấp cá hÆ°Æ¡ng vị cá»±c kém, bất quá cá nÆ°á»›ng lại cá»±c kỳ ngon. CÅ©ng may cá rất lá»›n, má»™t ngÆ°á»i má»™t con cÅ©ng đủ ăn. Ä‚n xong cá nÆ°á»›ng, Lạc Phi cÅ©ng không có ý định phản hồi Khố Kỳ trấn, mà là tìm má»™t Ãt củi khô, đốt 1 đống lá»a, mình nằm bên cạnh đống lá»a, Ä‘em ngá»±a xe nhÆ°á»ng cho Nhược Lan.
Lạc Phi Ä‘ang nhìn trăng sáng trên bầu trá»i, tá»± giá»…u nói: "Hắc hắc, vẫn là trên núi tốt hÆ¡n, chỉ cần chịu khó 1 tÃ, ăn ở cÅ©ng không tốn tiá»n."
Nằm trong xe ngá»±a, Nhược Lan ná»™i tâm kêu khổ: "Không thể nà o, hắn mua nhiá»u gia vị nhÆ° váºy, chẳng lẽ Ä‘á»u là tá»± mình dùng ? Trá»i ạ, cả Ä‘á»i cÅ©ng dùng không hết, chẳng lẽ mình phải ở trong núi vá»›i hắn cả Ä‘á»i hay sao?"
Mặc kệ Nhược Lan trong ná»™i tâm nghÄ© nhÆ° thế nà o, Lạc Phi lại quyết định tiếp tuc rèn luyện tà i nghệ nấu nÆ°á»›ng của mình, bởi váºy vừa rạng sáng ngà y thứ hai, hắn lại dá»±ng cần câu bắt đầu câu cá. NhÆ°ng mà rất không thuáºn lợi, suốt má»™t buổi sáng má»™t con cá cÅ©ng không câu được. Lạc Phi bất đắc dÄ©, Ä‘Ã nh phải Ä‘em 1 con sÆ¡n dÆ°Æ¡ng giết , lại trá»™m 1 Ãt khoai tây của thôn dân, bắt đầu là m khoai tây hầm sÆ¡n dÆ°Æ¡ng.
Không biết là do ánh sang mặt trá»i hay là nhiệt há»a, Lạc Phi mồ hôi nhÆ° mÆ°a, má»™t bên Ä‘iá»u khiển lá»a, má»™t bên nhìn chằm và o trong nồi SÆ¡n dÆ°Æ¡ng.
Äây là 1 món ăn chÃnh, Lạc Phi trÆ°á»›c kia chỉ là nghe nói qua, chÆ°a từng là m qua lần nà o. Bởi váºy hắn rất chăm chú, tháºm chà rất khẩn trÆ°Æ¡ng, thỉnh thoảng Ä‘Æ°a chiếc đủa và o trong nồi, nếm thá» hÆ°Æ¡ng vị.
Sau má»™t hồi nấu SÆ¡n dÆ°Æ¡ng hầm, má»™t ngÆ°á»i trung niên hÆ¡n 40 tuổi Ä‘á»c theo Ä‘Æ°á»ng nhá» lung lay Ä‘i tá»›i. NgÆ°á»i nà y khá máºp mạp, dáng ngÆ°á»i không cao, nhÆ°ng thân thể máºp mạp, chừng hÆ¡n hai trăm cân, là n da trắng hồng, hiển nhiên tinh thông bảo dưỡng. Máºp mạp mặc trên ngÆ°á»i má»™t kiện trÆ°á»ng bà o cao cấp Ma pháp sÆ°, do thợ khéo là m ra, nhÆ°ng mà rất cổ xÆ°a, rất nhiá»u chổ đã bị há»ng. Tuy béo, nhÆ°ng mÆ°á»i ngón tay lại giống nhÆ° tay nữ nhân nhá» nhá» thon dà i, ngón giữa tay phải mang má»™t cái giá»›i chỉ, trên mặt giá»›i có 1 váºt sáng cá»±c lá»›n, ngÆ°á»i bình thuá»ng còn tưởng rằng là má»™t khá»a bảo thạch, nhÆ°ng Lạc Phi chỉ nhìn thoáng qua là biết đây chẳng qua là 1 khối thủy tinh mà thôi.
Máºp mạp nhìn chầm chầm và o cai nồi 1 hồi, sau đó nói: "Ân, mùi vị không tệ, không nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i sống trên núi cÅ©ng có loại tay nghá» nà y."
Lạc Phi liếc mắt 1 cái: "Muốn ăn không, ba ngân tệ."
"Ba ngân tệ?" Thịt mở trên ngÆ°á»i máºp mạp kịch liệt rung Ä‘á»™ng, xấu hổ nói: "Khái khái, ta là ngÆ°á»i có thân pháºn, má»—i đầu bếp lá»›n trong khách sạn Ä‘á»u muốn nấu thức ăn cho ta nếm thá» còn không được, các ngÆ°Æ¡i loại cÆ¡m dã ngoại ven Ä‘Æ°á»ng, muốn ăn lại phải trả tiá»n à ."
"Không ăn thì đi đi." Lạc Phi nếm thỠhương vị, tiện tay bỠ1 cái bác giác và o.
"Quá nhiá»u, ngÆ°Æ¡i bõ và o nhiá»u nhÆ° váºy sẽ là m há»ng hÆ°Æ¡ng vị món ăn." Máºp mạp Ä‘i nhanh và i bÆ°á»›c, quÆ¡ lấy má»™t đôi Ä‘Å©a muốn Ä‘em bát giác kẹp ra. Äá»™t nhiên, máºp mạp ý thức được hà nh vi của mình có chút không thá»a đáng, vá»™i và ng bá» 2 chiếc Ä‘Å©a xuống: "Kỳ tháºt ta là há»i Ä‘Æ°á»ng, xin há»i Khố Kỳ trấn còn xa lắm không?"
Nhược Lan bị Ä‘á»™ng tác của máºp mạp chá»c cÆ°á»i , nói: "NgÆ°Æ¡i muốn Ä‘i Khố Kỳ trấn sao? Tiếp tục Ä‘i tiếp, mÆ°á»i lăm phút là tá»›i ."
Máºp mạp thấy Nhược Lan, trên mặt lá»™ ra má»™t tia thần sắc kinh ngạc, mắt nhá» hÃp lại, bị đống mỡ trên mặt là m cho cÆ¡ hồ không thấy nữa: "Vị tiểu thÆ° xinh đẹp nà y, ta là ngÆ°á»i thừa kế tam đẳng Tá» tÆ°á»›c, tháºp nhất cấp Phong Hệ Ma pháp sÆ°, và ta cÅ©ng là 1 ngÆ°á»i ngâm thÆ¡ rong mà má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết-Nạp Cách, Thỉnh cho phép ta mạo muá»™i hÆ°á»›ng nà ng há»i má»™t vấn Ä‘á», có thể chứ?"
Nạp Cách là m 1 động tác thể hiện mình rất là cao nhã, nhưng cái thân đầy thịt béo là m cho động tác của hắn rất khó nhìn.
Nhược Lan đối vá»›i thÆ¡ văn và ngÆ°á»i ngâm thÆ¡ rong không có để ý tá»›i, nhÆ°ng là tháºp nhất cấp Ma pháp sÆ° cÅ©ng Ãt khi thấy, bởi váºy rất cung kÃnh nói: "Ma pháp sÆ° đại nhân, xin ngà i cứ há»i."
Nạp Cách ngẩn đầu lên, mục quang kiêu căng nói: "Nghe nói hai ngà y trước đạo tặc Evan cướp sạch Khố Kỳ trấn, một dã nhân từ trong rừng núi xuất hiện, đánh bại Evan, phải không?"
Nhược Lan gáºt gáºt đầu: "Äúng là có việc nà y."
Máºp mạp tiếp tục há»i: "NgÆ°á»i kia còn ở trong Khố Kỳ trấn hay không, tiểu thÆ° xinh đẹp tôn kÃnh có thể hay không dẫn ta tìm hắn?"
"Ngươi muốn tìm hắn là m gì?" Nhược Lan rất ngạc nhiên.
Máºp mạp lá»i lẽ chÃnh nghÄ©a nói: "Ta rất kÃnh nể dÅ©ng khà của hắn, giúp đỡ ngÆ°á»i là trách nhiệm của chúng ta, ta muốn nhìn xem nhân váºt anh hung nà y là dạng gì, ta muốn dẫn hắn đến thà nh phố lá»›n, để cho Khoa Lý Nạp đại nhân ngợi khen hắn, ta còn muốn vì hắn là m 1 bà i thÆ¡, là m cho toà n bá»™ thế giá»›i Ä‘á»u biết đến sá»± tÃch anh hùng của hắn."
"Tháºt sá»±?" Nhược Lan nháy mắt và i cái, mục quang nhìn nhìn Lạc Phi: "NgÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i muốn tìm chÃnh là hắn."
"Vâng, hắn?" Máºp mạp không tin.
"ÄÃch tháºt là hắn, không tin ngÆ°Æ¡i có thể đến giáo Ä‘Æ°á»ng đến há»i thá» Tế ti, há» lúc đó Ä‘á»u có mặt." Nhược Lan vẫn giữ gìn hình ảnh chủ nhân của mình.
"Sao thế được?" Máºp mạp chuyển hÆ°á»›ng nhìn Lạc Phi, mục quang trở nên rất quá»· dị.
"Tốt lắm, Thịt hầm đã chÃn." Äúng và o lúc nà y, Lạc Phi xoay ngÆ°á»i lại, hÆ°á»›ng Nhược Lan nói : "Chuẩn bị bát Ä‘Å©a, chúng ta ăn."
"Phanh!" Bạch quang chói mắt bá»—ng nhiên xuất hiện, má»™t đòn Phong Äao bổ vá» phÃa Lạc Phi.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:21 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 33: Thiên diện phì miêu.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Công kÃch xảy ra quá mức Ä‘á»™t nhiên, song phÆ°Æ¡ng lại quá gần, chỉ có năm sáu thÆ°á»›c, dù là má»™t cao cấp chiến sÄ© cÅ©ng rất khó né tránh.
Lạc Phi không phải cao cấp chiến sÄ©, hắn tháºm chà không có có ý thức chÃnh mình Ä‘ang gặp công kÃch, lúc bạch quang xuất hiện hắn còn rất buồn bá»±c: Lão Thiên a, nhÆ° thế nà o lại có sét đánh ?
Nhược Lan nhìn thấy hết thảy, nhÆ°ng là nà ng chẳng những không lo lắng, ngược lại báºt cÆ°á»i: cái tên Nạp Cách nà y quá không biết tá»± lượng sức mình , má»›i tháºp nhất cấp Ma pháp sÆ° lại dám công kÃch Hà ng Long giả?
Nạp Cách không phải dùng chú ngữ thÃch phóng ma pháp, mà là do bá»™ ma pháp trang bị trên ngÆ°á»i, cái cúc áo trÆ°á»›c ngá»±c hắn Ä‘á»™t nhiên vỡ vụn. Ngay sau đó, cái nút áo thứ 2,3 lần lượt vỡ vụn, ba cái Phong Äao thà nh hình chữ phẩm, cùng nhau đánh vá» phÃa Lạc Phi.
"Hắc hắc, xong !" Nạp Cách hai mắt phát ra hà o quang hưng phấn.
Tuy chỉ là ma pháp nguyên tố liên kết thà nh Phong Äao, nhÆ°ng uy lá»±c tuyệt đối không thua gì Ä‘ao kiếm tháºt sá»±, thân thể huyết nhục căn bản không cáh nà o chống đở, cho dù là Lạc Phi mặc bì giáp vừa mua cÅ©ng không ngăn cản được.
NhÆ°ng mà , chuyện tình không thể tưởng tượng lại phát sinh, Phong Äao đến gần phạm vi 1 mét xung quanh Lạc Phi, gió thổi phi phong sau lÆ°ng Lạc Phi bay phần pháºt, Phong Äao sắp chạm và ngá»±c Lạc Phi.
"Bang Bang Bang!" Vang lên 3 tiếng, Phong Äao chẳng những có cắt vỡ áo choà ng, ngược lại bị bắn ngược trở vá».
"A a a!" 1 tiếng kêu Ä‘au dá»›n vang lên, Nạp Cách hai tay cùng chân trái bị Pong Äao đánh trúng, láºp tức máu tÆ°Æ¡i tÆ°Æ¡i phun ra nhÆ° suối, ngã trên mặt dất rên rỉ thống khổ.
"Di, không cho ngÆ°Æ¡i ăn, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần tá»± hại mình nhÆ° váºy chứ a?" Lạc Phi vẫn không minh bạch đã xảy ra chuyện gì, đồng tình nói "Xem ra ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± đói bụng. Äược rồi, dù sao thịt hầm cÅ©ng nhiá»u, căn bản ăn không hết, tiện nghi cho ngÆ°Æ¡i, má»™t ngân tệ là đủ, đứng dáºy ăn Ä‘i."
"Ô ô ô..." Nạp Cách hoảng sợ, không ngừng lui vá» phÃa sau.
Nạp Cách phóng thÃch chÃnh là ba cái lục cấp Phong Äao, tuy Phong Äao bị bắn ra trở vá» nên bị suy giảm, uy lá»±c không đủ để giết ngÆ°á»i, hắn chỉ là bị thÆ°Æ¡ng da thịt. NhÆ°ng là lòng tin của hắn đã bị triệt để đánh bại, mấy lần muốn chạy nhÆ°ng không thà nh công.
Lạc Phi vừa rồi chỉ thấy bạch quang lóe lên, Nạp Cách lại ngã xuống đất, bởi váºy rất kỳ quái, há»i: "NgÆ°Æ¡i là m sao váºy?"
Nhược Lan cho rằng Lạc Phi là cố ý giả bộ hồ đồ, nên nà ng lúc nà y cũng đứng yên bên xem kịch.
1 Hà ng Long giả kỳ quái, thân mang tuyệt ká»· lại không muốn cho ngÆ°á»i khác biết. Hôm trÆ°á»›c cứu vá»›t toà n bá»™ thôn dân Khố Kỳ trấn, Lạc Phi cố ý là m cho mình 1 thân bùn đất, hôm nay đánh lui Nạp Cách Ä‘á»™t nhiên táºp kÃch nhÆ°ng là m bá»™ nhÆ° không biết, là phẩm đức cao thượng, hay là tÃnh tình quái dị?
Má»™t tháºp nhất cấp Ma pháp sÆ°, ở đâu củng được má»i ngÆ°á»i chú ý, cÅ©ng được xem là 1 cÆ°á»ng giả, nhÆ°ng Nạp Cách sau khi đánh bại chẳng những không phản kÃch, còn kêu khóc thảm thiết, nÆ°á»›c mÅ©i nÆ°á»›c mắt chảy má»™t đống, Nhược Lan rất là khinh thÆ°á»ng, bởi váºy ngữ khà cÅ©ng không cn2 cung kÃnh nữa.
"NgÆ°Æ¡i lá gan không nhá» a, dám công kÃch chủ nhân của ta? Chủ nhân của ta chÃnh là Hà ng Long giả, cả Cá»± Long còn không sợ, còn sợ ngÆ°Æ¡i tên tháºp nhất báºc Ma pháp sÆ°?" Tại thá»i khắc nà y, Nhược Lan rốt cục cÅ©ng vì thân pháºn ngÆ°á»i hầu của Hà ng Long giả mà cảm thấy tá»± hà o .
"Cái gì là Hà ng Long giả?" Nạp Cách sá» sá» bắp đùi mình, tÃnh toán xem có thể bá» chạỵ hay không.
"NgÆ°Æ¡i là Ma pháp sÆ°, ngay cả Hà ng Long giả cÅ©ng không biết?" Nhược Lan cà ng xem thÆ°á»ng Nạp Cách.
"Cái gì, ngÆ°Æ¡i nói hắn là Hà ng Long giả, không phải gá»i Hà ng Long giả?" Nạp Cách vốn đã đứng lên, nghe ong liá»n ngã xuống đất, toà n thân run rẩy, giống nhÆ° nhìn thấy ngà y táºn thế.
"Ta hiểu rồi, nguyên lai ngÆ°Æ¡i muốn giết ta!" Äá»™t nhiên, Lạc Phi nổi khùng, má»™t bÆ°á»›c nhà o tá»›i, hai bóp cổ Nạp Cách.
Tên dế nhÅ©i phản ứng cÅ©ng không tÃnh quá cháºm, sau khi nghe Nhược Lan cÅ©ng tỉnh ngá»™.
Ão choà ng mà u xám tuy Ä‘em Phong Äao của Nạp Cách bắn ngược trở vá», nhÆ°ng vẫn có 1 lá»±c lượng nhá» tac Ä‘á»™ng và o Lạc Phi. Lạc Phi còn Ä‘ang kỳ quái , nhÆ° thế nà o áo choà ng Ä‘á»™t nhiên bị má»™t cổ lá»±c lượng thần bà kéo, những sợi tÆ¡ bằng kim chúc thần bà kia Ä‘á»™t nhiên lay Ä‘á»™ng, tháºm chà má»™t khá»a ma pháp tinh hạch ở cổ áo truyá»n đến ngÆ°á»i Lạc Phi má»™t cổ lá»±c lượng thần bÃ, lại bị Long uy trong ngÆ°á»i Lạc Phi hấp thu.
Lạc Phi mừng rỡ trong lòng, nguyên lai cái nà y áo choà ng tháºt sá»± là ma pháp trang bị, có thể bắn ngược ma pháp công kÃch! Trách không được Cá»± Long Tắc TÆ° Tạp à lại cất nó trong núi bảo bối của mình, đây không phải má»™t kiện đồ rác rưởi, mà là má»™t kiện cá»±c phẩm bảo váºt a!
Cá»± Long, quả nhiên Ä‘á»u là đại hà nh gia vá» bảo váºt!
Cho tá»›i nay, Lạc Phi Ä‘á»u cảm thấy cái áo choà ng nà y không Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng không biết đến tá»™t cùng là nó có chá»— đặc biệt gì, hôm nay bị Nạp Cách công kÃch, lại phát hiện ra đây là má»™t phòng ngá»± ma áo choà ng. Tháºm chà so vá»›i phòng ngá»± áo choà ng truyá»n thống còn tốt hÆ¡n, bởi vì phòng ngá»± áo choà ng bình thÆ°á»ng chỉ có thể ngăn cản ma pháp công kÃch, mà cà i áo choà ng nà y lại có thể bắn ngược lại công kÃch.
Lạc Phi thầm nghÄ© may mắn, may mắn hôm trÆ°á»›c mặt áo choà ng trên ngÆ°á»i, nếu không có bán cho Mori .
Bất quá, tâm tình vui sÆ°á»›ng của Lạc Phi rất nhanh chuyển hóa thà nh phẫn ná»™, trÆ°á»›c khi nghiên cứu công dụng của áo choà ng, hắn phải biết được tại sao tên máºp nà y lại muốn giết hắn.
Nạp Cách mặc dù nặng hơn hai trăm cân, nhưng trong tay Lạc Phi lại giống như xách 1 con gà , bị Lạc Phi dung lực giơ lên cao, thân thể cơ hồ muốn vỡ thà nh từng mảnh.
"Tôn kÃnh, vÄ© đại Hà ng Long giả đại nhân, van cầu ngà i không nên giết ta a!" Lá»i khen trong miệng Nạp Cách nhÆ° thủy triá»u tuông ra ra: "Ngà i là vÄ© đại Hà ng Long giả, ta chỉ là 1 Ma pháp sÆ° nho nhá», ngà i là ánh dÆ°Æ¡ng trên bầu trá»i, ta chỉ là má»™t con kiến mà thôi, van cầu ngà i buông tha ta Ä‘i, giết ta sẽ là m bẩn thanh danh của ngà y mà thôi !"
Lạc Phi Ä‘Ãch tháºt là tức khÃ, hắn lá»›n nhÆ° váºy còn chÆ°a bị đánh lén lần nà o, trên thế giá»›i chỉ có Tháºp Hoang Giả đánh lén ngÆ°á»i khác, có tên nà o bị ngÆ°á»i khác đánh lén đâu!
"NgÆ°Æ¡i tại sao muốn giết ta?" Lạc Phi năm ngón tay dùng sức, ngón tay đâm tháºt sâu và o thịt trên ngÆ°á»i của máºp mạp, cÆ¡ hồ nhìn thấy nữa .
"Ta đáng chết, ta bị ác ma dụ dá»—, chỉ vì má»™t ngà n kim tệ tiá»n thưởng, cÅ©ng dám lừa ta Ä‘i ám sát vÄ© đại Hà ng Long giả đại nhân, ta tháºt là oan ức mà !" Nạp Cách Ä‘au đến nÆ°á»›c mắt chảy dà i, tuy cố gắng giãy dụa, nhÆ°ng không cách nà o thoát khá»i ma trảo của Lạc Phi.
"Má»™t ngà n mai kim tệ? Ai treo thưởng ám sát ta?" Lạc Phi cảm thấy ngoà i ý muốn, mạng của mình nhÆ° thế nà o Ä‘á»™t nhiên đáng giá váºy , má»™t ngà n mai kim tệ a, cÅ©ng đủ thuê má»™t cái đỉnh cấp sát thủ ám sát 1 đại nhân váºt .
Nếu nhÆ° là tám năm trÆ°á»›c, Lạc Phi háºn không thể tá»± mình giết chÃnh mình rồi Ä‘i lÄ©nh thưởng.( chết rồi mà còn đòi lãnh thưởng)
"Äúng váºy, là 1 tên chết tiệt, Evan!" Nạp Cách biểu tình đầy căm phẫn: "tên ác ôn Evan là m hại ta, gan bá»n hắn nhá» nhÆ° chuá»™t, chỉ biết á»· mạnh hiếp yếu. Hôm trÆ°á»›c hắn định cÆ°á»›p sạch Khố Kỳ trấn, bị vÄ© đại Hà ng Long giả đại nhân ngà i đánh cho bá» chạy, cháºt váºt trốn vá», lại không biết hối cải, lại thuê sát thủ, treo giải thưởng má»™t ngà n kim tệ mua đầu của ngà y. Ta vừa má»›i nháºn được tin tức, bởi vì ngưỡng má»™ uy danh của Hà ng Long giả đại nhân, nên giả là m thÃch khách đến bái phá»ng đại nhân. Kỳ tháºt, ta không phải đến ám sát ngà y, ta chỉ là vì muốn thấy phong thái của Hà ng Long Giả đại nhân..."
"Cái gì giả mạo, rõ rà ng là ám sát, nếu không phải bản Hà ng Long giả có... Có bản lÄ©nh tháºt sá»±, sá»›m đã bị ngÆ°Æ¡i giết rồi !" Nghe Nạp Cách nói, Lạc Phi cà ng nghe cà ng tức giáºn: "Nghe nói giết ngÆ°á»i vì tá»± vệ sẽ không bị truy cứu trách nhiệm, hôm nay ngÆ°Æ¡i muốn giết ta, ta phản kÃch đánh chết ngÆ°Æ¡i hẳn là ..."
"Tha mạng a!" NhÆ° ngá»i được 1 cổ máu tanh, Nạp Cách sợ tá»›i mức tiểu trong quần: "Ngà i bản lÄ©nh cao cÆ°á»ng nhÆ° thế, ta sao có thể giết chết ngà i ? đùa à , ta nói toà n bá»™ là sá»± tháºt a!"
Thấy biểu hiện của Nạp Cách nhÆ° thế, Nhược Lan nhịn không được , cÆ°á»i lạnh nói: "Má»™t cái tháºp nhất cấp Phong Hệ Ma pháp sÆ°, dùng phÆ°Æ¡ng pháp đánh lén Ä‘á» sức giết 1 Ma đạo sÆ° , nhÆ° thế nà o xem nhÆ° vui đùa?"
"Ta tháºt sá»± chỉ là đùa thôi mà , bởi vì ta căn bản không phải tháºp nhất cấp Phong Hệ Ma pháp sÆ°." Tên máºp liá»u mạng dáºp đầu cầu khẩn nói: "Ta chỉ là má»™t cá tháºp nhất cấp Huyá»…n Thuáºt SÆ°, không là Ma pháp sÆ°, lại cà ng không phải là thÃch khách, ta là ngÆ°á»i chuyên tổ chức lá»… mừng cho ngÆ°á»i khác, không tin các ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i nghe ngóng thá», Thiên Diện Phì Miêu má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết a."
"Thiên Diện Phì Miêu?" Nhược Lan Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lên ha hả, chỉ và o Nạp Cách: "NgÆ°Æ¡i... Ha ha ha... NgÆ°Æ¡i chÃnh là tên được xÆ°ng là là m việc không Ä‘Ã ng hoà ng, sá»± sỉ nhục của quý tá»™c Andorra, huyá»…n thuáºt sÆ° Thiên Diện Phì Miêu?"
Nạp Cách cúi đầu xuống, tinh thần chán nản nói: "Ãch, đây Ä‘á»u là biệt hiệu do những tên không có hảo ý nói lung tung, kỳ chức nghiệp chÃnh của ta là ngÆ°á»i ngâm thÆ¡ rong." Äá»™t nhiên, Nạp Cách nhãn tình sáng lên, quỳ gối , ôm lấy hai chân Nhược Lan Ä‘iên cuồng hôn.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:22 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 34: Biểu diá»…n ảo thuáºt.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
"Nha, ngươi là m gì?" Nhược Lan hét lên một tiếng, lui ra sau lưng Lạc Phi.
Nạp Cách dáºp đầu cầu khẩn nói: "Tôn kÃnh tiểu thÆ° xinh đẹp, nguyên lai là ngà i nháºn thức ta, van cầu ngà i nói giúp ta vá»›i, giúp ta là m cho Hà ng Long giả đại nhân bá»›t giáºn, tha thứ ta Ä‘i!"
Lạc Phi há»i: "NgÆ°Æ¡i... biết tên máºp mạp nà y?"
Nhược Lan cÆ°á»i nghiêng ngả: "Không biết, bất quá có nghe nói qua, quả tháºt hắn rất nổi tiếng."
Nguyên lai Nạp Cách quả tháºt là má»™t tá» tÆ°á»›c, hÆ¡n nữa là thừa kế. Tổ tiên của hắn là 1 trong 7 Long Kỵ SÄ© trong nghi thức Phong Long lần đầu tiên, sau nà y còn láºp ra 1 quốc gia cÆ°á»ng đại, bất quá thá»i đại thay đổi, gia tá»™c bá»n há» dần dần suy sụp, đến Ä‘á»i Nạp Cách, chỉ còn có thể là m chức tá» tÆ°á»›c .
Tuy gia đạo suy sụp, nhÆ°ng Nạp Cách lại kế thừa cuá»™c sống xa hoa dâm dáºt của tổ tiên hắn, tá»± cho mình là thi nhân, thÆ°á»ng xuyên tổ chức các buổi thi thÆ¡, không đến hai mÆ°Æ¡i tuổi đã Ä‘em sản nghiệp của gia tá»™c tiêu xà i sạch sẽ, bởi váºy được xÆ°ng là bại gia tá» là m việc không Ä‘Ã ng hoà ng.
Gia nghiệp hết sạch, Nạp Cách vẫn không tiếp thu giáo huấn mà là tiếp tục duy trì cuá»™c sống quý tá»™c xa hoa. Không có tiá»n, hắn ra ngoà i lừa gạt, đại Ä‘a số quý tá»™c Ä‘á»u bị hắn lừa qua, cuối cùng là m nhiá»u ngÆ°á»i tức giáºn, bị bà i xÃch ra khá»i giá»›i quý tá»™c, bởi váºy có được danh hiệu tối sỉ nhục trong giá»›i quý tá»™c Andorra.
Tổ tiên của Nạp Cách dùng ma pháp láºp nghiệp, gia tá»™c có truyá»n thừa ma pháp cao thâm. NhÆ°ng Nạp Cách đối vá»›i truyá»n thừa ma pháp của gia tá»™c má»™t Ä‘iểm hứng thú cÅ©ng không có, ngược lại đối vá»›i 1 chi nhánh của ma pháp— ảo thuáºt lại rất chú ý, trải qua hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm dốc lòng tu luyện, hắn lại thà nh má»™t cao cấp Huyá»…n Thuáºt SÆ°.
Ảo thuáºt mặc dù cÅ©ng là 1 loại ma pháp, nhÆ°ng nó chỉ là loại thùng rá»—ng kêu to, giá»›i ma pháp đối vá»›i loại là m xiếc, gạc ngÆ°á»i không há» chú ý tá»›i. NhÆ°ng Nạp Cách là m không biết mệt, vì duy trì sinh kế, hắn thÆ°á»ng xuyên trong các buổi lá»… ăn mừng của nhà già u giả trang thà nh thằng há» biểu diá»…n ảo thuáºt, kiếm lấy má»™t hai kim tệ. Hà nh vi đó là m các ma pháp sÆ° rất là căm tức, ảo thuáºt dù sao cÅ©ng là má»™t loại ma pháp, Nạp Cách ngÆ°Æ¡i phổ lại dùng ảo thuáºt thần bà cao quý tiến hà nh biểu diá»…n kiếm tiá»n, quả thá»±c là cho giá»›i ma pháp xấu mặt.
Bởi váºy má»i ngÆ°á»i lại cho hắn 1 cái biệt hiêu má»›i— thằng há» số 1 giá»›i ma pháp.
Nghe Nhược Lan giá»›i thiệu thân thế truyá»n kỳ của Nạp Cách, Lạc Phi mê mẩn, há»i: "Thiên diện Phì Miêu là sao?"
"Có ba nghÄ©a. Thứ nhất, hắn ảo thuáºt Ä‘Ãch xác không tệ, chẳng những có thể bắt chÆ°á»›c đủ loại bô dáng của ma pháp, còn có thể bắt chÆ°á»›c các loại sinh váºt, là m cho ngÆ°á»i hoa mắt. Thứ hai, hắn thiếu nợ tiá»n quá nhiá»u, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là chủ nợ, vi để tránh cho bị chủ nợ nháºn ra, hắn thÆ°á»ng xuyên hoá trang. Thứ ba, bởi vì hắn quá máºp, tÆ°á»›ng mạo cùng Lão Miêu cáo già không sai biệt lắm, bởi váºy được xÆ°ng là Thiên Diện Phì Miêu." Nhược Lan ha ha cÆ°á»i nói: "Hắn là loại ăn chÆ¡i trác táng, phá»ng chừng ngay cả Nhất cấp chiến sÄ© cÅ©ng đánh không lại, Ä‘Ãch xác không có khả năng là m thÃch khách."
Nạp Cách liên tục gáºt đầu: "Vâng, đúng váºy, đúng váºy , ta ngay cả má»™t con gà còn chÆ°a từng giết qua, là m sao dám giết ngÆ°á»i ?"
Nạp Cách Ä‘ang nói dối, trên thá»±c tế tháºt sá»± hắn đến đây là muốn ám sát Lạc Phi.
Bởi vì nguyên nhân thá»i tiết, nên gần đây rất Ãt tổ chức tiệc, hÆ¡n má»™t tháng không có ngÆ°á»i má»i Nạp Cách biểu diá»…n trợ hừng. Nạp Cách trên ngÆ°á»i không có đồng nà o, lại lo lắng bị chủ nợ bắt được, bất đắc dÄ© rá»i khá»i thà nh thị, trùng hợp trên Ä‘Æ°á»ng gặp được Huyết Thủ Evan Ä‘ang thuê sát thủ.
Nạp Cách bị má»™t ngà n kim tệ tiá»n thưởng hấp dẫn. Nếu nhÆ° hắn có thể kiếm được số tiá»n thưởng nà y, có thể trả được 1 bá»™ pháºn khoảng nợ, hÆ¡n nữa còn sống thoải mái và i ngà y. Bởi váºy Nạp Cách tá»± Ä‘á» cá», lợi dụng ảo thuáºt phóng trên bầu trá»i 1 mảnh Há»a Thụ Ngân Hoa, công bố đây loại ma pháp công kÃch tháºp phần cÆ°á»ng đại, do đó lừa được tÃnh nhiệm của Evan, bắt đầu Ä‘i Lạc Phi.
Nạp Cách sở dÄ© dám lÄ©nh Ä‘i ám sát, 1 phần Ä‘o kim tệ có lá»±c hấp dẫn quá lá»›n, nhÆ°ng quan trá»ng nhất là hắn có kiện ma pháp trang bị do tổ tiên truyá»n xuống, có thể trong nháy mắt phóng thÃch ba cái lục cấp Phong Äao. Nạp Cách ôm tâm lý may mắn tiến đến Khố Kỳ trấn, hắn muốn xem trÆ°á»›c má»™t chút tình huống, nếu nhÆ° Lạc Phi không cÆ°á»ng đại nhÆ° Evan hình dung nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa hắn có cÆ¡ há»™i tá»›i gần phạm vi 10 mét quanh Lạc Phi, hắn sẽ dùng ma pháp trang bị tiến hà nh ám sát, nếu nhÆ° Lạc Phi quá cÆ°á»ng đại, hắn sẽ lá»±a chá»n Ä‘Ã o thoát.
Chỉ tiếc váºn mệnh trêu Nạp Cách, hắn còn chÆ°a có tiến và o Khố Kỳ trấn đã gặp Lạc Phi, hÆ¡n nữa hắn lại sai lầm xem Lạc Phi là 1 thằng lá»— mãng không có sức uy hiếp, vì váºy quyết Ä‘oán ra tay. Äang lúc Nạp Cách cho rằng má»™t ngà n kim tệ đã tá»›i tay, Phong Äao hắn phóng thÃch lại bị ma pháp áo choà ng của Lạc Phi bắn ngược trở lại. Chẳng những không có ám sát thà nh công, ngược lại thứ đáng giá duy nhất trên ngÆ°á»i cÅ©ng bị là m há»ng .
CÅ©ng may Lạc Phi không có bị thÆ°Æ¡ng, đồng thá»i bị Nạp Cách chá»c cÆ°á»i , bởi váºy cÅ©ng không ý định truy cứu, nếu không Lạc Phi nhẹ nhà ng sá» soạng chút, có thể sá» gãy cái cổ của Nạp Cách.
"NgÆ°Æ¡i tháºt là Huyá»…n Thuáºt SÆ°?" Lạc Phi hứng thú há»i: "Biểu diá»…n má»™t chút cho ta xem."
"Như ngà i mong muốn!"
Vì mạng sống, Nạp Cách phải xuất ra bản lÄ©nh tháºt sá»±xem Ä‘ay là vụ buôn bán lá»›n nhất trong Ä‘á»i. Hắn mở bao y phục trÆ°á»›c ngÆ°á»i ra, má»™t bá»™ trang phục thằng há» xuất hiện, xoay 3 vòng tại chá»—, hÆ°á»›ng Lạc Phi và Nhược Lan cúi ngÆ°á»i chà o. Sau đó, Nạp Cách giÆ¡ hai tay lên, trong miệng nói lẩm bẩm, rất nhanh xuất hiện trÆ°á»›c mặt hắn 1 Cá»± nhân dữ tợn cao tám thÆ°á»›c.
Nếu nhÆ° không phải trÆ°á»›c đó biết rõ đây là ảo thuáºt, Lạc Phi cùng Nhược Lan cÅ©ng bị giáºt mình. Cá»± Nhân nhìn quá giống tháºt, giống từ dung mạo đến quần áo, từ ánh mắt đến Ä‘á»™ng tác cÅ©ng giống nhau nhÆ° đúc. Bất đồng duy nhất chÃnh là , cái nà y Cá»± Nhân vô luáºn nhÆ° thế nà o hoạt Ä‘á»™ng, cÅ©ng không ra má»™t Ä‘iểm thanh âm.
"Không sai, rất tốt." Lạc Phi thấy là nghiện, lấy ra một đồng tệ vứt trên mặt đất.
"Tháºt cảm tạ ngà i khen thưởng!" Nạp Cách nhặt đồng tệ lên, lại biến ra 1 con Há»a Long, chỉ thấy má»™t cá»™t sáng cá»± đại hồng sắc phóng lên trá»i, nhìn rất giống há»a hệ ma pháp có lá»±c công kÃch cÆ°á»ng hãn. Chỉ có Ä‘iá»u, đây toà n là đồ giả, không có cái nà o có lá»±c công kÃch, tháºm chà không có Ä‘á»™ nóng nữa.
"Tháºt là đẹp, là m lại 10 lần!" Lạc Phi cÆ°á»i ha ha, ném ra má»™t nắm đồng tệ.
Nạp Cách phi thÆ°á»ng buồn bá»±c, đây không phải xem ta là khỉ sao? TrÆ°á»›c kia, lúc biểu diá»…n, má»i ngÆ°á»i thưởng Ãt nhất cÅ©ng 1 kim tệ a. NhÆ°ng Nạp Cách không dám chá»c giáºn Lạc Phi, chỉ có thể giả bá»™ nhÆ° rất vui vẻ, lại phóng ra 1 cái ảo thuáºt má»›i.
BỠsông nhỠbiến thà nh nơi biểu diễn, các loại mà u sắc luân phiên xuất hiện, giống như là đang lễ hội mừng năm mới, nhìn rất đẹp mắt. Lạc Phi ngồi trên 1 tảng đá cùng Nhược Lan 1 bên vừa ăn thịt Sơn Dương hầm, 1 bên trầm trồ khen ngợi.
Khi ma lá»±c tiêu hao không còn, Nạp Cách quỳ rạp trên mặt đất thở dốc nói: "Äại nhân, ta hết sức rồi !"
Lạc Phi rất hà i lòng: "Cút Ä‘i, từ nay vá» sau đừng để ta nhìn thấy ngÆ°Æ¡i, còn nữa, đừng có tùy tiện mà ám sát ngÆ°á»i khác!"
"Cám Æ¡n vÄ© đại Hà ng Long giả đại nhân!" Nạp Cách tuy tá» vẻ cảm tạ, nhÆ°ng lại không có Ä‘i, mà là đứng tại nguyên chá»— nhìn chằm chằm và o nồi SÆ¡n DÆ°Æ¡ng hầm của Lạc Phi, bụng réo gá»i, lien tục nuốt nÆ°á»›c miếng.
Nạp Cách tháºt sá»± quá nghèo , là m gì còn tiá»n ăn cÆ¡m, hai ngà y qua ăn trá»™m rau của những nông há»™ xung quanh ăn đở đói.
"Như thế nà o, ngươi còn có việc sao?" Lạc Phi trừng mắt.
"Tôn kÃnh vÄ© đại Hà ng Long giả đại nhân, không biết ta có thể trở thà nh tùy tùng của ngà i hay không" Äá»™t nhiên, Nạp Cách quỳ trên mặt đất, thà nh khẩn nói: "Chỉ cần ngà i thu ta, ta nguyện ý vi ngà i trả giá hết thảy. Ta là má»™t thi nhân vÄ© đại, ta sẽ dùng thÆ¡ ca truyá»n tụng mỹ danh của ngà i. Ta là má»™t vÄ© đại Huyá»…n Thuáºt SÆ°, khi ngà i tịch mịch ta sẽ là m cho ngà i vui vẻ. Ta là thế táºp quý tá»™c, quen thuá»™c tất cả lá»… nghi quý tá»™c, ta sẽ chiếu cố cuá»™c sống hằng ngà y của ngà i. Ta là má»™t đầu bếp vÄ© đại, ta sẽ vì ngà y chế biến những món ngon..."
Nạp Cách miệng lưỡi lÆ°u loát, Ä‘em mình hình dung là ngÆ°á»i không gì không là m được, mục Ä‘Ãch chỉ có má»™t: là m cho Lạc Phi thu nháºn hắn.
Khi biểu diá»…n, Nạp Cách đã bắt đầu tÃnh toán. TrÆ°á»›c mắt hắn nghèo kiết xác, bụng thì lại đói, nếu nhÆ° hôm nay lại không có tiá»n, hắn sẽ trở thà nh 1 tên khất cái mất . Là m 1 tên khất cái cÅ©ng không có cái gì là không được, mấu chốt là cuá»™c sống sau nà y thế nà o? Trong thà nh thị hắn có rất nhiá»u chủ nợ, ở sÆ¡n khẩu Fanors còn có Huyết Thủ Evan Ä‘ang nhìn chằm chằm và o hắn.
Nạp Cách đã tuyệt vá»ng, nhÆ°ng Lạc Phi xuất hiện lại nhen nhóm hi vá»ng trong ngÆ°á»i hắn.
NgÆ°á»i trẻ tuổi lại là 1 Hà ng Long giả ngà n năm khó gặp, nó cÆ°á»ng đại cõ nà o, cao quý cỡ nà o, được ngÆ°á»i kÃnh ngưỡng cỡ nà o a. HÆ¡n nữa nhìn quần áo má»›i trên ngÆ°á»i hắn, lại nhìn những cái nồi thau, chén dÄ©a mà há» má»›i dung để ăn thịt SÆ¡n DÆ°Æ¡ng hầm, 2 ngÆ°á»i há» nhất định là kẻ có tiá»n. Nếu nhÆ° có thể trở thà nh tùy tùng của Hà ng Long giả chẳng những vấn Ä‘á» cuá»™c sống láºp tức được giải quyết, hÆ¡n nữa còn rất có măt mÅ©i nữa. Cho dù sao nà y trở vá» thà nh Andorra, những chủ nợ kia còn dám hÆ°á»›ng tùy tùng của Hà ng Long giả đòi nợ sao?
Lạc Phi không há» có ý định nháºn tên há» nà y là m tùy tùng, nhÆ°ng hắn bị 1 câu của Nạp Cách đả Ä‘á»™ng : "Kỹ thuáºt nấu nÆ°á»›ng của ngÆ°Æ¡i rất tốt sao?"
Không có bị láºp tức cá»± tuyệt, Nạp Cách hi vá»ng cà ng lá»›n, vá»™i và ng trả lá»i: "Äúng váºy thÆ°a chủ nhân, ta trÆ°á»›c kia cÅ©ng là ngÆ°á»i có tiá»n, đầu bếp của nhà ta là đầu bếp giá»i nhất Andorra, lúc ta còn trẻ má»—i ngà y Ä‘á»u ở trong phòng bếp há»c nấu ăn, ta là m đồ ăn tuyệt đối là nhất lÆ°u."
Má»™t thế táºp tá» tÆ°á»›c lại suốt ngà y ở trong phòng bếp há»c nấu ăn, Nạp Cách Ä‘Ãch xác là khác ngÆ°á»i a.
"Nếu là nhÆ° váºy, váºy thì..." Lạc Phi Ä‘ang muốn đáp ứng, nhÆ°ng khi nhìn thấy bá»™ dáng nÆ°á»›c miếng chảy ròng ròng của Nạp Cách thì trong ná»™i tâm nổi lên má»™t tia phản cảm, lúc nà y Ä‘Æ°a tay má»™t ngón tay chỉ Nhược Lan nói: "NgÆ°Æ¡i theo là m tùy tùng của nà ng."
"A!" Nhược Lan kinh ngạc kêu lên: "Ngươi sao có thể nói đùa như thế?"
"Tôn kÃnh chủ nhân, thỉnh tiếp thu cái cúi chà o từ ngÆ°á»i hầu trung thà nh nhất của ngà i!" Nạp Cách láºp tức nhà o tá»›i, lần nữa muốn hôn chân Nhược Lan.
Nạp Cách là ngÆ°á»i thông minh, hắn đã sá»›m suy Ä‘oán Lạc Phi cùng Nhược Lan có quan hệ. Lúc má»›i xuất hiện, Nạp Cách thấy Lạc Phi Ä‘ang luống cuống tay chân hầm cách thủy thịt SÆ¡n DÆ°Æ¡ng, mà Nhược Lan thì ngồi má»™t bên, là m nhÆ° không có việc gì. Bởi váºy Nạp Cách phán Ä‘oán, địa vị của Nhược Lan hẳn là rất cao, Ãt nhất cÅ©ng là 2 bên ngang hà ng. HÆ¡n nữa Nhược Lan mấy lần nói chuyện, cÅ©ng không có biểu hiện ra sá»± tôn kÃnh của ngÆ°á»i thÆ°á»ng đối Hà ng Long giả, Ä‘iá»u nà y cà ng là m cho Nạp Cách tin tưởng, Nhược Lan là má»™t ngÆ°á»i có thá»±c lá»±c, rất có thể là bằng hữu của Hà ng Long giả, tháºm chà còn là bạn gái.
Dù sao muốn là m tùy tùng, so sà nh giữa Ä‘i theo má»™t Hà ng Long giả cùng Ä‘i theo má»™t nữ hà i có thá»±c lá»±c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng Hà ng Long giả, Nạp Cách ngÆ°Æ¡i phổ có khuynh hÆ°á»›ng chá»n Nhược Lan.
"Mau đứng lên, tá» tÆ°á»›c đại nhân, ta là 1 ngÆ°á»i dân bình thÆ°á»ng, sao có thể là m chủ nhân của ngÆ°Æ¡i !" Nhược Lan cố ý nhắc nhở Nạp Cách, song phÆ°Æ¡ng có thân pháºn địa vị cách biệt rất lá»›n.
"NgÆ°á»i không có phân thấp hèn, chỉ có cÆ°á»ng đại và yếu Ä‘uối. Chủ nhân tôn kÃnh, ngà i mặc dù là má»™t bình dân, nhÆ°ng mà ngà i giống nhÆ° vầng trăng soi sáng trên bầu trá»i. Ta tuy xuất thân trong thế gia quý tá»™c, nhÆ°ng ta chỉ nhá» bé nhÆ° 1 hạt cát. Ta có thể trở thà nh ngÆ°á»i hầu của ngà i, Ä‘i dấu chân chói lá»i vÄ© đại của ngà i, là vinh hạnh cả Ä‘á»i của ta!" Nạp Cách nháºn định Nhược Lan là đại nhân váºt, bởi váºy cố ý muốn là m ngÆ°á»i hầu của nà ng, ngữ khà rất thà nh khẩn, biểu lá»™ sá»± chân thà nh tha thiết, cảm thiên Ä‘á»™ng địa.
Hai ngÆ°á»i lại đẩy qua đẩy lại, là m cho Lạc Phi rất không hà i lòng: "Không phải là chỉ là tiếp nháºn 1 tùy tùng thôi sao? Hắn nguyện ý, ta đồng ý, ngÆ°Æ¡i là 1 ngÆ°á»i hầu chẳng lẽ muốn là m trái lệnh chủ nhân? Äáp ứng hắn nhanh lên, sau đó còn ăn cÆ¡m, thịt SÆ¡n DÆ°Æ¡ng hầm sắp há»ng luôn rồi ."
"NgÆ°á»i hầu?" Nạp Cách thất thần , náo loạn ná»a ngà y, nguyên lai tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y chỉ là ngÆ°á»i hầu của Hà ng Long giả a!
"NhÆ° thế nà o, ngÆ°Æ¡i không muốn?" Lạc Phi sinh khÃ, kêu lên má»™t tiếng, không tá»± giác phát ra 1 tia Long Uy.
Nạp Cách láºp tức cảm giác được má»™t cổ áp lá»±c cÆ°á»ng đại từ trên trá»i giáng xuống, trái tim của hắn cÆ¡ hồ muốn đình chỉ há»t Ä‘á»™ng , vá»™i và ng thất kinh hô: "Chủ nhân chủ nhân xin bá»›t giáºn, ta nguyện ý trở thà nh ngÆ°á»i hầu của ngÆ°á»i hầu ngà i, ta thá» ta sẽ nhÆ° đối đãi chủ nhân và chủ nhân của chủ nhân nhÆ° cha mẹ thân sinh, nguyện dâng lên lòng trung thà nh của ta, nếu ta có trái lá»i, thì cho ta ăn thịt SÆ¡n DÆ°Æ¡ng hầm bị mắt nghẹn chết a!"
"Chủ nhân của chủ nhân, ngÆ°á»i hầu của ngÆ°á»i hầu, loạn hết cả lên !" Lạc Phi cảm thấy nhức óc.
Nhược Lan hai gò má á»ng hồng, trong ná»™i tâm thầm mắng: "Cái tên Thiên Diện Phì Miêu chêt tiệt, chẵng biết nói chuyện gì cả , cái gì mà đối đãi nhÆ° cha mẹ thân sinh, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta, ngÆ°Æ¡i và Lạc Phi là vợ chồng sao? Không, hắn là 1 tên ác ôn, ta chết cÅ©ng sẽ không gả cho hắn!"
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:23 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 35: Tranh đoạt chức trưởng trấn.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
"Dã Lang đại tá»u **** là khách sạn lá»›n nhất Khố Kỳ trấn, là nÆ¡i chiêu đãi khách nhân tôn quý nhất.
"ChÆ° vị, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, ngÆ°á»i của Khố Kỳ trấn chúng ta Ä‘á»u là di dân tá»›i đây, nÆ¡i nà y nằm sâu trong vùng núi, quý tá»™c chẳng them bÆ°á»›c chân và o nÆ¡i nà y, cÅ©ng lÆ°á»i quản lý. Bởi váºy cho tá»›i nay, trấn trưởng Ä‘á»u do chúng ta tá»± mình Ä‘á» bạt." Ở lô ghế số 1, phó Trấn trưởng Lam Tang Khôn đặt chén rượu xuống, ho khan hai tiếng nói: "Ba ngà y trÆ°á»›c trấn chúng ta bị đạo tặc cÆ°á»›p bóc, lão Trấn trưởng bất hạnh gặp nạn. Vốn dá»±a theo truyá»n thống, hẳn là cá» hà nh lần tuyển cá» thứ nhất, tuyển ra Trấn trưởng má»›i. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, bây giá» là mùa săn bắn, không thÃch hợp tuyển cá», các nam nhân Ä‘á»u ở trong núi, có thể mấy tháng sau má»›i trở vá». Bởi váºy phó Trấn trưởng ta cho rằng, việc cấp bách bây giá» là đỠcá» ra 1 ngÆ°á»i thÃch hợp, toà n quyá»n phụ trách sá»± vụ hang ngà y trong trấn, tránh việc xảy ra há»—n loạn."
Trong nà y tổng cá»™ng 18 ngÆ°á»i, kể cả Tế ti cÅ©ng nằm trong số đó, đây Ä‘á»u là ngÆ°á»i có uy tÃnh danh dá»± của Khố Kỳ trấn.
"à của ngÆ°Æ¡i ta không rõ cho lắm, cái gì gá»i là ngÆ°á»i thÃch hợp? Trấn trưởng chết, ngÆ°Æ¡i là Phó trấn trưởng không phải là rất thÃch hợp hay sao?" Dã Lang đại tá»u **** **** chủ Nadar nói: "Hắc hắc, kỳ tháºt ngÆ°Æ¡i không cần triệu táºp chúng ta, ngÆ°Æ¡i hiện tại chẳng phải Ä‘ang xá» lý sá»± vụ ngà y thÆ°á»ng sao, là m gì mà vá»™i vã muốn lên là m trấn trưởng thế ?"
NgÆ°á»i lá»›n tuổi nhất cÅ©ng là ngÆ°á»i có uy tÃnh nhất- thợ săn Tatar không vui nói: "Lam Tang Khôn, Trấn trưởng là vì bảo vệ má»i ngÆ°á»i chúng ta mà chết, thi thể hắn còn chÆ°a lạnh, ngÆ°Æ¡i không Ä‘i an ủi vợ cùng hà i tá» cá»a hắn, lại ở đây cả ngà y nghỉ xem là m thế nà o thay thế vị trà của hắn, chỉ bằng Ä‘iểm nà y, ta đã không đồng ý cho ngÆ°Æ¡i là m Trấn trưởng."
Lam Tang Khôn vốn tưởng rằng đây là là chuyện nÆ°á»›c chảy thà nh sông, không nghÄ© tá»›i hắn vừa má»›i nói xong, má»i ngÆ°á»i liá»n nhất trà phản đối. Hắn không khá»i cấp bách nói : "Tatar đại thúc, chÆ° vị, ta đây cÅ©ng là vì toà n thể thôn dân suy nghÄ© a. Lúc nà y, Ä‘Ãch xác không thÃch hợp tiến hà nh tuyển cá», quyá»n hà nh phó trấn trưởng tiến hà nh công việc của trấn trưởng, cÅ©ng không phù hợp."
"NgÆ°á»i không vỠđủ, chúng ta có thể đợi, trong nhà có chuyện lá»›n nhÆ° váºy, những thợ săn trong núi khi nghe được tin tức sẽ nhanh chóng trở vá» thôi. Äến lúc đó nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i được tuyển, chúng ta tuyệt đối sẽ ủng há»™."
"Trở vá» cÅ©ng tốt, ma thú thÆ°Æ¡ng nhân Ä‘á»u bá» chạy, bá»n há» có giết nhiá»u ma thú hÆ¡n nữa, cÅ©ng không bán được giá tốt ." Lão bản mở cá»a hang buôn bán váºt liệu ma thú-Omar thở dà i má»™t hÆ¡i nói ra: "Tháºt sá»± là rất kì quái, cÆ°á»ng đạo rõ rà ng bị Ä‘uổi Ä‘i, trong lúc nà y rất an toà n, bá»n thÆ°Æ¡ng nhân ma thú nhÆ° thế nà o lại bá» chạy hết ?"
"NgÆ°Æ¡i không tại sao bá»n chúng lại bá» chạy hay sao?" NgÆ°á»i bên ngoà i rá»i Ä‘i, Nadar là chủ của quán ăn cÅ©ng có cảm thụ rất sâu, mấy ngà y gần đây cÆ¡ hồ chẳng có chút sinh ý nà o .
"Há»i rồi, nhÆ°ng bá»n chúng Ä‘á»u không có nói, nguyên má»™t đám giống nhÆ° hại sợ cái gì đó." Omar nói : "Bất quá, có 1 ngÆ°á»i khách quen ám chỉ vá»›i ta, tá»±a hồ là cùng tên đại hồ tá» gá»i là Hà ng Long Giả có quan hệ."
Tatar tức giáºn gõ cái bà n: "Không được xÆ°ng hô ân nhân của ngÆ°Æ¡i là đại hồ tá», phải gá»i hắn là Hà ng Long giả đại nhân!"
Nói đến Lạc Phi, ánh mắt má»i ngÆ°á»i liá»n nhìn sang Tế ti.
Lam Tang Khôn cho rằng có thể mượn cÆ¡ há»™i nà y lôi kéo Tế ti, liá»n há»i: "Tế ti đại nhân, ngà y đó Hà ng Long giả đại nhân không phải là đi và o giáo Ä‘Æ°á»ng vá»›i ngà i sao, nhÆ° thế nà o lại không thấy, hÆ¡n nữa ngÆ°Æ¡i còn dặn dò chúng ta không được Ä‘Ã m luáºn vá» Hà ng Long giả? Hắn giúp chúng ta, chúng ta hẳn là phải cảm tạ. Äợi khi có trưởng trấn má»›i, sẽ Ä‘em tất cả má»i ngÆ°á»i triệu táºp, má»—i nhà ra Ãt tiá»n, vì hắn tổ chức má»™t nghi thức chà o đón long trá»ng."
Tế ti xấu hổ cÆ°á»i "Khái khái, cao nhân tÃnh tình Ä‘á»u rất quái dị. Hà ng Long giả đại nhân cÅ©ng váºy, không hi vá»ng má»i ngÆ°á»i Ä‘em hắn đối đãi nhÆ° ân nhân, vì váºy hắn đã sá»›m rá»i Ä‘i."
"Tháºt sá»± là ngÆ°á»i tốt a!" Tatar tán thưởng.
Ngoà i cá»a có 1 ngÆ°á»i Ä‘i và o nói: "Lão bản, tất cả vị đại nhân, bên ngoà i có 1 tên máºp mạp, nói muốn gặp các ngÆ°Æ¡i."
Lão bản Nadar không kiên nhẫn khoát khoát tay: "Cái gì máºp mạp hay không máºp mạp, không thấy chúng ta Ä‘ang có việc hay sao, không gặp."
Tên Ä‘Æ°a tin cÅ©ng không rá»i Ä‘i, do dá»± nói: "Lão bản, tên máºp đó nói hắn đến từ thà nh Andorra, là tá» tÆ°á»›c, còn là má»™t cao cấp Ma pháp sÆ° ."
"Tá» tÆ°á»›c?" Trong phòng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sững sá», Khố Kỳ trấn chÆ°a từng có cao cấp quý tá»™c nhÆ° váºy ghé thăm.
"NgÆ°Æ¡i chắc chắn, hắn tháºt là má»™t quý tá»™c?" Nadar đứng dáºy há»i.
Tên Ä‘Æ°a tin gãi gãi đầu: "Không quá giống, hắn là đi bá»™ tá»›i, không có xe ngá»±a, cÅ©ng không có tùy tùng, hÆ¡n nữa quần áo rách rÆ°á»›i. Bất quá hắn nói chuyện hung hăn, rất giống đại nhân váºt."
"Cái gì mà giống, ta vốn chÃnh là má»™t đại nhân váºt." Äá»™t nhiên, má»™t bà n tay trắng nõn vÆ°Æ¡ng ra, đẩy tên Ä‘Æ°a tin qua 1 bên, 1 tên máºp mạp bÆ°á»›c và o. Tên máºp mạp kêu căn nhìn qua má»i ngÆ°á»i trong phòng, trá»±c tiếp Ä‘i tá»›i, ngồi và o chổ tốt nhất trong phòng, Ä‘Æ°a tay lấy 1 cái đùi gà bắt đầu ăn: "Ân, tuy thiếu chút há»a hầu, nhÆ°ng là hÆ°Æ¡ng vị coi nhÆ° cÅ©ng được, trong nÆ¡i sÆ¡n dã nhÆ° thế nà y mà có món nhÆ° thế nà y, cÅ©ng coi là đáng quý ."
Má»i ngÆ°á»i kinh ngạc nhìn, đối vá»›i hà nh vi quái dị của hắn vừa tức giáºn vừa buồn cÆ°á»i.
Trong yến há»™i xuất hiện thêm 1 ngÆ°á»i, Lam Tang Khôn không kiên nhẫn nói: "Tên máºp ngÆ°Æ¡i từ đâu xuất hiện, sao lại tùy tiện xông và o bà n cÆ¡m của ngÆ°á»i khác, Ä‘i ra cho ta!"
Máºp mạp buông đùi gà xuống, cầm lấy khăn trắng lau sÆ¡ qua 2 tay, nhìn chằm chằm và o Lam Tang Khôn lắc đầu thở dà i nói: "NgÆ°á»i miá»n núi chÃnh là ngÆ°á»i miá»n núi, thô lá»—, vô lá»…, cùng ngÆ°á»i trong thà nh không cách nà o so sánh được." Thấy má»i ngÆ°á»i giáºn dữ, máºp mạp đứng lên, lá»›n tiếng nói: "Tuy các ngÆ°Æ¡i rất không lá»… phép, nhÆ°ng ta rất nhân từ, không truy cứu tá»™i các ngÆ°Æ¡i mạo phạm quý tá»™c. Hiện tại, ta tá»± giá»›i thiệu, ta chÃnh là ngÆ°á»i hầu của Nhược Lan đại nhân,chủ nhân lại là ngÆ°á»i hầu của Lạc Phi đại nhân vÄ© đại, là tam đẳng thế táºp Tá» tÆ°á»›c, là thi nhân Æ°u tú nhất Andorra, cao cấp Ma pháp sÆ° Nạp Cách." HÆ¡i chút dừng lại và i giây đồng hồ, tiếp tục nói: "Hiện tại các ngÆ°Æ¡i đã biết ta là ai , mau nhanh hà nh lá»… Ä‘i."
Nạp Cách nói xong, kiêu căng nhìn má»i ngÆ°á»i, chỠđợi ngÆ°á»i khác hà nh lá»… vá»›i hắn.
Tất cả má»i ngÆ°á»i bị danh hiệu dà i dòng của Nạp Cách là m cho quay cuồng , Ä‘á»u hai mắt nhìn nhau, cái gì chủ nhân của chủ nhân, ngÆ°á»i hầu của ngÆ°á»i hầu, là tá» tÆ°á»›c mà còn là thi nhân, loạn thất bát nháo.
Qua má»™t hồi lâu, Lam Tang Khôn má»›i tỉnh ngá»™ lại, quát to: "NgÆ°á»i đâu, Ä‘em tên nà y ném ra ngoà i!"
"Hô!" Nạp Cách đột nhiên vương tay ra, một đầu ma lang cao hơn 2 thước đột nhiên hiện ra ở sau lưng.
Ma lang bình thÆ°á»ng cao 1 mét còn chÆ°a được, là có thể xé xác 1 thợ săn vÄ© đạiváºy thì ma lang vÄ© đại cao hÆ¡n 2 mét thì lợi hại nhÆ° thế nà o? Má»i ngÆ°á»i láºp tức sợ hãi, thét chói tai, quay đầu định bá» chạy. Khi bá»n há» nhìn thấy, láºp tức sợ cháng váng, nguyên lai ngoà i cá»a ra xuất hiện 1 con Ma lang khổng lồ.
Hai cái miệng nhÆ° bồn máu của 2 cÆ¡n Ma Lang đóng mở Ä‘á»u theo tiếng hÃt thở của chúng , bốn con mắt phóng ra lam quang thâm thúy, tuy vô thanh vô tức, lại để lá»™ ra má»™t cổ khà tức là m cho má»i ngÆ°á»i lạnh hết sống lÆ°ng.
Nụ cÆ°á»i trên mặt biến mất, Nạp Cách giống nhÆ° 2 đầu Ma Lang mắt phóng ra hà n quang: "Ta Ä‘oán đúng, các ngÆ°Æ¡i quả nhiên là má»™t đám tiểu nhân vong ân phụ nghÄ©a!"
Dùng thân pháºn thế táºp tá» tÆ°á»›c, hạ mình là m nô bá»™c của ngÆ°á»i khác, Nạp Cách chẳng những không có cảm giác ủy khuất, ngược lại cà ng há»›n há».
Má»™t ngà y trÆ°á»›c, Nạp Cách vinh hạnh trở thà nh ngÆ°á»i hầu cho ngÆ°á»i hầu của Lạc Phi, ngoại trừ Ä‘ang ăn món thịt SÆ¡n DÆ°Æ¡ng hầm còn Ä‘ang cùng chủ nhân Nhược Lan nói chuyện vá»›i nhau, hắn biết được rằng thôn dân Khố Kỳ trấn đối vá»›i ngÆ°á»i cứu mạng bá»n há»-Hà ng Long giả đại nhân má»™t chút cảm kÃch cÅ©ng không có, không khá»i lòng đầy căm phẫn, xung phong nháºn việc đòi tiá»n.
Lạc Phi sá»›m đã có ý nghÄ© nà y, chẳng qua là khó mở miệng, lại tìm không được ngÆ°á»i thÃch hợp, hiện tại Nạp Cách muốn Ä‘i, Lạc Phi liá»n vui mừng cho phép hắn Ä‘i.
Äược cho phép, Nạp Cách giống nhÆ° được trao quyá»n quốc vÆ°Æ¡ng váºy, sảng khoái dâng cao tá»™t đỉnh.
Lợi dụng ảo thuáºt biến hóa ra hai đầu ma lang, ngồi nhìn má»i ngÆ°á»i còn Ä‘ang kinh hãi, mục quang Nạp Cách sắc bén đảo qua má»i ngÆ°á»i: "Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói ngÆ°á»i dân trên núi thì rất thuần phát, ta xem ra lá»i đồn nà y là sai lầm, tối thiểu tại Khố Kỳ trấn thì lá»i đồn nà y sai lầm. Các ngÆ°Æ¡i Ãch ká»·, lạnh lùng, đối vá»›i ngÆ°á»i đã từng trợ giúp các ngÆ°Æ¡i chẳng hỠđể tâm, lại trốn ở chá»— nà y má»™t mình hưởng lạc, tháºt đáng xấu hổ a!"
Ma lang tháºt là đáng sợ, tất cả má»i ngÆ°á»i cảm giác lÆ°ng hÆ¡i lạnh.
"TỠTước đại nhân…" Lam Tang Khôn hồ đồ nói: "Chúng ta không biết ngà i, cũng không biết ngà i đang nói cái gì?"
"Còn muốn ta nói rõ sao? Ta há»i các ngÆ°Æ¡i, ba ngà y trÆ°á»›c là ai xông và o thôn, giết chết ba thôn dân, cÆ°á»›p sạch tòn bá»™ tà i sản của các ngÆ°Æ¡i? Là ai từ trên trá»i giáng xuống, đánh Ä‘uổi cÆ°á»ng đạo, tìm lại tà i sản và giữ lại tÃnh mạng các ngÆ°Æ¡i?" Nạp Cách vá»— bà n đứng dáºy: "NhÆ°ng, đối mặt ân nhân cứu mạng các ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i đã là m cái gì? Các ngÆ°Æ¡i không biết cảm Æ¡n, tháºm chà đối vá»›i ân nhân cứu mạng cÅ©ng chẳng them quan tâm, các ngÆ°Æ¡i trong nà y ăn sÆ¡n hà o hải vị, lại để cho ân nhân cứu mạng các ngÆ°Æ¡i ở nÆ¡i hoang dã sống mà ng trá»i chiếu đất, các ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ không hổ thẹn sao?"
Tatar gấp đến Ä‘á»™ chà xác tay: "Sao lại nói nhÆ° váºy? Chúng ta phi thÆ°á»ng muốn báo đáp ân cứu mạng của vị anh hung đó nhÆ°ng chúng ta lại không biết hắn ở chổ nà o a?"
"Các ngÆ°Æ¡i không biết?" Nạp Cách cÆ¡ hồ gầm rú: "Ba ngà y qua chủ nhân của ta cùng chủ nhân của chủ nhân ở đây chÆ°a từng rá»i Ä‘i. Các ngÆ°Æ¡i lại khi dá»… bá»n há» là ngÆ°á»i nhà quê, 1 miếng thịt bò lạ bán ngân tệ, tháºt quá đáng! Chủ nhân của ta cùng chủ nhân của chủ nhân tháºt sá»± không chịu ná»—i sá»± xảo trá của các ngÆ°Æ¡i, bất dắc dÄ©, chỉ có thể đến bá» sông, dói bụng thì câu cá, mệt thì nằm trong bụi cá»!"
"A, ngÆ°Æ¡i nói ngÆ°á»i trẻ tuổi kia là anh hung đã cứu mạng chúng ta?" Má»i ngÆ°á»i kinh hãi.
Lạc Phi sau khi tắm rữa có biến đổi quá lá»›n, cả Nhược Lan cÅ©ng nhìn không ra, huống chi là ngÆ°á»i khác. Các thôn dân cÅ©ng từng hoà i nghi thân pháºn của ngÆ°á»i lạ mặt ở bá» song câu cá, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ hoà i nghi hắn là tên ăn chÆ¡i trác tang ở bá» song câu cá, ai cÅ©ng sẽ không nghÄ© tá»›i hắn chÃnh là tên Hà ng Long Giả đầy râu ria kia.
"Hà ng Long giả má»™t ngà n năm má»›i sẽ xuất hiện má»™t ngÆ°á»i, chẳng lẽ ngoại trừ chủ nhân của ta, trên thế giá»›i nà y còn có má»™t Hà ng Long giả khác sao?" Nạp Cách chuyển hÆ°á»›ng vá» phÃa Tê ti: "NgÆ°á»i khác không biết, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tá»± mình tiếp đãi qua chủ nhân của ta, ngÆ°Æ¡i hẳn là phải biết rõ rà ng vá» chủ nhân của ta chứ. NgÆ°Æ¡i nói cho má»i ngÆ°á»i biết, ngÆ°á»i bên bá» sông câu cá có phải là Hà ng Long giả đại nhân hay không?"
Tế Ti toà n thân Ä‘á»u là mồ hôi: "Cái nà y... hắn tháºt sá»± là Hà ng Long giả đại nhân, nhÆ°ng..."
"NhÆ°ng cái gì?" Tatar giáºn tÃm mặt: "Ân nhân của chúng ta rõ rà ng là ở bá» sông, ngÆ°Æ¡i lại nói hắn đã rá»i Ä‘i, váºy là sao?"
" Hà ng Long giả đại nhân đã tìm được rồi, chúng ta phải đên đó cảm tạ ngà i má»›i được." Ma lang tháºt là đáng sợ, Lam Tang Khôn đứng lên, ý đồ dẫn má»i ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Nạp Cách dùng sức vá»— cái bà n: "Các ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ cứ nhÆ° váºy Ä‘i nghênh đón Hà ng Long giả đại nhân sao?"
Lam Tang Khôn mê hoặc há»i: "Tá» tÆ°á»›c đại nhân, ý của ngà i là ..."
"Nghi thức, nghi thức long trá»ng nhất, ta muốn toà n bá»™ thôn phải tham gia nghi thức! Cá», dà n nhạc, pháo hoa, quà tặng, phải giống nhÆ° nghênh đón lÄ©nh chủ đại nhân... Không, phải giống nhÆ° nghênh đón quốc vÆ°Æ¡ng vÄ© đại váºy. Nếu không nhÆ° váºy thì không thể hiển được uy nghiêm của Hà ng Long Giả đại nhân, không thể thể hiện được sá»± biết Æ¡n của các ngÆ°Æ¡i!" Nạp Cách uy phong, nhÆ° 1 đại tÆ°á»›ng chỉ tay ra lệnh: "Ta là quý tá»™c đến từ thà nh phố lá»›n, những thứ nà y ta rất có kinh nghiệm, bởi váºy các ngÆ°Æ¡i phải nghe ta chỉ huy hết thảy. Mặt khác, Tế ti đại nhân, hãy cho ban nhạc của giáo Ä‘Æ°á»ng táºp hợp, láºp tức táºp luyện bà i nhạc ta vừa má»›i soạn dà nh riêng cho Hà ng Long giả đại nhân!"
Nạp Cách miệng lưỡi lÆ°u loát liên tục chỉ huy, con mắt ma lang đáng sợ nhìn chằm chằm má»i ngÆ°á»i, má»™t đám tai to mặt lá»›n của Khố Kỳ trấn hai mặt nhìn nhau, rất mê mang, lại rất sợ hãi.
NgÆ°á»i nà y, tháºt sá»± là ngÆ°á»i hầu của Hà ng Long giả đại nhân sao?
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế