Mã Thiên Thành giữ chức Phó Chủ tịch thường trực huyện Thường Gia đã ba năm rồi, cộng thêm chức Phó Chủ tịch huyện trước đó, tính gộp vào thì ở vị trí Phó Chủ tịch huyện gần tám năm rồi. Đã trải qua làm thư ký của Dư Vĩ Quốc, nguyên Phó Chủ tịch thành phố Gia Nam, rồi làm Phó Chủ tịch huyện Hằng Dương, Phó Chủ tịch thường trực huyện Thường Gia, có tâm huyết có năng lực, vốn dĩ được cất nhắc đến cán bộ cấp chính huyện, nhưng đáng tiếc ba năm trước lão lãnh đạo Dư Vĩ Quốc thất thế trong cuộc tranh giành vị trí Chủ tịch thành phố, lui về đảm nhiệm Phó Chủ tịch Hiệp thương chính trị, cái gọi là “cổng thành thất thủ, lửa vào đến ao cá”, ông ta liền bị kìm lại ở chức Phó Chủ tịch huyện không thể nhúc nhích.
Chủ tịch Mã và Chủ tịch Ân- người của đấu tranh quyền lực ác liệt là không giống nhau, ông chuyên tâm vào phát triển kinh tế của Thường Gia, vì xúc tiến thu hút đầu tư thương mại mà chạy đôn chạy đáo, đối với chính sách kinh tế tương đối nhạy bén. Mấy tháng trước, Chủ tịch Ân do xung đột với Bí thư Huyện ủy mà thất bại, tâm trạng suy sụp, Mã Thiên Thành liền chủ động đảm nhiệm rất nhiều công việc phức tạp của Ủy ban nhân dân huyện. Tại hội nghị thường vụ, trong mấy lần thảo luận về công tác Ủy ban nhân dân, ông ta cũng ủng hộ chủ trương của Chủ tịch huyện Ân, do đó, trong mắt một số người, ông ta được người ta quy vào là phe phái của Chủ tịch Ân. Trên thực tế, ông ta không thích kiểu tranh giành quyền lực của Chủ tịch Ân. Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện vốn có phân công rõ ràng, Bí thư là người đứng đầu hội nghị thường vụ, chủ yếu nắm phương hướng chính trị của toàn huyện, khảo sát cán bộ, bổ nhiệm và miễn chức vụ,… Còn Chủ tịch huyện nắm công tác kinh tế toàn huyện, phát triển xã hội. Chủ tịch Ân tự cho rằng ở Thường Gia kinh doanh nhiều năm rồi, có thể gọi là thực lực của Bí thư Huyện ủy, nhưng Chủ tịch Mã biết ông ta nhất định phải thất bại. Bí thư Đường là quan viên từ Ban tổ chức cán bộ Thành ủy xuống, trong thành phố quan hệ rất sâu, ông ta được sắp xếp đến huyện Thường Gia là sau khi được Cố Tùng Lâm, nguyên Trưởng ban tổ chức Thành ủy, Phó Bí thư Thành ủy hiện đang đương nhiệm trưng cầu ý muốn của ông ta rồi mới quyết định. Chủ tịch huyện Ân ý đồ lợi dụng thế lực ở địa phương để lật đổ Bí thư Đường thì làm sao có thể chiếm được món hời này.
Tuần trước, ông ta nhận được phương án “ Về chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch” mà hội nghị thường vụ xã Mã Thạch báo cáo lên, ánh mắt cảm thấy sáng ngời. Là Phó Chủ tịch thường trực, ông ta làm sao không biết rằng chính sách này một khi thực thi, đối với sự thu hút đầu tư thương mại của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch sẽ đem đến lợi ích thế nào. Đảng ủy xã Mã Thạch có thể thông qua chính sách ưu đãi thu thuế mức độ lớn như vậy đủ chứng minh thái độ của ban lãnh đạo đối với phát triển kinh tế là kiên định quả cảm. Sau khi đi sâu tìm hiểu, ông ta được biết người khởi xướng biện pháp ưu đãi này là Diệp Chi Nhiên, cùng với sự khen ngợi là coi trọng. Phương án sau khi ông ta ký đồng ý rất nhanh chóng liền chuyển lên Chủ tịch Ân, không ngờ, thái độ của Chủ tịch huyện Ân cực kỳ bất thường, trước tiên là phê chuẩn qua Ủy ban kế hoạch huyện tiến hành đánh giá, sau đó lại phản đối rõ ràng, lý do cũng là tương đối đường hoàng: không phù hợp với chính sách điều chỉnh chỉnh đốn kinh tế vĩ vô quốc gia trước đó, như vậy, chính sách này nhất định là không được thông qua tại Ủy ban nhân dân huyện. Nếu muốn được phê chuẩn, chỉ có thông qua hội nghị thường vụ huyện. Dưới sự cân nhắc của Chủ tịch huyện Mã, trước tiên là nghe ý kiến trình bày của Diệp Chi Nhiên, nếu Diệp Chi Nhiên có thể làm tiêu tan suy nghĩ của Chủ tịch Ân trong ý tưởng của anh ta, không ngại chỉ điểm anh ta, để anh ta tìm Bí thư Đường trong hội nghị thường ủy huyện thảo luận chuyện này, đến lúc đó có thể liên thủ với Bí thư Đường để thông qua trong hội nghị thường vụ huyện.
Vì vậy, ông ta bảo thư ký gọi điện cho Đảng ủy xã Mã Thạch, thông báo Diệp Chi Nhiên đến Ủy ban nhân dân huyện.
Diệp Chi Nhiên được sự hướng dẫn của thư ký, lần đầu tiên đến phòng làm việc của Chủ tịch huyện Mã, Mã Thiên Thành nhìn thấy anh ta vào, ngẩng mặt lên mỉm cười chào:
- Chủ tịch xã Tiểu Diệp, nào, ngồi xuống rồi nói.
Lãnh đạo cấp trên gọi anh ta là “Tiểu Diệp” có vẻ thân thiết, lãnh đạo đồng cấp nếu gọi như vậy sẽ có chút không đủ tôn trọng.
Diệp Chi Nhiên lễ phép mỉm cười cúi người, để bày tỏ sự tôn trọng của anh ta, cười nói:
- Vâng, cảm ơn Chủ tịch huyện Mã.
Sau đó, ngồi xuống đối diện với Mã Thiên Thành, cách bàn làm việc một khoảng rộng.
Đợi thư ký rót trà, không nói gì lui ra, Chủ tịch huyện Mã mở miệng nói:
- Chủ tịch xã Tiểu Diệp, chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch tôi đã xem rồi, rất mạnh dạn, có tinh thần đổi mới cải cách, người trẻ tuổi có ý tưởng có nhuệ khí, rất tốt.
Chủ tịch huyện Mã khen một câu, sau đó liền chuyển:
- Nhưng có mấy vấn đề muốn hỏi cậu chút.
Diệp Chi Nhiên liền ngồi thẳng người, duy trì tư thái hơi nghiêng về trước, trả lời nghiêm túc:
- Chủ tịch huyện Mã, ngài hỏi đi, tôi nhất định sẽ thành thực báo cáo.
Đối với Chủ tịch huyện Mã. Trong lòng anh rất tôn kính.
Chủ tịch huyện Mã gật gật đầu, nói:
- Chính sách này nếu tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch dẫn đầu thực thi, sức thu hút đối với doanh nghiệp phi nhà nước thực sự rất lớn, ước đoán có rất nhiều doanh nghiệp sẽ từ huyện, xã khác chuyển đến, anh suy nghĩ thế nào về vấn đề này?
Diệp Chi Nhiên mỉm cười, đây là một lý do quan trọng của phía phản đối chính sách này, bọn họ chỉ ra sau khi thực thi chính sách ưu đãi thuế, xã Mã Thạch mặc dù thu hút được một số doanh nghiệp đến định cư, nhưng kết quả chỉ có lợi cho xã Mã Thạch, còn đối với kinh tế tổng thể tỉnh Trường Giang thì không có lợi, bởi vì những doanh nghiệp này chỉ là từ địa phương khác chuyển đến đây, ngược lại, còn có chỗ hại, bởi vì nhà nước sẽ ít thu thuế đi. Anh ta liền giải thích:
- Chủ tịch huyện Mã, khi tôi đề nghị thực hiện chính sách ưu đãi này đã suy nghĩ đến vấn đề này, vì vậy, chúng tôi sẽ quy định rõ ràng ở phần thực hiện chi tiết phía sau, tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch trên nguyên tắc không tiếp nhận doanh nghiệp cũ chuyển đến, chỉ tiếp nhận định cư của doanh nghiệp mới, và cung cấp đăng ký, làm phục vụ.
- Ồ?
Chủ tịch huyện Mã nghe thấy có chút ngạc nhiên, trong lòng thầm khen ngợi biện pháp này của Diệp Chi Nhiên rất cao minh, có thể tránh được cạnh tranh ác tính, không khỏi gật đầu, thể hiện ý anh cứ tiếp tục nói.
Thấy Chủ tịch Mã khẽ gật đầu, Diệp Chi Nhiên có chút lo lắng, nói:
- Việc thực hiện chính sách này, mục đích căn bản là để bồi dưỡng sự phát triển của doanh nghiệp vừa và nhỏ, đặc biệt là doanh nghiệp loại hình khoa học kỹ thuật có giai đoạn khởi đầu đều tương đối nhỏ yếu, tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch sẽ trở thành cơ sở “ấp trứng” của doanh nghiệp vừa và nhỏ.
Diệp Chi Nhiên làm động tác triển vọng.
Chủ tịch huyện Mã nghe đến đậy, không khỏi dùng ánh mắt cổ vũ nhìn Diệp Chi Nhiên, sự khen ngợi này không cần nói, sự giao tiếp ánh mắt đủ để Diệp Chi Nhiên hiểu rõ, ông ta tiếp tục hỏi:
- Để chính sách này sau khi thực hiện có kết quả, xã Mã Thạch có phương pháp cụ thể gì không?
Diệp Chi Nhiên báo cáo:
- Chúng tôi lập kế hoạch lập một phòng làm việc của tiểu khu kinh tế tại thành phố Gia Nam, cung cấp phục vụ cho các doanh nghiệp của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch định cư tại địa phương, bao gồm báo cáo thu thuế mỗi tháng, đều làm ở văn phòng đại diện tại thành phố, để thuận tiện cho người đầu tư của thành phố, đợi sau khi quen với phòng làm việc ở thành phố thì mới đến thành phố và tỉnh thành khác mở đường đi.
Chủ tịch huyện Mã suy nghĩ một chút nói:
- Mở văn phòng ở thành phố Gia Nam không bằng trực tiếp mở ở tỉnh thành, nguồn tài nguyên của tỉnh cũng lớn hơn gấp trăm lần so với thành phố Gia Nam, nhà đầu tư có thực lực cũng nhiều, nhân tài khoa học kỹ thuật Gia Nam càng không thể so sánh, như vậy mới có thể bảo đảm nhanh chóng thấy được hiệu quả.
Diệp Chi Nhiên vừa nghĩ, quả nhiên như vậy, khâm phục nói:
- Chủ tịch huyện Mã con mắt quả nhiên là tinh tường, tầm nhìn cao hơn tôi gấp trăm lần, mở phòng làm việc trực tiếp đến tỉnh, thực sự có thể đem đến hiệu quả gấp bội, tôi trở về sẽ báo cáo với Bí thư Tần.
Chủ tịch huyện Mã nhoẻn miệng cười, cảm thấy Chủ tịch xã Tiểu Diệp này “ trẻ con dễ bảo”, ông ta trầm ngâm một lúc, chỉ ra một vấn đề lớn hơn:
- Tuy nhiên, chính sách này mặc dù hay nhưng tranh luận trước mắt cũng rất lớn, Ủy ban nhân dân huyện và Ủy ban kinh tế huyện có đồng chí đưa ra trong bối cảnh lớn quốc gia đang thực hiện điều chỉnh vỹ mô, thực hiện chỉnh đốn đối với các doanh nghiệp xã thị trấn, đưa ra chính sách này có phải là có chút không hợp thời hay không?
Diệp Chi Nhiên nói:
- Chủ tịch huyện Mã, chính sách ưu đãi thuế này trên thực tế không tương đồng với chính sách điều chỉnh của nhà nước. Điều chỉnh vĩ mô của nhà nước cũng hay, chỉnh đốn doanh nghiệp xã thị trấn cũng vậy, đều là nhằm vào những doanh nghiệp có năng lực sản xuất lạc hậu, chất lượng sản phẩm thấp kém, không có năng lực cạnh tranh, còn chính sách ưu đãi thuế của xã Mã Thạch, tập thể nhận lợi ích sẽ là doanh nghiệp vừa và nhỏ mới lên, đặc biệt là doanh nghiệp khoa học kỹ thuật, phù hợp với định hướng sản xuất công nghiệp của nhà nước.
Chủ tịch huyện Mã ý tứ thâm sâu nhìn Diệp Chi Nhiên một cái, tung một chủ đề nhạy cảm:
- Chủ tịch xã Diệp, trong này còn có một nhân tố cậu vẫn chưa suy nghĩ đến, năm ngoái sau sự kiện xuân hạ chuyển giao, trong nước đề cao cảnh giác đối với sự ăn mòn của chủ nghĩa tư bản, mọi người đều nghĩ lại xem cải cách những năm này, bước đi có phải là bước quá lớn không?
Diệp Chi Nhiên cũng trở nên nghiêm túc, trầm tư một lúc, nhìn Mã Thiên Thành nói:
- Chủ tịch huyện Mã, từ quan điểm và báo cáo trên truyền thông như báo chí, ti vi gần đây có thể thấy, tư tưởng chủ nghĩa bảo thủ trong nước thực sự có chút ngóc đầu dậy, tuy nhiên, con đường cải cách mở cửa của chúng ta là được thủ trưởng đứng đầu đưa ra và kiên trì, đã trở thành nhận thức chung trong Đảng. Kiên trì cải cách mở cửa, kiên trì con đường lấy phát triển kinh tế làm trung tâm là tuyệt đối sẽ không thay đổi. Từ đó mà nói, chính sách ưu đãi của xã Mã Thạch chỉ là một sự đổi mới cải cách, thu hút nhiều nhất cá biệt những học giả và một số sự khiển, nhưng không có mạo hiểm chính trị, đáng để thử xem.
Chủ tịch huyện Mã khẽ lắc đầu, nhắc nhở:
- Chủ tịch Diệp, nếu chỉ là số ít học giả phát biếu ý kiến đương nhiên là không sao, nhưng nếu có lãnh đạo cấp trên có ý kiến đối với nó, cho dù là lãnh đạo cá biệt có dị nghị với nó thì cũng có thể sẽ ảnh hưởng đến sinh mạng chính trị của cậu, đây không phải là chuyện nhỏ.
Diệp Chi Nhiên cảm nhận được sự quan tâm bảo vệ của Chủ tịch huyện Mã đối với mình, biết lời này của Chủ tịch Mã là đứng trên góc độ của ông ấy để nói. Tuy nhiên nếu vì thế mà rút lui thì chính sách đó sẽ là chết yểu, đây là điều mà anh ta không muốn nhìn thấy, do đó vẫn kiên trì nói:
- Chủ tịch huyện Mã, tôi muốn làm đầy tớ của thí điểm cải cách, và tin rằng chính sách này sẽ thành công.
Trong lòng Mã Thiên Thành cũng là tán thành, lời của ông ta trước đó cũng đa phần là thử Diệp Chi Nhiên, bây giờ nghe thấy Diệp Chi Nhiên nói kiên quyết như vậy thì liền nói:
- Tiểu Diệp, biện pháp này do còn tồn tại ý kiến bất đồng, cần phải xem xét cẩn thận. Hơn nữa, là cải cách ở tẩng chính sách nhất định phải thông qua hội nghị thường ủy huyện thảo luận xong mới có thể thực hiện.
Diệp Chi Nhiên vừa nghe liền hiểu ý tứ trong lời của Mã Thiên Thành, do đó thành khẩn nói:
- Vậy tôi cám ơn Chủ tịch huyện Mã hết lòng ủng hộ trước, tôi đợi lát nữa báo cáo với Bí thư Đường, hi vọng được sự ủng hộ của ông ấy.
Mã Thiên Thành vì thế mà mỉm cười nói:
- Tốt, tôi cũng rất lạc quan hy vọng đối với chính sách này.
Diệp Chi Nhiên biết nói chuyện cũng lâu lâu rồi, liền đứng lên nói:
- Cảm ơn Chủ tịch huyện Mã, chỉ thị của ngài rất quan trọng, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng.
Chủ tịch huyện Mã đưa hai tay ra bắt tay Diệp Chi Nhiên, rất thân thiết nói:
- Tốt, tốt, Tiểu Diệp rất tốt, cứ như vậy đi!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb
Diệp Chi Nhiên đi qua phòng tổng hợp Huyện ủy, đến phòng làm việc của Bí thư Đường, trong hành lang qua phòng tổng hợp gặp Chu Vũ Lệ ăn mặc đỏ thắm đang cầm một đống tài liệu qua, không khỏi kinh ngạc hỏi:
- Chu Vũ Lệ, hôm nay là ngày gì vậy? Ăn mặc diễm lệ thế?
Chu Vũ Lệ liền cười nói:
- Thật sao? Không phải là lừa người chứ?
Cô đùa một câu:
- Chỉ là Chủ tịch xã Diệp vừa đến, chúng tôi cả phòng này liền ngửi thấy mùi hương, chủ tịch xã, chủ tịch xã, quả nhiên là thơm.
Diệp Chi Nhiên mỉm cười, giả bộ ngạc nhiên hỏi:
- Chuyện gì đây? Mấy ngày không gặp, cô không chỉ trở nên xinh đẹp rất nhiều mà đến miệng lưỡi cũng lợi hại hơn nhiều rồi? Đừng có đánh trống lảng, trả lời xem có chuyện gì vậy.
Chu Vũ Lệ quay đầu nhìn bốn xung quanh, thấy bên cạnh không có người, bộ dạng thần bí bước gần đến Diệp Chi Nhiên, nhẹ giọng nói:
- Hôm nay tôi và Trương Cường đi đăng ký.
Diệp Chi Nhiên lập tức vẻ mặt tươi cười, luôn miệng nói:
- Chúc mừng, chúc mừng, khi nào uống rượu mừng? Nhất định phải thông báo cho tôi trước đấy.
Chu Vũ Lệ nói:
- Đó là đương nhiên rồi, sao có thể quên cậu được, chúng tôi ban đầu định ngày mùng hai tháng mười trong thời gian Quốc khánh, nhớ đem theo cô bạn gái xinh đẹp của cậu đến đấy.
Diệp Chi Nhiên ngạc nhiên nói:
- Bạn gái xinh đẹp nào?
Chu Vũ Lệ nhăn mặt nhăn mũi, cười trêu:
- Người quen cậu đều biết cậu có một bạn gái xinh đẹp như tiên trên trời, cậu muốn giấu đến khi nào nữa?
Diệp Chi Nhiên ngẫm nghĩ cũng đúng, mình và Trương Niệm Duyệt nhiều lần đi dạo phố, đến công ty bách hóa, với diện mạo xinh đẹp kinh người của Niệm Duyệt, sợ là người nhìn thấy đều không quên được, tất yếu sẽ chú ý đến mình ở bên cạnh cô ấy, do đó, anh ta cười nói:
- Bạn học Chu, đó chỉ là một bạn cùng trường của tôi, đừng hiểu lầm.
Chu Vũ Lệ thấy vẻ mặt anh ta không muốn thừa nhận, cũng không tiếp tục nói chuyện này nữa, hỏi:
- Đến gặp Bí thư Đường à?
Diệp Chi Nhiên gật đầu nói:
- Đúng vậy, Bí thư Đường có bên trong không?
Chu Vũ Lệ cũng gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Có lẽ là ở trong, thư ký Hồ luôn không ra ngoài mà.
Trong phòng bên ngoài phòng làm việc của Bí thư Đường, thư ký Hồ nhìn thấy Diệp Chi Nhiên bước vào liền mỉm cười đứng lên hỏi:
- Chủ tịch Diệp, đến gặp ông chủ sao?
Thư ký Hồ hiểu rõ một điểm, mặc dù mình là thư ký của Bí thư Đường, nhưng trong lòng Bí thư, Diệp Chi Nhiên mới là người ông ta tin cậy nhất, vì vậy, trước mặt Diệp Chi Nhiên luôn duy trì thái độ thân thiện.
Diệp Chi Nhiên cũng mỉm cười gật đầu, nói:
- Phiền trưởng phòng Hồ thông báo một chút.
Trong lòng đối với thay đổi xưng hô Bí thư Đường thành “ông chủ” của anh ta, cảm thấy hơi kỳ lạ.
Từ sau cải cách mở cửa, đặc biệt là mấy năm gần đây, một lượng lớn doanh nghiệp tư nhân lần lượt xông ra như nấm mọc sau mưa, từ “ông chủ” dần dần trở thành cách gọi thay thế cho thân phận, địa vị. Diệp Chi Nhiên nghe thấy thư ký Hồ tôn xưng Bí thư Đường là “ông chủ”, bất giác nhìn bóng lưng của anh ta một cái, thư ký Hồ này cũng bắt đầu có việc rồi.
Thư ký Hồ gật đầu nói:
- Anh đến là đúng lúc, thời gian trước sau đều đã có sắp xếp rồi.
Gõ gõ cửa bên trong, sau khi vào một lúc, liền ra nói với Diệp Chi Nhiên:
- Chủ tịch xã Diệp, ông chủ bảo anh vào.
Diệp Chi Nhiên đi vào phòng làm việc của Bí thư Đường, cung kính gọi tiếng “ Bí thư Đường”.
Bí thư Đường từ sau bàn ngẩng mặt lên nhìn anh ta một cái, chỉ vào chiếc ghế đối diện nói:
- Ngồi đi, có chuyện sao?
Diệp Chi Nhiên ngồi xuống, nhận chén trà mà thư ký Hồ pha, nói tiếng “cảm ơn”, quay đầu cung kính nói với Bí thư Đường:
- Bí thư Đường, vừa rồi Chủ tịch Mã triệu kiến tôi, có rất nhiều chỉ thị đối với biện pháp khuyến khích thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch, đặc biệt đến để báo cáo với ngài một chút.
Bí thư Đường nghe thế ngẩng đầu lên:
- Ổ?
Diệp Chi Nhiên báo cáo một cách cẩn trọng:
- Chủ tịch Mã cho rằng đây là một biện pháp cải cách hay, nhưng do lợi ích liên quan rất nhiều, trong nội bộ chính quyền cũng có nhiều ý kiến bất đồng, ông ta cho rằng biện pháp cải cách này đã thuộc vào cải cách tầng chính sách, nhất định phải thông qua hội nghị thường vụ sau khi thảo luận xong mới có thể thực hiện.
Bí thư Đường biết quá trình đưa ra và chi tiết của chính sách ưu đãi thuế này, mấy ngày trước ông ta và Diệp Chi Nhiên có trao đổi về mặt này, là Bí thư Huyện ủy, ông ta đương nhiên cũng nghe được Ủy ban nhân dân huyện có ý kiến bất đồng về chính sách ưu đãi này, bây giờ nghe thấy anh ta hôm nay đặc biệt đến Ủy ban nhân dân huyện báo cáo chuyện này với Chủ tịch huyện Mã, cái ông ta quan tâm chính là ý kiến của Mã Thiên Thành, đặt bút xuống, hỏi:
- Chủ tịch Mã còn nói gì nữa?
Diệp Chi Nhiên liền báo cáo tỉ mỉ cuộc nói chuyện giữa anh ta và Chủ tịch Mã, nhấn mạnh nhắc đến sự lo lắng của Ủy ban kế hoạch huyện về việc sau khi thực hiện chính sách ưu đãi thuế thì thuế thu có phải sẽ mất đi hay không, có phải là mâu thuẫn với chính sách điều chỉnh vĩ mô hiện nay không.
Bí thư Đường nghe báo cáo xong, trầm ngâm một chút nói:
- Tôi cũng nghe nói một số quan điểm của Ủy ban kế hoạch, các đồng chí bên quy hoạch kinh tế tương đối cẩn trọng, nhưng ý kiến của bọn họ cũng đại diện cho ý kiến của một bộ phận rất lớn, chúng ta không thể an nhàn đợi quan sát được.
Diệp Chi Nhiên biết từ “ cẩn trọng” mà Bí thư Đường nói đến, thực tế chính là ý bảo thủ, liền nói:
- Bí thư Đường nói rất đúng, nhưng tôi cảm thấy suy nghĩ của những đồng chí Ủy ban kế hoạch quá cẩn trọng rồi, Đại hội Đảng khóa mười ba đã thông qua con đường cơ bản “lấy xây dựng kinh tế làm trọng tâm”, kiên trì cải cách mở cửa, biện pháp này của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch cũng là xoay quanh trọng tâm này để triển khai, biện pháp ưu đãi thuế chỉ là để phát triển kinh tế địa phương mà xây dựng biện pháp cải cách. Nếu được thực hiện sẽ có sự thúc đẩy tương đối rõ ràng không chỉ đối với kinh tế xã Mã Thạch mà còn là đối với kinh tế của toàn huyện.
Bí thư Đường không kìm được liền hỏi:
- Cậu thấy khả quan về hiệu ứng đạt được sau khi thực hiện biện pháp này như vậy sao?
Diệp Chi Nhiên nói:
- Vâng. Bí thư Đường, tôi cảm thấy biện pháp ưu đãi này nếu được thực hiện, nhìn từ khoảng thời gian ngắn thì có thể nhanh chóng đưa tới lượng lớn doanh nghiệp tới định cư sinh căn, tăng quy mô kinh tế của xã Mã Thạch lên một mức lớn; từ mức trung và lâu dài thì có thể duy trì lượng lớn doanh nghiệp vừa và nhỏ phát triển lớn mạnh, khiến cho tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch trở thành một cơ sở “ấp trứng” của doanh nghiệp vừa và nhỏ, sau đó dần dần, hiệu ứng rất nhanh chóng sẽ mở rộng ra toàn huyện Thường Gia, thậm chí là toàn thành phố Gia Nam.
Bí thư Đường khen ngợi:
- Tiểu Diệp, tôi rất thích tinh thần mở rộng dũng cảm tiến về phía trước của cậu, làm sự nghiệp cần có sự mạnh mẽ này. Tuy nhiên, chúng ta cũng phải đánh giá đầy đủ những nhân tố có thể gây bất lợi để ít đi đường vòng.
Thường vụ Huyện ủy Thường Gia phân thành ba phe, số người ủng hộ Bí thư Đường, Chủ tịch huyện Ân là tương đối, còn số ít người là ở phái trung gian, nếu Mã Thiên Thành từ người ủng hộ Chủ tịch huyện Ân chuyển sang ủng hộ Bí thư Đường thì đó là chiếm thế thượng phong, vì vậy, ý kiến của Mã Thiên Thành rõ ràng khá quan trọng. Đường Quốc Cường trong lòng nhanh chóng cân nhắc được mất, ông ta là Bí thư Huyện ủy, đã muốn thúc đẩy chính sách này rồi thì nhất định phải có sự nắm bắt đầy đủ.
Bí thư Đường nhìn Diệp Chi Nhiên một cái, nói:
- Sáng mai có hội nghị thường vụ huyện ủy, tôi có thể tăng thêm nghị trình này.
Nghĩ một lúc lại nói tiếp:
- Ngày mai cậu cũng có thể dự thính hội nghị, đề phòng được hỏi. Ngoài ra, ý kiến trong hội nghị thường vụ có thể sẽ tương đối gay gắt, cậu phải có sự chuẩn bị tư tưởng đầy đủ.
- Tôi hiểu rồi, mong Bí thư Đường yên tâm.
Diệp Chi Nhiên hiểu rõ, Bí thư Đường để anh ta tham gia hội nghị này, đối với anh ta mà nói nguy hiểm rất lớn. Khi hội nghị thường vụ thảo luận vấn đề này anh ta không có quyền phát ngôn, chỉ có Ủy viên thường vụ hỏi anh ta thì mới có thể trả lời, vai trò khác thì như là tấm bia, các đại lão trong huyện không chịu được áp lực của Bí thư Đường thì có thể đem lửa giận đổ lên đầu tấm bia, nếu vì thế mà đắc tội với một số ủy viên thì không phải là chuyện mà một Phó Chủ tịch xã nhỏ nhoi anh ta có thể gánh chịu. Nhưng đồng thời đây lại là một cơ hội, có thể vào tầm mắt của các ủy viên thường vụ, trong hội nghị thường vụ bộc lộ được mình thì bản thân cũng ẩn chứa một cơ hội rất lớn.
Bí thư Đường cười cười, cổ vũ anh ta:
- Trong hội nghị thường vụ làm nổi bật lên sự chín chắn của cậu là có lợi.
Một câu nói của lãnh đạo luôn có thể khiến cho thuộc hạ trung thành đến chết, đây chính là nghệ thuật lãnh đạo.
Diệp Chi Nhiên khom người nói:
- Cảm ơn Bí thư Đường.
Bí thư Đường nói:
- Ở Thường Gia chúng ta, có một điểm không bình thường, Chủ tịch huyện chủ quản kinh tế không quan tâm xây dựng kinh tế, luôn đem vấn đề kinh tế và chính trị bao trùm lên, vì vậy, xoay quanh chính sách này có thể sẽ có tranh luận nhất định.
Trước mặt Diệp Chi Nhiên, Bí thư Đường nói thẳng thắn, tương đối tùy ý.
- Suy nghĩ đến tính tranh luận của chính sách này, tôi sẽ coi đây là một ví dụ thí điểm về cải cách kinh tế, phạm vi thí điểm giới hạn trong tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch, như vậy có thể ổn thỏa chút.
Diệp Chi Nhiên vừa nghe liền cảm thấy rất hợp lý, như vậy khi hội nghị thường vụ thảo luận, phần linh động thêm cũng rất lớn, hơn nữa coi cái này là một thí điểm của cải cách kinh tế, mạo hiểm về chính trị cũng nhỏ đi rất nhiều, biểu quyết thông qua cũng dễ dàng hơn, do đó anh ta liền nịnh bợ chút:
- Quá tốt rồi, Bí thư vẫn là Bí thư, nhìn xa trông rộng.
Bí thư Đưởng mìm cười khoát tay, biểu thị ý anh ta không cần lên tiếng, sau đó lấy điện thoại ra.
- Alo, Chủ tịch huyện Mã sao? Tôi là Đường Quốc Cường, đúng rồi, là tôi. Tối nay anh có sắp xếp chưa? Được, vậy thế này, sáu giờ tối chúng ta cùng ăn cơm, đúng, sáu giờ, ở “Vọng sơn tửu lâu” đi, tôi bảo Diệp Chi Nhiên sắp xếp. Được, cứ vậy đi.
Bí thư Đường cúp điện thoại, nói với Diệp Chi Nhiên:
- Đợi lát nữa cậu đến “Vọng sơn tửu lâu” bố trí một chút, sáu giờ tối ba người chúng ta cùng ăn bữa cơm nhạt.
Diệp Chi Nhiên vội nói:
- Được ạ, Bí thư Đường, vậy tôi đi thực hiện trước.
Bí thư Đường gật đầu, nói “Được”, sau đó phất phất tay, ý bảo anh ta không cần khách khí, đi làm việc đi.
Diệp Chi Nhiên rời khỏi phòng Bí thư Đường, đến phòng bên ngoài, nhẹ tiếng chào thư ký Hồ:
Thư ký Hồ rõ ràng nghe được cuộc đối thoại của anh ta và Bí thư Đường, có thể vì buổi tối ăn cơm để Diệp Chi Nhiên đi sắp xếp mà không gọi anh ta, trong lòng có chút tủi thân, biểu hiện trên mặt có chút không tự nhiên, anh ta cười trừ, đứng lên nói một câu khách khí với Diệp Chi Nhiên.
Diệp Chi Nhiên có chút hiểu rõ Bí thư Đường tại sao không sử dụng tâm phúc của ông ta, một điểm căn bản nhất làm thư ký chính là điều không nên nghe thì kiên quyết không nghe, cho dù vô ý nghe được cũng phải giống như không nghe thấy, không phải giống như là giả bộ mà là trong lòng phải quên đi hoàn toàn. Còn thư ký Hồ này rõ ràng về mặt này còn thiếu sót rất nhiều.
Ra khỏi phòng làm việc, anh ta gọi điện cho Trương Niệm Duyệt trước, nói cho cô ấy biết buổi tối có sắp xếp, không đi ăn cơm được. Đoán là mẹ ở bên cạnh, Niếm Duyệt cũng không nói nhiều gì, chỉ là nhắc nhở không được uống nhiều rượu rồi cúp điện thoại.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb
Diệp Chi Nhiên là khách quen của “Vọng sơn tửu lâu”, anh ta yêu cầu một phòng nhỏ yên tĩnh, sau khi gọi món xong thì dặn dò bà chủ làm thanh đạm chút, cẩn thận chút, có khách quan trọng. Bà chủ gương mặt tươi cười, mỉm cười đồng ý.
Khoảng sáu giờ, Bí thư Đường và Chủ tịch huyện Mã một trước một sau vào trong phòng, Diệp Chi Nhiên ân cần kéo ghế cho hai vị lãnh đạo, mời hai người ngồi xuống.
Bà chủ sớm đã gọi người đặt thêm ghế, đồ ăn đưa ra. Thấy khách đều đến rồi liền đi vào mỉm cười chào hỏi:
- Ba vị lãnh đạo, pha bình trà loại gì trước? Có uống rượu không?
Nói xong, yên lặng đứng một bên nghe chỉ thị.
Nhà hàng của bà ta có chút danh tiếng ở thị trấn Mã Thạch, thường có lãnh đạo trong huyện, xã, thị trấn đến ăn cơm, huống hồ làm bà chủ của nghề này thì năng lực quan sát sắc mặt là phải thuần thục. Bà chủ của Vọng sơn tửu lâu này lại có bản lĩnh gặp qua thì không quên, đương nhiên nhận ra Bí thư Đường và Chủ tịch huyện Mã, nhưng bà ta đã luyện được bản lĩnh trong trường hợp nào thì nói chuyện thế nào, lãnh đạo còn chưa nói trước thì cũng không nói toạc ra thân phận của ba người.
Diệp Chi Nhiên biết Bí thư Đường thích uống trà Long Tỉnh thanh đạm, liền dặn dò:
- Pha một bình trà Long Tỉnh ngon mang lên.
Sau đó, nhân lúc bà chủ ra ngoài nói cho nhân viên phục vụ, liền hỏi:
- Bí thư Đường, Chủ tịch Mã, uống chút rượu không?
Bí thư Đường nhìn nhìn Chủ tịch huyện mã, chưng cầu:
- Chủ tịch Mã, uống chút rượu không?
Chủ tịch Mã cười cười, một lời hai nghĩa nói:
- Tôi nghe Bí thư Đường.
Bí thư Đường vui vẻ cười, hăng hái nói:
- Được, Chủ tịch Mã là nhà mẫn cán, chúng ta hôm nay đến điểm thực, lấy bình Mao Đài đi.
Bà chủ dặn dò xong nhân viên phục thì đã đứng bên cạnh, nghe thấy lời này lập tức nói:
- Ba vị lãnh đạo chờ chốc lát, rượu nhanh chóng sẽ được đưa lên.
Bởi vì chuẩn bị đầy đủ, rượu, món ăn rất nhanh được bưng lên. Bà chủ rót đầy một chén rượu cho ba người, Diệp Chi Nhiên nâng chén rượu lên, nói trước tiên:
- Hai vị lãnh đạo, tôi kính hai vị một chén trước, tôi cạn rồi lãnh đạo cứ tùy ý.
Nói xong liền uống một ngụm cạn sạch rượu.
Bí thư Đường tán thưởng nói:
- Tiểu Diệp sảng khoái, chén rượu đầu tiên chúng ta cũng cạn đi!
Nói xong nhìn Chủ tịch Mã.
Chủ tịch Mã mỉm cười một cái, nói:
- Được, trước tiên cạn một chén rồi nói chuyện.
Nói xong cũng một ngụm cạn sạch.
Bầu không khí lập tức nóng lên, bà chủ là người có con mắt, thêm đầy rượu cho ba người xong tự mình cũng rót một chén, nói:
- Ba vị lãnh đạo, đa tạ quang lâm tiểu điếm, tôi kính ba vị một chén sẽ không làm phiền nữa, tôi cạn rồi, ba vị lãnh đạo cứ tùy ý.
Ba người lại cùng bà chủ uống một chén, bà chủ liền nhẹ nhàng kéo cửa, lui ra ngoài.
Diệp Chi Nhiên vội nói:
- Bí thư Đường, Chủ tịch Mã, ăn chút thức ăn đi, chúng ta từ từ nói.
Bí thư Đường ăn mấy miếng, nói:
- Chủ tịch Mã, tôi thấy chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế của Tiểu Diệp rất có tính sáng tạo, trợ giúp rất lớn đối với việc xây dựng kinh tế xã Mã Thạch. Tôi định trong hội nghị thường vụ ngày mai, đem công tác này làm một thí điểm của cải cách kinh tế huyện Thường Gia.
Chủ tịch Mã lập tức biểu thị đồng ý:
- Chủ ý này của Bí thư Đường rất hay, coi đây là công tác thí điểm của cải cách kinh tế, vừa ổn thỏa vừa thiết thực khả thi, tôi theo đề xướng này của Bí thư Đường.
Bí thư Đường vui vẻ nói:
- Được, huyện Thường Gia cần có lãnh đạo tốt dốc sức xây dựng kinh tế như Chủ tịch Mã, chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu Diệp nhìn từ thời kỳ ngắn, trung, dài đều có lợi ích vượt trội, nhưng lại có người thích coi biện pháp hay trong xây dựng kinh tế bao trùm lên chính trị.
Câu này chỉ kém điểm danh trực tiếp, đối với sự bất mãn của Chủ tịch Ân rất thẳng thắn.
Chủ tịch huyện Mã nói:
- Là lãnh đạo chính quyền phụ trách nhiệm vụ chủ yếu xây dựng kinh tế, nên đem tinh lực đặt vào làm tốt kinh tế, cải thiện đời sống người dân, vì dân mưu cầu phúc lợi, chứ không thể đem tinh lực đặt vào tranh quyền đoạt lợi. Bí thư Đường, tôi kiểm điểm một chút, một thời gian trước, trong một số chuyện đã hùa theo một số lãnh đạo, cũng có trách nhiệm.
Bí thư Đường vội vàng khoát tay nói:
- Chủ tịch Mã, tôi không thích chia bè kết phái, chúng ta đều là thành viên lãnh đạo quan trọng của Thường Gia, nhất ngôn nhất cử đều liên quan đến lợi ích của sáu trăm nghìn người Thường Gia, phàm là chính sách, biện pháp có lợi cho dân thì đều phải kiên trì, cái bất lợi thì phải phản đối chứ không được chia bè kết phái, nếu vì bất đồng phe phái mà hùa theo ý kiến không chuẩn xác, đó chính là không làm tròn trách nhiệm.
Lời này nói rất chính nghĩa nghiêm khắc, khiến Diệp Chi Nhiên cũng trở nên nghiêm túc kính nể.
Chủ tịch huyện Mã gật đầu tán thành:
- Bí thư Đường nói rất đúng, đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà tôi ủng hộ chính sách ưu đãi thuế của Chủ tịch xã tiểu Diệp. Cùng với sự tìm hiểu sâu xa, tôi ngày càng cảm nhận được trong lãnh đạo chủ chốt của Gia Nam, Bí thư Đường là lãnh đạo tốt, lớp trưởng tốt toàn tâm tìm kiếm sự phát triển, nếu có nhiều thành viên thường vụ đoàn kết xung quanh Bí thư Đường hơn, công tác của Thường Gia sẽ nhanh chóng lên một bậc.
Bí thư Đường nhìn Chủ tịch Mã thân thiết, sự nhận định đối tác tràn đầy trong ánh mắt cũng lộ ra tia cảm kích, nâng chén rượu lên nói:
- Nào, Chủ tịch Mã, chúng ta cạn chén vì công tác phát triển thuận lợi sau này.
Chủ tịch Mã nâng chén uống một hơi cạn sạch.
Diệp Chi Nhiên nâng chén nói:
- Thường Gia dưới sự lãnh đạo của Bí thư Đường, Chủ tịch huyện Mã sẽ có triển vọng trường kỳ. Tôi kính hai vị lãnh đạo một chén, sau này dưới sự giúp đỡ của hai vị lãnh đạo, tôi sẽ nỗ lực làm việc, làm ra thành tích để báo.
Cũng một hơi cạn sạch.
Bí thư Đường uống mấy chén, sắc mặt hơi đỏ lên, ông ta cởi chiếc cúc thứ hai của chiếc áo sơ mi ra, haha cười nói:
- Rượu này uống thật sảng khoái.
Chủ tịch huyện Mã tán thành nói:
- Rượu gặp tri kỷ cạn chén ít mà. Chúng ta từ từ uống.
Bí thư Đưởng gật đầu thể hiện tán thành, nhìn Chủ tịch huyện Mã nói:
- Tôi đến Thường Gia làm việc đã bốn tháng rồi, những ngày này đều khảo sát cán bộ trong ban cán bộ chủ chốt của huyện, có mấy lãnh đạo ban ngành cần điểu chỉnh rồi, Phó phòng thường trực Phòng Công an, Trưởng phòng Tài chính, Trường phòng Xây dựng đều không thích hợp với cương vị hiện tại.
Diệp Chi Nhiên biết ba trưởng phòng mà Bí thư Đường chuẩn bị điều chỉnh này, đều là người của Chủ tịch huyện Ân, cũng là lực lượng trung tâm của thế lực địa phương, đối với Bí thư Đường nắm giữ trong tay rất lớn quan hệ của toàn huyện, Bí thư Đường đã vì thế mà ra kế hoạch một thời gian rồi, chỉ là thời cơ chưa chín muồi nên chần chừ chưa động thủ, bây giờ có lẽ là đến lúc rồi.
Chủ tịch huyện Mã ủng hộ nói:
- Kiên quyết của Bí thư Đường rất chính xác, điều này có lợi cho sự triển khai trong công tác của huyện Thường Gia.
Bí thư Đường điềm tĩnh nói:
- Chủ tịch Mã, anh có người để chọn không? Nói xem điều chỉnh thế nào để có lợi cho công tác tốt hơn?
Diệp Chi Nhiên cẩn thận lắng nghe sự trao đổi giữa hai vị lãnh đạo, anh ta bây giờ nhận thức được, đây chính là ý đồ chủ yếu tối nay hai vị lãnh đạo gặp mặt ở đây.
Chủ tịch huyện Mã suy nghĩ một chút, nói một cách thăm dò:
- Phó phòng Tài chính Trương Hải Tân mẫn cán có thể tin cậy, làm việc ổn thỏa, nếu có thể lên một bước, đối với sự triển khai công tác của Phòng Tài chính chắc chắn có sự giúp đỡ rất lớn.
Bí thư Đường suy nghĩ một chút, nói:
- Tôi thấy rất tốt, Trương Hải Tân đảm nhiệm Trưởng phòng Tài chính là thích hợp.
Chủ tịch Mã lập tức sắc mặt giãn ra, nói:
- Cảm ơn Bí thư Đường tín nhiệm.
Thông thường, quan quyền, tài quyền là hai quyền lực quan trọng nhất trong tay lãnh đạo, Bí thư quản chiếc mũ quan, Chủ tịch huyện quản túi tiền, Mã Thiên Thành là Phó Chủ tịch huyện thường trực Thường Gia, phân quản công tác tài chính, nhưng Trưởng phòng Tài chính là người của Chủ tịch Ân, dùng người đương nhiên là không thuận lợi. Nếu có cơ hội đổi thành người của mình, công việc sau này sẽ thuận tiện hơn nhiều. Còn đối với Bí thư Đường, Trưởng phòng Tài chính đổi thành người của Chủ tịch huyện Mã cũng là có lợi vô hại, vì vậy, nghe thấy đề nghị của Chủ tịch Mã, sau khi suy nghĩ thêm thì ông ta liền đồng ý.
Bí thư Đường cười cười nói:
- Đều là vì công việc mà, mục đích căn bản của điều chỉnh cán bộ lần này chỉ là để công tác triển khai được thuận lợi hơn. Về mặt này, Trưởng phòng Công an Thượng Chí Viễn cũng có lĩnh hội sâu, anh ta và tôi cùng đến huyện Thường Gia công tác. Nhưng Phó phòng thường trực Phòng Công an lại không phối hợp trong công tác, liên lụy Trưởng phòng Thượng rất nhiều tinh lực, khiến cho tình hình trị an Thường Gia có khuynh hướng xấu. Căn cứ theo sự tiến cử của Trưởng phòng Thượng, nguyên đội trưởng đội trinh sát hình sự Phòng công an Hà Thành Trung có tính Đảng mạnh, năng lực vượt trội, có thể cất nhắc.
Chủ tịch huyện Mã gật đầu tán thành:
- Bí thư Đường, tiến cử của Trưởng phòng Thượng là thích hợp, đối với hệ thống công an huyện chúng ta, bảo vệ tốt hơn cuộc sống bình thường của ngưởi dân, bảo vệ cục diện chính trị của cải cách mở cửa đều có lợi ích, tôi bày tỏ ủng hộ.
Bí thư Đường nói:
- Còn có một người được chọn, tuổi tác của nguyên Trưởng phòng Xây dựng đến thời điểm rồi, Bí thư Đảng ủy thị trấn Mã Thạch đồng chí Vu Chính có kinh nghiệm nhất định về xây dựng, tôi nghĩ điều anh ta đi, Bí thư Đảng ủy của thị trấn Mã Thạch sẽ cất nhắc luôn.
Chủ tịch huyện Mã suy nghĩ một chút, cũng biểu thị đồng ý:
- Đề nghị của Bí thư Đường rất chính xác, Phòng Xây dựng vốn có mấy Phó phòng tinh thần sáng tạo không đủ, điều Vu Chính đến chỗ lợi lớn nhất chính là có thể thay đổi diện mạo công việc vốn có.
Nói đến đây, hai người nhìn nhau cười, tất cả đều không nằm trong lời nói.
Diệp Chi Nhiên im lặng nghe Bí thư Đường và Chủ tịch huyện Mã nói xong ba phương án điều chỉnh cán bộ cấp phòng huyện chủ chốt, trong lòng âm thầm cảm thấy vui mừng vì sự hợp tác của bọn họ, trao đổi lợi ích có lúc là phương thức hợp tác rất tốt. Thông qua hợp tác lần này, huyện Thường Gia sẽ chào đón thời đại của Đường Quốc Cường thật sự, đối với Chủ tịch Mã mà nói, có Bí thư Đường nắm giữ hội nghị thường ủy thì cũng có thể không ngại Chủ tịch Ân chèn ép, đem tinh thần sức lực miệt mài làm việc.
Diệp Chi Nhiên không bỏ lỡ thời cơ, nâng chén rượu lên nói:
- Bí thư Đường, Chủ tịch Mã, vì ngày mai tốt hơn của Thường Gia, tôi kính hai vị lãnh đạo một chén.
Bí thư Đường và Chủ tịch Mã đều nâng chén lên, nói:
- Cần phải uống một chén.
Ba người uống xong chén này, một bình Mao Đài đã thấy đáy, Diệp Chi Nhiên nhìn sắc mặt Bí thư Đường chưng cầu, Bí thư Đường nói:
- Uống rượu đến đây cũng gần như đủ ý nghĩa rồi, chúng ta đổi sang uống trà đi?
Chủ tịch Mã lúc này mặt đã đỏ bừng, hơi có men say, nghe thấy đề nghị của Bí thư Đường, haha cười nói:
- Uống trà tốt, chúng ta đều có thể tỉnh rượu.
Diệp Chi Nhiên đương nhiên hiểu được cách nắm bắt tốt đúng mực, vội đứng lên đổi cho hai người chén trà, rót vào nửa chén trà thơm.
Chủ tịch Mã đợi anh ta gọi trà xong, cười nói:
- Chủ tịch xã Tiểu Diệp, đây là lần đầu tiên tôi một mình uống rượu với Bí thư Đường, hơn nữa uống rất sảng khoái như vậy, phải cảm ơn cậu đưa đến cơ hội rồi.
Diệp Chi Nhiên vội nói:
- Đâu có, đâu có, là hai vị lãnh đạo cho tôi cơ hội phục vụ, tôi vô cùng cảm ơn quyết sách tinh anh của lãnh đạo, mong chờ xã Mã Thạch có sự phát triển mới mẻ.
Bí thư Đường và Chủ tịch Mã liền nhìn nhau cùng cười.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb
Chương 34: Giao tranh
Nhóm dịch: Phạm Túc Tú
Biên tập: thienthucac.com
Nguồn truyện: qidian.com
Đúng chín giờ sáng, Đường Quốc Cường đẩy cửa đi vào phòng hội nghị của hội nghị ủy ban thường vụ Huyện ủy. Hơn bốn tháng đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy, ông ta cảm thấy chưa bao giờ tràn đầy tự tin như vậy, cảm giác mà tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm tay là vô cùng tuyệt vời. Ông ta mỉm cười bước vào phòng hội nghị, bước đi không nhanh không chậm, khi vào phòng hội nghị, ánh mắt quét một lượt, nhìn thấy sau các bàn họp ở giữa vây thành một vòng đã ngồi gần mười ủy viên thường vụ, sau mỗi biển ghi tên đều ngồi một người, có vẻ như mọi người đều đến hết rồi, quay lại sau nhìn, thư ký Hồ và Diệp Chi Nhiên ngồi trên ghế dựa vào tường ở vòng bên ngoài, hai người bọn họ là dự thính hội nghị lần này.
Hội nghị thường vụ Huyện ủy là cơ quan quyết sách cao nhất của một huyện, trong hội nghị chỉ có thành viên thường ủy mới có tư cách phát biểu và biểu quyết đối với mỗi vấn đề. Căn cứ theo yêu cầu của chủ đề cũng thường có lãnh đạo không phải là ủy viên thường vụ tham gia dự thính hội nghị, để phòng ủy viên thường vụ sẽ hỏi. Thư ký của Bí thư Huyện ủy thường phụ trách ghi chép mỗi lần hội nghị là dự thính hội nghị.
Nhưng quan viên cấp bậc Phó Chủ tịch xã như Diệp Chi Nhiên dự thính hội nghị thường vụ lần này là tương đối hiếm thấy, vì vậy, những ủy viên thường vụ vào phòng hội nghị khi nhìn thấy Diệp Chi Nhiên đa số vẻ mặt đều là nghi hoặc.
Đường Quốc Cường ngồi xuống không biểu hiện gì, nâng chén trà lên uống một ngụm, sau đó ánh mắt nhìn dò xét nét mặt các ủy viên thường vụ một lượt. Đối với mười ủy viên thường vụ còn lại của huyện Thường Gia, qua bốn tháng tìm hiểu cặn kẽ, ông ta đã có định liệu kỹ càng.
Thấy mọi người đã yên tĩnh rồi, Đường Quốc Cường mở miệng nói:
- Các đồng chí, hội nghị thường vụ Huyện ủy hôm nay có hai chủ đề, thứ nhất thảo luận về chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế mà Đảng ủy xã Mã Thạch đưa ra, thư hai là về vấn đề điều chỉnh các lãnh đạo như Phòng Công an huyện, Phòng Tài chính, Phòng Xây dựng. Chúng ta đi từng vấn đề một, trước tiên thảo luận về chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch. Trước tiên mời đồng chí Diệp Chi Nhiên, Phó chủ tịch xã chủ quản công tác tiểu khu kinh tế giới thiệu tình hình một chút.
Chủ tịch huyện Ân và Phó Bí thư Huyện ủy Du Quân Tiêu khi nghe thấy Đường Quốc Cường đưa ra điều chỉnh cương vị của ba Phòng quan trọng, không hẹn mà cùng liền nhìn nhau một cái, trao đổi tin tức. Để điều hòa lợi ích, bọn họ trước đó đã mấy lần thảo luận chọn người với Đường Quốc Cường, nhưng không thống nhất được, vì vậy, chỉ có đưa ra hội nghị thường vụ biểu quyết. Đương nhiên, ba cương vị quan trọng nhất đều có hai đến ba người được đề cử, đại diện cho lợi ích của các bên. Bất luận là Bí thư Đường hay là Chủ tịch huyện Ân, ba vị trí này đều là vị trí quan trọng không thể nhượng bộ, hôm nay cần đối mặt một phen rồi.
Các ủy viên thường vụ khác sau khi nghe thấy hai chủ đều này cũng đều vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ biết hai chủ đề nay đều là rất nhạy cảm, chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch nghe nói Chủ tịch huyện Ân duy trì thái độ phản đối, còn Bí thư Đường là thái độ gì thì nhìn Diệp Chi Nhiên dự thính hội nghị, không cần nói mọi người cũng đều hiểu rồi. Một phen đấu tranh là không tránh được rồi. Còn chủ đề thứ hai lại càng động chạm đến lợi ích cốt lõi về thế lực địa phương mà Chủ tịch huyện Ân đứng đầu. Loại long hổ tranh đấu này không nằm ngoài suy nghĩ của các ủy viên thường vụ khác: Bí thư Đường lúc này kiên quyết thảo luận trong hội nghị lẽ nào là đã có nắm chắc? Nhìn sắc mặt của Chủ tịch huyện Ân dường như rất điềm tính, lẽ nào hai người đã đạt được một thỏa thuận nào đó? Phải biết rằng trước đó trong một số chủ đề, hai bên cũng từng mỗi người một ý, từng có giao tranh, nhưng cuối cùng hai bên đều có chút nhượng bộ để bảo vệ sự cân bằng đối xứng đó là vì không động chạm đến lợi ích cốt lõi. Tuy nhiên, sắp xếp nhân sự lần này liên quan đến ba Phòng huyện quan trọng, hai bên không còn chỗ dư nào để nhượng bộ…
Nhất thời, mọi người đều lặng lẽ tính toán trong lòng……
Diệp Chi Nhiên sau khi nghe Bí thư Đường điểm danh, liền đem những lời đã chuẩn bị tốt trước đó nói một lượt, anh ta nhấn mạnh giới thiệu mục đích đưa ra chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế, đối tượng hưởng chính sách, giúp đỡ các doanh nghiệp vừa và nhỏ, đặc biệt là biện pháp cụ thể cho các doanh nghiệp vừa nhỏ loại hình khoa học kỹ thuật, và dự tính thu lợi trong ngắn, trung và dài hạn.
Sau khi Diệp Chi Nhiên giới thiệu xong, Đường Quốc Cường liền tiếp chủ đề, nói:
- Chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế mà Đảng ủy xã Mã Thạch đề ra này rất có tinh thần sáng tạo. Quy định điều lệ Đảng trong Đại hội Đảng khóa mười ba, nhiệm vụ trước mắt của Đảng ta là lấy xây dựng kinh tế làm trung tâm, kiên trì bốn nguyên tắc cơ bản, kiên trì một trung tâm cải cách mở cửa, hai điểm cơ bản. Cải cách mở cửa của chúng ta không có khuôn mẫu thực hiện, cần mỗi Đảng viên, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo cùng hợp sức, cống hiến trí tuệ của mình, làm xây dựng kinh tế. Chính sách này của xã Mã Thạch một khi thực hiện, nhất định thu hút một lượng lớn tư bản nhân dân đến xã Mã Thạch, đến huyện Thường Gia để đầu tư tạo nghiệp, đối với sự giúp đỡ xây dựng doanh nghiệp vừa và nhỏ, làm sinh động nền kinh tế, đều có lợi ích lớn. Tôi kiến nghị đem chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch làm một thí điểm, trước tiên thí điểm ở xã Mã Thạch, sau khi thành công thì quảng bá đến tiểu khu kinh tế, khu kinh tế phát triển trong toàn huyện, mời các đồng chí cùng thảo luận.
Trong hội nghị thường vụ, Đường Quốc Cường luôn để người khác phát biểu suy nghĩ trước, sau khi mọi người nói xong mới phát biểu cuối cùng. Tuy nhiên, hôm nay ngược lại với bình thường, bày tỏ thái độ đầu tiên, trong giọng điệu tràn đầy tự tin, khiến các ủy viên thường vụ khác vô cùng kinh ngạc. Hay là vì Diệp Chi Nhiên là tâm phúc của ông ta, sợ ủy viên thường vụ khác phản đối nên vừa bắt đầu liền ủng hộ anh ta? Nếu như vậy, Bí thư Đường có chút quan tâm hơi quá loạn rồi. Phải biết là quyền lực của chính trị là sẽ không bận tâm đến thể diện…
Quả nhiên, Chủ tịch Ân khi lên tiếng thì kiên quyết phản đối.
- Biện pháp ưu đãi thu thuế mà Đảng ủy xã Mã Thạch đưa ra này có tổn hại đến thu thuế nhà nước.
Chủ tịch Ân vừa mở miệng liền định tính trước, ông ta nhìn hội trường một lượt, tiếp tục nói:
- Nhượng thuế ở mức lớn như vậy, chủ thể được lợi là doanh nghiệp tư nhân, đây là đang cổ vũ tư bản tư nhân, làm suy yếu sức cạnh tranh kinh tế mà nước ta lấy chế độ sở hữu toàn dân làm chủ thể. Tôi phản đối.
Phó Bí thư Huyện ủy Du Quân Tiêu luôn là đồng minh của Chủ tịch huyện Ân, đợi Chủ tịch Ân nói xong, chậm rãi uống một ngụm trà, sau đó nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch Ân, chủ thể của ưu đãi thu thuế là doanh nghiệp vừa và nhỏ lấy kinh tế tư nhân làm chủ, xung đột với chỉnh đốn chỉnh lý doanh nghiệp xã thị trấn của nước ta hiện nay, không thích hợp để thúc đẩy trong thời gian này.
Theo thứ tự ủy viên thường vụ Huyện ủy, tiếp theo là Phó Bí thư Huyện ủy kiêm Phó Bí thư Ủy ban kỷ luật Lâm Bắc Hà phát biểu, phát biểu của ông ta rất ngắn gọn:
- Tôi ủng hộ ý kiến của Bí thư Đường, đồng ý chính sách này làm thí điểm ở tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch, hơn nữa, tôi tin rằng thí điểm này sẽ thành công.
2:2 rồi!
Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Tiểu Bình là ủy viên thường vụ huyện với lão tư cách, xếp hàng tương đối đứng đầu, tiếp theo nên là bà phát biểu. Bà ta vốn là ở phái trung gian, Chủ tịch Ân vì điểu chỉnh cán bộ trong hội nghị thường vụ lần này chủ động nắm bắt, đã hao vô số tâm tư và hứa hẹn rất nhiều điều kiện làm trao đổi, cuối cùng giành được sự ủng hộ của bà ta.
Bà ta nói:
- Tôi là làm công tác tuyên truyền, nên ủng hộ đạo lý mà Bí thư Du nói, bây giờ không phải là thời cơ thúc đẩy chính sách này.
Sau khi bà ta phát biểu xong Đường Quốc Cường liền nhìn một cái không biểu hiện gì, Chủ tịch Ân ngược lại lộ ra sự mỉm cười, sau khi Ngô Tiểu Bình nói xong thì bưng chén trà uống một ngụm, có vẻ rất trấn tĩnh. Ông ta trong lòng thầm tính toán, ủy viên thường vụ huyện tổng cộng có mười một người, Lâm Bắc Hà, Hoàng Văn Trọng, Thượng Chí Viễn đều là người của Bí thư Đường, chiếm bốn phiếu; Du Quân Tiêu, Mã Thiên Thành, Hà Quốc Bình là đồng minh của ông ta, cũng chiếm bốn phiếu. Bây giờ nhiều hơn một phiếu của Ngô Tiểu Bình chính là năm phiếu trong tay, hai người còn lại đều là phái lưng chửng, cho dù không ủng hộ cũng sẽ từ bỏ quyền. Chỉ cần Đường Quốc Cường không chiếm được thế thượng phong thì không còn cách nào điều chỉnh ba Phòng huyện quan trọng, sự ngăn chặn của ông ta sẽ thành công.
Tiếp theo, phát biểu của Trưởng ban Tổ chức Hoàng Văn Trọng nằm trong dự liệu của mọi người:
- Cải cách kinh tế không có đường đi sẵn, lão đồng chí Đặng thường giáo dục chúng ta, lá gan lớn một chút, bước đi nhanh một chút. Tôi cảm thấy chính sách ưu đãi thu thuế này giống như lời giới thiệu của Chủ tịch xã Diệp, có thể giúp doanh nghiệp vừa nhỏ trưởng thành, kinh tế tư nhân là sự bổ sung rất tốt cho nền kinh tế quốc hữu, tôi biểu thị ủng hộ.
3:3 Vẫn là hòa nhau.
Đến lượt Phó Chủ tịch huyện thường trực Mã Thiên Thành.
Như Đường Quốc Cường dự đoán, Mã Thiên Thành phát biểu thì bỏ kính xuống, ông ta nói:
- Là Phó Chủ tịch trường trực, tôi đều hết sức ủng hộ biện pháp hay, điểm tốt trong xây dựng kinh tế, chính sách ưu đãi thu thuế của xã Mã Thạch đáng để thí điểm, nếu thí điểm thành công, tôi kiến nghị mở rộng toàn huyện.
Lời vừa nói ra, Chủ tịch Ân, Bí thư Du đều là ánh mắt nghi hoặc, sắc mặt hơi biến đổi.
Mã Thiên Thành phát biểu xong, Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật kiêm Trưởng phòng Công an Thượng Chí Viễn nói ngay sau đó:
- Tôi tán thành ý kiến của Bí thư Đường, chính sách này rất hay.
Tiếp theo có lẽ là Chánh văn phòng Huyện ủy Trương Tam Cường phát biểu. Chánh văn phòng, chức vụ này tương đương với đại quản gia của Huyện ủy, bởi vì công tác liên quan nên giao tiếp với Bí thư Huyện ủy nhiều nhất, ở một mức độ nào đó là “loa phát thanh” của Bí thư Huyện ủy, từ trước tới nay đều là người của Bí thư Huyện ủy. Tuy nhiên Trương Tam Cường lại là phái trung gian, nguyên nhân cũng rất đơn giản, anh ta mặc dù là Chánh văn phòng Huyện ủy nhưng đồng thời lại là người địa phương, có quan hệ mật thiết với thế lực địa phương. Chủ tịch huyện Ân, Bí thư Du đều kéo anh ta rất chặt, Bí thư Đường nhậm chức bốn tháng nay, anh ta duy trì thái độ trung lập, nhưng anh ta cũng biết rằng, đây đều là tạm thời, về lâu dài, Bí thư Đường và Chủ tịch Ân sẽ mất đi sự kiên nhẫn đối với anh ta. Quả nhiên, tuần trước đến thành phố họp, Phó Bí thư Thành ủy Cố Tùng Lâm đặc biệt gọi anh ta lại, một trận đổ ập xuống đầu. Anh ta liền hiểu rằng, nếu cứ tiếp tục như vậy sợ là vị trí Chánh văn phòng Huyện ủy này khó giữ rồi, lúc này lại thấy Phó Chủ tịch huyện Mã Thiên Thành lên tiếng ủng hộ Bí thư Đường, lập tức không do dự nữa.
Đã quyết định dựa vào Bí thư Đường rồi thì phải triệt để, tránh sau này Chủ tịch Ân, Bí thư Du lại đến làm việc với anh ta. Anh ta hắng giọng một cái, phát biểu ngắn gọn có lực, khiến Chủ tịch huyện Ân như rơi vào hầm băng:
- Tôi kiên quyết ủng hộ Bí thư Đường.
6:3 tỷ số quá bán rồi!
Thất bại rồi! huyện Thường Gia từ nay thay đổi rồi! Chủ tịch huyện Ân chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, đầu óc nhất thời đều mất đi tư duy, vì vậy mà Phó Chủ tịch huyện Hà Quốc Bình và Trưởng ban chỉ huy quân sự Hứa Bang Tự ở phía sau nói gì cũng nghe không rõ, mãi đến khi Bí thư Đường phát biểu lần nữa mới có chút phản ứng lại.
Đường Quốc Cường là người điềm tĩnh, đương nhiên sẽ không vui mừng lộ trên mặt, nhưng với trí tuệ của ông ta lúc này đương nhiên là nhân lúc mạnh đuổi giặc cùng đường.
Thường nói: Nhân lúc hắn bệnh lấy mạng hắn ta.
Ông ta nói:
- Rất tốt, qua biểu quyết hội nghị, đa số đồng chí tán thành thí điểm chính sách ưu đãi thu thuế ở tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch. Chủ tịch xã Diệp, cậu trở về lập tức trao đổi với Tần Đại Dũng, Lý Quân, làm thế nào để nhanh chóng thực hiện chính sách này, làm thế nào để làm tốt công tác này. Cậu về trước đi!
Đợi Diệp Chi Nhiên đi khỏi phòng hội nghị, Đường Quốc Cường tiếp tục nói:
- Tiếp theo chúng ta bắt đầu chủ đề thứ hai, về vấn đề điều chỉnh Phó phòng thường trực Phòng Công an, Trưởng phòng Tài chính, Trưởng phòng Xây dựng, sau đây mời Trưởng ban Tổ chức đồng chí Hoàng Văn Dũng tiến cử người được chọn trước….
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb