10-02-2011, 12:10 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 28
Thư tặc.
Nguồn: Võ gia trang
hix có 2 chÆ°Æ¡ng 28 láºn @@
....Chỉ là bối cảnh cùng nhân váºt trong truyện có chút khác biệt vá»›i thế giá»›i nà y, không biết tÆ°Æ¡ng lại bị ngÆ°á»i khác thấy có thể lý giải được không, cho nên quan trá»ng nhất là cần phải cháºm rãi sá»a chữa. NhÆ°ng Phạm Nhà n đối vá»›i ngòi bút của Hồng Lâu Má»™ng cá»±c kỳ tá»± tin, má»™t tuyệt tác, dù ở Bắc Kinh vẫn còn là má»™t tuyệt tác ---- Hồng Lâu Má»™ng? Äi tá»›i thế giá»›i nà y Hồng Lâu Má»™ng vẫn nhÆ° cÅ© là má»™t đại tuyệt tác.
Hắn tháºt sá»± rất là ước ao chuyện Ä‘á»c sách ở kiếp trÆ°á»›c, đã từng mÆ¡ má»™ng được trà ng cảnh ‘hồng tụ thiêm hÆ°Æ¡ng dạ Ä‘á»™c thư’ cho nên lúc trÆ°á»›c má»›i lôi kéo TÆ° TÆ° tá»›i thÆ° phòng, bồi tiếp hắn viết ná»a ngà y, bên trong còn thắp hÆ°Æ¡ng trầm, mùi thÆ¡m trên cÆ¡ thể nữ nhi, ngòi bút má»m mại cùng vá»›i mặt giấy nhẵn mịn, hưởng thụ loại cảm giác tuyệt vá»i nhÆ° an bình dị thÆ°á»ng.
Những nghÄ© tá»›i chuyện mình viết sách nếu truyá»n ra ngoà i, chỉ sợ sẽ mang tá»›i má»™t số phiá»n phức ngoà i ý muốn, cho nên hắn quyết định lén lút má»™t mình ngồi viết cho là nh.
Phạm Nhà n nghÄ© phải chuẩn bị sẵn sà ng sá»›m má»™t chút cho chuyến tá»›i kinh đô, cả vá» váºt chất lẫn tinh thần. Mà thể loại trÆ°á»ng thiên mỹ văn nhÆ° Hồng Lâu Má»™ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không giống nhÆ° sao chép thi từ bình thÆ°á»ng, tá»›i lúc tá»›i bà n tiệc lại buá»™c miệng nói ra thì há»ng, cho nên hắn trÆ°á»›c tiên phải chuẩn bị cho tháºt tốt.
Không biết vì sao, hắn nghÄ© cuá»™c sống tÆ°Æ¡ng lai của mình, khẳng định là không thoát được can hệ vá»›i kinh đô cái trung tâm Khánh quốc kia. Có lẽ vì phụ thân thân sinh Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i là quan lá»›n trong triá»u đình, có lẽ vì nha đầu kia chăng, hoặc có lẽ cÅ©ng vì ngÆ°á»i mẫu thân chÆ°a má»™t lần gặp mặt nhÆ°ng luôn luôn có má»™t loại cảm giác hiếu kỳ muốn tìm hiểu.
Hắn suy nghÄ© má»™t chút vừa đặt bút viết xong chuyện của Bảo Ngá»c cùng Tần Chung, nét má»±c sau khi khô, để và o trong phong thÆ°, chuẩn bị gá»i cho Phạm Nhược Nhược ở xa tại kinh đô.
Trong phủ đệ cảng Äạm Châu nà y, Phạm Nhà n không có lÆ°u giữ gì cả, nếu viết được má»™t thiên nà o, hắn liá»n gá»i tá»›i kinh đô thiên đó. Bởi vì tháºt sá»± hắn rất khó ức chế được cảm giác muốn cùng ngÆ°á»i trên thế giá»›i nà y chia sẻ những dục vá»ng những kinh nghiệm tốt đẹp của kiếp trÆ°á»›c, dÆ°á»ng nhÆ° chÃnh mình là xinh đẹp nhất trên thế giá»›i nà y váºy. HÆ¡n nữa chÆ°a từng có ngÆ°á»i thấy qua ngá»c thạch, giấu ở dÆ°á»›i giÆ°á»ng rất nhiá»u năm rồi, trong lòng hắn ngứa ngáy muốn chết, luôn luôn háºn không thể là m cho ngÆ°á»i khắp thiên hạ chiêm ngưỡng – nhÆ°ng, chà Ãt cÅ©ng phải có má»™t ngÆ°á»i, biết ngá»c thạch mỹ lệ tá»›i mức Ä‘oạt phách nhân tâm tá»›i nhÆ°á»ng nà o.
Cầm má»™t bức danh há»a cất dấu cả Ä‘á»i mà không có ai thu tháºp, nếu nhÆ° không phải biến thái, thì đó chÃnh là có kẻ trá»™m lén lấy trá»™m bức há»a đó.
Mà Phạm Nhà n biết, khẳng định mình không phải là biến thái, tuy rằng chÃnh xác là tiểu thâu, nhÆ°ng xảo diệu là trên thế giá»›i nà y không má»™t ai biết.
Cho nên Phạm Nhà n hoà n toà n quên tuổi tác của nha đầu Phạm nhược Nhược, vẫn gá»i bản thảo qua từng tháng, sau đó nói cho nà ng, cái chuyện nà y tên là Thạch Äầu ký(tên khác của Hồng Lâu Má»™ng), là của má»™t ngÆ°á»i tên Tà o Tuyết Cần viết, ngẫu nhiên má»™t lần kết bạn, má»—i tháng hắn lại gá»i ta má»™t phần bản thảo, chia xẻ vá»›i muá»™i, là m sao ….
Tuy rằng Hồng Lâu Má»™ng chỉ có mÆ°á»i lăm chÆ°Æ¡ng đầu, nhÆ°ng nhÆ° cÅ© vẫn có các Ä‘oạn Tần Khả Khanh trong má»™ng gặp Bảo Ngá»c, hay Bảo Ngá»c lần đầu mây mÆ°a, … nhÆ°ng Phạm Nhà n biết tiểu nha đầu nà y mấy năm gần đây thÆ° từ, hẳn sẽ không coi những thứ nà y nhÆ° mãnh thú hồng thủy, cÅ©ng sẽ không coi ca ca là ngÆ°á»i dâm tà gì.
Quả nhiên, Phạm Nhược Nhược Ä‘á»c được văn tá»± Tà o công, ngây thÆ¡ Ä‘á»c, nghiá»n ngẫm Ä‘á»c, cÅ©ng cháºm rãi nháºn ra được má»™t chút hứng thú trong đó, nhất là lúc thấy Äại Ngá»c tiến và o phủ, liá»n bắt đầu cảm giác thấy thÃch đó, má»—i tháng Ä‘á»u gá»i thÆ° tá»›i ca ca hÆ°á»›ng Tà o công xin nhiá»u nhiá»u má»™t chút.
Phạm Nhà n lúc nháºn được thÆ° trong lòng không khá»i buồn khổ, nghÄ© thầm cái nà y ghi nhá»› cÅ©ng không được nhiá»u, muốn có chÆ°Æ¡ng má»›i tá»± nhiên không có khả năng quá nhanh, sau nà y nếu mà viết được bảy tám mÆ°Æ¡i chÆ°Æ¡ng thì chỉ sợ kết cục lâm và o cảnh ‘thái giám’(viết dở) mà thôi.
…
Tá»›i hôm nay nghiệp đạo văn đã là m xong, Phạm Nhà n liá»n bắt đầu Ä‘á»c sách nhÆ° bình thÆ°á»ng. ThÆ° phòng của hắn có rất nhiá»u sách, Ä‘á»u là trong kinh đô phủ bá tÆ°á»›c gá»i tá»›i, má»—i khi nghÄ© tá»›i chuyện nà y, ấn tượng trong lòng hắn đối vá»›i vị phụ thân chÆ°a gặp gỡ có nhiá»u Ä‘iá»u đổi má»›i, chà Ãt đối phÆ°Æ¡ng còn biết má»™t ngÆ°á»i trong thá»i gian lá»›n lên, có những thứ gì là quan trá»ng nhất.
Tại một quốc gia không có AV (phim đen), Phạm Nhà n dùng phương phải khác để giải quyết nỗi buồn chán hà ng ngà y, ngoại trừ mỗi ngà y cùng chơi ‘trốn tìm’ với chân khà bá đạo trong cơ thể, là m đám nha hoà n đỠmặt vì xấu hổ, chỉ có mỗi việc ngồi xem những thư tịch thượng và ng hạ cám(hỗn tạp) trong thư phòng nà y mà thôi.
Äá»c lÆ°á»›t qua phần lá»›n những ná»™i dung có trong thÆ° tịch, từ trồng trá»t nông váºt tá»›i luáºt pháp Khánh quốc, không má»™t ngoại lệ, những kinh thÆ° của thế giá»›i nà y được chỉnh tỠđặt và o trong giá sách nhÆ° xếp gạch váºy.
Giá sách nà y là do Phạm Nhà n dá»±a theo cảm nháºn hình thức của bản thân mình mà là m ra, hình thức rất Ä‘Æ¡n giản, má»—i tầng bên trong Ä‘á»u có hÆ°Æ¡ng vân thảo do Dao Châu sản xuất, loại dược thảo nà y có khả năng phòng ngá»±a sâu má»t đục khoét thÆ° tịch, chỉ là má»™t và i ngÆ°á»i trên thế giá»›i nà y biết cách là m mà thôi, cho nên trong biệt phủ cÅ©ng chỉ coi là má»™t loại hÆ°Æ¡ng liệu sá» dụng bình thÆ°á»ng.
Äá»c sách mấy năm, Phạm Nhà n từ trong kinh thÆ° phát hiện ra rất nhiá»u bóng dáng sở há»c của mình kiếp trÆ°á»›c, chỉ là phÆ°Æ¡ng thức váºn dụng có khác biệt má»™t chút, những nháºn thức nà y là m cho hắn Ä‘oạn tuyệt vá»›i ý niệm trong đầu là sao chép Hà n Phi tá», Tuân tá», Lão tá», Tôn tá», … ngần ấy cái tá» mà trở thà nh má»™t đại gia nhất đại há»c thuáºt.
Bất luáºn há»c táºp phÆ°Æ¡ng diện nà o, bao gồm cả Ä‘á»™c, cả tu luyện, Ä‘á»c sách, Phạm Nhà n Ä‘á»u rất chăm chú, hoà n toà n dùng trầm ổn cùng khắc khổ không chút phù hợp vá»›i niên tuổi của hắn, liên tục tÃch lÅ©y. Bởi vì hắn hiểu rõ, bản thân mình so vá»›i ngÆ°á»i khác cÅ©ng không nhiá»u hÆ¡n cái gì, cÅ©ng không Ä‘i tá»›i má»™t thế giá»›i hoà n mỹ mà chỉ số thông minh bình quân trên đầu ngÆ°á»i chỉ có năm mÆ°Æ¡i. Cho nên phải tạo cho mình má»™t chút Æ°u thế, bất quá mang theo má»™t chút tri thức từ xã há»™i địa cầu, cÅ©ng chỉ giống vá»›i bà i há»c vỡ lòng của tiểu hà i đồng vừa má»›i sinh ra Ä‘á»i mà thôi.
Trong ngá»n đèn có má»™t tiếng vang nhá», má»™t đốm lá»a phát ra, bá»—ng nhiên sáng hÆ¡n má»™t chút, Phạm Nhà n dá»±a và o bà n Ä‘á»c sách, dần dần thiếp Ä‘i.
Sáng sá»›m hôm sau tỉnh dạy, rá»a mặt sạch sẽ, Phạm Nhà n đầu tiên Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c phòng ngủ của lão thái thái thỉnh an ngÆ°á»i, rồi má»›i Ä‘i tá»›i đại sảnh dùng Ä‘iểm tâm. Từ khi chuyện thÃch khách phát sinh, tầm nhìn của Phạm Nhà n so vá»›i trÆ°á»›c đây có khác biệt rất lá»›n, ngoại trừ vẫn kiên trì nhÆ° hà ng năm đúng giá» ngá» tá»›i thỉnh an ra, còn thÆ°á»ng xuyên là m ra vẻ diện mạo hiá»n là nh tá»›i trò chuyện phiếm vá»›i nãi nãi, đùa mấy cái là m cho lão nhân gia hà i lòng.
“Nghe nói có má»™t ngà y, hoà ng đệ bệ hạ triệu táºp tể tÆ°á»›ng đại nhân, lãnh sá»± đại thần nguyên lão há»™i, viện trưởng Giám Sát viện, thái giám đầu lÄ©nh trong cung, còn có má»™t đám quan lá»›n thÆ°Æ¡ng nghị kế lá»›n của đất nÆ°á»›c trong đại sảnh. Kết quả hôm đó trá»i giáng xuống sao băng, má»™t viên vẩn thạch từ trên trá»i rÆ¡i xuống, phá nóc đại Ä‘iện, rÆ¡i thẳng xuống toà n bá»™ mấy vị đại thần Ä‘ang quỳ dÆ°á»›i đại Ä‘iện. Bệ hạ mau chóng gá»i thái y tá»›i trị liệu, chỠở ngoà i phòng bệnh. Chỉ má»™t chốc lát sau, thái y Ä‘i ra ngoà i, bệ hạ vá»™i và ng há»i: Thái y, tể tÆ°á»›ng còn cứu được không? Thái y đỠđẫn lắc đầu: tể tÆ°á»›ng không cứu được.â€
Vừa và o chuyện, lão phu nhân vẻ mặt hoà i nghi, không biết tiểu hà i tá» nà y vì sao lại nói tá»›i chuyện ở trong kinh đô, những âm hiểm ở trung tâm quyá»n lá»±c nà y, lão phu nhân không biết mình có bao nhiêu kinh lịch(từng trải), cho nên luôn luôn cá»±c kỳ cẩn tháºn.
“Bệ hạ lại há»i: váºy lãnh sá»± đại thần thì sao? Thái y cÅ©ng chán nản lắc đầu: à i…cÅ©ng không cứu được. Bệ hạ lại há»i: Hồng công công thì sao? Thái y vẫn Ä‘ang lắc đầu. Bệ hạ giáºn dữ quát mắng: váºy rốt cuá»™c có thể cứu được ai? Thái y tinh thần rung lên, phấn chấn nói rằng: bệ hạ hồng phúc tá» thiên, Khánh quốc được cứu rồi!â€
Nghe được câu cuối cùng, lão thái thái nhất thá»i tỉnh lại, cÆ°á»i rung ngÆ°á»i, nÆ°á»›c mắt suýt nữa chảy ra, chỉ và o khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vô tá»™i của Phạm Nhà n mắng:
- Tiểu quá»· hay bỡn cợt nà y, nếu nhÆ° là ở trong kinh đô, bằng và o chuyện cÆ°á»i nà y, ngÆ°Æ¡i sẽ bị Giám Sát viện bắt Ä‘i rồi.
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 12:13 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 29
Chuyện cũ.
Nguồn: Võ gia trang
...Nghe được câu cuối cùng, lão thái thái nhất thá»i tỉnh lại, cÆ°á»i rung ngÆ°á»i, nÆ°á»›c mắt suýt nữa chảy ra, chỉ và o khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vô tá»™i của Phạm Nhà n mắng:
- Tiểu quá»· hay bỡn cợt nà y, nếu nhÆ° là ở trong kinh đô, bằng và o chuyện cÆ°á»i nà y, ngÆ°Æ¡i sẽ bị Giám Sát viện bắt Ä‘i rồi. Truyện "Khánh DÆ° Niên " được copy từ diá»…n Ä‘Ã n LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Bạc (LuongSonBac.com)
Tuy rằng quốc lá»±c của Khánh quốc hiện nay thiên hạ vô song, thế nhÆ°ng tệ nạn trong triá»u chÃnh vẫn không có khả năng tiêu diệt toà n bá»™, mà ở trong lòng bách tÃnh thiên hạ, mấy gian thần lá»›n nhất vừa hay chÃnh là nhân váºt được nhắc tá»›i trong mẩu chuyện cÆ°á»i ngắn kia: tể tÆ°á»›ng đại nhân, lãnh sá»± đại nhân cùng đầu lÄ©nh thái giám Hồng công công, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, kỳ thá»±c vị viện trưởng Giám sát viện kia danh tiếng xấu cÅ©ng rõ rà ng, nhÆ°ng do liên can tá»›i chuyện của Phà Giá»›i lão sÆ°, Phạm Nhà n cÅ©ng không muốn cho ngÆ°á»i nà y và o trong câu chuyện của mình.
Cái mẩu chuyện cÆ°á»i ngắn nà y vốn thoát thai từ má»™t mẩu truyện chê cÆ°á»i cục diện chÃnh trị Äà i Loan ở kiếp trÆ°á»›c, Phạm Nhà n có viết trong thÆ° gá»i cho muá»™i muá»™i mình, là m cho nà ng không cÆ°á»i không được, ngà y hôm nay lại kể cho nãi nãi nghe, vị lão thái thái nà y thoạt nhìn qua hồ đồ nhÆ°ng kỳ thá»±c cá»±c kỳ khôn khéo nà y quả nhiên cÅ©ng không cÆ°á»i không được.
Là m lão thái thái có quyá»n lá»±c nhất toà n bá»™ cảng Äạm Châu nà y vui vẻ rồi, Phạm Nhà n má»›i hÆ°á»›ng nãi nãi muốn xin ra ngoà i chÆ¡i má»™t chuyến, nãi nãi cÅ©ng rất Ãt quản chuyện của hắn, khi hồi phục lại thần thái nhÆ° trÆ°á»›c gáºt đầu khẽ ừ má»™t tiếng.
Lúc ra ngoà i phủ, nghÄ© tá»›i mình ngà y cà ng trở nên gần gÅ©i vá»›i nãi nãi, bất luáºn thế nà o, Phạm Nhà n cÅ©ng có chút vui mừng, dù sao những ngà y nà y nãi nãi cÅ©ng tìm má»i cách chiếu cố tá»›i mình. NghÄ© tá»›i chuyện nà y, hắn không khá»i nhá»› tá»›i má»™t chuyện đồn má»›i nghe được, nghe nói Phạm gia ở kinh đô vốn là má»™t đại tá»™c danh môn, thế nhÆ°ng phụ thân của Ti Nam bá tÆ°á»›c cá»±c kỳ xa nhà , hÆ¡n nữa ngÆ°á»i lá»›n cÅ©ng thÆ°a thá»›t, cho nên gặp nhiá»u ức hiếp, đến ná»—i lúc nãi nãi má»›i sinh hạ được Ti Nam bá tÆ°á»›c không lâu, phải và o Thà nh vÆ°Æ¡ng phủ là m nhÆ° là m vú em cho gia đình quyá»n quý váºy.
Rất may mắn chÃnh là , hoà ng đế bệ hạ lúc đó cÅ©ng không có con nối dõi, bởi vì thá»i tráng niên sinh hoạt vô cùng bừa bãi cho nên mất sá»›m, hai vị thân vÆ°Æ¡ng có khả năng tiếp nháºn vÆ°Æ¡ng vị nhất thì má»™t ngÆ°á»i bị thÃch khách Bắc Ngụy ám sát, má»™t ngÆ°á»i khác lại bị vị thân vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c phái ngÆ°á»i tá»›i ám sát… mẹ nó, nói chung là sau má»™t loại quá trình sai lầm phức tạp, kỳ thá»±c còn chÆ°a kịp chá»›p mắt thì cái long á»· (ghế ngồi của hoà ng đế) mà ngồi trên đó vẫn rất dá»… dà ng đổ máu đã vô tình đặt dÆ°á»›i mông của Thà nh vÆ°Æ¡ng gia ngÆ°á»i mà suốt Ä‘á»i cẩn tháºn tá»± giữ gìn.
Thà nh vÆ°Æ¡ng yên ổn là m hoà ng đế thái bình và i năm, mãi tá»›i lúc vá» chầu trá»i thì truyá»n ngôi vị hoà ng đế cho hoà ng đế bệ hạ hiện nay. Toà n bá»™ Khánh quốc được hoà ng đế bệ hạ đái lÄ©nh Ä‘i tây chinh phạt man di, tá»›i bắc phạt Bắc Ngụy, rốt cuá»™c cÅ©ng có được cảnh tượng nhÆ° ngà y hôm nay. Là m cho Bắc Ngụy vốn cÆ°á»ng đại không gì sánh được sụp đổ, biến Bắc tá» cùng vá»›i má»™t Ãt nÆ°á»›c chÆ° hầu khác, còn không thèm đếm xỉa gì tá»›i Äông Di thà nh.
Nháºn xét má»™t báºc đế vÆ°Æ¡ng, không ngoà i nhìn và o những thà nh tá»±u văn hóa giáo dục võ công thông qua sá» sách. Hoà ng đế bệ hạ của Khánh quốc hiện giá» bất luáºn là thà nh tá»±u vá» văn hóa giáo dục, hay là võ công cÅ©ng là đệ nhất nhân hai trăm năm có má»™t của Khánh quốc. Vì váºy sá»›m có quần thuần hùa theo ý của hoà ng thượng, lên triá»u dâng sá»› má»i bệ hạ Ä‘i đại nhạc phong thiện, tuyá»n thÆ° tá»›i Thần miếu xin lá»i cầu phúc.
NhÆ°ng chẳng hiểu vì sao, hoà ng đế bệ hạ vẫn kiên trì không chuẩn tấu, tháºm chà còn nghÄ© mấy ngÆ°á»i cho rằng hoà ng đế chỉ là mua danh chuá»™c tiếng, mấy nịnh thần không biết tiến lui còn không rõ vì sao mông thịt chảy máu không ngừng.
Mà lão thái thái của bá tÆ°á»›c biệt phủ vị nà y sát phạt quyết Ä‘oán, quyá»n trá»ng nhÆ° thiên, nhÆ°ng luôn luôn ẩn sâu trong thâm cung là m vú em của hoà ng đế bệ hạ.
Phạm Nhà n trÆ°á»›c nay vẫn còn có chút nghi hoặc vá» phụ thân --- thá»±c lá»±c bà máºt của Ti Nam bá tÆ°á»›c cùng quan chức hiện nay của hắn trong kinh đô có quan hệ tÆ°Æ¡ng trợ nhau lá»›n tá»›i mức nà o mà không ngá» có thể là m cho Phà Giá»›i của Giám Sát viện tá»›i là m lão sÆ°, nhÆ°ng lúc biết nãi nãi là vú em của hoà ng đến, những nghi hoặc nà y nhất thá»i được giải quyết má»™t cách dá»… dà ng.
Phụ thân mình Ti Nam bá tÆ°á»›c, có chút giống vá»›i Giang Ninh chức tạo Tà o Dần thá»i Khang Hi(1) ở kiếp trÆ°á»›c. Mẫu thân của Tà o Dần là Tôn Thị, chÃnh là bảo mẫu của Khang Hi, cho nên suốt má»™t Ä‘á»i Tà o Dần được Khang Hi tÃn nhiệm, là m Giang Ninh chức tạo, tuy rằng chỉ là má»™t tiểu quan tam phẩm nhÆ°ng quyá»n lá»±c trong tay rất lá»›n. Khanh Hi nam tuần, Tà o gia mấy lần tiếp giá tại nhà , thá» há»i toà n bá»™ quan trÆ°á»ng Giang Nam có ai mà không nể hắn?
Lúc Khang Hi tuổi già , Tà o Dần bị Ä‘iá»u tra việc thiếu hụt quốc khố, Khang Hi Ä‘á»u để ý tá»›i nhân tình hồi còn trẻ, liá»n tha cho hắn, mãi tá»›i khi Tà o Dần chết, quan hệ phai nhạt dần, Tà o gia má»›i lụn bại.
NhÆ° thế Tà o Tuyết Cần mÆ°á»i tám tuổi tá»›i Bắc Kinh má»›i có Hồng Lâu Má»™ng.
Phạm Nhà n mới có thể trong không gian mới nà y mà đạo văn Hồng Lâu Mộng.
“Tà o tiên sinh, xem ra hai chúng ta thân ở hai nÆ¡i, nhÆ°ng đúng là đồng tâm má»™t lòng, sách nà y ta sao chép coi nhÆ° cÅ©ng hợp thá»i.†Phạm Nhà n nghÄ© tá»›i tình huống của Tà o gia vá»›i mình cÅ©ng không khác nhau lắm, không khá»i nở nụ cÆ°á»i, nhẹ nhà ng đặt hồi mÆ°á»i Thạch Äầu Ký và o trong phong thÆ° chạy ra khá»i phủ.
…
Tại vách núi cạnh biển, Phạm Nhà n nhắm mắt minh tưởng, toà n thân tiến và o cảm giác cá»±c kỳ huyá»n diệu, nguyên nhân chÃnh là vì kiếp trÆ°á»›c là má»™t ngÆ°á»i thụ Ä‘á»™ng, cho nên kiếp nà y có thể cùng loại chân khà bá đạo nà y dây dÆ°a. Hắn có má»™t loại cảm giác nhÆ° má»™ng nhÆ° ảo --- có chút giống nhÆ° là luyến ái.
Luyến ai luôn luôn có đắng có ngá»t, hắn tu luyện chân khà bá đạo cÅ©ng là m cho hắn lúc vui lúc buồn, rất rõ rà ng loại chân khà bá đạo nà y là m cho thân thể hắn có những biến hóa rất thần kỳ. Tá»· nhÆ° lá»±c lượng, tá»· nhÆ° phản ứng, thế nhÆ°ng thÆ°á»ng xuyên chạy tán loạn không nghe sai khiến, rồi lại là m cho hắn rÆ¡i và o trong thá»i khắc nguy hiểm.
Mấy năm nay bởi vì có NgÅ© Trúc ở má»™t bên ‘hà nh hạ’, cho nên chân khà đã thà nh tháºt Ä‘i rất nhiá»u, nhÆ°ng ngà y hôm nay lại gặp phải má»™t quan khẩu nguy hiểm, bởi vì hôm nay là tu luyện tá»›i má»™t thiên cuối cùng của quyển sách bá đạo nà y.
NgÅ© Trúc yên lặng đứng má»™t bên, nhìn Phạm Nhà n Ä‘ang khoanh chân ngồi, ngÅ© tâm hÆ°á»›ng lên trá»i, trong tay nắm chặt má»™c côn tầm thÆ°á»ng.
Tâm niệm vừa Ä‘á»™ng, chân khà vẫn tÃch tụ ở Ä‘an Ä‘iá»n cháºm rãi lÆ°u chuyển, dÆ°á»›i sá»± dẫn dắt cá»±c kỳ tỉ mỉ của thần thức chân khà tá»a ra dá»c theo kinh mạch ở ngá»±c và bụng mà tá»a ra chung quanh. Do chân khà chạy tá»›i khà huyệt, tiến và o tuyết sÆ¡n tháºn môn vẫn nhÆ° chục năm nay giống nhÆ° má»™t Ä‘i không trở lại (nguyên văn: nê ngÆ°u nháºp hải – trâu đất xuống biển) không tìm thấy bất kì tung tÃch gì nữa.
NhÆ°ng chân khà còn lại, vẫn duy trì má»™t số lượng cá»±c kỳ cÆ°á»ng hãn, cá» rá»a kinh mạch của hắn giống nhÆ° là bị vô số tiểu Ä‘ao sao khi được đốt nóng, lại tinh tế thổi mạnh và o những ống tÆ°á»ng non má»m váºy.
Phạm Nhà n cả ngÆ°á»i run rẩy, mồ hôi lạnh thấm Æ°á»›t hết y phục trên ngÆ°á»i hắn, hai mắt nhắm tháºt chặt, hà ng lông mi dà i không ngừng run run, thống khổ không gì sánh được.
Tu luyện bá đạo nhất trong mÆ°á»i hai năm, ngay cả nháºp quan gian nan nhất cÅ©ng vừa ngủ vừa dá»… dà ng vượt qua, từ lúc đó, liá»n không có chút lao lá»±c nà o cả, không ngỠđược ngà y hôm nay phá quan khẩu thứ nhất lại gian nan nhÆ° váºy!
Chân khà vẫn Ä‘ang hoà nh hoà nh trong các kinh mạch trÆ°á»›c ngá»±c và bụng hắn, liên tục chà xát, loại chà xát bén nhá»n nà y có thể là m kinh mạch rá»™ng hÆ¡n, là m cho tốc Ä‘á»™ váºn hà nh chân khà nhanh hÆ¡n, thế nhÆ°ng cùng vá»›i nó là lá»±c phá hoại tháºt lá»›n. Có thể là m cho kinh mạch vô hình trung khếch đại tháºt lá»›n, gây cho thần thức Ä‘au nhức khôn cùng, Ä‘iá»u nà y không phải có thể nhịn được má»™t cách Ä‘Æ¡n giản.
May mà mÆ°á»i hai năm vất vả cần cù tu luyện là m cho cÆ°á»ng Ä‘á»™ kinh mạch của Phạm Nhà n đạt được tá»›i má»™t trình Ä‘á»™ rắn chắc nhất định, cho nên má»›i không có bị chân khà trà n đầy kinh mạch, tạo thà nh háºu quả thảm liệt khó có thể tưởng tượng. Mà tâm niệm định lá»±c của hắn dÆ°á»›i trợ giúp của linh hồn hai thế kỳ dị, so vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khác mạnh hÆ¡n rất nhiá»u.
…
DÆ°á»ng nhÆ° trải qua tháºt lâu, kỳ thá»±c ánh mặt trá»i ở biển đông vừa má»›i nhô lên khá»i mặt nÆ°á»›c không lâu, chiếu rá»i khắp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i, tản ra quang mang hồng hà o ấm áp, chiếu tá»›i vách núi, hiện ra hai bóng ngÆ°á»i cô Ä‘Æ¡n.
Chân khà đi ngược chiá»u, dòng chân khà bá đạo thô bạo, rốt cuá»™c phá tan chá»— ngăn trở rất nhá» trong kinh mạch ngÆ°á»i, từ kỳ môn trá»±c tiếp lên thiên xu( thiên xu, kỳ môn: tên kinh mạch), giống nhÆ° má»™t cây đại Ä‘ao, hÆ°á»›ng tá»›i ấn Ä‘Æ°á»ng trên trán Phạm Nhà n chém thẳng tá»›i.
Trong ánh nắng hồng của ban sá»›m, Phạm Nhà n nhÆ° bị sét đánh, đầu hÆ°á»›ng lên trá»i, nhìn bầu trá»i trên đỉnh đầu, mồm mở lá»›n, nhÆ°ng không có cách nà o phát ra âm thanh.
----------oOo----------
===========
Chú thÃch:
(1):
- Hoà ng đế Khang Hi (tiếng Mông Cổ: Enkh Amgalan Khan) (4 tháng 5 năm 1654 – 13 tháng 11 năm 1722), tên tháºt là Ãi Tân Giác La Huyá»n Diệp (爱新觉罗玄ç‡), là vị Hoà ng đế thứ ba của nhà Thanh ngÆ°á»i Mãn Châu<1><2> và là vua Thanh thứ hai trị vì toà n cõi Trung Quốc, từ năm 1662 đến năm 1722.
Là con thứ ba của Thanh Thế Tổ Thuáºn Trị, ông lên ngôi khi má»›i 8 tuổi, nên được nhiếp chÃnh bởi bà ná»™i ông là Thái hoà ng thái háºu Hiếu Trang và tứ mệnh đại thần. Ông là vị hoà ng đế tà i ba, ngÆ°á»i đã thiết láºp sá»± thịnh trị dà i trên 130 năm của Äại Thanh, sau má»™t loạt binh lá»a can qua.<3> DÆ°á»›i quyá»n của ông, Äế quốc Thanh kiểm soát toà n bá»™ lãnh thổ Trung Hoa, Mãn Châu, nhiá»u phần của vùng Cáºn Äông nÆ°á»›c Nga và bảo há»™ Mông Cổ và Triá»u Tiên.
Ông có miếu hiệu là Thanh Thánh Tổ (æœè–祖), niên hiệu là Khang Hi (康熙). Tiểu sá» của ông được ghi tại Thanh sá» cảo, quyển 4 “Thánh Tổ bản kỷ†và Thanh thông giám, quyển 41-45 “Thánh Tổ Khang Hiâ€. Còn thụy hiệu đầy đủ của ông là Hợp Thiên Hoằng Váºn Văn VÅ© Duệ Triết Cung Kiệm Khoan Du Hiếu KÃnh Thà nh TÃn Trung Hòa Công Äức Äại Thà nh Nhân hoà ng đế (åˆå¤©å¼˜é‹æ–‡æ¦ç¿å“²æ儉寬裕åæ•¬èª ä¿¡ 和功德大æˆä»çš‡å¸).
- Tà o Dần 曹寅 (1659-1712) tá»± Tá» Thanh å清 hiệu Lệ Hiên è”è»’ và Luyện Äình æ¥äº, thi nhân Ä‘á»i Thanh, ông ná»™i của Tà o Tuyết Cần 曹雪芹 (tác giả Hồng lâu má»™ng). Tà o Dần vốn là ngÆ°á»i Hán, sau thuá»™c và o quý tá»™c Mãn Châu "ChÃnh bạch kỳ". Năm 13 tuổi, Tà o Dần là Thị vệ ngá»± tiá»n trong cung đình Khang Hy, năm thứ 29 giữ chức Tô Châu Chức tạo, trải 2 năm đổi là m Chức tạo Giang Ninh, ở chức 20 năm. Sau là m Giám sát ngá»± sá». Tà o Dần giá»i thÆ¡ và từ, lại biết viết hý khúc, thÃch sÆ°u táºp sách vở thÆ° tịch. ThÆ¡ và từ của ông phần nhiá»u tả Ä‘á»i sống hà ng ngà y, né tránh vấn Ä‘á» xã há»™i. ThÆ¡ Tà o Dần há»c táºp Bạch CÆ° Dị và Tô Thức vá»›i phong cách bình dị, dá»… hiểu. Tác phẩm có: Luyện Äình thi sao æ¥äºè©©éˆ”.
Tà i sản của augustrush
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 12:14 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 30
Có ngÆ°á»i tá»›i hát.
Nguồn: Võ gia trang
...Trong ánh nắng hồng của ban sá»›m, Phạm Nhà n nhÆ° bị sét đánh, đầu hÆ°á»›ng lên trá»i, nhìn bầu trá»i trên đỉnh đầu, mồm mở lá»›n, nhÆ°ng không có cách nà o phát ra âm thanh.
- Cởi y phục ra!
Mộc côn của Ngũ Trúc hung hăng nện và o đỉnh đầu của Phạm Nhà n, phát ra tiếng kêu “binh†một cái.
Lúc nà y chân khà của Phạm Nhà n Ä‘ang từ trong ấn Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng lên đỉnh phóng ra, trong mÆ¡ hồ có thể nhìn thấy má»™t mảnh sáng trong thần thức, nhất là trên đỉnh đầu biến ảo thà nh bảy loại mà u sắc, nhÆ°ng Ä‘Æ¡n giản cùng dà y đặc, thủy chung không nhìn thấy rõ, má»™t cá»— phiá»n muá»™n từ chá»— tắc truyá»n tá»›i, là m cho Phạm Nhà n rất khổ não, rất buồn bá»±c, chỉ là ngẩng đầu lên bầu trá»i muốn được thoải mái má»™t chút.
Và o lúc nà y, chá»— chân khà ứ Ä‘á»ng trên trán, lại bị trúng má»™t côn của NgÅ© Trúc.
Gáºy gá»— nện và o thân thể của hắn, nhÆ°ng nhÆ° là đánh sâu và o trong tâm linh của hắn váºy là m cho trong đầu hắn nhÆ° bùng nổ, dÆ°á»ng nhÆ° trong đám mây Ä‘en kịt giăng khắp bầu trá»i có má»™t tia sét bổ xuống, ánh sáng thanh lệ cứ nhÆ° váºy mà tiêu sái Ä‘i xuống.
- Cởi y phục ra!
Những lá»i nà y là Khánh quốc NgÅ© kinh --- má»™t Ä‘oạn trong 《Túc Ngữ Lục》, tục truyá»n má»™t trong tứ đại tông sÆ° hiện giá», thái sÆ° tổ của quốc sÆ° Khổ Hà của Bắc Tá» quốc Căn Trần, trÆ°á»›c đây đã từng được thiên phú tuyệt há»c, lúc ngá»™ đạo là đã nói, thân thể con ngÆ°á»i, đó là áo lót, chỉ có cởi ra, má»›i thà nh đại đạo.
Mà kiếp trÆ°á»›c Phạm Nhà n xem qua sách pháºt giáo cÅ©ng từng có nói qua, Thanh viá»…n thiện sÆ° ThÆ°á»ng Vân: “Bá» thịt nhÆ° cởi áo, má»›i biết Ä‘i dạo là ngu si.â€
(NV: Trứ nhục hãn sam như thoát liễu, phương tri bổng hát cuống ngu si
Äoạn nà y là má»™t câu trong sách pháºt – dịch ra nói tháºt mình cÅ©ng rất mù má».)
Cho nên Phạm Nhà n Ä‘ang lá» má» trong thống khổ, vừa nghe thấy NgÅ© Trúc nói những lá»i nà y, liá»n minh bạch ý tứ trong đó, gia tăng thông đạo Ä‘i qua đỉnh đầu, thiên quang tá»± hạ, tâm thần hồi phục thanh minh, ý thu và o ná»™i phủ, toà n bá»™ Ä‘au Ä‘á»›n khắp các kinh mạch trong cÆ¡ thể, coi nhÆ° biến mất trong thiên địa, chuyển ngÆ°á»i khác chịu Ä‘á»±ng, không còn bất kỳ ná»a Ä‘iểm liên quan nà o.
Buông bỠhết thảy chấp nhất sinh mệnh, cảm giác trên thân thể vừa buông, lúc nà y mới ứng với tâm tình thông quan của quyển sách bá đạo.
Khà bá đạo trong thiên địa, căn bản là không thể dung nạp trong thân thể má»™t ngÆ°á»i, cho nên chỉ có thể buông tha cho thân thể mình, mà thông suốt vá»›i thiên địa chân khà trở thà nh má»™t phần của tá»± nhiên, má»›i có khả năng nắm lấy chân khà điên cuồng nà y.
Chân khà trong cÆ¡ thể Phạm Nhà n dần dần bình phục, đại quan trên đỉnh đầu đã được khai thông, chân khà bằng phẳng hùng hồn mà chảy xuôi qua, sau đó dá»c theo thiên trụ trá»±c tiếp xuyên và o trong tuyết sÆ¡n.
Mà kỳ diệu nhất chÃnh là , bên trong tuyết sÆ¡n vốn rất bình tÄ©nh nhÆ° biển rá»™ng, ngà y hôm nay cÅ©ng xảy ra má»™t chút biến hóa nho nhá», má»™t Ãt chân khà bắt đầu chảy ra bổ sung cho Ä‘an Ä‘iá»n của hắn.
Kể từ đó, chân khà trong cÆ¡ thể hắn rốt cục đã tuần hoà n theo má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng, hình thà nh má»™t con Ä‘Æ°á»ng luân chuyển hoà n mỹ, mà mÆ¡ hồ có cảm giác phối hợp chặt chẽ vá»›i cảnh váºt chung quanh.
…
Tháºt lâu sau, Phạm Nhà n má»›i si ngốc tỉnh lại, dÆ°á»›i thân từ lâu đã hiện ra má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c Ä‘en, mùi thối vô cùng. Hắn nhìn NgÅ© Trúc vẻ mặt lạnh lùng bên cạnh, lá»™ ra nụ cÆ°á»i yếu á»›t, cÆ°á»i khổ nói:
- Cảm tạ thúc, chỉ là … má»™t côn nà y của ngÆ°á»i Ä‘áºp xuống thá»±c rất hiểm.
Lúc nà y tuy rằng thân thể hắn cảm thấy suy yếu, nhÆ°ng tinh thần trà n đầy phấn chấn, nhắm mắt thăm dò tình huống trong cÆ¡ thể mình má»™t chút, quen thuá»™c vá»›i xu thế lÆ°u Ä‘á»™ng của chân khÃ. Hắn cảm thấy chân khà thô bạo ban đầu tuy rằng cÆ°á»ng đại hÆ¡n trÆ°á»›c, nhÆ°ng rõ rà ng cuồng loạn đã Ãt Ä‘i nhiá»u, lÆ°u chuyển cà ng thêm thÆ° sÆ°á»›ng tá»± tại.
Phạm Nhà n thở dà i, không nghÄ© được mình rốt cuá»™c cÅ©ng luyện thà nh chân khà mà kiếp trÆ°á»›c chỉ gặp qua trong các tiểu thuyết võ hiệp, má»™t chút hứng thú không hiểu trà n ngáºp trong đầu hắn, trong vô thức, tay phải bên ngÆ°á»i hắn vá»— xuống phÃa dÆ°á»›i.
Phù một tiếng, giống như tiếng một cây vũ khà sắc bén được nung đỠbổ xuống dưới.
Trên mặt đất thình lình xuất hiện má»™t chưởng ấn nhợt nhạt, viá»n quanh chưởng ấn vô cùng nhẵn bóng!
Phạm Nhà n giÆ¡ tay phải mình lên, nhìn má»™t chút, sau đó cúi đầu nhìn chưởng ấn trên mắt đá má»™t chút, khoa tay múa chân má»™t chút, xác nháºn chưởng ấn nà y chÃnh là do mình tiện tay đánh tá»›i, ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác nhìn hồi lâu sau má»›i tỉnh lại, thở dà i nói:
- Thực sự rất thần kỳ.
- Chân khà trà n đầy là tốt rồi!
Ngũ Trúc ở bên cạnh nói.
- Thúc, ngà i không phải nói mình không luyện qua chân khÃ, cho nên không biết dạy ta thế nà o sao?
- Ta xem ngÆ°á»i khác luyện qua, cho nên biết ngà y hôm nay phải là m thế nà o.
- Thì ra là dù chưa ăn qua thịt heo cũng không phải chưa từng nhìn thấy heo chạy.
Phạm Nhà n bá»—ng nhiên nghÄ© cảm thấy mình có cảm giác muốn mắng chá»i, mỉm cÆ°á»i, tiếp tục nói:
- Quan khẩu vừa rồi tháºt đúng là nguy hiểm, nếu nhÆ° không phải có má»™t gáºy đấy, ta chắc chắc biến thà nh ngÆ°á»i sống Ä‘á»i thá»±c váºt mất.
- NgÆ°á»i sống Ä‘á»i thá»±c váºt là cái gì?
NgÅ© Trúc rất lãnh đạm há»i.
Phạm Nhà n ngẩng đầu nhìn trá»i, nhÆ° Ä‘i và o cõi thần tiên, há» hững không trả lá»i.
Hắn chợt nghÄ© tá»›i, thì ra ngÆ°á»i mù NgÅ© Trúc cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i có kinh nghiệm, váºy… vạn nhất cây gáºy vừa rồi không có gõ thông, mà là m cho mình hôn mê, chân khà trong cÆ¡ thể chạy tán loạn, Ä‘em lục phủ ngÅ© tạng mình trá»™n lẫn cả và o vá»›i nhau thì…
Rùng mình má»™t cái, hắn thoát khá»i liên tưởng kinh khủng không gì sánh được, nhìn biển rá»™ng trÆ°á»›c mắt, lòng dạ thÆ° sÆ°á»›ng. Ngà y hôm nay công pháp má»›i thà nh công, mÆ¡ hồ cảm thấy hÆ°ng phấn, rốt cuá»™c cÅ©ng thoát khá»i ná»—i ám ảnh trong lòng từ sá»± kiện thÃch khách và i ngà y trÆ°á»›c.
Mấy ngà y qua, Phạm Nhà n vẫn nghÄ© không minh bạch, vì sao thÃch khách lại dùng Ä‘á»™c. Phà Giá»›i truyá»n thụ cho mình bản lÄ©nh giải Ä‘á»™c lẽ nà o có thể Ä‘oán ngà y nà y thá»±c sá»± xảy ra? Việc nà y cÅ©ng không khá»i nhìn xa trông rá»™ng má»™t chút. Còn có vị nhị thái thái kia lá gan cÅ©ng quá lá»›n Ä‘i, bản thân mình có chá»— dá»±a nhà cao cá»a rá»™ng ở táºn trong kinh đô, nhÆ°ng lại sá» dụng biện pháp hạ Ä‘á»™c, là không thèm để ý tá»› tÃnh mệnh của lão phu nhân, đó là vú em của hoà ng đế bệ hạ cÆ¡ mà .
Phụ thân ở kinh đô lẽ nà o không phát hiện ra một chút gì vỠchuyện nà y?
Äang lúc tá»± há»i bản thân mình, dÆ°á»›i vách núi xa xa truyá»n tá»›i má»™t tiếng ca.
Gần vách núi chÃnh là biển rá»™ng, rá»i xa Äạm Châu, là hiểm địa, trÆ°á»›c sÆ°á»n núi là đá ngầm má»c lên san sát nhÆ° rừng, thuyá»n đánh cá không thế tá»›i gần, cho nên rất là yên tÄ©nh. ChÃnh vì nguyên nhân nhÆ° váºy, cho nên NgÅ© Trúc má»›i chá»n chá»— nà y là nÆ¡i truyá»n kỹ năng sát nhân cho Phạm Nhà n. Ngà y hôm nay bá»—ng nhiên nghe được tiếng ca, là m Phạm Nhà n không tá»± chủ được mà cảm thấy nghi hoặc.
Hắn tuy rằng khẩn trÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không có rối loạn, cẩn tháºn nhìn lên sÆ°á»n dốc, cách má»™t khối đá, nhìn tá»›i nÆ¡i phát ra tiếng ca.
Ãnh mắt vừa tá»›i, trong sóng to gió lá»›n, má»™t con thuyá»n nhá» mà u Ä‘en Ä‘ang ngang qua dải đá ngầm, những phiến đá ngầm mà u Ä‘en lúc ẩn lúc hiện trên mặt biển, thuyá»n nhá» lại loạng choạng giữa chừng, nhìn qua dÆ°á»ng nhÆ° tùy thá»i có khả năng va và o đá ngầm, ngã má»™t cái mà tan xÆ°Æ¡ng nát thịt.
NhÆ°ng hết lần nà y tá»›i lần khác, thuyá»n nhá» cứ thản nhiên tá»± tại mà đi ngang qua.
Trên thuyá»n có má»™t ngÆ°á»i ngồi, ngÆ°á»i ná» Ä‘á»™i nón, tiếng ca chÃnh là truyá»n từ trong miệng hắn ra: “Cà nh hoa chỉ nở trong thá»i khắc, nhÆ°ng so vá»›i đất đá nghìn năm, cÅ©ng không khác nhau mấy, mây bay cÅ©ng nhÆ° váºy.â€
Tiếng ca nhịu nhẹ, nhÆ°ng lẫn trong tiếng gà o thét của sóng biển mà thanh âm vẫn truyá»n được tá»›i vách núi.
Phạm Nhà n nghe lá»i ca, liá»n nghÄ© tá»›i kiếp trÆ°á»›c có câu danh ngôn của thiá»n sÆ° Tùng VÄ©nh Trinh Äức ca ngợi buổi sáng vinh quang: “Chỉ sáng má»™t thá»i khắc, nhÆ°ng so vá»›i tùng nghìn năm cÅ©ng không khác nhau mấy.†Chỉ cảm thấy ngÆ°á»i trên thuyá»n rất tiêu sái, vừa bà ẩn.
Äang nghÄ© ngợi, lại nghe thấy thanh âm lạnh lùng của NgÅ© Trúc:
- Trốn nhanh.
Phạm Nhà n vô ý thức nấp và o sau má»™t tảng đá, phát hiện má»™t bóng Ä‘en nhảy lên bên ngÆ°á»i mình, sau đó kinh khủng nhìn NgÅ© Trúc trá»±c tiếp nhảy từ trên vách núi cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng xuống dÆ°á»›i.
Tà i sản của augustrush
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 12:16 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 31
Nghiêng thuyá»n.
Nguồn: Võ gia trang
...Phạm Nhà n vô ý thức nấp và o sau má»™t tảng đá, phát hiện má»™t bóng Ä‘en nhảy lên bên ngÆ°á»i mình, sau đó kinh khủng nhìn NgÅ© Trúc trá»±c tiếp nhảy từ trên vách núi cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng xuống dÆ°á»›i.
TrÆ°á»›c kia khi không có chân khà bá đạo, Phạm Nhà n tuyệt đối cho rằng thân thể con ngÆ°á»i không thể cứng rắn bằng tảng đá được. NhÆ°ng sau khi má»™t chưởng của hắn tạo thà nh má»™t vết ấn trên đá, hắn đã vứt Ä‘i ý nghÄ© nà y.
NhÆ°ng hắn vẫn nhÆ° cÅ© không thể tin nổi là có ngÆ°á»i có thể nhảy từ trên vách núi cao xuống dÆ°á»›i mà không việc gì, nhất là lúc ở trên không trung lại không có bất kì váºt gì để giảm tốc. NgÅ© Trúc đã giúp hắn phủ định ý nghÄ© nà y, đồng thá»i cÅ©ng là m cho hắn cá»±c kỳ chấn Ä‘á»™ng, thì ra siêu cấp cÆ°á»ng giả của thế giá»›i nà y là nhÆ° thế, bản lÄ©nh chân chÃnh quả là kinh khủng!
..
Khối vải Ä‘en che mắt NgÅ© Trúc dÆ°á»›i tốc Ä‘á»™ cao đã biến thà nh má»™t vệt mà u Ä‘en quá»· dị, mà thân thể hắn giống nhÆ° má»™t mÅ©i tên sấm sét váºy, nhÆ° chá»›p đánh xuống chiếc thuyá»n nhá».
Hắn không dùng bất kì loại khinh công nà o, chỉ là rÆ¡i tá»± do dÆ°á»›i lá»±c hút của mặt đất, liên tục gia tốc trong cá»± ly hÆ¡n mÆ°á»i trượng, lúc cuối cùng tá»›i đầu thuyá»n thì tốc Ä‘á»™ đã nhanh tá»›i mức ngÆ°á»i khác phải nghẹn há»ng mà trân trối đứng nhìn. Thân thể nhÆ° chia cắt không khÃ, so vá»›i gió thổi còn muốn nhanh hÆ¡n má»™t chút, hÆ¡n nữa còn phát sinh ra những tiếng ong ong tháºt kinh khủng.
Hắn mang theo má»™t cá»— khà thế vô cùng tá»›i thuyá»n nhá», mạnh mẽ nhảy lên thuyá»n của ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© trúc ca hát.
Chiếc mÅ© bị hất văng lên, rÆ¡i xa xa và o trong biển, lá»™ ra khuôn mặt của ngÆ°á»i tá»›i.
Dung mạo của ngÆ°á»i đó tháºt thà chất phác, cặp mắt trong nhÆ° nÆ°á»›c, lúc nà y Ä‘ang nhìn song cÆ°á»›c lăng không tá»›i đỉnh đầu, con ngÆ°Æ¡i co rụt lại, tinh quang hiện ra!
Má»™t đôi bà n tay nhÆ° bạch ngá»c nhẹ nhà ng phất tay áo má»™t cái, từ những ngón tay khô gầy bá»—ng chốc hiện hiện ra vô số đạo khÃ, hÆ°á»›ng tá»›i NgÅ© Trúc Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt thuyá»n nhá». Sóng biển nhanh chóng nổi lên, là m cho thuyá»n đánh cá nhá» bị sóng biển mạnh mẽ đẩy lùi lại phÃa sau hai bÆ°á»›c.
ChÃnh vì hai bÆ°á»›c nà y mà NgÅ© Trúc nhÆ° má»™t khối thiên thạch hung hăng nện và o mÅ©i tà u mà không có nện và o ngÆ°á»i ngÆ°á»i ca hát kia.
Tiếng gió thổi chÆ°a tá»›i, hai chân NgÅ© Trúc đã hung hăng dẫm nát phÃa trÆ°á»›c thuyá»n gá»—, loại lá»±c lượng nhÆ° thiên thạch nà y thuyá»n gá»— nhá» căn bản không thể chịu Ä‘á»±ng được--- “Oanh vang†má»™t tiếng nổ vang lên!
Toà n bá»™ phần mÅ©i thuyá»n bị lá»±c cÆ°á»›c đánh chìm và o trong nÆ°á»›c biển, phÃa Ä‘uôi thuyá»n bị nhô cao lên, táºp tức cÅ©ng nhanh chóng chìm và o trong biển rá»™ng.
NgÆ°á»i ca hát kia bị lá»±c phản chấn hất văng lên trá»i, hai tay liá»n phất liên tục trên không trung, lá»™ vẻ cháºt váºt.
Bá»t nÆ°á»›c văng khắp nÆ¡i, mÅ©i tà u bị lá»±c va Ä‘áºp cá»±c mạnh đánh tan chìm và o đáy biển.
Má»™t bóng Ä‘en từ trong nÆ°á»›c nhảy ra, khắp bầu trá»i Ä‘á»u là bá»t nÆ°á»›c, bóng Ä‘en nhằm và o ngÆ°á»i ca hát Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không. Trong chá»›p mắt đã chỉ ra nhÆ° kiếm, hung hăng hÆ°á»›ng tá»›i yết hầu ngÆ°á»i ca hát.
NgÆ°á»i ca hát hai tay rất linh hoạt, tán thủ vững chắc giống nhÆ° xà cá»™t giữ nhà váºy, cá»±c kỳ ổn định mà lại có mỹ cảm cho ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt. Nhá» váºy mà miá»…n cưỡng thoát được má»™t kÃch tất sát của NgÅ© Trúc.
Từng tiếng nổ vang bạo liệt trong không khÃ, đây là kết quả của kình khà chạm và o nhau, cÅ©ng không biết trong khoảng thá»i gian rất ngắn nà y, hai vị tuyệt thế cÆ°á»ng giả nà y đã ra được mấy chiêu.
Sau má»™t lát, hai thân ảnh nhanh chóng tách rá»i nhau, phân biệt rÆ¡i và o hai bên của bãi cát và ng cháºt hẹp trải dà i dÆ°á»›i chân núi.
Ngoà i khÆ¡i, mảnh vụn của thuyá»n gá»— nhá» trôi nổi trên mặt nÆ°á»›c, nhìn qua giống nhÆ° bã trong ấm chè váºy, chỉ còn lại ná»a cái Ä‘uôi thuyá»n vô chủ trôi bồng bá»nh, trông rất thê lÆ°Æ¡ng.
…
- Ãm sát không thà nh công, cho nên ngÆ°Æ¡i phải trả tiá»n đò cho ta.
NgÆ°á»i ca hát nhìn miếng vải Ä‘en trên mắt NgÅ© Trúc, vừa cÆ°á»i vừa nói. Nói xong câu đó, hắn duá»—i tay, Ä‘i tá»›i bên cạnh NgÅ© Trúc, nhÆ° là muốn Ä‘i gặp đối phÆ°Æ¡ng để thảo luáºn tiá»n bồi thÆ°á»ng.
Hắn cách xa NgÅ© Trúc ba trượng, Ä‘Æ°a tay tá»›i trÆ°á»›c, NgÅ© Trúc cÅ©ng cau mà y rồi nhanh tá»›i mức không ai có thể kháng cá»± được lùi vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c, nghiêng thân thể, tránh được ngón tay của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tá»›i.
Má»™t hồi tiếng vi vu hiện ra, NgÅ© Trúc đứng thẳng ở đó, nét mặt thâm trầm, vừa vặn đúng vá»›i câu thÆ¡ kia: “Võ đánh bãi biển vạn vết lõm.â€
Khoảng cách tầm ba trượng mà nhẹ nhà ng vung tay lên, kình khà đã thẩm thấu tá»›i mặt cát, tu vi cÆ°á»ng đại cỡ nà y, dõi mắt khắp thiên hạ cÅ©ng không có và i ngÆ°á»i.
- Vì sao ngươi ở chỗ nà y.
NgÅ© Trúc hÆ¡i nghiêng đầu, tuy rằng trên mặt không có biểu tình gì, nhÆ°ng có thể nhìn thấy được, vẻ tháºn trá»ng so vá»›i bình thÆ°á»ng hÆ¡n rất nhiá»u.
- MÆ°á»i sáu năm trÆ°á»›c cùng ngÆ°á»i đánh má»™t tráºn, từ đó vá» sau không còn tìm được đối thủ đáng giá để chiến đấu nữa.
NgÆ°á»i ca hát cÆ°á»i tủm tỉm đáp:
- Năm ngoái ta trở vá» kinh đô má»™t chuyến, tiểu tá» Diệp Trá»ng nói mấy năm nay vẫn không tìm được tung tÃch của ngÆ°Æ¡i, ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± đã theo Diệp tiểu thÆ° tá»›i thế giá»›i bên kia rồi, không nhịn được tá»›i quán rượu uống và i chén, còn đổ xuống và i giá»t nÆ°á»›c mắt. Năm nay ta Ä‘i ra ngoà i lữ hà nh, ở xa ngoà i khÆ¡i cảm thấy có má»™t luồng khà rất mạnh, cho nên tá»›i xem… Äâu ngá», lại là ngÆ°á»i.
Tiếng ca thở dà i giáºn dữ nói:
- Lão bằng hữu và i chục năm, thế nhÆ°ng vừa thấy mặt ngÆ°Æ¡i liá»n muốn giết ta? NgÆ°Æ¡i rõ rà ng biết, ta không giết được ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể giết được ta.
NgÅ© Trúc nghiêng đầu suy nghÄ© má»™t chút, dÆ°á»ng nhÆ° nháºn chuyện nà y là thá»±c.
NgÆ°á»i ca hát nà y biết ngÆ°á»i mù tÃnh tình cổ quái, nếu nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng có thể giết mình, chỉ sợ đã hạ Ä‘á»™c thủ rồi, không khá»i mỉm cÆ°á»i há»i nói:
- Tiểu thÆ° lúc mất, ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i sẽ trở lại Thần miếu, vì sao lại tá»›i cảng Äạm Châu nà y?
- Ngươi biết vì sao ta muốn giết ngươi không?
NgÅ© Trúc không có trả lá»i hắn, trái lại lạnh lùng nói rằng:
- Trên thế giá»›i nà y, chỉ có mấy ngÆ°á»i nháºn biết ta, trong đó, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i lắm mồm nhất.
NgÆ°á»i ca hát sắc mặt có chút quẫn bách, không biết là m sao mà trả lá»i.
Ngũ Trúc tiếp tục nói:
- Cho nên nếu nhÆ° có thể giết ngÆ°Æ¡i là m cho ngÆ°Æ¡i câm miệng, ta rất thÃch.
NgÆ°á»i ca hát cÆ°á»i khổ lắc đầu thở dà i nói:
- NgÆ°Æ¡i tÃnh tình tháºt là đáng sợ, tu luyện tá»›i loại cảnh giá»›i nà y rồi, vẫn giết ngÆ°á»i nhÆ° cÅ©, thá»±c sá»± là rất Ãt gặp.
Ngũ Trúc lắc đầu nói:
- Ta chỉ quan tâm tới kết quả, chưa bao giỠđể ý tới thủ đoạn.
Hắn bá»—ng nhiên nhÃu mà y nói rằng:
- Nếu ngÆ°Æ¡i không thấy hứng thú, váºy Ä‘i Ä‘i thôi.
Nói rất thẳng thắn lưu loát.
NgÆ°á»i ca hát trÆ°á»›c tiên cứng lại, rồi chợt vang lên tiếng cÆ°á»i dà i, ôm quyá»n má»™t cái vừa cÆ°á»i vừa Ä‘i tá»›i nói:
- Kỳ thá»±c, ta cÅ©ng không phải là má»™t ngÆ°á»i lắm miệng.
Nói xong câu đó, hắn vung hai tay của mình lên, chắp tay phÃa sau, tiêu sái bay tá»›i ná»a Ä‘oạn thuyá»n trên biển, cÅ©ng không biết là cái thuyá»n nà y có thể là m được gì, nhÆ°ng chỉ còn ná»a Ä‘oạn, không ngá» còn có thể di chuyển được. Hắn đứng ở trên thuyá»n nát, hai tay là m tÆ° thế nhÆ° Ä‘ang chèo thuyá»n, cánh tay nhìn nhÆ° hoạt kê không nhịn được cÆ°á»i nhÆ°ng lại dẫn theo ná»™i lá»±c kÃch thuyá»n nát tiến vá» hÆ°á»›ng thà nh Äạm Châu.
NgÅ© Trúc ‘nhìn’ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng hắn rá»i Ä‘i, miếng vải Ä‘en cà ng ảm đạm.
…
- Hắn là ai váºy?
Thanh âm Phạm Nhà n từ trên vách núi truyá»n xuống, ở trên vách núi hắn không nghe thấy thanh âm của hai vị cÆ°á»ng giả, vẫn đắm chìm trong khiếp sợ má»™t tráºn chiến siêu cÆ°á»ng.
- Diệp Lưu Vân.
- Quả nhiên…Phạm Nhà n thở dà i, Ä‘i theo sau lÆ°ng NgÅ© Trúc, cÅ©ng hÆ°á»›ng tá»›i Äạm Châu.
Tà i sản của augustrush
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
10-02-2011, 12:18 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 1: Tấm vải Ä‘en phủ lên Äạm Châu
ChÆ°Æ¡ng 32
Mấy năm nhà n rỗi.
Nguồn: Võ gia trang
...- Hắn là ai váºy?
Thanh âm Phạm Nhà n từ trên vách núi truyá»n xuống, ở trên vách núi hắn không nghe thấy thanh âm của hai vị cÆ°á»ng giả, vẫn đắm chìm trong khiếp sợ má»™t tráºn chiến siêu cÆ°á»ng.
- Diệp Lưu Vân.
- Quả nhiên…Phạm Nhà n thở dà i, Ä‘i theo sau lÆ°ng NgÅ© Trúc, cÅ©ng hÆ°á»›ng tá»›i Äạm Châu.
Diệp LÆ°u Vân tá»›i rồi lại Ä‘i, thá»±c sá»± nhÆ° đám mây bay trên bầu trá»i váºy, chÆ°a từng lÆ°u lại má»™t chút vết tÃch nà o. CÆ° dân thà nh Äạm Châu nà y căn bản không há» hay biết, má»™t trong tứ đại tông sÆ° trong những câu chuyện phiếm hà ng ngà y của bá»n há» lúc nà o cÅ©ng được Ä‘á» cáºp tá»›i vá»›i vẻ tôn sùng không gì so sánh được, lại đã từng tá»›i Äạm Châu uống rượu, đánh nhau, ca hát.
NgÅ© Trúc có chút lo lắng, thế giá»›i nà y ngÆ°á»i biết mình có quan hệ vá»›i tiểu thÆ° không nhiá»u lắm, nhÆ°ng hết lần nà y tá»›i lần khác lại gặp Diệp LÆ°u Vân má»™t ngÆ°á»i trong số đó, hÆ¡n nữa là ngÆ°á»i hoà n toà n không tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i thân pháºn nhất đại tông sÆ° của hắn, là má»™t tên rất lắm chuyện.
Diệp LÆ°u Vân tá»›i Äạm Châu cÅ©ng tháºt quá tấu xảo, vừa gặp mặt liá»n rá»i Ä‘i, NgÅ© Trúc căn bản không tin.
Phạm Nhà n lại tin tưởng Diệp Lưu Vân quả thực đơn thuần chỉ là một một lữ khách, vỗ vỗ vai Ngũ Trúc thoải mái nói:
- Ai nói cao thủ của cao thủ sẽ không thể đi du ngoạn chứ?
Äây chỉ là má»™t loại trá»±c giác rất thuần túy.
Trá»±c giác của hắn luôn rất chuẩn, vẫn nghÄ© cái lão cha ở trong kinh đô có chút vấn Ä‘á», Giám Sát viện, thÃch khách, còn có nhị thái thái lá gan so vá»›i cá»p mẹ còn Ä‘á»™c ác hÆ¡n… Cho nên hắn cho rằng chÃnh phụ thân mình Ti Nam bá tÆ°á»›c cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° biểu hiện bên ngoà i, chà Ãt so vá»›i Tà o Dần loại nô tà i nà y còn lợi hại hÆ¡n rất nhiá»u.
Nhưng gần đây phương hướng tư duy của hắn hoà n toà n đi lạc lối.
------ hắn suy Ä‘oán lão cha của mình liệu có thể là con tÆ° sinh của tiên đế hay không, bởi vì năm đó nãi nãi là m vú em ở Thà nh vÆ°Æ¡ng phủ, lão hoà ng đế thu dưỡng bà . Hôm nay Ti Nam bá tÆ°á»›c bởi vì thân thế Ä‘au lòng của mình, thống háºn ngÆ°á»i anh em cùng cha khác mẹ Ä‘ang ngồi trên long á»· của mình, mà mình chỉ là má»™t tiểu bá tÆ°á»›c nhá» nhoi. Vì váºy giả heo ăn thịt cá»p, ngấm ngầm cùng vá»›i Giám Sát viện cùng vá»›i tất cả các thế lá»±c phản Ä‘á»™ng cấu kết má»™t chá»—, tổ chức má»™t nhóm lá»±c lượng dÆ°á»›i tay mình, vá»ng tưởng có thể tiếp thu tất cả gia sản của hoà ng đế bệ hạ hiện giá».
Mà mình thì sao? Bởi vì mẫu thân không há» nghi ngá» cÅ©ng là má»™t đại nhân váºt, cho nên vì lợi Ãch gia tá»™c má»›i có kết quả là đám cÆ°á»›i, chÃnh mình tồn tại đối vá»›i đại nghiệp mÆ°u phản của phụ tháºt có tác dụng rất trá»ng yếu.
Khi hắn Ä‘Æ°a những suy luáºn của mình nói cho NgÅ© Trúc biết thì NgÅ© Trúc khuôn mặt vốn nhÆ° băng không đổi sắc rốt cuá»™c cÅ©ng không nhịn được mà cầm thái Ä‘ao trong tay hung hăng chém lên mặt thá»›t rau. Äối vá»›i sức tưởng tượng Ä‘iên cuồng của vị thiếu niên nà y, hắn bà y tá» lòng tôn kÃnh nhất định.
CÅ©ng bởi vì chuyện nà y, NgÅ© Trúc quyết định tạm thá»i không mang hắn rá»i khá»i Äạm Châu.
Nếu thiếu niên Ä‘iên cuồng nà y không lo lắng tá»›i chuyện tÆ°Æ¡ng lai của mình, trên mặt vẫn nhÆ° cÅ© duy trì vẻ ngượng ngùng, dáng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i trà n đầy hiếu kỳ, thá»i khắc chuẩn bị hiến thân cho đại nghiệp mÆ°u phản không tồn tại của Ti Nam bá bÆ°á»›c thì những lá»i lẽ hoang Ä‘Æ°á»ng nà y có khả năng mang tá»›i những nguy hiểm gì chứ, ngÆ°á»i mù NgÅ© Trúc sợ cái gì?
NgÅ© Trúc chÆ°a từng lo lắng cho an nguy sinh tá» của mình, mà chỉ lo lắng cho Phạm Nhà n. Mà má»™t khi Phạm Nhà n không chút lo lắng nà o mà lá»™ ra vẻ cá»±c kỳ biến thái của mình, NgÅ© Trúc cÅ©ng sẽ theo hắn Ä‘i---giống nhÆ° hồi năm tuổi Phạm Nhà n bắt đầu say rượu váºy --- NgÅ© Trúc chỉ phụ trách bảo vệ an toà n cho Phạm Nhà n, mà cÅ©ng không chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a ra ý kiến gì nhiá»u lắm.
Theo thá»±c chất bên trong mà nói, sÆ° đồ, hay thầy trò Ä‘á»u là vô nghÄ©a, hÆ¡n nữa là những nhân váºt to gan lá»›n máºt – bá»n há» không phải là không có âm mÆ°u, mà chỉ là nghÄ© có đôi khi vÅ© lá»±c nắm trong tay so vá»›i âm mÆ°u phải có lá»±c lượng hÆ¡n, cho nên vô ý thức coi âm mÆ°u của ngÆ°á»i ngoà i nhÆ° gió nhẹ thoảng qua mà thôi, muốn tá»›i thì đợi, còn có thể nghi hoặc sao.
Cái đó gá»i là trăng sáng trên sông lá»›n, gá»i là gió mát thổi qua núi.
…
Tháºt ra Phạm Nhà n không phải là trăng sáng, mà là ánh trăng rằm xấu hổ --- hắn sợ chết, bởi vì hắn không có thủ Ä‘oạn tuyệt thế nhÆ° NgÅ© Trúc, nhÆ°ng hắn biết nếu nhÆ° phÃa sau mình có Phà Giá»›i của Giám Sát Viện còn có cả ngÆ°á»i mù nà y ở bên cạnh nữa, nhÆ° váºy cho dù mình muốn chết cÅ©ng không dá»… dà ng nhÆ° váºy.
Tại vách núi dá»±ng đứng, mắt thấy má»™t tráºn chiến giữa NgÅ© Trúc thúc cùng Diệp LÆ°u Vân má»™t trong tứ đại tông sÆ°, ở sâu trong ná»™i tâm hắn đã bị chấn Ä‘á»™ng rất lá»›n, đối vá»›i võ đạo, rốt cục cÅ©ng cảm nháºn được má»™t chút vị đạo, cái mỹ cảm nà y cÅ©ng nhÆ° thÆ° đạo, là má»™t loại mỹ cảm vá» nghệ thuáºt. Cho nên hắn đình chỉ việc sao chép Hồng Lâu Má»™ng, chú tâm và o quá trình tu luyện của mình.
NgÅ© Trúc cÅ©ng không có pháp quyết hay bà quyết kiếm pháp gì cao minh, nhÆ°ng hắn vá»›i việc là m sao để giết ngÆ°á»i thì lại rất có nghiên cứu, coi trá»ng chữ khoái(nhanh), chuẩn(chÃnh xác),thẳng, ngoan(lạnh lùng), đã từng nói qua vá»›i Phạm Nhà n: “Không được tin tưởng Ä‘Æ°á»ng vòng cung hoặc tròn, nói tiến có thể công, lùi có thể khả. Nếu nhÆ° muốn công kÃch đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy nhất định phải Ä‘i thẳng tắp, dùng tốc Ä‘á»™ nhanh nhất, Ä‘i vá»›i cá»± ly ngắn nhất, tạo cho đối phÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng tổn không thể nghịch chuyển tình thế được.â€
Phạm Nhà n láºp tức nghÄ© ngà y đó NgÅ© Trúc thúc trá»±c tiếp nhảy từ vách núi xuống, nghÄ© thầm vị nà y quả nhiên là đi vá»›i cá»± ly ngắn nhất, cÆ°á»i khổ lắc đầu, không biết mình muốn đạt được cái cảnh giá»›i nà y phải chá» tá»›i năm nà o tháng nà o.
Ngà y nà o đó lúc hoà n thà nh giáo trình ‘cây củ cải’. Phạm Nhà n nhấc cánh tay phải có phần cảm thấy tê dại, nhìn NgÅ© Trúc Ä‘ang Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa mình, hiếu kỳ há»i:
- Dá»±a theo những Ä‘iá»u ta nói trÆ°á»›c đây, hiện giá» cảnh giá»›i của ta được mấy cấp rồi?
- Chân khà khoảng thất cấp, năng lực khống chế khoảng ba cấp.
Phạm Nhà n rất nhanh là m má»™t phép tÃnh trong lòng:
- Bình quân là ngũ cấp, so với tứ cấp thì cao hơn nha, cho nên có thể tốt nghiệp được rồi.
Thiếu niên thoáng có chút đắc ý, trong ánh mắt đẹp thể hiện ra vẻ kiêu ngạo.
Ngũ Trúc lắc đầu:
- Nếu nhÆ° váºn khà của ngÆ°Æ¡i đủ may mắn, khả dÄ© có thể giết chết được má»™t nhân váºt thất cấp, nếu nhÆ° váºn khà của ngÆ°Æ¡i đủ xui xẻo, má»™t tên tiểu tặc ba cấp cÅ©ng có thể lấy Ä‘i tÃnh mạng của ngÆ°Æ¡i.
Phạm Nhà n cÆ°á»i cÆ°á»i thở dà i, nghÄ© thầm vị thúc thúc nà y đúng là nói rất trá»±c tiếp, bất quá váºn khà của mình lúc nà y vẫn tÆ°Æ¡ng đối tốt, nếu không sao lại sau khi chết có thể chạy tá»›i được thế giá»›i nà y.
…
Sau khi Diệp LÆ°u Vân Ä‘i qua, Phạm Nhà n sinh sống ở Äạm Châu thá»±c sá»± rất yên bình, cÅ©ng không có thÃch khách nà o tá»›i là m phiá»n. Nhị thái thái nghe nói trá»ng bệnh má»™t thá»i gian, trở nên thà nh tháºt hÆ¡n rất nhiá»u. Phạm Nhược Nhược ở kinh đô vẫn nhÆ° cÅ© má»—i tháng gá»i thÆ° má»™t lần. Phạm Nhà n ở tòa thà nh nhá» cạnh biển nà y thì, ăn uống sá»— sà ng, sao chép sách, thi thoảng mặc y phục rá»±c rỡ tá»›i hiếu thuáºn vá»›i lão thái thái, tá»›i tiệm tạp hóa uống rượu, thái củ cải là m đồ nhắm, ngà y ngà y qua Ä‘i rất nhẹ nhà ng.
Có má»™t ngà y, cạnh biển xuất hiện má»™t ảo ảnh, cÆ° dân cảng Äạm Châu Ä‘á»u chạy tá»›i xem náo nhiệt, tuy rằng má»i ngÆ°á»i ở cạnh biển lâu dà i nhÆ°ng nay thấy trên mặt biển hÆ° vô má» mịt xuất hiện má»™t đảo nhá» giống nhÆ° tiên cảnh, vẫn hÆ°ng phấn dị thÆ°á»ng.
NgÅ© Trúc lại trở nên cổ quái, đóng cá»a tiệm tạp hóa, Ä‘i tá»›i má»™t nÆ¡i xa xôi cạnh biển, má»™t ngÆ°á»i Ä‘i lên vách núi, lẳng lặng ‘vá»ng’ hình ảnh bên kia, dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› tá»›i chuyện gì đó là m hắn không thoải mái.
Ảo ảnh duy trì trong thá»i gian cÅ©ng không dà i, láºp tức tản Ä‘i, nhÆ°ng hắn vẫn nhÆ° cÅ© lẳng lặng ‘nhìn’ vá» bên đó.
Cách má»™t miếng vải Ä‘en mà dÆ°á»ng nhÆ° hắn cÅ©ng không có mù váºy.
Phạm Nhà n bò lên trên vách núi, ná»a ngÆ°á»i xÃch lõa hiện lên vẻ đẹp cá»±c kỳ cân xứng, đã thoát khá»i thể hình thon gầy trÆ°á»›c đây rồi. Hắn nhìn NgÅ© Trúc yên lặng ngồi bên kia, không dám quấy rối hắn, cÅ©ng ngồi xuống cạnh hắn, nhìn bầu trá»i chiá»u mặt trá»i Ä‘i dần vá» tây chiếu ánh nắng xuống mặt biển.
Hồi lâu sau, NgÅ© Trúc bá»—ng nhiên lạnh lùng há»i:
- Năm nay ngươi bao nhiêu rồi.
Phạm Nhà n tá»± mình buá»™c mái tóc Ä‘en dà i phÃa sau đầu tùy ý kéo lên, lá»™ ra khuôn mặt có vẻ anh khÃ, mỉm cÆ°á»i đáp:
- MÆ°á»i sáu rồi.
Tà i sản của augustrush
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dÆ° niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dÆ° niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dÆ° niên , khánh dÆ° niên 4vn , khánh dÆ° niên dịch , khánh dÆ° niên full , khánh dÆ° niên mieu ni , khánh dÆ° niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï