Hồi 32, 33
Quần Hùng Ngá»™ Äá»™c Trong TrÆ°á»ng Hợp Nà o
ÄÆ°á»ng Toà n há»i Quan Tam Thắng:
– Quan huynh cho biết những Ä‘iá»u mắt thấy tai nghe được chăng?
Quan Tam Thắng ra vẻ trầm tÆ°, lá»±a lá»i, rồi thuáºt lại hết má»i sá»± việc xảy ra ở Mẫn Trạch.
Quân sÆ° ÄÆ°á»ng Toà n chÆ°a rõ quyết định. Sau khi nghe Quan Tam Thắng thuáºt lại, y chỉ quạt mạnh phà nh phạch. Äó là cái cá» Ä‘á»™ng má»—i khi phải Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i má»™t vấn Ä‘á» trá»ng đại khó giải quyết.
Trong tòa nhà tranh Ä‘á»™t nhiên im phăng phắt, tá»±a hồ nhÆ° ai cÅ©ng giữ ý không là m nhá»™n luồng tÆ° tưởng của ÄÆ°á»ng Toà n.
Bất thình lình có tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘Æ°a lại. Giây lát trÆ°á»›c cá»a nhà tranh ba ngÆ°á»i mặc quần áo chẽn sắc tro đồng thá»i xuất hiện, khoanh tay thi lá»… cung kÃnh đứng chá».
Äại hán áo và ng Ä‘Æ°a mắt nhìn ba ngÆ°á»i khẽ há»i:
– Các ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u tra được đến đâu rồi?
Gã bên trái đáp:
– Äệ tá» tuần tiá»…u bá» sông, gặp má»™t lÅ© ngÆ°á»i khả nghi.
Äại hán áo và ng lại há»i:
– Những nhân váºt đó là ai?
Gã kia đáp:
– Bá»n nà y cả Ä‘Ã n ông, Ä‘Ã n bà đến bảy tám ngÆ°á»i. Äệ tá» e há» sinh nghi, chÆ°a dám đến gần.
ÄÆ°á»ng Toà n Ä‘á»™t nhiên há»i xen và o:
– Rồi bá»n đã Ä‘i đâu?
Gã đáp:
– Há» lên chiếc thuyá»n lá»›n Ä‘áºu ở bá» sông.
ÄÆ°á»ng Toà n trầm ngâm không nói gì.
Gã đại hán đứng giữa nói tiếp:
– Bẩm Bang chúa! Äệ tá» may mà không đến ná»—i là m nhục mạng chúa, đã tìm ra được bá»n Thiết Má»™c đại sÆ°.
Äại hán áo và ng há»i:
– Hiện giỠhỠỞ đâu?
Äại hán đứng giữa đáp:
– Hiện ở trong má»™t ngôi từ Ä‘Æ°á»ng cách đây mÆ°á»i mấy dặm.
Äại hán mé hữu bẩm tiếp:
– Thuyá»n bè, xe ngá»±a chuẩn bị sẵn cả rồi. Chỉ còn chá» lệnh Bang chúa là láºp tức khởi trình.
Äại hán áo và ng quay lại khẽ há»i ÄÆ°á»ng Toà n:
– Chúng ta có đi không?
ÄÆ°á»ng Toà n trầm ngâm má»™t lát rồi nói:
– Trong các phái võ lâm hiện nay chÆ°a thấy ai nói đến ngÆ°á»i bà máºt áo xanh có tà i thần xuất quá»· nháºp đến thế. Không rõ y có phải là Cổn Long VÆ°Æ¡ng mà ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng đồn đại không?
Quan Tam Thắng giơ ngớn tay trái lên nói:
– Có lẽ đúng, lá»i quân sÆ° nêu ra khiến cho tôi nhá»› lại ngÆ°á»i bà máºt đã tá»± xÆ°ng là VÆ°Æ¡ng gia. Chắc là Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng chỉ là tên giả mà thôi. Chúng ta cần phải Ä‘iá»u tra tên há» tháºt và sà o huyệt của y.
Từ nãy tới giỠDạ Ưng TỠVương Cà n vẫn im lặng, đột nhiên nói xen và o:
– Theo thiển kiến của ngu đệ thì chi bằng chúng ta há»™i há»p vá»›i bá»n Thiết Má»™c đại sÆ° kiếm ngay Mẫn cô nÆ°Æ¡ng giả và tá»± xÆ°ng là quáºn chúa chi chi đó. Thị nà y tuy nhá» tuổi nhÆ°ng là má»™t nhân váºt rất trá»ng yếu. Há»… bắt được thị là tra há»i được ở miệng thị ra hết má»i việc.
ÄÆ°á»ng Toà n cÆ°á»i nói:
– Hồi cái tên Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»›i xuất hiện, tiểu đệ đã biết ngay là con ngÆ°á»i thần bà liá»n phái ngay bốn tay cao thủ trong bang Ä‘i dá» thám gần má»™t tháng trá»i, bắt được hai tên thủ hạ của y. NhÆ°ng chỉ trong vòng má»™t giá» hai gã chết ngay chÆ°a há»i ra được câu nà o.
Ngừng má»™t lát ÄÆ°á»ng Toà n lại nói tiếp:
– Bá»n y không chịu Ä‘em thá»±c lá»±c ra đối phó vá»›i hai phái lá»›n mà lại nhằm đối đầu vá»›i Cái Bang chúng tôi. Có lẽ vì bắt ngÆ°á»i của y nên y Ä‘em lòng thù oán.
Äại hán áo và ng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Äối phÆ°Æ¡ng ở trong bóng tối mà mình xuất đầu lá»™ diện. Äó là má»™t Ä‘iểm lợi cho há». Bây giá» Ä‘iá»u cần nhất là phải tìm cách biết rõ tình hình đối phÆ°Æ¡ng. Có biết ngÆ°á»i biết mình thì má»›i có hy vá»ng thắng được. Cổn Long VÆ°Æ¡ng chỉ là cái tên giả để che mắt má»i ngÆ°á»i. Cái tên đó có khi chỉ là má»™t ngÆ°á»i, có thể là mấy chục ngÆ°á»i cÅ©ng nên. Há» là m cho mình hoa mắt khó lòng phân biệt chân giả.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Bang chúa tháºt là cao kiến. Tôi đã Ä‘iá»u Ä‘á»™ng hai tay thuá»™c hạ rất tinh tế trong bang trà trá»™n và o là m thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, mà lạ thay, hai ngÆ°á»i đã Ä‘i ba năm nay tuyệt vô tin tức. Tôi tưởng đến những việt bất thÆ°á»ng xảy ra cho hai ngÆ°á»i. Nếu há» không bị bại lá»™ hà nh tung thì tất bị hại, hoặc hỠđã biến tÃnh hà ng giặc.
Dứt lá»i, ÄÆ°á»ng Toà n từ từ đảo mắt nhìn Quan Tam Thắng cùng VÆ°Æ¡ng Cà n rồi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Nhưng bây giỠngoà i hai nguyên nhân vừa nêu ra, có thể còn nguyên nhân thứ ba nữa.
Äại hán áo và ng nhìn ba gã quần áo chẽn Ä‘ang đứng ngoà i cá»a bảo:
– Các ngươi hãy lui ra.
Äại hán áo và ng chá» cho hai gã Ä‘i xa, má»›i quay lại há»i ÄÆ°á»ng Toà n:
– Quân sư nói nguyên nhân thứ ba đó là nguyên nhân nà o?
ÄÆ°á»ng Toà n đáp:
– Có thể bị hỠbắt ép phải uống thuốc độc đến nỗi thần trà mê man quên cả thân thế gốc gác mình.
Äại hán áo và ng trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
– Bây giá» chúng ta há»™i há»p cùng bá»n Thiết má»™c đại sÆ° bà n kế dụ địch, hay là theo cách “Sấm nổ không kịp bÆ°ng tai†áp đảo bá» sông, bắt lấy Mẫn cô nÆ°Æ¡ng đó rồi hãy bà n?
ÄÆ°á»ng Toà n đáp:
– Cứ nhÆ° lá»i Quan huynh vừa nói đây thì Mẫn cô nÆ°Æ¡ng đó chÆ°a rõ chân giả mà lại giữ má»™t địa vị khá quan trá»ng. Giả tá»· bắt được cô ta thì đó là thượng sách.
Nhưng lỡ ra không thà nh thì chẳng những bứt dây động rừng mà hà nh tung Bang chúa cũng bị tiết lộ.
Äại hán áo và ng cÆ°á»i nói:
– Bang ta mÆ°á»i mấy tay cao thủ có mặt ở đây Ä‘em toà n lá»±c ra mà đánh, dù không bắt được Mẫn cô nÆ°Æ¡ng nhÆ°ng quyết không đến ná»—i thảm bại.
Vương Cà n mấp máy môi nhưng không nói gì.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Thiết Mộc, Phà m Mộc cùng Huỳnh Sơn Phà Công Lượng tuy là những vị đại hiệp danh vang thiên hạ, nhưng dù sao cũng không ở địa vị chưởng môn. Nếu Bang chúa thân hà nh tìm đến hỠthì mất vẻ tôn nghiêm, chi bằng để tại hạ cùng Quan huynh đại điện Bang chúa đến tương kiến với hỠtrước.
Ngừng má»™t lát ÄÆ°á»ng Toà n lại nói tiếp:
– Tại hạ sẽ khuyên bá»n há» tá»›i đây bái kiến Bang chúa cùng bà n mÆ°u kế.
Bang chúa phái bá»n tùy tùng ngăn trở cuá»™c hà nh trình của Mẫn cô nÆ°Æ¡ng lui lại má»™t lúc. Tại hạ tÃnh rằng việc nà y chỉ bà n định má»™t lúc là xong.
Äại hán áo và ng cÆ°á»i nói:
– Quân sÆ° cùng võ tÆ°á»›ng Ä‘á»u Ä‘i cả, chẳng lẽ bổn Bang chúa lại ngồi yên.
Phải phân công ra mà hà nh Ä‘á»™ng chứ! Các ngÆ°Æ¡i Ä‘i há»™i kiến Thiết Má»™c đại sÆ°, còn ta xuất lÄ©nh mÆ°á»i hai tay cao thủ ra bá» sông để ngăn trở cuá»™c khởi trình của Mẫn cô nÆ°Æ¡ng. Chúng ta sẽ tá» tá»±u ở bá» sông nghe.
ÄÆ°á»ng Toà n dặn:
– Xin Bang chúa đừng vá»™i ra mặt xung Ä‘á»™t vá»›i cÆ°á»ng địch, chá» thuá»™c hạ trở lại rồi sau sẽ liệu.
Äại hán áo và ng vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
– Bất luáºn các ngÆ°Æ¡i có tìm thấy Thiết Má»™c đại sÆ° hay không, ta rất mong các ngÆ°Æ¡i mau trở lại bá» sông.
ÄÆ°á»ng Toà n vâng mệnh, khoanh tay cáo từ, thong thả bÆ°á»›c ra khá»i nhà tranh. Xe ngá»±a đã chá» sẵn ngoà i cá»a.
Quan Tam Thắng tung mình lên ngá»±a, ÄÆ°á»ng Toà n đủng đỉnh bÆ°á»›c lên xe.
Cá»— xe lừa nà y, ÄÆ°á»ng Toà n tá»± nghÄ© cách chế ra:
xe nhá» mà bánh to, khác vá»›i xe thÆ°á»ng. Trong xe chỉ ngồi được hai ngÆ°á»i, phÃa trÆ°á»›c có nắp Ä‘áºy, trông xa tá»±a hồ nhÆ° má»™t chiếc thuyá»n thoi nhá». Cách cấu tạo xe nà y rất khéo, chuyển Ä‘á»™ng rất mau chóng.
TrÆ°á»›c xe đóng hai con lừa cao lá»›n dị thÆ°á»ng. Má»™t gã đại hán đôi lông mà y vểnh lên, mặc quần áo ngắn sắc Ä‘en, chá» cho ÄÆ°á»ng Toà n lên xe rồi má»›i nhảy lên lÆ°ng lừa.
Má»™t trong ba gã đại hán áo Ä‘en đứng cá»a lúc nãy chạy ra khom lÆ°ng há»i:
ÄÆ°á»ng Toà n gáºt đầu đáp:
– Phải rồi! NgÆ°Æ¡i dẫn Ä‘Æ°á»ng cho ta.
Gã vâng lá»i chạy trÆ°á»›c.
ÄÆ°á»ng Toà n nhìn Dạ Ưng Tá» VÆ°Æ¡ng Cà n há»i:
– Vương huynh cưỡi ngựa hay ngồi xe với tôi?
VÆ°Æ¡ng Cà n cÆ°á»i nói:
– Tiểu đệ muốn được thá» ngồi xe vá»›i ÄÆ°á»ng huynh.
Nói rồi nhảy lên ngồi phÃa sau ÄÆ°á»ng Toà n.
VÆ°Æ¡ng Cà n lên xe thấy trên chá»— ngồi ÄÆ°á»ng Toà n có vô số vòng đồng, nút sắt lấy là m lạ há»i:
– Những vòng đồng, nút sắt đó dùng để là m gì?
Äang há»i thì xe đã bắt đầu chạy. Con lừa kéo xe nà y rất quà giá chạy cá»±c lẹ chẳng kém gì tuấn mã.
NgÆ°á»i dong xe Ä‘iá»u khiển rất thạo, nên xe lừa theo kịp sát ngá»±a Quan Tam Thắng.
Vương Cà n khen thầm:
“Cá»— xe nà y hay tháºt!â€. Gã đại hán áo Ä‘en dẫn Ä‘Æ°á»ng chạy rất nhanh, Ä‘i trÆ°á»›c ngá»±a Quan Tam Thắng.
ÄÆ°á»ng Toà n thốt nhiên quay lại khẽ há»i VÆ°Æ¡ng Cà n:
– Tiểu đệ không táºp võ nghệ, VÆ°Æ¡ng huynh biết rồi chứ gì?
VÆ°Æ¡ng Cà n cÆ°á»i đáp:
– Tinh thần và sức lá»±c con ngÆ°á»i có hạn. ÄÆ°á»ng huynh nếu còn để tâm đến võ nghệ thì bụng nà o mà chứa được bấy nhiêu sách.
ÄÆ°á»ng Toà n cÅ©ng cÆ°á»i há»i:
– Vạn nhất có ngÆ°á»i táºp kÃch xe lừa thì là m thế nà o?
Bấy giỠVương Cà n mới tỉnh ngộ đáp:
– Phải rồi! Những vòng đồng, nút sắt trong xe nà y Ä‘á»u là nút cÆ¡ quan để chống địch phải không?
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– VÆ°Æ¡ng huynh quả là báºc kiến thức hÆ¡n ngÆ°á»i.
VÆ°Æ¡ng Cà n tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Tiểu đệ mong có cÆ¡ duyên được xem ÄÆ°á»ng huynh diệu dụng những cÆ¡ quan chống địch nà y.
ÄÆ°á»ng Toà n phe phẩy quạt lông nói:
– Chẳng giấu gì Vương huynh, những cơ quan bố trà trong xe lừa không phải một hai ngà y mà xong, nhưng khi đã phát động chỉ dùng được có một giỠba khắc là hết.
VÆ°Æ¡ng Cà n không nói gì nữa, ngoảnh đầu nhìn ra ngồi, thấy cây hai bên Ä‘Æ°á»ng tá»±a hồ nhÆ° chạy lùi lại phÃa sau. Tốc Ä‘á»™ xe nà y cá»±c kỳ mau lẹ, có thể mau hÆ¡n cả tuấn mã của Quan Tam Thắng.
Vương Cà n lầm bẩm:
– Quái lạ! Xe chạy lẹ thế nà y mà sao mình không thấy lắc lÆ°. VÆ°Æ¡ng Cà n Ä‘Æ°a mắt ngó ÄÆ°á»ng Toà n, thấy y cầm quạt trong tay không phe phẩy gì cả dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tÆ° lá»± để giải quyết má»™t vấn Ä‘á» trá»ng đại. VÆ°Æ¡ng Cà n muốn nói chuyện nhÆ°ng ngáºm miệng lại, sợ kinh Ä‘á»™ng luồng tÆ° tưởng của ÄÆ°á»ng Toà n.. Bá»—ng thấy đại hán áo Ä‘en dẫn Ä‘Æ°á»ng vá»— tay má»™t cái rồi dừng chân lại nói:
– ThÆ°a ÄÆ°á»ng gia, Quan gia, nhà từ Ä‘Æ°á»ng đó ở trong thôn nà y.
Quan Tam Thắng dừng ngựa lại nói:
– Thiết Má»™c, Phà m Má»™c, Phà Công Lượng Ä‘á»u là những báºc khả kÃnh trong võ lâm, chúng ta không nên thất lá»….
ÄÆ°á»ng Toà n xuống xe dặn đại hán dẫn Ä‘Æ°á»ng cùng ngÆ°á»i dong xe đứng ngồi đợi. Äại hán áo Ä‘en vừa quết mồ hôi trán vừa nói:
– Äệ tá» xin dẫn Ä‘Æ°á»ng cho ÄÆ°á»ng gia và Quan gia.
Nói xong rảo bước đi trước.
Thôn trang nà y có chừng ba bốn trăm nóc nhà . Gã đại hán dẫn Ä‘Æ°á»ng đã quen lối Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i và o đến cổng nhà từ Ä‘Æ°á»ng, dừng lại há»i:
– Có cần đệ tỠvà o thông báo trước không?
ÄÆ°á»ng Toà n lắc đầu, dặn gã đứng chá» ngồi, tay phe phẩy quạt lông đủng đỉnh Ä‘i và o. Quan Tam Thắng bÆ°á»›c tá»›i Ä‘i song song vá»›i ÄÆ°á»ng Toà n để tiện há»™ vệ cho y.
ÄÆ°á»ng Toà n quay lại mỉm cÆ°á»i khẽ bảo Quan Tam Thắng:
– Bá»n Thiết Má»™c đại sÆ° cùng Phà Công Lượng trong việc phòng gian không biết có há»i tra gì bá»n mình không?
Hai ngÆ°á»i và o đến nÆ¡i thì thấy cá»a đóng trong nhà im lặng nhÆ° tá».
Quan Tam Thắng nhÃu cặp lông mà y khẽ nói:
– Äể tôi và o trÆ°á»›c xem nà o. Quân sÆ° hãy lÆ°u lại má»™t chút.
ChÆ°a dứt lá»i, cánh cá»a Ä‘á»™t nhiên mở ra, Huỳnh SÆ¡n Phà Công Lượng từ từ bÆ°á»›c ra, Ä‘Æ°a mắt nhìn ÄÆ°á»ng Toà n, Quan Tam Thắng rồi há»i:
– Quan huynh đã đến đấy à ? Còn vị nà y chắc là quân sư bên quà bang?
ÄÆ°á»ng Toà n tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
– Phải chăng đại gia là Huỳnh Sơn Phà Công Lượng?
Hai ngÆ°á»i chÆ°a quen biết nhau, má»›i gặp lần đầu mà đã gá»i ra Ä‘Ãch danh dối phÆ°Æ¡ng. Thế má»›i biết cả hai Ä‘á»u là ngÆ°á»i rất tinh tế. Những Ä‘iá»u nghe được vá» nhân váºt nà o đã thuá»™c ká»· trong lòng.
Phà Công Lượng nói:
– Má»i ÄÆ°á»ng huynh, Quan huynh và o!
ÄÆ°á»ng Toà n tuy không nói ra miệng, nhÆ°ng trong lòng rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
“Bá»n nà y ẩn trong chÃnh sảnh nhà từ Ä‘Æ°á»ng rồi đóng cá»a chặt là có ý gì?â€. Y vừa nghÄ© vừa từ từ bÆ°á»›c và o, ngẫng đầu lên nhìn thấy mÆ°á»i mấy gã đại hán y phục khác nhau, tay cầm binh khÃ. Gã nà o cùng nhắm mắt mà ngồi. ChÃnh giữa là hai vị hòa thượng mặc áo nhà sÆ° sắc tro, ngồi ká» vai nhau.
Quan Tam Thắng khẽ nói:
– ÄÆ°á»ng tú tà i. Hai vị ngồi giữa là Thiết Má»™c, Phà m Má»™c đại sÆ° đó.
ÄÆ°á»ng Toà n nhìn Thiết Má»™c, Phà m Má»™c rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn quần hà o khắp má»™t lượt, tá»±a hồ nhÆ° lÆ°u tâm rất kỹ đến từng ngÆ°á»i.
Phà Công Lượng thấy ÄÆ°á»ng Toà n không nói gì, chỉ chăm chú nhìn từng ngÆ°á»i thì không nhìn cÆ°á»i cất tiếng há»i:
– ÄÆ°á»ng huynh! ÄÆ°á»ng huynh có nháºn ra các vị nà y chăng?
ÄÆ°á»ng Toà n lắc đầu đáp:
– Tiểu đệ Ãt bôn tẩu giang hồ, chẳng biết được mấy ngÆ°á»i. Sở dÄ© tiểu đệ chú ý nhìn là vì tìm xem có ai là gian tế trà trá»™n và o đám nà y không?
Phà Công Lượng rùng mình tự nghĩ:
“Thằng cha quân sÆ° quạt mo hay nói nhăng, phải là m cho y bẻ mặt má»›i đượcâ€. NghÄ© váºy, liá»n giả vá» kinh ngạc nói khÃch:
– Việc nà y hai vị đại sÆ° cùng tiểu đệ đã phà rất nhiá»u tâm lá»±c mà thủy chung vẫn chÆ°a tra ra. ÄÆ°á»ng huynh liệu có truy được ai là gian tế không?
ÄÆ°á»ng Toà n tủm tỉm cÆ°á»i, lùi lại hai bÆ°á»›c khẽ nói vá»›i Quan Tam Thắng cùng VÆ°Æ¡ng Cà n mấy câu, rồi trở lại đứng ngang vai bên Phà Công Lượng. Quan Tam Thắng ngầm váºn công lá»±c, thong thả bÆ°á»›c vá» phÃa Thiết Má»™c, Phà m Má»™c đại sÆ°.
Dạ Ưng TỠVương Cà n theo sau Quan Tam Thắng nhưng cách nhau chừng ba bước.
Bá»n ngÆ°á»i nà y tuy bá» ngồi Ä‘á»u là là m bá»™ nhắm mắt Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở, nhÆ°ng kỳ thá»±c có đến quá ná»a giả bá»™ thế thôi, vừa nghe tiếng bÆ°á»›c chân Quan Tam Thắng đã hé mắt ti hà để quan sát cá» Ä‘á»™ng của Quan Tam Thắng.
Quan Tam Thắng Ä‘i tá»›i phÃa sau Thiết Má»™c, Phà m Má»™c, khoanh tay nói:
– Tại hạ không ngỠhai vi.....
Äá»™t nhiên vung tay nhanh nhÆ° chá»›p chụp xuống má»™t đại hán mặc võ trang mà u lam thẫm.
Äại hán nà y chân tay cùng mau lẹ dị thÆ°á»ng, tuy Quan Tam Thắng hạ thủ má»™t cách bất thình lình mà gã né tránh kịp, phóng chân đá và o huyệt Ä‘an Ä‘iá»n ở bụng dÆ°á»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘á»™ng thủ VÆ°Æ¡ng Cà n cùng bÆ°á»›c tá»›i nÆ¡i, Ä‘Æ°a tay ra chụp và o má»™t đại hán áo lam.
Quần hà o giÆ°Æ¡ng mắt nhìn ra dÆ°á»ng nhÆ° không nháºn ra đại hán áo lam, chỉ thấy gã hạ thấp tay xuống, tránh khá»i năm ngón tay của VÆ°Æ¡ng Cà n rồi trở tay đánh má»™t chưởng và o trÆ°á»›c mặt đối phÆ°Æ¡ng. VÆ°Æ¡ng Cà n lui lại hai bÆ°á»›c tránh khá»i.
Quan Tam Thắng tằng hắng một tiếng vung tay phải đánh ra một chưởng, còn tay trái theo thế “Cầm Nã Thủ Pháp†chụp xuống cổ tay đại hán lam rất nhanh. Nhưng gã áo lam bản lĩnh cùng không vừa, khẽ chuyển mình đi đã tránh được cả đòn chưởng lẫn đòn Cầm Nã của Quan Tam Thắng.
Quan Tam Thắng rùng mình nói:
– Thằng nhóc nà y võ công khá đấy.
Lại vung chưởng ra đánh.
Quan Tam Thắng giữ địa vị võ tÆ°á»›ng Cái Bang lại nổi tiếng trong chốn giang hồ, mà ở trÆ°á»›c mặt đông ngÆ°á»i, đánh mấy chiêu liá»n chÆ°a hạ nổi má»™t tên vô danh thì trong lòng tức giáºn vô cùng. Chưởng nà y Quan Tam Thắng dùng táºn lá»±c, thế mạnh tuyệt luân. Äại hán áo lam vung chưởng ra đón, bị chưởng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng hất lùi lại ba bÆ°á»›c.
Quan Tam Thắng vừa chiếm được thượng phong, láºp tức sấn lại vung tay phải đánh luôn ba quyá»n.
Ba chiêu nà y nhanh nhÆ° chá»›p khiến cho đại hán chân tay luống cuống. Bên tai gã vang lên tiếng cÆ°á»i của Quan Tam Thắng, đồng thá»i tay trái Quan Tam Thắng phóng luôn ra hai chưởng, tay phải ra đòn Kinh Hồng Ly Vi nhằm đánh và o trÆ°á»›c ngá»±c đại hán.
Äại hán áo lam bị dồn và o thế bà vô cùng nguy ngáºp không Ä‘Æ°á»ng né tránh, chỉ còn cách giÆ¡ tay lên đỡ chưởng lá»±c mãnh liệt của đối phÆ°Æ¡ng. Dè đâu Quan Tam Thắng Ä‘á»™t nhiên biến đổi thế đánh ra thế Cầm Nã chụm năm ngón tay lại chụp xuống huyệt Mạch Môn bên phải đối phÆ°Æ¡ng.
Äại hán áo lam Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay trái lên, má»™t mÅ©i ngân châm từ trong tay rá»›t xuống.
Ãnh mặt trá»i do chá»— cá»a mở nhà đại sảnh chiếu và o, ngân châm lóe lên má»™t tia sáng xanh lè, rõ rà ng mÅ©i châm chỉ nhá» bằng lông trâu mà toà n thân nó được luyện bằng chất kịch Ä‘á»™c.
Quan Tam Thắng tự nhủ:
“May mà mình chụp trúng được huyệt mạch môn gã đúng lúc khiến gã không kịp phóng được ngân châm ra. Không thì tất mình khó tránh được kiếp váºn nà yâ€.
Quan Tam Thắng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng nghe ÄÆ°á»ng Toà n lên tiếng giục:
– Äiểm và o vá»±ng huyệt gã cho mau.
Quan Tam Thắng quay lại nói:
– Gã không còn sức phản kháng, chỉ cần...
ChÆ°a dứt lá»i, đại hán áo lam, sắc mặt Ä‘á»™t nhiên biến cải, mồ hôi tuôn ra đầy trán nhÆ° những hạt châu nhá» xuống.
ÄÆ°á»ng Toà n khẽ thở dà i nói:
– Thế là uổng hết tâm cơ rồi.
Giả tá»· Quan Tam Thắng biết trÆ°á»›c mà điểm lẹ và o huyệt đạo đại hán thì không đến ná»—i, nhÆ°ng tiếc rằng cháºm mất rồi. Chất Ä‘á»™c đã lên cÆ¡n, lúc Quan Tam Thắng chạm và o huyệt đạo gã thì sắc mặt gã đã biến đổi tắt thở chết rồi.
Quan Tam Thắng ngẩn ngÆ°á»i ra nói:
– Thuốc độc gì mà ghê gớm thế? Lên cơn mau lẹ không ai có thể tưởng tượng được.
Quan Tam Thắng vừa buông năm ngón tay ra, tỠthi đại hán áo xanh lăn xuống đất. Phà Công Lượng thong thả bước tới, chú ý nhìn thi thể đại hán khẽ thở dà i nói:
– Gã nà y chưa có cơ hội uống thuốc độc và o bụng, không biết là m sao mà chết được?
ÄÆ°á»ng Toà n lại gần nói:
– Thuốc Ä‘á»™c gã giấu sẵn trong miệng, lúc cần chỉ cần cắn vỡ cái vá» ngoà i là nuốt và o bụng, chất Ä‘á»™c láºp tức lên cÆ¡n.
Phà Công Lượng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Trên chốn giang hồ thÆ°á»ng đồn đại vá» tà i năng của quân sÆ°, bữa nay tôi má»›i biết, quả nhiên đáng khâm phục vô cùng.
ÄÆ°á»ng Toà n nói:
– Một gã hủ nho có tà i đức gì mà Phà đại hiệp quá khen?
Phà Công Lượng nói:
– Có Ä‘iá»u tiểu đệ chÆ°a hiểu là tại sao ÄÆ°á»ng huynh biết ngÆ°á»i đó của đối phÆ°Æ¡ng cho trà trá»™n và o là m gian tế?
ÄÆ°á»ng Toà n đáp:
– Äiá»u đó dá»… lắm, bất luáºn là ai, chỉ cần lÆ°u tâm má»™t chút là nháºn ra ngay.
Thoạt tiên phải biết quan hình sát sắc, tiểu đệ vừa và o nhà đại sảnh nà y, đã nháºn ra ngay:
ai nấy nét mặt Ä‘á»u hiện vẻ lo âu, mà riêng ngÆ°á»i nà y mặt đầy sát khÃ...
Ngừng má»™t lát, ÄÆ°á»ng Toà n lại nói tiếp:
– Lúc đó tiểu đệ vẫn còn lo nghi oan cho ngÆ°á»i ngay, thì nhỠđược Quan huynh ra tay. Giả tá»· gã không phải là gian tế quyết không ngầm váºn ná»™i công Ä‘á» phòng. Quan huynh ra tay mau lẹ là thế, nếu gã không phòng bị từ trÆ°á»›c, tất không tránh kịp.
Thốt nhiên Thiết Má»™c đại sÆ° khẽ tuyên Pháºt hiệu, nói:
– Bá»n lão tăng chÃnh Ä‘ang lo vá» việc nà y, nếu không được ÄÆ°á»ng thà chủ có diệu kế khám phá ra mau thì e rằng khó lòng trong phút chốc mà khám phá ra được.
ÄÆ°á»ng Toà n khoanh tay thi lá»… cÆ°á»i nói:
– Tiểu đệ vang mệnh Bang chúa đến đây thăm các vị.
Thiết Má»™c đại sÆ° cÆ°á»i nói:
– Âu DÆ°Æ¡ng bang chúa cùng giá lâm đấy Æ°? Nếu váºy hay lắm. Hiện giá» ngÆ°á»i ở đâu?
ÄÆ°á»ng Toà n nghÄ© thà m:
“NÆ¡i đây có nhiá»u ngÆ°á»i phức tạp, không nên thuáºt lại những Ä‘iá»u Quan Tam Thắng và VÆ°Æ¡ng Cà n đã mắt thấy tai nghe. NghÄ© váºy liá»n đáp:
– Tệ bang chủ muốn thân hà nh đến đây thăm quà vị, nhÆ°ng vừa được tin Mẫn cô nÆ°Æ¡ng lại vừa thấy xuất hiện ở bá» sông và đã xuống thuyá»n để sắp khởi trình. Nguyên bang chủ tệ bang cùng Mẫn lão gia là chá»— thâm giao, huống chi gần đây lại có tin đồn Mẫn cô nÆ°Æ¡ng là chánh phạm giết cha. Tệ bang chủ sợ thị Ä‘Ã o tẩu, sau nà y khó mà tìm được nên vá»™i vã Ä‘i ngay để ngăn trở những hà nh Ä‘á»™ng của thị, chá» khi tra xét minh bạch rồi má»›i để thị Ä‘i.
Phà Công Lượng há»i:
– Con tiện tỳ đó đã rá»i khá»i Mẫn Trạch rồi Æ°?
ÄÆ°á»ng Toà n đáp:
– Lá»i của tiểu đệ nói đây là do tin của đệ tá» tệ bang Ä‘Æ°a đến, chắc không sai được.
Phà Công Lượng đột nhiên quay lại lớn tiếng nói với Thiết Mộc đại sư và Phà m Mộc đại sư:
– Hai vị lão hòa thượng! Việc đã đến thế nà y còn nói đến chuyện từ bi sao được? Äã Ä‘Ã nh các vị không muốn nói đến chuyện sát hại sinh linh, nhÆ°ng không thế thì sao ngăn trở được há»? Theo ý Phi má»— thì Mẫn cô nÆ°Æ¡ng đó đã bị bắt sống từ lâu rồi, bây giá» còn đâu để lên thuyá»n mà định Ä‘i nÆ¡i khác?
Thiết Má»™c đại sÆ° từ từ đứng dáºy, vẻ mặt nghiêm trá»ng nói:
– Có má»™t Ä‘iá»u lão tăng cần nói để các vị biết là vừa rồi lúc lão tăng váºn khà điá»u hòa hÆ¡i thở đã phát giác ra mình bị trúng Ä‘á»™c.
Vừa dứt lá»i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biến sắc chú ý nhìn đại sÆ°.
Thiết Mộc đại sư thở dà i nói tiếp:
– Lão tăng ngồi tỉnh tá»a luyện công, thấy trong huyệt Ä‘an Ä‘iá»n có Ä‘iá»u khác lạ, dÆ°á»ng nhÆ° triệu chứng trúng Ä‘á»™c.
ÄÆ°á»ng Toà n Ä‘á»™t nhiên phe phẩy cây quạt trong tay cÆ°á»i nói:
– Quả váºy! Chẳng những lão thiá»n sÆ° trúng Ä‘á»™c mà thôi, mà đại Ä‘a số quà vị Ä‘á»u đã trúng Ä‘á»™c nặng.
Thiết Mộc đại sư nhìn Phà Công Lượng nói:
– Phà huynh! NhÆ° váºy thì lá»i nữ lang nói trÆ°á»›c không sai rồi.
Phà Công Lượng cÆ°á»i lạt bảo ÄÆ°á»ng Toà n:
– Xin ÄÆ°á»ng huynh coi xem tiểu đệ có bị trúng Ä‘á»™c không?
ÄÆ°á»ng Toà n tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Phà huynh ná»™i công thâm háºu, tuy bị trúng kịch Ä‘á»™c nhÆ°ng lên cÆ¡n cháºm hÆ¡n.
Phà Công Lượng cÆ°á»i ha hả nói:
– Lúc tiểu đệ ghi tên và o Ký TỠBạ, đã uống thuốc phòng độc rồi mà ?
ÄÆ°á»ng Toà n cÆ°á»i nói:
– Báºt luáºn thế nà o, Phà huynh cùng đã trúng Ä‘á»™c rồi. Thuốc Ä‘á»™c nà y không có cách gì khắc chế được.
Phà Công Lượng há»i:
– ÄÆ°á»ng huynh coi thế nà o mà biết tiểu đệ trúng Ä‘á»™c? Sao tiểu đệ không thấy gì khác lạ?
ÄÆ°á»ng Toà n tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
– Tiểu đệ dám cả quyết với Phà huynh, nhất định trong vòng một tháng chất độc sẽ phát tác.
Phà Công Lượng ná»a tin ná»a ngá», lại ngầm váºn khà thá» xem, nhÆ°ng vẫn không thấy gì, thì bá»±c mình nghÄ© thầm:
“Thằng cha quân sÆ° quạt mo nà y từ lúc dùng trá thuáºt tra ra được gian tế, xem ra giá»ng lưỡi má»—i lúc má»™t lên mặt.†Phà Công Lượng nghÄ© váºy cÆ°á»i lạt há»i:
– Thế trong vòng một tháng mà chất độc không phát tác thì sao?
ÄÆ°á»ng Toà n há»i lại:
– Thế Phà huynh có muốn đánh cuộc với tiểu đệ không?
Phà Công Lượng cÆ°á»i đáp:
– Tiểu đệ bình sinh không tin tà thuáºt. Nếu ÄÆ°á»ng huynh muốn đánh cuá»™c thì tiểu đệ cùng vui lòng.
ÄÆ°á»ng Toà n há»i:
– Phà huynh muốn đánh cuộc như thế nà o?
Phà Công Lượng đáp:
– Cái đó còn tùy ở nÆ¡i ÄÆ°á»ng huynh!
ÄÆ°á»ng Toà n cÆ°á»i nói:
– Tiểu đệ muốn Ä‘em thủ cấp ra đánh cuá»™c được chăng? Nếu trong vòng má»™t tháng mà chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i Phà huynh không lên cÆ¡n thì Phà huynh cứ đến tệ bang há»i bang chủ Cái Bang mà lấy thủ cấp của tiểu đệ. Tiểu đệ xin cắt đầu để sẵn chá».
Phà Công Lượng không ngá» ÄÆ°á»ng Toà n dám cả quyết đến thế không khá»i thá»™n mặt ra.
Quan Tam Thắng Ä‘á»™t nhiên lại gần khẽ bảo nhá» ÄÆ°á»ng Toà n:
– Võ công y ghê gá»›m lắm, ÄÆ°á»ng huynh chá»› nên ngồi lâu vá»›i y.
Phà Công Lượng nói:
– Äược rồi! ÄÆ°á»ng huynh đã dám Ä‘em thủ cấp ra cá, tiểu đệ cùng Ä‘Ã nh Ä‘Æ°a tÃnh mạng ra đặt cuá»™c.
Thiết Mộc đại sư nói xen và o:
– Hai vị tá»™i gì mà tranh hÆ¡i nhau, ai lại vì má»™t câu nói mà đem tÃnh mạng ra đặt cuá»™c bao giá»? Lão tăng cùng Âu DÆ°Æ¡ng bang chủ lâu nay chÆ°a được há»™i diện, chi bằng chúng ta ra cả bá» sông để há»™i diện cùng giúp ngÆ°á»i má»™t tay, ngăn trở không cho con yêu nữ đó chạy thốt...
Äại sÆ° ngừng má»™t lát, quay lại nhìn quần hà o rồi nói tiếp:
– Con yêu nữ nà y đã có thể hạ Ä‘á»™c mà bá»n ta không biết, tất nó có cách giải Ä‘á»™c. Nếu bắt sống được nó thì lo gì nó không chịu Ä‘Æ°a thuốc giải Ä‘á»™c ra.
Những ngÆ°á»i có mặt tại đây, hầu hết đã từng bôn tẩu giang hồ đã lâu, biết nhiá»u hiểu rá»™ng, kinh nghiệm dồi dà o, lúc ghi tên và o Ký Tá» Bạ đã váºn khà đỠphòng. Bây giá» nghe nói Ä‘á»u trúng Ä‘á»™c cả, ai cÅ©ng lấy là m kỳ.
Vì lẽ võ công má»—i ngÆ°á»i không Ä‘á»u nhau nên trúng Ä‘á»™c cùng có kẻ nặng ngÆ°á»i nhẹ, mà chất Ä‘á»™c phát tác cÅ©ng có mau có cháºm khác nhau. Số đông đã cảm thấy chất Ä‘á»™c phản ứng, vừa nghe Thiết Má»™c đại sÆ° Ä‘á» cáºp tá»›i việc Ä‘uổi theo nữ lang áo trắng để bức bách nà ng Ä‘Æ°a thuốc giải Ä‘á»™c ra ai nấy Ä‘á»u hưởng ứng, lục tục đứng dáºy.
ÄÆ°á»ng Toà n tủm tỉm cÆ°á»i, vẫy Phà Công Lượng nói:
– Lá»i Thiết Má»™c đại sÆ° rất chà lý. Chúng mình chẳng nên vì má»™t đôi câu tranh luáºn mà mất hòa khÃ.
Phà Công Lượng nói:
– Dù sao mặc lòng, tiểu đệ cũng không tin là mình bị trúng độc.
ÄÆ°á»ng Toà n mỉm cÆ°á»i nói:
– Phà huynh không chịu tin lá»i tiểu đệ, tiểu đệ Ä‘Ã nh chịu chứ biết nói sao...
Ngừng má»™t giây, ÄÆ°á»ng Toà n nói tiếp:
– Nếu chúng ta bắt được nữ lang áo trắng, chắc há»i ra được Phà huynh có trúng Ä‘á»™c hay không?
Phà Công Lượng cÆ°á»i ha hả nói:
– Tiểu đệ cùng Âu DÆ°Æ¡ng huynh gần hai mÆ°Æ¡i năm nay chÆ°a gặp nhau, trong lòng rất mong nhá»›. Váºy ta nên Ä‘i mau để thấy mặt ông bạn già .
Nói xong rảo bÆ°á»›c ra khá»i nhà đại sảnh.
Quà n hà o nối Ä‘uôi nhau rá»i khá»i nhà từ Ä‘Æ°á»ng.
Bên ngồi đã có bảy, tám gã đại hán mặc quần áo chẽn chá» sẵn, vừa thấy ÄÆ°á»ng Toà n, Quan Tam Thắng bÆ°á»›c ra vá»™i vái dà i là m lá»… bái kiến.
Quan Tam Thắng vẫy tay há»i:
– Bang chủ hiện giỠở đâu?
Một gã đáp:
– Äang đứng ngồi bá» sông chá» ÄÆ°á»ng gia và Quan gia.
ÄÆ°á»ng Toà n nhÃu lông mà y há»i:
– Có việc gì khẩn cấp không?
Gã ngần ngừ đáp:
– Chúng tôi vâng mệnh Bang chủ đến đón ÄÆ°á»ng gia, Quan gia mau ra bá» sông. DÆ°á»ng nhá»±.. dÆ°á»ng nhá»±..
Thấy gã ngáºp ngừng, ÄÆ°á»ng Toà n biết ngay là có việc quan trá»ng liá»n nói:
– Thôi không cần nói thêm gì nữa, mau dẫn Ä‘Æ°á»ng cho bá»n ta.
Äoạn vẫy tay má»™t cái, chiếc xe lừa đặc biệt lại gần. ÄÆ°á»ng Toà n bÆ°á»›c lên xe, Quan Tam Thắng cÅ©ng bá» ngá»±a để Ä‘i bá»™ cùng quần hà o.
Má»i ngÆ°á»i chạy rất nhanh, khoảnh khắc đã trông thấy dòng sông nÆ°á»›c chảy cuồn cuá»™n. Má»™t con thuyá»n buồm lá»›n Ä‘áºu gần bá». Trên bá» sông bóng ngÆ°á»i lấp loáng, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang Ä‘á»™ng thủ.
Thiết Mộc đại sư rảo bước chạy nhanh hôn.
Phà Công Lượng, Quan Tam Thắng, Phà m Mộc đại sư, Dạ Ưng TỠVương Cà n cũng co giò chạy nhanh như tên bắn.
Quà n hà o Ä‘i theo Ä‘á»u gia tăng cÆ°á»›c lá»±c, thoắt cái đã đến bá» sông.
Trên con thuyá»n nhá», má»™t chà ng thiếu niên mặt và ng khè, tay vượn lÆ°ng ong, hai bà n tay đẹp nhÆ° ngá»c, Ä‘Æ°a mắt chú ý nhìn má»i ngÆ°á»i trên bá».
Trên bá» sông, bảy tám ngÆ°á»i đứng ká» vai, quần áo ngÆ°á»i nà o cÅ©ng Æ°á»›t đẫm.
Má»™t đại hán mặt áo hồng bà o, hai mắt nhìn chằm chặp và o thiếu niên đứng trên thuyá»n nhá».
ÄÆ°á»ng Toà n lẹ bÆ°á»›c tá»›i gần đại hán áo và ng khẽ há»i:
– ThÆ°a Bang chủ! Phải chăng bá»n nà y Ä‘á»u bị gã thiếu niên trên thuyá»n kia đánh bị trá»ng thÆ°Æ¡ng hết rồi?
Äại hán áo và ng đáp:
– Phải! Tám gã nà y không ai đấu được mÆ°á»i hiệp.
Bá»—ng thấy đại hán mặt Ä‘á» tÃa nói:
– Bang chủ! Äể tôi lên thá» sức y.
ÄÆ°á»ng Toà n gạt Ä‘i nói:
– Không cần...
Lại nghe ÄÆ°á»ng Toà n khẽ nói:
– Thiết Mộc đại sư, Phà m Mộc đại sư chùa Thiếu Lâm cùng Huỳnh Sơn Phà Công Lượng cùng quần hà o đã đến bỠsông, Bang chủ có muốn cùng hỠdiện kiến không?
Äại hán áo và ng Ä‘ang để hết tinh thần và o thiếu niên mặt và ng khè đứng trên thuyá»n nhá» nên bá»n Thiết Má»™c đại sÆ° cùng quần hà o đến vẫn không biết.
Bang chủ nghe ÄÆ°á»ng Toà n nói má»›i quay lại nhìn, rảo bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i cÆ°á»i ha hả nói:
– Nhị vị đại sư, lâu lắm nay mới được gặp.
Thiết Má»™c đại sÆ° chắp tay cÆ°á»i nói:
– Âu Dương Bang chủ vẫn khang kiện đấy chứ?
ÄÆ°á»ng Toà n thấy Bang chủ Ä‘i rồi khẽ há»i Thần Hà nh Bách Công Báo:
– Gã thiếu niên trên thuyá»n nhá» kia võ công cao cÆ°á»ng lắm phải không?
Bách Công Báo đáp:
– Phải rồi! Tám tên há»™ pháp bên Cái Bang ta Ä‘á»u bị gã đánh rá»›t xuống sông.
ÄÆ°á»ng Toà n gáºt đầu nói:
– Gã nà y sắc mặt và ng khè song hai bà n tay trắng nhÆ° ngá»c, tất là tay võ nghệ tuyệt luân.
Ngừng một lát lại nói:
– Nếu gã không phải là ngÆ°á»i đã luyện võ đến mức tuyệt luân thì nhất định mặt gã đã bôi thuốc hóa trang.
Thiết Vệ Chu Äại Chi nói:
– Tôi muốn lên thuyá»n tỉ thà vá»›i gã, ÄÆ°á»ng gia tÃnh sao?
ÄÆ°á»ng Toà n tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Không cần! Bang chủ không chịu hạ lệnh cho hai vị xuống thuyá»n chắc ngÆ°á»i đã nháºn xét võ công thiếu niên nà y không kém hai vị và chắc ngÆ°á»i đã sắp đặt đâu đấy xong rồi.
Thiết Vệ Chu Äại Chà cÆ°á»i lạt nói:
– Lão Chu nà y theo Bang chủ đánh đông dẹp Bắc, đã gặp hà ng mấy ngà n tay cao thủ chÆ°a chịu thua ai, chẳng lẽ không địch nổi thằng lá»i nà y Æ°? Xin ÄÆ°á»ng gia hạ lệnh để lão Chu hất gã xuống sông cho ÄÆ°á»ng gia coi.
ÄÆ°á»ng Toà n cÆ°á»i nói:
– Việc nà y phải chỠBang chủ ra lệnh, tôi không dám quyết định.
hết: Hồi 32, 33, xem tiếp: Hồi 34