Hồi 31
Tình hÆ°á»›ng Giang Äông
Hồi giã từ đạo cô Vu Tĩnh ra đi, Tuyết Cừu nghĩ rằng thế nà o lão Giang Nam cũng đến tìm Vu Tĩnh để trả thù.
Nhưng chà ng lại nghĩ, Vu Tĩnh vừa luyện thêm mấy môn công phu nữa và Giang Nam không phải là đối thủ của nà ng.
Nay nghe lão Giang Nam lại có thêm má»™t ngÆ°á»i con trai, võ công và mÆ°u trà hÆ¡n ngÆ°á»i, chà ng lại sợ Vu TÄ©nh không đối phó được vá»›i cha con lão, nên chà ng phải Ä‘i và cứu nguy cho Vu TÄ©nh và nhân tiện phá luôn Giang Nam phủ.
Má»™t hôm đến má»™t khu rừng, chà ng thấy phÃa trÆ°á»›c bụi bay mù, lại có tiếng la ó om sòm. Tuyết Cừu xông tá»›i.
Äến nÆ¡i, chà ng trông thấy má»™t đám đông gồm nam nữ khoảng mÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘ang vây đánh hai thiếu nữ thất Ä‘iên bát đảo. Chà ng nháºn ra hai thiếu nữ đó là VÆ°Æ¡ng Giải Ngữ và VÆ°Æ¡ng Nhã Uyên. Còn đám ngÆ°á»i kia hoà n toà n lạ mặt.
Tuyết Cừu trầm giá»ng hét :
- Dừng tay!
Chà ng nói rồi phóng vút mình và o trong.
Sá»± xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t của Lã Tuyết Cừu khiến má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình.
Vương Giải Ngữ hô :
- Công tá»!
Vương Nhã Uyên nói :
- Äại ca!
Nhã Uyên xông tới ôm chà ng, bất chấp đối phương như thế nà o. Tình thế đó, bắt buộc Vương Giải Ngữ phải cầm kiếm đỠphòng.
Tuyết Cừu quà ng tay qua vai Nhã Uyên há»i :
- Tại sao hiá»n muá»™i bị những ngÆ°á»i kia đánh?
Nhã Uyên nói :
- Giải Ngữ tá»· tá»· đến nhà tiểu muá»™i thăm, không thấy đại ca. Nhân đó tá»· tá»· và tiểu muá»™i Ä‘i tìm đại ca, vì Ä‘oán trúng đại ca Ä‘i Thủy ÄÆ°á»ng cung ở Vân Má»™ng, không ngá» má»›i Ä‘i đến đây lại gặp đám yêu quái vây đón đánh. Bá»n chúng cho rằng tiểu muá»™i là ngÆ°á»i của Tần Hoà i tá»u lâu.
Tuyết Cừu nghe nói, lòng đã nghĩ đám nà y thuộc nhóm nà o rồi. Chà ng đưa mắt quan sát đối phương. Trong đám đó, chà ng thấy có một tên khá tuấn tú cùng trang lứa với chà ng.
Tuyết Cừu há»i :
- Các ngÆ°Æ¡i là ai mà đón Ä‘Æ°á»ng hà nh hung phụ nữ?
Một đứa nói :
- Thá»i buổi bây giá» việc của ai nấy biết, chá»› có chen và o!
Tuyết Cừu nói :
- Cứ cho các hạ nói đúng. Nhưng việc mấy cô nương nà y sao ngươi lại chen và o?
Má»™t tên chÆ°a biết mặt Tuyết Cừu nên giở giá»ng ngang ngược, nói :
- Bổn công tá» thÃch váºy!
Tuyết Cừu chá»›p ngÆ°á»i lên nắm cổ hắn ném xuống đất.
VÆ°Æ¡ng Giải Ngữ liá»n phế bá» võ công hắn, nói :
- Nếu để các ngươi còn võ công thì cứ đi phá xóm phá là ng, giết hại dân là nh.
Tuyết Cừu chỉ mặt tên công tá», há»i :
- Các hạ cầm đầu đám ngÆ°á»i nà y? Hãy báo danh Ä‘i!
Hắn nhìn chà ng có vẻ nghi ngỠrồi nói :
- Ngươi báo danh trước đi!
Tuyết Cừu đánh vá» hắn má»™t chưởng. Chà ng không dùng Cá»± Bà thần công, mà dùng Hình kinh Thuáºn nghịch thần công.
Tên công tá» kia cÅ©ng váºn hết sức bình sanh Ä‘Æ°a chưởng ra đỡ.
Má»—i bên Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng.
Tên công tá» nhìn không có vẻ kinh ngạc. Cặp mắt hắn đầy sát khÃ...
Còn Tuyết Cừu, thấy hắn xuất chiêu đã biết hắn là ai rồi. Chà ng cÆ°á»i lạnh nói :
- Thì ra... Giang SÆ¡n công tá»!
Hắn há»i :
- Ngươi là Tiểu Sát Tinh Lã Tuyết Cừu?
Tuyết Cừu mỉm cÆ°á»i :
- Gặp Tiểu Sát Tinh rồi mà không biết sợ cũng hiếm thấy lắm.
Chà ng nói chưa dứt câu, thì Giang Sơn công tỠra lệnh cho thuộc hạ bủa kiếm vây lấy chung quanh.
Tuyết Cừu nói :
- Những kẻ vô danh ta không chấp. Các ngươi cứ bình thản mà đi, riêng Giang Sơn công tỠhãy ở lại!
Láºp tức năm sáu mÅ©i kiếm xé gió lao vá» phÃa chà ng.
Tuyết Cừu vỗ kiếm... Thân ảnh chà ng biến mất, nhưng lại nghe một chuỗi tiếng leng keng... lạch cạch.
Xem lại, kẻ thì rÆ¡i kiếm, ngÆ°á»i thì gãy kiếm trong đó có Giang SÆ¡n công tá».
Tuyết Cừu nói :
- Lý ra ta không tha các ngÆ°Æ¡i má»™t đứa, nhÆ°ng võ công của các ngÆ°Æ¡i xoà ng xÄ©nh quá có chém cÅ©ng mất công. TrÆ°á»›c khi Ä‘i, ta há»i mấy lá»i, phải nói cho tháºt, Giang SÆ¡n công tá» Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu?
Một thiếu nữ sợ quá nói :
- Äi đến am của đạo cô Vu TÄ©nh.
Tuyết Cừu nghĩ thầm :
- “Mình Ä‘oán không sai. NhÆ°ng mấy đứa lóc nhóc nà y là m sao mà hại được nà ng?â€
Chà ng há»i :
- Äến đó kết quả ra sao?
Thiếu nữ đáp :
- Võ công của Vu TÄ©nh cao quá, Giang SÆ¡n công tỠđánh không lại, chỉ phóng lá»a đốt nhà , rồi bá» chạy.
Tuyết Cừu nghÄ© ngay đến mấy bá»™ sách quý của nà ng có thể do tráºn há»a thiêu nà y mà hủy diệt hết chăng?
Chà ng nghÄ© váºy mà nổi giáºn, chỉ mặt Giang SÆ¡n nói :
- NgÆ°á»i ta trốn táºn trên rừng trên núi, không muốn đối đầu bất kỳ ai, sao cha con ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không tha?
Thấy gÆ°Æ¡ng mặt của chà ng đằng đằng sát khÃ, Giang SÆ¡n công tá» cả sợ, chỉ biết đứng trợn mắt mà thủ thế.
Tuyết Cừu dùng Cự Bà thần công mà đánh ra một chưởng cực mạnh. Hắn cũng phóng mình lên rồi xuất chưởng đánh lại. Lần nà y hắn bị bay thốc ra ngoà i.
Tuyết Cừu nhảy theo lôi cổ hắn lên điểm huyệt hắn. Chà ng nói :
- Phụ thân ngÆ°Æ¡i là tay gian ác, đến đổi sÆ° muá»™i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không ở được. Nếu ta không nể mặt Giang NgÆ° Nữ thì ta đã giết ngÆ°Æ¡i rồi. Nay mai ta sẽ phá nát Giang Nam phủ. Nếu gặp các ngÆ°Æ¡i ở đó lần nữa, thì không bao giỠđược hưởng sá»± khoan thứ. Äi Ä‘i!
Chá» bá»n chúng Ä‘i rồi, ba ngÆ°á»i ngồi lại gốc cây mà nói chuyện.
Tuyết Cừu nghĩ thầm :
- “Ta đã Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao kiếm đầy nguy hiểm, mà Nhã Uyên theo nữa thì là m sao cho tiện đâyâ€.
Tuyết Cừu vá» há»i :
- Gặp tiểu huynh rồi, Uyên muội có mừng chăng? Và có dặn dò gì nữa không?
Nhã Uyên nói :
- Gặp đại ca tiểu muội quá đổi mừng. à cũng muốn để đại ca đi một mình cho rảnh tay nhưng vì quá nhớ không biết là m sao.
Tuyết Cừu nói với Giải Ngữ :
- Tại hạ vừa má»›i gặp nữ Cung chủ Bà Tà ng cung Ä‘i vá»›i Băng Kiên và NgÅ© Ngoạn Cô. Há» là ba chị em ruá»™t vá»›i nhau. Äôi bên gặp ở Thủy ÄÆ°á»ng cung. Vì công việc khá gian nguy và bá» bá»™n. HÆ¡n nữa, trÆ°á»›c sá»± có mặt của Bình Thiên Thần Nữ và Huyết Trì Thánh Nữ, cuá»™c đấu giữa đôi bên bất phân thắng bại thì Cung chủ đã bá» Ä‘i, chÆ°a kịp há»i lá»i nà o.
Giải Ngữ nói :
- Tuyết Minh Cung chủ xông và o những nÆ¡i nguy hiểm để thanh toán những đại thù của võ lâm, Ãt khi Cung chủ và hai cô kia có vẻ hối hả nhÆ° váºy. Nay không biết do đâu mà Cung chủ vá»™i và ng, ta nghi chắc Cung chủ bị cái bất ngá» vá» tâm lý...
Tuyết Cừu phục tà i nháºn xét của nà ng lắm.
Chà ng nói :
- Tại hạ cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy. À, lâu nay tiểu thÆ° có bắt được tin của lệnh sÆ° không? Và bây giá» gặp tại hạ rồi, tiểu thÆ° định Ä‘i đâu?
Giải Ngữ nói :
- Gia sÆ° có nhắn đến gấp nÆ¡i đó. Ông cho biết, nhân váºt đầu não của cánh Thần nữ là Vô Nhãn thÆ° sinh đã khá»i bệnh. Không bao lâu nữa hắn sẽ tái xuất giang hồ. Vô Táºn Tà ng cao thủ đã triệu táºp các cao thủ Bà Tà ng cung mà thảo luáºn kế sách để đối phó vá»›i ngÆ°á»i nà y. DÄ© nhiên là ta phải đến đó. Nay giao Uyên muá»™i lại cho công tá» chăm sóc.
Nhã Uyên nói :
- Hiện nay đại ca giữ vai trò quan trá»ng trong giang hồ. Kẻ địch đã đầy bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng. Tiểu muá»™i không dám là m phiá»n đại ca. Bây giá» tá»· tá»· hoặc đại ca cho tiểu muá»™i ra bến TÆ°Æ¡ng Giang để tiểu muá»™i xuôi thuyá»n vá» Tần Hoà i là xong. Từ đây đến TÆ°Æ¡ng Giang chỉ mất má»™t ngà y Ä‘Æ°á»ng. Chúng ta Ä‘i ngay bây giá». Nhân tiện, ghé qua đạo cô Vu TÄ©nh xem thế nà o?
Cả ba cùng đi. Giải Ngữ nói :
- Lã công tá» tháºt nhiá»u hồng nhan tri ká»·. Từ kẻ đứng đầu võ lâm cho tá»›i những tiểu muá»™i trong các há»c hiệu. Từ ma nữ cho đến đạo cô... chỉ chÆ°a thấy má»™t sÆ° nữ nà o xuất hiện.
Nhã Uyên đỠmặt, nói :
- Cũng có sư nữ rồi, Ngũ Ngoạn Cô đó?
Tuyết Cừu vội đánh trống lảng :
- Con Tuyết Nê hồng hạc của hiá»n muá»™i bây giá» ai chăn cho nó? Và các cô ở Tần Hoà i tá»u lâu có thÆ°á»ng ghé thăm hiá»n muá»™i chăng?
Nhã Uyên nói :
- Há» có ghé! Ngà y nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i ghé nhÆ°ng không phải để thăm tiểu muá»™i mà để há»i tin tức của đại ca. Bây giá» bá»n há» là m ăn phát đạt lắm. Há» bắt đầu xây dá»±ng ở dãy sông thêm mấy dãy lầu nữa.
TrÆ°a hôm đó, ba ngÆ°á»i đến ngang khu rừng mà đạo cô Vu TÄ©nh ở. Nhìn và o thấy má»™t bãi trống đầy tro than trông rất Ä‘iêu tà n hoang lạnh.
Tuyết Cừu chỉ và o trong nói :
- Chỗ đám cháy kia là nơi đạo cô ở!
Ba ngÆ°á»i và o đó thấy vắng tanh. Chà ng Ä‘oán có thể đạo cô Ä‘i Vân Má»™ng, hoặc đạo cô trú tạm trong hang đá nà o ở suối Thạch Kiá»u.
Chà ng Ä‘Æ°a hai nà ng đến Thạch Kiá»u tuyá»n...
Giải Ngữ nói :
- Cảnh đẹp nà o kém gì Äà o Nguyên!
Lã Tuyết Cừu giáºt mình đánh thót. Chà ng biết Giải Ngữ nói móc mình. Tuyết Cừu vá»™i ghẹo :
- VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đã đến Äà o Nguyên rồi nhỉ? Tại hạ chÆ°a biết không khà nÆ¡i đó ra sao?
Trúng tủ Nhã Uyên, nên nà ng nói một hơi :
- Äà o Nguyên là con suối dẫn và o Ä‘á»™ng Thiên Thai, nÆ¡i ấy có tiên nữ, có hạc... và ng. Má»™t ngà y ở đó bằng má»™t năm dÆ°á»›i trần. Ông Nguyá»…n, ông LÆ°u, hai ông đã lạc và o đó, đến ná»a năm mà quên vá». Chừng nhá»› nhà muốn quay trở lại, các tiên nữ là m cuá»™c tiá»…n hà nh. Nà ng tiên Ä‘Æ°a khách tục vá» lại cõi trần, gởi theo các món quà ká»· niệm là Ngá»c Tho và rượu Vân Dịch. Cả hai trở vá» là ng xÆ°a, xem ra gia phả đã qua bảy Ä‘á»i. Ở váºy không hợp, hai ông rủ nhau trở lại non tiên nhÆ°ng không gặp ai cả. Và cảnh nà y cÅ©ng váºy.
Nhã Uyên kết luáºn má»™t câu rất kháo. Tháºt ra, Nhã Uyên chỉ nghe Giải Ngữ nói mà đoán thôi. Còn Giải Ngữ nà o biết Vu TÄ©nh là ai? Bao nhiêu tuổi? NhÆ°ng kinh nghiệm nói cho nà ng biết các cô mÆ°á»i tám đôi mÆ°Æ¡i là ... hồng nhan tri ká»· của chà ng.
Mặc cho hai cô kháo, Tuyết Cừu chụm tay gá»i :
- Vu TÄ©nh Æ¡i! Vu TÄ©nh!
Chà ng gá»i đôi ba lần nhÆ° váºy không thấy Vu TÄ©nh trả lá»i.
Lúc nà y Giải Ngữ ứng khẩu Ä‘á»c :
Tái đáo Thiên Thai phóng Ngá»c Chân.
Thương đà i bạch thạch dĩ thà nh trần.
Äà o Hoa lÆ°u thủy y nhiên tại
Bất kiến dÆ°Æ¡ng thá»i khuyến tá»u nhân!
(Lại đến Thiên Thai, kiếm Ngá»c Chân
Rêu xanh đã trắng đã thà nh trần
Hoa Ä‘Ã o suối ngá»c nhÆ° ngà y cÅ©
Uống rượu tìm đâu dáng cố nhân).
Nà ng nói tiếp :
- Thôi, ta hãy quay lại cho rồi! Äạo cô nhÆ° hạc ná»™i mây ngà n.
Ba ngÆ°á»i quay trở lại. Há» Ä‘i mãi tá»›i chiá»u đến má»™t xóm nhà . Cả ba tìm và o quán kiếm gì lót lòng.
HỠvừa ăn vừa bà n chuyện, Tuyết Cừu nói :
- Nếu ăn xong chúng ta Ä‘i liá»n thì ná»a đêm sẽ tá»›i bến TÆ°Æ¡ng Giang.
Giải Ngữ nói :
- Nên Ä‘i liá»n là hÆ¡n! TÆ°Æ¡ng Giang cảnh thÆ¡ má»™ng không kém Tần Hoà i. NÆ¡i đó công tá» có đất... dụng võ!
Tuyết Cừu cÆ°á»i khổ :
- Tại hạ nà o dám nghĩ việc ấy bao gi� Sao không ai chịu hiểu gì cho tại hạ?
Ä‚n uống xong, Nhã Uyên há»i :
- Tiểu muội cũng đồng ý, chúng ta cần đi đêm cho mát.
Ba ngÆ°á»i tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng.
Qua đầu canh hai, há» thấy má»™t cá»— xe ngá»±a Ä‘i ngược chiá»u vá» phÃa há».
Tuyết Cừu nghĩ thầm :
- “Äây là xe chở khách từ bến TÆ°Æ¡ng Giang đến xóm nhà nà yâ€.
Ba ngÆ°á»i lách mình cho chiếc song mã nà y vượt qua.
Cả ba cùng thấy xe mui kÃn phủ rèm... Và bất ngá» tên xà Ãch giáng xuống đầu Tuyết Cừu má»™t chưởng.
Nghe hÆ¡i gió, chà ng nhảy tránh qua má»™t bên, nhÆ°ng vẫn không tránh khá»i. Chưởng đánh trúng và o bả vai của chà ng.
Tên xà Ãch chá»i :
- Quân đạo chÃch! Các ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu đây mà giá» nà y còn rình ráºp bên Ä‘Æ°á»ng?
Thấy hắn ngang xÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, VÆ°Æ¡ng Giải Ngữ phóng và o hắn má»™t nhát kiếm.
Tên xà Ãch rá»i yên ngá»±a phóng mình xuống đất thủ thế.
Nghe tiếng động, trên xe phóng xuống hai tên nữa, nhắm và o Tuyết Cừu và Nhã Uyên tấn công.
Chỉ qua và i chiêu Tuyết Cừu đã khống chế được hai gã.
Bên kia, Giải Ngữ đã chặt đứt lìa cánh tay của tên xà Ãch. Nà ng Ä‘iểm huyệt cầm máu cho hắn.
Tuyết Cừu vén rèm xe lên xem, thấy ngổn ngang là hòm và rÆ°Æ¡ng. Chà ng mỉm cÆ°á»i nói thầm :
- Mấy chục rÆ°Æ¡ng tà i váºt của má»™t cá»± phú nà o mÆ°á»›n bảo tiêu chuyên chở. Không ngá» chúng tÃnh gìa hóa thà nh non!
Chà ng lôi cổ má»™t tên ra chá»— xa, há»i :
- Những chiếc hòm trên kia Ä‘á»±ng gì hãy khai rõ, khá»i mất công ta phá!
Tên kia sợ quá nói :
- Những hòm đó đựng địa lôi.
Chà ng há»i tiếp :
- Äịa lôi để đánh ở đâu?
Hắn nói :
- Bình Thiên Thần Nữ Ä‘Æ°a bản đồ cho Giang Nam sai giáºt địa lôi ở Bà Tà ng cung.
Chà ng giáºt mình nghÄ© thầm :
- “Nếu có việc đó sao vừa rồi gặp Thần nữ, không nghe Thần nữ nói qua việc đóâ€.
Từ đó, chà ng kết luáºn :
- Hoặc là gã nà y nối dối, hoặc Vô Nhãn thư sinh chủ trương việc nà y.
Tuyết Cừu há»i :
- Các ngươi có mang bản đồ theo không?
Hắn chỉ và o túi áo nói :
- Ở trong túi nà y!
Tuyết Cừu thu hết tà i liệu nÆ¡i hắn. Xong, chà ng há»i tiếp :
- Äã có chuyến nà o Ä‘i trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i, hoặc sẽ có chuyến nà o Ä‘i sau ngÆ°Æ¡i. Chuyến Ä‘i trÆ°á»›c là m xong công tác đã trở vá» sẽ có nhiá»u chuyến Ä‘i sau.
Chà ng há»i tiếp :
- Các ngươi thuộc vỠphủ Giang Nam hay của Thần nữ? Hay hai bên cùng phối hợp?
Tên kia nói :
- Tên ngồi ngoà i xe là ngÆ°á»i của Thần nữ. Còn chúng tôi là ngÆ°á»i của Giang Nam phủ.
Tuyết Cừu hội ý với Giải Ngữ, nà ng nói :
- Công tá» hãy tra há»i cho tháºt kỹ, cÅ©ng việc đó ta có há»i qua nhÆ°ng há» nói mù má» lắm.
Tuyết Cừu nhá» nà ng và Nhã Uyên lên khám những chiếc rÆ°Æ¡ng đó. Trong lúc ấy, chà ng Ä‘i đến tên cụt tay tra há»i tên nà y hÆ¡n má»™t khắc.
Sau đó, chà ng là m việc vá»›i tên còn lại. Phối hợp ba lá»i khai của há», chà ng rút ra được má»™t tin rất chÃnh xác :
- Äông Hải Thần Quân là ngÆ°á»i Ä‘i dò ra các con Ä‘Æ°á»ng địa đạo qua những hố từ gò Ma Khâu, phối hợp vá»›i phủ Giang Nam để tấn công Bà Tà ng cung. Vô Nhãn thÆ° sinh chuẩn y việc nà y. Vô Nhãn thÆ° sinh hứa cho Thần quân phục hồi.
Tên xà Ãch là ngÆ°á»i của Thần nữ Ä‘i theo để giám sát. Còn lại hai tên, má»™t tên là ngÆ°á»i tâm phúc của Giang Nam phủ chở mấy hòm địa lôi Ä‘i. Äồng thá»i, trong đó còn có ba hòm ngá»c ngà châu báu cổ kiếm kỳ thÆ° tiện Ä‘Æ°á»ng Ä‘em ra Quan ngoại giao cho Thần quân cất giữ. Nếu Bà Tà ng cung là m gắt quá thì há» chạy ra Quan ngoại hợp tác vá»›i Thần quân!
Tổng kết hết tình hình, Tuyết Cừu nói với hai nà ng :
- Há» luôn luôn theo kế sách của Phùng Huyên thá»i Äông Du. Thá» khôn có ba hang. Má»™t mặt, há» vẫn hợp tác vá»›i Thần nữ, nhÆ°ng rồi há» không quên dá»±a dẫm và o thế lá»±c còn lại. Bây giá» ta tÃnh thế nà o vá» trÆ°á»ng hợp nà y?
Giải Nữ nói :
- Thay vì hủy chúng, ta lại chôn cất những rÆ°Æ¡ng nà y và o má»™t nÆ¡i kÃn đáo, phòng ngà y sau còn dùng. Äể chúng trở tay không kịp, nên thủ tiêu những tên nà y không nên thÆ°Æ¡ng xót. Cứ thấy bá»n chúng không bao giá» nói tháºt, thì đủ biết tha hắn là nguy hiểm cho ta.
Tuyết Cừu điểm huyệt hôn mê chúng xong, bỠvà o hang và lấp đá lại.
Ba ngÆ°á»i lên xe cho ngá»±a chạy vá» bến TÆ°Æ¡ng Giang. Chà ng nhìn hai bên Ä‘Æ°á»ng tìm địa thế cất giấu những hòm địa lôi nà y.
Äâu đó xong, chà ng cho xe vá» thị trấn TÆ°Æ¡ng Giang.
Gần đến nÆ¡i, Tuyết Cừu thả cho ngá»±a tá»± ý Ä‘i và nổi lá»a đốt xe để phi tang vết tÃch.
HỠđến nÆ¡i, trá»i cÅ©ng vừa hết canh ba.
Từ trên gò cao nhìn xuống, bến TÆ°Æ¡ng Giang rất thÆ¡ má»™ng. Äèn Ä‘uốc hai bên bãi sông rá»±c rỡ. Thuyá»n đò qua lại, ngược xuôi tấp náºp. Phố xá hai bên bá» sông TÆ°Æ¡ng Giang Äông và TÆ°Æ¡ng Giang Tây sầm uất. DÆ°á»ng nhÆ° má»i bến sông Ä‘á»u sống vỠđêm.
Tuyết Cừu nói :
- Tần Hoà i, Tầm DÆ°Æ¡ng,TÆ°Æ¡ng Giang, TrÆ°á»ng Sa, TrÆ°á»ng An, Lạc DÆ°Æ¡ng... là những nÆ¡i thắng cảnh. Chúng ta nên ở lại đây mà chÆ¡i Ãt ra cÅ©ng má»™t ngà y cho biết.
Hai nà ng vui vẻ đồng ý.
Còn và i giá» nữa là sáng, không khà tấp náºp vỠđêm ở nÆ¡i đây, khiến há» vui lây. Cả ba há»i thăm quán nà o lịch sá»±, yên ổn nhất há» tìm đến đó.
Quán ấy có tên là .. Äà o Nguyên tá»u Ä‘iếm.
Qua má»™t đêm mệt má»i, cả ba ngã mình trên những ghế lót dông dà i, Ä‘Æ°a mắt nhìn ra bá» sông.
Hai bên cạnh Tuyết Cừu là báºc má hồng...
Tuyết Cừu gá»i những món ăn uống rất giản dị cho hợp vá»›i buổi mai sắp đến. Cảnh nà y Tuyết Cừu không thể đóng được vai Hà o Hoa công tá». Tuyết Cừu trầm ngâm nghÄ© đến chuá»—i ngà y sắp đến.
Chợt Nhã Uyên nói :
- Muốn Ä‘i Nam Thị khởi hà nh từ Giang Äông, ngÆ°á»i ta Ä‘i TÆ°Æ¡ng Giang là tiện nhất. NÆ¡i đây không phải là bến đò chÃnh. Ta có thể lên phÃa trên ná»a dặm nữa, để kiểm soát sá»± qua lại của Giang Nam phủ.
Giải Ngữ khen là cao kiến. Còn Tuyết Cừu thì trầm ngâm.
Giải Ngữ nói :
- Công tá»! Ta phải cấp tốc Ä‘i gặp sÆ° phụ hay Lã Tuyết Minh để thông báo cho há» biết chuyện vừa rồi, để các vị ấy quyết định. Không thể ở đây chÆ¡i mãn ngà y được.
Tuyết Cừu nói :
- Váºy phiá»n tiểu thÆ° gắng lo liệu giùm cho.
Giải Ngữ ăn uống qua loa rồi đứng lên Ä‘i liá»n.
Nhã Uyên thấy Giải Ngữ Ä‘i rồi, lòng ná»a vui ná»a buồn. Nà ng nói :
- Có VÆ°Æ¡ng tá»· tá»·, tiểu muá»™i không dám nói lá»i gì.
Tuyết Cừu cÆ°á»i há»i :
- Giải Ngữ Ä‘i rồi, hiá»n muá»™i vui lắm sao?
Nhã Uyên cúi đầu thấp xuống một chút, nói :
- Không phải vui, nhưng tiểu muội ăn nói tự do hơn một chút.
Nhưng Tuyết Cừu chỉ tay ra ngoà i nói :
- Giải Ngữ nghĩ sao quay lại kìa!
Nhã Uyên nhìn ra lòng bỗng buồn xo, Giải Ngữ bước và o lục hà nh trang của mình ra, nói :
- Ta gởi tặng công tỠbức tranh nà y.
Nà ng đưa bức tranh của nà ng vẽ từ hồi năm tuổi cho chà ng.
Tuyết Cừu đứng lên chắp tay tạ Æ¡n rối rÃt.
Giãi Ngữ kéo Nhã Uyên ra ngoà i, nói :
- Lã công tá» là ngÆ°á»i tà i hoa rất má»±c. Ta thì không yêu chà ng, dù ta chÆ°a yêu ai. Ta có lá»i chân thà nh xin hiá»n muá»™i nghiệm lấy. Tuyết Cừu là báºc quân tá», nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt của chà ng có nhiá»u nét chủ vá» tình ái, là m khổ rất nhiá»u cô gái. Hiá»n muá»™i nên tránh xa hắn cà ng xa cà ng tốt.
Nhã Uyên nói :
- Cảm ơn tỷ tỷ đã hiểu rõ nỗi lòng của tiểu muội. Tiểu muội đã có dạo chủ trương như tỷ tỷ, nhưng không sao thực hiện được. Tiểu muội sẽ cố gắng. Khổ quá tỷ tỷ ơi!
VÆ°Æ¡ng Giải Ngữ chà o hai ngÆ°á»i rồi Ä‘i, Nhã Uyên nhìn theo mà thở dà i.
Tuyết Cừu mỉm cÆ°á»i há»i :
- Giải Ngữ dặn hiá»n muá»™i những gì, tiểu huynh biết rồi!
Nhã Uyên chẩu môi há»i :
- Biết gì nói nghe?
Tuyết Cừu nói khơi khơi :
- Cuá»™c Ä‘á»i của tiểu huynh vốn nhiá»u sóng gió, nên trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng lÆ°u lạc gặp nhiá»u tao ngá»™. Tiểu huynh đã Ä‘em tâm lá»±c thượng thừa ra đối phó mà vẫn còn vÆ°á»›ng báºn không biết bao nhiêu là phiá»n. Nói cho cùng, tiểu huynh chỉ xem hiá»n muá»™i là tiểu sÆ° muá»™i nhÆ° ruá»™t thịt! Và đó cÅ©ng là ý Giải Ngữ.
Nhã Uyên cúi đầu rươm rướm nước mắt.
Tuyết Cừu an ủi :
- Hiá»n muá»™i tÃnh ra chÆ°a tròn mÆ°á»i bảy tuổi. TÆ°Æ¡ng lai còn đầy hứa hẹn.
Nhã Uyên cắt nói :
- Thôi, đại ca đừng nói nữa! Tiểu muội biết đại ca muốn nói gì rồi.
Tuyết Cừu ngồi im tiu nghỉu. Chà ng biết yêu là háºn là chÃnh trÆ°á»ng hợp nà y. NhÆ°ng trách gì Nhã Uyên? Nà ng chÆ°a đầy mÆ°á»i bảy tuổi. Tuổi hết sức bồng bá»™t, hết sức có hồn.
Tuyết Cừu rất thương cảm và thông cảm cho nà ng.
Chà ng tá»± coi nhÆ° không có mặt mình và cứ cầm chừng đó, chà ng chừa cho Nhã Uyên má»™t khoảng cách vừa phải để phỉ báng chà ng. Äó là hình thức để giải oan.
Mãi đến trá»i sáng, Tuyết Cừu má»›i nói :
- Tiểu huynh sắp lên Ä‘Æ°á»ng. Còn Uyên muá»™i thì sao?
Nhã Uyên cũng đứng lên quay mặt qua chỗ khác nói :
- Biết rồi, đi đi!
Chà ng thở dà i ngao ngán bÆ°á»›c Ä‘i, cÅ©ng chỉ vì sợ cái “bẻ gãy sừng trâuâ€.
Chà ng Ä‘i má»™t Ä‘oạn, Nhã Uyên chạy theo há»i :
- Äại ca dá»± định Ä‘i đâu?
Chà ng đáp :
-Uyên muá»™i nên xuôi thuyá»n trở vá» nhà . Cho tiểu huynh kÃnh lá»i thăm gia đình, thăm các bạn ở Tần Hoà i. Tại hạ Ä‘i tu!
Nhã Uyên nguýt một cái nói :
- Ba hồi tiểu huynh, bốn hồi tại hạ, lối xÆ°ng hô máºp má» thì việc đối xá» thiếu rõ nét. Chà o...
Nhã Uyên bá» chạy ngược chiá»u.
Tuyết Cừu bấy giỠmới thấy mình đứt từng khúc ruột.
Chà ng rất thÆ°Æ¡ng Nhã Uyên, nhÆ°ng không có quyá»n lẫn lá»™n giữa thÆ°Æ¡ng và yêu. Không có quyá»n máºp má» trên sá»± minh định đó.
Tuyết Cừu nhìn theo nà ng, và ná»—i bi khái không giải tá»a được.
Chà ng lần bÆ°á»›c Ä‘i, tiểu nhị chạy theo nÃu áo...
Nhã Uyên cứ chạy, mái tóc buông xõa. Nà ng không biết mình chạy Ä‘i đâu. Khi trÆ°á»›c mặt nà ng lảng vảng má»™t chÆ°á»›ng ngại gì đó, nà ng má»›i dừng lại và ngó ra, nà ng thấy má»™t gã thanh niên mặt đẹp nhÆ° ngá»c, mà y thanh, mắt sáng, miệng rá»™ng, mÅ©i cao, Ä‘ang cÆ°á»i, thấp hình xuống và mở rá»™ng đôi tay để đón nà ng.
Lúc đó, tâm trà nà ng vẫn biết đây là địa ngục. NhÆ°ng Nhã Uyên vì ghét háºn Tuyết Cừu, nên không cần phải thÆ°Æ¡ng mình nữa, không cần giữ mình, không cần biết đối phÆ°Æ¡ng là ai, nà ng nhà o và o vòng tay ngÆ°á»i ấy...
Nà ng nói với chà ng trai ấy như nói trong mơ :
- Tiểu muội đau khổ quá!
Gã công tỠđẹp trai kia tém lại mái tóc lòa xòa của nà ng, vuốt lại quần áo nà ng cho ngay ngắn, nhìn nà ng như có một sự thu nhiếp...
Nhã Uyên rùng mình má»™t cái, và bản năng tá»± vệ, lẫn thần thức cùng xuất hiện má»™t lúc chá»›p nhoáng... Nà ng vuá»™t tay ra khá»i ngÆ°á»i đó rồi há»i :
- Các hạ là ai?
Hắn mỉm cÆ°á»i nhìn chăm và o mặt nà ng và nói :
- Hiá»n muá»™i lại đây!
Giá»ng hắn êm nhÆ° nhung, ngá»t nhÆ° máºt, thanh nhÆ° tiếng Ä‘Ã n cao âm. Nhã Uyên bÆ°á»›c tá»›i.
Má»™t là n gió sá»›m thổi tạt và o mặt nà ng, Nhã Uyên chợt tỉnh táo. Nà ng đứng lại nghiêm giá»ng nói :
- Các hạ là ai?
Tuy nà ng lặp lại câu há»i trÆ°á»›c, nhÆ°ng gã vẫn không trả lá»i. Lần nà y hắn bÆ°á»›c tá»›i.
Nhã Uyên lùi dần.
Hắn nói :
- Äại ca sẽ thay mặt hiá»n muá»™i mà trị tá»™i tên kia!
Nghe có ngÆ°á»i biểu lá»™ sá»± đồng tình, nà ng đứng lại ngay.
Lần nà y hắn ôm chặt lấy nà ng mà mơn trớn.
Một cảm giác đê mê pha lẫn sự ghê rợn. Ban đầu cảm giác ấy còn phân biệt, nhưng chốc lát cảm giác ấy qui vỠnhục cảm.
NÆ¡i đây vắng vẻ, Nhã Uyên nhắm mắt trân ngÆ°á»i.
Chợt má»™t tiếng Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng, gã kia buông nà ng ra. Nhã Uyên thấy Tuyết Cừu đứng sững trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i.
Tuyết Cừu thần thái oai nghiêm trong sáng, nhân háºu, khác vá»›i tên công tỠđẹp trai kia, má»›i gặp được lần đầu mà hắn Ä‘Æ°a ra bà n tay bẩn. Và da hắn tuồng nhÆ° ngá»c bạch, nhÆ°ng toà n thể của hắn có cái gì hắc ám, đốn tá»a.
Nhã Uyên lúc nà y tỉnh ngá»™ hoà n toà n, và nà ng biết mình đã phạm tá»™i. Nà ng thấy tá»± mình đã đắc tá»™i vá»›i chÃnh mình, mà còn đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i mình yêu...
Nhã Uyên toan là m một việc gì đó cho đúng nghĩa, chợt Tuyết Cừu nói :
- Vô Nhãn! NgÆ°Æ¡i giải thÃch sao vá» trÆ°á»ng hợp nà y?
Thiên Thủ Vô Nhãn cÆ°á»i ngạo nghá»… :
- Tấm thân bảy thước nà y lại không có chủ trương sao, mà phải nghe ai?
Hẳn nói xong, tung chưởng đánh Tuyết Cừu liá»n. DÄ© nhiên, chưởng pháp, bá»™ pháp, thân pháp của hắn khác lạ vá»›i má»i võ gia xÆ°a nay.
Tuyết Cừu dùng Vô ảnh né tránh rồi nói :
- Ta là y sư, ta rất biết khả năng công lực của ngươi tới đâu. Chưa hết hạn trăm ngà y, nên ta không giao đấu với ngươi.
Vô Nhãn cÆ°á»i lạnh, không nói, dùng bà pháp biến mất hút ngÆ°á»i.
Trong lúc đó, Tuyết Cừu dùng Phiêu hốt pháp để sẵn sà ng đón nháºn những chưởng lá»±c nhÆ° trá»i rung đất chuyển của Vô Nhãn...
Vô Nhãn đánh ra má»™t lúc ba chưởng. Gá»i là ba nhÆ°ng chỉ là má»™t vì khoảng cách giữa ba chưởng không có thá»i gian.
Vô Nhãn đánh và o Tuyết Cừu, có cảm giác tưởng như đang đánh và o đống bông nhũn nhão.
Tuyết Cừu vẫn không hoà n thủ. Chà ng nói :
- Tại hạ nhÆ°á»ng hÆ¡n ba chiêu rồi đó nhé. Vá»›i chưởng lá»±c ấy, hiện giá» ngÆ°Æ¡i chÆ°a phải là đối thủ của ta.
Vá»›i những lá»i qua lại vừa rồi, và vá»›i những chưởng phong à o ạt, Nhã Uyên đã hoà n toà n tỉnh táo, nà ng thấy Tuyết Cừu nhÆ° má»™t thần tượng.
Vô Nhãn vẫn cÆ°á»i lạnh, nói :
- Nếu ta không phải là đối thủ của ngươi, sao ngươi không đánh?
Tuyết Cừu nói :
- Thá»i gian nà y vẫn còn là thá»i gian chữa bệnh! Chẳng lý thầy thuốc lại Ä‘i đánh con bệnh? Äi Ä‘i!
Vô Nhãn quắc mắt nhìn xéo một cái rồi bước.
Tuyết Cừu bước lại bên Nhã Uyên nói :
- Tá»™i tình gì mà hiá»n muá»™i phải là m váºy?
Nhã Uyên xô chà ng ra, nói :
- Kệ ta!
Nà ng nói xong quay mình cất bước, nà ng đi vỠmột hướng với Vô Nhãn thư sinh.
Tuyết Cừu lắc đầu thở dà i...
Chà ng bước đi vỠhướng ngược lại.
Qua má»™t khúc quanh, Vệ Thạch Thần Nữ hiện ra. Tuyết Cừu quá bất ngá», chà ng đứng khá»±ng lại.
Thần nữ bước tới đưa tay choà ng qua hông chà ng... Cả hai theo lối hẹp đi vỠhướng bến sông.
Thần nữ nói :
- Tiểu muá»™i thấy hết câu chuyện từ lúc Giang SÆ¡n công tá» cho đến bây giá». Tiểu muá»™i biết, tiểu muá»™i yêu công tá» không lầm. Bản chất của báºc quân tá» là dù không có ai, cÅ©ng phải quân tá» vá»›i chÃnh mình. Äại ca hoà n toà n là m tiểu muá»™i kÃnh phục.
Tuyết Cừu há»i :
- Thần nữ có hay việc ngÆ°á»i của Thần nữ dùng địa lôi để phá Bà Tà ng cung chăng?
Thần nữ cÆ°á»i :
- Äó là kế hoạch không tưởng của những kẻ không tưởng. Bà Tà ng cung đã Ä‘á» phòng việc đó từ bao nhiêu năm rồi. Bởi váºy, mặt sau luôn luôn bố trà Má»™c tráºn. Mặt trÆ°á»›c luôn luôn có ngÆ°á»i canh phòng. Con kiến chen và o không lá»t. Bản đồ vẽ kia là sá»± Æ°á»›c Ä‘oán của bá»n Thần quân bắt được và i nhân váºt không tầm cỡ của Bà Tà ng cung mà khai thác, rồi Ä‘i gạt gẫm lẫn nhau.
Tuyết Cừu há»i lần nữa :
- Váºy không đáng để ý sao?
Thần nữ nói :
- Bà Tà ng cung không ai biết việc nà y!
Tuyết Cừu lảng sang chuyện khác, chà ng há»i :
- Tại sao Thần nữ lại để Vô Nhãn thÆ° sinh xuất môn trÆ°á»›c thá»i hạn?
Nà ng nói :
- Tiểu muội có khuyên hắn, nhưng hắn không tin, nói tên hỠLã gạt ta để hắn tự do hà nh động! Tiểu muội đà nh để cho hắn là m cho vừa.
Tuyết Cừu nói :
- Äó là tá»± hắn hại lấy hắn. Bây giá» Thần nữ Ä‘i đâu?
Vệ Thạch nói :
- Tiểu muá»™i đã giao hết công việc cho hắn. Khi hắn đứng ra đảm nháºn công việc, tiểu muá»™i đã thông báo các phủ cung kia, không còn dÃnh dấp gì đến công việc giang hồ nữa. Tiểu muá»™i gặp công tá» nÆ¡i đây là mãn nguyện rồi. Giá» tiểu muá»™i trở lại Hoà ng Mai đảo...
Tuyết Cừu cảm thấy buồn. Chà ng nói :
- Tuy bên ngoà i Thần nữ có vẻ chống đối, nhưng bên trong Thần nữ rất vì tại hạ. Vắng bóng Thần nữ trên giang hồ, như buổi ăn không có chất muối, tẻ nhạt là m sao ấy!
Vệ Thạch nói :
- Tiểu muá»™i cần lánh mặt. Nói trắng hÆ¡n, tiểu muá»™i phải rá»i xa công tá», để công tá» trá»n tình vá»›i Băng Kiên và Tuyết Minh. Cả hai cô đó là những ngÆ°á»i rất mẫu má»±c và đáng kÃnh. Và đáng kÃnh nhất là Băng Kiên, cô nà ng vẫn biết đối tượng chÆ¡i khăm mình, váºy mà cÅ©ng cứ chấp nháºn, để cuối cùng vấn vÆ°Æ¡ng cả cuá»™c Ä‘á»i.
Tuyết Cừu đỠmặt cúi đầu. Chà ng nói là nhà trong miệng :
- Tại hạ hồi đó còn tÃnh trẻ con, bây giỠân háºn thì muá»™n mất.
Tuyết Cừu nói tiếp :
- Thần nữ đi là ... giết tại hạ rồi!
Vệ Thạch chớp mắt :
- Chứ không phải cứu công tá» sao? TrÆ°á»›c nhất là các nà ng hết có cá»› đòi giết công tá». Sau đó công tá» không còn có má»™t kẻ đối láºp nguy hiểm, và sau cùng công tá» không còn những báºn tâm m trầm trá»ng.
Tuyết Cừu ngÆ°á»›c mặt nhìn trá»i...
Hai ngÆ°á»i vẫn Ä‘i không ngừng.
Äến bến đò ngang, há» nhỠđò chở qua sông.
Thần nữ nói :
- Có Thiên Thủ Vô Nhãn nơi đó!
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ sợ hắn sao! Kể từ nay tại hạ không còn nhân nhượng nữa! Sau khi phá Giang Nam phủ rồi, tại hạ đi Quan ngoại. Quan ngoại xong, tại hạ đi gặp Vô Nhãn thư sinh... cho đến khi giang hồ im ắng, Tuyết Cừu nà y sẽ đi tìm Thần nữ.
Vệ Thạch xa vắng :
- Chưa chắc tiểu muội đã vỠHoà ng Mai!
Chà ng biết câu nói đó chẳng khác gì hà nh động của Nhã Uyên vừa rồi. Lòng chà ng nguội lạnh.
Tuyết Cừu dừng lại, ngá»a mặt lên trá»i than :
- XÆ°a nay ta đâu biết phụ ngÆ°á»i!
Chà ng quay mình đối mặt với Thần nữ, vòng tay nói :
- Xin cáo biệt!
Nói xong, chà ng quay mình bỠđi.
Vệ Thạch Thần Nữ thẫn thá» nhìn chà ng nhÆ° kẻ mất hồn, nà ng Ä‘au Ä‘á»›n đến xé lòng. Nà ng hấp tấp gá»i :
- Tuyết Cừu! Tuyết Cừu...
Tuyết Cừu vẫn không dừng lại. Vệ Thạch chạy theo, phóng vút qua đầu cháºn chà ng lại. GÆ°Æ¡ng mặt nà ng trở nên u oán.
Vệ Thạch há»i :
- NgÆ°Æ¡i bá» ta sao?
Tuyết Cừu lÆ¡ lá»ng nói :
- NgÆ°á»i ta bá» tại hạ!
Vệ Thạch tức mình đánh ra một chưởng.
Chà ng không buồn phản ứng. Chưởng của Vệ Thạch là m văng bắn chà ng qua một bên, thất khiếu xuất huyết. Tuyết Cừu nằm bất động.
Bấy giá» Vệ Thạch có hối cÅ©ng muá»™n, đứng giáºm chân má»™t hồi rồi vác chà ng Ä‘i ngẩn ngÆ¡.
Một hồi, nà ng tới một chỗ vắng.
Lúc bấy giỠTuyết Cừu đã tỉnh lại nhưng chà ng vẫn nhắm mắt.
Nà ng ngồi xuống ôm chà ng và o lòng mà khóc rưng rức.
Những giá»t nÆ°á»›c mắt đầy chân tình của nà ng nhau xuống từng giá»t trên gÆ°Æ¡ng mặt anh tuấn của chà ng, khiến Tuyết Cừu mở mắt ra...
Vẫn trong tư thế ấy, hỠvẫn nhìn nhau...
Vệ Thạch Thần Nữ nâng đầu chà ng lên... Mắt kỠmắt môi kỠmôi... Thần nữ ban cho Tiểu Sát Tinh một cái hôn nồng cháy...
Vệ Thạch nói :
- Dù sao tiểu muội cũng phải vỠKim Môn! Chốn ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của tiểu muội. Tạm biệt nhé Lã lang!
Nà ng vá»™i Ä‘i, Tuyết Cừu không kịp mở lá»i.
Tuyết Cừu đứng nhìn chung quanh. Mênh mông đất rá»™ng trá»i dà i... Cuối cùng chà ng nhắm thủ phủ Giang Äông mà đi.
* * * * *
Trước khi đến Giang Nam phủ, chà ng đã nắm sơ lược tình hình ở nơi đây.
Ngoại ô thà nh Giang Äông bốn bá» im vắng.
Bên trong khuôn viên, thà nh cao hà o sâu, nhiá»u tòa lâu Ä‘Ã i nằm san sát nhau theo hình chữ khẩu.
ChÃnh giữa má»™t tòa lâu Ä‘Ã i khác nguy nga tráng lệ hÆ¡n. NÆ¡i nà y ngÆ°á»i ra và o tấp náºp.
Ngay tại cổng ra và o có má»™t Ä‘á»™i gác, kiếm luôn luôn tuốt trần. Nhìn và o cặp mắt há», ngÆ°á»i ta thấy tình hình có vẻ nghiêm trá»ng lắm.
Tuyết Cừu bÆ°á»›c và o sát cổng, tên cầm đầu toán gác đón chà ng lại há»i :
- Công tỠlà ai, đến Giang Nam phủ có việc?
Tuyết Cừu Ä‘iá»m đạm nói :
- Tại hạ là Lã Tuyết Cừu, muốn gặp Giang Nam tiá»n bối, và gặp Thiên Thủ Vô Nhãn thÆ° sinh!
Tên gác cá»—ng nghe xÆ°ng Lã Tuyết Cừu, nhÆ°ng hắn không chút ngạc nhiên. Hắn cÅ©ng Ä‘Æ°á»ng hoà ng nói :
- Công tá» danh vang bốn biển, nhÆ°ng vá»›i Giang Nam phủ nà y, công tá» thuá»™c vá» ngÆ°á»i lạ, nên tiểu đệ xin phép không cho công tá» và o.
Tuyết Cừu nghiêm mặt nói :
- Cảm phiá»n các hạ và o báo vá»›i TrÆ°á»ng Thủ thÆ° sinh!
Hắn nói :
- Công tỠđến đây là bên trong biết rồi. Trung tâm Ä‘Ã i là nÆ¡i quan sát chung quanh. Chá» má»™t hồi nữa mà không thấy ai ra má»i, tức là công tá» không được tiếp váºy.
Chá» tháºt lâu vẫn không thấy ngÆ°á»i bên trong ra, Tuyết Cừu vòng tay nói :
- Tại hạ đà nh cam thất lễ, xin chư vị lượng thứ cho!
Chà ng ngang nhiên bước và o.
Má»™t loạt kiếm đánh thốc vá» phÃa chà ng. Tuyết Cừu chá»›p mình má»™t cái, thoát khá»i hà ng rà o kiếm đó, nhắm tòa lâu Ä‘Ã i trung tâm mà đi.
Bên ngoà i gióng chuông báo Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i trong các tòa lâu Ä‘Ã i kia cầm vÅ© khà túa ra và i ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, há» mặc cùng má»™t kiểu sắc phục, vây Tuyết Cừu và o giữa.
Tuyết Cừu vẫn bình tÄ©nh đứng im. Trịnh trá»ng nói :
- Tại hạ là Lã Tuyết Cừu, xin khẳng định mấy lá»i cùng những ngÆ°á»i ở Giang Nam phủ. Hôm nay tại hạ đến đây để giải tán phủ nà y. Váºy xin quần hùng hãy bÆ°á»›c ra khá»i phủ. Tại hạ để quý vị ra Ä‘i bình yên và bảo đảm không má»™t ai dám là m khó dá»… chÆ° vị. Nếu ngÆ°á»i nà o trung thà nh vá»›i TrÆ°á»ng Thủ thÆ° sinh ở lại, tức là sá»± đổ máu chắc chắn phải có!
Há» không giải tán. Trái lại, viện quân kéo đến tấp náºp. Cung tên gÆ°Æ¡m giáo rỡ rỡ phong uy.
Tuyết Cừu nói lần nữa :
- Nếu không giải tán, tại hạ sẽ ra tay!
Má»i ngÆ°á»i nhìn chà ng không nháy mắt... Và há» Ä‘á»™ng kiếm.
Tuyết Cừu vá»— kiếm phóng ngÆ°á»i lên, hà ng chuá»—i tiếng leng keng, lạch cạch nối tiếp nhau...
Má»—i cái chá»›p ngÆ°á»i là má»—i chuá»—i tiếng nhÆ° váºy.
Và năm bảy chục ngÆ°á»i kia má»™t số bị gãy kiếm, má»™t số kiếm vuá»™t khá»i tay, nhÆ°ng không ai bị thÆ°Æ¡ng.
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ là Tiểu Sát Tinh, xÆ°a nay nổi tiếng nếu vá»— kiếm là hạ sát. NhÆ°ng hôm nay tại hạ không là m váºy. ChÆ° vị là những ngÆ°á»i có võ công cao, chỉ hiá»m vì miếng cÆ¡m manh áo mà phải và o nÆ¡i nà y. Äể tránh sá»± máu đổ thây phÆ¡i, nên giải tán!
Khoảnh khắc, còn lại năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, trên tay cầm vÅ© khà còn đứng vây chà ng, nhÆ°ng nét mặt đầy sợ hãi.
Tuyết Cừu gầm lên :
- Tránh ra!
Äám ngÆ°á»i kia Ä‘Æ°a kiếm lên cao và đâm tá»›i.
Tuyết Cừu dùng khinh công thoăn thoắt vượt qua khá»i đầu há», chà ng Ä‘i nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c...
Vừa đi, Tuyết Cừu vừa nghĩ :
- “Cuá»™c biến Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, tại sao lão Giang Nam không lòi đầu ra? Còn tên Vô Nhãn công tá» kia sao vẫn rúc trong bóng tối?â€
Tuyết Cừu tá»›i trÆ°á»›c cá»a, nhìn và o trong không có ai. Chà ng nhá»› tá»›i việc Thủy ÄÆ°á»ng cung, Huyết Trì Thánh Nữ đã thả tấm bá»ng.
Tuyết Cừu nói thà nh lá»i :
- Giang Nam phủ là nÆ¡i có nhiá»u cÆ¡ quan, nhÆ°ng dá»… thÆ°á»ng Tuyết Cừu nà y không có cách sao?
Tuyết Cừu chụm tay gá»i :
- Giang Nam! Vô Nhãn! Nếu chÆ° vị còn có chút anh hùng thì hãy xuất đầu lá»™ diện má»™t cách Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh.
Chà ng lặp Ä‘i lặp lại nhÆ° váºy mấy lượt, nhÆ°ng tòa lâu Ä‘Ã i vẫn im ỉm.
Tuyết Cừu nhìn lên thấy tầng trên không cao mấy, phÃa sau có cá»a Ä‘ang mở.
Tuyết Cừu đứng lại suy nghĩ :
- “Phà m cÆ¡ quan Ä‘á»u đặt ở phòng dÆ°á»›i, có thể có Ä‘Æ°á»ng hầmâ€.
Chà ng dùng Vô ảnh chạy lÆ°á»›t qua các phòng kia, có phòng đóng cá»a, có phòng mở cá»a. Tuyết Cừu nhìn và o đó không thấy bóng dáng má»™t ai.
Chà ng nói :
- Có lý nà o há» Ä‘i hết? Äây là há» dùng kế không thà nh để nghi binh. Chất Ä‘á»™c và sức mạnh ta không sợ. Tên, giáo vá»›i ta thì vô Ãch. Còn sợ gì?
Tuyết Cừu phi thân lên lầu. Ãnh Ä‘ao chá»›p lên, các cá»a Ä‘á»u vỡ tung. Nhìn và o không thấy ai. Bà n, tủ, sáºp, giÆ°á»ng nằm ngổn ngang. Chà ng lại phóng lên lầu trên, rồi Ä‘Ã i trên cùng, tất cả Ä‘á»u không có má»™t ngÆ°á»i.
Tuyết Cừu tự nhủ :
- Các ngươi xuống hầm là cùng!
Chà ng trở lại lầu một, kiếm cầm tay, chà ng bước và o bên trong. Cầu thang xuống phòng trệt nằm sỠra đó.
Nhưng vấn đỠlà Tuyết Cừu quyết tâm tìm những bà hiểm ở trong nà y.
Tuyết Cừu thấy nơi góc phòng có gì khác lạ.
Chà ng bÆ°á»›c lại nÆ¡i đó khám xét cẩn tháºn. Chà ng Ä‘oán đây là miệng của má»™t Ä‘Æ°á»ng ống để xuống phòng trệt, hoặc xuống dÆ°á»›i lòng đất cÅ©ng nên.
Tuyết Cừu lấy kiếm nện và o đó, nghe tiếng kêu bá»ng và sâu. Chà ng Ä‘á» phòng cÆ¡ quan máy móc. Ở xa, chà ng dùng phÃch không chưởng mà phá vỡ nắp hầm.
Chà ng nghe tiếng dá»™i từ phÃa dÆ°á»›i lên rất sâu. Chà ng chá» má»™t thá»i gian không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, vá»™i lấy và i đồ váºt nÆ¡i ấy mà ném xuống.
Äó là để phòng ngừa rình ráºp hay cạm bẫy.
Chà ng tiến lại miệng hầm xem, Ä‘Æ°á»ng ống xuống hang sâu thăm thẳm, có từng báºc để vịn và leo xuống.
Tất nhiên Ä‘Æ°á»ng ống nà y ngang qua vách phòng dÆ°á»›i.
Tuyết Cừu phóng xuống cầu thang và o phòng dÆ°á»›i. Và chà ng phá ngay má»™t lá»— trên Ä‘Æ°á»ng ống.
Tuyết Cừu suy đoán :
- Bà Tà ng cung cÅ©ng dùng địa đạo, Äông Hải Thần Quân cÅ©ng dùng địa đạo, tháºm chà Phi Loan, Lý Yến Phi, Bạch cốc chủ cÅ©ng xá» dụng địa đạo. Và bá»™ mặt của giang hồ hiện nay là địa đạo! NÆ¡i đây có nhiá»u lâu Ä‘Ã i, chắc chắn có nhiá»u địa đạo, Ä‘Æ°á»ng ngang Ä‘Æ°á»ng dá»c, biết Ä‘Æ°á»ng nà o mà đi tìm bá»n chúng?
Trá»i đã sẩm tối, Tuyết Cừu quay ra ngoà i cổng.
Mục Ä‘Ãch của chà ng là là m sao để đánh lạc hÆ°á»›ng những tên quan sát ngầm nÆ¡i đây, rồi bất ngá» chà ng phi thân vượt qua tÆ°á»ng Ä‘á»™t nháºp và o.
Ra khá»i cổng chà ng Ä‘i thẳng má»™t mạch khá xa, chà ng ngoái đầu nhìn lại, xem có kẻ nà o theo dõi chăng.
Không thấy gì đặc biệt, chà ng rẽ qua Ä‘Æ°á»ng khác và bà máºt vá» Giang Nam phủ.
Từ nơi cao nhìn và o phủ, vẫn thấy bốn bỠim ắng.
Tuyết Cừu kÃn đáo tiến sát vá» phÃa tÆ°á»ng gần tòa lâu Ä‘Ã i trung Æ°Æ¡ng nhất và phi thân và o.
Tuyết Cừu dùng Vô ảnh tiến vá» phÃa trung Æ°Æ¡ng, nhẹ nhà ng nhÆ° chiếc lá rÆ¡i.
Lầu đà i trung ương hiện tại cũng không có chút ánh sáng. Nhưng chà ng nghe bên trong có và i tiếng động nhẹ, không lý là chuột, là mèo?
Rồi nhiá»u tiếng Ä‘á»™ng nhẹ khác, tiếp theo là những tiếng thì thầm.
Có hai lối để xuống phòng dÆ°á»›i. Má»™t lối là cầu thang, hai là theo lối Ä‘Æ°á»ng ống.
Tuyết Cừu quyết định theo lối Ä‘Æ°á»ng ống cho kÃn đáo. Từ trong bóng tối, chà ng thấy cả thấy là ba ngÆ°á»i há» ngồi gần bên Ä‘Æ°á»ng ống.
Nhìn tháºt kỹ là thấy Vô Nhãn thÆ° sinh và Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ ngồi đối diện vá»›i nhau, ngồi xoay lÆ°ng phÃa chà ng là má»™t thiếu nữ, chÆ°a biết quen hay lạ.
Lúc nà y Tuyết Cừu có thể dùng cách không mà điểm huyệt chúng, nhÆ°ng chỉ sợ Vô Nhãn có ná»™i lá»±c thâm háºu mà thoát khá»i.
Dù sao chà ng cÅ©ng phải khống chế tên Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ nà y trÆ°á»›c.
Tuyết Cừu chưa xuất thủ vội vì chà ng còn muốn nghe chúng bà n bạc việc gì.
Vô Nhãn nói :
- Sau khi ủy quyá»n cho ta, Thần nữ đã ra Ä‘i má»™t cách bà máºt. Không rõ Thần nữ Ä‘i đâu. NhÆ°ng cách đây mấy hôm Lã Tuyết Cừu có đến phá Thủy ÄÆ°á»ng cung. Huyết Trì Thánh Nữ đã chạy thoát. Hắn cứu Huyết Trì đại nÆ°Æ¡ng tỉnh lại, Thần nữ đã gặp hắn ngay tại đó.
Thiếu nữ há»i :
- Hai bên có giao đấu nhau không?
Vô Nhãn nói :
- Thần nữ không giao đấu vá»›i Tuyết Cừu, mà có đấu vá»›i chủ nhân Bà Tà ng cung. Thần nữ có vẻ thắng thế hÆ¡n. Sau đó Lã Tuyết Cừu xuất hiện, thì mấy ngÆ°á»i kia bá» Ä‘i hết. Không rõ sao, Báo Tinh Ä‘em các cao thủ nhÆ° Phi Loan, Phùng Kỵ, Lý Di Niên, Hà Ngôn Tai... Vá»›i các đệ tá» sáp nháºp vá»›i Thủy ÄÆ°á»ng cung. Thế là chúng ta mất Ä‘i má»™t cánh. Ta không thể nà o đánh chiếm lại nÆ¡i đó được!
Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ nói :
- Kế hoạch địa lôi của ta chắc là không thà nh. Vì Bà Tà ng cung còn có rất nhiá»u cao thủ nhÆ° Tá» Phong, Äà o Dã Mục Nha và má»™t số đệ tá» võ công rất cao trấn thủ, không ai và o đó lá»t...
Vô Nhãn nói :
- Ta đã có kế hoạch vá» việc đánh địa lôi rồi. Nếu và i hôm nữa nháºn tin, ta sẽ cho ngÆ°á»i thi hà nh ngay. Còn ngay tại Giang Nam phủ nà y, bá»n chúng muốn tấn công ta cÅ©ng khó. ÄÆ°á»ng ngầm dÆ°á»›i đất chứa nhiá»u cÆ¡ quan và nếu cần, do Ä‘Æ°á»ng kÃn mà ra bá» sông là xong. Nếu nÆ¡i đây mà bị thất thủ nữa, ta tháºt khó lòng.
Bá»—ng thiếu nữ há»i :
- Có khi nà o Lã Tuyết Cừu trở lại đây một cách bất ngỠkhông?
Vô Nhãn nói :
- Có thể!
Thiếu nữ lại nói :
- Nếu biết hắn trở lại, tại sao ta không đỠphòng?
Vô Nhãn nói :
- DÄ© nhiên là có Ä‘á» phòng. NhÆ°ng hắn là ngÆ°á»i võ công siêu đẳng nên có thể Ä‘á»™t nháºp má»™t cách bất ngá».
Thiếu nữ cướp nói :
- Nếu váºy ta phải là m sao?
Vô Nhãn đáp :
- Không lẽ chúng ta lại sợ hắn sao?
Thiếu nữ lại nói :
- Tiểu nữ vẫn không hiểu, hồi chiá»u tại sao chÆ° vị lại chun xuống hang hết khi nghe Tiểu Sát Tinh đến?
Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ nói :
- Tuyết Cừu có tÃnh mạo hiểm, ta Ä‘oán thế nà o hắn cÅ©ng chui xuống, và nếu nhÆ° chui xuống kể nhÆ° hắn hết Ä‘á»i. Váºy đó!
Thiếu nữ khẽ nói :
- Giang Nam phủ cao thủ trên má»™t trăm vẫn để Lã Tuyết Cừu tung hoà nh! Tung hoà nh mà không tốn má»™t giá»t máu. Số ngÆ°á»i còn lại chui hết xuống hầm. Nếu nói rá»—ng, không sợ Lã Tuyết Cừu thì tại sao lại không lên đèn?
Vô Nhãn nói :
- Ta thấy cô nÆ°Æ¡ng nói cà ng lúc cà ng nhiá»u. Tá»· tá»· cô là Lý Nhân Nhu cÅ©ng đã từng ca ngợi công đức của Tuyết Cừu trÆ°á»›c mặt ta và Thần nữ. Ta Ä‘em cô đến đây để giúp cho Giang Nam phủ chứ không phải để nghe lá»i cô tôn vinh hắn.
Thiếu nữ lặng thinh.
Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ há»i :
- Hiện tại Giang Nam phủ tổng kết lại trên dưới chỉ còn hai chục thuộc hạ, kể cả những kẻ đã đi công tác. Nếu Tuyết Cừu tấn công lần nữa, ta là m sao?
Vô Nhãn nói :
- NgÆ°á»i của Thần nữ đến đây ngay trong đêm nay.
Tuyết Cừu thấy không cần thiết để theo dõi nữa, chà ng liá»n phóng chỉ Ä‘iểm huyệt Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ và thiếu nữ há» Lý.
Vô Nhãn vừa nghe tiếng chóc chóc biết có biến, hắn nhÆ° bóng má» vá»t Ä‘i liá»n.
Tuyết Cừu dùng Vô ảnh đuổi theo bén gót.
Khoảng cách đôi bên cà ng lúc cà ng thu ngắn lại.
Bá»—ng má»™t tiếng nổ vang lên phÃa trÆ°á»›c, Vô Nhãn nÆ°Æ¡ng theo khói mà đi...
Chà ng chá»±c nhá»› lại hai tên vừa bị Ä‘iểm huyệt còn ở trong kia, sợ có ngÆ°á»i mang chúng Ä‘i mất, nên chà ng bay nhanh lại đó.
Äến nÆ¡i, má»™t và i bóng Ä‘en trÆ°á»›c cá»a cÅ©ng chá»›p ngÆ°á»i mất hút và o các lâu Ä‘Ã i bên.
Té ra bá»n chúng chÆ°a cứu kịp Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ.
Tuyết Cừu giải má»™t số huyệt đạo cho há», rồi xách há» ra bên ngoà i.
Lã Tuyết Cừu dẫn thiếu nữ đến nÆ¡i xa, há»i :
- Xin cô cho biết quý danh.
- Lý Nhân Nhiên! Thiếu nữ đáp.
Chà ng há»i :
- Nhân Nhu hiện giỠở đâu?
Nà ng đáp :
- Qua Tần Hoà i tá»u lâu rồi.
Tuyết Cừu nói :
- Äáng khen là cô nÆ°Æ¡ng có tÃnh thẳng thắn, nhÆ°ng đáng trách là cô Ä‘i giúp cho kẻ ác. Nếu cô nÆ°Æ¡ng nghe lá»i tại hạ hoặc là vá» quê, hoặc qua tá»u lâu Tần Hoà i, hoặc giúp tại hạ má»™t tay để thu lấy Giang Nam phủ nà y, nay mai Bà Tà ng cung đến giao cho hỠđảm nháºn, thì tại hạ rất cảm Æ¡n.
Nhân Nhiên nói :
- Tiểu nữ cÅ©ng biết Vô Nhãn là kẻ tà n Ä‘á»™c, hiện nay ông ta đã cô thế. NhÆ°ng tiểu nữ đã bị ông phá Ä‘á»i con gái rồi, nên không thể bỠđược.
Tuyết Cừu nghe chạnh buồn. Không lý nà o nà ng đem việc đó ra mà nói gạt?
Chà ng há»i :
- Xin lỗi! Hắn đã là m việc ấy bao gi�
Nà ng nói :
- Mấy hôm trÆ°á»›c đây! Khi Thần nữ ra Ä‘i, những cô còn lại trong cung Ä‘á»u bị hắn cưỡng bức!
Lã Tuyết Cừu giải huyệt cho nà ng rồi há»i :
- Cô nương có gặp Vương Nhã Uyên chăng? Nhã Uyên bị hắn dùng Nhiếp hồn đại pháp...
Nhân Nhiên nói :
- Nhã Uyên cÅ©ng sắp bị thất tiết ở giữa rừng, nhÆ°ng nhá» Vô Táºn Tà ng cao thủ tá»›i kịp, nên hắn chạy Ä‘i!
Tuyết Cừu nói :
- Sẽ không tá»›i má»™t trăm ngà y nữa, hắn sẽ phát Ä‘á»™c từ trong xÆ°Æ¡ng ra mà chết. Chỉ sợ từ đây đến đó, hắn là m nhiá»u việc bạo ngược mà rối ren giang hồ.
Nhân Nhiên há»i :
- Sao công tỠbiết?
Tuyết Cừu nói :
- Tại hạ là ngÆ°á»i chữa bệnh cho hắn, đã lÆ°u ý cho hắn nhÆ° váºy mà hắn không nghe.
Nhân Nhiên nói :
- Tiểu nữ nghe gia tá»· nói nhÆ° váºy mà vẫn không tin sá»± tháºt. Bây giá» nghe chÃnh miệng công tá» nói. Äá»i cÅ©ng có những việc tréo cẳng ngá»—ng nhÆ° váºy. Tiểu nữ sẽ theo công tá» cho hết đêm nay. Nếu bây giỠở lại e không thoát khá»i tay Vô Nhãn.
Chà ng chắp tay nói :
- Äa tạ!
Tuyết Cừu bÆ°á»›c qua bên Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ, nói :
- Có lẽ tiên sinh xem tại hạ là kẻ không Ä‘á»™i trá»i chung. NhÆ°ng tại hạ biết là m sao hÆ¡n. Má»™t phần, ngà i xem võ lâm là công cụ của ngà i. Phần nữa, tâm tÃnh ngà i rất tà n Ä‘á»™c. Nếu tại hạ không nghÄ© tình NgÆ° Nữ, e tiên sinh... khó sống.
Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ nói :
- Bây giỠcác hạ xỠta thế nà o?
Tuyết Cừu nói :
- Nếu tại hạ trả tự do cho ngà i, thì ngà i là m sao cho xứng đáng trong chuỗi ngà y còn lại?
Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ nghÄ© rất lâu rồi nói :
- Tháºt ta không biết cách nà o được cả! TrÆ°á»›c đây còn lão Phi Long, ta muốn nhá» Vu TÄ©nh đạo cô là ngÆ°á»i rất nhiá»u kiến thức ra giúp ta, để ta tách rá»i Thần nữ mà xÆ°ng hùng má»™t cõi.
Tuyết Cừu nói :
- Äó là tham vá»ng của tiên sinh. Phải chi tiên sinh là m nhÆ° Báo Tinh hay Ngốc Lão, hoặc Äông Äế thì hay biết bao nhiêu. Ngay bây giá» vẫn còn kịp. Tiên sinh và o đó, qui tụ thuá»™c hạ lại, trình bà y lẽ thiệt hÆ¡n, kẻ nà o muốn theo Vô Nhãn thì cứ thả cho há» Ä‘i. Còn lại bao nhiêu, tiên sinh hãy thống lÄ©nh há». Chắc chắn Bà Tà ng cung sẽ cho ngÆ°á»i đến đây trong nay mai để hợp tác vá»›i tiên sinh. Có há», Vô Nhãn sẽ không dám đến đây!
Lão nói :
- Chỉ còn có nước đó thôi!
Tuyết Cừu nói :
- Quân tá» bất hý ngôn! Nếu tiên sinh giữ lá»i, và nếu Giang SÆ¡n công tá» có ý hÆ°á»›ng thiện, tại hạ sẽ giải những bà huyệt cho.
Lão nói :
- Ta giữ lá»i! Có Lý cô nÆ°Æ¡ng là m chứng!
Lão nói hơi nhanh, là m Tuyết Cừu hơi nghi.
Chà ng nói :
- Tại hạ đứng ngoà i nà y canh bá»n thuá»™c hạ của Vô Nhãn... tiên sinh hãy và o đó là m kế hoạch đầu xem!
Chà ng giải huyệt cho lão...
Giang Nam chà o hai ngÆ°á»i rồi bÆ°á»›c và o bên trong.
Lý Nhân Nhiên nói :
- Hắn là con quỷ tráo trở, có thể nà o tin lão không?
Tuyết Cừu nói :
- DÄ© nhiên không tin lão được! Vì lão gởi mấy rÆ°Æ¡ng châu báu cho Äông Hải Thần Quân, bị tại hạ bắt được mà lão không biết. Chắc chắn lão và o đó táºp hợp bá»n thuá»™c hạ lại, theo Ä‘Æ°á»ng hầm rút ra bá» sông, rồi bầu Ä‘oà n thê tá» sẽ tiến ra Quan ngoại. Ra đó, thế nà o Thần quân cÅ©ng giết lão ngay.
Nhân Nhiên há»i :
- Tại sao công tỠđoán Thần quân có thể giết lão?
Tuyết Cừu nói :
- Hai tay đa nghi không bao giỠở chung được. Hơn nữa, xét vỠtư cách, Thần quân hơn lão khá xa.
Nhân Nhiên nói :
- Công tá» luáºn chà lý lắm. NhÆ°ng nếu váºy tại sao ta không Ä‘i dá»c theo sông để tóm lấy tên kia?
Tuyết Cừu nói :
- Bắt lão lại không lý ta giết? Äể lão Ä‘i thì có ngÆ°á»i khác giết mà ta còn giữ được nÆ¡i nà y. Nếu ta Ä‘i e Vô Nhãn Ä‘em thuá»™c hạ đến đây mà láºp lại căn cứ thì mệt cho ta lắm.
Cả hai ngồi bên nhau và nép mình trong tối, vừa nói chuyện vừa chỠđợi một biến cố nà o đó có thể xảy ra.
Trong lúc nói chuyện, Tuyết Cừu vẫn thấy Lý Nhân Nhiên có nhiá»u nháºn xét sâu sắc vá» má»i mặt.
Mãi đến khuya, bên trong lẫn bên ngoà i không nghe động tĩnh gì.
Lý Nhân Nhiên nói :
- Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ đã dẫn thuá»™c hạ Ä‘i rồi! Còn Vô Nhãn thÆ° sinh cÅ©ng đã cháºn không cho thuá»™c hạ mình đến. Không chừng há» tìm cách thông đồng vá»›i nhau.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a nhau và o trong. DÄ© nhiên không má»™t lâu Ä‘Ã i nà o có đèn đóm.
Há» ngồi lại ngoà i thá»m của lâu Ä‘Ã i trung Æ°Æ¡ng và cÅ©ng không lên đèn.
Tuyết Cừu nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng hãy nằm tạm đó nghỉ má»™t chút cho khá»e.
Lý Nhân Nhiên bình thản nằm xuống.
Lã Tuyết Cừu ngồi váºn công Ä‘iá»u tức...
* * * * *
Rạng ngà y...
Tuyết Cừu nói :
- Thế là tòa lâu đà i nghiễm nhiên là của chúng ta. Nếu có cao thủ Bà Tà ng cung lại yểm trợ, thì cô nương hãy giữ nó là m cơ sở ngà y sau.
Nhân Nhiên thở dà i nói :
- Nếu bỠThần nữ mà đi với Bà Tà ng cung dù là chánh phái chăng nữa, tiểu nữ cũng cảm thấy ngỡ ngà ng.
Tuyết Cừu phân tÃch :
- DÄ© nhiên là tại hạ hiểu kịp Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng bây giá» cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i bất kỳ nÆ¡i nà o, e rằng khó thoát khá»i tay Vô Nhãn. Cho dù cô nÆ°Æ¡ng có trở vá» vá»›i hắn cÅ©ng uổng má»™t Ä‘á»i thôi.
Nhân Nhiên lặng thinh.
Tuyết Cừu và Nhân Nhiên Ä‘i hết phòng nà y sang phòng khác mà tìm những bà máºt.
Bá»—ng ngoà i cá»a bÆ°á»›c và o má»™t toán gồm nam nữ, gìa trẻ hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i. Tuyết Cừu nháºn ra trong ấy có rất nhiá»u ngÆ°á»i quen nhÆ° : Lã Tuyết Minh, Ngốc Lão, Lão Thiên Thu...
Tuyết Cừu và Nhân Nhiên chạy ra chà o đón há».
HỠđưa nhau và o phòng khách của lâu đà i trung ương.
Tuyết Cừu ngồi giữa Tuyết Minh và Thiên Thu. Chà ng thuáºt qua tình hình tại Giang Nam phủ rồi Ä‘Æ°a ra Ä‘á» nghị :
- Trên dải đất Trung Nguyên ngoà i những nÆ¡i bà máºt của Vô Nhãn thÆ° sinh, ba cÆ¡ sở lá»›n của Thần quân, của Huyết Trì Thánh Nữ, của Giang Nam Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ, chúng ta đã già nh lại cho giang hồ. Tại hạ Ä‘oán ngoà i Quan ngoại thế nà o Thần quân cÅ©ng hợp tác vá»›i Huyết Trì Thánh Nữ và trừ Ä‘i tay Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ.
Tuyết Cừu nhìn lại Ä‘Æ°a mắt nhìn qua má»™t lượt, rồi hạ thấp giá»ng :
- Thế nà o NgÅ© Hoa và Thần quân sẽ ly khai vá»›i Vô Nhãn. Trong vòng thá»i gian ngắn, tại hạ sẽ Ä‘i Quan ngoại. Còn trÆ°á»›c mắt, xin Ngốc Lão tiá»n bối đảm nhiệm phủ nà y, trÆ°á»›c là cháºn đứng sá»± bà nh trÆ°á»›ng của Vô Nhãn, sau là bảo đảm sá»± an toà n cho những nạn nhân từ bên đối phÆ°Æ¡ng chá»n vỠđây.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tán đồng ý kiến của Tuyết Cừu. Há» còn bà n tán qua và i việc quan trá»ng khác.
Tuyết Minh dặn nhá» Ngốc Lão má»™t và i Ä‘iá»u quan trá»ng.
Trong thá»i gian đó, Tuyết Cừu Ä‘i thăm há»i và dặn dò riêng từng ngÆ°á»i.
Tuyết Minh và Tuyết Cừu từ giã má»i ngÆ°á»i ra Ä‘i. Tuyết Cừu há»i :
- Bà Tà ng cung là m sao mà bắt tin nhanh?
Tuyết Minh đáp gá»n :
- Vô Táºn Tà ng báo tin! Nghe đâu Thần nữ cảm tình vá»›i gã Hà o Hoa công tá» nà o đó mà bá» vị hôn phu của cô ta ra Ä‘i.
Tuyết Cừu trống ngực đánh liên hồi. Chà ng nói :
- Ai mà hiểu được ý các cô? Bây giỠCung chủ đi đâu?
Tuyết Minh mặt buồn dà u dà u, nói :
- Dạo nà y ta thấy công tá» có vẻ phong trần nhiá»u và cÅ©ng nhiá»u... lạnh nhạt. Äúng là Hà o Hoa công tá»!
Tuyết Cừu cúi đầu và nói những lá»i chân thà nh :
- Tại hạ cÅ©ng vì xông xáo mà gặp nhiá»u cảnh ngá»™ khó xá». Tại hạ quyết giữ mình để khá»i đắc tá»™i vá»›i...
Mấy chữ sau cùng, chà ng nói là nhà trong miệng.
Tuyết Minh kéo tay chà ng nói :
- Khéo dữ! Nếu biết là nhà vá»›i mấy cô kia nhÆ° váºy thì là m gì có chuyện rắc rối? Phái nữ mà theo công tá», ta tÃnh ra còn đông hÆ¡n má»™t... đạo quân. Ta định Ä‘i Quan ngoại vá»›i công tá».
Nói cho đúng, chà ng rất sợ Ä‘i chung vá»›i các nà ng. Món nợ ân tình của các nà ng đã rải cho không rất nhiá»u, má»—i ngÆ°á»i má»—i vẻ, má»—i ngÆ°á»i má»—i trÆ°á»ng hợp, nên trong tâm khảm của chà ng cÅ©ng có má»™t sá»± già y vò. Nếu chà ng mở lá»i từ chối, Tuyết Minh sẽ buồn ngay. Không chừng đây chỉ là câu dò tâm lý.
Chà ng liá»n tấn công vá»›i cái thế ném lao theo lao :
- Tại hạ là m sao quên được bức tượng và bức tranh ở Bà Tà ng cung. Tại hạ là m sao quên được chúng ta là đệ tá» ký truyá»n của Vô Lai Tôn Giả? Vắng Cung chủ, đúng hÆ¡n là vắng... hiá»n muá»™i, tiểu huynh nhá»› nhung ray rứt. Nếu được Minh muá»™i cùng Ä‘i Quan ngoại thì sung sÆ°á»›ng biết bao nhiêu! À, à ... còn Ä‘iá»u nà y nữa...
Tuyết Minh im lặng nghiệm lấy lá»i chà ng, hồi lâu há»i :
- Còn Ä‘iá»u gì nữa?
Tuyết Cừu nói :
- Có một vị đạo cô Vu Tĩnh tuổi khoảng ba mươi...
Tuyết Minh cháºn lại nói :
- Tiểu muá»™i đâu có há»i tuổi tác của đạo cô mà công tá» khai? Cứ nói thẳng thế nà y, có má»™t vị tuy là đạo cô nhÆ°ng nhan sắc thì... chim sa cá lặn, nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng, có sao đâu? Nói tiếp Ä‘i!
Tuyết Cừu thở dà i :
- Lá»i nói sao mà nghe còn... chua hÆ¡n giấm! Vị đạo cô ấy bị Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ và Phi Long kiếm khách vây đánh. Tại hạ đã giải cứu được. Sợ rằng sau nà y tại hạ Ä‘i, bá»n chúng đến trả thù, nên tại hạ có Ä‘em mÆ°á»i lăm chiêu trong Hình kinh ra truyá»n...
Tuyết Minh cắt ngang :
- Khi thì tại hạ, khi thì tiểu huynh, xÆ°ng hô lá»™n xá»™n! Sao công tá» không nghÄ© Vô Lai Tôn Giả chỉ truyá»n cho những ngÆ°á»i có duyên? Công tá» là m váºy không sợ lạm dụng sao?
Tuyết Cừu nói :
- Hiá»n muá»™i Æ¡i! CÅ©ng vì cứu ngÆ°á»i mà tiểu huynh phải là m váºy! Vu TÄ©nh rất thông minh. Tiểu huynh má»›i chỉ qua sáu chiêu đầu, chừng má»™t khắc thì Vu TÄ©nh thông thạo ngay. Sau đó qua chiêu thứ bảy, Vu TÄ©nh phát giác ra sá»± sai của chúng ta...
Tuyết Minh nói :
- Tiểu muá»™i cÅ©ng phát giác ra cái sai nà y. Phải có má»™t chiêu thức bắt cầu nữa, khà huyết má»›i lÆ°u thông và uy lá»±c má»›i phát huy đúng mức. Váºy là Vu TÄ©nh rất thông minh. NhÆ°ng qua ba chiêu sau cùng, Vu TÄ©nh phải... phải...
Tuyết Cừu nói :
- Không... Không! Nà ng vẫn để nguyên áo quần mà luyện. Sau đó, nà ng lại khám phá ra má»™t Ä‘iá»u lạ nữa là lấy chiêu cuối là m chiêu đầu, đánh ngược lên chiêu thứ nhất là m chiêu cuối, khà huyết lÆ°u thông rất thuáºn. Nà ng gá»i đó là Hình kinh thuáºn nghịch tháºp ngÅ© chiêu.
Tuyết Minh gáºt đầu nói :
- Tiểu muá»™i cÅ©ng tìm ra được! Nguyên do cÅ©ng nhá» Kiá»u chiêu. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u tiểu muá»™i không tin là ngÆ°á»i đó không thoát y!
Tuyết Cừu ấp úng :
- Tháºt ra đầu tiên là váºy, nhÆ°ng sau đó nà ng bị nóng quá, nên tiểu huynh ra ngoà i, trong đó chắc là ... chắc là ... phải là m váºy rồi.
Tuyết Minh lấy ngón tay xỉa và o trán chà ng nói :
- Giấu đầu lòi đuôi! Ba mươi tuổi... không thoát y... lại chỗ vắng kia, tiểu muội diễn cho.
Hai ngÆ°á»i đến nÆ¡i vắng, Tuyết Minh diá»…n lại Hình kinh, giữa chiêu thứ sáu và chiêu thứ bảy có má»™t chiêu nối đúng vá»›i chiêu của Vu TÄ©nh phát giác. Chà ng rất phục. Rồi chiêu thứ mÆ°á»i lăm nà ng đánh ngược lên rất thuần thục.
Äánh hết hai bà i, Lã Tuyết Cừu cảm Ä‘á»™ng quá ôm nà ng tung hứng mấy lần rồi nói :
- Thế má»›i biết nữ lÆ°u có những báºc thông thái mà bá»n mà y râu không bì được.
Bỗng chà ng xô Tuyết Minh ra, nói :
- Ẩn mau! Gã Vô Nhãn tới kia!
Hai ngÆ°á»i vá»™i ẩn sau gò đất. Giây lát, Vô Nhãn thÆ° sinh thong thả Ä‘i qua. Tuyết Minh phóng ra cháºn Ä‘Æ°á»ng hắn.
Nà ng thấy hắn cÅ©ng rất phong thái, nhÆ°ng lại có cái gì đó rá»n rợn.
Hắn quắc mắt nhìn nà ng trừng trừng...
Tuyết Minh rùng mình một cái và nà ng hiểu.
Không để hắn dùng Nhiếp hồn đại pháp chiếm tiên cơ.
Tuyết Minh tung chưởng đánh liá»n.
Chưởng lá»±c của nà ng giỠđây cá»±c kỳ hùng háºu, hắn là ngÆ°á»i bệnh má»›i là nh, lại trác táng, là m sao đủ lá»±c để đấu vá»›i Tuyết Minh.
Vô Nhãn chưa bao giỠgặp Tuyết Minh và cũng không hình dung được chưởng lực của Tuyết Minh thế nà o. Hắn nhìn chung quanh không có ai, lại thấy Tuyết Minh đẹp không kém gì Thần nữ, hắn giở ảo thân pháp tung chưởng ra đỡ...
Sầm....
Chưởng lực đôi bên vang động.
Äối vá»›i Vô Nhãn, Tuyết Minh đã chuẩn bị tinh thần và nà ng tá»± chủ được.
Vô Nhãn thư sinh rất kinh ngạc vỠchưởng pháp của nà ng.
Tuyết Minh đem Vô ảnh và o Hình kinh, đấu với hắn...
Tuyết Cừu nấp sau gò đất xem thấy lấy là m lạ, vì Vô Nhãn má»›i vừa bệnh dáºy lại thêm và o đó dâm dục, trác táng thế mà võ công không giảm, chưởng lá»±c hùng háºu nhÆ° bao giá».
Vô Nhãn Ä‘Æ°a ra những chiêu thức rất quái dị. Nhiá»u khi hắn còn biểu diá»…n sá»± thuần thạo của hắn. Và dụ nhÆ° chiêu “Nguyệt Hiện Tây Thiênâ€, biểu diá»…n cho đúng mức thì phải lui vá», tay dùng cầm nã thủ pháp Ä‘i lòn má»™t đòn phÃa dÆ°á»›i, tay phải dùng chưởng từ trên cao vá»— xuống và song cÆ°á»›c chuyển Ä‘á»™ng. Thế mà hắn lấy tay là m chân, lấy chân là m tay, váºy mà uy lá»±c hắn vẫn không giảm.
Tuyết Minh và Tuyết Cừu tuy không nói ra nhưng rất phục.
Vô Nhãn vẫn kiên định đấu với Tuyết Minh, bất phân thắng phụ.
Tuyết Cừu toan bÆ°á»›c ra để trợ uy, nhÆ°ng thấy Vô Nhãn đã nhảy lùi... Tuyết Minh không truy kÃch, mà bình tÄ©nh đứng nhìn. Và đầu kia má»™t thiếu nữ xuất hiện phóng vút tá»›i.
Bỗng Vô Nhãn thư sinh rũ tay áo một cái.
Tuyết Minh biết là hắn giở ngón, nà ng láºp tức thi triển phiêu ảnh.
Một lưỡi kiếm xanh biếc dà i đuột từ trong tay áo hắn lòi ra và cứ tìm nà ng mà chém vun vút.
Thanh kiếm ấy ngà y cà ng ngắn lại, cuối cùng, nó tá»± bay tá»± diá»…n lấy nó, chủ nhân đứng ngoà i, chỉ ra dấu Ä‘iá»u khiển.
Tuyết Minh tuy sợ nhưng vẫn giữ bình tĩnh.
Nhưng lưỡi kiếm mà u lục kia đã xâm phạm thân thể nà ng một cách vô cứu.
Thiếu nữ lạ phóng nhanh tá»›i nháºp cuá»™c, đẩy Tuyết Minh ra ngoà i, và cô ta thi triển diệu thuáºt để chống lại tâm kiếm.
Chỉ qua và i chiêu, thanh kiếm mà u lục rớt đạch xuống đất. Xem lại, đó là một loại đoản kiếm mà u trắng như các loại kiếm khác.
NgÆ°á»›c lên, Vô Nhãn đã Ä‘i tá»± bao giá».
NgÆ°á»i xuất hiện cứu Tuyết Minh không ai khác hÆ¡n là Vệ Thạch Thần Nữ.
Thần nữ vừa toan chuyển thân cất bÆ°á»›c, Tuyết Minh nÃu áo lại nói :
- Ta và Thần nữ vốn đối láºp sao Thần nữ lại cứu ta?
Vệ Thạch nhìn sâu và o mắt nà ng, ánh mắt rất thanh trông đằm thắm nhÆ° muốn ngà n câu trả lá»i.
Vệ Thạch nói khẽ :
- Trên Ä‘á»i nà y chỉ có hai ngÆ°á»i đỡ được tâm kiếm của Vô Nhãn thÆ° sinh. Loại kiếm pháp nà y Cung chủ chÆ°a từng gặp nên khó bá» chống đối. Lần trÆ°á»›c, Tuyết Cừu cứu Vô Nhãn. Lần nà y, ta cứu lại Cung chủ, không gì lạ cả. Xin cáo từ!
Vệ Thạch Thần Nữ biểu diễn khinh pháp như một cầu vồng. Tuyết Minh trầm ngâm nhìn theo.
Lúc bấy giỠTuyết Cừu mới xuất hiện.
Tuyết Minh nguýt một cái, nói :
- Không có con... yêu cái kia, thì ta đã chết rồi. Công tỠđể ta phải mang ơn à ?
Tuyết Cừu cÆ°á»i khổ, nói :
- Hiá»n muá»™i trách tiểu huynh tuy không oan nhÆ°ng có phần chÆ°a đúng. Tiểu huynh toan ra cứu hiá»n muá»™i, nhÆ°ng đã thấy Thần nữ chạy đến. Nếu tiểu huynh ló mặt ra, thì nguy hiểm vô cùng. Vô Nhãn đó, Thần nữ đó, tại hạ đây, hiá»n muá»™i đây, rủi Thần nữ tá»± ái, bá»n há» liên kết lần nữa thì phải khổ chăng? Cho dù việc đó không xảy ra chăng nữa, nhÆ°ng có mặt tiểu huynh vẫn có Ä‘iá»u không tiện.
Tuyết Minh nói :
- Con yêu cái ấy đẹp hơn tiểu muội, nên... nên... nó bỠchồng để tìm... công tỠHà o hoa.
Tuyết Cừu thở dà i quay mình bỠđi.
Tuyết Minh chạy theo lấy tay xỉa và o cằm của Tuyết Cừu, nói :
- Äi đâu? Bá»™ giáºn hả?
Tuyết Cừu nói như mếu :
- Äi chung mà cứ hằn há»c thế nà y, ai mà chịu nổi! Tiểu huynh kiếm chùa, am nà o đó Ä‘i tu cho rồi!
Tuyết Minh nói :
- Có am của Vu Tĩnh đó! Không thì có chùa Ngũ Ngoạn Cô...
Nà ng nói thì nói váºy, nhÆ°ng vẫn bÆ°á»›c tá»›i choà ng vai chà ng mà đi.
Tuyết Cừu há»i :
- Băng Kiên và Ngũ Ngoạn Cô đi đâu rồi?
Tuyết Minh nói :
- Vì có việc khẩn. Nên tiểu muá»™i đã Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i ấy Ä‘i rồi. Băng Kiên nay có tên là Châu Băng Kiên, Ngoạn Cô là Châu Ngoạn Cô, và tiểu muá»™i là Châu Tuyết Minh.
Tuyết Cừu lộ nét mừng nói :
- Phải váºy má»›i được. Chứ còn Lã Tuyết Minh là m sao tại hạ dám...
Tuyết Minh kéo tai chà ng, há»i :
- Dám gì chứ? Còn Châu Tuyết Minh thì công tỠlại dám chứ gì?
Chà ng lớ ngớ không biết nói là m sao, đà nh cắn môi.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i hết ná»a buổi Ä‘Æ°á»ng, đến má»™t ngã ba, Tuyết Minh nói :
- Chúng ta tạm chia tay nơi đây. Công tỠđi đâu?
Tuyết Cừu nói :
- Và i ngà y nữa tiểu huynh mới ra Quan ngoại. Bây giỠtiểu huynh đi dẹp và i phân đà n nhỠcủa Vô Nhãn, để gom chúng lại thà nh một nhóm, sau nà y dễ trị.
Tuyết Minh nói :
- Chủ trÆ°Æ¡ng của tiểu muá»™i cÅ©ng váºy. Bây giá» thì chúng ta Ä‘i chung được rồi.
Tuyết Cừu tá»± nhủ thầm. Äi chung vá»›i nà ng sẽ còn vô số phiá»n phức, nhÆ°ng không lẽ chối từ Ä‘á»™t ngá»™t. Chà ng là m ra vẻ vui thÃch, nói :
- Còn gì tuyệt bằng! Chỉ cần Ä‘i chung vá»›i tiểu muá»™i, thì Ä‘i luôn cả má»™t Ä‘á»i không chán. Việc ẩm thá»±c cứ để tiểu huynh lo liệu cho!
Tuyết Minh đẩy chà ng ra nói :
- Thôi thôi! Công tá» mà nấu ăn thì tiểu muá»™i sợ rồi. Băng Kiên ngà y xÆ°a là má»™t giai nhân linh hoạt vui tÆ°Æ¡i, Băng Kiên bây giá» tuy vẫn sáng ngá»i, nhÆ°ng mắt cứ lặng lá» xa vắng, miệng thì hay chảy nÆ°á»›c dãi khi thấy má»™t bữa ăn không hợp vá»›i khẩu vị.
Tuyết Cừu mỉm cÆ°á»i :
- Váºy mà Giang NgÆ° Nữ đòi thưởng thức thá»!
Tuyết Minh sừng sộ :
- Sao công tỠkhông nấu cho ả ăn?
Tuyết Cừu nói :
- Tiểu huynh không dám chơi dại nữa! Bây giỠta đi... Tịch Dương sơn.
Tuyết Minh ngạc nhiên há»i :
- Äến xứ đó là m gì?
Tuyết Cừu nói :
- Äó là cứ Ä‘iểm quan trá»ng của Thần quân, nay Vô Nhãn đã lấy. NÆ¡i đó Ãt ai để ý, nhÆ°ng đó là địa Ä‘iểm chiến lược quan trá»ng nhất của Vô Nhãn. Những tà i liệu, váºt cụ, thÆ° kiếm Ä‘á»u chứa Ä‘á»±ng nÆ¡i đó. Chung quanh vị trà đó, đóng tất cả là tám tiểu trạm, má»—i tiểu trạm nhÆ° váºy gồm tám cao thủ để ngừa Bà Tà ng cung tấn công. Xong ở đó, tiểu huynh cùng hiá»n muá»™i Ä‘i Quan ngoại luôn.
Chà ng biết rằng Tuyết Minh rất báºn việc vá» phÃa Nam Trung Nguyên, bây giá» kéo nà ng vá» phÃa Bắc, chắc chắn là nà ng không Ä‘i được.
Tuyết Minh nói :
- Công tỠlấy tin tức ở đâu, chứ Tịch Dương Sơn là chỗ đồng khô cỠcháy, khỉ ho cò gáy, có ma nà o ở đó?
Tuyết Cừu biết mình sắp bể mánh, liá»n nói :
- Sao hiá»n muá»™i không chịu tin. Bà Tà ng cung đóng ở Miên Thủy cÅ©ng khỉ ho cò gáy váºy. Hán LÆ°u Bang và o Bao Trung cÅ©ng là chá»— khỉ ho cò gáy mà sau thu được thiên hạ. Từ Bà Tà ng cung Ä‘i vá» Tịch DÆ°Æ¡ng SÆ¡n chừng và i ngà y Ä‘Æ°á»ng. Há» thiết láºp căn cứ quanh Bà Tà ng cung là có ý đồ. Bởi váºy tiểu huynh má»›i gá»i đó là vị trà chiến lược!
Tuyết Minh nghe nói có lý, không cãi nữa.
Nhưng nà ng lại nói :
- Tiểu muội phải đi với công tỠđể xem tình hình như thế nà o.
Tuyết Cừu thầm than khổ.
Hai ngÆ°á»i nhắm vá» hÆ°á»›ng Tây bắc mà đi.
Äến chiá»u, Tuyết Minh chỉ và o xóm nhà , nói :
- Thôi! Công tá» thượng lá»™ bình an. Tiểu muá»™i còn và o đây để Ä‘iá»u Ä‘á»™ng má»™t số cao thủ ở nÆ¡i nầy. Trên Ä‘Æ°á»ng ra đó, thế nà o công tá» cÅ©ng gặp Kiên muá»™i, nhá»› đãi cô ta má»™t bữa ăn kẻo tá»™i. Có thể cho Băng Kiên Ä‘i theo công tá».
Tuyết Cừu thoát khá»i tay Tuyết Minh thì rất mừng, nhÆ°ng nghe nói gặp Băng Kiên thì chà ng lại thêm lo.
Tháºt ra, Tuyết Cừu rất thÆ°Æ¡ng nhá»› Băng Kiên. Nà ng ấy ngà y đêm cứ trầm mặc xa vắng. Nhất là giang hồ đã đồn đãi việc nà ng, ai cÅ©ng biết, nà ng cảm thấy có má»™t sá»± thiệt thòi, đâu còn thanh danh nhÆ° trÆ°á»›c?
Hai bên chia tay.
Tuyết Cừu đi đêm đi ngà y không phải đến Tịch Dương Sơn mà đến Thà nh Sơn, một vị trà nằm ở Thiểm Tây.
Thà nh SÆ¡n có lắm cao thủ vỠđó ẩn dáºt, lại có má»™t tiá»n trạm của Thần quân vừa má»›i thiết láºp.
TrÆ°a nay, chà ng thấy má»™t vùng bụi mù phÃa trÆ°á»›c, định thần nhìn lại thấy má»™t ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a chạy nhÆ° bay vá» hÆ°á»›ng mình. Kỵ sÄ© là má»™t thiếu nữ.
Tuyết Cừu nhìn ra ngỠngợ... Quả là Băng Kiên.
Chà ng nhảy ra cháºn giữa Ä‘Æ°á»ng.
Băng Kiên toan xuất chưởng, chợt nhìn thấy Lã Tuyết Cừu, đột ngột nà ng ngã ngựa, Tuyết Cừu nhanh tay hứng kịp.
Chà ng liá»n bồng Băng Kiên lại gốc cây. Băng Kiên nhắm mắt thiêm thiếp.
Chà ng xoa bóp cho nà ng một hồi, Băng Kiên tỉnh lại. Nà ng nhìn chà ng chăm chăm, và nước mắt chảy dà i.
Tuyết Cừu nhớ lại những kỷ niệm trước đây.
Có lần chà ng nói :
- Ta không yêu ngÆ°Æ¡i, ta chỉ thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i mà thôi. Và Băng Kiên cÅ©ng nói lại nhÆ° váºy.
Tuy là nói váºy, nhÆ°ng cả hai không giấu được lòng mình.
Hiện tại nà ng đang ngồi tựa và o mình chà ng.
Tuyết Cừu lên tiếng trước :
- Kiên muội đi đâu v�
- Thà nh Sơn! Nà ng đáp.
Chà ng há»i :
- Nghiên cứu vá» tiá»n trạm của Thần quân?
Nà ng gáºt đầu.
Chà ng há»i tiếp :
- Kết quả như thế nà o?
Băng Kiên kể rà nh rá»t từng chi tiết rồi nói :
- NÆ¡i đó rất đông cao thủ, má»™t mình muá»™i không là m gì được. Nếu đại ca đến đó thì phải cẩn tháºn.
Chà ng há»i dò :
- Hiá»n muá»™i có Ä‘i vá»›i tiểu huynh không?
Nà ng há»i lại :
- Có phiá»n đại ca không?
Má»™t câu há»i nhÆ° tá»± nháºn mình đã yêu và chịu... lép vế. Tuyết Cừu thấy thÆ°Æ¡ng nà ng vô hạn. Băng Kiên bây giá» giống nhÆ° VÆ°Æ¡ng Nhã Thi, hiá»n thục đức Ä‘á»™. TrÆ°á»›c đây chà ng đã từng trù cho nà ng chết mê chết mệt. Thì hôm nay kết quả là váºy.
Tuyết Cừu vuốt tóc nà ng nói :
- Tiểu huynh thÆ°Æ¡ng nhá»› hiá»n muá»™i quá chừng. Nay trông hiá»n muá»™i gầy quá. Tìm đâu ra nồi niêu mà nấu?
Băng Kiên nói :
- Tiểu muá»™i gầy là phải! NhÆ°ng Ä‘i chinh chiến mà mang nồi ấm là m sao tiện? Cứ ăn tạm đến đâu hay đến đó. Äại ca nay có nhiá»u báºc tri âm, tri ká»·...
Tuyết Cừu cháºn lại nói :
- Không tri ai bằng tri... hiá»n muá»™i cả.
Băng Kiên sung sướng rúc đầu và o vai chà ng, lấy tay vuốt má chà ng. Nà ng nói :
- Ước gì ngà y sau đại ca và tiểu muội tìm đến nơi nà o hoang vắng mà ở là tuyệt nhất.
Tuyết Cừu nói :
- Biết chừng nà o mới hết nợ giang hồ? Nhưng xong việc Vô Nhãn rồi, tiểu huynh ra một đảo hoang nà o đó mà ở.
Hai ngÆ°á»i đứng lên, con ngá»±a vẫn còn đó.
Tuyết Cừu nhìn chú ngựa, nói :
- Ngựa nà y béo nhưng không thể chở nổi hai chúng ta. Nên cho nó đi!
Băng Kiên nói :
- Ngựa chiến của tiểu muội đó. Thả nó không được đâu! Dù đi đâu nó cũng đi theo.
Tuyết Cừu nói :
- Váºy thì hiá»n muá»™i hãy cưỡi nó. Tiểu huynh Ä‘i bá»™.
Nói thì nói váºy, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i vẫn Ä‘i ká» nhau, con ngá»±a lẽo đẽo theo sau.
Chiá»u hôm đó hỠđến má»™t tiểu thị trấn.
NgÆ°á»i và nhà cá»a nÆ¡i đây có vẻ khác vá»›i Trung Nguyên. Có nhiá»u sắc dân nhÆ° Hồi, Tạng, Mông, Mãn sống lẫn vá»›i ngÆ°á»i Hán. Có những Ä‘á»n thá» khác lạ ngoà i ba tông giáo ở Trung Nguyên.
Băng Kiên nói :
- Có Ä‘i táºn cùng trá»i cuối đất má»›i biết sinh hoạt của dân gian. Những ngÆ°á»i ở nÆ¡i đây có nhiá»u môn công phu khác lạ. Có ngÆ°á»i đánh bằng vai (kiên quyá»n), có ngÆ°á»i đánh bằng đầu (đầu quyá»n), có ngÆ°á»i đánh bằng lÆ°ng (phúc quyá»n), lại còn có má»™t môn phái chuyên vỠđòn mông (tá»a quyá»n). Tá»a quyá»n là nguy hiểm nhất.
Tuyết Cừu nói :
- NgÆ°á»i Trung Nguyên Ãt luyện những quái chiêu nhÆ° váºy. NhÆ°ng tiểu huynh tin rằng những môn công phu đó không biến hóa bằng võ công của chúng ta. Tiểu huynh rất muốn gặp hỠđể nghiên cứu.
Băng Kiên nÃu tay chà ng nói :
- Äông Hải Thần Quân sợ ngÆ°á»i Bà Tà ng cung đến, nên rải tiá»n ở đây không biết bao nhiêu, để nhá» ngÆ°á»i thị trấn nà y là m tai mắt. Phải nhẫn nhục tối Ä‘a đừng để tiết lá»™ hà nh tung.
Tuyết Cừu nháºn lá»i. Chà ng há»i :
- Tiểu huynh Ä‘i Quan ngoại để dẹp NgÅ© Hoa và Thần quân. Vì tình nghÄ©a là m sao hiá»n muá»™i tham dá»± được?
Băng Kiên nói thẳng :
- Má»™t bên là ân nhân, má»™t bên là tình lang, tiểu muá»™i tháºt Ä‘au lòng. Äại ca hứa vá»›i tiểu muá»™i đừng giết ông ta!
Tuyết Cừu nói :
- DÄ© nhiên là váºy rồi! NgÅ© Hoa và Thần quân là báºc đại ân nhân đối vá»›i Ngoạn Cô và hiá»n muá»™i, tiểu huynh chỉ yêu cầu hỠđừng khua Ä‘á»™ng giang hồ... nhÆ°ng chỉ sợ hai ông ấy không chấp nháºn.
Băng Kiên nói :
- NghÄ© cho cùng, ngÆ°á»i ta bá» cả cÆ¡ ngÆ¡i lẫn sá»± nghiệp ra táºn Quan ngoại váºy mà đại ca và Bà Tà ng cung chẳng chịu buông tha!
Thấy Băng Kiên trách, chà ng tìm lá»i an ủi :
- Thà ông ta giải tán và tìm nÆ¡i ẩn dáºt thì không nói gì. Ông ta mang cả bá»™ sáºu ra ngoà i đó không phải là chuyện bình thÆ°á»ng. Äó là giây phút ngừng nghỉ của ông ta để trở lại Trung Nguyên mà thôi. Xin hiá»n muá»™i đừng trách tiểu huynh?
Băng Kiên nói :
- Äại ca hãy thay đổi y phục giả là m khách thÆ°Æ¡ng cho qua buổi.
Tuyết Cừu nghe lá»i nà ng.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o thị trấn.
Chà ng lặng lẽ Ä‘i bên Băng Kiên. Má»i việc Ä‘á»u do nà ng chủ trÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i tìm và o má»™t quán nhá» mà ngồi.
Băng Kiên gá»i những món tạm thÃch khẩu vị của mình, nhÆ° lòng lợn, muối tiêu... Và má»™t tà rượu nhẹ.
Tuyết Cừu ngạc nhiên, há»i :
- Sao hiá»n muá»™i gá»i những món lạ lùng nhÆ° thế?
Nà ng đỠmặt và nói nhỠ:
- Khách thÆ°Æ¡ng là phải ăn váºy đó.
Há» Ä‘ang ăn uống dở chừng, bá»—ng thấy má»™t đại hán đầu chÃt khăn Ä‘Ã , dép da áo vải, quần cá»™c tá»›i ngồi gần bên bà n chông. TÆ°á»›ng mạo của hắn ra vẻ võ biá»n lắm.
Tuyết Cừu và Băng Kiên quan sát ngÆ°á»i nà y.
Äại hán má»›i và o nhìn qua bà n Băng Kiên thấy nhiá»u món ăn lạ, lại tầm thÆ°á»ng, hắn cÅ©ng lòng lợn luá»™c, ngầu bÃn...
Lại thêm cái món ngầu bÃn. Băng Kiên mặt Ä‘á» nhÆ° gấc, nà ng nÃn thở. Vì có lần nà ng đã gá»i... Thá» bÃn rồi.
Tuyết Cừu nhìn Băng Kiên, ghẹo :
- Nay mai tiểu huynh là m nghỠđồ tể tha hồ cho tiểu muội xà i.
Chợt gã đại hán há»i :
- Hai vị buôn bán thứ gì?
Tuyết Cừu nói :
- Tai hạ buôn bán tơ lụa.
Hắn nói :
- Bán cho ta và i cây!
Tuyết Cừu không ngá» hắn há»i mua mau nhÆ° váºy, liá»n nói :
- Rất tiếc, tiểu đệ vừa bán hết xong. Nhân huynh có thể đặt mua, chuyến sau tiểu đệ mang đến.
Hắn cà u nhà u :
- Chim trá»i cá nÆ°á»›c là m sao mà gặp được? NhÆ°ng mà nếu còn tÆ¡ lụa ta cÅ©ng không thể mua được. Bởi vì tiá»n và hà ng hóa của ta vừa bị chúng thu rồi.
Băng Kiên há»i :
- Ai nỡ lấy của nhân huynh? Lấy ở đâu, gồm những món gì?
Hán nói :
- Toán ngÆ°á»i đó gồm khoảng hai chục, cầm đầu là lão đầu trắng tay dà i. Lão ta má»›i vừa ra khá»i thị trấn nà y.
Tuyết Cừu đứng lên toan đi, Băng Kiên kéo chà ng ngồi xuống vỠnói :
- Hà ng hóa của ta hết rồi. Vả lại, bá»n chúng đã Ä‘i xa, ta còn sợ ná»—i gì? À, bá»n chúng cÆ°á»›p của giết ngÆ°á»i nhÆ° váºy cá»› sao chúng tha mạng nhân huynh?
Lã Tuyết Cừu thấy Băng Kiên ứng xá» nhanh nhÆ° váºy, lấy là m phục, suy ra thì chà ng kém xa Băng Kiên vá» phần lịch duyệt giang hồ.
Tên kia nói :
- Bá»n chúng võ công cao, chúng đánh tại hạ nhừ tá». May mà tại hạ có chút ngón nghá», nếu không thì... cÅ©ng Ä‘i Ä‘á»i rồi.
Băng Kiên mỉm cÆ°á»i há»i :
- Nhân huynh mất hà ng hóa đó trị giá bao nhiêu, gồm những thứ gì?
Gã nói :
- Tạp! Kim, chi, hồ tiêu, long não... Cả trăm món, trị giá và i ngà n quan.
Tuyết Cừu biết là hắn giả, nhÆ°ng có má»™t Ä‘iểm tháºt là Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ đã ra khá»i nÆ¡i đây rồi. Chà ng há»i :
- Váºy nhân huynh Ä‘i vỠđâu?
- Thà nh Sơn! Hắn đáp.
Tuyết Cừu gá»i tÃnh tiá»n quán rồi Ä‘i.
Băng Kiên nói :
- Äó là tên dá» thám! CÅ©ng may là chúng chÆ°a phát giác ra chúng ta. Có thể hắn nghi. Hắn nghi là hắn sẽ theo. Chúng ta đến ngã ba vắng vẻ kia chá» hắn ra...
Hai ngÆ°á»i đến ngã ba, thay vì hỠđứng lại, há» lại tiếp tục Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Bắc.
Tuyết Cừu kÃn đáo quay lại, thấy tên đại hán Ä‘i theo. Chà ng không Ä‘i Ä‘Æ°á»ng chÃnh nữa, vá»™i cùng Băng Kiên rẽ và o con Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây.
Gã đến đó ngần ngừ má»™t hồi, thấy hai ngÆ°á»i kia đã Ä‘i khuất, gã cÅ©ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây.
Băng Kiên và Tuyết Cừu Ä‘i cháºm lại, sau cùng há» ngồi nghỉ chân.
Tên đại hán đi tới cũng ngồi và là m quen nói :
- Äi Thà nh SÆ¡n mà đi lá»™ chÃnh sợ đám cÆ°á»›p đó?
Bất ngá» Băng Kiên xuất chưởng đánh liá»n.
Äại hán dÆ°á»ng nhÆ° đã Ä‘á» phòng, hắn né ngÆ°á»i rồi đứng lên thủ thế.
Hắn nói :
- Thì ra cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là cÆ°á»ng đạo!
Hắn tung chưởng đánh lại.
Nhìn chưởng lá»±c và thủ pháp của hắn, Tuyết Cừu thấy hắn là má»™t cao thủ báºc trung, không xuất sắc lắm.
Tuyết Cừu đứng bên ngoà i quan chiến.
Chỉ và i chiêu qua lại, Băng Kiên đã khống chế hắn. Nà ng kéo hắn và o bụi tra há»i má»™t hồi, biết hắn là tên tế tác của Thần quân. Vị trà của Thần quân ở nÆ¡i đó... nÆ¡i đó... hắn cÅ©ng gặp má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i qua, hÆ°á»›ng vá» phÃa sa mạc do Bạch Äầu TrÆ°á»ng Thủ dẫn đầu.
Tuyết Cừu há»i :
- Hiá»n muá»™i xá» trà tên đó thế nà o?
Băng Kiên đáp :
- Äiểm huyệt toà n thân cho hắn nằm đó, sống chết mặc hắn. Bây giá» chúng ta Ä‘i.
Và hai ngÆ°á»i Ä‘i trở ra lá»™ chÃnh.