Äỉnh Thần Minh sÆ¡n
Lôi Äồng háºm há»±c nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Sao ngươi không cho ta cÆ¡ há»™i báo thù? Ngươi khinh ta là phế nhân, ta không giúp Ãch gì cho ngươi?
Chà ng cưá»i gượng :
- Mụ yêu ma đã nhanh chóng luyện xong công phu Cá»u U, tiá»n bối không quan tâm, cÅ©ng không muốn tìm hiểu sao?
Lôi Äồng quắc mắt :
- Không Ä‘iá»u gì khiến ta quan tâm bằng chuyện báo thù. Ngươi định đưa ta Ä‘i đâu?
Chà ng đưa tay vén rèm xe cho lão nhìn ra ngoà i :
- Tiá»n bối thá» Ä‘oán xem?
Lão kinh ngạc :
- Ngươi đưa quay lại Thần Minh sơn để là m gì?
Chà ng buông rèm xe xuống :
- Bá»n Nhị cung Nhị viện cÅ©ng quá nhanh khi từ đỉnh Thần Minh tìm đến Hà gia trang, tiá»n bối không kinh ngạc sao?
Lão bối rối nhưng vẫn tìm cách che Ä‘áºy :
- Tại sao phải kinh ngạc?
Chà ng trầm ngâm :
- Tại hạ từng nghe Hoà ng tiá»n bối nói bất kỳ ai má»™t khi đã được tuyển chá»n muốn vượt qua dù chỉ là đệ cá»u quan thôi cÅ©ng phải mất Ãt nhất nữa năm. Nhân váºt được Khổng Gia Láºp và Hà Tá» Giang cà i và o Thần môn không lẽ là hạng ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh, chưa đến ná»a tuần trăng đã vượt qua đệ cá»u quan khiến Thần môn bây giá» lá»t và o tay bá»n há»?
Äến lúc nà y Lôi Äồng má»›i vỡ lẽ :
- Ngươi có ý nghi ngỠchuyện gì?
Chà ng gáºt gù :
- Nhất định ở Thần đà n đã xảy ra chuyện ngoà i ý muốn cá»§a Hà Tá» Giang và Khổng Gia Láºp.
Lôi Äồng lo lắng :
- Là chuyện gì?
Chà ng mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, mắt ná»a nhắm ná»a mở :
- CÅ©ng có thể là Hoà ng tiá»n bối và Trầm lão nhân đã thoát hiểm. Tiá»n bối không phải Ä‘ang trông mong kỳ tÃch đó xảy ra sao?
Lão bồn chồn :
- Ngươi Ä‘oán đúng không váºy? Äó là lý do ngay lúc nà y ngươi đưa ta quay vá» Thần Minh sÆ¡n, thay vì đến thà nh Nghi Xương giải cứu bá»n lão Hoà ng?
Chà ng lặng thinh không đáp.
Hết nhẫn nại, lão gầm lên :
- Phải hay không? Sao ngươi không đáp lá»i?
Chà ng hé mở hai mắt :
- Chuyện chưa đến tháºt khó Ä‘oán đúng sai. Sao tiá»n bối không lặng yên dưỡng thần? Tiá»n bối đừng quên Nhị quái Quan ngoại dưá»ng như không xuất hiện vá»›i bá»n Hà Tá» Giang ở Hà gia trang.
Lão giáºt mình :
- CÅ©ng phải! Ngươi nghi ngá» bá»n Nhị quái hiện Ä‘ang ở đỉnh Thần Minh?
Ở bên ngoà i cỗ xe có tiếng Bạch Quan Nguyệt cau gắt vang và o :
- Tiá»n bối không nháºn thấy y Ä‘ang cần dưỡng thương sao? Äâu phải ngẫu nhiên tiểu nữ phải là m má»™t xa phu bất đắc dÄ©, để y ung dung ngồi trong xe hưởng thanh nhà n.
Lôi Äồng nhìn sững chà ng :
- Ngươi bị mụ yêu ma đả thương?
Lại có thanh âm Bạch Quan Nguyệt vang và o :
- Tiá»n bối còn phải há»i? Gặp cưá»ng địch, y không lo thân y, trái lại cứ hết lá»i căn dặn tiểu nữ phải lo cho sá»± an nguy cá»§a tiá»n bối. Váºy mà cho đến táºn bây giá» tiá»n bối vẫn nghÄ© ngá» y. Tiá»n bối con còn nhân tÃnh không váºy?
Mạnh Äạt Nhân vụt thở dà i :
- Cô nương sao lại oán trách Lôi tiá»n bối? Tại hạ...
Lôi Äồng chợt thừ ngưá»i :
- Ngoà i Thiên Niên Hà Thá»§ Ô, ngươi còn có phúc pháºn hưởng dụng thêm hai hoà n Vạn Niên Tuyết Liên Tá», ta không nghÄ© ná»™i lá»±c ngươi lại kém thua mụ yêu nhân.
Chà ng mở trừng mắt nhìn lão :
- Äó cÅ©ng chÃnh là nguyên do khiến tại hạ trước đây phải tá» ra thuáºn phục, chấp nháºn cùng hợp tác vá»›i kẻ gia thù. Tiếp sau đó, tại hạ vẫn cố tránh cho dù trong lòng rất muốn lấy mạng Khổng Gia Láºp, báo thù cho VÅ© Văn Kỉnh Nhượng. ÄÆ°á»£c dùng cùng lúc hai loại thần dược quý hiếm không phải là điá»u tốt.
Lôi Äồng hoang mang :
- Tại sao lại không tốt? Không phải ngươi từng phô diá»…n công phu tuyệt phà m, khiến Khổng Gia Láºp kinh tâm vỡ máºt đấy sao?
Chà ng lắc đầu :
- Ở Quá»· cung chỉ sau khi tại hạ lỡ dùng hai hoà n Vạn Niên Tuyết Liên Tá», tại hạ má»›i nhìn thấy di ngôn cá»§a chá»§ nhân Quá»· cung. Qua đó má»›i biết Vạn Niên Tuyết Liên Tá» là loại dược váºt chà dương chà cương, cách ba mươi năm má»›i được má»™t hoà n. Dùng nhiá»u như tại hạ lại thêm trước đó dùng Hà Thá»§ Ô Thiên Niên, lợi sẽ bất cáºp hại, có thể dẫn đến đứt hết kinh mạch mà chết.
Lão tròn mắt :
- Có chuyện nà y ư? Váºy thì ngươi...
Chà ng gượng cưá»i :
- Sống chết có số. tại hạ vẫn hy vá»ng sẽ được hoà ng thiên thương tưởng, cho tại hạ thêm chút thá»i gian báo phục gia thù và hoà n thà nh má»™t Ãt tâm nguyện.
Lôi Äồng bá»—ng tá» lòng xăng xái :
- Ngươi có tâm nguyện gì?
Chà ng mỉm cưá»i không đáp.
Và khi nghe lão cứ gặng há»i mãi, Bạch Quan Nguyệt ở bên ngoà i nói xen và o :
- Tiểu nữ biết y có má»™t tâm nguyện. Äó là y muốn Thần môn mãi mãi duy trì, không lâm và o cảnh diệt môn như hiện tình Ä‘ang cho thấy.
Lôi Äồng bà ng hoà ng :
- Ngươi nói tháºt chứ nha đầu?
Bạch Quan Nguyệt chưa kịp đáp thì bá»—ng có thêm má»™t câu há»i vang lên :
- Những gì tiểu muá»™i muá»™i vừa nói Ä‘á»u là tháºt chứ?
Mạnh Äạt Nhân láºp tức vén rèm nhìn ra :
- Bạch huynh? Là Bạch huynh đó ư?
Bạch Quan Nguyệt vụt kêu, hai bà n tay ghì mạnh dây cương, dừng ngay cỗ xe lại.
- Bạch Quan Nháºt? Äại ca đó ư?
Vút...
Vút...
Mạnh Äạt Nhân vá»™i và ng chui ra bên ngoà i, ngỡ ngà ng nhìn Trầm lão nhân. Trầm Bá»™i Uyển, Hoà ng Kim Hoán, Bạch Quan Nháºt và hai nhân váºt khác Ä‘ang xuất hiện ngay trước cá»— xe :
- Chư vị...! Tất cả Ä‘á»u đã thoát hiểm rồi sao?
Hoà ng Kim Hoán từ từ tiến đến gần Mạnh Äạt Nhân :
- Có phải bá»n ta vừa nghe lầm, ngươi tháºt tâm muốn bổn môn không lâm há»a diệt vong?
Bạch Quan Nguyệt lo ngại đến đứng cạnh Mạnh Äạt Nhân :
- Tiểu nữ đã tá»± tai nghe y thổ lá»™ Ä‘iá»u nà y. Chư vị tin hay không cÅ©ng được.
Cứ nhìn Lôi tiá»n bối thì biết. Y đã tám phen tứ thứ mạo hiểm để bảo toà n tÃnh mạng cho Lôi tiá»n bối.
Bạch Quan Nháºt nhăn mặt :
- Tiểu muá»™i muá»™i. Äâu đến lúc muá»™i muá»™i lên tiếng.
Quan Nguyệt háºm há»±c :
- Vì lá»i hứa vá»›i đại ca, y đã cưu mạng tiểu muá»™i không biết bao nhiêu lần mà nói. Lẽ nà o chÃnh đại ca cÅ©ng nghi ngá» y?
Hoà ng Kim Hoán chợt gá»i vá»ng và o cá»— xe :
- Lôi lão đệ! Lão đệ nghĩ thế nà o?
Lôi Äồng bị tà n phế hai chân, không thể bước ra, lão cứ ở trong xe cưá»i dà i :
- Tiểu liá»…u đầu há» Bạch nói đúng. Tiểu tá» vì nhiá»u ẩn tình khó phÆ¡i bà y nên có là m cho chúng ta ngá»™ nháºn. Kỳ thá»±c, tiểu tá» chÃnh là ngưá»i chúng ta có thể kỳ vá»ng.
Hoà ng Kim Hoà n quay đầu nhìn Trầm Quân.
Trầm lão nhân xua tay :
- Thá»±c hư thế nà o, dá»c đưá»ng Ä‘i chúng ta sẽ há»i nhiá»u hÆ¡n. Cứ Ä‘i tiếp thôi!
Mạnh Äạt Nhân kinh ngạc :
- Chư vị cũng muốn đến Thần Minh sơn?
Hoà ng Kim Hoán cưá»i thần bà :
- ÄuÆ¡ng nhiên! Chẳng phải bổn môn Ä‘ang cần má»™t vị Môn chá»§ đó sao? Không được ngươi ưng thuáºn, bá»n ta cÅ©ng đã tìm ngưá»i khác thay và o.
Chà ng đưa mắt nhìn hai nhân váºt lạ mặt đã xuất hiện cùng lúc vá»›i bá»n lão Hoà ng và tháºt khó tin má»™t trong hai nhân váºt nà y sẽ là ngưá»i được chá»n.
Tuy váºy, chà ng vẫn không lên tiếng há»i thêm, vì nghÄ© bá»n há» cÅ©ng nên có má»™t Môn chá»§ khác; huống chi chÃnh chà ng trước kia đã khước từ không Ãt hÆ¡n má»™t lần.
* * * * *
Äoạn đưá»ng Ä‘i nếu cà ng lúc cà ng đến gần Thần Minh sÆ¡n thì ná»—i nghi hoặc cá»§a chà ng vá» nhân váºt đã được bá»n lão Hoà ng tuyển chá»n cà ng lúc cà ng to lá»›n.
Hai nhân váºt lạ mặt kia kỳ thá»±c chỉ là ngÅ© lục chuyên sứ cá»§a Thần môn. Cả hai đã từng bị Khổng Gia Láºp lừa mỵ, như chuyện đã xảy ra cho VÅ© Văn Kỉnh Nhượng và hỠđã tỉnh ngá»™ kịp lúc, khi há» có trách nhiệm canh giữ bá»n ngưá»i Trầm lão nhân.
ChÃnh hỠđã đánh tháo má»i ngưá»i, còn cho má»i ngưá»i biết mưu đồ cấu kết giữa há» Khổng và Hà Tá» Giang trong việc chá»n ngưá»i được tuyển chá»n chÃnh là tâm phúc cá»§a bá»n chúng.
Và lần nà y chá»§ ý cá»§a má»i ngưá»i khi quay lại Thần Minh sÆ¡n là tìm cách ngăn cản hà nh vi thoán Ä‘oạt ngôi Môn chá»§ Thần môn cá»§a Khổng Gia Láºp.
Chuyện bá»n hỠđã tìm được má»™t nhân váºt tuyển chá»n khác, như lão Hoà ng và o lúc đầu đã nói hoà n toà n không được hỠđỠcáºp đến.
Há» không cho Mạnh Äạt Nhân biết vì há» không tin tưởng chà ng.
Mạnh Äạt Nhân tuy không góp chuyện nhưng vẫn ngấm ngầm buồn bá»±c.
Như Ä‘á»c được tâm trạng đó cá»§a chà ng, Trầm Bá»™i Uyển chợt đến gần :
- Mạnh huynh! Muá»™i nghe Bạch tá»· tá»· nói thương thế cá»§a Mạnh huynh rất nghiêm trá»ng?
Chà ng cố che giấu tâm trạng qua nụ cưá»i cam pháºn :
- Dù sao huynh vẫn chưa chết.
Hoà ng Kim Hoán cũng đến gần từ lúc nà o, chợt cất tiếng nạt ngang :
- Ngươi chớ quá bi quan! Thiên Niên Hà Thủ Ô và Vạn Niên Tuyết Liên TỠnếu là m ngươi vượng dương khà phải phải đứt hết kinh mạch mà chết, thì ngươi đã chết ngay từ đầu rồi. Huống chi vượng dương khà vẫn có cách hóa giải kia mà .
Chà ng kinh ngạc :
- Tiá»n bối nói tháºt? Hóa giải như thế nà o?
Hoà ng Kim Hoán phì cưá»i :
- Ngươi bẩm sinh thông tuệ nhưng lại nhất thá»i hồ đồ. Ngươi thá» nghÄ© xem vượng dương khà thì là m thế nà o để hóa giải?
Chà ng cưá»i gượng :
- Tiá»n bối đánh đố tại hạ là m gì. Nếu tại hạ có thể nghÄ© ra, cần gì phải lo lắng và phải há»i tiá»n bối.
Lão Hoà ng nghiêm mặt :
- Âm dương tuy tương khắc nhưng vẫn có lúc tương hợp, đạo lý nà y lẽ nà o ngươi không hiểu?
Chà ng ngơ ngác :
- Thế nà o là âm dương tương khắc hay tương hợp?
Bạch Quan Nháºt nghe thế vụt kêu :
- Ngươi định đùa hay sao, há» Mạnh? Nếu ngươi không biết gì vỠđạo lý nà y, lần ở quái tráºn cá» sao ngươi có thể hóa giải thoát thân?
Bạch Quan Nháºt vừa dứt lá»i, liá»n nghe Trầm Bá»™i Uyển và Bạch Quan Nguyệt tranh nhau oán trách :
- Bạch nguyên sứ sai rồi! Mạnh huynh thoát tráºn chứ không phải phá tráºn.Và thoát tráºn là nhá» Mạnh huynh kịp thấu hiểu công phu Vạn Quá»· Ảnh. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Mạnh huynh đâu cần gì hiểu hay không hiểu đạo lý Âm Dương hoặc NgÅ© Hà nh.
- Bạch đại ca cÅ©ng đừng là m y bối rối nữa. Vì như tiểu muá»™i nháºn thấy, bấy lâu nà y y vẫn có tâm trạng bất an. GiỠđã rõ đó là y lo lắng, không thể nghÄ© ra cách hóa giải chân khà dương cương quá vượng. Nếu y biết đạo lý Âm Dương như Hoà ng tiá»n bối vừa nói, y đâu phải lo lắng.
Bạch Quan Nháºt trố mắt nhìn Trầm Bá»™i Uyển và Bạch Quan Nguyệt :
- Cả hai là m sao váºy? Ta chỉ há»i y có má»™t câu, nhị vị đâu cần có thái độ gay gắt vá»›i ta như thế?
Trầm Bá»™i Uyển vụt đỠmặt. Và nếu đó chỉ là phản ứng thưá»ng có ở nà ng thì không hiểu sao Bạch Quan Nguyệt cÅ©ng đỠmặt.
Tuy nhiên cả hai chưa kịp chống chế hoặc biện bạch thì từ đỉnh Thần Minh, nÆ¡i má»i ngưá»i chỉ còn má»™t đỗi ngắn nữa là đến gần, chợt có hai loạt cưá»i lồng lá»™ng vang lên :
- Hóa ra tiêu tỠđã bị ná»™i thương nghiêm trá»ng. Váºy lần nà y đến đây phải chăng tiểu tá» muốn ná»™p mạng? Ha... ha...
- Nà o chỉ riêng tiểu tá». Tất cả tìm đến đây phải chăng muốn giúp bá»n ta mau luyện được Äá»™c công Hoạt Tá» Thi đến tháºp thà nh? Ha... ha...
Mạnh Äạt Nhân thất sắc :
- Âm Dương nhị quái? Má»i ngưá»i mau bế khÃ, tốt hÆ¡n hết là tìm nÆ¡i ẩn nấp. Äá»™c công Hoạt Thi cá»§a chúng không thể xem thưá»ng.
Lôi Äồng và Bạch Quan Nguyệt là những ngưá»i suýt phải vong mạng vì loại Äá»™c công nà y, cả hai rối rÃt :
- Hoà ng lão huynh mau đưa Trầm môn chá»§ và Bá»™i Uyển Ä‘i tháºt xa. Äừng cháºm trá»…!
Quan Nguyệt kêu lên :
- Há»a công có thể ngăn ngừa Äá»™c công. Äại ca cùng má»i ngưá»i mau mau tìm váºt phóng há»a.
Từ đỉnh Thần Minh sơn, Âm Dương nhị quái đồng loạt lao xuống :
- Quanh đây đến cả má»™t bụi cá» khô cÅ©ng không có, bá»n ngươi muốn dùng há»a công cÅ©ng không được. Ha... ha...
Dương Quái Huỳnh lão đại láºp tức nhảy xổ và o Mạnh Äạt Nhân :
- Lần trước, chÃnh tiểu tá» ngươi là m bá»n ta bị gã há» Hà quở mắng. Mối háºn nà y, hôm nay ngươi lấy sinh mạng bù và o. Ha... ha...
Mạnh Äạt Nhân vá»™i váºn dụng Vạn Quá»· Ảnh công phu, hóa thà nh muôn ngà n bóng nhân ảnh, vây kÃn Âm Dương nhị quái.
Chà ng còn hô hoán :
- Chư vị nên chạy ngay và o Thần đà n. Tại hạ sẽ ngăn cảm, nhưng e không được lâu. Chạy đi!
Bị ngăn cản, Âm Dương nhị quái cà ng cưá»i to hÆ¡n :
- Mạnh tiểu tá»! Äể lão phu thu tháºp ngươi trước, như trước kia từng thu tháºp phụ thân ngươi, gã đồ gà n há» Mạnh. Ha... ha...
Cả hai vươn Äá»™c Lang trảo, cùng tìm cách chá»™p và o Mạnh Äạt Nhân, Chà ng báºt lên tiếng gầm, khi thấy Bạch Quan Nháºt, và cả Hoà ng Kim Hoán nữa muốn xông và o tiếp trợchà ng :
- Bá»n chúng Ä‘ang dùng Âm Công phát tán Äá»™c công. Hoà ng tiá»n bối, Bạch huynh! Nhị vị có xông và o cÅ©ng vô Ãch. Tại hạ không dá»… để kẻ từ thù lấy mạng đâu. Ãc ma! Äỡ!
Vù...
Ầm! Ầm!
Thoáng bị chao đảo ngay sau khi chạm kình, nhưng Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng nhân đó tiếp tục váºn dụng Vạn Quá»· Ảnh công phu, quyết không để má»i ngưá»i, nhất là Nhị quái Âm Dương nháºn ra chà ng vừa lâm và o thế hạ phong.
Âm quái Trịnh lão nhị phẫn nộ :
- Sao ngươi bảo đã bị ná»™i thương! Hóa ra ngươi chỉ muốn qua mặt bá»n ta. Súc sinh! Äỡ!
Ào... à o...
Dương Quái Huỳnh lão đại thì vẫn cưá»i :
- Cần gì vội lão nhị? Trước sau gì tiểu tỠcũng phải nộp mạng thôi! Tiếp chiêu! Ha... ha...
Vụt! Vụt!
Khác vá»›i lần trước, cÅ©ng vá»›i đấu pháp tiá»n háºu cùng giáp công như bây giá», nếu trước kia thì cả hai cùng thi triển hấp kình nên bị Mạnh Äạt Nhân gây cho má»™t phen hoảng vÃa, thì lần nà y chỉ có má»™t mình Dương Quái váºn dụng hấp kình. Trái lại Âm Quái thì dùng song trảo tạo lá»±c chấn kình cá»±c mạnh vá»— và o Mạnh Äạt Nhân.
Chà ng cưá»i lạnh :
- Muốn ta nạp mạng trừ phi Nhị quái các ngươi biết rõ cách ta váºn dụng Vạn Quá»· Ảnh. Chứ như bây giá» thì chỉ uổng công thôi. Xem chiêu!
Vù... Ầm!
Ào... Ầm!
Vẫn thấy Mạnh Äạt Nhân có thể chi trì, phần thì lo ngại vì mùi hôi thối từ những ngá»n trảo Hoạt Tá» Thi cá»§a bá»n Nhị quái vẫn cứ theo không khà lan tá»a tá»›i, Bạch Quan Nháºt đà nh gá»i Hoà ng Kim Hoán :
- Äại trưởng lão! Có lẽ chúng ta nên đưa má»i ngưá»i và o Thần đà n thôi.
Tình thế nà y, tháºt sá»± chúng ta không có cách nà o trợgiúp Mạnh tiểu huynh đệ.
Nghe thế, Mạnh Äạt Nhân cà ng thêm hối thúc :
- Äừng chần chừ nữa, Bạch huynh! Lần nà y Äá»™c công cá»§a Nhị quái dưá»ng như lợi hại hÆ¡n trước kia nhiá»u. Nếu má»i ngưá»i không mau Ä‘i, e không kịp.
Dương Quái cả cưá»i :
- Còn mong gì kịp vá»›i không kịp. Cho ngươi, gần đây bá»n ta đã hấp thu tá» khà cá»§a không Ãt ngưá»i, Ä‘á»u là những nhân váºt thuá»™c hà ng cao thá»§. Ha... ha....
Ào... Ào...
Âm Quái đắc ý khoe khoang :
- Gã há» Hà cÅ©ng khéo giữ chữ tÃn. Lâu lắm rồi Nhị quái chúng ta má»›i có dịp hấp thu tá» khà thá»a thuê. GiỠđến lước bá»n ngươi! Ha... ha...
Vù... vù...
Mạnh Äạt Nhân vẫn cố chi trì cục diện, hy vá»ng trước lúc lá»±c kiệt vẫn nhìn thấy má»i ngưá»i toà n mạng.
Chà ng báºt nhanh song thá»§ :
- Hãy xem nhị thức Hồi Phong và Nhất Xạ của ta!
Vù... Ầm!
Vù... Ầm!
Lần nà y chà ng bị chao động mạnh, đến nỗi Vạn Quỷ Ảnh phải có lúc đình trệ.
Láºp tức hấp kình cá»§a Dương Quái liá»n áºp đến :
- Ngươi phải chết!
Vụt...
Trong khi đó, đứng phÃa sau Âm Quái cÅ©ng không để cháºm tay :
- Lần nà y đố ngươi thoát! Äỡ!
Ào...
Äang Ä‘uợc má»i ngưá»i đưa Ä‘i, sắp đến đỉnh, Bạch Quang Nguyệt và Trầm Bá»™i Uyển cùng phát hiện tình thế nguy kịch cá»§a chà ng.
Cả hai báºt gà o :
- Mạnh huynh...
- Mạnh Äạt Nhân...
Äã muá»™n...
Ầm!
Bá»™p!
Chấn kình cá»§a Âm Quái đã đẩy Mạnh Äạt Nhân lao nhanh thêm và o hấp lá»±c cá»§a Dương Quái.
Bị hấp kình tác động, toà n thân chân khà chà ng ngay láºp tức cuá»™n trà o và sinh khà như từ từ thoát Ä‘i theo hấp lá»±c do Dương Quái váºn dụng.
Bá»n lão Hoà ng cùng thất kinh trước diá»…n biến nà y Ä‘á»u dừng lại.
Bất chợt há» nghe Dương Quái báºt kêu :
- Ôi chao! Chân khà của ngươi...
Äúng lúc đó, Ä‘iá»u không thể xảy ra lại xảy ra, Mạnh Äạt Nhân chợt vung tay quáºt má»™t kình táºn lá»±c và o tâm thất Dương Quái :
- Muốn chết!
Bùng!
Dương Quái bị chấn lùi, miệng thổ huyết lai láng.
Âm Quái thất kinh :
- Lão đại...
Mạnh Äạt Nhân quay sang Âm Quái :
- Äây là phần cá»§a lão! Äỡ!
Ào...
Âm Quái biến sắc, không thể hiểu từ đâu Mạnh Äạt Nhân tìm ra dung lá»±c nà y, khiến Ä‘ang bại chuyển thà nh thắng.
Lão vội dịch bộ nhảy tránh.
Vút!
Tháºt nhanh chà ng tung ngưá»i lên đỉnh Thần Minh, miệng gá»i má»i ngưá»i :
- Hãy mau và o Thần đà n! Nhanh lên!
Thấy chà ng thoát là điá»u không còn gì để mừng hÆ¡n, Hoà ng Kim Hoán láºp tức nhấc bổng Trầm lão lên :
- Theo ta!
Vút!
Má»i ngưá»i ùn ùn lao theo, cùng lão Hoà ng chui và o lối dẫn đến Thần đà n.
Äá»™t ngá»™t tất cả nghe tiếng Âm Dương nhị quái Ä‘uổi bám theo :
- Lão nhị! Äừng để chúng thoát! Tiểu tá» chỉ là ngá»n đèn báºt loé lên lần cuối thôi.
- Äứng lại! Chạy đâu cho thoát Äá»™c công Hoạt Tá» Thi cá»§a ta. Ha... ha...
Lá»i cá»§a Dương Quái chưa biết đúng sai thế nà o, nhưng thá»±c chất, đúng lúc đó Mạnh Äạt Nhân vụt lảo đảo, cước bá»™ liá»n cháºm lại.
Bạch Quan Nháºt chạy bên cạnh vá»™i đưa tay lôi chà ng chạy theo :
- Äừng lo! Mau theo ta!
Vút!
Mạnh Äạt Nhân mỉm cưá»i nhìn há» Bạch :
- Äa tạ! Tại hạ chỉ nhất thá»i bị choáng thôi. Ngoà i ra...
Äá»™t nhiên chà ng dừng lá»i, quay vá» phÃa sau và kêu lên thất thanh :
- Không được chạm kình! Äừng để Äá»™c công...
Bạch Quan Nháºt quay lại, thấy hai vị chuyên sứ đệ ngÅ© và đệ lục Ä‘ang tung kình định ngăn Âm Dương nhị quái lại.
Bạch Quan Nháºt cÅ©ng kêu :
- Äừng chạm chiêu! Mau chạy Ä‘i!
Äã muá»™n...
Ầm!
Lục chuyên sứ bị chấn bay, nhưng vẫn may là Ngũ chuyên sứ đã kịp thu kình nên tiện tay đón đỡ Lục chuyên sứ.
Âm Dương nhị quái cà ng cưá»i man dại :
- Bá»n ngươi rồi phải chết! Ha... ha...
Ở phÃa trước, ngưá»i Ä‘i đầu là Hoà ng Kim Hoán, lão gá»i to :
- Cơ quan đã khai mở. Tất cả mau và o đi.
Má»i ngưá»i vá»™i vã chui và o và tất cả Ä‘á»u thất kinh khi phát hiện ngay lối và o Thần đà n không hiểu sao có quá nhiá»u tá» thi nằm ngổn ngang.
Äuổi theo sau, Dương Quái cưá»i khoái trá :
- Rồi bá»n ngươi cÅ©ng chịu chung số pháºn vá»›i lÅ© ngu muá»™i đó. Ai bảo chúng dám chống đối gã há» Hà . Ha... ha...
Mạnh Äạt Nhân nghe Bạch Quan Nháºt nghiến răng rÃt lên :
- Môn nhân bổn môn váºy là chẳng còn ai. Bá»n chúng quá ư tà n độc!
Toà n thân như bị chấn động, Mạnh Äạt Nhân vụt gá»i NgÅ© chuyên sứ :
- Tôn giá mau đưa bằng hữu chạy cạnh tại hạ. Nếu tại hạ không cấp thá»i giải độc, lệnh hữu e không chi trì được lâu.
Trầm Bội Uyển và Bạch Quan Nguyệt nghe thế cả mừng :
- Phải đó! Máu của y có thể giải độc.
- Ngũ thúc thúc mau đưa lục thúc thúc đến. Rồi lục thúc sẽ mau bình phục.
Vừa được Bạch Quan Nháºt đưa Ä‘i, theo sá»± dẫn đạo cá»§a lão Hoà ng, Mạnh Äạt Nhân vừa tìm cách nhiểu và i giá»t máu và o miệng Lục chuyên sứ.
ÄÆ°á»£c má»™t lúc, Bạch Quan Nháºt nhắc nhở :
- Äá»§ lắm rồi! Mạnh huynh, đệ có thể Ä‘iểm huyệt chỉ huyết để ngưng lại.
Thế nhưng, từ cổ tay của chà ng máu vẫu tuôn chảy không chịu ngừng.
Bạch Quan Nguyệt thất thanh :
- Y đã bất tỉnh! Bạch đại ca mau điểm huyệt chỉ huyết giúp y.
Lúc đó, quả tháºt Mạnh Äạt Nhân đã hôn mê...