Hồi 35
Bắc Thần Thôi Kỳ Lân
Chiếc lâu thuyá»n vá»›i tiếng nhạc sáo du dương hòa cùng tiếng đà n tỳ bà tấu má»™t Ä‘iệu khúc nghe lai láng lòng ngưá»i. Bất cứ ai nghe tiếng nhạc kia Ä‘á»u không khá»i có cảm giác vấn vương mÆ¡ má»™ng. Chá»§ nhân chiếc lâu thuyá»n đó phải là má»™t đại gia, đại phú, có tâm hồn lãng mạn thi cảm má»›i ngao du trên chốn sông nước dòng Dương Tá».
Chiếc lâu thuyá»n Ä‘i đến đâu Ä‘á»u được sá»± chú ý cá»§a những khách đứng trên bá». Sá»± chú ý đó không ngoà i vẻ nguy nga cá»§a con thuyá»n, hay chÃnh bởi tiếng nhạc mê ly phát ra trên khoang thuyá»n, khiến ngưá»i ta có thể tưởng tượng trên khoang thuyá»n Ä‘ang có má»™t cuá»™c đại yến trịnh trá»ng cá»§a má»™t vị vương gia nà o đó chốn cung đình.
Trên khoang thuyá»n, Bắc Thần Thôi Kỳ Lân ngồi chá»…m chệ trên chiếc trà ng ká»·, lưng tá»±a khắc hai đầu hổ Ä‘ang nhe nanh múa vuốt. Cặp tinh nhãn như đóng Ä‘inh và o hà ng vÅ© nữ Ä‘ang uốn éo thân mình biểu diá»…n theo tiếng nhạc du dương.
Tám tấm thân kiá»u nữ vá»›i những bá»™ xiêm y bó chẽn, được may bằng thứ lụa Hà ng Châu má»ng tang, phô ra những đưá»ng cong nữ nhân, và những đưá»ng cong đó cà ng tôn tạo hÆ¡n dưới ánh sáng từ những chiếc giá bạch lạp gắn trên vách khoang lâu thuyá»n.
Chiếc lâu thuyá»n cá»§a Bắc Thần Thôi Kỳ Lân từ từ cặp mạn và o bến thà nh Dương Châu.
Như đã được chuẩn bị từ trước, đám phu thuyá»n trên bá» nhanh nhảu bắc cầu lên mạn thuyá»n.
ÄÃch thân Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh, trong trưá»ng y lá»… phục tiến lên khoang thuyá»n.
Liá»…u Trịnh đã bước lên khoang thuyá»n, nhưng Bắc Thần Thôi Kỳ Lân vẫn dá»ng dưng ngồi trên trà ng ká»· xem tám nà ng kiá»u nữ thi thố những bước chân và đôi tay uyển chuyển như bầy tiên nữ múa khúc nhạc Nghê Thưá»ng.
Liá»…u Trịnh đứng bên mạn thuyá»n chỠđợi. Bang chá»§ Kim Tiá»n bang mà còn đứng hầu đủ chứng tá» quyá»n uy cá»§a Bắc Thần Thôi Kỳ Lân đối vá»›i Kim Tiá»n bang.
Tiếng nhạc du dương ngưng bặt, tám ả kiá»u nữ nghiêng mình uyển chuyển xá Thôi Kỳ Lân, rồi lần lượt thối lui và o trong khoang thuyá»n. Äến bây giá» Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh má»›i bước đến trước mặt Bắc Thần Thôi Kỳ Lân ôm quyá»n kÃnh cẩn xá. Gã xá xong, ngẩng mặt từ tốn nói:
− Äệ đã chuẩn bị đón tiếp lão huynh.
Thôi Kỳ Lân gáºt đầu khệnh khạng đứng lên. Lão bước đến bên Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh:
− Lão huynh nghe nói bấy lâu nay lão đệ rất phát tà i. Hôm nay muốn đến để biết qua sự phát tà i của lão đệ.
Liá»…u Trịnh lấy giá»ng khách sáo đáp lá»i Bắc Thần:
− Kim Tiá»n Bang có được ngà y hôm nay là do sá»± đỡ đần cá»§a lão huynh. Äệ sao dám quên cái Æ¡n mưa móc mà lão huynh đã ban tặng.
− Hê... Công cá»§a lão đệ rất là nhiá»u chứ có phải má»™t mình Thôi lão huynh đâu.
Thôi Kỳ Lân giÅ© hai ống tay áo trưá»ng bà o.
Liá»…u Trịnh kÃnh cẩn nói:
− Äệ cung thỉnh lão huynh vá» tổng đà n Kim Tiá»n bang. Lão huynh đến Dương Châu lần nà y, Kim Tiá»n bang tháºt là nở mặt nở mà y.
Thôi Kỳ Lân khẽ gáºt đầu. Vẻ mặt cá»§a lão toát lên sá»± hứng khởi, và cao hứng.
− Lão huynh sẽ giúp cho đệ phát tà i nhiá»u hÆ¡n đó.
Má»™t lần nữa, Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh lại ôm quyá»n xá dà i lão Bắc Thần:
− Äa tạ lão huynh... Äa tạ lão huynh.
Äúng như Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh nói, tổng đà n Kim Tiá»n bang kết hoa đăng sáng rá»±c để đón tiếp Bắc Thần Thôi Kỳ Lân. Tất cả khắp má»i nÆ¡i trong Kim Tiá»n bang Ä‘á»u kết hoa, kết đèn để cung nghinh tiếp đón lão Bắc Thần, vốn nổi tiếng là má»™t trong ngÅ© vị kỳ tà i cá»§a võ lâm Trung Nguyên.
Äại yến đã được bà y, bữa yến tiệc có thể dà nh cho hÆ¡n năm trăm nhân mạng ăn uống suốt ba ngà y ba đêm vẫn không hết. Tất nhiên Kim Tiá»n bang chá»§ phải dà nh chá»— cao quý nhất cho vị lão huynh há» Thôi trong bữa đại yến.
Trong gian tổng đà n Kim Tiá»n bang, tất cả má»i váºt dụng Ä‘á»u được dát và ng cứ như vị bang chá»§ muốn khoe khoang gia sản cá»§a mình, nhưng tháºt ra bang chá»§ Kim Tiá»n bang là m như váºy để tá» lòng tôn kÃnh vá»›i Bắc Thần mà thôi.
Ngồi trên trà ng ká»·, Bắc Thần vô cùng mãn nguyện vá»›i sá»± chu đáo cá»§a Kim Tiá»n bang chá»§:
− Lão đệ chu tất như váºy khiến lão huynh đây áy náy lắm đó.
Liá»…u Trịnh ôm quyá»n xá Bắc Thần:
− Äệ chỉ sợ lão huynh không vừa lòng thôi.
− Ậy... Như thế nà y là tốt lắm rồi.
Bắc Thần bưng chén rượu:
− Lão huynh má»i lão đệ.
Kim Tiá»n bang chá»§ rối rÃt hẳn lên:
− Äệ tháºt là thất lá»…... tháºt là thất lá»….
Liễu Trịnh vừa nói vừa bưng chén rượu:
− Má»i lão huynh... má»i lão huynh.
Hai ngưá»i cùng uống cạn số rượu trong chén rồi đặt xuống bà n. Liá»…u Trịnh đứng lên vá»— tay ba tiếng.
Má»™t nhóm vÅ© công, gồm tám nà ng kiá»u nữ từ phÃa sau vá»›i những bước chân uyển chuyển bước ra, cùng lúc tiếng nhạc cất lên du dương.
Trên tay tám nà ng vÅ© công Ä‘á»u có đôi chân đèn láºp lòe. Há» bắt đầu múa. Äôi cánh tay trần má»m mại, như những nhà nh liá»…u tha thướt phối hợp cùng những bước chân tạo thà nh má»™t khung cảnh tháºt huyá»n thoại và sống động.
Những đôi đèn trên những bà n tay Ä‘iêu luyện buá»™c ngưá»i ta liên tưởng đến nhưng vì sao cá»§a dải Ngân Hà đang di chuyển theo má»™t Ä‘iệu khúc Nghê Thưá»ng.
Bắc Thần Thôi Kỳ Lân cứ ngây mắt nhìn tám nà ng kỹ nữ biểu diễn múa đèn, thỉnh thoảng lão lại chắc lưỡi buột miệng thốt:
− Hay lắm... hay lắm!
− Lão huynh quá khen.
Thôi Kỳ Lân nhìn lại Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh:
− Lão đệ đã tuyển má»™ những nà ng nà y ở đâu váºy?
Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh vuốt chòm râu Ä‘en nhánh. Lão lá»™ vẻ đắc ý vá»›i lá»i khen cá»§a Bắc Thần Thôi Kỳ Lân.
Liễu Trịnh ôn nhu nói:
− Nếu lão huynh thÃch, đệ xin mạn phép được cống nạp nhóm vÅ© công nà y cho lão huynh.
− Tháºt váºy sao?
− Äệ chỉ sợ lão huynh chê mà thôi.
− Ậy... Äệ khách sáo quá đó. Nếu đệ đã tặng lão huynh nhóm vÅ© công nà y thì sao huynh lại từ chối đệ được.
Bắc Thần mỉm cưá»i, vuốt chòm râu bạc:
− Äệ đã có ý tặng thì lão huynh cÅ©ng phải có gì đáp lại lão đệ chứ.
− Äệ không dám đòi há»i.
− Äệ khách khà vá»›i lão huynh là m gì.
Bắc Thần Thôi Kỳ Lân vuốt râu nhìn Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh nói:
− Äất Dương Châu theo lão huynh biết, ngoà i Kim Tiá»n bang nổi tiếng vá» kim lượng ra còn có Kim Tà i Äại Phú. Có đúng như váºy không?
Liá»…u Trịnh khẽ gáºt đầu.
Bắc Thần Thôi Kỳ Lân nhướng mà y:
− Lão đệ đã xác định đúng như thế à ?
− Lão huynh má»›i đến Dương Châu mà đã biết rà nh những chuyện ở đây như chÃnh những đưá»ng chỉ tay cá»§a lão huynh.
Bắc Thần ngá»a mặt cưá»i sằng sặc. Lão cắt trà ng tiếu ngạo đó, ôn tồn nói vá»›i Liá»…u Trịnh:
− Tất cả những đại gia thế phiệt trong giang hồ Thôi Kỳ Lân nà y Ä‘á»u biết.
Lão vuốt râu nhìn Liễu Trịnh nói tiếp:
− Kim Tà i Äại Phú có gia sản còn nhiá»u hÆ¡n cả Kim Tiá»n bang?
Liá»…u Trịnh bặm môi gáºt đầu:
− Äệ tháºt là xấu hổ.
Äôi chân mà y cá»§a Thôi Kỳ Lân chợt nhÃu lại:
− Biết Kim Tà i Äại Phú có số ngân lượng nhiá»u hÆ¡n cả Kim Tiá»n bang thì lão đệ đã có kế sách gì chưa?
Nhóm vÅ© công đã múa xong khúc tiết tấu, lẳng lặng lui bước. Trong khi Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh và lão Bắc Thần vẫm mải mê đối đáp.
Liễu Trịnh nói:
− Má»™t đất thì không thể có hai vì sao Bắc Äẩu. Mặc dù biết như váºy nhưng đệ vẫn chưa nghÄ© ra kế sách gì.
Thôi Kỳ Lân nhún vai mỉm cưá»i nói:
− Nếu như lão huynh thu tóm tất cả gia sản cá»§a Kim Tà i Äại Phú vá» Kim Tiá»n bang thì đệ có chịu không?
Liá»…u Trịnh quay ngoắt lại Thôi Kỳ Lân. Lão trịnh trá»ng ôm quyá»n kÃnh cẩn nói:
− Lão huynh ra ân đối vá»›i Kim Tiá»n bang như thế thì tất cả bang chúng Ä‘á»u phải tạc kim thân lão huynh mà thá» phượng má»›i đáng vá»›i sá»± thi Æ¡n cá»§a lão huynh.
− Thế ư? Äó chỉ là chuyện nhá», không cần là m như thế đâu. Lão huynh chỉ cần lão đệ mãi mãi tôn kÃnh ta mà thôi.
Liễu Trịnh háo hức hà nh đại lễ rồi nói:
− Trên có trá»i, dưới có đất, Liá»…u Trịnh nà y thá» mãi má»™t lòng vá»›i lão huynh. Nếu sau nà y đệ có sai lá»i, hay trong tâm niệm có hai lòng thì trá»i không dung đất không tha.
Bắc Thần nheo mắt:
− ÄÆ°á»£c lắm, lão đệ đã thốt ra những lá»i tâm huyết như váºy, để sau khi Thôi Kỳ Lân nà y thu tóm gia sản cá»§a Kim Tà i Äại Phú sẽ minh chứng lá»i thá» cá»§a lão đệ.
Thôi Kỳ Lân cưá»i mỉm, nhưng nụ cưá»i cá»§a lão có quá nhiá»u ẩn ý.
Ả nô nữ đứng hầu rót rượu và o chén Bắc Thần và Liễu Trịnh.
Liá»…u Trịnh trịnh trá»ng nói:
− Äệ thỉnh lão huynh.
Thôi Kỳ Lân buông một câu cụt lủn:
− Má»i.
Hai ngưá»i cùng uống và cùng đặt chén xuống bà n.
Thôi Kỳ Lân giả lả nói:
− Lão huynh muốn lấy gia sản cá»§a Kim Tà i Äại Phú ngay bây giá». Lão đệ hãy cho má»i Kim Tà i Äại Phú Vương Sâm đến đây.
Liá»…u Trịnh thoáng má»™t chút ngẩn ngưá»i rồi nói:
− Lão huynh đã có kế sách từ trước?
− Mục Ä‘Ãch lão huynh quá vãng Dương Châu lần nà y cÅ©ng vì lão đệ mà .
− Äệ không biết lấy gì để Ä‘á»n đáp sá»± khó nhá»c cá»§a huynh.
− Ta đã nói rồi. Chỉ cần lão đệ mãi mãi tôn kÃnh là được.
− Mãi mãi Liá»…u Trịnh nà y không bao giá» dám coi thưá»ng lão huynh.
− Tốt lắm.
Liễu Trịnh đứng lên:
− Ngưá»i đâu?
Hai gã đại hán váºn võ phục có thêu đồng kim bảng trước ngá»±c bước ra.
Cả hai hướng mắt nhìn Kim Tiá»n bang chá»§, dõng dạc nói:
− Bang chủ chỉ giáo.
Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh lần tay và o thắt lưng lấy tấm kim bà i được đúc bằng và ng ròng:
− Hai ngươi mang tấm kim bà i nà y đến thỉnh Kim Tà i Äại Phú Vương Sâm đến đây.
Hai gã đại hán kÃnh cẩn nháºn tấm kim bà i Kim Tiá»n từ tay Liá»…u Trịnh.
Hai gã đại hán toan trở bá»™ thì Bắc Thần Thôi Kỳ Lân gá»i giáºt lại:
− Khoan đi đã.
Liá»…u Trịnh há»i Thôi Kỳ Lân:
− Lão huynh còn có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Bắc Thần Thôi Kỳ Lân trịnh trá»ng nói:
− Hai ngươi nhắn vá»›i lão Vương Sâm đại phú, lão phu đã đến Dương Châu. Truyá»n đạt ý cá»§a lão phu nhất định lão há» Vương kia sẽ đến đây, nếu chỉ má»—i má»™t tấm kim bà i thì ta e Kim Tà i Äại Phú sẽ không thèm đặt chân đến Kim Tiá»n bang.
Lão quay sang Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh:
− Ta nói như thế chắc lão đệ hiểu rồi, không cần giải thÃch nhiá»u.
Liá»…u Trịnh khẽ gáºt đầu.
Hai gã đại hán cá»§a Kim Tiá»n bang trở bá»™ quay bước thoát ra cá»a tổng đà n Kim Tiá»n bang rồi Bắc Thần Thôi Kỳ Lân má»›i nói vá»›i Liá»…u Trịnh:
− Lão đệ hãy chuẩn bị một bà n đại yến đặc biệt để ta tiếp lão Vương.
− Äệ sẽ chuẩn bị ngay.
Liễu Trịnh ra lịnh cho thuộc hạ chuẩn bị bà n đại yến dà nh riêng cho Bắc Thần Thôi Kỳ Lân thết đãi lão Vương Sâm đại phú.
Liễu Trịnh nói với Thôi Kỳ Lân:
− Theo lẽ đệ đã có thể thâu tóm gia sản của lão Vương từ lâu rồi, nếu như lão không có kỳ nhân đứng sau lưng.
Thôi Kỳ Lân vuốt chòm râu bạc:
− Lão đệ đã biết vị kỳ nhân đứng sau lưng lão hỠVương chứ?
Liễu Trịnh thở dà i:
− Nếu đệ biết thì đã nói vá»›i lão huynh, nhưng hà nh tung cá»§a ngưá»i nà y vô cùng thần bÃ, không sao có thể Ä‘oán được.
− Äệ không nháºn ra chân diện mục cá»§a gã đó à ?
Liễu Trịnh lắc đầu:
− Äã má»™t lần chÃnh đệ thống lÄ©nh thuá»™c hạ Kim Tiá»n bang đến Kim Tà i đại phá»§ để bức ép lão Vương phải nháºn sá»± phò trợ cá»§a Kim Tiá»n bang.
Liễu Trịnh buông một tiếng thở dà i:
− Hai mươi nhân mạng Kim Tiá»n bang, há» Ä‘á»u là những cao thá»§ quán tuyệt đã bá» mạng, chỉ má»™t lần xuất thá»§ cá»§a gã kỳ nhân đó. Nhưng khi xuất đầu lá»™ diện há»— trợ cho lão há» Vương thì gã lại che mặt. ChÃnh vì lẽ đó mà sau nà y Kim Tà i Äại Phú không coi Kim Tiá»n bang trong mắt nữa.
− Có ta ở đây, thá» xem Kim Tà i Äại Phú còn lá»›n gan xem thưá»ng lão đệ nữa hay không.
− Äệ cÅ©ng hy vá»ng như váºy. Nếu như thôn tÃnh được Kim Tà i Äại Phú thì đất Dương Châu chỉ còn má»—i má»™t Kim Tiá»n bang độc bá thiên hạ.
Thôi Kỳ Lân mỉm cưá»i:
− Lão huynh sẽ giúp lão đệ.
Liá»…u Trịnh lần nữa ôm quyá»n hà nh đại lá»…:
− Äệ không bao giá» quên được thâm tình tri ká»· cá»§a lão huynh.
− Chuyện chưa thà nh đã khách sáo rồi.
− Äệ có ngáºm cá» kết và nh cÅ©ng không quên được cái Æ¡n cá»§a huynh.
Thôi Kỳ Lân khoát tay:
− Ậy... Ta đã nói rồi, đến Dương Châu lần nà y ta vì lão đệ mà .
Liá»…u Trịnh trịnh trá»ng nói:
− Lão huynh có tÃnh đến chuyện gã kỳ nhân kia xuất hiện để há»— trợ lão Vương không?
− Có ta ở đây thì chẳng sợ ai cả. Nếu như gã kỳ nhân phò trợ cho lão há» Vương là Quá»· Kiếm Khách thì cÅ©ng chỉ nhá»c sức má»™t tà thôi.
− Lão huynh nhắc đến Quá»· Kiếm Khách, đệ cÅ©ng đã nghe thiên hạ kháo vá» y. Nếu đệ tÃnh không lầm thì hiện tại trong tay y đã có bảy pho tượng kim thân La Hán.
− Lão đệ cũng có chú tâm đến gã Quỷ Kiếm Khách đó à ?
Liá»…u Trịnh gáºt đầu:
− Äệ không giấu lão huynh, Quá»· Kiếm Khách là má»™t chuyện từ cổ chà kim đệ má»›i biết lần đầu. Nghe đâu y là truyá»n nhân cá»§a Quá»· Kiếm Äoạn Hồn Giang Kỳ, nhưng kiếm thuáºt cá»§a gã so vá»›i Giang Kỳ lại cao minh hÆ¡n. Má»™t chiêu lấy mạng Khoái Kiếm Giang Mão, thì đúng là gã đã luyện đến tầng tối thượng Lư Há»a Thuần Thanh cá»§a kiếm đạo.
− Ta cũng nghĩ như đệ.
Hai ngưá»i đối đáp tá»›i đây thì hai gã đại hán được sai Ä‘i thỉnh Kim Tà i Äại Phú đã quay vá». Theo sau hai đại hán đó là má»™t chiếc kiệu hoa sÆ¡n son thếp và ng.
Chiếc kiệu do bốn gã đại lá»±c khiêng. HỠđặt chiếc kiệu trước cá»a tổng đà n Kim Tiá»n bang.
Liá»…u Trịnh nhìn qua Bắc Thần Thôi Kỳ Lân nhá» giá»ng nói:
− Lão Vương đã đến.
− Äệ hãy thỉnh lão và o đây.
Liá»…u Trịnh thoáng cau mà y, nhưng đây là lá»i thốt ra từ cá»a miệng cá»§a Bắc Thần Thôi Kỳ Lân thì há» Liá»…u sao có thể phản bác được. Lão rÃt má»™t luồng dương khà rồi rá»i chá»— ngồi tiến thẳng ra cá»a.
Bên ngoà i Vương Sâm cÅ©ng bước xuống kiệu hoa. Bằng má»™t vẻ mặt giả lả, lão Vương ôm quyá»n xá Kim Tiá»n bang chá»§ rồi ôn nhu từ tốn nói:
− Nghe Bắc Thần Thôi lão huynh quá vãng Kim Tiá»n bang, và cho ngưá»i đến đại phá»§ thỉnh lão phu. Lão phu không thể không qua vấn an Bắc Thần kỳ hiệp.
Liá»…u Trịnh mỉm cưá»i đáp lá»i lão Vương:
− Có bao giá» Vương đại phú đến tổng đà n Kim Tiá»n bang, hôm nay có sá»± hiện diện cá»§a lão huynh Bắc Thần, Liá»…u má»— má»›i được vinh hạnh tiếp đón vị thế gia đại phiệt như Vương đại phú.
− Liá»…u bang chá»§ tiếng tăm lừng lẫy, lão Vương đây đâu dám bì. Chẳng qua nghÄ© mình chỉ là pháºn thương nhân thấp hèn, đâu dám đặt chân đến nÆ¡i kỳ hiệp cá»§a giang hồ.
− Vương đại phú quá khách sáo. Lần tiếp đón nà y chẳng qua Kim Tiá»n bang muốn nhá» lão huynh Bắc Thần hòa giải chuyện hôm nà o giữa Kim Tiá»n bang và Kim Tà i Äại Phú.
Hai ngưá»i đối đáp bằng những lá»i khách sáo, rồi cùng nhau song hà nh bước và o tổng đà n. Kim Tà i Äại Phú Vương Sâm tiến thẳng đến trước mặt Bắc Thần Thôi Kỳ Lân, ôm quyá»n trịnh trá»ng xá:
− Nghe danh tiếng lão huynh đã lâu, hôm nay mới được diện kiến, lão phu vô cùng mãn nguyện.
− Vương lão huynh quá khách sáo rồi đó. Phải nói kẻ vinh hạnh phải là lão phu. Võ lâm giang hồ thì có bảy đại môn phái, và các vị bang chá»§ trong thương trưá»ng thì đâu ai sánh bằng lão huynh chứ.
− Lão phu đâu dám nháºn lá»i khen tặng cá»§a Bắc Thần lão huynh. Tâm cá»§a Vương má»— lúc nà o cÅ©ng tá»± và mình như con Ä‘om đóm so vá»›i vầng nháºt quang Bắc Thần.
Bắc Thần báºt cưá»i sang sảng rồi nói:
− Lão huynh đúng là có cái miệng giảo hoạt đó.
Liá»…u Trịnh nghe hai ngưá»i đối đáp vá»›i nhau mà ngỡ như hỠđã từng quen biết nhau. Bất giác y ngấm ngầm quan sát khuôn mặt cá»§a Vương Sâm và Bắc Thần.
Bất thình lình, Bắc Thần nhìn lại Kim Tiá»n bang chá»§ Liá»…u Trịnh. Vô hình trung lúc Liá»…u Trịnh Ä‘ang quan sát vẻ mặt cá»§a Bắc Thần nên hai ngưá»i đối nhãn vá»›i nhau.
Chạm và o ánh mắt sáng ngá»i cá»§a Bắc Thần, bất giác Liá»…u Trịnh cảm nháºn trong cá»™t sống cá»§a mình như có má»™t luồng khà băng hà n giá buốt.
Thôi Kỳ Lân mỉm cưá»i vá»›i Liá»…u Trịnh rồi nói:
− Lão đệ đã chuẩn bị đại yến để lão huynh thết đãi Vương đại phú rồi chứ?
Liễu Trịnh háo hức nói:
− Äệ đã chuẩn bị sẵn sà ng.
Bắc Thần quay lại Vương Sâm:
− Má»i Vương đại phú.
Vương Sâm nhìn Liễu Trịnh, vuốt chòm râu đen nhánh, từ tốn nói:
− Bữa đại yến nhất định phải có Kim Tiá»n bang chá»§ chứ.
− Liễu mỗ phải hầu tiếp Vương đại phú và lão huynh rồi.
Ba ngưá»i rá»i tổng đà n tiến và o cá»a háºu để đến má»™t gian thư phòng có má»™t bà n đại yến thịnh soạn vá»›i tất cả những sÆ¡n hà o hải vị.
Sau khi chá»§ khách đã yên vị, tất nhiên Liá»…u Trịnh đã xếp đặt cho Bắc Thần ngồi ghế chá»§ tá»a thay mình, ba ả nô nữ nhan sắc tuyệt trần rót rượu ra ba chiếc chén.
Bắc Thần bưng chén rượu đưa đến phÃa trước mặt Vương Sâm:
− Lão phu thỉnh Vương đại phú một chén.
− Äa tạ lão huynh.
Bắc Thần không má»i Liá»…u Trịnh mà cùng vá»›i Vương Sâm uống cạn chén rượu.
Liễu Trịnh sa sầm mặt vì thẹn, nhưng cũng cố nhẫn nại. Lão nói:
− Lão huynh thấy rượu của lão đệ như thế nà o?
Thôi Kỳ Lân mỉm cưá»i:
− Rất ngon. Äây má»›i đúng là hảo tá»u mà lão huynh ưa thÃch.
Vương Sâm xen và o:
− Lão hiệp đã thÃch thì lão Vương đây thỉnh lão hiệp má»™t chén giao tình.
Thôi Kỳ Lân gáºt đầu bưng chén lên. Tất nhiên chén cá»§a lão đã đầy ắp rượu vì đã được ả nô nữ phục vụ chu đáo.
Hai ngưá»i lại uống cạn chén rượu thứ hai. Äến lúc nà y thì Liá»…u Trịnh có cảm nháºn mình lã kẻ thứ ba thừa thải trong bà n đại yến nà y. Y nhá»§ thầm:
− “Có lẽ Bắc Thần Thôi Kỳ Lân đã có kế sách nên má»›i xá» thế như váºy vá»›i mình?â€.
Sau hai tuần rượu mà Liá»…u Trịnh vẫn chưa được Thôi Kỳ Lân lẫn Vương Sâm má»i chén rượu nà o, nhưng y vẫn nhẫn nại chỠđến kết cuá»™c cá»§a bà n đại yến.
Y tự nhủ với mình:
− “Kẻ trượng phu thì không mà ng đến tiểu tiết.â€.
Bắc Thần vừa đặt chén xuống bà n, bất chợt nhìn qua Liễu Trịnh:
− Uống như thế nà y với Vương đại phú đây không cao hứng lắm. Ta muốn cùng với lão huynh chơi một và i ván đổ bác. Lão đệ có thể cho ta mượn những hột xúc xắc được chứ?
Bắc Thần vừa nói vừa chớp mắt.
Liá»…u Trịnh hiểu ngay cái chá»›p mắt ngụ ý cá»§a Thôi Kỳ Lân, liá»n háo hức đứng lên:
− Lão huynh quả là cao kiến. Có như thế buổi đại yến hôm nay má»›i tháºt là cao hứng.
Liễu Trịnh vỗ tay ba tiếng.
Sau những tiếng vá»— tay cá»§a gã thì má»™t ả kỹ nữ bưng và o má»™t chiếc tô bằng ngá»c lưu ly, trong chứa ba hạt xúc xắc. Nà ng nô nữ trịnh trá»ng đặt chén lưu ly xuống giữa bà n đại yến.
Bắc Thần nhìn lão Kim Tà i Äại Phú:
− Lão phu nghe nói Vương đại phú là một tay đổ bác thiện nghệ. Hôm nay muốn thỉnh giáo tà i nghệ của lão huynh.
Liá»…u Trịnh nghÄ© rằng Vương Sâm sẽ từ chối nhưng ngược lại ý nghÄ© cá»§a gã, Kim Tà i Äại Phú lại gáºt đầu.
Vương Sâm cưá»i mỉm nói:
− Lão Vương đây dù tà i hèn sức má»n, nhưng nghỠđổ bác thì có thể nói chưa má»™t ai qua được lão phu. Äã đổ bác thì phải có ăn có thua, thế má»›i thú vị. Có đánh cuá»™c thì má»›i đúng là cá» bạc. Không biết ý lão phu nói ra có đúng vá»›i Thôi lão huynh và Kim Tiá»n bang chá»§ hay không?
Thôi Kỳ Lân nhìn lại Liễu Trịnh:
− Lão đệ thấy thế nà o?
Liễu Trịnh lộ vẻ khẩn trương, rồi nói:
− Vương đại phú đã nói như váºy mà Kim Tiá»n bang không hầu tiếp thì Vương đại phú đâu xem Kim Tiá»n bang trong mắt cá»§a ngưá»i nữa.
Vương Sâm khách sáo đáp lá»i:
− Lão phu không có ý đó đâu, nhưng đã đánh thì phải đánh lớn đấy.
Thôi Kỳ Lân mỉm cưá»i nói vá»›i Liá»…u Trịnh:
− Lão đệ tin và o ta chứ?
Liá»…u Trịnh khẽ gáºt đầu.
Thôi Kỳ Lân nói tiếp:
− Hôm nay Thôi Kỳ Lân ta mới gặp một đối thủ đổ bác như Vương đại phú, ta rất cao hứng đó.
Lão nhìn lại Vương Sâm:
− Vương đại phú muốn cá cược như thế nà o?
Vương Sâm vuốt râu, từ từ nhìn qua Liễu Trịnh:
− Lão Vương chỉ đổ có một ván thôi, một ván quyết định tất cả.
Liễu Trịnh nghiêm mặt:
− Vương đại phú muốn cá cược như thế nà o thì cứ nói ra. Kim Tiá»n bang sẽ hầu tiếp Vương đại phú.
− Lão phu không hỠkhách sáo đâu.
Lão nhìn lại Thôi Kỳ Lân:
− Lão cá cược bằng cả cÆ¡ ngÆ¡i sản nghiệp cá»§a Kim Tà i Äại Phú. Nếu như lão thua thì Kim Tà i Äại Phú sẽ thuá»™c vá» Kim Tiá»n bang, bằng như ngược lại thì Kim Tiá»n bang sẽ là cá»§a lão phu.
Liễu Trịnh nhìn Thôi Kỳ Lân:
− Lão huynh...
Thôi Kỳ Lân mỉm cưá»i:
− Äệ tin và o ta chứ?
− Äệ mãi mãi tin và o huynh.
− Thế thì sao không đặt cược vá»›i Vương đại phú? Nếu Ä‘em so Kim Tiá»n bang vá»›i Kim Tà i Äại Phú thì phần thiệt nghiêng vá» Vương đại phú.
Vương Sâm khoát tay:
− Ê... Không cần thiết phải nhá»c nhằn chuyện nhỠđó. Äã từ lâu lão Vương đây đã từng tÆ¡ tưởng có ngà y mình sẽ là bang chá»§ Kim Tiá»n rồi.
Lão hứng khởi nói:
− Äánh cược như thế má»›i là đánh cược.
Liễu Trịnh thở hắt ra một tiếng:
− ÄÆ°á»£c... Kim Tiá»n bang sẵn sà ng hầu tiếp Vương đại phú.
Liễu Trịnh quay lại ả nô nữ đứng sau:
− Mau Ä‘em văn phòng tứ bá»u và o đây.
Ả nô nữ lui trở ra và má»™t lúc sau quay trở và o. Trên tay ả là xấp văn phòng tứ bá»u.
Vương Sâm trải tá» giấy hồng Ä‘iá»u hý hoáy viết. Nét chữ cá»§a gã không đẹp cÅ©ng không xấu. Viết xong bản giao ước, lão lá»›n tiếng Ä‘á»c cho má»i ngưá»i cùng nghe rồi ấn chỉ, ký tên.
Vương Sâm nhìn lại Liễu Trịnh:
− Äến lượt bang chá»§.
Liễu Trịnh nhìn lại Thôi Kỳ Lân một lần nữa.
Thôi Kỳ Lân khẽ gáºt đầu nói:
− Lão Vương đây đã có ý muốn Ä‘oạt ngai vị bang chá»§ cá»§a lão đệ. Quả là ngưá»i có hà o khà tâm huyết. Còn đệ thì sao?
Liá»…u Trịnh gằn giá»ng nói:
− Liá»…u đệ cÅ©ng có ý muốn là m chá»§ Kim Tà i Äại Phú từ lâu rồi.
− Có thế chứ.
Liá»…u Trịnh rút má»™t tá» giấy hồng Ä‘iá»u trải lên bà n hý hoáy viết. Bút tÃch cá»§a gã xấu không còn chá»— nà o tả hết. Liá»…u Trịnh trang trá»ng Ä‘á»c tá» giao ước cá»§a mình rồi ấn chỉ ký tên.
Gã vừa điểm chỉ xong thì Vương Sâm nhón lấy tỠgiao ước của hỠLiễu. Lão liếc mắt nhìn qua, chân mà y khẽ cau lại.
Liá»…u Trịnh sa sầm mặt há»i:
− Vương đại phú thấy trong bản giao ước kia có Ä‘iá»u gì không vừa ý không?
Vương Sâm nhìn lại Liễu Trịnh:
− à tứ rất minh bạch, nhưng nét chữ thì quá xấu. Äiá»u đó chứng tá» bang chá»§ đã đến lúc mạt váºn rồi.
− Chưa chắc ai là kẻ mạt váºn.
− Bang chủ hãy tin và o lão phu đi.
Vương Sâm nhìn Thôi Kỳ Lân:
− Thôi lão huynh sẽ thế Liễu bang chủ thi thố với lão thương nhân nà y chứ?
− Nếu Vương đại phú không cho Thôi mỗ là kẻ bất tà i.
Vương Sâm khoát tay:
− Lão phu nà o dám nghÄ© như váºy.
Lão nhìn lại Liễu Trịnh:
− Bang chủ đồng ý chứ?
− Bổn bang chá»§ không biết xúc xắc nên nhưá»ng lão huynh thay cho bổn bang chá»§.
Vương Sâm trang trá»ng nói:
− Kim Tiá»n bang có thuá»™c vá» Kim Tà i Äại Phú, bang chá»§ cÅ©ng không ân háºn?
Liễu Trịnh tỠvẻ lo lắng, nhưng đã trót chỉ bút giao ước rồi đà nh khẳng khái nói:
− Bổn bang chá»§ chưa từng biết ân háºn là gì.
− Nhất ngôn như phá đỉnh. Lão phu không khách sáo.
Vương Sâm dứt lá»i thá»c tay và o chiếc chén ngá»c lưu ly. Tiếng xúc xắc khua leng keng tạo ra má»™t thứ âm thanh mà Liá»…u Trịnh tưởng tượng đó là tiếng cồng đưa ma. Gã bất giác tuôn mồ hôi, trang trá»ng chỠđợi.
Vương Sâm mỉm cưá»i nói:
− Không giấu gì bang chủ, tà i đổ xúc xắc của lão phu chỉ có một không hai trong thiên hạ.
Lão dứt lá»i buông những con xúc xắc.
Ba há»™t xúc xắc quay tÃt trong chiếc chén ngá»c lưu ly.
Trong khi ba hột xúc xắc còn chưa dừng thì Liễu Trịnh liếc trộm Bắc Thần Thôi Kỳ Lân.
Vẻ mặt cá»§a Thôi Kỳ Lân dá»ng dưng tá»± tại như đã biết chắc mình là ngưá»i thắng cuá»™c. ChÃnh cái vẻ mặt đó khiến cho Liá»…u Trịnh cảm thấy an tâm phần nà o.
Ba hột xúc xắc ngừng quay.
Liá»…u Trịnh nhìn và o chén, báºt đứng dáºy, reo lên:
− Hai con nhất, một con nhị.
Liá»…u Trịnh báºt cưá»i khà nh khạch:
− Chỉ có bốn điểm.
Liễu Trịnh chỉ Vương Sâm:
− Vương đại phú nghĩ sao?
− Hôm nay váºn cá»§a lão phu đến, nhưng không biết váºn cá»§a bang chá»§ như thế nà o.
− Lão đổ xúc xắc chỉ được bốn điểm mà dám tự mãn cho mình là thiên hạ đệ nhất cỠbạc.
Vương Sâm thở ra:
− Sá»± nghiệp và cÆ¡ ngÆ¡i cá»§a Kim Tà i Äại Phú từ đổ bác mà có, hôm nay cÅ©ng vì đổ bác mà mất, lão phu không ân háºn đâu.
Vương Sâm nhìn Thôi Kỳ Lân:
− Vương lão phu thỉnh lão hiệp.
− Lão huynh chỉ có bốn điểm mà Thôi mỗ cũng cần phải đổ nữa à ?
− Váºy má»›i công bằng.
− ÄÆ°á»£c.
Thôi Kỳ Lân thò tay và o chén ngá»c xà o ba há»™t xúc xắc. Lão nhìn Vương Sâm nói:
− Äể Vương đại phú tâm phục khẩu phục, lão phu sẽ đổ bác ra năm Ä‘iểm đủ thắng Vương đại phú má»™t Ä‘iểm.
− Hôm nay đúng là ý trá»i.
Thôi Kỳ Lân bình thản nhấc tay lên hơi cao một chút rồi buông những hột xúc xắc. Quả đúng như lão nói, ba hột xúc xắc khi dừng lại vừa đúng năm điểm, hơn Vương Sâm một điểm.
Liễu Trịnh tròn mắt vỗ tay reo lên:
− Năm Ä‘iểm, đúng như lão huynh nói. Kim Tà i Äại Phú đã thuá»™c vá» Kim Tiá»n bang.
Liá»…u Trịnh ngá»a mặt cưá»i khanh khách. Trà ng tiếu ngạo cá»§a gã vô cùng sảng khoái và hà o hứng.
Lão cắt trà ng tiếu ngạo, ôm quyá»n hà nh đại lá»… xá Thôi Kỳ Lân:
− Äa tạ lão huynh... Äa tạ lão huynh.
− Má»™t chút tà i má»n cá»§a lão huynh, lão đệ lại hà nh đại lá»…, ta áy náy lắm đó.
Liễu Trịnh nhìn lại Vương Sâm:
− Vương đại phú còn nói gì nữa không? À quên, bâygiỠthì lão chẳng còn là Vương đại phú rồi. Sao? Lão còn gì để đánh cược nữa không?
Vương Sâm nhìn Liễu Trịnh buông một câu cụt lủn:
− Còn.
Liễu Trịnh cau mà y:
− Lão còn gì?
Vương Sâm chỉ và o ngực mình:
− Cái mạng của Vương mỗ.
Liễu Trịnh sa sầm mặt:
− Cái mạng của lão giỠcó đáng gì.
− Bang chá»§ nói váºy sao được. Váºy bà n đổ bác vừa rồi, lão phu há chẳng mà ng đến chuyện nhá» so sánh cÆ¡ ngÆ¡i cá»§a Kim Tiá»n bang vá»›i Kim Tà i Äại Phú kia mà .
Thôi Kỳ Lân nhìn Liễu Trịnh:
− Vương đại phú nói rất đúng. Lão đệ nên cho Vương đại phú má»™t cÆ¡i há»™i được chết trong sá»± thanh thản váºy mà .
Liễu Trịnh nhìn Vương Sâm:
− ÄÆ°á»£c, lão đã muốn chết thì được chết.
Thôi Kỳ Lân lần tay và o thắt lưng moi ra má»™t hoà n dược Ä‘en nhánh tá»a mùi thÆ¡m dìu dịu. Y nói:
− Äây là hoà n dược Há»§y Thân. Nếu ai uống nó thì sẽ nháºn má»™t cái chết êm ái không Ä‘au đớn chi cả. Má»™t khi uống nó rồi thì cho dù Hoa Äà , Biển Thước tái sinh cÅ©ng không cứu được. Váºy ai thua thì kẻ đó phải uống.
Vương Sâm nhìn Liễu Trịnh:
− Liễu bang chủ đồng ý chứ?
− ÄÆ°á»£c, Liá»…u má»— đồng ý.
Liễu Trịnh nhìn lại Bắc Thần:
− Lão huynh, đệ nhỠlão huynh tống tiễn Vương đại phú bằng hoà n dược Hủy Thân.
Thôi Kỳ Lân khẽ gáºt đầu.
Lão nhìn lại Vương Sâm:
− Vương đại phú đồng ý cho lão phu thay Liá»…u bang chá»§ đổ bác vá»›i ngưá»i chứ?
− Lão phu thá» thá»i váºn lần nữa. Hy vá»ng lần nà y lão phu sẽ thắng.
Vương Sâm vuốt râu nhìn Thôi Kỳ Lân:
− Lão phu nhưá»ng cho Bắc Thần lão hiệp Ä‘i trước.
− Thôi mỗ không khách sáo với Vương đại phú.
Thôi Kỳ Lân thò tay và o chén ngá»c. Vẻ mặt cá»§a lão không biểu lá»™ cảm xúc gì ra ngoà i.
Nó tháºt là dá»ng dưng vá»›i cuá»™c đánh cược sinh tá» cá»§a Liá»…u Trịnh.
Trong khi Thôi Kỳ Lân dá»ng dưng bao nhiêu thì Liá»…u Trịnh căng thẳng bấy nhiêu.
Bản thá»§ cá»§a Thôi Kỳ Lân từ từ giÆ¡ lên khá»i miệng chén, và những hạt xúc xắc được thả xuống. Ba há»™t xúc xắc quay tÃt má»™t lúc tháºt lâu rồi hiện lên ba mặt ngÅ©.
Hai mắt Liá»…u Trịnh sáng ngá»i:
− Ba mặt ngũ.
Gã nhìn lại Vương Sâm:
− Mạng của lão đã được định đoạt rồi. Hãy tự tay uống hoà n Hủy Thân của lão huynh ta đi.
Vương Sâm thở dà i:
− Hôm nay đúng là ngà y mạt váºn cá»§a lão phu. Nhưng còn má»™t cá»a lục. Không biết lão có còn giữ được cái mạng nà y trong cá»a lục không?
Liễu Trịnh nhún vai dè bỉu:
− Không có cơ hội cho lão đâu.
Liễu Trịnh bưng chén rượu của mình chìa đến trước mặt Vương Sâm:
− Bổn bang chủ tống tiễn lão một chén rượu vỠvới diêm chúa đây.
Vương Sâm từ tốn bưng chén rượu của lão:
− Bang chủ đã có lòng thì lão phu không từ chối.
Lão nói xong uống cạn chén rượu đầy.
Liá»…u Trịnh thÃch thú cÅ©ng uống cạn số rượu trong chén cá»§a mình. Äến bây giá» thì tất cả những gì gã âu lo Ä‘á»u biến mất, thay và o đó là sá»± hoan há»· tá»™t cùng.
Vương Sâm uống xong đặt chén xuống bà n từ từ thò tay và o chén ngá»c lưu ly. Lão nhìn Thôi Kỳ Lân, thoạt Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm rồi thản nhiên thả những hạt xúc xắc đó xuống chén ngá»c.
Ba há»™t xúc xắc quay tÃt.
Liễu Trịnh thỠơ rót rượu ra chén, chỠđợi ba hột xúc xắc kia dừng lại để buộc lão Vương phải tự sát bằng hoà n Hủy Thân.
Một mặt lục hiện lên.
Liễu Trịnh thoạt cau mà y.
Lại thêm một mặt lục nữa.
Liá»…u Trịnh đã không thể ngồi yên, mà đứng báºt dáºy.
Há»™t xúc xắc thứ ba vẫn còn quay, nhưng trái tim Liá»…u Trịnh Ä‘áºp như trống tráºn. Trong tâm tưởng há» Liá»…u ngỡ như đã phảng phất đâu đó cái bóng dáng cá»§a gã thần chết gá»›m ghiếc.
Bất giác Liá»…u Trịnh đưa mắt nhìn trá»™m lão huynh kết nghÄ©a Thôi Kỳ Lân. Vẻ mặt cá»§a Thôi Kỳ Lân vẫn dá»ng dưng thá» Æ¡ như chẳng có chuyện gì xảy ra. Tháºm chà hai mắt còn thá» Æ¡ nhìn hoà n dược Há»§y Thân.
Cặp tinh nhãn cá»§a Liá»…u Trịnh dán và o há»™t xúc xắc thứ ba Ä‘ang quay tÃt. Gã nghÄ© thầm:
− “Chẳng lẽ lại thêm má»™t mặt lục?â€.
à nghÄ© ấy còn Ä‘á»ng trong tâm tưởng thì há»™t xúc xắc cÅ©ng dừng lại và đáºp và o mắt Liá»…u Trịnh đúng là mặt lục. Mắt gã há» Liá»…u nhòe Ä‘i khi há»™t xúc xắc thứ ba hiện mặt lục.
Mồ hôi xuất hạn ướt đẫm mặt Liễu Trịnh Vương Sâm nhìn Liễu Trịnh:
− Äến lượt bang chá»§ mạt váºn.
Liễu Trịnh bặm môi, bất thình lình vung chưởng vỗ thẳng và o thiên đỉnh Vương Sâm.
Gã vừa vỗ vừa quát:
− Lão má»›i là ngưá»i mạt váºn.
Chưởng ảnh của Liễu Trịnh chỉ còn cách thiên đỉnh của Vương Sâm vừa đúng một đốt tay thì trảo pháp của Bắc Thần Thôi Kỳ Lân nhanh hơn một cái chớp mắt, thộp lấy hổ khẩu của hỠLiễu.
Liễu Trịnh sững sỠnhìn Thôi Kỳ Lân:
− Bắc Thần lão huynh.
Thôi Kỳ Lân nhìn Liễu Trịnh lạnh nhạt nói:
− Thắng thì thắng, thua thì thua. Nhưng kẻ trượng phu, nhất là những ngưá»i có chức vị trong võ lâm thì không được bá»™i tÃn.
Liễu Trịnh tròn mắt:
− Bắc Thần lão huynh.
Liễu Trịnh còn chưa kịp nói hết ý thì hổ khẩu của gã phát ra một tiếng kêu.
Cắc...
Liá»…u Trịnh rú lên má»™t tiếng lồng lá»™ng vì cảm giác Ä‘au đớn. Cái miệng cá»§a há» Liá»…u há to toang hoác. Y chưa kịp ngáºm miệng lại thì Bắc Thần Thôi Kỳ Lân đã tá»ng hoà n Há»§y Thân và o miệng gã. Không kịp phản ứng Liá»…u Trịnh đà nh phải nuốt hoà n Há»§y Thân và o bụng.
Bắc Thần khẽ đẩy gã một chưởng với hai thà nh công lực buộc Liễu Trịnh phải thối lui vỠsau hai bộ.
Liá»…u Trịnh đỠngưá»i nhìn vá» Bắc Thần Thôi Kỳ Lân. Mãi má»™t lúc sau gã má»›i thốt được nên lá»i:
− Bắc Thần lão huynh sao lại hại đệ?
Thôi Kỳ Lân dá»ng dưng nói:
− Hê... Äây là cuá»™c cá cược, tất phải có ngưá»i thua và kẻ thắng. Nếu như Vương đại phú đây không đổ ra ba con lục thì lão cÅ©ng phải chấp nháºn uống hoà n Há»§y Thân mà thôi.
Äệ đưá»ng đưá»ng là má»™t bang chá»§ thì phải giữ chữ tÃn chứ, không Vương đại phú sẽ cưá»i chê Kim Tiá»n bang sao.
Liá»…u Trịnh toát mồ hôi ướt đẫm bá»™ trang phục bang chá»§. Gã ngáºp ngừng nói:
− Nhưng... Nhưng lão huynh đã có ý giúp lão đệ mà ?
− à cá»§a ta thì muốn giúp ngươi, nhưng sao tránh khá»i ý trá»i.
Liễu Trịnh lắc đầu:
− Tháºt ra chuyện nà y như thế nà o?
− Ngươi muốn biết lắm à ?
Bắc Thần mỉm cưá»i.
Vương Sâm xen và o:
− Ngươi u mê, tối tăm như váºy không đáng mặt là m bang chá»§ Kim Tiá»n bang. Ngươi tá»± suy nghÄ© xem, lão phu chỉ là má»™t thương nhân mà vẫn ngang nhiên tá»± tại đến tổng đà n cá»§a ngươi, mặc dù thừa biết ngươi đã có dá»± tÃnh thâu tóm Kim Tà i Äại Phú cá»§a lão phu.
Vương Sâm vuốt râu:
− Vá» quýt dầy thì có móng tay nhá»n. Trước khi ngươi vá» chầu diêm chúa lão phu cÅ©ng chẳng thèm dấu ngươi là m gì.
Lão nhìn lại Thôi Kỳ Lân:
− Thôi lão huynh đây chÃnh là vị kỳ nhân phò trợ cho lão phu đó.
Nghe Vương Sâm nói ra sá»± tháºt, Liá»…u Trịnh biến sắc nhợt nhạt. Gã nhìn Bắc Thần không chá»›p mắt:
− Có phải đúng như lá»i lão Vương đại phú nói không?
− Lão phu phải là m theo ý trá»i. Dù sao ngươi cÅ©ng nháºn được cái chết thanh thản bằng hoà n dược Há»§y Thân.
Liễu Trịnh ôm đầu:
− Trá»i Æ¡i, sao ta ngu ngốc không sá»›m nháºn biết tâm địa vô nhân cá»§a lão ác tặc nà y chứ.
Ta háºn lão và ta háºn cả ta nữa.
− Ngươi có háºn thì cÅ©ng muá»™n rồi. Ngươi trách lão phu vô nhân nhưng hãy nhìn lại mà trách ngươi trước đã.
Liễu Trịnh buông một tiếng thở dà i ảo não:
− Có lẽ lão tặc nói đúng, Liá»…u mồ nháºn háºu quả hôm nay bởi vì không nháºn ra được chân diện dung cá»§a lão.
Liá»…u Trịnh nói đến đây thì bắt đầu có cảm giác đầu nặng trÄ©u, hai mà mắt cứ muốn cụp xuống. Gã cố nhướng mà y để chống lại cái cảm giác kỳ lạ đó, nhưng cà ng cố chống chá»i bao nhiêu thì cà ng nháºn ra sá»± bất lá»±c cá»§a mình bất nhiêu. Liá»…u Trịnh thấy Bắc Thần nhoẻn miệng cưá»i. Nụ cưá»i trên miệng Bắc Thần còn chưa tắt thì Liá»…u Trịnh đã khuỵu xuống sà n thư phòng.
Y cố gắng nhìn lại má»™t lần nữa, nhưng hai mắt cứ dúm lại cho đến khi chẳng còn nháºn biết sá»± váºt chung quanh mình. Gã đã ra Ä‘i bằng má»™t cái chết tháºt êm ái.
Vương Sâm phủi tay nhìn xác Liễu Trịnh:
− Y chết như thế nà y cũng được lắm.
Lão vừa nói vừa với tay toan lấy bản giao ước thì Thôi Kỳ Lân đã gạt tay lão ra.
Vương Sâm nhìn Thôi Kỳ Lân bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Thôi Kỳ Lân nhướng mà y nhìn Vương Sâm lạnh nhạt nói:
− Liá»…u lão đệ cá»§a ta thua lão má»™t cái mạng. Y đã giữ chữ tÃn để vá» chầu diêm chúa.
Còn lão đã thua lại Kim Tiá»n bang toà n bá»™ gia sản cá»§a Kim Tà i Äại Phú chẳng lẽ lão lại muốn há»§y giao ước đặng không thá»±c hiện giao ước cá»§a lão à ?
Vương Sâm trợn to hai mắt hết cỡ. Nhưng thá»› thịt ná»ng trên mặt lão giần giáºt như ngưá»i bị động kinh:
− Æ ... Æ ... lão phu và Thôi lão đệ đã thá»a hiệp vá»›i nhau trước mà .
− Äó chỉ là lá»i nói. Lão còn may mắn giữ được cái mạng để Ä‘i ăn mà y là quý lắm rồi.
Thôi Kỳ Lân chấp tay sau lưng quay mặt nhìn ra cá»a sổ:
− Ta không muốn nhìn mặt lão nữa. Äi Ä‘i!
Vương Sâm biến sắc:
− Thôi lão đệ! Lão Vương nà y trở vỠKim Tà i đại phủ.
Thôi Kỳ Lân lắc đầu:
− Kim Tà i đại phá»§ không thuá»™c vá» lão nữa rồi, sao lão có thể vỠđó được. Lão hãy tìm má»™t ngôi cổ má»™ nà o đó mà tá túc sống hết tuổi già cá»§a mình. Äừng để cho Thôi má»— thấy mặt.
Thôi Kỳ Lân xua tay:
− Äi Ä‘i!
Vương Sâm đứng ngây ngưá»i:
− Ta tán gia bại sản rồi ư?
− Cứ cho là như váºy.
Vương Sâm biến sắc:
− Má»™t Kim Tà i Äại Phú giá» trắng tay, lão còn sống là m gì nữa?
Thôi Kỳ Lân nhún vai quay lại lạnh nhạt nói:
− Lão không muốn sống nữa thì cứ tìm cho mình một cái chết.
Lão Kim Tà i Äại Phú không dằn được sá»± tức tưởi dâng trà o. Lão rùng mình, ói luôn má»™t bụm máu rồi báºt khóc tức tưởi. Lão nhìn Thôi Kỳ Lân:
− Lão đệ không để lại cho ta chút gì để sống hết quãng thá»i gian còn lại ư?
Thôi Kỳ Lân lắc đầu:
− Không! Lão tự mà kiếm kế sinh nhai đi nếu không muốn cái mạng của lão sống vất va vất vưởng trên cõi dương trần nà y.
Hai cánh môi dầy thừ lừ cá»§a lão Vương mấp ma mấp máy nhưng không sao thốt được ra lá»i.
− Lão thua canh bạc nà y rồi ư? Thôi Kỳ Lân gáºt đầu:
− Canh bạc giữa lão và Liá»…u Trịnh chỉ có ngưá»i thua chứ không có kẻ thắng.
Vương Sâm chỉ Thôi Kỳ Lân:
− Ngươi là ngưá»i thắng cuá»™c?
− Äi buôn cÅ©ng có lúc phải chịu lá»— chứ. Äã lá»— thì phải trắng tay.
Da mặt lão Vương xanh tái, nhợt nhạt. Cái lưng lão thoáng chốc ngỡ như đã còng hẳn xuống một cách tội nghiệp.
Lão nhìn lại Thôi Kỳ Lân một lần nữa rồi thất thểu rảo bước bỠra ngoà i. Lão vừa đi vừa rủa:
− Vương Sâm, ngươi đáng chết lắm... đáng chết lắm.