 |
|

15-09-2008, 10:13 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 30
Nổi giáºn
Có lẽ đến đây độc giả cÅ©ng thấy được vì sao tôi lại để các nhân váºt lịch sá» chiếm má»™t vị trà trong cuốn tiểu thuyết nà y ngoà i các phe phái đã nêu. Như váºy, tá»± há» sẽ xuất hiện và o truyện má»™t cách vô tư, không thiên vị. Tôi không hỠđể mình bị ảnh hưởng bởi các ká»· niệm cá nhân vá» những bất hạnh cá»§a gia đình, vá» chiến tráºn ở Ai Cáºp mà cha tôi tham gia, cÅ©ng như bởi những lá»i tung hô cá»§a những kẻ ngưỡng vá»ng lúc nà o cÅ©ng chỉ nghÄ© đến ngợi ca, cÅ©ng không bởi "mốt" bây giá» là quay lại phản đối Napoléon Äệ tam, gièm pha quá khứ để nặn nên những ná»n tảng mà vương triá»u lung lay dá»±a trên đó. Không, không ai hiểu tại sao nhưng tôi đã rất chân thà nh và sá»± chân thà nh ấy, tôi chắc chắn má»i ngưá»i sẽ công minh soi xét và o thá»i Ä‘iểm thÃch hợp. Do đó niá»m tin cá»§a tôi ở thá»i Ä‘iểm chúng ta Ä‘ang nhắc tá»›i, ngà i Tổng tà i chắc cÅ©ng chỠđợi, là đi đến phản kết váºn mệnh tối cao, hoà bình và chiến tranh trong đó hoà bình là điá»u được mong đợi hết sức nghiêm túc. Chúng ta sẽ không khẳng định được vá»›i tay chÆ¡i gặp may trước trò chÆ¡i để náu trên chiến trưá»ng, rằng (ông biết rõ và tin chắc) thỉnh thoảng giấc mÆ¡ cá»§a ông không bị những cái bóng cá»§a Arcole và Rivoli ám ảnh; chúng ta cÅ©ng không khẳng định được thỉnh thoảng quá khứ cá»§a ông lại không bị quấy đảo bởi cái nhìn má»m mại cá»§a những cà nh cá» trên sông Nil hay cái Kim Tá»± tháp vững trãi Gizeh. Chúng ta cÅ©ng không biết ông đã thoát khá»i các giấc mÆ¡ Ä‘en tối vá»›i tuyết ngáºp trà n ở Saint-Bernard hay khói mù mịt ở tráºn Marengo hay chưa. Nhmng chúng ta chắc chắn ông đã thấy những quả và ng sáng lên, những vòng cây sồi tượng trưng cho hoà bình trước những ưu đãi cá»§a số pháºn ấy đã đóng cánh cá»a Ä‘á»n thá» Janus.
Tuy nhiên, vá»›i những gì Bonaparte vừa là m được ở tuổi ba mươi mốt thì cả Manus, Sylla và César Ä‘á»u không thể là m được trong cả cuá»™c Ä‘á»i há».
Nhưng liệu ông có còn là chá»§ nhân giữ được sá»± bình yên đắt giá ấy không? Và liệu nước Anh, vá»›i ba con báo ông vừa nhổ nanh vuốt kia có để cho César đủ thá»i gian trở thà nh Auguste?
Tuy váºy, hoà bình lại là điá»u rất cần thiết cho Bonaparte để chinh phục ngai và ng nước Pháp, cÅ©ng giống như chiến tranh là điá»u tối cần cho ông mở mang ná»n tảng trước các ngai và ng khác ở châu Âu. Vả lại, Bonaparte không hỠảo tưởng trước dá»± định cá»§a kẻ thù truyá»n kiếp là nước Anh. Ông thừa biết rằng há» ký hoà ước chỉ vì há» không thể tiếp tục cuá»™c chiến do bị chia cắt khá»i các đồng minh cá»§a há». Há» sẽ không để nước Pháp có thá»i gian tái thiết vùng biển, cuá»™c tái thiết phải mất tá»›i bốn hoặc năm năm.
Bonaparte không lạ các dá»± định từ văn phòng cá»§a Saint-James, nếu ông bà n bạc vá»›i ông ta vá» nhu cầu cá»§a dân chúng, vá» lợi Ãch cá»§a hoà bình, vá» tiá»m lá»±c trong nước, vá» nghệ thuáºt, thương mại, công nghiệp hay bất cứ ngà nh nà o Ä‘ang phác lên sá»± trù phú cá»§a ná»n Cá»™ng hoà , thì theo cách nhìn cá»§a ông ta, ông sẽ không chối gì hết nhưng ông ta sẽ nói rằng tất cả những thứ đó chỉ có thể có được trong sá»± hợp tác vá»›i nước Anh. Có Ä‘iá»u, ông ta sẽ không ký hoà bình cho hai bên trong vòng hai năm mà không đả động đến vùng biển cá»§a mình trong cán cân thế giá»›i và dùng và ng cá»§a mình tác động đến tất cả các quốc gia khác ở châu Âu. Thế là suy nghÄ© cá»§a Bonaparte tuôn trà o giống như má»™t con sông xô đổ Ä‘áºp chắn cá»§a nó và ngay cả nếu ông Ä‘ang há»p bà n vá»›i ngưá»i Anh, ông vẫn cảm thấy hoà bình má»›i ký Ä‘ang vụt khá»i tầm tay.
Hoà bình chắc chắn sẽ bị huá»· bá» - ông kêu lên - chắc chắn Anh quốc sẽ huá»· nó, thế thì tại sao không cẩn tháºn mà lưá»ng trước để chẳng phải sẽ tốt hÆ¡n khi không để cho chúng có thá»i gian lấy lại ưu thế và rồi giáng lại cho chúng ta đòn chà tá» khiến cả thế giá»›i phải kinh ngạc ư? Ä‘iá»u nà y khiến ông chìm sâu và o những suy ngẫm sâu xa trong đó nước Pháp thì chỠđợi còn châu Âu lại giương cổ ngắm nhìn.
Quả nhiên, động thái cá»§a nước Anh cà ng chứng tá» cho những nghi ngá» cá»§a Bonaparte là tháºt hay nói cách khác, giả sá» Bonaparte muốn gây chiến thì Anh quốc sẵn lòng chiá»u theo ý muốn ấy và nếu có trách thì chỉ trách nó Ä‘i quá nhanh, Ä‘iá»u mà chÃnh Bonaparte cÅ©ng không muốn mà thôi.
Vua nước Anh đã chuyển thông Ä‘iệp đến nghị viện cá»§a mình trong đó ông ta phà n nà n vá» lá»±c lượng vÅ© trang trên các cảng cá»§a Pháp, yêu cầu ngÅ© viện có các biện pháp phòng bị để chống lại những tấn công mà kẻ khác Ä‘ang mưu đồ. à đồ xấu xa nà y khiến ngà i Tổng tà i căm tức cá»±c độ, ông cảm thấy rằng nhá» hoà ước nà y mà sá»± hợp lòng dân cá»§a ông ta má»›i tăng gấp đôi ấy thế mà má»›i ký vá»›i Pháp xong, Bonaparte đã thấy nó sắp bị huá»· bá».
Trên thá»±c tế. Theo hiệp ước Amiens, Anh quốc phải trả lại đảo Malte nhưng hỠđã không trả. Nước Anh phải trả Ai Cáºp nhưng nó vẫn đó, há» phải trả mÅ©i Hảo Vá»ng thế nhưng há» vẫn giữ nó.
Cuối cùng, nháºn thấy cần phải thoát ra khá»i tình hình khó khăn, không thể dung thứ và tệ hÆ¡n chiến tranh nà y, Bonaparte quyết định đà m phán vá»›i đại sứ Anh quốc má»™t cách thẳng thắn nhằm thuyết phục phe cá»§a ông ta chấp nháºn hai Ä‘iểm: Trả lại Malte và Ai Cáºp. Äiểm má»›i mà ông muốn thá» là giải thÃch rõ rà ng vá»›i kẻ thù và nói cho há» biết Ä‘iá»u há» chưa bao giá» là m vá»›i nhau, sá»± tháºt vá» vị thế cá»§a ông.
Tối ngà y 18 tháng Hai năm 1803, ông má»i Lord Whitworth đến Ä‘iện Tuileries, Bonaparte tiếp ông ta trong phòng là m việc, má»i ông ta ngồi má»™t đầu bà n lá»›n đối diện vá»›i ông.
- Thưa ngà i, - ông nói - tôi muốn gặp riêng ngà i để trực tiếp bà y tỠnhững dự định của tôi mà có lẽ không vị bộ trưởng nà o có thể nói rõ bằng tôi.
Thế là ông nhắc lại những quan hệ cá»§a mình vá»›i nước Anh kể từ khi ông giữ chức Tổng tà i, sá»± quan tâm cá»§a ông trong việc gá»i Ä‘iện báo việc nháºm chức cá»§a mình đến chÃnh phá»§ Anh, việc từ chối vô lối từ phÃa ông Pit rồi ông ta vá»™i vã nhượng bá»™ liên tiếp để ngồi và o bà n đà m phán và ký hoà ước Amiens. Ông tá» ra, vá»›i vẻ Ä‘au đớn hÆ¡n là giáºn dữ, ná»—i niá»m phiá»n muá»™n khi cứ cố gắng mãi mà vẫn không đạt đến việc sống hoà thuáºn cùng Anh quốc.
Ông nhắc lại cho viên đại sứ nghe những mánh khoé mà ông phải nhưá»ng nhịn kể từ sau hiệp ước hoà bình. Ông tham phiá»n vá» những bà i báo Anh chống lại ông, những lá»i thoá mạ được đăng tải trên phương tiện truyá»n thông cá»§a đám ngưá»i tị nạn, vá» việc đón tiếp các hoà ng thân quốc thÃch Pháp sang Anh những ngưá»i vẫn chưa chấp nháºn thất bại và cuối cùng, ông chỉ ra bà n tay nước Anh nhúng và o các lần mưu phản nhằm và o ông.
- Má»—i lần gió thổi từ Anh quốc Ä‘á»u mang đến cho tôi sá»± xúc phạm nà o đó - ông nói thêm - và bây giá», ông thấy đấy, chúng ta Ä‘ang ở tình trạng cần phải thoát ra, đó là các vị có muốn thá»±c hiện hiệp ước Amiens hay không? Vá» phần mình, tôi đã nghiêm chỉnh thá»±c lên nó. Hoà ước ấy buá»™c tôi phải rút quân khá»i Naples, Tarente, các nhà nước La Mã trong vòng ba tháng thế mà trong hai tháng, quân Pháp đã không còn ở những nÆ¡i nói trên. Cách đây mưá»i tháng, những phê chuẩn Ä‘á»u đã trao đổi thế mà bây giá» quân đội Anh vẫn còn ở Malte và Alexandrie.
Các vị muốn hoà bình? Hay các vị muốn chiến tranh? Mà nếu các vị muốn chiến tranh thì lạy Chúa, các vị chỉ cần nói ra. Còn nếu các vị muốn hoà bình, hãy rút quân cá»§a các vị khá»i Malte và Alexandrie. Vì nếu Malte, nÆ¡i táºp trung nhiá»u lá»±c lượng quân sá»±, chiếm má»™t vị trà quan trá»ng vá»›i biển vá»›i tôi, nó còn mang ý nghÄ©a lá»›n hÆ¡n nhiá»u, đó là danh dá»± nước Pháp. Thế giá»›i sẽ nghÄ© thế nà o khi chúng tôi để hiệp ước ấy bị vi phạm? Há» sẽ nghi ngá» sức mạnh cá»§a chúng tôi. Vá» phần mình tôi đã quyết rồi, tôi đã thấy các vị đặt chân lên đồi Montmartre và Chaumont hÆ¡n là Malte.
Whitworth đến nước nà y đà nh ngồi im bặt. Ông ta không có chỉ thị gì từ chÃnh phá»§ vá» vấn đỠđó nên chỉ đáp lại cÆ¡n xuất thần cá»§a ngà i Tổng tà i bằng và i lá»i qua quýt.
- Ngà i là m sao mà xoa dịu được mối hằn thù cá»§a cuá»™c chiến tranh hai trăm mưá»i lăm hay hai trăm mưá»i tám năm giữa hai dân tá»™c chỉ trong và i tháng? Ngà i cÅ©ng biết luáºt pháp nước tôi là vô hiệu vá»›i báo chà nên chúng tôi không có cách gì ngăn được há» tháºm chà ngà y nà o há» cÅ©ng đả phá chÃnh chúng tôi đây. Còn vá» phần tà i trợ cho quân Bảo hoà ng thì đó là khoản tiá»n thưởng cho phục vụ cá»§a há» trong quá khứ chứ không phải trong tương lai. Vá» việc tiếp đón các quan quân triá»u đình thì đó chỉ là truyá»n thống hiếu khách cá»§a quốc gia chúng tôi mà thôi.
Bonaparte báºt cưá»i:
- Äó không phải là con ngưá»i cá»§a ông rồi. Tôi sẽ gắng chứng tá» Ä‘iểm yếu cá»§a các lý lẽ ấy. Nhưng chúng ta hãy quay trở lại vấn đỠMalte đã.
- Thì đấy - Whitworth ngắt lá»i - Tôi có thể hứa vá»›i ngà i rằng giá» nà y quân cá»§a chúng tôi đã rút khá»i Alexandrie, còn vá» Malte, lẽ ra má»i việc cÅ©ng đâu và o đấy nếu như không có các thay đổi chÃnh sách cá»§a ngà i đối vá»›i châu Âu.
- Ông muốn nói đến thay đổi nà o thế? - Bonaparte kêu lên.
- Thì chẳng phải chÃnh ngà i đã "bổ nhiệm" tổng thống Cá»™ng hoà Italie là gì?
- Váºy thì chÃnh ngà i đã nhầm lần lá»›n vá» ngà y tháng rồi ngà i Whitworth - Bonaparte cưá»i nói - Chẳng phải việc bổ nhiệm ấy đã ấn định từ trước khi có hiệp ước Amiens sao?
- Nhưng các triá»u đình Etrurie mà ngà i vừa sáng láºp đó, ngà i không há» há»i ý nước Anh tà nà o cả.
- Ông nhầm rồi Whitworth. Nước Anh được tham khảo nhiá»u đến ná»—i dù hình thức ấy chẳng để là m gì, nó mong được vương quốc nà y biết Æ¡n vá» sau cÆ¡ đấy.
- Nước Anh - Whitworth nói - đã yêu cầu ngà i đồng ý cho việc láºp vua Saldaigne nhưng vẫn phải nhà nước cá»§a mình.
- Tôi đã trả lá»i nước Ão, nước Nga và vá»›i ông rằng tôi không chỉ không bao giá» là m chuyện nó mà sẽ không cho nó đặc quyá»n nà o hết. Chắc ông cÅ©ng không lạ gì tôi luôn có dá»± định sát nháºp Piémont và o lãnh thổ nước Pháp. Việc thống nhất ấy là cần thiết cho quyá»n lá»±c cá»§a tôi đối vá»›i Italie, quyá»n lá»±c tuyệt đối bất di bất dịch. Bây giỠông hãy xem bản đồ châu Âu Ä‘i, đây, chỉ hai chúng ta thôi. Hãy tìm Ä‘i, liệu có xó xỉnh nà o, dù rất bé nhá», có bóng quân đội cá»§a tôi khi há» không có nghÄ©a vụ ở đấy hay không? Có đất nước nà o bị tôi Ä‘e doạ hay muốn xâm lăng không? Không há», ông thấy chưa, Ãt ra là cho đến khi hoà ước còn được tôn trá»ng.
- Thưa ngà i Tổng tà i, nếu là ngưá»i thẳng thắn ngà i đã thừa nháºn ngà i lúc nà o cÅ©ng nghÄ© đến Ai Cáºp rồi.
DÄ© nhiên là tôi đã nghÄ© đến Ai Cáºp, Ä‘ang nghÄ© đến nó và sẽ nghÄ© đến nó và tôi còn nghÄ© khác nữa kia nếu các vị buá»™c tôi phải tái chiến. Nhưng Æ¡n Chúa bảo vệ tôi không là m tổn hại đến hoà bình vì má»™t vấn đỠniên đại đế chế Thổ NhÄ© Kỳ Ä‘ang lung lay, nó có nguy cÆ¡ bị huá»· diệt, vị trà cá»§a nó không phải ở châu Âu mà là ở châu Ã. Tôi sẽ góp phần cho nó kéo dà i cà ng lâu cà ng tốt nhưng nếu nó sụp đổ, tôi muốn nước Pháp sẽ thế chá»— ấy. Phải công nháºn rằng nếu muốn vá»›i tướng quân hùng háºu tiến vá» Saint-Domingue, thì không gì vá»›i tôi dá»… hÆ¡n việc tiến thẳng tá»›i Alexandrie. Các ông có bốn nghìn quân ở đó, số quân lẽ ra phải rút khá»i Ai Cáºp từ mưá»i tháng trước, còn xa số đó má»›i cản nổi tôi. Tôi có thể chiếm Ai Cáºp chỉ trong hai mươi bốn tiếng và lần nà y các ông không chiếm lại nó được đâu. Các ông cứ cho rằng quyá»n lá»±c là m tôi má» mắt tôi tác động đến chÃnh kiến cá»§a nước Pháp và cá»§a châu Âu. Váºy thì tôi nói cho ông hay quyá»n lá»±c ấy còn chưa đủ để cho tôi gây chiến má»™t cách vô cá»›. Nếu tôi Ä‘iên khùng vô duyên vô cá»› tấn công nước Anh thì uy tÃn chÃnh trị cá»§a tôi uy tÃn đạo đức hÆ¡n là ảnh hưởng váºt chất, sẽ ngay láºp tức bị mất Ä‘i dưới con mắt cả châu Âu. Äối vá»›i nước Pháp, tôi cần uy tÃn ấy để chứng tá» rằng ngưá»i ta gây chiến vá»›i tôi không phải do tôi khÆ¡i mà o, xúi giục tạo đà để đạt được mục Ä‘Ãch. Nếu các ông buá»™c tôi chiến đấu thì các ông đã nhầm còn tôi, không há»! GiỠđây nếu ông còn nghi ngá» mong muốn gìn giữ hoà bình thì hãy lắng nghe và suy sét tôi chân thà nh đến mức nà o.
Tôi đã ba mươi hai tuổi. Ở tuổi ba mươi hai, tôi đã đạt đến sức mạnh và danh tiếng khó mà hÆ¡n được nữa. Sức mạnh ấy, danh tiếng ấy, ngà i có tháºt lòng cho rằng tôi lại mạo hiểm chúng cho má»™t cuá»™c chiến vô vá»ng không? Không, phải ở trưá»ng hợp bất đắc dÄ© má»›i quyết định như thế. Nhưng ngà i hãy nghe rõ Ä‘iá»u tôi muốn là m. Nếu xảy ra chiến tranh, sẽ không phải là cuá»™c đụng độ xoà ng đâu, cÅ©ng không phải là má»™t và i tà u chiến bốc cháy đầy đồ trên đại dương đâu mà cả đại dương sẽ nhuốm lá»a. Tôi sẽ táºp hợp hai mươi vạn quân, sẽ huy động hạm đội khổng lồ để vượt eo biển. CÅ©ng có thể giống như Xerces, tôi sẽ dìm vinh quang và cá»§a cải cá»§a mình xuống đáy đại dương! Tháºm chà cả mạng sống cá»§a mình nữa! Bởi lẽ đó là cuá»™c chiến má»™t mất má»™t còn, hoặc thà nh công hoặc bá» mạng! - Vì thấy Whitworth nhìn ông ngỡ ngà ng, Boraparte nói tiếp - Äó là sá»± liá»u lÄ©nh đúng không, thưa ngà i, má»™t cuá»™c đổ bá»™ và o đất Anh! Nhưng biết là m sao, đó là nÆ¡i César đã thà nh công tại sao tôi lại không chiến thắng nÆ¡i Guillaume, kẻ chinh phục, đã chiến thắng? Sá»± liá»u lÄ©nh nà y tháºt táo tợn, nhưng nếu bị ép buá»™c, tôi quyết định sẽ là m. Tôi sẽ dà n quân cá»§a mình. Tôi đã từng vượt qua dãy Alpes và o giữa mùa đông giá và tôi biết biến Ä‘iá»u không thể thà nh có thể. Chỉ có Ä‘iá»u nếu tôi thà nh công, háºu duệ cá»§a các vị sẽ khóc ròng trong máu lá»a vì quyết định do chÃnh các vị ép tôi. Tôi không thể chứng tá» khác được sá»± chân thà nh khi tôi nói: " Tôi muốn hoà bình". Và tốt nhất cho hai bên là chúng ta tôn trá»ng hiệp ước, hãy rút quân khá»i Malte, hãy rút quân khá»i Ai Cáºp, hãy cho báo chà ngáºm miệng, Ä‘uổi bá»n ám sát ra khá»i lãnh thổ cá»§a các vị, hãy cư xá» hoà hảo vá»›i tôi, tôi xin hứa sẽ đối đáp tá» tế, hai nước chúng ta hãy cùng xÃch lại và cùng cai quản thế giá»›i theo cách mà không nước Pháp hay nước Anh riêng lẻ có thể là m được. Các vị sẽ có biển và sá» dụng má»i nguồn lá»±c còn tôi có năm mươi vạn quân có thể sẵn sà ng tuân lệnh tôi Ä‘i bất cứ nÆ¡i đâu tôi muốn. Nếu các vị là chá»§ miá»n biển, tôi sẽ là chá»§ mặt đất, hãy nghÄ© xem, chúng ta nên hoà bình hÆ¡n là xâu xé nhau và chúng ta cùng thoả thuáºn chia xẻ phần thế giá»›i còn lại!
Whitworth đã thông báo lại cuá»™c gặp cá»§a mình vá»›i Bonaparte vá»›i chÃnh phá»§ Anh. Tháºt không may, má»™t con ngưá»i cao quý má»™t nhân váºt cá»§a toà n thế giá»›i lại có bá»™ óc tầm thưá»ng.
Vua Anh đã không thể theo kịp ngưá»i cá»§a Bonaparte. Vá»›i bà i diá»…n thuyết dà i và xuất thần ấy, vua Anh chỉ đáp lại bằng thông Ä‘iệp sau đến Nghị viện:
"Ta thấy cần thiết thông báo đến hạ viện rằng, vá»›i những chuẩn bị quân sá»± đáng kể trên các hải cảng cá»§a Pháp và Hoà Lan, ta cho rằng nên có những hình thức đỠphòng má»›i vì ná»n an ninh quốc gia. Dù các chuẩn bị ấy bá» ngoà i là dà nh cho các cuá»™c thôn tÃnh thuá»™c địa nhưng hiện nay giữa ta và chÃnh phá»§ Pháp Ä‘ang có thương thảo quan trá»ng mà kết quả còn rất mÆ¡ hồ, cho nên ta quyết định cho thông báo nên các tổ chức trung thà nh cá»§a mình dù má»i mặt cá»§a cÆ¡ quan vẫn tiếp tục nhiệm vụ nặng ná» và không mệt má»i là gắng gá»i giữ hoà ước, mặt khác từ nay ta có thể hoà n toà n tin tưởng và trông mong các cÆ¡ quan ấy có thể sá» dụng tất cả các biện pháp tình thế cần thiết vì vương triá»u cÅ©ng như vì lợi Ãch căn bản cá»§a dân tá»™câ€.
Bonaparte biết được nội dung thông điệp trên qua Talleyrand.
Ông nổi giáºn đùng đùng giống như Alexandre váºy, tuy nhiên bằng sức mạnh thuyết phục cá»§a mình, ông Talleyrand đã cÅ©ng khuyên được Bonaparte kiá»m chế và sẽ để cho nước Anh mắc sai lầm nếu có hà nh động khiêu khÃch.
Tháºt không may, ngà y hôm sau lại là chá»§ nháºt, ngà y tiếp đón ngoại giao tại Ä‘iện Tuileries. Tất cả các đại sứ Ä‘á»u đến đó vì tò mò nữa. Ngưá»i ta muốn xem Bonaparte chịu đựng lá»i thoá mạ thế nà o và ông sẽ đón tiếp đại sứ nước Anh ra sao.
Ngà i Tổng tà i đợi trong phòng phu nhân Bonaparte Ä‘ang chÆ¡i cùng đứa con đầu lòng cá»§a vua Louis và hoà ng háºu Hortense thì có thông báo cuá»™c há»p các đại sứ đã chuẩn bị xong. Ông Rémusat, quản lý lâu đà i đến thông báo tất cả đã đến dá»±.
- Ngà i Whitworth đến chưa? - Bonaparte sốt sắng há»i.
- Rồi ạ, thưa ngà i - Rémusat đáp.
Bonaparte Ä‘ang nằm trên thảm vá»™i đặt cháu xuống, nhổm ngay dáºy nắm tay phu nhân Bonaparte rồi Ä‘i qua cánh cá»a thông vá»›i phòng tiếp khách, bước qua chá»— các vị đại sứ mà không đáp lại lá»i chà o cá»§a há», không nhìn há» mà thẳng tiến đến chá»— đại diện cá»§a liên hiệp Anh.
- Ngà i đã có tin tức gì từ nước Anh chưa? - ông nói.
Rồi không để ông nà y kịp trả lá»i, Bonaparte tiếp:
- Váºy là các ông muốn chiến tranh chứ gì?
- Không, thưa tướng quân - Vị đại sứ nhún mình đáp - Chúng tôi thấy hoà bình mang lại nhiá»u lợi Ãch cho tất cả chúng ta.
- Váºy là các ông muốn chiến tranh - Tổng tà i vẫn cao giá»ng vì nếu ông nà y không nghe, ông muốn tất cả Ä‘á»u nghe thấy - Chúng ta đã đánh nhau suốt mưá»i năm, các ông lại muốn chiến tranh thêm mưá»i năm nữa? Là m sao ngưá»i ta dám nói chúng tôi chuẩn bị khà giá»›i? Ngưá»i ta đã nói dối châu Âu, áp đặt thế giá»›i!
Không há» có chiến hạm nà o trên cảng cá»§a chúng tôi, tất cả các chiến hạm dùng được Ä‘á»u đã Ä‘i Saint-Dominique, chỉ có má»™t ở cảng Hà Lan. Ngưá»i ta bảo giữa nước Pháp và Anh có mối tranh chấp. Tôi chẳng thấy tranh chấp gì cả, tôi chỉ biết rằng đảo Malte đã không được rút quân theo đúng hạn định, tôi không nghÄ© các bá»™ cá»§a các ông lại nuốt lá»i thì không thá»±c hiện má»™t hiệp định trang trá»ng như thế. Tôi cÅ©ng không nghÄ© rằng bằng vÅ© khà cá»§a các ông, các ông muốn dân tá»™c Pháp sợ hãi bị giết thì có thể, còn sợ thì không bao giá»!
- Thưa tướng quân - Viên đại sứ Ä‘iếng ngưá»i vá» sá»± cáu kỉnh ấy đáp Chúng tôi chỉ yêu cầu má»™t Ä‘iá»u, đó là sá»± thông minh bên nước Pháp mà thôi.
- Thế thì trước hết cần phải tuân thá»§ các hiệp định? - Tổng tà i kêu to - Bất hạnh cho kẻ nà o không tôn trá»ng hiệp định! Bất hạnh cho dân tá»™c nà o lấy mà n Ä‘en che phá»§ hiệp định!
Rồi ông dịu giá»ng và thay đổi nét mặt như thể mấy câu chÆ¡i trên không phải do má»™t mình ông mà cả dân tá»™c ông nói:
- Cho phép tôi gá»i lá»i đến bá tước phu nhân Dorset, vợ cá»§a ông. Sau khi trải qua má»™t mùa thá»i tiết xấu ở Pháp, hy vá»ng bà sẽ khá hÆ¡n. Còn lại, tất cả không phụ thuá»™c và o tôi mà là nước Anh, nếu chúng tôi buá»™c phải cầm súng thì toà n bá»™ trách nhiệm cÅ©ng thuá»™c vá» há» có Chúa và má»i ngưá»i chứng giám, vì há» không giữ lá»i cam kết cá»§a mình.
Rồi vừa chà o Whitworth và các đại sứ khác, ông bước thẳng ra ngoà i không nói vá»›i ai má»™t lá»i nà o nữa. Ông khiến cho toà n bá»™ các phái ngoại giao đáng kÃnh sá»± sững sá» sâu sắc Ä‘iá»u mà từ lâu há» cÅ©ng đã thấy.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 12:01 PM.
|

15-09-2008, 10:15 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 31
Chiến tranh
Gương đã vỡ, cÆ¡n giáºn dữ cá»§a Bonaparte vá»›i Whitworth tương đương vá»›i má»™t lá»i tuyên chiến.
Và quả nhiên kể từ lúc đó, nước Anh dù đã cam kết trả Malte, lại quyết giữ lại. Tháºt bất hạnh là thá»i đó nước Anh lại có má»™t trong những Bá»™ trung gian áp đặt những động thái quan trá»ng nhất không phải vì lợi Ãch quốc gia mà đại diện cho ý kiến Ä‘a số.
Äó là Bá»™ cá»§a Addington và Hawkesbury. Vua Georges Äệ tam nước Anh là má»™t vị trà đặc biệt giữa bá»™ cá»§a ngà i Pitte và bá»™ cá»§a ngà i Fox. Äức vua thưá»ng có chung quan Ä‘iểm vá»›i ngà i Pitte nhưng lại không hợp tÃnh ông ta. Ngược lại, đức vua hợp tÃnh ngà i Fox nhưng lại bất đồng quan Ä‘iểm chÃnh trị, chÃnh vì lẽ đó, đức vua không ngả vá» bên nà o trong hai phe đối địch ấy mà giữ lại bá»™ Addington bên mình.
Ngà y 11 tháng Năm, đại sứ Anh quốc đến xin rút vỠnước.
Chưa từng có cuá»™c ra Ä‘i nà o lại gây ấn tượng như sá»± ra Ä‘i cá»§a Whitworth. Từ lúc ngưá»i ta biết tin ông xin lại há»™ chiếu, đã có và i trăm ngưá»i đến đại sứ quán từ sáng tá»›i tối.
Cuối cùng, ngưá»i ta cÅ©ng thấy xe cá»§a ông Ä‘i ra. Vì ai cÅ©ng biết ông đã là m tất cả những gì có thể để như kéo ná»n hoà bình nên chuyến ra Ä‘i ấy được dà nh những tình cảm nồng háºu.
Vá» phần Bonaparte, cÅ©ng giống như tất cả những con ngưá»i thiên tà i khác, má»™t khi đã quyết định giữ hoà bình tức là ông đã lưá»ng trước tất cả những Ãch lợi mà nước Pháp được hưởng.
GiỠđây, khi đột ngá»™t xoay sang con đưá»ng ngược lại, ông tá»± nhá»§ rằng, dù không là ngưá»i là m được Ä‘iá»u tốt đẹp cho nước Pháp và thế giá»›i, thì cÅ©ng phải là m nên má»™t bất ngá». Mối ác cảm thưá»ng trá»±c vá»›i nước Anh giỠđây biến thà nh cÆ¡n giáºn dữ vượt ngưỡng và đầy dá»± định lá»›n lao. Ông tÃnh khoảng cách từ Calais đến Douvres, đó chỉ Ãt cÅ©ng là khoảng cách phải vượt qua khi Ä‘i ngang Saint-Bernard và ông tá»± nhá»§ nếu giữa mùa đông thì không Ä‘i nhanh, mặt nước đóng băng còn những núi tuyết không vượt qua nổi nữa, tất cả chỉ là vấn đỠgiao thông và nếu ông có nhiá»u tà u để dẫn qua nước kia eo biển má»™t đội quân khoảng mưá»i lăm vạn quân thì việc chinh phục nước Anh cÅ©ng không khó hÆ¡n việc chinh phục Italie. Ông đưa mắt ra xung quanh để xem hiện tại, ông có thể trông cáºy và o ai và lo ngại ai. Tổ chức Philadelphes còn nằm trong bà máºt. Song Concordat Ä‘ang khÆ¡i lên mối thù hằn cá»§a những tướng lÄ©nh Cá»™ng hoà . Tất cả những tông đồ lý tÃnh mà ngưá»i ta quen gá»i là Dupuis, Mong và Berthollet vẫn chưa sẵn sà ng, hỠđã bắt đầu nháºn ra thiên chất cá»§a Chúa, và má»™t ná»a thiên chúa cá»§a Giáo hoà ng. Vá»›i phẩm chất cá»§a ngưá»i Italie, Bonaparte dù không sùng đạo những cÅ©ng khá mê tÃn. Ông tin và o các Ä‘iá»m báo, các linh cảm. Ông thưá»ng nói đến tôn giáo khi ở phòng Joséphine bởi đôi khi ông sợ có ngưá»i nghe theo lý thuyết thái quá cá»§a mình.
Một buổi tối, Monge bảo ông:
- Thưa ngà i Tổng tà i, tuy váºy cần phải hy vá»ng rằng chúng ta sẽ không trở lại vá»›i những phiếu xưng tá»™i chứ.
- Chẳng cần phải quy kết gì hết - Bonaparte lạnh lùng trả lá»i.
Và trên thá»±c tế, nếu hiệp ước Concordat đã giúp Bonaparte xÃch lại vá»›i giáo há»™i thì ông lại có vấn đỠkhác vá»›i má»™t bá»™ pháºn quân đội. Ông mang đến cho tổ chức Philadelphes má»™t hy vá»ng trong khi há» lại tưởng thá»i Ä‘iểm hà nh động đã đến. Do đó mà má»™t cuá»™c mưu phản được tổ chức chống lại Tổng tà i.
Äó là khi ông có khoảng sáu mươi tướng tả bất mãn, há» muốn hất ông xuống ngá»±a và cho ngá»±a đạp lên. Hai thá»§ lÄ©nh rõ nhất trong dá»± định nà y là Benatte, chỉ huy quân đội miá»n Tây, hiện Ä‘ang ở Paris và Moreau, ngưá»i không được thưởng háºu hÄ©nh sau tráºn thắng Hohenlinden dẫn đến chấm dứt chiến tranh vá»›i nước Ão, Ä‘ang há»n dá»—i ở Grosbois.
Thế là có ba bà i đả kÃch dưới dạng thư nguyện cá»§a quân đội Pháp gá»i đến Paris, chúng xuất phát từ tổng hà nh dinh Rennes, tức là từ tướng Bemadotte. Trong những bà i đả kÃch ấy có những lá»i lẽ lăng lục nhằm và o "tên bạo chúa đảo Corse", "kẻ tiếm quyá»n", "kẻ đảo ngÅ© sát hại Kléber" vì tin tức vá» cái chết cá»§a Kléber đã vá» Paris, ngưá»i ta quy tá»™i giết ngưá»i ấy cho ngưá»i vừa là m Ä‘iá»u tốt đẹp cho nước Pháp lại vừa gây ra các tiếng xấu.
Từ sá»± lo ngại đổ máu, chúng chuyển sang dùng lá»i lẽ cay độc chống lại luáºn Ä‘iệu "dạy Ä‘á»i" cá»§a Bonaparte sau đó kêu gá»i má»™t âm mưu hòng diệt từ táºn gốc cái giống đến từ đảo Corse nà y.
Việc váºn chuyển bà i đả kÃch được bưu Ä‘iện gá»i tá»›i tất cả các tướng, tất cả các chỉ huy quân Ä‘oà n, các uá»· viên thá»i chiến, tất cả Ä‘á»u bị cảnh sát cá»§a Fouché giữ lại trừ bản đầu tiên được đặt trong giỠđựng bÆ¡ cá»§a xe thuế Rennes đến Rapatel, tuỳ tùng cá»§a tướng Moreau ở Paris.
Äúng hôm Bonaparte cho gá»i Fouché đến để tổng kết vá»›i ông xem ai là bạn, ai là thù thì Fouché cÅ©ng mang theo những chứng cứ vá» vụ bạo loạn quân đội nà y.
Bonaparte vừa nhắc đến chá»§ đỠnà y, Fouché hiểu ngay là đã đến lúc, ông ta đã có trong tay ba bản sao cá»§a ba lá»i xúi giục.
Fouché cÅ©ng biết chuyện gá»i lá»i kêu gá»i đến Rapatel. Như váºy không còn nghi ngá» gì nữa, nếu Moreau không phải là chá»§ mưu, Ãt nhất hắn cÅ©ng phải là đồng loã trong vụ việc nguy hiểm rá»™ng khắp giá»›i quân sá»± ấy.
Äó là thá»i Ä‘iểm vinh danh bằng gươm và súng danh dá»± và Bonaparte đã nghÄ© ra danh hiệu Bắc đẩu bá»™i tinh.
Do có sá»± tác động cá»§a vợ và bà mẹ vợ vốn có xÃch mÃch và thù ghét Joséphine, Moreau đã có hà nh động giá»…u cợt danh hiệu ấy. Fouché kể lại sau má»™t bữa tối thịnh soạn ở nhà Moreau, má»™t chiếc xoong bá»™i tinh đã được trao cho anh đầu bếp và sau má»™t buổi Ä‘i săn lợn lòi, má»™t con chó dÅ©ng cảm bị ba vết thương cÅ©ng được trao vòng cổ bá»™i tinh.
Bonaparte cá»±c kỳ nhạy cảm trước kiểu cạnh khoé ấy. Ông ra lệnh cho Fouché đến ngay nhà Moreau và yêu cầu ông nà y giải thÃch. Nhưng Moreau chỉ cưá»i và o mệnh lệnh đó và trả lá»i rằng vì Bonaparte, ngưá»i đứng đầu nhà nước có thể ban gươm và súng danh dá»± thì trong nhà ông ta, là chá»§ nhà , ông cÅ©ng có thể ban xoong và vòng cổ danh dá»± được.
Fouché bẽ mặt ra vá» dù cho ông ta Ãt khi bị như thế. Trong khi chỠđợi trở vá» bá»™ cá»§a mình, (Fouché vẫn chỉ là Bá»™ trưởng Bá»™ cảnh sát má»™t mình) Bonaparte đã cho ông ta toà n quyá»n xả giáºn.
- Sau tôi, Moreau là ngưá»i duy nhất có giá trị tháºt không. Công bằng khi nước Pháp phải chịu đựng, giằng co giữa hai chúng tôi. Nếu tôi ở vị trà cá»§a ông ta còn ông ta ở vị trà cá»§a tôi thì tôi đã sẵn sà ng là m sÄ© quan tuỳ tùng cho ông ta rồi. Giá ông ta ở vị trà điá»u hà nh! Tháºt tá»™i nghiệp cho nước Pháp! Thôi được rồi! Ngà y mai, lúc bốn giá» sáng bảo ông ta đến rừng Boulogne, hoặc gươm cá»§a ông ta hoặc cá»§a tôi sẽ quyết định chuyện đó. Tôi sẽ chỠông ta hãy Ä‘i thá»±c hiện lệnh cá»§a tôi Ä‘i, Fouché, nói y nguyên không thêm bá»›t gì hết.
Bonaparte chỠđến ná»a đêm, Fouché má»›i trở vá», lần nà y ông đã thấy Moreau dá»… xá» lý hÆ¡n. Moreau hứa sá»›m hôm sau sẽ đến Tuileries, nÆ¡i mà từ lâu rồi ông ta không há» hiện diện.
Bonaparte tiếp đón ông ta rất tá» tế, má»i ăn trưa và trước khi chia tay còn tặng ông ta má»™t cặp súng lục chạm kim cương và nói:
- Tôi những muốn gắn những vinh quang của ông lên hai vũ khà nà y, tướng quân, nhưng tiếc là không còn chỗ nữa.
HỠbắt tay nhau khi chia tay nhưng con tim thì lạnh nhạt, xa cách.
Vá» vụ việc nà y, dù nó chưa yên hoà n toà n nhưng Ãt ra cÅ©ng dịu lại, Bonaparte đã có thể táºp trung và o dá»± định lá»›n lao cá»§a mình: ông Ä‘i thăm các cảng ở Phần Lan và Hà Lan để xem xét tình hình, địa thế, dân cư và váºt lá»±c. Äại tá Lacuée chịu trách nhiệm vá» công việc nà y đã phải trưng dụng tất cả các toà nhà ven bá» cảng và nhà đánh cá từ Le Havre đến táºn Texel. Các sÄ© quan được cỠđến Saint-Malo, Granville, Brest để nháºn quân. Các kỹ sư hà ng hải trình bà y các tà u dẹt có khả năng mang được pháo lá»›n. Tất cả các cánh rừng ven eo biển Manche được thăm dò chất gá»— tốt nhất để đóng tà u chiến. ÄÆ°á»£c biết ngưá»i Anh buôn gá»— trong các quốc gia La Mã, ông cá» ngưá»i mang tiá»n Ä‘i mua số gá»— cần thiết ấy.
Ãc cảm dấy lên khi quân Anh tạm chiến Bồ Äà o Nha và vịnh Tarente. à đồ xấu cá»§a nước Anh đã quá rõ rà ng đến mức không má»™t ai, dù là kẻ thù Bonaparte buá»™c tá»™i ông vá» sá»± cắt đứt ấy. Nước Pháp thấy chấn động mạnh nhưng há» cÅ©ng tin tưởng rằng nếu có đủ thá»i gian và tiá»n bạc sẽ đóng được những tà u tốt và sẽ đạt được việc đánh trên bá»™, như thế quân Anh sẽ thua.
Ngay khi biết được giá cá»§a các con tà u dẹt, Loiret là tỉnh đầu tiên dà nh ra má»™t khoản ba trăm nghìn phăng. Vá»›i ba trăm nghìn phăng ngưá»i ta có thể xây dá»±ng và trang bị vÅ© khà cho má»™t tà u chiến ba cá»™t buồm mang được ba mươi khẩu đại bác. Tiếp đến các nÆ¡i khác cÅ©ng theo gương như Coutance, Be may, Louviers, Valognes, Foix, Verdun và Moissac đóng các con tà u dẹt tốt từ tám nghìn đến hai mươi nghìn phăng.
Paris ủng hộ tà u chiến, trang bị một tà u có một trăm hai mươi đại bác; Léon một trăm; Bordeaux hai mươi tư Marseille, bảy mươi tư tỉnh Gironde đà nh một khoản một triệu sáu trăm nghìn phăng.
Cuối cùng, nước Cộng hoà Italie góp cho ngà i Tổng tà i bốn triệu để xây dựng hai hạm đội, một mang tên Tổng thống và một mang tên Cộng hoà Italie.
Vá»›i sá»± chuẩn bị ấy, Bonaparte đã dồn toà n bá»™ tâm sức mà quên tình hình trong nước. Savary nháºn được má»™t lá thư cá»§a cá»±u thá»§ lÄ©nh phái Vendée mà trước kia anh từng và i lần phục vụ. Ông nà y sau khi giải giáp chỉ mong được sống bình yên trên mảnh đất cá»§a mình. Ông ta báo cho Savary rằng ông vừa được gặp má»™t nhóm ngưá»i có vÅ© trang muốn liên lạc vá»›i đám quân mà ông đã từ bá» sau cuá»™c đảo chÃnh 18 Brumaire. Ông ta nói thêm rằng, để chứng tá» những gì đã hứa vá»›i chÃnh phá»§, ông muốn tá»± mình xem đằng sau cuá»™c gặp ấy là gì rồi má»›i lên Paris nói tưá»ng táºn trước khi sá»± việc nổ ra.
Savary biết ngà i Tổng tà i rất muốn được thông báo tất cả má»i chuyện. Trì tuệ cá»§a ông mẫn tiệp và sáng suốt đến ná»—i có thể nhìn ra trong từng sá»± việc nhá» nhất những mưu tÃnh bà máºt nhất. Lá thư ấy khiến ông suy nghÄ© má»™t lát, chừng mưá»i lăm phút sau ông nói vá»›i Savary.
- Anh sẽ Ä‘i má»™t chuyến, hãy lưu lại và i ngà y tại nhà chỉ huy cá»§a anh. Anh sẽ nghiên cứu miá»n Vendée và thăm dò xem má»i sá»± thế nà o.
Savary bà máºt Ä‘i ngay hôm đó.
Äến nhà bạn mình, anh đánh giá tình hình trầm trá»ng đến ná»—i anh cải trang thà nh nông dân và bắt chá»§ nhà cÅ©ng là m tương tá»± để theo dõi băng nhóm mà ngưá»i bạn đã nói trong thư.
Ngà y thứ ba, há» gặp và i nhân váºt má»›i tách khá»i nhóm hôm trước. HỠđã thu tháºp được tất cả những chi tiết muốn biết. Savary trở vá» Paris khẳng định rằng chỉ cần má»™t mồi lá»a cÅ©ng đủ đốt cháy cả miá»n Vendée và Morbihan.
Bonaparte ngạc nhiên nghe anh nói. Ông cứ tưởng má»i chuyện ở đó đã êm đẹp, ông biết Georges đã má»™t lần nữa tuyên chiến nhưng ông tưởng Georges Ä‘ang ở London, cảnh sát cá»§a ông Régnier chắc chắn sẽ để mắt đến Georges nên ông không lo ngại gì cả.
Hồi đó, có rất nhiá»u tù nhân Ä‘ang bị giam trong các nhà ngục ở Paris vì lý do chÃnh trị, há» là những can phạm tình báo mà ngưá»i ta không muốn xá» vì ngay bản thân Bonaparte cÅ©ng nói đó là thá»i Ä‘iểm không cần coi trá»ng đến những tá»™i phạm như thế, váºy là ngay láºp tức ngưá»i ta gạt những kẻ bất hạnh đó sang má»™t bên.
Lần nà y, không tham khảo ý kiến cá»§a Fouché, Bonaparte sai Savary mang danh sách những ngưá»i bị bắt, kèm theo ngà y tháng bắt và các lý do bắt giữ khác nhau đến.
Trong số đó có các tên như Picot và Lebourgeois, há» bị bắt cách đó má»™t năm và o thá»i Ä‘iểm đặt thuốc nổ, khi vừa đặt chân từ Anh vá» Pont-Audemer, biên bản bắt giữ có ghi: "Äến để ám sát ngà i Tổng tà i".
Không ai biết vì sao những cái tên nà y lại Ä‘áºp và o mắt Bonaparte chứ không phải những ngưá»i khác. Chỉ cần ngà i Tổng tà i chỉ định, há» cùng ba ngưá»i khác láºp tức được chuyển cho má»™t uá»· ban xét xá».
Dù các chứng cứ Ä‘á»u chống lại há» nhưng Picot và Lebourgeois phản bác lại lá»i cáo trạng vá»›i vẻ lạnh lùng đáng ngưỡng má»™. Tuy váºy, việc đồng loã vá»›i Saint-Régeant và Carbon là hiển nhiên cho nên há» bị kết án tá» hình. Há» bị xá» bắn mà không há» thú tá»™i. Tháºm chà há» còn có vẻ muốn thách thức chÃnh quyá»n khi thông báo rằng chẳng mấy nữa đất nước sẽ lâm và o chiến tranh và Bonaparte sẽ phải nhảy và o đó.
Trong số ba can phạm khác hai ngưá»i được xá» trắng án còn má»™t ngưá»i bị kết luáºn có tá»™i. Ngưá»i bị kết án là Querelle. Äó là má»™t ngưá»i miá»n hạ Bretagne đã từng phục vụ trong quân đội Vendée dưới sá»± chỉ huy cá»§a Georges Cadoudal.
Ngưá»i nà y bị bắt do sá»± tố giác cá»§a má»™t chá»§ nợ mà anh ta không may vay tiá»n mà phải trả góp, không thể thanh toán toà n bá»™, chá»§ nợ đã tố cáo anh ta tá»™i phản loạn.
Việc xét xá» Picot và Lebourgeois cách vụ cá»§a Querelle khá lâu. Kết quả là há» không bị hà nh quyết cùng nhau. Lúc chia tay ngưá»i chiến hà o hai tá» tù trước khi chết đã nói:
- Hãy theo gương chúng tôi, chúng tôi có trái tim trung thà nh và tinh thần cao thượng, chúng ta chiến đấu cho ngai và ng và điện thá» Chúa, chúng ta sẽ chết vì má»™t mục Ä‘Ãch và mục Ä‘Ãch ấy sẽ mở cánh cá»a cho chúng ta lên thiên đà ng, hãy chết như chúng tôi đừng khai gì cả khi anh bị kết tá»™i. Chúa sẽ xếp anh và o số những ngưá»i tá» vì đạo và anh sẽ được táºn hưởng cá»±c lạc trên thiên đà ng.
Quả nhiên, như hai ngưá»i bạn tù cá»§a mình dá»± Ä‘oán, Querelle đã bị kết án khoảng chÃn giá» tối, quan toà gá»i bản án đến tham mưu trưởng để ông ta ra lệnh hà nh quyết tù nhân và o sáng sá»›m hôm sau như thông lệ.
Viên tham mưu trưởng đang vũ hội, mãi ba giỠsáng ông ta mới vỠmở tỠlệnh ra luồn xuống gối và ngủ gục lên trên.
Giá như mệnh lệnh được thá»±c thi theo đúng thá»i hạn thì Querelle cùng bước vá»›i các chiến hữu cá»§a mình trên má»™t con đưá»ng có lẽ bằng sá»± dÅ©ng cảm, bằng sá»± tá»± ái, anh ta cÅ©ng sẽ chết như há» và sẽ mang bà máºt xuống mồ giống há». Nhưng lại có sá»± cháºm trá»… bất ngá» kia, má»™t ngà y lê thê trong đơn độc đối diện vá»›i cái chết, thá»i gian định mệnh lò dò khiến đầu óc anh ta không chịu nổi, khoảng bảy giá» tối, anh ta bị cÆ¡n co giáºt mạnh đến ná»—i ngưá»i ta cứ tưởng anh nà y uống thuốc độc. Bác sÄ© nhà ngục được gá»i đến. Ông há»i phạm nhân vì sao lại có hà nh động như váºy, liệu có phải do thuốc độc và đó là loại thuốc gì?
Nhưng Querelle đã vòng tay qua cổ bác sĩ, áp và o tai ông nói thầm.
- Tôi không bị đầu độc đâu. Tôi sợ đấy!
Thế là nhân cơ hội ấy, ông bác sĩ ép kẻ bất hạnh khai báo.
- Anh là ngưá»i mang má»™t bà máºt mà cảnh sát rất muốn biết, hãy nói ra biết đâu anh lại được hưởng khoan hồng thì sao?
- á»’! Không bao giá»! Không bao giá»! Äã quá muá»™n rồi.
Cuối cùng, do sự thúc ép của bác sĩ, Querelle đã xin một cây bút lông ngỗng và giấy để viết tới nhà lãnh đạo Paris rằng anh ta muốn khai báo.
Nhà lãnh đạo Paris lúc ấy không còn là Junot nữa mà là Murat. Theo Bonaparte, Junot quá dễ dãi nên ông bổ nhiệm Murat thế chỗ của anh.
Khoảng mưá»i má»™t giỠđêm, khi ngà i Tổng tà i Ä‘ang lo lắng bà n bạc vá»›i Réal trong phòng là m việc cá»§a mình thì cá»a phòng báºt mở. Sarary thông báo ngưá»i đứng đầu Paris đến và Murat bước và o.
- À là chú đó ư, Murat - Bonaparte nói và bước lại gần em rể - Chắc phải có tin gì mới nên chú mới đến gặp tôi và o giỠnà y.
- Vâng, thưa tướng quân, tôi vừa nháºn được má»™t lá thư cá»§a má»™t tá» tù khốn khổ sẽ phải chịu hình án và o sáng mai. Anh ta yêu cầu được khai báo.
- Tốt lắm! - Bonaparte vô tư nói - Hãy gá»i thư đó đến toà đã xét xá» hắn, há» sẽ xem phải là m gì.
- Lúc đầu tôi cÅ©ng nghÄ© nên là m như thế - Murat nói - Nháºn lá»i lẽ trong thư rất thẳng thắn và tháºt thà khiến tôi rất quan tâm. Anh tá»± Ä‘á»c Ä‘i.
Bonaparte Ä‘á»c lá thư đã mở sẵn mà Murat đưa cho.
- Äồ quá»· đáng thương! Hắn muốn kéo dà i mạng sống thêm má»™t tiếng nữa, có thể thôi. Cứ là m như tôi nói Ä‘i.
Rồi ông trả lại lá thư.
- Nhưng thưa tướng quân - Murat nà i nỉ - anh không thấy là ngưá»i nà y muốn khai Ä‘iá»u quan trá»ng ư?
- Có chứ, tôi Ä‘á»c rồi, nhưng tôi lạ gì kiểu ngưá»i nà y, chÃnh vì thế mà tôi nhắv lại rằng Ä‘iá»u phạm nhân nói không đáng báºn tâm.
- Ai mà biết được? - Murat nói - hãy để chúng tôi, tôi và ngà i Réal theo vụ nà y.
- Vì chú cứ nhất quyết như váºy - Bonaparte nói - nên tôi không phản đối nữa. Réal, ông cÅ©ng Ä‘i thẩm vấn hắn Ä‘i, Murat, hãy Ä‘i cùng vị chánh án nà y nếu chú cần, nhưng không có án treo đâu nhé tôi không muốn án treo nà o hết.
Réal và Murat lui ra Bonaparte mới đi vỠphòng ngủ.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:07 AM.
|

15-09-2008, 10:16 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 32
Cảnh sát của Régnier và cảnh sát của Fouché
Khi Réal và Murat rá»i khá»i nhà ngà i Tổng tà i, lúc đó đã quá ná»a đêm. Chỉ bảy giá» sáng hôm sau, phạm nhân sẽ bị xá» bắn. Äể đến gặp anh ta, Murat buá»™c phải hy sinh buổi tối để xin ngà i Tổng tà i ra lệnh. Murat để cho Réal đến thăm tù nhân vì nhiệm vụ cá»§a ông đã xong, ông đã đến gặp Bonaparte và ngà i Tổng tà i đã trao quyá»n thẩm phán cho Réal.
Réal tÃnh sẽ Ä‘i gặp phạm nhân hai tiếng trước giá» hà nh hình.
- Nếu lá»i khai có giá trị, ông còn đủ thá»i gian ngồi nghe, còn nếu không thì án sẽ thi hà nh sau đó.
Vả lại vốn quen vá»›i việc xá» lý tâm lý con ngưá»i, ông cho rằng khi nhìn thấy vÅ© khà quanh nhà tù, tức là nhưng tia sáng ban ngà y đầu tiên đó cÅ©ng là đòn cuối cùng đánh và o lòng can đảm cá»§a tù nhân khiến hắn chỉ còn nước khai sạch sà nh sanh.
Lúc ta thấy kẻ phiến loạn bất hạnh nhá» bác sÄ© gởi yêu cầu được khai báo cho Murat, ta cÅ©ng hiểu rằng nếu không có hồi âm, không có tin tức gì từ ngưá»i đứng đầu Paris tức nghÄ©a là tình trạng ấy chỉ thêm tồi tệ.
Äến lúc nản nhất cá»§a kẻ bất hạnh, anh ta chỉ còn là sinh váºt bất động giống như má»™t đứa trẻ, không còn sức để chá» cái chết giữa những ná»—i kinh hoà ng và mê man tăm tối. Äôi mắt anh ta nhìn trân trân ra ô cá»a sổ hướng xuống phố. Anh ta rùng mình khi thấy tia sáng ban ngà y đầu tiên rá»i và o.
Khoảng năm giá» sáng, anh tưởng mình khi nghe tiếng bánh xe lăn lạo xạo rồi dừng trước cá»a nhà tù không má»™t tiếng động nà o thoát khá»i sá»± chú ý cá»§a anh ta. Tiếng cá»a lá»›n mở ra rồi khép lại tiếng những bước chân nặng ná» ngoà i hà nh lang, đó là tiếng bước chân cá»§a hai hoặc ba ngưá»i dừng lại trước cá»a buồng giam anh ta, tiếng chìa tra và o ổ khoá lạch xạch. Cánh cá»a đã mở ra, má»™t tia hy vá»ng cuối cùng dồn lên đôi mắt nhìn và o ngưá»i bước và o anh ta hy vá»ng nhìn thấy bá»™ trang phục lá»™ng lẫy cá»§a Murat Ä‘Ãnh đầy đưá»ng thêu và lông chim anh ta lại thấy má»™t ngưá»i đà n ông mặc đồ Ä‘en, dù khuôn mặt dịu dà ng và đưá»ng nét phúc háºu nhưng anh ta vẫn chết khiếp.
Ngưá»i ta châm nến trên chiếc đèn gắn và o tưá»ng. Réal liếc mắt nhìn xung quanh và thấy mình không ở trong má»™t xà lim.
Vì tù nhân sắp bị hà nh quyết nên ngưá»i ta đưa anh nà y và o buồng lục sá»±, Réal thấy má»™t chiếc giưá»ng trên đó, phạm nhân để nguyên quần áo nằm sõng soà i, sau đó ông nhìn và o kẻ bất hạnh Ä‘ang giÆ¡ tay vá» phÃa ông.
Réal đưa tay ra hiệu, ngưá»i ta để ông lại má»™t mình vá»›i kẻ ông sắp thẩm vấn.
- Tôi, chánh án Réal - ông nói - Anh đã thông báo muốn khai rõ sá»± tháºt tôi đến để nghe anh đây.
Con ngưá»i ấy run lên cầm cáºp đến ná»—i không trả lá»i được, hai hà m răng va và o nhau còn khuôn mặt thì co dúm lại vì những cÆ¡n co giáºt.
- Cứ bình tÄ©nh - ông uá»· viên Há»™i đồng nhà nước nói, dù đã quen vá»›i cảnh ngưá»i sắp chết nhưng chưa bao giá» thấy ai đón nháºn nó má»™t cách hãi hùng như thế - Tôi đến trong ý định là m Ä‘iá»u tốt cho anh. Bây giá» anh nghÄ© đã có thể trả lá»i tôi được chưa?
- Tôi sẽ cố, nhưng để là m gì cÆ¡ chứ? Hai tiếng nữa thôi, chẳng phải tất cả Ä‘á»u kết thúc vá»›i tôi hay sao?
- Tôi không thể hứa gì vá»›i anh được - Réal đáp - Tuy nhiên, nếu Ä‘iá»u anh nói cá»±c kỳ quan trá»ng như anh báo…
- À hoá ra ông là ngưá»i xá» - Tù nhân kêu lên - ÄÆ°á»£c rồi, váºy ông muốn biết gì? Ông muốn tôi nói gì hãy há»i Ä‘i, tôi mất phương hướng rồi.
- Cứ bình tÄ©nh trả lá»i. Trước hết tên anh là gì?
- Querelle.
- Là m gì?
- Sĩ quan quân y.
- Anh sống ở đâu?
- Biville.
- ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» hãy kể Ä‘iá»u anh muốn nói.
- Nhân danh đức Chúa mà tôi sắp xuất hiện trước ngà i, tôi sẽ nói sá»± tháºt nhưng ông sẽ không tin tôi.
- Trước hết tôi phải nghe đã – Réal nói -Anh vô tội, đúng không?
- Vâng, tôi xin thá».
Réal gáºt đầu.
- Ãt ra cÅ©ng vô tá»™i vá» những gì ngưá»i ta buá»™c cho tôi - Phạm nhân nói tiếp, - và lẽ ra tôi đã có thể chứng minh sá»± vô tá»™i cá»§a mình.
- Thế tại sao anh không là m?
- Vì nếu thế tôi lại rơi và o tội khác.
- Dù sao anh cũng vẫn mưu phản?
- Vâng, nhưng không phải với Picot và Lebourgeois. Tôi không liên quan đến vụ đặt thuốc nổ, tôi thỠđấy. Và o lúc đó, tôi còn đang ở Anh cùng Georges Cadoudal.
- Thế anh vỠPháp khi nà o?
- Từ hai tháng nay.
- Thế là anh đã rá»i Georges Cadoudal hai tháng?
- Tôi không rá»i ông ấy.
- Sao lại thế? Vì anh ở Paris còn ông ta ở Anh, như váºy anh phải chia tay ông ta, tôi không nhầm chứ?
- Georges không còn ở Anh nữa.
- Thế ông ta ở đâu.
- Ở Paris.
Réal nhảy dựng lên.
- Ở Paris ư? Không thể được!
- Thế mà ông ấy đang đây vì chúng tôi vỠcùng nhau và trước hôm tôi bị bắt, tôi còn nói chuyện với ông ấy.
- Váºy là Georges đã ở Paris từ hai tháng! Váºy là lá»i khai nà y không những quan trá»ng mà còn trên mức ngưá»i ta có thể tưởng tượng được.
- Thế các anh vá» Pháp như thế nà o? - Réal há»i.
- Qua vịnh Biville. Äó là chá»§ nháºt, chúng tôi Ä‘i bằng thuyá»n nhá» suýt nữa chúng tôi đã bị chết Ä‘uối vì hôm đó thá»i tiết rất xấu.
- ÄÆ°á»£c rồi - Réal nói - Tất cả những Ä‘iá»u nà y nghiêm trá»ng hÆ¡n tôi tưởng anh bạn ạ, tôi chưa thể hứa gì cả, nhưng… cứ tiếp tục đã các anh có bao nhiêu ngưá»i?
- Chuyến đầu tiên, chúng tôi có chÃn ngưá»i.
- Từ đó đã có bao nhiêu chuyến?
- Ba.
- Lên bá», ai ra đón các anh?
- Äó là con trai cá»§a ngưá»i chữa đồng hồ, anh ta dẫn chúng tôi đến má»™t trang trại mà tôi không biết tên. Chúng tôi ở đó ba ngà y, sau đó từ trang trại nà y đến trang trại khác, chúng tôi tá»›i được Paris. Ở đó, những ngưá»i bạn cá»§a Georges đến gặp chúng tôi.
- Anh có biết tên của hỠkhông?
- Tôi chỉ biết tên hai ngưá»i: má»™t cá»±u sÄ© quan tuỳ tùng cá»§a ông ấy là Sol de Grisolles và má»™t ngưá»i là Charles d Hozier.
- Anh đã gặp hỠbao giỠchưa?
- Rồi, một năm trước ở London.
- Sau đó chuyện gì đã xảy ra.
- Hai ngà i ấy đưa Georges và o trong một chiếc xe độc mã còn chúng tôi đi bộ và và o Paris qua những trạm khác nhau.
Suốt hai tháng tôi chỉ gặp Georges ba lần chỉ khi nà o ông ấy cho gá»i. Có hai lần tôi gặp ông ấy ở cùng địa Ä‘iểm.
- Thế lần gặp cuối cùng ở đâu?
- Ở nhà má»™t thương nhân rượu vang có cá»a hà ng ở góc giữa phố Bac và phố Varenne. Tôi chỉ bước ra phố độ ba chục bước thì bị bắt.
- Từ đó, anh có tức gì không?
- Có ông ấy gá»i cho tôi má»™t trăm phăng qua Fauconnier, ngưá»i gác cổng nhà lao.
- Anh có cho rằng ông ta vẫn còn ở Paris không?
- Tôi chắc chắn, ông ấy chá» những chuyến tà u khác, nhưng dù sao sẽ không có chuyện gì xảy ra mà không có sá»± hiện diện cá»§a má»™t hoà ng thân cá»§a triá»u đình quân chá»§ Pháp tại Paris.
- Hoà ng thân triá»u đình Pháp! - Réal kêu lên - Anh có bao giá» nghe nói tên ngưá»i nà y chưa?
- Chưa thưa ngà i.
- ÄÆ°á»£c rồi - Réal nói và đứng dáºy.
- Thưa ngà i - Tù nhân nắm lấy tay Réal kêu lên - Tôi đã khai tất cả những gì tôi biết, tôi là kẻ thù phản bội của các chiến hữu của tôi, một kẻ phản bội, hèn nhát, hèn hạ.
- Anh cứ yên tâm, anh chưa chết đâu, Ãt ra là hôm nay. Tôi sẽ xin ngà i Tổng tà i giùm anh, nhưng anh không được tiết lá»™ bất cứ Ä‘iá»u gì vừa nói vá»›i tôi cho bất cứ ai, nếu không, tôi không thể giúp gì anh được. Hãy cầm số tiá»n nà y và nhá» mua những thứ anh cần để hồi sức. Ngà y mai có thể tôi sẽ trở lại.
- Ồ thưa ngà i - Querelle quỳ xuống nói - Ngà i chắc là tôi sẽ không chết chứ?
- Tôi không thể hứa được nhưng cứ bình tÄ©nh và hy vá»ng Ä‘i.
Tuy nhiên mệnh lệnh của ngà i Tổng tà i: "Không có án treo!" lại mạnh đến nỗi Réal chỉ nói với cai ngục.
- Äi báo cho quản ngục sở tại rằng không được là m gì trước mưá»i giá» sáng.
Sáu giỠsáng, Réal biết mệnh lệnh của Bonaparte: "Chỉ đánh thức tôi khi có tin xấu đừng bao giỠbáo tin vui khi tôi đang ngủ".
Ông biết tin tức mình mang đến có lẽ là không vui nên quyết định Ä‘i đánh thức Bonaparte. Ông Ä‘i thẳng đến Ä‘iện Tuileries và sai ngưá»i gá»i Constant dáºy. Constant đánh thức cáºn vệ, canh ngoà i cá»a phòng Bonaparte từ ngà y ông ngá»§ riêng phòng vá»›i Joséphine.
Rustan Ä‘i đánh thức ngà i Tổng tà i. Boumerine bắt đầu thất sá»§ng nên không được đặc quyá»n như trước nữa. Ngưá»i cáºn vệ được nhắc hai lần và o báo vá»›i ngà i Tổng tà i rằng có ngà i đại phán quan Ä‘ang chá» và tất nhiên Rustan không thể quên được.
- Châm đèn lên - Bonaparte nói - và má»i ông ta và o.
Ngưá»i ta châm cây đèn, đặt lên góc lò sưởi chiếu đến giưá»ng ngá»§ ngà i Tổng tà i.
- Thế nà o! Là ông đó ư, Réal, nhưng như váºy chắc chuyện nghiêm trá»ng hÆ¡n chúng ta tưởng lúc đầu đúng không?
- Chuyện hệ trá»ng lắm, thưa tướng quân.
- Thế nà o? à ông là gì?
- Là tôi vừa biết những chuyện hết sức kỳ lạ.
- Kể cho tôi nghé xem nà o - Bonaparte nói và ngả đầu và o tay sẵn sà ng lắng nghe.
- Thưa công dân tướng quân, Georges Cadoudal đang ở Paris cùng với băng đảng của hắn.
- Hả? - Ngà i Tổng tà i lại tưởng mình nghe không rõ.
Réal nhắc lại.
- Thôi nà o! - Bonaparte thốt lên kèm theo cái nhún vai, cỠchỉ đặc biệt mỗi lần ông tỠra nghi ngỠ- Không thể thế được?
- Là sá»± tháºt má»™t trăm phần trăm, thưa tướng quân.
- Hoá ra là thế mà gã vô lại Fouché đã viết cho tôi hôm qua: "Xin ngà i hãy cẩn tháºn, không khà sặc mùi dao găm". Nà y, ông cầm lấy thư cá»§a lão, tôi đã để nó lên bà n ngá»§ và không báºn tâm đấy.
Ông rung chuông, Constant bước và o.
- Gá»i Boumerine Ä‘i - ông nói.
Ngưá»i ta đánh thức Boumerine dáºy, Boumerine xuống và là m theo lệnh ngà i Tổng tà i.
- Hãy viết cho Fouché và Régnier đến Ä‘iện Tuileries ngay vì việc Cadoudal, bảo há» mang toà n bá»™ tà i liệu liên quan đến vụ nà y. Anh sẽ truyá»n lệnh cho mang hai tin nhanh Ä‘i ngay. Trong khi chỠđợi, Réal sẽ giải thÃch rõ sá»± việc cho tôi.
Ông Réal ở lại cùng Bonaparte và thuáºt lại từng câu mà Querelle đã nói vá»›i ông: HỠđã trở vá» từ Anh qua vịnh Biville bằng thuyá»n ra sao, được con ông chữa đồng hồ mà Querelle không biết tên dẫn qua từng trang trại để đến Paris thế nà o nên anh nà y gặp Cadoudal lần cuối tại ngôi nhà góc phố Bac và Varenne nữa. Sau khi thuáºt lại đầu Ä‘uôi sá»± việc ông Réal xin phép vá» gặp tên tù nhân Ä‘ang hoảng sợ tại Abbaye và xin lệnh cho hưởng án treo vì lá»i cung khai quan trá»ng.
Lần nà y Bonaparte nghe theo Réal và cho phép hắn, nếu không được tha bổng thì cÅ©ng bảo toà n được tÃnh mạng. Ông Réal Ä‘i ra để lại ngà i Tổng tà i trong bà n tay cá»§a cáºn vệ để chá» Fouché và Régnier.
Vì Fouché sống trên phố Bac xa nhất nên Régnier là ngưá»i đến trước. Bonaparte đã vệ sinh buổi sáng xong. Régnier thấy ông Ä‘i Ä‘i lại lại vá»›i cái đầu chúi ra trước, tay chắp sau lưng và vầng trán nhăn lại.
- À Régnier, hôm qua, ông đã nói gì với tôi vỠCadoudal nhỉ?
- Thưa ngà i Tổng tà i, tôi đã nói rằng vừa nháºn được thư báo vá» rằng Cadoudal vẫn Ä‘ang ở London và cách đấy ba ngà y, ông ta còn ăn tối tại nhà thư ký Addington ở Kmgston.
Äúng lúc đó thì Fouché tá»›i.
- Ông Fouché, tôi cho gá»i ông đến để phân xá» xem giữa ông Régnier và tôi ai đúng, ông Régnier thì cho rằng Cadoudal Ä‘ang ở London còn tôi lại cho rằng ông ta Ä‘ang ở Paris. Ai có lý đây?
- Ngưá»i mà hôm qua tôi đã nói: "Xin ngà i hãy cẩn tháºn, không khà sặc mùi dao găm!" có lý.
- Ông nghe thấy chưa Régnier, tôi là ngưá»i đã nháºn thư cá»§a ông Fouché, tôi đúng đấy.
Régnier nhún vai.
- Ngà i có muốn đưa cho ông Fouché lá thư nháºn từ London cho ngà i Fouché không?
Bonaparte đưa thư cho Fouché. Sau khi Ä‘á»c xong, ông ta nói:
- Ngà i Tổng tà i có cho phép tôi gá»i má»™t ngưá»i đã trở vá» Paris cùng Cadoudal không?
- Ồ! Lạy Chúa, có chứ! Tôi rất sẵn lòng.
Fouché ra mở cá»a phòng chá» và gá»i Victor và o. Anh chà ng nà y ăn mặc kiểu quý tá»™c nhìn giống như má»™t trong số quân triá»u đình hoặc có chÃnh kiến hoặc theo mốt để đả phá ngà i Tổng tà i.
Victor kÃnh cẩn cúi chà o rồi đứng chá» gần cá»a.
- Gì thế nà y? - Bonaparte há»i - Nếu anh chà ng nà y tháºt sá»± trở vá» cùng Cadoudal thì là m sao anh ta còn sống sót được?
- Bởi vì - Fouché trả lá»i - đó là má»™t trong số ngưá»i cá»§a tôi chịu tránh nhiệm theo dõi Cadoudal ở London không rá»i ná»a bước. ChÃnh vì không để rá»i mắt khá»i ông ta nên đã theo ông ta vá» táºn Paris.
- Chuyện ấy từ bao giá»? - Bonaparte há»i.
- Cách đấy hai tháng - Fouché trả lá»i - Nếu ngà i Régnier đây muốn tá»± mình há»i nhân viên cá»§a tôi thì anh ta sẽ vinh hạnh lắm đấy.
Régnier vẫy tay ra hiệu cho chà ng trai lại gần trong khi Bonaparte tò mò liếc nhìn anh ta. Anh ta không giống hạng ngưá»i bông phèng mà ăn mặc vô cùng hợp thá»i trang. Nhìn anh ta, ngưá»i ta có thể nói anh vừa Ä‘i thăm các phu nhân Rescanier hay Tallies vá». Ngưá»i ta còn cảm thấy anh ta cố gắng nén nụ cưá»i tinh quái vốn quen thuá»™c cá»§a mình.
- Anh là m gì ở London thế anh bạn? - Régnier há»i.
- á»’ thưa công dân Bá»™ trưởng, tôi là m như tất cả má»i ngưá»i, tôi âm mưu chống lại công dân Tổng tà i.
- Äể là m gì?
- Thì để được các ông hoà ng tiến cỠvới ngà i Cadoudal.
- Anh nói vỠnhững ông hoà ng nà o thế?
- Thì những ông hoà ng nhà Bourbon chứ ai.
- Anh cũng được giới thiệu với Georges chứ?
- Nhá» Quý ngà i công tước Berry, vâng thưa Bá»™ trưởng, tôi đã được vinh hạnh ấy. Äến ná»—i tướng Georges thá» danh dá»± sẽ đưa tôi và o tốp đầu tiên trở lại nước Pháp, tức là trong số chÃn ngưá»i đầu tiên vá» cùng ông ấy.
- ChÃn ngưá»i đó là ai?
Là Coster Saint-Victor, Burban, Rivière, tướng Lajolais, má»™t ngưá»i có tên là Picot nhưng không phải ngưá»i vừa bị xá» bắn, ông Bouvet de Lozier, Demonville, má»™t ngưá»i có tên là Querelle chÃnh anh ta đã bị kết án tá» hình hôm qua và cuối cùng là Georges Cadoudal.
- Các anh vỠPháp bằng cách nà o?
- Trên má»™t con tà u do thuyá»n trưởng Wright chỉ huy.
- À Bonaparte reo lên - Tôi biết anh ta, đó là cựu thư ký của Sidney Smith.
- ChÃnh váºy thưa tướng quân - Fouché nói.
- Thá»i tiết rất xấu - Chà ng trai tiếp tục - Chúng tôi phải vất là m má»›i nhá» thuá»· triá»u đưa đến vịnh Biville.
- Chá»— nà o ở Biville? - Bonaparte há»i.
- Gần Diepp thưa tướng quân - Fouché đáp.
Bonaparte nháºn thấy ngưá»i nhân viên không trả lá»i trá»±c tiếp, ông bằng lòng nghiêng mình trong khi Fouché trả lá»i thay mình. Vẻ khúm núm ấy khiến ông cảm động.
- Khi tôi há»i anh có thể trá»±c tiếp trả lá»i tôi được.
Chà ng trai lại nhún mình lần nữa.
- Chúng tôi xuống bãi biển - Anh ta tiếp tục kể - Từ chân vách đá lên đỉnh cao tới bai trăm bộ.
- Thế là m thế nà o các anh leo lên được? - Bonaparte há»i.
- Chúng tôi bám và o sợi dây cáp tà u! Chúng tôi leo lên nhá» lá»±c cá»§a dao găm và chống chân và o vách đá. Thỉnh thoảng trên dây có những nút thắt để việc bám và o dá»… dà ng hÆ¡n, tháºm chà còn có báºc gắng gá»— để chúng tôi có thể nghỉ má»™t lát giống như con vẹt trên bục đứng cá»§a chúng váºy. Tôi leo lên đầu liên, sau đó là tá» tước Rivière, tướng Lajolais, Picot, Burban, Querelle, Bouvet, Demonville, Coster Saint-Victor và Georges Cadoudal Ä‘i cuối cùng. Äi được ná»a đưá»ng, nhiá»u ngưá»i bắt đầu kêu mệt.
- Tôi báo trước cho các anh biết là tôi vừa cắt đứt dây cáp rồi - Cadoudal nói.
Và quả nhiên tiếng dây rÆ¡i xuống chân vách đã vang đến chá»— chúng tôi. Chúng tôi lÆ¡ lá»ng giữa trá»i và đất, không còn cách nà o xuống, tất cả chúng tôi đà nh phải tiếp tục trèo lên đỉnh vách đá. Cuối cùng má»i ngưá»i Ä‘á»u đến nÆ¡i mà không xảy ra tai nạn nà o.
Phải thú nháºn vừa lên đến đỉnh tôi thá»±c sá»± tức thở vì độ cao vừa vượt qua. Tôi nằm sấp xuống đất chỉ sợ nếu đứng dáºy tôi sẽ ngã nhà o ra sau vì chóng mặt.
Rivière là ngưá»i yếu nhất trong số chúng tôi đã gần như ngất xỉu Coster Saint-Victor đến nÆ¡i và huýt sáo săn, còn Cadoudal thở dốc và nói:
- Vá»›i má»™t ngưá»i nặng hai trăm sáu mươi livre thì Ä‘oạn đưá»ng nà y quả là khó khăn.
Sau đó, ông ném nốt phần cáp còn lại cho nó móc vá»›i ná»a kia. Chúng tôi há»i vì sao ông là m như váºy, ông đáp rằng, thông thưá»ng sợi dây ấy dùng cho bá»n buôn láºu, nếu để nguyên; kẻ bất hạnh nà o cứ thế trèo xuống sẽ không biết ná»a kia đã bị cắt và hắn ta phải ở cách mặt đất má»™t trăm bá»™.
Xong việc, ông cất tiếng kêu như tiếng quạ láºp tức có hai tiếng chùm cú đáp lại và hai ngưá»i đà n ông xuất hiện. Äó là ngưá»i dẫn đưá»ng cá»§a chúng tôi.
- Ông Fouché đã nói Georges đi từ Biville đến Paris qua các trạm nghỉ được chuẩn bị từ trước. Anh có biết các chỗ ấy không?
- Hoà n toà n có, thưa tướng quân. Tôi đã đưa danh sách cho ngà i Fouché, nhưng tôi vẫn còn nhá»›, nếu có ai chép lại, tôi có thể Ä‘á»c chÃnh xác như bản kia.
Bonaparte rung chuông.
- Cho gá»i Savary đến đây. Äó là cáºn vệ gần gÅ©i cá»§a tôi.
Khi Savary xuống, Bonaparte chỉ và o chiếc bà n bảo anh ta:
- Hãy ngồi ở đó và ghi lại những gì anh chà ng nà y Ä‘á»c!
Savary ngồi xuống cầm bút lông ngá»—ng viết lại theo lá»i Ä‘á»c cá»§a Victor.
"Äầu tiên, cách vách đó má»™t trăm bá»™ có má»™t ngôi nhà dùng là m nÆ¡i trú ẩn cho những ngưá»i gặp thá»i tiết xấu, những ai muốn cáºp bến hay đợi chuyến tà u khác. Từ đó chúng tôi đến trạm nghỉ đầu tiên ở Guilmécourt, tại nhà má»™t thanh niên có tên là Pageot de Pauly, trạm thứ hai ở trang trại Potterie, và Saint-Rémy ở nhà vợ chồng Dénmont, trạm thứ ba ở Preuseville, nhà ngưá»i có tên là Loizel. Thưa đại tá, đến đây cho phép tôi được lưu ý là từ chá»— nà y có ba lối khác nhau cùng dẫn đến Paris. Theo lối rẽ trái, trạm thứ tư tại nhà Monnier ở Aumale, trạm thứ năm ở Feuquière, nhà Colliaux, trạm thứ sáu ở Monceau nhà Leclerc, trạm thứ bảy ở Auteuil nhà Rigaud, trạm thứ tám ở Saint-Lubin nhà Massignon, trạm thứ chÃn ở Saint-Leu-Ta-Verny, nhà Lamotte.
Nếu chúng tôi Ä‘i đưá»ng ở giữa thì trạm thứ tư ở Gaillefontaine, nhà chị goá Le Seur, trạm thứ năm ở Saint-Clair nhà Sachez, trạm thứ sáu ở Goumay, nhà chị goá Cacqueray, còn nếu rẽ phải trạm thứ tư ở Roncherolles nhà Gam u, trạm thứ năm ở Saint-Crespin, nhà Bertengles, trạm thứ sáu ở Etrépagny nhà Demonville trạm thứ bảy ở Lauréal nhà Bouvet de Lozier và trạm thứ tám ở Eaubonne, nhà má»™t ngưá»i có tên là Hyvonnet. Tất cả có váºy.
- Savary, hãy giữ danh sách nà y cẩn tháºn - Ngà i Tổng tà i nói - Nó sẽ cá»› Ãch cho chúng ta. ÄÆ°á»£c rồi! Ông Régnier, ông nghÄ© sao vá» chuyện nà y?
- Tháºt lòng mà nói, hoặc nhân viên cá»§a tôi là lÅ© ngốc hoặc anh chà ng nà y là má»™t kẻ ranh mãnh khéo léo.
- Thưa ngà i Bá»™ trưởng, vá» phần ngà i - Anh chà ng nhân viên vừa nói vừa nghiêng mình xuống - những Ä‘iá»u ngà i vừa nói đã là má»™t lá»i khen ngợi, nhưng tôi không phải là má»™t kẻ ranh mãnh, tôi chỉ hÆ¡n các đồng nghiệp khác ở Ä‘iểm là có thể cải trang tốt mà thôi.
- Bây giỠhãy nói cho tôi biết Georges đã là m gì từ khi hắn ở Paris?
- Tôi đã theo ông ta đến ba bốn nhà . Äầu tiên, ông ta đến phố Ferme, tiếp đó là phố Bac nÆ¡i ông ta gặp Querelle rồi vừa ra khá»i nhà Georges thì anh nà y bị bắt, bây giỠông ta Ä‘ang ở phố Chaillot dưới cái tên Larive.
- Nhưng ông biết tất cả những chuyện nà y từ đâu… - Régnier nói với Fouché.
- Từ hai tháng - Fouché ngắt lá»i.
- … váºy tại sao ông không cho bắt hắn?
Fouché báºt cưá»i và nói:
- á»’ xin lá»—i ngà i Bá»™ trưởng Tư pháp, chừng nà o tôi chưa bị kết án, tôi sẽ không nói ra bà máºt cá»§a mình đâu. Vả lại, tôi giữ chúng lại cho tướng quân Bonaparte.
- Ông bạn Régnier thân mến. - Ngà i Tổng tà i nói và nở má»™t nụ cưá»i - Tôi cho rằng sau những gì chúng ta vừa nghe, ngà i có thể thong dong mà gá»i nhân viên ở London cá»§a ngà i vỠđược rồi đấy. Còn bây giá» vá»›i tư cách là Bá»™ trưởng Tư pháp, ngà i hãy để mắt đến kẻ tá» tù khốn khổ bị kết án hôm qua ngưá»i đó cung khai tất cả sá»± tháºt. Tôi biết rõ Ä‘iá»u đó vì lá»i khai ấy trùng vá»›i lá»i kể cá»§a anh đây (Bonaparte chỉ và o nhân viên vừa mang đến tin tức mà chúng ta vừa Ä‘á»c) - không bị hà nh quyết. Tôi không tha bổng cho anh ta vì tôi muốn anh ta được đưa đến nhà tù. Hãy theo dõi và trong sáu tháng tá»›i ông hãy báo cáo vá» thái độ cá»§a anh ta. Ông Régnier thân mến, còn lại tôi xin được bà y tá» sá»± hối tiếc khi buá»™c ông phải dáºy sá»›m như thế bây giỠông có thể Ä‘i. Còn Fouché, ông ở lại.
Ông nà y lùi xuống cuối phòng rồi Ä‘i ra để lại ngà i Tổng tà i cùng vá»›i Bá»™ trưởng cảnh sát tháºt sá»±.
Bấy giỠBonaparte mới lại gần Fouché.
- Ông đã nói là sẽ cho tôi hay tại sao ông giấu việc có mặt cá»§a Cadoudal ở Paris cho đến táºn lúc nà y đúng không?
- Tôi giấu ngà i, thưa ngà i Tổng tà i, trước hết để ngà i không biết chuyện ấy.
- Thôi đừng đùa nữa. - Bonaparte cau mà y nói.
- Tôi không hỠđùa chút nà o, thưa công dân tướng quân, và tôi lấy là m tiếc là hôm nay ngà i buá»™c tôi phải nói ra. Niá»m vinh hạnh mà ngà i dà nh cho tôi trở thà nh chá»— thân tÃn cho phép tôi được quan sát ngà i. Xin ngà i đừng chau mà y! Äó là tình trạng cá»§a tôi má»›i đúng. Thế nà y, ngà i là má»™t ngưá»i dá»… để lá»™ bà máºt trong lúc giáºn dữ. Chừng nà o ngà i còn bình tÄ©nh, má»i chuyện Ä‘á»u êm đẹp, ngà i sẽ giấu mình như má»™t chai Champagne nhưng nếu ngà i nóng giáºn, chai Champagne sẽ báºt tung và thế là tất cả thà nh bá»t hết.
- Ông Fouché, - Bonaparte nói - tôi xá cho ông tội so sánh đấy.
- Còn tôi, thưa tướng quân, tôi tá»± xá cho mình việc giữ bà máºt cho nên xin phép ngà i cho tôi được lui.
- Thôi nà o, chúng ta đừng bực mình nữa - Bonaparte nói - Tôi muốn biết tại sao ông đã không bắt Georges.
- Ngà i muốn biết ư?
- Tuyệt đối muốn.
- Thế nhỡ vì lá»—i cá»§a ngà i mà tráºn đánh Rivoli cá»§a tôi bị thất bại, ngà i không xá» tôi tá»™i chứ?
- Không.
- Thế thì được rồi. Tôi muốn để ngà i tóm gá»n bá»n ngưá»i ngà i muốn chỉ trong má»™t mẻ lưới. Tôi muốn chÃnh ngà i là ngưá»i đầu tiên vui mừng trước mẻ cá hoà n hảo. Tôi đã không cho bắt Cadoudal vì chỉ hôm qua Pichegru má»›i đến Paris.
- Cái gì?
- Pichegru đã đến Paris hôm qua. Hắn đang ở phố Arcade vì hắn chưa kịp gặp Moreau.
- Gặp Moreau! - Bonaparte kêu lên - Ông Ä‘iên rồi, ông quên há» là kẻ thù không đội trá»i chung à ?
- À vì Moreau đã tố cáo Pichegru ư! ChÃnh ngà i là ngưá»i biết rõ hÆ¡n ai hết rằng Pichegru có ngưá»i anh trai là tu sÄ©, và để trả khoản nợ sáu trăm nghìn phăng cho Cayenne mà anh nà y để lại, Pichegru đã buá»™c phải bán thanh kiếm và ve áo vá»›i dòng thông báo: "Thanh gươm Marengo và cầu vai cá»§a ngưá»i chiến thằng nước Hà Lan". Ngà i cÅ©ng biết rõ tướng Pichegru đã không nháºn được khoảng tiá»n má»™t triệu từ hoà ng thân Condé. Ngà i còn biết rõ hÆ¡n cả Pichegru, ngưá»i không vợ không con, nên không thể nháºn khoản hai trăm nghìn phăng cho bà vợ goá và má»™t trăm nghìn cho con cá»§a anh ta trong bản cam kết vá»›i hoà ng thân Condé. Äó là mẹo vặt mà các chÃnh phá»§ sá» dụng để chống lại ngưá»i nà o há» muốn vứt bá» sau khi anh ta phục vụ nhiá»u đến mức ngưá»i ta không còn cách trả nà o khác ngoà i sá»± bạc bẽo. Thế là Moreau đã nháºn ra sai lầm cá»§a mình và Pichegru hôm qua đến để tha thứ cho ông ta.
Trước sá»± kết hợp cá»§a hai ngưá»i mà Bonaparte ngỡ há» là kẻ thù bây giá» lại chÄ©a và o ông khiến ông không thể không đưa tay là m dấu trên ngá»±c theo tục lệ cá»§a ngưá»i dân đảo Corse.
- Nhưng - ông nói - khi há» gặp nhau, hoà hảo vá»›i nhau, khi những con dao nhá»n sặc mùi trong không khà chÄ©a và o tôi thì ông sẽ loại chúng cho tôi chứ? Ông sẽ cho bắt chúng chứ?
- Chưa đâu!
- Thế ông còn chỠgì nữa?
- Tôi chá» khi nà o hoà ng tá» mà há» Ä‘ang mong đặt chân đến Paris. Há» Ä‘ang chá» má»™t ông hoà ng cá»§a chÃnh nhà Bourbon.
- HỠcần một ông hoà ng để ám sát tôi à ?
- Trước hết, ai nói với ngà i rằng hỠmuốn ám sát ngà i? Cadoudal đã tuyên bố nếu vì thù riêng, hắn sẽ không bao giỠám sát ngà i.
- Thế hắn có ý định gì khi đặt thuốc nổ?
- Hắn tưởng Chúa của hắn nằm trong tác phẩm của quỷ ấy.
- Váºy rốt cục hắn muốn gì?
- Muốn chiến đấu với ngà i.
- Tôi sẽ đồng ý sao?
- Tại sao không? Hôm trước ngà i đã muốn đấu cùng Moreau còn gì.
- Nhưng Moreau là Moreau, tức là má»™t tướng tà i, má»™t ngưá»i thắng trân. Tôi đã gá»i anh ta là Tướng vá» hưu, nhưng đó là trước tráºn Hohenlinden. Há» muốn đấu vá»›i tôi thế nà o?
- Má»™t buổi tối, khi ngà i trở vá» từ La Malmaison hay Saint-Cloud, ngà i chi có khoảng ba chục tuỳ tùng thì khoảng ba chục quân Bảo hoà ng do Cadoudal cầm đầu tấn công ngưá»i cá»§a ngà i. Vá»›i số quân tương đương, há» chặn đưá»ng ngà i, sẽ giao đấu và sẽ giết ngà i.
- Thế khi tôi chết rồi, hỠsẽ là m gì?
- Ông hoà ng kia cÅ©ng tham dá»± tráºn đấu nhưng dÄ© nhiên không trá»±c tiếp, ông ta sẽ tuyên bố láºp lại triá»u đình. Bá tước miá»n Provence không cần động ngón tay và o tất cả việc nà y, sẽ nhân danh vua Louis XVIII và ngồi và o ngai và ng cá»§a các tiên đế, má»i việc thế là xong. Ngà i chỉ còn là má»™t đốm sáng trong lịch sá» giống như má»™t tia mặt trá»i quanh quỹ đạo và ng như Toulon, Montebello, Arcole, Rivali, Louis, Marengo, Pyramides…
- Äừng đùa nữa, ông Fouché. Ông hoà ng nà o phải đến Pháp để kế vị tôi?
- Vá» Ä‘iá»u nà y, phải thưa rằng tôi vẫn chữa được rõ. Chúng tôi chỠở Vedée những ông ta không đến. Chúng tôi lại chỠở Quiberon ông ta vẫn không đến và có lẽ ông ta cÅ©ng không đến Paris như đã không tá»›i Vendée và Quiberon.
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi đồng ý - Bonaparte nói - chúng ta hãy chá» hắn, ông đảm bảo tất cả chứ, ông Fouché.
- Tôi bảo đảm tất cả ở Paris miễn là cảnh sát của ngà i không can thiệp và o cảnh sát của tôi.
- ÄÆ°á»£c thoả thuáºn thế nhé. Ông biết là tôi không đỠphòng gì hết, chÃnh ông là ngưá»i bảo vệ tôi. Nhân đây, đừng quên thưởng sáu nghìn phăng cho nhân viên cá»§a ông và nếu có thể, bảo anh ta đừng rá»i mắt khá»i Cadoudal.
- Xin ngà i cứ yên tâm, nếu anh ta để mất hắn, chúng tôi còn hai tiêu điểm khác để dò ra hắn.
- Tiêu điểm gì?
- Moreau và Pichegru.
Fouché vừa ra khá»i phòng, Bonaparte đã cho gá»i Savery.
- Savery, Bonaparte nói vá»i sÄ© quan tuỳ tùng cá»§a mình - Hãy mang cho tôi danh sách những kẻ tình nghi trong các vụ nháºn xe thuế hay các trưá»ng hợp tương tá»± đến đây.
Kỳ thá»±c, từ ngà y láºp lại tình hình trong nước, cảnh sát đã lên danh sách tất cả những ai từng vi phạm tá»™i dân sá»± hay láºp danh sách những phần tá» chống đối trong đó có các vụ cướp xe thuế.
Tất cả được chia là m nhiá»u thà nh phần như sau:
- Những kẻ kÃch động.
- Thủ phạm.
- Tòng phạm.
- Chứa chấp và giúp những ngưá»i nà y tẩu thoát.
Cần phải tìm ra tên chữa đồng hô mà Querelle và nhân viên cá»§a Fouché nhắc tá»›i. Qua nhân viên cá»§a Fouché, Bonaparte đã có thể biết tên hắn nhưng ông không muốn quá coi trá»ng cái tên nà y vì sợ là m lá»™ kế hoạch cá»§a Fouché.
Thá»±c ra Bonaparte hầu như bị thương tổn trước sá»± sáng suốt cá»§a Fouché cÅ©ng như trước sá»± mù quáng cá»§a Régnier, ở giữa mối nguy hiểm mà ông không biết gì, được bảo vệ mà lại không phải tấm chắn cá»§a cảnh sát. Là má»™t ngưá»i thiên tà i và có tÃnh cách, Bonaparte muốn táºn mắt mình xem xét xung quanh. ChÃnh vì váºy ông má»›i cho Savary mang danh sách những kẻ tình nghi từ phòng Seine Inférieure đến.
Má»›i nhìn qua danh sách ở Eu và Tréport, há» thấy tên chữa đồng hồ là Troche. Ông bố đã bị bắt vì tá»™i đồng loã trong vụ nà y, ngưá»i ta không lấy được lá»i khai cá»§a hắn. Những hắn còn má»™t ngưá»i con trai khoảng mưá»i chÃn tuổi chắc chắn biết nhiá»u như bố vá» các vụ tà u cáºp bến và những chuyến còn tiếp tục sau đó.
Bonaparte ra lệnh bằng Ä‘iện tÃn cho bắt và dẫn ngay đứa con đó lên Paris, nếu Ä‘i bằng xe ngá»±a, ngay sáng hôm sau, cáºu ta có thể đến nÆ¡i.
Trong thá»i gian đó, Réal quay trở lại nhà tù. Ông gặp lại tù nhân trong má»™t tình cảnh đáng thương.
Má»›i sáng sá»›m, tức là từ sáu giỠđến bảy giá», lá»±c lượng quân đội ngưá»i phải dẫn anh ta ra đồng bằng Grenelle để xá» bắn, đã xếp và o vị trÃ. Chiếc xe dẫn tù nhân Ä‘áºu trước lối ra vá»›i cánh cá»a mở sẵn và bục bước lên đã hạ.
Kẻ bất hạnh vẫn ở trong nhà giam có cánh cá»a sắt hướng ra phố. Qua cá»a sổ, anh ta có thể thấy khung cảnh chuẩn bị vụ xá» bắn kinh hoà ng ấy, dù không khiếp bằng việc chặt đầu nhưng dẫu sao anh ta vẫn thấy tức thở.
Anh ta thấy ngưá»i ta vá»™i vã Ä‘i lấy lệnh hà nh quyết, còn tay quản ngục đã yên chá»— trên ngá»±a Ä‘ang chỠđợi được tham dá»± buổi hà nh hình khi lệnh đến. Äám long kỵ binh áp giải cÅ©ng đã xếp hà ng chá» sẵn, viên sÄ© quan chỉ huy đội nà y cÅ©ng đã lên ngá»±a ngay sát cá»a sổ cá»§a anh ta. Tù nhân chỠđợi khoảng thá»i gian khá»§ng khiếp từ sáu rưỡi đến chÃn giá».
Cuối cùng chÃn giá» cÅ©ng đã đến, sau khi đếm những tiếng chuông đổ thêm ba mươi phút, mưá»i lăm phút, anh ta đã nghe thấy tiếng xe giống như tiếng lúc xe lúc năm giá» sáng. Thế là anh ta hướng ánh mắt lo lắng ra phÃa cá»a, tai anh ta căng ra để nghe tiếng bước chân trong hà nh lang, những cảm xúc ban sáng lại rá»™n rà ng trong lồng ngá»±c.
Réal bước và o vá»›i nụ cưá»i trên môi.
- Ôi ngà i sẽ không cưá»i nếu như tôi bị kết án tá» hình! - Kẻ bất hạnh reo lên rồi sụp xuống ôm chân ông và o lòng.
- Tôi không hứa thả anh - Réal nói - Tôi đã hứa có án treo và tôi mang nó đến đây. Tôi đã gắng sức để cứu anh rồi.
- Thế thì được rồi! - Tù nhân kêu to - Nếu ngà i không muốn tôi chết vì sợ hãi thì hãy cho giải tán đám long kỵ binh, chiếc xe và binh lÃnh ngoà i kia Ä‘i. HỠở đó vì tôi, và chừng nà o há» còn ở đó tôi vẫn chưa tin những gì ngà i nói.
Réal cho gá»i chỉ huy đội quân đến.
- Việc thi hà nh án bị bãi bá» - ông nói - do lệnh cá»§a ngà i Tổng tà i. Hãy giữ ngưá»i nà y tháºt cẩn tháºn, tối nay sẽ đưa anh ta đến Temple.
Querelle thở phà o. Temple là nhà tù dà i hạn nhưng ở đó sẽ Ãt nguy hiểm. Cuối cùng, đó cÅ©ng là điá»u mà ông Réal muốn nói vá»›i anh ta. Rồi ngay sau đó, qua cánh cá»a, Querelle thấy ngưá»i ta nhấc bục Ä‘i, đóng cá»a xe lại, chuyển nó Ä‘i. Anh ta còn thấy viên sÄ© quan xuống ngá»±a dẫn đầu Ä‘oà n quân cá»§a mình rồi anh ta không thấy gì nữa. Trong niá»m sung sướng cá»±c độ, anh ta đã ngất xỉu. Bác sÄ© được gá»i đến. Querelle tỉnh dáºy, được đưa và o nhà giam bà máºt và theo lệnh, ngay đêm hôm đó được dẫn đến Temple.
Ông Réal ở lại bên cạnh anh ta khi anh nà y ngất xỉu. Lúc tỉnh dáºy, ông đã hứa sẽ xin thêm cho anh ta vá»›i ngà i Tổng tà i.
Last edited by phongvan; 17-09-2008 at 08:56 PM.
|

15-09-2008, 10:18 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 33
Rình hụt
Hoà n cảnh đặc biệt đã giúp cảnh sát tìm ra dấu vết cá»§a ông Troche. Hai, ba năm trước, má»™t cuá»™c đụng độ giữa quân Bảo hoà ng và dân buôn láºu đã xảy ra nhân má»™t chuyến cáºp tà u đã có nổ súng và trên má»™t trong số gói hà ng cháy dở còn sốt lại trên bãi chiến trưá»ng, ngưá»i ta Ä‘á»c được dòng chữ; Gá»i công dân Troche, thợ đồng hồ ở…
Lúc ấy ai cÅ©ng biết ở Dieppe có công dân Troche, do đó không ai không nghi ngá» công dân Troche có dÃnh lÃu, và chÃnh lá thư ấy đã khiến ông ta trở thà nh đối tượng quan tâm cá»§a chÃnh phá»§.
Khoảng sáu ngà y trước, ngưá»i ta đã bắt công dân Troche và dẫn ông ta từ Dieppe vá» Paris. Äó là má»™t ngưá»i miá»n Normand khoảng bốn mươi lăm đến năm mươi tuổi, ngưá»i nà y đã được cho gặp Querelle nhưng hôm ấy thấy Querelle không muốn nháºn mình nên ông ta cÅ©ng không nháºn Querelle. Mặc dù chối tá»™i, ngưá»i ta vẫn cho ông Troche và o nhà giam.
Nhưng vẫn còn Troche con, má»™t chà ng trai cao lá»›n khoảng mưá»i chÃn, đôi mươi. Nhìn bá» ngoà i rất ngây thÆ¡ nhưng anh ta còn giá»i buôn láºu hÆ¡n chữa đồng hồ. Bị bắt đến Paris, anh ta được đưa đến chá»— Savary, cáºn vệ cá»§a ngà i Tổng tà i. Sau khi nghe nói cha mình đã thú nháºn tất cả. Nicolas Troche tin ngay và cÅ©ng nháºn tá»™i.
Lá»i khai cá»§a anh nà y không là m hại anh ta nhiá»u. Anh ta được tin những ngưá»i buôn láºu muốn cáºp bến, anh ta ra hiệu cho há». Nếu biển lặng, anh ta giúp há», nếu biển động anh ta chá» "lặng sóng" rồi giúp hỠđến khi há» lên đỉnh vách đá ấy. Sau đó, anh ta chỉ gặp má»™t ngưá»i để lấy tiá»n là ba phăng cho má»—i lượt ngưá»i được giúp lên đỉnh vách đá. Äó lâ công việc từ thá»i xa xưa cá»§a nhà Troche, con trai cả trong nhà má»›i được thừa kế hưởng lợi nhuáºn ấy và nhà Troche kiếm cả ngà n phăng mà không bao giá» nghÄ© há» là ai khác ngoà i dân buôn láºu.
Qua má»™t cánh cá»a hé mở, tướng Bonaparte đã nghe thấy toà n bá»™ cuá»™c há»i cung. Nó hoà n toà n giống như ông ta dá»± Ä‘oán. Savary há»i liệu sắp có chuyến cáºp bến nà o hay không. Cáºu con trai Troche trả lá»i rằng trong lúc Savary dà nh hân hạnh cho anh ta thì có má»™t chiếc tà u từ Anh Ä‘ang neo Ä‘áºu trước vách đá Biville chỉ chá» lặng sóng là cáºp và o bá».
Savary đã có kế hoạch do ngà i Tổng tà i vạch cho. Nếu Nicolas khai tháºt Ä‘iá»u mà anh ta vừa là m. Savary sẽ Ä‘i cùng anh ta để chặn chuyến tà u má»›i đó.
Chà ng trai Troche bị theo dõi suốt cả ngà y hôm đó.
Dù viên tuỳ tùng của ngà i Tổng tà i rất nhanh nhẹn nhưng phải bảy giỠtối anh ta mới khởi hà nh trên một chiếc xe ca khổ to, trong đó có một tá hiến binh ưu tú.
Ban đầu, ngưá»i ta định chuyển Nicolas Troche và o trại giam để anh ta gặp lại ngưá»i cha Jéromé Troche cá»§a mình, nhưng anh chà ng vốn thÃch không khà thoải mái hÆ¡n là nhà tù đã nói rằng nếu trên bá» không có tÃn hiệu quen thuá»™c, tà u sẽ không ghé Ä‘áºu.
Troche là má»™t thợ săn thá»±c thụ, anh ta chỉ cần săn mà bất cần là săn cho ai. HÆ¡n nữa, anh ta bị kÃch động vá»›i ý nghÄ© rằng con đưá»ng mình Ä‘ang Ä‘i biết đâu dẫn anh ta đến Ä‘oạn đầu đà i thì sao, tốt nhất là nên nhiệt tình Ä‘i giăng bẫy cho kẻ sắp đến cÅ©ng giống như từng giúp những ngưá»i đã Ä‘i trước váºy. Savary đến Dieppe sau khi rá»i Paris hai mươi tư tiếng. Anh được sá»± uá»· quyá»n cá»§a Bá»™ chiến tranh có thể tuỳ ý hà nh động trước má»i tình huống.
Troche ngay láºp tức ra hiệu bên bá» biển. Biển vẫn rất xấu và chiếc tà u hai cá»™t buồm còn ở đó.
Thá»i tiết xấu khiến cho không tà u nà o và o bỠđược. Savary đưa Troche ra bá» biển ngay từ sá»›m. Chiếc tà u ná» vẫn ở đó chừng nà o lặng gió, nó có thể tiến lại gần chân vách đá. Nhưng Savary không muốn dừng chân ở Dieppe. Anh cải trang thà nh thương nhân cùng má»™t tá ngưá»i cá»§a mình Ä‘i đến Biville. Há» là những ngưá»i đã được lá»±a chá»n từ những nhân viên giá»i giang tháºt sá»±.
Savary gá»i ngá»±a và theo hướng dẫn cá»§a Troche, Ä‘i và o má»™t ngôi nhà mà những ngưá»i trên con tà u nước Anh thưá»ng lui đến.
Ngôi nhà nà y hoà n toà n cách biệt và nằm ngoà i tầm kiểm soát cá»§a các nhà chức trách, nằm ở táºn cùng ngôi là ng quay ra biển, nó giúp cho những ai đến đây ẩn náu có lợi là ra và o mà không bị ai phát lủện.
Savary để ngưá»i cá»§a mình ở ngoà i vưá»n rồi bước qua hà ng rà o tiến vá» phÃa ngôi nhà nhá». Qua cánh cá»a chắn gió hé mở, anh thấy má»™t chiếc bà n chất đầy rượu vang, bánh mì cắt sẵn và những lát bÆ¡.
Savary quay lại phÃa hà ng rà o, gá»i Troche lại và chỉ cho anh ta sá»± chuẩn bị ăn uống ấy.
- Äó là bữa ăn nhẹ mà chúng tôi chuẩn bị sẵn cho những ai đến bá». Äiá»u nà y chứng tá» tà u sẽ cáºp bến và o đêm nay, ngà y mai hoặc mấy hôm nữa. Nếu thuá»· triá»u hạ, há» sẽ có mặt ở đây trong vòng mưá»i lăm phút hoặc không trước ngà y mai - Troche đáp.
Savary chá» má»™t cách vô Ãch, ngà y hôm đó và cả những ngà y sau vẫn không thấy tà u cáºp và o bá». Tuy nhiên, chuyến tà u ấy được chỠđợi má»™t cách nóng lòng nhất. Tin đồn cho rằng vị hoà ng tá» ná» Ä‘ang ở trên chuyến tà u ấy.
Ngay từ sá»›m, Savary đã ra vách đá mặt đất phá»§ đầy tuyết trắng trên đưá»ng Ä‘i, anh ngỡ mình đã có kết quả trong giây lát.
Nhưng gió thổi từ bá» biển thổi và o dữ dá»™i, xoáy theo những bông tuyết trắng đến ná»—i ngưá»i ta chỉ nhìn ra xa được và i bá»™. Tuy thế, ngưá»i ta vẫn chỠđợi.
Có tiếng nói vang lên từ Ä‘oạn đưá»ng gồ ghá» ven vách đá, Troche đặt tay lên cánh tay Savary và nói:
- Äó là ngưá»i cá»§a chúng tôi, tôi nghe thấy giá»ng cá»§a Pageot de Pauly.
Pageot de Pauly là má»™t chà ng thanh niên trạc tuổi Troche Ä‘ang thay anh ta là m ngưá»i dẫn đưá»ng trong lúc Troche vắng mặt.
Savary sai ngưá»i chặn Ä‘oạn đưá»ng gồ ghá» còn mình cùng vá»›i Troche và hai ngưá»i nữa tiến vá» phÃa có tiếng nói.
Bốn ngưá»i bất thình lình hiện ra trên đỉnh vách đá, tiếng kêu "Äứng lại!" vang lên khiến những kẻ Ä‘i đêm phải khiếp sợ
Nhưng Pageot đã nháºn ra Troche và reo to:
- Äừng sợ, có Troche ở đó!
Hai toán ngưá»i tiến lại gần nhau, những ngưá»i Ä‘i cùng Pageot chỉ là dân trong là ng đến chá» tà u và o bá».
Lần nà y, con tà u đã thá» nhưng nó không thể vì sóng quá lá»›n, trên tà u có tiếng vá»ng đến:
- Hẹn ngà y mai!
Gió đã mang câu ấy đến chá»— mấy ngưá»i dân nà y. Äây là lần thứ ba con tà u định và o bá» mà không được. Ban ngà y, nó thả neo ngoà i khÆ¡i, Ä‘áºu tại đó suốt cả ngà y, buổi tối, nó sáp và o đất liá»n và định cáºp bến.
Savary rình suốt đêm nhưng không chỉ không có gì xảy ra mà sá»›m ngà y hôm sau, ngưá»i ta đã thấy nó giong buồm rá»i xa bá» tiến vá» phÃa nước Anh.
Savary ở thêm má»™t ngà y xem nó có quay lại không. Trong thá»i gian ấy, anh Ä‘i xem sợi dây cáp dùng để leo lên vách đá. Dù là má»™t ngưá»i không dá»… để con tim nao núng, anh vẫn phải thừa nháºn thà tham gia và o mưá»i tráºn chiến còn hÆ¡n là phải leo lên vách đá dá»±ng đứng không có mấy chá»— bám vá»›i bão tố quay cuồng xung quanh, bóng tối trên đầu và biển dưới chân như váºy.
Ngà y nà o, anh cÅ©ng gá»i tin tức vá» cho Bonaparte. Äến ngà y thứ hai mươi tám, anh nháºn Ä‘iện phải trở vá» Paris. Savary tuân lệnh vá» Paris vì má»™t số Ä‘iểm đã rõ nhưng bóng tối còn trùm lên má»™t số Ä‘iểm khác.
Bonaparte đã nháºn được tin chắc chắn rằng con tà u xuất hiện suốt hÆ¡n chục ngà y do Savary báo không há» có ông hoà ng nổi tiếng, ngưá»i mà nếu không có thì Georges tuyên bố sẽ không hà nh động.
- Nếu hà nh động má»™t mình, Georges chỉ là má»™t kẻ phiến loạn tầm thưá»ng. Nếu kết hợp vá»›i công tước Berry hay bá tước Altois tức là ông ta trở thà nh đồng minh cá»§a hoà ng tá».
Má»™t hôm, Bonaparte cho gá»i Carnot và Fouché đến bên mình. Chúng ta hãy xem ông tá»± nói gì vá» cuá»™c gặp mặt ấy trong táºp bản thảo viết tay do con tà u Le Heron mang vá» từ đảo Sainte-Helène nÆ¡i mà Bonaparte bị lưu đà y:
"Tuy nhiên, tôi cà ng Ä‘i lên, phái Jacobin, ngưá»i không tha thứ cho tôi vá» việc xá» anh em cá»§a há», cà ng trở nên nguy hiểm. Trong tình hình ấy, tôi cho gá»i Carnot và Fouché đến.
- Thưa các ông - Tôi vá»›i há» - sau những cÆ¡n phong ba bão táp liên miên, tôi những mong nó chứng tá» cho các vị tin rằng lợi Ãch cá»§a nước Pháp vẫn chưa hoà hợp vá»›i các chÃnh phá»§ khác trong suốt thá»i kỳ Cách mạng, chưa má»™t ai bằng lòng vá» vị trà địa lý cá»§a nước Pháp, vá» dân cư và số lượng thuá»™c địa cá»§a nó. Sá»± bình yên mà nhà nước mang lại hiện nay vẫn còn như trên má»™t núi lá»a, phải luôn lưá»ng trước má»™t ngà y nó sẽ hoạt động vá»›i lá»›p dung nham sôi sục. CÅ©ng giống như bao nhiêu ngưá»i cao cả khác, tôi thiết nghÄ© chỉ có má»™t cách để cứu nước Pháp và bảo đảm cho lợi Ãch mãi mãi vá» sau vá»›i sá»± tá»± do mà nó dà nh được đó là đặt nó dưới má»™t chế độ quân chá»§ láºp hiến trong đó ngai và ng sẽ được thừa kế.
Carnot và Fouché không há» ngạc nhiên trước đỠnghị cá»§a tôi; há» Ä‘ang chỠđợi Ä‘iá»u nà y. Carnot nói thẳng là ông ta thấy rõ tôi Ä‘ang nhòm nhó ngai và ng.
- Khi Ä‘iá»u đó được thá»±c hiện - Tôi trả lá»i ông ta - thì ông thấy có gì phải tiếc khi mà kết quả sẽ mang lại vinh quang và bình yên cho nước Pháp?
- Tôi tiếc khi chỉ trong má»™t ngà y ngà i phá huá»· toà n bá»™ tác phẩm cá»§a toà n dân tá»™c và điá»u nà y sẽ có thể là m chÃnh ngà i hối háºn.
- Tôi thấy rõ mình không còn gì để nói vá»›i Carnot nên đã kết thúc buổi nói chuyện tại đó nhưng vá»›i Fouché thì khác. Sau và i ngà y, tôi lại cho gá»i ông ta.
Carnot đã nói toạc bà máºt cá»§a tôi mà trên thá»±c tế, nó cÅ©ng không còn là bà máºt nữa, không yêu cầu ông ta im lặng, tôi không cá»› gì mà bá»±c mình vá» sá»± khiếm nhã cá»§a ông ta. Mà dẫu nó cÅ©ng phải để má»i ngưá»i biết kế hoạch cá»§a tôi xem phản ứng cá»§a há» ra sao.
Các sắc lệnh Ä‘á»u do tôi ban ra, kể từ khi tôi đứng đầu má»i việc Há» có chuẩn bị cho ngưá»i Pháp thấy má»™t ngà y tôi cầm cây vương trượng hay há» có tin sắc lệnh ấy có thể mang cho dân chúng bình yên và hạnh phúc. Äó là điá»u tôi không biết như có má»™t Ä‘iá»u luôn đúng là má»i việc sẽ êm đẹp khi có bà n tay cá»§a quá»·, đó là Fouché. Nếu ông ta truyá»n tin thiện chÃ, ông ta sẽ có Ãt lá»—i, nếu ông ta gây cho tôi bối rối, đó là má»™t con quái váºt.
Vừa có tin tôi chuẩn bị lên ngôi, Fouché, nhá» các tay chân cá»§a mình bá» ngoà i thì không phải do ông ta chá»§ mưu, đã loan tin đến tất cả các chá»§ chốt cá»§a phái Jacobin rằng tôi muốn láºp lại ngai và ng chỉ trong mục Ä‘Ãch duy nhất là muốn quyá»n thừa kế vương miện được hợp pháp. Ngưá»i ta còn thêm thắt rằng bằng hiệp ước bà máºt, tôi sẽ áp đặt việc tái thiết vương triá»u cho tất cả các cưá»ng quốc nước ngoà i.
Sá»± bịa đặt tháºt quá»· quyệt, nó đặt lên lưng tôi tất cả má»i lá thư trong đó lá»i kêu gá»i cá»§a nhà Bourbon có thể là m phương hại đến cả sinh mệnh cá»§a tôi.
Nhưng hồi đó tôi chưa hiểu rõ Fouché nên không thể nghi ngỠông ta trong vụ việc Ä‘en tối ấy. Những gì tôi nói Ä‘á»u tháºt thà đến ná»—i tôi còn giao cho ông ta Ä‘i thăm dò các ý kiến. Ông ta chẳng cần Ä‘i đâu vì tất cả ý kiến Ä‘á»u là sản phẩm cá»§a ông ta.
- Phái Jacobin - ông ta nói - sẽ dốc giá»t máu cuối cùng trước khi để ngà i ngồi lên ngai và ng. Không phải há» nghi ngại chế độ quân chá»§, tôi còn nghe biết đâu há» cÅ©ng thấy đây là cách tốt nhất để kết thúc má»i việc, những tất cả là do chúng muốn đẩy nhà Bourbon Ä‘i vì chúng cho rằng chế độ nà o cÅ©ng đáng sợ.
Äoạn diá»…n văn nà y tuý cá» dá»± báo trở ngại nhưng không há» khiến tôi nản lòng, tôi không há» nghÄ© đến nhà Bourbon. Tôi tá» thái độ ấy vá»›i Fouché và há»i ông ta là m thế nà o để chỉnh lại những tin đồn nhảm và thuyết phục phái Jacobin rằng tôi chỉ là m việc vì mục Ä‘Ãch cá»§a mình.
Ông ta xin tôi hai ngà y để đưa ra câu trả lá»i.
Hai ngà y sau, như Bonaparte nói, Fouché đã đến. Ông ta nói:
- Chiếc tà u mà Savary báo vá»›i chúng ta đã biến mất sau ngà y thứ mưá»i má»™t. Chiếc tà u ấy chỉ chứa những tay chân phụ tá, cho há» lên bá» biển Bretagne rồi trở lại bằng con đưá»ng khác. Ngà i còn lạ gì các ông hoà ng nhà Bourbon, bá tước Artois và công tước Berry há» lại chịu lá»™ diện chiến đấu vá»›i ngà i ở Paris ư. Há» không bao giá» ra mặt (mặc dù trước đây lá»i kêu gá»i khắp nÆ¡i) chiến đấu vá»›i quân Cá»™ng hoà ở Vendée. Bá tước Artois còn mải dà nh tình yêu cá»§a mình cho các quý cô và quý bà nước Anh xinh đẹp Còn vá» công tước Barry, ngà i cÅ©ng biết ông ta đấy, không bao giỠông ta chứng tá» lòng can đảm cá nhân trong các cuá»™c đỠgươm hay đấu súng Ä‘iá»u mà các hoà ng tá» khác sẽ không bá» qua cÆ¡ há»™i. Tuy nhiên bên bá» sông Rhin, cạnh nước Pháp khoảng bảy tám dặm có má»™t ngưá»i đà n ông rất dÅ©ng cảm, ngưá»i đã hai mươi lần chứng tá» lòng can đảm ấy khi chiến đấu vá»›i quân Cá»™ng hoà . Äó là con trai cá»§a hoà ng thân Condé, công tước Enghien.
Bonaparte rùng mình.
- Cẩn tháºn đấy ông Fouché - Bonaparte nói - Mặc dù tôi không thẳng thắn nôi dá»± định trong tương lai cá»§a mình đối vá»›i ông nhưng dần dần tôi thấy ông Ä‘ang sợ đấy. Ông sợ má»™t ngà y tôi hoà hảo vá»›i nhà Bourbon và ngà y đó, hỡi con ngưá»i hay diệt trừ các chế độ, ông sẽ ở trong má»™t tình thế bấp bênh. Còn nếu má»™t ngưá»i nhà Bourbon chống lại tôi, nếu Ä‘iá»u đó hiện ra rõ rà ng trước mắt tôi, thì cÅ©ng không triá»u đình hay ý kiến xã há»™i nà o ngăn tôi được. Tôi muốn Ä‘i đến cùng váºn mệnh cá»§a mình, dù nó thế nà o, tôi cùng váºn mệnh ấy được viết lên cuốn sách định mệnh.
Tất cả chướng ngại trên con đưá»ng cá»§a tôi, tôi sẽ láºt đổ hết, nhưng tôi cần phải có quyá»n lá»±c và lý trÃ.
- Thưa ngà i - Fouché nói - Không phải vô tình hay vì mục Ä‘Ãch cá nhân mà tôi nói vá»›i ngà i vá» công tước Enghien vì dạo trước sau khi mang thông Ä‘iệp cá»§a Cadoudal tá»›i ngà i, Sol de Grisolles, thay vì đến London gặp lại tướng quân cá»§a anh ta, đã sang Äức. Tôi dá»… dà ng biết anh ta là m gì bên bá» kia sông Rhin. Tôi đã sai nhân viên mà anh ta hân hạnh được gặp ngà i hôm ná» Ä‘i theo dõi Sol. Äó là má»™t ngưá»i rất khéo léo, ngà i cÅ©ng thấy đấy. Anh ta theo Sol đến Strasbourg, cÅ©ng vượt sông vá»›i anh nà y, là m quen vá»›i Sol dá»c đưá»ng và cùng đến Ettenheim. Äiá»u đầu tiên cáºn vệ cá»§a Cadoudal là m là đến thăm đức ông Enghien. Ông nà y còn má»i anh ta ở lại ăn tối và giữ anh ta đến táºn mưá»i giá» tối.
- Nà y nà y - Bonaparte đột ngột nói vì ông đã thấy Fouché muốn đưa ông đi đâu - Nhân viên của ông không ăn tối cùng hỠđúng không? Nhưng là m sao anh ta biết hỠnói gì và vạch kế hoạch gì?
- Há» nói gì đâu có khó Ä‘oán. Những kế hoạch hỠđã là m cÅ©ng dá»… hình dung ra. Nhưng, để không võ Ä‘oán chúng ta hãy dừng ở tÃnh xác thá»±c. Thưa ngà i, ngưá»i cá»§a tôi vốn là m chá»§ thá»i gian nên không thể bá» lỡ và i tiếng mà không là m gì. Quả váºy! Anh ta đã dùng nó để dò la tin tức, qua đó, anh ta biết công tước Enghien thỉnh thoảng lại rá»i Ettenheim bảy tám ngà y, ngoà i ra anh ta còn biết có lần ông ấy qua đêm tháºm chà hai đêm ở Strasbourg.
- Chuyện ấy thì có gì lạ - Bonaparte nói - Tôi cũng được báo ông ta đến đó là m gì.
- Ông ta đến đó là m gì váºy? - Fouché há»i.
- Ông ta Ä‘i gặp tình nhân cá»§a mình - quáºn chúa Charlotte de Rohan.
- Bây giá» - Fouché nói - vấn đỠlà xem việc gặp phu nhân Charlotte de Rohan, ngưá»i không phải là tình nhân cá»§a công tước Enghien mà là vợ ông ta vì ông nà y đã bà máºt cưới bà ấy (lẽ ra bà đã có thể sống cùng chồng ở Ettenheim) có phải là cái cá»› để ông ấy đến Strasbourg gặp các đồng loã cá»§a mình khi mà Strasbourg chỉ cách Paris hai mươi tiếng.
Bonaparte nhÃu mà y.
- ChÃnh vì thế mà ngưá»i ta đã khẳng định vá»›i tôi ông ta đến đó để xem kịch. Tôi đã nhún vai mà nói rằng Ä‘iá»u ấy không đúng. Dù ông ta đến xem kịch hay không - Fouché nói - tôi cÅ©ng mong ngà i Tổng tà i không nên rá»i mắt khá»i ông hoà ng Enghien.
- Tôi còn là m nhiá»u hÆ¡n thế - Bonaparte nói - Ngà y mai, tôi sẽ cá» má»™t ngưá»i tin cẩn sang bên kia sông Rhin. Anh ta sẽ trá»±c tiếp báo cáo cho tôi, ngay khi anh ta trở vá», chúng ta sẽ lại đỠcáºp đến vấn đỠnà y.
Nói rồi ông quay lưng lại Fouché, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là ông muốn ở lại má»™t mình.
Fouché đi ra.
Má»™t giá» sau, ngà i Tổng tà i cho gá»i thanh tra sở máºt vụ đến văn phòng cá»§a mình và há»i có phải trong cÆ¡ quan cá»§a anh ta có má»™t ngưá»i thông minh lanh lợi có thể sang Äức để thá»±c hiện má»™t nhiệm vụ bà máºt, kiểm tra lại các tin tức cá»§a nhân viên cá»§a Fouché.
Ngưá»i nà y trả lá»i rằng ông ta có má»™t ngưá»i mà ngà i Tổng tà i cần tên và há»i xem liệu ngà i Tổng tà i muốn tá»± mình giao nhiệm vụ hay chỉ cần ông ta báo lại cho nhân viên ấy.
Bonaparte đáp vá»›i má»™t nhiệm vụ quan trá»ng như váºy, các yêu cầu cần phải rõ rà ng. Do đó, tá»± tay ông thảo các yêu cầu ngay trong buổi tối và giao cho viên thanh tra chuyển đến sÄ© quan ná».
Các yêu cầu đó là :
"Tìm hiểu xem có phải công tước Enghien thưá»ng vắng mặt má»™t cách bà hiểm khá»i Ettenheim.
Tìm hiểu những kẻ lưu vong hay lui tá»›i và thưá»ng được long trá»ng đón tiếp.
Tìm hiểu xem ông ta có quan hệ chÃnh trị vá»›i ngưá»i Anh qua kênh cá»§a nước Äức hay không?"
Tám giỠsáng hôm sau, viên sĩ quan đi Strasbourg.
Last edited by phongvan; 17-09-2008 at 08:57 PM.
|

15-09-2008, 10:20 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 34
Lá»i khai cá»§a kẻ treo cổ
Trong lúc ngà i Tổng tà i soạn các yêu cầu cho viên sÄ© quan cá»§a sở máºt vụ thì má»™t cảnh thương tâm xảy ra tại nhà lao Temple nÆ¡i má»›i có thêm và i tù nhân được chuyển đến.
Há» là má»™t gia nhân cá»§a Georges có tên là Picot và hai đồng loã bị bắt cùng anh ta tại nhà ngưá»i buôn rượu vang trên phố Bac cùng ngà y mà Thợ Ná» thấy Georges Ä‘i ra khá»i đây. Ngưá»i ta tên thấy tấm bản đồ trong phòng cá»§a Picot đánh dấu địa chỉ trên phố Saintonge, ngưá»i ta đến đó và bắt được Roger cùng Demonvine, chỉ thiếu chút nữa Coster de Saint-Victor cÅ©ng bị tóm.
Ngay đêm và o Temple, Demonville đã tá»± treo cổ. Ngưá»i ta phát hiện ra anh ta vì má»›i có lệnh cai ngục phải xem xét tù nhân hai lần trong đêm. Thông thưá»ng, sau khi tống giam tù nhân và o buổi tối, sá»›m hôm sau quản ngục má»›i quay lại.
Có má»™t phạm nhân khác tên là Bouvet de Lozier bị bắt tại nhà bà Saint-Léger nà o đó trên phố Saint-Sauveur ngà y 12 tháng Hai. Bị dẫn đến nhà lao Temple, ngưá»i ta bà máºt giam hắn và o cạnh phòng sưởi công cá»™ng. Ban đầu hắn bị đối đãi khá tệ bạc và bị há»i cung gay gắt.
Äó là ngưá»i đà n ông trạc ba mươi sáu tuổi, là quan triá»u đình giữ chức thượng tướng trong quân đội cá»§a Georges, là má»™t trong số sÄ© quan tin cẩn nhất, ông ta lúc nà o cÅ©ng có mặt trong Ä‘anh sách cá»§a Savary.
Ngưá»i nà y là má»™t trong số sÄ© quan năng nổ nhất và đã thuê nhà cá»§a bà Saint-Léger. Anh hắn còn thuê má»™t nhà số 6 phố Grande-Rue ở Chaillot nÆ¡i Georges đã tá»›i gặp hắn vá»›i cái tên Larive.
Khi thấy ngay buổi há»i cung đầu tiên, hắn đã khai quá nhiá»u và sợ còn khai nữa ở buổi há»i tiếp theo nên hắn quyết định tá»± sát giống như Demonville vừa là m.
Quả nhiên, và o khoảng ná»a đêm ngà y 14 tháng Hai, hắn lấy má»™t sợi dây cà vạt bằng lụa Ä‘en mắc và o goòng cá»a cao nhất để treo cổ.
Nhưng đúng lúc hắn không còn biết gì nữa thì Savard, ngưá»i gác ngục Ä‘i kiểm tra. Ông nà y thấy cá»a nặng trịch không mở được vá»™i xô mạnh và o, ông nghe thấy má»™t tiếng rên khẽ, quay lại thì thấy tù nhân treo lá»§ng lẳng trên sợi dây cà vạt. Ông la lên thất thanh, ngưá»i gác thứ hai tưởng có đụng độ vá»™i chạy và o tay cầm con dao găm.
- Cắt đi Elie, cắt đi - Savard kêu lên và chỉ và o cái cà vạt.
Elie không để lỡ má»™t giây phút nà o, cắt ngay khiến Bouvet lăn ra đất bất động. Há» ngỡ hắn đã chết nhưng ngưá»i quản lý nhà tù ông Fauconnier muốn chắc chắn nên sai ngưá»i đưa hắn sang phòng lục sá»± và cho gá»i bác sÄ© ở Temple, đó là ông Souppé.
Ông bác sÄ© thấy phạm nhân còn thở nên tiến hà nh chÃch máu, máu chảy ra má»™t lát thì Bouvet de Lozier cÅ©ng mở mắt. Sau đó chá» cho hắn tỉnh hẳn, ngưá»i ta đưa hắn đến chá»— công dân Desmarets, chỉ huy cảnh sát tối cao.
Ở đó hắn gặp ông Réal và hắn không những chịu khai tất cả mà còn tá»± tay viết văn bản. Bảy giá» sáng ngà y hôm sau, đúng lúc sÄ© quan máºt vụ khởi hà nh sang Äức thì ông Réal và o gặp ngà i Tổng tà i. Bonaparte Ä‘ang được Constant cắt tóc.
- Chà o ông Há»™i đồng, chắc có tin gì má»›i nên tôi má»›i được gặp ông sá»›m như váºy?
- Vâng, thưa tướng quân. Tôi có tin tức tối quan trá»ng báo chò ngà i, nhưng tôi muốn thưa riêng vá»›i ngà i.
- Ông đừng ngại Constant. Constant không phải là ngưá»i ngoà i.
- Như ngà i muốn, thưa tướng quân, chắc ngà i cũng biết Pichegru đang ở Paris chứ?
- Tôi biết -Bonaparte trả lá»i -Fouché đã nói cho tôi nghe.
- Vâng. Nhưng ông ta chưa nói, chắc Fouché chưa biết, là Pichegru và Moreau đã gặp nhau để cùng là m phản.
- Äừng nói gì nữa. - Bonaparte nói.
Rồi ông đưa một ngón tay lên miệng ra hiệu cho Réal im lặng. Ông ra lệnh cho Constant là m nhanh tay rồi dẫn uỷ viên Hội đồng nhà nước và o phòng là m việc của mình.
- Ông nói đúng - Bonaparte nói - nếu những gì ông thông báo vá»›i tôi là sá»± tháºt thì tin nà y quả vô cùng quan trá»ng.
Nói xong, ngà i Tổng tà i lại là m dấu lên ngực, một cỠchỉ mà chúng ta đã thấy đôi lần.
Réal kể lại chuyện xảy ra tại nhà lao Temple.
- Ngà i nói là hắn đã tá»± viết bản lá»i khai?
- Nó đây - Réal đáp.
Trong cÆ¡n vá»™i vã, Bonaparte như giáºt nó khá»i tay Réal. Thông tin Moreau tham gia và o âm mưu sát hại ông quả là tin động trá»i. Moreau và Pichegru là hai ngưá»i duy nhất có thể đặt thế đối trá»ng vá»›i ông trong chiến thuáºt quân sá»±. Bị buá»™c tá»™i chÃnh xác hoặc bị vu oan là kẻ phản bá»™i nước Pháp, Pichegru bị Ä‘iệu đến Sinnamary sau ngà y 18 Fructidor. Mặc dù được cứu thoát nhá» phép mà u từ bà n tay cá»§a Chúa, con ngưá»i nà y cÅ©ng không còn đáng sợ đối vá»›i Bonaparte nữa.
Nhưng Moreau thì ngược lại, rất nổi tiếng trong tráºn Hohenlinden bị Bonaparte bạc đãi trong chiến thắng vinh quang và lẫy lừng ấy. Moreau sống má»™t cuá»™c sống thanh đạm ở Paris nhưng lại có lá»±c lượng á»§ng há»™ rất lá»›n. Vá»›i các cuá»™c nổi dáºy 18 Fructidor và 13 Vendémaire, Bonaparte nhằm và o phái Jacobin, tức là đảng Cá»™ng hoà cá»±u hữu. Nhưng tất cả đảng Cá»™ng hoà ôn hoà thấy ngà i Tổng tà i ngà y cà ng thâu tóm quyá»n hà nh và bước dần đến ná»n đế chế nên toà n bá»™ đảng nà y táºp hợp lại quanh Moreau, dù không vá» mặt váºt chất, nhưng Ãt ra là vá» mặt tinh thần.
Ngoà i ra còn có ba bốn tướng khác còn trung thà nh vá»›i các nguyên tắc 89 và tháºm chà các nguyên tắc 93 cá»™ng vá»›i sá»± bất mãn ra mặt trong quân đội do Augereau và Bemadotte cảm đầu hay bất mãn dấu mặt như Malet, Oudet và phe Philadelphes, Moreau trở thà nh má»™t đối thá»§ tầm cỡ đáng quan ngại. Thế là ngay láºp tức, Moreau, má»™t nhà Cá»™ng hoà không chê trách và o đâu được như Fabius lại không chá» thá»i, cúi đầu tham gia và o má»™t âm mưu cá»§a triá»u đình quân chá»§ vá»›i hai bên là Pichegru cá»±u quân Condé và Georges, quân Bảo hoà ng. Bonaparte chỉ còn nước mỉm cưá»i, ngước mắt lên trá»i mà rằng:
- Rõ rà ng tôi bị sao chiếu mệnh!
Sau đó ông quay sang Réal.
- Lá»i khai nà y do tá»± tay hắn viết à ?
- Vâng, thưa tướng quân.
- Và ký chứ.
- Ký rõ rà ng.
- Xem nà o.
Và ông Ä‘á»c rất nhanh:
"Äó là má»™t con ngưá»i vừa bước ra khá»i nắp ván từ nấm mồ cá»§a mình và vẫn còn mang hình bóng cá»§a cái chết, ông ta đã đòi báo thù những kẻ bạc bẽo đã ném ông ta và dáng phái cá»§a ông ta và o lá»— huyệt ấy. ÄÆ°á»£c cá» vá» Pháp để khôi phục triá»u đình Bourbon, ông ta buá»™c phải hoặc chiến đấu cho Moreau hoặc từ bá» mục Ä‘Ãch duy nhất trong chuyên Ä‘i cá»§a mìnhâ€.
Bonaparte dừng lại há»i:
- Sao lại thế nà y, sao lại chiến đấu cho Moreau?
- Xin ngà i Ä‘á»c tiếp sẽ rõ. - Réal đáp.
"Má»™t ông hoà ng cá»§a nhà Bourbon phải sang Pháp để tham gia vá»›i tư cách đứng đầu phe quân chá»§. Moreau đã hứa sẽ táºp hợp vì lợi Ãch cá»§a nhà Bourbon nhưng khi các đại diện đến Pháp, Moreau lại thay đổi. Ông ấy đỠnghị há» chiến đấu cho ông ấy và sẽ đưa ông ấy và o chiếc ghế độc tà i. Sá»± việc là thế còn ngà i đánh giá chúng thế nà o là tuỳ.
Má»™t tướng quân từng phục vụ dưới trướng Moreau là Laiolais được cá» sang London gặp hoà ng tỠđể trình bà y những Ä‘iểm chÃnh trong kế hoạch đỠnghị đưa ra. Ông hoà ng đã chuẩn bị khởi hà nh vá» Pháp nhưng trong cuá»™c há»™i đà m giữ Moreau, Pichegru và Georges ở Paris, Moreau đã tá» rõ thái độ và tuyên bố chỉ có thể hà nh động vì má»™t ghế độc tà i chứ không cho má»™t ông vua nà o hết. Thế là có sá»± chia rẽ và phe quân chá»§ thất bại hoà n toà n.
Tôi đã gặp Lajolais ngà y 25 tháng giêng tại Paris khi anh ta đến đón Georges và Pichegru trong chiếc xe có tôi ở trong ấy trên đại lá»™ Madeleine để dẫn hỠđến gặp Moreau. Cuá»™c bà n bạc diá»…n ra ở Champs - Elysées. Moreau đã tuyên bố không thể láºp lại ngôi vua, đỠnghị đưa ông ấy đứng đầu chÃnh phá»§ vá»›i chức danh độc tà i và chỉ để quân quân chá»§ là liên minh hoặc là quân cá»§a ông ta.
Ông hoà ng chỉ phải đến Pháp sau khi biết kết quả cuá»™c há»p giữa ba tướng quân đó, và sau cuá»™c há»p toà n thể đã có má»™t thoả thuáºn hà nh động giữa há».
Georges bác bá» má»i ý định ám sát hay đặt thuốc nổ. Ngay từ London, ông ấy đã tuyên bố chÃnh thức như váºy, ông ấy chỉ muốn má»™t cuá»™c tấn công giáp lá cà dù quân cá»§a ông có phải bá» mạng. Mục Ä‘Ãch cuá»™c tấn công ấy là để lấy mạng ngà i Tổng tà i và chiếm luôn cả chÃnh phá»§.
Tôi không rõ lá»i khẳng định cá»§a má»™t ngưá»i mà hÆ¡n má»™t tiếng trước muốn tá»± sát, ngưá»i thấy phÃa trước mình là câi chết cá»§a chÃnh phá»§ đối láºp dà nh cho, có sức mạnh như thế nà o đối vá»›i các vị, nhưng tôi không thể nén được những cÆ¡n tuyệt vá»ng, không thể không trả đũa con ngưá»i dẫn tôi đến bước đưá»ng ấy vả lại, các vị có thể sẽ thấy sá»± việc đúng vá»›i tất cả những gì tôi khai trong má»™t bản án lá»›n mà phần nà o tôi cÅ©ng có hệ luỵ.
ROUVET DE LOZIER"
Bonaparte trở nên câm lặng giây lát sau khi Ä‘á»c xong lá»i khai.
Rõ rà ng, bằng sá»± táºp trung suy nghÄ© cao độ, ông Ä‘ang tấn ra cách giải quyết vấn Ä‘á». Sau đó, ông tá»± nói vá»›i mình:
- Ngưá»i duy nhất có thể khiến ta lo lắng, ngưá»i duy nhất có cÆ¡ há»™i chống lại ta lại thất bại má»™t cách vụng vỠđến váºy! Không thể thế được!
- Ngà i có muốn tôi cho bắt Moreau ngay tại tráºn không? - Réal há»i.
Ngà i Tổng tà i lắc đầu.
- Moreau là má»™t ngưá»i vô cùng quan trá»ng, ông ta đối đầu vá»›i tôi quá trá»±c tiếp tôi lại cà ng tránh để mình lá»™ liá»…u, tránh bị phá»ng Ä‘oán.
- Nhưng nếu Moreau kết hợp với Pichegru âm mưu là m phản? - Réal bác bẻ lại.
- Phải nói vá»›i ông rằng, tôi chỉ biết việc Pichegru xuất hiện ở Paris qua Fouché và qua tên treo cổ cá»§a ông. Thế mà tất cả báo giá»›i nước Anh Ä‘á»u nói vá» hắn như thể hắn còn Ä‘ang ở London. Tôi biết các báo nà y chống lại tôi và chống lại chÃnh phá»§ Pháp.
- Trong má»i trưá»ng hợp - Réal nói - Tôi đã cho đóng chặt các trạm kiểm soát và theo dõi gắt gao tất cả những ai muốn nháºp cảnh.
- Nhất là những ngưá»i muốn Ä‘i - Bonaparte nói.
- Có phải ngà y kia ngà i có cuộc duyệt binh lớn không thưa ngà i Tổng tà i?
- Äúng váºy.
- Ngà i hãy huỷ nó đi.
- Sao phải thế!
- Vì chúng ta vẫn còn khoảng sáu chục kẻ mưu phản muốn đà o tẩu khá»i Paris khi thấy má»i phương cách rá»i thá»§ đô Ä‘á»u chặn lại chứng sẽ có những phản ứng liá»u mạng.
- Chuyện đó liên quan gì đến tôi? Chẳng phải nghĩa vụ của các ông là bảo vệ tôi hay sao?
- Thưa tướng quân, - Réal đáp - chúng tôi chỉ bảo đảm an ninh cho ngà i vá»›i Ä‘iá»u kiện ngà i huá»· buổi duyệt binh.
- Thưa ngà i uá»· viên Há»™i đồng, tôi xin nhắc lại vá»›i ông - Bonaparte là bắt đầu mất kiên nhẫn nói - rằng chúng ta má»—i ngưá»i má»™t việc, nhiệm vụ cá»§a ông là bảo vệ tôi để chúng không ám sát tôi trong lúc tôi duyệt binh, nhiệm vụ cá»§a tôi là duyệt binh trong nguy cÆ¡ bị ám sát.
- Thưa tướng quân, như thế tháºt bất cẩn.
- Ông Réal, ông nói như má»™t uá»· viên Há»™i đồng Nhà nước, thứ tháºn trá»ng nhất ở Pháp, đó chÃnh là lòng dÅ©ng cảm đấy.
Rồi ông quay lưng lại nói với Savary:
- Truyá»n mã lệnh báo Fouché đến gặp tôi ngay.
Từ Tuileries đến phố Bac, nÆ¡i Fouché sống, không xa. Vì váºy, chỉ mưá»i phút sau, xe cá»§a ngà i Bá»™ trưởng cảnh sát tháºt sá»± đã Ä‘áºu trước cá»a Ä‘iện Tuileries. Fouché thấy ông Ä‘ang sải những bước dà i và khá kÃch động.
- Nhanh lên, ông Fouché. Ông có biết Bouvet de Lozier vừa định thắt cổ trong nhà tù không?
Fouché lạnh lùng đáp:
- Tôi còn biết ngưá»i ta đã kịp cứu anh ta rồi dẫn đến chá»— ông Desmarets, ở đó anh ta được gặp Réal chÃnh anh ta còn viết lá»i khai khi bị thẩm vấn.
- Trong đó hắn nói Pichegru đang ở Paris.
- Tôi đã báo vá»›i ngà i trước Ä‘iá»u đó rồi còn gì.
- Äúng váºy, nhưng ông đã không nói hắn đến hợp tác là m phản cùng Moreau.
- Tôi chưa rõ Ä‘iá»u nà y, Ãt ra là chưa chắc chắn, tôi vẫn còn và i nghi ngá», tôi cÅ©ng nói nghi ngá» cá»§a mình cho ngà i đó thôi.
- Bây giỠông chắc chắn rồi chứ? - Bonaparte há»i.
- Ngà i là má»™t ngưá»i đáng sợ. - Fouché nói - Việc gì cÅ©ng phải nói trước vá»›i ngà i để rồi chẳng còn gì để nói nữa. Ngà i muốn biết tôi ở đâu trong Ä‘iá»u kiện đưa má»i việc kết thúc như tôi mong đợi không?
- Tôi chẳng có Ä‘iá»u kiện nà o cho ông cả nhưng tôi muốn biết ông có gì rồi?
- Là thế nà y, chúng ta má»—i ngưá»i má»™t việc. Réal có Bouvet de Lozier treo cổ tá»± tá» hôm qua thì tôi cÅ©ng có Lajolais biết đâu ngà y mai cÅ©ng tá»± tá». Tôi đã cho bắt Lajolais và thẩm vấn hắn, ngà i có muốn biết cuá»™c há»i cung không? Tôi doạ anh ta là sẽ cho gặp ngà i nên để không phải gặp ngà i, anh ta đã khai cÆ¡ bản như sau:
"Qua má»™t ngưá»i bạn trung gian, cha David, mà tôi được biết Pichegru và Moreau vốn trước kia xÃch mÃch bây giỠđã liên kết vá»›i nhau. Mùa hè năm ngoà i, tôi có gặp Moreau nhiá»u lần, ông ấy tỠý muốn được gặp mặt Pichegru - để có kết quả ấy, tôi đã sang London gặp Pichegru để bà y tỠý cá»§a Moreau.
Pichegru cho biết ông ta cÅ©ng có mong muốn tương tá»± và chỉ chá» cÆ¡ há»™i để rá»i Anh quốc.
Khoảng mưá»i là m ngà y sau thì cÆ¡ há»™i đã đến. Chúng tôi đã táºn dụng thá»i cÆ¡ đó. Pichegru đến trú tạm tại phố Arcade. Buổi gặp gỡ được ấn định ở đại lá»™ Madeleine, đầu phố Basse-du-Rempart. Moreau đã Ä‘i xe đến phố Anjòu-Saint-Hororé.
Ông ấy xuống đại lá»™ Madeleine còn tôi ở lại trên chiếc xe tiếp tục lăn bánh. Hai vị tướng ấy gặp nhau tại vị trà đã định. Há» Ä‘i dạo vá»›i nhau khoảng mưá»i lăm phút. Tôi không được rõ trong lần gặp đầu tiên hỠđã nói gì. Hai lần gặp nhau khác diá»…n ra ngay tại nhà Moreau. Lần nà y, tôi đón Pichegru trên phố Chaillot vì ông ấy má»›i đổi chá»— ở. Ông ấy ra vá» vá»›i thái độ bất bình vá»›i Moreau. Vì tôi há»i đã có chuyện gì khiến ông không vui nên ông đáp: "Anh có biết Moreau, con ngưá»i vô tư, khắc khổ lại đỠnghị chúng tôi Ä‘iá»u gì không? Ông ta yêu cầu chúng tôi dá»±ng ông ấy thà nh nhà chuyên chế. Ông ấy lại thèm chế độ độc tà i cÆ¡ đấy! Có lẽ gã nà y có tham vá»ng và ông ta cÅ©ng thế, cÅ©ng muốn cai trị. ÄÆ°á»£c thôi tôi chúc ông ta thà nh công vang dá»™i, nhưng theo tôi, ông ta không thể lãnh đạo nước Pháp nổi ba tháng"
- Ông đồng ý bắt Moreau chứ? - Bonaparte há»i.
- Tôi không thấy có bất tiện nà o - Fouché đáp bằng thái độ như chúng ta thưá»ng thấy ở con ngưá»i nà y. - Hắn sẽ không có cÆ¡ há»™i ba tháng ấy đâu và phải bắt luôn Pichegru má»™t chá»— để hai tên ấy được bêu đầu đồng thá»i và dán áp phÃch cạnh nhau trên các bức tưá»ng Paris.
- Ông có biết hiện giỠPichegru ở đâu không?
- Tôi có biết chá»— hắn trá», tại nhà má»™t cáºn vệ cÅ© có tên là Leblanc, tôi tốn kém tiá»n nhưng bù lại, tôi biết tất cả những gì mình muốn.
- Váºy ông chịu trách nhiệm bắt Pichegru.
- Tuyệt lắm, ngà i có thể giao cho ngà i Réal bắt Moreau, như thế vừa dá»… dà ng lại vừa cho thấy dấu hiệu tin tưởng cho ngà i Há»™i đồng chỉ cần ông ấy nói cho tôi Moreau sẽ bị đưa đến Temple mấy giá», ná»a giá» sau Pichegru sẽ ở đó.
- Bây giá» - Bonaparte nói tiếp - ông cÅ©ng biết tôi có buổi duyệt binh và o chá»§ nháºt. Réal khuyên tôi nên huá»· bá».
- Ngược lại, ngà i cứ cho duyệt binh, nó sẽ có hiệu quả tốt.
- Lạ tháºt đấy - Bonaparte nói và nhìn Fouché - Tôi không nghÄ© ông là ngưá»i dÅ©ng cảm đâu. Thế mà lúc nà o ông cÅ©ng đưa ra lá»i khuyên táo bạo nhất.
Fouché đáp lại bằng vẻ vô sỉ quen thuộc:
- Vì khi đưa ra những lá»i khuyên ấy tôi có không phải là ngưá»i thá»±c hiện.
Mệnh lệnh bắt giam hai tướng Pichegru và Moreau được ký ngay lúc đó, trên chiếc bà n ấy, bằng chiếc bút lông ngỗng ấy.
Savary mang lệnh bắt Moreau đến cho Réal còn Fouché cầm lệnh bắt Pichegru.
Moncy, má»™t trong những ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a Moreau hiện Ä‘ang là m tổng chỉ huy quân hiến binh, là ngưá»i cầm lệnh Ä‘i bắt Moreau. Tá» lệnh ấy, khi gá»i đến ngà i chánh án, nó còn kèm theo mệnh lệnh nữa cá»§a Bonaparte:
"Ngà i Régnier, Trước khi dẫn tướng Moreau đến Temple, nếu hắn muốn nói chuyện vá»›i tôi, hãy đưa hắn lên xe và dẫn đến chá»— tôi. Tất cả có thể tá»± kết thúc giữa hai chúng tôiâ€.
Thế nhưng kèm tá» lệnh cá»§a Fouché thì Bonaparte không dặn gì cả dù Pichegru vá»›i Bonaparte còn là chá»— quen biết cÅ©; ông ta từng là giám há»c ở trưá»ng Brienne.
Bonaparte không thÃch những ká»· niệm thá»i Ä‘i há»c; ông đã luôn bị xá» nhục vì xuất thân thuá»™c tầng lá»›p tiểu quý tá»™c, và ông luôn ở tình trạng thiếu thốn tiá»n bạc.
Last edited by phongvan; 17-09-2008 at 08:58 PM.
|
 |
|
| |