 |
|

15-10-2008, 10:58 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 31
Ãánh Huỳnh Dương, quân Sở giết Trung Thu
Và o Triệu Thà nh, Hán vương thu tướng ấn
Quý Bố và Long Thư đốc quân Ä‘uổi theo Hán vương hÆ¡n ba ngà y, quân sÄ© Ä‘á»u đã má»i mệt mà vẫn không bắt được . Hai tướng bèn đóng quân nÆ¡i Trịnh thôn, rồi sai ngưá»i dò la tin tức.
Bỗng có quân báo :
- Hán vương đã và o Thà nh Cao, hai đạo cứu binh của Anh Bố và Bà nh Việt đã tới yểm hộ.
Quý Bố bà n với Long Thư :
- Hán vương đã chạy thoát, chúng ta nên trở vẻ Bà nh Thà nh báo lại, tùy ý Bá vương định liệu .
Long Thư khen phải. Hai ngưá»i dẫn quân vá» ra mắt Hạng vương thuáºt lại má»i Ä‘iá»u.
Hạng vương nói :
- Bà nh Thà nh hiện giá» không có ngưá»i giữ, mà đánh Thà nh Cao cÅ©ng không thể phá vỡ ngay được. Chi bằng ta hãy lấy Huỳnh Dương Ä‘i đã rồi kéo vá» Bà nh Thà nh chỉnh đốn binh mã, phá Thà nh Cao bắt Lưu Bang cÅ©ng chưa muá»™n.
Nói xong, Hạng vương truyá»n lệnh quân sÄ© đánh Huỳnh Dương, hạn trong năm ngà y phải phá vỡ.
Ba quân vâng lệnh, công phá bốn mặt thà nh, chiêng trống ầm Ä©, pháo nổ vang trá»i.
Trong thà nh, Chu Hà và Trung Thu cố sức chống giá» . Vì váºy quân Sở vây đã năm ngà y mà không phá nổi cá»a thà nh .
Giữa lúc đó có má»™t ngưá»i gia nhân cá»§a Ngụy Bá đến nói vá»›i Trung Thu và Chu Hà :
- Hán vương bá» thà nh lánh nạn, tức đã xem Huỳnh Dương là chổ bá» Ä‘i rồi. Bây giá» hai ngươi cố thá»§ cÅ©ng chẳng Ãch chi. Nếu thà nh vỡ, hai ngưá»i không khá»i chết .
Trung Thu và Chu Hà nổi giáºn mắng :
- Ngươi là đứa tiểu nhân, biết gì mà dám bà n đến việc nước ! Chúa thượng lúc đi đem thà nh Huỳnh Dương giao lại cho hai ta, đó là Chúa thượng tin ở hai ta có thể giỠthà nh được . Nếu đem thà nh hà ng địch còn chi là danh tiếng .
Mầy đã có ý bất trung như váºy thì để là m gì .
Liá»n bắt ngưá»i đó chém đầu bêu ở mặt thà nh và truyá»n lệnh rằng :
- Ngưá»i nhà Ngụy Báo toan là m ná»™i ứng cho quân Sở nên bị tôi chém . Các ngươi phải hết lòng giữ thà nh chá»› nản
chà .
Quân sÄ© Ä‘á»u nói :.
- Xin hai ngà i cố lòng chống giỠ, chúng tôi quyết không sợ chết .
Bên ngoà i Hạng vương thấy thấy quân Hán cố chà giá» thà nh , lại cà ng tức giáºn, truyá»n các tướng phải đốc quân phá thà nh ráo riết .
Quá mưá»i ngà y thà nh vẫn chưa phá được .
Hạng vương liá»n đòi Hạng Bá , Chung Ly Muá»™i đến há»i :
- Thà nh Huỳnh Dương đánh mãi không được, các ngươi có mưu kế gì chăng ?
Hạng Bá nói :
- Phép đánh thà nh cần nhất ở lòng quân. Nếu quân quyết tá» thì thà nh phải vỡ. Ãại vương đốc quân Ä‘oạt các vá»ng canh đốt lá»a là m cho trong thà nh rối loạn tất quân địch không còn giỠđược nữa.
Hạng vương theo lá»i đốc xuất ba quan bắc thang trèo lên thà nh.
Trên thà nh gạch đá lăn xuống tá»›i táºp, quân Sở muốn lui, Hạng vương giáºn lắm , bắt các tướng ai nấy phải cầm gươm nÆ¡i tay há»… tên quân nà o lùi bước, láºp tức chém phăng .
Quân Sở ở trong thế cùng, tiến cũng chết, lùi cũng chết, nên ùa nhau trèo lên thang. Lớp trước chết, lớp sau thay và o.
Trong thà nh không còn giữ nổi, hà ng ngÅ© lá»™n xá»™n, Quý Bố và Chung Ly Muá»™i thừa thế phá vỡ góc thà nh Ãông, dẫn quân tiến và o như nước lá»§.
Trung Thu bị quân Sở bắt sống. Chu Hà chống không lại bá» chạy ra cá»a thà nh Tây.
Long Thư phi ngá»±a Ä‘uổi theo đến má»™t nÆ¡i rừng ráºm, Chu Hà dừng ngá»±a quay lại đánh.
Long Thư gá»i :
- Chu Hà ! Hán vương đã bá» trốn, thà nh Huỳnh Dương đã bị vỡ nhà ngươi chống cá»± vá»›i ta mà Ãch gì ?
Chu Hà đáp :
- Là m con chết vì hiếu, là m tôi chết vì trung. Thà nh bị vỡ, ta đã xấu hổ lắm rồi, còn cúi đầu hà ng giặc thì mặt mÅ©i nà o sống trong trá»i đất.
Nói xong, vung giáo chém Long Thư. Hai bên đánh nhau dữ dội. Quân Sở kéo đến vây Chu Hà và o giữa.
Chu Hà đuối sức bị Long Thư bắt sống đem vỠnạp cho Hạng vưong.
Ãồng thá»i, Chung Ly Muá»™i cÅ©ng dẫn Trung Thu đến .
Hạng vương khuyên hai tướng đầu hà ng. Nhưng hai tướng không nghe, chá»i mắng ầm Ä©.
Hạng vương nổi giáºn truyá»n Ä‘em chém.
Sau khi đã kéo đại binh và o Huỳnh Dương, Hạng vương vẫn chưa nguôi giáºn, muốn giết tất cả dân chúng trong thà nh.
Hạng Bá can :
- Việc đó không nên là m ! Cái mà Ãại vương Ä‘ang tranh già nh là dân là đất lại đốt phá, há»§y hoại, thì còn có ai phục mình . Vả lại đối thá»§ cá»§a Ãại vương là Lưu Bang chứ đâu phải dân chúng ? Bây giá» Ãại vương phải tìm cách vá»— vá» thăm há»i khiến cho hỠđược an lòng. Sau đó kéo quân sang Cao Thà nh, chẹn hẳn đưá»ng vá» cá»§a Lưu Bang thì Lưu Bang phải hà ng . Lúc đó, sai quân Ä‘i cứu nước TỠđể là m vây cánh cho mình tranh hùng trong thiên hạ
Hạng vương nghe lá»i đóng quân nÆ¡i Huỳnh Thà nh hai ngà y rồi kiểm Ä‘iểm binth mã Ä‘i đánh Thà nh Cao .
Nhắc lại Hán vương bỠHuỳnh Thà nh chạy đến Thà nh Cao chưa được bao lâu đã có tin Hạng vương cỠbinh đến đánh .
Hán vương đòi Trương Lương và Trần Bình đến há»i :
- Hà n TÃn , Trương NhÄ© đóng ở đất Triệu đã lâu, nghe ta bị nguy khốn nÆ¡i Huỳnh Dương cÅ©ng không Ä‘em quân vá» cứu . Vừa rồi ta có sai ngưá»i Ä‘i lấy binh mã cá»§a Anh Bố, Bà nh Việt nhưng cÅ©ng không thấy vá» . Nay có tin Huỳmh Dương bị vở , Trung Thu và Chu Hà đá»u chiếm Hạng vương lại cỠđại binh đến đây biết là m thế nà o ?
Trương Lương đáp .
- Ngưá»i Ä‘i lấy quân Anh Bố và Bà nh Việt đã gần má»™t tháng nay, tất nay mai vỠđến. Bây giá» Ãại vương nên sai ngưá»i giả cách Ä‘em quân đánh Bà nh Thà nh để là m thanh thế. Hạng vương hay tin Bà nh Thà nh bị đánh chắc không dám ở đây lâu ấy là kế giải cứu cho Thà nh Cao đó.
Hán vương liá»n sai Vương Lăng trở vá» Bái huyện thăm má»™ phần cá»§a lão mẫu để được an lòng. Ãồng thá»i cấp cho Vương Lăng năm nghìn tinh binh, theo đưá»ng tắt kéo đến Bà nh Thà nh.
Vương Lăng lãnh quân đi được và i ngà y, quân Sở kéo đến Thà nh Cao, hạ trại cách hai mươi dặm, rồi phân phối bốn mặt thà nh đánh phá một lượt.
Hán vương vì đã hay tin trước nên phòng bị, chế ra má»™t số chiến xa, theo thể thức cá»§a Hà n TÃn, dá»±ng lên bốn mặt thà nh rất kiên cố.
Hạng vương thấy váºy không dám há»—n chiến, chỉ sai quân giương cá», nổi trống để thị uy mà thôi.
Qua ba ngà y đánh phá, Hạng vương chưa thu được một thắng lợi nà o, thì bỗng có tin Vương Lăng dẫn quân đánh Bà nh Thà nh rất gấp.
Hạng vương còn Ä‘ang suy tÃnh thì lại có tin báo :
- Bà nh Việt đã kéo quân đến chặn mất đưá»ng váºn lương cá»§a Sở. Hiện mưá»i bảy phá»§, huyện ở Ngoại Hoà ng Ä‘á»u hà ng phục Bà nh Việt cả rồi
Hạng vương thất kinh, toan táºp hợp các tướng để nghị kế, thì lại có quân báo nữa :
- Anh Bố đã kéo quân qua Nam Hán, còn cách Thà nh Cao không xa mấy .
Trong má»™t lúc tiếp luôn ba tin quan trá»ng như váºy là m cho Hạng vương bối rối, liá»n gá»i Hạng Bá và Chung Ly Muá»™i đến nói :
- Thà nh Cao chưa thể lấy được, Bà nh Thà nh đang bị bao vây, quân Anh Bố lại kéo đến, biết là m thế nà o ?
Hạng Bá nói :
- Tình thế nà y không thể đánh Thà nh Cao được nữa. Ãêm nay nên lui ra Ngoại Hoà ng Ä‘uổi Bà nh Việt cướp lại đưá»ng váºn lương, rồi chia quân ra hai ngả. Má»™t mặt chống vá»›i Anh Bố, má»™t mặt vá» cứu Bà nh Thà nh. Ãó là cái kế cứu nguy, xin Ãại vương xét lại.
Hạng vương theo lá»i, liá»n truyá»n lệnh ngay đêm đó nhổ trại giải binh và gá»i Tà o Cá»u đến dặn :
- Sau khi ta lui rồi, Hán vương tất sợ ta lại đến, nên có thể bá» Thà nh Cao mà ra. Ta giao cho ngươi má»™t vạn quân, phục sẵn ngoà i thà nh, thừa lúc Hán vương ra rồi kéo và o cướp thà nh. Nếu Hán vương có trở lại thì cứ đóng cá»a thà nh cố thá»§, chá» ta Ä‘em đại binh đến sẽ là m thế ná»™i ứng ngoại hiệp.
Tà o Cá»u vâng lệnh, lãnh quân sang phÃa Tây Thà nh Cao mai phục.
Ãêm đó quân Sở rút Ä‘i hết. Hán vương hay tin liá»n đòi Trương Lương, Trần Bình và o há»i :
- Quân Sở đột nhiên rút Ä‘i, là cá»› gì váºy ?
Trương Lương nói :
- Ãó là vì việc Vương Lăng đánh Bà nh Thà nh, Anh Bố qua Nam Hán, Bà nh Việt chiếm Ngoại Hoà ng, Hạng vương phải đối phó các mặt đó. Bây giá» Ãại vương nên bá» Thà nh Cao sang Triệu há»p vá»›i Hà n TÃn cùng vỠđánh lấy Huỳnh Dương, luyện táºp binh mã chá» ngà y đánh Sở.
Hán vương khen phải . Trương Lương nói tiếp :
- Nếu Ãại vương đã quyết định bá» thà nh thì nên Ä‘i ngay, nếu cháºm trá»… e phục binh Sở đón đánh thì nguy.
Hán vương liá»n sai Chu Bá»™t, Sà i VÅ© lãnh năm ngà n quân đón ở mặt Tây Thà nh Cao, rồi má»›i dần dần cho quân xuất phát.
Tà o Cá»u được tin quân Hán bá» thà nh, toan đốc quân truy nã. Bá»—ng có thám tá» vá» báo :
- Hiện có Chu Bá»™t, Sà i VÅ© đóng quân ở phÃa Tây thà nh.
Tà o Cá»u không dám Ä‘uổi theo, kéo quân và o thà nh phá»§ dụ trăm há», rồi kiên thá»§ thà nh trì.
Giữa lúc đó, Hán vương đem đại binh đến đánh thà nh Triệu, đóng quân hạ trại .
Riêng Hán vương tá»± mình dẫn mấy kỵ binh thẳng đến dinh Hà n TÃn.
Bây giá» trá»i má»›i má» má» sáng, Hà n TÃn, Trương NhÄ© vì đêm uống rượu say quá, ngá»§ chưa dáºy, Hán vương rảo bước vòng trong dinh má»™t lúc, rồi thẳng đến giưá»ng nằm cá»§a Hà n TÃn. Chợt thấy nÆ¡i đầu giưá»ng có cái yên Ä‘á», trên yên để chiếc ấn soái.
Hán vương đưa tay nhặt chiếc ấn thì Hà n TÃn cÅ©ng vừa chợt giấc thức dáºy.
Nhìn thấy Hán vương, Hà n TÃn thất kinh, vá»™i đứng dáºy tạ tá»™i :
- Tôi không biết Ãại vương và o dinh, không kịp nghênh tiếp, tháºt đáng tá»™i.
Hán vương nói :
- Bao nhiêu con ngá»±a và o dinh, Ä‘i rảo má»™t vòng, thẳng đến trung quân, Nguyên soái vẫn chưa dáºy, chiếc ấn soái bị mất mà Nguyên soái vẫn không hay. Nếu có thÃch khách giả dạng và o đây thì há» lấy đầu Nguyên soái không khó ?
Hà n TÃn thẹn đỠmặt, không nói được ná»a lá»i. Má»™t lúc sau, Trương NhÄ© cÅ©ng và o khấu đầu xin lá»—i.
Hán vương nói :
- Ngươi là m Phó tướng, phải hợp sức giúp việc quân, ngà y đêm canh phòng cẩn máºt. Nay ngươi để cho ngưá»i ngoà i tá»± do và o trong dinh mà không hay biết gì thì tháºt tháºm tệ. Theo quân pháp , Hà n TÃn phải bị cách chức Ä‘uổi Ä‘i, còn ngươi thì phải bị chém đầu răn chúng. Tuy nhiên, nghÄ© các ngươi đã láºp được nhiá»u công khó, vả lại, trong thiên hạ đương cần nhân tà i, váºy ta tha cho. Nếu sau nà y còn sÆ¡ xuất, không tránh khá»i tá»™i.
Nói xong, Hán vương cầm chiếc ấn soái vỠcung.
Hà n TÃn và Trương NhÄ© cÅ©ng lên ngá»±a theo sau.
Hán vương liá»n thiết triá»u, phán giữa bá quan văn võ :
- Hà n TÃn và Trương NhÄ© Ä‘iá»u binh không phép tắc. Ta cỡi ngá»±a và o dinh thu mất ấn soái mà vẫn không hay. Nếu có quân giặc thừa cÆ¡ lẻn và o thì là m thế nà o ? Bây giá» ta muốn đổi hai ngưá»i ấy láºp kẻ khác là m tướng .
Trương Lương ghé và o tai Hán vương tâu :
- Việc đó không nên ! Các tướng trong nước Hán không ai tà i bằng Hà n TÃn. Ãây chỉ là má»™t lá»—i nhá», chẳng lẽ vì lá»—i nhỠấy mà bá» tà i lá»›n ! Xưa nước Vệ có má»™t viên tướng tên Tuân Nhiếp lấy cá»§a dân hai quả trứng. Vua Vệ muốn bá» không dùng. Từ Tư can rằng : "Thánh nhân dùng ngưá»i và như thợ khéo dùng gá»—, phải bá» chá»— xấu mà lấy chá»— tốt. Cho nên, cây ká»·, cây tá» lá»›n hà ng má»™t ôm, dẫu có chá»— mục và i tấc thợ giá»i cÅ©ng không chịu bá»". Nay Chúa thượng Ä‘ang ở trong thá»i chinh chiến, lẽ nà o vì cái lá»—i nhá» kia mà bá» mất má»™t tướng tà i.
Hán vương liá»n đòi Hà n TÃn và Trương NhÄ© và o há»i:
- Ta bị vây ở Huỳnh Dương, bị khốn nÆ¡i Thà nh Cao, thế mà các ngươi Ä‘iá»m nhiên tá»a thị, rượu chè túy lúy không nghÄ© đến việc nước, không hiểu đến nguy cÆ¡ là ý là m sao ?
Hà n TÃn tâu :
- Yên, Tá» là chá»— biến trá, nay thế nà y, mai thế khác, nếu đại binh kéo Ä‘i sợ chúng nổi loạn. Vả lại, gần đây tôi má»›i được tin Ãại vương bị khốn nÆ¡i Huỳnh Dương nhưng chưa rõ hư thá»±c ra sao ?
Hán vương lại há»i :
- Nước Triệu đã đánh vỡ rồi, mà nước TỠmãi không hạ được là vì lẽ gì ?
Hà n TÃn tâu :
- Quân dùng nhiá»u thì má»i mệt, tướng đóng lâu thì trể nải. Tôi Ä‘em mấy vạn quân phá Triệu, thu Yên vừa xong, thiết nghÄ© cÅ©ng nên cho quân sÄ© nghỉ ngÆ¡i để bồi dưỡng thá»±c lá»±c. Gần đây, tôi đã tÃnh việc đánh Tá», chẳng ngá» Ãại vương lại đến. Váºy xin Ãại vương đợi và i ngà y tôi sẽ kéo binh sang dẹp Tá». Còn Ãại vương nên đóng quân ở Tu VÅ© và lấy lại Thà nh Cao. Sau khi tôi định được nước Tá» xong sẽ há»p binh đánh Sở.
Hán vương nháºn lá»i, giao trả ấn soái cho Hà n TÃn, phong Trương NhÄ© là m Triệu vương đóng đồn giữ đất Triệu. Còn mình thì dá»i binh sang đóng ở Tu VÅ©.
Một hôm, Lịch Sinh đến yết kiến Hán vương, nói :
- Ngà y xưa, vua Thanh đánh vua Kiệt, vua VÅ© đánh vua Trụ Ä‘á»u phong cho con cháu những nước bị đánh là m vua. Ãến lúc nhà Tần thâu phục chư hầu má»›i há»§y diệt xã tắc cá»§a há». Nay nếu Ãại vương noi gương Thang, VÅ©, láºp con cháu "sáu nước bị mất" lên là m vua, thì đức và vương cá»§a Ãại vương sẽ rải khắp thiên hạ. Tôi chắc Hạng vương cÅ©ng sẽ khép vạt áo vá» chầu Ãại vương.
Hán vương thÃch lắm sai thợ khắc ấn sáu nước và sai Lịch Sinh Ä‘em ấn Ä‘i tìm con cái, dòng dõi chư hầu mà phong.
Nhưng, Lịch Sinh chưa đi, Trương Lương đã đến chầu.
Bấy giỠHán vương đang ăn, thấy Trương Lương, vội đem việc đó kể lại.
Trương Lương thất kinh, nói :
- Ai bà y cho Ãại vương cái mưu kỳ dị đó ? Vua Thang, vua VÅ© phong cho con cháu Kiệt, Trụ là vì vua Thang vua VÅ© đủ sức là m chá»§ sá»± sống chết cá»§a há». Còn Ãại vương có thể là m chá»§ được Hạng vương chăng ? Vả lại các du sÄ© trong thiên hạ theo Ãại vương là cốt muốn được hưởng má»—i ngưá»i và i mảnh đất nà o đó. Nếu Ãại vương lại láºp con cháu chư hầu thì ai còn theo giúp Ãại vương nữa. Há»… dùng mưu đó, cÆ¡ nghiệp cá»§a Ãại vương tất tiêu tan.
Hán vương nghe nói, nhả miếng cơm trong miệng ra , mắng Lịch Sinh :
- Nếu Tiên sinh không đến kịp, ta đã nghe lá»i rồ dại kia là m há»ng việc lá»›n rồi.
Liá»n truyá»n lệnh há»§y bỠấn sáu nước Ä‘i.
Lịch Sinh bị mắng, xấu hổ lui ra .
Cách và i ngà y sau, Trương Lương tìm đến nói với Lịch Sinh :
- Câu chuyện bữa trước, tôi thá»±c tình vì nước, chứ không có ý riêng. Tôi cÅ©ng không ngỠđó là ý cá»§a Tiên sinh, vá» sau biết được, lòng tôi áy náy. Vả lại, bà n việc phải xét ká»· má»i liên hệ thá»±c tế má»›i khá»i lầm lẫn. Nhà Hán tuy đã lấy được ná»a đất cá»§a Sở , nhưng Hạng vương thế lá»±c vẫn còn mạnh lắm. Nếu ta phong cho sáu nước chư hầu, chẳng khác nà o ta tá»± chi phối lấy lá»±c lượng cá»§a ta để má»™t rưới trao vá» tay địch. Tiên sinh chỉ thấy cái chá»— Hán vá»›i Thang, VÅ© giống nhau, mà không thấy cái chá»— Hán vá»›i Thang, VÅ© khác nhau.
Lịch Sinh cung kÃnh đáp :
- Tôi sÆ¡ ý, xin vâng lá»i dạy cá»§a Tiên sinh.
Cách đó và i hôm, Lịch Sinh lại há»i Trương Lương :
- Sở đã chiếm được Huỳnh Dương mà lại bỠkho Ngao Sương không lấy. Tôi muốn tâu với Chúa thương quay vỠlấy Huỳnh Dương có nên chăng ?
Trương Lương nói :
- à kiến ấy rất hay. Tiên sinh mau đến bà n với Chúa thượng.
Lịch Sinh liá»n cùng vá»›i Trương Lương ra mắt Hán vương và nói :
- Vua lấy dân là m gốc, dân lấy "cái ăn" là m đầu.
Kho Ngao sương ở Huỳnh Dương thiên hạ vẫn chở và o tÃch trữ đã lâu, nghe rằng trong đó còn rất nhiá»u quân nhu. Nay Sở chiếm Huỳnh Dương mà không cố giữ kho Ngao sương, lại vá»™i kéo quân sang Ãông, đó là trá»i muốn Ä‘em kho Ngao sương giúp cho nhà Hán ta váºy. Xin Ãại vương cướp lấy Ngao sương rồi chá»n chá»— hiểm ở Thà nh Cao cấp đưá»ng Thám Hà ng, đóng cá»a Phi Hồ, giữ bến Bạch Mai, chiếm cái thế "binh thắng" cá»§a chư hầu thì thế chiến sẽ nghiêng hẳn vá» ta.
Hán vương quay lại há»i Trương Lương :
- Lá»i bà n ấy thế nà o ?
Trương Lương tâu :
- Ãó là kế rất hay.
Hán vương liá»n ra lệnh kéo binh đến lấy Huỳnh Dương .
|

15-10-2008, 10:59 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 32
Ãuổi Bà nh Việt, Hạng vương chiếm Ngoại Hoà ng.
Gặp TỠvương, Lịch Sinh thuyết khách
Hạng vương, sau khi bá» Thà nh Cao, kéo vá» Bà nh Thà nh thì Vương Lăng đã đốc quân vây hÆ¡n mưá»i ngà y rồi.
ÃÆ°á»£c tin Hạng vương trở vá», Vương Lăng láºp tức rút quân theo đưá»ng tắt kéo sang Huỳnh Dương.
Hạng vương không đuổi theo, dẫn quân và o thà nh an ủi cung quyến, rồi mở tiệc khao quân.
Bỗng có tin báo :
- Bà nh Việt lấy hết mưá»i bảy thà nh nước Lương hiện Ä‘ang đóng nÆ¡i Ngoại Hoà ng .
Hạng vương nổi giáºn nói :
- Ngà y trước ta đóng quân ở Huỳnh Dương, bị Bà nh Việt chặn đưá»ng váºn lương, thù ấy chưa nguôi, nay hắn lại cướp đất Lương, ta quyết không dung mạng.
Hạng Bá và Chung Ly Muội đồng nói :
- Ãại vương chinh chiến lâu ngà y má»i mệt, cỠđể Long tướng quân thay Ãại vương sang đánh mặt Ãông cÅ©ng được. Chúng tôi liệu Bà nh Việt là đứa dÅ©ng phi, không thể là m nên việc lá»›n.
Hạng vương nói :
- Không phải váºy. Hiện nay Hà n TÃn đánh Tá» rất ngặt, Ãiá»n Quảng đã mấy lần sai ngưá»i cầu cứu. Ta muốn để Long Thư Ä‘em quân cứu Tá», còn Bà nh Việt lấn cướp đất Lương chÃnh ta phải trừng trị má»›i đặng. Hôm sau, Hạng vương Ä‘iểm binh mã kéo đến Ngoại Hoà ng.
Quân thám thÃnh vế báo, Bà nh Việt liá»n sai ngưá»i dò xét xem binh Hạng vương kéo sang đưá»ng nà o.
Sau khi dò biết quân Hạng vương kéo sang đưá»ng Ãông, các quáºn, huyện gần đó Ä‘á»u hà ng Sở, Bà nh Việt liá»n gá»i Loan Bố và các tướng và o thương nghị.
Loan Bố nói :
- Hạng vương tá»± mình cầm quân đến đây, khà thế mạnh lắm, ta không địch nổi. Chi bằng bá» Ngoại Hoà ng, leo lên phÃa Bắc giá» Cốc Thà nh, chá» lúc quân Sở rút vá» ta lại cướp lấy đất Lương, đó là thượng sách. Còn nếu muốn đánh vá»›i Sở phải hợp sức vá»›i Hán đó là trung sách . Bằng lấy sức riêng mình chá»i vá»›i Sở, đó là hạ sách .
Bà nh Việt nói :
- Nếu váºy thì chạy ra Cốc Thà nh là hÆ¡n, nhưng phải giao cho phó tướng Chu Thư và Ngoại Hoà ng lệnh là Cừu Minh ở lại thá»§ thà nh, để quân địch khá»i biết việc ta lui quân.
Loan Bố nói :
- Kế ấy rất hay. Nhân lúc quân Sở chưa đến ta nên di quân má»›i giữ nổi bà máºt.
Cừu Minh nói :
- Việc di quân để tránh há»a lá»±c cá»§a địch là phải lẽ. Song nếu má»™t mai thà nh nà y thất thá»§, dân chúng không khá»i bị Hạng vương chém giết.
Cừu Minh vừa nói dứt lá»i. thì bên cạnh có má»™t tiểu tá» bước ra nói :
- Việc đó không lo. Nếu thà nh vỡ tôi sẽ dùng lá»i thuyết phục Hạng vương, không để cho Hạng vương giết hại dân chúng.
Bà nh Việt ngạc nhiên há»i :
- Tiểu tá» là con ai mà lại dám buông lá»i ngá»™ nghÄ©nh như váºy ?
Cừu Minh thưa :
- Nó là con lớn của tôi, tên Cừu Thúc.
Bà nh Việt há»i :
- Cừu Thúc năm nay bao nhiêu tuổi ?
Cừu Minh nói :
- Năm nay nó vừa lên mưá»i ba. Từ thuở lên năm, nó đã biết là m thÆ¡ rồi. Khi lên bảy thì bắt đầu Ä‘á»c sách. Bất kỳ sách gì, há»… qua mắt là thuá»™c là u ngay. Má»—i khi có khách là m thÆ¡, nó vẫn cùng khách xướng há»a, xuất khẩu thà nh chương. Thưá»ng nháºt, tÃnh nó rất can đảm.
Bà nh Việt há»i Cừu Thúc :
- Ngươi thuyết phục Bá vương bằng cách nà o ?
Cừu Thúc ghé và o tai Bà nh Việt nói nhỠmột hồi.
Bà nh Việt tươi cưá»i nói :
- Ngươi tuy nhỠtuổi, song tà i ấy có thể cứu được dân chúng Ngoại Hoà ng, sau nà y lắm kẻ mang ơn.
Chiá»u hôm sau, Bà nh Việt chỉnh đốn binh mã, đợi đến canh hai, mở cá»a phÃa Bắc, kéo quân lẻn đến Cốc Thà nh.
Ãến nÆ¡i, Bà nh Việt sai các tướng Ä‘em quân chiếm các quáºn huyện lân cáºn, và lấy Xương ấp là m thá»§y giác.
Cách đó mưá»i ngà y, quân Hạng vương má»›i kéo đến Ngoại Hoà ng thấy trên thà nh cá» xà nghiêm chỉnh, bốn cá»a đóng chặt, nhưng bên trong vắng bóng, không có má»™t tên quân nà o Ä‘i lại.
Hạng vương không hiểu cá»› sá»± ra sao, truyá»n lệnh an dinh hạ trại, để dò thám tin tức.
Quân sĩ dò ngóng ba hôm, cũng chẳng thấy động tịnh gì cả.
Hạng Bá nói với Hạng vương :
- Chắc là Bà nh Việt bị cô thế nên là m ra cách "dĩ hư vi thiệt" để cho ta nghi ngỠkhông dám đánh thà nh.
Hạng vương khen phải, truyá»n lệnh ba quân ra sức công phá.
Trống khua dáºy đất, pháo nổ vang trá»i, dân chúng trong thà nh khiếp sợ, kéo đến ra mắt Cừu Minh, và nói :
- Má»™t cÆ¡n tức giáºn cá»§a Bá vương có thể là m cho lá»a cháy hà ng ngà n dặm. Ãiá»u đó ai cÅ©ng biết. Nay tướng quân cố thá»§ thà nh trì, rá»§i mai kia bị vỡ Hạng vương sẽ tức giáºn bằm thây bá»n ngu dân nà y muôn mảnh. Bá»n ngu dân chúng tôi tá»™i tình gì chịu cảnh binh Ä‘ao. Xin tướng quân mở cá»a quy hà ng, may ra Hạng vương nguôi giáºn tha cho chúng dân được sống sót.
Cừu Minh thấy dân chúng khóc lóc, động lòng, truyá»n lệnh treo cá» hà ng, bốn cá»a Ä‘á»u bà y hương án, rồi lên thà nh nói vá»ng ra :
- Ngoại Hoà ng nguyên là đất Sở, đâu dám chống đại binh trá»i, chúng tôi xin rước xa giá Ãại vương và o thà nh.
Hạng vương nghe nói, liá»n đốc quân kéo và o.
Sau khi đã an bà i, Hạng vương đòi Hạng Bá đến nói :
- Ngoại Hoà ng bị vây mấy ngà y má»›i chịu đầu hà ng, đó là thói đáng ghét. Ta muốn bắt tất cả đà n ông đà n bà từ mưá»i lăm tuổi trở lên, Ä‘em đà o hố chôn sống cho bõ ghét.
Dân chúng hay tin ấy kêu khóc ầm Ä©. Cừu Thúc vá»™i đến trước má»i ngưá»i nói :
- Chá»› nên là m huyên náo như váºy Hạng vương biết được cà ng giáºn, chẳng Ãch chi. Ãể tôi đến nói vá»›i Bá vương cho.
Cừu Thúc liá»n đến trước cá»a dinh, xin và o yết kiến Hạng vương.
Hạng vương truyá»n cho và o. Thoạt trông thấy má»™t đứa bé mặt mÅ©i khôi ngô, ung dung Ä‘i đến, Hạng vương liá»n há»i :
- Mà y là đứa trẻ miệng chưa ráo sữa, sao dám đưá»ng đột đến cá»a quân, không sợ ta sao ?
Câu Thúc tươi nét mặt, đáp :
- Tôi là con đẻ cá»§a Ãại vương. Ãại vương là cha mẹ cá»§a tôi. Con đến yết kiến cha mẹ sao lại sợ ?
Hạng vương nghe câu nói lạ, lòng khoan khoái, há»i:
- Ồ ! Con không sợ quân uy và o đây hầu ta, muốn nói chi chăng ?
Cừu Thúc nói :
- Tôi muốn Ãại vương đức như VÅ© Thang, công như Nghiêu Thuấn, mở lòng trá»i đất, ban Æ¡n hiếu sinh, khiến cho trăm há» yên vui. Còn như việc múa môi, khua mép là m thuyết khách, tÃnh tôi không muốn.
Hạng vương nói :
- Ngươi đã không muốn là m thuyết khách, thế thì ta muốn chôn sống hết con trai, đà n ông ở thà nh nà y, ngươi nghĩ sao ?
Cừu Thúc nói :
- Tôi nghe nói dân là tấm gương phản chiếu hà nh động cá»§a kẻ cầm quyá»n. Kẻ nà o yêu dân, sẽ được dân yêu, kẻ nà o ghét dân sẽ bị dân ghét. Trước đây Bà nh Việt vì bạo ngược không thương dân, nên dân không phục, tuy đầu hà ng nhưng vẫn mong Ãại vương đến đây để giải thoát. Nay Ãại vương đến, dân chúng chưa kịp mừng mà Ãại vương đã có ý ấy e rằng sau nà y Ãại vương Ä‘i đến đâu dân chúng sợ hãi, đóng cá»a thà nh thà chết chứ không dám đầu hà ng.
Hạng vương nghe nói như tỉnh ngá»™, vá»™i ra lệnh tha chết cho dân Ngoại Hoà ng, và cấm quân lÃnh không được xâm phạm cá»§a cải há».
Dân chúng mừng rỡ, cảm ơn Cừu Thúc khôn cùng.
Hạng vương đóng quân ở Ngoại Hoà ng năm ngà y.
Dân chúng mưá»i bảy phá»§ huyện trước kia Bà nh Việt chiếm được nay lại vỠđầu Sở .
Sau khi bình định đất Lương, Hạng vương muốn đem quân đuổi theo Bà nh Việt.
Chung Ly Muội và Quý Bố can :
- Bà nh Việt chẳng qua như mụt ghẻ lở ngoà i da, không đáng lo lắng. Nay Lưu Bang lấy Huỳnh Dương, đánh Thà nh Cao e rằng Tà o Cá»u không chống lại nổi. Ãại vương nên thừa thắng đến giải vây cho Thà nh Cao, lấy lại Quan Ãông, để cho quân Hán không kéo sang đây được, Hà n TÃn không tiếp cứu Lưu Bang được, như thế má»›i toà n thắng.
Hạng vương nói :
- Trước kia ta đã dặn Tà o Cá»u phải cố thá»§ Thà nh Cao, chỠđại binh ta đến. Kế ấy nay vẫn còn dùng được.
Chung Ly Muội nói :
- Thế thì tôi xin lãnh má»™t toán quân mã Ä‘i trước, đánh Huỳnh Dương, còn Ãại vương Ä‘em quân đánh Thà nh Cao. Hai nÆ¡i ấy dẹp đặng thì việc lá»›n thà nh công.
Hạng vương khen phải, sai Chung Ly Muội đi đánh Huỳnh Dương, còn mình đốc quân đi cứu Thà nh Cao.
Ở Thà nh Cao, từ khi quân Hán kéo đến, Hán vương sai Vương Lăng Ä‘em quân đánh thà nh. Tà o Cá»u nhất định đóng chặt cá»a thà nh không chịu giao chiến.
Hán vương bà n với các tướng :
- Ãây chắc là kế Hạng vương dặn Tà o Cá»u thá»§ thà nh, chá» dẹp xong đất Lương sẽ tiếp ứng. Ta không nên trì hoãn, phải khiêu khÃch thế nà o cho Tà o Cá»u ra tráºn.
Các tướng lãnh mệnh, ngà y đêm đến dưới thà nh chá»i rá»§a lắm lá»i thô bỉ, rồi lại vẽ hình Tà o Cá»u trên má»™t miếng giấy, căng ra đánh.
Luôn ba ngà y như thế, Tà o Cá»u tức không thể chịu nổi liá»n dẫn má»™t toán quân mã, mở cá»a thà nh kéo ra.
Quân Hán giả cách bá» cả gươm giáo chạy trốn vá» phÃa sông Vỹ.
Tà o Cá»u tức giáºn Ä‘uổi theo. Vừa đến bá» sông, đã thấy quân Hán phục hai bên nổi dáºy, Ä‘i đầu là bá»n Chu Bá»™t, Chu Xương, Lã Mã Thông, la hét vang trá»i.
Quân Hán ồ ạt vây Tà o Cá»u và o giữa, chém giết quân Sở rất nhiá»u.
Tà o Cá»u đánh phá má»™t hồi vẫn không mở được vòng vây, lòng bối rối, nghÄ© thầm :
- Ta chịu mệnh Bá vương, cố thá»§ Thà nh Cao, nay thất cÆ¡ như vầy không tránh khá»i tá»™i .
Liá»n rút gươm tá»± sát giữa đám ba quân.
Hán vương đắc thắng, ra hiệu thu quân, kéo và o thà nh, bà y tiệc thiết đãi các tướng.
Chợt có tin quân báo :
- Anh Bố ở Trần Lưu sang há»p vá»›i Thái thú Trần Ãông Ä‘em ba vạn quân đến tiếp ứng .
Hán vương mừng rỡ nói :
- Ta Ä‘ang tÃnh việc đánh Huỳnh Dương, lo không ngưá»i giữ Thà nh Cao, nay Anh Bố đến đây chÃnh là dịp may.
Tức thì đòi Anh Bố và o . Anh Bố và Trần Ãông được lệnh và o yết kiến.
Hán vương nói :
- Ta vừa lấy được Thà nh Cao mà chưa có ngưá»i trấn thá»§. Nay hai ngưá»i đến đây tháºt đúng lúc.
Anh Bố và Trần Ãông lạy tạ, lãnh thà nh. Và , ngà y hôm sau, Hán vương kéo quân Ä‘i đánh Huỳnh Dương.
Bấy giá», Huỳnh Dương chỉ có và i tên quan lại coi giữ quân mã lại Ãt á»i. Khi hay được tin Hán vương đến đánh, Thái Thú giữ thà nh là Lương Ãan liá»n triệu táºp các bô lão trong thà nh và o dinh, giảng dụ rằng :
- Hán vương là báºc minh quân, đạo đức, không nên chống cá»±. Ta muốn mở cá»a thà nh đầu hà ng, để khá»i gây tang tóc muôn dân, các ông nghÄ© sao ?
Các bô lão Ä‘á»u khen phải. Lương Ãan Ä‘em dân chúng ra ngoà i thà nh rước đón quân Hán.
Hán vương vừa và o thà nh, phủ dụ dân chúng xong thì quân của Chung Ly Muội cũng vừa kéo đến.
Thám tỠdò được tin đó, báo với Hán vương.
Hán vương nói :
- Chung Ly Muá»™i kéo quân từ xa đến đây, ngưá»i ngá»±a má»i mệt. Ta phải đánh gấp, nốu để hắn an dinh láºp trại khó mà trừ được.
Các tướng Vương Lăng, Chu Bá»™t, Chu Xương, Quán Anh vâng lệnh lãnh má»—i ngưá»i ba ngà n quân chia là m bốn đạo kéo ra thà nh khiêu chiến.
Lúc đó, Chung Ly Muá»™i láºp trại chưa xong, thấy quân Hán kéo ra, phải bá» trại, chia quân chống cá»±.
Nhưng vì quân mã chưa định, hà ng ngÅ© lá»™n xá»™n, đánh không lại, bị quân Hán giết rất nhiá»u. Quân Sở chạy tán loạn, Chung Ly Muá»™i đà nh thu góp má»™t số tà n quân trở vá» báo lại vá»›i Hạng vương.
Giữa lúc đó, Hạng vương cÅ©ng đã dẫn quân đến gần Thà nh Cao, được tin Tà o Cá»u tá»± vẫn, Thà nh Cao đã vá» quân Hán, hiện có Anh Bố và Trần Ãông trấn thá»§.
Hạng vương ngần ngừ, chưa biết phải tiến, lui thế nà o, thì bỗng được tin Chung Ly Muội thua ở Huỳnh Dương, binh mã tan rã gần hết.
Hạng vương thở dà i, truyá»n đóng quân lại nÆ¡i Quảng VÅ©, đỠphòng quân Hán, không đánh Thà nh Cao nữa.
Nhắc lại Hà n TÃn lúc nà y đóng quân ở Triệu, vì nghe tin Hạng vương chia quân, má»™t mặt cứu Thà nh Cao, má»™t mặt đánh Huỳnh Dương, nên ngại ngùng chưa dám xuất quân đánh Tá».
Tuy nhiên, cái tin Hà n TÃn sắp đánh TỠđã lan trà n khắp nÆ¡i. Tá» vương là Ãiá»n Quảng biết sá»›m muá»™n Hà n TÃn cÅ©ng kéo quân đến, nên lo lắng lắm. Dân chúng nước Tá» tổng hoảng sợ, ngà y đêm nao núng.
Lịch Sinh ở Huỳnh Dương dò xét được tình trạng như váºy, nghÄ© thầm :
- Bây giỠvua tôi nước TỠđang lúc kinh sợ, nếu ta sang đó bà y tỠlợi hại cho hỠbiết, chắc hỠphải vỠhà ng.
Quân Hán không phải tốn công, nhá»c sức mà lấy được hÆ¡n bảy chục thà nh Tá», như thế công cá»§a ta chẳng nhá» .
Nghĩ rồi, và o yết kiến Hán vương, nói :
- Nay Yên, Triệu đã hạ được rồi, duy còn có Tá» chưa chịu hà ng phục. Dòng dõi há» Ãiá»n rất mạnh, lại ở gần Sở biến trá không lưá»ng, dẫu kéo quân đến đó cÅ©ng chưa dá»… phá gấp nổi. Xin Ãại vương cho tôi sang Tá», dùng ba tấc lưởi khuyên Tá» hà ng Hán.
Hán vương nói :
- Nếu Tiên sinh có thể thuyết phục được Tá» hà ng Hán, tránh nạn binh Ä‘ao tháºt là phúc cho sinh linh. Váºy nhân lúc Hà n TÃn chưa dấy binh, Tiên sinh nên Ä‘i ngay má»›i được.
Nói xong, Hán vương thảo chiếu, giao cho Lịch Sinh sang TỠ.
Lịch Sinh sắp đặt hà nh trang, lên đưá»ng thẳng đến nước Tá», không và o quán trá», đến vương phá»§ mượn ngưá»i và o tâu vá»›i Tá» vương rằng :
- Có ngưá»i sứ giả bên Hán đến xin ra mắt, nói vá» việc lợi hại giữa hai nước, tránh nạn binh Ä‘ao cho dân chúng .
Tá» vương cho và o. Lịch Sinh ung dung bước và o chánh Ä‘iện, nghênh ngang như chá»— không ngưá»i.
Tá» vương tức giáºn nói :
- Nhà ngươi và o đây lẽ phải giữ lễ tôi thần, cớ sao ngông nghênh như thế ?
Lịch Sinh nói :
- Hiện nay Hán vương có hà ng trăm vạn binh mã, lại thêm Hà n TÃn đóng quân nÆ¡i nước Triệu, sắp sá»a kéo sang diệt nước Tá». Dân nước Tá» như cá nằm trong cháºu, chiếc ngai và ng cá»§a Ãại vương chẳng bao lâu sẽ mất. Tôi đến đây là muốn cứu nước Tá» thoát khá»i cảnh binh lá»a, chứ không Ãch lợi gì cho tôi. Nếu Ãại vương nghÄ© đến nước mất nhà tan thì cùng tôi bà n bạc, bằng không thì cứ giết tôi Ä‘i, tôi có cần gì phải quỳ lụy ai.
TỠvương nói :
- Nước Tá» ta đất vuông nghìn dặm, quân mã dồi dà o, lương thá»±c sung túc, phÃa Nam ngăn được nước Sở, phÃa Bắc chống được nước Yên, trong có văn thần coi việc chÃnh trị, ngoà i có tướng mạnh giữ yên bá» cõi. Cứ như tình thế nà y, nước Tá» ta đông đô nghỉ quân, lặng xem những cuá»™c được thua cá»§a thiên hạ, việc gì mà phải lo ?
Lịch Sinh cưá»i lá»›n nói :
- Ãại vương tá»± dối lòng mình, ìấy cái an bá» ngoà i trấn áp cái nguy bên trong. Xin Ãại vương xét thá» Ãại vương vá»›i Bá vương ai mạnh hÆ¡n ? Ãến như Bá vương mà vẫn không giữ nổi Quan Trung, chạy đến Bà nh Thà nh cÅ©ng chẳng yên thân, đất cát chư hầu bị mất gần hết, huống chi Ãại vương chỉ có mảnh đất vuông nghìn dặm chống sao lại vá»›i Hán ?
TỠvương trầm tư không đáp. Lịch Sinh nói tiếp :
- Ãại vương tá»± liệu thiên hạ sắp vá» ai ?
TỠvương đáp :
- Cái cÆ¡ trá»i không thể biết trước được .
Lịch Sinh nói .
- Ãại vương không xét nổi cư trá»i, thảo nà o Ãại vương trách tôi là vô lá»…. Cứ như lẽ thưá»ng trong vÅ© trụ, kẻ nà o được lòng dân là kẻ ấy được thiên hạ. Hạng vương tuy có sức mạnh nhưng lòng dân không phục . Hán vương tuy thiếu sức, nhưng đức lượng có thừa, má»™t lá»i nói có thể thu phục hà ng ngà n ngưá»i. Thá» há»i, sức mạnh liệu có chống nổi vá»›i đạo đức chăng ? Vả lại, qua mấy tráºn giao tranh Hạng vương lần lần mất uy thế, dân chúng từ từ rá»i bá», đất Ä‘ai hẹp dần, còn Hán vương từ thế yếu chuyển qua thế mạnh, thiên hạ má»™t lòng ngưỡng vá»ng xem thế thì thấy cái thắng cá»§a Hán vương đã hiện rõ ra trước mặt.
Tôi tưởng như Ãại vương ngà y nay cÅ©ng nên sá»›m đầu Hán để giữ lấy cÆ¡ nghiệp nước Tá», tránh cho dân chúng khá»i vì sá»± nông cạn cá»§a Ãại vương mà mang há»a Ä‘ao binh.
Tá» vương nghe dứt câu, đứng dáºy xin lá»—i, và nói :
- Tiên sinh đến đây tháºt quả vì nước Tá». Vừa rồi ta thất lá»… vá»›i Tiên sinh, xin Tiên sinh tha thứ cho. Váºy xin dám há»i Tiên sinh má»™t lá»i : "Muốn hà ng Hán phải là m thế nà o ?
Lịch Sinh nói :
- Ãại vương cứ thảo hà ng biểu đưa sang cho Hán vương. Tôi ở lại đây đợi Hán vương đến sẽ bà n sá»± giao hảo giữa hai nước.
Mưu sÄ© Ãiá»n Hoà nh ngồi bên cạnh, thấy váºy đứng dáºy nói vá»›i Tá» vương :
- Ta không nên vì ý thức hà ng Hán mà để trể biếng quân binh . Hiện nay Hà n TÃn đồn binh nÆ¡i nước Triệu , phá»ng nay mai Hà n TÃn kéo binh đến thì là m sao ?
Lịch Sinh nói :
- Tôi đến đây do chiếu chỉ cá»§a Hán vương, không phải tá»± ý mình . Hà n TÃn là m gì dám trái lệnh vua ?
TỠvương nói :
- Nếu váºy Tiên sinh viết cho Hà n TÃn má»™t bức thư, bảo phải thu quân tin ta má»›i tin lá»i đặng .
Lịch Sinh vâng lá»i viết má»™t phong thư, sai ngưá»i sang nước Triệu đưa cho Hà n TÃn.
Hà n TÃn đóng quân ở nước Triệu đã lâu ngà y, tÃnh việc đánh Tá» , bá»—ng có sứ giả cá»§a Lịch Sinh sai đến, nói :
- Lịch Ãại phu vâng chiếu Hán vương sang Tá» dụ hà ng . Tá» vương đã bằng lòng thảo hà ng biểu, gởi đến Thà nh Cao. Hiện có thư cá»§a Lịch Ãại phu gởi đến trình Nguyên soái.
Hà n TÃn tiếp lấy thư, mở ra xem. Trong thư đại ý nói :
" Ãại phu nước Hán , Lịch Tá»± CÆ¡ cúi đầu dâng thư dưới cá» Hà n Ngyên soái .
Tôi vâng chiếu Hán vương sang Tá» dụ hà ng. Tá» vương đã thá»a thuáºn. Thế là nhá» thánh minh cá»§a Hán vương và uy đức cá»§a Nguyên soái quân Hán không phải tốn công nhá»c sức mà lấy được hÆ¡n bảy chục thà nh, còn được sinh mạng dân chúng má»™t nước. Nay dâng thư nà y, dám xin Nguyên soái ngưng việc can qua, rút quân vỠđóng ỡ Thà nh Cao Ä‘em bồi bổ thá»±c lá»±c, lo việc đánh Sở. Như thế công cá»§a Nguyên soái rất lá»›n. Tá»± CÆ¡ kÃnh tưá»ng " .
Hà n TÃn xem thư xong, mừng rỡ, nói vá»›i sứ giả :
- Nếu Lịch Ãại phu đã dụ hà ng được nước Tá» rồi thì ta sẽ Ä‘em binh vá» Thà nh Cao cùng vá»›i Chúa thượng lo việc đánh Sở. Tuy nhiên, Tá» vương cÅ©ng nên để ý khi nà o quân Hán kéo đến Từ Châu thì phải Ä‘em quân trợ giúp để cùng phá Sở.
Liá»n đó, Hà n TÃn thảo phúc thư giao cho sứ giả Ä‘em vỠđưa cho Lịch Sinh.
Nháºn được thư, Lịch Sinh liá»n ra mắt Tá» vương, kể rõ công việc.
TỠvương hoan hỉ, suốt ngà y chỉ cùng Lịch Sinh uống rượu, nói chuyện, không nghĩ gì đến quân cơ nữa.
Trong thá»i gian đó, Hà n TÃn cÅ©ng lo việc giải binh, trở vá» Thà nh Cao há»™i các tướng dưới thá»m để ban mệnh lệnh.
Bá»—ng có ngưá»i bước ra nói lá»›n :
- Không nên, nếu nghe lá»i Lịch Sinh kéo binh vá», công lao cá»§a Nguyên soái từ bấy lâu nay mất hết.
Hà n TÃn xem lại, thấy ngưá»i vừa nói đó là Khoái Văn Thông.
Hà n TÃn há»i :
- Nhà ngươi nghĩ như thế nà o mà bảo không nên rút quân ?
Khoái Văn Thông nói :
- Nguyên soái thống lãnh binh mã trăm vạn đã hÆ¡n má»™t năm nay rồi mà chỉ lấy được năm mươi thà nh nước Yên. Còn Lịch Sinh chỉ dùng má»™t lá»i nói, lấy được hÆ¡n bảy mươi thà nh nước Tá». Thế là uy đức cá»§a Nguyên soái chẳng bằng má»™t lá»i nói cá»§a Lịch Sinh. Bây giá» rút quân vê Thà nh Cao, Nguyên soái mặt mÅ©i nà o trông thấy Hán vương. Cứ theo ý tôi lúc nà y nước Tá» chắc không đỠphòng. Nguyên soái cứ đốc quân thẳng đến nước Tá», lấy nước Tá» rất dá»…. Công ấy hoà n toà n vá» Nguyên soái.
Hà n TÃn nói :
- Lịch Sinh sang TỠlà vâng mệnh Hán vương chứ không phải tự ý riêng. Nếu ta kéo quân sang TỠe trái lệnh vua, và cũng không lợi cho Lịch Sinh nữa.
Khoái Văn Thông nói :
- Lúc trước Chúa thượng sai Nguyên soái Ä‘i đánh Tá», lệnh ấy đã nhất định rồi, sao ngà y nay còn sai Lịch Sinh Ä‘i dụ Tá» nữa. Tôi chắc rằng Lịch Sinh muốn tranh công vá»›i Nguyên soái nên xin Chúa thượng mà đi đó thôi. Bây giá» Nguyên soái trở vá» các tướng sẽ cưá»i Nguyên soái là bất tà i, và sau nà y Chúa thượng cÅ©ng khinh Nguyên soái mà trá»ng bá»n nho sÄ© hÆ¡n. Dầu Nguyên soái có đánh tan nước Sở cÅ©ng chẳng vẻ vang gì, Nguyên soái nên xét lại.
Trương Nhĩ cũng xen và o, nói :
- Văn Thông nói phải lắm . Nguyên soái đã đem quân ra ngoà i ải không cần phải khư khư theo mệnh vua nữa.
Hà n TÃn theo lá»i chỉnh đốn quân mã kéo thẳng sang Tá», không vá» Thà nh Cao.
|

15-10-2008, 11:01 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 33
TỠvương nấu dầu luột Lịch Sinh
Hà n TÃn ngăn sông chém tướng Sở
Hà n TÃn kéo binh rá»i nước Triệu, tiến qua phÃa Bắc, vượt sông Hoà ng Hà , theo đưá»ng lá»›n thẳng đến nước Tá». Dá»c đưá»ng, các quáºn, huyện trông thấy Ä‘á»u sợ hãi, bá» trốn.
Giữa lúc đó, Tá» vương vẫn cùng Lịch Sinh uống rượu suốt ngà y bà n việc giao hảo giữa Tá», Hán.
Quân thám thÃnh hay tin, tất tưởi chạy vá» báo. Tá» vương giáºt mình, láºp tức đòi Ãiá»n Hoà nh đến há»i :
- Ta đã theo lá»i Lịch Sinh dâng hà ng biểu tại sao Hà n TÃn còn kéo quân đến. Như thế nà y thi ta đã lầm mưu Lịch Sinh rồi.
Ãiá»n Hoà nh nói :
- Quân Hà n TÃn hÆ¡n ba mươi vạn kéo thẳng đến đây. Tôi vừa được tin, toan báo vá»›i Ãại vương.
TỠvương nói :
- Rõ rà ng là Lịch Sinh định tâm là m cho ta không phòng bị, rồi máºt báo Hà n TÃn kéo binh đến đánh. Tá»™i ấy đáng giết.
Ãiá»n Hoà nh nói :
- Tuy váºy, Ãại vương chá»› giết Lịch Sinh vá»™i. Bây giá» phải đà o hầm, đắp lÅ©y phòng bị, rồi sao ngưá»i sang Sở cầu cứu . Ãợi Hà n TÃn kéo đến dưới thà nh coi Lịch Sinh giảng giải vá»›i Hà n TÃn ra sao đã rồi sẽ liệu .
ÃÆ°Æ¡ng bà n luáºn, quân Hà n TÃn đã kéo đến bên thà nh cách ba mươi dặm hạ trại khà thế rất hăng.
Tá» vương tức giáºn, cho đòi Lịch Sinh và o cung, há»i :
- Ngà y trước Tiên sinh viết thư bảo Hà n TÃn rút quân, bây giá» hắn lại kéo quân sang đây, đó là Tiên sinh thông mưu đánh lừa ta, khiến cho ta không phòng bị, rồi kéo quân sang đánh.
Lịch Sinh đáp :
- Tôi sang đây hiện có chiếu cá»§a Hán vương, không phải tá»± ý lén Ä‘i. Bây giá» Hà n TÃn trái ước như vầy, chẳng lẻ hắn đã hại tôi mà cÅ©ng khinh cả Hán vương nữa sao ?
TỠvương nói :
- Tiên sinh khuyên ta hà ng Hán, mà đại binh cá»§a Hà n TÃn vẫn còn kéo đến dưới thà nh, cho dù Tiên sinh không lừa ta, nhưng thá»±c sá»± không thể không ngá» vá»±c.
Váºy Tiên sinh viết cho Hà n TÃn má»™t bức thư nữa. Nếu Hà n TÃn rút quân thì lá»i Tiên sinh là thá»±c, bằng hắn không rút quân thì rõ là Tiên sinh đến đây để lừa gạt, ta dẫu kÃnh trá»ng Tiên sinh đến đâu cÅ©ng không thể dung tha.
Lịch Sinh nói :
- Viết thư sang, e Hà n TÃn không chịu nghe. Tôi xin phép cùng Ä‘i vá»›i sứ giả nước TỠđến đó nói táºn mặt, chắc rằng Hà n TÃn phải lui binh.
Tá» vương cưá»i nhạt, nói :
- Tiên sinh sang đó, nếu Hà n TÃn chịu nghe thì Tiên sinh trở vỠđây tháºt, nhưng nếu hắn không nghe, lẽ nà o Tiên sinh còn dám trở lại. Như thế hóa ra ta đã thả cá»p vá» rừng sao ? Ta muốn giữ Tiên sinh ở lại đây là m con tin.
Lịch Sinh nói :
- Ãại vương đã có ý ấy, tôi xin viết thư cho Hà n TÃn. Còn việc sống, chết đối vá»›i bản thân tôi, lúc nà y không quan trá»ng bằng bảo vệ uy tÃn cho nhà Hán.
Tức thì, Lịch Sinh thảo má»™t bức thư giao cho ngưá»i thân tÃn là m sứ giả, dặn Ä‘i dặn lại phải cố sức nói vá»›i Hà n TÃn :
- Dẫu Nguyên soái không coi Lịch Sinh ra gì, nhưng Lịch Sinh vâng mệnh Hán vương đến đây, Nguyên soái cÅ©ng nên vì Hán vương mà giữ lấy chữ tÃn.
Sứ giả tuân lá»i, Ä‘em thư thẳng đến dinh Hà n TÃn, thuáºt lại cặn kẽ những lá»i dặn cá»§a Lịch Sinh.
Hà n TÃn mở thư ra xem, trong thư nói :
" Trước dây, Nguyên soái phúc thư hứa sẽ rút vá» Thà nh Cao. Vì váºy Tá» vương đã thảo hà ng biểu dâng cho Chúa thượng. Nay Nguyên soát lại dốc quân đánh Tá» tá» rằng lá»i nói cá»§a Nguyên soái tiá»n háºu bất nhất, Tá» vương nghi tôi là kẻ lừa dối, ai uốn chém đầu cho hả giáºn. Tôi dẫu chết cÅ©ng chẳng sợ gì , song mệnh vua là thể hiện cá»§a má»™t nước, xin Nguyên soái nghÄ© lại . Sứ giả cá»§a Hán bị giết, sau nà y mệnh lệnh cá»§a vua Hán ai còn tin nữa ? Chẳng lẽ Nguyên soái đà nh lòng Ä‘em uy tÃn cá»§a Chúa thượng chôn vùi trong bá»™i tÃn sao ?
Tự Cơ xin cuối đầu lạy nguyên soái hai lạy, mong Nguyên Soái thương tình ".
Hà n TÃn xem thư xong, dụ dá»± chưa quyết. Khoái văn Thông há»i :
- Nguyên soái muốn theo lá»i Lịch Sinh sao ?
Hà n TÃn đáp :
- Lịch Sinh vâng mệnh vua, sang dụ Tá». Nay ta đánh Tá» tất há» giết Lịch Sinh Ä‘i. Như váºy là trái mệnh vua.
Khoái Văn Thông nói :
- Trước kia Chúa thượng sai Nguyên soái đánh Tá», sau sai Lịch Sinh sang dụ Tá» mà không có chiếu chỉ cho Nguyên Soái đình binh. Như váºy là lá»—i ở Chúa thượng chứ đâu phải ở Nguyên Soái ?
Hà n TÃn nói :
- Tuy váºy, nếu Tá» giết Lịch Sinh tức là chÃnh ta giết hắn. Việc là m nà y quá tà n nhẫn, ta không nỡ.
Khoái Văn Thông nói :
- Mạng cá»§a Lịch Sinh sao bằng công nghiệp lá»›n lao cá»§a Nguyên soái. Tiếc má»™t Lịch Sinh, sá»± nghiệp cao Nguyên soái sẽ bị má», không còn ai để ý đến nữa.
Hà n TÃn ngẫm nghÄ© rồi nói :
- Thôi ! Ta đà nh vì sá»± nghiệp cá»§a ta mà hy sinh Lịch Sinh Ä‘i váºy.
Nói xong, thảo phúc thư giao cho sứ giả Ä‘em vá», và dặn :
- Trước kia Lịch Ãại phu sang dụ Tá», đáng lẽ phải tâu vá»›i Hán vương hạ chiếu bảo ta đình binh má»›i phải. Lịch Ãại phu đã tá»± ý sang Tá», ấy là muốn mạo nháºn công lao cho mình. Vả lại, Tá» vốn khiếp sợ quân ta đóng nÆ¡i nước Triệu, cá»±c chẳng đã phải quy hà ng, chứ không phải bản ý. Ngà y nay Tá» hà ng, nhưng chẳng bao lâu Tá» lại phản chừng ấy độ binh từ đà ng xa đến dẹp tháºt quá mệt nhá»c. Chi bằng nhân đây đánh má»™t tráºn, định cả nước Tá», để trừ mối hại vá» sau. Dù có hại đến tÃnh mệnh Lịch Ãại phu, nhưng có lợi cho muôn dân sau nà y khá»i sa và o cảnh tang tóc. Xin Lịch Ãại phu chá»› vì thế mà oán ta.
Sứ giả Ä‘em lá»i Hà n Tin thuáºt lại vá»›i Lịch Sinh.
Lich Sinh giáºn dữ hét lá»›n :
- Ta bị thằng luồn khố hại mạng rồi.
TỠvương nghe việc đó lòng căm tức Lịch Sinh, nói :
- Ãứa thất phu nà y, không đủ tÃn nhiệm mà dám sang đây múa mép, là m hại ta.
Liá»n gá»i tả hữu lấy vạc dầu nấu sôi truyá»n bắt Lịch Sinh, quăng và o luá»™c.
Thương thay, Lich Sinh mang cả uất háºn chìm trong vạc dầu kinh khá»§ng đó.
Dân chúng trong thà nh thầm thì tiếng chê trách truyá»n ra đến táºn bên ngoà i. Hà n TÃn nghe được tức giáºn tá»± mình đốc quân vây thà nh, đánh rất dữ .
Tá» vương sợ hãi, gá»i Ãiá»n Hoà nh và o há»i :
- Cứu binh ở Bà nh Thà nh chưa đến kịp, mà quân Hán công thà nh rất gấp. Váºy phải là m thế nà o ?
Ãiá»n Hoà nh thưa :
- Cứ như binh lá»±c cá»§a địch quân thì chẳng bao lâu cá»a thà nh bị vở . Chẳng lẻ ngồi chịu chết , thà rằng đêm nay mở cá»a thà nh Ä‘em hết lá»±c lượng ra liá»u chết đánh má»™t tráºn được thua sẽ hay .
Tá» vương theo lá»i, liá»n sai kiểm Ä‘iểm binh mã, và khiến ngưá»i lên mặt thà nh do thám địch tình.
Trá»i sẩm tối, quân và o báo :
- Dinh trại quân Hán đèn đuốc sáng choang, quân kỳ rực rỡ, trống canh đâu đó hẳn hòi.
Ãiá»n Hoà nh hăng hái nói :
- Ãã quyết đánh thì không sợ hãi rụt rè, xin Ãại vương cứ truyá»n lệnh.
Tá» vương liá»n đốc quân mở cá»a thà nh kéo ra.
Vừa ra khá»i thà nh và i dặm, gặp đạo quân cá»§a Tà o Tham Ä‘i tuần:
- Tà o Tham má»™t mặt dà n quân nghênh chiến, má»™t mặt sai ngưá»i vá» trung quân báo cho Hà n TÃn biết.
Chẳng bao lâu, Hà n TÃn xua quân đến, vây quân Tá» kÃn mÃt.
Ãiá»n Hoà nh không chống cá»± nổi, chỉ che chở cho Tá» vương, mở huyết lá»™ chạy trốn.
Vì trá»i tối quá, không thể phân biệt được hiệu cá», hà n TÃn sợ giết lầm quân mình, không cho Ä‘uổi theo. NhỠđó, Ãiá»n Hoà nh má»›i Ä‘em được Tá» vương và má»™t toán quân chạy thẳng đến huyện Cao Máºt.
Sáng hôm sau, Hà n TÃn dẫn quân và o thà nh phá»§ dụ dân chúng, á»§y lạo quân sÄ© rồi bà n kế để Ä‘uổi bắt Tá» vương.
Khi đến huyện Cao Máºt, Tá» vương vá»™i vã viết biểu sai ngưá»i đến ngay Quảng VÅ© cầu cứu.
Sứ giả bôn ba đến Quảng VÅ©, và o ra mắt Hạng vương thuáºt lại má»i việc.
Hạng vương xem biểu xong, tức thì đòi Long Thư và Chu Lan và o nói :
- Các ngươi phải lãnh ba vạn tinh binh, thẳng đến xứ Lâm Tri, Cao Cầu, đánh Hán cứu Tá». Nước Tá» hiện nay rất nguy ngáºp, nếu có gì quan trá»ng xảy ra, phải láºp tức sai ngưá»i phi báo vỠđây. Ta sẽ Ä‘em đại binh tiếp ứng.
Long Thư tâu :
- Xin Ãại vương cứ yên lòng. Tôi Ä‘i chuyến nà y quyết chém được đầu Hà n TÃn má»›i chịu vá» .
Hạng vương đắc ý, liá»n cởi tấm áo hồ cừu Ä‘ang mặc, ban cho Long Thư, và thưởng cho cả hai ngưá»i hai chung ngá»± tá»u.
Hai tướng tạ Æ¡n, bái biết, kéo quân lên đưá»ng.
Cách mấy ngà y sau, đại binh cá»§a Long Thư đến Cao Máºt, đóng trại cách thà nh ba mươi dặm.
Lúc đó, quân Tá» cùng quân Hán chống nhau ; thà nh Cao Máºt Ä‘ang nằm trong tình trạng hấp hối.
Hà n TÃn được tin Long Thư kéo quân đến, liá»n gá»i các tướng và o dinh, nói :
- Long Thư là một danh tướng của Sở, ta phải đánh bằng mưu chứ không thể địch bằng sức.
Các tướng Ä‘á»u chăm chú nghe lệnh. Hà n TÃn ká» tai má»—i ngưá»i dặn nhá» mấy câu, ai nấy tuân theo, lãnh binh kéo Ä‘i .
Bên kia Long Thư sau khi đóng trại xong, cÅ©ng gá»i Chu Lan đến bà n bạc .
Long Thư nói :
- Ngưá»i ta đồn Hà n TÃn là báºc anh hùng, nhưng tôi xét thấy chẳng qua là đứa hư danh. Thuở nhá» Hà n TÃn xin cÆ¡m nguá»™i Phiếu mẫu , luồn trôn gã bán thịt giữa chợ, nếu là báºc anh hùng lúc thất thá»i cÅ©ng vẫn giữ phẩm giá không thể bê tha chịu nhục như váºy.
Chu Lan nói :
- Tướng quân xét việc như vây lầm lẩn ! Hà n TÃn tuy có cái dÄ© vãng không tốt nhưng từ khi đầu Hán đến nay , đánh đâu thắng đó, má»™t tay lấy Tam Tần , hạ cả Yên, Triệu . Ãến như Bá vương má»™t kẻ trà dÅ©ng có thừa mà còn thua Hà n TÃn tráºn xa chiến thay ! Tướng quân phải phòng bị cẩn tháºn chá»› nên khinh địch.
Long Thư nói :
- Hà n TÃn láºp được những công tráºn là vì hắn chưa gặp tay địch thá»§. Nếu gặp kẻ có trÃ, có dÅ©ng thì Hà n TÃn cÅ©ng phải thảm bại như nhiá»u kẻ khác mà thôi !
Nói xong, thảo chiếu thư, sai ngưá»i đưa đến cho Hà n TÃn.
Trong thư viết :
" Ãại tướng nước Sở là Long Thư bảo cho các tướng Hán biết.
Hà n TÃn diệt Ngụy, cướp Triệu, nay lại xăm lấn nước Tá» tá»™i rất lá»›n. Nay ta Ä‘em binh đến đây quyết bắt cho được Hà n TÃn để trị tá»™i. Các ngươi nên xếp giáp quy hà ng bằng không thì lau cổ chá» gươm, đừng có mong chống cá»± " .
Hà n TÃn xem thư nổi giáºn, toan chém sứ giả, các tướng vá»™i can :
- Dẫu Long Thư có vô lá»…, Nguyên soái cÅ©ng chá»› nên chém sứ, là m cho thiên hạ chê cưá»i.
Hà n TÃn liá»n truyá»n đánh sứ giả ba chục roi, là m nhục, rồi thả vá».
Sứ giả vỠđến dinh Sở, Ä‘em hết đầu Ä‘uôi thuáºt vá»›i Long Thư.
Long Thư tức tối, muốn ngay đêm ấy kéo quân đánh Hà n TÃn. Chu Lan can mãi, Long Thư má»›i chịu hoãn lại má»™t đêm.
Sáng hôm sau, Long Thư dáºy sá»›m, truyá»n lệnh quân sÄ© nấu cÆ¡m. Ä‚n uống xong, Long Thư phân thà nh đội ngÅ©, kéo ra trước tráºn, thách Hà n TÃn giao chiến.
Hà n TÃn cỡi ngá»±a xông ra, theo sau má»™t Ä‘oà n kỵ binh hùng hổ.
Long Thư chỉ và o mặt Hà n TÃn, mắng :
- Mà y là tôi nước Sở, trốn Ä‘i đầu Hán, mang danh má»™t đứa phản thần như váºy còn dám đến Ä‘áºy chịu chết sao ?
Hà n TÃn cưá»i lá»›n, nói :
- Mà y là đứa vô danh tiểu tốt, là m sao biết được chà anh hùng mà mà y dám vô lễ như thế ?
Long Thư giáºn dữ, cầm Ä‘ao xông và o đánh Hà n TÃn. Hà n TÃn đưa thương ra đỡ.
Hai bên đánh nhau má»™t hồi, Long Thư cà ng đánh cà ng hăng. Hà n TÃn giả cách thua, quà y ngá»±a bá» chạy.
Long Thư cưá»i lá»›n, vừa giục ngá»±a Ä‘uổi theo, vừa nói :
- Ta biết bản lĩnh đứa hư danh ấy rồi mà !
Chu Lan thấy váºy phi ngá»±a theo, cản lại nói :
- Xin tướng quân chá»› Ä‘uổi theo e lầm mưu Hà n TÃn.
Long Thư nói :
- Nó đánh không lại ta, bỠchạy thì còn mưu mô gì nữa.
Chu Lan nói :
- Quân Hán rất đông, tướng mạnh rất nhiá»u, Hà n TÃn chỉ Ä‘em theo có má»™t toán quân kỵ e rằng chúng phục quân đâu đây chăng ?
Long Thư lòng cũng nghi ngại, liên thu binh vỠtrại.
Hà n TÃn thấy Long Thư không Ä‘uổi theo liá»n quay ngá»±a vá» dinh, nghÄ© ra má»™t kế, chiá»u hôm ấy cho và i tên quân, đến trước trại Sở, chá»i mắng tháºm tệ.
Long Thư tức giáºn kéo quân ra, hét lá»›n :
- Thằng luồn trôn, hãy đem đầu đến đây chịu chết.
Hà n TÃn vá»— ngá»±a đến, cưá»i lá»›n, nói :
- Ta nghÄ© ngươi từ xa má»›i đến, còn má»i mệt, không nỡ xuống tay. Lần nà y ta quyết không dung mạng.
Long Thư vung Ä‘ao đâm tá»›i, Hà n TÃn rước đánh và i hiệp rồi cÅ©ng bá» chạy.
Long Thư tức giáºn, đốc quân Ä‘uổi theo, và nói :
- Ta quyết đến phá tan dinh trại và lấy đầu ngươi cho ngươi xem.
Quân Long Thư Ä‘uổi đến bá» sông Duy Thá»§y thì Hà n TÃn đã lá»™i qua khá»i sông rồi.
Nước sông cạn, bốn bỠchỉ thấy bãi cát mênh mông.
Chu Lan lòng nghi hoặc, nói với Long Thư :
- Duy Thá»§y là con sông lá»›n, mà nay lại không có nước, chắc là Hà n TÃn đã lấp thượng lưu, đợi lúc quân ta sang sông tháo tung nước xuống. Tướng quân nên đỠphòng.
Long Thư Ä‘ang hăng Ä‘uổi giặc, nhìn thấy bóng ngá»±a cá»§a Hà n TÃn cách bá» sông bên kia chưa bao xa, liá»n truyá»n quân lá»™i sang sông và nói :
- Không theo giết Hà n TÃn còn đợi đến bao giá».
Lúc đó, trá»i đã tối, dòng sông Duy Thá»§y rất rá»™ng, cát bãi mênh mông. Quân cá»§a Long Thư qua đến giữa sông chợt thấy có cắm má»™t ngá»n đèn leo lét, Long Thư lấy là m lạ, đến gần xem, thì thấy bên đèn có má»™t cái bảng gá»— viết sáu chữ lá»›n : "Thắp đèn lồng, giết Long Thư".
Chu Lan và quân sĩ cũng đồng xúm lại xem .
Long Thư nói :
- Ãây là kế cá»§a Hà n TÃn muốn cho ta nghi hoặc, không dám Ä‘uổi theo đó.
Chu Lan nói :
- Ãang lúc đêm tối, chẳng lẽ há» vừa chạy đến đây lại là m ra tấm bảng nà y ngay được. Chắc là ám hiệu để quân phục biết chá»— kéo đến đánh. Ta chém phăng cho mất cái đèn nà y, tất quân địch phải lạc hướng.
Long Thư khen phải, vung đao chém rơi chiếc đèn.
- Chiếc đèn vừa rÆ¡i, hai bên bá» sông tiếng quân vang dáºy, đồng thá»i nước sông Duy Thá»§y ở thượng lưu ầm ầm trút xuống. Quân Sở Ä‘ang ở giữa dòng, ngưá»i ngá»±a Ä‘á»u trôi phăng Ä‘i hết.
Long Thư nhá» cởi con ngá»±a Liên à Câu, thấy là n nước lÅ©, vá»™i và ng quất mấy roi, con ngá»±a bắn mình thoát được sang bá» sông phÃa Bắc. Chu Lan lúc đó đã đỠphòng nên thoát khá»i, song biết chạy trốn phương nà o.
Bấy giá» Long Thư má»›i biết kế cá»§a Hà n TÃn, ngăn nước ở thượng lưu, và dùng tấm bảng chá»c tức Long Thư, để Long Thư giáºn Ä‘áºp chiếc đèn, quân phục thấy chiếc đèn vở , kéo quân đến đánh.
Thoát khá»i dòng nước, Long Thư hoà n vÃa toan tìm đưá»ng chạy thì bên đưá»ng hai tiếng pháo nổ vang, Tà o Tham, Hạ Hầu Anh kéo binh đến, vây Long Thư và o giữa.
Long Thư tuy có sức mạnh song má»™t mình là m sao địch nổi muôn ngưá»i, muốn mở vòng vây tẩu thoát, nhưng bị Tà o Tham lẹ tay chém má»™t Ä‘ao đầu rÆ¡i xuống ngá»±a.
Hà n TÃn nghe tin Long Thư đã tá» tráºn, liến truyá»n lệnh Ä‘uổi theo Chu Lan, nhưng tìm mãi không thấy dấu vết, phải rút quân vá».
Tá» vương ở Cao Máºt hay tin Hà n TÃn chém Long Thư, Ä‘uổi Chu Lan, lòng lo lắng, đòi Ãiá»n Quảng và Ãiá»n Hoà nh đến thương nghị.
TỠvương nói :
- Long Thư, má»™t hổ tướng, trà dÅ©ng song toà n mà còn bị Hà n TÃn giết. Ta sức yếu thế cô, là m sao giữ thà nh cho nổi. Chi bằng thừa lúc quân Hán chưa đến vây thà nh, Ä‘em binh mã trốn ra hải đảo, mai danh ẩn tÃch, để xem Hán, Sở tranh hùng, thắng lợi vá» ai rồi sẽ tÃnh.
Ãiá»n Quảng và Ãiá»n Hoà nh cÅ©ng cho váºy là phải.
Vua tôi sắp xếp xong đêm ấy mở cá»a thà nh phÃa Ãông kéo ra.
Chẳng ngá» Hà n TÃn đã Ä‘oán trước, sai Hạ Hầu Anh Ä‘em quân mai phục sẵn.
Tá» vương vừa ra khá»i thà nh đã bị Hạ Hầu Anh bắt trói, Ä‘em nạp cho Hà n TÃn.
Ãiá»n Quảng và Ãiá»n Hoà nh sợ hãi, cố mở đưá»ng thoát thân, nhưng Ãiá»n Quảng cÅ©ng bị bắt, chỉ có Ãiá»n Hoà nh thoát được.
Hà n TÃn nói :
- Tiếc thay, Ãiá»n Hoà nh lại chạy mất.
Ãại binh Hà n TÃn kéo và o thà nh Cao Máºt vá»— an bá tánh, rồi ra bản văn, kêu gá»i các phá»§, huyện vá» hà ng.
Các phá»§, huyện được tin Tá» vương bị bắt, đâu đấy Ä‘á»u hà ng cả.
Bình xong nước Tá», Hà n TÃn chuyển quân đến đóng nÆ¡i Lâm Tri, kinh đô nước Tá».
NÆ¡i đây, cung Ä‘iện nguy nga, phong cảnh tươi đẹp, Hà n TÃn rất thÃch ý.
Khoái Kiệt thấy váºy tỠý vá»›i Hà n TÃn :
- Ãất Tá» phong phú, Ãông có Lang Gia, Tây có Trá»c Hà , bốn bá» kiên cố, đất rá»™ng dân đông, tháºt là má»™t nÆ¡i hùng cứ. Nay tướng quân đã bình được rồi, quân uy lừng lẫy, tưởng nên dâng má»™t lá biểu, xin quyá»n lãnh cái ấn Tá» vương, trấn thá»§ nÆ¡i đây dùng là m căn bản. Ãó là dịp tốt, xin chá»› bá» qua .
Ãang lúc bà n bạc, có tin sứ giả Hán vương sai đến.
Hà n TÃn vá»™i bước ra đón sứ.
Thi lễ xong, sứ giả nói :
- Có chiếu thư của Hán vương gởi đến.
Hà n TÃn vá»™i tiếp chiếu mở ra xem.
Chiếu rằng :
" Ta dùng kế cá»§a Nguyên soái lấy lại hÆ¡n mưá»i quáºn cá»§a Sở , thanh thế má»—i ngà y thêm lừng lẫy. Song, Bá vương quản thúc Thái công lâu ngà y, tình cha con cách biệt. Gần đây Bá vương lại muốn dưỡng binh mưu tÃnh việc tranh hùng. Ta nghÄ© giữ nhau lâu ngà y quân sÄ© mõi mệt, e có sÆ¡ thất chăng, váºy muốn mượn cái sức cá»§a Nguyên soái vừa má»›i thắng Tá» Ä‘em vá» cá»± vá»›i Sở.
Nguyên soái nên thu xếp trở vỠngay để cùng ta bà n bạc. Ta đang mong đợi " .
Hà n TÃn xem chiếu xong, khoản tiếp sứ giả, toan chỉnh đốn quân sÄ© để khởi hà nh.
Khoái Kiệt nói :
- CÆ¡ há»™i nà y chÃnh là lúc Nguyên soái nên sai ngưá»i cùng sứ giả trở vá» xin phong cho ấn Tá» vương, trước được là m vua Tá» rồi, sau sẽ hiệp binh đánh Sở. Nếu bá» qua cÆ¡ há»™i e muốn cÅ©ng không được nữa.
Hà n TÃn nói :
- Lá»i đó rất hợp ý ta.
|

15-10-2008, 11:03 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 34
Láºp nghiệp riêng Khoái Kiệt xui Hà n TÃn
Phục binh ngầm, Hạng Vũ bắt Lưu Bang
Ngà y hôm sau, Hà n TÃn má»i sứ giả đến trung quân, nói :
- Dân Tá» phản phúc không chừng , ý tôi muốn tạm lãnh ấn Tá» vương để vá»— an lê thứ, rồi sau sẽ Ä‘em quân đánh Sở cÅ©ng chẳng muá»™n. Váºy sứ giả hãy cùng sai nhân cá»§a tôi trở vá» Huỳnh Dương tâu lại vá»›i Chúa thượng, sẽ xem định Ä‘oạt ra sao ?
Sứ giả thuáºn tình. Hà n TÃn mừng rỡ, lấy và ng bạc ban thưởng cho sứ giả rất háºu, rồi viết tá» biểu, sai Chu Thúc cùng vá»›i sứ giả đến Huỳnh Dương.
Hán vương mở tỠbiểu ra xem, biểu rằng :
" Ãại Tướng quân nhà Hán, Hà n TÃn, cúi đầu dâng biểu :
Nhá» Æ¡n Thánh thượng, hạ thần cá» binh đến đâu thắng đến đấy, chém Long Thư nÆ¡i Duy Thá»§y, bắt Ãiá»n Quang ở Hà m Dương, uy danh tuy vang dáºy song lòng ngưá»i vẫn chưa định. Ãất Tá» xưa nay có tiếng là biến trá, nếu không n~ được dân bình e sanh loạn. Hạ thần xin được tạm }~nháºn Tá» vương để thu phục nhân tâm. Ãợi cho lòng dân yên ổn sẽ thống binh tùy giá diệt Sở . Như váºy thì cõi bá» vững chắc , dân chúng vui theo. Chưa dám thiện tiện, xin dâng biểu nà y vá» tâu Chúa thượng định Ä‘oạt " .
Hán vương xem biểu xong nổi giáºn nói :
- Ãứa thất phu nà y dám tÃnh chuyện lá»™ng hà nh như thế sao ! Ta bị khốn nÆ¡i đây đã lâu, hắn không chịu Ä‘em binh vá» giúp lại chá»±c xưng bá, xưng vương như váºy.
Trương Lương và Trần Bình vội bước đến bên Hán vương, và rỉ tai nói :
- Ãại vương tuy vừa thu được hÆ¡n mưá»i quáºn cá»§a Sở , song thế binh chưa phải mạnh, chưa có thể địch nổi Hạng vương. Nếu để Hà n TÃn bất mãn sanh biến, thì lại thêm má»™t mối lo nữa. Chi bằng cứ phong cho hắn, khiến cho hắn vui lòng giúp Ãại vương, trừ được Hạng VÅ© rồi sẽ liệu .
Hán vương tỉnh ngộ, nói :
- Các ngươi luáºn cÅ©ng phải, con thuyá»n trên nước cần phải tùy thế nước mà ứng biến.
Liá»n đòi Chu Thúc và o, nói :
- Hà n Nguyên soái đánh Ãông dẹp Bắc, chế định chư hầu, công tráºn ấy dẫu là m chân vương cÅ©ng còn chưa đủ, lại phải xin là m giả vương ? Tuy nhiên ta muốn biết kế hoạch phá Tá» cá»§a Hà n TÃn, và cái chết cá»§a Lịch Sinh .
Chu Thúc thuáºt lại má»i việc, Hán vương rÆ¡i lệ nói :
- Lịch Sinh từ khi cùng ta tương kiến ở Cao Dương, trải má»™t lòng trung, giúp nhiá»u việc lá»›n. Ta chưa chút báo Ä‘á»n, nay bị Tá» vương sát hại, tháºt đáng thương.
Liá»n gá»i viên Ká»· lục, bảo ghi công Lịch Sinh và o sổ, để sau nà y luáºn công hà nh thưởng.
Ãoạn, tá»± tay viết tá» sắc phong Hà n TÃn là m Ãông Tá» vương, sai Trương Lương Ä‘em vương ấn đến Lâm Tri trao cho Hà n TÃn.
Trương Lương tuân mệnh, đến Lâm Tri, và o ra mắt Hà n TÃn, và nói :
- Nguyên soái muốn lãnh ấn Tá» vương để là m giả vương, song Chúa thượng nghÄ© công đánh Triệu, phá Tá» rất lá»›n, phong cho Nguyên soái là m chân vương, và sai tôi Ä‘em ấn tÃn đến phong. Lại dặn rằng sau khi Nguyên soái định lòng dân rồi, nên Ä‘em quân vá» Huỳnh Dương lo việc diệt Sở. Sở có diệt thì Nguyên soái má»›i có thể ngồi yên hưởng thái bình được.
Hà n TÃn tiếp lãnh ấn tÃn, trông vá» phÃa Nam lạy tạ, rồi mở tiệc mấy ngà y, khoản đãi Trương Lương.
Các tướng ai nấy Ä‘á»u và o lạy mừng Hà n TÃn.
Và i hôm sau, Trương Lương giã biệt Hà n TÃn và nói :
- Chúa thượng đóng quân ở Huỳnh Dương, ngà y đêm mong nhá»› Thái công, không là m sao đón vỠđược. Lại nghe Hạng vương đánh Thà nh Cao. Hán vương ý muốn Ä‘em binh cùng Sở quyết chiến, để cứu Thái công vá». Váºy, Túc hạ nên kÃp khởi hà nh không nên trì hoãn.
Hà n TÃn nói :
- Ãợi năm ba hôm nữa, tá» hịch văn cá»§a tôi truyện Ä‘i khắp quáºn, huyện, tôi sẽ xin xuất quân. Nhá» Tiên sinh vá» tâu há»™ vá»›i Chúa thượng như váºy . Rồi đó, Hà n TÃn chá»n ngà y ngá»± lên ngai Tá» vương, đội mÅ© miện, mặc long bà o, chịu lá»… chầu mừng cá»§a trăm quan thuá»™c hạ.
Nhắc lại việc Long Thư bị tá» chiến, bá»n tà n quân trốn thoát chạy vá» Bà nh Thà nh báo cho Hạng vương biết.
Hạng vương kinh ngạc gá»i Chung Ly Muá»™i và Hạng Bá và o nói :
- Không ngá» Hà n TÃn dùng binh giá»i đến thế. Nếu để Hà n TÃn giúp Hán thì xã tắc Sở không thể vững bá»n được . Ta muốn sai má»™t ngưá»i nói giá»i, đến dụ Hà n TÃn vá» Sở, song chưa biết chá»n ai.
Hạng Bá và Chung Ly Muội đồng nói :
- Ãại vương nghÄ© như thế rất phải. Hằng lâu chúng tôi đã có ý ấy song tháºt không dám tá» bà y. Hà n TÃn vốn là tôi nước Sở, nay lại vá» vá»›i Sở thì tháºt là thuáºn lẽ. Quan Ãại phu VÅ© Thiệp, trà khôn hÆ¡n Tô Tần, nói giá»i hÆ¡n Tá» Ãổng, có thể Ä‘em lá»i thuyết phục Hà n TÃn được.
Hạng vương liá»n cho má»i VÅ© Thiệp và o triá»u, sắm lá»… váºt giao cho VÅ© Thiệp sang Lâm Tri.
VÅ© Thiệp tuân lệnh, đến nÆ¡i xin và o ra mắt Hà n TÃn.
Hà n TÃn má»i và o há»i :
- Nhà ngươi vốn giá»i ăn nói, hẳn đến đây du thuyết chăng ? Ta vá»›i ngươi trước kia cùng là m tôi Sở, nhưng nay hai ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t sứ mạng riêng, coi như thù địch, còn liên hệ được nữa sao ?
Vũ Thiệp nói :
- Ãại vương cầm quân trăm vạn, là m chá»§ má»™t nước, uy đức chói ngá»i. Sở vương tôi mến cái tà i ấy mà sai tôi Ä‘em lá»… váºt chúc tụng, hối lá»—i ngà y trước đã xét Ãại vương má»™t cách sai lạc. Sở vương muốn cùng Ãại y rằng giao hảo, hưởng cảnh phú quý lâu dà i.
Hà n TÃn nói :
- Nay ta đã là m đến báºc Tá» vương, ngôi cao nhất cá»§a kẻ là m tôi, lo còn phải tham cầu gì nữa.
VÅ© Thiệp cưá»i, và nói :
- Nếu Ãại vương không nghe lá»i tôi, ngôi Tá» vương đó không thể vững được. Sở dÄ© Hán vương phong cho Ãại vương là m Chúa nước Tá» là để mua chuá»™c Ãại vương, dùng sức Ãại vương diệt Sở. Sau nà y Sở bị diệt thì ngôi cá»§a Ãại vương.cÅ©ng mất.
Hà n TÃn nói :
- Nhà ngươi bảo ta phải là m sao mới giữ vững ngôi TỠvương ?
Vũ Thiệp nói :
- Sở vương muốn cùng Ãại vương giao hiếu, diệt Hán, chia đôi thiên hạ. Ãại vương phò Hán, chưa chắc đã chống nổi Sở vương, hoặc giả có chống nổi cÅ©ng khó khăn mệt nhá»c. Còn Ãại vương bá» Hán vá» Sở, Hán bị diệt má»™t cách dá»… dà ng, chẳng khác nà o lấy đồ trong túi. Thế chiến đã rõ rà ng như váºy tại sao Ãại vương không mưu lợi cho mình.
Hà n TÃn nói :
- Lá»i ngươi nói cÅ©ng có lý, song ta xét rằng khi trước ta là m tôi nước Sở, chỉ là má»™t kẻ vác giáo theo hầu, sau vá» Hán, nhá» Hán vương trá»ng dụng, trao ấn soái, giao cả binh quyá»n nhân đó ta má»›i dá»±ng nên công nghiệp ngà y nay. Nếu ta lại bá»™i gián, vá» Sở, rõ là kẻ vong ân bá»™i nghÄ©a, lòng ta không thể thay đổi như thế. Ngươi vá» nói há»™ vá»›i Sở vương rằng ta có lá»i thâm tạ, và không thể thuáºn ý.
Nói xong, trao trả lá»… váºt cho VÅ© Thiệp. VÅ© Thiệp thấy Hà n TÃn lòng không chuyển bèn cáo từ vá» Sở.
Bấy giá» Khoái Kiệt thấy quyá»n lợi trong thiên hạ đã vá» tay Hà n TÃn, liá»n nói vá»›i Hà n TÃn :
- Trước kia tôi có gặp má»™t dị nhân truyá»n thuáºt xem tướng, vì váºy tôi có biết Ãt nhiá»u. Cứ như Ãại vương, tuy vẻ mặt chỉ đáng là m đến phong hầu, nhưng xem ở lưng thì thá»±c là quý không nói hết.
Hà n TÃn ngÆ¡ ngác há»i :
- Tiên sinh có ý gì mà nói như váºy ?
Khoái Kiệt nói :
- Sở Hán phân tranh, thiên hạ lầm than khổ ải. Lưỡng há»— tranh đấu, tất hữu nhất thương, Ãại vương nên nhân cÆ¡ há»™i nà y chiếm cả Tá», Triệu, Yên dá»±ng nên nghiệp lá»›n, như thế chẳng là thuáºn vá»›i lòng trá»i sao !
Hà n TÃn nói :
- Hán vương đãi tôi rất háºu, lẽ nà o tôi lại tÃnh chuyện bá»™i nghÄ©a !
Khoái Kiệt nói :
- Ai cÅ©ng muốn mưu quyá»n lợi cho mình. Nếu Hán vương không tÃnh việc thôn tÃnh thiên hạ thì Ä‘em thân mưu cầu đại sá»± là m gì. Ngưá»i ta thưá»ng nói : "Khi chim muông trong rừng đã hết, chó săn tất phải mổ " . Xin Ãại vương xét kỹ.
Hà n TÃn nói :
- Thôi, Tiên sinh hãy để cho tôi nghĩ lại đã.
Cách và i hôm sau, Khoái Kiệt lại và o nói vá»›i Hà n TÃn :
- CÆ¡ há»™i má»™t thá»i, nên hư má»™t thuở, Ãại vương còn do dá»± là m chi.
Khoái Kiệt nói vừa dứt lá»i, dưới Ä‘iện có tiếng nói oang oang :
- Ãại vương chá»› nên nghe lá»i Khoái Kiệt mà lá»—i đạo là m tôi.
Khoái Kiệt hoảng vÃa, ngồi chết sững. Hà n TÃn xem lại thấy ngưá»i vừa nói đó là Lục Giả.
Lục Giả bước ra, nói tiếp :
- Phà m việc trong thiên hạ phải xét đến cái thế bá»n chá»› không nên ngắm cái dạng bên ngoà i. Việc mạnh nếu mà nhìn và o cái được thua trong chiến tráºn thì tháºt là nông nổi . Cứ như Hạng VÅ© ngà y nay, tuy có sức mạnh kinh thiên, chiếm ná»a phần đất trong thiên hạ, binh uy trăm vạn, song kỳ thá»±c là yếu hèn. Cái yếu đó là cái không được lòng dân, bởi Hạng VÅ© là kẻ bất nhân, vô đạo. Còn Hán vương, tuy bá» ngoà i hình như kém thế, song thiên hạ ngưỡng má»™ tôn sùng. Lòng dân quy vá» hÆ¡n tám, chÃn phần, thì cái việc Ä‘oạt thiên hạ không phải là khó. Ãến như Ãại vương, tuy binh hùng tướng mạnh, đánh đâu thắng đó, diệt Triệu, phá Tá», đánh tráºn như bẻ cà nh khó, lấy thà nh như bá»a cá»§i, song cái thắng đó là nhá» uy đức cá»§a Hán vương. Nếu Ãại vương phản Hán, là m cái việc phi chÃnh nghÄ©a thì là m sao thắng giặc dá»… dà ng như váºy được ? Tà i năng, mưu lược chỉ có lợi cho việc chiến đấu, mà việc thà nh công phải căn cứ và o chÃnh nghÄ©a má»›i nên. Tấm gương từ ngà n xưa, kẻ được thiên hạ không phải là kẻ có tà i, mà là kẻ có đức. Vả lại, cứ lấy lá»±c lượng nhà Hán hiện nay mà nói thì Hán vương hiện có Tiêu Hà , má»™t báºc Tể tướng trung kiên, Trương Lương, Trần Bình sáng suốt hÆ¡n Tôn Ngô, cÆ¡ biến trăm vẻ, lại thêm có cái sức khá»e cá»§a các tướng như Anh Bố, Bà nh Việt, Phà n Khoái, Chu Bá»™t, Vương Lăng, Quán Anh là m ná»n tảng cho cÆ¡ nghiệp muôn Ä‘á»i. CÆ¡ trá»i đã thấy rõ, Ãại vương há nghe lá»i đứa dua mị, vẽ cá»p không thà nh , muôn Ä‘á»i ân háºn.
Khoái Kiệt bị Lục Giả nói má»™t hồi, ngồi chết Ä‘iếng, mặt tái nhạt không đáp được lá»i nà o, lá»§i thá»§i ra vá».
VỠđến dinh, Khoái Kiệt buồn bã, nghĩ bụng :
- Nay ta đã lỡ bà y cho Hà n TÃn phản Hán, nếu sau nà y Hán vương hay được, mạng ta khó giữ .
Từ đó, Khoái Kiệt giả cách Ä‘iên dại, lang thang ngoà i đưá»ng, lúc nói lúc cưá»i, lúc khóc giữa chợ. Ai trông thấy cÅ©ng phải ngạc nhiên.
Hà n TÃn cÅ©ng rõ tâm trạng cá»§a Khoái Kiệt song bá» qua không nhắc đến nữa.
Chẳng bao lâu Hà n TÃn lại thu xếp công việc thống suất ba quân, kéo vá» Huỳnh Dương lo việc đánh Sở.
Trong thá»i gian đó, Hán vương vẫn án binh nÆ¡i Huỳnh Dương, đêm ngà y buồn bã nghÄ© đến Thái công tình cha con cách biệt.
Một hôm, Hán vương đòi Trương Lương, Trần Bình và o than thở :
- Thái công bị quản thúc mãi nÆ¡i Bà nh Thà nh, lòng ta bứt rứt không an. Dù có được thiên hạ mà tình cha con ly biệt sao tròn chữ hiếu ! Các khanh có kế gì đón Thái công vá» thì đó là công báºc nhất.
Trương Lương nói :
- Hạng vương bắt Thái công là m con tin, khi nà o hắn lại chịu thả vá». Chỉ khi nà o đánh nhau má»™t tráºn lá»›n, cho hắn Ä‘iên đảo rồi thừa dịp đó giảng hòa, há»a may rước Thái công vỠđược.
Ãang lúc bà n việc bá»—ng có tin Tiêu Thừa Tướng xuất lÄ©nh má»™t đội binh mã Bắc Phiên, và dẫn má»™t viên tướng Phiên đến ra mắt.
Hán vương đòi và o, há»i :
- Phiên tướng ở đâu đến thế ?
Tiêu Hà đáp :
- Phiên tướng há» Lâm tên Phiá»n ngưá»i ở Bắc Lạc, mến đức Ãại vương nên do lối Duyên Biên và o Hà m Dương tình nguyện há»p quân giúp Ãại vương đánh Sở. Tôi đã xét há»i Ä‘Ãch thá»±c nên má»›i dẫn đến đây yết kiến. Ngưá»i nà y giá»i vá» việc cưỡi ngá»±a bắn cung sức khá»e định nổi muôn ngưá»i.
Hán vương thấy Lâm Phiá»n mình cao má»™t trượng mặt mÅ©i dữ tợn, lấy là m mừng, ban cho má»™t ngá»c đái và mưá»i lạng và ng.
Nhắc lại Sở vương, từ khi được tin Long Thư bị Hà n TÃn giết, lòng căm tức, ngà y đêm luyện táºp binh mã quyết ý trả thù.
Chẳng bao lâu, Hạng vương điểm binh, kéo đến Huỳnh Dương, quyết tranh thắng phụ.
Quân thám thÃnh được tin vá» báo, Hán vương sợ hãi, đòi các quan và o thượng nghị .
Kịp lúc Tiêu Hà má»›i dẫn Lâm Phiá»n đến Tiêu Hà nói :
- Sức Lâm Phiá»n có thể địch ná»—i vá»›i Hạng vương, xin Ãại vương sai Vương Lăng và các tướng há»p vá»›i Lâm Phiá»n đánh Sở.
Hán vương theo lá»i, khiến Lâm Phiá»n ra tráºn, sai thêm bốn tướng theo trợ lá»±c.
Bấy giá», binh mã Hạng vương cÅ©ng vừa kéo đến Huỳnh Dương, cách thà nh ba mươi dặm.
Hạng vương hạ trại xong Sai các tướng Ãinh Công, Ung SÄ©, Hoà n Sở, Ngu Từ Kỳ dẫn quân đến khiêu chiến.
Là m Phiá»n liá»n lên ngá»±a khai thà nh, dẫn quân ra.
Các tướng Sở thấy Lâm Phiá»n, vá»™i vã vung Ä‘ao áp đến đánh má»™t lượt.
Lâm Phiá»n không há» nao núng, má»™t mình cá»± vá»›i bốn tướng hÆ¡n sáu mươi hiệp, cà ng đánh cà ng hăng. Các tướng không đánh nổi bá» chạy vá» dinh.
Hạng vương tức giáºn hét :
- Một viên tướng mạt như thế mà các ngươi không cự nỗi sao ?
Lại sai bốn viên tướng cạnh của mình là Quý Bố, Lý Phồn , Trương Nguyệt, Hạng Ngang dẫn binh ra chiến đấu .
Lâm Phiá»n không chút sợ hãi, vung đại Ä‘ao đánh vá»›i bốn tướng, tiếng chiêng trống vang trá»i dáºy đất.
Chu Bá»™t và Vương Lăng sợ để Lâm Phiá»n đánh lâu e sÆ¡ xuất, liá»n vá»— ngá»±a xông ra trợ lá»±c. Các tướng Sở sợ hãi quảy ngá»±a bá» chạy.
Lâm Phiá»n bá» Ä‘ao xuống, lẹ tay rút cung tên bắn luôn bốn phát. Lý Phồn, Trương Nguyệt bị trúng tên nhà o xuống ngá»±a . Hạng Ngang trông thấy, toan quảy ngá»±a lại cứu hai tướng mình, nhưng không kịp bị Lâm Phiá»n bắn tiếp má»™t mÅ©i tên găm và o mặt.
Hạng Ngang vừa đưa tay rút tên ra, thì bị Vương Lăng phi ngựa tới chém một đao đứt là m hai khúc.
Quý Bố thấy ba tướng lìa trần một lúc, thất kinh, nằm móp xuống, ôm cổ ngựa chạy vỠdinh .
Hạng vương tức giáºn, mặc giáp, cầm kÃch, tá»± đốc quân ra đánh Lâm Phiá»n.
Lâm Phiá»n toan giương cung bắn, nhưng Hạng vương đã trợn mắt, hét tên má»™t tiếng như sấm, cầm kÃch xông đến đâm má»™t nhát.
Lâm Phiá»n cầm Ä‘ao lên không kịp sợ hãi bá» chạy, tay chân run bây bẩy.
Hạng vương giục ngá»±a Ä‘uổi theo rất gấp. Hán vương đứng trên thà nh trông thấy há»i các tướng :
- Ai Ä‘uổi Lâm Phiá»n thế ?
Các tướng tâu ;
- Ãó là Hạng vương.
Hán vương liá»n hối thúc chư tướng nai nịt gá»n gà ng, kéo quân ra thà nh ngăn quân Sở, cứu Lâm Phiá»n.
Các tướng dẫn quân ra, Hán vương cũng mặc giáp, lên ngựa ra thà nh. Xung quanh các tướng chen nhau hộ vệ.
Hạng vương trông thấy Hán vương xuất hiện, liá»n dừng ngá»±a nói lá»›n :
- Ta cùng ngươi tranh phong đã mấy năm nay , mà bản thân hai ta chưa há» giao chiến vá»›i nhau tráºn nà o. Nay quyết má»™t tráºn thư hùng để biết ai hay ai dở.
Hán vương nói :
- Ta không muốn cùng ngươi tranh nhau là m gì, chỉ vì ngươi ác tâm, tà n bạo, sinh linh đồ thán, chư hầu căm há»n, nên ta phải cá» binh diệt bạo, cứu thiên hạ.
Sở vương tức giáºn, cầm kÃch hét lá»›n, vá»— ngá»±a đâm nhầu . Các tướng Hán hết lòng chống đỡ. Chẳng ngá», lúc đó Chung Ly Muá»™i phục mấy chục tên xạ binh nÆ¡i chá»— khuất, bắn ra má»™t lượt.
Hán vương bị má»™t mÅ©i tên găm trước ngá»±c, may nhá» có mặc áo giáp má»m, nên tên găm không sâu.
Hán vương thấy Ä‘au nhức vô cùng nhưng sợ lòng quân chán nản liá»n lấy tay sá» và o chân, nói lá»›n :
- Giặc nó bắn một tên trúng và o ngón chân, may không hỠgì.
Các tướng thấy Hán vương bị thương, không còn hăng hái nữa, lùi dần tìm chỗ thoát thân.
Hạng vương thừa thắng, dốc quân Ä‘uổi theo, chợt thấy phÃa Ãông Nam có má»™t và i tên quân ky bôn bả vá» báo :
- Binh mã Hà n TÃn đã đến Thà nh Cao, Bà nh Việt lại ngăn đưá»ng váºn lương quân Sở.
Các tướng Sở hay tin lòng nao núng. Sở vương truyá»n lệnh tạm thu quân vá» dinh để tìm cách đối phó.
Hán vương nhỠđó chạy thoát và o thà nh đóng chặt cá»a lại.
Trương Lương, Trần Bình cùng các tướng và o trướng thăm Hán vương.
Hán vương tuy không nguy hiểm đến tÃnh mạng, song nằm mê man không dáºy được.
Trương Lương tâu :
- Thế Sở đã yếu, đại binh Hà n TÃn đã vỠđến Thà nh Cao, xin Ãại vương gượng dáºy để yên lòng quân, vỠđến Thà nh Cao há»™i binh vá»›i Hà n TÃn ước kỳ phá Sở. Việc lá»›n sẽ thà nh công ở chuyến nà y.
Hán vương mở mắt, gượng dáºy, á»§y lạo ba quân.
Trương Lương nói với các tướng :
- Quân Sở bị Bà nh Việt tuyệt đưá»ng lương, chắc không thể đóng lâu nÆ¡i đây được. Chỉ và i ngà y là phải chạy. Các tướng nên từ từ xuất quân, đến Thà nh Cao há»p vá»›i Hà n TÃn để cùng nhau phá Sở.
Các tướng được lệnh, ai nấy Ä‘á»u dá»± định khởi hà nh.
Giữa lúc đó, Hạng vương cũng đang bà n với các tướng Sở vỠquân tình.
Hạng vương nói :
- Nay quân ta thiếu lương, đại binh Hà n TÃn lại đến Thà nh Cao, Huỳnh Dương chưa thể phá được, chi bằng lui binh vỠđóng nÆ¡i Quảng Võ, rồi sai ngưá»i thôi thúc lương thảo cho sung túc má»›i có thể cá»± vá»›i Hán nổi.
Chung Ly Muội nói :
- Ãại vương luáºn như thế rất phải , váºy ngay tối hôm nay nên bãi binh. Ãại vương nên thống lãnh binh mã Ä‘i Ä‘oạn háºu để phòng quân Hán Ä‘uổi theo truy kÃch. Còn các tướng , lÄ©nh đại binh Ä‘i trước theo con đưá»ng phÃa Nam để phòng gian kế cá»§a Hà n TÃn.
Bà n định xong, tối hôm. ấy, Hang vương ra lệnh lui binh.
Quân tuần tiểu và o dinh Hán cấp báo .
Trương Lương nói :
- Ta đã nháºn xét như thế mà !
Bèn truyá»n lệnh cho các tướng tiến quân Ä‘i trước, Hán vương nằm trong xe, từ từ theo sau .
Ãi chưa được và i ngay Hà n TÃn đã sai Hạ Hầu Anh, Chu Thúc Ä‘em má»™t vạn binhl mã đến Huỳnh Dương để má»i Hán vương đến Thà nh Cao, há»p binh đánh Sở . Hai ngưá»i Ä‘i đến giữa đưá»ng gặp Hán vương liá»n đến trước xa giá tâu bà y .
Hán vương mừng rỡ , truyá»n quân cấp tiến .
Không mấy ngà y đã đến Thà nh Cao, Hà n TÃn xuất lÄ©nh các tướng ra táºn ngoà i thà nh đón rước.
Hán vương và o thà nh , ngá»± lên Ä‘iện , chịu lá»… triá»u bái Hà n TÃn và các tướng rồi nói :
- Nguyên soái Ä‘i đánh giặc xa, láºp nhiá»u công tráºn, rất mệt nhá»c, nay lại Ä‘em quân vỠđây hiệp sức vá»›i ta để đánh Sở, thì sá»± thắng Sở lần nà y đã chắc rồi. Chỉ hiá»m Thái công không đón vỠđược, đêm ngà y ta ăn không ngon, ngá»§ không yên. Nếu Nguyên soái có kế gì cứu được Thái công vá» nước để cha con ta trùng phùng thì đó là cái công muôn Ä‘á»i.
Hà n TÃn nói :
- Hạng vương không bị ta đánh thua má»™t tráºn thì chẳng bao giá» chịu trả Thái công lại đâu ! Nay hạ thần cùng Ãại vương há»p binh, quyết má»™t tráºn kịch chiến, đòi cho được Thái công lại má»›i nghe .
Hán vương nói :
- Ta hoà n toà n trông cáºy và o Nguyên soái đó.
Hà n TÃn lạy tạ Hán vương , thống lÄ©nh đại binh ra ngoà i thà nh tìm chá»— đồng rá»™ng mà hạ trại và thao luyện quân mã, chá»n ngà y đến Quảng Võ cùng vá»›i Sở há»™i chiến.
|

15-10-2008, 11:07 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 35
Núi Quảng Võ, Hán Sở tranh chiến
Dá»a Thái công, Hạng VÅ© ra uy
Hạng vương kéo binh vỠđến Quảng Võ, cùng với Hạng Bá, Chung Ly Muội và các tướng bà n bạc.
Hạng vương nói :
- Hiện nay quân Hán Ä‘ang há»p cả chư hầu, chỉnh đốn quân mã định cùng ta quyết chiến song quân ta Ä‘ang thiếu lương thá»±c, biết liệu là m sao ?
Hạng Bá nói :
- Thái công hiện Ä‘ang bị giam giữ ở đây, ta bắt Thái công viết má»™t bức thư bảo Hán phải lui quân. Há»… quân Hán chịu lui thì ta thả Thái công vá» Thà nh Cao, bằng không, ta giết Thái công Ä‘i để cho Lưu Bang trở thà nh má»™t kẻ tá»™i nhân muôn thuở. Nếu Ãại vương là m theo kế ấy thì sức mạnh bằng mấy vạn hùng binh.
Hạng vương theo lá»i Hạng Bá sai ngưá»i vá» Bà nh Thà nh, bắt Thái công giải đến.
Chẳng bao lâu, Thái công bị dẫn đến Quảng Võ, đưa và o yết kiến Hang vương.
Hạng vương nói :
- Con ngươi là Lưu bang, ngà y ngà y cùng ta tranh chiến, không Ä‘oái tưởng gì đến ngươi cả. Rõ hắn là má»™t đứa con bất hiếu. Nay ta gá»i ngươi đến đây định sai viết má»™t bức thư khuyên Lưu Bang hưu chiến. ÃÆ°á»£c váºy, ta sẽ tha ngươi và Lã háºu trở vá» Thà nh Cao, để cha con, chồng vợ được xum há»p. Ngươi nghÄ© thế nà o ?
Thái công nói :
- Lưu Bang thuở nhá» vẫn là kẻ tham tà i hiếu sắc, không nghÄ© gì đến cha mẹ , chỉ lấy phú quý là m trá»ng. E rằng tôi viết thư gá»i cho con tôi cÅ©ng chẳng Ãch gì !
Hạng vương nói :
- Thì ngươi cứ viết thư thỠxem nếu Lưu Bang có lòng gì khác ta sẽ liệu .
Thái công liá»n viết máºt thư trình lên Hạng vương.
Hạng vương xem thư xong nói :
- Lưu Bang xem thư nà y mà không lui binh thì tháºt là loà i lang thú .
Liá»n sai Trung Ãại phu là Tống Tá» Liên mang thư đến Thà nh Cao.
TỠLiên đến báo tin cho Hán vương biết.
Hán vương liá»n đòi Trương Lương và Trần Bình đến thương nghị.
Hán vương nói :
- Sở vương sai Trung Ãại phu Tống Tá» Liên Ä‘em thư Thái công đến đây là ý thế nà o ?
Trương Lương nói :
- Ãây chắc là kế cá»§a Sở vương muốn cho ta lui binh, nên buá»™c Thái công viết thư. Váºy Ãại vương thấy thế không nên buồn rầu khóc lóc , chỉ nên trả lá»i má»™t cách mạnh dạn thì má»›i cứu được Thái công khá»i nạn.
Hán vương theo lá»i đòi Tá» Liên và o bệ kiến.
TỠLiên trình bức thư của Thái công lên, Hán vương bóc ra xem.
Trong thư viết :
" Thái công thống thiết ngỠcùng Hán vương Lưu Bang.
Ta từng nghe vua Thuấn là bạc đại hiếu, dẫu tranh thiên hạ, nhưng không bỠđạo trá»i. Nay, ngươi chỉ lấy phú quý là m trá»ng, coi ta như kẻ qua đưá»ng. Từ khi bị bắt ở Thư Thá»§y đến nay đã ba năm mà ngươi chẳng má»™t lần nhắc đến. Ta nhá» Sở vương rá»§ đức nếu sinh không nỡ giết, giam giữ nÆ¡i công sở ngà y ngà y cấp dưỡng, nên má»›i tồn sanh .
Vương háºu Lã Thị nhá»› mong Thái tá», nước mắt không lúc nà o vÆ¡i. Váºy mà ngươi cứ việc tung hoà nh trong thiên ha, ruá»™t gan như gan đá, không biết gì đến gia đình, tháºt là đứa bất hiếu, bất nghÄ©a.
Hiện Sỡ vương đã Ä‘em ta đến Quảng Võ, mấy lần định giết, treo đầu ở Thà nh Cao, để gương cái tiếng bất hiếu cá»§a ngươi trong thiên hạ. Nhưng ta van xin mãi, Sở vương không nở , nên chưa phải chết. Nay ta viết thÆ¡ nà y cho ngươi nên nghÄ© thân mình do đâu mà có, muôn váºt trong thế gian có gì đáng trá»ng . Hãy bãi binh, đón ta vá» nước, khiến cho cha con, chồng vợ Ä‘oà n tụ. Còn nếu ngươi cứ động binh chống cá»±, mạng ta e chẳng còn.
Ngươi dẫu có lấy được thiên hạ, mà bá» cha, bá» mẹ , muôn Ä‘á»i thóa mạ thì đó cÅ©ng không phải là vinh. Ngươi nên tá»± tÃnh. "
Hán vương bấy giá» má»›i uống rượu xong, đôi mắt lá» má», hÆ¡i men chưa tỉnh Ä‘á»c xong bức thư mà không để ý gì cả, nói vá»›i Tá» Liên :
- Ta cùng Hạng vương năm xưa cùng thá» vua Hoà i vương, kết là m anh em ,. váºy cha ta cÅ©ng tức là cha cá»§a Hạng vương. Cha ta ở Sở cÅ©ng như ở Hán, ta chà ng phải báºn lòng gì cả . Nếu Hạng vương giết cha ta, thiên hạ không chỉ nguyá»n rá»§a ta, mà nguyá»n rá»§a cả Hạng vương nữa. Ngà y trước, Hạng vương ngầm xui Quý Bố giết vua NghÄ©a Ãế, khiến thiên hạ căm há»n đến nay chưa quên. Nếu lại giết cha ta nữa chẳng sợ thiên hạ thán oán sao ?
Ngươi vá» nói há»™ vá»›i cha ta cứ yên tâm ở Sở, coi như là đang ở trong dinh Hán váºy.
Hán vương chỉ nói bấy nhiêu lá»i không đỠcáºp gì đến chuyện bãi binh cả.
Ãoạn, sai hai ngưá»i con gái má»i Tống Tá» Liên nghỉ ngÆ¡i sau trướng.
Tống Tá» Liên muốn vá», nhưng chưa nháºn được phúc thư còn ráng ở lại .
Sau đó Trương Lương và Trần Bình tiếp đón, đãi rượu TỠLiên, giục TỠLiên vỠSở.
Tá» Liên không biết phải là m thế nà o nên đà nh quay gót vá» Quảng Võ thuáºt lại má»i việc cho Hạng vương nghe.
Hạng vương trầm mặc nghĩ ngợi.
Hạng Bá bước ra nói :
- Tình cha con mà Hán vương lạnh nhạt như thế thì Hán vương không phải là ngưá»i có thể là m nên việc lá»›n . Xin Ãại vương cứ chuẩn bị giao chiến, thế nà o cÅ©ng thắng.
Hạng vương nói :
- Thế thì Lưu Bang là tuồng tá»u sắc, coi cha mẹ vợ con như nước lã, kẻ ấy không còn nói chuyện phải, trái được
Tống TỠLiên nói :
- Khi tôi và o yết kiến Hán vương, thấy Hán vương còn say rượu chưa tỉnh. Lúc xem bức thư, Hán vương cùng chẳng có vẻ gì ân cần đến Thái công.
Sở vương nói :
- Thôi hãy giỠThái công lại trong quân, chỠta giao chiến với Lưu Bang rồi sẽ liệu.
Nói rồi, triệu táºp các tướng, và tuyển hai mươi vạn tinh binh, đóng sẵn dinh trại để chá» Hán quân kéo đến.
Bấy giá», Hà n TÃn thao luyện quân mã đã xong, vết thương cá»§a Hán vương cÅ©ng đã là nh. Vua tôi bà n kế đánh Sở .
Hà n TÃn nói :
- Bá vương đóng quân ở Quảng Võ lâu ngà y, thế nà o cÅ©ng sinh trá»… biếng. Váºy ta phải cá» binh đánh ngay má»›i được. Xin Ãại vương hạ lệnh tiến binh.
Hán vương nói :
- Chuyến nà y ta trông cáºy ở Nguyên soái đó.
Liá»n hạ lênh xuất quân. Hà n TÃn thống lÄ©nh đại binh Ä‘i trước, quân kỳ phất phá»›i , tiếng reo ó vang trá»i, binh lá»±c mưá»i phần hùng khÃ.
Ãến Quảng Võ. Hà n TÃn truyá»n hạ trại cách dinh Sở hÆ¡n ba mươi dặm, và dặn dò các tướng phải lưu tâm phòng giữ.
Hán vương kéo binh đến sau, láºp trại đối diện vá»›i trái Hà n TÃn .
Buổi tối, Hán vương cùng Trương Lương, Tiêu Hà , Trần Bình sai ngưá»i triệu Hà n TÃn đến để bà n kế.
Sai nhân đến trại Hà n TÃn, vá» báo :
- Nguyên soái không có trong dinh. Bá»n quân hầu bảo rằng Hà n Nguyên soái vừa dẫn mấy mươi kỵ binh Ä‘i vá» phÃa Ãông Nam, nhưng không biết Ä‘i đâu.
Hán vương kinh ngạc nói :
- Hán , Sở Ä‘ang chống nhau, hai bên dà n quân ở mặt tráºn, thế mà chá»§ tướng lại bá» Ä‘i là ý gì ? Hay Hà n TÃn thấy quân Sở mạnh bá» trốn ? Hoặc giả lừa bá» ta ở đây liên kết vá»›i Bá vương chăng ?
Trương Lương và Trần Bình má»—i ngưá»i bà n má»™t ý, không hiểu ra sao cả.
Hán vương liá»n sai má»™t tên tiểu hiệu sang dinh Hà n TÃn để nghe động tịnh thế nà o.
Một lúc, tên tiểu hiệu trở vỠbáo :
- Bên đó canh phòng rất nghiêm ngặt, hà ng ngÅ© chỉnh tá». Duy chỉ có Nguyên soái vắng mặt.
Hán vương nóng lòng, bảo :
- Ngưá»i cứ đến gần trại, nghe ngóng cho rõ rà ng rồi vá» báo lại.
Hán vương thắp đèn ngồi đợi. Mãi cho đến trống canh ba, ánh trăng đã chìm sâu sau đỉnh núi cao, tên tiểu hiệu mới chạy vội vỠbáo :
- Nguyên soái đã vỠtrại rồi.
Hán vương do dá»± hồi lâu rồi sai Tiêu Hà đến dinh Hà n TÃn xem thá».
Tiêu Hà đem mấy tên quân hầu đến nơi, gặp Quán Anh đang đốc quân tuần tiễu .
Quán Anh há»i :
- Ãêm khuya, Thừa tướng Ä‘i đâu váºy ?
Tiêu Hà đáp :
- Ta sang thăm Hà n Nguyên Soái.
Quán Anh nói :
- Nguyên soái vẫn còn thắp đèn ngồi trong trướng chứ chưa đi nằm.
Liá»n đưa Tiêu Hà và o trung quân há»™i kiến vá»›i Hà n TÃn.
Hà n TÃn há»i :
- Thừa Tướng đến đây chắc có Ä‘iá»u gì ngá» vá»±c chăng ?
Tiêu Hà há»i :
- Nguyên soái đêm tối ra Ä‘i, chẳng hay Ä‘i đâu váºy ?
Hà n TÃn nói :
- Tráºn chiến nÆ¡i đồng bằng, Bá vương là tay vÅ© dÅ©ng, lấy sức mà địch e khó thắng. Vì váºy tôi phải tìm má»™t kế để giết há» Hạng.
Tiêu Hà há»i :
- Chẳng hay kế ấy như thế nà o ?
Hà n TÃn đáp :
- Quân cơ không tiện tỠbà y, dẫu vua tôi, cha con cũng không nên nói trước. Chúa thượng cùng các ngà i ngà y mai xem cuộc giao tranh sẽ thấy.
Tiêu Hà không há»i nữa, lòng mừng phÆ¡i phá»›i, trở vá» thuáºt lại vá»›i Hán vương.
Hán vương nghe Tiêu hà nói cũng an dạ, và o trướng an nghỉ.
Ngà y hôm sau, Hà n TÃn gá»i các tướng và o nghe quân lệnh.
Các tướng tụ há»p đủ mặt, Hà n TÃn phân binh :
- Phà n Khoái, Quán Anh là m đội thứ nhất ; Chu Bá»™t, Chu Xương là m đội thứ nhì ; Ngân Hấp, Lư Quán là m đội thứ ba ; Lã Mã Thông, Dương Há»· là m đội thứ tư; Trương NhÄ©, Trương Lương là m đội thứ năm ; Lâm Phiá»n là m đội thứ sáu ; Tà o Tham, Sà i Võ là m đội thứ bảy ; Hạ Hầu Anh, Vương Lăng là m đội thứ tám ; Anh Bố là m đội thứ chÃn .
Hán vương cùng các tướng là m đội thứ mưá»i. Má»—i đội lãnh năm ngà n tinh binh chia ra từng khu đóng quân, khi nghe pháo hiệu thì đổ ra má»™t lượt, đánh dồn địch quân và o chân núi Quảng Võ.
Hà n TÃn Ä‘iá»u bát binh mã xong thì bên kia, Hạng vương cÅ©ng vừa dẫn quân đến.
Hà n TÃn ra ngá»±a, gá»i Bá vương ra nói chuyện. Bá vương vá»— ngá»±a xông ra, nói lá»›n :
- Hởi Hà n TÃn, nhà ngươi là cá»±u thần nước Sở. Lẽ ra, đối vá»›i Sở phải có đôi phần quyến luyến. Vừa rồi ta có sai VÅ© Thiệp đến tá» lá»i phải trái, và việc lợi hại trong thế chiến đương thá»i, thế mà ngươi ngu dốt, không biết nghe lá»i . Hôm nay gặp ta, ngươi chá»› giở trò gian kế, hãy cùng ta quyết má»™t tráºn hÆ¡n thua.
Hà n TÃn đáp :
- Ãại vương là ngưá»i quyá»n quý, lẽ ra phải ngồi má»™t nÆ¡i khiển tướng Ä‘iá»u binh, sao lại cầm Ä‘ao ra chiến tráºn là m chi, tôi e không tránh khá»i lụy thân.
Hạng vương nói :
- Nhà ngươi chỉ có tà i tráo trở, dùng mưu gian lưá»ng gạt địch quân. Nếu ngươi dám cùng ta tranh mưá»i hiệp, ta sẽ hiến cả sá»± nghiệp nước Sở cho ngươi.
Hà n TÃn nói :
- Dùng mưu kế thắng giặc má»›i là kẻ trà cao, còn như sức mạnh chỉ là cái sức riêng mà trá»i đã giao phó cho má»i sinh váºt trong vÅ© trụ mà thôi, tôi tưởng không nên coi nó là má»™t tà i năng. Giống voi, trâu cÅ©ng có má»™t sức mạnh đáng kể, nhưng có ai cho đó là đáng sợ. Bá vương tức giáºn thúc ngá»±a đến hét lá»›n :
- Ta phải lấy đầu thằng luồn khố nà y mới được
Bá»n Chung Ly Muá»™i, Hạng Bá, Hạng Trạng, Chu Lan, Ngu Tá» Kỳ , Hoà n Sở, Ãinh Công, Ung SÄ© Ä‘á»u đốc quân đến, vây bắt Hà n TÃn.
Hà n TÃn vừa đánh vừa chạy, lùi dần đến chân núi Quảng Võ.
Chung Ly Muội vội chạy đến nói với Bá vương :
- Núi Quảng Võ chỉ có má»™t đưá»ng ra, nếu địch quân phục binh chặn chẹt đưá»ng thì khốn. Ãại vương nên đóng trại nÆ¡i đây nháºn xét địa hình đã.
Chung Ly Muá»™i nói chưa dứt lá»i , thì tiá»n quân đã trở lai báo :
- Hà n TÃn chạy Ä‘i đà ng nà o mất hút , trước mặt là rừng núi, không có đưá»ng ra.
Bá vương nói :
- Nếu mặt trước không có đưá»ng thì cứ tạm đóng quân lại đây, đợi háºu quân đến rồi sẽ liệu .
Má»™t lúc sau có tin háºu quân đến báo :
- Háºu quân bị tướng Hán là Phà n Khoái và Quán Anh đánh đứt là m hai Ä‘oạn không thể tiến được.
Hạng vương chưa biết phải xoay trở là m sao thì bốn mặt chiêng trống vang rá»n, quân Hán chẳng biết từ đâu đến, đổ ra vây như kiến.
Chung Ly Muội nói :
- Trước mặt có núi lá»›n ngăn trở, sau lưng quân Hán vây phá»§, Ãại vương đóng quân nÆ¡i đây bất lợi, phải cố phá vòng vây, cứu lấy háºu quân, bảo vệ lá»±c lượng má»›i được .
Hạng vương nói :
- Quân Hán đánh bá»c háºu, chắc là đạo quân chá»§ lá»±c ta khó mà phá nổi. Dẫu có phá được cÅ©ng hao binh tổn tướng rất nhiá»u. Chi bằng cứ tiến quân trèo núi, qua đèo tìm đưá»ng thoát nạn.
Hạng Bá nói :
- Núi Quảng Võ ngáºm trùng nguy hiểm, nếu đại quân không thể tiến được thì là m thế nà o ?
Ãang lúc bà n bạc, ý kiến chưa quyết thì bốn mặt há»a pháo nổ tÆ¡i bá»i, quân Hán má»—i lúc má»™t xiết chặt thêm vòng vây.
Quân Sở mất tinh thần không còn dám chống cự nữa, đổ dồn và o một góc.
Hạng vương nổi giáºn hét :
- Ta từ lúc ta xuất tráºn, diệt mấy trăm vạn quân Tần chẳng há» chịu thua bao giá». Nay gặp quân Hán phải sợ như thế nà y ư ?
Nói rồi xua quân chống cự, đuổi đánh quân Hán.
Bá»—ng gặp Cá»u Giang vương Anh Bố vung gươm ra cản.
Hạng vương hét lớn :
- Ãứa phản quốc ? Ngươi còn mặt mÅ©i nà o nhìn thấy ta.
Anh Bố nói :
- Ãuổi giết vua NghÄ©a Ãế là âm mưu cá»§a ngươi, thế mà thiên hạ lại nguyá»n rá»§a ta. Váºy ta phải giết ngươi để thanh minh việc nà y.
Nói rồi vác Ä‘ao nhảy xổ và o đánh. Hai ngưá»i giao chiến được năm mươi hiệp thì binh mã Lâm Phiá»n kéo đến.
Quân Sở rối loạn, Quý Bố, Hoà n Sở xông ra trợ chiến, và nói lớn :
- Xin Ãại vương nghì ngÆ¡i để chúng tôi giết thằng giặc ấy cho.
Hạng vương dừng thương, quay ngá»±a và o đưá»ng núi, đứng xem hai tướng giao tranh .
Bấy giá» trá»i đã sẩm tối, bên Hán các đạo binh cá»§a Tao Tham, Sà i Võ lại kéo đến nữa, vây quân Sở dà y máy lá»›p
Chung Ly Muội đến gần Hạng vương nói :
- Trá»i tối, quân binh thất thế không thể cầm cá»± được lâu, Ãại vương nên tìm đưá»ng thoát nạn.
Hạng vương quất ngá»±a theo con đưá»ng cÅ© tiến tá»›i . Vừa Ä‘i đến ná»a đưá»ng núi thì thấy Hà n TÃn đóng trại bên trên, ngồi cao ngất ngưởng, hai bên đà n sáo réo rắt, như Ä‘ang mở tiệc vui.
Hạng vương nổi giáºn, mắng :
- Thằng chui khố ấy dám khinh ta như thế sao ?
Liá»n thúc quân trèo lên núi để bắt Hà n TÃn.
Các tướng Sở thấy Hạng vương lên núi, cÅ©ng kéo theo . Nhưng Ä‘i chưa được bao xa, trên núi gá»— đá lăn xuống bÆ¡i bá»i.
Hạng vương nghiến răng, trợn mắt, lòng căm tức đến cực dộ.
Quý Bố nói :
- Không nên, đó là gian kế cá»§a Hà n TÃn, cố là m cho Ãại vương tức giáºn trèo lên, thừa lúc đêm tối hãm hại . Chi bằng nấn ná cho qua đêm nay, đợi sáng mai xem chá»— nà o Ãt quân sẽ mở huyết lá»™ thoát ra má»›i được.
Hạng vương theo lá»i, kìm ngá»±a lại, định nghỉ ngÆ¡i giây lát. Bá»—ng bốn bá» cây cối nổi lá»a, ngá»n lá»a đùa gió cháy đến vùn vụt.
Hạng vương thất kinh, quân Sở tan rã, mạnh ai nấy chạy, bị quân Hán vừa bắt sống, vừa giết chết chỉ còn trơ lại Hạng vương cùng các tướng và hơn một trăm quân kỵ ở giữa vòng vây.
Hạng vương thấy thế quân Hán quá mạnh, bèn gắng sức mở vòng vây. Bá»—ng gặp Lâm Phiá»n vung Ä‘ao đến đánh.
Hạng vương nổi giáºn hét lên má»™t tiếng, chém Lâm Phiá»n đứt là m hai Ä‘oạn, dẫn các tướng thoát khá»i vòng vây.
Vừa toan tìm đưá»ng chạy. thì gặp bá»n Sà i Võ, Vương Lăng Ä‘em quân đến chặn đưá»ng.
Hạng vương phải gắng hết sức mới đánh lui được hai tướng, và chạy đến dưới chân núi Nam Sơn.
Trước mặt, một con suối sâu réo rắt chảy, Hạng vương dừng ngựa lại nghĩ thầm :
- Trá»i tối, suối sâu qua đó bất tiện.
Còn đang suy nghĩ thì đà ng sau quân Hán lại đuổi theo, vây Hạng vương và o giữa.
Hạng vương đang cùng kế thì may thay, đà ng sau quân Hán nhao nhao chạy giạt cả ra.
Hạng vương thừa thế đánh tháo thì gặp hai tướng Sở là Chu Ân và Hoà n Sở đang đốc quân đánh và o cứu mạng.
Hạng vương há»i ra má»›i biết hai tướng nà y lãnh năm ngà n binh, nhưng chưa bị tan rã, nghe Hạng vương lâm tráºn tìm đến giải cứu.
Hạng vương lợi dụng số binh mã ấy, xông và o quân Hán đánh giết má»™t hồi. Quân Hán đã quá má»i mệt, phải bá» chạy.
Hạng vương nhỠđó mới thoát thân.
Trá»i rừng sáng, Hạng vương thấy bốn mặt đâu đâu cÅ©ng có quân Hán đóng đồn, quân kỳ rợp đất, tiếng chuông trống vang trá»i.
Hạng vương nói với Chu Ân :
- Ta từ lúc phát binh nÆ¡i Cối Kê đến nay, cùng chư hầu giao tranh, kể hÆ¡n ba trăm tráºn, nhưng chưa từng thấy ai dụng binh lợi hại như Hà n TÃn.
Chu Ân nói :
- Vì Ãại vương có tiếng là oai hùng nên Hà n TÃn má»›i dá»± bị má»™t cuá»™c chiến như váºy.
Hạng vương thở dà i thu góp tà n quân trở vỠdinh, kiểm điểm lại thấy hao hơn tám phần.
Các tướng như Quý Bố, Chung Ly Muá»™i cÅ©ng thoát chết, song ai nấy Ä‘á»u bị thương Ãt nhiá»u.
Hà n TÃn thắng tráºn, Ä‘em đại binh trở vá» dinh.
Hán vương sai má»i Hà n TÃn đến, ân cần khen ngợi :
- Ta nhá» tà i dụng binh cá»§a Nguyên Soái, phá quân Sở được má»™t tráºn rất lá»›n. Sau nà y quân Sở nghe đến quân Hán phải vỡ máºt, khôg dám giao tranh.
Hà n TÃn nói :
- Ãó cÅ©ng là nhá» uy đức cá»§a Ãại vương. Tuy nhiên, Hạng vương ta chưa bắt được cần phải đánh gấp để cho hắn không có thì giá» nghỉ ngÆ¡i dưỡng sức.
Hán vương nói :
- Nguyên soái khá lo việc Ä‘iá»u binh khiển tướng. Ta chá» mong hát khúc khải hoà n để ba quân sá»›m được nghỉ ngÆ¡i, thiên hạ hưởng cảnh thanh bình.
Hà n TÃn vâng lệnh, kiểm Ä‘iểm binh mã, kéo đến đánh dinh Sở.
Giữa lúc đó, nÆ¡i dinh Sở binh lao mãnh liệt, các tướng như Chu Ân, Quý Bố, Hoà n Sở, Ngu Tá» Kỳ Ä‘á»u bị thương chưa là nh.
Hạng vương Ä‘ang lo lắng tìm cách Ä‘iá»u trị, thì lại có tÃn Hà n TÃn kéo quân đến.
Hạng vương thất kinh, đòi Chung Ly Muội, Hạng Bá và o thương nghị.
Chung Ly Muội nói :
- Quân Hán rất đông, lại thêm Hà n TÃn dùng binh rất hay, quân ta ở đây không thể nà o chống đối. Hiện Thái công Ä‘ang ở trong dinh, ngà y mai ra tráºn Ãại vương mang Thái công theo, đặt sẵn trên thá»›t, ká» dao và o bụng, bắt Hán vương phải lui quân, bằng không mổ ruá»™t Thái công giữa tráºn. Tình cha con, lẽ nà o Hán vương không Ä‘au xót ?
Hạng vương nói :
- Giết Thái công không khó khăn gì, chỉ sợ thiên hạ cưá»i chê.
Chung Ly Muội nói :
- Muốn là m cái mưu thoái binh còn sợ ai chê cưá»i ?
Hạng vương ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi nháºn lá»i.
Hôm sau, Hạng vương Ä‘em quân ra tráºn trói Thái công đặt trên lừng ngá»±a, thẳng ngá»±a đến trại Hán.
Quân Hán trông thấy và o báo.
Hán vương khóc òa, nói :
- Ta sinh ra ở Ä‘á»i đã không phụng dưỡng được cha mẹ. Nay vì cá»› tranh thiên hạ mà để cha ta phải khổ. Thôi thà hà ng Sở, để cứu lấy cha ta vá» nước, tròn được hiếu đạo .
Trương Lương, Trần Bình can :
- Ãại vương chá»› câu chấp như váºy. Ãà nh rằng là m con không nên bá» chữ hiếu, song việc thiên hạ cÅ©ng không nên khinh. Sở dÄ© Hạng vương bức bách Thái công như váºy là vì thấy quân ta đánh phá gấp quá, nên phải là m kế để ta lui binh, xin thá»§ng thỉnh rồi sẽ liệu.
Hán vương nói :
- Nghe cha ta bị trói trên yên ngá»±a, lòng ta Ä‘au nhói, không thể chịu nổi. Việc địch thiên hạ là việc lâu dà i, cứu Thái công khá»i nạn là việc cần gấp.
Trương Lương và Trần Bình Ä‘á»u nói :
- Giết Thái công mà Ãch gì cho Hạng vương , chẳng qua Hạng vương muốn cho ta lui binh, nên là m như thế mà thôi. Nếu Ãại vương vương khóc, Hạng vương lại còn đà y Ä‘á»a Thái công nhiá»u hÆ¡n. Chi bằng giả cách Ä‘iá»m nhiên, hẳn Hạng vương không cần đến sá»± hăm dá»a Thái công nữa.
Hai ngưá»i vừa nói dứt lá»i, lại có quân và o báo :
- Bá vương đến trước tráºn, má»i Ãại vương ra nói chuyện.
Hà n TÃn nghe Bá vương đến, liá»n bà y tráºn ở Bình Xuyên, chung quanh bố trà chiến xa yểm há»™.
Bá vương trông thấy có ý khiếp sợ, dừng quân trước tráºn.
Hán vương từ trong dinh cưá»i ngá»±a xông ra, kêu Bá vương nói :
- Hạng Vũ . Ngươi đã đến lúc binh cùng thế khốn, còn chưa đầu hà ng sao ?
Hạng vương nổi giáºn hét :
- Ngươi là đứa thất phu ở Phong Bái, tà i cán gì mà đòi nói đến chuyện tranh thiên hạ.
Nói xong, cầm kÃch đâm tá»›i.
Hà n TÃn ra lệnh cho ba tướng Phà n Khoái , Chu Bá»™t, Vương Lăng đổ ra chặn đánh.
Hạng vương má»™t mình chống cá»± vá»›i bốn tướng rất hăng. Chẳng bao lâu, giữa tráºn có má»™t tiếng pháo lệnh nổ, ngá»n cá» và ng huy động, tức thì quân mã từ bốn phương, tám hướng kéo đến rầm rá»™, vây Hạng vương và o giữa.
Hạng vương đưa mắt nhìn xa, thấy chung quanh chiến xa vây kÃn, sát khà đằng đằng, giáo gươm lởm chởm, không còn phân định phương hướng, không còn biết đâu là chá»— tiến thối nữa.
Hạng vương đánh má»™t hồi, vòng vây má»—i lúc má»™t xiết chặt hÆ¡n. Mây sầu ảm đạm, tráºn chiến mù mịt, quân Sở lá»›p chết, lá»›p bị thương, thây nằm cháºt đất.
Hạng vương nghĩ thầm :
- Không biết Hà n TÃn láºp tráºn nà y là tráºn gì. Song xét vá» thế tráºn thì phải có quân lá»±c từ bên ngoà i đánh và o thì má»›i giải thoát nổi.
Liá»n lúc đó, bá»—ng thấy thế tráºn xoay chiá»u. NÆ¡i cá»a Ãông bốn tướng Sở là Quý Bố, Chu Lan, Chu Ân, Chung Ly Muá»™i, kéo quân từ bên ngoà i đánh dồn đến. Hạng vương thừa thế từ bên trong đánh ra, giải thoát cho mấy vạn binh, nhắm đưá»ng chạy.
Hà n TÃn không dám Ä‘uổi theo, Hạng vương thu góp tà n quân trở vá» dinh Sở, há»p các tướng há»i :
- Ngưá»i nà o hiểu được tráºn nà y ?
Chu Lan bước ra tâu :
- Hà n TÃn bà y tráºn ấy là tráºn Thái ất, có cá»a sanh, cá»a tá», có tráºn âm, tráºn dương. Nếu Ä‘i cá»a sanh mà và o tráºn dương thì phá được, bằng Ä‘i cá»a khác không thoát khá»i. Hạ thần thuở nhá» có theo há»c ông Lý Thiếu ở Hoa SÆ¡n, từng được nghe nói vá» tráºn Thái Ất, vì váºy hôm nay má»›i cứu Ãại vương được.
Hạng vương bưng chén ngá»± tá»u ban cho Chu Lan.
Chung Ly Muội nói :
- Ngà y mai, xin Ãại vương Ä‘em Thái công ra để nÆ¡i mặt tráºn, kỳ cho Hán vương phải lui quân, đừng giao chiến là m gì cho tổn sức. Ãại vương cứ trở vá» Bà nh Thà nh chiêu táºp binh mã, tăng cưá»ng binh lá»±c rồi sẽ tÃnh.
Bá vương theo lá»i, và o ná»™i dinh an nghỉ.
Trá»i đêm sương lạnh, chiến trưá»ng còn văng vẳng nhịp trống, tiếng kèn cá»§a quân Hán canh phòng.
Cũng trong đêm ấy, Trương Lương và Trần Bình bà n mưu để cứu Thái công.
Hai ngưá»i chá»n trong bá»n hà ng quân cá»§a Sở, má»™t tên lanh lợi, gá»i và o trướng, lấy lá»i phá»§ dụ :
- Ta xem tướng mạo nhà ngươi, sau nà y cÅ©ng có công danh, cá»› sao lẫn lá»™n và o đám sÄ© tốt để không bao giá» láºp thân được. Váºy nay ta giao cho nhà ngươi Ä‘i là m má»™t việc nà y, nếu thà nh công sẽ được trá»ng thưởng.
Tên quân ấy thưa :
- Quân sư muốn sai gì, tôi cÅ©ng táºn tâm.
Trương Lương nói :
- Ta có má»™t phong thư, sai ngươi sang dinh Sở, thừa lúc vắng ngưá»i lén đưa cho Hạng Bá. Nếu Hạng Bá có trả lá»i, ngươi khá lẻn vỠđây tin cho ta biết.
Tên quân nói :
- Chuyện đó rất dá»…. Tôi là quân Sở, đưá»ng lối trong dình đã thông thạo, lại không ai nghi ngá» gì.
Trương Lương mừng rỡ, thưởng cho tên nà y mấy nén và ng rồi trao thư.
Tên quân âm thầm lẻn và o dinh Sở. Quân tuần bên Sở tưởng quân trong trại, không để ý.
Ngà y hôm sau, Hạng Bá đang ngồi kiểm quân mã, tên quân ấy nhìn thấy xung quanh không có ai, liến bước đến dâng thư và nói :
- Tôi là quân Sở, bị quân Hán bắt được nÆ¡i mặt tráºn những tưởng bá» mạng, ngỠđâu và o dinh Hán lại gặp Trương Lương bảo tôi Ä‘em thư nà y vá» trình lão Ãại vương.
Hạng Bá tiếp thư, mở ra xem. Trong thư viết :
"Cố hữu Trương Lương kÃnh dâng thư Ãại quan Tư mã há» Hạng.
Từ độ giao du, đến nay cách biệt. vương tôi lúc nà y ở lại Hán, không phải vì quyến luyến công danh, mà vì Hán vương là ngưá»i đại nghÄ©a, không nở rá»i . Cây hiá»n lòng chim ưa thÃch, chẳng lẽ lại Ä‘áºu trên cà nh lại không tiếng hót.
Nhân hôm ná», Bá vương định giết Thái công là m kế lui quân Hán. Nhưng Hán vương đóng quân ở đây, lui vỠđâu được ? Quân Hán không lui, Bá vương tất giết Thái công . Thiết tưởng, để Thái công chết chẳng nhưng danh dá»± cá»§a Bá vương bị mất, mà tình Tần, Tấn giữa ngà i và Hán vương hứa trước kia nÆ¡i Lam Ãiá»n vì thế mà tổn thương. Sau nà y trong tình thông gia còn mặt nà o nhìn thấy nhau.
Ấy váºy Lương tôi xin gởi thư nà y đến ngà i, nếu khi nà o Bá vương sắp sá»a giết Thái công, xin ngà i cố gián, khiến cho Thái công được nhỠđức tôi sinh Hán vương khỎi tiếng bất hiếu , ân nghÄ©a vẹn toà n. Nếu ngà i đồng ý, xin phúc thư để an lòng mong má»i cá»§a Hán vương và Lương tôi. Ãa tạ "
Hạng Bá xem thư xong, nói :
- Mà y đã đem thư cho Trương TỠPhòng, tất mà y là một tên tâm phúc dưới trướng.
Tên quân nói :
Nêu Ãại phu có thư trả lá»i, tôi xin tan lòng, giữ cẩn máºt.
- Hạng Bá háºu thưởng tên quân và viết phúc thư trao cho hắn, giấu và o mình, Ä‘oạn sai tả hữu đưa đến táºn dinh Hán.
Tên quân và o yết kiến Trương Lương thuáºt lại má»i việc, và trao thư Hạng Bá lên.
Trương Lương mở ra xem. Thư rằng :
" Tiểu đệ Hạng Bá phục thư Trương hiá»n hữu.
Xa cách bấy lâu, lòng mong nhá»› chẳng cùng. Nay được mấy lá»i dạy bảo, lẽ nà o dám chẳng quân. Song Bá tôi thiết nghÄ© : Giải binh cầu hòa là sá»± lợi Ãch giữa hai nước.
Thái công bấy lâu ở đây, được tôi trông nom, không đến nỗi cực khổ lắm. Tuy nhiên, nếu không giao hòa Thái công mong gì trở vỠđược .
Tôi tuy táºn tụy giải cứu song chỉ là cái kế nhất thá»i . Gần đây, tả hữu Ä‘á»u khuyên can Bá vương giết Thái công, tôi chỉ e đến khi cÆ¡n giáºn, thì khó ai ngăn cản nổi , vì váºy hiá»n hữu nên lưu tâm định liệu ".
Trương Lương xem thư xong mừng rỡ, trá»ng thưởng cho tên quân ấy, và sai ghi công và o sổ bá»™ để chá» khi tuyển dụng.
Nhắc lại Hạng vương sau khi nghe lá»i Chung Ly Muá»™i, thân hà nh dẫn đại binh đến trước dinh, bà y thà nh tráºn thế, rồi sai khiêng má»™t vạc dầu lá»›n để ở trước tráºn, Ä‘em Thái công đặt lên thá»›t, khiến quân tuyên bố rằng :
- Nếu quân Hán không mau lui vá», Thái công sẽ bị mổ ruá»™t, bá» và o vạc dầu tức khắc.
Hán vương được tin ấy, bà n vá»›i quần thần, rồi vá»— ngá»±a ra trước tráºn nói :
- Ta cùng Bá vương Ä‘á»u ngoảnh mặt vá» phÃa Bắc, thá» vua Hoà i vương, và cùng kết nghÄ©a là m anh em vá»›i nhau. Váºy cha ta cÅ©ng tức là cha cá»§a Bá vương. Nếu Bá vương luá»™c cha ta, xin cho ta má»™t bát nước luá»™c vá»›i.
Nói xong, tươi cưá»i như thưá»ng, không tá» chút gì Ä‘au đớn.
Hạng vương nổi giáºn mắng :
- Ãồ súc sanh, coi hiếu đạo như trò đùa, còn biết gì liêm sỉ.
Liá»n khiến quân Ä‘em bá» Thái công và o vạc dầu.
Hạng Bá vội bước ra can :
- Phà m những kẻ đã nặng tình nước tất nhẹ tình nhà . Ngà y xưa vua Ãại Võ là báºc thánh nhân, có cha là Cổn, vì trị thá»§y không thà nh nên bị vua Nghêu giết, thế mà Ãại Võ vẫn cứ trị thá»§y. Trong ba năm trá»i, ba lần Ä‘i qua cá»a mà không ghé và o nhà thăm. Nay Hán vương không há» nhắc đến Thái công, coi tình cha con nhẹ hÆ¡n tình nước. Nếu Ãại vương có giết Thái công cÅ©ng chẳng Ãch gì cho chiến cuá»™c, mà lại mang tiếng vá»›i xã há»™i, nhân quần. Chi bằng Ãại vương hãy thu binh vá» dinh, rồi tÃnh kế khác để bảo vệ cái uy vÅ© muôn Ä‘á»i.
Hạng vương theo lá»i Hạng Bá, truyá»n chỉ không giết Thái công, và thu quân vá» trại.
Hôm ấy, hai bên không giao chiến.
Hán vương vỠđến dinh, khóc òa lên, nói :
- Thái công tuy tạm thá»i khá»i chết nhất thá»i, nhưng vẫn không vá» nước được, ta tháºt là má»™t tá»™i nhân trong thiên hạ.
Trương Lương nói :
- Nếu muốn Thái công vỠnước thì phải giảng hòa.
Nay bên Sở đang thiếu lương, yếu thế, cầu hòa rất dễ.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äâèæåíèÿ, âèäåîíàáëþäåíèå, âèçèòêà, han so tranh hung, ìîñêîâñêèé, ñèñüêè, ñïðàâî÷íèê, ñòðàíèöû, òåêñò, ðàìñòîð, øêîëüíèöû  |
| |