 |
|

12-08-2008, 02:49 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 30
Từ sau sá»± kiện mà n ảnh rá»™ng đến nay, Jill Castle Temple được Hollywood coi là má»™t hiện tượng kỳ thú báºc nhất. Ở cái nÆ¡i ngưá»i ta không chỉ tồn tại và vươn lên bằng sá»± cạnh tranh đến mức dẫm đạp lên nhau thì cái vá» bá» ngoà i chÃnh là má»™t yếu tố góp phần quan trá»ng và o cuá»™c chiến đó. Và trò chÆ¡i tâng bốc, phỉnh nịnh, khen nhau phò mã tốt áo vốn ngà y cà ng được ưa chuá»™ng, nay đã trở thà nh cái mốt trong những cuá»™c gặp gỡ, tiệc tùng, và trong cả công việc nữa, dù trong đầu ngưá»i nói chỉ toà n những ý nghÄ© ngược lại, thì khi ấy, Jill thưá»ng chẳng sợ hãi gì mà không nói toạc ra cái sá»± tháºt mà nà ng biết hoặc những gì nà ng Ä‘ang nghÄ© trong đầu. Nà ng có Toby ở bên, và nà ng không đắn Ä‘o khi sá» dụng sức mạnh cá»§a anh để chế giá»…u bá»n đạo đức giả, để trả thù bá»n đã hà nh hạ, đã là m nhục nà ng, dù đó chỉ là gã trợ lý đạo diá»…n hay đó là nhân váºt quan trá»ng cá»§a má»™t Hãng phim hoặc cá»§a cả Hoìlywood. Và tất cả cứ ngá»› ra, kể từ Äá»™i tạp chá»§ng - những kẻ lẽo đẽo cả Ä‘á»i sống bên rìa ngà nh Ä‘iện ảnh - đến những ngưá»i Ä‘ang là m chá»§ cái ngà nh đó. Bên tung hô thì nhiá»u song phÃa phẫn ná»™ còn nhiá»u hÆ¡n nữa, có Ä‘iá»u, chẳng kẻ nà o dám lên tiếng phản bác nà ng. Phần vì những gì nà ng nói ra Ä‘á»u là sá»± tháºt hoặc rất gần vá»›i sá»± tháºt, phần khác, quan trá»ng hÆ¡n, chống lại Jill tức là chống lại Toby, và việc đó thì không má»™t ai dám nghÄ© đến. Toby là tà i tá» mang nhiá»u lợi lá»™c nhất vá» cho há», và há» luôn phải cần đến anh, luôn muốn có anh.
Toby Temple má»—i ngà y má»—i thêm nổi tiếng. Chương trình truyá»n hình hà ng tuần riêng cá»§a anh vẫn luôn được xếp và o loại ăn khách số má»™t toà n nước Mỹ, các phim có anh tham gia cá»a vé vẫn luôn đông nghịt, các sòng bạc ở Las Vegas luôn có lợi nhuáºn gấp đôi má»—i khi anh tá»›i thà nh phố biểu diá»…n, và anh - nay thêm Jill - vẫn luôn là khách má»i cá»§a các Tổng thống, các Hoà ng tá»™c, các Quốc vương… Anh là nguồn thu vô táºn cá»§a ngà nh nghệ thuáºt công diá»…n. Các ông chá»§ tranh già nh anh, ai cÅ©ng muốn anh xuất hiện ở má»i lúc, má»i nÆ¡i, má»i loại hình, trên má»i phương tiện quảng bá từ kinh doanh đến từ thiện. Chẳng thu được tiá»n vá» thì cÅ©ng gặt hái thêm danh tiếng, mà danh tiếng thì cÅ©ng sẽ là tiá»n thôi, há» thừa biết Ä‘iá»u đó nên chấp nháºn hết, miá»…n là há» có Toby.
Và các ông chá»§ nhanh chóng hiểu ra má»™t Ä‘iá»u rằng Jill vừa lòng tức là Toby hà i lòng. Váºy là há» tranh nhau lấy lòng Jill. Nà ng bắt đầu, gần như là sá»± thay thế Clifton Lawrence, xếp đặt chương trình biểu diá»…n cá»§a anh, nói riêng, và cuá»™c sống cá»§a anh, nói chung.
Hết sức chú trá»ng đến sá»± giao tiếp cá»§a Toby, nà ng sắp đặt giá» giấc là m việc và nghỉ ngÆ¡i cá»§a anh sao cho anh chỉ còn đủ thá»i gian gặp gỡ vá»›i những ai mà nà ng muốn anh gặp. Khéo léo đến mức nà ng dá»±ng được lên quanh anh má»™t rà o chắn vô hình mà chỉ những ai được phép cá»§a nà ng má»›i vượt qua nổi. Äó chỉ là ba tầng lá»›p: già u có, nổi tiếng, đầy thế lá»±c mà từ nay, thá»±c ra, nà ng cÅ©ng chỉ cần đến ba tầng lá»›p ấy. Cô gái Mỹ gốc Ba Lan nháºp cư nghèo khó đầy ganh tỵ cá»§a thị trấn Odessa bang Texas ngà y nà o nay mở tiệc chiêu đãi hoặc Ä‘i dá»± chiêu đãi cá»§a các nhân váºt cỡ đại sứ, Thống đốc bang, trùm tà i phiệt, nghệ sỹ nổi tiếng thế giá»›i, Tổng thống Mỹ, nhà vua Tây Ban Nha, vân vân…
Hollywood từng đã quá tồi tệ vá»›i nà ng. Nó sẽ không được phép như váºy nữa khi nà ng đã có Toby. Và hÆ¡n thế, nó cần phải được biết thế nà o là TRẢ GIÃ. Clifton Lawrenee má»›i chỉ là món khai vị mà thôi.
Tiếp theo là những ngưá»i mà Jill thá»±c sá»± căm ghét. Má»›i chỉ căm ghét chứ chưa là thù háºn.
Há» vừa là m tình xong. Nà ng rúc sâu và o anh, là m như chợt nhá»›. "Gần gÅ©i anh thế nà y thá»±c không hạnh phúc nà o sánh bằng, nhưng không hiểu sao đôi khi nó lại nhắc em nhá»› tá»›i má»™t sá»± gần gÅ©i mà em sẽ kinh sợ cho đến hết Ä‘á»i".
Toby láºp tức nhá»m lên, gay gắt. "Vá»›i thằng nà ơ? Nó sẽ chết vá»›i anh".
Nà ng kéo chồng nằm lại như cÅ©, rúc rÃch.
"Chẳng có thằng nà o cả. Thôi chết, em chưa kể vá»›i anh ư? Äó là cái lần em tìm đến má»™t đại lý và gặp được má»™t phụ nữ to béo…"
"Tên nó là gì?" Toby nôn nóng há»i.
"Là … là … có lẽ… không, đúng là Rose Dunning rồi. ChÃnh xác đấy. Cô ta bảo có má»™t vai cho em, rồi đưa em kịch bản, rồi ngồi xuống giưá»ng cùng Ä‘á»c vá»›i em…". "Rồi thế nà o nữa?" Bà n tay Toby đặt trên ngá»±c Jill nắm chặt lại.
"Em Ä‘á»c chứ sao. Em ngây thÆ¡ đến thế, anh có tin nổi không? Rồi cô ta đặt tay lên đùi em, khi em Ä‘ang Ä‘á»c. Rồi cô ta đưa tay lên cao dần, khi em vẫn Ä‘ang Ä‘á»c. Em vứt kịch bản, bá» chạy…"
"Thôi", Toby quát, "kể gì lắm thế".
Má»™t tuần sau, Rose Dunning bị thu hồi giấy phép hà nh nghá». VÄ©nh viá»…n.
***
Chiếc Rolls Royce dừng lại trên bến. Vợ chồng Toby bước ra, Ä‘i dá»c cầu tà u má»™t Ä‘oạn rồi Toby đỡ tay Jill cùng bước lên chiếc du thuyá»n sang trá»ng có động cÆ¡ rất mạnh mang tên Jill mà anh má»›i mua tặng vợ. Há» chỉ được ở trên thuyá»n đúng má»™t ngà y đêm, bởi mai là ngà y Toby ghi hình chương trình truyá»n hình riêng, má»™t công việc mà chỉ ốm Ä‘au đến mức tháºp tá» nhất sinh má»›i hòng vắng mặt. "NghÄ© đến công việc mà phát ốm lên. Anh thá»±c sá»± thÃch được nghỉ ngÆ¡i bên em".
Jill nói như anh á»§i. "Nhưng đó là má»™t chương trình tuyệt vá»i, Toby! Em cÅ©ng rất thÃch được tham gia và o đó, tất nhiên là phải có anh. Và …".
Giá»ng nà ng chợt hạ xuống"… phần lá»›n má»i ngưá»i ở chương trình Ä‘á»u tá» tế".
"Nghĩa là trong đó vẫn có kẻ đã cư xỠkhông ra gì với em?" Toby quắc mắt.
Nà ng là m bá»™ lỡ lá»i. "Anh đừng nghÄ© váºy. Em... em buá»™t mồm đấy thôi".
Rồi cuối cùng Jill tỠra miễn cưỡng chịu thua Toby và ngay hôm sau, đạo diễn chương trình Eddie Berrigan bị Hãng cho nghỉ việc.
Những ngà y còn lại cá»§a tuần lá»… đó, hai vợ chồng lênh đênh trên chiếc du thuyá»n cùng sóng nước biển khÆ¡i. Anh Ä‘ang nằm ngá»a trên boong, mắt Ä‘eo băng cho khá»i chói nắng, táºn hưởng cảm giác đê mê từ hai bà n tay xoa bóp khéo léo cá»§a Jill.
"Vá» Clifton, thá»±c là em đã khiến anh sáng mắt ra". Toby thở dà i. "Äúng là ngoà i anh, không ai còn muốn thuê ông ta nữa. Và ngoà i anh, còn ai chịu để ông ta bòn rút đến váºy? Bây giá» không có anh, ông ta muốn ngồi tù cÅ©ng chẳng ai cho".
"Dù sao em cÅ©ng vẫn cứ ái ngại cho ông ta". Jill nói nho nhá».
Toby nói vá»›i giá»ng dạy dá»—. "Bởi vì em xét Ä‘oán má»i việc bằng con tim chứ không phải bằng cái đầu. CÅ©ng tốt. Nhưng phải biết tuỳ ngưá»i em ạ".
Jill đưa hai tay dần xuống phÃa dưới. "Em nghÄ© thế nà o thì nói váºy thôi, chứ biết gì là tim hay óc".
Nà ng nhÃch tay xuống dưới chút nữa. Anh oằn ngưá»i, rên rỉ. Nà ng đặt tay và o giữa hai đùi anh và mỉm cưá»i khi thấy anh cứng đơ ra.
"Nà o em, nà o em…". Anh hổn hển giục.
Thá»i gian tiếp theo, Ä‘á»u như rất tình cá», Jill kể cho Toby nghe chuyện nà y chuyện ná» vá» những đạo diá»…n, vá» cả những trợ lý, mà nà ng đã lên sẵn danh sách, để rồi đám ngưá»i ấy lần lượt biến ra khá»i cái nghá» mà há» Ä‘ang là m. Những kẻ đã là m nhục nà ng, đã lợi dụng thân xác nà ng, cuối cùng Ä‘á»u phải trả giá. Tá»±a như cuá»™c giao phối cá»§a ong chúa. Sau lạc thú, kẻ thụ hưởng phải chết.
Rồi đến Sam Winters, kẻ dám nói với Toby rằng nà ng không mang lại phép mà u cho mà n ảnh.
Vá»›i Sam, nà ng dùng chiến thuáºt khác: không bao giá» chê trách mà ngược lại, còn luôn ca ngợi trước mặt Toby. Rồi sau đó, nà ng lại ca ngợi giám đốc các Hãng phim khác nhiá»u hÆ¡n, và ở các Hãng đó, theo nà ng, có nhiá»u Ä‘iá»u kiện tốt hÆ¡n để anh gặt hái tiếng tăm cÅ©ng như tiá»n bạc, và , nà ng chép miệng, "hay là Sam đánh giá không hết tà i năng cÅ©ng như công sức cá»§a anh, Toby?" Nà ng há»i, biết là anh không thể trả lá»i ngay nhưng dần dà rồi anh cÅ©ng sẽ nghÄ© như váºy. Và nà ng đã đúng.
Thực chất là sau khi đuổi Clifton, anh cũng chẳng biết bà n bạc công việc với ai nữa, ngoà i vợ.
CÅ©ng ngoà i vợ, anh chẳng còn có thể tin cáºy được và o ai. Khi quyết định bá» Pan-Pacific để đến vá»›i các Hãng phim khác, anh cho rằng chÃnh anh, tá»± anh muốn thế. Bá» ngoà i Jill cÅ©ng là m ra vẻ đúng váºy nhưng thâm tâm nà ng hiểu Sam Winters thừa biết rõ nguyên nhân.
Phải chăng đó là sự báo oán?
Những ngưá»i lâu nay vốn gần gÅ©i vá»›i Toby thì cho rằng chẳng chóng thì chầy Jill cÅ©ng sẽ Ä‘i khá»i, nà ng tồn tại bên Toby cÅ©ng chỉ lâu hÆ¡n những phụ nữ khác má»™t khoảng thá»i gian nà o đó mà thôi.
Chắc mẩm váºy nên há» hoặc bá» qua những hà nh xỠđộc Ä‘oán cá»§a Jill hoặc tuân theo má»™t cách miá»…n cưỡng không thèm che giấu sá»± bất bình cá»§a mình.
Há» tháºt ngây thÆ¡. Jill lần lượt loại bá» hết, từ luáºt sư đến ba chà ng Mac và cả Hai tay ấy... để thay và o đó bằng những ngưá»i do Ä‘Ãch thân nà ng tìm kiếm, chá»n lá»±a. Tất nhiên, cái cô thư ký váy ngắn - không đồ lót bị nà ng cho nghỉ việc từ ngà y đầu tiên nà ng lên chức bà Temple. Nà ng không cho phép má»™t ai, ngoà i chÃnh nà ng, được đóng má»™t vai trò quan trá»ng nà o đó trong cuá»™c sống cá»§a Toby hoặc cản trở mục Ä‘Ãch cá»§a nà ng. Kẻ hầu ngưá»i hạ nà ng cÅ©ng thay tuốt. Ngôi nhà giỠđây đã hoà n toà n thuá»™c vá» nà ng, và nà ng là m chá»§ nó.
Ngưá»i ta chỠđợi và săn Ä‘uổi những tấm thiệp má»i dá»± tiệc do bà Jill Castle Temple tổ chức tại nhà riêng. Chẳng ai muốn bị quên, muốn vắng mặt trong cuá»™c vui đó. Äá»§ má»i nhân váºt quan trá»ng cá»§a các ngà nh nghá» khác nhau. Äá»™i quân báo chà thì thừa mứa. Äám thợ săn nà y biết rằng tiệc mà đã mở tại nhà Toby cÅ©ng có nghÄ©a là tin tức thả già n và vui chÆ¡i thả cá»a.
Hết mở tiệc má»i ngưá»i vợ chồng Toby lại được ngưá»i ngưá»i má»i tiệc. Giấy má»i dưá»ng như xuất hiện má»—i ngà y, dá»± không xuể. Rồi há» còn được má»i là m khách danh dá»± cho các đêm biểu diá»…n ra mắt, các há»™i hè gây quỹ từ thiện, các cuá»™c khánh thà nh công trình yà cả lá»… hạ thuá»· những con tà u…
Thâm tâm, Toby đã ngán má»i thứ tiệc tùng há»™i hè đó. Anh chỉ thÃch ở nhà , và tất nhiên, ở bên Jill.
Nhưng nà ng lại rất muốn đi dự, tất cả, gần như là một thèm khát. Có tối, nà ng lôi anh chạy từ cuộc nỠđến cuộc kia. Phải bỠcuộc nà o là nà ng áy náy đến mấy ngà y.
Anh đùa vá»›i nà ng. "Nước Mỹ mà thà nh láºp ná»™i các má»›i, anh nhất định tiến cá» em và o chức giám đốc phụ trách nghi lá»…, tiệc tùng".
Jill có vẻ không đùa, bảo. "Má»i việc em là m Ä‘á»u vì anh đấy, anh yêu. Thế anh nghÄ© chỉ mình anh là thÃch những giây phút riêng tư thôi à ? Anh vứt những mẩu giấy đó Ä‘i rồi à ?"
Không, anh cất chúng rất kỹ là khác, vì coi đấy là những biểu hiện tinh tế cá»§a tình yêu sâu Ä‘áºm nà ng trao cho anh. Má»™t lần, nà ng thÃch chỉ có hai vợ chồng dạo chÆ¡i đâu đó, bèn để má»™t mẩu giấy nhá» ngay bên gối để anh ngá»§ dáºy là đá»c được.
Nà ng viết. "Em mÆ¡ thấy nai và ng. Hoà ng tá» có và o rừng cùng em không?" HỠđã lang thang quanh những thân cây, dưới những vòm cây, cả chiá»u hôm ấy. Và anh tháºt sá»± không quên nổi cái cảm giác viên mãn khi là m tình cùng nà ng trong rừng, trên thảm lá dầy, mà tiếng vỡ vụn cá»§a nó cứ là m má»m phấn khÃch cá»§a anh tăng lên, tăng lên mãi.
Có Ä‘iá»u chẳng thấy chú nai và ng nà o hết.
Má»™t lần khác, khi anh Ä‘ang báºn rá»™n ở phim trưá»ng trong vai má»™t thuyết khách có sứ mệnh giảng hoà cho má»™t cuá»™c chiến tranh sắc tá»™c thì bá»—ng ngưá»i hầu gái cá»§a Jill tìm đến, lặng lẽ trao cho anh mẩu giấy nhá» rồi bá» Ä‘i luôn khiến anh hoảng sợ tưởng đã xảy ra chuyện gì không hay cho Jill ở nhà . Nhưng khi mở giấy ra và đá»c xong, anh đã lặng ngưá»i Ä‘i vì xúc động và cồn cà o vì thèm khát.
Rồi anh lẳng lặng và o phòng hoá trang lau rá»a mặt mÅ©i, thay áo quần, sau đó ra bảo đạo diá»…n thu xếp quay cảnh khác, anh phải vá» vì ở nhà có việc cần đến anh. Má»i ngưá»i tin ngay, còn xúm xÃt há»i han xem có thể giúp được gì không. Anh là m bá»™ mặt bà hiểm, bá» di.
Ngồi trên ô tô, anh Ä‘á»c lại những dòng chữ cá»§a Jill, thấy yêu và ham muốn nà ng hÆ¡n bao giá» hết.
Nà ng viết. "Kẻ kiên tạo hoà bình ơi, em vừa tắm xong còn chưa mặc quần áo, bây giỠphải là m gì hả anh?"
Kiến tạo hoà bình là sứ mệnh cá»§a nhân váºt anh Ä‘ang đóng trong bá»™ phim mà anh vừa quẳng đấy để vá» dạy Jill phải là m gì sau khi vừa tắm xong còn chưa mặc quần áo.
Toby Ä‘ang ở và o thá»i kỳ báºn rá»™n nhất. Jill nháºn hÆ¡i nhiá»u việc cho anh, lại toà n những vai chÃnh khiến anh tốn không Ãt thá»i gian và sức lá»±c. Má»™t tối vừa từ Hãng phim vá», ngưá»i mệt rÅ©, anh bá»—ng muốn bệnh luôn khi thấy bá»™ đồ lá»›n cá»§a mình đã được lôi ra khá»i tá»§ quần áo. "Lại phải Ä‘i dá»± tiệc hả em? Cả năm nay liệu mình có ở nhà được và i tối không? Anh chỉ muốn nằm nghỉ em ạ".
Jill nhẹ nhà ng nói. "Hôm nay là ngà y đầy năm đứa con đầu lòng nhà Jack. HỠmở tiệc mừng. Mình không đến, chắc đứa trẻ sẽ tội nghiệp lắm.
"Trên đưá»ng, anh chỉ mong mau chóng vỠđến nhà để được ngâm mình trong nước nóng sau đó nằm im nghe nhạc, chỉ hai đưa mình vá»›i nhau"
Jill chỉ im lặng. Và Toby hiểu anh sẽ có mặt ở bữa tiệc cá»§a đứa trẻ má»™t tuổi ấy, và bởi vì là cái Ä‘inh cá»§a bữa tiệc nên mệt đến mấy anh vẫn phải tươi tắn, vẫn phải pha trò, sao cho má»i ngưá»i rÅ© ra mà cưá»i, mà hoan hô, mà bảo vá»›i nhau rằng anh tháºt là có khướu hà i hước.
Äêm vá», cái mệt khiến anh không ngá»§ nổi, cứ nằm mà nhá»› lại những gương mặt hân hoan cá»§a đám khách khi thấy anh và Jill đến, những tiếng cưá»i phá ra khi nghe anh pha trò... và anh thấy mình thá»±c là hạnh phúc. Nhá» Jill đấy.
Mẹ anh hẳn cũng quý Jill lắm, nếu bà còn được thấy Jill chăm lo cho anh thế nà y.
Toby - và cả Jill, tất nhiên, nháºn được giấy má»i Ä‘i dá»± Liên hoan phim Cannes, má»™t sinh hoạt Ä‘iện ảnh tầm cỡ nhất nhì thế giá»›i.
Anh nói ngay. "Sang táºn Pháp? Không có chuyện hà i hước váºy đâu. Cái Cannes độc nhất mà anh muốn thì nó nằm ngay trong phòng tắm nhà mình rồi. Anh chẳng muốn Ä‘i đâu cả. Ngay Ä‘i là m anh còn ngại nữa là !".
Jill nghe cÅ©ng thấy thương, nhưng cái hình ảnh mà Jerry Guttman, phụ trách quan hệ xã há»™i cá»§a Toby vẽ ra, lại hấp dẫn nà ng quá thể. Anh ta bảo rằng rất nhiá»u khả năng phim cá»§a Toby sẽ Ä‘oạt Cà nh cá» và ng, giải thưởng cao nhất, và cá nhân anh cÅ©ng có khả năng Ä‘oạt giải diá»…n viên chÃnh xuất sắc nhất. Vá»›i hai lý do ấy Toby có nên vắng mặt không?
Dạo nà y Toby thưá»ng hay kêu mệt má»i, khó ngá»§, hay quên, nghÄ© nà y nói khác... Toà n thứ vặt vãnh nếu so vớà những cÆ¡n Ä‘au đầu cá»§a mình, Jill nghÄ©. Nà ng cho anh dùng thuốc ngá»§ má»—i tối và anh thưá»ng lÆ¡ mÆ¡ cả ngà y hôm sau. Thế là sáng ra nà ng lại cho anh uống má»™t loại thuốc để anh tỉnh táo trở lại và đủ sức là m việc trong ngà y. Và cái chu kỳ mÆ¡ rồi tỉnh, tỉnh rồi mÆ¡ ấy đã khiến anh cà ng má»i mệt thêm.
Jill nói. "Em đã nháºn lá»i, nhưng mình báo lại cÅ©ng được anh ạ".
"Mình leo lên du thuyá»n lênh đênh nằm dà i thổi xà phòng là hay nhất em ạ".
"Anh nói gì? Thổi cái gì ạ?" Nà ng ngớ ra.
Anh ngẩn ngưá»i, nom đến tá»™i. "à anh là nằm dà i phÆ¡i nắng sao lại nói thà nh thổi xà phòng được nhỉ?"
Nà ng phì cưá»i, tát yêu và o má anh. "Tại vì anh đã quen pha trò vá»›i má»i chuyện, hiểu không, cưng cá»§a em? Äồng ý du thuyá»n. Em cÅ©ng rất muốn chỉ hai đứa mình vá»›i nhau cho bõ những ngà y báºn rá»™n vừa qua".
Toby lắc đầu chán nản. "Anh sợ rồi phải đến bệnh viện nữa đấy. Chẳng lẽ anh già rồi ư mà cứ váºt vá» mãi thế nà y?"
"Anh thì chẳng thể già nổi. Anh còn khá»e hÆ¡n em cÆ¡ mà ?"
"Anh nằm một lát nhé. Tối nay chắc mình không phải đi đâu chứ em?"
"Cứ mặc em. Em sẽ cho đám hầu nghỉ và sẽ tự tay lo cơm nước cho cả anh lẫn em".
"Tuyệt quá. Rất tuyệt Jill ạ".
Anh nhìn theo nà ng Ä‘i ra khá»i phòng, bụng nghÄ©, mình đúng là kẻ hạnh phúc nhất Ä‘á»i.
Khuya hôm ấy, Jill bắt Toby ngâm mình nước nóng rồi xoa bóp cho anh. "Thế nà y mới là sống. Tại sao khi chưa gặp em mà anh vẫn sống được nhỉ?"
"Anh há»i em, em biết há»i ai đây?" Jill cưá»i đáp rồi cởi bá» hết quần áo, nép sát và o anh. "Liên hoan phim Cannes nó như thế nà o, anh yêu? Kể em nghe vá»›i. Mà nói gì đến can vá»›i ba-toong cho nó sang, em chưa từng biết tá»›i má»™t cái Liên hoan phim chó chết nà o cả".
"A… Liên hoan phim ư? Nó là má»™t cái chợ mà đám lêu têu từ khắp thế giá»›i kéo đến để khoe và để bán cái thứ hà ng ế ẩm mà há» gá»i chúng là phim".
Jill úp mặt và o giữa hai đùi Toby, tiếng nói như nghẹn lại ở đâu đó. "Vui đến như váºy hả anh. Thôi, đà nh chỠđến sang năm váºy. Sang năm liệu có vui được như năm nay không, theo anh?"
"Anh nghĩ... Ôi, là m thế nữa đi, em yêu. Em... em thực sự muốn tham dự cái trò ngu ngốc ấy lắm sao, em yêu?"
Nà ng ngá»ng đầu dáºy, lắc lắc. "Không, anh bảo mình sẽ Ä‘i chÆ¡i du thuyá»n mà ".
"Du thuyá»n là cá»§a mình mà , Ä‘i lúc nà o chẳng được "
"Vấn đỠkhông ở em, mà là anh. Anh nói thÃch lên đó nằm chÆ¡i xà phòng", nà ng cưá»i túc rÃch, "em quên, nằm phÆ¡i nắng mà ?"
Anh cưá»i mÆ¡ mà ng. "Nếu là má»™t phụ nữ nà o khác hẳn đã là m mình là m mẩy, đã hà nh hạ anh bằng đến khi anh chịu đưa cô ta Ä‘i má»›i thôi. Em thì muốn dá»± Liên hoan phim Cannes chết Ä‘i được nhưng lại đòi Ä‘i chÆ¡i du thuyá»n vì biết anh muốn váºy. Anh yêu em phát rồ lên chÃnh bởi Ä‘iểm đó. Em đã báo vá»›i há» là mình không Ä‘i được chưa?"
"Chưa, anh yêu. Em định sáng mai!"
"Äừng báo gì nữa. Anh sẽ đưa anh Ä‘i Tây Tạng", mặt Toby bá»—ng ngây ra, "anh vừa nói anh sẽ đưa anh Ä‘i Tây Tạng à ? Không phải đâu em ạ. à anh muốn nói rằng anh sẽ đưa em Ä‘i Cannes".
***
Má»™t bức Ä‘iện đã chá» sẵn khi Toby đặt chân xuống sân bay Orly nước Pháp, báo rằng cha anh má»›i qua Ä‘á»i tại nhà dưỡng lão. Äã quá cháºm để anh có thể là m được cái gì hÆ¡n việc thu xếp xây cất thêm má»™t khu tại nhà dưỡng lão đó, và khu đó sẽ mang tên bố mẹ anh.
Jill Castle Temple choáng ngợp bởi cái cảm giác tất cả những gì là tinh tuý, sang trá»ng, đẹp đẽ nhất cá»§a thế giá»›i Ä‘á»u Ä‘ang tụ há»™i ở Cannes mà trong đó, Hollywood chỉ là má»™t mà thôi. Còn có Paris, tất nhiên, còn có London, Rome, Madrit, Bonn, và có cả Moskva, cả Tokyo nữa. Dưá»ng như tất cả những ngưá»i là m Ä‘iện ảnh ở má»i xó xỉnh cá»§a cái quả đất nà y Ä‘á»u tụ há»™i lại nÆ¡i đây, vởi hà nh lý đáng kể nhất là những bá»™ phim, thứ hà ng hoá mà hỠđặt và o nó toà n bá»™ tình yêu, hy vá»ng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình.
Má»i khách sạn tại cái thà nh phố nghỉ mát nổi tiếng thế giá»›i cá»§a miá»n Nam nước Pháp nà y Ä‘á»u hết phòng và các phòng Ä‘á»u chen chúc những ngưá»i mà ở đây há» gá»i nhau bằng cái tên chung: dân Ä‘iện ảnh. Äá»§ các thà nh phần và ngôi báºc cá»§a cái giá»›i đó. Từ dân chuyên nghiệp đến kẻ tay mÆ¡, từ báºc lão là ng đến lÅ© cháºp chững. Và điểm chung nhất cá»§a há», ngoà i Ä‘iện ảnh, là túi cháºt căng tiá»n.
Cannes không phải là chá»— chÆ¡i cá»§a ngưá»i nghèo.
Dù không đặt trước nhưng Toby cÅ©ng chẳng khó khăn gì để kiếm được lô phòng - chứ không chỉ má»™t phòng - tại khách sạn danh tiếng Rex. Tá»›i đâu anh và Jill cÅ©ng được chà o đón nồng nhiệt. Phóng viên cả tin lẫn ảnh, cả báo chữ, báo hình lẫn báo nói bám há» má»™t bước không rá»i. Chưa bao giá» Jill được hưởng cái cảm giác ngất ngây cá»§a sá»± nổi tiếng đến váºy. HÆ¡n cả những bữa tiệc chiêu đãi cá»§a Tổng thống, Nữ hoà ng… Bởi ở đó chỉ là sá»± sang trá»ng, sá»± quyá»n quý và nếu có ai đó đưa tin thì cÅ©ng không khá»i có nhiá»u giá»›i hạn. Còn ở đây, ở Liên hoan phim Cannes nà y thì không những chẳng có gì hạn chế mà còn là cả thế giá»›i. Cả thế giá»›i thấy nà ng cưá»i, nà ng khoác tay Toby, nà ng há» hững gáºt đầu vá»›i sá»± săn đón cá»§a má»™t đạo diá»…n danh tiếng. Vân vân...
Má»—i sáng nà ng Ä‘á»u dà nh Ãt thá»i gian Ä‘á»c báo, xem truyá»n hình và còn gì sung sướng hÆ¡n vá»›i cô gái Ba Lan nháºp cư nghèo khó bằng việc táºn mắt táºn tai chứng kiến những gì thế giá»›i chiêm ngưỡng và ngợi ca mình. Há» bảo nà ng và Toby là cặp vợ chồng đẹp đôi nhất Hollywood xưa nay, là Vua và Hoà ng háºu cá»§a cái thà nh phố thần tiên đó. Há» há»i nà ng, xin được biết ý nghÄ© cá»§a nà ng vá» má»i vấn Ä‘á», má»i chuyện, từ bánh mỳ Pháp có ngon hÆ¡n bánh mỳ Mỹ, nà ng thÃch vang trắng hay vang đỠđến tình lnh chiến sá»± ở Việt Nam, vân vân...
Còn có ai nháºn ra đây chÃnh là con nhá» Josephine Czinski cá»§a thị trấn Odessa, Texas?
Bá»™ phim có Toby đóng vai chÃnh không được giải song Jill chưa kịp buồn thì đã lại vui đến quá mức khi biết tin anh sẽ được trao giải đặc biệt cá»§a Ban giám khảo bởi những đóng góp cho hai loại hình cá»§a nghệ thuáºt biểu diá»…n là sân khấu và điện ảnh.
Buổi lá»… được tổ chức ngay tại phòng tiệc lá»›n cá»§a khách sạn Rex. Và không đủ ghế cho khách, bởi đám ngưá»i lẻn và o đã lên tá»›i con số ngoà i dá»± kiến.
Jill ngồi cạnh Toby trên bục danh dá»± và trong suốt bữa tiệc nà ng không thấy anh đụng tá»›i món nà o, dù Ä‘á»u rất ngon, mà anh thì vốn thÃch ăn ngon, lại ăn khoẻ nữa.
"Vui đến no cả bụng hay có chuyện gì thế anh?" Nà ng ân cần há»i.
"Anh không thấy đói, và cũng không muốn ăn gì. Chỉ thấy đầu nhức quá, em ạ".
"Mai em sẽ từ chối hết, để mình được riêng cả ngà y với nhau".
Là m sao riêng nổi vá»›i nhau khi nà ng đã sắp xếp để Toby buổi sáng trả lá»i phá»ng vấn các báo Paris Match và London Times, buổi trưa ăn nhẹ vá»›i đám truyá»n hình, rồi chiá»u cắt băng khánh thà nh, rồi tối…
Khi dao dÄ©a đã được dá»n hết Ä‘i, ông Thị trưởng thà nh phố Cannes bước lên bục danh dá»± nhìn vá» phÃa Toby và Jill rồi nói vá»›i quan khách.
"Thưa các quý ông, các quý bà , thưa các vị khách quý. Tôi hân hạnh được thay mặt rất nhiá»u con ngưá»i đáng kÃnh trá»ng trong Ban tổ chức, Ban giám khảo Liên hoan phim Cannes để giá»›i thiệu vá»›i quý vị má»™t ngưá»i mà tà i năng và sá»± nghịêp đã khiến cho cả hà nh tinh chúng ta sống động lên bởi những tiếng cưá»i do ngưá»i ấy mang tá»›i. Hôm nay, để bà y tá» tình yêu và lòng cảm tạ cá»§a chúng ta, tôi sung sướng được nháºn vinh dá»± trao tấm huy chương đặc biệt nà y cho…"
Ông ngừng lá»i, má»™t tay giÆ¡ cao tấm huy chương, tay kia chỉ và o Toby, hÆ¡i cúi mình, giữa tiếng hoan hô cá»§a quan khách.
"Toby Temple!"
Ông xướng to cái tên. Cả phòng tiệc ồn à o đứng dáºy. Riêng Toby vẫn ngồi im.
"Äứng lên, anh!" Jin hÆ¡i sẵng, nhưng chỉ đủ cho Toby nghe thấy.
Anh nặng nhá»c đứng lên, mặt tái mét, run rẩy bước từng bước tá»›i micro, bá»—ng cưá»i ngÆ¡ ngác rồi ngã sụm xuống, ngất luôn.
***
Chiếc máy bay cá»§a không quân Pháp chở ngay Toby vá» Paris và ngưá»i ta đưa ngay anh và o phòng cấp cứu đặc biệt cá»§a má»™t bệnh viện Mỹ. Các bác sÄ© hà ng đầu cá»§a Pháp được má»i ngay đến. Còn Jill thì và o nghỉ ở phòng riêng cá»§a y tá trưởng và trong suốt thá»i gian chỠđợi, nà ng không ăn, chỉ thiếp Ä‘i chứ không là ngá»§, và không trả lá»i bất cứ cú Ä‘iện nà o từ bất cứ đâu gá»i tá»›i.
Toby phải qua khá»i, anh phải qua khá»i. Äây chỉ là má»™t tai nạn nhá» thôi. Toby sẽ qua khá»i!
Chỉ duy nhất ý nghĩ ấy hiện hữu trong nà ng.
Rồi cÅ©ng đến lúc bác sỹ giám đốc bệnh viện gặp Jill. "Thưa bà Temple, bà là ngưá»i gần gÅ©i nhất nên theo tôi, cần biết chÃnh xác nhất vá» tình trạng cá»§a ông nhà . Ông bị xuất huyết não, và rất nặng. Dù xác suất có là bao nhiêu phần trăm thì ông nhà cÅ©ng sẽ không bao giá» còn nói năng hoặc Ä‘i lại được".
|

12-08-2008, 02:50 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 31
ÄÆ°á»£c phép và o phòng bệnh thăm chồng, Jill oà khóc khi thấy vẻ suy sụp đến thảm hại cá»§a anh. Chỉ cách má»™t đêm mà nà ng tưởng đã không nháºn nổi ra Toby nữa. Anh nhăn nheo và héo úa, tưạ như đã trút hết sức sống khá»i mình.
Còn thì, nà ng nhá»› lá»i viên bác sÄ© giám đốc nói, khá»§ng khiếp quá, chân tay anh hầu như đã liệt và miệng chỉ ú á»› hoặc gầm gà o song không thể thốt thà nh lá»i.
HÆ¡n tháng sau Jill má»›i đón được Toby ra viện để đưa anh vá» Mỹ. Khi hạ cánh xuống sân bay California, há» lại thấy nưá»m nượp những gương mặt cùng dăm ba thứ đồ nghá» quen thuá»™c cá»§a đội quân báo chà chá» sẵn. Vừa ngà y nà o đây còn là mÆ¡ ước là niá»m kiêu hãnh cá»§a Jill thì nay nà ng chỉ muốn há», hoặc nà ng, biến Ä‘i để khá»i phải thấy nhau nữa. Nhưng tránh sao nổi. Tin tức vá» Toby đã là m cả nước Mỹ rung động như xảy cÆ¡n địa chấn. Vá»›i đám báo chÃ, truyá»n hình, miếng mồi Toby bây giá» ngon không kém cái hồi anh là m thiên hạ nghiêng ngả vì cưá»i. Há» tìm má»i cách lá»t và o nhà để há»i han vá» anh, và nhất là để chụp được ảnh, ghi được hình anh. Tiá»n cả đấy! Mà nhiá»u là khác.
Bạn bè, dân cùng cánh là m ăn, Thống đốc nhiá»u bang và cả Tổng thống Mỹ Ä‘á»u gá»i đến hoặc gá»i Ä‘iện thăm há»i, ngà y nà o Jill cÅ©ng nháºn được hà ng xấp bưu ảnh cá»§a hà ng vạn khán giả gá»i tá»›i, cầu mong Toby mau khoẻ để trở lại vá»›i sân khấu, vá»›i Ä‘iện ảnh, vá»›i truyá»n hình… NghÄ©a là vá» vá»›i những khán giả vẫn ngưỡng má»™ anh, vẫn muốn anh là m há» cưá»i và khóc ra nước mắt.
Jill trà o lệ khi Ä‘á»c tất cả những bưu ảnh, Ä‘iện tÃn ấy.
Chỉ riêng những tấm giấy má»i ngà y trước nhan nhản thì bây giá» tịnh không xuất hiện, dù chỉ má»™t chiếc. Và cÅ©ng không há» có má»™t lá»i hay má»™t hà ng chữ nhắc đến nà ng. Không má»™t ai thăm há»i nà ng trông nom Toby có mệt không, có cần giúp đỡ gì không? Không má»™t câu há»i nà ng có muốn ra ngoà i dùng má»™t bÅ©a tối, uống má»™t ly cà phê hay xem má»™t bá»™ phim? Vá»›i Hollywood, nà ng chết tháºt rồi. Còn Toby má»›i là đang ốm Ä‘au thôi. Anh sẽ khoẻ lại.
Nà ng cưá»i nhạt. Há» nghÄ© ná»a đúng ná»a sai. Toby sẽ khá»i và nà ng sẽ không chết.
Nà ng má»i bác sỹ riêng cá»§a Toby đến nhà . Eli Kaplan tá»›i ngay, kéo theo hai bác sỹ đứng đầu nước Mỹ vá» não. Kết luáºn hỠđưa ra không khác gì phán quyết cá»§a ngưá»i bác sỹ giám đốc tại Paris.
"Cái quan trá»ng chúng ta cần hiểu", Kaplan nói, "là bá»™ não Toby vẫn nguyên vẹn, không má»™t chút tổn thương nà o. NghÄ©a là vẫn có thể nghe và hiểu những gì ngưá»i khác nói, song cÆ¡ quan phát âm thì đã bị tổn hại nên Toby không nói được thà nh lá»i".
"Như thế đến bao gi� Cách chữa chạy hiệu quả nhất?"
Kaplan không trả lá»i ngay được, nhưng cÅ©ng không thể lá» Ä‘i trước cái nhìn thúc bách cá»§a Jill. "Tôi không dám nói ra cái gì chắc chắn bây giá», nhưng theo chúng tôi, hệ thống thần kinh cá»§a Toby đã bị huá»· hoại đến mức khó có thể cứu chữa được".
"Riêng Ä‘iá»u nà y thì ông lại chắc chắn?"
"CÅ©ng không thể gá»i là chắc chắn. Äấy chỉ là vá» lý thuyết!"
Nghĩa là vẫn còn chỗ cho phép mà u.
Jill má»i má»™t bác sỹ váºt lý trị liệu đến nhà vá»›i hy vá»ng phục hồi cÆ¡ bắp cho Toby. Bước đầu là thế đã còn chuyện nói năng sẽ tÃnh sau. Sáng sáng, ông ta đưa Toby xuống bể bÆ¡i, nắn bóp và cố gắng là m dãn ra các gân, cÆ¡ trong khi anh cứ rÅ© rượi như cái xác trong là n nước ấm áp.
Chuyện gân cốt chưa thấy tiến triển gì thì Jill đã sốt ruá»™t má»i tiếp "bác sỹ nói năng" tá»›i và chiá»u nà o nà ng cÅ©ng phụ giúp ông ta chạy chữa cho Toby phát âm ra nổi má»™t từ.
Mấy tháng sau, cả mồm miệng lẫn chân tay Toby Ä‘á»u chẳng thấy nhúc nhÃch gì hết, nà ng má»á»‰ bác sỹ Kaplan đến. "Ông là bác sỹ riêng cá»§a Toby đã bao năm nay, chả lẽ cứ để anh ấy thế nà y sao. Ông phải là m gì Ä‘i chứ?"
Bác sỹ Kaplan hướng vá» Jill cái nhìn tuyệt vá»ng. "Tôi rất tiếc, và tôi cÅ©ng đã nói vá»›i bà rằng chúng ta khó mà hy vá»ng được gì!"
Vừa tiá»…n Kaplan ra khá»i cá»a, Jill bá»—ng lên cÆ¡n Ä‘au đầu dữ dá»™i. Sao nó lại cứ xuất hiện và o những lúc mà không cần có nó nà ng cÅ©ng đủ khốn khổ lắm rồi.
Nà ng lại Ä‘ang có má»™t dá»± định. Và cuá»™c Ä‘á»i nà ng tồn tại hay không phụ thuá»™c hoà n toà n và o sá»± thà nh công hay thất bại cá»§a dá»± định nà y.
Nà ng và o vá»›i Toby. Anh Ä‘ang trên giưá»ng, nằm ngá»a, phần thân trên được kê khá cao, mắt mở trừng trừng nhưng không nhìn và o đâu cả. Thấy nà ng, đôi mắt anh sáng lên má»™t niá»m vui khôn tả, dõi theo từng cỠđộng khi nà ng Ä‘i tá»›i bên giưá»ng anh. Môi anh mấp máy rồi miệng anh eố gắng đến mức méo mó mà không thốt ra nổi má»™t từ cho rõ nghÄ©a. Jill nghiến răng lại như để tá»± tăng thêm nghị lá»±c cho mình khi nhá»› lại lá»i bác sỹ Kaplan "bá»™ não Toby vẫn nguyên vẹn... "
Jill ngồi xuống, cầm tay Toby áp lên mặt mình.
"Anh yêu, nghe và nhá»› những gì em sắp nói đây. Hãy tin rằng chiếc giưá»ng nà y không phải là nÆ¡i trú ngụ vÄ©nh viá»…n cá»§a anh. Anh sẽ rá»i khá»i nó, sẽ Ä‘i lại bước lên sân khấu và sẽ nói cưá»i, cÅ©ng như sẽ nghe má»i ngưá»i cưá»i vì những gì anh nói".
Nà ng ngừng lá»i, lau khô những giá»t nước mắt chảy dà i trên gương mặt tuy vẫn xinh đẹp nhưng đã không khá»i trở nên gầy guá»™c, rồi nhìn thẳng và o mắt Toby, vừa như cầu xin, vừa như ra lệnh. "Anh phải là m được như thế. Vì em, nhất định sẽ là m được như thế nhé, anh yêu".
Ngay hôm sau, Jill cho thôi việc tất cả: ba há»™ lý vẫn thay nhau ngà y đêm chăm sóc Toby, cả bác sỹ cÆ¡ bắp lẫn bác sỹ nói năng. Và cÅ©ng sẽ không bao giá» há»i han gì bác sỹ Kaplan nữa. Nhưng vừa nghe tin nà ng giải tán "đội ngÅ© y tế" đã được chÃnh tay ông tuyển chá»n, bác sỹ Kaplan vá»™i chạy đến can.
"VỠhai bác sỹ thì tôi đồng ý nhưng hãy giữ lại ba hộ lý, Jill. Anh ấy cần được chăm sóc hai tư giỠmỗi ngà y, và …".
Jill không để ông ta nói hết. "Tôi sẽ là m công việc cá»§a cả ba ngưá»i đó!"
Bác sỹ Kaplan vừa định tá» thái độ phản đối thì Jill đã đứng dáºy ra ý không muốn nghe nữa.
"Tôi sẽ cho gá»i ông khi tôi thấy cần, ông Kaplan".
***
Số pháºn bắt đầu thách thức Jill. Liệu nà ng có khả năng biến được cái không thể mà các bác sÄ© tầm cỡ hà ng đầu cá»§a hai cưá»ng quốc Mỹ và Pháp đã tuyên bố để trở thà nh cái có thể cho Toby?
Nhấc anh khá»i giưá»ng để dặt và o xe đẩy, Jill suýt mất đà vì không thể ngá» anh nhẹ đến thế.
Nà ng đưa anh ra bể bÆ¡i, thả anh xuống nước và bắt đầu táºp cho anh như bác sỹ váºt lý trị liệu đã là m, nhưng khác hẳn vá» cưá»ng độ. Bác sỹ nhẹ nhà ng trong từng động tác, từng lá»i động viên bao nhiêu thì Jill mạnh mẽ, cứng rắn và khe khắt bấy nhiêu. Nhiá»u lần Toby phải cố diá»…n đạt để nà ng hiểu là anh đã quá mệt, muốn nghỉ ngÆ¡i đôi chút thì nà ng vẫn bắt anh táºp thêm, táºp cố. Và đã không Ãt lần anh phát khóc trong câm nÃn:
Buổi chiá»u là giá» táºp nói.
"A… a… a…"
"E... e... e…"
"Äâu phải, a chứ đâu phai e. Miệng há ra, Toby. A… aaa"
"E… e… eeet
"Ngu ạ, nói lại đi. A... aaa. Bao giỠđúng thì mới được nghỉ".
Tá»›i bữa, nà ng xúc từng thìa cho anh ăn. Buổi tối nà ng tắm rá»a sạch sẽ rồi trần truồng lên giưá»ng nằm cạnh anh, cầm bà n tay đã trở nên vô dụng cá»§a anh đặt lên vú nà ng rồi lướt dần xuống và để yên nó tháºt lâu giữa hai đùi nà ng. "Tất cả là cá»§a anh đấy, Toby. Em thèm anh quá chừng. Anh hãy khoẻ nhanh lên để hưởng thụ những gì cá»§a anh trên thân xác em, để Ä‘i và o trong em, để thấy em rên rỉ vì hạnh phúc…"
Cứ thế, má»—i ngà y má»—i giá» là má»—i cá»±c hình vá»›i Jill. Nà ng dáºy rất sá»›m. Äá»i nà ng, trừ việc tá»›i phim trưá»ng, chưa có việc gì bắt nà ng ngà y ngà y dáºy sá»›m thế nà y. Mắt nhắm mắt mở, nà ng cho nước chảy đầy bồn tắm và bắt tay và o việc đầu tiên là lau rá»a ngưá»i cho Toby. Mặc dù Jill đã cẩn tháºn bá»c lót cho anh như vá»›i má»™t đứa trẻ, nhưng vì không thể tá»± chá»§ nổi nên thỉnh thoảng ngưá»i anh và cả chăn má»n, quần áo vẫn bị dây bẩn. Khi Toby đã sạch sẽ, nà ng cạo mặt, chải đầu cho anh rồi nghiêng nghiêng đầu là m bá»™ ngắm nghÃa. Äẹp rồi, lên sà n diá»…n được rồi. Giá mà cái đám vẫn gá»i thư từ Ä‘iện tÃn thăm há»i được thấy anh lúc nà y?
Nhưng cÅ©ng không lâu nữa đâu, anh yêu nhỉ? Há» sẽ xô lấn, giẫm đạp nhau để được xem anh, tháºm chà thấy anh. Các nguyên thá»§, chÃnh khách lại có vinh hạnh được tiếp đón anh. Muốn thế, chúng mình phải cố lên, anh yêu ạ". Xong mà n trang Ä‘iểm là mà n ăn sáng. Jill rất chú trá»ng lá»±a chá»n món ăn cho Toby, sao cho vừa ngon miệng lại vừa giúp anh nâng cao thể trạng.
Nà ng bón cho anh từng thìa nhá», dịu dà ng nhưng kiên quyết bắt anh ăn hết những món nà ng đã dá»n ra, cÅ©ng như sau đó nà ng sẽ bắt anh táºp cho đủ những bà i nà ng đã định sẵn.
"Anh đừng bao giá» quên mình đã và vẫn Ä‘ang là Toby Temple", nà ng ngân nga. "Và hà ng triệu khán giả đã và vẫn ngưỡng má»™ anh, Ä‘ang mong anh xuất hiện trở lại. Anh không còn muốn nghe những trà ng vá»— tay há» dà nh cho anh nữa sao. Vì em và vì há», anh phải cố lên!".
Rồi đến mà n bể bơi…
Rồi đến mà n phát âm…
Rồi đêm xuống, chấm dứt cho một ngà y khổ sai để bắt đầu ngà y khổ sai mới.
Ngà y vẫn nối ngà y, và má»—i ngà y Jill lại bắt Toby táºp luyện nhiá»u hÆ¡n lên, căng nặng hÆ¡n lên, song Toby có khá hÆ¡n lên hay không thì chưa biết, chỉ biết chÃnh nà ng má»—i lúc cà ng tá» ra nóng nảy, thiếu tá»± chá»§ hÆ¡n. Không Ãt lần, khi cảm thấy Toby chán nản, nà ng đã tát và o mặt anh và hung dữ hét lên. "Là m Ä‘i anh sẽ là m được, anh nhất định sẽ khá»i?"
Sức nà ng Ä‘ang cạn kiệt dần, nà ng biết. Ngà y thì tất báºt cả mồm miệng lẫn chân tay, đêm thì không ngá»§ nổi bởi mùi hôi thối toát ra từ Toby, và cÅ©ng bởi những hình ảnh đẹp đẽ cá»§a những ngà y hạnh phúc bên anh, như má»™t cuốn phim, cứ liên tục hiện lên trong nà ng. Nà o tấm hình chụp chung vá»›i Nữ hoà ng Anh, nà o Tổng thống Mỹ nâng ly chúc sức khoẻ, nà o má»™t rừng micro chÄ©a và o nà ng tại Liên hoan phim Cannes, rồi hÆ¡n má»™t rừng cánh tay chìa ra những tá» giấy xin chữ ký… Và nà o… nà o Toby gục ngã, nà o aaa... eee... aaa... eee.
Lại còn cÆ¡n Ä‘au đầu nữa. Nó xuất hiện nhiá»u hÆ¡n, bất thưá»ng hÆ¡n, cả khi nà ng Ä‘ang ngá»§, và tất nhiên, ngà y cà ng khó chịu hÆ¡n. Nhưng đó là việc cá»§a cá nhân nà ng nên cứ để lại đã, dÃnh dáng gì đâu đến Toby mà phải vá»™i và ng.
Có lá thư cá»§a bác sỹ Kaplan nhét qua khe cá»a bảo nà ng cần gì cứ gá»i cho ông. Nà ng chỉ cần Toby thì ông đã bó tay rồi.
Ngà y qua tuần, tuần qua tháng, vẫn chỉ có nà ng vá»›i Toby trong má»™t thế giá»›i chỉ có những váºt lá»™n đớn Ä‘au, kiếm hoà i không ra má»™t nụ cưá»i, niá»m an á»§i duy nhất chỉ là chút hy vá»ng mong manh và xa lắc. Tệ hại hÆ¡n nữa là cứ ăn uống xong xuôi mà thấy Jill bước tá»›i vá»›i vẻ nghiêm khắc là Toby lại già n giụa nước mắt vì biết đã đến giá» khổ luyện.
Má»—i ngà y, sá»± âu yếm, nương nhẹ cá»§a Jill cà ng Ãt dần Ä‘i để thay và o đó là sá»± ép buá»™c đến mức tà n nhẫn. Nà ng ép đôi chân bất lá»±c cá»§a anh phải cỠđộng, ép cái cÆ¡ quan phát âm vô dụng cá»§a anh phải thốt ra những âm thanh rõ nghÄ©a, dá»±ng đứng anh dáºy rồi vừa giữ cho anh khá»i ngã vừa kéo chân ná» nhÃch tiếp chân kia như đứa trẻ táºp Ä‘i trong khi anh chỉ muốn lăn quay ra đất cho rồi.
Nà ng chẳng còn nghÄ© gì đến mình nữa. Äôi mắt trố ra trên gương mặt hốc hác, tóc taì bù rối, váy áo nhà u nhÄ© và bẩn thỉu. Kệ hết, nà ng chỉ nghÄ© đến Toby.
Ngà y rồi đêm, tuần rồi tháng, nà ng chỉ nghÄ© cho Toby, là m cho Toby. Hôm sau là bản sao cá»§a hôm trước, ngà y tá»›i chẳng khác gì ngà y qua. Cứ thế. Và nà ng chấp nháºn cứ thế.
Nà ng mua cho Toby chiếc xe táºp Ä‘i, buá»™c như trói hai tay anh và o đó, giữ cho anh khá»i ngã rồi từ từ cho xe di chuyển, mặc kệ anh bước hay lết chân theo. Trông nà ng và anh như hai kẻ say sưa vô độ Ä‘ang trong má»™t vÅ© Ä‘iệu ma quái.
Cái nà ng buá»™c phải giữ cho mình là miếng ăn và giấc ngá»§, bởi nếu không nà ng cÅ©ng không còn hÆ¡i sức đâu mà nghÄ© mà lo cho Toby nữa. Vì váºy, nà ng phải buá»™c phải ngá»§ riêng phòng để đêm đêm khá»i thức dáºy bởi những tiếng động và mùi hôi do cÆ¡ quan bà i tiết cá»§a Toby gây ra.
Rồi má»™t đêm, nà ng trằn trá»c tá»›i gần sáng mớì thiếp ngá»§ để rồi choà ng tỉnh khi đã quá trưa.
Toby, Toby cá»§a nà ng váºy là từ sáng tá»›i giá» chưa được lau rá»a, ăn uống… chắc vẫn nằm bệt tại chá»— và đang hốt hoảng. Nà ng vùng dáºy nhưng bá»—ng giáºt mình vì không sao nhấc ngưá»i lên nổi và cùng lúc như đã rình nấp chỠđợi từ đâu đó, sá»± nhức má»i, rã rá»i, kiệt quệ cùng lúc áºp đến ghìm chặt nà ng xuống giưá»ng. Nhưng trên hết là cảm giác tuyệt vá»ng bao trùm. Nà ng nằm đó, biết là mình thua rồi, phải đầu hà ng rồi, má»i khổ ải nà ng chịu và bắt Toby phải chịu đã uổng phà hết rồi: Thế là hết. Không chỉ cÆ¡ thể Toby đã phản bá»™i anh mà nà ng cÅ©ng đã bị chÃnh cÆ¡ thể mình phản bá»™i.
Chợt nà ng nghe có tiếng động ở cá»a phòng.
Nghiêng đầu nhìn ra, nà ng trợn tròn mắt khi thấy Toby Ä‘ang bám và o chiếc xe táºp Ä‘i nhÃch từng bước vá» phÃa nà ng, miệng méo xệch như Ä‘ang cố phát ra tiếng gá»i "Jill… Jill…"
Nà ng oà khóc.
Từ hôm ấy, không gì trì hoãn nổi những buổi táºp cá»§a há» nữa. CÅ©ng không sá»± ép buá»™c nà o cá»§a Jill khiến Toby hoặc ứa nước mắt, hoặc kêu Ä‘au, hoặc tháºm chà nhăn mặt nữa. Anh chấp nháºn chẳng những tá»± nguyện mà còn vui vẻ. Nà ng là vị nữ thánh mà anh đã yêu và đang tôn thá».
Bây giá» thì Toby tin chắc là mình sẽ qua khá»i.
Jill, tất nhiên, còn tin hÆ¡n. Bây giá» há» là má»™t linh hồn, má»™t mục Ä‘Ãch trong hai cÆ¡ thể. HỠđã cùng nhau trải qua tất cả; vinh quang lẫn khổ nhục, và đã không rá»i xa nhau. Há» còn thể sống vì cái gì khác hÆ¡n là sống cho nhau!
***
Nhìn bữa ăn Jill dá»n ra cho Toby tưởng như anh đã được nà ng chuyển sang chế độ an dưỡng.
Thá»±c ra là nà ng chỉ chú trá»ng hÆ¡n và o phần nà y chứ không há» giảm bá»›t cưá»ng độ táºp luyện. Và Toby cứ răm rắp tuân theo, ăn hết những gì Jill bảo phải ăn, táºp trá»n những gì Jill bảo phải táºp
Anh đã tá»± xoa bóp được cho mình, ở những chá»— ngón tay có thể vá»›i tá»›i. Còn lại là cá»§a Jill. Anh tắm nắng, Ä‘i bá»™ ngoà i sân, trong nhà , lên xuống cầu thang... Thoạt tiên anh còn dùng xe táºp, sau đó dùng gáºy và cuối cùng Jill mua cho anh cả chục chiếc gáºy đặt rải rác khắp nhà để anh có thể được trợ giúp bất kỳ lúc nà o, khi anh không thể chỉ Ä‘i bằng hai chân được nữa.
Hôm đầu tiên Toby ném chiếc gáºy để tá»± Ä‘i khoảng chục bước, hỠđă chúc mừng nhau bằng bữa tiệc dưới ánh nến trong phòng ngá»§. Còn cái ngà y há» pháºp phồng chỠđợi cÅ©ng đã đến: Sá»± xuất hiện trở lại cá»§a Toby. Jill gá»i Ä‘iện cho bác sỹ Kaplan. Ông ta reo lên. "Tôi hoảng quá. Sao gá»i Ä‘iện mà chẳng thấy cô nhấc máy, gá»i thư thì không thấy hồi âm, anh ấy…"
Jill ngắt cái câu mà nà ng biết là khó há»i ấy.
"Ông đến mà táºn mắt chứng kiến, Eli".
Tất nhiên là bác sỹ Kaplan không thể tin và o mắt mình ở cái nhìn đầu tiên, miệng ông cứ há ra, lắp bắp. "Không tin nổi, không thể tin nổi. Thực sự Chúa đã ban phép mà u".
"Äúng váºy". Jill đồng ý ngay. Nà ng chỉ không nói thêm rằng phép mà u thì có đấy nhưng khi Chúa còn báºn ở má»™t nÆ¡i khác thì tốt nhất là ta nên tá»± tạo ra nó.
"Nhiá»u ngưá»i vẫn gá»i cho tôi há»i thăm Toby. Rõ rà ng là há» cÅ©ng giống tôi, không được cô nhấc máy trả lá»i. Clifton Lawrence nà y, Sam Winters nà y. Riêng Sam hầu như tuần nà o cÅ©ng há»i".
Jill vứt ngay Clifton ra khá»i đầu. Còn Sam Winters? Tại sao nà ng không nghÄ© ra mà má»i Sam hôm nay cùng đến vá»›i Kaplan nhỉ. Phải, chỉ có Sam má»›i cho thế giá»›i biết, má»™t cách nhanh chóng, Toby vẫn là siêu sao Ä‘iện ảnh cÅ©ng như Toby vá»›i nà ng vẫn là Vua và Hoà ng háºu cá»§a Hollywood.
Ngay hôm sau Jill gá»i cho Sam Winters, há»i anh có thể ghé qua thăm Toby? Sam nháºn lá»i, và thấy Jill ra đón, anh đã cố lắm má»›i không để lá»™ ra vẻ kinh ngạc khi nom nà ng già đi tá»›i cả chục tuổi vá»›i thân hình gầy guá»™c, mặt mÅ©i nhăn nheo và đôi mắt sâu hoắm. "Cám Æ¡n anh tá»›i thăm, Sam. Toby hẳn sẽ rất vui được gặp anh". Nà ng nói.
Sam còn phải sá»ng sốt lần nữa khi anh cứ nghÄ© sẽ gặp con bệnh Toby nhăn nhúm chá» chết trên giưá»ng chứ không phải là ngưá»i đà n ông rám nắng, tươi tỉnh Ä‘ang nằm bên bể bÆ¡i nhấm nháp ly nước bưởi. Thấy Sam bước tá»›i, Toby đứng dáºy, cháºm nhưng vững chãi, đưa tay ra. Trông Toby tá»±a như… tá»±a như… khoẻ mạnh và tươi tỉnh như chưa bao giá» Sam được thấy, tá»±a như.. có má»™t sá»± trao đổi qua lại, bao sức sống từ Jill đã chạy sang Toby để đổi lấy bệnh táºt cá»§a Toby vá» mình.
"Kìa Sam, lâu lắm chúng mình mới gặp nhau. Tôi nghĩ là anh khoẻ?"
Toby nói cháºm nhưng rõ rà ng và giá»ng vẫn khoẻ, vẫn vang. Không há» thấy má»™t biểu hiện nà o cá»§a chứng thương tổn thần kinh mà cánh báo chà đã công bố khắp cả thế giá»›i. Vẫn nguyên gương mặt ngây thÆ¡ và đôi mắt xanh ngÆ¡ ngác ấy. Sam ôm chầm lấy Toby, mừng rỡ. "Æ n Chúa, anh là m chúng tôi hoảng quá".
Lại là Toby ngà y nà o rồi, khi anh cưá»i nhăn nhở và nói. "Có hai ta vá»›i nhau, anh đừng kêu tôi là Chúa".
Sam nghiêng ngó Toby thêm lát nữa, chép miệng. "Mẹ kiếp, lại còn trẻ ra má»›i lạ chứ. Thế mà Hollywood Ä‘ang định lo tang ma lo anh đấy. Tháºt kỳ diệu cho ná»n y há»c ngà y nay…"
Toby cướp lá»i. "Chẳng có y há»c, y tế hay y bác sÄ© nà o ở đây cả". Anh quay nhìn Jill vá»›i vẻ thà nh kÃnh. "Chỉ có Jill thôi. Má»™t mình Jill vá»›i trái tim và đôi tay nà ng. NghÄ©a Ä‘en đấy, Sam ạ. Jill đã Ä‘uổi hết má»i ngưá»i Ä‘i để tá»± tay là m má»i việc cho tôi và khiến tôi được như anh Ä‘ang thấy đây".
Sam không để lá»™ vẻ bối rối. Anh chưa bao giá» nghÄ© rằng Jill thuá»™c tÃp phụ nữ quên mình vì ngưá»i khác, dù ngưá»i đó là Vua Hà i Toby. Có lẽ anh đã sai. "Anh có dá»± định gì chưa. Chắc phải nghỉ ngÆ¡i Ãt lâu nữa?" Anh há»i cho có chuyện. Jill chen và o.
"Toby Ä‘ang thèm được là m việc. Tà i giá»i như anh ấy mà không được là m gì thì chịu sao nổi".
"Jill nói đúng đấy, Sam. Tôi sốt ruột lắm rồi".
"Pan-Pacific hẳn đâu thiếu việc cho má»™t ngưá»i như Toby?" Jill đánh tiếng. Rồi cả vợ lẫn chồng Ä‘á»u nhìn và o Sam, chỠđợi.
Anh thá»±c không muốn là m há» pháºt ý nhưng cÅ©ng không há» muốn mình ôm ấp má»™t ảo vá»ng. Ai dám là m phim vá»›i má»™t diá»…n viên không có bảo hiểm, mà vá»›i Toby, há»i công ty nà o dám nháºn bảo đảm cho anh. "Ngay bây giá» Hãng chưa và o phim nà o, nhưng tôi sẽ nhá»› đến anh, khi có phim".
"Anh sợ, đúng không?" Jill như Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a Sam.
"Tất nhiên cô đã nói sai". Sam đáp, nhưng anh biết há» không tin và o cái Ä‘iá»u há» vừa nghe.
Chẳng cứ gì Sam, chả Hãng phim nà o của Hollywood dám đụng đến Toby lúc nà y.
***
Trong phòng ngá»§, Toby và Jill Ä‘ang theo dõi má»™t tay hà i trẻ biểu diá»…n trên truyá»n hình.
Toby nhăn mặt. "Thế nà y mà gá»i là hà i ư? Mẹ kiếp, giá như lại có được chương trình truyá»n hình cá»§a riêng mình. Có lẽ phải kiếm má»™t đại lý em ạ".
"Không, em không cho kẻ nà o được phép bóc lột anh nữa. Anh là Toby Temple chứ đâu phải là kẻ đi xin việc. HỠsẽ phải tìm đến anh".
Toby cưá»i buồn. "Ngoà i anh và em tìm đến nhau, còn ai dám tìm đến chúng ta nữa?"
"Há» sẽ tìm, khi hỠđã được thấy anh bây giá» còn tươi tắn, mạnh khoẻ hÆ¡n cả trước. Ta phải là m má»™t cái gì cho há» thấy". "Anh chụp ảnh khoả thân rồi gá»i tá»›i các tạp chà chăng?"
Jill Ä‘ang nghÄ© gì đó nên không hưởng ứng câu đùa cá»§a anh. Rồi nà ng kêu lên. "Äây rồi. Äá»™c diá»…n, anh yêu. Ta hãy là m má»™t chương trình độc diá»…n. Bảo đảm vá»›i anh là cả Hollywood sẽ có mặt. Rồi há» sẽ tá»›i tấp gõ cá»a nhà mình".
Jill nói đúng. Äúng hết. Cả Hollywood kéo đến không phải để xem Toby biểu diá»…n mà để thấy Toby còn sống "nom như thế nà o". Vé bán hết từ mấy hôm trước mà số ngưá»i cần mua cứ ngà y má»™t tăng lên. Jill thầm tiếc. Lẽ ra phải tìm má»™t rạp có số ghế nhiá»u gấp đôi cái rạp mà nà ng đã chá»n.
CÅ©ng là Jill chăm lo cho chương trình biểu diá»…n. Nà ng tá»›i gặp O Hanlon cùng Rainger và Hai tay ấy đã viết má»™t mà n độc thoại vá» việc Hollywood Ä‘ang lo đám tang cho Toby thì anh lại chăm chăm lo việc bán sao cho hết vé đêm biểu diá»…n cá»§a mình, khiến cho bao ngưá»i không biết nên Ä‘i xem Toby ở đâu Jill còn đến gặp nhóm nhạc đã từng ba lần Ä‘oạt giải Academy chưa há» sáng tác cho riêng ai nhưng rồi cÅ©ng nháºn lá»i khi nghe Jill kể. "Toby cứ khăng khăng bảo chỉ các anh má»›i là những nhạc sÄ© thể hiện được…"
Còn Dick Landryn thì bay từ London qua để đạo diễn chương trình.
Chuẩn bị kỹ cà ng như thế nhưng Jill biết, đêm diễn thà nh công hay thất bại là phụ thuộc hoà n toà n và o một Toby, vì chỉ có mình anh đứng trên sân khấu, mình anh đối mặt với rừng khán giả.
Chương trình độc diễn mà .
Cuối cùng, đèn trong rạp cÅ©ng tắt Ä‘i, đèn sân khấu cÅ©ng báºt sáng, mà n cÅ©ng đã kéo lên và Toby cÅ©ng đã bước ra.
Nhìn dáng Ä‘i mạnh mẽ và nụ cưá»i tinh quái trên gương mặt ngây thÆ¡ quen thuá»™c cá»§a Toby, toà n bá»™ ngưá»i xem im ắng trong chốc lát rồi bá»—ng vụt đứng dáºy reo hò khiến cả rạp rung chuyển.
Toby cúi mình chà o, đợi đến mấy phút cho yên tÄ©nh trở lại má»›i là m vẻ ngây ngô há»i. "Như thế mà kêu bằng nồng nhiệt chà o đón ư?" Tất cả cưá»i ầm. Anh lại nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a khán giả rồi.
Hôm sau, tá» Variete viết rằng. "Hà ng trăm ngưá»i kéo nhau đên để chôn cất Toby rồi ngồi lại tung hô anh bởi đã bị anh chinh phục hoà n toà n. Chưa nghệ sỹ nà o có được sức hút lá»›n như con ngưá»i có má»™t không hai nà y. Má»™t buổi tối chỉ có tiêng cưá»i và tiêng vá»— tay. Những ai may mắn được táºn mắt chứng kiến sẽ không thể quên nổi…".
Còn tá» Hollywood Reporte thì tháºt là ý nhị.
"Khán giả tới rạp để thấy ngôi sao lớn của hỠtrở lại nhưng Toby Temple đã cho thấy rằng anh chưa hỠđi đâu".
Còn nhiá»u lá»i ca ngợi trên nhiá»u tá» báo nữa. Và điện thoại nhà Toby lại liên tục đổ chuông, hòm thư lại đầy ắp những giấy má»i, thư yêu cầu ký kết hợp đồng biểu diá»…n…
Há» tá»›i tấp gõ cá»a nhà anh. Jill đã đúng như mẹ anh từng đúng váºy.
Toby lại có mặt trên sân khấu lá»›n cá»§a các thà nh phố lá»›n trên toà n nước Mỹ. Nà o Chicago, Washington, New York, nà o Texas, Boston... và tá»›i đâu anh cÅ©ng được hoan nghênh hÆ¡n, được khán giả trông ngóng hÆ¡n, bởi ngoà i sá»± ngưỡng má»™ há» còn thêm cái sá»± tò mò vá» hình ảnh má»›i cá»§a Vua Hà i. Theo đà ăn khách, những bá»™ phim cÅ© do anh đóng vai chÃnh được mang ra trình chiếu bằng hết.
Ngay các đà i truyá»n hình cÅ©ng nghÄ© ra trò phát lại các chương trình tạp kỹ cá»§a anh.
Rồi còn búp bê, trò chÆ¡i, sách tiếu lâm đến cả áo phông, quần đùi… miá»…n mang nhãn hiệu Toby Temple là láºp tức bán chạy. Rồi các quảng cáo cho xà phòng, cà phê, rượu, thuốc lá và thuốc đánh răng... kể cả cây gáºy táºp Ä‘i, hoặc còn gá»i là can, là ba-toong gì đó, cho ngưá»i già …
Rồi anh xuất hiện trong má»™t phim ca nhạc cá»§a Hãng MGM. Rồi anh ký hợp đồng vá»›i các chương trình tạp kỹ lá»›n. Rồi xuất hiện trong chương trình Là m quen vá»›i Toby hà ng tuần trên truyá»n hình.
Rồi vân vân và vân vân…
Rồi lại tiệc tùng chiêu đãi, cắt băng khánh thà nh, khai trương nhà hà ng… NghÄ©a là tất cả lại lặp lại y hệt như trước cái ngà y Ä‘en tối ở Cannes ấy. Như cái ngà y Ä‘en tối ấy chỉ là má»™t trong vô và n chuyện vui cá»§a Toby vẫn kể ra cho khán giả cưá»i.
Có khác má»™t chút. Äó là sá»± ngưỡng má»™ không chỉ còn dà nh riêng cho má»™t Toby nữa. Bây giá» luôn có Jill kèm theo. Ai nhá»› thì thôi, ai quên, Toby sẽ khéo léo nhắc bằng cách chỉ và o Jill mà nói rằng nếu không có nà ng thì sẽ không thể có cuá»™c gặp gỡ nà y. Còn bất kỳ khi nà o có dịp, dù Jill ở hay không ở bên, anh Ä‘á»u kể lại cuá»™c chiến đấu cá»§a nà ng vá»›i căn bệnh mà các chuyên gia y tế hà ng đầu đã tuyên bố bó tay. Báo chà xưng tụng đó là chuyện tình thế ká»·. Tạp chà Time in ảnh há» lên trang bìa cùng vá»›i bà i viết ở trang trong đại ý rằng không ngôn từ nà o đủ để ngợi ca Jill.
***
Ký xong cái hợp đồng năm triệu đôla vá»›i Hãng truyá»n hình, Jill bảo Toby. "Äang là giữa tháng Sáu mà tháng ChÃn chương trình nà y má»›i bắt đầu, mình Ä‘i đâu nghỉ ngÆ¡i mấy tháng cho anh khoẻ lên mà và o công việc má»›i nhé. Em bắt đầu sợ cái sá»± báºn rá»™n cá»§a anh rồi".
Anh ôm vợ và o lòng, hôn nhẹ lên trán, thầm thì. "Mình bị nhốt trong nhà quá lâu, anh thèm được hoạt động quá. Anh chẳng biết nói năng cái gì cho ra hồn trừ ba cái chuyện hà i hước, châm chá»c. Nhưng anh thá»±c sá»± muốn em biết rằng cuá»™c Ä‘á»i anh chỉ đáng sống từ ngà y gặp em".
Rồi anh vùi mặt và o tóc nà ng để giấu Ä‘i những giá»t nước mắt.
Cuối cùng Toby cũng thu xếp thà nh công chuyến lưu diễn châu Âu chỉ với chương trình độc diễn của anh. London, Paris, Rome và kết thúc bằng cái hợp đồng gây ấn tượng nhất: Moskva.
***
Hôm ấy trá»i rất đẹp. Toby má»i khoảng chục vị khách trong đó có Sam Winters và Hai tay ấy lên chiếc du thuyá»n mang tên Jill chạy theo hướng Cataha. Từ sau đêm độc diá»…n ra mắt, O Hanlon và Rainger, tức Hai tay ấy, lại được Jill trá»ng dụng và nà ng má»i há» viết tiết mục chÃnh cho chương trình truyá»n hình má»›i cá»§a Toby. Khách khứa Ä‘ang ngồi ở sa lông tán gẫu.
Không thấy Toby trong đó, Jill bước lên boong và bắt gặp anh đang tựa và o lan can, mắt nhìn ra xa.
"Anh vẫn ổn chứ?" Nà ng há»i.
"Anh nhìn biển, em yêu".
"Và thấy đẹp?"
Anh gáºt đầu. "Rất đẹp" Rồi bá»—ng rùng mình.
"Song lúc gặp cá máºp? Anh sợ nước lắm. Anh không muốn chết. Anh sợ tất cả những gì mênh mông. Giữa những con ngưá»i, anh là ngưá»i nổi tiếng nhưng còn ở cái chá»— mênh mông ấy… là m gì có khán giả, là m gì có tiếng cưá»i".
Câu lạc bá»™ Friars mở tiệc mà khách má»i danh dá»± là Toby Temple và Jill Castle. Hai ngưá»i được má»i ngồi trên bục cao cùng Sam Winters và chá»§ tịch Hãng truyá»n hình đã ký cái hợp đồng năm triệu đôla vá»›i Toby, còn có thêm và i danh hà i cÅ©ng được má»i ngồi trên đó nữa.
Ngưá»i dẫn chương trình cá»§a bữa tiệc má»i Jill đứng lên chà o quan khách. Và toà n thể quan khách đứng dáºy hoan hô nà ng.
Jill như nở từng khúc ruá»™t. Ngưá»i ta Ä‘ang hoan hô nà ng, chÃnh nà ng, chứ không phải hoan hô Toby và ngưá»i vợ cá»§a Toby.
Dẫn chương trình là ngưá»i phụ trách mục Äối thoại vá»›i khán giả truyá»n hình phát sóng má»—i ngà y.
Ông ta nói. "Tôi không thể nói hết được sự vui mừng của mình khi tóm được Toby ở đây, bởi nếu không, chúng ta sẽ phải mở tiệc ở Forest Lawn".
Có tiếng cưá»i khúc khÃch. "Hăy tin tôi, lạy Chúa, đồ ăn ở đấy phát khiếp lên được. Các vị đã thưởng thức chưa? Thá»±c đơn cá»§a há» là các món ăn thừa cá»§a bữa tối hôm trước".
Quan khách cưá»i ầm.
Ông ta hướng vá» phÃa Toby. "Chúng tôi, và hà ng triệu ngưá»i nữa, thá»±c sá»± yêu mến anh và tá»± hà o vá» anh. Chúng tôi cÅ©ng đã biết ngà nh khoa há»c đã xin anh hiến má»™t phần cÆ¡ thể cho há» và há» sẽ trưng bà y nó trong má»™t bình thuá»· tinh tại Y khoa Harvard. Anh chấp nháºn ngay" chúng tôi cÅ©ng đã biết. Vấn đỠlà ngà nh khoa há»c đã không kiếm đâu ra chiếc bình đủ lá»›n để chứa nó".
Quan khách cưá»i ngặt nghẽo.
Trên chiếc bà n kê ở góc xa nhất, gần nhà bếp, ngồi lẫn vá»›i mấy ngưá»i xem ra không vai vế gì và không ai quen biết ai, là Clifton Lawrence.
Phải nà i ép đám bạn bè cÅ© Clifton má»›i có được cái chá»— ngồi khốn khổ nà y. Từ ngà y bị Toby từ chối cá»™ng tác, Clifton không thể kiếm nổi má»™t việc gì cho ra việc. Sau những thất bại liên tiếp vá»›i các hãng đại lý cả lá»›n lẫn nhá», cuối cùng ông phải nháºn công việc thư ký lÄ©nh lương hà ng tuần cho má»™t đại lý má»›i khai trương. Bây giá» thì tiá»n lương má»™t tuần cá»§a ông cÅ©ng không bằng món tiá»n ông đã từng xà i má»™t tối ở nhà hà ng Bistro ngà y nà o.
Clifton khó mà quên được ngà y đầu nháºn việc ở cái chá»— má»›i khai trương đó. Sếp cá»§a ông là ba gã trẻ ranh, chưa gã nà o sống đến ba chục năm trên cái cõi Ä‘á»i nà y. Váºy mà có hai gã cÅ©ng đã râu ria xồm xoà m, và cả ba Ä‘á»u quần bò, áo phông vá»›i giầy thể thao không tất. Tuy Ä‘á»u là các ông chá»§ trả lương cho Clifton nhưng há» Ä‘á»u gá»i lúc thì ông bô, lúc lại ông khốt khiến Clifton không khá»i chạnh lòng mà nhá»› lại cái Hollywood nà y đã từng tôn vinh ông thế nà o, đã lá»… phép vá»›i ông ra sao…
Ngưá»i đại lý lừng lẫy vá» cả tà i lẫn tiá»n trước kia nay là ông già sống trong Ä‘au buồn, vì cuá»™c sống thá»±c sá»± cá»§a ông đã Ä‘i theo Toby Temple, và vì ông không nguôi nghÄ© vá» những ngà y tươi vui đã qua ấy. Tất nhiên, nghÄ© nhiá»u nhất là vá» Jill Castle. Ông buá»™c tá»™i nà ng, chỉ mình nà ng thôi, vá» những Ä‘au buồn ông phải gánh chịu hôm nay, chẳng mảy may trách cứ Toby. Ông biết Toby không phải con ngưá»i vong Æ¡n bá»™i nghÄ©a, chỉ vì quá yêu nên anh đã nghe theo lá»i xúc xlểm cá»§a con Ä‘iếm ấy. Ông sẽ phải trả mối thù nà y.
Äúng lúc Toby được hoan hô rầm rá»™, Clifton nghe má»™t gã ngồi cùng bà n ông nói. "Thằng con hoang số đỠtháºt. Giá mà tôi cÅ©ng được nhét con cu cá»§a mình và o mồm vợ nó. Cô ả có rất nhiá»u trò mê ly trên giưá»ng".
"Sao mà y biết?". Gã ngồi bên há»i vá»›i vẻ khÃch bác.
"Tao vừa xem hôm trước ở rạp Heo Nái. Cô ả chÆ¡i vai chÃnh má»›i chúa. Mẹ kiếp, tao tưởng ả mút cả lòng ruá»™t gã Mehico ra".
Cố gắng lắm Clifton má»›i nói ra được thà nh lá»i. Nước bá»t biến Ä‘i đâu hết cả. "Anh có chắc… có chắc là Jill Castle không?"
"Chắc như tôi Ä‘ang là tôi đây nà y. Chỉ cái tên là không phải. Josephine gì gì đó…" Rồi gã bá»—ng chăm chú nhìn ông, giáºt giá»ng há»i. "Thế ông có phải là Clifton Lawrence không?"
Hollywood nói riêng và Los Angeles nói chung không phải chá»— nà o cÅ©ng đẹp như trên phim. Nó cÅ©ng lắm hang ổ tối tăm, nhiá»u hắc Ä‘iếm và cả không Ãt những rạp chiếu phim mà chỉ những kẻ bệnh hoạn tình dục má»›i năng lui tá»›i. Heo Nái là má»™t trong số đó.
Phòng chiếu rá»™ng và tối. Khi đã quen mắt, Clifton thấy iác đác có và i chục ngưá»i xem, cả đà n ông lẫn đà n bà , và nếu là má»™t cặp thì thưá»ng là ngưá»i đà n bà ngồi lên lòng, úp mặt và o ngưá»i đà n ông, lưng quay vá» mà n ảnh, cứ nhấp nhổm, nhấp nhổm.
Bây giá», má»i tâm trà Clifton Ä‘á»u hướng lên mà n ảnh, xét nét từng khuôn mặt cá»§a các nữ diá»…n viên.
Bá»™ phim kể chuyện má»™t giáo sư đại há»c còn trẻ hằng đêm lén đưa các nữ sinh viên và o buồng mình để thá»±c hiện chương trình dạy thêm-há»c thêm mà nhà trưá»ng không đặt ra. Các nữ sinh Ä‘á»u rất trẻ, đẹp, nở nang và đá»u tá» ra thông thạo bà i vở. Kết thúc giá» há»c, bao giá» cả thà y lẫn trò cÅ©ng Ä‘á»u thoả mãn ra mặt.
Phim hết. Chưa thấy Jill đâu cả. Nhưng rạp vẫn tối om. Chắc chưa hết chương trình. Äúng váºy.
Mà n ảnh lại sáng lên. Bộ phim tiếp theo bắt đầu.
Và Clifton rùng mình khi thấy Jill Castle trần truồng xuất hiện vá»›i vẻ đẹp rá»±c rỡ, phô trương chứ không đằm thắm như bây giá». ChÃnh xác là Jill rồi!
Dù căm giáºn nhưng Clifton cÅ©ng không khá»i thèm thuồng trước những biểu hiện cá»§a Jill trong phim.
Ngưá»i ông lâng lâng trong cảm giác đắc thắng.
"Con điếm, mà y chết rồi!". Ông lẩm bẩm khi thấy cái tên Josephine Czinski hiện ra trên mà n ảnh.
Clifton Ä‘i và o phá»ng máy: Ngưá»i thợ chiếu phim hé cá»a khi nghe thấy tiếng gõ và nói ngay.
"Khu vá»±c cấm, ông bạn. Gõ nhầm cá»a rồi".
"Tôi muốn mua bản sao của cuốn phim vừa chiếu", Clifton không úp mở gì.
"Äây đâu phải cá»a hà ng, ông bạn. Äã bảo gõ nhầm rồi mà ".
"Một trăm đôla một bản sao. Và chỉ tôi với anh biết".
Anh ta định sáºp cá»a lại.
"Hai trăm".
Anh ta nhìn và o mắt Clifton. Một cái nhìn chỠđợi "Ba trăm".
"Tiá»n mặt?"
"ChÃnh xác!"
***
Mấy hôm sau, Clifton mang cuốn phim đến nhà Toby. Phim đâu, ông khấp khởi nghĩ, một trái bom thì đúng hơn. Chắc chắn diễn viên Jill Castle, hay con điếm Josephine Czinski, hay bà Temple sẽ tan như xác pháo.
Má»™t ngưá»i đà n ông ra mở cá»a. "Và o thưa ông Temple là có ông Clifton muốn gặp. Chuyện vá» bà Jill Castle". Ông nói như ra lệnh.
"Thưa ngà i, ông Temple hiện không có ở đây".
"ÄÆ°a tôi và o phòng khách. Tôi sẽ chá»".
"Tôi e là không được, thưa ngà i. Sáng nay ông bà Temple đã lên đưá»ng sang châu Âu".
|

12-08-2008, 02:55 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 32
Tháºt khó mà tin má»™t ngưá»i vừa qua được cái chết lại có thể thà nh công đến như váºy trên những sân khấu lá»›n cá»§a châu Âu.
Váºy mà đó vẫn là sá»± tháºt đối vá»›i Toby.
Hai tiếng đồng hồ trước giá» sân khấu Palladium mở mà n, mấy con phố quanh đó Ä‘á»u tắc nghẽn bởi dòng ngưá»i xô đẩy, chen lấn, chỠđợi để được thấy mặt cặp vợ chồng nổi tiếng Toby và Jill, khiến cảnh sát đà nh phải ra tay dà n xếp để lấy lối cho các thà nh viên cá»§a Hoà ng gia Anh tá»›i dá»±.
Äúng tám giá», Toby tươi cưá»i bước ra sân khấu. Anh đã không phụ lòng chỠđợi cá»§a má»i ngưá»i.
Vẫn bằng vẻ ngây thÆ¡ đến mức tá»™i nghiệp, anh ngÆ¡ ngác há»i tại sao má»™t cưá»ng quốc như Anh lại được Ä‘iá»u hà nh bởi má»™t chÃnh phá»§ mang nặng thói bảo thá»§ và những thói quen đà i các rởm đến thế. Và tại sao cái chÃnh phá»§ đó còn nháºn Ä‘iá»u hà nh thêm má»™t quốc gia nữa ở châu Phi?
Những công dân Anh quốc ngồi xem, cả các thà nh viên Hoà ng gia nữa, Ä‘á»u cưá»i thoải mái, bởi ai cÅ©ng biết Toby Temple không ác ý hoặc ám chỉ gì ngoà i mục Ä‘Ãch hà i hước cá»§a mình.
Toby luôn yêu mến khán giả.
Cũng như khán giả luôn yêu quý anh.
Äến Paris, hỠđược ngụ tại dinh thá»± cá»§a Tổng thống, Ä‘i lại có xe cảnh sát hụ còà dẫn đưá»ng. Báo chÃ, truyá»n hình liên tục in ảnh, đăng bà i, phát sóng vá» há» và khi há» xuất hiện cảnh sát lại phải huy động thêm lá»±c lượng để kiá»m chế đám đông trà n tá»›i nhìn ngắm, xin chữ ký, chạm tay và o há» và hạnh phúc thay cho kẻ nà o giáºt được má»™t thứ gì đó trên ngưá»i há», dù là và i ba sợi tóc cá»§a Jill hay chiếc khuy áo vét cá»§a Toby. Và ở đâu cÅ©ng váºy, Ä‘á»u không ngá»›t vang lên câu nói như má»™t khẩu hiệu.
"Toby… chúng tôi yêu anh?" "Toby… chúng tôi muốn anh?"
Dù được cảnh sát gắng sức che chắn nhưng đã hÆ¡n má»™t lần Toby và Jill suýt bị đám đông chen bẹp hoặc tách đôi há» ra. Toby vẫn chỉ cưá»i còn Jill lại cà ng không sợ, bởi nà ng coi đó là sá»± thể hiện ở mức độ cao lòng yêu quý và ngưỡng má»™ cá»§a dân chúng vá»›i Toby, và vá»›i nà ng. ChÃnh nà ng chứ không phải ai khác, đã trả Toby vá» cho há» và nà ng xứng đáng nháºn sá»± ngưỡng má»™ cùng lòng kÃnh trá»ng cá»§a há» dà nh cho.
Thủ đô cuối cùng trong chuyến lưu diễn châu Âu của hỠlà Moskva.
Tháng Sáu, thá»§ đô Liên bang Xô-viết tháºt đẹp, như trong má»™t câu chuyện thần tiên. ÄÆ°á»ng phố trà n ngáºp dân sở tại và khách du lịch Ä‘i dạo táºn hưởng cái không khà tuyệt vá»i cá»§a khoảnh khắc ấm áp nÆ¡i xứ lạnh nà y. Du lịch Ä‘ang và o mùa. Khách nước ngoà i đến Liên Xô Ä‘á»u do má»™t công ty cá»§a Nhà nước đứng ra lo liệu, từ việc thuê khách sạn, việc Ä‘i lại đến việc tham quan… Riêng Toby và Jill được coi là khách đặc biệt nên cÅ©ng được hưởng những ưu đãi đặc biệt ở đẳng cấp chÃnh phá»§ trong má»i tiếp Ä‘on, sinh hoạt. Yuri Romanovitch, má»™t sÄ© quan cấp tướng có chức vụ cao trong Äảng cầm quyá»n đến táºn khách sạn chà o mừng há». "Liên Xô không nháºp nhiá»u phim Mỹ để chiếu nhưng riêng những phim có ông đóng vai chÃnh thì vẫn thưá»ng được chiếu tại đây. Ngưá»i nước chúng tôi cho rằng siêu sao là sản phẩm chung cá»§a nhân loại. Riêng nó khóng có biên giá»›i".
Toby được sắp xếp biểu diá»…n ba đêm tại Bolshoi, nhà hát danh tiếng nhất Moskva. Äêm khai diá»…n, Jill như bị vùi trong những bó hoa tặng, bị vùi sâu hÆ¡n trong những tiếng vá»— tay và tiếng hô "Jill... Jill" tưởng không bao giá» dứt.
Xen giữa những đêm diá»…n là những cuá»™c tham quan do Ä‘Ãch thân tướng Romanovitch tổ chức và hướng dẫn. HỠđược đưa tá»›i những nÆ¡i nổi tiếng cuả Moskva như công viên Gorky, nhà thá» Thánh Rasil, rạp xiếc Trung ương, được má»i ăn món trứng cá và ng gá»i tên là Zakushki, ngon nhất trong các loại trứng cá và loại patê Pashteet có vá» cứng bá»c ngoà i, ngon chưa từng thấy.
Rồi lại tham quan bảo tà ng nghệ thuáºt Pushkin, lăng Lênin và cá»a hà ng dà nh cho trẻ em Detski Mir. HỠđược đưa tá»›i những nÆ¡i mà phần lá»›n vẫn là bà máºt đối vá»›i ngưá»i dân Liên Xô bình thưá»ng. Phố Granovsko dưá»ng như chỉ có ô tô Volga và Chaika vá»›i lái xe riêng. Căn nhà vá»›i hà ng chữ Xuất trình giấy phép đặc biệt mà bên trong là những đồ ăn nháºp từ má»i quốc gia trên thế giá»›i.
Phòng chiếu phim chỉ vá»›i và i hà ng ghế dà nh riêng… Tháºt nhiá»u khám phá thú vị khi được có những hiểu biết vá» má»™t nhà nước cá»§a nhân dân.
Äã đến ngà y Toby diá»…n buổi cuối cùng. Buổi chiá»u, hai vợ chồng tÃnh Ä‘i mua sắm chút quà lưu niệm. Toby bá»—ng bảo. "Em Ä‘i má»™t mình được không? Anh chỉ muốn nằm nghỉ".
Nà ng sỠtay lên má chồng. "Anh không sao chứ?"
"Ngoà i chút mệt má»i, anh khoẻ hÆ¡n bao giá» hết. Em cứ Ä‘i mà nhét cả Moskva và o cái túi mua sắm cá»§a mình". Anh cưá»i trấn an, đẩy nà ng vá» phÃa cá»a ra và o.
Jill thoáng chút đắn Ä‘o. Toby có vẻ mệt má»i tháºt, da hÆ¡i xanh. Vá» nước, nà ng sẽ bắt anh nghỉ ngÆ¡i nhiá»u hÆ¡n, đầy đủ hÆ¡n.
***
"Josephine!"
Dù có Ä‘ang ngá»§ nà ng cÅ©ng biết ai gá»i mình. Thì ra, suốt Ä‘á»i, nà ng vẫn chá» nghe tiếng gá»i ấy. David Kenyon Ä‘ang Ä‘i tá»›i bên nà ng, mỉm cưá»i. "Anh rất mừng được gặp em". Jill thấy nghẹn thở và tim như ngừng Ä‘áºp. David là ngưá»i duy nhất khiến nà ng có cảm giác ấy.
HỠở cùng khách sạn, thì ra thế. David chỉ vá» phÃa quầy bar. "Mình uống vá»›i nhau ly gặp gỡ, được không em?"
"Vâng! Vâng! David"..
Mất và i phút há» má»›i chá»n được chiếc bà n nằm ở má»™t gá»›c yên tÄ©nh. Jill há»i. "Anh Ä‘ang là m gì ở đây váºy?"
"Chúng ta Ä‘ang cần ký hợp đồng dầu lá»a vá»›i há», và anh được cá» sang đây để là m việc đó".
Ngưá»i phục vụ dáng buồn ngá»§ mang đồ uống đến rồi bước vá»™i Ä‘i như sợ bị kêu tiếp.
"Cissy khoẻ không?" Jill há»i.
"Bá»n anh ly dị đã và i năm". David đáp rồi cố tình lái câu chuyện Ä‘i. "Anh không bá» sót tin tức nà o vá» em. Vì em, tất nhiên, và cÅ©ng vì từ nhá» anh đã mê Toby. Anh mừng vì ông ấy qua khá»i. Tháºt may cho Toby đã gặp má»™t phụ nữ như em". Anh nói bằng cái giá»ng, cá»™ng thêm ánh mắt, khiến Jill không thể không hiểu David vẫn rất muốn có nà ng.
"Toby đã biểu diá»…n tháºt tuyệt ở London và Paris". Anh nói.
Jill sá»ng sốt. "Anh đã có mặt ở cả hai nÆ¡i ấy?".
David gáºt đầu, rồi nói thêm như giải thÃch. "Do công việc, Josephine ạ".
"Sao không tìm em hoặc báo cho em?"
"Em và Toby đã như váºy, anh không muốn khuấy động gì nữa. Và cÅ©ng không biết em còn muốn gặp hoặc tháºm chà muốn nghe gì đến anh".
"Bao giỠanh cũng ở khách sạn Metropole nà y à ?"
"Thỉnh thoảng. Nhưng đúng và o kỳ du lịch nà y, thú thá»±c là vất vả lắm anh má»›i có được phòng, bởi anh biết có em ở đây. Theo dá»± định thì anh phải vá» Mỹ từ hôm kia, nhưng cứ nán lại vì hy vá»ng sẽ gặp được em".
"Có chuyện gì, David?"
"Má»i chuyện Ä‘á»u đã qua, và đá»u đã muá»™n, nhưng anh vẫn muốn nói vá»›i em bởi anh nghÄ© em có quyá»n được biết".
Rồi bằng giá»ng buồn bã, anh kể cho nà ng nghe tất cả từ chuyện Cissy và mẹ anh đã lừa anh thế nà o để có được cái đám cưới David-Cissy, đến chuyện Cissy tá»± tá» và cuối cùng là chuyện cái đêm anh hẹn nà ng đến bên hồ nước. Jill nghe mà ngưá»i cứ run lên từng cÆ¡n.
"Từng ấy năm tháng trôi qua, ngà y tháng năm nà o anh cũng yêu em. Tình yêu của anh duy nhất chỉ dà nh cho em!".
Anh nói như trong cÆ¡n mê và nà ng nghe mà như lên cÆ¡n sốt. Không gì hạnh phúc cho ngưá»i đà n bà bằng nghe được câu nói ấy. Nhưng còn Toby?
Toby đã là một phần cơ thể, một phần xương thịt của nà ng rồi…
Có tiếng chân nhà binh bước tá»›i và liá»n đó tướng Romanovitch xuất hiện. "Bà Temple, chúng tôi tìm bà mãi".
Jill nhìn David. "Gá»i cho em nhé, bất cứ lúc nà o".
***
Äêm diá»…n chia tay Moskva cá»§a Toby sẽ Ä‘i và o lịch sá» nhà hát Bolshoi. Khán giả vá»— tay, giáºm chân không chịu vá». Toby phải ra cúi chà o tá»›i lần thứ ba, má»—i lần lại "biếu không" má»™t chuyện cưá»i khiến há» cà ng thÃch thú. Má»™t tiệc lá»›n được dá»n ra ngay sau buổi diá»…n nhưng Toby xin lá»—i không thể tham dá»± vì thấy không được khoẻ. Anh nói nhá» vá»›i Jill. "Em chịu khó thay anh nhé, hãy là bà chúa dạ tiệc nà y. Tháºt vui và o, anh vá» nằm nghỉ đây".
Jill má»™t mình Ä‘i dá»± tiệc song không hiểu sao nà ng bá»—ng có cảm giác lúc nà o cÅ©ng có David ở bên. Nà ng nâng ly chúc tụng, nháºn hoa tặng, ký tên, khiêu vũ… nhưng trong đầu thì cứ ong ong bởi những gì David Kenyon nói ra bằng giá»ng buồn buồn. "Cissy và mẹ anh đã lừa anh… Bá»n anh ly dị đã và i năm… ngà y tháng năm nà o anh cÅ©ng yêu em. Tình yêu cá»§a anh duy nhất chỉ dà nh cho em…".
Quá ná»a đêm Jill má»›i vỠđến khách sạn. Nà ng đẩy cá»a phòng và thấy Toby nằm bất tỉnh trên sà n, tay vươn vá» máy Ä‘iện thoại. Jill là m việc đó thay anh, gá»i cấp cứu.
***
Ba chuyên gia đầu ngà nh thần kinh cá»§a Liên Xô tá»›i bệnh viện gần như cùng lúc vá»›i chiếc xe cấp cứu chở Toby đến. Ai cÅ©ng ngá» lá»i chia sẻ vá»›i Jill trước khi bắt tay và o việc. Giám đốc bệnh viện đưa nà ng và o phòng riêng cá»§a bà y tá trưởng ngồi chá» kết quả. Y như xem lại má»™t bá»™ phim váºy. Paris hồi đó cÅ©ng khác gì đâu.
Và i giá» sau, mà Jill ngỡ dà i như và i năm, cá»a phòng báºt mở, má»™t ngưá»i Nga mặc bá»™ đồ bệnh viện bước và o, chiếc khẩu trang lá»§ng lẳng má»™t bên tai.
"Tôi là giáo sư bác sỹ Durov", ông ta tự giới thiệu, "tôi phụ trách ca chữa trị cho chồng bà ".
"Tôi muốn được biết hiện anh ấy ra sao, và tới đây sẽ thế nà o?".
"Bà Temple, xin bà cứ việc ngồi".
Jill không rõ mình đứng Ä‘áºy từ lúc nà o nữa.
"Xin ông hãy nói hết ra. Tôi chịu đựng được". "Chồng bà bị xuất huyết não. Còn hai cách gá»i nữa: chảy máu não hay đứt mạch máu não. Rất nguy hiểm, thưa bà , và rất khó chưa. Nếu sống được Ä‘iá»u nà y nói ra kể cÅ©ng hÆ¡i sá»›m, thì ông nhà cÅ©ng sẽ không thể Ä‘i lại hay nói năng được nữa, dù đầu óc vẫn hoà n toà n tỉnh táo".
***
David gá»i đến và o hôm trước ngà y Jill chia tay vá»›i Moskva. "Anh biết nói thế nà o để em hiểu là anh rất lấy là m tiếc? Chỉ mong em tin là anh vẫn luôn bên em và chỉ cần má»™t tiếng gá»i từ em là anh sẽ láºp tức có mặt. Hãy tin váºy Jill nhé".
Äó là chiếc phao duy nhất nâng Jill lên, giữ cho nà ng thăng bằng trước khi bước và o cÆ¡n ác má»™ng má»›i, dá»± báo sẽ khá»§ng khiếp hÆ¡n nhiá»u lần cÆ¡n ác má»™ng đã từng đến vá»›i nà ng.
Vẫn như má»™t bá»™ phim xem lại; xe cứu thương từ khách sạn ra sân bay, cáng thương trên máy bay, rồi lại xe cứu thương từ sân bay vá» nhà và kết thúc là phòng ngưá»i bệnh. Vẫn căn phòng ấy.
CÅ©ng có Ä‘iểm khác. Äó là nÆ¡i khởi đầu bi kịch.
Trước thì Paris, giỠlà Moskva, song điểm đến thì vẫn chỉ một: Los Angeìes. Có lẽ từ nay sẽ chẳng còn điểm đến nà o khác nữa, với Toby. Còn với nà ng?
Má»™t Ä‘iểm khác nữa mà Jill không dám nghÄ© đến, bởi khá»§ng khiếp quá. Nà ng biết Ä‘iá»u đó từ Moskva, ngay khi được phép và o thăm Toby. Tim anh vẫn Ä‘áºp Ä‘á»u, mắt anh vẫn nhìn rõ, tai anh vẫn nghe tốt và các cÆ¡ quan chá»§ yếu như tiêu hoá, bà i tiết… vẫn hoạt động không trở ngại gì. Trên những khÃa cạnh chá»§ yếu anh vẫn là cÆ¡ thể sống, song hoá ra lại là không. Anh vẫn chỉ là má»™t cái xác biết thở và còn thở mà thôi. Anh nằm đó, bất động vá»›i các loại kim, các loại dây truyá»n các các chất cần thiết và o cÆ¡ thể để chứng tá» anh còn sống.
Mặt anh méo, miệng anh mở hoác nom lúc nà o cÅ©ng như Ä‘ang cưá»i, môi anh vếch lên trÆ¡ ra cả răng cùng lợi. "Tôi e sẽ không tìm ra nổi Ä‘iá»u gì để nói cho bà hy vá»ng". Ông bác sỹ Liên Xô chẳng bảo váºy rồi sao?
Bây giá» há» Ä‘ang ở nhà mình. Jill đã gá»i cho bác sỹ Kaplan. Ông ta gá»i cho và i chuyên gia, há» lại gá»i đến và i chuyên gia khác nữa, song tất cả Ä‘á»u chung má»™t câu kết luáºn: xuất huyết não ở mức nghiêm trá»ng dẫn tá»›i phá huá»· các trung khu thần kinh và hầu như không hồi phục được.
Lại có ba há»™ lý trá»±c cả ngà y lẫn đêm, lại có bác sÄ© váºt lý trị liệu… song chỉ để ngưá»i bệnh có cảm giác mình không bị bá» rÆ¡i mà thôi.
Còn rất nhiá»u thứ để không như má»™t bá»™ phim xem lại nữa. Lần nà y, cÆ¡ thể Toby xuất hiện rất nhiá»u chuyện lạ. Da dẻ má»—i ngà y má»™t và ng Ä‘i, xỉn lại. Äôi chân như không còn máu, không còn thịt, héo quắt và teo tóp. Gương mặt luôn thưá»ng trá»±c nụ cưá»i gá»›m ghiếc không cách gì là m tắt nổi. Tóc rụng từng túm là m lá»™ ra những mảng đầu trÆ¡ trụi.
Nhưng đôi mắt thì vẫn tinh anh, còn lanh lợi hÆ¡n cả lúc khoẻ mạnh là khác. Nó cứ bừng bừng thể hiện sức mạnh và ná»—i tuyệt vá»ng cá»§a sức sống tinh thần mạnh mẽ Ä‘ang bị cái xác vô dụng cầm tù Má»—i khi Jill bước và o, ánh mắt ấy lại hau háu, lại cuống quýt dõi theo vá»›i vẻ cầu xin lá»™ liá»…u. Anh cầu xin gì đây? Là m tình vá»›i nà ng hay muốn nà ng lại giúp anh Ä‘i lại, nói cưá»i như lần trước?
Nà ng thưá»ng lặng lẽ đứng nhìn anh vá»›i bao ngổn ngang ý nghÄ©. Má»™t phần cÆ¡ thể, má»™t phần xương thịt cá»§a nà ng đây, Ä‘ang chịu đựng ná»—i thống khổ cá»§a sá»± Ä‘au đớn và giam hãm. HỠđã từng là má»™t tâm hồn trong hai cÆ¡ thể, nà ng sẽ không tiếc gì nếu cứu được anh, và cÅ©ng là tá»± cứu mình.
Nhưng lần nà y thì nà ng thua rồi. Thực sự thua rồi.
Chuông Ä‘iện thoại lại leo không ngá»›t, hòm thư lại đầy ắp Vẫn chỉ là những lá»i nói, những dòng chữ thăm há»i, cầu chúc. Nhưng cÅ©ng có má»™t giá»ng nói khiến nà ng rùng mình. "David cá»§a em đây. Anh chỉ muốn nhắc lại rằng anh vẫn bên em và sẵn sà ng là m tất cả những gì em muốn".
Hiện ngay lên trong nà ng hình ảnh David đẹp trai, cao lá»›n, hết lòng yêu nà ng bên cạnh ngưá»i đà n ông tà n tạ, bất lá»±c Ä‘ang nằm kia. Và ngưá»i ấy cÅ©ng yêu nà ng không kém gì ngưá»i khoẻ mạnh ná». Nà ng trả lá»i. "Cám Æ¡n anh, David. Em vẫn tá»± nhắc mình là khi cần cứ gá»i đến anh mà không phải ngại ngùng gì".
"Anh có má»™t và i bác sÄ© giá»i ở Houston. Toà n cỡ nhất nhì thế giá»›i. Anh lo được cho há» bay tá»›i chá»— em".
Jill nghẹn lá»i. Nà ng chỉ muốn hét lên rằng chẳng cần ai hết, chỉ cần anh hãy đến vá»›i em, hãy đưa em Ä‘i khá»i nÆ¡i nà y.. nhưng Jill cÅ©ng biết, dù anh có đỠnghị váºy nà ng cÅ©ng không thể gáºt đầu. Bởi nà ng đâu bá» mặc Toby được. Nà ng sẽ mãi mãi bị rà ng buá»™c vá»›i anh.
Chừng nà o anh còn sống.
***
Bác sỹ Kaplan đã hoà n thà nh cuộc tổng kiểm tra cho Toby. Khi ông bước ra ngoà i hiên, nơi Jill đang uống cà phê, nà ng ngước nhìn ông với vẻ chỠđợi mà không biết mình đang chỠđợi cái gì.
Ông vụng vỠvới vẻ pha trò cố ý. "Tôi có tin vui và tin không vui cho cô đây, Jill".
"Hãy nói tin buồn trước".
"Có thể thông báo chÃnh thức vá»›i cô, hệ thống thần kinh cá»§a Toby há»ng hẳn rồi, không còn cách nà o cứu chữa nổi nữa. VÄ©nh viá»…n Toby không thể Ä‘i đứng, nói cưá»i".
Nà ng đăm đăm nhìn ông bác sỹ. "Còn tin ông cho là vui?".
Kaplan cưá»i. Bây giá» thì dá»… nói rồi. "Nếu được hưởng má»™t sá»± chăm sóc chu đáo, Toby có thể sống tá»›i hai chục năm nữa là Ãt. Tim còn khoẻ lắm".
Jill mong là mình nghe lầm mặc dù nà ng biết bác sỹ Kaplan nói chÃnh xác như váºy. Hai mươi năm? Tin mừng? Nà ng bá»—ng hình dung mình ngồi ăn bên cạnh cái xác biết thở, mình ngá»§ bên cạnh cái túi da ngưá»i mà bên trong lá»§ng cá»§ng những xương xẩu cùng tim gan phèo phổi. HÆ¡n cả ác má»™ng, bởi nà ng không có cÆ¡ há»™i tỉnh dáºy để cÆ¡n ác má»™ng biến Ä‘i. Nà ng không thể ly dị Toby, bởi nà ng đã từng là nữ anh hùng khi cứu sống anh và đám đông từng ngưỡng má»™ nà ng sẽ thấy mình bị nà ng phản bá»™i. Há» không thể chấp nháºn Ä‘iá»u đó.
Bây giá» ngà y nà o David cÅ©ng gá»i cho nà ng, hết lá»i ca ngợi lòng chung thuá»·, lòng dÅ©ng cảm, sá»± xả thân vì ngưá»i khác cá»§a nà ng. Bây giá» há» Ä‘á»u đã biết há» vẫn yêu nhau, vẫn muốn sống cùng nhau, như cái lần đầu tiên hỠở tròng nhau, bên hồ nước ấy.
Chỉ còn má»™t Ä‘iá»u chưa ai nói ra: Khi Toby chết...
|

12-08-2008, 02:57 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 33
Ba há»™ lý thay phiên nhau không rá»i Toby cả ngà y lẫn đêm. Há» là dân chuyên nghiệp, là m việc nhanh nhẹn và có hiệu quả, lại Ãt chuyện trò. Jill vô cùng biết Æ¡n há» vì bây giá» quả tháºt nà ng rất sợ khi phải đến gần Toby. Nà ng không thể nhắm mắt lại hoặc cứ nhìn mãi Ä‘i chá»— khác, nhưng há»… thấy cái sá» ngưá»i nhe răng ra mà cưá»i ấy là nà ng chỉ chá»±c rú lên bá» chạy. Nhưng má»—i ngà y nà ng vẫn phải và o vá»›i anh, Ãt nhất là má»™t lần. Và lần nà o cÅ©ng váºy, nà ng, và cả các há»™ lý, Ä‘á»u thấy ánh mắt Toby vụt biến đổi. Äầu tiên là sức sống xuất hiện, rồi những ý nghÄ© mà anh không thể thốt thà nh lá»i. Jill Ä‘á»c được cái ý nghÄ© đó, rõ như Ä‘ang nghe anh bảo Jill, giúp anh... hãy giúp anh. Anh không muốn chết.
Rõ rà ng như váºy nhưng không hiểu sao Jill lại cứ nghÄ© Toby Ä‘ang nói vá»›i nà ng Em không là m gì được đâu. Anh yêu em nên không muốn em khổ sở vì anh nữa. Anh không muốn kéo dà i cuá»™c sống nà y. Anh chỉ muốn chết thôi, Jill.
***
à tưởng sát nhân đã hình thà nh trong Jill như váºy đấy. Nhan nhản trên báo chuyện vá» những ông chồng bệnh táºt dở sống dở chết được các bà vợ giúp đỡ cho thoát khá»i sá»± Ä‘au đớn. Má»™t và i bác sỹ cÅ©ng thổ lá»™ hỠđã cố tình để bệnh nhân nà o đó được hưởng cái chết khá»i Ä‘au đớn xuất phát từ lòng thương cảm trước những khốn khổ mà con bệnh phải váºt vã chịu đựng mà y há»c thì đã bó tay.
Riêng vá»›i trưá»ng hợp Toby thì khác. Mặc dù bệnh táºt anh nặng hÆ¡n hẳn những ông chồng ốm liệt giưá»ng kia và không còn gì có thể gá»i là anh Ä‘ang sống, nhưng nà ng vẫn có thể mang tá»™i sát nhân chỉ vì cái đôi mắt xanh quái ác ấy vẫn cứ quấn quýt lấy nà ng.
Jill không ra khá»i nhà nữa. Nà ng thưá»ng xuyên khoá cá»a phòng ngá»§ và nằm lỳ trong đó đánh bạn vá»›i cÆ¡n Ä‘au đầu không cách nà o Ä‘uổi Ä‘i được.
Báo chà và truyá»n hình vẫn nhắc đến nà ng. Há» phán Ä‘oán, rồi há» phá»ng vấn ngưá»i ná» ngưá»i kia vá» việc liệu nà ng có má»™t lần nữa trả Toby vể cho hà ng triệu khán già vẫn chỠđón anh? Nà ng biết chắc chắn là phép mà u đã hết. Toby mãi mãi chỉ còn là quá khứ.
Hai mươi năm. Những hai mươi năm? Và David thì đang chỠđợi.
Anh có chá» nà ng được hai mươi năm không? Và nếu được, liệu nà ng lúc đó sẽ... Nà ng không tưởng tượng nữa. Nà ng chỉ được phép nghÄ© đến chuyện bằng cách nà o để thoát khá»i cái nhà tù nà y..
Sá»± việc tình cá» bắt đầu và o má»™t ngà y mưa tầm tã. Mưa suốt ngà y, rà o rà o trên mái, táp mạnh và o kÃnh cá»a sổ khiến nà ng chỉ muốn Ä‘iên lên. Vẫn như má»i ngà y, nà ng lại cuá»™n mình trên giưá»ng ngá»§. Bá»—ng có tiéng gõ cá»a rồi má»™t cô há»™ lý bước và o. Äó là Ingrid Johnson hai hai tuổi, ngưá»i Scandinave, ngá»±c mông ngồn ngá»™n. Cô ta nói.
"Bếp trên gác không hoạt động nên phải xuống bếp dưới nhà lo bữa tối cho ông Temple. Bà có thể giúp tôi trông ông nhà một lát không?"
Vợ mà không chịu đến bên giưá»ng bệnh cá»§a chồng thì cÅ©ng tháºt kỳ cục, nà ng nghÄ© nhanh rồi gáºt đầu nháºn lá»i. Má»›i đến cá»a phòng, mùi bệnh táºt xông ra khiến nà ng thoáng chút sững lại. Vụt hiện trong nà ng những tháng ngà y khá»§ng khiếp đã qua khi nà ng cố cứu sống Toby. Liệu nó có còn quay lại?
Thấy Jill bước và o, đôi mắt Toby vụt sáng tên và nhấp nháy như muốn thốt ra những lá»i thăm há»i âu yếm. Em báºn gì mà mãi má»›i đến vá»›i anh?Hãy giúp anh Ä‘i. Anh cần em… Jill nén má»i ghê tởm Ä‘e khá»i thốt ra lá»i nguyá»n rá»§a khi nhìn xuống cái mặt nạ Ä‘ang nhe ra bá»™ răng gá»›m guốc vá»›i nà ng.
Äồ chết tiệt, ngươi cÅ©ng biết là sẽ không bao giá» là nh lặn lại được váºy sao còn cá» Ä‘eo đẳng hà nh hạ ta. Chết Ä‘i, ta muốn ngươi chết, Toby!
Jill bá»—ng lùng mình. Không phải vì những ý nghÄ© độc ác trong đầu mà vì ánh mắt Toby đột nhiên thay đổi. Dưá»ng như anh Ä‘á»c được những ý nghÄ© ấy cá»§a nà ng. Äó là vẻ bà ng hoà ng, sá»± nghi hoặc rồi chuyển thà nh ná»—i oán háºn khôn cùng, đến mức nếu giết được nà ng thì ánh mắt đó sẽ không ngại ngần gì để biến thà nh lưỡi dao. Jill lui lại, lui lại đến khi lùng đụng cánh cừa nà ng má»›i hiểu rằng mình đã thốt thà nh lá»i những nghÄ© đó.
Nà ng ôm mặt bỠchạy.
Mưa quá ná»a đêm má»›i dứt. Sáng ra, trá»i trong trẻo hẳn, không khi mát là nh: Jill cho mang từ hầm chứa đồ lên chiếc xe đẩy ngà y trước bảo cô há»™ lý trá»±c ngà y Frances Gorden đặt Toby ngồi và o rồi đưa anh ra sân hóng nắng.
Từ buồng ngá»§. Jill nghe tiếng bánh xe lách tách lăn qua cá»a, xuôi theo hà nh lang tá»›i thang máy để xuống tầng dưới.
Và i phút sau, Jill cÅ©ng xuống nhà . Äi ngang phòng Ä‘á»c sách nằm ká» cá»a thang máy, nà ng nghe tiếng Ä‘iện thoại reo bèn và o nhấc ống nghe lên. "Hôm nay em thế nà o?" Giá»ng David đầy chăm sóc từ Washington ấm áp vẳng đến.
Nà ng cảm động. "Em vẫn như hôm qua anh há»i thăm. Cám Æ¡n anh, David".
"Giá mà được bên em lúc nà y, em yêu của anh".
"Em cũng không mong gì hơn lúc nà y được ở bên anh. Em yêu anh, em cần anh, em muốn anh, David. Em muốn được nằm trong anh như ngà y nà o. Anh…"
Linh tÃnh xui khiến Jill quay ra cá»a. Toby Ä‘ang nhìn và o. Cô há»™ lý đã dừng xe đẩy đúng cái chá»— định mệnh nà y để chạy Ä‘i đâu đó. Äôi mắt xanh cá»§a Toby long lên như chÄ©a, chứ không phải nhìn, và o nà ng, tá»±a má»™t ngá»n giáo, tá»±a tiếng hô xung tráºn Giết… gi… ết khiến nà ng hoảng sợ buông rÆ¡i cả Ä‘iện thoại.
Nà ng lao lên gác, chui tá»t và o phòng ngá»§, vẫn thấy như ánh mắt Toby Ä‘ang bám Ä‘uổi theo: Nà ng nằm lỳ trong đó, không chịu ăn gì. Toby đã nghe, và đã biết. Nà ng còn dám là m như không có chuyện gì để và o thăm há»i hoặc chỉ im lặng, ngồi vá»›i anh không?
Rồi đêm cÅ©ng xuống. Nà ng bá»—ng thấy lạ vì sá»± thanh thản bất ngá» áºp đến. Và nà ng ngá»§ ngon.
***
Cô há»™ lý Gallagher nhẹ bước đến bên giưá»ng bệnh, khẽ khà ng đắp tấm chăn má»ng lên ngưá»i Toby. Cô thương Toby lắm, vì những giây phút vui vẻ duy nhất cô có được trong cuá»™c sống vất vả cá»§a mình là khi ngồi trước truyá»n hình xem chương trình cá»§a anh. Giá mà biết anh Ä‘ang nghÄ© gì và ta biết có thể giúp gì anh được? Cô luôn luôn nghÄ© váºy "Ngá»§ ngon Toby nhé". Cô nói thà nh tiếng. "Rồi tôi sẽ trở lại".
Toby không má»™t phản ứng. Có lẽ anh ngá»§ tháºt rồi.
Gallagher quanh quẩn thêm lát nữa rồi vá» căn buồng nhá» dà nh cho các há»™ lý báºt tivi lên xem. Cô buồn vì dạo nà y ngưá»i ta Ãt phát lại các chương trình cá»§a Toby. Và đà nh bằng lòng vá»›i má»™t phim hoạt hình.
Gần sáng, cô Gallagher ngủ say như chết.
Phòng bệnh im ắng.
Phòng Jill chỉ có tiếng động duy nhất phát ra từ chiếc đồng hồ treo tưá»ng. Nà ng trần truồng nằm, hÆ¡i nghiêng sang bên, má»™t chân gác lên chiếc gối cao, má»™t tay ôm chiếc gối dà i, mê mệt ngá»§, thân hình nổi báºt trên ná»n vải trải giưá»ng trắng tinh.
Bá»—ng nà ng trở mình rồi duá»—i chân, vươn tay, rồi úp sấp, rồi lại láºt ngá»a ra. Jill mÆ¡. Nà ng thấy mình Ä‘ang cùng David hưởng tuần trăng máºt táºn Bắc cá»±c, giữa miá»n băng giá mênh mông. Bão tuyết bất ngá» áºp tá»›i, những cÆ¡n gió lạnh ngắt phÅ© phà ng quất và o mặt khiến há» ngạt thở. Mở được mắt ra, nà ng không thấy David ở bên. Nà ng gà o to tên anh. Không má»™t tiếng đáp. Chỉ có tiếng khò khè tắc nghẹn cá»§a ai đó quanh quẩn bên nà ng…
Jill mở bừng mắt. Cái tiếng khò khè đó lại chÃnh từ nà ng phát ra. Nà ng vẫn khó thở. Má»™t bóng Ä‘en nà o đó, lạnh buốt, trùm kÃn lên nà ng, vòng quấn tấm thân trần truồng cá»§a nà ng, ve vuốt đôi bầu vú nà ng, cái bóng Ä‘en ú á»›, èo uá»™t và hôi hám. Nà ng giẫy giụa tìm cách thoát ra mà không nổi. Chân tay cố quẫy đạp mà như không nhấc được lên. Má»™t giấc mÆ¡? Nà ng biết nó là má»™t giấc mÆ¡ và mong đó chỉ là giấc mÆ¡, nhưng sao nà ng lại khó thở đến váºy. Và cái gì lạnh buốt Ä‘ang vầy vò mình nà ng, Ä‘ang luồn và o giữa hai đùi nà ng rồi chui hẳn và o trong nà ng. David ư? Nà ng đâu có sợ David. Nà ng Ä‘ang mong anh cÆ¡ mà . Toby? Chỉ có thể là Toby. Ná»—i kinh hoà ng khiến Jill lăn xuống khá»i giưá»ng, vùng đứng dáºy, mở tung cá»a và lao ra hà nh lang, vẫn trần truồng, hÃt như ăn như nuốt không khà cho căng phổi, căng đầu óc, căng dạ dà y.
Mãi sau nà ng má»›i nÃn thở quay đầu nhìn và o phòng mình. Chỉ thấy gối chăn bừa bãi trên giưá»ng chứ nà o có ai. Nà ng vừa qua cÆ¡n ác má»™ng? Nà ng trở lại giưá»ng, choà ng lên mình bá»™ đồ ngá»§. Má»™ng mị thôi. Như cÆ¡n Ä‘au đầu váºy. Chẳng ưa gì nó nhưng cÅ©ng chẳng việc gì phải sợ nó. Còn Toby thì không thể là m gì hạ~ được nà ng.
Cô há»™ lý Gallagher ngá»§ những giấc ngắn nhưng sâu. Có lẽ nó là thói quen cá»§a những ngưá»i là m nghá» há»™ lý, có thể ngá»§ và dáºy theo linh tÃnh nghá» nghiệp. Cô Ä‘i sang ngó và o phòng bệnh nhân. Toby vẫn nằm đúng như lúc cô rá»i khá»i anh.
Hình như anh đã dáºy, mắt anh mở to, nhìn như xoáy và o cái gì không biết.
***
Ba giỠsáng.
Jill đã ngá»§ quên khi Ä‘ang Ä‘á»c dở trang sách. Rồi nà ng tỉnh dáºy trong căn phòng tối om và láºp tức nháºn ra có cái gì đó khác lạ. Má»™t lúc sau thì nà ng đã biết đó là cái gì. Khi nà ng ngá»§ đèn vẫn sáng. Không lẽ Toby là m việc đó? Nhưng bình tÄ©nh mà xét thì có gì mà hốt hoảng nhỉ? Không cô há»™ lý trá»±c đêm Gallagher tắt đèn giúp nà ng há»i còn ai và o đây nữa?
Rồi Jill nghe tiếng lách tách cá»§a chiếc xe đẩy lăn dá»c hà nh lang vá» phÃa buồng nà ng và tóc tai nà ng bá»—ng dá»±ng ngược lên. Là m gì có chuyện đó.
Toby không thể tá»± Ä‘iá»u khiển xe còn Gallagher dẫu có muốn ná»a đêm chở Toby Ä‘i dạo thì dù anh có yêu cầu cô ta vẫn cứ phải xin phép nà ng. Nhưng kìa, nó như Ä‘ang dừng ở cá»a phòng nà ng đấy thôi.
Lại còn tiếng váºt gì rÆ¡i vỡ nữa…
Jill thức luôn cho đến sáng, pháºp phồng sợ hãi.
Khi đẩy cá»a phòng ngá»§ để Ä‘i ra hà nh lang nà ng thấy chiếc bình hoa lá»›n thưá»ng đặt trên kệ cao ngoà i đó vỡ tan trên sà n.
Jill thăm dò bác sỹ Kaplan xem ý chà con ngưá»i có thể Ä‘iá»u khiển hoạt động cÆ¡ thể được không, ông đòi nói rõ hÆ¡n, nà ng há»i thẳng. "Giả sá» Toby rất muốn tá»± và o… phòng vệ sinh chẳng hạn, thì có và o được không?"
"Má»™t mình ư? Và o thá»i Ä‘iểm nà y ư? Chắc chắn không thể". Kaplan đáp ngay.
Jill gặng thêm. "Nếu Toby nhất định muốn váºy, bắt buá»™c phải váºy, thì sao?"
"Bá»™ óc chúng ta chỉ huy cÆ¡ thể song nó chỉ váºn hà nh được khi thần kinh truyá»n đạt tÃn hiệu không có gì trục trặc và các cÆ¡ bắp hoạt động bình thưá»ng".
Äã há»i thì há»i cho hết, Jill quyết định. "Trà lá»±c ngưá»i ta có thể di chuyển đồ váºt được không, bác sỹ Kaplan?"
"Hiện tượng ngoại cảm chứ gì? Ngưá»i ta là m nhiá»u thà nghiệm vá» nó rồi nhưng chưa kết luáºn nà o thuyết phục được tôi".
Giải thÃch sao vá» chiếc bình hoa ná»a đêm vỡ tan trươc cá»a phòng tôi, bác sỹ Kaplan?
Jill muốn kể cho ông nghe má»i chuyện, nói vá»›i ông má»i nghi ngá», phá»ng Ä‘oán nhưng nà ng sợ ông ta sẽ nghÄ© sá»± Ä‘au buồn và mệt má»i đã khiến đầu óc nà ng cÅ©ng đã trở nên không bình thưá»ng. Má»™t dạng hoang tưởng chẳng hạn.
Sau khi tiá»…n bác sỹ Kaplan vá», nà ng và o phòng ngá»§ cởi bá» hết váy áo soi mình trước gương và bà ng hoà ng vá» vẻ tà n tạ cá»§a mình Từ mặt mÅ©i đến thân hình, chá»— nà o cÅ©ng gà y guá»™c, vêu vao, xÆ¡ xác. Mình sẽ gặp David trong bá»™ dạng nà y ư? Nà ng tá»± há»i.
Không, Toby sớm muộn rồi cũng chết, mình phải chăm lo cho mình từ đây là vừa.
David, em yêu anh. Em muốn em đẹp vì anh.
Hôm sau, Jill đến tiệm là m đầu, và nà ng đã thiếp Ä‘i lúc chá» tóc khô, trong tlếng ro ro Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a chiếc máy sấy chụp lên mái tóc. CÆ¡n ác má»™ng lại xuất hiện. Nà ng Ä‘ang ngá»§. Tiếng lách tách cá»§a chiếc xe đẩy tá»›i gần… Toby nhăn nhó lết khá»i xe, hà m răng khoe ra hết má»i sá»± trắng nhởn. Bà n tay vươn vá» phÃa nà ng, như muốn bóp cổ. Nà ng thét lên và bá» chạy trước sá»± sợ hãi cá»§a cả tiệm.
Jill không dám ra khá»i nhà nữa!
Nhưng ở nhà nà ng còn sợ hơn.
Tá»± Jill cÅ©ng thấy đầu óc mình có dấu hiệu trục trặc. Ngoà i những cÆ¡n Ä‘au má»—i ngà y lặp lạà nhiá»u hÆ¡n, dữ dá»™i hÆ¡n, nà ng thưá»ng nghÄ© má»™t đằng là m má»™t nẻo, thưá»ng phải tá»± há»i tại sao mình là m cái nà y, không là m cái kia... Cô há»™ lý Gordon Ä‘i qua cá»a phòng ngá»§, nà ng gá»i giáºt và o, há»i cô ta là ai và bằng cách nà o mà lá»t được và o nhà nà ng. Gordon còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì nà ng đã chợt nhá»› ra đây chÃnh là cô há»™ lý nà ng má»i đến để chăm sóc Toby.
Rồi nà ng thấy mình Ä‘ang trần truồng trong phòng hoà âm, ngưá»i khom xuống, la thét giẫy giụa để thoát khá»i sá»± thúc ép từ phÃa sau cá»§a thằng trợ lý trẻ ranh Fred Kapper, giữa hà ng trăm tiếng cưá»i Ä‘iên loạn vây quanh...
Jill mở bừng mắt. Cô há»™ lý Ä‘ang ôm lấy đôi vai nà ng, lắc lắc. "Bà Temple, bà sao váºy?"
Và nà ng chợt hiểu mình không thể sống mãi trong tình trạng nà y. Nó tệ hại hÆ¡n cả cái chết. Và vá»›i Toby cÅ©ng váºy thôi. Má»™t Ä‘á»i sống thá»±c váºt há»i có Ãch gì cho anh, Ãch gì cho những ngưá»i anh hằng yêu quý - như khán giả, như nà ng? CÅ©ng Ãch gì cho hà ng triệu ngưá»i đã và vẫn yêu quý anh?
Jill thong thả bước tá»›i cá»a buồng Toby, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu như để tá»± trấn tÄ©nh, rồi bước và o.
***
Cô há»™ lý Gordon Ä‘ang dùng miếng bá»t biển lau ngưá»i cho Toby reo lên khi thấy Jill bước và o.
"Bà đây rồi, ông Temple! Tháºt vui khi mình mát mẻ, sạch sẽ, lại có ngưá»i vợ yêu quý ngồi bên ông Temple nhỉ?"
Jill nhìn xuống giưá»ng, đúng hÆ¡n, nhìn xuống cái túi da đựng lá»§ng cá»§ng những xương, má»™t nhúm thịt và má»™t đống ruá»™t gan gì đó nữa. Giữa hai đùi Toby là cái giá»›i váºt đã má»m oặt vô dụng lại còn xấu xà nom như con rắn chết lấm lem bụi đất bẩn thỉu.
Chỉ duy nhất đôi mắt vẫn sáng, vẫn tinh quái lạ lùng. Nó xoay ngang chiếu dá»c khắp ngưá»i Jill, sục sạo và o nÆ¡i sâu kÃn trong Jill như muốn tìm ra chá»— xung yếu nhất cá»§a nà ng để công phá. Nó ánh lên sá»± thù ghét không giấu giếm, và cả những toan tÃnh, những mưu mô cÅ©ng tá»± do hiển hiện, như đó là tâm trạng anh cần có, anh phải có lúc nà y.
Jill Ä‘á»c ngay ra tâm trạng đó qua ánh mắt Toby. Nà ng không được phép quên bá»™ não anh vẫn nguyên vẹn, không má»™t chút tổn thương, nghÄ©a là anh vẫn biết nghÄ© ngợi, yêu ghét, háºn thù. Và bây giá» cái bá»™ não đó không còn gì khác để là m ngoà i việc tìm ra cách trả thù nà ng có hiệu quả nhất.
Từ không thể-thiếu-nhau giỠhỠchỉ muốn-giết-nhau.
Jill cúi xuống nhìn sâu và o đôi mắt đầy sá»± khinh bỉ và bừng bừng thù háºn ấy, như Ä‘ang nghe Toby nói, "Con Ä‘iếm, mà y phải chết, bởi chÃnh tay tao". Äồng thá»i Jill nhá»› tá»›i cái bóng Ä‘en lạnh lẽo vá»›i đôi bà n tay xương xẩu sục sạo khắp ngưá»i nà ng, nhá»› tá»›i bình hoa vỡ, và chợt hiểu nguyên do những ác má»™ng. Nà ng không há» tưởng tượng. Rõ rà ng là Toby Ä‘ang và sẽ tìm ra cách nà o đó để giết nà ng.
|

12-08-2008, 02:59 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 34
Xem xét kỹ lưỡng cho Toby xong, bác sỹ Kaplan ra ngoà i hiên, nÆ¡i Jill Ä‘ang uống cà phê, bảo nà ng. "Theo tôi, ta nên chấm dứt việc chữa chạy cho Toby dưới nước. Vô Ãch thôi. Äể tôi nói chuyện vá»›i bác sỹ váºt lý trị liệu, nếu cô đồng ý!".
Jill cuống cuồng thét lên. "Không, không được?"
Bác sỹ Kaplan sá»ng sốt trước phản ứng cá»§a Jill, nhẹ nhà ng nói. "Tôi biết cô đã từng cứu được Toby bằng cách đó. Nhưng chỉ má»™t lần thôi. Lần nà y tôi sợ…"
Jill không để bác sỹ nói hết. "Chúng ta không được phép tuyệt vá»ng, Kaplan! Bá» cuá»™c lúc nà y là giết luôn Toby. Anh ấy Ä‘ang hy vá»ng biết bao".
Nhưng giá»ng nà ng lại đầy vẻ tuyệt vá»ng.
Bác sỹ Kaplan định nói nữa song ông chỉ nhún vai. "Vâng, nếu cô vẫn muốn váºy, nhưng…".
"Tôi vẫn muốn váºy, và chỉ muốn váºy…"
Nhưng giá»ng nà ng nghe không quả quyết lắm.
Tuy nhiên, nà ng đã biết mình phải là m gì. Một cách chắc chắn.
***
David gá»i cho Jill báo tin anh có việc phải đến Madrit nên mấy ngà y cuối tuần có thể không gá»i được cho nà ng.
"Má»™t ngà y không gá»i em đã muốn chết vì nhá»› anh nữa là mấy ngà y". Jill nÅ©ng nịu.
"Anh cũng hơn gì em đâu, cũng nhớ em ghê gớm lắm. Em vẫn khoẻ chứ? Có gì kể được cho anh David của em nghe không, em yêu?"
Jill không nhớ được mình ăn bữa cuối cùng, ngủ giấc cuối cùng là và o lúc nà o. Có cảm giác nà ng yếu đến mức đi không vững nữa.
"Em vẫn khoẻ, và tất cả vẫn bình thưá»ng, anh yêu".
"Cần nhất là em phải khoẻ, nhớ nhé. Anh yêu em".
"Em sẽ khoẻ, anh đừng lo gì vá» chuyện đó. Em yêu anh, mãi mãi. Hãy tin váºy cho em, anh yêu".
Dù có xảy ra chuyện gì. Nà ng không nói thêm được câu nà y.
Jill chà o anh rồi buông máy để xuống nhà khi nghe tiếng xe hÆ¡i cá»§a bác sỹ trị liệu. Äầu nà ng Ä‘au, chân tay nà ng run rảy, chỉ bước Ä‘i mà cứ như chá»±c ngã. Nà ng mở cá»a khi ông ta vừa định nhấn chuông. "Chà o bà Temple". Ông ta nói rồi định lách qua để và o nhà và ngạc nhiên thấy nà ng không chịu nhưá»ng lối.
"Bác sỹ Kaplan đã quyết định ngừng chữa cho Toby theo phương pháp trị liệu". Jill nói.
Ông bác sỹ có vẻ pháºt ý. Tại sao ngưá»i ta không chịu mất má»™t phút Ä‘iện thoại báo trước để ông khá»i tốn thá»i gian, và cả xăng xe, để tá»›i đây? Nếu không phải là bà Temple nức tiếng anh hùng và lại Ä‘ang là ngưá»i đà n bà đau khổ nhất Ä‘á»i thì ông đã không dá»… dà ng cho qua chuyện nà y.
Ông chỉ có thể nghiêng mình mỉm cưá»i. "Vâng, tôi hiểu, thưa bà Temple"
Jill đóng cá»a lại, Ä‘i lên gác. Má»›i và i báºc, nà ng bá»—ng thấy chóng mặt và phải bám và o lan can cho khá»i ngã. Hãy Ä‘i tiếp. Nà ng tá»± nhá»§. Dừng lại, nghÄ©a là chết.
Nà ng và o phòng Toby. Anh Ä‘ang nghe cô Gallagher Ä‘á»c báo. Äể là m gì không biết, nà ng tá»± há»i, biết thêm chỉ khổ thêm, Ãch gì.
"Ông Temple, bà lại đến thăm chúng ta, hẳn ông vui lắm". Cô Gallagher buông tỠbáo xuống, reo lên.
Cái nhìn cá»§a Toby xoáy và o Jill vá»›i hà m ý không thèm che Ä‘áºy. "Con Ä‘iếm đừng giả nhân giả nghÄ©a nữa. Mà y sắp chết rồi. Bởi chÃnh tay tao".
Jill không nhìn trả, đến bên cô Gallagher nói như nháºn lá»—i. "Tôi thấy mình dà nh hÆ¡i Ãt thá»i gian cho chồng".
"Vâng, chúng tôi cÅ©ng đã nghÄ© thế, mong bà tha lá»—i". Cô Gallagher thà nh tháºt. "Nhưng chúng tôi hiểu, vá»›i ná»—i Ä‘au buồn vỠông nhà và bà lại Ä‘ang rất không khoẻ nên... "
Jill không để cô ta nói hết. "Mấy hôm nay tôi thấy khá lên rồi. Bây giỠtôi muốn được ngồi một mình với Toby".
Cô Gallagher đứng dáºy. "Vâng, chắc ông Temple sẽ vui lắm. Tôi xuống bếp Ä‘á»c báo đây".
Jill lắc đầu. "Cô sắp hết phiên trực, có thể vỠđược rồi. Tôi sẽ ngồi bên Toby cho đến khi cô Gordon tới!"
"Hay là tôi Ä‘i mua Ãt đồ ăn dá»± trữ…".
"ÄÆ°á»£c, thế cÅ©ng tốt. Cô hãy Ä‘i Ä‘i".
Cô Gordon ra khá»i. Toby giương mắt nhìn Jill.
Nà ng nhìn chiếc xe đẩy nằm trong góc buồng, bước tá»›i, kéo nó lại sát bên giưá»ng rồi nÃn thở kéo tấm má»n ra và cố không nhìn và o nhúm thịt nhăn nheo, teo tóp cá»§a Con Ngưá»i VÄ© Äại ngà y nà o.
Thu gom hết can đảm, nà ng xốc Toby dáºy.
Ngưá»i anh nhẹ bá»—ng nhưng cái khà lạnh từ anh toát ra vây bá»c lấy nà ng thì tháºt nặng ná» khiến chân tay nà ng bá»§n rá»§n, đầu Ä‘au như muốn vỡ đôi ra và má»i cảnh váºt quay cuồng nhảy nhót. Nhắm nghiá»n mắt lại, nà ng đặt Toby và o xe, gà i kỹ các dây chằng để ghì chặt anh lại. Nà ng chỉ còn rất Ãt thá»i gian. Hoặc là Gallagher mua thức ăn xong Ä‘ang trên đưá»ng vá». Hoặc là Gordon sắp đến thay ca trá»±c.
Jill vá» phòng thay đồ tắm rồi quay lại đẩy chiếc xe chở Toby ra hà nh lang, và o thang máy, ý thức rất rõ ánh mắt anh không giây phút nà o rá»i khá»i mình nên thang máy tuy quá hẹp nhưng nà ng vẫn ép mình đứng sau anh để lẩn tránh nó. Song cái khà lạnh thì nà ng không cách nà o trốn chạy nổi và trong thang máy, nó cà ng hoà nh hà nh dữ tợn hÆ¡n, khiến nà ng ngá»™t ngạt, buồn nôn và suýt ngất xỉu nếu cánh cá»a không báºt mở kịp thá»i. Nà ng hÃt cho căng lồng ngá»±c rồi đẩy xe vá» phÃa bể bÆ¡i. Tiết trá»i hôm nay may mà khá đẹp, nắng và ng nhảy nhót trên mặt nước khiến ai cÅ©ng muốn lao mình xuống vùng vẫy cho thoả thÃch.
Jill đẩy xe tá»›i sát bên bể bÆ¡i, má»™t thoáng chần chừ, rồi vụt hiện lên trong đầu nà ng cấi ý nghÄ© thưá»ng xuất hiện má»—i khi bắt gặp ánh mắt anh, Toby sống thì mình chết, hoặc ngược lại. à nghÄ© ấy là giá»t nước là m trà n bát nước đã đầy sẵn. Hết rồi, hết tất cả rồi. Cả Toby lẫn Jill Castle. Chỉ còn cái cô Josephine Czinski Ä‘ang ngồi chá» David Kenyon bên hồ nước mà thôi.
Nà ng đẩy mạnh chiếc xe vá» phÃa trước. Gá» xi măng cá»§a thà nh bể bÆ¡i chặn nó lại. Nà ng đẩy mạnh hÆ¡n. Nó vẫn không nhúc nhÃch. Cuống cuồng, nà ng tưởng như Toby đã dùng ý chà chặn xe lại, thấy những dây da chằng buá»™c như sắp đứt tung khá»i ngưá»i và anh Ä‘ang quay mình lại chÄ©a ra những ngón tay xương xẩu vá» phÃa cổ há»ng nà ng. Ta không muốn chết, ta không thể chết. ChÃnh con Ä‘iếm, kẻ phải chết là mà y, Jill Castle. Ai Ä‘ang thét lên như thế! Ná»—i sợ hãi tăng sức mạnh cho nà ng, có lẽ váºy bởi nà ng bá»—ng thấy chiếc xe vá»t lên không, vẫn mang theo Toby rồi như má»™t tảng đá rÆ¡i ầm xuống là m nước bể bắn lên tung toé!
Rồi nó lại bá»nh lên, xoay xoay, và Jill bắt gặp ánh mắt Toby. Äó là má»™t lá»i nguyá»n rá»§a độc địa nhất, nặng ná» nhất mà nà ng gánh chịu trong Ä‘á»i.
Nhưng đó cÅ©ng là những gì cuối cùng nà ng nháºn ở anh.
Chiếc xe chìm sâu xuống đáy nước, mang theo Con Ngưá»i VÄ© Äại Toby.
***
Nà ng tỉnh táo dần lại để kịp nhớ ra mình còn phải là m ướt bộ đồ tắm, là m ướt cả đầu tóc nữa.
Rồi còn phải gá»i cho cảnh sát và cho bác sỹ Kaplan.
|
 |
|
| |