 |
|

24-08-2008, 07:44 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 32
Chà ng yêu ta, ta biết rõ Ä‘iá»u ấy. Ta tháºt là điên má»›i còn nghi ngá». Nụ cưá»i mãn nguyện nở trên môi. Scarlett hé nhìn.
Rhett đang ngồi bó gối bên cạnh nà ng, mặt cúi thấp.
Scarlett vươn mình sảng khoái. Lần đầu tiên, nà ng cảm thấy những hạt cát Ä‘ang cá» và o da thịt mình và bắt đầu nháºn ra má»i thứ xung quanh. Trá»i mưa tầm tã, chúng mình sẽ chết mất! Cần phải tìm mau má»™t chá»— để trú nếu như chúng mình còn muốn ân ái vá»›i nhau nữa… Nà ng báºt cưá»i. Nhưng để là m gì nhỉ! Chúng mình đã quá hạnh phúc, cần gì phải báºn tâm đến mưa vá»›i gió.
Nà ng vá»›i tay vá» phÃa Rhett, và vuốt nhẹ ngón tay lên sống lưng chà ng. Chà ng giá»±t nảy ngưá»i như phải bá»ng và báºt đứng dáºy. Khi chà ng quay lại, Scarlett không sao hiểu được vẻ mặt chà ng.
Anh không muốn đánh thức em dáºy, chà ng nói. Em cứ nằm nghỉ thêm chút nữa để anh tìm quanh đây xem có chá»— nà o nhóm lá»a hong khô được không. Trên những hòn đảo như thế nầy thưá»ng có những túp lá»u.
Scarlett thá» nhá»m dáºy. Nà ng hãy còn mặc chiếc áo len cá»§a mình, cái áo len cá»§a Rhett thì Ä‘ang đắp trên đôi chân nà ng. Lá»›p len sÅ©ng nước nặng trịch.
- Em đi với anh.
- Äừng, em cứ nằm đấy.
Rhett đã Ä‘i lên tá»›i đỉnh đụn cát, Scarlett bà ng hoà ng gá»i vá»›i theo.
- Rhett! Anh đi đâu đó! Anh bỠem ở đây một mình sao?
Chà ng vẫn lẳng lặng bước. Nà ng chỉ còn thấy bá» vai rá»™ng cá»§a chà ng hÆ¡i khom xuống vì mệt nhá»c, cùng chiếc áo sÆ¡ mi đẫm nước dán chặt và o ngưá»i. Lên đến đỉnh, chà ng dừng lại, từ từ quay đầu nhìn hết hướng nầy sang hướng khác. Rồi đột nhiên, chà ng nhổm ngưá»i dáºy và băng mình xuống con dốc thẳng đứng.
- Có má»™t căn nhà gá»— ở đằng kia, gần sát đây. Anh biết chúng mình Ä‘ang ở đâu rồi. Em dáºy mau.
Rhett chìa tay giúp nà ng đứng lên. Scarlett liá»n nắm lấy không đợi má»i.
***
Ngưá»i dân Charleston thưá»ng dá»±ng những căn nhà gá»— trên các hòn đảo ven biển để đến táºn hưởng là n gió biển mát rượi trong những ngà y hè dà i nóng ná»±c và ẩm ướt cá»§a miá»n Nam. Nằm xa thà nh phố cùng má»i gò bó cá»§a cuá»™c sống đô thị, những chá»— trú chân quê mùa nầy thưá»ng chỉ là những cái chòi sÆ¡ sà i bằng ván, chung quanh có những hà ng hiên bóng mát, và dá»±ng trên những cây cá»c sà n nhằm cách ly vá»›i lá»›p cát mặt trá»i nung rát bá»ng. Dưới cÆ¡n mưa lạnh buốt, chá»— trú ẩn Rhett vừa tìm ra trông như đã má»t ruá»—ng khó bỠđứng vững trước những cÆ¡n gió giáºt. Dù sao, như Rhett biết rõ, những kiến trúc nầy đã từng trụ lại được nhiá»u Ä‘á»i qua và chúng thưá»ng đủ bếp núc để nấu nướng - đúng là chá»— trú chân cần thiết cho những kẻ đắm tà u.
Rhett đạp tung cá»a, Scarlett theo anh và o trong và tá»± há»i sao chà ng lại lầm lì đến váºy. Chà ng chẳng hé răng lấy má»™t lá»i ngay cả khi bế nà ng trên tay băng qua các bụi kim thảo ở chân đụn cát. Thế mà mình chỉ mong chà ng chuyện trò vá»›i mình. Mình muốn nghe chà ng nói yêu mình. Có Chúa chứng giám mình đã chỠđợi lâu biết chừng nà o!
Rhett moi ra từ hốc tưá»ng má»™t tấm chăn bông cÅ©, ném cho Scarlett.
- Cởi đồ ướt ra rồi quấn cái nầy và o ngưá»i, chà ng nói. Anh Ä‘i châm lá»a ngay đây.
Scarlett trút bá» tháºt nhanh cái áo len và cái quần rách bươm. Lấy chăn lau ngưá»i rồi khoác nó lên mình như kiểu áo choà ng chăn để cách ly vá»›i sà n gá»—. Lần đầu tiên được khô ráo sau hà ng giá» liá»n ướt đẫm, nhưng nà ng lại bắt đầu run.
Rhett đã mang cá»§i khô đến. Chà ng đã tìm thấy trong má»™t cái hòm ở mái hiên gần bếp. Chỉ và i phút sau chà ng đã nhóm được ngá»n lá»a. Ngá»n lá»a mà u da cam bừng lên trong tiếng cá»§i nổ lẹt đẹt, rá»i sáng khuôn mặt á»§ dá»™t cá»§a chà ng. Scarlett nhảy lò cò qua phòng để đến sưởi ấm.
- Sao anh không cởi quần áo ướt của anh luôn, Rhett!
- Em sẽ đưa anh tấm chăn để lau mình, anh sẽ thấy dễ chịu hơn gấp ngà n lần.
Nà ng cụp đôi mắt xuống và chớp chớp hà ng mi, như thể khó chịu vỠsự táo tợn của mình. Rhett không phản ứng gì;
- Vô Ãch! - chà ng lạnh lùng nói, anh sẽ lại ướt sÅ©ng khi ra ngoà i. Chúng ta ở cách đồn Moultne chưa đầy hai dặm, anh sẽ đến đó cầu cứu.
Vừa nói, chà ng vừa bước và o kho thực phẩm nằm kỠnhà bếp.
- Quỉ tha ma bắt cái đồn Moultne ấy đi! Scarlett là u bà u.
Chà ng lục lá»i gì trong cái xó xỉnh ấy mà lâu thế! Nà ng không thể nói chuyện vá»›i chà ng nếu chà ng cứ ở mãi bên phòng khác.
Rhett trở lại với một chai Whisky trên tay.
- Các ngăn kệ Ä‘á»u trống trÆ¡n, chà ng nhếch mép cưá»i, nhưng dù sao cái món cốt tá» nầy thì còn.
Chà ng tìm được hai cái tách trong má»™t hốc tưá»ng và đặt chúng lên bà n cùng chai rượu.
- Chúng cũng không đến nỗi dơ lắm. Anh rót cho chúng ta uống đây.
- Em không muốn uống, Rhett ạ, em muốn…
Chà ng cắt lá»i, không để nà ng kịp nói Ä‘iá»u nà ng thÃch.
- Anh lại muốn. Anh đang cần.
Chà ng rót ná»a tách rượu rồi nốc cạn má»™t hÆ¡i.
- Há» bá» lại đây cÅ©ng chẳng có gì lạ. Äúng là rượu dởm Khốn ná»—i…
Trong lúc nà ng rót má»™t tách nữa, Scarlett quan sát chà ng vá»›i vẻ khoan dung thÃch thú. Tá»™i nghiệp cưng. Chà ng cứ như Ä‘ang ngồi trên than hồng.
- Sao anh lại bồn chồn thế hả Rhett! Anh cứ như đã là m hại em váºy! Chúng mình là vợ chồng, chúng mình yêu nhau, chỉ váºy thôi.
Rhett đưa tách rượu lên miệng, nhìn Scarlett rồi đặt nó lên bà n.
Chuyện xảy ra ban nãy giữa chúng ta không phải là tình yêu, Scarlett ạ; Äó chẳng qua chỉ là má»™t thứ nghi thức ăn mừng sống sót chứ chẳng có gì khác. Chuyện ấy thưá»ng xảy ra trong thá»i chiến, sau má»—i tráºn đánh. Những kẻ sống sót nhảy xổ và o ngưá»i đà n bà đầu tiên há» gặp và sá» dụng thân thể cá»§a ngưá»i đó để tá»± khẳng định mình Ä‘ang còn sống. Anh sẵn sà ng thú nháºn cÅ©ng đã là m như váºy, cÅ©ng như em đã sá» dụng anh vì em vừa thoát chết. Má»™t sá»± kÃch động sinh lý đơn giản không thể là tình yêu.
Sá»± sống sượng đến tà n nhẫn trong những lá»i chà ng vừa nói khiến Scarlett ú á»›. Nhưng là m sao quên được những lá»i "em là tất cả tình yêu cá»§a anh", là "tất cả cuá»™c Ä‘á»i cá»§a anh", "anh yêu em" nà ng đã nghe chà ng thì thầm bên tai không biết bao nhiêu lần! Rhett muốn nói gì thì nói, chà ng yêu nà ng! Nà ng biết Ä‘iá»u đó từ sâu thẳm lòng mình, từ uẩn khúc thầm kÃn nhất trong tâm hồn nà ng, nÆ¡i đó lá»i nói dối không sao đến được. Tháºt ra, chà ng vẫn sợ mình không thá»±c sá»± yêu chà ng, và đó chÃnh là nguyên do vì sao chà ng không muốn thú nháºn đã yêu mình đến mức nà o.
Nà ng đứng dáºy và tiến lại phÃa anh.
- Anh muốn nói sao thì nói, Rhett ạ, nhưng anh không thể chối bá» sá»± tháºt. Em yêu anh, anh yêu em và chúng mình đã vừa chứng tá» Ä‘iá»u ấy khi ân ái vá»›i nhau.
Rhett nốc cạn phần Whisky và cưá»i mỉa mai.
- Em là m anh thất vá»ng đấy, Scarlett ạ! Anh không ngá» em lại uá»· mị đến thế. Dẫu sao cái đầu bướng bỉnh nhá» bé cá»§a em cÅ©ng không đến ná»—i thiếu tỉnh táo đến váºy. Bởi váºy, em không nên lầm lẫn má»™t sá»± thôi thúc xác thịt tầm thưá»ng vá»›i tình yêu. Chỉ có Chúa má»›i biết nổi, liệu sá»± lầm lẫn ấy có đủ thưá»ng xuyên hay không để trám đầy các nhà thá» bằng các nghi lá»… kết hôn.
Scarlett tiến lại sát chà ng, lấy tay quẹt những giá»t nước mắt Ä‘ang lăn dà i trên đôi má.
- Không, Rhett ạ! Anh chỉ hoà i công khoác lác thôi, anh không chối bỠđược sá»± tháºt đâu.
Nà ng đã ở sát bên chà ng, đủ để ngá»i thấy mùi muối trên da thịt chà ng và mùi Whisky trong hÆ¡i thở.
- Anh yêu em, Rhett ạ, anh yêu em mà , em biết.
Nà ng buông tấm chăn rơi xuống đất và trần truồng, đôi tay đưa ra dâng hiến cho chà ng.
- Hãy ôm em đi, Rhett. Còn nếu sau đó anh nói không yêu em thì em mới tin anh.
Äá»™t nhiên chà ng vồ lấy khuôn mặt nà ng trong đôi tay mình và hôn lên miệng nà ng cuồng nhiệt. Ôm chặt cổ Rhett, Scarlett cảm thấy hai tay chà ng Ä‘ang vuốt dần xuống đôi vai nà ng, xuống lưng nà ng, mân mê dá»c suốt thân thể nà ng và nà ng lịm ngưá»i trong những mÆ¡n trá»›n cá»§a chà ng.
Rồi cũng đột ngột, Rhett chụp lấy hai cổ tay nà ng, gỡ tay nà ng ra và đẩy nà ng lùi lại.
- Sao váºy, Rhett! - Nà ng kêu lên. Anh muốn em mà .
Chà ng buông hai cổ tay nà ng và hấp tấp lùi lại là m cả ngưá»i chà ng loạng choạng. Chưa bao giá» Scarlett thấy chà ng mất bình tÄ©nh như váºy.
- Phải, anh muốn em! Anh muốn em đến Ä‘iên dại Scarlett ạ, em Ä‘ang đầu độc dòng máu cá»§a anh, em Ä‘ang huá»· hoại tâm hồn anh. Anh từng biết có những ngưá»i mà cÆ¡n nghiện ma tuý há» cÅ©ng chẳng thể mạnh bằng ná»—i ám ảnh em gây ra cho anh. Anh biết rõ tác tại cá»§a ám ảnh ấy, nó cÅ©ng như ma tuý, nó biến ngưá»i ta thà nh nô lệ rồi huá»· hoại ta. Anh đã gần như ngã quỵ trước cÆ¡n bệnh ấy, nhưng cuối cùng anh đã thắng nó. Anh sẽ không liá»u lÄ©nh nữa đâu. Anh không muốn vì em mà anh trở thà nh má»™t kẻ đáng khinh bỉ.
Những lá»i cuối vừa dứt, chà ng đã mở tung cá»a và phóng mình Ä‘i trong trá»i bão tố.
Gió à o ạt trà n và o qua khung cá»a mở và giáng má»™t cái tát lạnh ngắt lên da thịt Scarlett. Nà ng vá»™i nhặt tấm chăn lên và lao nhanh ra ngưỡng cá»a. Chẳng trông thấy gì, chỉ có cÆ¡n mưa Ä‘ang nặng hạt thêm. Nà ng cố chống chá»i vá»›i cÆ¡n bão để đóng cánh cá»a lại, và sau đó kiệt sức.
Äôi môi nà ng giá» hãy còn cháy bá»ng vì nụ hôn cá»§a Rhett nhưng toà n thân lại run láºp cáºp, nà ng cuá»™n mình ngồi xổm trước ngá»n lá»a. Nà ng mệt lả đến mức chỉ muốn thiếp Ä‘i cho đến lúc Rhett trở lại.
Vừa nằm xuống, nà ng đã chìm trong giấc ngủ mê mệt như hôn mê.
***
- Bị kiệt sức, ngưá»i bác sÄ© quân y Rhett dẫn đến từ đồn Moultrie đưa ra lá»i chẩn Ä‘oán. Do lạnh và mệt quá. Ông Butler, vợ ông còn sống sót được cÅ©ng là má»™t phép lạ đấy. Hy vá»ng bà ấy còn sá» dụng được đôi chân, máu ở đó hầu như chẳng lưu thông gì cả. Ông lấy mấy tấm chăn nầy bá»c bà ấy lại, chúng ta sẽ đưa bà ấy vỠđồn.
Rhett nhanh tay quấn kÃn cÆ¡ thể bất động cá»§a Scarlett rồi bế nà ng trên tay.
- Ông hãy giao bà nhà cho ông trung sĩ, viên bác sĩ nói, tình trạng của ông cũng không sáng sủa gì hơn đâu.
Trong khoảnh khắc, Scarlett tỉnh lại. LỠmỠnhư giữa một mà n sương mù, nà ng thấy bao quanh mình là những bộ đồng phục xanh, tròng mắt nà ng lộn ra. Bằng bà n tay thà nh thuộc viên bác sĩ vuốt mi mắt nà ng lại.
- Nhanh lên Ä‘i, ông nói, bà ta Ä‘ang yếu dần. Tôi sợ bà ta sẽ vuá»™t khá»i tay chúng ta.
- Uống cái nầy đi, con cừu non của ta.
Scarlett nghe giá»ng má»™t phụ nữ, vừa êm ái lại vừa đầy uy quyá»n, như rất quen thuá»™c vá»›i nà ng. Nà ng ngoan ngoãn hé môi.
- Tốt lắm. Má»™t há»›p nhá» nữa nà o. Không, ai lại nhăn mặt xấu thế kia! Con không biết là những cái nhăn nhó ấy sẽ dÃnh lại trên khuôn mặt sao! Má»™t cô gái xinh đẹp như con mà lại tá»± là m cho mình xấu xà thế kia à ! Xì!
Thế nhé, mở miệng ra. To nữa! Con sẽ phải uống hết phần sữa nóng thÆ¡m ngon nầy có hoà thuốc trong đó, cho dù ta có phải ngồi đây hà ng tuần lá»…. Nà o con cừu non cá»§a ta! Ta đã thêm má»™t Ãt đưá»ng và o đấy rồi đó.
Không, không phải giá»ng Mama. Gần giống thôi, nhưng không hoà n toà n. Scarlett cảm thấy nước mắt mình Ä‘ang trà o ra dưới đôi mi khép kÃn. Trong khoảnh khắc, nà ng tưởng như mình Ä‘ang ở nhà , ở Tara, có Mama bên đầu giưá»ng Ä‘ang chăm sóc cho nà ng. Nà ng cố mở mắt. Má»™t ngưá»i đà n bà da Ä‘en Ä‘ang cúi xuống nà ng mỉm cưá»i. Má»™t nụ cưá»i tháºt tươi, đầy thông cảm, hiểu biết, trìu mến, kiên nhẫn - và đầy quyá»n uy không gì lay chuyển được. Scarlett mỉm cưá»i đáp lại.
- Ta đã nói mà : cái cần cho cô bé nầy là má»™t túi chưá»m ở trên giưá»ng, má»™t miếng thuốc đắp ở trên ngá»±c, bà già Rebecca để xoa bóp cho cô bé, má»™t chén sữa tháºt nóng và má»™t cuá»™c chuyện trò êm ái vá»›i Chúa Giêsu, thế là đủ thuốc chữa. Ta đã nói chuyện vá»›i Chúa Giêsu trong lúc xoa bóp cho con và chÃnh Ngưá»i sẽ chữa cho con khá»i bệnh. Ta biết Ngưá»i sẽ là m Ä‘iá»u ấy. Ôi, lạy Chúa, con đã nói thế, con xin Ngưá»i má»™t ân huệ không lá»›n như đối vá»›i Lazare, chỉ cần Ngưá»i khẽ nhÃch ngón tay cá»§a Ngưá»i cho cái cô bé tà chưa được khá»e nầy. Chỉ cần Ngưá»i dà nh má»™t phút trong sá»± vÄ©nh hằng cá»§a Ngưá»i để liếc mắt Ä‘oái thương và mang cô bé tà ấy trở vá» trước.
Thế là Ngưá»i đã nháºn lá»i ta và ta cảm Æ¡n Ngưá»i ngay khi con uống xong sữa. Nà o, con cừu non cá»§a ta, ta đã thêm hai muá»—ng đầy đưá»ng rồi đấy. Uống má»™t hÆ¡i ta xem nà o. Bá»™ chứ con muốn Äức Giêsu phải đợi Rebecea cảm Æ¡n Ngưá»i như bà ta đã hứa vá»›i Ngưá»i sao! Äiá»u đó sẽ gây ấn tượng không tốt trên Thiên ÄÆ°á»ng đâu đấy!
Lúc đầu Scarlett chỉ nhấp môi, rồi nà ng uống má»™t hÆ¡i hết sạch. Từ bao năm nay, nà ng chưa hỠđược thưởng thức má»™t món gì ngon hÆ¡n thứ sữa nóng và ngá»t lịm nầy. Uống xong nà ng lấy tay chùi miệng.
- Ôi! Bà Rebecca, con đói quá! Có chút gì cho con ăn không?
Ngưá»i đà n bà to béo lắc đầu.
- ChỠmột giây nữa thôi mà , con cừu non của ta.
Äôi mắt nhắm nghiá»n, hai tay chấp lại, bà Rebecca mấp máy môi và tiếp tục cuá»™c chuyện trò thân máºt vá»›i Chúa. Rồi khi xong lá»i kinh tạ Æ¡n, bà kéo tấm chăn đắp lên vai ngưá»i bệnh và chặn lại cẩn tháºn.
Scarlett đã ngủ từ lâu. Thuốc ở trong chén sữa có thuốc phiện.
***
Scarlett trải qua một giấc ngủ đầy xúc động. Khi nà ng đạp tung chăn, bà Rebecca đã đắp lại cho nà ng và vuốt ve trán nà ng cho đến lúc nà ng như dịu lại. Nhưng bà không là m gì được với những giấc mơ của nà ng.
Những hồi ức và sợ hãi cứ đổ xô nhau trở vá» từng Ä‘oạn rá»i rạc và há»—n Ä‘oạn. Thoạt tiên là cái đói dai dẳng trong những ngà y Ä‘en tối ở Tara. Và rồi đến những tên lÃnh Yankee Ä‘ang vây hãm Atlanta, chúng như những cái bóng đầy Ä‘e doạ in rõ lên cá»a sổ phòng nà ng, chúng Ä‘ang sá» nắn nà ng và xì xà o vá»›i nhau phải chặt đôi chân nà ng, chúng Ä‘ang ngã trên sân ở Tara trong má»™t vÅ©ng máu, và máu cứ bắn tung tóe lan rá»™ng mãi thà nh cả má»™t dòng thác đỠngầu, dâng lên thà nh má»™t đợt sóng quái dị Ä‘ang chá»±c nuốt chá»ng má»™t má»™t Scarlett tà teo Ä‘ang gà o thét lên vì khiếp đảm. Rồi nữa là cái lạnh, là băng giá Ä‘ang nghiá»n nát những cà nh cây và những bông hoa héo úa, Ä‘ang giam nà ng trong má»™t lá»›p vá» cứng là m nà ng tê hệt, không cho ai được nghe tiếng nà ng gà o lên: "Rhett, Rhett, trở vá» Ä‘i!" xuyên qua những mảnh băng vụn rÆ¡i ra từ môi nà ng. Mẹ nà ng cÅ©ng thoáng hiện trong mÆ¡, Scarlett ngá»i thấy mùi hương sả nhưng bà Ellen chẳng nói gì. Nà ng thấy cha mình, ông Gerald
O Hara, Ä‘ang nhảy qua má»™t hà ng rà o, má»™t hà ng rà o nữa, rồi lại má»™t hà ng rà o nữa, cứ thế đến bất táºn, bằng cách cưỡi ngược trên lưng má»™t con ngá»±a đực mà u trắng tuyệt đẹp biết nói tiếng ngưá»i và đang hát cùng nà ng bà i ca nói vá» Scarlett bá» Ä‘i trên xe ngá»±a. Rồi các giá»ng nầy chuyển thà nh giá»ng phụ nữ rồi lại biến thà nh những tiếng thì thầm mà Scarlett không tà i nà o hiểu nổi.
Nà ng liếm đôi môi khô đắng của mình và mở mắt. Nhưng… Mélanie đây mà . Melly đáng thương, trông em lo âu là m sao.
- Äừng sợ gì cả, Scarlett nói giá»ng khản đặc. Má»i việc rồi sẽ tốt đẹp thôi. Hắn chết rồi. Chị đã giết hắn.
- Cô ta đang gặp ác mộng, bà Rebecca nói.
- Äã qua rồi những giấc mÆ¡ gá»›m ghiếc, Scarlett. Bác sÄ© nói chị sẽ hồi phục rất nhanh thôi.
Äôi mắt Ä‘en láy cá»§a cô Anne Hampton long lanh đầy nhiệt tình. Trên vai cô, xuất hiện khuôn mặt tưá»i cưá»i cá»§a bà Eleanor Butler.
- Con yêu, chúng ta đến đón con vỠnhà đây.
***
- Tháºt buồn cưá»i Scarlett phản đối. Tôi hoà n toà n có thể Ä‘i được mà .
Bà Rebecca lấy tay nắm chặt vai nà ng và tiếp tục đẩy chiếc xe lăn trên lối Ä‘i trải vá» sò nghiá»n vụn.
- Tháºt chẳng khác gì má»™t con ngốc. Scarlett lẩm bẩm rồi ngồi yên.
CÆ¡n nhức đầu bưng bưng trong đầu nà ng, mặt trá»i phản chiếu trên lá»›p vá» sò trải trên lối Ä‘i là m nà ng chói mắt. Nà ng không sao tin nổi lúc nầy Ä‘ang còn là ban ngà y và nà ng má»›i rá»i ngôi nhà ở khu Bãi pháo và o buổi sáng, đầu đội chiếc mÅ© rÆ¡m cá»§a bà Eleanor Butler. CÆ¡n bão đã là m cho thá»i tiết giống như trong tháng hai. Và o lúc xế chiá»u trá»i không má»™t áng mây, nhưng không khà vẫn mát mẻ và những cÆ¡n gió nhẹ vẫn cứ cắn lấy da thịt. Nà ng thầm nhá»§, cÅ©ng may mẹ chồng mình đã mang đến chiếc áo khoác lông thú cá»§a mình. Hẳn bệnh tình cá»§a mình phải rất nghiêm trá»ng nên bà ấy má»›i chịu để mình mặc chiếc áo khoác bà vẫn cho là quá lòe loẹt nầy.
- Rhett đâu rồi! Sao anh ấy không cùng đến đón con!
- Mẹ đã cấm không cho nó ra ngoà i, nó bị xung huyết vì lạnh, bà Butler giải thÃch. Mẹ đã dặn Manigo cho nó Ä‘i nằm rồi láºp tức cho gá»i bác sÄ©.
Anne cúi xuống Scarlett.
Bà Butler đã rất lo lắng khi cÆ¡n bão nổi lên, cô nói nhá» vá»›i nà ng. Chúng em vá»™i rá»i cư xá để ra cảng. Khi biết con thuyá»n khôug trở vá», bà ấy muốn phát Ä‘iên lên.
Bà ấy không ngồi yên chút nà o suốt ngà y hôm đó. Bà cứ Ä‘i qua Ä‘i lại mắt đăm đăm lên trá»i.
Phải, dưới má»™t mái nhà ấm cúng mà ! Scarlett thầm nghÄ© vẻ hằn há»c. Cô nà ng Anne nầy tháºt tá» tế gá»›m khi lo cho mẹ chồng mình đến thế, nhưng cô ta đâu có chết cóng trong nước và dưới mưa như ta.
- Con trai tôi nói với tôi rằng bà đã là m cả một phép lạ khi chăm sóc cho con dâu tôi, bà Eleanor Butler nói với bà Rebecca. Tôi không biết là m sao cảm ơn bà .
- Không phải tôi đâu, thưa bà , bà cảm Æ¡n Chúa nhân từ má»›i phải. Tôi đã nói chuyện vá»›i Chúa Giêsu vá» cô bé đáng thương Ä‘ang lạnh run nầy. Tôi nói vá»›i Ngưá»i thế nầy: Lạy Chúa, con không xin Ngưá»i má»™t phép lạ như đối vá»›i Lazare… Trong lúc bà Rebecca kể lại cho bà Butler nghe cuá»™c chuyện trò cá»§a mình vá»›i Chúa, thì Anne lo trả lá»i các câu há»i cá»§a Scarlett, Rhett đã đợi đến khi bác sÄ© kết luáºn rằng nà ng đã thoát khá»i cái chết chà ng má»›i trở vá» Charleston bằng má»™t chiếc phà và vá»™i đến trấn an mẹ mà chà ng biết bà đang rất lo lắng.
- Chị hãy tưởng tượng xem bá»n em đã hoảng hốt thế nà o khi thấy má»™t tên Yankee leo qua hà ng rà o! Anne kết luáºn và cưá»i vui. Rhett đã mượn bá»™ đồng phục cá»§a má»™t tên trung sÄ©.
Scarlett nhất quyết không chịu xuống phà trên chiếc xe lăn. Nà ng tuyên bố mình hoà n toà n có khả năng đi bộ vỠvà có thể bước lên bỠnhư không có chuyện gì xảy ra.
Song khi vỠđến nhà , nà ng đã kiệt sức đến mức đà nh để cho cô Anne Hampton dìu nà ng lên cầu thang. Dùng một chén nước canh và và i miếng bánh kẹp bằng bột bắp, xong, nà ng lại đắm mình trong giấc ngủ.
Lần nầy, nà ng không còn gặp ác má»™ng. Nà ng cảm thấy vững tâm trong sá»± êm ấm quen thuá»™c cá»§a những khăn trải bằng vải lanh, những chiếc nệm nhồi bông, cÅ©ng như trong sá»± hiện diện cá»§a Rhett ở đâu đó cách nà ng và i bước, nà ng ngá»§ má»™t mạch mưá»i bốn tiếng đồng hồ và lấy lại sức!
Vừa mở mắt, Scarlett đã thấy những bông hoa. Những Ä‘oá hồng trồng trong nhà kÃnh. Có má»™t phong thư tá»±a và o bình hao. Nà ng vá»™i và ng cầm lên.
Nà ng nháºn ra ngay nét chữ cá»§a Rhett vá»›i những nét sổ ngạo mạn. Scarlett vuốt ve phong thư má»™t cách trìu mến rồi bắt đầu Ä‘á»c…
"Anh không biết phải nói gì vá» chuyện đã xảy ra hôm qua, ngoà i sá»± hổ thẹn cá»§a anh và anh tháºt hối tiếc đã gây ra bao Ä‘au khổ và hiểm nguy cho em".
Scarlett xúc động, sung sướng.
"Em đã tá» ra dÅ©ng cảm và ngoan cưá»ng má»™t cách tháºt sá»± anh hùng, đáng cho anh mãi mãi ngưỡng má»™ và kÃnh trá»ng em. Anh tháºt hối tiếc đến cay đắng vá» những gì đã xảy ra sau khi chúng ta thoát khá»i cÆ¡n thá» thách quá dà i. Anh đã nói vá»›i em những Ä‘iá»u mà không má»™t ngưá»i đà n ông nà o nên nói vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà , và hà nh động cá»§a anh tháºt đáng chê trách. Song anh không thể phá»§ nháºn sá»± tháºt vá» má»i Ä‘iá»u anh đã nói. Bởi váºy, anh không nên và mãi mãi không muốn gặp lại em. Theo thoả thuáºn giữa chúng ta, em có quyá»n ở lại Charleston, tại căn nhà cá»§a mẹ anh cho đến tháng tư.
Nói thẳng ra, anh hy vá»ng em sẽ không là m Ä‘iá»u ấy bởi vì anh sẽ không vá» nhà cÅ©ng như sẽ không đến đồn Ä‘iá»n Dunmore cho đến khi anh nháºn được tin em trở vá» Atlanta. Äừng tìm cách gặp lại anh là m gì, Scarlett ạ! Em không thể là m được Ä‘iá»u đó đâu.
Số tiá»n anh đã hứa, anh sẽ chuyển ngay đến cho em qua tay bác Henry Hamilton cá»§a em.
Anh mong em nháºn ở anh lá»i xin lá»—i chân thà nh nhất vá» những gì liên quan đến cuá»™c Ä‘á»i chung cá»§a hai chúng ta. Chúng ta không được tạo ra để sống vá»›i nhau. Anh chúc em má»™t tương lai nhiá»u hạnh phúc.
Rhett".
Nà ng Ä‘á»c lại bức thư, sững sá» rồi giáºn dữ đến không còn biết Ä‘au đớn.
Lát sau, nà ng xé nát bức thư, miệng lẩm bẩm.
- á»’, không, lần nầy anh cÅ©ng không chÆ¡i lại cái trò cÅ© được đâu Rhett Butler ạ. Lần trước, ở Atlanta, anh đã bá» rÆ¡i em sau khi đã ân ái vá»›i em. Và em đã mòn má»i chá» anh trở lại. Bây giá» thì em hiểu ra nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n trước. Em biết anh không thể vứt bá» em khá»i tâm trà anh được dù anh cố gắng cách mấy Ä‘i nữa. Em biết anh không thể sống thiếu em. Không ngưá»i đà n ông nà o đã ân ái vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà theo cách như anh đã là m vá»›i em mà sau đó lại quyết định không nhìn lại ngưá»i ta nữa! Anh sẽ quay lại thôi, cÅ©ng giống như lần trước anh đã trở lại vá»›i em. Nhưng lần nầy, anh sẽ không còn thấy em Ä‘ang chá» anh đâu. ChÃnh anh sẽ phải tìm đến em ở bất cứ nÆ¡i nà o có em.
Nà ng nghe tiếng tháp chuông nhà thá» Saint-Michel Ä‘iểm đúng mưá»i tiếng. Má»—i chá»§ nháºt, nà ng Ä‘á»u Ä‘i lá»… lúc mưá»i giá». Hôm nay thì không. Nà ng còn nhiá»u chuyện khác phải là m.
Scarlett nhảy khá»i giưá»ng và kẻo dây chuông.
- Pansy nhanh chân nhanh tay giùm má»™t chút. Ta muốn xếp xong vali và đến nhà ga để kịp đón tà u Ä‘i Augusta. Ta sẽ trở vá» nhà , ta sẽ đến há»i bác Henry xem đã nháºn được tiá»n cá»§a ta chưa và rồi ta sẽ lao và o công việc ở Tara.
Phải, nhưng Tara vẫn chưa là của ta…
- Chà o bà Scarlett. Em rất vui sướng thấy bà vẫn khá»e mạnh sau những chuyện xảy ra.
- Thôi đừng có huyên thuyên nữa. Lấy vali ra cho cô nhanh lên… Scarlett chợt khá»±ng lại, do dá»±. Cô Ä‘i Savannah, nà ng nói tiếp, sắp tá»›i sinh nháºt ông ngoại cô.
Nà ng sẽ theo các dì ra ga. Chuyến tà u Ä‘i Savannah sẽ khởi hà nh lúc mưá»i hai giá» kém mưá»i. Ngà y mai, nà ng sẽ nói chuyện vá»›i Mẹ bá» trên và cả Äức giám mục.
Không thể trở vá» Atlanta khi trong tay còn chưa có giấy chá»§ quyá»n Tara.
- Cô không thÃch mặc váy cÅ© đó, Pansy. Em lấy những cái cô mang theo khi đến đây. Từ lúc nầy, cô chỉ mặc những gì cô thÃch. Cô đã ngấy táºn cổ cứ phải là m vui lòng ngưá»i khác!
- Có chuyện gì mà sà o sáo váºy, Rosemary tò mò nhìn bá»™ y phục thanh lịch cá»§a Scarlett và há»i. Chị định ra ngoà i sao! Mẹ cứ nghÄ© chị sẽ ngá»§ hết ngà y.
- Mẹ của em đâu! Chị muốn chà o tạm biệt mẹ.
- Mẹ đã Ä‘i lá»… rồi. Em chuyển lá»i cÅ©ng được. Hay tốt nhất chị để lại và i chữ.
Scarlett liếc nhìn đồng hồ quả lắc. Nà ng chẳng còn nhiá»u thá»i gian nữa, cá»— xe ngá»±a cá»§a nà ng đã Ä‘áºu sẵn trước cá»a. Nà ng chạy vá»™i và o thư phòng vá»›i lấy cây bút và tá» giấy. Nà ng sẽ viết gì vá»›i bà Eleanor đây!
- Thưa bà Rhett, xe đang đợi bà . Manigo giục.
Scarlett ngoáy vá»™i và i dòng, nà ng sẽ Ä‘i dá»± sinh nháºt ông ngoại, nà ng rất tiếc là không gặp được bà Eleanor trước khi Ä‘i. Rhett sẽ giải thÃch vá»›i mẹ, nà ng viết thêm… "Vá»›i tất cả sá»± trìu mến cá»§a con".
- Bà Scarlett! - Pansy gá»i, vẻ lo âu. Scarlett gấp bức thư và dán lại.
- Em là m ơn chuyển giùm cái nầy cho mẹ em, nà ng nói với Rosemary. Chị phải vội đi đây. Tạm biệt em.
- Tạm biệt, chị Scarlett!
Äứng trên ngưỡng cá»a, Rosemary dõi mắt nhìn theo Scarlett, cô hầu và các hà nh lý cá»§a nà ng Ä‘ang xa dần.
Rhett không được chu đáo lắm lúc chà ng chuẩn bị Ä‘i, hồi chiá»u qua. Cô đã cố nà i nỉ anh ở lại khi còn chưa được khoẻ, nhưng anh cÅ©ng chỉ hôn cô rồi vá»™i lao và o bóng đêm, Ä‘i bá»™. Chẳng cần tưởng tượng nhiá»u cÅ©ng Ä‘oán được Scarlett chÃnh là nguyên nhân sá»± trốn chạy cá»§a anh.
Rosemary cháºm rãi quẹt diêm đốt bức thư cá»§a Scarlett rồi thốt lên.
- Thế là rảnh nợ!
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:43 PM.
|

24-08-2008, 07:44 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 33
Scarlett vỗ tay khi cỗ xe ngựa ngừng lại trước ngôi nhà của ông ngoại Robillard: ngôi nhà mà u hồng đúng như bà Eleano Butler đã tả. Thế mà mình chẳng bao giỠđể ý. Từ lâu, mình đã không đến đây. Nói thực, đây gần như là một sự khám phá.
Má»™t gia nhân ra mở cá»a. Tò mò, Scarlett leo nhanh lên các báºc thá»m hình cung có tay vịn bằng sắt và đi và o bên trong, để mặc Pansy và các dì lo cất hà nh lý.
Äúng, chá»— nà o cÅ©ng mà u hồng, viá»n mà u trắng và hoà ng kim: tưá»ng, rèm cá»a, vải bá»c ghế Ä‘á»u mà u hồng, gá»— bá»c tưá»ng và trụ tưá»ng mà u trắng được tôn lên bằng những hoạ tiết mạ và ng. Khác vá»›i phần lá»›n nhà cá»a ở Charleston và Atlanta, ở đó nà ng chỉ thấy những bức tranh bị tróc lở và các lá»›p vải bạc mà u, còn ở đây má»i thứ Ä‘á»u được chăm sóc kỹ lưỡng - má»™t cảnh tuyệt vá»i để gây ấn tượng mạnh cho Rhett khi chà ng đến tìm nà ng. Ãt nhất ở đây, chà ng cÅ©ng thấy nà ng xuất thân từ má»™t gia đình danh gia vá»ng tá»™c không kém gì gia đình chà ng.
Lại già u có nữa chứ! Thoáng nhìn vá»›i vẻ sà nh sá»i, Scarlett lượng được giá đồ đạc sang trá»ng mà nà ng trông thấy, qua cá»a phòng khách. Chỉ riêng những lá và ng gắn và o các đưá»ng uốn cá»§a trần nhà cÅ©ng đủ để sÆ¡n phết lại toà n bá»™ các bức tưá»ng cá»§a Tara bên ngoà i lẫn bên trong.
Bố già keo kiệt. Khi mình nghÄ© đến việc ông đã không bao giá» gá»i giúp cho mình lấy má»™t xu sau hồi chiến tranh và cÅ©ng chẳng há» là m gì cho các con gái ông.
Scarlett giáºm chân như chá»±c gây gổ. Các à dì cá»§a nà ng đã bị bố há» là m cho khiếp sợ, còn nà ng thì không?
Ná»—i cô đơn khá»§ng khiếp mà nà ng phải chịu đựng ở Atlanta đã là m cho nà ng rụt rè, sẵn sà ng tá»± hạ mình để là m vừa lòng má»i ngưá»i ở Charleston. GiỠđây, khi nà ng đã là m chá»§ trở lại Ä‘á»i mình, nà ng lại cảm thấy trà n trá» sinh lá»±c và tÃnh chiến đấu. Từ nay, không ai có thể áp đặt được gì cho nà ng! Rhett yêu nà ng, nà ng là nữ hoà ng cá»§a thế giá»›i.
Trong gian tiá»n sảnh, sau khi đã lÆ¡ đãng ném chiếc áo choà ng lông thú và chiếc mÅ© trên chiếc bà n cẩm thạch, Scarlett cởi đôi găng da dê mà u xanh lá cây và ngắm mình trong gương vá»›i vẻ hà i lòng. Bá»™ y phục Ä‘i đưá»ng vải ca rô mà u nâu và xanh lá đã thay đổi nà ng khác hẳn khi phải mặc những bá»™ áo quần thảm đạm hồi còn ở Charleston.
Dưới cái nhìn kinh khá»§ng cá»§a hai bà dì, nà ng sá»a lại chiếc nÆ¡ lụa mà u lục thẫm dùng là m nổi đôi mắt rồi khi đôi găng tay đã vứt chung và o đống mÅ©, áo, nà ng ung dung chỉ cho Pansy:
- Mang những thứ nầy lên xếp và o phòng nà o đó đẹp nhất! Và đừng đứng run ở một góc như thế, không ai ăn thịt em đâu.
Các bà dì cứ xoắn tay.
- Scarlett, con không thể…
- Ãt nhất con cÅ©ng phải chá»â€¦
- Bởi vì ông ngoại rất bủn xỉn không chịu đón chúng ta, chúng ta phải tự thu xếp lấy thôi!
Quái quá»· tháºt! Dì Eulalie, dì đã lá»›n lên trong căn nhà nầy cả dì Pauline nữa! Có gì ngăn cản các dì cư xỠở đây như ở nhà các dì nà o!
Tuy thế, dưới vẻ táo bạo bá» ngoà i, Scarlett cÅ©ng cảm thấy hai bà n tay rịn mồ hôi khi nghe lên tiếng sang sảng gá»i: "Jérome". Äá»™t nhiên, nà ng nhá»› lại cái nhìn cá»§a ông ngoại, má»™t cái nhìn sắc lẻm, đến ná»—i ngưá»i ta cứ muốn chạy trốn, hÆ¡n là đứng lại chịu tráºn.
Lão quản gia da Ä‘en nghiêm trang dẫn ba ngưá»i và o nhà , đưa tay chỉ má»™t cánh cá»a mở cuối tiá»n sảnh.
Scarlett để cho bà Pauline và bà Eulalie và o trước.
Phòng cá»§a ông ngoại nà ng được đặt trong má»™t phòng khách cÅ©. Trong căn phòng rá»™ng và trần rất cao nầy, ngưá»i ta hầu như không còn chá»— cá»±a quáºy, vì ngoà i những trưá»ng ká»·, ghế bà nh và bà n là đồ đạc xưa kia ở đây, còn thêm chiếc giưá»ng lá»›n có bốn cá»™t ở bốn góc, trên má»—i cá»™t là má»™t con đại bà ng thếp và ng Ä‘ang giương đôi cánh. Ở góc phòng, bên cạnh lá cá» Pháp, má»™t hình mẫu thợ may khoác bá»™ đồng phục có cầu vai mạ và ng, lấp lánh những huy chương mà Pierre Robillard đã mang khi ông còn là má»™t sÄ© quan trẻ tuổi trong Äại quân cá»§a Hoà ng đế Napoleon.
Từ trên giưá»ng, tá»±a lưng và o chồng gối, ông già ném cái nhìn Ãt thiện cảm lên mấy ngưá»i phụ nữ. Scarlett khó nháºn ra ông. Giữa chiếc giưá»ng rá»™ng lá»›n, ông có vẻ bé ngưá»i lại. Ngà y trước to lá»›n, oai vệ là thế, nay Pierre Robillard chỉ còn da bá»c xương!
- Chà o ông ngoại, con đến để mừng sinh nháºt ông đây! Con là Scarlett, con gái cá»§a mẹ Ellen con.
- Ta không quên, ông già nói, giá»ng mạnh mẽ trái ngược vá»›i vẻ yếu á»›t bên ngoà i cá»§a ông. Ta thấy như trà nhá»› cá»§a con kém đấy. Trong nhà nầy, khi ngưá»i lá»›n chưa mở lá»i, thì trẻ con phải im lặng, đừng quên Ä‘iá»u nầy.
Scarlett cắn môi để kiá»m chế má»™t câu trả lá»i sống sượng. Mình không còn là má»™t đứa trẻ, để nghe ngưá»i ta nói vá»›i cái giá»ng ấy! Như thế. Äáng ra ông phải tá» lòng biết Æ¡n đối vá»›i những ngưá»i đã chịu khó đến thăm ông.
- Mình hiểu tại sao mẹ mình rất sung sướng khi cha mình đưa mẹ Ä‘i khá»i nÆ¡i nầy!
- Còn mấy cô, lần nầy đến đòi há»i gì đây! Pierre Robillard gầm gừ vá»›i các bà , con mình.
Bà Eulalie và bà Pauline cùng chạy đến đầu giưá»ng, vừa đồng thanh nói.
- Chúa Æ¡i, mình là m gì ở đây! Scarlett tá»± nhá»§ khi buông mình xuống chiếc trưá»ng ká»· bá»c gấm. Mình muốn Ä‘i nÆ¡i khác bất kỳ đâu! Miá»…n là Rhett sá»›m đến tìm mình. Mình sẽ Ä‘iên lên mất nếu như phải ở lại trong ngôi nhà nầy.
Hoà ng hôn dần dần trà n ngáºp căn phòng vá»›i bóng tối đáng lo ngại. Tên lÃnh không đầu dưá»ng như sắp động Ä‘áºy Scarlett tưởng chừng có những ngón tay lạnh giá khẽ chạm và o lưng nà ng, nhưng nà ng cố không run.
Nà ng nhẹ ngưá»i khi thấy Jérome bước và o, theo sau là má»™t cô hầu da Ä‘en to lá»›n mang đèn. Ngưá»i đà n bà kéo rèm, Jérome Ä‘i quanh phòng châm các ngá»n đèn ga trên tưá»ng, và lá»… phép yêu cầu Scarlett dịch sang bên, để ông ta có thể lách qua giữa bức tưá»ng và chiếc trưá»ng ká»·.
Scarlett đứng dáºy; cảm thấy ông ngoại Ä‘ang chăm chú nhìn mình, nà ng quay Ä‘i, và thấy ngay trước mặt má»™t bức chân dung lồng khung thếp và ng, chạm trổ tỉ mỉ.
Khi Jérome đốt ngá»n đèn kế bên, bức tranh như sinh động hẳn lên. Mặc dù bức tranh nầy khác xa vá»›i bức ở Tara, Scarlett vẫn nháºn ra ngay, đó là bà ngoại nà ng. Solange Pobillard không bá»›i tóc lên cao mà để xoã xuống vai và đôi tay trần, bá»c trong lưới bao tóc có dát ngá»c trai. Nếu chiếc mÅ©i thanh tú cá»§a bà vẫn nhá»n lên má»™t cách khiêu khÃch, thì đôi môi bà lại thoảng má»™t nụ cưá»i quyến rÅ© chứ không phải cái nhếch mép cao ngạo. Bà như Ä‘ang chăm chú nhìn Scarlett vá»›i đôi mắt hình bầu dục có sức hút mãnh liệt là m say đắm những kẻ đến gần. Bà còn rất trẻ, nhưng bức chân dung nầy là cá»§a má»™t phụ nữ hÆ¡n là cá»§a má»™t thiếu nữ. Trong bức chân dung ở Tara ngá»±c bà hé mở khêu gợi còn ở đây thì được che giấu dưới má»™t lá»›p lụa má»ng, nhưng vẫn khiến ngưá»i ta mưá»ng tượng được đưá»ng cong khêu gợi cá»§a đôi vú và mà u trắng như sữa cá»§a là n da khiến Scarlett cảm thấy đỠmặt. Bà ngoại Robillard cá»§a mình không có vẻ gì đứng đắn, đà ng hoà ng cả! Nà ng chợt thấy mình đã trách cứ theo phản xạ cá»§a nếp giáo dục nà ng đã được thừa hưởng. Thế nhưng, những phản ứng cá»§a chÃnh mà ng trong vòng tay cá»§a Rhett, lòng ham muốn như thiêu đốt khi tay chà ng đặt trên thân thể nà ng, vẫn còn hằn sâu trong ký ức. Bà ngoại nà ng hẳn cÅ©ng cảm thấy những thèm muốn, khao khát những khoái cảm ấy như ngưá»i ta Ä‘á»c được trong cái nhìn và nụ cưá»i cá»§a bà . Nà ng có sai lầm không khi chÃnh nà ng cÅ©ng cảm thấy những đợt sóng ham muốn như thế! Nà ng có mang trong dòng máu mình những táºt xấu thừa kế cá»§a ngưá»i đà n bà đang mỉm cưá»i trÆ¡ tráo vá»›i nà ng từ trên bức tranh không! Scarlett ngắm nhìn bà như bị quyến rÅ©.
- Scarlett, dì Pauline nói thầm, ông ngoại muốn chúng ta đi ra. Con chà o ông đi.
***
- Bữa tối tháºt quá tiết kiệm. Không đủ no cho mấy con chim sặc sỡ trang trà trên các đĩa ăn, Scarlett tức tối nói.
- Bà bếp Ä‘ang báºn chuẩn bị bữa tiệc sinh nháºt cá»§a ông, bà Eulalie thì thầm giải thÃch.
- Từ bốn ngà y trước! - Scarlett lớn tiếng phản đối - Bà ta là m những gì! Nhìn những con gà vỗ béo à ? Chúa ơi, nà ng cà u nhà u rồi ta cũng sẽ ốm o, gầy mòn như ông ngoại, nếu cứ uống theo kiểu nầy cho đến thứ năm.
Khi cả nhà đã ngá»§ yên, nà ng lặng lẽ Ä‘i xuống bếp, lục tá»§ đựng thức ăn, và nhai ngấu nghiến những chiếc bánh bắp và bánh kem. Giá» thì đến lượt bá»n gia nhân phải nhịn thôi! Nà ng tá»± nhá»§ khi thấy ná»—i hoà i nghi cá»§a mình có cÆ¡ sở. Có lẽ Pierre Robillard có tưởng nắm chắc được lòng trung thà nh cá»§a các bà con gái bằng cách để cho bụng há» trống rá»—ng nếu không được ăn uống đầy đủ.
Sáng hôm sau, nà ng ra lệnh cho Jérome mang lại trứng ướp muối và bánh mì nướng rồi nói rõ: "Tôi đã thấy ở nhà bếp có thừa mấy thứ đó". Nà ng hả dạ, Ä‘iá»u nầy giúp nà ng nguôi ngoai sá»± nhút nhát cá»§a nà ng hôm trước. Mình không quen tá»± buông trôi như thế đâul
Nà ng tự nhủ. Không phải vì dì Pauline và Eulalie run rẩy như cầy sấy trước ông bố mà mình lại cứ phải sợ ông già hà tiện nầy. Chuyện đó sẽ không xảy ra nữa!
Tuy nhiên, trong bước đầu, nà ng không thấy bá»±c là đã đỠsức vá»›i gia nhân chứ không phải vá»›i ông chá»§. Vẻ mặt khó chịu cá»§a Jérome khiến nà ng thÃch thú. Từ lâu, nà ng đã không kiếm chuyện gây gổ được vá»›i ai! Và nà ng lại thÃch lấn lướt ngưá»i khác, nên chẳng chịu bá» lỡ dịp.
- Quà bà đây cÅ©ng sẽ dùng trứng ướp muối, nà ng xẵng giá»ng bảo Jérome. Bánh mì nướng lại thiếu bÆ¡ đây.
Cảm thấy bị thương tổn, Jérome trịnh trá»ng Ä‘i báo cho các gia nhân khác. Äối vá»›i há», những đòi há»i nầy là má»™t sá»± xúc phạm. Chẳng phải vì chúng buá»™c há» phải là m gì thêm: Scarlett không yêu cầu há» cái gì nhiá»u hÆ¡n những gì mà há» luôn chuẩn bị cho bữa Ä‘iểm tâm. Äiá»u là m há» khó chịu, là sá»± trẻ trung và nghị lá»±c quá rõ nÆ¡i con ngưá»i nà ng.
Cô cháu gái cá»§a ông chá»§ đã là m rối loạn cái không khà gần như tu viện cá»§a ngôi nhà . Vì thế, các gia nhân Ä‘á»u muốn nà ng Ä‘i khuất mắt cho nhanh, trước khi gây thêm tai hoạ.
Sau bữa Ä‘iểm tâm, bà Pauline và bà Eulalie đưa Scarlett Ä‘i xem những căn phòng ở tầng trệt. Vừa uốn nắn cho nhau vừa cãi nhau vá» những chi tiết vô nghÄ©a, há» tả cho nà ng nghe những buổi tiếp tân thá»i thanh xuân cá»§a ba cô gái nhá» và cố tìm lại những đưá»ng nét cá»§a mẹ nà ng trong khuôn mặt phinh phÃnh cá»§a đứa bé năm tuổi.
Ở Charleston, nà ng cảm thấy cô độc, xa lạ vá»›i cả má»™t hệ thống há» hà ng trong đó ngưá»i ta kết hôn vá»›i ngưá»i cùng há» từ nhiá»u thế hệ nay. Nà ng cảm thấy thoải mái hÆ¡n trong ngôi nhà mà mẹ nà ng đã sinh ra và lá»›n lên, trong thà nh phố gốc rá»… cá»§a nà ng.
- Hai dì nhắc phải có đến hà ng nghìn anh em hỠở Savannah nầy, nà ng bảo. Hãy nói cho con biết vá» há» Ä‘i, há» cÅ©ng là những ngưá»i thân cá»§a con mà ! Con có thể là m quen vá»›i hỠđược không?
Bà Pauline và bà Eulalie bối rối nhìn nhau. Anh em há» hà ng à ! Vâng, có gia đình Prudhomme, bà con bên mẹ cá»§a hai bà nhưng giá» chỉ còn lại có má»™t ngưá»i, má»™t ông già , chồng ngưá»i chị đã qua Ä‘á»i cá»§a mẹ hai bà .
Những ngưá»i khác, từ lâu đã sang New Orléans "bởi vì ở đấy má»i ngưá»i Ä‘á»u nói tiếng Pháp", bà Pauline nói thêm. Vá» phÃa gia đình Pobillard, chỉ còn bố há» và hai bà thôi!
- Ông ngoại có bà con bên Pháp. Hai ngưá»i anh thì phải. Ông là ngưá»i duy nhất trong gia đình sang Mỹ.
- Ngược lại, các dì có rất nhiá»u bạn ở Savannah, bà Eulalie nói xen và o. Con sẽ có dịp gặp há». Nếu hôm nay ông ngoại không cần gì đến chúng ta, dì Pauline và dì sẽ Ä‘i thăm các gia đình quen biết ấy và để lại danh thiếp.
- Con chắc phải trở vá» lúc ba giá», Scarlett vá»™i vã nói.
Không thể vắng mặt lúc Rhett đến và nhất là nà ng muốn dà nh thá»i gian để tắm, thay áo quần, và trang Ä‘iểm để đón chà ng Ä‘i từ Charleston đến.
***
Rhett không đến. Khi nà ng quyết định rá»i chiếc ghế băng đã chá»n kỹ trong khu vưá»n kiểu Pháp đà ng sau nhà , nÆ¡i nà ng đã hoà i công chá» chà ng, ngưá»i Scarlett lạnh cóng.
Nà ng đã thoái thác lá»i đỠnghị cá»§a các dì muốn nà ng đến dá»± má»™t dạ há»™i âm nhạc há» có giấy má»i. Nếu như dạ há»™i ấy cÅ©ng giống như những lá»i kể lại cá»§a những bà già mà nà ng đến thăm sáng nay, thì nà ng hẳn phải chết vì buồn chán! Nhưng khi Pierre Robillard hạ cố tiếp các bà con gái và cô cháu gái khoảng chừng mưá»i phút trước bữa ăn trưa, thì cái nhìn ác độc cá»§a ông, đã là m nà ng thay đổi ý kiến. Thà đi dá»± dạ há»™i còn hÆ¡n ở lại nhà má»™t mình vá»›i ông già dá»… ghét nầy.
Ở Savannah, chị em nhà Telfair, Mary và Margaret được công nháºn là những ngưá»i canh giữ ngá»n cá» văn hoá, và những buổi dạ há»™i âm nhạc cá»§a há» không giống vá»›i những dạ há»™i mà Scarlett từng tham dá»±. Theo thưá»ng lệ, ngưá»i ta quay vòng tròn chung quanh các bà đang hát theo tiếng đệm dương cầm cá»§a các bà khác.
Äến phiên há», những ngưá»i nầy đứng lên hát những khúc tình ca vì há» buá»™c phải phô bà y nà ng khiếu Ä‘a dạng cá»§a há». Thiếu tà i năng âm nhạc, há» gỡ lại bằng há»™i hoạ hay bằng cả những công việc kim chỉ tinh tế. Tại nhà chị em Telfair trên quảng trưá»ng Saint-James, ngưá»i ta tuân giữ những phép tắc rất nghiêm ngặt.
Những hà ng ghế sÆ¡n thếp và ng sắp đầy thà nh dẫy trong hai phòng khách lá»›n. Ở táºn cùng cá»§a má»™t trong hai phòng, có đặt má»™t cây dương cầm, má»™t đà n hạc, sáu chiếc ghế và sáu giá nhạc hứa hẹn má»™t cuá»™c biểu diá»…n được chuẩn bị chu đáo, Scarlett tá»± ghi nháºn. Nà ng dá»… dà ng theo cách nầy sắp xếp lại phòng khách ghép đôi rá»™ng rãi cá»§a gia đình Butler để tổ chức những buổi dạ há»™i chưa há» có ở Charleston, và dá»… dà ng nổi tiếng là má»™t nữ chá»§ nhân danh giá. Có Ä‘iá»u, nà ng không già và nhăn nheo như chị em Telfair, không ăn mặc luá»™m thuá»™m như số Ãt phụ nữ trẻ có mặt ở đây. Tại sao ở miá»n Nam ngưá»i ta cứ nghÄ© là phải mang vẻ mặt khổ sở và khoác những bá»™ áo quần tÆ¡i tả thì má»›i chứng tá» mình đáng kÃnh nhỉ!
Bá»™ tứ đà n dây là m nà ng ngáp và nà ng tưởng là ngưá»i chÆ¡i đà n hạc cứ chÆ¡i mãi những hợp âm rải. Phần thanh nhạc là m nà ng thÃch hÆ¡n, dù nà ng chưa hỠđược nghe Opera. Má»™t nam và má»™t nữ cùng hát, Ä‘iá»u ấy là m thay đổi những bà i song tấu dai dẳng cá»§a các cặp nữ. Sau những khúc nhạc bằng tiếng nước ngoà i mà Scarlett không hiểu gì cả, há» trình diá»…n má»™t loạt các bà i hát quen thuá»™c vá»›i nà ng. Ngưá»i đà n ông có giá»ng ca truyá»n cam và trầm ấm tá» ra xuất sắc trong những bản ballade Ireland. Khi ông ta cất tiếng hát bà i Hãy trở lại miá»n Erin xanh tươi; Mavoureen, Mavoureen, Scarlett phải nhìn nháºn là ông ta vượt hÆ¡n hẳn Gerald O Hara, nhất là sau khi cha nà ng đã quá chén.
Cha sẽ là m gì nhỉ! Scarlett tá»± há»i. Nếu ông có mặt ở đây chắc là ông Ä‘ang hát hoà nhịp vá»›i há» sau khi dốc hết cái bình mang theo rượu punch thêm nồng. Tiếp theo chắc là ông đòi ngưá»i ta cho nghe bà i Peg bá» Ä‘i bằng xe ngá»±a như ông đã yêu cầu Rhett tối hôm nà o…
Âm nhạc, phòng khách và những ngưá»i tham dá»± như tan biến Ä‘i trong lúc Scarlett nghe vang lên giá»ng cá»§a Rhett trong chiếc thuyá»n bị láºt úp và nà ng cảm thấy đôi tay chà ng Ä‘ang siết chặt nà ng. Nà ng không nháºn ra mình mỉm cưá»i ngây dại trong lúc ngưá»i ta Ä‘ang biểu diá»…n má»™t khúc bi ca đặc biệt buồn thảm.
Sáng hôm sau, nà ng gá»i Ä‘iện cho bác Henry biết địa chỉ cá»§a nà ng ở Savannah. Rồi nà ng do dá»± thêm và o má»™t câu há»i, Rhett có chuyển tiá»n đến cho nà ng không! Má»™t mối lo hiện ra trong trà nà ng: Rhett có chÆ¡i ác, ngừng gá»i tiá»n để chăm sóc ngôi nhà ở phố Cây Äà o không?
Không, không thể được! Trong thư, chà ng đã nói rõ ý định chuyển ná»a triệu đôla đã hứa mà . Vá» phần cuối thư thì nà ng chẳng tin. Chà ng lòe nà ng đó thôi. "Em như thuốc phiện…" Rõ rà ng là chà ng vẫn còn cần đến nà ng! Chắc chắn chà ng sẽ trở vá». Tháºt ra, vá»›i chà ng sẽ gay go hÆ¡n là vá»›i bất kỳ ngưá»i đà n ông nà o khi phải dẹp bá» lòng kiêu hãnh nhưng rồi chà ng cÅ©ng sẽ quyết định được thôi! Chà ng không thể là m khác… nhất là sau những gì đã xảy ra giữa há» trên bãi biển…
Bị mối ưu tư êm Ä‘á»m xâm chiếm, Scarlett chợt nhá»› là nà ng Ä‘ang ở trong phòng Ä‘iện tÃn. Nà ng trả tiá»n cho nhân viên bưu Ä‘iện, rồi sau khi đã ghi chú những chỉ dẫn đưá»ng Ä‘i đến tu viện cá»§a các nữ tu Dòng Chúa Nhân từ, nà ng rảo bước nhanh đến ná»—i Pansy khó khăn lắm má»›i theo kịp. Trong khi chá» Rhett đến, nà ng chỉ có đủ thá»i gian tìm Mẹ bá» trên cá»§a Carreen và xin sá»± can thiệp cá»§a Äức giám mục như Rhett đã gợi ý vá»›i nà ng.
***
Tu viện Dòng Chúa Nhân từ ở Savannah là một toà nhà đồ sộ mà u trắng, có hà ng rà o song sắt bao quanh.
Scarlett bước cháºm lại và ngừng hẳn. Ngôi nhà khó thương nầy khác hẳn vá»›i những ngôi nhà gạch dá»… thương ở Charleston.
- Và o trong chứ, thưa bà Scarlett? - Pansy há»i, giá»ng rung run. Còn em thì tốt hÆ¡n em nên đợi ở ngoà i nầy, em là ngưá»i Tin Là nh.
Sự e dè của Pansy là m nà ng thêm can đảm.
- Äừng ngốc thế! Äây không phải là nhà thá» mà là má»™t ngôi nhà cho các bà như em Carreen cá»§a cô ở.
Scarlett đẩy cánh cổng sắt, Ä‘i qua ngôi vưá»n nhá» và bấm chuông ở má»™t cánh cá»a cao bên trên có gắn cây thánh giá.
Nghe tiếng chuông, một nữ tu lớn tuổi bước ra nói với nà ng là Mẹ bỠtrên Charleston đang cấm phòng.
Không, không thể yêu cầu mẹ tiếp bà Butler ngay được vì lúc nầy Ä‘ang có má»™t cuá»™c há»p dòng. Không biết cuá»™c há»p kéo dà i bao lâu, cÅ©ng không biết là sau đó Mẹ có thể tiếp bà Butler được không. Trong lúc chá», liệu bà Butler có thÃch Ä‘i thăm các lá»›p há»c không! Dòng rất hãnh diện vá» các cÆ¡ sở trưá»ng há»c. Hay bà thÃch Ä‘i ngắm ngôi nhà thá» má»›i Ä‘ang xây dá»±ng! Sau đó, nếu cuá»™c há»p kết thúc, má»›i có thể báo tin cho Mẹ bá» trên biết.
Scarlett nuốt giáºn và cố mỉm cưá»i. Nà ng không há» muốn nghe những cô bé ấp úng Ä‘á»c bà i cÅ©ng như Ä‘i thăm nhà thá». Nà ng định trả lá»i là sẽ trở lại, song đỠnghị cuối cùng cá»§a sÆ¡ phụ trách tiếp khách bên ngoà i đã gợi cho nà ng má»™t ý. Xây dá»±ng má»™t ngôi thánh đưá»ng thì phà tổn rất lá»›n. Như váºy, đỠnghị chuá»™c lại phần cá»§a Carreen ở đây có cÆ¡ dá»… được đón nháºn hÆ¡n là ở Charleston như Rhett dá»± Ä‘oán. Vả lại, Tara nằm trong bang Géorgie, ngay trong cùng giáo pháºn cá»§a Äức giám mục. Sao không đỠnghị vá»›i ngà i là sẽ trả chi phà cho má»™t tấm cá»a kÃnh mà u ở ngôi thánh đưá»ng má»›i nầy!
Chi phà nầy chắc chắn phải cao hÆ¡n số tiá»n hồi môn cá»§a Carreen nhiá»u, nhưng Scarlett sẽ nói rõ là số tiá»n tặng cho tấm cá»a kÃnh mà u sẽ thay thế cho tiá»n chuá»™c, chứ không phải là món tiá»n trả thêm. Äức giám mục hẳn là con ngưá»i biết Ä‘iá»u, ngà i sẽ hiểu được và chỉ thị cho Mẹ bá» trên…
Nụ cưá»i Scarlett nồng háºu hÆ¡n.
- Thưa sÆ¡, con rất vinh hạnh được viếng ngôi thánh đưá»ng, dÄ© nhiên là nếu không là m phiá»n sÆ¡ quá.
Mồm há hốc, Pansy đưa mắt nhìn lên những mÅ©i tên bao quanh công trình kiến trúc tân gô tÃch sắp hoà n thà nh. Nhìn từ bên dưới, những ngưá»i thợ Ä‘u mình trên những già n giáo cá»§a mấy ngá»n tháp, giống như những con sóc khéo léo chuyá»n trên những cây cổ thụ. Scarlett không buồn nhìn Ä‘iệu vÅ© ba lê trên không cá»§a há». Trong cảnh náo động cá»§a công trưá»ng, mạch nà ng Ä‘áºp rá»™n rà ng theo tiếng động cá»§a cưa, búa và hÆ¡n nữa, bởi mùi gá»— má»›i xẻ quen thuá»™c. Nà ng nhở đến không khà cá»§a các xưởng cưa. Nà ng sẽ yêu thÃch biết bao được vuốt ve những tấm ván, cảm thấy mình có Ãch, ra lệnh cho ngưá»i nầy ngưá»i ná», thay vì ngồi ucng trà nói chuyện nhảm vá»›i những con mụ già dÆ¡ dáy.
Nà ng không nghe má»™t lá»i giải thÃch nà o cá»§a vị linh mục trẻ hướng dẫn. Nà ng cÅ©ng không để ý đến những cái nhìn ngưỡng má»™ cá»§a bá»n thợ khi há» ngưng công việc trong giây lát, để cho vị linh mục và nữ khách quý Ä‘i qua. Nà ng Ä‘ang nghÄ© đến chuyện khác. Ngưá»i ta có thể dùng loại cây nà o để đẽo được những phiến gá»— thẳng như thế nhỉ! Nà ng chưa bao giá» thấy ruá»™t gá»— bách đẹp hÆ¡n thế. Xưởng cưa nằm ở đâu, sá» dụng dụng cụ nà o, nguồn năng lượng nà o! À, phải chi nà ng là đà n ông nhỉ!
Nà ng có thể tìm hiểu và đi thăm xưởng cưa hÆ¡n là đi viếng ngôi thánh đưá»ng nầy! Scarlett dùng chân hất má»™t đống mạt cưa còn tươi và nà ng say mê hÃt mùi thÆ¡m.
- Tôi phải trở vỠký túc xá để dùng cơm. Vị linh mục xin lỗi và nói.
- Thưa vâng, xin cha cứ tự nhiên.
Nà ng chưa xem được má»™t ná»a những gì nà ng muốn, nhưng là m sao nói vá»›i cha được! Nà ng bước ra đưá»ng theo vị linh mục…
- Xin cha thứ lỗi.
Má»™t ngưá»i rất cao lá»›n, mặt đỠgay áo sÆ¡ mi đỠđầy vệt vôi hồ, gá»i vị linh mục. Bên cạnh con ngưá»i nầy, vị linh mục trông nhá» bé và tái nhợt.
- Thưa cha, xin cha hãy ban phép là nh cho công trưá»ng. Chúng con vừa má»›i đặt lanhtô cá»a cho nhà nguyện Thánh tâm.
Chúa Æ¡i, sao nghe cứ ngỡ như nghe giá»ng nói Ireland cá»§a cha mình! Scarlett thầm nghÄ©. Trong lúc vị linh mục ban phép là nh, nà ng đến nháºp bá»n vá»›i những ngưá»i thợ tụ há»p lại trên sân ngôi thánh đưá»ng và cùng há» cúi đầu. Mùi hăng nồng cá»§a gá»— bách má»›i xẻ không là m nà ng cay mắt bằng những giá»t nước mắt nà ng Ä‘ang cố sức giữ lại.
MÄ©nh sẽ Ä‘i thăm những ngưá»i anh cá»§a cha! Nà ng quyết định. Há» phải má»™t trăm tuổi là Ãt, nhưng không sao. Cha hẳn hà i lòng là mình đã đến chà o các bác.
Nà ng trở lại tu viện cùng vá»›i vị linh mục. Lá»i nà ng yêu cầu được gặp Mẹ bá» trên lại bị sÆ¡ phụ trách tiếp khách từ khước má»™t cách rất lịch sá»± nhưng cÅ©ng rất cương quyết.
Ãnh mắt bừng giáºn, Scarlett cố tá»± chá»§.
- Xin cho Mẹ bá» trên biết là tôi sẽ trở lại chiá»u nay! - Nà ng nói ngắn gá»n.
Cánh cá»a nặng ná» khép lại sau lưng nà ng khi Scarlett nghe những tiếng chuông quanh đấy vang lên.
- Quái quỷ, nà ng thốt lên.
Nà ng lại trễ bữa cơm trưa rồi!
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:45 PM.
|

24-08-2008, 07:44 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 34
Vừa mở cánh cá»a ngôi nhà lá»›n mà u hồng, Scarlett đã ngá»i thấy mùi thịt gà rán hấp dẫn. Cảm thấy đói, nà ng vá»™i vã bỠáo choà ng, mÅ© và găng tay.
- Xếp mấy thứ đó lại, nà ng vừa nói với Pansy vừa hấp tấp bước tới phòng ăn.
Bà Eulalie đón nà ng ở đây với bộ mặt thảm thiết mà chỉ có bà mới có tà i thể hiện.
- Ông muốn gặp con, Scarlett ạ.
- Cứ để ông đợi đến xong bữa. Con đói lả ngưá»i.
- Ông nói là con đến ngay sau khi vá».
Scarlett nhón trong giỠmột cái bánh nhỠnóng hổi và nhai ngấu nghiến trước khi bước và o phòng ông ngoại.
Ông già đặt cái khay lên gối và nghiêm khắc nhìn nà ng. Scarlett thấy trên đĩa cá»§a ông chỉ có món khoai tây nghiá»n đặc sánh, và cà rốt nấu nhừ. Thảo nà o ông luôn cau có, nà ng tá»± nhá»§. Trong đĩa khoai nghiá»n cá»§a ông chẳng có cả bÆ¡ nữa. Dù ông không còn cái răng nà o, bá»n gia nhân đáng ra có thể cho ông ăn uống khá hÆ¡n chứ.
- Ta không dung được trong nhà ta những kẻ không biết tôn trá»ng giá» giấc, ông nói giá»ng vang như sấm.
- Thưa ông, cháu rất tiếc.
- ChÃnh ká»· luáºt đã tạo ra sức mạnh cho đại quân cá»§a Hoà ng đế. Không có ká»· luáºt, thì há»—n loạn ngay.
Ông nói to mạnh, giá»ng đáng sợ nhưng Scarlett thấy xương ông nổi lên dưới lá»›p vải dà y cá»§a chiếc áo ngá»§ và nà ng không thấy gì đáng sợ cả.
- Cháu đã xin lỗi. Còn giỠthì cháu đi được chứ! Cháu đói rồi.
- Äứng xấc láo, con bé kia.
- Äói thì chẳng có gì là xấc láo cả, thưa ông ngoại. Ông có ăn không thì tuỳ ông, nhưng như thế không có nghÄ©a là kẻ khác cÅ©ng cứ phải nhịn theo.
Pierre Robillard giáºn dữ hất cái khay ra.
- Hừ! Heo cũng không thèm ăn nữa là , ông gắt.
Scarlett lẳng lặng bước má»™t bước ra phÃa cá»a.
- Ta chưa cho cháu đi mà .
Bụng Scarlett cồn cà o phản đối. Những chiếc bánh nhá» chắc nguá»™i ngắt rồi, còn cứ cái táºt háu ăn cá»§a dì Eulalie thì món gà rán sợ đã biến sạch. Nà ng sôi máu:
- Æ nầy, ông ngoại, cháu không phải là lÃnh cá»§a ông đâu nhé! Nếu như các dì sợ thì sợ chứ cháu thì không! Ông tưởng có cách phạt cháu ư? Xá» bắn cháu như má»™t tên lÃnh đà o ngÅ© ư? Nếu ông cứ tá»± để mình đói lả thì chuyện ấy là do ông thôi. Còn cháu, cháu đói lắm rồi và cháu tÃnh chuyện Ä‘i ăn đấy - giá như có còn chút gì.
Nà ng sắp bước đến cá»a thì má»™t tiếng òng á»c kỳ lạ khiến nà ng quay phắt lại. Chúa Æ¡i! Ông bị nghẹt thở!
- Mình đã gây ra cho ông cơn nhồi máu cơ tim! Mong sao ông đừng chết trong đôi tay…
Pierre Robillard cưá»i vang.
Tay chống lên sưá»n, Scarlett ném vá» phÃa ông cái nhìn giáºn dữ. Ông đã là m cho nà ng má»™t phen hết hồn!
Ông già giơ ngón tay khô đét, xua xua:
- Äi mà ăn Ä‘i, ông nói giữa hai tiếng nấc cụt. Äồ phà m ăn!
Và ông báºt cưá»i vang nhà .
- Chuyện gì xảy ra thế! Pauline tò mò muốn biết.
- Em không nghe bố kêu gì cả, Eulalie nháºn xét.
Há» Ä‘ang đợi món tráng miệng. Bà n ăn đã dá»n sạch.
- Chẳng hỠcó chuyện gì xảy ra cả. Scarlett nghiến răng cà u nhà u.
Nà ng chụp lấy cái chuông bằng bạc và lắc như điên.
Khi cô hầu xuất hiện, mang lên hai phần bánh nhá» xÃu, Scarlett túm lấy hai vai và quay ngoắt ngưá»i cô ta lại.
- Trở lại nhà bếp ngay và dá»n bữa ăn trưa lên cho tôi. Phải cho nóng và thịnh soạn! Tôi không muốn biết ai trong các ngưá»i đã ăn hết cả phần tôi, nhưng kẻ đó chỉ đáng được ăn cánh và xương xẩu thôi. Còn tôi, tôi muốn má»™t cái đùi gà , rượu vang trắng và nước sốt, tháºt nhiá»u nước sốt rưới trên khoai tây, má»™t hÅ© bÆ¡ và bánh mì nhá» tháºt nóng. Nà o nhanh lên!
Nói rồi, nà ng ngồi xuống, vẫn còn giáºn run, cứ chá»±c đổ trút lên hai bà dì nếu há» có hó hé gì. Im lặng kéo dà i mãi cho đến lúc bữa ăn được dá»n lên.
Pauline vẫn cố kiá»m chế. Nhưng rồi khi Scarlett đã ăn hết ná»a đĩa, bà không sao giữ mồm được nữa.
- Các dì có thể biết ông đã nói gì với cháu không?
Scarlett cháºm rãi lau miệng rồi nói:
- Ông chỉ muốn nhát con thôi, cÅ©ng như ông đã là m vá»›i Eulalie và dì. Con nói cho ông nghe Ä‘iá»u con nghÄ© và điá»u ấy là m ông phì cưá»i.
Hai chị em nhìn nhau sững sá» trong lúc Scarlett vừa phết bÆ¡ lên món khoai tây vừa mỉm cưá»i hả dạ. Ôi tháºt khá» khạo, những bà dì tá»™i nghiệp cá»§a ta! Há» chẳng biết là nếu không muốn để cho những bạo chúa trong nhà như kiểu cha hỠđây chà đạp thì cần phải đương đầu lại sao?
Nà ng không nghÄ© ra nếu như nà ng đã có thể cá»± ná»± lại ông, chÃnh bởi vì bản thân nà ng cÅ©ng độc Ä‘oán như thế, và việc ông phá lên cưá»i xuất phát từ chá»— ông nháºn ra ở nà ng chÃnh tÃnh cách cá»§a ông.
Khi món tráng miệng được Ä‘em đến, các phần bánh đã lá»›n thêm má»™t cách lạ lùng. Eulalie mỉm cưá»i vá»›i cô cháu gái, vẻ biết Æ¡n.
- Hai dì vừa nói vá»›i nhau là hai dì vui mừng biết bao vì con đã có mặt trong ngôi nhà thá»i thÆ¡ ấu cá»§a các dì, Scarlett ạ. Savannah là má»™t thà nh phố xinh xắn, quyến rÅ© phải không! Con đã nhìn thấy vòi phun nước ở quảng trưá»ng Chippewa chưa! Rồi còn nhà hát nữa! Nó cÅ©ng cổ kÃnh gần như nhà hát ở Charleston. Pauline và dì đã thÃch thú nhìn những diá»…n viên Ä‘i qua Ä‘i lại từ cá»a sổ phòng há»c cá»§a hai dì. Chị còn nhá»› không, Pauline!
Pauline còn nhá»› chứ. Bà cÅ©ng nhá»› cả chuyện đứa cháu gái cá»§a hai bà đã không báo gì cho hai bà rằng nà ng Ä‘i ra ngoà i sáng hôm ấy cÅ©ng như không há» nói nà ng Ä‘i đâu. Mãi đến khi Scarlett kể lại cho há» nghe nà ng đến viếng ngôi thánh đưá»ng thì dì Pauline ra dấu cho nà ng ngừng lại. Bà giải thÃch ông ngoại là má»™t kẻ chống Ä‘iên cuồng đạo Thiên chúa. Thái độ hung hăng cá»§a ông có Ä‘iểm gì đó liên can đến lịch sá» nước Pháp, bà cÅ©ng không rõ chÃnh xác Ä‘iá»u ấy là gì, nhưng ông công khai bà y tá» lòng ác cảm mãnh liệt đối vá»›i Giáo há»™i Roma. Bởi váºy, Eulalie và bà đã phảỉ rá»i Charleston sau thánh lá»… và định rá»i Savannah và o thứ bảy để kịp quay vá» trước sáng chá»§ nháºt. Thế nhưng, năm nay, há» lại gặp phải má»™t vấn đỠnan giải. Lá»… Phục sinh đến tháºt sá»›m, mà há» vẫn còn bị kẹt lại ở Savannah và o ngà y thứ tư Lá»… Tro. Tất nhiên, há» sẽ Ä‘i lá»… sá»›m để không ai để ý. Nhưng là m sao giấu cha há» vệt tro quệt trên trán!
- Váºy thì hai dì cứ lau mặt sạch Ä‘i. Scarlett nói, không há» biết rằng nà ng đã tá»± tố cáo việc mình má»›i trở lại vá»›i Giáo há»™i và còn chưa biết gì vỠđạo.
Nà ng đứng dáºy và ném cái khăn ăn lên bà n.
- Con phải đi đây, nà ng tuyên bố. Con phải đến thăm các bác, các cô bên hỠO Hara.
Bằng má»i giá, nà ng không muốn lá»™ ra ý định muốn chuá»™c lại má»™t phần Tara Ä‘ang thuá»™c vá» Há»™i dòng cá»§a các nữ tu. Nhất là không lá»™ ra vá»›i các dì. Các dì quá bẻm mép, không khéo lại viết thư báo cho Suellen và là m bá»™ bà máºt hết!
- Sáng thứ tư chúng ta sẽ Ä‘i lá»… mấy giá»! Nà ng nói thêm vá»›i nụ cưá»i thÆ¡ ngây.
Nà ng sẽ không khoe khoang Ä‘iá»u đó trước mặt Mẹ bá» trên. Ãt hÆ¡n ai hết, bà ta không sao nghi ngá» nổi thái độ khinh miệt cá»§a nà ng đối vá»›i ngà y thứ tư Lá»… Tro.
Äáng tiếc là nà ng đã bá» quên chuá»—i trà ng hạt ở Charleston. Cháºc! Nà ng sẽ mua má»™t chuá»—i khác ở cá»a hiệu cá»§a ông bác O Hara. Nếu như nà ng còn nhá»› chÃnh xác thì ngưá»i ta có thể mua má»i thứ ở đó, từ mÅ© nón cho đến cà y bừa.
- Khi nà o chúng ta quay vá» Atlanta, thưa bà Scarlett! - Pansy rên rỉ. - Em không chút thoải mái vá»›i những ngưá»i trong bếp cá»§a ông ngoại cô. Há» già lão quá! Còn đôi giầy cá»§a em đã mòn hết vì Ä‘i miết. Khi nà o chúng ta vá» nhà mình, nÆ¡i có những cá»— xe độc mã xinh đẹp!
- Äừng có mà cà u nhà u mãi như thế, Pansy! Chúng ta sẽ Ä‘i nÆ¡i nà o và và o lúc nà o, cô sẽ nói vá»›i em.
Dù váºy, câu trả lá»i cá»§a Scarlett chẳng có gì chắc chắn. Nà ng cố thá» nhưng không sao tìm lại được cá»a hiệu cá»§a các ông bác đến ná»—i nà ng tá»± há»i liệu chứng hay quên cá»§a ngưá»i già có lây lan sang nà ng không. Vá» Ä‘iểm nầy, Pansy nói đúng, nà ng tá»± nhá»§. Ở Savannah, nà ng chỉ toà n quen biết những ngưá»i già cả, ông ngoại, các dì, bạn bè cá»§a há». Còn hai ngưá»i anh cá»§a cha nà ng, chắc há» còn tệ hÆ¡n nữa. Ta sẽ chà o há», sẽ để cho hỠôm hôn lên má nếu há» thÃch, sẽ mua chuá»—i trà ng hạt nhưng ta sẽ chỉ dừng ở đó thôi. Chẳng cần gì phải gặp vợ há». Nếu há» thá»±c sá»± muốn gặp ta, thì từ bao lâu nay, hỠđã có chút cố gắng rồi. Ta có thể đã chết, đã được Ä‘em Ä‘i chôn mà há» cÅ©ng chẳng thèm cất công gá»i má»™t lá»i chia buồn cho chồng ta, cho các con ta nếu như ta có chồng con.
Tinh thần hỠhà ng gì mà kỳ cục! Rốt cuộc, không đến thăm hỠlà hơn cả. Sau khi chẳng thèm biết đến ta như hỠđã là m, hỠcũng chẳng xứng đáng để ta đến thăm.
Scarlett đã quên không nhá»› lại thôi chứ nà ng đã vứt bá» không há» trả lá»i hà ng chục bức thư gá»i từ Savannah cho đến khi, chán ngán, gia đình bên phÃa cha nà ng không viết thư nữa.
Há» hà ng O Hara đã hoà n toà n chìm à o quên lãng trong ký ức cá»§a nà ng, Scarlett chỉ còn muốn táºp trung và o hai Ä‘iểm: dà nh lại quyá»n sở hữu Tara và hoà n thà nh việc chinh phục lại Rhett. Hai mục tiêu nầy có hoà hợp vá»›i nhau được không, Ä‘iá»u ấy không quan trá»ng, nà ng cứ cố là m hết sức để đạt cho bằng được.
Nhưng Ä‘iá»u đó đòi há»i toà n bá»™ thá»i gian, khả năng suy nghÄ© và hà nh động cá»§a nà ng. Mình sẽ không lê thân khắp các phố để lần tìm cái cá»a hiệu cổ xưa và bụi bặm ấy là m gì! Nà ng quyết định như thế. Tốt hÆ¡n hết là tiếp tục vây hãm Mẹ bá» trên và thuyết phục Äức giám mục.
Mình tháºt hối háºn đã bá» quên cá»— trà ng hạt ở Charleston. Nà ng liếc mắt nhìn hà ng há» bà y ở mặt tiá»n các cá»a hiệu ở Broughton Street, đưá»ng phố buôn bán sầm uất cá»§a Savannah. Chắc là có má»™t cá»a hiệu nữ trang trong khu nầy bán các thứ ấy thôi…
Bên kia đưá»ng, phÃa trên năm tá»§ kÃnh lá»™ng lẫy, bảng hiệu O HARA chạy dà i trước mặt nà ng bằng chữ và ng lá»›n. Trá»i đất, nà ng nghÄ© thầm, hỠđã khấm khá dữ kể từ lần cuối cùng nà ng đến thăm! Chẳng có vẻ gì là cổ lá»— và bụi bặm. Nà ng bảo Pansy theo mình rồi lao và o giữa dòng xe ngá»±a, xe bò, xe chở hà ng, và xe đẩy Ä‘ang cuồn cuá»™n đổ ùn trên đưá»ng.
Thay vì sặc mùi bụi bặm và hấp hÆ¡i, cá»a hà ng O Hara lại thÆ¡m mùi nước sÆ¡n má»›i. Trong cùng cá»a hà ng, chiếm hết bá» ngang là má»™t băng biểu ngữ mà u xanh dòng chữ và ng: KHAI TRÆ¯Æ NG CỬA HÀNG.
Scarlett liếc mắt nhìn quanh vẻ thèm thuồng. Cá»a hà ng Ãt ra cÅ©ng lá»›n gấp đôi cá»a tiệm cá»§a nà ng ở Atlanta, hà ng hoá xem ra má»›i và đa dạng hÆ¡n. Những cái há»™p được dán nhãn rõ rà ng và những cuá»™n vải xếp đầy ắp trên kệ đến táºn trần nhà , những thùng ngÅ© cốc và bá»™t xếp hà ng dà i trên sà n nhà gần cái lò sưởi lá»›n nằm chá»…m chệ giữa nhà , những bầu thuá»· tinh lá»›n đầy ắp các loại kẹo hấp dẫn nằm san sát trên quầy hà ng. Phải, các ông bác cá»§a nà ng đã là m ăn khấm khá đấy. Cá»a tiệm nà ng đã đến thăm năm 1861 không toạ lạc trong khu trung tâm tráng lệ cá»§a Broughton Street, lại tăm tối và bừa bá»™n hÆ¡n cá»a tiệm cá»§a nà ng ở Atlanta. Tháºt cÅ©ng lý thú nếu biết được các ông bác cá»§a nà ng đã đầu tư bao nhiêu để có thể phất lên phát đạt như thế nầy. Tháºm chà nà ng có thể há»c há»i đôi Ä‘iá»u cho công việc là m ăn cá»§a mình.
Scarlett bước đến gần một quầy hà ng ở đó một anh chà ng to lớn mặc áo blouse đang đong dầu thắp đèn cho một khách hà ng.
- Xin cho tôi gặp ông O Hara.
- Xin chá» má»™t chút, thưa bà , anh chà ng trả lá»i, mắt vẫn không ngước lên. Xin bà chịu khó chá» cho má»™t lát.
Anh ta nói vá»›i giá»ng mÅ©i đặc sệt. CÅ©ng là hợp lý thôi khi những nhân viên ngưá»i Ireland là m việc trong má»™t cá»a hà ng do ngưá»i Ireland Ä‘iá»u hà nh, Scarlett nghÄ© thầm.
Trong khi ngưá»i là m công gói chai dầu và thối tiá»n, Scarlett đưa mắt quan sát những nhãn hiệu dán trên những cái há»™p xếp trên giá. Ã, à ! Lẽ ra nà ng cÅ©ng phải xếp găng tay theo cùng má»™t kiểu và theo cùng kÃch cỡ hÆ¡n là theo mà u sắc. Khi mở há»™p, ngưá»i ta nhìn thấy ngay mà u sắc, chứ còn tìm kÃch cỡ thÃch hợp trong má»™t cái há»™p gồm toà n những đôi găng mà u Ä‘en thì đúng là má»™t cá»±c hình. Sao nà ng lại không nghÄ© ra Ä‘iá»u đó sá»›m hÆ¡n nhỉ!
Mải ngắm nhìn, nà ng không nghe tiếng ngưá»i đứng sau quầy hà ng, ông ta phải nhắc lại:
- Tôi là O Hara. Tôi có thể giúp được gì, thưa bà !
Thế là nà ng đã không đến đúng nhà cái ông bác cá»§a nà ng rồi. Tháºt đáng tiếc. Chắc há» còn Ä‘ang chết dà trong những căn nhà ổ chuá»™t cá»§a há». Scarlett nói rằng nà ng đã lầm lẫn, rằng nà ng tìm hai ông Andrew và James O Hara, và hỠđã lá»›n tuổi kia. Ông có thể chỉ cho tôi cá»a hà ng cá»§a hỠở đâu được không?
- Bà đang ở nhà hỠđây, thưa bà . Tôi là cháu cá»§a há».
- Chúa Æ¡i! Váºy ra… anh là anh há» cá»§a tôi! Tôi là Katie Scarlett, con gái cá»§a Gerald ở Atlanta đây.
Nụ cưá»i rạng rỡ, nà ng chìa tay ra cho anh. Äúng là má»™t ngưá»i anh há» như nà ng mong muốn. Cao lá»›n, mạnh khá»e lại trẻ trung! Có cảm tưởng như nà ng được tặng má»™t món quà bất ngá».
- Còn tôi là Jamie ngưá»i kia đáp, vừa lắc mạnh tay nà ng vừa cưá»i phấn khởi. Jamie O Hara sẵn sà ng phục vụ cô, cô Scarlett O Hara ạ. Tháºt ngạc nhiên hết sức! Ôi cô đẹp như bình minh, như sao băng từ trá»i bay xuống!… Nhưng sao cô lại đến đúng và o dịp khai trương cá»a hà ng má»›i thế nầy! Nà o đến đây, để tôi Ä‘i tìm cho cô chiếc ghế.
Scarlett chẳng còn nghÄ© gì đến việc mua chuá»—i hạt cÅ©ng như gặp Mẹ bá» trên. Nà ng quên luôn cả Pansy Ä‘ang ngá»§ ngon là nh trên ghế đẩu trong góc cá»a hà ng, úp mặt trên má»™t chồng tấm phá»§ lưng ngá»±a.
Jamie O Hara lấy từ phòng sau cá»a hà ng má»™t cái ghế mang lại, rồi cáo lá»—i vá»›i Scarlett: bốn ngưá»i khách Ä‘ang chá» anh phục vụ. Äến ná»a giá» sau, cá»a hà ng vẫn không ngá»›t khách mua, đến ná»—i há» không sao nói vá»›i nhau được má»™t lá»i. Chốc chốc, Jamie lại mỉm cưá»i xin lá»—i và Scarlett cÅ©ng mỉm cưá»i đáp lại ngầm bảo anh đừng báºn tâm. Nà ng tháºt hà i lòng đã có mặt ở đây, trong má»™t cá»a hà ng ngăn nắp Ä‘ang là m ăn khấm khá, vá»›i má»™t ngưá»i anh há» vượt quá sức mong đợi, có tay nghá» thà nh thạo và khéo chìu khách đến rất ưa nhìn.
Khi chỉ còn má»™t bà mẹ và ba cô con gái Ä‘ang mải mê tìm chá»n những loại ren hợp mà u vá»›i nhau, Jamie vá»™i tranh thá»§ ngay giây lát tương đối rảnh rang ấy.
- Tôi sẽ nói rất nhanh thôi. Bác James mà được gặp cô chắc là mừng như lên mây, Katie Scarlett ạ. Bây giỠông già rồi, nhưng cÅ©ng còn khá»e mạnh chán. Má»—i sáng ông Ä‘á»u đến đây cho mãi đến giỠăn trưa má»›i vá». Cô chắc không biết chuyện nầy: bác gái đã qua Ä‘á»i xin Chúa cứu rá»—i linh hồn bà - và bác Andrew gái cÅ©ng váºy. Tá»™i nghiệp bác Andrew, ông đã Ä‘au buồn đến ná»—i chỉ má»™t tháng sau, ông cÅ©ng Ä‘i theo bà luôn. Bác James hiện sống vá»›i tôi và vợ con tôi. Nhà không xa đây là bao. Tà nữa má»i cô đến dùng trà . Damel, con tôi Ä‘i giao hà ng vá», tôi sẽ cùng Ä‘i vá»›i cô. Hôm nay, chúng tôi tổ chức sinh nháºt cho cháu gái, cả nhà sẽ đông đủ.
Scarlett nháºn lá»i ngay. Rồi, nhanh tay cởi áo choà ng, bá» mÅ©, nà ng bước ra sau quầy hà ng nÆ¡i bà khách và các cô gái bà vẫn chưa quyết định chá»n mầu ren nà o. Trên Ä‘á»i nầy, không lẽ chỉ có má»™t ngưá»i há» O Hara biết buôn bán. Dẫu sao, Scarlett vẫn quá nôn nao không thể đứng yên má»™t chá»—. Ôi, sinh nháºt con gái cá»§a ngưá»i anh em con chú con bác mình! Nà o, váºy là con bé sẽ là cháu nà ng con mình…
Mặc dù không lá»›n lên trong mạng lưới cá quan hệ gia đình hoà quyện bao thế hệ đặc trưng cho miá»n Nam, nhưng Scarlett vẫn tá» ra mình xứng là con gái miá»n Nam. Nà ng vẫn không chút lầm lẫn, nà ng biết định hướng trong cái má»› bòng bong cá»§a quan hệ anh chị em hỠđến báºc chÃt, chắt. Nà ng cảm thấy thá»±c sá»± thÃch thú khi ngắm nhìn Jamie là m việc, bởi anh ta giống má»i mặt vá»›i những gì mà Gerald O Hara, đã nói vá»›i nà ng vá» dòng há» mình. Ngưá»i anh há» cá»§a nà ng có những lá»n tóc Ä‘en và đôi mắt xanh cá»§a dòng há» O Hara, cái miệng háu ăn và cái mÅ©i hếch thanh thanh trên khuôn mặt bầu bÄ©nh, hồng hà o. Äặc biệt anh ta có bá»™ vai đồ sá»™, ngưá»i to lá»›n, đôi chân như hai thân cây lá»±c lưỡng, vững và ng trước má»i bão tố. Äúng, Jamie là má»™t chà ng trai thứ thiệt cá»§a dòng há» O Hara đây! Cha cá»§a con là đứa trẻ còi cá»c trong gia đình, ông Gerald nói không chút xấu hổ hão, bởi ông rất tá»± hà o vá» những ngưá»i anh cá»§a mình. Bà ná»™i con có tám ngưá»i còn, tất cả Ä‘á»u là con trai. Cha là út và và đứa duy nhất không được to con. Scarlett tá»± há»i không biết ai trong số tám ông bác ấy là cha cá»§a Jamie. Ừ nhỉ! Nà ng sẽ biết được Ä‘iá»u ấy và o lúc đến nhà anh dùng trà . Không, và o lúc tham gia ngà y vui cá»§a gia đình qua sinh nháºt cá»§a cô cháu há».
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:45 PM.
|

24-08-2008, 07:45 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 35
Scarlett quan sát Jamie vá»›i vẻ tò mò khó giấu giếm, là anh em há», nà ng cứ tưởng hai ngưá»i trạc tuổi nhau. Thế mà , Jamie đã là má»™t ngưá»i luống tuổi, xem ra có phần đẫy đà . Ở ngoà i đưá»ng, lúc sáng rõ, có thể nháºn ra những nếp nhăn và những túi mỡ dưới mắt mà ánh sáng lá» má» trong cá»a hà ng đã khoả lấp mất. Khi nhìn thấy Daniel, con trai anh, Scarlett đã sững sá» nháºn ra đó không phải là cáºu thiếu niên như nà ng chỠđợi, mà là má»™t chà ng trai ở tuổi tráng niên, lại được thừa hưởng thêm mái tóc đỠhoe như cà rốt! Nà ng thấy khó mà là m quen được vá»›i Ä‘iá»u ấy.
Nà ng không sao cam chịu nổi cái vẻ bá» ngoà i cá»§a ngưá»i anh há». Jamie không phải là má»™t con ngưá»i lịch thiệp! Trong cách ăn mặc cá»§a anh có những cái dở hÆ¡i mà Rhett không bao giá» mắc phải. Chẳng hạn, bá»™ complê xanh da trá»i cá»§a anh thì mà u lại quá sáng và may vụng. Còn Rhett thì lịch sá»± không chê trách và o đâu được, không phải nhá» và o tà i khéo tay cá»§a ngưá»i thợ may mà chÃnh vì ở chà ng có má»™t sá»± đòi há»i chi li.
Scarlett chưa há» thấy má»™t ngưá»i đà n ông nà o ăn mặc đẹp hÆ¡n chà ng ở má»i nÆ¡i, má»i lúc. Rõ rà ng Jamie không thể sánh vá»›i chà ng, nhưng anh cÅ©ng có thể cố lên má»™t chút để đừng có vẻ tầm thưá»ng như thế chứ! Tháºm chà khi mặc những bá»™ quần áo đã sá»n, Gerald O Hara cÅ©ng vẫn ra vẻ lắm chứ. Tất nhiên, Scarlett không há» nghi ngá» mẹ có vai trò quyết định biến cha nà ng thà nh má»™t gentleman farmer (1). Nà ng chỉ phà n nà n sao niá»m vui tìm gặp được ngưá»i anh em lại sá»›m héo tà n bởi ná»—i thất vá»ng. Ta sẽ dùng má»™t tách trà và má»™t miếng bánh, nhưng ta sẽ không nán lại là m gì, nà ng nhá»§ thầm và mỉm cưá»i tháºt tươi vá»›i Jamie.
- Tôi tháºt hạnh phúc đến choáng váng khi được biết gia đình anh, Jamie ạ! Lẽ ra tôi phải nghÄ© đến việc mua quà sinh nháºt cho cháu gái.
- Tôi đang mang đến cho nó một món quà đẹp nhất mà nó có thể mơ ước bởi vì cô đang ở bên tôi đây, Scarlett ạ.
Trong cái nhìn cá»§a anh cÅ©ng ánh lên nét vui vẻ ở cha, trong giá»ng nói cá»§a anh cÅ©ng hao giá»ng ông cụ. Giá như anh đừng có đội cái mÅ© quả dưa nầy. Ôi. Ai Ä‘á»i lại đội lên đầu má»™t quả dưa nhỉ? Äá»™t nhiên, Scarlett giáºt nảy mình, hoảng hốt.
- Chúng ta sẽ tới gần nhà ông ngoại cô, Jamie nói.
Chúa Æ¡i! Nếu như gặp các dì, nà ng sẽ phải giá»›i thiệu anh vá»›i các bà . Các bà lúc nà o cÅ©ng nghÄ© mẹ nà ng đã kết hôn không xứng khi lấy Gerald. Dáng dấp Jamie sẽ cung cấp cho há» bằng chứng không phá»§ nháºn nổi! Anh còn nói gì nữa vá»›i nà ng đây!
- Khi ngang qua đó, cô hãy cho cô hầu vá» nhà . Ở nhà chúng tôi không có chá»— cho cô ta, bởi không có kẻ hầu ngưá»i hạ gì cả.
Lạy Chúa, không há» có kẻ hầu, ngưá»i hạ ư? Hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u có đấy thôi! Trá»i đất Æ¡i, há» sống ở đâu váºy! Trong nhà ổ chuá»™t ư? Scarlett nghiến răng: nà o cứ phản ứng Ä‘i, Jamie là anh há» mi, cha anh ta lại là anh cá»§a bố mi! Ta đến thăm bác James, bác là anh ruá»™t cha ta. Ta sẽ không lăng nhục tiếng tăm cá»§a cha khi ta từ chối không uống trà vá»›i há», dù sà n nhà cá»§a há» lúc nhúc chuá»™t bá» Ä‘i nữa!
- Em vá» nhà đi, Pansy Scarlett nói. Em báo cho nhà biết cô cÅ©ng sắp vá». Anh sẽ đưa tôi vá» chứ, Jamie!
Scarlett thà đương đầu vá»›i cả má»™t đà n chuá»™t còn hÆ¡n bị mất danh giá khi Ä‘i đủng đỉnh trên các phố mà không có ai Ä‘i há»™ vệ. Không má»™t phu nhân đứng đắn nà o lại dám đánh liá»u như thế!
***
Scarlett nhẹ hẳn ngưá»i khi cả hai Ä‘i qua phÃa sau ngôi nhà ông ngoại chứ không Ä‘i qua quảng trưá»ng nhiá»u cây mà các dì cá»§a nà ng thưá»ng thÃch lÄ‘i dạo cho khá»e! Pansy đẩy cánh cổng sắt khu vưá»n và ngáp khoan khoái khi nghÄ© đến việc lại được nghỉ trưa.
Scarlett cố kiá»m giữ ná»—i lo âu cá»§a mình, bởi nà ng đã nghe Jérome phà n nà n công khai trước mặt các dì vá» sá»± xuống cấp ngà y má»™t tăng cá»§a khu vá»±c chung quanh.
Cách đấy và i căn phố vá» phÃa cảng, những toà nhà đồ sá»™ xinh đẹp đã biến thà nh những cư xá thuá»· thá»§ nổi tiếng là xấu xà hay thà nh nhà ở cá»§a đám ngưá»i nháºp cư Ä‘ang trà n đến đây từng đợt đông đảo. CÅ©ng Ä‘ua đòi như phần đông các bếp trưởng, lão da Ä‘en đã cho biết rõ đại bá»™ pháºn những ngưá»i nầy là dân Ireland vô há»c và bẩn thỉu.
Bởi váºy, Scarlett thấy yên tâm khi Jamie đưa nà ng Ä‘i theo hướng ngược lại. Äi má»™t đỗi ngắn, anh đã rẽ và o má»™t đại lá»™ rá»™ng sạch sẽ và dừng lại trước má»™t ngôi nhà gạch có bá» ngoà i sang trá»ng.
- Chúng ta đã đến nơi, anh loan báo.
- Tôi tháºt hà i lòng. Nà ng nói tháºt bụng.
Äó gần như là lá»i sau cùng mà từ lâu nay Scarlett má»›i thốt lên được.
Thay vì bước lên báºc thá»m dẫn đến cá»a chÃnh như nà ng chỠđợi, Jamie lại mở má»™t cánh cá»a nhá» ngang vá»›i mặt đưá»ng và dẫn nà ng và o nhà bếp. Vừa bước qua ngưỡng cá»a, Scarlett đã bị bao quanh bởi đám đông, già trẻ, lá»›n bé có đủ, tóc Ä‘á»u đỠhoe, Ä‘ang thi nhau hò reo mãi cho đến lúc Jamie có thể cất tiếng nói được trong sá»± huyên náo:
- Äây là Scarlett, con gái chú Gerald O Hara, đến từ mãi táºn Atlanta để thăm bác James!
Có bao nhiêu ngưá»i nhỉ! Scarlett hoảng hốt tá»± há»i, khi nhìn thấy hỠđổ xô đến nà ng. Má»™t bé trai và má»™t bé gái Ä‘eo lấy chân Jamie và cưá»i hét ầm Ä© khiến không sao nghe được anh nói gì. Má»™t phụ nữ cao lá»›n và mạnh khá»e, tóc còn đỠhoe hÆ¡n cả má»i ngưá»i ở đây, chìa bà n tay há»™ pháp cho Scarlett:
- Hân hạnh được cô đến chÆ¡i, chị ta nói má»™t cách Ä‘iá»m tÄ©nh. Tôi là Maureen, vợ cá»§a Jamie. Cô đừng để tâm đến lÅ© lâu la ấy là m gì, xin má»i đến đây uống trà .
Chị nắm lấy tay Scarlett, đẩy kẻ nầy gạt ngưá»i khác mở lối cho nà ng bước Ä‘i.
- Yên nà o, bá»n nhóc buồn cưá»i nầy, Ãt nhất cÅ©ng để cho bố thở má»™t chút chứ! Äi rá»a mặt Ä‘i, rồi đến chà o cô Scarlett, từng đứa má»™t!
Vừa nói, chị vừa cất cái áo choà ng lông thú trên vai Scarlett.
- Mary Kate! Con hãy đem treo và o chỗ chắc chắn kẻo em bé lại ngỡ là một con mèo lông êm quá, và em nó lại muốn kéo cái đuôi.
Cô gái lá»›n nhất trong đám, cúi chà o và vừa cầm lấy cái áo lông thú vừa giương to đôi mắt xanh nhìn Scarlett vẻ thán phục, Scarlett mỉm cưá»i vá»›i cô gái và cả vá»›i chị Maureen, mặc dầu chị Ä‘ang đẩy nà ng đến má»™t cái ghế bà nh và ấn nà ng ngồi xuống y như nà ng là má»™t trong những đứa con cá»§a chị.
Trong nháy mắt, Scarlett đã ngồi xuống, tay cầm cái tách khổng lồ nà ng chưa há» nhìn thấy trong Ä‘á»i, còn tay kia nắm chặt má»™t bé gái xinh đẹp Ä‘ang thì thầm vá»›i mẹ: "Trông như má»™t công chúa" rồi cô bé tá»± giá»›i thiệu: Cháu tên là Helen!
- Em phải sỠđến cái áo lông thú nầy má»›i được Helen ạ - Mary Kate tuyên bố vá»›i cô em gái vẻ quan trá»ng.
- Helen có phải là khách không, mà con phải thưa gá»i vá»›i nó trước! Tháºt xấu hổ cho má»™t ngưá»i mẹ có những đứa con thiếu giáo dục đến thế! - Maureen nói xen và o mà không sao giấu nổi cÆ¡n buồn cưá»i.
Mary Kate cúi chà o, mặt á»ng Ä‘á».
- Cháu xin lỗi, cô Scarlett ạ, cháu quên mất khi mải ngắm vẻ thanh lịch của cô. Cháu tên là Mary Kate và cháu rất tự hà o là cháu gái một phu nhân xinh đẹp như cô.
Scarlett định chữa lại là cháu không cần xin lá»—i, nhưng không kịp nữa. Jamie chỉ còn mặc má»—i chiếc áo sÆ¡ mi, áo gilê đã cởi nút, Ä‘ang bước lại gần, tay nắm má»™t đứa bé tóc đỠhoe, má phÃnh, Ä‘ang giãy giụa như choi choi và reo cưá»i vui vẻ.
- Äây là Sean, thằng út, Jamie thông báo. Là dân Mỹ chÃnh cống, lẽ ra phải gá»i nó là Jhon, bởi vì nó sinh ra ở Savannah, nhưng hết thảy chúng tôi lại cứ vẫn gá»i nó là Jacky. Chà o cô cá»§a con Ä‘i, Jacky, nếu như con còn mở miệng được!
- Chà o cô! - Cáºu bé kêu lên rồi cứ thế hét tháºt to cho đến khi cha cáºu ấn đầu cáºu xuống.
- Kìa, chuyện gì mà ồn à o dữ váºy! Má»™t giá»ng nói yếu á»›t nhưng đầy uy quyá»n bá»—ng vang lên.
Ngoại trừ tiếng cưá»i cá»§a Jacky, như có phép mầu, tất cả im bặt. Má»™t ông già to lá»›n và oai vệ xuất hiện ở đầu bên kia nhà bếp, theo sau là má»™t thiếu nữ xinh xinh, tóc xoăn mà u nâu, vẻ mặt rụt rè, sợ sệt. Scarlett nháºn ra ngay ông bác cá»§a mình.
- Jacky đã là m bác James mất cả ngủ trưa. Cô thiếu nữ rụt rè nói. Không biết nó đau ốm gì mà hét to đến thế và là m bác James phải vỠnhà quá sớm
- Nà o có chuyện gì đâu, Maureen nói. Bác có ngưá»i đến thăm đấy, bác James! - Chị cao giá»ng nói tiếp. Cô Scarlett từ xa đến thăm bác, Jamie đã giao cá»a hà ng cho Daniel để dẫn cô ấy vá» nhà , gặp bác. Trà đã dá»n sẵn, má»i bác đến gần bếp lá»a.
Scarlett đứng dáºy mỉm cưá»i.
- Chà o bác James. Bác có nháºn ra cháu không?
- Tất nhiên là nháºn ra chứ! Lần cuối cùng bác gặp cháu, lúc ấy cháu Ä‘ang để tang chồng. Cháu đã kiếm được ai khác chưa?
- Rồi, bác ạ, nà ng đáp.
Scarlett vá»™i lục tìm trong trà nhá»› cá»§a mình: James O Hara nói đúng. Nà ng đã đến Savannah sau khi sinh Wade, khi đó nà ng Ä‘ang để tang Charles Hamilton. Nếu như ta nói ta đã có thêm hai Ä‘á»i chồng kể từ ngà y ấy thì ông bác tò mò nầy sẽ nghÄ© gì nhỉ!
- Váºy là tốt đấy, cháu ạ, ông bác tuyên bố. Ở nhà nầy, có quá nhiá»u phụ nữ không chồng.
Cô gái rụt rè bá» chạy khá»i nhà bếp.
- Bác không nên hà nh hạ nó giống như bác đã là m, bác James ại! - Jamie nghiêm giá»ng nói.
Ông già bước đến gần bếp lá»a và xoa tay trên ngá»n lá»a.
- Nó không thể cứ than vãn suốt ngà y. Dòng há» O Hara không phải là những kẻ rên rỉ mãi vá» những bất hạnh cá»§a mình. Maureen, cháu Ä‘em trà đến giùm bác, trong lúc bác nói chuyện vá»›i con gái Gerald, ông đến ngồi cạnh Scarlett và nói tiếp. Còn cháu, hãy cho bác biết, cháu có chôn cất bố cháu tá» tế không đấy! Chú Andrew đã có được má»™t đám ma linh đình mà từ nhiá»u năm nay ngưá»i ta chưa hỠđược chứng kiến ở thà nh phố nầy.
Scarlett nhá»› lại số ngưá»i thân Ãt á»i đã tụ há»p ở Tara quanh má»™ Gerald. Có quá nhiá»u ngưá»i, lẽ ra có mặt ở đấy, thì đã chết quá sá»›m… Nà ng nhìn thẳng và o mắt ông bác và quyết định phải gây cho ông xúc động.
- Má»™t cá»— xe tang lắp kiếng do bốn con ngá»±a ô có bá»m Ä‘en trên đầu kéo, hoa phá»§ đầy quan tà i và má»™t Ä‘oà n đưa tang đến hai trăm ngưá»i. Ông an giấc nghìn thu không phải trong má»™t má»™ huyệt mà trong má»™t lăng má»™ bằng cẩm thạch, bên trên có tượng thiên thần cao hÆ¡n hai mét. Äấy! Bác thấy hà i lòng chưa! Nà ng nén lại không nói thêm. Giá» thì hãy để cho linh hồn cha được yên nghỉ.
James xoa xoa tay tháºt mạnh.
- Xin Chúa đón lấy linh hồn chú ấy! Ông bác vui vẻ nói. Gerald là ngưá»i có địa vị cao nhất trong đám chúng tôi, bác vẫn luôn nghÄ© như thế, phải không Jamie! Dầu chú ấy thể chất yếu Ä‘uối nhất, chú ấy cÅ©ng không há» bá» qua má»™t thách thức nà o mà không đương đầu. Chú ấy đúng là má»™t ngưá»i đà n ông, má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c sá»±, chú Gerald cá»§a anh. Cháu Ãt nhất cÅ©ng đã biết ông ấy đã dà nh được cái đồn Ä‘iá»n như thế nà o chứ! Bằng cách chÆ¡i bà i poker vá»›i tiá»n cá»§a bác đấy. Và cháu nghÄ© là cha cháu đã đỠnghị chia cho bác má»™t đồng xu trong số lãi ấy ư?
Già James phá lên cưá»i, má»™t cái cưá»i dòn thẳng thắn, má»™t cái cưá»i trẻ trung.
- Bác hãy kể ông ấy đã rá»i Ireland bằng cách nà o Ä‘i, bác James, Maureen nói và rót đầy tách cho ông. Scarlett chắc chưa biết chuyện ấy đâu.
- á»’, không! Äừng trở lại chuyện buồn thảm ấy là m gì.
Scarlett thầm nghÄ©, mệt nhoà i và vặn vẹo ngưá»i trên ghế.
- Cháu đã nghe chuyện ấy hà ng trăm lần rồi, Scarlett kêu lên.
Gerald O Hara không thÃch gì hÆ¡n là khoe khoang việc ông đã trốn khá»i Ireland bởi cái đầu cá»§a ông đã được treo giá vì chỉ vá»›i má»™t cú đấm, ông đã giết chết tươi tên quản lý cá»§a má»™t chá»§ đất ngưá»i Anh. Nếu như cả quáºn Clayton thuá»™c lòng chuyện ấy, thì cÅ©ng không má»™t ai chịu tin. Ai cÅ©ng biết Gerald chỉ có khả năng chá»c cho ngưá»i ta nổi giáºn đùng đùng lên thôi, nhưng ông tháºt sá»± lại quá hiá»n là nh để có thể là m hại đến má»™t con ruồi.
- Cháu vẫn nghe nói vá» chú Gerald như má»™t anh hùng, Maureen mỉm cưá»i, nói. Má»™t phụ nữ có thể tá»± hà o có ngưá»i cha như ông ấy.
Scarlett cảm thấy cay cay trong mắt.
- Äúng là như váºy, James thêm và o. À, còn ổ bánh sinh nháºt nầy, khi nà o thì má»›i tÃnh, Maureen! Và Patricia, nó trốn đâu rồi!
Scarlett nhìn những mái tóc bù xù mà u đỠtÃa Ä‘ang vây quanh nà ng mà không sao nhá»› được tên Patricia thuá»™c vá» cô gái nà o. Có lẽ là cô gái tóc nâu đã bá» chạy ra ngoà i!
- Nó Ä‘ang lo chăm chút, bác James ạ, Maureen đáp. Bác biết đấy nó Ä‘á»m dáng lắm. Chúng ta sẽ qua bên cạnh khi Stephen báo cho chúng ta biết con bé đã sẵn sà ng.
Patricia là ai! Stephen là ai! Ở bên cạnh là chỗ nà o!
- Ôi bao nhiêu là điá»u bà ẩn! Maureen như dá»± Ä‘oán được những thắc mắc cá»§a Scarlett.
- Jamie chưa há» nói gì vá»›i cô sao! Dòng há» ta có ba ngôi nhà chung liá»n vá»›i ngôi nhà nầy. Cô còn lâu má»›i gặp được hết má»i ngưá»i trong gia đình O Hara, Scarlett.
Chúng đông quá, mình không là m sao nháºn biết hết được, Scarlett thầm nghÄ©, chán nản. Giá như đừng đổi chá»— luôn nhỉ!
Tháºt cÅ©ng bằng như muốn bắt cÆ¡n sóng lừng cá»§a đại dương ngưng lại! Pitricia tiếp má»i ngưá»i tại nhà mình, trong má»™t phòng khách đôi vá»›i những cánh cá»a lá»›n, mở toang. Những đứa trẻ - Ãt nhất cÅ©ng đến má»™t tá - Ä‘ang chÆ¡i trò ú tim sau những bà n ghế và những tấm rèm, và chạy hết phòng nầy đến phòng khác. Äôi khi, má»™t đứa lá»›n lại giữ má»™t đứa nà o nghịch ngợm quá mức hoặc đỡ má»™t đứa khác bị ngã Ä‘au cần phải dá»— dà nh. Hình như chẳng có gì quan trá»ng việc đứa bị phạt hay đứa bị ngã là con ai. Những đứa lá»›n Ä‘á»u cư xá» như ruá»™t thịt cá»§a những đứa nầy cÅ©ng như cá»§a những đứa khác.
Scarlett chỉ có má»—i má»™t Ä‘iểm là m mốc là mái tóc hoe đỠcá»§a Maureen. Những đứa con cá»§a chị - những đứa ở bên cạnh, cá»™ng vá»›i Patricia Ä‘ang tiếp khách Daniel mà nà ng đã gặp ngoà i cá»a hà ng và má»™t cáºu bé trai nữa mà nà ng đã quên mất tên - nà ng Ä‘á»u nháºn ra được. Những đứa khác dưới mắt nà ng tạo thà nh má»™t nhóm không sao phân biệt nổi.
Scarlett cÅ©ng không sao phân biệt được cha mẹ chúng. Nà ng biết má»™t ngưá»i trong số há» là Gerald, nhưng là ai! Há» tất cả Ä‘á»u giống nhau, cao lá»›n, mái tóc nâu xoắn, đôi mắt xanh và những nụ cưá»i rạng rỡ.
- Khó mà lần ra tháºt, phải không! Maureen thì thà o bên tai nà ng. Hãy yên tâm, cô Scarlett ạ, rồi cô sẽ nhanh chóng nháºn ra chúng thôi.
Scarlett lịch sá»± thừa nháºn bằng cách mỉm cưá»i và gáºt đầu, nhưng nà ng không há» có ý định mất thá»i giá» và o việc tìm hiểu Ä‘iá»u bà ấn ấy. Ngay khi có thể cáo lui mà không khiếm lá»… nà ng sẽ yêu cầu Jamie đưa nà ng trở vá» nhà . Ở đây quá ồn à o, quá nhiá»u tiếng la hét, quá đông trẻ con. Ngôi nhà mà u hồng trên quảng trưá»ng, đối vá»›i nà ng lại có tác dụng như má»™t chốn nương náu bình yên. Ở đó, Ãt ra nà ng còn có các dì để chuyện trò. Còn ở đây, nà ng không sao nói được má»™t lá»i. Há» dà nh hết thá»i gian để Ä‘uổi theo các đứa trẻ, để ôm hôn Patricia và chúc mừng sinh nháºt nó - tệ hÆ¡n cả là thăm há»i khi nà o thì lại sinh nữa. Là m sao ngưá»i ta lại có thể nói những chuyện như váºy nhỉ! Thế không ai biết ngưá»i có giáo dục thì không nên để ý nháºn xét phụ nữ nầy phụ nữ kia có thai hay sao! Ở đây nà ng cảm thấy như má»™t ngưá»i xa lạ, má»™t hạng ngưá»i không đáng kể. CÅ©ng giống như ở Charleston. Ngược lại, biết mình Ä‘ang ở ngay giữa dòng há» mình chẳng giải quyết được gì. Lại cà ng tệ hại hÆ¡n…
- Sắp đến lúc cắt bánh rồi, Maureen vừa nói vừa cầm lấy cánh tay nà ng. Sau đó, chúng ta sẽ chơi nhạc một chút.
Scarlett nghiến răng. Nà ng đã chịu đựng má»™t buổi hoà nhạc ở Savannah, váºy là quá đủ rồi. Há» không thể nghÄ© ra chuyện gì khác hÆ¡n! Song nà ng vẫn bước theo Maureen đến chiếc trưá»ng ká»· bá»c nhung đỠvà ngồi thẳng ngưá»i trên mép ghế.
Có tiếng dao nghiến trên thuỷ tinh. CỠtoạ tương đối giữ im lặng.
- Xin cảm Æ¡n tất cả, chừng nà o tất cả còn im lặng, - Jamie vừa nói vừa dứ dứ con dao vẻ Ä‘e doạ để chấm dứt những tiếng cá»§á»i giỡn vừa lại nổ ra sau câu nói cá»§a anh. - Chúng ta cùng nhau ăn mừng sinh nháºt cá»§a Patricia mặc dù tuần tá»›i má»›i đến ngà y. Nhưng tốt nhất là chén đẫy hôm nay, ngà y Thứ Ba béo hÆ¡n là đến giữa mùa Chay…
Tiếng cưá»i vui lại nhao nhao lên. Jamie chá» cho im lặng trở lại, má»›i nói tiếp:
- Chúng ta còn má»™t lý do khác để vui mừng! Má»™t ngưá»i cô hỠđã bặt tin nay vừa tìm lại được. Nhân danh dòng há» O Hara, tôi xin nâng cốc chúc mừng cô Scarlett, ngưá»i mà chúng ta hân hạnh đón nháºn và o trái tim và ngôi nhà cá»§a chúng ta!
Jamie uống một hơi cạn ly.
- Và bây giá», anh vung tay nói tiếp, và o tiệc! Nổi nhạc lên!
Tiếng la hét, tiếng cưá»i lại oà vỡ, những tiếng "Suỵt" dá»™i lại. Patricia đến ngồi cạnh Scarlett. Cây violon dạo Ä‘oạn đầu bà i "sinh nháºt vui". Helen, cô gái xinh đẹp nhất trong các cô gái cá»§a Jamie, bước và o, bưng má»™t đĩa bánh paté nhân thịt đến trình vá»›i Patricia và Scarlett trước khi Ä‘em đặt trên cái bà n tròn lá»›n giữa phòng. Kế đến là Mary Kate, rồi cả cô tóc nâu đã Ä‘i theo bác James, và cô gái trẻ nhất trong các con dâu lần lượt đến trình các món ăn cho những nữ hoà ng cá»§a ngà y lá»… là Patricia và Scarlett, trước khi đặt chúng lên bà n.
Scarlett nhìn thấy diá»…u qua trước mặt nà ng nà o thịt bò rô-ti, dăm bông, nà o gà mái tây. Helen lại xuất hiện vá»›i má»™t đĩa khoai tây, còn các cô gái khác mang theo món cà rốt có rưới bÆ¡, hà nh cá»§ và khoai lang nghiá»n. VÅ© Ä‘iệu vòng tròn cứ tiếp diá»…n gần như bất táºn, mãi cho đến lúc trên bà n đầy ắp đủ thứ món ăn và gia vị. Ngưá»i chÆ¡i đà n violon - Scarlett nháºn ra là Damel, nà ng đã gặp ở cá»a hà ng - cá» má»™t hợp âm rải đón chà o Maureen xuất hiện, tay khệ nệ má»™t cái bánh khổng lồ trên có trang trà những bông hồng bằng đưá»ng, là m không khà chung thêm huyên náo. Jamie Ä‘i bá»c háºu má»—i tay cầm ba chai rượu Whisky. Cây violon bắt và o má»™t Ä‘iệu dồn dáºp, vui tươi, má»i ngưá»i cưá»i vang và cùng vá»— tay đánh nhịp, kể cả Scarlett mà cuá»™c rước thức ăn vừa qua là má»™t cảnh tượng đầy quyến rÅ©.
- Brian! Jamie gá»i. Billy và con: đưa các nữ hoà ng lên ngồi, gần lò sưởi.
Trước khi Scarlett kịp hiểu Ä‘iá»u gì xảy ra cho mình thì nà ng đã cảm thấy bị nhấc bổng lên cao cùng vá»›i chiếc trưá»ng ká»· và còn kịp ôm chầm lấy Patricia trong lúc chiếc ghế cá»§a hỠđược khênh Ä‘i dáºp dá»nh qua căn phòng và hạ xuống bên lò sưởi.
- Äến lượt bác James! Jamie ra lệnh.
Ông già cÅ©ng được khênh như váºy đến bên lò sưởi, miệng cưá»i vang.
Cô gái trẻ Ä‘i theo ông - Scarlett lại quên mất tên - bèn xua đám trẻ qua phòng khác. Ở đó, Mary Kate đã trải xuống đất cho chúng má»™t tấm khăn bà n. Äám trẻ vừa Ä‘i khá»i, căn phòng trở lại im lặng. Rồi khi má»i ngưá»i đã ngồi và o bà n để ăn và chuyện trò, Scarlett má»›i thá» nháºn diện từng ngưá»i.
Hai con trai cá»§a Jamie giống nhau đến mức nà ng không sao tin được Daniel, 21 tuổi, lại chỉ lá»›n hÆ¡n Brian có ba tuổi. Khi nà ng mỉm cưá»i đưa ra lá»i nháºn xét nầy thì Brian đỠmặt tÃa tai. Thế là anh chà ng rút vá» phÃa mình những lá»i chế giá»…u cá»§a má»™t chà ng trai khác, và anh chà ng nầy cÅ©ng chỉ dừng lại khi má»™t cô gái có đôi má hồng ngồi kế bên nhắc anh ta:
- Äá»§ rồi, Gerald.
Váºy ra đây là Gerald. Cha chắc phải hà i lòng khi biết được chà ng thanh niên to lá»›n Ä‘iển trai nầy đã hân hạnh được mang tên ông. Cô gái ngồi cạnh anh là Polly; Gerald và cô xem chừng rất yêu nhau, mà có lẽ hỠđã phải Ä‘Ãnh hôn hoặc vừa cưới nhau xong. Còn Patricia lại Ä‘ang xá» mÅ©i má»™t chà ng trai khác mà Jamie gá»i là Billy, xem chừng là cả hai cÅ©ng đã cưới nhau rồi.
Dầu váºy, Scarlett cÅ©ng không có thá»i gian để biết tên hết những ngưá»i khác. Há» cứ muốn chuyện trò vá»›i nà ng cùng lúc, những gì nà ng nói Ä‘á»u được há» tấm tắc khen ngợi và há»i thêm đủ Ä‘iá»u. Bởi thế, nà ng nói vá»›i Damel và Jamie vá» cá»a hà ng cá»§a nà ng vá»›i Polly và Patricia vá» cô thợ may cá»§a nà ng, và vá»›i bác James vá» những tên lÃnh Yankee đốt cháy Tara. Nà ng nhắc lại công việc là m ăn cá»§a mình, kể cho há» nghe cách thức xưởng cưa ban đầu cá»§a nà ng được nhân lên thà nh hai xưởng cưa, rồi thà nh những công trưá»ng và thà nh cả má»™t ngôi là ng gồm những ngôi nhà má»›i ở ngoại ô Atlanta. Ai nấy Ä‘á»u tấm tắc. Cuối cùng thì Scarlett cÅ©ng gặp được những con ngưá»i mà nói chuyện tiá»n bạc vá»›i há» không há» là má»™t trá»ng tá»™i! Hết thảy há» cùng má»™t bản lÄ©nh, sẵn sà ng là m lụng cá»±c nhá»c để kiếm tiá»n và táºn hưởng hoa trái từ những cố gắng cá»§a mình, và há» nhiệt tình chúc mừng nà ng đã là m được như thế. Scarlett không hiểu nổi vì sao nà ng lại muốn rá»i cuá»™c há»p mặt tuyệt vá»i cá»§a những con ngưá»i vui vẻ và nhiệt tình nầy để tìm lại sá»± im lặng não ná» trong ngôi nhà cá»§a ông ngoại.
- Nầy Daniel, khi nà o con ăn xong phần bánh cá»§a em con, con chịu khó chÆ¡i má»™t bản nhạc được không? - Maureen há»i, trong lúc Jamie mở chai rượu Whisky.
Trừ bác James, còn má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng dáºy và rá»™n rà ng trong má»™t Ä‘iệu múa rất tá» chỉnh. Daniel dạo ngay má»™t khúc nhạc lôi cuốn chẳng thèm để tâm đến những lá»i chê trách tá»›i tấp như mưa. Phụ nữ dá»n bà n, đà n ông dẹp bà n ghế và o sát tưá»ng chỉ để cho Scarlett và ông bác ngồi yên chá»—. Jamie má»i ông già James nếm má»™t ly rượu Whisky và chá» sá»± phán xét cá»§a ông.
- CÅ©ng đáng hà i lòng đấy, ông bác buông lá»i.
- Phải váºy chứ, Jamie mỉm cưá»i, nói, không gì hÆ¡n được nữa đâu!
Scarlett chỉ hoà i công thu hút sá»± chú ý cá»§a Jamie. Nà ng phải Ä‘i ngay thôi. Nà ng nhìn thấy má»i ngưá»i kéo đến bên cạnh ghế cá»§a nà ng và tạo thà nh má»™t vòng tròn quanh lò sưởi. Trẻ nhá» ngồi bệt xuống đất, dưới chân ngưá»i lá»›n. Má»™t khi cuá»™c hoà nhạc bắt đầu, nà ng sẽ không sao bá» Ä‘i được mà lại không tá» ra là quá ư vô lá»….
Cuối cùng rồi Jamie cũng bước đến gần, ngang qua đầu một đứa trẻ.
- Còn đây là dà nh cho cô, cô em hỠạ! Anh nói và chìa cho Scarlett má»™t ly đầy đến phân ná»a rượu Whisky.
Scarlett mỉm cưá»i.
- Tôi phải vá» thôi, Jamie ạ. Tôi đã được dá»± má»™t buổi tối tuyệt vá»i nhưng giá» thì đã muá»™n rồi và …
- Cô không thể bá» chúng tôi được Scarlett ạ, cuá»™c vui chỉ má»›i bắt đầu thôi mà . Daniel, anh quay vá» phÃa cáºu con trai và nói thêm, con đã Ä‘uổi khéo cô cá»§a con bằng những âm thanh cò cưa cá»§a con đấy! ChÆ¡i bản nhạc gì hay hay chứ đừng chÆ¡i thứ mèo gừ gừ đánh nhau ấy!
Scarlett muốn đáp lại nhưng lá»i nà ng nói đã chìm ngay trong tiếng kêu la vang lên cả bốn phÃa: "Äúng rồi, chÆ¡i cho hay lên kìa, Daniel. "Má»™t bản Ballade Ä‘i" "Äiệu Gic Ä‘i, anh Æ¡i"!
- Tôi không nghe gì hết! - Jamie vừa hét lên, vừa cưá»i ngất vá»›i Scarlett trong tiếng huyên náo. Khi ai nói vá»›i tôi rằng, há» bá» vá» thì tai tôi lại như Ä‘iếc đặc!
Scarlett đã dợm ngưá»i đứng dáºy chá»±c Ä‘i, nhưng chưa kịp thì Daniel đã dạo bà i Peg bá» Ä‘i bằng xe ngá»±a, bà i hát yêu thÃch nhất cá»§a cha nà ng mà nà ng tưởng đã trông thấy lại dáng hình trên những nét hao hao ở gương mặt rạng rỡ cá»§a Jamie. Nếu cha nà ng ở đây lúc nầy, cha sẽ vui sướng biết chừng nà o… Äôi mắt gần như nhoà lệ, Scarlett ngồi xuống, và cố mỉm cưá»i vá»›i Jamie.
Äiệu nhạc quá lôi cuốn và không khà vui nhá»™n không cho ná»—i buồn cá»§a nà ng có thể kéo dà i. Má»i ngưá»i Ä‘á»u hát và vá»— tay theo nhịp. Scarlett chợt nháºn ra là nà ng Ä‘ang nhịp chân.
- Billy, cùng chơi với anh đi! - Daniel hát theo nhịp.
Billy lấy trong hộp ra một cây đà n accordéon mà những ống hơi giãn ra thà nh những tiếng rên rỉ nghe chói tai.
- Äồng ý, chÆ¡i nhạc thứ thiệt Ä‘i!
Anh ta bước đến gần lò sưởi. Scarlett nhìn thấy anh ta lấy tay cầm lên những ống dà i, và vung lên quanh anh ta.
- Stelthen, cầm lấy! Brian nữa, cÅ©ng cầm lấy Ä‘i! Còn đây là cá»§a mẹ, nhạc mẫu yêu quà cá»§a con, anh vừa nói, vừa buông má»™t váºt gì đó trên gối Maureen.
- Các xương ngón! ThÃm Maureen sẽ chÆ¡i trò các xương ngón, má»™t cáºu bé trai vừa kêu, vừa vá»— tay dồn dáºp.
Scarlett không còn muốn bá» Ä‘i nữa! Lá»… há»™i nầy chẳng có gì giống vá»›i không khà trịnh trá»ng trong buổi hoà nhạc cá»§a hai chị em Telfair. Ở đây, má»i thứ Ä‘á»u vui vẻ tá»± nhiên và nhiệt tình. Sá»± lá»™n xá»™n lại diá»…n ra trong các phòng khách và i giây trước đó đã được sắp xếp tháºt ngăn nắp. Lúc nầy đây, má»—i ngưá»i di chuyển ghế tuỳ thÃch. Maureen giÆ¡ cao má»™t tay và tạo ra những tiếng lốp bốp. Scarlett thấy "những cái xương ngón" thá»±c ra chỉ là những miếng gá»— bà o nhẵn.
Jamie vẫn tiếp tục phục vụ rượu Whisky. Ôi, kỳ quá! Scarlett sá»ng sốt nhá»§ thầm. Äám phụ nữ cứ uống mà chẳng cần giấu giếm và hổ thẹn gì cả. Há» cÅ©ng cưá»i đùa y như đám đà n ông! Ta, ta cÅ©ng uống vì giòng há» O Hara… Nà ng Ä‘ang định ra dấu cho Jamie thì nà ng chợt nhá»› là phải trở vá» nhà ông ngoại và không được để hÆ¡i thở có mùi rượu. Mặc kệ, ta chẳng cần, dù có uống, ta vẫn cảm thấy tỉnh táo như thưá»ng.Daniel vung cần đà n và thông báo tên bà i hát má»›i: Cô gái đứng sau quầy rượu, là m má»i ngưá»i cưá»i vang; cả Scarlett nữa dù không hiểu tại sao. Má»™t lát sau, những ngưá»i tham dá»± cÅ©ng quay cuồng theo tiết tấu dồn dáºp cá»§a Ä‘iệu gic Ireland. Những âm thanh thánh thót cá»§a những ống sáo cá»§a Stephen và bà Brian đối âm vá»›i cây đà n accordéon cá»§a Billy. Jamie nhịp chân, những ngưá»i khác cÅ©ng vá»— tay đánh nhịp, lối ngắt âm đầy ám ảnh cá»§a "các xương ngón" cá»§a Maureen nâng giữ và điá»u khiển nhịp. Khoảng năm, sáu đứa trẻ nhảy cẫng và quay tròn, hai bà n tay Scarlett nóng ran vì vá»— tay liên tục, hai chân nà ng cÅ©ng nhịp nhịp như muốn kéo nà ng và o nhảy cùng lÅ© trẻ. Khi Ä‘iệu gic kết thúc, Scarlett thả ngưá»i tá»±a trên lưng ghế, mệt nhoà i nhưng thú vị.
- Matt, hãy chỉ cho đám nhỠcách nhảy đi! Maureen vừa nói vừa khua vang các xương ngón.
Scarlett nhìn thấy ngưá»i bên cạnh đứng lên.
- Nà o, xin đừng nhanh thế - Billy năn nỉ - Những ngón tay tá»™i nghiệp cá»§a tôi cÅ©ng cần nghỉ ngÆ¡i chứ. Katie, hát cho chúng tôi nghe bà i gì Ä‘i, anh nói thêm và thá» dạo má»™t khúc nhạc trên bà n phÃm.
Má»™t cô gái tóc nâu đứng dáºy, đưa ly lại cho Jamie và cất tiếng ngâm nga má»™t bà i buồn bã bằng giá»ng nữ cao, trong, rất bất ngá». Äoản khúc chưa chấm dứt thì Bill, Daniel, Brian và Stephen đã vừa phụ hoạ theo, vừa tuôn ra những nét hoa mỹ.
Anh sinh ra và lớn lên ở Ireland.
Trong ngôi nhà quen gá»i là Castlemaine…
Má»i ngưá»i đồng thanh láºp lại. Scarlett không thuá»™c lá»i nhưng nà ng lắng nghe say sưa Ä‘iệu ballade buồn buồn ấy. Khi âm thanh cuối cùng vừa dứt, không phải chỉ riêng nà ng rÆ¡m rá»›m nước mắt. Jamie lại xướng lên má»™t bà i hát vui, rồi thêm má»™t bà i nữa là m Scarlett đỠmặt cưá»i vang vì lá»i bà i hát có hai nghÄ©a.
- GiỠđến lượt tôi, Gerald nói. Tôi sẽ hát "khúc nhạc Londonderry" tặng Polly yêu dấu và dịu dà ng của tôi.
- á»’ Gerald!… Polly vừa nói vùa giấu khuôn mặt đỠá»ng trong lòng bà n tay.
Brian bấm những nốt nhạc, đầu tiên cá»§a giai Ä‘iệu, thì Gerald cất tiếng hát. Scarlett từng nghe danh những ngưá»i Ireland hát giá»ng nam cao, nhưng lần đầu tiên nà ng má»›i được nghe má»™t ngưá»i như thế hát, và nà ng như nÃn thở. Chất giá»ng thiên thần nầy phát ra từ chà ng trai mang tên cha nà ng. Tình yêu trong sáng cá»§a anh ta, phản ánh trên khuôn mặt thÆ¡ ngây, thể hiện qua những âm thanh trong như pha lê Ä‘ang dâng lên trong cổ. Xúc động đến muốn khóc, Scarlett tháºt ra cÅ©ng chỉ mong muốn má»™t tình yêu đơn sÆ¡ và chân thà nh. Rhett! Trái tim nà ng thốt lên, trong tâm trà nà ng lại không chịu nghÄ© đến sá»± giản dị và sá»± chân thà nh nÆ¡i má»™t con ngưá»i có bản chất tăm tối và phức tạp như chà ng.
Bà i hát vừa dứt, Polly nhà o đến bá lấy cổ Gerald và vùi đầu và o ngực anh ta. Maureen lại khua vang các xương ngón.
- Còn bây giá» thì chÆ¡i Ä‘iệu gic chứ! - Chị nói giá»ng chắc nịch - chân tôi ngứa lắm rồi đấy!
Daniel lại bắt đầu.
Scarlett đã nhảy đến hà ng trăm lần Ä‘iệu gic theo kiểu ở Virginic, nhưng nà ng chưa há» nhìn thấy Ä‘iá»u gì Ä‘ang diá»…n ra trước mắt nà ng. Như má»™t ngưá»i lÃnh Ä‘i diá»…u binh, Matt O Hara bước và o vòng tròn, hai vai thẳng, tay xuôi theo thân mình. Rồi đột nhiên, đôi chân anh cỠđộng tháºt nhanh như chá»±c bay lên. Sà n nhà rá»n vang như mặt trống dưới những cú gót chân, anh ta tá»›i, lui, rồi sang bên, nhanh nhẹn khó tưởng tượng nổi, tạo thà nh những bước những hình phức tạp đến ná»—i Scarlett cứ há hốc mồm thán phục. Nà ng không nghi ngá» gì đó là má»™t vÅ© công giá»i nhất thế giá»›i, khi Katie kéo váy lên đến bắp chân và thá»±c hiện đối lại chà ng nhiá»u kiểu hình không kém ngoạn mục. Mary Kate cÅ©ng tiếp theo như nháºn lá»i thách thức, rồi cha cô, rồi Helen, rồi má»™t cáºu bé khoảng tám tuổi, cÅ©ng hoà nhảy theo. Há» giống như những nhà ảo thuáºt: Scarlett thầm nghÄ©. Và âm nhạc cÅ©ng giống như trò ảo thuáºt: Vẫn ngồi yên má»™t chá»—, nà ng cảm thấy đôi chân mình nhịp nhịp theo Ä‘iệu nhạc như thể muốn bắt chước những đôi chân kia: Mình phải há»c nhảy giống như há» má»›i được. Có cảm giác như cứ xoay tròn mà bay lên đến táºn trá»i cao.
Cảnh ồn à o là m đứa bé nằm ngá»§ dưới trà ng ká»· thức dáºy và cất tiếng khóc. Những đứa bé khác cÅ©ng khóc theo và chẳng mấy chốc, các tiếng khóc nhè trở thà nh má»™t hợp xướng khiến nhạc và điệu nhảy phải ngừng lại.
- Mang gối ôm và chăn đắp qua phòng khách kia, - Maureen thản nhiên nói.- Äóng kÃn cá»a và chúng sẽ ngá»§ lại thôi!
- Jamie, em chết khát mất!
- Mary Kate, hãy đưa cái ly của mẹ cho bố con.
Patricia giao cho Billy đứa con trai ba tuổi của hỠvà bế đứa gái đang ngủ lên tay.
- Kéo các tấm rèm cho kÃn, Helen, cô nói thêm. Äêm nay trăng rằm.
Cái nhìn qua cá»a sổ đột ngá»™t đưa Scarlett trở vá» thá»±c tại Äêm đã xuống. Äịnh đến uống má»™t chén trà thôi, thế mà nà ng đã ở lại hà ng giá» liá»n mà không há» biết.
- Em phải vá» thôi, chị Maureen, nà ng kêu lên. Äã trá»… bữa ăn tối. Ông ngoại em chắc sẽ giáºn lắm.
- Cứ để cho ông ta cà u nhà u, ông bố khỉ! Cô cứ ở lại đi, cuộc vui mới chỉ bắt đầu mà !
- Em muốn lắm, em chưa từng tham dá»± má»™t buổi lá»… há»™i nà o vui đến thế bao giá»! Nhưng em đã hứa là phải vá»â€¦
- Váºy thì phải giữ hứa thôi. Cô có trở lại thăm chúng tôi không?
- Rất vui được như thế. Chị má»i em chứ!
Maureen báºt cưá»i.
- Không, nhưng, cô hiểu chứ! Chị nói trống không chẳng cần má»i má»c gì hết. Chúng ta như má»™t nhà , cô là thà nh viên, cô cứ đến khi nà o cô muốn. Cá»a nhà bếp cá»§a chị không há» khoá và trong lò sưởi lúc nà o cÅ©ng có lá»a.
- Anh Jamie! Cô Scarlett phải vỠđó. Anh Ä‘i mặc áo và đưa cô ấy vá».
Há» chưa rẽ qua góc đưá»ng thì Scarlett lại đã nghe tiếng nhạc lại nổi lên. Tưá»ng gạch và cá»a sổ đóng kÃn đã cản hết âm thanh, nhưng nà ng cÅ©ng nháºn ra không chút do dá»± má»™t trong những bà i hát ưa thÃch cá»§a nà ng, Ä‘ang được cả nhà O Hara đồng ca. Vá»›i lại chỉ cần nghe má»™t lần, là ta đã thuá»™c hết các lá»i. Tháºt đáng tiếc, phải vá» sá»›m thế nầy…
Vừa Ä‘i, nà ng vừa tá»± nhiên bước theo Ä‘iệu gic. Jamie cưá»i vang cÅ©ng bắt bước theo.
- Lần tá»›i, anh sẽ dạy cô Ä‘iệu gic chÃnh gốc cá»§a Ireland theo đứng những quy tắc nghệ thuáºt, anh hứa.
Chú thÃch:
(1) Trại chủ quà tộc.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:46 PM.
|

24-08-2008, 07:45 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 36
Sá»± lên án âm thầm cá»§a hai bà dì không há» là m Scarlett nao núng, những lá»i quở trách cá»§a ông ngoại cÅ©ng chẳng là m nà ng báºn tâm hÆ¡n. Thái độ thiếu tôn trá»ng cá»§a Maureen O Hara lại khiến nà ng có gan thách thức ông. Sau khi ông xua xua nà ng Ä‘i, nà ng lại đến đầu giưá»ng và hôn lên má ông.
- Chúc ông ngoại ngủ ngon! Nà ng vui vẻ nói.
"Bố khỉ!". Nà ng nói thêm qua kẽ răng, sau khi đã ra tá»›i phòng chá» và vững tâm. Lúc ngồi và o bà n cùng các dì, nà ng vẫn còn cưá»i tiếp.
Bữa ăn cá»§a nà ng được dá»n ra tháºt nhanh và nóng sốt, Ä‘áºy Ä‘iệm bằng má»™t chiếc chuông bạc má»›i lau chùi sáng loá. Ngôi nhà nầy hẳn sẽ ngăn nắp hÆ¡n, nếu như có ai chịu khó đôn đốc đám gia nhân, nà ng tá»± nhá»§. Ông ngoại cứ phó mặc cho chúng muốn là m gì thì là m.
- Có chuyện gì mà cưá»i lắm thế Scarlett! Bà Pauline há»i giá»ng lạnh băng.
- Chẳng có gì hết, thưa dì.
Nhưng khi Jérome trịnh trá»ng nhấc chiếc chuông lên, nhìn thấy cả má»™t núi thức ăn, nà ng cà ng thêm thÃch thú. Sau bữa tiệc ở nhà O Hara, lần đầu tiên trong Ä‘á»i, nà ng không cảm thấy đói. Trước mặt nà ng lại cả má»™t mâm đồ ăn đủ là m no nê ná»a tá con ngưá»i! Cuối cùng thì nà ng đã là m cho nhà bếp phải sợ hãi má»™t cách là nh mạnh!
Hôm sau là thứ tư Lá»… Tro, đến giá» lá»…, Scarlett ngồi cạnh bà Eulalie, trên má»™t băng ghế mà hai bà dì vẫn thÃch, nằm kÃn đáo trong má»™t góc thấp cuối nhà thá». Cái bà n quỳ đã bắt đầu là m hai đầu gối nà ng Ä‘au nhức thì nà ng thấy những ngưá»i anh em há» nà ng theo lối chÃnh giữa nhà thá» bước lên trên hà ng ghế đầu và chiếm hết cả hai hà ng ghế. Há» cao lá»›n và hiếu động tháºt, nà ng nghÄ© thầm: Lòe loẹt nữa là khác. Dưới ánh sáng phản chiếu từ các kÃth ghép mà u, mái tóc các cáºu con trai cá»§a Jamie như Ä‘ang bốc lá»a, còn ở Maureen và các bà con gái, thì những chiếc mÅ© xem ra cÅ©ng không sao dáºp tắt được hết đám cháy. Chìm trong ká»· niệm cá»§a tiệc vui hôm qua, Scarlett suýt không nháºn ra các nữ tu Ä‘ang bước và o. Dù rằng lúc nãy, nà ng đã thúc các dì để đến nhà thá» cho tháºt sá»›m, bởi nà ng muốn biết chắc Mẹ bá» trên cá»§a Charleston vẫn còn ở Savannah.
Tạ Æ¡n Chúa, bà vẫn còn đó. Không đếm xỉa đến những lá»i nhắc nhở cuống cuồng cá»§a bà Eulalie Ä‘ang rù rì bảo nà ng không nên quay đầu lại như thế, Scarlett chăm chú quan sát khuôn mặt nghiêm nghị cá»§a Mẹ bá» trên lúc bà đi ngang qua nà ng. Dù gì Ä‘i nữa, nà ng quyết hôm nay phải gặp mặt bà cho bằng được.
Äến lúc chÃnh yếu cá»§a thánh lá»… thì Scarlett lại mÆ¡ mà ng vá» ngà y lá»… há»™i mà nà ng sẽ tổ chức sau khi khôi phục lại cho Tara vẻ huy hoà ng xưa kia. Má»i ngưá»i sẽ ca hát, nhảy múa như ngà y qua và cuá»™c lá»… kéo dà i hết ngà y nầy sang ngà y khác…
- Scarlett, đừng có hát lầm rầm thế! Bà Eulalie thì thà o mắng nà ng.
Scarlett giấu nụ cưá»i sau cuốn sách lá»…. Nà ng không ngá» là mình đã hát lầm rầm và thừa nháºn ngay rằng bà i hát Peg bá» Ä‘i bằng xe ngá»±a quả không phải thánh ca.
- Không, không thể thế được! Scarlett kêu lên.
Trà n đầy tro, nà ng lẫy bẫy cắp chặt cỗ trà ng hạt mượn của bà Eulalie.
- Mẹ bá» trên đáng kÃnh phải cấm phòng suốt ngà y, ăn chay và cầu nguyện, sÆ¡ phụ trách tiếp khách kiên nhẫn nhắc lại. Chúng ta Ä‘ang ở trong ngà y lá»… thứ tư Lá»… Tro.
- Tôi biết rõ Ä‘iá»u đó mà .
Scarlett tá»± kiá»m chế cho phải phép.
- Xin hãy nói vá»›i bà rằng tôi rất thất vá»ng và mai tôi sẽ trở lại, nà ng đấu dịu.
Vừa vỠđến nhà , Scarlett rá»a mặt ngay.
Bà Pauline và bà Eulalie sá»ng sốt khi nhìn thấy vầng trán cá»§a Scarlett sạch sẽ, không má»™t vệt tro lúc nà ng xuống phòng khách gặp các bà , nhưng há» tránh không bình luáºn gì. Các bà chá»n thái độ im lặng như thứ vÅ© khà duy nhất có thể sá» dụng an toà n má»—i khi thấy cô cháu gái tá» ra khó chịu. Thế nhưng lúc Scarlett tuyên bố nà ng muốn ăn thì bà Pauline không còn nhịn được nữa.
- Con sẽ hối háºn trước khi ngà y hôm nay kết thúc cho mà coi, bà lạnh lùng nói.
- Con tháºt chẳng hiểu tại sao? - Scarlett đáp, hai hà m răng nghiến lại, mặt vênh lên vẻ thách thức.
Sau khi được giảng giải, nà ng cúi mặt thiểu não.
Nà ng má»›i chỉ trở lại đạo gần đây nên khái mệm "ăn chay" đối vá»›i Scarlett, có nghÄ©a là được ăn cá trong ngà y thứ sáu. Xưa nay, nà ng vẫn thÃch ăn cá, bởi váºy nà ng tá»± nguyện tuân giữ Ä‘iá»u răn buá»™c nầy. Tuy nhiên, những Ä‘iá»u mà bà Pauline Ä‘em dạy nà ng, nà ng cho là không chấp nháºn được, chỉ được ăn má»™t bữa, mà phải kiêng thịt: Chỉ có má»™t ngoại lệ là ngà y chá»§ nháºt được ăn ba bữa, nhưng tất nhiên vẫn phải kiêng thịt.
- Không, không thể như thế được: nà ng lại thốt lên lần thứ hai trong vòng chưa đầy má»™t giỠđồng hồ. Ở nhà chúng con chưa há» tuân giữ những Ä‘iá»u răn buá»™c nầy bao giá»!
- Lúc ấy các con còn nhá», bà Pauline đáp vá»›i vẻ khoan thứ, nhưng dì quả quyết rằng vá» phần mẹ con, mẹ con vẫn ăn chay đúng lệ. Dì không hiểu nổi vì sao mẹ con không dạy cho con tuân giữ Mùa chay lúc con đã đến tuổi khôn lá»›n. Quả tháºt là các con đã sống cô láºp nÆ¡i đồng quê, thiếu sá»± hướng dẫn cá»§a má»™t vị linh mục. Dì nghÄ© cÅ©ng còn phải chống lại ảnh hưởng cá»§a ông O Hara nữa chứ…
Bà Pauline bá» lá»ng câu nói. Scarlett nhảy dá»±ng lên.
- Nói chÃnh xác. "ảnh hưởng cá»§a ông O Hara" có nghÄ©a là gì! Con muốn được biết rõ Ä‘iá»u ấy!
- Không ai lại không biết rằng ngưá»i Ireland có phần lÆ¡ là các luáºt lệ cá»§a Giáo há»™i, bà Pauline lạnh lùng nói. Vì lòng bác ái, quả là không thể phiá»n trách Ä‘iá»u ấy đối vá»›i má»™t dân tá»™c khốn khổ và kém giáo dục đến thế…
- Thôi đủ rồi! - Scarlett dáºm chân hét lên. - Cái thói theo đòi dại dá»™t cá»§a dì là m con muốn khùng lên đây! Cha con vẫn là ngưá»i tốt nhất, và nếu như ông có "ảnh hưởng" nà o đó đến chúng con, thì đó là lòng tốt và đại lượng mà các dì hoà n toà n không có được. Các dì cÅ©ng nên biết rằng, hôm qua, con đã ở suốt buổi chiá»u tại nhà há» hà ng cha con, và tất cả há» Ä‘á»u đáng được kÃnh trá»ng và quý mến. Má»™t ngà n lần con vẫn muốn được chịu ảnh hưởng cá»§a những ngưá»i như há» hÆ¡n là chịu ảnh hưởng cái thói đạo đức giả cá»§a dì.
Bà Eulalie báºt khóc. Scarlett giáºn dữ quắc mắt nhìn bà .
Kìa bà ta Ä‘ang sụt sùi. Và nức nở hà ng giá» nữa cho mà xem. Tháºt không sao chịu nổi.
Bà Pauline cÅ©ng nức nở. Scarlett quay lại sá»ng sốt: bà Pauline chưa há» khóc bao giá». Nà ng rụng rá»i khi nhìn những bá» vai lom khom và những mái đầu xám tro cúi gục xuống vì Ä‘au buồn. Những bà già khốn khổ, mình là m gì vá»›i các bà nữa đây! Ná»—i ân háºn giầy vò, nà ng bước đến bên bà Pauline, đặt tay lên tấm lưng gầy guá»™c cá»§a bà .
- Con xin lá»—i dì, dì yêu dấu. Con không kịp suy nghÄ© vá» những Ä‘iá»u con nói. Con không muốn nói vá»›i các dì như thế.
Cả hai bên lại là m hoà vá»›i nhau. Bà Eulalie đỠnghị Scarlett cùng vá»›i bà và bà Pauline "Ä‘i dạo má»™t vòng cho khá»e" quanh quảng trưá»ng.
Chị ta và ta vẫn thấy Ä‘i dạo như thế nầy rất là bổ Ãch. Và hÆ¡n nữa, bà nói thêm vẻ thiểu não, nó giúp chúng ta bá»›t báºn tâm đến chuyện ăn chay.
Scarlett sốt sắng nháºn lá»i: nà ng cÅ©ng không còn chịu nổi việc cứ giam mình trong ngôi nhà mà lúc nà o cÅ©ng tưởng như Ä‘ang ngá»i thấy mùi thịt rán bốc lên từ nhà bếp. Bởi váºy nà ng theo hai bà dì dạo quanh quảng trưá»ng, lại đến má»™t nÆ¡i khác, kế cáºn, rồi lại đến má»™t nÆ¡i nữa, cÅ©ng không xa là bao, cứ thế đến ná»—i khi trở vá» Scarlett và cả Eulalie Ä‘á»u như kéo lê đôi chân mệt má»i.
Nà ng thá» là đã sải chân qua và i chục quảng trưá»ng, không thiếu má»™t cái nà o, nằm rải rác khắp Savannah và nháºn ra vẻ đẹp độc đáo cá»§a nó. Nà ng đã chết vì đói và buồn phiá»n. Ãt ra lúc nầy thì giỠăn cÅ©ng gần đến; và cuối cùng khi chuông reo, đối vá»›i nà ng, chưa bao giá» món cá lại khoái khẩu đến thế.
Nà ng nhẹ cả ngưá»i khi thấy hai bà dì Ä‘i ngá»§ trưa như thưá»ng lệ. Gợi lại má»™t Ãt ká»· niệm thá»i thÆ¡ ấu tại Savannah thì còn có thể giải khuây được đôi chút, nhưng cả buổi sáng như vừa rồi thì chỉ khiến cho ngưá»i ta muốn chết được Äầu óc căng thẳng, nà ng Ä‘i tha thà n khắp nhà , hết phòng nầy sang phòng khác, sá» mó lung tung, cầm lên món đồ vặt vãnh rồi lại đặt xuống chiếc bà n xoay mà cÅ©ng chẳng thèm nhìn. Sao Mẹ bá» trên lại lẩn tránh nà ng như thế! Ãt nhất bà cÅ©ng có thể tiếp nà ng được má»™t phút chứ! Má»™t phụ nữ đạo đức như bà thì cần gì phải cấm phòng, dù là trong má»™t ngà y như hôm nay, ngà y thứ tư Lá»… Tro! Mẹ bá» trên má»™t tu viện chắc là không cần phải chịu phép xá giai, không cần ăn chay kiêng thịt…
Ä‚n chay! Scarlett chạy vá»™i và o phòng khách để nhìn đồng hồ. Chưa tá»›i bốn giá». Và không được ăn gì cho đến sáng hôm sau. Hai mươi giá» chỠđợi! Không, tháºt là phi lý.
Nà ng điên cuồng kéo chuông cho đến khi Pansy hấp tấp chạy đến.
- Mặc áo măng tô và o, chúng ta đi ra ngoà i đây!
- Sao lại phải đến tiệm bánh mì, thưa bà Scarlett! - Pansy thắc mắc há»i. - Cô nhà bếp bảo những món ăn ở cá»a hà ng bánh mì không ngon đâu. Cô ấy tá»± là m lấy hết thảy.
- Ta cóc cần biết con nhà bếp ấy nói gì. Nếu như em kể cho bất cứ ai nghe chúng ta đã đến đây thì ta sẽ lột da em đấy! Hiểu chưa?
Scarlett ngấu nghiến ăn hết luôn hai miếng bánh bÆ¡ và má»™t miếng bánh mì nhá» ngay trước khi rá»i cá»a hà ng.
Nà ng giấu mấy món đã mua dưới áo choà ng, và đem vá» cất kỹ trong phòng mình. Trông thấy bức Ä‘iện tÃn đặt trên tá»§, nà ng buông những túi bánh ngá»t, bánh mì, hấp tấp chạy đến.
Bức Ä‘iện ký tên Henry Hamilton. Nà ng những chá» Rhett gá»i Ä‘iện cho nà ng để van nà i nà ng trở vá» hoặc thông báo là chà ng sắp đến tìm nà ng! Bá»±c mình, nà ng vò nát ngay bức Ä‘iện trong tay, nhưng rồi lại vuốt cho nó phẳng lại: Äối vá»›i bác Henry, chắc chắn là có tin. Chỉ thoáng qua mấy chữ đầu, nà ng đã lại mỉm cưá»i:
"Äã nháºn được Ä‘iện Stop. CÅ©ng nháºn được món tiá»n quan trá»ng do chồng cô chuyển đến Stop. Cái dấu há»i quái gở nầy có nghÄ©a là gì. Rhett há»i tôi cô Ä‘ang ở đâu Stop. Thư sẽ đến tiếp Stop Henry Hamilton".
Thế là Rhett đã tìm nà ng. Nà ng biết chắc mà . Nà ng tháºt có lý biết bao khi đến Savannah! Nà ng hy vá»ng Ãt ra bác Henry cÅ©ng đủ khôn khéo để cÅ©ng gá»i bằng Ä‘iện tÃn đến cho Rhett địa chỉ cá»§a nà ng. Có thể lúc nầy Rhett cÅ©ng Ä‘ang Ä‘á»c, cÅ©ng giống như nà ng, và o lúc nầy, Ä‘ang Ä‘á»c bức Ä‘iện nầy váºy.
Siết chặt bức Ä‘iện và o lòng, Scarlett vừa quay tròn vừa khẽ hét má»™t Ä‘iệu Valse. Chắc lúc nầy Rhett đã lên đưá»ng! Vá»›i lại giá» nầy thì chuyến tà u từ Charleston cÅ©ng sắp chuyển bánh. Nà ng chạy đến trước giưá»ng, vuốt lại mái tóc, véo cho đôi má thêm á»ng hổng. Nà ng có cần trang Ä‘iểm không! Không, nếu như Rhett phát hiện Ä‘iá»u nầy, chà ng sẽ nghÄ© rằng nà ng chẳng có việc gì để là m tốt hÆ¡n là ngồi chỠđợi chà ng. Nà ng xát nước hoa lên cổ và thái dương. Váºy là , nà ng đã sẵn sà ng. Nà ng sẽ nghÄ© đến cả việc khép hà ng mi để giấu bá»›t vẻ long lanh trong đôi mắt sáng quắc như mèo Ä‘ang rình chuá»™t. Nà ng cảm thấy hả dạ và kéo chiếc đôn đặt cạnh cá»a sổ rồi ngồi sao cho có thể nhìn ra ngoà i mà không bị phát hiện.
Má»™t giá» trôi qua, Rhett vẫn chưa thấy đến. Scarlett giáºn dữ cắn ngáºp miếng bánh mì. Tháºt là tai hoạ, cái Mùa Chay nầy. Cứ bị buá»™c phải ăn vụng miếng bánh khô mà không có lấy má»™t chút bÆ¡ nà o! Äằng đằng sát khÃ, Scarlett bước xuống cầu thang. Gặp Jérome Ä‘ang mang bữa ăn chiá»u đặt trên khay cho Robillard, dáng bá»™ ấy cÅ©ng chẳng thay đổi. Có cái gì trong đó đủ ra vẻ má»™t tÃn đồ theo Tân giáo hoặc má»™t tÃn đồ theo phái trưởng lão như ông ngoại. Nà ng chặn Jérome lại trong tiá»n sảnh.
- Cái nầy không ăn được! Mang trả lại nhà bếp, thay và o đó má»™t tảng bÆ¡ lá»›n quấy vá»›i món nghiá»n, thêm và o má»™t khoanh dăm bông rõ to, ta biết là có đấy! ta đã thấy trong tá»§ đựng thức ăn. Chưa hết! Rưới kem lên bánh bá»™t gạo và đừng có quên hÅ© mứt.
- Ông không nhai được dăm bông! Jérome phản đối. Bác sÄ© cÅ©ng bảo ông không được ăn bÆ¡, kem và những thứ có chất ngá»t.
- Bác sÄ© cÅ©ng không muốn để ông chết đói đâu. Äi Ä‘i, là m những gì tôi bảo!
Scarlett chỠcho chiếc lưng thẳng cứng và bộ dạng mực thước của Jérome khuất hẳn dưới cầu thang tầng hầm.
- Không má»™t ai trên Ä‘á»i lại có bổn pháºn không được đói bao giá»! - Nà ng thốt lên giáºn dữ. - Chẳng bao giá», chẳng có ai cả!
TÃnh khà cá»§a nà ng đột nhiên biến đổi và nà ng nói thêm vá»›i chÃnh mình:
- Ngay "bố khỉ" cÅ©ng váºy!
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:46 PM.
|
 |
|
| |