 |
|

05-09-2008, 05:37 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 31
Tiểu Ôn, Quỷ Ảnh Bị Thủ Tiêu
Dù đủ cả Võ ÄÆ°Æ¡ng Bát tá» chẳng thiếu má»™t ai cÅ©ng chưa đủ lá»±c lượng đối địch vá»›i Phong Vân Kiếm, huống chi hắn lại ra tay đột ngá»™t, dÄ© nhiên Lam Khê Tá» không chống đỡ nổi.
Phong Vân Kiếm từ trên không hạ xuống, tay trái phát chưởng đả thương ngưá»i, tay mặt vươn ra Ä‘oạt kiếm cùng má»™t động tác.
Lam Khê Tá» bị tay áo bà o Ä‘áºp trúng má, Ä‘au như cắt. Trưá»ng kiếm tuá»™t tay, ngưá»i loạng choạng té xuống.
Phù Bình Sinh Phương Chà NghÄ©a thấy thế liá»n tiến lại đá thêm má»™t cước.
Lam Khê Tá» há»± má»™t tiếng, trợn mắt lên, nằm yên không nhúc nhÃch.
Thanh Phong TỠđang giao thủ với Nhà n Vân Khách ngó thấy trong lòng hoảng hốt, chân tay đỠđẫn.
Nhà n Vân Khách khi nà o chịu bá» lỡ cÆ¡ há»™i vung Phán quan bút dấn xuống ngưá»i Thanh Phong Tá».
Phù Bình Sinh Phương Chà NghÄ©a láºp tức chạy vá» phÃa trang Ä‘inh miệng hô:
- Anh em đừng sợ hãi, Phương mỗ đã tới đây.
Hắn mổ phán quan bút tóe ra những Ä‘iểm hà n tinh như má»™t tấm lưới chụp xuống đầu XÃch Tùng Tá».
Bên địch năm ngưá»i chết. Bây giá» thấy Phù Bình Sinh chạy đến viện trợ, ai nấy Ä‘á»u phấn khởi tinh thần.
Phù Bình Sinh chống vá»›i XÃch Tùng Tá». Còn lại tám, chÃn tên trang Ä‘inh chỉ phải đối phó vá»›i má»™t mình Tá» Yên Tá». Cục diện hoà n toà n biến đổi.
Bên nà y dù Võ ÄÆ°Æ¡ng Tam lão có khởi thế công thì tình thế đã khác trước rồi.
Phong Vân Kiếm Thư Khiếu Thiên bây giỠtrong tay đã có bảo kiếm lại cà ng oai phong lẫm liệt. Hắn chống kiếm đứng vững như núi, hổ mục đăm đăm, coi chẳng khác một vị Kim giáp thiên thần.
Võ ÄÆ°Æ¡ng Tam lão cùng Phong Vân Kiếm Ä‘á»u tuổi ngoà i bảy mươi, ngang hà ng vá»›i nhau. Kiếm pháp cá»§a Phong Vân Kiếm thế nà o ba vị lão đạo Ä‘á»u hiểu rõ hÆ¡n ai hết.
Tam lão liên thá»§ hợp lá»±c giữ được thế quân bình là cái chắc, nhưng chưa hẳn nắm được phần thắng. Vì thế Tam lão bao vây Phong Vân Kiếm lần thứ hai, hà nh động cá»±c kỳ tháºn trá»ng.
Hóa Hồng chân nhân và VÄ©nh Lạc chân nhân đứng thà nh thế á»· dốc yên lặng phòng thá»§. Còn Thiên Phong chân nhân Cảnh Äăng Bình, tay cầm phất trần tiến lên từng bước.
Phong Vân Kiếm nhìn thẳng và o một mình Thiên Phong chân nhân, chứ không ngó qua hai bên tả hữu.
Thiên Phong chân nhân đứng cách Phong Vân Kiếm chừng hơn trượng, tay trái giữ phất quyết từ từ giơ lên. Cây phất trần trong tay mặt bằng bặn quét ngang một cái.
Chiêu thức nà y thi triển một cách ung dung, tư thế phong nhã, lực đạo hòa bình.
Nói ra khó có ngưá»i tin được. Hai bên đứng cách xa như váºy mà chiêu phất quét má»™t cái khiến cho vạt áo Phong Vân Kiếm bay phần pháºt.
Phong Vân Kiếm cưá»i lạt hô:
- Äại La cương khà quả nhiên danh bất hư truyá»n.
Hắn chưa dứt lá»i, thân hình đột nhiên chuyển động. Cổ tay xoay lại.
Trưá»ng kiếm theo tay đưa ra.
Thế kiếm nà y cực kỳ thần tốc như ánh cầu vồng lấp loáng lao tới trước mặt Thiên Phong chân nhân.
- Hảo kiếm pháp!
Ngưá»i lão hÆ¡i nghiêng Ä‘i má»™t chút vừa tránh khá»i mÅ©i kiếm.
Cây phất trần từ dưới đi ngược lên nhằm móc và o tay mặt cầm kiếm của Phong Vân Kiếm.
Phong Vân Kiếm phóng chiêu vừa rồi tuy khà thế mãnh liệt mà thực ra mới là chiêu dẫn dụ. Dĩ nhiên hắn chẳng mong gì đả thương đối phương như hạng Tam lão.
Hắn thấy cây phất trần của Thiên Phong chân nhân đẩy ra luồng ám kình, chẳng những hắn không né tránh mà còn tiện đà kìm bảo kiếm chém xuống. Coi bỠngoà i tựa hồ hắn dùng bảo kiếm để chặt đứt đuôi phất trần của đối phương, nhưng khi luồng ám kình đụng nhau, hắn mượn đà đẩy cây phất trần lên, đột nhiên xoay mình đi vung kiếm chém và o Vĩnh Lạc chân nhân đứng ở mé tả.
Vĩnh Lạc chân nhân Lục Dương Bá đã kinh nghiệm ở vết xe trước, tưởng Phong Vân Kiếm lại dùng đòn trước để thoát thân. Lão không chỠPhong Vân Kiếm hạ mình xuống để cản lại.
Äại La cương khà là má»™t trong những môn tuyệt há»c trấn sÆ¡n cá»§a phái Võ ÄÆ°Æ¡ng, có thể đả thương ngưá»i ngoà i mưá»i bước, uy lá»±c chẳng kém gì môn huyá»n công.
Kể ra Phong Vân Kiếm ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, kình lá»±c hết đà mà đụng phải luồng ám kình nà y thì dÄ© nhiên không còn cách gì chống được.
Nhưng Phong Vân Kiếm thân thá»§ không phải tầm thưá»ng. Ngưá»i Ä‘ang chÆ¡i vÆ¡i cÅ©ng biến thà nh thế Nghịch phong bà i liá»…u được. Thân hình hắn xoay Ä‘i má»™t vòng từ từ hạ xuống.
Biến diá»…n nà y khiến cho kế hoạch đột kÃch cá»§a hắn dÄ© nhiên trở thà nh má»™ng ảo, vì hắn bị luồng Äại La cương khà cá»§a đối phương ngăn chặn mà chá»— đứng cá»§a hắn hiện giá» gần Hóa Hồng chân nhân Tống Trưá»ng Xương hÆ¡n là VÄ©nh Lạc chân nhân Lục Dương Bá.
Lần nà y Phong Vân Kiếm lâm và o tình thế bắt buá»™c phải hạ mình xuống. Trong lúc cấp bách hình như hắn chưa kịp nghÄ© tá»›i phÃa sau còn có Hóa Hồng chân nhân.
Hóa Hồng chân nhân Tống Trưá»ng Xương nhá»› lại vừa rồi Phong Vân Kiếm đã thoát thân do cá»a ải cá»§a lão, lão còn lấy là m sỉ nhục. Bây giá» Phong Vân Kiếm xoay lưng vá» phÃa lão mà lại cách không xa mấy. Trong lòng bá»—ng nổi sát khÃ, lão bá» cây phất trần trong tay không dùng đỠkhà tung mình Ä‘i, đưa ngón tay trá» và ngón tay giữa nhằm Ä‘iểm và o tá» huyệt ở sau gáy Phong Vân Kiếm nhanh như chá»›p không má»™t tiếng động.
Äáng than cho Hóa Hồng chân nhân thông minh má»™t Ä‘á»i, hồ đồ má»™t lúc thà nh ra sống uổng bấy nhiêu năm, không còn năng lá»±c để nháºn xét.
Lão có ngỠđâu trong võ lâm hiện nay có tên cáo già Thư Khiếu Thiên. Hắn đã từng chạm trán những nhân váºt như Tam lão nhiá»u lần rồi. Nếu hắn sÆ¡ suất thì là m sao sống được đến ngà y nay.
Äang lúc Hóa Hồng chân nhân chắc mẩm mình đắc thá»§, trong lòng cá»±c kỳ khoan khoái, Phong Vân Kiếm đột nhiên nổi lên trà ng cưá»i ha hả, xoay mình má»™t cái tay hất ngược lên vừa trúng cổ tay mặt đối phương.
Thư Khiếu Thiên nắm được cổ tay Hóa Hồng chân nhân, lưng hắn hất mạnh đối phương một cái như hất con chó chết. Hóa Hồng chân nhân đụng đầu xuống đất đánh binh một tiếng.
Thư Khiếu Thiên tay trái cầm bảo kiếm thừa thế đâm và o sau lưng Hóa Hồng chân nhân rồi rút kiếm ra tháºt lẹ.
Thiên Phong chân nhân và VÄ©nh Lạc chân nhân thấy Phong Vân Kiếm bị Hóa Hồng chân nhân đột kÃch, lại sợ là m hư hảo sá»± cá»§a lão, nên đứng yên chá»— chưa chuẩn
bị gì, bỗng phát hiện Hóa Hồng chân nhân mắc bẫy muốn lại cứu viện thì đã không kịp nữa.
Hóa Hồng chân nhân té xuống gần chá»— Lệnh Hồ Bình. Chà ng ngó thấy mà n kịch nà y không khá»i ngấm ngầm cảm khái.
Võ ÄÆ°Æ¡ng Tam lão khiếm khuyết phong độ cá»§a báºc trưởng giả danh gia là lá»—i tại mình, chết không đáng tiếc. Nhưng Phong Vân Kiếm ngoà i mặt bồ tát, lòng dạ hiểm sâu, đội lốt quân tá» mang danh đại hiệp trong võ lâm che mắt ngưá»i Ä‘á»i trong mấy năm vẫn chưa lá»™t mặt nạ, má»›i là điá»u đáng ca thán.
Cứ theo vụ nà y mà xét thì mấy vị kỳ sÄ© từ ngà y và o trang tuy đã là m được nhiá»u việc mà chưa hết chức trách.
Lệnh Hồ Bình lại thấy trong trang đã có mưá»i mấy trang Ä‘inh chạy ra mà chưa thấy Kim Long Kiếm Khách Ä‘oán biết nếu lão không vá» phân đà để dá»c đưá»ng gặp chuyện gì cần ở lại đây, liá»n trở và o thà nh. Trá»i đã vỠđêm.
Vì nay chà ng đã giữ địa vị khác, nên không tới phân đà Cái Bang, tìm và o một khách điếm trong thà nh.
Không ngá» chà ng vừa tá»›i khách Ä‘iếm, bá»—ng phÃa sau có tiếng ngưá»i hô hoán:
- Vị Ä‘i trước phải chăng là Thần Äà n Tá» Kim đại hiệp.
Lệnh Hồ Bình quay đầu nhìn lại thấy hai hán tá» lạ mặt, không khá»i ngấm ngầm kinh ngạc.
Hai hán tá» nà y thân hình bé nhá» gầy nhom, tá»±a hồ sợ ngưá»i nhìn rõ chân tướng, Ä‘á»u đội nón rá»™ng và nh chỉ để hở ná»a mặt và cặp mắt láo liên như sợ sệt Ä‘iá»u gì.
Nguyên hai ngưá»i đó chẳng phải ai xa lạ mà chÃnh là Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© và Quá»· Ảnh Tá» Tiêu Bát. Và cÅ©ng là hai Hắc y há»™ pháp trong Long Hổ Bang, hà nh động trên giải quan lạc.
Con ngưá»i cÆ¡ trà hÆ¡n ngưá»i như Lệnh Hồ Bình, dÄ© nhiên không để lá»™ hà nh tung. Chà ng “Ủa†má»™t tiếng há»i:
- Té ra hai vị bằng hữu. Hai vị ở đâu bây gi�
Quỷ Ảnh TỠTiêu Bát đáp:
- Câu chuyện khá dà i, chẳng thể má»™t lá»i nói cho hết được.
Nghe giá»ng nói đối phương, Lệnh Hồ Bình đã Ä‘oán ra tám, chÃn phần mưá»i vá» lai lịch đối phương, chà ng tá»± nhá»§:
- Hai gã nà y cÅ©ng tương tá»± như vụ Äá»™ng Äình NgÅ© Sát. Hiển nhiên là há»™ pháp trong Long Hổ Bang.
Chà ng liá»n dùng địa vị Thanh y há»™ pháp cao hÆ¡n chúng má»™t báºc, vẫy tay nói:
- Lại đây! Và o trong nà y uống một chung rượu ngự hà n đã.
Ba ngưá»i tiến và o má»™t gian phòng ngồi xuống. Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© há»i:
- Kim phân đà chúa tá»›i đây hồi nà o? Äã lại chá»— Cẩm y há»™ tòa chưa?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Tại hạ vừa tới đây chưa kịp qua đó.
Quỷ Ảnh TỠTiêu Bát khẽ nói:
- Kim phân đà chúa từ Lạc Dương tá»›i đây, dá»c đưá»ng có nghe tin gì vá» Lệnh Hồ Bình tiểu tá» không?
Lệnh Hồ Bình giả vá» ngạc nhiên há»i:
- Sao? Phải chăng đã xảy ra chuyện gì rồi?
Quỷ Ảnh TỠTiêu Bát đáp:
- Mấy bữa trước thằng lá»i đó bịa chuyện hoang đưá»ng nói đã gặp Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công trong má»™t tá»u lâu tại Vị Nam, là m cho Thư lão há»™ pháp cá»§a chúng ta uổng công khó nhá»c má»™t phen. Chẳng những không tìm được lão tá»u quá»·, mà trở vá» lại chẳng thấy gã tiểu tỠđâu nữa...
Lệnh Hồ Bình là m bá»™ hồ đồ há»i:
- Thư lão hộ pháp kiếm Hồ Lô Tẩu là m chi?
Quá»· Ảnh Tá» Tiêu Bát liá»n Ä‘em vụ Nhà n Vân Khách Từ Dáºt Tiêu và Phù Bình Sinh Phương Chà NghÄ©a hoà i nghi sá»± mất tÃch đột ngá»™t cá»§a Äá»™ng Äình NgÅ© Sát có liên quan đến sá»± xuất hiện đột ngá»™t cá»§a lão tá»u quá»· ở Äồng Quan. Hai vị Từ, Phương sợ lão tá»u quá»· đã nghe được chuyện bà máºt ở miệng NgÅ© Sát, liá»n phái Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© Ä‘i giết lão để bịt miệng. Gã lại Ä‘em kết quả không thà nh công và những chuyện đã xảy ra thuáºt lại má»™t lượt.
Lệnh Hồ Bình chợt tỉnh nghĩ thầm:
- Té ra hắn thu tháºp Äá»™ng Äình NgÅ© Sát để cho Hồ Lô Tẩu gánh lấy trách nhiệm.
Chà ng nghÄ© tá»›i đây không khá»i áy náy cho lão tá»u quá»· hôm ấy bị hung tinh chiếu mạng lại gặp trúng Bôn Lôi Cái tá»›i nÆ¡i, xuýt nữa cái mạng già phải chết oan.
Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© há»i:
- Kim phân đà chúa chuyến nà y Ä‘i từ Lạc Dương đến Äồng Quan có dÃnh lÃu gì đến đôi già trẻ đó không?
Lệnh Hồ Bình há»i lại:
- Tên Lệnh Hồ tiểu tá» dá»i khá»i Äồng Quan hồi nà o?
Tiểu Ôn Thần Hồ Ngũ đáp:
- Và o cuối tháng trước.
Lệnh Hồ Bình là m bá»™ ngÆ¡ ngác má»™t chút bá»—ng Ä‘áºp bà n nói:
- Thế thì phải rồi! Quả thằng lá»i nà y đã là m nên hảo sá»±.
Tiểu Ôn Thần và Quá»· Ảnh Tá» giáºt mình kinh hãi đồng thanh há»i:
- Sao? Thằng lá»i đó đã đến Lạc Dương rồi ư?
Lệnh Hồ Bình liá»n lên giá»ng Thần Äà n Tá» Kim Liệt Tinh Ä‘em việc phân đà mất trá»™m ba ngà n hai trăm lượng hoà ng kim thuáºt lại. Chà ng vừa nói vừa nghiến răng ken két.
Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© nghe xong gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Vụ Äá»™ng Äình NgÅ© Sát thất tung chắc là mấu chốt rất quan hệ. Năm nhân váºt nà y biết nhiá»u chuyện lắm. Món hoà ng kim đó lại do bá»n hỠđưa vá». Há» gặp mặt lão quá»· Hồ Lô Tẩu, dÄ© nhiên Ä‘em bao chuyện bà máºt phun ra hết.
Lệnh Hồ Bình vẫn chưa rõ tÃnh danh hai tên nà y liá»n tìm lá»i ướm há»i:
- Từ hôm lão tá»u quá»· và Lệnh Hồ tiểu tá» mai danh ẩn tÃch, Thư lão há»™ pháp có chương trình hà nh động gì má»›i không?
Quỷ Ảnh TỠTiêu Bát đáp:
- Theo sá»± phá»ng Ä‘oán cá»§a Từ há»™ pháp và Phương há»™ pháp thì cặp già trẻ đó dù nhân xảy việc đã dá»i khá»i Äồng Quan, nhưng chẳng sá»›m thì muá»™n lại trở vá», nên dặn anh em tại hạ thưá»ng trá»±c ở trong thà nh tìm kiếm khắp nÆ¡i, há»… phát giác hà nh tung cá»§a hai ngưá»i đó láºp tức báo cáo.
Lệnh Hồ Bình đã nháºn ra hai gã mặt chưa bôi thuốc dịch dung liá»n há»i:
- Hai vị cứ để váºy thế nà y mà đi xục xạo, không sợ lão tá»u quá»· và gã tiểu tá» nháºn ra chân tướng ư?
Quá»· Ảnh Tá» Tiêu Bát cưá»i đáp:
- Cái đó bá»n tiểu đệ mong còn chưa được.
Lệnh Hồ Bình bất giác “Ủa†má»™t tiếng há»i:
- Hai vị không coi cặp già trẻ đó và o đâu, chắc là má»›i gặp kỳ tÃch luyện thà nh nghệ thuáºt ghê gá»›m rồi chăng?
Quỷ Ảnh TỠtrỠvà o Tiểu Ôn Thần đáp:
- Hồ huynh bữa trước gặp sư phụ y là Äà m Tiếu Thư Sinh Vưu đại hiệp ở cá»a đông thà nh Hà m Dương, lấy được hai gói Truy hồn tán, Ä‘ang muốn kiếm đôi già trẻ kia để rá»a cái nhục thất bại lần trước. Bá»n tiểu đệ lần nà y không che dấu chân tướng đó là do chá»§ ý cá»§a Hồ huynh không thì khi nà o anh em tiểu đệ lại lá»›n máºt như váºy.
Lệnh Hồ Bình quay lại nhìn Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© gáºt đầu nói:
- Äã có Truy hồn tán cá»§a lệnh sư thì dÄ© nhiên việc đối phó vá»›i lão tá»u quá»· không thà nh vấn Ä‘á».
Chà ng tự mắng thầm trong bụng:
- Té ra tên Tiểu Ôn Thần Hồ Ngũ đem cái đùi chó đến dẫn dụ Hồ Lô Tẩu là gã nà y. Mình có mắt mà không biết núi Thái Sơn mới chết chứ.
Chà ng không tiện đổi giá»ng mau lẹ, vẫn giữ thản nhiên há»i:
- Hai vị bữa nay đã qua bên Thư lão hộ pháp chưa?
Tiểu Ôn Thần Hồ Ngũ đáp:
- Muốn tránh tai mắt má»i ngưá»i, má»—i buổi tối và o khoảng canh má»™t má»›i đến phá»§ nghe tin tức. Lát nữa Kim phân đà chúa có Ä‘i cùng bá»n tại hạ không?
Lệnh Hồ Bình trầm ngâm rồi đứng dáºy đáp:
- Cũng gần đến canh một rồi. Chúng ta đi ngay bây giỠquách.
DÄ© nhiên hai gã Hồ, Tiêu không phản đối. Thế rồi ba ngưá»i tắt đèn đóng cá»a phòng, Ä‘i ra viện trước.
Lệnh Hồ Bình kêu một tên tiểu nhị lại dặn:
- Chúng ta Ä‘i thăm ông bạn, đêm còn trở vá». Ngươi chuẩn bị trà nước hiểu chưa?
Tiểu nhị vâng dạ luôn miệng. DÄ© nhiên gã không nghÄ© tá»›i ba vị khách nhân nà y ra chẳng bao lâu thì hai vị vÄ©nh viá»…n dá»i khá»i nhân thế.
Hôm sau Lệnh Hồ Bình ở trong khách Ä‘iếm khác tỉnh lại, quyết định thay đổi chá»§ ý, thỠđến phân đà Cái Bang má»™t chuyến xem sao. Vì chà ng chưa nắm chắc Kim Long Kiếm Khách có đến Äồng Quan hay không, nếu lão không tá»›i Äồng Quan thì chà ng đến Thư phá»§ là m gì nữa. Vả lại chà ng muốn thám thÃnh cuá»™c ác chiến hôm qua. Tình hình thương vong cá»§a hai bên chỉ há»i đệ tá» Cái Bang là biết rõ.
Kết quả Ä‘á»u như Ä‘iá»u chà ng mong muốn.
Má»™t tên cái mục má»™t nút ở phân đà liá»n được phái Ä‘i. Tên đó Ä‘i không đầy hai canh giỠđã Ä‘iá»u tra được rõ rà ng.
Trong bá»n Tứ tá» cùng Tam lão chết mất năm ngưá»i, chỉ còn lại Thiên Phong chân nhân và Tá» Yên Tá».
Bên Phong Vân Kiếm: ChÃnh hắn bị trá»ng thương, Nhà n Vân Khách Từ Dáºt Tiêu và Phù Bình Sinh Phương Chà NghÄ©a bị thương nặng quá hết bá» cứu chữa chết ngay đương trưá»ng.
Lệnh Hồ Bình nghe được tin nà y rất vừa ý. Chà ng biết trong bá»n Tam lão và Tứ tá» phái Võ ÄÆ°Æ¡ng chỉ còn sống sót má»™t ngưá»i là sản nghiệp cá»§a Phong Vân Kiếm ở Äồng Quan cÅ©ng phải giao cho ngưá»i khác.
Ai cÅ©ng biết những đệ tá» phái Võ ÄÆ°Æ¡ng kể cả chưởng môn nhân là Nhất Trần chân nhân khà lượng không được rá»™ng rãi cho lắm. Sau nà y chắc còn nhiá»u chuyện rất hay.
Tên cái mục một nút sau cùng lại nói:
- Nguồn tin phái Hoa SÆ¡n không hiểu sao mau lẹ đến thế! Äại chưởng môn phái nà y sáng sá»›m hôm nay đã tá»›i nÆ¡i má»›i tháºt là kỳ.
Lệnh Hồ Bình ngồi ngay ngưá»i lên há»i:
- Tiểu ca bảo Kim Long Kiếm Khách cÅ©ng đến sao? ChÃnh mắt tiểu ca trông thấy hay sao? Không nháºn lầm ngưá»i đấy chứ?
Cái mục một nút là m như bị oan uổng la lên:
- Tiểu tá» có Ä‘ui mắt đâu mà nháºn lầm ngưá»i? Giỡn hoà i! Vị Kim Long Kiếm Khách kia dù đốt thà nh than, tiểu tá» cÅ©ng không nháºn lầm được.
Lệnh Hồ Bình khoát tay nói:
- Hay lắm! ChỠlát nữa sẽ nói chuyện.
Chà ng xốc áo láºt Ä‘áºt ra cá»a.
Bá»n đệ tá» Cái Bang ở phân đà như lạc đám mây mù không hiểu vị đại công tá» nà y hy vá»ng chuyện gì?
Lệnh Hồ Bình ra khá»i phân đà Cái Bang chưa chạy vá» phÃa tây thà nh.
Ở địa phương nhá» bé nà y chà ng phải hết sức tháºn trá»ng. Khẩn yếu nhất là vụ Tiểu Ôn Thần Hồ NgÅ© và Quá»· Ảnh Tá» Tiêu Bát mất tÃch má»™t cách đột ngá»™t cùng vụ chà ng đỠtên lưu kiếm rồi chà ng dùng địa vị Thần Äà n TỠđến nÆ¡i thăm há»i. Nếu là lúc bình thá»i thì chẳng sao, nhưng hiện nay Kim Long Kiếm Khách và Phong Vân Kiếm khác nà o chim phải tên. Vạn nhất hai ngưá»i thấy chà ng xuất hiện đột ngá»™t mà nảy chút lòng ngá» vá»±c là bao nhiêu kế hoạch Ä‘á»u há»ng bét.
Chà ng tìm đến hà ng lừa ngá»±a, không tiếc tiá»n bá» ra mua má»™t con tuấn mã đồng thá»i chà ng đổi mặc bá»™ áo Ä‘i đưá»ng xa. Chà ng ra ngoà i thà nh tìm chá»— vắng ngưá»i lấy bùn đất bôi và o chân ngá»±a và áo khoác ngoà i ra vẻ vừa trải qua đưá»ng trưá»ng gió bụi rồi cho ngá»±a chạy vá» phÃa tây.
Trên quảng trưá»ng trước trang tuy đã dá»n dẹp, nhưng những di tÃch cuá»™c chiến đấu hôm trước chưa sạch hết, thỉnh thoảng còn vết máu loang lổ, nhưng phải để ý má»›i nhìn thấy.
Lệnh Hồ Bình lỠđi như chẳng có chuyện gì chạy thẳng đến trước cổng trang xuống ngựa.
Cổng trang mở rồi. Tên trang Ä‘inh nhìn chà ng bằng cặp mắt thù nghịch, ngắm nghÃa ngưá»i chà ng từ trên xuống dưới, cất tiếng lạnh lùng há»i:
- Tôn giá muốn kiếm ai?
Lệnh Hồ Bình há»i lại:
- Thư trang chúa có ở nhà không?
Trang đinh đáp:
- Ông bạn để hôm khác hãy tới. Xin lỗi, bữa nay lão trang chúa không tiếp khách.
Gã nói rồi giÆ¡ tay đóng cá»a lại.
Lệnh Hồ Bình vội lấy Thanh y hộ pháp lệnh phù đưa ra nói:
- Ông bạn hãy coi cái nà y rồi thỠđưa và o lão trang chúa. Không chừng lão nhân gia sẽ phá lệ cho tại hạ ra mắt.
Tên trang Ä‘inh ngó thấy há»™ pháp lệnh phù liá»n đổi thái độ. Gã đảo mắt nhìn ra ngoà i cổng, hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Phải chăng hộ pháp từ Long Môn tới đây?
Lệnh Hồ Bình hà m hồ xua tay đáp:
- Ông bạn cứ đưa và o đi sẽ biết...
Trang đinh vội nói khẽ:
- Không được! Há»™ pháp có Ä‘iá»u chưa rõ. Hôm qua ở đây xảy biến cố. Hiện giá» lão trang chúa không có ở nhà .
Lệnh Hồ Bình nghe nói rất đỗi nghi ngá». Chà ng đã biết trải qua cuá»™c phong ba hôm qua, lão quá»· ở và o thế hết đất đứng tại Äồng Quan, nhưng chà ng không ngá» lão ma lại hà nh động mau lẹ thế. Chà ng liá»n há»i:
- Hôm qua trong trang đã xảy chuyện gì?
Trang Ä‘inh liá»n thuáºt chuyện:
- Hôm qua cÅ©ng và o giá» nà y, ba lão quá»· ở phái Võ ÄÆ°Æ¡ng đột nhiên đưa bốn tên đệ tỠđến, hùng hùng hổ hổ đòi lão trang chúa giao gã Lệnh Hồ Bình tiểu tá». Lão trang chúa hết lá»i phân giải, nhưng ba lão khỉ coi như gió thoảng ngoà i tai. Khi hai bên Ä‘ang gây lá»™n thì gã trá»i đánh xuất hiện ở trong rừng...
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i:
- Sau hai bên Ä‘iá»u qua tiếng lại rồi xảy cuá»™c động thá»§ hay sao?
Trang đinh đáp:
- Phải rồi. Cuá»™c ác chiến Ä‘em lại hiệu quả. Bá»n mÅ©i trâu bảy ngưá»i còn lại má»™t già má»™t trẻ. Bên ta cÅ©ng chết hÆ¡n mưá»i ngưá»i.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Lão trang chúa có bị thương không?
Trang đinh đáp:
- Lão trang chúa chỉ bị thương một chút ngoà i da, chẳng có chi đáng ngại.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Ông bạn có biết lão trang chúa hiện giỠđi đâu không?
Trang đinh đáp:
- Sáng sá»›m hôm nay lão trang chúa cùng Ä‘i vá»›i Thịnh chưởng môn phái Hoa SÆ¡n, nhưng không nói rõ Ä‘i đâu. Chỉ dặn bá»n tiểu nhân có ai đến há»i thì nói là trang chúa bị thương nặng, hiện Ä‘ang Ä‘iá»u trị không thể tiếp khách.
Lệnh Hồ Bình nghĩ thầm:
- Té ra lão ma nà y chỉ bị thương xoà ng. Trước nay nguồn tin tức của đệ tỠCái Bang rất linh thông, mà lần nà y cũng mắc lừa.
Chà ng há»i tiếp
- Chỉ có Thịnh chưởng môn và lão trang chúa hai vị đi với nhau thôi ư?
Trang đinh đáp:
- Thịnh chưởng môn đưa Hoa Sơn Ngũ Kiếm đi theo. Lão trang chúa cũng có tùy tùng khá đông.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Phu nhân cùng tiểu thư đâu?
Trang đinh đáp:
- Äi cả rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưỡi ngá»±a phải không?
Trang đinh đáp:
- Không phải đâu. Bao nhiêu lừa ngá»±a lưu lại hết, má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i bá»™ theo đưá»ng núi phÃa sau trang.
Lệnh Hồ Bình bụng bảo dạ:
- Há»ng bét! Kim Long Kiếm Khách Thịnh Văn Tu và lão quá»· Phong Vân Kiếm Thư Khiếu Thiên, má»™t ngưá»i Ä‘em theo bá»n đệ tá» rất đắc ý, má»™t lão thiên cư cả nhà . Xem chừng cả lò cả lÅ©, già trẻ lá»›n bé, trai gái nhà ma đầu tìm đến tổng đà Ma bang ở Long
Môn rồi. Nếu váºy thì Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân giữ ở bên VÅ© Môn tất lâm và o tình trạng nguy hiểm mất.
|

05-09-2008, 05:38 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 32
Lam Y Phụ Thái Äá»™ Khôn Lưá»ng
Chà ng còn tÃnh thầm:
- Thầy trò Kim Long Kiếm Khách, cha con Phong Vân Kiếm đã đủ đông rồi, lại thêm phòng thứ ba cá»§a lão quá»· há» Thư là Ngá»c Äình phu nhân, trước kia từng nổi tiếng Nữ La Sát ở võ lâm. Mụ phóng Mai Hoa châm bách phát bách trúng tà n độc vô cùng, chuyên nhằm và o tá» huyệt. Ngoà i thuốc giải độc môn cá»§a mụ không ai cứu nổi. Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân chỉ nhằm và o má»™t mình Kim Long Kiếm Khách, mà nay chạm trán bao nhiêu nhân váºt ghê gá»›m, dÄ© nhiên bá»n lão toà n những đệ tá» năm nút trở xuống thì ứng phó thế nà o được?
Lệnh Hồ Bình nghÄ© tá»›i đây, háºn mình không thể bắt ngá»±a chạy Ä‘i ngay.
Tên trang Ä‘inh giở giá»ng ân cần há»i:
- Há»™ pháp Ä‘i đưá»ng xa, chắc đã thấm mệt rồi. Váºy xin má»i và o nghỉ chân má»™t lúc. Tiểu nhân sắp mấy món ăn vặt và hâm bình rượu nóng để há»™ pháp dùng tạm được chăng?
Lệnh Hồ Bình là m bộ miễn cưỡng nghiêm nghị đáp:
- Äã xảy biến cố trá»ng đại như váºy, bản tòa còn chần chá» thế nà o được, phải láºp tức vá» tổng đà báo cáo. Ông bạn nhá»› kỹ lá»i dặn bảo cá»§a lão trang chúa, từ giá» phút nà y bất luáºn ai đến, nhất thiết cản lại đừng cho và o.
Tên trang Ä‘inh cung kÃnh nói:
- Tiểu nhân hiểu rồi.
Lệnh Hồ Bình khoát tay nói:
- Hay lắm! Ông bạn đóng cổng lại thôi.
Trang đinh nghiêng mình đáp:
- Cầu mong há»™ pháp lên đưá»ng được may mắn.
Lệnh Hồ Bình xuống thá»m tung mình lên ngá»±a Ä‘i ngay láºp tức. Chà ng men theo chân thà nh nhằm đưá»ng Phong Lãng Äá»™ trá»±c chỉ.
Chà ng ngồi trên lưng ngựa tự nhủ:
- Kể ra bản công tỠcũng thông minh lắm. Nếu không mua con ngựa nà y, bây giỠlấy gì mà chạy?
Chà ng qua sông Hoà ng Hà và o lúc giỠthân.
Lệnh Hồ Bình và o nghỉ chân trong tiểu khách Ä‘iếm ở bên sông, tìm cách nghe ngóng tin tức vá» bá»n Phong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách, được biết há» má»›i qua đây chừng hÆ¡n má»™t giá».
Chà ng yên tâm lại má»™t chút, nhẩm tÃnh bước đưá»ng cá»§a đối phương thì Ãt ra há» phải Ä‘i đến VÄ©nh Tế má»›i mướn được xe. Bá»n há» ngồi xe mà lại đông ngưá»i, tốc độ chẳng tà i nà o bằng má»™t mình chà ng cưỡi ngá»±a, nên chà ng bất tất phải gấp rút.
Chà ng định đêm nay đến VÄ©nh Tế rồi vượt lên trước là hai ngà y nữa tá»›i cá»a VÅ© Môn để liên lạc vá»›i Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân và bá»n đệ tá» Cái Bang.
Bây giá» còn lại má»™t vấn Ä‘á»: Chà ng đơn thương độc mã đến bến VÅ© Môn rồi là m sao đủ lá»±c lượng viện trợ bá»n Ngôn Thà nh Quân?
Giả tỷ chà ng còn thanh Hà ng Long kiếm trong tay thì việc đối phó với thầy trò chưởng môn phái Hoa Sơn hoặc một mình Phong Vân Kiếm Thư lão quỷ không lấy gì là m khó khăn lắm.
Äáng tiếc thanh Hà ng Long kiếm hiện giỠđã lá»t và o tay Thư lão quá»· mất rồi má»›i tháºt rầy rà !
Phong Vân Kiếm pháp cá»§a Thư lão quá»· đã được công nháºn là môn tuyệt há»c trong võ lâm. Tiểu ma nữ Thư Mỹ Phụng đã dùng kiếm pháp nà y trừ khỠđược Quan gia huynh đệ ở Thái Nguyên chứng tá» lá»i đồn không sai.
Trước kia Thư lão quá»· chỉ còn Ä‘iá»u ân háºn trong là trong Ä‘á»i hắn chưa có thanh bảo kiếm nà o. Nay hắn lấy được Hà ng Long kiếm thì chẳng khác gì hổ thêm cánh. Dù Lệnh Hồ Bình kiếm được thanh Hà ng Long kiếm khác cÅ©ng chưa chắc đã thắng nổi lão quá»· đó, chứ đừng nói chà ng chỉ có hai bà n tay trắng.
Nhưng Lệnh Hồ Bình trước nay không bao giá» hối háºn. Chà ng tá»± nhá»§:
- Ta có hy sinh thanh Hà ng Long kiếm thì cÅ©ng được trả giá rất đắt. Võ ÄÆ°Æ¡ng Tam lão và Bát tá» phải chịu báo ứng. Lão quá»· phải lá»™ nguyên hình. Như váºy chẳng là quá đủ?
Chà ng nghÄ© váºy rồi nở nụ cưá»i nhăn nhó, gác bá» tạp niệm má»™t bên.
Lệnh Hồ Bình đến VÄ©nh Tế và o khoảng canh ba. Theo chương trình đã định, chà ng tìm nÆ¡i ẩn gió, uống mấy há»›p rượu cho ấm bụng rồi Ä‘i vá» phÃa Lam Äiá»n.
Ba hôm sau, chà ng đã nhìn thấy huyện thà nh Hà Tân.
Chà ng dụi mắt thở phà o một cái tự nhủ:
- Dù sức ngưá»i còn chịu đựng được, cÅ©ng nên cho ngá»±a nghỉ ngÆ¡i.
Lệnh Hồ Bình và o thà nh tìm đến một khách điếm, dặn tiểu nhị:
- Ngươi dắt ngá»±a và o tà u cho ăn uống và tắm rá»a sạch sẽ. Ngoà i ra dà nh cho ta má»™t phòng cà ng tÄ©nh mịch cà ng hay. Ta cần Ä‘i ngá»§ má»™t giấc, khi ta tỉnh dáºy ngươi hãy đưa trà nước và o.
Tiểu nhị cÅ©ng là ngưá»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng. Gã chỉ ngó qua đã nháºn ra khách trá» vừa Ä‘i đưá»ng trưá»ng má»i mệt, liá»n vâng dạ luôn miệng là m theo lá»i dặn bảo.
Lệnh Hồ Bình ngá»§ cho tá»›i lúc xế chiá»u má»›i tỉnh giấc.
Chà ng không chá» tiểu nhị bưng trà và o, tá»± mình ra nhà khách sảnh ở phÃa trước, vì chà ng đã khá lâu chưa được ăn má»™t bữa nà o tá» tế.
Lệnh Hồ Bình vừa ra tá»›i sảnh đưá»ng thì ngoà i cá»a lá»›n bá»—ng thấy má»™t phu nhân mặc áo lam xuất hiện.
Lam y phu nhân lối ba chục tuổi, mà y ngà i thưa thớt, nước da trắng bóng, xem chừng còn đầy vẻ phong tình.
Lệnh Hồ Bình vừa ngó thấy Lam y phu nhân, mắt chà ng không khá»i nghếch lên. Phải chăng bị tư cách cá»§a phu nhân thu hút? Không phải đâu. Dù phu nhân nhan sắc đến mấy cÅ©ng không lá»t và o mắt chà ng. Sở dÄ© chà ng ngẩn ngưá»i ra nhìn mụ, vì phÃa trong áo choà ng mụ cà i má»™t thanh bảo kiếm, hình thù rất cổ kÃnh.
Lệnh Hồ Bình nguyên là má»™t tay sà nh sá»i vá» việc giám định các món khà giá»›i. Chà ng vừa ngó đến vá» kiếm cá»§a phu nhân, đã biết ngay là má»™t thanh bảo kiếm.
Theo nháºn xét cá»§a chà ng thì thanh kiếm nà y dù chẳng bằng thanh Hà ng Long kiếm, nhưng cÅ©ng không kém mấy. Ãt ra nó còn quý trá»ng hÆ¡n những bá»™i kiếm cá»§a Võ ÄÆ°Æ¡ng Bát tá» và Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm khách.
Trước tình cảnh nà y và ở nơi đây Lệnh Hồ Bình đột nhiên ngó thấy một thanh kiếm tốt trách nà o chà ng chẳng thèm muốn.
Tuy nhiên đối vá»›i thanh bảo kiếm nà y chà ng chưa nổi dạ tham lam, vì đối phương là má»™t phụ nhân mà chà ng chưa rõ gốc ngá»n. Chà ng không phải là hạng ngưá»i như Quan gia huynh đệ ở Thái Nguyên há»… thấy cái gì mình thÃch là tÃnh sang Ä‘oạt.
Lam y phụ nhân dĩ nhiên cũng ngó thấy Lệnh Hồ Bình.
Lạ thay! Lúc mụ vừa ngó Lệnh Hồ Bình dưá»ng như tá» vẻ rất hoan há»·. Mụ cÅ©ng nghếch mắt lên nhìn chà ng.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm hồi hộp, tựa hồ không nhịn được, những muốn sỠthỠlên lưng thỠcoi mình có đeo bảo kiếm không?
Sá»± tưởng tượng nà y quả nhiên là ấu trÄ© và tức cưá»i...
Có Ä‘iá»u chà ng không Ä‘oán ra được vì lẽ gì mà phụ nhân cÅ©ng giáºt mình?
Không phải chà ng tá»± phụ. Lúc nà y chà ng xuất hiện bằng chân tướng thì dá»… bá» giải thÃch, nhưng chà ng lại đội lốt Thần Äà n Tá» Kim Liệt Tinh. Má»™t văn sÄ© đứng tuổi bình thưá»ng. Y phục đã không thoát tục, diện mạo lại chẳng khôi ngô thì vì lẽ gì mụ chú ý nhìn chà ng?
Phụ nhân nhìn Lệnh Hồ Bình ra vẻ ngần ngừ, cặp môi mấp máy tựa hồ muốn lên tiếng mà không dám mở miệng:
Lệnh Hồ Bình xao xuyến trong lòng, bất giác la thầm:
- Há»ng bét! Có lẽ mụ nà y là ngưá»i quen biết vá»›i Thần Äà n Tá». Nếu váºy nguy to: Ta biết ứng phó bằng cách nà o?
Phụ nhân hiển nhiên định và o Ä‘iếm trá», nhưng vì ngó thấy Lệnh Hồ Bình liá»n dừng chân trước cá»a Ä‘iếm.
Một tên tiểu nhị từ trong khách điếm chạy ra đon đả nói:
- Chà o đại nương!
Phụ nhân nghe tiểu nhị hô hoán, tá»±a hồ ngưá»i trong má»™ng choà ng tỉnh giấc, khẽ “Ủa†má»™t tiếng, ra chiá»u bối rối xua tay đáp:
- Không, không! Nô gia còn có chút việc phải đi, lát nữa sẽ trở lại.
Dứt lá»i mụ láºt Ä‘áºt trở gót cất bước.
Lúc mụ ra Ä‘i có vẻ hốt hoảng tưởng chừng chỉ cháºm má»™t bước là bị Lệnh Hồ Bình nuốt sống.
Tình trạng nà y cà ng khiến cho Lệnh Hồ Bình suy nghĩ.
Nguyên chà ng tưởng phụ nhân là ngưá»i quen cá»§a Thần Äà n Tá», nhưng coi tình hình đầu óc chà ng lại nảy ra nghi vấn khác. Tháºt là quái sá»±.
Bỗng chà ng “Ủa†một tiếng, miệng lẩm bẩm:
- Thôi phải rồi!
Nhất định tại chà ng vừa rồi ngó thấy thanh bội kiếm của đối phương nhãn quang lộ vẻ ngơ ngác, khiến mụ sinh lòng cảnh giác.
Lệnh Hồ Bình nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y, bất giác phì cưá»i.
Thá»±c tình lúc trước chà ng chưa nghÄ© đến con ngưá»i nổi dạ tham, tâm lá»™ ra khóe mắt đến trình độ phát sợ.
Má»™t tên tiểu nhị khác lại há»i:
- Khách quan đã được giấc ngủ ngon chưa?
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu, ngồi xuống ghế cạnh bà n.
Tiểu nhị lại khom lưng há»i:
- Khách quan dùng cơm hay uống rượu? Muốn lấy những thức ăn nà o?
Lệnh Hồ Bình đảo mắt nhìn quanh một lượt. Mục quang chà ng bỗng lộ vẻ kinh ngạc.
Trong góc nhà má»™t lão già đang ngồi ăn uống rất thá»a thÃch. Trên bà n bà y đầy những khay cùng đĩa. Nguyên lão chẳng phải ai xa lạ. ChÃnh là Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công.
Lệnh Hồ Bình đứng lên, trỠvà o góc nhà nói:
- Sắp chỗ ngồi cho ta ở bên đó cũng được.
Tiểu nhị “Ủa†má»™t tiếng há»i:
- Té ra hai vị quen nhau ư?
Thảo nà o lão nhân gia kêu rất nhiá»u rượu thịt. ÄÆ°á»£c lắm, được lắm! Má»i khách quan qua bên đó ngồi.
Dứt lá»i gã kéo má»™t cái ghế để và o. Gã dùng tay áo quét qua mặt ghế rồi nói:
- Chỗ ngồi có rồi.
Hồ Lô Tẩu ngạc nhiên ngá»ng đầu lên há»i:
- Ngươi là m gì thế nà y?
Tiểu nhị chỉ vá» phÃa Lệnh Hồ Bình đáp:
- Ông bạn của lão gia tới rồi đó.
Hồ Lô Tẩu sá»ng sốt há»i:
- Ông bạn nà o của ta?
PhÃa sau có ngưá»i cưá»i há»i:
- Phải rồi. Hảo bằng hữu đây mà . Thế nà o? Có cần kêu ngưá»i Ä‘em đùi chó đến không?
Hồ Lô Tẩu đã thá»§ thế, khi lão nghe câu nà y ở phÃa sau má»›i giải tán chân khÃ, quay lại trợn mắt lên nói:
- Tiểu tá»! Ngươi ra đằng trước nà y mà đứng có được không?
Tiểu nhị thấy hai ngưá»i quả có quen nhau thiệt vá»™i chạy Ä‘i lấy chén đũa.
Lệnh Hồ Bình chá» tiểu nhị Ä‘i rồi má»›i trá» rượu thịt trên bà n há»i:
- Sao lão gia đột nhiên trở thà nh con ngưá»i rá»™ng rãi thế nà y?
Hồ Lô Tẩu đắc ý vuốt râu đáp:
- Äá»i ngưá»i bất quá mấy chục năm...
Lệnh Hồ Bình nhìn chòng chá»c và o mặt lão ngắt lá»i:
- Phải chăng đây là dầu mỡ ở ba ngà n hai trăm lạng hoà ng kim mà ra?
Hồ Lô Tẩu xuýt nữa nhảy bổ lên, lão nói:
- Thằng lá»i con sao dám ngáºm máu phun ngưá»i? Rồi ngươi coi lão quá»· có đánh cho cái miệng thối tha cá»§a ngươi phải vẹo Ä‘i không?
Lệnh Hồ Bình vênh mặt lên há»i lại:
- Váºy chá»› món hoà ng kim đó đâu?
Hồ Lô Tẩu trợn cặp mắt ênh ếch những nước, la:
Giao hết Ä‘i rồi. Ngươi không tin thì Ä‘i há»i lão Tôn. Ở chá»— nà y lão phu dám nói quyết chẳng chân tay ai sạch sẽ bằng Nhạc Cá»u Công.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu đáp:
- Hay lắm! Hay lắm! Nói nhỠđi một chút.
Hồ Lô Tẩu hắng dặng nói:
- Ta sợ gì ai? Là m sao mà phải sợ? Äi ngay ngắn, ngồi thẳng thắn như hòa thượng ngồi cùng ghế vá»›i ni cô. Nhạc Cá»u Công nà y trước nay không thèm dùng cá»§a bất nghÄ©a. Có thế nói má»—i đồng tiá»n là má»™t giá»t mồ hôi cá»§a lão phu.
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i:
- Lão gia lại thu má»™t tên đồ đệ “Phi Hoa Chưởng La Ngá»c Äình†phải không?
Hồ Lô Tẩu tức mình đáp:
- Không trải qua má»™t việc là không sà nh sá»i thêm má»™t phần. Thu đồ đệ ư? Xin miá»…n bà n. Nói thiệt cho thằng lá»i biết. Chuyến nà y được chút tiá»n còm là phải đổi bằng hai cái bạt tai.
Lệnh Hồ Bình ngÆ¡ ngác há»i:
- Äể ngưá»i ta tát tai để lấy tiá»n ư?
Hồ Lô Tẩu trợm mắt lên há»i lại:
- Không được hay sao?
Lệnh Hồ Bình khẽ hắng giá»ng đáp:
- Có ai bảo không được đâu? Nếu đúng thế thì tại hạ Ä‘i ngồi bà n khác, tá»± mình gá»i lấy rượu thịt mà dùng.
Hồ Lô Tẩu há»i:
- Tại sao váºy?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Lão phải chịu đựng hai cái bạt tai má»›i lấy được tiá»n thì tại hạ thò đũa và o thế nà o được?
Hồ Lô Tẩu tức mình thóa mạ:
- Thúi lắm.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Ô hay! Sao lại mắng ngưá»i ta?
Hồ Lô Tẩu nói:
- Mắng như thế còn lịch sá»± đó. Thằng lá»i con từ ngà y lá»t lòng mẹ đã nghe ai nói tá»›i Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công nà y để ngưá»i tát tai bao giá» chưa?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- ChÃnh lão nói chứ còn ai nói nữa.
Hồ Lô Tẩu đáp:
- Ta bảo ta để ngưá»i khác tát tai hay là ngưá»i khác để ta tát tai?
Lệnh Hồ Bình lấy là m kỳ há»i:
- Sao! Äánh ngưá»i ta hai cái tát tai rồi lại lấy tiá»n cá»§a ngưá»i ta ư?
Hồ Lô Tẩu lại ra vẻ đắc ý đáp:
- Thằng lá»i lấy là m ly kỳ lắm phải không? Ta cho ngươi hay: Năm nay há»… ta động cân não là nẩy ra nhiá»u phương pháp kiếm tiá»n.
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i:
- Lão có thể nói ra để tại hạ tham khảo được chăng?
Hồ Lô Tẩu uống một hớp rượu rồi đáp:
- Lại đây! Vừa ăn vừa nói chuyện.
Lệnh Hồ Bình cầm đũa lên cưá»i nói:
- Hay lắm! Tại hạ ăn đây. Lão gia nói lẹ Ä‘i. Äánh ngưá»i rồi lại được tiá»n thưởng trong thiên hạ chẳng bao giá» có chuyện tiện nghi đến thế! Thá»§ Ä‘oạn nà y tại hạ phải há»c má»›i được.
Hồ Lô Tẩu vuốt rượu đáp:
- Câu chuyện như thế nà y. Hôm kia lão phu Ä‘i đưá»ng, trong mình chỉ còn mấy đồng tiá»n, Ä‘ang buồn rầu bá»—ng tai nghe tiếng quyá»n phong, ta nghe ngóng má»›i Ä‘oán ra há» luyện quyá»n pháp. Lão phu nổi lòng cao hứng liá»n tìm đến nÆ¡i phát ra thanh âm coi, thì quả nhiên đúng tháºt...
Lão dừng lại một chút rồi tiếp:
- Trong má»™t tòa trang viện, hai hán tá» trẻ tuổi Ä‘ang quyá»n đấm chân đá tá»· đấu rất hăng say. Má»™t ngưá»i đứng tuổi mặc áo lam đứng trên thá»m, tay cầm rá»c tẩu vừa coi vừa gáºt đầu, hình như để khen ngợi cuá»™c biểu diá»…n thân thá»§ cá»§a hai tên đệ tá». Xung quanh
trưá»ng đấu còn có mưá»i mấy thanh niên khác đứng reo hò trợ oai. Trên cá»a hoa sảnh treo tấm biển sÆ¡n Ä‘en thếp và ng, khắc bốn chữ lá»›n “ChÃnh Khà Võ Quánâ€.
Lệnh Hồ Bình há»i xen và o:
- Vụ nà y...
Hồ Lô Tẩu xua tay ngắt lá»i:
- Thằng lá»i nà y hãy nghe ta nói đã. Lúc đó lão phu cà ng coi cà ng thÃch, bất giác miệng không ngá»›t hô “Hay quá!â€.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i:
- Thế là nghĩa là m sao?
Hồ Lô Tẩu cưá»i khà khà đáp:
- Ngươi thá» Ä‘oán coi thế là là m sao? DÄ© nhiên là lão phu muốn kiếm má»™t Ãt tiá»n xà i. Má»i ngưá»i nghe ta hô “Hay quá†má»›i phát giác lão phu Ä‘ang ngồi trên bá» tưá»ng.
Lão dừng lại một chút rồi kể tiếp:
Má»™t hán tá» thanh niên ra vẻ hống hách nhìn lão phu quát há»i:
- Lão già kia! Ai cho lão trèo lên đó.
Lão phu uống một hớp rượu đáp:
- Tự ta trèo lên đây.
Gã tiểu tá» kia lại há»i:
- Lão xuống đây được không? Có té chết cÅ©ng chẳng ai thưá»ng mạng đâu.
Lão phu cưá»i đáp:
- Trèo tưá»ng là chuyện dá»… dà ng nhưng xuống lại là chuyện khó. Muốn lão phu xuống cÅ©ng được, nhưng tiểu ca lại đây nâng đỡ, ngoà i ra hiếu kÃnh lão phu mưá»i lạng bạc.
Thằng lá»i đó cho là lão phu mắc bệnh Ä‘iên khùng, không lý gì đến lão phu nữa. Hai hán tá» khác tiếp tục rèn luyện quyá»n cước.
- Nếu váºy má»i vị bằng hữu tá»›i đây để anh em tại hạ lãnh giáo mấy cao chiêu được chăng?
Lão phu đáp:
- DÄ© nhiên là được. Có Ä‘iá»u há»c má»—i chiêu là mưá»i lạng bạc, mà chỉ hai chiêu
thôi.
Bấy giá» hán tỠđứng tuổi mặc áo lam đứng trên thá»m đột nhiên lên tiếng: - Äắc Tiểu! Ngươi và o háºu thất báo Trương phu tá» cân hai chục lạng bạc Ä‘em ra
đây.
Lão phu hắng giá»ng nói: - Mưá»i lạng má»™t chiêu là đối vá»›i đồ đệ thôi. Nếu sư phụ ra tay thì phải tăng gấp
năm.
Hán tá» trung niên gáºt đầu nói:
- Äắc Tiểu! Lấy ra đây má»™t trăm lạng bạc nghe.
Chỉ trong khoảng khắc, ngưá»i nhà đem bạc ra. Lão phu liá»n nhảy xuống giao đấu vá»›i hán tá» trung niên, công lá»±c cá»§a hắn quả nhiên không phải tầm thưá»ng. Äáng giáºn năm nay hắn bị hung tinh chiếu mệnh, chạm trán Nhạc Cá»u Công. Nếu mà ngưá»i khác thì khó mà lấy được trăm lạng bạc cá»§a hắn.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu nói:
- Äúng thế tháºt. Nếu là bản công tá» thì dÄ© nhiên không là m nổi.
Hồ Lô Tẩu lá»™ vẻ ngạc nhiên há»i:
- Gã tiểu tá» kia! Tại sao đột nhiên ngươi biến thà nh con ngưá»i khiêm nhưá»ng như
váºy?
Lệnh Hồ Bình ngước mặt lên thủng thẳng đáp:
- Sá»± thá»±c là như váºy chứ chẳng phải bản công tá» có ý khiêm nhưá»ng. Nhất định bản công tá» không là m nổi. Vá» chưởng pháp bản lãnh cá»§a lão nhân gia là nhất. Còn sá» dụng binh khà dÄ© nhiên là chuyện khác.
Hồ Lô Tẩu lim dim cặp mắt há»i:
- Ngươi đã gặp vị võ sư nà y rồi chăng?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Chẳng những gặp mà còn giao thá»§ nữa. Giao thá»§ cÅ©ng chưa đáng kể, y còn uống rượu hô huynh gá»i đệ vá»›i bản công tá», mấy lần ở gần nhau góp lại đến hai tháng trá»i.
Hồ Lô Tẩu ngÆ¡ ngác há»i:
- Sao! Ngươi bảo...
Lệnh Hồ Bình khẽ hắng dặng đáp:
- Giả tá»· lão nhân gia muốn há»i tên ngưá»i đó thì bản công tá» cho lão hay. Y là Phùng Giai Váºn.
Hồ Lô Tẩu giương mắt há»i:
- Ngươi bảo sao? Có phải thằng lá»i đã nói lần trước hắn là má»™t trong ba tên Lam y tổng quản?
Lệnh Hồ Bình thản nhiên đáp:
- Từ đây đến Già Mã Cốc ở Long Môn đi rồi lại vỠđại khái mất bốn ngà y. Nếu lão nhân gia không gặp bản công tỠthì ngà y mai cũng và o giỠnà y, chắc lão gia mới chuẩn bị thượng lộ.
Hồ Lô Tẩu kinh ngạc há»i:
- Ngươi nói váºy thì ra đã đến Long Môn rồi ư? Có được tin tức gì vá» vị Háºu cái đó không?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Vụ nà y quả là má»™t đỠmục để nhắm rượu rất hay. Äáng tiếc thá»i gian không cho phép bản công tá» tưá»ng thuáºt vá»›i lão nhân gia. Bây giá» bản công tá» chỉ có thể nói tóm tắt những phần trá»ng yếu cho lão nghe mà thôi. Trá»ng yếu nhất là Thượng Quan Háºu cái đã thoát hiểm rồi.
|

05-09-2008, 05:39 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 33
Và o Võ Quán Mưu Äồ Giết Äịch
Lệnh Hồ Bình dừng lại má»™t chút rồi lược thuáºt như sau:
Bốn bữa trước Võ ÄÆ°Æ¡ng Tam lão Ä‘em ngưá»i đến Thư phá»§, rước lấy kết quả bại nhục. Lão quá»· Phong Vân Kiếm tá»± biết không thể ở lại Äồng Quan đã Ä‘em hết gia quyến sang bên đó rồi. Cùng Ä‘i vá»›i Phong Vân Kiếm còn có thầy trò Kim Long Kiếm Khách ở Hoa SÆ¡n sáu ngưá»i. Bến VÅ© Môn là đưá»ng há» phải Ä‘i qua. Hiện giá» vị Pháp cái sáu nút cá»§a Cái Bang Ä‘ang ở khu phụ cáºn bến VÅ© Môn. Nếu không thông tri kịp cho y hay thì nhất định sẽ phải Ä‘au khổ. Vì váºy bản công tá» xin lão gia để bữa rượu nà y rồi láºp tức lên đưá»ng đến bến VÅ© Môn bảo bá»n khiếu hóa lánh Ä‘i. Chúng ta quay vá» tổng đà Cái Bang ở Trung Äiá»n há»™i diện sẽ thương nghị kế hoạch.
Còn vụ Kim Long Kiếm Khách tại sao lại Ä‘i vá»›i Phong Vân lão quá»· thì Cá»u Äỉnh Cái sẽ nói cho lão gia hay. Nếu lão gia không cho là bản công tỠăn nói hồ đồ thì xin láºp tức đăng trình.
Hồ Lô Tẩu còn Ä‘ang muốn há»i nhưng thấy vẻ mặt Lệnh Hồ Bình ra chiá»u nóng nảy, đà nh bóp bụng thở dà i, tá»± nói má»™t mình:
- Hỡi Æ¡i! Số pháºn mình phải khổ sở thì đà nh chịu váºy.
Lão chụp lấy hồ rượu rồi ra cá»a Ä‘i ngay.
Lệnh Hồ Bình trút bỠđược nỗi tâm sự đã yên tâm được một phần.
Hồ Lô Tẩu Ä‘i rồi, chà ng vừa uống rượu vừa ngẫm nghÄ© bước đưá»ng hà nh động.
Chuyến nà y chà ng toan đến VÅ© Môn để giải cứu Cá»u Äỉnh Cái khá»i cÆ¡n nguy hiểm, ngẫu nhiên gặp được Hồ Lô Tẩu. Vụ Cá»u Äỉnh Cái coi như đã sắp đặt xong, bất giác chà ng lại phấn khởi hùng tâm. Chà ng cảm thấy mình không còn báºn bịu việc gì thì đây là má»™t cÆ¡ há»™i rất tốt để thi hà nh kế hoạch đã định trước.
Nếu quả Kim Long Kiếm Khách và Phong Vân Kiếm vá» tá»›i tổng đà bang Long Hổ ở Già Mã Cốc nói ra Háºu cái Thượng Quan Thụ Nhân lần trước là giả hiệu, bang nà y biết gian mưu bị trở ngại tất há» hâm nóng lên, sắp đặt trở lại. Khi đó tổ chức tà ác kia Ä‘ang ở bóng tối từ từ ló ra, tất bây giá» lại rút và o bóng tối mà mình muốn tiêu diệt tháºt không phải chuyện dá»… dà ng.
Lệnh Hồ Bình ngồi nhẩm tÃnh hà nh trình biết là bá»n Kim Long Kiếm Khách và Phong Vân Kiếm Ä‘i chuyến nà y có mau lẹ cÅ©ng phải hai ngà y nữa má»›i tá»›i. Vá» phương diện nà y chà ng còn đủ thá»i giá» trù liệu kế hoạch, chẳng cần phải cấp bách.
Hiện nay còn hai việc chà ng chẳng thể không dự phòng trước.
Việc thứ nhất là phụ nhân áo lam vừa rồi lai lịch thế nà o? Mụ có phải là một tên hộ pháp ở Long Hổ Bang không?
Nếu đúng, tại sao mụ gặp chà ng lại không hô hoán, sau mụ còn ra chiá»u kinh hãi, hoảng hốt bá» Ä‘i?
Trưá»ng hợp mụ không phải há»™ pháp ở bang Long Hổ thì khi hai bên vừa chạm trán nhau, mụ đã kinh ngạc sá»ng sốt, thái độ ngáºp ngừng muốn nói lại thôi là vì lý do gì?
Việc thứ hai là tổng đà Ma bang tiếp được báo cáo cá»§a Lam y há»™ pháp Phùng Giai Váºn biết Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công xuất hiện đột ngá»™t ở Hà Tân, nhất định sẽ phái cao thá»§ đến vây bắt. Toán nhân mã nà y có thể sáng mai tá»›i nÆ¡i, chà ng phải là m thế nà o để khá»i chạm trán bá»n ma đầu và dùng cách gì khiến bá»n chúng bá» Ä‘i, đồng thá»i không phát sinh ảnh hưởng đến kế hoạch cá»§a chà ng vá» vụ thanh trừ Kim Long Kiếm Khách và Phong Vân Kiếm?
Vá» việc thứ nhất chà ng chẳng có cách nà o tìm ra được đáp án. Äồng thá»i vấn đỠthá»i gian không cho phép chà ng theo dõi đến táºn gốc, chà ng đà nh tạm thá»i gác lại má»™t bên, há»a phúc do sá»± tá»± nhiên định Ä‘oạt.
VỠđiểm thứ hai chà ng đã có chủ kiến trong lòng và quyết định hà nh động tức khắc.
Lệnh Hồ Bình ăn uống tháºt lẹ xong kêu tá»u bảo đến tÃnh tiá»n rồi dắt ngá»±a ra khá»i khách Ä‘iếm Ä‘i ngay.
Lệnh Hồ Bình chuẩn bị đi đâu?
Lệnh Hồ Bình Ä‘i qua hai đưá»ng phố, nhìn rõ phÃa sau không ngưá»i theo dõi hà nh tung, liá»n Ä‘em ngá»±a gá»i và o nhà trạm. Chà ng thay đổi hình dạng thà nh má»™t khách thương thông thưá»ng, trở lại trú ngụ trong khách Ä‘iếm trước.
Chà ng đến khách điếm lần thứ hai và o lúc lên đèn, trong khách điếm có một toán lái buôn vải lụa mới tới. Chúng hô hoán lấy nước om sòm.
Mấy tên tiểu nhị báºn bịu rối rÃt. DÄ© nhiên khách đến má»™t mình chúng không kịp má»i chà o.
Lệnh Hồ Bình đã ngá»§ đầy giấc lại ăn no rồi, nên không gấp rút kêu ngưá»i đến chầu chá»±c.
Chà ng đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt, thấy hai hán tỠđội nón rá»™ng và nh ngồi ở góc phòng, xoay lưng vỠđèn sáng, Ä‘ang thì thầm trò chuyện trong bóng tối. Chà ng không khá»i nhóng lên.
Chà ng nháºn thấy hai ngưá»i nà y quần áo tá» chỉnh, sạch sẽ, không ra vẻ con ngưá»i má»›i vượt đưá»ng xa. Bên cạnh há» lại chẳng có hà nh lý chi hết. Hiển nhiên là ngưá»i ở bản thà nh không còn nghi ngá» gì nữa.
Chà ng tá»± há»i:
- Ngưá»i ở bản thà nh mà không có việc thưá»ng chỉ đến trà lâu tá»u quán để ăn uống. Váºy há» và o khách Ä‘iếm huyên náo nà y là m chi?
Chà ng hiểu ngay hai tên nà y mưá»i phần có đến tám là ngưá»i chà ng muốn tìm kiếm.
Lệnh Hồ Bình liá»n lùi lại bên cá»a, móc trong bá»c lấy cái mÅ© da cÅ© rách đội lên đầu. Chà ng lại vén vạt áo lên dắt và o Ä‘ai lưng len lén Ä‘i tá»›i, dùng giá»ng lưỡi tiểu nhị trong khách Ä‘iếm, tay chống xuống góc bà n, nhìn hai ngưá»i khom lưng tươi cưá»i há»i:
- Xin lá»—i hai vị đại gia. Bữa nay trong Ä‘iếm báºn quá, không kịp đến chà o má»i hai vị. Hai vị đại gia Ä‘i coi phòng trước hay là muốn uống rượu. Ở đây có đủ mì nấu, bánh bao, canh thịt cừu. Hai vị muốn dùng Hồng sâm, Thanh đôn cÅ©ng sẵn sà ng...
Hai hán tỠđảo mắt nhìn qua má»™t lượt. Má»™t tên gáºt đầu há»i:
- Hay lắm! Tiểu ca! Rượu thịt khoan rồi hãy lấy. Tiểu ca hãy ngồi xuống đây. Äại gia muốn há»i tiểu ca má»™t câu: Lão già ở đây hôm qua nay Ä‘i đâu rồi?
Lệnh Hồ Bình khẽ “Ủa†má»™t tiếng há»i lại:
- Phải chăng đại gia muốn há»i lão già be bét lúc nà o cÅ©ng Ä‘eo cái hồ lô lá»›n sÆ¡n dá», cặp mắt mòng má»ng những nước phải không?
Tên hán tỠkhác đáp:
- Phải đó. Lão ta đi đâu rồi?
Lệnh Hồ Bình ra chiá»u suy nghÄ© đáp:
- Vụ nà y khó nói lắm.
Hán tá» kia vá»™i há»i:
- Là m sao mà khó nói?
Lệnh Hồ Bình nhÃu cặp lông mà y đáp:
- Lão ở đây hai ngà y, ngoà i sá»± ăn uống chẳng có việc gì. TÃnh tình nóng nảy, chân tay ngứa ngáy chỉ muốn đánh ngưá»i. Hầu lão tháºt mệt. Lão chẳng chê rượu nhạt, cÅ©ng là canh dở...
Hán tá» nói trước ngắt lá»i:
- VỠsau ra là m sao?
Lệnh Hồ Bình hắng dặng đáp:
- Sau chá»§ nhân cá»§a bá»n tiểu tá» không nhịn được đà nh cho lão hay Hà Tân là thị trấn nhá» bé không đủ đồ. Lão có muốn dùng rượu ngon, ăn đồ sang, thì phải đến Khúc á»c hoặc Phần Thà nh...
Hai hán tá» khẽ “Ủa†má»™t tiếng, không chá» chà ng nói hết, liá»n bá» má»™t quan tiá»n xuống, hối hả đứng lên, láºt Ä‘áºt ra cá»a Ä‘i luôn.
Lệnh Hồ Bình cưá»i thầm, bá» mÅ© ra, kéo áo xuống ngồi và o bà n.
Lát sau má»™t tên tiểu nhị chạy đến khom lưng tươi cưá»i há»i:
- Xin lá»—i đại gia. Bữa nay trong tệ Ä‘iếm báºn rá»™n quá, không bồi tiếp đại gia được chu đáo. Lão gia muốn Ä‘i coi phòng trước, hay là lấy rượu nhắm trước?
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i trá» và o quan tiá»n đáp:
- Lấy cho ta má»™t phần Can ty thang toán và ná»a cân rượu phần. Nếu là rượu nguyên chất thì tiểu ca sẽ có thưởng.
Qua một đêm không có chuyện gì.
Hôm sau Lệnh Hồ Bình đến má»™t tá»u Ä‘iếm gần cá»a đông kêu lấy rượu nhắm. Chà ng vừa nhấm nháp vừa tÄ©nh tâm chỠđợi.
Kết quả không ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a chà ng. Và o khoảng giá» ngá», tiếng vó ngá»±a dồn dáºp vang lên. Sáu con kiện mã lao như gió Ä‘i trên đưá»ng lá»›n ngoà i tá»u Ä‘iếm chạy vá» cá»a đông.
Ngưá»i kỵ mã Ä‘i đầu chÃnh là má»™t vị Cẩm y há»™ pháp, Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ
Cối.
Äiá»u khiến cho Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên là mỹ phụ áo lam Ä‘eo kiếm hôm qua cÅ©ng lẫn và o đám năm ngưá»i kỵ mã theo sau.
Lệnh Hồ Bình bây giá» má»›i yên tâm. Bất luáºn lam y phụ nhân lai lịch thế nà o, đã Ä‘i Phần Thà nh thì khứ hồi Ãt nhất cÅ©ng mất ba ngà y. Bá»n Kim Long Kiếm Khách sáng mai sẽ tá»›i nÆ¡i là không bị quấy rối.
Ngà y thứ ba Lệnh Hồ Bình lại cải trang là m Thần Äà n Tá» Kim Liệt Tinh đến trạm lấy con ngá»±a gá»i bữa trước cỡi ra cá»a nam thà nh, theo đưá»ng quan đạo, thá»§ng thẳng tiến vá» phÃa trước.
Nếu chà ng tÃnh hà nh trình không sai lầm thì Phong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách đã đến huyện VÄ©nh Hà đêm qua rồi.
Hiện giá» chà ng từ Hà Tân ra Ä‘i. Äối phương cÅ©ng từ VÄ©nh Hà khởi trình.
Nếu hai bên dá»c đưá»ng Ä‘á»u không gặp Ä‘iá»u chi trở ngại thì và o khoảng trưa hôm nay sẽ gặp nhau ở tiểu trấn Thông Hóa ở giữa khoảng VÄ©nh Hà và Hà Tân.
Nói một cách khác: Chà ng đi thong thả một chút sẽ gặp hỠtrên vùng khoảng đó và hỠđã đi qua Thông Hóa rồi. Bằng chà ng đến vùng khoảng đó trước sẽ chỠlại một lúc là gặp đối phương.
Kết quả đúng như lá»i tiên liệu cá»§a Lệnh Hồ Bình.
Và o khoảng đầu giá» mùi trên đưá»ng quan đạo cách Thông Hóa không đầy ba dặm, má»™t đôi xe ngá»±a xuất hiện ở đằng xa.
Äôi xe ngá»±a nà y gồm bốn cá»—.
PhÃa sau xe còn mưá»i mấy tên đầu đội mÅ© da đắp cả hai và nh tai, mình khoác áo choà ng, chân quấn xà cạp vải xanh, Ä‘i giầy đóng Ä‘inh, cưỡi tuấn mã coi bá»™ rất hùng tráng.
Xa hÆ¡n nữa là bá»n tiêu cục váºn tải má»™t món hà ng hóa Ä‘i tá»›i.
Lệnh Hồ Bình thấy tình cảnh nà y bất giác cặp lông mà y nhăn tÃt lại.
Sở dÄ© chà ng nhăn mà y chẳng phải vì đối phương kéo đến má»™t cách rầm rá»™, chẳng coi mưá»i mấy tên tráng hán đó và o đâu. Äiá»u khiến cho chà ng Ä‘iên đầu là bốn cá»— xe ngá»±a Ä‘á»u buông rèm kÃn mÃt, chà ng không hiểu Phong Vân lão quá»· và Kim Long Kiếm Khách ngồi trong xe nà o. Nếu bữa nay chà ng không phát động thì thôi mà đã ra tay là phải trúng Ä‘Ãch, không thì há»ng bét.
Ngoà i ra còn má»™t Ä‘iểm nữa khiến chà ng chẳng khá»i suy nghÄ© là bá»n trang Ä‘inh ở Thư phá»§ chưa chắc đã nháºn ra chà ng là ai. Nếu lát nữa gặp nhau ở giữa đưá»ng, bên đối phương chẳng má»™t ai hô hoán chà ng thì là m thế nà o?
Chà ng quyết định không chịu bá» lỡ cÆ¡ há»™i tốt, liá»n tÃnh bà i động thá»§ trước Ä‘i lÃ
hơn.
May ở chá»— Lệnh Hồ Bình là ngưá»i cấp trÃ. Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ© chà ng tìm được ngay má»™t kế Nhất cá» lưỡng đắc.
Lúc nà y hai bên khoảng cách đã gần lại...
Lệnh Hồ Bình hai mắt nhắm, ngồi trên lưng ngá»±a ngưá»i không ngá»›t lảo đảo, ra chiá»u má»i mệt quá độ, và đang ngá»§ gà ngá»§ gáºt.
Chà ng thúc ngá»±a tiếp tục tiến thẳng vá» phÃa trước cố ý để nó đụng và o xe nà o thì đụng...
Hai con ngá»±a kéo cá»— xe Ä‘i đầu ở phÃa đối diện, không phải hạng lương câu như ngá»±a cá»§a chà ng. Chúng kinh hãi giÆ¡ cả bốn vó lên, đồng thá»i thét lên be be.
Ba cá»— xe sau thình lình đâm và o xe trước Ä‘á»u bị rung động.
Trong lúc nhất thá»i, tiếng quát tháo, tiếng chá»i mắng, tiếng xe ngá»±a đụng nhau hòa thà nh má»™t khúc nhạc rất chói tai. Má»i ngưá»i rối loạn xúm xÃt cả và o má»™t chá»—.
Hán tỠđánh cá»— xe đầu tiên phải khó nhá»c má»›i giữ được hai con ngá»±a đứng lại.
Gã vừa thở hồng hộc vừa trợn mắt nhìn Lệnh Hồ Bình lớn tiếng thóa mạ:
- Con mẹ nó! Ngươi đui mắt hay sao?
Lệnh Hồ Bình giả vá» ngáp dà i giương mắt lên ra chiá»u kinh ngạc há»i:
- Úi chao!... Xin lỗi nhé! Xin lỗi nhé! Không không, hãy khoan. Vừa rồi lão ca mắng ai đui mắt đó?
Hán tỠđáp:
- Ta mắng ngươi thì sao?
Lệnh Hồ Bình nói:
- Giá»i lắm! Thá» mắng nữa Ä‘i coi nà o.
Hán tỠcặp mắt long lên đáp:
- Mắng thì mắng chứ lão gia sợ gì ngươi? Ta thóa mạ cả đến tổ tiên mưá»i tám Ä‘á»i nhà ngươi đó.
Lệnh Hồ Bình khẽ cưá»i khẩy má»™t tiếng nói:
- Thế thì ông bạn giá»i quá rồi!
Chà ng vung tay má»™t cái. Má»™t trái Thiết Äạn Tá» rÃt lên veo véo bắn tá»›i.
Hán tá» Ä‘au quá rú lên má»™t tiếng, giÆ¡ tay bưng mặt. Ngưá»i gã xiêu Ä‘i ngã lăn xuống đất.
Bá»n trang Ä‘inh Ä‘i sau quả nhiên không nháºn ra Lệnh Hồ Bình là ai.
Chúng thấy Lệnh Hồ Bình trước đã cho ngá»±a xông và o xe ngưá»i ta, sau lại đả thương xa phu. Liá»n quát tháo om sòm.
Bá»n trang Ä‘inh tên nà o cÅ©ng rút binh khà ra, nhưng chưa có cÆ¡ há»™i động thá»§ báo thù, vì Phong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách ở trong cá»— xe đầu và cá»— xe thứ ba đã nghe tiếng, tung mình nhảy ra.
Hai lão đồng thá»i kinh ngạc la lên:
- Té ra là Kim lão đệ đấy ư?
Lệnh Hồ Bình thấy Phong Vân Kiếm và thầy trò Kim Long Kiếm Khách lúc xuất hiện đã tuốt gươm trần, biết là không thể thâu tháºp được đà nh gạt bỠý niệm đó.
Hiện giá» chà ng chỉ còn thứ võ khà duy nhất để phát huy uy lá»±c là mấy trái Thiết Äạn Tá» nà y trong tay. Nếu dùng để thu tháºp Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm khách thì có thừa,
nhưng muốn bắn trúng Phong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách là hai tay cao thủ ghê gớm thì khó lòng như nguyện.
Chà ng nghĩ thầm:
- Mình đã không thể đánh mau để giải quyết thì đà nh phải trà trộn và o hà ng ngũ đối phương rồi từ từ tìm cơ hội hạ thủ.
Sau khi quyết định chủ ý, chà ng giả vỠcực kỳ kinh ngạc hô lớn:
- Trá»i Æ¡i! Äổ nước và o miếu Long vương rồi. Ngưá»i nhà lại không biết ngưá»i nhà . Té ra là Thư lão há»™ pháp và Thịnh há»™ tòa. Tiểu đệ lá»— mãng như váºy, tháºt đáng tá»™i chết! Tháºt đáng tá»™i chết!
Dứt lá»i chà ng vá»™i nhảy xuống ngá»±a toan chạy lại chiếu cố tên trang Ä‘inh bị Thiết Äạn TỠđánh trúng, Phong Vân Kiếm khoát tay nói:
- Äể mặc gã Ä‘i.
Kim Long Kiếm Khách há»i:
- Có phải Kim lão đệ vừa ở tổng đà ra không?
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu đáp:
- Phải rồi.
Kim Long Kiếm Khách lại há»i:
- Lão đệ có tìm ra manh mối gì vỠmón hoà ng kim đó không?
Lệnh Hồ Bình cố ý thở dà i đáp:
- Vụ nà y má»™t lá»i nói không hết được. Lần trước tiểu đệ rá»i khá»i tổng đà , mưá»i mấy ngà y chạy xuôi ngược. May trá»i không phụ ngưá»i hảo tâm, đã tìm ra được chút manh mối, nhưng...
Phong Vân Kiếm há»i chen và o:
- Phải chăng Lệnh Hồ tiểu tỠđã gây ra vụ nà y?
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i vẫy tay đáp:
- Nơi đây không phải là chỗ nói chuyện. Các vị hãy lên xe đến trạm sau nghỉ chân, chúng ta sẽ thủng thẳng nói chuyện. Vụ nà y mà hai vị nghe rõ đầu đuôi tất phải tức chết đi được.
Kim Long Kiếm Khách gáºt đầu tá» vẻ đồng ý nói:
- Trá»i lạnh quá, đứng ở đầu gió cÅ©ng khó chịu lắm.
Phong Vân Kiếm quay lại giơ tay ra trỠnói:
- Trên cá»— xe thứ hai hãy còn trống chá»—, má»i lão đệ lên đó ngồi tạm. Chỉ hai giá» nữa là đến Hà Tân.
Tiếp theo, một tên trang đinh xuống ngựa, chạy lại giắt ngựa cho Lệnh Hồ Bình.
Lệnh Hồ Bình coi tình thế biết là không thể ngồi cùng xe với Phong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách, đà nh chắp tay tạ ơn rồi lên xe ngồi.
Trong cá»— xe thứ hai quả nhiên còn rá»™ng chá»—. Ngoà i má»™t gia nhân tuổi già , cả khoang xe chỉ đặt có bảy, tám cái rương gá»—. Không cần há»i cÅ©ng biết trong những rương nà y chứa toà n và ng bạc châu báu.
Và o lúc hoà ng hôn, đoà n xe ngựa đi tới huyện Hà Tân.
Và o thà nh rồi, xe ngá»±a chạy thẳng đến chân thà nh phÃa bắc. Sau cùng dừng lại trước ChÃnh Khà Võ Quán là nÆ¡i hôm trước Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công đã trú ở đó.
Lệnh Hồ Bình đã quyết tâm lần nà y phải mạo hiểm hạ thủ một đòn trừ khỠPhong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách, vì âm mưu thúc đẩy Cái Bang chống đối Phong Vân lão quỷ ở địa vị Cẩm y hộ pháp, chẳng thể không biết được.
Phen nà y Kim Long Kiếm Khách chạy lên Äồng Quan là mong giảm nhẹ tá»™i lầm lá»—i cá»§a mình, tất lão Ä‘em gốc ngá»n má»i biến cố kể cho tên Cẩm y há»™ pháp để nhá» hắn nâng đỡ. Nếu chà ng chỉ trừ khá» má»™t ngưá»i thì còn má»™t ngưá»i vẫn đưa tin vá» tổng đà được.
Bây giỠviệc đầu tiên là Lệnh Hồ Bình phải là m thế nà o khiến cho Phong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách đừng đỠphòng gì, chà ng mới có thể hạ thủ một chiêu đơn độc.
Tòa ChÃnh Khà Võ Quán nà y tuy không đồ sá»™ bằng phá»§ đệ cá»§a Phong Vân lão quá»· ở Äồng Quan nhưng cả trước sau cÅ©ng có đến ba tòa viện.
Nghe giá»ng lưỡi Phong Vân Kiếm và Kim Long Kiếm Khách thì hai lão và o trá» trong quán nà y hiển nhiên không phải má»›i má»™t lần nà y. Do đó Lệnh Hồ Bình Ä‘oán ra tòa ChÃnh Khà Võ Quán không phải chỉ là trưá»ng sở để huấn luyện bá»n nanh vuốt mà còn dùng là m nÆ¡i trú ngụ những há»™ pháp cao cấp trong bang khi ra và o tổng đà .
Ngưá»i phụ trách việc tiếp đãi trong quán là má»™t hán tá» trung niên, vừa Ä‘en vừa gầy nhưng rất tinh lanh.
Hán tá» Ä‘en gầy chẳng những hết sức chiêu đãi Kim Long Kiếm Khách và Phong Vân Kiếm, mà đối vá»›i Lệnh Hồ Bình hiển nhiên gã cÅ©ng tá» ra rất ân cần như ngưá»i quen thuá»™c.
Äiểm nà y khiến cho Lệnh Hồ Bình cà ng phải đỠcao cảnh giác.
Chà ng tự nhủ:
- Vá» phương diện ngôn ngữ cá» chỉ ta phải hết sức tháºn trá»ng.
Chà ng cần tá» ra không phải má»›i đến tòa ChÃnh Khà Võ Quán nà y má»›i lần đầu.
Theo lá»i báo cáo cá»§a hán tá» thì vụ Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công và o quán gây sá»±, tổng đà đã phái Hoa Kiểm Diêm La dẫn ngưá»i đến. Trưa hôm qua há» Ä‘i Khúc á»c chừng ba, bốn ngà y má»›i vá».
Äiá»u khiến cho Lệnh Hồ Bình thất vá»ng là hán tá» không nhắc tá»›i chuyện Lam y há»™ pháp Phùng Giai Váºn bị đánh hai bạt tai. Sau đó Phong Vân Kiếm đứng dáºy Ä‘i và o háºu viện cùng ở vá»›i vợ con má»™t chá»—.
Lệnh Hồ Bình và thầy trò Kim Long Kiếm Khách ở hai phòng mặt đông và mặt tây trong tòa viện thứ hai.
Vì khà trá»i rét lạnh, má»i ngưá»i ăn cÆ¡m xong má»™t lúc rồi ai vá» phòng nấy yên nghỉ. Vụ ba ngà n hai trăm lạng hoà ng kim đã ra manh mối cÅ©ng không ai há»i tá»›i.
Lệnh Hồ Bình định bụng sau khi trá»i tối là động thá»§ liá»n, khốn ná»—i chà ng chưa thuá»™c địa hình, chỉ sợ và o lầm cá»a, rút mây động rừng là m hư việc lá»›n.
Chà ng còn Ä‘ang do dá»± thì má»™t ngưá»i nhà tiến và o coi lại than cá»§i cùng đèn dầu.
Lệnh Hồ Bình giữ gã lại nói chuyện phiếm má»™t lúc rồi há»i thêm được Ãt tin tức ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a chà ng.
Tiểu ma nữ Thư Mỹ Phụng và kế mẫu cá»§a cô là Thá»±c Cốt Nương TỠÔn Ngá»c Äình Ä‘i đưá»ng nhá»c mệt quyết định ở đây nghỉ ngÆ¡i mấy bữa, chá» khà trá»i ấm má»™t chút sẽ lên đưá»ng đến Già Mã Cốc và nghe đâu Phong Vân lão quá»· cÅ©ng ưng thuáºn rồi.
Lệnh Hồ Bình được tin nà y rất lấy là m cao hứng. Chà ng chỉ cần bá»n há» bữa mai còn ở lại đây là chà ng chắc chắn sẽ tìm được cÆ¡ há»™i hạ thá»§.
Hôm sau Lệnh Hồ Bình thá»§ng thẳng kể lại đã thăm dò ra vụ ba ngà n hai trăm lạng hoà ng kim lá»t và o tay ai trong trưá»ng hợp nà o. Chà ng má»i hai ngưá»i đến Cổ Phong tá»u lầu ở trong thà nh và chà ng tin rằng hai lão không cá»± tuyệt.
Muốn thế, trước hết là phải phân cách Ôn Ngá»c Äình cùng Thư Mỹ Phụng không để há» Ä‘i theo. Còn Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm khách có Ä‘i theo cÅ©ng chẳng trở ngại gì đến hà nh động cá»§a chà ng.
Lệnh Hồ Bình đã luyện những môn Như à Huyá»n Công, Vô Tướng Thần Chưởng, Cá»u Cung Thân Pháp và Thất Tuyệt Ma Kiếm cá»§a Tứ kỳ sÄ© Giáp Tý, Ất Sá»u, BÃnh Dần, Äinh Mão khiến chà ng có đủ năng lá»±c ứng phó vá»›i bất cứ hoà n cảnh nguy nan nà o. Tuy bốn môn võ há»c nà y cá»§a chà ng chưa bằng được Tứ kỳ sÄ©, nhưng nhân lúc bất ngá» sá» dụng để thu tháºp hai lão kiếm khách mà há» lại không có bảo kiếm trong tay, chà ng tá»± tin chẳng khó khăn gì.
Sau còn lại NgÅ© Kiếm khách phải phát lạc bằng cách nà o là ở tùy ý chà ng. Chà ng có thể trừ khá» luôn cả năm ngưá»i nà y hay bá» mặc để há» dông tuốt là xong.
Lệnh Hồ Bình tÃnh thầm như váºy, nhưng chà ng không nghÄ© tá»›i đêm nay chưa chắc đã được thái bình vô sá»±.
Và o khoảng canh ba, Lệnh Hồ Bình đang ngủ, đột nhiên những tiếng quát tháo là m chà ng tỉnh giấc.
Chà ng láºt Ä‘áºt bước xuống chá»c giấy dán cá»a sổ nhìn ra thấy trong viện ánh lá»a rá»±c trá»i. Tiếng ngưá»i huyên náo từ háºu viện vá»ng ra.
Trong sương phòng ở phÃa đối diện, Kim Long Kiếm Khách Thịnh Văn Tu dẫn Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm khách chống kiếm chạy ra, vá»t như bay tiến và o háºu viện.
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm lấy là m kỳ. Chà ng tháºt không ngá» lại có ngưá»i lá»›n máºt dám và o đây vuốt râu hùm. Chà ng không dám chần chá», lượm ngay lấy túi Thiết Äạn Tá» cÅ©ng láºt Ä‘áºt chạy và o.
Khi chà ng tá»›i nÆ¡i thì cả tòa háºu viện đã biến thà nh biển lá»a. Trong đình viện mưá»i mấy ngưá»i Ä‘ang đánh Ä‘uổi địch nhân. Có mấy tên dưá»ng như đã bị đả thương.
Lệnh Hồ Bình ngó thấy tà áo ngưá»i má»›i đến bất giác giáºt mình kinh hãi. Chẳng khi nà o chà ng ngá» tá»›i Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công và Pháp cái Ngôn Thà nh Quân cầm đầu bá»n đệ tá» Cái Bang và o đây phóng há»a.
Trong đình viện hai bên phân thà nh tráºn thế. Hồ Lô Tẩu đánh vá»›i Phong Vân Kiếm, Pháp cái Ngôn Thà nh Quân chiến đấu vá»›i Kim Long Kiếm Khách Thịnh Văn Tu, Giảng Phong đưá»ng chúa La Chấn Dương đấu vá»›i tiểu ma nữ Thư Mỹ Phụng.
Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm khách há»—n chiến cùng bá»n đệ tá» Cái Bang bốn nút và ba nút ở má»™t chá»—.
Thá»±c lá»±c hai bên tương đương ngang nhau, trong lúc nhất thá»i không phân cao
thấp.
Lệnh Hồ Bình thấy tình thế đã rõ rà ng, nháºn ra không cần phải dấu diếm thân pháºn nữa.
Chà ng quyết chạy đến bên Hồ Lô Tẩu và giải quyết Phong Vân lão quỷ trước tiên.
Giải quyết xong Phong Vân lão quỷ rồi là lấy lại được Hà ng Long kiếm.
Khi đó chỉ còn lại thầy trò Kim Long Kiếm Khách thì việc tảo trừ không còn khó khăn gì nữa.
|

05-09-2008, 05:39 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 34
Lệnh Hồ Bình Thuyết Phục Kim Long
Bất ngỠdưới bóng cây ngô đồng mé hữu đột nhiên thanh âm trong trẻo cất lên hô hoán:
- Kim đại hiệp! Äại hiệp qua bên nà y.
Bây giá» Lệnh Hồ Bình má»›i nhá»› ra còn mụ Thá»±c Cốt Nương TỠÔn Ngá»c Äình.
Chà ng đà nh tạm thá»i phế bỠý nghÄ© động thá»§, chà đầu ngón chân xuống vá»t vá» phÃa phát ra thanh âm.
Chà ng vừa đứng vững đã chắp tay há»i:
- Phu nhân có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Thá»±c Cốt Nương Tá» há»i lại:
- Phải chăng Kim đại hiệp định xông và o vòng chiến?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Äúng thế!
Thực Cốt Nương TỠnói:
- Tiện thiếp tưởng không cần.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Tình thế hiện giỠrất khẩn trương, có lý nà o tại hạ lại tụ thủ bà ng quan?
Thực Cốt Nương TỠđáp:
- Bá»n há» Ä‘ang chá»i má»™t, lá»±c lượng hai bên xÃt xoát ngang nhau. Äại hiệp ra cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì, không ra cÅ©ng thế thôi. Theo nháºn xét cá»§a tiện thiếp thì chúng ta cứ đứng đây, cầm sẵn ám khà trong tay liệng và o bá»n khiếu hóa má»™t nắm Mai Hoa Châm, hoặc mấy trái Thiết Äạn Tá». Như váºy còn có lợi hÆ¡n là xông và o trong tráºn.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu nói:
- Phu nhân nói váºy cÅ©ng phải.
Thá»±c Cốt Nương TỠđưa ngón tay ra trá» cưá»i há»i:
- Äại hiệp coi kìa! Bá»n khiếu hóa nà y có phải tên nà o cÅ©ng chết má»™t cách yên là nh không?
Lệnh Hồ Bình nhìn theo ngón tay trỠthấy dưới đất ở trước mặt cách đó không xa quả có mấy xác chết nằm lăn ra đó. Dĩ nhiên toà n là đệ tỠCái Bang.
Những đệ tá» Cái Bang nà y hiển nhiên Ä‘ang lúc động thá»§ ngẫu nhiên lấn tá»›i gần, không đỠphòng trong bóng tối có ngưá»i rồi bị Mai Hoa Châm đánh trúng.
Lệnh Hồ Bình thu mục quang vá» ngá»ng đầu lên bình tÄ©nh đáp:
- Tà i phóng Mai Hoa Châm cá»§a phu nhân quả danh bất hư truyá»n.
Thực Cốt Nương TỠnói:
- Cái đó phá»ng có chi đáng kể.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Ngưá»i ta có câu: Sinh nghệ tá» nghệ. Kẻ bÆ¡i lá»™i giá»i thưá»ng bị chết Ä‘uối. Tại hạ tin rằng rồi đây phu nhân cÅ©ng được chết an là nh như váºy.
Thá»±c Cốt Nương Tá» ngạc nhiên giương mắt lên há»i:
- Äại hiệp... đại hiệp bảo sao?
Lệnh Hồ Bình tiến lại gần một bước nói:
- Chắc phu nhân mệt rồi. Hãy tựa và o cây ngô đồng mặt sau nghỉ một lát.
Chà ng vừa nói vừa giÆ¡ tay lên. Hai trái Thiết Äạn Tá» chia hai nÆ¡i thượng bà n và hạ bà n bắn tá»›i nhanh như chá»›p.
Thế là con ngưá»i nổi danh vá» phóng ám khà trên chốn giang hồ Thá»±c Cốt Nương Tá» không ngỠđến lúc sau cùng lại bị kẻ khác dùng cách gáºy ông Ä‘áºp lưng ông để hạ mình.
Lệnh Hồ Bình thá»§ pháp cá»±c kỳ xảo diệu. Hai trái Thiết Äạn Tá» bắn và o huyệt Hổ Phúc và Bách Trùng Sà o.
Thực Cốt Nương TỠbị tỠthương.
Lệnh Hồ Bình cúi xuống nắn lại hai đầu gối cá»§a mụ để xác chết khá»i co quắp.
Lúc nà y coi Thá»±c Cốt Nương Tá» tá»±a hồ ngưá»i mệt nhá»c đứng dá»±a và o cây ngô đồng, cặp lông mà y rÅ© xuống, đầu hÆ¡i ngoẹo sang má»™t bên chỉ khác ngưá»i sống ở chá»— không còn hÆ¡i thở...
Lệnh Hồ Bình không chần chá» nữa, đỠkhà vá»t và o vòng chiến.
Phong Vân Kiếm lớn tiếng hô hoán:
- Kim lão đệ đến vừa may! Chưởng pháp cá»§a lão tiểu quá»· nà y cao minh hÆ¡n sá»± tiên liệu cá»§a ta nhiá»u...
Lão chưa dứt lá»i bá»—ng báºt tiếng la hoảng:
- Ô hay!... Sao lão đệ lại nhằm phát chưởng đánh tới lão phu?
Lệnh Hồ Bình vừa phóng chưởng vừa đáp:
- Tại hạ không lấy được món hoà ng kim đó trở vá», chẳng sá»›m thì muá»™n cÅ©ng phải chết. Chi bằng tạo phản là xong.
Phong Vân Kiếm la lên:
- Nói báºy!
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Nói báºy là thế nà o?
Phong Vân Kiếm đáp:
- Lão đệ chá»› có tá»± coi rẻ mình như váºy. Tể phụ lão há»™ pháp và lão phu sẽ xin giùm. Vá»n vẹn mấy ngà n lạng hoà ng kim đối vá»›i bản bang phá»ng có là bao? Lão đệ nghÄ© kỹ Ä‘i, đừng để ngưá»i ta cưá»i cho. Hà nh động phản bạn là tá»™i rất nặng đừng lấy là m chÆ¡i.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Tại hạ đã nghĩ kỹ rồi, phải dứt khoát tư tưởng mới ổn.
Miệng chà ng nói, tay không ngá»›t phóng liá»n ba chưởng.
Những chưởng vá» sau uy lá»±c cà ng mạnh, tá»±a hồ ngưá»i gác bá» rèn luyện lâu ngà y, lúc má»›i ra tay hãy còn vụng vá», dần dần Ä‘i và o chá»— thà nh thuá»™c.
Phong Vân Kiếm bị dồn ép phải lùi luôn mấy bước. Hắn kinh ngạc la lên:
- Chưởng pháp nà y cá»§a lão đệ há»c được hồi nà o và do ai truyá»n thụ?
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i há»i:
- Chưởng pháp có khá không?
Phong Vân Kiếm cất tiếng quái gở la lên:
- Chưởng pháp nà y là chưởng pháp gì váºy?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Vô Tướng thần chưởng.
Phong Vân Kiếm ngạc nhiên há»i:
- Sao? Äại hiệp không phải là Kim lão đệ cá»§a chúng ta ư?
Lệnh Hồ Bình cưá»i khanh khách đáp:
- Kim lão đệ cá»§a các vị ư? Thà nh thá»±c xin lá»—i. Sang năm cÅ©ng và o ngà y giá» nà y chắc là ba má cá»§a vị nhân huynh đó đã bồng trong tay ăn ngà y sinh nháºt đầy năm.
Phong Vân Kiếm vừa kinh hãi vừa tức giáºn quát há»i:
- Váºy ngươi là ai?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp:
- Sẽ có một ngà y Long Hổ Bang gì đó của các vị bị tiêu diệt tan ra mây khói vỠtay Lệnh Hồ Bình nà y.
Phong Vân Kiếm nghe nói tá»›i Lệnh Hồ Bình, lá»a uất háºn bốc lên đầy ruá»™t.
Hắn vung Hà ng Long kiếm xoay Ä‘i má»™t vòng, tung mình nhảy lên cao ba trượng. Trưá»ng kiếm ở không gian vá»t ra những Ä‘iểm hà n tinh tá»±a hồ má»™t mà n lam quang chụp xuống đầu Lệnh Hồ Bình coi chẳng khác sông Thiên Hà đổ nước xuống. Uy thế rất khá»§ng khiếp.
Hồ Lô Tẩu lùi lại một bước lớn tiếng la:
- Äây là má»™t tuyệt chiêu trong kiếm pháp cá»§a lão quá»·. Lão phu vừa rồi xuýt nữa mắc bẫy. Thằng lá»i chá»› có sÃnh cưá»ng, thẳng thắn đón tiếp là nguy đấy.
Lệnh Hồ Bình hà o khà bồng bột xua tay đáp:
- Tại hạ biết rồi. Lão gia qua bên kia giúp Ngôn đại hiệp và La đại hiệp. Bên nà y một mình bản công tỠcũng đủ đối phó.
Miệng chà ng nói, ngưá»i chà ng lún thấp xuống nhằm chÃnh diện mà n lam quang xông tá»›i.
CỠđộng nà y chẳng những khiến cho Hồ Lô Tẩu giáºt mình kinh hãi, mà chÃnh Phong Vân Kiếm cÅ©ng không ngá».
Hắn tá»± há»i:
- Chẳng lẽ tên tiểu tỠnà y đã luyện thà nh tấm thân sắt thép chém không và o?
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, hắn lớn tiếng quát:
- Thằng lá»i con muốn chết rồi đây!
Mà n lam quang thu lại, má»™t luồng bạch quang vá»t lên bổ xuống.
Theo thưá»ng tình mà bà n thì má»™t khi thanh Hà ng Long kiếm chém xuống, dù là Äại La thần tiên cÅ©ng khó lòng tránh khá»i ách váºn thân hình bị chặt là m hai Ä‘oạn.
Nhưng Hồ Lô Tẩu và Phong Vân Kiếm đã quên mất má»™t Ä‘iểm là lúc nà y con ngưá»i chẳng kể gì đến yên nguy bản thân, Ä‘em mình thá» kiếm chẳng phải ai khác mà chÃnh là Lãng Äãng công tá», xuất thân ở Kỳ SÄ© Bảo và đã được Tứ kỳ sÄ© truyá»n thụ tuyệt nghệ.
Nguyên Lệnh Hồ Bình còn hiểu rõ hơn cả Hồ Lô Tẩu vỠkiếm chiêu lợi hại cũng như vỠcông lực cực kỳ cao của lão cáo già Phong Vân Kiếm. Nếu chà ng không mạo hiểm thì khó lòng nắm được phần thắng.
Nhưng con ngưá»i chỉ có má»™t tÃnh mạng, kế hoạch cá»§a chà ng đã định là m cho lão quá»· phân tán tinh thần để thá»§ thắng, chứ chà ng chẳng dại gì Ä‘em tấm thân huyết nhục để hứng lấy thanh Hà ng Long kiếm sắc bén, dù váºt cứng rắn đến đâu cÅ©ng không chịu nổi.
Lệnh Hồ Bình xuyên và o là n kiếm quang chỉ là má»™t cách dẫn dụ, thá»±c ra ngưá»i chà ng vừa dá»i khá»i mặt đất liá»n đẩy hai tay ngá»a vá» phÃa sau, đầu chúc xuống chân chổng lên lá»™n Ä‘i ở trên không, đổi hướng chụp và o hai chân Phong Vân Kiếm.
Äánh nhau ở trên không hoà n toà n trông và o thân pháp mau lẹ.
Phong Vân Kiếm khôn ngoan đến đâu cÅ©ng không ngá» Lệnh Hồ Bình trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng chỉ khẽ cái chết chừng sợi tóc còn thi triển thân pháp xảo diệu hóa giải tuyệt chiêu cá»§a hắn.
Phong Vân Kiếm bất chấp ngưá»i ta có cưá»i mình hay không, hắn co hai chân lại, toà n thân nghiêng vá» phÃa trước hạ xuống tháºt mau.
Tuy nhiên diá»…n biến nà y khiến cho hắn thoát được cái nạn chặt chân, nhưng thanh Hà ng Long kiếm trong tay chẳng thể kiá»m chế được luồng lá»±c đạo Ä‘ang tiện đà phóng tá»›i cắm sâu xuống đất tuyết ngáºp táºn chuôi.
Hồ Lô Tẩu nổi lên trà ng cưá»i hô hố nói:
- Món tiện nghi nà y dà nh cho lão phu.
Lão vừa cưá»i vừa lướt ngưá»i tá»›i phóng chưởng đánh ra.
Phong Vân Kiếm tÃnh nước phải giữ sanh mạng là hÆ¡n, đà nh buông tay kiếm lùi lại phÃa sau.
Lệnh Hồ Bình đã tÃnh đúng. Lúc nà y dù Hồ Lô Tẩu không phát chưởng giúp chà ng thì chà ng cÅ©ng chẳng bá» lỡ cÆ¡ há»™i Ä‘oạt kiếm. Chà ng xoay mình ngoắt má»™t cái đã rút lên được thanh Hà ng Long kiếm lên cầm tay.
Lệnh Hồ Bình có kiếm rồi, tinh thần tăng lên gấp bội.
Véo! Véo! Véo! Chà ng tấn công liá»n ba kiếm, bức bách Phong Vân Kiếm phải lùi hoà i chỉ còn đưá»ng đón đỡ chứ không còn đủ sức phản kÃch.
Bây giá» Hồ Lô Tẩu má»›i yên dạ xoay mình Ä‘i. Nhưng lão không theo ý kiến cá»§a Lệnh Hồ Bình lại viện trợ Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân, hay giúp Giảng Võ đưá»ng chúa La Chấn Dương, mà lại chạy vá» phÃa quần cái Ä‘ang đánh nhau vá»›i Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm khách.
Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân đối thá»§ vá»›i Kim Long Kiếm Khách Thịnh Văn Tu. Vị chưởng môn phái Hoa SÆ¡n dÄ© nhiên là tay đáo để, nhưng Pháp cái sáu nút cá»§a Cái Bang cÅ©ng chẳng phải hạng tầm thưá»ng. Y múa tÃt cặp Phán Quan bút tả xung hữu đột,
chiêu thuáºt biến hóa vô cùng. Công lá»±c hiển nhiên chẳng kém gì Kim Long Kiếm Khách.
Bên kia Giảng Võ đưá»ng chúa La Chấn Dương đấu vá»›i tiểu ma nữ Thư Mỹ Phụng. Má»™t bên là đưá»ng chúa hiển hách, má»™t bên chỉ là cô gái mưá»i lăm, mưá»i sáu tuổi, coi chẳng thuáºn mắt chút nà o, giữ thân pháºn tôn sư má»™t Ä‘á»i, dÄ© nhiên chỉ đánh cầm chừng, chẳng có vẻ hăng say chút nà o.
Má»™t toán đệ tá» Cái Bang há»—n chiến vá»›i Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm khách. Vì quần cái Ä‘á»u tay không nên bị NgÅ© Kiếm khách đánh cho nhiá»u ngưá»i bị thương.
HÆ¡n nữa, bá»n trang Ä‘inh cứu há»a ở Thư phá»§, chia ra má»™t bá»™ pháºn tham gia chiến cuá»™c, khiến cho quần cái lâm và o cục diện hoà n toà n chịu đòn. Vì váºy Hồ Lô Tẩu phải đến hiệp trợ quần cái giải quyết xong Hoa SÆ¡n NgÅ© Kiếm rồi sẽ tÃnh.
Tiểu ma nữ Thư Mỹ Phụng thấy cha già bị Lệnh Hồ Bình dồn và o thế nguy cấp, trong lòng nóng nảy.
Cô không thể tham chiến vá»›i Giảng Võ đưá»ng chúa La Chấn Dương được nữa, vá»™i xoay mình vá»t tá»›i, miệng hô:
- Gia gia! Kiếm đây!
Cô vừa nói vừa liệng kiếm lại.
Äồng thá»i cô sấn tá»›i phóng chỉ Ä‘iểm và o tá» huyệt sau gáy Lệnh Hồ Bình.
Lệnh Hồ Bình đã được chứng kiến tiểu ma nữ thu tháºp Quan gia huynh đệ ở Thái Nguyên, chà ng không dám lÆ¡ là , vá»™i lướt mình ra xa hÆ¡n trượng tránh khá»i chỉ phong cá»§a ma nữ.
Giảng Võ đưá»ng chúa La Chấn Dương vá»t theo tá»›i nÆ¡i.
Vị đưá»ng chúa nà y cÅ©ng gan lỳ như má»i đệ tá» Cái Bang. Cuá»™c chiến đêm nay khiến quần cái tá» thương khá nhiá»u, y vẫn không để mất thân danh má»™t vị đưá»ng chúa năm nút ở Cái Bang.
La Chấn Dương dùng cây Tam Tiết Như à côn là m binh khÃ. Lúc nà y y thu côn lại cà i và o lưng, dừng bước lá»›n tiếng la:
- Con a đầu kia! Lại đây! Chúng ta dùng tay không thỠtỷ đấu mấy chiêu coi.
Tiểu ma nữ Thư Mỹ Phụng quay lại cưá»i lạt đáp:
- Chẳng lẽ bản cô nương lại sợ ngươi ư?
Cô chưa dứt lá»i đã vung tay lên má»™t cái, liệng ra má»™t má»› lam quang.
Lệnh Hồ Bình giáºt mình kinh hãi la hoảng:
- Tránh lẹ đi! Mai Hoa Châm!...
Nhưng đã cháºm mất rồi.
Giảng Võ đưá»ng chúa vẫn thản nhiên. Y không ngá» con gái Phong Vân Kiếm lại dùng thá»§ Ä‘oạn thiếu quang minh nà y.
Tuy y ứng biến rất mau lẹ cũng không tránh được toà n bộ Mai Hoa Châm bắn tới.
La Chấn Dương cảm thấy bả vai đau nhói lên rồi cả một cánh tay tê chồn.
Lệnh Hồ Bình nổi giáºn đùng đùng quát mắng:
- Con tiểu tiện nhân hiểm độc kia! Không trách ngưá»i ta bảo cha nà o con nấy. Lại đây! Thá» coi vá» phương diện nà y chúng ta ai hÆ¡n ai kém.
Dứt lá»i chà ng phóng kiếm đâm mạnh tá»›i bức bách Phong Vân Kiếm phải lùi lại. Chà ng đưa tay kiếm qua tay trái, giÆ¡ tay mặt lên miệng quát:
- Äánh Ä‘i!
Tiểu ma nữ dÄ© nhiên cÅ©ng biết Lãng Äãng công tá» là tay ghê gá»›m. Cô nghe chà ng hô “Äánh Ä‘iâ€, vá»™i cúi đầu lạng mình né tránh sang bên má»™t bước.
NgỠđâu Lệnh Hồ Bình miệng hô đánh mà thực sự chưa phóng ám khà ra.
Tiểu ma nữ biết mình mắc lừa không khá»i la thầm:
- Nguy rồi!
Cô lưu thần quan sát thì đã cháºm mất má»™t bước.
Những tiếng veo véo rÃt lên! Ba trái Thiết Äạn Tá» bắn tá»›i nhanh như sao sa.
Ba trái Thiết Äạn Tá» nà y thà nh hình chữ phẩm được phóng Ä‘i bằng luồng ná»™i lá»±c ghê gá»›m. Hai trái bắn và o hai vai, má»™t trái bắn và o trước ngá»±c.
Tiểu ma nữ không đưá»ng né tránh rú lên má»™t tiếng rồi té nhà o.
Phong Vân Kiếm vung bảo kiếm lên, miệng quát tháo:
- Tiểu súc sinh! Mi dám hại con gái lão phu ư? Lão phu cho mi chẳng được chết yên là nh.
Lệnh Hồ Bình biết thanh kiếm trong tay lão quá»· cÅ©ng là má»™t danh kiếm, chà ng không dám đưa Hà ng Long kiếm lên đón tiếp, đà nh tạm thá»i né tránh để cứu tÃnh mạng là điá»u khẩn yếu.
Phong Vân Kiếm thấy ái nữ bị thương, chẳng còn lòng nà o ham đánh vá»™i cắp tiểu ma nữ chạy Ä‘i như bay ra khá»i viện.
Lệnh Hồ Bình vươn tay đỡ lấy cánh tay cá»§a Giảng Võ đưá»ng chúa La Chấn Dương khẽ há»i:
- ÄÆ°á»ng chúa bị thương ở chá»— nà o?
La Chấn Dương bị chất độc Mai Hoa Châm tản ra, thần trà đã hôn mê nhưng cố gượng đáp:
- Tại hạ... không sao đâu. Thiếu hiệp... Thiếu hiệp hãy cho con tiểu nha đầu kia má»™t bà i há»c. Lão há» Thư sống bấy nhiêu tuổi đầu tháºt uổng. Không ngá»... đến con gái hắn cÅ©ng chẳng ra gì...
Thanh âm y yếu dần, rồi y nhắm mắt lại ngất đi.
Lệnh Hồ Bình nghe mạch biết còn có thể cứu được. Chà ng vá»™i ôm Giảng Võ đưá»ng chúa đến dưới gốc cây ngô đồng, tìm lấy bình thuốc trong ngưá»i Thá»±c Cốt Nương Tá». Chà ng đổ ba viên thuốc mà u hồng nhét và o miệng La Chấn Dương.
Äoạn chà ng chống kiếm nhảy và o giữa viện, nhìn Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân hô lá»›n:
- Ngôn đại hiệp! Äại hiệp hãy chiếu cố cho La đưá»ng chúa. Äể vị Thịnh đại chưởng môn đó cho bản công tá».
Chà ng vừa nói vừa phóng kiếm nhằm Kim Long Kiếm Khách đâm tới.
Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân đã ngó thấy Giảng Võ đưá»ng chúa La Chấn Dương trúng phải độc kế, khốn ná»—i chẳng thể phân thân lại giải cứu, trong lòng Ä‘ang nôn nóng. Bây giá» y thấy má»™t vị cao minh đến thay cho mình, rất đỗi mừng thầm. Y nói câu tạ Æ¡n rồi thu bút vá» lùi lại, chạy đến gốc cây ngô đồng để chiếu cố cho La Chấn Dương.
Lệnh Hồ Bình cùng Kim Long Kiếm Khách trao đổi mấy chiêu, lòng chà ng nảy ra ý niệm lâu dà i, liá»n đánh cháºm lại, miệng nói:
- Thịnh đại chưởng môn nhân! Äại chưởng môn đã chÃnh mắt trông thấy vị Cẩm y há»™ pháp kia chỉ nghÄ© đến thân gia. Hắn bồng ái nữ chạy rồi. Tháºm chà hắn không kêu gá»i thầy trò đại chưởng môn má»™t tiếng. Äại chưởng môn cá»™ng sá»± vá»›i hạng ngưá»i như váºy, chẳng lẽ không sá»n lòng?
Kim Long Kiếm Khách thấy Phong Vân Kiếm bồng ái nữ chạy Ä‘i cÅ©ng muốn gá»i năm tên đệ tá» dá»i khá»i nÆ¡i đây, không ngá» Lệnh Hồ Bình lại đến thay thế Cá»u Äỉnh Cái.
Lão đã từng được nghe đại danh cá»§a Lãng Äãng công tá», nhưng chưa biết võ há»c cá»§a chà ng ra sao. Như lão vừa trao đổi mấy chiêu đã hiểu rõ rồi. Lão tá»± biết nếu mình vẫn giữ nguyên chá»§ ý trước thì giả vá» sÆ¡ hở má»™t đòn rồi chạy Ä‘i là xong, nhưng kết quả là rước lấy cái bại nhục...
Vì thế lão nghe giá»ng Lệnh Hồ Bình có ý khuyên mình đầu hà ng, trong lòng không khá»i động dung, nhưng ngại vá» thể diện không tiện đáp lá»i ưng chịu thà nh ra lá»™ vẻ chần chừ.
Lệnh Hồ Bình nghiêm nghị nói tiếp:
- Thịnh đại chưởng môn bị Ma bang cổ hoặc, trong lúc nhất thá»i không nghÄ© ra. Vá» Ä‘iểm nà y tiểu đệ cùng Nhạc lão tiá»n bối và bang chúng Cái Bang từ trên xuống dưới sẽ cùng thấy rõ. Mặt khác những hà nh động mấy năm gần đây cá»§a tệ bảo có nhiá»u phương diện tá»±a hồ là m má» tám môn phái lá»›n. Nhưng đó là chi tiết nhá» nhặt không đáng kể, và sá»± hiểu nhau cÅ©ng chẳng khó gì. Äiá»u khẩn yếu là má»™t ngà y Long Hổ Bang đầy đủ lông cánh má»›i là mối đại há»a cho võ lâm. Mong rằng Thịnh đại chưởng môn suy nghÄ© kỹ lại.
Kim Long Kiếm Khách thay đổi sắc mặt mấy lần rồi thu kiếm vỠlùi lại.
Lão ngá»a mặt lên trá»i buông tiếng thở dà i nói:
- Thế là hết rồi Thịnh Văn Tu nà y...
Lão nói tới đây trong lòng xúc động quá đỗi, đột nhiên vung kiếm lên tự đâm và o cổ mình.
Lệnh Hồ Bình giáºt mình kinh hãi, vá»™i quát lá»›n lên:
- Thịnh đại hiệp không nên thế!
Chà ng bước lẹ tá»›i kịp thá»i hất rá»›t thanh trưá»ng kiếm trong tay Kim Long Kiếm Khách xuống. Vì chà ng ra tay quá vá»™i khiến mÅ©i kiếm rạch và o đầu vai đối phương là m cho rách áo, máu tươi chảy ra. Lệnh Hồ Bình không rảnh để xin lá»—i, vá»™i chạy lại hô bá»n NgÅ© Kiếm khách Ä‘ang động thá»§ vá»›i Hồ Lô Tẩu và quần cái dừng tay lại.
Hoa Sơn Ngũ Kiếm khách ở chỗ bôn tẩu giang hồ. Chúng hãy còn nhỠtuổi, đầy lòng dũng cảm và thẳng thắn.
Năm nhân váºt nà y vá» nhân phẩm cÅ©ng như võ công Ä‘á»u được lá»±a chá»n rất kỹ. Chúng chỉ biết phục tòng mệnh lệnh cá»§a ân sư là Kim Long Kiếm Khách. Sư phụ bảo sao há» là m đúng như váºy.
Thá»±c ra bá»n há» chẳng hiểu giữa ân sư cùng đệ tá» Cái Bang và Hồ Lô Tẩu, Lệnh Hồ Bình có cừu háºn gì không?
Dĩ nhiên hỠkhông hay Long Hổ Bang là cái gì? Tổ chức đó thế nà o!
Vừa rồi, tức là trước khi Hồ Lô Tẩu chưa tá»›i, bá»n sư huynh sư đệ năm ngưá»i trông và o Kim Long Kiếm Khách Ä‘iá»u động kẻ hô ngưá»i ứng tiến thoái đúng phương pháp, đã chiếm được thượng phong.
Từ lúc Hồ Lô Tẩu gia nháºp cuá»™c chiến, tình thế láºp tức biến đổi.
Lúc nà y năm gã Ä‘á»u bá» ná»™i thương chẳng nhiá»u thì Ãt. Nếu không có Lệnh Hồ Bình quát bảo dừng tay thì hiển nhiên bá»n chúng không toà n tánh mạng.
Thầy trò Kim Long Kiếm Khách đình thủ. Cuộc huyết chiến đến đây là kết thúc.
Những trang Ä‘inh do Phong Vân Kiếm dẫn tá»›i thấy thầy trò Thịnh Văn Tu cùng địch nhân giảng hòa Ä‘á»u sợ mất mặt.
Lệnh Hồ Bình tiến lại dùng lá»i ân cần phá»§ dụ, bảo chúng đừng sợ hãi gì. Há»… không có ý chạy trốn là không ai sát hại.
Tiếp theo Lệnh Hồ Bình chỉ huy bá»n đệ tá» Cái Bang chưa bị thương dáºp tắt lá»a, chôn cất thi thể trong viện.
Những ngưá»i bị thương đưa cả ra tiá»n viện để buá»™c thuốc, nghỉ ngÆ¡i, Ä‘iá»u dưỡng.
Hôm sau Lệnh Hồ Bình dặn Hồ Lô Tẩu đưa quần cái vá» tổng đà Cái Bang trước. Còn chà ng cùng quần cái chưa bị thương và Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân lưu lại. Chà ng không nói rõ ở lại là m gì.
Kim Long Kiếm Khách Thịnh Văn Tu cÅ©ng kiên trì xin ở lại, tiến thoái theo Lệnh Hồ Bình để đáp lại tấm lòng cao quý cá»§a chà ng đã vì đại nghÄ©a thức tỉnh kẻ lầm đưá»ng.
Lệnh Hồ Bình không tiện cự tuyệt đà nh nghe theo.
Bá»n Hồ Lô Tẩu Ä‘i rồi, Lệnh Hồ Bình má»›i cho Kim Long Kiếm Khách và Cá»u Äỉnh Cái biết chá»— dụng ý ở lại là m gì.
Chà ng Ä‘oán chắc cha con Phong Vân Kiếm chạy suốt đêm đến Già Mã Cốc, và sau má»™t hai ngà y Hoa Kiểm Diêm La đến Khúc á»c chẳng được kết quả gì sẽ quay trở vá». Vì nháºn ra đây là má»™t cÆ¡ há»™i khó kiếm, chà ng quyết không bá» lỡ. Kế hoạch cá»§a chà ng là cái chiêu bà i giả mạo Thần Äà n Tá» Kim Liệt Tinh chưa bị bại lá»™, chà ng muốn lợi dụng lần nữa để tìm cách trừ khá» tên Ä‘ao phá»§ ở Long Hổ Bang kia.
Kim Long Kiếm Khách khẳng khái nói:
- Thịnh má»— nhất định hiệp trợ lão đệ hoà n thà nh cỠđộng nà y. Có Ä‘iá»u lão quá»· đó công lá»±c chẳng kém gì Phong Vân lão nhi, lão đệ nên tháºn trá»ng má»›i được. Bây giá» lão đệ định hạ thá»§ bằng cách nà o?
Lệnh Hồ Bình đáp:
- Ngôn đại hiệp cải trang là m Tô há»™ pháp ở trong quán nà y. Khi lão quá»· tá»›i đây tất tra há»i vá» tình hình phát há»a, tiểu đệ giả vá» có ẩn tình phải báo cáo máºt, dụ lão quá»· đến má»™t nÆ¡i, hai vị giám thị đồng đảng cá»§a hắn. Chá» tiểu đệ thà nh công rồi trở lại sẽ cùng hai vị nhất tỠđộng thá»§ để tiêu diệt hết. Thịnh huynh thá» nghÄ© coi kế hoạch nà y có ổn không?
Kim Long Kiếm Khách gáºt đầu đáp:
- Kế nà y tuyệt diệu! Nghe nói lão quá»· ở trong bang chá»— nà o cÅ©ng đặt tai mắt. Bình thưá»ng hắn rất thÃch nghe những báo cáo vá» tiểu tiết. Lão đệ chỉ cần là m bá»™ bà máºt là có thể đà nh lừa lão mắc bẫy. Lão quá»· thá»§ Ä‘oạn tà n độc, lòng dạ hung ác. Má»™t Ä‘á»i hắn giết ngưá»i đã nhiá»u, nếu trừ khỠđược hắn là má»™t việc rất phúc đức.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thịnh huynh có biết bang chúa bang Long Hổ là như váºy nà o không?
Kim Long Kiếm Khách trầm ngâm đáp:
- VỠđiểm nà y nói ra lại mắc cỡ. Thịnh mỗ chỉ biết y còn nhỠtuổi, thân thể thấp lùn, tiếng nói lanh lảnh như đà n bà , tựa hồ chưa tới ba mươi, còn lai lịch thế nà o không rõ.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Tướng mạo bang chúa thế nà o?
Kim Long Kiếm Khách đáp:
- Thịnh má»— chỉ được gặp qua mặt hắn hai lần mà đá»u ở cách xa quá nên chưa nhìn được rõ.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Äá»™ng tác và giá»ng nói cá»§a y có vẻ là đà n bà thì dÄ© nhiên không tránh khá»i sá»± quan sát cá»§a Thịnh huynh mà sao Thịnh huynh lại không nhìn rõ mặt?
Kim Long Kiếm Khách đáp:
- Không hiểu vì duyên cá»› gì, má»—i khi y xuất hiện Ä‘á»u che mặt bằng tấm khăn sa nên ở xa không nhìn rõ mà chỉ thấy đôi nhãn thần trong suốt...
Lệnh Hồ Bình ngẫm nghÄ© rồi ngá»ng đầu lên há»i:
- Theo nháºn xét cá»§a Thịnh huynh thì y có phải là má»™t nhân váºt trong võ lâm không?
Kim Long Kiếm Khách đáp:
- Cái đó khó nói lắm, Thịnh mỗ cũng suy đoán kỹ cà ng mà thủy chung không nghĩ ra được là ai?
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Phải rồi! Vá» Phương diện niên canh khó mà giải được vụ bà máºt nà y. Hiện nay trong võ lâm những nhân váºt lối ba mươi tuổi đã nổi tiếng tháºt không khó mấy. Tá»· như Mạc Bắc Song Hùng Hồng SÆ¡n Vô Ảnh Hiệp, Máºt Vân Kim Äao, Kim Long công tá» Ä‘á»u và o trạc ba chục tuổi. Trong những vị nà y Thịnh huynh nháºn ra ai là ngưá»i tương tá»± hÆ¡n hết? Theo chá»— tiểu đệ biết thì mấy nhân váºt đó chắc không phải má»™t ngưá»i nà o khác.
Kim Long Kiếm Khách đáp:
- DÄ© nhiên không phải. Nếu là má»™t trong những ngưá»i đó thì chẳng có lý do nà o Thịnh má»— không nháºn ra.
Lệnh Hồ Bình nói:
- Chẳng phải tiểu đệ khoe khoang. Trước nay rất Ãt ngưá»i tiểu đệ dùng phép chia loại mà không Ä‘oán ra. Nhưng đối vá»›i vị Long Hổ Bang chúa nà y thì tháºt chẳng có biện pháp gì. Rồi đây Lệnh Hồ má»— phải truy cứu cho ra vị nhân huynh đó là thần thánh phương nà o?
Kim Long Kiếm Khách nói:
- Còn má»™t Ä‘iá»u nói ra khó có ngưá»i tin được.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Äiá»u gì?
Kim Long Kiếm Khách đáp:
- Thịnh má»— đã hai lần há»™i diện tuy chưa thấy rõ chân tướng nhưng có má»™t Ä‘iểm ở nÆ¡i cặp nhãn thần cá»§a y nháºn ra là má»™t ngưá»i rất quen thuá»™c, dưá»ng như trước kia đã gặp ở đâu rồi. Lạ hÆ¡n nữa là không phải má»›i gặp má»™t lần.
|

05-09-2008, 05:41 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 35
Thần Äà n Giả Bại Lá»™ Hà nh Tung
Lệnh Hồ Bình vá»™i há»i :
- Thế thì sao Thịnh huynh không ráng nghĩ kỹ đi.
Kim Long kiếm khách gượng cưá»i đáp :
- Nếu cố nghĩ mà ra được thì còn nói gì nữa ?
Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân xen và o :
- Thịnh trưởng môn đã cảm giác cặp nhãn thần cá»§a Long Hổ bang chúa rất quen thuá»™c thì nhất định trước kia đã gặp nhân váºt đó rồi. Äây là má»™t Ä‘iểm mấu chốt. Váºy trong quá khứ, Thịnh trưởng môn đã gặp những ai cứ kể tên những ngưá»i đó ra, suy Ä‘i tÃnh lại, may tìm được kết quả cÅ©ng chưa biết chừng. Theo ý Ngôn má»—, Thịnh trưởng môn phải nhẫn nại lắm má»›i có hy vá»ng. Trong Ä‘á»i, trưởng môn đã gặp những ai, bất cứ thân pháºn cao thấp, Ä‘em cả ra để suy luáºn...
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
- Chá»§ ý nà y rất hay! Ngưá»i nà o cÅ©ng có chá»— lầm lẫn mà không thể tá»± biết. Khi nghiên cứu má»™t việc gì, phải bắt đầu bằng má»™t phạm vi rá»™ng lá»›n, sau thu nhá» dần lại để Ä‘i tá»›i Ä‘Ãch. Tiểu đệ coi biện pháp nà y có thể dùng được. Thịnh huynh dà nh má»™t ngà y để nhá»› lại những ngưá»i đã gặp mặt, bất luáºn thân quen, xa gần bà y hết ra má»™t lượt. Tháºm chà cả tiểu đệ, Ngôn Äại Hiệp, Hồ Lô Tẩu, cho đến đệ tá» trong quý phái cÅ©ng đừng quên. Hà nh động nà y hoặc giả tìm được đáp án cÅ©ng chưa biết chừng.
Kim Long kiếm khách gáºt đầu đáp :
- Äây đúng là má»™t biện pháp. Äể đến đêm khuya thanh vắng, Thịnh má»— quyết định suy nghÄ© và phân tÃch từng ngưá»i.
Lệnh Hồ Bình lại há»i :
- Long Hổ Bangcòn có ba vị Cẩm Y há»™ pháp Vô Lượng Tam Ông, Thịnh huynh đã ở gần bá»n há» chưa ?
Kim Long kiếm khách đáp :
- Thịnh má»— đã mấy lần uống rượu vá»›i chúng. Ba lão quái váºt đó tá»u lượng khá lắm.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Võ công hỠra sao ?
Kim Long kiếm khách đáp :
- Tuy Thịnh má»— chưa gặp ba lão quái đó phô trương thân thá»§ lần nà o, nhưng cứ bá» ngoà i mà đoán thì võ công há» so vá»›i lá»i đồn đại còn có phần ghê gá»›m hÆ¡n.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ba lão thoái ẩn đã lâu, sao lần nà y lại hạ sơn ?
Kim Long kiếm khách thở dà i tiếp :
- Chắc há» cÅ©ng có cái táºt như Thịnh má»—. Thịnh má»— có Ä‘iá»u bất mãn vá»›i Kỳ SÄ© Bảo, thì ba lão quái chắc cÅ©ng muốn tranh hÆ¡n vá»›i mấy vị tứ kỳ sÄ© ở quý bảo.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Nếu váºy chắc mấy lão đã biết gốc ngá»n sư thừa cá»§a mấy vị kỳ sÄ© ở bản bảo.
Kim Long kiếm khách đáp :
- Nếu há» hiểu thì còn dá»±ng Lôi Äà i ở Tương Dương là m chi? Mục Ä‘Ãch đầu tiên vá» việc dá»±ng Lôi Äà i nà y là để dẫn dụ lão đệ và o tròng, sau đó sẽ há»i nÆ¡i lão đệ những Ä‘iá»u bà máºt liên quan đến Kỳ SÄ© Bảo và tứ kỳ sỹ.
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i :
- Nếu váºy Lãng Äãng công tá» nà y đã biến thà nh món hà ng quý giá rồi ư ? Mai háºu không mau lỡ tay bị bắt cÅ©ng chẳng lo mất mạng nữa.
Kim Long kiếm khách cÅ©ng cưá»i đáp :
- Có thể nói như váºy.
Lệnh Hồ Bình há»i tiếp :
- Cung xưng những chuyện bà máºt dÄ© nhiên khó lòng thoát chết, nhưng kiên trì không chịu tiết lá»™ thì cứ sống hoà i hay sao ?
Kim Long kiếm khách cưá»i đáp :
- Cái đó chỉ ở trong phạm vi thá»i gian sá»›m hay muá»™n mà thôi.
Lệnh Hồ Bình lại há»i :
- Nghe nói ở Long Hổ Bang, bên trên Cẩm Y há»™ pháp, còn có mấy tên Há»™ Bang trưởng lão. Thịnh huynh co biết những Há»™ Bang trưởng lão là nhân váºt thế nà o không ?
Kim Long Kiếm Khách đáp :
- Hiện giá» Thịnh má»— má»›i biết hai tên Ä‘á»u lối ngoà i sáu chục tuổi. Má»™t tên thấp lùn, máºp ú, suốt ngà y tay không rá»i rá»c tẩu. Má»™t ngưá»i cao nghệu mà ốm nhất, hai tay rất lá»›n, mắt hình tam giác, cằm nhá»n hoắt coi chẳng khác quá»· vô thưá»ng. Ngưá»i trong bang từ trên xuống dưới Ä‘á»u kêu hai tên nà y là Trang Lão và Ngải Lão. Hai chữ ỡ Trang,
Ngãi nguyên là há». Còn xuất thân và lai lịch chúng thì chẳng ai hay. Hai lão nà y thưá»ng ở vá»›i Bang Chúa má»™t chá»—.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Theo nháºn xét cá»§a Thịnh huynh, rồi đây gặp cÆ¡ há»™i, Thịnh huynh có thể khuyên những ngưá»i trong năm phái Thanh Thà nh, Bắc Mang, Thiên Thai, Trưá»ng Bạch và Hoà ng SÆ¡n thoát ly Ma Bang được không ?
Kim Long kiếm khách trầm ngâm đáp :
- Cái đó chưa thể biết được.
Lệnh Hồ Bình gáºt đà u không há»i nữa vì toà n là những vấn đỠkhó trả lá»i.
Tối hôm ấy, lúc ăn cÆ¡m, Lệnh Hồ Bình chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u, liá»n há»i Kim Long kiếm khách :
- Lần nà y Hoa Kiểm Diêm La Ä‘i Khúc á»c có má»™t phụ nhân đứng tuổi mắc áo lam Ä‘i theo lão. Thịnh huynh có biết địa vị mụ ở trong bang thế nà o không ?
Kim Long kiếm khách lắc đầu đáp ;
- Thịnh mỗ chưa dược gặp qua.
Lệnh Hồ Bình nhÃu cặp lông mà y muốn nói lại thôi. Kim Long kiếm khách ngạc nhiên há»i :
- Äến Hoa Kiểm Diêm La, lão đệ còn chưa coi và o đâu, sao lại Ä‘i so bì vá»›i mụ đà n bà ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Câu chuyện không phải như váºy.
Kim Long kiếm khách há»i :
- Thế vì lẽ gì ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Mụ đà n bà nà y má»›i tá»›i chứ không phải thưá»ng xuyên ở Tổng đà n Long Hổ Bang tại Già Mã Cốc. Tiểu đệ gặp mụ trong má»™t khách sạn. Ban đầu, mụ đã toan hô hoán tiểu đệ, sau không hiểu vì ly do gì, đột nhiên lá»™ vẻ kinh hoà ng, cắm đầu láºt Ä‘áºt ra Ä‘i. Tiểu đệ hoà i nghi mụ đã nháºn ra tiểu đệ có chá»— sÆ¡ hở nà o đó. Nếu đúng váºy thì chẳng thể không đỠphòng.
Kim Long kiếm khách đấp :
- Vá» Ä‘iểm nà y, lão đệ bất tất phải quan tâm. Thần Äà n Tá» Kim Liệt Tinh ở Long Hổ Bang là Hoa Kiểm Diêm La mà còn che mắt được thì dÄ© nhiên ngưá»i khác không đáng kể.
Lệnh Hồ Bình há»i:
- Thế vì lẽ gì mụ lại đột nhiên lộ vẻ hoang mang?
Cá»u Äỉnh Cái ngồi bên lên tiếng :
- Lão khiếu hoá nghÄ© tá»›i má»™t nguyên nhân, nói ra e rằng hai vị cho lão là hoang đưá»ng.
Lệnh Hồ Bình giục:
- Các hạ thỠnói nghe.
Cá»u Ịỉnh Cái nói:
- Lão khiếu hoá phá»ng Ä‘oán phu nhân đó trước kia đã có chuyện gì vá»›i Thần Äà n Tá» nên lần nà y hai vị gặp nhau má»™t cách đột ngá»™t trong khách sạn, mụ thấy lão đệ ra vẻ lạnh nhạt liá»n hoà i nghi lão đệ thay lòng đổi dạ nên toan hô hoán rồi lại đột nhiên cắm đầu bá» Ä‘i
Kim Long kiếm khách gáºt đầu đáp:
- Có thể như váºy.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói:
- Nếu đúng như sá»± phá»ng Ä‘oán cá»§a Ngôn huynh thì vấn đỠchẳng có gì nghiêm trá»ng. Äối vá»›i má»™t nam nhân đã biến tâm, phụ nhân có tức giáºn cÅ©ng chỉ để trong lòng. Tiểu đệ tin rằng vá» vụ nà y, mụ không tiện nói ra. Dù mụ có nói cÅ©ng không hại gì đến đại cuá»™c. Tiểu đệ có thể yên tâm được.
Kim Long kiếm khách đáp:
- Chá» Hoa Kiểm Diêm La dẫn ngưá»i tá»›i đây, Thịnh má»— tìm cách thám thÃnh sẽ
biết.
Qua một đêm chẳng có chuyện gì.
Hôm sau, và o khoảng giỠmùi, quả nhiên Hoa Kiểm Diêm La dẫn bốn tên hộ pháp tới nơi. Lam y phụ nhân dĩ nhiên cũng có mặt trong đám tùy tùng. Lạ ở chỗ lần nà y phụ nhân ngó thấy Lệnh Hồ Bình, vẻ mặt rất bình tĩnh, tựa hồ chưa từng quen biết chà ng.
Tình trạng nà y khiến cho Lệnh Hồ Bình trút bỠđược mối lo canh cánh bên lòng. Kim Long kiếm khách dÄ© nhiên cÅ©ng không cần mở cuá»™c Ä‘iá»u tra. Lệnh Hồ Bình liá»n theo kế hoạch hà nh động. Chà ng đưa mắt ra hiệu cho Hoa Kiểm Diêm La rôi nói :
- Cữu phụ! Chúng ta đến sương phòng nói chuyện chăng?
Quả nhiên đúng như lá»i Thịnh Văn đã tiên liệu, Hoa Kiểm Diêm La nghe chà ng nói lá»™ vẻ động dung, lẳng lặng đứng lên theo Lệnh Hồ Bình ra khá»i nhà đại sảnh?
Bên nà y, Kim Long kiếm khách và Cá»u Äỉnh Cái cÅ©ng hà nh động như lá»i ước định từ trước, ngấm ngầm giám thị bốn tên Long Hổ há»™ pháp, trong đó có cả Lam Y phụ nhân.
Lệnh Hồ Bình dẫn Hoa Kiểm Diêm La và o sương phòng mé tây. Chà ng váºn ná»™i kình ra hai cánh tay toan quay lại hạ thá»§, không ngỠđột nhiên, lão tiến lên má»™t bước Ä‘i trước trong lúc chà ng Ä‘ang xoay chuyển thân hình.
- Thiên đưá»ng có nẻo ngươi không đến, địa ngục vô môn lại lẻn và o. Chà chà ! Nay ngươi đã lá»t và o tay lão phu thì đừng hòng có lối gian manh nữa.
Dứt lá»i, lão giÆ¡ tay trái Ä‘iểm và o bốn nÆ¡i huyệt đạo ở hai vai Lệnh Hồ Bình.
Kim Long kiếm khách và Cá»u Äỉnh Cái ở trong đại sảnh ngó thấy má»™t già , má»™t trẻ ngưá»i trước ngưá»i sau tiến và o cÅ©ng như lúc ra Ä‘i thì không khá»i ngấm ngầm kinh ngạc.
Lệnh Hồ Bình bị phong toả huyệt đạo chẳng có cách nà o dùng phép truyá»n âm thông tri cho hai lão biết chừng mà đối phó. Chà ng bước chân và o đại sảnh rồi đà nh lên giá»ng trách móc, lá»›n tiếng há»i :
- Cữu phụ chẳng há»i cho rõ trắng Ä‘en đã Ä‘iểm và o bốn huyệt đạo ở hai vai Liệt Tinh. Chẳng lẽ Cá»u phụ hoà i nghi Liệt Tinh là giả mạo chăng?
Kim Long kiếm khách và Cá»u Äỉnh Cái nghe nói, sắc mặt biến đổi kịch liệt. Lệnh Hồ Bình vá»™i nhoà i đầu ra có ý bảo hai ngưá»i phải bình tÄ©nh, đừng nóng nảy.
Hoa Kiểm Diêm La quay lại, cưá»i lạt há»i :
- Phải rồi. Bây giá» lão phu muốn há»i thằng lá»i đội lốt từ hồi nà o? Trước hay sau khi vá» Tổng đà lần đầu?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Liệt Tinh không thừa nháºn giả mạo.
Hoa Kiểm Diêm La trá» và o phụ nhân há»i :
- Váºy thằng lõi có biết y là ai không?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Dĩ nhiên Liệt Tinh biết lắm.
Hoa Kiểm Diêm La há»i :
- Y là ai ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Má»™t ngưá»i đã ká» gối ngá»§ chung mà tuyên bố danh tÃnh trước mặt quần hà o há chẳng là trò cưá»i?
Bây giá» lại đến lượt Hoa Kiểm Diêm La sá»ng sốt. Lão quay lại nhìn phụ nhân há»i :
- Vân Khanh! Ngươi có nghe thấy không? Ngươi đừng đa nghi quá.
Lam y phụ nhân ngưng thần nhìn Lệnh Hồ Bình, không đáp ngay. Äồng thá»i tay nắm đốc kiếm, mụ thá»§ng thẳng cất bước vá» phÃa chà ng. Khi còn cách Lệnh Hồ Bình không đầy ba bước, Lam y phụ nhân đứng lại, chăm chú nhìn chà ng má»™t cách bình tÄ©nh, há»i :
- Ngươi cùng nô gia có mối quan hệ thế nà o? Ngươi thỠnói lại cho ta nghe.
Lúc nà y, Lệnh Hồ Bình đã yên tâm lại má»™t chút, không hoang mang như trước nữa. Sở dÄ© chà ng xoay chuyển được cục diện là nhá» công cá»§a Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân vừøa đưa ra ý kiến hôm qua.
Mối quan hệ giữa phụ nhân và Thần Äà n Tá» Kim Liệt Tinh đã rõ rà ng quá rồi. Lệnh Hồ Bình chụp được đỠmục, chẳng lẽ còn không biết hà nh văn?
Chà ng cố ý chau mà y há»i :
- Vân Khanh! Tháºt ta không sao hiểu được
Lam y phụ nhân lạnh lùng ngắt lá»i:
- Ngưá»i không hiểu được chÃnh là nô gia. Ngưá»i đừng lòng vòng nữa, chỉ nói huỵch toẹt mối quan hệ giữa chúng ta là đủ.
Lệnh Hồ Bình vẫn không động dung, tiếp tục thá»§ng thẳng há»i:
- Sở dÄ© nà ng cáo tố trước Cữu Phụ chẳng qua là vì bữa trước gặp ta ở trong khách sạn, ta không gá»i nà ng. Nhưng nà ng nên biết tình hình hôm đó đặc biệt khác lạ. Ta không gá»i nà ng là chuyện bất đắc dÄ©, vì lúc ấy…
Lam y phụ nhân há»i :
- Vì lúc ấy là m sao?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Vì lúc ấy lão quá»· Hồ Lô Tẩu Nhạc Cá»u Công cÅ©ng ở trong khách sạn. Ta hoà i nghi lão tá»u quá»· đó đã nháºn ra mình nên sợ gá»i nà ng là là m liên luỵ cho nà ng…
Hoa Kiểm Diêm La gạt đi:
- Phải rồi, phải rồi! Äây chỉ là má»™t chuyện hiểu lầm. Bá»n đà n bà các ngươi thưá»ng lòng dạ hẹp hòi. May mà lão phu hà nh động tháºn trá»ng, không thì khiến ngưá»i ta cưá»i cho đến trẹo quai hà m.
Lão nói rồi rảo bước tiến lại, vươn tay toan giải khai huyệt đạo trên hai vai Lệnh Hồ Bình.
Lam y phụ nhân đột nhiên giơ tay cản lại nói :
- Không được, hãy khoan!
Hoa Kiểm Diêm La tá» vẻ không bằng lòng há»i :
- Còn sao nữa? Phải chăng ngươi hà nh hạ y chưa đủ?
Lam y phụ nhân kiên trì đáp:
- Nô gia còn muốn há»i y má»™t câu.
Hoa Kiểm Diêm La trầm giá»ng há»i:
- Há»i cái gì?
Lam y phụ nhân quay sang há»i Lệnh Hồ Bình :
- Ngươi có nhớ lần trước lúc chúng ta chia tay, nô gia đã nói với ngươi thế nà o không?
Lệnh Hồ Bình ngấm ngầm thoá mạ con tiện nhân. DÄ© nhiên chà ng không muốn để hư việc nhưng chà ng biết là m sao được lần trước lúc chia tay Thần Äà n Tá» tháºt mụ đã nói cái gì.
Gặp lúc tối háºu quan đầu, chà ng không thể suy nghÄ© nhiá»u được vì chỉ do dá»± má»™t chút là nguy hại đến đại cục.
Chà ng hạ thấp giá»ng há»i :
- Vân Khanh! Nà ng tháºt là lắm chuyện. Những câu nà y nói ra trước mặt má»i ngưá»i được ư?
Lam y phụ nhân biến sắc há»i :
- Tại sao không nói được?
Lệnh Hồ Bình khẽ đáp :
- Giữa chúng ta chưa định danh pháºn, nhưng trong bang từ trên xuống dưới chẳng ai không biết mối quan hệ giữa hai ngưá»i. Dù sao bá» ngoà i cÅ©ng phải giữ lại má»™t Ä‘iểm. Nà ng bức bách ta như váºy há chẳng là quá đáng ư ?
Lam y phụ nhân lại biến sắc há»i :
- Ngươi bảo sao ? Danh pháºn chúng ta chưa định ư ?
Lệnh Hồ Bình mừng thầm, chỉ mong phân khai được là câu chuyện sẽ dễ dà ng. Chà ng vội cất tiếng ôn nhu đáp :
- Vân Khanh ! Nà ng nên biết những lá»i thá» hải minh sÆ¡n là việc giữa hai ngưá»i chúng ta. Ở trước mặt ngưá»i khác, chúng ta chỉ là má»™t đôi vị hôn phu thê. Ta không nhá»› lần trước đã nói vá»›i nà ng chưa ? Hãy nán lại má»™t thá»i gian, chá» tìm được món hoà ng kim kia vá», Phân Äà Lạc Dương chÃnh thức thà nh láºp, khi đó … chúng ta …
Lam y phụ nhân không chá» chà ng nói hết đã giÆ¡ tay lên đánh hai cái bạt tai bốp bốp tháºt mạnh và o má chà ng. Tiếp theo, mụ báºt tiếng cưá»i lạt, quay lại nhìn Hoa Kiểm Diêm La há»i :
- Cá»u cá»u, Cá»u cá»u đã nghe rõ chưa ? Hắn bà o chữa. Vân Khanh đã dặn y cứ đến tìm Cá»u cá»u, đừng lo buồn vá» chuyện mất và ng cho hao tổn tinh thần. Câu chuyện đó mà không tiện nói ra trước mặt má»i ngưá»i ư ? Tên nà y không phải Liệt Tinh rồi. Cá»u cá»u nghe hắn nói như váºy mà không đáng hoà i nghi nữa ư ?
Lênh Hồ Bình than thầm :
- Há»ng bét ! Không ngá» mụ nà y lại là vợ kết tóc cá»§a Thần Äà n Tá».
Chà ng biết hà nh tung đã bị bại lá»™, chẳng còn hy vá»ng nà o vãn hồi được liá»n chẳng nói nữa cho phà lá»i. Chà ng tá»± nhá»§ :
- May là Kim Long kiếm khách và Cá»u Äỉnh Cái vẫn trầm tÄ©nh. Váºy ta còn hy vá»ng có cÆ¡ há»™i thoát khá»i hang hùm.
Hoa Kiểm Diêm La quay lại nhìn Lam y hộ pháp Phùng Giai Vân hô :
- Phùng hộ pháp, đi lấy một bồn nước trong và o đây.
Lam y há»™ pháp Phùng Giai Váºn vâng lệnh Ä‘i ngay.
Hoa Kiểm Diêm La lại nhìn Kim Long kiếm khách há»i :
- Thằng lá»i nà y trà trá»™n và o đây từ hồi nà o ?
Kim Long kiếm khách trấn tĩnh tâm thần, cố ý thở dà i nói :
- Hôm qua, cÅ©ng và o giá» nà y, bản tòa từ Trung Äiá»u tá»›i đây thì hắn đã đến trước.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp :
- Giữa bản tòa và Kim há»™ pháp má»›i gặp hai lần, dÄ© nhiên không thể phân biệt chân, giả. May mà Tể phụ lão cùng Kim đại tẩu tá»›i nÆ¡i kịp thá»i, không thì cái mạng già cá»§a bản toà sẽ lá»t và o tay hắn.
Hoa Kiểm Diêm La lại há»i :
- Ai đã phóng hoả đốt háºu viện ?
Kim Long kiếm khách háºm há»±c đáp :
- Ngoà i lão tá»u quá»· Nhạc Cá»u Công thì còn ai nữa ?
Moa Kiểm Diêm La há»i :
- Má»™t mình lão tá»u quá»· thôi ư ?
Kim Long kiếm khách đáp :
- Còn má»™t hán tá» trung niên nữa. Toà n bá»™ chỉ có hai ngưá»i. hán tá» trung niên kia có lẽ là tên đồ đệ há» La cá»§a lão quá»·.
Hoa Kiểm Diêm La đối vá»›i vụ phóng há»a đêm qua dưá»ng như chẳng báºn tâm. Lão chá»›p mắt há»i sang chuyện khác.
- Tình hình bên Trung Äiá»u ra sao ?
Kim Long kiếm khách đáp :
- Còn nguyên cả. Kim Trượng Tứ lão và Cái bang Bang Chúa Thuẩn Y La Hán Äổng Cao SÆ¡n Ä‘á»u bị bản toà bịa thiên cổ sá»± bưng mắt hết. Trong vòng ba tháng, Háºu Cái có thể hà nh động được.
Cá»u Äỉnh Cái Ngôn Thà nh Quân nhân lúc Hoa Kiểm Diêm La phân tâm đối đáp vá»›i Kim Long kiếm khách Ä‘i từng bước đến gần Lệnh Hồ Bình, từ từ tá»±a và o bên chà ng. Lúc nà y, y đã váºn đủ chân khÃ, đột nhiên vá»— và o hai vai để giải khai huyệt đạo cho chà ng má»™t cách đột ngá»™t. Lệnh Hồ Bình muốn ngăn cản thì đã không kịp nữa.
Hai tên Long Hổ há»™ pháp khác, thấy váºy quát to má»™t tiếng, song song nhảy xổ lại.
|
 |
|
| |