15-09-2008, 03:55 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Thần tượng sụp đổ
Có hai thái cá»±c mà ngưá»i đệ tá» thưá»ng mắc phải, má»™t là quá tôn sùng thầy mình, hai là coi thưá»ng thầy. Nói cách khác: má»™t là ái nhiá»…m, hai là ngã mạn. Ngưá»i nữ thưá»ng có tâm ái nhiá»…m và ngưá»i nam thưá»ng có tâm ngã mạn.
Khi theo má»™t thầy nà o chắc chắn ta phải kÃnh phục thầy đó. Không ai dại gì theo há»c vá»›i má»™t thầy dở. Nhưng nếu quá tôn sùng thầy mình tà i giá»i, chứng đắc, chân tu đạo hạnh thì dá»… sinh tâm phân biệt, khinh thưá»ng thầy khác cho há» không giá»i bằng thầy mình. Sau má»™t thá»i gian khám phá ra Ä‘iá»u gì đó không hà i lòng thì tức giáºn, cảm thấy bị lừa gạt, phản bá»™i. Có ngưá»i tìm cách trả thù, rêu rao bêu xấu thầy để hả giáºn, có ngưá»i buồn tá»§i, chán nản, mất lòng tin nÆ¡i tam bảo. Theo thầy mà không sáng suốt, để vá»ng tưởng, vá»ng tình chi phối, thần tượng hóa thầy thì có thể đưa đến háºu quả như váºy.
Trong quá trình tầm sư há»c đạo, tôi đã phân vân nhiá»u lần giữa y pháp và y nhân. Nhất là khi tu theo Pháºt giáo Tây Tạng, tôi thấy há» có vẻ "y nhân nhiá»u hÆ¡n là y pháp" vì "chánh nhân thuyết tà pháp, tà pháp tất quy chánh; tà nhân thuyết chánh pháp, chánh pháp tất quy tà ". Há» xem các Lạt ma tái sinh là bồ tát hóa thân (tulku), há» xem đức Dalai Lama là hóa thân cá»§a Quán Thế Âm, đức Ban Thiá»n Lạt ma (Panchen Lama) là hóa thân cá»§a Pháºt A Di Äà . Trưá»ng phái Kagyupa mà tôi theo thì há» xem ngà i Karmapa là hóa thân cá»§a Quan Thế Âm, ngà i Shamarpa là hóa thân cá»§a Pháºt A Di Äà , Tai Sitoupa là hóa thân cá»§a Di Lặc, Jamgon Kontrul là hóa thân cá»§a Văn Thù Sư Lợi, Gyalsapa là hóa thân cá»§a Äại Thế ChÃ, v.v... Khi ngà i Karmapa thứ 16 viên tịch thì bốn đại đệ tá» chÃnh là Shamarpa, Tai Sitoupa, Jamgon Kontrul, và Gyalsapa cùng nhau trông coi tông phái và lo việc Ä‘i tìm háºu thân tái sinh cá»§a ngà i Karmapa. Khi bắt đầu Ä‘i tìm Karmapa thứ 17 thì có sá»± chia rẽ, Shamarpa và Jamgon Kontrul tìm ra được má»™t háºu thân còn Tai Sitoupa và Gyalsapa lại tìm ra má»™t háºu thân khác, không bên nà o chấp nháºn đứa bé cá»§a bên kia là Karmapa thứ 17. Bốn đại đệ tá» Ä‘á»u ngang nhau nên không ai nghe ai, cuối cùng Tai Sitoupa phải nhỠđến đức Dalai Lama quyết định và ngà i công nháºn đứa bé do Tai Sitoupa tìm ra chÃnh là Karmapa thứ 17. Tuy váºy Shamarpa vẫn không đồng ý và tiếp tục tôn đứa bé do mình tìm ra lên là m Karmapa thứ 17. Hiện nay phái Kagyupa có tá»›i hai Karmapa 17. Tôi kể câu chuyện nà y vì nó xảy ra và o năm 1992, lúc tôi còn nháºp thất tu vá»›i Lama Guendune Rinpoché. Shamarpa bị Ä‘e dá»a ám sát nên đã ghé đến tu viện nÆ¡i tôi Ä‘ang tu là Kundreul Ling để tá túc là m cho tăng chúng xà o xáo, không ai lo tu niệm gì nữa, há»… gặp nhau là bà n cãi lung tung. Nhiá»u ngưá»i tá»± há»i tại sao mấy Lạt ma cao cấp, hóa thân cá»§a bồ tát (tulku) mà còn tranh chấp chia rẽ nhau như váºy?!? Có và i ngưá»i đồng tu vá»›i tôi bị hoang mang và mất niá»m tin, há» phân vân không biết các Lạt ma Rinpoché kia có tháºt sá»± là bồ tát hóa thân hay không? Rồi há» lại có mặc cảm tá»™i lá»—i khi thấy mình không tin tưởng bá» trên nữa. Xôn xao như váºy gần hai tuần thì Shamar Rinpoché trở vá» Rumtek và má»i việc lắng xuống.
Chắc có ngưá»i thắc mắc tại sao tôi được tu há»c vá»›i các Lạt ma mà không truyá»n bá Kim Cang Thừa Tây Tạng? Xin trả lá»i có nhiá»u lý do:
1. Vá» phương diện thể xác, ngưá»i Việt Nam sống ở vùng nhiệt đới, thể chất gầy nhá», không giống ngưá»i Tây Tạng to lá»›n chịu nổi cái lạnh cá»§a núi Tuyết SÆ¡n. Pháºt giáo Việt Nam có quan niệm ăn chay, trong khi đó tu vá»›i Tây Tạng nếu ăn chay thì khó táºp được những pháp môn bà truyá»n như Trulkor, Sáu pháp du già cá»§a Naropa (Naro du già lục pháp) và Máºt giáo tối thượng. Nếu chỉ tu theo Kinh giáo (Sutrayana) thì ăn chay không có vấn đỠgì vì không cần váºn dụng khà lá»±c theo các đưá»ng kinh vi tế (channel, tsa). Và nếu chỉ tu theo Hiển Giáo thì đâu cần phải theo Tây Tạng, vì Äại Thừa Việt Nam đã có nhiá»u Kinh Ä‘iển rồi.
2. Vá» phương diện nghi lá»…, Máºt tông Tây Tạng có quá nhiá»u nghi lá»… phức tạp. Ở các chùa Việt Nam, những khóa lá»… tụng kinh dà i lắm chỉ hai, ba tiếng đồng hồ. Nếu lâu hÆ¡n thì pháºt tá» mệt má»i không còn chú tâm nữa. Trong khi đó các buá»—i lá»… cá»§a Tây Tạng kéo dà i từ sáu đến tám tiếng đồng hồ và kéo dà i nhiá»u ngà y, vá»›i nhiá»u khà cụ và lá»… váºt như torma, kapala, rượu, thịt, v.v... Những thứ nà y ngưá»i Việt lấy đâu ra? Nếu muốn thì phải và o tu ở má»™t tu viện Tây Tạng má»›i há»c được.
3. Truyá»n lá»… quán đảnh (Wang, initiation). Muốn tu theo Máºt tông Tây Tạng thì phải thá» lá»… quán đảnh. Nhưng Ai là ngưá»i có thể truyá»n lá»… quán đảnh? Chỉ có những Lạt Ma cao cấp, hoặc tu viện trưởng má»›i truyá»n được. Tuy được há»c và hà nh trì nhưng tôi không có tư cách để truyá»n lá»… quán đảnh. Như váºy là m sao truyá»n bá Máºt tông? Nếu chỉ truyá»n và i ba câu thần chú thì Kinh sách máºt tông Việt Nam đã có nhiá»u thần chú như Lăng Nghiêm, Äại Bi, tháºp chú, Chuẩn Äá», v.v...
4. Äiá»u đặc biệt nhất cá»§a Máºt giáo vô thượng du già (Anuttarayogatantra) là xá» dụng năng lượng tÃnh dục (énergie sexuelle) để khai mở luân xa, sạn đạo trong việc giác ngá»™. Trong khi đó phong tục, táºp quán cá»§a ngưá»i Việt xem sắc dục, tÃnh dục là điá»u xấu xa, dâm đãng, không phải cá»§a ngưá»i tu hà nh. Toà n bá»™ kinh Ä‘iển Nam tông và Bắc tông Ä‘á»u lên án việc dâm dục. Tóm lại nếu theo Máºt Giáo Tây Tạng mà chỉ tụng chú, há»c kinh Ä‘iển hiển giáo, hoặc các bá»™ luáºn cá»§a chư tổ Tây Tạng thì cÅ©ng tốt, nhưng những thứ nà y Äại Thừa đã có đầy đủ rồi.
Ngưá»i ta thưá»ng đứng núi nà y trông núi ná», chÃnh tôi đã như váºy nên rất thông cảm cho những ai muốn sang núi bên kia. Hãy để cho há» Ä‘i rồi há» sẽ thấy cá» bên kia núi cÅ©ng không xanh hÆ¡n cá» bên nà y. Pháºt giáo Tây Tạng đương nhiên có nhiá»u Ä‘iá»u đặc biệt, nhưng ta phải xét lại tâm nguyện há»c đạo cá»§a mình. Há»c đạo để tu sá»a, để tÃch tụ kiến thức, hay luyện thần thông bùa chú? Nếu để tu sá»a thì Pháºt giáo Nguyên Thá»§y và Äại thừa đã dư đủ pháp môn cho ta rồi.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký cá»§a phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngưá»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô đơn. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tươi. Hãy dê mặc kệ ai cưá»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thương. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng đưá»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
15-09-2008, 03:55 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Äiá»u khiển thầy
Tìm thầy để há»c đạo chứ không phải để dạy thầy há»c đạo. Có ngưá»i ban đầu tìm thầy để há»c đạo, nhưng sau má»™t thá»i gian thì quay ngược lại kiểm soát thầy có tu hà nh hay không, có tụng kinh, niệm Pháºt, ngồi thiá»n không? Nếu không thì buồn phiá»n, chỉ trÃch, Ä‘i rêu rao thầy tu không đà ng hoà ng, bê bối, v.v... Hoặc có ngưá»i đến chùa tìm thầy không phải để há»c đạo mà để chen chân và o ban quản trị, ban nà y ban kia để Ä‘iá»u khiển chùa, Ä‘iá»u khiển thầy, Ä‘iá»u khiển pháºt tá». Trưá»ng hợp nà y gá»i là lấy "Äạo tạo Äá»i", lợi dụng môi trưá»ng đạo để thá»±c hiện thói xấu ngoà i Ä‘á»i. Äây là má»™t ác nghiệp rất nặng vì phá đạo và ngăn cản sá»± tu hà nh cá»§a nhiá»u ngưá»i khác.
Há»c đạo quý nhất là lòng thà nh kÃnh khiêm tốn và kỵ nhất là kiêu mạn. Ngưá»i khiêm tốn Ä‘i đâu há»i đạo ai cÅ©ng thương và sẵn sà ng chỉ dạy. Còn ngưá»i kiêu mạn Ä‘i há»i đạo thì gặp khó khăn, từ chối và không được truyá»n dạy hết lòng.
ChỠthầy
Có má»™t vị du tăng ná» thưá»ng Ä‘i thuyết pháp tại các là ng mạc hẻo lánh, lá»i giảng cá»§a thầy chan chứa tình thương và hiểu biết là m nhiá»u ngưá»i kÃnh phục quy y. Trong số đó có anh Năm nhà nghèo nhưng rất tốt bụng, quá cảm động sung sướng sau khi nghe giảng anh đánh bạo đến gần thầy và thưa: "Bạch thầy, con biết thầy rất báºn vì ai cÅ©ng muốn thỉnh thầy, nhưng tâm con được khai mở và trà n đầy tôn kÃnh, con muốn thỉnh thầy đến nhà thá» trai ngà y mai. Con xin lá»—i đã thưa há»i đưá»ng đột, mong thầy hứa khả."
Vá»›i ánh mắt từ bi, vị thầy trả lá»i: "Hãy sá»a soạn bữa cÆ¡m, ta sẽ đến." Sau đó vị thầy tiếp tục lên đưá»ng. Nghe đáp như váºy, anh Năm vui mừng không bút má»±c nà o tả xiết. Anh nôn nóng chỠđợi ngà y mai để tiếp rước và diá»…n tả lòng tôn kÃnh cá»§a anh đối vá»›i thầy. Ngà y mai là ngà y quan trá»ng nhất Ä‘á»i anh vì thầy sẽ đến thá» trai và anh được đặc biệt hầu thầy, chỉ có anh và thầy thôi. Thế là anh Ä‘i gom góp vay tiá»n mua thức ăn ngon và y phục đẹp để cúng dưá»ng thầy. Anh dá»n dẹp lau chùi nhà cá»a, trang hoà ng lại bà n ghế đồ đạc cho tươm tất.
Ngà y hôm sau, má»›i chÃn giá» sáng anh Năm đã chuẩn bị xong xuôi và bắt đầu chá». Khoảng mưá»i giá» có tiếng gõ cá»a. Mừng rỡ, anh chạy ra mở cá»a nhưng không phải thầy mà là má»™t bà lão ăn xin. Bà lão nói: "Tôi đói quá, ông có gì cho tôi ăn không?" Anh Năm hÆ¡i thất vá»ng nhưng vốn tốt bụng anh má»i bà lão và o nhà và vì nhà cháºt nên đà nh cho bà ngồi chá»— đã dà nh cho thầy, chia cho bà thức ăn đã là m để cúng dưá»ng thầy. Ä‚n xong bà lão cảm động cám Æ¡n rồi ra Ä‘i.
Anh Năm chưa kịp lau dá»n bà n ghế thì bên ngoà i lại có tiếng gõ cá»a. Lần nà y là má»™t khách bá»™ hà nh vừa băng qua sa mạc. "Tôi sắp chết khát, ông có gì cho tôi uống không?" Anh Năm lại thất vá»ng vì thấy không phải là thầy tuy nhiên anh cÅ©ng má»i ngưá»i đó và o nhà , nhưá»ng chá»— đã dà nh cho thầy và mang nước đã mua để cúng dưá»ng thầy ra cho khách uống. Uống xong ngưá»i bá»™ hà nh cám Æ¡n rồi ra Ä‘i.
Vừa dá»n dẹp bà n ghế xong thì có ngưá»i gõ cá»a. Mở ra thấy má»™t thằng bé khoảng mưá»i tuổi. Thằng bé vừa run vừa nói: "Tôi lạnh quá, ông có gì cho tôi mặc đỡ lạnh không?" Anh Năm lại má»™t phen thất vá»ng nhưng nhìn kỹ đứa bé, anh thấy thương và tá»™i nghiệp quá nên kêu nó và o và cho nó quần áo mà anh đã mua cho thầy. Thằng bé cúi đầu cám Æ¡n rồi ra Ä‘i.
Anh Năm kiên nhẫn sá»a soạn lại nhà cá»a và bữa ăn để chá» thầy tá»›i, nhưng chá» mãi đến chiá»u anh thất vá»ng thá»±c sá»± vì biết là thầy sẽ không tá»›i. Anh nghÄ© thầm: "Mình biết trước là không thể mong thầy ghé đến cái nhà nghèo nà y. Thầy đã nháºn lá»i thỉnh cá»§a mình nhưng chắc có chuyện quan trá»ng hÆ¡n nên thầy không đến được. Tuy không đến nhưng Ãt nhất thầy đã hứa khả lá»i má»i cá»§a mình, bấy nhiêu đó cÅ©ng đủ cho mình hạnh phúc rồi."
NghÄ© như váºy, anh đứng dáºy thu dá»n đồ ăn và đi ngá»§. Äêm đó anh mÆ¡ thấy thầy ghé đến nhà anh. Anh Năm vui mừng đón tiếp thầy và không biết đó là má»™t giác mÆ¡. Anh nói: "Thầy đã tá»›i! Thầy đã giữ lá»i hứa."
Vị thầy trả lá»i: "Phải, ta đã giữ lá»i và đã tá»›i nhà anh nhiá»u lần rồi. Khi ta đói bụng anh đã cho ta ăn. Ta khát nước anh đã cho ta uống. Ta bị lạnh anh đã cho ta quần áo. Tất cả những gì anh là m cho kẻ khác, đó chÃnh là là m cho ta váºy."
Anh Năm chợt tỉnh giấc, lòng trà n đầy vui mừng hạnh phúc, anh hiểu được lá»i dạy cá»§a vị thầy. Vá»›i tình thương vô bá», thầy đã gá»i ba ngưá»i sứ giả mang đến cho anh má»™t bà i há»c quý giá, đó là : "Thầy có mặt trong má»i ngưá»i." Khi anh cho cÆ¡m kẻ đói, cho nước kẻ khát, cho áo kẻ lạnh, tức là cúng dưá»ng tình thương cá»§a anh đến Thầy.
Ban đầu ta cần tìm má»™t vị thầy bằng xương bằng thịt, giảng đạo nói pháp cho ta nghe, hướng dẫn ta tu há»c nhưng sau đó phải táºp tu sá»a để nhìn thấy thầy ở khắp má»i nÆ¡i.
Tà i sản của phongvan
15-09-2008, 03:56 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Há»c Kinh
Song song vá»›i việc tìm thầy há»c đạo, chúng ta còn vô số kinh Ä‘iển cá»§a Pháºt để lại, biết há»c kinh nà o trước, kinh nà o sau? Kinh (sutra, sutta) là lá»i dạy cá»§a Pháºt, hay đúng hÆ¡n là những sách ghi chép lá»i Pháºt.
Thá»i đức Pháºt còn tại thế, các đệ tỠđược há»c trá»±c tiếp vá»›i ngà i. Sau khi Pháºt nháºp Niết Bà n thì các đệ tá» trùng tuyên, Ä‘á»c tụng lại những Ä‘iá»u được nghe từ đức Thế Tôn. Khoảng hÆ¡n 300 năm sau khi Pháºt nháºp Niết Bà n kinh sách má»›i được ghi lại trên lá bối. Kinh sách xuất hiện ban đầu là Kinh Bá»™ (Nikaya, Pali). Khoảng 600 năm sau Pháºt nháºp Niết Bà n thì kinh Ä‘iển Äại Thừa xuất hiện như Bát Nhã, Hoa Nghiêm, Duy Ma Cáºt, Pháp Hoa, v.v...
Ngà y nay cÅ©ng như ngà y xưa, pháºt tá» chia ra hai nhóm Tiểu Thừa (Hinayana) và Äại Thừa (Mahayana). Tiểu thừa chỉ tin và o Kinh Bá»™ (Trưá»ng Bá»™, Trung Bá»™, Tương Ưng Bá»™, Tăng Chi Bá»™, Tiểu Bá»™) còn những kinh khác thì há» không công nháºn. Äại Thừa ngoà i những Kinh A Hà m (Trưá»ng A Hà m, Trung A Hà m, Tạp A Hà m, Tăng Nhất A Hà m) tương đương vá»›i Kinh Bá»™, còn có rất nhiá»u kinh khác. Danh từ Tiểu Thừa ngà y nay được thay thế bằng Nguyên Thá»§y (Theravada) có nghÄ©a là Thượng Tá»a bá»™.
Những danh từ Äại Thừa, Tiểu Thừa, hay Nguyên Thá»§y Ä‘á»u tương đối và chá»§ quan. Äại Thừa gá»i những ngưá»i không theo mình là Tiểu Thừa, Tiểu Thừa Ä‘Ãnh chánh lại mình là chánh thống Nguyên Thá»§y. Theo lịch sá» Pháºt Giáo, thá»i kỳ đức Pháºt còn tại thế cho tá»›i sau Pháºt nháºp diệt khoảng 100 năm được gá»i là Nguyên Thá»§y Pháºt giáo vì lúc nà y chưa chia thà nh bá»™ phái. Sau kỳ kết táºp kinh Ä‘iển lần thứ nhì, tăng Ä‘oà n chia thà nh hai nhóm Thượng Tá»a Bá»™ (Theravada) và Äại Chúng Bá»™ (Mahasamghika), sau đó từ hai bá»™ phái nà y xuất phát ra 18 bá»™ phái khác nhau nhưng vẫn chưa có danh từ Äại Thừa và Tiểu Thừa, đây là thá»i kỳ Bá»™ Phái Pháºt giáo. Từ cuối thế ká»· thứ 2 tây lịch đến cuối thế ká»· thứ 7 là thá»i kỳ Äại Thừa Pháºt Giáo phát triển và hưng thịnh nhá» các luáºn sư nổi tiếng như Long Thá», Äá» Bà , Vô Trước, Thế Thân hệ thống hóa và xiển dương tư tưởng Äại Thừa. Trong thá»i kỳ Bá»™ Phái Pháºt Giáo, các bá»™ phái Ä‘á»u có riêng tam tạng kinh Ä‘iển cá»§a mình và không công nháºn kinh Ä‘iển cá»§a phái khác. Äại Thừa Pháºt Giáo không phải đột nhiên mà xuất hiện, tư tưởng Äại Thừa đã tiá»m tà ng trong giáo nghÄ©a cá»§a các bá»™ phái trước đó rồi.
Có ngưá»i cho kinh Ä‘iển Äại Thừa là do các tổ sư sau nà y như Mã Minh, Long Thá», Vô Trước, Thế Thân, v.v... trước tác, còn các Kinh Bá»™ (Nikaya) Pali má»›i đúng là cá»§a Pháºt, vì các nhà sá» há»c đã nói như thế! Các sá» gia thá»i nay cách Pháºt 2500 năm, phải tìm tòi, khảo cổ, đà o chá»— nà y chá»— kia chắp vá lại đưa ra giả thuyết. Trong khi đó chỉ má»›i cách Pháºt 100 năm mà tăng Ä‘oà n đã không đồng ý vá»›i nhau và phải há»p lại kết táºp kinh Ä‘iển lần thứ nhì. Giáo lý được truyá»n khẩu gần 300 năm má»›i được biên chép, và tiếng Pali không phải là ngôn ngữ duy nhất đức Pháºt đã nói khi còn tại thế, ngà i còn nói nhiá»u thứ tiếng khác như Magadhi, Prakrit, và thổ ngữ bắc ấn Gandhari. Tiếng Pali là tiếng được dùng ghi chép kinh Ä‘iển phương nam Ấn Äá»™, cÅ©ng như tiếng Sanskrit là tiếng được dùng kết táºp ở phương bắc. Do đó kinh Ä‘iển Pali còn được gá»i là Kinh Tạng Nam truyá»n, và kinh Ä‘iển Sanskrit là Kinh Tạng Bắc truyá»n.
Äạo Pháºt chỉ có má»™t vị duy nhất, đó là vị giải thoát. Tất cả kinh Ä‘iển Pháºt giáo Ä‘á»u nhằm mục Ä‘Ãch giải thoát khổ Ä‘au. Äối vá»›i tôi kinh nà o cÅ©ng hay hết, vấn đỠquan trá»ng không phải là kiểm chứng xem ai đã nói, Pháºt nói hay tổ nói, mà là cái đó có đúng hay không, có Ä‘em lại lợi Ãch trong sá»± chuyển hóa khổ Ä‘au hay không? Tuy nhiên khi tu há»c cần phải có thứ lá»›p, giống như xây nhà cần phải có ná»n móng vững chắc rồi má»›i xây tầng lầu. Ta nên há»c táºp những kinh Nguyên Thá»§y trước vì trong đó lá»i dạy cá»§a Pháºt đơn giản, dá»… hiểu và thiết thá»±c. Sau khi nắm vững giáo lý căn bản như Tứ Diệu Äế, Tam Pháp Ấn, luáºt nhân quả, nhân duyên và nếm được chút Ãt hương vị giải thoát, lúc đó ta có thể Ä‘i và o giáo lý Äại Thừa há»c những kinh lá»›n như Hoa Nghiêm, Pháp Hoa, Niết Bà n, Bát Nhã, v.v... Giáo lý Nguyên Thá»§y giống như rá»… và thân cây, giáo lý Äại Thừa giống như cà nh lá bên trên. Thân cây có vững chắc thì cà nh lá má»›i đơm bông nở trái.
Tà i sản của phongvan
15-09-2008, 03:56 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Kiến thức, tÃn ngưỡng và tu táºp
Khi há»c kinh ta nên kiểm lại xem mình há»c kinh vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Nếu nghiên cứu kinh Ä‘iển, tầm chương trÃch cú, suy luáºn diá»…n giải mà không biết áp dụng và o cuá»™c sống để tu tâm sá»a tánh thì đó chỉ là thâu tháºp kiến thức, nhiá»u khi trở thà nh "sở tri chướng". Nguy cÆ¡ hiện nay là ngưá»i tu há»c (trà thức) thưá»ng quan tâm đến sá»± giải thÃch vá» con đưá»ng tu hÆ¡n là chÃnh con đưá»ng, thÃch chú trá»ng và o những lý thuyết và hình thức khác nhau cá»§a Pháºt giáo thay vì liên hệ đến những kinh nghiệm tu táºp cá»§a chÃnh mình.
Có những ngưá»i rất thông minh, biết đủ loại giáo lý, biết vá» lý Trung Quán, Tánh Không, Bát nhã, Hoa Nghiêm, Pháp Hoa, v.v... nhưng lại không biết mình có những tánh hư, táºt xấu nà o cần phải sá»a. Do đó những cái lý cao siêu kia sẽ mãi mãi chỉ là lý như bao nhiêu triết lý khác, không giúp Ãch gì được cho việc tu hà nh chuyển hóa khổ Ä‘au.
Ngược lại vá»›i kiến thức là tÃn ngưỡng, thÃch thá» lạy, lá»… bái, xem kinh như má»™t thứ thần chú hay bùa há»™ mạng, tụng kinh để cầu xin Ä‘iá»u nà y Ä‘iá»u ná», không chịu há»c há»i để hiểu và tu táºp. Nghe ai nói tụng kinh nà y linh, kinh kia tốt thì là m theo, thà nh tâm tin tưởng, tụng hết bá»™ nà y đến bá»™ khác. Siêng năng tụng kinh như váºy cÅ©ng tốt, vì trong lúc tụng thì miệng không nói báºy, tuy không hiểu nghÄ©a nhưng lá»i kinh không Ãt thì nhiá»u cÅ©ng rÆ¡i và o tâm thức chá» má»™t thuáºn duyên nà o đó sẽ nở ra hạt giống trà tuệ.
Há»c mà không tu (thá»±c hà nh) là cái đãy đựng sách, là má»™t thư viện biết Ä‘i. Tu mà không há»c là tu mù. Äức Pháºt có nói: "tin ta mà không hiểu ta là phỉ báng ta". Tại sao váºy? Vì đạo Pháºt là đạo cứu khổ bằng tuệ giác chứ không phải bằng cầu xin, đức Pháºt (Buddha) là ngưá»i giác ngá»™ chỉ cho ta con đưá»ng thoát khổ chứ ngà i không thể cứu ta bằng thần thông. Nếu chỉ muốn tin Pháºt mà không há»c hiểu thì đó là mê tÃn, xem Pháºt là má»™t loại thần thánh ban phúc giáng há»a như bao nhiêu thần thánh ngoại đạo. Äó không phải phỉ báng Pháºt là gì? Há»c kinh để hiểu Pháºt, tin Pháºt và là m theo lá»i Pháºt thì niá»m tin nà y là hoa trái, kết quả cá»§a tuệ giác, là chánh tÃn chứ không phải mê tÃn. Chánh tÃn là má»™t loại tÃn ngưỡng trong sạch giúp con ngưá»i trở nên đạo đức. Những ngưá»i vô thần, không tin và o thần thánh, nhưng há» tin và o mãnh lá»±c đồng tiá»n, tin và o quyá»n lá»±c nên tha hồ là m tá»™i ác. Ngà y nay ở Âu Mỹ, ngưá»i ta có đầy đủ tiá»n bạc, tiện nghi váºt chất nhưng vẫn thấy thiếu thốn và bất an, bởi vì Ä‘á»i sống tâm linh nghèo nà n, không có niá»m tin, không biết tin và o cái gì Ä‘em lại hạnh phúc thá»±c sá»±. Là pháºt tá» chúng ta có niá»m tin nÆ¡i tam bảo, khi khổ Ä‘au thì có chá»— trở vá» nương tá»±a, đó là má»™t Ä‘iá»u may mắn.
Má»i tiến trình tu táºp cần trải qua ba giai Ä‘oạn: văn, tư, tu. Văn là nghe, tư là suy nghÄ©, tu là sá»a. Há»c há»i kinh Ä‘iển là văn, tụng kinh cÅ©ng là văn vì miệng tụng và tai lắng nghe lá»i dạy cá»§a pháºt. Nhưng nếu há»c mà không sá»a là kiến thức suông, có văn, tư mà thiếu tu. Còn tụng mà không há»c há»i nghÄ©a lý thì biết đâu mà sá»a, có văn mà không có tư và tu, dá»… rÆ¡i và o mê tÃn.
Bởi thế cách há»c đạo thông minh là má»—i khi Ä‘á»c hay há»c má»™t kinh nà o đó, ta nên suy nghÄ© và trả lá»i những câu há»i như sau:
- Äại ý kinh nà y nói gì?
- Là m sao áp dụng kinh nà y và o Ä‘á»i sống hằng ngà y?
- Nếu áp dụng thì được lợi Ãch gì?
- Có giúp ta bớt khổ hay không?
- Có giúp ta trở nên thánh thiện hơn không?
Nếu má»™t kinh nà o áp dụng và o Ä‘á»i sống hằng ngà y, giúp ta bá»›t khổ, chuyển hóa được ná»™i kết và tÃnh xấu thì ta nên Ä‘á»c tụng thưá»ng xuyên để nó Ä‘i và o tâm khảm nhắc ta tu hà nh. Há»c kinh như váºy má»›i có lợi Ãch.
Tà i sản của phongvan
15-09-2008, 03:57 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Trà thức và trà huệ
Những ngưá»i có há»c thức, có bằng cấp thế gian thì ta gá»i là trà thức. Ngưá»i trà thức được xem là thông minh vì có sá»± hiểu biết rá»™ng rãi. Khi đến vá»›i đạo Pháºt, há» có thể hiểu giáo lý nhanh chóng hÆ¡n ngưá»i bình dân thất há»c, nhưng không phải vì váºy mà được xem là có trà huệ. Những giáo sư Pháºt há»c ở các đại há»c là ngưá»i biết nhiá»u vá» Pháºt giáo, nhưng những Ä‘iá»u há» dạy không ăn nhằm gì đến cuá»™c sống cá»§a há» cả. Há» vẫn uống rượu, hút thuốc, chÆ¡i bá»i, hưởng thụ, tham dục, chìm đắm trong cuá»™c Ä‘á»i như bao nhiêu ngưá»i không biết đạo. Do đó đối vá»›i đạo há» vẫn là ngưá»i vô minh. Có trà huệ là ngưá»i thấy rõ nguyên nhân cá»§a khổ và biết tu táºp, ly dục, để thoát khá»i vòng chi phối cá»§a tham, sân, si. Trà thức là cái biết đến từ bên ngoà i nhá» thâu tháºp kiến thức, còn trà huệ là cái biết xuất phát từ bên trong nhá» sá»± tu táºp, thá»±c hà nh được những Ä‘iá»u mình biết và nó có công năng giải thoát. Thà dụ ta biết Ä‘á»i là khổ, vô thưá»ng, vô ngã, nhưng ta vẫn bám vÃu và o cuá»™c Ä‘á»i, bám vÃu và o cá»§a cải váºt chất, danh vá»ng và đau khổ vì chúng, như váºy cái biết nà y tuy có mùi đạo nhưng vẫn còn thuá»™c vá» trà thức chứ chưa phải là trà huệ. Chỉ khi nà o cái biết khiến ta thá»±c sá»± xả bá» má»i bám vÃu, ham muốn, ưa ghét, giáºn há»n thì đó má»›i là trà huệ.
Tiến trình tu hà nh
Pháºt pháp mênh mông như biển cả là m ngưá»i há»c đạo nhiá»u lúc hoang mang không biết bắt đầu từ đâu, là m những gì và cuối cùng Ä‘i vỠđâu?
Muốn há»c thì há»c hoà i không bao giá» hết, nhưng muốn hà nh thì ta có thể tóm tắt con đưá»ng tu táºp theo bà i kệ thứ 183 cá»§a kinh Pháp Cú, đó là :
Không là m má»i Ä‘iá»u ác,
Gắng là m các hạnh là nh
Giữ tâm ý trong sạch
ChÃnh lá»i chư Pháºt dạy.
Bà i tương đương chữ Hán là :
Chư ác mạc tác
Chúng thiện phụng hà nh
Tụ tịnh kỳ ý
Thị chư pháºt giáo.
1/ Không là m Ä‘iá»u ác
Thế nà o là thiện và ác? Theo quan niệm bình dân cái gì Ä‘em lại an vui hạnh phúc cho mình và ngưá»i là thiện. Ngược lại, những gì là m hại và tổn thương ngưá»i và váºt thì đó là ác! Muốn tránh là m Ä‘iá»u ác thì ta phải tôn trá»ng và giữ gìn giá»›i luáºt. Nhưng nếu muốn dứt trừ táºn gốc Ä‘iá»u ác thì phải tu táºp quán chiếu vô ngã trong Tam Pháp Ấn (đã nói ở phần trước). Tất cả má»i việc ác Ä‘á»u bắt nguồn từ sá»± chấp ngã, vì chấp ngã nên má»›i Ãch ká»· lợi mình hại ngưá»i.
2/ Gắng là m hạnh là nh
Tất cả việc thiện bắt nguồn từ đâu? Phải chăng từ tâm từ, bi, há»·, xả? Muốn là m tất cả việc là nh thì phải tu táºp phát triển Tứ vô lượng tâm. Äại Thừa Pháºt giáo Ä‘i xa hÆ¡n dạy phát bồ đỠtâm và thá»±c hà nh bồ tát đạo, cứu giúp tất cả chúng sanh.
3/ Giữ tâm ý trong sạch
Muốn giữ tâm ý trong sạch thì phải có niệm, định và huệ. Niệm hay chánh niệm là khả năng nháºn diện những gì Ä‘ang xảy ra trong tâm. Äịnh là khả năng là m chá»§ tâm ý, là m cho vá»ng tưởng dừng lại. Huệ là khả năng thấy rõ và hiểu sâu xa sá»± váºt. Muốn có niệm, định, huệ thì phải tu táºp thiá»n định.
Giá»›i Äịnh Huệ
Bất cứ sá»± tu hà nh nà o cÅ©ng phải nương theo giá»›i, định, huệ. Giá»›i, định, huệ chẳng qua là má»™t lối diá»…n tả khác cá»§a bà i kệ ở trên. Không là m Ä‘iá»u ác, gắng là m việc là nh chÃnh là giá»›i. Giữ tâm ý trong sạch là định và huệ. Tuy nhiên ở đây giá»›i, định, huệ liên hệ nhau như má»™t tiến trình. Giữ giá»›i không phải chỉ tránh là m ác mà phải ly dục, xa lìa sá»± ham muốn ở Ä‘á»i. Nhá» ly dục, bá»›t ham muốn nên tâm Ãt phiá»n não, được yên tÄ©nh (định). Sau đó dùng tâm định tÄ©nh suy tư, quán chiếu đỠmục thì huệ má»›i phát sinh. Huệ là khả năng thấy và hiểu rõ thá»±c tướng cá»§a sá»± váºt (tri kiến thanh tịnh). Trong ba cái, huệ là mục tiêu tối háºu vì nhá» huệ mà vô minh được diệt trừ táºn gốc. Do đó ta có thể nói giá»›i và định là phương tiện, còn huệ là cứu cánh. Trong kinh Trạm Xe (Rathavivuta sutta) có nói vá» bảy giai Ä‘oạn tu hà nh theo thứ lá»›p để đạt đến giải thoát, trong đó giá»›i và định là hai giai Ä‘oạn đầu, năm giai Ä‘oạn sau thuá»™c vá» huệ.
Tuy nhiên có ngưá»i không biết Ä‘iá»u đó nên chấp và o giá»›i và định rồi sinh bệnh.
Có giá»›i mà thiếu huệ nhiá»u khi gây thêm phiá»n toái vì không biết khi nà o cần và khi nà o không cần giữ giá»›i. Giá»›i luáºt được đặt ra vì má»™t lý do và má»™t hoà n cảnh nà o đó. Khi gặp má»™t hoà n cảnh cấp bách thì Pháºt cÅ©ng khai giá»›i. Giữ giá»›i để là m là nh lánh ác, tá»± lợi lợi tha chứ không phải giữ giá»›i để giá»›i trở lại trói buá»™c, giữ giá»›i để cầu tiếng khen, hoặc khen mình chê ngưá»i, đó là chấp thuốc thà nh bệnh.
Tu định chỉ lo nháºp định, dứt bặt suy nghÄ© mà không hướng đến huệ thì khi xả định hay định lá»±c hết thì phiá»n não xuất hiện trở lại.
Tìm Pháp môn
Nhiá»u ngưá»i má»›i tu thưá»ng lo Ä‘i tìm pháp môn. Tu má»™t thá»i gian không thấy gì lạ thì bá» Ä‘i tìm pháp môn khác. Tìm pháp môn để tu táºp là điá»u tốt, nhưng việc quan trá»ng đầu tiên là phải biết mình tu để là m gì, tại sao phải tu? Sau khi biết rõ mình muốn cái gì rồi thì má»›i Ä‘i tìm phương tiện. Trên đưá»ng tu đạo chúng ta nên theo tiến trình cá»§a Tứ Diệu Äế (khổ, táºp, diệt, đạo), phải thấy rõ và ý thức được những phiá»n toái, khổ Ä‘au cá»§a mình, kế tiếp là há»c đạo, há»c kinh để tìm nguyên nhân khổ Ä‘au, sau cùng má»›i Ä‘i tìm pháp môn để tu sá»a. Tu má»™t thá»i gian phải kiểm chứng lại xem có hiệu quả hay không?
Pháp môn là gì? Là má»™t phương pháp hay phương tiện giúp ta đạt đến mục Ä‘Ãch (cứu cánh). Tất cả Kinh Pháºt Ä‘á»u là những pháp môn. Nếu mục Ä‘Ãch cá»§a bạn là là m sao bá»›t nóng giáºn, biết thương ngưá»i thì bạn nên há»c kinh Từ Bi (Metta sutta) và thá»±c hà nh theo kinh Từ Bi, đó là bạn tu theo pháp môn Từ Bi. Xưa kia chư tổ nương theo má»™t kinh để tu táºp rồi từ đó phát xuất ra má»™t tông phái, như Pháp Hoa tông chuyên tu theo kinh Pháp Hoa, Hoa Nghiêm tông chuyên tu theo kinh Hoa Nghiêm, Tam Luáºn tông tu theo ba bá»™ luáºn, v.v...
Thay vì bá» thì giá» Ä‘i tìm pháp môn tốt hÆ¡n nên tìm lại xem bệnh cá»§a mình là gì? Vì biết bệnh má»›i dá»… tìm thuốc. Bệnh chung cá»§a Ä‘a số con ngưá»i là gì? Là vô minh, ái dục, chấp ngã, tham lam, giáºn há»n, lo sợ, bất an, v.v... Không biết bạn Ä‘ang tu theo pháp môn gì, nhưng nếu tâm bạn được bình an, bá»›t giáºn há»n, lo âu, biết thương yêu và thông cảm kẻ khác thì đó là pháp môn tốt nhất cho bạn!
Thiá»n Tịnh song tu
Nên tu Thiá»n hay tu Tịnh? Ngà y nà o còn Pháºt Pháp, còn pháºt tá» thì câu há»i nà y vẫn còn được đặt ra. Ngưá»i thì nói nên tu Thiá»n, vì chÃnh Pháºt ThÃch Ca xưa kia nhá» tu Thiá»n mà giác ngá»™. Ngưá»i thì bảo thá»i nay mạt pháp, căn cÆ¡ hạ liệt tu thiá»n dá»… tẩu há»a nháºp ma, tốt hÆ¡n nên tu Tịnh Äá»™. Ngưá»i tu Thiá»n thì xiển dương Thiá»n, kẻ theo Tịnh Äá»™ thì xiển dương Tịnh Äá»™, Ä‘iá»u nà y không có gì sai quấy, nhưng trong lúc xiển dương pháp môn cá»§a mình thì vô tình rÆ¡i và o độc tà i chỉ trÃch pháp môn khác, hoặc nói tu pháp môn nà o thì phải chuyên tu má»™t thứ thôi, không nên tu hai ba cái má»™t lúc. Chúng sinh Ä‘a bệnh, má»™t thứ thuốc không thể chữa hết bệnh được. Pháºt pháp cÅ©ng giống như má»™t nhà thuốc tây (pharmacie), nếu ta nhức đầu thì và o đó tìm thuốc nhức đầu, hết nhức đầu mà còn Ä‘au bụng thì và o tìm thuốc Ä‘au bụng. Äâu có lý nà o lỡ uống thuốc nhức đầu rồi mà cứ phải uống hoà i khi bị Ä‘au bụng? Nhiá»u khi vừa Ä‘au bụng vừa nhức đầu thì phải uống hai ba loại cùng má»™t lúc. Äiá»u quan trá»ng là bệnh nà o thì dùng thuốc nấy.
Thiá»n và Tịnh là những loại thuốc tốt, nhưng bệnh cá»§a bạn là gì? Có thể bạn thÃch Thiá»n nhưng bệnh cá»§a bạn cần thuốc Tịnh má»›i hết, hoặc ngược lại bạn thÃch Tịnh nhưng bệnh cá»§a bạn phải uống thuốc Thiá»n má»›i hết, hoặc uống cả hai má»›i hết.
Ở đây tôi không nói nhiá»u vá» Thiá»n và Tịnh vì có rất nhiá»u băng sách là m chuyện đó rồi nhưng phần đông là Thiá»n và Tịnh Ä‘i riêng, không hợp tác chung.
Mục Ä‘Ãch cá»§a Thiá»n là gì? Tôn chỉ cá»§a Thiá»n tông là "kiến tánh thà nh Pháºt", nhưng bạn có thấy ai kiến tánh chưa, nhất là thá»i nay năm 2002? Và nếu có thì những ngưá»i kiến tánh đó thà nh Pháºt chưa? Từ lúc kiến tánh cho đến thà nh Pháºt còn không biết bao lâu nữa, hà nh giả vẫn phải tiếp tục tu táºp, thanh lá»c tâm ý, loại trừ vá»ng tưởng, tÃch tụ phước huệ. Ngưá»i tu thiá»n cần phải nhá»› lại Pháºt là ai? Äâu phải chỉ trở vá» sống vá»›i Pháºt tánh là đủ thà nh Pháºt, Pháºt có mưá»i danh hiệu, trong đó có Minh Hạnh Túc (Vijjacaranasampanno), tức là trà huệ và đức hạnh đầy đủ. Ngoà i ra Minh còn có nghÄ©a là tam minh: thiên nhãn minh, túc mạng minh, láºu táºn minh, ba thứ minh mà Äức Pháºt chứng được khi thà nh đạo.
Thiá»n tông thưá»ng lấy bà i kệ sau đây là m tôn chỉ :
Bất láºp văn tá»±,
Giáo ngoại biệt truyá»n
Trực chỉ nhân tâm
Kiến tánh thà nh Pháºt.
Nhưng "bốn câu kệ nà y không phải cá»§a Äạt Ma mà do ngưá»i Ä‘á»i sau sáng tạo. Theo Tông Giám, tác giả bá»™ "Pháp chánh truyá»n cá»§a Pháºt ThÃch Ca" soạn năm 1257, đó là sáng kiến cá»§a Nam Tuyá»n Phổ Nguyện". Câu "kiến tánh thà nh Pháºt" thưá»ng gây hiểu lầm. Trong sách "Yếu Chỉ Thiá»n Tông", Hòa thượng Thanh Từ có nói rõ: "Yếu chỉ Thiá»n tông là kiến tánh khởi tu. Chữ kiến tánh có nghÄ©a là ngá»™ đạo hay giác ngá»™. Song ngá»™ đạo có chia ra giải ngá»™ và chứng ngá»™, giác ngá»™ có chia phần giác và toà n giác. Chữ kiến tánh nà y tương ưng vá»›i nghÄ©a giải ngá»™ và phần giác. Cho nên ngưá»i kiến tánh chỉ gá»i là Thiện Tri Thức hay là Tổ ... Sau khi kiến tánh cần phải khởi tu má»›i đạt chứng ngá»™, giải thoát sanh tá», đắc thà nh Pháºt quả... Nếu không phải là ngưá»i kiên trì tỉnh giác bá»n bỉ lâu dà i, dù có giải ngá»™ cÅ©ng không giải thoát sanh tá»".
Bạn tu Thiá»n để bá»›t phiá»n não khổ Ä‘au hay để kiến tánh? Và dù cho bạn đã kiến tánh rồi cÅ©ng chưa chắc thoát khá»i sinh tá» luân hồi. Vì nếu "công phu chưa viên mãn thì tùy phước nghiệp cao thấp, dầy má»ng, đến cảnh tương ưng thá» sanh". Như váºy tu Thiá»n mà chưa chứng ngá»™ thì chết sẽ theo nghiệp thá» sanh như bao nhiêu ngưá»i khác. Và nếu phải thá» sanh thì tại sao không cầu sanh vá» cõi Pháºt A Di Äà ? Là pháºt tá» (con Pháºt) cầu vá» vá»›i Pháºt, vá» nước cá»§a Pháºt thì có gì sai quấy? Chư Bồ Tát Phổ Hiá»n, Văn Thù, Quan Âm, Thế ChÃ, Mã Minh, Long Thá» là những ngưá»i đã chứng ngá»™ mà còn cầu sanh vá» cõi Pháºt, huống chi chúng ta.
Tà i sản của phongvan