 |
|

14-09-2008, 08:45 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 28:
Nguyá»…n Văn Thắng âm thầm hiện diện trong cuá»™c Ä‘á»i tôi cÅ©ng bởi tin và o hai chữ "Duyên Pháºn". Chà ng đâu biết chÃnh sá»± hiện diện cá»§a chà ng mà lòng tôi Ãt nhiá»u mang hoảng sợ. Dù má»i chuyện đã liệt và o thì quá khứ, nhưng dấu ấn sâu sắc vá» má»™t tình yêu vẫn còn âm ỉ. Cứ ngỡ mình rồi sẽ chùng bước trước chặng Ä‘ua ái tình? Cứ ngỡ sẽ là m lại má»™t con ngưá»i vui vẽ? yêu thiên nhiên và mãi yêu thÆ¡...ừ, cứ ngỡ, chẳng còn ai khÆ¡i lại niá»m hy vá»ng, thế mà quãng Ä‘á»i sau hy vá»ng lại ươm mÆ¡.
Äêm Noel, nhanh tháºt nhanh tôi quên sạch, dư âm buổi lá»… nhanh tháºt nhanh tan biến, nụ cưá»i và những món ăn vặt vãnh đã không còn hương vị, sá»± chân tình, cái nồng nhiệt ở chà ng chừ bị tôi quên lãng. Tôi trở vá» bên công việc bá»™n bá», công việc bá»™n bá» không là m tôi còn thá»i gian suy nghÄ©. Tôi lao đầu và o tìm hiểu những con số, táºp cách cân hà ng và tÃnh nhẩm, táºp ghi phiếu xuất kho, rãnh được chút nà o lại phải qua chuyá»n sá»a chữa hà ng hư, phân loại hà ng đạt vá»›i không đạt. Trong kho nhiá»u ngưá»i mà là m được việc chẳng có mấy ai, trong kho cÅ©ng có những cuá»™c sanh nạnh, tị hiá»m lẫn khiêu khÃch, cuối năm trong kho xảy ra nhiá»u sá»± cố, hà ng hóa cuối năm gấp rút là m không kịp thở. Cái internet trở thà nh chốn xa vá»i.
Bước qua đầu tháng giêng, trong kho lại xảy ra má»™t chuyện lá»›n. Chuyện chị Trang đột nhiên xin thôi việc là má»™t đỠtà i bà n tán xôn xao. Từ bà Quách, cho tá»›i mấy anh chị em khác ngưá»i ra tiếng và o tháºt choáng tai. Tôi không thể không can dá»±, vì câu chuyện cá»§a chị Trang tháºt đáng buồn, không biết phải trách hay là nên thông cảm. Giá» tôi đã rõ vì sao khi mình nói vá» hai từ "Hạnh Phúc" mắt chị Trang chợt tối sầm. Bởi chẳng có hạnh phúc nà o dà nh cho kẻ thứ ba, chẳng có hạnh phúc nà o tốt đẹp vá»›i ngưá»i chỉ là m lẽ không danh pháºn như chị. Vâng, chị Trang tháºt sá»± bất hạnh khi yêu phải ngưá»i có vợ con, và anh Trương kẻ biết ăn vụng nhưng không khéo chùi mép, thà nh thá» chuyện tình nà y có kéo dà i tháºt lâu, nhưng há»… có tà xÃu chấn động là đổ bá»… hết, và i ngà y trước chị Trang phải nháºp viện vì bị vợ anh Trương thuê ngưá»i đánh ghen. Nghe mấy ngưá»i ở trá» chung khu vá»›i chị Trang nói lại thì dưá»ng như chị bị thương rất nặng.
Sau khi há»i rõ địa chỉ, số phòng nÆ¡i bệnh viện chị nằm. Chị Châu, Ngá»c liá»n tổ chức cuá»™c Ä‘i thăm và o buổi chiá»u tan sở, chúng tôi hùng tiá»n mua đưá»ng sá»a, trái cây. Äến được bệnh viện Chợ Rẫy má»›i hay tin chị đã xuất viện từ sá»›m, thế là cả bá»n lại lục tục kéo tá»›i phòng trá» cá»§a chị, lại nháºn được tin chị thu xếp đồ đạc vá» quê từ trưa.
Vừa qua tết nguyên đáng không lâu, nhân sá»± trong kho váºt tư bị giảm Ä‘i má»™t và i ngưá»i, có lẽ do công việc không phù hợp, mà cÅ©ng có thể là do chuyện cá nhân. Äôi vợ chồng BÃch, Dá»± đưa nhau vá» quê ăn tết rồi bặt tin, chị Nho vá»›i anh Trung chuyển công ty khác là m. Riêng tôi thì vẫn phải trụ lại cùng vá»›i Bảo, vả lại giữa đôi ngưá»i chúng tôi nếu không là m ở đây thì chẳng biết phải là m ở đâu, vì hầu như trên căn bản chúng tôi có má»™t lá»— há»ng vá» kiến thức quá nặng, mà sá»± đòi há»i trong các công việc nhà n nhã thì trình độ phải rất cao, phải có bằng ngoại ngữ, chà Ãt cÅ©ng phải đổ đạt đại há»c...lao động chân tay thì mệt thiệt, nhưng lao động trà óc cà ng căng thẳng hÆ¡n, để có đồng ra đồng và o và mức thu nháºp không xoà ng xÄ©nh là điá»u hÆ¡i bị khó khăn ở chúng tôi.
Lương hà ng tháng giá» tăng thêm năm chục ngà n nữa, không tăng ca chỉ có bảy trăm hai má»™t tháng, mà tăng ca thì chỉ được chÃn trăm mấy, là m dữ lắm há»a may trên má»™t triệu, vá»›i mức lương quá bèo, việc xoay xở cà ng trở nên eo hẹp, nhiá»u khi Ä‘i ngang má»™t chá»— sang trá»ng hay dạo má»™t siêu thị, thấy món quà đẹp, món quà ưng ý chúng tôi chỉ biết nghÃa chứ đâu dám mó và o, thân pháºn nghèo bao giá» cÅ©ng thiệt thòi, nhưng lạ lùng là mua má»™t quyển tuyết thuyết hay, chúng tôi vẫn không há» tiếc tiá»n, dù nó có hÆ¡i đắt má»™t chút. May mắn nhất cho má»™t ngưá»i như Bảo có lẻ anh chẳng tốn má»™t khoảng chi tiêu nà o cho việc mua thuốc hút, hay cà phê, bia bá»t, mà chỉ tốn tiá»n nhiá»u cho mấy ông chá»§ tiệm net, tôi thưá»ng khuyên Bảo nên hạn chế niá»m Ä‘am mê lại nhưng Bảo có bao giá» nghe ai đâu, cáºu ấy luôn là m theo ý thÃch, Ä‘iểm nà y tháºt giống tôi, nhá» Ä‘iểm nà y mà tình bạn chúng tôi duy trì táºn tá»›i bây giá», lỡ khi đứa nà y Ä‘i quá đà , thì đứa kia biết cách kiá»m chế, can ngăn, tình bạn khai sinh ra là để á»§i an và chia sẽ, là biết lắng nghe và tôn trá»ng, là không thể bá» mặc nhau trong những lúc khốn khó.
Ngà y 14 tháng 2 năm 2005, vừa từ sở là m vá» tá»›i nhà , tôi đã được mẹ chuyển sang tay má»™t bó hoa hồng gồm năm đóa, cánh hồng vẫn còn tươi mướt, có và i giá»t nước trên má»—i cánh hoa, tôi nghÄ© chắc bó hoa nà y được bảo quản và chăm chút rất cẩn tháºn từ bà n tay cá»§a mẹ, chưa hết ngạc nhiên mẹ lại mang ra há»™p chocola to, tôi chưng há»ng khi nghe mẹ bảo hồi trưa có ngưá»i đà n ông mang tá»›i, bảo nhá» chuyển giúp cho cô Bảo Bình. Ãnh mắt mẹ chợt sáng và lóng lánh niá»m vui, mẹ bá» Ä‘i xuống bếp tôi còn nghe thấy tiếng mẹ nói thầm "con nhá» nà y như thế mà hay".
Quá bối rối trước món quà xa lạ, tôi chẳng biết nên xá» trà thế nà o? chá»§ nhân cá»§a món quà xa hoa nà y là ai? tôi vá»™i lục tìm xem trong bó hoa có tấm thiệp nà o không? hoà n toà n không có, tôi lại bóc ngay giấy gói quà ở há»™p chocola, tôi thấy hà ng chữ I LOVE YOU in trên từng thá»i kẹo hình trái tim nhá» xinh, chÃnh giữa có má»™t trái tim to, trên trái tim to có hai cánh hồng là m bằng kem trắng, dưới chiếc há»™p vuông vất là má»™t tấm thiệp hồng, hình như là thiệp mừng đám cưới. Thần trà tôi hồi há»™p, tim Ä‘áºp mạnh, tôi cảm thấy bất ổn, có Ä‘iá»u gì đó không được bình thưá»ng, tay tôi run run mở tấm thiệp ra, dòng tin đầu tiên Ä‘áºp và o mắt
(Anh Phạm Ninh Tuấn trưởng nam sánh duyên cùng cô Trần Thị Tú Lệ thứ nữ hôn lá»… sẽ được cá» hà nh và o lúc 9 giá», ngà y 10 tháng 2... tại tư gia...)
Tấm thiệp rá»i tay tôi rÆ¡i xuống ná»n gạch, nước mắt lưng tròng. Anh ấy đã Ä‘i lấy vợ từ bốn ngà y trước, anh ấy đã tháºt sá»± Ä‘oạn tuyệt tất cả rồi, chỉ gần má»™t năm má»i thứ lại dá»… dà ng phôi pha đến thế sao? Hà n My đã biết chuyện nà y chưa nhỉ? món quà anh ấy gởi cho tôi chắc cÅ©ng lại là sá»± dà y vò, anh ấy Ä‘ang gắp tâm trả thù tôi, Ä‘iá»u ấy sao mà tà n nhẫn thế. "Nước mắt rÆ¡i như mưa chưa lần tạnh, tôi nhÅ© riêng mình thôi hết kể từ đây..."Như pho tượng bất động tôi ngây ngưá»i đứng, khi ý thức trở lại tôi bắt đầu thu xếp tất cả từ hoa hồng tá»›i chocola, cả tấm thiệp hồng tai ác cho và o má»™t góc, rồi vùng chạy ra khá»i nhà lại đâm xầm phải má»™t ngưá»i đà n ông. Nguyá»…n Văn Thắng vá»›i bó hồng nhung, tôi trừng mắt nhìn chà ng, lại là hoa hồng, bá»±c mình tôi hét:
-Trên Ä‘á»i nà y tôi ghét nhất hoa hồng!
Bá» mặc chà ng, tôi lại tiếp tục chạy, chạy hoảng loạn, chạy ráo riết, cuối cùng tôi cÅ©ng chạy ra được đưá»ng Phong Phú, chạy sâu và o hẻm, con hẻm ngoằn ngoèo uốn éo, bước chân dừng trước má»™t ngôi nhà nhá», mái ton thấp lè tè, trên tầng trệt có ban công bằng gá»— mục, dưới nhà cá»a đóng then cà i, tiếng ồn à o vẳng ra từ nhà hà ng xóm và i Ä‘iệu nhạc trẻ, tiếng rao bán, tiếng cưá»i trẻ con... Äây là má»™t khu xóm lao động, khu ổ chuá»™t tạp nhạp, đây chÃnh là nÆ¡i mà Hà n My đã sinh sống.
Tôi tần ngần đứng trước cá»a, tôi không biết tại sao mình lại tá»›i đây, gặp nhau rồi biết phải nói gì? lòng tôi tháºt rối rắm, rốt cuá»™c tôi vẫn phải quan tâm đến Hà n My, tôi không thể bá» mặc đựơc nà ng, dù sao giữa chúng tôi cÅ©ng từng có má»™t thá»i xem nhau như tỉ muá»™i, cùng khóc, cùng cưá»i và cùng yêu má»™t ngưá»i.
Nhưng chuyện đã gần má»™t năm rồi, sao tôi không thể quên đựoc con ngưá»i ấy? mà con ngưá»i ấy má»™t năm trá»i vẫn không buông tha tôi, như bóng ma cứ lẫn quẩn trong tâm trÃ: "Ngưá»i như cô sẽ chẳng bao giá» có hạnh phúc" cả trong mÆ¡ lá»i chà ng cÅ©ng cay độc, lá»i chà ng luôn dà y vò chia con ngưá»i tôi ra thà nh hai mảng thá»±c và ảo.
-Chị tìm chị em à ?
Giá»ng thằng nhóc ở trên gác vá»ng xuống, tôi định thần nháºn ra A Hón em cá»§a Hà n My. A Hón cỡi trần, mặc quần xà lõn, nó máºp mạp tròn Ä‘á»u, tóc tai há»›t kiểu gì mà dá»±ng đứng cả lên, kết hợp vá»›i nụ cưá»i tÃt mắt, trông nó tháºt tiếu. Tôi có má»™t lúc định bá» chạy, nhưng bá» chạy là hèn, tôi cần phải đối diện vá»›i sá»± tháºt, tôi cần thu dá»n lại tà n cuá»™c, và an á»§i Hà n My, nhìn và o cặp mắt trong veo cá»§a A Hón, tôi nhoẻn má»™t nụ cưá»i phấn chấn, kèm theo cái gáºt đầu. Tôi nghe thấy tiếng nó gá»i chị nó, chỉ thoáng sau hiện diện trước mắt tôi là ngưá»i con gái, vẫn khuôn mặt trái son, vẫn đôi mắt mÆ¡ mà ng, có Ä‘iá»u hÆ¡i gầy Ä‘i chút đỉnh, cô ấy vẫn nhiệt tình vá»›i bạn bè như ngà y nà o, nên vừa gặp tôi nà ng đã vồ lấy vai tôi lắc mạnh:
-Lâu quá! Lâu quá em má»›i gặp lại chị! nhiá»u khi muốn tìm chị tâm sá»± lắm, ngặt nổi sợ chị còn giáºn...thú tháºt thì...em quá nông nổi...đáng lẽ em phải hiểu mình sai ngay lúc ban đầu, đáng lẽ...
-ÄÆ°á»£c rồi, được rồi - tôi xúc động trứoc cái nhiệt thà nh cá»§a Hà n My nên nói- xin lá»—i, xin lá»—i má»i chuyện nhé Hà n My, chúng ta không nên vì má»™t ngưá»i đà n ông mà giáºn há»n nhau, trên thá»±c tế thì tôi chưa há» giáºn Hà n My bao giá», tôi cảm thấy mình thấp kém trứoc My, tôi hổ thẹn khi phải đứng trước My, bởi đơn giản Hà n My trong tình yêu sâu sắc hÆ¡n tôi, Hà n My có cái nhìn nhạy bén và thấu đáo, dạo đó tôi tháºt sá»± ấu trÄ©, tôi đã đả thương anh ấy, và lôi kéo hà n My và o cục diện xấu...
-Không, chị đừng nói thế - Hà n My bứt rứt- chị tháºt sá»± vẫn chưa hiểu sao - Nà ng chợt không nhìn và o mắt tôi, đầu cúi thấp, nói cháºm rãi-Ngưá»i anh Tuấn yêu là chị, chỉ có chị mà thôi!
Lá»i Hà n My vừa thoát khá»i cá»a miệng, tôi đã thụt lùi vá» sao như không tin tưởng:
-Không thể nà o đâu My, anh ta hiện rất căm thù tôi mà , nên hôm sinh nháºt Ngá»c Hà anh ấy chẳng phải muốn nghiá»n nát tôi đó sao?
Hà n My quả quyết:
-Chị lại nhầm rồi, chÃnh ngưá»i ta yêu nhau nên ngưòi ta má»›i háºn thù nhau, anh Tuấn hà nh động thế tháºt sá»± chỉ tá» hết cái bản tánh kiêu ngạo cá»§a ngưòi đà n ông, anh ấy chỉ muốn chị chú ý tá»›i anh, tá»›i sá»± hiện diện cá»§a ảnh, tháºt sá»± nhìn nháºn lúc đầu là duyên cá»§a em, vá» sau lại là tình cá»§a chị, chỉ vì sá»± ngang bướng mà chúng ta cứ phải đối đầu nhau trong những tình huống dỡ khóc dỡ cưá»i.
Tôi thấy má»™t giá»t nước mắt sắp rá»›t xuống má My, nà ng sao tiá»u tụy quá, những ngà y tháng không gặp nà ng, tháºt sá»± nà ng đã gặp những chuyện Ä‘au lòng gì? ngưá»i đà n ông kia có là m cho nà ng vui vẽ hay không mà sao trước mắt tôi nà ng cứ như má»™t con ngưá»i đổi má»›i. Mặt chau, mà y á»§, thanh xuân chợt như liá»…u rÅ© chiá»u tà . Không nén được tiếng nức trong lòng, tôi nghẹn giá»ng:
-My biết My Ä‘ang nói gì không? My đừng nói theo kiểu trá»±c giác, My đừng là m má»i chuyện cà ng rối mù thêm. -Tôi lắc đầu, rồi quay ngoắc mặt sang hướng khác, giá»ng chua chát có phần há»n ghen- Tuấn đã không nháºn ra tôi ngay buổi ban đầu, Tuấn đã chá»n lá»±a má»™t ngưá»i con gái khác, khi sá»± tháºt vỡ lỡ anh ấy chà đạp lên lòng tá»± ái, khi vết thương đã ung mÅ© thì khó mà kéo da non
-Chị tổn thương má»™t, anh ấy cÅ©ng tổn thương tá»›i mưá»i, tháºm chà còn nhiá»u hÆ¡n thế nữa- Hà n My cay đắng nói- anh ấy tháºt sá»± là ngưá»i đà n ông tốt - nà ng kể lể- anh ấy không muốn em nuôi hy vá»ng vá» anh ấy, anh ấy không muốn em là m kẻ thế thân, anh ấy không há» xúc phạm bất cứ Ä‘iá»u gì, và anh ấy đã thoái lui trước, anh ấy bảo (là m ngưá»i cần nên biết Ä‘iểm dừng)
-"Äiểm dừng" cá»§a anh ấy, chả nhẽ là phải vá»™i vả kết hôn, chỉ chưa đầy má»™t năm coi như chẳng có chuyện gì, My Æ¡i My có biết là ngà y hôm nay tôi nháºn được quà gì cá»§a anh ấy không?
-Bông hồng và Chocola!
-Ngoà i ra còn...
-Tấm thiệp hồng!
Hà n My nhanh nhảu đáp, nhanh nhảu cướp lá»i tôi, còn tôi thì ngạc nhiên đến không thể ngá»:
-Ninh Tuấn anh ấy đã lên Sà i Gòn tìm em hồi sáng nà y -Hà n My tiếp- chúng em tá»›i Procoffee uống cà phê, ăn bánh ngá»t, lúc đó chúng em tá»± coi nhau như huynh mụi, có bao nhiêu chuyện trong lòng thì cứ trút ra hết. Tuấn đã nhắc vá» chị như má»™t hồi ức đẹp, tá»± trong lòng anh ấy đã tha thứ cho chị, nên em nghÄ© chị cứ bình tâm lại, tình yêu là phải biết nắm bắt, anh ấy lấy vợ chẳng qua cÅ©ng vì muốn Ä‘oạn tuyệt má»™t tình yêu không bao giá» chạm tá»›i
Tôi gắt:
-Ngụy biện quá, Hà n My xin cô đừng bênh vực anh ấy!
Hà n My phản khán:
-Em chẳng bênh vá»±c ai hết, em chỉ nói lên sá»± tháºt!
Chúng tôi nhìn nhau, lá»i nói thừa thãi nên không buồn nói nữa, tay chân thừa thãi nên hết nhịp giò lại giấu nhẹm phÃa sau lưng, mà n đêm bao trùm con hẽm, trẻ con vẫn thỉnh thoảng chạy giỡn, rượt nhau là m rÆ¡i rá»›t tiếng cưá»i bát nháo, giòn giã, khu xóm lao động bắt đầu Ä‘i và o hoạt động nghÄ© xả hÆ¡i, và i gánh hà ng rong được thu gá»n bá»›t...
Rồi dưá»ng như không thể nà o im lặng hÆ¡n nữa, Hà n My chá»§ động lên tiếng:
-Thôi bá» qua hết, sống hôm nay thì biết hốm nay. Ninh Tuấn thuá»™c ngưá»i cá»§a quá khứ, ta không thể cứ sống vì quá khứ, khi đó là má»™t quá khứ buồn
Tôi máy móc gáºt đầu, vô thức lại lạc và o thế giá»›i trầm tư mà Hà n My có thể bị nụ cưá»i ảo giác vô thức nÆ¡i tôi đánh lạc hướng, thà nh thá» nà ng cưá»i tươi tắn, nà ng bắt chiếc ghế đẩu đặt ở góc sân nhá» hẹp cho tôi ngồi, rồi Ä‘i rót nước má»i tôi uống, nà ng cÅ©ng nháºn ở Ninh Tuấn há»™p Chocola hình chuá»™t mickey tháºt đáng yêu. Chúng tôi ngồi nhấm nháp, ngồi tâm tình, ngồi ôn lại ká»· niệm dưới mái trưá»ng "Trung tâm giáo dục thưá»ng xuyên quân 08". Ước chi được trở lại khoảng thá»i ian đó thì hay biết dưá»ng nà o?
Nhưng tôi biết thá»i gian sẽ không bao giá» quay ngược lại, má»i lầm lẫn, má»i giáºn há»n, bốc đồng và nông nổi đã là m thá»i gian chồng chéo nhiá»u hồi ức. ChÃnh tôi, Hà n My, hay Ninh Tuấn Ä‘á»u có những hồi ức dà nh cho nhau.
Nhìn Hà n My lòng tôi quá nhiá»u xúc động, nà ng luôn nháºn định đúng trong lý lẽ, nà ng bênh vá»±c Ninh Tuấn cÅ©ng là nguyên lý chÃnh đáng, bởi trong câu chuyện nà y Ninh Tuấn hoà n toà n không có lá»—i, kẻ có lổi là tôi, tôi đã mê hoặc, đã lôi kéo chà ng và o tình yêu thá»i đại ảo, để rồi khi nháºn ra được sá»± chân thà nh tốt đẹp ở chà ng, cÅ©ng chÃnh là lúc tôi mất chà ng vÄ©nh viá»…n. Qua đôi mắt trong veo, tôi cảm giác Hà n My yêu Ninh Tuấn nhiá»u lắm, cÅ©ng giống như tôi thôi, có Ä‘á»u tôi yêu chà ng qua ná»—i sợ hãi, nghÄ© ngợi xa xôi, dẫn đến sá»± không tin tưởng, tôi yêu chà ng nông cạn như giếng khÆ¡i, mà tình chà ng thì sâu xa vá»i vợi, giữa chúng tôi tâm tánh tháºt khó gần, yêu như chết cứ vá» bất cần, tá»± ái giết dần tá»± ái, cuối cùng gây tổn thương, kết cuá»™c là tệ hại, tôi trở thà nh kẻ lừa dối tình cảm lúc nà o chả hay.
-Thôi, Bình phải vá»!
Tôi nói sau khi liếc nhìn đồng hồ, Hà n My chẳng buồn đáp, tôi báºt dáºy, Hà n My cÅ©ng chẳng phản ứng, nà ng Ä‘ang đăm đắm dán chặt mắt và o há»™p kẹo chocola, không biết bên trong há»™p kẹo chocola có in hình bóng ai không mà tâm trà nà ng đặt ở đâu đâu. Tôi vá»™i lay vai nà ng, bấy giá» Hà n My má»›i ngẩng đầu lên, cưá»i nụ:
-Ờ, chị vỠvui vẽ!
Hà n My có lẽ má»i mệt, nên má»›i có thái độ Æ¡ thá» thế, cuá»™c gặp gỡ lần nà y không biết bao lâu lại sẽ gần gÅ©i, hai tay tôi bưng mặt nà ng, trìu mến nói:
-Tạm biệt!
Rồi tôi dợm bước, Hà n My cÅ©ng chẳng có ý giữ chân, tôi Ä‘i thẳng ra đầu hẽm. Ra đầu hẽm bước thêm và i bước chợt tôi nghe tiếng kèn xe phÃa sau, quay lại tôi nháºn ra chiếc @ (a còng) trắng.
-Nguyễn Văn Thắng- nét mặt tôi đanh lại- anh theo dõi tôi à ?
-Không - chà ng cưá»i xao xuyến- tôi chỉ chạy theo tình yêu
Tôi bực mình:
-Thế thì đừng có theo tôi
-Xin lá»—i - Thắng nói, mắt chà ng say đắm- tình yêu cá»§a tôi chÃnh là em!
Mắt tôi long lên giáºn dữ:
-Anh nói điên khùng gì thế?
-Tôi rất tỉnh táo
Chà ng gạt chóng xe xuống đất, tiến lại sát tôi, tôi lách ngưá»i định bước tiếp, chà ng chắn ngang như bức tưá»ng bất suy bất dịch, tôi háy chà ng trong khi đôi tay chà ng vòng sau gáy cổ tôi:
-Anh là m gì thế?
Tôi ngây ngô há»i, chà ng bất thình lình kéo ghì đầu tôi áp và o ngá»±c chà ng:
-Không hiểu sao anh cứ phải nghÄ© vá» em. Bảo Bình em giống như cái há»a lò khổng lồ, em nung đốt lòng anh, lòng anh cứ thế tan chảy...tan chảy...tá»›i bao giá» má»›i tan chảy hết trong lòng em, anh muốn biết tá»›i bao giá» em sẽ nghÄ© vá» anh, tá»›i bao giá» anh không còn phải lén lút Ä‘i tìm hiểu em, không còn phải vụng trá»™m ngắm em từ đằng xa, để rồi khi chạm mặt phải ngượng ngùng, anh không muốn có sá»± tình cá» mà gặp mặt, tóm lại anh...
-Anh đừng nói những lá»i ma quái, tôi không muốn nghe- tôi dùng sức đẩy mạnh ngưá»i chà ng, tháºt khó xá», tôi cÆ¡ hồ rất bối rối, tôi đã quá Ä‘au khổ vì tình, giá» lại có ngưá»i vì tình mà "tỉnh tò" tôi tháºt buồn cưá»i, tôi tiếp - mong anh đừng là m phiá»n tôi nữa, tôi không đáng được ngưá»i khác thương nhá»› đâu?
-Tại sao?
-Anh không cần biết nguyên do, vả lại tôi chẳng rõ gì vỠanh!
-Em cần biết gì?
-Không..tôi không có ý định đó. Mong anh hiểu tôi...tôi...-Tôi lạnh lùng bảo- tình yêu không nên vội vã quá!
Tôi giá» má»›i phát giác nhiá»u ngưá»i dân ở xung quanh nhìn đôi chúng tôi tò mò, xấu hổ quá tôi bá» chạy, giá»ng chà ng vẫn Ä‘uổi theo, cứ mặc coi như tiếng gió, tôi cố ý chạy lạc và o nhà sách Lý Thái Tổ nhằm đánh lạc hướng chà ng.
Chà ng vẫn bám theo tôi sát nút, và o nhà sách rồi mà chà ng vẫn rão bước phÃa sau, khiến tôi ná»a giáºn, ná»a khó chịu, ná»a ghét nhưng cÅ©ng ná»a thương hại. Chà ng Ä‘i theo tôi dạo hết kệ nà y sang kệ khác, tuyệt nhiên không nói lấy ná»a lá»i, thỉnh thoảng chỉ huýt sáo bản "Niệm Khúc Cuối", tay thá»c sâu và o hai túi quần tây, có lúc chà ng cÅ©ng chuyên chú và o má»™t quyển sách nà o đó, lợi dụng lúc chà ng mãi mê Ä‘á»c tôi len lẻn chuồn Ä‘i, nhưng chỉ và i bước tôi bị chà ng bám sát, dưá»ng như tôi là trung tâm chú ý đặt nÆ¡i mắt chà ng không bằng. Xua Ä‘uổi chà ng không được, áºm á»± tôi ra vá», chà ng bá» cả xe ở bãi gởi, theo gót tôi khiến tôi ái nái. Tôi dừng lại chà ng cÅ©ng dừng lại, không chịu nổi tôi má»›i phải lên tiếng
-Anh phiá»n toái quá, anh Thắng à ! anh có biết rằng anh Ä‘ang lãng phà thá»i gian vô Ãch không? tôi đâu có đáng để anh phải nhá»c lòng như thế?
Thắng cưá»i, nụ cưá»i méo xệch khiến tôi khó đà nh lòng mắng chà ng, lần nà y tôi không xua Ä‘uổi nữa, tôi chỉ yêu cầu:
-Anh Ä‘i lấy xe Ä‘i, tôi sẽ đứng đây đợi anh, chúng ta cùng vá»- lắc mạnh đầu tôi nói thêm- tháºt hết cách, coi như hôm nay ngoại lệ
Chỉ nói có váºy thôi mà nét mặt anh chà ng giãn ra, vui vẽ, và sống động hÆ¡n rất nhiá»u!
|

14-09-2008, 08:45 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 28:
Nguyá»…n Văn Thắng âm thầm hiện diện trong cuá»™c Ä‘á»i tôi cÅ©ng bởi tin và o hai chữ "Duyên Pháºn". Chà ng đâu biết chÃnh sá»± hiện diện cá»§a chà ng mà lòng tôi Ãt nhiá»u mang hoảng sợ. Dù má»i chuyện đã liệt và o thì quá khứ, nhưng dấu ấn sâu sắc vá» má»™t tình yêu vẫn còn âm ỉ. Cứ ngỡ mình rồi sẽ chùng bước trước chặng Ä‘ua ái tình? Cứ ngỡ sẽ là m lại má»™t con ngưá»i vui vẽ? yêu thiên nhiên và mãi yêu thÆ¡...ừ, cứ ngỡ, chẳng còn ai khÆ¡i lại niá»m hy vá»ng, thế mà quãng Ä‘á»i sau hy vá»ng lại ươm mÆ¡.
Äêm Noel, nhanh tháºt nhanh tôi quên sạch, dư âm buổi lá»… nhanh tháºt nhanh tan biến, nụ cưá»i và những món ăn vặt vãnh đã không còn hương vị, sá»± chân tình, cái nồng nhiệt ở chà ng chừ bị tôi quên lãng. Tôi trở vá» bên công việc bá»™n bá», công việc bá»™n bá» không là m tôi còn thá»i gian suy nghÄ©. Tôi lao đầu và o tìm hiểu những con số, táºp cách cân hà ng và tÃnh nhẩm, táºp ghi phiếu xuất kho, rãnh được chút nà o lại phải qua chuyá»n sá»a chữa hà ng hư, phân loại hà ng đạt vá»›i không đạt. Trong kho nhiá»u ngưá»i mà là m được việc chẳng có mấy ai, trong kho cÅ©ng có những cuá»™c sanh nạnh, tị hiá»m lẫn khiêu khÃch, cuối năm trong kho xảy ra nhiá»u sá»± cố, hà ng hóa cuối năm gấp rút là m không kịp thở. Cái internet trở thà nh chốn xa vá»i.
Bước qua đầu tháng giêng, trong kho lại xảy ra má»™t chuyện lá»›n. Chuyện chị Trang đột nhiên xin thôi việc là má»™t đỠtà i bà n tán xôn xao. Từ bà Quách, cho tá»›i mấy anh chị em khác ngưá»i ra tiếng và o tháºt choáng tai. Tôi không thể không can dá»±, vì câu chuyện cá»§a chị Trang tháºt đáng buồn, không biết phải trách hay là nên thông cảm. Giá» tôi đã rõ vì sao khi mình nói vá» hai từ "Hạnh Phúc" mắt chị Trang chợt tối sầm. Bởi chẳng có hạnh phúc nà o dà nh cho kẻ thứ ba, chẳng có hạnh phúc nà o tốt đẹp vá»›i ngưá»i chỉ là m lẽ không danh pháºn như chị. Vâng, chị Trang tháºt sá»± bất hạnh khi yêu phải ngưá»i có vợ con, và anh Trương kẻ biết ăn vụng nhưng không khéo chùi mép, thà nh thá» chuyện tình nà y có kéo dà i tháºt lâu, nhưng há»… có tà xÃu chấn động là đổ bá»… hết, và i ngà y trước chị Trang phải nháºp viện vì bị vợ anh Trương thuê ngưá»i đánh ghen. Nghe mấy ngưá»i ở trá» chung khu vá»›i chị Trang nói lại thì dưá»ng như chị bị thương rất nặng.
Sau khi há»i rõ địa chỉ, số phòng nÆ¡i bệnh viện chị nằm. Chị Châu, Ngá»c liá»n tổ chức cuá»™c Ä‘i thăm và o buổi chiá»u tan sở, chúng tôi hùng tiá»n mua đưá»ng sá»a, trái cây. Äến được bệnh viện Chợ Rẫy má»›i hay tin chị đã xuất viện từ sá»›m, thế là cả bá»n lại lục tục kéo tá»›i phòng trá» cá»§a chị, lại nháºn được tin chị thu xếp đồ đạc vá» quê từ trưa.
Vừa qua tết nguyên đáng không lâu, nhân sá»± trong kho váºt tư bị giảm Ä‘i má»™t và i ngưá»i, có lẽ do công việc không phù hợp, mà cÅ©ng có thể là do chuyện cá nhân. Äôi vợ chồng BÃch, Dá»± đưa nhau vá» quê ăn tết rồi bặt tin, chị Nho vá»›i anh Trung chuyển công ty khác là m. Riêng tôi thì vẫn phải trụ lại cùng vá»›i Bảo, vả lại giữa đôi ngưá»i chúng tôi nếu không là m ở đây thì chẳng biết phải là m ở đâu, vì hầu như trên căn bản chúng tôi có má»™t lá»— há»ng vá» kiến thức quá nặng, mà sá»± đòi há»i trong các công việc nhà n nhã thì trình độ phải rất cao, phải có bằng ngoại ngữ, chà Ãt cÅ©ng phải đổ đạt đại há»c...lao động chân tay thì mệt thiệt, nhưng lao động trà óc cà ng căng thẳng hÆ¡n, để có đồng ra đồng và o và mức thu nháºp không xoà ng xÄ©nh là điá»u hÆ¡i bị khó khăn ở chúng tôi.
Lương hà ng tháng giá» tăng thêm năm chục ngà n nữa, không tăng ca chỉ có bảy trăm hai má»™t tháng, mà tăng ca thì chỉ được chÃn trăm mấy, là m dữ lắm há»a may trên má»™t triệu, vá»›i mức lương quá bèo, việc xoay xở cà ng trở nên eo hẹp, nhiá»u khi Ä‘i ngang má»™t chá»— sang trá»ng hay dạo má»™t siêu thị, thấy món quà đẹp, món quà ưng ý chúng tôi chỉ biết nghÃa chứ đâu dám mó và o, thân pháºn nghèo bao giá» cÅ©ng thiệt thòi, nhưng lạ lùng là mua má»™t quyển tuyết thuyết hay, chúng tôi vẫn không há» tiếc tiá»n, dù nó có hÆ¡i đắt má»™t chút. May mắn nhất cho má»™t ngưá»i như Bảo có lẻ anh chẳng tốn má»™t khoảng chi tiêu nà o cho việc mua thuốc hút, hay cà phê, bia bá»t, mà chỉ tốn tiá»n nhiá»u cho mấy ông chá»§ tiệm net, tôi thưá»ng khuyên Bảo nên hạn chế niá»m Ä‘am mê lại nhưng Bảo có bao giá» nghe ai đâu, cáºu ấy luôn là m theo ý thÃch, Ä‘iểm nà y tháºt giống tôi, nhá» Ä‘iểm nà y mà tình bạn chúng tôi duy trì táºn tá»›i bây giá», lỡ khi đứa nà y Ä‘i quá đà , thì đứa kia biết cách kiá»m chế, can ngăn, tình bạn khai sinh ra là để á»§i an và chia sẽ, là biết lắng nghe và tôn trá»ng, là không thể bá» mặc nhau trong những lúc khốn khó.
Ngà y 14 tháng 2 năm 2005, vừa từ sở là m vá» tá»›i nhà , tôi đã được mẹ chuyển sang tay má»™t bó hoa hồng gồm năm đóa, cánh hồng vẫn còn tươi mướt, có và i giá»t nước trên má»—i cánh hoa, tôi nghÄ© chắc bó hoa nà y được bảo quản và chăm chút rất cẩn tháºn từ bà n tay cá»§a mẹ, chưa hết ngạc nhiên mẹ lại mang ra há»™p chocola to, tôi chưng há»ng khi nghe mẹ bảo hồi trưa có ngưá»i đà n ông mang tá»›i, bảo nhá» chuyển giúp cho cô Bảo Bình. Ãnh mắt mẹ chợt sáng và lóng lánh niá»m vui, mẹ bá» Ä‘i xuống bếp tôi còn nghe thấy tiếng mẹ nói thầm "con nhá» nà y như thế mà hay".
Quá bối rối trước món quà xa lạ, tôi chẳng biết nên xá» trà thế nà o? chá»§ nhân cá»§a món quà xa hoa nà y là ai? tôi vá»™i lục tìm xem trong bó hoa có tấm thiệp nà o không? hoà n toà n không có, tôi lại bóc ngay giấy gói quà ở há»™p chocola, tôi thấy hà ng chữ I LOVE YOU in trên từng thá»i kẹo hình trái tim nhá» xinh, chÃnh giữa có má»™t trái tim to, trên trái tim to có hai cánh hồng là m bằng kem trắng, dưới chiếc há»™p vuông vất là má»™t tấm thiệp hồng, hình như là thiệp mừng đám cưới. Thần trà tôi hồi há»™p, tim Ä‘áºp mạnh, tôi cảm thấy bất ổn, có Ä‘iá»u gì đó không được bình thưá»ng, tay tôi run run mở tấm thiệp ra, dòng tin đầu tiên Ä‘áºp và o mắt
(Anh Phạm Ninh Tuấn trưởng nam sánh duyên cùng cô Trần Thị Tú Lệ thứ nữ hôn lá»… sẽ được cá» hà nh và o lúc 9 giá», ngà y 10 tháng 2... tại tư gia...)
Tấm thiệp rá»i tay tôi rÆ¡i xuống ná»n gạch, nước mắt lưng tròng. Anh ấy đã Ä‘i lấy vợ từ bốn ngà y trước, anh ấy đã tháºt sá»± Ä‘oạn tuyệt tất cả rồi, chỉ gần má»™t năm má»i thứ lại dá»… dà ng phôi pha đến thế sao? Hà n My đã biết chuyện nà y chưa nhỉ? món quà anh ấy gởi cho tôi chắc cÅ©ng lại là sá»± dà y vò, anh ấy Ä‘ang gắp tâm trả thù tôi, Ä‘iá»u ấy sao mà tà n nhẫn thế. "Nước mắt rÆ¡i như mưa chưa lần tạnh, tôi nhÅ© riêng mình thôi hết kể từ đây..."Như pho tượng bất động tôi ngây ngưá»i đứng, khi ý thức trở lại tôi bắt đầu thu xếp tất cả từ hoa hồng tá»›i chocola, cả tấm thiệp hồng tai ác cho và o má»™t góc, rồi vùng chạy ra khá»i nhà lại đâm xầm phải má»™t ngưá»i đà n ông. Nguyá»…n Văn Thắng vá»›i bó hồng nhung, tôi trừng mắt nhìn chà ng, lại là hoa hồng, bá»±c mình tôi hét:
-Trên Ä‘á»i nà y tôi ghét nhất hoa hồng!
Bá» mặc chà ng, tôi lại tiếp tục chạy, chạy hoảng loạn, chạy ráo riết, cuối cùng tôi cÅ©ng chạy ra được đưá»ng Phong Phú, chạy sâu và o hẻm, con hẻm ngoằn ngoèo uốn éo, bước chân dừng trước má»™t ngôi nhà nhá», mái ton thấp lè tè, trên tầng trệt có ban công bằng gá»— mục, dưới nhà cá»a đóng then cà i, tiếng ồn à o vẳng ra từ nhà hà ng xóm và i Ä‘iệu nhạc trẻ, tiếng rao bán, tiếng cưá»i trẻ con... Äây là má»™t khu xóm lao động, khu ổ chuá»™t tạp nhạp, đây chÃnh là nÆ¡i mà Hà n My đã sinh sống.
Tôi tần ngần đứng trước cá»a, tôi không biết tại sao mình lại tá»›i đây, gặp nhau rồi biết phải nói gì? lòng tôi tháºt rối rắm, rốt cuá»™c tôi vẫn phải quan tâm đến Hà n My, tôi không thể bá» mặc đựơc nà ng, dù sao giữa chúng tôi cÅ©ng từng có má»™t thá»i xem nhau như tỉ muá»™i, cùng khóc, cùng cưá»i và cùng yêu má»™t ngưá»i.
Nhưng chuyện đã gần má»™t năm rồi, sao tôi không thể quên đựoc con ngưá»i ấy? mà con ngưá»i ấy má»™t năm trá»i vẫn không buông tha tôi, như bóng ma cứ lẫn quẩn trong tâm trÃ: "Ngưá»i như cô sẽ chẳng bao giá» có hạnh phúc" cả trong mÆ¡ lá»i chà ng cÅ©ng cay độc, lá»i chà ng luôn dà y vò chia con ngưá»i tôi ra thà nh hai mảng thá»±c và ảo.
-Chị tìm chị em à ?
Giá»ng thằng nhóc ở trên gác vá»ng xuống, tôi định thần nháºn ra A Hón em cá»§a Hà n My. A Hón cỡi trần, mặc quần xà lõn, nó máºp mạp tròn Ä‘á»u, tóc tai há»›t kiểu gì mà dá»±ng đứng cả lên, kết hợp vá»›i nụ cưá»i tÃt mắt, trông nó tháºt tiếu. Tôi có má»™t lúc định bá» chạy, nhưng bá» chạy là hèn, tôi cần phải đối diện vá»›i sá»± tháºt, tôi cần thu dá»n lại tà n cuá»™c, và an á»§i Hà n My, nhìn và o cặp mắt trong veo cá»§a A Hón, tôi nhoẻn má»™t nụ cưá»i phấn chấn, kèm theo cái gáºt đầu. Tôi nghe thấy tiếng nó gá»i chị nó, chỉ thoáng sau hiện diện trước mắt tôi là ngưá»i con gái, vẫn khuôn mặt trái son, vẫn đôi mắt mÆ¡ mà ng, có Ä‘iá»u hÆ¡i gầy Ä‘i chút đỉnh, cô ấy vẫn nhiệt tình vá»›i bạn bè như ngà y nà o, nên vừa gặp tôi nà ng đã vồ lấy vai tôi lắc mạnh:
-Lâu quá! Lâu quá em má»›i gặp lại chị! nhiá»u khi muốn tìm chị tâm sá»± lắm, ngặt nổi sợ chị còn giáºn...thú tháºt thì...em quá nông nổi...đáng lẽ em phải hiểu mình sai ngay lúc ban đầu, đáng lẽ...
-ÄÆ°á»£c rồi, được rồi - tôi xúc động trứoc cái nhiệt thà nh cá»§a Hà n My nên nói- xin lá»—i, xin lá»—i má»i chuyện nhé Hà n My, chúng ta không nên vì má»™t ngưá»i đà n ông mà giáºn há»n nhau, trên thá»±c tế thì tôi chưa há» giáºn Hà n My bao giá», tôi cảm thấy mình thấp kém trứoc My, tôi hổ thẹn khi phải đứng trước My, bởi đơn giản Hà n My trong tình yêu sâu sắc hÆ¡n tôi, Hà n My có cái nhìn nhạy bén và thấu đáo, dạo đó tôi tháºt sá»± ấu trÄ©, tôi đã đả thương anh ấy, và lôi kéo hà n My và o cục diện xấu...
-Không, chị đừng nói thế - Hà n My bứt rứt- chị tháºt sá»± vẫn chưa hiểu sao - Nà ng chợt không nhìn và o mắt tôi, đầu cúi thấp, nói cháºm rãi-Ngưá»i anh Tuấn yêu là chị, chỉ có chị mà thôi!
Lá»i Hà n My vừa thoát khá»i cá»a miệng, tôi đã thụt lùi vá» sao như không tin tưởng:
-Không thể nà o đâu My, anh ta hiện rất căm thù tôi mà , nên hôm sinh nháºt Ngá»c Hà anh ấy chẳng phải muốn nghiá»n nát tôi đó sao?
Hà n My quả quyết:
-Chị lại nhầm rồi, chÃnh ngưá»i ta yêu nhau nên ngưòi ta má»›i háºn thù nhau, anh Tuấn hà nh động thế tháºt sá»± chỉ tá» hết cái bản tánh kiêu ngạo cá»§a ngưòi đà n ông, anh ấy chỉ muốn chị chú ý tá»›i anh, tá»›i sá»± hiện diện cá»§a ảnh, tháºt sá»± nhìn nháºn lúc đầu là duyên cá»§a em, vá» sau lại là tình cá»§a chị, chỉ vì sá»± ngang bướng mà chúng ta cứ phải đối đầu nhau trong những tình huống dỡ khóc dỡ cưá»i.
Tôi thấy má»™t giá»t nước mắt sắp rá»›t xuống má My, nà ng sao tiá»u tụy quá, những ngà y tháng không gặp nà ng, tháºt sá»± nà ng đã gặp những chuyện Ä‘au lòng gì? ngưá»i đà n ông kia có là m cho nà ng vui vẽ hay không mà sao trước mắt tôi nà ng cứ như má»™t con ngưá»i đổi má»›i. Mặt chau, mà y á»§, thanh xuân chợt như liá»…u rÅ© chiá»u tà . Không nén được tiếng nức trong lòng, tôi nghẹn giá»ng:
-My biết My Ä‘ang nói gì không? My đừng nói theo kiểu trá»±c giác, My đừng là m má»i chuyện cà ng rối mù thêm. -Tôi lắc đầu, rồi quay ngoắc mặt sang hướng khác, giá»ng chua chát có phần há»n ghen- Tuấn đã không nháºn ra tôi ngay buổi ban đầu, Tuấn đã chá»n lá»±a má»™t ngưá»i con gái khác, khi sá»± tháºt vỡ lỡ anh ấy chà đạp lên lòng tá»± ái, khi vết thương đã ung mÅ© thì khó mà kéo da non
-Chị tổn thương má»™t, anh ấy cÅ©ng tổn thương tá»›i mưá»i, tháºm chà còn nhiá»u hÆ¡n thế nữa- Hà n My cay đắng nói- anh ấy tháºt sá»± là ngưá»i đà n ông tốt - nà ng kể lể- anh ấy không muốn em nuôi hy vá»ng vá» anh ấy, anh ấy không muốn em là m kẻ thế thân, anh ấy không há» xúc phạm bất cứ Ä‘iá»u gì, và anh ấy đã thoái lui trước, anh ấy bảo (là m ngưá»i cần nên biết Ä‘iểm dừng)
-"Äiểm dừng" cá»§a anh ấy, chả nhẽ là phải vá»™i vả kết hôn, chỉ chưa đầy má»™t năm coi như chẳng có chuyện gì, My Æ¡i My có biết là ngà y hôm nay tôi nháºn được quà gì cá»§a anh ấy không?
-Bông hồng và Chocola!
-Ngoà i ra còn...
-Tấm thiệp hồng!
Hà n My nhanh nhảu đáp, nhanh nhảu cướp lá»i tôi, còn tôi thì ngạc nhiên đến không thể ngá»:
-Ninh Tuấn anh ấy đã lên Sà i Gòn tìm em hồi sáng nà y -Hà n My tiếp- chúng em tá»›i Procoffee uống cà phê, ăn bánh ngá»t, lúc đó chúng em tá»± coi nhau như huynh mụi, có bao nhiêu chuyện trong lòng thì cứ trút ra hết. Tuấn đã nhắc vá» chị như má»™t hồi ức đẹp, tá»± trong lòng anh ấy đã tha thứ cho chị, nên em nghÄ© chị cứ bình tâm lại, tình yêu là phải biết nắm bắt, anh ấy lấy vợ chẳng qua cÅ©ng vì muốn Ä‘oạn tuyệt má»™t tình yêu không bao giá» chạm tá»›i
Tôi gắt:
-Ngụy biện quá, Hà n My xin cô đừng bênh vực anh ấy!
Hà n My phản khán:
-Em chẳng bênh vá»±c ai hết, em chỉ nói lên sá»± tháºt!
Chúng tôi nhìn nhau, lá»i nói thừa thãi nên không buồn nói nữa, tay chân thừa thãi nên hết nhịp giò lại giấu nhẹm phÃa sau lưng, mà n đêm bao trùm con hẽm, trẻ con vẫn thỉnh thoảng chạy giỡn, rượt nhau là m rÆ¡i rá»›t tiếng cưá»i bát nháo, giòn giã, khu xóm lao động bắt đầu Ä‘i và o hoạt động nghÄ© xả hÆ¡i, và i gánh hà ng rong được thu gá»n bá»›t...
Rồi dưá»ng như không thể nà o im lặng hÆ¡n nữa, Hà n My chá»§ động lên tiếng:
-Thôi bá» qua hết, sống hôm nay thì biết hốm nay. Ninh Tuấn thuá»™c ngưá»i cá»§a quá khứ, ta không thể cứ sống vì quá khứ, khi đó là má»™t quá khứ buồn
Tôi máy móc gáºt đầu, vô thức lại lạc và o thế giá»›i trầm tư mà Hà n My có thể bị nụ cưá»i ảo giác vô thức nÆ¡i tôi đánh lạc hướng, thà nh thá» nà ng cưá»i tươi tắn, nà ng bắt chiếc ghế đẩu đặt ở góc sân nhá» hẹp cho tôi ngồi, rồi Ä‘i rót nước má»i tôi uống, nà ng cÅ©ng nháºn ở Ninh Tuấn há»™p Chocola hình chuá»™t mickey tháºt đáng yêu. Chúng tôi ngồi nhấm nháp, ngồi tâm tình, ngồi ôn lại ká»· niệm dưới mái trưá»ng "Trung tâm giáo dục thưá»ng xuyên quân 08". Ước chi được trở lại khoảng thá»i ian đó thì hay biết dưá»ng nà o?
Nhưng tôi biết thá»i gian sẽ không bao giá» quay ngược lại, má»i lầm lẫn, má»i giáºn há»n, bốc đồng và nông nổi đã là m thá»i gian chồng chéo nhiá»u hồi ức. ChÃnh tôi, Hà n My, hay Ninh Tuấn Ä‘á»u có những hồi ức dà nh cho nhau.
Nhìn Hà n My lòng tôi quá nhiá»u xúc động, nà ng luôn nháºn định đúng trong lý lẽ, nà ng bênh vá»±c Ninh Tuấn cÅ©ng là nguyên lý chÃnh đáng, bởi trong câu chuyện nà y Ninh Tuấn hoà n toà n không có lá»—i, kẻ có lổi là tôi, tôi đã mê hoặc, đã lôi kéo chà ng và o tình yêu thá»i đại ảo, để rồi khi nháºn ra được sá»± chân thà nh tốt đẹp ở chà ng, cÅ©ng chÃnh là lúc tôi mất chà ng vÄ©nh viá»…n. Qua đôi mắt trong veo, tôi cảm giác Hà n My yêu Ninh Tuấn nhiá»u lắm, cÅ©ng giống như tôi thôi, có Ä‘á»u tôi yêu chà ng qua ná»—i sợ hãi, nghÄ© ngợi xa xôi, dẫn đến sá»± không tin tưởng, tôi yêu chà ng nông cạn như giếng khÆ¡i, mà tình chà ng thì sâu xa vá»i vợi, giữa chúng tôi tâm tánh tháºt khó gần, yêu như chết cứ vá» bất cần, tá»± ái giết dần tá»± ái, cuối cùng gây tổn thương, kết cuá»™c là tệ hại, tôi trở thà nh kẻ lừa dối tình cảm lúc nà o chả hay.
-Thôi, Bình phải vá»!
Tôi nói sau khi liếc nhìn đồng hồ, Hà n My chẳng buồn đáp, tôi báºt dáºy, Hà n My cÅ©ng chẳng phản ứng, nà ng Ä‘ang đăm đắm dán chặt mắt và o há»™p kẹo chocola, không biết bên trong há»™p kẹo chocola có in hình bóng ai không mà tâm trà nà ng đặt ở đâu đâu. Tôi vá»™i lay vai nà ng, bấy giá» Hà n My má»›i ngẩng đầu lên, cưá»i nụ:
-Ờ, chị vỠvui vẽ!
Hà n My có lẽ má»i mệt, nên má»›i có thái độ Æ¡ thá» thế, cuá»™c gặp gỡ lần nà y không biết bao lâu lại sẽ gần gÅ©i, hai tay tôi bưng mặt nà ng, trìu mến nói:
-Tạm biệt!
Rồi tôi dợm bước, Hà n My cÅ©ng chẳng có ý giữ chân, tôi Ä‘i thẳng ra đầu hẽm. Ra đầu hẽm bước thêm và i bước chợt tôi nghe tiếng kèn xe phÃa sau, quay lại tôi nháºn ra chiếc @ (a còng) trắng.
-Nguyễn Văn Thắng- nét mặt tôi đanh lại- anh theo dõi tôi à ?
-Không - chà ng cưá»i xao xuyến- tôi chỉ chạy theo tình yêu
Tôi bực mình:
-Thế thì đừng có theo tôi
-Xin lá»—i - Thắng nói, mắt chà ng say đắm- tình yêu cá»§a tôi chÃnh là em!
Mắt tôi long lên giáºn dữ:
-Anh nói điên khùng gì thế?
-Tôi rất tỉnh táo
Chà ng gạt chóng xe xuống đất, tiến lại sát tôi, tôi lách ngưá»i định bước tiếp, chà ng chắn ngang như bức tưá»ng bất suy bất dịch, tôi háy chà ng trong khi đôi tay chà ng vòng sau gáy cổ tôi:
-Anh là m gì thế?
Tôi ngây ngô há»i, chà ng bất thình lình kéo ghì đầu tôi áp và o ngá»±c chà ng:
-Không hiểu sao anh cứ phải nghÄ© vá» em. Bảo Bình em giống như cái há»a lò khổng lồ, em nung đốt lòng anh, lòng anh cứ thế tan chảy...tan chảy...tá»›i bao giá» má»›i tan chảy hết trong lòng em, anh muốn biết tá»›i bao giá» em sẽ nghÄ© vá» anh, tá»›i bao giá» anh không còn phải lén lút Ä‘i tìm hiểu em, không còn phải vụng trá»™m ngắm em từ đằng xa, để rồi khi chạm mặt phải ngượng ngùng, anh không muốn có sá»± tình cá» mà gặp mặt, tóm lại anh...
-Anh đừng nói những lá»i ma quái, tôi không muốn nghe- tôi dùng sức đẩy mạnh ngưá»i chà ng, tháºt khó xá», tôi cÆ¡ hồ rất bối rối, tôi đã quá Ä‘au khổ vì tình, giá» lại có ngưá»i vì tình mà "tỉnh tò" tôi tháºt buồn cưá»i, tôi tiếp - mong anh đừng là m phiá»n tôi nữa, tôi không đáng được ngưá»i khác thương nhá»› đâu?
-Tại sao?
-Anh không cần biết nguyên do, vả lại tôi chẳng rõ gì vỠanh!
-Em cần biết gì?
-Không..tôi không có ý định đó. Mong anh hiểu tôi...tôi...-Tôi lạnh lùng bảo- tình yêu không nên vội vã quá!
Tôi giá» má»›i phát giác nhiá»u ngưá»i dân ở xung quanh nhìn đôi chúng tôi tò mò, xấu hổ quá tôi bá» chạy, giá»ng chà ng vẫn Ä‘uổi theo, cứ mặc coi như tiếng gió, tôi cố ý chạy lạc và o nhà sách Lý Thái Tổ nhằm đánh lạc hướng chà ng.
Chà ng vẫn bám theo tôi sát nút, và o nhà sách rồi mà chà ng vẫn rão bước phÃa sau, khiến tôi ná»a giáºn, ná»a khó chịu, ná»a ghét nhưng cÅ©ng ná»a thương hại. Chà ng Ä‘i theo tôi dạo hết kệ nà y sang kệ khác, tuyệt nhiên không nói lấy ná»a lá»i, thỉnh thoảng chỉ huýt sáo bản "Niệm Khúc Cuối", tay thá»c sâu và o hai túi quần tây, có lúc chà ng cÅ©ng chuyên chú và o má»™t quyển sách nà o đó, lợi dụng lúc chà ng mãi mê Ä‘á»c tôi len lẻn chuồn Ä‘i, nhưng chỉ và i bước tôi bị chà ng bám sát, dưá»ng như tôi là trung tâm chú ý đặt nÆ¡i mắt chà ng không bằng. Xua Ä‘uổi chà ng không được, áºm á»± tôi ra vá», chà ng bá» cả xe ở bãi gởi, theo gót tôi khiến tôi ái nái. Tôi dừng lại chà ng cÅ©ng dừng lại, không chịu nổi tôi má»›i phải lên tiếng
-Anh phiá»n toái quá, anh Thắng à ! anh có biết rằng anh Ä‘ang lãng phà thá»i gian vô Ãch không? tôi đâu có đáng để anh phải nhá»c lòng như thế?
Thắng cưá»i, nụ cưá»i méo xệch khiến tôi khó đà nh lòng mắng chà ng, lần nà y tôi không xua Ä‘uổi nữa, tôi chỉ yêu cầu:
-Anh Ä‘i lấy xe Ä‘i, tôi sẽ đứng đây đợi anh, chúng ta cùng vá»- lắc mạnh đầu tôi nói thêm- tháºt hết cách, coi như hôm nay ngoại lệ
Chỉ nói có váºy thôi mà nét mặt anh chà ng giãn ra, vui vẽ, và sống động hÆ¡n rất nhiá»u!
|

14-09-2008, 08:46 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 29:
Tôi sáng ra, mang tâm trạng thất thiểu tá»›i sở là m. ÄỠđững thiếu ngá»§, không cách nà o táºp trung và o công việc nổi, cứ ngu ngÆ¡, cÆ¡ hồ tá»±a kẻ mất hồn, tôi giống cái xác biết di động. Kỳ thá»±c má»i chuyện tá»›i giá» còn rất rối ren, mà tôi thì không biết phải tháo gỡ ra sao.
Bó hoa hồng sáng nay đã rụng cánh tả tÆ¡i và khô héo khá»§ng khiếp, hoa hồng Ninh Tuấn tặng mang ý nghÄ©a tháºt đặc biệt trong ngà y lá»… tình nhân, cá»™ng vá»›i lá»i nói quả quyết cá»§a Hà n My, tôi bắt đầu tin rằng Ninh Tuấn tháºt sá»± yêu tôi, chÃnh vì yêu má»›i thà nh ra háºn, đúng! đúng lắm! Chà ng đâu há» muốn dà y vò tôi chẳng qua là tôi tá»± tưởng tượng, tá»± nhạy cảm, giá» nếu có chà ng ở đây thì chắc tốt biết mấy, tôi sẽ là ngưá»i chá»§ động nói lá»i xin lá»—i, nhưng không...không còn kịp nữa rồi, thá»±c tế giá» chà ng đã có vợ, tôi chua chát, lệ Ä‘á»ng và nh mi. Tá»± nói vá»›i bản thân mình rằng " Bình, mi hãy thôi nhá»› nhung vá» ngưá»i ta, hãy xem ngưá»i ta như má»™t hồi ức đẹp" Nói thì dá»… nhưng liệu có là m được không, khi hiện tại tôi mụ mẫm, tôi rÆ¡i và o trạng thái huyá»…n hoặc. ChÃnh vì rÆ¡i và o trạng thái hư ảo mà tôi đếm sai không biết bao nhiêu lần bá»c đầu kéo, khóa ép...Bà Quách soi mói hết má»i cỠđộng cá»§a tôi, thấy tôi hôm nay cháºm chạp khác thưá»ng bà đằng hắn nhiá»u lần, rồi buổi trưa giá» giải lao bà gá»i riêng tôi tá»›i gần há»i chuyện, khiến tôi cà ng thêm bất ổn
- Ngồi xuống ghế đi!
Bà ra lệnh, khiến tôi không thể không ngồi. Bà lại tiếp sau cái tia nhìn khó chịu:
- Mặc váy tá»›i sở là m bất tiện lắm đấy, dá»… gây sá»± chú ý sẽ mất táºp trung
Quả tháºt là có hÆ¡i bất tiện, vướng vÃu. Tôi cúi gầm đầu không dám nhìn và o mắt bà , bà Quách cháºc lưỡi:
-Lần sau đừng váºy nữa. -Bà nắm chặt hai tay tôi, rồi cưá»i bà hiểm- giá» dì nói tá»›i công việc nhé! công việc hôm nay con không mấy linh hoạt, dì biết chắc con hiện có chuyện gì buồn, nên cân Ä‘o Ä‘ong đếm, số lượng tá»›i giá» chắc chẳng mấy đúng so vá»›i thá»±c tại nháºp vá». Mà số liệu không đúng báo cáo sẽ sai phạm, chịu trách nhiệm là ngưá»i kiểm kê...dì gá»i con tá»›i nói chuyện là mong con lưu ý hÆ¡n trong vấn đỠnà y. Khi Ä‘i là m, khi bắt tay và o việc má»i chuyện tình cảm cá nhân gạt hết ra bên ngoà i, có thế công việc má»›i hiệu quả
Bà nói má»™t hÆ¡i không ngừng nghÄ©, khiên tôi cÅ©ng lia lịa gáºt đầu, có phần yếu sinh lý, chắc do giá»ng bà quá Ä‘anh thép, và sá»± giám sát quá nặng ná», cặp mắt cứ lăm le rÆ¡i tứ phÃa khiến tôi mất hẳn tá»± nhiên. Trước mặt bà giá» là con bé ngồi khúm núm nghe diá»…n giải giáo huấn má»™t và i kinh nghệm thương trưá»ng như chiến trưá»ng, má»™t khi xông pha ra tráºn mạc là không thể ngoáy đầu vá» gia đình. Tôi tháºt khổ sở, còn bà Quách thì có vẻ lấn lướt, cuối cùng bà cÅ©ng Ä‘i tá»›i vấn đỠchÃnh, đầu tiên là những lá»i phiá»n hà than trách. Mà tất cả má»i lá»i nói Ä‘á»u trút hết và o chú Mưá»i, nà o là chú là m việc chá»…nh mãng, sai quy tắc, Ä‘i là m trá»…, hà ng tồn báo cáo không chuẩn, phát hà ng thì tứ lung tung chẳng biết đưá»ng nà o mò, chú là m bà rất mệt má»i, và giá» bà muốn thay đổi muốn ngưá»i ká»· tÃnh và o cương vị cá»§a chú, nhìn qua nhìn lại bà tháºt sá»± chỉ thấy má»—i mình tôi có khả năng...
Bà cà ng nói tôi cà ng cảm thấy sợ hãi, và khi bà Quách quyết định giao nhiệm vụ mới cho tôi, tôi còn đang dè dặt định phản bác thì Quốc Bảo không biết từ góc nà o chui ra đã can ngăn:
-Không được! Bình không được nháºn công việc ấy!
-Kìa Bảo chưa tới giỠvà o là m, con không nên tùy tiện vô kho, ra ngoà i đi
Bà Quách cố tình xua Ä‘uổi, nhưng Bảo là má»™t anh chà ng gà n, lưá»m bà má»™t cái bén ngót:
-Dì không phân biệt được sức con gái và sức con trai kém nhau như thế nà o à ? Bảo Bình là m sao có thể trông coi kho vải, cây vải còn nặng hơn cả cô ấy...
Bảo nói, là m tôi rùng mình, bà Quách vẫn chưa từ bỠý định, nên vẫn lên tiếng, có Ä‘iá»u hạ thấp giá»ng, hÆ¡i nhượng bá»™, nhưng chưa hẳn bà sẽ lùi bước, bởi qua mấy tháng là m việc, có tiếp xúc lẫn nhau tôi nháºn ra bà khá là độc doán, bảo thá»§, lắm ká»· cương nhà m chán
-Dì đâu có bắt nó khiêng vác chỉ bảo nó là m hà ng tồn và trông coi bù đổi cá»§a các chuyá»n thôi! việc khuân vác đã có mấy đứa phụ kho rồi, lo gì ngại đổ mồ hôi
Câu nói đầy xốc ốc, khiến Bảo gai góc má»c khắp ngưá»i, miệng lưỡi Bảo cÅ©ng chẳng thua gì bà mấy:
-Và o kho váºt tư mà không khuân vác má»›i là chuyện lạ, chỉ ngồi tán gẫu chưa đầy năm phút là đã bị dì sẵn giá»ng mắng rồi, kho mà không có việc, là dì lại lo chạy Ä‘i tìm mấy việc tầm xà m, đại loại là dá»n dẹp đống rác rưởi mà mấy chuyá»n bà y ra, là m việc chứ đâu phải Ä‘i là m khổ sai mà dì đà y Ä‘á»a, dì là m riết mà đám công nhân không xin chuyển công tác thì nghÄ© ráo trá»™i
-Há»c đâu ra cái giá»ng lưỡi ngang tà ng ấy - bà nghiêm mặt, vẫn giá»ng ra lệnh- việc nà y đã quyết để Bảo Bình đảm nhiệm, nếu cáºu có thể đảm đương nổi thì thay thế cho Bình Ä‘i, tôi sẽ để Bình là m phụ tá cho cáºu
-Bà rõ là ép ngưá»i thái quá
Bảo cuá»™n nắm tay đấm xuống bà n tháºt mạnh, lần đầu tiên tôi má»›i thấy khà phách cá»§a Bảo ở nhiệt độ nóng chảy khó hòa tan, bao bức xúc Ä‘á»u dồn cả cho nắm đấm, Bảo chắc là ê ẩm ở tay lắm nên thấy cáºu ấy đưa lên xuýt xoa, tôi thà nh ra đứng giữa tháºt ái nái, trong khi bà Quách trÆ¡ mắt nhìn, bà cÅ©ng lá»™ vẽ giáºn dữ rất đặc thù, cái giáºn dữ cá»§a những ngưá»i nắm quyá»n, tôi khiếp vÃa vá»™i nÃu áo Bảo, tôi sợ má»i chuyện sẽ không hay, biết đâu chiá»u nay trên chiếc bảng đặt trước cổng bảo vệ có tên cá»§a Bảo thì khổ, tôi định nói là tôi chấp nháºn nhiệm vụ đó, nhưng Bảo đã lẹ miệng hÆ¡n tôi và vá»›i cái nhìn thách thức đầy ngạo nghá»…, Bảo nói lá»i đầy khiêu khÃch
-ÄÆ°á»£c, tôi thế chá»— cô ấy, xem ai chết ai cho biết!
Bảo bắt đầu trông coi kho vải từ đó, sau khi được chú Mưá»i bà n giao sổ sách, được bà Quách trong cuá»™c há»p lãnh đạo bổ nhiệm, Bảo bắt đầu má»™t chặng đưá»ng gay go khác.
Ná»™i bá»™ kho ai cÅ©ng xầm xì to nhá», có kẻ cưá»i mÅ©i mÄ©a mai. Má»™t kho vải to đùng do má»™t thằng nhóc ốm yêu cai quản chẳng khác nà o hà nh ngưá»i ta tá»›i chá»— chết. Vô tình chú Mưá»i trút nhẹ gánh giang san, chú hà há»ng ra mặt, chú trở thà nh phụ kho, và trách nhiệm chỉ là chuyện nhá». Kể ra con ngưá»i bà Quách tháºt đáng sợ, tôi cÅ©ng từ đó sanh ra ác cảm vá»›i bà , chÃnh vì ác cảm mà những tháng ngà y sắp tá»›i tôi và Bảo là m má»™t cuá»™c cách mạng chống đối Ä‘iên cuồng, có thể nói khoảng thá»i gian là m ở kho vải là khoảng thá»i gian sống trong "địa ngục trần gian"
Công việc trong đây cà ng lúc cà ng bù đầu bù cổ, tôi và Bảo có những thảo luáºn riêng vá» cách cá»™ng tác, quản lý, mà để có thể quản lý tốt thì trước tiên phải có má»™t không gian sạch sẽ, thoải mái. Chẳng thể tưởng tượng nổi khi đặt chân và o kho vải, cái mùi ẩm móc, dÆ¡ bẩn đã hắt ra, cái mùi được di chuyá»n từ bên kho dÆ¡i. Vâng! kho vải nằm sát vách kho dÆ¡i, và đối diện sát mà tổ Pha Cắt. Hai chúng tôi đã phải hì hục suốt mấy ngà y để dá»n dẹp, dá»n dẹp cÅ©ng chẳng được yên phải lo chạy Ä‘i phát hà ng và kiếm vải tốt bù đổi cho chuyá»n. Thỉnh thoảng có má»™t số mặt hà ng không biết tên gá»i hay hình dạng là Bảo láºt Ä‘áºt Ä‘i cầu cứu chú Mưá»i. Chúng tôi những ngà y đầu ở bên đây dưá»ng như không có thá»i gian nghÄ© ngÆ¡i, hết dá»n dẹp lo chỉnh đốn sổ sách, bởi sổ sách chú Mưá»i giao chưa được rõ rà ng mấy, có nhiá»u con số đáng ngá», dÄ© nhiên là không thể nháºn ra ngay lá»— há»ng khi còn chân ướt chân ráo, nếu không nhá» và o số thông tin từ bà Quách vá»›i những vùng khoanh tròn bằng bút Ä‘á», có lẽ chúng tôi tháºt sá»± mù tịch.
Mệt má»i trong công việc đã đà nh, tôi ra ngoà i ái tình lại là m tôi khổ sở thêm. Nguyá»…n Văn Thắng dưá»ng như đã bắt đầu theo Ä‘uổi, không có ngaỳ nà o chà ng không trồng si trước cá»a công ty, cứ má»—i độ tôi tan sở chà ng vẫn lặng lẽ chạy rá» rá» theo sau, tôi thì cÅ©ng bắt đầu để tâm tá»›i chà ng, có Ä‘iá»u là con gái tôi rất giữ kẻ, không thÃch tùy tiện, không thÃch dá»… dãi, chÃnh vì không có suy nghÄ© thoáng nên tôi đánh mất Ninh Tuấn. Mà giá» Ninh Tuấn cÅ©ng Ãt là m tôi nhá»› nhung, có lẽ do công việc chi phối, và cái Ä‘uôi quái ác cứ Ä‘eo sát không rá»i, cho tá»›i khi tôi chui vô nhà , chà ng chỉ tần ngần dá»±ng xe nuối tiếc.
Hết ngà y nà y kéo sang ngà y ná» chà ng vẫn kiên nhẫn đợi chá» tôi, có nhiá»u buổi tối tôi báºn tăng ca chà ng vẫn tá»›i chá», có lúc tôi bắt gặp chà ng uống cà phê để giết thá»i gian ở mấy quán cóc bên đưá»ng, sá»± tấn công cá»§a chà ng ngà y cà ng cuống nhiệt, khiến ngưá»i ta không khá»i nao lòng, má»i diá»…n tiến đúng trình tá»± và bà y bản khó lá»t khá»i bao ánh mắt hiếu kỳ từ phÃa má»i ngưá»i, kể cả Bảo, chị Dung, ngưá»i trong kho...đôi khi chà ng công khai tặng hoa, tôi khổ sở ra cổng bảo vệ nháºn quà , tưởng tôi ghét hoa hồng thiệt, nên chà ng chỉ tặng má»—i hoa mimosa, loà i hoa tượng trưng cho tình yêu chá»›m nở, hoa mà u tim tÃm, mà u tÃm buồn như đôi mắt cá»§a tôi
Lần nà o nháºn hoa cá»§a chà ng là lần đó cả công ty Ä‘iá»u biết, tôi tháºt khó xá» lắm, nhưng dần dà rồi cÅ©ng quen, dù có chút dư luáºn, tháºm chà khắp xưởng còn thêu dệt chuyện tình cá»§a tôi và như "Lá» Lem thá»i đại má»›i", là m tôi khó lòng mà táºp trung và o công việc, cứ tiến độ hiện giá» tháºt bất ổn, Bảo là ngưá»i bạn tá»›i phút nà y vẫn hiểu rõ vá» tôi nhất, Bảo không phản đối sá»± hiện diện cá»§a Thắng, tư tưởng Bảo cỡi mở rất nhiá»u trong sá»± giao tế, Bảo mong tôi hạnh phúc và có má»™t kết cuá»™c đẹp, không vì chuyện dÄ© vãng mà dằn vặt, nhưng tuyệt đối chá»› cả tin và o ai.
ChÃnh có sá»± tác động cá»§a Bảo, tôi bắt đầu đón nháºn tình cảm nÆ¡i Thắng. Bắt đầu há»c cách trân trá»ng má»i thứ, táºp cách đối diện yêu thương, nhưng khổ ná»—i ngưá»i ta không chịu nói năng gì cả, cứ âm thầm lặng lẽ dõi theo cuá»™c sống tôi, khiến tôi đâm bối rối, à ...có lẽ ngưá»i ta sợ tôi lại thêm má»™t lần xua Ä‘uổi ngưá»i ta, sợ tôi giáºn bất ngá» và cấm ngưá»i ta đừng là m phiá»n, nhưng ngưá»i ta nà o biết trái tim tôi Ä‘ang táºp rung động vì ngưá»i ta.
Tôi quay lại vá»›i internet cÅ©ng bởi vì ngưá»i ta thôi. Tình yêu tháºt lạ lùng, khi gần nhau thì lúng túng ngượng ngịu, thế mà khi chạm mặt trên máy lá»i nói lại trÆ¡n tru, con ngưá»i cÅ©ng mạnh dạng theo từng nhịp gõ bà n phÃm. Ở hai đầu Enter má»i tâm ý Ä‘á»u có thể bà y tá», ná»—i nhá»› nhung Ä‘á»u có thể bá»™c lá»™. Và chà ng bá»™c lá»™ tâm tư mình rất chân thà nh, chúng tôi thưá»ng chat vá»›i nhau và o các buổi tối, má»™t tuần lá»… tôi dà nh cho chà ng ba ngà y, còn mấy ngà y khác để chà ng lên kế hoạch hẹn hò. Cuá»™c hẹn hò đầu tiên là và o ngà y 10 tháng 3.
Tôi nhá»› mãi cái lần hẹn hò ấy, nhá»› mãi cái ánh mắt Ä‘a tình, từng cá» chỉ ân cần nhã nhặn. Vì là buổi tối, vì biết tôi Ä‘i là m vá» chắc chưa có gì bá» vô dạ dà y, nên chà ng đã chở tôi tá»›i tiệm Phở Lệ nằm trên đưá»ng Nguyá»…n Trải. Tiệm phở nà y khá lá»›n, khách lại rất đông, mà mấy cô phụ việc thì gần cả chục ngưá»i.
Khi chúng tôi bước và o trong tiệm, chà ng chá»n chiếc bà n ở ngay góc tưá»ng, vì chỉ ở góc đó là còn chá»— trống thôi, lịch sá»± chà ng kéo nhẹ chiếc ghế má»i tôi ngồi, ngoắc ngưá»i phục vụ lại chà ng gá»i hai xuất phở tái nạm lá»›n, chu đáo hÆ¡n chà ng soạn đủa muá»—ng, cho tương á»›t và o chén vắt chanh, chà ng tháºt tỉ mà từng chi tiết khiến tôi có cảm tưởng mình sắp trở thà nh đứa trẻ, và chà ng là ông bố gương mẫu, so sánh ấy là m tôi không khá»i phì cưá»i
-Em cưá»i gì thế?
Chà ng há»i, nhìn chà ng môi tôi lại cưá»i rõ nét hÆ¡n, có lẽ đây là lần đầu tôi cưá»i vá»›i chà ng.
-Em cưá»i em!
-Cưá»i em...!
-Vâng, em thấy em giống đứa trẻ Ä‘ang được báºc trưởng bối chăm sóc
-Trá»i đất! - chà ng kêu lên, mặt xụ xuống- em chê anh già à ?
-HỠ- tôi há hốc mồm, Thắng đã hiểu nhầm ý tôi tai hại, nên vội khoát tay- em không có ý đó, em nghĩ mấy việc bà y chén đũa nà y nên để em là m, anh già nh là m hết em ngồi không coi sao được
-Hà tất phải câu nệ - chà ng cưá»i nụ- em chỉ cần ngồi ăn là anh vui rồi!
Vừa lúc ngưá»i phục vụ bê khai tá»›i, trên khai hai tô phở bốc khói thÆ¡m phưng phức, tôi hÆ¡i có cảm giác đói, nhanh nhảu tôi tiếp tay ngưá»i phục vụ bê xuống, nhưng chà ng con nhanh nhảu hÆ¡n giữ chặt tay tôi
-Coi chá»ng phổng!
Rồi chà ng bê xuống luôn, cô phục vụ cưá»i mỉm chi hà nh động cá»§a chà ng, là m tôi đỠmặt, lần đầu tiên lại có ngưá»i đối xỠđặc biệt vá»›i tôi ,vừa vui, vừa xúc động, lần đầu tiên tôi được ăn tô phở ngon như thế, có lẽ vì tô phở đó có chứa tình cảm chà ng, nên hương vị má»›i Ä‘áºm đà .
Chúng tôi rá»i khá»i tiệm, chà ng há»i tôi còn muốn Ä‘i đâu không, tôi không biết, ngồi sau lưng chà ng chỉ biết má»—i lắc đầu, chà ng ngắm tôi qua kÃnh chiếu háºu, tôi biết nhưng giả vá» ngó mông lung, phố xá ban đêm cÅ©ng có sức hấp dẫn cá»§a riêng nó, đẹp mê hồn vá»›i muốn sắc đèn ne-on, các cá»a hiệu, siêu thị, tiệm áo cưới, thá»i trang là m thà nh phố thêm trẻ ra, chà ng chở tôi chạy lòng vòng quáºn 5 sau đó không hiểu vì sao chà ng trở đầu xe chạy vá» phÃa Tùng Thiện Vương, thẳng tiến lên cầu Nhị Thiên ÄÆ°á»ng, tôi định há»i chà ng sẽ đưa tôi Ä‘i đâu, nhưng tôi ngại há»i vì là m thế sợ chà ng nghÄ© tôi hoà i nghi lòng chà ng, đà nh thôi im lặng.
Chiếc xe chạy xuống chợ Bình Äăng, biết bao nhiêu chổ chà ng không dừng lại nhè ngay Karaoke Hà n Châu mà dừng, rõ khổ! tôi thú tháºt hết cả tâm trà vui vẽ, bởi nÆ¡i đây tôi từng đà o huyệt chôn chặt mối tình mình, chà ng chở tôi tá»›i đây chẳng khác nà o gợi khÆ¡i trong lòng tôi chuyện cÅ© xa xưa. Nhưng chà ng chỉ vô tình chứ chẳng cố ý, cái chuyện cÅ© xa xưa tôi nà o có kể cho chà ng nghe đâu, chà ng chỉ tình cá» tá»›i đây, không mục Ä‘Ãch, mà cÅ©ng chẳng chá»§ trương, tất cả ngoà i ý muốn
-Và o thôi em!
Văn Thắng giục, tôi lúng túng, ái ngại nhìn cái biển hiệu, sau đó xét nét há»i chà ng:
-Phải và o đây tháºt à ?
-Anh xin lỗi- chà ng tiu nghĩu, lấp bấp nói, vội vả nói, vội vã phân trần- đáng lẽ anh phải đưa em tới một chỗ khác thơ mộng, thoáng mát, và an toà n, anh sẽ đà n và hát cho em nghe, tiếc là anh không có mang đà n theo trong lúc nà y, chỉ có và o trong đó mới có thể hát cho em nghe, tuyệt đối anh không có dụng ý nà o khác ngoà i việc hát cho em nghe
Thấy chà ng hiểu lầm tá»›i mức sâu sa quá, tôi vừa buồn cưá»i, vừa tá»™i nghiệp, mà cÅ©ng vừa xúc động, xúc động cho sá»± chân thà nh, trong giây phút ấy tôi chá»§ động nắm tay chà ng kéo Ä‘i, bước chân tôi mạnh mẽ, và Ninh Tuấn đồng thá»i trong phút ấy là má»™t hồi ức bốc hÆ¡i.
Băng ghế salon dà i, phòng rá»™ng, má»™t chiếc bà n to tròn đặt ở giữa, chỉ má»—i hai ngưá»i thôi thì tháºt phÃ. Vã lại Văn Thắng cố tình ngồi giữ khoảng cách vá»›i tôi, chà ng muốn tôi có sá»± an tâm vá» chà ng, mà tôi rõ rà ng cÅ©ng có chút an tâm đó chứ, nên khi nghe chà ng bảo chá»n nhạc tôi đã hưởng ứng ngay, tôi chá»n cho mình bản "Mặt Trá»i Bé Con" trong khi chà ng lại chá»n riêng bản "Khúc Hát Äồng Quê". Chúng tôi luân phiên chá»n bà i hát, dưá»ng như rất tiết kiệm câu nói, chúng tôi chẳng trao đổi vá»›i nhau gì nhiá»u, ngoại trừ chà ng má»i tôi uống nước suối, ăn trái cây lạnh ra, không gian còn lại chúng tôi dà nh để thưởng thức giai Ä‘iệu lẫn nhau.
Tâm hồn chà ng lúc bấy giá» má»™t ná»a đã thuá»™c vỠâm nhạc. Giá»ng chà ng khi cất lên khiến ngưá»i ta không khá»i suy gẫm vá» cuá»™c Ä‘á»i, vá» hồi ức, ká»· niệm chầm cháºm hiện vá» trong tình yêu đánh mất, thất lạc. Chà ng chá»n cho mình dòng nhạc trước giải phóng, tôi chá»n cho tôi dòng nhạc quê hương trữ tình, ánh mắt chà ng Ä‘á»ng muôn nghìn giấc mÆ¡, đôi mắt tôi ngà n ý thÆ¡ sáng loé. Cuá»™c Ä‘á»i qua cái nhìn cá»§a tầng lá»›p ngưá»i lãng mạn là thÆ¡, là nhạc, là tranh thá»§y mạc, là thiên đưá»ng cá»§a những nụ hôn
"Cao Cao bên cá»a sổ
Có hai ngưá»i hôn nhau
ÄÆ°á»ng phố Æ¡i hãy im lặng
Äể hai ngưá»i hôn nhau
Chim ơi đừng bay nhé
Hoa Æ¡i hãy tá»a hương
Và cây Æ¡i lay tháºt khẽ
Cho đôi bạn trẻ
Äón xuân vá»
....
Ôi hạnh phúc cô Ä‘á»ng ấy
ÄÆ¡n sÆ¡ mà thắm nồng
Tình yêu cá»§a ngưá»i lÃnh
Lắng sâu những cháy bá»ng
Tạm biệt rồi vẫn Ä‘á»ng những nụ hôn"
Tình yêu đâu chỉ có oán há»n vá»›i khổ Ä‘au, đâu phải toà n nước mắt vá»›i ly biệt, mà tình yêu cÅ©ng có lúc ngá»t ngà o lắm chứ, ngá»t ngà o như khúc hát "Mùa xuân bên cá»a sổ". Văn Thắng đã mở toang cá»a lòng tôi để mùa xuân trà n và o, và không hiểu sao tôi lại có ý nghÄ© rồi con ngưá»i nà y có lẽ sẽ là mùa xuân cuối cùng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình.
|

14-09-2008, 08:47 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 30:
Không biết suy nghÄ© thế liệu đã đúng chưa? dù cố không cho lòng nghÄ© ngợi chuyện ngà y quá khứ, chuyện ngà y quá khứ vẫn cứ Ä‘eo bám tôi, chiếc bóng Ninh Tuấn bao phá»§ sá»± day dứt, tôi hiểu mình còn xem trá»ng tình xưa quá, tôi sợ mình có cảm tình vá»›i Thắng rồi, sẽ không phải vá»›i Tuấn, còn Hà n My, Hà n My sẽ nghÄ© tôi ra sao, má»™t con ngưá»i dá»… chuyển biến, dá»… thay đổi, Tuấn yêu tôi là má»™t sai lầm, tôi yêu Tuấn là đùa giỡn, tháºt sá»± tôi nà o có đùa giỡn, tôi chẳng qua là cẩn trá»ng vá»›i ái tình, và ái tình giá» lại mang Thắng tá»›i Ä‘á»i tôi, má»™t con ngưá»i chân thà nh là m sao tôi nở tâm từ khước.
Thế là tôi mang má»™t bầu tâm sá»± tháºt mâu thuẩn, tôi đắn Ä‘o mãi, cuối cùng tôi quyết định Ä‘em hết ná»—i lòng ra bá»™c bạch vá»›i Bảo. Bởi tôi biết chỉ có Bảo má»›i có thể cứu tôi thoát khá»i u mê, chỉ có Bảo má»›i cho tôi má»™t nháºn định sáng suốt, nên qua ngà y hôm sau, khi gặp mặt Bảo tôi đã nói hết Ä‘iá»u tôi suy nghÄ© trong lòng, Bảo chăm chú nghe, nghe xong gáºt đầu, cưá»i cưá»i, vá»— vai tôi, nghiêm giá»ng:
-Bạn đừng có mãi nghÄ© vá» con ngưá»i ấy nữa, đâu có gì hay ho khi mình phải sống dằn vặt, hãy quên hết Ä‘i Bình, hãy cho mình thấy lại niá»m vui, Ä‘á»i ngưá»i có bao nhiêu mùa xuân...Bình cần hiểu hoà n cảnh thá»±c tế hiện giá», Ninh Tuấn không còn là chà ng trai độc thân, mà Bình cÅ©ng đâu còn là ngưá»i yêu cá»§a anh ta, hai ngưá»i Ä‘á»u lá»›n hết rồi, ai cÅ©ng Ä‘á»u có lối suy nghÄ© cá»§a riêng mình, Tuấn đã chá»n lá»±a hôn nhân, Bình cÅ©ng nên quyết định cho bản thân, Ãt nhất là má»™t tình yêu má»›i!
-Nhưng...-tôi Ä‘au khổ nói- cứ há»… ở bên Văn Thắng, Bình cảm giác Ninh Tuấn cứ quanh quẩn đâu đó rình ráºp.
-Äó là ảo giác, đôi khi ta để hình bóng há» cắm sâu và o lý trà quá sẽ phát sinh ra nhiá»u ảo giác, mà để loại bá» thứ ảo giác dá»… gây thương tổn nà y chỉ còn cách...
Bảo thở dà i, ánh nhìn đầy ái ngại, khiến tôi không khá»i căng thẳng thần kinh, tôi vá»™i há»i:
-Cách nà o? cách nà o hở Bảo? ông là m ơn nói nhanh đi!
-Thú tháºt vá»›i Văn Thắng, kể rõ hết vá» quá khứ cá»§a mình, chỉ có thể tâm tư má»›i nhẹ nhõm
Tôi bất ngá» khi nghe Bảo nói, lá»i Bảo nói rõ rà ng rất hÅ©u lý. Khi yêu ai đó tháºt lòng, thì yêu luôn cả quá khứ há». Khi yêu ai đó tháºt lòng, thì phải chung má»™t hướng nhìn vá»›i há». Tôi dè dặt:
-Phải là m như thế tháºt à ? rồi dưá»ng như không thể kiá»m nén hết cảm xúc, tôi quẩn trà nói năng loạn xạ- như thế liệu có ổn không? Thắng sẽ không bị tổn thương chứ? tôi sẽ không còn day dứt chứ? liệu khi nói hết sá»± tình, tôi còn có đủ can đảm để yêu Thắng không? tôi...
-Äừng là m mình rối lên, cần bình tÄ©nh trong má»i vấn Ä‘á», nếu Thắng tháºt sá»± muốn là m má»™t Ä‘iểm tá»±a cho Bình, anh ấy cần phải hiểu và thông cảm Ä‘iá»u mà ngưá»i anh ấy yêu chia sẽ
Ngưá»i ngoà i cuá»™c bao giá» cÅ©ng sáng suốt hÆ¡n ngưá»i trong cuá»™c. Bảo muốn tôi có sá»± dứt khoát. Riêng vá» cá nhân tôi, tôi cÅ©ng không muốn lừa dối chà ng, tôi không muốn che Ä‘áºy vá» má»™t mối tình ảo. Thá»i gian là thước Ä‘o lòng ngưá»i, tôi tin rồi thá»i gian sẽ không là m tôi thất vá»ng, nếu Văn Thắng đến vá»›i cuá»™c Ä‘á»i tôi do số pháºn an bà y, do chỉ thị cá»§a ái tình, thì tôi đâu có quyá»n chối bá»...
Buổi chiá»u cùng ngà y, tôi Ä‘iện thoại cho chà ng, tôi hẹn chà ng gặp nhau ở chá»— cÅ©, tôi muốn nói trắng hết sá»± tháºt, tôi không muốn biến mình thà nh má»™t kẻ đê tiện, biến chà ng thà nh con rối, lợi dụng sợi dây tình cảm liên tưởng má»™t ngưá»i con trai khác quả là vô liêm sÄ©. Mà sao dạo nà y tôi suy nghÄ© vá» chà ng nhiá»u thế, cà ng suy nghÄ© vá» chà ng, cà ng Ä‘au khổ khi nhá»› tá»›i Ninh Tuấn. Ngưá»i đà n ông chỉ tình cá» biết qua net, và trá»±c diện bên ngoà i có má»™t lần, váºy mà hình dung khó má» phai.
Tôi thẩn thá» tá»›i Ä‘iểm hẹn. Chá»— cÅ© chÃnh là cá»™t đèn giao thông, nÆ¡i có hai chiếc cầu nối liá»n nhau, chà ng đã ở đó tá»± bao giá», gặp mặt tôi nụ cưá»i chà ng rá»™ nở, trong khi tôi á»§ dá»™t, Æ¡ thỠđặt ngưá»i ngồi phÃa sau xe chà ng
-Hôm nay, em đi là m có vui không?
Thắng quan tâm há»i, tôi đáp qua loa:
-Bình thưá»ng!
-Bình thưá»ng mà sao anh thấy em có vẽ mệt má»i
-....
-Em đừng cố sức quá, đừng thức khuya thức hôm, và hạn chế sá» dụng não, tóm lại em cần phải ăn uống Ä‘iá»u độ và ngá»§ đủ giấc, như thế ngưá»i má»›i khoẻ mạnh, cân đối
-Bộ em bây giỠtệ lắm à ?
Tôi vô thức há»i, chà ng lắc đầu:
-Với anh em không bao giỠtệ cả, có trách là trách anh gặp em quá trễ
-Anh nói gì lạ Ä‘á»i váºy...
-Thiệt mà , nếu gặp em sá»›m chừng và i năm, anh sẽ chăm sóc em vá» má»i mặt, có dinh dưỡng tốt thì tinh thần má»›i lạc quan
Ngữ Ä‘iệu cá»§a chà ng chẳng khác nà o bảo tôi là con nÃt, ấm ức tôi há»n dá»—i:
-Em biết cách tá»± quản, không cần anh báºn tâm
-Lại lẫy rồi- chà ng cưá»i- thôi cho anh xin lá»—i- rồi chà ng pha trò- chằng hay cô nương muốn tại hạ chở Ä‘i đâu nè!
Tôi bấy giỠmới sực nhớ ý định của mình gặp chà ng ngà y hôm nay là gì? nên buồn đáp:
-Tới nơi nà o có thể thoải mái cho cả hai
Chà ng gáºt nhẹ đầu, chà ng chở tôi tá»›i tiệm kem "Bạch Äằng",Sà i Gòn ban đêm xa hoa mà tráng lệ, nhưng tôi không còn tâm trạng quan sát cảnh trà xung quanh, tôi lầm lùi bước theo chà ng như má»™t cá»— máy.
Chúng tôi chá»n chổ ngồi ở tầng trệt, sát cá»a sổ, trên bà n má»™t bình hoa nhá», trong bình cấm má»™t đóa hồng nhung Ä‘á», tôi không ác cảm gì vá»›i loà i hoa nà y, nhưng Thắng cứ ngỡ tôi không thÃch, nên nhân lúc gã bồi mang menu tá»›i, chà ng bảo dẹp ngay lá» hoa phiá»n phức nà y, khiến gã bồi ngẩn ngưá»i chẳng hiểu chi, nhưng gã vẫn răm rắp là m theo sá»± sai bảo cá»§a chà ng
Sau khi đã gá»i xong thức uống, trong khoảng thá»i gian ngắn chà ng dà nh tất cả má»i ánh nhìn cho tôi, từ dò xét thái độ, chuyên chú, tá»›i sá»± trìu mến yêu thương, trong ánh nhìn cá»§a chà ng còn chứa vô và n lo lắng, hồi há»™p...có lẽ vì câu chuyện tôi sắp sá»a kể cho chà ng nghe đây.Vâng! má»™t câu chuyện mà tôi thiết tưởng mình sẽ vùi sâu nó trong lòng mãi mãi
-Bình, anh linh cảm có Ä‘iá»u gì đó không hay? -chà ng nhã nhặn trong từng lá»i ăn tiếng nói- anh hiểu mình chưa có dịp cho em biết vá» thân thế cÅ©ng như địa vị hiện giá» cá»§a anh, cÅ©ng như anh chưa biết gì vá» em, ngoà i công sở, nÆ¡i em sống, nick chát...hầu như chúng ta chưa từng đối diện và đi sâu và o ná»™i tâm, anh rất sợ mình tá»± xây khoảng cách cho nhau- chà ng trưá»n ngưá»i vá» phÃa trước bưng lấy mặt tôi, nhá» nhẹ chà ng cưá»i bảo- anh sẽ không bao giá» lừa dối má»™t cô gái thánh thiện như em!
-Thánh thiện! tôi lắc đầu trong khi chà ng trở vá» vị trà ngồi cá»§a mình- em không thánh thiện như anh nghÄ© đâu! tôi buồn bã đáp, không đợi chà ng có chút phản ứng, tôi Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»- em là đứa con gái rất xấu xa, Thắng sẽ phải hối háºn khi yêu em bởi vì em sẽ rất Ãch ká»·, anh sẽ khó chịu vì sá»± bắt đầu vô lý nà y, nhưng nếu em không nói ra hết sá»± tình thì em cÅ©ng không thể yên lòng.
-Không, anh tuyệt đối không hối háºn, bởi em chÃnh là ngưá»i buổi đầu tiên là m tim anh Ä‘áºp mạnh, dáng vẽ em trong buổi khiêu vÅ© ngÆ¡ ngác anh không thể nà o quên...
-Äá»§ rồi đó anh Thắng- tôi cắt ngang lá»i chà ng, tôi xúc động nói- hãy nghe câu chuyện em sắp kể đây, em...em không muốn mình thà nh kẻ giả dối, nhất là vá»›i má»™t ngưá»i chân thà nh như anh.
Chà ng gáºt gù, rồi ngoan ngoãn yên lắng, trầm ngâm, lá»i tôi kể ngáºm ngùi như chÃnh chuyện buồn trong dÄ© vãng cá»§a tôi:
-HÆ¡n má»™t năm trước, sau khi chuyện tình cảm ngá»™ nháºn giữa em và má»™t ngưá»i có vợ kết thúc, em gặp và quen biết Ninh Tuấn qua thế giá»›i ảo. Ninh Tuấn là má»™t ngưá»i sống thá»±c tế, ghét gian dối và luôn mong tìm má»™t ngưá»i bạn Ä‘á»i chân tình. Äáng lẽ Tuấn và em sẽ không quen biết nhau đâu, nếu không có sá»± tham gia cá»§a bạn em. Tuấn biết bạn em sá»›m hÆ¡n em độ má»™t tháng, trong khoảng thá»i gian má»™t tháng hỠđã trao đổi thÆ¡ từ, ngôn luáºn, dưá»ng như không có bà i nà o cá»§a nà ng gởi lên mà chà ng không đáp trả, bạn em lúc ấy chẳng có tình ý gì đâu, nhưng Tuấn thì phải lòng cô ấy mất rồi. Có rất nhiá»u chuyện khác nữa nhưng em không thể kể hết trong má»™t ngà y má»™t buổi, anh thông cảm nhé!
Chà ng lại gáºt gù, tôi lại tiếp tục câu chuyện Ä‘au thương:
-Em hiểu tâm tình cá»§a Tuấn, nên em đã nhảy và o trong cuá»™c đóng vai trò cá»§a bạn em, em đã post nhiá»u bà i thÆ¡ khÆ¡i gợi tình cảm, em đã gởi nhiá»u lá»i khiến Tuấn không khá»i choáng, em biết lúc ấy Tuấn cho rằng em cÅ©ng đã phải lòng chà ng, nhưng anh Æ¡i, ai biết được cái trò đùa vá»› vẫn thuá»™c dạng lang mang, sau nà y lại trở thà nh má»™t tình cảm rất tháºt. Em đã yêu Tuấn, và Tuấn cÅ©ng yêu em, em nháºn định rõ được vấn đỠqua những tin nhăn cá»§a chà ng, hầu như ngà y nà o Tuấn cÅ©ng gởi tin cho em, và như không dằn được thương nhá»› Tuấn đã hẹn em gặp mặt, nhưng lần nà o...em cÅ©ng chối từ chà ng...
Tôi ngáºm ngùi, Thắng vẫn yên lặng, ánh nhìn chà ng cà ng lúc cà ng dán chặt và o tôi hÆ¡n, khiến tâm tư tôi trần trụi, chà ng Ä‘ang xé toẹt cõi lòng tôi chăng? tôi cay đắng nói:
-Em lúc ấy rất sợ phải gặp Tuấn, em lúc ấy ngu ngốc, em không biết đó chÃnh là cÆ¡ há»™i, em chỉ đơn giản nghÄ© cần phải có thá»i gian, cần có thêm thá» thách, kỳ thá»±c em đã vô tình tá»± giết chết tình cảm mình, rồi cÆ¡ há»™i cứ nối tiếp cÆ¡ há»™i, tá»›i lúc em cảm thấy mình đã tháºt sá»± thông suốt thì đùng đẩy câu chuyện sang má»™t cục diện khác, bạn em đã thẳng thừng ra gặp Tuấn, thế là há» chÃnh thức quen nhau, và em trở thà nh ngưá»i thừa thải, em dù nói thế nà o cÅ©ng chẳng thể oán háºn ai, bởi em sai, sai ngay từ lúc đầu anh à !
Thắng há»›p má»™t ngụm cà phê, thuáºn tay chà ng mút má»™t thìa kem đưa trước môi tôi, nhưng tôi lắc đầu, đôi dòng lệ tá»± dưng trà o ra, là m Thắng hoảng cả lên:
-Bình, em sao thế?
Chà ng lấy khăn giấy đưa cho tôi, tôi đón nháºn, vừa cháºm lệ vừa kể tiếp:
-Em quả tháºt Ä‘au khổ, em nghÄ© mình nên bá» cuá»™c, nhưng rong ruá»—i là m sao chúng em có dịp nói chuyện vá»›i nhau ở yahoo, tình cảm thêm má»™t lần day dưa, tá»›i nước nà y em đã dám khẳng định mình đã yêu rất nghiêm túc, có Ä‘iá»u ảnh cứ nghÄ© ngưá»i chát vá»›i ảnh là bạn em, vì quá phẫn uất em dần để lá»™ rõ chân tướng , và em nói vá»›i Tuấn em sắp lấy chồng việt kiá»u, Tuấn tin đó là tháºt nên đã hết lá»i khuyên em, em nghÄ© lý do ấy sẽ khiến Tuấn nhẹ lòng mà ở bên Hà n My, có dè đâu Tuấn Ä‘em lý do đó thà nh cá»› để háºn thù em - tôi rấm rức khóc- nhưng mà Tuấn đâu biết em Ä‘au lòng khi phải bị chà ng dà y vò, ám ảnh, cả trong những giấc mÆ¡ Tuấn như oan hồn cứ từng đêm hiện vá», hiện vá» chỉ để gây thương nhá»›, chÃnh vì có sá»± tồn tại cá»§a Tuấn mà trái tim em không thể tồn Ä‘á»ng thêm bóng ai -tôi xét nét nhìn chà ng- anh Thắng...- tôi thú nháºn- tá»›i táºn giá» phút nà y em chẳng biết anh là gì trong cuá»™c Ä‘á»i em?
Thần sắc Văn Thắng chợt thay đổi, diá»…n biến cá»§a câu chuyện không là m chà ng hoang mang, trái lại chà ng còn Ä‘iá»m tỉnh há»i:
-Hiện giỠhắn sống thế nà o rồi?
Tôi không thể giấu chà ng, dù rằng lòng đôi chút lưỡng lự:
-Anh ấy đã láºp gia đình...
-Với cô bạn Hà n My?
-Không, với cô gái khác
-Váºy thì chẳng có việc gì phải lo
Văn Thắng cưá»i tháºt to, là m mấy bà n khách chú ý, tâm tình tôi cà ng thêm thấp thá»m, ly kem đã tan chảy từ sá»›m, giá» muốn động muá»—ng và o e không thể nhâm nhi, nên tôi đà nh cụp mắt, đà nh im lặng, đà nh bá» mặt chà ng... muốn ra sao thì ra. Má»™t bà n tay đặt nhẹ lên vai tôi, mùi nước hoa hiệu Romanno phản phức xung quanh, tôi biết chà ng hiện ở gần tôi lắm, tôi cảm nháºn tóc chà ng Ä‘ang rÅ© xuống tóc tôi, đầu chà ng hiện cúi tháºt thấp, môi chà ng chạm ngay và nh tai, lá»i chà ng như gió nhẹ luồn và o não bá»™, lá»i chà ng khiến tôi mặt đỠá»ng:
-Anh yêu em, anh chấp nháºn tất cả, dù trước kia em có là m gì tồi tệ hay đáng trách, anh không mà ng. Bình, hãy để anh xoa dịu ná»—i Ä‘au cá»§a em.
Tôi ngoáy đầu ra sau, ngước lên, nước mắt còn Ä‘á»ng trên mi tá»›i giá» chưa khô ráo, nhìn chà ng tha thiết:
-Anh không hối háºn chứ?
-Sao lại phải hối háºn?
-Bởi...em không có gì tốt cả!
-Anh không nghĩ thế!
-Em há»c rất dốt
-Äó không phải là má»™t lý do chÃnh đáng
-Em là đứa con gái vô dụng
-Anh thấy em ẩn chứa rất nhiá»u năng khiếu
Chà ng là m tôi bối rối, bực cái tánh khà bướng bĩnh của chà ng, tôi nói gà ng:
-Anh yêu tôi cả khi trong lòng tôi không có hình bóng anh...?
Kỳ thá»±c giá» chà ng má»›i biểu đạt chút phản ứng khó xá», chà ng gãi gãi đầu, và nhìn tôi rất lâu, cuối cùng chà ng cÅ©ng quả quyết bảo:
-Thá»i gian sẽ là m tà n phai má»i thứ! nếu anh có thể là m niá»m vui thá»a lấp sá»± bi thương trong lòng em, anh bằng lòng tất cả, khi yêu nhau là mong nhau hạnh phúc, dẫu hạnh phúc chỉ là lá»i nói dối anh cÅ©ng vui, Bình à !
Mắt tôi mở to, lá»i chà ng chẳng khác gì ý chỉ thần linh, thần trà tôi hoà n toà n bị lá»i chà ng chi phối, mê hoặc, lệ lại chảy dà i, tôi từ từ đứng lên, quà ng tay qua cổ chà ng, nụ hôn đầu cá»§a tôi thuá»™c vá» chà ng. Tháng ngà y sau là thiên đà ng vÄ©nh cá»u, dù tháng ngà y sau sóng gió có trà n vá»...
|

14-09-2008, 08:47 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 31:
Chúng tôi chÃnh thức bước và o mùa yêu đương
Từ khi kể hết ngá»n ngà nh cho chà ng hiểu tâm sá»± tôi, cõi lòng chợt nhẹ nhá»m hẳn Ä‘i, niá»m vui cÅ©ng bừng tỉnh, sau những giá» là m việc căng thẳng đầu óc lẫn tay chân, là chà ng đưa tôi Ä‘i khắp nÆ¡i trong thà nh phố giải trÃ, lúc thì chạy ra sông Sà i Gòn hóng gÃo đêm, khi lại tá»›i rạp Cao Thắng xem phim, rá»—i rãi thừa thá»i gian lại tá»›i Nguyá»…n Văn Cừ uống cà phê ở quán RiTa, Ä‘á»i sống tôi hiện giá» chẳng khác gì giá»›i thượng lưu lắm bạc nhiá»u tiá»n, sống rất ung dung tá»± tại, mà tất cả những quang cảnh hà o nhoáng, lịch sá»±, trang nhã nà y Ä‘á»u do Thắng mang đến. Những nÆ¡i tôi nghÄ© cả Ä‘á»i chắc chẳng bao được đặt chân và o, thế mà tôi đã nghiá»…m nhiên và o, có lúc tôi còn được và o cả mấy tiệm thá»i trang sang trá»ng báºc nhất Sà i Gòn, thá»a sức mà ngắm, được phép đưa tay sá» mà không ai vặn vẹo, tôi có thể ướm thá» những bá»™ áo lá»™ng lẫy nà y mà không sợ bị phà n nà n, trái lại còn được đón má»i kÃnh cẩn. Thế giá»›i xung quanh chà ng đôi khi tôi phát giác chúng xa lạ vá»›i mình quá, chà ng sống rất đầy đủ từ váºt chất tá»›i phương tiện, nhưng Ä‘iá»u lạ lùng chà ng không há» Ä‘i là m mà vẫn có tiá»n tiêu xà i. Lòng tôi rối như tÆ¡ vò, tôi nghÄ© ngợi lung tung, sợ chà ng vì tôi mà đi vay mượn nợ, nên những món quà chà ng tặng tôi Ä‘iá»u khước từ cả, tôi không đòi há»i gì ở chà ng, chỉ mong chà ng chân thà nh vá»›i tôi là đủ.
Và i tuần gần gÅ©i, và i tuần lặn ngụp trong bể ái, chà ng trong mắt tôi giá» dá»… mến hÆ¡n nhiá»u, qua đó tôi cÅ©ng biết được đôi Ä‘iá»u vá» chà ng, lá»i nói cá»§a chà ng sao có sức mạnh diệu kỳ, có thể là m tôi tin tưởng ngay, bao ngá» vá»±c tiêu tan, tôi được biết chà ng sống ở thà nh phố có má»™t mình, gia đình chà ng má»™t ná»a tản mác ngoà i Hà Ná»™i, má»™t ná»a di dân sang Pháp định cư, trong số những ngưá»i di dân có cả mẹ chà ng, riêng cha chà ng mất từ khi chà ng há»c xong trung cấp, chà ng tốt nghiệp và đi là m cho má»™t lò bánh mì cá»§a ngưá»i pháp ở Nguyá»…n Tri Phương, nhưng chỉ và i năm thì công ty giải thể, thế là chà ng thất nghiệp, sống nhá» và o tiá»n trợ cấp cá»§a anh chị em, thỉnh thoảng lại giúp mấy đứa bạn tây mua đồ gia dụng từ Việt Nam qua Pháp buôn, nên cÅ©ng được chi khá bá»™n tiá»n...Chà ng kể rất nhiá»u Ä‘iá»u khác nữa, nhưng tôi vá»›i những việc cá nhân ngưá»i khác Ãt bao giá» xen và o.
Rồi má»™t hôm, sau khi từ Cao Thắng tá»›i Há»a Diệm SÆ¡n thưởng thức món bÃt tết, chà ng ngõ ý muốn đưa tôi vá» nhà chà ng. Tôi bị lá»i má»i chà ng là m bối rối, đắn Ä‘o, tôi không biết phải là m sao, vả lại đến nhà đà n ông và o ban đêm sẽ mất hết đứng đắn, nết na cá»§a ngưá»i con gái, thà nh thá» tôi đà nh từ chối khéo
Tôi từ chối, lòng chà ng buồn không Ãt, nhưng những lần gặp gỡ kế tiếp chà ng không đá động gì tá»›i việc má»i tôi vá» nhà nữa. Có lẽ Thắng là ngưá»i hiểu chuyện, Thắng biết hoà n cảnh tháºt tại cá»§a hai đứa vẫn chưa tá»›i mức phải tiến xa đến thế. Thá»i gian bên nhau vẫn Ä‘iá»u độ, chiá»u nà o chà ng cÅ©ng kè tôi từ sở vá» nhà , tôi và o nhà rồi chừng dăm mưá»i phút chà ng lại gá»i Ä‘iện thoại di động cho tôi, món quà cá»§a anh Thanh giỠđây má»›i thá»±c sá»± mang đầy ý nghÄ©a.
Thắng lo cho tôi từng chút má»™t, khoảng thá»i gian bên Thắng tôi căng đầy nhá»±a sống, căn bệnh thiếu mà u bị đẩy lùi, mặt không còn vẻ tái xanh, mà hồng hà o đỠá»ng, chắc tại chà ng cho tôi ăn uống đủ chất. Ngà y nà o không chat chÃt là hẹn hò, chúng tôi dà nh nhiá»u thá»i gian cho nhau, có hôm tôi đánh liá»u xin giấy phép ở công ty, nghÄ© việc trốn Ä‘i chÆ¡i vá»›i chà ng, chúng tôi Ä‘i xem phim, rồi lang thang vùng ngoại ô, có biết bao nhiêu chuyện để nói, có biết bao nhiêu dá»± tÃnh để là m, sá»± thay đổi giá» giấc và tá»± do cá nhân cá»§a tôi phóng khoáng đến độ mẹ tôi má»™t ngà y không dằn được sá»± tò mò phải lên tiếng há»i:
-Bình, con có bồ rồi à ?
Lá»i mẹ như sét đánh ngang tai, tôi không biết phải trả lá»i là m sao, việc quan hệ bạn bè cá»§a tôi Ãt khi mẹ xen và o lắm, nhưng còn lần nà y tôi nghÄ© nếu nói cho mẹ biết, không chừng mẹ có thể phản đối tôi quen chà ng, bởi tÃnh mẹ tôi thiếu thiện cảm vá»›i những ngưá»i ăn không ngồi rồi, riêng Thắng...chà ng là má»™t ngưá»i tốt, có Ä‘iá»u sá»± nghiệp ở mức dáºm chân, đắn Ä‘o tôi phá»›t lá» bằng má»™t nụ cưá»i tươi tỉnh, rồi lặng lẽ chuồn Ä‘i và o buồng.
Cảm giác yêu Ä‘á»i khiến tâm tư thoải mái, tôi lại rị má» viết thÆ¡, những bà i thÆ¡ buồn, ná»—i buồn được tắm mình trong hạnh phúc, cÅ©ng trở thà nh niá»m vui đột biến, tôi đắm chìm theo cảm xúc vô bá», tôi nghÄ© vá» Thắng, tôi viết thÆ¡ dà nh riêng cho Thắng, quá khứ Æ¡i, xin vÄ©nh biệt mi!
Má»›i hôm qua ngưá»i hãy còn xa lạ
Mà hôm sau thân thiết tá»± bao giá»
Ta nhớ rõ đôi mắt rụng vầng thơ
Ngưá»i ấy cưá»i thoáng hồn ta xao xuyến
...
Tình cảm quả tháºt phức tạp, nhiá»u khi rắc rối khó hiểu,đến lạ lùng. Má»›i hôm qua, Ninh Tuấn là cá»§a tôi, tôi là cá»§a Ninh Tuấn, má»›i hôm qua còn vui vẽ, háo hức há»a vần đối ẩm, còn nhung nhung, nhá»› nhá»›...váºy mà hôm nay má»i thứ đã xa vá»i. Tình cảm tôi giá» dà nh riêng cho Thắng, sao có thể như thế được nhỉ? tôi không dám tin nổi rằng mình Ä‘ang dần dần thay đổi tâm trạng, mà tâm trạng cÆ¡ hồ giống chú sâu má»™t ngà y chợt hóa thà nh bươm bướm đủ mà u sặc sỡ, tôi cảm thấy Thắng bước và o cuá»™c Ä‘á»i tôi ngà y má»™t thêm rõ nét. Äang luc tôi quyết định sẽ dà nh trá»n trái tim mình cho chà ng, thì xảy ra má»™t chuyện, mẹ chà ng từ Paris vá» thăm cố hương, chuyến Ä‘i nà y không biết kéo dà i bao lâu, nhưng qua giá»ng nói úp úp, mở mở trong diện thoại cá»§a chà ng tôi hiểu bà vỠđây là lo chuyện thà nh gia cho anh, thăm dò cuá»™c sống anh, rất có thể bà sẽ Ä‘em anh Ä‘i theo bà , mà nếu tháºt sá»± những gì tôi tiên liệu là đúng, thì tình yêu cá»§a chúng tôi hiện Ä‘ang bị Ä‘e dá»a.
Sáng chá»§ nháºt, ngà y 22, tháng 5 chúng tôi lại hẹn nhau. Vì là chá»§ nháºt nên chúng tôi hẹn nhau từ rất sá»›m, từ lúc ông mặt trá»i còn chưa thức dáºy ná»a kìa. Mà má»i nguyên do Ä‘á»u tại Văn Thắng hết, chà ng bảo thá»i gian bên nhau lúc nà o cÅ©ng ngắn ngá»§i, trong khi tình yêu thì cứ há»… cách nhau năm phút, tất thì cả thế ká»· trôi qua. Thà nh thá» tranh thá»§ hẹn nhau sá»›m, được bên nhau cả ngà y, xem chừng còn chưa đủ, trừ phi sống cuá»™c Ä‘á»i chồng vợ, có thế chà ng má»›i an tâm là tôi chưa bị ai cướp mất.
Chà ng là m tôi có cảm giác ngá»™t ngạt, nhưng tôi lại rất thÃch thú, dù sao thì là m ngưá»i vợ tốt vẫn khoẻ hÆ¡n Ä‘i là m công nhân. Ngặc má»™t ná»—i chà ng chưa có sá»± nghiệp, lấy nhau chỉ tổ là m gánh nặng cho nhau, mà má»›i 22 tuổi lấy nhau vá»›i tôi là quá sá»›m, mà chưa chắc gì mẹ tôi lại đồng tình, nghÄ© thế tôi đà nh tản lá» vấn dá» nà y vá»›i chà ng. Rồi buổi sáng tinh mÆ¡, chà ng đón tôi ngoà i đầu hẽm, vừa gặp tôi như không kiá»m chế được sá»± thương nhá»› chà ng đã ôm chầm lấy tôi không suy tÃnh, vì là chổ gần nhà , nên tôi hÆ¡i bị ngại, nhẹ đẩy chà ng ra, tôi khẽ trách
-Äi mau, mẹ em trông thấy thì khốn khổ cho em mất!
Lần nà o, tôi đem mẹ ra là m phương án thoái lui, là chà ng luôn giẫy nẫy:
-Mẹ có thấy thì đã sao? dù gì em cÅ©ng đâu còn nhá», và anh cÅ©ng đâu phải là chưa hiểu chuyện. Mẹ có thấy, anh sẽ xin mẹ tác hợp chuyện đôi mình.
-Lại nữa rồi, thôi chuyện nà y tạm gác lại, giỠanh định đưa em đi đâu nè
Tôi phụng phịu, khiến chà ng không dằn được, nhanh như chá»›p đặt gá»n nụ hôn lên môi tôi. Quá bât ngá» tôi vung tay lên, bản năng thôi, tiếc là đưa tay bẹo nhẹ chóp mÅ©i chà ng, rồi ngoan ngoãn ngồi sau yên xe chà ng, mặc tình chà ng muốn đưa tôi Ä‘i đâu thì Ä‘i. Chạy được má»™t Ä‘oạn khá xa, chà ng ngoáy cổ vá» sau, cạ đầu và o trán tôi, nói yêu:
-Em không ôm eo anh à ?
Mắt tôi mở to, trừng chà ng, chà ng hôm nay bạo gan thiệt, nổi Ä‘oá tôi đánh thùm thụp và o lưng chà ng, chà ng chỉ cưá»i, cánh tay trái chà ng khéo léo lòn ra sau chụp tay tôi, đặt tay tôi vòng qua hông chà ng, mắc cỡ tôi giấu mặt mình lên áo chà ng, lưng chà ng rá»™ng quá, yên bình quá, âm áp quá, mùi nước hoa Romanno phảng phất là m tôi như tê dại, như chú mèo mướp bị thuần phục tôi khó lòng nhe nanh vuốt vá»›i chà ng. Bây giá» má»›i tháºt sá»± đúng khuôn mẫu cá»§a những kẻ yêu nhau rồi, tá»± nhiên, thân máºt, như thế má»›i không còn khoảng cách.
NÆ¡i chà ng đưa tôi đến là Việt Nam Quốc Tá»±, ngôi chùa có truyá»n thống lâu Ä‘á»i, vá»›i tòa tháp chÃn tầng uy nghiêm, ngôi chùa nằm ở đưá»ng 3/2, chùa khá lá»›n, pháºt tá» cÅ©ng đông. Tôi ngÆ¡ ngác không biết trong lòng chà ng có dá»± tÃnh gì?
Chà ng cho xe và o chổ gá»i bên hông chùa, rồi sau đó xiết chặt tay tôi keó và o trong, tôi liến thoắng há»i chà ng:
-Hôm nay đưa em lên chùa cầu duyên à ?
-Cần chi phải cầu duyên, khi duyên đang ở trước mắt
-Thế thì sao lại đưa em đến đây?
-Em không thÃch há»?
-Không, chỉ là không hiểu nổi trong lòng anh đang suy nghĩ gì
Chà ng xoay ngưá»i, chụp lấy bá» vai tôi, lúc nà y chúng tôi Ä‘ang đứng gần chánh Ä‘iện:
-Anh Ä‘ang nghÄ© quen em là phúc hay là há»a
Câu nói vừa thoát khá»i cá»a miệng chà ng, mặt tôi bá»—ng bà xị:
-Váºy em là phúc hay là há»a? mà phúc là thế nà o? há»a là thế nà o?
-Há»a là anh đã để hình bóng em má»c rá»… tháºt sâu trong tim. Còn phúc là cảm Æ¡n trá»i pháºt cho em đến vá»›i cuá»™c Ä‘á»i anh.- Thắng đưa tay nâng cằm tôi lên, giá»ng chà ng nhiệt thà nh- Hôm nay đưa em tá»›i đây cÅ©ng để cầu xin Æ¡n trên đừng bắt Bảo Bình cá»§a anh Ä‘em trao cho ngưá»i khác...ngưá»i khác nữa!
-Anh yêu em nhiá»u váºy sao?
Tôi xúc động há»i trong khi chà ng loay hoay Ä‘i tìm ống nhan:
-Không biết là yêu nhiá»u tá»›i đâu, chỉ thấy không muốn vuá»™t mất em
Nhoẻn miệng cưá»i, chà ng chia cho tôi ba nén nhang trầm đã được chà ng đốt bằng chiếc báºt lá»a mang theo, Thắng không biết rượu chè là gì? nhưng chà ng có thói quen hút thuốc rất nhiá»u, đôi khi thấy chà ng hút tôi không hà i lòng chi mấy, nhưng suy cho cùng dù sao chà ng cÅ©ng là đà n ông. Cảm thông cÅ©ng là má»™t nhẽ, tôi đà nh lên tiếng nhắc khéo "Hút gì thì hút, nhưng đừng hút hết sức khoẻ cá»§a mình đó" Lá»i phà n nà n cá»§a tôi láºp tức có hiệu lá»±c, chà ng vá»™i dụi tắt đầu thuốc ngay, và hứa sẽ hạn chế, dà dá»m hÆ¡n chà ng còn bảo " không còn sức khoẻ sẽ không Ä‘uổi kịp em, thuốc lá quả tháºt tai hại, em hén!"
Tôi tá»± dưng cưá»i bâng quÆ¡, là m Thắng lắc đầu khó hiểu. Äón lấy ba nén nhang, tôi vá»›i chà ng thà nh tâm đãnh lá»… trước Pháºt đà i. Vì là buổi sáng nên chánh Ä‘iện hầu như chỉ có đôi chúng tôi, và má»™t vị sư là m công việc gõ chuông.
Äãnh lá»… Pháºt xong, chúng tôi tay nắm tay, thong thả bước, không khà buổi sá»›m mai tháºt trong là nh, và i tia nắng bắt đầu lá»t xuyên kẽ lá, có tiếng chim non rÃu rÃt, va hương hoa thoảng bay ngang, chà ng tò mò há»i tôi:
-Ban nãy em cầu xin Pháºt Ä‘iá»u gì thế?
-Thế còn anh?
Chà ng nà i nĩ:
-Em nói trước Ä‘i mÃ
-Em chỉ nói vá»›i Pháºt, đừng bao giá» cho em phải khổ Ä‘au vì anh
-Trá»i đất - chà ng kêu to- vây mà anh lại cầu xin vá»›i Pháºt đừng cho em là m Ä‘au khổ anh
Tôi trá» môi không tin, chà ng nhìn tôi trìu mến, bất giác cả hai không nhịn được, Ä‘á»u phì cưá»i.
-Anh Thắng - tôi gá»i tên chà ng thân thương- tháºt ra anh có hiểu khi mình đã bắt đầu chấp nháºn má»™t tình yêu, là mình đã bắt đầu chấp nháºn sá»± Ä‘au khổ không? Gặp nhau rồi xa nhau là đau khổ, yêu nhau rồi nhung nhá»› là đau khổ, thá» thách và tin tưởng là đau khổ, ngá» vá»±c hay ghen tuông, má»i nhất cá» nhất động cá»§a tình yêu, tác động nhau Ä‘á»u Ä‘au khổ
-Nữ văn sÄ© cá»§a tôi Æ¡i - chà ng ôm ngang ngưá»i tôi thì thà o -anh hiểu tất cả những gì em nói, có Ä‘iá»u bao tá» anh hiện Ä‘ang sục sôi vì đói, không biết em có đói chưa, vá»›i anh giá» phút nà y chỉ nên biết "có thá»±c má»›i vá»±c được đạo"
Rồi chà ng bá» măc tôi đứng đó, chà ng Ä‘i lấy xe, chỉ trong tÃch tắt chúng tôi đã có mặt ở đưá»ng Cống Quỳnh vá»›i hai tô Bún Bò Huế bốc khói. Thiệt hết chịu nổi chà ng, vừa ăn, vừa than nóng ná»±c, mồ hôi ướt đẳm cả lưng. Trá»i mát nhưng nhiệt lượng trong ngưá»i tá»a ra thì nóng, chà ng lại là mẫu ngưá»i vốn sợ nóng, biết thế tôi chẳng thèm rÅ© chà ng Ä‘i ăn bún bò.
Chúng tôi tiếp tục cuá»™c hà nh trình, chạy vòng vo ngoà i phố, má»›i đó mà gần hết ná»a buổi trưa. Thá»i gian trôi qua lẳng lặng, vẫn như thưá»ng nháºt, váºy mà vá»›i đôi lứa yêu nhau, thá»i gian rõ là con thoi. Từng giây, từng phút vá»›i chúng tôi Ä‘á»u Ä‘á»ng đầy ká»· niệm.
Tôi sẽ ghi nhá»› mãi ngà y hôm nay, má»™t ngà y đầy khoảnh khắc sáng chói cá»§a tình yêu, má»™t ngà y chá»§ nháºt hồng đượm đầy ý nghÄ©a, mà tôi thiết nghÄ© sẽ có nhiá»u cô nà ng Ä‘em lòng ngưỡng má»™.
Chà ng đưa tôi Ä‘i khắp nÆ¡i trong Sà i Thà nh, tôi được má»™t dịp lang thang các cá»a hà ng mua sắm, được chÆ¡i game và hát karaoke miá»…n phÃ, chà ng galăng, đối đãi tôi rất tá» tế, má»i tôi ăn những thức ăn ngon, uống những thức uống lạ, kể tôi nghe nhiá»u mẩu chuyện cưá»i thú vị, chà ng là m môi tôi luôn nở nụ cưá»i rạng rỡ, ở bên chà ng tôi quên mất sá»± mặc cảm vá» thân pháºn, đổi lại chà ng thiết tha năn nỉ tôi vì chà ng mà tá»›i nhà má»™t lần, chà ng muốn tôi giúp chà ng tổng vệ sinh, để kịp chuyến bay đón mẹ chà ng và o sáng ngà y mốt, nghÄ© tá»›i lúc phải xa chà ng tôi cảm thấy lòng buồn vô hạn, nhưng tôi không phản đối, được dịp chà ng hà há»ng đỠnghị đưa tôi Ä‘i mua sách, Thắng muốn mua tặng tôi quyển sổ, theo lá»i Thắng giải thÃch thì quyển sổ nà y sẽ dùng đánh dấu lại ngà y tháng chúng tôi bên nhau, gần nhau và yêu nhau...
Nghe chà ng diá»…n dãi tôi thÃch lắm, đồng tình ngay, trên đưá»ng Ä‘i ngược vá» hướng Nguyá»…n Văn Cừ, tôi đã trình bà y vá»›i chà ng những ý tưởng tốt là nh cho quyển sổ, tôi hứa sẽ dà nh phần trang trÃ, tôi còn đặt sẵn cái tiêu đỠcho quyển sổ là "Năm Tháng Ngá»t Ngà o", Thắng có vẽ không thÃch tiêu đỠnà y, chà ng cho rằng năm tháng thì quá ngắn ngá»§i, mà tình yêu thì cần Ä‘i đến suốt Ä‘á»i, nên chà ng đổi lại thà nh "Những Năm Tháng Ngá»t Ngà o". Tôi vá»— tay hoan hô chà ng, nổi hứng tôi yêu cầu cả hai cần nên Ä‘i chụp hình chân dung, nhỡ sau nà y ai bá»™i bạc hay thất tÃnh, vẫn còn ảnh cố tri.
Lá»±a chá»n má»™t hồi, cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t quyển sổ ưng ý. Quyển sổ bìa bá»c bằng da Ä‘en, có nút gà i, bên bốn góc được mạ và ng, có khắc chữ "Remark", ngắm ngÃa quyển sổ trong tay, tôi thầm nguyện ước, tình chúng tôi sẽ ngá»t ngà o như năm tháng. DÄ© nhiên phải ngá»t ngà o thôi, tôi Ä‘iệu đà ng rÅ© chà ng Ä‘i chụp hình Hà n Quốc. Chà ng hoảng cả vÃa, cho rằng tôi tháºt trẻ con, đôi co và i câu, Thắng sợ là m tôi pháºt ý, thế là chà ng đà nh ngoan ngoãn chui theo tôi và o tiệm.
Tôi chá»n tranh phong cảnh, chá»n thác nước, chá»n hÆ¡n cả chục phô, tấm nà o tôi cÅ©ng ép chà ng phải cưá»i, tấm nà o không bá cổ, quà ng vai, thì cÅ©ng hai mái đầu ká» nhau, đại loại có và i kiểu tôi chá»§ động đặt môi mình lên môi chà ng. Chỉ trong vòng năm phút, đã có ngay hình, nhìn ká»· lại tôi thấy mình tháºt bạo, tháºt mạnh dạn, con bé "Bảo Bình" e ấp thưá»ng ngà y chợt loãng tan và o không khÃ. Tháºt kỳ tÃch! tình yêu có thể là m thay đổi má»™t con ngưá»i, tháºt kỳ tÃch! tình yêu cÅ©ng có thể là m ngưá»i ta sống dở chết dở, giả dụ khi mất Ä‘i má»™t tình yêu cao quý, con ngưá»i ta, tôi tin rằng dám bị Shock không chừng.
|
 |
|
| |