Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 13-10-2008, 04:07 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 31

Văn Thái Sư đuổi theo Phi Hổ


Thái Sư Văn Trá»ng truyá»n hịch cho ba trấn Thanh Long, Lâm Ãồng và Giai Má»™ng, ngăn đón Hoàng Phi Hổ xong, liá»n tá»± mình quản lãnh binh tướng ra khá»i Tây môn, Ä‘uổi theo kịp tá»›i.
Tiếng trống khua vang trá»i. tiếng quân reo dậy đất.
Còn cha con và anh em Hoàng Phi Hổ sau khi qua khá»i sông Mạnh Tân rồi vá»™i vàng qua sông Hoàng Hà , lần đến sông Dẩn Tri là địa hạt cá»§a Trương Khuê trấn đóng.
Hoàng Phi Hổ biết Trương Khuê có phép địa hành sánh tài thiên tướng, nên chẳng dám Ä‘i ngang qua cá»­a, phải chạy tránh ngoài vòng thành, phải qua huyện Dẫn Tri, lên tá»›i ải Lâm Ãồng.
Bấy giá» Hoàng Phi Hổ má»›i vừa an lòng thì bá»—ng ngó ngoái lại thấy cát bụi bay mù mịt, quân ó vang tai má»™t Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a kéo đến như bay, đằng trước có cây cá» hiệu rất lá»›n, để chữ "Văn" .
Hoàng Phi Hổ giật mình, vỗ yên ngựa than :
- Văn Thái Sư Ä‘em binh Ä‘uổi theo, chúng ta làm sao cá»± lại. Chắc mưá»i phần phải chết rồi.
Hoàng Phi Hổ lại nhìn thấy đứa con út là Hoàng Thiên Tưá»ng má»›i bảy tuổi, ngồi trên yên ngá»±a chưa vững, cảm động đến ứa nước mắt, than thầm :
- Thương thay ! Con nhỠdại, chưa biết gì mà cũng lâm nạn.
Xảy có gia tướng chạy đến báo :
- Phía bên tả cũng có một đạo binh kéo tới nữa.
Hoàng Phi Hổ xem kỷ thì là đạo binh của Trương Quế Phương hiện trấn ải Thanh Long .
Trong lúc đang lúng túng thì gia tướng lại chạy đến báo nữa.
- Bên hữu cũng có một đạo quân rầm rộ kéo đến, cỠđể là quan Tổng trấn ải Giai Mộng.
Hoàng Phi Hổ quýnh như Ä‘ang đứng trước má»™t vòng vây cá»§a thiên binh thiên tướng vậy . Chợt nhìn tá»›i trước, lại thấy có Trương Phong là quan Tổng Binh ải Lâm Ãồng kéo binh đến đón đầu. Thế là bốn phía Ä‘á»u thỠđịch, dẫu có cánh bay lên trá»i cÅ©ng chẳng kịp
Hoàng Phi Hổ ngước má»™t lên trá»i, thở dài má»™t tiếng khí uất lên tận mây xanh.
Giữa lúc ấy có ông Thanh Hư Ãạo nhân ở núi Thanh Phong , động Tá»­ Dương, cÅ©ng là má»™t vi tiên phạm tá»™i sát sinh, đợi qua há»™i Phong Thần sẽ tu lại, nhân lúc thành thÆ¡i, đằng vân Ä‘i dạo, vừa tá»›i ải Lâm Ãồng, gặp khí uất cá»§a Hoàng Phi Hổ xông lên cản lại Thanh Hư đạo nhân nhìn xuống thấy Hoàng Phi Hổ mắc nạn thì động lòng, liá»n lấy lá phướng Hổ Nguyên che lại rồi sai Huỳnh cân lá»±c sÄ© Ä‘em phướng phép ấy bá»c hết cả ngưá»i ngá»±a cá»§a Ä‘oàn ngưá»i Hoàng Phi Hổ đưa qua núi, Ä‘oạn làm phép Ä‘uổi đạo binh cá»§a Văn Trá»ng trở vá» Triá»u Ca.
Huỳnh Cân lực sĩ tuân lệnh thi hành.

Trong lúc đó đạo binh cá»§a Thái Sư Văn Trá»ng vừa Ä‘uổi theo kịp, xảy có quân chạy vá» báo :
- Có quan Tổng binh ở ải Thanh Phong xin vào yết kiến .
Văn Trá»ng truyá»n vá»i đến , quan Tổng binh ải Thanh Phong là Trương Quế Phương đến trước đầu ngá»±a Văn Thái Sư xá dài má»™t cái thưa :
- Tôi vì mang giáp trụ trong ngưá»i, không làm trá»n lá»… xin Thái Sư tha tá»™i.
Văn Thái Sư há»i :
- Hoàng Phi Hổ phản chúa bỠtrốn, chắc qua ải nầy , quan Tổng binh có thấy không ?
Trương Quế Phương thưa :
- Tôi được lệnh, tuần hành rất nghiêm mật mà chẳng thấy một ai qua ải cả .
Văn Trá»ng nói :
- Tổng binh hãy mau mau trở vỠải ngăn đón.
Trương Quế Phương vâng lệnh từ giã kéo quân vỠ.
Kế có Ma gia tướng ải Giai Mộng xin ra mắt.
Văn Trá»ng cho đòi bốn tướng há» Ma đến, và há»i :
- Hoàng Phi Hổ có đến ải Giai Mộng không ?
Bốn tướng thưa :
- Chúng tôi đón hoài mà không thấy.
Văn Trá»ng truyá»n bốn tướng trở lại ải quan ngăn đón.
Bốn tướng tuân lệnh kéo binh vá».
Xảy nghe quân báo nữa :
- Có quan Tổng binh ải Lâm Ãồng là Trương Phụng đến hầu .
Văn Trá»ng cho má»i vào. Lão tướng Trương Phụng vào ra mắt .
Văn Trá»ng há»i :
- Lão tướng có gặp Hoàng Phi Hổ chăng ?
Trương Phụng thưa :
- Tôi tiếp được tá» hịch, biết được việc Hoàng Phi Hổ làm phản nên Ä‘em quân đến chận đưá»ng, song không biết kẻ phản thần ấy Ä‘i ngả nào mà không thấy.
Văn Trá»ng truyá»n vỠải ngăn ngừa, bắt cho được Hoàng Phi Hổ. Trương Phụng vâng lệnh từ giã lui binh.
Văn Trá»ng ngồi trên ngá»±a nghÄ© thầm Hoàng Phi Hổ ra cá»­a Tây, đã qua sông Mạnh Tân, tại sao cả ba đạo quân đón bị ngả đưá»ng vẫn không gặp ? Thật là chuyện lạ lùng. Thuở nay ta không nghe Hoàng Phi Hổ có tài độn thổ , thăng thiên mà ? Thế nầy thì ta phải đóng binh ở đây để tìm cho ra duyên cá»› . Hay Hoàng Phi Hổ sợ binh theo, còn làm trốn đâu đây chưa dám qua ải ?
NghÄ© rồi truyá»n đóng quân, cho thám mã tá»§a ra bốn phía tìm kiếm.
Bấy giá» Huỳnh cân lá»±c sÄ© tuân lệnh Thanh Hư đạo nhân dùng lá phướng tóm Ä‘oàn ngưá»i cá»§a Hoàng Phi Hổ Ä‘em bá» bên kia núi Nghi Tịnh, tất cả mấy anh em như say má»›i tỉnh, chẳng hiểu gì cả .
Hoàng Phi Hổ dụi mắt nhìn bốn phía thấy binh tướng bao vây không còn nữa, thì mừng rỡ nói vá»›i mấy ngưá»i em :
- Bốn đạo binh kéo đến, sao bây giá» biến Ä‘i đâu ? Vậy thì chúng ta phải gấp rút qua khá»i ải Lâm Ãồng để tị nạn .
Hoàng-mtnh nói :
- Ãó là trá»i giúp ngưá»i lành nên chúng ta má»›i thoát được tai nạn tày trá»i như vậy .
Nói rồi cùng nhau giục ngá»±a thẳng đến ải Lâm Ãồng.
Thanh Hư Ä‘ao nhân đứng trên cao thấy Thái Sư Văn Trá»ng không chịu lui binh, nghÄ© thầm :
- Nếu Văn Trá»ng không chịu lui bình thì Hoàng Phi Hổ khó lòng qua năm ải được. Ta phải lập kế làm cho lão già nầy kéo quân vá» Triá»u Ca má»›i xong.
NghÄ© rồi lấy thần sa trong bầu phép vãi má»™t nắm qua hướng Ãông Nam, tức thì hóa ra má»™t đạo binh mã. Quân thám thính trông thấy liá»n chạy vá» báo vá»›i Văn Trá»ng
Võ Thành Vương kéo binh mã trở vá» Triá»u Ca.
Văn Trá»ng nghe báo tức tốc truyá»n quày binh lại. Xa xa trông thấy má»™t nhóm ngưá»i ngá»±a nhắm hướng Triá»u Ca tiến tá»›i, Văn Trá»ng nhá»§ thầm :
- Võ Thành Vương bị chận bốn mặt không Ä‘i được nên liá»u mạng trở vỠđánh Triá»u Ca, cố tình làm phản rồi.
NghÄ© chắc như vậy, nên Văn Trá»ng truyá»n quân cấp tốc vượt sông Mạnh Tân, trở vá».
Nhá» vậy mà Hoàng Phi Hổ đến ải Lâm Ãồng thì đạo binh cá»§a Văn Trá»ng không còn Ä‘uổi theo sau nữa.
Khi Hoàng Phi Hổ đến trước ải Lâm Ãồng lão tướng Trương Phụng cầm Ä‘ao , cỡi ngá»±a, dẫn binh lướt tá»›i, mặt hầm hầm, nói lá»›n :
- Hoàng Phi Hổ , ta được lệnh Thái Sư đón ngươi ở đây đã lâu để bắt tên phản thần bội chúa.
Hoàng Phi Hổ xá dài một cái và lễ phép nói :
- Cháu mặc giáp trong mình không làm trá»n lá»… , xin chú miá»…n chấp .
Trương Phụng nói :
- Hoàng Phi Hổ ! Ông già ngươi vá»›i ta là tình bằng hữu , còn ngươi tuy lá»›p nhá» chá»› thuá»™c vào hàng quốc thích , làm đến bậc vương hầu . Cảnh há» Hoàng mấy Ä‘á»i trung liệt , phò nhà Thương lập nhiá»u công khó , để tiếng trung lương . Dầu sao Ä‘i nữa , chẳng lẻ vì trả thù cho má»™t con đàn bà mà ngươi đã gắn cho dòng há» mình tiếng xấu muôn Ä‘á»i sao ? Ta rất tiếc hành động cá»§a ngươi thiếu suy nghÄ© , nếu ngươi biết phục thiện, nghe lá»i già thì mau trói mình nạp mạng , để ta giải vá» Triá»u Ca , giữa có đũ mặt văn võ bá quan , tâu rõ đục trong , xét tình oan ức . Như vậy Thiên tá»­ sẽ nghÄ© tình quốc thích mà tha tá»™i phản thần. Còn nếu không nghe lá»i ta thì ngươi đến đây chẳng khác lÅ© chuá»™c sa vào đáy giếng , chết má»™t cách nhục nhã mà chẳng ích.
Hoàng Phi Hổ thưa :
- Tánh cháu xưa nay chắc chú cÅ©ng biết. Sở dÄ© cháu phải phản Trụ đầu Châu là vì tình thế không thể chịu được nữa . Trụ vương đám mê tá»­u sắc , trung thần lần lượt chết oan , hết kẻ này đến kẻ khác . Vua không thương bầy tôi thì bầy tôi làm sao phò . Ãạo vua tôi đổ nát đã đành , đạo cương thưá»ng cÅ©ng không còn nữa . Trụ vương nghe lá»i Ãắt Ká»· hại vợ , giết con , mổ gan Tỉ Can là vị Hoàng thúc để cho vừa lòng Ãắt Ká»· . Vừ rồi Trụ vương lại hiếp vợ Ãại thần , ném xác Quí Phi xuống lầu Trích Tinh . Nếu cứ vì chữ trung nhắm mắt làm ngÆ¡ , phò má»™t ông vua tàn ác như vậy phá»ng có ích gì , trăm há» Ä‘á»u oán vá»ng , binh tướng Ä‘á»u kêu rêu . Tôi tưởng đạo làm tôi , nếu không can gián được vua dữ thà bõ Ä‘i Ä‘i nÆ¡i khác nÆ¡i là hÆ¡n . Nếu chú đứng vào hoàn cảnh cá»§a cháu chắc chú cÅ©ng không khá»i Ä‘au lòng khi thấy vợ bị chết oan , em gái mình bị chết ức . Thật uổng công tôi trải thân hÆ¡n hai trăm trận nÆ¡i biển Ãông , phÆ¡i gan cùng xã tắc , cầm binh dạy tướng mà trị chư hầu . Nay chúa Ä‘em lại Ä‘em Ä‘em dạ phụ phàng , bảo tôi trÆ¡ mặt chịu sao nổi . Ngữa mong chú mở lòng đại độ , giúp đở kẻ nhất thá»i , mở cá»­a ải cho chúng qua để thoát nạn thì Æ¡n ấy sánh bằng trá»i bể .
Trương Phụng nổi giận nói :
- Ngươi khinh khi ta già cả , không ngăn nổi ngươi nên ngươi má»›i buông lá»i nói như vậy. Ta làm Tổng binh trấn ải này , dá»… gì để má»™t kẻ phản thần qua lá»t.
Nói rồi vung đao chém Hoàng Phi Hổ.
Hoàng Phi Hổ đưa giáo ra đỡ và nói :
- Xin chú đừng nóng giận. Tôi vá»›i chú là tôi má»™t trào, việc quấy phải còn có ngưá»i Ä‘á»i xét nghiệm. Nếu chú bị oan ức như tôi lẽ đâu lại không đầu nước khác . Lá»i xưa nói : Vua bất minh thì tôi tắc luạn. Ai cÅ©ng muốn có được má»™t minh quân mà phò.
Trương Phụng nói :
- Phản thần ! Ngươi khéo già mồm bào chữa. Ta không muốn nghe ngươi lý luận nữa, mà chỉ muốn bắt ngươi đem vỠnạp cho Thái Sư phân xử mà thôi.
Nói rồi chém tiếp một đao nữa. Hoàng Phi Hổ cực chẳng đả phải cử thương lên tiếp chiến. Một trẻ một già giao đấu với nhau hơn ba mươi hiệp.
Trương Phụng tuy bản lãnh cao cưá»ng, nhưng làm sao cá»± lại Võ Thành Vương là ngưá»i có sức mạnhsiêu quần được . Bị yếu thế, Trương Phụng vá»™i giục ngá»±a bá» chạy. Hoàng Phi Hổ thừa thắng giục trâu Ä‘uổi theo.
Trương Phụng lén lấy tá»­ nhung thần bá là sợi dây có cá»™t cá»c chùy treo sau lưng, vụt Hoàng Phi Hổ má»™t cái.
Hoàng Phi Hổ lanh mắt, lấy gươm chặt đứt sợi dây. Rồi đưa tay bắt lấy trái chùy.
Trương Phụng thất kinh chạy vào thành đóng cửa.
Hoàng Phi Hổ trở lại nói với anh em :
- Lão tướng Trương Phụng thất bại vào thành, chúng ta mau định liệu cách nào để qua ải.
Mấy anh em xúm lại đàm đạo nhưng không ai tìm được kế hay để qua ải cho được.
Trong lúc đó, Trương Phụng vào thành , ngồi ngẫm nghĩ :
- Hoàng Phi Hổ sức mạnh như thần lại võ nghệ siêu quần, địch sao cho lại. Nếu đấu vá»›i nó, rá»§i ro bá» nào, nó qua ải được thì tá»™i ta chẳng nhá».
NghÄ© rồi liá»n gá»i Phó tướng là Tiêu Ngân đến nói :
- Hoàng Phi Hổ là tướng tài cá»§a triá»u đình không dá»… gì bắt va được , nếu để va thoát khá»i thì chúng ta không khá»i mang tá»™i vá»›i Thái Sư . Vậy đêm nay ngươi tuyển lá»±a ba ngàn quân thiện xạ, mang cung tên thật nhiá»u, đợi đến canh ba nghe tiếng mõ lệnh thì áp vào trại Hoàng Phi Hổ, bắn chết va lấy đầu Ä‘em vá» nạp.
Tiêu Ngân tuân lệnh ra ngoài Ä‘iểm binh , nhưng khi ra đến giáo trưá»ng lại nghÄ© thầm :
- Trước kia ta làm bá»™ hạ Võ Thành Vương, được Võ Thành Vương dạy dổ đối xá»­ vá»›i ta rất nhân đạo, không bao giá» có má»™t cá»­ chỉ khắc bạc . Vá» sau ta cÅ©ng nhá» Võ Thành Vương mà vinh thăng làm chức Phó tướng trấn ải này . Æ n đức ấy ta chưa Ä‘á»n bồi , lẽ lào ham lập công mà phụ tình , ân nhân ?
NghÄ© rồi liá»n thay đổi y phục , đợi hết canh má»™t lén sang trại Hoàng Phi Hổ kêu quân canh há»i :
- Có ai ở trong trại không ?
Quân canh há»i lại :
- Ngươi là ai vậy ?
Tiêu Ngân nói :
- Ta là bộ hạ của Võ Thành Vương trước kia, tên Tiêu Ngân, đến xin yết kiến Võ Thành Vương trình mật sự. NhỠcác ngươi vào thưa lại .
Quân vào báo với Hoàng Phi Hổ.
Hoàng Phi Hổ cho má»i vào, Tiêu Ngân vào lạy và thưa ;
- Tôi là Tiêu Ngân, tướng cÅ©, nhá» lão gia cho bổ nhậm chức phó Tổng binh ải Lâm Ãồng nay Trương Phụng sai tôi thừa lúc canh ba dẫn ba ngàn xạ thá»§ lén bắn lão gia, lấy thá»§ cấp Ä‘em vá» nạp lãnh thưởng. Tôi mang Æ¡n lão gia rất trá»ng, không đành phản bá»™i, nên mặc thưá»ng phục lén đến đây báo tin cho lão gia hay trước.
Hoàng Phi Hổ nghe qua thất kinh, nói :
- Nếu không có tướng quân thì chắc ta vong mạng rồi. Thật ta cảm nghÄ©a, khó ná»—i đáp Ä‘á»n .
Tiêu Ngân nói :
- Việc cần thiết là Lão gia phải qua ải để thoát nạn, vậy lão gia lên dẫn nhân mã theo tôi tức thì để tôi mở cửa ải đón rước. Nếu chậm trể lậu tiếng thì bất tiện.
Hoàng Phi Hổ mừng rỡ truyá»n lệnh gia tướng đồng má»™t loạt theo Tiêu Ngân vào ải, thế mạnh như cá»p dữ .
Khi ấy mới đầu canh hai, binh tướng Trương Phụng thỠơ không để phòng.
Tiêu Ngân mở khoá vừa rồi, Hoàng Phi Hổ và mấy anh em cầm thương xốc vào, quân trong thành náo loạn, vỡ chạy hết
Trương Phụng Ä‘ang ngồi trong trướng hay tin liá»n la lá»›n :
- Lỗi này do ta vụng tính. Tiêu Ngân là tướng cũ của Hoàng Phi Hổ, nay nó mở cửa cho Hoàng Phi Hổ vào thành là phải lắm.
Nếu ta tính trước, sai tướng khác thì đã lấy đầu Hoàng Phi Hổ được rồi .
Tức giận vô cùng, Trương Phụng liá»n lên ngá»±a cầm thương Ä‘uổi theo, quyết bắt bá»n Hoàng Phi Hổ lại.
Bấy giá» Tiêu Ngân núp bên vách tưá»ng, thấy Trương Phụng Ä‘uổi theo Hoàng Phi Hổ, liá»n đâm lén Trương Phụng má»™t kích nhào xuống ngá»±a chết tươi.

Ngưá»i sau có thÆ¡ khen Tiêu Ngân .

Vì nghĩa nào tham lợi
Ãá»n Æ¡n chẳng tiếc công
Mưu cơ trừ chước quỉ
Trí rộng mở chim lồng
Một mình lên khai ải
Cứu sống được ân nhân
Trương Phụng vương một kích
Phi Hổ vượt Lâm Ãồng

Tiêu Ngân đâm chết Trương Phụng rồi liá»n giục ngá»±a chạy theo Hoàng Phi Hổ, kêu lá»›n nói : - Xin Lão gia thá»§ng thẳng mà Ä‘i. Tôi đã giết Trương Phụng rồi, không còn ai dám cản ngăn mà sợ. Bây giá» tôi trở vỠải lấy ván đóng kín cá»­a thành, phá»ng có truy binh, đợi tháo xong ván cá»­a thì cÅ©ng lâu lắm, lão gia có đủ thá»i giá» cao bay xa chạy rồi.
Ngày nay tớ thầy chia tay, chẳng biết bao giỠmới được gặp nhau lại.
Hoàng Phi Hổ tạ ơn, và nói :
- Tình nghÄ©a tướng quân đối vá»›i tôi rất trá»ng. biết bao giá» Ä‘á»n đáp thâm ân ?
Ãoàn ngưá»i Hoàng Phi Hổ ra khá»i ải Lâm Ãồng, Ä‘i chừng tám mươi dặm thì đến ải Ãồng Quan. Tướng giữ ải nầy là Trần Ãồng Ä‘ang ngồi trong trướng , xảy nghe quân báo :
- Hoàng Phi Hổ dẫn gia binh gia tướng đến đóng trước ải .
Trần Ãồng mỉm cưá»i, nói :
- Hoàng Phi Hổ là đứa phản thần , ta được lệnh đón tại đây bắt giải vá» Triá»u Ca xá»­ tá»™i. Nay nó đã qua được ải Lâm Ãồng đến đây mà nạp mạng.
Nói rồi truyá»n bày binh bố trận để ngăn đưá»ng, còn mình thì nai nịt hẳn hòi , cầm thương lên ngá»±a, quyết bắt cho được Hoàng Phi Hổ trả thù xưa, và lập công.
Hoàng Phi Hổ đồn binh xong , há»i gia tướng ải Ãồng Quan do tướng nào trấn giữ ?
Châu Kỷ nói :
- Quan Tổng trấn ải Trần Ãồng.
Hoàng Phi Hổ ngẫm nghĩ một lúc rồi than :
- Trần Ãồng trước kia phạm tá»™i, ta đánh giết nhưng các tướng năn nỉ xin tha để cho va lập chiến công Ä‘á»n tá»™i . Nay va làm đến chức Tổng binh thế nào cÅ©ng nhá»› thù xưa mà rá»­a há»n , chúng ta khó lòng qua ải.
Các tướng nói .
- Trần Ãồng tài cán gì mà dám đương cá»± chúng ta. Xin đại vương chá»› lo.
Còn Ä‘ang bàn luận vá»›i nhau thì đã nghe quân ó vang trá»i Trần Ãồng dẫn quân đến bắt. Hoàng Phi Hổ lật đật cỡi thần ngưu ra trận.
Trần Ãồng chỉ mặt Hoàng Phi Hổ nói :
- Ta chào Hoàng tướng quân đó . Ngươi là vì vương không nhá» , tại sao đến ải ta làm chi ? Ta vâng lệnh Thái Sư đón ngươi ở đây đã lâu . Nếu muốn toàn thây thì mau xuống ngá»±a bó mình đặng ta giải nạp vá» Triá»u Ca trị tá»™i, đừng nói nhiá»u lá»i vô ích.
Hoàng Phi Hổ nói :
- Trần tướng quân chá»› khi dá»… ta. Trong Ä‘á»i ngưá»i sao khá»i có lúc suy lúc thạnh, cÅ©ng như trong vÅ© trụ, trá»i có khi nắng khi mưa. Xưa, ngươi cùng ta chẳng khác tay chân cật ruá»™t, đến ná»—i ngươi phạm lá»—i nặng mà ta không giết, để cho ngươi lập công chuá»™c tá»™i , ấy là ta làm Æ¡n, sao nay ngươi cho việc ấy là cừu hận, nhục mạ ta mà trả thù ? Ngươi liệu đấu thương vá»›i ta nổi ba hiệp hay không mà dám lên mặt ?
Trần Ãồng không đáp, cầm kích nhắm ngang đầu Hoàng Phi Hổ đâm tá»›i .
Hoàng Phi Hổ đưa thương gạt ra rồi đâm lại. Hai đàng đánh nhau hÆ¡n mưá»i hiệp .
Trần Ãồng yếu sức, liá»n quất ngá»±a chạy dài.
Hoàng Phi Hổ quyết bắt cho được Trần Ãồng để mau qua ải nên giục trâu Ä‘uổi theo rất gấp.
Trần Ãồng thấy Hoàng Phi Hổ Ä‘uổi theo thì mừng thầm ; liá»n lấy Há»a Long Phiêu là phép tiên truyá»n thụ quăng lên, tức thì khói tá»a mịt mù. Há»a Long Phiêu thuá»™c vào loại phép dữ đánh mưá»i lần không sai má»™t.
Hoàng Phi Hổ tối cả mày mặt , bị Há»a Long Phiêu đánh trúng nhằm sưá»n, nhào xuống trâu thần chết tốt.
Hoàng Minh và Châu Kỷ thấy vậy nóng ruột, giục ngựa xốc tới hét lớn :
- Trần Ãồng, ngươi chá»› dùng tà thuật hại ngưá»i. có chúng ta đây.
Ba tướng đánh nhầu . Còn Hoàng Phi Bưu vội xốc tới vác thây Hoàng Phi Hổ đem vỠtrại , thì thấy Hoàng Phi Hổ đã tắt thở tự lúc nào rồi.
Lúc nầy , Hoàng Minh và Châu Ká»· cố giết cho được Trần Ãồng báo thù cho Hoàng Phi Hổ.
Trần Ãồng cá»± không lại giục ngá»±a chạy dài . Hai tướng giục ngá»±a Ä‘uổi theo, Trần Ãồng lấy Há»a Long Phiêu quăng lên, đánh nhằm Châu Ká»· té xuống ngá»±a, còn Hoàng Minh thất kinh bị con ngá»±a nhảy vòng chạy bậy. Trần Ãồng toan rút gươm chém Châu Ká»·, may nhá» Hoàng Minh xông đến kịp, cản lưỡi gươm Trần Ãồng lại, và đánh nhầu.
Trần Ãồng thấy Hoàng Minh liá»u mạng, nên sợ hãi bá» chạy vào thành đóng cá»­a lại.
Hoàng Minh đem thây Châu Kỷ vỠđến trại xem lại thì Châu Kỷ đã chết.
Hoàng Minh than khóc một hồi, sắp thây của Châu Kỷ nằm song song với thây của Hoàng Phi Hổ.
Ba đứa con Hoàng Phi Hổ thấy cha mình chết thảm Ä‘á»u khóc rống lên, gia binh gia tướng ai nấy động lòng sụt sùi không ráo lệ .
Thật là má»™t thảm cảnh ! Không ai còn biết tính lẽ nào nữa, lui tá»›i Ä‘á»u bất tiện, chỉ biết ngồi nhìn nhau chá» chết.

Bấy giá» tại núi Thanh Phong, động Tá»­ Dương, có ông Thanh Hư đạo nhân Ä‘ang ngồi trên giưá»ng Bích Vân, bá»—ng thấy lòng mình hồi há»™p, đánh tay xem biết Hoàng Phi Hổ mắc nạn, vá»™i truyá»n Bích Vân đồng tá»­ vào động đòi Hoàng Thiên Hóa đến.
Hoàng Thiên Hóa tuổi mới hai tám mà mình cao chín thước , mắt sáng như sao, mặt tròn và trong như mỡ, hai chân mày dài quá mắt, lưng thắt đai bố, chân đi giày rơm, đến ra mắt thầy và nói:
- Sư phụ sai gá»i đệ tá»­ có việc chi ?
Thanh Hư nói :
- Ngươi phải xuống núi cứu cha ngươi đang mắc nạn.
Hoàng Thiên Hóa ngÆ¡ ngác há»i :
- Thưa sư phụ, cha của đệ tử là ai, lâu nay không nghe sư phụ nhắc đến ?
- Cha ngươi là Võ Thành Vương Hoàng Phi Hổ, hiện Ä‘ang bị hạn Há»a Long Phiêu mà thác tại ải Ãồng Quan. Ngươi đến đó cứu cha ngươi, sau giúp nhà Châu cho toàn trung hiếu .
Hoàng Thiên Hóa há»i :
- Thưa sư phụ, nguyên nhân vì đâu mà đệ tử được đến hầu sư phụ ở động này ?
Thanh Hư đạo nhân nói :
- Cách mưá»i ba năm trước, ta đằng vân Ä‘i dạo tại xứ Triá»n Ca, gặp luồng hào quang cá»§a ngươi xông lên, đón vừng mây ta lại. Ta thấy ngươi có quý tướng, và có nhân duyên chi đây khiến ta gặp được . Ta liá»n nổi trận gió, đưa ngươi vá» núi truyá»n thụ võ nghệ và phép lành , để sau này ngươi có cÆ¡ há»™i lập thân. Nay chưa phải là lúc ngươi xuống trần, nên ta chỉ trao cho ngươi bầu linh dược, Ä‘em xuống ải Ãồng Quan cứu cha ngươi xong, thì phải cấp tốc trở vỠđây . Ngày sau, cha con sẽ gặp nhau tại Tây Kỳ.
Dặn dò xong, Thanh Hư trao gươm bầu và giỠhoa lam cho Hoàng Thiên Hóa, hối đi lập tức.
Hoàng Thiên Hóa muốn há»i nữa, Thanh Hư chiá»u ý bảo nhá» nấy câu và nói :
- Phải làm theo cách ấy thì cha ngươi má»›i qua khá»i ải được.
Hoàng Thiên Hóa tuân lệnh lạy tạ ra Ä‘i , độn thổ đến ải Ãồng Quan trong nháy mắt.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #32  
Old 13-10-2008, 04:08 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 32

Hoàng Thiên Hóa gặp cha tại Ãồng Quan


Hoàng Thiên Hóa độn thổ đến ải Ãồng Quan vừa lúc canh năm, lật đật tìm đến trại. Bấy giá» trá»i thanh trăng tá», Hoàng Thiên Hóa thấy bên ngoài có má»™t số quân canh, bên trong lố nhố má»™t Ä‘oàn ngưá»i Ä‘ang ngồi than khóc.
Vài tên quân canh thấy Hoàng Thiên Hóa, thất kinh hét lớn :
- Ngươi là ai ? Ãến đây có việc gì ?
Hoàng Thiên Hóa nói :
- Ta là đệ tá»­ cá»§a Thanh Hư đạo nhân, ở núi Thanh phong, động Tá»­ Dương. vì biết Ãại vương mắc nạn đến giải cứu, chá»› không phải địch quân đến đây thảm thính mà sợ. Ngươi mau vào thưa lại.
Quân canh vội vào báo.
Hoàng Phi Bưu vội bước ra xem thử , thấy một đạo đồng vạm vỡ, chân đi giầy rơm, mình mặc áo rộng , vai mang bửu kiếm, tay xách giỠhoa lam, xem hình dung giống anh mình như hệt .
Hoàng Phi Bưu đón tiếp vào trại. Các tướng Ä‘á»u ra chào.
Hoàng Phi Bưu nói :
- Nếu đạo nhân cứu sống được anh tôi thì Æ¡n ấy như trá»i biển.
Hoàng Thiên Hóa há»i :
- Ãại vương hiện nằm ở nÆ¡i đầu ?
Hoàng Phi Bưu dắt Thiên Hóa vào trong.
Thiên Hoa thấy cha mình nằm ngửa trên tấm nệm , hai mặt nhắm cứng, gương mặt tái xanh, thì than thầm :
- Cha mình làm đến tước Vương , quyá»n uy tại trào , chẳng biết vì đâu lại ra nông ná»—i này ?
Lại thấy một vị tướng để nằm bên xác cha mình .
Thiên Hóa liá»n há»i :
- Còn ông nào chết đó ?
Hoàng Phi Bưu nói :
- Ngưá»i ấy là bạn thân cá»§a anh tôi, cÅ©ng bị Trần Ãồng đánh Há»a Long Phiêu mà thác .
Hoàng Thiên Hóa truyá»n bá»n quân hầu xuống khe múc nước , lấy bầu thuốc trong giá» trút ra, hòa vá»›i nước suối , rồi lấy gươm cạy răng hai ngưá»i đổ vào miệng má»—i ngưá»i hai há»›p thuốc còn dư thì thoa chá»— bị thương.
Chẳng bao lâu , Hoàng Phi Hổ tỉnh đậy trước, la lớn lên :
- Ãau chết Ä‘i !
Ấy là lúc thuốc thấm vào ngũ tạng , chạy khắp châu thân nên Hoàng Phi Hổ mới biết đau, la hoảng như vậy.
Khi Hoàng Phi Hổ đã hồi tỉnh , mở mắt ra trông thấy má»™t gã đạo đồng ngồi bên mình , liá»n há»i :
- Ta đã bị Há»a Long Phiêu đánh chết rồi, đâu có thể còn sống lại . Ãây có phải cõi âm phá»§ chăng ?
Hoàng Phi Bưu nói :
- Nếu không nhỠđạo nhân dâng linh dược cứu chữa thì chắc vương huynh đã thỠtử rồi.
Hoàng Phi Hổ nhe nói vùng đứng dậy chắp tay xá Thiên Hóa một cái và nói .
- Tôi may mắn mới được đạo nhân cứu tử hoàn sanh .
Hoàng Thiên Hóa vội và quì xuống , vừa khóc vừa nói :
- Thưa cha, con là Hoàng Thiên Hóa đây . Hồi nhá» con Ä‘i dạo vưá»n hoa bị gió thổi mất biệt cho đến nay .
Ai thấy nghe nói Ä‘á»u kinh hãi .
Hoàng Phi Hổ giật mình, rồi lại mừng rỡ nói :
- Nếu vậy thì con đến cứu cha mà cha không biết. Tính từ ngày ấy đến nay thì con đã mưá»i sáu tuổi rồi Vậy thá»i gian qua, con ở núi nào, thày con là ai ?
Hoàng Thiên Hóa lạy rồi đứng dậy thưa :
- Thầy con là Thanh Hư đạo nhân , ở núi Thanh Phong, động Tá»­ Dương, năm trước Ä‘i đạo chÆ¡i ở Triá»u Ca, thấy con có số tu hành lên nổi gió đưa con vỠđộng luyện tập võ nghệ và truyá»n thụ phép tắc . Nay thày con biết cha mắc nạn, nên dạy con xuống cứu . Nhá» dịp nầy con gặp mặt được ba anh em, và cả ba chú con nữa .
Bấy giá» Châu Ká»· cÅ©ng đã tỉnh dậy, nghe rõ đầu Ä‘uôi , chú cháu vui mừng, anh em chào há»i .
Hoàng Thiên Hóa nhìn quanh, không thấy mẹ mình đâu buồn bã há»i :
- Cả gia đình Ä‘á»u rá»i bá» Triá»u Ca, tại sao thân mẫu không cùng Ä‘i ?
Hoàng Phi Hổ nghe nhắc đến vết thương lòng, giậm chân khóc lớn nói :
- Con chưa hiểu vì cá»› nào cha phản Trụ đầu Châu hay sao ? Bởi ngày Nguyên đán , mẹ con vào cung chầu Ãắt Ká»·, Trụ vương làm Ä‘iá»u ô nhục, mẹ con giữ tiết trinh mắng vua rồi nhảy xuống lầu dập xương . Nếu không có việc phá»§ phàng như vậy lẽ nào cha lại phản chúa !
Hoàng Thiên Hóa nghe rõ đầu đuôi, nghiến răng hét lên một tiếng , rồi té xuồng đất chết ngất. Lòng thương mẹ của Hoàng Thiên Hóa khiến ai nấy động lòng khóc rống lên.
Giây lâu Hoàng Thiên Hóa mới tĩnh lại nói với Hoàng Phi Hổ :
- Thầy con dặn cứu cha xong phải trở vá» núi tiếp tục tu hành , nhưng hoàn cảnh nầy con không muốn trở vá» núi nữa, quyết lòng trở vá» Triá»u Ca giết vua Trụ và Ãắt Ká»· trả thù cho mẹ và cô cá»§a con.
Cha con đang sụt sùi than thở thì ngoầi trại có liếng quân reo, và quân canh vào báo :
- Trần Ãồng dẫn quân ra khiêu chiến.
Hoàng Phi Hổ mặt tái ngắt vì nghÄ© đến Há»a Long Phiêu lợi hại cá»§a địch thá»§ vừa rồi .
Hoàng Thiên Hóa thấy vậy thưa :
- Xin cha chớ sợ , có con theo bảo vệ thì nó không làm gì nổi đâu.
Hoàng Phi Hổ nghe nói vững lòng, lên lưng thần ngưu , cầm Ä‘ao xông ra khá»i trại, kêu Trần Ãồng nói :
- Trần Ãồng, ngươi chá»› hung hăng . Hôm nay ta ra đây trả thù ngươi đấy.
Trần Ãồng thấy Hoàng Phi Hổ thất kinh, nhá»§ thầm :
- Hoả Long Phiêu ta đã đánh trứng nó, vì cá»› gì nó lại không chết. Từ xưa đến nay ta chưa từng thấy trưá»ng hợp nào như vậy .
Nghĩ rồi nạt lớn ;
- Hoàng Phi Hổ, ngươi là đưa phản thân, không biết nhục còn giao đấu cùng ta hay sao ?
Hoàng Phi Hổ nói :
- Ngươi cố tình xá»­ ác vá»›i ta, nhưng trá»i không hại anh hùng.
Nói rồi vung Ä‘ao đâm Trần Ãồng má»™t nhát.
Trần Ãồng đưa giáo ra đỡ. Hai bên đánh nhau hÆ¡n hai mươi hiệp .
Trần Ãồng quất ngá»±a chạy, Hoàng Phi Hổ giục ngá»±a Ä‘uổi theo, Trần Ãồng dùng kế hoạch cÅ©, vung Há»a Long Phiêu lên khí tá»a mịt mù.
Hoàng Phi Hổ thất kinh, muốn quảy ngá»±a bá» chạy, thì Hoàng Thiên Hóa đã biết trước, lấy giá» hoa lam đưa lên, thâu Há»a Long Phiêu cá»§a Trần Ãồng vào đấy .
Trần Ãồng thấy mất phép, mặt biến sắc. Còn Hoàng Phi Hổ quay thần ngưu lại đánh vá»›i Trần Ãồng. Lần nầy Hoàng Phi Hổ không còn sợ sệt như trước nữa nên đánh rất hăng:
Hoàng Thiên Hóa muốn cho cha mình sá»›m rảnh tay, liá»n bước tá»›i gá»i Trần Ãồng mắng :
- Thất phu, tài phép của ngươi bao nhiêu mà dám xúc phạm tới thân phụ ta. Ta lấy đầu ngươi để rửa hận.
Dứt lá»i cầm cây gươm thần gá»i là Mật Tà đưa lên, tức thì thanh gươm xẹt ra má»™t luồng thanh quang sáng chối, chiếu vào cổ Trần Ãồng, chiếc đầu Trần Ãồng rÆ¡i tức khắc.
Hoàng Thiên Hóa vừa giết Trần Ãồng xong, Hoàng Minh, Châu Ká»· và các tướng theo phò Hoàng Phi Hổ Ä‘á»u phá cá»­a ải xông vào .
Quản sÄ© ải Ãồng Quan thấy chá»§ tướng bị chết, kiếm chá»— ẩn mình không ai dám ra chống cá»±.
Hoàng Thiên Hóa lạy cha, thưa rằng :
- Lúc nãy vì nghe mẹ chết, nóng lòng nên con nói như vậy , bây giá» nghÄ© lại lá»i thày dặn không dám trái, xin cha cho con trở vá» núi tu luyện thêm, ngày sau sẽ Ä‘oàn tụ.
Hoàng Phi Hổ nói :
- Con tuân lá»i đến cá»§a thấy là phải , nhưng mưá»i mấy năm trá»i cha con má»›i gặp nhau, sao vá»™i chia ly như vậy .
Hoàng Thiên Hóa rơi lụy nói :
- CÅ©ng không bao lâu nữa gia đình ta sẽ Ä‘oàn tụ nÆ¡i Tây Kỳ, xin cha cho trẻ dá»i gót.
Cha con, chú cháu, anh em đồng gạt lệ giã từ.
Hoàng Thiên Hóa độn thổ vá» núi, còn Hoàng Phi Hổ cùng gia binh gia tướng qua khá»i ải Ãồng Quan, Ä‘i hÆ¡n tám mươi dặm nữa đến ải Xuyên Vân .
Quan Tổng trấn ải nay là anh ruá»™t cá»§a Trần Ãồng, tên Trần Ngô.
Khi nghe quân báo Hoàng Phi Hổ giết em ruá»™t mình qua ải, Trần Ngô nổi giận lập tức truyá»n Ä‘iểm tướng, dẫn binh Ä‘i đánh báo thù.
Có viên tướng cạnh là Hạ Thân can :
- Xin chá»§ tướng chá»› nóng nảy mà há»ng việc. Hoàng Phi Hổ là bậc dá»ng tướng, lại có các gia binh gia tướng theo phò, đến đổi Nhị gia, tài cao phép lạ mà còn bị hại thay, huống hồ trong thành ta tướng yếu binh suy, chá»§ tướng muốn dùng sức kiệt trói hùm sao được .
Trần Ngô nói :
- Hoàng Phi Hổ là đứa phản thần, đã có tá»™i vá»›i vua bá» trốn qua ải lại còn giết tướng, không kể đến nghÄ©a tình. Trần Ãồng là em ruá»™t ta, trấn ở Ãồng Quan bị chết vá» tay nó ta không giết nó trả thù sao ?
Hạ Thân nói :
- Muốn bắt Hoàng Phi Hổ để trả thù không cần dùng sức, mà chỉ đùng mưu kế thôi.
Trần Ngô nghe nói như vậy sáng mắt, khen :
- Ta quá nóng lòng, suýt làm hư đại sự. Hạ tướng quân nói phải làm. Vậy bây giỠbiết tính mưu chi ?
Hạ Thân nói :
- Phải dụng kế như vầy thì trừ Hoàng Phi Hổ không khó.
Ãoạn Hạ Thân nói nhá» vá»›i Trần Ngô má»™t hồi .
Trần Ngô đắc ý khen :
- Hạ tướng quân mưu cao. Phen nầy nhất định theo kế ấy mà làm.
Bỗng có quân vào báo :
- Hoàng Phi Hổ và cả gia quyến đã đến ải .
Trần Ngô lập tức truyá»n gióng chiêng nổi trống , triệu tập các tướng Ä‘i tiếp nghinh .
Hoàng Phi Hổ thấy Trần Ngô đội mảo lá»›n , mặc áo dài , mình không mang giáp , tay không khí giá»›i , tướng binh cÅ©ng Ä‘á»u như vậy cả , nên không chút nghi ngá».
Trần Ngô lướt ngựa tới khép nép thưa :
- Tiểu tướng xin bái yết Ãại vương .
Hoàng Phi Hổ đáp lễ và nói :
- Tôi mắc nạn là Hoàng Phi Hổ , phạm tá»™i vá»›i triá»u đình, lánh thân ra quan ải nay nhá» Æ¡n tướng quân có lòng chiếu cố , không trừng phạt mà đón rước như vầy , tình rất trá»ng . Còn như lịnh đệ bị thác vì ngăn đón chiến trưá»ng , nên rá»§i ro bị thác . Như tướng quân nghÄ© tình tôi oan ức, cho qua khá»i ải nầy, chúng tôi nguyện suốt Ä‘á»i mang Æ¡n.
Trần Ngô nói :
- Tôi biết đại vương là ngưá»i trung nghÄ©a, mấy Ä‘á»i phò vua giúp nước , trải mật nằm gai. Nay xảy ra cÆ¡ sá»± này là tại vua phụ bá» tôi, chá»› đâu phải bá» tôi phụ vua . Còn em tôi ta Trần Ãồng không rõ tình Ä‘á»i , không trông xa hiểu rá»™ng, chỉ khư khư làm theo mệnh lệnh cá»§a triá»u đình, Ä‘em sức khuyển ưng mà chống oai hùm thì làm sao toàn mạng. Em tôi chết tôi cÅ©ng Ä‘au lòng thật, nhưng nghÄ© lại vì trí thiển tài nông cá»§a nó nên không dám trách . Ãại vương vào ải để tôi mở tiệc tẩy trần cho thá»a lòng hoài vá»ng.
Hoàng Minh cất tiếng khen :
- Lá»i xưa nói : Cây má»™t cá»™i trái chua trái ngá»t, nước má»™t nguồn dòng đục dòng trong . Xem thế thì tầm hiểu biết cá»§a tướng quân cao hÆ¡n lệnh đệ nhiá»u lắm.
Ai nấy nghe lá»i Trần Ngô chuốc Ä‘á»u xuống yên.
Trần Ngô cũng xuống ngựa, rước cả gia binh gia tướng Hoàng Phi Hổ vào ải .
Ãến nÆ¡i Trần Ngô má»i ngồi theo thứ tá»±, truyá»n dá»n cÆ¡m nước đãi đằng.
Hoàng Phi Hổ cảm lòng tri ngộ đứng dậy tạ rằng :
- Tôi mắc nạn, được tướng quân trá»ng đãi biết ngày nào đáp Ä‘á»n được thâm ân ?
Trần Ngô đứng dậy nói :
- Tôi biết đại vương nóng lòng sang Tây Kỳ đầu Minh chúa, tuy vậy tôi muốn cùng tướng quân dá»± bữa tiệc chia ly. Sau này nếu gặp gỡ tôi sẽ Ä‘i chung đưá»ng để phò đại vương luôn thể . Mong đại vương không từ chối.
Hoàng Phi Hổ nói :
- Trần tướng quân thương chúng tôi là kẻ mắc nạn, bảy tiệc khoản đãi, ngưá»i đã có tình lẽ nào chúng tôi từ chối.
Trần Ngô thấy Hoàng Phi Hổ đã thuận ý liá»n truyá»n quân nổi nhạc tưng bừng, cổ bàn dá»n lên, các tướng Ä‘á»u được má»i vào tiệc, ăn uống cho đến lúc hoàng hôn.
Tiệc mản, Hoàng Phi Hổ đứng dậy nói :
- Nhá» Æ¡n ngưá»i hiá»n trá»ng đãi, mai nầy má»›i được hiển vinh, tôi chẳng quyên Æ¡n Ä‘á»n đáp.
Trần Ngô nói :
- Xin đại vương đừng ngại tôi biết đại vương và chư tướng không cởi giáp, ăn không ngon bữa , ngủ không yên giấc. Nay tôi nhắm không có binh theo mà nghĩ nán lại đây một đêm, sáng sớm sẽ đăng trình tôi nhắm không có binh theo mà ngại.
Hoàng Phi Hổ nghe Trần Ngô nói ngá»t, lòng còn lưỡng lá»±.
Hoàng Minh trong ngưá»i má»i mệt thấy vậy xen vào :
- Trần tướng quân đã có lòng tốt đối xá»­ vá»›i chúng ta như vậy chúng ta nghÄ© lại đây má»™t đêm mai sá»›m lên đưá»ng cÅ©ng chẳng sao
Hoàng Phi Hổ không nỡ trái lòng các tướng, nên gật đầu ưng thuận.
Trần Ngô ngồi nán lại, uống thêm vài chung rượu , rồi nói :
- Ãáng lẽ tôi hầu thêm đại vương vài chung, nhưng sợ đại vương ngồi lâu má»i mệt. Vậy xin má»i đại vương Ä‘i nghÄ© , ngày mai tôi sẽ dâng chén tiá»…n hành.
Hoàng Phi Hổ đứng dậy tạ Æ¡n, theo đưa Trần Ngô vào phá»§, rồi dạy gia tướng đẩy xe vào, sắp đặt khắp nÆ¡i, chong đến Ä‘uốc sáng lòa, truyá»n quân binh an nghÄ© .
Ãoạn binh tướng cá»§a Hoàng Phi Hổ trải mấy ngày má»i mệt , nay lại được má»™t tiệc no say, nên ngưá»i nào mặt cÅ©ng lừ đừ , đặt lưng xuống là ngá»§ thiếp lúc nào không biết.
Riêng Hoàng Phi Hổ lòng buồn bực , nằm ngồi không yên, suy nghĩ hết chuyện này sang chuyện khác, và than :
- Giòng há» Hoàng bảy Ä‘á»i trung liệt phò Thương, không ngỠđến lúc này lại mang tiếng phản phúc ! Tấm lòng tôi ngay thẳng xin trá»i đất chứng tri. Bởi hôn quân vô đạo, hại vợ giết em gây thù chuốt oán. Nếu Châu Võ vương thương đến thì sau này tôi sẽ viện binh đánh Trụ mà bảo thù.
Than rồi nghiến răng cau mày , lấy bút để thơ giải muộn :

Trung nghÄ©a bảy dá»i có ích chi
Vì vua lánh nạn đến Tây Kỳ
Muốn qua năm ải Ä‘á»u ngăn trở
Giao chiến ba phen chịu hiểm nguy
Chim đã lúc bầy đành bõ ổ
Vua đã phụ tôi nghĩ ách gì
Trá»i chẳng phụ lòng còn có thuở
Ãem binh vấn tá»™i cÅ©ng có khi

Hoàng Phi Hổ làm xong bài thÆ¡ thì trống lầu đã Ä‘iểm tàn canh má»™t. Thế mà Hoàng Phi Hổ vẫn thao thức vì không ngá»§ được, cứ nằm nghÄ© mãi những ká»· niệm xa xưa nÆ¡i các phụng Ä‘á»n rồng, gấm treo vàng thiếp, vợ con Ä‘oàn tụ hạnh phúc tràn trá» . Rồi đến nay tấm thân lưu lạc, bÆ¡ vÆ¡ bốn biển không nhà.
Trống Ä‘iểm canh hai , Hoàng Phi Hổ thấy trong lòng hồi há»™p ; chợp mắt lim dim, bá»—ng nghe trận gió lạnh lùng thổi tá»›i, cả mình rởn ốc. Rồi có má»™t luồng trắng từ ngoài chập chùng bay vào dinh, trong luồng khói trắng ấy lại ló ra má»™t cánh tay, quạt tắt ngá»n đến, và có tiếng kêu văng vẳng :
- Tướng quân ôi ! Thiếp không phải yêu ma, chính là hồn của Giả thị, vì thương các con theo dõi đến đây. Trần Ngô độc ác , sắp dùng lửa đốt cả gia binh gia tướng trong căn phòng này. Tướng quân phải mau thức dậy, dìu dắt ba đứa con thơ lánh nạn kẻo không còn kịp nữa. Thiếp xin giã biệt.
Hoàng Phi Hổ giật mình thức giấc, nhìn lại ngá»n nến vẫn tá» rạng như thưá»ng, liá»n vá»— ghế ầm ầm kêu binh tướng.
- Hoàng Minh, Châu Ká»· và các tướng nghe kêu, đồng giật mình ngồi dậy há»i lá»›n :
- Anh kêu gì vậy ?
Hoàng Phi Hổ thuật lại chuyện vừa rồi, các tướng Ä‘á»u kinh hải .
Hoàng Phi Bưu nói :
- Việc rất nên hiển hách, không thể không tin.
Hoàng Minh vá»™i vàng bước lại mở cá»­a, thì bên ngoài đã khóa chặt cÅ©ng, xô không ra, liá»n la lá»›n :
- Nguy rồi ! Ngoài cửa chúng đã khóa chặt.
Long Hoàn , Ngô Kim, vá»™i xách búa lại bá»­a cá»­a ra , thì thấy bốn phía cá»§i chất trùng trùng, cao ngùn ngụt. Long Hoàn và Ngô Kim há»p lá»±c vá»›i bá»n gia binh dá»n sạch má»™t đưá»ng cá»§i rồi đẩy lẹ ra. Các tướng cùng lên yên theo ra khá»i phá»§ .
Lúc này Trần Ngô đang đốc binh sĩ nổi lửa đốt dinh , chợt nghe có quân chạy đến báo :
- Hoàng Phi Hổ dẫn gia binh gia tướng ra khá»i cá»­a thành rồi .
Trần Ngô nổi giận vểnh râu hét :
- Tới chúng bay trể quá, nên nó mới thoát được.
Nói rồi cầm thương lên ngựa đuổi theo.
Hoàng Phi Hổ nghe tiếng vó ngá»±a quay lại thấy Trần Ngô, liá»n trách rằng :
- Trần Ngô, tình nghĩa ta với ngươi lúc ban ngày đã trôi theo dòng nước rồi , ngươi nở nhẫn tâm làm kế bất nhơn như vậy !
Trần Ngô biết cơ mưu đã lậu, trợn mắt mắng lớn :
- Phản tặc ! à ta muốn đào rá»… bứng chồi , khá khen ngươi cÅ©ng cao mưu lá»›n trí. Tuy khá»i vòng binh lá»­a, chưa hẳn đã thoát được cá»­a quan. Ta quyết lấy đầu ngươi trả thù cho em ta đó. Nói rồi cầm thương đâm tá»›i.
Hoàng Minh cầm búa lướt tá»›i đỡ liá»n.
Hoàng Phi Hổ cÅ©ng xông vào há»—n chiến. Hai bên đánh nhau má»™t hồi, Hoàng Phi Hổ đâm trúng Trần Ngô lòi ruá»™t , rồi thừa thắng mở cá»­a ải Xuyên Vân , cả Ä‘oàn ngưá»i thoát ra má»™t lúc.
Qua khá»i ải rồi bá»n gia binh gia tướng Ä‘á»u mừng rỡ nói vá»›i Hoàng Phi Hổ :
- Nếu không có hồn linh của Phu nhơn theo mách bảo thì chúng ta đã chết thui với mưu kế của lão Trần Ngô rồi.
Bây giá» Ä‘oàn ngưá»i thẳng qua ải Giá»›i Bài.
Hoàng Minh vừa đi vừa nói :
- Ải nầy là ải cá»§a bác trấn đóng, ngưá»i trong gia đình, khá»i phải lo chinh chiến nữa.
Quan trấn ải Giới Bài là Hoàng Cổn, cha ruột của Hoàng Phi Hổ. Khi nghe con mình phản chúa, chém giết các quan Tổng trấn các ải . Hoàng Cổn lòng không vui , xảy nghe quân vào báo :
- Có Ãại lão gia, Nhị gia, Tam gia , và bá»™ hạ đồng đến trước ải .
Hoàng Cổn lập tức truyá»n ba ngàn binh bố trận, và dá»n mưá»i chiếc tù xa, quyết bắt anh em Hoàng Phi Hổ, và bá»n gia binh gia tướng giải vá» Triá»u Ca trị tá»™i.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #33  
Old 13-10-2008, 04:10 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 33

Hoàng Phi Hổ đánh ải Tụy Thủy


Hoàng Minh nhìn xa xa thấy Hoàng Cổn dẫn binh bố trận, liá»n nói vá»›i Long Hoàn :
- Lão gia bố trận và để tù xa trước ải, tôi Ä‘oán chắc không phải Ä‘iá»m lành.
Long Hoàn nói :
- Ãể đợi ra mắt lão gia , xem lão gia dạy lẽ nào rồi sẽ tính.
Mấy anh em đồng giục ngựa đến trước ải.
Hoàng Phi Hổ bái Hoàng Cổn một cái, và thưa :
- Con bất hiếu là Phi Hổ xin ra mắt phụ thân. Vì mặc giáp trong mình, làm lá»… không trá»n , xin phụ thân dung thứ.
Hoàng Cổn trợn mắt há»i :
- Ngươi là ai đó ?
Hoàng Phi Hổ thưa :
- Con là Phi Hổ đây. Cha há»i gằn làm gì vậy ?
Hoàng Cổn nạt lớn :
- Nhà ta phò Thiên tá»­ bảy Ä‘á»i, lòng trung có má»™t, chỉ biết ngay chúa thảo cha . Nay ngươi vì báo thù má»™t con vợ mà làm hư tiếng bảy Ä‘á»i, mất giống trâm anh, nhÆ¡ danh hào kiệt , ngươi đã không nhìn chúa còn kể gì cha ? Ngươi sống thì hổ vá»›i nhân gian, chết thì nhục vá»›i ông bà giòng giống. Ta không nhìn đứa phản loạn là con, ngươi đừng gá»i la là cha nữa.
Hoàng Phi Hổ bị cha mắng, ngồi trên lưng trâu làm thinh không dám nói lại.
Hoàng Cổn thấy vậy nạt lớn :
- Súc sanh ! Ngươi muốn làm con thảo tôi ngay, hay muốn làm tôi loàn con giặc
Hoàng Phi Hổ thưa :
- Xin cha cắt nghÄ©a hai Ä‘iá»u ấy cho con rõ .
Hoàng Cổn nói :
- Như ngươi muốn làm tôi ngay con thảo thì mau xuống yên, nạp mình đặng ta bá» vào tù xa, giải vá» Triá»u Ca trị tá»™i, chuá»™c lại tiếng xấu muôn Ä‘á»i , còn như ngươi muốn làm tôi loàn, con giặc thì cứ đâm ta má»™t giáo , khi ta chết rồi, mặc ý cho ngươi muốn phản Trụ đầu Châu, làm nhÆ¡ danh xú tiết.
Hoàng Phi Hổ nghe nói liá»n thưa :
- Xin cha đừng bắt tội con , để trẻ xuống yên để cha giải vỠkinh đô cho đẹp lòng cha .
Dứt lá»i toan nhảy xuống lưng thần ngưu .
Hoàng Minh lật đật cản lại nói lá»›n đừng xuống yên mà mang há»a . Bởi Trụ vương vô đạo chẳng kể đến tôi trung , làm nhiá»u Ä‘iá»u thất đức nên bất đắt dÄ© chúng ta má»›i phải như vầy . Ai lại không muốn ngồi hưởng giàu sang , giá»­ lấy quyá»n quí , bõ cái đã có , Ä‘i tìm cái chưa có , thật là chuyện Ä‘au lòng . Lá»i xưa nói : Há»… chúa lấy lẻ đải tôi , thì tôi tận ngay thá» chúa . Nay vua chẳng chánh mà bắt tôi phải giữ trung làm sao ? Chúng ta đã qua khá»i năm ải, khá» cá»±c đủ Ä‘iá»u, lẽ nào chịu chết oan ức.
Hoàng Phi Hổ nghe Hoàng Minh nói , lòng lưỡng lự, ngồi cúi mặt làm thinh.
Hoàng Cổn mắng lớn :
- Hoàng Minh ! Ngươi là đứa nghịch tặc. Ta chắc con ta không có lòng quấy , chúng bây xúi giục con ta má»›i làm phản. Rất đổi trước mặt ta, các ngươi còn dám cản trở không cho Phi Hổ xuống yên , ấy là các ngươi chá»c tức ta đó.
Nói rồi lướt ngựa tới chém Hoàng Minh một đao.
Hoàng Minh giơ búa ra đở , và nói :
- Xin Lão tướng quân xét lại, hễ tôi trung phải thỠchúa thánh chứ chúa đã lỗi đạo, trở thành một hôn quân, mà chúng ta cớ theo phò, chẳng những đã mù quáng, mà còn giúp hôn quân có thế lực để hại nước hại dân. Làm một vị tôi thần cúi đầu phò một ông vua hôn ám không xấu hổ sao ? Vả lại hôn quân đã giết con gái mình, hại con dâu mình phủ phàng như vậy mà lão tướng không thấy tủi nhục trong lòng là cớ gì ?
Hoàng Minh còn muốn nói nữa , nhưng Hoàng Cổn nói giận hét lớn :
- Phản tặc ! Ngươi đừng đem ba tấc lưỡi khiêu gan ta.
Hét rồi chém tiếp một đao.
Hoàng Minh đứa búa ra đỡ, và nói :
- Ba anh em Hoàng Phi Hổ là con , ba anh em Hoàng Thiên Lá»™c là cháu , lão tướng muốn nói thì nói, còn như bá»n chúng tôi đây không phải là con cháu gì hết, lão tướng không thể ngăn cấm chúng tôi được.
Dứt lá»i vung búa đánh vá»›i Hoàng Cổn.
Châu Kỷ thấy vậy cũng xốc vào nói :
- Tôi cũng xin chịu lỗi , không lẽ bỠHoàng Minh .
Long Hoàn và Ngô Khiêm cũng nóng mặt xông vào đánh tiếp.
Bốn tướng bốn góc vây Hoàng Cổn vào giữa .
Hoàng Phi Hổ thấy bốn tướng vây đánh cha mình, nóng lòng nghĩ thầm :
- Bá»n nầy thật vô lá»… , trước mặt ta mà nó dám vây đánh cha ta như vậy ?
Bỗng nghe Hoàng Minh kêu lớn :
- Chúng tôi đã cầm chân bác tại đây ,sao anh không qua cho khá»i ải, đợi chừng nào nữa ?
Hoàng Phi Hổ nghe nói như vậy , hiểu ý bốn tên gia tướng cá»§a mình , liá»n giục thần ngưu khiến bá»n gia Ä‘inh đẩy xe ra cá»­a ải.
Hoàng Cổn thấy con cháu mình Ä‘i hết , tức giận nhào xuống yên rút gươm toan tá»± vận. Hoàng Minh liá»n nhảy xuống ngá»±a, ôm lấy Hoàng Cổn và nói :
- Xin bác đừng làm vậy.
Hoàng Cổn trợn mắt mắng :
- Chúng bay là quân ăn cướp , xúi giục con tao làm phản, còn làm bộ phui pha .
Hoàng Minh nói :
- Xin bác bá»›t giận để tôi nói rõ sá»± tình. Thật chúng tôi đã ngăn cản Võ Thành vương hết sức, nhưng Võ Thành vương cá»› má»™t má»±c làm phản mà thôi. Nếu chúng tôi không theo phò , Võ Thành vương giết chúng tôi Ä‘i, nên chúng tôi phải chịu đở đợi ra đến ải trước mặt bác, chúng tôi sẽ lập mưu bắt lại đưa vá» Triá»u Ca . Lúc nảy tôi nháy bác hoài mà bác không thèm để ý, tôi sợ lậu kế nên hối Võ Thành vương Ä‘i cho khuất mắt, để thưa vá»›i bác cho tưá»ng tận.
Hoàng Cổn nghe nói vá»™i há»i :
- Bây giỠcác ngươi tính kế làm sao ?
Hoàng Minh nói :
- Bác lên ngựa chạy theo Võ Thành vương bảo trở lại ải quan rồi cha con sẽ cùng đến Tây Kỳ một thể . Như vậy thế nào Võ Thành vương cũng trở lại .
Hoàng Cổn cưá»i gằn :
- Ngươi là đứa súc sanh, mưốn lừa phỉnh ta nhập bá»n .
Hoàng Minh nói :
- Không phải tôi khuyên bác đầu thật, ấy là nói gạt cho Hoàng Phi Hổ trở vá» thành , rồi bác dá»n cÆ¡m nước đải đằng, bốn anh em tôi sắm dây xiá»ng cho sẳn . Lúc nào bác gõ ly rượu , chúng tôi sẽ ra tay , trói tất cả bõ vào tù xa , giải vá» kinh là xong chuyện .
Hoàng Cổn khen :
- Tướng quân thật là ngưá»i tá»­ tế , không hổ mặt trung lương .
Khen rồi nhảy lên ngá»±a chạy theo, gá»i lá»›n :
- Bớ Hoàng Phi Hổ , hãy trở lại đây để cha thu góp đồ đạc cùng nhau đến Tây Kỳ luôn, chớ một mình cha ở lại đây thế nào cũng mang tội .
Hoàng Phi Hổ nghe kêu nói nhỠvới hai em :
- Lẽ nào cha mình lại đổi ý mau như vậy ?
Hoàng Phi Bưu nói :
Chắc là kế của Hoàng Minh, chứng ta nên trở lại xem sự việc như thế nào ?
Bàn luận xong , Hoàng Phi Hổ truyá»n đẩy xe trở vá» thành.
Hoàng Cổn thấy con cháu mình trở vá» giả cách làm mặt vui truyện dá»n cÆ¡m nước thết đải, và nói :
- Cha nghÄ© lại lá»i Hoàng Minh nói rất phải. Lẽ nào chúng ta lại Ä‘em cái trung mà thá» má»™t bạo chúa. Thôi để cha thu góp đồ đạc rồi cùng theo mấy cha luôn thể .
Sàu ngưá»i ngồi lại ăn uống, còn bốn tướng hầu hạ hai bên.
Hoàng Cổn đang nâng ly thấy Hoàng Minh đứng gần Hoàng Phi Hổ, bèn gõ vào ly rượu hai lần theo kế hoạch đã định, nhưng Hoàng Minh cứ việc làm lơ không hành động gì cả.
Lúc đó Long Hoàn há»i nhá» Hoàng Minh :
- Chúng ta liệu lẽ nào ?
Hoàng Minh đáp nhỠ:
- Ngươi và Ngô Khiêm dá»n đồ đạc bác lên xe, rồi đốt hai kho lương thảo, đợi ăn uống xong xả chúng ta sẽ để huá» lên ngá»±a ra Ä‘i. Chừng nào bác có há»i ta, ta sẽ kiếm lá»i phân giải.
Hai tướng lật đật làm y theo kế. Còn Hoàng Cổn thấy Hoàng Minh không chịu bắt trói Hoàng Phi Hổ, lừa dịp kêu Hoàng Minh đến bên án há»i riêng:
- Ta gõ vào chung rượu đã hai lần, sao ngươi không ra sức ?
Hoàng Minh nói :
- Bốn tướng không đồng một lượt , nếu tôi hành động trước việc không xong.
Xảy thấy quân vào báo :
- Hai kho lương thảo Ä‘á»u bị lá»­a cháy ngất trá»i ..
Rồi trong lúc lá»™n xá»™n , gia binh gia tướng cá»§a Hoàng Phi Hổ Ä‘á»u kéo nhau ra khá»i ải, chi còn lại má»™t mình Hoàng Minh.
Hoàng Cổn chắt lưỡi than :
- Ta mắc mưu bá»n súc sanh này rồi !
Hoàng Minh nói :
- Cháu thưa thiệt vá»›i bác, Trụ vương vô đạo, thưá»ng hại kẻ tôi trung. Những kẻ tận trung trước sau gì cÅ©ng phải chết. Nếu chúng ta ở lì đợi đến ngày hôn quân giết Ä‘i, té ra chúng ta là lÅ© mất trí sao ? Châu Võ vương là kẻ đại nhÆ¡n đại độ, đáng mặt minh quân , chúng ta qua đó mà phò tức là bá» chá»— tối tìm chá»— sáng , kẻ thức thá»i không thể chê trách chúng ta được. Hiện giá» chúng ta qua đầu Châu coi như là những kế Ä‘i lánh nạn mà thôi.
Hoàng Cổn ngẫm nghĩ rồi than :
- Tôi không phải thả con đi làm phản , ngặt vì bạo chúa lỗi đạc không còn bào chữa vào đâu được , nếu tôi có theo con tôi thì cũng chỉ là đi lánh nạn, chớ không phải có lòng phản chúa.
Nói rồi lạy vá» Triá»u Ca tám lạy, treo ấn Nguyên soái tại dinh, dẫn ba ngàn tinh binh cá»§a mình ra khá»i ải Giá»›i Bài.

Ngưá»i sau có thÆ¡ rằng :

Làm kế đồng ra ải Giới Bài
Hoàng Minh rộng trí lại cao tài
Nào hay Tụy Thủy lừng oai thế
Ãến ná»—i anh hùng mắc nạn tai
Tướng giở phép mầu hay bắt chúng
Phận già yếu sức phải thua trai
Na Tra ví chẳng trừ Dư Hóa
Ãâu có vua tôi phá Lá»™c đài

Hoàng Cổn dẫn binh mã theo con, ngồi trên ngựa nói với Hoàng Minh :
- Ngươi ngỡ là cứu con ta nhưng thực ra ngươi làm hại cả dòng hỠta hết.
Hoàng Minh há»i :
- Bác nói vậy là có ý gì ?
Hoàng Cổn nói :
- Chúng ta không thể nào thoát khá»i mãnh lưới cá»§a Trụ vương được. Cách đây tám mươi dặm có ải Tụy Thá»§y, tướng giữ ải này là Hàng Vinh, có má»™t ngưá»i bá»™ hạ tên Dư Hóa tài phép phi thưá»ng ai cÅ©ng kiêng ná»… , nên gá»i là Thất thá»§ Tướng quân . Ngưá»i này cởi con thú mắt lá»­a tròng vàng , thưá»ng cầm cây Phương thiên há»a kích . Ãánh trăm trận trăm thắng . Chúng ta đến đó thế nào cÅ©ng bị bắt .
Hoàng Cổn nói dứt lá»i , nhìn thấy Hoàng Thiên Tưá»ng má»›i lên bảy tuổi , ngồi khóc mếu máo trên lưng ngá»±a , thì mÅ©i lòng than :
- Kẻ lá»›n khôn mắc nạn đã đành , đứa con nít chưa rá»i vú mẹ cÅ©ng lâm vào thảm trạng như vậy .
Ãoàn quân cá»§a Hoàng Phi Hổ Ä‘i gần tá»›i ải Tụy Thá»§y thì Hoàng Cổn truyá»n dừng quân lại . Quân thấy vào báo vá»›i Hàng Vinh :
- Hoàng Cổn và Võ Thành Vương kéo qua từ ải Giới Bài đến đây .
Hàng Vinh ngồi ngẫm nghÄ© cưá»i thầm :
- Hoàng Cổn làm tá»›i chức nguyên soái, chức lá»›n hÆ¡n ngưá»i thế mà để cho con làm phản , xét cÅ©ng ná»±c cưá»i .
NghÄ© rồi truyá»n nổi trống nhóm chư tướng lại để thương nghị .
Các tướng ứng hầu đũ mặt , Hàng Vinh nói :
- Cha con Hoàng Cổn làm phản, kéo binh mã đến đây . Vậy các tướng phải Ä‘em binh ra ngoài thành chận đưá»ng chúng nó.
Chư tướng vâng lệnh Ä‘i liá»n .
Bấy giỠHoàng Cổn nhìn con cháu than :
- Hôm nay con cháu đứng hầu hai bên , ngày mai chẳng biết ai còn ai mất .
Ai nấy nghe nói Ä‘á»u buồn bả vô cùng .
Trá»i rừng sáng đã có quân vào báo :
- Dư Hóa đem binh khiêu chiến .
Hoàng Cổn liá»n há»i :
- Ai dám đi đánh trận nầy ?
Hoàng Phi Hổ thưa :
- Con xin ra trận .
- Nói rồi cầm giáo lên lưng trâu ra khá»i trại gặp má»™t ngưá»i dữ tợn râu tóc đỠngoe, mặt mÅ©i vàng lưá»m, chân mày rô , con mắt lá»™ .
Dư Hóa chưa biết mặt Hoàng Phi Hổ , thấy Hoàng Phi Hổ cởi trâu năm sắc, năm chòm râu dài Ä‘uá»™t , mắt phụng mày tằm , mão vàng giáo bạc, liá»n há»i :
- Tướng nào xuất trận đó ?
Hoàng Phi Hổ nói :
- Ta là Võ Thành vương Hoàng Phi Hổ nay Trụ vương lỗi đạo nên ta định sang Tây Kỳ tị nạn. Còn ngươi tên hỠlà chi ?
Dư Hóa đáp :
- Tiểu tướng là Dư Hóa thuở nay chưa biết mặt đại vương, song cÅ©ng nghe tiếng đại vương là tôi cá»§a Thành Thang, làm quan cá»±c phẩm. NghÄ© lại há» Hoàng giàu sang quyá»n quý hÆ¡n ai hết . Có Ä‘iá»u chi không vừa ý mà làm phản Triá»u Ca .
Hoàng Phi Hổ nói :
- Tướng quân nói cÅ©ng phải, song luận đạo quân thần thì chúa phải lấy lá»… đải tôi, tôi phải hết ngay thá» chúa. Chá»› nay thiên hạ ai cÅ©ng biết Trụ vương là má»™t hôn quân , làm tôi má»™t hôn quân ai mà không xấu hổ . Ãã vậy vua lại ưa nịnh ghét trung, kẻ trung thần lần lượt bị tiêu diệt hết , cho nên lòng ngưá»i tiêu tán , thiên hạ đảo huyá»n. Tôi thần nào càng có quyá»n uy phú quý thì lại càng thấy cảnh Ä‘au lòng nhiá»u hÆ¡n. Nay nếu tướng quân lấy tình rá»™ng rãi, cho chúng tôi đến Tây Kỳ lánh nạn thì Æ¡n ấy sau này chẳng quên.
Dư Hóa aói :
- Ãại vương nói sai rồi. Bổn phận tôi giá»­ ải, đâu dám tư tình ? Nếu đại vương không phản, tôi mở cá»­a rước vào, nhưng nay đại vương đã trở lòng, tôi lẽ nào dám thả ? Ãại vương cÅ©ng biết phép , tôi không lẽ nói nhiá»u, xin đại vương xuống yên để chá»§ tướng tôi giải vá» Triá»u Ca cho bệ hạ phân xá»­, may ra bá quan bảo tấu, lấy công xưa mà chuá»™c tá»™i ngày nay. Chứ như đại vương muốn qua khá»i ải này, chẳng khác leo cây tìm cá.
Hoàng Phi Hổ nghe nói nổi giận mắng :
- Bốn ải kia ta còn qua khá»i, huống chi má»™t Tụy Thá»§y quan ? Nếu ngươi có tài thì cứ giao đấu vá»›i ta .
Nói rồi đâm Dư Hóa má»™t giáo. Dư Hóa đưa kích ra đỡ. Hai tướng đành vùi vá»›i nhau bụi bay ngất trá»i bốn phương mù mịt .
Hoàng Phi Hổ đang giận, nên rán sức bình sanh múa cây giáo bạc tít mù, Dư Hóa đánh không lại giục ngựa chạy dài. Hoàng Phi Hổ đuổi theo gần kịp .
Dư Hóa liá»n lấy cây phướng trong túi phất lên .
Cây phướng ấy là Lục Hồn Phang, phép cá»§a ông tiên Nhất Khí ở Bồng Lai truyá»n cho Dư Hóa.
Cây phướng vừa liệng lên cao liá»n hóa ra má»™t ngá»n khói Ä‘en bắt Phi Hổ Ä‘i mất.
Dư Hóa lại quăng cây phướng ấy vào ải, các tướng bắt Hoàng Phi Hổ trói tức thì.
Thắng trận, Dư Hóa liá»n rút quân vá».
Hàng Vinh hay tin Dư Hóa đã bắt được Hoàng Phi Hổ , liá»n truyá»n quân dẫn đến trướng .
Hoàng Phi Hổ vào đang sững không quỳ.
Hàng Vinh há»i :
- Triá»u đình không dám mích lòng ngươi việc gì mà ngươi hành động như vậy ?
Hoàng Phi Hổ cưá»i mỉa đáp :
- Ngươi là tướng trấn ngoài ải, quen thói mượn lệnh triá»u đình làm oai hiếp dân chúng, chá»› không rõ trong trào rối loạn đến bá»±c nào. Nay ngươi đã bắt được ta muốn làm gì thì làm, lá»±a phải nói chi cho nhiá»u chuyện .
Hàng Vinh nói :
- Ta trấn ải này thì phải giữ bổn phận đón kẻ gian, bắt tôi nghịch, hơi đâu mà nói chuyện với ngươi .
Nói rồi truyá»n quân giam Hoàng Phi Hổ vào ngục hình, chá» bắt hết cả Ä‘oàn sẽ giải vá» Triá»u Ca má»™t lượt .
Bên kia Hoàng Cổn sai Hoàng Phi Hổ ra trận , lòng lo lắng không an , đang ngồi trông tin. Bỗng nghe quân báo :
- Dư Hóa bắt đại vương đem vỠải rồi.
Hoàng Cổn thất kinh than :
- Súc sanh ! Bởi không nghe lá»i ta lên lập công cho chúng nó .
Kế Dư Hóa lại Ä‘em binh đến khiêu chiến, Hoàng Cổn há»i :
- Có tướng nào dám ra quân chăng ?
Hoàng Minh , Châu Kỷ đồng thưa :
- Hai tôi xin xuất trận.
Hai tướng nói rồi xách búa lên ngá»±a ra khá»i trại Ä‘iểm mặt Dư Hóa hét lá»›n :
- Thất phu, ngươi cậy phép tà bắt anh ta, thù sâu như biển .
Nói rồi xốc ngựa tới chém đùa. Dư Hóa đưa kích ra đở . Ba tướng đánh nhầu một trận hơn ba mươi hiệp .
Dư Hóa chống cự không lại quay ngựa bỠchạy. Hoàng Minh, Châu Kỷ đuổi theo, bị Dư Hóa quăng Lục Hồn Phang lên bắt hết đem vỠdâng cho chủ tướng .
Hàng Vinh truyá»n Ä‘em nhốt vào ngục chung vá»›i Hoàng Phi Hổ.
Quân thất trận chạy vỠbáo với Hoàng Cổn hay.
Hoàng Cổn cúi đầu than thở.
Bỗng có quân vào báo :
- Dư Hóa đem quân đến khiêu chiến trước trại .
Hoàng Cổn há»i :
- Tướng nào dám ra trận nữa chăng ?
Hoàng Phi Bưu, Hoàng Phi Báo thưa :
- Hai con xin ra sức báo thù anh .
Hai tướng liá»n cầm thương lên ngá»±a , ra trước trận gá»i Dư Hóa mắng :
- Dư Hóa ! Ngươi cậy có tà thuật bắt anh ta , hai ta nguyện ra đây lấy đầu ngươi mà trả thù.
Nói rồi hiệp lực đánh Dư Hóa hơn hai mươi hiệp, làm cho Dư Hóa bại trận chạy dài.
Hai tướng đuổi theo.
Dư Hóa cũng dùng phép cũ bắt nạp .
Hàng Vinh truyá»n giam lại hết.
Còn Hoàng Cổn hay tin hai con bị bắt lòng buồn bực vô cùng. Suốt đêm không hỠnhắm mắt.
Trá»i vừa má» sáng đã nghe quân vào báo :
- Dư Hóa dẫn quân đến khiêu chiến nữa .
Hoàng Cổn há»i :
- Ai dám xuất trận ?
Long Hoàn và Ngô Khiêm đồng thưa :
- Hai tôi không sợ tà thuật. Xin ra trận báo cừu.
Nói rồi cầm kích lên ngựa xông ra trận, thấy mặt Dư Hóa, nổi giận mắng lớn :
- Tặc tử đừng cậy phép tà hung hăng. Trận này chúng ta quyết xé xác ngươi mà bảo thù.
Ba tướng đánh nhau ba mươi hiệp, Dư Hóa chạy dài, hai tướng đuổi theo cũng bị Dư Hóa dùng phướng bắt sống đem vỠnạp.
Hàng Vinh truyá»n Ä‘em giam lại má»™t chá»—. Dư Hóa đánh thắng bốn trận liên tiếp bắt được bảy tướng, Hàng Vinh mừng rỡ , dá»n tiệc ăn uống, và hiu hiu tá»± đắc thể nào phen này giải bá»n Hoàng Phi Hổ vá» triá»u cÅ©ng được triá»u đình thưởng công.
Bấy giá» Hoàng Cổn nghe tin hai tướng vừa ra trận cÅ©ng bị bắt nữa . Lòng bối rối nhìn ba đứa cháu Ä‘ang đứng hầu hạ mình. Ãá»™ng lòng rÆ¡i lụy, thầm nhá»§ :
- Ta tưởng bá»n gia tướng há» Hoàng cÅ©ng có chút ít tài năng , ngỠđâu chẳng có đứa nào thắng nổi thằng Dư Hóa cả , thế thì có hy vá»ng gì qua ải Tụy Thá»§y. Hoàng Phi Hổ thật bất trí , không lượng trước sức mình. Nay đến nổi này còn biết tính sao đây .
Lại nghe Dư Hóa đến khiêu chiến nữa .
Thứ tôn Hoàng Thiên Lộc bước ra bái ông nội mình , thưa :
- Cháu xin ra trận để trả thù cha , thù chú .
Hoàng Cổn nói :
- Con còn nhỠtuổi , đánh sao lại Dư Hóa ! Rất đỗi cha con mà còn bị chúng bắt kia.
Hoàng Thiên Lộc nói :
- Nay cha , chú con đã bị chúng bắt hết , con còn sống cÅ©ng chẳng ích gì , xin ông cho con ra liá»u sanh tá»­ giữa chiến trận còn hÆ¡n .
Hoàng Cổn nhìn cháu , khuyên :
- Cháu có đi phải cẩn thận lắm mới được .
Hoàng Thiên Lộc vâng lệnh cầm thương lên ngựa, ra trước trận mắng lớn :
- Thất phu, ngươi ỷ có phép tà bắt cả gia đình ta, ta quyết với ngươi một còn một mất
Nói rồi đâm má»™t giáo, Dư Hóa đưa kích ra đở liá»n .
Hoàng Thiên Lá»™c tuy tuổi nhá» , nhưng là con nhà tướng , múa cây giáo tợ chong chống làm cho Dư Hóa không biết đưá»ng nào mà đở .
Thật là một tiểu anh hùng trong thiên hạ vậy .

Ngưá»i Ä‘á»i sau có thÆ¡ khen :

Trên Ä‘á»i xem có má»™t
Dưới thế vẫn không hay
Râu đỠđừng khoe phép
Mây xanh mới trổ tài
Nghé tÆ¡ nào sợ cá»p
Beo nhỠcũng ăn nai
Ãâm xẻ đùi Dư Hóa
Mất vía lại kinh oai

Hoàng Thiên Lá»™c thương pháp như rồng, sức mạnh như cá»p, đánh Dư Hóa ngẩn ngÆ¡. Vừa đấu được vài mươi hiệp, Hoàng Thiên Lá»™c trổ tài đâm trúng đùi Dư Hóa má»™t nhát, Dư Hóa kinh hãi giục ngá»±a chạy ngay .
Hoàng Thiên Lộc nóng trả thù cha, nên đuổi theo lập tức.
Dư Hóa tuy bị thương, song phướng phép hãy còn liá»n giở miếng cÅ©, bắt Hoàng Thiên Lá»™c Ä‘em vá» nạp cho chá»§ tướng.
Hàng Vinh truyá»n giam lại má»™t Ä‘oàn .
Lúc ấy Hoàng Phi Hổ Ä‘ang ngồi trong ngục thất buồn bã vì bảy anh em Ä‘á»u bị bắt hết. Bá»—ng thấy quân gát ngục đưa Hoàng Thiên Lá»™c vào nữa.
Hoàng Phi Hổ rơi lụy, nói :
- Không ngá» cả gia đình ta Ä‘á»u bị má»™t tay Dư Hóa.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nghiến răng, hận Dư Hóa vô cùng , còn Hoàng Cổn nghe thì Hoàng Thiên Lá»™c bị bắt, lòng rối như tÆ¡ vò không biết kế gì thoát nạn được , nhắm lại còn có ba ông cháu, khó ná»—i xông ra quan ải mà cÅ©ng khó lòng trở lại Triá»u Ca , liá»n gá»i ba ngàn quân sÄ© cá»§a mình lại, nói :
- Chúng bay hãy góp hết tiá»n bạc lương thá»±c cá»§a ta Ä‘em theo hối lá»™ cho Hàng Vinh, để nó thả chúng bay qua khá»i ải dung thân nÆ¡i khác, còn ba ông cháu ta bá» nào cÅ©ng chết.
Quân sĩ đồng thưa :
- Xin lão gia chá»› phiá»n . Ngưá»i lành không lẽ trá»i phụ .
Hoàng Cổn nói :
- Dư Hóa có phép tà chúng ta cự sao lại. Nếu ra trận cho nó bắt thì mất cả thanh danh bấy lâu nay .
Ai nấy Ä‘á»u ngậm ngùi , không biết kế gì bàn tính nữa.
Hoàng Cổn thấy hai đứa cháu mình đứng má»™t bên á»§ rÅ©, lòng không nỡ , liá»n nói :
- Thôi hai cháu chá»› buồn, để ông hạ mình năn nỉ vá»›i Hàng Vinh xin tha mạng sống cho hai cháu. ÃÆ°á»£c như vậy ông có chết cÅ©ng đành, dòng há» Hoàng còn ngưá»i hương há»a.
Nói rồi cất mão , thay áo trắng mặc đồ hèn, dắt hai đứa cháu tá»›i cá»­a ải, gá»i quân giữ cá»­a nói :
- Chúng bay vào bẩm với Hàng Tổng binh, có ta là Hoàng Cổn xin vào ra mắt.
Quân vào báo.
Hàng Vinh cưá»i thầm :
- Hoàng Cổn trước đây quyá»n cao chức trá»ng, lão là ngoại thích cá»§a vua , nhưng nay lão thả con làm phản triá»u đình thì lão có tá»™i liên can . Ãã là má»™t tá»™i lá»›n thì còn quyá»n lá»±c gì nữa. Dù lão có đến đây nói gì ta cÅ©ng chẳng cần đếm xỉa đến lá»i nói cá»§a lão nữa.
Nói rồi dàn binh nghiêm chỉnh, bước ra cửa ải mà xem, thấy Hoàng Cổn quì trước , hai cháu quì sau, mặt mày ủ dột.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #34  
Old 13-10-2008, 04:11 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 34

Võ Thành Vương ra mắt Tử Nha


Hoàng Cổn dẫn hai đứa cháu đến trước ải quì lạy, nói với Hàng Vinh :
- Hoàng Cổn cúi ra mắt quan Tổng binh mà chịu tội.
Hàng Vinh đáp lễ rồi nói :
- Lão tướng quân ! Việc này là việc triá»u đình, rất trá»ng tôi chẳng dám tá»± chuyên. Lão tướng có Ä‘iá»u gì muốn nói, xin trình bày thá»­ .
Hoàng Cổn nói :
- HỠHoàng tôi phạm tội chết đã đành, không thể dung được. Nhưng có việc này quan Tổng binh có thể châm chế được. Nếu quan Tổng binh mở lòng nhân đức thì cha con tôi dầu chết cũng mang ơn.
Hàng Vinh nói :
- Lão tướng muốn xin gì cứ tỠbày nghe thử.
Hoàng Cổn nói :
- Con tôi gây nên tá»™i , tôi làm cha có chết cÅ©ng đành lòng. Song nghÄ© há» Hoàng mấy Ä‘á»i trung nghÄ©a, có công lao vá»›i nước nhà , nay chẳng may mắc nạn, nếu để chết tuyệt tá»™c cÅ©ng thảm thương. Bởi vậy tôi đến mong nhá» Tướng quân xin thương trẻ thÆ¡ ngây vô tá»™i rá»™ng dung cho đứa cháu bảy tuổi cá»§a tôi qua khá»i ải để sau nầy hương lá»­a cho há» Hoàng.
Hàng Vinh đáp :
- Lão tướng quân nói lầm rồi , vả tôi cầm quyá»n quan ải, trấn thá»§ địa đầu, lẽ nào Ä‘i vị tình riêng mà quên phép chánh ? Nếu tôi muốn được lòng lão tướng thì phạm luật triá»u đình. Há»… thương ngưá»i thì hại mình, thà chịu mất lòng lão tướng để khá»i tá»™i sau nầy .
Hoàng Cha nói :
- Xin Tổng binh xét lại, cứ nạp bốn cha con tôi và thằng cháu lá»›n vá» Triá»u Ca cÅ©ng đũ rồi, còn thằng Thiên Tưá»ng là đứa con nít má»›i lên bảy tuổi, tha nó cÅ©ng chẳng can chi.
Hàng Vinh nói :
- Tôi chỉ có quyá»n bắt mà không có quyá»n tha. Lão tướng muốn gì thì cứ đợi vá» Triá»u Ca trước mặt vua mà xin.
Hoàng Cổn thở dài nói:
- Tổng binh nở nào hẹp lượng như vậy . Lá»i xưa có nói : Kẻ có quyá»n cao mà hẹp lượng ví như vào núi báu mà lại vá» không . Ngưá»i Ä‘á»i mấy ai được vô sá»± trăm năm . Vả chăng há» Hoàng tôi không phải khi không mà tạo phản . Tôi e chẳng bao lâu tai nạn sẽ đến bất cứ má»™t kẻ nào hiện là trung liệt , thá» vua .
Hàng Vinh nói :
- Lão tướng không cần phải chỉ dạy tôi nhiá»u . Chừng nào tôi làm phản qua đất Tây Kỳ sẽ thả Hoàng Thiên Tưá»ng ra .
Hoàng Cổn năn nỉ hết sức , Hàng Ving cũng nhất định không nghe .
Hoàng Cổn nổi giận nói với hai cháu :
- Vì thương hai cháu , ông đã hạ mình năn nỉ hết lá»i , nhưng Hàng Vinh là đứa mặt ngưá»i dạ thú . Thôi ba ông cháu chúng ta cứ vào ngục , để nó giải vá» triá»u , dù chết cÅ©ng thÆ¡m danh hÆ¡n là xin xá» quân thất phu vô đạo .
Hoàng Phi Hổ thấy cha mình dắt hai đứa cháu vào ngục vùng khóc lớn lên :
- Không dè hôm nay lại đúng như lá»i cha nói hôm trước. Thật tá»™i con đáng chết làm hư tiếng trá»n mấy mươi năm.
Hoàng Cổn nói :
- Ngươi đã làm lỡ việc, còn ăn năn làm gì nữa. Thân làm má»™t vị vương ở tại triá»u , cầm đầu các tướng lảnh trong nước , dù muốn phản Trụ đầu Châu ít ra cÅ©ng phải sắp đặt trong ngoài cho gá»n , đưa những tướng tâm phúc cá»§a mình ra trấn ải ngoài để lúc ra Ä‘i khá»i bị ai ngăn trở . Ãàng này ngươi chỉ biết tức tối hôn quân giết vợ mình vụt ra Ä‘i , không nghÄ© gì nguy hiểm như thế còn gì bất trí hÆ¡n .
Hoàng Phi Hổ nghe cha mắng , biết lỗi làm thinh , lòng thầm trách các gia tướng :
- CÅ©ng tại bá»n này đốc thúc, trong lúc bối rói ta đã quên tất cả . Ãến nay má»›i rõ lá»i cha ta là đúng .
Còn Hàng Vinh sau khi bắt trá»n gia đình Hoàng Phi Hổ liá»n cướp hết báu vật , Ä‘oạt hết quân lương, làm mấy chiếc tù xa sắp đặt giải vá» Triá»u Ca lảnh thưởng . Quan quân dá»n tiệc ăn mừng , suốt ngày đêm vui cưá»i không dút .
Hôm sau , Hàng Vinh chá»n tướng giải tù xa.
Dư Hóa nói :
- Từ đây đến Triá»u Ca đưá»ng sá xa xôi tôi phải ra tay giải tù má»i chắc chắn .
Hàng Vinh nói :
- Nếu tướng quân chịu khó với ta phen này thì ta yên lắm không còn lo lắng gì nữa.
Nói rồi vào trướng nghĩ ngơi.
Rạng ngày, Hàng Vinh cấp ba ngàn nhân mã theo Dư Hóa , giải mưá»i má»™t phạm nhân . Các tướng canh dá»n tiệc tiá»…n hành đồng theo đưa Dư Hóa hai dặm đưá»ng.
Dư Hóa kéo quân ra đi giữa bầu không khí tưng bừng náo nhiệt.
Ãi khá»i tám mươi dặm thì đến ải Giá»›i Bài. Hoàng Cổn ngồi trong tù xa thấy quan ải cá»§a mình thì ngậm ngùi rÆ¡i lụy. Dân chúng trong thành Ä‘á»u kéo nhau ra xem, ai nấy thương tình che mắt khóc.
Dư Hóa truyá»n tấn binh, thẳng đến ải Xuyên Vân .
Nói vá» núi Càng Nguyên, động Kim Quang, ông Thái Ất Ä‘ang ngồi trên giưá»ng Bích du , cảm thầy trong lòng hồi há»™p, liá»n đánh tay xem thá»­ việc gì, thấy gia quyến há» Hoàng mắc nạn, thì nghÄ© :
- Há» Hoàng phản Trụ đầu Châu là thuận theo lẽ trá»i, nay rá»§i mắc nạn, lẽ nào ta biết mà làm ngÆ¡ không cứu.
Liá»n gá»i Kim Hà đồng tá»­ truyá»n rằng :
- Hãy má»i sư huynh ngươi ra đây cho ta dạy việc.
Kim Hà đồng tá»­ tuân lệnh, thẳng đến vưá»n đào, thấy Na Tra Ä‘ang tập võ liá»n gá»i lá»›n :
- Thầy cho má»i sư huynh đến lập tức.
Na Tra vá»™i vào lạy trước giưá»ng, thưa :
- Chẳng hay thầy dá»i đệ tá»­ đến dạy việc chi ?
Thái Ất nói :
- Cha con Hoàng Phi Hổ Ä‘á»u mắc nạn tại ải Xuyên Vân, ngươi mau xuống đó cứu ngưá»i đứa qua ải Tụy thá»§y rồi trở vỠđây . chá»› Na Tra tánh ưa chinh chiến, nghe thầy sai Ä‘i đánh ngưá»i thì mừng lắm, liá»n cầm giáo lên xe Phong Há»a, thẳng xuống ải Xuyên Vân .

Ngưá»i sau có bài thÆ¡ nói việc Na Tra xuống Xuyên Vân ải như sau :

Chân đạp xe linh thấu chín trùng
Càng nguyên phép báu tặng anh hùng
Ào ào gió lửa bay như chớp
Thẳng đến Xuyên Vân lẹ chẳng cùng

Chẳng mấy chốc Na Tra đã đáp xuống trước ải Xuyên Vân , đứng trên một gò ruộng , nhìn quanh bốn phía , thấy một đạo quân cỠxí rộn ràng , gươm giáo lởm chởm .
Na Tra nghĩ thầm :
- Mình là kẻ vô can, đón đánh chúng mà không có duyên cớ thì lạt lẽo làm. Vậy phải kiếm chuyện gây rắc rối cho chúng nổi xung rồi mới đánh thì thú vị hơn .
NghÄ© rồi đạp xe ra đón giữa đưá»ng, hát nghêu ngạo :

Sống lâu như núi mấy muôn Ä‘á»i
Chỉ sợ thầy ta chẳng sợ trá»i
Hôm trước lão quân đi lỡ bước
Cục vàng mãi lộ tặng cầm hơi

Na Tra đón đưá»ng ca hát , quân sÄ© không Ä‘i được trở lại báo vá»i Dư Hóa :
- Có má»™t tướng đứng trên xe đón đưá»ng, chúng tôi không qua được .
Dư Hóa truyá»n lệnh đồn binh giục thúc chạy đến xem .
Na Tra liá»n há»i :
- Tướng nào đến làm gì vậy ?
Dư Hóa nói :
- Sao ngươi chặn đưá»ng không cho quân ta Ä‘i ?
Na Tra nói :
- Ta chiếm cứ đất nầy đã lâu, bất luận vua quan hay dân sá»± ai Ä‘i qua cÅ©ng phải nạp tiá»n mãi lá»™. Nếu ngươi muốn cho Ä‘oàn quân Ä‘i qua đây thì cá»› đếm đầu ngưá»i mà tính tiá»n.
Dư Hóa cưá»i ngất nói :
- Ta là quan Tiên phuông , há» Dư tên Hóa, là bá»™ hạ cá»§a Hàng Vinh làm chức Tổng binh tại ải Tụy thá»§y. Nay ta vâng lệnh giải mấy tên phản tặc há» Hoàng vá» Triá»u ngươi tài cán chi mà dám đón đưá»ng chận ngõ . Mau tránh ra kẻo mất mạng .
Na Tra nói :
- Ôi chà , ta tưởng ngươi kéo quân Ä‘i đánh giặc, chá»› ngươi là quan giải tá»™i nhân thế nào cÅ©ng ăn nhiá»u cá»§a hối lá»™ , vậy thì cứ tính đầu ngưá»i trả gấp hai tiá»n mãi lá»™ ta má»›i chịu.
Dư Hóa nổi giận hét lớn :
- Súc sanh , ta hơi đâu mà nghe ngươi nói xàm.
Nói rồi đâm Na Tra một kích. Na Tra cầm giáo gạt ngang , đánh được ít hiệp. Na Tra sức mạnh như thần, Dư Hóa thất kinh không dám chống cự, quay thú chạy dài.
Na Tra hét lên :
- Ngươi trốn đàng nào cho khá»i ?
Vừa nói vừa đạp xe Ä‘uổi theo. Dư Hóa mừng thầm lấy Lục Hồng Phang quăng lên, quyết bắt Na Tra , chẳng ngá» Na Tra đưa tay túm lấy cây phướng phép giắt vào lưng gá»n trÆ¡n.
Dư Hóa mặt biến sắc, Na Tra kêu lớn :
- Dư Hóa, ngươi còn phép chi nữa không ?
Dư Hóa mất phép, túng thế phải quay lại đánh liá»u.
Na Tra nghĩ thầm :
- Thầy ta dặn xuống đây cứu hỠHoàng , nếu ham giao đấu để chúng giết mất cả gia quyến hỠHoàng thì nguy .
Nghĩ rồi lấy Kim Chuyên quăng lên .
Dư Hóa thấy hào quang chói sáng thất kinh chưa biết tránh né ra sao thì đã bị Kim Chuyên đánh vào mặt, phun máu, ôm lưng thú chạy dài .
Na Tra không đuổi theo , quay xe lại đánh đuổi đoàn quân giải tù xa chạy tán loạn.
Na Tra thấy mấy ngưá»i ngồi trong tù xa , tóc bay phất phá»›i, lệ nhá» dầm dá», liá»n gá»i lá»›n :
- Ai là Hoàng tướng quân ?
Hoàng Phi Hổ há»i lại :
- Ân nhân là ai vậy ?
Na Tra nói :
- Tôi là há»c trò cá»§a ông Thái Ất ở núi Càng Nguyên, động Kim Quang. Thầy tôi biết các ông mắc nạn, nên sai tôi xuống giải cứu.
Hoàng Phi Hổ mừng rỡ tạ ơn.
Na Tra lấy Kim Chuyên đập bể tù xa, cứu các nạn nhÆ¡n ra khá»i. Ai nấy Ä‘á»u tạ Æ¡n.
Na Tra nói :
- Các ông thá»§ng thỉnh mà Ä‘i. Tôi sẽ theo đưa các ông qua khá»i ải Tụy thá»§y.
Các tướng nói :
- Ơn tướng quân giải cứu, chúng tôi chẳng bao giỠdám quên.
Na Tra nói :
- Chúng ta ngày nay chưa quen biết. Nhưng sau nay còn nhiá»u gặp gở .
Mừng được thoát nạn, các tướng Ä‘á»u hăm hở cầm thương lên ngá»±a trở lại ải Tụy Thá»§y.
Bấy giỠDư Hóa bị Na Tra đánh một Kim Chuyên, hộc máu chạy trở vỠải Tụy Thủy. NhỠcon thú chạy mau nên đến nơi chẳng mấy chốc.

Hàng Vinh đang ngồi uống ruợu trong dinh, bàn chuyện hỠHoàng với chúng tướng, xảy nghe báo Dư Hóa trở lại thì kinh hải nghĩ thầm :
- Dư Hóa má»›i Ä‘i sao lại trở vá», chắc có việc gì biến loạn .
Liá»n đòi Dư Hóa vào dinh há»i :
- Sao Tướng quân trở lại ? Ta xem hình như Tướng quân bị thương .
Dư Hóa quì thưa :
- Chúng tôi giải phạm nhân gần đến ải Xuyên Vân , xảy gặp má»™t ngưá»i đứng trên hai bánh xe . Ngưá»i ấy không xưng há» tên , chỉ ca lảm nhảm trong miệng và đón đầu binh đòi tiá»n mãi lá»™. Tôi tức giận giao đấu vá»›i ngưá»i ấy mấy hiệp , chẳng ngá» ngưá»i ấy sức mạnh phi thưá»ng, tôi đánh không lại, phải dùng Lục Hồng Phang ra bắt. Nhưng ngưá»i ấy có tài thâu mất phép báu cá»§a tôi. Tôi trở lại đánh nữa bị gã liệng phép mầu đánh tôi gần bể mặt , nhá» con thú cá»§a tôi chạy nhanh tôi má»›i vỠđược đến đây, chá»› nếu là ngá»±a thưá»ng thì bá» mạng rồi.
Hàng Vinh há»i :
- Còn cha con Hoàng Phi Hổ thì thế nào ?
Dư Hóa thưa :
- Thân tôi chạy thoát chết, không hiểu thế nào nữa.
Hàng Vinh giậm chân than :
- Công lao chúng ta rất nhiá»u nhưng lại không cầm được phản thần. Nếu Thiên tá»­ hay được việc này thì tá»™i chúng ta chẳng nhá».
Các tướng đồng thưa :
- Chúng tôi nhắm sức Hoàng Phi Hổ không thể qua khá»i ải , cÅ©ng không dám trở lại Triá»u Ca. Xin Tổng binh cho lệnh thá»§ thành, kẻo quân gian thừa cÆ¡ Ä‘oạt ải.
Các tướng đang bàn tính, bỗng có quân vào báo :
- Ngoài thành có má»™t tướng cỡi xe, cầm giáo, gá»i Dư tướng quân ra đấu chiến.
Dư Hóa nói :
- Ấy là ngưá»i đã đánh tôi chạy đó.
Hàng Vinh nổi giận truyá»n quân đồng kéo ra thành, bổn thân cầm gươm Ä‘i trước .
Na Tra xem thấy Hàng Vinh đội mão vàng, cỡi ngá»±a kim, cầm thương sắt, mặc áo Ä‘á», nịt Ä‘ai ngá»c , liá»n giục lẹ đến.
Hàng Vinh há»i :
- Ngươi là ngưá»i nào mà dám đến cá»­a ải ?
Na Tra nói :
- Ta là Na Tra, há»c trò cá»§a ông Thái Ất , vâng lệnh thày xuống cứu há» Hoàng . Vì ta chưa đánh chết Dư Hóa nên phải đến đây.
Hàng Vinh nói :
- Ngươi cả gan dám cướp tù xa , còn dám đến đây sanh sự ?
Na Tra nói :
- Nhà Thương đã hết số, chúa Tây Kỳ sắp ra Ä‘á»i. Dòng há» Hoàng phản Trụ đầu Châu là hợp vá»›i khí số trá»i đất , sao ngươi dám bắt .
Hàng Vinh nổi giận lướt ngá»±a tá»›i đánh liá»n. Cá» phất trống rung tướng vây, binh ó, làm rá»™n cả chiến trận.
Na Tra thương pháp thần , múa giáo vù vù không hỠnao núng .
Hàng Vinh đang đánh với Na Tra , xảy thấy anh em Hoàng Phi Hổ xốc tới quyết bắt cho được Hàng Vinh để rửa hận .
Dư Hóa gượng gạo đưa binh ra cự .
Na Tra thấy Hoàng Phi Hổ theo tá»›i liá»n quăng cục Kim Chuyên lên , đánh trúng vào kính há»™ tâm cá»§a Hàng Vinh bể nát .
Hàng Vinh kinh hải chạy dài .
Dư Hóa hét lớn :
- Na Tra chớ hiếp chủ ta .
Nói rồi xông vào hổn chiến .
Na Tra quăng Càn Khôn Quyện lên , đập Dư Hóa gảy tay , lòi xương cánh . Dư Hóa gần sa xuống đất , liá»n giục thú tìm đàng chạy trốn.
Na Tra lấy ải Tụy Thủy, còn Hoàng Phi Hổ và các tướng rượt quân chạy như ong .
Vào ải rồi , anh em Hoàng Phi Hổ kiểm Ä‘iểm quân lương , thâu lại những báu vật và lương thảo mà mình đã bị mất , tuyển lại ba ngàn binh đã theo mình từ ải Giá»›i Bài , cùng nhau đỠhuá» lên đưá»ng sang Tây Kỳ .
Na Tra đưa tới núi Kim Kê thì từ giã.
Hoàng Phi Hổ và các tướng đồng nói :
- Chúng tôi nhỠơn Công tử giải nạn , nếu sau này gặp nhau , nguyện kết cỠngậm vành .
Na Tra nói :
- Các tướng nay vỠđầu Châu , ngày sau chúng ta còn gặp gỡ . Tôi cũng sẽ xuống Tây Kỳ phò Châu chúa , khi ấy sẽ xum vầy .
Các tướng từ biệt . Na Tra đạp xe Phong Há»a trở vá» núi Càng Nguyên .
Hoàng Phi Hổ dẫn ba ngàn gia binh, gia tướng cũ , bảo hộ cha già con trẻ hiệp đoàn trải qua non nước xa xôi.

Có bài thÆ¡ ngưá»i sau như vầy :

Ãã qua năm ải chẳng lo chi
Lặn suối trèo non có ngại gì ?
Từ ấy Tử Nha binh đã động
Ãể xem các nẻo phạt Tây Kỳ

Ãoàn ngưá»i cá»§a Hoàng Phi Hổ Ä‘i khá»i núi Thú Dương, qua núi Ãào Hoa , núi Yên SÆ¡n, rồi đến núi Tây Kỳ. Từ đó đến Tây Kỳ còn chỉ có bảy mươi dặm .
Hoàng Phi Hổ truyá»n đóng trại lại nghÄ© ngÆ¡i và thưa vá»›i cha :
- Con xin vào Tây Kỳ trước yết kiến Tử Nha xem sự việc thế nào . Nếu Võ Vương dùng chúng ta thì con trở lại dẫn binh tướng vào thành, còn không cha con mình sẽ tính phương khác .
Hoàng Cổn nói :
- Con tính như vậy phải lắm.
Hoàng Phi Hổ mặc đồ trắng , lên yên thẳng đến Tây Kỳ , dá»c đưá»ng ngắm phong cảnh tốt tươi nhân dân thuần hậu, già trẻ kính vì , phong tục thanh cao .
Hoàng Phi Hổ nhủ thầm :
- Nhiá»u ngưá»i khen đất Tây Kỳ có Thánh nhân, thật quả không sai. Ấy là đất Thuấn trá»i Nghiêu.
Hoàng Phi Hổ vào thành, há»i thăm dinh Khương Thừa Tướng.
Quân trong thành trông thấy liá»n dẫn Hoàng Phi Hổ đến nÆ¡i .
Hoàng Phi Hổ nói với những tên quân gác cổng :
- Các ngươi vào bẩm giùm vá»›i Thừa Tướng có Hoàng Phi Hổ từ Triá»u Ca đến đây xin ra mắt.
Nói rồi đưa một lá đơn đệ nạp. Quân hầu vào báo.
Tử Nha xem rồi , nghĩ thầm :
- Võ Thành Vương Hoàng Phi Hổ có việc gì đến đây ra mắt ?
Liá»n sá»­a soạn áo mão chỉnh tá» ra đón vào.
Hoàng Phi Hổ trông thấy Tá»­ Nha liá»n làm lá»… ra mắt, Tá»­ Nha đáp lá»… và nói :
- Ãại vương đến phá»§ tôi trá»… tiếp nghinh, xin rá»™ng lòng miá»…n chấp .
Hoàng Phi Hổ nói :
- Tôi là ngưá»i mắc nạn, nay bá» Thương vá» Châu khác nào chim đã mất rừng , xin đổ nhá» má»™t nhánh , như Thừa Tướng chẳng bá», tôi nguyện cảm đức vô cùng.
Tá»­ Nha má»i ngồi.
Hoàng Phi Hổ nói :
- Tôi là kẻ mạt tướng cá»§a nhà Thương ruồng bá», dám đâu sánh vai cùng Thừa Tướng.
Tử Nha nói :
- Tôi tuy nay làm Thừa Tướng nhưng trước kia là ngưá»i dưới tay cá»§a Ãại Vương. Ãại Vương chá»› nên khiêm nhưá»ng thái quá .
Hoàng Phi Hổ thấy Tử Nha thiệt tình hậu đãi, xá một cái, rồi ngồi ghé sang một bên .
Tá»­ Nha há»i :
- Ãại Vương có Ä‘iá»u gì bá»±c tức mà bá» Trụ Vương ?
Hoàng Phi Hổ nói :
- Trụ Vương mồi ngày má»—i vô đạo không còn kể gì đạo thần tá»­ nữa , vừa rồi nghe lá»i Ãắt Ká»· hiếp vợ tôi bõ mình, Hoàng Quí Phi đến can gián cÅ©ng bị Trụ Vương bênh Ãắt Ká»· ném xác xuống Lá»™c-đài . Tôi nghÄ© rằng vua chẳng chính thì tôi đầu ngoại quốc. Ấy cÅ©ng là lẽ thưá»ng , nên tôi bá» Triá»u Ca thoát qua năm ải đến đây xin làm trâu ngá»±a. Nếu Thừa Tướng mà dùng, không chê kẻ bất tài thiếu trí thì chúng tôi xin đội Æ¡n .
Tử Nha mừng rỡ nói :
- Nếu Ãại Vương bằng lòng ở đây giúp sức thì Võ vương may mắn biết chừng nào. Vậy xin đại vương ra nghỉ đỡ ngoài công quán, chá» tôi vào tâu lại .
Hoàng Phi Hổ từ giã lui ra ngoài quán dịch, còn Tá»­ Nha vào Ä‘á»n Hiển thánh ra mắt Võ vương.
Bấy giỠVõ vương ra ngồi trên điện , thấy có quan đương giá vào tâu :
- Có Thừa Tướng đến hầu việc.
Võ Vương truyá»n chỉ má»i vào.
Tử Nha làm lễ xong, Võ vương phán :
- Tướng Phụ ra mắt quả nhơn có việc chi ?
Tử Nha tâu :
- Chúa Công có việc vui mừng lắm ! Nay Võ Thành vương Hoàng Phi Hổ bá» Trụ đầu Châu ấy là Ä‘iá»m Tây Kỳ làm chúa thiên hạ .
Võ Vương há»i :
- Hoàng Phi Hổ có phải là dòng quốc thích nÆ¡i Triá»u Ca không ?
Tử Nha tâu :
- Ãúng vậy. Xưa tiên vương thưá»ng nói, khi ở DÅ© Lý ra nhá» Æ¡n Hoàng Phi Hổ má»›i thoát nạn, nay Hoàng Phi Hổ vỠđầu phải lấy lá»… mà hậu đải.
Võ vương nhá»› lại lá»i Văn vương trước kia liá»n truyá»n chỉ cho má»i .
Hoàng-phi Hổ được lệnh má»i vào, vá»™i quì lạy, tâu :
- Tôi là Hoàng Phi Hổ kẻ mắc nạn , xin chúc đại vương muôn tuổi .
Võ vương đáp lễ và nói :
- Quả nhơn mộ danh tướng quân đã lâu, vì tướng quân danh vang trong thiên hạ , ân trải bốn phương, ai cũng mến đức , khen tài . Ngày nay quả nhơn được gặp mặt thì may mắn biết chừng nào.
Hoàng Phi Hổ tâu :
- NhỠđức Ãại Vương dung nạp ngưá»i cô thế, lánh dữ tìm lành, chúng tôi nguyện rán sức mà báo Ä‘á»n Æ¡n chúa.
Võ Vương phán há»i Tá»­ Nha :
- Xưa Hoàng tướng quân làm chức gì ?
Tử Nha tâu :
- Làm chức Trấn quốc Võ Thành vương.
Võ vương phán :
- Nay quả nhơn cải đi một chữ, phong làm Khai quốc Võ Thành vương.
Hoàng Phi Hổ quỳ lạy tạ ơn.
Võ vương truyá»n yến tiệc thết đải .
Trong bữa tiệc, Hoàng Phi Hổ thuật lại chuyện Trụ Vương lá»—i đạo cang thưá»ng .
Võ vương nói :
- Vua tuy chẳng ngay, tôi cÅ©ng phải chính. Ta cốt ở cho trá»n đạo thì thôi.
Kế đó Võ vương truyá»n Tá»­ Nha xây cất dinh thá»± cho Hoàng Phi Hổ.
Tử Nha tuân lệnh thi hành.
Tiệc mản ai nấy ra vá».
Hôm sau, Hoàng Phi Hổ vào Ä‘á»n lạy tạ và tâu vá»›i Võ vương :
- Cha tôi là Hoàng Cổn, em ruá»™t tôi là Phi Báo , Phi Bưu , con tôi là Thiên Lá»™c, Thiên Tước, Thiên Tưá»ng, em bạn tôi là Hoàng Minh, Châu Ká»· , Long Hoàn, Ngô Khiêm , độ ngàn gia Ä‘inh và ba ngàn nhÆ¡n mã , còn Ä‘ang đóng trại ngoài Kỳ SÆ¡n , chưa dám vào má»™t lượt .
Võ Vương phán :
- Nếu có Lão tướng quân theo nữa , xin rước vào vào thành , còn các binh tướng tùy tùng , y như chức cũ.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #35  
Old 13-10-2008, 04:12 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 35

Triá»u Ãiá»n Ä‘em binh thám thính


Nhắc lại Thái Sư Văn Trá»ng từ khi theo Hoàng Phi Hổ đến ải Lâm Ãồng , bị Thanh Hư đạo nhân vải thần sa lừa phỉnh nên kéo binh trở lại .
Khi Văn Trá»ng theo Ä‘uổi gần đến Triá»u Ca thì đạo nhÆ¡n thâu sa biến mất .
Bá quan ra tiếp đón , há»i thăm công việc Võ Thành vương , Thái Sư Văn Trá»ng thuật lại đầu Ä‘uôi câu chuyện , ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác không rõ vì sao cả.
Văn Trá»ng nghÄ© thầm :
- Dầu Hoàng Phi Hổ có trốn ở đâu nữa thì bên tả có ải Thanh Long , do Quế Phương ngăn trở . Bên hữu có ải Giai Má»™ng , do tứ tướng trấn giá»­ , còn đưá»ng Ä‘i Tây Kỳ phải qua năm ải là ải Lâm Ãồng , Ãồng Quan , Xuyên Vân , Giá»›i Bài và Tụy Thá»§y . Hoàng Phi Hổ dầu có cánh bay lên trá»i cÅ©ng khó lắm.
Bỗng nghe quân báo :
- Tiêu Ngân mở ải Ãồng Quan , chém Trương Phụng, đưa Hoàng Phi Hổ ra khá»i cá»­a .
Văn Trá»ng nghe báo thất kinh , kế má»™t tá»›p khác vào báo nữa :
- Hoàng Phi Hổ giết Trần Ãồng , ra khá»i ải Lâm Ãồng .
Lại có một số quân khác vào báo :
- Hoàng Phi Hổ giết Trần Ngô vượt ải Xuyên Vân rồi.
Thái Sư Văn Trá»ng ngồi chết Ä‘iếng chưa kịp mở miệng thì đã nghe quân vào báo nữa :
- Hoàng Cổn theo làm phản, bỠải Giới Bài rồi .
Rồi lại thấy quân ở Tụy Thủy chạy vỠtrình một phong thư của Hàng Vinh.
Văn trá»ng vá»™i xé thư ra xem, rồi nổi giận nói lá»›n :
- Tiên vương thác cô ta gìn giữ giang sÆ¡n, không dè đến nay vua bất minh, thần bất chánh, làm loạn bốn phương. Ãông Bá Hầu, Nam Bá Hầu làm phản trước, rồi đến giặc dậy trong thành, khiến Võ Thành vương bá»™i quân phản chúa. Ấy là Ä‘iá»m trá»i đã định, nay hưng vong chưa chắc, thành bại khó lưá»ng. Tuy nhiên bổn phận ta không thể phụ lá»i thác cô cá»§a thiên tuế.
Nói rồi truyá»n quân gióng trống nhóm há»p các tướng luận bàn. Các tướng ứng hầu đủ mặt. Văn Trá»ng nói :
- Nay Hoàng Phi Hổ đầu Châu ắt sanh loạn. à ta muốn đem binh vấn tội, các quan tính lẽ nào ?
Quan Tổng binh Lỗ Hùng thưa :
- Ãông Bá Hầu Ä‘ang đánh ải Du Hồn, Ãậu Dung chống cá»± không nổi . Nam Bá Hầu đánh ải Tang SÆ¡n , Cá»­u Công ngồi đứng không yên. Nay Hoàng Phi Hổ đầu Châu tuy có thể thêm má»™t mÅ©i giặc, nhưng Thái Sư chá»› nên nóng giận mà gây thêm việc can qua. Ãang lúc nầy kho lẫm chưa đầy lương tiá»n chẳng đủ Nếu CÆ¡ Phát có cất binh thì đã có bảy ải ngăn ngừa. Xin Thái Sư xét lại cần phải cân nhắc lúc tiến lúc thá»§ thì má»›i trị an thiên hạ .
Văn Trá»ng nói :
- Tướng quân luận cũng phải , song Tây châu thế đang mạnh , lại có Khương Tử Nha cầm đầu, nếu không liệu trước để đến chừng chúng nó đủ cánh đủ vi khó mà trừ được.
Lỗ Hùng thưa :
- Nếu Thái Sư nghi ngại xin sai vài tướng đi thám thính Tây Kỳ . Nếu thấy chúng êm đi thì thôi, còn muốn cử sự thì ta sẽ tính trước.
Văn Trá»ng khen phải và há»i các tướng :
- Ai dám đến Tây Kỳ thám thính ?
Cá»±u thánh tướng quân là Triá»u Ãiá»n bước ra thưa :
Mạc tướng xin lÄ©nh mạng đến Tây Kỳ thăm dò tình hình, vì tôi có má»™t ngưá»i em là Triá»u Lôi chẳng sợ hang hùm ná»c rắn.
Văn Trá»ng thấy anh em Triá»u Ãiá»n tình nguyện, liá»n cấp cho ba muôn binh mã và lương thá»±c để tùy nghi ứng dụng.

Ngưá»i sau có thÆ¡ rằng :

Muốn dá» binh tình tại cá»i Tây
Cất quân ba vạn kéo như mây
Tử Nha kế nhiệm ngừa đôi nẻo
Bắt quách hai chàng trói một dây

Triá»u Ãiá»n, Triá»u Lôi dẫn ba vạn binh thám thính ,vượt khá»i năm ải, đến Tây Kỳ đóng trại.
Tử Nha đang ngồi trong phủ bỗng có quân thám thính vỠbáo :
- Binh Triá»u Ca kéo đến ba vạn, đóng cách Tây môn mưá»i dặm không rõ việc chi.
Tá»­ Nha cÅ©ng ngạc nhiên, không rõ vì đâu có chuyện lạ lùng như vậy, liá»n tập chư tướng và nói :
- Không biết việc gì Trụ vương sai tướng kéo binh đến chiếm đóng nước ta.
Các tướng Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, không ai Ä‘oán hiểu ra sao cả.
Tử Nha ngồi làm thinh bấm trán suy nghĩ.
Bấy giá» Triá»u Ãiá»n truyá»n quân đóng trại xong, bàn luận vá»›i em rằng :
- Nay chúng ta vâng lệnh Thái Sư, đến dò xem hư thiệt. Té ra chúng nó thỠơ không phòng thủ , ta thừa cơ đánh thốc vào thành , nếu thắng trận thì lập được công to.
Triá»u Lôi khen :
- Anh tính vậy phải lắm.
Hai anh em liá»n cầm Ä‘ao lên ngá»±a, kéo binh đến trước thành khiêu chiến .
Ãang ngồi ngẫm nghÄ©, có quân vào báo :
- Có tướng Trụ đến ngoài thành khiêu chiến .
Tá»­ Nha há»i :
- Có ai thay mặt ta ra trận để chất vấn việc này cho minh bạch ?
Nam Cung Hoát thưa :
- Tôi xin làm nhiệm vụ ấy cho .
Tá»­ Nha liá»n cấp má»™t đạo binh mã .
Nam Cung Hoát cầm Ä‘ao lên ngá»±a kéo quân ra khá»i cá»­a thánh há»i lá»›n : .
- Tây Kỳ chúng tôi không có lỗi gì, sao thiên tử vô cớ sai tướng đến chinh phạt ?
Triá»u Lôi lướt ngá»±a tá»›i, nói :
- Ta vâng chỉ Thiên tá»­, phụng mệnh Thái Sư đến vấn tá»™i CÆ¡ Phát, vì lẽ nào đám tá»± ý xưng vương, lại dung nạp Hoàng Phi Hổ là tôi phản chúa . Ngươi hãy vào thưa vá»›i chúa ngươi mau Ä‘i dẫn Hoàng Phi Hổ ra đây má»›i khá»i tá»™i.
Nam Cung Hoát cưá»i lá»›n nói :
- Triá»u Lôi ! Tá»™i Trụ Vương kể sao cho hết nào giết Hoàng Sở phụ ngưá»i có công trận, chém Nguyên Tiến xá»­ tệ công thần, làm Sái Bồn hại cung nga, chế Bào Lạc đốt quan gián nghị. Mổ tim chú làm thuốc, cất Lá»™c đài hại dân , hiếp vợ tôi bá» mạng, quăng thứ hậu dập xương, can thưá»ng đổ nát , tôi chúa loạn luân. Còn chúa ta ngồi trấn Tây Kỳ, giữ theo phép nước, vua lành tôi thảo chia ba phần thiên hạ, nhập hai cõi giang sÆ¡n. Nếu ngươi cất binh đánh vô cá»›, ta e phải thiệt mạng nhÆ¡ danh.
Triá»u Lôi nổi giận vá»— ngá»±a tá»›i chém Nam Cung Hoát .
Nam Cung Hoát đưa đao ra đỡ .
Ãánh được ba chục hiệp, Triá»u Lôi Ä‘uối tay bị Nam Cung Hoát bắt sống quăng xưống ngá»±a truyá»n quân trói .
Nam Cung Hoát kéo binh vào thành ra mặt Tử Nha và thưa :
- Triá»u Lôi đến đánh Tây Kỳ, tôi đã bắt sống được, xin Ä‘em nạp cho Thừa Tướng định liệu .
Tá»­ Nha truyá»n dẫn tá»›i , quân sÄ© vâng lịnh dẫn Triá»u Lôi đến trước Ä‘á»n.
Triá»u Lôi vào đứng chẳng chịu quỳ .
Tử Nha nói :
- Ngươi đã bị bắt sao không quỳ xuống mà chịu tội bảo toàn tánh mạng .
Triá»u Lôi trợn mắt nói :
- Ngươi bất quá là đứa bán bá»™t, Ä‘an gàu, còn ta là má»™t bậc đại tướng đưá»ng đưá»ng, lẽ đâu quỳ lạy ngươi để cầu khẩn.
Tá»­ Nha sợ để Triá»u Lôi nói dai, truyá»n Ä‘em chém.
Các tướng nghe Triá»u Lôi nói : biết được dÄ© vảng cá»§a Tá»­ Nha Ä‘á»u cưá»i thầm.
Tá»­ Nha biết ý chúng tướng khinh mình, liá»n nói :
- Triá»u Lôi chê ta là kẻ Ä‘an gàu bán bá»™t không phải là nhục ta đâu. Ãá»i xưa ông Y Doãn là ngưá»i cày ruá»™ng ở Sàng Dã mà sau giúp vua Thành Thang dá»±ng nên cÆ¡ nghiệp. Ấy là tại kẻ anh hùng không sá»›m gặp thá»i chá»› nào phải nhục vinh.
Nói rồi truyá»n chém Triá»u Lôi tức khắc.
Hoàng Phi Hổ thưa :
- Triá»u Lôi hôm nay chỉ biết có Trụ , không biết có Châu. Xin cho tôi khuyên gã vài lá»i, nếu gã hàng thì chúng ta có thêm ngưá»i đánh Trụ.
Tá»­ Nha y lá»i.
Hoàng Phi Hổ ra trước cá»­a phá»§ thấy Triá»u Lôi Ä‘ang quỳ đợi chém liá»n gá»i lá»›n :
- Triá»u tướng quân Æ¡i !
Triá»u Lôi ngoảnh mặt thấy Võ Thành vương liá»n cúi đầu chẳng nói .
Hoàng Phi Hổ khuyên :
- Ngươi không biết thá»i vận, không thông thuận nghịch nên má»›i cố thá»§ như vậy. Nay thiên hạ kêu oan, Võ vương chiếm hết hai phần. Nam, Bắc, Ãông, Tây không ai theo Trụ . Trụ tuy còn sống gượng, nhưng chẳng khác nào ngá»n đèn trước gió, sức mạnh cá»§a má»™t ông già. Trụ vương lá»—i đạo đã nhiá»u , thiên hạ đâu đâu cÅ©ng biết , mầm loạn lạc sắp dấy lên bốn phương tám hướng , rõ ràng là cÆ¡ nghiệp nhà Thương đến ngày diệt vong rồi. Còn Võ vương nhân đức rất cao dày, biết trá»ng tôi trung, biết thương dân chúng. Trá»ng ngưá»i hiá»n, mến kẻ sÄ©, ấy là sá»± nghiệp Ä‘ang lên. Như ta khi trước làm Trấn quốc Võ Thành vương , nay Võ vương chỉ sá»­a lại má»™t chữ là Khai quốc Võ Thành vương. Bởi vậy ai cÅ©ng đành bá» Trụ, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u muốn theo Châu. Còn nói đức hạnh Võ vương chẳng thua Thuấn, Nghiêu Ä‘á»i trước. Nay ta đã năn nỉ vá»›i Thừa Tướng xin tá»™i cho ngươi, nếu ngươi hàng đầu thì được hiển vinh, còn nghịch mạng thì chắc phải chết.
Triá»u Lôi nghe Hoàng Phi Hổ nói Ä‘iá»u lợi hại, liá»n đáp :
- Hoàng tướng quân ôi ! Lúc nãy tôi xúc phạm đến Tử Nha, e Tử Nha không dung thứ .
Hoàng Phi Hổ nói :
- Như ngươi thiệt tình đầu hàng, ta sẽ hết lòng bảo lãnh cho.
Triá»u Lôi nói :
- Nhá» tướng quân cứu mạng, coi như đức tái sanh. Tôi xin nghe lá»i dạy .
Hoàng Phi Hổ trở vào phá»§ thuật lại má»i Ä‘iá»u vá»›i Tá»­ Nha.
Tử Nha nói :
- Giết kẻ đầu hàng là bất nghĩa, Hoàng tướng quân bảo cứu ta cũng bằng lòng .
Nói rồi truyá»n quân mở trói .
Triá»u Lôi vào quỳ lạy Tá»­ Nha và thưa :
- Mạt tướng buông lá»i lá»— mãng, tá»™i đáng gia hình. Nay nhá» lượng hải hà , tôi xin đội Æ¡n trá»i bể .
Tử Nha nói :
. - Tướng quân đã thật lòng đầu chúa, quyết ý phò vua thì tôi với tướng quân là tôi đồng trào, là dân một nước, có bao giỠhẹp lượng mà oán trách lẫn nhau. Vậy thì tướng quân hãy dẫn binh vào nạp.
Triá»u Lôi nói :
- Anh tôi là Triá»u Ãiá»n còn ở ngoài trại, xin cho tôi Ä‘i thuyết hàng
Tá»­ Nha nhận lá»i.
Triá»u Lôi từ giã ra ngoài thành.

Bây giá» Triá»u Ãiá»n nghe tin Triá»u Lôi bị bắt, lòng rồi như vò , Ä‘ang ngồi tìm mưu tính chước. Bá»—ng nghe quân báo Triá»u Lôi đã trở vá», Triá»u Ãiá»n lấy làm lạ nghÄ© thầm :
- Thái Sư sai chúng ta đi thám thính, chúng ta làm sai ý nghĩa đem quân đánh thành nên em ta mới bị bằt , nay chẳng biết vì sao mà vỠđược.
NghÄ© rồi truyá»n quân má»i vào .
Triá»u Lôi đến ra mắt Triá»u Ãiá»n và nói :
- Em bị Nam Cung Hoát bắt được Ä‘em nạp cho Tá»­ Nha, em mắng Tá»­ Nha là kẻ Ä‘an gàu bán bá»™t, nên Tá»­ Nha nổi giận truyá»n Ä‘em chém, may nhá» có Hoàng Phi Hổ can gián, và cắt nghÄ©a cho em nghe nhiá»u Ä‘iá»u lợi hại . Bởi vậy em đã chịu đầu dưới trướng và ra đây xin má»i anh nhập thành.
Triá»u Ãiá»n nghe nói miệng lá»›n :
- Ãồ thất phu ! Ãáng tá»™i chết ! Lẽ nào nghe lá»i Hoàng Phi Hổ chịu đầu Khương Tá»­ Nha ? Ngươi là má»™t đảng vá»›i bá»n phản thần , còn mặt mÅ©i nào nhìn thấy Thái Sư nữa .
Triá»u Lôi nói :
- Anh không rõ nên tức má»›i nói như vậy, chá»› nay thiên hạ Ä‘á»u đầu Châu hết thảy, chẳng riêng má»™t mình chúng ta mà thôi đâu .
Triá»u Ãiá»n nói :
- Ta há không biết tá»™i ác cá»§a Trụ Vương làm cho thiên hạ Ä‘iêu linh, bốn phương Ä‘á»u gây loạn, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u bá» Trụ đầu Châu hay sao , nhưng nếu anh em ta bắt chước há» thì cha mẹ chúng ta ở Triá»u Ca bị vua giết hết, ngươi đành quên chữ hiếu hay sao ?
Triá»u Lôi than :
- Bây giỠbiết tính làm sao ?
Triá»u Ãiá»n nói :
- Em hãy lên ngựa vào thành tỠbày như thế này thì mới lập được công cao , và mới có thể trở vỠra mắt Thái Sư được.
Tiếp đó Triá»u Ãiá»n dặn nhá» Triá»u Lôi má»™t hồi. Triá»u Lôi y kế, lên ngá»±a vá» tướng phá»§ ra mắt Tá»­ Nha, thưa rằng :
- Tôi vá» trại nói thiệt hÆ¡n, anh tôi cÅ©ng chịu đầu hàng, nhưng chỉ ngại có má»™t Ä‘iá»u là anh tôi vâng lệnh chinh Tãy, nếu bó tay quy thuận, e tướng chê quân sÄ© cưá»i. Xin Thừa Tướng cho ngưá»i đến má»i để anh tôi còn chút thể diện.
Tá»­ Nha vừa cưá»i vừa nói :
- Việc ấy cũng chẳng khó gì.
Liá»n quay lại há»i :
- Có tướng nào tình nguyện đi chăng ?
Hoàng Phi Hổ bước ra thưa :
- Tôi xin lãnh mạng.
Triá»u Lôi và Hoàng Phi Hổ Ä‘i rồi, Tá»­ Nha lập tức đòi Tân Giáp , Tân Miá»…n đến và viết hai lá thiệp, cắt nghÄ©a rõ ràng, dạy hai tướng ấy coi theo thiệp mà hành động. Rồi lại viết má»™t lá thiệp khác sai Nam Cung Hoát ra Ä‘i.
Còn Hoàng Phi Hổ theo Triá»u Lôi đến trại thì Triá»u Ãiá»n đã sắp đặt sẳn sàng , thân hành ra tận cá»­a nghênh đón , và nói :
- Xin má»i thiên tuế vào trại.
Hoàng Phi Hổ vào đến nÆ¡i, vừa ngồi xuống ghé, thì Triá»u Ãiá»n trợn mắt hét lên má»™t tiếng, quân phục hai bên nổi dậy, áp tá»›i bắt Hoàng Phi Hổ trói lại.
Hoàng Phi Hổ giận mắng :
- Quân khốn nạn ! Ta làm ơn lại mắc oán .
Triá»u Ãiá»n nói :
- Ta không mang Æ¡n đứa phản thần . Ta quyết chí bắt ngươi giải vá» Triá»u Ca để cho Thái Sư trị tá»™i.
Anh em Triá»u Ãiá»n dùng mưu bắt được Hoàng Phi Hổ rồi thì mừng rỡ, truyá»n quân nhổ trại, rón rén kéo nhau vá» dẹp trống cất chiêng chạy mau như tên bắn .
Ãi được ba dặm đưá»ng vừa tá»›i chân núi Long SÆ¡n bá»—ng thấy hai ngá»n cá» phất phá»›i, trong rừng xông ra hai tướng hung hăng nạt lá»›n :
- Triá»u Ãiá»n ! Phải trả Vô Thành vương lại cho mau . Ta là Tân Giáp , Tân Miá»…n vâng lệnh Thừa Tướng phục binh ở đây đã lâu.
Triá»u Ãiá»n nổi giận nói :
- Ta không hạ tướng tá Tây Kỳ, sao dám đón đưá»ng Ä‘oạt khâm phạm , vung Ä‘ao chém tá»›i Tân Giáp đưa búa ra đỡ . Hai tướng đánh nhau được hai mươi hiệp.
Tân Miá»…n liá»n xốc ngá»±a tá»›i cứu Hoàng Phi Hổ .
Triá»u Lôi thấy Tân Miá»…n lòng và liá»n vung Ä‘ao cản lại. Hai tướng lại đánh nhau, giáo gươm khua lẻng kẻng Tân miá»…n sức mạnh như thần, Triá»u Lôi đánh má»™t hồi mồ hôi ra ướt giáp liệu
thế cá»± không lại, liá»n chém bậy má»™t Ä‘ao, quất ngá»±a chạy vào rừng trốn mất Miá»…n Ä‘uổi giết quân Trụ tan tành, và mở trói cho Hoàng Phi Hổ.
Hoàng Phi Hổ tạ Æ¡n cứu mạng, rồi ra trước trận thấy Tân Giáp Ä‘ang đánh vá»›i Triá»u Ãiá»n, lòng giận như lá»­a đốt, nhìn Triá»u Ãiá»n hét lá»›n :
- Ta làm ơn cho ngươi , ngươi lại bạc tình phản phúc.
Nói rồi cầm gươm xông vào đánh , bắt sống Triá»u Ãiá»n trói lại và mắng lá»›n :
- Ngươi là đứa nghịch tặc , trá»i nào để ngươi sống ! Như không nhá» Thừa Tướng biết trước lòng cá»§a bá»n ngươi , bố trí binh phục, thì ta đã bị hại vá» tay ngươi rồi .
Tân Giáp, Tân Miá»…n liá»n lôi cổ Triá»u Ãiá»n vá» thành.
Còn Triá»u Lôi hoảng kinh chạy vào rừng rậm, không biết đưá»ng nẻo nào ra, lính quýnh cho đến canh ba má»›i thoát ra đến mé rừng , nhìn thấy đèn Ä‘uốc tá» rạng, lòng sanh nghi, bèn giốc ngá»±a tìm đưá»ng chạy riết .
Nhưng chỉ chạy được má»™t Ä‘oạn đưá»ng , bá»—ng nghe má»™t tiếng pháo nổ vang, có má»™t viên đại tướng dẫn binh ra đón đưá»ng. Tuy ánh sáng mập má», Triá»u Lôi cÅ©ng nhìn thấy tướng đó là Nam Cung Hoát , bèn năn nỉ :
- Xin tướng quân rá»™ng tình tha tá»™i. Tôi nguyện Æ¡n trả nghÄ©a Ä‘á»n .
Nam Cung Hoát cưá»i hi hi nói :
- Thôi xuống ngá»±a chịu trói cho rồi , đừng nói nhiá»u chuyện .
Triá»u Lôi nổi giận chém Nam Cung Hoát má»™t Ä‘ao .
Nam Cung Hoát né khá»i , rồi hét má»™t tiếng , nắm đầu Triá»u Lôi kéo xuống yên , khiến quân trói lại giải vá» dinh .
Sáng hôm sau Tử Nha ra khách, Hoàng Phi Hổ vào lạy tạ ơn , và thưa :
- Nếu Thừa Tướng không cứu tôi thì tôi đã lầm tay phản tặc rồi .
Tử Nha nói :
- Tôi coi ý Triá»u Lôi lúc trở vá» có vẻ khác thưá»ng , nên má»›i sinh nghi , truyá»n hai ngả phục binh , kết quả đúng như vậy .
Tân Giáp bước tá»›i kể chuyện bắt Triá»u Ãiá»n và cứu Võ Thành vương .
Tiếp đến Nam Cung Hoát vào thưa :
- Tôi vâng lệnh mai phục tại Kỳ sÆ¡n bắt được Triá»u Lôi giải vá» trưuá»›ng phá»§ .
Tá»­ Nha truyá»n dẫn Triá»u Ãiá»n và Triá»u Lôi ra trước trướng, mắng rằng :
- Thất phu ! Chúng bây dụng mưu gian gạt ta sao được ?
Nói rồi truyá»n quân sÄ© dẫn ra chém hết cả hai .
Ãao phá»§ quân vâng lệnh kéo hai ngưá»i ra khá»i cá»­a.
Triá»u Lôi lá»›n tiếng kêu oan .
Tá»­ Nha vừa cưá»i vừa nói :
- Anh em nó là đồ phản phúc , ngoài miệng nói má»™t đưá»ng , trong lòng nghÄ© má»™t nẻo , chết là đáng lắm .
Triá»u Lôi vẫn cứ kêu oan mãi.
Tá»­ Nha truyá»n quân dẫn Triá»u Lôi lại há»i :
- Anh em ngươi bày mưu độc bắt ngưá»i trung , ngỡ là vá» nước nạp Võ Thành vương mà ăn công hưởng lá»™c , chẳng ngá» ta biết trước phục binh bắt lại. Tá»™i ấy chém đã đành, còn kêu oan gì nữa .
Triá»u Lôi thưa :
- Anh em tôi cÅ©ng muốn vá» Châu , song sợ cha mẹ ở Triá»u Ca bị tá»™i . CÅ©ng vì chữ hiếu mà chúng tôi má»›i lập mưu gian . Nếu Thừa Tướng không xét lại thì tá»™i nghiệp cho anh em chúng tôi lắm .
Tá»­ Nha há»i :
- Nếu ngươi còn cha mẹ tại Triá»u Ca sao không nói trước cho ta biết, đặng ta tìm cách rước hết gia tướng Ä‘em vá», lại nở dùng kế độc hại ngưá»i Æ¡n ?
Triá»u Lôi thưa :
- Chúng tôi tài hèn, trí thấp, không biết tính xa , nếu thưa trước vá»›i Thừa Tướng biết, thì có đâu mắc há»a.
Nói rồi cất tiếng khóc vang .
Tử Nha nói :
- Ngươi nói thiệt như vậy sao ?
Triá»u Lôi thưa :
- Nếu tôi không còn cha mẹ mà dối gạt để gỡ tội thì Võ Thành Vương cũng biết.
Tá»­ Nha há»i Hoàng Phi Hổ :
- Triá»u Lôi còn cha mẹ chăng ?
Hoàng Phi Hổ thưa :
- Hai ngưá»i nầy quả còn cha mẹ tại Triá»u Ca.
Tử Nha nói :
- Nếu vậy thì thật tình hiếu đạo kể cũng khá thương.
Liá»n truyá»n quân mở trói cho hai anh em má»™t lượt.
Triá»u Lôi , Triá»u Ãiá»n lạy tạ Æ¡n.
Tá»­ Nha giữ Triá»u Ãiá»n ở lại Tây Kỳ, rồi viết má»™t lá thiệp trao cho Triá»u Lôi và dặn :
- Ngươi vá» Triá»u Ca cứ theo lá»i trong thiệp mà làm thì cứu được gia quyến.
Triá»u Lôi tuân lệnh, lãnh binh ra Ä‘i.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
âåòåð, âèäåîêëèïû, ãîòèêà, èãðîìàíèÿ, ìàãèÿ, ïàòðèîò, ïåðåâîä, ìàðêåòèíã, ïåðèñ, ìèýëü, îïåëü, ïîðíîðàññêàçû, ïðîãðàììû, ñâåòèëüíèêè, òîðãîâîå, þáèëååì



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™