Hồi 31
Äối ẩm tri nhân
Tiêu Lân vừa định rá»i bước khá»i Thiếu Lâm tá»± thì nghe có ngưá»i gá»i tên mình :
- Tiêu công tá».
Chà ng nhìn lại nháºn ra Triệu Há»·. Äôi chân mà y Tiêu Lân nhÃu lại. Chà ng nghÄ© thầm :
- Ả nha đầu Ä‘á»ng đảnh nà y định quấy nhiá»…u gì mình nữa đây.
Triệu Hỷ bước đến trước mặt Tiêu Lân.
Tiêu Lân nhìn Triệu Hỷ :
- Triệu cô nương muốn tại hạ dạy cho bà i há»c gì nữa đây ?
Nà ng lưá»m Tiêu Lân :
- Bổn cô nương chẳng muốn há»c bà i há»c nà o cả mà chỉ muốn Tiêu công tá»...
- Hê... Nếu nà ng muốn há»i gì thì phải gá»i Tiêu Lân bằng sư gia. Nếu không gá»i ta bằng hai tiếng sư gia thì đừng có há»i gì cả.
- Có gì phải gá»i ngươi bằng hai tiếng sư gia chứ ? Ngươi đâu có lá»›n hÆ¡n Triệu cô nương bao nhiêu đâu.
- Thầy thì là thầy, đâu cần tuổi vá»›i tác. Ta đã dạy cho nà ng há»c tất đã là gia sư cá»§a nà ng rồi. Nhưng thôi được rồi, bổn gia sư không câu nệ tiểu tiết, nà ng có gì cứ há»i.
Triệu Hỷ lưỡng lự rồi nói :
- Công tá» biết vì sao Pháp Chá»§ Tuệ Thiện đại sư viên tịch đột ngá»™t như váºy không ?
Tiêu Lân nhÃu mà y nhìn nà ng :
- Há»i như váºy tất nà ng đã có hoà i nghi vá» cái chết cá»§a đại sư Tuệ Thiện ? Váºy thì đừng có hoà i nghi Ä‘oán gìa Ä‘oán non nữa nhé. Äại sư Tuệ Thiện viên tịch có mặt bổn thiếu gia tại Äại Hồng Bảo Äiện. Còn như nà ng thắc mắc thì bổn sư gia giải thÃch cho nà ng biết.
- Công tá» giải thÃch coi.
Tiêu Lân nhÃu mà y, nhăn mặt nói :
- Có ai mà sống Ä‘á»i được đâu, ai mà chẳng đến thá»i khắc từ bá» cõi dương trần vô minh nà y. Huống chi đại sư phải quy nạp niết bà n vá» chầu Pháºt Tổ Như Lai chứ. Äại sư viên tịch là điá»u phúc cho đại sư. Ở lại cõi hồng trần vô minh nà y chỉ có phiá»n phức thôi. Nếu đại sư không viên tịch sá»›m, gặp nà ng, không chừng còn gặp thêm nhiá»u phiá»n phức vô cùng.
- Ngươi lại nói thế nữa.
Triệu Hỷ buông tiếng thở dà i, lắc đầu nói :
- Chuyến Ä‘i đến Thiếu Lâm nà y cá»§a Triệu Há»· tháºt là vô nghÄ©a, chẳng thu nháºn được gì.
- Nà ng đến Thiếu Lâm lần nà y cốt để gặp Pháp Chủ Tuệ Thiện đại sư ?
Triệu Há»· gáºt đầu, buông tiếng thở dà i :
- Nhưng xem ra lần nà y đến Thiếu Lâm, Triệu Hỷ chẳng thu lượm được gì.
- Nà ng yên tâm đi. Tuệ Thiện đại sư viên tịch, nhưng đã giao y bát Pháp Chủ lại cho Pháp Lạc đại sư. Nà ng có cần gì cứ đến thỉnh ý Pháp Lạc đại sư là được thôi.
Triệu Há»· nhìn Tiêu Lân gượng cưá»i :
- Công tá» không biết nên cho là bình thưá»ng nhưng tháºt ra chuyện cá»§a Triệu Há»· rất hệ trá»ng.
- Tá»± mình là m ra vẻ quan trá»ng chứ có gì là việc hệ trá»ng hay không hệ trá»ng. Hay Triệu cô nương không tin tưởng đại sư Pháp Lạc ?
Chà ng mỉm cưá»i :
- Nếu không tin tưởng thì Triệu cô nương sai rồi đó. Pháp Chá»§ đại sư Tuệ Thiện đã chá»n Pháp Lạc đại sư truyá»n y bát tăng trượng, chứng tỠđạo hạnh cá»§a Pháp Lạc đại sư rất cao minh, nên má»›i được chá»n.
- Triệu Há»· không tìm ngưá»i đạo hạnh cao minh, mà tìm Tuệ Thiện đại sư bởi có việc cần nhỠđến ngưá»i.
Tiêu Lân cau mà y :
- Hê... Triệu cô nương cứ đến diện kiến đại sư Pháp Lạc. Nếu cần Pháp Lạc đại sư sẽ mở cá»a Pháºt môn tiếp cô nương mà .
Nà ng tròn mắt nhìn chà ng :
- Công tá» nghÄ© Triệu Há»· tìm đại sư Tuệ Thiện để xuống tóc xuất gia đầu Pháºt ư ?
Tiêu Lân gỉa lả cưá»i nói :
- Bổn thiếu gia không nghÄ© như thế đâu ! Ngưá»i như Triệu tiểu thư đây nếu xuống tóc qui y chắc cÅ©ng khó đắc đạo.
Mặt nà ng đỠbừng. Triệu Hỷ miễn cưỡng nói :
- Là m gì mà công tá» có ác cảm vá»›i Triệu Há»· như váºy ?
Nà ng buông tiếng thở dà i, nhìn Tiêu Lân nói :
- Triệu Há»· đến Thiếu Lâm lần nà y theo chỉ ngôn cá»§a phụ thân là khâm sai Triệu Uẩn má»i cho được Tuệ Thiện đại sư xuống Thang SÆ¡n cứu độ chúng sinh.
- Khâm sai đại nhân mà cÅ©ng phải nhỠđến đại sư Tuệ Thiện sao ? Hẳn là chuyện hệ trá»ng ?
Nà ng gáºt đầu :
- Äúng váºy ! Nhưng rất tiếc khi đến Thiếu Lâm thì Tuệ Thiện đại sư lại viên tịch. Xem ra Triệu Há»· chẳng là m được gì.
Tiêu Lân chấp tay sau lưng nói :
- Triệu cô nương có thể cho bổn thiếu gia biết chuyện hệ trá»ng đó là chuyện gì không ?
Nà ng lưỡng lự nhìn chà ng rồi nói :
- Cho công tỠbiết cũng chẳng giúp được gì !
Tiêu Lân tròn mắt nhìn nà ng :
- Sao lại nói như thế ?
- Bởi Triệu Há»· chỉ thấy công tá» chỉ giá»i bức hiếp những nhi nữ chân yếu tay má»m thôi.
- Hê... Váºy nà ng không thấy bổn thiếu gia thi triển võ công tại khách Ä‘iếm là gì. Bổn thiếu gia nói cho nà ng biết, bây giá» ta đã có thể tá»± và mình như má»™t trong Tứ đỉnh thiên can đó.
Nà ng nhướng mà y nhìn Tiêu Lân :
- Tháºt không ?
- Tất nhiên là tháºt rồi đâu thể nà o gỉa được.
- Cho dù công tá» có võ công cao siêu thì chưa hẳn giúp được cho bá tÃnh.
- Giúp cho Triệu cô nương thì bổn thiếu gia còn phải suy nghÄ© lại, nhưng giúp cho bá tÃnh thì bổn thiếu gia rất sẵn lòng.
Triệu Há»· nhìn và o mắt Tiêu Lân. Nà ng nhìn chà ng như thể thăm dò lá»i nói vừa rồi cá»§a Tiêu Lân có phải là vá»ng ngôn không.
Tiêu Lân mỉm cưá»i vá»›i nà ng rồi nói :
- Muốn bổn thiếu gia giúp thì cứ nói, còn không muốn thì thôi chứ đừng nhìn bổn thiếu gia bằng ánh mắt thao láo đó. Nà ng nghe ta nói chứ ?
- Triệu Hỷ chỉ muốn biết Tiêu công tỠcó thà nh ý.
- Tất nhiên bổn thiếu gia có thà nh ý rồi. Nhưng muốn gì thì ta cũng phải biết cô nương và Khâm sai đại nhân đang gặp chuyện gì. Tại sao phải cần tới Tuệ Thiện đại sư xuất sơn xuống núi ?
Nà ng buông tiếng thở dà i.
- ÄÆ°á»£c rồi, Triệu Há»· sẽ nói vá»›i công tá». Nhưng đây là chuyện dà i dòng không thể nói má»™t sá»›m má»™t chiá»u được.
Tiêu Lân khoát tay :
- Bổn thiếu gia là ngưá»i dà i dòng nên rất ghét ngưá»i nà o dà i dòng. Cứ vắn tắt mà nói. Tiêu Lân có đủ thông minh để kiểm chứng lá»i nói cá»§a Triệu cô nương.
Chà ng vừa nói dứt câu thì má»™t ả a hoà n bước đến. Ả a hoà n nhún nhưá»ng xá Tiêu Lân :
- Công tỠlà Tiêu Lân, Tiêu thiếu hiệp ?
Tiêu Lân nhìn ả a hoà n nghĩ thầm :
- Hôm nay là cái ngà y khỉ gì nhỉ. Äùng má»™t cái ta gặp má»™t lúc hai tiên nữ. Chẳng lẽ mình đã tá»›i số đà o hoa rồi.
Tiêu Lân nhìn ả a hoà n nói :
- Tại hạ chÃnh là Tiêu Lân.
- Tiện nữ là Tịnh Nô.
Tiêu Lân ôm quyá»n nói :
- Tịnh Nô cô nương cần gì nơi tại hạ ?
Tịnh Nô nhún ngưá»i nói :
- Minh chá»§ sai tiểu nữ má»i Tiêu công tỠđến Bách Hoa Trang đà m đạo.
- Giang Minh chá»§ phái cô nương đến đây má»i tại hạ à ?
Tịnh Nô nhún nhưá»ng gáºt đầu :
- Vâng ! Giang Minh chá»§ hy vá»ng Tiêu công tá» không từ chối lá»i thỉnh cầu cá»§a ngưá»i.
Tiêu Lân nhìn Triệu Hỷ :
- Äúng. Triệu cô nương không gặp may. Chắc chuyện cá»§a cô nương đà nh gác lại má»™t bên.
Mặt Triệu Hỷ sầm lộ vẽ bất nhẫn.
Nà ng miễn cưỡng nói :
- Tiêu công tỠ! Tại sao lại gác lại chuyện của Triệu Hỷ.
- Bởi tại hạ không thể từ chối lá»i má»i cá»§a Giang Minh chá»§. Huống chi tại hạ còn có chuyện muốn thương thảo vá»›i ngưá»i.
Triệu Hỷ hừ nhạt một tiếng. Nà ng thở hắt ra rồi nói :
- Triệu Há»· nà y chá»n lầm ngưá»i.
Tiêu Lân gượng cưá»i nói :
- Triệu cô nương ! Tại hạ chỉ gác lại, là m gì mà giáºn dá» váºy ?
Triệu Há»· lưá»m chà ng. Nà ng hừ nhạt rồi nói :
- Triệu Hỷ và Tịnh Nô cô nương đây... Tiêu huynh xem ai hơn ai chứ ?
Tiêu Lân nhướng mà y :
- Tất nhiên là bằng nhau rồi.
Triệu Hỷ giãy nảy :
- Sao lại bằng nhau được ?
Tịnh Nô nhỠnhẹ nói với Triệu Hỷ :
- Triệu tiểu thư ! Tịnh Nô không thể nà o bì vá»›i tiểu thư được. Tịnh Nô chỉ là nô nữ tầm thưá»ng không dám sánh vá»›i má»™t trang tiểu thư lá ngá»c cà nh và ng. Mong tiểu thư đừng vì lá»i nói cá»§a Tiêu công tá» mà quở trách nô nữ.
Triệu Há»· lưá»m Tịnh Nô :
- Không quở trách thì cÅ©ng quở trách thôi. Bổn cô nương Ä‘ang đà m đạo vá»›i Tiêu huynh bá»—ng dưng nà ng chen và o. Há»i sao ta không quở trách chứ.
Tiêu Lân khoát tay :
- Thôi Thôi ! Äá»§ rồi ! Äá»§ rồi ! Nhức cả lá»— tai, chóng cả mặt.
Tiêu Lân nhìn lại Triệu Hỷ :
- Nà y ! Triệu tiểu thư nghe đây. Chỉ cần má»™t lá»i nói cá»§a Tịnh Nô thôi, vừa nhã nhặn, vừa nhu hòa. Mặc dù Tịnh Nô là nô nữ, hay a hoà n thì bổn thiếu gia vẫn xem trá»ng Tịnh Nô hÆ¡n nà ng. Nếu như triệu tiểu thư muốn ta xem trá»ng thì phải táºp theo Tịnh Nô cô nương. Nhưng trước tiên phải há»c thuá»™c bà i vỡ lòng công dung ngôn hạnh.
Mặt Triệu Há»· đỠbừng. Nà ng vừa thẹn vừa giáºn nhưng không thể nà o thốt ra lá»i, vì trong cổ há»ng như có khối than hồng chẹn ngang. Nà ng cứ nhìn Tiêu Lân mà không nói nổi má»™t lá»i nà o.
Tiêu Lân mỉm cưá»i gỉa lả nói :
- Háºy ! Ta nói không sai ! Triệu tiểu thư phải vá» há»c lại bà i vở mà ta đã dạy cho nà ng.
Triệu Há»· dáºm chân, vừa mếu máo vừa nói :
- Tiêu công tỠlà m nhục Trệu Hỷ ! Ngươi là m nhục ta. Ngươi bức hiếp ta.
Nà ng vừa nói vừa giẩy nảy quay bước bỠđi.
Tịnh Nô và Tiêu Lân không cản nà ng lại. Tiêu Lân nói :
- Tịnh Nô cô nương ! Thưá»ng những trang ái nữ cà nh và ng lá ngá»c Ä‘á»u có cá tÃnh Ä‘á»ng đảnh như váºy đó. Bởi há» sinh ra được sống trong nhung lụa, chăn ấm gối êm rồi.
- Tịnh Nô rất áy náy.
Tiêu Lân khoát tay :
- Tá»± Triệu cô nương chuốc lấy Ä‘iá»u cô ta không muốn. Há»·, ná»™, ái, ố, là bản chất cá»§a con ngưá»i mà ! Tịnh cô nương không cần phải áy náy là m gì.
Chà ng nhìn nà ng :
- Tịnh Nô ! Má»i cô nương dẫn đưá»ng cho tại hạ.
- Tịnh Nô má»i công tá».
Hai ngưá»i rá»i Thiếu Lâm tá»±. Tịnh Nô dẫn Tiêu Lân đến Bách Hoa Trang.
Bách Hoa Trang nằm cách Thiếu Lâm không bao xa, nên Tịnh Nô và Tiêu Lân chỉ mất độ gần hai canh giỠđã đến.
Tá»a lạc trên má»™t ngá»n đồi, tòa Bách Hoa Trang trông như má»™t đà i hoa khổng lồ mà bốn chung quanh là má»™t thảm hoa mênh mông, hết tầm mắt. Ở đây, đâu đâu cÅ©ng thấy hoa. Má»™t tòa biệt trang vừa lá»™ng lẫy vừa tráng lệ như má»™t bức tranh sÆ¡n thá»§y kỳ tuyệt.
Cảnh váºt chẳng khác gì tranh vẽ, tháºm chà tranh cÅ©ng chưa hẳn có thể sánh vá»›i cảnh.
Cảnh váºt trong Bách Hoa Trang khiến cho Tiêu Lân cảm nháºn má»™t sá»± thanh thản lạ thưá»ng. Từ ngôi tam quan dẫn và o tòa đại Ä‘iện, Tiêu Lân những tưởng như mình Ä‘ang lạc bước và o má»™t cảnh giá»›i khác. Má»™t ý tưởng miên man len và o tâm tưởng chà ng, khiến Tiêu Lân sá»±c nhá»› đến Ngạc Tu Di.
Chà ng buột miệng ngâm :
- Hoa đẹp ở trên cà nh, hoa tà n rơi xuống đất.
Tịnh Nô nghe Tiêu Lân ngâm, bất giác nhìn sang chà ng. Má»™t nụ cưá»i hiện trên hai cánh môi nà ng. Mặc dù nhan sắc nà ng không phải là má»™t giai nhân tuyệt sắc cÅ©ng không thể gá»i là mỹ nhân nhưng khi nụ cưá»i kia hiện ra thì tất cả Ä‘á»u đảo lá»™n. Ngay cả má»™t trang giai nhân tuyệt sắc như Tu Di, nếu chứng nghiệm nụ cưá»i đó, hẳn cÅ©ng phải nghiêng mình mà ao ước mình có được nụ cưá»i như hoa nở kia.
Tiêu Lân bước đến cá»a tòa đại đưá»ng, vá»›i nét kiến tạo tháºt tao nhã thanh thoát. Trong đại đưá»ng võ lâm, Giang Hà n minh chá»§ ngồi trên má»™t chiếc bệ đặt ngay chÃnh diện. Äại yến đã bà y ra sẵn.
Tịnh Nô và Tiêu Lân cùng bước và o đại đưá»ng. Tịnh Nô bước đến trước Minh chá»§ Giang Hà n :
- Minh chủ ! Tiêu công tỠđã đến.
Giang Hà n khoát tay.
Tịnh Nô lui bước đến bên chiếc bà n đã bà y sẵn những món sơn hà o hải vị.
Tiêu Lân bước đến.
- Vãn bối tham kiến Giang minh chủ.
- Bổn tá»a cứ áy náy sợ công tá» không nháºn lá»i bổn tá»a.
- Tôn gÃa là võ lâm Minh chá»§, vãn bối là kẻ háºu sinh, sao dám thất lá»… vá»›i ngưá»i.
Giang Hà n khẽ gáºt đầu :
- Äại yến đã dá»n sẵn, má»i Tiêu công tá».
Chà ng dá»i bước đến ngồi và o chiếc bà n có Tịch Nô đứng hầu phÃa sau.
Tịnh Nô rót rượu ra chén của Giang Hà n bưng chén rượu của lão.
- Chén rượu sÆ¡ giao, má»i công tá».
Tiêu Lân bưng chén rượu của mình.
-Vãn bối kÃnh tôn giá.
Sau khi cạn chén, chà ng má»›i há»i :
- Tôn gÃa cho má»i vãn bối đến, chẳng hay có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Giang Hà n nhìn Tiêu Lân mỉm cưá»i.
Ả nô nữ đứng phÃa sau rót rượu và o chén Giang Hà n. Lão cháºm rãi nói :
- Bổn tòa nghe giá»›i võ lâm khẩn vá»›i nhau vá» Tiêu công tá». Má»™t nho sinh văn võ song toà n. Tuổi chưa thể gá»i là trưởng tôn nhưng võ công đã đạt đến cảnh giá»›i xuất quá»· nháºp thần, bổn tá»a rất ngưỡng má»™. Nay gặp Tiêu công tá» tại Thiếu Lâm, lại thấy Pháp Chá»§ Tuệ Thiện đại sư má»™t trong Tứ đỉnh thiên can trá»ng vá»ng, cà ng ngưỡng má»™ hÆ¡n, do đó má»›i phái Tịnh Nô má»i công tỠđến Bách Hoa Trang nà y để đối ẩm sÆ¡ giao.
Tiêu Lân ôm quyá»n từ tốn đáp lá»i :
- Tôn gÃa đừng tin và o lá»i đồn đãi cá»§a thiên hạ. Vãn bối tháºt ra cÅ©ng chỉ là má»™t ngưá»i rất tầm thưá»ng, nhưng gặp may mắn thôi.
Giang Hà n cưá»i khảy nói :
- Tiêu công tá» khiêm tốn và khách sáo quá. Má»™t mình công tá» mà bẻ gãy kiếm cá»§a Vu Thiệu Lung, bức chế Huyá»n Cung cung chá»§ trong Tứ đỉnh thiên can. Giao nhau má»™t chưởng vá»›i Äoạn Hồn Chưởng Äoà n Chá»§ng và Thiết Chưởng Chu Sa trên giang hồ khó có ngưá»i sánh bằng. Huống chi bổn tá»a còn nghe nói Tiêu công tá» lại còn đả bại Lương Tống, má»™t cao thá»§ Tây Vá»±c vá»›i tuyệt nghệ Hà m Mô Công. Chỉ bấy nhiêu đó thôi bổn tá»a cÅ©ng có thể khẳng định lá»i cá»§a giá»›i võ lâm chẳng ngoa chút nà o.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Tất cả những gì tôn gÃa nói Ä‘á»u đúng, nhưng vãn bối là m ra chuyện đó chỉ vì bắt buá»™c chứ chẳng phải muốn láºp danh trên chốn võ lâm giang hồ.
- Rất khà khái. Phà m má»™t ngưá»i hám danh thì má»›i dụng đến võ công để láºp danh. Nhưng công tá» thì không. Phà m những kẻ không hám danh má»›i là nam tá» hán đại trượng phu. Công tứ đúng là má»™t ngưá»i hiếm có trên cõi nhân sinh nà y.
Nói rồi Giang Hà n bưng chén hướng vỠTiêu Lân :
- Bổn tá»a ngưỡng má»™ công tá» ! Má»i má»™t chén.
- Cung kÃnh không bằng phụng mệnh.
Chà ng bưng chén nói tiếp :
- Vãn bối Tiêu Lân kÃnh Minh chá»§.
Hai ngưá»i cùng cạn chén.
Sau những lá»i nói đầu có vẻ chà o má»i, Giang Hà n minh chá»§ má»›i đứng lên. Y dá»i bước đến trước mặt Tiêu Lân.
Giang Hà n nói :
- Pháp chá»§ Tuệ Thiện đại sư giỠđã viên tịch, Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c thì đã bị công tá» phế bá» võ công. Tứ đỉnh thiên can chỉ còn lại hai ngưá»i. Má»™t là Võ Äang Chân Tá» Trương Quảng, và Khấu Äà Tá» bang chá»§ Cái Bang.
Tiêu Lân ôm quyá»n nói :
- Minh chá»§ ! Tứ đỉnh thiên can chỉ còn lại má»—i má»™t ngưá»i duy nhất thôi à . Äó là Võ Äang Chân Tá» Trương Quảng đạo trưởng, còn Khấu Äà Tá» bang chá»§ thì e rằng đã vÄ©nh viá»…n rá»i bá» võ lâm giống như Tuệ Thiện đại sư.
Giang Hà n chau mà y :
- Có chuyện đó sao ?
- Minh chá»§ ! Bang chá»§ đã bị má»™t ngưá»i váºn hắc y dụng huyết chưởng đánh trá»ng thương dở sống dở chết !
- Dở sống, dở chết ! Quái lạ tháºt.
Y nhìn lại Tiêu Lân.
- Thế nà o là dở sống dở chết ?
- Dở sống dở chết là sống không ra ngưá»i sống, chết thì lại không tắt thở.
- Khấu Äà Tá» bang chá»§ đâu, Tiêu công tá» biết không ?
- Äã có ngưá»i đến đưa Khấu Äà Tá» lão tiá»n bối Ä‘i, nhưng Ä‘i đâu thì vãn bối không thể nói được.
- Sao lại không nói được ?
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Vãn bối có biết đi đâu đâu mà nói.
Giang Hà n cưá»i khẩy rồi nói :
- Bổn tá»a quên Ä‘iá»u nà y.
Lão quay lại bà n ngồi trở và o chỗ cũ nhìn Tiêu Lân ôn nhu nói :
- Nếu đúng như công tá» nói thì Tứ đỉnh thiên can chỉ còn lại má»™t ngưá»i duy nhất đó là Võ Äang Chân Tá» Trương Quảng.
Tiêu Lân nói :
- Tôn gÃa ! Những việc xảy đến vá»›i Tứ đỉnh thiên can có liên quan gì đến cuá»™c há»™i kiến hôm nay ?
Giang Hà n rót rượu ra chén rồi nói :
- Rất có quan hệ ! Tiêu công tá» hẳn má»›i bước chân và o chốn võ lâm nên không biết Tứ đỉnh thiên can vốn là những ngưá»i được giá»›i võ lâm ngưỡng má»™ và tin cẩn giao cho chức trách nắm cương lÄ©nh võ lâm.
Tiêu Lân cướp lá»i Giang Hà n.
- Nắm cương lÄ©nh võ lâm không phải là tôn gÃa sao ?
- Bổn tá»a là võ lâm Minh chá»§, chức pháºn hóa giải những sá»± vụ trong giá»›i võ lâm giang hồ. Còn cương lÄ©nh thì do Tứ đỉnh thiên can chi phối toà n bá»™. Nay Tứ đỉnh thiên can đã mất mát quá nhiá»u chỉ còn lại má»—i má»™t Võ Äang Chân Tá» Trương Quảng ! Bổn tá»a má»i công tỠđến đây để há»i công tá» có muốn trở thà nh má»™t trong Tứ đỉnh thiên can không ?
Tiêu Lân tròn mắt :
- à cá»§a tôn gÃa là muốn Tiêu Lân thế và o chá»— cá»§a má»™t trong ba ngưá»i kia ?
- Äúng ! Tiêu công tỠđã chứng minh bản lÄ©nh võ công cá»§a mình ! Má»i ngưá»i giỠđây Ä‘á»u biết, nên bổn tá»a muốn tiến cá» công tá» và o chá»— khuyết trong Tứ đỉnh thiên can.
Tiêu Lân ôm quyá»n xá :
- Vãn bối vô cùng cảm kÃch, vô cùng ngưỡng má»™ tôn gÃa nhưng chuyện nà y xin cho vãn bối được khất lại ạ.
- Công tá» không nháºn hảo ý cá»§a bổn tá»a ?
- Minh chá»§ ! Tứ đỉnh thiên can Ä‘á»u là những báºc trưởng bối đã thà nh danh trên giang hồ. Còn Tiêu Lân chỉ là kẻ háºu sinh tầm thưá»ng khả ố, nếu đảm đương chức vị Tứ đỉnh thiên can chắc chắc giá»›i võ lâm không phục.
Chà ng rÃt má»™t luồng chân khà rồi nói tiếp :
- Kẻ cầm cương mà chẳng giữ được dây cương, e rằng chỉ Ä‘em há»a cho má»i ngưá»i thôi. Vãn bối không dám nháºn.
Giang Hà n nhìn và o mắt Tiêu Lân, lão khẽ gáºt đầu :
- Công tỠnói cũng đúng.
Tiêu Lân đứng lên bước ra ôm quyá»n hướng vá» Giang Hà n từ tốn nói :
- Tôn gÃa ! Buổi sÆ¡ giao hôm nay vá»›i tôn giá, trước vãn bối muốn diện kiến ngưá»i để tá» bà y sá»± ngưỡng má»™ cá»§a mình.
Giang Hà n khoát tay :
- Công tỠđừng khách sáo.
- Vãn bối không khách sáo, tất cả lá»i cá»§a vãn bối Ä‘á»u khởi phát từ lòng thà nh tháºt cá»§a mình.
Chà ng hạ tay xuống, nói tiếp :
- Vãn bối trước là tá» lòng ngưỡng má»™, sau có chuyên thỉnh nhỠđến tôn gÃa.
- Công tỠcó chuyện gì ?
- Không biết Tiêu Thúc thúc cá»§a vãn bối trước đây đã là m ra những chuyện gì nhưng vô tình đã gieo mối hiá»m khÃch giữa Tiêu gia vá»›i võ lâm. Minh chá»§ là ngưá»i hòa giải má»i sá»± bất hòa trong võ lâm, nên vãn bối cầu thỉnh Minh chá»§ hóa giải hiá»m khÃch nà y.
Giang Hà n ngữa mặt cưá»i rồi khoát tay nói :
- Công tá» không nói, bổn tòa cÅ©ng có ý đó. Tiêu Viên, Huyết Äiểm Tá» thúc thúc cá»§a công tá» trước đây đã nhúng tay và o cuá»™c thảm sát toà n bá»™ Thái A Bảo, không chừa má»™t ngưá»i nà o. Việc y là m tất nhiên khiến cho bằng hữu cá»§a Thái A Bảo phẫn ná»™ nhất định trả thù. Nhưng nay công tỠđã nói, bổn tá»a nhất định sẽ hóa giải hiá»m khÃch nà y.
Tiêu Lân ôm quyá»n xá :
- Äa tạ Minh chá»§. Việc thứ hai vãn bối thỉnh cầu Minh chá»§ truy cứu.
- Còn việc gì nữa ?
- Vụ thảm sát bá tÃnh tại Äà o Viên thôn. Vãn bối cho rằng bá tÃnh Äà o Viên thôn chết là do giá»›i võ lâm tạo ra. Bá tÃnh Äà o Viên thôn không can dá»± gì đến những chuyện xảy ra trong võ lâm, thế mà hung thá»§ đã xuống tay tà n sát. Việc là m nà y cá»§a hung thá»§, khiến cho giá»›i võ là m bị thiên hạ xem như lÅ© quá»· chỉ chá»±c hút máu ngưá»i. Nếu không sá»›m tìm ra hung thá»§ thì tiếng nhÆ¡ cá»§a giá»›i võ lâm mãi mãi lưu truyá»n háºu thế.
Giang Hà n gáºt đầu .
- ÄÆ°á»£c, Bổn tá»a sẽ cho truy xét chuyện nà y. Công tá» còn Ä‘iá»u gì để nói không ?
Tiêu Lân lắc đầu :
- Vãn bối chỉ có hai chuyện thỉnh cầu Minh chủ thôi.
Chà ng quay lại chỗ ngồi.
Giang Hà n bưng chén rượu :
- Việc cá»§a công tá» thỉnh giáo bổn tá»a sẽ là m hết sức mình. Còn bổn tá»a có má»™t việc thỉnh đến công tá».
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Minh chủ chỉ huấn.
- Äại há»™i Long Chuẩn gần đến, bổn tá»a thỉnh má»i Tiêu Lân công tỠđến thá»i Ä‘iểm đại há»™i Long Chuẩn, có mặt tại Long Vân SÆ¡n.
- Vãn bối nhất định đến Vân Sơn.
- Tốt ! Bổn tá»a má»i công tá» má»™t chén.
Tiêu Lân bưng chén rượu của mình.
- Má»i tôn giá.
Hai ngưá»i cùng cạn chén. Äặt chén xuống bà n, Giang Hà n nhìn Tiêu Lân nói :
- Tiêu công tá» ! Bổn tá»a nghe thiên hạ nói nhiá»u vá» võ công cá»§a công tá» nên bổn tá»a rất có ý muốn xem qua má»™t lần. Nếu công tá» không ná» hà , có thể thi thố má»™t chút bản lÄ©nh cho bổn tá»a thị chứng được chứ ?
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Minh chá»§ ! Vãn bối đã nói lá»i thiên hạ chỉ là đồn đãi, còn những gì tại hạ là m chỉ là bắt chước, không dám phô diá»…n trước mặt cao nhân.
Äôi chân mà y cá»§a Giang Hà n nhÃu lại :
- Công tỠđừng khách sáo như váºy. Nếu không tháºt có bản lÄ©nh thì công tá» không thể nà o là m được những chuyện kinh thiên động địa đó. Chẳng qua công tá» không muốn cho bổn tá»a thị chứng thưởng lãm táºn mắt tuyệt nghệ võ công cá»§a công tá» thôi.
Giang Hà n buông tiếng thở dà i, lắc đầu :
- Tiếc tháºt ! Tiếc tháºt ! Thưá»ng Rồng thì hay ẩn mình không dá»… gì thấy được. Tiếc tháºt.
Tiêu Lân ôm quyá»n nói :
- Minh chá»§ đã vì Tiêu gia mà sẵn sà ng hóa giải tất cả những hiá»m khÃch giá»› võ lâm. Lại còn chuẩn y những lá»i thỉnh cầu cá»§a vãn bối... Minh chá»§ cưá»i Tiêu Lân thôi.
... Mất hai dòng...
Tiêu Lân bước ra ôm quyá»n nói :
- Minh chá»§ đã lệnh ? Vãn bối xin tuân theo ý cá»§a ngưá»i.
Giang Hà n gáºt đầu :
- Tốt lắm ! Tốt lắm !
Lão vỗ tay một tiếng.
Ngay láºp tức từ ngoà i cá»a đại đưá»ng chÃnh sãnh má»™t đại hán váºn võ phục lừng lững bước và o, chân diện cá»§a y tháºt lạnh lùng vô cảm, tay cầm trưá»ng kiếm sáng ngá»i.
Vừa thấy mặt gã kiếm thủ thôi, Tiêu Lân đã chau mà y. Chà ng nghĩ thầm :
- Nhìn thấy chân diện của các hạ, những tưởng như toà n gia các hạ đang gặp đại tang không bằng.
Gã kiếm thá»§ bước đến ôm quyá»n dõng dạc nói :
- Cuồng Kiếm Dư Hóa bái kiến Minh chủ.
Trong khi Cuồng Kiếm Dư Hóa ôm quyá»n xá Giang Hà n thì Tiêu Lân quan sát y. Chà ng nhá»§ thầm :
- Cuồng kiếm ! NghÄ©a là kiếm Ä‘iên. Gã không chá»n cái ngoại danh nà o để dá»… tạo thiện cảm hÆ¡n cái tên Cuồng Kiếm sao ?
Giang Hà n đứng lên nói :
- Dư Hóa các hạ ! Äây là Tiêu công tá». Hôm nay các hạ hãy cho Tiêu công tá» thấy uy lá»±c cá»§a kiếm pháp cá»§a các hạ như thế nà o.
Dư Hóa ôm quyá»n nói :
- Tuân lệnh Minh chủ.
Cuồng Kiếm Dư Hóa quay lại đối mặt vá»›i Tiêu Lân. Äôi thần nhãn cá chết cá»§a y đỠđẫn. Chỉ nhìn qua thôi xương sống đã gai lạnh rồi chứ đừng nói đợi đến lúc y rút kiếm xuất chiêu.
Tiêu Lân nhìn Cuồng Kiếm Dư Hóa rồi quay lại Giang Hà n :
- Minh chá»§ ! Vãn bối có thể không cần đến Dư tôn gÃa vẫn có thể biểu thị võ công cá»§a mình. Äao kiếm vô nhãn, vãn bối ngại lắm.
Dư Hóa nói :
- Không có đối thá»§ là m sao biết được bản lÄ©nh cá»§a mình. Hay công tá» muốn mình là Äá»™c Cô Cầu Bại ?
Tiêu Lân lắc đầu :
- Tại hạ có biết Äá»™c Cô Cầu Bại là ai đâu mà muốn là m Äá»™c Cô Cầu Bại.
- Nếu không biết, công tỠhãy giao thủ với Dư mỗ sẽ biết.
Tiêu Lân nhăn mặt.
Cuồng Kiếm Dư Hóa từ từ rút kiếm ra khá»i vá». Y trụ bá»™ ghim vá» kiếm xuống sà n gạch.
Cạch !
Chỉ là cái vỠkiếm thôi, nhưng vẫn ghim sâu xuống sà n gạch đại sãnh Bách Hoa Trang. Sự thị uy nội lực của Cuồng Kiếm Dư Hóa khiến Tiêu Lân chột dạ.
Chà ng nghĩ thầm :
- Y tá»± cho mình là Äá»™c Cô Cầu Bại, Xem chừng y dám là Äá»™c Cô Cầu Bại lắm.
Tiêu Lân bặm môi suy nghĩ rồi nói :
- Dư tôn gÃa có thể cho tại hạ há»i má»™t câu rồi xuất thá»§ được không ?
- Cứ há»i.
- Tại sao tôn gÃa lại nháºn ngoại danh Cuồng Kiếm ? Bá»™ không còn ngoại danh nà o khác cho tôn gÃa chá»n à . Tôn gÃa biết cuồng kiếm là gì không ?
- Cuồng kiếm là cuồng kiếm.
Tiêu Lân khoát tay :
- Không phải như váºy đâu ! Cuồng kiếm là kiếm Ä‘iên. Phà m những ngưá»i Ä‘iên thì hà nh động không là m chá»§ mình. Nếu tôn gÃa xuất thá»§ kiếm chiêu, Tiêu Lân sợ tôn gÃa thà nh ngưá»i Ä‘iên cầm kiếm đó. Ngưá»i Ä‘iên cầm kiếm thì rất nguy hiểm, Dư tôn gÃa biết Ä‘iá»u đó chứ ?
Äôi chân mà y Dư Hóa nhÃu lại. Nét mặt y đỠđẫn suy tư nhưng rồi lắc đầu :
- Dư má»— không hiểu lá»i cá»§a công tá» ? Hãy chuẩn bị tiếp nháºn kiếm chiêu cá»§a Dư má»—.
- Tiêu Lân hy vá»ng tôn gÃa không là ngưá»i Ä‘iên khi xuất kiếm.
Tiêu Lân vừa nói vừa váºn công chuẩn bị tiếp nháºn kiếm chiêu cá»§a Cuồng Kiếm Dư Hóa. Chà ng nghÄ© thầm trong đầu :
- Cuồng Kiếm ! Hắn Ä‘iên khi dụng kiếm, hay khi dụng kiếm rồi má»›i trở thà nh ngưá»i Ä‘iên ? Ãi chà ! Bá»—ng dưng Giang Hà n minh chá»§ buá»™c mình phải giao thá»§ vá»›i má»™t gã Ä‘iên.
à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chà ng thì nghe Dư Hóa thét lên má»™t tiếng tháºt lá»›n :
Sát !
Tiếng thét cá»§a gã nghe cứ như y đã gặp phải kẻ thù bất đội trá»i chung nhất quyết sát tá» cho bằng được. Cùng vá»›i tiếng thét đó chá»›p kiếm thoát ra hướng và o Tiêu Lân nhanh hÆ¡n chá»›p.
Tiêu Lân phát động Huyết Chỉ, phóng ra một đạo chỉ khà điểm và o lưỡi kiếm của đối phương. Âm thanh chát chúa phát ra khi đạo huyết chỉ của chà ng chạm và o lưỡi kiếm của Dư Hóa.
Keng !
Kiếm của gã hơi dừng lại.
Chá»›p ngay thá»i cÆ¡ đó, Tiêu Lân phát động chỉ khà bằng tả thá»§ Ä‘iểm và o tịnh huyệt đối phương. Chà ng xuất thá»§ liên hoà n lấy cái nhanh khắc chế cái nhanh, nhưng Cuồng Kiếm Dư Hóa không mà ng đến đạo chỉ cá»§a Tiêu Lân mà vẫn phát động chiêu công chém xả và o thượng đẳng chà ng. Thế kiếm cá»§a Y quả là hung hiểm và tà n nhẫn.
Tiêu Lân không còn sá»± lá»±a chá»n nà o mà buá»™c phải thu hồi chỉ, né tránh chiêu kiếm cá»§a đối phương bằng bá»™ pháp khinh công Hà nh Tẩu Di Hình Bá»™.
Tiêu Lân có cảm tưởng Cuồng Kiếm Dư Hóa chẳng mà ng đến sự sống chết của bản thân mình mà nhất nhất dồn tất cả nội lực bản thân và o kiếm chiêu để lấy mạng chà ng cho kỳ được.
Những chiêu kiếm sát nhân cá»§a gã không ngừng thi triển ra buá»™c đối phương và o chá»— chết, cho dù y có thể phải nháºn má»™t kết cục cùng chết vá»›i Tiêu Lân.
Không đầy má»™t hÆ¡i thở, Cuồng Kiếm Dư Hóa đã phát ra ba chiêu kiếm mà chiêu nà o cÅ©ng Ä‘á»u là sát chiêu chà mạng.
Tiêu Lân vừa né tránh kiếm chiêu vừa nghĩ thầm :
- Mình vá»›i gã không thù không oán, chỉ giao kiếm thôi mà gã lại dùng toà n là sát chiêu cứ như mình là kẻ thù bất đội trá»i chung vá»›i y váºy.
Nhát kiếm thứ ba bá»— thẳng từ trên xuống như thể muốn chẻ đôi Tiêu Lân là m hai mảnh. Mặc dù dùng đến thức kiếm nà y, toà n bá»™ ba mươi sáu đại huyệt cá»§a Dư Hóa Ä‘á»u để hở ra tất cả, nhưng nếu Tiêu Lân công và o tá» huyệt gã thì cÅ©ng chịu chung cảnh ngá»™ như gã, cùng nhau bước xuống cõi a tỳ, bởi nhát kiếm tà n nhẫn vô tâm cá»§a y.
Tiêu Lân mÃm môi, thá»™p vá»™i bà n yến tiệc cá»§a mình đưa ra đở lấy kiếm cá»§a há» Dư.
Chát !
Chiếc bà n bị chẻ là m hai mảnh như ngưá»i ta chẻ cá»§i.
Tiêu Lân tháo bộ vỠsau hai bộ.
Cuồng Kiếm Dư Hóa thét lên một tiếng nữa.
Sát !
Lần nà y y lao thẳng đến, đâm mũi kiếm và o yết hầu Tiêu Lân.
Chà ng chỉ kịp lách đầu qua bên để lưỡi kiếm cá»§a đối phương đâm xước qua vai mình. Phà m trong tình huống như thế, Dư Hóa phải thu hồi kiếm lại để phòng bị đối phương phản kÃch nhưng hắn đã không là m như váºy mà thản nhiên, ghìm tấn trở kiếm ngang qua cổ chà ng, bất kể đối phương có dụng sát chiêu phản kÃch hay không.
Má»™t lần nữa Tiêu Lân phải nhỠđến Hà nh Tẩu Di Hình Bá»™ né tránh. Chà ng lùi nhanh vá» phÃa Giang Hà n.
Cuồng Kiếm Dư Hóa công má»™t lúc mưá»i chiêu kiếm chà mạng nhưng tuyệt nhiên chẳng có chiêu kiếm nà o khả dÄ© chạm đến ngưá»i Tiêu Lân, đôi thần nhãn cá»§a y bất giác đỠbừng.
Y rống lên má»™t tiếng tháºt lá»›n.
Cùng vá»›i tiếng rống đó là cả má»™t mà n ảnh kiếm trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp chụp đến ngưá»i chà ng.
Tiêu Lân đảo bộ, điểm mũi già y thi triển Hà nh Tẩu Di Hình Bộ, lòn ra sau Giang Hà n.
Vô hình trung lối phản ứng của chà ng khiến cho Minh chủ Giang Hà n trở thà nh cái mộc che chắn cho Tiêu Lân khi mà n ảnh kiếm chợp tới.
Giang Hà n chẳng còn má»™t sá»± lá»±a chá»n nà o, mà phải xuất thá»§ để cản phá kiếm chiêu cá»§a cuồng Kiếm Dư Hóa thay cho Tiêu Lân.
Hữu thá»§ cá»§a Giang Hà n vươn ra trông tháºt bình thưá»ng nhưng lại cá»±c kỳ chÃnh xác, chÃnh xác đến độ Tiêu Lân thị nhãn cÅ©ng không tin và o mắt mình.
Lão dùng hai ngón chỉ kẹp lấy lưỡi trưá»ng kiếm cá»§a Cuồng Kiếm Dư Hóa.
Một âm thanh khô khốc khi mà n kiếm vụt tắt.
Cắc !
Lưỡi trưá»ng kiếm cá»§a Cuồng Kiếm Dư Hóa đã bị gãy là m đôi. Phần mÅ©i kiếm nằm gá»n trong hai ngón chỉ cá»§a võ lâm Minh chá»§ Giang Hà n, trong khi Cuồng Kiếm Dư Hóa thì cứ ngây mặt ra nhìn trông tháºt ngÆ¡ ngÆ¡ ngáo ngáo đến ná»±c cưá»i.
Giang Hà n lắc cổ tay.
MÅ©i kiếm trong hai ngón tay Giang Hà n cắt má»™t đưá»ng thẳng tắp, ghim và o há»— khẫu tay kiếm cá»§a Dư Hóa.
Pháºp !
Kiếm trong tay hỠdư rơi xuống đất.
Xoảng !
Cuồng Kiếm Dư Hóa sá»ng sá». Y như kẻ ngÆ¡ ngÆ¡ ngáo ngáo nhìn xuống thanh kiếm gãy cá»§a mình rồi cưá»i má»™t mình, y vừa cưá»i vừa nói :
- Ngươi chết rồi ư ! Ngươi chết rồi ư ! Ta sẽ chôn nguoi ! Nguoi đừng bỠta mà đi ! Ta sẽ đi theo cùng với ngươi.
Y mặc nhiên để máu tuôn ra, mà cúi xuống ôm lấy thanh kiếm gãy và o lòng, rồi lầm lá»§i bước ra cá»a.
Tiêu Lân cau mà y há»i Giang Hà n :
- Minh chá»§ ! Dư tôn gÃa sao váºy ?
- Y là kẻ điên vì kiếm.
Chá» cho Cuồng Kiếm Dư Hóa rá»i hẳn khá»i đại sảnh, Minh chá»§ võ lâm Giang Hà n má»›i nhìn lại Tiêu Lân.
- Tiêu công tỠquả là lợi hại.
Tiêu Lân ôm quyện xá :
- Tôn gÃa ! Vãn bối có lợi hại gì đâu nếu không có tôn gÃa ra tay trợ giúp thì Tiêu Lân chắc đã táng mạng bởi kiếm chiếu cá»§a Dư tôn gÃa rồi.
Giang Hà n vuốt râu nói :
- Công tá» buá»™c bổn tá»a phải ra tay mà không có sá»± lá»±a chá»n nà o.
- Vãn bối chỉ biết tránh né thôi ! May mắn có tôn giá.
Giang Hà n cưá»i khẩy :
- Bá»™ pháp Tiêu công tá» dụng để thi triển, né tránh những kiếm chiêu cá»§a Cuồng Kiếm Dư Hóa là bá»™ pháp gì váºy ?
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Không dấu gì tôn gÃa. Äó là bá»™ pháp Hà nh Tẩu Di Hình bá»™ do chÃnh thân Khấu Äà Tá» bang chá»§ Cái Bang truyá»n thụ cho vãn bối.
- Thảo nà o bá»™ pháp cá»§a công tá» vừa linh hoạt vừa biến hóa hay như váºy. Công tỠđúng là kỳ tà i cá»§a võ lâm.
Lão bưng chén rượu nói tiếp :
- Có táºn mắt má»›i nghiệm ra lá»i nói cá»§a giá»›i võ lâm không sai chút nà o. Bổn tá»a phải uống vá»›i công tá» má»™t chén.
Tiêu Lân không khá»i lúng túng vì chiếc bà n đại yến cá»§a chà ng chẳng còn nữa.
Giang Hà n nói :
- Bổn tá»a và công tá» cùng uống chung má»™t chén váºy.
- Äa tạ Minh chá»§.
Uống rượu xong, Giang Hà n nói :
- Bà n đại yến cá»§a Tiêu thiêu hiệp đã không còn. Ta và công tá» ngồi chung má»™t bà n váºy.
- Vãn bối chỉ sợ thất lễ với trưởng tôn.
- Bổn tá»a có nhã ý má»i công tá» mà .
Tiêu Lân khẽ gáºt đầu. Chà ng ngồi xuống chung má»™t bà n vá»›i Giang Hà n.
Giang Hà n nhìn Tịnh Nô từ tốn nói :
- Tịnh Nô ! Hẳn Tiêu công tỠrất căng thẳng sau cuộc giảo chứng với Cuồng Kiếm Dư Hóa ! Ngươi hãy là m gì giúp công tỠthư giãn.
Tịnh Nô ôm quyá»n nhÅ©n nhặn nói :
- Tịnh Nô tuân lệnh.
Nà ng bước ra giữa gian đại đưá»ng chÃnh sảnh, nhìn qua Tiêu Lân và Giang Hà n, Tịnh Nô bắt đầu múa. Những động tác cá»§a nà ng tháºt uyển chuyển vá»›i những nét quyến rÅ© lạ thưá»ng. Mặc dù không có nhạc, không có hát nhưng Tịnh Nô vẫn múa được mà lại múa cá»±c kỳ đẹp.
Má»—i má»™t động tác uốn lượn cá»§a nà ng vừa chÃnh xác vừa tao nhã má»™t cách lạ thưá»ng. Nó tạo nên má»™t sức hút mà chẳng má»™t ngưá»i nà o có thể lẫn tránh khi chiêm ngưỡng nà ng múa.
Hết hồi 31.