 |
|

25-12-2008, 08:57 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 31: Chăn Mê Hồn Phá Kiếp Tu Hà nh
Sau má»™t lúc Liá»…u Phiêu Hương lại cất tiếng há»i:
- Theo lá»i giáo chá»§ thì nhất định tá»· tá»· ngươi là cô gái há» Yên ở Lâm Nhữ, tên gá»i Song Ngá»c, phải không?
Chiêu Thế Ẩn sá»ng sốt há»i lại:
- Sao cô lại biết rõ thế?
Liễu Phiêu Hương đáp:
- Giáo chá»§ cá»§a chúng ta thần thông quảng đại. Câu chuyện nhá» má»n nà y có chi đáng kể?
Chiêu Thế Ẩn cưá»i khanh khách nói:
- Cái đó chưa chắc. Nếu y thần thông quảng đại đã chẳng dùng đến mỹ nhân kế để dụ dá»— há»i khẩu cung ta. Trong con mắt ta, ngươi bất quá là má»™t tên ká»· nữ mà thôi.
Liá»…u Phiêu Hương tức giáºn nói:
- Câm miệng đi! Cái đó là tự ngươi rước lấy đau khổ và o mình đừng trách ta nữa nhé.
Gương mặt anh tuấn cá»§a Chiêu Thế Ẩn thoáng lá»™ vẻ hối háºn nói:
- Ta không sợ phải chịu đựng những nổi Ä‘au khổ ê chá» Có Ä‘iá»u ngươi xỠđối vá»›i ta kể ra cÅ©ng tá» tế. Thế mà ta nhục mạ ngươi thì trong lòng không khá»i có má»™t chút băn khoăn.
Nét mặt Liá»…u Phiêu Hương trở lại hoà hoãn bình thưá»ng. A Liệt nghÄ© thầm:
- Chiêu Thế Ẩn tuy còn Ãt tuổi mà cách ứng phó vá»›i ngưá»i tháºt là lão luyện. Lúc trước gã nghe đối phương nói tên há» cá»§a tá»· tá»· mình ra đã lá»™ vẻ giáºt mình. Äây nhất định là má»™t Ä‘iá» bà ẩn mà đối phương cÅ©ng biết khiến gã phải biến sắc. DÄ© nhiên cÅ©ng có thể gã cố ý dụ đối phương Ä‘i và o đưá»ng lầm lạc. Thá»±c ra ngưá»i đà n bà tên gá»i Yên Song Ngá»c gì đó chưa chắc đã phải là tá»· tá»· cá»§a gã... Bá»—ng nghe Chiêu Thế Ẩn há»i:
- Tình thực giả tỷ yên nguy thế nà o? Sống chết ra sao? Ngươi cho ta hay để ta yên tâm chỠchết.
Gã nhắc đến chữ chết, quả nhiên đối phương không dấu diếm nữa, đáp ngay:
- Thị đã qua bên thế giới Cực Lạc rồi.
Chiêu Thế Ẩn trợn mắt lên há»i:
- Y chết rồi ư?
Thanh âm gã đượm mà u đau khổ.
Bây giá» A Liệt má»›i khẳng định không phải gã cố ý bà y ra nghi tráºn mà Yên Song Ngá»c ở Nhữ Nam quả là chị ruá»™t Chiêu Thế Ẩn. Lại nghe Liá»…u Phiêu Hương đáp:
- Äúng thế! Thị chết rồi! Ta nói rõ cho ngươi hay thị chết Ä‘i còn hÆ¡n là sống. Vì thị vi phạm lá» luáºt bản cung đã bị nghi xỠđúng phép là biến thà nh ngưá»i xấu hÆ¡n quỉ xứ. Suốt ngà y phải là m công tác cá»±c nhục và bị đòn vá»t Ä‘au đớn ê chá».
Chiêu Thế Ẩn nghiến răng há»i:
- Vì lẽ gì y gặp Ä‘iá»u bất hạnh như váºy?
Liá»…u Phiêu Hương cưá»i đáp:
- Luáºt lệ bản cung rất nghiêm ngặt. Hình phạt mà thị phải chịu đó chưa đến ná»—i và o hà ng cùng cá»±c. Hiện giá» trong bản cung còn mấy chục nữ nô phạm luáºt, ngà y đêm phải là m công việc đê tiện, lại bị đòn vá»t nát thân. Ná»—i Ä‘au khổ chưa biết đến năm nà o tháng nà o má»›i kết thúc.
Chiêu Thế Ẩn há»i:
- Ta không tin như váºy. Nhân số trong cung Ất Má»™c các ngươi dưá»ng như chẳng có mấy. Công việc vặt như quét tước chẻ cá»§i nấu ăn, mấy chục nô tỳ chỉ là m trong nháy mắt là xong, có chi là khổ?
Liễu Phiêu Hương đáp:
- Äó là ngươi chỉ xét bá» ngoà i, còn vá» thá»±c tế thì ná»—i Ä‘au khổ cá»§a bá»n chúng không bút nà o tả xiết. Tá»· như ra phÃa sau bản cung đẽo đá lấy ngá»c thạch rồi lại nghiá»n cho nát vụn. Nhiệm vụ nà y dù hà ng mấy trăm ngưá»i là m cả ngà n năm cÅ©ng không xong được.
Chiêu Thế Ẩn há»i:
- Lấy ngá»c thạch nghiá»n cho nát vụn để là m gì?
Liá»…u Phiêu Hương nở má»™t nụ cưá»i rất quyến rÅ© há»i lại:
- Phải chăng ngươi muốn khám xét những Ä‘iá»u bà ẩn trong bản cung? HÆ¡n nữa ngươi chết trong sá»›m tối, còn há»i là m chi?
Mụ không trả lá»i vấn đỠnà y khiến A Liệt cÅ©ng ngứa ngáy trong lòng. Bá»—ng chà ng khẽ bấm Âu Dương Tinh má»™t cái để ra hiệu cho chà ng phải coi chừng, vì lúc nà y bá»n Cá»±c Lạc giáo chá»§ Lý Thiên Äông, Dư Thái Can, Quản đại sư ba ngươi đã vén rèm lên nối Ä‘uôi nhau tiến và o. Bá»n chúng Ä‘á»u khoác áo choà ng mầu xanh. PhÃa trên cÅ©ng quấn vải Ä‘en che kÃn cả đầu, chỉ để hở hai con mắt. Vì váºy đừng nòi đến chuyện không nhìn thấy mặt mÅ©i chúng mà cả tầm vóc cÅ©ng không nháºn ra được.
Liá»…u Phiêu Hương tuy thân thể lõa lồ mụ vẫn thản nhiên Ä‘i tá»›i trước mặt Cá»±c Lạc giáo chá»§ há»i:
- Phải chăng sắp Ä‘em xá» tá» gã há» Chiêu nà y? Có thế má»›i khá»i phải trông coi gã?
A Liệt nhìn thấy tấm thân mỹ diệm cá»§a Liá»…u Phiêu Hương cÅ©ng không khá»i rạo rá»±c trong ngưá»i, nhưng mụ tà n nhẫn vô tình khiến chà ng lại thất vá»ng tá»± nhá»§:
- PhÃa trong con ngưá»i mỹ lệ kia chứa toà n lòng dạ cá»±c kỳ hiểm độc đáng sợ. Trách nà o Äức Khổng Phu Tá» hai ngà n năm trước đây đã có lá»i cảnh cáo:
Chá»› coi diện mạo khi dùng ngưá»i. Hỡi ôi!… Chà ng có ý luyến tiếc thay cho con ngưá»i xinh đẹp mà tâm địa lại độc ác. Äồng thá»i chà ng thấy Chiêu Thế Ần khó lòng thoát chết, nên chà ng cÅ©ng bồn chồn thay cho gã,
Bá»—ng nghe Cá»±c Lạc giáo chá»§ Lý Thiên Äông lên tiếng:
- Lưu thằng nhá» nà y lại quả phiá»n cho mình. Chỉ sÆ¡ ý má»™t chút để gã trốn thoát là mầm há»a lá»›n lao vô cùng! à kiến cá»§a Liá»…u Phiêu Hương rất thá»a đáng. Dư Thái Can và Quản đại sư đứng bên Ä‘á»u dương cặp mắt lấp loáng cÆ¡ hồ nẩy lá»a ngó chằm chặp con ngưá»i vưu váºt. Dưá»ng như há» chẳng để ý gì đến cái sống chết cá»§a Chiêu Thế Ẩn. Lý Thiên Äông lại nói: - Nhưng hiện giá» không nên quá gấp rút. Trước khi chúng ta rá»i khá»i nÆ¡i đây hãy Ä‘em gã thá»§ tiêu cÅ©ng được. Liá»…u Phiêu Hương vá»— tay má»™t cái. Láºp tức má»™t cô gái áo xanh chạy và o. Cô nà y mặt không bịt bằng tấm sa để lá»™ nhan sắc xinh đẹp má»™t cách lá» má».
Liá»…u Phiêu Hương giÆ¡ tay ra hiệu. Mỹ nữ áo xanh ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi đáp:
- Xin tuân lệnh.
Äoạn thị cởi tấm áo xanh bên ngoà i. Trong đại Ä‘iện lại thêm hai ả mỹ nữ mình trần tiến và o mà ả nà o cÅ©ng dung nhan nguyệt thẹn hoa nhưá»ng, nước da trắng nõn, những đưá»ng cong rạo rá»±c xuân tình khiến ngưá»i nhìn không chán mắt.
Dư Thái Can cưá»i há»i:
- Liá»…u cô nương là m gì váºy? Phải chăng cô không mặc áo để cho bá»n thuá»™c hạ Ä‘á»u được chiêm ngưỡng?
Liễu Phiêu Hương đáp:
- Dư lão huynh dương cặp mắt lên nhìn sẽ rõ.
Dư Thái Can cất cao giá»ng cãi:
- Cặp mắt tại hạ hiện đã dương lên rồi. Liá»…u Phiêu Hương mỉm cưá»i rất quyến rÅ©, mụ lấy tấm áo xanh khoác và o mình để che Ä‘áºy tấm thân khêu gợi. Lúc nà y những tia muc quang lại chuyển sang ngó mấy ả mỹ nữ cởi trần, nhưng ai cÅ©ng cảm thấy kém phần rạo rá»±c so vá»›i khi nhìn Liá»…u Phiêu Hương. Sở dÄ© Liá»…u Phiêu Hương ở cung Ất Má»™c chiếm được địa vị kỳ cao trong võ lâm là nhỠở tấm thân, nước da cùng những đưá»ng cong tuyệt mỹ. HÆ¡n nữa dưá»ng như mụ có má»™t thứ ma lá»±c rất hấp dẫn khác xa vá»›i những đà n bà thông thưá»ng. Mụ vừa che kÃn tấm thân nở nang đã khiến cho giáo chúng tưởng chừng vừa trải qua má»™t cuá»™c tang thương biến cải. Mụ ngó mấy tên thuá»™c hạ gáºt đầu. Bá»n mỹ nữ cởi trần láºp tức ôm Chiêu Thế Ẩn Ä‘i ra ngoà i Ä‘iện.
Lý Thiên Äông thá»§ng thẳng há»i:
- Các vị cung phụng có cao kiến gì không?
Quản đại sư đáp:
- Lá»i cá»§a Chiêu Thế Ẩn đã cho chúng ta biết rõ hà nh tung gã. Do đó vụ Thiên phong kiếm khách Trình Huyá»n Äạo ở phái Võ ÄÆ°Æ¡ng cÅ©ng đến theo chà ng có chi là lạ. Bản giáo chỉ cần Ä‘iá»u tra vụ nà y rồi sẽ hoạch định kế sách đối phó.
Dư Thái Can nói:
- HỠđã đến rồi thì chỉ có cách trừ diệt để bịt miệng.
Liễu Phiêu Hương đáp:
- Nhà há» Yên ở Lâm Nhữ đến mấy chục ngưá»i Ä‘iá»u không hiểu võ công. Váºy việc trù diệt để bịt miệng chẳng khó khăn gì Nhưng còn nhà há» Chiêu cá»§a Ưng Trảo Môn ở Hứa Xương thì hiện giá» tuy đã suy vi nhưng há» còn rất nhiá»u bạn hữu. Tháºt là má»™t Ä‘iá»u đáng ngại.
Dư Thái Can nói:
- Äó là việc không thể tránh được, chúng ta chỉ có cách là m cho hết sức.
Lý Thiên Äông quay lại há»i Quản đại sư:
- Äại sư tÃnh thế nà o?
Quản đại sư trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Trưá»ng hợp mà Thiên phong kiếm khách Trình Huyá»n Äạo tá»›i đây đúng vì Chiêu Thế Ẩn thì việc nà y dá»… lắm. Trình Huyá»n Äạo là nhân váºt có danh vá»ng, hà nh động cá»±c kỳ tinh tế. Trước khi lão chưa Ä‘iá»u tra rõ ná»™i tình, quyết không nói vá»›i ai. Má»i ngưá»i lẩm nhẩm gáºt đầu tá» ra khâm phục những lá»i phân tÃch cá»§a Quản đại sư. Quản đại sư nói tiếp: Tiến thêm bước nữa ta nháºn thấy Chiêu Cẩm ở Ưng Trảo Môn má»i được Trình Huyá»n Äạo thân hà nh đến tra xét thì danh vá»ng cá»§a lão dÄ© nhiên đủ là m cho Chiêu Cẩm rất yên tâm. Tất nhiên y chá» cho đến khi Trình Huyá»n Äạo bị thất bại rồi má»›i kiếm ngưá»i khác giúp đỡ. Má»i ngưá»i gáºt đầu tỠý tán đồng những lá»i suy luáºn cá»§a Quản đại sư. Quản đại sư lại nói tiếp:
- Váºy bây giá» chúng ta cần Ä‘iá»u tra coi có phải Trình Huyá»n Äạo chịu lá»i á»· thác cá»§a Chiêu gia mà tá»›i đây không?Sau đó sẽ tÃnh bỠđối phó.
Liá»…u Phiêu Hương cất cao giá»ng nói:
- Phải rồi! Gỉa tá»· Trình Huyá»n Äạo là ngưá»i mà Chiêu Cẩm thỉnh đến thì bản cung nên hà nh động ngay Ä‘i, tức là huy diệt nhà há» Chiêu và nhà há» Yên khiến cho bao nhiêu manh mối Ä‘á»u bị cắt đứt.
Cá»±c Lạc giáo chá»§ Lý Thiên Äông nói:
- Các vị nói Ä‘á»u đúng lý, nhưng phải dùng cách nà o tháºt sâu độc khiến cho Trình Huyá»n Äạo xưng ra sá»± thá»±c? Lão nà y không phải như bá»n ngưá»i tầm thưá»ng trên chốn giang hồ, lại là đệ tá» Huyá»n môn. Bản toà nghe nói đạo hạnh cá»§a lão rất sâu rá»™ng, e rằng mỹ nhân kế cá»§a Liá»…u cung phụng chẳng những khó thà nh công, còn khiên lão biết thêm phần bà máºt cá»§a ta.
Liễu Phiêu Hương có ý không phục, hăng dặng một tiếng rồi đáp:
- Qúa lắm thì ta dùng đến bản cung tam bảo, tệ tòa tin rằng lão không chịu nổi.
Quản đại sư cháºm rãi nói:
- Liá»…u cô nương! Lá»±c lượng cá»§a bản cung tam bảo quả nhiên khiến lão phải nép mÃnh dưới bóng quần hồng. Äừng nói tá»›i phải dùng cả tam bảo là chỉ má»™t chiếc chăn mê hồn, hoặc “ Äoạt chà túng tình tán “ phối hợp vá»›i Hoan Há»· tiên nhân là bần đạo chắc sẽ thà nh công.
Liá»…u Phiêu Hương há»i:
- Äã thế sao giáo chá»§ lại không ban lệnh thi hà nh!
Quản đại sư đáp:
- Nên biết đạo tâm cá»§a Trình Huyá»n Äạo rất thâm háºu, dù lão có bị sắc tướng cá»§a cô nương là m cho mê hoặc, nhưng lão đã tu luyện má»™t Ä‘iểm linh quang lâm năm vẫn có thể bảo há»™ tấm thân, e rằng những Ä‘iá»u cô nương muốn biết lão không chịu nói tháºt đâu.
Liá»…u Phiêu Hương há»i:
- Có chuyện đó ư? Tệ tòa thỠthà nghiệm coi.
A Liệt thấy Liá»…u Phiêu Hương kiên quyết đòi là m theo ý mụ, chà ng không khá»i kinh hãi nghÄ© thầm:
- Bất luáºn Trình chân nhân có thổ lá»™ chân tình hay không, nhưng đạo nhân bị nhÆ¡ nhuốc vá»›i mụ yêu nữ nà y thì tháºt là điá»u đáng sợ. Bá»—ng nghe Cá»±c Lạc giáo chá»§ Lý Thiên Äông đưa ra kết luáºn:
- Bản toà tá»± có cách do lưá»ng lá»i cung cá»§a Trình Huyá»n Äạo là chân hay giả. Liá»…u cung phụng nếu không gặp cÆ¡ há»™i để thi triển tuyệt thế thần công chắc là còn thắc thá»m. Váºy Liá»…u cung phụng cứ việc thi hà nh và đem sắc tướng bố thà đến trình độ tối cao, cÅ©ng chẳng mất mát gì. DÄ© nhiên Dư, Quản hai lão không thể phản đối được nữa.
Lý Thiên Äông lại nói:
- Vụ nà y phải cỠhà nh trong điện Tiêu hồn, còn Liễu cung phụng muốn xỠdụng thủ đoạn gì thì cứ việc tùy tiện.
Hắn quay lại bảo Quản, Dư:
- Chúng ta hãy vỠphòng yên nghĩ một lúc, chỠcho Liễu cung phụng chuẩn bị xong đâu đấy rồi sẽ để khe vách để coi động tĩnh.
Liễu Phiêu Hương nói:
- Tệ tòa muốn mượn sức chăn mê hồn, mà bản cung hiện giỠchỉ còn một tấm...
Lý Thiên Äông ngắt lá»i:
- Cái đó không quan hệ. Cung phụng cứ lấy mà dùng. Lát lữa Bản tòa há»™i kiến vá»›i Nghiêm cung phụng sẽ nghiên cứu xem phải mất bao nhiêu ngà y giỠđể chế tạo bảo váºt đó.
Mấy ngưá»i ra khá»i đại Ä‘iện. Trước khi bá» Ä‘i há» còn buông bức rèm xanh che trước khám thá» xuống. Bây giá» A Liệt má»›i thở phà o má»™t cái ngồi ngay ngưá»i dáºy. Chà ng khẽ bấm Âu Dương Tinh má»™t cái cho nà ng ngá»ng đầu trông lên rồi má»›i mở hé tấm rèm má»™t chút nhìn trá»™m ra ngoà i. Äá»™ng tác cá»§a chà ng cá»±c kỳ cẩn tháºn. Chà ng thấy Liá»…u Phiêu Hương đứng ngay trước cá»a Ä‘iện bất giác la thầm:
- May quá! Mình chỉ sÆ¡ ý má»™t chút để phát ra má»™t mảy tiếng động là bị mụ phát giác, rước lấy vạ lá»›n. Bá»—ng thấy hai tên đại hán khiêng má»™t cái giưá»ng lá»›n Ä‘i và o. Tiếp theo hai thiếu nữ áo xanh che mặt ôm chăn đệm tá»›i. chúng giải đệm đâu đấy rồi má»›i cùng hai tên đại hán lui ra.
A Liệt đã nhìn rõ hai tên đại hán mặt đầy sứt sẹo, mÅ©i huếch miệng lệch, xấu xa vô cùng, thì trong lòng kinh hãi tá»± há»i:
- Hai ả Thanh Nang và Linh Chi phạm luáºt bị trừng phạt khiến cho mặt mÅ©i biến thà nh quỉ sứ và trong ngưá»i tiết ra mùi hôi thối đã đà nh, còn hai gã trai nà y chắc cÅ©ng không phải trá»i sinh xấu xa như váºy. Hay là chúng cÅ©ng phạm tá»™i phải chịu hình phạt. Chà ng còn Ä‘ang xoay chuyển ý nghÄ© thì Liá»…u Phiêu Hương Ä‘i tá»›i bên giưá»ng, đưa tay ra mân mê cái chăn dầy, mặt lá»™ vẻ kỳ dị. Tâm hồn mụ bâng khuâng, trên môi thoáng qua nụ cưá»i tươi thắm. Liá»…u Phiêu Hương xoay mình tha thướt Ä‘i ra. A Liệt tuy ngó trong Ä‘iện không còn ai, nhưng trước chà ng đã thấy bá»n Lý Thiên Äông ẩn trong khe vách nên bây giá» chà ng vẫn e dè. Chà ng cầm tay Âu Dương Tinh viết má»™t câu: “Mụ sắp đối phó vá»›i Trình chân nhân.â€
Âu Dương Tinh xoay lại viết lên bà n tay chà ng để há»i:
- ÄÆ°á»£c lắm! Chúng ta thá» coi định lá»±c cá»§a lão đạo tá»›i đâu?
A Liệt viết:
- Äối phương dùng chăn mê hồn, thá»§ Ä‘oạn rất thâm độc. Chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi yên mà ngó hay sao?
Âu Dương Tinh viết:
- Chẳng ngồi yên thì là m thế nà o?
A Liệt viết:
- DÄ© nhiên tại hạ đà nh chịu rồi, nhưng cô là ngưá»i nhà Âu Dương ở Ký Bắc, chẳng lẽ cÅ©ng thúc thá»§ vô sách hay sao? Âu Dương Tinh thấy A Liệt đỠcáºp đến nhà Âu Dương, chẳng lẽ nà ng chịu khiếp nhược, ngưng thần ngẫm nghÄ© hồi lâu má»›i viết:
- Ta nghÄ© mãi thì chỉ có má»™t cách, nhưng tháºt là mạo hiểm, cách nà y nhất định hiệu nghiệm. Song thá»±c hà nh rất đổi nguy nan.
A Liệt viết:
- Cô nương thỠnói nghe.
Âu Dương Tinh viết:
- Ta đưa cho ngươi má»™t thứ thuốc, ngươi xuống rắc và o chăn đệm. Nếu không may mà ngươi bị bắt thì chúng ta chỉ có đưá»ng chết. Dù ngươi thà nh công, song thứ thuốc nà y chưa chắc đã thắng nổi mê lá»±c vá» tấm chăn mê hồn cá»§a đối phương.
A Liệt viết:
- Cách dùng thuốc thế nà o?
Âu Dương Tinh viết:
- Há»… nó dÃnh và o ngưá»i dù cách lem áo, cÅ©ng phát ngá»›t ghê gá»›m.
A Liệt không hiểu lại viết:
- Tại hạ tưởng thuốc nà y là m tiêu tan ma lá»±c trong chăn mê hồn. Nếu nó chỉ là m cho ngưá»i ngứa ngáy thì ăn thua gì?
Âu Dương Tinh viết:
- Äồ ngốc! Con ngưá»i đã bị ngứa ngáy khó chịu thì còn nổi dục niệm được chăng?
A Liệt chợt tÄ©nh ngá»™ gáºt đầu, nhưng rồi chà ng lại viết:
- Nếu nó thông dÃnh và o Trình chân nhân mà chỉ dÃnh và o Liá»…u Phiêu Hương thì cứu cánh sẽ ra sao?
Âu Dương Tinh viết:
- Äồ ngốc! Äồ ngốc!
A Liệt viết:
- Tại hạ ngốc tháºt, nếu không ngốc đã chẳng há»i cô?
Âu Dương Tinh thấy chà ng tá»± nháºn mình là đồ ngốc đà nh viết:
- Nếu mụ đã ngứa ngáy bồn chồn liệu còn dẫn dụ Trình chân nhân được chăng? A Liệt ngẫm nghÄ© má»™t lúc thấy hà nh động nà y cá»±c kỳ mạo hiểm. Sau cùng gáºt đầu toan đứng dáºy,
Âu Dương Tinh nắm chà ng lại lấy tay viết chữ:
- Ta bỗng nẩy ra một chủ ý là giả tỷ ngươi sợ đối phương thà nh công thì có thể đổi dùng một chất kịch độc khiến cho Trình chân nhân chết đi.
A Liệt giáºt mình kinh hãi, nhưng sau gáºt đầu viết:
- Äó cÅ©ng là má»™t biện pháp. Chắc Trình chân nhân không muốn chết. Äáng tiếc mình không có cách nà o để há»i ý chân nhân. Chà ng nói rồi ngồi ngay ngưá»i lên nhưng cÅ©ng bị Âu Dương Tinh nắm lại.
A Liệt tá»± há»i:
- Cô nà y tháºt lắm mưu nhiá»u kế, không hiểu cô còn trò gì nữa?
Vẫn thấy Âu Dương Tinh cặp mắt lim dim dưá»ng như Ä‘ang ngẫm nghÄ©. Äoạn nà ng viết:
- Ngươi phải cẩn tháºn lắm má»›i được
. A Liệt nhìn nà ng mỉm cưá»i lê ra bên rèm. Chà ng để ý nhìn ra ngoà i thấy vẫn yên lặng như tá», liá»n đánh bạo vá»t ra. Chà ng Ä‘i rất lẹ tá»›i bên giưá»ng, mở gói giấy trong bà n tay ra vung lên má»™t cái, má»™t là n mù trắng rất má»ng bay ra rá»›t xuống tấm chăn má»m nhÅ©n và rất dầy. Chà ng đã gan liá»n nên không nghÄ© gì đến sá»± yên nguy cho mình ná»a. Cồ Ä‘iá»u chà ng sợ công việc sắp thà nh mà bị thất bại thì thà nh ra hy sinh vô Ãch. Vì thế trống ngá»±c đánh thình thịch,chỉ sợ có ngưá»i tiến và o má»™t cách đột ngá»™t. Âu Dương Tinh vẫn nằm ngá»a im lặng không nhúc nhÃch. Tuy nà ng cÅ©ng cá»±c kỳ khẩn trương, song thấy bên ngoà i không có động tÄ©nh gì nà ng chắc A Liệt sẽ an toà n vô sá»±. Có Ä‘iá»u lòng nà ng lúc nà y lại cà ng thêm phần hồi há»™p.
Cặp mắt nà ng long lên, chợt nhìn thấy phÃa trong dưá»ng như còn đất. Cuá»™c phát giác nà y khiến cho trống ngá»±c nà ng Ä‘áºp loạn lên. Có thể khám thá» nà y phÃa sau còn đưá»ng bà máºt dẫn tá»›i Nếu váºy hai ngưá»i rất hy vá»ng trốn khá»i nÆ¡i đây. Do đó, bây giá» nà ng cà ng lo âu A Liệt không quay trở lại được.Vì nếu không có chà ng thì dù tìm được thông lá»™ cÅ©ng bằng uổng. Xuýt nữa nà ng buông tiếng thở dà i. Trong lòng rất đỗi hoang mang.
Bá»—ng thấy tấm rèm rung động, nà ng dương to cặp mắt tá»± há»i:
- A Liệt bình yên trở vá» hay là ngưá»i nà o bắt gã Ä‘em và o?
Äến khi A Liệt lần tá»›i trước mặt, nà ng má»›i thở phà o má»™t cái, vá»™i nắm tay tà y chà ng và trở vá» phÃa sau. A Liệt ngó theo thá»§ thế thì thấy phÃa sau tuy rất cháºt hẹp nhưng có má»™t đưá»ng thông lá»™. Song muốn chui và o phải cúi rạp ngưá»i vá» phÃa trước. Chà ng không nói gì nữa bồng ngay lấy Âu Dương Tinh dáºy chuyển vá» phÃa thông đạo… Lúc tá»›i gần chà ng đột nhiên nghÄ© thầm:
- Chẳng lẽ ta bá» mặc Trình chân nhân ra Ä‘i? Hay giở gì cÅ©ng phải coi cho biết rõ má»›i phải... Nhưng trong thâm tâm chà ng lại cảm thấy đây là cÆ¡ há»™i tốt nhất. Vì đối phương Ä‘ang chú trá»ng và o Trình chân nhân mà mình lẩn trốn thì cà ng tăng thêm phần hy vá»ng. Âu Dương Tinh thấy A Liệt dừng bước ngần ngừ, liá»n kéo tay chà ng.
A Liệt tỉnh táo lại tự nhủ:
- Ta chẳng thể chỉ nghÄ© tá»›i Trình chân nhân mà không lý gì đến sá»± yên nguy cá»§a cô nà y. Muốn vẹn cả hai bá» thì chỉ có cách là đưa cô tá»›i má»™t nÆ¡i an toà n rồi sẽ quay trở lại xem sao? Quyết định rồi chà ng không chần chừ nữa chuồn và o thông đạo dẫn vá» phÃa trước. Lúc nà y cái rất phiá»n cho A Liệt là không biết bồng Âu Dương Tinh cách nà o vì chà ng đã phải cúi khom khom thì chẳng thể bồng nà ng ngay ngưá»i lên được vì đưá»ng bà đạo rất cháºt hẹp, mà muốn cắp ngang cÅ©ng không xong. Còn để nà ng cõng lên lưng thì lúc cất bước tiến vá» phÃa trước tất khiến nà ng bị thương vì ngưá»i nà ng ở trên sẽ đụng và o nóc đưá»ng hầm. A Liệt đã cúi thấp đến cùng rồi, muốn cúi thêm cÅ©ng không được nữa
Chà ng liá»n đứng bước lại khẽ há»i:
- Là m thế nà o bây gi�
Âu Dương Tinh bị hai tay A Liệt ôm chặt cứng khiến tim nà ng hồi há»™p, ngưá»i nà ng nhá»§n ra. Hai mắt nhắm lại để mặc A Liệt muốn là m sao thì là m. Nà ng nghe A Liệt há»i dáºy uể oải đáp:
- Ngươi liệu đấy là m sao được thì là m.
A Liệt lắc đầu nghĩ thầm:
- Có lẽ con đưá»ng hầm nà y há» là m ra để đối phó vá»›i mình. Äó là má»™t chuyện không có lý nhưng chà ng nghÄ© tá»›i đây cà ng xao xuyến trong lòng, miệng lẩm bẩm:
- ÄÆ°á»ng lối gì mà vừa thấp vừa cháºt như váºy? Không chừng kiến trúc nà y chỉ để cho loà i súc sanh qua lại. á»’! Không xong rồi! Ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được. Chà ng lâm và o tình trạng bắt buá»™c, đà nh nghiến răng cắn rách vạt áo trước ngá»±c để thò tay ra chống xuống đất. Còn má»™t tay nữa phải ôm giữ lấy hai chân Âu Dương Tinh. Tư thế nà y khiến chà ng không nhìn vá» phÃa trước được, đồng thá»i mặt chà ng tá»±a chui và o trước ngá»±c Âu Dương Tinh. Mùi u hương ngà o ngạt xông lên lui khiến chà ng như tỉnh như mê. May mà A Liệt đã giải quyết được vấn đỠbồng Âu Dương Tinh. A Liệt tiến vá» phÃa trước khá lâu má»›i được hÆ¡n mưá»i thước. Bốn bá» tối Ä‘en như má»±c, đột nhiên chà ng cảm thấy phÃa trước không có đưá»ng thông lá»™. Âu Dương Tinh đụng đầu đánh “ kịch “ má»™t tiếng. A Liệt vá»™i đặt nà ng xuống, vươn tay ra sá» thì thấy phÃa trước vừa lạnh vừa cứng nhắc. Nguyên đó là má»™t cánh cá»a thép chặn mất đưá»ng Ä‘i.
A Liệt sỠvà o một lúc thấy bốn bỠchẳng có kẻ hở nà o thì rất nản lòng, khẽ nói:
ÄÆ°á»ng nà y bế tắc rồi chúng ta đà nh quay trở lại.
Âu Dương Tinh nói:
- Hãy chá» má»™t chút để ta xem sao. Nà ng đưa tay ra sá» và di chuyển bà n tay ấn tưá»ng vách.
Bỗng nà ng lên tiếng:
- Ngươi thỠlay tấm thiết bản xem sao?
A Liệt kinh dị vừa lay tấm thiết bản vừa nói:
- Sao cô nương lại sỠra bên đó.
Âu Dương Tinh đáp:
- Loại cơ quan nà y ta đâu có chịu.
|

25-12-2008, 09:06 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 32:Hai Ngưá»i Ra Thoát Chốn Hang Hùm
A Liệt kéo tấm thiết bản lên, Âu Dương Tinh cố ngẩng đầu nhìn và bảo chà ng:
- Tấm cá»a thép đã lên cao hai tấc. Ná»™i lá»±c ngươi có thể đẩy lên được rồi.
A Liệt liá»n vươn tay chuồn năm ngón qua kẽ hở hết sức đẩy mạnh. Cánh cá»a quả nhiên từ từ lên cao đến hÆ¡n má»™t thước. Bên kia đã có ánh sáng lá»t ra. A Liệt cuối rạp xuống nhìn và o phÃa trong. Äá»™t nhiên chà ng giáºt mình kinh hãi. Nguyên chá»— đó đặt má»™t cái cÅ©i, hai con kim tiá»n báo nằm trong gốc, cách bên nà y chừng bốn trượng. CÅ©i thú nà y khá lá»›n. Nhòm qua khe cÅ©i sắt thấy bên ngoà i là má»™t toà viên lạc, cổ thụ cao lá»›n, cà nh lá ráºm um. PhÃa ngoà i tưá»ng là thế giá»›i tá»± do. Nếu không có đôi kim tiá»n báo cản đưá»ng thì A Liệt dÄ© nhiên ra ngay được. Hiện giá» chà ng không dám cỠđộng vì chà ng nghe nói báo là giống mãnh thú rất hung dữ, hung dữ hÆ¡n cả cá»p cùng sư tá». Ngoà i cái sợ vỠđôi báo dữ tợn, chà ng còn lo Âu Dương Tinh không hà nh động được, cần chà ng bồng đưa ra. Nếu báo nhẩy lại vồ là phải chết. Äôi kim tiá»n báo nà y ra chiá»u mệt má»i.
A Liệt ngó má»™t lúc rồi ghé miệng sát và o tai Âu Dương Tinh, nhưng nà ng khẽ há»i trước:
- Ngươi nhìn thấy gì váºy?
A Liệt đáp:
- PhÃa trong có đôi kim tiá»n báo.
Âu Dương Tinh nói:
- Ngươi ra Ä‘áºp chết chúng Ä‘i.
A Liệt ngáºp ngừng:
- Tại hạ nghe nói báo dữ lắm...
Âu Dương Tinh há»i:
- Ngươi sợ ư? Mình ngươi đao kiếm chém không và o thì con báo đã ăn thua gì?
A Liệt ngẫm nghỉ cÅ©ng cho là phải. Nên biết chà ng từ thuở thá» nghèo nà n bị ngưá»i khinh mạn đã quen. Vì thế trong tâm lý chà ng vẫn mặc cảm tá»± coi mình là hạng hèn kém. HÆ¡n nữa việc Ä‘ao kiếm không hại được chà ng má»›i xẩy ra hai ngà y, chà ng chưa quen nên không nhá»› tá»›i.
A Liệt đáp:
- Váºy tại hạ hãy ra giết đôi mãnh thú rồi sẽ quay và o Ä‘em cô ra.
Âu Dương Tinh thấy chà ng có vẻ sợ sệt liá»n tìm lá»i cá»— võ:
- Ngươi nhất định thà nh công. Có Ä‘iá»u ngươi nên nhá»› đừng để móng chân báo chụp và o mắt là được.
A Liệt nói:
- Dĩ nhiên tại hạ phải chú ý vỠđiểm nà y.
Âu Dương Tinh nói:
- Hãy khoan! Hay hÆ¡n hết là ngưá»i cởi bá» y phục cho khá»i bị báo cà o, rách và để dấu vết lại.
A Liệt nháºn thấy đỠnghị cá»§a nà ng rất hợp lý liá»n cởi áo ra. Vì má»™t tay phải nâng đở cánh cá»a nên cỠđộng cháºm chạp. DÄ© nhiên chà ng không dám cởi bá» hết quần áo, dù Âu Dương Tinh chẳng nói gì, nhưng như váºy cÅ©ng khó coi. Chà ng vẫn để lại chiếc quần đùi mặc và o mình. Âu Dương Tinh thò tay sá» lưng chà ng nói:
- Ngươi đừng sợ gì hết. Con kim tiá»n báo đó quyết không thể đã thương ngươi được. Bà n tay nhá» nhắn cá»§a Âu Dương Tinh sá» và o khiến chà ng nẩy ra cảm giác êm dịu, dÅ©ng khà tăng lên rất nhiá»u, luồng máu nóng chạy rần rần. A Liệt chui qua cá»a rồi từ từ hạ cá»a sắt xuống để khá»i phát ra thanh âm là m kinh động đến ngưá»i trong cung Ất Má»™c. Äôi Kim tiá»n báo dưá»ng như đã phát gÃac có ngưá»i tiến đến mà chúng vẫn nằm yên. A Liệt đứng thẳng ngưá»i lên tiến vá» phÃa đôi báo. Khi còn cách chúng chừng hai trượng mà chúng vẫn không nhúc nhÃch. A Liệt nghÄ© thầm:
- Nếu đôi báo nà y đã già quá hoặc vì duyên cá»› nà o khác nó không đột kÃch loà i ngưá»i thì ta đỡ tốn hÆ¡i sức rất nhiá»u. A Liệt còn Ä‘ang xoay chuyển ý nghÄ©, bá»—ng má»™t con cỠđộng. Tiếp theo A Liệt chưa nhìn rõ thì con báo nà y đã nhẩy vá»t đến trước mặt chà ng. Luồng gió hÆ¡i hám xông và o mÅ©i. A Liệt nhá»› tá»›i Âu Dương Tinh đã dặn đừng để móng báo chụp và o mắt. Chà ng vá»™i nhắm mắt lại, đồng thá»i vung quyá»n đánh ra. Binh má»™t tiếng vang lên! Thoi quyá»n cá»§a A Liệt đã đánh trúng đầu báo. Nhưng mặt mÅ©i và mấy nÆ¡i trong ngưá»i chà ng cÅ©ng bị móng báo bám lấy. Má»™t luồng cưá»ng lá»±c xung kÃch mãnh liệt vô cùng khiến chà ng cÆ¡ hồ đứng không vững. DÄ© nhiên lúc nà y A Liệt lão đão ngưá»i Ä‘i để rá»i khá»i móng báo. Äồng thá»i là m cho sức đẩy mạnh cá»§a báo cÅ©ng tiêu tan. Äá»™t nhiên chà ng tỉnh ngá»™ nghÄ© thầm:
- Nếu mình chỉ á»· và o tư chất đặc biệt không sợ Ä‘ao kiếm thì má»™t khi chạm trán vá»›i ngưá»i sức mạnh phi thưá»ng, hỠđánh má»™t quyá»n cho mình ngã lăn cÅ©ng là há»ng bét. Mình cần phải là m tiêu tan lá»±c lượng xung kÃch cá»§a đối phương, má»›i được... Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì con báo kia đã chụp trúng và o bụng. Chà ng vừa lùi vừa đẩy lại thoát ra được, đồng thá»i là m cho mãnh lá»±c cá»§a báo phải tiêu tan. A Liệt ngoà i cái may là m tiêu lan lá»±c đạo cá»§a đối phương, chà ng còn tỉnh ngá»™ má»™t Ä‘iá»u là giống báo quả nhiên hung dữ mà giảo quyệt hÆ¡n các loà i mãnh thú khác. Ban đầu chà ng thấy chúng nằm ra chiá»u uể oải mệt nhá»c mà đột nhiên lúc táºp kÃch thì động tắc nhanh như Ä‘iện chá»›p. Trong khoảnh khắc ngắn ngá»§i. A Liệt bị báo vừa chụp vừa cắn đến , lần. Thế công cá»§a chúng như gió táp mưa sa đủ khiến cho ngưá»i ta kinh hồn táng đởm. Nhất là đôi báo nà y lại réo lên không ngá»›t. Tiếng reo cá»§a chúng chỉ gầm gừ trong miệng mà cÅ©ng khiến cho ngưá»i ta phải khiếp sợ. Cặp mắt chà ng ná»a nhắm ná»a má» vì chà ng sợ động tác cá»§a chúng lẹ quá có thể khiến mắt chà ng bị Ä‘ui mù trong nháy mắt. Trong chá»›p nhoáng, chà ng lại bị báo cắn, chụp mấy lần. Sau không biết tại sao chà ng ngó thấy má»™t luồng ánh sáng rá»±c rỡ như gấm Ä‘em theo mùi tanh hôi Ä‘áºp và o bụng chà ng rồi ôm chặt lấy. Chà ng đã bị con báo ôm chặt mà không biết là m cách nà o cho nó chết được vì nó cá»±a. rất mạnh. Bản năng phản ứng cá»§a chà ng váºt báo té xuống rồi đè lên trên. Chà ng nắm má»™t tai báo mà dáºp miệng mÅ©i nó xuống đất. Sau má»™t lúc con báo không cá»±a cáºy được nữa. Nguyên khà lá»±c cá»§a chà ng cá»±c kỳ hùng háºu đã bẻ gãy cổ báo. Äồng thá»i ấn đầu nó xuống đất cát. Thế là nó chết tươi. Còn con kia đã ấn và o góc lưá»ng. A Liệt nhẩy lên, dÅ©ng khà phấn khởi. Chà ng không sợ gì ná»a rảo bước tiến lại. Giả tá»· chà ng không chuyên chú và o con báo thì chà ng đã phát giác ra ngưá»i chà ng trần truồng không mặc má»™t mảnh quần áo nà o. Nguyên lúc váºt báo đã trụt mất cả quần đùi. Con báo kia và o đến gốc tưá»ng hết đất lùi đà nh co mình lại. Trong đầu óc A Liệt bá»—ng nhá»› tá»›i câu nói “ con thú đến bước đưá»ng “ là rất ghê gá»›m! chà ng tá»± há»i:
- Giả tá»· lúc nà y mình chạy Ä‘i, chẳng hiểu con báo kia có rượt theo không? NghÄ© thế rồi chà ng dừng bước lại. Chà ng thấy con kim tiá»n báo đã mất hết oai hùng, cúi đầu cụp Ä‘uôi lêu têu như chó mất chá»§. A Liệt gục gặc cái đầu trở gót toan Ä‘i thì đột nhiên sau gáy bị móng sắc đánh trúng. Ngưá»i chà ng xiêu vá» phÃa trước, nhưng chà ng mượn thế thúc khuá»·u lay vỠđằng sau. Huỵch má»™t tiếng, con báo đã bay xa bốn thước rá»›t xuống đất. Ná»™ khà bồng bá»™t, A Liệt xoay mình nhẩy xổ lại. Chà ng nắm lấy Ä‘uôi nó váºn kình nhắc lên quáºt xuống như ngưá»i Ä‘áºp lúa. Chà ng cảm thấy dá»… dà ng chẳng nhá»c nhặc gì, dù con báo nà y nặng đến hÆ¡n trăm cân. Chà ng quáºt bốn, năm cái liá»n. Những tiá»ng binh binh vang lên không ngá»›t. Lúc A Liệt ngó lại thì đầu báo đã nát như bùn chết tươi rồi. A Liệt liá»n nhá»› ngay đến chuyện phải rá»i khá»i nÆ¡i đây láºp tức, chà ng liá»n chạy vá» phÃa cá»a sắt, đẩy tấm cá»a lên. Còn má»™t tay thò và o cắp Âu Dương Tinh ra. Nà ng đã ôm quần áo cho chà ng và thẹn thùng đứng đó. Dưới ánh sáng mặt trá»i nà ng thấy A Liệt toà n thân trần truồng thì đỠmặt lên, tắc lưỡi má»™t cái rồi cúi đầu xuống. Nhưng khi cúi đầu má»›i phát giác ra là không ổn vá»™i xoay lưng lại.
A Liệt tưởng nà ng giáºn dá»—i Ä‘iá»u chi liá»n nói:
- Nếu cô nương không đi được thì tại hạ lại bồng đi.
Âu Dương Tinh lắc đầu nói:
- Trá»i Æ¡i! Ngươi chẳng khác gì má»™t dã nhân. Chắc thưá»ng thưá»ng ngươi không quen mặc áo.
A Liệt ngó lại mình Chà ng thẹn quá mặt đỠbừng lên, vá»™i cầm lấy quần áo mặc và o. Âu Dương Tinh chá» chà ng mặc quần áo xong má»›i ngá»ng đầu nhìn quanh. Nà ng vừa dòm thấy, bất giác khẽ la lên:
- Trá»i Æ¡i! Äây là những con kim tiá»n báo, má»™t giống mãnh thú lợi hại nhất. Dù ta chưa mất võ công cÅ©ng không dám đấu vá»›i chúng.
A Liệt nói:
- Chuyện nà y để vỠsau hãy nói. Bây giỠchúng ta phải đi cho lẹ.
Âu Dương Tinh nói:
- Không được! Trước hết ngươi hãy lượm những mảnh quần đùi rách, đừng để sót má»™t chút gì. Äịa thế nÆ¡i đây vắng vẻ, chắc không có ngưá»i Ä‘i tuần tá»›i.
A Liệt biết Âu Dương Tinh rất giầu kinh nghiệm giang hồ, chà ng liá»n là m theo. Âu Dương Tinh cháºm chạp bước tá»›i cá»a chuồng sắt đưa tay lên kéo then cá»a mở ra. Chẳng bao lâu, hai ngưá»i đã Ä‘i đến bên tưá»ng. A Liệt bồng Âu Dương Tinh nhẩy vá»t lên tưá»ng. Ngoà i tưá»ng là má»™t khi rừng hoang cá» ráºm. NÆ¡i đây đã ra ngoà i tệ cung Ất Má»™c thần bÃ. Hai ngưá»i nhẩy xuống rồi, A Liệt chân không dừng bước chân thẳng và o rừng.
Âu Dương Tinh nói:
- Ngươi phải coi chừng! Bá»n hỠđã bảo những rừng cây bốn mặt cung Ất Má»™c Ä‘á»u bà y tráºn pháp. Váºy ngươi đứng để bị hãm và o trong tráºn...
A Liệt không lý gì đến nà ng. Chà ng nháºn định phương hướng rồi chạy thẳng vá» phÃa trước. Nên biết A Liệt là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh. Tuy có lúc chà ng tá» ra ngá»› ngẩn, nhưng đó chỉ là thiếu phần lịch duyệt giang hồ. HÆ¡n nữa nhiá»u việc chà ng chưa đủ tá»± tin nên không quyết định được mà thôi. Còn nói vá» tráºn pháp thì chà ng đã nắm vững, vì lúc trước hai ngưá»i bị hãm và o kỳ môn tráºn pháp ở mặt tiá»n cung Ất Má»™c. Khi Âu Dương Tinh đã mê mân không biết đưá»ng mà chà ng vẫn nhìn rõ mồn má»™t. Do đó chà ng nháºn thấy vá» phương diện nà y chà ng có đủ năng lá»±c đối phó. Má»™t khi A Liệt tá»± tin ở sức mình, chà ng tá» ra là ngưá»i quyết Ä‘oán. Hiển nhiên tà i trà chà ng không phải tầm thưá»ng. Âu Dương Tinh nhắc nhở mấy lần thấy chà ng không thèm để ý, nà ng cÅ©ng tức mình không nói nữa. A Liệt phóng cước chạy như bay chừng má»™t giá» thì ra khá»i khu rừng cá». Chà ng đã thấy đồng ná»™i bát ngát và ở phÃa xa xa những là n khói xanh trong thôn ồ bốc lên cuồn cuá»™n.
Âu Dương Tinh reo lên:
- Ãi chà ! Ta tưởng chừng má»›i ra khá»i quỉ môn quay trở vá» dương thế.
A Liệt há»i:
- Thế sao cô bảo tại hạ đừng chạy và o rừng?
Âu Dương Tinh trong lòng cao hứng nên không lức giáºn. Nà ng nói:
- Kìa! Ngươi thá» nhìn xem. Bên kia chân núi đã có thôn trang và ngưá»i ở. Há» Ä‘ang thổi cÆ¡m. Chúng ta tìm tá»›i đó kiếm chút gì ăn cho đỡ đói.
A Liệt đáp:
- Hay lắm! Tại hạ đưa cô nương tới đó tạm nghỉ, còn tại hạ không rãnh để bồi tiếp cô nương được.
Âm Dương Tinh nói:
- Ngươi nói thế nghĩa là là m sao?
A Liệt đáp:
- Tại hạ không yên tâm vỠvụ Trình chân nhân phải trở lại xem thế nà o.
Âu Dương Tinh nói:
- Ngươi có mấy mạng mà dám trở lại cung Ất Mộc?
A Liệt đáp:
- Tại hạ đà nh phải mạo hiểm may mà qua được tai mắt bá»n chúng, thì còn định cứu cả Chiêu Thế Ẩn vì gã cÅ©ng là má»™t trang hảo hán.
Âu Dương Tinh há»i:
- Ngươi có cứu thằng cha ma chê quỉ há»n Tăng Lão Tam không? A Liệt chiếu ý Âu Dương Tinh vừa cõng nà ng lên ưng chạy vá» phÃa thôn trang vừa đáp.
- Dĩ nhiên cứu cả hắn.
Âu Dương Tinh tức giáºn há»i: - Ngươi cứu hắn là m chi? Phải chăng để hắn đến đây thu tháºp ta? A Liệt cố ý trêu nà ng, liá»n tìm lý do để bà i bác.
Chà ng nghÄ© được biện pháp xong liá»n đáp:
- Cô nương đừng vá»™i nóng. Tại hạ xin há»i bá»n ngưá»i trong cung Ất Má»™c cá»§a Cá»±c Lạc giáo là hạng ngưá»i nà o?
Âu Dương Tinh lớn tiếng:
- Bất luáºn bá»n chúng là hạng ngưá»i nà o cÅ©ng không thể cứu Tăng Lão Tam được. Ngươi đã nghe rõ chưa?
A Liệt đáp:
- Cô nương to tiếng như váºy, dÄ© nhiên tại hạ nghe rõ rồi. Nhưng tại hạ ngnÄ© rằng: Cá»±c lạc giáo bà máºt như váºy, tên nà o cÅ©ng không để lá»™ chân tướng, ngoại trừ mấy ngưá»i đà n bà . Do đó tại hạ Ä‘oán chắc bá»n chúng sợ ngưá»i ngoà i biết rõ há».
Âu Dương Tinh nói:
- Cái đó đã hẳn. Nếu không thì việc gì há» thấy ai lầm đưá»ng lạc và o cung Ất Má»™c là giết chết.
A Liệt nói:
- Nếu chúng ta không Ä‘em được Tăng Lão Tam ra thì không chừng hắn bị chúng tra há»i sẽ cung xưng cả há» tên chúng ta ra nữa. Âu Dương Tinh cÅ©ng phải thừa nháºn lá»i chà ng có lý nên lặng im.
A Liệt lại há»i:
- Lại còn Trình chân nhân cÅ©ng biết rõ chúng ta. Váºy thì dù cung Ất Má»™c là nÆ¡i đầm rồng hang cá»p, tại hạ cÅ©ng phải Ä‘i chuyến ná»a. Có đúng thế không?
Âu Dương Tinh đáp:
- Ta không phản đối ngươi vỠviệc cứu Trình chân nhân, còn Tăng Lão Tam thì ngươi cứ giết hắn đi để bịt miệng là xong. Biện pháp nà y tuyệt diệu.
A Liệt đáp:
- Hay lắm! Cô nương nói rất hợp lý. Có Ä‘iá»u tại hạ bình sinh chưa từng hạ sát ai bao giá», chà ng hiểu lúc đến việc có hạ thá»§ được hay không?
Âu Dương Tinh tức giáºn nói:
- Ta cáºy ngươi là m má»™t việc mà ngươi cứ chối bai bải.
A Liệt nghĩ bụng:
- Cô nà y coi chuyện giết ngưá»i là tầm thưá»ng, nhưng mình không thể là m được. Chà ng nghÄ© váºy nhưng không nói ra. Chẳng bao lâu chà ng đã chạy gần đến thôn trang. Hiện Ä‘ang và o tháng trá»ng đông nên ngoà i dá»ng ruá»™ng không thấy có ngưá»i canh tác.
Âu Dương Tinh nằm trên lưng A Liệt, đột nhiên nà ng cắn và o tai chà ng. A Liệt vừa động tâm, láºp tức má»™t luồng nhiệt khà từ huyệt Ä‘an Ä‘iá»n đưa lên trái tai và không thấy Ä‘au đớn gì nữa. Nhưng chà ng không hiểu há»i:
- Cô là m gì váºy?
Âu Dương Tinh đáp:
- Ta tức giáºn ngươi.
A Liệt giáºt mình há»i:
- Tại hạ có chá»— nà o không phải đâu mà cô há»n giáºn? Âu Dương Tinh há»i:
- Ngươi nghĩ lại coi:Có phải ngươi đã khinh mạn ta không? A Liệt nhớ lại lúc ở trong miếu không dằn lòng được đã hôn lén nà ng. Sau chà ng lại thấy món tóc mai thỉnh thoảng chạm và o mặt, chà ng còn ôm nà ng vâo lòng. Bây giỠnà ng bảo chà ng khinh mạn chắc là chuyện nà y.
Âu Dương Tinh lại nói:
- Hãy dừng lại một chút.
A Liệt nghĩ thầm:
- Chắc cô nà y lại tìm cÆ¡ há»™i nổi nóng. Có Ä‘iá»u bây giá» cô chưa cỠđộng được như thưá»ng, không hiểu cô dùng thá»§ Ä‘oạn gì đối phó vá»›i mình? A Liệt vừa dừng bước,
Âu Dương Tinh há»i:
- Thôn trang nà y chỉ cách cung Ất Má»™c má»™t khu rừng, khó mà qua được tai mắt bá»n Cá»±c Lạc GÃao. Nếu chúng ta và o thôn xóm tìm thức ăn há chẳng tá»± chui đầu và o bẫy?
A Liệt há»i lại:
- Theo ý cô thì nên là m thế nà o?
Âu Dương Tinh đáp:
- Hãy tiến thêm vá» phÃa trước.
A Liệt thoạt nghe thấy nà ng nói có lý, sau chà ng chợt động tâm linh, liá»n nói:
- Theo ý cô thì phải tìm đến má»™t bang há»™i nà o má»›i được chứ gì? Cá»±c Lạc giáo cÅ©ng là má»™t bang há»™i bà máºt phi thưá»ng. Theo ý tại hạ thì chúng quyết không lưu lại ở khu phụ cáºn tòa bà cung kia má»™t dấu vết nà o vì như váºy dÄ© nhiên có thể dò la được động tÄ©nh xung quanh, nhưng trái lại đó là má»™t đầu mối để cho, đối thá»§ tinh minh theo dõi mà khám phá bà máºt vá» Cá»±c Lạc Giáo.
Âu Dương Tinh dương mắt lên đáp:
- Những lá»i ngươi nói tuy không hợp vá»›i qui cá»§ giang hồ, song cÅ©ng có lý. Té ra ngươi giả vá» ngá»› ngấn mà thá»±c ra gÃao quyệt hÆ¡n ngưá»i.
A Liệt nói:
- Tháºt oan uổng cho tại hạ. Giả tá»· cô nương bảo tại hạ tinh minh thì còn nghe được nhưng nói là giảo quyệt thì tại nhất định không chịu thừa nháºn.
Âu Dương Tinh há»i:
- Ngươi có hiểu võ công không?
A Liệt đáp:
- Tại hạ đã há»c qua công phu hô hấp cá»§a ná»™i gia. Còn võ công thá»±c tình không hiểu chi hết. Có Ä‘iá»u vá» những câu chuyện võ lâm, tại hạ cÅ©ng biết được khá. Hai ngưá»i đã và o đến đầu đưá»ng cạnh thôn xóm.
A Liệt đặt Âu Dương Tinh xuống há»i:
- Cô nương có đi được không?
Âu Dương Tinh đáp:
- Cô thể gắng gượng đi được.
Nà ng quay lại ngó A Liệt Mục quang dán và o bộ măt tuấn tú của chà ng mà không hiểu lòng nà ng nghĩ gì.
A Liệt phát ngượng há»i:
- Cô nương ngó gì váºy?
Âu Dương Tinh đáp:
- Ta coi bá»™ ngươi dưá»ng như còn có phần thần bà hÆ¡n cả ngưá»i Cá»±c Lạc giáo. Có Ä‘iá»u là chắc ngươi không phải kẻ hư đốn. A Liệt mở má»™t nụ cưá»i hân hạnh rồi cÅ©ng nhìn nà ng chằm chặp. Hai ngưá»i nhìn nhau má»™t lúc. Bá»—ng Âu Dương Tinh mặt ngá»c đỠbừng rồi cúi đầu nhìn xuống để tránh mục quang cá»§a đối phương. Vẻ thẹn thùng nà y khiến cho phái nam rất động tâm mà cÅ©ng khiến há» nẩy ra ý niệm muốn chụp lấy ngưá»i phái yếu. A Liệt không hiểu định luáºt nà y đột nhiên chà ng cÅ©ng giang hai tay ôm chặt nà ng và o lòng. Âu Dương Tinh không phản đối.
Nà ng nói:
- Hãy coi chừng! Trông thôn trang nhất định có ngưá»i ngó thấy bá»n ta.
A Liệt cà ng táo tợn hơn:
- Nếu không có ngưá»i ngó thấy thì sao? Cô có bảo là tại hạ khinh mạn không?
Âu Dương Tinh không trả lá»i mà cÅ©ng không nổi nóng. DÄ© nhiên nà ng dã biểu lá»™ đồng tình. A Liệt cá»±c kỳ cao hứng. Tuy chà ng Ä‘ang ở và o tình cảnh phiêu lưu nguy cÆ¡ trùng Ä‘iệp mà những cái đó chẳng ảnh hưởng gì đến cuá»™c khoái lạc cá»§a chà ng. Hai ngưá»i Ä‘i và o thôn trang. Khi tá»›i nÆ¡i thấy nhà cá»a thấp thè, vừa trông đã biết ngay là thôn xóm nghèo nà n. Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi trong nhà để tỵ hà n. Thỉnh thoảng má»›i có ngưá»i ở bên ngoà i, há» Ä‘á»u ngó A Liệt và Âu Dương Tinh bằng con mắt kinh dị. Tuy nhiên không có ai ra há»i han gì. Tháºm chà lúc A Liệt quay lại nhìn há» thì há» lẩn tránh mục quang chà ng. Vá» Ä‘iểm nà y chứng tá» ngưá»i thôn xóm đây tháºt thà chất phát.
A Liệt nói:
- Cô nương coi đó! Tại hạ đã Ä‘oán không lầm. Dân cư chôn xóm nà y Ä‘á»u chất phác. Chúng ta và o nhà mé hữu kia để nghÄ© chân má»™t lúc.
Hai ngưá»i tá»›i nÆ¡i thi cá»a nhà vừa mở. Má»™t lão già bước ra. A Liệt chắp tay nói:
- Thưa lão trượng! Vợ chồng tại hạ có việc qua đây, muốn mua má»™t chút gì ăn cho đỡ đói. Không hiểu lão trượng có giúp được chăng? Lão nà y tuy áo quần xoà ng xỉnh, nhưng rất sạch sẽ gá»n gà ng. Má»›i trông đã biết là má»™t báºc lão thà nh trong bản thôn. Lão cúi xuống đáp lá»… rồi ngó A Liệt và Âu Dương Tinh. Tuy lão tuổi già nhưng bị chà ng trai tuấn tú và cô gái kiá»u diá»…m dòm ngó khiến lão biến thà nh ngÆ¡ ngẫn đáp:
- Thiếu gia dạy quá lá»i. Nếu hai vị đói bụng, xin má»i và o tệ xá tùy tiện dùng cÆ¡m. Nhưng nÆ¡i đây quê mùa chỉ có cÆ¡m hẩm canh lạt, e rằng thiếu gia và phu nhân không quen dùng… Hai ngưá»i nói mấy câu khách sáo rồi tiến và o nhà . Bên ngoà i gió lạnh thấu xương, trong nhà ấm áp hÆ¡n nhiá»u. Bá»n A Liệt được má»i và o ngồi bên bà n bát tiên. Chẳng bao lâu trên bà n bà y ra mấy món canh rau thịt nướng. Lại có cả bánh bao và cÆ¡m gạo nhá» há»™t hÆ¡i bốc lên nghi ngút khiến hai ngưá»i thèm thuồng cÆ¡ hồ chảy nước miếng.
A Liệt ăn liên hồi má»™t bữa tháºt no. Còn Âu Dương Tinh ăn uống nhá» nhẻ. Hai ngưá»i há»i má»›i biết lão trượng nà y há» Trương. Lúc A Liệt đỠcáºp tá»›i cuá»™c tân hôn, Âu Dương Tinh ngấm ngầm bấm chà ng. Nà ng chá» cho Tương lão trượng ra ngoà i rồi má»›i bÄ©u môi há»i:
- Sao ngươi lấn át ta hoà i?
A Liệt nhún vai há»i lại:
- Không nói thế thì nói sao cho ổn?
Âu Dương Tinh há»i:
- Sao ngươi không kêu ta bằng cô cô và ngươi tá»± xưng là điệt tá». Chẳng lẽ há» không tin hay sao?
A Liệt đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Lần sau tại hạ sẽ nói thế. Ở đây thì không đổi giá»ng được nữa rồi. Cô nương chịu khuất tất má»™t chút, tạm thá»i nháºn là vợ tại hạ và đừng quên là đối vá»›i tại hạ phải tá» ra nồng nhiệt má»™t chút.
Âu Dương Tinh ngoà i mặt là m bá»™ dằn dá»—i mà tháºt tình trong bụng mừng thầm. Láºp tức nà ng phát gÃac ra phản ứng cá»§a mình rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Lạ tháºt! Ta Ä‘i khắp giang hồ thấy bao nhiêu anh hùng tuấn tú mà chưa má»™t ai ta để ý. NgỠđâu lại nẩy ra ý nghÄ© là m vợ gã nà y má»›i tháºt là kỳ! Chẳng lẽ ta yêu gã rồi chăng? Nà ng lòng tá»± há»i lòng xong cÆ¡n há»n mát tá»±a hồ biến thà nh chuyện tháºt. A Liệt giáºt mình kinh hãi.
Trong lòng hối háºn nghÄ© thầm:
- Nà ng xuất thân ở má»™t thế gia thì khi nà o lại bằng lòng ta? Hỡi Æ¡i! Äáng lý ta không nên giỡn cợt kiểu nà y? Mình là m thể là tá»± rước lấy cái nhục và o mình. Chà ng nghÄ© váºy cà ng kiên quyết trở lại cung Ất Má»™c cứu ngưá»i và chỉ mong được tránh xa nà ng cho tháºt lẹ.
|

25-12-2008, 09:16 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 33 A Liệt Lại Và o Cung Ất Mộc
A Liệt há»i vá» ná»™i thương cá»§a Âu Dương Tinh má»›i biết là muốn cho hoà n toà n bình phục không phải chuyện dá»… dà ng và sau khi bình phục phải nghỉ ngÆ¡i má»™t ngà y hay Ãt ra là ná»a ngà y má»›i có thể hoạt động như trước. Lúc Trương lão trở lại bên bà n chà ng đưa ra lá»i thỉnh cầu muốn gá»i Âu Dương Tinh tạm thá»i để chà ng Ä‘i mướn xe. Trương lão ưng ngay. A Liệt vẫn còn tá»± thẹn trong lòng, chà ng hấp tấp không kịp tạ Æ n Trương lão, vá»™i vã ra Ä‘i. Chà ng ra khá»i cá»a quay đầu nhìn lại thấy Âu Dương Tinh đứng bên cá»a, nét mặt còn ra chiá»u ai oán khiến chà ng phải động tâm.
Dưá»ng như nà ng có đến trăm ngà n câu muốn căn dặn, nhưng A Liệt đã nói Ä‘i mướn xe chứ không phải vÄ©nh biệt nên nà ng rụt rè. A Liệt cắm đầu Ä‘i. Chỉ trong khoảnh khắc chà ng đã ra khá»i thôn trang. Äi được má»™t Ä‘oạn, trong lòng ngá» vá»±c nghÄ© thầm:
- Nà ng lá»™ ra xúc động, nhưng ta không thể coi đó là vì nà ng nghÄ© tá»›i sá»± yên nguy cho ta.. Rồi chà ng rảo bước chạy mau. A Liệt vượt qua khu đồng ruá»™ng tiến và o vùng hoang dã đầy cá» dại. Chà ng Ä‘i má»™t lúc nữa thì đến khu rừng ráºm rạp mà ngưá»i ta kêu bằng rừng Mê hồn. A Liệt vừa Ä‘i vừa nghÄ©, bất gÃac đã xuyên qua khu rừng không biết bao nhiêu dặm đưá»ng. Äá»™t nhiến chà ng giáºt nẩy mình lên, tá»± nghÄ©:
- Không được rồi! Nếu hai con báo chết kia bị ngưá»i Cá»±c Lạc giáo phát gÃac láºp tức há» Ä‘oán được có ngưá»i trốn ra đưá»ng nà y. DÄ© nhiên há» phái nhiá»u ngưá»i theo phương hướng mà truy tầm. Há» ra khá»i khu rừng ráºm nhìn thấy thôn trang ở phÃa xa xa. Như váºy Âu Dương Tinh là m sao thoát được? Bây giá» chà ng má»›i nghÄ© tá»›i thì muá»™n mất rồI, vì đối phượng chắc đã phát động cuá»™c truy nã. Những dấu vết mà hai ngưá»i còn để lại tất bị đối phương tìm ra. A Liệt chỉ còn chút by vá»ng duy nhất là đối phương chưa phát gÃac hai con báo bị Ä‘áºp chết. Chà ng muốn tá»›i nÆ¡i để nghÄ© cách tiêu trừ má»i dấu vết hoặc bố trà cách nà o để đánh lạc đưá»ng đối phương. A Liệt ngẫm nghÄ© không tìm ra được biện pháp nà o khác, chà ng đà nh liá»u mạo hiểm thá» coi. Chẳng bao lâu Ä‘i hết khu rừng, chà ng nhẩy lên bá» tưá»ng đảo mắt nhìn và o thì thấy trong chuồng thú khá rá»™ng, hai con kim tiá»n báo hãy còn nguyên chá»—, chưa ai đụng đến. A Liệt nghÄ© bụng:
- Bất luáºn đối phương cao minh đến đâu cÅ©ng quyết không nghÄ© tá»›i là ta còn trở lại chốn nà y. Vì thế bá»n chúng dù có xét nghiệm xác chết hai con báo thì vị trà và tư thế nháºt định đã thay đổi. Cứ tình hình nà y thì chưa ai phát giác. Nhưng trong chá»›p mắt không chừng có ngưá»i tiến và o. Như váºy khi ta động thá»§ phải cho thiệt lẹ má»›i được. A Liệt nghÄ© thế nhưng không xuống ngay. Chà ng ẩn nấp và o chá»— kÃn rồi nghÄ© cách bố trà cho cẩn tháºn. May ở chá»— A Liệt đã trải qua những cÆ¡n sóng gió và đã hiểu biết biết thá»§ Ä‘oạn trên chốn giang hồ, nên kế hoạch cá»§a chà ng cao hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc. Thoạt tiên chà ng thị sát chá»— mình đặt chân xuống xem gần đó có Ä‘iá»u gì khác lạ không. Láºp tức chà ng nhá» tia mắt sắc bén ngó thấy dấu vết mà ngưá»i khác không thể nháºn ra được. Trên đầu tượng rêu xanh bị mất Ä‘i má»™t chút và cát đá còn vết tÃch chuyển động. Chà ng không có cách nà o để bổ xung và o chá»— đó, liá»n nghÄ© tá»›i biện phát là m rối loạn tai mắt địch nhân. Bá»—ng thấy A Liệt đứng lên cất bước lưu vết chân chii chÃt trên mặt tưá»ng má»™t quãng dà i hÆ¡n ba trượng rồi má»›i dừng lại. Tiếp theo chà ng ngẫm nghÄ© cách đối phó vá»›i hai con báo ròi quết tâm Ä‘em xác chúng ra chá»— khác. Nếu đối phương không kiếm thấy là tuyệt diệu, bằng kiếm thấy thì cÅ©ng phải nghi ngá». A Liệt nhẩy xuống trong viện Ä‘i ẹ và o chuồng báo. Lần đầu chà ng Ä‘em xác má»™t con dấu và o bụi cá» ráºm trong rừng và hết sức giữ cho không để lại vết tÃch gì. Xác con thứ hai chà ng Ä‘em ra cÅ©ng toan là m như váºy. Bá»—ng chà ng xoay chuyển ý nghÄ© căn cứ và o lúc đến đây lần đầu, chà ng đã có má»™t ấn tượng Ä‘i quanh má»™t vòng, chà ng vá»™i đến mặt sau cung Ất Má»™c. Mấy hồi trước đã nói mặt sau cung nà y có hai tầng lầu chia thà nh nhiá»u phòng và trổ nhiá»u cá»a sổ, mấy nÆ¡i cánh cá»a ná»a khép ná»a mở có thể lẻn và o được.
Tầng lầu cao khó trèo chà ng liá»n lá»±a má»™t phòng ở dưới nhà . Khi gần tá»›i nÆ¡i chà ng thấy phòng nà y bá» trống, dưá»ng như chẳng có Ä‘iá»u chi khả nghi. Chà ng không ngần ngừ gì lữa, liệng con báo và o phòng đánh †huỵch “ má»™t tiếng. A Liệt má»™t mặt chú ý xem có ai bị kinh động không, má»™t mặt khảo sát trong phòng xem có biến chuyển gì khác lạ. Chỉ trong nháy mắt chà ng phát gÃac ra vấn đỠthá» hai. Phòng nà y đặc biệt ở chá»— ngoà i cá»a sổ có má»™t là n mù rất má»ng cÆ¡ hồ không trông thấy phun ra. Vì chà ng thò đầu và o phòng nên gặp phải mùi hương thoang thoảng xông và o lá»— mÅ©i, khiến chà ng mê man xuýt nữa ngất Ä‘i. A Liệt kinh hãi không biết đến thế nà o mà nói. Bản năng thiên nhiên thúc đẩy luồng chân khà từ huyệt Ä‘an Ä‘iá»n xông lên. Chỉ trong chá»›p mắt luồng nhiệt khà đã chuyển Ä‘i khắp kinh mạch trong ngưá»i, chà ng tỉnh táo lại và cảm giác ngất xỉu cÅ©ng bị tiêu tan. A Liệt kinh hãi thò tay và o túi lấy ra má»™t váºt. Äây là cánh hoa tiên đà m ngÅ© sắc. Theo lá»i Ngôn lão bá thì váºt nà y có công hiệu giải được những chất kỳ độc trong thiên hạ. Nhưng tiếp theo chà ng báºt cưá»i cất cánh hoa Ä‘i, tá»± nhá»§: - Ta đã uống nước sương tiên đà n thì chẳng cần nhá» váºt gì khác cÅ©ng đủ chống các chất độc rồi. Bây giá» chà ng cà ng hiểu rõ gian phòng trống không nây lại là nÆ¡i bố trà mai phục rất ghê gá»›m. Những luồng mù má»ng nà y có thể là m cho những tay cao thá»§ bất cứ hạng nà o Ä‘á»u phải té xỉu. Giả tá»· chà ng không có nhiệt lá»±c tuyệt vá»i thì cÅ©ng không khám phá ra được cách bố trà lợi hại nà y. A Liệt nhẩy và o phòng ra cá»a trông ra ngoà i thấy có dãy hà nh lang mà trên đầu là lối lên tầng lầu hai. Dãy hà nh lang men theo má»™t cái sân hình vuông. Hai bên Ä‘á»u có cá»a. Má»™t bên chẳng hiểu tình hình ra sao, còn bên sân thì trăm hoa Ä‘ua nở. Ãp chân tưá»ng còn có những khóm cây ráºm rạp. Phong cảnh coi rất ưa nhìn. A Liệt tá»± nghÄ©: - NÆ¡i đây vắng vẻ không ngưá»i. Giả tá»· có địch nhân và o té xỉu trong phòng dá»… thưá»ng cÅ©ng Ãt ngưá»i biết. Nhưng không có lý. Cách trang trà trong phòng nà y đã cá»±c kỳ tinh xảo thì đủ rõ má»—i phòng tuyến cá»§a đối phương Ä‘á»u mất nhiá»u công phu. Váºy khi có ngưá»i bước chân và o phòng thì nhất định ai có trách nhiệm tuần phòng nÆ¡i đây phải biết ngay… à nghỉ nà y vừa phát sinh, chÃnh chà ng cÅ©ng không hiểu tại sao mình lại minh mẫn đến thế được? Chà ng láºp tức coi lại xác con báo thì phát giác ra đây là con bị chà ng ấn xuống đất nghẹt thở mà chết. Trong mình nó chẳng có thương tÃch chi hết. A Liệt vá»™i lau những đất cát nÆ¡i mÅ©i miệng con váºt không để dấu vết nà o rồi cÅ©ng láºp tức chạy ra khá»i phòng, ẩn mình trong bụi cây dáºm. A Liệt vừa ẩn xong đã thấy hai ả thị nữ áo xanh chạy và o. Hai cô nà y cÅ©ng xinh đẹp phi thưá»ng mà dáng ngưá»i tha thướt coi tháºt đáng yêu. Cả hai cô cùng Ä‘eo trưá»ng kiếm. A Liệt bụng bảo dạ: - May mà ta đã khám phá ra cÆ¡ quan kịp thá»i. Cứ xem chúng không ngÆ¡ ngác ngần chá» chạy thẳng ngay và o căn phòng kia thì đã biết chúng đã được tin cảnh cáo xác thá»±c đúng căn phòng phát sinh diá»…n biến. A Liệt khoan khoái vô cÅ©ng, nở má»™t nụ cưá»i rồi nghÄ© tiếp:
- Giả tá»· ta chạm trán bá»n há» mà há» vung kiếm giết ta ta cÅ©ng. chẳng thể đâm chết những cô gái tươi đẹp như thế nà y. Hai mỹ nữ áo xanh phát giác ra Ä‘iá»u kinh dị khẽ cất tiếng la vì hai cô đã nhìn thấy con kim tiá»n báo nằm úp sắp dưới đất không nhúc nhÃch.
Má»™t cô há»i:
- Lạ thiệt! Sao con báo nà y...
Cô kia ngắt lá»i:
- Trân châu! Ngươi Ä‘i bẩm báo cùng Liá»…u tiên tá». Ta ở lại đây tra xét xem xao.
Trân Châu bỉu môi đáp:
- Sao tỷ tỷ không đi? Tiểu muội không biết bẩm ở đâu.
Thị lùi ại mấy bước rồi nói tiếp:
- Mai Côi! Ngươi quên còn má»™t con ná»a rồi ư? Thằng cha nà o đó dữ quá r
Cả hai cô cùng lá»™ vẻ úy kỵ. Nguyên hai cô nà y đã được biết đôi kim tiá»n báo từng xé xác những tay võ lâm rất cao cưá»ng mà chÃnh mắt các cô được ngó thấy. Các cô sợ hãi thất sắc. Hai thiếu nữ đứng liá»n và o nhau ngó quanh tả há»u. Trân Châu nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Äể tiểu muá»™i Ä‘i báo cáo Liá»…u tiên tá».
Mai Côi đáp:
- Không được! Ngươi phải ở lại đây với ta. Rồi hai cô đứng yên không cất bước.
A Liệt thấy váºy rất đổi hoà i nghi chẳng hiểu ra thế nà o? Sau má»™t lúc Trân Châu lại nói:
- Hỡi ôi! Tiểu muá»™i tưởng chúng ta nên Ä‘i báo cáo vá»›i vị cung phụng nà o khác. Hiện giá» Liá»…u tiên tá» Ä‘ang đối phó vá»›i lão đạo. Nghe nói lão đó đạo tâm rất kiên quyết, Liá»…u tiên tá» không thắng được hắn, tức muốn chết ngưá»i.
Mai Côi nói:
- Chúng ta hãy và o thạch lao coi xem nếu lão đạo lại đem giam và o đó rồi thì Liễu tiên tỠbây giỠnhà n rỗi. Ta phải báo cáo với Liễu cung phụng mới được.
A Liệt bây giá» má»›i biết bá»n chúng ngần ngừ không hoạt động là vì lẽ đó. Chà ng chá» cho bá»n chúng Ä‘i rồi má»›i dá»i Ä‘i khá»i bụi cây chuyển và o má»™t gian thạch thất cao lá»›n. A Liệt ẩn ở bên ngoà i tìm cách Ä‘iá»u tra tình hình bên trong. Chỉ trong khoảnh khắc hai tiểu nữ mặt buồn rưá»i rượi trở ra đứng bên cá»a thương nghị vá»›i nhau,
Mai Côi nói:
- Không được rồi! Liễu tiên tỠđang đối phó với lão đạo mà chúng ta đến gặp tiên tỠla rước lấy cái đau khổ và o mình... Trân Châu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói
: - Không cần! Cùng lắm là tiên tá» bắt chúng ta cho bá»n ác hán hưởng thụ mấy ngà y còn hÆ¡n là phạm tôi để lỡ công việc.
A Liệt nghe rõ rà ng, chà ng hiểu câu chúng nói để cho bá»n ác hán hưởng thụ, thì không khá»i sinh lòng lân tuất không muốn để mình ngá»c cho ngâu vầy. Mai Côi há»i:
- Chúng ta là m gì nên tá»™i? Hỡi ôi! Theo ý ta thì chẳng thà mình chịu tá»™i còn hÆ¡n để lá»t và o tay bá»n ác hán.
Trân Châu nói:
- Tá»· tá»· chá»› nói cứng. Tiá»…u muá»™i e rằng đến lúc tối háºu tá»· tá»· lại tình nguyện muốn sống.
Mai Côi nói:
- Äể cho bá»n bá»n ác hắn dằm dặt thì còn chịu đựng nổi, nhưng nếu như bá»n Linh Chi Thanh Nang chỉ trong má»™t đêm mặt mÅ©i biến thà nh xấu như quỉ sứ mà trong ngưá»i lại tiết ra mùi hôi hám thì ta nhất định chết chứ không sống ná»a.
Trân Châu thở dà i nói:
- Dĩ nhiên là thế. Ai mà chịu nỗi cực hình đó?
Äá»™t nhiên cô kinh hãi nói tiếp:
- Không xong rồi chúng ta chẳng thể chần chỠđược ná»a, mau mau Ä‘i báo tin cho tiên tá» biết là hÆ¡n. Hai cô láºp tức chạy Ä‘i. A Liệt nhìn phương hướng đã biết rồi. Chà ng liá»n mạo hiểm chuồn và o trong thạch thất, tìm chá»— ẩn thân. Bá»—ng thấy bên trong là má»™t tòa sảnh đưá»ng. Cách bố trà cá»±c kỳ nghiêm ngặt chẳng khác gì tổ quỉ. Hai bên Ä‘á»u có đưá»ng thông đạo. A Liệt vừa trông đã biết ngay trong hai đưá»ng nà y tất có những phòng giam. Má»™t đại hán áo xanh hung dữ xấu xa chồng kiếm đứng đó. Ngẫu nhiên gã tiến ra trước thá»m. A Liệt tá»± há»i:
- Có ngưá»i canh gác ở đây, mình là m thế nà o mà đi qua được? Xem chừng chỉ có cách giết gã hay đánh cho ngất Ä‘i. Trước nay ta chưa từng động thá»§ đánh ai, chẳng hiểu có là m được không hay lại bị gã đánh té? Äây là phản ứng vá» bản năng cá»§a chà ng. Vì chà ng má»›i biến thà nh ngưá»i khác nên trong tiá»m thức chưa thà nh táºp quán. Ngoà i ra chà ng má»›i há»c được và i môn quyá»n thô sÆ¡ mà những ngưá»i mắt thấy tai nghe lại toà n là những nhân váºt ghê gá»›m, trách ngưá»i nà o chà ng chẳng nẩy ra cảm gÃac khó lòng địch ná»—i. Sau chà ng nhá»› lại hồi trước má»™t vị tiêu sư dạy quyá»n cho chà ng có nói đến má»™t thá»§ pháp đánh trúng sau gáy là m cho đối phương chết giấc. Chà ng liá»n nháºn định địa thế chá» cÆ¡ há»™i. Ãc hán vừa xoay mình chà ng đã nhẩy ra xổ lại vung chưởng đánh và o sau gáy. Äá»™ng tác cá»§a chà ng nhanh như Ä‘iện chá»›p. Chưởng thế sắp hạ xuống dưá»ng như ác hán nghe thấy chưởng phong. nhưng gã chưa kịp xoay mình lại đã rê lên má»™t tiếng, chúi vá» phÃa trước, té huỵch xuống đất không nhúc nhÃch được nữa. A Liệt vá»™i cắp ác hán ra tá»±a và o ghế. Äầu ngá»a vá» phÃa sau, tá»±a hồ ngưá»i Ä‘ang ngá»§. Sau đó chà ng chạy lẹ và o mé hữu đưá»ng thông đạo. Quả nhiên đúng như lá»i chà ng Ä‘oán. Trong đưá»ng thông đạo nà y toà n những phòng giam, cá»a sắt Ä‘en ngòm và tưá»ng là những phiến đá lá»›n xếp lên đến táºn nóc, khiến ngưá»i ta cÆ¡ hồ nghẹt thở. Số phòng giam có đến tám căn, may mà cá»a sắt còn có má»™t lá»— vuông chừng má»™t thước má»›i thở được. Lá»— vuông cÅ©ng có song sắt để tù phạm hết đưá»ng chui qua. A Liệt coi gian thứ nhất thấy không có tù nhân, gian thứ hai có má»™t ngưá»i nằm trên ván cá». A Liệt trông quần áo ngưá»i nà y nháºn ra chÃnh là Quá»· yếm thần tăng Tăng Lão Tam. Sau Chà ng lại trông thấy cái đầu trá»c óc vì hắn đã uống nhầm thuốc độc, khi trục được chất độc ra, đầu tóc lại rụng hết. Ngưá»i và o không biết đầu Ä‘uôi tưởng hắn hói đầu ngay từ thá»§a sÆ¡ sinh. A Liệt Ä‘ang lúc khẩn trương, trong đầu óc chợt thoảng qua má»™t ý nghÄ©:
- Giả tá»· ta muốn ngưá»i khác khá»i nháºn ra mình thì cứ coi bà i há»c cá»§a lần nà y là là m cho tóc rụng hết Ä‘i. Ha ha! Chà ng vừa nghÄ© vừa cúi đầu xuống nhìn cánh cá»a thì thấy khóa chỉ mốc và o nhưng chưa khóa lại. DÄ© nhiên lão Tăng Lão Tam Ä‘ang phải bệnh nặng sắp chết, nên há» không đỠphòng cẩn máºt. Chà ng lại nghiêng đầu nhìn và o qua lá»— vuông thì thấy Tăng Lão Tam nằm đỠngưá»i ra không nhúc nhÃch. Tuy trong phòng ánh sáng yếu á»›t nhưng cÅ©ng nhìn thấy sắc mặt lão và ng lợt không còn chút sinh khà nà o nữa. A Liệt sá»ng sốt nghÄ© thầm:
- Hắn chỉ còn thoi thóp thở, mình có nên hạ độc thá»§ nữa hay thôi? Mình mà không động thá»§ thì vá» trả lá»i Âu Dương Tinh thế nà o? Bằng cứ hạ thá»§ trong trưá»ng hợp nà y thì đâu phải là hà nh vi cá»§a anh hùng hảo hán? Chà ng chưa biết tÃnh thế nà o. Sau khi ngẫm nghÄ© má»™t lúc chà ng quyết lâm rá»i khá»i căn phòng nà y tiến và o phÃa trong. Bây giá» chà ng muốn kiếm Chiêu Thế Ẩn vì gã có mối liên quan vá»›i Trình chân nhân. Chà ng cảm thấy cần phải cứu gã má»›i được. Äi tá»›i phòng thứ ba, A Liệt đã nhìn thấy Chiêu Thế Ẩn đầu tóc rối bá»i, áo quần nhiá»u chá»— rách nát để lá»™ những vết thương tÃm bầm. Khà sắc gã cá»±c kỳ suy nhược.
A Liệt cả mừng cất tiếng gá»i:
- Chiêu Thế Ẩn! Các hạ cảm thấy thế nà o?
Nên biết A Liệt là ngưá»i rất cẩn tháºn. Chà ng đã tÃnh toán trước nên kêu rõ danh tá»± để khá»i tiết lá»™ thân pháºn cá»§a mình. Chiêu Thế Ẩn từ từ ngá»ng đầu lên nhìn nhưng không nói gì.
A Liệt lại nói:
- Các hạ đừng nghi ngá» gì nữa. Tại hạ là bạn vá»›i Hà huyá»n thúc tiên sinh.
Trong con mắt đối phương bá»—ng lá»™ ra má»™t tia hy vá»ng, gã cất bước lại há»i:
- Tôn tÃnh đại danh là gì?
A Liệt đáp:
- Tại hạ là Bạch Phi Khanh. Trình chân nhân có quen tại hạ.
Chà ng thò tay và o then cá»a có đặt khóa rồi nói:
- Tại hạ tìm cách mở khóa nà y.
Chiêu Thế Ẩn ngạc nhiên nghĩ bụng:
- Äây là nÆ¡i đầm rồng hang cá»p mà y còn và o nổi thì cái khóa kia ngăn trở thế nà o được? Bá»—ng gã sinh nghi lạnh lùng há»i: - Bạch huynh là m sao tiến và o được? Bên ngoà i không cồ ngưá»i canh giữ ư?
A Liệt đáp:
- Có chứ! Tại hạ đánh gã té xỉu rồi…
Chiêu Thế Ẩn há»i:
- Trong mình gã không có chìa khóa hay sao?
A Liệt nghe âm thanh biết là gã sinh lòng nghi hoặc. Äó là cỠđộng hợp ý. Má»™t là gã đã bị gạt trước rồi. Hai là gã biết rõ đây là đâu. Mình đã tiến và o được thì đâu phải là ngưá»i không có biện pháp mở cá»a. Nhưng sá»± thá»±c chà ng không hiểu lá» luáºt giang hồ nên không biết giải thÃch thế nà o. Äầu óc vừa thoáng qua má»™t ý nghÄ©, chà ng đáp ngay:
- Không có đâu. Gã đó không đeo chìa khóa bên mình. Bây giỠta là m thế nà o?
Chiêu Thế Ẩn tuy còn nhá» tuổi nhưng là tay cao thá»§ từng trải việc Ä‘á»i, đáp ngay:
- Thá» bẻ trẹo cái khóa Ä‘i coi. Gã nói câu nà y đã nghÄ© ngay đến nếu ngón tay đối phương không luyện ná»™i công thượng thặng thì chẳng thể nà o bẻ được cái khóa to lá»›n đó. Gã còn Ä‘ang ngẩm nghÄ© thì bên ngoà i đã vang lên mấy tiếng “ rắc rắc “. Tiếp theo then cá»a lay động cá»a sắt mở ra. Chiêu Thể Ẩn trợn mắt lên ngẩn ngưá»i ra mà ngón tay chà ng Ä‘ang cầm cái khóa lá»›n đã bị bẻ cong. Chà ng há»i:
- Chiêu huynh có thể đi được không thì đi trước đi. Tại hạ và o trong xem còn ai nữa không?
Chà ng nói tới đây rồi cất bước chạy và o. Chiêu Thế Ẩn phấn khởi tinh thần gắng gượng nhịn đau chạy theo A Liệt.
Gã há»i:
- Bạch huynh có biết những ngưá»i phÃa trong là ai không?
A liệt đáp:
- Tiểu đệ không biết, nhưng tin chắc là bá»n đối đầu vá»›i Cá»±c Lạc giáo trong cung Ất Má»™c, mình tha ngưá»i ta ra là bất lợi cho chúng.
Chiêu Thế Ẩn còn Ä‘ang trầm ngâm suy nghÄ© thì A Liệt đã ngó được bốn gian không thấy ai. Y liá»n chạy và o nhìn gian thứ năm. A Liệt Ä‘iá»u tra đến gian thứ bảy vẫn không thấy tù nhân nà o, Chiêu Thế Ẩn nóng ruá»™t không nhịn được liá»n há»i:
- Nếu những ngưá»i bị cầm tù là ngưá»i cá»§a cung Ất Má»™c thì Bạch huynh tÃnh sao?
A Liệt đáp ngay:
- Dĩ nhiên cũng buông tha.
Chiêu Thế Ẩn há»i:
- Bá»n chúng ra rồi tìm cách báo cáo Ä‘em công chuá»™c tá»™i thì sao?
A Liệt chau mà y há»i lại:
- Bây giỠtiểu đệ để Chiêu huynh trốn ra trước được không?
Chiêu Thế Ẩn đáp:
- Hiện giỠtay hỠkhông có ai canh giữ khu nà y.
A Liệt nói:
- Bên kia còn một dãy nhà lao cũng giống bên nà y...
Chà ng còn Ä‘ang nói thì đã Ä‘i tá»›i gian thứ tám mà là gian cuối cùng. Chà ng liếc mắt trông và o rồi trầm giá»ng nói:
- Trong phòng nà y có má»™t ngưá»i.
Chiêu Thế Ẩn tự mắng thầm:
- Ta tháºt là ngu ngốc. DÄ© nhiên gã hiểu ở gian cuối cùng còn có ngưá»i. Giả tá»· gã là cá»§a địch nhân phái đến thì ta nói gì cÅ©ng bằng thừa. Sao ta lại hấp tấp vá»™i tin ngưá»i quá thế?
A Liệt nhìn và o phÃa cá»a phòng cất tiếng há»i:
- Nà y các hạ là ai? Ngưá»i bị giam trong phòng râu tóc bù xù, áo quần rách tướng. Mùi hôi hám lá»t qua lá»— vuông trên cá»a đưa ra ngoà i rất khó ngá»i. Nguyên má»™t luồng khà vị nà y cÅ©ng đủ biết ngưá»i đó bị cầm tù nÆ¡i đây đã lâu ngà y.
Chiêu Thế Ẩn liếc mắt nhìn và o thì vừa lúc ngưá»i kia quay đầu ra. Mục quang sắc bén cá»§a gã nhìn ngưá»i kia má»™t chút rồi lùi lại nói:
- Bạch huynh nói gì thì nói đi.
A Liệt đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Chiêu huynh Ä‘i trước Ä‘i!
Chiêu Thế Ẩn há»i:
- Còn Bạch huynh thì sao? Chúng ta không đi với nhau một lúc ư?
A Liệt đáp:
- Tiểu đệ có trốn được hay không cÅ©ng chưa biết. Chúng ta phải Ä‘i từng ngưá»i má»™t. Sau nà y nếu còn cÆ¡ há»™i gặp nhau sẽ nói chuyện.
Chiêu Thế Ẩn thấy A Liệt nói váºy tôi sinh lòng ngá» vá»±c nghÄ© thầm: - Gã mà không cùng đưá»ng vá»›i ta thì chẳng có chá»— nà o lợi dụng ta được. Dù gã biết tên há» ta, nhưng tha ta Ä‘i trước thì có ngấm ngầm theo dõi cÅ©ng chẳng Ãch gì. Gã quyết định rồi trở gót Ä‘i ngay.
A Liệt lại há»i:
- Nà y! Các hạ là ai? Tại hạ không có nhiá»u thì giá», xin trả lá»i mau.
Măt mÅ©i ngưá»i kia đầy lông lá lên không nhìn rõ tướng mạo, nhưng cặp mắt rất sắc bén. A Liệt nghÄ© thầm:
- Võ công ngưá»i nà y chắc đã vầo hà ng cao thâm khôn lưá»ng, lên bị cầm tù lâu nay mà vẫn giữ được mục quang trong suốt và sắc bén! Ngưá»i kia chu ý nhìn A Liệt, lạnh lùng đáp:
Nghe khẩu khà các bạ thì dưá»ng như có ý muốn giúp ta trốn thoát?
A Liệt lại bá»i:
- Tại hạ muốn biết trước các hạ là ai?
Ngưá»i kia đáp:
- Bất luáºt các hạ không bị tháºt hay giả vá» không biết ta cÅ©ng nói rõ chẳng ngại gì. Ta há» Trác tên gá»i Vân Trình. Ngưá»i giang hồ thưá»ng kêu bằng Thần Ưng ! Váºy các hạ đã nghe thấy bao giá» chưa?
A Liệt hà m hồ đáp:
- Cái tên nà y tại hạ nghe đã quen tai. Bây giỠcác hạ có muốn ra hay không?
Trác Vân Trình há»i lại:
- Tại sao các hạ lại nói ta có muốn ra hay không?Qui tÃch đại danh là gì?
A Liệt đáp:
- Tại hạ là Bạch Phi Khanh, ngưá»i ở Lạc Dương.
Trác Vân Trình rảo bước đến bên cá»a. A Liệt nắm lấy chiếc khóa. Chà ng đã có kinh nghiệm chi vặn mạnh má»™t cái là mở ra được. Nhưng chà ng sinh lòng ngá» vá»±c bụng bảo dạ:
- Trác Vân Trình không vặn há»i lai lịch cùng thân thế ta, bảo Ä‘i là đi chẳng úy kỵ gì.Tuy hắn nóng lòng ra khá»i lao tù, nhưng chưa biết đầu Ä‘uôi thì bất cứ là ai cÅ©ng đáng nghi ngá». Chà ng nghÄ© thế rồi chưa bẻ khóa vá»™i. T
rác Vân Trình hắng dặng một tiếng rồi giục:
- Mở cá»a ra.
A Liệt nói:
- Cái khóa nà y chắc quá.
Chà ng tự nhủ:
- Giả tá»· hắn là ngưá»i ở cung Ất Má»™c vì phạm tá»™i mà bị cầm tù hay vi há» cố ý đăm giam và o đây mà ta tha hắn, có thể hắn ra tay chụp lấy ta. Chà ng nghÄ© váºy rất hợp lý rồi vừa đụng cho chiếc khóa kêu lách cách vừa há»i:
- Tại sao các hạ bị cầm tù nơi đây?
Trắc Vân Trình đáp:
- Vì ta biết đây là má»™t tổ chức tà giáo lại hiểu rõ thân pháºn má»™t vị cung phụng trong giáo phái nà y.
|

25-12-2008, 09:25 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 34 Và o Thủy Lao Giải Cứu Chân Nhân
A Liệt há»i:
- Ai váºy? Các hạ có thể cho tại hạ biết được không?
Trác Vân Trình chăm chú nhìn chà ng, nhe răng cưá»i đáp:
- Không được. Vì ta bưng kÃn miệng bình má»›i sống được đến ngà y nay.
A Liệt nói:
- Theo chá»— tại hạ biết thì thá»§ Ä‘oạn cá»§a bá»n há» ghê gá»›m phi thưá»ng nhất là cạm bẫy nữ sắc còn đáng sợ hÆ¡n là chất độc. Váºy các hạ không nói cÅ©ng phải.
Trác Vân Trình thò đầu lưỡi liếm mép rồi há»i:
- Những ngưá»i đà n bà đó ư? Äúng thế tháºt. Nhất mụ há» Liá»…u quả là má»™t vưu váºt ở nhân gian. chỉ vui thú môt đêm là suốt Ä‘á»i không quên được. Ha ha! Nhưng bá»n chúng đã thất bại rồi. Chúng cho ta hưởng thụ mấy đêm mà chẳng kéo lại được chút gì. A Liệt hiểu ý mỉm cưá»i nói:
- Cái đó phải coi chừng má»›i được không thì bá»n chúng thẹn quá hóa giáºn là nguy đấy.
Trác Vân Trình nói:
- Dưá»ng như công tỠđã hiểu được khá nhiá»u. Äúng thế! Bá»n chúng thẹn quá hóa giáºn, nhưng ta đã có biện pháp hiểu được nÆ¡i đây, lại biết rõ thân pháºn má»™t ngưá»i trong nà y, cái đó chứng tá» bá»n chúng còn chá»— sÆ¡ hở cần tìm ra cho biết và láºp kÃn Ä‘i bất cứ bằng má»™t giá nà o. HÆ¡n nữa bá»n chúng còn muốn lợi dụng ta, lấy Ä‘á»i sống cá»§a ta uy hiếp bạn hữu ta không dám tiết lá»™ chuyện bà máºt mà hỠđã nghe được.
A Liệt bâng khuâng há»i:
- Nghe được chuyện gì?
Trác Vân Trình đáp:
- Ta đã bố trà đâu và o đấy. Nếu trong ba tháng mà ta không lấy được tin tức gì cho bạn hữu thì há» sẽ Ä‘em Ä‘iá»u bà máºt mà ta á»§y thác giao cho chưởng môn phái Thiếu Lâm và phái Võ ÄÆ°Æ¡ng.
A Liệt há»i:
- Nếu chúng bắt hết bạn hữu của các hạ thì chúng còn lo gì nữa?
Trác Vân Trình há»i lại:
- Tá»· như ta Ä‘em Ä‘iá»u bà máºt giao cho má»™t nhà buôn chÃnh đáng hay má»™t ngưá»i bạn ở trong là ng thì liệu chúng có thể bắt hết được không?
A Liệt gáºt đầu nói:
- Quả không được tháºt. Thảo nà o bá»n chúng không còn biện pháp nà o khác.
Trạc Vân Trình nói:
- Không hẳn như váºy. Bá»n chúng cầm tù ta ở đây, chÃnh ta má»›i không có biện pháp nà o.
A Liệt nghÄ© lui nghÄ© tá»›i thấy Trác Vân Trình ăn nói rất kÃn đáo không có chá»— nà o sÆ¡ hở liá»n há»i:
- Nếu tại hạ thả các hạ ra thì các hạ là m gì?
Trác Vân Trình đáp:
- Cái đó còn phải coi tình hình xem sao đã. Nếu chạy được là hÆ¡n hết, bằng không thì cÅ©ng phải quyết má»™t tráºn sinh tỠđể kiếm lấy má»™t tên theo mình xuống chầu Diêm Vương.
A Liệt lại há»i: -
Trác tiên sinh! Nguyên trước tiên sinh là m nghỠgì?
Trác Vân Trình đáp:
- Ta là m nghỠbảo tiêu.
A Liệt sa sầm nét mặt lạnh lùng há»i:
- Thế thì không đúng rồi. Nếu tiên sinh là m nghỠbảo tiêu thì sao lại lần mò tới đây để cho chúng bắt?
Trác Vân Trình sá»ng sốt há»i lại:
- Ô hay! Ngươi chỉ biết có váºy tháºt, hay là ngươi giả vá»? Äây là má»™t tà gÃáo, ngoà i chuyện dâm đãng, há» còn cướp và ng bạc châu báu. Ta Ä‘oán đây là nÆ¡i bá»n chúng tÃch tụ tà i hóa. Ba năm trước ta đã bảo tiêu má»™t món hà ng châu báu đáng giá trên hai chục vạn lạng bị bá»n chúng cướp mất. A Liệt váºn kình và o ngón tay bẻ khóa đánh “rắc†má»™t tiếng. Khóa gãy, cá»a mở ra.
Chà ng nói:
- Äã váºy xin má»i tiên sinh!
Trác Vân Trình ra rồi coi lại cái khóa, giáºt mình há»i:
- Chỉ lực của lão huynh mạnh đến thế ư? Lão huynh ở môn phái nà o?
A Liệt không trả lá»i, giục:
- Tiên sinh Ä‘i Ä‘i thôi! Äoạn chà ng cất bước Ä‘i trước. Lúc chà ng trở ra thấy Chiêu Thế Ẩn vẫn còn đứng ở cá»a ngách chứ chưa Ä‘i.
Chà ng liá»n tá»›i gần há»i:
- Sao Chiêu huynh còn ở lại đây chưa đi?
Chiêu Thế Ẩn há»i lại:
- Trong nà y còn má»™t ngưá»i nữa huynh đà i có nhìn thấy không? A Liệt gáºt đầu đáp:
- Nhìn thấy rồi. Nhưng chẳng biết hắn là ai nên không muốn cứu ra.
Chiêu Thế Ẩn nói:
- Huynh đệ nói váºy thì tháºt là kỳ!
A Liệt đáp: - Tuy tiểu đệ chẳng cừu háºn y, song y bị ná»™i thương rất nặng cÅ©ng chẳng có cách nà o chạy thoát được.
Chiêu Thế Ẩn ồ lên một tiếng rồi nói:
- Té ra là thế! Váºy chúng ta Ä‘i thôi.
Trác Vân Trình há»i xen và o:
- Bạch huynh! Hắn là ai váºy?
A Liệt đáp:
- Tại hạ không biết tên tháºt cá»§a y, chỉ nghe nói hắn là Tăng Lão Tam, ngoại hiệu là Quỉ yếm thần tăng. Chiêu Thế Ẩn á»§a lên má»™t tiếng.
Còn Trác Vân Trình cả kinh thất sắc nói!
- Trá»i Æ¡i! Té ra là hắn. Chúng ta Ä‘i thôi.
A Liệt nói:
- Các vị hãy đi trước. Tại hạ còn muốn qua bên kia coi.
Trác Vân Trình nhún vai nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Nhưng ta e rằng ra khá»i cá»a nà y là có ngưá»i xuất hiện ngay tức khắc. Rồi hắn lại nghÄ© rằng không thể thế, vì nếu bá»n Cá»±c Lạc giáo muốn thu táºp hắn thì cần gì phải chá» lúc trốn Ä‘i má»›i bắt lại?
Äoạn hắn đổi giá»ng:
- Có thể há» bố trà cạm bẫy, nhưng ta cÅ©ng không sợ, nếu trốn chẳng thoát thì quay lại đây nằm má»™t thá»i gian nữa là cùng. A Liệt không lý gì đến Trác Vân Trình, chà ng quay gót trở ra lối cá»a ngách. Äá»™t nhiên có tiếng ngưá»i hô hoán, khiến chà ng phải dừng bước. Äó là thanh âm cá»§a Tăng Lão Tam.
Hắn và o không lá»™ vẻ gì biến đổi và cÅ©ng không ra chiá»u tức tối, lạnh lùng nói:
- Bạch Phi Khanh! Nếu ngươi mở cá»a cho ta ra thì có ngà y ta sẽ tạ Æ n.
A Liệt đáp:
- Không được! Một là ta không muốn giúp lão. Hai là lão không cỠđộng được.
Trác Vân Trinh và Chiêu Thế Ẩn cÅ©ng dừng chân lại để nghe cuá»™c đối thoại giữa hai ngưá»i. DÄ© nhiên chúng muốn nghe ngóng để phán Ä‘oán xem A Liệt có đúng là ngưá»i ở ngoà i cứu chúng không? Hay đây chỉ là má»™t vụ âm mưu nà o cá»§a Bạch Äá»™c giáo?
Lại nghe Tăng Lão Tam cất giá»ng khả ố:
- Ta vẫn cỠđộng được, chẳng là m phiá»n đến ngươi.
A Liệt há»i:
- Tháºt thế không? Sao vừa rồi ta thấy lão nằm thẳng cẳng không cỠđộng được. Chà ng ngó qua khe cá»a và o trong thấy Tăng Lão Tam đã đứng thẳng lên rồi. Tuy hắn đầu trá»c, khuôn mặt gầy nhom, lông mi trụi hết, trông thá»±c khó coi, song cặp mắt lấp loáng tá» ra hắn đã khu trừ chất kÃch độc và đã hết ná»™i thương. A Liệt giáºt mình nghÄ© thầm:
- Thằng cha nà y quả nhiên lợi hại. Muốn hạ sát hắn không phải chuyện dễ. Chà ng lại nghĩ:
- Nếu không giết hắn để bịt miệng thì dÄ© nhiên Cá»±c Lạc Giáo sẽ biết gốc gác chà ng và Âu Dương Tinh. Chà ng còn sợ hÆ¡n nữa là Cá»±c Lạc Giáo có thể lợi dụng hắn để đối phó vá»›i chà ng. Vì thế chà ng chẳng thể bá» Ä‘i, nhưng và o đây để giết hắn thì là má»™t thá»§ Ä‘oạn rất khốn nạn. A Liệt lâm và o tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Chà ng ngẩn ngưá»i không biết là m thế nà o? Chiêu Thế Ẩn trẻ tuổi nóng tÃnh.
Gã không nhịn được lá»›n tiếng há»i:
- Bạch huynh! Bạch huynh là m gì đó?
A Liệt nghe tiếng gã gá»i liá»n quay đầu nhìn lại, ngó thấy Trác Vân Trình. Chà ng chợt động tâm linh, liá»n bảo Tăng Lão Tam:
- Ta tha cho cÅ©ng chẳng khó gì nhưng phải chịu theo ba Ä‘iá»u kiện cá»§a ta. Má»™t là sau khi lão khôi phục tá»± do không được quấy rầy thiếu nữ kia cùng Trình chân nhân.
Quỉ yếm thần tăng Tăng Lão Tam há»i:
- Còn Ä‘iá»u kiện thứ hai?
A Liệt đáp: - Äiá»u kiện thứ hai là lão phải hết sức đối phó vá»›i bá»n Cá»±c Lạc Giáo ở Cung Ất Má»™c. Giả tá»· lão là m cho bá»n chúng hết đưá»ng thì khi đó má»›i có quyá»n đối phó vá»›i bá»n ta.
Tăng Lão Tam há»i:
- Còn Ä‘iá»u thứ ba?
Thanh âm hắn vẫn trÆ¡ trẽn khiến ngưá»i chán ghét mà cÅ©ng không dò xét được tâm tình hắn ra sao?
A Liệt há»i lại:
- Äiá»u kiện thứ ba là bá»n ta ngoà i kia còn có hai ngưá»i để là m chứng thì lão tÃnh sao?
Tăng Lão Tam hăng dặng một tiếng, nghĩ thầm:
- Thằng lá»i nà y gá»›m thiệt, tinh quái hÆ¡n cả cáo già . Gã đưa ra hai ngưá»i chứng là đẩy ta và o chá»— không thá»§ tÃn không xong. Nếu ta mà bá»™i ước thì phải giải quyết xong hai chứng nhân kia đã. Nhưng đã đến nước nà y, lão chẳng có cách nà o hÆ¡n được, liá»n đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi. Hai ngưá»i kia tên là gì?
A Liệt đáp:
- Má»™t vị là Trác Vân Trình lão sư và má»™t vị là Chiêu Thế Ẩn huynh đà i. Hai vị đó cÅ©ng bị bá»n Cá»±c Lạc giáo gia hại. Chà ng vừa nói vừa rút then cá»a sắt. Bốn ngưá»i ra khá»i nhà lao Ä‘i và o sảnh đưá»ng.
Trác Vân Trình nói:
- Tên canh giữ nÆ¡i đây đã bị chết rồi. Tăng Lão Tam chạy lại ngó, không khá»i báºt tiếng la hoảng.
A Liệt nghe tiếng động tâm liá»n há»i:
- Tăng lão sư! Phải chăng lão đã nháºn ra ngưá»i đó?
Tăng Lão Tam đáp:
- Ta không quen biết gã.
A Liệt há»i vặn:
- Thế thì sao lão lại hoang mang kinh ngạc? Tăng Lão Tam há»i lại:
- Ngươi nhất định bắt ta phải trả lá»i chăng?
A Liệt đáp:
- Di nhiên là thế? Nếu lão không trả lá»i tức là muốn là m phiá»n cho tại hạ và có ý phản bá»™i lá»i hứa.
Tăng Lão Tam tuy có cách giải thÃch, nhưng hiện giá» không phải là lúc nói nhiá»u, hắn liá»n đáp:
- Thiệt tình ta không nháºn biết gã. Có Ä‘iá»u ta trông bá»™ mặt gã liá»n hiểu ngay gã là chân tay cá»§a ai rồi.
A Liệt nói:
- Té ra là thế. Thảo nà o ngưá»i ta chỉ nghe trình báo vá» tướng mạo cá»§a thá»§ hạ liá»n láºp tức nháºn ra chá»§ nhân là ai.
Chiêu Thế Ẩn ngạc nhiên há»i:
- Sao Bạch huynh lại biết rõ nhiá»u câu chuyện nÆ¡i đây như váºy?
A Liệt đáp:
- Vì tiểu đệ lúc đó ẩn ở trong Tiêu hồn Ä‘iện nên nghe được khá nhiá»u chuyện bà máºt.
Tăng Lão Tam đột nhiên biến sắc. A Liệt cÅ©ng nghe tiếng động. Láºp tức chà ng ra hiệu cho má»i ngưá»i hay rồi chà ng ẩn và o sau cánh cá»a. Chiêu Thế Ẩn và Trạc Văn Trình cÅ©ng tìm nÆ¡i ẩn nấp. Còn Tăng Lão Tam thì chạy ra nắm lấy xác chết cua hán tá» xấu xa cùng Ä‘em Ä‘i ẩn.
Hà nh động cá»§a Tăng Lão Tam, A Liệt nhìn rõ và trong lòng ngá» vá»±c không hiểu. Tiếng bước chân đã tá»›i gần. Chỉ trong chá»›p mắt mấy ngưá»i tiến lại là hai hán tá» xấu xa nâng đỡ Trình Huyá»n Äạo cùng Ä‘i. PhÃa trước còn có má»™t ngưá»i che mặt mình mặc áo xanh. A Liệt vừa trông thấy đã nháºn ra hắn là Dư Thái Can.
Bá»—ng má»™t hán tá» báºt tiếng la:
- Ô hay! Lão Lý chạy đi đằng nà o mất rồi?
Một tên khác đáp:
- Chắc hắn và o trong lao kiểm tra tù phạm.
Dư Thái Can nói:
- Hãy đem lão đạo nà y giam và o thủy lao.
Äá»™t nhiên A Liệt nghe thanh âm Tăng Lão Tam lá»t và o tai:
- Ngươi có dám mạo hiểm theo kế hoạch cá»§a ta thá» ra tay không? Nếu là m được ổn thá»a thì có thể nháºn rõ chân tướng ngưá»i nà y và cÅ©ng là m cho Cá»±c Lạc giáo phải nhụt nhuệ khÃ. A Liệt biết rõ nếu muốn cứu Trình Chân Nhân, tất phải trông cáºy và o lá»±c lượng Tăng Lão Tam. Chà ng nghe lão đỠnghị như váºy thì trong lòng mừng rỡ vô cùng! Chà ng không biết hiện giá» Tăng Lão Tam ẩn ở đâu nhưng Ä‘oán được là lão vẫn nhìn thấy mình, liá»n gáºt đầu tá» vẻ đồng tình.
Tăng Lão Tam liá»n dùng phép truyá»n âm nói:
- Bước đầu tiên là chúng ta tìm cách bắt ngưá»i ra hiệu lệnh giam và o trong lao. Bước thứ hai ta chỉ thi hà nh má»™t thá»§ pháp đơn giản khiến hắn phải tá»± động bá» tấm khăn Ä‘en che mặt xuống. Bá»—ng thấy Dư Thái Can rẽ và o ngõ ngách mé hữu. PhÃa trong là những phòng giam, mà A Liệt vừa cứu mấy ngưá»i ra.
Tăng Lão Tam liá»n cất giá»ng khả ố bằng phép truyá»n âm:
- Tiểu Bạch! Bản lãnh thằng cha nà y rất cao minh. Tăng má»— không dám tá»± khoe là thắng được hắn, nên cần phải có ngươi giúp đỡ má»›i bắt hắn giam lại. được. Ngươi phải để ý coi chừng chá» hắn tiến và o phòng giam thứ nhất, hắn phát giác ra Ä‘iá»u khác lạ tất mò và o Ä‘iá»u tra. Nhiệm vụ cá»§a ngươi là đóng chặt cá»a sắt phòng lao, ta sẽ yểm trợ ngươi và bức bách hắn phải lui và o. Vụ nà y mà chỉ có má»™t ngưá»i thì chẳng thể đồng thá»i là m hai việc. A Liệt nghÄ© tá»›i Tăng Lão Tam có thể bán rẻ chà ng, bà y ra cạm bẫy nà y để cho Dư Thắt Can bắt chà ng, đặng hắn thừa cÆ¡ tẩu thoát. Nhưng Tăng Lão Tam vừa dứt lá»i thì Dư Thái Can đã Ä‘i tá»›i cá»a phòng giam thứ nhất, hắn ngó và o trong. Bá»—ng thấy Dư Thái Can đứng ngoà i cá»a ngÆ¡ ngác má»™t chút rồi đẩy cá»a sắt mở ra. Äây là cÆ¡ há»™i chá»›p nhoáng. A Liệt láºp tức nhẩy xổ lại băng mình và o ngõ ngách. Tăng Lão Tam cÅ©ng hà nh động mau lẹ như A Liệt. Lúc chà ng và o đến cá»a phòng thò tay ra giữ cá»a sắt thì má»™t luồng kình phong táºp kÃch và o Thiên linh cái chà ng. Vì lúc nà y A Liệt đứng khom lưng nên thiên linh cái chà ng cúi xuống hướng và o trong lao thì vừa gặp đối phương phản kÃch. Äầu là nÆ¡i yếu hại cá»§a con ngưá»i nên ai bị táºp kÃch cÅ©ng phải né tránh mà địch nhân ra tay không cần tìm được bá»™ vị nà o khác. Nhưng A Liệt nhất quyết chịu đòn để giữ chặt cá»a sắt phòng lao. Thiên linh cái chà ng bị má»™t đòn nặng đánh hất lùi lại mà tay chà ng vẫn không buông, hấp tấp cà i then ngoà i. “Cách†má»™t tiếng vang lên! Chà ng đã cà i then và khóa cá»a rồi. Bấy nhiêu động tác A Liệt đã nhá» Tăng Lão Tam giúp được phần lá»›n. Hắn liệng ám khà ra khiến Dư Thái Can vừa đánh má»™t đòn láºp tức phải lùi lại. Lúc chà ng đóng cá»a sắt, Lão Tam đứng bên cà i then. Äá»™ng tác cá»§a hai ngưá»i đồng thá»i diá»…n biến. Giả tá»· Tăng Lão Tam không phóng ám khà thì Dư Thái Can sau khi đánh má»™t đòn còn có thể dùng thân pháp mau lẹ đẩy cá»a mở ra, hay Ãt nhất cÅ©ng không để cho hai ngưá»i kịp cà i then. Bây giá» quả đúng như lá»i Tăng Lão Tam, Dư Thái Can bị giam trong lao rồi. Tăng Lão Tam nắm tay A Liệt há»i:
- Ngươi có bị thương không?
A Liệt đáp:
- Không hỠgì!
Tăng Lão Tam nói:
- Nếu váºy thì mau Ä‘iểm huyệt hai thằng lá»i kia Ä‘i. Bên nà y không còn gì. Äến ta còn không ra được thì dÄ© nhiên kẻ khác chẳng thể trốn thoát. A Liệt cùng Tăng Lão Tam chạy vá»™i ra, nhưng hai hán tá» xấu xa đã áp giải Trình Huyá»n Äạo tiến và o ngách mé tả, nên lúc hai ngưá»i nhảy ra thì không thấy bá»n chúng đâu nữa. Lúc hai tên hán tá» Ä‘i và o ngách mé tả thì Chiêu Thế Ẩn và Trác Vân Trình lạng ngưá»i ra.
Tăng Lão Tam bảo hai ngưá»i chặn đưá»ng rút lui cá»§a chúng rồi nói:
- Có khi chúng ta tha ra từng tên má»™t, váºy các vị nhân lúc bất ngá» mà táºp kÃch thì dá»… dà ng hÆ¡n. Hắn nói thế rồi không chá» Trác, Chiêu trả lá»i đã kéo A Liệt tiến và o. Vừa và o tá»›i gian đầu đã thấy cá»a sắt mở toang, má»™t hán tỠáo xanh đứng bên cá»a, còn tên ná»a không thấy đâu. DÄ© nhiên gã áp giải Trình chân nhân tiến và o lao rồi. Tăng Lão Tam cùng A Liệt động tác đà mau lẹ lại không má»™t tiếng động nên và o đến cá»a lao mà hán tá» vẫn chưa phát giác. Tăng Lão Tam nhìn A Liệt đưa tay ra hiệu. A Liệt liá»n nhảy xổ lại dang hai tay ra ôm lấy hán tá». Chà ng á»· mình Ä‘ao thương chém không và o má»›i dám có cỠđộng như váºy để bắt sống địch nhân. Nhưng giả tỉ Tăng Lão Tam thi triển công phu Ä‘iểm huyệt cho đối phương té nhà o há chẳng hay hÆ¡n? A Liệt cÅ©ng có ý hoà i nghi, song vẫn ra tay ôm chặt lấy hán tỠáo xanh. Nhưng chÃnh chà ng cÅ©ng bị khuá»·u tay địch nhân thúc và o trước ngá»±c. Dù là con ngưá»i có tấm thân sắt thép chém không và o, cÅ©ng khó chịu nổi cái thúc nà y. Nếu chà ng là ngưá»i đã được huấn luyện võ công tá»± nhiên né tránh, chẳng để đối phương đánh trúng và như váºy thì không ôm chặt đối phương được nữa. Hán tỠáo xanh kinh hãi la lên là m kinh động má»i ngưá»i trong lao. Gian thá»§y lao nà y chưa có nước. Và o qua cá»a đến má»™t đưá»ng báºc đá chừng bảy, tám báºc. Trình Huyá»n Äạo cùng má»™t tên hán tỠáo xanh khác Ä‘i xuống. Giữa phòng có má»™t cái cá»™t đá lá»›n vuông vắn chừng hai thước. Trên cá»™t có gắn vòng sắt. Má»›i trông đã biết ngay là để khóa tù phạm. Lúc nà y Trình Huyá»n Äạo chưa bị khóa và o cá»™t. Äại hán áo xanh kia quay lại nhìn thấy tình trạng ngoà i cá»a, vẫn phản ứng cháºm chạp ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a A Liệt. Nguyên đại hán kia đã không sợ hãi trốn chạy mà trái lại gã cứ ôm Trình Huyá»n Äạo xoay lại dừng ở phÃa sau. Gã dùng Trình Huyá»n Äạo là m lá má»™c để ngưá»i ngoà i không dám dùng ám khà phản kÃch. Giữa lúc ấy hán tỠáo xanh rút má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao mÅ©i nhá»n hoắt chÄ©a và o cổ Trình Huyá»n Äạo. Gã chỉ đâm khẽ má»™t nhát là cổ há»ng Chân nhân bị đứt lìa.
A Liệt giáºt mình nói:
- Tăng lão sư chớ vội hoang mang.
Tăng Lão Tam đáp:
- Dĩ nhiên ta không hoang mang chút nà o vì lão mũi trâu nà y không phải là bạn hữu với ta.
Hán tỠáo xanh lớn tiếng:
- Äừng hòng ném cát và o mặt bá»n quang côn. Các ngươi và o đây nhất định vì mục Ä‘Ãch cứu lão đạo nà y. Váºy các ngươi có nói đến hà ng ngà n hà ng vạn câu xảo trá cÅ©ng bằng vô dụng. Bây giá» các ngươi nên cút Ä‘i cho lẹ.
Tăng Lão Tam lạnh lùng đáp:
- Không ăn thua đâu. Lão gia đây cÅ©ng chÃnh là má»™t ngưá»i bị hãm hại, ngươi không nháºn ra ư? Nói má»™t cách khác ta và o đây không phải chỉ vì mục Ä‘Ãch để cứu lão đạo kia. Có đúng thế không?
Hán tỠáo xanh tuy trong lòng đã nháºn thấy Tăng Lão Tam nói câu nà y không phải là giả dối, nhưng gã chẳng có cách nà o là m khác được liá»n lá»›n tiếng quát:
- Các ngươi hãy tránh ra!
Tăng Lão Tam nói:
- Äâu có thể dá»… dà ng thế được? Ngươi buông tha lão đạo nà y, hoặc giả ta có thể tha mạng cho ngươi.
Hán tỠáo xanh nghiến răng. Mắt chiếu ra những tia sáng hung dÅ©. Gã đẩy Trình Chân nhân treo báºc đá Ä‘i xuống. Coi thái độ gã hiển nhiên quyết chà liá»u mạng. Nếu bá»n A Liệt không chịu tránh, chắc gã giết chết Trình Huyá»n Äạo trước. A Liệt giáºt mình kinh hãi. Tăng Lão Tam cÅ©ng ngần ngừ má»™t chút rồi lùi lại. Cá»a buồng không có ngưá»i ngăn chặn. Äại hán áo xanh đánh bạo ra được ngoà i cá»a. A Liệt và Tăng Lão Tam Ä‘á»u đứng ở phÃa trong đưá»ng thông đạo nhưng không vá» bên phÃa cá»a nà y. Hán tá» nhìn ra cá»a không có địch nhân rồi lùi trở lại đối vá»›i bá»n Tăng Lão Tam. Gã vẫn ôm chặt Trình Huyá»n Äạo để là m tấm bình phong. Trước cục diện nà y nếu hán tá» lui ra thì hai ngưá»i mai phục bên ngoà i là Chiêu Thế Ẩn và Trác Vân Trình dÄ© nhiên có thỠám toán, nhưng Trình Huyá»n Äạo vẫn bị nguy đến tánh mạng. Äang lúc nguy cấp, A Liệt bá»—ng nghe tiếng Tăng Lão Tam. Äá»™t nhiên hán tỠáo xanh ở trong tay chà ng cá»±a thoát ra được. Chà ng vá»™i nÃu lấy gã rồi cả hai ngưá»i xô đẩy cùng ngã lăn xuống đất. Tăng Lão Tam Ä‘ang lúc lùi ra đưá»ng ngách vá»™i chạy lại giúp A Liệt kiá»m chế gã áo xanh. Hán tỠáo xanh đà nh bá» Trình Huyá»n Äạo để chạy thoát thân. Dè đâu gã vừa chạy ra cá»a thì hai bên Ä‘á»u có bóng ngưá»i xuất hiện táºp kÃch. Hán tỠáo xanh chỉ kịp ối lên ná»a tiếng đã bị Chiêu Thế Ẩn nắm lấy cổ há»ng. Äây là môn Ưng Trảo tuyệt kỹ cá»±c kỳ lợi hại. Luồng lá»±c đạo vừa phát ra đã là m gẫy xương cổ đối phương chết ngay đương trưá»ng. Chiêu Thế Ẩn liá»n chạy lại ôm lấy Trình Huyá»n Äạo thì thấy cặp mắt lão mÆ¡ mà ng, thần trà không tỉnh táo. Gã không hiểu vì duyên cá»› gì nhưng may ở chá»— chưa bị dao cắt há»ng. Bên nà y Tăng Lão Tam đã phóng chỉ Ä‘iểm và o tá» huyệt cá»§a hán tá» thứ hai là m cho gã chết ngoẻo. A Liệt sá»ng sốt nghÄ© bụng:
- Lão nà y tháºt là tà n độc, vừa ra tay đã giết chết mạng ngưá»i. Nhưng bây giá» không phải là lúc tranh luáºn. Chà ng nhẩy lên nói:
- Hú vÃa! May mà lão bảo ta buông tay để gã kia cá»±c thoát.
Tăng Lão Tam nói:
- Äó là chá»— nhược Ä‘iểm cá»§a con ngưá»i. Gã thấy mình đã đối phó vá»›i ngưá»i kia nên chỉ nghÄ© cách thoát thân cho lẹ. Cách nà y mình là m trăm lần trúng cả trăm, không còn nghi ngá» gì nữa. Mấy ngưá»i chạy đến bên Trình Huyá»n Äạo.
A Liệt nghÄ© tá»›i việc vừa rồi lại há»i Tăng Lão Tam:
- Có phải vừa rồi lão đã liệu trước tất gã uy hiếp cách đó mới bảo ta ôm chặt lấy gã phải không?
Tăng Lão Tam đáp:
- DÄ© nhiên là thế! Äối phương thấy trong tay bá»n mình đã nắm được ngưá»i cá»§a bá»n chúng thì đù chúng lạnh lẽo đến đâu cÅ©ng không gia hại ngưá»i cá»§a bá»n mình để khá»i xẩy chuyện báo thù. Äó là phản ứng tất nhiên cá»§a con ngưá»i.
Hắn ngó Trình Huyá»n Äạo rồi nói tiếp:
- Äối phương bị hai đưá»ng giáp công mà biến thà nh thế nà y. Má»™t là lão mÅ©i trâu bị ngưá»i ta Ä‘iểm huyệt. Hai là trúng phải chất độc gì đó.
A Liệt nói:
- Có cách nà o giải cứu được không?
Tăng Lão Tam vạch mắt Trình Huyá»n Äạo ra nhìn rồi đáp:
- Phép giải trừ rất giản dị. Chỉ cần khai thông huyệt đạo là xong. Nhưng thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt nà y ta chưa được thấy qua mà chỉ bÃêt huyệt Äại thần và huyệt Chương môn bị bế tắc nên khà huyết không lưu thông được.
|

25-12-2008, 09:35 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 35 Dùng Y Thuáºt Giải Cứu Hai Ngưá»i
A Liệt lại há»i:
- Tại sao cứ giải khai huyệt đạo cho Trình chân nhân là y không việc gì ná»a?
Tăng Lão Tam đáp:
- Vì lão bị chất độc không mãnh liệt chỉ có tác dụng cháºm chạp khiến cho Trình chân nhân bị hôn mê không tỉnh mà thôi, phải lâu ngà y má»›i chết được. Công lá»±c lão rất thâm háºu, sau khi lão khôi phục được tá»± do là sức đỠphòng trong ngưá»i tá»± nhiên phản ứng và chẳng bao lâu lão sẽ tỉnh lại. Khi đó lão váºn Huyá»n công có thể tiêu trừ chất độc hay Ãt ra là m cho nó tá»± và o má»™t cho rồi từ từ tìm phương giải cứu.
A Liệt thấy Tăng Lão Tam sắp bá» Ä‘i liá»n há»i:
- Lão đi đâu bây gi�
Tăng Lão Tam đáp:
- Ta đi coi xem thằng cha kia là ai?
A Liệt nói:
- Hắn tên gá»i là Dư Thái Can, má»™t tên cung phụng ở trong cung nà y.
Tăng Lão Tam sá»ng sốt nói:
- Lạ thiệt! Sao ngươi biết nhiá»u chuyện thế?
A Liệt không trả lá»i Ä‘i theo hắn và o những phòng giam ở mé hữu. Khi đến gian phòng thứ nhất, Tăng Lão Tam giÆ¡ tay lên liệng má»™t váºt và o trong. Chỉ trong khoảnh khắc dưới đất bốc lá»a cháy. Bầu không khà nóng như thiêu đốt, thanh thế cá»±c kỳ khá»§ng khiếp. Dư Thái Can ẩn trong góc nhà ngó thấy trong biển lá»a, Tăng Lão Tam vẫn qua lại được.
Bá»—ng Lão Tăng cưá»i nói:
- Lão Dư! Äây bất quá Tăng Tam Lão nà y má»›i là m lá»… kiến diện mà thôi. Nếu Tăng má»— muốn cho lão bị thương thì láºp tức toà n thân không còn má»™t miếng da nà o khiến lão biến thà nh sống dở chết dở. Lão có tin như váºy không?
Dư Thái Can ở trong phòng nghe giá»ng khả ố biết hắn là Quỉ yếm thần tăng Tăng Lão Tam liá»n há»i Lại:
- Tin thì sao mà không tin thì sao?
Tăng Lão Tam đáp:
- Nếu tin thì bỠtấm khăn che mặt để ta coi chân tướng. Dù ta không tha lão nhưng cũng không gia hại. Bằng lão chẳng tin thì… ha hạ.. Ta sẽ cung hỷ cho lão.
Dư Thái Can và A Liệt nghe Lão Tam nói Ä‘á»u má» mịt chẳng hiệu gì hết.
Dư Thái Can há»i:
- Có gì mà cung hỷ?
Tăng Lão Tam đáp:
- Lúc đó lão cháy thà nh than, không ai nháºn diện được nữa, như váºy là lão thá»a chÃ, không phải lá»™ chân tướng. Há chẳng dám mừng ru? Bản tÃnh Tăng Lão Tam vẫn ưa rắc rối sinh sá»± vá»›i ngưá»i. Dư Thái Can nghe giá»ng lưỡi hắn phải buồn nôn, lắc đầu há»i:
- Ta chưa muốn chết. Lão có gì bảo đảm là không gia hại ta?
Tăng Lão Tam đáp:
- Má»™t lá»i cá»§a báºc đại trượng phu gÃa đáng ngà n và ng. Chúng ta đã là ngưá»i giang hồ trá»ng nhất là chữ tÃn. Tăng Lão Tam nà y ai không biết tiếng. Chẳng lẻ đã hứa lá»i còn chưa đủ ư?
Dư Thái Can chán ngáy giá»ng nói cá»§a Lão Tăng, sợ hắn ba hoa ná»a liá»n đáp:
- ÄÆ°á»£c lắm! Quân tá» nhất ngôn. Äây lão huynh coi Ä‘i. Dư vừa nói vừa bá» tấm khăn che mặt.
Tăng Lão Tam định thần nhìn lại rồi la lên:
- Trá»i Æ¡i! Té ra là lão!
Dư Thái Can nói:
- Nếu lão huynh giữ bà máºt cho tiểu đệ thì Æ¡n đức nà y vÄ©nh viá»…n không bao giá» quên được.
Tăng Lão Tam nói:
- Cái đó sẽ nói chuyện sau. Bây giá» phải gấp tìm cách thoát khá»i nÆ¡i đăm rồng hang cá»p nà y. Nếu lão tin là ta có thể trốn ra được tất không để ta coi chân tướng má»™t cách chóng vánh như váºy!
Dư Thái Can nghe tới đây phải đưa hai tay lên bịt tai lại. NhưngTăng Lão Tam vẫn lải nhải nói tiếp:
- Nếu ta giữ bà máºt thì lão có chịu chỉ Ä‘iểm bến mê không? Thá»i giá» rất cần kÃp, lão trả lá»i ngay Ä‘i, không thì ta trở gót.
A Liệt cưá»i khúc khÃch há»i:
- Tăng lão sư! Lão nói câu ấy chẳng là thừa ư? Hắn Ä‘ang mong lão Ä‘i cho lẹ. Vả lại ngưá»i ta bịt tai lại rồi thì lão còn nói là m chi nữa?
Tăng lão Tam đáp
- Ta đã dùng nội lực thúc đẩy thanh âm thì dù hắn có dùng tảng đá ngà n cân bịt lấy lỗ tai cũng chẳng thể không nghe được.
A Liệt nói:
- Té ra là thế! Váºy bây giá» lão Ä‘i hay là không Ä‘i?
Tăng Lão Tam đáp:
- Cái đó còn phải chỠnơi lão Dư, xem lão có mạo hiểm không đã rồi mới quyết định được?
Dư Thái Can đáp:
- Xin miá»…n thứ cho ta không thể chỉ Ä‘iểm đưá»ng lối được. Tăng Lão Tam há»i:
- Váºy thì khi ta trốn khá»i nÆ¡i đây sẽ tuyên dương việc lão đầu hà ng gia nháºp Cá»±c Lạc giáo vá»›i bạn hữu giang hồ, lão có sợ không?
Dư Thái Can nhăn nhó cưá»i đáp:
- Äó là má»™t việc ta chẳng có cách nà o là m được. Nếu ta chỉ Ä‘iểm đưá»ng lối cho lão trốn thoát thì lúc quay lại không toà n mạng nữa.
Tăng Lão Tam há»:
- Phải chăng lúc đó Cực Lạc giáo chủ sẽ hạ sát lão?
Dư Thái Can đáp:.
- Äúng thế!
Dư Thái Can rất khó chịu phải nghe đối phương nói. Lão đã buồn nôn mà vẫn phải nghe. HÆ¡n nữa còn phải trả lá»i má»›i tháºt là đau khổ.
Tăng Lão Tam đột nhiên đổi giá»ng há»i:
- Sự thực lão là ai?
Dư Thái Can há»i lại:
- Sao? Lão còn chưa biết ư?
Tăng Lão Tam đáp:
- Vừa rồi ta coi tôn dung thì rõ rà ng là Phân Kim Thủ Du Nhất Phong. Chẳng hiểu có đúng không?
Du Thái Can nói:
- Äúng hay không ta cÅ©ng chẳng biết. Tăng Lão Tam lên giá»ng hách dịch:
- Äừng có nói bướng! Ở trước mặt Tăng Lão Tam nà y, lão còn kém xa lắm. Lão nên biết ta rất quen thuá»™c vá»›i Du Nhất Phong.
Du Thái Can nói:
- Lão đã muốn dằng dai câu chuyện thì cứ việc mà nói!
Tăng Lão Tam nói:
- Ha ha! Lão tưởng ta nói dối chăng? Ta nói tháºt cho lão hay Du Nhất Phong đã biết rõ ta có bản lãnh bắt buá»™c ngưá»i phải nghe chuyện. Thế mà lão ngây ngô giở trò bưng tai. Ta vừa coi đã biết ngay là lão giả mạo.
Rồi hắn nhơn nhơn đắc ý ngó A Liệt nói tiếp:
- Chắc lão đã đỠphòng từ trước là có khi bị lột mặt nạ, nữa nên sau tấm khăn che mặt còn có một bộ mặt giả nữa. Kế hoạch đó kể ra đã cao thâm, nhưng gặp phải ta thì ngụy kế nà y không hiệu nghiệm đâu.
A Liệt nóng ruột khẽ nói:
- Chúng ta không thể chần chỠđược nữa.
Tăng Lão Tam há»i:
- Lạ nhỉ! Ngươi dám Ä‘i liá»n vá»›i ta ư?
A Liệt vội đáp:
- Không phải thế! Chúng ta chia nhau má»—i ngưá»i Ä‘i má»™t ngả. Äó là ta nhắc lão mà thôi. Bây giá» ta hãy Ä‘i trước.
Tăng Lão Tam nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta đốt cháy lão nà y đã rồi sẽ tìm đưá»ng trốn ra.
Ngươi bất tất phải lo cho ta.
A Liệt mắng thầm:
- Quỉ nó lo cho sá»± sống chết cá»§a ngươi. Có Ä‘iá»u ta sợ bá»n Cá»±c Lạc giáo bắt được cái quái váºt nà y thì ta cùng Âu Dương Tinh phải bại lá»™ hà nh tung, nên ta má»›i mong cho ngươi trốn thoát mà thôi. Chà ng chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, bụng bảo dạ:
- Sao mà ta ngốc thế? Ngưá»i ta đã Ä‘oán ra mình vá»›i Tăng Lão Tam là cùng má»™t đưá»ng Ä‘i. Thế thì dù lão có trốn thoát mà sau nà y bá»n Cá»±c Lạc giáo kiếm được hắn cÅ©ng sẽ tra há»i cho ra lai lịch cá»§a mình cùng A Tinh. Câu chuỵên giữa hai ngưá»i dÄ© nhiên Dư Thái Can ở trong phòng lao cÅ©ng nghe rõ. Vì thế lúc Tăng Lão Tam uy hiếp hắn, hắn liá»n ngoan ngoãn bá» tấm khăn che mặt để lá»™ chân tướng khác. A Liệt đứng ở đằng sau Tăng Lão Tam mà trong phòng lao ánh sáng lá» má», nếu là ngưá»i khác thì không trông rõ mặt Dư Thái Can được. Nhưng mục lục cá»§a chà ng có thể nhìn qua đám mây mù, trong đêm tối cÅ©ng như ban ngà y, nên chà ng nhìn rất rõ.
Chà ng giả vá» há»i:
- Sao? Lão đã bỠtấm khăn che mặt rồi ư?
Tăng Lão Tam đáp:
- Chẳng lẽ còn chưa ư? Dĩ nhiên lão muốn sống lâu mà sợ ta đốt chết.
A Liệt cưá»i thầm nói:
- Äã thế thì tại hạ Ä‘i trước. Sau đây chúng ta còn cÆ¡ há»™i gặp nhau, lão tam sẽ nói cho tại hạ hay cÅ©ng chưa muá»™n. Rồi chà ng băng mình vá»t Ä‘i, nghÄ© thầm trong bụng:
- Tăng Lão Tam vẫn chưa chịu nói thực. Chắc lão đã biết Dư Thái Can là ai rồi, vì thế lão không sợ đối phương hạ thủ.
A Liệt ra đến bên ngoà i thì chỉ thấy Chiêu Thế Ẩn đang nâng đỡ Trịnh Chân Nhân. Còn Trác Vân Trinh không biết đi đâu rồi.
Chiêu Thế Ẩn thấy chà ng trở ra, lá»™ vẻ bồn chồn há»i:
- Trắc Vân Trình bỠđi rồi. Chẳng hiểu hắn có phải gian tế không?
A Liệt đáp:
- Không phải đâu!
Chà ng chưa dứt lá»i thì Tăng Lão Tam đột nhiên xuất hiện khẽ há»i hai ngưá»i:
- Các ngươi còn chưa đi ư?
A Liệt nghĩ thầm:
- Ta hiểu rồi! Lão nà y muốn dùng kể nghi binh như Trác Vân Trình. Gỉa tá»· lão quái váºt bị bá»n Cá»±c Lạc giáo bắt được, hắn sẽ nói là giao máºt thư và o tay ta. Sau má»™t thá»i gian ước định không thấy bắn trở ra hãy mở thư coi, và sẽ Ä‘em lai lịch nhân chÃnh cá»§a Dư Thái Can công bố vá»›i thiên hạ. Bụng chà ng nghÄ© váºy nhưng không nói ra miệng. Chà ng giúp Chiêu Thế Ẩn để gã cõng Trình Chân Nhân lên lưng rồi láºt Ä‘áºt chạy Ä‘i. Tăng Lão Tam quả nhiên đưa ra đến ngoà i cá»a. A Liệt đã liệu trước như váºy, vì muốn viết má»™t phong thư phải cần má»™t Ä‘oạn thá»i gian. A Liệt cắm đầu chạy Ä‘i, chá»›p mắt đã đến toà nhà phÃa sau. Lúc hai ngưá»i xuyên nhà vượt viện chẳng thấy bóng má»™t địch nhân nà o, liá»n Ä‘i thẳng và o trong má»™t căn phòng ở tòa nhà lầu phÃa sau. Hai ngưá»i chỉ còn việc chuồn qua cá»a sổ vượt qua vưá»n loa ná»a là ra khá»i cung Ất Má»™c.
Chiêu Thế Ẩn đứng bên cá»a sá»— nhìn ra nói:
- May quá! Bên ngoái không có bóng địch nhân.
A Liệt kéo tay gã lá»™ vẻ suy nghÄ© rồi cháºm rãi nói:
- Lúc tại hạ và o đây, trong nhà nà y thưá»ng thấy bóng ngưá»i thì đủ biết trong cung Ất Má»™c nà y không thiếu thá»§ hạ. Chúng ta vừa gây náo loạn bên kia, dù không dám kinh động đối phương nhưng chắc há» cÅ©ng biết rồi.
Chiêu Thế Ẩn cưá»i lạt há»i:
- DÄ© nhiên có thể như váºy. Nhưng nếu chúng ta bị bại lá»™ hà nh tung thì sao đối phương chưa vây bắt? Chẳng lẽ há» cố nÃn để cho chúng ta trốn ra ngoà i ư?
A Liệt đáp:
- Tại hạ cÅ©ng ngá» như váºy. Nếu quả đối phương á»· có lá»±c lượng hùng mạnh thì dÄ© nhiên há» cố ý buông tha chúng ta Ä‘i rồi ngấm ngầm theo hút, má»™t là để Ä‘iá»u tra nẻo đưá»ng chạy trốn cá»§a bá»n ta, hai là nếu mình có vây cánh há» sẽ quăng má»™t mẻ lưới là quét hết.
Chlêu Thế Ẩn tỉnh ngộ nói:
- Rất có lý! Chúng ta phải coi chừng. Nhưng...
A Liệt nói bằng má»™t giá»ng cả quyết:
- Tại hạ tin rằng hiện giá» chúng ta Ä‘ang ở trong vòng gÃam thị cá»§a địch nhân. Chúng ta đừng Ä‘i nữa để xem hỠứng phó cách nà o?
Chiêu Thế Ẩn giáºt mình kinh hãi há»i:
- Sao? Không đi thì ở lại đây ư?
A Liệt thò cổ ra ngoà i cá»a sồ nhìn quanh rồi đáp:
- Phải rồi! Ngoà i chuyện đó, có thể địch nhân không tiên liệu đến cách hà nh động nà y cá»§a chúng ta. Mục quang chà ng bá»—ng chú ý đến má»™t bụi hoa ráºm trước mặt, chà ng nói tiếp:
- Vừa rồi Tăng Lão Tăng bảo: Cần giải khai huyệt đạo cho Trình Chân nhân mớì có thể tiêu trừ chất độc trong ngưá»i lão gia phải không?
Chiêu Thế Ẩn đáp:
- Äúng thế!
Äá»™t nhiên gã chau mà y tá»±a hồ ngẫu nhiên gặp cÆ¡n Ä‘au khổ A Liệt vừa quay đầu lại nhìn thấy liá»n há»i:
- Chiêu huynh là m sao thế?
Chiêu Thế Ẩn đáp:
- Tiểu đệ không sao cả! Chỉ bị thương má»™t chút thà nh ra thỉng thoảng tưởng chừng mÅ©i kim đâm và o là m cho Ä‘au nhói. Cốt sao ra khá»i nÆ¡i đây uống và i thang thuốc là khá»i.
A Liệt gáºt đầu nói:
- Chiêu huynh bị thương ở Thái âm phế kinh nên có hiện tượng như váºy. Tuy hiện giá» chưa có gì nghiêm trá»ng, nhưng nếu phải động thá»§ chiến đấu thì lúc lúc để tụ chân khà bị ảnh hưởng rất nhiá»u. Chà ng nói nguyên lý nà y là theo y thuáºt cá»§a Ngôn lão bá đã truyá»n thụ cho và chà ng đã tiến hÆ¡n má»™t bước Ä‘i và o phương diện võ công.
Chiêu Thế Ẩn rất khâm phục nói:.
- Äúng lắm! Tiểu đệ bị thương ở huyệt khúc trạch. Bạch huynh vừa nghe nói đã hiểu ngay là đụng và o Thái âm phế kinh, thá»±c đáng mặt y thần.
A Liệt mừng thầm trong bụng, khiêm tốn đáp:
- Tại hạ chẳng biết gì mấy. Äó là buá»™t miệng Ä‘oán cà n. Có Ä‘iá»u tại hạ thá» má»™t phen xem có chữa được ná»™i thương cho Chiêu huynh chăng? Chà ng nhảy vá»t ra ngoà i cá»a sổ hái bốn thứ hoa cá» Ä‘em và o. Chà ng lá»±a ba thứ vò và o vá»›i nhau đưa cho Chiêu Thế Ẩn và bảo gã:
- NÆ¡i đây không có ấm nồi để nấu thuốc mà cÅ©ng không có chà y giã để vắt nước. Váºy Chiêu huynh đà nh nhai cho tháºt nát rồi nuốt và o váºy.
Chiêu Thế Ẩn không lẽ chối từ, đón lấy nắm thuốc nghĩ bụng:
- Äây má»™t là phước hai là há»a. Nếu là há»a cÅ©ng chẳng thể tránh được. Mình đã theo gã từ nhà tù trốn ra thì hoà i nghi gã cÅ©ng bằng vô dụng. Chiêu Thế Ẩn nghÄ© váºy bá» nắm hoa cá» và o miệng mà nhai tháºt kỹ thì thấy nó vừa ngá»t vừa đắng lại cay sè nữa. Lạ thay! Gã nuốt nước và o bụng chẳng bao lâu rồi nuốt luôn cả bã.
A Liệt nói:
- Chiêu huynh hãy chá» má»™t chút để cảm thấy trong ngá»±c có luồng nhiệt khà lưu chuyển thì đó là dược lá»±c phát sinh hiệu nghiệm. Chiêu huynh có thể yên tâm là thương thế sẽ khá»i ngay.
Trong tay chà ng còn một nắm cỠlẫn với mấy bông hoa nhỠmà u xanh lợt. Chà ng lấy chiếc khăn tay bỠvà o rồi vo tròn lại. Lát sau quả nhiên Chieu Thế Ẩn lên tiếng:
- Trong ngực tiểu đệ đã thấy có một luồng nhiệt khà bốc lên
A Liệt nói:
- Như thế chứng tá» tại hạ Ä‘oán không lầm. Váºy bây giá» Chiêu huynh hãy động thá»§ giải cứu cho Trình đạo trưởng. Nếu đạo trưởng tiêu trừ được chất độc, khôi phục được thần trà thì may ra có thể giải khai được huyệt đạo. Chà ng đặt đạo trưởng ngồi xuống ngá»a cổ lên rồi vắt nước hoa cá» cho nhá» và o miệng Trình Huyá»n Äạo. Chỉ trong khoẳnh khắc, Trình Huyá»n Äạo mở bừng mắt nhìn quanh bốn mặt tá»±a hồ ngưá»i trong má»™ng choà ng tỉnh gÃâc. Trình Huyá»n Äạo vừa ngó thấy A Liệt đả “ủa†lên má»™t tiếng. Khi lão nhìn rõ Chiêu Thế Ẩn cà ng ngạc nhiên hÆ¡n. A Liệt liá»n Ä‘em những việc đả xảy ra thuáºt lại cho Trình Huyá»n Äạo nghe.
Trình Huyá»n Äạo chợt tỉnh ngá»™ há»i:
- Phải chăng hiện giá» chúng ta Ä‘ang bị hãm mình ở nÆ¡i hiá»m địa? Hỡi Æ¡i! Ta cần khôi phục lại sức lá»±c ngay má»›i có thể xông ra khá»i chốn đầm rồng hang cá»p.
A Liệt đột nhiên há»i lại:
- Trình đạo trưởng! Vãn bối đã hiểu việc Liá»…u Phiêu Hương thi triển môn bảo bối và lấy sắc dục quyến rÅ© ngưá»i. Nhưng vá» sau thế nà o vãn bối không hiểu. Äạo trưởng có thể nói cho nghe được chăng? Trình Huyá»n Äạo chú ý nhìn chà ng đáp: - Những tin tức mà thà chá»§ lượm được rất đúng. Mụ đã dùng nữ sắc để mê hoặc bần đạo, nhưng không thấy có bảo bối gì hết. Sao thà chá»§ lại biết rõ?
A Liệt đáp:
- Lúc đó vãn bối ẩn ở phÃa sau tượng thần Hoan Há»· tiên nhân và nghe rõ Cá»±c Lạc giáo chá»§ bảo Liá»…u Phiêu Hương dùng chăn mê hồn, má»™t trong ba thứ bảo bối cá»§a cung Ất Má»™c để đối phó vá»›i đạo trưởng. Lúc bá»n há» Ä‘i rồi, A Tinh bà n định vá»›i vãn bối rồi cô đưa cho vãn bối má»™t loại thuốc bá»™t tung và o chăn mê hồn. Thuốc nà y há»… dÃnh và o da má»™t chút là ngứa không chịu được. Theo lá»i A Tinh thì chất đó có thể phá được độc kế cá»§a bên địch.
Trình Huyá»n Äạo cả kinh nói:
- Té ra là thế. Nếu váºy thì thà chá»§ cùng Âu Dương cô nương Ä‘á»u là ân nhân cứu mạng cho bần đạo. Phải rồi! Lúc đó quả nhiên bần đạo bị ngứa kịch liệt mà lại không gãi được, đà nh váºn công khắc cá»±. Ná»—i Ä‘au khổ kể sao cho xiết! Có Ä‘iá»u bần đạo trong lòng cÅ©ng hiểu nhá» cÆ¡n ngứa kỳ quái nà y mà tâm thần phân tán, nếu không thì mấy chục năm dầy công cấm giá»›i nhất định trôi theo dòng nước.
A Liệt nghe lão nói nháºn thấy ngay là nhân váºt chÃnh phái có sao nói váºy, dù là vụ nà y cÅ©ng không phá»§ nháºn.
A Liệt há»i sang chuyện khác:
- Liệu Chân nhân có tự giải khai huyệt đạo được chăng?
Trình Huyá»n Äạo lắc đầu đáp:
- Không được! Cần phải có ngoại lực giúp đỡ thì mới đả thông được huyệt đạo bị phong toa?
Lão đưa mát nhìn Chiêu Thế Ẩn há»i:
- Hiá»n Ä‘iệt thá» giúp ta xem thế nà o?
Chiêu Thế Ẩn đáp:
- Tiểu Ä‘iệt rất vui lòng ra sức, nhưng không hiểu hạ thá»§ và o đâu. Trình Huyá»n Äạo liá»n bảo gã váºn công lá»±c ra đầu ngón tay trước hết đánh và o huyệt Tương đà i rồi theo đưá»ng kinh mạch Ä‘i tá»›i chá»— bế tắc. Chiêu Thế Ẩn không đám chần chừ, ngưng thần để tụ chân lá»±c. Trong lúc gã váºn công quả nhiên phát giác ra ná»™i thương trong mình đã khá»i hẳn. Bất giác gã sinh lòng kinh ngưởng A Liệt là tay há»c rá»™ng tà i cao. Trình Huyá»n Äạo ngồi xếp bằng. Chiêu Thế Ẩn chuyển qua sau lưng lão chỉ đầu ngón tay và o huyệt Tương đà i Chân nhân. Äầu ngón tay vừa đụng và o,
Trình Huyá»n Äạo khẻ la gá»i:
- Hãy khoan!
Chiêu Thế Ẩn rụt tay vá» há»i:
- Chuyện gì váºy?
Trình Huyá»n Äạo thở dà i đáp:
- Công lá»±c cá»§a ngươi tuy thâm háºu nhưng theo đưá»ng cương mãnh không hợp vá»›i đưá»ng lối cá»§a ta. Chiêu Thế Ẩn biết ngay là Trình Huyá»n Äạo đã Ä‘oán ra công lá»±c cá»§a gã chưa tinh thâm. Lão nói váºy là để gỡ thể diện cho gã.
Gã đưa mắt nhìn A Liệt tá»± há»i:
- Không hiểu công lá»±c anh chà ng nà y ra sao? Nhưng trong con mắt gã thì chà ng là má»™t nhân váºt trẻ tuổi hÆ¡n gã nhiá»u và cÅ©ng là má»™t nhân váºt hiếm có trong võ lâm hiện nay. Nếu A Liệt không giúp được thì tháºt khó lòng.
A Liệt ngần ngừ má»™t chút rồi há»i:
- Vãn bối muốn thỠcoi được chăng?
Trình Huyá»n Äạo cÅ©ng nghÄ© như Chiêu Thế Ẩn:
Vụ nà y cần phải dùng đến công lực, chứ trà thông minh không là m gì được.
Nhưng lão không tiện cá»± tuyệt liá»n đáp:
- Nếu váºy lại phiá»n thà chá»§ giúp cho, bằng lá»™ số không hợp, bần đạo sẽ nói vá»›i thà chá»§. A Liệt váºn động thần công. Äầu ngón tay chà ng nóng kinh ngưá»i. ChÃnh chà ng cÅ©ng cảm thấy nhiệt độ lên cao vô cùng.Chà ng không hiểu huyệt Tương đà i ở chá»— nà o quay lại há»i Chiêu Thế Ẩn. Chiêu Thế Ẩn rất lấy là m kỳ nhưng cÅ©ng trá» cho chà ng biết. A Liệt định thần chỉ ngón tay và o Trình Huyá»n Äạo liá»n cảm thấy má»™t luồng nhiệt khà mãnh liệt từ huyệt đạo thấu và o kình mạch. Chỉ trong khoảnh khắc huyệt Äại cá»± bị bế tắc được nhiệt lá»±c tấn công đến nÆ¡i. Huyệt Äại cá»±c thuá»™c vá» Thái âm phế kinh ở má»™t bên bụng dưới. Trình Huyá»n Äạo cảm thầy luồng nhiệt khà thúc và o kình mạch, huyệt đạo liá»n được đả thông. Lão mừng quá nhưng Ä‘ang lúc khăn yếu không dám lá»™ vẻ vui mừng. Lão toà n thần chú ý tá»± đỠtụ chân khà bản thân để tiếp vá»›i luồng lá»±c đạo bên ngoà i.. Hiện chỉ còn huyệt hương môn bị bế tắc, có đả thông được hết má»›i khôi phục sức lá»±c như thưá»ng. Lão cảm thấy luồng nhiệt khà xuyên qua mấy huyệt đạo rồi dừng lại không tiến nữa thì trong lòng rất lấy là m kỳ, không hiểu vì lẽ gì A Liệt đột nhiên án binh bất động. Nếu lão không phải để tụ chân khà thì đã mở miệng há»i chà ng. Bây gìơ mà lão mở miệng phân tâm thì có thể bị giảm sút mấy thà nh công lá»±c. Vì thế lão cứ phải nhắm mắt tÄ©nh tá»a. Còn A Liệt cÅ©ng thấy lòng dạ bối rối, vì chà ng phát giác ra rất nhìá»u thông lá»™ mà không biết chỉ huy luồng chân khà cá»§a mình thúc và o nẻo nà o cho đúng. Chà ng thấy Trình Chân nhân nhắm mắt không nói gì, vẻ mặt ra chiá»u nghiêm trá»ng, chà ng cÅ©ng sợ mình lên tiếng là m cho lão phân tâm nên không dám há»i. Sau má»™t lúc A Liệt bồn chồn, mồ hôi trán toát ra đầm đìa mà không biết là m thế nà o cho phải. Nên biết luồng Kim Ä‘an chân khà cá»§a chà ng thuá»™c vá» chân khà tiên thiên không giống luồng chân lá»±c ná»™i gia cá»§a má»i ngưá»i. Vì thế chà ng đả thông huyệt Äại cá»± má»™t cách dá»… dà ng. Nhưng cÅ©ng vì luồng chân khà mãnh liệt phá vỡ cả những váºt cứng rắn, nên bao nhiêu huyệt mạch trong ngưá»i Trình Huyá»n Äạo không ngăn trở được. Do đó chà ng cảm thấy mất căn cứ vỠđưá»ng tiến không biết thúc đẩy chân khà và o đâu cho phải. Chiêu Thế Ẩn thấy A Liệt trán toát mồ hôi, bãt giác cá»±c kỳ kinh hãi nghÄ© thầm:
- Nhất định khà lá»±c y bị kiệt quệ má»›i thà nh hiện tượng nà y Nếu váºy thì Trình Chân nhân vẫn mang bệnh mà cả y cÅ©ng mất sức. Gã vá»™i chụp lấy ngón tay A Liệt hy vá»ng chà ng kịp thá»i thu vá» má»™t Ãt nguyên khÃ. NgỠđâu tay gã vừa đụng và o thì má»™t luồng nhiệt khà rất mãnh liệt dang bừng bừng muốn nhảy vá»t lên. Chiêu Thế Ẩn rất đỗi kinh nghi. Gã quyết định do thám cho ra cứu cánh, liá»n ngấm ngầm để tụ ná»™i lá»±c cho luồng chân khà từ bà n tay tiế ra. Luồng chân khà cá»§a gã như con thuyá»n trên mặy nước, nó Ä‘i theo luồng nhiệt lưu và o đến huyệt Äại cá»± không bị ngăn trở chi hết. Sau lão thám ra luồng nhiệt lưu dừng lại ở gần huyệt Chương môn. Chỉ cần đã thông huyệt đạo nà y nữa là xong việc
|
 |
|
| |