15-06-2009, 11:40 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 2: Äại Há»c
Hồi 30: Thục Sơn Kiếm Phái
Dịch thuáºt: www.danchoisg.com
Ngưá»i dịch: Davidvilla
Nếu lúc nà y Tiêu Nhiên chÃnh thức Ä‘em thá»±c lá»±c cá»§a mình nói cho Mắt KÃnh nghe, Mắt KÃnh không biết nghe xong có Ä‘áºp đầu và o tảng đá đằng sau mà chết không.
Mắt KÃnh còn nói: "Huynh đệ, ngươi Ä‘em tiên nguyên lá»±c trong cÆ¡ thể mình truyá»n má»™t Ãt cho ta, váºy ngươi phải tu luyện bao lâu má»›i có thể khôi phục lại được?" Nói xong con mắt lại ươn ướt.
ChÃnh là câu kế tiếp Tiêu Nhiên nói, là m cho Mắt KÃnh má»›i cảm thấy bất đắc dÄ©.
"Ta má»›i truyá»n má»™t tia cho ngươi, truyá»n cho ngươi xong ta láºp tức khôi phục lại ngay! Nếu cần tÃnh toán thá»i gian hẳn hoi, cứ cho là 0,01 giây Ä‘i!"
Từ đấy vá» sau, Mắt KÃnh cÅ©ng không há»i qua Tiêu Nhiên những vấn đỠcó liên quan đến phương diện thá»±c lá»±c nữa.
"Huynh đệ, không có ngươi thì hôm nay đã không còn ta, sau nà y mạng cá»§a ta coi như thuá»™c vá» ngươi. Từ giá» trở Ä‘i ngươi hay là đại ca cá»§a ta, vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không thay đổi." Mắt KÃnh cuối cùng cảm động nói.
"Äi, theo ta vá» nhà đi, ta mang ngươi Ä‘i ra mắt cha ta. Cha ta nhìn thấy ngươi nhất định sẽ rất cao hứng đó."
Thế rồi hai ngưá»i bá»n há» mau chóng dùng tốc độ hướng Thục SÆ¡n bay Ä‘i.
Ước chừng má»™t canh giá» sau, bá»n há» rốt cục đã tá»›i phạm vi Thục SÆ¡n.
Mắt KÃnh mang theo Tiêu Nhiên bay đến má»™t ngá»n núi cao nhất trong đó, Tiêu Nhiên dùng thần thức nhìn má»™t chút, phát hiện ngá»n núi lá»›n nà y được má»™t tráºn pháp bao quanh, không có tu vi đạt đến Äá»™ Kiếp kỳ, không dá»… dà ng Ä‘i và o được.
Chỉ thấy Mắt KÃnh từ trong lòng móc ra má»™t khối ngá»c phù cầm tay Ä‘i tá»›i.
Từ từ mây mù vòng quanh núi rõ rà ng xuất hiện trước mắt Tiêu Nhiên.
Äỉnh ngá»n núi nà y ước chừng hÆ¡n hai ngà n thước cao, bốn phÃa Ä‘á»u là vách núi nhẵn thÃn, trên đỉnh núi là má»™t bình cảnh rá»™ng lá»›n, má»™t loạt phòng ốc má»c lên trên đó. Mà tại phÃa trên đỉnh núi, má»™t khối đá khổng lồ được chÃn chÃn tám mươi mốt phi kiếm lăng không nâng lên. Ngá»n núi nà y tên gá»i là Thần Kiếm phong, đỉnh núi có hình lòng chảo, có má»™t cái đại Ä‘iện tá»a lạc tại mặt trên.
Mắt KÃnh xuất ra ngá»c phù chiếu vá» phÃa đỉnh núi, không lâu sau có và i ngưá»i chân đạp phi kiếm đón lên.
"Äại sư huynh, ngươi như thế nà o đã trở lại, ngươi không phải Ä‘i há»c sao?" Má»™t ngưá»i tuổi trẻ trong số đó há»i.
"Xảy ra một chút việc, ta phải trở vỠgặp cha, một ngươi không cần gấp, ta tự mình đi được." Nói xong cùng Tiêu Nhiên hướng đỉnh núi bay lên.
Mấy ngưá»i kia kinh ngạc nhìn Tiêu Nhiên, nghÄ© thầm: "Không cần phi kiếm, cứ như váºy thẳng tắp bay lên, muốn nhua váºy chắc tu vi cao lắm má»›i có thể là m được a!"
Tiêu Nhiên theo Mắt KÃnh Ä‘i và o đại Ä‘iện, thấy má»™t trung niên nhân ngồi ở giữa đại Ä‘iện, trung niên nhân mặc áo dà i xám, ước chừng tu vi đạt đến Kim Äan trung kỳ, còn hai lão nhân ngồi bên cạnh Ä‘á»u đã đạt đến Kim Äan háºu kỳ.
"Ba, ta đã trở lại. Äây là huynh đệ tốt cá»§a ta, Tiêu Nhiên." Mắt KÃnh giá»›i thiệu. (vốn đạt tá»›i Nguyên Anh kỳ rồi, hai con mắt Lưu VÅ© Phà m đã khôi phục bình thưá»ng, chÃnh là bởi vì thói quen nên hắn đến bây giá» vẫn mang theo kÃnh.)
Mắt KÃnh cha nhìn Tiêu Nhiên, phát hiện chÃnh mình nhìn không thấu hắn, nhìn lại con mình, phát hiện cÅ©ng nhìn không thấu nốt. Äang muốn há»i chuyện, lão già bên cạnh đã ngắt lá»i.
"A Phà m a! Ngươi bây giỠtu vi đạt đến cảnh giới gì rồi?"
"Äại sư tổ, ta bây giỠđã tá»›i Nguyên Anh trung kỳ rồi."
Mắt KÃnh cha nghe được câu nà y, chỉ biết giương mắt tháºt to nhìn hắn, hồi lâu không nói ra lá»i.
"Lão ba, tu vi cá»§a ta Ä‘á»u là Tiêu Nhiên giúp ta tăng tiến, ta không phải là m cái gì." Mắt KÃnh nói váºy.
Lúc nà y hai lão già đã sợ ngây ngưá»i, "Trá»±c tiếp Ä‘em ngưá»i từ Kim Äan sÆ¡ kỳ tăng lên tá»›i Nguyên Anh trung kỳ, váºy cần phải có tu vi cá»±c cao má»›i có thể là m được a!"
"Cảm Æ¡n vị tiểu huynh đệ nà y đã giúp khuyển tá» tăng tu vi lên, tại hạ cảm kÃch cá»±c. Tại hạ mạo muá»™i há»i má»™t câu, chẳng biết tiểu huynh đệ là ngưá»i môn phái nà o?" Mắt KÃnh cha dù sao là chưởng môn má»™t phái, rất nhanh đã khôi phục lại.
"Ta là Thánh Cực môn, không biết thúc thúc ngươi đã nghe nói qua chưa. Dù sao ta nghĩ chắc là không ai biết được." Tiêu Nhiên bất đắc dĩ nói.
Lúc nà y, Mắt KÃnh cha cùng hai lão già đã kÃch động đến thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, "Trong truyá»n thuyết nói Thánh Cá»±c môn má»™t ngưá»i đã khiến cho dị tá»™c liên quân tổn thất hÆ¡n phân ná»a, trong vòng trăm năm không được bước chân và o Trung Hoa đại lục ná»a bước. Hắn dÄ© nhiên là Thánh Cá»±c môn, lại là huynh đệ con mình, tùy tiện giúp con mình Ä‘em tu vi tăng lên tá»›i Nguyên Anh trung kỳ." Nhất thá»i, Mắt KÃnh cha cảm thấy má»™t niá»m hạnh phúc áºp đến, "Ta kiếp nầy việc là m tốt nhất chÃnh là sanh được má»™t đứa con như váºy a!"
Má»™t lão già run rẩy thanh âm há»i, "Không biết tiểu hữu bây giá» là cái gì tu vi a?"
"Nhị sư tổ, đại ca ta đã tá»›i Äại Thừa kỳ rồi." Mắt KÃnh vá»™i và ng nói.
Nhất thá»i, vốn Ä‘ang ngồi trên Ä‘iện, ba ngưá»i thiếu má»™t chút đã té xuống mặt đất. Mắt KÃnh ở bên cạnh nghÄ© đến, "Ai, bây giá» sao ngưá»i ta thừa nháºn năng lá»±c mình kém như váºy chứ? Má»™t Ä‘iểm nà y thôi đã thà nh như váºy." (ngươi như thế nà o không muốn nhá»› ngươi lúc ấy là cái bá»™ dáng gì a!)
Má»™t hồi sau, Tiêu Nhiên cùng bá»n hỠđã hà n huyên được và i câu, có câu không hà n huyên không biết chuyện. Tiêu Nhiên đã hiểu rõ rà ng, Mắt KÃnh cha gá»i là Lưu Duyên Phong, mà hai lão già phân biệt là Kiếm Hồng chân nhân cùng Kiếm Thần chân nhân, bá»n há» Ä‘á»u là Thục SÆ¡n phái trưởng lão.
"Chưởng môn, cơm trưa đã chuẩn bị rồi." Một đệ tỠở bên ngoà i nói.
"Hiá»n chất, má»i bên nà y." Lưu Duyên Phong mang theo Tiêu Nhiên hướng phạn thÃnh Ä‘i đến.
Tiêu Nhiên là m khách Ä‘i phÃa sau, lại có thêm bốn ngưá»i nữa, trong đó có má»™t ngưá»i là nữ.
Lưu Duyên Phong nhiệt tình giá»›i thiệu mấy ngưá»i vá»›i Tiêu Nhiên, mấy ngưá»i kia đồng thá»i nghÄ©, "Tiểu tá» nà y địa vị là cái gì mà chưởng môn có vẻ nhiệt tình quá a!"
Sau khi giá»›i thiệu mấy ngưá»i kia xong, Lưu Duyên Phong má»›i nói:
"Vị tiểu huynh đệ nà y, là huynh đệ của Lưu Vũ Phà m, mặt khác hắn còn là Thánh Cực môn chưởng môn."
Nói xong, mấy ngưá»i kia nhất thá»i khiếp sợ.
"‘Không có nghe nói qua? Thánh Cá»±c môn, đừng nói ngươi tại Tu Chân Giá»›i là hão danh. NghÄ© không ra tại Tu Chân Giá»›i lá»i đồn đãi lâu như váºy nhưng lại là sá»± tháºt, không nghÄ© tá»›i mình còn có thể nhìn thấy ngưá»i cá»§a Thánh Cá»±c môn."
Vốn trong đó còn có má»™t ngưá»i đối vá»›i ngôi vị chưởng môn cÅ©ng có ý ham muốn, vừa nghe đến Tiêu Nhiên là huynh đệ cá»§a con trai Lưu Duyên Phong, lại là Thánh Cá»±c môn đương kim chưởng môn thì trong tâm đã có má»™t chút thê lương xuất hiện. "Ta còn có thể lấy cái gì cùng hắn tranh già nh a! Tốt nhất là cứ là m Linh Kiếm Phong chưởng viện Ä‘i váºy!" Nguyên lai Thục SÆ¡n phái ngoại trừ vị trà điện chá»§ Thần Kiếm Phong ra, vẫn còn có bốn ngá»n núi xung quanh, phân biệt chia là m Linh Kiếm Phong, Lăng Vân Phong, Phiêu Trần Phong cùng XÃch Tiêu Phong, phân biệt cho bốn vị chưởng viện phụ trách. Mặt khác, ba vị chưởng viện nghe được tin tức nà y xong cÅ©ng nghÄ© là : "Chúng ta Thục SÆ¡n phái có má»™t chá»— dá»±a vững chắc như váºy, sau nà y tại Tu Chân Giá»›i chẳng phải là là m lão Äại rồi sao!"
Cứ như váºy má»—i ngưá»i má»™t tâm sá»± mà ăn cÆ¡m trưa. Lúc gần xong bữa, Lưu Duyên Phong còn nói ra má»™t tin tức kinh ngưá»i:
"Hôm nay ta muốn tuyên bố má»™t việc, con ta Lưu VÅ© Phà m đã đạt tá»›i Nguyên Anh trung kỳ rồi, ta cùng hai trưởng lão sau khi đã thương lượng liá»n quyết định cho hắn tu luyện Tâm Kiếm Bảo Äiển."
Ở đây bốn ngưá»i kia lại hút má»™t ngụm lãnh khÃ, "Nguyên Anh trung kỳ, bây giá» trong Tu Chân Giá»›i chỉ có ba ngưá»i có công lá»±c nà y, trong đó hai ngưá»i kia còn Ä‘ang bế quan. Bây giá» lại há»c thêm Tâm Kiếm Bảo Äiển, váºy thá»±c lá»±c chẳng phải là ......" Bá»n há» cÅ©ng không dám tưởng tượng nữa rồi.
Má»™t bữa cÆ¡m trưa như váºy cÅ©ng chấm dứt.
CÆ¡m nước xong, Lưu Duyên Phong ngay tại đó Ä‘em thanh Linh Tiêu kiếm truyá»n cho Mắt KÃnh. Truyá»n kiếm rồi, Tiêu Nhiên vừa nhìn má»›i thấy đó là bảo khà thượng phẩm, phải gá»i là "bình thưá»ng" để đánh giá. Hắn như thế nà o biết, bây giá» pháp bảo Tu Chân Giá»›i tháºt sá»± là Ãt đến thương cảm, má»™t cá»— bảo khà hay đã có thể coi như trấn sÆ¡n chi bảo rồi. Lại cà ng không muốn nói đến linh khÃ, tiên khà nữa.
Xế chiá»u, Tiêu Nhiên được bố trà nghỉ ngÆ¡i ngay tại khách phòng, còn Mắt KÃnh Ä‘i há»c Tâm Kiếm Bảo Äiển. Lá»™ vẻ vô sá»±, Tiêu Nhiên Ä‘em từ mấy pháp bảo Ä‘oạt được từ Nam Cung Sóc lấy ra chÆ¡i.
"Äây là cái gì Phá Kiếm, hoà n toà n là lãng phà thôi. Dùng vô cá»±c cùng thiên huyá»n thiết như thế nà o má»›i luyện ra má»™t trung phẩm bảo khà a! Không biết là ngưá»i nà o ngu ngốc luyện váºy."
"Cái nà y vừa là cái gì phá lồng tá» a, phòng ngá»± má»›i có như váºy, tùy tiện má»™t ngưá»i tu vi đạt Äá»™ Kiếp kỳ đã có thể nhẹ nhà ng má»™t đấm phá há»ng rồi!"
"Cái phá Ä‘ai lưng nà y, như thế nà o mà bên trong có thể rá»™ng đến hà ng trăm thước được a!" Tiêu Nhiên là m sao biết váºt nà y đã là pháp bảo rất hay cá»§a Huyá»n Thiên Má»™t rồi.
"CÅ©ng còn được, Ä‘ai lưng nà y bên trong còn có và i món tà i liệu ta có thể dùng được, Nam Cung Sóc kia như thế nà o có được mấy thứ nà y." (Nam Cung Sóc: Äại ca a, mấy thứ đó chÃnh là ta đã tốn nhiá»u tâm huyết bao năm má»›i thu tháºp được a.)
"Quên Ä‘i, Ä‘em mấy váºt nà y má»™t lần nữa luyện lại má»™t chút cho tiểu đệ Ä‘i! Hắn trang bị tháºt sá»± là ......" Tiêu Nhiên nói xong, tay trái nhẹ nhà ng vung lên, má»™t cái kết giá»›i mà u lam nhạt xuất hiện trong phòng.
Tiêu Nhiên Ä‘i và o, cầm lấy phi kiếm ...trước tiên xóa Ä‘i tráºn pháp, sau đó váºn khởi trong cÆ¡ thể Lục Luân Linh Hoả luyện chế. Không đầy má»™t hồi sau, má»™t thanh tiểu kiếm mà u xanh biếc xuất hiện trong tay Tiêu Nhiên, "Ai, tà i liệu có hÆ¡i kém chút, nếu không đã là hạ phẩm kiếm tiên. Bây giá» má»›i là thượng phẩm linh khÃ, dá»a ngưá»i a!" Tiêu Nhiên quay vá» tiểu kiếm nói "Cái gì BÃch Dao, giống như là con dao để là m ná»™i trợ váºy, ta cấp cho ngươi má»™t cái tên khà phách chút. Ân, gá»i ngươi là Thúy Diá»…n Ä‘i." Luyện phi kiếm xong, Tiêu Nhiên cÅ©ng lấy cái lồng cùng Ä‘ai lưng luyện lại má»™t chút. Nhìn thá»i gian vẫn rất sá»›m, hắn rút kết giá»›i lại, Ä‘i ra khá»i phòng.
"Uy, tiểu huynh đệ kia." Tiêu Nhiên nhìn thấy bên ngoà i có má»™t đồng tá» Ä‘ang quét dá»n, vá»™i và ng kêu.
"Ngươi gá»i ta sao?" Äồng tá» há»i.
"Äúng váºy! Äúng là gá»i ngươi."
"Xin há»i ngà i có chuyện gì không?" đồng tá» nghÄ©, đã nghỉ tại gian khách phòng bình thưá»ng Ä‘á»u là khách quý, cÅ©ng không dám cháºm trá»…, ngữ khà cÅ©ng biến thà nh tôn kÃnh.
"Ta ở trong phòng đã không có chuyện gì, ngươi dẫn ta đi dạo khắp nơi đi nghen!"
"Việc nà y không được đâu! "
"Có cái gì không được, ta chÃnh là bằng hữu chưởng môn má»™t ngươi, yên tâm Ä‘i! Hắn sẽ không trách ngươi." Nói xong, cÅ©ng không cần nhìn đồng tá» kia có đáp ứng hay không, lôi hắn Ä‘i vá» phÃa trước.
Äồng tá» cùng Tiêu Nhiên tại thần kiếm phong Ä‘i dạo má»™t hồi, Tiêu Nhiên đột nhiên há»i.
"Ta như thế nà o không thấy má»™t ngưá»i phái nữ nà o a!"
"Nga, má»™t sư tá»· đó Ä‘á»u ở tại Phiêu Trần Phong tu luyện. Bình thưá»ng không lai vãng đến Thần Kiếm Phong."
"Phiêu Trần Phong ở đâu? Mang ta đi xem."
Äồng tá» chỉ má»™t ngá»n núi ở hướng bắc nói: "Äó là Phiêu Trần Phong, bất quá ta không thể mang ngà i Ä‘i, ngá»n núi nà y cấm nam nhân Ä‘i và o. Ta mang ngươi Ä‘i nÆ¡i khác nhìn nghen?"
"Ta đột nhiên nhá»› tá»›i còn có má»™t số việc chưa là m, không Ä‘i dạo nữa, ta Ä‘i trước, ngươi cháºm rãi chÆ¡i." Nói xong, Tiêu Nhiên xoay ngưá»i Ä‘i ra.
Trở lại phòng, Tiêu Nhiên nghĩ thầm: "Dù sao ta biết ở đâu rồi, ngươi không dẫn ta đi, ta tự mình đi, xem một ngươi có phát hiện được không a."
Nói xong xuất một đạo ẩn chữ Quyết, hướng Phiêu Trần Phong bay đi.
Tà i sản của G I N
Last edited by G I N; 28-06-2009 at 06:22 PM .
16-06-2009, 12:02 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 2: Äại Há»c
Hồi 31: U Nhi
Dịch thuáºt: www.danchoisg.com
Ngưá»i dịch: Davidvilla
Tiêu Nhiên trên đưá»ng tiến lên Phiêu Trần Phong, phát hiện ra cả ngá»n núi được má»™t tòa tráºn pháp bảo vệ.
"Trần pháp nà y cÅ©ng không là m khó được ta." Tiêu Nhiên ngừng lại, váºn khởi thần thức, láºp tức Ä‘em toà n bá»™ bố cục cá»§a tráºn pháp thu và o, trong đầu nhanh chóng hình thà nh má»™th thức phá tráºn, sau đó lại tiếp tục bay và o.
Phiêu Trần Phong so vá»›i bốn ngá»n núi kia nhá» hÆ¡n má»™t chút, nhưng khi Tiêu Nhiên vừa Ä‘i và o, chứng kiến trên núi đầy má»™t loại hoa cá» cây cối, cảnh sắc tuyệt đẹp, ngay cả trong không khà cÅ©ng trà n ngáºp hương hoa. Tiêu Nhiên hạ xuống, thanh thản Ä‘i dạo xung quanh.
Tiêu Nhiên đột nhiên thấy được trong má»™t mảng rừng hoa ráºm rạp có má»™t ngôi nhà gá»— nhá», hắn Ä‘i men theo dá»c rừng hoa cháºm rãi tiến đến. Lúc gần đến cá»a thì rút đạo ẩn chữ quyết, sau đó chỉnh lại quần áo, nhẹ nhà ng gõ cá»a.
"Xin há»i, bên trong có ngưá»i không?"
Tiêu Nhiên nghe được bên trong có ngưá»i đáp, "Vân sư tá»·, ta thế nà o nghe được dưá»ng như có tiếng má»™t nam nhân ở bên ngoà i a! Không phải đã quy định nam nhân không được bước chân đến Phiêu Trần Phong cá»§a chúng ta sao?"
"Ta cÅ©ng không biết a! Ra mở cá»a nhìn Ä‘i!" Má»™t ngưá»i khác nói.
Cá»a cháºm rãi được mở ra, má»™t đôi mắt trong suốt vô tà , trà n ngáºp trứ hướng tức giáºn con mắt xuất hiện tại liá»…u Tiêu Nhiên Ä‘Ãch trong mắt, "NghÄ© không ra trên Ä‘á»i còn có đôi mắt đẹp như váºy." Tiêu Nhiên phát hiện ra má»™t cô gái chỉ khoảng mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, có tu vi tâm động sÆ¡ kỳ má»›i lá»›n tháºp phần thanh tú đáng yêu ở sau má»™tnh cá»a.
"Ngươi là ai, như thế nà o đến nÆ¡i nà y a!" tiểu cô nương tò mò há»i.
"Ta ở đây du ngoạn, bất tri bất giác Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà y, vừa hay thấy được nà y gian nhà gá»— nhá», hiếu kỳ nên lại đây nhìn." Tiêu Nhiên nói xong, lấy con mắt trong suốt nhìn tiểu cô nương vô tà , ngay cả chÃnh mình cÅ©ng cảm giác được mặt đỠlá»±ng.
"Ngươi như thế nà o đến ngá»n núi nà y a, chúng ta có há»™ sÆ¡n đại tráºn, ngưá»i khác vốn không thể và o tá»›i. " tiểu cô nương nói xong, nhìn chằm chằm Tiêu Nhiên đánh giá.
"Cái gì há»™ sÆ¡n đại tráºn a! Ta Ä‘i lung tung tá»›i đây. "
"Há»™ sÆ¡n đại tráºn là tráºn pháp chúng ta dùng để bảo vệ ngá»n núi. Äại tráºn nà y là tùy......" Tiểu cô nương thoại má»›i nói đến lá»i nà y, đã bị âm thanh lạnh như băng bên trong truyá»n ra cắt đứt.
"U Nhi, đủ rồi, không nói nữa. Ngươi láºp tức tiá»…n hắn xuống núi, nÆ¡i nà y là địa phương không phải để hắn có thể tá»›i. "
Tiểu cô nương hướng Tiêu Nhiên lè lưỡi, vẻ mặt đó khiến ngay cả Tiêu Nhiên xem cÅ©ng ngây ngưá»i.
"Äại ca ca, ngươi là m sao váºy? Ta dẫn ngươi xuống núi mà ."
"Không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ tới một việc, chúng ta đi thôi! "
Má»›i vừa Ä‘i và i bước, Tiêu Nhiên là m bá»™ không cẩn tháºn trẹo chân, lá»™ ra vẻ mặt thống khổ ngồi ở trên mặt đất.
"Äại ca ca, ngươi là m sao váºy a? " Tiểu cô nương vá»™i và ng chạy tá»›i trước mặt Tiêu Nhiên nói.
"Ta không cẩn tháºn bị trẹo chân, chắc là không thể tá»± Ä‘i xuống núi rồi." Tiêu Nhiên lúc nà y trong lòng cảm thấy xấu hổ, "Không nghÄ© tá»›i, ta dÄ© nhiên ngay cả tiểu cô nương đáng yêu như váºy cÅ©ng muốn gạt. "
"U Nhi, ngươi như thế nà o còn không Ä‘i a! " Cái thanh âm lạnh như băng kia lại từ trong má»™c phòng truyá»n ra.
Tiểu cô nương vội và ng nói: "Vân sư tỷ, hắn bị trẹo chân đi không nổi."
"Bất kể hắn dụng phương pháp gì, dù sao hôm nay là nhất định phải đưa hắn xuống núi cho ta."
"ChÃnh là ......" Tiểu cô nương còn muốn nói cái gì đó, nhưng trong má»™c phòng lại truyá»n ra cái thanh âm lạnh như băng kia "U nhi, quay lại Ä‘i, đừng động và o ngưá»i ná»."
Tiêu Nhiên nghe xong, là m bá»™ phát há»a, đứng lên, "Nà y tiểu muá»™i muá»™i, cảm Æ¡n hảo ý cá»§a ngươi, ta sẽ tá»± Ä‘i, ngươi đừng là m khó." Nói xong, từng bước từng bước hướng ra phÃa ngoà i mà đi. "Háºn, ta đến nÆ¡i khác Ä‘i dạo là được. Ta không tin trên núi nà y lại có má»™t ngưá»i đà n bà như ngươi trốn ở trong phòng không dám Ä‘i ra, nhất định là lá»›n lên nhìn quá xấu, sợ Ä‘i ra hù dá»a ngưá»i khác. Bất quá tiểu cô nương kia lại rất đáng yêu, như thế nà o cùng cái loại đà n bà nầy ở má»™t chá»—." Tiêu Nhiên vừa Ä‘i vừa nghÄ©.
"Äại ca ca, chá» ta má»™t chút." Tiêu Nhiên quay đầu, nhìn thấy tiểu cô nương vừa rồi thở há»—n hển chạy tá»›i.
Äợi tiểu cô nương chạy tá»›i gần, Tiêu Nhiên há»i, "Tiểu muá»™i muá»™i, còn có chuyện gì chứ?"
"Äại ca ca, chân cá»§a ngươi bị thương, là m sao Ä‘i xuống núi chứ? Ta mang ngươi Ä‘i đến sÆ¡n động nÆ¡i ta thưá»ng xuyên chÆ¡i đùa nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, đợi chân ngươi khá»i rồi hãy Ä‘i nghen! " Nói xong cÅ©ng không trông Tiêu Nhiên có đáp ứng hay không, nâng má»™tnh tay phải Tiêu Nhiên lên rồi dìu hắn theo hướng rừng cây Ä‘i đến.
Dá»c theo đưá»ng Ä‘i, bá»™ ngá»±c nho nhá» thỉnh thoảng lại được ngón tay Tiêu Nhiên Ä‘ung đưa cá» và o, cô gái kia không có cảm giác gì, nhưng chÃnh Tiêu Nhiên lại chịu không được: "NghÄ© không ra a! Bây giá» tiểu cô nương phát dục sá»›m như váºy, trưởng thà nh chắc sẽ to lắm."
Cứ như váºy Tiêu Nhiên mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng được cô gái đỡ tá»›i má»™t cái động nhá» phụ cáºn trên núi.
Cô gái đỡ Tiêu Nhiên nằm xuống má»™t cái giưá»ng đá rồi lưu lại má»™t câu, "Äại ca ca ngươi cháºm rãi nghỉ ngÆ¡i, ta Ä‘i má»™t lúc rồi quay lại xem ngươi." Thế rồi nhún nhảy chạy ra.
Tiêu Nhiên nằm ở trên giưá»ng đá, đánh giá cái sÆ¡n động nà y. SÆ¡n động không phải lá»›n, hai bên má»—i bên chỉ có khoảng 3 thước, bốn phÃa có gắn thạch bÃch để lấy ánh sáng, gần ngoà i cá»a là hai cái mô đá cao phẳng, phÃa trên phẳng như cái bà n cùng hai cái đôn được tạc. Núi nà y không sâu, cÅ©ng chỉ có má»™t cái động nà y, trong động khong có gì là ẩm thấp, tháºm chà còn có mùi hương hoa nhà n nhạt. Trên chiếc giưá»ng đá được trải má»™t lá»›p da thú, không biết tên động váºt là gì nhưng Tiêu Nhiên lại tháºp phần thoải mái.
Không lâu sau, cô gái cầm theo một bình nước và một gói nhỠđi và o sơn động.
"Äại ca ca, ngươi bây giá» có khá hÆ¡n chút nà o không? Ta Ä‘em cho ngươi chút thức ăn nà y." Cô gái mở gói nhá», từ bên trong lấy ra và i cái bánh bao.
"Ta đã khá hÆ¡n nhiá»u, cảm Æ¡n ngươi. ÄÆ°á»£c rồi, đã quen biết lâu như váºy rồi ta còn không biết ngươi tên là gì?"
"Ta gá»i là Lý Tâm U, ngươi cứ gá»i ta là U Nhi Ä‘i! Äại ca ca ngươi tên gì?"
"Tiêu Nhiên"
"Äại ca ca, nhanh lên má»™t chút ăn cái gì Ä‘i! Äây chÃnh là đồ do ta Ä‘Ãch thân là m đó."
Tiêu Nhiên cầm lấy má»™t cái bánh, cháºm rãi ăn. "CÅ©ng không tệ, bánh có mùi hoa cá» thÆ¡m ngát. Ä‚n được lắm."
Nghe Tiêu Nhiên nói như váºy, U nhi cao hứng nở nụ cưá»i.
"Äại ca ca, nói cho ta nghe má»™t chút sá»± tình bên ngoà i Ä‘i! Ta đã lá»›n như váºy rồi mà còn không được Ä‘i ra ngoà i." U nhi lá»™ ra vẻ mặt tò mò.
"ÄÆ°á»£c, ta nói cho ngươi nghe má»™t chút!" Tiêu Nhiên bắt đầu kể cho U Nhi nghe những cảnh sắc ở bên ngoà i.
"Äại ca ca, ngươi là m ca ca ta nghen! Như váºy sau nà y Ä‘i ra ngoà i ngươi có thể mang ta Ä‘i chÆ¡i khắp nÆ¡i." Nghe Tiêu Nhiên kể chuyện bên ngoà i không bao lâu, U nhi đột nhiên nói váºy. Tiêu Nhiên cảm giác được chÃnh mình cÅ©ng thÃch cô gái nà y nên đáp ứng ngay.
"Ta đây sau nà y gá»i ngươi là nhiên ca nghen! "
Thấy Tiêu Nhiên đáp ứng, U Nhi cao hứng nhà o và o trong lòng Tiêu Nhiên.
Cảm nháºn được những đưá»ng cong động lòng ngưá»i cá»§a U Nhi, Tiêu Nhiên vốn trong tâm Ä‘ang sáng sá»§a đột nhiên lá»a dục lại nổi lên (Cầm thú a! U nhi là muá»™i muá»™i cá»§a ngươi rồi, ngươi còn dám...)
Không lâu sau, U nhi lại buồn bã ngồi bên cạnh Tiêu Nhiên than thở: "Nhiên ca, ta không biết tu luyện tá»›i bao lâu nữa má»›i có thể đến Tâm Äá»™ng trung kỳ, nếu mà lâu quá, đến lúc đó ngươi quên U Nhi thì là m sao bây giá»."
"A a, cái đó thì đơn giản, ca ca giúp ngươi. " Tiêu Nhiên nói xong nhẹ nhà ng vá»— và o lưng U Nhi, lặp lại việc lần trước cho Mắt KÃnh tăng lên tu vi như váºy đối vá»›i U Nhi. Bởi vì Tiêu Nhiên chỉ giúp U nhi Ä‘em tu vi tăng lên tá»›i Kim Äan trung kỳ, hÆ¡n nữa nÆ¡i nà y thiên địa linh khà tháºp phần sung túc, cho nên thá»i gian hoà n thà nh rất nhanh.
U nhi cháºm rãi mở mắt, chuyện thứ nhất muốn là m là hôn Tiêu Nhiên má»™t cái và o má.
"Nhiên ca ca, ta đã đến Kim Äan trung kỳ rồi, ta rốt cục có thể Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i." Nói xong, cao hứng cù khắp ngưá»i Tiêu Nhiên.
Mắt KÃnh ở bên nà y cÅ©ng đã luyện xong tâm pháp.
Mắt KÃnh há»c Tâm Kiếm Bảo Äiển xong Ä‘i đến khách phòng tìm Tiêu Nhiên thì phát hiện hắn không ở phòng, Vì váºy Ä‘i khắp quanh núi tìm tòi. Äến lúc ăn cÆ¡m cÅ©ng không thấy, Mắt KÃnh không thể là m gì khác hÆ¡n là đem chuyện đó nói cho Lưu Duyên Phong nghe, Lưu Duyên Phong nghe xong cÅ©ng thấy kỳ quái nói: "Con, có thể là hắn có việc gấp muốn là m, đợi lát nữa sẽ quay trở lại thôi."
Cứ như váºy Mắt KÃnh tại khách phòng đợi Tiêu Nhiên má»™t buổi tối. Ngà y thứ hai Lưu Duyên Phong nghe được Tiêu Nhiên còn không có trở vá», vá»™i và ng tìm đồng tá» bên ngoà i há»i, "Ngà y hôm qua ngươi có thấy vị khách trong phòng Ä‘i ra ngoà i không?"
"Hồi chưởng môn, ngà y hôm qua vị khách nhân đó bảo đệ tá» dẫn hắn Ä‘i dạo khắp nÆ¡i, Ä‘i dạo xong vị khách nhân kia tá»± mình trở vá»."
"Má»™t ngươi Ä‘i dạo đến những nÆ¡i nà o?" Mắt KÃnh vá»™i và ng há»i,
"Cũng chẳng có nơi nà o cố định, chỉ đi chung quanh núi thôi."
"Váºy ngươi nói cho hắn nghe những gì? "
"Vị khách nhân kia há»i qua ta má»™t chá»—, ta nói ta không thể dẫn Ä‘i, hắn cÅ©ng không có há»i nữa."
"Hắn há»i chá»— nà o? "
"Phiêu Trần Phong"
"Cha, ta biết hắn ở đâu rồi." Mắt KÃnh vá»™i và ng nói, nhưng tâm lý lại nghÄ© "Hắn như thế nà o lại Ä‘i đến chá»— đó, nÆ¡i đó chÃnh là cấm địa cá»§a nam tá». Ai, hắn là ngưá»i còn có chuyện gì là m không được. Chỉ hy vá»ng hắn đừng là m ra chuyện gì là ta cảm Æ¡n trá»i đất rồi."
Tà i sản của G I N
Last edited by G I N; 28-06-2009 at 06:22 PM .
07-07-2009, 06:24 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
Má»™t đám ngưá»i rầm ráºp Ä‘i tá»›i Phiêu Trần Phong thá»§ viện. Hay tin, chưởng quản Tô Nhược Hà n phát ra tÃn hiệu, tất cả nữ đệ tá» từ khắp các nÆ¡i Ä‘ang tu luyện Ä‘á»u chạy lại.
"Tô sư muá»™i, ngà y hôm qua xế chiá»u Phiêu Trần Phong có cái gì dị thưá»ng phát sinh không?" Lưu Duyên Phong há»i,
"Không có! Ngà y hôm qua Phiêu Trần Phong hết thảy Ä‘á»u bình thưá»ng, xảy ra chuyện gì váºy sư huynh?"
"Chúng ta Ä‘ang tìm má»™t ngưá»i, muốn xem hắn ngà y hôm qua có tá»›i nÆ¡i nà y không. Thỉnh sư muá»™i há»i lại từng đệ tá» cá»§a ngươi Ä‘i!" Lưu Duyên Phong nói
Không lâu sau, một nữ đệ tỠlục tục đi tới.
"Bẩm chưởng viện, tổng cá»™ng có bốn đệ tá» không tá»›i, có ba ngưá»i đã xuống núi là m việc, còn má»™t ngưá»i là U nhi sư muá»™i." Má»™t đệ tỠước chừng gần ba mươi tuổi có khuôn mặt kiá»u mỵ, tư thái phong đãng nói.
Tô Nhược Hà n vừa nghe vừa kinh hãi, U nhi chÃnh là đệ tá» nà ng thương yêu nhất, nà ng vẫn xem U nhi như chÃnh con ruá»™t mình. Nếu xảy ra chuyện gì, nà ng nhất định sẽ rất Ä‘au khổ.
"Ngà y hôm qua ngưá»i nà o ở cùng U nhi má»™t chá»—?" Tô Nhược Hà n lá»›n tiếng há»i.
"Sư phó, ngà y hôm qua ta với U nhi sư muội ở cùng một chỗ." Một đệ tỠmặc bạch y, tựa như tiên nữ nói.
Tô Nhược Hà n nhìn lại, đó chÃnh là Lục Vân, đệ tá» có tu vi cao nhất cá»§a mình. Tô Nhược Hà n cÅ©ng không phát há»a, nhẹ giá»ng há»i:
"Ngà y hôm qua má»—i ngưá»i đã là m gì ?"
"Sư phó, không có gì, vốn chúng ta ở trong phòng tu luyện, nhưng ai biết tá»± nhiên có má»™t nam nhân đến gõ cá»a, nói là lạc đưá»ng. Ta vốn chỉ định bảo sư muá»™i đưa hắn xuống núi, nhưng hắn lại bị trẹo chân. Sư muá»™i muốn lưu hắn lại để chữa thương nhưng ta không chịu, nhất quyết bắt sư muá»™i Ä‘em nam tá» kia Ä‘i. Sư muá»™i má»™t lúc sau quay lại nói vá»›i ta đã đưa hắn Ä‘i khá»i rồi. " Lục Vân bình tÄ©nh nói.
"Sau đó sư muội ngươi là m gì? "
"Sư muá»™i Ä‘i chÆ¡i má»™t hồi rồi trở lại ăn cÆ¡m tối, ăn cÆ¡m xong tối lại Ä‘i ra ngoà i, đến bây giá» vẫn chưa thấy vá»."
Giá» phút nà y Mắt KÃnh nghe được trong lòng thê lương, "Lão Äại a! Ngươi tìm ai không tìm, lại tìm đến đệ tá» mà sư thúc ta thương yêu nhất là U Nhi. Lại còn má»™t đêm không vá», xem ra ta giúp không được ngươi rồi, ngươi tá»± cầu phúc Ä‘i nghen!"
Tô Nhược Hà n suy nghĩ một hồi, "Sư huynh, ta nghĩ ta biết U nhi ở đâu rồi, xin hãy theo ta."
Nói xong mang theo Lưu Duyên Phong cả má»™t đám ngưá»i hướng cái sÆ¡n động kia bay Ä‘i.
Tiêu Nhiên Ä‘ang ở trong sÆ¡n động cùng U nhi nói chuyện xưa, đột nhiên nhìn thấy má»™t nữ nhân trung niên mang theo rất nhiá»u ngưá»i vá»t đến.
U nhi thấy váºy, vá»™i và ng Ä‘i đến: "Sư phó, sao ngươi lại tá»›i đây a?"
Tô Nhược Hà n sá» sỠđầu U Nhi há»i "Hắn có là m gì ngươi không?"
"Cái gì thế? A! Sư phó ngưá»i muốn há»i là Nhiên ca có gây ra sá»± kiện trá»ng đại gì không hả? Có, nhưng không vấn đỠgì, vẫn bình thưá»ng mà . Lúc đầu Nhiên ca là m thì thấy hÆ¡i khó chịu nhưng sau nà y thì tốt rồi, rất thoải mái mà " U Nhi hồn nhiên trả lá»i đồng thá»i khẽ nhìn Tiêu Nhiên.
Mắt KÃnh và mấy ngưá»i khác lúc nà y trong lòng lại nghÄ©: "Cầm thú a! Ngay cả má»™t tiểu cô nương má»›i hÆ¡n mưá»i tuổi cÅ©ng không buông tha."
Mà Tô Nhược Thá»§y Ä‘ang dùng cặp mắt như tóe lá»a nhìn Tiêu Nhiên, "Ngươi đúng là cầm thú, ta muốn Ä‘em ngươi băm thây là m vạn Ä‘oạn má»›i giải được mối háºn trong lòng ta. Thương thay đồ nhi cá»§a ta, nà ng vẫn còn là má»™t đứa nhá» a!"
Tiêu Nhiên giá» phút nà y đột nhiên nói "Má»i ngưá»i không nên như váºy nhìn ta. Ta đã nháºn U nhi là m muá»™i muá»™i rồi, vì U Nhi mà ta đã là m cho muá»™i muá»™i tăng lên tu vi đó! Mặc dù ta lá»›n lên rất tuấn tú, nhưng má»i ngưá»i cứ như váºy nhìn ta, ta cÅ©ng sẽ thẹn thùng lắm a!"
Ngoà i cá»a có ngưá»i ngã xuống.
Tô Nhược Hà n vô ý quay vá» U nhi há»i, "U nhi a! Ngươi nói cái tên kia......Lúc má»›i đầu......Lại rất thoải mái, ý ngươi là hắn là m cho ngươi tăng tu vi a! " Nói xong vẫn chỉ chỉ Tiêu Nhiên.
"Äúng váºy! Sư phó, Nhiên ca ca Ä‘em tu vi cá»§a ta tăng lên tá»›i Kim Äan trung kỳ rồi, sau nà y cho ta ra ngoà i chÆ¡i nghen! "
Lúc nà y, ngay cả ngưá»i cuối cùng vẫn đứng là Tô Nhược Hà n cÅ©ng ngã xuống mặt đất.
"Sư phó, ngươi là m sao váºy, không nên là m ta sợ a! " U nhi nhìn thấy vá»™i và ng Ä‘i tá»›i nói.
Tháºt vất vả để má»i ngưá»i khôi phục trạng thái. Còn U Nhi không ngừng lôi kéo Tô Nhược Hà n nói: "Sư phó ngưá»i cho ta Ä‘i Ä‘i, Nhiên ca ca sẽ chiếu cố tốt cho ta mà , không có việc gì đâu." Nói xong lại đánh ánh mắt ai oán sang nhìn Tiêu Nhiên.
"Tô chưởng viện a, cái nà y…. Ngươi cứ cho U nhi đi theo ta ra ngoà i chơi đi! Ta sẽ bảo vệ tốt cho nà ng." Tiêu Nhiên mới vừa nói xong, U nhi lại nhìn Tô Nhược Hà n: "Sư phó, ngươi xem đi, Nhiên ca ca đã đáp ứng rồi, ngươi đáp ứng đi!"
Tô Nhược Hà n còn đang suy nghĩ, U nhi nhìn thấy, lại chạy đến trước mặt Tiêu Nhiên, "Nhiên ca ca, ngươi mau nghĩ biện pháp là m cho sư phó của ta đáp ứng đi!"
Tiêu Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói với U Nhi: "Ngươi ở chỗ nà y chỠta một chút." Nói xong chạy và o trong sơn động.
Má»™t lát sau nhi, Tiêu Nhiên cưá»i Ä‘i ra, nhìn Tô Nhược Hà n nói: "Tô chưởng viện, ta biết ngươi lo lắng cho sá»± an toà n cá»§a U Nhi, nhưng có váºt nà y ngươi hẳn có thể yên tâm Ä‘i!" Nói xong, từ trong tay xuất ra má»™t cái thá»§ trạc. Chỉ thấy thá»§ trạc chỉ có và i thước chiá»u rá»™ng, hai con phượng hoà ng trông rất sống động đầu Ä‘uôi nối tiếp nhau tại mặt trên. Lông Phượng hoà ng được bao phá»§ bởi hà ng trăm khá»a bảo thạch li ti, dưới ánh mặt trá»i phát ra quang mang nhè nhẹ.
Tiêu Nhiên Ä‘em thá»§ trạc đưa cho liá»…u U Nhi, nói, "U Nhi, thá»§ trạc nà y tên gá»i là Thiên Phượng Song Tưá»ng Trạc, là ca ca đặc biệt luyện chế cho ngươi, mau lấy máu nháºn chá»§ Ä‘i!"
U Nhi nghe xong sung sướng không chịu được, cầm lấy rồi nhá» má»™t giá»t máu lên trên đó. Má»™t đạo kim quang hiện lên, thá»§ trạc biến mất, chỉ còn hằn má»™t vết tại bà n tay tả U Nhi.
"Nhiên ca ca, thá»§ trạc truyá»n đến má»™t cảm giác rất thoải mái a!"
"Thượng phẩm linh khÃ" Không biết là ai ... đã hô lên má»™t câu. Nhất thá»i, cả chá»— đó bắt đầu náo nhiệt.
"Ngươi nói sai rồi, là hạ phẩm tiên khÃ." Tiêu Nhiên nhà n nhạt nói.
Bốn phÃa má»i ngưá»i Ä‘á»u hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, "Tiên khÃ, là khái niệm gì a! Bây giá» Tu Chân Giá»›i pháp bảo tốt nhất má»›i chỉ là má»™t kiện trung phẩm linh khÃ."
"Thá»§ trạc nà y có thể phòng ngá»± tất cả những ngưá»i có tu vi từ địa tiên trở xuống. Nhưng nếu đối phương dùng pháp bảo có phẩm cấp cao hÆ¡n so vá»›i thá»§ trạc nà y thì cÅ©ng không có biện pháp rồi."
"Tô chưởng viện, có cái nà y ngươi yên tâm rồi chứ!"
"Sư phó a! Ta đã có váºt nà y rồi, ai da, sư phó còn thương ta nữa không? Ngưá»i cho ta Ä‘i Ä‘i" U Nhi cÅ©ng vá»™i và ng nói.
Má»™t hồi lâu, Tô Nhược Hà n má»›i từ từ nói ra được hai chữ "Äi thôi!"
U Nhi nhất thá»i nhà o tá»›i ôm chầm lấy Tiêu Nhiên rồi hôn lấy hôn để, trước mặt nhiá»u ngưá»i là m cho Tiêu Nhiên quá xấu hổ.
Nguyên lai, vừa rồi Tiêu Nhiên tiến cái sÆ¡n động kia chÃnh là vì luyện chế cái thá»§ trạc nà y. Hắn và o sÆ¡n động xong ... đầu tiên bà y ra má»™t cái kết giá»›i, từ giá»›i chỉ xuất ra cái lồng mà hắn Ä‘oạt được từ Nam Cung Sóc. Vốn hắn nghÄ© muốn Ä‘em cái lồng đưa luôn cho U Nhi, nhưng lại cảm giác được cái lồng kia rất bất tiện khi mang theo, nên lại Ä‘em nó luyện má»™t lần nữa. Trong khi luyện lại tiếc đứt ruá»™t bá» và o trong đó chút thiên tinh cùng kim nguyên thạch, cho nên nó má»›i thà nh bá»™ dáng như bây giá». Vốn đầu tiên khi hắn luyện, cái lồng chỉ là trung phẩm linh khÃ, nhưng chÃnh là có thêm hai khá»a váºt liệu sau nà y thêm và o, nó đã thà nh hạ phẩm tiên khà rồi. Tiêu Nhiên vẫn còn chưa hà i lòng, "Như thế nà o má»›i chỉ là hạ phẩm tiên khà a! Trước hết cứ cho U Nhi dùng Ä‘i đã, sau nà y nếu có váºt liệu hay hÆ¡n sẽ giúp nà ng luyện má»™t cái khác. Thá»§ trạc nà y đặt tên là Thiên Phượng Song Tưá»ng Trạc Ä‘i!"
Tà i sản của denis_love
Chữ ký của denis_love
07-07-2009, 06:25 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
Tiêu Nhiên ở tại hang động mà U Nhi dẫn đến má»™t ngà y thì rốt cục Mắt KÃnh cÅ©ng từ Thần Kiếm phong mò sang táºn nÆ¡i
"Äại ca, nghÄ© không ra a! Ngươi ngay cả đứa nhá» U nhi hÆ¡n mưá»i tuổi cÅ©ng không buông tha. "
Vốn Ä‘ang uống trà , Tiêu Nhiên nghe được Mắt KÃnh nói xong, má»™t ngụm trà văng tung tóe ra.
"Bất quá a! Äại ca, ngươi có ánh mắt tháºt sá»± sáng suốt, qua và i năm nữa U Nhi lá»›n lên sẽ thà nh má»™t đại mỹ nữ. Ngươi đầu tư đến lúc đó chắc sẽ có gặt hái rồi." Mắt KÃnh nghiêm chỉnh nói.
Tiêu Nhiên trá»±c tiếp má»™t cước đá Mắt KÃnh bay xuống đất.
"Ngươi há»c Tâm Kiếm Bảo Äiển xong rồi a? " Tiêu Nhiên há»i
"CÅ©ng không nhìn xem ta là ai hả, đã sá»›m há»c xong rồi. Ta Ä‘ang chuẩn bị chÃnh thức bắt đầu tu luyện đây!" Mắt KÃnh cao giá»ng vênh mặt lên.
"Nói cho ta nghe má»™t chút vá» cách luyện Tâm Kiếm Bảo Äiển như thế nà o, ta sẽ giúp ngươi tham khảo."
"Cái nà y không tốt nghen! Äây chÃnh là tuyệt há»c cá»§a môn phái chúng ta. Ba ta cÅ©ng đã biết ta há»c xong rồi, sẽ trách ta đó."
"Thiệt là , ngươi bây giá» vẫn còn xem là tuyệt há»c, ta nghÄ© tuyệt nhất là kiến thức má»›i đúng. Có ta giúp ngươi tham khảo má»™t chút, ngươi luyện chẳng phải là dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u sao? Ba ngươi cảm tạ ta còn không kịp, như thế nà o lại trách ngươi chứ? HÆ¡n nữa, ngươi không nói, ta không nói, ai biết được!"
Mắt KÃnh nghe cÅ©ng bùi tai, cháºm rãi Ä‘em phương pháp tu luyện nói cho Tiêu Nhiên nghe, lấy phẩm chất cá»§a Tiêu Nhiên bây giá» mà nói, Mắt KÃnh nói má»™t lần Tiêu Nhiên đã nhá»› kỹ rồi.
Cứ như váºy, Tiêu Nhiên lại lừa gạt để há»c được má»™t môn tuyệt há»c chÃnh tông.
"Tốt lắm, cái Tâm Kiếm Bảo Äiển cá»§a ngươi ta đã há»c xong rồi. Ta bây giá» chỉ Ä‘iểm ngươi má»™t chút nghen!"
"Cái gì, ngươi há»c xong rồi? "
"Ta nói váºy sao? Ta rõ rà ng nói là ta là nghe xong rồi, ngươi nhất định nghe lầm đó. Ngươi đừng nói nữa, ta Ä‘ang giúp ngươi nghÄ© xem vấn đỠtu luyện như thế nà o đây."
"Tu luyện Tâm Kiếm Bảo Äiển nà y là đem Nguyên Anh hoà n toà n luyện hóa thà nh nguyên kiếm, mà luyện hóa thà nh nguyên kiếm còn cần có má»™t thanh kiếm là m kiếm dẫn. Nếu có thanh kiếm dùng là m kiếm dẫn cà ng tốt thì khi ngươi luyện hóa xuất nguyên kiếm lại cà ng cưá»ng đại."
"Äúng váºy! Cái nà y rõ rà ng Ä‘á»u là vừa rồi ta nói cho ngươi nghe!"
"Bảo ngươi đừng chen ngang, ý ta muốn nói là ba ngươi đã chuẩn bị cho ngươi thanh kiếm nà o là m kiếm dẫn chưa?"
"Không phải lúc đó đã cho ta rồi sao? Lúc ấy ngươi cÅ©ng có mặt mà ! Äây là thanh Linh Tiêu kiếm." Nói xong, Mắt KÃnh xuất ra thanh kiếm được Tiêu Nhiên bình phẩm là tạp nham kiếm, có ý muốn chê bai chất liệu.
"Lấy thanh kiếm nà y là m kiếm dẫn? "
"Ngươi nói thanh Linh Tiêu kiếm mà chúng ta coi là má»™t trong trấn sÆ¡n tam bảo là tạp nham, ta tháºt quá thương tâm rồi."
"Chẳng lẻ, má»™t môn phái như môn phái cá»§a ngươi không có thanh kiếm nà o tốt hÆ¡n sao? Ãt nhất cÅ©ng phải tìm chất liệu tá»±a tá»±a như linh khà để là m kiếm dẫn a!"
"Tìm linh khÃ! Ngươi cho là tìm dá»… như việc ban đêm Ä‘em mấy kỹ nữ bó thà nh má»™t bó to sao? Bây giá» tại Tu Chân Giá»›i chất liệu như linh khà chỉ có loại nhị lưu thôi a, hÆ¡n nữa đã nhiá»u năm qua còn không thấy nó xuất hiện qua. "
"Ngươi muốn có một thanh kiếm tốt là m kiếm dẫn không?"
"Muốn lắm a! Như thế nà o không muốn, ta nằm mơ cũng muốn!"
"Vừa hay ta đây còn có một thanh, ngươi nói là m sao bây gi�"
"Äại ca, sau nà y bất kể ngươi nói cái gì Ä‘á»u là đúng hết. Ngươi bảo ta Ä‘i hướng đông ta quyết không Ä‘i hướng tây; ngươi bảo ta giết ngưá»i ta quyết không phóng há»a; địch nhân cá»§a ngươi ta sẽ giúp ngươi tiêu diệt; vợ cá»§a ngươi ta sẽ giúp ngươi chiếu cố......"
"Chiếu cố vợ cá»§a ta thì miá»…n Ä‘i. Quên Ä‘i, nhìn ngươi cà ng lá»›n cà ng phì ná»™n thế nà y, có bao nhiêu sức lá»±c cÆ¡ chứ. Nhưng ngươi lại là tiểu đệ cá»§a ta, không có lợi khà phòng thân sao được, ta sẽ Ä‘em thanh kiếm nầy cho ngươi! Còn những gì ngươi vừa nói ngươi nhá»› kỹ nha!" Tiêu Nhiên từ giá»›i chỉ móc ra má»™t thanh tiểu kiếm mà u xanh biếc đưa cho Mắt KÃnh.
"Äại ca, chẳng lẻ váºt ngươi vừa dùng là trữ váºt giá»›i chỉ trong truyá»n thuyết sao, có thể cho ta sá» mó má»™t chút không?" Nói xong, Mắt KÃnh lá»™ ra vẻ mặt hưng phấn, sá» sá» và o tay Tiêu Nhiên.
Mấy câu nói đầu nói là m cho Tiêu Nhiên phi thưá»ng kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên, nhưng hà nh động kế tiếp lại là m cho Tiêu Nhiên hết cả hưng phấn, má»™t chút thất vá»ng truyá»n xuống.
"Ngươi có má»—i cái đó mà không biết! Sau nà y đừng nói là tiểu đệ cá»§a ta nữa, tháºt mất thể diện a! Không phải chỉ là má»™t cái trữ váºt giá»›i chỉ sao, ngươi muốn có cái như váºy không? Ta xem như mắc nợ ngươi má»™t bữa ăn Ä‘i, Ä‘ai lưng nà y cho ngươi!"
Tiêu Nhiên lại từ giá»›i chỉ xuất ra má»™t cái Ä‘ai lưng, còn Mắt KÃnh thì hưng phấn tiếp nháºn.
"Äại ca, Ä‘ai lưng nà y hÆ¡i ngắn chút, ta Ä‘eo không vừa, giúp ta má»™t tay Ä‘i!" Chỉ thấy Mắt KÃnh loay ha loay hoay vá»›i cái Ä‘ai lưng, không là m cách nà o mà đeo nó và o được!
Tiêu Nhiên ở bên xem trợn mắt há hốc mồm, hồi lâu mới phun ra một câu nói.
"Äầu đất a! Ta đã thấy bao nhiêu là chuyện lạ, đã gặp qua bao nhiêu ngưá»i Ä‘á»i, nhưng còn chưa từng thấy qua ngưá»i nà o sá» dụng pháp bảo như ngươi. Äại ca, chẳng lẻ ngươi không biết việc đầu tiên khi sá» dụng pháp bảo là ... phải luyện hóa trước sao?"
Mắt KÃnh láºp tức đứng thẳng lên, ra vẻ tiêu sái vá»— vá»— tro bụi trên ngưá»i nói: "Ta quá cao hứng nên quên mất, còn tưởng rằng mình đã luyện hóa xong rồi chứ." Nói xong cố ý vân vê tà áo ra vẻ đáng yêu.
Khi Mắt KÃnh luyện hóa xong Ä‘ai lưng, hắn nói: "Äại ca chá» ta Ä‘em nguyên kiếm luyện nốt nghen! Ngươi ... ngươi cứ tìm U Nhi muá»™i muá»™i trò chuyện Ä‘i váºy."
"Ngươi muốn bao lâu mới có thể luyện xong a?"
"Lấy tư chất cá»§a ta mà nói, rất nhanh thôi, từ ba đến năm năm là cùng!" Mắt KÃnh lá»™ ra má»™t vẻ mặt đắc ý.
Tiêu Nhiên nghe xong, láºp tức xuất ra Vô Cá»±c Vô Cá»±c Kiá»n Khôn Cảnh, má»™t cước Ä‘em Mắt KÃnh đá và o rồi cảm khái nói: "Trưá»ng Giang sóng sau đè sóng trước, không nên chết má»™t cách lãng nhách như váºy. Già , già mất rồi."
Còn lại má»™t mình, Tiêu Nhiên không có việc gì ngoà i việc cùng U nhi dạo chÆ¡i chung quanh. Nếu không phải đã nghe Lưu Duyên Phong nói vá» tình huống Tu Chân Giá»›i thì cuá»™c sống đã có thêm nhiá»u mà u sắc má»›i mẻ rồi.
Căn cứ tin tức nghe được từ Lưu Duyên Phong, Tiêu Nhiên hiểu rõ, bây giá» Tu Chân Giá»›i đã không như trước nữa. Trước kia có rất nhiá»u đại phái nhưng giá» thì đã không còn. Bây giá» tại Tu Chân Giá»›i chỉ có nhất môn, nhị cảnh, tam nhất, tứ phái, ngÅ© tá»™c, ngoà i ra còn má»™t số môn phái nhá» cùng vá»›i mấy tán tu. Nhất môn ám chỉ Côn Lôn môn, nhị cảnh là Cá»u U ma cảnh cùng Quỳnh Châu tiên cảnh, tam nhất là Huyá»n Thiên Nhất, Hiên Viên Nhất cùng Trưá»ng Sanh Nhất, tứ phái là Thục SÆ¡n kiếm phái, Toà n Chân phái, Thiên Ma phái cùng Huyá»n Âm phái; ngÅ© tá»™c là Phương Äông, Tây Môn, Má»™ Dung, Âu Dương, Công Tôn ngÅ© đại gia tá»™c. Cá»u U Ma Cảnh, Thiên Ma phái cùng Huyá»n Âm phái thuá»™c vá» tu ma. Bởi vì địa cầu linh khà cà ng ngà y cà ng Ãt, cùng vá»›i trăm năm trước dị tá»™c đại chiến, Tu Chân Giá»›i bây giá» chỉ cần đạt đến Kim Äan kỳ đã là thuá»™c hà ng cao thá»§ rồi, mà Nguyên Anh kỳ lại thuá»™c vá» hà ng ngÅ© siêu cấp cao thá»§, đương nhiên ngoại trừ tên biến thái là Tiêu Nhiên ra. Bây giá» Tu Chân Giá»›i nổi danh Nguyên Anh kỳ cao thá»§ chỉ có mưá»i năm ngưá»i, mà Côn Lôn môn thì có tá»›i bốn ngưá»i, Cá»u U ma cảnh có ba ngưá»i, Quỳnh Châu tiên cảnh có hai ngưá»i, tam nhất có ba ngưá»i, còn ba ngưá»i thuá»™c vá» tán tu. Mà Tu Chân Giá»›i bây giá» pháp bảo cà ng ngà y cà ng Ãt đến thê thảm, linh khà bây giá» chỉ có hai kiện, ngay cả tại Côn Lôn, bảo khà cÅ©ng chỉ có hÆ¡n mưá»i kiện; những thứ đó Ä‘á»u nằm trong các đại môn phái. Bởi vì trăm năm trước đại chiến, các phái đại thương tổn nguyên khÃ, cho nên việc cùng ngưá»i tu ma đấu tranh cÅ©ng đã sá»›m chấm dứt.
Nghe xong, Tiêu Nhiên là ngưá»i thứ nhất phản ứng: "Ta đương nhiên thà nh võ lâm đệ nhất cao thá»§ rồi. Váºy sau nà y phà m là m việc gì cÅ©ng dá»… như trở bà n tay a!"
Cứ như váºy, cuá»™c sống má»—i ngà y má»™t trôi qua.
Äợi đến khi Mắt KÃnh tiến và o Vô Cá»±c Kiá»n Khôn Cảnh được ba tháng, Tiêu Nhiên rốt cục cÅ©ng Ä‘em hắn thả ra.
Má»™t đạo bạch quang hiện lên, má»™t ngưá»i trên thân chỉ có má»™t cái Ä‘ai lưng bao quanh, hạ thể cÅ©ng chỉ dùng má»™t cái lá cây chống đỡ, có thể so vá»›i dân chúng cùng khổ tại thế giá»›i thứ ba xuất hiện trước mặt Tiêu Nhiên.
"Ngươi là ai, huynh đệ cá»§a ta đâu? Ngươi đã Ä‘em hắn Ä‘i đâu váºy?" Tiêu Nhiên tóm lấy tay vai ngưá»i kia.
"Äại ca, là ta, có thiệt nhiá»u quái váºt, ta rất sợ a!" Nói xong ôm lấy Tiêu Nhiên khóc lá»›n.
"Äừng khóc, đừng khóc" Tiêu Nhiên vá»— vai cá»§a hắn an á»§i. Xem xét má»™t chút vá» khu vá»±c Mắt KÃnh tu luyện tại Vô Cá»±c Kiá»n Khôn Cảnh, Tiêu Nhiên chấn động "Ta như thế nà o vô ý không nghÄ© tá»›i việc Ä‘em hắn đá và o khu vá»±c dị thú."
"Nà y và i năm vừa rồi ngươi như thế nà o?" Tiêu Nhiên vô ý há»i.
"Äại ca, ta có thể ăn trước rồi nói không? Ta đã và i năm không ăn cái gì và o bụng rồi." Tiêu Nhiên vá»™i và ng từ giá»›i chỉ xuất ra và i thứ lương thá»±c lẻ tẻ cùng đồ uống.
Mắt KÃnh bắt đầu ăn như chết đói, vừa ăn vừa nhìn vá»›i ánh mắt thèm thuồng rồi xoa xoa bụng nói "Ä‚n má»™t ná»a đã, chá» má»™t chút nữa lại ăn tiếp." Rồi bắt đầu kể cho Tiêu Nhiên nghe cuá»™c sống cá»§a hắn trong mấy năm qua.
Khi hắn được Tiêu Nhiên đá và Vô Cá»±c Kiá»n Khôn Cảnh, hắn rÆ¡i xuống má»™t cái sÆ¡n động, Vì váºy hắn ở ngay trong sÆ¡n động tu luyện. Bởi vì Vô Cá»±c Kiá»n Khôn Cảnh linh khà sung túc, Mắt KÃnh chỉ cần dùng đến thá»i gian gần má»™t năm đã Ä‘em nguyên kiếm luyện thà nh. Lúc nà y hắn lại phát hiện tu vi sắp đột phá Nguyên Anh trung kỳ, vì váºy lại ở trong sÆ¡n động mấy tháng tiếp tục tu luyện cho đến khi đột phá tá»›i Nguyên Anh háºu kỳ. ChÃnh là lúc Mắt KÃnh đột phá xong má»›i phát hiện ra không ai thả hắn ra ngoà i, Vì váºy hắn nhà n rá»—i Ä‘i dạo quanh cái địa phương xa lạ nà y. Mắt KÃnh đầu tiên trên đưá»ng Ä‘i phát hiện ra má»™t động váºt lạ trông giống đầu trâu, nghÄ© đến mình đã lâu chưa ăn qua thịt động váºt, cho nên hắn xuất ra nguyên kiếm muốn giết động váºt ná». Nhưng khi nguyên kiếm đâm tá»›i lưng động váºt đó, nguyên kiếm như đâm phải má»™t khối bùn nhão, ngay cả da cá»§a nó cÅ©ng không há» bị trầy xước. Mắt KÃnh nhìn thấy động váºt đầu trâu giương con mắt nổi Ä‘iên lên, nhìn lại mình má»™t chút, sau đó phóng vá»t lại. Hắn vá»™i và ng xoay ngưá»i bá» chạy, cứ như váºy động váºt đầu trâu kia Ä‘uổi theo, thỉnh thoảng nó bắn ra và i tia chá»›p công kÃch thần kinh Mắt KÃnh. Äuổi chạy đến gần má»™t năm, cuối cùng Mắt KÃnh trốn được và o bên trong má»™t mảnh rừng ráºm, đầu trâu kia má»›i không Ä‘uổi nữa. Mắt KÃnh nghÄ© mình thá»±c lá»±c vẫn còn quá yếu, vì váºy lại bắt đầu tu luyện. Nhưng Mắt KÃnh không nghÄ© tá»›i trong khi bị đầu trâu Ä‘uổi ròng rã má»™t năm, tu vi bạo trướng. Lần nà y tu luyện hắn dùng có thá»i gian hai năm đã đột phá tá»›i linh tịch sÆ¡ kỳ. Äang lúc hắn Ä‘i tìm đầu trâu để báo thù thì không thấy đầu trâu đâu nữa. Vì váºy, hắn bắt đầu Ä‘i lòng vòng để tìm kiếm. ChÃnh là , chẳng biết Mắt KÃnh tìm Ä‘i tìm lại thế nà o, lại chá»c giáºn má»™t con Ä‘iểu lá»›n. Con Ä‘iểu kia lại cà ng kinh khá»§ng, có thể thả ra lôi Ä‘iện mà u tÃm. Mắt KÃnh lần nà y bị Ä‘uổi còn thảm hại hÆ¡n. Äến khi Mắt KÃnh thấy má»™t cái thá»§y đà m thì quái Ä‘iểu kia cÅ©ng không Ä‘uổi theo nữa. Hắn cởi toà n bá»™ áo quần, chuẩn bị định xuống thá»§y đà m tẩy rá»a má»™t chút, đúng lúc đó thì bầu trá»i đột nhiên hạ xuống má»™t đạo lôi Ä‘iện, quần áo cá»§a Mắt KÃnh bị đánh tan thà nh từng mảnh, cho nên hắn đà nh phải trốn tránh tiếp và duy trì hình dáng như hiện nay cho đến khi hắn được Tiêu Nhiên thả ra.
"Ngươi Ä‘i đến địa phương kia hẳn là là khu vá»±c lôi tÃnh dị thú, còn đầu trâu cùng quái Ä‘iểu Ä‘á»u là man hoang dị thú, nhưng tu vi Ä‘á»u là Äá»™ Kiếp kỳ a! Không nghÄ© tá»›i ngươi còn có thể trốn ra được a!" Tiêu Nhiên nói.
"Ngươi......" Mắt KÃnh chỉ và o Tiêu Nhiên, má»™t câu cÅ©ng không nói ra được.
Tà i sản của denis_love
07-07-2009, 06:26 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
Sau khi Mắt KÃnh từ Vô Cá»±c Kiá»n Khôn Cảnh Ä‘i ra, Ä‘iá»u dưỡng khoảng má»™t tháng sau, bá»n há» rốt cục cÅ©ng bước lên trên má»™t phi cÆ¡ khứ hồi (bốc phét).
Dá»c đưá»ng Ä‘i, U Nhi má»—i khi nhìn thấy má»™t cái gì đó mà mình cảm thấy có hứng thú Ä‘á»u há»i Tiêu Nhiên đó là cái gì, Tiêu Nhiên không có biện pháp, không thể có cách nà o khác là mua má»™t cái computer dạy nà ng há»c táºp và tra cứu.
Sau khi tá»›i thà nh thị, Tiêu Nhiên Ä‘em U Nhi giao phó cho Lý Thiến, còn mình cùng Mắt KÃnh vá» trưá»ng há»c.
Má»›i vừa bước và o phòng ngá»§, Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh đã thấy Hầu Tá» cùng Kim Cương ngước ánh mắt u oán nhìn bá»n há». Tiêu Nhiên nhìn sang Mắt KÃnh nháy mắt má»™t cái, ý tứ là ngươi tá»± mình Ä‘i giải quyết Ä‘i.
Mắt KÃnh vá»™i và ng Ä‘i tá»›i,
"Kim Cương ca, Hầu ca, các ngươi Ä‘á»u khá»e cả a! Äi ăn cÆ¡m thôi, ta má»i."
"Các ngươi cÅ©ng tháºt là tốt, nói Ä‘i là đi, cÅ©ng không biết ta cùng Kim Cương ở đây có bao nhiêu cái khổ. Má»—i ngà y Ä‘á»u bị mấy ngưá»i kia quấy rầy, thâm tâm chúng ta đã cảm thấy rất bi thương rồi, ngươi nói Ä‘i là m thế nà o để bồi thưá»ng cho chúng ta." Hầu Tá» vẻ mặt bi phẫn nhìn Mắt KÃnh.
"Không biết Hầu ca ngươi muốn bồi thưá»ng như thế nà o?"
"Ãt nhất phải má»i chúng ta ăn má»™t há»c kỳ ở phạn quán, mà phải là phạn quán nà o ngon ngon ở bên ngoà i trưá»ng há»c."
"Äúng, ta cÅ©ng đồng ý" Kim Cương phụ há»a.
"ÄÆ°á»£c" Mắt KÃnh vá»— vá»— ngá»±c, "Ta còn tưởng yêu cầu gì, không phải chỉ là ăn cÆ¡m thôi sao? Äừng nói là phạn quán bên ngoà i trưá»ng há»c, ngay cả đến ăn ở khách sạn năm sao ta cÅ©ng má»i. Yêu cầu nà y đối vá»›i ta mà nói quả thá»±c quá đơn giản thôi!" NghÄ© tá»›i đây hắn không tá»± kìm hãm được nở nụ cưá»i.
"Hắn không bị yêu cầu cá»§a chúng ta dá»a cho choáng váng chứ!" Kim Cương nhá» giá»ng nói vá»›i Hầu Tá»,
"Váºy giảm cho hắn chút Ä‘i, ná»a há»c kỳ thôi cÅ©ng được!"
"Chúng ta tháºt đúng là ngưá»i tốt a, phá»ng chừng bây giá» ngưá»i như chúng ta trên Ä‘á»i không còn nhiá»u lắm đâu!"
"Äúng a!"
"Các ngươi có biết hay không, sau khi các ngươi Ä‘i, hai chúng ta đã bị mấy ngưá»i kia là m phiá»n chết Ä‘i thôi." Hầu Tá» còn kể lể nữa.
"Ngưá»i nà o?" Tiêu Nhiên tò mò há»i,
"Äầu tiên là chá»§ nhiệm lá»›p cá»§a chúng ta, nà ng cÆ¡ hồ má»—i ngà y Ä‘á»u tá»›i đây! Còn có mấy tên trong lá»›p, tháºt là chán ghét, má»—i lần nhìn thấy chúng ta lại há»i nà y ná»." Hầu Tá» vẻ mặt buồn bá»±c nói.
"Các ngươi ngà y đó rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì? Là m sao Mắt KÃnh lại bị thương, như thế nà o các ngươi lại đột nhiên biến mất?" Kim Cương kỳ quái nhìn Tiêu Nhiên.
"Còn nữa, các ngươi không nên nói cho chúng ta nghe cái gì tinh hệ vương tá» chuyện xưa nữa nha, chúng ta sẽ không tin đâu." Hầu Tá» láºp tức bổ sung.
"A, nà y Ä‘á»u bị ngươi nhìn ra hết rồi, các ngươi như thế nà o lại phát hiện ra?" Tiêu Nhiên vẻ mặt tò mò há»i
"Chúng ta là từ cấu tạo thân thể cá»§a hai ngưá»i mà đoán ra." Hầu Tá» kiêu ngạo nhìn Tiêu Nhiên.
"Hầu Tá» nói bằng và o nhiá»u năm kinh nghiệm cá»§a hắn, bình thưá»ng ngưá»i ngoà i hà nh tinh so vá»›i ngưá»i địa cầu chúng ta cái ấy nhá» hÆ¡n nhiá»u, nhưng lúc các ngươi tắm rá»a hắn thấy được cái đó cá»§a các ngươi so vá»›i hắn tháºm chà còn to hÆ¡n, bởi váºy hắn đã suy Ä‘oán các ngươi Ä‘á»u là ngưá»i địa cầu." Kim Cương thà nh tháºt nói.
"Như váºy cÅ©ng được sao" Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh buồn bá»±c đứng tại chá»—, kế tiếp Tiêu Nhiên và Mắt KÃnh đồng thá»i mắng: "*******, Hầu Tá» ngươi cÅ©ng dám nhìn lén chúng ta tắm rá»a."
Hầu Tá» nói: "Chỉ là ngoà i ý muốn, ai kêu các ngươi tắm rá»a không đóng môn chứ? Vì chuyện nà y đã là m cho ta buồn bá»±c và i ngà y rồi!"
"Cho nên cần phải há»i các ngươi má»i việc cho rõ rà ng! " Kim Cương tò mò nói.
Thế rồi, Mắt KÃnh Ä‘em chuyện ngà y đó phát sinh ra sao nói má»™t lần, má»›i vừa nói xong, phát hiện Hầu Tá» cùng Kim Cương Ä‘ang chảy nước miếng nhìn bá»n há»,
"Các ngươi là m sao váºy. " Tiêu Nhiên Ä‘i đến vá»— vá»— vai hai ngưá»i bá»n há».
"Äại ca, ngươi có thể dạy chúng ta được không?" Kim Cương cùng Hầu Tá» láºp tức má»—i ngưá»i ôm má»™t chân Tiêu Nhiên nói.
Lúc nà y, Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh cÅ©ng nhìn thoáng qua nhau: "Tuyệt há»c cá»§a sư môn là thứ không thể truyá»n ra ngoà i." Kim Cương cùng Hầu Tá» nhất thá»i giống như quá thất vá»ng ê chá», ngồi thừ trên mặt đất.
"Thôi được, các ngươi cÅ©ng không nên như váºy, chá» ta lúc nà o rảnh rá»—i tìm được nhiá»u tà i liệu sẽ luyện cho các ngươi má»—i ngưá»i má»™t kiện pháp bảo, các ngươi cÅ©ng sẽ trở nên mạnh như trâu ngay." Tiêu Nhiên an á»§i bá»n há».
Kim Cương cùng Hầu Tá» nhất thá»i lại phấn chấn tinh thần: "Äại ca, uống nước." "Äại ca, ngươi Ä‘i lâu như váºy chắc má»i lắm, để ta đấm lưng cho." "Äại ca, ngươi thÃch tẩm quất mạnh hay nhẹ a!" "Mắt KÃnh, ngươi Ä‘i mua chút đồ ăn rồi quay lại đây, chúng ta muốn hiếu kÃnh đại ca. Ngươi còn đứng đó là m gì, Ä‘i nhanh lên!"
Sang ngà y thứ hai Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh quay lại, chá»§ nhiệm Trần Tuyết Hà m lại tá»›i phòng ngá»§ nam sinh.
"Ui chao! Các ngươi rốt cục đã trở lại, là m chuyện xấu gì mà muốn vá»™i vã chạy ra đưá»ng a! " Thanh âm Trần Tuyết Hà m nhất thá»i truyá»n và o trong tai Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh.
"Huynh đệ, ngưá»i không muốn thấy đã tá»›i rồi, ngươi ...trước hay ta ... trước." Tiêu Nhiên vá»™i và ng đánh ánh mắt sang Mắt KÃnh.
"Ta ...trước Ä‘i!" Mắt KÃnh liếc mắt nhìn lại Tiêu Nhiên.
"Các ngươi xuống đây cho ta, còn nằm trên giưá»ng là m gì?" Trần Tuyết Hà m thấy mình đến mà Tiêu Nhiên cùng Mắt KÃnh chưa từng để ý tá»›i nà ng, tức giáºn nói.
"Äây không phải là chá»§ nhiệm lá»›p cá»§a chúng ta sao? Ngá»n gió nà o Ä‘em ngươi thổi tá»›i đây váºy." Mắt KÃnh ngồi nhá»m dáºy ở trên giưá»ng nói.
"Các ngươi rốt cục đã bá» Ä‘i đâu? Nói, đã là m chuyện xấu gì?" Trần Tuyết Hà m giáºn dữ
"Tháºt sá»± muốn chúng ta nói? "
"Äúng, hôm nay ngươi nhất định phải nói. "
"ÄÆ°á»£c thôi! Ta nói ra rồi ngươi cÅ©ng đừng sợ chúng ta a!"
"Dù có như thế nà o đi nữa! Sư phụ cũng sẽ giải quyết tình huống phức tạp đó được."
"Ta nói đây, ngà y đó ta gặp phải kẻ thù, bá»n há» muốn giết ta, kết quả ta được Tiêu Nhiên cứu, ngược lại còn Ä‘em bá»n há» giết hết, ta bị thương, trở vá» nhà dưỡng thương. Nói xong rồi đó."
"Ngươi......Các ngươi giết ngưá»i? "
"Không phải ta giết, là Tiêu Nhiên giết." Mắt KÃnh nói xong, Ä‘i đến giưá»ng Tiêu Nhiên, vá»— vá»— vai cá»§a hắn.
"Thiệt, chỉ là mấy tên cẩu tạp chá»§ng, giết bá»n há» là m ô uế tay cá»§a ta." Vẻ mặt Tiêu Nhiên lá»™ ra vẻ khinh thưá»ng .
Trần Tuyết Hà m nhất thá»i cảm giác được má»™t cá»— hà n ý chui và o táºn xương tá»§y. "Bá»n há» là tá»™i phạm giết ngưá»i sao? Ta cứ như váºy tìm bá»n há» gây phiá»n toái, bá»n há» có thể hay không ngay cả ta cÅ©ng ra tay......" NghÄ© tá»›i đây nà ng không dám nghÄ© tiếp nữa. Nà ng lại thấy con mắt Tiêu Nhiên Ä‘ang nhìn chằm chằm và o bá»™ ngá»±c cá»§a nà ng, vá»™i và ng nói: "Các ngươi nghỉ ngÆ¡i, ta còn có việc, ta Ä‘i trước." Nói xong, vá»™i và ng mở cá»a, Ä‘i như chạy ra khá»i phòng.
"Huynh đệ, được đó a! Má»›i và i câu đã hù dá»a vị chá»§ nhiệm lá»›p không thể chá»c đến chạy mất dép." Hầu TỠđứng lên quay vá» Mắt KÃnh nói.
"Ai, không nghÄ© tá»›i ta chỉ má»›i nói có má»™t bá»™ pháºn nhá» thì nà ng đã bị hù dá»a thà nh như váºy, nếu Ä‘em những chuyện trước kia ta đã là m tất tần táºt kể ra, có khi nà ng ngay cả nhà cÅ©ng không dám vá» nữa a!" Mắt KÃnh đắc ý nói.
"Ngươi trước kia đã là m cái gì?" Kim Cương tò mò há»i.
"CÅ©ng không có gì to tát. Lần trước có má»™t thiếu nữ dám mắng ta, kết quả ta mang hÆ¡n má»™t ngà n con rắn đặt ở nhà nà ng, Äến tối vá» nhà , nà ng mở cá»a, bị hù dá»a hôn mê tại chá»—. Còn có má»™t lần, má»™t nam nhân cÅ©ng dám động thá»§ đánh ta, các ngươi Ä‘oán được như thế nà o không? Ta Ä‘i tìm má»™t cá»— tá» thi nữ nhân, chá» buổi tối hắn Ä‘i ngá»§, ta mang đặt lên giưá»ng cá»§a hắn, ngà y hôm sau hắn vừa tỉnh lai, phát hiện mình ôm má»™t cá»— tá» thi nữ nhân, hắn láºp tức bị Ä‘iên luôn." Mắt KÃnh nói xong, ha ha cưá»i.
Hầu Tá» cùng Kim Cương kinh ngạc chỉ và o Mắt KÃnh nói: "Ngươi tháºt sá»± là quá......biến thái rồi."
Còn Tiêu Nhiên thì má»™t cước đá Mắt KÃnh xuống giưá»ng: "Cút ngay, không nghÄ© tá»›i tên biến thái như ngươi còn dám lên giưá»ng cá»§a ta, nhất định là muốn là m chuyện xấu xa đối vá»›i ta. Thương thay tấm lòng trong sạch cá»§a ta bị há»§y vì ngươi rồi."
Tà i sản của denis_love
Từ khóa được google tìm thấy
çàñòàâêè , ebook luu manh thien ton , l?u manh thiên ton , lua manh tien ton , luu manh thanh ton , luu manh thien tien , luu manh thien ton , luu manh thien ton 1325 , luu manh thien ton 40 , luu manh thien ton 4vn , luu manh thien ton full , luu manh thien ton l , luu manh thien ton prc , luu manh thien ton tang , luu manh tiên tôn , luu manh tien ton , luumanhthienton , lưu manh thiên tôn , lưu manh thien ton , lưu minh thiên tôn , manh thien ton , õàëÿâà , òåñòû , ó÷åáíèêè , tá» tiêu thiên tôn , than ma thien ton , thần ma thiên tôn , thiên tôn lưu manh , thien ton 4vn , thien ton full , øêîäà