Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 07-05-2008, 06:32 AM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
:::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương

Hồi 31[/COLOR]

Thất Hùng Nội Bảo


Ãnh Ä‘uốc được đốt sáng lên, khắp hang đá được soi rõ ràng từng hang ngách.


Hai bên bá» hang là những lá»›p đá và đất khô cằn lẫn lá»™n lồi lõm. Phía trên lại thêm những ụ đá nhô ra như những thạch nhÅ© không nhá»n lắm.


Má»—i ngưá»i má»™t cây Ä‘uốc, dò dẫm từng bước má»™t, chú ý đếm từng ná»n đá và lần bước vào. Qua hai khúc quanh là giáp vá»›i bá» vách đá trong cùng má»™t lòng hang.


Trầm Kha thất vá»ng định quay ra nhưng bá»—ng quay phắt ngưá»i lại đưa tay sá» vào trong góc cá»§a bức vách đá cuối cùng.


Chàng liá»n gá»i:


- Thúc thúc! Hãy lại đây xem.


Trong niá»m thất vá»ng, bá»—ng nghe tiếng Trầm Kha như ngá»n đèn sắp tắt được châm thêm dầu, Bá Äồng Nhi liá»n tươi nét mặt bước nhanh đến miệng há»i dồn:


- Việc gì đó? Tìm ra rồi à?


Trầm Kha trong ánh mắt lóe lên tia hy vá»ng đáp:


- Có thể! Chỗ này có khe hở và có làn gió thốc ra.


Bá Äồng Nhi vá»™i vàng đưa tay rà từ trên xuống dưới rồi nói:


- Chắc là cái cửa đá đây, hãy đẩy mạnh thử xem.


Vừa nói lão vừa để tay vào tảng đá đập mạnh.


Tuy tảng đá không di chuyển song khe hở có phần rá»™ng ra làm gió thốc ra nhiá»u hÆ¡n.


Trầm Kha reo to:


- Äúng là cánh cá»­a! Vậy tiểu Ä‘iệt và thúc thúc cùng má»™t lúc tung chưởng vào ắt sẽ mở ra được.


Bá Äồng Nhi gật đầu:


- Phải lắm!


Tức thì hai ngưá»i lùi ra để hai cây Ä‘uốc xuống thá»§ bá»™ vận công, rồi đồng thá»i quát lên má»™t tiếng, chưởng lá»±c cá»§a hai ngưá»i cùng má»™t lúc tuôn ra vá»›i toàn bá»™ công lá»±c:


- Ầm!


Cả bức vách đá ngã nhào. Má»™t luồng gió mạnh từ trong hắt ngược ra vá»›i sức lạnh như hÆ¡i tuyết băng làm tắt ngay hai ngá»n Ä‘uốc.


Mặc dù trong lòng hang không có ánh sáng nhưng đối vá»›i Trầm Kha và Bá Äồng Nhi vẫn thấy được dá»… dàng không có gì cản trở há».


Trầm Kha quay sang há»i Bá Äồng Nhi:


- Chúng ta vào chứ?


Thế là cả hai liá»n lách mình bước vào.


Con đưá»ng hầm cứ lá»™ng gió lạnh buốt. Hai ngưá»i cứ men theo lần bước song vẫn không thấy má»™t dấu vết nào cá»§a lão bà Mã Tú Loan hay cá»§a nàng Lữ Má»™ Dung lưu lại.


Con đưá»ng hầm này dài hun hút chạy miết song không có khúc quanh nào. Hai ngưá»i Ä‘i má»™t Ä‘oạn nữa đã thấy ánh sáng lá» má» và có tiếng rì rào như thác nước đổ.


Hai ngưá»i bước nhanh hÆ¡n nữa thì đã thấy cá»­a đưá»ng hầm trước mặt. Cá»­a hầm này được ẩn trong màn thác nước đổ dày phía ngoài trong má»™t sÆ¡n cốc. Chính vì vậy mà gió lạnh thốc vào trong đưá»ng hầm, và vì đưá»ng hầm không có khúc quanh co nên gió lốc vào má»›i mạnh mẽ như vậy.


Vừa bước ra bỗng Trầm Kha kêu lên:


- á»’! Há» có Ä‘i qua con đưá»ng này.


Vừa nói chàng vừa cúi nhặt má»™t chiếc khăn màu xám nhạt đưa qua cho Bá Äồng nhi và nói:


- Chiếc khăn này tiểu điệt vẫn thấy Dung cô nương dùng cột tóc. Có lẽ chúng mang nàng đi ngã này bị vướng chăng?


- Như vậy còn Nguyệt Nga Mã Tú Loan đâu? Không lý! Không lý!....


Lão chỉ nói thế rồi im bặt không nói hết câu nên Trầm Kha tiếp lá»i lão:


- Thúc thúc nghÄ© rằng Nguyệt Nga Mã Tú Loan lão tiá»n bối cÅ©ng bị địch nhân khống chế?


Lão gật đầu đáp:


- Có thể như thế song chắc đối phương dùng độc kế ám hại chăng?


- á»’! Tiểu Ä‘iệt nhá»› đến bá»n Äiểm Thương cÅ©ng bị chất độc, e rằng chính đồng bá»n cá»§a chúng cÅ©ng dùng sách lược này mà ám hại Nguyệt Nga Lão tiá»n bối chăng?


- Äiá»u này chúng ta chỉ phá»ng Ä‘oán thôi. Nhưng Ä‘iá»u này chắc chắn là Mã Tú Loan và Lữ Má»™ Dung có Ä‘i bằng đưá»ng nầy. Vậy chúng ta kíp tìm theo dấu vết.


Ngoài miệng đưá»ng hầm là tiếp giáp vá»›i má»™t sÆ¡n cốc có nguồn thác, có đầm hồ lênh láng, cây cá» um tùm xanh ngắt.


Cảnh trí vắng vẻ, hoang sÆ¡ đến rá»n rợn. Nắng gắt đã in nghiêng nghiêng cành lá trên mặt đất. Từng cÆ¡n gió lạnh thổi lốc đến làm lá vàng rÅ© bay như cánh bướm.


Vài con thú rừng hoảng hốt kêu lên mấy tiếng phóng ngưá»i chạy trốn.


Hai ngưá»i Ä‘i hết con đưá»ng đá thì gặp chá»— đất má»m, hai ngưá»i cùng thốt lên:


- Ồ! Dấu chân mới đi qua đây.


Hai ngưá»i lóe lên má»™t tia sáng để tìm dấu kẻ địch. Nhưng càng Ä‘i dấu chân lại mất hút vào vùng đất đá khô cằn.


Trầm Kha thất vá»ng nói vá»›i Bá Äồng Nhi:


- Äã mất dấu. Chúng ta biết tìm nÆ¡i đâu đây?


Bá Äồng Nhi nhìn quanh vùng rồi nói:


- NÆ¡i này có lẽ là má»™t bên cá»§a ngá»n núi mà đưá»ng hầm đã xuyên qua. Vậy chúng ta hãy theo đưá»ng hầm vá» phía bên kia dùng ngá»±a để Ä‘i cho nhanh. Vì địch nhân có Ä‘i cÅ©ng không thể theo đưá»ng này vì phía sau tiếp giáp vá»›i ngá»n núi sừng sững, chỉ có con đưá»ng vòng này là Ä‘i thoát ra khá»i vùng này thôi.


Trầm Kha lý luận:


- Nếu vậy thì địch nhân đi ngã này làm gì?


Bá Äồng Nhi nghe há»i vậy ngẩn ngÆ¡ chưa biết nói làm sao thì có tiếng cưá»i âm quái từ xa vá»ng lại.


Trầm Kha quát lên:


- Ai đó?


Nhưng tuyệt nhiên không có tiếng trả lá»i, tất cả núi rừng Ä‘á»u im lặng.


Trầm Kha nói vá»›i Bá Äồng Nhi:


- Chúng ta Ä‘uổi theo đưá»ng này.


Tức thì hai ngưá»i rượt theo vá» phía tiếng cưá»i lúc nãy. Äi má»™t lúc Bá Äồng Nhi lên tiếng:


- á»’! Không ngá» con đưá»ng này lại quay vá» phía trước cá»­a hang.


Má»i vật Ä‘á»u vắng lặng. Bóng ngưá»i thốt ra tiếng cưá»i bất chợt ấy cÅ©ng đã mất biệt.


Trầm Kha liá»n nói:


- Vậy bây giỠchúng ta hãy trở lại cỗ xe để thả mấy con ngựa chứ đứng hoài đó tội nghiệp chúng.


Không đợi Bá Äồng Nhi trả lá»i, chàng liá»n cất bước vun vút chạy xuống triá»n núi, ra khá»i cánh rừng là thấy chiếc xe ngá»±a.


Hai con ngựa vẫn ngoan ngoãn đứng trước cần xe.


Trầm Kha liá»n nhảy phóc lên chá»— ngồi, vừa cầm lấy giây cương thì trước mặt đã thấy má»™t mảnh giấy được ghim chặt bằng má»™t chiếc lá trúc găm lút vào thành gá»—.


Trầm Kha cầm lên xem thấy ghi mấy dòng chữ:


- 'Äi vá» hướng Tâý Äá»c xong, Trầm Kha đưa cho Bá Äồng Nhi xem rồi chàng nói:


- Ngưá»i viết mấy chữ này dùng lá trúc mà ghim vào gá»— đến gần ngập lá thì công lá»±c cá»§a ngưá»i này quả là cao siêu. Nhưng kẻ đó là ai?


Bá Äồng Nhi suy nghÄ© má»™t lúc rồi la lên:


- Có lẽ lão ấy rồi!


- Ai vậy? Thúc thúc biết ngưá»i đó chăng?


Bá Äồng Nhi giá»ng từ từ:


- Có lẽ là Trúc Diệp Äao Thanh Vô Tá»­ tiên ông.


Trầm Kha chận lá»i:


- Nhưng vị tiá»n bối này có ngoài trăm tuổi rồi mà. Chẳng những thế lại có tin Thanh Vô Tá»­ tiên ông đã ẩn cư biệt tích lâu rồi mà.


- Äúng vậy! có gần hai ba mươi năm nay không ai gặp được lão tiên ấy.


- Nhưng sao vị tiá»n bối ấy lại xuất hiện nÆ¡i này? Mục đích gì chứ?


- Chuyện nầy chưa biết hư thực ra sao song căn cứ trên chiếc lá trúc nầy thì chỉ có Thanh Vô Tử mới sử dụng được như vậy.


- Thế chúng ta có theo lá»i để Ä‘i vá» hướng Tây không?


- Äi thì Ä‘i! Dù gặp địch nhân hay cạm bẫy vẫn còn hÆ¡n là không tìm ra cái gì.


Trầm Kha gật đầu tán thành:


- Thúc thúc nói phải lắm! Vậy chúng ta tháo ngựa ra, bỠcỗ xe lại dùng ngựa cỡi ắt tiện hơn.


- Phải lắm! Hai con ngựa nầy cũng thuộc loại khá. Có thể chạy được.


Thế là chỉ trong thoáng chốc hai con ngá»±a được thoát khá»i gá»ng ká»m cá»§a cần xe nhưng lại mang trên mình hai thân ngưá»i.


Chúng hí lên một tràng rồi cất vó lao đị..


ÄÆ°á»ng xa dặm dài, khách giang hồ, ngưá»i hành hiệp dầu võ công thượng thặng, khinh công cao diệu nhưng có ngá»±a tốt, hành trình vẫn dá»… dàng và tiện lợi vô cùng.


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi dùng ngá»±a Ä‘i cho đến gần tối, hai ngưá»i phải dừng chân bên mé rừng để cho ngá»±a ăn cá», uống nước, đồng thá»i há» cÅ©ng dùng lương khô rồi lại tiếp tục cuá»™c hành trình vỠđêm.


Nhưng hai ngưá»i vừa Ä‘i thêm sáu dặm đưá»ng thì trá»i bá»—ng đổ mưa to. CÆ¡n mưa bất chợt nặng há»™t đổ từng cÆ¡n rồi gió lá»™ng ào ào. Hai ngưá»i tìm được má»™t cái hang đá để ẩn nấp. CÆ¡n mưa lại rỉ rả kéo dài cho hết đêm. Trầm Kha và Bá Äồng Nhi đành phải trú ẩn qua đêm.


Cho đến khi tiếng chim rừng Ä‘ua hót, hai ngưá»i lại tiếp tục lên ngá»±a, sải vó nhắm hướng Tây trá»±c chỉ.


Một ngày nữa trôi đi.


Cho đến khi bóng tối bắt đầu che kín vạn vật thì hai ngưá»i cÅ©ng vừa đến má»™t thị trấn thật đông đảo. Nhà cá»­a san sát, ngưá»i trên đưá»ng Ä‘i đã vắng, chỉ còn những khách Ä‘iếm, tá»­u lầu là sáng sá»§a ánh đèn.


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi dừng cương ngá»±a trước má»™t tá»­u Ä‘iếm. Cả hai được mấy tên tá»­u bảo đón tiếp nồng hậu. Hai ngưá»i chá»n má»™t căn phòng để trú ngụ qua đêm.


Má»™t ngày hành trình hỠđã nói vá»›i nhau rất nhiá»u, giỠđây há» chỉ yên lặng để má»—i ngưá»i theo dõi ý tưởng riêng tư.


Tên Ä‘iếm nhị hướng dẫn hai ngưá»i lên trên lầu trên. Hắn vừa Ä‘i vừa liến thoắng:


- Nhị vị sá»›m mai có lên đưá»ng sá»›m chăng?


Trầm Kha nghe hắn há»i lòng ngạc nhiên, nhưng vẫn vui vẻ há»i lại:


- á»’! Tại sao ngươi há»i chúng ta câu ấy?


Tên Ä‘iếm nhị thấy chàng vui vẻ cưá»i nói nên liá»n há»›n hở đáp:


- Vì vào lúc xẩm tối, trước nhị vị có nhiá»u khách ghé đây Ä‘á»u trả tiá»n trước và bảo sáng mai lên đưá»ng thật sá»›m. Vì vậy nên tiểu nô cÅ©ng há»i vậy mà.


Trầm Kha không bá» lỡ cÆ¡ há»™i liá»n há»i ngay:


- HỠđến đây có đông không?


- Äá»™ sáu bảy ngưá»i thôi.


- Khách thương hay khách giang hồ võ lâm?


- Chắc là những tay kiếm khách.


- Tại sao ngươi biết?


- Vì tiểu nô thấy hỠmang kiếm đao như qúy vị vậy đó.


- HỠtrú nơi phòng nào?


- Bên cạnh phòng mà nhị vị sắp vào đây. Nhưng hỠđang nhắm rượu bên phòng ăn.


Vừa nói đến đây chợt hắn dừng lại chỉ vào một căn phòng:


- Căn phòng của nhị vị đây!


Hắn vừa nói xong liá»n lấy xâu chìa khóa mở cá»­a phòng đưa hai ngưá»i vào.


Xong tất cả hắn mới quay ra còn dặn dò:


- Nếu cần Ä‘iá»u gì xin nhị vị cứ việc gá»i!


Vừa nói xong là hắn quay ngưá»i bước ra ngay.


Trầm Kha quay sang Bá Äồng Nhi nhá» giá»ng:


- Không biết bá»n nào đây! Có liên quan đến chúng ta không?


Bá Äồng Nhi gật đầu:


- Chúng ta cứ việc cẩn trá»ng là thượng sách.


Nhưng rồi lão ta lại cao giá»ng má»™t cách quan trá»ng.


- Hay là chúng ta qua bên thá»±c phòng để tìm biết bá»n nào ngá»§ phòng kế.


Trầm Kha gật đầu tán đồng, rồi quay ra định mở cửa bước đi.


Bá»—ng có tiếng ngưá»i Ä‘ang Ä‘i lên và tiến vá» gian phòng cá»§a Trầm Kha.


Hai ngưá»i vá»™i tắt đèn yên lặng theo dõi.


Má»™t bá»n độ bảy tám ngưá»i từ phía dưới lầu Ä‘i lên rồi Ä‘i qua khá»i phòng Trầm Kha và vào những phòng kế tiếp.


Má»™t chặp lâu sau, Trầm Kha và Bá Äồng Nhi áp tai vào bức vách ngăn hai phòng thì nghe tiếng má»™t ngưá»i nói:


- Äại ca à! Canh ba đêm nay chúng ta lại 'nhận hàng' để chuyển tiếp phải không?


Má»™t giá»ng khác ồ á»:


- Ừ! Chắc là 'hàng' quan trá»ng má»›i giao cho Thất Hùng Ná»™i Bảo chuyển tiếp.


- Chắc hẳn là thế nên Bảo chủ mới phái chúng ta đảm trách việc này.


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi cÅ©ng cố gắng vận dụng chân lá»±c nghe đến đó thì không còn nghe ngóng được lá»i nói nào nữa.


Hai ngưá»i ra hiệu cho nhau và yên lặng tuyệt đối. Há» lại ngồi vào tư thế tá»a công Ä‘iá»u tức.


Càng vỠđêm cảnh vật Ä‘á»u yên lặng hÆ¡n.


NÆ¡i cuối đưá»ng vài tiếng chó sá»§a rá»i rạc giữa đêm khuya. Bầu trá»i không trăng nhưng ánh sáng sao dày đặc cÅ©ng làm cho màn đêm bá»›t hãi hùng.


Canh má»™t...


Canh hai lại điểm...


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi lắng tai nghe ngóng vá»›i tất cả sá»± tập trung nên những tiếng động thật nhá» cÅ©ng có thể nghe rõ được.


Một nửa canh nữa trôi quạ..


Vẫn không nghe thấy tiếng động nào khả nghi.


Hai ngưá»i rón rén đứng nép vào cá»­a sổ dõi mắt nhìn ra phía ngoài mà lòng thắc mắc thầm.


Bá»—ng có mấy tiếng động thật nhẹ, từ những cá»­a sổ cá»§a ba căn phòng kế tiếp có bảy bóng Ä‘en tung ngưá»i vào bóng đêm.


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi cÅ©ng không chậm trá»… liá»n tung ngưá»i bay qua cá»­a sổ theo bảy bóng Ä‘en kia tức thì.


Hai ngưá»i giữ khoảng cách xa xa để cho bảy bóng ngưá»i phía trước không phát giác được.


Sau khi ra khá»i thị trấn, cây cối trở nên rậm rạp nên hai ngưá»i phải gia tăng tốc độ để theo dõi được dá»… dàng.


Chạy hÆ¡n vài dặm đưá»ng nữa thì bảy bóng Ä‘en liá»n tách con đưá»ng mòn mà Ä‘i vào cánh rừng.


Trầm Kha sợ vào rừng khó theo dấu nên ra hiệu cho Bá Äồng Nhi bám sát theo.


Vừa khi đó lại nghe một bóng đen nói:


- Äi vào hÆ¡n má»™t dặm nữa là thấy má»™t hoang tá»± và chúng ta sẽ nhận hàng tại đây.


Nghe được lá»i này, Trầm Kha liá»n chậm lại để cho bảy bóng Ä‘en cách xa rồi nói vá»›i Bá Äồng Nhi:


- Không biết 'hàng' là món gì? Mà bá»n chúng đỠcập đến 'Bảo chá»§' không biết có liên quan gì đến Thiên Toàn Bảo không?


- Chúng ta sẽ được giải đáp tại hoang tự.


Vừa nói hai ngưá»i vẫn sá»­ dụng khinh công vút đị..


Chá»›p mắt hai ngưá»i liá»n dừng bá»™, vì ở trước mặt đã thấy má»™t ngôi chùa bá» hoang vá»›i tiá»n đình tưá»ng đổ, mái xiêu rêu xanh che kín thật là hoang tàn quạnh hiu. Tuy nhiên phần còn lại thật là rá»™ng lá»›n cá»§a má»™t ngôi chùa thuá»™c vào hàng đại tá»±.


Thật không ngá» giữa khoảng rừng hoang này lại có ngôi cổ tá»± hoang tàn, được làm nÆ¡i gặp gỡ cá»§a những tay qá»§y quyệt, và biết đâu trong ấy chẳng còn là cÆ¡ sở cá»§a bá»n ma đầu nữa.


Vừa lúc đó bá»—ng có tiếng há»i từ nÆ¡i hoang tá»± vá»ng ra:


- Ai?


- Má»™t tên Ä‘i đầu cá»§a bảy bóng Ä‘en đáp liá»n:


- Thất Hùng Nội Bảo!


- Xin má»i vào!


Tức thì bảy ngưá»i này ung dung Ä‘i vào cá»­a hoang tá»±, mất hút vào bên trong.


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi nấp sau má»™t lùm cây quan sát thì còn thấy bốn tên Ä‘ang canh gác bên ngoài.


Trầm Kha ra hiệu cho Bá Äồng Nhi rồi hai ngưá»i len lá»i thật nhẹ nhàng đến gần bốn tên này.


Má»—i ngưá»i lượm hai hòn sá»i cầm nÆ¡i tay rồi cả hai đồng dùng ná»™i lá»±c, búng bốn viên sá»i thoát Ä‘i như bốn viên đạn bắn vào bốn tên canh gác.


- Huỵch! Huỵch! Huỵch! Huỵch!


Bốn tên gác bị bốn viên sá»i đạn đột kích vào tá»­ huyệt nên ngã nhào xuống đất tức thì.


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi lướt theo và lập tức Ä‘em bốn tên này dấu vào chá»— kín đáo. Xong hai ngưá»i mon men bước vào cá»­a hang Ä‘i vào bên trong.


Bá»—ng má»™t giá»ng nói đàn bà vá»ng ra:


- Thanh Hoa Cung là má»™t lá»±c lượng hùng hậu thế mà cÅ©ng thất bại và bị thiêu rụi do bàn tay cá»§a tên Lãng Tá»­ Trầm Kha. Vì thế nên Bảo chá»§ ra lệnh triệt hạ hắn hoặc những kẻ đồng bá»n cá»§a hắn. Nên lão nương đã theo dõi và dùng 'phấn hương muộí má»›i chế ngá»± được Nguyệt Nga Mã Tú Loan và nàng con gái vẫn hành động cùng tên Lãng Tá»­ Trầm Kha. Song hình như cô nàng bị trúng phải 'Bách độc châm' cá»§a Bàng Dã Lan nên sợ không có thuốc giải chắc là khó toàn mạng.


Má»™t giá»ng nói cá»§a má»™t ngưá»i đàn ông đáp lại:


- Chúng ta được lệnh cá»§a Bảo chá»§ đến gặp Âm Long Thá»§ đại nương để nhận 'hàng' cá»§a đại nương và đại nương phải cấp tốc đến NgÅ© SÆ¡n Trấn để tiếp tay vá»›i 'Thập Du Thần Trấn Äiện' để áp tải lão Thánh Y Äoàn Nhữ Trung vá» cho Bảo chá»§.


Việc này thật khó khăn vì sa mạc Tha Phù hiểm trở nên Bảo chá»§ ra lệnh Ä‘i theo con đưá»ng xuyên sÆ¡n từ Hắc Thá»§y Äàm mà qua Bắc Thiên SÆ¡n, rồi vào Phú Xuân SÆ¡n để theo con đưá»ng núi nầy mà Ä‘i.


Giá»ng ngưá»i đàn bà há»i:


- Vậy lão nương đón tại đâu?


- Tại Thanh Lâu Viện ở Ngũ Sơn Trấn.


- Tại Thanh Lâu?


- Äúng vậy! Vì có thế má»›i dá»… dàng tránh sá»± theo dõi cá»§a kẻ khác, và cuá»™c hành trình cá»§a chúng ta má»›i đạt được dá»… dàng và bí mật. Äó là tiêu chuẩn cá»§a Bảo chá»§.


- Vậy bây giá» lão nương rá»i nÆ¡i đây. Cá»— xe tứ mã để phía sau đại Ä‘iện nầy như các ngươi đã thấy.


Nói dứt, tức thì hai cánh cá»­a cá»§a đại Ä‘iện được mở ra. Ãnh đèn vàng chạy dài trên ná»n đất loang lá»—. Hình dáng cá»§a má»™t bà già tóc tua tá»§a, thân hình mập phệ nhưng nhanh nhẹn vô cùng thoát ra và chá»›p lên là mất dạng.


Bảy tên áo đen đứng nhìn theo một lúc lâu, rồi một tên nói:


- Bốn con ngá»±a kéo xe đã quá mệt rồi, phải cho chúng nghỉ đến sáng sá»›m mai má»›i lên đưá»ng được.


Vừa lúc đó có một tên áo đen từ ngoài chạy gấp vào nói với bảy tên này:


- Thưa Thất Hùng Nội Bảo bốn tên gác đã bị chết.


Má»™t tên trong bá»n Thất Hùng Ná»™i Bảo cất giá»ng ngạc nhiên há»i:


- Sao?


- Bẩm bốn tên canh gác đã chết!


- Tại sao chết?


- Bẩm không rõ!


- Vậy là có địch nhân len lá»i rồi! Hãy canh giữ cá»— xe tứ mã.


Tức thì bảy tên áo đen tản ra hành động ngay.


Từ lúc nãy đến giá» Trầm Kha và Bá Äồng Nhi cố gắng tiết giảm hÆ¡i thở và ẩn kín trong má»™t hốc tưá»ng đổ để theo dõi diá»…n biến sá»± việc. Nên đến lúc này Trầm Kha nôn nóng định bước ra ngay. Song Bá Äồng Nhi kéo chàng lại đợi cho những tên áo Ä‘en tản mác hết lão má»›i ghé vào tai chàng thì thầm:


- Chúng ta hãy tỉa từng tên một để giải quyết cho nhanh chóng.


Trầm Kha mỉm cưá»i gật đầu.


Rồi hai ngưá»i hai ngã chia nhau hành động.


Trước khi Ä‘i lão Bá Äồng Nhi vừa trao cho Trầm Kha má»™t nắm đạn sắt vừa nói:


- Thiết đạn của thúc thúc nầy đột kích thú vị lắm, tiểu điệt hãy sử dụng xem.


Trầm Kha liá»n cầm lấy má»™t ít thiết đạn rồi chàng lách mình thoát ra phía sau.


Trong khi đó Bá Äồng Nhi lại thoát ra ngã trước.


Thất Hùng Ná»™i Bảo là bảy lão già Ä‘á»u là cao thá»§ thượng thừa nên Trầm Kha phải hết sức dè dặt hành động. Trầm Kha nôn nóng để cứu nàng Lữ Má»™ Dung và Mã Tú Loan tiá»n bối nên vừa thoáng thấy má»™t tên áo Ä‘en là chàng liá»n vung liá»n mấy viên thiết đạn:


- Há»±!


Một tiếng kêu khô khan, một tên áo đen bị thiết đạn ngã nhào trên mặt đất.


Dầu là tay cao thủ song với công lực của Trầm Kha bấy giỠmà lại tấn công bằng ám khí bất thần như vậy thì không thể nào tránh né được.


Thật ra chàng không muốn hành động ám muá»™i như vậy song đối vá»›i bá»n ma đầu phải tiêu diệt chúng như vậy không lấy gì là quá đáng.


Má»™t tên vừa bị ngã qụy liá»n có nhiá»u tiếng quát lá»›n:


- Hãy đỡ!


Tức thì má»™t loạt ám khí bay như xé gió chụp vào Trầm Kha. Không chậm trá»… chàng liá»n lấy chiếc nón rá»™ng vành quây luôn mấy vòng rồi quát:


- Trả cho các ngươi!


Tiếp theo tiếng quát cá»§a chàng liá»n có mấy tiếng thét lên Ä‘au đớn rồi ngã 'phịch' xuống đất.


Trận đấu ám khí chỉ trong thoáng chớp mà Thất Hùng Nội Bảo đã bị mất một và ba bốn tên canh gác nữa cũng bị mất mạng.


Vừa khi đó phía ngoài cÅ©ng có nhiá»u tiếng hét kinh hoàng, Ä‘au đớn, rồi bóng Bá Äồng Nhi liá»n đáp xuống đứng cạnh Trầm Kha, miệng nói:


- Hạ hết bá»n nhãi rồi, chỉ còn sáu lão già này thôi.


Trầm Kha gật đầu rồi quát há»i đối phương:


- Các ngươi thuộc Thiên Toàn Bảo?


- Äúng!


- Hừ! Bảo chá»§ cá»§a bá»n ngươi lại tính sai nữa rồi.


- Hỗn láo! Hãy xem Thất Hùng Nội Bảo đòi mạng ngươi.


Bá Äồng Nhi cất tiếng cưá»i khì khì đáp:


- Sao lại thất, phải nói là lục mới đúng, nhưng không phải lục hùng mà là lục qủy diêm vương.


- Câm mồm! Hãy xem đây!


Tức thì sáu chưởng cùng tung ra ập vào Trầm Kha và Bá Äồng Nhi.


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi liá»n cất mình lên cao bay là là vá» hai hướng cách xa nhau hÆ¡n mưá»i trượng để tránh sáu luồng chưởng phong ập tá»›i.


Khi hai ngưá»i đứng xuống thì sáu lão áo Ä‘en cÅ©ng đã chia làm hai bên bao vây lấy Trầm Kha và Bá Äồng Nhi.


Trận chiến đương nhiên chia làm hai.


Phía bên Trầm Kha, ba lão già không nói má»™t lá»i liá»n hợp chưởng phản công nhưng Trầm Kha đã sá»­ dụng bá»™ pháp thật ảo diệu để tránh né.


Bỗng một lão áo đen hét lên:


- Hãy đỡ!


Tức thì song chưởng cá»§a lão tuôn ra ào ạt, Trầm Kha liá»n cá»­ chưởng lên đỡ, tức thì mé trái lão già thứ hai tuôn chưởng tiếp theo rồi lão già thứ ba ở mé phải cÅ©ng đẩy chưởng tấn công theo thế liên hoàn bất tận.


Thật là má»™t lối tấn công nguy hiểm vô cùng. Trầm Kha vừa ra chưởng phản kích trước mặt thì mé trái rồi phải Ä‘á»u thỠđịch.


Chàng thất kinh liá»n búng mình lên cao, đồng thá»i, trong lúc còn ở trên không, chàng đã rút kiếm và liá»n tung ra má»™t chiêu chém bổ xuống má»™t cách bất ngá» vào lão già ở phía trước.


- Ã!....


Hai lão già kia thấy ánh kiếm nhưng không cứu được đồng bá»n vì không ngá» trong lúc hiểm nguy ấy mà chàng lại sá»­ dụng kiếm pháp má»™t cách tuyệt diệu như vậy.


Hai lão già vừa kinh sợ vừa quát:


- Hãy xem đây!


Tức thì hai ngá»n chưởng như bạt núi ào ạt ập tá»›i. Trầm Kha thâu kiếm, và song chưởng cá»§a chàng liá»n thoát ra ứng tiếp ngay tức khắc.


- Bình!.... Bình!....


Thân hình Trầm Kha phải lùi lại ba bước, miệng rỉ máu. Hai lão già thì lùi lại bảy tám bước phun ra một búng máu tươi.


Một lão cất tiếng nói:


- Không ngỠnội lực của ngươi quá thâm hậu đến thế. Nhưng ngươi cũng phải chết!


Tức thì lão liá»n vung ra má»™t loạt 'kim tiá»n' kết thành từng hàng nhằm thượng, trung, hạ bá»™ cá»§a Trầm Kha tấn công. Äồng thá»i lão già kia cÅ©ng liá»n tung ra ba mươi sáu trái chùy nhá» tấn công hợp vá»›i loạt 'kim tiá»n' làm thành má»™t màn lưới bao phá»§ Trầm Kha.


Trầm Kha thật tình kinh hoàng, chỉ còn cách cất ngưá»i lên cao bốn trượng để tránh thoát, nhưng vẫn bị 'kim tiá»n' và 'tiểu chùý xé thá»§ng sáu lá»— vào hai bên thân áo.


Qúa tức giận nên sát khí đầy mặt, Trầm Kha từ từ bước vỠphía hai lão già, rồi đột nhiên hét:


- Cho hai ngươi chết!


Tức thì song chưởng cá»§a chàng vá»›i mưá»i hai thành công lá»±c được đẩy ra.


- Ầm!.... Ầm!....


Chưởng phong cá»§a đôi bên chạm nhau gây nên má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất, gây thành má»™t trận cuồng phong cuốn bay cát bụi mịt má» và cuốn luôn hai lão già ra ngoài má»™t trượng rồi đập xuống đất vỡ sá» chết liá»n.


Vừa khi đó bá»—ng má»™t tiếng 'há»±' vang lên. Trầm Kha giật mình quay lại đã thấy lão Bá Äồng Nhi miệng phun máu tươi thụt bước thụt lùi vá» sau lảo đảo.


Trầm Kha như cánh đại bàng hét lên:


- Qá»§y kiếm dành cho bá»n ngươi đây!


Tức thì ánh chá»›p ngá»i cùng vá»›i hai tiếng hét hãi hùng vang lên và hai lão già liá»n ngã ập chết trên vÅ©ng máu.


Còn lại chỉ còn má»™t lão già nên lão ta hoảng hồn nhún ngưá»i phóng Ä‘i nhưng thân hình lão vừa bốc lên khá»i mặt đất má»™t trượng, lập tức má»™t loạt thiết đạn trong tay Trầm Kha ghim cả vào ngưá»i lão nên lão già cuối cùng cá»§a 'Thất Hùng Ná»™i Bảó cÅ©ng gục ngã chết trên vÅ©ng máu...
Tài sản của baba4

  #32  
Old 07-05-2008, 06:34 AM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương


Hồi 32

Tam Hung Biên Ngoại


Trầm Kha vá»™i vàng chạy ngay đến bên Bá Äồng Nhi, miệng há»i:


- Thúc thúc bị nội thương có nặng không?


Bá Äồng Nhi da mặt hÆ¡i nhợt nhạt nhưng vẫn gắng cưá»i:


- Hợp chưởng của ba lão già ấy thật khủng khiếp. Nếu chúng bồi thêm một chưởng nữa là thúc thúc đi gặp ông bà rồi.


Trầm Kha vá»™i lấy ra má»™t viên thuốc trao cho Bá Äồng Nhi, chàng lắc đầu mỉm cưá»i nói:


- Thúc thúc hãy uống viên thuốc này Ä‘i rồi Ä‘iá»u tức sẽ khá»i ná»™i thương ngay.


Äể tiểu Ä‘iệt giúp thúc thúc tăng nguyên lá»±c cho chóng khá»i ná»™i thương.


Bá Äồng Nhi thấy chàng vừa nói định áp tay vào huyệt đạo lão để truyá»n công lá»±c sang, nên lão xua tay bảo:


- Khá»i cần! Khá»i cần! Äiá»u cần nhất là tiểu Ä‘iệt hãy xem lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan và Lữ Má»™ Dung cô nương tình trạng như thế nào rồi?


Biết không thể làm khác hÆ¡n lá»i nói cá»§a Bá Äồng Nhi, nên Trầm Kha vá»™i vàng chạy đến cá»— xe ngá»±a được đóng kín cá»­a và phía trong còn có bức rèm Ä‘en che trông thật nặng ná».


Trầm Kha liá»n mở cánh cá»­a cá»— xe nhưng cánh cá»­a đã được khóa chặt.


- Chàng thấy vậy liá»n rút tay lại và thi triển má»™t thế trảo công, năm ngón tay chá»™p mạnh vào cá»­a gá»—, tức thì má»™t lá»— hổng hiện ra. Khi chàng lấy miếng ván vừa chá»™p thá»§ng ra.


Trầm Kha liá»n giá»±t mạnh má»™t cái, cánh cá»­a xe bật mở tung ra. Thân hình chàng chợt dao động khi cảnh tượng bên trong chiếc xe đập vào mắt chàng.


Chàng gá»i rối rít:


- Dung muá»™i! Dung muá»™i! Mã tiá»n bối! Mã tiá»n bối!


Chàng gá»i tên mấy lần song vẫn không có tiếng đáp lại. Hình ảnh trong xe vẫn làm cho chàng lo lắng.


Trên hai tấm nệm để sát vào nhau, nàng Lữ Mộ Dung và lão bà Mã Tú Loan đang nằm bất động không biết sống chết thế nào.


Gặp được hai ngưá»i này, Trầm Kha hết sức vui mừng, nhưng trong tình cảnh này chàng cÅ©ng quá sức lo âu.


Chàng liá»n Ä‘i tìm má»™t ít nước mà trong xe nầy có dá»± bị, rồi lấy má»™t gói thuốc bá»™t hòa tan để đổ vào miệng cho hai ngưá»i. Chàng dùng công lá»±c để dẫn thuốc đến từng kinh mạch cá»§a từng ngưá»i và đứng chá».


Chỉ trong chốc lát, bỗng lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan cựa mình từ từ mở choàng mắt ra.


Trầm Kha liá»n há»i:


- Mã tiá»n bối đã tỉnh rồi ư?


Nguyệt Nga Mã Tú Loan ngÆ¡ ngác há»i:


- Ủa! Nơi này là đâu đây? Tại sao ta lại như thế này?


Trầm Kha vừa định đáp lá»i thì nàng Lữ Má»™ Dung cÅ©ng cá»±a mình tỉnh lại.


Nàng cÅ©ng ngÆ¡ ngác, ngỡ ngàng. Äôi mắt Ä‘en huyá»n lóng lánh giỠđây trông thật đáng thương.


Nàng cÅ©ng lên tiếng há»i:


- Kha huynh! Anh đó sao? Tiểu muội mê hay tỉnh đây?


Vì ánh trăng chiếu vào nên da mặt nàng trở nên xanh xao Ä‘i. Nàng chá»—i dậy há»i:


- Chúng ta gặp nhau ở đâu thế này? Nơi trần thế hay dưới diêm vương?


Rồi nàng bỗng hét lên:


- Kha huynh anh!


Vừa hét nàng vừa nhào tá»›i chụp vào ngưá»i Trầm Kha, như ngưá»i mất trí. Trầm Kha xúc động trước tình cảnh cá»§a nàng nên chàng không thể né tránh mà đưa vòng tay đón nàng.


Lữ Mộ Dung gục trên vai chàng khóc nức nở.


Lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan lúc đầu còn phân vân nhưng má»™t thoáng sau, bà nhá»› lại những sá»± việc đã qua và giỠđây bà cÅ©ng Ä‘ang xúc động trước tâm tình cá»§a ngưá»i đệ tá»­ thân yêu.


Trầm Kha để cho nàng khóc một lúc cho vơi đi nỗi u uất trong lòng, rồi mới nhè nhẹ gỡ tay nàng ra khẽ bảo:


- Dung muá»™i! Em hãy tỉnh lại. Chỉ vì Dung muá»™i trúng phải chất 'Mê hương phấn' nên má»›i thế này. GiỠđây đã khá»i rồi. Dung muá»™i chá»› lo nghÄ© gì nhiá»u.


Lữ Má»™ Dung nhìn chàng tha thiết rồi bẽn lẽn thoát khá»i vòng tay Trầm Kha nhìn sang lão bà Mã Tú Loan nghẹn ngào:


- Sư mẫu! Con thật không phải...


Nàng chưa nói hết ý thì lão bà Mã Tú Loan xua tay:


- Sư mẫu hiểu con... Con chá»› bận tâm... Lãng Tá»­ Trầm Kha thiếu hiệp là ngưá»i tốt.


Rồi lão bà quay qua há»i Trầm Kha:


- Sự việc thế nào hãy nói lại cho lão nghe xem?


Trầm Kha chưa kịp đáp lá»i thì bà ta há»i tiếp:


- Còn lão huynh Bá Äồng Nhi đâu?


Vừa lúc đó lão Bá Äồng Nhi vừa Ä‘i đến đáp lá»i:


- Có lão đây. Lão tỷ đã bình phục rồi chứ?


Nguyệt Nga Mã Tú Loan bước ra khá»i xe nhìn những xác chết nằm ngổn ngang đáp:


- Sá»± việc xảy ra chắc khó khăn cho hai ngưá»i lắm. Thật không ngá» già như lão mà còn mắc mưu nên trúng phải 'Mê hương phấn'.


Rồi bà ta quay qua há»i Trầm Kha:


- Äến nay là bao nhiêu lâu rồi tiểu Ä‘iệt, tính từ lúc chia tay ở hang đá?


Trầm Kha mỉm cưá»i đáp:


- Äến hôm nay đã hai ngày qua rồi!


- Hai ngày?


- Äúng vậy!


Bà ta mỉm cưá»i tiếp:


- Hèn gì bây giỠta nghe bụng kêu đói.


Bá Äồng Nhi liá»n lên tiếng:


- Có nhiá»u lương khô đây. Lão tá»· dùng nhé!


Vừa nói lão vừa chạy đi lấy lương khô mang ra để Mã Tú Loan và Lữ Mộ Dung dùng tạm.


Trầm Kha vừa vui vẻ nhìn nàng Lữ Má»™ Dung dùng lương khô vừa há»i:


- Hiện giá» trong ngưá»i Dung muá»™i thấy thế nào?


Nàng vuốt mấy sợi tóc lòa xòa rồi đáp:


- Nếu không có ánh sáng mặt trá»i thì tiểu muá»™i không bị cÆ¡n Ä‘au nhức hành hạ.


Rồi giá»ng nàng buồn buồn:


- Nếu trong vòng mưá»i hôm nữa mà không gặp được Thánh Y Äoàn Nhữ Trung chắc có lẽ...


Không để nàng nói hết lá»i Trầm Kha xua tay chặn:


- Dung muội đừng quá lo lắng. Huynh đã có cách.


Mã Tú Loan và Lữ Má»™ Dung cùng há»i:


- Cách gì? Cách gì vậy?


Trầm Kha nhìn những xác chết đáp:


- Äã tìm được Thánh Y Äoàn Nhữ Trung.


Mã Tú Loan giá»ng mừng rỡ:


- Gặp được Thánh Y?


- Gần như thế!


- Sao lại gần như?


Trầm Kha liá»n kể lại câu chuyện đã nghe được lúc vào nÆ¡i này rồi kết luận:


- Äiá»u cần kíp là chúng ta phải cướp Thánh Y Äoàn Nhữ Trung khá»i tay bá»n Thiên Toàn Bảo vào ba ngày nữa.


Lão bà Mã Tú Loan gật gù đáp:


- Nếu sá»­ dụng cá»— xe ngá»±a này thì có thể đưa được nữ đồ cá»§a lão cùng Ä‘i đến đó vẫn dư thá»i giá».


Trầm Kha đáp:


- Tiá»n bối tính như vậy rất hay.


Thế là cỗ xe ngựa được sửa sang lại trong một lúc xong ngay.


Trầm Kha nhảy lên giữ cương ngựa rồi nói:


- Mã tiá»n bối, thúc thúc và Dung muá»™i hãy vào trong xe ngồi để tiểu Ä‘iệt giữ cương.


Bá Äồng Nhi lắc đầu:


- Không được! Không được!


Trầm Kha há»i lão:


- Tại sao vậy thúc thúc?


Lão đáp ngay:


- Äể thúc thúc ngồi giữ cương cùng vá»›i tiểu Ä‘iệt đồng thá»i ngắm phong cảnh, hít thở khí lành chứ ngồi trong xe chẳng khác nào giam lá»ng lão vào ngục.


Tất cả Ä‘á»u cưá»i xòa.


Trầm Kha vốn biết tính lão nên liá»n đáp:


- Thúc thúc thích như vậy cÅ©ng được. Chúng ta có thể Ä‘i luôn đêm nay để cướp thá»i gian.


Thế là chiếc xe tứ mã màu Ä‘en vượt Ä‘i theo con đưá»ng mòn mé rừng rồi ra đưá»ng lá»™ lá»›n.


Má»™t lão già và má»™t gã áo xám đội nón rá»™ng vành giữ cương ngá»±a vượt đưá»ng dài nhắm NgÅ© SÆ¡n Trấn ra roi.


Bốn con tuấn mã hí lên một tràng rồi bốn vó lao đi.


Một ngày trôi qua.


Cuộc hành trình vẫn êm ả không gặp khó khăn.


Rồi cho đến ngày thứ hai...


Khi nắng chiá»u đã yếu á»›t nÆ¡i phương Tây. Chiếc xe tứ mã màu Ä‘en cứ vùn vụt lao Ä‘i quanh co qua mấy con đưá»ng khúc khuá»·u, cuốn bụi bốc lên mịt má» bá» lại phía sau.


Trầm Kha ná»›i lá»ng tay cương quay sang Bá Äồng Nhi Ä‘ang ngồi bên cạnh nói:


- Mình Ä‘i như thế này có thể đến NgÅ© SÆ¡n Trấn trước bá»n Âm Long Thá»§ đại nương.


Bá Äồng Nhi gật đầu.


Vừa lúc đó một đoàn ngựa từ phía sau phi nhanh lên.


Trầm Kha nép xe vào chạy sát phía lá»™ để có khoảng trống cho đám ngưá»i cưỡi ngá»±a phía sau vượt qua mặt.


Äám ngá»±a vượt qua cuốn theo cát bụi mịt má». Trầm Kha ghìm cương để bốn con tuấn mã chậm bước cho đám bụi phía trước tan Ä‘i rồi má»›i tiếp tục chạy thêm.


Nhưng đám kỵ mã vượt qua bá»—ng má»™t con ngá»±a bị ngưá»i kỵ mã ghìm cương quá gấp liá»n cất vó hí lên từng tràng. Những ngưá»i kỵ mã đồng hành thấy vậy cÅ©ng liá»n ghìm ngá»±a gây nên má»™t Ä‘oạn đưá»ng bụi tung mù mịt, tiếng ngá»±a hí vang rá»n.


Äám kỵ mã nầy lại quay trở lại bằng nước kiệu đến trước đầu xe cá»§a Trầm Kha làm chàng cÅ©ng phải ghìm ngá»±a đứng im.


Ngồi cạnh đưa mắt quan sát bá»—ng Bá Äồng Nhi nói vá»›i Trầm Kha:


- Ồ! Lại gặp con mụ mập ú Âm Long Thủ kia rồi.


Trầm Kha cũng vừa thấy bà ta dẫn đầu đám kỵ mã cỡi ngựa đi đến.


Chàng cÅ©ng nói vá»›i Bá Äồng Nhi:


- Hứ! Mụ này chắc đồng hành với mấy tay đại ma đầu vừa cầu viện.


Rồi chàng quay lại nói vào trong xe:


- Mã tiá»n bối! Lại có rắc rối rồi!


- Ai vậy?


- Âm Long Thủ đại nương!


- Hứ! Con mụ ấy à? Äể ta!


- Thôi! Mã tiá»n bối cứ để má»i sá»± cho tiểu Ä‘iệt và thúc thúc lo. Tiá»n bối hãy giúp đỡ Dung muá»™i.


- ÄÆ°á»£c rồi!


Lúc này mụ mập Âm Long Thá»§ đại nương ghìm ngá»±a trước đầu xe cá»§a Trầm Kha cất tiếng ồ á» há»i:


- Chiếc xe này của các hạ?


Trầm Kha chưa đáp thì Bá Äồng Nhi đã trả lá»i thay:


- Không phải của chúng ta chẳng lẽ của mụ?


Bà ta nghe giá»ng há»i cá»§a Bá Äồng Nhi tức giận quát:


- Äúng là xe cá»§a ta!


Bá Äồng Nhi cất tiếng cưá»i thật lá»›n giá»ng chế diá»…u:


- Mụ mập có nằm mÆ¡ không? Xe ngưá»i ta Ä‘ang Ä‘i lại chận đưá»ng nhìn là xe cá»§a mình.


Mụ Âm Long Thủ nạt ngang:


- Bá»n ngươi là ai?


Má»™t lần nữa Bá Äồng Nhi được dịp nói xách mé:


- Không biết chúng ta là ai vậy mà dám nói xe của ngươi, sao quá hồ đồ vậy mụ mập Âm Long Thủ đại nương?


Mụ ta hÆ¡i rúng động thì má»™t lão già phía sau mụ ta nhích ngá»±a lên há»i:


- Việc gì vậy? Nói dài dòng vô ích. Hãy cho chúng một trận nên thân để chúng biết tay.


Bá Äồng Nhi liá»n nhìn trừng vào lão già này há»i:


- Bá»n mấy thằng già ngươi Ä‘i theo hầu con mụ mập ấy à?


Lão già này tức giận quát:


- Câm mồm! Các lão gia đây là Tam Hung Biên Ngoại! Nếu ngươi còn nói thêm tiếng nữa Tam lão gia sẽ xé xác ngươi ra từng mảnh.


Bá Äồng Nhi cưá»i khẩy nói ngay:


- Mụ mập Âm Long Thủ! Nói tới nói lui cuối cùng cũng choảng nhau một trận.


Vậy ngươi sẵn sàng chưa. Bá»n ngươi bốn, bên ta hai đủ chÆ¡i phải không?


Âm Long Thá»§ đại nương quá tức giận liá»n quát má»™t tiếng lá»›n:


- Cho ngươi chết!


Cùng vá»›i tiếng quát là ngá»n roi trong tay mụ ta như con rồng vùng lên quất ngay vào giữa mặt Bá Äồng Nhi.


Bá Äồng Nhi thấy mụ này đã ra tay nên vá»™i vàng búng ngưá»i bay lên cao lẩn tránh ngá»n roi, đồng thá»i má»™t ngá»n cước cuốn gió quất ngang yết hầu cá»§a mụ ta.


Khởi thế, đôi bên đã ra đòn sát thá»§ nên cả hai đồng rá»i vị trí dùng thân pháp l ẩn tránh đòn cá»§a nhau.


Bá Äồng Nhi vừa đứng yên trên mặt đất đã lá»›n tiếng quát:


- Äể mụ mập này cho ta, tiểu Ä‘iệt lo giùm ba lão già 'Tam Hung Biên Ngoạí.


Lão vừa dứt lá»i là ngá»n roi cá»§a mụ Âm Long Thá»§ cuốn gió vèo chụp tá»›i.


Lão vừa nhảy qua phải, né sang trái vừa nói lớn:


- Äại nương này bức già quá đấy nhé!


- Cho ngươi chết tan ra từng mảnh!


- Äâu có được!


Vừa nói lão vừa rút ngá»n trá»§y thá»§ xanh biếc nói:


- Ngươi có roi dài, ta xài ngá»n trá»§y thá»§ này tiện đứt ngá»n roi cá»§a ngươi cho xem.


- Hứ! Lão lắm lá»i, coi đây!


Tức thì Âm Long Thá»§ đại nương sá»­ dụng ngá»n roi thật khá»§ng khiếp xé gió chan chát quất vá» phía Bá Äồng Nhi.


Trong khi đó ba lão già Tam Hung Biên Ngoại không nói ná»­a lá»i, cùng sá»­ dụng trảo công tấn công vào Trầm Kha thành má»™t màng lưới ngang dá»c thật kỳ ảo.


Trầm Kha nghĩ thầm:


- Trảo công của ba lão già này thật biến ảo vô cùng. Nhất là lối tấn công liên hợp của Tam Hung Biên Ngoại hết sức hiệu quả, làm tăng gấp bội phần nguy hiểm cho đối phương.


Trầm Kha cũng vẫn sử dụng lối né tránh để chỠđối phương sơ hở mới ra tay.


Tam lão biên ngoại thấy không thể dùng trảo công uy hiếp được chàng nên lập tức rút phắt ra má»—i ngưá»i má»™t lưỡi Ä‘ao vá»›i hình thể thật lạ lùng. Vì nó vừa cong như má»™t hình bán nguyệt lại có cả răng cưa. Thật là má»™t vÅ© khí tà đạo.


Trầm Kha nhìn vũ khí của ba lão già cũng phải e dè cẩn thận. Tay chàng nắm vào chuôi kiếm bước lên hai bước thì ba lão già đã hét lên một tiếng, rồi từ ba góc đồng phóng luôn vũ khí trong tay kêu lên 'ụt ụt' lướt tới.


Trầm Kha liá»n rút ngá»n trưá»ng kiếm ra khá»i vá» thì ba vÅ© khí này lại xẹt ngang bay vá» ba góc đổi chá»§. Chàng lấy làm lạ song vẫn đứng yên ở giữa chá» xem đối phương sá»­ dụng loại võ công gì.


Tam Hung Biên Ngoại liá»n thâu vÅ© khí rồi đột nhiên chạy quanh Trầm Kha càng lúc càng nhanh.


Chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha vẫn đứng vào giữa chỠđợi. Vừa lúc đó ba chiếc vòng Ä‘ao vụt lìa khá»i ba lão này từ ba góc kêu lên 'ụt ụt' xé gió vụt tá»›i.


Äợi cho ba vÅ© khí còn chừng ná»­a thước, lập tức thanh trưá»ng kiếm cá»§a chàng lóe lên như ánh chá»›p, thân hình chàng quay tròn chém vào ba chiếc vòng Ä‘ao kỳ quái này.


- Rẻng! Rẻng! Rẻng!


Ba tiếng vũ khí chạm nhau vang lên thì chẳng những ba vũ khí này không rớt xuống mà còn chập lại ngay trên đỉnh đầu chàng mà chém sả xuống.


Trầm Kha không ngá» sá»± việc này xảy ra nên liá»n xuất chiêu 'Mãn Hoa VÅ©' che đỉnh đầu và đồng thá»i chém vào vÅ© khí địch.


Nhưng trong lúc Trầm Kha phải bận rộn chú ý, che chở tuyệt đối cho đỉnh đầu thì ba lão già này cùng hét lên một tiếng, trảo công của Tam Hung Biên Ngoại chộp vào thân hình chàng từ giữa khoảng ngực và bụng.


- Soạt! Soạt! Soạt!


Thân hình Trầm Kha lúc này từ giữa hai lão già bay vá»t ngang ra đứng sừng sững mà sát khí đằng đằng.


Ba lão già bấy giá» không vây lấy Trầm Kha nữa mà chỉ đứng hàng ngang đối diện vá»›i chàng, tay má»—i ngưá»i còn cầm má»™t miếng vải.


Trầm Kha nhìn lại thân hình bất giác rúng động. Bởi chiếc áo ngoài cá»§a chàng đã bị mất Ä‘i ba mảnh. May mắn là trảo công cá»§a Tam Hung Biên Ngoại chưa chá»™p được thân thể chàng. Thật là trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.


Một trong Tam Hung Biên Ngoại cất tiếng nói:


- Kiếm pháp tuyệt luân! Thân ảnh ảo diệu! Nhà ngươi là ai?


Trầm Kha nhếch mép gằn từng tiếng:


- Lãng Tử Trầm Kha!


- Là ngươi?


- Äúng vậy!


- Hèn gì ngươi đã phá được 'Liên Hợp Tam Äảo Quái Nguyệt Äaó cá»§a Tam gia.


Lão ngưng một chốc lại tiếp:


- Kiếm pháp chúng ta đành thua ngươi nhưng hãy xem chưởng pháp của vùng biên ngoại.


Trầm Kha thầm nhủ:


- Không ngỠTam Hung Biên Ngoại lại lắm nghỠnhư thế. Nếu để chúng hoành hành thì còn gây đảo điên cho giang hồ võ lâm không ít.


NghÄ© vậy nên chàng gằn giá»ng:


- Cứ thi thố hết tài nghệ cá»§a bá»n ngươi Ä‘i, để rồi chẳng bao giá» bá»n ngươi còn đặt chân Ä‘i đâu nữa ngoài ngôi má»™ bên đưá»ng này.


- Láo khoét! Hãy đỡ!


Tức thì Tam Hung Biên Ngoại đồng lượt phóng chưởng tấn công. Chưởng phong cuồn cuộn mang theo sức nóng lạ lùng. Trầm Kha thấy vậy vừa cử chưởng ứng tiếp vừa hét lên:


- Há»a lôi chưởng!


Có tiếng một trong Tam Hung Biên Ngoại đáp:


- Äúng đấy!


Chưởng phong chưa tá»›i mà sức nóng đã tá»a ra má»™t vùng. Trầm Kha không chút chậm trá»… lập tức cá»­ song chưởng vá»›i mưá»i thành công lá»±c đẩy ra cuồn cuá»™n.


- Bình! Bình! Bình!


Chưởng lá»±c chạm nhau thành những tiếng nổ rá»n trá»i, sức nóng dá»™i ngược lại làm cháy cá» cây quanh đấy.


Trong lúc Trầm Kha lui luôn ba bước, má»™t giòng máu nhá» rỉ ra nÆ¡i khóe miệng thì Tam Hung Biên Ngoại Ä‘á»u bị bắn lui năm bước dài lảo đảo phun máu.


Khi đôi bên đã đứng vững, tức thì bóng chưởng lại được phóng ra ngập một vùng. Một cuộc sát đấu bằng chưởng lực thật khủng khiếp đang diễn ra quyết liệt.


Trong khi đó, phía trận đấu giữa Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi và Âm Long Thá»§ đại nương cÅ©ng Ä‘ang diá»…n ra thật kinh khiếp.


Ngá»n roi cá»§a mụ ta chan chát như con rồng nhắm vào Bá Äồng Nhi tấn công liên tiếp.


Riêng Bá Äồng Nhi phải mệt nhá»c tránh né liên hồi.


Bỗng nghe tiếng Âm Long Thủ đại nương hét lên:


- Hãy đỡ chiêu 'Bàng Long Xuất Hảí...


Lá»i vừa dứt, ngá»n roi cá»§a mụ ta vút từ dưới thoát Ä‘i, rồi cuá»™n tròn nhắm vào huyệt đạo cá»§a Bá Äồng Nhi tấn công vào thật muôn phần nguy hiểm.


Bá Äồng Nhi thấy vậy lão liá»n nhích bá»™ sang phải, đồng thá»i ngá»n trá»§y thá»§ cá»§a lão vá»›t ngang thật ngá»t vào cây roi cá»§a Âm Long Thá»§ đại nương.


- Phá»±t!


Ngá»n roi bị đứt lìa má»™t Ä‘oạn.


Bá Äồng Nhi được dịp la lên:


- Ta sẽ tiện ngá»n roi ngắn lại vừa bằng mụ.


Äã thất má»™t thế, mất má»™t Ä‘oạn roi lại bị đối phương khinh thị, nên mụ ta uất ức hét lên:


- Hãy xem 'Cuồng Long Äảo Lượn' Tức thì ngá»n roi tuy ngắn Ä‘i nhưng vẫn linh động tá»a ra bốn phía cuồn cuá»™n ập vào giữa lưng Bá Äồng Nhi.


- Phịch!


Ngá»n roi đã quất vào giữa lưng lão ta, bắn lão ra xa gần má»™t trượng. Má»™t đưá»ng máu rướm ướt áo ngoài chá»— bị roi quật trúng vào.


Trong khi Bá Äồng Nhi bị trúng má»™t roi văng ra xa gần má»™t trượng. Vừa đứng lên thì đã nghe tiếng Âm Long Thá»§ đại nương quát lên như sấm:


- Chiêu nữa 'Long Huyết Ngự Vân'.


Cùng vá»›i tiếng quát thì thân hình Âm Long Thá»§ đại nương đã sà đến cạnh Bá Äồng Nhi và ngá»n roi ra chiêu quyết liệt cốt diệt đối phương.


Ngá»n roi tá»§a ra nhắm ngay cổ cá»§a Bá Äồng Nhi quất vào như chá»›p giật.


Vừa má»›i đứng lên, Bá Äồng Nhi đã nghe tiếng gió cá»§a ngá»n roi cuốn lên sau lưng. Bá Äồng Nhi không chậm trá»… liá»n đưa ngá»n trá»§y thá»§ để chặt lấy ngá»n roi, nhưng Âm Long Thá»§ đại nương đã dá»± liệu nên trầm tay roi, như ánh chá»›p cuốn lấy cánh tay lão mấy vòng rồi giật mạnh.


Bá Äồng Nhi bá»—ng hét lên má»™t tiếng, thân hình lão phi sát vào Âm Long Thá»§ đại nương, đồng thá»i nhanh như Ä‘iện xẹt, ngá»n nghịch cước như cuốn gió, có sức mạnh bạt núi vỡ thạch đá thốc vào giữa ngá»±c bà ta.


- Há»±!....


Má»™t tiếng kêu lên khô khan, tức thì thân hình Âm Long Thá»§ đại nương như chiếc diá»u đứt dây, ngá»n roi liá»n rá»i khá»i tay và thân hình bay ra xa hÆ¡n hai trượng, rÆ¡i phịch xuống đất chết không giẫy dụa.


Thật là má»™t ngá»n nghịch cước danh trấn giang hồ.


Hạ xong đối phương, Bá Äồng Nhi liá»n đưa mắt nhìn qua phía Trầm Kha thì bá»—ng thấy ánh chưởng chập chùng tuôn ra như thác lÅ©.


- Bình! Bình! Bình!


Tiếng chưởng lá»±c va chạm nổ liên tiếp vang rá»n hòa lẫn vá»›i tiếng hét kinh hoàng thảm thiết.


Chưởng phong lắng xuống thì đã thấy Trầm Kha đứng giữa tràng bất động.


Còn Tam Hung Biên Ngoại Ä‘á»u bị bắn ra xa hÆ¡n ba trượng, miệng há»™c máu tươi từng vÅ©ng giẫy lên mấy cái chết lịm.


Bá»—ng có tiếng thảnh thót gá»i:


- Kha huynh anh!


Trầm Kha quay lại đã thấy Lữ Má»™ Dung đứng cạnh lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan há»i tiếp:


- Có sao không Kha huynh?


Chàng lắc đầu đưa tay chùi giòng máu nhỠnơi khóe miệng nói:


- Tam Hung Biên Ngoại lợi hại thật!


Lúc đó Bá Äồng Nhi cÅ©ng bước lại. Trầm Kha nhìn thấy máu trên lưng lão ta nên há»i:


- Thúc thúc bị trúng ngá»n roi cá»§a mụ mập hả?


Lão vẫn cưá»i khì đáp:


- Ừ! Mụ mập mà ghê thật.


Lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan liá»n lấy thuốc bá»™t rắc lên cho Bá Äồng Nhi rồi bảo:


- Thuốc này rắc lên là khá»i ngay mà.


- Cám ơn lão tỷ.


Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i hoan hỉ.


Ãnh tà dương đã khuất hẳn sau non Ä‘oài. Hoàng hôn đã buông phá»§ xuống vạn vật. Trên con đưá»ng băng sÆ¡n hoang dã này chỉ còn lại mấy xác chết lạnh lùng.


Cá»— xe tứ mã lại lên đưá»ng.


Lữ Má»™ Dung ngồi cạnh lo bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan trong lòng cá»— xe lắng tai nghe tiếng hát cá»§a Bá Äồng Nhi, vang lên những ca khúc ca tụng cuá»™c Ä‘á»i phiêu bạt cá»§a kẻ giang hồ tung hoành hành thiện.


Tiếng ca cá»§a lão có lúc trầm, lúc bổng hòa lẫn vá»›i tiếng vó ngá»±a gõ Ä‘á»u Ä‘á»u trên đưá»ng đá và tiếng bánh xe lăn sàn sạt tạo thành má»™t âm thanh lạ lùng.


Trầm Kha ngồi cạnh Bá Äồng Nhi giữa tay cương mà lòng vẫn suy nghÄ© mông lung.


Những ý tưởng vụt đến vá»›i chàng bằng những hình ảnh thân yêu mà tiếng ca cá»§a Bá Äồng Nhi như khÆ¡i dậy, như nhắc nhở tiá»m thức chàng.


Những khuôn mặt thân yêu cá»§a phụ mẫu, cá»§a nghÄ©a phụ, nghÄ©a mẫu chàng lần lượt chập chá»n trước mắt. Những lá»i ngá»t ngào âu yếm thuở bé thÆ¡ như hình ảnh xa lạ chàng không sao tìm lại được. Nó chỉ còn lại những lá»i Ä‘a Ä‘oan ác độc, những âm mưu thá»§ Ä‘oạn, những thù hằn và chết chóc.


Trước từng xác chết dưới ngá»n kiếm, dưới làn chưởng, chàng không muốn phải hành động lại nữa. Song võ lâm phức tạp, lòng ngưá»i Ä‘a Ä‘oan nên chàng buá»™c lòng phải hành động.


Rồi từng kẻ thù gục ngã dưới tay chàng. Trong quyển sổ 'Sao Lục Gia Thù', chàng đã tuần tự loại bỠdần dần.


Chàng bỗng lẩm bẩm:


- Thiên Toàn Bảo chủ Nam Duy Lâm!


Bá Äồng Nhi ngồi cạnh nghe vậy liá»n há»i:


- Tiểu điệt! Tiểu điệt nói gì vậy?


Trầm Kha bất giác giật mình quay vỠthực tại ấp úng:


- à... à... tiểu điệt nghĩ đến ngày sẽ trở lại Thiên Toàn Bảo.


Rồi chàng lại nói sang chuyện khác:


- Thúc thúc hãy ca lên đi.


- Nhưng thúc thúc ca tiểu điệt có nghe đâu.


Chàng cưá»i xòa đáp:


- Có chứ!


Lão há»i lại:


- Tiểu điệt nghe thúc thúc ca gì nào?


Trầm Kha nhìn vá» phía ná»n trá»i xanh đã lấp lánh ánh sao rồi cất giá»ng ôn tồn:


- Thúc thúc ca những lá»i thật hay, những lá»i thật nồng nàn giữa tình ngưá»i và ngưá»i, rồi những lá»i ca tụng cuá»™c sống phiêu bạt giang hồ mây trôi, rồi những lá»i ca tụng vẻ đẹp thiên nhiên...


- Ồ! Thế là tiểu điệt có nghe nhỉ?


- Tiểu điệt thích nghe thúc thúc ca lắm chứ!


- Vậy để thúc thúc ca nữa.


- Nếu được vậy thì thích thú lắm.


Nói rồi chàng quay vào trong xe gá»i:


- Dung muá»™i!


Có tiếng Lữ Mộ Dung đáp:


- Việc gì vậy Kha huynh?


- Muội có nghe thúc thúc ca không?


- Có!


- Hay không?


- Rất hay!


- Vậy hãy lắng tai nghe thúc thúc hát nữa đây.


- Vâng, thúc thúc hãy hát đi.


Tiếng ca sang sảng cá»§a Bá Äồng Nhi lại vang lên trầm bổng.


Bốn con tuấn mã vẫn chạy Ä‘á»u, đưa những tâm hồn phóng khoáng phiêu du...
Tài sản của baba4

  #33  
Old 07-05-2008, 06:36 AM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
:::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương


Hồi 33

Äại Náo Thanh Cát Ká»· Viện


ÄÆ°á»ng vào NgÅ© SÆ¡n Trấn đã thấy nhiá»u khách thương qua lại. Thị trấn này thật sầm uất vô cùng. Dân số đông mà lại giàu có nên những dãy tiệm thật xinh đẹp.


Lối kiến trúc tinh xảo nên nhiá»u gian nhà và nhất là những tá»­u lầu khách Ä‘iếm thật sang trá»ng. Thị trấn này lại có nhiá»u khách ăn chÆ¡i, giai nhân tài tá»­ dập dìu.


Cảnh vỠđêm lại thêm tấp nập.


Hát xướng đàn ca nÆ¡i những kỹ viện, lại thêm nhiá»u gái đẹp 'hoa thÆ¡m cá» lạ' nên những khách hào hoa Ä‘i ngang qua NgÅ© SÆ¡n Trấn không khá»i tìm đến những kỹ viện thanh lâu giải trí hoặc ăn chÆ¡i.


Äến thị trấn này từ lúc trưa, Trầm Kha tìm nÆ¡i trú ngụ là má»™t khách sạn thật lá»›n nằm đối diện vá»›i má»™t kỹ viện lá»›n nhất cá»§a thị trấn này.


Má»™t bên là khách sạn sang trá»ng, má»™t bên là kỹ viện, nên quãng đưá»ng này vỠđêm, những chiếc đèn lồng chiếu sáng muôn màu sắc thật rá»±c rỡ huy hoàng.


Chá»n được hai phòng cạnh nhau, Ä‘á»u nhìn được qua bên kỹ viện để tiện quan sát. Nên từ lúc trưa, Trầm Kha, Bá Äồng Nhi và lão bà Mã Tú Loan thay phiên nhau canh chừng bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện.


Riêng nàng Lữ Má»™ Dung cÅ©ng bá»›t cÆ¡n Ä‘au vì vẫn mãi ở trong phòng dầu có ánh sáng nhưng không có tia nắng mặt trá»i nên vẫn không bị chất độc phát tác.


Bốn ngưá»i Ä‘ang cùng ngồi ăn uống trong gian phòng trên lầu, nhưng há» cÅ©ng chá»n bàn cạnh cá»­a sổ để có thể nhìn xuống kỹ viện trước mặt.


Trầm Kha quay sang nói vá»›i Bá Äồng Nhi:


- Tại thị trấn này chỉ có kỹ viện đây là lớn nhất, không biết có phải nơi này không?


Bá Äồng Nhi uống cạn chung rượu rồi nói:


- Chúng nói thanh lâu viện thì chỉ có kỹ viện này chứ không nơi nào cả vì bảng hiệu ghi Thanh Cát Kỹ Viện, nhưng bên trong còn chứa cả thanh lâu.


Trầm Kha mỉm cưá»i chế diá»…u:


- Thúc thúc rành quá.


Bá Äồng Nhi cưá»i khà khà:


- Äó là suy luận chứ rành rá»i gì.


Vừa lúc đó Trầm Kha kêu lên:


- Chúng kìa!


Tám con mắt đồng nhìn qua cá»­a sổ đổ xuống Thanh Cát Kỹ Viện. Vừa lúc đó có sáu tay kỵ mã vừa xuống ngá»±a liá»n được bá»n gia nhân cá»§a kỹ viện má»i má»c luôn miệng.


Bá»n này như khách nhàn du, ghé kỹ viện để tìm nhàn nhã. Liá»n đó có má»™t cá»— xe tứ mã chạy đến. Có hai ngưá»i trong xe nhảy xuống và hai hai tên kỵ mã ngồi trước cÅ©ng liá»n trao cương ngá»±a cho bá»n gia nhân kỹ viện. Má»™t tên mở cá»­a xe thì má»™t lão nhân gương mặt phương phi phúc hậu, râu dài năm chòm bạc phếu, cả đôi lông mày cÅ©ng Ä‘á»u bạc trắng, bước ra.


Bốn tên này đưa vị lão nhân vào trong kỹ viện như bao nhiêu khách hào hoa khác.


Trầm Kha ra hiệu, má»i ngưá»i liá»n đứng dậy rá»i bàn ăn vá» phòng riêng. Lúc vào phòng rồi, chàng liá»n nói:


- Tiểu Ä‘iệt, thúc thúc và Mã tiá»n bối cùng ra tay hành động ngay, chứ để chúng chỠđợi đến giá» hẹn vá»›i Âm Long Thá»§ đại nương thì đổ bể ra là há»ng việc.


Rồi chàng nói tiếp:


- Bây giá» tuy là đông ngưá»i, nhưng ít ai chú ý. Ai cÅ©ng tưởng là ngưá»i nào vào kỹ viện Ä‘á»u là khách nhàn du.


Nguyệt Nga Mã Tú Loan tán đồng:


- Hành động thế cũng phải!


Bá Äồng Nhi cÅ©ng góp ý:


- Nhưng phải hành động sao cho hợp nhất để cho sự việc được nhanh chóng có kết quả hơn.


Trầm Kha liá»n đưa ý kiến:


- Tiểu Ä‘iệt và thúc thúc xâm nhập vào kỹ viện rồi bất ngá» ra tay cướp lấy Äoàn Nhữ Trung Thánh Y. Thúc thúc có nhiệm vụ bảo vệ vị Thánh Y đưa ra xe. Tiểu Ä‘iệt sẽ ngăn cản bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện.


Chàng ngừng một lát rồi nói tiếp:


- Mã tiá»n bối giúp há»™ việc há»— trợ cho thúc thúc, cầm cương đánh xe chạy ra hướng Bắc nÆ¡i dãy nhà hoang mà chúng ta đã thấy lúc Ä‘i vào thị trấn.


Lữ Má»™ Dung thấy chàng không chia phần nhiệm vụ cho mình nên liá»n lên tiếng:


- Còn tiểu muội thì làm gì?


Trầm Kha mỉm cưá»i:


- Riêng tiểu muội thì ở trong xe để đón vị Thánh Y. Tiểu muội chớ có sử dụng nội lực mà độc chất phát tác thì nguy hiểm lắm.


Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng ý vá»›i sá»± phân chia nhiệm vụ này nên lẳng lặng hành động.


Trầm Kha bình thản xuống lầu dưới, trả tiá»n cho chá»§ khách sạn rồi gá»i tiểu bảo Ä‘em ngá»±a mắc vào xe để lên đưá»ng.


Chỉ trong phút chốc đã chuẩn bị hoàn toàn.


Bá Äồng Nhi liá»n nói vá»›i Trầm Kha:


- Bây giỠhai chúng ta là khách hào hoa tìm vào kỹ viện hát xướng một phen cho vui.


Trầm Kha cÅ©ng cưá»i nói:


- Chúng ta đi là vừa!


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi sóng bước an nhàn vào kỹ viện trong khi đó lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan cùng Lữ Má»™ Dung đã ra ngồi nÆ¡i cá»— xe tứ mã.


Mã Tú Loan đánh xe Ä‘i vào chá»— ấn định đậu chá».


CÅ©ng như má»i khách đến viếng kỹ viện. Trầm Kha và Bá Äồng Nhi cÅ©ng được tiếp đón và chăm sóc nồng hậu.


Tên quản lý mập phệ cất tiếng lễ phép nói:


- Nhị vị có cần lưu trú nơi nầy không?


Bá Äồng Nhi lắc đầu:


- Chúng ta chỉ vào thăm các nàng ca kỹ cho vui thôi.


Tên quản lý vồn vã:


- Thế thì xin má»i nhị vị.


Vừa nói hắn vừa chỉ lối vào. Nhưng Trầm Kha liá»n dừng bước há»i:


- Này quản lý, tôi muốn há»i ông việc này là ông có thấy mưá»i ngưá»i bạn cá»§a chúng tôi cùng má»™t vị lão nhân, tóc râu Ä‘á»u bạc trắng có vào nÆ¡i này trú ngụ không?


Tên quản lý liá»n há»i lại:


- Có phải vị lão nhân Ä‘i xe tứ mã và những ngưá»i kia cưỡi ngá»±a phải không?


Chàng đáp ngay:


- Äúng rồi!


Tên quản lý nói:


- HỠvà vị lão nhân đang hòa xướng với kỹ nữ nơi phòng rộng lớn ở phía tả!


Trầm Kha đáp:


- Cám ơn. Chúng tôi cũng vào nơi đó cho vui.


Tên quản lý còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì Trầm Kha và Bá Äồng Nhi đã lướt Ä‘i.


Hai ngưá»i cứ Ä‘i theo lá»i chỉ dẫn cá»§a tên quản lý, liá»n quẹo qua phía tả rồi Ä‘i thêm mấy trượng nữa thì đến trước cá»­a má»™t căn phòng thật rá»™ng rãi.


Tiếng ca hát của kỹ nữ từ phòng đó vang ra.


Không má»™t lá»i nói nào nữa, hai ngưá»i bước nhanh đến.


Trầm Kha liá»n mở toạc cánh cá»­a thì thấy bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện Ä‘ang vui đùa ca xướng cùng bá»n kỹ nữ.


Vị lão nhân được đặt ngồi vào một chiếc ghế cạnh cái bàn ở một góc phòng, dáng dấp tư lự.


Hình như cuộc vui mới bắt đầu.


Bá»n này đột nhiên thấy có hai ngưá»i lạ mặt đẩy cá»­a bước vào, Ä‘i xăm xăm tá»›i nên má»™t tên quát lá»›n:


- Ê! Hai ngưá»i kia Ä‘i đâu vào đây?


Trầm Kha và Bá Äồng Nhi vừa lầm lÅ©i bước vào thì Bá Äồng Nhi vừa đáp lá»i:


- Vào nghe hát mà!


- Äi lầm rồi! Không phải nÆ¡i đây!


Nhưng vừa lúc đó, Trầm Kha như ánh sao xẹt rút đến bên vị lão nhân và ghé vào tai nói nhá»:


- Hãy thoát khá»i chá»— này!


Vị lão nhân tinh mắt long lanh gật đầu nhưng không nói và không đi được, chỉ ngồi trên yên chiếc ghế.


Trầm Kha không nói nữa mà liá»n kẹp lấy lão hét lên:


- Äi thúc thúc!


Vừa nói chàng vừa kẹp lão nhân vụt thoát ra ngoài nhưng có tiếng quát lên:


- Hãy dừng lại!


Tức thì mưá»i tên Thập Du Thần Trấn Äiện đã vây Trầm Kha và Bá Äồng Nhi vào giữa. Má»™t tên cất tiếng há»i:


- Các ngươi là ai?


Trầm Kha nhếch mép đáp:


- Các ngươi là Thập Du Thần Trấn Äiện cá»§a Thiên Toàn Bảo?


Bá»n mưá»i tên này hÆ¡i rúng động gằn tiếng:


- Äúng!


- Vậy là chúng bay phải chết!


- Äừng có ngông cuồng, hãy để vị lão nhân xuống!


Từ lúc nãy đến giá» bá»n kỹ nữ thấy có biến đã run rẩy đứng nép vào mấy góc tưá»ng hay ngồi co ro dưới mấy chiếc bàn mà không dám la lên tiếng nào.


Trầm Kha liá»n trao vị lão nhân cho Bá Äồng Nhi rồi nói vá»›i lão:


- Hãy thoát ra cửa lớn!


Tức thì chàng hét lên một tiếng:


- Tránh ra!


Cùng với tiếng hét song chưởng của chàng ào ạt tấn công hai tên đứng chận nơi cửa.


- Bình! Bình!


Hai tên bị bắn vá»t ra khá»i cá»­a lá»›n cùng vá»›i mấy cánh cá»­a ngã đổ ào. Tức thì Bá Äồng Nhi đã kẹp lão nhân lắc mình vá»t thoát ra ngay.


Nhiá»u tiếng thét đồng vang lên:


- Hãy để lại!


Tức thì má»™t loạt chưởng phong ập theo nhưng bóng Bá Äồng Nhi và vị lão nhân đã thoát ra khá»i cá»­a rồi. Trong khi đó Trầm Kha còn ở trong gian phòng rá»™ng, vá»™i vàng đẩy song chưởng tấn công ngang sưá»n bá»n này nên buá»™c lòng chúng phải đưa chưởng sang ngang để chống đỡ.


- Ầm!


Bàn ghế tung bay, tiếng bá»n kỹ nữ thét lên, la gào náo loạn. Nhiá»u tiếng la cá»§a khách nÆ¡i phòng kế bên và tiếng chân chạy sầm sập.


Má»™t chưởng ngăn cản cho Bá Äồng Nhi thoát ra chưa dứt, tức thì Trầm Kha đẩy ra hữu chưởng tấn công bá»n chúng, đồng thá»i tả chưởng cá»§a chàng đẩy cuồng phong đánh bứt mái nhà thành má»™t lá»— hổng lá»›n.


Gạch ngói bể, cây gãy đổ rơi ào ào. Tức thì bóng Trầm Kha như ánh chớp vút lên, chui qua lỗ hổng thoát ra trên mái nhà.


Bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện bất ngá» nên lúng túng rồi có tiếng quát lá»›n:


- Chia làm hai đuổi theo!


Thế là bá»n này má»™t ná»­a chạy ra cá»­a lá»›n, má»™t ná»­a vá»t theo lá»— hổng trên mái nhà mà Ä‘uổi theo.


Vá»›i yếu tố bất ngỠđể hành động nên Trầm Kha và Bá Äồng Nhi đã thành công dá»… dàng, nhưng bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện bám theo ráo riết.


Má»™t ná»­a bá»n chúng ra cá»­a trước thì gặp phải đám ngưá»i cá»§a kỹ viện cản trở nên đã chận bước cá»§a bá»n chúng nhiá»u. Vì thế Bá Äồng Nhi kẹp vị lão nhân thoát ra thật mau thì vừa lúc cá»— xe do Mã Tú Loan chạy trá» tá»›i.


Bá Äồng Nhi như cánh chim đại bàng, kẹp vị lão nhân bay lên đáp nhẹ trong lòng cá»— xe khi cánh cá»­a xe đã mở sẵn. Chiếc xe tứ mã lồng lên vá»t Ä‘i.


Bá Äồng Nhi đặt vị lão nhân xuống xong lập tức thoát ngưá»i ra phía trước giữ tay cương và nói vá»›i Mã Tú Loan:


- Lão tỷ hãy vào giải khai huyệt đạo cho Thánh Y để tay cương cho lão.


Tức thì lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan nhanh như sóc quay vào trong xe.


Chiếc xe tứ mã phóng đi như gió nhắm hướng ra ngoại ô thị trấn mà lao vùn vụt.


Bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện khi ra được đến cá»­a phía ngoài thì cá»— xe tứ mã đã mất hút nÆ¡i khúc quanh. Bá»n chúng tức giận liá»n nhảy lên ngá»±a Ä‘uổi theo thật gấp.


Vá» phía Trầm Kha sau khi thoát ra được bằng lối mái nhà thì cÅ©ng đã có bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện Ä‘uổi theo.


Chàng cứ băng mình sá»­ dụng khinh công, lướt từ mái nhà này qua mái nhà khác, cắm chạy chứ không ham giao chiến vá»›i bá»n chúng.


Thật là má»™t cuá»™c náo loạn giữa đêm nÆ¡i thị trấn NgÅ© SÆ¡n. Ở dưới đưá»ng đám kỵ mã rượt theo chiếc xe tứ mã. Phía trên mái nhà cÅ©ng có má»™t cuá»™c rượt bắt diá»…n ra.


Trầm Kha vá»›i khinh công thượng thừa, công lá»±c dồi dào nên chàng bá» bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện má»™t cách dá»… dàng.


Song chàng sợ có Ä‘iá»u sÆ¡ sót vì Bá Äồng Nhi và Mã Tú Loan vừa phải lo đối phó vá»›i bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện, vừa phải bảo vệ cho Lữ Má»™ Dung và vị Thánh Y.


NghÄ© thế nên Trầm Kha liá»n gia tăng tốc độ nhắm hướng dãy nhà hoang ngoài thị trấn phi tá»›i.


Lợi dụng vào địa thế cây cối um tùm và bóng đêm nên chỉ trong thoáng chốc chàng đã hoàn toàn bá» xa bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện. Chạy thêm má»™t lúc nữa là chàng đã đến trước dãy nhà hoang. Chàng Ä‘ang quan sát quanh vùng thì chiếc xe tứ mã chạy đến, phía sau là đám kỵ mã đã bắt kịp.


Äến trước dãy nhà hoang, chiếc xe ngừng lại thì Trầm Kha cÅ©ng đã đứng chận giữa đưá»ng. Bá»n kỵ mã từ phía sau Ä‘uổi tá»›i cÅ©ng đã dừng ngá»±a nhảy xuống tức thì.


Năm tên trong bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện cùng bước lên. Má»™t tên cất tiếng quát:


- Ngươi là ai? Tại sao lại bắt vị lão nhân ấy?


Trầm Kha gằn từng tiếng:


- Ngày tàn cá»§a Thiên Toàn Bảo sắp đến. Bá»n ngươi gặp ta đêm nay sẽ không còn đưá»ng vá».


- Phách lối! Ngươi là ai?


- Lãng Tử Trầm Kha!


- Là ngươi?


- Äúng!


- Vậy ngươi phải chết!


Cùng vá»›i tiếng quát là tên này đẩy chưởng ập ra. Trầm Kha muốn ngay từ chiêu đầu phải hạ bá»n này để thâu ngắn cuá»™c đấu nên khi tên này đơn phương đẩy chưởng tấn công chàng thì Trầm Kha liá»n cá»­ song chưởng vá»›i mưá»i thành công lá»±c đẩy ra.


- Bình!


Chưởng phong đôi bên gặp nhau chấn động gây một tiếng nổ cuốn bay cát bụi.


Trầm Kha vẫn đứng yên tại chá»— còn tên Thập Du Thần Trấn Äiện thì bị hất bổng bay xa hàng trượng rÆ¡i xuống đất. Nhưng may mắn được đồng bá»n phóng theo đỡ lấy thân hình, nhưng tên này ná»™i tạng Ä‘á»u bị chấn vỡ. Hắn chỉ nhăn mặt thở hắt ra má»™t tiếng rồi chết luôn.


Bá»n còn lại vừa kinh sợ vừa tức giận. Chúng không ngá» chàng nổi danh vá» kiếm pháp mà giỠđây chưởng lá»±c cá»§a chàng cÅ©ng kỳ ảo lạ thưá»ng.


Thập Du Thần Trấn Äiện là mưá»i tay kiện tướng cá»§a Thiên Toàn Bảo. Mưá»i nhân vật này đã từng gieo rắc bao hãi hùng cho giá»›i võ lâm. Những sá»± việc thật quan trá»ng như thế này Thiên Toàn Bảo chá»§ má»›i sai phái mưá»i nhân vật này.


Ngày trước đã có lần Trầm Kha thất bại dưới tay lão Bảo chủ nên chúng không nghĩ rằng ngày nay công lực của chàng có thể tăng tiến nhanh đến như thế.


Lần thất bại đó tuy bá»n chúng không có chứng kiến và cÅ©ng chưa từng gặp mặt Trầm Kha, song chúng đã nghe qua sá»± việc. Vì thế hôm nay gặp chàng, chúng vẫn không biết mặt là vậy, và ý thức vá» võ công cá»§a chàng ngày trước đã làm cho bá»n chúng khinh thưá»ng nên phải chuốc lấy thảm bại ngay chiêu đầu.


Năm tên mà đã chết mất má»™t, nên bốn tên còn lại thận trá»ng hÆ¡n liá»n bá»§a ra vây Trầm Kha vào giữa.


Trầm Kha cất tiếng âm trầm há»i:


- Tại sao bá»n ngươi lại bắt cóc vị Thánh Y đó?


Má»™t tên trong bá»n đáp liá»n:


- Việc này không quan hệ đến ngươi!


- Nhưng ta muốn biết!


- Cũng không thể được!


- Rồi ngươi sẽ thấy!


- Ta chá»!


- Hãy xem đây!


Lá»i chàng vừa dứt là thân ảnh chá»›p động bước lên ba bước, song chưởng đẩy ra tấn công liá»n.


Thấy chàng ra tay quá nhanh, bá»n chúng cÅ©ng không chậm trá»…, lập tức cá»­ chưởng phản kích liá»n.


Trầm Kha phóng ra hai chưởng, thì bá»n chúng đánh lại tám chưởng. Dầu chưởng lá»±c cá»§a chàng có hùng hậu nhưng chưởng lá»±c bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện cÅ©ng hùng dÅ©ng phi thưá»ng. Nên khi chưởng lá»±c tung ra, chàng liá»n gia tăng toàn bá»™ công lá»±c để đối chưởng.


- Bình!


Một tiếng nổ làm chấn động dãy nhà hoang. Dư lực cuồng phong cuốn tới ào ạt làm ngã đổ thêm mấy lớp vách cũ kỹ của căn nhà.


Trầm Kha thân hình hơi chao đi rồi đứng vững còn bốn tên kia đang lảo đảo ôm ngực phun máu tươi.


Thật là má»™t công lá»±c kinh khiếp. Má»™t chưởng pháp cương cưá»ng chưa từng thấy.


Mới giao nhau một chưởng đã thấy lực lượng chênh lệch.


Nhận thấy công lá»±c cá»§a đối phương quá hùng hậu, bá»n chúng Ä‘ang e ngại thì có năm bóng ngưá»i nữa đáp xuống đấu tràng.


Lập tức bá»n bốn ngưá»i kia nét mặt há»›n hở lên. Má»™t tên quát:


- Thập Du Thần Trấn Äiện sẽ cho ngươi biết thế nào là lợi hại.


Lá»i nói tên này vừa dứt, tức thì bá»n chín tên Du Thần Trấn Äiện cùng vây Trầm Kha vào giữa và đồng loạt rút Ä‘ao thá»§ bá»™ tức thì.


Trầm Kha nhếch mép gằn giá»ng:


- Qá»§y kiếm cá»§a ta sẽ đưa hồn bá»n ngươi làm ma lạc loài vá» giữ Thiên Toàn Bảo!


- Äừng phách lối! Hãy xem!


Cùng với tiếng quát, thanh đao của tên này nhắm vào 'Khúc trì huyệt' của Trầm Kha mà chiếu mũi đao vào.


Trầm Kha liá»n nghiêng ngưá»i tránh né thì hai lưỡi Ä‘ao má»™t trên má»™t dưới hai chiá»u nghịch nhau cùng lúc tấn công vào chàng.


Âm dương lưỡng thế thật lợi hại nên Trầm Kha lại phải thối lui hai bước để tránh đồng thá»i cất tiếng la:


- Hảo đao pháp!


Má»›i qua hai thế đã bức Trầm Kha phải thối lui hai bước nên bá»n Du Thần Trấn Äiện há»›n hở phấn chấn, liên thá»§ tấn công tá»›i tấp.


Ãnh Ä‘ao như chá»›p giăng ngang dá»c.


Những chiêu thế sát thủ được tung ra nhằm đàn áp đối phương càng mau chóng càng hay.


Thân hình phiêu phiêu trong bóng Ä‘ao chập chùng, rồi bá»—ng Trầm Kha quát lên má»™t tiếng lá»›n, ngá»n trưá»ng kiếm cá»§a chàng đâm chênh chếch sang mé tả, nhưng lưỡi kiếm chỉ là hư thế và đột nhiên quay ngược lại đâm luôn ra phía sau cùng vá»›i thân hình Trầm Kha cÅ©ng xoay Ä‘i ná»­a vòng.


- Ã!


Má»™t tiếng la lên. Má»™t thân ngưá»i ngã chết.


Sá»± kiện này đã làm rối loạn Ä‘ao pháp cá»§a bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện.


Trong lúc giao đấu giữa những bậc cao thá»§ thượng thừa mà phải bỡ ngỡ phân tâm tất nhiên sẽ sÆ¡ hở, phÆ¡i bày nhược Ä‘iểm. Huống hồ là Thập Du Thần Trấn Äiện Ä‘ao pháp chặt chẽ mãnh liệt là nhỠở sá»± liên kết.


Thế mà má»™t tên bất chợt trúng kiếm ngã nhào trong đấu tràng nên bá»n chúng bị bỡ ngỡ phân tâm.


Lợi dụng giây phút này Trầm Kha như ánh chá»›p tung ngá»n trưá»ng kiếm vá»›i chiêu pháp kỳ ảo tung ra vá»›i tiếng hét kinh hoàng:


- Chết!


Tiếp theo đó nhiá»u tiếng la Ä‘au đớn thất thanh vang lên. Vòng vây cá»§a bá»n chúng đã tan vỡ.


Trận đấu lắng dịu.


Một phút im lặng trôi qua.


Tiếp theo là sáu thân ngưá»i từ từ ngã qụy, ánh mắt còn ghi nét kinh hoàng tá»™t độ.


Trầm Kha vẫn đứng im như bức tượng.


Còn lại ba tên cuối cùng trong bá»n Thập Du Thần Trấn Äiện, đôi mắt chúng mở rá»™ng gần như rách ra.


Một phút im lặng nữa trôi qua.


Äá»™t nhiên ba tên này hét lên má»™t tiếng rồi như ba mÅ©i tên phóng vào Trầm Kha, nhằm thượng, trung và hạ bá»™ cá»§a chàng mà tấn công.


Trước khí thế liá»u lÄ©nh cá»§a bá»n này, Trầm Kha vẫn thân hình bất động, chiếc áo xám đã loang lá»— máu địch nhân bắn vào chá»›p lên mấy cái. Tức thì bóng kiếm và thân ảnh cá»§a chàng như bóng u linh chá»›p lên thì ba tên cuối cùng cá»§a Thập Du Thần Trấn Äiện liá»n đứng khá»±ng lại.


Trầm Kha cho kiếm vào vá» thì lúc đó má»™t ngá»n gió lốc thổi qua, ba thân hình địch nhân từ từ ngã trên mặt đất, mắt còn trừng trừng mở vá»›i vẻ uất hận.


Những giòng máu á»c ra nhuá»™m đỠxác há» và thấm ướt cả đấu tràng.


Cơn gió lạnh vỠkhuya lướt qua thêm vẻ thê lương.


Lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan đứng cạnh Bá Äồng Nhi, Lữ Má»™ Dung và vị Thánh Y theo dõi trận đấu, chép miệng lẩm bẩm:


- Phải gá»i là 'Qá»§y Kiếm Vương Lãng Tá»­ Trầm Khá má»›i đúng!


Bá»—ng có tiếng cưá»i sang sảng và giá»ng nói vá»ng đến:


- Phải lắm! Phải lắm!


Tiếng nói chưa dứt thì tại đấu tràng đầy xác chết đã hiện ra một lão nhân cốt cách tiên phong vận y phục màu xanh, tay cầm một nhánh trúc đầy lá xanh.


Trầm Kha chưa biết là ai thì đã thấy lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan và Lữ Mộ Dung bước ra thi lễ.


Lão bà Mã Tú Loan liá»n nói:


- Nữ đồ xin tham kiến sư thúc!


Trong khi đó Lữ Mộ Dung chạy lại ôm chầm lấy lão nhân mừng rỡ nói rối rít:


- Nội tổ! Lâu quá nội tổ mới vỠthăm cháu! Cháu nhớ nội tổ quá à!


Vị lão nhân thanh y vỗ vỠLữ Mộ Dung:


- Cháu gái lá»›n rồi mà còn làm nÅ©ng, không sợ qúy vị nÆ¡i đây há» cưá»i cho à!


Vừa nói vị lão nhân thanh y vừa quay sang phía Bá Äồng Nhi và vị Thánh Y Äoàn Nhữ Trung thi lá»… nói:


- Xin chào nhị vị.


Rồi vị lão nhân thanh y này nhìn vào Trầm Kha vá»›i ánh mắt hiá»n từ nói:


- Thiếu hiệp đây là Lãng Tử Trầm Kha phải không?


Trầm Kha nghe vị lão nhân há»i vậy liá»n khiêm tốn trả lá»i:


- Äó là tệ danh cá»§a vãn bối. Xin thỉnh đại danh cá»§a lão tiá»n bối.


Vị thanh y lão nhân cưá»i sang sảng trả lá»i:


- Lâu quá rồi lão phu không ghé bước giang hồ. Vá»›i má»™t trăm năm mươi niên ká»· cho nên võ lâm gán cho lão phu là Thanh Vô Tá»­ Tiên Ông chứ thật ra lão phu đâu có thành tiên được. Rồi má»™t ngày nào đó lão cÅ©ng chết như bao nhiêu ngưá»i khác vậy!


Trầm Kha nghe đến đây chợt há»i:


- Xin há»i lão tiá»n bối là mảnh giấy ghim bằng lá trúc vào cá»— xe ngá»±a là cá»§a tiá»n bối chỉ dẫn phải không?


Vị lão nhân vui vẻ đáp:


- á»’! Lão thấy bá»n chúng mang cháu qúy cá»§a lão và nữ đồ Ä‘i nên nhá» thiếu hiệp giải cứu há»™ đấy chứ.


Bỗng Lữ Mộ Dung xen vào nũng nịu:


- Vậy chứ giỠđây nội tổ mới hiện thân để làm gì đây? Sao không để cho cháu mất tích luôn đi?


Nàng vừa nói vừa giận há»n nên vị lão nhân ná»™i tổ cá»§a nàng liá»n năn nỉ:


- Thôi thôi, cháu gái qúy đừng giận há»n nữa mà phải đến ra mắt vị Thánh Y để ngưá»i giải độc cho.


Thánh Y Äoàn Nhữ Trung từ lúc vào xe và được Mã Tú Loan giải huyệt vẫn theo dõi sá»± việc, đến lúc này má»›i lên tiếng:


- Thanh Vô Tử Tiên Ông đã xuất hiện hẳn võ lâm có biến cố rồi?


Thanh Vô Tá»­ Tiên Ông mỉm cưá»i đáp:


- Thật ra lão phu đây không muốn gánh vác việc giang hồ, song không đành lòng thấy sinh linh càng lúc càng nhiá»u tai há»a.


- Thế nghĩa làm sao?


- Chẳng qua lão phu có dịp qua miá»n Há»a SÆ¡n có duyên may bắt gặp má»™t pho võ công vá» sá»± bất hoại thân thể gá»i là 'Cương Thể Bất Hoạí, chợt giật mình truy nguyên và biết rằng hiện nay có má»™t nhân vật đã luyện được võ công ấy.


Lữ Má»™ Dung thân mật xen vào há»i:


- Ai thế nội tổ?


- Thiên Toàn Bảo Chủ.


Tất cả những ngưá»i có mặt tại đây Ä‘á»u kinh ngạc kêu lên:


- Thiên Toàn Bảo Chủ?


Thanh Vô Tá»­ Tiên Ông nhìn như xuyên thá»§ng màn đêm, giá»ng trầm trầm:


- Võ công ấy muốn phá được phải biết nhược Ä‘iểm quy tụ vào má»™t chá»— nào cá»§a thân thể rồi má»›i phá được, chứ ngoài chá»— ấy ra không có Ä‘ao kiếm nào đâm lá»§ng được. Nhưng nhược Ä‘iểm ấy tùy ngưá»i luyện và tùy giá» giấc thay đổi vị trí nÆ¡i thân thể.


Ngừng lại một chốc vị lão nhân nói tiếp:


- Vì điểm ấy mà lão phu đã đi tìm kế khắc chế. Nhưng chưa được và chỉ còn cách thông báo cho võ lâm được rõ mà thôi.


Lão quay sang Trầm Kha nói:


- Lão phu sẽ tiếp tay với thiếu hiệp bằng cách thông tri cho các đại môn phái để hợp lực đồng khởi nghĩa cùng thiếu hiệp, để thiếu hiệp có một lực lượng hậu thuẫn mạnh mẽ.


Trầm Kha liá»n đáp:


- Vãn bối xin Ä‘a tạ lão tiá»n bối!


Vị lão nhân nầy cất tiếng cưá»i sang sảng rồi nói:


- Lão phu chỉ biết thông báo và giỠđây xin cáo biệt tất cả!


Câu nói còn vẳng lại nhưng thân ảnh lão đã mất hút rồi.


Trầm Kha đứng nhìn theo một lúc rồi quay lại đã bắt gặp đôi mắt đen, sáng lóng lánh trong bóng đêm của nàng Lữ Mộ Dung đang nhìn chàng.


Chàng mỉm cưá»i rồi quay sang vị Thánh Y Äoàn Nhữ Trung:


- Chắc lão tiá»n bối không nỡ chấp trách sá»± đưá»ng đột cá»§a chúng tôi chứ?


Thánh Y Äoàn Nhữ Trung lắc đầu giá»ng nhân từ:


- Thiếu hiệp chớ nói vậy! Lão hiểu rõ cả rồi!


Rồi vị Thánh Y nhìn Lữ Mộ Dung nói:


- Cô nương đây trúng phải 'Bách Äá»™c Châm' là má»™t loại ám khí có tẩm chất tối độc song vẫn còn nhiá»u thá»i gian chữa trị. Cô nương cứ an lòng.


Vị Thánh Y lại nhìn những xác chết tiếp:


- Lão đã trốn vào tận Hắc Thá»§y Äàm vậy mà chúng cÅ©ng tìm ra và vào bắt lão cho được.


Bá Äồng Nhi từ lúc nãy đến giá» vẫn im lặng bây giá» lên tiếng há»i:


- Nhưng mục đích chúng bắt lão huynh để làm gì?


- Thiên Toàn Bảo chủ triệu hồi để cần gặp mà không có cho lão biết gặp để làm gì?


- Vì thế lão huynh phản kháng rồi bị chúng áp chế?


Thánh Y Äoàn Nhữ Trung gật đầu thay lá»i đáp, rồi chợt quay sang nói vá»›i Lữ Má»™ Dung:


- Việc chữa trị cho cô nương không khó, song phải trở lại Hắc Thá»§y Äàm má»›i đủ dược liệu chữa trị. Vậy chúng ta khởi hành chứ không kịp đấy.


Lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan nói:


- Hay là để già này đưa nữ đồ Ä‘i thôi chứ cùng Ä‘i thì làm phiá»n Bá lão huynh và Trầm tiểu Ä‘iệt.


Bá Äồng Nhi cưá»i sang sảng đáp:


- Lão tá»· thật khách sáo! ÄÆ°á»ng từ đây đến Hắc Thá»§y Äàm đâu phải dá»… dàng, nhỡ có chuyện gì sÆ¡ hở lão tá»· có thấy ân hận không?


Bà ta không biết nói sao thì Trầm Kha đã cất tiếng:


- Theo thiển ý cá»§a vãn bối thì chúng ta cùng Ä‘i vá» Hắc Thá»§y Äàm thì chắc ý hÆ¡n.


Thánh Y Äoàn Nhữ Trung liá»n tiếp:


- Nếu vậy thì Hắc Thá»§y Äàm sẽ được đón tiếp qúy vị thượng khách đến viếng.


Lữ Má»™ Dung liá»n lên tiếng:


- Äâu phải con bệnh đến phiá»n nhiá»…u Thánh Y đấy chứ!


Tất cả Ä‘á»u cưá»i vang.


Trầm Kha liá»n má»i:


- Xin tất cả lên xe!


Thánh Y Äoàn Nhữ Trung liá»n lấy má»™t hoàn thuốc đưa cho Lữ Má»™ Dung rồi nói:


- Cô nương hãy uống hoàn thuốc này để cầm độc, khá»i phải lo lắng chất độc phát tác.


Lữ Mộ Dung lập tức uống ngay.


Cỗ xe tứ mã lại tiếp tục lăn bánh.


Gió đêm hiu hắt thổi qua lạnh lẽo.


Ngũ Sơn Trấn giỠđây có lẽ đang bàn tán vỠsự náo loạn tại Thanh Cát Kỹ Viện
Tài sản của baba4

  #34  
Old 07-05-2008, 06:38 AM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
:::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương


Hồi 34

Trở Lại Äịa Sát


Mặt trá»i đã lên cao. Những tia nắng gay gắt xuyên qua đám lá dày đặc cá»§a rừng già loang lá»— trên lá»›p lá khô. Núi rừng thật hoang vu tưởng chừng như không bao giá» có chân ngưá»i đặt đến. Vậy mà nÆ¡i đây là má»™t khu vá»±c chứa đầy sá»± hăm dá»a cho võ lâm. Má»™t nÆ¡i mà chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha đã sa cÆ¡ suýt nữa ôm hận ngàn Ä‘á»i.


Và giỠđây, chàng trai phong trần ấy vẫn quyết tâm tìm thù để báo Ä‘á»n nghÄ©a mẹ cha mà phải dấn thân lãng tá»­ Ä‘ang băng mình đến vùng núi hoang vu này.


Chẳng những má»™t mình chàng mà còn thêm má»™t lão già nữa. Má»™t lão già lúc nào cÅ©ng say mê những trò chÆ¡i con nít vá»›i má»™t tâm tình thuần hậu hồn nhiên, dầu đã năm sáu mươi năm trá»i dấn thân vào nguy hiểm, nhưng vẫn chưa bước ra khá»i chốn Ä‘a truân vì lòng còn lo lắng cho an nguy cá»§a kẻ khác. Lão già đó chẳng ai khác hÆ¡n là Bá Äồng Nhi, má»™t lão nhân danh trấn giang hồ bởi ngá»n 'Cuồng Phong Nghịch Cước' kỳ diệu cá»§a lão.


Hai ngưá»i liá»n dừng chân dưới bóng cây cổ thụ thì chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha nói vá»›i lão Bá Äồng Nhi:


- Chúng ta đã làm cho bá»n chúng náo động rồi. Không biết chừng nÆ¡i đây bá»n chúng lại xuất hiện cho xem.


Bá Äồng Nhi gật đầu:


- Chắc vậy rồi vì nơi đây chắc còn trong phạm vi kiểm soát của chúng.


Trầm Kha lại nói:


- Tiểu điệt đã một lần vào Thiên Toàn Bảo này rồi song bị thất bại, nên lúc nãy tiểu điệt không vào bằng lối ấy là vì vậy đó.


- Vậy nơi này có lối nào xâm nhập được vào Thiên Toàn Bảo không?


- Chắc có chứ! Miá»…n sao có bá»n Thiên Toàn Bảo xuất hiện là chúng ta có thể xâm nhập dá»… dàng.


Rồi chàng lại tiếp:


- Không biết tiá»n bối Nguyệt Nga Mã Tú Loan và Lữ Má»™ Dung có gặp ngăn trở nào không?


- Nếu có cũng không sao vì Lữ Mộ Dung cô nương ngày nay đã hoàn toàn bình phục mà xem ra công lực còn tăng tiến thêm mấy phần nữa đấy.


- Äó cÅ©ng là nhá» lòng tốt cá»§a Thánh Y Äoàn Nhữ Trung.


- Ừ! Hắc Thá»§y Äàm cá»§a lão ấy thật là má»™t địa thế hiếm thấy. Lão ta tìm được thật qúy hóa duyên may vô cùng.


Vừa lúc đó bỗng nghe những tiếng thét xé không gian đưa đến.


Bá Äồng Nhi vá»™i nói:


- Mình hãy ẩn vào đây xem thử chuyện gì xảy ra đây.


Hai ngưá»i liá»n nhảy vút lên má»™t tàng cây cổ thụ ngồi ẩn mình quan sát động tịnh.


Má»™t phút sau 'Xoạt, xoạt' liên tiếp mấy tiếng. Năm bóng ngưá»i rÆ¡i xuống chá»— đống đá vụn phía trước cây cổ thụ. Năm bóng ngưá»i đó là hai lão già và ba tráng hán, Ä‘á»u mặc y phục màu Ä‘en.


Bá Äồng Nhi khẽ nói:


- Ngưá»i cá»§a Thiên Toàn Bảo! Có lẽ chúng đến đây tìm ta.


Trầm Kha 'hừ' gằn một tiếng nho nhỠqua kẽ răng như tử thần tuyên án:


- Giết!


Lúc đó một trong hai lão già nói:


- Không biết kết cuộc lục soát như thế nào?


Lão già kia đáp vá»›i giá»ng đầy tá»± tin:


- Chung quanh đây mưá»i dặm má»™t con thá» cÅ©ng không thể thoát khá»i, huống gì là có kẻ xâm nhập má»™t cách dại dá»™t vào địa phận này thế nào cÅ©ng bị tóm được.


Chẳng lẽ chúng bay lên trá»i được sao?


Lão chưa nói dứt lá»i thì má»™t giá»ng nói ngắn lạnh tanh đã vang lên:


- Chưa cần bay lên trá»i vá»™i vì còn đợi chúng bay đến đây!


Cả năm ngưá»i đó mặt Ä‘á»u biến sắc. Chúng quay ngưá»i lại nhìn thì thấy má»™t gã áo xám đội chiếc nón rá»™ng vành oai hùng, đứng cách chúng chừng hai trượng, dáng dấp đằng đằng sát khí kinh ngưá»I, xuất hiện quá đột ngá»™t và lặng lẽ, khiến ngưá»i ta không lạnh mà phải run.


Má»™t trong hai lão già trầm giá»ng há»i:


- Tiểu tử! Hãy báo danh tánh thì ta tha cho cái chết tan thây.


Ngưá»i vừa xuất hiện đó chính là Lãng Tá»­ Trầm Kha.


Chàng khinh bỉ 'xì' một tiếng nói:


- Vá»›i các ngươi thì còn chưa xứng đáng há»i đến tên ta. Nhưng để cho chúng bay chết khá»i ấm ức, ta cÅ©ng chịu khó mà nói đây. Hãy nghe cho rõ, tên cá»§a ta là Lãng Tá»­ Trầm Kha.


Năm cao thá»§ cá»§a Thiên Toàn Bảo nghe đối phương xưng danh thì ai nấy Ä‘á»u lạnh mình kinh hãi, chúng bất giác lùi lại ba bước lá»›n. Ba tráng hán liá»n tuốt kiếm cầm tay.


Trầm Kha từ từ đi tới trước, mỗi bước chứa đựng một sự giết chóc kinh hồn.


Lần trở lại Thiên Toàn Bảo này Trầm Kha cứ thấy địch nhân là sát niệm ngập tràn.


Năm cao thủ của Thiên Toàn Bảo ý thức được nỗi tức giận sát nhân chứa đựng trong từng bước tiến của đối phương, nên lùi dần ra sau theo từng bước chân của Trầm Kha.


Äôi bên vẫn giữ Ä‘á»u khoảng cách.


Äá»™t nhiên Lại má»™t tiếng quát lạnh lùng nổi lên:


- Äứng im!


Năm ngưá»i đó cảm thấy lạnh mình rợn gáy, há» liếc nhìn ra sau thì thấy có má»™t lão già đứng chận sau lưng chúng từ lúc nào rồi.


Má»™t trong hai lão già áo Ä‘en vụt đưa tay tung lên trá»i má»™t vật đỠtròn. Hiển nhiên là chúng đã phát tín hiệu cầu cứu tiếp viện. Vật đỠđó bay cao chừng hÆ¡n năm mươi trượng thì nổ má»™t tiếng, cháy đỠrá»±c lên tua tá»§a rồi má»›i từ từ rÆ¡i xuống sau núi.


Lão già này chính là Bá Äồng Nhi cưá»i ha hả má»™t lúc rồi nói:


- Tốt lắm đấy! Kêu gá»i hết những tên bất lương vô dụng đó đến ngay đây Ä‘i.


Bao nhiêu ân oán giang hồ mà chúng bây đã gây ra giỠđây phải trả.


Bất thình lình, ba tráng hán đó cùng hét lên má»™t tiếng, ra tay đánh tá»›i tấp vào Bá Äồng Nhi.


Hai lão già áo đen láy mắt nhìn nhau rồi nhất tỠnhảy tới tấn công Lãng Tử Trầm Kha.


Sát khí chứa đầy lồng ngá»±c, trào cả lên đôi mắt Ä‘ang long lanh tức giận, Trầm Kha liá»n vÅ© động song chưởng đánh ra hai luồng kình lá»±c, sức mạnh có thể di sÆ¡n đảo hải, cuốn ập tá»›i hai lão già đó Hai tiếng thét thê thảm vang lên Hai lão già đồng thá»i phun ra hai vòi máu và thân hình bay lá»™n ra xa, có hai ba trượng chết liá»n tại chá»—.


Äằng kia má»™t trong ba tráng hán đã bị Bá Äồng Nhi đánh cho má»™t chưởng đến xương cốt gãy nát, thịt máu trá»™n lá»™n chết ngay tại chá»—.


Hai tráng hán còn lại hồn vía bay lên tận mây xanh, chúng cùng công ra má»™t kiếm rồi định quay ngưá»i tẩu thoát Nhưng!


Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi đã thét lên má»™t tiếng lá»›n:


- Nằm xuống!


Cùng vá»›i tiếng thét, thân hình lão bay theo đồng thá»i song cước phóng ra như vÅ© bão.


- Bịch! Bịch!


Hai tiếng khô khan vang lên.


Máu miệng của hai tên tráng hán đã trào ra như suối, rồi chúng ngã gục chết ngay tại chỗ.


Chỉ trong chớp nhoáng mà năm cao thủ của Thiên Toàn Bảo đã trở thành năm xác chết không hồn, nằm trên những vũng máu thâm vầng.


Giữa khung cạnh rùng rợn đó, những tiếng thét phá không gian lại vang lên.


Lố nhố những bóng ngưá»i từ trong mật lâm túa ra.


Bá Äồng Nhi ý thức đưa mắt nhìn Trầm Kha, vừa lúc đó chàng đẩy chiếc nón rá»™ng vành lên đưa đôi mắt nhìn vá» phía Bá Äồng Nhi. Äôi bên há»™i ý gật đầu má»™t cái. Qua cái liếc nhìn nhau biết ý đó, đã quyết định vận mạng cho những cao thá»§ Thiên Toàn Bảo sắp đến đây.


Như vậy Má»™t cảnh tượng thịt rÆ¡i máu đổ ắt sẽ diá»…n ra nÆ¡i phế địa tiêu Ä‘iá»u cá»§a vùng núi non này.


Bá»n ngưá»i cá»§a Thiên Toàn Bảo như ngưá»i máy vô tri, cứ chạy đến đấu tràng như kẻ thiêu thân liá»u chết đánh nhầu vá»›i Trầm Kha và Bá Äồng Nhi.


Má»™t trận chiến khốc liệt diá»…n ra Những tiếng rên thảm thiết vang lên không ngừng Từng thây ngưá»i gục chết Từng bóng ngưá»i lại nhảy vào để trở thành những cái xác không hồn nằm gục chết trên vÅ©ng máu Thật là má»™t sát kiếp.


Bỗng một tiếng thét của con gái lanh lảnh vang lên:


- Hãy ngừng tay!


Tiếng thét tuy không lá»›n nhưng xoáy vào tai, nghe lạnh mình. Trầm Kha và Bá Äồng Nhi Ä‘á»u ngừng tay cùng má»™t lúc.


Chỉ thấy má»™t thiếu nữ đẹp như tiên nga, không biết đến từ lúc nào mà đã đứng vào trong trận rồi. Sau lưng thiếu nữ lại có mưá»i hai võ sÄ© mặc y phục Ä‘en, bó sát những thân hình lá»±c lưỡng.


Những môn hạ cá»§a Thiên Toàn Bảo may mắn thoát chết Ä‘á»u vá»™i vàng lui ra ngoài trận đấu.


Thiếu nữ đó nhìn qua những tử thi nằm ngổn ngang, rồi từ từ tiến tới mấy bước.


Äôi mắt trong ngần như nước hồ thu lặng gió, mở lá»›n sáng tá»±a trăng rằm cá»§a nàng nhìn chăm chăm vào Trầm Kha, trên đôi má á»­ng hồng như cánh đào buổi sá»›m đầu xuân, hiện ra vẻ ná»­a vui ná»­a buồn. Làn môi má»ng đỠhé mở như cưá»i như không.


Dáng Ä‘iệu đó, thêm vào má»™t thân hình nở nang cân đối cá»§a nàng vá»›i những đưá»ng cong tuyệt mỹ, thật là quyến rÅ©, khiến tâm hồn ngưá»i ta như say như tỉnh.


Äôi mắt còn ngá»i sáng ánh sát quang. Trầm Kha lành lạnh nhìn đối phương cất giá»ng:


- Không ngỠNam Phương tiểu thư lại có mặt nơi này.


Thiếu nữ đó nhẹ nhàng uyển chuyển tiến thêm mấy bước, cất tiếng như chim oanh hót sớm ban mai:


- Ngày trước ngươi có hành động bỉ ổi, đã bị ta đánh cho mấy chưởng nên ngày nay oán hận lắm phải không?


- Ngươi là kẻ hồ đồ, không biết phân phải trái, chân giả!


- Vậy nên ngày nay ngươi giết bao nhiêu ngưá»i này cho hả giận chứ gì?


- Hận ấy ta sẽ trả cho nàng, còn nÆ¡i đây chỉ là má»™t bá»n Ä‘iên rồ hy sinh vô nghÄ©a cho tên Bảo chá»§ Rồi chàng cưá»i gằn:


- Äây má»›i chỉ là bắt đầu thôi!


- Thủ đoạn của ngươi thật quá tàn ác!


- Cái tàn ác này phải dồn cả vào cho tên Bảo chủ!


Tiếng cá»§a ngưá»i thiếu nữ vẫn êm dịu nhưng đượm màu lạnh lẽo:


- Hừm! Không chừng cũng là kết cuộc đấy!


Trầm Kha 'hừ' gằn một tiếng bảo:


- Nếu vậy thì hay quá! Các ngươi có mặt hôm nay sẽ có phần Ä‘á»u nhau. Ta không bạc đãi vá»›i má»™t ngưá»i nào cả.


Mặt phấn nàng Ä‘anh lại, cưá»i nhạt má»™t tiếng:


- Trầm Kha! Äã có má»™t lần ngươi thất bại dưới tay Bảo chá»§, thì lần này ta tin rằng ngươi khó toàn mạng Lãng Tá»­ Trầm Kha quá tức giận, cưá»i thành tiếng ngắn, ngắt ngang câu nói cá»§a Nam Phương tiểu thư:


- Nam Phương tiểu thư! Ta không có thì giá» lý lẽ vá»›i ngươi. Hãy vào gá»i tên Bảo chá»§ ra đây thế mạng cho ngươi.


Lúc này mặt nàng hiện đầy vẻ sát cơ, quát to:


- Äệ tá»­ ná»™i bảo nghe lệnh!


Mưá»i hai võ sÄ© mặc đồ bó sát thân, liá»n chia ra má»—i ngưá»i má»—i bên sáu tên đồng cúi ngưá»i nói:


- Äệ tá»­ chúng tôi sẵn sàng!


Nam Phương tiểu thư nghiêm giá»ng:


- Các ngươi hãy bắt sống lão già kia!


Mưá»i hai võ sÄ© đồng loạt nói:


- Tuân lệnh!


Chúng liá»n nhảy vụt lại vây Bá Äồng Nhi tức khắc.


Trận chiến bắt đầu Mưá»i hai tên đệ tá»­ Thiên Toàn Bảo quát lên ầm Ä©, tấn công tá»›i tấp Bá Äồng Nhi.


Cuồng Phong Nghịch cước tuy là tay cao thá»§ thượng thừa, song mưá»i hai tên đệ tá»­ này cá»§a Thiên Toàn Bảo đặc phái cho Nam Phương tiểu thư từ ngày nàng bá» ngôi cổ thành trở vá» cư ngụ trong Thiên Toàn Bảo, nên võ công chúng cÅ©ng đâu phải tầm thưá»ng. Chúng lại được cái thế đông ngưá»i nên trận đấu má»›i mở màn đã diá»…n ra má»™t cách rầm rá»™ Äằng này, Nam Phương tiểu thư từ từ tiến gần đến Trầm Kha. Chàng vẫn đứng im thá»§ thế Nam Phương tiểu thư Ä‘i đến còn cách chàng chừng tám bước bèn ngừng lại, nét mặt biến nghiêm khắc, môi Ä‘iểm nụ cưá»i cợt nhã, sóng mắt tình nhìn Trầm Kha.


Nàng vui giá»ng nói:


- Trầm Kha! Ngươi thật tình giận bản tiểu thư lắm sao?


- Ngươi đừng nói việc ấy! Ngày trước là ngày trước! Ngày nay nói chuyện ngày nay.


- Thật tình ta Ta không muốn đánh với ngươi!


- Tại sao? Ngươi sợ chết rồi chăng?


Äôi mắt chá»›p chá»›p, Nam Phương tiểu thư nói:


- Không! Ta không sợ chết, nhưng vì Nàng không nói tiếp lá»i nên Trầm Kha quát - Vì Ä‘iá»u gì?


- Mà thôi ngươi muốn gì bây gi�


Trầm Kha quắc mắt quát:


- Hãy ra tay đi!


- Ngươi nhất định muốn ra tay?


- Ừ! Ta muốn giết ngươi sớm chừng nào hay chừng đó!


Nam Phương tiểu thư sa sầm nét mặt, nói:


- Trầm Kha ngươi không biết Ä‘iá»u!


Môi chàng khẽ nhếch nụ cưá»i ngạo mạn, nói:


- Ta đâu cần theo Ä‘iá»u kiện chi mà biết vá»›i không. Ngươi có sợ chết thì hãy cút mau!


Sắc mặt đỠhồng lại càng đỠhơn. Những tia sáng căm hận từ đôi mắt không ngớt bắn ra. Nam Phương tiểu thư hét lớn:


- Coi chưởng!


Trong tiếng thét lanh lảnh ấy, nàng đánh ra một thế vô cùng nhanh nhẹn và cực mạnh. Thế chưởng vững chắc ấy tuôn ra một kình lực mạnh mẽ vô cùng.


Chưởng trái Trầm Kha liá»n phóng xéo lại - Bùng!


Hai luồng kình khí chạm nhau, mỗi bên bị đẩy lui một bước. Tiếp theo đó chưởng mặt của chàng bủa ra, tiếng gió rít như xé lụa, vun vút đánh thẳng đến đối phương.


Nam Phương tiểu thư liá»n nhảy sang trái hai bước tránh thế đánh cá»§a Lãng Tá»­ Trầm Kha.


Ngay lúc đó, má»™t tiếng thét gần đó vang lên, tiếp theo là hai tiếng 'há»±, há»±', Trầm Kha liếc mắt thấy hai võ sÄ© phun máu miệng, chệnh choạng lui ra ngoài vòng chiến. Lão Bá Äồng Nhi lòn lách trong mưá»i hai tên đệ tá»­ rất lanh lẹ, má»—i thế võ xuất ra Ä‘á»u ác độc, khiến Trầm Kha rất yên tâm.


Thế thứ nhất bị hụt, Trầm Kha liá»n công tiếp thế thứ hai.


Chưởng của Nam Phương tiểu thư cũng đánh ra để dành lấy thượng phong trong cuộc đấu.


Thấy đối phương cùng đánh một loạt vào 'tam tinh huyệt' và 'khí hải huyệt' của mình, Nam Phương tiểu thư hét lên một tiếng cao vút, tung mình lên cao đạp xuống vai hữu địch thủ.


Trầm Kha thất kinh vá»™i biến thế đánh, ngưá»i né qua má»™t bên chụp vào chân đối phương thiệt lẹ. Nam Phương giật mình co chân lá»™n lại má»™t cái, chưởng từ trên cao bổ xuống.


Trận đánh lại càng quyết liệt, cát bụi bay tung mù mịt. Những xác chết lúc nãy bị Trầm Kha và Bá Äồng Nhi đánh giết lại bị chưởng phong văng ra xa trông thật rùng rợn.


Trầm Kha và Nam Phương như hai chiếc bóng, thân thá»§ tuyệt vá»i cùng ra chiêu sát thá»§.


Lúc bấy giá» lão Bá Äồng Nhi bị mưá»i hai tên đệ tá»­ còn lại tấn công tá»›i tấp, nhưng lão ta vẫn ung dung, miệng la ó, tả chưởng hữu chưởng liên tiếp đẩy ra ứng phó.


Thấy cần phải thu ngắn trận đấu nên Trầm Kha đột biến chiêu thức thật ảo diệu, cuốn tới nhằm vào Nam Phương tiểu thư. Nàng 'hự' lên một tiếng rồi thối lui ra xa bảy tám bước.


Trầm Kha không có ý niệm thương sót, được thế liá»n tấn tá»›i đánh tiếp ra ba chưởng.


Sau khi ba chưởng đánh ra, Nam Phương tiểu thư 'hự' một tiếng chấn lui lại một trượng, há miệng phun ra một búng máu, mặt mày tái mét, tóc tai lòa xòa.


Lãng Tử Trầm Kha bám sát theo như hình với bóng, lại đánh ra thêm một chưởng nữa.


Nam Phương tiểu thư thét lớn một tiếng, mang sức tàn vung song chưởng chống đỡ.


- Bùng!


Tiếp theo một tiếng kêu thê thảm, Nam Phương tiểu thư phun tiếp ba búng máu tươi, rồi té ngồi trên đất không gượng đứng lên được nữa.


Trầm Kha cũng bị sức chấn động ép bước lui ra sau một bước dài.


Bên kia Bá Äồng Nhi bị áp đảo, song mấy tiếng kêu thét vang lên, ba võ sÄ© bị thương Trầm Kha phần hận ngập tràn, nhá»› lại lúc trước đã bị nàng nhẫn tâm phóng chưởng quyết giết chàng khi chàng bị trúng dâm độc. Nên giỠđây, lách đến bên Nam Phương giÆ¡ chưởng quát lên:


- Ngươi còn gì trăn trối chăng?


Nam Phương tiểu thư nhắm mắt lại, hai giá»t lệ rÆ¡i tràn gò má tái xanh, ảm đạm nói:


- Ngươi xuống tay đi!


Trầm Kha sa sầm nét mặt, trầm ngâm suy nghĩ:


- Bá»™ hạ Thiên Toàn Bảo đã chết không ít rồi. Ngưá»i thù chính là lão Bảo chá»§.


GiỠđây nhìn thấy nàng, Trầm Kha chợt nhớ lại lúc mới quen thuở ban đầu Bởi thế chàng từ từ để tay xuống.


Trầm Kha không nói má»™t lá»i rồi nhảy vút vá» phía Bá Äồng Nhi. Thân chưa đến, chàng đã từ trên cao đánh xuống rồi.


Luồng kình phong ào ào cuốn tá»›i. Liá»n đó hai bóng ngưá»i bay vút ra khá»i trận đấu.


Năm ngưá»i còn lại ngó thấy toàn trận, bất giác nổi lạnh mình định lui ra nhưng hai tiếng 'há»±, há»±' vang lên. Hai bóng ngưá»i lại bay ra xa hai trượng rÆ¡i 'phịch, phịch' xuống đất chết liá»n bởi ngá»n nghịch cước cá»§a Bá Äồng Nhi.


Ba tên còn lại không ham chiến đấu nữa, liá»n nhún ngưá»i phóng chạy. Trầm Kha và Bá Äồng Nhi đứng nhìn theo mà không Ä‘uổi theo chúng nữa.


Trong khi đó bóng nàng Nam Phương tiểu thư cÅ©ng đã mất hút tá»± bao giá».


Trầm Kha quay sang phía lão Bá Äồng Nhi nói:


- Chúng ta tiếp tục tiến vào chứ?


Bá Äồng Nhi gật đầu:


- Phải san bằng Thiên Toàn Bảo mới được nghe!


Hai ngưá»i liá»n phóng ngưá»i lao Ä‘i Chung quanh địa khu cá»§a Thiên Toàn Bảo đã đánh báo động nên từng trạm Ä‘á»u có cao thá»§ cá»§a chúng canh gác.


Má»™t trận đụng độ vừa rồi hình như đã làm bá»n chúng dè dặt nên má»™t Ä‘oạn đưá»ng Ä‘i vào vẫn không thấy má»™t trở ngại nào, và cÅ©ng vắng bóng Thiên Toàn Bảo môn nhân Vừa lao ngưá»i Ä‘i Trầm Kha vừa quay qua Bá Äồng Nhi:


- Ngày trước tiểu điệt tìm vào Thiên Toàn Bảo, không ngỠsào huyệt này có sự tổ chứ quy mô đến như vậy.


- Có lẽ từng trạm kiểm soát lại có một lực lượng bảo vệ. Và lúc nãy nàng Nam Phương tiểu thư chắc là một lực lượng tiếp ứng đặc biệt.


Bá Äồng Nhi nói:


- Nếu vào được trong Thiên Toàn Bảo chắc chắn ta còn phải vượt qua nhiá»u lá»±c lượng nữa, mà không chừng cánh Nguyệt Nga Mã Tú Loan và Lữ Má»™ Dung cô nương cÅ©ng gặp phải bá»n chúng.


Vừa khi đó phía trước mặt hai ngưá»i chỉ có má»™t lối cốc đạo tun hút chạy vào.


Bá Äồng Nhi liá»n chỉ và nói:


- Có lẽ chúng ta phải theo lối này mới xâm nhập được.


- Vâng! Chúng ta tiến vào.


Hai ngưá»i vừa qua khá»i cốc đạo vài mươi trượng vá»›i địa thế thật hiểm trở.


Chàng nghÄ© đến má»™t lần đã thất bại và gia thù hun hút mà lòng căm giận, liá»n vận ná»™i lá»±c phi nhanh hÆ¡n làm Bá Äồng Nhi cÅ©ng phải gia tăng cước bá»™.


Bỗng có tiếng hét lớn:


- Äứng lại!


Tiếng hét vừa dứt thì đã thấy xuất hiện mưá»i hắc y nhÆ¡n, ngưá»i nào sắc mặt cÅ©ng đầy sát khí.


à niệm báo thù vừa tăng nặng trong lòng mà gặp phải cảnh này nên chàng hét lên:


- Ta phải lấy mạng chúng bây!


Chưa dứt hết lá»i chàng liá»n tống ra má»™t chưởng. Chỉ trong má»™t chưởng mà cả mưá»i tên Thiên Toàn Bảo Ä‘á»u qụy ngã xuống đất.


Chàng không nói má»™t lá»i nào, chỉ láy mắt cho Bá Äồng Nhi rồi cả hai ngưá»i phóng như tên bắn thẳng vào trong cốc.


Äi má»™t Ä‘oạn nữa thì nghe má»™t tiếng quát vang lên. Trước mặt chàng đã thấy má»™t lão già ngày trước chàng đã gặp mặt trong bảo mà lão chính là Ma Khúc Tinh Äồ Chúc.


Vừa thấy chàng, lão cưá»i hăng hắc, giá»ng ngạo nghá»…:


- Lại là mi! Äã lâu không gặp nhỉ?


Lãng Tá»­ Trầm Kha cưá»i gằn:


- Äúng! Chính là ta. Nếu mi không muốn chết thì hãy tránh đưá»ng cho ta Ä‘i.


Ma Khúc Tinh Äồ Chúc cưá»i gằn nhìn chàng bằng má»™t ánh mắt nói:


- Äã má»™t lần ngươi thất bại nÆ¡i Thiên Toàn Bảo này rồi may mắn ngươi trốn Ä‘i.


Vậy mà ngày nay ngươi dám cả gan vào đây khuấy động nữa sao?


Lão hét lá»›n má»™t tiếng đồng thá»i đánh tá»›i má»™t chưởng.


Lãng Tá»­ Trầm Kha vẫn Ä‘iá»m nhiên nói:


- Thế là mi tới số rồi!


Tiếp theo vá»›i tiếng quát là những đợt chưởng cuồn cuá»™n như thác lÅ© từ Lãng Tá»­ Trầm Kha và Bá Äồng Nhi đổ vào đám môn nhân cá»§a Thiên Toàn Bảo.


Từng đợt ngưá»i ngã gục cùng vá»›i tiếng gào thét kinh hoàng. Thây xác nằm ngổn ngang, máu me chảy đỠngập tràng. Thậm chí những ngưá»i còn đứng cách xa ba bốn trượng cÅ©ng bị chết. Thật là má»™t cảnh tượng quá hãi hùng.


Äôi mắt Trầm Kha đỠnhư than lá»­a lóe tinh quang, chàng bước Ä‘i. Tức thì chàng quật ra má»™t chưởng. Luồng chưởng phong cuốn tròn kêu lên ầm ập, cát đá văng tứ tung, chạm phải chưởng lá»±c cá»§a đối phương phất lên má»™t tiếng nổ dữ dá»™i như sấm sét.


Ma Khúc Tinh Äồ Chúc bị văng bổng lên trá»i rồi rá»›t bịch xuống đất chết liá»n tại chá»—.


Vừa lúc đó các môn nhân từ trong lòng cốc ào ra thật đông, chia làm hai tốp ùn ùn tấn công Trầm Kha và Bá Äồng Nhi.


Trầm Kha hét lên:


- Chúng bay muốn sống hãy lui mau, nếu không sẽ tan xác tức thì!


Mặc dù chàng đã cảnh cáo, nhưng bá»n chúng vẫn la hét vang lừng rồi thi nhau tấn công thục mạng.


Thấy không thể làm gì khác hơn, chàng la lớn:


- Thúc thúc! Chúng ta phải mở sát kiếp vậy!


Hai ngưá»i như thiên thần lá»™i qua suối máu, đạp lên xác chết tiến vào cốc đạo.


Qua một khúc quanh, cốc đạo lại chia làm hai lối.


Bá Äồng Nhi nói:


- Hai lối này Ä‘á»u vào Thiên Toàn Bảo, vậy thúc thúc Ä‘i má»™t ngã, tiểu Ä‘iệt Ä‘i má»™t ngã. Chúng ta hẹn gặp nhau trong há»™i bảo.


Trầm Kha gật đầu đáp:


- Thế cũng được, như thế này chúng phải phân tán lực lượng đối phó, ta dễ bỠtiêu diệt chúng.


Nói xong, bóng hai ngưá»i lại vùn vụt phóng vào hai ngõ cá»§a cốc đạo mịt má».


Chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha băng mình vào lối phía hữu. Há»… gặp bá»n ngưá»i cá»§a Thiên Toàn Bảo là chàng hạ sát ngay. Thật là má»™t kiếp sát hãi hùng.


Lúc bấy giá», Trầm Kha đã vượt được thêm mưá»i mấy trượng nữa, bá»—ng phía trên sưá»n núi cá»§a cốc đạo phát lên những tiếng nổ dữ dá»™i. Tức thì cây và đá từ trên cao lăn xuống ầm ầm như trá»i long đất lở.


Trầm Kha vận công lá»±c để chống đỡ, nhưng chàng thiết tưởng những tảng đá to như những cái nhà kia, rÆ¡i xuống quá mạnh thì dù có ná»™i công cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng phải nát thây gãy xương.


NghÄ© như thế nên chàng nhìn bốn bá» thì thấy má»™t cái lá»— hổng trong vách núi; chàng liá»n nhảy tá»›i chui vào nấp. Tuy thế chàng cÅ©ng đã bị trúng mấy tảng đá Ä‘au rêm cả mình.


Chàng thầm nghĩ:


- Thiên Toàn Bảo đã thiết trí nhiá»u cÆ¡ quan để sát hại chàng má»™t cách khá»§ng khiếp. Nếu ná»™i công chàng không được thâm hậu chắc chắn phải tan xương tức thì, mà không hy vá»ng gì xâm nhập vào Bảo Ma ấy được.


Qua một lúc lâu, tiếng ầm ầm dứt hẳn. Chàng bước ra nhìn lại thân mình thì thấy bên tay trái bị rướm máu tươi do bị đá rớt trúng rất đau nhức.


Chàng nghiến răng lẩm bẩm:


- Ta sẽ lấy mạng chúng bay hết!


Trầm Kha liá»n lấy má»™t hoàn thuốc nuốt vào rồi vận khí Ä‘iá»u thương, qua má»™t thá»i khắc má»›i bá»›t Ä‘au nhức. Chàng liá»n vươn mình chạy ra thì bá»—ng nghe có tiếng nói lá»›n:


Tôi không tin rằng hắn còn có thể sống sót nữa!


- Phải lắm! Chuyến này thằng tiểu qủy ấy không nát thây cũng dẹp xương rồi!


- Hạ. Hạ. Ha Trầm Kha cưá»i lên má»™t chuá»—i dài vang rá»n cả má»™t vùng, rồi nghiến răng ken két hét lá»›n:


- Chúng bây hãy mở to đôi mắt xem Lãng Tử Trầm Kha này đã chết chưa!


Không còn để lỡ cÆ¡ há»™i nữa, chàng lao mình tá»›i tạt qua hai chưởng cùng má»™t lúc. Vá»›i thế đánh dÅ©ng mãnh cá»§a chàng thì gặp ngưá»i phải nát xương, gặp cây cây phải gẫy, gặp đá đá phải bể.


Tiếng ré vang lên như xé lụa, càng chết bao nhiêu thì chưởng lá»±c cá»§a chàng càng tá»›i tấp bấy nhiêu. Dưới sá»± tấn công bất ngá» và khá»§ng khiếp ấy thì thế nào bá»n Thiên Toàn Bảo tránh được khá»i tá»­ vong.


Ôi! Máu chảy, thịt nát, xương tan...


Bỗng nhiên...


Có tiếng cưá»i gằn đưa đến:


- Thủ đoạn của ngươi độc ác quá nhỉ!


Vừa quay mặt qua, chàng đã thấy từ trong cốc đạo. Năm vị lão nhân từ bước ra.


Trong đó có bốn lão nhân vận trang phục màu đen xếp thành hàng ngang lừ lừ tiến đến cách Trầm Kha năm bước mới dừng lại. Riêng vị lão nhân còn đứng lại phía sau vẫn khoanh tay nhìn Trầm Kha đầy vẻ kêu ngạo.


Lão ấy cưá»i khanh khách ra lệnh cho bốn lão nhân kia:


- Ra tay đi!


Trầm Kha nhếch mép mỉm cưá»i:


- Thế thì hay lắm!


Dứt lá»i chàng liá»n đánh mạnh ra má»™t chưởng, lá»±c đạo phóng tá»›i mạnh như lôi Ä‘iện.


Bốn lão nhân cÅ©ng liá»n vung chưởng phản kích tức thì.


- Bùng!...


Trầm Kha thân hình lắc lư rồi đứng vững. Bốn lão nhân kia Ä‘á»u bị chấn lui ba bước.


Tuy thế, bốn lão ấy vẫn không ngừng tay. Bốn lão già lại hợp lực ráng sức bình sanh đánh bổ tới Trầm Kha một chưởng.


Thế chưởng này hợp lực mạnh vô cùng, nhưng chàng chỉ bước lùi lại và quát lớn:


- Chúng bay muốn chết hết sao?


Dứt lá»i chàng vung tròn đôi tay, 'hừ' lên má»™t tiếng tức thì má»™t đạo kình lá»±c như thác lÅ© cuốn ra đập vào chưởng cá»§a đối phương.


- Ầm!... Ầm!... Ầm!...


Bốn lão già rú lên, trốc thanh ấp huyết văng tứ tung chết tốt.


Lúc ấy lão nhân đứng phía sau bước tá»›i nhanh như chá»›p rồi cưá»i hăng hắc hét lên:


- Hừ! Công lực của ngươi thâm hậu lắm!


Trầm Kha hừ má»™t tiếng há»i:


- Ngươi muốn gì?


Lão vẫn cưá»i hăng hắc nói:


- Ngươi là tay qá»§y kiếm mà lại không biết ta sao? Thật là má»™t Ä‘iá»u thiếu sót!


- Thế ngươi là...


Chàng chưa nói hết lá»i thì lão nhân ấy lại tiếp:


- Là Bá Kiếm Thiên Tôn.


- á»’!


Trầm Kha kêu lên một tiếng ngạc nhiên rồi tiếp:


- Thật không ngỠmột tay kiếm thành danh mà ngày nay lại là tay sai cho Thiên Toàn Bảo, chôn bỠtrong hố bùn nhơ.


Lão ta quát lớn:


- Äừng nói nhiá»u! Hãy tiếp chưởng!


Vừa hét lão ta liá»n quất xéo qua má»™t chưởng, nhắm ngay ngá»±c cá»§a Trầm Kha tấn công tá»›i tấp. Chưởng lá»±c cá»§a lão ta như bài sÆ¡n hảo đảo ập tá»›i.


Trầm Kha lẳng lặng hít má»™t hÆ¡i dài, song chưởng cÅ©ng liá»n đưa lên nghinh công.


- Bùng!...


Hai sức mạnh chạm nhau vang lên một tiếng nổ dữ dội. Trầm Kha bị thối lui ba bước lớn. Bá Kiếm Thiên Tôn cũng bị văng ra xa cả trượng, mặt mày tái ngắt cơ hồ muốn ngã.


Lão Bá Kiếm Thiên Tôn thành danh vào bá»±c tiá»n bối cá»§a chàng vá» kiếm pháp, song chàng không ngá» lá»±c đạo cá»§a lão cÅ©ng thâm hậu quá mức như vậy.


Riêng lão Bá Kiếm Thiên Tôn lại càng kinh ngạc hơn vỠlực đạo quá sức mãnh liệt của chàng.


Lão ta hậm hực gằn tiếng:


- Chưởng pháp khá lắm! Hãy xem kiếm pháp của ta.


Trầm Kha giá»ng âm trầm:


- Ta chiá»u lòng ngươi để cho ngươi chết vì qá»§y kiếm.


- Từ trước tới nay ta chưa từng gặp tay kiếm khách nào qua được năm chiêu.


Nếu ngươi dùng kiếm pháp tranh thá»§ cùng ta mà thắng được, ta phải gá»i ngươi là Qá»§y Kiếm Vương má»›i xứng độc tôn kiếm thuật.


- Hừ! Ta sẽ cố làm cho ngươi vui lòng!


- Chưa chắc!


Cùng vá»›i lá»i nói, nhanh như chá»›p lão đưa tay mặt rút gươm ra khá»i vá» múa lên má»™t vòng. Luồng hào quang sáng lóe tạo thành má»™t hình cong như cái móng.


Bá»—ng luồng hào quang ấy chá»›p lên má»™t cái thì cả bốn phương tám hướng Ä‘á»u in dày đặc ánh kiếm. Bóng kiếm giăng đầy trá»i kêu vun vút khiến Trầm Kha nhìn sá»­ng sốt, phải lùi lại năm bước nhíu mày kiếm, dáng suy tư.


Äá»™t nhiên Bá Kiếm Thiên Tôn quát lên má»™t tiếng:


- Hãy đỡ một kiếm!


Tức thì lão lướt tới chém qua, lưỡi kiếm rẽ vút không khí kêu 'vo vó.


Ôi! Bá Kiếm Thiên Tôn thật là danh bất hư truyá»n. Cây báu kiếm vừa được vung ra thì chiêu thức biến hóa thiên hình vạn trạng, thế công thật ghê gá»›m. Äến như công lá»±c kiếm pháp cá»§a chàng mà cÅ©ng phải kinh hoàng.


Rồi thân hình cá»§a chàng như cây pháo thăng thiên, vá»t thẳng lên không trung và chàng đáp xéo mé phải cá»§a lão.


Thấy thế Bá Kiếm Thiên Tôn vỗ kiếm chặt xéo qua cùng với bộ vị của lão cũng theo sát gót Trầm Kha. Cây báu kiếm của lão tiết ra một tia sáng lạnh ngắt điểm tới 'mạng môn huyệt' phía sau lưng của Trầm Kha.


Nếu Trầm Kha không tránh khá»i, lưỡi kiếm lợi hại kia sẽ đâm chàng chết ngay tại trận. Nhưng nghe gió kiếm thốc vào lưng, Trầm Kha dùng liên bá»™ chuyển vị, xoay thân hình má»™t cái, thân chàng lách ra ngoài năm thước. Tuy thế mÅ©i kiếm kia cÅ©ng xẹt ngay qua lưng chàng khiến vạt áo sau cá»§a Trầm Kha bị rách má»™t đưá»ng dài.


Trầm Kha thất kinh và thầm thán phục, vì từ trước tới giỠvỠkiếm pháp chàng chưa gặp tay đối thủ. Vậy mà giỠđây qua hai chiêu Bá Kiếm Thiên Tôn đã áp đảo chàng phải lùi mãi.


Trầm Kha tránh xong đưá»ng kiếm lợi hại ấy liá»n nói:


- Hảo kiếm pháp! Nhưng ngươi hãy coi chừng qủy kiếm của ta!


- Nếu ta thất bại, ta sẽ bẻ kiếm ẩn dật suốt Ä‘á»i và trên võ lâm, tên Lãng Tá»­ Trầm Kha phải ghép thêm là Qá»§y Kiếm Vương.


- ÄÆ°á»£c! Hãy coi đây!


Ngá»n kiếm cá»§a chàng lúc bấy giá» má»›i tuốt ra khá»i vá». Tức thì như ánh chá»›p giăng ngang lưng trá»i, vây chặt kiếm ảnh cá»§a Bá Kiếm Thiên Tôn.


- Chát! Chát!...


Hai báu kiếm chạm nhau, hào quang xẹt ra ngang dá»c. Hai địch thá»§ Ä‘á»u bắn ra xa, cùng nhìn lại hổ khẩu tê rần.


Rồi bất thần hai tay đại kiếm quay lại và như cánh chim đại bàng bốc cao xáp vào nhau. Ãnh kiếm giao nhau giữa lưng trá»i vá»›i tiếng xé gió rít lên.


- Soạt! Soạt!


Hai tiếng như xé lụa vang lên khô khan thì hai địch thủ cũng đã đáp xuống hai phía xa nhau chừng hơn vài trượng.


Cùng quay ngưá»i lại, sắc mặt Bá Kiếm Thiên Tôn ghi đầy nét kinh hoàng vì nÆ¡i bả vai và nÆ¡i ngá»±c lão bị hai nhát kiếm lướt qua, tuy chưa nguy đến tính mạng song cÅ©ng đã gây thương tích, máu thấm ra nÆ¡i hai vết thương dài chừng gang tay.


Äã là má»™t tay kiếm khách vá»›i danh hiệu Bá Kiếm Thiên Tôn thì lão ta làm sao chịu được cái nhục ấy, vì má»›i má»™t chiêu đã gây thương tích cho lão.


Vì thế lão gầm lên như hổ báo quát:


- Hãy xem tuyệt chiêu!


Äem hết tinh hoa kiếm pháp mà lão Bá Kiếm Thiên Tôn má»™t Ä‘á»i thu thập, liá»n tung ra liên tiếp những tuyệt chiêu kinh hoàng vá»›i những biến thế ảo diệu cá»§a nó.


Thấy vậy Lãng Tử Trầm Kha cũng chú tâm thi thố kiếm pháp độc tôn của chàng hầu địch với lão ta.


Thật là một trận đấu kiếm chưa từng thấy.


Kiếm ảnh chập chùng, kiếm khí rít lên những âm thanh như tiếng ma há»n qá»§y giận. Lãng Tá»­ Trầm Kha và Bá Kiếm Thiên Tôn thân hình như hai chiếc bóng quyện vào vá»›i nhau, lúc tung lên cao, lúc quay cuồng nÆ¡i mặt đất, không còn phân biệt được ai là ai nữa.


Rồi hai ngưá»i lại giãn ra, ngừng kiếm bất động.


Hình như hỠkiểm soát lại thân thể.


Chàng Lãng Tử Trầm Kha bị một nhát kiếm nữa lướt qua phía vai trái xé toát một miếng vải áo.


Còn Bá Kiếm Thiên Tôn bên sưá»n bị má»™t đưá»ng kiếm xuyên qua phía vai trái xé toạc nách áo, để lá»™ ra má»™t vết thương máu chảy chan hòa trông thật hãi hùng.


Không còn cách nào hÆ¡n, Bá Kiếm Thiên Tôn như con hổ bị thương hét lên má»™t tiếng 'sát' thật to, thân hình vút cao lên ba trượng, bóng kiếm từ trên cao tá»a xuống nhắm vào đỉnh đầu cá»§a Trầm Kha phóng xuống.


Má»™t thế kiếm liá»u lÄ©nh song thật ảo diệu nguy hiểm tá»™t bá»±c.


Trầm Kha liá»n bước sang ngang ba bước lá»›n, thì lập tức thân hình Bá Kiếm Thiên Tôn như cánh chim chích bay là theo, và mÅ©i kiếm chiếu vào yết hầu cá»§a chàng đâm thẳng tá»›i.


Trầm Kha không ngá» Bá Kiếm Thiên Tôn biến thế cá»±c kỳ ảo diệu như vậy nhưng chàng vẫn bình tÄ©nh và nhanh như Ä‘iện chá»›p, lưỡi kiếm cá»§a chàng tạt ngang vá»›i toàn bá»™ công lá»±c được phổ vào, nhằm ngay thân kiếm cá»§a Bá Kiếm Thiên Tôn chặt mặnh, đồng thá»i tay kiếm đưa thẳng lên thật linh diệu.


- Chát! Ã!


Hai tiếng liá»n nhau vừa thoát ra thì thấy thân hình cá»§a lão Bá Kiếm Thiên Tôn đáp trên mặt đất má»™t cách nặng nhá»c rồi lảo đảo, tay trái ôm lấy vai mặt vá»›i nét mặt kinh hoàng tá»™t độ.


Trên tay lão giỠđây chỉ còn lại một nửa thân kiếm gãy. Thật chua chát vô cùng.


Bá Kiếm Thiên Tôn nhìn bả vai máu thấm đỠvì ngá»n kiếm cá»§a Trầm Kha xuyên qua, và nhìn ná»­a thanh kiếm gãy còn lại trên tay, rồi bá»—ng cất tiếng cưá»i như Ä‘iên dại Äá»™t nhiên, lão quay ná»­a thanh kiếm gãy tá»± đâm vào bụng lão.


- Chát!


Cùng với tiếng binh khí chạm nhau là tiếng quát của Trầm Kha:


- Dừng tay!


Ná»­a thanh kiếm gãy còn lại cá»§a Bá Kiếm Thiên Tôn rá»›t trên mặt đất, thì lão hằn há»c nhìn Trầm Kha gằn giá»ng:


- Tại sao ngươi lại ngăn cản ta, không để ta tá»± kết liá»…u Ä‘á»i mình?


- Không nên làm thế!


- Má»™t chiêu qá»§y kiếm cá»§a ngươi đã chấn gãy kiếm báu cá»§a ta, đồng thá»i còn ghim vào bả vai ta, trong khi ngươi có thể ghim dá»… dàng vào giữa tim ta. Tại sao ngươi lại không làm?


- Tại vì Chàng chưa biết nói làm sao thì Bá Kiếm Thiên Tôn tiếp:


- Nếu thế thì hãy để cho ta tá»± kết liá»…u Ä‘á»i ta để khá»i bị Ô nhục!


Trầm Kha cất giá»ng ôn tồn:


- Võ há»c mông lung. Nay thua mai thắng chuyện ấy là sá»± thưá»ng. Äiểm căn bản là cái tâm cá»§a ngưá»i nên chá»n cái thiện mỹ làm phương châm là Ä‘iá»u cần.


Ãnh mắt Bá Kiếm Thiên Tôn chợt sáng lên Rồi lão nhá» giá»ng:


- Hậu sinh khả úy! Lý lẽ thưá»ng tình! Từ nay trên giang hồ sẽ quên Ä‘i cái danh hiệu Bá Kiếm Thiên Tôn, mà chỉ còn lại cái tên cha mẹ đặt để là Tô Qúy Thanh mà thôi Lá»i vừa dứt, bóng lão chá»›p lên và âm thanh còn vá»ng lại:


- Ta cáo biệt Qá»§y Kiếm Vương Trầm Kha nhìn theo bóng lão mà thở dài thương xót cho má»™t tay danh kiếm võ lâm đã lỡ bước sai đưá»ng để chuốc hậu quả thương tâm.


Chàng lẩm nhẩm:


- Bá Kiếm Thiên Tôn Tô Qúy Thanh là má»™t kiếm gia tuyệt luân, giỠđây đã là má»™t con ngưá»i tốt. Ta sẽ tìm ngưá»i an á»§i để giang hồ có thêm má»™t đại kiếm khách Tô Qúy Thanh.


Lão Bá Kiếm Thiên Tôn Tô Qúy Thanh đã mất hút ra phía ngoài cốc khẩu. Lúc ấy Trầm Kha mới quay lại nhìn đoạn cốc đạo trước mặt phi thân vào.
Tài sản của baba4

  #35  
Old 07-05-2008, 06:40 AM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
:::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương


Hồi 35


THẬP NHỊ THOÃT ÃAO TRẬN PHÃP


Trong cốc đạo giỠđây không còn thấy bóng môn nhân nào của ThiênToàn Bảo. Rồi Trầm Kha đi vào thêm một đoạn nữa thì ngôi cổ bảo đá hiện ra trước mặt làm tăng thêm uất nghẹn trong lòng chàng.
Chàng tăng cước bộ nhắm hướng Thiên Toàn Bảo lướt vào mà lòng miên man nghĩ đến gia thù.
Thân hình cứ lướt Ä‘i mà hồn thì quay vá» dÄ© vãng. Trước mắt chàng chỉ có ngá»n tháp cá»§a Thiên Toàn Bảo là dán chặt vào mắt chàng. Còn chung quanh, chàng không còn chú ý đến vật gì khác nữa. Chàng Ä‘i, Ä‘i mãi... mà ngá»n tháp cá»§a cổ bảo này vẫn chưa gần hÆ¡n.
Äá»™t nhiên từng đám mây xám lướt qua tầm mắt chàng.
Trầm Kha hoảng kinh dụi mắt mấy lần liên tiếp mới quay vỠthực tại.
Chàng hốt hoảng nhìn quanh một vòng, thì đột nhiên không còn thấy Thiên Toàn Bảo đâu cả.
Lúc này, Trầm Kha chợt hét lên:
- Nguy tai! Ta đã sa vào trận thế!
Thật vậy, vì chàng lúc vừa thấy tòa cổ bảo Thiên Toàn Bảo, tâm tư mải nghĩ xa xôi, thêm vào lòng căm thù sôi sục làm mỠlý trí, quên đi địa thế địa hình, mà vì vậy Trầm Kha đã sa vào trận thế lúc nào không biết.
Äến khi giật mình trở vá» thá»±c tại thì trận thế đã chuyển động.
GiỠđây chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha chỉ biết dậm chân trách than số phận. Tá»± trách mình rồi trách trá»i vẫn không làm thay đổi được tình thế, nên chàng lần lần lắng dịu tâm can rồi tá»± nhá»§:
- Trận thế khi đã phát động, mà đột nhiên lạc vào trong trận như ta rồi thì dù có thông thạo trận pháp đến mấy Ä‘i nữa vẫn không thể thoát ngay ra được, mà phải dò dẫm thật phức tạp, kỹ càng má»›i hy vá»ng thoát được.
à thức được Ä‘iá»u đó, Trầm Kha chợt thở dài lẩm bẩm:
- Chỉ còn cách ấy!
Thì là chàng phải hành động như vậy ...
Nhưng Trầm Kha vẫn lo lắng nhủ thầm:
- Biết bao nhiêu biến cố Ä‘ang diá»…n ra nÆ¡i Thiên Toàn Bảo trong khi ta đành chôn chân nÆ¡i này. Thúc thúc, Mã tiá»n bối và Dung muá»™i...
Càng nghĩ chàng càng rối trí ...
Rồi chàng tá»± há»i:
- Không biết giỠnày Dung muội ra sao?
Há»i để chẳng trả lá»i được... nên Trầm Kha loay hoay má»™t lúc rồi quyết định:
- Âu cÅ©ng là số trá»i! Bây giá» ta tìm cách thoát nÆ¡i này trước đã.
Nhưng trong lúc đó...
Phía bên kia sưá»n núi, lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan và nàng Lữ Má»™ Dung cÅ©ng đã chia làm hai lối để tiến vào Thiên Toàn Bảo...
Rồi những trở ngại cũng lần lần được dẹp đi là xác chết, máu đào của môn nhân Thiên Toàn Bảo lắng dần...
Nàng Lữ Mộ Dung từ lúc tình yêu e ấp trong lòng được ứng đáp thì nàng càng lo lắng cho tình quân gấp bội. Nên việc vào Thiên Toàn Bảo này được nàng xem như là mối thù của chính nàng.
Sau khi lướt qua lên đến đỉnh đồi thì nàng bá»—ng thấy từ sau những tảng đá vá»t ra má»™t đám ngưá»i, chận nàng lại.
Dẫn đầu là một lão già mặt đỠnhư chu sa, cất tiếng quát:
- Con tiện tỳ! Dám xâm nhập vào Thiên Toàn Bảo!
Nàng vừa gặp bá»n chúng đã bị chúng lá»›n tiếng há»—n láo thoá mạ nên không muốn lý lẽ vá»›i chúng, nàng liá»n quát:
- Lão ma đầu hỗn láo! Cứ ra chiêu đi để ta đưa vỠbên kia thế giới!
Dứt lá»i nàng rút chiếc dây nịt làm bằng gân rồng vá»›i lá»›p vẩy óng ánh quấn quanh thắt lưng gá»i là ‘Long ngân tiên’, đứng nhìn bá»n này.
Sau lưng lão già này là má»™t đám cao thá»§ môn hạ gồm mưá»i hai tên Ä‘ang xếp hàng ngang im lặng.
- Ta đâu dễ dàng để cho ngươi qua được ải này!
- Thì ngươi cứ động thủ đi!
- Sao ngươi đầu hàng gấp vậy?
- Hứ! Ta còn đạp nát cả Thiên Toàn Bảo cho ngươi xem!
- Phách lối!
Lá»i nói vừa dứt, lão già đưa tay phất mạnh má»™t cái. Tức thì mưá»i hai tên đại hán đứng phía sau từ từ di chuyển như chiếc xe bắt đầu chạy, vây Lữ Má»™ Dung vào giữa. Trên tay má»—i tên Ä‘á»u có má»™t ngá»n Ä‘oản Ä‘ao.
Lão già này đánh thoắt má»™t cái, tức thì thân hình đã nhảy vá»t ra ngoài. Trong vòng tròn chỉ còn có má»™t mình Lữ Má»™ Dung.
Mưá»i hai tên môn đồ cứ chuyển động mãi, nhưng không chịu xuất chiêu đánh ra.
Bỗng lão già đứng ngoài vòng oai vệ hét:
- Hãy chuẩn bị! Phát động ‘Thập nhị thoát đao trận pháp’.
Mưá»i hai tên môn hạ cùng hô thật rập ràng:
- Xin tuân lệnh Phó Bảo chủ!
Lữ Má»™ Dung nghe vậy vá»™i thốt lên há»i:
- Ngươi là Phó Bảo chủ của Thiên Toàn Bảo ư?
- Äúng!
- Vậy ngươi là...
Lão này tiếp câu nói của nàng:
- Ta là Phó Bảo chủ Lê Doãn Phùng.
- Ồ! Vì vậy mà ngươi thật là quá phách lối!
- Rồi ngươi sẽ thấy sự lợi hại của ta.
- Ta chá»!
- ÄÆ°á»£c lắm!
Bỗng lão Phó Bảo chủ Lê Doãn Phùng quát lên:
- Rút!
Tức thì mưá»i hai tên trong trận bắt đầu di chuyển mau dần, từ từ siết chặt vòng vây lại.
Lữ Mộ Dung mới thấy trận pháp di động đã biết đối phương cốt ý làm hoa mắt địch thủ để thừa cơ sát hại.
Nhưng nàng chỉ Ä‘oán đúng có má»™t ná»­a. Còn cái hay cá»§a trận là ngưá»i trước mặt vung gươm chém đến, đối phương vung chưởng ra đỡ thì ngưá»i ở đàng sau thừa cÆ¡ há»™i kết liá»…u mạng sống đối phương. Nhưng đây má»›i là mở màn, chưa có thể đánh giá nó được.
Äáng lẽ Lữ Má»™ Dung vung chưởng đánh ra, nhưng không, nàng giả vá» hoa mắt, choáng váng mặt mày ngÆ¡ ngác.
Lão Phó Bảo chủ Lê Doãn Phùng nắm được cơ hội, vội la lớn:
- Tứ nhập!
Tức thá»i trong mưá»i hai ngưá»i, có bốn ngưá»i vung Ä‘ao nhảy vào chém sả vào ngưá»i Lữ Má»™ Dung.
Thấy được yếu Ä‘iểm cá»§a trận, bất giác Lữ Má»™ Dung cưá»i thầm. Nàng vận sức vào cánh tay mặt chá» cho mấy tên kia chém đến, nàng liá»n hét lên má»™t tiếng, quét ngang long ngân tiên vào lưng bốn tên môn hạ cao thá»§ Thiên Toàn Bảo, mạnh không thể tả.
Bốn tên cao thủ cảm thấy lưng bị siết lại, tay tê buốt không sao cầm đao được, nên buông rơi xuống đất.
Bốn ngưá»i ấy cảm thấy toàn thân bị dá»™i lại đến lảo đảo suýt ngã. Há» gắng gượng lấy lại bình tÄ©nh xem ra thì mình đã đứng vá» chá»— cÅ© từ lúc nào.
Lão Phó Bảo chủ thấy Lữ Mộ Dung xuất chiêu quá lợi hại khiến lão không kịp suy nghĩ, vội phất tay kêu lớn:
- Ngũ chiết!
Tám tên còn lại nghe lệnh, hét lên má»™t tiếng, vung Ä‘ao chém sả vào ngưá»i Lữ Má»™ Dung má»™t nhát.
Chiêu này là chiêu dùng để cứu bạn trong lúc bị thất thế, có thể lấy lại bình tÄ©nh, thâu vÅ© khí để chống đối. Nhưng nó cÅ©ng là má»™t chiêu tuyệt độc trong ‘Thập nhị thoát Ä‘ao trận’, nếu đối phương không kịp thá»i chống đỡ thì bá» mạng ngay.
Lữ Mộ Dung vẫn ung dung luớt tới vài bước, ‘Long ngân tiên’ trong tay vung mạnh ra như một làn ánh sáng lấp lánh.
Chiêu này thoát ra, tức thì tám tên cao thủ chưa kịp ra tay đã vội thối lui vỠchỗ cũ mới tránh được.
Lão Phó Bảo chủ Lê Doãn Phùng vừa tức giận vừa kinh ngạc, vung tay hét lớn:
- Lục hợp!
Tám cao thá»§ kia vá»™i lui vá» vị trí cÅ©, nhập vá»›i bốn ngưá»i kia.
Nhưng lạ thay lần này hỠkhông vung đao chém đến nữa. HỠchỉ để con đao trước bụng, mũi chĩa vỠphía Lữ Mộ Dung, từ từ xoay tròn, tạo thành một vòng tròn như con rắn bạc bao vây Lữ Mộ Dung thật gắt.
Lớp đao kia ban đầu chuyển động chậm, nên thấy ánh sáng lớn, nhưng sau cùng mau chừng nào thì làn ánh sáng nhỠlại và vòng vây cũng thu hẹp lại.
Lữ Mộ Dung chưa bao giỠthấy trận pháp lạ lùng như vậy nên nàng cảm thấy như trăm ngàn con rắn bạc đang nhao nhao đến định xé thịt nàng.
Lữ Má»™ Dung thấy nguy hiểm nên thất kinh vá»™i vung ‘Long ngân tiêu’ lung tung, nhưng mưá»i hai tên kia cứ từ từ siết vòng vây lại, Ä‘ao vẫn chỉa ra phía trước, nhưng lại không ra tay hạ thá»§.
Tình thế này làm cho Lữ Mộ Dung hoang mang, vì nàng không biết đối phương xử dụng chiêu thức gì kỳ quặc như vậy.
Vòng vây lại siết chặt hơn nhưng vẫn cứ xoay tròn mãi.
Ôi! Thật nguy hiểm! Nhưng tại sao như vậy? Hay là hỠđịnh dùng uy lực để áp đảo nàng đến kiệt sức mà chết chứ không giết bằng đao kiếm.
Lữ Má»™ Dung hoảng hốt, lúng túng... thì tiếng cưá»i cá»§a lão Phó Bảo chá»§ vang lên sặc sụa.
Tiếng cưá»i như xé tai làm nàng chợt nhá»› lại các chiêu thức phá trận pháp. Tức thì nàng liá»n hú dài má»™t tiếng, sá»­ dụng tuyệt chiêu ‘Cuồng phong tụ đỉnh’, toàn thân như con chim én bay bổng lên không rồi bắn ra ngoài vòng chiến.
Nhưng lão Phó Bảo chủ Lê Doãn Phùng là tay kinh nghiệm giang hồ, thấy cử chỉ đã biết địch thủ muốn dùng thủ đoạn nào, nên lão hét lớn:
- Lục tản!
Mưá»i hai tay cao thá»§ cá»§a Thiên Toàn Bảo đã từng giao chiến và được luyện tập tinh vi. Nếu lão Phó Bảo chá»§ không ra lệnh, chúng cÅ©ng biết được hành động cá»§a đối phương mà thay đổi chiến thuật ngay.
Hành động cá»§a Lữ Má»™ Dung vô cùng lanh lẹ, nhưng mấy cao thá»§ Thiên Toàn Bảo lại nhanh nhẹn hÆ¡n. Chúng nạt to má»™t tiếng, mưá»i hai bóng ngưá»i tan ra, lui vá» vị trí trước kia bao vây ngay.
Lữ Má»™ Dung vừa rÆ¡i xuống đất, nàng thấy mình vẫn chưa thoát khá»i vòng chiến. Nàng giật nẩy ngưá»i than thầm má»™t tiếng, liếc mắt nhìn trận pháp.
Lúc này Lữ Má»™ Dung má»›i khâm phục ‘Thập nhị thoát Ä‘ao’ trận pháp cá»§a lão Phó Bảo chá»§ Lê Doãn Phùng không phải là tầm thưá»ng.
Äồng thá»i, lão Phó Bảo chá»§ lại thấy trận pháp không hại được đối phương nên tức giận vô cùng. Lão quyết không để cho địch có má»™t cÆ¡ há»™i thuận tiện nào.
Lão ta vội vung tay hô tiếp:
- Thất trảm!
Tức thì mưá»i hai tên kia xoay tròn, nhưng lúc này chúng lại đổi khác hẳn vá»›i lúc trước, thâu siết vòng vây lại gấp.
Lữ Mộ Dung thất kinh, lòng cảm thấy sợ sệt.
Bá»—ng bảy ngưá»i trong mưá»i hai ngưá»i nằm xuống, dùng chiêu ‘Tảo địa phản Ä‘ao’, chém thẳng vào hạ bàn cá»§a Lữ Má»™ Dung. Còn năm ngưá»i kia tung bổng lên không, múa Ä‘ao vun vút chém xuống đầu Lữ Má»™ Dung.
Lối xuất thá»§ này vô cùng lợi hại, trên dưới Ä‘á»u bị phản kích, không biết cách nào chống đỡ. Như vậy thì Lữ Má»™ Dung cÅ©ng khó mà thoát khá»i vòng vây.
Nàng Lữ Má»™ Dung bá»—ng hít má»™t hÆ¡i dài, vận nguyên lá»±c xuống Ä‘an Ä‘iá»n, tay mặt đưa lên, tức thì ‘Long ngân tiên’ như má»™t cây sắt cứng đánh thẳng xuống đất theo chiá»u ‘Tán hoa’ để bảo vệ hạ bàn, đồng thá»i quay lại quất vào đầu sáu ngưá»i kia.
Thấy vậy bá»n chúng múa Ä‘ao lấp lánh, lá»™n ngược trở vá» vị trí cá»§a trận pháp nhanh như ánh chá»›p.
Phá được chiêu này Lữ Mộ Dung hớn hở phấn khởi hơn, này cất tiếng thách thức:
- Phó Bảo chá»§! ‘Thập nhị thoát Ä‘ao’ trận pháp còn gì hay ho cứ thi triển ra, chứ như vầy mạng ngươi và bá»n này chắc chắn sẽ chôn vùi theo Thiên Toàn Bảo rồi!
Nghe lá»i phách lối cá»§a Lữ Má»™ Dung, lão như nghẹn cổ há»ng, tức giận không nói được ná»­a lá»i, liá»n đưa mắt nhìn bá»n bá»™ hạ ra lệnh:
- Bát lập!
Mưá»i hai tên cao thá»§ này nghe lệnh lập tức chia thành bốn mặt, má»—i mặt ba ngưá»i sắp thành hình cánh hoa bao quanh Lữ Má»™ Dung như cái nhụy.
Trận thế lúc này biến động vá»›i khí thế rất lạ lùng, Lữ Má»™ Dung tức giận và nôn nóng xâm nhập vào Thiên Toàn Bảo, nên nàng hú lên má»™t tiếng, hai tay liá»n sá»­ dụng vừa chưởng phong, vừa chỉ lá»±c để đối phó.
Nhưng như thế vô hình chung nàng đã sa vào kế hoạch của đối phương.
Bởi vì lối biến động của trận thế, cái lợi nhất là phải đợi cho đối phương ra tay trước thì mới có kết quả tốt.
Lúc này, Lữ Mộ Dung đã ra tay trước làm cho lão Phó Bảo chủ mừng rỡ, coi như trận pháp của lão có cơ hội nuốt sống đối phương rồi.
Nhưng chúng có ngỠđâu chỉ trong chốc lát Lữ Má»™ Dung lại chá»§ động để làm cho mưá»i hai tên phải quay tít theo thế chưởng và chỉ lá»±c cá»§a nàng.
Chỉ trong loáng mắt, bóng ngưá»i Ä‘á»u quay tít trong trận.
Lão Phó Bảo chủ Lê Doãn Phùng bấy giỠtrố mắt nhìn nàng Lữ Mộ Dung đang như một cái bóng mỠbay lộn trong đám vũ khí như đang biểu diễn một trò đùa.
Lão tức mình quá, hàm râu dựng ngược, đôi mắt đỠngầu, rồi bỗng quát lên như sấm động:
- Cửu đoạn!
Lão có ngỠđâu mưá»i hai tên này đã bị Lữ Má»™ Dung sá»­ dụng tuyệt há»c cá»§a Phật môn kết hợp bằng chưởng pháp và chỉ lá»±c trấn áp tinh thần đến miên man cả bá»n.
Nếu không có tiếng quát lá»›n cá»§a lão đúng lúc thì có lẽ há» sẽ nhận má»™t hậu quả tai hại không biết đâu mà lưá»ng.
Tiếng quát cá»§a lão Phó Bảo chá»§ như đánh thức vào tâm thần cá»§a bá»n môn hạ, cả mưá»i hai tên Ä‘á»u nhảy lùi lại mấy bước, lách ra tránh khá»i tầm chưởng lá»±c cá»§a Lữ Má»™ Dung vì nàng đã cất ‘Long ngân tiêu’ để sá»­ dụng chưởng pháp và chỉ lá»±c.
Lữ Má»™ Dung trong lúc lâm trận thì hốt hoảng nhưng đã có cÆ¡ há»™i nắm vững và lại muốn hiểu rành rẽ vá» trận pháp kỳ dị này. Nên nàng muốn ứng đối vá»›i những chiêu thế cuối cùng cá»§a trận pháp này dù rằng nàng cÅ©ng biết là những thế cuối ắt hẳn lợi hại bá»™i phần, nên nàng thận trá»ng rất nhiá»u.
Khi nghe lão Phó Bảo chủ hô lên ‘cửu đoạn’, nàng biết chiêu này là một đòn lợi hại thật ác liệt.
Quả nhiên, Lữ Má»™ Dung vừa nghÄ© như vậy thì mưá»i hai cao thá»§ đã đồng thanh hét lên má»™t tiếng, mưá»i ba ngá»n Ä‘oản Ä‘ao vÅ© động má»™t lượt nhắm Lữ Má»™ Dung đâm túi bụi.
Tiếng vÅ© khí vù vù, lẻng kẻng như thiên binh vạn mã kéo nhau đến sa trưá»ng.
Lữ Mộ Dung liếc mắt nhìn thấy chung quanh toàn là binh khí, ào ạt bủa tới như thác lũ.
Nàng liá»n nhún ngưá»i bay vút lên cao là là ra phía ngoài.
Mưá»i hai cao thá»§ xông vào chém hụt Ä‘á»u ngạc nhiên khi thấy Lữ Má»™ Dung đáp ngưá»i xuống đất mà vẫn giữ được thế thăng bằng.
Lão Phó Bảo chá»§ như Ä‘oán được việc ấy, tuy bá»n bá»™ hạ cá»§a lão chém hụt, chưa hại được mạng cá»§a Lữ Má»™ Dung, lão coi như đã thành công, há»›n hở hô lá»›n:
- Thập nhị thoát đao!
Mưá»i hai cao thá»§ Ä‘á»u ngạc nhiên!
‘Thập nhị thoát Ä‘ao’ là chiêu thế chót cá»§a kỳ trận. Theo lẽ còn hai chiêu nữa má»›i đến chiêu này như bá»n chúng đã từng tập luyện.
Lão Phó Bảo chá»§ thấy bá»n bá»™ hạ ngÆ¡ ngác, đã hiểu ý nên cương quyết lập lại mệnh lệnh:
- Thập nhị thoát đao!
Mưá»i hai tên cao thá»§ bá»™ hạ không dám trái lá»i, vá»™i đồng thanh ứng lêg:
- Thập nhị thoát đao!
Tức thì mưá»i hai ngá»n Ä‘ao cá»­ lên má»™t lượt quay thành mưá»i hai vòng tròn từ chậm đến mau.
Lữ Má»™ Dung thấy bá»n chúng chỉ vung Ä‘ao, không há» bước tá»›i má»™t bước nào, cứ đứng im má»™t chá»—.
Nàng thầm nghĩ:
- Äến giá» phút này, trong hoàn cảnh này không lẽ bá»n này Ä‘iên rồ nên cố ý biểu diá»…n mà chÆ¡i sao?
Nhưng sự kiện đột nhiên diễn biến.
Thì ra mưá»i hai tên bá»™ hạ Thiên Toàn Bảo sau khi vÅ© động Ä‘oản Ä‘ao má»™t lúc, thoạt nhiên thả tay phóng tá»›i.
Mưá»i hai ngá»n Ä‘oản Ä‘ao lấp lánh bắn tung vào ngưá»i Lữ Má»™ Dung như mưá»i hai mÅ©i phi tiêu khổng lồ.
Thật là khủng khiếp!
Lữ Mộ Dung đang trong giây phút nhìn sửng sốt đối phương, đâu ngỠđột nhiên chúng cùng một lúc phóng đao tới.
Vì nàng quá chú ý đến chúng, nên khi mưá»i hai ngá»n Ä‘oản Ä‘ao tuôn ra thì Lữ Má»™ Dung liá»n rút ‘Long ngân tiên’ quay lên mấy vòng tròn. Và khi mưá»i hai ngá»n Ä‘ao vừa tầm thì ‘Long ngân tiên’ cá»§a nàng lập tức cuốn lại, và nàng cứ quay tròn từ từ siết mưá»i hai ngá»n Ä‘ao lại như lấy dây buá»™c, siết lại thật là ngoạn mục.
Lúc này lại là lúc bá»n mưá»i hai tên bá»™ hạ Thiên Toàn Bảo ngÆ¡ ngác trước thá»§ pháp cá»§a đối phương, thì chính là lúc tá»­ thần rình rập chúng.
Äá»™t nhiên Lữ Má»™ Dung hét lên:
- Ta trả lại cho chúng bay!
Tức thì vòng ‘Long ngân tiên’ lại tháo mưá»i hai lưỡi Ä‘oản Ä‘ao phóng ra tua tá»§a, xé gió rít lên phóng ngay vá» mưá»i hai vị trí cá»§a mưá»i hai tên bá»™ hạ là chá»§ những ngá»n Ä‘ao này.
Thật là kỳ ảo và khủng khiếp.
Những ngá»n Ä‘ao bay Ä‘i nhanh như tên xẹt và chuẩn xác tối Ä‘a.
Một tràng tiếng ‘phập! phập! ...’ vang lên cùng với một loạt tiếng la thảm khốc tang thương.
Mưá»i hai tay cao thá»§ môn hạ cá»§a Thiên Toàn Bảo lãnh trá»n má»—i tên má»™t ngá»n Ä‘ao ghim lút vào tim, cùng ngã nhào trên mặt đất, giẫy lên mấy cái rồi nằm im bất động, trở thành những cái xác không hồn.
Thật là một tuyệt chiêu quán thế.
Thấy vậy, lão Phó Bảo chá»§ hoảng kinh liá»n nhấc mình định phóng Ä‘i, nhưng vừa lúc đó má»™t tiếng quát lên:
- Chạy đi đâu?
Kèm theo là một kình lực như bạt sơn bài đảo, ập vào mình tên Phó Bảo chủ Lê Doãn Phùng.
- Bá»™p!
Thân xác lão nát nhừ như tương chết dí tại chá»—, liá»n đó đã có má»™t lão nhân hiện đến.
Lữ Mộ Dung vội kêu lên:
- A! Nội tổ!
Chính vậy, lão nhân này là Thanh Vô Tử Tiên Ông, nội tổ của Lữ Mộ Dung.
Vị lão nhân nói với nàng:
- Cháu qúy có hỠhấn gì không?
Nàng nhoẻn miệng cưá»i đáp:
- Dạ không!
- Chúng ta đến hơi trễ!
- Nội tổ nói thế nghĩa là sao?
- HỠđã đến chưa?
- Rồi!
- Thế hỠđâu cả rồi?
- HỠđã vào nội bảo huyết chiến với cao thủ Thiên Toàn Bảo.
- Vậy chúng ta hãy vào tiếp tay vá»›i há»
- Äúng vậy.
Thế là hai ông cháu băng mình tiến vào Thiên Toàn Bảo. Ông lão nói:
- Ná»™i tổ đã hướng dẫn các tay cao thá»§ cá»§a các đại môn phái và bang há»™i bạch đạo cùng hợp lá»±c phá Thiên Toàn Bảo, cùng cứu những ngưá»i cá»§a há» bị giam nhốt tại nÆ¡i này.
Tài sản của baba4

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êàðàîêå, èíòåðüåðà, ïóãà÷åâà, ñóâåíèðû, ñòèðàëüíûå, quy kiem vuong


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™