 |
|

01-01-2010, 07:17 PM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Tối Ba Mươi
Tác giả: Thạch Lam
Äến cá»a buồng số 12, Liên chuyển những đồ lá» sang bên trái, cúi cằm xuống giữ cho chặt, còn tay phải vặn quả nắm. Những gói giấy chỉ chá»±c tròng trà nh rÆ¡i. Liên cất tiếng khà n khà n gá»i:
- Huệ ơi! Huệ!
Nà ng tưởng sẽ thấy nét mặt vui vẻ cá»§a Huệ thò ra đón, vá»› lấy các thức mua và há»i "Sao mà y vá» cháºm thế?" nhưng trong phòng vẫn yên lặng. Liên mở cá»a bước và o: Huệ đương cuá»™n chăn nằm ngá»§ trên giưá»ng, tóc xõa ra cả trên gối trắng. Vẻ lạnh lẽo cá»§a căn phòng đến ngay bao bá»c lấy Liên, khiến cái vui trong lòng nà ng mong manh sắp tắt. Liên để các gói xuống bà n, giÅ© bụi mưa trên áo rồi vá»™i và ng đánh thức bạn:
- Dáºy Ä‘i, Huệ!
Huệ áºm á»± mở mắt lỠđỠnhìn, rồi lại định quay mặt và o trong ngá»§. Bá»±c mình Liên tung chăn ra bên, vừa xốc Huệ lên vừa nói:
- Gớm, ngủ cả ngà y không biết chán.
Huệ đã tỉnh hẳn, vươn vai ngáp rồi ngồi dáºy, kéo chăn trùm lên vai:
- Mà y bảo chả ngủ thì là m gì?
Rồi nà ng rùng mình:
- Lạnh quá! Kìa cô ả, và o không khép cá»a lại; mà sao Ä‘i lâu thế?
Liên ra đóng cá»a phòng, quay trở và o:
- Tao phải chạy vá»™i khắp các phố đấy. Các hiệu đã sắp đóng cá»a cả. Giá cứ nghe mà y thì chả kịp mua bán gì, đà nh là nhịn đói ăn Tết.
- Thì đã chết chưa. Không ăn, ngủ cũng được.
Liên nháºn thấy nét mặt má»i mệt cá»§a bạn. Nà ng nhìn quanh căn phòng bẩn thỉu. Dưới ánh ngá»n đèn má», lổng chổng các đồ đạc quen thuá»™c: cái giưá»ng Hồng Kông cÅ©, đồng han và gỉ xạm, cái bà n gá»— ẩm ướt ở góc tưá»ng, hai cái ghế long chân. Liên nghÄ© đến sá»± trÆ¡ trá»i cá»§a Ä‘á»i mình. Tết đến nÆ¡i rồi. Tết đến thăm nà ng ở đây, trong cái buồng nhà "săm" nà y cÅ©ng như đến những nÆ¡i thÆ¡m tho đầm ấm.
Nà ng không muốn nghÄ© vÆ¡ vẩn nữa. Cái buồn ghê gá»›m chỉ chá»±c kéo đến già y vò nà ng, Liên vá»™i cưá»i lên. Nà ng đến cạnh bà n giở các gói bá»c giấy nháºt trình buá»™c bằng dây cói: những thức ăn rẻ tiá»n mua hấp tấp ở các hiệu khách trước giỠđóng cá»a đêm ba mươi.
- Nà o, xem mà y mua những gì nà o.
Huệ cÅ©ng trở dáºy đến bên giúp Liên giở các gói và để thức ăn ra ngoà i.
- Lạp xưá»ng nà y, bánh chưng nà y, giò lụa, lại cả gan kho nữa cÆ¡ à ? Oai nhỉ! Còn gói gì thế nà y? à ... cam. Tuyệt! Cam nà y thì phải biết!
Mấy quả cam đỠlăn ra bà n. Huệ cầm một quả toan bóc. Liên giằng lấy:
- Con khỉ! Ăn trước à ? Còn để cúng đã chứ.
- ừ thì để mà cúng! Nhưng và ng hương đâu?
Liên đáp:
- Chỉ có hương thôi. Còn và ng không cần. Tiá»m tiệm thôi cÅ©ng được.
Huệ lặng im, tá»± dưng thoáng nghÄ© đến thân thế lưu lạc cá»§a hai chị em và lòng se lại. Huệ nhìn bạn, âu yếm. Giá» chỉ còn Liên là ngưá»i thân thiết vá»›i nà ng.
Xếp các giấy gói sang một bên, Liên quay lại bảo Huệ:
- Chúng mình bầy cỗ cúng đi chứ?
- Bầy là m quái gì vội. Bây giỠmấy giỠrồi?
- Không biết. Dá»… gần mưá»i má»™t giá» rồi đấy. Sá»a soạn Ä‘i thì vừa.
Huệ không đáp, Ä‘i đến cá»a sổ, tì trán và o cá»a kÃnh nhìn xuống đưá»ng. Mưa bụi vẫn bay tÆ¡i tả, hình như ở bóng tối khắp nÆ¡i dồn lại quãng phố hẹp nà y. Trên hè ướt át và nhá»›p nháp bùn, không má»™t bóng ngưá»i qua lại. Cái vắng lạnh như mênh mông ra táºn đâu đâu ở khắp cả các phố Hà Ná»™i đêm nay. Huệ tưởng đến những căn nhà ấm cúng và sáng đèn, then cá»a cà i chặt, má»i ngưá»i trong nhà đang tấp náºp sá»a soạn đón năm má»›i trong sá»± thân máºt cá»§a gia đình. Chỉ có hai chị em nà ng xa cá»a, xa nhà . Nhưng nà ng còn nhà đâu nữa mà vá»? Mẹ chết rồi, cha Ä‘i lấy vợ khác không biết ở đâu. Äã bẩy, tám năm nay, nà ng không vỠđến là ng. Những ngưá»i quen thuá»™c còn ai không? Huệ nghÄ© đến lại thương hại cho Liên, em há» nà ng. Liên còn cha mẹ, nhưng Liên không dám vá». Hai ngưá»i sống cái Ä‘á»i trụy lạc ở Hà Ná»™i từ lúc bá» nhà ra Ä‘i. Hôm nay, ngà y cuối năm sum há»p hai ngưá»i ở căn buồng nà y, trong má»™t cảnh ăn Tết lạnh lẽo.
Huệ nhắm mắt lại. Vì trông mưa bụi hay vì nà ng khóc tháºt? Hình như có chút nước mắt vừa rÆ¡m rá»›m ở mi nà ng. Huệ chá»›p khẽ rồi nhá»› đến cuá»™c Ä‘á»i mình, lúc trẻ thÆ¡, lúc còn con gái, ở nhà quê. Má»™t buổi sáng mồng má»™t Tết,- nà ng không nhá»› rõ là tết năm nà o, nhưng đã lâu lắm rồi thì phải - nà ng mặc áo má»›i đứng trên thá»m nhìn mấy bông hoa đà o nở ở trước vưá»n. Tại sao nà ng lại chỉ nhá»› rõ có cái cảnh ấy? Huệ không biết, nà ng chỉ mang máng cảm giác má»™t sá»± gì trong mát, tươi non... Khác hẳn bây giá». Tâm hồn Huệ u ám và nặng trÄ©u xuống.
Bá»—ng Huệ giáºt mình quay lại; Liên vá»— vai nà ng, cưá»i:
- NghÄ© gì mà thần ngưá»i ra thế? Phải vui vẻ lên má»™t tà chứ! Sắp giao thừa rồi đây nà y.
Huệ theo Liên Ä‘i và o và gáºt đầu.
- Thôi, cúng Ä‘i. Chị sá»a soạn xong chưa?
Trên chiếc bà n rá»a mặt đầy vết bẩn, Liên đã đặt đĩa cam quÃt, cái bánh chưng và thếp và ng. Mấy gói lạp xưá»ng và giò cÅ©ng để ngay bên. Các đồ cúng nghèo nà n bá»—ng bầy lá»™ ra trước mắt hai ngưá»i. Huệ tìm lấy thẻ hương. Nà ng quay lại há»i Liên:
- Chị có mua gạo không?
- Có, gạo đây. Nhưng đổ và o cái gì bây gi�
Hai chị em nhìn quanh gian buồng, nghĩ ngợi. Liên bỗng reo lên:
- Äổ và o cái cốc nà y nà y. Phải đấy, rất là ...
Nà ng im bặt dừng lại. Hình ảnh ô uế vừa đến trà nà ng. Cái cốc bẩn ở góc tưá»ng, mà cả đến những khách là ng chÆ¡i cÅ©ng không thèm dùng đến, nà ng định dùng là m bát hương cúng tổ tiên! Liên cúi mặt xuống, rồi đưa mắt lên trông Huệ; hai ngưá»i thoáng nhìn nhau. Liên biết rằng những ý nghÄ© ấy cÅ©ng vừa má»›i đến trong trà bạn.
Huệ cất tiếng nói trước, thản nhiên như không có gì:
- Hay cắm trên cái chai nà y... Không! Cắm trên tưá»ng nà y cÅ©ng được, mà y nhỉ.
Liên không dám trả lá»i, sẽ gáºt đầu.
Nà ng đến cạnh giưá»ng láºt đệm lên lấy bao diêm.
Nhưng giáºt mình nà ng quay lại: có tiếng ngưá»i gõ cá»a buồng.
- Ai đấy?
- Tôi. Cô mở cá»a cho tôi vá»›i.
Hai chị em luống cuống nhìn các đồ cúng trên bà n. Hai ngưá»i muốn cất dá»n hết, nhưng chắc không kịp. Nhanh trÃ, Huệ đứng dá»±a bên bà n che khuất Ä‘i, trong lúc Liên ra mở cá»a. Ngưá»i bồi "săm" ngó đầu và o.
- à , bác Tâm. Há»i gì thế?
- Tôi gá»i cô giữ há»™ chiếc chìa khóa.
- Bác vỠđằng nhà bây giỠà ?
Anh bồi "săm" tươi cưá»i:
- Vâng, phải vỠăn Tết chứ. Thôi, cô là m ơn trông hộ nhà nhé. GiỠnà y cũng chẳng có ai đến nữa mà sợ.
Liên thấy đằng sau, tiếng Huệ đáp:
- Äêm nay thì còn ma nà o đến. Bác cứ vá».
Ngưá»i bồi sắp bước Ä‘i, lại quay lại:
- à chút nữa quên, tôi xin chúc mừng trước hai cô nhé! Chúc hai cô sang năm mới được... được...
Ngưá»i bồi ấp úng, không biết nói thêm gì. Liên vá»™i đỡ lá»i, cám Æ¡n, rồi đóng cá»a buồng lại. Má»™t lát, tiếng cánh cổng sắt dưới nhà rÃt lên trong yên lặng lạnh lùng.
Giá» chỉ còn hai chị em trong căn nhà . Gian buồng bá»—ng trở nên rá»™ng rãi quá chừng: má»™t cái lạnh thấm thÃa đến tâm hồn. Ngoà i đưá»ng trá»i hẳn còn mưa, mưa buồn rầu và âm thầm trong tối. Trong gian buồng, ẩm ướt tăng thêm. Liên và Huệ đưa mắt nhìn má»i váºt chung quanh. Cái giưá»ng sắt lạnh, đệm và gối hoen bẩn, cái thau gỉ, cái bô, và cái bà n rá»a mặt gá»— đã má»t... Äó là khung cảnh cá»§a cuá»™c Ä‘á»i trụy lạc đã từ lâu...
Huệ đứng dáºy há»i bạn để cho tan sá»± yên lặng:
- Chị đã thắp hương chưa?
Liên cÅ©ng tá»± nhiên gá»i Huệ là chị:
- Chưa. Chị thắp đi. Bao diêm ở bên cạnh đĩa ấy.
Khói hương lên thẳng rồi tá»a ra mùi thÆ¡m ngát Ä‘em lại cho hai nà ng ká»· niệm những ngà y cúng giá»— ở nhà , khi hai chị em còn là những cô gái trong sạch và ngây thÆ¡.
- Sắp đến mưá»i hai giá» rồi đấy, Liên nhỉ?
- Có lẽ đến rồi. Năm mới!
Huệ đặt lại các đĩa trên bà n, xếp và ng cho ngay ngắn. Nà ng quay lại bảo Liên:
- Chị ra khấn đi.
Liên tiến đến trước bà n thá», đứng yên.
- Em biết khấn là m sao bây gi�
Nà ng bá»—ng nấc lên, rung động cả vai rồi gục xuống ghế, tay ấp mặt. Những giá»t nước mắt nóng chảy trà n mi mắt, nà ng không giữ được; Liên cảm thấy má»™t ná»—i tá»§i cá»±c mênh mang trà n ngáºp cả ngưá»i, má»™t ná»—i thương tiếc vô hạn; tất cả thân thể nà ng lướt hiện qua trước mắt vá»›i những ước mong tuổi trẻ, những thất vá»ng chán chưá»ng.
Huệ nhìn Liên rồi nhẹ nhà ng đến gần, buồn rầu vỗ vai bạn:
- Liên, khóc là m gì nữa, buồn lắm.
Tiếng nà ng cÅ©ng cảm động nghẹn ngà o. Dưới bà n tay thân máºt cá»§a bạn, Liên cà ng nức nở. Hai chị em giá» nà y cảm thấy trÆ¡ trá»i quá. Liên ngá»ng mặt lên nhìn Huệ, cố gượng má»™t nụ cưá»i héo hắt:
- Chị cũng khóc đấy ư?
Huệ gục xuống vai bạn, không trả lá»i. Nước mắt cÅ©ng ứ lên rồi lặng lẽ dà o ra má. Nà ng quà ng tay ôm hết sức chặt lấy Liên.
Tiếng pháo giao thừa bỗng nổi vang gần đấy rồi từ nhà nỠsang nhà kia lan rộng mãi và o đêm tối. Liên nói sẽ như thì thầm:
- Giao thừa.
Huệ không trả lá»i. Hai chị em nép và o nhau, yên lặng.
Rút từ táºp truyện ngắn Sợi tóc,
Nxb Äá»i nay, Hà Ná»™i 1942.
|

01-01-2010, 07:18 PM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Trở Vá»
Tác giả: Thạch Lam
Mùa hè năm nay, Tâm và vợ chà ng vá» nghỉ mát ở nhà má»™t ngưá»i bạn ở vùng thôn quê. Khi ngưá»i bạn má»i thì Tâm nháºn lá»i ngay, vì chà ng tÃnh được chá»— nghỉ mát suốt má»™t tháng hè không phải mất tiá»n, vả lại tiện hÆ¡n nữa, chà ng có dịp vá» thăm nhà cÅ©ng ở gần đó.
Hôm ấy trá»i nắng mà có gió. Buổi sáng, ăn Ä‘iểm tâm xong, hai vợ chồng Tâm bắc ghế ngồi ngoà i hiên hưởng gió mát. Ngưá»i bạn Tâm vì có việc phải ra tỉnh từ sá»›m. Tâm sá»±c nhá»› đến việc vá» thăm nhà , mà từ khi vá» nghỉ đến giá», chà ng cứ để lần lữa mãi. Chà ng nói vá»›i vợ:
- Hôm nay thế nà o tôi cũng phải vỠthăm nhà mới được.
Vợ đáp:
- Thế còn tôi, tôi là m gì cho hết ngà y hôm nay? Ngồi đây mãi thì chán chết.
- Äá»™ 5 giá» chiá»u tôi đã vỠđây rồi.
Vợ Tâm nũng nịu:
- Thế thà nh ra suốt má»™t ngà y tôi ở đây má»™t mình à ? Cáºu Ãch ká»· lắm, chỉ biết nghỉ đến công việc cá»§a cáºu, mà không nghÄ© đến tôi cả.
Tâm ngẫm nghÄ©. Muốn chiá»u vợ chà ng bà n:
- Hay là thế nà y thì tiện nhất. Mợ cùng Ä‘i vá»›i tôi. Äến ga, chúng ta rẽ và o cao lâu ăn cÆ¡m sáng. Rồi mợ đợi tôi ở đấy, tôi vá» thăm nhà độ má»™t giá», rồi tôi lại ra ngay.
Vợ chà ng bằng lòng. Hai ngưá»i đánh xe ô tô nhà đi đến nhà ga xe há»a cách đấy độ má»™t chục cây số. Äến nÆ¡i, hai ngưá»i dạo chÆ¡i phố, rồi và o hà ng cÆ¡m nghỉ.
Tâm bảo:
- Bây giỠmợ đợi tôi ở đây, tôi vỠthăm bà cụ.
- Phải đấy, nhưng đừng có ở lâu nhé. Cáºu chá»› quên rằng tôi đợi cáºu ở đây đấy.
Tâm mặc áo Ä‘i ra, để vợ ngồi trong căn phòng mát mẻ ở hà ng cÆ¡m. Chà ng Ä‘i theo má»™t con đưá»ng đất Ä‘á», hai bên toà n cây dâm bụt lá xanh thẳm.
Có đến 5, 6 năm nay, tâm không vá» thăm quê nhà . Trong thá»i gian ấy, ở Hà Ná»™i, Tâm gắng sức là m việc để già nh má»™t cái địa vị trong xã há»™i. Chà ng lấy vợ, con má»™t nhà già u có, cÅ©ng không cho mẹ biết. Thỉnh thoảng chà ng nháºn được ở nhà quê gá»i ra má»™t bức thư mà chữ viết non ná»›t nguệch ngoạc, và lá»i lẽ quê kệch. Tâm chỉ Ä‘á»c thoáng qua rồi không để ý đến. Sống trong hoà n cảnh già u sang chắc chắn, Tâm không bao giá» nghÄ© đến quê nhà nữa. Hoặc có nghÄ© đến, chỉ để lại tá»± chế riá»…u mình, khi còn nhá», đã có cái Ä‘á»i ở thôn quê là giản dị, và sung sướng. Chà ng mÆ¡ mà ng yêu má»™t cô thôn nữ, và ước mong cùng nhau sống trong cảnh thanh bạch dưới má»™t túp liá»u tranh. Cái má»™ng ấy, bây giá» là m chà ng khi nghÄ© đến mỉm cưá»i.
Không còn má»™t cái liên lạc gì rà ng buá»™c Tâm vá»›i thôn quê nữa. Những ngưá»i há» hà ng ở là ng chỉ là m chà ng sinh ghét, vì những sá»± Ä‘i lại nhá» vả lôi thôi. Còn đối vá»›i mẹ chà ng, Tâm tin rằng đã là m đủ bổn pháºn khi má»—i tháng gá»i vá» giúp bà cụ má»™t số tiá»n, chà ng lại cà ng tin như váºy lắm, khi nghÄ© đến những cái khó khăn chà ng phải vượt qua để có số tiá»n ấy. Bao nhiêu sá»± dối trá chà ng phải cần đến để giấu không cho vợ biết! Có khi chà ng nghÄ© giáºn bà mẹ, vì bà mà chà ng phải giấu diếm như thế.
Tuy váºy, khi đến gần đầu là ng, Tâm trong lòng cÅ©ng thấy cảm động. Hai bên cánh đồng lúa xanh gió đưa như nổi sóng. Trên đưá»ng giải đá, mặt đất khô rắn lại và nứt nẻ nhiá»u chá»—. Tâm nhá»› lại cái đất ấy đã là m Ä‘au đớn bà n chân non ná»›t cá»§a chà ng khi còn nhá» ngà y ngà y cắp sách Ä‘i há»c.
Má»™t cái cảm giác mát lạnh bá»—ng trùm lên hai vai: Tâm ngá»ng đầu lên nhìn, chà ng vừa Ä‘i vừa bước và o dưới vòm lá tre xanh trong ngõ. Mấy đứa trẻ nhà quê trần truồng và đen sạm đương chÆ¡i khăng ở vệ đưá»ng. Khi thấy chà ng Ä‘i qua, chúng đưa những cặp mắt bẩn thỉu nhấp nháy nhìn, và chùi tay giây bùn và o bắp chân. NghÄ© đến thuở nhá», chà ng cÅ©ng chỉ là má»™t đứa bẩn thỉu như những đứa trẻ nà y, Tâm tá»± phụ vì mình bây giỠđã vượt hẳn được cái bá»±c nghéo hèn ấy.
Khi và o đến sân nhà , Tâm thấy bốn bá» yên lặng, không có bóng ngưá»i. Cái nhà cÅ© vẫãn như trước, không thay đổi, chỉ có sụp thấp hÆ¡n má»™t chút và mái gianh xÆ¡ xác hÆ¡n. Tâm bước qua sân đồi đẩy cái liếp bước và o. Vẫn cái gian nhà mà chà ng đã sống từ thuở nhá». Tâm cất tiến gá»i. Chà ng nghe thấy tiếng guốc Ä‘i, vẫn cái tiếng guốc ấy, thong thả và cháºm hÆ¡n trước, rồi mẹ Tâm bước và o. Bà cụ đã già đi nhiá»u, nhưng vẫn mặc cái bá»™ áo cÅ© kỹ như mấy năm vá» trước.
Khi nháºn ra con, bà cụ ứa nước mắt:
- Con đã vỠđấy ư?
- Vâng, chÃnh tôi đây, bà vẫn được mạnh khá»e đấy chứ? Câu nói như khó khăn má»›i ra khá»i miệng được, vì Tâm thấy cái lãnh đạm cá»§a mình.
- Bà ở đây một mình thôi à ?
Bà cụ cảm động đến nỗi không nói được. Một lát bà mới ấp úng:
- Vẫn có con Trinh nó ở đây với tôi.
- Cô Trinh nà o? Có phải cô Trinh con bác cả không? Tâm nhớ mang máng cái cô con gái bé nhỠngà y trước vẫn hay chơi với chà ng. Tôi tưởng cô ta đi lấy chồng rồi.
Bà cụ ngồi xuống chiếc phản gỗ, đáp:
- Äã lấy ai đâu. Con bé giở hÆ¡i chết Ä‘i ấy mà . CÅ©ng đã có mấy đám há»i, mà nó không chịu lấy Bà cụ yên lặng má»™t lát thỉnh thoảng nó vẫn nhắc đến cáºu đấy.
Tâm nhún vai, không trả lá»i. Tuy ngoà i trá»i nắng, mà Tâm thấy bên trong cái ẩm thấp hình như ở khắp tưá»ng lan xuống, thấm và o ngưá»i.
Bà cụ âu yếm nhìn con, săn sóc há»i:
- Năm ngoái bác cả lên tỉnh vá» bảo cáºu ốm. Tôi lo quá, nhưng quê mùa chả biết tỉnh thế nà o mà đi, thà nh ra không dám lên thăm. Bây giá» cáºu đã khá»e hẳn chưa?. Tââm nhìn ra ngoà i đáp:
- "Như thưá»ng rồi". Rồi muốn nói sang chuyện khác, Tâm há»i :
- "Ở là ng có ciệc gì lạ không? "
Bà cụ trả lá»i:
- Chả việc gì lạ sất, ngà y nà o cÅ©ng như ngà y nà o, nhưng được có con Trinh sang đây vá»›i tôi nên cÅ©ng đỡ buồn. Nó thưá»ng vẫn là m giúp tôi nhiá»u công việc, con bé thế mà đảm Ä‘ang đáo để, đã chịu khó lại hay là m.
Có tiếng ngưá»i Ä‘i ở ngoà i vưá»n. Bà cụ ngừng lại: Có lẽ nó vỠđấy. Rồi bà cụ cất tiếng gá»i:
- Trinh đấy phải không con? Và o đây, có cáºu Tâm vừa vá» chÆ¡i.
Má»™t thiếu nữ lách cá»a liếp bước và o. Tâm trông ra thấy má»™t cô gái quê ăn mặc giản dị, nhưng sạch sẽ. Äôi mắt Tâm gặp đôi mắt cô ta, Ä‘en láy, mở to nhìn chà ng:
- Cáºu Tâm đấy, con không nhá»› ư?
Cô Trinh mỉm cưá»i:
- Thưa, có ạ, ai chứ cáºu Tâm thì quên thế nà o được.
Hình như lỡ lá»i, cô thiếu nữ cuối mặt, hÆ¡i e lệ. Cái cá» chỉ ấy, và lá»i nói đã không là m cho Tâm cảm động, lại là m cho chà ng hÆ¡i ghét. Cô gái quê mùa tưởng chà ng để ý đến chắc? Vì váºy, Tâm cất tiếng há»i hÆ¡i saÜng:
- Thế nà o, cô Trinh còn đợi gì mà không lấy chồng đi cho tôi ăn mừng.
Thấy thiếu nữ không trả lá»i, Tâm để ý nhìn. Chà ng thấy cô ta không thay đổi, tuy có nhá»›n lên mà vẫn là cái cô bé chÆ¡i đùa vá»›i chà ng thuở còn nhá». Tâm nháºn thấy, ở thôn quê, ngưá»i ta không thay đổi mấy, và tÃnh tình vẫn giữ được y nguyên. Nhưng chà ng, thì chà ng thay đổi khác hẳn rồi. Những ká»· niệm cÅ© đối vá»›i chà ng bây giá» thà nh ratrẻ con và vô vị. Tâm không thấy có sá»± tha thiết giữa chà ng và cảnh cÅ© nữa. Bây giá», chà ng không khi nà o có cái ý tưởng Ä‘iên rồ Ä‘i lấy má»™t cô gái quê như Trinh để sống má»™t cái Ä‘á»i tối tăm nghèo khổ.
Tâm lÆ¡ đãng nghe lá»i mẹ kể những công việc và cách là m ăn ngà y má»™t khó khăn ở là ng. Chà ng dá»ng dưng không để ý đến. Con bác cả Sinh lấy vợ, hay chú bác ta chết thì có can hệ gì đến chà ng? Cái Ä‘á»i ở thôn quê vá»›i Ä‘á»i cá»§a chà ng, chắc chắn, già u sang, không có liên lạc gì vá»›i nhau cả.
Câu chuyện nhạt dần. Những câu há»i và sá»± săn sóc cá»§a bà cụ vá» công việc cá»§a chà ng chỉ là m cho Tâm khó chịu. Chà ng trả lá»i qua loa lấy lệ.
NghÄ© đến vợ đợi, Tâm vá»™i và ng đứng dáºy. Bà cụ nhìn theo khẩn khá»an :
- Cáºu hãy ở đây ăn cÆ¡m đã. Äến chiá»u hãy ra.
- Thôi, bà để tôi vá». Äá»™ nà y báºn công việc lắm.
Tâm lại an ủi :
- Nhưng thế nà o có dịp tôi cÅ©ng vá».
Rồi Tâm mở và lấy ra bốn tấm giấy bạc 5 đồng đưa cho mẹ. Tâm hơi kêu ngạo, trước mặt cô Trinh, chà ng nói:
- Äúng hai chục, bà cầm lấy mà tiêu, có thiếu tôi lại gá»i vá» cho.
Bà cụ run run đỡ lấy gói bạc, rơm rớm nước mắt.
Tâm là m như không thấy gì, vội và ng bước ra:
- Thôi, bà ở lại. Chà o cô Trinh nhé. Bảo tôi có nhá»i há»i thăm tất cả há» hà ng.
Ra đến ngoà i Tâm nhẹ hẳn mình. Chà ng tá»± cho đã là m xongbổn pháºn.
Khi Tâm bước và o hà ng cÆ¡m, vợ chà ng vui mừng lá»™ ra nét mặt, vì không ngá» chà ng chóng thế. Trá»i hãy còn sá»›m. Hai vợ chồng rá»§ nhau Ä‘i ngắm cảnh, đợi đến chiá»u mát sẽ Ä‘i ô- tô vá» hứng gió.
Hai ngưá»i Ä‘i quanh quẩn trong phố, nhìn những cá»a hà ng nước tiá»u tụy cá»§a ta và những hiệu lá»›n cá»§a ngưá»i Khách. Mặt trá»i xế ngang chiếu ánh nắng lóe và o mắt, và giải và ng lên trên những mái nhà tranh. Chợ đã vãn: những ngưá»i đà n bà gồng gánh sắp ra vá», trên mặt đất đầy những rác bẩn, những vá» dưa, những lá gói: má»™t cái mùi âm ấm bốc lên, cái mùi đặc biệt, hình như lẫn mùi đất, mùi ẩm, và mùi rác đốt. Tâm nhá»› lại rõ rệt những ngà y trẻ.
Bá»—ng nhiên, Tâm giáºt lùi lại: Má»™t bà cụ già khom lưng dá»±a bên má»™t cô con gái, Ä‘i ra phÃa ga. Tâm nháºn ra bà mẹ. Có lẽ bà cụ muốn được trông thấy con má»™t lần nữa. Chắc bà tưởng Tâm Ä‘i xe há»a. Chà ng lá»™ vẻ khó chịu Bà cụ còn ra đây là m gì? Tâm sợ lúc bà cụ lại khóc lóc, để cố giữ chà ng lại. Hay nắm lấy áo chà ng mà kể lể giữa chốn đông ngưá»i. Chà ng tưởng nghe thấy những câu bình phẩm to nhá», và trông thấy những cái mỉm cưá»i chế riá»…u cá»§a má»i ngưá»i. Vợ chà ng sẽ nói thế nà o?
- Thôi, chúng ta vỠngay đi.
Tâm nói như ngưá»i sốt ruá»™t, giáºt cánh tay vợ rảo bước mau.
Äợi bà cụ Ä‘i khuất đầu phố, Tâm và vợ trở lại nhà hà ng trả tiá»n, rồi đánh xe ra ngoà i. Máy chạy Ä‘á»u, cái xe êm ru bắt đầu lướt trên đất.
Khi đến chá»— quặt quá ga, bá»—ng nhiên Tâm thoáng thấy đứng bên cạnh đưá»ng, má»™t bà cụ già khom lưng dá»±a và o má»™t cô con gái. Chiếc xe chạy bắn vá»t bùn lên quần áo hai ngưá»i. Trong má»™t giây, Tâm thấy cặp mắt Ä‘en láy cá»§a cô gái quê mở to ngạc nhiên nhìn mình.
Tâm không ngá»anh lại chà ng nghÄ© đến bà mẹ, đến cô Trinh vẫn chÆ¡i đùa vá»›i chà ng thuở nhá». Song những hình ảnh ấy như xa xăm lắm, và Tâm vẫn thấy dá»ng dưng không báºn tâm trÃ. Giữa những ká»· niệm ấy vá»›i Tâm, như có má»™t cái bá» ngăn cản: xe ô tô, vợ chà ng, cái Ä‘á»i sang trá»ng, sung sướng cá»§a chà ng hiện giá».
Phong cảnh đồng ruá»™ng hai bên đưá»ng vùn vụt trốn lại sau như cà ng là m xa cách chà ng vá»›i cảnh thôn quê cÅ©.
|

01-01-2010, 07:19 PM
|
|
|
Tham gia: Aug 2009
Bà i gởi: 588
Thá»i gian online: 4 ngà y 2 giá» 30 phút
Thanks: 520
Thanked 225 Times in 138 Posts
|
|
Trong Bóng Tối Buổi Chiá»u
Tác giả: Thạch Lam
Diên đứng nép mình và o cá»a hà ng nước, nhìn sang bên kia phố: má»™t đám thợ chen nhau trong cổng nhà máy Ä‘i ra, ngưá»i nà o cÅ©ng có dáng má»i mệt; cái ánh sáng buổi trưa mùa đông tuy má» sạm cÅ©ng đủ là m cho há» nhấp nháy mắt và đưa tay lên che, như những ngưá»i vừa bước trong bóng tối ra.
Diên nháºn kỹ từng ngưá»i, đưa mắt theo bá»n thợ đà n bà vừa Ä‘i vừa chuyện trò vui vẻ và nghịch ngợm. Chà ng không thấy có Mai trong đám ấy. Diên đợi má»™t lát; đến khi thấy hai cánh cá»a nặng ná» cá»§a nhà máy khép lại, Diên má»›i quay Ä‘i rảo bước theo các ngưá»i thợ. Trên nét mặt chà ng hiện ra vẻ băn khoăn:
- Không biết Mai đâu? Hay là đã ra từ trước mà ta không thấy?
Diên muốn nắm lấy má»™t ngưá»i thợ đà n bà mà há»i, nhưng lại không dám. Vả lại. Diên sợ há»i ngưá»i ta thế, Mai biết sẽ không bằng lòng. Diên vừa Ä‘i vừa nghÄ© ngợi. Chà ng nhá»› hết lại các cá» chỉ cá»§a Mai đối vá»›i chà ng gần đây. Lần nà y không phải là lần đầu chà ng Ä‘i đón Mai gấp. Trước kia không bao giá» thế, vì Mai đã biết thế nà o Diên cÅ©ng đến đón nà ng.
Váºy ra Mai đã có ý lẩn tránh, Diên há»i Ä‘oán ra nguyên cá»› tại sao và má»™t mối há»n giáºn nổi dáºy trong lòng; chà ng nghiến chặt răng lại và nện bước mạnh trên hè phố.
Diên nhá»› lại những ngà y sung sướng khi còn ở quê nhà , khi chà ng và Mai len lá»i đùa nghịch nhau trong những vưá»n sắn trên sưá»n đồi. Mai là má»™t cô gái tinh nghịch và lanh lợi, hay cưá»i nói luôn miệng. Còn Diên là má»™t anh trai Ãt nói và nhút nhát, trước mặt con gái hay ấp úng và ngượng nghịu. Hai ngưá»i yêu mến nhau từ thuở nhá» vá»›i mối tình yêu má»™c mạc và đằm thắm cá»§a những ngưá»i nhà quê.
Rồi đến ngà y cả hai gia đình nghèo. Diên và Mai theo cha mẹ ra tỉnh tìm việc. Mai được là m thợ con gái trong nhà máy, còn chà ng thì há»c việc ở má»™t hiệu buôn. Hai ngưá»i kiếm chỉ đủ tiá»n sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i thiếu thốn và tồi tà n ở tỉnh thà nh. Cái tình cá»§a đôi bên, tuy váºy, vẫn không thay đổi và cứ má»—i buổi xong việc là m, Diên lại đến nhà máy đón Mai cÅ©ng vá» má»™t xóm ở ngoại ô.
Diên thở dà i. Bởi chà ng nháºn thấy Ãt lâu nay Mai không hay chuyện trò vá»›i chà ng nữa, và hình như có ý muốn tránh mặt chà ng.
Ãt lâu nay, ngà y nà o Mai cÅ©ng Ä‘i chÆ¡i vá»›i mấy ngưá»i bạn gái trong sở, mấy cô gái lẳng lÆ¡ và hay là m Ä‘á»m mà xưa kia Mai vẫn tỠý ghét. Trước sá»± thân thiết ấy, Diên má»™t hôm đã ghen tức, nói mỉa bạn, thì Mai trả lá»i:
- Bá»n há» cÅ©ng như tôi, có gì mà anh ghét?
Diên giáºn lắm, nói:
- Thế cô không biết tại sao mà há» có nhiá»u tiá»n tiêu ư?
Mai lặng yên không trả lá»i. Diên muốn cho Mai hiểu rằng những cô bạn đó trước cÅ©ng chỉ là những thợ "con gái" như má»i ngưá»i thợ khác, nhưng nay được vừa mắt ông chá»§, nên má»›i có nhiá»u tiá»n tiêu. Diên toan nói nhiá»u nữa nhưng lại thôi, sợ là m mất lòng Mai và chà ng chắc rằng Mai cÅ©ng biết thừa sá»± ấy.
Má»™t hôm, Diên bắt gặp Mai Ä‘ang ngắm nghÃa váºt gì trong bà n tay. Chà ng vừa đến gần thì Mai vá»™i giấu ra sau lưng. Diên giằng ra xem, thấy má»™t cái nhẫn mặt nhá» bằng và ng. Chà ng ngạc nhiên há»i:
- Cô mua nhẫn đấy à ? Tiá»n đâu thế?
Mai ấp úng, ngượng nghịu không trả lá»i. Diên há»i gặng mãi, Mai nói là cá»§a má»™t ngưá»i bạn gái cho mượn. Nhưng nhìn và o đôi mắt trong cá»§a Mai, Diên biết rằng Mai không nói tháºt.
NghÄ© đến đây, Diên thấy nao nao trong lòng; má»™t Ä‘iá»u lo sợ thấm dần và o tâm can chà ng, cùng má»™t lúc vá»›i sá»± chán nản. Má»™t ý nghÄ© muốn rá»i bá» cái Ä‘á»i bụi báºm ở chốn tỉnh thà nh nà y, trở vá» vá»›i công việc ở thôn quê.
Äá»™t nhiên, Diên đứng dừng ngay lại; chà ng vừa thoáng thấy bóng Mai qua cá»a kÃnh má»™t hiệu cao lâu nhỠở đầu phố. Diên rón rén đứng ngoà i cái mà n treo, nhìn và o. Chà ng thấy Mai ngồi vá»›i mấy bạn gái, đương cưá»i đùa vui vẻ và cuối bà n có má»™t ngưá»i thợ đà n ông Ä‘ang ghé tai thì thầm vá»›i má»™t cô trong bá»n.
Khi trông thấy ngưá»i ấy, quả tim Diên bá»—ng Ä‘áºp mạnh như má»™t con chim sợ hãi. Mắt chà ng hoa lên và chà ng lảo đảo tá»±a và o bức tưá»ng cho khá»i ngã.
Diên má»›i nháºn ra ngưá»i đà n ông ngồi đó là má»™t ngưá»i thợ cùng là m ở nhà máy vá»›i Mai, mà tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i là "bà mối". Hắn ta chỉ có má»™t công việc là m trong xưởng, là dẫn dụ các cô gái nà o mà ông chá»§ để ý đến. Ngưá»i thợ con gái được hắn vá»i đến tất sẽ trở nên má»™t bà chá»§ con trong xưởng, quyá»n hà nh nắm trong tay và nhất là được tiá»n để sắm sá»a ăn mặc. Rồi má»™t hai tháng, khi ông chá»§ đã chán, lại nhưá»ng chân cho kẻ khác.
NghÄ© đến Mai cÅ©ng như những cô gái ấy, Diên thấy lòng thắt lại như trước má»™t tai nạn gì ghê gá»›m. Diên thấy choáng váng cả ngưá»i, chà ng nghiến răng, khẽ lẩm bẩm: "Con khốn nạn!".
Chà ng muốn nhảy ngay và o phÃa trong lôi ngay Mai ra mắng cho bõ ghét. Hai tay chà ng nắm lại; nhưng cái bản tÃnh nhút nhát vẫn thắng; chà ng lưỡng lá»± má»™t lát rồi lại lẳng lặng cúi mình rảo bước Ä‘i mau.
VỠđến nhà , Diên nằm váºt xuống giưá»ng, chán nản. Căn phòng cháºt hẹp, tối tăm là m chà ng khó thở. Diên nhá»› lại cái quang cảnh u ám buổi trưa: những thợ thuyá»n đầy bụi báºm, những bá»™ quần áo bẩn thỉu, cả căn phố Ä‘en vá»›i vết than và nhất là cái nhà máy sừng sững dưới các bức tưá»ng loang lổ. Diên lại nghÄ© đến cánh đồng ruá»™ng ở quê hương, đến những rặng cây mà ánh sáng buổi ban mai là m rung động đến cái hình dáng đáng yêu cá»§a Mai khi Ä‘i bên mình chà ng.
Nghĩ đến những ngà y sung sướng ấy, và sự nghèo hèn của mình bây giỠDiên thấy tủi thân, rơm rớm nước mắt khóc.
*
* *
Buổi chiá»u. Diên sang nhà Mai, thấy nà ng vừa má»›i Ä‘i là m vá». Chà ng đến gần Mai, không dám nhìn nà ng, chỉ bảo:
- Cô Mai, cô ra đây tôi có câu chuyện muốn nói.
Mai bước theo sau. Hai ngưá»i lặng yên Ä‘i trên con đưá»ng đất ra bãi cá» sau nhà , chá»— mà má»i khi hai ngưá»i vẫn gặp nhau nói chuyện.
Äến nÆ¡i, Mai ngồi xuống vệ hè, chỠđợi. Diên đứng yên bên cạnh không biết nói gì. Cái thương yêu mà giáºn dá»—i rối loạn trong lòng chà ng, và những câu muốn nói ngáºp ngừng như không ra khá»i miệng. Mai thì cứ cúi mặt xuống vân vê dải yếm. Mãi Diên má»›i cất tiếng há»i ấp úng:
- Em Mai, sao độ nà y em cứ trốn tránh anh? Em không yêu anh nữa hay sao?...
Rồi Diên không rõ mình nói gì nữa: tất cả những sự uất ức, thương yêu chà ng nói ra cả.
Diên nhắc lại những ngà y đầm ấm ở thôn quê, đến cái tình thân thiết cá»§a đôi bên. Tá»± nhiên Diên thu được những câu để bà y tá» ná»—i lòng. Lá»i chà ng dịu dà ng và tha thiết như lá»i van xin cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘au khổ.
Bá»—ng nhiên Diên ngừng lại. Mai, hai tay úp mặt xuống khóc. Diên thấy hai vai nà ng nức lên. Cảm động, Diên cúi xuống để an á»§i ngưá»i yêu, chà ng giÆ¡ tay để khẽ lên cánh tay Mai. Nhưng chà ng lại đứng ngay dáºy, mở mắt to ngÆ¡ ngác như ngưá»i Ä‘iên. Diên vừa má»›i nháºn cách ăn mặc và trang Ä‘iểm cá»§a Mai, nhẫn ở ngón tay và hoa tai lấp lánh dưới mái tóc, sang trá»ng như các bà già u có.
Và Mai đánh phấn! Äôi môi có vết son cá»§a cô gái trước kia quê mùa má»™c mạc là m chà ng rùng mình nghÄ© đến những bá»™ mặt trát phấn, những đôi môi đẫm son như thấm máu mà chà ng thưá»ng trông trước cá»a những chá»— ăn chÆ¡i.
Diên bà ng hoà ng và lạnh lẽo cả ngưá»i; chà ng hình như thấy má»™t cái sức mạnh vô cùng đến chia rẽ Mai vá»›i chà ng. Má»™t ná»—i Ä‘au đớn nghẹn ngà o đưa lên chẹn ngang cổ há»ng, Diên nấc lên má»™t tiếng rồi cúi đầu chạy trốn trong bóng tối cá»§a buổi chiá»u vừa xuống.
Rút từ táºp truyện ngắn Nắng trong vưá»n,
Nxb Äá»i nay, Hà Ná»™i 1939.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
1 so tac pham thach lam, 3 tac pham cua thach lam, 4vn.eu, áèëàí, Ä‘oc tac pham thach lam, bach luyen thanh tien, cac sach cua thach lam, cac tac pham thạh lam, cac truyen cua thach lam, cactacpham cua thach lam, cactpcuathachlam, chuyen cua thach lam, chuyen cua thach lam., chuyen ngan thach lam, chuyen thach lam, doc chuyen cua thach lam, doc truyen cua thach lam, doc truyen thach lam, doc truywn thach lam, ïèùåâûõ, ìèýëü, îòåëè, nhà mẹ lê, tac pham cua thach lam, tac pham cua thach lam., tac pham cuathach lam, tac pham thach lam, tacc pham cua thach lam, tai truyen cua thach lam, taÌc pham cua thach lam, tap truyen cua thach lam, tác pham cua thach lam, tác phẩm thạch lam, thac lam, thach lam, thạch lam, tieuthuyetthachlam, tp cua thach lam, truen ngan cua tahch lam, truen ngan cua thach lam, trujen cua thach lam, truyên cá»§a thach lam, truyên ngăn thach lam, truyện thạch lam, truyện thạch lam pdf, truyen cá»§a thạch lam, truyen cua thach lam, truyen cuathach lam, truyen gan cua thach lam, truyen hay cua thac lam, truyen hay cua thach lam, truyen hay thach lam, truyen ngan cua thachlam, truyen ngan thach lam, truyen ngan thanh lam, truyen ngan thạch lam, truyen nhan thạch lam, truyen thach lam, truyen.ngan.thach.lam., truyencuathachlam, truyenngancuathachlam, truyennganthachlam, truywn ngan, tryen ngan thach lam, tu luc van doan, vu dong can khon, www.truyen thach lam, xem truyen cua thach lam  |
| |