H?i 30
Chấp Lệnh Bang Chủ Hắc Long Bang
Ngoà i sáu thước xa, ká» vai nhau, đứng sắp hà ng chữ nhất, ba chà ng trai mặc áo chẽn mà u Ä‘en bó sát ngưá»i, võ khà đã há»m sẵn trên tay chỠđộng thá»§.
Ngưá»i đứng giữa trạc bốn mươi tuổi, nắm hai móc ngô câu, trong đêm tối lấp lánh ánh sao tÃm. Những kẻ võ lâm cao thá»§ có kinh nghiệm giang hồ thoáng nhìn qua cặp ngô câu thì biết ngay võ khà đó đã tẩm thuốc kịch độc.
Thiết Phiến Nho Sinh và lão áo thụng xanh Ä‘áºm đứng cách xa ba ngưá»i kia chừng bốn năm thước, vẫn vá»›i bà n tay không trầm lặng nhìn ba chà ng trai, thái độ bình tÄ©nh như không có việc gì xảy ra.
Hai bên Ä‘á»u váºn công lá»±c chỠđợi ứng phó vá»›i đối phương, không ai nói lên má»™t lá»i nà o cả.
Giá» phút căng thẳng trầm lặng cứ cháºm rãi rải trôi Ä‘i. Hai bên, chưa bên nà o chịu ra tay trước.
Bùi Khương nôn nóng vỠsự an nguy của Tống Phước Hải và Hồng Phi Yến nên nghĩ thầm:
“Mấy ngưá»i nà y còn đợi gì mà đứng im ỉm thế kia? Hừ! Các ngươi cứ đứng đấy mà chỠđợi, chứ ta không thể chỠđợi được.â€.
Thình lình chà ng nhảy đến bên Thiết Phiến Nho Sinh. Lần nà y chà ng cố ý để buộc gã nho sinh chỉ nơi dấu Tống Phước Hải và Hồng Phi Yến nên hà nh động của chà ng nhanh nhẹn vô cùng.
Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n nghe gió quay mặt lại thì chà ng đã ở sát một bên rồi, đang giơ tay chộp mạch môn huyệt ở tay phải của Cổ Vân Hà n.
Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n đã váºn công sẵn sà ng nên Bùi Khương ra tay chá»›p nhoáng song vẫn bị hắn tránh khá»i, tay trái Cổ Vân Hà n đánh mạnh má»™t chiêu «Ba đà o yểm long» gạt cái chá»™p cá»§a Bùi Khương.
Thiết Phiến Nho Sinh cất tiếng nói:
– Xin các hạ hãy ngừng tay! Äợi tại hạ Ä‘uổi bá»n kia Ä‘i rồi thì sẽ đưa các hạ gặp sư huynh và sư muá»™i cá»§a các hạ ngay.
Bùi Khương cưá»i gằn nói:
– Phải Ä‘i liá»n bây giá», chứ ta không tin lá»i nói Ä‘iêu ngoa cá»§a ngươi đâu.
Nói xong chà ng lại vung tay tấn công liên tiếp bốn chiêu vô cùng nhanh nhẹn.
Cổ Vân Hà n đã biết Bùi Khương có khinh công cao diệu, tên ma đầu nà y không ngá» chà ng xuất thá»§ nhanh nhẹn kỳ quái. Hai tay cá» quyá»n đánh đến bốn chưởng, nhưng Thiết Phiến Nho Sinh thấy bốn chưởng ấy cùng đánh ra má»™t lượt.
Tên ma đầu nà y biết không thể chống đỡ kịp, liá»n nhảy vút ra sau bảy thước.
Bùi Khương «hừ» má»™t tiếng, tức tối Ä‘uổi theo, tay trái xuất má»™t chiêu «Phiêu vân hóa thạch» phất má»™t chưởng tháºt mạnh và o lưng Vân Hà n. Tay hữu đánh phá»§ từ trên chụp xuống bả vai cá»§a đối phương thà nh chiêu «TrÃch tinh hoán đẩu».
Thiết Phiến Nho Sinh đã trải qua mấy chục năm giang hồ, gặp biết bao cao nhân, nhưng chưa há» thấy ai lanh lẹ như Bùi Khương cả. Thế đánh cá»§a Bùi Khương không những tinh diệu khó đỡ, mà lại còn phải có thiên tư má»›i có thể sá» dụng đặng má»™t lúc hai tay đánh hai nÆ¡i má»™t cách dị thưá»ng biến ảo như thế!
Toà n thân gã nho sinh như bị một sức vô hình bao phủ, chỉ còn cách ráng đỡ cái chộp trên vai mà thôi.
Lão áo thụng xanh khi má»›i thấy Bùi Khương tiến đánh Cổ Vân Hà n thì cÅ©ng không để ý lắm, nhưng khi thấy chà ng xuất chiêu ép lui Thiết Phiến Nho Sinh lòng má»›i cảm thấy sợ hãi. Ngay lúc đó Cổ Vân Hà n đã bị chiêu «TrÃch tinh hoán đẩu» trên đầu chụp xuống. Lão áo thụng xanh hét lên má»™t tiếng tháºt kinh khá»§ng, láºp tức tung mình đến, hai tay ngang ngá»±c đẩy ra hai luồng chưởng phong như bà i sÆ¡n đảo hải Ä‘áºp thẳng sau lưng Bùi Khương.
Lão áo thụng xanh xuất thá»§ chiêu thế nà y bằng tất cả công lá»±c bình sinh cá»§a lão vì lão nháºn thấy võ công cá»§a Bùi Khương quá cao siêu, nếu để chà ng kịp chuẩn bị, e cả lão và Thiết Phiến Nho Sinh cÅ©ng khó thể hạ được đối phương. Vì thế lão nghÄ© thầm:
“Trong lúc nà y hạ được tên nà o thì đỡ tên đó, nếu đấu dằn co vá»›i tên thiếu niên nà y thì bá»n cá»±u thù Ä‘ang đứng kia lại được đóng vai ngư ông thá»§ lợi.â€.
Äồng thá»i trong lúc lão áo xanh ra tay, gã nho sinh kia cÅ©ng Ä‘ang váºn dụng hết công lá»±c ráng đỡ cái chá»™p chà tá» cá»§a Bùi Khương.
Còn phần Bùi Khương sau khi xuất chiêu «TrÃch tinh hoán đẩu», chà ng liá»n đổi ý, không xuống tay hạ Cổ Vân Hà n vì chà ng không biết hắn ta nhốt Tống Phước Hải và Hồng Phi Yến ở nÆ¡i nà o. Ngay lúc đó, luồng chưởng phong cá»§a lão áo thụng xanh đánh lén từ sau à o tá»›i lại cùng lúc vá»›i ngón đòn bạt sÆ¡n cá»§a Thiết Phiến Nho Sinh đồng loạt tấn công sang. Bùi Khương thấy cùng lúc hai luồng sức mạnh như vÅ© bão cùng quất và o chà ng, nên mặc dầu chà ng ngà y nay mang má»™t thân tuyệt há»c cÅ©ng phải e ngại. Vì thế Bùi Khương thu hai tay lại rồi chia ra trước chống đỡ, thân hình vẫn đứng yên không chịu nhảy tránh.
Lão áo thụng xanh thầm nghĩ:
“Dại dá»™t quá thế! Dù mi có công lá»±c thâm háºu đến đâu cÅ©ng khó mà chịu nổi sá»± hợp kÃch cá»§a hai anh em chúng ta.â€.
Nhưng khà chưởng phong cá»§a lão ta vừa chạm và o tay phải phÃa sau cá»§a Bùi Khương thì lão cảm thấy như mình bị má»™t sức hút đẩy âm nhu. Lão giáºt mình định thâu chưởng phong lại, nhưng không còn kịp nữa.
Hai luồng sức mạnh gặp nhau, lão bị đánh bạt bay bổng lên không, văng xa hơn hai trượng, chân vừa chấm đất đã loạng choạng thối lui thêm ba bốn bước suýt chút nữa ngã nhà o. Tai ù ù như bị điếc, mắt đổ hà o quang ...
Lão trấn tÄ©nh lại, mở lá»›n mắt nhìn thì thấy Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n tay ôm ngá»±c, hÆ¡i thở dồn dáºp, thân hình gục vá» phÃa trước, bước hai bước lảo đảo như ngưá»i say rượu.
Trong khi ấy Bùi Khương vẫn đứng nguyên, thản nhiên như không có việc gì xảy ra.
Sở dÄ© sá»± kiện xảy ra ngoà i ý nghÄ© cá»§a lão áo xanh là vì Bùi Khương thấy sức tấn công cá»§a hai ngưá»i quá mạnh. Nếu chà ng sá» dụng công lá»±c bản thân chống đỡ tuy chưa hẳn bị thương, song cÅ©ng hại Ä‘i chân lá»±c không Ãt. Cho nên chà ng liá»n sá» dụng má»™t kỳ há»c trong «Hải Thiên Bà Lục« là «Hoán lá»±c tương đả», má»™t loại võ công kỳ quái mượn sức ngưá»i nà y để đánh ngưá»i kia, rồi lại mượn sức ngưá»i kia đánh vá»›i ngưá»i nà y.
Thiết Phiến Nho Sinh vì há»a hầu không bằng lão già áo thụng xanh mà còn xuất thá»§ toà n lá»±c nên bị phản đòn cà ng mạnh hÆ¡n. Má»™t cái va chạm đó Cổ Vân Hà n cảm thấy chấn động ná»™i phá»§, đầu nặng, mặt mà y choáng váng, bay xa hÆ¡n hai trượng.
Ba chà ng áo Ä‘en giáºt mình ngÆ¡ ngác. Lúc má»›i đến, há» tưởng Bùi Khương, Thiết Phiến Nho Sinh và lão già áo thụng xanh kia cùng má»™t phái hay Ãt ra cÅ©ng cùng phe. Nhưng khi ba chà ng thấy Bùi Khương thình lình tấn công Cổ Vân Hà n, rồi lão áo xanh cÅ©ng táºp kÃch lại sau lưng Bùi Khương thì há» má»›i sá»±c tỉnh, biết hai lão kia và Bùi Khương không phải cùng phe vá»›i nhau. Ba chà ng áo Ä‘en cùng thầm nghÄ©:
“Võ công cá»§a Thiết Phiến Nho Sinh và lão già kia đâu phải tầm thưá»ng, chúng là những kẻ nổi danh trên giang hồ, e chà ng thiếu niên không địch lại.â€.
Và liá»n đó không ai bảo ai, cả ba ngưá»i váºn công táºp sức chuẩn bị cứu giúp Bùi Khương. Äâu ngá» ba ngưá»i má»›i chuẩn bị, thì trong khoảnh khắc Bùi Khương đã là m cho hai đối thá»§ Ä‘á»u trúng đòn văng ra. Cả sáu con mắt thao láo nhìn chà ng thiếu niên, không biết thiếu niên nà y đã dùng loại võ công gì mà kỳ ảo ghê sợ dưá»ng ấy.
Chà ng áo đen nắm móc ngô câu thấy Thiết Phiến Nho Sinh thương thế không nhẹ nên thầm nghĩ:
“Bây giá» ta không thừa cÆ¡ há»™i nà y mà xuống tay thì còn đợi khi nà o nữa?â€.
NghÄ© thế nên gã chẳng nói chẳng rằng tung mình đến bên Thiết Phiến Nho Sinh vÅ© động cặp ngô câu theo thế «Song xà xuất động», chỉ thấy hai lằn sáng tÃm đánh tháºt mau và o ngưá»i Cổ Vân Hà n.
Tuy Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n có võ công thâm háºu, song lúc nà y thần trà chưa tÄ©nh và ná»™i phá»§ còn rêm Ä‘au nên cặp ngô câu đến gã cÅ©ng chẳng biết gì cả.
Lão áo thụng xanh quát:
– Äồ không biết nhục! Thừa lúc ngưá»i ta bị ...
Âm thanh chưa dứt ngưá»i lão đã bay thẳng qua, phất chưởng nhằm đánh bại cặp ngô câu.
Bùi Khương quay lưng vá» phÃa ba chà ng áo Ä‘en, nên khi chà ng phát giác ra thì hai móc ngô câu đã đến gần Thiết Phiến Nho Sinh. Chà ng khẽ lắc mình, sá» dụng má»™t chiêu tuyệt kỹ mà Kim Äồng Ngá»c Nữ đã truyá»n dạy cho chà ng để lướt sang.
Lão áo thụng xanh phất tay động thá»§ trước Bùi Khương má»™t bước, nhưng Bùi Khương sá» dụng thân pháp đặc dị cá»§a hai vị kỳ nhân võ lâm Kim Äồng Ngá»c Nữ Ä‘Ãch truyá»n, nên tay phát động sau mà lại đến trước lão áo thụng xanh rất nhiá»u.
Hai ngưá»i tuy nhanh nhẹn nhưng xuất thá»§ Ä‘á»u sau chà ng áo Ä‘en sá» dụng cặp ngô câu, nên dầu má»™t kẻ võ công trác tuyệt như Bùi Khương vẫn bị cháºm má»™t chút.
Cặp ngô câu sắp kết liễu tên ma đầu Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n.
Bỗng một lằn sáng xanh lục bay vụt đến.
Chà ng áo Ä‘en chú mục và o Thiết Phiến Nho Sinh, cố giáng má»™t thế hiểm độc để đưa hồn Thiết Phiến Nho Sinh sá»›m vá» cõi khác. Chợt thoạt thấy má»™t váºt sáng xanh lục nhắm ngay ngá»±c mình lao tá»›i, chà ng ta vá»™i biến cặp ngô câu Ä‘ang đánh Cổ Vân Hà n thà nh má»™t vòng để gạt váºt sáng ấy, nhưng đã trá»… rồi. Ãnh sáng trúng khÃt bên vai phải chà ng áo Ä‘en.
«Bốp!» Má»™t tiếng vang lên, thình lình vệt sáng ấy biến thà nh má»™t vạt lá»a mà u xanh lục loang cháy khắp mình chà ng áo Ä‘en tức thì.
Ngay lúc đó Bùi Khương cÅ©ng đến bên Thiết Phiến Nho Sinh vung tay búng nhẹ cặp ngô câu cá»§a chà ng áo Ä‘en, ngô câu bị chà ng dùng chỉ lá»±c đánh vút ra khá»i tay.
Sau Bùi Khương một bước, lão áo xanh cũng vừa lướt đến đưa tay mặt ra ôm nhẹ Thiết Phiến Nho Sinh, nhún mình nhảy ra xa tám thước.
Bây giá» chà ng áo Ä‘en hai tay ôm mặt lăn lá»™n dưới đất, nữa thân trên Ä‘á»u bị lá»a dÃnh bốc cháy quần áo và khăn chÃt đầu như cây Ä‘uốc biết cỠđộng, ánh sáng rá»n rợn. Ngưá»i ấy váºn khÃ, cố gắng chịu nóng lăn mấy vòng để dáºp tắt lá»a, nhưng đâu ngá» ngá»n lá»a quái ác nà y khi gặp gió lại bốc cháy dữ hÆ¡n. Những tiếng kêu la cá»§a gã áo Ä‘en tháºt thảm thiết vang lên.
Má»i ngưá»i kinh hãi trước thứ ám khà kỳ dị hiểm độc kia. Hai chà ng áo Ä‘en còn lại sá»±c tỉnh nhảy vút đến, lấy hai bầu nước tưới lên ngá»n lá»a Ä‘ang cháy trên ngưá»i gã áo Ä‘en kia.
Gã áo Ä‘en bị cháy rống lên những tiếng kinh khá»§ng, thân thể nám Ä‘en nứt ra từng đưá»ng, mặt mà y quái gở trông như má»™t con ác quá»· bị trá»i phạt, thân hình lảo đảo ngã lăn bên đôi móc ngô câu.
Nạn nhân vá»›i tay chụp móc câu thì ánh sáng tÃm chá»›p động, móc ngô câu đã ngáºp và o cổ gã, máu phun ra từng vòi, nạn nhân giẫy nẩy lên mấy cái rồi tắt thở luôn.
Biến cố xảy ra quá nhanh khiến cho Bùi Khương và hai gã áo đen còn lại không là m sao ngăn kịp. Hai gã áo đen còn lại cùng đến báo cựu thù, cảm thấy mình không đủ sức là m tròn công việc vội tung mình bỠchạy biến và o trong rừng thông.
Bây giá» Thiết Phiến Nho Sinh đã phục hồi. Gã ma đầu nà y ngẩng đầu quay lại thì chợt thấy má»™t ngưá»i đà n bà mặt mÅ©i xấu xà đang bước chầm cháºm đến.
Cổ Vân Hà n giáºt mình kêu lên:
– Ngươi ...
Lão áo thụng xanh định đuổi theo hai gã áo đen, nhưng bỗng nghe tiếng kêu hốt hoảng của Thiết Phiến Nho Sinh nên phải ngừng lại quay đầu nhìn.
Lão cÅ©ng phải giáºt mình đến bảo vệ cho Thiết Phiến Nho Sinh.
Ngưá»i nà y cưá»i gằn má»™t tiếng rồi nói:
– Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n! Ngươi không ngỠta còn sống nhỉ?
Ta vừa bắn «Liệt Há»a Tiá»…n» cứu ngươi không phải ta quên háºn thù năm xưa. Äó chỉ vì ta không muốn ngươi chết nhẹ nhà ng dưới cặp ngô câu mà ta bắt ngươi phải chết Ä‘au đớn dưới tay ta.
Thiết Phiến Nho Sinh âm thầm váºn chân khÃ, cảm thấy khà huyết còn lưu thông như cÅ©. Gả cảm thấy nhẹ nhà ng, không còn lo ngại nữa, cất tiếng nói:
– Ta sẵn sà ng chỠngươi trả thù!
Bùi Khương thấy nữ quái nà y chÃnh là ngưá»i đã ẩn núp trên cây cổ tùng là Ngá»c Thá»§ La Sát, nên đối vá»›i ba ngưá»i trước mặt, chà ng không quen ai nên không biết ai là ngưá»i tốt kẻ xấu, nhưng dầu sao chà ng cÅ©ng không thể đứng yên để cho Ngá»c Thá»§ La Sát giết chết Thiết Phiến Nho Sinh, vì chÃnh tên ma đầu nà y đã nhốt Tống Phước Hải và Hồng Phi Yến.
Bùi Khương thầm nghĩ:
“Nếu Thiết Phiến Nho Sinh chết Ä‘i thì ta không biết Hải huynh và Yến cô nương nÆ¡i đâu mà tìm, nhất là Hải huynh Ä‘ang bị bệnh nặng, đâu cho phép ta phà thì giá» tìm kiếm được.â€.
Tráºn chiến sắp xảy ra không biết sẽ khốc liệt đến đâu, nhưng tình thế bây giá» thì rất căng thẳng. Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngấm ngầm hÃt hÆ¡i váºn khÃ, chỉ chá» má»™t ngòi lá»a châm và o, tráºn chiến sẽ nổ tung má»™t cách ghê gá»›m.
Ngá»c Thá»§ La Sát khi còn cách Thiết Phiến Nho Sinh bốn bước đã dừng lại, quay nhìn Bùi Khương nói:
– Tại sao ngươi cũng chuẩn bị giúp hắn đánh ta?
Bùi Khương cưá»i nhạt nói:
– Cái nợ của nhà ngươi, ta không hỠbiết mà ta cũng chẳng cần biết là m gì.
Nhưng bây giỠta không cho ngươi giết ...
Ngá»c Thá»§ La Sát ngắt ngang:
– Ngươi gan lắm! Hãy xem đây ...
Vừa nói nữ quái vừa mang lẹ bao tay, tiếp đó tay trái đã rút «Liệt Há»a Tiá»…n» ra.
Bùi Khương lúc nãy đã chứng kiến cái nguy hiểm cá»§a loại ám khà «Liệt Há»a Tiá»…n», nên không dám chần chá» chà ng quát lên:
– Ngươi lại dùng thứ đó nữa à ?
Tiếp liá»n Bùi Khương lẹ là ng nhảy đến bên Ngá»c Thá»§ La Sát, tay trái xuất chiêu «Tam hoà n sáo nguyệt» đẩy nữ quái lui ra, tay mặt tiếp má»™t chiêu «Ngá»c nữ xuyên thao» bắt ngay mạch môn huyệt lắc nhẹ nhẹ.
Ngá»c Thá»§ La Sát chợt cảm thấy toà n thân tê liệt, khà huyết chạy ngược, công lá»±c như tiêu tan, không là m sao phản kháng kịp.
Ngá»c Thá»§ La Sát tuy bị kiá»m chặt, khà huyết đảo lá»™n, tim Ä‘áºp đùng đùng như muốn nổ tung, toà n thân Ä‘au đớn vô cùng, nhưng nữ quái vẫn cắn răng chịu tráºn, không nói má»™t câu.
Bùi Khương lạnh lùng nói:
– Ta thỠxem ngươi chịu đựng được bao nhiêu lâu?
Chà ng khẽ lắc má»™t cái nữa, Ngá»c Thá»§ La Sát Ä‘au đến toát mồ hôi lạnh.
Lão già áo thụng xanh và Thiết Phiến Nho Sinh Ä‘á»u là ngưá»i võ công cao diệu, Ä‘iểm huyệt rất tà i, nhưng nay thấy thuáºt Ä‘iểm huyệt cá»§a Bùi Khương rất quái dị phải kinh hãi ngẩn ngÆ¡.
Thuáºt bắt mạch môn huyệt là m cho khà huyết chạy ngược nà y rất lợi hại, dầu má»™t kẻ có võ công cao giá»i thế nà o má»™t khi đã bị kiá»m chế thì sức lá»±c bị tản mác, chÃnh cái chân lá»±c cá»§a ngưá»i bị kiá»m chế đã bị đối phương lợi dụng hợp thêm cái chân lá»±c cá»§a ngưá»i chá»§ động cà ng khiến cho kẻ bị động thêm Ä‘au đớn khổ sở.
Thá»§ pháp nà y Bùi Khương đã há»c trong cuốn «Hải Thiên Bà Lục», vì bà lục nà y gồm những tinh hoa cá»§a các loại võ công nên rất ư là huyá»n diệu.
Ở đây Bùi Khương chỉ cần nắm má»™t huyệt đạo rồi tá»± dùng chân lá»±c đẩy ngược huyết chạy cá»§a Ngá»c Thá»§ La Sát.
Thá»§ thuáºt là m cho mạch máu đảo nghịch nà y rất thâm độc, đừng nói gì Ngá»c Thá»§ La Sát mà dầu là má»™t kẻ có võ công đến mình đồng da sắt cÅ©ng khó mà chịu đựng nổi.
Gần được má»™t khắc, Ngá»c Thá»§ La Sát không còn chịu đựng nổi nữa, các bá»™ pháºn trong ngưá»i Ä‘á»u Ä‘au ngứa khó chịu như trăm ngà n mÅ©i kim châm, mồ hôi nhá» từng giá»t, nước mắt cá»§a Ngá»c Thá»§ La Sát rÆ¡i lã chã nhìn Bùi Khương như có vẻ van xin.
Thiết Phiến Nho Sinh và lão áo thụng xanh liếc nhìn nhau má»™t cái rồi lẳng lặng tiến đến bên Bùi Khương và Ngá»c Thá»§ La Sát.
Bùi Khương thấy thế tay trái liá»n giáºt cây «Liệt Há»a Tiá»…n», tay phải xoay Ngá»c Thá»§ La Sát quay qua ná»a vòng cháºn phÃa trước chà ng, rồi thả Ngá»c Thá»§ La Sát ra, đồng thá»i nhảy lui năm sáu bước.
Lão áo thụng xanh và Thiết Phiến Nho Sinh không ngỠBùi Khương luôn luôn đỠphòng như thế, bất giác cả hai nóng mặt.
Bùi Khương cưá»i nói:
– GiỠba ngươi có ra tay một lượt ta cũng không ngại ...
Nói đến đây chà ng quắc mắc nhìn mặt Thiết Phiến Nho Sinh, âm thanh chuyển sang gay gắt:
– Sư huynh và sư muội của ta đâu? Nếu ngươi còn mượn kế kéo dà i thì giỠthì chớ trách ta quá độc ác.
Ngá»c Thá»§ La Sát thá» váºn hà nh chân khÃ, thấy mình chưa bị Ä‘iểm huyệt, vá»™i nhảy nhoà i qua bên trái, đồng thá»i tay trái đã rút má»™t «Liệt Há»a Tiá»…n» ra nữa.
Thiết Phiến Nho Sinh, Ngá»c Thá»§ La Sát và lão áo thụng xanh không hẹn mà cùng mở thế bao vây Bùi Khương và o giữa. Trong thâm tâm ba ngưá»i Ä‘á»u có ý trừ Bùi Khương vì thấy chà ng có những ngón võ tuyệt kỹ nên ganh tỵ và sợ chÃnh mình sẽ bị tiêu diệt.
Tuy ba ngưá»i đã bá»§a vây đối phương song không ai muốn ra tay trước.
Thiết Phiến Nho Sinh và Ngá»c Thá»§ La Sát còn nghi ngại nhau, ngưá»i nà o cÅ©ng sợ trong lúc bất thần có thể bị hại.
Trong lúc đó Bùi Khương cÅ©ng Ä‘ang phân vân vì chà ng biết rằng nếu ba ngưá»i nà y mà liên thá»§ hợp công thì cÅ©ng khó đối phó lắm, dầu sao há» Ä‘á»u là kẻ thuá»™c hạng cao thá»§ võ lâm cả, vì thế chà ng cÅ©ng e dè không vá»™i ra tay trước.
Bá»—ng từ phÃa xa vá»ng lại má»™t trà ng cưá»i rùng rợn, má»—i lúc má»™t gần, rồi chá»›p mắt ngưá»i phát ra tiếng cưá»i lanh lảnh đó đến gần trước sân chá»— bốn ngưá»i Ä‘ang gưá»m nhau.
Thiết Phiến Nho Sinh và lão áo thụng xanh mặt mà y biến sắc, mấy lần muốn quay mình lui ra nhưng lại sợ Bùi Khương đánh bất ngá». Nên cả hai thần thái bất an khó chịu, tiến thoái lưỡng nan trước sá»± kiện nà y.
Bùi Khương nghe tiếng cưá»i sang sảng bất táºn ấy phải chá»™t dạ. Chà ng biết nếu không phải má»™t ngưá»i có ná»™i công thượng thặng thì khó mà cưá»i được như thế.
Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n đột nhiên thâu thế lại chấp tay chà o Bùi Khương rồi nói:
– Nếu các hạ chịu giúp tại hạ Ä‘uổi ngưá»i có tiếng cưá»i ấy, không những tại hạ giao sư huynh và sư muá»™i cho các hạ mà còn nguyện lấy trong hai váºt mà tại hạ đã giữ mưá»i lăm năm tặng cho các hạ.
Thiết Phiến Nho Sinh không đợi Bùi Khương đáp lá»i, liá»n quay mình cùng lão áo thụng xanh tiến vá» phÃa trước.
Bùi Khương đưa mắt nhìn theo.
Trong đêm tối, nÆ¡i cuối sân đã có má»™t lão già mặc áo dà i gấm, mặt trùm cái khăn che mà u đỠmáu, tay cầm má»™t cây gáºy ngắn Ä‘en nhánh có khắc má»™t con rồng quấn quanh.
Bùi Khương thầm nghĩ:
“Nhân váºt nà o đây mà mấy tên ma đầu nà y khiếp sợ đến thế kia?â€.
Bùi Khương còn thấy phÃa sau lưng ngưá»i bịt mặt còn có bốn ngưá»i mặc áo và ng, chân mang thảo hà i, mặt mÅ©i vô cùng quái gở.
Ngưá»i bịt mặt dứt tiếng cưá»i, mắt nhìn Ngá»c Thá»§ La Sát, Thiết Phiến Nho Sinh và lão áo thụng xanh, mỉm cưá»i nói:
– Hay quá! Hay quá! Té ra các ngươi đã gặp nhau trước rồi à ?
Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n nheo mắt nói:
– Chẳng hay Chấp Lệnh Bang chủ đến đây có việc gì?
Ngưá»i bịt mặt vừa má»›i xuất hiện trên giang hồ vá»›i biệt danh là Chấp lệnh Bang chá»§ cho Hắc Long Bang nhưng chưa má»™t ai nhìn thấy mặt ngưá»i nà y. HÆ¡n nữa má»i quyết định cá»§a ngưá»i bịt mặt có thể thay thế như lệnh cá»§a Bang chá»§ Hắc Long Bang vì Bang chá»§ chưa xuất hiện giang hồ bao giá».
Chỉ má»›i vá»›i ngưá»i Chấp lệnh cho Bang chá»§ mà võ công đã gây chấn động tháºt nhanh chóng, thì ngưá»i ta không biết vị Bang chá»§ cá»§a Hắc Long Bang còn cao siêu đến bá»±c nà o?
Cứ má»—i lần muốn có má»™t sá»± việc gì đến cho cá nhân hay bang phái nà o thì chỉ có ngưá»i «Chấp Lệnh Bang chủ» cầm «Hắc Long Lệnh» Ä‘i truyá»n đạt đến mà thôi. Nên ngà y hôm nay thấy Chấp lệnh Bang chá»§ xuất hiện nÆ¡i đây thì Thiết Phiến Nho biết ngay là sá»± việc gì rồi, song vẫn lên tiếng há»i như váºy.
Ngưá»i bịt mặt lại nói:
– Äêm nay lại có cả Hoạt Bà o Mao Công Lượng thì cà ng tiện lắm!
Lão già áo thụng xanh liá»n đáp:
– Mao Công Lượng nà y đâu có chạy trốn Phục Hổ LÄ©nh mưá»i lăm năm qua rồi mà !
Ngưá»i bịt mặt lại nhìn qua nữ quái há»i:
– Có phải vị nà y là Ngá»c Thá»§ La Sát Tô Ãi Lan không?
Ngá»c Thá»§ La Sát «hừ» má»™t tiếng đáp:
– Dung nhan ta bị phá hủy nhưng không cần phải che mặt bịt mà y đối với thiên hạ!
Ngưá»i bịt mặt chẳng những không giáºn mà còn cất tiếng cưá»i sang sảng má»—i lúc má»™t lá»›n dần như phá thá»§ng lá»— tai cá»§a những ngưá»i nÆ¡i đây.
Thiết Phiến Nho Sinh, Ngá»c Thá»§ La Sát và Hoạt Bà o Mao Công Lượng Ä‘á»u đã thấy khó chịu, cố váºn công chống đỡ nhưng tiếng cưá»i vẫn không dứt.
Bùi Khương thấy ngưá»i bịt mặt nà y sá» dụng tiếng cưá»i để là m chấn thương đối phương nên cÅ©ng hÆ¡i giáºn, liá»n quát lên má»™t tiếng:
– Hãy im!
Tiếng quát ngắn ngá»§i không to nhưng tháºt sung mãn, vút lên chắn ngang tiếng cưá»i cá»§a ngưá»i bịt mặt.
Tiếng cưá»i cá»§a ngưá»i bịt mặt Ä‘ang sang sảng nhưng khi Bùi Khương chỉ quát có hai tiếng, tức thì tiếng cưá»i bá»—ng im bặt. Ngưá»i bịt mặt thối lui hai bước, quắc mắt nhìn Bùi Khương má»™t lúc má»›i lên tiếng há»i:
– Ngươi là ai?
Bùi Khương vẫn chưa đáp lá»i mà đưa mắt nhìn chăm chăm và o ngưá»i bịt mặt rồi quay lại thấy Thiết Phiến Nho Sinh Cổ Vân Hà n, Ngá»c Thá»§ La Sát Tô Ãi Lan và Hoạt Bà o Mao Công Lượng sắc mặt còn nhợt nhạt thở phà o như trút nạn. Lúc nà y Bùi Khương từ từ cất tiếng há»i lại ngưá»i bịt mặt:
– Các hạ chưa vội biết ta là ai. Cũng như ba vị nơi đây chưa biết ta là ai ...
Rồi chà ng nói giá»ng cứng rắn hÆ¡n:
– Nhưng các hạ hãy trả lá»i cho ta biết các hạ là ai?
Ngưá»i bịt mặt từ lúc xuất hiện giang hồ tuy chưa lâu, song võ công cá»§a ngưá»i nà y thuá»™c và o hà ng cao thá»§ hạng nhất, đã là m tròn sứ mạng cá»§a Bang chá»§ Hắc Long Bang, váºy mà đêm nay lại bị má»™t chà ng thiếu niên uy hiếp. Nhưng ngưá»i bịt mặt vẫn bình thản đáp:
– Các hạ có lẽ là má»™t cao thá»§ mà ta chưa gặp, chÃnh vì váºy mà các hạ chưa biết được ta.
Vừa nói ngưá»i bịt mặt vừa đưa cây gáºy ngắn Ä‘en nhánh trong tay ra:
– Äây là Hắc Long Lệnh cá»§a Bang chá»§ và ta là Chấp lệnh Bang chá»§.
Bùi Khương gáºt đầu há»i tiếp:
– Nếu váºy lá»i nói cá»§a ngươi có thay thế lá»i nói cá»§a Bang chá»§ ngươi được không?
Ngưá»i bịt mặt hÆ¡i suy nghÄ© má»™t chút rồi đáp:
– Có thể được.
Bùi Khương báºt tiếng cưá»i gằn:
– Tại sao không trả lá»i được mà gá»i là có thể được?
Ngưá»i bịt mặt hÆ¡i lúng túng đáp:
– Nếu nằm trong khả năng quyết định cá»§a ta thì lúc đó là được, còn nếu những sá»± kiện liên quan đến chÃnh Bang chá»§ thì ta không thể nói rằng được.
Bùi Khương bước lên một bước nói:
– Váºy ta há»i ngươi, việc bắt cóc ái nữ cá»§a Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh là Long Nữ Äà m Tiểu Kỳ và nà ng Viên Tố Châu có phải chÃnh là Hắc Long Bang các ngươi hà nh động không?
Ngưá»i bịt mặt giáºt mình bước lui hai bước.
Thiết Phiến Nho Sinh, Ngá»c Thá»§ La Sát và Hoạt Bà o không hẹn mà cùng quay vá» phÃa Bùi Khương má»™t lượt.
Ngưá»i bịt mặt lấy lại bình tÄ©nh đáp:
– Việc nà y không liên quan đến ngươi thì há»i là m gì vô Ãch.
Bùi Khương há»i:
– Váºy nếu ta có liên quan đến hai nà ng ấy thì các hạ có trả lá»i cho chăng?
Ngưá»i bịt mặt gáºt đầu:
– DÄ© nhiên là ta có thể trả lá»i.
Bùi Khương đáp:
– Ta có liên quan đến hai nà ng ấy!
Tất cả má»i ngưá»i tại đây Ä‘á»u ngạc nhiên và tăng sá»± chú ý đến từng lá»i nói cá»§a Bùi Khương.
Ngưá»i bịt mặt há»i ngay:
– Váºy ngươi là ai?
Bùi Khương bình thản đáp từng tiếng một:
– Các ngươi có biết đến cuộc đại hội chấn động võ lâm ở Giang Nam vừa qua chứ?
Có nhiá»u tiếng trả lá»i:
– Có biết!
Bùi Khương tiếp:
– Các ngươi Ä‘á»u nghe biết Tổng thá»§ lãnh Bùi đại nhân chứ?
Những ngưá»i nÆ¡i đây Ä‘á»u đồng loạt nói:
– Biết chứ! Tổng thá»§ lãnh Bùi đại nhân chÃnh là Bùi Khương thiếu hiệp ái nam cá»§a Xương Kiếm Vô Äịch đó mà .
Bùi Khương lại nói tiếp:
– Ngưá»i ấy lại có mặt nÆ¡i đây!
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhốn nháo há»i:
– Ai đâu? Ai đâu?
Bùi Khương chỉ ngay mình và đáp:
– Là tại hạ đây!
Nhiá»u tiếng thốt lên:
– Là ngươi?
– Là các hạ?
Thế rồi giây phút tá»™t cùng cá»§a sá»± kinh ngạc là má»™t sá»± im lặng như tắt nghẹn nÆ¡i cổ há»ng cá»§a má»—i ngưá»i.
Tiếng nói của Bùi Khương như đưa hỠtrở vỠtrong thực tại:
– Như váºy Chấp lệnh Bang chá»§ có thể trả lá»i cho ta biết được rồi chứ?
Ngưá»i bịt mặt bước lui thêm hai bước, nói:
– Việc nà y ... việc nà y bản nhân phải nháºn lệnh cá»§a Bang chá»§ má»›i có thể trả lá»i cho Bùi đại nhân chÃnh xác được.
Nói tá»›i đó ngưá»i bịt mặt ra hiệu cho bốn tên áo và ng đứng sau lưng, rồi nói vá»›i Bùi Khương:
– Xin tạm biệt Bùi đại nhân, bản nhân sẽ lãnh lệnh Bang chá»§ để trả lá»i nay mai.
Nói dứt, ngưá»i bịt mặt vá»t Ä‘i chỉ hai cái là mất dạng. Bốn tên áo và ng cÅ©ng bám sát theo sau.
Bùi Khương chỉ đứng nhìn mà không buồn đuổi theo.
Chà ng nghĩ thầm:
“Bây giá» hãy đối phó vá»›i mấy tên nà y rồi hãy hay.â€.
Nghĩ thế nên chà ng vẫn đứng nhìn mà n đêm đen thăm thẳm nơi cánh rừng trước mặt.
Má»™t và i ánh sao nhấp nháy trên bầu trá»i.
Má»™t tiếng kêu oan oác cá»§a loà i chim ăn đêm vá»ng đến tháºt cô đơn.
hết: H?i 30, xem tiếp: H?i 31