Chương 264: Gặp mặt Mạnh Thanh Thanh (1)
“600 triệu? Có chút đắt tiền. nhưng lấy ra cho tôi xem một chút.”
600 triệu đối với tôi chỉ là một chữ số, chứ không có cảm giác gì cả.
Có chút đắt tiền ? Ông chủ cả kinh, người này khẩu khí đúng là quá lớn, 600 triệu mà chỉ là
“Có chút đắt tiền” !
“Ngài chờ một chút”.
Lúc này chúng tôi đã đi tới phòng khách quý ở tầng 2, ngoài cửa có 4 nhân viên bảo vệ đang đứng, hình như là để bảo vệ an toàn.
Ông chủ chuyển than ra ngoài, ta ngồi trong phòng đợi một lát, Lúc sau đã thấy ông ta trở về, trong tay cầm một cái hộp màu đen, chất liệu vô cùng tốt.
“Đây là chiếc nhẫn được chế tạo từ thế kỷ 18- ái tình chi tâm, do châu Bảo đại sư Hoắc Đức Hoa (Howard) chế tạo, cuối thế kỷ 18 được tấn hiến cho Từ Hi thái hậu, nhưng sau đó lại rơi vào tay một người Anh, mãi cho đến hai năm trước, công ty của chúng tôi mới từ con đường đặc thù lấy được ….”
Ông chủ nói
Tôi đường nhiên là mặc kệ hán từ con đường đặc thù nào lấy được, chỉ cần lấy chiếc hộp, bên trong là một chiếc nhẫn được chế tạo hoàn toàn bằng vàng nhưng lại không có chút tục khí nào.
Bên trên có khảm một viên ngọc màu lam, tỏa ra quang mang màu tím.
Ta cẩn thận cầm ở trong tay, bên trên mặt chiếc nhẫn có khắc dòng chữ LOVE FOREVER, còn có Hoắc Đức Hoa (Howard).
“Tôi mua”
Tôi không nói thêm gì, một lễ vật như vầy thì Mạnh Thanh Thanh chắc chắn sẽ yêu thích, đồng thời lấy luôn chi phiếu đưa cho ông chủ.
Ông chủ này kinh ngạc, nói mua là mua ngay? Ngay cả giá cũng không mặc cả? Nhưng má hắn không phần ứng gì, lập tức đi làm thủ tục.
Chỉ chốc lát sau, ông ta đã trở lại, đem hóa đơng và thể khách quý đưa cho tôi, tôi tùy ý nhìn một chút sau đó đút ngay vào trong túi, cười cười nói:
“Tôi rất thích cửa hàng cùa ông khi nào rảnh rỗi sẽ ghé”
“Hoan nghênh, hoan ngênh”
Ông chủ cười cười tiễn tôi ra ngoài, sau đó rốt cục thử dài một hơi
Chiếc nhẫn ái tình chi tâm này là một công ty của Anh thu được, nhưng trong một lần triễn lãm lại bụ Phi Yến môn dung thủ đoạn nào đó lấy được.
Sau này có người nào đó để lột ra ngoài, công ty người ta sang đòi lại.
Nếu như người này trả giá một hai câu, thì hắn cũng chấp nhận bán ra ngoài, nhưng lại cứ vậy mua luôn!
….
“Lưu Lỗi, anh đang ở đâu? Ông của em muốn tới quán café Côn Lôn sơn gặp mặt, hôm nay chin giờ rưỡi, ở đó không có phòng riêng, chỉ ngồu ở đại sảnh, anh thấy là có thể nhìn thấy em, nhưng anh nhất định phải tới đó!”
Mạnh Thanh Thanh lo lắng nói.
Chợt nghe bên ngoài có người hô:
“Tiểu thư, cô ở trong đó có chuyện gì không? Tại sao lại rửa tay mà lâu như vậy?”
“Tôi không sao, các người cứ đi đi, hôm nay là ngày gặp mặt, tất nhiên là tôi phải trang điểm cho kỹ một chút!”
Mạnh Thanh Thanh quay ra ngoài cửa toilet nói.
“D(ược rồi Lưu Lỗi, em chỉ thừa dịp đi WC gọi điện thoại cho anh, cha em đang giám thị em. Anh đừng có mà không tới đó!”
“Được rồi Thanh Thanh, em không tin anh hay sao? Con người của anh rất hay nói chữ tín.”
Trong long tôi nghĩ, hôm nay là ngày gặp mặt của tôi, thì sao tôi có thể không đi được, kỳ thực đêm qua tại Lưu Chấn Hải đã gọi điện thoại thông báo địa điểm và thời gian gặp mặt cho tôi rồi.
Mạnh Thanh THanh cúp điện thoại, đắc ý nhìn thoáng qua trang phục của mình bây giờ, vốn đầu tóc chỉnh tề thì bị nàng làm thành một cái đầu nhím, trên mặt còn bôi đầy phấn trang điểm màu xanh, đeo hai cái vòng tai thực to.
Mạnh Thanh Thanh cười lạnh một tiếng, để xem đối phương đánh giá nàng như thế nào!
Mạnh XUyên đang đứng ngoài cửa thấy Mạnh Thanh Thanh đi tới lại càng hoảng sợ nói:
“Thanh Thanh con trang điểm kiểu gì vậy, mau đi thay đổi đi!”
“Thay cái gì? Con lại cảm thấy rất tốt, hơn nữa nếu như hóa trang thì không kịp rồi!”
Mạnh Thanh Thanh khóe miệng mỉm cười. nàng canh thời gian đúng là vừa khớp.
Mạnh XUyên bất đắc dĩ lắc đầu. Lúcn ày Lưu CHấn Hải và Mạnh Như Tùng đi tới, Mạnh CXUyên có chút xấu hổ nhìn bọn họ nói:
“Bác Lưu, cha, thật ngại quá, Thanh Thanh nó….”
“D(ứa nhỏ này, sao lại bốc đồng như vậy!”
Mạnh Như TÙng trên mặt có chút xấu hổ, dù sao thì ông bạn mình, lại là thong giá với nhau ở đây, Mạnh Thanh Thanh làm như vậy, đúng là có chút khó nói.
“Haha! Rất tốt, rất tốt!”
Lưu Chấn Hải đột nhiên nói:
“Đứa cháu trai của tôi rất thích con gái có tính cách, những người bình thường thì nó không vừa mắt đâu!”
“A? Thật không?”
Mạnh Xuyên lúc này rốt cục thở phào nhẹ nhỏm, nếu như thong gia người ta không nói gì, thì mình làm sao phải lo lắng, vì vậy nói:
“D(úng vậy, Thanh Thanh rất có cá tính.”
Có cá tính? Lưu CHấn Hải làm sao không nhận ra Mạnh THanh THanh này phản đối việc hôn nhan này, thế nhưng hắn đối với cháu trai của mình cũng rất có long tin nên cũng mặc kệ.
Mạnh gia xuất môn đương nhiên là phải đặc biệt.
Mạnh Thanh Thanh và Mạnh Xuyên ngồi trong một chiếc Roll-Royce SilvSeraph, mà Lưu CHấn Hải và Mạnh Như TÙng ngồi ở trong một chiếc Luxury Nurse theo ở phía sau.
QUán café Côn Lôn sơn bình thường cũng không thiếu người giàu nhưng hiện giờ lại có một chiếc Roll-Royce “Ngân sắc thiên sứ” thì làm sao cho bảo vệ ở cửa sửng sốt, quản lý nhà hang thấy là Mạnh gia tới, vộ vàng tiếng ra nghênh tiếp.
D(oàn người Mạnh XUyên tới hơi sớm, lúc này mới chỉ là 9h10p Lưu CHấn Hải nhìn đồng hồ, gọi điện thoại cho tôi, lúc này tôi đang trong khách sạn xem báo, thấy vậy bèn đi thay quần áo.
Quản lý nhà hang dẫn đoàn người Mạnh Xuyên tới một vị trí tốt nhất, sua đó cung kính lui xuống, Mạnh Thanh Thanh trong long bắt đầu bối rối, lien tiếp nhìn ra phương hướng ngoài cửa, trong long bắt đầu cầu nguyện a di đà phật, mong cho tôi đi vào.
D(ợi nữa ngàu, Mạnh Thanh Thanh lo lắng không nhịn được nữa mượn lý do đi tới toilet, nàng không dám gọi điện thoại cho tôi bởi vì Mạnh Xuyên để phòng ngừa nàng chạy trốn, cố ý an bài một đám người hầu nữ đi cùng nàng.
Mạnh Thanh Thanh lấy điện thoại di động ra, gửi cho tôi một tin nhắn là tại sao tôi còn chưa tới, nếu không thì người khác tới trước mất.
Tôi trả lời nàng là lập tức tới ngay, Mạnh Thanh Thanh lúc này mới an tâm trở lại chỗ ngồi.
Đúng 9h30 tôi xuất hiện ở cửa quán café Côn Lôn sơn, tôi không có thói quen tới trễ, cũng không có thói quen tới sớn.
“Tiên sinh, xin hỏi mấy vị?” Tôi đi bộ tới, đương nhiên là không có đãi ngộ như đoàn người Mạnh XUyên, là có người tới đón rồi.
“Tôi đến tìm người” Tôi nhìn chung quanh phòng khách một chút, thì thấy Lưu Chấn Hãi và Mạnh Như Tùng, sau đó bước nhanh tới.
Mạnh Thanh Thanh nhìn thấy tôi, tất nhiên là vui mừng. Trong khi đó sắc mặt của Mạnh XUyên sầm xuống, hắn không nghĩ tới là Mạnh Thanh Thanh lại gọi tôi tới.
Lúc này Mạnh XUyên bởi vì tức giẫn cùng bỏ qua chuyện Mạnh Như Tùng và Lưu CHấn Hải đang cười cười. Mạnh Xuyên trợn mắt nhìn tôi có chút tức giận nói: “Câu tới nơi này làm gì?”
Mạnh Thanh Thanh thấy tôi tới trong long lập tức an tâm, đứng dậy, chạy đến bên cạnh, như con chim nhỏ nép vào trong long của tôi, sau đó nhìn Mạnh Như Tùng nói:”Ông, đây là bạn trai của cháu, Lưu Lỗi.”
Lúc này đến phiêm Mạnh Như Tùng và Lưu CHấn Hải vô cùng kinh ngạc, hai lão đầu này đều cả kinh há to miệng, trợn mắt nhìn chúng tôi không nói nên lời.
Mạnh Thanh Thanh cho rằng ông mình là tức giận vươn cổ lên nói: “Ông, tự do yếu thương ông không được càn thiệp vào chuyện của cháy!”
“Tự do yêu thương? Tốt , tốt, ông không can thiệp….” Mạnh Như Tùng tròng mắt tý nữa thì văng ra, vun vào không được, can thiệp làm cái gì?
Mạnh Thanh Thanh thấy ông mình nói liện tục ba chứ tốt, còn tưởng rằng ông mình bị chọc tức, nên cũng không dám nói gì.
Tôi thấy Mạnh Thanh Thanh ăn mặc trang phục kỳ quái, thì có chút không hiểu, những cô gái bên cạnh tôi toàn là những tiểu thư khuê các, còn chua thấy ai ăn mặc như vậy. Mạnh Thanh Thanh mặc kiểu này vừa có chút bướng bỉnh lại vừa có chút xinh đẹp, trng nhất thời làm tôi ngẩn ngơ.
“Thanh Thanh, em hôm nay rất đẹp” Tôi cười nhìn Mạnh Thanh Thanh nói.
…
“Thật không?” Mạnh Thanh Thanh ngại quá cúi đầu, đỏ mặt nhăn nhó nói.
L6u Chấn Hải nghe thấy tôi nói vâu này, đắc ý nhìn Mạnh Như Tùng liếc mắt, ý của ánh mắt này chính là, ông thấy tôi nói không sai chứ, cháu trai của tôi nhất định thích trang phục của cháu gái ông!
Thế nhưng Mạnh Xuyên lại đang tức giận tới mức sôi lên, thấy tôi và Mạnh Thanh Thanh dám ở chỗ này liếc mắt đưa tình, coi hắn như không tồn tại thì nổi giận: “Tiểu tử, cậu rốt cuộc tới làm gì, không biết hôm nay Thanh Thanh phải gặp mặt một người khác hay sao?”
“Cháu biết, vậy nên hôm nay cháu mới tới đây, hôm nay cháu với Thanh Thanh gặp mặt!” Tôi nói ra câu này, bao gồm cả Mạnh Như TÙng và Lưu CHấn Hải đều nở nụ cười, hai người bọn họ đều là lãu nhan thành tinh, đương nhiên là nhìn ra chuyện gì nên hứng thú thì nhìn sự tình phát triển.
“Cậu!” Mạnh Xuyên nghe tôi nói như vậy, càng thêm tức giận, liếc mắt nhìn con gái rèn sắt không thành thép của mình, trng long thầm than, đúng là con gái đại bất trung.
“Nhạc phụ đại nhân, ngài đừng có nóng giận” Tôi cười nói.
“Ai là nhạc phụ của cậu?” Mạnh Xuyên hừ nói.
“bây giờ không phải nhưng một lát nữa thì phải!” Tôi nói một câu hai nghĩa.
“Hừ! Cậu đừng mơ, Thanh Thanh đã được gả cho người khác rồi!” Mạnh Xuyên nói.
“Người khác?” Tôi dở khóc dở cười, lẽ nào còn có người nữa? Hiển nhiên là không phải. Chỉ có Mạnh XUyên không biết mà thôi, nên tôi dõng dọc nói ”Nhạc phụ.. A, bác Mạnh, bác cũng nhìn thấy, quan hệ giữa cháu với Thanh Thanh đã như thế này rồi, nàng đã là nữ nhân của cháu, cháu không cho phép nàng cưới người khác.”
Mạnh Thanh Thanh nghe tôi nói như thế trên mặt hồng đến độ muốn chảy ra, nhưng mà vẫn nhìn tôi cỗ vũ, bởi vì … nàng đúng là muốn kết quả này.
Mạnh Xuên nghe tôi nói như vậy, thì khuôn mặt tái đi, tức giận chỉ vào Mạnh Thanh Thanh mắng: “con đúng là không biết hỗ thẹn, thể diện của gia đình đã bị con làm hỏng hết rồi!”
“ba!” Một cái tát đánh vào trên mặt Mạnh Xuyên, Mạnh Xuyên ngạc nhiên nhìn lão gia tử của mình, cha mình làm gì vậy? Chẳng lẽ mình dạy con gái cũng là sai?
Mạnh Xuyên còn muốn nói, chợt nghe Mạnh Như Tùng khiển trách: “Mày mới làm mất thể diện, làm trò trước mặt thong gia, vậy còn ra thể thống gì nữa!”
“Dạ, cha, con sai rồi” Mạnh Xuyên từ nhỏ đã không dám trái ý của Mạnh Như Tùng, nên đành chấp nhận kết hôn cùng với một nữ nhân không yêu. Lúc này Mạnh Xuyên cúi đầu, giống như một người đã làm sai, đợi Mạnh Như Tùng răn dạy.
“D(ược rồi được rồi, mắng một hai câu là được rồi, cũng tại thằng nhóc này vô thanh vô tức đoạt cháu gái của ông tới tay!” Lưu Chấn Hải nhìn Mạnh Như Tùng khoát tay áo nói.
Mạnh Xuyên nghe được Lưu Chấn Hải nói như thế, còn tưởng rằng hắn đang nói mát mình, không khỏi xấu hổ, hận không thể tìm một cái lỗ nào đó tiến vào. Nhưng mà câu nói tiếp theo của Mạnh Như Tùng lại làm cho hắn như lọt vào sương mù!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Khi tôi bước lên đồ hình tam giác, thì cảm giác như thân hình nhẹ bẫng đi, có một cảm giác quen thuộc dâng lên , tương tự như khi sử dụng Thuấn Di
Nhưng mà thời gian di chuyển lần này hết sức dài!
Đen tối, chỉ có hai từ này để diễn ta những gì đang xảy ra! Đó chính là đen tối vô cùng, không biết trải qua bao lâu, trước mắt tôi đột nhiên sáng bừng
“Ngươi từ đâu tới?”
Trong khi tôi còn chưa định thần, thì một âm thanh vang lên bên người. Tôi mở mắt, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà hoảng sợ
Hóa ra là một nữ nhân mặc váy cỏ, tay cầm trường mâu, nhưng điều này không có là gì cả, vấn đề quan trọng là trên người của nàng đang xích lõa!
Lúc này tôi đang nằm trên mặt đất, nữ nhân đang đứng trên nhìn tôi, một đôi nhũ phong ngạo nghễ, lúc ẩn lúc hiện
Trời ạ đây là địa phương nào? Chẳng lẽ tôi lại di chuyển tới một câu lạc bộ tình dục đặc thù?
Nhìn hai nhũ phong trước mặt, quả thực tôi muốn cắn một cái, nhưng đang sợ hơn đây chẳng phải là câu lạc bộ tình dục gì cả, mà đây là một bộ lạc của dân bản xứ, nếu tôi cắn nàng, thì trường mâu của nàng sẽ đâm vào tôi
“Người là ai”
Kỳ lạ hơn nữa, là lời nói của nữ nhân này tôi có thể hiểu!
“Người là ai”
Tôi cẩn thận quan sát nữ nhân trước mặt, càng nhìn càng cảm thấy không đúng! Đây đâu phải là một club tình dục gì!
Nhìn vóc người to lơn, hai nhũ phong ngạo nhân trước mặt mình, nhìn thân hình quyến rũ của nàng, tôi có thể khẳng định đây là một con người bình thường
Còn có hai điểm đỏ trên bộ ngực của nàng, chứng tỏ là chưa có ai động qua, vậy thì càng chứng minh đây đâu phải là club tình dục chó má gì
Nữ nhân này có thể là dân bản xứ, hay đây là Trung Quốc thời hoang sơ! Chỉ có thời kỳ đó mới để cho nữ nhân để ngực trần chạy lung tung
Huống chi nữ nhân trước mặt còn là một thiếu nữ, dung mạo như hoa như ngọc, chỉ có một điều là thiếu ánh sáng văn mình nên nàng mới mặc như vậy
Căn cứ vào kinh nghiệm của tôi, có thể khẳng định đây là một xử nữ
Đôi mắt nàng thật to, cái mũi tinh xảo, khuôn mặt cân xứng, trên mặt còn hiện lên sự non nớt
Tuy vóc người đã quyến rũ như ma quỷ, nhưng tôi tin tưởng nàng không lớn tuổi
“Tiểu muội muội đây là nơi nào”
Hiện tại, tôi cần xác định chỗ đứng của tôi, xem có phải mình đã trở lại xã hội nguyên thủy không!
“Đây ? Nơi này là lãnh địa của bộ tộc A Kata, ngươi là ai?”
Cô gái này hiểu những điều tôi nói
“A Kata bộ tộc?”
Tiiu sửng sốt, hình như là thời kỳ cổ đại, Trung Quốc làm gì có bộ tộc nào, đành hỏi tiếp:
“ Ý tôi là, đây là quốc gia nào, châu nào, khu vực nào?”
“ QUốc gia, châu, khi?”
Thiếu nữ này thấy tôi hỏi như vậy thì càng kỳ quái hơn:
“ Điều này có ý gì? Chúng tôi đâu có những thứ đó!”
“Ví dụ như Anh, Mỹ, Nam Tư… Có nghe qua không? Được rồi ví dụ như phụ cận nơi này có bộ tộc nào khác không?
Tôi bất đắc dĩ hỏi:
“ Cách chúng tôi gần nhất là bộ tộc Cáp Khố Khố, bọn họ là bạn của bộ tộc chúng tôi, xa hơn là bộ tộc Tập Tập Bỉ, là kẻ thù của bộ tộc chúng tôi”
Thiếu nữ giải thích
Tam quốc? ai, tại sao trong thế giới cổ đại, mà còn có sự tranh chấp giữ những bộ tộc
“Được rồi, tiểu muội muội, ngưoi tên gì vậy?
Tôi gật đầu hỏi
“TÔi là Thủy Linh Nhi!”
Thiếu nữ nói
“Còn ngưoif? Thấy ăn mặc như vậy, chắc không phải là người bộ tộc gần đây? Ngươi là nô lệ bỏ trốn phải không?”
Thủy Linh Nhi? Tên thực sự hay! Tôi đang nghĩ trong lòng. Thế nhưng câu tiếp thẻ của Thủy Linh Nhi làm đầu tôi đầy khói đen
“Nô lệ”
Tôi ngạc nhiên! Cô trong tôi giống nô lệ hay sao?
“ Ha Hả, ngươi đừng sợ, trong bộ tộc chúng tôi không có nô lệ, tất cả mọi người đều cùng nhau lao động! cho dù trước kia người là nô lệ, nhưng ở đây không ai coi người là nô lệ đâu!”
Thủy Linh Nhi đương nhiên là hiểu lầm rồi, nên nói quy định của tộc mình cho tôi biết
“Ách, kỳ thực cô hiểu lầm rồi, tôi không phải nô lệ! tôi là một lũ hành, từ một nơi rất xa tới”
Tôi giải thích rõ ràng
“Người lữ hành! Là thứ gì? A, tôi hiểu rồi, có phải là thương nhân vân du bốn phương không?”
Thủy Linh Nhi cho rằng tôi là một tiểu thương nhân
Kệ nó, thương nhân thì thương nhân , vẫn tốt hơn so với nô lệ
“Không sai, tôi là một thương nhân, đang trên đường đi buốn bán thì lạc đường!”
Tôi nói
“Thế nhưng người có mang h àng hóa để đổi đâu!”
Thủy Linh Nhi nghi ngời hỏi
“ Hàng hóa”
Chẵng lẽ thời kỳ này của bọn họ vẫn chưa xuất hiện tiền để tiêu dùng, mà là lấy mấy vật dụng để trao đổi?
“ Chuyện này…… chuyện này”
“ hắc hắc, tôi biết nhất định ngươi đã gặp cường dạo của bộ tộc hắc ấm, đoạt đi đồ đạc của ngươi rồim ngươi ngại không nói ra, đúng hay không?”
Thấy cô gái này nêu lý do đó, tôi vội vàng nói:
“Không sai, tôi bị cướp”
“Ngươi thấy đấy, ta đã nói rồi, không có gì phải ngại. Đừng nói là một mình ngươi cho dù hơn 30 thương đội của bộ tộc chúng tôi cũng bị cướp”
Thủy Linh Nhi nói:
“ Hắc ám bộ tộc là địch nhân của tất cả các bộ tộc”
“ Ngươi không phải nói bộ tộc Tập Tập Bỉ mới là địch nhân hay sao?”
Tôi hỏi lại
“ Bộ tộc Tập Tập Bỉ và chúng ta có tranh chấp, chỉ là tranh đoạt con mồi khi đi săn mà thôi”
Thủy Linh Nhi giải thích:
“ mà hắc ám bộ tộc thì không giống như vậy, bọn họ rất xấu, không việc ác nào là không làm, cướp đoạt giết người. Tất cả các bộ tộc đều hận họ thấu xương!”
Cướp đoạt giết người, đúng là thời đại nào cũng có người xấu
“ Hóa ra là như vậy, vậy thì tộc trưởng và trưởng lão của bọn họ đâu, tôi muốn gặp bọn họ”
Tôi biết rất nhiều trưỡng lão các bộ tộc đều là trí giả, bọn họ có thể biết một số chuyện ở bên ngoài, nên tôi phải gặp họ
“ngươi muốn gặp tộc trưởng và trưỡng lão sao, vậy thì ta có thể dẫn ngươi di, vì tộc trưởng là phụ thân của ta”
Thủy Linh Nhi đắc ý nói
“ Ha hả, hóa ra là tiểu thư, thất kính ,thất kính”
Ha ha, đúng là thực sự trùng hợp, tôi lại gặp ngay một người bản xứ có lai lich, lại là đương kim đại tiểu thư
Không biết bộ tộc này có lớn không, nếu lớn thì đó là một chỗ dựa vứng chắc
“Tiểu thư”
Thủy Linh Nhi không hiểu, nói:
“Có ý gì?”
“Ý là công chúa ấy!”
Tôi giải tích, xem ra có một số từ ngữ không dùng được
“ Công chúa, ha ha, tôi đâu phải vậy, chi có trong hắc ám bộ tộc mới có công chúa, nàng là con gái của Nữ Vương hắc ám”
Thủy Linh Nhi đương nhiên không dám tự nhận mình là công chúa
Hắc ám vuơng? Càng ngày càng phức tạp! Rốt cục đây là nơi quỷ quái gì đây?
“ Được rồi, Thủy Linh Nhi, ngươi dẫn ta đi gặp phụ thân ngươi đi”
Tôi lắc đầu, thở dài!
Lúc này bỗng nhiên có một số người bản xứ chạy lại, thấy tôi và Thủy Linh Nhi đứng chung một chỗ, thì nam nhân dẫn đầu, vung trường mâu, nhìn tôi hết lớn:
“ Ngươi là ai! Cách xa Thủy Linh Nhi ra một chút”
“ Ca Tư Lạp, hắn là một thuơng nhân du lạc bốn phương, muốn gặp phụ thân ta, ta đang muốn dẫn hắn đến đó!”
Thủy Linh Nhi nhìn người nam nhân kia nói
Ca Tư Lạp, vóc người này cực kỳ to lớn, ước chừng hơn 200 cần, cũng giống như Thủy Linh Nhi, chỉ mặc một cái váy cỏ
“Thủy Linh Nhi ngươi đừng bị hắn lừa, hắn nhất định là gian tế của bộ tộc khác phái tới, tôi muốn giết hắn”
Ca Tư Lạp nói xong vung trường mâu tới
“Ngươi muốn làm gì”
Thủy Linh Nhi nhanh chóng chặn trước mặt tôi, lớn tiếng nói:
“Ta đã xác nhận thân phận của hắn, hắn ngay cả những bộ tộc ở gần đây còn không biết, sao có thể là gian tế được”
“Thủy Linh Nhi, ngươi tại sao có thể tin một nam nhân ngoại tộc, hắn đang lừa ngươi, đừng tin hắn”
Ca Tư Lạp giận dữ nói
“Ta tại sao lại tin tưởng, ta tin tưởng ai, không cần ngươi phải quan tâm”
Thủy Linh Nhi cũng trợn mắt nhìn hắn
“Được! Thủy Linh Nhi, ngươi là nữ nhân của Ca Tư Lạp ta, tạo sao không tin tưởng nam nhân của mình”
Ca Tư Lạp long mi dựng đứng lên
Tôi nghe Ca Tư Lạp nói, nhìn Thủy Linh Nhi một chút, hóa ra nàng là một nữ nhân của khủng long, sao có thể vậy?
Lẽ nào tôi đoán sau, Thủy Linh Nhi này lại có một người chồng, thật là đáng tiếc, một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân khủng long!
“ Ta chưa gã cho ngươi, tại sao ngươi có quyền nói như vậy!”
Thủy Linh Nhi nghe xong , hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên nàng không có hảo cảm gì với tên ca Tư Lạp
“ Phụ thân ngươi nói, muốn đem ngươi gã cho dũng sĩ mạnh nhất, mà ta, Ca Tư Lạp lại là người dũng sĩ mạnh nhất trong bộ lạc”
Ca Tư Lạp kiêu ngạo nói
“Đừng có mạnh miệng, nghe nói bộ tộc cáp khố khố cũng có dũng sĩ”
Thủy Linh Nhi khiinh thường nói
“ cho dù là Hắc ám bộ tộc tới, ta cũng có thể thằng, Cáp Khố Khố tính là cái gì!”
Ca Tư Lạp dõng dạc nói:
“ Ngươi mau tránh ra, để ta giết nam nhân này, sau đó đem đầu hắn đến gặp tộc trưởng”
“Ngươi dám, cho dù hắn là gian tế, cũng là do phụ thân ta xử lý”
Thủy Linh Nhi lạnh lùng nói:
“ Ngươi muốn làm trái tộc quy hay sao”
“Hừ, vậy nghe lời ngươi”
Ca Tư Lạp tức giận nói
Hắc hắc, có ý tứ hóa ra người nguyên thủ cũng biết ghen, hắn thấy thôi và Thủy Linh Nhi như vậy thì muốn giết tôi diệt khẩu
Nhưng mà người này cũng làm trò, muốn giết thì làm ngầm, tại sao còn nói trước mặt Thủy Linh Nhi làm gì
Tôi đi theo bên cạnh Thủy Linh Nhi, cùng nàng đi tới vị trí bộ tộc mình đang sống
Mà vị Ca Tư Lạo kia luôn trừng mắt nhìn tôi, trường mâu trong tay luôn luôn giơ lên
Trong lòng tôi nói, giờ thì có sao đâu chứ, ngươi càng làm vậy thì càng chứng tõ ngươi không tin Thủy Linh Nhi¸như vậy mà còn định lấy được phương tâm của người ta? Nằm mơ đi kưng
“ ngươi tên gì”
Thủy Linh Nhi vừa đi , vừa nói
“ Lưu Lỗi”
Tôi trả lời một cách thành thật
“ Lưu Lỗi”
Thủy Linh Nhi nghe xong có chút kỳ quái:
“ Hình như không phải là kiểu tên ở đây”
“ Đúng vậy, tôi đã nói rồ, tôi từ một nơi xa tới”
Tôi nói
“Hóa ra là vậy”
Thủy Linh Nhi gật đầu
Ca Tư Lạp thấy tôi và người trong lòng hắn nói chuyện thân thiết, thì vô cùng ghen tức, chỉ mong là sau khi về tộc, tộc trưởng sẽ giết tôi
Tôi đương nhiên sẽ không để ý đến hắn, vẫn như cũ và cùng Thủy Linh Nhi chuyện trò vui vẻ
Nơi mà bộ tộc A Kata sinh sống cách nơi tôi xuất hiện không xa, đi chừng 10’ là tới
Đây cũng là một cái thôn đơn giản, nhà tường đều là từ bùn đắp thành, tọa lạc ở một vị trí tương đối cao trên đồi
Thủy Linh Nhi dẫn tôi đi tới một gian nhà cỏ tương đối tươm tất, tôi đoán đây chính là nhà tộc trưởng
“ Ba ba, con mang về một khách nhân”
Sau khi Thủy Linh Nhi vào nhà, nhìn trung niên nói
Tôi nhìn qua khung cảnh trông nhà, nó rất đơn sơ, thậm chí ngay cả những dụng cụ trong nhà cũng không có, tất cả mọi người đều ngồi trên nệm cỏ
Ở bên kia người trung niên là một vị lão giả râu tóc bạc trắng, hiển nhiên là người có địa vị cao
‘ Khách nhân nào, ta thấy hắn là gian tế thì có”
Ca Tư Lạp nói
Ca Tư Lạp nói xong tộc trưởng lập tức nhíu mày, trong lòng tôi thầm mắng, thật là một con chym ngu ngốc
“ Ba ba hắn không phải là gian tế, hắn là một thương nhân, bị cướp sạch hang hóa, sau đó thì lạc đường”
Thủy Linh Nhi cũng không vừa mắt trợn liếc nhìn Ca Tư Lạp
Ca Tư Lạp khó chịu, nhưng mà có tộc trưởng ở đây, đòng thời con gái ông ta là người trong lòng mình, nên không dám nói gì, bèn đem tất cả bực tức trong lòng trút lên người tôi:
“ Ngươi nhìn thấy tộc trưởng sao không quỳ, quỳ xuống mau”
Trong lòng tôi cười nhạt, ngươi dám thay tộc trưởng hạ lệnh sao
Quả nhiên, tộc trưởng phất tay nói:
“ hắn không phải người trong tộc, không cần”
Sau dó hắn nhìn thoáng qua người bên cạnh hỏi:
“Hồ trưỡng lão, nguơi có ý kiến gì không?”
“tộc trưởng, ta nghĩ hắn không phải gian tế’
Hồ trưỡng lão chậm nói:
“ Bộ tộc Tập Tập bỉ biết tập quán tộc ta, ai trong tập ta cũng quen nhau, nên chúng không có khả năng trà trộn vào! Hơn nữa, bọn họ có phái người khác vào, thì cũng không nê phái người có ăn mặc kì quái này vào làm người ta chú ý”
“A, không sai”
Tộc trưởng gật đầu:
“ Ta cũng nghĩ như vậy”
Tôi nghe xong họ phân tích, thầm than, các ngươi không biết thế nào là kế phản gián sao? Không biết thế nào là phương pháp trái ngược sao
“Được rồi, Ca Tư, lấy đệm cho khách nhân ngồi”
Tộc trưởng ra lênh
Ca Tư Lạp cực kỳ không tình nguyện lên tiếng, sau đó lấy một cái đệm rơm, vứt xuống chân tôi
Hành động của hắn làm cho tộc trưởng và Hồ trưỡng lão đều bị mắt mặt, cái danh dũng sĩ của hắn bị giảm xuống vài phần
Tôi không nói gì, lập tức ngồi xuống
Đợi tôi ngồi vào vị trí của mình, Hồ trưởng lão nhìn tôi hỏi:
“ ngươi từ bộ tộc nào tới?”
“ Hoa Hạ”
Tôi đáp
“Hoa Hạ?”
Hồ trưởng lão nghe xong lắc đầu:
“ Ta chưa từng nghe, chắc chắn là rất xa”
“Đúng là rất xa, cho nên mới bị lạc đường”
Tôi gật đầu
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Bây giờ trời sắp trưa, nên tộc nhân trong tộc dều trở về, cho nên tộc trưởng hạ lệnh, mọi người chuẩn bận rộn chuẩn bị, chỉ chốc lát nữa một cái yến hội được tổ chức
Làm cho tôi vui mừng chính là, bọn họ không phải người thời kỳ đồ đá nguyên thủy, thực vật cũng đã được nấu chín, hơn nữa còn có thêm gia vị
Sau khi yến hội bắt đầu, không ai nói chuyện dông dài, toàn bộ đều ngồi xuống
Sau khi tộc trưởng giới thiệu những người có uy vọng trong bộ tộc, thì ngồi lên vị trí chủ tịch
Điều làm tôi kỳ quái chính là , có nữ nhân thì để ngực trần co người thì che lại
Người có che, chứng tỏ họ biết e ngại, nhưng vì sao còn có những người không che
Hơn nữa, Thủy Linh Lung là con gái tộc trưởng lại không che lại, điều này làm cho tôi không giải thích được
Thấy Ca Tư Lạp chăm chú nhìn vào Thủy Linh Nhi, thì trong lòng tôi cảm thấy không thoải mái
Tuy rằng tôi không cho rằng , Thủy Linh Nhi là nữ nhân của tôi, nhưng ít nhất khi bị người khác nhìn vào nàng tôi cảm thấy không tự nhiên
Tôi thấy ánh mắt sắc lang nhìn chằm chằm vào ngực nàng, nên tôi cởi áo khoác ngoài, khoác lên vài Thủy Linh Nhi. Tuy rằng ngực nàng cao ngất, nhưng áo khoác tôi rộng, nên có thể phủ được
Thủy Linh Nhi thấy tôi đem áo khoác phủ lên, thì mặt đỏ lên, hai môi gắt gao cắn chặt,loại kích động này ai mà chẳng nhìn ra
Có cần cảm động như vậy không? Chẳng phải chỉ là khoác thêm áo thôi à
Đương nhiên khi tôi khoác áo vào, thì cũng gián tiếp đụng vào ngực nàng, nhưng đó không phải là hành động cố ý
Sauk ho tôi làm xong việc, đang chuẩn bị chén rượu thịt, thì thấy mọi người xung quanh vắng lặng như tờ
Tôi ngẩng đầu nhìn, thì tất cả mọi người nhìn chăm vào tôi và Thủy Linh Nhi, không ai chớp mắt cả
Nhất là ánh mắt Ca Tư Lạp
Làm gì vậy, lẽ nào sắp có đánh nhau trong tộc, hoặc là phong tục đẻ ngực trần cho người ta nhìn
Hay là động tác sờ lén Thủy Linh Nhi của tôi bị người khác thấy? Tôi thấy biểu tình của Ca Tư Lạp, thì có thể có chuyện này
Lại thấy Thủy Linh Nhi xấu hổ, trong lòng tôi thầm nói, nhất định cảm thấy hành động tôi là hèn mọn, như là lưu manh
Tôi đang còn muốn mở miệng thì mói người vỗ tay, một người đi đầu, đại bộ phận đều vỗ tay theo
Lúc này tộc trưởng giương hai tay ra, làm động tác hạ xuống, mọi người lập tức yên lặng
“Thủy Linh Nhi, quyết định của con ra sao?”
“A”
Thủy Linh Nhi đỏ mặt, hơi gật đầu, nàng không dám nhìn phụ thân mình nữa, thiếu chút nữa thì giấu mặt luôn vào áo của tôi
“Được rồi, nếu như Thủy Linh Nhi đã quyết định, vậy thì chúng ta sẽ chọn ngày lành tháng tốt, làm lễ tế thiêng, tổ chức tiệc vui”
Tộc trưởng gật đầu nói
Ở phía sau, Ca Lạp Tư bỗng nhiên xông ra , đứng giữa sân hét lớn:
“ ta không phục! Thủy Linh Nhi không thể gả cho hắn, người nào được gã cho Thủy Linh Nhi phải là một nam nhân cường đại, người xứng với tộc trưởng trong thời gian tới”
Ai, tự làm bậy thì không thể sống! tộc trưởng trong thời gian tới, người ta đang sống sờ sờ ra đó , vậy mà còn định soán vị sao
Chờ một chút, Thủy Linh Nhi phải gã cho ai? Tại sao tôi không biết?
Lẽ nào trong lúc thất thần, tộc trưởng đã công bố danh tính của người kia mà tôi không nghe thấy
Đáng tiếc một thiếu nữ xinh đẹp như vậy, mà phải gã cho một người hoang dã
“ Vậy ý ngươi chính là, ngươi là tộc trưởng trong thời gian tới đúng không? Ta phải đem con gái ta gả cho ngươi đúng hay không”
“ Đúng”
Ca Tư Lạp ưỡn ngực thẳng nói
Đúng là chỉ số thong minh thấp, không biết là tộc trưởng đang nói mát sao
“ Tốt, tốt, tốt, tốt”
Tộc trưởng liên tục nói 4 chữ tốt
“ nếu ngài đồng ý, như vậy thì chấp nhận lời thách đấu của tôi với hắn”
Ca Tư Lạp nhướng mi, dùng trường mâu chỉ vào người tôi quát
Cái gì mà đồng ý cùng ta thách đấu? Tôi nhìn Ca Tư Lạp trong sân, thầm hỏi ngươi không bị bệnh đó chứ
Tộc trưởng cũng bị Ca Tư Lạp chọc giận suýt thì hộc máu, quả thực là ngu dốt
Nhưng tộc trưởng cũng không hiểu gì về tôi, với lại liên hôn giữa hai bộ tộc thì cũng không có gì đáng nói, nhưng mà trượng phu của con gái mình…. Ít nhất…. cũng không thể là một nguời thường được
Nghĩ tơi đây, tộc trưởng gật đầu nói:
“Được rồi, vậy thì Ca Tư Lạp và khách nhân phương xa biểu diễn võ thuật một hồi, không được gây tổn thương cho đối phương”
Nói tới tôi? Tôi sững sốt, nhưng tất cả mọi người đang nhìn về tôi, nghi hoặc không giải thích được
“Ta”
Tôi ngạc nhiên chỉ vào mình, nhìn Thủy Linh Nhi ở bên cạnh hỏi:
‘ người này tại sao muốn tĩ võ với ta? Ba Ba của người vì sao lại đáp ứng hắn”
Thủy Linh Nhi nhìn tôi, thần sắc có chút bối rối:
“ Bởi vì hắn thích ta, phụ thân ta tuy rằng đã đem ta gã cho ngươi , nhưng mà dựa vào tộc quy, hắn có thể khiêu chiến với ngươi”
“ Phụ thân ngươi gả ngươi cho ta”
Tôi kinh ngạc há to miệng? Đây là phong tục gì vậy, vậy thì sao thoát khỏi sắc dụ từ bên ngoài
Lúc này, có một nữ nhân trung niên ở bên cạnh thấy toii kinh ngạc thì giải thích:
“ Ngươi không biết tập tục của chúng tôi sao”
“ Tập tục gì?”
Tôi khó hiểu hỏi
“ Nữ tử nào chưa xuất giá, thì sẽ để ngực trần. Nam hài nào ngưỡng mộ nàng thì sẽ giúp nàng che ngực lại, nếu như nữ tử đó đồng ý, thì chứng tỏ, nàng đã thích nam nhân kia”
Phụ nữ trung niên giải thích
“ Vừa rồi Thủy Linh Nhi không cự tuyệt ngươi, đã chứng tỏ ai mộ ngươi, mà Ca Tư Lạp lạo theo đuổi nàng, cho nên hắn có tư cách khiêu chiến với ngươi. Nếu như ngươi thua, thì sẽ khôg thể lấy Thủy Linh Nhi”
“ Lại có loại phong tục kỳ quái này sao”
Vậy thì hỏng bét, tôi có lòng giúp nàng, chứ có muốn kiếm thêm một lão bà đâu
“ Đúng ngươi giúp nàng che ngực, cũng đã tuyên bố mọi người, nàng đã là tài sản riêng của ngươi, người khác không thể nhìn nữa”
Phụ nữ trung niên gật đầu
Hóa ra là vậy, trời à, trên đời này còn có tập tục kỳ quái như thế này sao
“ Hóa ra ngươi không biết…..”
Thủy Linh Nhi thấy tôi kinh ngạc , u oán nói
“Ngươi không thích ta, ta có thể nói rõ với phụ thân, ngươi không cần tỉ thí với Ca Tư Lạp”
Nhìn Thủy Linh Nhi buồn bã như vậy, tôi đúng là không biết nói gì? Mới quen nửa ngày mà nàng yêu tôi rồi sao
Nhưng mà không thể để nàng lấy những người hoang dã như vậy được, tôi đành nói
“Tộc trưởng, ta không biết bộ tộc các ngươi có tập tục như vậy, cho nên giữa 2 ta có hiểu lầm, chúng ta bàn bạc kỹ hơn”
“A, là ta lo lắng không chu toàn, ngươi từ bên ngoài tới, không biết tập tục của chúng là bình thường thôi”
Tộc trưởng thấy tôi nói vậy, cũng, không tực giận, chỉ có chút khó khăn nói:
“ Thế nhưng chúng ta đã nói là tổ chứ Tế Thiên , bây giờ không làm thì thần linh sẽ trách tội”
Tế thiên? Thần linh? Tôi cười khổ không biết nói gì, tôi biết những bộ tộc này luôn tôn thờ thần linh
“ hừ hừ, ngươi sợ không dám tỉ thí với ta cho nên mới cố ý nói như vậy?”
Ca Tư Lạp bỗng nhiên cười nhạo nói
Tôi nhịn không được trợn mắt nhìn hắn nói
“ Ngươi là cái thá gì? Cho dù ta không thành thân với Thủy Linh Nhi, thì nàng cũng không chọn ngươi”
Tôi nói xong câu này, thì toàn trường ồ lên! Vốn Ca Tư Lạp đang tức giận, thấy tôi nói câu này thì giống nhưng đổ xăng vào lửa
“ Ta muốn giết ngươi! Ngươi dám sỉ nhục dũng sĩ đệ nhất A Kata bộ tộc”
Trong mắt Ca Tư Lạp tỏ ra hung quan
Tôi thực sự không muốn động thủ với tên Ca Tư Lạp này nên mặc kệ hắn
Ca Tư Lạp thấy tôi không có phản ứng cho rằng tôi khiếp sợ hỏi:
“ Ngươi dùng vũ khí gì?”
Tôi không thèm nhìn hắn nói:
“Ta không cần vũ khí”
“ Ngươi….!”
Ca Tư Lạp giơ trường mâu lên vọt tới chỗ tôi
Tôi không muốn dây dưa với hắn, thầm nghĩ, dù sao cũng nên giáo huấn hắn một trận
Tôi thấy hắn xông tới, vung tay lên, một đoàn hỏa diễm bay tới, đánh ngã hắn xuống mặt đất, ngọn lửa giống Hỏa Long bay ra thân thể của hắn
Ca Tư Lạp choáng váng, tất cả mọi người đều choáng váng, cái hiệu quả này đúng là làm tôi vừa lòng, đúng là có sức chấn nhiếp
Không biết là ai đi đầu, mà toàn bộ người của bộ tộc đều quỳ xuống, hướng tôi liên tục dập đầu, trong miệng nói lẩm bẩm. Hơn nữa bao gồm cả tộc trưởng và các trưởng lão
“ Tộc trưởng bộ tộc không biết thiên thần hàng lâm, xin đừng trách tội”
Tộc trưởng Thủy Bối Sơn thấy tôi không nói câu nào, cho là tôi tức giận bèn nhìn Ca Tư Lạp quát lớn:
“ ngươi còn làm cái gì, mau cầu xin thiên thần tha thứ cho sự vô tri và liều lĩnh, ngươi muốn cho thiên thần trút giận cả bộ tộc à”
Ca Tư Lạp choáng váng, không nghĩ mình chọc giận thiên thần, trong lòng hắn thần linh mới cao nhất, nữ nhân, địa vị tộc trưởng chỉ là thứ yếu thôi
Ca Tư Lạp muốn chạy tới tôi, hướng quỳ xuống, nhưng mà bị Hỏa Long cản trở, không cách nào làm được
Thấy hắn chật vật như vậy thì tôi vung tay lên hỏa long biết mắt
Ca Tư Lạp lúc này mới vọt tới, quỳ xuống trước mặt tôi, liên tục dập đầu
“Được rồi, ta không phải thiên thần như các ngươi nói, tất cả mọi người đứng lên đi”
Tôi khoát tay áo nói
Nhưng mà tất cả mọi người trong bộ tộc không ai tin cho dù là ca Thủy Linh Nhi cũng nơm nớp quỳ xuongs, chỉ là ánh mắt nàng nhìn tôi, có cảm giác không rõ
Tôi đi tới bên người Thủy Linh Nhi, cầm tay nàng, đỡ dậy nói
“Ngay cả ngươi cũng không tin sao? Ha ha ta chỉ là một thương nhân du vân bốn phương thôi”
“ Ta không biết ngươi là thiên thần, đã nói lời mạo phạm, xin tha thứ”
“Được rồi, ngươi đã là nữ nhân của ta, còn tha thứ cái gì nữa”
Tôi thấy bầu không khí có chút khẩn trương, đành phải nói như vậy
Thủy Linh Nhi thấy tôi nói vậy, bèn vui vẻ, nhưng mà sau đó lại biến thành u oán
“Ta làm sao với cao chứ…”
Tôi nghe vậy thì trong lòng đau xót, chẳng lẽ nha đầu này thực sự thích tôi
Tuy rằng thế giới này có nhiều loại kiến chung tình, nhưng mà đây là lần đầu tôi thấy
Tôi thấy nàng buồn bã, đem mấy truyện cười trên mạng ra kể cho nàng nghe, thì nàng bật cười khúc khích, nhưng mục đích chủ yếu của tôi là muốn chứng kiên hai ngọn nhũ phong kia rung động
Tôi lắc đầu, đúng là cô gái này rất thuần khiết
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
“ A” Thủy Linh Nhi giống như một tiểu cô nương nghe lời, nhu thuận gật đầu
Tôi trông nàng như vậy, đâu có giống một người thương tâm , chẳng lẽ nàng gạt tôi
Tôi thở dài, con gái không ai đơn giản cả
Người trong bộ tộc lúc này đâu có dám ngồi trên nữa, mà nhường cho tôi ngồi trên
Sau đó bố trí Thủy Linh Nhi ngồi gần tôi, lúc đầu tôi hơi sững sờ, nhưng sau đó lập tức hiểu ra ngọn nguồn
Vừa rồi toi đã xác nhận Thủy Linh Nhi thì hiện tại Thủy Linh Nhi chính là nữ thần, địa vị đã khác xa trước
Yến hội qua đi, tôi và Thủy Linh Nhi được mời vào phòng tộc trưởng, mà tộc trưởng cùng các trưỡng lão dọn ra ngoài ở
Mà Thủy Bối Sơn tọc trưởng trước khi đi, đã nhỏ giọng nói với Thủy Linh Nhi mấy câu, Thủy Linh Nhi nghe xong lộ vẻ khó xử, nhưng mà vẫn gật đầu
Đêm, tôi không ngủ, Thủy Linh Nhi cũng không ngủ ngồi nhìn tôi
Toi không phải là lọa người có mỹ nhân bên cạnh thì không ngủ đuợc, mà ngược lại đang nhớ những lão bà của tôi
Ngô Huỳnh Huỳnh lúc này không biết ra sao? Nàng vẫn đang bên cạnh Truyền Tống Trận chờ tôi
Không biết đây là địa phương nào, hiện tại tôi có thể khẳng định đây không phải địa cầu, bởi vì địa cầu thì làm gì có nơi như thế này
Chẳng lẽ nơi này là thong tới đỉnh của thế giới, ha ha, nhưng mà như vậy thì có lẽ các bộ tộc trên thế giới đều thần phục dưới chân tôi
Có thể trong chuyện này, Stephan nói đúng, đây có lẽ là lễ vật của người ngoài hành tinh, thong tới tinh cầu có sinh mệnh. Có lẽ người ngoài hành tinh phát hiện nói có khí hậu vô cùng giống trái dất, cho nên mới đưa cho Từ Hi
Nhưng với trình độ khoa học bây giờ, Tu hi làm sao có thể phá giải bí mật này được
Diện tích ở đây tuy lớn, nhưng mà người dân vẫn là nguyên thủy, tới đây thì có ích gì
“Ta và ngươi có thể thương lượng một việc không?”
Thủy Linh Nhi cắt ngang suy nghĩ của tôi nói
“Đương nhiên là được rồi, chuyện gì vậy”
Tôi cười hỏi
“ Là như vậy qua một tháng nữa sẽ có một trận lũ xảy ra ngươi có thể làm cho nó tan biến đi được không”
Thủy Linh Nhi cẩn thận hỏi thăm
Lũ ? tôi làm cho nó không xảy ra? Vậy thì tôi là thân rồi còn gì! Nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt của Thủy Linh Nhi, tôi vẫn gật đầu , đến lúc ấy sẽ nghĩ biện pháp vậy
Đây cũng là không phải việc khó, mà là tôi vô cùng nhớ nhà, nhớ vợ con tôi
“Thủy Linh Nhi, ta phải rời khỏi đây một thời gian, chưa biết khi nào trở lại, vì ta cũng một số chuyện cần phải xử lí”
Tôi bỗng nhien nghĩ tới một vấn đề, nếu như hôm nay tôi xuất hiện ở đây thì cái Truyền Tống Trận bây giờ ở dâu, có thể quay về được không
Nghĩ tới đây, tôi vội vàng chạy tới chỗ hôm nay tôi xuất hiện
Kết quả tìm kiếm làm cho tôi thất vọng, ở đây chẳng có đặc thù gì! Hơn nữa chỗ tôi xuất hiện vẫn là trời quang mây tạnh có thấy cái truyền tống trận nào đâu
Tôi thất vọng chuẩn bị dùng Thuấn Dị trở lại bộ tộc, Thuấn Di! Đúng vậy, tôi bỗng nghĩ đến nếu như dùng Thuấn Di phá vỡ không gian thì có tác dụng như Truyền Tống Trận không
Nghĩ tới đây tôi hứng phấn trở lại, trước tiên toi nhớ kỹ cảnh vật của A Kata bộ tộc, đảm bảo mình có thể quay lại, dù sao ở đây vẫn còn một lão bà trên danh nghia là Thủy Linh Nhi, với lại tôi còn một chuyện đã đáp ứng nàng, thì tôi phải làm cho được
Sau khi làm xong tất cả, trong đầu tôi hiện lên vị trí sơn động, sau đó sử dụng thuấn di
Cũng giống như lần trước, không gian trước mặt đen kịt, tuy không thể nào trong nháy mắt đạt được mục đích, nhưng làm tôi vui mừng là thời gian di chuyển đã dài lên
Điều này có nghĩa là nơi này cách địa cầu quá xa, cho dù sử dụng Không Gian Khiêu Dược cũng không thể trở lại ngay lập tức
Lần này đã có kinh nghiệm của lần trước, nên tôi nhắm 2 mắt lại, sợ bị ánh sáng bên ngoài làm tổn hại như đợt đàu tiên
“ Lão công”
Từ bên tai tôi nghe âm thanh vui mừng của , tôi đã trở về đã thành công
Tôi mở mắt nhìn thấy Huỳnh Huỳnh trước mặt tôi, hóa ra có thể gặp lại được nàng
“Ha ha hóa ra còn nhìn thấy em , anh sợ rằng mình không về được chứ”
Tôi cười nói
“ Thế nào, lão công, ý anh là cái truyền tống trận bên kia không sử dụng được”
HUỳnh huỳnh kỳ quái hỏi
“Đâu thể không sử dụng, mà nó là đơn hướng, không thể trở lại”
Tôi lắc dầu, rất may là tôi biết Thuấn di nêu không cả đời phải ở lại thế giới kia
“A “
HUỳnh huỳnh sững sốt, gật đâu nói
“ Đúng vậy cái truyền tống trận hình như sử dụng được một lần, sau khi anh đi rồi, em cũng muốn đi theo nhưng mà đứng đó nửa giờ vần phát hiện vẫn còn đứng chỗ cũ”
Chỉ sử dụng được một lần, xem ra thứ này đúng là hại người mà mà Từ Hi thái hậu năm đó khong tới, nếu không thì đúng là hối hận vô cùng
“Được ròi, vậy sao anh trở lại đươc”
Huỳnh huỳnh hỏi vấn đề mấu chốt
“Ha, hả anh dùng thuấn di trở về, không thể tưởng tượng được, kỳ thực anh cũng không nghĩ nó có tác dụng”
Tôi lắc đầu, đem sự tình ở tộc A Kata kể lại cho Huỳnh huỳnh nghe
‘ Không nghĩ cái truyền tống trận này đúng là có thể di chuyển tới một thế giới khác”
Huỳnh Huỳnh nghe xong cảm than
“ Đúng vậy, anh đã nhớ phương vị rồi, ngày nào đso anh mang em đi xem”
Tôi cười nói
“ mang em theo, không ảnh hưởng đến chuyện yêu đương của anh và Thủy Linh Nhi chứ”
Huỳnh huỳnh liếc mắt nhìn tôi cười hì hì
“ Thế nào, em ghen sao”
Tôi thấy đây là lần đầu tiên, huỳnh huỳnh dùng vẻ mặt như vậy
“ Đương nhiên không phải, em lo lắng anh gần chết còn thời gian đâu mà ghen”
Tuy nói như thế, nhưng trong lòng đã có chút ăn dấm chua
“ Được ròi, chuyện anh với nàng chỉ là nhầm lẫn, ai biết tập tục bên đó như vậy”
Tôi khuyên giải nói:
“ nếu như em không thích nàng anh sẽ không đến đó nữa”
“Bỏ đi, anh đừng có mà không đi, anh đã hữa giúp người ta, anh không di nàng sẽ thất vọng, còn liên quan đến nhiều người khác nữa”
Huỳnh Huỳnh lắc đầu nói
Khi tôi trở về nhà, đã là hơn 3h sáng, nhưng tôi vẫn chưa nghỉ ngơi, bởi vì tôi còn chuyện quan trọng phải làm. Đó là nhắn tin cho nàng, báo mình bình an, sau đó nói là tôi có chuyện phải làm, sáng mai mới có thể trở về
Sau khi làm xong hết tất cả, tôi chuẩn bị đi tới căn cứ của Tôn Tứ Khổng, đem chuyện này nói cho hắn biết, xem có phương pháp gì cản lũ không
Trong lúc tôi đang muốn sử dụng Thuấn Di rời đi, thì Diệp Tiêu Tiêu gọi điện thoại tới
“ Tiêu Tiêu, tại còn em còn chưa ngủ”
Tôi kỳ quái hỏi
“Anh còn không biết xấu hổ hay sao mà hỏi như vậy, lúc đi anh không nói rõ ràng, trong tình huống này ai mà ngủ được chứ, em còn đang đọc sách, thấy tin nhắn của anh, nên gọi lại”
Tiêu Tiêu oán giận nói
“ vậy sao, tiêu tiêu, xin lỗi, đã làm em lo lắng rồi, thế này vậy, anh trở về ngủ với em, chuyện thì để ngày mai làm”
Tôi nói
“ Như vậy sao được chứ, anh nếu như có chuyện thì đi làm đi, công việc là quan trọng. Em biết anh bình an là có thể ngủ, anh không cần phải trở về”
Tuy rằng ngoài miệng Diệp Tiêu Tiêu nói như vậy nhưng trong lòng lại đang mong muốn tôi trở về
“ Không sao đâu, anh không vôi, Tiêu Tiêu chờ anh chút, anh lập tức về ngay”
Chuyện của tôi thì không có gì phải vội, ngày mai làm cũng được, tội gì phải để nữ nhân của mình không vui chứ
Cúp điện thoại, tôi bỗng nhiên cảm thấy có một đôi mắt u oán đang nhìn tôi. Tôi nhìn lại hóa ra là Huỳnh Huỳnh, không biết nàng vào phòng tuw lúc nào, đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn tôi
Lúc nãy tôi nói mình có việc, đương nhiên không thể ở lại với nàng, thế nhưng bây giờ toi không đi làm nữa, mà trở về với Diệp Tiêu Tiêu, trong lòng Huỳnh Huỳnh đương nhiên không được tự nhiên
Nàng đến với tôi chưa lâu, tình cảm lúc này cần phải củng cố. Với lại hôm nay, nàng lo lắng chờ đợi tôi một ngày một đêm giờ thấy tôi bình an nàng đương nhiên muốn tôi ở lại với nàng
Lúc này mà tôi nói tôi ở lại thì Huỳnh Huỳnh thì rất cao hứng, nhưng thực tế lại khó mà làm như vậy được
Tôi thấy Huỳnh Huỳnh như vậy, đương nhiên là hiểu, nàng đang oán tôi tại sao không ở lại với nàng
Tôi mỉm cười;
“ Em làm sao vậy? có ai chọc giận em à? Nhìn cái miệng em kìa, ai mà chẳng biết rằng em đang tức”
“Em , không bao giờ”
Huỳnh Huỳnh muốn che dấu tâm sự trong lòng mình, bởi nàng cũng biết, sau lưng tôi còn có người đang chờ, với lại làm như vật thì lại càng biểu hiện mình là một người hẹp hòi
Cho nên Huỳnh Huỳnh nhàn nhạt nói:
“Em không có gì chỉ là mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, ngày mai gặp lại”
“A, như vậy sao, vậy được rồi, em đi nghỉ đi, mai gặp lại”
Tôi cười cười, dùng Thuấn Di rời khỏi đây
“Lão công thôi tha, Lưu Lỗi hư hỏng, đi với người khác để mình em nơi này, anh không biết em muốn giữ anh ở lại hay sao”
Huỳnh Huỳnh thấy tôi đi rồi, lúc này mới trút giận toàn bộ oán giận trong lòng ra:
“Anh không ở lại với em, em cũng không thèm,…….A , ai?
Huỳnh huỳnh còn chưa nói hết, thì cảm giác thân thể mình nhẹ bẫng, lập tức rời khỏi giường, hóa ra nàng bị người khác bế lên
‘Ai? Muốn làm gì?”
Huỳnh Huỳnh kinh hoảng hốt lên
“Em biến thành oán phụ khi nào thế”
Tôi cười hỏi
“A? Tại sao còn ở đây? Em biết thành oán phụ khi nào đâu, chỉ là oán giận một chút thôi”
Ngô Huỳn Huỳnh chu môi, vô cùng đáng yêu , nói:
“Em còn tưởng anh không nghe được chứ”
“Có người mắng anh, đương nhiên là anh phải nghe rồi! con người anh rất chấp vặt, có thù tất báo! Em xem anh trừng phạt em như thế nào đây?”
Tôi cười xấu xa nói
“Cứ thoải mái đi, dù sao nghiêm phạt thì anh vẫn ở với em”
Ngô Huỳn Huỳnh thở phì phì nói
“ hắc hắc, tốt, đây là chính em nói nhé, đi theo anh nào”
Tôi cười, mang theo Ngô Huỳn Huỳnh sử dụng Thuấn Di
“Anh muốn mang em đi đâu”
Trong lòng Ngô Huỳn Huỳnh sớm đã đoán được ý đồ của tôi nhưng vân giả bộ hỏi
“ Đi ngủ cùng nhau”
“ Điều này cũng gọi là nghiêm phạt à”
Ngô Huỳn Huỳnh cố ý nói
“ hắc hác, đương nhiên là không phải, hình phạt sẽ là, anh với chị Diệp của em thân mật, em ở bên cạnh nhìn”
Tôi vỗ cái mông của Ngô Huỳn Huỳnh nói
“ Đuợc thôi, thoải mái, chỉ cần anh có thể nhịn được”
Ngô Huỳn Huỳnh làm ra bộ dáng không sợ gì cả
Hừ hừ vậy thì xem em có nhịn được không, nhưng kết quả chính là tôi không nhịn được……….
……………………….
Sáng sớm thứ 2, tôi mang theo Ngô Huỳn Huỳnh tới căn cứ
Vốn tôi không định mang nàng theo cùng, nhưng nha đầu này kêu không có gì làm, hơn nữa chuyện này nàng cũng tham dự , cho nên tôi không tiện cự tuyệt
“Đây là căn cứ nghiên cứu khoa học mà anh nói sao? Cũng đâu có cái gì cổ quái đâu?”
Ngô Huỳn Huỳnh chỉ vào những nhà cao tầng trên đảo hỏi
Ở trong ấn tượng của nàng, nơi này phải là nơi có nhà cao tầng, phương tiện giao thông, phòng thí nghiệm, thiết bị kỳ quái. Thế nhưng bây giờ có khác gì bình thường đâu
Nhưng mà Ngô Huỳn Huỳnh chưa còn nói hết, hệ thống cảnh báo trí năng đã vang lên, một đám Hắc y nhân xuất hiện bên cạnh tôi và Ngô Huỳn Huỳnh
“ Những người này là….”
Ngô Huỳn Huỳnh không hổ là người lớn lên trong quân đội, đối mặt với sung chỉ vào đầu mà vẫn còn bình tĩnh như vậy
Lúc này, những Hắc y nhân thấy tôi, nên mới bỏ súng xuống nói:
“Xin chào Lưu tiên sinh”
“Cô ấy là do tôi mang tới, các anh không còn chuyện gì thì đi đi”
Tôi điềm nhiên nói
“Được, làm phiên Lưu tiên sinh rồi, chúng tôi đi đây”
Hắc y nhân nhìn chúng tôi chào một cái, theo nghi thức quân đội rồi rời đi
“bọn họ có quan hệ như thế nào với anh”
Ngô Huỳn Huỳnh vỗ vỗ bộ ngực thở dài một hơi:
“ Bọn họ có quan hệ thế nào với anh, những vũ khí trong tay họ , tại sao em chưa thấy qua, chẳng lẽ là trang bị đặc thù?”
“Bọn họ là tinh anh trong công ty lính đánh thuê của anh, phụ trách bảo vệ an toàn cho cơ sở nghiên cứu, trong tay chính là súng Tử Quang”
Tôi giải thích
“Hơn nữa, bọn họ cũng đều là dị năng giải, tuy không được như anh, nhưng mà thể chất tốt hơn người bình thường nhiều”
“ Dị năng giả, ở đâu mà nhiều dị năng giả như vậy”
Ngô Huỳn Huỳnh kĩnh hãi chẳng lẽ dị năng giả lại nhiều như vậy sao
“ ha ha, bọn họ đương nhiên không phải dị năng giả trời sinh mà được trải qua cải tạo đặc thù, tinh thần lực đuợc đề cao lên thôi”
Tôi cười giải thích
“Hóa ra là như vậy, được rôi lão công em cũng muốn có dị năng anh cải tạo cho em chút đi”
Ngô Huỳnh Huỳnh hiếu kỳ nói
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Quyển Kết
Chương 5: Kế hoạch phổ biến công nghệ cao.
“Chuyện này không thành vấn đề, chỉ cần em có thể chịu khổ là được thôi”
Thể lực của Ngô Huỳnh Huỳnh rất yếu, hơn nữa phải trải qua cải tạo tinh thần lực, cho nên thống khổ vô cùng
“Em? Đương nhiên không thành vấn đề, từ nhỏ em đã theo cha em luyện tập quân sự , có nỗi khổ nào mà chưa từng trải qua”
Ngô Huỳnh Huỳnh thoải mái nói
“Vậy được rồi, chờ sau khi trở về, anh đem phương pháp tu luyện sơ cấp truyền cho em đồng thời cho Nhan Nghiên và các nàng học tập một chút”
Tôi khong nghĩ đến thân hình Ngô Huỳnh Huỳnh mảnh khảnh như vậy mà cũng đã từng luyện tập quân sự
Tôi mang theo Ngô Huỳnh Huỳnh đi tới trước một ngọn núi, đương nhiên chỉ là núi giả thôi. Tôi ấn vàn tảng đá bên cạnh một cái, một cánh cửa lập tức hiện ra
“A, cơ quan ngầm”
Ngô Huỳnh Huỳnh kinh hô:
“ Hóa ra những gì chiếu trong phim là thực”
Tôi nhìn Ngô Huỳnh Huỳnh nói:
“Lát nữa đi theo anh, ở đây nhiều cơ quan lắm đấy”
Ngô Huỳnh Huỳnh gật đầu thần sắc vô cùng nghiêm túc
Trài qua một loạt các cửa nào thì kiểm tra vân tay, thẻ từ, chụp ảnh nhận dạng khớp xương.. chúng tôi mới tới nơi cần tới. Hôm này Tôn Tứ Khổng không làm thí nghiệm mà ngồi đọc báo trên ghê salon
“ lão Tôn, thế nào, sao không nghiên cứu nữaA”
Tôi cười hỏi
“Lưu tiên sinh , ngài đã tới. Tôi xem trên báo , xem tình hình khoa học kỹ thuật ngoài đó phát triển đến thế nào rồi”
Tôn Tứ Khổng cười cười
“ kết quả thế nào”
Tôi hỏi
“ vẫn chỉ là thất vọng không khác mấy so với các năm trước”
Tôn Tứ Khổng lắc đầu
“Chúng ta có nhiều kỹ thuật như vậy, nhưng không thể mang ra ngoài ứng dụng thực sự khó chịu”
Người nói vô ý, nguời nghe cố tình, Thấy Tôn Tứ Khổng nói như vậy , tôi nghĩ nếu đem những ký thuật này ứng dụng trên thế giới bộ tộc A Kata, thì sẽ như thế nào
Bây giờ mà bung những kỹ thuật này ở đại cầu, thì chắc chắn sẽ làm cho nhân loại khủng hoảng, đòng thời phát sinh chiến tranh
Thế nhưng đem những thành tựu này ứng dụng trên hành tinh kia , thì sẽ không xuất hiện tình huống như vậy
Nghĩ tới đây tôi nhìn Tôn Tứu Khổng nói
“Tôi lần này tới chính là muốn nói chuyejn này! Tôi tìm được một hành tinh có sinh mênh, trinh độ khoa học ở đó vô cùng lạc hậu, nói thế nào nhỉ, chắc là ở đó mấy ngàn năm nữa mới có thành tựu như chúng ta
“ cái gì, ngài tìm được một hành tinh có sự sống rồi à”
Tôi Tứ Khổng nghe thấy tôi noi nhự vậy thì kinh hãi
“Tại sao ngài tìm được, chúng tôi ở đây 24/24h vậy mà còn không tìm được!”
Từ Khãnh Vĩ vốn đang xem TV , nghe thấy tôi và Tôn Tứ Khổng nói chuyện thì nhảy cao ba thước như con thỏ chạy tới nói:
“ Lão đại, anh nói cái gì? Em không nghe lầm chứ, có không có thiết bị gì, thì tại sao lại tìm được, anh làm sao xác định được nó là hành tinh có sự sống”
“ Lão Tôn, Khánh Vĩ, từ từ đừng có kích động tôi sẽ giải thích”
Tôi cười khoát tay áo, bảo 2 người không nên kích động
“Đây chỉ là một sự trùng hợp thôi, có nhớ vụ chiếc nhẫn không”
“Nhẫn, nhớ, có phải là cái nhẫn mà anh nói em làm giả không”
Từ Khánh Vĩ gật đầu:
“Nhưng chuyện này có quan hệ gì với cái nhẫn?Anh đừng nói chuyện cái nhẫn, nói chuyện có liên quan đến tinh cầu có sự sống kia đi”
“Chuyện này tại sao lại không quan hệ chứ ! cái hành tinh có sự sống kia, cũng vì có chiếc nhẫn mới tìm được”
Tôi nói xong liền đem chuyện đã xảy ra nói cho Tôn Tứ Khổng nghe
Tôn Tứ Khổng nghe xong chuyện này , thì trong lòng cảm thấy kỳ lại! Loại kỹ thuật tiên tiến này, tuy rằng hắn có thể làm ra được, nhưng dù sao cũng đã được thực hiện từ triều Thanh nên không khỏi kinh ngạc
“Truyền Tống Trận”
Tôn Tứ Khổng nghe tôi nói đến hành tinh có sự sống và Truyền Tống Trận, vừa kỳ quái vừa kinh ngạc
“Nếu nói như vậy, thì người thiết kế chiếc nhẫn kìa và Truyền Tống Trận, chắc chắn là người có trí tuệ tuyệt đỉnh, như chúng ta thường nói là người ngoài hành tinh”
Tôi gật đầu:
“Toi cũng nghĩ vậy, xem ra khoa học kỹ thuạt ở nơi đó cũng không kém chúng ta bây giờ! Với lại đó cũng là chuyện của mấy trăm năm trước, sơ với ta bây giờ thì kinh khủng hơn”
“Đúng vậy, ví dụ như chỗ chúng ta bây giờ, lúc này mới nghiên cứu chỉ hoàn toàn dựa trên những tư liệu mà ngài cung cấp, tôi có chút lo lắng, rất khó khăn , nhưng hiện tại đã có thể dễ dàng đem ứng dụng của nó lên thực tế”
Tôn Tứ Khổng gật đầu tán thành
“Được rồi, có biện pháp nào có thể ngăn cản một cơn lũ có thể bộc phát bất ngờ không”
Tôi hỏi một vấn đề quan trọng
“Lũ bộc phát bất ngờ”
Tôn Tứ Khổng lắc đầu, tôi còn tưởng rằng hắn không có cách nào, không ngờ hắn lại nói
“ Vấn đề đơn giản này mà cũng cần thảo luận à, có ít nhất 4 tới 5 phương pháp để làm”
Không thể nào, chuyện đơn giản vậy mà tôi nghĩ ra! Nhưng mà tôi lập tức thông suốt, đúng như lời Tôn Tứ Khổng nói, thì tưởng là đơn giản, nhưng với trình đô hiện nay, lại không cách nào làm được, chỉ đơn giản như việc, dùng điện làm bốc hơi nước vậy cần phải có công suất là bao nhiêu?”
“Tại sao anh lại làm cho nước bốc hơi hết? sao không lưu lại nó?”
NGô huỳnh huỳnh bỗng nhiên kiến nghị nói:
“Công dụng của nước còn nhiều, với lại nó còn trợ giúp cho các bộ tộc nguyên thủy nữa”
Đúng vậy, tại sao tôi lại không nghĩ tới, thay vì xử lí nó, thì lợi dụng nó Xem ra đúng là tôi không thích hợp àm thần tiên nguyên thủy, có lẽ cho Ngô Huỳnh HUỳnh làm thì thích hợp hơn
Vì vậy vấn đề trước hết để sang một bên, làm sao thực hiện đuợc nó thì còn phải xem tình hình thực tế
Việc cấp bách là tôi phải dẫn Tôn Tứ Khổng tới hành tinh có sinh mệnh kia, trước khi đi, Tôn Tứ Khổng cũng phải chuẩn bị một số thiết bị cần thiết, cho nên thời gian xuất phát là nửa tháng sau
Mà có thiết bị rồi, còn phải có phương án, kế hoạch….. sau khi thu xếp xong, tôi chuẩn bị đưa Diệp Tiêu Tiêu và Ngô Huỳnh Huỳnh cùng trở về thành phố Bắc Kinh
Mấy ngày nay, Diệp Tiêu Tiêu và mẹ tôi thân thiết rất nhiều, nên không muốn TIêu Tiêu rời đi, muốn lưu nàng ở lại Tân Giang, để được ở bên cháu nội một thời gian nữa
Tôi ở Tân Giang đã làm chậm trễ rất nhiều thời gian, không biết mấy vị lão bà có giận không
Ngô Huỳnh Huỳnh là người mới, trong lòng cũng rất thấp thỏm, sau khi chuẩn bị một ngày một đêm, cố ý mua một số quà tặng làm lễ vật cho chị em nàng
Tôi đương nhiên tán thành việc là hài hòa mới quan hệ trong hậu cung, nhưng hực ra tôi không phải lo lắng nhiều
Triệu Nhan Nghiên và Ngô Huỳn Huỳnh rất thân nhau, Trần Vi Nhi cũng gặp nàng vài lần,
Bây giờ sống chung với nhau thì không phải là việc khó
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Goncopius