24-11-2011, 02:32 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 31: Là địch hay là bạn
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bởi vì chá»— mà bá»n há» Ä‘ang ở đã không còn là chá»— ban đầu.
Nếu như ngươi từng xem giang hồ thuáºt sÄ© biểu diá»…n “NgÅ© Quá»· Bà n Váºn đại phápâ€, nhất định sẽ rất kinh ngạc vì bá»n há» có thể dá»i má»™t số “váºt thể†đi mà không cần phải chạm và o.
Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại cà ng kinh ngạc.
Bá»n há» là ở trên Tam Hợp lâu.
Tam Hợp lâu là nằm trên đưá»ng.
ÄÆ°á»ng phố nà y là nÆ¡i rất náo nhiệt trong thà nh. Có cô gái giang hồ bán nghệ, có ngưá»i diá»…n kịch đầu phố, có ngưá»i bà n luáºn bên đưá»ng, có ngưá»i khiêng kiệu vừa định nghỉ ngÆ¡i, còn có phu nhân già u có Ä‘i mua son phấn; có tiểu thiếu gia không nghe lá»i, có cáºu ấm Ä‘ang say đắm nhìn những cô gái Ä‘i ngang; ngưá»i bán gà , cho ngá»±a ăn, bán thịt heo Ä‘á»u Ä‘ang cùng khách nhân hoặc chá»§ nhân cá»§a mình gia nháºp và o sá»± ồn à o cá»§a phố xá; còn có tiểu ăn mà y và lão ăn mà y Ä‘ang hát lá»›n là n Ä‘iệu “hoa sen rụngâ€*; ngay cả tiệm cÆ¡m dưới lầu cÅ©ng Ä‘ang báºn tối mà y tối mặt. Vừa rồi Trương Thán vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu còn ở dưới lầu tranh chấp, Ä‘ang muốn động thá»§, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại không an tâm vỠÔn Nhu ở trên lầu, cho nên thừa dịp Trương Thán không chuẩn bị liá»n chuồn lên.
* Äiệu hát đánh nhịp bằng phách, sau má»—i Ä‘oạn thưá»ng đệm câu “hoa sen rụng, hoa sen rụngâ€.
Nhưng bây giá» tất cả Ä‘á»u không có.
Tại sao lại “không có†nữa?
ÄÆ°á»ng vẫn là đưá»ng, lầu vẫn là lầu, bá»n hỠđương nhiên không bị “dá»i Ä‘iâ€.
Có Ä‘iá»u trên đưá»ng đã không còn ngưá»i.
Con đưá»ng im ắng, không có má»™t bóng ngưá»i nà o. Má»i ngưá»i Ä‘á»u đóng chặt cá»a ngõ, không nói má»™t tiếng, ngay cả gia súc cÅ©ng đã núp và o. Toà n bá»™ con đưá»ng như biến thà nh má»™t thế giá»›i hoang vu.
Má»™t thế giá»›i kỳ dị, con đưá»ng quá»· dị, tháºm chà ngay cả sắc trá»i cÅ©ng bắt đầu u ám.
Tại sao lại như váºy?
Ngưá»i đã Ä‘i đâu hết?
Äã xảy ra chuyện gì?
Bởi vì không giải thÃch được những bà ẩn nà y, cho nên ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán ngưá»i thì sá»ng sốt, còn ngưá»i thì ngÆ¡ ngẩn.
Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi hiển nhiên đã sớm chú ý, cho nên không lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bạch Sầu Phi vẫn kiên trì nói:
- Ta không phải nói đến chuyện cô giấu diếm thân pháºn vá»›i chúng ta.
Lôi Thuần không hiểu:
- Váºy ta còn lừa các ngưá»i chuyện gì?
Bạch Sầu Phi nói:
- Cô biết võ công, vốn không cần chúng ta ra tay cứu giúp.
Lôi Thuần nói:
- Ta không biết.
Bạch Sầu Phi nói:
- Cô biết.
Lôi Thuần lại nói:
- Ta không biết.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chợt kêu lên:
- Biết cái gì chứ, cả con đưá»ng lá»›n như váºy đã biến mất, còn biết hay không biết gì nữa.
Ôn Nhu lúc nà y má»›i phát giác, liá»n kêu lên má»™t tiếng, kinh hãi cúi gần đến trước cá»a sổ, ngạc nhiên nói:
- Sao lại như váºy? Sao có thể như váºy?
Bạch Sầu Phi nói một cách thẳng thắn:
- Cô biết.
Lôi Thuần há»i:
- Công tỠdựa và o đâu mà nói ta biết?
Bạch Sầu Phi nói:
- Bởi vì vừa rồi chúng ta ở trên nóc nhà , cô đã phát hiện được.
Lôi Thuần cưá»i nói:
- Äó là bởi vì ta cẩn tháºn.
Lúc nà ng muốn cưá»i, mà mắt chợt nhướng lên, rất diá»…m lệ đáng yêu:
- Ta nghe được có hai tiếng động nhỠphát ra trên nóc nhà .
Bạch Sầu Phi ngẩn ngưá»i:
- Hai tiếng động nh�
Vương Tiểu Thạch ở một bên vội nói:
- Äúng đúng đúng. Lúc ta lên được nóc nhà , trông thấy phÃa dưới là Ôn cô nương, bước chân hÆ¡i trầm xuống đạp phải má»™t góc mái ngói. Ngươi chợt nghe Lôi tiểu thư lên tiếng, đầu gối trái cÅ©ng đụng phải xà ngang, có thể gây nên má»™t chút tiếng động.
Bạch Sầu Phi hừ lạnh một tiếng nói:
- Äó là vì ta nhất thá»i không cẩn tháºn thôi.
Vương Tiểu Thạch vội nói:
- Äó cÅ©ng do ta nhất thá»i chá»§ quan.
Bạch Sầu Phi há»i:
- Giả lão đại trong “Thất Sát†là chết dưới tay cô?
Lôi Thuần đáp:
- LÃ ta.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Khó trách hắn lại chết má»™t cách kỳ lạ như váºy.
Lôi Thuần nói:
- Ta không muốn hắn tiết lá»™ thân pháºn cá»§a ta, hÆ¡n nữa loại ngưá»i như hắn có chết cÅ©ng chưa hết tá»™i.
Ôn Nhu sau khi nghe được má»™t ná»a, lại le lưỡi nói:
- Oa, nếu như cô muốn giết chúng ta chẳng phải rất dễ dà ng sao? Ta cũng không đỠphòng cô.
Bạch Sầu Phi lạnh lùng chỉnh lại:
- Là giết cô dễ dà ng, không phải chúng ta.
Lôi Thuần cưá»i nói:
- Là m sao ta lại giết các ngưá»i?
Nà ng u oán nói:
- Các ngưá»i không giết ta đã tốt lắm rồi.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu bá»—ng hét lá»›n:
- Trá»i mưa rồi! Trá»i mưa rồi!
Trương Thán tức giáºn nói:
- Trá»i mưa thì có gì phải ngạc nhiên?
- Còn không đáng kinh ngạc à ? Äầu ngươi má»c trên ngón cái sao?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chỉ trá»i mắng đất:
- Sắc trá»i buổi sáng Ä‘ang còn tốt, bá»—ng nhiên lại trở nên u ám, ngươi nói xem có kỳ quái không?
Bạch Sầu Phi há»i Lôi Thuần:
- Ngà y đó tại bá» sông, ngưá»i chặn giết cô có tháºt là thá»§ hạ cá»§a “Mê Thiên Thất Thánh†không?
Lôi Thuần đáp:
- Äúng váºy.
Bạch Sầu Phi lại há»i:
- Vì sao?
- Ta sắp được gả cho Tô Má»™ng Chẩm. Má»™t khi hôn sá»± nà y hoà n thà nh, Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng sẽ có thể hoà giải vá»›i nhau, chuyện nà y đối vá»›i “Mê Thiên Thất Thánh†là tin dữ.
Lôi Thuần nói:
- Cho nên bá»n chúng thừa dịp Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng Ä‘ang bố trà phần lá»›n lá»±c lượng kiá»m chế lẫn nhau, muốn bắt cóc ra để uy hiếp phụ thân và Tô công tá».
Bạch Sầu Phi nói:
- “Mê Thiên Thất Thánh†không sợ hà nh động lần nà y có thể khiến cho Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng bất mãn, lại liên thá»§ đối phó vá»›i hắn sao?
Lôi Thuần nói:
- “Mê Thiên Thất Thánh†rất biết cân nhắc. Hắn hiểu rõ trước khi hôn sá»± hoà n thà nh, Lục Phân Bán đưá»ng và Kim Phong Tế VÅ© lâu vẫn đối chá»i lẫn nhau, sẽ không vứt bá» thà nh kiến trở thà nh đồng minh.
Bạch Sầu Phi nói vá»›i giá»ng mỉa mai:
- Äúng. Trước khi mị lá»±c cá»§a cô còn chưa phát huy đầy đủ, Lục Phân Bán đưá»ng và Kim Phong Tế VÅ© lâu vẫn là địch chứ không phải bạn, cho nên “Mê Thiên Thất Thánh†muốn tiêu diệt cô trước.
- Tháºt ra dù ta gả cho Tô công tá», e rằng cÅ©ng chẳng thay đổi được gì.
Lôi Thuần không để ý tá»›i sá»± chế giá»…u trong lá»i nói cá»§a y, chỉ nói:
- Song hùng không thể cùng tồn tại, má»™t núi không thể chứa hai hổ. Ân oán giữa Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng, khó tránh khá»i phải dùng máu má»›i có thể rá»a sạch.
Nà ng nói đến đây, dừng một chút mới nói:
- Cho nên, ta không hi vá»ng các ngưá»i tham gia và o chuyện nà y.
Bạch Sầu Phi cưá»i lạnh nói:
- Cô sai rồi.
Hắn cháºm rãi nói:
- Äây không chỉ là chuyện cá»§a cô, mà còn là chuyện cá»§a chúng ta.
Trong đôi mắt tinh xảo của Lôi Thuần thoáng hiện lên vẻ sắc bén rất khó chú ý. Bạch Sầu Phi lại nói:
- Chúng ta không phải vì cô, mà là vì Kim Phong Tế Vũ lâu.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chợt nói:
- Mặc kệ vì cái gì, bây giỠđã là trá»i u đất ám, nháºt nguyệt vô quang, còn nói mấy chuyện nà y là m gì nữa.
Vương Tiểu Thạch nói:
- ChÃnh là vì sắc trá»i nà y, cho nên má»›i như váºy.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngạc nhiên:
- Sắc trá»i cùng vá»›i mấy cái chuyện ta vì ngươi, ngươi vì ta nà y có quan hệ gì đâu?
- Quan hệ lớn đấy.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ngươi có biết, trên giang hồ có má»™t ngưá»i khi xuất hiện, ngay cả sắc trá»i cÅ©ng tối sầm, gió mây biến sắc, trá»i trăng không sáng, má»i ngưá»i Ä‘á»u bị quét tan?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Váºy còn xem là ngưá»i sao?
Trương Thán trầm giá»ng nói:
- Là ngưá»i.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu há»i:
- Ngưá»i nà o?
Trương Thán thần sắc nghiêm trá»ng:
- Má»™t ngưá»i rất đáng sợ.
Äúng lúc nà y bá»—ng vang lên má»™t tiếng “vèoâ€, má»™t mÅ©i tên xẹt qua cá»a sổ.
Một mũi tên vừa to, vừa lớn, vừa đen, lại vừa bá đạo.
Loại tên lá»›n vốn không thưá»ng thấy.
Thân tên to hÆ¡n gấp sáu lần so vá»›i mÅ©i tên binh thưá»ng, lông tên dùng thép má»ng chế tạo, đầu tên tròn dẹt, chỉ tÃnh vá» sức nặng cÅ©ng hÆ¡n gấp chÃn lần so vá»›i tên thưá»ng.
Nhưng kỳ dị hÆ¡n chÃnh là tiá»…n pháp.
MÅ©i tên nà y là từ dưới bắn lên, bắn thẳng lên trá»i.
MÅ©i tên nà y xẹt qua phÃa trước cá»a sổ, là bắn tung lên, không phải lướt ngang qua.
Chẳng lẽ mÅ©i tên nà y không phải bắn ngưá»i, mà là bắn chim chóc trên trá»i, bắn mây trắng, tháºm chà là thần linh?
Ngay lúc mÅ©i tên xẹt qua phÃa trước cá»a sổ, bá»—ng vang lên má»™t tiếng “phụpâ€, thân tên lại bắn ra má»™t mÅ©i tên khác.
MÅ©i tên lá»›n là bắn thẳng lên, lúc xẹt qua phÃa trước cá»a sổ, thân tên má»›i “bung†ra má»™t mÅ©i tên khác và o lầu hai cá»§a Tam Hợp lâu. Nhanh, nhẹ, mạnh, khéo léo, còn lợi hại hÆ¡n bất cứ mÅ©i tên nà o.
MÅ©i tên bắn vá» phÃa Lôi Thuần.
Bạch Sầu Phi nhún vai một cái, muốn bắt lấy mũi tên.
Trương Thán cÅ©ng nhoáng ngưá»i má»™t cái đã đến trước mặt Lôi Thuần. Nhìn dáng vẻ cá»§a hắn, giống như muốn lấy năm mươi sáu bát cÆ¡m trong tay nện xuống mÅ©i tên nhá» nà y.
Chỉ có ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu là không kịp là m gì, chỉ kêu má»™t tiếng:
- Ai da!
Xen lẫn và o đó là tiếng kêu của Ôn Nhu.
Lôi Thuần chợt quát lên:
- Không nên cỠđộng!
Lá»i vừa nói ra, mÅ©i tên đã rÆ¡i xuống.
Mũi tên nhỠnà y thế tới rất nhanh, nhưng khi cách Lôi Thuần bảy thước lại tự động rơi xuống.
Vương Tiểu Thạch quơ tay bắt lấy mũi tên.
Lôi Thuần vội nói:
- Xin đưa cho ta!
Vương Tiểu Thạch phát hiện trên thân tên có buá»™c má»™t tá» giấy nhá», vá»™i đưa cho Lôi Thuần. Lôi Thuần mở ra nhìn má»™t cái, chỉ thấy có mấy chữ hà o phóng có lá»±c, kiếm khà tung hoà nh:
“Thất thánh Ä‘ang đến Tam Hợp lâuâ€.
Bên dưới có vẽ má»™t con sông nhá».
Sông nhá» giống như biển cả, bầu trá»i, là thứ khó vẽ ra nhất, nhưng ngưá»i nà y chỉ dùng và i nét qua loa, lại phác há»a ra được con sông nhá» có nước chảy nà y, chắc chắn là má»™t cao thá»§ há»™i há»a.
“Sông nhá»â€ đại biểu cho cái gì?
Là tên ngưá»i? Là danh hiệu cá»§a tổ chức? Là má»™t câu máºt hiệu? Hay là má»™t câu nói?
Lôi Thuần nhìn tá» giấy, sau đó giao cho má»™t tỳ nữ áo xanh. Tỳ nữ kia tiếp lấy, láºp tức đốt lá»a thiêu há»§y.
Lôi Thuần hÃt sâu má»™t hÆ¡i, đôi má lúm đồng tiá»n lại hiện lên má»™t vầng mây Ä‘á»:
- Tháºt sá»± đã đến rồi.
Ôn Nhu há»i:
- Ai?
Lôi Thuần nói:
- “Mê Thiên Thất Thánhâ€.
Vương Tiểu Thạch cưá»i, hắn lại bắt đầu cảm thấy thú vị.
- Nghe nói trong kinh thà nh chỉ có Tô đại ca và Lôi tổng đưá»ng chá»§ má»›i có thể chế ngá»± được “Mê Thiên Thất Thánh†Quan Thất gia.
Hắn nói:
- Äáng tiếc hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u không có ở đây.
Bạch Sầu Phi nói:
- Cục diện lần nà y, đà nh phải do ngươi và ta ứng phó.
Vương Tiểu Thạch cưá»i nói:
- Ta có một cảm giác.
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngươi nói trước đi!
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ta cảm thấy hai ngưá»i lúc trước mà đại ca muốn chúng ta đối phó Ä‘á»u không phải là trá»ng Ä‘iểm, hiện tại tráºn nà y má»›i đúng là chá»§ lá»±c.
Hắn há»i Bạch Sầu Phi:
- Còn ngươi muốn nói gì?
- Ta cảm thấy, tráºn chiến nà y dù là Tô đại ca hay Lôi Tổn cÅ©ng không thể nhúng tay và o. Äây là tráºn chiến mà chúng ta phải đối mặt, muốn danh chấn giang hồ hay là mai danh ẩn tÃch, Ä‘á»u tùy thuá»™c và o kết quả cá»§a tráºn chiến nà y.
Bạch Sầu Phi quay sang Lôi Thuần và Trương Thán nói:
- Có Ä‘iá»u cần phải biết rõ trước, chúng ta là kẻ địch hay là bằng hữu?
Lôi Thuần nói:
- “Mê Thiên Thất Thánh†chỉ muốn bắt ta, các ngưá»i có thể không cần ra tay.
Bạch Sầu Phi ngạo nghễ nói:
- Ta là vì Kim Phong Tế Vũ lâu, không để cho Quan Thất là m cà n.
Lôi Thuần cũng bất khuất nói:
- Tốt! Cùng chung kẻ địch trước mắt, chúng ta đương nhiên là bằng hữu.
- Chúng ta vẫn luôn là bằng hữu.
Vương Tiểu Thạch cắt lá»i:
- Bằng hữu tốt.
Ôn Nhu nhịn không được nói:
- Mấy bằng hữu các ngươi hãy nói cho ta má»™t chuyện, “Mê Thiên Thất Thánh†nà y rốt cuá»™c là mấy ngưá»i?
- Má»™t ngưá»i.
Lôi Thuần nói:
- Có Ä‘iá»u dưới tay y có sáu đại cao thá»§, võ công và tà i trà đá»u không thể xem thưá»ng.
Ôn Nhu nhếch miệng nói:
- Như Giả Thiên Cừu sao?
- Hắn à ?
Lôi Thuần khinh thưá»ng nói:
- Hắn còn không xứng gặp mặt “Mê Thiên Thất Thánhâ€.
Ôn Nhu hừ một tiếng, vung đao trong tay nói:
- Ta lại muốn xem thỠmột mình hắn có mấy cái đầu.
Nà ng chợt nhớ tới chuyện gì, nói:
- Cái ả Lôi Mị chết tiệt kia trộm mất vỠđao của ta rồi.
Trương Thán đột nhiên nói:
- VỠđao là do ta trộm.
Ôn Nhu cả giáºn nói:
- Ngươi!
Lôi Thuần vội nói:
- Lôi Cổn muốn bắt cô, ta đã khuyên bảo hắn, sau đó nhá» Tiểu Trương mượn danh Lôi Mị đánh cắp vá» Ä‘ao để dá»a cô, hi vá»ng cô có thể nhanh chóng rá»i khá»i kinh thà nh, đừng sa chân và o vÅ©ng nước đục nà y.
Nà ng bổ sung:
- Tiểu Trương biết “Thần Thâu bát pháp†và â€'Bát Äại Giang Hồâ€, là má»™t trong ba đại cao thá»§ cá»§a võ lâm.
Trương Thán cưá»i nói:
- Quá khen.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hừ lạnh nói:
- Có gì mà cao hứng, cũng chỉ là thủ đoạn ăn trộm thôi.
Trương Thán cưá»i hì hì nói:
- Nếu không có thá»§ Ä‘oạn nà y, là m sao biết được má»™t đại hán đưá»ng đưá»ng, trong ngưá»i lại cất giữ má»™t chiếc khăn tay thêu hoa dà nh cho con gái như váºy.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu sá» và o trên ngưá»i, nhất thá»i nổi giáºn. Chỉ thấy Trương Thán cầm má»™t chiếc khăn tay bằng tÆ¡ lụa, đưa lên mÅ©i ngá»i ngá»i. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cảm thấy xấu hổ, cả giáºn nói:
- ÄÆ°a cho ta!
Hắn dùng một tay chụp tới, Trương Thán lại xoay một vòng khiến cho hắn bắt hụt.
Ngay lúc nà y, trước phố sau phố, khắp nÆ¡i chung quanh bá»—ng vang lên những tiếng còi lá»›n. Bắt đầu chỉ là má»™t hai tiếng sắc bén, vá» sau lại cà ng dà y đặc, cà ng trở nên chói tai, bên nà y vừa dứt thì bên kia lại nổi lên, giống như có vô số tiếng còi đồng thá»i vang lên bên tai.
Nhất thá»i bốn phÃa Ä‘á»u trà n ngáºp tiếng còi.
Lôi Thuần và Ôn Nhu Ä‘á»u quát ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán:
- Äừng là m rá»™n!
Hai ngưá»i láºp tức dừng tay.
Sắc trá»i cà ng lúc cà ng tối, mây cà ng lúc cà ng thấp.
Tiếng còi cũng cà ng lúc cà ng vang, như từng con dao nung đỠcắt qua tâm khảm.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Chữ ký cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:34 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 32: Không há»i muôn dân há»i quá»· thần
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Tiếng còi rÃt lên bên tai.
Bạch Sầu Phi nói:
- Xem ra bá»n hỠđã đến không Ãt ngưá»i.
Bên ngoà i sắc trá»i biến đổi, nhưng thần sắc cá»§a y vẫn bình thản như thưá»ng.
Vương Tiểu Thạch nói:
- “Mê Thiên Thất Thánh†điá»u động lá»±c lượng lá»›n như váºy, hiển nhiên đã quyết chà phải thà nh công.
Trương Thán cưá»i hì hì nói:
- Nhiá»u ngưá»i cà ng tốt, cà ng thêm náo nhiệt.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu giáºn dữ nói:
- Tên ăn trộm vô sỉ kia, còn không trả thứ đó cho ta!
Trương Thán phe phẩy chiếc khăn tay bằng lụa, đắc ý nói:
- Có bản lĩnh thì cứ tới lấy!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cá»±c kỳ tức giáºn, lại láºp tức Ä‘uổi theo. Trương Thán khéo léo né tránh. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hư trương thanh thế, bá»—ng nhiên vá»t ngưá»i cản lại, mắt thấy đã sắp chặn đứng đối phương, Trương Thán lại kịp thá»i nghiêng ngưá»i má»™t cái khiến cho hắn bắt hụt. Hai ngưá»i đứng cách nhau bảy thước, trái xông phải tránh, đã đến gần bên cá»a sổ.
Ôn Nhu Ä‘ang muốn giáºm chân gá»i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu dừng tay, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán đột nhiên phá tan tưá»ng gá»— sát đưá»ng, má»™t kẻ vươn ra tay vượn, má»™t kẻ giÆ¡ vuốt kim long, đồng thá»i tóm lấy má»™t ngưá»i.
ChÃnh là tên tiểu nhị có lông mà y nhá» và đôi mắt nhá» kia.
Tên tiểu nhị nà y bị kẹp trong khuá»·u tay tráng kiện cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, huyệt đạo trên ngưá»i lại bị Trương Thán khống chế, ngưá»i kéo ngưá»i lôi khiến hắn gần như thở không ra hÆ¡i.
Có Ä‘iá»u thần sắc cá»§a hắn lại thay đổi hoà n toà n.
Vừa rồi khi ở trong tiệm, hắn vẫn là má»™t tên tiểu nhị mặc ngưá»i quát tháo. Hiện giá» hắn như thịt nằm trên thá»›t, sống chết do ngưá»i, nhưng vẫn kiêu ngạo giống như má»™t đại tướng quân công thà nh.
Trương Thán gõ gõ lên cái chén trên cùng trên hai hà ng chén không, vẻ mặt đắc ý nói:
- Ngươi thừa dịp hai ngưá»i bá»n há» từ nóc nhà đi xuống, liá»n đến bên dưới cá»a sổ nghe lén, tưởng ta không biết sao? Mấy cái công phu trèo tưá»ng vượt cá»™t cá»§a ngươi, so vá»›i “'Thần Thâu bát pháp†cá»§a Trương lão gia ta thì còn kém rất xa.
Sắc mặt ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trầm xuống:
- Từ lúc ăn cơm ở dưới lầu, ta đã phát hiện tên tiểu nhị mặt mà y gian trá nà y không phải là thứ tốt là nh gì.
Trương Thán sầm mặt nói:
- Ai nói là ngươi phát hiện ra trước? Rõ rà ng là ta phát hiện trước.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trợn mắt nói:
- Ngươi muốn thế nà o? Muốn động thá»§ phải không? Nếu không trả thứ đó đây, ÄÆ°á»ng cá»± hiệp ta sẽ không tha cho ngươi.
- Ta sợ quá! Ta sợ quá!
Trương Thán vuốt ngực ra vẻ nói:
- Ta sợ chết mất! Ta sợ ngươi giống như sợ con ruồi ăn ta váºy!
Bạch Sầu Phi biết hai ngưá»i nà y đã mở máy thì không tắt được, liá»n há»i tên tiểu nhị kia:
- Ngươi thuộc phe nà o?
Tiểu nhị lạnh lùng nói:
- Các ngươi đã sắp chết, còn há»i là m gì?
Mặc dù Ä‘ang bị bắt, nhưng trong mắt hắn, những ngưá»i trên lầu nà y Ä‘á»u không khác gì so vá»›i ngưá»i chết.
Bạch Sầu Phi gáºt đầu nói:
- Nói như váºy, ngươi chÃnh là ngưá»i cá»§a “Mê Thiên Thất Thánhâ€.
Tiểu nhị ngạo nghễ nói:
- Nói cho ngươi biết cÅ©ng không sao, ta chÃnh là phân đà chá»§ cá»§a “Mê Thiên Thất Thánhâ€, quản lý khu vá»±c Tam Hợp lâu.
Bạch Sầu Phi nói:
- Tam Hợp lâu nằm ở ranh giá»›i cá»§a hai thế lá»±c Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng, cÅ©ng là vùng giao tranh, đương nhiên phải có tai mắt. Các hạ xưng hô thế nà o?
Tiểu nhị hừ lạnh một tiếng nói:
- Bằng và o ngươi cÅ©ng xứng há»i danh hiệu cá»§a ta sao?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Ôn Nhu Ä‘á»u nhịn không được cưá»i ra tiếng. Mi tâm cá»§a Bạch Sầu Phi thoáng hiện lên sát khÃ, nhưng rất nhanh lại ẩn Ä‘i, thu liá»…m nhuệ khÃ, khẽ mÄ©m cưá»i nói:
- Trong mắt ngươi chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i chết, mà thân pháºn cá»§a ngươi cÅ©ng đã bị phát hiện. Nếu như chúng ta không chết, ngươi cÅ©ng không thể tiếp tục lăn lá»™n ở chá»— nà y, cần gì phải sợ đầu giấu Ä‘uôi như váºy?
Tiểu nhị kia ngẩng đầu nói:
- Nói cho các ngươi biết cÅ©ng không sao, hôm nay không chỉ có ngưá»i trong lục thánh đến, ngay cả Thất Thánh gia cÅ©ng có thể sẽ Ä‘Ãch thân đến, các ngươi chết chắc rồi.
Hắn ngang nhiên nói:
- Ta Ä‘i không đổi tên, ngồi không đổi há», “Thá»§y Hạt Tá»â€ Trần Trảm Hòe chÃnh là ta.
Bạch Sầu Phi trong lòng giáºt mình, thầm nghÄ©: “Xem ra những năm gần đây ‘Mê Thiên Thất Thánh’ khua chiêng gióng trống, thừa dịp Lục Phân Bán đưá»ng và Kim Phong Tế VÅ© lâu tranh đấu vá»›i nhau để chiêu binh mãi mã, đã có không Ãt cao thá»§ võ lâm gia nháºp dưới trướng. ‘Thá»§y Hạt Tá»â€™ nà y là lục lâm đại đạo nổi danh tại vùng Tứ Thá»§y, lại gia nháºp dưới trướng Thất Thánh là m má»™t tên nằm vùng, có thể thấy được thanh uy cá»§a ‘Mê Thiên Thất Thánh’.â€
Hắn bên ngoà i thì cưá»i nhưng trong lòng lại không cưá»i, nói:
- Hóa ra là Trần đà chủ, ngưỡng mộ đã lâu! Không biết trong Thất Thánh môn lần nà y có những ai tới?
Chợt nghe má»™t giá»ng nói âm trầm lạnh lẽo vang lên:
- Chúng ta đã tá»›i, sao không há»i ta mà lại Ä‘i há»i hắn?
Giá»ng nói nà y giống như vang lên bên tai, khiến cho ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán giáºt nảy mình. Bạch Sầu Phi lại láºp tức nói:
- Không há»i muôn dân há»i quá»· thần. Äặng Thương Sinh, Nhâm Quá»· Thần, ta chÃnh là muốn há»i các ngươi.
Cùng vá»›i giá»ng nói âm trầm lạnh lẽo kia, tại trưá»ng đã xảy ra biến hóa cá»±c lá»›n.
Má»™t ngưá»i từ thang lầu lướt nhanh lên.
Má»™t ngưá»i từ cá»a sổ bay vút và o.
Ngưá»i từ thang lầu Ä‘i lên và ngưá»i từ cá»a sổ bay và o, vừa đến nÆ¡i liá»n ra tay vá»›i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán, trong nháy mắt đã giao thá»§ má»™t chiêu, má»™t chiêu bảy thức. Không đợi giá»ng nói âm trầm lạnh lẽo kia chấm dứt, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán đã không hẹn mà cùng thả Trần Trảm Hòe ra.
Trần Trảm Hòe đã rÆ¡i và o trong tay hai ngưá»i đột nhiên xông và o nà y, gần như cùng lúc, vẻ kiêu ngạo trên mặt hắn lại cà ng hiện rõ hÆ¡n.
Nhưng câu nói kia của Bạch Sầu Phi lại khiến cho sắc mặt Trần Trảm Hòe đại biến.
Ngay cả hắn cÅ©ng không biết được tên tháºt cá»§a Tam Thánh và Tứ thánh, nhưng Bạch Sầu Phi lại có thể nói ra.
Chẳng lẽ khi hai ngưá»i nà y giao thá»§ má»™t chiêu vá»›i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán, Bạch Sầu Phi đã nhìn ra thân pháºn cá»§a bá»n há»?
Khiến Trần Trảm Hòe chấn động là : Tam Thánh và Tứ Thánh lại chÃnh là Äặng Thương Sinh và Nhâm Quá»· Thần. Hai ngưá»i là hảo thá»§ trong giá»›i hắc đạo, hÆ¡n nữa còn là hai sát thá»§ rất nổi danh, ngang hà ng vá»›i táºp Ä‘oà n sát thá»§ nổi tiếng thiên hạ “Tần Thá»i Minh Nguyệt Hán Thá»i Quanâ€, “Mãn Thiên Tinh, Lượng Tinh Tinhâ€, “Thần Bất Tri, Quá»· Bất Giácâ€, “Ãm Khà Vương†Tần Äiểm và “Thiên Trưá»ng Äịa Cá»uâ€. Ngưá»i trong giang hồ cÅ©ng gán cho hai ngưá»i bá»n há» má»™t biệt hiệu, gá»i là “Hữu Pháp Hữu Thiên†.
Bá»n hỠđược gá»i bằng “ngoại hiệu†nà y, nghe nói là vì hai nguyên nhân.
Má»™t là vì bá»n hỠđại biểu cho “pháp†và “thiênâ€.
Hai là vì bá»n hỠđã từng giao đấu vá»›i đội ngÅ© “Vô Phát Vô Thiên†do Mạc Bắc Thần thống lÄ©nh. “Vô Phát Vô Thiên†là tinh binh cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu, từ khi thà nh láºp đến nay vốn có ba mươi ba ngưá»i, nhưng hiện giá» chỉ còn lại hai mươi chÃn ngưá»i, tổng cá»™ng chết mất bốn ngưá»i. Cái chết cá»§a má»—i ngưá»i trong bá»n há» Ä‘á»u khiến cho đối cho đối phương phải trả giá rất lá»›n, mang lại lợi Ãch tháºt lá»›n cho Kim Phong Tế VÅ© lâu. Bá»n há» khi xuất hiện Ä‘á»u cầm dù, chẳng hạn như hôm qua tại Tam Hợp lâu, bá»n há» vừa xuất hiện đã kiá»m chế được phục binh do Lôi Mị cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng bố trÃ.
Có Ä‘iá»u Äặng Thương Sinh và Nhâm Quá»· Thần đã từng giao đấu vá»›i ba mươi mốt ngưá»i cá»§a “Vô Phát Vô Thiênâ€, lại có thể toà n thân rút lui, hÆ¡n nữa hai thà nh viên cá»§a “Vô Phát Vô Thiên†chÃnh là bị chết trong chiến dịch nà y. Sau cuá»™c chiến đó, Tam Thánh và Tứ Thánh trong Mê Thiên thất thánh được ngưá»i ta xưng là “Hữu Pháp Hữu Thiênâ€.
Sau tráºn chiến ấy, Äặng Thương Sinh và Nhâm Quá»· Thần có đến ná»a năm không xuất hiện trên giang hồ, nghe nói bá»n hỠđã bị ná»™i thương không nhẹ.
Trần Trảm Hòe chợt nhá»› tá»›i trong ná»a năm qua, quả tháºt Tam Thánh và Tứ Thánh không há» lá»™ mặt trong Thất Thánh môn.
Nhưng rốt cuá»™c có tháºt sá»± lá»™ mặt hay không, Trần Trảm Hòe cÅ©ng không biết được, bởi vì cả Mê Thiên thất thánh Ä‘á»u không lá»™ mặt.
Ngoại trừ Thất Thánh gia, má»—i lần Mê thiên lục thánh xuất hiện Ä‘á»u che mặt lại, chưa bao giá» lá»™ ra tướng mạo vốn có.
Ngay cả em gái ruá»™t cá»§a thánh chá»§ là Quan Chiêu Äệ, cÅ©ng là sau khi gả cho Lôi Tổn má»›i ngẫu nhiên nhìn thấy được khuôn mặt tháºt cá»§a nà ng.
Trong Mê Thiên thất thánh chỉ có Thất Thánh gia má»›i là “thánh chá»§â€, còn lục thánh khác mặc dù cÅ©ng được xưng là “thánhâ€, nhưng trên thá»±c tế chỉ là “cao thủ†bảo vệ Thất Thánh gia, không là m chá»§ được đại sá»±.
Cho nên khi Bạch Sầu Phi nói toạc ra tên cá»§a bá»n há», Trần Trảm Hòe cÅ©ng không biết Tam Thánh và Tứ Thánh là kinh hãi hay là kinh ngạc.
Hắn cảm thấy may mắn vì mình không biết được thân pháºn tháºt sá»± cá»§a Tam Thánh và Tứ Thánh, nếu không Tam Thánh và Tứ Thánh nhất định sẽ hoà i nghi là do mình để lá»™ ra.
Hắn nhìn không ra Tam Thánh và Tứ Thánh hiện giỠđang nghĩ gì, bởi vì khuôn mặt của Tam Thánh đã bị che phủ bởi chiếc nón lá và nh trúc khoét ngang phần đầu, khuôn mặt của Tứ Thánh cũng khoác lên một chiếc mặt nạ như hung thần ác sát.
Vương Tiểu Thạch cÅ©ng không nhìn ra vẻ mặt cá»§a Nhâm Quá»· Thần và Äặng Thương Sinh hiện giá».
Hắn chỉ nhìn thấy ngưá»i có vóc dáng cao mặc áo dà i vải xanh, cúc áo là m bằng đồng thau, nÆ¡i vạt áo lá»™ ra áo trong bằng lụa, trên mặt đội má»™t chiếc nón lá và nh trúc, phÃa trên khoét hai lá»— nhá» hiện ra cặp mắt là m ngưá»i ta phát lạnh; má»™t ngưá»i khác lại mặc trưá»ng bà o mà u xanh nhạt, đôi già y vô cùng sạch sẽ sang trá»ng, bÃt tất cao mà u trắng, trên mặt Ä‘eo má»™t chiếc mặt nạ, ánh mắt cÅ©ng rất sắc bén.
Mặc dù Vương Tiểu Thạch không nhìn rõ biểu tình cá»§a bá»n há», nhưng lại biết Bạch Sầu Phi đã nói trúng.
Trong lòng hai ngưá»i nà y hiển nhiên là rất kinh ngạc.
Bá»n há» vừa lên đến liá»n liá»n xuất ra má»™t chiêu, dá»… dà ng “đoạt lấy†Trần Trảm Hòe, không ngá» lại khiến cho Bạch Sầu Phi từ trong chiêu thức nháºn ra được.
Tháºt ra trong lòng Nhâm Quá»· Thần và Äặng Thương Sinh lúc nà y không chỉ kinh ngạc mà còn kinh hãi.
Bởi vì vừa rồi khi bá»n há» ra tay, vốn không há» thi triển tuyệt kỹ độc môn, bản lÄ©nh đặc biệt cá»§a mình, ngưá»i trẻ tuổi thần sắc cao ngạo kia là m thế nà o nhìn ra được?
Huống hồ bá»n há» chỉ xuất có má»™t chiêu, chẳng lẽ chỉ má»™t chiêu đã khiến cho ngưá»i ta nhìn ra võ công cá»§a bá»n há»?
Äặng Thương Sinh và Nhâm Quá»· Thần Ä‘á»u nhìn nhau má»™t cái.
Xem ra chiến dịch nà y có vẻ không đơn giản như bá»n há» tưởng tượng.
Hai ngưá»i bá»n hỠđến nÆ¡i nà y, chỉ có má»™t mục Ä‘Ãch. Äể đạt được mục Ä‘Ãch nà y, cÅ©ng có hai phương thức.
Má»™t là giết sạch những ngưá»i ở đây, hai là hù dá»a cho bá»n há» chạy Ä‘i.
Vì váºy Nhâm Quá»· Thần muốn thá» phương pháp thứ hai má»™t chút.
- Chúng ta đến đây là do thánh chá»§ muốn gặp Lôi cô nương. Cô ấy phải Ä‘i má»™t chuyến vá»›i chúng ta, không có chuyện cá»§a những ngưá»i khác.
Nhâm Quỷ Thần nói:
- Nếu như có ngưá»i ra tay ngăn cản, cÅ©ng chỉ là tá»± tìm cái chết mà thôi.
Hắn vốn không cho rằng câu nói nà y có thể hù dá»a đối phương, nhất là mấy ngưá»i trẻ tuổi trước mặt, dáng vẻ hùng dÅ©ng oai vệ, uy phong lẫm liệt, giống như không có việc gì là m. Xem ra bá»n há» chẳng những không sợ chết, mà cho dù trá»i sáºp xuống cÅ©ng không biết sợ hãi là gì.
Hắn không thÃch nhất là ngưá»i trẻ tuổi, bởi vì ngưá»i trẻ tuổi không sợ chết.
Có lẽ không phải bá»n há» không sợ chết, mà bởi vì bá»n há» còn cách cái chết quá xa, cho nên không biết được sá»± đáng sợ cá»§a cái chết.
Quả nhiên ngưá»i trẻ tuổi Ä‘en Ä‘en tròn tròn giống như hạt nhãn kia nói:
- Ngươi là Äặng Thương Sinh hay là Nhâm Quá»· Thần?
Nhâm Quỷ Thần cảm thấy cũng không cần tiếp tục giấu giếm nữa:
- Là Nhâm Quỷ Thần.
Trương Thán vá»— tay cưá»i nói:
- Tốt! Có quỷ thần tiễn đưa, dù có chết cũng chết được náo nhiệt.
Nhâm Quá»· Thần cảm thấy những ngưá»i trẻ tuổi hiện giá», chẳng những không biết sống chết, mà còn không hiểu cả lá»… phép đối vá»›i võ lâm tiá»n bối. Vừa rồi hắn chỉ dùng má»™t chưởng đã bức lui ngưá»i nà y, vốn không cho rằng y là đối thá»§ lợi hại, liá»n nói:
- Một chưởng vừa rồi nếu không phải ta đã nương tay, bây giỠngươi còn có thể đứng ở đây nói nhảm sao?
Trương Thán cưá»i quái dị nói:
- Ngươi nương tay à ?
Nhâm Quỷ Thần nói:
- Ta chỉ là cứu ngưá»i chứ không phải giết ngươi, nếu không ngươi đã sá»›m xuống suối và ng uống nước suối rồi.
Trương Thán nói:
- Ta cũng nương tay đấy.
Hắn vươn tay ra, trong lòng bà n tay có má»™t chiếc cúc áo bằng đồng. Nhâm Quá»· Thần nhìn và o hà ng cúc trên áo, quả nhiên thấy thiếu Ä‘i má»™t chiếc, trong lòng cả kinh. Trương Thán cưá»i hì hì nói:
- Nếu ta không niệm tình ông trá»i có đức hiếu sinh, đã sá»›m đưa ngươi Ä‘i gặp quá»· bái thần rồi.
Nhâm Quá»· Thần cả giáºn nói:
- Ngươi!
Hắn cÅ©ng không tiếp tục tranh cãi, bá»—ng nhiên phất tay áo má»™t cái, Ä‘i vá» phÃa Lôi Thuần.
Trương Thán vươn ngưá»i cản lại:
- Ngươi muốn là m gì?
Nhâm Quỷ Thần nói:
- Kẻ ngăn ta sẽ chết.
Trương Thán nói:
- Ngươi muốn chết à ? Váºy cứ tá»± nhiên!
Nhâm Quỷ Thần phất tay áo đánh ra một chưởng.
Trương Thán tiếp một chưởng, thân thể lắc lư.
Nhâm Quá»· Thần nổi giáºn quát:
- Còn chưa cút ra?
Hắn lại đánh ra một chưởng.
Trương Thán lại tiếp thêm một chưởng, lui vỠsau một bước, sắc mặt ngăm đen bỗng bắt đầu hóa trắng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhìn thấy, vui vẻ kêu lên:
- Thùng cơm, ngươi không được rồi, giao cho ta đi!
Ai ngá» hắn vừa mở miệng chế giá»…u, Äặng Thương Sinh đã tiến vá» phÃa trước.
Ngưá»i mang già y xinh tất đẹp nà y có vẻ tùy tiện, nhưng má»—i bước Ä‘á»u giống như dù phÃa trước có núi cao biển cả, hắn cÅ©ng có thể vượt biển lên trá»i, dá»i núi băng thà nh.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng không rảnh rá»—i.
Hắn tiến lên phÃa trước má»™t bước, giống như má»™t bức tưá»ng chắn trước Äặng Thương Sinh.
Äặng Thương Sinh nhìn hắn lắc đầu.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng nhìn hắn lắc đầu.
Äặng Thương Sinh phẩy phẩy tay, ý bảo hắn rá»i Ä‘i.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng lắc lắc tay, ý là không rá»i khá»i.
Äặng Thương Sinh bất động.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng yên tÄ©nh.
Äặng Thương Sinh thở dà i má»™t tiếng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cÅ©ng là m theo thở dà i má»™t tiếng.
Sau đó Äặng Thương Sinh đột nhiên ra tay.
Hắn vừa ra tay, năm ngón tay liá»n duá»—i ra như má»™t chiếc dùi sắt, đâm và o lồng ngá»±c ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Năm ngón tay cá»§a hắn vừa vươn ra, Vương Tiểu Thạch liá»n không nhịn được kêu lên:
- Mau tránh ra!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không cần ai nhắc nhở, đã tránh còn nhanh hÆ¡n so vá»›i âm thanh.
“Pháºp†má»™t tiếng, bà n tay cá»§a Äặng Thương Sinh cắm và o trong cá»™t gá»—. Sau đó trước khi ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu còn chưa kịp phát động bất cứ công kÃch gì, hắn đã rút tay ra.
Nếu như trên tay hắn cầm má»™t con dao nhá», chuyện nà y đương nhiên không có gì kỳ lạ.
Nhưng hắn lại chỉ dùng tay.
Một bà n tay do máu thịt tạo thà nh, lại có thể tùy tiện hoà n toà n cắm và o trong cột gỗ, sau đó lại hỠhững rút ra, so với việc lấy một tỠgiấy còn dễ dà ng hơn.
Trái tim cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã sá»›m bị dá»a đến bay ra ngoà i cá»a sổ, Ä‘ang đứng giữa không trung cá»§a lầu hai, không lên không xuống.
Äặng Thương Sinh đã Ä‘i đến trước mặt Lôi Thuần.
Nhìn bá»™ pháp cá»§a hắn, giống như không cháºm không nhanh nhưng tháºt ra lại cá»±c nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước ngưá»i Lôi Thuần. Hắn còn chưa ra tay, bốn tỳ nữ xinh đẹp cá»§a Lôi Thuần đã đồng loạt xuất kiếm công vá» phÃa hắn.
Bốn thanh kiếm đồng thá»i rút ra, cho nên chỉ có má»™t tiếng vang.
Bốn kiếm phát ra cùng một lúc, cho nên cũng chỉ có một luồng kiếm phong.
Bốn tỳ nữ cầm kiếm nà y phối hợp vá»›i nhau, hiển nhiên đã trải qua huấn luyện lâu dà i gian khổ, vi váºy ra tay chẳng những đồng lòng mà còn rất chỉnh tá».
Bốn kiếm từ bốn góc độ bất đồng đâm và o bốn yếu huyệt khác nhau.
Äây má»›i là chá»— khó ứng phó nhất cá»§a bốn kiếm nà y.
Bởi vì má»—i ngưá»i chỉ có má»™t đôi tay, hai con mắt, má»™t trái tim.
Rất Ãt ngưá»i có thể đồng thá»i ứng phó vá»›i bốn thanh kiếm, bốn loại kiếm pháp bất đồng và bốn góc độ công kÃch khác nhau.
Nhưng Äặng Thương Sinh có thể.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:35 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 33: Cứu mạng
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bốn kiếm cùng gãy.
Nhìn có vẻ như bị gãy cùng má»™t lúc, nhưng tháºt ra lại không phải. Äặng Thương Sinh tổng cá»™ng đã xuất ra bốn chưởng, má»—i chưởng Ä‘á»u là bốn ngón hợp lại, kịp thá»i và chuẩn xác chặt và o nÆ¡i cách mÅ©i kiếm ba tấc, kiếm láºp tức gãy ngang.
Lúc kiếm chiêu đâm đến, nÆ¡i cách mÅ©i kiếm ba tấc chÃnh là nÆ¡i yếu nhất trên thân kiếm, cÅ©ng giống như bảy tấc cá»§a rắn. Tay cá»§a Äặng Thương Sinh đã cắt và o nÆ¡i đó.
Tay của hắn giống như còn sắc bén hơn so với kiếm.
Sau đó hắn Ä‘i thẳng vá» phÃa Lôi Thuần.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu láºp tức xông đến, dưá»ng như muốn tấn công Äặng Thương Sinh từ phÃa sau.
Äặng Thương Sinh vẫn tiến lên phÃa trước, hắn Ä‘ang đợi ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu công kÃch.
Không ngá», ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vừa xông đến sau lưng hắn ba thước thì đột nhiên dừng lại. Lúc hắn chạy vá»™i, sà n nhà bị tác động rung lên lạch cạch, còn lúc hắn đột ngá»™t dừng lại, sà n nhà cà ng giống như không chịu đựng nổi, như sắp bị hắn đạp thà nh má»™t lá»— hổng lá»›n.
Nhưng hắn lại không phát động công kÃch.
Äặng Thương Sinh vốn đỠcao cảnh giác, âm thầm tụ lá»±c đợi ngăn cản má»™t kÃch cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, nhưng đối phương lại ngưng mà không phát, ngược lại khiến cho chân khà cá»§a hắn không thể trút ra. Äợi cả ná»a ngà y không thấy gì, hắn nổi giáºn quát lên má»™t tiếng, bá»—ng quay ngưá»i lại. Hắn còn chưa lên tiếng, ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đã nói:
- Ngươi thua rồi.
Äặng Thương Sinh khẽ giáºt mình.
- Ngươi thua tháºt là thê thảm.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lắc đầu tặc lưỡi nói:
- Thảm đến mức khiến cho ta không đà nh lòng ra tay với ngươi.
Äặng Thương Sinh vốn không giá»i dùng miệng lưỡi, lại cà ng không thÃch nói chuyện, nghe xong cÅ©ng nhịn không được lạnh lùng nói:
- Ngươi nói cái gì?
- Xong rồi.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu tiếc háºn nói:
- Giá»ng nói cá»§a ngươi còn khà n khà n như váºy.
Äặng Thương Sinh đỠmặt lên, cả giáºn nói:
- Ngươi…
Hắn khép hai tay lại như muốn động thủ.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vá»™i nói:
- Äúng rồi, đúng rồi. Thứ ngươi luyện là “Thương Sinh thÃchâ€, còn tuyệt kỹ thà nh danh cá»§a Nhâm Quá»· Thần là “Quá»· Thần pháchâ€, đúng không?
Äặng Thương Sinh sững sá» má»™t chút, lại gáºt đầu, trong lòng cảm thấy hoà i nghi, bởi vì chưởng pháp mà bá»n há» tu luyện Ä‘á»u là tuyệt há»c độc môn, trên giang hồ vốn không nhiá»u ngưá»i biết.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu láºp tức thở dà i:
- ChÃnh là hai môn chưởng pháp có lá»±c sát thương lá»›n, uy lá»±c vô cùng, trên Ä‘á»i khó gặp nà y.
Hắn lại há»i:
- Ngươi có biết vì sao trên Ä‘á»i không thiếu kỳ tà i luyện võ, nhưng lại không ai luyện thà nh “Quá»· Thần phách†và “Thương Sinh thÃch†không?
Äặng Thương Sinh vốn không muốn trả lá»i, nhưng những lá»i nà y cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại nghe rất lá»t tai, giá»ng nói cá»±c kỳ thân thiết, cho nên nhịn không được há»i má»™t câu:
- Vì sao?
- ChÃnh do ngươi không hiểu, cho nên sai ở Ä‘iểm nà y.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vá»— chân:
- “Thương Sinh thÃch†cá»§a ngươi rất khó luyện thà nh, trước hết phải đả thông Túc Thiếu Dương Tháºn kinh và Thá»§ Thiếu Dương Tam Tiêu kinh. Chuyện nà y quả tháºt rất gian nan, không có thiên phú luyện võ, tư chất cá»±c tốt, thiên chất thượng thừa, chẳng những hai gân hai mạch không thể cùng dòng, mà sai lầm má»™t cái còn có thể dẫn đến tẩu há»a nháºp ma, nhẹ thì công lá»±c phế hết, nặng thì sẽ phát Ä‘iên, nghiêm trá»ng hÆ¡n còn có thể đánh mất tÃnh mạng. Chẳng lẽ ngươi không thấy năm đó lão Long đầu đà , “Thất Hồn Ä‘ao†Táºp Tiếu Phong, “Tiếu diện hổ†Trương Sanh Thương, những hảo thá»§ nhất đẳng nà y Ä‘á»u biến thà nh ngu ngốc như váºy.
Äặng Thương Sinh từ nhỠđã ham há»c võ, đối vá»›i võ há»c má»—i phần Ä‘á»u xem như ngá»c bÃch, gặp phải ngưá»i có võ công mà mình chưa há» nhìn thấy, chưa từng nghe thấy thì lại cà ng lưu ý, sợ mất Ä‘i cÆ¡ há»™i há»c táºp tốt. Những lá»i nà y cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu rất rõ rà ng mạch lạc, nhịp nhà ng ăn khá»›p, ngoà i mặt dù chưa tán dương, nhưng bên trong lại ngầm khen hắn như bay bổng lên mây, nghe có vẻ rất thú vị. Chợt nghe ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đưa ra ba và dụ kia, có vẻ đúng mà cÅ©ng có vẻ sai.
- Lão Long đầu đà đúng là tu luyện “Thương Sinh thÃch†không thà nh nên bị Ä‘iên, còn Táºp Tiếu Phong hình như đâu phải váºy.
Äặng Thương Sinh không nhịn được há»i:
- “Tiếu Diện Hổ†Trương Sanh Thương là ai, sao ta chưa từng nghe nói?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu liếc nhìn Trương Thán Ä‘ang chiến đấu, lại nhìn sang Äặng Thương Sinh, thở dà i má»™t tiếng nói:
- Trương Sanh Thương à ? Ngươi chưa từng nghe qua, đó là do kiến thức của ngươi nông cạn.
Äặng Thương Sinh quát lên má»™t tiếng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu láºp tức nói:
- Ngươi đừng hét, hét thì sẽ lộ ra nhược điểm đấy!
Äặng Thương Sinh ngẩn ngưá»i, quả tháºt không hét nữa, trong mắt đầy vẻ nghi vấn.
- Gần đây má»—i khi gặp trá»i lạnh mưa dầm, ngươi có cảm thấy bốn huyệt đạo Thương Khúc, Äại Hách, U Môn, Thần Phong váºn khà hÆ¡i ngưng trệ, thỉnh thoảng lại Ä‘au ngầm, hÆ¡n nữa còn hay khạc ra Ä‘á»m, có thể còn ho ra máu?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhìn Äặng Thương Sinh há»i.
- Có.
Äặng Thương Sinh kêu lên:
- Là m sao ngươi biết được?
- Váºy là đúng rồi.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đắc ý nói:
- Như váºy các huyệt Úc Trung, Trung Cá»±c, Phù Äá»™t, Thiên Äỉnh cá»§a ngươi nhất định cÅ©ng có chút không ổn, chữa trị không tốt còn có thể lan đến tim gan, Ä‘au đến chết Ä‘i sống lại, còn có…
- Ngươi nói báºy!
Äặng Thương Sinh cả giáºn nói:
- Hai huyệt Úc Trung và Trung Cá»±c cá»§a ta vốn chẳng có chuyện gì, còn hai huyệt Phù Äá»™t và Thiên Äỉnh là thuá»™c vá» Thá»§ Dương Minh Äại Trưá»ng kinh, có liên quan gì?
- Äúng đúng đúng. Ngươi nói đúng. Ta sai rồi.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu dùng tay gõ gõ trán, vá»™i nói:
- Ta không cẩn tháºn nên nhầm má»™t chút. Hì hì! Không phải ngươi vừa má»›i nháºn là bốn huyệt Thương Khúc, Äại Hách, U Môn, Thần Phong có chút vấn đỠsao?
- Hai huyệt Äại Hách và Thần Phong thì không sao.
Äặng Thương Sinh lẩm bẩm nói:
- Còn U Môn và Thương Khúc đúng là có Ä‘au đớn, mà trong Ä‘á»m lại có máu, đây là chuyện gì?
- Chuyện lớn, chuyện lớn.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Ngươi còn dám động thủ với ta thì sẽ rất nguy hiểm.
Lúc nà y chợt nghe Nhâm Quỷ Thần đang giao thủ với Trương Thán kêu lên:
- Lão đại, huynh đừng nghe tên tiểu tỠkia nói lung tung lừa gạt! Mau giải quyết hắn rồi đến đây hỗ trợ!
Trương Thán cũng kêu lên:
- Ha! Ha ha! Ha ha ha!
Hắn cưá»i ba tiếng, giống như muốn nói và i lá»i chế giá»…u, nhưng thế công cá»§a Nhâm Quá»· Thần lại đột nhiên trở nên dồn dáºp, nhất thá»i nói không ra được, tháºt lâu má»›i lắp bắp nói:
- Ngươi, xin cứu cứu cứu… cứu binh… à ? Ha! Ha!
Sau đó không còn tiếng nà o nữa.
Có thể thấy thế công cá»§a Nhâm Quá»· Thần mạnh liệt thế nà o, Trương Thán muốn nói thêm và i lá»i cÅ©ng lá»±c bất tòng tâm.
Năm ngón tay phải cá»§a Äặng Thương Sinh hợp lại vá»›i nhau, giống như má»™t mÅ©i dùi sắt, hai mắt toát ra ánh sáng hung bạo, nhìn thẳng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu quát:
- Ngươi dám đùa giỡn với ta à ?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lui má»™t bước, lắc đầu khoát tay nói:
- Ngươi hãy nghe ta nói! Ta không có gạt ngươi. Bây giá» ngươi váºn chân lá»±c, trong bụng nÆ¡i Thông Cốc có phải hÆ¡i Ä‘au hay không?
Äặng Thương Sinh lại ngẩn ra má»™t chút:
- Äúng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Váºy còn váºn chân khà là m gì? Không sợ ná»™i thương sao?
Äặng Thương Sinh vá»™i và ng trút chân lá»±c Ä‘i.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngầm thở phà o má»™t hÆ¡i, thản nhiên nói:
- Ngươi có biết vì sao không?
Äặng Thương Sinh quả tháºt há»i:
- Vì sao?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Äó là vì ngươi luyện sai rồi.
Äặng Thương Sinh lại quát lên:
- Cái gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không chút hoang mang nói:
- Nếu như ngươi không luyện sai, bằng và o ná»™i lá»±c “Há»—n Nguyên Nhất Khà thần công†mà ngươi tu luyện, đã sá»›m đạt đến trình độ trước nay chưa từng có, sau nà y cÅ©ng không có, không tiá»n khoáng háºu, trong mắt không ngưá»i, có má»™t không hai, là m sao khi váºn dụng lại cảm thấy Ä‘au ngầm được? Vá»›i tinh thần dÅ©ng cảm tìm tòi, quyết tâm sá»a đổi, nhất đại tông sư, danh gia võ thuáºt cá»§a ngươi, chắc sẽ không kị bệnh sợ thầy, lừa mình dối ngưá»i để cho cái sai tiếp diá»…n chứ?
Äặng Thương Sinh sá»ng sốt cả buổi.
Nhâm Quỷ Thần lại nói:
- Lão đại, huynh còn nghe tiểu tá» kia nói nhảm là m gì, mau giết hắn rồi đến bắt ngưá»i!
Äặng Thương Sinh lần nà y lá» Ä‘i, há»i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu:
- Ta luyện sai chỗ nà o?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cháºm rãi nói:
- Ngươi luyện là dùng Túc Thiếu Âm Tháºn kinh phối hợp vá»›i Thá»§ Thái Âm Phế kinh phát lá»±c, trước tiên mượn lá»±c từ Nhiên Cốc, Thá»§y Tuyá»n, lại nối liá»n vá»›i Âm Cốc, sau đó váºn lá»±c từ Äan Äiá»n, Ä‘i qua Quan Nguyên, truyá»n và o Tứ Mãn, Trung Chú, Hoang Du, lại chảy và o các huyệt Thạch Quan, Âm Äô, Bá»™ Lang, Thần Phong, Linh Khư, Thần Tà ng, sau đó nhá» Du Phá»§ thông qua Trung Phá»§, chuyển sang Vân Môn, từ Thiên Phá»§, Hiệp Bạch Ä‘i xuống, lá»±c phát ở XÃch Trạch, chảy vá» hướng Khổng Tối, Liệt Khuyết, đến Kinh Cừ, Thái Uyên, Ngư Tế, sau đó năm ngón tay tụ lá»±c, sẽ có thể sắc như Ä‘ao kiếm, phá đá cắt thép dá»… như trở bà n tay. Äây chÃnh là Thá»§ Thái Âm Phế kinh phối hợp phát lá»±c, có phải váºy không?
Äặng Thương Sinh lấy là m lạ nói:
- Äúng váºy.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại nói:
- Ngươi luyện là Tiểu Chu Thiên Váºn Công Thông Mạch pháp, những kỳ kinh bát mạch như Nhâm Äốc Ä‘á»u phải thông suốt má»›i có thể luyện tinh hóa khÃ, tiến tá»›i Äại Chu Thiên Huyá»n Công luyện khà hóa thần…
Äặng Thương Sinh vá»™i kêu lên:
- Nhưng ta đã đạt đến mức độ “luyện thần hoà n hưâ€, sao còn xảy ra chuyện?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu biến sắc, má»™t lúc sau má»›i bình tÄ©nh lại, cưá»i nói:
- Hà ! Không ngá» lại có thể đạt đến mức độ “luyện thần hoà n hưâ€. Hì hì! Ngươi có biết, ná»™i lá»±c cá»§a ngươi bắt nguồn từ Thá»§ Thiếu Dương Tam Tiêu kinh, còn cần huyệt mạch ở phần đầu và phần lưng, trong đó bao gồm cả Ti Trúc Không, Hòa Liêu, Giác Tôn, Lô Tức, NhÄ© Môn, Khế Mạch, Ế Phong, Thiên DÅ©, còn có huyệt đạo nÆ¡i phần lưng là Äại Chuy, Kiên Tỉnh, Thiên Liêu, Bỉnh Phong…
Äặng Thương Sinh mồ hôi chảy ròng ròng, nói:
- Äợi má»™t chút, cháºm lại má»™t chút! Ta là dùng Túc Thiếu Âm Tháºn kinh và Thá»§ Thiếu Dương Tam Tiêu kinh váºn khà tụ lá»±c, dùng Thá»§ Thái Âm Phế kinh là m phụ trợ, nhưng chân lá»±c bắt nguồn từ Äan Äiá»n, phát đến trong bà n tay, có thể xem như quan hệ máºt thiết vá»›i yếu huyệt nÆ¡i lưng và vai, còn yếu huyệt ở đầu thì có liên quan gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vá»— chân mắng:
- Ngươi còn có Ä‘iểm không biết, chỉ biết má»™t mà không biết hai. Muốn luyện tốt “Thương Sinh thÃchâ€, còn phải dá»±a và o mấy cái huyệt mạch mà ngươi cho rằng không quan trá»ng nà y.
Äặng Thương Sinh nghe xong, cảm thấy Ä‘iá»u nà y hoà n toà n khác hẳn vá»›i võ há»c thưá»ng ngà y cá»§a hắn, sá»ng sốt cả buổi, thần trà cÅ©ng ngỡ ngà ng, lắp bắp nói:
- Ngươi nói tháºt…
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Ta đương nhiên là nói tháºt. Không chỉ có mấy huyệt đạo nà y đâu.
Ngưá»i mê táºp võ cÅ©ng giống như ngưá»i Ä‘ang yêu đương, có chút ngá»t ngà o liá»n nhất định theo Ä‘uổi đến cùng, quyết không chịu rút tay kịp thá»i, cÅ©ng giống như ngưá»i thÃch rượu không bao giá» chịu nếm qua rồi dừng. Huống hồ Äặng Thương Sinh đã khổ luyện “Thương Sinh thÃch†suốt mưá»i sáu năm, tháºm chà dứt khoát sá»a lại cả tên. Hôm nay nghe ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói những đạo lý hư hư tháºt tháºt nà y, như hiểu mà lại không hiểu, nhất thá»i đã quên mất tất cả, chỉ muốn nghe hết rõ rà ng, nếu không thì khó mà ngừng, láºp tức há»i:
- Còn có huyệt đạo khác sao? Là huyệt đạo gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Còn có Äồng Tá» Liêu, Quyá»n Liêu…
Nhâm Quỷ Thần ở đằng kia lại kêu lên:
- Lão đại, huynh đừng nghe tên nà y lừa gạt nữa…
Äặng Thương Sinh chợt quát to má»™t tiếng:
- Im ngay!
Hắn cắt ngang lá»i nói cá»§a Nhâm Quá»· Thần, vá»™i há»i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu:
- Ngươi nói đi, còn có huyệt đạo gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ung dung nói:
- Huyệt đạo gì à ? Thái độ nà y của ngươi là sao?
Äặng Thương Sinh khẽ giáºt mình:
- Thái độ của ta thế nà o?
- Cũng không thế nà o cả.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hai mắt nhìn lên trá»i, hai tay chắp sau lưng, ung dung nói:
- Chỉ là có hơi giống như ta đang thỉnh giáo ngươi thì phải.
Äặng Thương Sinh láºp tức cÅ©ng kÃnh nói:
- Xin các hạ chỉ điểm, khai thông bế tắc.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu hừ hừ nói:
- Các hạ gì chứ, ngươi có biết các hạ đây tên hỠgì không?
Äặng Thương Sinh vá»™i nói:
- Äang muốn thỉnh giáo.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngước mặt lên trá»i nói:
- Danh hiệu cá»§a ta hÆ¡i dà i má»™t chút, ta sẽ lá»±a ra mấy Ä‘iểm quan trá»ng nói cho ngươi biết.
Äặng Thương Sinh khiêm tốn nói:
- ÄÆ°á»£c, được.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngang nhiên nói:
- Ta gá»i là “thần dÅ©ng vô địch thiên hạ đệ nhất tịch mịch đệ nhất thông minh đệ nhất uy vÅ© Ä‘ao thương bất nháºp duy ngã độc tôn thượng thiên nháºp địa kế vãng khai lai ngá»c diện lang quânâ€ ÄÆ°á»ng công Bảo Ngưu tiá»n bối.
Hắn bổ sung:
- Cá»™ng thêm tám chữ “dÅ©ng giả vô cụ nhân giả vô địchâ€.
Äặng Thương Sinh lại ngẩn ra, lẩm bẩm cả buổi má»›i nắm được lá»i nói như ná» tiá»…n liên hoà n cá»§a hắn, lắp bắp gá»i má»™t tiếng:
- ÄÆ°á»ng… đại hiệp.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Sai rồi.
Äặng Thương Sinh lại cà ng hoảng hốt:
- Ngà i không phải há» ÄÆ°á»ng sao?
- Ngươi hãy gá»i ta lÃ ÄÆ°á»ng cá»± hiệp
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu phân tÃch:
- Cá»± hiệp là đại hiệp trong đại hiệp. Trên Ä‘á»i nà y đại hiệp nhiá»u lắm, ngươi cứ gá»i ta lÃ ÄÆ°á»ng cá»± hiệp, như váºy má»›i tương đối xứng thá»±c hÆ¡n.
Äặng Thương Sinh không khá»i hÆ¡i ná»a tin ná»a ngỠđối vá»›i vị ÄÆ°á»ng cá»± hiệp trước mắt nà y. Trần Trảm Hòe nhịn không được nói:
- Tam Thánh! Thuá»™c hạ thấy lá»i nói cá»§a tên tiểu tá» nà y không tin được, không bằng để thuá»™c hạ tống cổ hắn Ä‘i.
Äặng Thương Sinh quát lên:
- Cút sang một bên!
Trần Trảm Hòe không dám kháng lệnh, liá»n lui sang má»™t bên. Äặng Thương Sinh bình tÄ©nh lại, há»i:
- ÄÆ°á»ng cá»± hiệp, ngà i nói ta luyện công sai, xin há»i là sai chá»— nà o?
- Ta nhìn ngươi xuất chiêu, lại nghe giá»ng nói cá»§a ngươi liá»n biết.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu là m ra vẻ nói:
- Cho nên ta má»›i không động thá»§ vá»›i ngươi. Nếu ta nhắm và o nhược Ä‘iểm cá»§a ngươi ra tay, ngươi nghÄ© xem háºu quả sẽ thế nà o?
Äặng Thương Sinh tÃnh tình bá»™c trá»±c, gấp đến độ vén mặt nạ lên, lá»™ ra má»™t khuôn mặt như sư tá», gần như muốn nói: “đa tạ đã hạ thá»§ lưu tìnhâ€, nhưng lại nhịn không được há»i:
- Ngà i vừa má»›i nói, ngay cả Hòa Liêu, Ti Trúc Không, Lô Tức, NhÄ© Môn, Thiên DÅ©, Giác Tôn, Ế Phong, Khế Mạch trên đầu cùng vá»›i Quyá»n Liêu, Äồng Tá» Liêu Ä‘á»u phải luyện thà nh khà thông thần hợp, nhưng là m thế nà o để luyện?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trong lòng cÅ©ng thầm bá»™i phục Äặng Thương Sinh có trà nhá»› tốt. Hắn chỉ vá»™i và ng nói qua mấy huyệt đạo nà y má»™t lần, hÆ¡n nữa còn nói rất mÆ¡ hồ, rất lung tung, nhưng Äặng Thương Sinh lại có thể lặp lại rõ rà ng mấy thứ mà hắn thuáºn miệng nói ra. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu không dám trả lá»i thẳng vấn đỠcá»§a đối phương, chỉ giả vá» bá»±c mình nói:
- Ngươi nhớ thiếu rồi.
Äặng Thương Sinh ngẫm nghÄ©, cúi đầu ngẫm nghÄ©, lại ngước lên trá»i ngẫm nghÄ©, vẫn là nghÄ© không ra. Hắn dùng tay gõ gõ sau đầu, nói:
- Trà nhá»› cá»§a ta không tốt, kÃnh xin ÄÆ°á»ng cá»± hiệp chỉ Ä‘iểm!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu tức giáºn nói:
- Uổng công ngươi là ngưá»i há»c võ, Túc Thiếu Dương Äảm kinh còn có các huyệt Thượng Quan, Huyá»n Ly, Hạm Yếm…
Mấy chữ phÃa sau hắn nói giống như nhai gạo nếp, nghe rất hà m hồ.
Äặng Thương Sinh nghe không rõ, đà nh phải há»i:
- Cái gì?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại nói má»™t lần. Äặng Thương Sinh chỉ miá»…n cưỡng nghe được má»™t huyệt Huyá»n Ly, còn lại vẫn không nghe rõ, ánh mắt vô cùng bối rối.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu tức giáºn đến giáºm chân:
- Ai da, sao ngươi lại đần như váºy!
Hắn dùng tay chỉ và o chá»— trên tai Äặng Thương Sinh, nói:
- ChÃnh là cái huyệt nà y.
Äặng Thương Sinh lúc nà y má»›i tỉnh ngá»™, gáºt đầu nói:
- Là Hạm Yếm.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại dùng tay chỉ và o ven tai dưới mắt cá»§a hắn. Äặng Thương Sinh ngạc nhiên nói:
- Mệnh Môn à ?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nổi giáºn đùng đùng, dùng ngón tay ấn và o gò má cá»§a hắn, mắng:
- Không phải Mệnh Môn, là huyệt Thượng Quan! Huyệt Thượng Quan mà cÅ©ng không biết, tháºt xấu hổ cho ngươi…
Nói đến đây, hắn đột nhiên biến chỉ thà nh quyá»n, đánh và o trên mặt Äặng Thương Sinh.
Äặng Thương Sinh phản ứng có nhanh cÅ©ng không né tránh kịp. Theo tiếng xương mÅ©i vỡ vụn, thân hình hắn đã bắn ra, rá»›t xuống bên ngoà i cá»a sổ. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cưá»i ha hả nói:
- Äừng nói ta thừa dịp ngươi không đỠphòng, cá»± hiệp ta đây má»›i dùng hai thà nh lá»±c, chỉ muốn ngươi nằm hai ba tháng chứ cÅ©ng không muốn lấy mạng già cá»§a ngươi.
Hắn còn chưa dứt lá»i, chợt thấy má»™t tráºn kình phong áºp đến, Äặng Thương Sinh lại xuất hiện trước ngưá»i.
Mũi của hắn vỡ tung, xương gò má cũng nứt ra, nhưng lại không ngã xuống lầu.
Hắn đã trúng má»™t quyá»n, nhưng khi ngã xuống má»™t ná»a lại có thể đỠkhà nhảy lên.
Dáng vẻ hiện giá» cá»§a hắn so vá»›i má»™t con sư tá» Ä‘ang tức giáºn còn đáng sợ sÆ¡n. Má»™t con sư tá» nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ ăn thịt ngưá»i, còn Äặng Thương Sinh hiện giá» lại giống như muốn Ä‘em ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nuốt cả da lẫn xương, sau đó nhổ ra rồi lại nuốt và o, Ãt nhất phải ăn đến má»™t trăm mưá»i má»™t lần má»›i có thể cam lòng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu láºp tức hối háºn, hối háºn vì sao chỉ dùng hai thà nh lá»±c.
Sá»›m biết tên nà y lỳ đến như váºy, hắn đã thi triển sáu thà nh lá»±c, chỉ chừa bốn thà nh.
Hiện giá» hối háºn cÅ©ng đã không kịp.
Äặng Thương Sinh quát lên:
- Ngươi gạt ta…
Hắn vừa lên tiếng, máu liá»n từ mÅ©i, lá»— tai, miệng chảy ra.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vá»™i lắc tay nói:
- Äặng thương quá»·, à không, Äặng lão đầu nhi, Äặng lão tiá»n bối, ngà i hãy nghe ta nói, ta…
Lần nà y Äặng Thương Sinh không đợi hắn nói xong, đã phát ra “Thương Sinh thÃchâ€.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đà nh phải vung quyá»n.
Nắm đấm còn lá»›n hÆ¡n cái bát cá»§a hắn nện và o trên đầu ngón tay cá»§a đối phương, giống như chùy sắt gõ và o then cá»a.
Nhưng kết quả là hắn lại nhảy dựng lên.
Äau đến mức nhảy dá»±ng lên.
Hắn cảm thấy bà n tay do máu thịt tạo thà nh cá»§a mình như Ä‘áºp và o má»™t chiếc Ä‘inh.
Không chỉ một chiếc, mà là bốn chiếc.
Äặng Thương Sinh đã phát ra chiêu thứ hai.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu muốn trốn, muốn tránh, muốn né cÅ©ng đã không còn kịp.
Hắn hú lên quái dị, đưa tay lục lá»i trong vạt áo, sau đó giÆ¡ lên cao, quát lá»›n:
- Ngươi còn dám tá»›i, ta sẽ bà ná»™i nó ném ra “Yên VÅ© Mông Mông†cá»§a Thục Trung ÄÆ°á»ng môn chúng ta.
“Yên VÅ© Mông Mông†là độc môn ám khà cá»§a Tứ Xuyên ÄÆ°á»ng môn, rất khó ứng phó. MÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu quả tháºt cÅ©ng há» ÄÆ°á»ng, tướng mạo lại rất có khà phái. Ngoai trừ vạn bất đắc dÄ©, ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u không ai muốn đối địch vá»›i đệ tá» ÄÆ°á»ng môn thiện dùng ám khÃ, khó lòng phòng bị. Äặng Thương Sinh láºp tức ra tay cháºm Ä‘i má»™t chút. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nhân cÆ¡ há»™i nà y đã như cá vượt cá»a rồng, cá chép xuyên sóng nhảy ra ngoà i. Không ngá» khi hắn vừa đứng lại, má»™t tiếng “vèo†bá»—ng vang lên, váºt trên tay đã bị ngưá»i khác Ä‘oạt Ä‘i.
Chỉ thấy bên cạnh hắn chẳng biết từ lúc nà o đã xuất hiện má»™t ngưá»i đội nón cá» rá»™ng và nh cá»§a Mã Liên, đã Ä‘oạt Ä‘i túi tiá»n cá»§a hắn, lại hừ lạnh má»™t tiếng nói:
- Äây mà lÃ ÄÆ°á»ng môn cái gì.
Äặng Thương Sinh vừa nhìn thấy ngưá»i kia, vẻ vui mừng hiện rõ trên nét mặt, nói:
- Nhị Thánh, ngà i cũng tới rồi.
Ngưá»i đội nón cá» che mặt kia lạnh lùng nói:
- Hôm nay cả Thất Thánh chủ cũng đến, lão phu là m sao có thể không đến.
Y dưá»ng như rất không hà i lòng:
- Ngươi và lão Tứ ngay cả hai tên lưu manh nà y cÅ©ng không giải quyết được, tháºt là m mất mặt thánh chá»§.
Äặng Thương Sinh xấu hổ nói:
- Vâng.
Hắn lại nhìn chằm chằm ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, hai mắt phát ra ánh sáng hung ác.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nghe xong, nhịn không được lá»›n tiếng kháng nghị:
- Cái gì lưu manh, là “vÅ© ná»™i kỳ hiệp đệ nhất cao thá»§ thiên hạ vô địchâ€ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Lần nà y hắn thấy tình thế không ổn, cho nên giá»›i thiệu ngắn gá»n Ä‘i má»™t chút.
Ngưá»i đội nón cá» kia nói:
- Tốt, váºy để ta giết ngươi trước!
Vừa nói xong, đôi tay đã chụp đến cổ há»ng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu mặc dù đã sá»›m chuẩn bị, nhưng lần nà y tháºt sá»± quá nhanh, đà nh dùng tay trái cản lại.
Ngay lúc tay trái cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu khẽ động, tay cá»§a ngưá»i kia đã chụp và o trên vai trái hắn.
Ná»a ngưá»i bên trái cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu láºp tức giống như tê liệt, hắn vá»™i và ng dùng tay phải ngăn lại.
Nhưng khi tay phải vừa má»›i giÆ¡ lên, tay cá»§a ngưá»i kia lại chụp và o cánh tay phải cá»§a hắn, tay cá»§a hắn liá»n má»m nhÅ©n ra.
Sau đó tay cá»§a ngưá»i kia lại móc và o cổ há»ng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Ngưá»i ná» vẫn luôn sá» dụng cánh tay nà y, là tay phải, giống như y không có tay trái, lại giống như y vốn không cần dùng đến tay trái.
Bởi vì y chỉ dựa và o một cánh tay phải nà y đã quá nhanh, nhanh đến mức không cách nà o chống cự, lại giống như mang theo sấm sét, chạm và o nơi nà o là nơi đó bị phá hủy.
Nhưng đó chỉ là má»™t cánh tay má»m như không xương.
Hiện giá» cánh tay nà y Ä‘ang nhắm và o cổ há»ng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Lầm nà y ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu dù là m cách nà o cÅ©ng không tránh được.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu thấy Trương Thán có thể cầm cá»± vá»›i Nhâm Quá»· Thần, trong lòng không phục lắm. Võ công cá»§a hắn mặc dù không có chá»— hÆ¡n ngưá»i, nhưng trá»i sinh dáng vẻ vô cùng khà phái, thÃch chÆ¡i thÃch đùa. Hắn không chịu táºp trung tu luyện võ công, nhưng lại tinh thông rất nhiá»u võ há»c cá»§a các nhà các phái trong thiên hạ, chỉ nhìn qua là không quên được. Vừa thấy võ công mà Äặng Thương Sinh tu luyện là “Thương Sinh thÃchâ€, nhất định phải nối liá»n kinh mạch, tổn hao chân khÃ, lại thấy hai mắt y lá»™ ra hung quang, giá»ng nói khà n khà n, liá»n Ä‘oán rằng y tÃnh tình nóng nảy, dá»… sinh máu Ä‘á»m, bởi vì luyện công quá gấp, các huyệt như Thần Phong nhất định thưá»ng hay Ä‘au nhức. ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cố ý dùng lá»i nói thăm dò, quả nhiên vừa nói liá»n trúng. Hắn mượn chuyện nà y để lừa gạt Äặng Thương Sinh má»™t phen, không ngá» chỉ có thể gây tổn thương mà không khống chế được đối phương. Lúc nà y lại chợt xuất hiện má»™t kẻ xa lạ, cánh má»m nhÅ©n đã sắp lấy mạng cá»§a hắn.
Hắn gần như muốn kêu lên: “Cứu mạngâ€.
Không ngá» có ngưá»i còn kêu lên trước hắn:
- Cứu mạng!
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:39 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 34: Chỉ là vì bụng đói
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Trương Thán không có lá»±a chá»n, hắn không thể không kêu cứu mạng.
Khi bắt đầu giao chiến với Nhâm Quỷ Thần, hắn còn trà n đầy tự tin, nhưng khi Nhâm Quỷ Thần đánh ra một chưởng, lại đánh ra một chưởng, đánh đến chưởng thứ ba thì Trương Thán đã mất đi sự tin tưởng.
Äến khi Nhâm Quá»· Thần đánh ra chưởng thứ năm, lòng tin cá»§a Trương Thán đã hoà n toà n tan vỡ.
Hắn mất Ä‘i lòng tin, không phải là hắn từ bá».
Có má»™t số ngưá»i, thông thưá»ng vì váºn may, hoà n cảnh và má»™t và i nhân tố không thể tránh được, cho nên lòng tin bị dao động, nhưng bá»n há» chỉ cần nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian thì sẽ khôi phục lại.
Dù là ai cũng có những lúc lòng tin dao động, nhất là trong trắc trở không ngừng và nghịch cảnh.
Lòng tin bị đè nén, không có nghÄ©a là bá»n há» vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i tin tưởng.
Lòng tin cÅ©ng giống như ngá»n nến, gặp gió lá»›n sẽ tắt, nhưng khi có lá»a lại có thể bùng lên.
Có một số việc, mặc dù không có lòng tin nhưng nhất định phải là m.
Trương Thán chÃnh là loại ngưá»i nà y, là ngưá»i là m những chuyện nà y.
Hắn tiếp năm chưởng cá»§a Nhâm Quá»· Thần, lảo đảo thối lui, sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt trước giá» vẫn ngăm Ä‘en cuối cùng cÅ©ng đã đổi mà u. Cặp mắt sâu hóm cá»§a Nhâm Quá»· Thần toát ra vẻ chế nhạo, giống như chẳng hỠđể Trương Thán và o mắt, lại Ä‘i vá» phÃa Lôi Thuần.
Trương Thán thở hổn hển hai hơi, quát:
- Äứng lại!
Nhâm Quỷ Thần hừ lạnh một tiếng, không quan tâm đến hắn, vẫn tiếp tục đi tới.
Trương Thán nổi giáºn quát:
- Còn không đứng lại!
Nhâm Quỷ Thần lạnh lùng nói:
- Bại tướng dưới tay còn dám kêu lão tỠdừng bước à !
Trương Thán nói:
- Tên bại tướng dưới tay, lão tỠkhông cho phép ngươi đi thêm một bước.
Nhâm Quá»· Thần bá»—ng nhiên quay ngưá»i, ngay cả nón lá và nh trúc trên đầu cÅ©ng bị kéo theo lắc lư má»™t hồi, lạnh lùng nói:
- Ngươi nói gì?
Trương Thán dương dương tự đắc cầm một lệnh bà i trúc trên tay, nói:
- Cái nà y có phải của ngươi không?
Nhâm Quá»· Thần vừa nhìn, trông thấy lệnh bà i trú cnà y phÃa trên khắc hình thần dÆ¡i, phÃa dưới khắc hình hải trãi *, chÃnh giữa khắc tổ hợp đồ án đẩu ngưu *, cá chuồn, mãng xà , chÃnh là lệnh bà i cá»§a thánh chá»§ trong trong tổ chức Mê Thiên Thất Thánh. Nhâm Quá»· Thần thò tay tìm tòi trong áo, tìm cả buổi vẫn chưa rút tay ra. Trương Thán nghÄ© má»i cách để nặn ra má»™t nụ cưá»i mà hắn cho là nham hiểm nhất, nói má»™t cách khiêu khÃch:
- Thế nà o? Äây là má»™t trong “Thần Thâu bát pháp†cá»§a lão tá», gá»i là “Không Thá»§ Bạch Nháºn mạcâ€, nếu đại gia sá» và o chá»— chà mạng cá»§a ngươi, ngươi đã phải cúng cái mạng già rồi.
* Hải trãi: con váºt trong truyá»n thuyết cổ, biết phân biệt phải trái, khi thấy ngưá»i đánh nhau, nó sẽ dùng sừng húc kẻ gian.
Äẩu ngưu: hai ngôi sao trong chòm Nhị tháºp bát tú.
Ban đầu Nhâm Quá»· Thần vốn không coi Trương Thán ra gì, nhưng chỉ giao thá»§ và i chiêu mình đã hai lần bất lợi, má»™t lần để cho hắn lá»™t cúc áo bằng đồng xuống, còn má»™t lần ngay cả lệnh bà i trên ngưá»i cÅ©ng bị hắn lấy Ä‘i, mà mình lại còn hồn nhiên không phát giác ra, trong lòng cÅ©ng thầm đổ mồ hôi, nói:
- Tiểu tá» giá»i! Ta đúng là đã xem thưá»ng ngươi rồi. Ngươi tên gì?
- Ta hỠTrương.
Trương Thán cưá»i hì hì nói:
- Ngươi có thể gá»i ta là Trương đại cá»± hiệp.
Có lẽ do gần má»±c thì Ä‘en, sau khi kết giao vá»›i ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, hắn cÅ©ng tá»± xưng là cá»± hiệp, tháºm chà còn thêm và o má»™t chữ “đại†phÃa trước cá»± hiệp.
Nhâm Quá»· Thần cÅ©ng không giáºn dữ, chỉ nói:
- Ngươi có thể lấy được trên ngưá»i ta má»™t chiếc cúc áo, má»™t lệnh bà i trúc, đã đủ là m ta bá»™i phục. Lệnh bà i trúc là váºt cá»§a ta, xin hãy trả lại! Chuyện ở đây ngươi đừng nhúng tay và o, ta tuyệt đối sẽ không là m khó ngươi.
Trương Thán nghe được lá»i nói cá»§a Nhâm Quá»· Thần không kiêu ngạo cÅ©ng không siểm nịnh, cảm thấy có lẽ tráºn nà y không dùng mồm mép được, liá»n nói:
- Thứ ở trên ngưá»i ngươi, ta lấy được thì là cá»§a ta. Ngươi muốn thì hãy tá»± mình lấy lại bằng bản lÄ©nh. Còn cúc đồng ta không cần, trả lại cho ngươi.
Nói xong hai ngón tay cá»§a hắn liá»n búng vá» phÃa hốc mắt bên dưới nón lá cá»§a Nhâm Quá»· Thần.
Lần đánh lén nà y Trương Thán cÅ©ng không hi vá»ng có thể gây tổn thương cho Nhâm Quá»· Thần, chỉ mong rằng lúc Nhâm Quá»· Thần né tránh, “Thần Thâu Bát Pháp†sẽ xuất động giáºt lấy chiếc nón là và nh trúc trên mặt xuống, xem thá» khuôn mặt cá»§a đối phương.
Không ngá» khi cúc đồng bay đến trước mặt Nhâm Quá»· Thần ná»a thước, đột nhiên rung lên bắn sang bên trái, ghim thẳng và o trong cây cá»™t.
Trương Thán chỉ loáng thoáng nhìn thấy khuôn mặt bên dưới nón lá và nh trúc giáºt giáºt, lá»™ ra má»™t chiếc cằm nhá»n.
Chợt nghe Nhâm Quỷ Thần nói:
- Ngươi trả hay không trả?
“Thần Thâu bát pháp†của Trương Thán vốn đang định thừa cơ ra tay, không ngỠđối phương lại chẳng lộ ra chút sơ hở nà o, hắn đà nh phải nói:
- Không hổ là Nhâm Quá»· Thần, chiêu vừa rồi gá»i là “Quá»· Xuy KhÆphải không…
Nhâm Quỷ Thần lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi không trả, ta sẽ không khách sáo.
Trương Thán nói:
- Ta có thể lấy được lệnh bà i cá»§a ngươi, váºy thì cÅ©ng có thể gỡ xuống được nón lá và nh trúc cá»§a ngươi, ngươi không khách sáo cÅ©ng chẳng sao.
Nhâm Quỷ Thần lạnh lùng nói:
- Ngươi rõ rà ng là nói kiểu tay ngang. Có thể lấy được lệnh bà i cá»§a ta chẳng qua là trò lén lút nham hiểm. Nếu tháºt sá»± giao đấu, há» Trương ngươi hãy lo nhặt xác Ä‘i.
Khuôn mặt Trương Thán chỉ có thể Ä‘en chứ không thể Ä‘á», không thể đổi mà u được, thở phì phì nói:
- “Thần Thâu bát pháp†cá»§a đại gia ta vừa rồi chỉ lá»™ ra má»™t chút công phu. “Bát Äại Giang Hồâ€, kim, phê, thải, quái, phong, há»a, tước, sái, há» Trương ta không có gì không biết, không có gì không hiểu. Ngươi muốn cứng thì có cứng, gia nhi ta có má»™t thân gan báo, đã từng trải qua biết bao nhiêu đầu Ä‘ao mÅ©i kiếm, Ä‘ang đợi dạy cho ngươi má»™t bà i há»c đây.
Nhâm Quá»· Thần chợt cưá»i:
- Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi mà dám xưng là ngưá»i từng trải? Chẳng lẽ biết sắp sá»a chết dưới tay lão tá», cho nên bị quá»· vá»— đầu nói ra những lá»i nà y.
Trương Thán cái gì có thể thua, chứ mồm mép trước giá» thì chưa từng chịu thiệt ná»a câu:
- Quá»· thì có má»™t tên ở ngay trước mắt, có Ä‘iá»u chỉ xứng vá»— mông ngá»±a, chứ vá»— không nổi cái đầu trên cổ Trương đại gia ta.
Nhâm Quá»· Thần trong mắt hiện sát khÃ:
- Tốt! Lão tá» có lòng giữ mạng cho ngươi, nhưng ngươi lại tưởng có thể á»· thế hoà nh hà nh. Không cho ngươi má»™t bà i há»c, ngươi còn tưởng rằng há» Nhâm ta có thể xem thưá»ng.
Äá»™t nhiên hắn lao đến, vươn tay trái ra bắt lấy lệnh bà i trúc.
Tay trái Nhâm Quỷ Thần luôn buông xuống bất động, lúc nà y vừa vung lên đã giữ lấy lệnh bà i.
Trương Thán đã sá»›m có phòng bị, nhưng dù hắn táºp trung tinh thần đỠphòng, cÅ©ng không ngỠđược Nhâm Quá»· Thần lại ra tay nhanh như váºy, phiêu dáºt như thần, chá»›p nhoáng như quá»·, tháºt giống như giao long biến mình, quá»· thần khó lưá»ng.
Nhâm Quỷ Thần mặc dù bắt được lệnh bà i, nhưng Trương Thán vẫn không chịu buông tay.
Trong thoáng chốc đó, hắn đã đánh ra mưá»i má»™t chiêu vá» phÃa Nhâm Quá»· Thần.
Mưá»i má»™t chiêu nà y liá»n mạch lưu loát, ngay cả Vương Tiểu Thạch vừa thấy cÅ©ng không nhịn được khen má»™t tiếng:
- Hay!
Mưá»i má»™t chiêu nà y bao gồm “Tà Äan Ngạnh†trong “Kim Báo chưởngâ€, “Sư Tá» Diêu Äầu†trong “Bát Quái Du Thân chưởngâ€, “Mãnh Hổ Phục Thung†trong “Thiếu Lâm Phục Hổ quyá»nâ€, “Thiết Ngưu Canh Äịa†trong “Thiếu Lâm Tháºp Bát La Hán thá»§â€, chân đá “Tá» Mẫu Uyên Ương thối†trong “Liên Chi bá»™â€, hai khuá»·u tay thi triển “Thiết Môn Thuyênâ€, dùng chỉ là m kiếm sá» ra “Cá» Há»a Thiêu Thiênâ€, lại dùng thá»§ thức “Phượng Hoà ng Äan Triển SÃâ€, đồng thá»i biến chiêu đổi thức liên tục đánh ra “Trừu Lương Hoán Trụ†cá»§a “Thái sÆ¡n pháiâ€, “Kim Trấn Cầm Giao†cá»§a “NgÅ© Hà nh quyá»nâ€, lại xoay ngưá»i vá»t lên, chân trái hÆ¡i cong, chân phải vắt ngang qua đùi, vung quyá»n phất tay, chuyển thà nh thức “Lưu Tinh Cản Nguyệtâ€.
Nếu như mưá»i má»™t chiêu nà y do mưá»i má»™t ngưá»i đánh ra thì chẳng có gì thần kỳ, bởi vì những chiêu nà y vốn là chiêu thức cÆ¡ bản cá»§a mưá»i má»™t môn phái.
Nhưng mưá»i má»™t chiêu nà y lại do cùng má»™t ngưá»i thi triển, hÆ¡n nữa lại là má»™t hÆ¡i đồng thá»i đánh ra, má»—i chiêu Ä‘á»u giống như đã từng ở môn phái kia táºp võ Ãt nhất mưá»i sáu mưá»i bảy năm.
Ngưá»i dùng chiêu chỉ má»›i khoảng hai mươi tuổi.
Chỉ dá»±a và o Ä‘iá»u nà y, có thể thấy Trương Thán tinh thông sở há»c các nhà như thế nà o.
Có thể má»™t hÆ¡i đánh ra mưá»i má»™t chiêu không há» sÆ¡ suất như váºy đã đáng để ngợi khen, cà ng kinh ngạc hÆ¡n là hắn lại dùng má»™t tay đánh ra những chiêu thức nà y.
Tay kia của hắn còn đang nắm lệnh bà i.
Hắn và Nhâm Quá»· Thần Ä‘á»u không ai muốn buông tay trước.
Má»™t tay Nhâm Quá»· Thần vẫn Ä‘ang nắm lệnh bà i, muốn phá mưá»i má»™t chiêu nà y là chuyện không có khả năng.
Nhưng Nhâm Quỷ Thần vẫn phá được.
Hắn đánh ra một chưởng.
Má»™t chưởng nà y nhìn như bình thưá»ng không có gì lạ, nhưng sá»± chuẩn xác cá»§a chiêu thức, tốc độ cá»§a kình lá»±c, sắc bén cá»§a chưởng phong, mãnh liệt cá»§a chưởng lá»±c, kiên cưá»ng cá»§a chưởng thế, thâm háºu cá»§a chưởng công khiến cho má»™t chưởng nà y vừa phát đã liên tục phá vỡ mưá»i má»™t chiêu cá»§a Trương Thán.
Äây giống như là dưới mưa to gió lá»›n, chỉ cần khẽ chống dù là có thể che Ä‘áºy không bị ướt nước mưa, lại giống như mây dà y trên không, vẫn không ngăn được má»™t tia chá»›p phá tan bầu trá»i.
Mưá»i má»™t chiêu cá»§a Trương Thán láºp tức không có hiệu quả.
Nhưng hắn vẫn không nhụt chÃ, cÅ©ng không thể nhụt chÃ.
Trước khi đối thủ phát ra đòn tiếp theo, hắn nhất định phải đánh bại đối phương.
Äối phương không ngã, ngược lại ngưá»i ngã sẽ là mình.
Chuyện trên Ä‘á»i cÅ©ng thưá»ng giống như váºy, nếu như ngươi công kÃch mà đối phương không ngã, bản thân chưa chắc đã có thể đứng vững được, cho nên nếu không nắm chắc phần thắng, thà rằng không phát động thế công.
Công kÃch ngưá»i khác nguy hiểm như váºy, sao thế nhân lại thưá»ng thưá»ng là m không biết chán, mạo hiểm để Ä‘oạt công?
Không ai biết.
Trương Thán trước giá» không biết cái gì gá»i là “không thà nh công cÅ©ng thà nh nhânâ€.
Hắn chỉ biết là má»™t kÃch không thà nh liá»n rút lui ngay.
Chỉ cần kéo dà i được một hơi, hắn sẽ có thể tiếp tục tấn công.
Cho nên hắn lại xông lên.
Hắn dùng sức bẻ má»™t cái, giống như muốn bẻ lệnh bà i ra là m hai, má»™t ngưá»i má»™t ná»a. Nhâm Quá»· Thần đương nhiên không muốn lệnh bà i bị gãy, đà nh phải buông tay ra. Trương Thán láºp tức toà n lá»±c tấn công.
Lần nà y ngay cả Bạch Sầu Phi cÅ©ng không nhịn được báºt thốt lên:
- Mưá»i hai...
Y lại im lặng không nói nữa.
Lá»i y muốn nói là “mưá»i hai đưá»ng ‘Tiến Bá»™ Ä‘oản thủ’ trong bảy mươi hai đưá»ng ‘Äại Cầm Nã pháp’ và ba mươi hai đưá»ng ‘Tiểu Cầm Nã thủ’ cá»§a đệ nhất ‘Cầm Nã thủ’ Hạng giaâ€, câu nà y rất dà i cho nên y chỉ nói hai chữ liá»n không nói nữa.
Mặc dù y không nói tiếp, nhưng Trương Thán đã thi triển mưá»i hai đưá»ng Ä‘oản thá»§ tinh túy cá»§a “Cầm Nã phápâ€, tay không và o dao sắc, công nhanh thá»§ kÃn, di chuyển linh hoạt, biến hóa bất ngá», gặp chiêu phá chiêu, gặp thức phá thức, mượn thức tiến chiêu, thần sung khà túc, thân nhẹ tay nhanh, trong khoảnh khắc đã “thoan, tung, khiêu, dược, thiểm, triển, đằng, na, ai, bang, tá»…, kháo, tốc, tiểu, miên, nhuyá»…n, xảoâ€, hoà n thà nh cầm nã tuyệt kỹ.
Äệ nhất “Cầm Nã thủ†cá»§a Hạng gia danh chấn thiên hạ, Trương Thán lại không biết là m thế nà o có được năm phần chân truyá»n, chỉ thấy “khởi, lạc, tiến, thối, thoan, tung, khiêu, dược, hợp, thiểm, tị, thổ, triệt, phóng, nã, khấu, án, áp, ban, đạn, thiết, chiết, toà n, banhâ€, thân hình thoắt ẩn hiện.
Có Ä‘iá»u hắn lại gặp phải Nhâm Quá»· Thần.
Nhâm Quá»· Thần dùng bất biến ứng vạn biến. Má»—i lần đối phương đến gần, hắn liá»n đánh ra má»™t chưởng.
Má»—i lần hắn đánh ra, thế công cá»§a Trương Thán liá»n bị phá tan.
Bất kể “Cầm Nã thuáºt†cá»§a Trương Thán lợi hại như thế nà o, “Quá»· Thần phách†cá»§a đối phương vừa xuất ra, thế công cá»§a hắn liá»n tan rã.
Trương Thán trong lòng kêu khổ thấu trá»i, hắn biết đã chá»c phải má»™t kẻ rất khó dây và o.
Äang lúc hắn muốn rút lui, Nhâm Quá»· Thần láºp tức ra tay bắt lấy lệnh bà i.
Hai ngưá»i lại hình thà nh cục diện giằng co.
Nhâm Quỷ Thần trong lòng không kêu khổ, nhưng là kêu gấp.
Bởi vì hắn nghe thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu Ä‘ang nói năng lung tung vá»›i sư huynh, Ä‘em mấy cái kinh mạch gì đó tùy tiện gắn lại vá»›i nhau. Hắn lại hiểu rõ tÃnh tình cá»§a Äặng Thương Sinh. Äặng Thương Sinh thuở nhá» Ä‘á»c sách không nhiá»u, gian khổ tá»± há»c võ thuáºt thà nh công, đối vá»›i tất cả nguyên lý liên quan đến võ thuáºt lại như thông mà không thông, như hiểu mà không hiểu. Mặc dù kiến thức ná»a vá»i, nhưng hắn lại ham há»c như khát, phà m là gặp được võ há»c lý luáºn lại say mê như Ä‘iên. Nhâm Quá»· Thần nghe thấy mấy cái đạo lý kinh mạch tháºt tháºt giả giả cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu kia, cÅ©ng biết là cưỡng từ Ä‘oạt lý. Nhưng đối vá»›i má»™t ngưá»i tá»± mình tìm tòi trong thá»i gian luyện thà nh “Thương Sinh thÃchâ€, vẫn không há» tá»± mãn như Äặng Thương Sinh, chÃnh là má»™t sá»± hấp dẫn rất lá»›n.
Vì váºy, Nhâm Quá»· Thần láºp tức cao giá»ng cảnh báo Äặng Thương Sinh.
Má»›i đầu Äặng Thương Sinh còn nghe và o tai, nhưng vẫn khá say mê vá»›i “cao kiến†cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Trương Thán thấy Nhâm Quá»· Thần bị mình toà n lá»±c công kÃch, vẫn có thể biết rõ tráºn chiến bên kia như lòng bà n tay, láºp tức cảm thấy mất mặt. Hắn muốn nói và i câu hà o hùng, nhưng lại thở không ra hÆ¡i, lúc nà y hắn đã phát động “Phản Phản thần công†.
Nhâm Quá»· Thần đánh ra má»™t chưởng, vốn cho rằng có thể dá»… dà ng bức lui Trương Thán, không ngá» má»™t loại công lá»±c tương phản lại dẫn dắt chưởng lá»±c cá»§a mình Ä‘i, tiêu tan dung hòa, sau đó kết hợp vá»›i thế công cá»§a đối phương đánh tá»›i như dá»i non lấp biển.
Kỳ lạ nhất là chưởng lực của đối phương do hai loại công lực bất đồng, hơn nữa hoà n toà n tương phản hợp thà nh.
Hai loại công lá»±c bất đồng nà y lại Ä‘ang bà i xÃch, triệt tiêu, tan rã, xung kÃch lẫn nhau, sau đó hợp nhất, hình thà nh má»™t Ä‘oà n chưởng lá»±c quái dị khó hiểu, kết hợp vá»›i lá»±c lượng cá»§a mình đánh trả vá».
Äạo lý nà y có thể đưa ra má»™t và dụ: âm vá»›i âm sẽ thà nh dương. Nếu như ngưá»i nà o đó giữ gìn “nhân tÃnh†tá»± nhiên, tháºt ra cÅ©ng giống như “phản đối phản nhân tÃnhâ€. Nói cách khác, “phản phản†tức là “không phảnâ€, “Phản Phản thần công†cá»§a Trương Thán chÃnh là dá»±a theo đạo lý nà y khổ luyện thà nh.
Nhâm Quỷ Thần lần nà y cũng không dám khinh địch. Hai tay của hắn khép lại, đánh ra “Quỷ Thần phách†nghênh đón đoà n chưởng lực quái dị nà y.
“Ầm†má»™t tiếng. Nhâm Quá»· Thần chẳng khác nà o nghênh tiếp “Phản Phản thần công†cá»§a Trương Thán do hai Ä‘oà n kình lá»±c quái dị hợp thà nh, cá»™ng thêm chưởng lá»±c vừa rồi tá»± mình đánh ra. Dù cho hắn công lá»±c thâm háºu, cÅ©ng không chịu được lắc lư mấy cái.
Trương Thán đâu chịu buông tha, láºp tức thi triển “Phản Phản thần côngâ€, má»™t chiêu “Vấn Tâm Vô Quý†lại đánh tá»›i.
Nhâm Quỷ Thần mỗi lần đánh ra một chưởng, cũng giống như đối kháng với chưởng lực của mình phát ra lúc trước và nội lực của kẻ địch, phát chưởng cà ng nặng thì phản đòn cà ng mạnh. Cho dù “Quỷ Thần phách†của hắn đủ để kinh thiên địa, quỷ thần khiếp, nhưng sau khi tiếp bảy tám chưởng cũng bị chấn đến huyết khà bốc lên, mắt nổ đom đóm.
Là m hắn khổ nhất là : hắn dù Ä‘ang nguy cấp vẫn tai nghe tám hướng, phát ra lá»i cảnh cáo vá»›i Äặng Thương Sinh, nhưng Äặng Thương Sinh lại chẳng để và o tai.
Trương Thán thừa thắng xông lên, dĩ nhiên là chiêu sau còn mạnh hơn chiêu trước.
Nhưng sau khi đánh ra mưá»i chiêu, chiêu sau cá»§a hắn lại yếu hÆ¡n chiêu trước.
Tháºt ra chỉ cần tiếp tục đánh, má»—i chiêu cá»§a Trương Thán Ä‘á»u mang theo dư lá»±c cá»§a má»™t chưởng phản công, Nhâm Quá»· Thần má»—i lần xuất chiêu cÅ©ng giống như giÆ¡ tảng đá lá»›n nện và o chân mình, hắn không có đưá»ng nà o không thua.
Vì sao thế công của Trương Thán lại yếu đi?
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn đói bụng rồi.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:40 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 35: Cút hay là chết
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
“Phản Phản thần công†cá»§a Trương Thán là má»™t loại công lá»±c cá»±c kỳ quái dị, má»—i lần xuất chiêu còn tiêu hao tinh lá»±c gấp ba mươi lần so vá»›i môn chưởng pháp rẩt hao tổn nguyên khà là “Äại Lá»±c Kim Cương thá»§â€.
Cho nên Trương Thán má»™t ngà y phải ăn rất nhiá»u cÆ¡m.
Trước giá» hắn cho rằng ăn cÆ¡m còn tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ăn tất cả chim trá»i cá nước.
“Phản Phản thần công†của hắn lực lượng lại bắt nguồn từ cơm.
Hôm nay hắn đã ăn rất nhiá»u cÆ¡m, nhưng khi đánh đến chiêu thứ mưá»i, “Phản Phản thần công†cá»§a hắn lại không đủ khà lá»±c, khiến cho khả năng hóa giải xuất hiện sÆ¡ hở.
Khả năng hóa giải chưởng lực của đối phương kém đi, chưởng lực của mình cũng dần dần suy yếu, trong khi “Quỷ Thần phách†của Nhâm Quỷ Thần lại cà ng đánh cà ng mạnh, giống như lúc nà o cũng có thể một chưởng đánh chết Trương Thán.
Trương Thán lâm và o tình thế nguy cấp, ngay cả lệnh bà i trên tay cũng để cho Nhâm Quỷ Thần đoạt lại.
Lúc nà y chÃnh là lúc Äặng Thương Sinh bị ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lừa gạt, khuôn mặt bị há»§y. Trương Thán thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu đại thắng, còn mình lại sắp sá»a thất bại, bá»—ng ngừng tay kêu lá»›n:
- ChỠđã!
Nhâm Quá»· Thần cưá»i lạnh nói:
- Ngươi còn có di ngôn gì à ?
Trương Thán nói:
- Không phải.
Hắn thừa cơ thở hổn hển mấy hơi, chỉ cảm thấy cà ng đói bụng hơn, vội nói:
- Ngươi đã nương tay vá»›i ta, ta cÅ©ng để lại đưá»ng lui cho ngươi. Chúng ta vốn không Ä‘oạt vợ giết con, có thù không đợi trá»i chung, không bằng má»—i bên hãy nhưá»ng má»™t bước.
Nhâm Quá»· Thần cưá»i ha hả nói:
- Ngươi bá»›t dùng mồm mép Ä‘i! Nếu nháºn thua thì cứ dáºp đầu gá»i ba tiếng gia gia, bằng không ngươi sẽ máu nuá»™m Tam Hợp lâu.
Trương Thán lắc đầu nhÃu mà y nói:
- Không thoả đáng, không thoả đáng, quá không thoả đáng.
Dù Trương Thán nói gì Nhâm Quá»· Thần cÅ©ng không để ý đến, nhưng nói “không thoả đáng†thì lại là m hắn khẽ giáºt mình, liá»n há»i:
- Cái gì không thoả đáng?
Trương Thán cưá»i hì hì nói:
- Gá»i ba tiếng gia gia thì sao? Nếu dáºp đầu nói vá»›i không khÃ, váºy dù là phạt cÅ©ng chẳng hại gì cho ngưá»i khác.
Nhâm Quỷ Thần ngạc nhiên nói:
- Váºy ngươi muốn thế nà o?
Trương Thán láºt tay nói:
- Hay là chúng ta thực tế một chút.
Chỉ thấy trong tay hắn cầm má»™t túi tiá»n nhá», bên trong còn có mấy khối bạc vụn.
Nhâm Quỷ Thần quát lên một tiếng.
Hóa ra mặc dù hắn Ä‘oạt lại được lệnh bà i, nhưng túi tiá»n lại bị Trương Thán thừa dịp “chuyển†đi.
Trương Thán dương dương đắc ý nói:
- Có đúng không? Nếu không phải ta không muốn tạo nhiá»u sát nghiệt, để lại cho ngươi má»™t con đưá»ng sống, chẳng phải muốn lấy mạng chó cá»§a ngươi cÅ©ng dá»… như lấy đồ trong túi? Hiện giá» muốn hòa còn không phải tiện lợi cho ngươi sao? Không ngá» ngươi lại không biết tốt xấu, váºy ta cÅ©ng không khoan dung nữa.
Tháºt ra hắn sở trưá»ng vỠ“Thần Thâu bát phápâ€, còn tinh thông “Bát Äại Giang Hồâ€, muốn lấy váºt trên ngưá»i Nhâm Quá»· Thần không phải là chuyện khó. Nhưng trá»™m là má»™t chuyện, còn đánh nhau là chuyện khác. Muốn thắng được Nhâm Quá»· Thần, muốn đả thương Nhâm Quá»· Thần, chuyện đó hắn không có khả năng là m được.
Dụng ý cá»§a hắn chẳng qua là muốn hù dá»a Nhâm Quá»· Thần, là m cho đối phương không dám ra tay. Không ngá» Nhâm Quá»· Thần tÃnh tình cương liệt, năm lần bảy lượt bị Trương Thán trêu đùa, lòng yêu tà i sá»›m đã bị lá»a giáºn đốt thà nh sát ý, liá»n hét lá»›n má»™t tiếng, toà n lá»±c ra tay, má»—i má»™t chưởng đánh ra Ä‘á»u khiến quá»· thần kinh hãi.
Trương Thán không ngá» lại biến khéo thà nh vụng. Hắn tiếp hai ba chưởng đã biết không ổn, tiếpthêm mấy cuổng lại thấy tình hình không xong. Ngay lúc hắn muốn chuồn ra phÃa sau, ngoà i cá»a sổ bá»—ng có má»™t ngưá»i đầu đội và nh trúc lướt và o, hai tay vừa giÆ¡ ra đã chặn hết đưá»ng lui, hÆ¡n nữa còn phong tá»a tất cả thế công cá»§a hắn.
Trương Thán thấy Nhâm Quỷ Thần lại đánh tới một chưởng, vội kinh hãi kêu lớn:
- Cứu mạng!
Äây cÅ©ng là lúc ngưá»i đội nón cá» Mã Liên muốn ra tay giết chết ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu.
Nhâm Quá»· Thần không há» muốn giết chết ngưá»i trẻ tuổi xem ra không sợ chết nà y, bởi vì cái ngưá»i trẻ tuổi có vẻ không sợ chết nà y hóa ra lại sợ chết.
Má»™t ngưá»i không sợ chết thì sẽ không kêu cứu mạng.
Má»™t ngưá»i nếu ngay cả cái chết cÅ©ng không sợ, sao còn cần ngưá»i khác cứu mạng hắn?
Hắn chỉ muốn đánh bị thương tên trẻ tuổi dám nhiá»u lần chá»c giáºn mình nà y, muốn đối phương nằm yên trên giưá»ng hai ba tháng mà thôi.
Má»™t chưởng nà y cá»§a hắn mặc dù không định giết ngưá»i, nhưng lá»±c sát thương vẫn rất lá»›n.
Hắn nghÄ© không ra ngưá»i nà y là m thế nà o tiếp được.
Äó cÅ©ng là má»™t ngưá»i trẻ tuổi, má»™t ngưá»i trẻ tuổi mặc áo gấm hoa lệ.
Ngưá»i trẻ tuổi nà y chỉ lá»›n tuổi hÆ¡n Trương Thán má»™t chút, nhưng ngạo khà lá»™ ra giữa chân mà y thì còn hÆ¡n gấp mưá»i lần tám so vá»›i hắn.
Thông thưá»ng, má»™t ngưá»i cà ng ngạo mạn chÃnh là lúc hắn cà ng trẻ. Những ngưá»i lá»›n tuổi Ä‘á»u biết, cho dù mình có tà i hoa tuyệt thế, cÅ©ng chẳng qua là má»™t con phù du trong thiên hạ, má»™t giá»t nước trong biển cả, chỉ chiếm được vá»n vẹn má»™t tấc đất trển thế gian, không thể kiêu ngạo nổi.
Nhìn thần thái cá»§a ngưá»i nà y, giống như còn “trẻ†hÆ¡n Trương Thán gấp mưá»i lần.
Ngưá»i nà y chẳng những ngạo mạn, mà còn lạnh lùng đáng sợ.
Ngạo mạn là dáng vẻ cá»§a y, lạnh lùng là thần thái cá»§a y, còn đáng sợ chÃnh là sát khà cá»§a y.
Nhưng kinh ngưá»i nhất là khi y xuất thá»§.
Y chỉ dùng má»™t ngón tay ngênh tiếp “Quá»· Thần phách†cá»§a Nhâm Quá»· Thần, hÆ¡n nữa còn khiến cho Nhâm Quá»· Thần phải láºp tức thu chưởng. Bởi vì nếu như không thu chưởng, bà n tay cá»§a Nhâm Quá»· Thần sẽ bị má»™t chỉ nà y đâm thá»§ng.
Ngưá»i trẻ tuổi ngạo mạn đáng sợ nà y đương nhiên chÃnh là Bạch Sầu Phi. Y dùng má»™t chỉ bức lui Nhâm Quá»· Thần.
Trương Thán cưá»i hì hì nói:
- Cảm ơn!
Bạch Sầu Phi lạnh lùng nói:
- Ta không thÃch ngươi.
Trương Thán há»i:
- Vì sao?
Bạch Sầu Phi nói:
- Bởi vì ngươi nhu nhược. Trên giang hồ chỉ kÃnh trá»ng những ngưá»i cam đảm, không phải là đồ ham sống sợ chết.
- Sai rồi, sai rồi.
Trương Thán thẳng thắn nói:
- Có ai không sợ chết? Có ai không ham sống? Có cái chết có nặng như Thái sÆ¡n, cÅ©ng có cái chết nhẹ tá»±a lông hồng. Nếu là vì nước vì dân, xả thân vì nghÄ©a, có ai không sẵn sà ng hi sinh? Nhưng hiện giá» ta chết trên tay loại ngưá»i nà y má»™t cách hồ đồ, chết và o lúc không nên chết, chết ở nÆ¡i không nên chết, có thể không sợ chết sao? Äã sợ thì vì sao không dám kêu cứu? Má»™t ngưá»i sợ chết lại đám thẳng thằn thừa nháºn, đó má»›i là hán tá»; còn má»™t ngưá»i động chút lại vá»— ngá»±c không sợ chết, đó chỉ là kẻ lá»— mãng, không thể xem là can đảm, không thể xem là hà o kiệt. Ta không muốn chết, ta sợ chết, cho nên muốn ngưá»i khác cứu mạng; muốn ngưá»i khác cứu mạng thì phải kêu cứu, có gì không đúng? Chẳng lẽ lại im lặng không nói, để mặc ngưá»i ta chém giết má»›i xem là có gan? Loại ngưá»i như váºy ngươi muốn là m thì là m, còn ta kém cá»i nên xin từ chối. Thân thể tóc da là do cha mẹ sinh ra, có ai không thương tiếc? Ngưá»i chưa đến lúc chết, và o lúc không nên chết lại Ä‘i coi rẻ mạng sống cá»§a mình, đó má»›i là đáng chết. Ta sợ chết nên kêu cứu mạng, vì Ä‘au đớn nên kêu Ä‘au, vì thương tâm nên rÆ¡i lệ, đây chÃnh chuyện thưá»ng tình cá»§a con ngưá»i, có gì không nên? Kêu cứu không phải là ta xin ngưá»i khác khoan dung, muốn được sống sót mà bán rẻ lương tri. Ta kêu cứ kêu, khóc cứ khóc, chết không chịu chết, nhưng bảo ta là m chuyện không nên, Trương đại gia ta dù có gan cÅ©ng không thèm là m, chết cÅ©ng không là m.
Hắn tổng kết:
- Ngươi đã nhìn lầm Trương Phạn Vương ta rồi.
Bạch Sầu Phi không ngá» chỉ má»™t câu lại khiến hắn đưa ra cả má»™t trà ng lý luáºn như váºy, bị hắn nói đến ngẩn ra:
- Có đạo lý. Xem ra ta nhìn lầm ngươi rồi.
Trương Thán mặt giãn ra, cưá»i nói:
- Không sao, ta bỠqua cho ngươi rồi.
Ngưá»i đội và nh trúc vừa lướt và o kia bá»—ng nói:
- Mặc kệ ai đúng ai sai, các ngươi Ä‘á»u chỉ có má»™t lá»±a chá»n.
Hắn nhấn mạnh ngữ khÃ, lặp lại má»™t lần:
- Má»™t lá»±a chá»n cuối cùng.
Ngữ khà cá»§a hắn âm trầm đáng sợ, má»—i câu nói ra Ä‘á»u giống như khoanh tròn má»™t cái tên trên sổ sinh tá». Má»™t ngưá»i nếu không phải nắm quyá»n sinh sát đã lâu, trong lá»i nói không thể nà o lá»™ ra sát khà lá»›n như váºy.
Trương Thán há»i:
- Lá»±a chá»n gì?
Ngưá»i đội và nh trúc kia nói:
- Cút hay là chết.
Trương Thán thỠthăm dò:
- Ta có được miá»…n chá»n không?
Chiếc và nh trúc trên đầu ngưá»i ná» khẽ lay động.
Trương Thán đà nh phải quay sang há»i Bạch Sầu Phi:
- Ngươi thì sao? Ngươi chá»n cái nà o?
- Ta không chá»n. Ngưá»i chá»n là hắn.
Bạch Sầu Phi nhìn thẳng và o mắt ngưá»i đội và nh trúc, ngữ khà cÅ©ng giống hệt như đối phương:
- Cút hay là chết.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu Ä‘ang muốn kêu cứu mạng, chợt nghe ngưá»i khác kêu lên trước, nhất thá»i lại quên mất mình muốn nói gì. Bà n tay má»m nhÅ©n kia đã đến cổ há»ng cá»§a hắn.
Sau đó bà n tay má»m nhÅ©n kia đột nhiên cứng Ä‘á», giống như bị đông cứng lại, hóa thà nh cánh tay bằng băng.
Bà n tay kia không vươn thêm má»™t tấc nắm lấy cổ há»ng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, cÅ©ng không rút và o trong tay áo cá»§a mình.
Ãnh mắt như rắn độc cá»§a ngưá»i đội nón cá» Mã Liên kia xuyên khe hở cá»§a chiếc nón, Ä‘ang nhìn thẳng và o cổ há»ng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, lúc nà y lại chuyển sang nhìn chăm chú và o tay Vương Tiểu Thạch.
Tay của Vương Tiểu Thạch đang đặt trên chuôi kiếm.
Chuôi kiếm của hắn là đao, thanh đao nho nhỠcong cong tinh xảo.
Không biết từ lúc nà o Vương Tiểu Thạch đã đứng bên cạnh ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, mÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại không há» phát giác ra.
NÆ¡i mà hắn đứng cá»™ng vá»›i tư thế cá»§a hắn, khiến cho Nhị Thánh đội nón cá» Mã Liên kia hoà n toà n tin tưởng, chỉ cần bà n tay như rắn độc cá»§a mình chạm và o cổ há»ng ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu, thanh Ä‘ao hoặc thanh kiếm nà y sẽ láºp tức chặt đứt tay cá»§a mình.
Y không muốn mạo hiểm như váºy, cho nên y đột nhiên ngừng lại.
Cặp mắt to cá»§a ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu liếc sang hai bên má»™t chút, co cổ, duá»—i eo, ngá»a ngưá»i, từng chút từng chút rút cổ há»ng cá»§a mình ra khá»i miệng hổ đối phương, sau đó lại đứng thẳng ngưá»i, dùng bà n tay to lá»›n vuốt vuốt cổ, nói:
- Nguy hiểm tháºt! Nguy hiểm tháºt! May là ta bình tÄ©nh.
Bà n tay cá»§a Vương Tiểu Thạch đặt trên chuôi kiếm cháºm rãi ná»›i lá»ng ra.
Cánh tay cứng đỠkia cÅ©ng từ từ thu lại, rất cháºm chạp, rất cẩn tháºn, rất có phòng bị.
Cặp mắt như rắn độc trong nón cỠđã chuyển sang Vương Tiểu Thạch, kỳ quái là đôi mắt nà y rất hung ác, rất âm độc, nhưng lại gây cho ngưá»i ta má»™t cảm giác rất xinh đẹp.
Vương Tiểu Thạch cưá»i nói:
- Äúng, may là ngươi bình tÄ©nh.
Hắn nói:
- Nếu như ngươi không bình tĩnh, ta cũng sẽ hoảng hốt, hoảng hốt thì đôi khi muốn rút đao sẽ rút lầm kiếm, muốn rút kiếm thì lại rút lầm đao.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu le lưỡi nói:
- Nói như váºy, nếu như ngươi muốn chặt tay cá»§a hắn, có khi nà o hoảng hốt nên chém lầm đầu cá»§a ta không?
Vương Tiểu Thạch nói:
- May là ta không chém xuống.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- May là đầu cá»§a ta nhanh rút vá».
Vương Tiểu Thạch nÃn cưá»i nói:
- Ngươi có biết trên Ä‘á»i nà y, đầu cá»§a thứ gì rụt lại nhanh nhất không?
- Äầu cá»§a ta.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu sảng khoái đáp:
- Không cần há»i, nhất định là đầu cá»§a ta.
Nhị Thánh đội nón cỠkia đột nhiên nói:
- Các ngươi có muốn giữ đầu của mình không?
Vương Tiểu Thạch vÃ ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu Ä‘á»u đáp:
- Muốn.
Nhị Thánh nói:
- Muốn giữ đầu, váºy xin má»i động chân, tá»± mình cút xuống lầu.
Y nói chuyện nghe rất nhẹ, rất thấp, rất nhá».
Vương Tiểu Thạch lại há»i:
- Không cần đầu thì sao?
Nhị Thánh nói:
- Không cẩn đầu, váºy xin má»i động thá»§.
Y kèm theo một câu:
- Äợi đến lúc Thất Thánh chá»§ giá lâm, các ngươi chẳng những không còn đầu mà còn không giữ được chân.
Vương Tiểu Thạch không khá»i cảm thấy hÆ¡i kỳ quái. Thông thưá»ng thuá»™c hạ ở bên ngoà i sẽ thay chá»§ nhân ca công tụng đức, ra sức là m việc. Nhưng nếu như thuá»™c hạ lòng dạ khó lưá»ng, có mưu đồ khác, sẽ ở bên ngoà i mượn danh nghÄ©a chá»§ nhân để mưu lợi cho mình, luôn nịnh hót cấp trên cá»§a mình, hoặc Ä‘em những chuyện xấu đẩy sang cho cấp trên, còn mình thì chiếm hết tiện nghi, là m má»™t ngưá»i tốt. Äây chẳng phải là còn đáng sợ hÆ¡n so vá»›i bà máºt là m phản?
Giết má»™t ngưá»i chẳng qua là giết má»™t ngưá»i, còn dùng ngôn ngữ ác ý hãm hại ngưá»i khác, tổn thương không chỉ là má»™t ngưá»i, Ãt nhất cÅ©ng có ngưá»i bị tổn thương, ngưá»i nói và ngưá»i nghe, nếu có vô số ngưá»i nghe thì tổn thương cà ng lá»›n hÆ¡n.
Vương Tiểu Thạch bá»—ng cảm thấy được sá»± đáng sợ cá»§a việc dùng ngưá»i, còn hÆ¡n cả tin ngưá»i và dung ngưá»i.
Dung ngưá»i đã không dá»…, muốn dung nạp ngưá»i đối láºp, không đồng ý vá»›i quan Ä‘iểm cá»§a mình, tháºm chà ưu tú hÆ¡n so vá»›i mình lại cà ng không dá»….
Tin ngưá»i cà ng khó. Ai không muốn có ngưá»i để tin? Ai không muốn tin tưởng ngưá»i khác? Tin ngưá»i không nghi ngá», nghi ngá» thì không tin. Nhưng tin ngưá»i thưá»ng thưá»ng không có cÆ¡ sở, cÅ©ng không có tiêu chuẩn cÆ¡ bản nà o. Tuyệt đối tin tưởng má»™t ngưá»i, rất có thể khiến cho không ai tin mình, tin tưởng lầm ngưá»i.
Dùng ngưá»i cà ng khó hÆ¡n. Ai cÅ©ng muốn dùng ngưá»i hữu dụng, nhưng ngưá»i hữu dụng lại thưá»ng không thÃch bị sá» dụng; còn nếu dùng ngưá»i vô dụng, ngưá»i vô dụng lại thưá»ng không dùng được. Giống như Lục Phân Bán đưá»ng, dùng má»™t số ngưá»i không nên dùng, cho nên bá»n hỠđắc tá»™i vá»›i ngưá»i trên giang hồ ngà y cà ng nhiá»u, tạo nghiệt ngà y cà ng nặng. Còn như “Mê Thiên Thất Thánhâ€, nói không chừng vấn đỠlà ở cách dùng ngưá»i, khiến cho bá»n há» không thể sánh ngang được vá»›i Lục Phân Bán đưá»ng và Kim Phong Tế VÅ© lâu.
Kim Phong Tế Vũ lâu thì sao?
Tại sao những nhân váºt quan trá»ng cá»§a “Mê Thiên Thất Thánh†nà y lại ôm chuyện tốt và o mình, còn chuyện ác thì đẩy hết sang cho Thất Thánh chá»§?
Vương Tiểu Thạch nghÄ© đến những Ä‘iá»u nà y, bá»—ng có má»™t cảm giác.
Ngay cả hắn cũng không biết, cảm giác trong lúc vô tình nà y ngà y sau lại có ảnh hưởng rất lớn đến hắn.
Trong Ä‘á»i ngưá»i có rất nhiá»u chuyện trá»ng đại Ä‘á»u thay đổi trong nháy mắt, hoặc là định Ä‘oạt trong khoảnh khắc mà há» không chú ý, trong sá»± kiện mà há» không để ý.
Trong Ä‘á»i ngưá»i cÅ©ng có rất nhiá»u nháºn thức chỉ ngá»™ ra trong lúc vô tình lÆ¡ đãng.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu lại không có những cảm xúc nà y.
Tháºt ra nếu má»™t ngưá»i thiếu Ä‘i má»™t số cảm xúc hay cảm giác, chưa hẳn đã là chuyện xấu, Ãt nhất há» cÅ©ng sẽ không bị những cảm xúc quấy rầy. Cho nên ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu há»i lại:
- Tại sao “Mê Thiên Thất Thánh†các ngươi ai cÅ©ng là m ra vẻ thần bÃ, dùng mấy cái thứ linh tinh kia che mặt lại như váºy? Là các ngươi không có mặt gặp ngưá»i sao?
Câu nói nà y đủ gây nên chuyện thị phi.
Nhưng Nhị Thánh lại không tức giáºn.
- Các ngươi còn có má»™t lá»±a chá»n.
Y nói.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu vui cưá»i sáng mắt lên:
- Váºy thì tốt, bởi vì ta muốn giữ đầu, cÅ©ng muốn giữ chân, nhưng lại không muốn Ä‘i.
- Ngươi không đi cũng được.
Nhị Thánh nói:
- Chúng ta đưa Lôi tiểu thư đi, các ngươi không nhúng tay can thiệp và o là được.
Y bổ sung:
- Chuyện ngươi đả thương Tam Thánh, chúng ta cÅ©ng có thể tạm thá»i không truy cứu.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu trầm ngâm:
- Chuyện nà y…
Nhị Thánh thấy hắn động ý, vá»™i há»i:
- Thế nà o?
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu suy tư:
- Ta…
Nhị Thánh lại khuyên nhủ:
- Không cần quan tâm ngưá»i khác quyết định thế nà o, ngươi chỉ cần không nhúng tay và o, đứng má»™t bên là được.
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu chần chừ:
- Ta muốn nói…
Nhị Thánh ngạc nhiên:
- Ngươi cứ nói!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu ngượng ngùng:
- Tháºt sá»± có thể nói sao?
Nhị Thánh nói:
- Cứ việc nói đi!
ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu nói:
- Ta… ta yêu ngươi.
Câu nà y vừa nói ra, chẳng những Nhị Thánh bị dá»a nhảy dá»±ng lên, lui lại má»™t bước dà i, mà ngay cả Vương Tiểu Thạch cÅ©ng giáºt mình má»™t chút, tháºm chà Äặng Thương Sinh bị đánh đến lá»a giáºn bừng bừng cÅ©ng ngẩn cả ngưá»i, còn có Lôi Thuần, Ôn Nhu và bốn tỳ nữ Ä‘á»u ngây ngốc.
Sau đó ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu cưá»i đến gáºp cả ngưá»i, đứng không được mà ngồi xổm cÅ©ng không xong, ôm bụng cưá»i như Ä‘iên, thở không ra hÆ¡i nói:
- Ta… ha… chết cưá»i… ta… ta, ta… má»—i lần Ä‘á»u tại… trưá»ng hợp… không thể… bầu không… khà không thể, tình hình… không thể nói… nói… ha ha… câu nói nà y… Ä‘á»u dá»a ngưá»i ta má»™t tráºn … ha… tháºt vui… tháºt… cưá»i chết ta…
Vương Tiểu Thạch cÅ©ng nhịn cưá»i không được.
Hắn cảm thấy ÄÆ°á»ng Bảo Ngưu và Trương Thán Ä‘á»u là những ngưá»i rất thú vị, hÆ¡n nữa còn rất đáng yêu.
Äáng tiếc hắn nhìn không ra nét mặt cá»§a Nhị Thánh hiện giá».
Nhưng hắn có thể tưởng tượng được, cái mũi của Nhị Thánh nhất định là méo đi *.
* TrÃch trong câu “tị tá» khà oaiâ€, hình dung rất giáºn dữ.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , âåëèêèé , áåòàëèíê , àâòîêðåäèò , ãîðÿùèé , ôn nhu chi kiếm 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao , ôn nhu nhất Ä‘ao 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao pdf , Ôn nhu nhẤt Äao 4vn , êåðàìîãðàíèò , ïðîáëåìû , ñïàðòàê , ôîòîøîïà , on nhu nhat dao , on nhu nhat dao 4vn , on nhu nhat dao chuong 6 , on nhu nhat dao phan 2 , on nhu thap nhat dao , onthuyan , truyen on nhu nhat dao , xem phim on nhu nhat dao , ýêîëîãèÿ , ðîñãîññòðàõ