43. Chim Non Vá» Tổ, Nhất Tiên Kiêu Vá»›i Trá»i Xanh - Kiếm Báu Rá»i Äao, Nhị Thánh Hồn Vá» ChÃnh Suối
Nghe Nhan Ngá»c Vi kêu lên như váºy, Nhan Ngá»c Phong nhìn sang Nhan Kiếm Long há»i :
- Nó gá»i ngươi là cha ư ?
Nhan Kiếm Long buồn bã gáºt đầu :
- Dạ ! Nó là Vi nhi thất tÃch đã mưá»i mấy năm nay.
Nhan Ngá»c Phong nghe nói thoáng má»™t chút vui mừng, nhưng chỉ lóe lên má»™t chút thôi, sau đó niá»m vui thay bằng ná»—i thất vá»ng thê lương khôn tả. Lão ngẩng mặt lên trá»i thở dà i não nuá»™t :
- Hỡi ôi ! Sá»›m không trở vá», muá»™n không trở vá», lại quay vá» và o đúng lúc nà y !
Ngay má»™t tia hy vá»ng mong manh cá»§a há» Nhan cÅ©ng không có nữa !
Sợ để lâu sinh biến, Viên Thánh Lăng Phi Nhã vội giục :
- Nhan Ngá»c Phong, ngươi cháºm trá»… như váºy định kháng lệnh ư ?
Nhan Ngá»c Phong đưa đôi mắt oán háºn nhìn Lăng Phi Nhã, sau cùng đà nh bất lá»±c nói :
- Äi thôi !
Ba ngưá»i nhá»›m gót định Ä‘i.
"Äịa Sát Lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh sầm sầm bước lên hai bước chặn ba ngưá»i lại trầm giá»ng nói :
- Khoan đã ! Nhan lão nhi ! Lão phu cần nói vá»›i ngươi đôi câu. Nhưng ngươi phải đáp ứng lão phu má»™t Ä‘iá»u kiện, đó là không được kêu lên, không được có bất cứ biểu hiện nà o khác thưá»ng.
Nhan Ngá»c Phong ngạc nhiên trầm giá»ng :
- Thạch huynh có Ä‘iá»u gì thì nói nhanh lên. Năm xưa khi NgÅ© Lão Ä‘Ãnh á»›c láºp ra lệnh nà y, lão phu đã thá» vÄ©nh viá»…n không bao giá» kháng lệnh. Hiện tại ngưá»i mang Chấn Thiên Lệnh đến, lão phu không còn nhiá»u thá»i gian nữa.
Äịa Sát lệnh chá»§ biết đã đến lúc quyết định liá»n nhìn quanh, nhá» giá»ng :
- Giả sá» chá»§ nhân cá»§a Äồng Thiên Kỳ muốn thu hồi nó. Phụ tá» các ngươi còn nghe ngưá»i cầm lệnh nữa hay không nghe chá»§ nhân cá»§a lệnh phù ?
Nhan Ngá»c Dung thấy kỳ, nhưng cÅ©ng đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là lão phu nghe lá»i ngưá»i chá»§ sở hữu cá»§a lệnh phù rồi !
Äịa Sát Lệnh chá»§ Thạch Tùng Linh gáºt đầu, lại há»i :.
- Hảo ! Lão phu lại há»i ngươi chá»§ sở hữu cá»§a lệnh đó không cần phải chứng minh là ai ? Trả lá»i nhanh, lão phu không có thì giỠđùa giỡn đâu !
- Chủ nhân của lệnh đó là Huyết Kiếp Thủ Vân Không.
Äịa Sát Lệnh chá»§ truy vấn :
- Hiện nay trên võ lâm Ä‘á»u biết lệnh đó thuá»™c vá» ai chứ ?
Nhan Ngá»c Dung thở dà i đáp :
- Huyết Kiếp Thá»§ Äồng Thiên Kỳ. Ài, Thạch huynh đừng già y vò lão phu nữa.
- Váºy nếu Äồng Thiên Kỳ muốn thu hồi nó thì có thể nói là hắn đã được quyá»n hay không ?
Sá»± nghi vấn trong lòng Nhan Ngá»c Phong, Nhan Kiếm Long lại trá»—i lên. Bốn con mắt táºp trung vá»›i bá»™ mặt Ä‘en trầm tÄ©nh cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Nhan Kiếm Hồng là ngưá»i bá»™c trá»±c, bá»™p chá»™p không có Ä‘iá»u gì cần cân nhắc, buá»™t miệng há»i :
- Äồng Thiên Kỳ không có ở đây, lão nói thế không phải là cho chúng ta ăn bánh phỉnh hay sao ?
Nhan Ngá»c Phong dán mắt và o "Äịa Sát Lệnh chá»§ Thạch Tùng Linh, nói vá»›i giá»ng khẩn thiết :
- Lúc nà y là thá»i cÆ¡ Thạch huynh cho biết lai lịch cá»§a vị kia rồi.
Äịa Sát Lệnh chá»§ thấp giá»ng nói vừa đủ ba ngưá»i nghe :
- Nhá»› Ä‘iá»u kiện cá»§a lão phu lúc trước. Ngưá»i đó là Äồng Thiên Kỳ.
Phụ tỠhỠNhan nghe nói như thót cả tim. Nhan Kiếm Hồng nhạy mồm nhạy miệng định nói gì thì Thạch Tùng Linh trấn áp ngay :
- Nó hóa trang đến đây mà ngươi còn chưa biết rõ lý do tại sao ư ? Nhá»› lá»i lão phu, hãy giữ mồm giữ miệng !
Nhan Kiếm Hồng vẫn băn khoăn nói :
- Khi nà o thiếu hiệp mới...
Chợt lúc đó Lăng Phi Nhã cao giá»ng quát lên:
- Nhan Ngá»c Phong, ngươi có chịu nghe lệnh không ?
Äồng Thiên Kỳ lúc nà y không nhịn được ná»a sấn lên hai bước, mặt đầy sát cÆ¡ Ä‘anh giá»ng nói :.
- Lăng Phi Nhã ! Tại hạ nói một lần cuối cùng :
cầm Chấn Thiên Lệnh hai tay đặt xuống đất. Hai tay ngươi không xứng chạm đến nó, cà ng không có tư cách ra lệnh cho ngưá»i khác.
Phi Hà Nhị Thánh đưa mắt nhìn nhau. Chợt Lăng Phi Nhã cưá»i nhạt nói :
- Tiểu bối ! Ngươi nói danh tánh ra xem !
- Trước khi ngươi tuyệt khÃ, ngươi sẽ biết tại hạ là ai. Còn bây giá» các ngươi chuẩn bị !
Chừng như Ä‘oán trước phụ tá» Nhan gia sẽ kháng lệnh, Bằng Thánh Lăng Phi Hồng sảng giá»ng ra lệnh :
- Bảy ngưá»i các ngươi ra bắt tiểu tá» nà y, nếu cần cứ vằm hắn thà nh muông mảnh cung được !
Lão chỉ tay và o Äồng Thiên Kỳ.
Công lá»±c cá»§a mưá»i tên vệ sÄ© được chá»n đến đây Ä‘á»u xếp và o hà ng nhất lưu cao thá»§ trong võ lâm. Nhưng không thể sánh vá»›i Phi Hà Nhị Thánh, vì váºy còn lâu chúng má»›i nhìn ra xuất xứ võ công cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Tuy nhiên chúng Ä‘á»u cho rằng hai tên đồng bá»n chết thảm là do quá chá»§ quan khinh địch nên Ä‘á»u tá» ra hùng hổ. Nghe lệnh, cả bảy tên rút phăng binh khà tản ra bốn phÃa vây bá»c Äồng Thiên Kỳ và o giữa má»™t vòng tròn bán kÃnh chừng năm thước.
Quét hà n quang ra xung quanh đám địch thá»§, Äồng Thiên Kỳ lạnh lùng nói :
- Bảy vị sống ở dương thế như chỉ cáºy thế nhà , ức hiếp ngưá»i khác. Nay chết trước mặt chá»§ là việc đương nhiên thôi. Nà o xin má»i !
Xác hai tên đồng bá»n còn chưa lạnh, mặc dù chưa biết tưá»ng táºn võ công cá»§a Äồng Thiên Kỳ nhưng cÅ©ng không dám khinh địch, cả bảy tên Ä‘á»u đỠkhà váºn công toà n thân, từng bước ngắn tháºn trá»ng khép chặt vòng vây, mắt gưá»m gưá»m nhìn đối thá»§.
Äồng Thiên Kỳ trầm tÄ©nh nói :
- Các vị yên tâm. Trước khi các vị xuất thủ, tại hạ chưa lấy thủ cấp của các vị đâu !
Các thứ binh khà lóe lên là m hoa cả mắt. Bảy tên đại hán không nói không rằng cứ lẫm lũi tiến dần từng bước.
Không khà nặng nỠcăng thẳng đến nghẹt thở.
Chúng chỉ còn cách hai thước, Äồng Thiên Kỳ là m như không để ý gì đến địch thá»§ trước mắt mà nhìn sang Phi Hà Nhị Thánh ngạo nghá»… nói :
- Hai vị nhìn cho rõ. Tại hạ đưa bá»n súc sinh nà y vá» chÃn suối đây!
Lá»i chà ng nói ra vá»›i âm sắc dứt khoát đến nói bảy tên đại hán váºn y phục bằng lụa bất giác dừng lại nhìn nhau, không ai dám xuất thá»§ trước.
Lăng Phi Nhã thấy váºy bá»±c mình thét:
- Chúng đệ tỠnghe lệnh...
Có lẽ lão giáºn quá nên quên mất không nói lệnh gì.
Äồng Thiên Kỳ hạ tay xuống ngay tầm long đầu kiếm Ä‘eo bên mình, nhếch môi cưá»i nói :
- Tôn giá hạ lệnh đi, tuy nhiên cũng để hỠchuẩn bị đầy đủ rồi hãy xuất thủ !
Lăng Phi Nhã láºp tức hô to :
- Công !
Tiếng hét chấn động cả lỗ tai.
Bảy tên đại hán chưa ai dám xuất thá»§ trước vì há» sợ nếu đồng bá»n cháºm trá»… không kịp tiếp ứng thì mình phải chịu thiệt thòi. Nay nghe lệnh chúng láºp tức cùng hét lên má»™t tiếng rồi nhất tá» xông và o.
Ãnh Ä‘ao kiếm lóe lên tạo thà nh má»™t mà n hà o quang dà y đặc cùng công và o giữa tâm vòng tròn như má»™t bức rà o chắn, loang loáng kiếm phổ, rá»±c rỡ kiếm quang trông tháºt là bi hùng và ngoạn mục ! Nhìn và o tưởng chừng má»™t con ruồi mắc và o trong đó cÅ©ng đừng mong ra thoát mà toà n thây. Không ngá» rằng bảy tên đại hán kia tá» ra uy lá»±c kinh nhân như thế, những võ sÄ© cá»§a Vạn Thánh Äảo Ä‘á»u kinh dị, ngay cả phụ tá» há» Nhan, "Äịa Sát Lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh lẫn "Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh cÅ©ng phải chá»™t dạ.
Trong phút chốc bảy tên đại hán công và o, Äồng Thiên Kỳ phất nhẹ tay lên đã thấy chà ng cầm chắc má»™t thanh kiếm tá»a ánh thép xanh ngá»i lấp lánh nhưng chỉ có Nhị Thánh, Nhất Tiên cùng Äịa Sát Lệnh chá»§ má»›i nháºn ra giữa muôn trùng kiếm ảnh mà thôi.
Việc đó chỉ diá»…n ra trong chá»›p mắt, lại nghe giá»ng lạnh lùng nhưng đầy uy vÅ© vang lên :
- Má»i các vị thượng lá»™ !
Tiếp theo là má»™t má»› há»—n tạp vừa Ä‘ao kiếm, vừa đầu thây ngưá»i vừa máu huyết bay tứ tung cÅ©ng những tiếng thét thảm khốc.
Sau má»™t phút toà n trưá»ng lặng ngắt, má»i ngưá»i trố mắt nhìn bảy cái xác máu me không ai dám thốt má»™t lá»i nà o.
Äá»™t nhiên tiếng hoan hô vang dáºy nổi lên. Những võ sÄ© Vạn Thánh Äảo nét mặt phấn khÃch à o tá»›i ôm lấy hắc diện thiếu niên công kênh chà ng lên cùng tiếng reo như sấm.
"Äịa Sát Linh chá»§" Thạch Tùng Linh thấy cảnh ấy chỉ lắc lắc đầu nói lẩm bẩm:
- Long đầu kiếm... Tiá»m Long Thần Công hiện, Long đầu kiến xuất... Äó là câu sấm ngữ lưu trong võ lâm có từ trăm năm trước thế mà nay xuất hiện tháºt. Huyết Kiếp trên giang hồ xem ra ứng vá»›i ngưá»i nà y rồi !
Nhan Ngá»c Phong cÅ©ng tá»± ngôn tá»± ngữ :
- Có đúng là chà ng ta không ? Äúng hay không ? Chà ng ta không có Long đầu kiếm mà !
Cặp mắt cá»§a hai thiếu nữ ngưng chú mục và o Äồng Thiên Kỳ vá»›i tia nhìn đầy trìu mến và ái má»™ Äồng Thiên Kỳ vùng khá»i tay những trang hán Vạn Thánh Äảo, chà ng không chú ý đến thững Ä‘iá»u vừa được nhắc đến.
Có lẽ trên thế gian dù phát sinh chuyện gì vẫn không thể cải đổi được sự lãnh bạc đã thà nh cố hữu trong ánh mắt của thiếu niên đầy kiêu hãnh và bất hạnh nà y.
Chà ng quét mắt nhìn những tá» thi vung vãi khắp nÆ¡i rồi cháºm bước đến trước mặt Phi Hà Nhị Thánh, dừng lại cách chừng năm thước, thong thả nói :
- Bây giỠđến lượt hai vị.
Không biết do quá độ kinh sợ hay tức giáºn, râu ria hai ngưá»i dá»±ng ngược cả lên.
Viên Thánh Lăng Phi Nhã cắm chiếc Chấn Thiên Lệnh xuống trước mặt, nhìn Äồng Thiên Kỳ rÃt lên:
- Tiểu bối ! Ta và ngươi ai thắng thì được Chấn Thiên Lệnh.
Äồng Thiên Kỳ bình tÄ©nh nói :
- Chấn Thiên Lệnh nên trả cho tại hạ. từ trước. Các vị không có quyá»n gì vá»›i nó cả.
Phi Hà Nhị Thánh biến sắc, gần như cùng buột miệng thết lên :
- Ngươi là ai?
- Tại hạ đã nói trước khi hai vị trút hÆ¡i thở cuối cùng sẽ biết tại hạ là ai. Bây giá» xin má»i cả hai xuất thá»§.
Do vừa nhìn thấy võ công "Cách váºt túy váºt" cá»§a Äồng Thiên Kỳ, Nhị Thánh biết rằng bằng và o võ công cá»§a má»™t ngưá»i trong Nhị Thánh thì không phải là địch thá»§ cá»§a đối phương. Nhưng vá»›i thịnh danh cá»§a mình, há» lại không tiện đồng ý, hồi lâu không biết trả lá»i ra sao.
"Nhất Tiên" Nhan Ngá»c Phong biết rõ công lá»±c võ há»c cá»§a Nhị Thánh, cho rằng thiếu niên kia bốc đồng như váºy sẽ bị thiệt thòi khi bị cả hai cùng hợp lá»±c tấn công nên mở lá»i :
- Thiếu hiệp ! Ngươi đánh giá quá thấp Phi Hà Nhị Thánh đó !
à lão muốn khÃch cho hai lão há» Lăng kia nháºn đơn chiến vá»›i Äồng Thiên Kỳ.
Phi Hà Nhi Thánh vốn giảo trá nà o không rõ thâm ý của Nhất Tiên ?
Vì thế há» không phản đối gì. Tuy nhiên chịu nhịn thì cÅ©ng trẽn, Viên Thánh Lăng Phi Nhã nhìn thanh kiếm trên tay Äồng Thiên Kỳ, trong đầu não lóe lên má»™t đối sách liá»n cất tiếng cưá»i nói :
- Nếu nhưá»ng Nhị Thánh chúng ta liên thá»§, ngươi được sá» dụng binh khÃ.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt :
- Hai vị không cần phải lấy cớ đó. Tại hạ đã biết rõ các vị chỉ là hạng mua danh cầu tước, tìm cơ hội để kiếm chút hư danh mà thôi. Hai vị chuẩn bị xong rồi chứ ?
Thấy đối phương phơi bà y ruột gan mình ra như thế giữa chúng nhân, Phi Hà Nhị Thánh là m sao chịu nổi ?
Viên Thánh Lăng Phi Nhã nghiến răng nói :
- Tháºt là thứ tiểu bối ngông cuồng không coi thiên hạ và o đâu ! Hôm nay nếu Nhị Thánh chúng ta không bắt được ngươi phải gá»i xác lại đây thì chúng ta cÅ©ng đà nh tá»± tuyệt ở đất nà y !
- Nếu tại hạ để hai vị phải tá»± tuyệt thì có lá»—i vá»›i thiên hạ để ngưá»i chết vong hồn mất !
Nói xong chà ng tra Long đầu kiếm và o bao.
Äiá»u nà y không những ngoà i tÃnh toán cá»§a Phi Hà Nhị Thánh mà má»i ngưá»i cÅ©ng không ai ngá» thiếu niên kia lại kiêu hùng đến thế. Nhan Ngá»c Vi không nén ná»—i xúc động kêu lên :
- Thiên... ngươi không được là m như váºy ? Äiá»u đó không công bằng !
Nói xong định nhảy ra tương trợ.
"Äịa Sát lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh đưa tay ngăn nà ng lại :
- Nha đầu, ngươi còn chưa hiểu nó nữa sao?
Nhan Ngá»c Vi biến sắc nói :
- Chẳng lẽ chúng ta đà nh khoanh tay mà nhìn chà ng...
Nà ng không dám nói tiếp cái kết cục bi thảm mà nà ng vừa hình dung trong óc.
"Äịa Sát Lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh nghiêm giá»ng :
- Äứng trên láºp trưá»ng khách quan mà nói, chúng ta không nên đánh giá thấp Äồng Thiên Kỳ. Nếu váºy, nha đầu ngươi có dám tin hắn chỉ trong má»™t chiêu ná»a thức đánh bại hai lão ma đầu đó không ? Chúng ta cứ chá» xem...
Nhan Ngá»c Vi nghe nói thế cÅ©ng hÆ¡i yên dạ nhưng vẫn bước lên má»™t bước đứng trước hà ng ngưá»i.
Vì Nhan Ngá»c Vi la lên đầy lo lắng như váºy mà Phi Hà Nhị Thánh cÅ©ng vững bụng thêm. Há» tin rằng nà ng biết rõ võ công cá»§a hắc thiếu niên, nếu không nói là bằng hữu hoặc sư huynh muá»™i thì Ãt ra là kẻ đồng hà nh.
Nhị Thánh nhìn nhau đầy ngụ ý, rồi Viên Thánh Lăng Phi Nhã cưá»i há»i :
- Tiểu tỠ! Ai động thủ trước ?
- Ngưá»i cá»§a tôn giá đã xuất thá»§ trước hai lần. Cả lần nà y cÅ©ng không nên ngoại lệ !
Lăng Phi Nhã cưá»i thâm độc :
- Tiểu bối ! Sá»± bất quá tam, ngươi coi nhẹ Ä‘iá»u đó rồi - Nhưng tại hạ không coi nhẹ việc phải lấy huyết cá»§a hai vị để tẩy sá»± Ô nhục trên Chấn Thiên Lệnh.
Lăng Phi Nhã sầm mặt, chợt há»i :
- Tiểu bồi, ngươi chuẩn bị xong rồi chứ ?
Tuy ngoà i mặt vẫn giữ bình tÄ©nh nhưng Äồng Thiên Kỳ vẫn cảnh giác, ngầm váºn công lên song chưởng, cưá»i nói:
- Nhiá»u lá»i vô Ä‘Ãch. Hai vị động thá»§ Ä‘i !
Lăng Phi Nhã đáp gá»n :
- Lão phu mạn phép !
Lá»i chưa dứt song chưá»ng láºp tức hướng ra ngoà i đẩy mạnh, má»™t chiêu "Lá»±c bình ngu nhạc" vừa xuất, má»™t áp lá»±c vô ảnh mạnh khôn lưá»ng dồn tá»›i trước ngá»±c Äồng Thiên Kỳ, hiển nhiên là má»™t chiêu sinh tá».
Lăng Phi Nhã xuất thá»§, Lăng Phi Hồng vẫn ngưng láºp bất động. Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i chá»™t dạ nghÄ© rất nhanh :
"Nếu ta xuất thá»§ tất nhiên Lăng Phi Hồng sẽ thừa cÆ¡ mà hạ sát thá»§. Chiêu thức liá»u mạng nà y nếu ta tránh thì vô hình chung tá»± nháºn công lá»±c chẳng bằng lão. Hừ !
Các ngươi tÃnh sai ván cá» nà y rồi !".
Láºp tức song chưởng cá»§a chà ng đánh thốc ra, tuy nhiên tả chưởng cá»§a chà ng vẫn cứ nắm lại chưa mở.
"Bùng !" má»™t tiếng nổ vang rá»n, láºp tức cát bụi bốc lên bắn xa tá»›i ba bốn trượng, nÆ¡i tiếp chưởng tạo ra má»™t cái hố sâu tá»›i hÆ¡n má»™t thước. Lăng Phi Nhã thoái lui hai bước, còn Äồng Thiên Kỳ ngưá»i không giữ vững được cÅ©ng phải lui vá» má»™t bước.
Quả nhiên không ngoà i sá»± trù liệu cá»§a Äồng Thiên Kỳ, chà ng vừa chạm chân xuống chưa vững chợt nghe Lăng Phi Hồng hét to má»™t tiếng rồi cưá»i đểu giả :
- Tiếp lão phu một chiêu nà y thỠxem!
Tả chưởng cá»§a Äồng Thiên Kỳ còn tụ công chưa xuất, hữu chưởng sau khi phát chiêu cÅ©ng đã tụ năm thà nh công lá»±c, nghe Lăng Phi Hồng nói thế chà ng quay ngưá»i đưa song chưởng lên cưá»i bảo :
- Tại hạ đã sớm liệu trước âm mưu nà y rồi !
Dứt lá»i đánh thốc ra.
"Uỳnh !" má»™t tiếng vang dá»™i còn hÆ¡n lúc trước tiếng nổ tạo thà nh má»™t vùng đất cát há»—n độn mịt mù tá»›i bốn năm trượng vuông khó nhìn rõ mặt ngưá»i, áp lá»±c mạnh đến nổi những ngưá»i chứng kiến cuá»™c đấu nghẹt thở. Khi khói bụi đã hÆ¡i yên, ngưá»i ta thấy Lăng Phi Hồng thoái lui ba bốn thước, tay tê rần đến nổi khó nhấc lên. Còn Äồng Thiên Kỳ vẫn đứng yên vị nhưng đôi bà n chân lại lún sâu xuống ước ba bốn tấc.
Lăng Phi Hồng kinh sợ nghĩ thầm :
"Ngưá»i nà y không những công lá»±c cái thế mà tâm cÆ¡ cÅ©ng giảo hoạt khôn lưá»ng.
Cuá»™c đấu hôm nay xem ra chúng ta khó chiếm được tiện nghi, chi bằng tranh thá»§ lúc nà y nghỉ ngươi má»™t chút.†Chúng nhân đứng quanh trố mắt nhìn. Há» không những khâm phục công lá»±c võ há»c cá»§a Äồng Thiên Kỳ mà cùng rõ thêm bản lÄ©nh cá»§a Nhị Thánh.
Chá» bụi khói tan Ä‘i, Äồng Thiên Kỳ nhếch môi cưá»i há»i :
- Hai vị không định chiếm tiên cơ nữa sao ?
Lăng Phi Nhã thấy đối phương biết rõ bụng dạ mình như thế không nhịn nổi gầm lên :
- Tiểu tỠ! Trên thế gian nà y ta và ngươi không thể cùng tồn tại !
Äồng Thiên Kỳ trầm tÄ©nh đáp :
- Bởi thế tại hạ nói trước hai vị nên chết rồi. Nếu hai vị Ä‘iá»u tức xong thì má»i xuất thá»§ !
Äã má»™t lần ra chiêu sinh tá», Phi Hà Nhị Thánh thấy dùng chiến thuáºt đó không ổn. Bằng Thánh Lăng Phi Hồng quét mắt nhìn Äồng Thiên Kỳ há»i :
- Tiểu bối ! Ngươi biết Phi Hà đảo thưá»ng dùng võ công gì không ?
Äồng Thiên Kỳ đâu phải không hiểu mánh khóe cá»§a lão, cưá»i khảy trả lá»i :
- Hai vị như thống nhất dùng võ công thông dụng thì xin cứ tá»± tiện đồng thá»i xuất thá»§ !
Lăng Phi Nhã không há» phá»§ nháºn, giáºn dữ nói :
- Tiểu bối, luáºn vá» võ công và trà tuệ thì ngươi vượt quá niên tuế mình. Hưởng thá» như váºy là đủ, chúng ta giúp cá»u trùng thiên gạch tên ngươi trong sổ thiên tà o đây.
Nói vừa xong, thân thế bổ ngay tới.
Láºp tức thấy rợp trá»i chưởng ảnh như thiên la địa võng. Chung quy lấy áp lá»±c là m trá»ng, không nghe tiếng chưởng phong nhưng âm ỉ má»™t không khà như muốn vỡ ra. Giả sá» Äồng Thiên Kỳ không váºn đủ công lá»±c thì ná»™i thương bị chấn mà chết ngay rồi.
Lăng Phi Nhã xuất thá»§, Lăng Phi Hồng không chút cháºm trá»… cÅ©ng phát chiêu tấn công khà thế cÅ©ng mãnh liệt kinh nhân không kém cạnh đại ca chút nà o. Tháºt không thẹn chút nà o vá»›i uy danh Nhị Thánh đã vang lừng nên khắp giang hồ.
Äồng Thiên Kỳ không chịu để ngưá»i Vạn Thánh Äảo biết thân pháºn mình nên quyết không dùng Tiá»m Long Chưởng. Chà ng chỉ đánh ra má»™t chiêu "Bát phương phong vÅ©" cản chưởng ảnh cá»§a đối phương.
Tuy chỉ một chiêu phổ thông nhưng với công lực chà ng thì cũng tạo ra chưởng lực vô cùng uy mãnh.
Dù xét vỠchiêu thức và công thế Nhị Thánh sau hai chiêu vừa rồi chiếm được thượng phong nhưng hỠcho rằng đối phương dùng kế nhủ mình nên không dám khinh dịch chỉ liên tục đổi chiêu thức chưởng ảnh cà ng lúc cà ng dà y dặc và quyết liệt hơn.
Äồng Thiên Kỳ lại xuất má»™t chiêu "Cuồng phong tụ vÅ©" nhưng không áp đảo được đối phương.
Äả qua chiêu thứ mưá»i, Phi Hà Nhị Thánh không còn hoà i nghi gì nữa. Cả hai nhìn nhau đầy ngụ ý chắc mẩm đã gần nắm chắc phần thắng.
Viên Thánh Lăng Phi Nhã hét vang như sấm :
- Tiểu bối ! Tuyệt há»c cá»§a ngươi lão phu đã lãnh giáo rồi. Bây giá» là lúc đưa hồn ngươi vá» chÃn suối !
Má»™t lá»i vừa dứt, bốn chưởng cùng xuất thế đánh à o ạt như mưa gà o gió cuốn trong đấu trưá»ng Ãt ngưá»i nháºn ra chiêu thức.
Äồng Thiên Kỳ vẫn tiếp tục nghênh chiêu nhưng tất cả những chiêu cá»§a chà ng Ä‘á»u bị đối phương nháºn ra nên đã khống chế và vô hiệu hóa dá»… dà ng, trong khi đối phương phát chiêu phần lá»›n chà ng Ä‘á»u không biết nên phà không Ãt công lá»±c và thá»i gian để tìm cánh hóa giải cho nên dù công lá»±c vượt hẳn hai ngưá»i chà ng vẫn không sao chiếm được tiên cÆ¡, chỉ nhá» và o thân pháp kỳ diệu má»›i thoát khá»i bị thương vá» tay Nhị Thánh.
Nhìn cục thế lúc nà y, Nhan Ngá»c Phong lo lắng nói :
- Thạch huynh ! hắc thiếu niên kia không phải là Äồng Thiên Kỳ rồi ! Äây đã đến hồi sinh tá» !
Äịa Sát lệnh chá»§ vẫn giừ bình tÄ©nh đáp :
- Giả sỠđã đến hồi sinh tá» thì nói phải quên rằng đây là Vạn Thánh Äảo, nÆ¡i nó không muốn để cho các ngươi nháºn ra thân pháºn thá»±c sá»± cá»§a mình rồi !
Nhan Ngá»c Phong vẫn nói bằng giá»ng hoà i nghi :
- Äó là Thạch huynh chỉ Ä‘oán thế thôi chứ đâu có trông thấy thá»±c diện mạo.
Quả tháºt Thạch Tùng Linh chưa nhìn thấy diện mạo cá»§a hắc thiếu niên nên không biết trả lá»i sao, thì đột nhiên Nhan Ngá»c Vi nhá» giá»ng nói :
- Ná»™i tổ, Ä‘iệt nữ biết chà ng là Äồng Thiên Kỳ tháºt mà ! Bá»™ mặt Ä‘en đó là do tiểu Ä‘iệt vá»›i chà ng dùng thuốc hóa trang là m ra. Äó là điá»u kiện mà chà ng đưa ra khi đến bổn đảo.
Nhan Ngá»c Phong ngÆ¡ ngác đứng ngẩn ngưá»i má»™t lát rồi vẫy tay bảo :
- Cháu lai đây, ná»™i tổ có Ä‘iá»u nà y muốn há»i.
Lại quay sang "Äịa Sát lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh dặn :
- Việc trong đấu trưá»ng phiá»n huynh để ý má»™t lúc.
Thạch Tùng Linh gáºt đầu trịnh trá»ng đáp :
- Lão phu quý sinh mệnh nó cũng như của mình. Nếu còn lão phu thì nó không thể nà o chết được đâu !
Nhan Ngá»c Vi nghe váºy yên tâm, lùi lại trước Nhan Ngá»c Phong Ä‘em hết chuyện cÅ© kể lại má»™t lượt.
Lúc nà y trong đấu trưá»ng, tình thế so vá»›i lúc đầu đã trở nên vô cùng gay cấn.
Äồng Thiên Kỳ đã mất tiên cÆ¡ từ lâu nay hoà n toà n bị động chỉ nhá» và o thân pháp ảo diệu mà né tránh chiêu thức hiểm ác cá»§a đối phương. Ngưá»i tinh mắt có thể thấy rõ sá»± cầm cá»± duy trì được không lâu nữa.
Nhị Thánh vẫn công. đông Thiên Kỳ tiếp tục né tránh. Gần trăm chiêu đã qua, thế cá»§a Äồng Thiên Kỳ cà ng giảm.
"Äịa Sát Lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh cÅ©ng bắt đầu hoang mang, tá»± ngôn tá»± ngữ:
- Tiểu tá», đến khi nà o ngươi má»›i chịu xuất Tiá»m Long Chưởng ra đây ?
Lúc ấy, Nhan Ngá»c Vi đã kể hết tình đầu, Nhan Ngá»c Phong nặng ná» nói :
- Nói thế thì Äồng Thiên Kỳ quyết không chịu lá»™ mặt ở bổn đảo tháºt rồi. Ài ! Äã trót sai lầm tháºt khó cứu vãn ! Nếu không thấy mặt Äồng Thiên Kỳ, chỉ e tÃnh mạng cá»§a Dung nhi và Phụng Linh không còn ai cứu được ! Sai lầm nà y cá»§a lão phu không những là m mất Ä‘i tÃnh mạng tôn nữ cá»§a mình mà còn hại thêm má»™t cô nương khác nữa !
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh nghe nói váºy liá»n mở lá»i :
- Thầy thuốc chẳng lo chết bệnh, ngưá»i hiá»n không sợ Pháºt xa, tiá»n bối Ä‘oán việc như váºy là còn sá»›m đó !
Nhan Ngá»c Phong lắc đầu cưá»i khổ :
- Dù là thần y cùng khó chữa tâm bệnh. Yên lão đệ thấy lão phu nói dúng không ?
- Äồng Thiên Kỳ ở đây rồi, chỉ cần há» thấy mặt gã là bá»›t bệnh thôi chứ gì ?
- Vấn đỠlà ở đó. Nếu Äồng Thiên Kỳ chịu lá»™ mặt thì đã chẳng cần phải hóa trang là m gì.
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh rắn rá»i nói :
- Vãn bối có cách khiến Äồng Thiên Kỳ phải lá»™ thá»±c diện.
Nhan Kiếm Long nghe váºy thảng thốt há»i chen và o :
- Dùng dược váºt ư ?
Yên Di Thánh lắc đầu.
- Äồng Thiên Kỳ đã uống ná»™i Ä‘an cá»§a "Triết long xÃch châu" nên má»i độc váºt không thâm nháºp được và o cÆ¡ thá». Dùng dược váºt đối vá»›i y vô dụng.
- Váºy thì biết dùng cách nà o ?
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh lấy giá»ng nghiêm trang nói :
- Nhan lão bá xin đừng trách văn bối cả gan nói thẳng, vãn bối xin lão bá đáp ứng cho má»™t Ä‘iá»u kiện.
Nhan Ngá»c Phong thoáng ngạc nhiên nhưng cưá»i đáp má»™t cách khẳng khái :
- Nói Ä‘i, chỉ cần có thể cứu được mạng cá»§a hai hà i tá», Ä‘iá»u kiện nà o lão phu cÅ©ng đáp ứng.
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh cúi mình thi lá»…, sau đó má»›i trầm giá»ng nói :
- Tình cốt nhục ai cÅ©ng sâu nặng nhe bể. Vãn bối chỉ có má»™t hà i nhi nà y khi nà o cứu được hai vị cô nương rồi dám xin tiá»n bối bá» qua tÃnh tình cổ quái cá»§a cha con chúng tôi mà cho Nhan Ngá»c Dung và nó giao tình vÄ©nh viá»…n kết là m thư muá»™i thì vãn bối lấy là m may mắn lắm.
Cứ theo cả tÃnh cuồng ngông tá»± đại cá»§a "Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh mà nói ra lá»i cầu khẩn nà y thì đủ biết lão ta quý nữ nhi mình đến bao nhiêu !
Nhìn lam y thiếu nữ Yên Ngá»c Lăng- Ä‘ang ngưng mục và o đấu trưá»ng, mồ hôi lấm tấm trên trán, Nhan Ngá»c Phong biết rằng nhi nữ cá»§a Yên Di Thánh không chú ý đến cuá»™c đà m thoại cá»§a há» vả chăng cÅ©ng chẳng mấy ngưá»i trong đấu trưá»ng nghe được, Nhan Ngá»c Phong cảm dá»™ng đưa tay nắm lấy bà n tay cá»§a Yên Di Thánh, nói vá»›i giá»ng chân tình :
- Yên lão Ä‘iệt ! xin bá» qua lão phu đã mạo muá»™i gá»i ngươi như thế- cho đến hôm nay, lão phu má»›i nhìn ra tình cảm ẩn chứa trong vẻ ngoà i kiêu hãnh lãnh bạc cá»§a ngươi.
Tuy lão phu không dám quyết Ä‘oán ý kiến cá»§a những nhi nữ ấy rõ sao nhưng tin rằng chúng sẽ hân hạnh cùng nhau kết là m tỉ muá»™i. Vá» phần mình chúng ta hãy cùng nhau táºn lá»±c.
"Tháºp Äiện Truy Hồn Y" Yên Di Thánh gáºt đầu cảm kÃch nói :
- Tiểu Ä‘iệt nhất định sẽ táºn lá»±c.
Lão liá»n nhá» giá»ng nói kế hoạch cá»§a mình cho Nhan Ngá»c Phong nghe.
Lúc nà y trong đấu trưá»ng Äồng Thiên Kỳ và Phi Hà Nhị Thánh đã cùng nhau tá» chiến hÆ¡n hai trăm chiêu, toà n trưá»ng khói bốc mù mịt khà thế má»—i lúc cà ng thêm quyết liệt.
Chợt nghe Nhị Thánh cùng đồng thanh hét lên má»™t tiếng như long rá»n hổ rống, đồng thá»i má»™t chiêu à o ạt xuất ra rung chuyển cả không gian. Rõ rà ng cả hai đã hợp lá»±c công má»™t đòn quyết định.
Trong bóng u ám cá»§a khói bụi mịt mù, chúng nhân thoáng thấy bóng Äồng Thiên Kỳ lảo đảo.
Nhan Ngá»c Vi kêu lên má»™t tiếng thảng thốt định lao và o đấu trưá»ng, Yên Ngá»c Lăng cùng thốt lên tiếng la kinh hãi định bám theo Nhan Ngá»c Vi thì Äịa Sát lệnh chá»§ vá»™i và ng giữ lại nói :
- Khoan dã ! Äồng Thiên Kỳ chưa thụ thương đâu!
Lão thấp giá»ng nói thêm :
- Nếu lão phu Ä‘oán không sai thì đây là lúc tối háºu.
Phi Hà Nhị Thánh không ngá» chiêu "Tháºp nã cưu di" tối độc mà đối phương vẫn tránh kịp. Cả hai nóng tiết gà o lên :
- Tiểu tá», ngươi chẳng còn chống chá»i được bao lâu nữa !
Dứt lá»i lại má»™t chiêu "Vạn Ä‘iểu áp hà " công sang như vÅ© bão.
Mắt Äồng Thiên Kỳ ánh lên tia sát cÆ¡ như lá»a. Giá»ng chà ng chứa chất nổi căm há»n :
- Äến lúc hai vị chết thảm rồi !
Nói xong má»™t tay cong lại thu vá», hữu chưởng đẩy mạnh từ dưới lên xuất má»™t chiêu "Thất hải phi long". Äá»™t nhiên trong cát bụi mịt mù cá»§a tráºn chiến chợt cuồn cuá»™n má»™t lá»›p bà n long chưởng ấn tìm má»i sÆ¡ hở trong chưởng ảnh cá»§a Phi Hà Nhị Thánh công sang.
Nhị Thánh không thể nà o ngá» rằng mãi đến lúc nà y dối phương má»›i chịu xuất chiêu tuyệt há»c. Cả hai run giá»ng la lên :
- Tiá»m Long...
Chừng như không muốn đối phương tiết lá»™ võ há»c cá»§a mình, chà ng "hừ" má»™t tiếng rồi nhanh như chá»›p lao mình tá»›i xuất tiếp má»™t chiêu "Cá»u tiêu du long".
Lúc nà y công thế cá»§a Phi Hà nhị thánh đã hoà n toà n tiêu thất, cả hai láºp tức thu chưởng vừa lùi vừa xuất chiêu để tá»± bảo vệ mình.
Tuy nhiên dù chưởng ảnh cá»§a Nhị thánh dà y đặc đến mấy cÅ©ng không ngăn được sá»± tiá»m nháºp cá»§a bà n long.
Viên Thánh Lăng Phi Nhã láºp báºp thốt lên :
- Ngươi là Äồng Thiên...
Lăng Phi Nhã chưa nói hết câu thì Äồng Thiên Kỳ đã lại lao nhanh tá»›i quát to át cả giá»ng đối phương :
- Äã biết tại hạ là ai, hai vị không còn gì hối háºn nữa !
Nói xong biến chưởng má»™t chiêu "Cá»u đỉnh tà ng long" tối háºu.
Má»™t đám bà n long tuôn sa như thác, đột nhiên táºp trung lại thà nh bảy luồng rồi sau hết biến thà nh vô ảnh.
Thốt nhiên không thấy chưởng ảnh của Nhị Thánh đâu nữa. Một lúc không gian lắng lại mới thấy cả hai đưa tay ôm ngực, mặt nhợt nhạt như tỠgiấy.
Viên Thánh Lăng Phi Nhã nhìn bá»™ mặt Ä‘en nhẻm cá»§a Äồng Thiên Kỳ tuyệt không biểu lá»™ má»™t chút sắc thái nà o, cất tiếng nói má»™t cách khó nhá»c :
- Ngươi... báo được má»™t phần... gia cừu sư háºn... nhưng không thể... biết chá»§ sư.....
ta tin chẳng... bao lâu... tái ngô..... chốn hoà ng tuyá»n.
Nói xong trút hÆ¡i thở cuối cùng, kết thúc cuá»™c Ä‘á»i cá»§a má»™t kẻ gian hùng.
Bằng Thánh Lăng Phi Hồng thấy Lăng Phi Nhã đã chết, lão không đủ sức nói lá»i căm giáºn nữa, chỉ thá»u thà o mấy tiếng :
- Tiểu bối... đừng mong... Nhị Thánh chúng tạ.. sám hối...
Chưa dứt câu, hồn lão đã theo đại ca vá» Tháºp Ä‘iện.
Äồng Thiên Kỳ từ từ bước tá»›i nhặt Chấn Thiên Lệnh bá» và o áo rồi bất ngá» rút phắt long đầu kiếm quay lại khắc và o ngá»±c hai tá» thi mấy nhát.
"Äịa Sát Lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh thấy váºy ngÆ¡ ngác buá»™t miệng há»i :
- Chúng chết rồi, tiểu tỠngươi còn vẽ gì lên đó nữa ?
Äồng Thiên Kỳ tra kiếm và o bao lạnh lùng đáp :
- Tại hạ đã nói, cần lấy huyết của hỠđể tẩy vết ô uế trên Chấn Thiên Lệnh.
"Äịa Sát Lệnh chá»§" Thạch Tùng Linh lắc đầu lẩm bẩm :
- Chẳng qua ngươi không muốn lưu lại "Tiá»m Long Chưởng ấn" trên thi thể chúng sợ ngưá»i phát hiện thân pháºn ngươi đó thôi !
Hết chương 43