Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 01-06-2008, 08:07 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 30


Vi Tiểu Bảo vào Thiên Äịa Há»™i


Äại hán đứng ngoài cá»­a vừa thấyMao Thập Bát và Vi Tiểu Bảo tá»›i nÆ¡i liá»n lá»›n tiếng hô:
- Qúy khách giá lâm.
Lập tức cánh cá»­a mở rá»™ng, Lý Lá»±c Thế , Quan An CÆ¡ và hai đại hán mà Vi Tiểu Bảo chưa từng quen mặt từ trong nhà bước ra khoanh tay mÄ©m cưá»i, cất tiếng chào :
- Mao gia cùng Vi gia hai vị quang lâm, tệ Tổng đà chá»§ xin má»i vào.
Vi Tiểu Bảo nức lòng hởi dạ nghĩ thầm:
- Hai tiếng 'Vi gia" coi chừng từ nay sẽ thành danh hiệu của mình.
Mao Thập Bát gắng gượng ngồi dậy đáp lễ nói:
Thân hình tại hạ thế này mà dám ra mắtTổng đà chá»§ thì... thật là. .. á»i chao ! ...
Hắn rên la một tiếng rồi té xuống cáng.
Lý Lực Thế vội nói :
Trong mình Mao gia còn mang thương tích, bất tất phải đa lễ.
Y nói rồi đứng tránh sang má»™t bên nhưá»ng lối cho haihán tá»­ khiêng cáng Mao Thập Bát Ä‘i vào.
Một đại hán nói với Vi Tiểu Bảo :
- Má»i Vi gia hãy ngồi chÆ¡i xÆ¡i nước, để Mao gia vào trước có chuyện riêng vá»›i Tổng đà chá»§.
Vi Tiểu Bảo đành ngồi xuống. Gã vừa nhắp chung trà thì thấy má»™t tên gia nhân bưng bốn đĩa Ä‘iểm tâm kính cẩn Ä‘i vào. Gã liá»n bốc lấy má»™t miếng bánh bá» vào miệng nhai nghiến ngấu rồi chau mày lẩm bẩm:
Thứ bánh này so với bánh trong Hoàng cung hãy còn kém xa.
Vì thế gã ngấm ngầm có coi thưá»ng Tổng đà chá»§. Tuy nhiên bụng gã đói meo nên dù bánh không ngon lắm gã cÅ©ng ăn gần hết cả bốn đĩn bụng
Sau má»™t lúc lâu , bá»n Lý Lá»±c Thế bốn ngưá»i lại bước ra. Má»™t vị có chòm râc đốm bạc lên tiếng:
Tổng đà chá»§ má»i Vi gia vào chÆ¡i !
Vi Tiểu Bảo nuốt vá»™i miếng bánh Ä‘ang nhai nhồm nhoàm rồi đưa tay áo lên lau miệng. Äoạn gã theo chân bốn ngưá»i vào nhà trong.
Äến trước cá»­a phòng, ngưá»i có chòm râu bạc hô lên :
- Tiểu Bạch Long Vi Tiểu Bảo gia đã đến đó.
Vi Tiểu Bảo nghe gá»i mình bằng ngoại hiệu Tiểu Bạch Long thì không khá»i sá»­ng sốt, nhưng trong lòng khoan khoái, nghÄ© thầm:
ồ ! Hắn cÅ©ng biết đến ngoại hiệu lừng danh cá»§a tả Äây chắc là Mao đại ca đã giá»›i thiệu vá»›i há».
Ngưá»i có chòm râu đốm bạc vừa hô vừa đưa tay vén rèm.

Vi Tiểu Bảo ngó vào trong thấy má»™t vị đứng tuổi ăn mặc theo kiểu nho sinh rá»i khá»i ghế ngồi,đứng dậy tươi cưá»i nói :
Má»i Vi gia vào đây !
Vi Tiểu Bảo khoa chân bước vào.

Quan An CÆ¡ liá»n giá»›i thiệu:
- Äây là Tổng đà chá»§ cá»§a bản há»™i.
Vi Tiểu Bảo bất giác đưa mắt ngắm nghía văn sÄ© trung niên thì thấy y tuy thân hình bé nhá», nhưng tướng mạo hiá»n lương. Cặp mắt chiếu ra những tia hào quang sáng rá»±csoi thẳng vá» phía gã, khiến gã khiếp sợ. Hai chângã nhÅ©n ra quỳ má»p ngay xuống.
Văn sÄ© trung niên vá»™i cúi xuống nâng gã dậy mÄ©m cưá»i nói:
Tiểu huynh đệ không nên dùng đại lễ như vậy.
Hai cánh tay Vi Tiểu Bảo bị đối phương đón lấy khiến gã cảm thấy dưá»ng như có luồng nhiệt khí trút vào, không sao lạy xuống được.
Tổng đà chá»§ tức văn sÄ© trung niên lại cưá»i nói :
Tiểu huynh đệ đã giết Ngao Bái, tên dÅ©ng sÄ© đệ nhất ở Mãn Châu để rá»­a hận cho bao nhiêu đồng bào ngưá»i Hán chúng ta bị hắn tàn sát. Vụ này chỉ trong mấy bữa là tiếng tăm đã lan ra khắp thiên hạ. Tiểu huynh đệ còn nhá» tuổi đã nổi danh như vậy thật là cổ kim hiếm có.
Vi Tiểu Bảo bản tính thích khoe khoang, chưa biết chi là hổ thẹn. Giả tá»· ngưá»i nào khác xưng tụng gã như vậythì gã đã huênh hoang khoác lácđủ Ä‘iá»u, song đối vá»›i má»™t vị Tổng đà chá»§ vẻ uy nghiêm lá»™ rangoài mặt, gã đâm ra luống cuống nói khôngnên lá»i.
Tổng đà chúa lại trá» vá» phía Mao Thập Bát ngồi nhìn Vi Tiểu Bảo mÄ©m cưá»i há»i:
- Nghe Mao gia đây thuật lại thì tiểu huynh đệ đã dùng kế giết chết được má»™t tên thá»§ lãnh bá»n thị vệ cá»§a Thanh triá»u ở trên núi Äắc Thắng gần thành Dương Châu.Tiểu huynh đệ vừa bước chân vào chốn giang hồ đã lậpđược công trạng to lá»›n như vậy là chuyện phi thưá»ng. Nhưng tạihạ chưa hiểu tiểu huynh đệ đã dùng cách gì đểbắt được Ngao Bái?
Vi Tiểu Bảo vừa ngá»­ng đầu lên, mắt gã chạm phải mục quang cá»§a Tổng đà chá»§, gã sợ quá thành ra quên sạch những lá»i khoác lác khoe khoang mà gã đã sắp sẵn trong bụng.
Trống ngực đánh thình thình, Vi Tiểu Bảo tự nhiên thuật lại một cách thành thật gã đã được vuaKhang Hy sủng ái thế nào và lúc hiệp lực vớinhà vua bắt hắn, vì hắn hành động vô lễ, phạmthượng ra sao.
Tổng đà chúa chú lắng tai nghe rồi gật đầu nói :
Té ra là thế! Võ công cá»§a tiểu huynh đệ khác hẳn vá»›i võ công cá»§a Mao huynh. Bản toà nhận thấy chiêu số cá»§a tiểu huynh đúng là chiêu số cá»§a phái Thiếu Lâm, nhưng vá» ná»™i lá»±c thì lại cá»§a phái Không Äá»™ng.

Không hiểu lệnh tôn sư là ai?
Vi Tiểu Bảo lè lưỡi ra chiá»u khâm phục, bụng bảo dạ :
Vị Tổng đà chủ này thật là lợi hại! Y mới ngó qua đã hiểu ngay được võ công của mình.
Tổng đà chá»§ dưá»ng như đã Ä‘oán ra được ý nghÄ©cá»§a hắn liá»n cưá»i nó ợc
Lai lịch vá» chiêu số nhận ra rất dá»… dàng. Cứ coi thânpháp cùng bá»™ pháp cá»§a tiểu huynh đệ thì đúnglà công phu cá»§a phái Thiếu Lâm. Còn vá» ná»™igia công phu vừa rồi bản toà nâng đỡ tiểu huynh đệ nhậnra là ná»™i công cá»§a phái Không Äá»™ng nênkhông khá»i ngạc nhiên.
Vi Tiểu Bảo tức quá buá»™c miệng mắng liá»u:
Hừ! Té ra lão con rùa đó đã dậy láo tại hạ.
Tổng đà chá»§ không hiểu gã nói ai liá»n há»i:
- Lão con rùa nào?
Vi Tiểu Bảo cưá»i ha hả đáp :
- Lão con rùa tức là Hải lão công, chính tên gá»i là Hải Äại Phú. Mao Thập Bát, Maođại ca cùng tại hạ bị lão bắt vào cung. ..
Gã nói tới đây chợt nhớ ra là không ổn , bụng bảo dạ :
- Chết rồi ! Mlnh vẫn nói mình cùng Mao Thập Bát bị Ngao Bái bắt được, bây giá» lại khai ra là Hải lão công, há chẳng tiá»n hậu bất nhất ?
Hay ở chá»— bản lãnh cá»§a Vi Tiểu Bảo đã tài nói dối, mà bản lãnh gã lấp liếm cho xuôi cÅ©ng không kém cá»i.

Gã liá»n nói tiếp :
- Lão con rùa vâng mệnh Ngao Bái bắt hai anh em tại hạ, vì Ngao Bái là một vị đại thần không tiện ra mặt hành động.
Tổng đà chá»§ trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Hải Äại Phú? Hải Äại Phú ? Trong phái Không Äá»™ng có ai tên há» như vậy chăng? Tiểu huynh đệ , Hải Äại Phú đã dạy võ công gì cho tiểu huynh đệ ?
Tiểu huynh đệ thử diễn lại cho ta coi.
Vi Tiểu Bảo dù mặt Ä‘en mày dày đến đâu cÅ©ng tá»± biết võ công mình kém cá»i liá»n đáp :
- Lão con rùa đã dạy võ công giả hiệu cho tại hạ. Lão hận tại hạ thấu xương vì đã làm Ä‘ui mắt lão, nên lão tìm má»i cách để làm hại tại hạ. Những công phu lão dạy cho tưởng không nên phô diá»…n trước mặt ngưá»i khác.
Tổng đà chủ gật đầu, vẫy tay trái một cái.
Bá»n Quan An CÆ¡ bốn ngưá»i liá»n lui ra khá»i phòng, xoay tay khép cá»­a lại.
Tổng đà chá»§ há»i:
- Tiểu huynh đệ đã làm Ä‘ui mắt lão trong trưá»ng hợpnào?
Äứng trước Tổng đà chá»§, má»™t đại anh hùng oai nghiêm, Vi Tiểu Bảo cảm thấy nói dối rất khó khăn và dá»… bị lá»™ tẩy.

Gã đành quyết định chá»§ là nói.nh chá»§ hết còn dá»… chịu hÆ¡n. Äấy là má»™t trưá»ng hợp trong Ä‘á»i gã, gã chưa từng gìn giữ như thế bao giá».
Vi Tiểu Bảo quyết định chá»§ ý rồi liá»n Ä‘em việc dùng độc hại cặp mắt Hải lãi.nh công ra sao, hạ sát Tiểu Quế Tá»­ như thế nào, vì lẽ gì gã phải mạo xưng làm tiểu thái giám thuật lại từ đầu đến cuối.
Tổng đà chá»§ vừa kinh ngạc vừa buồn cưá»i, phất tay trái vào dưới quần Vi Tiểu Bảo, phát giác ra hạ bá»™ cá»§a gã vẫn còn nguyên chứ chưa "tÄ©nh thân" để làm thái giám.
Y khẽ đập tay xuống bàn, tự nói một mình:
- Nhất định làm thế, có ngưá»i kế vị Doãn huynh đệ rồi và Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng có chá»§ nhân rồi.
Vi Tiểu Bảo không hiểu Tổng đà chá»§ nói gì. Có Ä‘iá»u gã thấy y nét mặt ra chiá»u hoan hỉ như ngưá»i đã giải quyết được vấn đỠkhó khăn ở trong lòng thì gã cÅ©ng vui mừng.
Tổng đà chủ hai tay chắp để sau lưng bước lui bước tới trong phòng tự nói một mình:
- Thiên Äịa Há»™i ta hành động toàn những việc tiá»n nhân chưa từng làm tá»›i.
Ta đã khai sáng ra muôn việc khiến ngưá»i nghe phải kinh hãi thì còn kể gì đến chuyện há» bàn tán nữa.
Vi Tiểu Bảo nghe Tổng đà chủ nói thao thao mà chẳnghiểu gì hết.
Äá»™t nhiên Tổng đà chá»§ quay lại nói:
Trong này chỉ có hai chúng ta, tiểu huynh đệ đừng edè gì nữa. Những môn võ Hải Äại Phúđã dạy cho tiểu huynh đệ bất luận chân hay giả, tiểu huynh đệcứ diá»…n lại cho ta coi.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo má»›i hiểu Tổng đà chá»§ ra hiệu cho bá»n Quan An CÆ¡ rút lui là để mình diá»…n lại võ công cho khá»i hổ thẹn vì võ công kém cá»i.
Gã thấy không còn cách nào từ chối được liá»n nói:
- Lão con rùa nếu quả đã dạy tại hạ những mônvõ đáng tức cưá»i thì xin Tổng đà chá»§ thoámạ y cho đáng Ä‘á»i.
Tổng đà chúa mỉm cưá»i đáp :
- Tiểu huynh đệ bất tất phải quan tâm.
Vi Tiểu Bảo liá»n bắt đầu biểu diá»…n môn "Äại từ đại bi thiên diệp thá»§" mà Hải lão công đã truyá»n thụ cho.
Tổng đà chủ ngưng thần chú theo dõi cuộc biểu diễn từ đầu đến theo
Vi Tiểu Bảo biểu diễn xong, y gật đầu nói:
- Ta đã làm phiá»n tiểu huynh đệ.
Tổng đà chá»§ ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp :
- Ngoài môn võ này dưá»ng như Hải Äại Phú còn dạy tiểu huynh đệ môn cầm nã thá»§ cá»§a pháiThiếu Lâm nữa phải không?
Kể ra Vi Tiểu Bảo há»c ! " Äại cầm nã thá»§ " đầu tiên, nhưng gã tá»± biết môn công phu này cá»§a mình lại càng kém cá»i, muốn dấu Ä‘i không phô diá»…n. Không ngá» Tổng đà chá»§ dưá»ng như đã biết hết, gã không sao dấu được đành đáp :
- Lão con rùa có dạy một chút cầm nã thủ để đi đấu với tiểu hoàng đế.
Äoạn gã Ä‘em môn đại cầm nã thá»§ ra biểu diá»…n má»™t lượt.
Tổng đà chá»§ tá»§m tỉm cưá»i nói :
Äúng rồi.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Tại hạ cÅ©ng biết trước không khá»i làm trò cưá»i choTổng đà chá»§.
Tổng đà chá»§ vẫn tươi cưá»i nói:
- Không phải ta cưá»i tiểu huynh đâu. Ta cưá»i vì lòng ta vui mừng. Ta nhận thấy tiểu huynh đệ có trí nhá»› dai lạithông minh hÆ¡n ngưá»i, rất có nhiá»u triển vá»ng.
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp :
Vá» chiêu "Bạch mã phiên đồ" , Hải Äại Phú cố ý dạy trật nhưng qua chiêu "Lý ngư thác ty" thì tiểu huynh đệ đã thêm vào những chá»— biến hoá , không câu nệ cho thành chiêu chiết. Thế là đưu "LÅ¡
Vi Tiểu Bảo chợt động tâm cơ nghĩ thầm:
- Xem chừng võ công cá»§a Tổng đà chá»§ còn cao minh hÆ¡n lão con rùa rất nhiá»u. Nếu y chịu dạy võ cho mình thì có thể thành má»™t vị anh hùng chân chính chứ không phải là anh hùng giả hiệu nữa.
Gã nhếch mắt lên ngó Tổng đà chủ thì gặp mục quang của Tổng đà chủ cũng đang nhìn thẳng vào mặt gã.
Vi Tiểu Bảo nguyên là một đứa nhỠgan lỳ, bướng bỉnh. Dù đứng trước Hoàng thái hậu oai nghiêm đến thế, gã cũng dám nhìn thẳng vào mặt, nhưng đối với vị Tổng đà chủ này, gã không dám càn rỡ chút nào. Mắt gã vừa chạm vào mục quang của Tổng đà chủ là lập tức phải thu vỠngay.
Tổng đà chá»§ thá»§ng thẳng há»i:
- Tiểu huynh đệ có biết Thiên Äịa Há»™i ta làm những gì không?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Thiên Äịa Há»™i chá»§ trương phản Thanh phục Minh, giúp đỡ ngưá»i Hán, giết bá»n Thát Äát.
Tổng đà chá»§ gật đầu há»i:
Äúng thế Tiểu huynh đệ có nguyện ý gia nhập Thiên Äịa Há»™i khô nguyện
Vi Tiểu Bảo cả mừng đáp :
- Nếu được gia nhập Thiên Äịa Há»™i thì còn gì hay hÆ¡n nữa?
Khi trước gã thưá»ng lui tá»›i trà đình tá»­u quán tại thành Dương Châu được nghe ngưá»i ta nhắc tá»›i những thành tích anh hùng cá»§a Thiên Äịa Há»™i, vốn đã Ä‘em lòng ngưỡng má»™. Trong thâm tâm gã vẫn cho là những nhân vật ở Thiên Äịa Há»™i má»›i là chân chính là anh hùng hảo hán. Gã tưởng mình không đủ tư cách để trở nên má»™t há»™i viên trong tổ chức này.
Gã nghÄ© vậy liá»n nói tiếp:
- Chỉ sơ.... Chỉ sợ tiểu tử không xứng đáng mà thôi !
Tổng đà chủ nói:
- Tiểu huynh đệ muốn gia nhập há»™i cÅ©ng chẳng khó gì. Có Ä‘iá»u luật lệ bản há»™i rất nghiêm ngặt. Ai phạm lá»—i Ä‘á»u phải bị trá»ng phạt. Vậy trước khi nhập há»™i tiểu huynh đệ hãy nghÄ© kỹ Ä‘i đã.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tiểu tử không cần nghĩ ngợi gì nữa. Tổng đà chủ có luật lệ gì, tiểu tử cứ tuân giữ là được. Thưa Tổng đà chủ ! Nếu Tổng đà chủ thuận cho tiểu tử nhập hội thì tiểu tử khoan khoái vô cùng.
Tổng đà chá»§ không cưá»i nữa, nghiêm nghị nói:
- Äây là má»™t việc trá»ng đại có liên quan đến sinh mạng cá»§a con ngưá»i, chứ không phải chuyện trẻ nít đâu nhé !
Vi Tiểu Bảo đáp:
- DÄ© nhiên tiểu tá»­ biết rồi. Tiểu tá»­ thưá»ng nghe ngưá»i ta nói: Thiên Äịa Há»™i chuyên làm Ä‘iá»u nghÄ©a hiệp cùng hành động những việc lá»›n kinh thiên động địa. Sao lại bảo là chuyện trẻ nít được?
Tổng đà chá»§ mÄ©m cưá»i nói:
- Tiểu huynh đệ biết vậy là haỵ Những ngưá»i gia nhập bản há»™i phải tuyên thệ 26 Ä‘iá»u, ngoài ra còn nghiêm lệnh cấm thập hình...
Tổng đà chá»§ nói tá»›i đây lại đổi vẻ mặt nghiêm trá»ng nói tiếp :
- Trong đó có những Ä‘iá»u chưa áp dụng cho những anhem nhá» tuổi như tiểu huynh đệ hiện naỵ Song phải nhá»› má»™t Ä‘iá»u cần nhất:Äã là anh em bản há»™i phải lấy hai chữ tín thá»±c làmcăn bản, không được bịa Ä‘iá»u trá nguỵ. VỠđíá»u nàytiểu huynh đệ có tuân giữ được không?
Vi Tiểu Bảo ngần ngừ một chút rồi đáp :
- Äối vá»›i Tổng đà chá»§ dÄ© nhiên tiểu tá»­ không dám dối trá, còn đối vá»›i anh em khác trong những công việc nhá» má»n chẳng lẽ cÅ©ng phải nói thật hết ?
Tổng đà chủ đáp :
Việc nhỠkhông kể, chỉ bàn vỠđại sự.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Äúng thế! Tá»· như đánh bạc vá»›i anh em trong há»™i dùng thá»§ Ä‘oạn lừa bịp có được không?
Tổng đà chúa không ngá» gã há»i câu này, tá»§m tÄ©m cưá»i đáp :
- Äánh bạc không phải là việc hay, nhưng trong ná»™i quy không cấm.
Nhưng tiểu huynh đệ bịp anh em mà hỠbiết ra hỠsẽ đánh cho đó. Nội quy không ngăn cấm việc này, tiểu huynh đệ có chịu đòn được chăng?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
Tiểu tử đã bịp thì hỠbiết làm sao được? Thực ra tiểu tử không cần bịp cũng đủ ăn chắc rồi!
Thiên Äịa Há»™i phần nhiá»u há»™i viên là hào kiệt giang hồ, nên những việc nhá» má»n như đánh bạc uống rượu thuá»™c phạm vi thiên tính, trước nay không cho những cái đó là tá»™i lá»—i, nên Tổng đà chá»§ cÅ©ng không để ý.

Y chú nhìa. Vi Tiểu Bảo má»™t lúc rồi há»i:
- Tiểu huynh đệ có nguyện ý bái ta làm sư phụ khô nguyện
Vi Tiểu Bảo mừng quá liá»n lạy phục xuống đất, dập đầu lia lịa miệng hô:
- Sư phụ ! Sư phụ '
Tổng đà chá»§ không đỡ gã dậy, để gã dập đầu mưá»i mấy lần rồi nói:
- Äá»§ rồi !
Vi Tiểu Bảo mừng rỡ đứng dậy.
Tổng đà chủ nói:
Ta há» Trần tên gá»i Cận Nam. Ba chữ Trần Cận Nam chỉ dùng trong bản há»™i. Nay ta vá»›i ngươi đã thành sư đồ thì ta chobiết tên thật là Trần Vỉnh Hoa.
Lúc y nói đến tên thật liá»n hạ thấp giá»ng xuống.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dạ. Äồ đệ xin ghi nhá»› vào tâm khảm và không dám tiết lá»™ ra ngoài.
Tổng đà chủ Trần Cận Nam lại ngắm nghía Vi Tiểu Bảo một hồi rồi chậm rãi nói:
- Ta với ngươi là nghĩa thầy trò ở với nhau phải thành thực. Ta nói thật cho ngươi hay ngươi là một đứa lẻo mép, lại giảo quyệt, trí trá không hợp tính cách của tạ Thực ta không thích đâu. Sở dĩ ta thu ngươi làm đồ đệ chỉ vì nghĩ đến đại sự của bản hội.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Từ nay đồ nhi xin sửa đổi tính nết.
Trần Cận Nam nói:
- Núi sông còn có khi biến đổi, chứ tính ngưá»i khó ná»—i đổi dá»i. Ngươi có thay đổi cÅ©ng chỉ được má»™tít mà thôi. Có Ä‘iá»u ngươi còn nhá» tuổi,tính nết phù động, chưa làm những việc gì bạihoại. Từ nay ngươi nên ghi nhá»› là ta quản thúc đồ đệrất nghiêm ngặt. Nếu ngươi phạm vào luật lệ bản há»™i, lòngở chẳng ngay, làm Ä‘iá»u trái phép là ta hạ sátngươi dá»… như trở bàn tay quyết không thương tiếc.
Trần Cận Nam nói rồi vỗ bàn đánh cách một tiếng bẻ lấy một miếng gỗ đoạn hai tay sát vào nhau cho nát vụn ra rớt xuống.
Vi Tiểu Bảo thấy thế sợ quá lè lưỡi ra hồi lâu không thụt vào được. Nhưng chỉ má»™t lát gã lại ngứa miệngcưá»i nói:
- Äồ nhi nhất định không làm việc bại hoại. Nếu đồ nhi gây nên tá»™i lá»—i, sư phụ cứ việc véo lấy má»™t mẩu trên đầu hài nhi vò nát ra, đồ nhi làm mấy việc hư đốn thì công phu cá»§a sư phụ không thể truyá»n thụ cho đồ nhi được nữa.
Trần Cận Nam nói:
- Không phải mấy việc, mà chỉ một việc hư đốn là hếtnghĩa thầy trò.
Vi Tiểu Bảo lại há»i:
Hai việc được không?
Trần Cận Nam nghiêm nghị đáp :
- Ngươi ăn nói đứng đắn lại, đừng bẻm mép nữa. Má»™t việc là má»™t việc. Äây không phải là chuyện mặc cả.
Vi Tiểu Bảo đáp :
Dạ ! Dạ !
Rồi gã tá»± há»i:
- Không hiểu mình làm nửa việc hư đốn thì sao?
Trần Cận Nam nói:
- Ta thu ngÆ¡i làm đồ đệ, nhưng hiện thá»i chưa rảnh để truyá»n thụ võ công.
ông lấy trong bá»c ra má»™t cuốn sách má»ng rồi nói:
Äây là phép luyện tập ná»™i công căn bản cá»§abản môn. Má»—i ngày ngươi tá»± há»c lấy má»™t ít.
ông mở cuốn sách ra, trang nào cÅ©ng có vẽ hình ngưá»i để truyá»n thụ khẩu quyết vá» tu luyện ná»™i công cho Vi Tiểu Bảo.
Trong lúc nhất thá»i Vi Tiểu Bảo chưa thể lãnh há»™i ngay được, gã chỉ dụng tâm ghi nhá»› lấy khẩu quyết.
Trần Cận Nam phải phí mất hÆ¡n má»™t giá» má»›i truyá»n thụ hết khẩu quyết vá» ná»™i công. Ông nói:
- Công phu cá»§a bản môn cần sá»± chính tâm thành làm đầu. Ngươi là nhẻ lòng hươu dạ vượn khônghợp vá»›i công phu cá»§a bản môn, nên việc rèn luyệncàng khó khăn và mất nhiá»u thì giá» gấp đôi.Vậy ngươi phải đặc biệt dụng công má»›i được. Ngươi nên nhá»› kỹnếu Ä‘ang luyện công mà lòng dạ nóng nảy đầu vángmắt hoa thì phải nghỉ ngay cho bình tÄ©nh lại. Khi nàodẹp hết tạp niệm lại bắt đầu luyện tập. Nếu không thế thì nguyhiểm lắm đấy.
Vi Tiểu Bảo dạ rồi quỳ xuống, hai tay đón lấy cuốn sách cất vào trong bá»c.
Trần Cận Nam nói:
- Ngươi là tên đồ đệ thứ tư cá»§a ta, không chừng là tên đệ tá»­ sau chót. Công việc Thiên Äịa Há»™irất phiá»n phức, ta không có thì giá» rảnh rang để thuthêm đồ đệ. Ở trong võ lâm địa vị ta không thấphèn, thanh danh ta không xấu xa,
Ngươi đừng làm cho ta phải mất mặt.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dạ ! Nhưng. ..
Trần Cận Nam há»i:
Nhưng làm sao?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Thưá»ng thưá»ng đồ nhi không muốn để mất mặt sư phụ, nhưng nếu xảyra chuyện mất mặt là trưá»ng hợp không sao tránh được. Tá»· như không đánh nổi ngưá»i ta rồi bị bắt bá» vào thùng táo, coi như đồ vật để há» khuân Ä‘i khuân lại
Khi đó sư phụ miễn trách cho đồ nhi.
Trần Cận Nam nhíu cặp lông mày vừa tức mình lại vừa buồn cưá»i. Ông thở dài đáp:
- Việc thu ngươi làm đồ đệ, có lẽ là má»™t việc lầm lá»›n trong Ä‘á»i tạ Có Ä‘iá»u ta lấy việc lá»›n trong thiên hạ làm trá»ng, mà đành mạo hiểm má»™t phen. Tiểu Bảo , khi nào có việc khẩn yếu, nhất thiết ngươi phải nghe lá»i ta căn dặn rồi hành động, đừng có dông càn là không sợ há»ng.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Dạ !. ..
Trần Cận Nam thấy gã có Ä‘iá»u muốn nói lại thôi liá»n há»i:
- Ngươi còn muốn nói gì nữa?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äồ nhi đã nói câu gì là có lý má»›i nói. Äồ nhi không muốn nói nhăng nói càn mà sư phụ cho là nói nhăng nói càn. Há chẳng oan uổng cho đồ nhi ư lÅ¡
Trần Cận Nam không thể lằng nhằng vá»›i gã được nữa, liá»n nói:
- Ngươi cứ ít lá»i Ä‘i là được.
ông nghĩ thầm:
Trong thiên hạ biết bao anh hùng hảo hán nổi danh đứng trước mặt ta vẫn má»™t niá»m cung kính, không dám thở mạnh mà thằng nhá» Ä‘iêu ngoa cổ quái này lại cứ rưá»m lá»i.
ông đứng dậy đi ra cửa nói:
- Ngươi hãy theo ta.
Vi Tiểu Bảo vội mở cửa vén rèm chỠTrần Cận Nam ra rồi mớitheo sau tới nhà đại sảnh.
Trong đại sảnh đã có hÆ¡n hai chục ngưá»i Ä‘ang ngồi thấy Tổng đà chá»§ tiến vào vá»™i đứng dậy nghiêm trang.
Trần Cận Nam gật đầu tiến lại ngồi chiếc ghế thứ hai ở hàng đầu.
Vi Tiểu Bảo thấy chiếc ghế chính giữa còn bá» trống thì trong lòng không vui tá»± há»i:
- Chẳng lẽ Tổng đà chá»§ còn chưa phải là địa vị cao nhất, mà còn có ngưá»i trên sư phụ ta nữa hay sao?
Trần Cận Nam lên tiếng :
Các vị huynh đệ bữa nay ta mới thu một tên tiểu đồ.
ông trỠvào Vi Tiểu Bảo nói tiếp :
- Chính là gã này.
Má»i ngưá»i liá»n khom lưng khoanh tay đáp :
- Cung hỷ Tổng đà chủ.
Rồi quay sang chúc mừng Vi Tiểu Bảo.
Trần Cận Nam lại giục Vi Tiểu Bảo :
Ngươi làm lễ ra mắt các vị bá thúc đi.
Vi Tiểu Bảo nhìn má»i ngưá»i cúi đầu thi lá»….
Lý Lực Thế đứng bên giới thiệu :
- Vị này là Thái Äức Trung bá bá,hương chá»§ Liên Hoa đưá»ng.
- Vị này là Phương Äại Hồng bá bá, hươngchá»§ Hồng Thuận đưá»ng.
- Vị này là Mã Siêu Hưng bá bá,hương chá»§ Gia Hậu đưá»ng.
Tài sản của ngocvosong1986

  #32  
Old 01-06-2008, 08:08 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 31


Vi Tiểu Bảo nối ngôi Hương chủ


Vi Tiểu Bảo lạy Chào mấy vị hương chủ.
Lý Lá»±c Thế giá»›i thiệu Vi Tiểu Bảo vá»›i các vị hương chá»§ trong chín đưá»ng.
xong lại đưa đến ra mắt các vị phó hương chủ cùng hộ pháp.
Hương chá»§ chín đưá»ng vừa đáp lá»… vừa nói:
- Không dám! Xin tiểu huynh đệ đứng dậy.
Những vị phó hương chá»§ cùng há»™ pháp không chịu nhận lạy, thấy Vi Tiểu Bảo vừa quỳ gối xuống liá»n giÆ¡ tay cản lại. NhưngVi Tiểu Bảo thân thá»§ mau lẹ có chá»— gã quỳ nhanh quá, đối phương không kịp ngăn cản cÅ©ng quỳ xuống đáp lá»…, không dám tá»± coi mình là trưởng bối.
Trong sảnh đưá»ng tất cả có hÆ¡n hai chục vị.

Vi Tiểu Bảo không nhá»› rõ hết được tên há» từng ngưá»i.

Gã chỉ biết há» Ä‘á»u là những nhân vật đầu não trong Thiên Äịa há»™i thì nghÄ© thầm:
- Ta đã bái tổng đà chá»§ làm sư phụ thì má»i ngưá»i Ä‘á»u coi ta là ngưá»i nhà.
Gã liá»n tá»± xưng tên há» cùng thân phận vá»›i quầnhào.
Trần Cận Nam chá» Vi Tiểu Bảo làm lá»… tương kiến vá»›i má»i ngưá»i xongrồi tuyên bố:
- Các vị huynh đệ ! Bản toà đã thu tên tiểu đồ này rồi muốn cho gã ra nhập Thiên Äịa há»™i.
Quần hào đồng thanh đáp :
- Nếu vậy còn gì hay hơn nữa?
Hương chá»§ Liên Hoa đưá»ng tên gá»i Thái Äức Trung là má»™t lão già râu tóc bạc phÆ¡ lên tiếng :
- Trước nay minh sư hẳn có cao đồ. Vậy đệ tử của Tổng đà chủ tất là một tiểu hiệp trí dũng kiêm toàn và lập nên công nghiệp lớn lao trong bản hội.
Hương chá»§ Gia Hậu đưá»ng là Mã Siêu Hưng vừa lùn vừa mập, cưá»i ngặt nghẹo nói:
- Bữa nay tại hạ cùng Vi gia tiểu huynh đệ tương kiến mà chẳng có gì làm lễ kiến diện. Bây giỠđành thế này vậy: Mã mỗ cùng Thái hương chủ đóng vai tiếp dẫn tiểu huynh đệ nhập hội để làm lễ kiến diện. Thái huynh đệ nghĩ sao?
Thái Äức Trung cưá»i ha hả đáp :
- Lão Mã là tay giá»i tính toán đã nói khi nào còn sai trật. Vụ này khôngmất tiá»n mà đủ lá»… kiến diện. Vậy Thái Má»— cÅ©ng xin má»™t chân.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i ồ.
Trần Cận Nam nói:
- Hai vị bá bá Ä‘á»u là những nhân vật có phương diện trong bản há»™i mà chịu tiếp dẫn cho ngươi thật là hân hạnh. Vậy ngươi mau tạ Æ n hai vị Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi rập đầu tạ Ơn.
Trần Cận Nam nói:
- Theo lá» luật cá»§a bản há»™i thì lá»i nói và hành động hay dở cá»§a anh em gia nhập có mối quan hệ rất lá»›n đến ngưá»i tiếp dẫn. Tên tiểu đồ này cá»§a bản toà rất tinh ranh, e rằng gã xảo quyệt thái quá và hành động không tuân giữ lá» luật. Nay hai vị Thái, Mã đã làm ngưá»i tiếp dẫn cho gã thì từ đây cÅ©ng giúp bản toà gánh lấy má»™t phần trách nhiệm. Nếu thấy gã có hành vi bất chính thì lập tức ra tay quảncố, đừng có khách khí gì vá»›i gã má»›i được.
Thái Äức Trung nói:
- Tổng đà chúa quá khiêm nhượng. Dưới trướng tổng đà chúa làm gì có kẻ sĩ bất chính?
Trần Cận Nam nghiêm nghị đáp :
- Không phải bản toà quá khiêm đâu. Äối vá»›i thằng nhá» này thá»±c tình bản toà chẳng yênlòng chút nào. Các vị nên giúpđỡ bản toà quản cố gã dùm cho để bản toà bá»›tđược má»™t phần gánh nặng trong tâm sá»±.
Mã Siêu Hưng cưá»i nói:
- Quản cố thì không dám. Tiểu huynh đệ đây còn nhá» tuổi, nếu có việc gì không minh bạch thì chúng ta đã là anh em trong nhà dÄ© nhiên phải thành thá»±c bảo nhau. Äã biết Ä‘iá»u gì cÅ©ng xin nói hết.
Trần Cận Nam gật đầu nói:
- Bản toà có lá»i tạ Æ n các vị trước.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm trong bụng :
- Chưa làm việc gì tệ hại mà sư phụ chỉ băn khoăn mình sẽ hành động sai quấy. Lão con rùa không phảilà sư phụ mình, mình má»›i bá» thuốc cho lão Ä‘uimắt. Còn Trần tổng đà chá»§ là sư phụ chân chính,truyá»n dạy võ công chân thật cho mình thìkhi nào mình dám hý lá»™ng quá»· thần vá»›i lãonhân giả Bây giá» bao nhiêu ngưá»i quản cố mình đếnkhông nhúc nhích được nữa.
Bỗng nghe Trần Cận Nam nói:
- Lý huynh đệ ! Xin Lý huynh đệ cho bày hương án. Hôm nay chúng ta khai đưá»ng cho Vi Tiểu Bảo nhập há»™i.
Lý Lực Thế đáp:
- Xin vâng lệnh Tổng đà chủ.
Trần Cận Nam lại nói:
Theo thể lệ trước thì ngưá»i nào muốn gia nhập bản há»™i sau khi được ngưá»i tiếp dẫn giá»›i thiệu còn phải Ä‘iá»u tra vá» thân thế và hành động cá»§a đương sá»± ít ra là ná»­a năm mà lâu có khi đến má»™t, hai năm, thấy không có chá»—nào lầm lẫn má»›i khai hương đưá»ng cho nhập há»™i.
ông ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Nhưng Vi Tiểu Bảo đây đã là viên chức trong Thanh cung, gã lại là ngưá»i được tiểu Hoàng đế Thát Äát sá»§ng ái, là chá»— rất hữu dụng cho bản há»™i, nên chúng ta phải tòng quyá»n, chứ không vì gã là đệ tá»­ cá»§a bản toà mà được phá lê.
Má»i ngưá»i đồng thanh đáp :
- Cái đó anh em thuá»™c hạ Ä‘á»u hiểu cả.
Hương chá»§ Hồng Thuận đưá»ng là Phương Äại Hồng, thân thểcao lá»›n. Lão có chòm râu Ä‘en và dàibây giá» má»›i lên tiếng:
- Chúng ta được má»™t ngưá»i anh em là kẻ thân tín ká» cận bên mình tiểu Hoàng đế Thát Äát thật là trá»i giúp cho mình thành công và bá»n Thát Äát sắp đến ngày tận số. Việc phục hưng giang sÆ¡n nhà Äại Minh rất có triển vá»ng.
Cái đó kêu bằng "biết mình biết ngưá»i, đánh đâu thắng đó", tưởng anh em đây chẳng ai là không hiểu chá»— dụng tâm cá»§a Tổng đà chá»§.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:

-Té ra những vị này đối đải tử tế với mình chỉ là để mình làm tên gian tế bên mình Hoàng thượng , ta có nên làm hay không ?

Vi Tiểu Bảo nghỉ tá»›i vua Khang Hy đối đải tá»­ tế vá»›i mình rất tốt , gã không khá»i sinh dạ ngần ngừ.

Thái Äức Trung liá»n Ä‘em lá» luật cá»§a Thiên Äịa Há»™i nói tóm tắt cho Vi Tiểu Bảo nghe , rồi tuyên bố :

-Vị thuá»· tổ sáng lập ra bản há»™i há» Trịnh , đại danh là Thành Công. Ban đầu ngài thống lãnh nghÄ©a quân tấn công Giang Nam , vây hảm Giang Ninh. Äại công sắp thành mà bị thất bại , ngài rút lui vá» Äài Loan rồi chấp thuận đỠnghị cá»§a Tổng đà chá»§ sáng lập ra Thiên Äịa Há»™i. Khi đó Tổng đà chá»§ làm quân sư cho ngài. Tại hạ và Phương huynh đệ , Hồ huynh đệ , Lýhuynh đệ và Doãn hương chá»§ ở Thanh Má»™c đưá»ng Ä‘á»u làmHiệu Uý trong quân cá»§a Trịnh lão nhân gia. Há» Trịnhlà quốc tính trong nước, nên chúng ta xưng hôTrịnh lão nhân gia bằng "Quốc tính gia".
Vi Tiểu Bảo bây giá» má»›i hiểu sở dÄ© há» gá»i Trịnh Thành Công bằng "Quốc tính gia" vì hoàng đế triá»u Minh ban chochữ há».
Trịnh Thành Công thanh danh vang dội cả dải đất Giang, Triết, Mân, Việt.
Vào khoảng năm ÄÆ°á»ng Hy nguyên niên, Trịnh Thành Công qua Ä‘á»i chưa được bao lâu nên ai nói đến Trịnh gia cÅ©ng tá» vẻ rất cung kính.
Thái Äức Trung lại nói:
- Äại quân cá»§a chúng ta lưu lại Giang Nam rất nhiá»u vì không thể vá» hết Äài Loan được. Má»™t phần ít luivá» tá»›i Hạ Môn. Còn số đông ở lại đại lục nên Tổngđà chá»§ vâng mệnh Quốc tính gia thành lập ra ThiênÄịa Há»™i ở trên đại
lục để liên lạc vá»›i những bá»™ phận cÅ© cá»§a Quốc tính gia. Baonhiêu binh tướng đã từng theo Quốc tính gia đánhvùng Giang, Triết tá»± nhiên Ä‘á»u biến thành há»™i viêntrong Thiên Äịa Há»™i, không cần phải có ngưá»i giá»›ithiệu, cÅ©ng không
cần phải Ä‘iá»u tra nhân cách. Nhưng ngưá»i ngoài muốn nhập há»™i sở dÄ© phải Ä‘iá»u tra minh bạch là để đỠphòng bá»n gian tế trà trá»™n vào ná»™i bá»™.
Thái Äức Trung nói tá»›i đây, đột nhiên mặt lá»™ vẻ khác lạ, ngừng lại má»™t chút rồi nói tiếp :
- Nhá»› lại ngày trước đại quân cá»§a chúng ta từ Äài Loan phát xuất cả thảy mưá»i bảy vạn nhân mã, năm vạnthuá»· quân , năm vạn ky binh, năm vạn bá»™ binh, má»™t vạn du kíchvà má»™t vạn thiết nhân binh. Binh sÄ© mình mặc thiết giáp, tay cầm trưá»ng giáp chuyên để đánh vào chân ngá»±a, vì binh khí, vÅ© tiá»…n Ä‘á»u không đả thương được bên địch. Cuá»™c chiến ở núi Dương Bồng đất Trấn Giang, Tổng đà chá»§ lãnh hai ngàn quân, phá tan má»™t vạn tám ngàn quân Thát Äát thật là oai phong lẫm liệt, sát khí đằng đằng. Thái má»— dẫn đạo quân thứ tám dưới cá» cá»§a Tổng đà chá»§ xông vào trậngiặc thì nghe bá»n Thát Äát lá»›n tiếng la:
- Mã lỗ ! Mã lỗ ! Khiết hồ ! Khiết hồ !
Vi Tiểu Bảo đưa mắt lên há»i:

- Thế là nghĩa làm sao?

Thái Äức trung đáp :

- 'Mã lá»— ! Mã lá»— ! " là tiếng Thát Äát gá»i "Mẹ Æ i ! Mẹ Æ i! ". Còn "Khiết hồ. Khiết hồ. " là "Trốn Ä‘i! Trốn Ä‘i! ".
Quần hào nổi lên tràng cưá»i rá»™.

Mã Siêu Hưng cưá»i nói:
- Thái hương chá»§ mà nói đến trận tấn công Trấn Giang đại sát quân Thanh ngày trước thì càng nói càng cao hứng đến ba ngày ba đêm cÅ©ng không hết chuyện. Bây giá» lão tiếp dẫn Vi huynh đệ thì chỉcần nói luật lệ trong há»™i cho y nghe. Lão còn tiếp tụcnói chuyện này thì e rằng Vi tiểu huynh đệ má»c râudài bằng lão cÅ©ng chưa xong...
Mã Siêu Hưng nói tá»›i đây chợt nghÄ© tá»›i Vi TiểuBảo đã là má»™t tên tiểu thái giám thì còn má»c râu làm sao được. Hắn liếc mắt ngó trá»™m thấy Vi Tiểu Bảo không để ý má»›i yên tâm.
Lúc này Lý Lá»±c Thế trở lại báo tin hương đưá»ng sắp đặt đã xong xuôi.
Trần Cận Nam dẫn má»i ngưá»i vào hậu đưá»ng.

Vi Tiểu Bảo thấy trên bàn đặt hai tấm bài vị, ở giữalà tấm đỠ"Äại Minh Thiên Tá»­ chi vị" , tấm bên cạnhđỠ"Äại Minh Diên Bình Quận Vương Chiêu Thảo ÄạiNguyên soái Trịnh chi vị".

Äồ tế là má»™t cái đầu heo , má»™t cái đầu dê, má»™t con gà, má»™t con cá Ä‘á»u cắm bảy nén hương.
Quần hào Ä‘á»u quỳ xuống phục lạy trước linh vị.
Thái Äức Trung cầm tấm giấy trên bàn lá»›n tiếng Ä‘á»c :
- Thiên Äịa bao gồm muôn vật. Hết thảy quay vá» khôi phục Äại Minh, tuyệt diệt rợ Hồ. Bá»n tá»­ đệ, phá»ng theo cố sá»± "Äào viên kết nghÄ©a" , ước làm anh em, thá» cùng sống chết, tình thân thiết như ngưá»i má»™t nhà. Vậy bái trá»i làm cha , bái đất làm mẹ , nhật nguyệt làm anh chị em.

Lại bái đức thủy tổ Vạn Vân Long cùng ngũ tổ ở Hồng gia.

Bá»n tá»­ đệ lấy năm Giáp Dần, tháng bảy, ngày hai mươi lăm, giá» Sá»­u làm giá» sinh.
Anh em hai Kinh, mưá»i ba tỉnh kết thành má»™t khối.
Nay ở triá»u đình, vương hầu không ra vương hầu, văn võ không ra văn võ, lòng ngưá»i xao xuyến.

Äó là triệu chứng có cÆ¡ khôi phục Minh triá»u, chu diệt Hồ lá»—.
Bá»n tá»­ đệ tuân hành mệnh lệnh cá»§a Trần Cận Nam tìm anh hùng hào kiệt khắp ngÅ© hồ tứ hải, thắp hương phát thệ, hành đạo thuận theo lòng trá»i, trung hưng phục quốc, báo cừu tuyết hận, sáp huyết ăn thá».

Xin thần minh chứng giám !.
Trên đây là nguyên văn bài diá»…n từ ghi trong ký lục cá»§a Thiên Äịa Há»™i vá» Ä‘á»i nhà Thanh (Kim Dung chú).


Sau khi Ä‘á»c diá»…n từ, Thái Äức Trung há»i Vi Tiểu Bảo :
- Sự tích "đào viên kết nghĩa!' thế nào, Vi huynh đệ có biết không?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Lưu, Quan, Trương kết nghÄ©a vưá»n đào đã thá» nguyá»n vá»›i nhau kết làm anh em đồng sinh cá»™ng tá»­.
Thái Äức Trung nói:
- Äúng vậy! Vi huynh đệ đã gia nhập Thiên Äịa há»™i thì chúng ta coi nhau như anh em má»™t nhà. Bá»n Thái má»— là tình huynh đệ vá»›i Tổng đà chá»§ mà ngươilại thá» y làm sư phụ thì chúng ta là hàngthúc bá cá»§a ngươi, đáng lý khi gặp bá»n ta, ngươiphải cúi đầu khép nép. Nhưng ngươi đã gia nhậphá»™i thì toàn thể há»™i viên coi nhau như tình huynhđệ, bất tất phải dập đầu bái lạy.
Vi Tiểu Bảo đáp lại bằng một tiếng "vâng". Gã nghĩ thầm:
- Như vậy kể cũng hay.
Thái Äức Trung lại nói:
- Thiên Äịa Há»™i chúng ta còn gá»i là Hồng Môn. Niên hiệu Minh Thái Tổ là Hồng Võ. Ngài há» Hồng húy là Kim Lan. Vị thuá»· tổ Hồng Môn là Vạn Vân Long.

Vạn Vân Long chính là quốc tính gia. Chữ "Hồng" của Hồng Môn tức là chữ "Hán!'.

Chữ "Hán" bá» chữ "Thổ" còn lại chữ "Hồng" để tỠý giang sÆ¡n ngưá»i Hán bị bá»n Thát Äát chiếm Ä‘oạt, không còn đất Ä‘ai. Äồng thá»i nó nhắc nhở chúng ta nhớđến vua Thái Tổ nhà Minh. Vậy hai chữ "Hồng Môn" là má»™t tổ chức khôi phục giang sÆ¡n nhà Hán, trung hưng Minh triá»u. Còn vị thuá»· tổ lấy tên là Vạn Vân Long vì chữ "Vạn" có nghÄ©a là số đông ngưá»i, còn "Vân Long" tượng trưng cho rồng gặp mây, ý nói hàng vạn vạn ngưá»i Ä‘á»u hướng vá» thiên tá»­ nhà Äại Minh để khôi phục lại giang sÆ¡n cẩm tú.

Vạn Vân Long còn có ý né tránh không để ngưá»i ta biết tên thá»±c, nhất là bá»n Thát Äát hiểu được lai bch cá»§a vị đại ca sáng lập ra Hồng Môn lại càng nguy hại. Äó là má»™t Ä‘iá»u cÆ¡ mật cá»§a bản há»™i. Vi hiá»n đệ không được tiết lá»™ cho ngưá»i ngoài há»™i hay biết, dù là bạn chí thân vá»›i tiểu huynh đệ như Mao Thập Bát gia,tiểu huynh đệ cÅ©ng không nên nói cho y biết.
(Vạn Vân Long là ai? Sá»­ sách không thấy nói rõ. HÆ¡n nữa các sá»± tích cùng nhân vật trongưá»i pho truyện này không phải hoàn toàn căn cứ ở sá»­ sách , quá phân nữa là do tác giả chế tạo ra ).

Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp :
- Tại hạ biết rồi.
Thái Äức Trung lại nói:
- Ngày 25 tháng 7 giỠSửu đã sáng lập ra bảnhội. Bản hội có ngũ tổ.

Äó là năm vị đại tướng đã tuẫn nạn ở Giang Ninh. Vị thứ nhất há» Cam tên Huy.
Nhớ lại năm xưa đại quân của chúng ta kéo đến tấn công Giang Ninh, Thái mỗ vâng lệnh tổng đà chúa đem binh mai phục ở phía tây thành Giang Ninh.
Quân Thát Äát...
Thái Äức Trung nói đến chuyện tấn công thành Giang Ninh, vung chân múa tay, lá»i nói chậm lại.

Mã Siêu Hưng xen vào :
- Thái hương chủ ! Chuyện tấn công thành Giang Ninh hãy để sau này sẽ kể lại cũng chưa muộn.
Thái Äức Trung cả cưá»i đưa tay lên vá»— đầu đáp:
- Phải rồi! Phải rồi ! Cứ kể chuyện xưa mãi thì biết bao giỠcho hết được?
Bây giá» Thái má»— xin Ä‘á»c bài thÆ¡ Tam Äiểm Cách Mạng. Thái má»— Ä‘á»c câu nào, tiểu huynh đệ nhắc lại câu ấy.
Äoạn y lá»›n tiếng Ä‘á»c :
Tam Äiểm ngầm trao Cách Mạng kỳ, Hồng Môn cá»­a ấy tiến vào Ä‘i !
Rá»­a há»n quyết chí mài gươm bén.
Quét sạch Thanh triá»u diệt Tứ di.
Vi Tiểu Bảo Ä‘á»c lại má»™t lượt. Thái Äức Trung lại Ä‘em 36 Ä‘iá»u thá» nguyện, mưá»i Ä‘iá»u cấm Ä‘oán, 2l Ä‘iá»u nghiêm lệ giải thích từng chi tiết rất minh bạch.
Äại khái há»™i viên há»™i Hồng Môn phải trung tâm nghÄ©a khí, hiếu thuận vá»›i song thân, tha thiết cùng huynh đệ.

Giữa anh em trong hội phải tương ái tương thân, cứu giúp nhau trong cơn hoạn nạn.

Ngoài ra những Ä‘iá»u phạm pháp như đầu hàng quan quân, gian dâm phụ nữ cướp Ä‘oạt tài sản, hiếp dâm kẻ yếu Ä‘uối, đã nói mà không thá»§ tín vân vân. ..

Tội nhẹ thì phải cắt tai hoặc đánh đòn, tội nặng thì phải chặt đầu phân thây.
Vi Tiểu Bảo nhất nhất ghi nhá»› rồi phát thệ không làmÄ‘iá»u gì sai quấy.
Giữa lúc ấy, Mã Siêu Hưng đem tới một tô rượu lớn.

Y chích mũi dao vào ngón tay giữa cho máu nhỠxuống bát rượu.
Trần Cận Nam cùng quần hào Ä‘á»u trích huyết.

Sau cùng tới lượt Vi Tiểu Bảo.
Má»—i ngưá»i trong quần hào uống má»™t há»›p rượu máu.
Thế là nghi thức gia nhập hội kết thúc.

Má»i ngưá»i lại ôm Vi Tiểu Bảo ra chiá»u thân mật.

Trần Cận Nam lại lên tiếng :

- Bản há»™i có thập đưá»ng là Tiá»n NgÅ© đưá»ng và Hậu NgÅ© đưá»ng.

Tiá»n NgÅ© đưá»ng: Liên Hoa đưá»ng, Hồng Thuận đưá»ng, Gia Hậu đưá»ng, Tham Thái đưá»ng, Hoành Hoa đưá»ng.

Hậu NgÅ© đưá»ng là : Thanh Má»™c đưá»ng, Xích Hoà đưá»ng,Bạch Kính đưá»ng, Huyá»n Thuá»· đưá»ng, Huỳnh Thổ đưá»ng.

Trong mưá»i đưá»ng thì chín đưá»ng có hương chá»§ hiện Ä‘á»u tụ há»p tại đây.

Chỉ có Thanh Má»™c đưá»ng hương chá»§ là Doãn huynh đệ năm trước đã bị tên ác tặc Ngao Bái gia hại.

Äến nay vẫn chưa có hương chá»§.

Phải chăng các vị huynh đệ trong Thanh Má»™c đưá»ng đã lập lá»i thá» nguyá»n trước linh vị Vạn Vân Long đại ca là há»… ai giết được Ngao Bái, báo thù cho Doãn hương chá»§ thì toàn thể anh em bản đưá»ng sẽ cá»­ ngưá»i đó lên làm hương chá»§. Chuyện đó có thật không?
Quần hào Thanh Má»™c đưá»ng đồng thanh đáp :
- Quả có việc đó.
Trần Cận Nam đảo cặp mắt sáng như Ä‘iện nhìn vào mặtmá»i ngưá»i má»™t lượt rồi thá»§ng thẳng há»i:
- Trần má»— nghe nói các anh em trong Thanh Má»™c đưá»ng vì việc lá»±a chá»n nhân vật lên tiếp nhiệm chức hương chá»§ cho quý đưá»ng đã xảy ra cuá»™c tranh chấp. Tuy nhiên ai nấy cÅ©ng vì đại cuá»™c lấy nghÄ©a khí làm trá»ng nên không đếnná»—i làm tổn thương đến hoà khí giữa anh em. Cóđiá»u nếu vụ này không sá»›m quyết định chu đáo thìtrong Thanh Má»™c đưá»ng vẫn còn ẩn nấp mối lo âu làm chocác vị phải bận tâm.
Trần Cận Nam ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Thanh Má»™c đưá»ng là má»™t cÆ¡ quan rết trá»ng yếu cá»§a bán há»™i. Phạm vi thế lá»±c rất rá»™ng rãi, bao quát các phá»§ huyện miá»n Giang Nam. Tài năng cá»§a vị hương chá»§ này có má»™t ảnh hưởng rất lá»›n vá»›i cuá»™c hưng suy cá»§a bản há»™i và sư.
thành bại vá» công việc phản Thanh phục Minh. Tên giantặc Ngao Bái đã do tay Vi Tiểu Bảo hạ sát. Tất cả các anh em trong Thanh Má»™c đưá»ng Ä‘á»u được mục kích. Có đúng thế không?
Lý Lực Thế và Quan An Cơ đồng thanh đáp :
- Thưa tổng đà chúa ! Quả có đúng thế thực.
Lý Lực Thế lại nói tiếp :
- Toàn thể anh em bản đưá»ng đã phát thệ trước linh vị Vạn Vân Long đại cạ Quyết chẳng bao giá» dám nuốt lá»i. Nếu trái lá»i thá» nguyện đó thì anh em bản đưá»ng chẳng còn thể thống chi nữa. Rồi mai đây những lá»i thá» thốt biến thành trò đùa, còn ai dám tuyên thệ trước linh vị Vạn Vân Long đại ca nữa? Vi Tiểu Bảo huynh đệ tuy còn nhá» tuổi, Lýmá»— cÅ©ng xin triệt để á»§ng há»™ y lên làm hương chá»§ bản đưá»ng.
Quan An Cơ muốn ganh tỵ với Lý Lực Thế thấy đối phương nhanh nhẩunói ra cướp mất ưu thế trong vụ này.

Hắn tự nhủ:
- Gã tiểu tá»­ kia đã là đồ đệ cá»§a Tổng đà chá»§thì địa vị không phải tầm thưá»ng. Huống chi Tổng đà chủđã ngá» lá»i muốn để gã lên chức vị hương chá»§ cá»§a bản đưá»ng,dÄ© nhiên mình không nên ngang ngạnh.

Lý lão nhị trước định tranh chấp ngôi hương chá»§ vá»›i ta, hắn không chịu nhưá»ng nhịn ai. Nay hắn đành thuận gió theo chiá»u để lấy lòng Tổng đà chá»§ thì khi nào ta lại chịu kém hắn?
Quan An Cơ tính toán như vậy rồi lên tiếng :
- Lý đại ca nói rất phải. Vi tiểu huynh đệ đã tài trí hÆ¡n Ä‘á»i, nay lại ở dưới sá»± dạy dá»— cá»§a tổng đà chúa thế nào y cÅ©ng trở nên má»™t trang thiếu niên hào hiệp, thanh danh chấn động giang hồ. Quan An CÆ¡ này cÅ©ng xin hết mình á»§ng há»™ Vi Tiểu Bảo huynh đệ lên giữ chức hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo giật nảy mình lên, xua hai tay lia lịa, hốt hoảng la :
- Không được ! Không được ! Chức vụ hương chủ gì đó, tại hạ không đương nổi đâu.
Trần Cận Nam quắc mắt lớn tiếng :
- Ngươi nói nhăng gì đó?
Vi Tiểu Bảo sợ hãi cúi đầu xuống, không dám lên tiếng nữa.
Trần Cận Nam lại nói:
- Các vị huynh đệ đã tuyên thệ trước hương hồn Vạn Vân Long đại ca là suy tôn nhân vật nào hạ sát Ngao Bái lên làm hương chủ.
Trần Cận Nam đưa mắt nhìn má»i ngưá»i nói tiếp :
- Như vậy thì chức hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng cá»§a gã đã có tiá»n định từ trước, sau Trần má»— má»›i thu gã làm đồ đệ, chứ không phải Trần má»— thu gã làm đồ đệ, rồi đưagã lên chức vụ hương chá»§. Gã tiểu tá»­ này tư chấtkhông được
chính đính, không hiểu mai đây gã còn làm cho Trần mỗ phải điên đầu đến thế nào.
Phương Äại Hồng vá»™i lên tiếng:
- Các huynh đệ ai ai cÅ©ng hiểu rõ ná»—i khổ tâm cá»§a Tổng đà chá»§ và hết lòng thông cảm. Vi tiểu huynh đệ vốn không có sá»± thân tình hay quen biết gì vá»›i Tổng đà chá»§. Hôm nay má»›i là buổi gặp gỡ đầu tiên. Sở dÄ© Tổng đà chá»§ phải phá lệ cá»§a bản há»™i... chẳng qua là vì Tổng đà chá»§ quá nhiệt tâm vá»›i đại cuá»™c. Phương má»— ít bôn tẩu giang hồ lại ít há»c vấn, nhưng cÅ©ng xin có mấy lá»i thô thiển để giải tá» tấc lòng. Vi tiểu huynh đệ tuy còn nhá» tuổi nhưng được Lý đại ca cùng Quan phu tá»­ hết sức khuông phò, quyết sẽ không để xảy chuyện gì đáng tiếc.
Trần Cận Nam gật đầu nói:
- Chúng ta để Vi Tiểu Bảo lên giữ chức hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng là vì có lá»i thá» nguyện trước hương hồn cá»§a Vạn Vân Long đại ca dÄ© nhiên chẳng thể nào làm khác được. Nhưng nếu sau này gã có những hành vi phạmlá»—i tá»· như rối loạn công việc trong Thanh Má»™c đưá»ng, hoặc làmtrở ngại công trình phản Thanh phục Minh cá»§a bản há»™i, thì chúng ta lập tức khai đưá»ng phế bá» gã Ä‘i, quyết không luyến tiếc.
Trần Cận Nam ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Lý đại ca cùng Quan huynh đệ ! Trần má»— uá»· thác việc này cho nhị vị. Xin nhị vị hết lòng trông nom giúp. Nếu lá»i nói hay hành động cá»§a gã có chá»— nào không Ä‘oan chính thì nhất nhất báo cáocho Trần má»— hay biết, chứ đừng che đậy.
Tài sản của ngocvosong1986

  #33  
Old 01-06-2008, 08:12 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 32


Trần Cận Nam dặn dò kế hoạch


Lý Lá»±c Thế Và Quan An CÆ¡ khom lưng vâng lá»i.
Trần Cận Nam lại quỳ xuống thắp hương dõng dạc khấn:
- Thuá»™c hạ là Trần Cận Nam xin lập thệ trước linh vị Vạn Vân Long đại cạ Äệ tá»­ cá»§a thuá»™c hạ là Vi Tiểu Bảo nếu hành vi phạm luật hoặc không đủ tài đức để anh em phục tùng thì thuá»™c hạ lập tức truất phế ngôi hương chá»§ cá»§a gãở Thanh Má»™c đưá»ng, quyết chẳng thiên lệch. Anh em thuá»™c hạ tuân giữ lá»i thá» phong gã làm hương chá»§ thì sau này có truất phế gã cÅ©ng là tuân giữ lá»i thá». Trần Cận Nam này nếu trái lá»i thá» nguyá»n xin hương hồn Vạn đại ca chứng giám khiến thuá»™c hạ bị sét đánh, hoặc năm ngá»±a phân thây, hay chết vá» nanh vuốt bá»n Thát Äát.
ông nói xong lạy mấy lạy rồi cắm hương vào lò.
Quần hào Ä‘á»u đồng thanh xưng tụng:
- Tổng đà chủ xử sự như vậy thật là chí công,ai cũng kính phục.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- ÄÆ°á»£c lắm ! Mình tưởng há» thật tình cho làm chức hương chá»§, xú chá»§ gì đó, té ra hỠđưa mình qua sông rồi chặt gãy cầu. Bữa nay há» phong làm hương chá»§ cho khá»i trái lá»i thá». Ngày mai há» tìm cách phế mình Ä‘i cÅ©ng là tuân giữ lá»i thá». Khi đó Lý đại ca cÅ©ng được mà Quan phu tá»­ cÅ©ng hay lên làm hương chá»§ má»›i là hợp lý.
Gã liá»n lá»›n tiếng :
- Thưa sư phụ ! Äệ tá»­ không làm hương chá»§.
Trần Cận Nam ngạc nhiên há»i:
- Sao?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Äệ tá»­ không biết làm và cÅ©ng không muốn làm.
Trần Cận Nam nói :
- Không biết thì há»c há»i dần dần, ta sẽ dạy chá» Hai vị Lý, Quan cÅ©ng nhận lá»i giúp đỡ ngươi.

Hương chá»§ là má»™t ngôi cao trong Thiên Äịa Há»™i, sao ngươi lại không muốn làm?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
- Bữa nay lên làm, mai bị truất phế, thật là mất mặt. Äệ tá»­ không làm hương chá»§ thì việc gì cÅ©ng ù ù cạc cạc là xong. Má»™t khi lên làm hương chá»§ má»i ngưá»i Ä‘á»u gõ vào đầu chẳng tá»­ tế gì. Ngưá»i ta đã bá»›i lông tìm vết, kiếm mẩu xương trong cáitrứng thì chỉ ná»­a ngày là mèo lại hoànmèo. Chi bằng không làm nữa là hÆ¡n.
Trần Cận Nam nói:
- Trong trứng gà làm gì có xương, hỠmuốn tìm cũng chẳng thấy.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Khi trứng gà biến thành con gà con là có xương rồi. Dù cho không có xương lúc ngưá»i tamuốn tìm trước hết hãy đập cái vá» trứng là tiểutá»­ đây rồi sẽ tính. Lòng đỠlòng trắng quấy lá»™ntùng phèo.
Má»i ngưá»i nghe gã nói không nhịn được Ä‘á»u cưá»i ồ cả lên.
Trần Cận Nam há»i:
- Thiên Äịa Há»™i chúng ta làm việc đâu phảitrò trẻ nít? Chỉ cần ngươi đừng có hành vi tệbại, là ai cÅ©ng kính trá»ng ngươi thành má»™t vị hươngchá»§ chân chính, chẳng ai bắt tá»™i ngươi đâu. Dùngưá»i ta không kính trá»ng cÅ©ng nể ngươi là đệ tá»­ cá»§ata.
Vi Tiểu Bảo ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Tiểu tá»­ xin nói trước , sau này nếu các vị không muốn để tiểu tá»­ làm hương chá»§ là tiểu tá»­ thôi ngaỵ Xin đừng buá»™c tá»™i bừa bãi để đánh đập, để chá»­i mắng,hay để hạ sát.
Trần Cận Nam chau mày há»i:
- Ngươi đừng có mặc cả nữa. Nếu ngươi không làm việc tệ hại thì còn ai đánh giết ngươi được? Quân Thát Äát mà đánh giết ngươi, quần hào sẽ trả thù cho ngươi.
ông dừng lại một chút rồi nói:
- Tiểu Bảo ! Bậc đại trượng phu phải có gan dạ dám làm nên việc phi thưá»ng. Ngươi đã gia nhập Thiên ÄịaHá»™i phải hứng khởi xung phong làm việc nghÄ©a trừ hại cho dân,mà ngươi cÅ©ng chỉ nghÄ© đến mình, thì đâu phảilà hành vi cÅ©ng những bậc anh hùng hào kiệt?
Vi Tiểu Bảo nghe bốn chữ "Anh hùng hào kiệt" lại nhớ tới thày đồ giảng sách nói đến những bậc đại anh hùng.

Gã phấn khởi đáp :
- Äúng thế! Lá»i giáo huấn cá»§a sư phụ thật là đích đáng. Dù phải chém đầu, vỡ mặt thì 18 năm sau má»›i lên trang hảo hán.
Äây là nói vá» những anh hùng hảo hán phải đưa ra pháp trưá»ng hành tá»™i.
Vi Tiểu Bảo chỉ nhá»› lõm bõm, nói năng tuy không đắc thế, nhưng quần hào cÅ©ng vá»— tay ran sảnh đưá»ng.
Trần Cận Nam mỉm cưá»i nói:
- Làm hương chá»§ là má»™t đại há»· sá»±, chứ không phải Ä‘iệu ra pháp trưá»ng chém đầu. Ngươi hãy coi chín vị hương chá»§ ai cÅ©ng hoan há»· vui tươi, ngươi phải bắt chước các vị má»›i được.
Quan An Cơ đến trước Vi Tiểu Bảo chắp tay nói :
- Thuá»™c hạ là Quan An CÆ¡ xin tham kiến hương chá»§ cá»§a bản đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo quay lại há»i Trần Cận Nam:
- Tiểu tử phải làm sao bây gi�
Trần Cận Nam đáp :
- Ngươi đáp lễ đi !
Vi Tiểu Bảo chắp tay đáp lễ nói:
- Quan phu tá»­ ' Quan phu tá»­ mạnh giá»i a !
Trần Cận Nam nlá»­n cưá»i nói:
- Ba chữ "Quan phu tá»­" là trong anh em lúc bình thá»i má»›i kêu đến ngoại hiệu đó. Còn khi chínhthức thi lá»… thì phải kêu bằng Quan nhị ca.
Vi Tiểu Bảo liá»n đổi lại:
- Kính chào Quan nhị ca.
Lần này Lý Lá»±c Thế bị Quan An CÆ¡ tranh phần thi lá»… trước ,liá»n tiến lên làm lá»… tham kiến.
Chín vị hương chủ cũng thứ tự làm lễ ra mắt Vi Tiểu Bảo.
Quần hào trở vào sảnh đưá»ng, Tổng đà chá»§ và mưá»i vị đưá»ng chá»§ thương nghị việc lá»›n.
Thanh Má»™c đưá»ng đứng đầu Hậu ngÅ© đưá»ng. Kể cả Tiá»n ngÅ© đưá»ng thì Thanh Má»™c đưá»ng ở hàng thứ 6 trong Thiên Äịa Há»™i.
Chỗ ngồi của Vi Tiểu Bảo là ở ghế đầu mé hữu.

Hương chủ Xích Hoa? đương râu bạc chùng xuống trước ngực phải ngồi ở mé dưới gã.
Bá»n Lý Lá»±c Thế, Quan An CÆ¡ lui ra ngoài hết. Trong sảnh đưá»ng chỉ còn lại Trần Cận Nam và mưá»i hương chá»§, cả thảy mưá»i má»™t nhân vật đầu não trong Thiên Äịa Há»™i.
Trần Cận Nam trỠcái ghế giữa bỠtrống nói:
- Äây là toà vị cá»§a Chu Tam thái tá»­.
ông lại trỠcái ghế ở bên nói:
- Äây là toà vị cá»§a Trịnh vương gia ở Äài Loan. Khi Thiên Äịa Há»™i chúng ta tụ há»™i mà hai vị đó vắng thì ghế bá» không.
ông giải thích mấy câu này cho Vi Tiểu Bảo hiểu rồi nói tiếp :
- Xin các vị huynh đệ hãy Ä‘em tình hình các tỉnh ra tưá»ng thuật lại trước há»™i nghị.
Năm phòng trước gồm có năm đưá»ng.

Phòng đầu là Liên Hoa đưá»ng cai quản tỉnh Phúc Kiến, phòng thứ hai là Hồng Thuận đưá»ng, cai quản tỉnh Quảng Äông. Phòng thứ ba là Gia Hậu đưá»ng, cai quản tỉnh Quảng Tây. Phòng thứ tư là Tham Thái đưá»ng, cai quản tỉnh Hồ Nam Hồ Bắc. Phòng thứ năm là Hoành Hoá đưá»ng, cai quản tỉnh Triết Giang.
Năm phòng sau thì phòng đầu là Thanh Má»™c đưá»ng, cai quản tỉnh Giang Tá»™ Phòng thứ hai là XíchHoa? đưá»ng, cai quản tỉnh Qúy Châu. Phòng thứ ba là Tây Kim đưá»ng, cai quản tỉnh Tứ Xuyên. Phòng thứ tư là Huyá»n Thuá»· đưá»ng cai quản tỉnh Vân Nam. Phòng thứ năm là Hoàng Thổ đưá»ng cai quản tỉnh Hà Nam, miá»n Trung Châu.
Chú thích của tác giả:

Trong Thiên Äịa Há»™i quả có tiá»n ngÅ© phòng, hậu ngÅ© phòng, tức thập đưá»ng.

Thái Äức Trung, Phương Äại Hồng, Mã Siêu Hưng cÅ©ng có tên trong lịch sá»­ và địa khu quản hạt cÅ©ng đúng như sách sá»­ chép.

Từ đây sắp xuống để tiện việc tự sự trong tiểu thuyết, dù có sự canh cải, xin miễn thuyết minh.


Nhắc lại Thái Äức Trung nghe Tổng đà chá»§ bảo trình bày vá» công việc các tỉnh y liá»n Ä‘em ná»™i vụ cá»§a Thiên Äịa Há»™i ở tỉnh Phúc Kiến ra trình bày.
Tiếp theo là Phương Äại Hồng trình bày ná»™i vụ tỉnh Quảng Äông.
Vi Tiểu Bảo nghe một lúc nhưng chẳng hiểu gì và không cảm thấy mảy may hứng thú.

Äến những ngưá»i sau gã nghe tai ná» xá» ra tai kia. Trong lòng gã liá»n nghÄ© vá» chuyện đánh bạc vui chÆ¡i.
Mãi đến lúc hương chá»§ Huyá»n Thuá»· đưá»ng là hậu tứ phòng là Lâm Vinh Siêu thuyết trình vá» tỉnh Vân Nam bằng giá»ng nói rất hùng hồn, miệng không ngá»›t thoá mạ.

Vi Tiểu Bảo mới chú ý lắng nghe. Gã nghe Lâm nói:
- Tên đại Hán gian Ngô Tam Quế chá»— nào cÅ©ng chống đối bá»n tạ Từ năm ngoái đến năm nay chưa được 10 tháng mà anh em đã lên tá»›i số 179 vị bị quân chó đẻ giết chết. Con mẹ nó ! Lão gia cùng tên cẩu tặc quyết chẳng đội trá»i chung. Thuá»™c hạ đã mấy phen phái ngưá»i Ä‘i hành thích, nhưng chung quanh tên Hán gian này rấtnhiá»u cao nhân. Cả ba lần hành thích Ä‘á»u bị mất tay...
Hắn trỠvào cánh tay trái buộc treo lên cổ, nói tiếp :
- Mùa xuân đầu năm nay, con bà nó, lãogia lại bị chặt má»™t cánh taỵ Tên đại Hán gian này làm ác đã nhiá»u, tất có má»™t ngày toàn gia hắn bị Thiên Äịa Há»™i chúng ta băm nát ra nhưtương.
Vừa nghe nói đến Ngô Tam Quế, má»i ngưá»i khí tức xông lên tận cổ.
Vi Tiểu Bảo khi còn ở Dương Châu đã nghe ngưá»i ta nói đến Ngô Tam Quế dẫn quân Thanh qua ải vào cướp giang sÆ¡n cá»§a ngưá»i Hán.

Ngô Tam Quế là tên tá»™i đầu trong bá»n Thát Äát đến thành Dương Châu gian dâm phụ nữ, cướp cá»§a đốt nhà.

Ngô Tam Quế giúp nhà Mãn Thanh đánh thiên hạ được phong làm Bình Tây Vương, vĩnh viễn trấn thủở Vân Nam.
Ngưá»i Hán nào nghe nhắc đến ba chữ Ngô Tam Quế cÅ©ng nghiến răng căm hận.
Bây giỠVi Tiểu Bảo nghe vị Lâm hương chủ này ngoác miệng ra mà thoá mạ Ngô Tam Quế cũng không lấychi là kỳ.
Lâm Vmh Siêu mở đầu thoá mạ rồi tám vị hương chủ kia cũng lên tiếng chửi bới.
Bá»n há» nguyên là quân nhân, mấy năm gần đây trà trá»™n vào chốn giang hồ, giá»ng nói thô lá»— đã quen.

GiỠở trước mặt tổng đà chúa đã cố gắng giữ mồm giữmiệng.
Bây giỠmà cất tiếng thoá mạ không còn ai giữ lịch sự nữa.
Vi Tiểu Bảo cả mừng. Gã nghe những lá»i thô tục khácnào cá gặp nước, không nhịn được, cÅ©ng chõ miệngvào chá»­i bá»›i.
Vá» cách thoá mạ thì Vi Tiểu Bảo so vá»›i 9 vị hương chá»§, gã còn có phần lắm Ä‘iá»u hÆ¡n.

Má»—i câu gã Ä‘i đưá»ng quanh tuôn ra nhiá»u từ ngữ rất khác lạ.
Còn 9 vị hương chủ bất quá chỉ bi bô một hồi, nên không tinh tế bằng gã.
Trần Cận Nam xua tay nói:
- Äá»§ rồi ! Äá»§ rồi ! Trong thiên hạ kể có hàng ngàn hàng vạn ngưá»i thoá mạ Ngô Tam Quế nhưngthằng cha đó vẫn làm Bình Tây Vương bìnhyên vô sá»±.
Thoá mạ thế nào cũng không làm cho hắn chết được, mà hành thích cũng không phải là một biện pháp để thâu lượm kết quả hay.
Hương chá»§ Hoành Hoá đưá»ng là Lý Thức Khai, ngưá»i thấp lùn, gầy nhom tiếng nói nhá» nhẹ, thoá mạ cÅ©ng không nhiá»u lá»i bây giá» lại lên tiếng:
- Theo ngu kiến cá»§a thuá»™c hạ thì dù chúng ta có kéo đại quân đến Vân Nam giết được Ngô Tam Quế Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng được lợi gì mấy cho đại cuá»™c. Ngô Tam Quế là má»™t tên Hán gian, tá»™i nghiệt rất thâm trá»ng màchém má»™t Ä‘ao kết quả tính mạng hắn thì không khá»ilàm phước cho hắn.
Trần Cận Nam gật đầu nói:
- Lá»i nói cá»§a Lý hương chá»§ thật là hữu lý! Không hiểu Lý hương chá»§ có cao kiến gì chăng?
Lý Thức Khai đáp :
- Äây là má»™t công cuá»™c trá»ng đại, cần phải đông anh em thương nghị kế hoạch lâu dài. Thuá»™c hạ cÅ©ng không nghÄ© ra được diệu kế gì, xin nghe lá»i minh thị cá»§a Tổng đàchá»§.
Trần Cận Nam nói:
- Lý hương chá»§ thốt ra lá»i: "Äây là má»™t công cuá»™c cá»±c kỳ trá»ng đại, cần phải thương nghị kế hoạch lâu dài" cÅ©ng đủ tá» ra là cao kiến rồi. Ngưá»i ta thưá»ng nói: "Nhất nhân kế Ä‘oản, nhị nhân kế trưá»ng" chúng ta những 10 ngưá»i. á»’ không phải, 11 ngưá»i. Hãy yên lặng mà suy nghÄ© kỹ càng thì được thêm nhiá»u ý kiến. Chúng ta mà giết được Ngô Tam Quế thì chẳng những trả thù được cho các vị huynh đệ trong Thiên Äịa Há»™i bị hắn giết chết, mà còn rá»­a hận cả cho hàng ức hàng vạn đồng bàongưá»i Hán bị hắn tàn hại.

Việc này bản toà suy nghÄ© đã lâu, Ngô Tam Quế đã thâm căn cố đế ở tỉnh Vân Nam, thế lá»±c to lá»›n.Nếu chỉ lấy sức cá»§a Thiên Äịa Há»™i mà chống đối hắn thì e rằng không đánh hắn được.
Lâm Vĩnh Siêu nói:
Muôn ngàn lưỡi Ä‘ao liá»u mạng vá»›i hắn thì chỉ cần đâm trúng má»™t nhát.
Thái Äức Trung nói:
- Lâm hương chủ đã đâm rồi đó mà Ngô Tam Quế có ngã đâu, chính mình lại bị chặt tay.
Lâm VÄ©nh Siêu tức giận há»i:
- Lão mạt sát ta phải không?
Thái Äức Trung biết mình lỡ lá»i liá»n cưá»i đáp :
- Tiểu đệ nói đùa vậy thôi. Lâm hương chủ đừngnổi nóng.
Trần Cận Nam thấy Lâm VÄ©nh Siêu có ý bất bình, liá»n an á»§i:
- Lâm hiá»n đệ ! Bao nhiêu anh hùng hảo hán trong thiên hạ ai cÅ©ng cầu mong được ra tay giết Ngô Tam Quế.

Má»™t mình Lâm hiá»n đệ toan gánh lấy trá»ng trách mà hàng vạn anh em trong Thiên Äịa Há»™i đồng tâm hiệp lá»±c chưa
chắc đã làm nổi.
Lâm Vĩnh Siêu nói:
- Tổng đà chúa nói phải lắm!
Hắn có vẻ đã nguôi giận.
Trần Cận Nam lại nói:
- Bản toà xem ra muốn làm nên đại sá»± này, chúng ta cần liên lạc vá»›i các môn phái, các bang há»™i trên chốn giang hồ đồng mưu cá»­ sá»±. Ngô Tam Quế ở tỉnh Vân Nam trong tay nắm mưá»i mấy vạn tinh binh, dưới có biết bao mãnh
tướng chứ không phải tầm thưá»ng. Muốn giết má»™t mình hắn chưa hẳn đã là vấn đỠcá»±c kỳ nan giải, nhưng muốn tru lục toàn gia hắn, tận sát bá»n thá»§ hạ giúp hắn làm Ä‘iá»u tàn ác, thanh trừ bá»n đại Hán gian tiểu ác tặc thì lá»±c lượng má»™t mình Thiên Äịa Há»™i chúng ta không thể làm nổi.
Lâm Vĩnh Siêu vỗ đùi la lên:
- Phải lắm! Phải lắm. Anh em Thiên Äịa Há»™i chúng ta bị Ngô Tam Quế tàn sát rất nhiá»u, mà nay chỉ giết được má»™tmình hắn thì sao đủ thưá»ng mạng?
Quần hào nghe nói đến tru diệt toàn gia Ngô Tam Quế, cùng tận sát bá»n thá»§ hạ tàn ác Ä‘á»u lấy làm khoan khoái , phấn khởi tinh thần, nhưng chỉ má»™t lát má»i ngưá»i lại ngÆ¡ ngác nhìn nhau và nghÄ© thầm trong bụng :
Công cuộc này thật khó khăn vô cùng !
Thái Äức Trung nói:
- Thiếu Lâm và Võ ÄÆ°Æ¡ng là hai phái ngưá»i nhiá»u thế lá»›n, võ công lại cao thâm. Vậy nhất định chúng ta phải liên lạc vá»›i há».
Hương chá»§ Hoàng Thổ đưá»ng là Diêu Tất Äạt ngần ngừ nói:
- Phương trượng chùa Thiếu Lâm là Minh Tính đại sư là má»™t nhân vật danh vá»ng cá»±c cao trong võ lâm, nhưng đại sư lại là ngưá»i trì trá»ng lão thành , không muốn đắc tá»™i vá»›i quan nhạ Mấy năm nay đại sư còn đưa ra má»™t Ä‘iá»u luật nghiêm cấm tục gia đệ tá»­ không được hạ sÆ¡n má»™t cách khinh xuất vì sợ gây nên tai vạ. Việc liên lạc vá»›i phái Thiếu Lâm e rằng trung gian còn có nhiá»u Ä‘iá»u khó khăn.
Hương chá»§ Tham Thái đưá»ng cai quản địa hạt Hồ Quảng là Hồ Äức Äệ gật đầu nói:
- Phái Võ ÄÆ°Æ¡ng cÅ©ng không khác mấy. Quán chá»§ chùa Châu Võ là Vân Nhạn đạo nhân và sư huynh là Vân Hạc đạo nhân cùng nhau có mối bất hoà đã lâu. Hai ngưá»i chỉ để tâm vào việc tranh đấu vá»›i nhau tìm cách chia sẻ bá»n đệtá»­ cá»§a đối phương. Việc cấu kết này e rằng. ..
Y không nói thêm nữa nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu rằng hai đạo nhân Vân Nhạn và Vân Hạc Ä‘á»u không muốn hành động vá»›i Thiên Äịa Há»™i.
Lâm Vĩnh Siêu nói:
- Nếu không được hai phái Thiếu Lâm, Võ ÄÆ°Æ¡ng tham dá»± vào công cuá»™c này thì chúng tatá»± làm lấy.
Trần Cận Nam nói:
- Vụ này không nên nóng nảy. Trong võ lâm nào phải chỉ có hai phái Thiếu Lâm và Võ ÄÆ°Æ¡ng?
Quần hào Ä‘á»u xôn xao nghị luận. Có ngưá»i bảo hoặc giả phái Nga Mi chịu tham dá»±, ngưá»i lại nói Cái Bang trước nay dốc lòng trung nghÄ©a.
Trần Cận Nam nghe quán hào bàn bạc hồi lâu rồi nói:
- Nếu 10 phần không ăn chắc 9 thì chúng ta chá»› có đưa đỠnghị ra vá»›i há».
Phương Äại Hồng nói:
- DÄ© nhiên là thế. Má»i mà ngưá»i ta không chịu thì chẳng những bẽ mặt mà còn làm mất thể diện cho Thiên Äịa Há»™i nữa.
Trần Cận Nam nói:
- Mất thể diện còn là việc nhá», nhưng tiếng tăm tiết lá»™ rangoài để Ngô Tam Quế hay tin mà đỠphòng làmình đành thúc thá»§. Äó má»›i là vấnđỠtrá»ng đại
Lý Thức Khai nói:
- Vì đây là vấn đỠquan trá»ng vậy ai muốn liênlạc vá»›i bang phái nào cần phải được Tổng đà chá»§ đồngý trước, không ai được tùy tiện hành động.
Má»i ngưá»i đồng thanh:
- Như thế là phải !
Quần hào lại thương nghị lúc nữa rồi Trán Cận Nam tuyên bố:
- Hiện giỠchưa quyết định được phương sách gì.

Vậy ba tháng sau các vị huynh đệ lại đến thành Trưá»ng Sa tỉnh Hà Nam để há»™i há»p.

Tiểu Bảo ! Ngươi hãy trở vỠThanh cung.

Công việc cá»§a Thanh Má»™c đưá»ng tạm thá»i để hai vị Lý Lá»±c Thếvà Quan An CÆ¡ xá»­ lý.

Há»™i nghị Trưá»ng Sa ngươi cÅ©ng không cần phải đến.
Vi Tiểu Bảo đáp lại bằng một tiếng "dạ", nhưng trong bụng gã nghĩ thầm:
- Thế này há chẳng phải là qua sông chặt gãy cầu?
Trần Cận Nam dắt tay Vi Tiểu Bảo vỠsương phòng nói:
- Trên Thiên Kiá»u ở kinh thành có má»™t lão bán thuốc cao há» Từ.

Ngưá»i khác bán thuốc cao toàn là màu Ä‘en, còn thuốc cao cá»§a lão Từ thì lại ná»­a đỠná»­a xanh.

Ngươi có việc gì liên lạc vá»›i ta thì cứ đến Thiên Kiá»u kiếm lão há» Từ.

Ngươi há»i lão ta: "Lão có thuốc khá»­ Thanh ácđộc , cùng thuốc cao khá»­ Thanh phục Minh không?"

Lão đáp : "Có đủ nhưng đắt lắm. Phải ba lạng hoàng kim, ba lạng bạch vân mới mua được."

Khi đó ngươi há»i lão : " Năm lạng hoàng kim, năm lạng bạch ngân lão có bán không?".

Như vậy lão sẽ biết ngươi là ai.
Vi Tiểu Bảo nghe Trần Cận Nam nói vậy rất lấy làm thú vị, cưá»i há»i:
- Ngưá»i ta đòi có ba lạng mà sao sư phụ lại bảo trảgiá những năm lạng, há chẳng lạ lắm ư?
Trần Cận Nam mỉm cưá»i đáp:
- Äó là khẩu hiệu để khá»i nhận lầm trong trưá»ng hợp có ngưá»i đến mua thuốc cao thật sá»±.
ông nói tiếp :
- Từ lão nghe ngươi trả giá năm lạng hoàng kim, nămlạng bạch ngân sẽ há»i lại: "Tại sao lại trả đắt như vậy?"

Thì ngươi đáp: "Không đắt đâu! Không đắtđâu! " Chỉ cốt sao cho mắt sáng lại được thì tại hạ quyếtlàm thân trâu ngá»±a, Ä‘á»n nghì trúc mai, cÅ©ngkhông phải là quá".

Lão Từ sẽ Ä‘á»c câu: "Äịa chấn cao cương, nhất phái khê sÆ¡n thiên cổ tú".

Ngươi đáp lại: "Môn triá»u đại ải tam hợp hà thuá»· vạnniên lưu".

(Hai câu này nghÄ©a là: đất chấn non cao , khe suối má»™t dòng truyá»n vạn kiếp; cá»­a trông biển cả, lòng sông ba ngả chảy
muôn năm).
Trần Cận Nam lại dặn tiếp :
Lão Từ há»i: "Hoa hồng bên đình ở đưá»ng nào?"

Ngươi đáp : "Thanh Má»™c đưá»ng".

Lão Từ há»i: "Trên đưá»ng thắp mấy nén hương?"

Ngươi đáp : "Năm nén".

Thắp năm nén hương tức là chức hương chủ.

Lão cÅ©ng là há»™i viên bản há»™i, nhưng chức vị còn kém ngươi nhiá»u. Ngươi có việc gì cứ giao lão làm.
Vi Tiểu Bảo nhất nhất ghi lòng.
Trần Cận Nam cùng gã diễn lại một lượt, không sai chữ nào.
Trần Cận Nam lại nói:
- Từ lão tuy chức vị không cao, nhưng võ công rất giá»i. Ngươi không nên vô lá»… vá»›i lão.
Vi Tiểu Bảo vâng lá»i.

Trần Cận Nam lại truyá»n thụ cho Vi Tiểu Bảo má»™t ít khẩu quyết vá» võ công rồi bảo gã:
- Tiểu Bảo ! Ta và ngươi Ä‘á»u có việc lá»›n trong mình, không thể tụ há»™i vá»›i nhau lâu được. Bữa nay ngươi trở vá» Thanh cung nói là bị bá»n cưá»ng nhân bắt Ä‘em Ä‘i rồi ban đêm ngươi dùng kế giết tên quân canh trốn vá» cung. Nếu có ngưá»i bảo ngươi dẫn quân đến tróc nã thì ngươi dẫn quân tá»›i đây. Chúng ta Ä‘em thá»§ cấp Ngao Bái chôn ở sau vưá»n rau. Ngươi dẫn chúng ra đào lên là chúng không nghi ngá» gì nữa.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Khi đó các vị Ở đây bỠhết đi rồi phải không?
Trần Cận Nam đáp :
- Ngươi đi rồi, anh em sẽ giải tán ngay, ngươi bất tất phải quan tâm.
ông xoa đầu Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu Bảo ! Ta mong ngươi là một đứa nhỠngoan ngoãn.

Khi nào rảnh việc ta đến kinh thành truyá»n thụ võ công cho ngươi.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Dạ ! Xin đa tạ sư phụ.
Trần Cận Nam nói:
- ÄÆ°á»£c rồi ! Thôi ngươi Ä‘i Ä‘i ! Bá»n Thát Äátrất xảo quyệt. Tuy ngươi là ngưá»i thông minh nhưng phải cẩnthận lắm má»›i được.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Sư phụ Æ i ! Äệ tá»­ ở trong cung buồn lắm, đến bao giá» má»›i được theosư phụ bôn tẩu giang hồ?
Trần Cận Nam chăm chú nhìn vào mặt gã, đáp :
- Ngươi chịu khó nhẫn nại vài năm, lập nên công lá»›n cho bản há»™i. Nán chá» mấy năm... thanh âm ngươi biến đổi, râu cÅ©ng má»c ra, không thể làm thái giám được nữa. Khi đó hãy rá»i khá»i Thanh cung...
Ban đầu Vi Tiểu Bảo lấy làm buồn rầu, sau gã xoay chuyển ý nghĩ , tự nhủ:
- Ta ở trong cung muốn làm việc hay việc dở thì làm, quần hào chẳng ai hay biết. HỠmuốn truất phế ngôi hương chủ của ta không phải chuyện dễ.
Sau này ta lá»›n tuổi, luyện võ công đến chá»— thành tá»±u, khi đó thưá»ng há» không phế bá» mình nữa.
Gã nghĩ tới đây cảm thấy khoan khoái trong lòng.
Vi Tiểu Bảo tìm đến chá»— Mao Thập Bát để ngá» lá»i từ biệt.
Mao Thập Bát chưa biết việc gã gia nhập Thiên Äịa Há»™i và làm hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng nên hắn há»i luihá»i tá»›i ra chiá»u rất thân thiết.

Vi Tiểu Bảo cũng không nói rõ.
Lúc này thanh gươm truỷ thủ cùng đồ vật của Vi TiểuBảo bị đoạt mất đã đem lại trả cho gã.
Trần Cận Nam sai ngưá»i lấy ngá»±a cho Vi Tiểu Bảo, chính ông thân hành đưa chân ra ngoài cá»­a.
Bá»n Lý Lá»±c Thế, Quan An CÆ¡ cùng anh em trong Thanh Má»™c đưá»ng tiá»…n chân Vi Tiểu Bảo ra ngoài ba dặm.
Vi Tiểu. Bảo há»i rõ đưá»ng vá» Bắc Kinh, gã giục ngá»±a rong ruổi cho đến lúc trá»i xế chíá»u, vá» tá»›i Thanh cung, lập tức vào ra mắt Hoàng đế.
Vua Khang Hy đã hay tin Ngao Bái bị Vi Tiểu Bảo đâm chết trong nhà tù.
Nhà vua cho là gã bị đồng đảng cá»§a Ngao Bái cướp Ä‘em Ä‘i tất phải dữ nhiá»u lành ít
Từ lúc xảy chuyện Vi Tiểu Bảo bị cướp Ä‘em Ä‘i, Thanh đình đã phái quan binh Ä‘i xục xạo tìm tróc nã dư đảng cá»§a Ngao Bái tra há»i.

Số ngưá»i bị bắt rất nhiá»u mà không Ä‘iá»u tra ra được manh mối chi hết.
Vua Khang Hy nghe tin Vi Tiểu Bảo trở vá» má»™t cách đột ngá»™t thì vừa kinh hãi vừa mừng thầm, vá»™i truyá»n chỉ cho vào bệ kiến.
Vi Tiểu Bảo vừa tiến vào phòng, nhà vua đã há»i ngay:
- Tiểu Quế Tử ! Ngươi... ngươi làm sao mà trốn vỠđược?
Vi Tiểu Bảo trong khi Ä‘i đưá»ng đã nghÄ© ra má»™t thiên hoang đưá»ng để giải thích.

Bây giá» gã liá»n Ä‘em chuyện mình bị cưá»ng nhân bắt trong trưá»ng hợp nào và bá» vào thùng táo ra sao , gã thuật lại đúng, vì chá»— này không cần bịa đặt
Sau gã nói đến bá»n gian đảng thiết linh vị tế Ä‘iện , dùng thá»§ cấp nhân vật thứ nhất làm đồ tế và tạm thá»i chưagiết gã. Chúng trói gã lại Ä‘em giam vàotrong phòng tối. Gã liá»n nhân lúc canh khuya cá»cho đứt dây trói rồi giết tên quân canh trốn ra.
Gã còn bịa chuyện phải ẩn núp trong bụi cỠrậm để trốn lệnh truy binh.
Gã cướp được ngá»±a trong trưá»ng hợp nào rồi theo đưá»ng quanh trở vá» ra sao.

Gã đã tạo ra một thiên cố sự rất linh động.
Tài sản của ngocvosong1986

  #34  
Old 01-06-2008, 08:14 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 33


Trong quán Trà Äồng Há»™i đưa tin


Vua Khang Hy nghe Vi Tiểu Bảo thuật chuyện rất lấy làm thích thú, ngài vỗ vai gã ban khen:
Tiểu Quế Tử ! Ngươi thiệt là tài tình.
Nhà vua lại nói:
- Phen này ngươi vất vả quá !
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Muôn tâu thánh thượng ! Bá»n dư đảng cá»§a Ngao Bái thế lá»±c lá»›n mạnh không phải tầm thưá»ng. Lúc nô tài trốn Ä‘i đã ghi nhá»› đưá»ng lối. Bây giá» có nên dẫn binh mã rượt theo không?
Vua Khang Hy cả mừng phán:
- Tuyệt diệu ! Ngươi Ä‘i kêu Sách Ngạch Äồ dẫn năm ngàn binh mã cùng ngươi rượt theo tróc nã.
Vi Tiểu Bảo lui ra, sai ngưá»i đến thông tri cho Sách Ngạch Äồ.
Sách Ngạch Äồ nghe tin Vi Tiểu Bảo bị bá»n thá»§ hạ Ngao Bái bắt Ä‘i trong lòng Ä‘ang buồn bã vì ở trong cung lão thiếu mất má»™t tay viện trợ rất đắc lá»±c.
Tuy lão nuốt trôi được bốn mươi lăm vạn lạng bạc , nhưng chá»— mất Vi Tiểu Bảo là việc trá»ng đại, được số bạc kia không đủbồi đắp. Äá»™t nhiên lão nghe Tiểu Quế Tá»­ trốn vá», tinh thầnlão vô cùng phấn khởi, vá»™i dẫn binh mã cùng
Vi Tiểu Bảo đi tróc nã dư đảng của Ngao Bái.
Äi được ná»­a đưá»ng thì Khang Thân Vương đã sai ngưá»i đưa con Ngá»c hoa thông đến cho Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo cưỡi tuấn mã càng tỠvẻ hiên ngang.
Khi Ä‘oàn ngưá»i ngá»±a đến chá»— Thiên Äịa Há»™i tụ há»p thì dÄ© nhiên không còn má»™t bóng ngưá»i nào.
Sách Ngạch Äồ hạ lệnh xục tìm khắp nÆ¡i.
Lát sau có ngưá»i dâng thá»§ cấp cá»§a Ngao Bái Ä‘em ra. Chúng lại thấy cả tấm linh bài trên đỠhàng chữ:
"Äại Thanh Thiếu Bảo Ngao Bái Äại Nhân Linh Chi Vị".
Ngoài ra còn mấy bức đối trướng viếng Ngao Bái.

DÄ© nhiên những thứ này do bá»n Trần Cận Nam cố ý tạo ra.
Sách Ngạch Äồ trở vá» Bắc Kinh Ä‘em theo thá»§ cấp, linh bài cùng những đối viếng Ngao Bái tâu trình Hoàng thượng, tá»± cho là mình lập được công lá»›n.
Vua Khang Hy sai lão tiếp tục để tâm dò xét dư đảng cá»§a Ngao Bái. Äồng thá»i nhà vua ban lá»i khen thưởng.
Vi Tiểu Bảo chỉ cưá»i thầm trong bụng.
Gã vỠphòng mình kiểm lại những tấm ngân phiếu cộng được bốn mươi sáu vạn sáu ngàn năm trăm lạng bạc , trong lòng khoan khoái vô cùng.
Nguyên Sách Ngạch Äồ muốn lấy lòng Vi Tiểu Bảo nên đáng lẽ phần gã có bốn mươi lăm vạn lạng, lão thêm vào hÆ¡n má»™t vạn lạng nữa.
Vi Tiểu Bảo coi đi coi lại mấy chục tấm ngân phiếu rồi cất đi. Gã lấy cuốn luyện võ công căn bản của Trần Cận Nam giao cho, chiếu theo bí quyết ngồi xếp bằng rèn luyện.
Nhưng gã má»›i luyện được ná»­a giá» thì thấy tinh thần má»i mệtliá»n lăn xuống giưá»ng ngá»§ thiếp Ä‘i.
Hôm sau thức dậy, gã vào Ngự thư phòng chầu hầu Hoàng đế xong vỠnhà ngồi luyện công.

Chẳng được bao lâu gã lại ngủ đi.
Nguyên công phu nhập môn của Trần Cận Nam rất khó luyện. Nếu không có nghị lực thì khó mà đả thông được đệ nhất quan.
Vi Tiểu Bảo là ngưá»i thông minh lá»—i lạc nhưng thiếu phần nghị lá»±c.

Gã mới luyện đệ nhất thức đã thấy khó khăn vôcùng, đâm ra buồn ngủ.
Lúc tỉnh dậy thì đã nửa đêm, gã nghĩ thầm:
- Sư phụ bảo mình luyện võ nhưng công phu của lão gia thì chẳng có thú vị chi hết.
Gã dậy mở cuốn sách thấy má»™t bên khuyên tròn, má»™t bên đầy những chữ nhá» chi chít. Trong mưá»i chữ có đến chín chữ rưỡi không hiểu. Gã buông tiếng thở dài rồi gấp sách lại.
Nguyên Trần Cận Nam liệu việc rất kín đáo , nhưng trong việc này ông đã phạm vào câu : "Bậc trí giả lo nghÄ© ngàn Ä‘iá»u, tất có má»™t Ä‘iá»u sai trật !'. Ông quên chưa há»i Vi Tiểu Bảo có biết chữ hay không. Ông thấy đứa nhá» hÆ¡n mưá»i tuổi lại rất thông minh, dÄ© nhiên tưởng gã biết chữ rồi. Những bí quyết trong cuốn sách này toàn là những câu thiển cận dá»… hiểu , xem đến là có thể hiểu ngaỵ Trong lúc thảng thốt lại mắc bận vô số công việc, ông chưa kịp giải thích kỹ lưỡng cho gã nghe.
Không ngỠVi Tiểu Bảo lại mù chữ. Trong sách viết rõ cả những chỗ lúc luyện công mà buồn ngủ phải làm thế nào để phấn khởi tinh thần, nhưng Vi Tiểu Bảo ngay cửa quan thứ nhất đã không qua được rồi.
Vi Tiểu Bảo nằm trên giưá»ng bụng bảo dạ:
- Lần sau mình gặp sư phụ, lão gia Ä‘iá»u tra thấy mình luyện công chậm tiến, chắc phải buồn bá»±c.
Gã ngồi dậy mở sách ra coi theo phép ngồi tu luyện,nhưng chẳng bao lâu, mí mắt lại nặng trĩu buồn ngủ.

Gã lẩm bẩm:
- Sư phụ ta là ngưá»i rất tốt, nhưng công phu cá»§a lãogia lại không hứng thú bằng lão con rùa.
Gã nghÄ© tá»›i công phu cá»§a Hải lão công, bất giác tinh thần phấn chấn gã liá»n lấy cuốn kinh gì đó cá»§aHải lão công Ä‘em ra cứ theo đồ hình mà ngồi luyện.
Gã ngồi má»™t lúc đã thấy luồng nhiệt khí từ huyệt Ä‘an Ä‘iá»n từ từ bốc lên thì nghÄ© bụng:
- Sư phụ đã nói sau khi luyện công ở bụng dưới có luồng nhiệt khí mà sao mình theo đồ hình củalão gia ngồi luyện mãi mà vẫn chẳng thấy nhiệt khíđâu. Mlnh theo lối luyện công của lão con rùa thìnhiệt khí lại bốc lên ngay mới thật là kỳ!
Gã nhìn vào cuốn di thư cá»§a Hải lão công cho luồng nhiệt khí chạy theo những đưá»ng dây vẽ trênhình ngưá»i rồi cảm thấy trong mình rất khoan khoái dá»…chịu.
Khi nào luồng nhiệt khí đến chá»— bế tắc không đả thông được gã liá»n theo bí quyết dẫn dụ cá»§a Trần Cận Nam là đả thông được luồng chân khí chu lưu ngay.
Vi Tiểu Bảo má»›i luyện được chín ngày đã thuá»™c đồ hình thứ nhất mà Hải lão công để lại, nhưng phương pháp sá»­ dụng gã lại theo những Ä‘iá»u mà Trần Cận Nam đã truyá»n thụ cho.

Cứ má»—i lần gã chiếu theo những đưá»ng dây đỠvẽ trong đồ hình thúc đẩy chân khí chạy hết má»™t vòng làngưá»i gã lại ướt đẫm mồ hôi, xú uế.

Mồ hôi làm ướt đầm cả chăn đệm.

Sau đó gã cảm thấy khoan khoái vô cùng. Thân hình nhẹ lâng lâng như muốn bay bổng lên không.

Gã cho là môn võ công thượng thặng tu luyện phải như vậy. Thực ra vô hình chung gã đưa hai môn võ công hoà hợp vào làm một.
Nguyên hai môn võ này Ä‘á»u là những môn cá»±c kỳ tinh vi ảo diệu, những ngưá»i sÆ¡ há»c tất có minh sư chỉ dạyvà phải mất mấy năm cÅ©ng chưa thành công và khôngai dạy lẫn lá»™n như vậy.

Nhưng vị giả sư phụ của Vi Tiểu Bảo đã chết rồi mà vị chân sư phụ lại không ở bên cạnh gã, nên gã nghĩ sao cứ thế
mà luyện.
Trần Cận Nam có ngỠđâu Vi Tiểu Bảo không biết văn tá»±trong sách đã thuyết mình, thành ra đầu Ngômình Sở rối loạn xà ngầu mà lại biến thành má»™tmôn võ há»c kỳ dị xưa nay chưa từng có.
Nên biết môn võ mà Hải lão công để lại thuá»™c vỠđưá»ng âm mưu quái dị.
Nó há»c rất dá»… dàng mà lại hợp vá»›i thiên tính cá»§a Vi Tiểu Bảo. Còn yếu tố thứ ba nữa là ngưá»i đã há»c võ công cá»§a Hải lão công chẳng được nhiá»u cÅ©ngđược ít. Tuy những Ä‘iá»u sở há»c cá»§a gã có phần sai trậtnhiá»u hÆ¡n phần đúng cách song vẫn là má»™t đưá»ng lối,nên hợp vào vá»›i những Ä‘iá»u truyá»n dạy cá»§a Trần Cận Nam ăn khá»›pđược ngay.
Tá»· như má»™t ngưá»i há»c sách, không biết được chữ nào thì thôi, nhưng đã biết được chút ít mà bảo quên sạch, quên cả đến chữ nhất chữ nhị cÅ©ng không nhận ra là má»™t chuyện chẳng thể nào có được.
Hoặc giả có ngưá»i bị thương ở bá»™ Óc bao nhiêu việc cÅ© Ä‘á»u quên sạch thì còn có lý, chứ ngưá»ihá»c chữ đã biết Ä‘á»c biết viết thì không thể quênhết được.
Vi Tiểu Bảo luyện được môn võ công cổ quái và nó đã gắn liá»n vào trong ngưá»i gã như huyết nhục trong thân thể thì chẳng tài nào gá»™t rá»­a cho sạch được.
Vi Tiểu Bảo luyện xong đồ hình thứ nhất, gã luyện sang đồ hình thứ hai càng thêm thích thú. Từ đồ hình thứ ba thứ tư trở đi gã liên tục rèn luyện như ngựa không dừng vó.
Hay ở chá»— ban ngày Vi Tiểu Bảo chỉ đến Ngá»± thư phòng cháu hầu vua Khang Hy mấy giá», thì giá» nhàn rá»—i cá»§a gã rất nhiá»u. Công việc thượng thiện giám đã có bá»n thái giám thá»§ hạ lo liệu hết.
Hàng tháng cứ đến ngày mồng 2 và ngày16 là tên thái giám quản sá»± lại đưa hai ngàn lạng bạc đến nhà cho Vi Tiểu Bảo. Äó là món tiá»n lá»i trong công việc mua bán quản sá»± cứ đúng kỳ ná»™p cho Vi Tiểu Bảo.
Sách Ngạch Äồ đã làm thay Vi Tiểu Bảo việc chiamấy vạn lạng bạc cho bá»n phi tần , bá»n thái giám, thị vệ có quyá»n thế ở trong cung rồi.

Vi Tiểu Bảo đã bôi mép bá»n chúng lại được vuaKhang Hy cá»±c kỳ sá»§ng ái, nên mấy tháng nay gãở trong cung ai cÅ©ng yêu mến, khen ngợi hết lá»i.

Bất cứ ngưá»i nào gặp gã cÅ©ng niá»m nở đón tiếp.
Thu qua đông tá»›i, khí trá»i má»—i ngày má»™t thêm giá lạnh.
Má»™t hôm Vi Tiểu Bảo ở Ngá»± thư phòng ra sá»±c nhá»› tá»›i lá»i dặn cá»§a Trần Cận Nam.

Gã tự nhủ:
- Sư phụ đã dặn ta khi có việc thì đến Thiên Kiá»u kiếm lão há» Từ bán thuốc cao để liên lạc. Tuy hiện giá» chưa có việc gì, nhưng ta thá»­ đến đó coi xem thế nào. Không chừng sư phụ đến Bắc Kinh rồi mà mình không biết là lỡ mất dịp để há»c võ công.
Vi Tiểu Bảo liá»n ra cá»­a cung chuyển qua mấy đưá»ng phố lá»›n thì thấy trong quán trà có thầy đồ Ä‘ang giảng sách.

Gã liá»n tiến vào quán kêu pha cho má»™t bình trà rồi ngồi xuống uống nước.
Thầy đồ Ä‘ang giảng Anh Liệt truyện vá» vụ Chu Nguyên Chương cùng Trần Hữu Lượng đại chiến trên hồ Bà Dương. Chu Äiện đã bồng Chu Nguyên Chương đổi thuyá»n thế nào. Trên chiếcthuyá»n cá»§a Trần Hữu Lượng pháo nổ ra sao ; chiếc thuyá»n trước cá»§aChu Nguyên Chương bị bể tan tành thế nào...
Bao nhiêu tình tiết này Vi Tiểu Bảo đã biết hết.
Kể ra thầy đồ này giảng không hay lắm, nhưng Vi Tiểu Bảo cÅ©ng ngồi nghe đến quá ná»­a giá» thì trá»i vừa tối. Thế là bữa nay gã không đến Thiên Kiá»u nữa.
Äến ngày thứ hai, thứ ba thuá»· chung vẫn không Ä‘i được. Má»—i tối lúc Ä‘i ngá»§ Vi Tiểu Bảo lại tá»± hẹn vá»›i mình hôm sau đến kiếm Từ lão đầu , nhưng thuá»· chung gã vẫn không đến Thiên Kiá»u, ngày thì Ä‘i gieo thò lò, ngày lại đến nghe giảng sách. Nếu không thì gã ra chợ vung phí tiá»n bạc.
Thực ra trong thâm tâm Vi Tiểu Bảo lúc nào cũng sợ hãi Trần Cận Nam.
Gã đã không muốn luyện môn võ công cá»§a ông truyá»n cho, rồi không muốn gặp mặt ông nữa.

Gã liệu trước khi gặp sư phụ tất bị ngưá»i thống trách má»™t trận nên thân, không chừng còn truất phế ngôi Hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng nữa là khác.
ít bữa nay Vi Tiểu Bảo ở Hoàng cung ăn chơi sung sướng.

Thực ra làm thái giám còn đắc ý hơn chức hương chủ xú chủ gì đó.
Có Ä‘iá»u gã tá»± biết ý niệm này chẳng tốt đẹp gì, rồi gã không dám nghÄ© nhiá»u nữa.

Gã tự nhủ:
- Mình đã không có việc gì thì đến kiếm Từ lão làm chi để tiết lộ cơ mật.
Cái mạng nhá» xíu cá»§a mình có chết cÅ©ng không đáng kể, nhưng làm liên luỵ đến Thiên Äịa Há»™i là má»™t việc trá»ng đại.
Ngày tháng thoi đưa, Vi Tiểu Bảo tiếp tục cuộc sống ở trong Hoàng cung như vậy hơn một tháng nữa.

Bảy mươi hai bức hoa. đồ của Hải lão công để lại, gã đã luyện xong được hai mươi mốt bức.

Gã cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, chân bước mau chóng thì trong lòng vui sướng vô cùng !
Một hôm gã lại đến quán trà để nghe thầy đồ giảng vỠAnh Liệt truyện.
Chá»§ quán thấy gã là má»™t vị thái giám trong cung lại thưởng nhiá»u tiá»n, nên ngày nào y cÅ©ng dành má»™t chá»— ngồi tốt nhất cho gã và pha má»™t bình hương trà thượng hảo hạng đưa đến.

Miệng y niá»m nở má»™t Ä‘iá»u Quế công công , hai Ä‘iá»u Quế công công.
Vi Tiểu Bảo ít lâu này được ngưá»i ta nịnh bợ quen rồi, chá»§ quán nịnh hót gã cÅ©ng là sá»± thưá»ng, nhưng nghe vẫn lá»t tai.
Thầy đồ nói chuyện đại tướng quân Từ Äạt Ä‘eo ấn xuất chinh Ä‘uổi quân Thát Äát ra khá»i Mông Cổ. Nhưng đây là đất kinh sư, những ngưá»i cao cả vào trà quán nghe chuyện không phái là ít, nên thầy đồ không dám công nhiên nói đến tiếng quân Thát Äát. Có Ä‘iá»u lão nói rất hùng hồn, miệng phun bá»t rãi.
Vi Tiểu Bảo Ä‘ang chú ý lắng tai nghe, bá»—ng có má»™t ngưá»i đến nói:
- Xin lỗi công công.
Rồi ngồi xuống bên bàn.
Vi Tiểu Bảo chau mày ra chiá»u khó chịu. Ngưá»i kia khẽ nói:
- Tiểu nhân có lá thuốc cao thượng hảo muốn đem bán cho công công.
Má»i công công coi Ä‘i !
Vi Tiểu Bảo quay đầu nhìn lại thì thấy lá cao đặt trên bàn ná»­a xanh ná»­a Ä‘á».

Gã động tâm chợt cất tiếng :
Cao này là cao gì?
Ngưá»i kia đáp :
- Äây là thuốc "trừ Thanh" ác độc, khiến cho mắtÄ‘ui lại tá» (lại tá» là do chữ "phục Minh")
Y hạ thấp giá»ng xuống nói tiếp :
- Nó còn có tên là "thuốc cao khử Thanh phục Minh".
Vi Tiểu Bảo ngó lại ngưá»i này thấy y má»›i ngoài ba chục tuổi cặp mắt sắc sảo nhanh nhẹn chứ không phải lão Từ như lá»i sư phụ dặn thì trong lòng nghi hoặc há»i lại:
- Lá cao này bao nhiêu tiá»n?
Vi Tiểu Bảo há»i lại:
- Ta trả năm lạng hoàng kim năm lạng bạch ngân có bán không?
Ngưá»i kia đáp :
- Như vậy hoá chẳng đắt quá ru?
Vi Tiểu Bảo đáp: '
- Không đắt đâu ! Không đắt đâu! Chỉ cần sao trừThanh khá»­ độc, mắt lại sáng tá» có làm thân trâu ngá»±a Ä‘á»n nghì trúc mai cÅ©ng không phải là quá.
Ngưá»i kia đẩy lá cao vá» trước Vi Tiểu Bảo, nói thầm:
- Má»i công công ra ngoài nói chuyện.
Dứt lá»i y ra khá»i quán trà.
Vi Tiểu Bảo bá» hai trăm đồng tiá»n xuống bàn rồi lững thững bước ra.
Ngưá»i kia chở gã ở ngoài quán rồi Ä‘i vá» hướng Äông rẽ vào trong hẻm nhá» dừng bước lại Ä‘á»c :
- Äịa chấn cao cương, nhất phái khê thuá»· thiên cổtú.
Vi Tiểu Bảo Ä‘á»c :
- Môn triá»u đại hải, tam hà hợp thuá»· vạn niên lưu.
Rồi gã không chá» ngưá»i kia nói; gã há»i trước :
- Hoa hồng bên đình ở đưá»ng nào?
Ngưá»i kia đáp :
Tiểu đệ Ở Hoành Hoá đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo há»i:
Trên đưá»ng thắp mấy nén hương?
Ngưá»i kia đáp :
- Ba nén.
Vi Tiểu Bảo gật đầu nghĩ bụng:
Chức vị ngưá»i này còn thấp hÆ¡n ta hai bậc.
Ngưá»i kia chắp tay khom lưng thi lá»… khẽ há»i:
- Phải chăng ca ca là Vi hương chá»§ thắp năm nén hương ở Thanh Má»™c đưá»ng?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Chính thị!
Gã nghĩ bụng :
- Tuổi gã lá»›n hÆ¡n ta nhiá»u mà kêu ta bằng ca ca nghecÅ©ng dá»… chịu. Nhưng sao gã không kêu bằng gia gia haya thúc?
Ngưá»i kia tá»± giá»›i thiệu:
- Tiểu đệ há» Cao, tên gá»i Ngạn Siêu, ở dưới trướng Lýhương chá»§ từ lâu nay má»›i gặp mặt thật là đại hạnh!
Vi Tiểu Bảo mừng thầm trong bụng cưá»i nói:
- Cao đại ca dạy quá lá»i. Chúng ta là ngưá»i cùng má»™t há»™i, hà tất phải khách sáo?
Ngạn Siêu nói:
- Ở quý đưá»ng có vị há» Từ bán thuốc ở Thiên Kiá»u bữa nay bị đánh thành trá»ng thương nên đến báo tin cho Vi hương chá»§.
Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi há»i:
Hồi này tiểu đệ Ở trong cung có nhiá»u việc chưa đến gặp y được. Y bị thương trong trưá»ng hợp nào? Ai đã đánh y?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- NÆ¡i đây không tiện nói rõ, má»i Vi hương chá»§ Ä‘i theo tiểu đệ.
Vi Tiểu Bảo gật đầu.

Cao Ngạn Siêu rảo bước đi ngay, Vi Tiểu Bảo theo sau.
Äi qua bảy tám đưá»ng phố đến má»™t ngõ nhá».

Cao Ngạn Siêu tiến vào một tiệm.
Vi Tiểu Bảo thấy treo biển đỠba chữ nhưng gã không biết chữ nào, liá»n cho là tên tiệm thuốc cÅ©ng bước vàotheo.
Ngưá»i chưởng quỹ ngồi ở sau quầy, mập thù lù.

Cao Ngạn Siêu tiến lại gần ghé tai nói khẽ mấy câu.

Chưởng quỹ vâng dạ luôn miệng.
Hắn đứng dậy nhìn Vi Tiểu Bảo gật đầu nói:
- Khách quan đến mua thuốc thượng hảo, xin má»i vào.
Hắn dẫn hai ngưá»i vào, đóng cá»­a lại rồi lật tấm vánmở đưá»ng hầm có bậc đá Ä‘i xuống.
Vi Tiểu Bảo Ä‘i xuống thấy đưá»ng hấm tối mò, trong lòng rấtđỗi kinh nghi tá»± há»i:
- Hai ngưá»i này không biết có đúng là anh em trong Thiên Äịa Há»™i hay không? Nếu phía trước là phòng làm thịt Vi Tiểu Bảo há chẳng há»ng bét?

Nhưng Cao Ngạn Siêu đi theo sau gã, chẳng còn đưởng lổi nào lùi lại được nữa, gã đành theo tênchưởng quỹ đi vào đưởng hầm.
May ở đưá»ng hầm rất ngắn. Má»›i Ä‘i hÆ¡n 10 bước, tên chưởng quỹ đẩy cánh cá»­a mở ra.

Bên trong có ánh sáng đèn lá»t ra ngoài.

Vi Tiểu Bảo bước qua cửa thấy đây là một gian nhà nhỠchừng 10 thước vuông.
Trong nhà có năm ngưá»i ngồi. Má»™t ngưá»i nằm trên cái giưá»ng thấp. Bây giá» lại thêm ba ngưá»i nữa.

Nhà chật như nêm cối cơ hồ không quay trở được.
Cao Ngạn Siêu hô:
- Chúng vị huynh đệ ! Vi hương chá»§ ở Thanh Má»™c đưá»ng đã giá lâm.
Năm ngưá»i trong nhà đồng thanh hoan hô, đứng lên khomlưng thi lá»….
Nhà hầm chật quá má»i ngưá»i xúm xít vào vá»›i nhau má»™t chá»—.
Vi Tiểu Bảo chắp tay đáp lễ.

Cao Ngạn Siêu trá» vào ngưá»i nằm trên chõng nói:
- Từ đại ca bị trá»ng thương không thể đứng dậy hành lá»… được.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Không dám! Không dám!
Gã lại gần thấy ngưá»i nằm trên giưá»ng mặt mÅ©i dăn deo mà không còn chút huyết sắc.

Hai mắt nhắm nghiá»n, hÆ¡i thở yếu á»›t, trên chòm râu bạc hãy còn loang lổ vết máu.

Gã cất tiếng há»i:
- Không hiểu ai đã đả thương Từ đại cả Phải chăng là bá»n nanh vuốt...cá»§a quân Thát Äát?
Cao Ngạn Siêu lắc đầu đáp :
- Không phải ! Äây là ngưá»i trong Má»™c vương phá»§ ởVân Nam.
Vi Tiểu Bảo kinh hãi há»i:
- Sao lại ngưá»i cá»§a Má»™c vương phá»§ ở Vân Nam? Bá»n há» ... bá»n há» là ngưá»i cùng đưá»ng vá»›i ta kia mà?
Cao Ngạn Siêu từ từ lắc đầu đáp :
- Phải bẩm hương chá»§ đại ca ! Sáng sá»›m hôm nay Từ đại ca loạng choạng vỠđến tiệm thuốc Hồi Xuân có lắp bắp kể lại ngưá»i hạ thá»§ đánh y là hai thanh niên há» Bạch trong Má»™c vươngphá»§...
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Há» Bạch ư? Dưá»ng như há» Bạch là dòng dõi cá»§a má»™t trong Tứ đại gia tướng cá»§a Má»™c Vương gia?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Chắc là đúng rồi ! Theo lá»i Từ đại ca thì bá»n há» vì cuá»™c tranh chấp "á»§ng ÄÆ°á»ng", "á»§ng Quế" mà Ä‘i đến chá»— gây lá»™n rồi xảy cuá»™c động thá»§.

Từ đại ca song quyá»n khôn địch bốn tay thành bị trá»ng thương.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hai ngưá»i đánh má»™t đâu phải là hành vi cá»§a anh hùng hảo hán? ÄÆ°á»ng gì? Quế gì? Hay là... hay là...
Gã nghÄ© tá»›i chữ "á»§ng Quế" đã tưởng là há» á»§ng há»™ Tiểu Quế Tá»­ tức là á»§ng há»™ mình. Nhưng gã biết là không phải liá»n dừng lại.
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Má»™c vương phá»§ là thá»§ hạ cá»§a Quế vương. Còn Thiên Äịa Há»™i chúng ta là thá»§ hạ ÄÆ°á»ng Vương ngày trước. Chắc Từ đại ca đã cùng há» tranh chấp vá» danh phận rồi xảy chuyện bất hoà.
Vi Tiểu Bảo vẫn chưa hiểu lại há»i:
- Thá»§ hạ Quế vương làm sao? ÄÆ°á»ng vương thế nào?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Quế vương không phải là chân mệnh Thiên tá»­. ÄÆ°á»ng vương chúng ta má»›i đúng là chân mệnh Thiên tá»­.
Trong nhà có má»™t đạo nhân ngoài năm chục tuổithấy Cao Ngạn Siêu nói không rõ ràng, liá»nxen vào :
- Vi hương chá»§! Ngày trước Lý Sấm đánh vào thành Bắc Kinh bức tá»­ Sùng Trinh thiên tá»­. Ngô Tam Quế dẫn quân Thanh vào qua cá»­a ải để chiếm Ä‘oạt giang san gấm vóc cá»§a chúng tạ Các trung thần nghÄ©a sÄ© khắp nÆ¡i tá»›i tấp suy tôn con cháu đức Thái Tổ Hoàng đế lên làm vuạ Trước hết là Phúc vương ở Nam Kinh lên làm thiên tá»­. Sau Phúc vương bị quân Thát Äát gia hại thì ÄÆ°á»ng vương cá»§a chúng ta ở Phúc Kiến lên làm thiên tá»­. ÄÆ°á»ng vương đã được Quốc tính gia á»§ng há»™, dÄ© nhiên là chân mệnh thiên tá»­. NgỠđâu bá»n ngưá»i khác ở Quảng Tây, Vân Nam lại suy tôn Quế vương lên làm thiên tá»­.
Vậy Quế vương không phải là chân mệnh thiên tử.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Trá»i không hai mặt, nước chẳng hai vuạ Äã có ÄÆ°á»ng vương làm thiên tá»­, thì Quế vương, Lá»— vương không thể làm thiên tá»­ được nữa.
Cao Ngạn Siêu nói :
- Äúng thế! Vi hương chá»§ nói rất chí lý.
Äạo nhân nói:
- Nhưng bá»n ngưá»i ở Quảng Tây, Triết Giang mưu đồ phú qụý tranh dành nhau nói là nhân vật được há» á»§ng há»™ má»›i đúng là chân mệnh thiên tá»­.

Thế là xảy cuộc tranh chấp kịch liệt.
Äạo nhân thở dài nói tiếp :
- Sau ÄÆ°á»ng vương, Lá»— vương, Quế vương Ä‘á»u nối tiếp nhau ngá»™ nạn.
Mấy năm nay trên chốn giang hồ, những bậc hào kiệt không quên nhà Minh chia nhau Ä‘i tìm dòng dõi ba vị vương gia tôn thá» làm chúa mưu đồ công cuá»™c phản Thanh phục Minh. Bá»n thá»§ hạ cá»§a Quế vương á»§ng há»™ con cháu Quế vương. Thá»§ hạ Lá»— vương á»§ng há»™ con cháu Lá»— vương. Äó là Quế phái và Lá»— phái. Bá»n há» kêu Thiên Äịa Há»™i chúng ta bằng ÄÆ°á»ng phái. ÄÆ°á»ng, Quế, Lá»— cả baphái Ä‘á»u theo Ä‘uổi mục đích phản Thanh phục Minh. Cóđiá»u Thiên Äịa Há»™i chúng ta má»›i là chính thống.Còn Quế phái, Lá»— phái chỉ là hạng cướp ngôi.
Vi Tiểu Bảo gật đầu nói:
- Tiểu đệ hiểu rồi ! Bá»n Má»™c vương phá»§ thuá»™c vá» Quế phái chứ gì?
Äạo nhân đáp :
- Phải rồi ! Ba phái này mưá»i mấy năm nay vẫn tranh chấp nhau hoài.
Tài sản của ngocvosong1986

  #35  
Old 01-06-2008, 08:16 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 34


Tiểu Hương Chủ trá hình Hương Chủ


Vi Tiểu Bảo nhá»› lại ngày trước đã gặp chị em há» Phương trong Má»™c vương phá»§ trên đưá»ng Ä‘i Tô Bắc, gã đã bị Mao Thập Bát cầm roi ngá»±a quất túi bụi.

Tuy trong lòng gã rất bội phục Mộc Vương gia, nhưng phải chịu một trận đòn nhừ tử.

Hôm ấy gã thấy Mao Thập Bát tỠra sợ hãi kính cẩn nên cũng không tức giận.
Gã nói:
- ÄÆ°á»ng vương đã là chân mệnh thiên tá»­, vậy bá»n há» không nên tranh chấp nữa má»›i phải.

Nghe nói Má»™c Vương gia là má»™t nhân vật rất tá»­ tế, rất biết Ä‘iá»u, e rằng sau khi lão nhân gia quy tiên rồi, bá»n thá»§ hạ có má»™t số ngưá»i sinh chuyện rắc rối.
Gã nói câu này trúng vào tâm lý má»i ngưá»i, dưới nhà hầm quần hào đồng thanh hô:
- Vi hương chủ nói đúng quá !
Äạo nhân lại lên tiếng:
- Anh hùng hảo hán trên chốn giang hồ vì nể mặt Má»™c Vương gia nên há»… thấy lá cá» trắng nhá» viá»n màu lam Ä‘á»u tỠý kính trá»ng nhưá»ng nhịn. Do đó mà cảcon chó con mèo trong Má»™c vương phá»§ cÅ©ng kiêu ngạo hợmmình. Từ đại ca cá»§a chúng ta là ngưá»i rất biết Ä‘iá»umà lại trung nghÄ©a. Trước kia đã phục thị ÄÆ°á»ng vươngthiên tá»­, thuá»· chung giữ tấm lòng son. Má»—i khi nhắc đến đứctiên đế là y lại sa lệ. Äây nhất định là ngưá»itrong Má»™c vương phá»§ đã ăn càn nói rỡ khinh mạn đến đứcTiên đế nên y không nhịn được mà phải đối đáprồi gây nên cuá»™c đấu khẩu. Nếu không thế thì chẳngkhi nào Từ lão ca lại động thá»§ vá»›i ngưá»i trong Má»™c vương phá»§.
Cao Ngạn Siêu nói :
- Sáng hôm nay Từ đại ca có lúc tỉnh lại để dặn anh em chúng ta rá»­a hận cho ỵ Hiện nay trong bá» cõi tỉnh Trá»±c Lệ, bản há»™i chỉ có Vi hương chá»§ là chức vụ lá»›n hÆ¡n hết. Chiếu theo luật lệ cá»§a bản há»™i thì khi gặp việc trá»ng đại là phải bẩm rõ vá»›i Vi hương chá»§ để hương chá»§ quyết định đưá»ng lối hành động. Vụ này thật tế nhị. Phải chi đối phó vá»›i bá»n Thát Äát thì việc giết giặc càng nhiá»u càng haỵ Anh em bản há»™i có phải hy sinh cÅ©ng là vì nghÄ©a vụ nên làm. Nhưng vụ này lại dính líu đến ngưá»i dưới trướng Má»™c vương phá»§.

Má»™c vương phá»§ cÅ©ng là má»™t nhà thanh danh lừng lẫy giang hồ, nói cho đúng là những ngưá»i đồng đạo vá»›i mình.

Chúng ta mà giao thiệp vá»›i há», e rằng xảy cuá»™c can quan cÅ©ng chưa biết chừng. Hậu quả ra sao khó mà biết trước.
Vi Tiểu Bảo chỉ hừ một tiếng chứ chưa nói gì.
Cao Ngạn Siêu lại tiếp :
- Từ đại ca còn nói: Y vẫn chỠđại giá Vi hương chá»§từ mấy tháng naỵ Có khi y thấy Vi hương chá»§ Ä‘i trênđưá»ng phố mua sắm đồ vật, có lúc thấy hương chá»§ nghe giảngsách trong quán trà.
Vi Tiểu Bảo đỠmặt lên nói:
- Té ra Từ đại ca đã thấy tiểu đệ rồi.
Cao Ngạn Siêu nói:
- Từ đại ca có cho hay là Tổng đà chá»§ có lá»idặn bảo khi nào Vi hương chá»§ có việc là tá»± nhiênđến tìm y, nên y tuy gặp Vi hương chá»§ mà khôngdám tiến lại chào há»i.
Vi Tiểu Bảo gật đầu đưa mắt nhìn lão già nằm trên giưá»ng bụng bảo dạ :
- Té ra lão cáo già này đã ngấm ngầm theo dõi tạ Ta Ä‘i ngoài đưá»ng phố sắm sá»­a vật dụng, vung phí tiá»n bạc Ä‘á»u lá»t vào mắt hắn. Con mẹ nó! Ngày sau hắn gặp sư phụ chắc sẽ xảy chuyện thị phị Chỉ mong sao thương thế lão cáo già không khá»i nữa rồi Ä‘i đến chá»— "ô hô ai tai " (Than ôi ! Thương thay! ) thì mình má»›i yên được.
Äạo nhân lại nói:
- Bá»n thuá»™c hạ đã thương nghị vì tình trạng bất đắcdÄ© mà phải má»i Vi hương chá»§ tá»›i đây để chá»§ trương đại cuá»™c.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:
- Mình còn là đứa con nít thì chủ trương đại cuộc thế nào được?
Nhưng gã thấy má»i ngưá»i đối vá»›i gã tá» ra rất cung kính thì trong lòng lại lấy làm đắc ý.

Hôm gã má»›i gia nhập Thiên Äịa Há»™i, ngoài Trần Cận Nam là sư phụ, chín vị hương chá»§ kia Ä‘á»u hÆ¡n tuổi gã nhiá»u, hiện giá» trong những ngưá»i ở đây gã có địa vịtôn cao hÆ¡n hết, nên hào khí bồng bá»™t những muốnbay bổng lên trá»i.
Má»™t hán tá»­ trung niên lá»±c lưỡng hằn há»c nói:
- Ai gặp ngưá»i trong Má»™c vương phá»§ cÅ©ng tá» lòng kính nể nhưá»ng nhịn chẳng qua là trá»ng vá»ng Má»™c Vương gia hết lòng trung nghÄ©a vá»›i tiên đế. Nói vá» những sá»± nghiệp kinh thiên động địa thì Quốc tính gia cá»§a chúng ta so vá»›i Má»™c Vương giacòn lừng lẩy gấp mấy mươi lần.
Má»™t ngưá»i khác nói:
- Ta kính trá»ng năm phần là để ngưá»i kính trá»ng ta mưá»i phần. Bá»n ta lịch sá»± vá»›i há» mà sao há» lại trở mặt? Nếu vụ này không làm cho ra lẽ thì từ nay trở Ä‘i Thiên Äịa Há»™i sẽ bị bá»n Má»™c vương phá»§ lấn át khó mà ngóc đầu lên được. Vậy anh em còn hàm hồ ná»—i gì?
Quần hào má»—i ngưá»i nói má»™t câu, ai cÅ©ng tá» vẻ căm há»n phẫn ná»™.
Äạo nhân nói:
- Vụ này xá»­ trí thế nào anh em hãy nghe lá»i chỉ thị cá»§a Vi hương chá»§.
Nếu bảo Vi Tiểu Bảo nghĩ cách bắt gà trộm hay cỠbạc bịp thì gã còn có sáng kiến, bây giỠgặp việc lớn này mà đòi gã đưa ra chủ trương hành động thì thật là khiến gã phải lòi cái sở đoản cho xấu mặt, chứ gã làm gì có chủ trương?
Nhưng Vi Tiểu Bảo vẫn nghênh ngang, đúng là đệ tá»­ cá»§a Trần Cận Nam, là má»™t trong mưá»i vị đại hương chá»§ trong Thiên Äịa Há»™i.

Anh em Thiên Äịa Há»™i trong toàn tỉnh Trá»±c Lệ coi y là nhân vật đầu não, bao nhiêu con mắt đổ dồn vàongó Vi Tiểu Bảo, khiến gã không khá»i quẫn trí,mắng thầm trong bụng:
- Tổ bà nó ! Vụ này... biết làm thế nào cho được?
Vi Tiểu Bảo trong lòng bối rối. Gã đưa mắt nhìn má»ingưá»i hy vá»ng tìm ra được manh mối gì để gỡ thế bínày chăng.
Lúc gã nhìn đến hán tá»­ to lá»›n bá»—ng thấy khoé miệng hắn lá»™ má»™t nụ cưá»i, vẻ xảo quyệt hiện ra con mắt.

Ngưá»i này vừa má»›i la ó om sòm ra chiá»u nóng nảy bá»±c tức, mà sao bây giỠđột nhiên hắn nảy lòngkhoan khoái?
Vi Tiểu Bảo không có ý kiến gì cao mình, nhưng gã rất tinh ranh.

Gã ngưng thần bụng bảo dạ:
- Trá»i Æ¡i ! Con mẹ nó ! Tụi này chẳng tá»­ tế gì. Bá»nchúng chỉ lôi mình ra để đứng mÅ©i chịu sào. Bá»nchúng muốn Ä‘i đánh nhau vá»›i ngưá»i trong Má»™c vương phá»§, lạisợ sư phụ mình sau này trách phạt má»›i đến kiếm mìnhđể chưá»ng mặt ra vá»›i há».
Gã càng nghĩ càng thấy quan niệm của mình rất đúng, rồi gã tự nhủ:
- Ta bất quá là thằng nhá» má»›i hÆ¡n mưá»i tuổi, tuy danh ta làm hương chá»§ trong bản há»™i nhưng chá»§ ý cá»§a ta làm gì hÆ¡n bá»n chúng được? Bá»n chúng đưa mmh ra làm bia đỡ đạn. Ngày sau không có việc gì chẳng nói làm chi, nếu xảy ra chuyện không ổn là bao nhiêu trách nhiệm chúng trút lên đầu mình bằng câu:"Vi hương chá»§ ở Thanh Má»™c đưá»ng thống lỉnh anh em hành động.
Hương chá»§ đã ra lệnh khi nào thuá»™c hạ dám chống cá»±?" ÄÆ°á»£c lắm ! Tổ bà nó!
Lão gia không mắc bẫy đâu.
Gã giả vỠcúi đầu ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi ngửng lên nói:
- Các vị huynh trưởng ! Tiểu đệ tuy là hương chá»§ chỉ vì ngẫu nhiên đâm chết được Ngao Bái. Thá»±c ra bản lãnh chẳng có gì, kế hoạch lại càng kém cá»i.
Vậy tiểu đệ xin đạo trưởng cho biết ý kiến trước, nhất định mưu lược cá»§a đạo trưởng còn cao thâm hÆ¡n tiểu đệ nhiá»u.
Thế là gã đã liệu chiá»u che gió, trútgánh nặng lên vai đạo nhân.
Äạo nhân kia đạo hiệu là Huyá»n Trinh mỉm cưá»i nhìn hán tá»­ râu đốm bạc lối ngoài 50 tuổi cất tiếng há»i:
- Phàn tam ca ! Äầu óc cá»§a tam ca còn sáng suốt hÆ¡n bần đạo nhiá»u. Tam ca tính thế nào?
Lão hỠPhàn này là Phàn Cương.
Phàn Cương tính tình nóng nảy, thẳng thắn, đáp liá»n:
- Phàn má»— xem chừng chúng ta không còn đưá»ng lối nào khác là tìm đến nhà há» Bạch kia bắt chúng lá»—i tạ vụ này, dập đầu bồi tá»™i cùng Từ đại cathì má»i sá»± Ä‘á»u bá» hết.

Bằng không ... hừ hừ... ! Không chừng phải đi đến chỗ "tiên lễ hậu binh", chứ còn làm thế nào được?
Má»i ngưá»i ai cÅ©ng nghÄ© đến câu này rồi, không riêng gì má»™t Phàn Cương, nhưng vì oai danh Má»™c vương phá»§ lừng lẫy trên chốn giang hồ mà lại là những ngưá»i đồng đạo chá»§ trương công cuá»™c phản Thanh phục Minh, nên không ai muốn nói ra miệng câu đó mà thôi.
Phàn Cương nói vậy rồi liá»n có mấy ngưá»i phụ hoa. ngay:
- Phải lắm! Phải lắm. Lá»i nói cá»§a Phàn tam ca rất chí lý. Nếu giữ gìn được không để xảy cuá»™c động võ là hay nhất. Bằng không thì Thiên Äịa Há»™ichúng ta chẳng phải ai cÅ©ng khinh nhá»n được. HỠđã đả thươnganh em mình thì dÄ©
nhiên không thể bỠqua việc này được.
Vi Tiểu Bảo nhìn Huyá»n Trinh và Cao Ngạn Siêu há»i:
- Theo ý kiến hai vị thì nên làm thế nào?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Cái đó kêu bằng há» dồn mình vào chân tưá»ng.

Chúng ta đã lâm vào tình trạng tuyệt lá»™ thì con ngưá»i đến bước đưá»ng cùng phải nhảy qua bá» dậu. Chó...
Gã định nói chó đến bước đưá»ng cùng phải nhảy qua tưá»ng, nhưng gã chợt nhá»› ra lại Ä‘em bá»n mình tá»· vá»›i chó thì cố Ä‘iá»u không ổn, nên gã vá»™i dừng lại không nói nữa.

Huyá»n Trinh mỉm cưá»i gật đầu chứ chẳng bảo sao.
Vi Tiểu Bảo tức mình nghĩ bụng :
- Lão mÅ©i trâu này muốn ngậm miệng ăn tiá»n, định lừatrách nhiệm cho ngưá»i khác, nhưng ta quyết chẳng để hắn dưacho ai được.
Gã nghÄ© vậy liá»n há»i:
- Phải chăng Huyá»n Trinh đạo trưởng thấy kế hoạch cá»§a Phàn tam cachưa được tận thiện tận mỹ?
Huyá»n Trinh đáp :
- Không phải bần đạo nghÄ© vậy. Có Ä‘iá»u anh em nên thận trá»ng. Nếu xảy cuá»™c động thá»§ vá»›i ngưá»i trong Má»™c vương phá»§ thì cần phải nhá»› hai Ä‘iá»u.

Một là đừng để thất bại.

Hai là không thể giết ngưá»i được.

Thất bại là tổn thương đến oai danh cá»§a bản há»™i mà đánh chết ngưá»i cá»§a Má»™c vương phá»§ cÅ©ng xảy chuyện tày đình.
Phàn Cương há»i:
- Nói vậy thì nghe hay lắm! Nhưng nếu thương thế cá»§a Từ đại ca trầm trá»ng không trị được thì làm thế nào?
Huyá»n Trinh lại lẩm nhẩm gật đầu.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Xin anh em hãy thương nghị để tìm ra má»™t biện pháp dung hoà có thể thi hành được. Các vị huynh trưởng biết nhiá»u hiểu rá»™ng, lại từng trải nhiá»u bước khó khăn, ngậm bồ hòn nhiá»u hÆ¡n tiểu đệ ăn cÆ¡m, qua cầu cheo leo nhiá»u hÆ¡n tiểu đệ Ä‘i trên đất bằng. Chá»§ ý cá»§a các vị tất là hay hÆ¡n tiểu đệ nhiá»u.
Huyá»n Trinh đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo thá»§ng thẳng đáp :
- Vi hương chủ thật quá khiêm tốn.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Chính đạo trưởng má»›i là ngưá»i quá khiêm tốn.
Quần hào bàn bạc một hồi rồi đành theo kế hoạch củaPhàn Cương.

Há» xin Vi Tiểu Bảo thống lãnh anh em hùng binh vấn tá»™i kéo đến chất vấn ngưá»i trong Má»™c vương phá»§.

Ai cÅ©ng ngấm ngầm dắt binh khí, nhưng nhá»› Ä‘iá»u hết sức nhẫn nại đến cùng cá»±c , để ngưá»i Má»™c vương phá»§ động thá»§ trước rồi bên mình má»›i trả đòn.
Huyá»n Trinh nói:
- Chúng ta nên ước hẹn vá»›i mấy vị võ sư nổi danh ở thành Bắc Kinh cùng Ä‘i má»™t chuyến để há» chứng kiến cho mình, ngõ hầu khá»i mang tiếng là anh em trong Thiên Äịa Há»™i sẵn đến nhà ngưá»i ta để đàn áp. Nếu có những hành động không được quang minh thì e rằng Tổng đà chá»§ sẽtrừng trị, nên ta cần giữ cho hết lẽ.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hay lắm! Hay lắm ! Vậy chúng ta má»i những ngưá»i có bản lỉnh Ä‘i càng nhiá»u càng hay.
Vi Tiểu Bảo ngày trước ở trên đưá»ng Tô Bắc đã gặp hai chị em há» Phương trong Má»™c vương phá»§.

Vì gã nói mấy câu thô bỉ mà Mao Thập Bát sợ hết hồn.
Tình trạng này cho đến nay vẫn còn rõ như hiện ra trước mắt. Gã liệu biết ngưá»i ở Má»™c vương phá»§ nhất định võ công cao cưá»ng. Bây giá» gã thống lÄ©nh anh em trong địa đạo này tìm đến lý luận vá»›i há» mà xảy cuá»™c động thá»§ thì e rằng khó bá» thá»§ thắng, trong lòng gã không khá»i lo âu.
Vi Tiểu Bảo nghe Huyá»n Trinh đạo nhân đưa ra đỠnghị ước hẹn cùng những tay võ sư nổi tiếng ở Bắc Kinh cùng Ä‘i chứng kiến thì rất hợp ý gã.

Gã nghĩ bụng :
- Ta có thể nhân cơ hội này mà mượn thêm mấy tay viện thủ.
Huyá»n Trinh tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Chúng ta chỉ ước hẹn những ngưá»i tuổi cao đức trá»ng, chứ không má»i há» Ä‘i trợ lá»±c. Vậy võ công cao cưá»ng hay không cÅ©ng không cần lắm.
Cao Ngạn Siêu đỡ lá»i Vi Tiểu Bảo nói ngay:
- Nhân vật nào đã nổi danh thì võ công hiển nhiên rất cao cưá»ng. Hai Ä‘iểm này thưá»ng Ä‘i đôi vá»›i nhau.
Huyá»n Trinh gật đầu.
Phàn Cương há»i:
- Chúng ta má»i bao nhiêu võ sư?
Má»i ngưá»i lại thương nghị má»™t hồi rồi quyết định má»i những vị có danh vá»ng khá cao trong võ lâm và quan nha chưa từng biết mặt, có mối giao tình ít nhiá»u vá»›i ThiênÄịa Há»™i càng hay.
Quyết định rồi, ! Toan chia nhau đi liên lạc thì Từ lão đột nhiên bật tiếng rên la, ngập ngừng nói:
- Äừng... đừng... Äừng Ä‘i má»i ngưá»i ngoài !
Phàn Cương há»i lại:
- Từ đại ca ! Phải chăng đại ca bảo đừng Ä‘i má»i ngưá»i ngoài?
Từ lão gật đầu đáp :
- Vi hương chá»§... hiện thá»i tại chức ở trong cung. .. Việc này không thể tiết lá»™ ra ngoài... cái đó có liênhệ đến tính mạng... lại quan hệ đến đại sư....
Má»i ngưá»i nghe Từ lão nói có lý. Ai cÅ©ng nghÄ© rằng Vi Tiểu Bảo mà vào làm thái giámở trong cung dÄ© nhiên là vâng lệnh cá»§a Tổng đàchá»§ và có cuá»™c mưu đồ trá»ng đại. Nếu để má»™t ngưá»i ngoàihay biết thì khó mà giữ cho khá»i tiết lô.
Phàn Cương nói:
- Vi hương chá»§ không nhất định cần phải thân hành xuất mã , bá»n thuá»™c hạ đến lý luận vá»›i hai tên há» Bạch xem kết quả thế nào rồi trở vá» báo cho Vi hương chá»§ là được.
Vi Tiểu Bảo tuy có lòng úy ky bá»n Má»™c vương phá»§, nhưng gã lại là con ngưá»i hiếu sá»±. Trong vụ nhiệt náo này mà bảo gã ngồi yên má»™t chá»— thì bất luận thế nào gã cÅ©ng không chịu.
Gã nói ngay:
- Vụ này tiểu đệ nhất định phải Ä‘i. Nếu e thân phận tiểu đệbị tiết lá»™ thì đừng má»i ngưá»i ngoài nữa là xong.
Huyá»n Trinh đạo nhân nói:
- Bần đạo có kế này. Vi hương chá»§ đã muốn thân hành chá»§ trương đại cục mà chúng ta Ä‘á»u là thuá»™c hạ thì dÄ© nhiên không thể cản trở được. Nhưng Vi hương chá»§ nếu vì vụ này mà bại lá»™ hành tung thì thật là không ổn. Giả tá»· Vi hương chá»§ chịu cải trang thì có thể khiến cho ngưá»i ngoài không ai hay biết là y làm việc ở trong cung. ..
Vi Tiểu Bảo không chỠđạo nhân nói hết lá»i đã vá»— tay reo :
- Tuyệt diệu ! Tuyệt diệu!
ý kiến này trúng ý gã. Tìm đếnnhà ngưá»i ta sinh sá»± đã là má»™t Ä‘iá»u hứng thúcho gã. Nếu cải trang rồi má»›i Ä‘i sinh sá»± lại càng tuyệt diệu.
Quần hào thấy Vi Tiểu Bảo nhiệt tâm tán thànhý kiến này nên không ai dị nghị nữa.
Từ lão nói:
- Thưa toàn thể anh em ! ... Anh em hết lòng thận trá»ng chá» Äi má»i. .. thêm ngưá»i cÅ©ng được ... Vi hương chá»§ hoá trang làm nhân vật thế nào?
Má»i ngưá»i chăm chú nhìn Vi Tiểu Bảo để nghe lá»i gã chỉ thị.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:
- Không biết mình nên cải trang làm chàng công tử nhà giàu hay trá hình thành một tên tiểu khiếu hoá?
Gã đã từng ở trong kỹ viện, nhá»› tá»›i những chàng vương tôn công tá»­ ăn mặc sang trá»ng, bất giác trong lòng cao hứng, muốn nhân cÆ¡ há»™i này chưng diện cho thật sang.

Gã ngưng thần ngẫm nghĩ một lúc rồi móc ra ba tấm ngân phiếu mỗi tấm năm trăm lạng bạc nói:
- Chá»— này là má»™t ngàn năm trăm lượng bạc. Tiểu đệ phiá»n má»™t vị đại ca nào Ä‘i mua giúp quần áo cho.
Má»i ngưá»i lá»™ vẻ kinh nghi, mấy ngưá»i cất tiếng há»i:
- Làm gì phải dùng đến món tiá»n lá»›n thế này?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tiá»n thì tiểu đệ có sẵn, chỉ cốt sau mua được quán áo càng sang càng tốt.
Lại mua thêm má»™t ít châu báu để Ä‘eo vàongưá»i thì không ai còn nhận ra được tiểu đệ làmá»™t tên. .. tiểu thái giám ở trong cung.
Huyá»n Trinh đạo nhân nói:
- Vi hương chủ nói rất đúng. Cao huynh đệ đi mua áoquần cho hương chủ.
Vi Tiểu Bảo lại lấy tấm ngân phiếu một ngàn lạng bạc nữa ranói:
- Vụ này cần phải phí tiá»n, có phải xài nhiá»u má»™t chút cÅ©ng không sao.
Quần hào thấy gã mang trong mình rất nhiá»u ngân phiếu Ä‘á»u ngấm ngầm lấy làm kỳ.

Há» có biết đâu gã được chia món tiá»n khổng lồlà ngoài bốn chục vạn lạng.
Theo lẽ ra, Vi Tiểu Bảo bản tính huyênh hoang. Bên mình gã mà có hai ba đồng cân bạc , gã cũngmuốn tiêu nhẵn cho sướng. Bây giỠgã có những bốnchục vạn lạng thì xài đến bao giỠcho hết được?
Gã nhân cÆ¡ há»™i này sắm sá»­a áo quần sang trá»ngmặc vào mình nghênh ngang vá»›i má»i ngưá»i cho thoa? lòng mong muốn.
Gã Ä‘ang sung sướng ngó quần hào ai cÅ©ng trợn mắt há miệng, gã lại thò tay vào bá»c.
Lúc Vi Tiểu Bảo rút tay ra thì trong tay gã đã cầm tấm ngân phiếu ba ngàn năm trăm lạng bạc.

Gã đưa ngân phiếu cho Huyá»n Trinh đạo nhân nói:
- Bữa nay tiểu đệ cùng các vị đại ca tương kiến buổi đầu, tiểu đẹ chẳng có chi để tá» lòng hiếu kính. Số bạc này lấy cá»§a bá»n Thát Äát, nó là... bạc... bất nghÄ©a (gã định nói cá»§a phi nghÄ©a nhưng quên mất thành ngữ thưá»ng dùng).
Gã nói tiếp :
- Xin các vị đại ca chi giúp tiểu đệ một phần.
Nguyên luật lệ cá»§a Thiên Äịa Há»™i rất nghiêm minh, không được lấy tài vật cá»§a ngưá»i ta má»™t cách bừa bãi, nên bá»n Phàn Cương, Cao Ngạn Siêu Ä‘á»u cùng nghèo xÆ¡ xác đã lâu.

Äá»™t nhiên há» thấy Vi hương chá»§ đưa ra tấm ngân phiếu vá»›isố bạc lá»›n, gã còn nói rõ là cá»§a phi nghÄ©a Ä‘oạt ở tay bá»n Thát Äát thì tin là chuyện thật ngay vì gã hiện làm quan ở Thanh cung.
Quần hào mừng rỡ không nhịn được, Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan hô.
Huyá»n Trinh nói:
- Chúng ta còn chia ngả Ä‘i má»i thêm ngưá»i. Bữa nay đánh là không kịp rồi.

Vi hương chủ ! Ngày mai anh em xin kính cẩn chỠđợi đại giá ở đây, không hiểu giỠnào hương chủ có thể tớiđược?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Buổi sáng tiểu đệ bận ở trong cung , xin đến vào buổi chiá»u.
Huyá»n Trinh nói:
- Hay lắm! Chiá»u mai anh em chá» hương chá»§ ở đây rồi cùng đến nhà hai gã há» Bạch để chất vấn.
Vi Tiểu Bảo cáo từ má»i ngưá»i vá» cung.

Äêm hôm ấy gã ở trong phòng vô cùng cao hứng hết nhảy lên nhảy xuống lại khoa chân múa tay.

Có lúc gã định ngồi rèn luyện nội côngmà trong lòng rạo rực không sao ngồi yên được.
Hôm sau Vi Tiểu Bảo ở Ngá»± thư phòng ra lật đật đến ngay tiệm châu báu mua má»™t chiếc nhẫn lá»›n bằng ngá»c phỉ thuý, lại kêu thợ trong tiệm dính vào chóp mÅ© má»™t viên Bạch ngá»c lá»›n, bốn hạt minh châu.

Nguyên đồ trang sức vào cái mũ đã hết hơn tám ngàn lạng bạc.
Ngưá»i trong tiệm châu báu thấy quý khách là má»™t vị thái giám trong cung nên việc xài tiá»nnhư rác chẳng lấy chi làm lạ. Äã là nhân vật trong ná»™i cung đến mua sắm châu báu thì tiêu xài gấp mưá»i như vậy cÅ©ng là chuyện thưá»ng.
Vi Tiểu Bảo đến tiệm thuốc nhá», má»i ngưá»i đã chá» gã ở dướinhà hầm từ trước.

Quần hào nói cho gã hay đã má»i bốn vị võ sư nổi tiếng ở Bắc Kinh cùng Ä‘i kiến chứng và đưa má»—i vị hai trăm lạng bạc làm lá»… chi kiến.
Vi Tiểu Bảo cả mừng, bụng bảo dạ:
- HỠđã lấy tiá»n cá»§a mình là phải tiêu tan giải hạn cho mình. Nhất định bốn vị võ sư kia phải giúp việc ta rồi. Có Ä‘iá»u đưa hai trăm lạng bạc thì ít quá, đáng đưa năm trăm lạng má»›i xứng.
Cao Ngạn Siêu lấy quần áo giày dép cho Vi Tiểu Bảo thay đổi.
Quả nhiên quần áo toàn bằng gấm Ä‘oạn, lụa cá»±c kỳ sang trá»ng.

Tấm trưá»ng bào mặc ngoài lót bằng da hổ cừu. Trên cổ và cá»­a tay Ä‘á»u có lông trắng như tuyết.
Cao Ngạn Siêu nói:
- Tấm áo này kêu thợ làm suốt đêm thành ra phải trả thêm bốn lạng sáu đồng tiá»n công.
Vi Tiểu Bảo nói ngay:
- Không đắt đâu ! Không đắt đâu!
Tấm áo choàng bằng Ä‘oạn màu thiên thanh đơm mưá»i chiếc khuy cài Ä‘á»u đánh bằng vàng.

Tuy nhiên Cao Ngạn Siêu chưa dùng hết phần nửa số bạcmà Vi Tiểu Bảo đã trao.
Vi Tiểu Bảo ở trong cung đã được hơn một năm, chỗ ở rất phong quang thân thể lại nhàn hạ.

Gã còn được ăn uống ngon lành, phần kiến thức cũng mở mang thêm.

Gần ná»­a năm nay gã là nhân vật đầu não trong Thượng thiện giám. Dưới trướng có dư trăm thái giámđể gã sai phái má»i việc.Như vậy gã làm thá»§ lÄ©nh đã quen, bây giá» gã ăn mặc xa hoa tuy lá»™ vẻ phàm tục , nhưng vá» phần lịch sá»± gã khác hẳn bá»n Phàn Cương, Cao Ngạn Siêu là những tay hào kiệt sÆ¡n dã.
Má»i ngưá»i lại sắp sẵn má»™t số kiệu chỠở ngoài cá»­a cho Vi Tiểu Bảongồi, để đỠphòng gã cải trang rồi mà Ä‘i ngoàiđưá»ng phố lỡ chạm trán bá»n thái giám hoặc quan chứctrong triá»u thì thật là không ổn.
Äoàn ngưá»i trước hết đến Võ Thắng tiêu cục ở phía Äông thành để há»™i há»p cùng bốn vị võ sư.
Bốn vị võ sư là ai?
Vị thứ nhất là lão võ sư Mã Phó Nhân, chưởng môn Äàm Thoái môn ở Bắc Kinh.

Mã Phó Nhân còn là môn hạ Thanh Chân giáo.
Vị thứ hai là Äiệt Äa danh y Diêu Xuân. Từ lão bị thương do Diêu Xuân Ä‘iá»u trị. Diêu Xuân đã là danh y, lại tuyệt giá»i vá» môn cầm nã và đánh xáp lá cà.
Vị thứ ba ngoại hiệu là Hổ Diện bá vương , tên gá»i Lôi Nhất Khiếu, nổi tiếng vá» môn Thiết Bố Sam.
Vị thứ tư là Kim Thương Vương Võ Thông, tổng tiêu đầu ở Võ Thắng tiêu cục.
Bá»n Mã Phó Nhân bốn ngưá»i đã biết ngưá»i cầm đầu bá»n này là Vi hương chá»§, má»™t nhân vật cá»§a Thiên Äịa Há»™i hãy còn nhá» tuổi.

Bây giá» há» thấy mặt gã có vẻ má»™t chàng thiếu niên hào phú, trong lòng Ä‘á»u rất đỗi ngạc nhiên.
Có Ä‘iá»u há» vốn ngưỡng má»™ đại danh cá»§a Trần Cận Nam, Ä‘á»u cho rằng gã là đệ tá»­ cá»§a Trần Tổng đà chá»§ thì tất nhiên có chá»— nghệ thuật kinh ngưá»i, nên không dám coi thưá»ng gã.
Má»i ngưá»i ngồi ngoài tiêu cục uống trà rồi kéo đến ngõ Dương Liêu là nÆ¡i hai gã há» Bạch tạm trú.
Vi Tiểu Bảo cùng Mã Phó Nhân và Diêu Xuân là ba ngưá»i ngồi kiệu.

Còn Lôi Nhất Khiếu và Vương Võ Thông cưỡi ngựa.

Ngoài ra hết thảy anh em Ä‘á»u Ä‘i bá»™ theo sau.
Cả Huyá»n Trinh đạo nhân và Phàn Cương Ä‘á»u là những nhân vật nổi danh, Vương Võ Thông muốn lấy ngá»±a cho há» cưỡi, nhưng Huyá»n Trinh sợ ngưá»i ta chú ý, nhất định không chịu.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™