Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 345: Long Kình Thiên, Hắn Đến !
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền nhìn Trần An Đắc pháp vương thống khổ la hét, lại nhìn Long Kình Thiên, ánh mắt đầy sợ hãi.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng, Trần An Đắc pháp vương, hai người đều là cường giả cổ thần, tâm trí kiên định, bình thường dù thống khổ vô cùng cũng sẽ không nhíu mày. Nhưng hai người lăn lộn hét như giết heo, có thể tưởng tượng mùi vị liệt hỏa địa ngục, thiên đao địa ngục chắc chắn đau khổ không phải người bình thường chịu được.
Một lát sau, Trần An Đắc pháp vương chịu không nổi đau đớn bị thiên đao cắt, van xin Long Kình Thiên:
- Van cầu ngươi. Cầu ngươi tha cho ta, ta nguyện ý đầu hiệu ngươi, ta nguyện ý, cầu ngươi giải cấm chế trong người ta đi!
Long Kình Thiên phất tay chỉ, một luồng sáng vàng nhập vào người Trần An Đắc pháp vương. Trần An Đắc pháp vương ngừng hét, ánh mắt nhìn Long Kình Thiên đầy sợ hãi.
Long Kình Thiên nói:
- Bây giờ ngươi thả ra linh hồn chi hải đi.
Trần An Đắc pháp vương mặt âm trầm, ngẩng đầu nhìn Long Kình Thiên, lòng run lên, vội nói:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Trần An Đắc pháp vương thả ra linh hồn chi hải, để Long Kình Thiên gieo mầm tín ngưỡng.
- Đây là thần cấp đỉnh giai công pháp và tinh thuần thần khí.
Sau đó Long Kình Thiên hcir một cái, bỏ thần cấp đỉnh giai công pháp và tinh thuần thần khí vào người Trần An Đắc pháp vương.
- Thần cấp đỉnh giai công pháp và tinh thuần thần khí!
Trần An Đắc pháp vương mặt ngây ra, sau đó mừng rỡ.
Một Hộ Giáo Pháp Vương chỉ vào Trần An Đắc pháp vương, tức giận quát:
- Trần An Đắc, tên phản đồ nhà ngươi!
Nhưng Hộ Giáo Pháp Vương chưa nói hết thì Long Kình Thiên chỉ một cái, bốn luồng sáng đen rơi vào bốn người họ. Bốn người giống như Trần An Đắc pháp vương lúc trước, lăn lộn la hét.
Trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu nhìn bốn vị Hộ Giáo Pháp Vương la hét, định tiến lên nhưng sợ thực lực của Long Kình Thiên, không dám nhúc nhích.
Trên đại điện tràn ngập tiếng gào của bốn người.
Không lâu sau, bốn Hộ Giáo Pháp Vương giống như Trần An Đắc pháp vương, không thể chịu đựng đau đớn không tầm thường, cầu xin Long Kình Thiên.
Nhìn bốn Hộ Giáo Pháp Vương xin tha, Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt, không lập trức giả trừ cấm chế trong thân thể của bốn người.
Bốn Hộ Giáo Pháp Vương gào rống xin tha.
Một lát sau, khi bốn ngời sắp tan vỡ, Long Kình Thiên giơ tay giải cấm chế trong thân thể của bốn người. Bốn Hộ Giáo Pháp Vương được giải cấm chế, như chó chết nằm thở trên đại điện, muốn hụt hơi. Long Kình Thiên ở trong mắt họ không khác gì ma quỷ khủng bố.
Long Kình Thiên nhìn bốn người, lạnh nhạt nói:
- Các ngươi nguyện ý đầu hiệu ta?
- Nguyện ý, chúng ta nguyện ý!
- Chúng ta không dám, xin chủ nhân tha cho!
Bốn Hộ Giáo Pháp Vương lên tiếng, vẻ mặt kinh khủng, sợ nói chậm sẽ lại chịu đau đớn không tầm thường. Nghĩ đến thống khổ trước đó là người Hộ Giáo Pháp Vương kiềm không được run rẩy.
Long Kình Thiên mặt không biểu tình nói:
- Các ngươi đứng dậy đi.
Bốn Hộ Giáo Pháp Vương hoảng hốt tạ ơn, đứng lên:
- Vâng, khấu tạ thiếu chủ, khấu tạ thiếu chủ!
Sau đó Long Kình Thiên khiến bốn người thả ra cấm chế trong thân thể của bốn người, trồng hạt mầm tín ngưỡng. Long Kình Thiên cũng ban cho bốn Hộ Giáo Pháp Vương thần cấp đỉnh giai công pháp và tinh thuần thần khí.
Đến đây thì năm vị Hộ Giáo Pháp Vương Hoang Dã Thần Miếu toàn bộ thần phục, trung thành cho Long Kình Thiên.
Lúc này tất cả trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu đi tới, nhìn hướng Hộ Giáo Pháp Vương thần phục, trung thành Long Kình Thiên, im lặng không nói.
Trên đại điện âm trầm, áp lực.
Long Kình Thiên nhìn những trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu nói:
- Bây giờ còn có ai không phục ta thống trị Hoang Dã Thần Miếu?
Các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu không ai dám lên tiếng.
Đầu tiên là giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đầu phục Long Kình Thiên. Bây giờ ngay cả năm vị Hộ Giáo Pháp Vương cũng thần phục hắn, cộng thêm thực lực khủng bố của hắn, dùng một số trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu không phục Long Kình Thiên nhưng không dám tiến lên.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ lớn tiếng quát:
- Cá ngươi còn không mau lại đây bái kiến thiếu chủ!
Vốn có các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu do dự, nghe Thần Chủ của Vạn Bảo thần tông, Hứa Khai của họ rống thì có mấy người tiến lên, cung kính bái nói:
- Chúng ta cũng nguyện ý đầu hiệu thiếu chủ!
Năm người Trần An Đắc pháp vương thấy vậy nhìn nhau, thầm thở dài.
Tiếp theo Long Kình Thiên khiến các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu thả ra linh hồn chi hải, ở trước mặt họ trồng tín ngưỡng, ban cho thần cấp đỉnh giai công pháp và tinh thuần thần khí.
Hơn mười trưởng lão, thái thượng trưởng lão, cộng thêm giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, đám Trần An Đắc pháp vương trước đó, có thể nói Long Kình Thiên đã khống chế Hoang Dã Thần Miếu. Còn sót lại các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu không trung thành nhưng không ảnh hưởng nhiều cho Long Kình Thiên khống chế Hoang Dã Thần Miếu. truyện được lấy từ website tung hoanh
Còn lại các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu biết đại thế đã mất, có phản kháng cũng vô dụng, đều tiến lên trung thành với Long Kình Thiên.
Hai người đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đứng đó, nhìn Long Kình Thiên hoàn toàn thống nhất, khống chế Hoang Dã Thần Miếu, vẻ mặt bình tĩnh. Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu rất thường thấy loại tình huống này.
Lúc này, khu vực trung tâm Băng Sơn Hải Vực, trên một hòn đảo to có tòa cung điện trong suốt. Cung điện này đều dùng thâm hải băng thạch chất thành, chính là tổ từ của các đảo Băng Sơn Hải Vực.
Tổ từ này chỉ có lão tổ các đảo Băng Sơn Hải Vực, tộc trưởng các gia tộc trăm đảo mới vào được.
Đằng trước tổ từ có một quảng trường to lớn, trên quảng trường đứng thẳng pho tượng hình người to lớn. Đại điện tổ từ ngồi các đảo lão tổ, gia tộc tộc trưởng.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt ngồi ở ghế chính giữa, hỏi:
- Mạnh Hạ, ngươi nói là đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đi đại lục Thiên Lam?
Gia chủ Mạnh gia, Mạnh Hạ ngồi ở ghế thứ năm hàng bên trái đứng lên cung kính nói:
- Đúng vậy, tô Đạt tiền bối, nghe nói thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên dẫn dắt ba mươi vị cường giả cổ thần giáng xuống, do Vu Vũ, Vu Kiền dẫn đường đi đại lục Thiên Lam bắt giữ Long Kình Thiên. Ta nghĩ bây giờ họ đã bắt được Long Kình Thiên rồi!
- Tiếc là Long Kình Thiên bị người Bắc Thần thần tông bắt giữ, Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm rơi vào tay họ rồi.
Một cổ thần lão tổ ngồi bên cạnh Tô gia lão tổ, Tô Đạt gật đầu, nói:
- Nếu là vậy thì bí pháp có thể hợp thể với vài loại yêu thú của Long Kình Thiên cũng vào tay người Bắc Thần thần tông.
Gia chủ của Khương gia, Khương Lạc cẩn thận mở miệng nói:
- Tô Đạt tiền bối, ta hỏi thăm được tin tức Bắc Thần thần tông muốn tại thiên man vị diện chúng ta xây phân bộ, nếu vậy thì có phải Băng Sơn Hải Vực chúng ta?
Tô gia lão tổ, Tô Đạt gật đầu, nói:
- Đây là vấn đề ta lo lắng, nhưng ta đoán Bắc Thần thần tông muốn xây dựng phân bộ chắc là ở đại lục Thiên Lam, không ảnh hưởng lớn đến Băng Sơn Hải Vực chúng ta. Nhưng Hoang Dã Thần Miếu lôi kéo quan hệ với Bắc Thần thần tông, vậy thì rốt cuộc vẫn có uy hiếp với Băng Sơn Hải Vực chúng ta!
Cổ thần lão tổ nói:
- Hoang Dã Thần Miếu lôi kéo quan hệ với Bắc Thần thần tông, nhưng ta thấy Bắc Thần thần tông sẽ không nhúng tay vào chuyện chúng ta với Hoang Dã Thần Miếu.
Cổ thần lão tổ ngừng một chút, nói:
- Hơn nữa ta và đại trưởng lão của Vạn Bảo Thần tông có chút giao tình,, đến lúc đó nếu người Bắc Thần thần tông nhúng tay thì ta sẽ truyền tin cho đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt và mọi người mừng rỡ:
- Đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn!
Tô gia lão tổ, Tô Đạt ngoái đầu hỏi:
- Trần Bác, ngươi có biết đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn không?
Trong mắt Tô gia lão tổ, Tô Đạt khó nén vui sướng, nếu thật là vậy, đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn chịu ra mặt thì không cần lo người Bắc Thần thần tông nhúng tay vào chuyện giữa bọn họ và Hoang Dã Thần Miếu.
Mọi người trên đại điện cùng nhìn hướng cổ thần lão tổ Trần Bác.
Cổ thần lão tổ Trần Bác nghe Tô gia lão tổ, Tô Đạt đặt câu hỏi, mặt đắc ý nói:
- Đúng vậy. Mấy năm trước ta đi Vạn Bảo vị diện trên đường gặp đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn bị người vây công, sau đó ra tay giải vây cho, cứu hắn. Đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn tặng cho ta một khối tín phù, nói là sau này gặp khó khăn thì truyền tin cho hắn.
Đám Tô gia lão tổ, Tô Đạt vui mừng, không ngờ cổ thần lão tổ Trần Bác từng cứu đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn. Nếu thật sự như vậy thì, chờ cổ thần lão tổ Trần Bác truyền tin, chắc chắn đại trưởng lão của Vạn Bảo thần tông, Phương Toàn sẽ không ngồi yên nhìn.
Chính lúc này, phía trước vang tiếng nổ to lớn, tổ từ khẽ rung, mọi người biến sắc mặt.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt quát:
- Có chuyện gì?
Một vị Tô gia thái thượng trưởng lão hoảng loạn đi đến, cung kính nói:
- Khởi bẩm lão tổ, Long Kình Thiên, hắn đến!
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt kinh kêu:
- Cái gì? Long Kình Thiên!
Tô gia lão tổ, Tô Đạt hỏi lại:
- Ngươi khẳng định là Long Kình Thiên?
Tam thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên dẫn dắt ba mươi vị cường giả cổ thần đi đại lục Thiên Lam, lúc này Long Kình Thiên nên bị Bắc Thần Tuyên bắt giữ mới đúng, tại sao lại đột nhiên xuất hiện tại Băng Sơn Hải Vực?
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác nhìn hướng Tô gia thái thượng trưởng lão, nghi ngờ gã nói lầm người.
Tô gia thái thượng trưởng lão vội nói:
- Lão tổ, người đó đúng thật là Long Kình Thiên!
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nghe vậy nhướng mày nói:
- Tại sao Long Kình Thiên lại đột nhiên xuất hiện tại Băng Sơn Hải Vực của chúng ta?
Cổ thần lão tổ Trần Bác lạnh lùng cười:
- Nếu là Long Kình Thiên thì lần này không thể để hắn chạy thoát. Lúc trước chúng ta đang lo hắn rơi vào tay người Bắc Thần thần tông, không ngờ bây giờ hắn tự động đưa lên cửa. Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm, bí pháp hợp thể vài loại yêu thú, nhất định phải có được!
- Không sai, lần này, tuyệt đối không thể để tiểu tử này chạy thoát!
- Tiểu tử này thế nhưng còn dám tới Băng Sơn Hải Vực chúng ta?
- Chắc hắn cho rằng thực lực đã mạnh, muốn tới báo thù?
Mấy lão tổ khác cũng mở miệng, xì xầm trào phúng.
Tô gia thái thượng trưởng lão há mồm muốn nói gì.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt thấy vậy lòng máy động, hỏi:
- Có chuyện gì?
Tô gia thái thượng trưởng lão do dự một chút, nói:
- Hồi bẩm lão tổ, lần này trừ Long Kình Thiên ra còn có giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền cũng đến.
Rất nhiều lão vốn xì xầm nghe vậy ngừng lại, kinh ngạc.
Cổ thần lão tổ Trần Bác hỏi:
- Cái gì? Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền cũng tới? Bọn họ đi cùng Long Kình Thiên sao?
Tô gia thái thượng trưởng lão đáp:
- Đúng vậy, Trần Bác lão tổ, hơn nữa trừ Vu Vũ, Vu Kiền ra còn có các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu.
Mọi người biến sắc.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt biểu tình nghiêm túc nói:
- Không lẽ Long Kình Thiên đã liên minh với Hoang Dã Thần Miếu?
Tô gia lão tổ, Tô Đạt bỗng ngoái đầu hỏi:
- Người của Bắc Thần thần tông đâu? Có đến chung không?
Tô gia thái thượng trưởng lão đáp:
- Hồi bẩm lão tổ, không thấy đám người của Bắc Thần thần tông, hơn nữa bên cạnh Long Kình Thiên chỉ có đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu theo tới.
Phượng Minh cung nghe vậy nhướng mày nói:
- Không thấy đám người của Bắc Thần thần tông? Chỉ thấy đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu?
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác thấy nghi hoặc.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt trầm ngâm nói:
- Đi, chúng ta ra ngoài nhìn xem liền biết có chuyện gì.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt bay ra khỏi đại điện. Cổ thần lão tổ Trần Bác và lão tổ, gia chủ khác bay theo sau.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt bay ra đại điện, ra lệnh:
- Truyền lệnh khiến các đảo mở ra đại trận, các đệ tử tiến lên nghênh địch!
- Tuân lệnh!
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt bay lên cao, có Tô gia thái thượng trưởng lão dẫn đường đi hướng chỗ Long Kình Thiên.
Cùng lúc đó, các đệ tử, gia tộc các đảo Băng Sơn Hải Vực mở ra Trận pháp, cấm chế, bay ra hết. Toàn Băng Sơn Hải Vực chảy một loại lực lượng băng hệ, băng vụ dâng lên.
Long Kình Thiên đứng trên cao, nhìn xuống Băng Sơn Hải Vực các đảo mở ra trận pháp cấm chế, sắc mặt bình tĩnh. Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu đứng bên cạnh Long Kình Thiên.
- Chủ nhân, đại trận Băng Sơn Hải Vực này tên là âm hàn cửu tuyệt trận, một khi toàn bộ vận chuyển, ngàn hải đảo hợp thành một thể, phòng ngự cực mạnh.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ tiến lên, cẩn thận nói:
- Bây giờ chúng ta công kích chứ?
Vài chục vạn năm nay Hoang Dã Thần Miếu liên tục tấn công Băng Sơn Hải Vực nhưng không thể thành công, nguyên nhân lớn nhất là vì Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, nếu trận này hoàn toàn mở ra, như vậy rất khó phá mở.
Theo ý của giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thì đương nhiên là hiện tại công kích, ngăn cản đại trận toàn bộ mở ra.
Long Kình Thiên nghe vậy mở miệng nói:
- Không cần.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ ngây ra.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nói với giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ:
- Ngươi quên đi? Thiếu chủ tinh thông nhất trận pháp, cái gì Âm Hàn Cửu Tuyệt trận phòng ngự cực mạnh?
- Cho dù Âm Hàn Cửu Tuyệt trận có phòng ngự mạnh hơn thì có thể bằng chủ nhân bố trí vạn lôi toàn qua nghịch chuyển đại trận? Có bằng băng phách nam ly thái minh trận?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thế mới nhớ đến vạn lôi toàn qua nghịch chuyển đại trận, băng phách nam ly thái minh trận là do Long Kình Thiên bố trí.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 346: Cái Gì ?! Chủ Nhân ?!
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ đổ mồ hôi lạnh, hoảng hốt nói:
- Thuộc hạ ngu dốt, cầu thiếu chủ thứ tội.
Long Kình Thiên xua tay nói:
- Đứng dậy đi.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ tạ ơn đứng dậy.
Long Kình Thiên nhìn thấy phía trước có một dãy điểm đen ùa tới. Mấy người đằng trước nhất chính là đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt lúc trước phá hủy khí hải của Long Kình Thiên.
Tô gia thái thượng trưởng lão, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt bay hướng Long Kình Thiên, từ xa trông thấy hắn rồi. Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, Tô gia thái thượng trưởng lão phát hiện đám người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền.
Nhưng khi Tô gia lão tổ, Tô Đạt trông thấy giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đứng bên cạnh Long Kình Thiên thì lòng giật nảy mình.
So với họ tưởng tượng thì hình như...
Hai phe liên minh, hình như Long Kình Thiên chiếm chủ đạo?
Tô gia lão tổ, Tô Đạt, cổ thần lão tổ Trần Bác nhìn nhau, đều thấy ra nghi hoặc trong lòng đối phương.
Một lát sau, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt đi tới cách Long Kình Thiên trăm trượng, hai bên đứng trên trời giằng co.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác nghe vậy người run lên, cùng nhìn hướng Long Kình Thiên, biểu tình giật mình.
- Làm sao có thể?
- Lần trước rõ ràng hắn chỉ có thực lực đế cấp!
Giống như giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền lúc trước thấy Long Kình Thiên, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt xôn xao to lớn, giật mình, không dám tin.
Đám Khương gia lão tổ, gia chủ của Khương gia, Khương Lạc thì vẻ mặt không thể tin.
Long Kình Thiên mới đến Băng Sơn Hải Vực, chưa tiến thánh sơn thì gia chủ của Khương gia, Khương Lạc rõ ràng hắn không có thực lực hậu kỳ đế cấp, bây giờ mới qua bao lâu? Chưa đến nửa năm đã là đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng!
Thế nhưng là đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng!
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, các cường giả Băng Sơn Hải Vực chấn kinh thật lâu.
Thật lâu sau Tô gia lão tổ, Tô Đạt mới tỉnh táo lại, kiềm nén nỗi lòng kinh ngạc, lạnh lùng cười:
- Long Kình Thiên, không ngờ ngươi thật sự dám đến Băng Sơn Hải Vực nữa.
Nói tới đây Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đứng một bên, nói:
- Như thế nào? Ngươi cho rằng ngươi cùng Hoang Dã Thần Miếu thì Băng Sơn Hải Vực chúng ta sẽ sợ ngươi?
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu giật mình, sau đó Cửu Vĩ Thiên Miêu bật cười.
- Liên minh?
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhướng mày.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Tiểu tử, hình như ngươi không rõ tình huống rồi.
Nghe ra Cửu Vĩ Thiên Miêu trào phúng, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt sắc mặt âm trầm.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt định tức giận quát thì Long Kình Thiên bỗng mở miệng nói với giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đứng một bên:
- Vu Vũ, Vu Kiền.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền nhanh chóng tiên lên, cung kính nói:
- Có mặt, chủ nhân!
- Cái gì? Chủ, chủ nhân?
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, gia tộc các đảo Băng Sơn Hải Vực, rất nhiều cường giả nghe vậy giật nảy mình, vẻ mặt ngơ ngác, đầu óc dính đặc. Họ nhìn giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đứng trước mặt Long Kình Thiên chắp tay, cung kính hành lễ.
Long Kình Thiên nói:
- Các ngươi lùi xuống đi.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền cung kính nói:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền cùng các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu lui ra sau lưng Long Kình Thiên.
Cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, các gia tộc các đảo Băng Sơn Hải Vực, nhiều cường giả tiếp tục đầu óc trống rỗng, mắt trợn trừng.
Long Kình Thiên nói với đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu:
- Ngao Bạch, Tiểu Thiên, các ngươi cũng lui xuống đi.
Hai đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu cung kính nói:
- Tuân lệnh chủ nhân!
- Tuân lệnh đại ca!
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu lùi xuống cách sau lưng Long Kình Thiên không xa.
Long Kình Thiên tiến tới trước, chậm rãi đến gần đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt ánh mắt ngơ ngác nhìn Long Kình Thiên đi tới gần mình, chưa tỉnh táo khỏi mới rồi nghe giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ gọi hắn là chủ nhân.
Long Kình Thiên một mình đi tới cách đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt mười trượng thì đứng lại, tay lóe ánh sáng, Hộ Giáo Pháp Vương xuất hiện, hỏa lãng kinh người khuếch tán xung quanh.
Kỳ lân hỏa diễm đốt xa, cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, các gia tộc các đảo Băng Sơn Hải Vực, nhiều cường giả mới giật mình tỉnh lại. Nhìn tay Long Kình Thiên nắm Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm.
Bọn họ kinh kêu:
- Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm!
- Đúng vậy. Là Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm.
Long Kình Thiên nói:
- Lúc trước ta từ tay Hoang Dã Thần Miếu cứu đệ tử các đảo Băng Sơn Hải Vực, nhưng các ngươi muốn phá khí hải của chúng ta, chính là vì thanh Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm này.
Giọng lạnh băng của Long Kình Thiên như có ma lực khủng bố, rót vào đầu đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, không ngừng quanh quẩn.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt sắc mặt có chút khó coi.
- Long Kình Thiên, ngươi cho rằng ngươi thu phục Hoang Dã Thần Miếu thì chúng ta sợ ngươi? Nói cho ngươi biết, Âm Hàn Cửu Tuyệt trận trải qua Băng Sơn Hải Vực mấy chục vạn năm, vô số cổ thần lão tổ luyện chế, tăng cường, xem như là thiên thần sơ kỳ cường giả tiến đến cũng phá không được!
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nói không phải cuòng vọng.
Âm Hàn Cửu Tuyệt trận này trải qua Băng Sơn Hải Vực mấy chục vạn năm, vô số cổ thần lão tổ luyện chế, tăng cường, đúng là xem như thiên thần sơ kỳ cường giả tiến đến cũng phá không được.
Âm Hàn Cửu Tuyệt trận lấy ngàn đảo lớn làm mắt trận, mỗi mắt trạn là một đại trận. Toàn Âm Hàn Cửu Tuyệt trận tương đương với một ngàn đại trận vận chuyển. Cho dù ngươi phá giải một, hoặc mấy chục mắt trận trong đó thì Âm Hàn Cửu Tuyệt trận vẫn có thể vận chuyển bình thường.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nói xong ánh mắt trào phúng nhìn giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nói:
- Không ngờ Hoang Dã Thần Miếu uy chấn mấy ngàn năm, đường đường là giáo chủ, phó giáo chủ Hoang Dã Thần Miếu làm làm nô tài cho thần cấp nho nhỏ, bị người xem như con chó gọi đến gọi đi!
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, tất cả các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu vẻ mặt tức giận, sát ý ngập trời.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 347: Âm Dương Thác Loạn Thần Quyền
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Nếu không phải Long Kình Thiên có lệnh thì sợ giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đã sớm giết lên rồi.
Long Kình Thiên nhìn đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt, mặt không biểu tình nói:
- Nói xong rồi? Ra tay đi.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt ngây ra.
- Long Kình Thiên, đối phó với ngươi chưa cần Tô Đạt, Trần bác tiền bối ra tay!
Chợt một thanh âm vang lên:
- Có hai huynh đệ chúng ta là đủ rồi!
Tiếp theo hai bóng người bay ra.
Hai người này là hai huynh đệ Hạ gia lão tổ Băng Sơn Hải Vực, nhưng không phải cường giả cổ thần, đều là thần cấp, một là đỉnh thần cấp thất trọng, một là đỉnh thần cấp lục trọng.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt thấy hai huynh đệ Hạ gia lão tổ thì khựng người lại. Tô gia lão tổ, Tô Đạt biết về hai huynh đệ Hạ gia lão tổ, hai nười liên hợp thi Triển Hạ gia tuyệt học, thực lực tăng gấp đôi, coi như là cổ thần cường giả cũng có thể kịch chiến một phen.
Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ đi tới trước mặt Long Kình Thiên.
- Long Kình Thiên, ngươi ra.
Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ mới mở miệng thì bỗng có luồng kiếm quang xẹt qua. Bọn họ không phản ứng lại, chỉ cảm thấy cổ nóng lên, chỉ thấy thân thể tách rời.
Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ từ trên cao té xuống, không có máu me, không có hét thảm, cứ thế té xuống mặt đất.
Các cường giả Băng Sơn Hải Vực ngơ ngác nhìn xác của hai huynh đệ Hạ gia lão tổ. Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt không kịp phản ứng lại.
Một lát sau, Tô gia lão tổ, Tô Đạt ngẩng đầu nhìn Long Kình Thiên, vẻ mặt hoảng sợ.
Hai huynh đệ Hạ gia lão tổ cứ thế chết rồi?
Hai người chết như thế nào?
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt không dám tin, ánh mắt hoảng sợ nhìn Long Kình Thiên dần đi hướng Tô Đạt, cổ thần lão tổ Trần Bác. Mỗi khi Long Kình Thiên đi tới một bước là trái tim đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt như có búa tạ gõ.
Nhìn Long Kình Thiên từng bước một tới gần, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt lão tổ Băng Sơn Hải Vực sắc mặt âm trầm.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh, tay cầm Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm không ngừng đi tới, trong lòng bỗng kinh hoảng. Nhưng ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, ngàn vạn đệ tử Băng Sơn Hải Vực nhìn, Tô gia lão tổ, Tô Đạt không thể lùi bước.
Toàn thân Tô gia lão tổ, Tô Đạt lóe ánh sáng, từng luồng sáng xám quấn quanh.
- Du thần lĩnh vực!
Chỉ thấy những ánh sáng xám như bão tố lan sang không gian bốn phía, dung nhập vào không khí, không gian mấp máy biến bóng loáng.
Long Kình Thiên đi tới, cảm thấy không gian mấp máy, thân thể như lắc lư sắp té, mỗi đạp một bước thì như đạp trên mặt băng trơn, không thể khống chế cơ thể.
Nhưng toàn thân Long Kình Thiên lóe lôi quang, vô số lôi quang xoay tròn, hình thành một đoàn hộ cương, nháy mắt chắn du thần không gian du khí ngoài người mười trượng.
Long Kình Thiên tiếp tục chậm rãi đi hướng Tô gia lão tổ, Tô Đạt.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt thấy Long Kình Thiên dễ dàng phá du thần không gian du khí hoạt động của mình thì giật nảy mình. Lúc trước Tô gia lão tổ, Tô Đạt gặp khá nhiều cường giả đỉnh cổ thần thất trọng, khi gã thi triển du thần không gian thì họ khó thể phá giải ngay, hay bị gã đánh bại, cực kỳ chật vật.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt giật mình qua đi, bay lên, hai đấm đánh hướng Long Kình Thiên:
- Du thần quyền!
Song quyền đấm vào Long Kình Thiên, vô số du thần chi khí như sóng thần ập đến, vòng quanh hắn. Du thần chi khí chưa oanh tới trước mặt Long Kình Thiên thì hắn đã cảm giác không gian như rót vào hồ dán, dính đặc gấp ngàn lần, vạn lần, đi bên trong tựa như trong vũng bùn.
Long Kình Thiên thấy thế, chân khí vận chuyển, lôi quang quanh thân bỗng trướng lên, vô số du thần chi khí đều tan tành. Long Kình Thiên vung tay, Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm tỏa ánh sáng chói lòa, kỳ lân hỏa diễm rực cháy, va chạm với quyền kình du thần chi khí của đối phương.
Thiên địa lung lay.
Vô số khí lãng cuốn đến.
Có nhiều gia chủ, thái thượng trưởng lão Băng Sơn Hải Vực bị khí lãng trùng kích, bay ngược ra ngoài.
Gia chủ của Khương gia, Khương Lạc hoảng sợ thụt lùi.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt bị khí lãng chấn ngược, liên tục lùi lại. Long Kình Thiên lắc mình đi tới trước mặt Tô gia lão tổ, Tô Đạt, tay cầm Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm bỗng nhiên chém xuống.
- Kỳ lân thần quang!
Trong Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm kỳ lân bay ra, gầm rống vọng thiên địa, hóa thành kỳ lân thần quang vọt hướng Tô gia lão tổ, Tô Đạt.
Nhìn kỳ lân thần quang chém hướng cổ mình, Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhớ lại hình ảnh hai huynh đệ Hạ gia lão tổ té ngã, vẻ mặt kinh sợ.
Bỗng vang lên tiếng gầm:
- Âm dương thác loạn thần quyền!
Lực lượng mạnh mẽ và quyền ấn to lớn bỗng ập đến.
Quyền ấn to lớn xoay tít, lúc xoay tròn một trái một phản. Một âm một dương, như là âm dương bát quái chi đồ. Hơn nữa khiến mọi người kinh dị là quyền ấn to lớn xoay tròn, thiên địa xung quanh như rơi vào thác loạn, thời không cũng hỗn loạn.
Quyền ấn to lớn va chạm với kỳ lân thần quang.
Thiên địa co giật manh, đầu óc mọi người ù vang.
Long Kình Thiên nhìn thấy người mới ra tay là cổ thần lão tổ Trần Bác. Cổ thần lão tổ Trần Bác lắc người đi tới bên cạnh Tô gia lão tổ, Tô Đạt. Tô gia lão tổ, Tô Đạt vẻ mặt đọng lại nỗi hãi hùng.
Long Kình Thiên thấy cổ thần lão tổ Trần Bác ra tay không có gì bất ngờ, tiếp tục đi hướng hai người.
Chính lúc này, cổ thần lão tổ Trần Bác đột nhiên mở miệng nói:
- Long Kình Thiên, chuyện này thôi đi dược không? Lúc trước đúng là chúng ta không nên lấy oán trả ơn, mơ ước Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm. Nhưng kỳ lân hỏa thần kiếm chính là thiên man vị diện đệ nhất thần kiếm, dù ai thấy nó cũng sẽ động tâm, việc này cũng không thể trách chúng ta.
Bỏ qua chuyện này?
Long Kình Thiên bật cười nói:
- Không thể trách các ngươi? Như vậy là ta cứu đệ tử Băng Sơn Hải Vực các ngươi, các ngươi lấy oán trả ơn, muốn đoạt Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm, phá khí hải của ta là nên làm? Các ngươi không có sai? Các ngươi vẫn đúng?
Giọng của Long Kình Thiên quanh quẩn trên không trung thật lâu, đánh vào màng tai của người Băng Sơn Hải Vực.
Mặt cổ thần lão tổ Trần Bác đỏ rần, cảm nhận ánh mắt như gai đâm của mọi người, tức giận chỉ vào Long Kình Thiên.
Cổ thần lão tổ Trần Bác nói:
- Long Kình Thiên, đừng được một tấc lấn một thước! Ngươi thật sự cho rằng ngươi phu thục Hoang Dã Thần Miếu thì có thể làm gì được Băng Sơn Hải Vực chúng ta sao? Nói cho ngươi biết, cho dù ngươi đột phá thiên thần cảnh thì ở trong mắt chúng ta chỉ là rác rưởi!
Cổ thần lão tổ Trần Bác nói xong tức giận quát:
- Các gia tộc gia chủ nghe lệnh, toàn lực vận chuyển Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, công kích!
Phút chốc trong các đảo Băng Sơn Hải Vực bên dưới, từng đợt âm âm hàn băng vụ kinh người nhấn chìm hướng Long Kình Thiên, đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, người Hoang Dã Thần Miếu.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 348: Không Đội Trời Chung
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Mặt ngoài những âm hàn băng vụ nhu hòa, không khác gì sương mù bình thường, nhưng nếu cường giả cổ thần bị chúng nó nhấn chìm thì khí lạnh lập tức xâm nhập vào thân thể, rồi xâm thực khí hải, kinh mạch, ngũ phủ lục phủ, nháy mắt khiến người đông cứng thành băng thi, cực kỳ bá đạo.
Trừ phi là thần khí hộ thể trong người cường giả thiên thần mới ngăn cản âm hàn băng vụ được.
Dường như không ngờ Âm Hàn Cửu Tuyệt trận công kích, Long Kình Thiên trở tay không kịp liền bị âm hàn băng vụ nhấn chìm. Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn thấy thân thể của Long Kình Thiên nhanh chóng kết từng tầng tầng hắc băng.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc.
Long Kình Thiên thật sự bị âm hàn băng vụ của băng sơn xâm thực thân thể, chết rồi?
- Không lẽ tiểu tử này thật sự đã chết?
Cổ thần lão tổ Trần Bác nhướng mày kinh nghi nhìn Long Kình Thiên bị hắc băng bao bọc không thể nhúc nhích.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt lắc đầu, nói:
- Chắc không phải đâu.
Cổ thần lão tổ Trần Bác nói:
- Nhưng trừ bỏ thiên thần cường giả có thần khí ra, cho dù là cường giả đỉnh cổ thần thất trọng bị âm hàn băng vụ này xâm nhập cơ thể thì cũng phải chết. Long Kình Thiên chỉ là thần cấp nho nhỏ.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt định mở miệng thì bỗng kinh kêu:
- Cẩn thânguyên khí!
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nói xong lùi lại, Long Kình Thiên bị hắc băng bao phủ chợt phát ra tiếng nổ bùm. Vô số hắc băng nổ tung, Long Kình Thiên bay ra, một luồng kiếm quang rạch phá không gian.
Cổ thần lão tổ Trần Bác hoảng sợ, hai tay vội vỗ hướng Long Kình Thiên, nhưng vẫn chậm một bước.
Một tiếng hét thảm vang lên, Tô gia lão tổ, Tô Đạt kinh khủng nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác mất một cánh tay, máu văng ra, bay ngược, cánh tay đó là cánh tay phải của gã.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt bay tới đỡ cổ thần lão tổ Trần Bác.
Cổ thần lão tổ Trần Bác sợ hãi rống to:
- Tay của ta, tay của ta!
Bỗng một luồng kiếm quang xẹt qua, Tô gia lão tổ, Tô Đạt vội vã lùi lại, bên cạnh lại vang tiếng hét thảm của cổ thần lão tổ Trần Bác. Chỉ thấy cánh tay trái của cổ thần lão tổ Trần Bác cũng bị kiếm quang chém đứt.
Cổ thần cường giả thần thể bị đứt cũng giống như cường giả thần cấp, không thể mọc ra. Hai tay cổ thần lão tổ Trần Bác bị chém, có thể nói là đã bị phế.
Tô gia lão tổ, Tô Đạt nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác bị Long Kình Thiên chém đứt hai tay, lòng rất kinh sợ. Tô gia lão tổ, Tô Đạt ôm cổ thần lão tổ Trần Bác vội thụt lùi đến chính giữa Âm Hàn Cửu Tuyệt trận mới thở phào.
Lùi trở vào giữa Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, cổ thần lão tổ Trần Bác hú hét:
- Cánh tay của ta, hai tay ta!
Thanh âm của cổ thần lão tổ Trần Bác thê lương, gã biến điên cuồng, mắt đỏ rực, sát ý như thủy triều toát ra từ người gã.
- A!
- Long Kình Thiên, ngươi dám chặt hai tay của tra!
- Cẩu tạp chủng, Trần Bắc ta không đội trời chúng với ngươi! Ta phải giết ngươi, giết ngươi, ta muốn ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!
Cổ thần lão tổ Trần Bác ở trung tâm Âm Hàn Cửu Tuyệt trận không ngừng điên cuồng rống. Hai tay bị đứt, cổ thần lão tổ Trần Bác không thể chấp nhận sự thật này. Tuy hai tay đứt không giống như khí hải bị phá thực sự trở thành phế nhân, nhưng không khác gì một nửa phế nhân. Bây giờ cổ thần lão tổ Trần Bác không có hai tay, thực lực tối đa chỉ bằng ba phần lúc trước.
Long Kình Thiên đứng trên cao nhìn xuống cổ thần lão tổ Trần Bác ở chính giữa Âm Hàn Cửu Tuyệt trận điên cuồng rống, mắt lạnh băng.
Cửu Vĩ Thiên Miêu bay tới, hỏi:
- Đại ca, ngươi có sao không?
Long Kình Thiên lắc đầu, nói:
- Không sao.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch hỏi:
- Chủ nhân, bây giờ chúng ta...?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ cùng cao thủ của Hoang Dã Thần Miếu bay tới sau lưng Long Kình Thiên.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt thụt lùi, mấy lão tổ, gia chủ, trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Băng Sơn Hải Vực cũng không hiếu chiến, lùi vào trong Âm Hàn Cửu Tuyệt trận.
- Long Kình Thiên, đồ chó tạp chủng, bây giờ chúng ta ở trong Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, để xem ngươi có thể làm gì được chúng ta!
Cổ thần lão tổ Trần Bác ở bên dưới tức giận chỉ vào Long Kình Thiên, mắt đầy hận thù nói:
- Rồi sẽ có một ngày ta chặt hai tay, hai chân của ngươi, rồi chém xuống tai, mũi, đôi mắt của ngươi!
- Rồi sẽ có một ngày
Long Kình Thiên ánh mắt lạnh lùng nói:
- Không cần chờ sau này.
Long Kình Thiên lắc người, trong ánh mắt của mọi người đi hướng Âm Hàn Cửu Tuyệt trận.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thấy vậy biến sắc mặt:
- Chủ nhân!
Long Kình Thiên nói:
- Các ngươi đều ở bên trên đi!
Long Kình Thiên không dừng lại, tiếp tục đi xuống Âm Hàn Cửu Tuyệt trận bên dưới.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt bên dưới thấy Long Kình Thiên một mình vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận thì kinh ngạc, sau đó mừng như điên.
- Long Kình Thiên, nếu ngươi đã muốn chết thì chúng ta thành toàn ngươi!
Cổ thần lão tổ Trần Bác mặt vặn vẹo, cuồng cười, mắt đầy sát ý.
- Mở ra đại trận, trận thứ nhất công kích, hàn cực luyện ngục!
Cổ thần lão tổ Trần Bác dứt lời, bên dưới vô số hải đảo vô số băng hàn chi khí như hỏa sơn phun trào bắn hướng Long Kình Thiên. Những băng hàn chi khí này đậm đặc hơn âm hàn băng vụ lúc trước gấp đôi.
Vô số khí lạnh cuồn cuộn đến, hình thành một cái lồng, như luyện ngục thu nhỏ. Vô số băng hàn chi khí ở trong luyện ngục ngưng kết, gầm rống, lăn lộn không ngừng.
Long Kình Thiên thấy vậy hừ lạnh, không hành động thế nào. Chỉ thấy trên đầu hắn vô số lôi điện tuôn ra, ngưng tụ thành từng thần thú lôi hệ. Những thần thú lôi hệ chạy chồm, kết thành một lôi hệ đại trận, lôi quang tràn ngập, lôi quang đi tới đâu là những băng hàn chi khí tan biến.
Long Kình Thiên tiếp trục đi xuống.
Cổ thần lão tổ Trần Bác thấy vậy tức giận quát:
- Mở ra đại trận, trận thứ hai công kích, băng sơn Vạn Nhận!
Chỉ thấy bên dưới vô số hải đảo vô số băng hàn chi khí lại tuôn ra, hình thành từng ngọn núi băng. Những băng sơn xoay tròn, hình thành vô số cự đại băng nhẫn, băng nhẫn chặt chém, không gian xuất hiện từng khe nứt.
Có thể tưởng tượng băng nhẫn sắc bén.
Xem như là trăm vạn đại quân công kích, trước vô số băng sơn vạn nhận này thì sợ là sẽ toàn quân bị diệt.
Nhìn vô số băng sơn vạn nhận công kích hướng mình, Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh giơ tay chỉ, một luồng lôi hoàng vàng và đen nhập vào người những thần thú lôi hệ. Phút chốc những thần thú lôi hệ ngửa đầu gầm rống, hình thể tăng lên gấp đôi, toàn thân lôi quang tùy theo cuồn cuộn.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Chỉ thấy vô số băng sơn vạn nhận va chạm với vô số thần lôi, chớp mắt bị vô số thần lôi hủy diệt, hóa thành vô số băng vụ, khí lãng cuồn cuộn, sau đó tan biến trong thiên địa.
Trên đầu Long Kình Thiên, vô số thần thú lôi hệ lăn lộn hình thành một tầng cương khí hộ thể, những khí lãng đập vào bị chắn lại, không thể đụng vào góc áo của Long Kình Thiên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 349: Vạn Bảo Thần tông truy sát?
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Long Kình Thiên tiếp tục đi hướng Âm Hàn Cửu Tuyệt trận.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt biến sắc mặt.
Cổ thần lão tổ Trần Bác rít gào:
- Không, ta không tin ngươi có thể chắn được âm hàn trạn công kích thứ ba, băng cái thế gian!
Cổ thần lão tổ Trần Bác dứt lời, chỉ thấy bên dưới vô số hải đảo hào quang bạo tạc vô số hàn băng phóng lên cao, như vô số băng hải muốn nhấn chìm thế gian.
Những hàn băng này có băng nhẫn, băng sơn, thậm chí ngưng tụ ra từng băng ma to lớn. Những băng ma gâm rống, người toát ra từng vụn băng kinh người, những băng vụn có màu xanh đen.
Vụn băng rớt một khối nhỏ là mặt đất trăm trượng xung quanh bị đông kết thành băng đen.
Long Kình Thiên thấy vậy bay lên, trán lóe ánh sáng. Trấn Thiên tháp bay ra, bềnh bồng trên đầu Long Kình Thiên. Vô số lôi hệ thần thú phun ra từng đạo thần lôi hướng Trấn Thiên tháp, đều bị Trấn Thiên tháp hút hết. Trấn Thiên tháp tỏa ánh sáng chói lòa, ánh sáng rực rỡ bao phủ, Trấn Thiên tháp liên tục xoay tròn.
Băng nhẫn, băng sơn, thậm chí là băng ma vừa tới gần ánh snags của Trấn Thiên tháp trăm trượng thì bị hfoa tan, tan biến.
- Đây là tháp gì?
- Uy nhiếp mạnh quá! Không lẽ là thần khí trong truyền thuyết?
Bên dưới, đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt cảm nhận uy nhiếp khủng bố của Trấn Thiên tháp, giật nảy mình.
Long Kình Thiên tiếp tục đi hướng Âm Hàn Cửu Tuyệt trận bên dưới, đã cách chỉ vài trăm trượng.
- Âm Hàn Cửu Tuyệt trận trận công kích thứ bốn, hủy thiên diệt địa!
Vô số cực hàn băng khí lại lần nữa tạc nổ.
Nhưng giống như ba trận công kích trước, không thể lay động Long Kình Thiên chút gì.
- Đệ ngũ trận công kích, băng thần tái hiện!
Đệ ngũ trận công kích, vô số hàn băng ngưng tụ, lăn lộn, ngưng tụ ra một bóng dáng to lớn. Bóng dáng to lớn này toàn thân hàn khí kinh người, cường đại hơn băng ma rất nhiều lần, giống như thần khống chế tất cả băng hàn chi khí trên đời này. Không sai, chính là thần!
Hơi thở băng thần không khác gì hơi thở cường giả thiên thần.
Thấy vậy con ngươi co rút, người nổ tung, hợp thể với Trấn Thiên tháp. Trấn Thiên tháp chớp mắt xuyên qua thân thể băng thần. Chỉ thấy trái tim băng thần vỡ ra một cái hố to, ngã xuống.
Long Kình Thiên lắc người ra khỏi Trấn Thiên tháp, xâm nhập vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, đi tới trước mặt đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt.
- Ngươi, ngươi...
Cổ thần lão tổ Trần Bác nhìn Long Kình Thiên xuất hiện ở trước mặt mình, vẻ kinh khủng.
Long Kình Thiên mặt không biểu tình nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác, lạnh lùng nói:
- Không phải mới nãy ngươi nói muốn chặt hai tay, hai chân của ta, rồi chặt tai, mũi của ta sao? Bây giờ ta ở trước mặt ngươi này, ra tay đi!
Biểu tình của cổ thần lão tổ Trần Bác cực kỳ khó xem, nhưng trong lòng càng kinh khủng hơn. Mỗi trạn công kích của Âm Hàn Cửu Tuyệt trận đều cực kỳ khủng bố, đặc biệt là ngũ trận công kích băng thần tái hiện, đủ ngăn cản thiên thần sơ kỳ cường giả, nhưng vẫn bị Long Kình Thiên phá hủy.
Cổ thần lão tổ Trần Bác liên tục thụt lùi.
Chính lúc này, một vị lão tổ của Băng Sơn Hải Vực quát:
- Chúng ta đồng loạt ra tay, giết tiểu tử này! Ta không tin chúng ta có nhiều cường giả cổ thần, thần cấp mà không giết được một đỉnh cổ thần thất trọng!
- Đúng vậy. Bây giờ một mình hắn vào Âm Hàn Cửu Tuyệt trận, đó là cơ hội tốt cho chúng ta giết hắn!
- Giết hắn!
Các lão tổ của Băng Sơn Hải Vực, gia chủ quát:
Bỗng mộ lão tổ của Băng Sơn Hải Vực quát:
- Dương thần đại lực quyền!
Lão tổ của Băng Sơn Hải Vực bay lên, đánh hướng Long Kình Thiên, chỉ thấy nắm đấm của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực này đánh ra, bắn ánh sáng như mặt trời nổ tung. Một bóng dáng to lớn bốc cháy xuất hiện.
Lão tổ của Băng Sơn Hải Vực công kích cực mạnh, phong vân biến sắc, uy thế gần như cường giả cổ thần.
Công kích của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực này làm lão tổ của Băng Sơn Hải Vực khác cũng bay lên, đánh hướng Long Kình Thiên.
- Mãng hoang đại ngưu chưởng!
- Miên hoa cương lực quyền!
- Tàng kiếm chỉ!
- Tuyết hoa phiêu thần kiếm!
Chỉ thấy vô số chưởng ấn, quyền ấn, chỉ ấn, kiếm khí, đao quang toàn bộ oanh hướng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên ngoái đầu lại, nhìn công kích của những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực, mặt lạnh lùng. Long Kình Thiên vung Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm.
Long Kình Thiên mở miệng chậm rãi nói:
- Sát thần nhất kiếm!
Một luồng kiếm quang bắn lên trời, những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực cảm thấy ánh sáng chợt lóe, tiếp theo bọn họ thấy hình ảnh khiến họ khó quên. Chỉ thấy kiếm quang xẹt qua, tất cả công kích của họ đều bị cản trở.
Sát thần nhất kiếm như quân vương, lăng tuyệt thiên hạ, tất cả công kích đều lùi lại trước mặt nó, kinh sợ, tan biến.
Một kiếm đỡ vạn kiếm.
Tất cả công kích tan biến, đầu tiên là lão tổ của Băng Sơn Hải Vực tấn công Long Kình Thiên đánh ra dương thần đại lực quyền cổ họng nóng lên, người khựng giữa không trung, mắt trợn to, tứ giữa không trung té xuống.
Cổ họng của lão tổ của Băng Sơn Hải Vực đó xuất hiện một hỏa hồng kiếm động.
Tiếp theo lão tổ của Băng Sơn Hải Vực khác cũng té từ giữa không trung xuống.
Trên thân mỗi người xuất hiện một hỏa hồng kiếm động. Có là ở cổ họng, có ở trái tim, có ở ngực.
Nhất kiếm sát vạn thần!
- Sát, sát thần nhất kiếm!
Vị lão tổ của Băng Sơn Hải Vực ngã xuống đất, giọng khàn khàn nói, trợn tròn mắt, tràn đầy khó tin.
Những gia chủ vốn định công kích Long Kình Thiên thấy vậy thì biến sắc mặt, kinh khủng mau chóng thụt lùi. Nhìn xác những lão tổ của Băng Sơn Hải Vực co giật, thậm chí nằm im, cổ họng các gia chủ hút ngụm khí lạnh.
Nhất kiếm, giết chết tám vị thần cấp lão tổ!
Bình thường ở trong mắt bọn họ uy mãnh vô địch tám vị thần cấp lão tổ đã chết.
Trưởng lão, thái thượng trưởng lão, các gia tộc Băng Sơn Hải Vực thấy vậy bị hù teo tim, chân run run, mặt tím mặt xanh, người chưa chết nhưng mặt không khác gì đã chết.
Đám cổ thần lão tổ Trần Bác, Tô gia lão tổ, Tô Đạt bị hù môi mấp máy. Đặc biệt là cổ thần lão tổ Trần Bác lúc trước vẻ mặt huênh hoang, ở trong Âm Hàn Cửu Tuyệt trận tức giận chỉ vào Long Kình Thiên, rít gào muốn chặt hai tay, đôi chân, tai của Long Kình Thiên, răng gã lun lập cập, giống như có động đẩy, làm răng gã run run.
Long Kình Thiên nhất kiếm giết chết Băng Sơn Hải Vực tám vị thần cấp lão tổ, mặt không biểu tình, ngoái đầu chậm rãi đi hướng cổ thần lão tổ Trần Bác. Nhìn Long Kình Thiên tới gần mình, mặt cổ thần lão tổ Trần Bác xám xịt.
Cổ thần lão tổ Trần Bác run giọng nói: nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Bởi vì răng gã va nhau nên giọng cực kỳ run rẩy, giống như bị khùng nói năng không rõ ràng.
Long Kình Thiên nhìn cổ thần lão tổ Trần Bác kinh khủng, vẻ mặt lạnh nhạt, tiếp tục đi tới. Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm trong tay Long Kình Thiên tỏa ánh sáng rực rỡ, cổ thần lão tổ Trần Bác như nghe thấy tiếng Kỳ Lân Hỏa Thần kiếm kêu lên, đó là tiếng vui vẻ vì thần kiếm uống máu lúc nãy.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555