22-11-2010, 08:14 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 335: Nỗi đau không thể chịu đựng
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Nhìn quanh gian phòng, Sở Phà m nháºn ra lúc nà y mình và Lam Tuyết đã có khoảng cách. Giữa hai ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t bức tÆ°á»ng vô hình ngăn cách khiến cho không thể tá»± nhiên, cả hai bất giác nói những lá»i không tháºt lòng. Lúc nà y ánh mắt của hai ngÆ°á»i bất ngá» chạm và o nhau khiến cho Sở Phà m bị chấn Ä‘á»™ng, ánh mắt Lam Tuyết quả tháºt mang má»™t ná»—i Ä‘au xé gan. Äó là má»™t ánh mắt rất tháºt, cho nên ná»—i buồn toát ra từ đó cÅ©ng là tháºt. Sở Phà m cảm thấy hÆ¡i ngạc nhiên, trong lòng cảm thấy hÆ¡i khó hiểu.
Ãnh mắt Sở Phà m nhÆ° hai luồng sáng sắc bén soi táºn và o trong ná»™i tâm Lam Tuyết, giống nhÆ° muốn giúp cô chịu Ä‘á»±ng hết má»i nặng ná» Ä‘au Ä‘á»›n… Ãnh mắt đó là m cô hÆ¡i giáºt mình, hai má thoáng á»ng Ä‘á» lên. Cô vá»™i và ng mượn tách cà phê giấu Ä‘i sá»± bối rối, cô uống má»™t ngụm rồi nói:
- CÅ©ng không có gì. Chỉ là muốn gá»i anh ra nói chuyện thôi.
Tháºt ra, đêm nay cô muốn hẹn Sở Phà m ra để nói hết vá»›i hắn, nói rõ mình là con gái của Lam ChÃnh Quốc. NhÆ° váºy bà máºt nhÆ° má»™t tảng đá ngà n cân vẫn đè nặng trong lòng cô, dằn vặt cô má»—i đêm đến không thể thở, không thể sống sẽ cất được Ä‘i. Bà máºt nà y là m cho cô cảm thấy rất có lá»—i vá»›i Sở Phà m. Mặt khác, cô cÅ©ng sợ sau khi hắn biết được sẽ lại cà ng căm ghét mình hÆ¡n, oán háºn mình hÆ¡n. Cô muốn chÃnh mình chủ Ä‘á»™ng nói sá»›m cho hắn, có lẽ nhÆ° váºy hắn có thể bá»›t căm ghét mình má»™t chút, cho dù chỉ là má»™t chút thôi cÅ©ng tốt, cô đã cảm thấy vui vẻ rồi.
Cô còn muốn nói rõ vá»›i hắn, rằng cô muốn xin lá»—i hắn vá» tất cả những gì ba cô đã là m. Cô sẽ gánh vác hoà n trả lại hết. Cô chỉ muốn đảm bảo Sở Phà m sẽ không là m hại ba mình. Là m Ä‘au cô cÅ©ng được, cô sẽ không oán háºn má»™t câu, tháºm chà còn cảm kÃch hắn vô cùng. Chỉ có nhÆ° váºy trong lòng cô má»›i có thể cảm thấy thanh thản, má»›i có thể cảm thấy đã xin lá»—i Sở Phà m được phần nà o.
NhÆ°ng khi đối mặt vá»›i hắn, tất cả những ý định, những lá»i nói đã chuẩn bị kỹ từ trÆ°á»›c bá»—ng chốc Ä‘á»u tan biến. Cô muốn mở miệng nhÆ°ng không thể nói lên lá»i. DÆ°á»ng nhÆ° có má»™t thanh âm sâu thẳm vang vang trong lòng cô: “Không thể nói! Không thể nói! Nếu nói ra, sá»± ấm áp bây giá» sẽ không còn. Chắc chắn anh ấy sẽ oán háºn mình đến táºn xÆ°Æ¡ng. Không thể nói! Mình không muốn thấy anh ấy quay lÆ°ng lại…†Má»›i nghÄ© đến đây thôi cô đã hÆ¡i rùng mình rồi.
NghÄ© nhÆ° váºy, hai mắt cô nóng bá»ng Ä‘á» hoe, đã từng tá»± nói vá»›i mình đến cả trăm ngà n lần rằng không cần không nên, không được Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng lúc nà y con tim cô nhÆ° bị ai bóp nát. Bá»—ng cô cảm thấy mệt má»i vô cùng, Vì sao mình lại phải chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n đến nhÆ° váºy?
- Tâm sự ư?
NghÄ© đến biểu hiện lạ của Lam Tuyết những ngà y gần đây, Sở Phà m cÅ©ng muốn tìm cÆ¡ há»™i há»i han cô xem có chuyện gì không?
- Váºy tâm sá»± Ä‘i!
Hắn mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng hắn Ä‘á»™t nhiên cảm giác thấy sắc mặt Lam Tuyết không ổn, trên đó in hằn quá sâu ná»—i Ä‘au giằng xé, hắn không thể không lo lắng:
- Lam Tuyết, cô sao thế? Có chuyện gì xảy ra phải không? Cô có thể nói vá»›i tôi không? Tôi đã từng nói bất cứ lúc nà o tôi cÅ©ng sẵn sà ng lắng nghe chia sẻ cùng cô. Có chuyện hãy gì cứ nói ra, nói ra rồi sẽ dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u.
….
Lấy lại tinh thần, Lam Tuyết cố gắng giÆ°Æ¡ng đôi mắt đầy xót xa Ä‘au khổ nhìn hắn, ảm đạm cÆ°á»i:
- Tôi… tôi không có chuyện gì. Nói….. nói chuyện của anh Ä‘i. Äúng rồi, nhá»› lần trÆ°á»›c anh có nói vá»›i tôi vá» chuyện của ba mẹ anh. Váºy giá» anh tÃnh sao? Có Ä‘i báo thù không?
Sở Phà m hÆ¡i bất ngá», hắn không nghÄ© Lam Tuyết sẽ chủ Ä‘á»™ng há»i hắn vá» chuyện ba mẹ mình. Tuy nhiên hắn cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, chỉ cho là Lam Tuyết quan tâm tá»›i mình. Hắn trầm ngâm rồi nói:
- Không, không báo thù.
- Anh tháºt muốn báo thù sao?
Lam Tuyết kÃch Ä‘á»™ng vui sÆ°á»›ng nói xong, trên khuôn mặt cô trà n đầy vẻ mong chá». Tuy nhiên láºp tức cô nháºn ra biểu hiện của mình nhÆ° váºy có hÆ¡i khác thÆ°á»ng…. Cô vá»™i và ng cúi đầu xuống không dám nhìn ánh mắt của Sở Phà m.
- Không! Cừu chắc chắn là phải báo. Tôi muốn Ä‘oạt lại toà n bá»™ Táºp Ä‘oà n Lam Thị!
Ãnh mắt Sở Phà m nhÆ° chứa hà ng ngà n mÅ©i dao sắc nhá»n khiến cho trái tim Lam Tuyết lạnh giá.
- Äoạt… Ä‘oạt lại toà n bá»™ Táºp Ä‘oà n Lam Thị. Äây, đây là cách anh định trả thù sao?
Lam Tuyết kinh ngạc há»i.
- Äây chỉ là bÆ°á»›c đầu tiên. HÆ¡n nữa, Táºp Ä‘oà n Lam Thị vốn là gia sản của dòng há» tôi. Chẳng qua mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c bị gã tiểu nhân Lam ChÃnh Quốc dùng thủ Ä‘oạn ti tiện Ä‘oạt từ tay ba tôi.Cuối cùng dồn ba tôi tá»›i bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng.
Giá»ng nói của Sở Phà m lạnh nhÆ° băng không còn chút ấm áp nà o.
- Cái gì?
Trong lòng Lam Tuyết vô cùng chấn Ä‘á»™ng. Không tin và o tai mình. Lam Tuyết lá»›n giá»ng há»i lại, nhìn sá»± kinh ngạc trong mắt cô có thể thấy những Ä‘iá»u cô má»›i nghe giống nhÆ° má»™t quả bom nổ “Äùng!†trong đầu.
Nhìn phản ứng kinh ngạc của cô, Sở Phà m cố gắng nở nụ cÆ°á»i:
- Cô thấy khó tin lắm phải không? ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Táºp Ä‘oà n Lam Thị, ai mà ngá» lại là gia nghiệp của dòng há» tôi chứ. NhÆ°ng sá»± tháºt là thế nà y, năm đó ba tôi cùng Lam ChÃnh Quốc là anh em kết nghÄ©a, ai ngá» kẻ tiểu lòng dạ Ä‘á»™c ác nhân há» Lam lại lợi dụng lòng tin của ba tôi dà nh cho hắn, từng bÆ°á»›c Ä‘oạt lấy Táºp Ä‘oà n Sở Thị vốn là do ba tôi vất cả sáng láºp. Cuối cùng đổi tên thà nh táºp Ä‘oà n Lam Thị. Tháºt đáng căm háºn.
Lam Tuyết ngây ra nhÆ° phá»—ng. Lá»i nói của Sở Phà m nhÆ° má»™t thanh kiếm sắc bén đâm thẳng, đâm mạnh và o trái tim cô. Trái tim cô rỉ máu, toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n khôn cùng, sau đó tay chân lạnh ngắt, cả ngÆ°á»i run rẩy. Tinh thần hoảng hốt, cô chÆ¡i vÆ¡i không còn lòng tin, cô không thể biết được đâu là tháºt đâu là giả. Tại sao? Tại sao mình phải gánh chịu ná»—i Ä‘au khổ nà y chứ?
“Táºp Ä‘oà n Lam Thị vốn là do cha Sở Phà m sáng láºp mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c? Chứ không phải do ba má»™t tay gây dá»±ng nên? Hóa ra lâu nay ba đã nói dối. Thì ra, vì lợi Ãch, quyá»n thế, ba có thể Ä‘ang tâm hãm hại cả nhà Sở Phà m. Trong khi đó, cha Sở Phà m lại là anh em kết nghÄ©a vá»›i ba… Buồn cÆ°á»i… Tháºt quá buồn cÆ°á»i!!!
Khoan đã! Những lá»i hắn nói là tháºt chăng? Mình tin hắn không lừa dối mình, tuyệt sẽ không lừa dối mình. NhÆ°ng có thể hắn đã sai lầm ở đâu đó? Và dụ nhÆ° tin tức sai lầm sinh ra nháºn định sai lầm. Có thể lắm! Không phải sao? Mình phải là m cho rõ rà ng, mình phải há»i ba chuyện nà y rốt cục nhÆ° thế nà o.â€
Ná»™i tâm đấu tranh quyết liệt, những chuyện kinh khủng má»›i xảy ra liên tiếp đè nặng lên tâm hồn yếu Ä‘uối của cô. Äau Ä‘á»›n! Bi ai! Cả ngÆ°á»i chết lặng! NÆ°á»›c mắt đã dâng lên tá»›i mi, nhÆ°ng không thể rÆ¡i. Cô muốn khóc tháºt to má»™t tráºn, nhÆ°ng lại không thể khóc. Chỉ có thể chết lặng…
- Lam Tuyết, Lam Tuyết, cô sao váºy?
Khuôn mặt thẫn thỠđóng băng ná»—i Ä‘au của cô khiến cho Sở Phà m nhÃu nhÃu mà y. Hắn không kìm được lên tiếng gá»i cô.
- Không… Không có việc gì. Chỉ là , chỉ là tôi cảm thấy hơi khó tin, cảm giác rất kinh hoà ng.
Lam Tuyết lại uống má»™t ngụm cà phê để đè nén cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n xuống táºn đáy lòng. Cô cố gắng khống chế biểu hiện trên khuôn mặt của mình. Nuốt má»™t ngụm cà phê và o trong cổ há»ng, cô cảm thấy trong miệng mình chỉ còn chua xót. Cô bá»—ng nhiên hiểu ra: Cà phê, không phải Ä‘á»u là khổ táºn cam lai, mà có lẽ cuối cùng cà ng là đắng chát bi thÆ°Æ¡ng.
Cũng giống như cô và Sở Phà m lúc nà y. bắt đầu trở nên thê lương chua xót.
- Tôi biết, bất cứ ai nghe được Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u cảm thấy choáng váng khó tin.
Dừng một chút, Sở Phà m nhìn Lam Tuyết:
- Tháºt ra đây là chuyện tối máºt tôi không thể nói cho ngÆ°á»i ngoà i. NhÆ°ng ở trÆ°á»›c mặt cô, tôi lại tá»± nguyện nói ra không chút che giấu. Có lẽ đối vá»›i cô, không hiểu tại sao, nhÆ°ng tôi đã cảm thấy tin tưởng tuyệt đối.
Tinh thần Lam Tuyết lại rung Ä‘á»™ng. Lá»i nói của Sở Phà m tháºt sá»± đã khiến cho trong lòng cô ấm áp. Äá»™t nhiên cô muốn gà o muốn khóc. Lá»i nói của hắn giống thôi thúc cảm xúc của cô bá»™c lá»™ ra. Äôi mắt rÆ°ng rÆ°ng, không thể ngăn cản nổi nhÆ° muốn trà o ra. Sắp không thể ngăn được nÆ°á»›c mắt, cô vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay lên lau Ä‘i.
- Mắt cô sao thế?
Sở Phà m quan tâm há»i.
- Không. Không có gì. Hình như có cái gì rơi và o. Dụi dụi một chút chắc rơi ra rồi.
Lam Tuyết vẫn nhắm nghiá»n hai mi mắt, hai tay vẫn dụi tháºt mạnh, nhÆ°ng giá»ng nói nghẹn ngà o của cô khiến cho ngÆ°á»i khác nghe rồi có muốn tin rằng không có việc gì cÅ©ng tháºt khó.
Äá»™t nhiên, cô cảm thấy hình nhÆ° má»™t đôi bà n tay ấm áp cầm lấy đôi tay đã Æ°á»›t đẫm nÆ°á»›c mắt của cô. Trái tim lại khẽ run, cô mở to ánh mắt đẫm nÆ°á»›c nhìn Sở Phà m không biết từ lúc nà o đã tá»›i bên cạnh, nắm chặt tay cô.Thế là trÆ°á»›c khi cô kịp che dấu thì tất cả đã hiện ra. Xót xa nhìn cô gái bé bá»ng yếu Ä‘uối bên cạnh, Sở Phà m không biết tại sao Lam Tuyết lại ra nông ná»—i nà y. Hắn dịu dà ng nói:
- Muốn khóc thì cứ khóc đi!
Nói rồi nhẹ nhà ng ôm lấy cô, để cho cô dựa và o lồng ngực của mình.
- Sở Phà m…
Thiết tha gá»i tên hắn, hai tay ôm chặt lấy hắn, Lam Tuyết vùi và o ngá»±c Sở Phà m mà khóc dữ dá»™i. Tiếng khóc bi thÆ°Æ¡ng thê lÆ°Æ¡ng, mang theo cả thâm trầm u oán, lại đầy Ä‘au khổ bất đắc dÄ©, tiếng khóc bà ng hoà ng bất lá»±c quấn vang lên trong tai Sở Phà m tháºt lâu.
Khẽ thầm than trong lòng, hắn nhẹ nhẹ vá»— vá» cô, để cho cô được tá»± do dá»±a và o hắn mà khóc mà gà o. Hắn không biết rốt cuá»™c vì sao mà Lam Tuyết lại Ä‘au lòng khóc lóc bi ai đến váºy. Có thể là m cho má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khóc đến chết Ä‘i sống lại, có lẽ chỉ có Ä‘Ã n ông má»›i có thể là m há» Ä‘au đến váºy. Chẳng lẽ có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã là m tổn thÆ°Æ¡ng cô? Cảm giác ghen tị căm tức dâng đầy trong lòng Sở Phà m. Cà ng nghÄ© hắn cà ng tin và o khẳng định của mình. Hẳn là Lam Tuyết đã bị má»™t gã chết tiệt nà o đó là m cho Ä‘au lòng. Hắn tức Ä‘iên lên được. Hắn muốn biết kẻ đó là ai. Nếu biết, hắn sẽ cho gã má»™t tráºn. Má»™t cô gái tốt nhÆ° Lam Tuyết nhÆ° váºy, gã đã không biết quý trá»ng lại còn là m tổn thÆ°Æ¡ng cô ấy nữa.
Hắn vẫn chịu, không thể biết rõ tình cảm của mình dà nh cho Lam Tuyết chÃnh xác nhÆ° thế nà o? Cà ng không thể hiểu rõ mối quan hệ của há» nên gá»i là gì? Trong tiá»m thức, Sở Phà m vẫn coi cô nhÆ° tri ká»·. Có đôi khi Lam Tuyết xinh đẹp u buồn khiến tâm hồn hắn nhá»™n nhạo. Äến bây giá», nghÄ© tá»›i việc cô bị má»™t gã Ä‘Ã n ông nà o đó là m cho Ä‘au Ä‘á»›n sâu sắc nhÆ° váºy, hắn lại cảm thấy ghen tị. Sao lại ghen tị? Chẳng lẽ mình có tình cảm vá»›i cô ấy sao?
Nhất thá»i hắn cÅ©ng không Ä‘oán được tình cảm của mình dà nh cho Lam Tuyết là thế nà o nữa, nhÆ°ng vô thức, đôi tay hắn Ä‘ang ôm chặt lấy Lam Tuyết luyến tiếc nhÆ° không muốn rá»i ra.
Nếu hắn biết Lam Tuyết khóc lóc đến nát cả ngÆ°á»i ra nhÆ° thế hoà n toà n là vì hắn, hoà n toà n là bởi vì cô chÃnh là con gái của Lam ChÃnh Quốc thì hắn sẽ nghÄ© thế nà o nhỉ? Sẽ phản ứng ra sao đây?
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
22-11-2010, 08:17 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 336: Theo dõi Lam Tuyết
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Không biết khóc đã bao lâu, Lam Tuyết cảm thấy nÆ°á»›c mắt của mình nhÆ° Ä‘á»u đã rÆ¡i xuống hết rồi. NhÆ°ng ná»—i bi thÆ°Æ¡ng trong tâm khảm vẫn không ngừng nghỉ mà mãnh liệt bồi hồi nhÆ° thủy triá»u dâng. Cô không thể khống chế nổi bản thân mình. Cô Ä‘á»™t nhiên cảm thấy rất lạnh, rất lạnh lẽo. Tay chân cÅ©ng lạnh nhÆ° băng, thân thể co rút dụi và o vòng ôm ấm áp của Sở Phà m, nhÆ° muốn tìm kiếm thêm má»™t chút gì ấm áp. Thế nhÆ°ng, vẫn không thể nà o ngăn cản nổi sá»± lạnh lẽo trong ngÆ°á»i.
Sở Phà m cảm giác thân thể má»m mại của Lam Tuyết Ä‘ang run lên nhè nhẹ trong lòng mình. Hắn sá»ng sốt, há»i:
- Lam Tuyết, cô là m sao váºy?
- Lạnh, tôi cảm thấy rất lạnh!
Âm thanh của Lam Tuyết có chút hư vô và mỠmịt, mang theo chút run rẩy.
Sở Phà m vá»™i và ng đỡ Lam Tuyết dáºy nhìn.Ssắc mặt cô cá»±c kỳ tái nhợt. NÆ°á»›c mắt vốn đã cạn, nhÆ°ng trên mặt ngá»c mÆ¡ hồ nhìn thấy vết nÆ°á»›c mắt ẩm Æ°á»›t. Hắn trong lòng căng thẳng, há»i:
- Thấy lạnh sao? Có phải là máy lạnh mở quá lá»›n không? Nếu váºy thì chúng ta Ä‘i ra khá»i đây thôi, được không?
Lam Tuyết tuy là không muốn rá»i khá»i bá»™ ngá»±c ấm áp của Sở Phà m, nhÆ°ng khi thấy ánh mắt dứt khoát của hắn thì cô cÅ©ng không tá»± chủ được mà cÅ©ng phải gáºt đầu.
Sở Phà m đỡ Lam Tuyết đứng dáºy, sau đó dìu cô ra hà ng ghế bên ngoà i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra quán cà phê Starbucks, nhìn Lam Tuyết Ä‘ang dá»±a sát và o ngá»±c mình, tim Sở Phà m khẽ Ä‘á»™ng, nói:
- Lam Tuyết, tôi đưa cô vỠnghỉ ngơi nhé?
Lá»i nói của Sở Phà m giống nhÆ° má»™t tiếng sấm sét, mạnh mẽ thức tỉnh Lam Tuyết. Cô giáºt mình, thấy mình Ä‘ang dá»±a sát và o lòng Sở Phà m. Cô vá»™i và ng giãy dụa thoát ra khá»i cái ôm của hắn, khẽ cÆ°á»i nói:
- Không cần đâu. Tôi đã có ngÆ°á»i đến đón rồi.
- Có ngÆ°á»i đến đón cô rồi sao?
Sở Phà m nhÃu mà y:
- Ai váºy?
- Vâng, anh ấy đến đây rồi.
Lam Tuyết giÆ¡ tay chỉ, nhìn thấy trÆ°á»›c mặt má»™t chiếc xe Cadillac cao cấp và sang trá»ng từ trên Ä‘Æ°á»ng quay đầu lại. Có lẽ chiếc xe nà y chỠở đây từ lâu rồi.
“Lại là chiếc xe nà y. Cuối cùng thì thân pháºn của Lam Tuyết là gì? Chắc chắn cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản. Không ngá» là má»™t chiếc Cadillac.†Sở Phà m nghÄ© thầm.
Cá»a xe Cadillac mở ra, má»™t ngÆ°á»i thanh niên đẹp trai và uy vÅ© Ä‘i xuống xe. NgÆ°á»i nà y chÃnh là Tiểu Võ.
NhÆ°ng mà ánh mắt của Sở Phà m lại trở nên thâm trầm và sắc bén, lạnh nhÆ° dao. Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nháºn ra Tiểu Võ. Hắn còn nhá»› kỹ đêm đó ở trong quán bar Thiên Thủy, ngÆ°á»i thanh niên Ä‘Æ°a Lam Tuyết Ä‘i ra chÃnh là Tiểu Võ. Hắn liá»n nhá»› tá»›i dáng vẻ khóc lóc rất bi thÆ°Æ¡ng của Lam Tuyết trÆ°á»›c đó. Trong đầu hắn Ä‘á»™t nhiên hiện lên má»™t ý nghÄ©, “Chẳng lẽ tên Ä‘Ã n ông là m tổn thÆ°Æ¡ng Lam Tuyết, là m cho cô dÆ°á»ng nhÆ° trở nên thay đổi chÃnh là gã nà y sao?†Sở Phà m vừa nghÄ© nhÆ° váºy thì trong mắt hà n quang cà ng Ä‘áºm, trong lòng lại xuất hiện má»™t chút ghen tuông, tay phải nắm chặt lại, lý trà đã sá»›m bị sá»± tức giáºn mạnh mẽ là m mai má»™t Ä‘i.
Tiểu Võ dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng cảm nháºn được ý chà mãnh liệt trên ngÆ°á»i Sở Phà m truyá»n đến. Má»™t cá»— áp lá»±c vô hình mạnh mẽ áp bức là m cho anh ta cảm thấy bầu không khà trở nên nặng ná». Anh ta vừa quay đầu thì nhìn thấy ánh mắt băng lãnh và phẫn ná»™ kia của Sở Phà m. Trong phút chốc, anh ta cảm thấy lòng mình run lên, sau đó còn có chút hoảng loạn.
Bầu không khà giÆ°Æ¡ng cung bạt kiếm, vừa tiếp xúc, Tiểu Võ đã có thể cảm thấy được Sở Phà m trÆ°á»›c mặt sắp xuất ra má»™t đòn công kÃch cÆ°á»ng đại không gì có thể tưởng tượng. Anh ta không thể đánh giá được đòn công kÃch nà y. Và o lúc nà y, anh ta má»›i Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, ngÆ°á»i thanh niên ở trÆ°á»›c mặt Ä‘ang nhìn chằm chằm mình đây, nhìn qua thì có vẻ trẻ tuổi, bình thÆ°á»ng thôi nhÆ°ng lại gây ra cho mình cảm giác mạnh mẽ đến nhÆ° váºy.
- Tiểu Võ, anh đến rồi. Lại đây đỡ em một chút.
Trên đỉnh Ä‘iểm ngà n cân treo sợi tóc, giá»ng nói của Lam Tuyết Ä‘á»™t nhiên vang lên. Tiếng nói của Lam Tuyết cÅ©ng phá tan cái khà thế khẩn trÆ°Æ¡ng kia.
Tiểu Võ còn chÆ°a phục hồi tinh thần lại, đã thấy Lam Tuyết Ä‘i đến bên cạnh mình, dÆ°á»ng nhÆ° cố ý khoác lấy cánh tay mình, Ä‘i đến xe.
Sở Phà m sau khi nhìn thấy tình hình nà y trong mắt hiện lên thần sắc phức tạp. Sau đó nhịn không được mà cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, bà n tay Ä‘ang nắm chặt cháºm rãi buông ra. Nếu không phải âm thanh của Lam Tuyết Ä‘á»™t nhiên vang lên thì nắm đấm của hắn chắc chắn sẽ tung ra. Hắn mÆ°á»i phần tin tưởng có thể đánh ngã gã thanh niên anh tuấn ở trÆ°á»›c mặt kia, tuy là hắn đã sá»›m biết tên nà y rất mạnh.
Äi Ä‘i tá»›i, Lam Tuyết Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại, đứng từ xa nhìn Sở Phà m, mỉm cÆ°á»i hô:
- Sở Phà m, cảm ơn anh tối nay đã đi cùng tôi! Bye bye!
Tiếng nói của Lam Tuyết kéo Sở Phà m từ trong tình trạng ngÆ¡ ngẩn trở vá» hiện thá»±c. Hắn ngây ngÆ°á»i và gượng gạo giÆ¡ tay lên vẫy vẫy vá»›i Lam Tuyết. NhÆ°ng cô sá»›m đã cùng Tiểu Võ ngồi và o trong chiếc xe Cadillac kia rồi.
Khi chiếc xe Cadillac kia khởi Ä‘á»™ng chạy Ä‘i nhÆ° bay thì trong lòng Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên trở nên căng thẳng. Äúng là có chút cảm giác Ä‘au lòng. Hắn hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nắm tay vốn đã buông ra bây giá» lại má»™t lần nữa nắm chặt lại.
“Tiểu Võ chÃnh là gã Ä‘Ã n ông đã là m cho Lam Tuyết Ä‘au lòng sao? Äáng giáºn, Lam Tuyết là má»™t cô gái xinh đẹp và tốt bụng mà lại bị gã ức hiếp. Äáng giáºn, đáng háºn! Lam Tuyết gặp mình thì thá»a sức phát tiết sá»± Ä‘au khổ trong lòng, khóc nức nở không ngá»›t. NhÆ°ng khi ở trÆ°á»›c mặt gã thì thần sắc lại phải tá» ra thân thiết và không có chuyện gì. Lam Tuyết, cô đã sống mệt má»i quá. Vì má»™t ngÆ°á»i nhÆ° gã thì có đáng không?†Sở Phà m trong lòng trà n đầy phẫn ná»™ mà nghÄ©. Äá»™t nhiên, lòng hắn hiện lên má»™t ý niệm, “Gã Ä‘Ã n ông nà y nhìn thấy chÃnh mình và Lam Tuyết ở cùng má»™t chá»— thì sau khi trở vá» liệu có trách móc hay tháºm chà là đánh Ä‘áºp cô ấy không?†NghÄ© váºy thì mắt Sở Phà m tinh quang chá»›p Ä‘á»™ng, thầm nghÄ© mình cần phải bám theo chiếc xe Cadillac kia. Hắn muốn táºn mắt nhìn thấy Lam Tuyết bình an vô sá»±. Nếu nhÆ° tên kia dám cả gan bất kÃnh vá»›i cô thì nắm đấm của hắn nhất định sẽ đánh tá»›i không lÆ°u tình chút nà o.
Khi hắn muốn leo lên xe để Ä‘i theo thì lại sợ Lam Tuyết nháºn ra, có lẽ nên đổi má»™t chiếc xe khác. Vì váºy hắn nghÄ© tá»›i Ngân Hồ. Hắn láºp tức lấy Ä‘iện thoại gá»i cho cô:
- Ngân Hồ, cô Ä‘ang ở đâu thế? Äi đến quán cà phê Starbucks trên Ä‘Æ°á»ng Nam Phủ Ä‘i. Tôi đợi cô.
Hắn vừa nói dứt lá»i, chợt nghe thấy “KÃt†má»™t tiếng. Ở trên mặt Ä‘Æ°á»ng phÃa tay trái của hắn, má»™t chiếc xe thể thao Porche cao cấp mà u trắng dừng lại. Hắn nháºn ra chiếc xe nà y đúng là của Ngân Hồ.
“Hà nh tung của Ngân Hồ vẫn khó lÆ°á»ng nhÆ° váºy, kêu đến là đến liá»n.†Lòng hắn vừa nghÄ© vừa chui và o xe.
- Äi theo chiếc xe Cadillac có biển số 65788 ở đằng trÆ°á»›c, nhanh!
Sở Phà m sau khi lên xe thì vội và ng phân phó nói.
- Vâng, chủ nhân!
Ngân Hồ đáp lại một tiếng, chiếc Porche thể thao mà u trắng chạy đi giống như tia chớp.
Từ trÆ°á»›c đến giá» Sở Phà m tá»± cho rằng mình đôi khi chạy xe rất Ä‘iên cuồng, nhÆ°ng mà bây giá» ngồi trên xe của Ngân Hồ hắn má»›i hiểu được cái gá»i là chạy xe Ä‘iên cuồng của mình trÆ°á»›c đó là ý nghÄ© non ná»›t nhÆ° thế nà o.
Sở Phà m vừa liếc mắt má»™t cái thì tốc Ä‘á»™ đã má»™t trăm kilomet/h rồi. HÆ¡n nữa tốc Ä‘á»™ lại cà ng lúc cà ng nhanh. Äây không phải là đang chạy trên Ä‘Æ°á»ng cao tốc đâu nhé. Tuy là ở trên Ä‘Æ°á»ng rất thông thoáng nhÆ°ng Ngân Hồ chạy xe vẫn là m cho Sở Phà m lo lắng. NhÆ°ng mà hắn rất nhanh đã yên tâm trở lại, vì thấy kỹ thuáºt chạy xe của Ngân Hồ thì hắn còn lâu má»›i theo kịp.
Năm sáu phút sau, chiếc Cadillac dà i mà u đen đã ở và o trong tầm mắt. Chiếc Cadillac chạy cũng không nhanh. Sau khi thấy nó hai mắt của Sở Phà m đột nhiên co rút lại:
- Là chiếc xe đó. Theo sát, nhÆ°ng đừng để bá»n bá» phát hiện. NgÆ°á»i chạy xe cÅ©ng không phải là đơn giản đâu.
Khuôn mặt xinh đẹp lạnh nhÆ° băng của Ngân Hồ ngoại trừ hÆ¡i lạnh thì không có chút biểu cảm thừa thãi nà o. Hai mắt cô nhìn chằm chằm và o chiếc xe Cadillac Ä‘ang chầm cháºm chạy ở phÃa trÆ°á»›c giống nhÆ° nhìn con mồi của mình váºy. Äối vá»›i cô thì cho dù bây giá» trá»i có sáºp cô cÅ©ng vẫn cứ chăm chú và o chiếc xe Ä‘ang chạy ở phÃa trÆ°á»›c mà thôi. Bởi vì đây chÃnh là mệnh lệnh của Sở Phà m.
Lam Tuyết ngồi ở sau xe má»™t câu cÅ©ng không nói. TrÆ°á»›c khi lên xe, cô cố tình tá» ra thân máºt mà khoác tay Tiểu Võ tất cả Ä‘á»u để cho Sở Phà m nhìn. Cô và Sở Phà m lúc nà y đã không có khả năng nữa rồi. Cô cho rằng đã không thể, đã nhÆ° váºy thì phải thẳng thừng…đoạn tuyệt thôi!
Cô biết được cà ng cùng Sở Phà m ở cùng má»™t chá»— thì tim mình lại cà ng Ä‘au thÆ°Æ¡ng. Äêm nay, từ miệng Sở Phà m mà biết được những ân oán của ba mình và cha hắn thì cô lại cảm thấy Ä‘au lòng má»™t lần nữa. Má»™t chút hảo cảm vá» ba ở trong lòng đã dần dần sụp đổ hoà n toà n. Trong lòng cô má»™t trăm lần má»™t ngà n lần liên tục há»i chÃnh mình, “Ba là hạng ngÆ°á»i nhÆ° váºy sao?â€
Cô lặng lẽ ngồi, để mặc cho nÆ°á»›c mắt má»™t lần nữa tuôn trà o. Trong khoảng thá»i gian nà y, côkhông biết đã chảy bao nhiêu nÆ°á»›c mắt, đã khóc không biết bao nhiêu lần. Cô từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a từng Ä‘au lòng rÆ¡i lệ nhÆ° thế nà y bao giá», tháºm chà côcòn cho rằng nÆ°á»›c mắt của mình đã chảy khô rồi. NhÆ°ng khi đối mặt vá»›i Sở Phà m thì nÆ°á»›c mắt không thể nà o kiểm soát được mà chảy ra, lòng côlại Ä‘au nhói lên từng cÆ¡n.
Tiểu Võ nhìn qua kÃnh xe thấy được Lam Tuyết nÆ°á»›c mắt đầy mặt thì trong tim không khá»i cảm thấy Ä‘au xót. Trong mắt anh ta hiện lên ngá»n lá»a phẫn ná»™, lòng âm thầm nghÄ©: “Tên khốn nà o lại để cho tiểu thÆ° Ä‘au lòng rÆ¡i lệ thế nà y. Mịa nó , hắn rốt cuá»™c đã là m gì vá»›i tiểu thÆ°? Vì sao má»—i lần tiểu thÆ° gặp mặt hắn Ä‘á»u trở nên Ä‘au lòng nhÆ° váºy chứ? Vì sao? Thằng khốn, tao sẽ không tha thứ cho mà y đâu.â€
Sở Phà m cảm thấy có chút kỳ quái. Lam Tuyết ở khu nhà Blue Sky cÆ¡ mà . NhÆ°ng mà chiếc Cadillac phÃa trÆ°á»›c lại không chạy vá» phÃa tòa nhà ấy, mà chạy vá» phÃa tây núi SÆ¡n Äông. Sở Phà m biết phÃa nà y là khu biệt thá»± HÆ°Æ¡ng Giang. Chẳng lẽ Lam Tuyết là ngÆ°á»i nhà của gã Ä‘Ã n ông kia sao?
Sau đó, Ngân Hồ lái xe theo chiếc Cadillac ở phÃa trÆ°á»›c Ä‘ang chạy và o biệt thá»± HÆ°Æ¡ng Giang. Chiếc xe kia tiến và o má»™t tòa nhà mang phong cách Châu Âu, khà thế huy hoà ng, trong má»™t biệt thá»± cổ Ä‘iển và rá»™ng rãi. Khi xe dừng lại thì Lam Tuyết bÆ°á»›c xuống xe. Sở Phà m từ xa nhìn lại vẫn thấy trên ngÆ°á»i Lam Tuyết sá»± u buồn và cô Ä‘Æ¡n nhÆ° cÅ©.
Äá»™t nhiên, từ bên trong biệt thá»± Ä‘i ra má»™t lão già trên dÆ°á»›i sáu mÆ°Æ¡i tuổi. Hắn thấy Lam Tuyết nở nụ cÆ°á»i thoải mái Ä‘i lên nghênh đón, toát ra dáng vẻ yêu thÆ°Æ¡ng.
Sở Phà m nhìn thấy hình dáng của lão già nà y có chút quen thuá»™c, dÆ°á»›i bóng tối và cách má»™t khoảng khá xa nên hắn cÅ©ng không thấy rõ rà ng diện mạo của lão kia. NhÆ°ng mà trong lòng hắn lại có má»™t loại cảm giác quen thuá»™c, hắn há»i:
- Có ống nhòm không?
- Có! Chủ nhân!
Ngân Hồ nói xong thì đem một cái ống nhòm mini đưa cho Sở Phà m.
Sở Phà m nháºn lấy ông nhòm nhìn, thấy rõ rà ng diện mạo của lão già kia. Hắn trăm phần trăm xác định, lão già kia rõ rà ng lại chÃnh là Lam ChÃnh Quốc.
Từ khi biết được Lam ChÃnh Quốc chÃnh là kẻ đầu sá» bức tá» ba mình, cÆ°á»›p lấy công ty do chÃnh má»™t tay ba mình sáng láºp thì Sở Phà m đã khắc sâu nhá»› kỹ cái tên Lam ChÃnh Quốc nà y trong đầu. Hắn trăm phần trăm xác định lão già hắn Ä‘ang nhìn thấy qua ống nhòm chÃnh là tên tiểu nhân gian ác Lam ChÃnh Quốc. Äồng tá» của Sở Phà m mạnh mẽ co rút lại. Hắn nhìn thấy Lam Tuyết Ä‘ang ngã và o lòng và ôm lấy Lam ChÃnh Quốc.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
22-11-2010, 08:18 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 337: Cô là con gái của Lam ChÃnh Quốc Æ°?
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Trong đầu Sở Phà m hiện lên rất nhiá»u nghi vấn, “Giữa Lam Tuyết và Lam ChÃnh Quốc rốt cuá»™c là có quan hệ gì??
Qua ống nhòm, hắn nhìn thấy Lam ChÃnh Quốc mỉm cÆ°á»i nhìn Lam Tuyết Ä‘ang ở trong lòng, nụ cÆ°á»i vui mừng, hiá»n háºu giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i cha Ä‘ang nhìn đứa con của lão váºy. Trong lòng hắn Ä‘á»™t nhiên Ä‘au xót mãnh liệt. Gần nhÆ° là vô thức, trong đầu hắn hiện lên má»™t ý niệm: “Lam Tuyết là con gái của Lam ChÃnh Quốc sao?â€
NhÆ°ng mà sau đó hắn không khá»i cÆ°á»i cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i nà y trà n đầy thê lÆ°Æ¡ng và đau khổ. Trong lòng hắn má»™t má»±c phủ nháºn, “Không phải, Lam Tuyết tuyệt đối không phải là con gái của Lam ChÃnh Quốc. Cô ấy xinh đẹp nhÆ° váºy, hiá»n háºu nhÆ° váºy Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Lam ChÃnh Quốc là m sao có con gái giống nhÆ° cô ấy được chứ? Không phải, không phải……â€
Tay chân dần trở nên lạnh lẽo và trái tim không ngừng trầm xuống lại nhÆ° nói cho hắn biết hắn Ä‘ang tá»± lừa dối mình. Lam Tuyết cÅ©ng há» Lam, bất cứ lúc nà o cÅ©ng có má»™t chiếc xe Cadillac cao cấp và xa hoa Ä‘Æ°a đón, có thể để Lam ChÃnh Quốc tá»± mình Ä‘i ra nghênh đón và ôm cô và o trong lòng. NhÆ° váºy Lam Tuyết chắc chắn là ngÆ°á»i thân thiết nhất vá»›i Lam ChÃnh Quốc. Nói cách khác, Lam Tuyết nếu nhÆ° không phải là con gái của Lam ChÃnh Quốc mà là cháu gái chẳng hạn, Lam ChÃnh Quốc cÅ©ng sẽ không ôm nà ng và o trong lòng ngá»±c nhÆ° váºy được? Ngoại trừ là con gái thì hình nhÆ° không có cái gì có thể giải thÃch được.
NhÆ°ng mà Sở Phà m vẫn không thể tin được. Äúng váºy, không thể tin được, khó mà tin được ngÆ°á»i bạn chân thà nh của hắn là Lam Tuyết lại là con gái của Lam ChÃnh Quốc. Bởi vì hiện thá»±c nà y quả tháºt là quá mức tà n khốc, tà n khốc đến mức là m cho hắn không có đủ can đảm đối mặt.
- Chủ nhân… …
Âm thanh của Ngân Hồ vang lên bên tai, nhưng tiếng nói của cô lúc nà y đây không phải là lạnh như băng, mà có chút không đà nh lòng.
Sở Phà m quay ngÆ°á»i lại, “Ừ!†má»™t tiếng, nói:
- Sao váºy?
- Äây là biệt thá»± mà Lam ChÃnh Quốc Ä‘ang sống.
- Bây giỠthì tôi đã biết rồi.
- Còn nữa, cô gái tên là Lam Tuyết kia chÃnh là con gái duy nhất của Lam ChÃnh Quốc.
Lá»i nói của Ngân Hồ giống nhÆ° sấm giữa trá»i quang đánh mạnh và o đầu Sở Phà m. Cả đầu hắn trở nên ong ong. Máu nóng trong ngÆ°á»i nhanh chóng đóng băng lại. Tuy là lòng hắn đã dá»± Ä‘oán rằng Lam Tuyết chÃnh là con gái của Lam ChÃnh Quốc. NhÆ°ng khi sá»± tháºt nà y do chÃnh Ngân Hồ nói ra thì hắn hoà n toà n ngây ngẩn cả ngÆ°á»i. Má»™t lúc lâu, trong mắt hắn má»›i hiện lên vẻ nặng ná» bất đắc dÄ©.
- Cô là m sao biết được?
- Má»›i biết cách đây ba ngà y. Ngân Hồ thấy chủ nhân nhiá»u lần Ä‘i lại vá»›i Lam Tuyết. Vì nghÄ© đến an toà n của chủ nhân nên Ngân Hồ má»›i Ä‘iá»u tra kỹ cà ng tình hình của Lam Tuyết. Từng nhiá»u lần theo cô ấy đến tòa biệt thá»± nà y, cÅ©ng chÃnh là nhà của cô ấy. Trong lúc xâm nháºp và o trong Ä‘iá»u tra, Ngân Hồ má»›i biết được Lam Tuyết chÃnh là con gái duy nhất của Lam ChÃnh Quốc.
Ngân Hồ cung kÃnh nói.
Sở Phà m phục hồi lại vẻ bình tĩnh. Thần sắc trong mắt lại cà ng trở nên đặc biệt lạnh lẽo, nói:
- Cô nếu đã sớm biết được chuyện nà y vì sao lại không nói ngay cho tôi biết?
Trong giá»ng nói có chút sắc bén và trách móc.
Ngân Hồ cả kinh, vá»™i và ng hạ giá»ng nói:
- Ngân Hồ đáng chết. Lúc đó Ngân Hồ đã có nói chuyện nà y vá»›i Ngô bá. Äang chuẩn bị nói vá»›i chủ nhân, thì bị Ngô bá ngăn lại. Ngô bá nói chuyện nà y để khi nà o chủ nhân tá»± mình biết được thì xá» lý. Ngô bá bảo chúng tôi không cần nhúng tay và o.
Sắc mặt Sở Phà m trở nên buồn bã, than nhá» má»™t tiếng. Dụng ý của Ngô bá, hắn là m sao chẳng biết chứ. Trong chuyện nà y không có ngÆ°á»i nà o có thể giúp được hắn.
Tâm tình của hắn trở nên đặc biệt trầm trá»ng. Giống nhÆ° bị má»™t tảng đá lá»›n đè lên váºy. Hắn lại lấy ống nhòm ở trên tay lên nhìn, Lam ChÃnh Quốc Ä‘ang kéo Lam Tuyết Ä‘i và o trong phòng khách. Hình bóng gầy yếu kia của Lam Tuyết lá»™ ra vẻ cô Ä‘Æ¡n. Bất luáºn kẻ nà o nhìn cÅ©ng cảm thấy thÆ°Æ¡ng tiếc. NhÆ°ng lúc nà y Sở Phà m lại mÆ¡ hồ có má»™t tia phẫn ná»™.
Hắn cÅ©ng Ä‘oán được Tiểu Võ Ä‘i phÃa sau Lam ChÃnh Quốc và Lam Tuyết chẳng qua chỉ là má»™t ngÆ°á»i lái xe kiêm bảo vệ mà thôi, căn bản không phải là bạn trai gì của Lam Tuyết. NhÆ°ng mà bây giá» hắn cÅ©ng không có lòng dạ nà o cân nhắc chuyện nà y nữa.
Khi bóng dáng của Lam ChÃnh Quốc và Lam Tuyết biến mất trong tầm mắt thì Sở Phà m buông ống nhòm xuống, sắc mặt có chút chán nản, hắn nói khẽ:
- Äi thôi!
Ngân Hồ sau khi nghe váºy thì khởi Ä‘á»™ng xe chạy nhÆ° bay ra khá»i khu biệt thá»± HÆ°Æ¡ng Giang.
Sở Phà m lòng đã lạnh đến cá»±c Ä‘iểm, chẳng biết là m thế nà o. Hắn mÆ¡ hồ có loại cảm giác bị lừa gạt, mà loại cảm giác nà y khiến cho hắn cảm thấy rất khó chịu. Trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cổ phẩn ná»™ muốn bùng phát ra, nhÆ°ng hết lần nà y đến lần khác lại có má»™t ý nghÄ© tiêu Ä‘iá»u, bi ai cháºm rãi lan ra khắp toà n thân.
“Vì sao? Vì sao cô lại là con gái của Lam ChÃnh Quốc? Vì sao chứ? Ná»±c cÆ°á»i, chÃnh mình còn hồn nhiên không biết mà kể lại vá»›i cô ấy tất cả ân oán giữa ba mình và Lam ChÃnh Quốc nữa chứ. Tháºt là ông trá»i trêu ngÆ°á»i.†Lòng hắn âm thầm nghÄ©, muốn cÆ°á»i nhÆ°ng khóe môi lại cảm thấy đắng ngắt, đúng là cÆ°á»i không được.
Hắn không khá»i nhá»› tá»›i những biểu hiện khác thÆ°á»ng của Lam Tuyết những ngà y gần đây. Nhá»› đến đêm nay Lam Tuyết ở bên trong lồng ngá»±c hắn Ä‘au khổ mà khóc thà nh tiếng, tim hắn lại nhảy lên, thầm nghÄ©:
“Lam Tuyết chắc chắn đã biết cha cô ấy chÃnh là ngÆ°á»i mình gá»i là “kẻ thùâ€, là “tên tiểu nhân gian ác. Ãp lá»±c ở trong lòng cô ấy chắc chắn sẽ rất lá»›n. Mấy ngà y hôm nay cô ấy có vượt qua được nổi Ä‘au khổ tá»™t cùng nà y hay không? Khó trách cô ấy lại khóc đến mức nhÆ° váºy, mà khóc có phát tiết được má»™t chút áp lá»±c nà o ở trong lòng cô ấy không?
Hèn gì đêm nay khi cô ấy thấy mình nói Táºp Ä‘oà n Lam Thị tháºt ra chÃnh là do má»™t tay ba mình ngà y trÆ°á»›c sáng láºp nên thì vẻ mặt lại trở nên kinh ngạc nhÆ° váºy. Äến giá» nà y mình má»›i hiểu vì sao khi đó trong mắt cô ấy lại toát ra sá»± Ä‘au Ä‘á»›n sâu sắc và bất đắc dÄ© nhÆ° váºy. Thì ra, cô ấy cÅ©ng đã biết cô ấy chÃnh là con gái kẻ thù của mình.
Mình cảm thấy khó hiểu. Khó hiểu là tại sao cuối cùng mình và cô ấy có duyên mà không pháºn?
Ân oán giữa nhà mình và Lam ChÃnh Quốc, mình cÅ©ng đã sá»›m nghÄ© đến, sá»›m cùng hắn có quan hệ xác định. NhÆ°ng mình lại chÆ°a từng nghÄ© đến bất cứ cái gì giữa cô ấy và Lam ChÃnh Quốc cả. Mình có phải là đã quá tin tưởng cô ấy rồi không?
NhÆ°ng mà , lại nháºn lấy sá»± lừa gạt của cô ấy! Vì sao cô ấy lại không nói cho mình biết cô ấy chÃnh là con gái của Lam ChÃnh Quốc chứ? Vì không dám sao? Hay là ... có mục Ä‘Ãch khác? Nếu nhÆ° cô ấy nói ra thì cảm nháºn của mình có phải là có má»™t chút tốt hÆ¡n không?â€
- Chủ nhân... ...
Äầu óc Sở Phà m có chút há»—n loạn, bị tiếng gá»i của Ngân Hồ đánh thức lại. Hắn lắc đầu, muốn vứt bá» những suy nghÄ© há»—n loạn trong đầu. Hắn đáp lại má»™t tiếng, nhìn vá» phÃa Ngân Hồ, đợi câu nói tiếp theo của cô.
- Chủ nhân muốn đi đến chỗ nà o? Nếu không thì Ngân Hồ đưa chủ nhân trở vỠnghỉ ngơi nhé.
Trong giá»ng nói lạnh băng của Ngân Hồ tá» ra chút quan tâm.
- Không cần, Ä‘Æ°a tôi đến quán cà phê trên Ä‘Æ°á»ng Nam Phủ.
Sở Phà m nói.
- Chủ nhân không phải là vừa rá»i khá»i chá»— đó sao?
Ngân Hồ có chút khó hiểu.
- Xe tôi vẫn còn để ở đó.
Sở Phà m thản nhiên nói.
- À, Ngân Hồ đã hiểu.
Ngân Hồ nói xong thì chú tâm chạy xe. Tháºt ra trong lòng cô cÅ©ng biết tình cảm của chủ nhân mình lúc nà y chắc chắn sẽ rất không ổn định. NhÆ°ng mà cô lúc nà y vẫn nghe theo lá»i nói của Ngô bá, bây giá» tốt nhất là để Sở Phà m má»™t mình yên tÄ©nh, suy nghÄ© má»™t chút.
Ngân Hồ chạy xe trở vá» Ä‘Æ°á»ng Nam Phủ, dừng lại ở bên cạnh quán cà phê Starbucks.
- Ngân Hồ,
Sở Phà m nhìn gương mặt xinh đẹp và lạnh băng của Ngân Hồ,
- Cô trở vỠđi, không cần đi theo bảo vệ tôi đâu. Tôi không sao đâu. Côhãy để mình tôi yên tĩnh một chút.
- Nhưng mà chủ nhân... ...
Trong đôi mắt lạnh băng của Ngân Hồ toát ra ánh mắt nóng bá»ng mà nhìn chủ nhân của mình. Muốn nói gì đó nhÆ°ng nhìn thấy ánh mắt của Sở Phà m cứng rắn nhÆ° váºy thì không khá»i ngáºm miệng lại. Lúc nà y, trong lòng cô cÅ©ng có chút nổi sóng. Cô rất muốn vì Sở Phà m mà là m má»™t chuyện gì đó, là gì cÅ©ng được, tháºm chà là dâng hiến cả thân thể của mình để Sở Phà m phát tiết cÅ©ng được, chỉ cần Sở Phà m má»™t lần nữa trở nên vui vẻ.
Tay của Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên vuốt nhẹ lên gÆ°Æ¡ng mặt Ngân Hồ. Äây là lần đầu tiên Sở Phà m là m ra Ä‘á»™ng tác thân máºt nhÆ° váºy vá»›i Ngân Hồ, Ngân Hồ chỉ cảm thấy trái tim của mình không biết là m sao lại run lên. Äúng là có cảm giác được sủng ái mà lo sợ, nhÆ°ng trong lòng lại cảm thấy rất ấm áp.
- Trở vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i. Tôi biết cô cÅ©ng đã rất mệt rồi, rất vất vả. Cô luôn Ä‘i theo tôi, chỉ cần tôi gá»i thì cô láºp tức xuất hiện ngay. Tôi cÅ©ng biết nếu tất cả má»i ngÆ°á»i ở trên thế giá»›i nà y Ä‘á»u rá»i khá»i tôi mà đi thì cô vẫn còn ở lại bầu bạn bên cạnh ta. Cô rất mệt, tôi cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng để cô nhÆ° váºy! Nghe lá»i tôi Ä‘i, quay vá», được không? Tôi không muốn cô cứ phải liên tục Ä‘i theo tôi nhÆ° thế.
Sở Phà m khẽ mỉm cÆ°á»i, nhìn Ngân Hồ nói.
Ngân Hồ không nói gì, chỉ gáºt gáºt đầu. Khuôn mặt lạnh băng và xinh đẹp của cô dÆ°á»ng nhÆ° nhìn không thấy có chút biến hóa nà o.
Sở Phà m xuống xe, đóng cá»a lại, vẫy tay vá»›i Ngân Hồ má»™t cái. Ngân Hồ liá»n chạy xe Ä‘i.
Trong khoảnh khắc đó, má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt trà n ra từ trên khóe mắt của Ngân Hồ, từ trên mặt nhá» xuống cái quần mà u trắng của cô.
Äây là lần thứ ba cô rÆ¡i lệ. Lần đầu tiên là khi còn nhá» trong lúc huấn luyện không là m được má»™t việc bị sÆ° phụ đánh. Lần thứ hai là lần đầu tiên cô giết ngÆ°á»i. Lần thứ ba là bây giá».
Sở Phà m là chủ nhân của cô, là tất cả trong cuá»™c sống của cô. Cô vì Sở Phà m mà tồn tại. Không có Sở Phà m, cô cÅ©ng không biết là mình sống vì cái gì nữa. Cho nên, cô cảm thấy mình cần phải là m tất cả vì Sở Phà m, tất cả Ä‘á»u đáng giá. NhÆ°ng cô cÅ©ng là má»™t phụ nữ, cÅ©ng cần có sá»± cảm thông và thấu hiểu của ngÆ°á»i khác. Khi lòng bà n tay ấm áp kia của Sở Phà m vuốt lên gÆ°Æ¡ng mặt lạnh nhÆ° băng của cô thì cô cảm thấy khối băng cứng trong lòng mình đã bị hòa tan rồi. Câu nói của Sở Phà m lại cà ng khiến cô kìm không được phải rÆ¡i lệ. Những ná»— lá»±c của mình, cô không muốn ai biết mà chỉ cần Sở Phà m hiểu, để cô cảm thấy những ná»— lá»±c của mình không có uổng phÃ, mình vất vả mà có má»™t ngÆ°á»i nhá»› kỹ là được.
Vốn là tất cả má»i việc cô là m Ä‘á»u là không oán không hối, nhÆ°ng Sở Phà m từng việc từng việc ghi nhá»› lại là m cho lòng cô lần đầu tiên dâng lên tình cảm xúc Ä‘á»™ng. Cô tuy vẻ ngoà i lạnh băng, ra tay sắc bén, là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ xinh đẹp giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt. NhÆ°ng khi vứt bá» cái vẻ bá» ngoà i nà y thì cô lại chỉ là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ bình thÆ°á»ng. Cô cÅ©ng có máu có thịt, cÅ©ng có tình cảm, chẳng qua khi cô đãhiến dâng tất cả má»i thứ, kể cả mạng sống của mình cho Sở Phà m thì tình cảm của cô cÅ©ng vô tình bị đóng băng lại. Mà má»™t câu nói bình thÆ°á»ng của Sở Phà m là m cho tảng băng tình cảm của cô vỡ tan ra, hai mắt của cô đã Æ°á»›t đẫm nÆ°á»›c.
Vô tình, Sở Phà m không những là tất cả mạng sống mà còn chiếm giữ cả trái tim của cô. Cho nên, khi Sở Phà m vui vẻ thì lòng cô cÅ©ng cảm thấy vui vẻ. Khi Sở Phà m không vui thì tâm lý của cô cÅ©ng đầy sá»± luống cuống. NhÆ°ng cô chÆ°a từng để lá»™ tình cảm trong lòng mình ra ngoà i, trên mặt cô vÄ©nh viá»…n là cảm giác lạnh băng nhÆ° váºy. Cô không biết Sở Phà m có nhìn ra những suy nghÄ© trong lòng mình không, nhÆ°ng cô lại nghÄ© nếu là biết thì nhÆ° thế nà o chứ? Hắn mãi mãi là chủ nhân của mình, vÄ©nh viá»…n không thay đổi.
Cuối cùng Sở Phà m cũng đã biết được thân thế của Lam Tuyết.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
22-11-2010, 08:18 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 338: Rượu có thể giải toả ngà n sầu
Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Sở Phà m lái xe chầm cháºm trên Ä‘Æ°á»ng. Lòng hắn rất rối, rối đến mức lá»™n xá»™n, sắp xếp cÅ©ng không gá»n được chút nà o. Äiá»u nà y là m cho hắn cảm thấy rất buồn phiá»n. Rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc, khói thuốc bao phủ lên gÆ°Æ¡ng mặt chán nản và đau xót. Hắn nghÄ© đến rượu, lúc nà y Ä‘i uống chút rượu có lẽ sẽ tốt hÆ¡n má»™t chút.
Hắn lái xe chạy vá» phÃa quán bar, trong lòng hắn cÅ©ng không xác định là muốn đến quán bar nà o, hắn chỉ Ä‘i theo cảm giác. Trong đầu hắn liên tục hiện lên má»™t hình ảnh, đó chÃnh là hình ảnh Lam Tuyết ngã và o lòng Lam ChÃnh Quốc. Hình ảnh đó giống nhÆ° dao, đâm, hung hăng đâm và o lòng hắn.
Vì sao? Hic, hắn đã nhiá»u lần tá»± há»i mình vì sao. Có lẽ là không vì sao cả, mà là tạo hóa trêu ngÆ°á»i đó thôi..
Khi xe dừng lại thì hắn phát hiện mình đã chạy đến quán bar Thiên Thủy. Äây là nÆ¡i lần đầu tiên hắn cùng Lam Tuyết uống rượu. Vì sao lại đến nÆ¡i nà y trong lòng hắn cÅ©ng không biết, có lẽ là má» má» mịt mịt có má»™t sức mạnh nà o đó đẩy hắn đến chá»— nà y.
“NhÆ° váºy cÅ©ng tốt, bắt đầu ở nÆ¡i đâu thì kết thúc ở chá»— đó.: Hắn lẩm bẩm tá»± nói, rồi Ä‘i xuống xe.
Quán bar Thiên Thủy có thể nói là hạng nhất trong những quán ở thủ đô. Môi trÆ°á»ng đẹp đẽ và thoải mái, ánh sáng dịu dà ng và ấm áp, âm nhạc kiá»u diá»…m và du dÆ°Æ¡ng. Có thể đây trở thà nh chá»— được rất nhiá»u ngÆ°á»i đến thưởng thức. Sở Phà m muốn đến đây để uống rượu thoải mái má»™t tráºn cÅ©ng không phải là nÆ¡i thÃch hợp. Có lẽ hắn nên Ä‘i đến quán bar Sway, uống má»™t chầu thoải mái, nghe loại nhạc Ä‘iên cuồng, phát tiết tâm tình của mình trên sà n nhảy. NhÆ°ng hắn lại Ä‘i và o quán bar Thiên Thủy, tìm đến má»™t góc, kêu má»™t chai Whisky, sau đó uống từng ly từng ly. Hắn uống rất nhanh, cho nên chai rượu đã nhanh chóng hết sạch. Uống hết hắn lại kêu, liên tục nhÆ° váºy.
Từ trÆ°á»›c đến nay đầu hắn lúc nà o cÅ©ng tỉnh táo, cho dù có uống thì hắn cÅ©ng chẳng say, đây là má»™t thói quen. NhÆ°ng đêm nay, hắn lại muốn say má»™t tráºn. Khi tỉnh táo thì hắn cÅ©ng kìm không được mà nghÄ© đến Lam Tuyết. NghÄ© đến quan hệ giữa Lam Tuyết và Lam ChÃnh Quốc, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn rất khổ sở.
Trong tiá»m thức, hắn đã coi Lam Tuyết là má»™t ngÆ°á»i bạn tri ká»· mà mình tin tưởng nhất. Ai ngá» cuối cùng thì tất cả cÅ©ng chỉ là mÆ¡ má»™ng hão huyá»n. Lam Tuyết đúng là con gái của Lam ChÃnh Quốc, việc nà y tháºt là buồn cÆ°á»i. Hắn cảm thấy mình bị lừa dối, cảm giác nà y giống nhÆ° má»™t lưỡi dao sắc đâm và o lòng hắn, Ä‘au nhói. Dù gì thì má»™t ngÆ°á»i bị ngÆ°á»i bạn tin tưởng nhất lừa gạt thì trong lòng cÅ©ng không phải dá»… chịu. Bởi vì mình đối vá»›i ngÆ°á»i ta bằng má»™t tấm chân tình, cuối cùng lại nháºn lấy sá»± lừa dối. “NhÆ°ng Lam Tuyết có phải lừa gạt mình không?†Trong lòng hắn rất mâu thuẫn. Lam Tuyết chẳng qua chỉ trùng hợp là con gái của Lam ChÃnh Quốc. Cô ấy không sai. Cô ấy căn bản là không được lá»±a chá»n. Trên Ä‘á»i nà y ai có thể lá»±a chá»n được cha mẹ của mình là ai chứ?
Không thể được!
Hắn hiểu rõ đạo lý nà y, nhÆ°ng mà hắn lại cảm thấy lòng mình vẫn không thể loại bỠđược, mà cÅ©ng không thể đối xá» vá»›i Lam Tuyết bằng thái Ä‘á»™ giống nhÆ° trÆ°á»›c đây được. Äây chÃnh là chá»— Ä‘au khổ của hắn.
Nói thẳng ra là , trên Ä‘á»i nà y có thể là m tổn thÆ°Æ¡ng đến mình phần lá»›n Ä‘á»u là ngÆ°á»i có quan hệ vá»›i mình. NgÆ°á»i cà ng thân thì cà ng có thể mang đến cho mình nhiá»u ná»—i Ä‘au khổ nặng ná» hÆ¡n. Thá» há»i má»™t ngÆ°á»i không liên quan gì đến mình thì có thể gây ra ảnh hưởng gì được chứ? Tinh thần của hắn chán nản và đau khổ nhÆ° váºy chÃnh là vì Lam Tuyết đã vô tình Ä‘i và o trong lòng hắn, mà hiện thá»±c lại quá tà n khốc. Äúng váºy, cô gái gầy yếu dịu dà ng mà xinh đẹp đó đã Ä‘i sâu và o lòng hắn rồi. Äến giá» phút nà y hắn má»›i hoà n toà n tỉnh ngá»™. NhÆ°ng tà n khốc là không thể để hắn bÆ°á»›c qua cái giá»›i tuyến được vẽ ra, vÄ©nh viá»…n không thể vượt qua được giá»›i hạn đó.
Hắn muốn uống một bữa, sau cơn say ngà y mai tỉnh lại thì tất cả sẽ tốt đẹp hơn, những gì không nên nhớ sẽ được lãng quên.
Hắn uống được má»™t lúc thì cảm thấy không phải dá»… dà ng giống nhÆ° tưởng tượng. Hắn cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, cầm chai rượu lên muốn uống má»™t ly, Ä‘Æ°a chai rượu lên rót xuống thì hắn thấy chai đã trống không, má»™t giá»t cÅ©ng không còn. Hắn thở ra má»™t hÆ¡i, nhìn ba bốn chai không ở trên bà n má»›i lẩm bẩm tá»± nói:
- Thì ra tá»u lượng của mình cÅ©ng tốt nhÆ° váºy.
- Phục vụ đâu, đưa đến ba chai nữa.
Sở Phà m thở ra một hơi đầy rượu, la lớn.
Tiếng la lá»›n của hắn dẫn đến sá»± chú ý của má»™t bóng ngÆ°á»i xinh đẹp vừa má»›i Ä‘i và o. Cô nhìn vá» phÃa phát ra âm thanh, thì thấy hắn Ä‘ang úp mặt trên bà n. Cô cau mà y, lấy cái kÃnh Ä‘en lá»›n ở trên mặt xuống, khi thấy rõ ngÆ°á»i đó là Sở Phà m thì liá»n Ä‘i đến.
Những bÆ°á»›c chân của cô có phong thái rất cao nhã, mang theo má»™t cái khà chất cao cao tại thượng. Những Ä‘Æ°á»ng cong hoà n mỹ trên ngÆ°á»i cô là m cho ngÆ°á»i ta phải mÆ¡ tưởng. Sau lÆ°ng là má»™t mái tóc nâu được uốn cong lại. Trên mặt cô tuy Ä‘eo má»™t cái kÃnh Ä‘en lá»›n, nhÆ°ng vẫn có thể tưởng tượng được ở bên dÆ°á»›i nó là má»™t khuôn mặt đẹp đến mức Ä‘á»™ nà o.
Sau khi cô đi đến ngồi đối diện với Sở Phà m, không nói câu nà o, chỉ chăm chú nhìn hắn.
Sở Phà m vốn là đang úp mặt xuống cánh tay, Ä‘á»™t nhiên lại nghe thấy má»™t mùi hÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡i mát. Hắn cố gắng ngẩng đầu lên thì nhìn thấy má»™t khuôn mặt tinh xảo và xinh đẹp, không biết cô đã lấy kÃnh râm từ trên mặt xuống từ lúc nà o rồi.
- Tiểu yêu tinh? Cô, cô vì sao lại tới đây? Ha ha, đến đúng lúc lắm, đúng lúc có thể uống rượu cùng tôi.
Sở Phà m nhìn cô gái trÆ°á»›c mặt, hai mắt Ä‘á»™t nhiên sáng lên, nở nụ cÆ°á»i.
NgÆ°á»i đến chÃnh là tiểu yêu tinh Lâm Má»™ng Kỳ. Cô vốn là đến tìm má»™t ngÆ°á»i bạn, lại đúng lúc nghe thấy tiếng Sở Phà m gá»i phục vụ lấy rượu. Cô nghe thấy tiếng nói kia có chút quen thuá»™c thì nhìn lại, thấy Sở Phà m Ä‘ang nằm sấp trên mặt bà n, cô má»›i Ä‘i lại.
- Anh đã uống bao nhiêu rượu rồi? Những thứ nà y Ä‘á»u là anh uống hết sao?
Lâm Má»™ng Kỳ nhÃu nhÃu mà y, con ngÆ°Æ¡i trong cặp mắt nhÆ° là n nÆ°á»›c có chút chuyển Ä‘á»™ng và trà n đầy ý trách cứ.
- Äêm nay có hứng, rất có hứng. Uống không say, ha ha. Rượu cuối cùng cÅ©ng đến, uống vá»›i tôi nà o. Tôi uống má»™t ly cô má»™t ly, dô nà o.
Trong lúc nói chuyện thì nhân viên phục vụ mang đến ba chai Whisky. Sở Phà m cầm lấy chai rót cho Lâm Mộng Kỳ một ly, mình một ly đầy.
- Nhìn bá»™ dạng của anh bây giá» xem, còn uống gì nữa mà uống? Không được uống nữa, uống nữa tôi sẽ không nháºn ra anh nữa đâu.
Lâm Má»™ng Kỳ tức giáºn, giá»ng nói hÆ¡i lá»›n má»™t chút.
- Ở Ä‘á»i khó có thể say má»™t lần. Cô, cô là gì mà không cho tôi uống chứ? Hừ! Cô nghÄ© rằng mình là ngôi sao lá»›n thì có thể quản được tôi sao? Không! Không có cá»a đâu.
Sở Phà m lẩm bẩm nói, đưa ly lên uống một ngụm hết sạch.
- Anh... ...
Lâm Mộng Kỳ thở ra một hơi, bỠvai run lên nhè nhẹ.
- Tôi chẳng thèm quản anh là m gì. Anh muốn uống bao nhiêu thì cứ uống. Tốt nhất là lăn quay ra luôn đi.
Lâm Má»™ng Kỳ tức giáºn cầm lấy kÃnh ở trên bà n rồi nhanh chóng bÆ°á»›c Ä‘i.
Sở Phà m ngẩn ra, sau đó cÆ°á»i cÆ°á»i. Trong nụ cÆ°á»i trà n đầy cay đắng và đau khổ:
- Äi rồi sao? Äi cÅ©ng tốt. Bá»™ dạng của tôi bây giá» cÅ©ng cảm thấy thá»±c có lá»—i vá»›i cô.
Nói xong hắn rót rượu và o ly, một hơi uống cạn.
Trong lúc hắn lại muốn rót cho mình má»™t ly nữa thì nghe thấy má»™t mùi thÆ¡m tÆ°Æ¡i mát. Hắn nhÃu nhÃu mà y, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp lá»™ng lẫy của Lâm Má»™ng Kỳ.
- Cô, cô không phải là đã đi rồi sao? Tại sao quay lại chứ?
Sở Phà m ợ má»™t hÆ¡i đầy rượu, há»i.
- Tôi thÃch đến thì đến, thÃch Ä‘i thì Ä‘i anh quản được sao? Äừng tưởng rằng anh là má»™t vệ sÄ© của tiểu thÆ° nhà già u thì có thể quản được tôi. Không có cá»a đâu.
Lâm Má»™ng Kỳ hầm hừ tức giáºn, nói xong liá»n ngồi xuống.
Sở Phà m sá»ng sốt, má»™t lúc lâu má»›i cÆ°á»i nói:
- Cô, cô lấy gáºy ông Ä‘áºp lÆ°ng ông hả? Khâm phục! Khâm phục!
Lâm Má»™ng Kỳ không lên tiếng, đôi mắt xinh đẹp trừng lên nhìn Sở Phà m, trong mắt đầy vẻ oán giáºn và thÆ°Æ¡ng xót.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
24-11-2010, 01:22 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 339: Nước mắt của Lâm Mộng Kỳ
Nguồn: sưu tầm
Khi má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông buồn bá»±c ngồi uống rượu má»™t mình mà ở bên cạnh Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t ngÆ°á»i đẹp thì phải cao hứng má»›i đúng chứ? NhÆ°ng Sở Phà m lại cảm thấy chẳng có chút hứng thú nà o. Lại thấy mình bị đôi mắt của Lâm Má»™ng Kỳ nhìn chằm chằm rất mất tá»± nhiên.
Äúng là ánh mắt của Lâm Má»™ng Kỳ là m cho hắn Ä‘ang nhấc ly rượu lên lại phải đặt xuống. Hắn nhÃu mà y:
- Tiểu yêu tinh, tôi không phải là ngÆ°á»i yêu của cô mà trên mặt cÅ©ng không nở hoa. Sao cô lại cứ nhìn chằm chằm và o tôi thế là m gì?
- Tôi muốn nhìn xem cuối cùng anh có phải là Sở Phà m không?
Lâm Má»™ng Kỳ giá»ng nói lạnh nhÆ° băng.
Sở Phà m hứng thú sá» sá» và o mÅ©i, miá»…n cưỡng cÆ°á»i:
- Thế nà o, trên mặt tôi có nhiá»u sẹo lắm sao? Hay là mất Ä‘i má»™t cái lông mi?
- Cái gì anh cÅ©ng không thiếu. Khá tốt! NhÆ°ng trong mắt tôi lại thấy má»™t ngÆ°á»i không có ý chÃ, tinh thần sa sút chỉ biết đổ rượu và o miệng thôi.
Lâm Má»™ng Kỳ nói, sắc nhá»n nhÆ° dao.
Trong mắt Sở Phà m tinh quang chợt lóe, thản nhiên nói:
- Ai nói tôi ý chà sa sút chứ? Hứng thú thì chÆ°a chắc đã uống được nhiá»u rượu đâu?
- Tôi không nhìn thấy anh vui vẻ chút nà o hết, chỉ thấy tinh thần anh sa sút và đau khổ. Anh Ä‘ang mượn rượu giải sầu, anh Ä‘ang trốn tránh, anh Ä‘ang tá» ra mình nhu nhược. Sở Phà m sung mãn tá»± tin và lạc quan trÆ°á»›c đây đâu rồi? Buồn cÆ°á»i tháºt, tôi tháºt không nghÄ© tá»›i anh là má»™t kẻ yếu á»›t nhÆ° váºy. Tôi không biết là trên Ä‘á»i nà y có loại đã kÃch nà o có thể biến anh trở thà nh bá»™ dạng nà y. Tôi rốt cuá»™c đã nhìn lầm anh rồi. May mà lần trÆ°á»›c trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Nháºt Bản tôi còn yên tâm giao phó sá»± an toà n của bản thân cho anh. Anh xem anh bây giá», sợ rằng tá»± bảo vệ chÃnh bản thân mình còn lo không nổi nữa.
Lâm Mộng Kỳ lạnh lùng nói.
- Äủ rồi!
Sở Phà m cố gắng khống chế tình cảm của mình, từng chữ một nói:
- Chuyện của tôi không phiá»n cô lo. Tôi nhÆ° thế nà o cÅ©ng không đến lượt cô bình luáºn.
Sở Phà m nói xong thì cầm ly rượu lên một hơi uống sạch.
- Anh, anh… …Anh còn uống. Anh còn uống nữa sao? Anh là tên khốn kiếp. Anh cho rằng rượu là cái gì tốt sao? Có chuyện to tát gì mà không là m được chứ. Anh muốn Ä‘Ã y Ä‘á»a chÃnh mình nhÆ° váºy sao… …
Lâm Má»™ng Kỳ nói rồi giá»ng trở nên nghẹn ngà o. ÄÆ°a tay qua già nh lấy chai rượu trên tay của Sở Phà m.
Sở Phà m im lặng, ánh mắt có chút buồn bã. Hắn không thèm để ý đến Lâm Mộng Kỳ, lấy thêm cho mình một chai rượu khác.
Lâm Má»™ng Kỳ cá»±c kỳ tức giáºn, căm háºn nói:
- Äược! Anh không phải là muốn tôi cùng uống sao. Äược thôi! Tôi uống vá»›i anh. Anh uống được bao nhiêu tôi uống bấy nhiêu, cho đến khi không uống được nữa má»›i thôi.
Cô nói xong thì tự rót cho mình một ly, một ly đầy trà n.
Sở Phà m nhìn cô, nhìn sự thương tiếc trong mắt cô, nhìn vẻ mặt dứt khoát của cô. Hắn không nói một tiếng, nhưng lại uống, trực tiếp uống sạch một ly.
Lâm Má»™ng Kỳ cÅ©ng cầm ly rượu ở trÆ°á»›c mặt lên uống từng ngụm từng ngụm. Cô mà y liá»…u khẽ nhăn, rượu nóng chảy thẳng xuống cổnhÆ°ng cô cố gắng chịu Ä‘á»±ng, cứ nhÆ° váºy mà uống hết sạch ly rượu. Uống xong ly rượu nà y thì mắt cô đã hÆ¡i Æ°á»›t, nhìn qua chỉ thấy óng ánh óng ánh.
Sở Phà m giống nhÆ° là không nhìn thấy váºy, tiếp tục rót rượu rồi lại uống.
Cô cÅ©ng rót cho mình má»™t ly, cầm lên uống, uống được má»™t ná»a thì sặc. Cô nhịn không được mà ho lên dữ dá»™i, sau khi ho xong lại tiếp tục uống. NÆ°á»›c ở bên trong và nh mắt không kìm được phải rÆ¡i xuống, chảy và o trong ly rượu của cô. Cô uống cạn ly rượu hòa cùng nÆ°á»›c mắt của mình. Khi uống hết cô lại tá»± rót cho mình má»™t ly. Lần nà y cô mặc kệ Sở Phà m có uống hay không cô vẫn Ä‘Æ°a ly lên trên miệng. Äá»™t nhiên, má»™t bà n tay run nhè nhẹ nhÆ°ng rất ấm áp nắm chặt lấy tay phải Ä‘ang cầm ly rượu của cô. Bà n tay nà y vẫn ấm áp và mạnh mẽ nhÆ° trÆ°á»›c, tay cô bị nắm không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy được. Cô ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ nhìn khuôn mặt trắng nhợt giống nhÆ° bị bệnh của Sở Phà m, trên khuôn mặt nà y mang theo má»™t vẻ kiên nghị.
- Không uống nữa, chúng ta vỠnhà .
Giá»ng nói dịu dà ng của Sở Phà m truyá»n và o trong tai cô. CÆ¡ thể cô Ä‘á»™t nhiên run rẩy. Sau khi bá» ly rượu xuống thì ngã và o trong lòng Sở Phà m, giá»ng nói mang theo tiếng nức nở:
- Anh là tên khốn! Anh là tên khốn! Anh vì sao lại yếu nhÆ° váºy? Vì sao lại trở nên kém nhÆ° váºy chứ? Hu hu hu... ...
Sở Phà m trong lòng cảm thấy chua xót và khổ sở. Cổ há»ng hắn nóng lên, hốc mắt cÅ©ng không kìm được mà trở nên Æ°Æ¡n Æ°á»›t, hắn cố gắng trừng mắt nhìn. Äá»™t nhiên, hắn cảm giác được đầu mình từng cÆ¡n quay cuồng, thiếu chút nữa chống đỡ không nổi. Hắn vá»™i và ng vÆ°Æ¡n tay chống lên mặt bà n.
- Anh là m sao váºy? Äể tôi đỡ anh vá».
Lâm Mộng Kỳ nói xong thì khoác cánh tay của Sở Phà m lên bỠvai nhỠbé của mình, vừa chảy nước mắt vừa đỡ Sở Phà m đi ra ngoà i.
May là trong đầu Sở Phà m vẫn còn chút tỉnh táo, vẫn có thể miễn cưỡng đi tới, tuy là bước chân có chút loạng choạng. Nếu không thì với bỠvai yếu ớt của Lâm Mộng Kỳ là m sao có thể đở được cơ thể hơn sáu mươi cân của Sở Phà m lên được.
Lâm Má»™ng Kỳ đỡ Sở Phà m Ä‘i đến xe của mình. Cô mở cá»a xe, cố gắng đẩy hắn và o bên trong, sau đó má»›i ngồi lên xe mà chạy Ä‘i.
Sở Phà m ngồi ở ghế phụ trong đầu cảm thấy quay cuồng và choáng váng, khi nãy uống xong mấy chai rượu bây giá» giống nhÆ° có những cÆ¡n sóng cuồn cuá»™n dâng lên váºy. Hắn hÆ¡i nhắm mắt lại, miệng mở lá»›n thở ra toà n mùi rượu, dạ dà y co bóp là m cho hắn cảm thấy từng cÆ¡n buồn nôn. Muốn ói nhÆ°ng ói không ra, hÆ¡n nữa ngồi trên xe chạy rung rung cà ng cảm thấy khó chịu.
Lâm Má»™ng Kỳ nhìn bá»™ dạng say rượu mà ngất Ä‘i của Sở Phà m, trong lòng lại mÆ¡ hồ cảm thấy có chút ghen tị. NÆ°á»›c mắt ở trên mặt cô đã khô nhÆ°ng ánh mắt lại chá»›p Ä‘á»™ng thần sắc phức tạp. Trong lòng cô lại má»™t lần nữa tá»± há»i, “Vì sao mình nhìn thấy bá»™ dạng của hắn nhÆ° váºy lại cảm thấy Ä‘au lòng và khó chịu? Tháºm chà còn có má»™t chút ghen tị nữa chứ? Ghen cái gì chứ? Ghen vì cô gái kia đã gây ra cho hắn tổn thÆ°Æ¡ng lá»›n sao?â€
Cô biết, có thể khiến tinh thần của Sở Phà m trở nên sa sút đến nổi phải mượn rượu giải sầu nhÆ° váºy nguyên nhân phá»ng chừng chỉ có thể là do phụ nữ là m tổn thÆ°Æ¡ng. Cô biết rõ Sở Phà m là ngÆ°á»i thế nà o, hắn chắc chắn sẽ không vì mình xảy ra vấn Ä‘á» khó khăn gì mà trở nên nhÆ° váºy. Chỉ còn cách giải thÃch duy nhất chỉ có phụ nữ là m tổn thÆ°Æ¡ng má»›i nhÆ° váºy. “Rốt cuá»™c là ai chứ? Là Ká»· Tiêm Tiêm sao?â€
Trong đầu cô không khá»i hiện lên dáng ngÆ°á»i cao nhã và xinh đẹp của Ká»· Tiêm Tiêm. “Có phải Sở Phà m yêu Ká»· Tiêm Tiêm nhÆ°ng bị nà ng ta từ chối không? Sở Phà m Ä‘au lòng nên má»›i tìm đến rượu, việc nà y cÅ©ng không phải không có khả năng. Phụ nữ giống nhÆ° Ká»· Tiêm Tiêm chÃnh là mẫu ngÆ°á»i hoà n mỹ trong giấc mÆ¡ của bất kỳ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o. Chẳng lẽ cô ấy nhìn Sở Phà m không hợp sao? NhÆ°ng mà ngà y đó ở biệt thá»± Lam Hải cảm thấy giữa nà ng ta và Sở Phà m dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t tình cảm ăn ý rất tinh tế. Chẳng lẽ cảm giác của mình sai sao?â€
Lâm Má»™ng Kỳ tâm tÆ° rối loạn nhÆ° tÆ¡ vò, đầu óc cá»±c kỳ há»—n loạn, toà n nghÄ© đến chuyện của Sở Phà m, cà ng nghÄ© cà ng thấy hắn đã chiếm trá»n cả trái tim mình. Cô không nhịn được mà lén ngắm Sở Phà m má»™t cái. HÆ¡i thở của hắn đã từ từ trở nên Ä‘á»u Ä‘á»u và ôn hòa lại, cÅ©ng không biết được là đang ngủ hay nhÆ° thế nà o. Nhìn gÆ°Æ¡ng mặt kiên nghị của hắn, trong lòng cô nói không được đây là cảm giác gì. Là yêu? Hay là háºn? Hoặc là má»™t cảm giác khác? Không biết, cô không biết. Cô chỉ biết tên khốn kiếp ở trÆ°á»›c mặt nà y có đôi khi là m cô cá»±c kỳ tức giáºn, nhÆ°ng mà cà ng nhiá»u thá»i Ä‘iểm lại khiến cô cảm thấy vui vẻ, thÆ° thái, an toà n và kiên định.
Chiếc Ferrari cao cấp mà u xanh Ä‘áºm chạy và o trong vÆ°á»n hoa của má»™t khu biệt thá»±. Khu biệt thá»± nà y là chá»— ở của Lâm Má»™ng Kỳ. Chiếc Ferrari chạy qua má»™t cái hồ nÆ°á»›c rồi Ä‘á»— lại ở má»™t căn biệt thá»±. Sau khi cá»a xe mở ra thì Lâm Má»™ng Kỳ Ä‘i xuống. Äầu tiên là đi mở cá»a, cá»a nà y dùng máºt mã để mở. Cô Ä‘i tá»›i nháºp và o liên tiếp và i con số sau đó thì cá»a Ä‘iện tá» tá»± Ä‘á»™ng mở ra. Cô lại quay trở lại xe, mở cánh cá»a ở tay lái phụ, trong miệng kêu:
- Sở Phà m, Sở Phà m, tỉnh tỉnh lại. Äến nhà rồi. Muốn nghỉ ngÆ¡i thì Ä‘i và o nà o.
Sở Phà m rên lên hai tiếng, cÆ¡ thể vẫn không nhúc nhÃch. Lâm Má»™ng Kỳ buá»™c lòng phải ra sức lay bá» vai của hắn, cố gắng vá»— và o mặt hắn gấp giá»ng nói. Tháºt vất vả má»›i đánh thức Sở Phà m dáºy được. Lúc nà y cô má»›i dìu Sở Phà m xuống xe Ä‘i và o bên trong biệt thá»±.
- Ôi! Cẩn tháºn. Bên nà y bên nà y. Anh Ä‘i vững lên má»™t chút!
-Tay anh, đáng ghét! Anh bỠtay ra, không nên chạm và o tôi, chạm và o chỗ đó.
... .... .... ....
Có lẽ là Lâm Má»™ng Kỳ đã phải váºn dụng hết sá»±c lá»±c chÃn trâu hai hổ của mình má»›i đỡ Sở Phà m Ä‘i và o bên trong biệt thá»± được. Sau khi Ä‘i và o cô đặt hắn nằm ở trên giÆ°á»ng, chÃnh mình lại Ä‘i ra ngoà i biệt thá»±, đóng cổng lại, khóa kỹ xe, sau đó má»›i Ä‘i và o đóng cá»a lại.
Cô Ä‘á»™t nhiên nghe thấy âm thanh “Ọc á»c á»c†của Sở Phà m, giống nhÆ° muốn ói ra váºy. Cô cả kinh, thầm nghÄ© bá»™ ga giÆ°á»ng kia từ Châu Âu nháºp qua đó. Cô vá»™i và ng chạy lại nâng hắn dáºy, vá»™i và ng nói:
- Nà y! Anh không phải là muốn ói chứ? Anh ránh nhịn một chút, tôi đỡ anh và o nhà vệ sinh. Tôi đỡ anh đi vệ sinh.
Lâm Má»™ng Kỳ cắn chặt răng nói, dùng hết sức lá»±c nâng Sở Phà m dáºy Ä‘i đến nhà vệ sinh. Dạ dà y của Sở Phà m nhồi thắt dữ dá»™i, đầu lại cà ng choáng váng. Lâm Má»™ng Kỳ vừa má»›i dìu hắn đến nhà vệ sinh thì hắn mạnh mẽ há miệng “Ọc†má»™t tiếng, ói hết ra. Lâm Má»™ng Kỳ vá»— nhẹ lên lÆ°ng Sở Phà m, trong mắt ra sức che Ä‘áºy vẻ thÆ°Æ¡ng xót. Trong lòng cô cÅ©ng trách cứ Sở Phà m, chẳng biết tá»± trá»ng nhÆ° váºy, buông thả và chà đạp chÃnh mình nhÆ° váºy.
Äợi đến khi Sở Phà m nôn hết ra, cô má»›i mang đến má»™t cái khăn mặt cho hắn lau miệng, trong miệng ôn nhu nói:
- Bây giỠđã thấy khá»e hÆ¡n chÆ°a? Tôi Ä‘i rót nÆ°á»›c cho anh uống nhé?
- GiÆ°á»ng, giÆ°á»ng, tôi muốn Ä‘i nghỉ. Äau đầu quá!
Sở Phà m ra sức lắc đầu, mơ hồ nói.
- Sao? Äược được, tôi dìu anh Ä‘i nghỉ. Äi nà o, Ä‘i cháºm thôi. Cẩn tháºn kẻo ngã.
Lâm Má»™ng Kỳ sau khi nghe váºy liá»n vá»™i và ng dìu Sở Phà m Ä‘i lên phòng dà nh cho khách ở trên lầu má»™t. Phòng nà y rất rá»™ng và sáng sủa, bên trong còn đặt má»™t cái giÆ°á»ng lá»›n và thoải mái.
Lâm Má»™ng Kỳ dìu Sở Phà m Ä‘i đến bên giÆ°á»ng nói:
- Äến rồi, nằm xuống, nằm xuống nghỉ cho khá»e. Tôi Ä‘i lấy má»™t ly...A!
Lá»i cô còn chÆ°a dứt thì “A!†la hoảng lên. Thì ra khi Sở Phà m nằm lên giÆ°á»ng lại thuáºn thế đè luôn cô xuống. Tim cô nhất thá»i Ä‘áºp nhÆ° hÆ°Æ¡u chạy. Khuôn mặt xinh đẹp và tinh xảo nhuá»™m từng tầng Ä‘á» hồng. Bởi vì Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên nằm đè lên ngÆ°á»i cô. Cô có thể rõ rà ng ngá»i được mùi rượu trên ngÆ°á»i của Sở Phà m và má»™t mùi nam nhân nồng nặc.
Bụng dÆ°á»›i của cô Ä‘á»™t nhiên chẳng biết tại sao mà nóng lên. Cô Ä‘á» mặt, vá»™i và ng đẩy cÆ¡ thể của Sở Phà m, miệng đầy oán háºn:
- Äứng lên nà o. Anh để tôi đứng lên.
NhÆ°ng cô đã lầm. Cô đẩy Sở Phà m má»›i cảm thấy có Ä‘iá»u gì đó không ổn.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
4vn can chien bao tieu , 4vn can chjen bao tjeu , àðõèòåêòóðà , bao tieu can chien , baotieu , cam chien bao tieu , can chiên bao tieu , can chien ba tieu , can chien bảo tiêu , can chien bao ieu , can chien bao thieu , can chien bao tiêu , can chien bao tiereu , can chien bao tieu , can chien bao tieu (4vn) , can chien bao tieu 148 , can chien bao tieu 158 , can chien bao tieu 219 , can chien bao tieu 22 , can chien bao tieu 4eu , can chien bao tieu 4vn , can chien bao tieu full , can chien bao tieu hoan , can chien bao tieu. , can chien bao tiu , can chien bao tjeu , can chien baotieu , can chien bâo tieu , can chien bảo tiêu , can chieu bao tieu , can chjen bao tieu , can chjen bao tjeu , can cien bao tieu , can than bao tieu , can than bao tieu 4vn , can.chien.bao.tieu , canchienbaotieu , canchienbaotieu chuong1 , cantchienbaotieu , can_chien_bao_tieu , cân chien bao tieu , cáºn chiến bao tiêu , cáºn chiến bảo tieu , cáºn thân bảo tiêu , do thi bao tieu 4vn , doc truyen sac hiep , êóïàëüíèêè , èæåâñê , feierge man , google , ngon tinh sieu sac , ngon tinh sieu sac 22 , òàéëàíä , òåïëûé , phù sinh má»™ng Äoạn , phu sinh mong doan , sac truyen , sieu sac 22 , than can bao tieu , truyện săÌc hiệp , truyên săc hiêp , truyê , truye sac hiep , truyen can than bao tieu , truyen do thi sac hiep , truyên s c hiêp. , truyen sac full , truyen sac hiêp , truyen sac hiep , truyen sac hiep full , truyen sac hiep vn , truyensac hiep , truyensachiep , www.can chien bao tieu , xem can chien bao tieu , ðîñáàíê , øàõìàòû