11-02-2012, 08:37 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 205: Kẻ gan dạ chá»c tổ ong vò vẽ. (1+2+3)
Nguồn: Sưu tầm
Trần Tuyết mặc má»™t chiếc T-shirt mà u xám, quần bò mà u lam nhạt, Ä‘eo ba lô mà u Ä‘á» xuất hiện trong tầm mắt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cô ta sau khi nghe nói tá»›i chuyện của gia gia, láºp tức xin nghỉ ở trÆ°á»ng rồi vá»™i vã quay vá» Xuân DÆ°Æ¡ng, cô ta không ngá» lại gặp TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở đây, trong con mắt nhÆ° nÆ°á»›c mùa thu vẫn bình tÄ©nh không má»™t gợn sóng, giống nhÆ° trÆ°á»›c mắt mình là má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n xa lạ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã quen vá»›i ánh mắt của cô ta rồi, mỉm cÆ°á»i nói: "Trần Tuyết, anh tá»›i thăm ông ná»™i em!"
Trần Tuyết gáºt đầu: "Ông ná»™i em Æ°? Em cÅ©ng Ä‘ang tá»›i gặp ông ấy!"
Trần Tuyết Ä‘i tá»›i căn nhà đá, phát hiện cá»a đã khóa, cô ta mở cá»a phòng, nhìn thấy cây súng săn của ông ná»™i cÅ©ng không còn ở trên tÆ°á»ng, xem ra ông ta có thể là đi săn bắn rồi, trên bà n cÅ©ng lá»™n xá»™n vô cùng, má»±c trong nghiên Ä‘Ã i sá»›m đã khô cong, xem ra Trần Sùng SÆ¡n đã lâu rồi chÆ°a viết chữ. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhặt má»™t tá» giấy từ dÆ°á»›i đất lên, thấy bên trên viết: "MÆ°Æ¡i năm sinh tá» má» mịt, không nhá»› nhÆ°ng cÅ©ng không thể quên..."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có nghiên cứu vá» Tống từ, Ãt nhiá»u cÅ©ng nghe tá»›i thủ từ của Tô Äông Pha, biết rằng là Tô đại hồ tá» nhá»› ngÆ°á»i vợ đã mất mà viết, liên tưởng tá»›i những lá»i đối thoại giữa Trần Sùng SÆ¡n và Sở Trấn Nam, cÅ©ng không khó Ä‘oán được tâm tình khi Trần Sùng SÆ¡n viết bức tranh chữ nà y.
Trần Tuyết cắn đôi môi hồng, cất bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i theo cô ta ra ngoà i, núi Thanh Vân và o buổi tối, gió núi vi vút, trong không khà bồng bá»nh mÆ°a bụi, mÆ°a bụi bị gió núi thổi Ä‘i, không những không tiêu tán, ngược lại cà ng tụ cà ng nhiá»u, theo sá»± hà ng lâm của bóng đêm, tầm nhìn của đỉnh núi cÅ©ng biến thà nh cà ng lúc cà ng thấp, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng theo sau Trần Tuyết Ä‘i trên đá núi trÆ¡n trượt, hắn thân hoà i võ công, Ä‘i trên kiểu Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy tất nhiên vẫn rất thoải mái, có Ä‘iá»u khiến TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lấy là m lạ là Trần Tuyết hà nh tẩu trong hoà n cảnh hiểm trở nhÆ° váºy cÅ©ng giống nhÆ° Ä‘i dạo lững thững trong sân nhà , hÆ¡n nữa hÆ¡i thở bình ổn, lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lần đầu tiên tá»›i núi Thanh Äà i đã phát giác ra chuyện nà y, lúc đó hắn lấy lý do Trần Tuyết trÆ°á»ng kỳ sinh hoạt trên núi, đã quen thuá»™c vá»›i tình cảnh nÆ¡i đây để giải thÃch, nhÆ°ng hiện tại đã phát hiện ra, Trần Tuyết ở trong núi tìm kiếm gần má»™t giỠđồng hồ nhÆ° không há» có dấu hiệu mệt má»i, hÆ¡n nữa mặt không Ä‘á» thở không gấp, nếu nhÆ° không có tu vi nhất định thì tuyệt đối không thể có biểu hiện nhÆ° váºy được.
Bóng đêm đã hoà n toà n phủ xuống, cả núi Thanh váºy Ä‘á»u được bao phủ trong bóng đêm mịt má» mênh mông, tiếng Trần Tuyết không ngừng gá»i ông ná»™i vang vá»ng trong sÆ¡n cốc, nhÆ°ng thủy chung không nghe thấy bất kỳ tiếng đáp lại nà o.
Trương Dương nhìn sương đêm cà ng lúc cà ng dà y, cứ tiếp tục tìm như thế nà y cũng không phải là cách, hắn nhắc nhở Trần Tuyết: "Chúng ta hay là quay vỠxem thế nà o, có lẽ ông nội cô đã quay vỠrồi đó."
Trần Tuyết lắc đầu, tiếp túc tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, bằng và o sá»± quen thuá»™c đối vá»›i địa hình của cô ta, cô ta biết phÃa trÆ°á»›c là Nhà n Vân cốc, trÆ°á»›c kia ông ná»™i thÆ°á»ng tá»›i đây săn bắn, nÆ¡i nà y thuá»™c háºu sÆ¡n của núi Thanh Phong, bóng ngÆ°á»i thÆ°a thá»›t, thú rừng khá nhiá»u, thế núi cÅ©ng biến thà nh hiểm trở hÆ¡n.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn Trần Tuyết cất bÆ°á»›c nhÆ° bay ở đằng trÆ°á»›c, không há» thấy má»™t chút dấu hiệu mệt má»i nà o, trong lòng thầm lấy là m lạ, hai ngÆ°á»i tìm kiếm trong sÆ¡n cốc ná»a tiếng đồng hồ, tiếng gá»i ầm Ä© của Trần Tuyết vẫn không nháºn được má»™t chút hồi âm nà o, cô ta lúc nà y má»›i có chút mất Ä‘i lòng tin, thở dà i nói: "Ông ná»™i không có ở đây!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không nói gì, hắn Ä‘Æ°a tay ra đỡ lÆ°ng Trần Tuyết, trong sÆ°Æ¡ng đêm, hai Ä‘iểm sáng mà u xanh lóe lên, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c tiên là gnhe thấy tiếng bÆ°á»›c chân rất nhá», vá» sau nhìn thấy Ä‘iểm sáng, má»™t con sói xanh xuất hiện ở trÆ°á»›c mặt bá»n há».
Vá»›i võ công của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tất nhiên sẽ không để má»™t con sói hoang và o mắt, hắn nhá» giá»ng dặn dò Trần Tuyết: "Äứng ở sau anh, đừng rá»i khá»i anh đó!" Con sói xanh đó không vá»™i tiếp cáºn bá»n há».
Trần Tuyết nói khẽ: "Những con sói hoang nà y bình thÆ°á»ng Ä‘á»u không hà nh Ä‘á»™ng Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c đâu!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, quả nhiên, con sói xanh đó Ä‘ang đợi đồng bạn, không lâu sau, xung quanh lại xuất hiện bốn con sói, bá»n chúng hình thà nh thế bao vây, cháºm rãi bức gần và o giữa.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»›n tiếng nói: "Theo sát anh!" Vừa dứt lá»i, mÅ©i chân hắn nhấc lên, móc má»™t khối đá to cỡ nắm đấm, khối đá đó dÆ°á»›i cú đá của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, giống nhÆ° là được ná» cÆ¡ ném ra, bắn vá» phÃa con sói xanh vá»›i tốc Ä‘á»™ rất nhanh, con sói xanh đó vừa là m ra Ä‘á»™ng tác tung mình lên không vồ tá»›i thì bị khối đá Ä‘áºp trúng mÅ©i, máu bắn tung tóe, thân hình giống nhÆ° má»™t con nghé láºt má»™t vòng trên không trung rồi ngã rầm xuống đất, sói hoang má»™t khi phát Ä‘á»™ng công kÃch thì tốc Ä‘á»™ nhanh tá»›i kinh ngÆ°á»i, có hai con sói hoà ng từ chÃnh diện đồng thá»i vồ vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hai tay vung ra, khi miệng hai con sói hoang còn cách mình má»™t thÆ°á»›c thì vá»— mạnh lên đầu trúng, lá»±c lượng mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá»— ra lá»›n vô cùng, không ngá» khiến cho hai con sói hoang xÆ°Æ¡ng cốt vỡ vụn, tÆ°Æ¡ng não phòi ra ngoà i.
Còn có hai con sói hoang từ phÃa sau táºp kÃch Trần Tuyết, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nắm lấy cánh tay Trần Tuyết, kéo cô ta ra sau ngÆ°á»i mình, nhấc chân đá cho má»™t con sói hoang bay ngang ra ngoà i, cói sói xanh đần đầu gà o lên má»™t tiếng thê lÆ°Æ¡ng, tung ngÆ°á»i bay tá»›i, móng sắc vồ và o mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, khi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang chuẩn bị xuất quyá»n thì Ä‘á»™t nhiên nghe thấy má»™t tiếng súng trầm muá»™n vang lên.
Phần đầu con sói xanh bị bắn trúng, nặng ná» rÆ¡i xuống đất, máu bắn ra đầy mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Trần Tuyết nấp ở sau ngÆ°á»i hắn vừa hay may mắn tránh khá»i mÆ°a máu táºp kÃch.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dõi mắt nhìn, thấy trên đá núi ở phÃa bên phải có má»™t bóng ngÆ°á»i mÆ¡ hồ.
Trần Tuyết kÃch Ä‘á»™ng gá»i: "Ông ná»™i!"
Bóng ngÆ°á»i đó quả nhiên là Trần Sùng SÆ¡n, ông ta không nói gì, lặng lẽ bÆ°á»›c xuống đá núi, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Trần Tuyết, lại bắn thêm má»™t phát và o con sói hoang chÆ°a chết, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị lá»™ ra má»™t cụ cÆ°á»i hiếm thấy: "Muá»™n nhÆ° váºy rồi hai đứa còn tá»›i Nhà n Vân cốc là m cái gì?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Trần đại gia, nghe nói ông bị bệnh cho nên tôi tá»›i thăm ông!"
Trần Sùng SÆ¡n ừ má»™t tiếng, ông ta từ bên hông rút ra má»™t cái ống sắt, rất lanh lẹ khá»u xuống máy cái răng sói, những cái răng sói nà y chÃnh là váºt ká»· niệm rất quý giá.
Trần Tuyết cÆ°á»i khẽ, nói: "Núi Thanh Vân sao lại xuất hiện nhiá»u sói hoang nhÆ° váºy?"
Trần Sùng SÆ¡n hÃp mắt nhìn vá» phÃa tây, bảo: "Từ núi Hắc Kinh tá»›i đấy, ta đã quan sát và i ngà y rồi, hiện tại núi Thanh Äà i là m du lịch, du khách không Ãt, ta lo lắng những con súc sinh nà y sẽ là m ảnh hưởng tá»›i sá»± an toà n của du khách."
"Nhưng ông cũng không nên ra ngoà i một mình!" Trần Tuyết nói với vẻ oán trách.
Trên mặt Trần Sùng SÆ¡n thoáng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i, ông ta nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Giúp ta kéo con sói nà y và o sÆ¡n Ä‘á»™ng ở đối diện Ä‘i, khuya quá rồi, đêm nà y chúng ta không vá» nữa!"
Bá»™ dạng hiện tại của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng quả thá»±c có chút nhếch nhác, mặt mà y dÃnh đầy máu sói, kỳ thá»±c má»™t phát súng đó của Trần Sùng SÆ¡n hÆ¡i dÆ° thừa, TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân chỉ cần tay không cÅ©ng có thể đấm chết con sói hoang nà y.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mặt đầy máu me khiêng má»™t con sói hoang, Ä‘i theo hai ông cháu Trần Sùng SÆ¡n và o trong cốc, sÆ°Æ¡ng đêm quá dà y, hắn tuy thị lá»±c rất mạnh cÅ©ng không thể nhìn rõ con Ä‘Æ°á»ng ở phÃa trÆ°á»›c, may mà có Trần Sùng SÆ¡n thạo Ä‘Æ°á»ng dẫn lối, Ä‘i khoảng mÆ°á»i lăm phút thì tá»›i má»™t sÆ°n Ä‘á»™ng bị cây leo bao phủ, bÆ°á»›c và o bên trong, Trần Sùng SÆ¡n báºt đèn pin, cá»a và o sÆ¡n Ä‘á»™ng khá hẹp, nhÆ°ng cà ng Ä‘i và o bên trong thì cà ng rá»™ng rãi, Ä‘i thêm vá» phÃa trÆ°á»›c hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i mét thì sáng tá» rá»™ng rãi, chÃnh giữa đặt môt đống củi khô, Trần Sùng SÆ¡n châm lá»a, bảo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đặt sói hoang ở bên đống lá»a, nhìn bá»™ dạng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mà không khá»i mỉm cÆ°á»i: "Äi rá»a ráy Ä‘i! PhÃa tây bắc sÆ¡n Ä‘á»™ng có má»™t con suối nhá», tiểu Tuyết, cháu dẫn cáºu ấy Ä‘i Ä‘i!"
Trần Tuyết gáºt đầu, dẫn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra khá»i SÆ¡n Äá»™ng, tá»›i cạnh con suối trong xanh ở phÃa tây bắc, nếu không phải là Trần Tuyết dẫn Ä‘Æ°á»ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trong sÆ¡n cốc phủ đầy sÆ°Æ¡ng mù nhÆ° thế nà y khẳng định sẽ lạc Ä‘Æ°á»ng, hắn cúi ngÆ°á»i xuống múc nÆ°á»›c suối, rá»a kỹ mặt mà y, nếu nhÆ° Trần Tuyết không ở bên cạnh, thằng ôn nà y khẳng định sẽ cởi sạch quần áo rồi nhảy và o trong suối mà tắm rồi.
Trần Tuyết hái má»™t Ãt dâu tây ở bên cạnh suối, cầm tá»›i con suối rá»a sạch, lúc nà y lá» má» có mùi thịt nÆ°á»›ng thÆ¡m phức theo gió bay tá»›i, chắc là Trần Sùng SÆ¡n Ä‘ang nÆ°á»›ng con sói đó.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Hiện tại không cần em dẫn Ä‘Æ°á»ng nữa, anh có thể tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng vá»."
Trần Tuyết khó khăn lắm má»›i lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i, trong sÆ°Æ¡ng mù má» má», nụ cÆ°á»i của cô ta đẹp đến mức khiến ngÆ°á»i ta khó thở, lúc mỉm cÆ°á»i má»™t thoáng phong tình khiến tất cả má»i thứ ở xung quanh Ä‘á»u mất Ä‘i mà u sắc, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn đần thối cả mặt.
Trần Tuyết há» hững nói: "Anh đã có thể tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng vá» thì tôi Ä‘i trÆ°á»›c đây!" Nói xong, cô ta quay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa sÆ¡n Ä‘á»™ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút bất lá»±c lắc lắc đầu, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy tâm thần không yên, hắn dứt khoát cởi quần áo, nhảy và o trong con suối, để nÆ°á»›c suối trong sạch cá» rá»a thân thể mình, khiến đầu óc được dần dần lãnh tÄ©nh trở lại. Hắn Ä‘á»™t nhiên phát hiện mình đã nảy sinh má»™t loại tình cảm khó nói đối vá»›i Trần Tuyết, loại cảm giác nà y mông lung nhÆ° sÆ°Æ¡ng đêm, nhÆ°ng lại là má»™t sá»± tồn tại chân thá»±c. TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân cắm đầu và o trong nÆ°á»›c suối mát lạnh, nợ tình mà mình dÃnh và o quả tháºt quá nhiá»u, loại con gái lạnh tá»±a băng sÆ°Æ¡ng giống nhÆ° Trần Tuyết mình tốt nhất đừng nên dây và o.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tắm rá»a xong liá»n quay vá» sÆ¡n Ä‘á»™ng, Trần Sùng SÆ¡n đã nÆ°á»›ng xong thịt sói, dùng dao cắt má»™t cái đùi Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Thịt sói ngon lắm, lấp đầy bụng Ä‘i đã nà o!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cắn má»™t miệng, chỉ cảm thấy và o miệng thì thÆ¡m phức, mùi vị rất ngon, nguyên nhân đại khái là vì tối nà y Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nhiá»u nhÆ° váºy nên đã đói bụng rồi, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a bình nÆ°á»›c quân dụng cho hắn, bên trong là rượu trắng do TÃn NghÄ©a ÄÆ°á»ng ủ, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng uống hai ngụm, cảm thán: "Thoải mái quá!"
Trần Sùng SÆ¡n nói khẽ: "Äịnh nghÄ©a của má»—i ngÆ°á»i vá» hạnh phúc Ä‘á»u khác nhau!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Äịnh nghÄ©a của tôi đối vá»›i hạnh phúc là tùy theo hoà n cảnh khác nhau mà không ngừng thay đổi, hiện tại mà nói, có thịt ăn, có rượu uống chÃnh là hạnh phúc lá»›n nhất rồi." Hắn Ä‘Æ°a lại bình nÆ°á»›c quân dụng cho Trần Sùng SÆ¡n. Trần Sùng SÆ¡n cÅ©ng uống má»™t ngụm rồi cắn má»™t miệng thịt, nói: "Có thể cảm thấy hạnh phúc, bản thân chÃnh là má»™t loại hạnh phúc rồi đó."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Trần Tuyết lặng lẽ nghiá»n ngẫm lá»i nói của ông ta, Trần Tuyết ăn má»™t chút dâu tây, cô ta là ngÆ°á»i theo chủ nghÄ©a ăn chay, không có bất kỳ hứng thú nà o đối vá»›i thịt sói, ngáp má»™t cái rồi bảo: "Cháu mệt rồi, Ä‘i ngủ trÆ°á»›c đây!"
Cô ta bước tới một góc sơn động, lót thảm bông dưới lưng rồi ngủ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn sá»± Æ°u tÆ° trong ánh mắt Trần Sùng SÆ¡n, há»i khẽ: "Trần đại gia, nghe nói ông tá»›i TÄ©nh An?"
Trần Sùng SÆ¡n không phủ nháºn, lặng lẽ gáºt đầu.
Trương Dương nói: "Tôi ở trong căn nhà đá ông đã nhìn thấy bức tranh chữ đó!"
"Cái gì?"
"MÆ°á»i năm sinh tá» má» mịt!"
Ãnh mắt của Trần Sùng SÆ¡n biến thà nh hÆ° vô mà mỠảo, ông ta há» hững nói: "Tiện tay vẽ bừa mà thôi, không có ý tứ gì đặc biệt đâu."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "NhÆ°ng bức tranh chữ đó giống nhÆ° là Tô Äông Pha vì tưởng nhá»› vong thê mà viết ra !" Câu nói nà y của chẳng khác nà o là m rõ má»™t ná»a chuyện rồi, ông đừng có vòng vo vá»›i tôi nữa, tôi đã biết là chuyện gì rồi.
Con ngÆ°Æ¡i Trần Sùng SÆ¡n co thắt lại, ông ta mấp máy môi, Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy bÆ°á»›c ra ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hÆ¡i ngây ngÆ°á»i, cÅ©ng theo chân ông ta ra ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Trần Sùng SÆ¡n nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng theo mình ra ngoà i, không khá»i nhÃu mà y, nói: "Tôi muốn được yên tÄ©nh má»™t mình!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Tôi cÅ©ng không gạt ông, là chủ nhiệm Cảnh gá»i Ä‘iện thoại cho tôi, bảo tôi tá»›i xem ông thế nà o, nghe nói sau khi ông từ TÄ©nh An trở vá» liá»n bị bệnh, bà ấy lo lắng ông xảy ra chuyện!"
Trần Sùng SÆ¡n hừ lạnh má»™t tiếng: "Nhiá»u chuyện!" Là nói Cảnh Tú Cúc, cÅ©ng là nói TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Trần đại gia, trÆ°á»›c đây cho rằng ông là má»™t ngÆ°á»i đã buông bá» công danh lợi lá»™c, tránh tá»›i núi Thanh Phong sinh sống, coi nhẹ thế sá»±, lòng dạ hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng hiện tại xem ra, kỳ thá»±c ông má»›i là má»™t ngÆ°á»i tầm nhìn hẹp nhất."
Hai hà ng lông mà y ráºm của Trần Sùng SÆ¡n nhÃu chặt lại, ông ta biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là đang dùng kế khÃch tÆ°á»›ng, nhÆ°ng những lá»i nà y rõ rà ng là rất không lá»t tai.
"Nói má»™t câu không dá»… nghe, ông là đang má»™t má»±c né tránh hiện tại, trốn tá»›i nÆ¡i nà y, không ai có thể tìm thấy ông, những chuyện đã xảy ra có thể coi nhÆ° là hoà n toà n chÆ°a phát sinh, nhÆ°ng ông chỉ là dối mình dối ngÆ°á»i!"
Trần Sùng SÆ¡n có chút tức giáºn quay sang TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Cáºu thì hiểu cái gì chứ?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Tôi không biết trong lòng ông nghÄ© thế nà o, nhÆ°ng tôi lại biết rằng ngÆ°á»i Ä‘au khổ ở trên thế giá»›i nà y không chỉ có mình ông, nói tá»›i không may, tôi nhá»› tá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn của tôi, mÆ°á»i má»™t năm trÆ°á»›c vị hôn thê của y bởi vì má»™t chuyện ngoà i ý muốn mà trở thà nh ngÆ°á»i thá»±c váºt, vì phần tình cảm nà y, y má»™t má»±c ở váºy tá»›i táºn bây giá», nhÆ°ng sau khi vị hôn thê của y tỉnh lại, y vốn cho rằng mình cuối cùng cÅ©ng đợi được ánh nắng ban mai, nhÆ°ng phát hiện trong lòng bà ta đã không còn y nữa, mÆ°á»i năm chỠđợi để rồi nháºn được má»™t ná»—i thất vá»ng, nếu nhÆ° là ông, ông liệu có phát Ä‘iên hay không? Ông có lẽ sẽ không đâu, nhÆ°ng ông lại chạy tá»›i nÆ¡i núi non nà y để trốn tránh, ông không dám đối diện vá»›i hiện thá»±c!"
Trần Sùng Sơn im lặng không nói gì.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại bảo: "Mà ngÆ°á»i bạn đó của tôi thì không, y vẫn Ä‘ang chỠđợi, y hi vá»ng có thể đợi tá»›i ngà y mà ánh ban mai tháºt sá»± xuất hiện, cho nên má»›i nói, trên thế giá»›i nà y ngÆ°á»i bất hạnh hÆ¡n ông có rất nhiá»u, mà ngÆ°á»i dÅ©ng cảm đối diện vá»›i hiện thá»±c hÆ¡n ông cÅ©ng có rất nhiá»u!" TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói xong liá»n quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Giá»ng nói trầm thấp của Trần Sùng SÆ¡n Ä‘á»™t nhiên vang lên: "NgÆ°á»i bạn đó của cáºu tên là gì?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dừng chân, do dá»± má»™t lát rồi má»›i nói: "Äá»— Thiên Dã!"
Cái tên Äá»— Thiên Dã giống nhÆ° là má»™t cây chùy nặng Ä‘áºp mạnh và o tim của Trần Sùng SÆ¡n, ông ta cảm thấy hô hấp của mình biến thà nh quẫn bách và khó khăn. Äá»— Thiên Dã! Không sai, đó là con trai của ông ta! TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuyệt không phải là nhắc tá»›i chuyện nà y ở trÆ°á»›c mặt mình má»™t cách ngẫu nhiên, hắn chắc đã cảm giác được gì đó, Trần Sùng SÆ¡n có chút vô lá»±c bÆ°á»›c Ä‘i hai bÆ°á»›c, ngồi xuống má»™t má»m đá, nhắm hai mắt lại giống nhÆ° là nghe thấy tiếng rên rỉ tuyệt vá»ng mà đau khổ của vợ mình khi lâm bồn, bà n tay khô ráp của ông ta che lấy mặt, trong lòng thì thầm nói: "KhÆ°u Mẫu... nói cho anh biết... anh nên là m gì..."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sở dÄ© để lá»™ chuyện bất hạnh của Äá»— Thiên Dã cho Trần Sùng SÆ¡n biết là bởi vì hắn biết rằng, cách duy nhất để Trần Sùng SÆ¡n có thể từ trong ủ rÅ© phấn chấn trở lại chÃnh là để ông ta ý thức được trách nhiệm của mình, má»™t nam nhân chân chÃnh tuyệt đối sẽ không lá»±a chá»n trốn tránh khi phải đối diện vá»›i trách nhiệm, từ lúc Äá»— Thiên Dã được sinh ra cho tá»›i nay, Trần Sùng SÆ¡n chÆ°a có lấy má»™t ngà y táºn hết trách nhiệm của ngÆ°á»i là m cha, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tin rằng phụ tá» liên tâm, Trần Sùng SÆ¡n sẽ từ chuyện nà y mà phấn chấn trở lại.
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tỉnh lại, hai ông cháu Trần Sùng SÆ¡n đã rá»a mặt xong Ä‘ang đứng đợi hắn.
BÆ°á»›c ra khá»i SÆ¡n Äá»™ng, ánh sáng ở bên ngoà i rất tÆ°Æ¡i đẹp, trong Nhà n Vân cốc ngà n chim hót ca, chá»— nà o cÅ©ng là sinh cÆ¡ dạt dà o, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy trong rừng cây có con sóc nhá» Ä‘ang vui vẻ nhảy tá»›i nhảy lui.
Trần Sùng SÆ¡n lÆ°ng Ä‘eo súng săn Ä‘i đầu, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘uổi theo, cÆ°á»i nói: "Trần đại gia! Những con sói đó xá» lý thế nà o?"
Trần Sùng SÆ¡n há» hững nói: "PhÆ°Æ¡ng pháp tốt nhất chÃnh là để thuáºn theo tá»± nhiên, để chúng tá»± sinh tá»± diệt." Ông ta Ä‘Æ°a hai cái răng sói cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Tặng cho cáºu đó! Äem những thứ nà y nhá» thợ thủ công mà i Ä‘i, dùng dây Ä‘á» xuyên qua là có thể trừ tà !"
"Cám ơn Trần đại gia!"
"Vốn là váºt săn của cáºu mà , cám Æ¡n tôi là m gì..." Trần Sùng SÆ¡n hÆ¡i dừng lại má»™t chút, cuối cùng cÅ©ng nói: "Má»™t cái thì tặng cho bạn của cáºu, kỳ thá»±c con ngÆ°á»i sống trên thế giá»›i nà y không chỉ phải sống vì Ä‘Ã n bà !" Ông ta nói xong liá»n láºp tức gia tăng cÆ°á»›c bá»™, bá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại xa xa đằng sau.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn bóng lÆ°ng của Trần Sùng SÆ¡n, bất giác lá»™ ra nụ cÆ°á»i thấu hiểu.
Trần Tuyết bÆ°á»›c tá»›i cạnh hắn, nhìn hai chiếc răng sói trắng ởn trong tay hắn, nói khẽ: "Tối qua anh nói gì vá»›i ông ná»™i tôi váºy?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút đắc ý ngẩng đầu lên, bảo: "Chuyện của ngÆ°á»i lá»›n không liên quan gì tá»›i má»™t cô bé nhÆ° em cả!"
Trần Tuyết hừ má»™t tiếng, mắt liếc xéo hắn má»™t cái, nhÆ°ng lại ý thức được biểu hiện nhÆ° váºy không phù hợp vá»›i thái Ä‘á»™ luôn lạnh lùng của mình cho lắm, khuôn mặt bé nhá» không khá»i Ä‘á» lên, cÅ©ng vá»™i vã chạy vá» phÃa trÆ°á»›c.
...
Quay vá» căn nhà đá mà Trần Sùng SÆ¡n Ä‘ang ở, phát hiện Hải Lan và tổ là m phim của Thiên Không Vệ Thị cÅ©ng đã tá»›i nÆ¡i nà y, Ä‘ang chụp hình Tá» Hà quan, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sau khi cáo từ Trần Sùng SÆ¡n liá»n tá»›i Tá» Hà quan.
Hải Lan nhìn thấy vết máu trên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì không khá»i cảm thấy lo lắng, sau khi xác định TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không bị thÆ°Æ¡ng thì má»›i yên tâm. Tổ là m phim tiến hà nh việc quay phim chụp ảnh rất thuáºn lợi, ngay trong ngà y ở núi Thanh Vân đã quay được rất nhiá»u cảnh có tÃnh đại biểu, cho tá»›i buổi chiá»u má»›i tá»›i sÆ¡n trang xây dá»±ng ở thôn Thanh Hà dÆ°á»›i chân núi để nghỉ ngÆ¡i.
Bởi vì sÆ¡n trang đã bị NgÆ°u Văn CÆ°á»ng tiếp nháºn, hắn lại bá» tiá»n ra xây sá»a lại má»™t lượt, phòng khách ở nÆ¡i nà y được nâng cao, khách nhân HÆ°Æ¡ng Cảng Ä‘á»u tá» vẻ hà i lòng vá»›i Ä‘iá»u kiện nÆ¡i đây.
Cùng ngà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liên hệ vá»›i cá»±u bà thÆ° chi bá»™ LÆ°u Truyá»n Khôi, LÆ°u Truyá»n Khôi lại đặc biệt gá»i con trai của ông ta là LÆ°u Äại Trụ từ huyện thà nh tá»›i, ở trong sÆ¡n trang tổ chức má»™t bữa tiệc toà n dê chÃnh hiệu của núi Thanh Äà i cho tổ là m phim.
Lúc buổi tối, bà thÆ° đảng ủy xã Hắc SÆ¡n Tá» Chúc Khánh Dân, trưởng xã Hắc SÆ¡n Tá» Vu Thu Linh Ä‘á»u đặc biệt tá»›i đón chà o tổ là m phim.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng tÃnh là ngÆ°á»i cÅ© của xã Hắc SÆ¡n Tá», hắn và đám cán bá»™ trong xã Ä‘á»u là ngÆ°á»i quen cÅ©, có Ä‘iá»u lúc trÆ°á»›c khi hắn còn ở xã Hắc SÆ¡n Tá», ngay cả má»™t khoa viên chÃnh thức cÅ©ng chÆ°a được tÃnh, hiện tại đã là cán bá»™ cấp phó ban, chỉ luáºn vá» cấp báºc thì cÅ©ng đã hÆ¡n xa Chúc Khánh Dân và Vu Thu Linh rồi.
Vu Thu Linh xuất hiện ở đây cÅ©ng giống vá»›i mục Ä‘Ãch của chồng cô ta là Triệu Bân, Ä‘á»u là là lôi kéo quan hệ vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Bà thÆ° đảng ủy xã Chúc Khánh Dân đã sắp tá»›i Ä‘Ãch cuối rồi, đối vá»›i quan trÆ°á»ng cÅ©ng không mÆ°u cầu danh lợi cho lắm, tinh lá»±c của ông ta chủ yếu là đặt ở võ há»c, và từ sau khi ở Giang Thà nh kiến thức tráºn chiến giữa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và sÆ° phụ LÆ°Æ¡ng Bách Xuyên, Chúc Khánh Dân má»›i biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ngÆ°á»i trẻ tuổi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y tuyệt đối không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, hắn không chỉ có tiá»m lá»±c vô cùng trên quan trÆ°á»ng mà trên võ công cÅ©ng sâu không thể lÆ°á»ng.
Sau bữa tối, Chúc Khánh Dân và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ao cá ở trong vÆ°á»n, Chúc Khánh Dân nói: "Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, có chuyện tôi muốn nhá» anh giúp đỡ!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Chúc Khánh Dân tuy biết nhau đã lâu, nhÆ°ng hai bên không có giao tình quá sâu, hắn mỉm cÆ°á»i, nói: "Bà thÆ° Chúc cứ nói ra Ä‘i!"
Chúc Khánh Dân cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i rất thẳng tÃnh, y thấp giá»ng bảo: "Cáºu có còn nhá»› Äiêu Äức ChÃnh của nhà máy rượu Tây Lâu HÆ°Æ¡ng Long HÆ°ng không?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nhá»›, hắn đối vá»›i Äiêu Äức Chà không có chút ấn tượng tốt nà o cả, lần nà y sá»± kiện Hoà ng Cung Giả Nháºt là bởi vì hắn muốn đối phó vá»›i Hồ Quang Hải của phòng quản lý tổng hợp cảnh khu, vừa rồi theo dõi Äiêu Äức Chà và Hồ Quang Hải, vô tình phát hiện ra má»™t vụ án lá»›n.
Chúc Khánh Dân nói: "Nhà máy rượu Long HÆ°ng là xà nghiệp trá»ng Ä‘iểm của Tây Lâu HÆ°Æ¡ng, cÅ©ng là xà nghiệp xã trấn trá»ng Ä‘iểm của huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, Äiêu Äức ChÃnh xảy ra chuyện ở Hoà ng Cung Giả Nháºt đã ảnh hưởng tá»›i rất nhiá»u hợp đồng của nhà máy, hiện tại rất nhiá»u kinh tiêu thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u trả lại hà ng, tình thế của nhà máy rất nghiêm trá»ng."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i: "Bà thÆ° Chúc, chuyện nà y hình nhÆ° không phải thuá»™c quyá»n quản lý của tôi!"
Chúc Khánh Dân bảo: "Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, anh là chủ nhiệm ban cải cách xà nghiệp Giang Thà nh, quốc doanh hay là tÆ° doanh Ä‘á»u là xà nghiệp của chúng ta, xà nghiệp xảy ra chuyện, anh không thể nà o không giúp đỡ được?"
"Tuy nói thì là váºy, tôi nếu má»—i má»™t chuyện Ä‘á»u quản, ban cải cách xà nghiệp cÅ©ng thà nh ban Ä‘a quản (ban quản nhiá»u), không phải là tôi không muốn giúp anh, chuyện nà y tôi thá»±c sá»± không có năng lá»±c!" TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không chút khách khà cá»± tuyệt Chúc Khánh Dân luôn, bảo hắn tá»± mình Ä‘i giúp Äiêu Äức Chà ư? Hắn không rảnh.
Vừa má»›i thoát khá»i Chúc Khanh Dân thì Vu Thu Linh lại bÆ°á»›c tá»›i, cô ta gá»i rất thân thiết: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tôi lần nà y tá»›i là muốn tìm cáºu tÃnh sổ đây!" Nữ nhân nà y rất biết bắt chuyện, cô ta gá»i thẳng tên của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không hải là bất kÃnh, mà là muốn kéo gần cá»± ly giữa mình và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i há»i: "Trưởng xã Vu, tôi đắc tá»™i vá»›i cô chá»— nà o váºy?"
"Tối hôm trÆ°á»›c cáºu chuốc cho anh Từ của cáºu thà nh bá»™ dạng gì? Anh ấy nôn á»e cả má»™t đêm, khiến cho sà n nhà gá»— của chúng tôi Ä‘á»u trắng bệch ra!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i thảm trạng của Từ Triệu Bân và o tối hôm đó, Vu Thu Linh chắc cÅ©ng không nó quá, không khá»i bất cÆ°á»i ha ha.
Vu Thu Linh nói vá»›i vẻ oán trách: "Còn cÆ°á»i được nữa à , biết lão Từ nhà chúng tôi tháºt thà mà các cáºu vẫn còn khi phụ anh ấy!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghÄ© thầm: "Từ Triệu Bân nếu tháºt thà , e rằng lãnh đạo của huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y không có ai tháºt thà cả."
Vu Thu Linh Ä‘Æ°a má»™t cái há»™p gá»— không có gì là bắt mắt cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Cho cáºu là m váºt ká»· niệm nà y!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang muốn mở ra xem là gì thì Vu Thu Linh lại nói: "Äừng mở ra, là đặc sản của xã Hắc SÆ¡n Tá» chúng tôi thôi, mà cÅ©ng đừng cá»± tuyệt!" Cô ta mỉm cÆ°á»i rồi bÆ°á»›c Ä‘i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang suy nghÄ© xem có nên trả cho cô ta thứ nà y hay không thì Hải Lan bÆ°á»›c tá»›i: "Anh báºn quá nhỉ!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Chẳng phải là bởi vì cái chức quan nho nhá» nà y Æ°!" Hắn nhìn thấu được rằng trên quan trÆ°á»ng, khi anh đắc thế luôn sẽ có ngÆ°á»i nghÄ© ra đủ má»i cách để tiếp cáºn anh, má»™t khi anh thất thế, ngÆ°á»i ta sẽ chẳng thèm đáp lại anh.
Hải Lan mỉm cÆ°á»i: "Nhá»› lại lúc đó khi em vừa má»›i quen anh, anh má»›i chỉ là má»™t đại chủ nhiệm của phòng kế hoạch hóa gia đình của xã Hắc SÆ¡n Tá», em cho rằng tÃnh tình của anh không hợp là m quan, cho dù là miá»…n cưỡng là m tiếp thì ở trên quan trÆ°á»ng cÅ©ng sẽ chẳng Ä‘i được bao xa, nhÆ°ng không ngá» anh lại thuáºn gió thuáºn dòng mà đi tiếp nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa còn bÆ°á»›c lên vị trà chủ nhiệm ban cải cách xà nghiệp nữa chứ."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Là phó chủ nhiệm thôi em à , còn nhá»› chuyện lúc trÆ°á»›c hai chúng ta thảo luáºn vá» sÄ© đồ của anh không?"
Hải Lan gáºt đầu: "Em nhá»› anh lúc đó nói má»™t Ä‘oạn lá»i thoại của Lý Tông Ngô háºu hắc há»c trung, lúc ban đầu dân phong thuần phác, không thâm không Ä‘en, Ä‘á»™t nhiên có má»™t ngÆ°á»i vừa thâm lại vừa Ä‘en và độc chiếm Æ°u thế. Má»i ngÆ°á»i nhìn và o, tranh nhau bắt chÆ°á»›c, má»i ngÆ°á»i lại vừa thâm vừa Ä‘en, anh không thể khống chế tôi, tôi không thể khống chế anh. Äá»™c có má»™t ngÆ°á»i, không thâm không Ä‘en, thì ngược lại được ngÆ°á»i ta tin tưởng và ngưỡng má»™ mà độc chiếm Æ°u thế. Và dụ nhÆ° thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, lúc má»›i đầu thÆ°Æ¡ng nhân Ä‘á»u bán hà ng thá»±c giá thá»±c, Ä‘á»™t nhiên có má»™t ngÆ°á»i bán hà ng giả, trá»™n lẫn vá»›i hà ng thá»±c, ngÆ°á»i nà y tất kiếm được nhiá»u tiá»n, má»i ngÆ°á»i tranh nhau bắt chÆ°á»›c, toà n bá»™ Ä‘á»u là hà ng giả, Ä‘á»™c có má»™t ngÆ°á»i bán hà ng tháºt giá tháºt (nháºn rõ mục tiêu), thế là ngÆ°á»i mua à o à o tá»›i, thủy chung không yếu, không bại..."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i gáºt đầu.
Hải Lan không khá»i cảm thán, nói: "Em hôm nay má»›i phát hiện anh má»›i là má»™t ngÆ°á»i vừa thâm vừa Ä‘en, hÆ¡n nữa còn thâm hÆ¡n những ngÆ°á»i khác, Ä‘en hÆ¡n những ngÆ°á»i khác, anh má»›i là sẽ không yếu, không bại!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i ha hả, Hải Lan giáºt cái há»™p gá»— ở trong tay hắn, mở ra xem, bên trong là má»™t khối ngá»c Pháºt ôn nhuáºn, trong bóng đêm tá»a ra ánh sáng nhà n nhạt, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Hải Lan tuy không hiểu biết vá» ngá»c thạch, nhÆ°ng vừa nhìn chất ngá»c và chạm trá»— là biết rằng Ngá»c Pháºt nà y tuyệt không phải là phà m phẩm, vợ chồng Vu Thu Linh tặng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng khối ngá»c Pháºt nà y, có thể nói là đã hạ vốn máu rồi, tuy vợ chồng bá»n há» chÆ°a Ä‘á» xuất bất kỳ yêu cầu gì, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã hiểu, nhất định là Từ Triệu Bân đã nhắm và o vị trị trưởng xã, y muốn bÆ°á»›c lên cao thêm má»™t bÆ°á»›c.
Hải Lan than khẽ: "Trả lại cho cô ta Ä‘i, nháºn thứ nà y chẳng khác nà o chuốc phiá»n phức và o ngÆ°á»i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu.
Hải Lan ôn nhu nói: "Anh muốn được bÆ°á»›c xa trên sÄ© đồ thì không thể để ý tá»›i những tà i váºt nà y được, trên con Ä‘Æ°á»ng sau nà y của anh, những thứ có sức dụ hoặc hÆ¡n sẽ liên tiếp ùa tá»›i, không có đủ định lá»±c thì khẳng định sẽ phạm sai lầm."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Ngá»c Pháºt nà y tuy tốt, nhÆ°ng là m sao mà bằng mỹ nhân được? Em má»›i là mỹ ngá»c trân quý nhất trong lòng anh!"
Hải Lan gắt khẽ má»™t tiếng, xấu hổ cúi đầu xuống, trong mắt đầy tÃnh ý chứa chan: "Ngà y mai tổ là m phim phải Ä‘i rồi!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu.
"Có Ä‘iá»u em sẽ thÆ°á»ng quay vá» thăm anh, chỉ cần anh không hiá»m em là m phiá»n anh!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói khẽ: "Em nếu không tá»›i thăm anh, anh sẽ giết tá»›i HÆ°Æ¡ng Cảng để cÆ°á»›p em vá»!"
"Bá đạo lắm!"
...
Lúc Chúc Khánh Dân tìm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không nghÄ© nhiá»u, nhÆ°ng khi hắn quay vá» Giang Thà nh, má»›i dần dần ý thức được chuyện nà y có chút lạ thÆ°á»ng, Chúc Khánh Dân sẽ không vô duyên vô cá»› tìm tá»›i mình, ngà y thứ hai Ä‘i là m, ở trong tòa nhà là m việc gặp phó thị trưởng Viên Thà nh TÃch, phát hiện ánh mắt của y nhìn mình cÅ©ng có chút bất thiện, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cà ng kỳ quái hÆ¡n, đợi buổi sáng hắn gá»i Ä‘iện thoại cho Lý TrÆ°á»ng VÅ© báo cáo công tác tiếp đãi Ä‘oà n phá»ng vấn cảnh khu, Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng biểu hiện rất qua quÃt, cảm giác của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c giá» luôn rất sắc bén, hắn cảm tháy chuyện nà y không đúng, nhÆ°ng nhất thá»i không thể nói ra được rốt cuá»™c có chá»— nà o không đúng.
Lúc trÆ°a, PhÆ°Æ¡ng Văn Nam tá»›i tìm hắn, PhÆ°Æ¡ng Văn Nam là sau khi biết con trai bị tình nghi có dÃnh lÃu tá»›i buôn bán chất kÃch tÃch liá»n vá»™i và ng từ Australia bay vá», chuyện đầu tiên mà gã là m sau khi vá» tá»›i Giang Thà nh chÃnh là tá»›i ban quản lý xà nghiệp tìm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhá» hắn cùng mình tá»›i thăm Äiá»n Khánh Long.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bảo Chu Hiểu Vân pha trà cho PhÆ°Æ¡ng Văn Nam, bảo gã nghỉ má»™t chút rồi hẵng nói tiếp. PhÆ°Æ¡ng Văn Nam trÆ°á»›c giá» luôn ổn trá»ng lúc nà y cÅ©ng mất Ä‘i sá»± trấn tÄ©nh vốn có: "Không được, chúng ta Ä‘i luôn bây giá» Ä‘i, chuyện nà y rất là phiá»n phức!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút bất lá»±c, dá»±a và o giao tình giữa hắn và PhÆ°Æ¡ng Văn Nam, yêu cầu nà y không tiện cá»± tuyệt, kỳ thá»±c tÆ° giao giữa PhÆ°Æ¡ng Văn Nam và Äiá»n Khánh Long trÆ°á»›c giá» cÅ©ng không tồi, có Ä‘iá»u hiện tại con trai gã là PhÆ°Æ¡ng Hải Äà o không những bị tình nghi có dÃnh lÃu tá»›i buôn bán chất kÃch thÃch, hÆ¡n nữa ná»™i bá»™ cục công an có lá»i đồn rằng Äiá»n Khánh Long lần nà y bị đâm, có tám chÃn phần mÆ°á»i là PhÆ°Æ¡ng Hải Äà o con trai gã có liên quan, Ä‘iá»u nà y khiến quan hệ giữa PhÆ°Æ¡ng Văn Nam và Äiá»n Khánh Long biến thà nh vi diệu và khó xá», gã vì thế má»›i nghÄ© tá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nếu không có sá»± dẫn dắt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, gã rất khó gặp được Äiá»n Khánh Long, hiện tại Äiá»n Khánh Long đã thà nh đối tượng bảo há»™ trá»ng Ä‘iểm, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng rất khó tá»›i được phòng bệnh của y.
Lên chiếc xe Lincoln của PhÆ°Æ¡ng Văn Nam, Tô Tiểu Hồng mặc váy dà i mà u lam Ä‘ang ngồi bên trong gá»i Ä‘iện thoại, cô ta cÅ©ng Ä‘ang tìm quan hệ ở các phÆ°Æ¡ng diện để hòng cứu PhÆ°Æ¡ng Hải Äà o. Äặt Ä‘iện thoại xuống, cÆ°á»i cÆ°á»i vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, sau khi khởi Ä‘á»™ng xe, Tô Tiểu Hồng nói: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hiện tại anh đã thà nh đại danh nhân của Giang Thà nh chúng ta rồi đó!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i bảo: "Danh nhân cái gì, chẳng qua là phó chủ nhiệm ban cải cách xà nghiệp, có đáng gì đâu!"
Tô Tiểu Hồng nhÆ°á»›n đôi mà y liá»…u lên, nói khẽ: "Tháºt sá»± nhìn không ra, anh giấu mình kỹ nhÆ° váºy, chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt thì ra là do anh là m!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngây ngÆ°á»i, lúc đó khi đại thị trưởng Tả Viên Triêu nhắc tá»›i chuyện nà y, không khÆ¡i lên được sá»± coi trá»ng của ông ta, hiện tại hắn cảm thấy có chút bất diệu rồi, chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt bị đánh quả thá»±c là do má»™t tay hắn khÆ¡i mà o, nhÆ°ng đó là đánh báºy đánh bạ, chuyện nà y trừ số Ãt KhÆ°Æ¡ng Lượng, Äiá»n Khánh Long ra thì không có quá nhiá»u ngÆ°á»i biết, lúc Tả Viên Triêu há»i hắn, hắn Ä‘á»u luôn miệng phủ nháºn, hắn không muốn dÃnh và o phiá»n phức, dẫu sao thì chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt liên quan tá»›i ba vị thÆ°á»ng ủy thà nh phố Giang Thà nh, nhÆ°ng hiện tại chuyện nà y được từ miệng Tổ Tiểu Hồng há»i ra, đủ chứng tá» rằng chuyện nà y cuối cùng vẫn được truyá»n ra ngoà i, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»™ ra bá»™ dạng vô cùng ngạc nhiên: "Tôi nói nè chị Hồng, chuyện nà y không có liên quan gì tá»›i tôi cả, chị nghe được lá»i đồn nà y từ đâu váºy?"
Tô Tiểu Hồng nói: "Lá»i đồn Æ°? NhÆ°ng hiện tại bên ngoà i dÆ° luáºn Ä‘ang xôn xao vô cùng, Ä‘á»u nói rằng chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt là anh tố cáo, KhÆ°Æ¡ng Lượng cÅ©ng là bạn thân thiết của anh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chuyện nà y có chút không hay rồi, Hoà ng Cung Giả Nháºt là tổ ong vò vẽ, anh chá»c và o nó, lại còn muốn đặt mình ra ngoà i chuyện, chỉ sợ là khó lắm đấy!"
Tà i sản của tdvcb44
11-02-2012, 08:37 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 206: Ão dà i trắng, xe jeep. (1+2+3+4)
Nguồn: Sưu tầm
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không sợ chuyện, có Ä‘iá»u chuyện nà y khiến hắn có chút ảo não, không nghi ngá» gì nữa, chuyện mình tố cáo Hoà ng Cung Giả Nháºt khẳng định là ná»™i bá»™ công an tiết lá»™ ra ngoà i, hắn rất tức giáºn, lúc đó vẫn là suy nghÄ© thiếu chu đáo, nếu muốn triệt để tránh ra ngoà i chuyện nà y thì nên bảo KhÆ°Æ¡ng Lượng giữ kÃn bà máºt, không nên tìm tá»›i Äiá»n Khánh Long, nhÆ°ng không tìm Äiá»n Khánh Long, KhÆ°Æ¡ng Lượng cÅ©ng không dám gánh trách nhiệm lá»›n nhÆ° váºy, mẹ kiếp, trá»i phải đổ mÆ°a, gái phải gả chồng, kệ con mẹ nó Ä‘i.
Nghiệp kinh doanh của PhÆ°Æ¡ng Văn Nam ở Giang Thà nh không phải là ngà y má»™t ngà y hai, gã có rất nhiá»u quan hệ, chuyện con trai bị đánh ở cục cảnh sát gã cÅ©ng nghe nói tá»›i, mặc dù tức giáºn những dẫu sao cÅ©ng có chút Ä‘au lòng, gã lần nà y tá»›i gặp Äiá»n Khánh Long, không phải là để cầu tình cho con trai, gã chỉ lấy tÆ° cách má»™t ngÆ°á»i bạn tá»›i để thăm há»i, tuy lý do nà y của gã chẳng ai tin nổi.
Có TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dẫn Ä‘Æ°á»ng, PhÆ°Æ¡ng Văn Nam rất thuáºn lợi gặp Äiá»n Khánh Long, hắn đặt giá» hoa quả xuống đất, nhìn Äiá»n Khánh Long, nói má»™t câu rất chân thà nh: "Cục trưởng Äiá»n, anh chịu khổ rồi!"
Äiá»n Khánh Long cÆ°á»i cÆ°á»i, thông qua hai ngà y trị liệu, lại thêm sá»± phụ trợ của linh Ä‘an diệu dược mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a, thân thể của y khôi phục lại rất nhanh, hiện tại nói chuyện đã tá»± nhiên, có Ä‘iá»u trung khà rõ rà ng vẫn không đủ, y nói khẽ: "PhÆ°Æ¡ng tổng vá» là vì con trai Æ°?"
PhÆ°Æ¡ng Văn Nam thở dà i, gã vá»— mu bà n tay của Äiá»n Khánh Long, nói: "Cục trưởng Äiá»n, anh yên tâm, tôi sẽ không quấy rá»—i tÆ° pháp công chÃnh đâu, chỉ cần chứng thá»±c được thằng súc sinh đó là m trái vá»›i pháp luáºt của quốc gia, tôi nhất định sẽ tá»± tay Ä‘Æ°a nó và o tù."
Äiá»n Khánh Long há» hững nói: "Hắn có phạm tá»™i hay không thì tá»± có pháp luáºt xem xét và quyết định!" PhÆ°Æ¡ng Hải Äà o có buôn láºu thuốc phiện hay không thì vẫn chÆ°a định luáºn, có Ä‘iá»u từ tình huống của hiện trÆ°á»ng lúc đó mà xét thì chỉ cất giữ Ä‘á»™c phẩm và chất hút có hại thôi đã đủ để cấu thà nh phạm tá»™i rồi, Ä‘Æ°a hắn và o ngục là không có bất kỳ nghi vấn nà o.
PhÆ°Æ¡ng Văn Nam mấp máy môi, cuối cùng cÅ©ng há»i má»™t cách rất gian nan: "Cục trưởng Äiá»n, tôi nghe nói có ngÆ°á»i gá»i Ä‘iện thoại Ä‘e dá»a anh, anh có hoà i nghi là chuyện nà y liên quan tá»›i Hải Äà o không?"
Äiá»n Khánh Long trong lòng có chút không vui, y nói khẽ: "PhÆ°Æ¡ng tổng, chuyện vụ án cứ giao cho cảnh sát Ä‘i, hiện tại tỉnh thÃnh đã thà nh láºp tổ chuyên án rồi, cái mà tôi cần là m chỉ là phối hợp Ä‘iá»u tra mà thôi!"
PhÆ°Æ¡ng Văn Nam nhìn ra tâm tình mâu thuẫn của Äiá»n Khánh Long, gã không nói gì, lặng lẽ đứng dáºy cáo từ Äiá»n Khánh Long rồi bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không láºp tức Ä‘i theo mà nhìn Äiá»n Khánh Long.
"Cáºu có việc gì à ?" Äiá»n Khánh Long cÆ°á»i nói.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu: "Chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt, ông đã nói vá»›i bao nhiêu ngÆ°á»i?"
"Sao?"
"Hiện tại Giang Thà nh khắp phố to ngõ nhá» Ä‘á»u Ä‘ang đồn đại, là tôi tối cáo Hoà ng Cung Giả Nháºt!"
Äiá»n Khánh Long nhÃu mà y, trong ná»™i bá»™ cục công an chỉ có mấy lãnh đạo là biết, y lúc đó cÅ©ng đặc biệt dặn dò má»i ngÆ°á»i phải giữ kÃn bà mất, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cuối cùng vẫn bị lá»™, Äiá»n Khánh Long Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết chuyện nà y sẽ tạo thà nh ảnh hưởng nhÆ° thế nà o, Hoà ng Cung Giả Nháºt chÃnh là má»™t tổ ong vò vẽ rất lá»›n, hiện tại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã bị định nghÄ©a là ngÆ°á»i chá»c tổ ong, tất sẽ dẫn tá»›i sá»± thù háºn của rất nhiá»u ngÆ°á»i, phiá»n phức nất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ba vị thÆ°á»ng ủy thị ủy, xem ra lần nà y đã tạo thà nh cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phiá»n phức lá»›n rồi. Có Ä‘iá»u thà nh Khai Phong cÅ©ng không coi chuyện nà y và o đâu, y hiểu rất rõ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thằng ôn nà y căn bản không phải là ngÆ°á»i sợ chuyện, đối vá»›i ngÆ°á»i khác thì là phiá»n phức, nhÆ°ng đối vá»›i hắn mà nói thì chỉ là thêm má»™t chút mà u sắc cho cuá»™c sống thêm thú vị hÆ¡n mà thôi, Äiá»n Khánh Long nói: "Chuyện đã nhÆ° thế nà y rồi, tôi có nói xin lá»—i thì cÅ©ng đã muá»™n!" Câu nói nà y đã lá»™ rõ sá»± giảo hoạt của vị cục trưởng cục công an nà y.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hiểu rõ những gì mà y nói cÅ©ng là sá»± thá»±c, dẫu sao thì cÅ©ng dÃnh phải phiá»n phức rồi, có muốn tránh cÅ©ng không tránh được, thôi thì cứ tiếp nháºn hiện thá»±c Ä‘i. Rá»i khá»i phòng bệnh của Äiá»n Khánh Long, tá»›i bãi Ä‘á»— xe ở dÆ°á»›i tòa nhà , lại thấy Äiá»n Bân và PhÆ°Æ¡ng Văn Nam Ä‘ang đối đối diện nhau, ánh mắt của Äiá»n Bân cá»±c kỳ bất thiện, tức giáºn nhìn chằm chằm và o PhÆ°Æ¡ng Văn Nam: "Ai cho ông tá»›i đây?"
PhÆ°Æ¡ng Văn Nam tất nhiên không thèm so Ä‘o vá»›i Äiá»n Ban, há» hững cÆ°á»i nói: "Tôi là cha cáºu là bạn bè cÅ©, ông ấy xảy ra chuyện tôi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải tá»›i thăm rồi!"
"Là m bộ là m tịch!"
PhÆ°Æ¡ng Văn Nam cÆ°á»i cÆ°á»i không nói gì, quay ngÆ°á»i Ä‘i và o trong xe.
Äiá»n Bân rống lên ở sau lÆ°ng gã: "Là thằng con trai bảo bối của ông sắp đặt tất cả, PhÆ°Æ¡ng Văn Nam, tôi sẽ không bá» qua cho hắn đâu!"
PhÆ°Æ¡ng Văn Nam cháºm rãi quay lại, hai mắt lạnh lùng nhìn Äiá»n Bân: "Cảnh sát Äiá»n, có phải là con trai tôi là m hay không tá»± có công luáºn, cáºu tuy là cảnh sát, nhÆ°ng cáºu không có quyá»n định tá»™i nó, con trai tôi phạm pháp, tá»± có pháp luáºt trừng phạt nó, cáºu không có quyá»n là m ra bất kỳ sá»± trừng phạt nà o đối vá»›i nó cả! Nếu tôi không phải là nể mặt cha cáºu, Äiá»n Bân, tôi sẽ khiến cáºu phải trả má»™t cái giá rất đắt cho hà nh Ä‘á»™ng của bản thân cáºu!"
Äiá»n Bân hừ lạnh má»™t tiếng, khinh thÆ°á»ng bảo: "Là m Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kịp thá»i xuất hiện ở trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i: "Trò chuyện náo nhiệt quá nhỉ, Äiá»n Bân, cha cáºu gá»i cáºu kìa!"
Äiá»n Ban tuy khó chịu vá»›i PhÆ°Æ¡ng Văn Nam, nhÆ°ng ở trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hắn vẫn rất khó xá», dẫu sao thì hắn cÅ©ng đã biết rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i là ân nhân cứu mạng của cha hắn, hắn cố gắng áp chế lá»a giáºn ở trong lòng, bÆ°á»›c vá» phÃa tầng phòng bệnh.
Phương Văn Nam lắc lắc đầu, sắc mặt tái xanh tiến và o trong xe.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng bÆ°á»›c và o ngồi, Tô Tiểu Hồng ở trong xe đã nhìn thấy cuá»™c cãi vã giữa PhÆ°Æ¡ng Văn Nam và Äiá»n Bân, có Ä‘iá»u cô ta không xuống xe, cho dù cô ta có ra mặt thì cÅ©ng không giải quyết được vấn Ä‘á».
PhÆ°Æ¡ng Văn Nam háºm há»±c nói: "Hải Äà o hÃt thuốc phiện chắc là sá»± thá»±c, nhÆ°ng tôi không tin nó lại Ä‘i bán thuốc phiện, tôi cà ng không tin nó có gan bà y mÆ°u ám sát cục trưởng Äiá»n!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không biết gì vá» PhÆ°Æ¡ng Hải Äà o, có Ä‘iá»u bằng và o sá»± nháºn thức của hắn vá» PhÆ°Æ¡ng Hải Äà o, cho dù là ngÆ°á»i là m cha nhÆ° PhÆ°Æ¡ng Văn Nam cÅ©ng rất khó có thể nói được rằng thá»±c sá»± hiểu được con trai mình, hắn nói vá»›i lái xe: "ÄÆ°a tôi tá»›i nhà mà y chế thuốc Giang Thà nh!"
...
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i nhà máy chế thuốc Giang Thà nh là để tham gia má»™t há»™i nghị cải cách ná»™i bá»™, gần đây Hồ Nhân NhÆ° Ä‘ang ký hợp đồng cuối cùng vá»›i phÃa nhà máy, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thân là ngÆ°á»i phụ trách của ban cải cách xà nghiệp, tất nhiên vẫn bắt buá»™c phải ra mặt.
Lái xe Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng Văn Nam và Tô Tiểu Hồng tá»›i chá»— cục công an trÆ°á»›c, sau đó Ä‘Æ°a TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i nhà máy chế thuốc Giang Thà nh, nhÆ°ng lúc lái xe qua Ä‘Æ°á»ng Hòa Bình, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn thấy Tần Bạch mặc quần áo thÆ°á»ng phục Ä‘ang Ä‘i trong đám ngÆ°á»i, gã tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang theo dõi ai đó, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n bảo lái xe Ä‘i cháºm lại.
Äá»™t nhiên có má»™t bóng ngÆ°á»i thấp nhá» nhanh chóng chạy vá» phÃa trÆ°á»›c, Tần Bạch cÅ©ng khẩn trÆ°Æ¡ng Ä‘uổi theo, gã hôm nay nháºn được tin tức, má»™t trong những nghi phạm ngà y đó ám sát Äiá»n Khánh Long xuất hiện ở khu vá»±c Ä‘Æ°á»ng Hòa Bình, cho nên trong Ä‘á»™i áp dụng hà nh Ä‘á»™ng.
NgÆ°á»i Ä‘ang chạy là má»™t thiếu niên, nó má»›i chỉ khoảng mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi, tốc Ä‘á»™ chạy cá»±c nhanh, hÆ¡n nữa thân pháp linh hoạt, từ trong dòng ngÆ°á»i chạy tá»›i con Ä‘Æ°á»ng cái mà xe cá»™ Ä‘ang Ä‘i lại không ngừng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»›n tiếng ra lệnh: "Cản nó lại!"
Lái xe đạp chân ga, xe Lincoln thân dà i lao ra, cản Ä‘Æ°á»ng tên thiếu niên đó, tên thiếu niên đó không ngá» nhảy vá»t lên nóc xe, sau đó vượt qua chiếc xe Lincoln rồi tiếp tục chạy vá» phÃa trÆ°á»›c.
Thiếu niên Ä‘ang chạy mắt thấy sắp chạy tá»›i con Ä‘Æ°á»ng cái ở đối diện, song nó cảm thấy phÃa sau có nguy hiểm áºp tá»›i, quay ngÆ°á»i lại, vừa hay thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giống nhÆ° hùng Æ°ng từ trong không trung hạ xuống, trong mắt thiếu niên đó đầy vẻ sợ hãi, biết rằng mình đã không chạy được nữa rồi, hắn rút ra má»™t thanh chủy thủ, đặt ở trÆ°á»›c mặt mình, nó muốn dùng biện pháp tá»± hại mình để dá»a TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, đáng tiếng hắn ra tay so vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì cháºm hÆ¡n nhiá»u. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vặn cổ tay nó, Ä‘oạt lấy con dao trong tay nó.
Tần Bạch theo sau chạy tới cạnh Trương Dương, gã lấy còng tay còng hai tay tên thiếu niên đó lại, thở hổn hển nói với Trương Dương: "Cảm ơn, anh sao lại ở đây?"
"Tình cÆ¡ Ä‘i ngang qua thôi!" TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn thiếu niên đó, có chút kỳ quái nói: "Nó phạm tá»™i gì váºy?"
"Nó tên là Tiá»n Äao Thủ, có liên quan tá»›i vụ án ám sát cục trưởng Äiá»n, ngà y đó chỉ có nó chạy thoát!"
Thiếu niên đó vẫn Ä‘ang giãy dụa, Tần Bạch tát và o mặt nó: "Tháºt thà má»™t chút cho tao!"
Lúc nà y, hai đồng sá»± cùng hà nh Ä‘á»™ng vá»›i Tần Bạch lúc nà y má»›i chạy tá»›i, Tần Bạch giao thằng nhóc có biệt danh là Tiá»n Äao Thủ cho đồng sá»±, cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i sang má»™t bên: "Tôi theo dõi nó ná»a ngà y rồi, thằng nhóc nà y quá»· quyệt lắm."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn thiếu niên bị đẩy và o xe cảnh sát, thằng nhóc nà y cÅ©ng chỉ má»›i mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi là m sao lại tà n nhẫn nhÆ° váºy?
Tần Bạch nói: "Tôi hoà i nghi đứng sau chuyện nà y nhất định có ngÆ°á»i xúi dục, tôi Ä‘i đây, phải Ä‘Æ°a nó vỠđể thẩm vấn, xem xem có thể há»i ra kẻ xúi giục đứng đằng sau hay không!"
Trương Dương nói với Tần bạch: "Nếu có manh mối gì thì đừng quên báo cho tôi một tiếng nhé!"
Tần Bạch cÆ°á»i bảo: "Yên tâm Ä‘i, tôi sẽ thông báo cho anh ngay!"
...
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i nhà máy chế thuốc Giang Thà nh thì há»™i nghị đã kết thúc rồi, Hồ Nhân NhÆ° cÅ©ng quay vá» phòng là m việc lâm thá»i của cô ta ở nhà máy chế thuốc. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gõ cá»a, sau khi nháºn được sá»± cho phép của Hồ Nhân NhÆ° má»›i bÆ°á»›c và o trong.
Hồ Nhân NhÆ° mặc váy ngắn mà u xám, bên ngoà i mặc quần áo lao Ä‘á»™ng mà u trắng, cô ta Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i khảo sát tình hình phân xưởng, thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bây giá» má»›i tá»›i không khá»i oán trách: "Äã nói là phải há»p, sao tá»›i muá»™n váºy?"
"Trên Ä‘Æ°á»ng gặp chuyện cho nên tá»›i muá»™n." TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i cạnh cô ta, cầm chén trà của Hồ Nhân NhÆ° lên uống má»™t ngụm.
Từ góc độ của hắn vừa hay có thể nhìn thấy cổ áo mở rộng của Hồ Nhân Như, một đôi thỠtrắng nõn như ẩn như hiện.
Hồ Nhân NhÆ° láºp tức phát giác ra ánh mắt ám muá»™i của thằng ôn nà y, thân thể hÆ¡i ngá»a ra sau má»™t chút, ánh mắt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại chiếu lên đôi chân thon dà i trắng nhÆ° tuyết của Hồ Nhân NhÆ°, nói khẽ: "Không ngá» em mặc đồng phục lại đẹp nhÆ° váºy!"
Hồ Nhân NhÆ° báºt cÆ°á»i: "Giá» là lúc là m việc, đừng có quấy rầy em!"
Chóp mÅ©i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã đụng tá»›i mép tóc của cô ta, ngá»i thấy múi thÆ¡m thoang thoảng trên ngÆ°á»i Hồ Nhân NhÆ°, thân thế hắn tá»± có phản ứng, lông mi Ä‘en dà i của Hồ Nhân NhÆ° hạ xuống, vừa hay thấy bá»™ pháºn nà o đó của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang dá»±ng lá»u, ngẩng đầu lên nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá»›i ánh mắt oán trách, nhÆ°ng khuôn mặt Ä‘á» á»ng lại không che giấu được sá»± kÃch Ä‘á»™ng ở trong lòng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vòng ra sau ngÆ°á»i cô ta, nhẹ nhà ng vuốt ve đầu vai cô ta, sau đó hôn lên phần cổ má»m mại của Hồ Nhân NhÆ°, hô hấp của Hồ Nhân NhÆ° biến thà nh gấp rút, cô ta dịu dà ng nói: "Äừng là m loạn, nÆ¡i nà y là phòng là m việc, em còn phải ra ngoà i nữa..." TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã ôm cô ta lên, tay thá»c và o trong váy ngắn, nhẹ nhà ng vuốt ve cặp mông của cô ta. Hồ Nhân NhÆ° dÆ°á»›i sá»± vuốt ve ôn nhu của hắn, cả ngÆ°á»i biến thà nh má»m nhÅ©n, trong con mắt đẹp trà n ngáºp thần tình mê loạn, thổ khà nhÆ° lan nói: "Äừng có là m loạn mà ..."
Tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã vén váy cô ta lên, đôi chân thẳng nhÆ° bút của Hồ Nhân NhÆ° triệt để lá»™ ra hết, phòng tuyến quần lót mà u Ä‘en căn bản không kham nổi má»™t kÃch, trong nháy mắt đã bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kéo xuống.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ấn thân hình thon thả của Hồ Nhân NhÆ° lên tÆ°á»ng, Hồ Nhân NhÆ° ngà n vạn lần không ngá» rằng thằng ôn nà y lại hoang Ä‘Æ°á»ng tá»›i mức nà y, giữa ban ngà y ban mặt, chạy tá»›i phòng là m việc của mình, không ngá» lại dám tùy ý là m báºy, cô ta tuy cảm giác không ổn, nhÆ°ng lá»a dục trong ngÆ°á»i đã bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng khÆ¡i dáºy, đôi chân dà i quấn quanh hông TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cảm nháºn sá»± sung sÆ°á»›ng và trùng kÃch mà hắn mang lại cho mình.
Bên ngoà i phòng ánh nắng chói chang, trong vòng ý xuân dạt dà o, khi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bùng nổ, Hồ Nhân NhÆ° đã bị hắn dà y vò cho bủn rủn vô lá»±c, chỉ biết dùng chân quấn chặt ngÆ°á»i hắn, tá»±a hồ nhÆ° muốn ép ra hết má»—i má»™t giá»t nÆ°á»›c trong ngÆ°á»i hắn.
TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân đặt Hồ Nhân NhÆ° vá» chá»— ngồi, lại phát hiện cô ta ngay cả sức để mở mắt ra cÅ©ng không có, quần lót ren mà u Ä‘en vẫn treo trên mắt cá chân, lông mi Ä‘en dà i hÆ¡i Ä‘á»™ng Ä‘áºy, bên trên dÃnh đầy hÆ¡i nÆ°á»›c má» má», TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rất quan tâm mặc quần áo lại cho cô ta, Hồ Nhân NhÆ° lúc nà y má»›i lấy lại sức, cắn môi trừng mắt lÆ°á»m TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Äồ xấu xa, anh bảo em là m sao ra khá»i cá»a được nữa đây..."
NhÆ°ng khi nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì không khá»i báºt cÆ°á»i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cúi đầu nhìn thì phát hiện quần mình Æ°á»›t nhẹp má»™t mảng, không cần há»i cÅ©ng biết đây chắc chắn là sản phẩm vụ của việc phun mÆ°a vừa rồi. Hắn cÆ°á»i khổ, nói: "Bị em là m hại rồi, anh là m sao ra khá»i cá»a được đây?"
Hồ Nhân NhÆ° mắng: "Äáng Ä‘á»i!" Mặt lại Ä‘á» lên, cô ta chỉ và o cái áo khoác trắng treo ở sau cá»a: "Mặc và o Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lấy cái áo khoác dà i trắng mặc lên ngÆ°á»i, vừa hay có thể che Ä‘i cái Ä‘Å©ng quần Æ°á»›t sÅ©ng, láºp tức cảm thấy tá»± nhiên hÆ¡n nhiá»u, trÆ°á»›c đây sao không nghÄ© tá»›i mặc áo dà i trắng lại có chá»— tốt nà y nhỉ?
Hồ Nhân NhÆ° ổn định lại tình tá»± Ä‘ang kÃch Ä‘á»™ng, cầm chén trà lên uống má»™t ngụm lá»›n, lúc nà y má»›i có khà lá»±c để đứng dáºy, nói khẽ: "Em còn phải tá»›i phân xưởng, cùng Ä‘i chứ?"
Trương Dương dẫu sao cũng rảnh rỗi không có việc gì là m, theo Hồ Nhân Như đi xem tình hình nhà máy chế thuốc cũng tốt.
Sau khi Hồ Nhân NhÆ° bÆ°á»›c ra khá»i phòng là m việc, láºp tức khôi phục hình tượng nữ cÆ°á»ng nhân lão luyện của cô ta, hai ngÆ°á»i rá»i khá»i tầng văn phòng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn thấy Hồng Linh Ä‘ang bÆ°á»›c tá»›i, hắn cÆ°á»i nói: "Trùng hợp quá nhỉ! Hồng Linh cáºu tá»›i nhà máy chế thuốc tìm ngÆ°á»i à ?" Hắn biết dì của Hồng Linh là m ở khoa tà i vụ.
Hồng Linh lắc đầu, mỉm cÆ°á»i chà o há»i Hồ Nhân NhÆ°: "Chà o Hồ tổng!"
Hồ Nhân NhÆ° lúc nà y má»›i mỉm cÆ°á»i giá»›i thiệu: "Hồng Linh đã tá»›i nhà máy chế thuốc để là m việc rồi, cô ấy nháºn lá»i má»i là m chủ nhiệm bá»™ pháºn tiêu thụ!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Má»›i đó mà đã thà nh chủ nhiệm Hồng rồi, xem ra bênh viện nhân dân Giang Thà nh không giữ được vị Bồ Tát cáºu!"
Hồng Linh cÆ°á»i nói: "Tiá»n lÆ°Æ¡ng quá thấp, không thể hiện được giá trị của tá»›, cho nên tá»› muốn tá»›i nhà máy chế thuốc để khiêu chiến bản thân!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Hồng Linh tùy tiên hà n huyên và i câu rồi lại tiếp tục cùng Hồ Nhân NhÆ° tá»›i khu nhà xưởng. Trên Ä‘Æ°á»ng Hồ Nhân NhÆ° nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tình huống cÆ¡ sở thiết bị của nhà máy chế thuốc vẫn rất tốt, Cố Giai Äồng đối vá»›i chuyện nà y cÅ©ng cảm thấy rất hà i lòng, sau ngà y mÆ°á»i má»™t, cô ấy sẽ từ Bắc Kinh quay vá» ký hợp đồng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút kinh ngạc, bảo: "Cô ta lần nà y tá»›i Bắc Kinh sao lâu váºy? Có phải là Lam Hải ở Bắc Kinh xảy ra vấn Ä‘á» gì không?"
Hồ Nhân NhÆ° nói: "CÅ©ng không nghe thấy cô ấy nhắc tá»›i, em chỉ biết, lần nà y cô ấy Ä‘i là muốn Ä‘Æ°a và o má»™t dây chuyên sản xuất thuốc pha chế sẵn, cô ấy nói sau khi nhà máy khôi phục lại sản xuất, láºp tức sẽ đầu tÆ° tân dược."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i báºt cÆ°á»i, chuyện nà y có liên quan cá»±c kỳ máºt thiết vá»›i mình, hắn đã từng đáp ứng Cố Giai Äồng, đợi sau khi lấy được nhà máy dược, hắn sẽ cung cấp mấy phÆ°Æ¡ng thuốc. Xem ra Cố Giai Äồng là m việc tháºt sá»± là lôi lệ phong hà nh, sau khi có ý tưởng láºp tức đổi thà nh hà nh Ä‘á»™ng ngay.
Trong phân xưởng ngoà i trừ công nhân vệ sinh quét dá»n ra thì là công nhân kiểm tu phụ trách giữ gìn và sá»a chữa thiết bị, tuy nhà xưởng vẫn chÆ°a khôi phục lại sản xuất, nhÆ°ng từ tình hình trÆ°á»›c mắt đã có thể nhìn ra, tất cả Ä‘ang ở và o lúc sống lại, không cần bao lâu nữa, nhà máy chế thuốc Giang Thà nh sẽ lại cất cánh bay lên.
Hồ Nhân NhÆ° nói: "Hiện tại em Ä‘ang báºn rá»™i tuyển dụng má»™t Ä‘oà n Ä‘á»™i quản lý, có nhân tuyển nà o thÃch hợp giá»›i thiệu cho em không?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i Triệu Tân Hồng, cô ta từ vụ án tiá»n chết khấu dược phẩm, má»™t má»±c an nhà n ở nhà , không nói tá»›i sai lầm của bản thân cô ta, Triệu Tân Hồng vẫn là ngÆ°á»i có năng lá»±c quản lý rất khá, hÆ¡n nữa cô ta rất quen thuá»™c vá»›i ngà nh y dược, bảo cô ta tá»›i giúp đỡ quản lý vẫn có thể coi là má»™t lá»±a chá»n rất tốt.
Hồ Nhân NhÆ° nghe TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói xong, láºp tức biểu thị sá»± đồng ý, bảo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng láºp tức gá»i Ä‘iện thoại cho Triệu Tân Hồng, hẹn thá»i gian gặp mặt nói chuyện.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sau khi liên hệ vá»›i Triệu Tân Hồng, vừa má»›i gác Ä‘iện thoại thì lại có ngÆ°á»i gá»i tá»›i, hắn bắt máy nghe thấy má»™t giá»ng nói âm trầm vang lên: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chuyện tốt mà mà y là m, món nợ Hoà ng Cung Giả Nháºt, tao sẽ tÃnh toán vá»›i mà y, mà y cẩn tháºn má»™t chút đó!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhÃu mà y, bởi vì Hồ Nhân NhÆ° ở bên cạnh nên hắn không là m ra phản ứng quá khÃch, lạnh lùng nói: "Mà y tá»›i tìm tao Ä‘i, tao đợi mà y!"
"Có chuyện gì váºy?" Hồ Nhân NhÆ° rất nhạy cảm phát giác ra gì đó.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lắc đầu, lúc nà y Ä‘iện thoại lại đổ chuông, lần nà y không phải là gá»i Ä‘iện Ä‘e dá»a, ngÆ°á»i gá»i tá»›i là Tần Bạch, Tần Bạch háºm há»±c nói: "Tháºt sá»± không hiểu cục lý là có ý gì, chúng tôi khổ sở lắm má»›i bắt được thủ phạm, quay vá» lại bị tổ chuyên án tiếp nháºn, bảo chúng tôi không cần phải nhúng tay và o!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rất hiểu tÃnh tình của Tần bạch, nói khẽ: "Äã váºy rồi thì cáºu đừng quản nữa!"
"Trương Dương, anh ở đâu, tôi có chuyện muốn nói trực tiếp với anh!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói địa Ä‘iểm mà mình Ä‘ang ở cho gã nghe, ná»a tiếng sau Tần Bạch lái xe tá»›i nhà máy chế thuốc Giang Thà nh đón hắn.
Tần Bạch có chút tức giáºn, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa ngồi và o xe, gã đã lá»›n tiếng gà o thét: "Tổ chuyên án của tỉnh đúng là chẳng ra gì, chúng tôi cá»±c khổ lắm má»›i bắt được nghi phạm, bị bá»n há» tiếp nháºn má»™t cách vô lý, quá khi dá»… ngÆ°á»i ta rồi!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i, hắn không hiểu Tần Bạch vì sao lại kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy: "Tỉnh thÃnh và các cáºu cÅ©ng Ä‘á»u là má»™t hệ thống, ai phá án mà chả được?"
Tần Bạch nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là khác nhau rồi, cục trưởng Äiá»n bị đâm là nổi sÄ© nhục của giá»›i cảnh sát Giang Thà nh chúng tôi, nếu chúng tôi không thể tá»± tay bắt được hung phạm, sau nà y sẽ bị ngÆ°á»i cùng ngà nh ở Bình Hải cÆ°á»i đến rụng cả răng đó!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i hiểu Tần Bạch phẫn ná»™ nhÆ° váºy không chỉ là vì chuyện Äiá»n Khánh Long bị đâm, mà là liên quan tá»›i mặt mÅ©i của giá»›i cảnh sát Giang Thà nh. Hắn nói khẽ: "Tay không vắt qua được đùi, anh không chống đối được tỉnh thÃnh đâu, Ä‘á»u là vì phá án mà , cÅ©ng đừng tÃnh toán quá!"
Tần Bạch nói: "Trương Dương, anh còn nhớ vụ án lần trước chị tôi bị đâm không?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhá»›, có Ä‘iá»u không hiểu Tần Bạch nhắc tá»›i chuyện nà y là có ý gì.
Tần Bạch nói: "Tôi cảm thấy hai chúng ta hợp tác ngầm vá»›i nhau Ä‘i, vụ án của cục trưởng Äiá»n, tôi cÅ©ng nắm được má»™t số đầu mối, ngÆ°á»i khác cÅ©ng không tin tôi, hay là anh theo tôi Ä‘i Ä‘iá»u tra Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng biết Tần Bạch luôn là má»™t ngÆ°á»i rất chú trá»ng nguyên tắc, ở rất nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện gã tháºm chà có chút bảo thủ, loại ngÆ°á»i nà y thÆ°á»ng thÆ°á»ng cá»±c kỳ cố chấp, chuyện mà Tần Bạch đã nháºn định, rất khó bị ngÆ°á»i ta thay đổi, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuy không có ý nhúng tay và o chuyện của cục công an, nhÆ°ng Tần Bạch dẫu sao cÅ©ng là em vợ trên thá»±c tế của hắn, hiện tại Tần Thanh ở táºn Lam SÆ¡n xa xôi, mình nói sao cÅ©ng phải gánh trách nhiệm chiếu cố cho gã.
Tần Bạch thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không phản đối, liá»n bảo: "Thằng nhóc bị bắt tên là Chu Hiểu, nó và ba tên ám sát cục trưởng Äiá»n Ä‘á»u là má»™t nhóm, những thằng nhóc nà y là má»™t số lÆ°u manh, trÆ°á»›c đây từng ở trạm xe lá»a, lăng lá»™n ở chợ quần áo, theo má»™t thằng ôn tên là Hắc Bát."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Cáºu ở hiểu được nhiá»u tình huống nhÆ° váºy, vì sao không bắt tên Hắc Bát đó Ä‘i?"
Tần Bạch thở dà i, nói: "Hắc Bát rất giảo hoạt, chúng tôi hà nh Ä‘á»™ng mấy lần nhÆ°ng Ä‘á»u không bắt được hắn, tôi nghe nói Hắc Bát và Cẩu Kiểm CÆ°á»ng là huynh đệ kết bái, cho nên muốn tá»›i đó xem thế nà o."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i.
Tần Bạch cÅ©ng báºt cÆ°á»i, gã sở dÄ© tìm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là bởi vì chuyện TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã xông và o nhà máy thép ở khu bắc đánh Cẩm Kiểm CÆ°á»ng quá kinh Ä‘iển, Cẩu Kiểm CÆ°á»ng tung hoà nh trên đạo nhiá»u năm nhÆ° váºy, nhÆ°ng nhắc tá»›i tên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là lại run lẩy bẩy, có thể thấy sức uy hiếp của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đối vá»›i hắn lá»›n nhÆ° thế nà o.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phát hiện Tần Bạch cÅ©ng có trà tuệ của gã, gáºt đầu nói: "Thà nh, tôi giúp cáºu!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đây là lần thứ hai tá»›i nhà tắm Hồng TÆ°á»ng, lần trÆ°á»›c hắn bởi vì chuyện của há»™p đêm Kim Tôn mà giết tá»›i đây, đánh cho Cẩu Kiểm CÆ°á»ng và đám thủ hạ ngÆ°á»i ngã ngá»±a đổ.
Lúc hai ngÆ°á»i tiến và o nhà tắm Hồng TÆ°á»ng, Cẩu Kiểm CÆ°á»ng và ba huynh đệ Ä‘ang đánh mạt chược ở trong phòng, trong phòng mịt mù khói thuốc, nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xuất hiện ở ngoà i cá»a, Cẩu Kiểm CÆ°á»ng không nghÄ© ngợi gì láºp tức ném mạt chược bá» chạy, trong lúc kinh hoà ng chân vÆ°á»›ng và o ghế, ngã dáºp mông xuống đất, không đợi gã bò dáºy, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã xông lên vá»— mạnh má»™t cái và o gáy gã: "Mà y con mẹ nó sao lại chạy thế hả?"
Mấy tên lÆ°u manh có mặt ở đây lúc trÆ°á»›c Ä‘á»u từng bị TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân đánh, nhìn thấy hắn tá»± mình tá»›i, ai ai cÅ©ng quay sang nhìn nhau, chẳng ai dám xông lên trÆ°á»›c.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có ý định là m khổ Cẩu Kiểm cÆ°á»ng, hắn kéo ghế ngồi xuống: "Tao có chuyện muốn nói vá»›i Cẩu Kiểm CÆ°á»ng, ai không có liên quan thì biến ra ngoà i hết Ä‘i!"
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng cÅ©ng từ dÆ°á»›i đất bò dáºy, phản ứng của khi vừa rồi nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng quả tháºt là hÆ¡i quá khÃch, hiện tại dẫu sao cÅ©ng chẳng trốn được, trong lòng cÅ©ng không còn sợ hãi nữa, mặt cÆ°á»i xiểm nịnh: "Ngại quá, không ngồi vững nên ngã, chúng mà y ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i, để tao nói chuyện vá»›i chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng!"
Sau khi mấy tên đó bỠđi, Tần Bạch cũng kéo ghế ngồi xuống, chỉ và o cái ghế ở đối diện, nói: "ngồi đi!"
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, sau đó má»›i cẩn tháºn dè dặt ngồi xuống: "Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng có gì muốn chỉ giáo?"
Trương Dương nói: "Hắc Bát ở đâu!"
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng giả vá» ngu ngÆ¡: "Gì cÆ¡?"
"Hắc Bát ở đâu?"
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng lắc đầu, nói: "Tôi không quen hắn!" Hắn chối bá» rất sạch sẽ.
Tần Bạch tức giáºn bảo: "Mà y và Hắc Bát là huynh đệ kết nghÄ©a, mà y không ngá» lại nói là không quen hắn!"
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng nói: "Tôi tháºt sá»± không quen mà , tôi lại không phạm pháp? Anh cho rằng Ä‘ang thẩm vấn phạm nhân à ?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i, Cẩu Kiểm CÆ°á»ng rất kiêng kỵ TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân, nhìn thấy hắn cÆ°á»i vá»›i vẻ bất thiện, trong lòng chợt thấy sợ: "Tôi bảo nà y chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, có chuyện thì nói chuyện, đừng có cÆ°á»i nhÆ° váºy, tôi hãi lắm!
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ và o mÅ©i Cẩu Kiểm CÆ°á»ng: "Mà y đại há»a lâm đầu rồi mà không biết hả!"
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng trợn trừng hai mắt lên, gã cho rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là cố ý dá»a mình.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Tao không giấu mà y, vị nà y là cảnh sát Tần của tổ trá»ng án cục công an Giang Thà nh, lần nà y vụ án cục trưởng Äiá»n bị đâm đã thà nh chuyện lá»›n, hiện tại mà y là má»™t trong những ngÆ°á»i bị hiá»m nghi đó."
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng nghe váºy liá»n quýnh lên: "Tôi nói nè chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng, anh không thể vu oan giá há»a cho tôi được! Tôi chỉ thá»±c thà kinh doanh phòng tắm của tôi, không có liên quan gì tá»›i chuyện nà y cả!" NgÆ°á»i lăn lá»™n ở Giang Thà nh có ai mà không biết vụ án của Äiá»n Khánh Long là đại án, chỉ cần bị dÃnh và o, e rằng có khóc cÅ©ng không kịp.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh, nói: "Tao không ngại nói vá»›i mà y, chuyện của Hoà ng Gia Giả Nháºt mà y có biết không? Viên Láºp Ba mà y có quen không? Hiện tại Ä‘á»u không thoát khá»i hiá»m nghi, chút chuyện giữa mà y và Viên Láºp Ba có ai mà không biết! Hắc Bát là huynh đệ kết bái của mà y, mấy thằng nhóc ám sát cục trưởng Äiá»n lại là Hắc Bát sai khiến, mà y không những bị hiá»m nghi, hÆ¡n nữa còn bị hiá»m nghi rất lá»›n đó!"
Lần nà y không những Cẩu Kiểm CÆ°á»ng, ngay cả Tần Bạch cÅ©ng há miệng trợn mắt, năng lá»±c bịa chuyện của thằng ôn nà y cÅ©ng quá mạnh rồi.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thuáºn miệng nói báºy, hắn lại không phải là cảnh sát, hắn tùy tiện nói báºy mấy câu cÅ©ng không cần gánh trách nhiệm pháp luáºt gì cả, có Ä‘iá»u những lá»i nà y hiển nhiên có hiệu quả, Cẩu Kiểm CÆ°á»ng sợ rồi, hắn run giá»ng nói: "Tôi đúng là huynh đệ kết nghÄ©a vá»›i Hắc Bát, nhÆ°ng chúng tôi đã lâu rồi không liên lạc vá»›i nhau..."
Trương Dương thở dà i: "Tao vốn tới là để giúp mà y, xem ra không cho mà y nếm chút đau khổ thì mà y không nói thực rồi."
Cẩu Kiểm CÆ°á»ng thấy hắn đứng dáºy, nhá»› tá»›i tình cảnh lần trÆ°á»›c bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đánh cho thừa sống thiếu chết, sợ đến ná»—i run lẩy bẩy, run giá»ng nói: "Hắc Bát có tình nhân sống ở tòa nhà Giải Phóng Ä‘Æ°á»ng Văn Äạt, các anh tá»›i đó tìm Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu: "Coi nhÆ° mà y thông minh!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Tần Bạch hai ngÆ°á»i án chiếu theo địa chỉ mà Cẩu Kiểm CÆ°á»ng đã nói tá»›i nhà tình nhân của Hắc Bát, tá»›i ngoà i cá»a gõ cả ná»a ngà y vẫn không có ai trả lá»i, Tần Bạch Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i thì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tung chân đá bay cá»a.
Tần Bạch nhắc nhớ: "Chúng ta không có giấy khám nhà !"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mặc kệ những cái nà y, sải bÆ°á»›c và o bên trong, mặt láºp tức biến sắc, hắn ngá»i thà nh mùi máu, Tần Bạch cÅ©ng ngá»i thấy, hai ngÆ°á»i nhìn nhau, bÆ°á»›c và o phòng ngủ, đẩy cá» ra liá»n thấy má»™t cá»— thi thể của Ä‘Ã n ông trên giÆ°á»ng, dÆ°á»›i đất ngáºp ngụa máu, sá»›m đã khô lại, Tần Bạch bÆ°á»›c tá»›i nhìn mặt ngÆ°á»i chết, xác nháºn ngÆ°á»i chết chÃnh là Hắc Bát. Hắc Bát chết chẳng khác nà o manh mối bị đứt ở ngay giữa, chuyện biến thà nh cà ng lúc cà ng khó Ä‘iá»u tra. Phát sinh án mạng, Tần Bạch cÅ©ng không dám tá»± tiện là m chủ, vá»™i và ng gá»i Ä‘iện thoại cho cục lý.
Không lâu sau, phó cục trưởng cục công an Äổng Äắc Chà tá»± mình dẫn Ä‘á»™i tá»›i, y trÆ°á»›c tiên mắng Tần Bạch nhÆ° tát nÆ°á»›c và o mặt má»™t tráºn, lý do chÃnh là gã có manh mối mà không kịp thá»i hồi báo lên trên, mà lá»±a chá»n tá»± tiện hà nh Ä‘á»™ng. Mắng Tần Bạch xong, Äổng Äắc Chà bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, vẻ mặt của y có chút bất thiện.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không sợ y, hÃp mắt lại nhìn Äổng Äắc ChÃ: "Cục trưởng Äổng có gì muốn nói?"
Äổng Äắc Chà trầm giá»ng, nói: "Tôi nghÄ© cáºu chắc không cần tôi nhắc nhở, cáºu là phụ trách ban cải cách xà nghiệp chứ không phải là cục công an, loại chuyện nà y tôi khuyên cáºu tốt nhất nên tránh xa ra, đừng có tá»± chuốc lấy phiá»n phức!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khinh thÆ°á»ng, hắn cÅ©ng không muốn lý luáºn vá»›i Äổng Äắc ChÃ, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c xuống lầu.
Khi xuống dÆ°á»›i lầu, di Ä‘á»™ng của hắn lại đổ chuông, nhấc máy, giá»ng nói âm trầm lại vang lên: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chuyện sẽ không chỉ nhÆ° váºy thôi đâu!" Nói xong liá»n láºp tức gác Ä‘iện thoại.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tháºt sá»± có chút bá»±c bá»™i rồi, thằng há»—n đản nà y rốt cuá»™c là ai, hắn rốt cuá»™c là có quan hệ gì vá»›i Hắc Bát không?"
...
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rất nhanh liá»n phát hiện mình bắt đầu bị ngÆ°á»i ta chÆ¡i rồi, xe jeep thì bị ngÆ°á»i ta rạch xÆ°á»›c lung tung, trong hai ngà y lốp xe bị ngÆ°á»i ta liên tục chá»c thủng ba lần, minh thÆ°Æ¡ng dá»… tránh ám tiá»…n khó phòng, TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân cho dù là võ công cái thế nhÆ°ng đối vá»›i thủ Ä‘oạn tiểu nhân nà y, hắn cÅ©ng vô kế khả thi.
Sau khi tá»›i hồi báo tiến trình cái cải của nhà máy chế thuốc Giang Thà nh cho Nghiêm Tân Kiến, Ä‘i qua phòng là m việc của Lý TrÆ°á»ng VÅ©, do dá»± má»™t chút vẫn gõ cá»a bÆ°á»›c và o, thÆ° ký Tá» Cảnh Phong của Lý TrÆ°á»ng VÅ© nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và o liá»n cÆ°á»i cÆ°á»i lui ra ngoà i.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© Ä‘ang thẩm duyệt văn kiện, nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và o, liá»n đặt văn kiện xuống, cÆ°á»i nói: "Äã mấy ngà y không gặp cáºu rồi, ngồi Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngồi xuống sa lông, để ý thấy trong gạt tà n trên bà n là m việc của Lý TrÆ°á»ng VÅ© đầy tà n thuốc, xem ra vị phó thị trưởng thÆ°á»ng vụ nà y cà ng lúc hút thuốc cà ng hung.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© nói: "Tôi buổi sáng tá»›i thăm cục trưởng Äiá»n, tình hình của ông ấy rất tốt, đã có thể ngồi dáºy rồi, ông ấy nói lần nà y may mà có cáºu!" Lý TrÆ°á»ng VÅ© hiểu rất rõ y thuáºt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Äiá»n Khánh Long tuy không nói, nhÆ°ng Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng Ä‘oán được rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã cứu vãn tÃnh mạng của Äiá»n Khánh Long.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Tôi không dám kể công, ngÆ°á»i cứu ông ấy là chuyên gia của bệnh viện nhân dân Giang Thà nh, tôi không giúp gì cả!"
Lý TrÆ°á»ng VÅ© biết hắn không chịu thừa nháºn, thở dà i nói: "Sau khi tổ chuyên án của tỉnh thÃnh tá»›i, tình hình cÅ©ng không có tiến triển gì cả, mấy thằng nhóc đâm cục trưởng Äiá»n toà n bá»™ Ä‘á»u chÆ°a thà nh niên, bắt bá»n chúng cÅ©ng chẳng là m được gì, căn cứ và o khẩu cung của chúng, chuyện nà y là do má»™t ngÆ°á»i tên là Hắc Bát sai khiến, nhÆ°ng Hắc Bát chết rồi, đầu môi cÅ©ng bị gián Ä‘oạn."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã biết chuyện nà y, hắn thấp giá»ng bảo: "NgÆ°á»i sắp đặt chuyện nà y rất giảo hoạt, hắn sá»›m đã chuẩn bị Ä‘Æ°á»ng lui!"
Lý TrÆ°á»ng VÅ© châm má»™t Ä‘iếu thuốc theo thói quen: "Tổ chuyên án của tỉnh thÃnh đã nháºn định sÆ¡ bá»™, án kiện nà y không phải là ngẫu nhiên, là má»™t sá»± kiện cố ý báo thù, cho nên đối tượng hiá»m nghi rất nhiá»u..." Y dừng lại má»™t chút rồi má»›i nói: "Bao gồm cả mấy cổ Ä‘á»™ng của Hoà ng Cung Giả Nháºt."
Äá» tà i cuối cùng vẫn quay vá» Hoà ng Cung Giả Nháºt, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Tôi cảm thấy khả năng nà y không lá»›n!"
Lý TrÆ°á»ng VÅ© phả khói thuốc, có chút hứng trÃ, nói: "Sao cáºu biết?"
"Bá»n há» cho dù háºn thì cÅ©ng nên háºn tôi má»›i đúng, không có liên quan gì tá»›i cục trưởng Äiá»n cả." TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thông qua loại phÆ°Æ¡ng thức nà y để nói rõ vá»›i Lý TrÆ°á»ng VÅ©, chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt là tôi là m ra, ông cÅ©ng đừng rụt rụt rè rè nữa, tôi đã dám là m thì không sợ thừa nháºn.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i khổ, thằng nhóc nà y cÅ©ng thừa nháºn mình là kẻ khởi xÆ°á»›ng rồi, phiá»n phức nà y không phải bình thÆ°á»ng, ngay cả mình cÅ©ng bị hắn kéo và o, Lý TrÆ°á»ng VÅ© có ná»—i khổ khó nói thà nh lá»i, chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt khiến danh dá»± và uy tÃn của y Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng tổn, và o thá»i khắc quan kiện cạnh tranh chức thị trưởng nhÆ° thế nà y mà y liên tiếp gặp phiá»n phức, hiện tại Ä‘iá»u mà y khẩn trÆ°Æ¡ng là quan hệ gần đây giữa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Tả Viên Triêu khá khăng khÃt, Lý TrÆ°á»ng VÅ© trÆ°á»›c giá» luôn trầm ổn cÅ©ng khó tránh khá»i có chút loạn lòng, y nói khẽ: "Gần đây thị trưởng Tả thÆ°á»ng tìm cáºu!" Nói xong câu nà y y liá»n có chút hối háºn, thế chẳng khác nà o là để lá»™ cảm thụ chân thá»±c trong lòng mình, vá»›i đầu óc của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhất định có thể từ trong câu nói nà y của mình mà hiểu được sá»± khẩn trÆ°Æ¡ng trong lòng mình.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i: "Lãnh đạo biểu thị sá»± quan tâm đối vá»›i thuá»™c hạ, không có gì đặc biệt cả!"
Lý TrÆ°á»ng VÅ© gáºt đầu: "Gần đây công tác là m rất tốt!" Nói xong y lại trầm mặc.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có gì để nói, hắn đứng dáºy cáo từ, sau chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt, hắn phát hiện giữa mình và Lý TrÆ°á»ng VÅ© đã sinh ra chÆ°á»›ng ngại vô hình, tuy rằng cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không để ý tá»›i chuyện nà y, nhÆ°ng chuyện nà y dẫu sao cÅ©ng phát sinh má»™t cách chân thá»±c, đối vá»›i quan hệ giữa hai ngÆ°á»i cÅ©ng sinh ra ảnh hưởng.
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i bãi Ä‘á»— xe ở dÆ°á»›i nhà , nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i tháºm thà tháºm thụt rá»i khá»i chiếc xe jeep của mình, hắn láºp tức phi tá»›i, gầm lên: "Con mẹ mà y đứng lại cho tao!"
NgÆ°á»i đó nghe thấy tiếng gầm của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, sợ đến ná»—i giáºt bắn ngÆ°á»i, cà ng chạy nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, tốc Ä‘á»™ chạy của hắn là m sao mà sánh bằng TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân cho được, bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘uổi tá»›i đá má»™t cÆ°á»›c và o mông, hắn ngã ra đất, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nắm lấy cổ áo hắn, không nói câu nà o tát luôn cho hắn cái cái, lá»a giáºn kìm nén trong bụng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hai ngà y nay, lốp xe bị ngÆ°á»i ta chá»c thủng ba lần, cho dù là tìm thấy má»™t kẻ hiá»m nghi thì trÆ°á»›c tiên cÅ©ng phải xả giáºn đã rồi nói sau.
Tên đó là má»™t thanh niên khoảng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i, bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đánh cho hai má xÆ°ng phồng, tức giáºn gầm lên: "Anh sao lại đánh ngÆ°á»i?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh nói: "Tao đánh mà y đấy thì sao! Ai bà o mà y mà y tá»›i rạch xe tao!" Hắn lúc nà y má»›i quay lại nhìn, xe jeep của mình không có vết thÆ°Æ¡ng nà o, bắt đầu ý thức được mình có thể đánh nhầm ngÆ°á»i rồi.
Lúc nà y có mấy ngÆ°á»i chạy tá»›i, trong đó có má»™t ngÆ°á»i là chủ nhiệm phòng chiêu thÆ°Æ¡ng Äổng Hồng Ngá»c, bà ta nhìn thấy cảnh trÆ°á»›c mặt thì liá»n lo lắng hét lên: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cáºu là m gì thế?"
Äổng Hồng Ngá»c trÆ°á»›c đây má»™t má»±c Ä‘á»u khách khà vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, lần nà y cÅ©ng phải biến sắc rồi, ánh mắt lá»™ ra vẻ phẫn ná»™, nguyên nhân rất Ä‘Æ¡n giản, ngÆ°á»i mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đánh là con trai của bà ta, con trai của Äổng Hồng Ngá»c tên là LÆ°Æ¡ng Siêu, cÅ©ng vừa được phân tá»›i bá»™ môn chÃnh phủ công tác chÆ°a được bao lâu, vừa rồi gã nảy sinh hứng thú vá»›i chiếc xe jeep của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cho nên má»›i Ä‘i xung quanh ngắm nghÃa, ai ngá» lại xui xẻo nhÆ° váºy, bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng coi thà nh kẻ rạch xe rồi đánh cho má»™t tráºn.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng biết mình Ä‘uối lý, có chút xấu hổ thả LÆ°Æ¡ng Siêu ra, tránh sang má»™t bên, LÆ°Æ¡ng Siêu vốn là kẻ nhát gan, nhÆ°ng thấy mẹ mình tÆ¡i nên gan cÅ©ng nở to ra nhiá»u, gã mắt Ä‘á» rá»±c lên xông vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Tao chÆ°a xong vá»›i mà y đâu!" Bị Äổng Hồng Ngá»c kéo lại, Äổng Hồng Ngá»c tức đến ná»—i mặt trắng bệch ra: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cáºu nói cho rõ rà ng ra Ä‘i, sao vô duyên vô cá»› lại đánh ngÆ°á»i hả?" Sá»± khách khà trÆ°á»›c đây của bà ta vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là giả, má»™t khi xúc phạm tá»›i lợi Ãch của mình, Äổng Hồng Ngá»c không phải là hạng khéo nhịn, bà ta quyết không cho phép ngÆ°á»i khác khi phụ con trai của mình.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ho khan má»™t tiếng: "Chủ nhiệm Äổng... Tôi nhìn thấy gã Ä‘i quanh xe tôi, cho rằng là gã muốn rạch xe, cho nên..."
"Äi qua xe mà y thì mà y đánh ngÆ°á»i à ? Mà y bá đạo nhÆ° váºy Æ°?"
LÆ°Æ¡ng Siêu có mẹ chống lÆ°ng nên gan to ra nhiá»u, gã nhấc chân đá má»™t cÆ°á»›c và o xe jeep của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cá»a xe bị gã đá móp má»™t mảng: "Tao phá xe mà y đây nà y!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hÃp mắt lại, sát cÆ¡ ẩn hiện, hắn nhượng bá»™ không phải là bởi vì sợ Äổng Hồng Ngá»c mà là bởi vì mình vừa rồi Ä‘uối lý, nếu hai mẹ con nhà nà y tiếp tục quấy rối, lão tá» sẽ nổi khùng.
Lúc nà y xe của đại thị trưởng Tả Viên Triêu tiến và o trong bãi Ä‘á»— xe, Tả Viên Triêu đẩy cá»a bÆ°á»›c xuống, nếu đổi lại là ngÆ°á»i khác thì y cÅ©ng chẳng buồn quan tâm những loại chuyện kiểu thế nà y, nhÆ°ng nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Äổng Hồng Ngá»c phát sinh tranh cãi, y Ä‘Ã nh bÆ°á»›c tá»›i, Äổng Hồng Ngá»c nhìn thấy Tả Viên Triêu, giống nhÆ° là thấy cứu tinh, bà ta kể lại má»™t lượt chuyện vừa rồi, hi vá»ng Tả Viên Triêu có thể là m chá»— dá»±a cho mình.
Tả Viên Triêu lắc đầu, lá»™ ra vẻ bất lá»±c, sau đó nói: "NgÆ°á»i trẻ tuổi mà , có hiểu lầm thì khó mà chịu giải thÃch rõ rà ng, tiểu TrÆ°Æ¡ng đánh ngÆ°á»i là không đúng, nhÆ°ng tiểu LÆ°Æ¡ng đá xe của ngÆ°á»i ta cÅ©ng không đúng, Ä‘á»u là ngÆ°á»i của mình cả, có gì mà không nói được chứ?" Y nhìn Äổng Hồng Ngá»c má»™t cái, nói: "Cô là chủ nhiệm phòng chiêu thÆ°Æ¡ng, má»™t cái bá»™ cấp chÃnh ban, thế mà lại ở đây biểu hiện nhÆ° má»™t phụ nữ Ä‘anh đá, Ä‘au lòng vì con cháu thì có thể hiểu được, nhÆ°ng cÅ©ng phải chú ý tá»›i ảnh hưởng chứ!"
Äổng Hồng Ngá»c ngây ngÆ°á»i, thị trưởng Tả nà y sao váºy? Y căn bản đây là thiên vị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mà , trong ấn tượng của bà ta Tả Viên Triêu và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rất không hợp nhau, sao Ä‘á»™t nhiên lại biến chuyển nhÆ° váºy? Mặt vị lãnh đạo nà y so vá»›i thá»i tiết tháng sáu còn biến đổi nhanh hÆ¡n, Äổng Hồng Ngá»c ý thức được cục tức ngà y hôm nay phải cố mà nuốt rồi, bà ta cắn chặt môi, lặng lẽ kéo tay con trai chạy và o tòa nhà .
Tả Viên Triêu nhìn má»™t khối lõm trên xe jeep, lại nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, không khá»i báºt cÆ°á»i: "Äánh ngÆ°á»i ở cÆ¡ quan chÃnh phủ, ảnh hưởng không tốt!", những lá»i nà y của y tháºt sá»± là rất có trình Ä‘á»™, ý tứ là lần sau TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đánh ngÆ°á»i phải phân rõ địa phÆ°Æ¡ng, cố mà tránh nÆ¡i nà y ra, đánh ngÆ°á»i ở chá»— khác thì chẳng sao cả.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn cảm tạ Tả Viên Triêu kịp thá»i xuất hiện giúp đỡ, hắn cÆ°á»i nói: "Cảm Æ¡n thị trưởng Tả, gần đây xe của tôi bị ngÆ°á»i ta chá»c thủng lốp ba bốn lần, trong lòng tức lắm, cho nên hÆ¡i nóng tÃnh má»™t chút!"
"Sao váºy?"
"Chắc là đắc tội với tiểu nhân!"
Tả Viên Triêu gáºt đầu, nói khẽ: "Có phải là chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt không?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Chắc váºy!"
Tả Viên Triêu cÆ°á»i bảo: "Äừng tÃnh toán vá»›i bá»n tiểu nhân, nếu ngÆ°á»i ta cứ là m há»ng xe cáºu thì tạm thá»i đừng lái nữa, quay vá» tôi bảo phòng xe cấp cho cáºu má»™t cái!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t lần nữa cảm nháºn được sá»± quan ái của thị trưởng Tả đối vá»›i mình, má»™t phó ban nho nhá» nhÆ° mình mà cÅ©ng có quyá»n lợi phân xe, chỉ cần là chuyện mà thị trưởng Tả muốn là m, ở má»™t mẫu ba phân đất Giang Thà nh nà y, tất cả Ä‘á»u có thể, hắn cÆ°á»i nói: "Bá» Ä‘i, tôi không nên tạo thêm phiá»n phức cho chÃnh phủ nữa, tôi trÆ°á»›c tiên tìm bạn mượn má»™t cái!"
...
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là chỉ dÃnh váºn xui, Sở Yên Nhiên cuối cùng cÅ©ng từ nÆ°á»›c Mỹ trở vá», lần nà y cô ta cùng vá»›i bà ná»™i Margaret trở vá» quốc ná»™i, dá»± định cuối tháng vá» nÆ°á»›c, có Ä‘iá»u mục Ä‘Ãch không phải là TÄ©nh An, mà là bay thẳng tá»›i Bắc Kinh, Margaret lần nà y trở vá» má»™t là để gặp mấy vị bằng hữu cÅ©, hai là để du lịch, ba là thuáºn tiện để TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giúp bà ta khám bệnh.
Cuối tháng là hai ngà y lá»… Trung Thu và Quốc Khánh, Sở Yên Nhiên bảo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i Bắc Kinh há»™i hợp vá»›i cô ta, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bị chuyện ở Giang Thà nh khiến cho bá»±c bá»™i vô cùng, vừa hay quản đốc nhà máy rượu Giang Thà nh LÆ°u Kim Thà nh cÅ©ng phải tá»›i Bắc Kinh Ä‘Ã m phán chuyện dẫn tiến dây chuyá»n sản xuất đóng gói, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lấy cá»› Ä‘i công tác cùng hắn tá»›i Bắc Kinh.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn chá»n nghỉ tạm ở trú kinh ban (văn phòng địa phÆ°Æ¡ng đặt ở thủ đô) Xuân DÆ°Æ¡ng tại Bắc Kinh, dẫu sao thì hắn cÅ©ng sinh sống và là m việc ở đây má»™t Ä‘oạn thá»i gian, đối vá»›i nÆ¡i đây cÅ©ng có cảm tình nhất định, liên doanh giữa trú kinh ban Xuân DÆ°Æ¡ng KÃnh và tiểu viện nông gia của Cố Giai Äồng hiện giá» là m ăn cÅ©ng bình thÆ°á»ng, Vu Tiểu Hồng đặc biệt chuẩn bị má»™t căn phòng tiêu chuẩn tối cao cho bá»n TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lần nà y tá»›i trÆ°á»›c mấy ngà y, mắt thấy sắp tết Trung Thu, phải qua lại má»™t chút, lá»i nói của Vu Tiểu Hồng cÅ©ng nghiệm chứng ngÆ°á»i có ý nghÄ© nà y không chỉ có hắn, gần đây các trú kinh ban lá»›n Ä‘á»u báºn rá»™n khÆ¡i thông tình cảm vá»›i bên trên, cà ng gần tá»›i ngà y lá»…, công tác của các trú kinh ban cà ng báºn rá»™n, trú kinh ban Xuân DÆ°Æ¡ng tại Bắc Kinh dẫu sao cÅ©ng là đơn vị huyện hạt, cán bá»™ trong huyện cho dù muốn quan hệ vá»›i các bá»™ ủy trung Æ°Æ¡ng cÅ©ng chÆ°a chắc đã tìm được cá»a, nói má»™t cách tÆ°Æ¡ng đối thì cÅ©ng thanh nhà n má»™t chút.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i Bắc Kinh cÅ©ng không vá»™i liên hệ vá»›i mẹ nuôi La Tuệ Ninh, hắn ở lại trú kinh ban Xuân DÆ°Æ¡ng nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, lúc tối cùng vá»›i LÆ°u Kim Thà nh cùng tá»›i tiểu viện nông gian ăn và i món Ä‘Æ¡n giản, Vu Tiểu Äông tá»›i trú kinh ban Bình Hải tham gia há»™i ái hữu Trung Thu, cho nên cÅ©ng không thể ở lại chiêu đãi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vui vì được thanh tÄ©nh, cùng LÆ°u Kim Thà nh mở hai bình Nhị Oa Äầu, ngồi ở đại sảnh tiểu viện nông gia uống rượu, nhá»› tá»›i sá»± rầm rá»™ má»™t đêm khó cầu của tiểu viện nông gia trÆ°á»›c đây, tất cả phảng phất nhÆ° má»›i ngà y hôm qua, nhÆ°ng lại giống nhÆ° là cách rất xa rồi.
LÆ°u Kim Thà nh há»›p má»™t ngụm Nhị Oa Äầu: "Uống Thanh Giang Äặc Cung của chúng ta vẫn ngon hÆ¡n."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Quản đốc LÆ°u, nÆ¡i nà y không có ngÆ°á»i ngoà i, anh đừng có quảng cáo nhÆ° váºy nữa!"
LÆ°u Kim Thà nh cÆ°á»i ha ha: "Quen rồi, tá»›i đâu cÅ©ng muốn tá»± khen mình mấy câu, Ä‘á»u nói rằng lão vÆ°Æ¡ng bán dÆ°a vừa bán vừa khen, nhÆ°ng ở thá»i hiện đại, anh không khen thì dÆ°a chẳng bán được đâu!"
"Rượu thÆ¡m cÅ©ng sợ ngõ sâu, có Ä‘iá»u đợi sau khi phÆ°Æ¡ng án cải cách của anh được thá»±c thi, lại thêm Ä‘Ã i truyá»n hình Giang Thà nh, thế công toà n diện của Ä‘Ã i truyá»n hình trong tỉnh, Thanh Giang Äặc Cung nhất định sẽ được lão bách tÃnh trong tỉnh công nháºn."
LÆ°u Kim Thà nh nói: "Lần nà y sau khi dẫn tiến dây chuyá»n sản xuất đóng gói, nhà máy rượu của chúng ta trên bao bì bên ngoà i có thể bÆ°á»›c lên má»™t báºc thang má»›i, bán được nhiá»u thì má»›i có thể bán ra được giá tốt."
Hai ngÆ°á»i nói chuyện rất cao hứng.
Lúc nà y từ ngoà i cá»a có hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o, toà n bá»™ Ä‘á»u là bạn cÅ© của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, má»™t là Hinh Triêu Huy của cục Quốc An, má»™t là chủ nhiệm Äá»— Thiên Dã của phòng năm ủy ban Trung Ká»·, hai ngÆ°á»i nà y tá»›i đây uống rượu cÅ©ng không phải lạ, bá»n há» vốn là bạn cÅ©, từ sau khi tiểu viện nông gia nà y khai nghiệp vẫn thÆ°á»ng tá»›i đây uống rượu, lúc đó TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn là m chủ nhiệm của trú kinh ban Xuân DÆ°Æ¡ng, hiện tại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, nhÆ°ng thói quen của bá»n há» vẫn không đổi.
Hôm nay vừa hay tóm được TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Äá»— Thiên Dã và Hình Triêu Huy Ä‘á»u không ngá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại ngồi uống rượu ở đây, hai ngÆ°á»i nhìn nhau, đồng thá»i lao tá»›i, má»—i ngÆ°á»i đéo xách má»™t tai TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Tiểu tá», có tiá»n đồ rồi tá»›i Bắc Kinh cÅ©ng không chịu báo cho chúng tôi má»™t tiếng, phản rồi, phản rồi!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá»™i và ng xin tha, hắn cÆ°á»i khổ: "Hai vị đại ca, huynh đệ hôm nay cả ngà y ngồi xe, chÃnh là muốn được thanh tÄ©nh, ngay mai bắt đầu là m phiá»n từng ngÆ°á»i má»™t, không ngá» thà nh Bắc Kinh lá»›n nhÆ° váºy, ngồi ở đây cÅ©ng bị các cáºu gặp được, đúng là duyên pháºn!"
Hình Triêu Huy cÆ°á»i nói: "Duyên pháºn cái rắm, cáºu rắp tâm trốn tôi!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Lão Hình, anh là má»™t vị cán bá»™ quốc gia quyá»n cao chức trá»ng, nói gì cÅ©ng phải chú ý tá»›i ảnh hưởng, hình tượng má»™t chút chứ!"
Hình Triêu Huy đặt bình Nhị Oa Äầu hai cân mà mình mang theo lên bà n, kéo ghế ngồi xuống, gã đã rất quen vá»›i phục vụ viên ở đây: "Thúy Hoa, hai món rau trá»™n, má»™t con gà đen hầm Ä‘uôi bò, lẩu dê nÆ°á»›ng!"
LÆ°u Kim Thà nh tuy không biết nguồn gốc của hai ngÆ°á»i bá»n há», nhÆ°ng biết rằng dÆ°á»›i chân thiên tá» tùy tiện má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng là nhân váºt có bối cảnh, gã vá»™i và ng đứng dáºy rót rượu cho hai ngÆ°á»i. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giá»›i thiệu bá»n há» vá»›i nhau, LÆ°u Kim Khánh không có nhiá»u khái niệm đối vá»›i Quốc An, nhÆ°ng đối vá»›i Ä‘Æ¡n vị ủy ban Trung Ká»· thì lại rất rõ, biết rằng cấp báºc của Äá»— Thiên Dã có đặt ở đâu cÅ©ng là chÃnh thÃnh, Hình Triêu Huy coi bá»™ còn là m to hÆ¡n gã, má»™t quản đốc của xà nghiệp địa phÆ°Æ¡ng nho nhá» nhÆ° mình ở trong mắt ngÆ°á»i ta căn bản chẳng tÃnh là gì, có dạng nháºn thức nà y, LÆ°u Kim Thà nh nói chuyện vô cùng cẩn tháºn, ở trên bà n rượu Ä‘a số thá»i gian Ä‘á»u bảo trì trầm mặc, má»™t lúc sau, gã mượn cá»› uống nhiá»u, xin vá» nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c.
Hình Triêu Huy đối vá»›i tình hình gần đây của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng cảm thấy rất hứng thú, không ngừng há»i đông há»i tây, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rất kiêu ngạo nói vá»›i gã rằng mình hiện tại đã là phó chủ nhiệm ban cải cách xà nghiệp, đã là phó ban danh hợp vá»›i thá»±c, chuyện mà lúc xÆ°a Hình Triêu Huy đáp ứng mình mà không là m được, cuối cùng cÅ©ng thá»±c hiện được rồi.
Hình Triêu Huy biết thằng ôn nà y bởi vì chuyện nà y mà thủy chung vẫn mang oán niệm vá»›i mình, gã cÆ°á»i cÆ°á»i, giÆ¡ chén rượu lên, nói: "Nói váºy tôi phải chúc mừng anh rồi!"
Trương Dương đã định nghĩa Hình Triêu Huy là kẻ xảo quyệt, biết rằng công phu mặt dà y của gã sớm dã luyện tới dầu muối không thấm rồi, muốn khiến gã cảm thấy áy náy, đó căn bản là chuyện không thể.
Hình Triêu Huy uống xong chén rượu đó, nói: "Phó ban hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, cho dù là ởthà nh Bắc Kinh chúng tôi cÅ©ng Ãt thấy, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cáºu phải cám Æ¡n tôi đó!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghe thấy váºy mắt trợn trừng lên, ta x! Chức phó ban của lão tá» có liên quan gì tá»›i ngÆ°Æ¡i? Lúc cần giúp đỡ thì không thấy ngÆ°Æ¡i đâu, lúc khoe công thì ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng nhảy ra.
Hình Triêu Huy không nhanh không cháºm nói: "ChÆ°Æ¡ng BÃch Quân kiếm tôi để tìm hiểu tÆ° liệu của cáºu, tôi cá»±c lá»±c tiến cá» cáºu!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng âm dÆ°Æ¡ng quái khÃ, nói: "Anh không nói thì tôi quên rồi, tÆ° liệu của tôi hiện tại phải chăng đã bị công khai hóa rồi? Có phải muốn Ä‘Æ°a lên tin tức thá»i sá»± để tuyên cáo vá»›i nhân dân toà n quốc không?"
Tà i sản của tdvcb44
11-02-2012, 08:41 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 207: ChÃnh trị ôn tình (1 + 2 + 3 + 4)
Nguồn: Sưu tầm
Hình Triêu Huy cÆ°á»i nói: "ChÆ°Æ¡ng BÃch Quân không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng, cáºu đừng thấy cô ta chỉ là phó cục, nhÆ°ng năng lá»±c của cô ta không thể hạn lượng đâu." Gã hạ thấp giá»ng: "Trong ná»™i bá»™ cục của chúng tôi, cô ta tÃnh là nhân váºt hiếm có đó!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lÆ°á»i biếng nói: "Tôi không cảm thấy hứng thú gì vá»›i chuyện của cục các anh!"
Äá»— Thiên Dã biết hai ngÆ°á»i há» khi ở cùng nhau thì khó tránh khá»i tranh đấu miệng lưỡi, gã cÆ°á»i bảo: "Khó lắm má»›i tụ táºp được vá»›i nhau, chúng ta uống rượu!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Hình Triêu Huy đồng thá»i nâng chén, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đặc biệt lÆ°u ý tá»›i Äá»— Thiên Dã, phát hiện trạng thái tinh thần của gã rất tốt, có chút hiếu kỳ vá» tình hình tình cảm giữa gã và Văn Linh, vốn là cÅ©ng muốn há»i, nhÆ°ng lá»i lên tá»›i miệng thì lại nuốt và o, tÃnh tình của Äá»— Thiên Dã hắn rất hiểu, nếu gã không chủ Ä‘á»™ng nhắc tá»›i, ngÆ°á»i khác có há»i cÅ©ng chẳng há»i ra được manh mối.
Giữa buổi Äá»— Thiên Dã nhắc tá»›i chuyện Hoà ng Cung Giả Nháºt ở Giang Thà nh, vốn là có ngÆ°á»i viết tà i liệu bà máºt thông qua quan hệ Ä‘Æ°a tá»›i ủy ban Trung Ká»·, vừa hay rÆ¡i và o tay Äá»— Thiên Dã, Äá»— Thiên Dã cÆ°á»i nói: "Chuyện phiá»n phức của Giang Thà nh các cáºu nhiá»u tháºt đấy!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Chút chuyện nhá» của Giang Thà nh mà cÅ©ng phiá»n tá»›i ủy ban Trung Ká»· của các anh Æ°?"
Äá»— Thiên Dã nói: "Loại chuyện nà y nói lá»›n thì không lá»›n, nói nhá» cÅ©ng không nhá», tôi đã trả tà i liệu vá» chá»— Hồng VÄ© CÆ¡ rồi!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng biết Äá»— Thiên Dã và Hồng VÄ© CÆ¡ là bạn cÅ© ở trÆ°á»ng Äảng, quan hệ giữa bá»n há» trÆ°á»›c giá» luôn rất tốt, Äá»— Thiên Dã thân là chủ nhiệm phòng năm ủy ban Trung Ká»·, dÆ°á»›i tiá»n Ä‘á» không trái vá»›i nguyên tắc vẫn sẽ có chiếu cố nhất định tá»›i bạn cÅ©.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nâng chén lên, nói: "Chuyện rối rắm nà y của Giang Thà nh chỉ nghÄ© thôi tôi cÅ©ng Ä‘au đầu rồi, chuyện của Hoà ng Cung Giả Nháºt là tôi tố giác, có Ä‘iá»u tôi lúc đó cÅ©ng không ngá» trong số các cổ đông còn có con cháu của ba vị thÆ°á»ng ủy thị ủy, chuyện nà y vốn cÅ©ng không có mấy ngÆ°á»i biết, nhÆ°ng không biết vì sao, Ä‘á»™t nhiên biến thà nh ai ai cÅ©ng biết là tôi tố giác, đám thÆ°á»ng ủy đó tuy không nói, nhÆ°ng tôi biết bá»n há» hiện tại Ä‘á»u có thái Ä‘á»™ không tốt đối vá»›i tôi."
Hình Triêu Huy và Äá»— Thiên Dã không nhịn được mà báºt cÆ°á»i, chuyện nà y rÆ¡i lên đầu ai cÅ©ng sẽ cảm thấy uất nghẹn.
Hình Triêu Huy nói: "Äừng nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy là gì, nếu cảm thấy bá»n há» nhắm và o cáºu thì tôi sẽ Ä‘iá»u cáºu tá»›i Quốc An!"
"Theo anh là m tôi cà ng không muốn, ai biết được lúc nà o thì anh bán đứng tôi?"
Äá»— Thiên Dã cÆ°á»i: "Cáºu lần nà y tá»›i Bắc Kinh không phải là để tặng quà à ?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Tôi sẽ đón Trung Thu năm nay ở đây, Yên Nhiên và bà ngoại của cô ta từ nÆ°á»›c Mỹ vá», lão nhân gia ngÆ°á»i muốn gặp tôi!"
Äá»— Thiên Dã nói: "Tôi cÅ©ng nghe nói rồi, bà ấy và cha mẹ tôi Ä‘á»u là bạn cÅ©, hai ngà y trÆ°á»›c còn gá»i Ä‘iện thoại cho nhau."
Lúc nà y Ä‘iện thoại của Hình Triêu Huy đổ chuông, gã nhìn chữ hiện bên trên, đứng dáºy cáo từ: "Có nhiệm vụ, tôi phải Ä‘i đây!" Gần Quốc Khánh, công tác của Quốc An bá»n há» cÅ©ng đặc biệt báºn rá»™n.
Sau khi Hình Triêu Huy Ä‘i, Äá»— Thiên Dã cÆ°á»i nói: "Chuyện giữa cáºu và Yên Nhiên có phải đã Æ°á»›c định rồi không?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gãi đầu: "Tôi nói nè đại ca, tôi má»›i hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, Yên Nhiên thì hai mÆ°Æ¡i, hai ngÆ°á»i chúng tôi hình nhÆ° vẫn chÆ°a phù hợp vá»›i tiêu chuẩn kết hôn thì phải!"
Äá»— Thiên Dã chạm cốc vá»›i hắn, ý vị thâm trÆ°á»ng bảo: "Äừng đùa vá»›i lá»a, ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c thì tỉnh táo, tôi nhìn rất rõ rà ng, Yên Nhiên đối vá»›i cáºu là má»™t mối tình thâm, tôi coi nó nhÆ° cháu gái váºy!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng suýt chút nữa thì phun cả rượu ra ngoà i: "Miệng anh có thể tÃch đức má»™t chút không, cứ váºy mà chiếm tiện nghi của tôi à ?"
Äá»— Thiên Dã nói: "Cha tôi và ông ngoại của nó là chiến hữu, nó má»™t má»±c gá»i tôi là chú, sao hả? Tôi chiếm tiện nghi của cáºu chá»— nà o?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng á khẩu không nói được gì, từ Ä‘iểm nà y cho thấy, Äá»— Thiên Dã quả tháºt là lá»›n hÆ¡n hắn má»™t báºc, hắn không khá»i nhá»› tá»›i Trần Tuyết, Äá»— Thiên Dã là chú ruá»™t của Trần Tuyết, nếu nhÆ° mình có gì đó vá»›i Trần Tuyết, váºy Äá»— Thiên Dã há chẳng phải là trưởng bối hà ng tháºt giá tháºt của mình Æ°, thì ra trên thế giá»›i nà y không có nhiá»u tiện nghi để chiếm rồi!
Äá»— Thiên Dã Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không biết trong đầu hắn Ä‘ang nghÄ© gì, nói khẽ: "Äại tỉnh trưởng Tống Hoà i Minh của tỉnh Bình Hải cÅ©ng Ä‘ang ở Bắc Kinh, y hôm nay tá»›i nhà tôi thăm cha mẹ tôi, cÅ©ng nghe nói tá»›i tin tức Yên Nhiên đã vá», cụ ngoại của Yên Nhiên là mẹ vợ của y, tôi thấy các ngÆ°á»i có lẽ sẽ gặp mặt nhau ở Bắc Kinh đó."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c giá» vẫn giữ thái Ä‘á»™i không gần cÅ©ng không xa vá»›i Tống Hoà i Minh, tuy Tống Hoà i Minh chủ Ä‘á»™ng đối tối vá»›i hắn, nhÆ°ng hắn lại biết rõ Tống Hoà i Minh là nể mặt Sở Yên Nhiên. Y thá» thông qua TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng để phục hồi quan hệ vá»›i con gái mình, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i hiện tại vẫn không thể xác nháºn Tống Hoà i Minh có thÃch mình hay không. Tống Hoà i Minh tạo cho hắn cảm giác hÆ¡i cao thâm mạt trắc, rất khó Ä‘oán được ý nghÄ© chân chÃnh trong lòng loại ngÆ°á»i nà y. Äây cÅ©ng là bởi vì sá»± khác biệt của tu vi chÃnh trị, vá»›i cảnh giá»›i hiện tại của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì còn cách Tống Hoà i Minh quá xa.
Äá»— Thiên Dã bảo: "Yên Nhiên là má»™t đứa con gái tốt, cáºu ngà n vạn lần đừng có lá»—i vá»›i ngÆ°á»i ta!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng uống cạn rượu trong chén, nhìn Äá»— Thiên Dã, nói: "Cứ nhÆ° tôi trong mắt các anh là má»™t tên cầm thú váºy, tôi không có má»™t chút Æ°u Ä‘iểm và điểm mạnh nà o Æ°? Có phải là tôi không xứng vá»›i cô ấy không?"
Äá»— Thiên Dã không ngá» lại tháºt sá»± gáºt đầu: "Tôi tháºt sá»± không hiểu, loại củ cải hoa tâm nhÆ° cáºu sao lại có nhiá»u ngÆ°á»i con gái thÃch nhÆ° váºy được nhỉ?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thở dà i, nói: "Chúng ta cảnh giá»›i bất đồng, kỳ tháºt có quá nhiá»u con gái thÃch cÅ©ng không phải là chuyện tốt, Ä‘au khổ lắm!"
Äá»— Thiên Dã mắng thầm trong lòng, thằng ôn nà y là cố ý là m bá»™ cho mình xem, ngÆ°á»i no không hiểu được ná»—i khổ của ngÆ°á»i đói.
Hai ngÆ°á»i uống tá»›i mÆ°á»i má»™t giá» tối, Äá»— Thiên Dã đêm đó cÅ©ng không vá», ở trong má»™t căn phòng của trú kinh ban Xuân DÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i cái răng sói mà Trần Sùng SÆ¡n nhá» hắn Ä‘Æ°a cho Äá»— Thiên Dã, đặc biệt tá»›i lấy trong rÆ°Æ¡ng hà nh lý ra Ä‘Æ°a cho gã, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Æ¡ Giang Thà nh đã nhá» ngÆ°á»i mà i rồi.
Äá»— Thiên Dã đối vá»›i cái răng sói nà y cảm thấy rất thÃch thú, láºp tức Ä‘eo lên cổ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghÄ© xem có nên nói chuyện của Trần Sùng SÆ¡n cho gã không, dẫu sao thì chuyện nà y đối vá»›i Äá»— Thiên Dã mà nói thì cÅ©ng quá khó bá» tưởng tượng, hÆ¡n nữa mình cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i thÃch hợp nói cho gã biết bà máºt.
...
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vốn cho rằng hà nh trình của mình tháºp phần bà ẩn, nhÆ°ng ngay sáng ngà y hôm sau đã nháºn được Ä‘iện thoại của chủ nhiệm trú kinh ban Bình Hải Quách Thụy DÆ°Æ¡ng, bảo hắn buổi sáng tá»›i má»™t chuyện, có chuyện tìm hắn. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút kỳ quái, có Ä‘iá»u rất nhanh liá»n nghÄ© tá»›i nhất định là Vu Tiểu Äông để lá»™ tin tức, sau khi há»i Vu Tiểu Äông, hắn má»›i biết rằng và o cuá»™c há»p há»™i ái hữu Trung Thu tối qua, Quách Thụy DÆ°Æ¡ng há»i Vu Tiểu Äông chuyện của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, đối diện vá»›i câu há»i của lãnh đạo thượng cấp, Vu Tiểu Äông Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không dám giấu diếm, liá»n nói ra chuyện TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã tá»›i Bắc Kinh.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có ý trách Vu Tiểu Äông, dãu sao thì cô ta cÅ©ng có chá»— khó của mình, cô ta lúc ở Bắc Kinh đảm nhiệm chức chủ nhiệm trú kinh ban Xuân DÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không qua lại nhiá»u vá»›i Quách Thụy DÆ°Æ¡ng, ấn tượng đối vá»›i Quách Thụy DÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i nà y rất tinh minh, rất biết là m việc.
Trong thá»i gian ở kinh đô, Vu Tiểu Äông lầm thá»i Ä‘Æ°a chiếc xe Santana mà trú kinh ban má»›i mua cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sá» dụng, đối vá»›i vị thượng ti cÅ© nà y, Vu Tiểu Äâm bá»™i phục từ táºn đáy lòng, hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi đã là m phó ban không phải là chuyện mà ai cÅ©ng có thể là m được.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng đã Ä‘oán được rằng, ngÆ°á»i lần nà y muốn gặp mình không phải là Quách Thụy DÆ°Æ¡ng, tám chÃn phần mÆ°á»i là tỉnh trưởng Tống Hoà i Minh, đợi tá»›i khách sạn Thanh Giang của trú kinh ban Bình Hải, má»›i phát hiện ra mình Ä‘oán đúng má»™t ná»a, Tống Hoà i Minh tá»›i viện Quốc Vụ là m việc, ngÆ°á»i muốn gặp mình là Liệu Ngá»c Oánh, vợ y.
Bởi vì tối qua Äá»— Thiên Dã không có nhắc cho nên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không biết Liá»…u Ngá»c Oánh cÅ©ng tá»›i Bắc Kinh, trong phòng trà của trú kinh ban Bình Hải, Liá»…u Ngá»c Oánh mặc váy dà i mà u lam lặng lẽ ngồi trÆ°á»›c cá»a sổ, trong tay bÆ°ng má»™t chén trà xanh, ánh mắt nhìn vá» phÃa thá»±c váºt ở xa xa vá»›i vẻ đăm chiêu suy nghÄ©.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i sá»± dẫn Ä‘Æ°á»ng của chủ nhiêm trú kinh ban Bình Hải Quách Thụy DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt bà ta, rất lá»… phép gá»i má»™t tiếng: "Dì Liá»…u!" Tiếng gá»i nà y của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng khiến Quách Thụy DÆ°Æ¡ng trong lòng giáºt thót, Quách Thụy DÆ°Æ¡ng biết quan hệ giữa đại lão bản Cố Doãn Tri và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rất tốt, cÅ©ng có nghe nói tá»›i tình cảm ám muá»™i giữa đại tiểu thÆ° của Cố gia và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng y không biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không ngá» lại có quan hệ máºt thiết vá»›i vợ chồng tỉnh trưởng Tống má»›i tá»›i nhÆ° váºy, tiếng dì nà y ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không có tÆ° cách gá»i, y bình thÆ°á»ng cÅ©ng thÆ°á»ng gá»i Liá»…u Ngá»c Oánh là hiệu trưởng, hiện tại Liá»…u Ngá»c Oánh là hiệu trưởng trÆ°á»ng trung há»c phụ thuá»™c Äông Giang.
Liá»…u Ngá»c Oánh cÆ°á»i rất dịu dà ng, chỉ và o sa lông ở đối diện bà n uống trà : "Ngồi Ä‘i!"
Quách Thụy DÆ°Æ¡ng thức thá»i xin cáo lui: "Hai vị nói chuyện Ä‘i, tôi ra ngoà i là m chút chuyện!"
Liá»…u Ngá»c Oánh gáºt đầu tỠý tạm biệt y.
Tuy đây chỉ là lần thứ hai gặp mặt Liá»…u Ngá»c Oánh, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại có thể cảm thấy bà ta rất quan tâm tá»›i Tống Hoà i Minh, loại quan tâm nà y mở rá»™ng tá»›i quan hệ cha con giữa Tống Hoà i Minh và Sở Yên Nhiên, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tin rằng Liá»…u Ngá»c Oánh nhất định rất yêu Tống Hoà i Minh, cho nên má»›i là m nhiá»u việc vì Tống Hoà i Minh nhÆ° váºy, bao gồm cả việc gặp mình cÅ©ng là vì y.
Liá»…u Ngá»c Oánh mỉm cÆ°á»i, nói: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tá»›i Bắc Kinh công tác à ?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vốn muốn nói là phải, nhÆ°ng láºp tức nhá»› ra vị tỉnh trưởng phu nhân ở trÆ°á»›c mặt nà y, ngÆ°á»i ta trÆ°á»›c khi há»i câu nà y chắc đã biết mục Ä‘Ãch mình tá»›i Bắc Kinh, mà nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i thông minh thì không nên vòng vo, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Công tác chỉ là cá»› thôi, kỳ thá»±c tôi tá»›i Bắc Kinh là có hẹn vá»›i Yên Nhiên, ngà y mai cô ấy và bà ngoại cùng tá»›i Bắc Kinh, lão nhân gia ngÆ°á»i muốn gặp tôi!"
Liá»…u Ngá»c Oánh tỠý rất hà i lòng vá»›i sá»± thẳng thắn của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngón tay thon dà i trắng nõn của bà ta nhẹ nhà ng gõ lên chén trà sau đó cháºm rãi đặt chén trà lên bà n, nói: "Ngà y ba mÆ°Æ¡i là tết Trung Thu, chúng ta có thể cùng nhau ngồi chÆ¡i không?" Trong lá»i nói của bà ta trà n ngáºp sá»± trà tuệ, ý tứ chân chÃnh là bảo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xem xem có cÆ¡ há»™i phục hồi quan hệ cha con giữa Tống Hoà i Minh và Sở Yên Nhiên hay không.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đối vá»›i chuyện nà y cảm thấy có chút vÆ°á»›ng tay vÆ°á»›ng chân, không có ai hiểu rõ khúc mắc trong lòng Sở Yên Nhiên hÆ¡n hắn, nguyên nhân ngăn cách giữa cô ta và cha mình là từ cái chết của mẹ, cô ta quy kết nguyên nhân cái chết của mẹ mình cho cha, cho nên má»›i tạo thà nh sá»± ngăn cách lâu nhÆ° váºy. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không dám tùy tiện đáp ứng Liá»…u Ngá»c Oánh, đây là chuyện nhà của Tống Hoà i Minh, nếu mình cố ra mặt, có khả năng sẽ khiến chuyện xấu hÆ¡n, tháºm chà là chá»c giáºn Sở Yên Nhiên.
Liá»…u Ngá»c Oánh nhìn ra chá»— khó của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, bà ta buồn bã thở dà i má»™t tiếng: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tôi không là m khó cáºu! Nếu có cÆ¡ há»™i thÃch hợp, tôi muốn cáºu an bà i cho tôi và Yên Nhiên gặp mặt nhau!"
Trương Dương nói thẳng luôn: "Tôi nghĩ Yên Nhiên chưa chắc đã muốn gặp dì!"
Liá»…u Ngá»c Oánh rút má»™t tá» giấy ghi chép ở trên bà n ra, viết số Ä‘iện thoại của mình lên trên: "Trong thá»i gian cáºu ở Bắc Kinh có thể tùy thá»i liên lạc vá»›i tôi!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cẩn tháºn thu hồi Ä‘iện thoại, Ä‘á»™t nhiên có má»™t loại cảm giác là m gián Ä‘iệp, chẳng lẽ mình thiên sinh đã là thiên tà i là m việc nà y? Quốc An tìm mình vì quốc gia đại sá»±, Liá»…u Ngá»c Oánh nà y tìm mình gì gia sá»±, mình tháºt sá»± biến thà nh gia sá»± quốc sá»± thiên hạ Ä‘á»u quan tâm hết thảy sao.
Liá»…u Ngá»c Oánh nói: "Công việc thuáºn lợi không?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, lúc nà y, hắn nhìn thẩy Tống Hoà i Minh đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, vá»™i và ng đứng dáºy chà o: "Tỉnh trưởng Tống!"
Tống Hoà i Minh vừa là m xong việc quay vá», cÅ©ng nghe Quách Thụy DÆ°Æ¡ng nói má»›i biết vợ mình hẹn gặp TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở phòng uống trà , y láºp tức Ä‘oán ra vợ mình Ä‘ang muốn thá» thông qua TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng để nối lại quan hệ giữa mình và con gái, tuy rằng cảm Ä‘á»™ng nhÆ°ng cÅ©ng cảm thấy loại chuyện nà y không thể miá»…n cưỡng được, cho nên má»›i tìm gặp TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
Tống Hoà i Minh cÆ°á»i cÆ°á»i xua tay tỠý bảo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngồi xuống, Liá»…u Ngá»c Oánh từ trong ánh mắt của chồng vẫn nhìn má»™t tia oán trách, mặt hÆ¡i Ä‘á» lên, lặng lẽ rót cho Tống Hoà i Minh má»™t chén trà .
Tống Hoà i Minh uống má»™t ngụm trà , nói: "Thá»i tiết Bắc Kinh quái dị tháºt, hôm nay có chút vị đạo của mùa nóng!"
Trương Dương nói: "Là chút nắng gắt cuối thu."
Tống Hoà i Minh nói: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, sức khá»e của cục trưởng Äiá»n sao rồi?" Chuyện Äiá»n Khánh Long bị đâm chấn Ä‘á»™ng cả tỉnh Bình Hải, Tống Hoà i Minh rất tức giáºn vì chuyện nà y, y yêu cầu công an tỉnh nghiêm khắc đả kÃch tá»™i phạm hình sá»± trong phạm vi toà n tỉnh, Cố Doãn Tri cÅ©ng tán thà nh quan Ä‘iểm của y, cho nên hiện tại công an tỉnh Bình Hải Ä‘á»u Ä‘ang tÃch cá»±c hà nh Ä‘á»™ng, có thể nói sá»± kiện Äiá»n Khánh Long bị đâm, khiến trị an của Bình Hải đạt được má»™t lần chỉnh đốn trên quy mô lá»›n. Tống Hoà i Minh vốn Ä‘á» xÆ°á»›ng pháp chế, chuyện lần nà y đã khiến hình tượng pháp gia của y được nhiá»u ngÆ°á»i biết đến hÆ¡n. ÄÆ°Æ¡ng nhiên có rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng bắt đầu biểu lá»™ sá»± hoà i nghi, vị tỉnh trưởng quá Ä‘á»™ Ä‘á» xÆ°á»›ng pháp chế nà y, sau nà y có thể có thể duy trì sá»± phát triển trÆ°á»ng kỳ ổn định của kinh tế Bình Hải hay không đây.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Äã có thể ngồi dáºy nói chuyện rồi, chắc vẫn phải nghỉ ngÆ¡i thêm má»™t Ä‘oạn thá»i gian nữa."
Tống Hoà i Minh nói: "Giang Thà nh hai năm nảy xảy ra nhiá»u sá»± kiện phạm tá»™i lá»›n, đây không chỉ là vấn Ä‘á» của hệ thống công an, mà còn liên quan trá»±c tiếp tá»›i tầng lá»›p lãnh đạo của Giang Thà nh."
Nghe tiếng nghe âm, từ trong ngữ khà của Tống Hoà i Minh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghe ra y tá»±a hồ nhÆ° không hà i lòng vá»›i Giang Thà nh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuy đã là cán bá»™ cấp phó ban, nhÆ°ng vẫn chÆ°a có tÆ° cách giÆ¡ tay chỉ chá» công tác của cấp lãnh đạo, cho nên hắn rất thông minh lá»±a chá»n lặng lẽ ngồi nghe, chứ không chen và o.
Tống Hoà i Minh nói: "TrÆ°á»›c khi tôi tá»›i Bắc Kinh có nghe nói tá»›i má»™t chuyện, vụ án Hoà ng Cung Giả Nháºt Giang Thà nh là cáºu tố cáo?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tháºt sá»± là dở khóc dở cÆ°á»i, chuyện tốt không ra khá»i cá»a, chuyện xấu truyá»n ngà n dặm, ngÆ°á»i tố giác là mình đây đã vang danh Bình Hải rồi, hắn gáºt đầu: "Tôi lúc đầu cÅ©ng biết sẽ liên lụy tá»›i vụ án lá»›n nhÆ° váºy, tôi hoà i nghi chủ nhiêm ban quản lý tổng hợp cảnh khu giao dịch tiá»n và quyá»n vá»›i thÆ°Æ¡ng nhân không hợp pháp, cho nên tôi ủy thác má»™t ngÆ°á»i bạn của phân cục Ä‘i Ä‘iá»u tra, không ngá» lại tra ra chuyện lá»›n nhÆ° váºy."
Tống Hoà i Minh báºt cÆ°á»i, y tin những gì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói là thá»±c, y cÅ©ng nhìn ra quẫn cảnh hiện tại của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cho dù TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rắp tâm tố cáo chuyện nà y cÅ©ng sẽ không ngu ngốc tá»›i mức chủ Ä‘á»™ng để lá»™ mình ra, dây và o Hoà ng Cung Giả Nháºt chẳng khác nà o chá»c và o tổ ong, trong đó có nhiá»u cổ đông liên quan tá»›i thÆ°á»ng ủy thị ủy, Tống Hoà i Minh nói: "Những ngà y nay không ngừng có thÆ° tố giác Ä‘Æ°a tá»›i tỉnh lý, phần lá»›n là xoay quanh việc của Hoà ng Cung Giả Nháºt, Giang Thà nh các cáºu đúng là phiá»n phức tháºt!" Ở trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng y không kỵ húy gì cả, Ä‘iá»u nà y khiến TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cảm thấy rất thoải mái, chứng tá» Tống Hoà i Minh đã coi hắn là ngÆ°á»i của mình.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: "Có má»™t số chuyện không phải là vấn Ä‘á» của lãnh đạo mà là do con cháu của há» không ra gì!" Trong ngôn ngữ của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn bênh vá»±c cho mấy vị thÆ°á»ng ủy Giang Thà nh.
Tống Hoà i Minh lạnh lùng nói: "Tục ngữ có câu, nuôi mà không dạy là lá»—i của cha, vấn Ä‘á» của con cái chÃnh là vấn Ä‘á» của cha mẹ, nếu nhÆ° không có sá»± nuông chiá»u của há», con cháu há» cÅ©ng không dám lợi dụng đặc quyá»n để là m ra những chuyện nguy hại cho xã há»™i. Xảy ra vấn Ä‘á» thì phải gánh trách nhiệm, chứ không phải là đùn đẩy trách nhiệm cho ngÆ°á»i khác." Y nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Nếu nhÆ° có ngÆ°á»i dám vì chuyện nà y mà nhắm và o cáºu, cáºu trá»±c tiếp tìm tôi phản ánh!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trong lòng thầm kêu sảng khoái, láºp trÆ°á»ng của Tống Hoà i Minh so vá»›i Cố Doãn Tri còn rõ rà ng hÆ¡n, có Ä‘iá»u cà ng là loại ngÆ°á»i nà y thì cà ng phải cẩn tháºn, nếu không cẩn tháºn mà đắc tá»™i vá»›i y, e rằng mình sẽ không chịu nổi.
Tống Hoà i Minh không há» nhắc tá»›i chuyện của Sở Yên Nhiên, y tin rằng vợ của mình đã nói rồi, mình không cần phải nhắc tá»›i chuyện nà y nữa. Y tá»›i Bắc Kinh có rất nhiá»u chuyện phải xá» lý, nó thêm vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mấy câu rồi đứng dáºy cáo thừ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn đồng hồ thấy đã mÆ°á»i rưỡi sáng rồi, cÅ©ng cáo từ Liá»…u Ngá»c Oánh, Liá»…u Ngá»c Oánh nói: "Äã trÆ°a rồi, ở lại ăn cÆ¡m Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng uyển chuyển từ chối: "Dì Liá»…u, cháu buổi trÆ°a đã có hẹn vá»›i bạn rồi, hay là hôm khác lại tá»›i là m phiá»n dì váºy!" Lúc nói chuyện thì di Ä‘á»™ng đổ chuông, lại là Äá»— Thiên Dã gá»i tá»›i, Äá»— Thiên Dã hẹn hắn buổi trÆ°a cùng tá»›i chá»— Thiên Trì tiên sinh, La Tuệ Ninh và Văn Linh Ä‘á»u ở đó, nghe nói TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i, bảo hắn cùng tá»›i ăn cÆ¡m.
Liá»…u Ngá»c Oánh thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tháºt sá»± có việc nên cÅ©ng không miá»…n cưỡng.
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rá»i khá»i trú kinh ban Bình Hải, Quách Thụy DÆ°Æ¡ng tá»± mình tiá»…n hắn ra xe, bảo thÆ° ký tiểu Trần của y đặt bốn há»™p bánh Trung Thu và hai chai rượu vang và o trong xe TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ¡n vị thÆ°Æ¡ng cấp mà tặng quà cho hạ cấp đúng là hiếm thấy. Quách Thụy DÆ°Æ¡ng nắm tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Chủ nhiệm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, lần nà y tá»›i Bắc Kinh nhất định phải ở chÆ¡i thêm mấy ngà y, hai chúng ta tìm cÆ¡ há»™i uống vá»›i nhau má»™t tráºn nhé."
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i gáºt đầu: "Nhất định rồi!"
Quách Thụy DÆ°Æ¡ng nói: "Äiá»u kiện ở bên trú kinh ban Xuân DÆ°Æ¡ng là m sao mà bằng được ở đây, hay là cáºu chuyển qua đây ở Ä‘i, tôi sẽ an bà i căn phòng tốt nhất cho cáºu!" à tứ nịnh hót rất rõ rà ng, vá»›i thân pháºn của Quách Thụy DÆ°Æ¡ng vốn không cần phải xiểm nịnh má»™t tên phó ban nho nhá» nhÆ° váºy, có Ä‘iá»u Quách Thụy DÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i muốn leo lên cao, quan hệ của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá»›i bà thÆ°, tỉnh trưởng Bình Hải thân máºt nhÆ° váºy, lại là con trai nuôi của phu nhân phó thủ tÆ°á»›ng Văn, nhân váºt nhÆ° thế nà y không thể thá» Æ¡ được.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rõ ngÆ°á»i ta khách khà vá»›i mình nhÆ° váºy hoà n toà n Ä‘á»u là vì nể mặt bối cảnh của mình, đối vá»›i loại nhân váºt nhÆ° Quách Thụy DÆ°Æ¡ng, hắn tuy không thÃch, nhÆ°ng cÅ©ng không có nhiá»u phản cảm, sá»± khác biệt của vị trà quyết định sá»± khách biệt của thái Ä‘á»™ xá» sá»±, không phải má»—i ngÆ°á»i sinh ra Ä‘á»u có phúc pháºn là m lão đại.
...
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lái xe tá»›i nhà Thiên Trì tiên sinh thì đã gần mÆ°á»i hai giá», xe jeep của Äá»— Thiên Dã và xe Hồng Kỳ của La Tuệ Ninh Ä‘á»— dà n hà ng ở ngoà i cá»a, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»— xe và o bên cạnh, cầm bốn há»™p bánh Trung Thu và rượu vang bÆ°á»›c và o, tá»›i gặp Thiên Trì tiên sinh không thể nà o Ä‘i tay không được, những lá»… phẩm mà Quách Thụy DÆ°Æ¡ng tặng vừa hay há»a giải được ná»—i lo trÆ°á»›c mắt.
Trong vÆ°á»n chỉ có má»™t mình Văn Linh Ä‘ang đứng đó, so vá»›i lần trÆ°á»›c gặp nhau, cô ta hÆ¡i đầy đặn hÆ¡n má»™t chút, có Ä‘iá»u da vẫn trắng bệch nhÆ° trÆ°á»›c kia, trên mặt không có má»™t chút huyết sắc nà o, ánh mắt nhìn đá khảm trên tÆ°á»ng, tình cảnh trÆ°á»›c mắt rất quen thuá»™c, lần trÆ°á»›c TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i chẩn bệnh cho Thiên Trì tiên sinh, cô ta cÅ©ng có bá»™ dạng nà y. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tháºm chà cá»n nảy sinh má»™t loại cảm giác thá»i gian tái hiện, hắn bÆ°á»›c tá»›i, gá»i rất thân thiết: "Chị Linh!"
Văn Linh gáºt đầu, ánh mắt của cô ta vẫn không rá»i khá»i đá khắc, nói khẽ: "Mẹ Ä‘ang là m cÆ¡m đó!"
Nụ cÆ°á»i sang sảng của Thiên Trì tiên sinh vang lên ở phÃa sau, ánh mắt cÅ©ng chiếu lên bản dáºp trên tÆ°á»ng, nói: "ThÆ° pháp của Kim Máºu lệ khà quá nặng, bên trong bao hà m sát khà trùng thiên, trong phác há»a khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy vung Ä‘ao múa kiếm!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i bá»™ phim "hiệp khách hà nh" mà mình gần đây có xem, trong thÆ° pháp kỳ thá»±c bao hà m má»™t bá»™ võ công bà tịch, lá»i nói của Thiên Trì tiên sinh đã nhắc nhở hắn, hắn cÆ°á»i nói: "Trong bản dáºp nà y liệu có giấu má»™t bá»™ võ công bà tịch không nhỉ?"
Äôi mắt đẹp của Văn Linh Ä‘á»™t nhiên co thắt lại, ánh mắt lạnh lùng chiếu và o TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhìn cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút sợ hãi: "Chị Linh, có phải là em nói sai gì không?"
"Suy nghÄ© viển vông!" Văn Linh nói xong liá»n quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o nhà bếp.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã có chút thấu hiểu vá» tÃnh tình cổ quái của cô ta, cÅ©ng không cảm thấy khó chịu. Thiên Trì tiên sinh nói: "Thứ tà n khuyết không nguyên vẹn thì có thể là võ công bà tịch gì chứ?"
Lúc nà y Äá»— Thiên Dã từ trong phòng bếp bÆ°á»›c ra, chà o há»i: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i rồi à , giúp bÆ°ng thức ăn Ä‘i, chúng ta ngồi ăn ở bà n đá dÆ°á»›i tán cây.
Văn Linh nói: "Không cần, em tới đây!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a lá»… phẩm trong tay cho Thiên Trì tiên sinh, lão tiên sinh cÅ©ng không khách khà vá»›i hắn, thu lấy lá»… phẩm, phÃa bên nà y Ngô mụ và Văn Linh đã bà y xong thức ăn, La Tuệ Ninh từ trong phòng bếp bÆ°á»›c ra, mỉm cÆ°á»i chà o: "TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i rồi đấy à !"
"Mẹ nuôi!" TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thân thiết gá»i.
La Tuệ Ninh ừ má»™t tiếng rồi cÆ°á»i nói: "Tất cả ngồi xuống ăn cÆ¡m Ä‘i!"
Thiên Trì tiên sinh lấy ra má»™t vò Hoa Quế NhÆ°Æ¡ng mà há»c sinh của ông ta má»›i tặng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Äá»— Thiên Dã hai ngÆ°á»i cÅ©ng uống cùng lão thiên sinh, vá»›i tá»u lượng của bá»n há», nếu thoải mái chè chén, vò rượu nà y căn bản không đủ.
La Tuệ Ninh nói: "Ta đoán con sẽ tới trước ngà y lễ, định ở lại Bắc Kinh mấy ngà y?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Qua Trung Thu đã rồi tÃnh!"
La Tuệ Ninh vui mừng bảo: "Ăn tết ở Bắc Kinh à ?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, lúc nà y má»›i nhá»› Ä‘em tin tức Sở Yên Nhiên và bà ngoại của cô ta tá»›i Bắc Kinh nói cho La Tuệ Ninh, La Tuệ Ninh không khá»i cÆ°á»i nói: "NgÆ°á»i ta lần nà y tá»›i là để xem mặt cháu rể, kể ra ta vẫn còn chÆ°a gặp Yên Nhiên đó!" La Tuệ Ninh biết thằng con nuôi nà y của mình tÃnh tình phong lÆ°u, Cố Giai Äồng, Tần Thanh, Hà Hâm Nhan bà ta Ä‘á»u đã gặp, nhÆ°ng duy có Sở Yên Nhiên là vẫn chÆ°a có cÆ¡ há»™i gặp mặt, từ các loại dấu hiệu cho thấy, Sở Yên Nhiên rất có khả năng là bạn gái chÃnh thức của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, con nuôi cÅ©ng là con nuôi, con dâu tÆ°Æ¡ng lai tá»›i Bắc Kinh, mình thân là m mẹ nuôi nói sao cÅ©ng phải ra mặt chiêu đãi. La Tuệ Ninh nói: "Con Ä‘i an bà i má»™t chút Ä‘i, ta muốn má»i thân gia tÆ°Æ¡ng lai tá»›i ăn cÆ¡m!"
NgÆ°á»i nói vô tâm, ngÆ°á»i nghe hữu ý, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên nghÄ© rằng nếu La Tuệ Ninh ra mặt má»i cÆ¡m, vợ chồng Tống Hoà i Minh cùng tá»›i thì cÅ©ng không quá Ä‘á»™t ngá»™t, dẫu sao thì bá»n há» cÅ©ng là cha mẹ của Sở Yên Nhiên, có Ä‘iá»u đây chỉ là suy nghÄ© mà thôi, hắn không chủ nhiệm nhắc ra.
Äá»— Thiên Dã nói: "Dì La, cha của Yên Nhiên là đại tỉnh trưởng Bình Hải Tống Hoà i Minh, ông ấy cÅ©ng Ä‘ang ở Bắc Kinh!"
La Tuệ Ninh cÆ°á»i nói: "Ta biết rồi!" Bà ta quay sang nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: "Yên Nhiên lúc nà o thì xuống máy bay?"
"Má»™t giá» chiá»u mai thì xuống!"
"Thế nà y Ä‘i, ta tối mai sẽ là m tiệc tẩy trần cho bá»n hỠở Tá» Kim các, chỉ là tụ há»p gia đình, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, con má»i tỉnh trưởng Tống tá»›i Ä‘i, ta sẽ gá»i Ä‘iện thoại cho y, Thiên Dã, cáºu cÅ©ng má»i cha mẹ cáºu tá»›i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Äá»— Thiên Dã đồng thá»i gáºt đầu, Văn Linh chỉ lặng lẽ ăn cÆ¡m, giống nhÆ° những chuyện ở trÆ°á»›c mắt không có bất kỳ quan hệ gì vá»›i cô ta váºy.
Sau bữa cÆ¡m TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng theo Thiên Trì tiên sinh tá»›i thÆ° phòng, Thiên Trì tiên sinh biết hắn khẳng định có chuyện, cÆ°á»i há»i: "Nói Ä‘i, có chuyện gì muốn nhá» ta là m à ?" Ông ta cá»±c kỳ hợp ý vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, không há» coi y là vãn bối mà coi là má»™t vị bạn nhá» tri ká»·.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i nói ra chuyện Ä‘á» danh cho nhà máy rượu Giang Thà nh, hắn mỉm cÆ°á»i, nói: "Tôi hiện tại là chủ nhiệm ban cải cách xà nghiệp, giúp đỡ xà nghiệp bên dÆ°á»›i là chuyện bụng là m dạ chịu, tôi nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, vẫn xin nhá» tiên sinh giúp đỡ tôi việc nà y!"
Thiên Trì tiên sinh gáºt đầu rất nhanh: "Tốt! Viết gì?"
"Thanh Giang Äặc Cung!" TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại bổ sung: "Äây là má»™t hà nh vi thuần thÆ°Æ¡ng nghiệp, chữ của tiên sinh tôi sẽ án chiếu theo giá để trả tiá»n cho ngà i, sau đó gá»i tá»›i tà i khoản của ngà i!"
Thiên Trì tiên sinh trừng mắt lÆ°á»m hắn má»™t cái: "Cáºu giúp tôi khám bệnh có lấy tiá»n không? Äúng là ná»±c cÆ°á»i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cợt nhả nói: "Ông đừng nói váºy, tôi thấy chá»— nà y của ông không tồi, tiên sinh giúp tôi xin má»™t khoảng, tôi sẽ lấy chá»— tiá»n nà y xây má»™t cái viện ở bên cạnh ông, sau nà y tá»›i Bắc Kinh cÅ©ng có chá»— đặt chân."
Thiên Trì tiên sinh cÆ°á»i nói: "Cáºu nếu có lòng, váºy thì lấy tiá»n thù lao của tôi xây má»™t trÆ°á»ng tiểu há»c Ä‘i!" Ông ta vui vẻ vung bút viết bốn chữ Thanh Giang Äặc Cung, ông ta lại nói: "Có câu quảng cáo chÆ°a?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gá»i Ä‘iện thoại cho LÆ°u Kim Thà nh, thì ra câu quảng cáo Ä‘ang trong lúc chÆ°ng cầu ý kiến, cÆ¡ há»™i nhỠđược Thiên Trì tiên sinh viết chữ là không nhiá»u, đợi bá»n há» tìm xong được câu quảng cáo thì có thể Thiên Trì tiên sinh không còn tâm tình viết nữa rồi, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghÄ© má»™t chút rồi bảo: "Hà o ẩm Thanh Giang, túng tình thiên địa, câu nà y thế nà o?"
LÆ°u Kim Thà nh ở đầu dây bên kia ngây ra, láºp tức lá»›n tiếng khen hay, gã không phải là a dua nịnh hót, mà là hay tháºt! Nghe câu nà y là liá»n cảm thấy hà o khà nảy sinh, nhiệt huyết sôi trà o.
Trương Dương gác điện thoại rồi nhỠThiên Trì tiên sinh viết câu quảng cáo mà mình mới nghĩ ra.
...
TrÆ°a ngà y hôm sau, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i sân bay thủ đô từ sá»›m, nghênh đón Sở Yên Nhiên và bà ngoại cô ta là Margaret, Ä‘i cùng hắn còn có Äá»— Thiên Dã, và vợ chồng Äá»— SÆ¡n Khôi, Phùng Ngá»c Mai, có thể khiến lão tÆ°á»›ng quân nà y tá»± mình ra nghênh đón cÅ©ng chỉ có rất Ãt ngÆ°á»i.
Äợi gần má»™t tiếng, thì thấy Sở Yên Nhiên cùng má»™t vị lão thái thái khà chất cao quý từ cá» VIP bÆ°á»›c ra, lão thái thái tất nhiên chÃnh là bà ngoại Margaret của Sở Yên Nhiên, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vốn cho rằng Margaret là má»™t bà lão nÆ°á»›c ngoà i tóc và ng mắt xanh, nhÆ°ng lại phát hiện lão thái thái nà y cÅ©ng là ngÆ°á»i Trung Quốc tóc Ä‘en da và ng, chắc là vì duyên cá»› bệnh nặng má»›i khá»i nÆ¡i da mặt của Margaret hÆ¡i tái nhợt, bà ta năm nay cÅ©ng sắp bảy mÆ°Æ¡i rồi, thế nhÆ°ng lại không có lấy má»™t sợi tóc bạc, bảo dưỡng rất tốt, mặc quần dà i mà u Ä‘en, Ä‘eo khăn lụa mà u Ä‘á», mang kÃnh râm, thoạt nhìn thấy trẻ hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i tuổi tháºt.
Sở Yên Nhiên cắt tóc ngắn, ánh nắng ở bá» biển phÃa tây nÆ°á»›c Mỹ không là m cháy da cô ta, vẫn trắng nõn nhÆ° trÆ°á»›c kia, trong con mắt đẹp trà n ngáºp vẻ vui mừng và ôn tình, váy liá»n mà u lam dùng má»™t cái thắt lÆ°ng mà u trắng nhÅ© thắt ngang hông, chân Ä‘i má»™t đôi xăng Ä‘an nhÆ° thủy tinh trong suốt, lá»™ ra vẻ hoạt bát đáng yêu nhÆ°ng lại không mất Ä‘i khà chất cao quý Æ°u nhã, TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân nhìn thấy Sở Yên Nhiên, hai mắt láºp tức sáng ngá»i.
Nếu chỉ có hai ngÆ°á»i bá»n há», thằng nhóc nà y khẳng định sẽ dang tay lao lên, nhÆ°ng xung quanh ở nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân Ä‘Ã nh phải biểu hiện ra sá»± nho nhã lá»… Ä‘á»™.
Phùng Ngá»c Mai gá»i Mary rồi lao tá»›i, hai tay bá»n há» nắm chặt nhau, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i cạnh Sở Yên Nhiên, lặng lẽ nháºn lấy hà nh ly trong tay cô ta, mỉm cÆ°á»i nói: "Vá» rồi à !"
Äôi mắt đẹp của Sở Yên Nhiên bồng bá»nh sóng mắt mê ngÆ°á»i, cô ta ừ khẽ má»™t tiếng.
Trương Dương nói: "Em thay đổi rồi!"
Sở Yên Nhiên nhìn hắn: "Thay đổi chỗ nà o?"
"Lớn hơn!"
Sở Yên Nhiên chu môi lên, nói: "Có phải là nói em già đi không?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i, liếc liếc xung quanh rồi ghé và o tai Sở Yên Nhiên, nói: "Ngá»±c to hÆ¡n!"
Mặt Sở Yên Nhiên láºp tức Ä‘á» bừng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đáng chết nà y, quả nhiên tÃnh tình không đổi, nhÆ°ng Sở Yên Nhiên lại chỉ thÃch vẻ cợt nhả nà y của hắn. Hai ngÆ°á»i từ sâu trong mắt đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u nhìn thấy vẻ nhá»› nhung khắc cốt ghi tâm.
Ãnh mắt của Margaret lúc nà y má»›i hÆ°á»›ng vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Sở Yên Nhiên kéo tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, dẫn hắn tá»›i trÆ°á»›c mặt bà ngoại, ngượng ngùng giá»›i thiệu: "Bà ngoại, đây là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng!"
Gá»i má»™t lão thái thái thế nà o cÅ©ng là vấn Ä‘á», hiện tại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Sở Yên Nhiên vẫn chÆ°a có danh pháºn gì, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể gá»i là bà ngoại, nhÆ°ng hiện tại cÅ©ng không thịnh gá»i là lão phu nhân nữa, vẫn là Sở Yên Nhiên nhắc hắn: "Anh gá»i là bà ngoại giống em ý!"
TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân mặt dầy gá»i má»™t tiếng bà ngoại.
Margaret đánh giá TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, trên mặt không há» có vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, ánh mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đến ná»—i khiến hắn ngứa râm ran, bá»™ dạng nà y của mình chẳng lẽ không nhÆ° lão thái thái nà y mong chá»? Margaret nói: "Yên Nhiên khen cáºu là hiếm có trên Ä‘á»i, tôi thấy cáºu cÅ©ng bình thÆ°á»ng thôi!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói: "Dạ vâng! Bà ở nÆ°á»›c Mỹ lâu rồi, nhìn thấy toà n là ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngoà i mắt xanh da và ng, thẩm mỹ cÅ©ng khác những ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng đông chúng cháu! Äợi bà thÃch ứng hai ngà y, sẽ nhìn cháu cà ng lúc cà ng thuáºn mắt thôi."
Margaret tháo kÃnh râm xuống, đôi mắt trắng Ä‘en rõ rà ng của lão thái thái nhìn chằm chằm và o TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, khóe miệng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i: "Äúng là biết nói chuyện, chẳng trách lừa được Yên Nhiên nhà ta!" Tiếng Trung Quốc của lão thái thái rất rõ rà ng, trên thá»±c tế trên ngÆ°á»i Margaret Ä‘a số là huyết thống phÆ°Æ¡ng đông.
Äá»— SÆ¡n Khôi nói: "Äừng đứng ở đây nữa, chúng ta vừa Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vừa nói!"
Äám ngÆ°á»i lên chiếc xe thÆ°Æ¡ng vụ ở bên ngoà i, xe là Äá»— Thiên Dã tìm tá»›i, Sở Yên Nhiên ngồi cùng vá»›i bà ngoại, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì ngồi ở phÃa sau, ngÆ°á»i ta là bạn cÅ© nhiá»u năm má»›i gặp lại nhau Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có nhiá»u chuyện để nói, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì không có ai thèm để ý đến, Sở Yên Nhiên biết hắn ngồi đó rất buồn, thỉnh thoảng lại quay đầu lại cÆ°á»i ngá»t ngà o vá»›i hắn.
Ãn chiếu theo ý tứ ban đầu của vợ chồng Äá»— SÆ¡n Khôi là muốn má»i Margaret tá»›i nhà hỠở, nhÆ°ng Margaret lại chá»n tá»›i ở khách sạn TrÆ°á»ng Thà nh, lúc ở nÆ°á»›c Mỹ, Sở Yên Nhiên đã đặt trÆ°á»›c phòng tổng thống rồi.
ÄÆ°a Sở Yên Nhiên và Margaret tá»›i phòng ở khách sạn, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i nói ra chuyện mẹ nuôi La Tuệ Ninh của hắn má»i cÆ¡m ở Tá» Kim Các và o buổi tối, Margaret vừa nghe thấy là mẹ nuôi của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n đáp ứng rất nhanh.
Vợ chồng Äá»— SÆ¡n Khôi cÅ©ng không ở lại khách sạn lâu, nghÄ© rằng Margaret từ nÆ°á»›c Mỹ bay tá»›i, cần nghỉ ngÆ¡i, hẹn tối gặp mặt Tá» Kim các rồi rá»i Ä‘i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vốn muốn Ä‘i, nhÆ°ng Sở Yên Nhiên lại bảo hắn ở lại má»™t chút rồi hẵng Ä‘i, từ trong va ly hà nh lý lấy ra mấy bá»™ quần áo cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhân lúc lão thái thái Ä‘i tắm rá»a, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hôn lên mặt Sở Yên Nhiên mấy cái, Sở Yên Nhiên mặt nổi lên hai áng mây Ä‘á», ôn nhu nói: "Anh lát nữa tá»›i đón em sá»›m chút nhé!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, lúc bÆ°á»›c tá»›i đại sảnh, nghÄ© rằng Ä‘i vá» cÅ©ng chẳng có gì là m, liá»n thuê má»™t căn phòng, cầm đồ mà Sở Yên Nhiên tặng cho hắn và o trong phòng.
Sở Yên Nhiên tắm ra, nghe thấy Ä‘iện thoại đổ chuông má»›i biết là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chÆ°a Ä‘i mà ở phòng bên dÆ°á»›i, không khá»i báºt cÆ°á»i.
Margaret thấy cô ta cÆ°á»i ngá»t ngà o là đoán ngay ra rằng là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gá»i, lúc biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn ở đây, liá»n nói khẽ: "Bảo nó lên đây, bà có lá»i muốn há»i nó!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tá»›i phòng tổng thống của bá»n há», Margaret Ä‘ang ngồi ở trÆ°á»›c bà n uống trà ở phòng khách, Sở Yên Nhiên ở bên cạnh giúp bà ngoà i chuẩn bị thuốc uống, bởi vì Margaret vừa trải qua phẫu thuáºt tháºn không lâu, cho nên má»—i ngà y Ä‘á»u phải dùng má»™t lượng lá»›n dược váºt để kháng phản ứng bà i dị, vô cùng khổ sở.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuy chÆ°a nắm được rõ là Maraget có thÃch mình hay không, nhÆ°ng vẫn mặt dà y gá»i bà ngoại.
Maraget cÆ°á»i nói: "Ngồi Ä‘i!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngồi xuống đối diện bà ta, Maraget nói: "Tôi nghe nói là y thuáºt của cáºu rất khá, bệnh Ä‘au lÆ°ng và nhồi máu não của Sở Trấn Nam Ä‘á»u là do cáºu trị khá»i Æ°?"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng khiêm tốn nói: "Tổ truyá»n có chút bà phÆ°Æ¡ng, đối vá»›i bệnh thÆ°á»ng thấy vẫn có thể chữa được!"
"Lúc tôi sinh bệnh, mấy phÆ°Æ¡ng thuốc mà cáºu fax tá»›i cÅ©ng rất tốt!"
Sở Yên Nhiên chuẩn bị xong thuốc, đưa một nắm thuốc viên cho bà ngoại, Maraget thở dà i, bà ta đã bị phản ứng bà i dị dà y vò cho khổ không nói nổi.
Trương Dương đợi bà ta uống xong thuốc mới nói: "Bà ngoại, hay là để cháu chẩn mạch cho bà !"
Maraget gáºt đầu, đặt cổ tay thẳng lên bà n uống trà , TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a bà n tay trái ra chạm và o mạch môn của bà ta, chỉ cảm thấy mạch tượng rất khẽ, nhìn sắc mặt bà ta trắng bệch, hai mắt lá» má» vô thần, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nắm rất rõ bệnh sá» của Maraget, trÆ°á»›c đây trong Ä‘iện thoại Sở Yên Nhiên đã từng nhắc tá»›i, cho nên hắn không cần há»i kỹ, Maraget sau khi bị suy tháºn mãn tÃnh đã tiến hà nh phẫu thuáºt thay tháºn, trÆ°á»›c mặt công năng của tháºn tạng má»›i thay bình thÆ°á»ng, cái mà hắn phải là m chÃnh là giúp Maraget Ä‘iá»u trị thân thể, vượt qua sá»± Ä‘au khổ của phản ứng bà i dị. TrÆ°á»›c khi tá»›i Bắc Kinh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã nghÄ© xong phÆ°Æ¡ng thuốc, hắn bảo Sở Yên Nhiên Ä‘i lấy giấy bút, khê má»™t phÆ°Æ¡ng thuốc ở bên trên: "Bà ngoại, cháu kê cho bà phÆ°Æ¡ng thuốc, chủ yếu là để bồi bổ sức khá»e, lÆ°u thông khà huyết, chỉ cần bà án chiếu theo phÆ°Æ¡ng thuốc của cháu, sau má»™t tháng không cần phải uống thuốc viên trị liệu phản ứng bà i dị nữa, sau ba tháng là có thể triệt để bá» thuốc!"
Maraget nghe hắn nói rất thần kỳ, cÅ©ng ná»a tin ná»a ngá», dẫu sao thì trong nháºn thức của bà ta, trình Ä‘á»™ chữa bệnh của nÆ°á»›c Mỹ cao hÆ¡n quốc ná»™i rất nhiá»u, nhÆ°ng cháu gái Sở Yên Nhiên lại cÆ¡ hồ đạt tá»›i mức Ä‘á»™ má» tÃn đối vá»›i y thuáºt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, từ biểu hiện của thằng nhóc nà y cho thấy, chắc là cÅ©ng có chút trình Ä‘á»™.
Từ sau khi con gái Sở TÄ©nh của mình chết, Maraget đây là lần đầu tiên vá» Trung Quốc, bà ta ở sân bay nhìn thấy vợ chồng Äá»— SÆ¡n Khôi, không khá»i nhá»› tá»›i những ngà y tháng trÆ°á»›c đây, trong lòng sinh ra má»™t số cảm xác, sau khi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chẩn mạch cho bà ta, Maraget đứng dáºy vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, chỉ còn lại đôi trai gái TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Sở Yên Nhiên ở lại vá»›i nhau.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thò tay ra, Sở Yên Nhiên Ä‘Æ°a đôi bà n tay bé nhỠđặt lên lòng bà n tay hắn, để mặt cho hắn nắm lấy, cảm nháºn hÆ¡i ấm trong lòng bà n tay hắn.
Trương Dương nói: "Bà ngoại em hình như không được vui vẻ lắm!"
Sở Yên Nhiên thở dà i, nói: "Bà lần nà y vá» là muốn tá»›i thăm má»™ mẹ em, thuáºn tiện gặp bạn bè cÅ©."
"Có gặp ông ngoại em không?"
Sở Yên Nhiên cÆ°á»i nói: "Em muốn bà gặp!" Câu nói nà y đã biểu lá»™ rõ rà ng rằng Maraget sẽ không chủ Ä‘á»™ng gặp Sở Trấn Nam.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nắm lần bà n tay má»m mại của Sở Yên Nhiên, nói khẽ: "Anh nhá»› em!"
Sở Yên Nhiên Ä‘á» mặt gáºt đầu, hai ngÆ°á»i bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt xoắn lại vá»›i nhau, má»™t hồi lâu vẫn không tách ra.
...
Lúc sáu giá» chiá»u, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng Sở Yên Nhiên và Maraget tá»›i Tá» Kim các, gia đình Äá»— SÆ¡n Khôi đã tá»›i rồi, Tống Hoà i Minh cÅ©ng tá»›i, có Ä‘iá»u xuất phát từ sá»± lo lắng nà o đó, Liá»…u Ngá»c Oánh không tá»›i cùng vá»›i y, khiến TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bất ngá» là phó thủ tÆ°á»›ng Văn không ngá» cÅ©ng tá»± mình tá»›i dá»± bữa tiệc ngà y hôm nay, nếu chỉ là tiệc gia đình, Văn Quốc Quyá»n chÆ°a chắc đã rút được thá»i gian từ trong trăm công nghìn việc, hắn lá» má» cảm thấy rằng, phÃa sau yến há»™i lần nà y không chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° vẻ bá» ngoà i, chẳng lẽ phó thủ tÆ°á»›ng Văn là nhắm và o Tống Hoà i Minh mà tá»›i Æ°?
Sở Yên Nhiên nhìn thấy cha tá»›i, mặt láºp tức biến thà nh lạnh nhÆ° băng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhắc nhở cô ta: "Äây là trÆ°á»ng hợp công chúng, cô bé, chúng ta nói sao cÅ©ng phải mỉm cÆ°á»i đối diện."
Sở Yên Nhiên trừng mắt lÆ°á»m hắn: "Anh cố ý à ?"
"Liên quan quái gì tá»›i anh, là mẹ nuôi của anh má»i khách!" TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng giải thÃch.
Tống Hoà i Minh mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Maraget, rất tôn kÃnh chà o: "Mẹ!"
Maraget biểu hiện rất há» hững, nhÆ°ng vẫn mỉm cÆ°á»i rất phong Ä‘á»™: "Hoà i Minh, TÄ©nh Chi đã không còn nữa rồi, tôi cÅ©ng không còn là mẹ của cáºu, cáºu gá»i tôi là dì Ä‘i!"
Äoạn cố sá»± giữa Tống Hoà i Minh và Maraget, tất cả má»i ngÆ°á»i ngồi đây Ä‘á»u biết, Tống Hoà i Minh rất chân thà nh, nói: "Trong lòng con, mẹ vÄ©nh viá»…n là mẹ con!"
Maraget trong lòng không khá»i cảm thấy chua sót, đây là vì duyên cố con gái mình bất hạnh qua Ä‘á»i, trong vấn Ä‘á» của con gái, bà ta cÅ©ng không trách móc gì Tống Hoà i Minh, tuy thá»i gian bà ta và con gái mình sống vá»›i nhau không dà i, nhÆ°ng bà ta hiểu rõ con gái còn hÆ¡n ngÆ°á»i là m cha nhÆ° Sở Trấn Nam.
Vợ chồng Văn Quốc Quyá»n hôm nay là chủ nhân, bá»n há» má»i má»i ngÆ°á»i nháºp tá»a, Văn Linh và Văn Hạo Nam Ä‘á»u không tá»›i, Äá»— Thiên Dã bởi vì váºy mà có chút thất vá»ng, có Ä‘iá»u La Tuệ Ninh rất biết mượn cá»›, bà ta nói Văn Linh không được khá»e, vợ chồng Äá»— SÆ¡n Khôi tuy sá»›m đã ý thức được vẫn Ä‘á» giữa con trai và Văn Linh, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i cÅ©ng không tiện há»i nhiá»u.
Chủ Ä‘á» của bữa tiệc tối nay chÃnh là hoan nghênh Maraget vá» nÆ°á»›c, Văn Quốc Quyá»n sau khi nói má»™t số lá»i khách sáo, má»i ngÆ°á»i bắt đầu uống rượu, trừ La Tuệ Ninh chá»n uống rượu trắng ra, những khách nữ khách Ä‘á»u trá»n nÆ°á»›c hoa quả, ở trÆ°á»›c mặt dạng quan cao nhÆ° Văn Quốc Quyá»n, Tống Hoà i Minh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không dám chè chén thá»a thÃch.
La Tuệ Ninh nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, lại nhìn Sở Yên Nhiên, bà ta từ táºn đáy lòng đã rất yêu thÃch cô gái xinh đẹp nà y, Sở Yên Nhiên bất kể là gia thế hay là tÆ°á»›ng mạo Ä‘á»u rất khá, bà ta gá»i Sở Yên Nhiên tá»›i bên cạnh, từ trong túi lấy ra món quà đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c.
Mở há»™p Ä‘á»±ng đồ trang sức tinh xảo ra, bên trong là vòng cổ phỉ thúy, La Tuệ Ninh cÆ°á»i nói: "Äây là từ tổ tông của ta truyá»n xuống, ta chuẩn bị cho con dâu của ta, nhÆ°ng đứa con trai đó của ta tá»›i giá» vẫn chÆ°a có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, may mà đứa con trai nuôi của ta lại rất khá, tìm được má»™t cô gái vừa xinh đẹp lại vừa có tri thức hiểu lá»… nghÄ©a, để ta Ä‘eo nó cho con!"
Sở Yên Nhiên Ä‘á» mặt, tim Ä‘áºp thình thịch, phải biết rằng những lá»i nà y của La Tuệ Ninh có ý nghÄ©a tuyệt đối, bà ta chẳng khác nà o đã xác nháºn mình là vợ chÆ°a cÆ°á»›i của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
Maraget cÆ°á»i nói: "Văn phu nhân, bà vẫn chÆ°a há»i ngÆ°á»i là m bà ngoại nhÆ° tôi mà , cứ váºy cÆ°á»ng hà nh cÆ°á»›p Yên Nhiên nhà chúng tôi vá» Ã ? Má»™t cái vòng cổ là muốn buá»™c bảo bối của tôi thà nh con gái bà ư?"
Văn Quốc Quyá»n và Tống Hoà i Minh Ä‘á»u không nói gì, hai ngÆ°á»i quay sang nhìn nhau, Ä‘á»u lá»™ ra nụ cÆ°á»i nhạt, loại tình cảm nà y, nam nhân không tiện chen miệng và o, nhÆ°ng bá»n há» Ä‘á»u hiểu hà nh Ä‘á»™ng nà y của La Tuệ Ninh có ý nghÄ©a rất không tầm thÆ°á»ng, chiếc vòng cổ nà y không chỉ buá»™c chặt tình cảm giữa Sở Yên Nhiên và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, mà còn buá»™c chặt tÆ°Æ¡ng lai của bá»n há». Và o lúc La Tuệ Ninh má»i mình dá»± tiệc, Tống Hoà i Minh đã suy nghÄ©a bữa cÆ¡m tối nay phải chăng là còn có ý nghÄ©a khác, khi y tá»›i Tá» Kim các và thấy Văn Quốc Quyá»n cÅ©ng tá»›i, láºp tức hiểu rõ bữa tiệc tối nà y còn có má»™t ý nghÄ©a khác. Văn Quốc Quyá»n ở quốc ná»™i thuá»™c phái lãnh đạo trẻ trung, theo Tống Hoà i Minh được biết, ông ta và Kiá»u lão không phải ở cùng má»™t tráºn doanh, mà Tống Hoà i Minh lại là môn sinh đắc ý của Kiá»u lão, nếu không phải là bởi vì con gái và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng yêu nhau, giữa Tống Hoà i Minh và Văn Quốc Quyá»n sẽ không có cÆ¡ há»™i gặp nhau nhÆ° váºy, bá»n há» Ä‘á»u rất coi trá»ng lần gặp mặt nà y, biểu hiện của hai bên Ä‘á»u rất cẩn tháºn, Ä‘á»u quan sát đối phÆ°Æ¡ng, thăm dò đối phÆ°Æ¡ng.
DÆ°á»›i loại tình huống nà y, sá»± nói chêm chá»c cÆ°á»i giữa nữ nhân lại biến thà nh cá»±c kỳ quan trá»ng.
Phùng Ngá»c Mai nói: "Mary, không thể nói váºy được, Tuệ Ninh cÅ©ng không muốn cÆ°á»›p ngÆ°á»i, hiện tại là thá»i đại nà o rồi, phải xem ý của bản thân lÅ© trẻ chứ!"
La Tuệ Ninh cÆ°á»i nói: "Yên Nhiên có nháºn quà của ta không?"
Sở Yên Nhiên cắn môi, cái cổ trắng nõn Ä‘á» rá»±c cả lên, cô ta không nói bằng lòng, cÅ©ng không nói không bằng lòng, chỉ nhá» giá»ng lúng túng nói: "Dì La, anh ấy khi phụ cháu!" Câu nói nà y thể hiện ra hết sá»± thông minh và trà tuệ của Ä‘Ã n bà con gái.
La Tuệ Ninh cÆ°á»i nói: "Lần sau nó còn dám khi phụ cháu, ta sẽ đánh gãy chân nó!"
Sở Yên Nhiên cúi thấp đầu, kỳ thá»±c vừa rồi La Tuệ Ninh tá»± tay Ä‘eo vòng cổ cho mình, cái vòng cổ mà La Tuệ Ninh Ä‘eo cho Sở Yên Nhiên, hai tay Sở Yên Nhiên nắm và o cà ng nhìn cà ng thÃch.
Trên mặt Maraget cÅ©ng đầy vẻ Æ°Æ¡i cÆ°á»i, bà ta từ trong túi lấy ra má»™t cái há»™p nhá», bên trong là má»™t chiếc đồng hồ Rolex có số lượng hạn chế, Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nói: "Ta cÅ©ng không nhá» nhen, quà đi quà lại, cái đồng hồ nà y tặng cho cháu!"
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cầm lấy đồng hồ, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn ra, cái đồng hồ nà y Ãt nhất cÅ©ng đáng giá hÆ¡n trăm vạn, Maraget ra tay quả nhiên rá»™ng rãi. Khi tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sẽ biểu lá»™ cõi lòng thì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không ngá» lại nói má»™t cấu: "Cháu... cháu là cán bá»™ quốc gia, bà cho cháu đồ quý giá nhÆ° váºy, ngÆ°á»i ta sẽ không nói cháu nháºn hối lá»™ chứ?"
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u báºt cÆ°á»i, Sở Yên Nhiên biết thằng ôn nà y là cố ý nói váºy, hung hăng trừng mắt lÆ°á»m hắn.
Văn Quốc Quyá»n cÆ°á»i nói: "Tôi không rõ, Thiên Dã, cáºu không phải là ngÆ°á»i của ủy ban Trung Ká»· Æ°? Cáºu quyết định Ä‘i, hắn có phải là nháºn hối lá»™ không?"
Äá»— Thiên Dã cÆ°á»i nói: "Äồ bà ngoại tặng cháu rể chắc không phải là nháºn hối lá»™!"
"Bác nói đấy nhé!" TrÆ°Æ¡ng đại quan nhân hà há»ng Ä‘eo đồng hồ lên, đồ tốt đúng là đồ tốt, Ä‘eo lên thấy rất đầm tay, so vá»›i đồ dá»m của Quốc An đúng là khác hẳn.
Văn Quốc Quyá»n giÆ¡ chén rượu lên chạm cốc vá»›i Tống Hoà i Minh: "Hoà i Minh, thằng con nuôi nà y của tôi tuổi trẻ khà thịnh, sau nà y có chuyện gì nhá» anh quan tâm má»™t chút!" Câu nói nà y của ông ta rất rõ rà ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c giá» là con nuôi của La Tuệ Ninh, nhÆ°ng Văn Quốc Quyá»n bất kể là công khai hay là âm thầm Ä‘á»u không thừa nháºn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là con nuôi của ông ta, giỠông ta nói váºy chẳng khác nà o đã công khai thừa nháºn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là con nuôi của mình, tất cả những ngÆ°á»i có mặt ở đây Ä‘á»u là kẻ thông minh, Văn Quốc Quyá»n tối nay tá»›i đây không phải là chỉ vì coi trá»ng tình cảm giữa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Sở Yên Nhiên, cái mà ông ta coi trá»ng là quan hệ của hai nhà Tống, Văn.
Tống Hoà i Minh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rõ ý nghÄ©a cáºu nói nà y hÆ¡n bất kỳ ai, y giÆ¡ chén rượu lên, nói: "Phó thủ tÆ°á»›ng Văn yên tâm, tôi sẽ chỉ Ä‘iểm tốt cho nó!"
Sở Yên Nhiên trong lòng vô cùng vui vẻ, nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t chút không vui, cô ta không vui là bởi vì tình cảm Ä‘Æ¡n thuần giữa cô ta và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tối nay bị xen và o quá nhiá»u nhân tố chÃnh trị.
NgÆ°á»i hà i lòng nhất là Maraget và La Tuệ Ninh. Vợ chồng Äá»— SÆ¡n Khôi nhìn Sở Yên Nhiên và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, không khá»i nhá»› tá»›i chuyện của con trai mình và Văn Linh, không biết tình cảm của bá»n há» lúc nà o má»›i có kết quả đây?
Tà i sản của tdvcb44
11-02-2012, 09:14 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 208 : Mạnh mẽ xuất đầu (1 + 2 + 3 + 4 + 5)
Nguồn: Sưu tầm
Tà i sản của tdvcb44
11-02-2012, 09:15 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 209 : Ãnh trăng nói há»™ lòng ta (1 + 2 + 3 + 4 + 5 + 6)
Nguồn: Sưu tầm
Tà i sản của tdvcb44
Từ khóa được google tìm thấy
4vn y dao quan do , doc truyen y dao quan do , doc truyen y quan dao do , doctruyenydaoquando , dou ydaoquando , download y dao quan do , ëþäåé , hỉ boot tg 234 , lonely angiaphat , luan y đạo quan đồ , pham nhan tu tien , quan đạo y đồ , quan y tuchangioi , tai ydaoquando , thach chuong ngu , thao luan y dao quan do , truyen y Ä‘ao quan đồ , truyen y dao quan do , truyen y dao quan do 4vn , truyen y do quan dao , vuanhoangcung , y ÄẠo quan Äá»’ , y Äạo quan Äồ , y Äạo quan Äồ - , y Ä‘aÌ£o quan đồ , y Ä‘ao quan đồ , y đạo Ä‘an đồ , y đạo quan ôồ , y đạo quan đồ , y đạo quan đồ 224 , y đạo quan đồ 4vn , y đạo quan đồ full , y Ä‘eạo quan đồ , y dao dan do , y dao qua do , y dao quan đồ , y dao quan Ä‘o , y dao quan do , y dao quan do - 4vn , y dao quan do 185 , y dao quan do 188 , y dao quan do 195 , y dao quan do 234 , y dao quan do 4vn , y dao quan do app , y dao quan do cau bao tu , y dao quan do chuong 145 , y dao quan do chuong 189 , y dao quan do chuong 195 , y dao quan do chuong80 , y dao quan do convert , y dao quan do full , y dao quan do luong son , y dao quan do tron bo , y dao quan doi ********* , y dao quan gdo , y dao quando , y dao quang do , y dao uan do , y daoo quan đồ , y dap quan do , y dạo quan đồ , y do quan dao , y quan đạo đồ prc , y quan dao do , y quan dao do 4vn , y.dao.quan.do , ya dao quan do , ydaoquando , ydaoquando full , ydaoquando prc , ydaoquando prc full