Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 355: Mãng Hoang Ngũ Tổ
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Trong hơn mười đạo thân ảnh bay ra này, năm người bay trước nhất toát ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ. Trong lúc bọn họ phi hành, không gian bốn phía xung quanh chấn động, toàn thân giống như một vầng thái dương sáng chói vậy, làm cho người ta không dám nhìn thẳng, đúng là năm gã cường giả Cổ Thần của Vị diện Khải Uy.
Bay phía sau năm người này, nổi bật nhất là một gã trung niên nhân cùng với một gã thanh niên. Gã trung niên nhân thân hình gầy khô như que củi, diện mạo xấu xí, nhìn giống như ác ma vậy, đúng là Tây Hải Quỷ Vương, còn gã thanh niên thì diện mạo anh tuấn, chính là Bắc Hải Ngưu Vương.
Bay theo phía sau hai đại Vương giả, chính là đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh của Tây Hải, Bắc Hải.
- Ha ha… Nam Hải Phật Vương, chúng ta lại gặp nhau rồi!
Tây Hải Quỷ Vương cười lớn ha hả, tiếng cười như kim loại ma sát, phi thường chói tai, phối hợp với diện mạo xấu xí, khiến cho người khác cảm thấy ớn lạnh muốn buồn nôn.
Nam Hải Phật Vương cũng không có mở miệng đáp lời, mà phi thân bay tới, cung kính đứng sau lưng Long Kình Thiên, nhìn chằm chằm nụ cười cuồng vọng đắc ý của Tây Hải Quỷ Vương, sắc mặt có chút khó coi.
Tây Hải Quỷ Vương rùng mình một cái, sau đó ánh mắt nhìn về phía Long Kình Thiên.
Mà Bắc Hải Ngưu Vương kia cũng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Long Kình Thiên.
- Hửm, tiểu tử này chính là tên Long Kình Thiên kia?
Một gã cường giả Cổ Thần Nhị trọng của Vị diện Khải Uy kinh ngạc nói. Hắn nhìn về phía Long Kình Thiên, gật gật đầu:
- Thực lực không tệ, Thần cấp Thất trọng Đỉnh phong!
- Hắc hắc… Thần cấp Thất trọng Đỉnh phong? Không nghĩ đến hiện tại Vị diện Thiên Man lại xuống dốc đến mức độ như thế này!
Sau đó, một gã cường giả Cổ Thần Ngũ trọng của Vị diện Khải Uy cười lạnh nói:
- Một gã Thần cấp Thất trọng Đỉnh phong nho nhỏ, thế nhưng lại có thể thống trị Lục Đại Thế Lực, Tam Đại Vương Triều của Đại lục Thiên Lam?
- Không sai! Thời kỳ Thượng Cổ, Vị diện Thiên Man cường giả vô số, Tam Tà Thần Thượng Cổ uy danh đại chấn Tinh vực Xích Thành, hiện tại, đừng nói là cường giả Thiên Thần, cho dù là cường giả Cổ Thần, lật tung cả Vị diện Thiên Man cũng tìm không ra một người!
Một gã cường giả Cổ Thần Ngũ trọng khác trào phúng nói.
- Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ, Vu Càn?
Đột nhiên, lúc này Tây Hải Quỷ Vương kia chợt kinh hô một tiếng. Ánh mắt mọi người nhất thời nhìn theo về phía hai người Vu Vũ, Vu Càn, khí tức toàn thân thu liễm, không chút bắt mắt đang đứng sau lưng của Long Kình Thiên bên kia.
- Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ? Đệ nhất nhân của Đại lục Man Hoang?
Năm gã cường giả Cổ Thần của Vị diện Khải Uy nhất thời cả kinh, hiển nhiên bọn họ cũng từng nghe nói qua tên của Giáp chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ.
- Bọn họ như thế nào lại ở đây?
Gã cường giả Cổ Thần Nhị trọng của Vị diện Khải Uy kinh nghi bất định hỏi:
- Quỷ Vương Thất, ngươi cũng không có nhận lầm chứ? Hai người này thật sự là Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ, Vu Càn chứ?
Thực lực của Vu Vũ phi thường mạnh mẽ, chính là cường giả Cổ Thần Thất trọng Đỉnh phong, chính là người được nhận thức là đệ nhất nhân của Đại lục Man Hoang. Nhưng mà hiện tại hắn thế nhưng lại giống một gã nô tài, cung kính đứng sau lưng của Long Kình Thiên? Cái này quả thật rất khó khiến cho người ta tin nổi.
Vẻ mặt Tây Hải Quỷ Vương kinh nghi bất định, lại nhìn nhìn một chút hai người Vu Vũ, Vu Càn đang đứng sau lưng Long Kình Thiên, nói:
- Đỗ Hạo đại nhân, hẳn chính là hai người Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ, Vu Càn!
Lúc này Bắc Hải Ngưu Vương cũng mở miệng nói:
- Ta cũng đã từng gặp qua hai người Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ, Vu Càn vài lần, đúng chính là hai người đó.
Năm vị cường giả Cổ Thần của Vị diện Khải Uy hai mặt nhìn nhau, trong lòng không khỏi giật mình.
Thật sự là hai người Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ, Vu Càn sao? Như vậy chẳng phải là…
Bọn họ lại nhìn về phía Long Kình Thiên.
- Người kia, hình như là Tử Thiên Long Hoàng?
Lúc này, Tây Hải Quỷ Vương lại kinh ngạc nói.
- Tử Thiên Long Hoàng?
Năm người của Vị diện Khải Uy lại nhìn về phía Tử Thiên Long Hoàng đang đứng sau lưng của Long Kình Thiên, cặp mày càng nhíu chặt lại.
Có lẽ là bởi vì phát hiện ra hai người Vu Vũ, Vu Càn của Thần miếu Man Hoang đã đầu nhập Long Kình Thiên, bộ dạng kiêu ngạo, đắc ý lúc trước của năm người đã hoàn toàn thu liễm lại, nhất thời không có mở miệng.
- Long Kình Thiên, thật sự không nghĩ đến ngay cả Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ, Vu Càn cũng đã đầu nhập dưới trướng ngươi!
Lúc này, gã cường giả Cổ Thần Thất trọng của Vị diện Khải Uy chợt phi thân tiến lên, nói.
- Các ngươi là người của Vị diện Khải Uy?
Vẻ mặt Long Kình Thiên bình thản, xem như là chấp nhận lời nói kia của gã cường giả Cổ Thần Thất trọng Vị diện Khải Uy.
Gã cường giả Cổ Thần Thất trọng Vị diện Khải Uy vốn dĩ chỉ muốn hỏi thử xem một chút, nay nghe được Long Kình Thiên xác thực, tuy rằng đã đoán trước, nhưng mà trong lòng vẫn cả kinh một hồi.
Đám người Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương kia cũng đồng dạng là như thế.
- Không sai! Chúng ta là Mãng Hoang Ngũ Tổ của Tổ Hoang Giáo Vị diện Khải Uy!
Sau một lúc giật mình, gã cường giả Cổ Thần Thất trọng của Vị diện Khải Uy kia mới nói:
- Ta tên là Phiền Kiếm!
- Mãng Hoang Ngũ Tổ?
Vẻ mặt Long Kình Thiên đạm mạc:
- Chưa từng nghe qua!
Sắc mặt năm người Phiền Kiếm có chút khó coi.
Kỳ thật, uy danh của Mãng Hoang Ngũ Tổ ở Vị diện Khải Uy cực thịnh, địa vị của năm người này ở Vị diện Khải Uy cũng tương đương với địa vị của Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ ở tại Đại lục Man Hoang vậy.
Năm người này cũng không chỉ có cực kỳ nổi danh tại Vị diện Khải Uy, mà thậm chí ở các Vị diện lớn bốn phía xung quanh Vị diện Khải Uy cũng vô cùng nổi danh.
- Ếch ngồi đáy giếng!
Gã lúc trước được Tây Hải Quỷ Vương gọi là Đỗ Hạo đại nhân, một năm Mãng Hoang Ngũ Tỗ kia sắc mặt lạnh lùng, nhịn không được trợn mắt nói.
Chẳng qua, thanh âm của hắn vừa dứt, liền phát hiện đột nhiên có ba đạo sát khí tập trung lên người mình, chính là ba người Tử Thiên Long Hoàng, Vu Vũ, Vu Càn.
- Được rồi!
Lúc này, Phiền Kiếm kia chợt mở miệng nói:
- Long Kình Thiên, ta cũng không muốn nói lời vô nghĩa với ngươi nữa. Ta biết hiện tại Đông Hải, Nam Hải của Loạn Hải đều đã đầu nhập dưới trướng ngươi rồi, chỉ cần hiện tại ngươi hạ lệnh, để cho thế lực của Đông Hải, Nam Hải rút ra khỏi Loạn Hải, ta cũng không làm khó dễ ngươi, để cho ngươi an toàn rời khỏi Loạn Hải!
- Hửm? Để cho thế lực Đông Hải, Nam Hải rút khỏi Loạn Hải?
Vẻ mặt Long Kình Thiên vẫn không một chút biểu tình:
- Sẽ không làm khó dễ ta, để cho ta an toàn rời đi?
- Không sai! Long Kình Thiên, cho dù ngươi có thống nhất được Thần miếu Man Hoang, Đại lục Thiên Lam, các tông môn Nam Vực của Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ đi chăng nữa, thì một chút thế lực ấy ở trong mắt của Tổ Hoang Giáo chúng ta, cũng chẳng là cái gì cả!
Phiền Kiếm kia nói:
- Thế lực của Tổ Hoang Giáo chúng ta mạnh mẽ thế nào, căn bản không phải một kẻ như ngươi có thể tưởng tượng nổi đâu!
- Tiểu tử, nói cho ngươi biết, nếu như Tổ Hoang Giáo chúng ta muốn tiêu diệt sạch một chút thế lực ấy của ngươi, cũng dễ dàng giống như bóp chết một con kiến vậy!
Lúc này Đỗ Hạo kia chợt ngắt lời, nói.
Tổ Hoang Giáo mặt dù cũng không phải là một trong Cửu Đại Thần Tông của Tinh vực Xích Thành, nhưng cũng là một thế lực rất mạnh, là một thế lực nằm trong năm mươi thế lực bài danh hàng đầu của Tinh vực Xích Thành. Đỗ Hạo này tuy rằng nói năng có chút khoa trương, nhưng xét theo bình thường mà nói, nếu như Tổ Hoang Giáo muốn tiêu diệt sạch chút thế lực ấy của Long Kình Thiên, quả thật rất dễ dàng.
Đương nhiên, đây là dưới tình huống bình thường mà thôi.
Long Kình Thiên nhìn về phía Phiền Kiếm kia, bình tĩnh nói:
- Nếu như ta không để cho thế lực của Đông Hải, Nam Hải rút khỏi Loạn Hải thì sao?
- Không rút khỏi?
Hai mắt Phiền Kiếm nhất thời co rút lại, sắc mặt có chút âm trầm, cười nói:
- Long Kình Thiên, vừa rồi là ta thương hại ngươi, cấp cho ngươi một cơ hội sống sót mà thôi! Một khi ngươi đã không biết quý trọng, như vậy tất cả các ngươi cũng không cần phải rời đi nữa!
Trong mắt hắn, bên phía của Long Kình Thiên có được ba vị Cổ Thần là Tử Thiên Long Hoàng, Vu Vũ, Vu Càn, mà bên phía bọn hắn có năm vị Cổ Thần, cộng thêm ngàn vạn đại quân nữa, muốn diệt sát đám người Long Kình Thiên cũng không phải chuyện gì khó khăn.
- Giết!
Phiền Kiếm đột nhiên vung tay lên, quát lớn. Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương nhất thời hạ lệnh cho ngàn vạn đại quân phía sau tiến lên công kích. Ngàn vạn đại quân giống như thủy triều tràn bờ, cuồn cuộn tiến thẳng về phía trước.
Nam Hải Phật Vương nhìn thấy thế, sắc mặt đại biến.
Đúng lúc này, đột nhiên Long Kình Thiên phi thân lao lên, trong khoảnh khắc đã đi đến trước mặt Phiền Kiếm trong Mãng Hoang Ngũ Tổ, một quyền oanh kích thẳng tới.
Phiền Kiếm cả kinh, không ngờ được rằng Long Kình Thiên cũng không có đào tẩu, mà ngược lại một gã Thần cấp Thất trọng Đỉnh phong nho nhỏ thế nhưng còn dám chủ động công kích mình như thế!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 356: Mãn Hoang Thần Hống
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Phiều Kiếm sau lúc cả kinh, vẻ mặt liền biến thành dữ tợn, cười lạnh một tiếng. Vừa rồi phía sau Long Kình Thiên có Tử Thiên Long Hoàng, Vu Vũ, Vu Càn bảo hộ, hắn còn đang suy nghĩ làm thế nào để dụ cho đám người Tử Thiên Long Hoàng rời đi, đem Long Kình Thiên bắt lại. Hiện tại thì tốt rồi, Long Kình Thiên đã chính mình đưa đến tận cửa a!
- Tiểu tử, ngươi đã muốn chết, ta đây liền thành toàn cho ngươi! đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Phiền Kiếm cười lớn ha hả, một quyền oanh kích thẳng về phía Long Kình Thiên. Tay phải của hắn cùng với tay phải của Long Kình Thiên mạnh mẽ va chạm cùng một chỗ với nhau.
Ngay khi hai nắm tay cùng va chạm với nhau, sắc mặt Phiền Kiếm liền biến thành kinh hãi.
Một cỗ lực lượng đủ khiến hắn tim đập nhanh thế nhưng từ trong nắm tay phải của Long Kình Thiên mạnh mẽ phun trào thẳng ra, chỉ trong khoảnh khắc liền đem quyền kình của hắn phá hủy. Sau đó, hắn cảm giác giống như nắm tay chính mình vừa mới oanh kích lên bức tường bằng tinh cương vậy. Chấn động một cái, một thanh âm bạo hưởng đột nhiên vang lên.
Vào lúc này, đám người Mãng Hoang Tứ Tổ còn lại, cùng với Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương nghe được thanh âm chấn vang kia, không khỏi ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một màn khiến bọn họ cả đời khó quên.
Chỉ thấy Phiền Kiếm kia kêu thảm một tiếng, cánh tay phải trực tiếp bị chấn vỡ, máu thịt cuồng phun, cả người giống như con chó chết bị chấn ngược bay văng bắn trở về.
Ngàn vạn đại quân Tam Hải vốn đang hướng về phía Long Kình Thiên xung phong liều chết, đột nhiên bị thân thể Phiền Kiếm văng trúng, không ngừng bị hất văng, thanh âm kêu la thảm thiết vang lên liên miên không dứt.
Mãng Hoang Tứ Tổ còn lại ngây người tại chỗ, Tây Hải Quỷ Vương ngây người tại chỗ, Bắc Hải Ngưu Vương ngây người tại chỗ, mà ngay cả Nam Hải Phật Vương cũng ngây người tại chỗ.
Mà Bát Đại Chiến Tướng của Nam Hải lúc trước đã âm thầm nghị luận Long Kình Thiên chỉ biết thể hiện dũng khí thất phu, lúc này cũng ngây người tại chỗ. Cặp mắt bọn họ như trừng ra nhìn chằm chằm Phiền Kiếm, một trong Mãng Hoang Ngũ Tổ không ngừng bay ngược về phía sau, chấn ngã không biết bao nhiêu binh lính Tam Hải phía đối diện.
Một lúc sau, đám người Tây Hải Quỷ Vương, Nam Hải Phật Vương mới tỉnh thần lại, mạnh mẽ hút một ngụm lãnh khí.
Một quyền! Chỉ một quyền thôi đã đánh bay Phiền Kiếm, một trong Mãng Hoang Ngũ Tổ!
Đây chính là một vị cường giả Cổ Thần Thất trọng a!
Bên trong Mãng Hoang Ngũ Tổ, Phiền Kiếm chính là kẻ có thực lực mạnh nhất!
Nam Hải Phật Vương nhìn về phía thân ảnh của Long Kình Thiên, đột nhiên không hiểu vì sao thân thể chợt lạnh rung một trận. Mà Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương kia thì vẻ mặt đã một mảnh trắng bệch.
Rốt cuộc, sau khi bị oanh bay đi hơn mười dặm, đụng ngã không biết bao nhiêu binh lính Tam Hải, thân hình của Phiền Kiếm mới ngừng lại, sau đó từ trên thiên không rơi thẳng xuống, té ngã nặng nề xuống trên một tòa hoang đảo bên dưới.
- Đại ca!
Mãng Hoang Tứ Tổ còn lại kinh hoảng tỉnh thần lại, vội vàng thét lên, đều bay tới, đáp xuống mặt đất, kéo Phiền Kiếm kia ngồi dậy.
Phiền Kiếm được nâng dậy, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
- Ngươi, ngươi, thế nhưng… Không có khả năng! Ngươi như thế nào có thể… Công kích của một gã cường giả Thần cấp như thế nào có thể mạnh như vậy?
Phiền Kiếm cực kỳ hoảng sợ nhìn chằm chằm Long Kình Thiên ở xa xa, thanh âm gào thét nói.
Công kích của một gã cường giả Thần cấp Thất trọng Đỉnh phong thế nhưng lại còn mạnh hơn so với công kích của một gã cường giả Cổ Thần Thất trọng Đỉnh phong?
Hắn không thể nào chấp nhận được sự thật này.
Phiền Kiếm là như thế, mà Mãng Hoang Tứ Tổ còn lại cũng là như thế. Đám người Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương cũng là như thế.
Lúc này, thân hình Long Kình Thiên chợt lóe lên, liền đã đi tới trước người của Phiền Kiếm. Năm người Phiền Kiếm kinh hãi, vội vàng lui về phía sau mấy bước.
- Long Kình Thiên, ngươi muốn làm gì?
Phiền Kiếm kinh hãi lui về phía sau, lắp bắp nói.
- Ta muốn làm gì?
Vẻ mặt Long Kình Thiên đạm mạc, nói:
- Ta muốn toàn bộ các ngươi đều chết tại đây!
Sắc mặt năm người Phiền Kiếm đại biến.
- Long Kình Thiên, ta cũng không tin năm người chúng ta liên thủ vẫn thua trong tay ngươi!
Lúc này, Đỗ Hạo kia đột nhiên quát lớn một tiếng:
- Đại ca, năm người chúng ta liên thủ, bố trí Cửu Tiêu Lôi Đình Sát Trận giết hắn!
- Không sai, Đại ca!
Ba vị Tổ còn lại cũng đều mở miệng nói.
Nhất thời, cả năm người cùng phóng thẳng lên không trung, không ngừng luân chuyển vị trí với nhau. Thân hành của bọn họ cũng không ngừng biến hóa, từng đạo lôi quang từ trên thân thể của năm người không ngừng phát tán ra bốn phía xung quanh. Lực lượng hủy diệt khủng bố phát tán ra khiến cho cây cối, sinh vật bên dưới toàn hoang đảo toàn bộ đều hóa thành tro tàn.
Long Kình Thiên cũng không có ra tay, mà là đứng thẳng ở nơi đó, chờ đợi năm người kia bố trí xong cái gọi là Cửu Tiêu Lôi Đình Sát Trận của bọn họ.
Mà ở xa xa, Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn thấy Mãng Hoang Ngũ Tổ bố trí Cửu Tiêu Lôi Đình Sát Trận để đối phó Long Kình Thiên, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười ý vị.
- Tử Thiên Long Hoàng đại nhân, chúng ta có nên tiến lên tương trợ chủ nhân hay không?
Lúc này, Nam Hải Phật Vương đột nhiên nói với Tử Thiên Long Hoàng.
Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu liếc mắt nhìn nhau, sau đó bật cười một tiếng.
Nam Hải Phật Vương khẽ sửng sốt, quay đầu nhìn lại, lại thấy Giáo chủ Thần miếu Man Hoang Vu Vũ, Vu Càn cũng đã bật cười ha hả. Nhìn thấy bốn người bật cười một cách kỳ quái như vậy, hắn nhất thời ngây người ra.
Đúng lúc này, đột nhiên Mãn Hoang Ngũ Tổ chợt quát lớn, toàn bộ đều hướng về phía Long Kình Thiên ầm ầm đánh tới một quyền.
- Lôi Đình Vạn Quân!
Một mảnh lôi quang đầy trời hướng về phía Long Kình Thiên bao phủ đến. Khí lãng bốn phía tung bay, bên dưới sóng biển cũng cuộn trào khủng bố lên một trận.
Long Kình Thiên nhìn thấy thế, không lùi mà còn tiến tới một bước. Dưới ánh mắt giật mình kinh hãi của đám người Nam Hải Phật Vương, hắn bay thẳng về phía vô số đạo lôi quang hủy diệt kia. Mà khi Long Kình Thiên bay thẳng về phía đám lôi quang hủy diệt kia, đám người Nam Hải Phật Vương giật mình nhìn thấy một màn cực kỳ quỷ dị. Đám lôi quang hủy diệt kia tựa hồ như hội tụ về phía thân thể của Long Kình Thiên, sau đó toàn bộ tiến nhập vào trong cơ thể Long Kình Thiên!
- Toàn bộ, toàn bộ hấp thu hết rồi?
Vẻ mặt đám người Nam Hải Phật Vương dại ra.
So sánh với đám người Nam Hải Phật Vương, đám người Mãng Hoang Ngũ Tổ lại kinh hãi đến ngây người.
Cửu Tiêu Lôi Đình Sát Trận này chính là một loại công kích do năm người bọn hắn nghiên cứu mấy trăm năm mới tu luyện thành. Năm người liên thủ lại, mỗi một lần công kích liền tương đương lực lượng của cả năm người cộng lại mà công kích. Nhưng mà, Long Kình Thiên kia thế nhưng lại có thể hấp thu toàn bộ!
Lúc này, thân hình của Long Kình Thiên chợt lóe lên, đi đến trên không của năm người, ánh mắt lãnh liệt, thân hình bay ngược lên không trung, đột nhiên một chưởng mạnh mẽ vỗ thẳng xuống dưới.
- Đà Loa Chưởng! Đồ Tiên Diệt Phật!
Chỉ thấy vô số luồng khí lưu chợt cấp tốc hội tụ đến, đột nhiên bạo vang một trận, hình thành nên một cơn lốc xoáy khổng lồ. Trung tâm của cơn lốc xoáy kia xuất hiện một cái điểm đen. Điểm đem trong khoảnh khắc mở rộng ra trăm lần, ngàn lần, hình thành nên một cái hắc động phạm vi đến vài dặm.
Năm người Mãn Hoang Ngũ Tổ hoảng sợ phát hiện, từ bên trong cái hắc động kia tản mát ra một cỗ lực thôn phệ không gian khủng bố. Toàn bộ lôi quang bốn phía xung quanh bọn họ bị thôn phệ sạch sẽ. Sau đó, thân hình của bọn họ chớp lên, thế nhưng lại không thể khống chế, cũng bị cái hắc động kia đồng dạng hút vào.
- Mãn Hoang Thần Hống!
Năm người nhất thời hoảng hốt, đột nhiên nhất tề rống lớn một tiếng. Năm tiếng rống cùng nhau hội tụ lại, biến thành một thanh âm vang động thiên địa. Thanh âm này chấn cho đám người Nam Hải Phật Vương đứng ở xa xa cũng bị mê mê muội muội một trận. Một vài gã binh lính Hải Tộc thực lực yếu một chút thậm chí trực tiếp bị tiếng hô này đánh chết.
Dưới một tiếng rống liều chết của năm người Mãng Hoang Ngũ Tổ, lực thôn phệ không gian của cái hắc động kia cũng bị mạnh mẽ dừng lại.
Năm người Mãng Hoang Ngũ Tổ hoảng hốt bay tránh khỏi phạm vi bao phủ của hắc động kia.
Long Kình Thiên cũng có chút ngoài ý muốn. Nhưng ngay sau đó thân hình hắn chợt lóe lên, chớp động mấy cái. Bên trên thiên không chợt không ngừng vang lên thanh âm chấn động ầm ầm. Chỉ thấy năm người Mãng Hoang Ngũ Tổ lần lượt bị đánh bay, từ trên thiên không rơi thẳng xuống mặt đất.
Tòa hoang đảo bên dưới không ngừng chấn động.
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch.
Phía xa xa, Tây Hải Quỷ Vương cùng Bắc Hải Ngưu Vương nhìn thấy Mãng Hoang Ngũ Tổ bị đánh thẳng xuống mặt đất, hồi lâu không hề động tĩnh, chẳng biết sống chết, cặp mắt co rúm, thân thể cứng ngắc một trận.
Còn về đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh, binh lính Tam Hải bên dưới đã sớm quên mất chuyện công kích.
Thân hình Long Kình Thiên chợt lóe lên, phóng đến bên trên Đỗ Hạo, bàn tay chụp một cái, đã đem Đỗ Hạo từ trên mặt đất chụp lên không trung.
- Long, Long Kình Thiên, ngươi, ngươi dám giết, chúng ta, Tổ Hoang Giáo chúng ta…
Mặt mày Đỗ Hạo kia tràn ngập vết máu, lắp bắp liên hồi nói. Tuy nhiên, hắn còn chưa nói hết câu đã bị Long Kình Thiên chỉ mạnh một cái. Chỉ lực từ giữa mi tâm đâm xuyên thủng ra phía sau, khiến cho não tương bắn thẳng ra ngoài.
Cặp mắt Đỗ Hạo trợn trừng, nhìn chằm chằm ánh mắt lạnh lùng của Long Kình Thiên, miệng há hốc không thể tin nổi, ngã thẳng xuống đất.
Lúc này, Long Kình Thiên xoay người hướng về phía bốn người Phiền Kiếm đi tới. Bốn người Phiền Kiếm nằm dài trên mặt đất, vẻ mặt khủng hoảng.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 357: Thương Sinh Thần Châu
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Bốn người Phiền Kiếm nhìn thấy Long Kình Thiên bước tới, từ trên mặt đất cố gắng giãy dụa đứng lên, vẻ mặt kinh hoảng cùng cực. Cả bốn người lảo đảo lui về phía sau.
- Long Kình Thiên, ngươi giết chúng ta, chẳng lẽ thật sự không sợ Tổ Hoang Giáo chúng ta hay sao?
Một người trong số Mãng Hoang Ngũ Tổ sau khi lùi về phía sau, nhịn không được mở miệng hét lên. Nhưng mà hắn còn chưa có nói xong, cũng giống như Đỗ Hạo kia vậy, đã bị Long Kình Thiên chỉ tay một cái, xuyên thủng mi tâm ngã xuống.
Còn lại ba người Phiền Kiếm sợ hãi cùng cực, chẳng qua, ba người này ngay cả mở miệng nói cũng đều không dám.
- Long, Long Kình Thiên, ngươi như thế nào mới bằng lòng thả chúng ta đi?
Một người chấn động nói.
Long Kình Thiên nâng tay phải lên, đồng dạng cũng chỉ ra một cái, gã vừa mới lên tiếng liền bị xuyên thủng mi tâm mà chết. Bởi vì cả năm người đã bị trọng thương, hơn nữa vừa rồi quyền kình của Long Kình Thiên đã xâm nhập vào cơ thể năm người, hạ xuống cấm chế trong cơ thể, cho nên cả năm người vốn dĩ không có lực phản pháng.
- Long Kình Thiên, ta và ngươi đồng quy vu tận!
Một tên nữa trong Mãng Hoang Ngũ Tổ đột nhiên cuồng nộ hét lên. Khí tức toàn thân hắn cuồng bạo, hướng Long Kình Thiên phóng vọt tới. Hắn cũng muốn bắt chước Gia chủ Trần gia cùng các cường giả Trần gia khác, thế nhưng muốn ôm Long Kình Thiên tự bạo!
Chẳng qua hắn chỉ mới vừa hướng Long Kình Thiên vọt tới, thân ảnh đã lóe lên. Trong tay Long Kình Thiên chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện thêm Thần kiếm Kỳ Lân Hỏa. Kiếm quang hiện lên, thân thể đang lao tới phía trước của gã cường giả Mãng Hoang Ngũ Tổ liền dừng phắt lại trong không trung, sau đó thân thể ngã thẳng xuống mặt đất.
Trong số Mãng Hoang Ngũ Tổ, lúc này chỉ còn lại có mỗi một mình Phiền Kiếm kia mà thôi!
Ánh mắt Phiền Kiếm ngây dại nhìn đám thi thể của bốn người huynh đệ mình nằm xung quanh, bóng râm tử vong trong lòng không ngừng khuếch tán. Đột nhiên hắn chợt hét lớn một tiếng kinh thiên, xoay người phóng lên chạy trốn!
Nhưng mà, ngay khi hắn vừa mới phóng người lên khỏi mặt đất chưa được mấy thước, đã liền bay ngược trở về. Thân thể đập thẳng xuống mặt đất, vẻ mặt sợ hãi nhìn chằm chằm thân ảnh trước mặt mình.
- Long Kình Thiên, ta nghĩ ngươi cũng không biết rằng Mãng Hoang Ngũ Tổ chúng ta tiến đến Vị diện Thiên Man này là vì muốn tìm kiếm một thứ. Chẳng lẽ ngươi không muốn biết chúng ta tìm thứ gì sao?
Phiền Kiếm vội vàng nói nhanh:
- Chỉ cần ngươi thả ta rời đi, ta liền nói cho ngươi biết, thứ mà chúng ta muốn tìm kiếm là thứ gì!
- Hửm?
Long Kình Thiên bước tới trước mấy bước, đứng thẳng trước mặt Phiền Kiếm.
Phiền Kiếm từ trên mặt đất đứng thẳng người dậy, nói:
- Không sai! Nói vậy hẳn là người cũng đã nghe nói qua Thương Sinh Đại Đế, đệ nhất cao thủ Luyện đan, Luyện khí Thượng Cổ của Tinh vực Xích Thành chúng ta rồi chứ?
- Thương Sinh Đại Đế?
Cặp mày Long Kình Thiên khẽ nhíu lại một cái.
Chẳng lẽ thứ mà Mãng Hoang Ngũ Tổ từ ngàn dặm xa xôi tiến đến Vị diện Thiên Man này tìm kiếm kia, có quan hệ với Thương Sinh Đại Đế hay sao?
Thương Sinh Đại Đế kia, hắn tự nhiên là biết. Hiện tại bên trong Hắc Sư Thần Giới của hắn vẫn còn phong ấn năm dòng Linh mạch Thánh phẩm mà hắn lấy được từ trong Thương Sinh Bảo Tàng.
- Thế nào?
Phiền Kiếm tiếp tục nói:
- Hiện tại chỉ cần ngươi để cho ta rời đi, ta liền nói cho ngươi biết đó đến tột cùng là thứ gì!
Lúc này, Long Kình Thiên lắc lắc đầu, đột nhiên vươn tay ra, chụp mạnh một cái, liền kéo Phiền Kiếm kia đến ngay trước mặt mình. Sau đó tay phải chụp xuống đỉnh đầu của Phiền Kiếm, vô số hào quang lóe ra, bao trùm xuống.
Sắc mặt Phiền Kiếm đại biến:
- Long Kình Thiên, ngươi muốn làm gì?
Nói đến đây, thanh âm hắn chợt ngừng phắt lại. Hắn chỉ cảm thấy đầu óc mình chấn động, tiếp theo liền mất đi ý thức.
Một lúc sau, Long Kình Thiên thu hồi tay phải mình lại.
- Ngươi…
Phiền Kiếm chậm rãi thanh tỉnh lại, hoảng sợ nhìn chằm chằm Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên vỗ mạnh tay phải, xuống đầu Phiền Kiếm, chưởng lực thấu nhập, đem lục phủ ngũ tạng Phiền Kiếm toàn bộ chấn nát.
Phiền Kiếm từ từ ngã xuống mặt đất, hai mắt trợn trừng, toàn thân run rẩy. Hắn có chút không hiểu, vì sao Long Kình Thiên ngay cả hỏi cũng chẳng thèm hỏi, đã trực tiếp giết chết hắn như vậy.
Chẳng lẽ Long Kình Thiên thật sự không chút hứng thú đối với thứ mà bọn họ tìm kiếm hay sao?
- Thương Sinh Thần Thể?
Ánh mắt Long Kình Thiên liếc nhìn Phiền Kiếm nằm trên mặt đất dưới chân mình, từ từ chết đi, khẽ lẩm bẩm.
Vừa rồi hắn thông qua Sưu Hồn Thuật đọc qua một lượt trí nhớ của Phiền Kiếm, biết được năm người Phiền Kiếm tiến đến Vị diện Thiên Man này, chính là muốn tìm kiếm Thương Sinh Thần Châu.
Thương Sinh Thần Châu này chính là do Thương Sinh Đại Đế năm đó luyện chế ra.
Năm đó Thương Sinh Đại Đế luyện cho ra hai hạt Thương Sinh Thần Châu, chỉ cần thu thập được hai hạt Thương Sinh Thần Châu này, song châu hợp thể, như vậy liền có thể cảm ứng được Thần thể năm đó khi Thương Sinh Đại Đế tọa hóa để lại!
Thương Sinh Đại Đế năm đó chính là một vị cường giả Thiên Thần, cũng chính là nói, chỉ cần tìm được hai hạt Thương Sinh Thần Châu này, liền có thể tìm được Thần thể Thiên Thần của Thương Sinh Đại Đế!
Thần thể Thiên Thần!
Thần thể Thiên Thần, đây chính là bảo bối hiếm có so với Linh mạch Thánh phẩm càng tốt hơn không biết bao nhiêu lần a!
Rất nhiều cường giả Cổ Thần, cả đời đình trệ ở cánh cửa Cổ Thần Thất trọng Đỉnh phong, vĩnh viễn không có khả năng đột phá lên đến cảnh giới Thiên Thần, cho đến khoảnh khắc sinh mệnh chấm dứt. Nhưng mà nếu như có được một cỗ Thần thể Thiên Thần, đem nó luyện hóa, như vậy liền có được sáu thành cơ hội đột phá lên cảnh giới Thiên Thần!
Sáu thành cơ hội!
Cũng chính là muốn nói có hơn phân nửa cơ hội có thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần!
Cho dù là Long Kình Thiên, tìm được một cỗ Thần thể Thiên Thần, đem nó luyện hóa, như vậy thực lực cũng sẽ gia tăng lên không ít.
Hiện tại đối với Long Kình Thiên mà nói, trong cái Vị diện Hạ cấp này, những thứ có thể giúp cho hắn gia tăng thêm thực lực cũng không còn lại bao nhiêu, mà Thần thể Thiên Thần chính là thứ đứng đầu trong số đó.
Long Kình Thiên vung tay lên, đem thi thể Cổ Thần của năm người Phiền Kiếm thu hết vào bên trong Trấn Thiên Tháp. Thân thể chợt lóe lên, đã bay lên thiên không.
Hai người Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương nhìn thấy năm vị cường giả Cổ Thần Mãng Hoang Ngũ Tổ thế nhưng lại bị Long Kình Thiên đánh bại một cách dễ dàng, từng người từng người một giết chết, sớm đã sợi hãi đến mức mặt xám như tro tàn, tay chân lóng ngóng, chẳng biết làm sao.
Hiện tại nhìn thấy Long Kình Thiên hướng về phía hai người bay tới, cả hai liền đồng loạt quỳ rạp xuống mặt đất.
- Chúng tôi nguyện ý đầu nhập!
- Chúng tôi nguyện ý đầu nhập! Cần xin chủ nhân tha mạng cho chúng tôi!
- Chúng tôi nguyện ý, nguyện ý!
Hai người run rẩy, không ngừng liên miệng van xin.
Ngàn vạn đại quân Tam Hải nhìn thấy hai vị Hải vương của chính mình quỳ rạp trước mặt Long Kình Thiên, không ngừng cầu xin tha mạng, vẻ mặt cũng tràn ngập phức tạp, lặng yên không một tiếng động.
- Các ngươi nguyện ý đầu nhập ta à?
Long Kình Thiên đi tới trước mặt của hai người, đạm mạc nói.
Thân thể hai người không ngừng chấn động, lập tức hoảng hốt liều mạng gật đầu.
- Hiện tại các người đem linh hồn chi hải buông ra cho ta!
Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.
Hai người sửng sốt, nhưng rất nhanh phản ứng lại, phi thường kinh hỉ, liền lập tức gật đầu cung kính. Bọn họ vội vàng đem linh hồn chi hải buông ra. Vì thế, sau đó Long Kình Thiên đã hạ xuống mầm mống tín ngưỡng vào trong linh hồn chi hải của hai người bọn họ.
Sau khi Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương hàng phục, đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh của Tam Hải cũng đều nhất nhất cầu xin tha thứ, đều bị Long Kình Thiên hạ xuống mầm mống tín ngưỡng.
Ở phía xa xa, Nam Hải Phật Vương cùng với đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh Nam Hải nhìn thấy Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương cùng với đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh của Tam Hải đều bị Long Kình Thiên nhất nhất thu phục, đều trừng mắt há hốc miệng ngây người tại chỗ.
Sự tình đã hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Không ngờ lại là loại kết quả thế này!
Nam Hải Phật Vương không khỏi nhớ tới lời nói lúc trước của Tử Thiên Long Hoàng, bọn họ mới từ Hải vực Băng Sơn đi tới… Chẳng lẽ… Trong lòng Nam Hải Phật Vương khẽ hút một ngụm lãnh khí.
Hai đại Vương giả Tây Hải, Bắc Hải, chúng Chiến tướng, Đại Thống lĩnh Tam Hải toàn bộ đều hàng phục Long Kình Thiên, Long Kình Thiên liền tương đương khống chế hoàn toàn Tam Hải. Đến lúc này Loạn Hải chân chính thống nhất!
Đại lục Thiên Lam, Đại lục Man Hoang, hiện tại là Loạn Hải, như vậy cũng liền chỉ còn lại có Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ!
- Chúc mừng Lão đại, hiện tại Loạn Hải đã thống nhất, đến lúc đó chỉ cần thống nhất được Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ nữa, liền có thể hoàn toàn thống nhất Vị diện Thiên Man rồi!
Lúc này, Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến lên, cười nói với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên khẽ mỉm cười, gật đầu.
- Quả nhiên là thế!
Nam Hải Phật Vương vừa nghe được lời nói của Cửu Vĩ Thiên Miêu, trong lòng nhất thời liền cả kinh. Vừa rồi hắn còn mới đoán rằng Tử Thiên Long Hoàng nói bọn họ mới từ Hải vực Băng Sơn tới, có phải là cũng đã thống nhất được Hải vực Băng Sơn hay không, hiện tại vừa nghe, không ngờ thật sự lại là như thế!
Đúng lúc này, Long Kình Thiên chợt quay đầu lại, nhìn về phía Bát Đại Chiến Tướng của Nam Hải.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 358: Thống nhất Vị diện Thiên Man
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Bát Đại Chiến Tướng của Nam Hải thấy Long Kình Thiên nhìn về phía mình, trái tim trong lồng ngực nhất thời ngừng đập, ánh mắt trốn tránh.
- Các người ở sau lưng ta truyền âm nghị luận, cho rằng ta không biết sao?
Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.
Tám người vốn dĩ còn ôm trong lòng hy vọng may mắn, hiện tại đột nhiên nghe Long Kình Thiên nói vậy, sợ đến mức toàn bộ đều quỳ rạp xuống đất.
- Chủ nhân tha mạng, chúng thuộc hạ sau này không dám nữa!
- Chúng thuộc hạ sau này không dám bất kính đối với chủ nhân nữa! Cầu xin chủ nhân tha mạng!
Cả tám người liên tục dập đầu, vẻ mặt xám như tro tàn.
- Chủ nhân, là do thuộc hạ quản giáo không nghiêm, cầu xin chủ nhân thứ tội!
Nam Hải Phật Vương đứng một bên, lúc này cũng hoảng hốt chạy đến trước mặt Long Kình Thiên, quỳ xuống nhận tội. Trên trán hắn tươm đầy mồ hôi lạnh. Tuy rằng hắn cũng biết Bát Đại Chiến Tướng dưới tay mình đối với việc chính mình thần phục Long Kình Thiên, trong lòng vẫn luôn không phục, nhưng mà hắn không ngờ đến tám người bọn họ lại còn dám ở sau lưng Long Kình Thiên nghị luận bất kính.
Long Kình Thiên nhìn thấy Bát Đại Chiến Tướng của Nam Hải quỳ rạp trước mặt mình, không ngừng dập đầu cầu xin, khẽ hừ lạnh một tiếng. Một tiếng hừ lạnh này, liền khiến cho tám người giống như bị sét đánh vậy, toàn thân chấn động, miệng phun ra một ngụm tinh huyết. Ánh mắt kẻ nào cũng tràn ngập kinh hoảng.
- Đây chỉ là một trừng phạt nhỏ đối với các ngươi, nếu như có lần sau, tuyệt đối không tha!
Long Kình Thiên nói tiếp.
Tám người tìm được đường sống trong cái chết, nào dám nói gì, liên tục khấu tạ không thôi.
- Các ngươi đều đứng lên đi!
Long Kình Thiên tiếp theo nói.
Lúc này chín người Nam Hải Phật Vương mới cung kính ứng tiếng, hoảng hốt đứng thẳng lên.
Ngay sau đó, Long Kình Thiên bảo đám người Nam Hải Phật Vương đem linh hồn chi hải buông ra, hạ xuống mầm mống tín ngưỡng của mình vào. Lúc trước mặc dù đám người Nam Hải Phật Vương đã chấp nhận đầu nhập Long Kình Thiên, nhưng mà linh hồn chi hải cũng còn chưa có bị Long Kình Thiên hạ xuống mầm mống tín ngưỡng, cho nên Bát Đại Chiến Tướng kia mới dám làm càn truyền âm nghị luận Long Kình Thiên như thế.
Sau đó, Long Kình Thiên cùng với đám người Tử Thiên Long Hoàng quay trở về Hải cung Nam Hải.
o0o
Ngồi trên ngai vàng đại điện Nam Hải, Long Kình Thiên đảo mắt một vòng nhìn ba người Nam Hải Phật Vương, Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương đang cung kính đứng một bên dưới đại điện.
Bắc Hải Ngưu Vương này, mấy năm trước đây Long Kình Thiên đã từng gặp qua rồi, chính là gã thanh niên Chủ thượng, kẻ ở tại Đấu giá hội Phong Vân, khi tiến hành đấu giá bộ Công pháp Thần cấp Đỉnh phong Tử Lôi Phách Thiên Quyết, cùng với tiểu thư của Thần miếu Man Hoang cạnh tranh với nhau.
Đám người Nam Hải Phật Vương đứng bên dưới đại điện, hơi cúi đầu xuống, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
- Phật Ứng Sinh, Quỷ Vương Thất, Ngưu Nhất!
Long Kình Thiên mở miệng nói.
Thân thể ba người Nam Hải Phật Vương khẽ rung lên, nhanh chóng cung kính đáp:
- Có thuộc hạ!
- Truyền lệnh của ta xuống, lật tung mỗi một góc của Loạn Hải, tìm kiếm cho ta một thứ!
Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.
Ba người Nam Hải Phật Vương ngây người ra.
- Chủ nhân, chẳng biết ngài muốn tìm kiếm thứ gì?
Nam Hải Phật Vương tiến lên trước một bước, cẩn thận hỏi.
- Một hạt châu!
Long Kình Thiên nói.
- Một hạt châu?
Ba người Nam Hải Phật Vương đồng thời hỏi lại.
- Không sai!
Tay phải Long Kình Thiên khẽ giơ ra, vô số khí lưu luân chuyển, hình thành một khỏa hạt châu to cỡ nắm tay trẻ con phiêu phù bên trên bàn tay của hắn. Bên trên khỏa hạt châu này có vô số đạo hoa văn nhiều màu lấp lánh. Từ trên khỏa hạt châu không ngừng phát ra quang mang hoàng sắc nhàn nhạt.
- Truy tìm cho ta một hạt châu giống như vậy!
Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.
- Truyền lệnh đi xuống, người tìm được nó, phần thưởng chính là mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ! Hơn nữa còn có thêm một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong nữa!
Đám người Nam Hải Phật Vương nhất thời khiếp sợ dị thường.
Mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ, một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong!
- Mau đi đi!
Trong lúc mọi người đang ngây người khiếp sợ, Long Kình Thiên khẽ phất tay nói.
- Vâng, chủ nhân!
Đám người Nam Hải Phật Vương lúc này mới hoàn hồn lại, cung kính ứng tiến, sau đó rời khỏi đại điện, truyền đạt mệnh lệnh đi xuống, để cho toàn bộ binh lính Ngũ Hải của Loạn Hải lật tung mỗi một góc của Loạn Hải, tìm kiếm một khỏa hạt châu như Long Kình Thiên nói.
Khỏa hạt châu mà Long Kình Thiên hạ lệnh cho đám người Nam Hải Phật Vương đi tìm, tự nhiên chính là hạt Thương Sinh Thần Châu kia.
Trong trí nhớ của Phiền Kiếm mà hắn đọc được, thì một hạt Thương Sinh Thần Châu chính là ở trong Loạn Hải này. Về phần một hạt còn lại, thì đang ở tại Tinh vực Bất Hủ.
- Tinh vực Bất Hủ…
Long Kình Thiên khẽ lẩm bẩm. Bất Hủ Thần Phủ kia chính là ở Tinh vực Bất Hủ a! Chẳng qua, một khi hạt Thương Sinh Thần Châu kia đã ở trong Tinh vực Bất Hủ, như vậy sau này Long Kình Thiên tự nhiên sẽ đi đến Tinh vực Bất Hủ tìm kiếm nó.
Đem hai hạt Thương Sinh Thần Châu hợp lại, liền tìm được địa điểm Thần thể của Thương Sinh Đại Đế. Đến lúc đó, luyện hóa được Thần thể của Thương Sinh Đại Đế, thực lực của hắn có thể gia tăng thêm không ít. Hơn nữa động phủ hơi hạ lạc của Thần thể Thương Sinh Đại Đế, hẳn là còn có không ít các loại bảo bối khác.
Chẳng qua, hiện tại Ma Tộc sắp tiến công tới, Long Kình Thiên cũng chỉ có thể đợi sau khi đánh lui xong Ma Tộc, lúc đó mới đi đến Tinh vực Bất Hủ một chuyến.
- Gã Thái thượng Trưởng lão Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ kia hiện tại hẳn là muốn đem mình bầm thây vạn đoạn a!
Long Kình Thiên thầm nghĩ. Hiện tại gã Viên Sơn kia hẳn là đã biết chuyện cháu nội Viên Triêu của hắn đã chết ở trong tay chính mình, hơn nữa hơn chín thành chín bảo tàng bên trong Thương Sinh Bảo Tàng đã bị chính mình dọn sạch, đối với chính mình khẳng định là sát ý ngập trời rồi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi. Tử Thiên Long Hoàng cũng mang theo ánh mắt nghi hoặc nhìn lại. Hạt châu kia đến tột cùng là bảo bối gì, lại có thể để cho Long Kình Thiên hạ lệnh treo giải đến mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ, một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong mà truy tìm cơ chứ?
Long Kình Thiên cũng không có giấu diếm, đem chuyện tình Thương Sinh Thần Châu nói cho hai người biết.
- Thần thể của Thương Sinh Đại Đế?
Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.
- Không sai!
Long Kình Thiên nói:
- Chỉ cần tìm được hai hạt Thương Sinh Thần Châu này, liền có thể tìm được Thần thể Thiên Thần của Thương Sinh Đại Đế năm đó!
Lúc này hai người mới hiểu được vì sau Long Kình Thiên lại hạ lệnh treo giải thưởng hậu hỉ đến như vậy.
Mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ cùng với một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong tuy là bảo bổi, nhưng mà so sánh với Thần thể Thiên Thần của Thương Sinh Đại Đế thì căn bản không tính là cái gì cả.
- Lão đại, vậy để hai người chúng ta cùng đi giúp ngươi tìm kiếm đi!
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
- Cũng được!
Long Kình Thiên gật đầu nói.
Vì thế, sau đó hai người Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng với Tử Thiên Long Hoàng liền rời khỏi đại điện, tìm kiếm hạt Thương Sinh Thần Châu kia.
Mà Long Kình Thiên thì vừa một bên tu luyện, vừa chờ đợi tin tức.
Bảy ngày sau đó, hạt Thương Sinh Thần Châu kia đã được một gã Đại Thống lĩnh của Nam Hải tìm được, đưa lên cho Long Kình Thiên.
Hạt Thương Sinh Thần Châu kia nằm ở trong tay Long Kình Thiên, ôn nhuận mịn màng, tản ra quang mang sáng rọi mê người. Trên mặt Long Kình Thiên lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Hạt Thương Sinh Thần Châu này rốt cuộc cũng tìm được!
Sau đó, Long Kình Thiên ban cho gã Đại Thống lĩnh Nam Hải kia mười ức Cửu Dương Đan, một ngàn Thần đan Thượng Cổ cùng với một bộ Vũ kỹ Thần cấp Đỉnh phong. Gã Đại Thống lĩnh Nam Hải kia tự nhiên là mừng rỡ đến mức liên tục khấu tạ không thôi.
Sau khi tìm được hạt Thương Sinh Thần Châu kia, Long Kình Thiên liền cùng với bốn người Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Vu Vũ, Vu Càn ly khai Loạn Hải, sau đó đi đến Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ.
Long Kình Thiên đầu tiên đi đến Đông Vực của Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ.
Nửa tháng sau đó, toàn bộ các tông môn tại Đông Vực, Tây Vực, Bắc Vực còn có Trung Vực của Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ cũng đều bị Long Kình Thiên thu phục hết.
Đến lúc này, Đại lục Thiên Lam, Đại lục Man Hoang, Loạn Hải, Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ toàn bộ thống nhất, Long Kình Thiên đã thống nhất hoàn toàn Vị diện Thiên Man!
Vị diện Thiên Man từ cổ chí kim, trải qua vô số vạn năm, cho tới bây giờ cũng chưa từng có một người nào có thể hoàn toàn thống nhất được Vị diện Thiên Man, cho nên Long Kình Thiên đã trở thành đệ nhất nhân chân chính của toàn bộ Vị diện Thiên Man từ trước đến nay!
Liền thậm chí ngay cả hai người Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng đi theo bên cạnh Long Kình Thiên cũng đều sợ hãi không thôi. Cả hai người cũng đều không thể đoán được rằng, Long Kình Thiên thế nhưng chỉ cần dùng thời gian có hơn hai năm, đã hoàn toàn thống nhất toàn bộ Vị diện Thiên Man như vậy!
Mà lúc này, càng ngày có thêm càng nhiều các thế lực của Tinh vực Xích Thành đã biết được tin tức Ma Tộc muốn tiến công Tinh vực Xích Thành. Toàn bộ Tinh vực Xích Thành trên nên vô cùng khẩn trương, vô số các thế lực đều kết thành liên minh, nhằm chống cự lúc Ma Tộc tiến công.
o0o
- Đại Trưởng lão, đây chính là Vị diện Thiên Man!
Trong lúc Long Kình Thiên đã thống nhất xong Vị diện Thiên Man, thì bên ngoài tinh không của Vị diện Thiên Man, đột nhiên lại xuất hiện một đám người. Một người trong đó chính là Đại Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông, Phương Toàn!
Nhận được tin tức cầu cứu của Lão tổ Hải vực Băng Sơn Trần Bác, Đại Trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông Phương Toàn rốt cuộc cũng dẫn người chạy đến Vị diện Thiên Man.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 359: Giúp Các Ngươi Bắt Long Kình Thiên
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Đại Trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông Phương Toàn nghe vậy, khẽ gật đầu, nhìn xuống Vị diện Thiên Man trước mặt, sắc mặt âm trầm.
Dọc đường tới đây, hắn đã mấy lần truyền tin cho Trần Bác, thế nhưng mãi cũng đều không nhận được hồi âm, xem ra Trần Bác đã…
- Long Kình Thiên, ta thật muốn nhìn xem ngươi có phải là ba đầu sáu tay hay không, thế nhưng ngay cả Vạn Bảo Thần Tông ta cũng không thèm đặt trong mắt như vậy.
Trong lòng Phương Toàn thầm cười lạnh.
Hắn đã biết được Trần Bác trước khi chết đã báo cho Long Kình Thiên biết được hắn cùng với chính mình có quan hệ không nhỏ, nhưng mà Long Kình Thiên lại vẫn như cũ xuống tay với Trần Bác.
- Phương Toàn…
Đúng lúc này, một đạo thanh âm vang lên. Người mở miệng là một vị lão giả:
- Lần này chúng ta nể mặt thể diện sư phó của ngươi mới đi tới Vị diện Thiên Man, đem cái gã Long Kình Thiên kia bắt lại. Còn những chuyện khác, chúng ta sẽ không để ý đến đâu!
Phương Toàn vừa nghe, liền vội vàng nhanh chóng gật đầu, cung kính nói:
- Vâng, Thái thượng Trưởng lão Lôi Tư, Phương Toàn biết!
Lần này Phương Toàn đến đây, vì lo lắng thực lực đối phương quá cao, cho nên hắn mới mời theo năm vị Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông cùng đến trợ lực.
Năm người này có mối quan hệ không tệ với sư phó hăn, hơn nữa, Phương Toàn ở bên cạnh lại còn thêm mắm dặm muối, nói rằng Long Kình Thiên kia căn bản là không thèm đặt Vạn Bảo Thần Tông ở trong mắt, thuyết phục năm người cùng đến đây.
- Đi thôi! Ma Tộc sắp tấn công đến rồi, thời gian gấp gáp. Hiện tại chúng ta liền đi bắt cái gã Long Kình Thiên kia lại, mang về Vạn Bảo Thần Tông vấn tội!
Một gã Thái thượng Trưởng lão khác của Vạn Bảo Thần Tông đột nhiên lên tiếng, ngữ khí tùy tiện, phảng phất như là bắt giữ Long Kình Thiên kia chỉ là chuyện trở bàn tay mà thôi.
- Vâng, Thái thượng Trưởng lão Thiệu Hải!
Phương Toàn cung kính nói:
- Có mấy vị Thái thượng Trưởng lão đích thân đến, gã Long Kình Thiên kia cho dù có bổn sự thông thiên cũng thoát không nổi!
Đám người Thái thượng Trưởng lão Thiệu Hải kia nghe được Phương Toàn nịnh hót như thế, khẽ gật đầu, trong lòng đều vui vẻ.
Sau đó mọi người phá vỡ tầng cương khí bên ngoài của Vị diện Thiên Man, tiến nhập vào Vị diện Thiên Man, hướng về phía Hải vực Băng Sơn của Đại lục Man Hoang mà đi xuống.
Mấy canh giờ sau đó, mọi người đã đi đến bên ngoài Hải vực Băng Sơn.
Lôi Tư phiêu phù trên thiên không, triển khai thần thức đảo quét xuống Hải vực Băng Sơn bên dưới. Cặp mày hắn nhất thời nhíu lại. Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận của Hải vực Băng Sơn này, trước đây hắn đã từng gặp qua rồi, nhưng mà hiện tại tựa hồ có chút bất đồng so với trước đây.
Bốn người còn lại hiển nhiên cũng phát hiện ra sự dị thường của Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận.
Cả năm người liếc mắt nhìn nhau một cái.
Khí tức toàn thân Lôi Tư đột nhiên giống như núi lửa phun trào lên một trận, khiến cho phong vân biến sắc, kinh động đến đám Gia chủ, Trưởng lão, Thái thượng Trưởng lão của các Gia tộc trên các đảo của Hải vực Băng Sơn.
Đám người Trâu Nhất Phàm toàn bộ cũng đều phi thân bay ra, hướng về phía thiên không bay lên.
- Là người của Vạn Bảo Thần Tông!
- Đám người của Đại Trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông đã đến rồi à?
Đám người Trâu Nhất Phàm nhìn thấy phục sức trên người của đám người Lôi Tư, sắc mặt nhất thời đại biến, toàn bộ đều kinh hô thành tiếng.
Vạn Bảo Thần Tông, chính là Đệ nhất Thần Tông của Tinh vực Xích Thành!
Ở trong lòng của đám người Trâu Nhất Phàm, đó chính là sự tồn tối cao vô thượng, là một cự vật phi thường to lớn!
- Các người của Hải vực Băng Sơn nghe rõ đây, năm người này chính là các vị Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông chúng ta! Đây chính là Đại Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông chúng ta!
Lúc này, một vị Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông tiến lên, đối với đám người Trâu Nhất Phàm dùng thái độ cao cao tại thượng nói. Tiếp theo đột nhiên đối với đám người Trâu Nhất Phàm quát lớn:
- Đám người các ngươi còn không mau mở ra Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận, đi ra cung nghênh?
Đám người Trâu Nhất Phàm bọn họ nghe được bên phía Vạn Bảo Thần Tông không ngờ lại đến đây năm vị Thái thượng Trưởng lão, nhất thời cả kinh lên một trận.
- Chúng ta mau bẩm báo lại cho chủ nhân!
Trâu Nhất Phàm sau khi giật mình kinh hãi, liền lập tức phản ứng lại, vội vàng đem ngọc phù xuất ra, nhanh chóng bóp nát, hướng Long Kình Thiên bẩm báo tin tức.
Long Kình Thiên sớm đã dự đoán được người của Vạn Bảo Thần Tông sẽ đến, cho nên trước đó đã hạ lệnh xuống cho đám người Trâu Nhất Phàm, chỉ cần người của Vạn Bảo Thần Tông đi tới, liền lập tức hướng hắn bẩm báo.
Lúc này, Long Kình Thiên đang ở tại Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ chỉnh hợp các tông môn của Đông Vực, Tây Vực, Bắc Vực, Trung Vực của Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ, đột nhiên không gian bên trong Trấn Thiên Tháp chấn động, trong lòng vừa động, đem một khỏa ngọc phù lấy ra.
- Hửm? Người của Vạn Bảo Thần Tông rốt cuộc cũng đã đến rồi?
Thần thức của Long Kình Thiên khẽ đảo qua ngọc phù, sau đó lẩm bẩm:
- Còn đến năm vị Thái thượng Trưởng lão nữa?
Mấy ngày nay, hắn vẫn luôn một mực chờ đợi Phương Toàn đến.
- Xem ra mặt mũi của Phương Toàn này cũng đủ lớn a, thế nhưng lại có thể mời đến năm vị Thái thượng Trưởng lão!
Long Kình Thiên nở nụ cười tự giễu. Hắn đối với Tông chủ của các tông môn của Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ hạ đạt một vài mệnh lệnh, sau đó thân thể chợt lóe lên, đã ly khai khỏi Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ, sau đó hướng về phía Hải vực Băng Sơn mà thuấn di đi tới!
Lúc này, đám người Trâu Nhất Phàm đã vận chuyển Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận, cũng không phải là mở ra đại trận, mà là cùng với đám người của Vạn Bảo Thần Tông tiến hành giằng co.
Phương Toàn nhìn thấy đám người Trâu Nhất Phàm cũng không chỉ có không mở ra Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận, hơn nữa lại còn ngay cả một chút để ý cũng chẳng thèm, đối với đám người chính mình không thèm nhìn lấy một cái, sắc mặt của hắn nhất thời âm trầm lại.
- Đám người bên dưới nghe đây, lập tức đem Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận mở ra, ra ngoài cung nghênh!
Gã Trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông kia nhìn thấy bên dưới không hề có chút động tĩnh nào cả, sắc mặt cực kỳ khó coi, lại quát lên.
Bên dưới lại vẫn như cũ không hề có chút động tĩnh gì.
Sắc mặt đám người Lôi Tư, Thiệu Hải có chút khó nhìn.
Thân phận bọn họ chính là Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông, địa vị phi thường tôn quý, cho dù là đi đến Vị diện nào của Tinh vực Xích Thành, thì cũng đều nhận được sự tiếp đãi nhiệt tình, ân cần nịnh hót, không nghĩ đến hiện tại thế nhưng lại bị người khác không thèm để ý đến, không chỉ có như thế, lại còn bị ăn canh bế môn nữa!
Thiệu Hải kia hừ lạnh một tiếng:
- Cái đám hạ tiện khốn kiếp kia, hiện tại ta lập tức đem Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận này phá vỡ, đem bọn chúng nhất nhất đánh chết hết!
Nói xong, liền định động thủ đánh vỡ Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận bên dưới.
- Dừng tay!
Lôi Tư nhìn thấy thế, đột nhiên lên tiếng cản lại:
- Uy lực của Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận này rất không tệ, trừ khi là cường giả Thiên Thần đến, mới có khả năng phá được!
Thiệu Hải nói:
- Chỉ là nghe đồn mà thôi! Ta cũng không tin uy lực của Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận này thật sự mạnh mẽ như vậy!
Chẳng qua, mặc dù ngoài miệng hắn nói như vậy, nhưng mà vẫn dừng lại không tiếp tục động thủ. Hiển nhiên, hắn cũng đã từng nghe nói qua uy lực của Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận này.
- Chẳng lẽ chúng ta cứ đứng hoài ở nơi này hay sao?
Một gã Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông nói.
Lúc này, Phương Toàn chợt quay đầu lại, nhìn xuống đám người Trâu Nhất Phàm bên trong trận, nói:
- Các vị, chúng ta lần này chính là nhận được lời mời của Lão tổ Trần Bác các ngươi mà đến, đến đây là muốn trợ giúp các ngươi bắt tên Long Kình Thiên kia, cũng không có ác ý!
Hóa ra gã Phương Toàn này còn tưởng rằng đám người Trâu Nhất Phàm là hiểu lầm ý đồ đến đây của bọn họ, cho nên mới không đem Âm Hàn Cửu Tuyệt Trận mở ra.
Đừng nói là Phương Toàn, thậm chí ngay cả đám người Lôi Tư cũng là có ý tưởng như vậy.
Đám người Trâu Nhất Phàm nghe thấy vậy, hai mắt nhìn nhau, chẳng qua là cũng không có người nào dám thốt ra lời cười nhạo.
Phương Toàn nói xong, nhìn thấy bên dưới vẫn là một mảnh yên tĩnh, cặp mày nhíu lại. Hắn nghĩ mãi cũng không hiểu nổi, đám người Trâu Nhất Phàm một khi đã hiểu được ý đồ đến đây của bọn họ, vì sao lại còn chưa đem đại trận mở ra?
Đột nhiên, đúng lúc này, không gian phía trước mặt bọn họ chợt lay động một trận.
Đám người Lôi Tư, Thiệu Hải không khỏi liếc mắt nhìn lại, chỉ thấy trước mặt chợt xuất hiện một gã thanh niên tóc đen.
Bởi vì lần này Long Kình Thiên đã biến trở lại diện mạo vốn có của mình, cho nên đám người Lôi Tư, Thiệu Hải, Phương Toàn cũng không nhận thức ra Long Kình Thiên.
Trong lúc gã Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông kia muốn lên tiếng quát hỏi thân phận của Long Kình Thiên, thì Long Kình Thiên đột nhiên mở miệng hỏi trước:
- Ma Tộc sắp tấn công tới, các người không ở lại Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông tiến hành phòng thủ, lại vì chuyện riêng cá nhân mà tự tiện rời khỏi Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông, có biết tội hay không?
Tuy rằng ngữ khí nói chuyện của Long Kình Thiên nhẹ nhàng lãnh đạm, nhưng mà lại dùng ngữ khí hoàn toàn là của kẻ bề trên khi nói chuyện với đám người Lôi Tư, Thiệu Hải, Phương Toàn.
Đám người Lôi Tư, Thiệu Hải nhìn thấy một gã tiểu tử Thần cấp Thất trọng Đỉnh phong đột nhiên xuất hiện trước mặt, tiếp theo lại dám trách hỏi bọn hắn như thế, tất cả cũng đều sửng sốt.
- Tiểu tử, ngươi chính là cái tên Long Kình Thiên kia à?
Lúc này, Phương Toàn đột nhiên trong lòng vừa động, quát lên.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555