24-11-2010, 01:31 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Chương 350: Trương thiếu sợ hãi
Nguồn: Sưu Tầm
Sở Phà m đang ở biệt thự Bạch Cảnh Sơn nói chuyện với Ngô bá thì bỗng nhiên điện thoại reo lên, là số của Trần Thiên Minh. Hắn nhấc máy:
- Cục trưởng Trần à ? Có chuyện gì không?
- Sở Phà m, cÆ¡ há»™i tá»›i rồi. Tôi nháºn được tin TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘i má»™t mình đến há»™p đêm Má»™ng Ảo để uống rượu chÆ¡i bá»i. Tôi vá»™i chạy tá»›i xem thì thấy đúng là nhÆ° thế.
Trần Thiên Minh không kìm được kÃch Ä‘á»™ng nói.
- Tháºt không váºy? Sở Phà m hiểu "cÆ¡ há»™i" mà Trần Thiên Minh nói là gì. Mấy ngà y qua Trần Thiên Minh để ý đến từng bÆ°á»›c Ä‘i của TrÆ°Æ¡ng thiếu, chá» cho đến lúc TrÆ°Æ¡ng thiếu ra ngoà i má»™t mình.
- Äúng váºy, tôi đã kiểm tra lại, Ä‘iá»u nà y là cá»±c kỳ chÃnh xác. Sở Phà m, cáºu mau Ä‘i đến đây. Tôi ở há»™p đêm Má»™ng Ảo chá» cáºu. Äêm nay tôi phải kết liá»…u hắn, chấm dứt tất cả má»i chuyện.
Trần Thiên Minh giáºn dữ nói.
Sở Phà m hơi suy nghĩ một lúc sau đó nói:
- Äược rồi. Ông chá» tôi, tôi láºp tức tá»›i ngay.
Sở Phà m cúp máy sau đó nói với Ngô bá:
- Ngô bá, cháu có việc phải Ä‘i trÆ°á»›c. Chuyện vừa rồi bà n vá»›i bác phải phiá»n bác lao tâm khổ tứ hÆ¡n nữa rồi.
- Thiếu chủ đừng khách khÃ. Äó là việc nên là m của tôi. Thiếu chủ cứ Ä‘i thong thả, là m chuyện gì cÅ©ng nên cẩn tháºn má»™t chút.
Ngô bá dặn dò.
- Vâng!
Sở Phà m gáºt đầu rồi nói:
- Ngân Hồ, cô đi theo tôi một chuyến.
Sau đó Ngân Hồ liá»n lái chiếc xe Porsche mà u bạc chạy băng băng đến há»™p đêm Má»™ng Ảo. Ngồi ở ghế lái phụ chÃnh, sắc mặt Sở Phà m lạnh lùng khác thÆ°á»ng. Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hắn không ngừng suy nghÄ© phải là m cách nà o để xá» lý TrÆ°Æ¡ng thiếu? Mình nên trá»±c tiếp Ä‘á»™ng thủ Æ°? Không được, tốt nhất là để Trần Thiên Minh ra tay, nhÆ° váºy sẽ khiến cho ông ấy được sảng khoái vì báo thù cho con. Äiá»u đó chẳng phải sẽ tốt hÆ¡n sao?
Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Sở Phà m đã vạch ra kế hoạch sao cho tháºt tốt. Tiếp theo sẽ xem Trần Thiên Minh sắp xếp thế nà o.
Ngân Hồ chạy xe tá»›i há»™p đêm Má»™ng Ảo rồi dừng lại để Sở Phà m Ä‘i ra. Hắn cầm Ä‘iện thoại gá»i cho Trần Thiên Minh, ngay sau đó đã thấy Trần Thiên Minh Ä‘i tá»›i bên hắn. Sở Phà m chà o há»i rồi hạ giá»ng nói:
- Trương thiếu đang ở bên trong à ?
- Äúng thế, hắn Ä‘ang ở bên trong. Hắn có vẻ rất không vui. Lúc má»›i Ä‘i và o thì chỉ có má»™t mình hắn nhÆ°ng bây giá» hình nhÆ° có má»™t cô gái Ä‘ang ở bên cạnh.
Trần Thiên Minh nhÃu mà y nói.
- Sao? Cô gái kia là ai? Là ngÆ°á»i của hắn hay là gái của há»™p đêm.
Sở Phà m há»i.
- Là gái của hộp đêm, nhìn cách ăn mặc của cô ta là có thể đoán ra.
Trần Thiên Minh tin chắc nói.
- Váºy thì rất tốt! À, ở Bắc kinh nà y có Ä‘Æ°á»ng quốc lá»™ vòng vèo quanh núi nà o mà thÆ°a thá»›t ngÆ°á»i qua lại không?
Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên há»i.
- ÄÆ°á»ng quốc lá»™ vòng vèo quanh núi mà thÆ°a thá»›t ngÆ°á»i qua lại à ? Ở ngoại ô phÃa Tây thà nh phố, những con Ä‘Æ°á»ng ở cạnh núi quanh co nói chung rất là nhiá»u. Lái xe buổi tối vô cùng nguy hiểm, cho nên và o lúc đó hầu nhÆ° không có xe qua lại.
Trần Thiên Minh trầm ngâm nói.
- Tốt lắm, con Ä‘Æ°á»ng nà y rất phù hợp.
Ông nghÄ© thá» xem, nếu nhÆ° TrÆ°Æ¡ng thiếu uống rượu say sau đó lái xe trên con Ä‘Æ°á»ng nà y, ai ngá» bất cẩn rá»›t xuống vá»±c cÅ©ng là điá»u hoà n toà n có thể xảy ra phải không?
Sở Phà m thản nhiên nói.
Trần Thiên Minh nghe váºy thì hai mắt bá»—ng sáng lên, kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Äúng, đúng, Ä‘iá»u nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có khả năng. Cáºu suy nghÄ© tháºt là chu toà n.
- Bây giá» không phải là lúc khen ngợi nhau. Ông hãy đến con Ä‘Æ°á»ng đó xem trÆ°á»›c, lá»±a chá»n Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng tháºt tốt rồi chá» tôi.
Sở Phà m nói xong lại ghé và o tai Trần Thiên Minh nói thầm và i câu.
Trần Thiên Minh nghe váºy thì gáºt đầu, hai mắt sáng lên, vẻ mặt cà ng ngà y cà ng kÃch Ä‘á»™ng, sau cùng ông thấp giá»ng nói:
- Cáºu yên tâm Ä‘i, tôi Ä‘i đến chá»— đó sắp đặt trÆ°á»›c. Việc ở đây giao cho cáºu.
- Không còn chuyện gì nữa, ông đi trước đi.
Sở Phà m thản nhiên nói.
Ãnh sáng ở bên trong há»™p đêm Má»™ng Ảo má» mỠảo ảo, âm nhạc Ä‘inh tai nhức óc trà n ngáºp khắp má»i ngõ ngách ở đây.
Trên má»™t chiếc ghế, TrÆ°Æ¡ng thiếu vừa ôm má»™t cô gái xinh đẹp sexy vừa uống rượu. Nhìn vẻ mặt thì dÆ°á»ng nhÆ° đã uống không há» Ãt. Ãnh mắt gã mang theo má»™t vẻ mÆ¡ mà ng cuồng dã, bà n tay Ä‘ang vừa vừa sá» nắn bá»™ ngá»±c của cô gái kia lại vừa uống rượu.
- Äáng ghét, anh là m ngÆ°á»i ta Ä‘au quá à .
Cô gái gợi cảm kia cÆ°á»i khúc khÃch.
- Hôm nay anh tìm em là để phát tiết. Mẹ kiếp, mấy ngà y gần đây lão tá» trong ngÆ°á»i vô cùng khó chịu.
TrÆ°Æ¡ng thiếu hà ra má»™t hÆ¡i thở đầy mùi rượu, phẫn háºn nói.
Quả là mấy ngà y gần đây TrÆ°Æ¡ng thiếu bá»±c tức rất nhiá»u chuyện. Hôm trÆ°á»›c gax bị Sở Phà m tát sÆ°ng cả hai má ngay tại nhà mình. Sau đó gã tức giáºn nói muốn tìm cách trả thù Sở Phà m nhÆ°ng lại bị ba gã tát thêm má»™t cái tháºt mạnh. Lúc đó gã vô cùng sá»ng sốt, sau đó TrÆ°Æ¡ng Bằng lại còn tức giáºn mắng gã việc tốt không đủ, việc xấu có thừa, còn cảnh cáo gã tuyệt đối không thể đụng và o ná»a sợi lông của Sở Phà m. Nếu không chỉ có Ä‘Æ°á»ng chết.
Trương Bằng từ trước đến nay chưa hỠcó thái độ đó với gã cho nên gã rất kinh ngạc. Sau đó gã mới biết Sở Phà m đang nắm giữ chứng cứ chứng minh gã và Hứa Nhạc cấu kết với nhau, rồi tới thẳng nhà gã uy hiếp hai ba con gã.
Cho nên gã đã hiểu được tại sao Sở Phà m trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy là m nhục mình mà ba gã vẫn không thèm đếm xỉa, tháºm chà còn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vá»›i Sở Phà m. NghÄ© đến đây trong lòng gã lại dâng lên từng cÆ¡n tức giáºn và căm há»n, nhÆ°ng gã cÅ©ng chẳng có cách gì. Äối vá»›i mệnh lệnh của ba mình, gã không dám cãi lại. Gã chỉ dám thầm oán trách là tại sao mà Sở Phà m lại nắm được chứng cứ chứng minh gã và Hứa Nhạc cấu kết vá»›i nhau cÆ¡ chứ.
Cho nên mấy ngà y nay TrÆ°Æ¡ng thiếu rất buồn bá»±c và căm tức ở trong lòng, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng có có cách nà o giải quyết. Nên mấy ngà y gần đây gã Ä‘Ã nh liên tiếp rủ bạn bè đắm mình và o há»™p đêm và quán bar. Äêm nay bất ngá» xảy ra má»™t chuyện, bạn gái của gã là Lý TÆ° Phượng Ä‘ang là m việc ở nÆ°á»›c ngoà i đã đáp phi cÆ¡ vá» Bắc Kinh. Trong lòng gã tháºt sá»± là đang rất buồn phiá»n nên má»™t mình chạy tá»›i há»™p đêm Má»™ng Ảo để tìm gái phong tình.
- Em là m cho anh được sảng khoái nha.
Cô gái gợi cảm kia nói xong đưa đôi bà n tay luồn và o trong đũng quần của Trương thiếu.
Khoé miệng TrÆ°Æ¡ng thiếu bá»—ng nhiên hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i ác Ä‘á»™c. Gã mạnh bạo dúi đầu của cô gái gợi cảm kia và o Ä‘Å©ng quần của mình rồi nói:
- Hay là em dùng miệng để là m anh sảng khoái đi.
Cô gái gợi cảm cÆ°á»i khúc khÃch đầy quyến rÅ©, sau đó Ä‘Æ°a tay cởi quần TrÆ°Æ¡ng thiếu ra, nhẹ nhà ng sá» mó rồi sau đó cúi đầu xuống. TrÆ°Æ¡ng thiếu nhịn không được kêu lên má»™t tiếng. Äá»™ng tác của cô gái gợi cảm kia từ từ nhanh lên, gã không ngừng rên lên từng tiếng, từng đợt khoái cảm dâng lên, tiết xuất ra ngoà i. Sau khi xuất hết ra tất cả, gã thở phì phò, trên mặt lá»™ ra vẻ thoả mãn. Lúc nà y cô gái gợi cảm kia vẫn còn Ä‘ang liếm liếm.
Bá»—ng nhiên Ä‘iện thoại reo lên. Gã nháºn ra là số của Lý TÆ° Phượng, liá»n bảo cô gái kia ngừng lại rồi nhấc máy nói:
- Phượng à ? Em xuống phi cơ rồi phải không?
- Äúng thế, anh còn chÆ°a đến sân bay đón em à ?
Lý Tư Phương nũng nịu nói.
- Äang ở trên Ä‘Æ°á»ng, gặp phải má»™t chút việc nên chÆ°a đến ngay được. Em chá» anh má»™t chút.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nói xong, cúp Ä‘iện thoại, sau đó mặc quần lại rồi đứng lên, lấy ra má»™t nắm tiá»n ném cho cô gái gợi cảm kia rồi Ä‘i ra ngoà i.
Khi TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘i ra khá»i há»™p đêm Má»™ng Ảo thì gió đêm thổi từng cÆ¡n mát lạnh khiến gã tỉnh táo lại. Gã rút chìa khoá mở xe của mình ra, theo thói quen ngồi xuống ghế rồi khoá cá»a. Äá»™t nhiên, cảm thấy có gì đó khác thÆ°á»ng, quay đầu lại thì vô cùng kinh hãi, hÆ¡i rượu trong ngÆ°á»i đã bị bốc Ä‘i hÆ¡n má»™t ná»a. Gã nhìn thấy rõ rà ng đằng sau xe còn có thêm má»™t ngÆ°á»i nữa.
- Trương thiếu, mấy ngà y nay vẫn khoẻ chứ?
NgÆ°á»i ngồi ở phÃa sau xe lên tiếng há»i thăm gã, trên khuôn mặt hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i thản nhiên.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nhìn thấy ngÆ°á»i nà y thì hai mắt gã bá»—ng trở nên lạnh lẽo, trong chốc lát trên khuôn mặt hiện lên má»™t vẻ vô cùng phẫn ná»™, vẻ tức giáºn nà y giống nhÆ° là muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống ngÆ°á»i ở đằng sau xe.
NgÆ°á»i ngồi ở sau xe đúng là Sở Phà m.
- Tại sao mà y lại ở trong xe của tao?
TrÆ°Æ¡ng thiếu lạnh lùng há»i.
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i, không trả lá»i, khẽ nhấc ngÆ°á»i lên rồi Ä‘i tá»›i ghế lái phụ nói:
- Chỉ cần tao muốn thì cho dù là đêm hôm khuya khoắt tao cũng có thể xuất hiện ở trong phòng của mà y, mà y có tin không?
TrÆ°Æ¡ng thiếu lạnh lùng nhìn Sở Phà m. Thá»±c ra trong lòng gã đối vá»›i Sở Phà m vẫn có chút sợ hãi, nhất là lúc phải má»™t mình đối mặt vá»›i Sở Phà m. Gã biết võ công của Sở Phà m rất cao cÆ°á»ng, mình không phải là đối thủ cho nên tuy trong lòng gã bây giá» rất căm háºn Sở Phà m nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘Ã nh phải tạm thá»i nhẫn nhịn. Gã lạnh lùngnói:
- Xe của tao không chà o đón mà y. Mà y mau cút ra ngoà i đi!
- Hắc hắc, mà y nói chuyện tháºt là nóng nảy. Vá» Ä‘iểm nà y thì mà y phải há»c táºp thằng cha mà y. Mà y nóng tÃnh hÆ¡n ông ta nhiá»u lắm, cần phải nhã nhặn hÆ¡n. Ông tuy là Bà thÆ° Thị uá»· nhÆ°ng lúc nói chuyện vá»›i tao lại vô cùng khách khÃ, dáng vẻ không giống nhÆ° mà y bây giỠđâu.
Sở Phà m lạnh nhạt nói.
- Mà y đừng tưởng mà y nắm được má»™t chút chứng cá»› là tao sợ mà y. Trong mắt tao mà y chẳng là cái gì cả. Sau nà y ai nở nụ cÆ°á»i cuối cùng vẫn còn chÆ°a biết đâu.
Trương thiếu lạnh lùng nói.
- Äúng thế, ai nở nụ cÆ°á»i cuối cùng còn chÆ°a thể biết chÃnh xác. Tuy nhiên…
Ãnh mắt của Sở Phà m trở nên lạnh lẽo. Hắn nhìn chằm chằm và o TrÆ°Æ¡ng thiếu, từng chữ từng chữ má»™t nói:
- Bất kể ngÆ°á»i nở nụ cÆ°á»i cuối cùng là ai cÅ©ng chắc chắn không phải là mà y. Bởi vì sau đêm nay, mà y mãi mãi sẽ không thể cÆ°á»i được nữa.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nghe váºy thì chá»›p chá»›p mắt, gã hÃp mắt lại rồi lạnh lùng nói:
- Mà y nói nhÆ° váºy là có ý gì?
- Không có ý gì cả. Tao chỉ muốn Ä‘em mà y Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i bạn cÅ©, hắn có ý gì vá»›i mà y má»›i là điá»u quan trá»ng.
Sở Phà m lạnh nhạt nói.
- Thối lắm, mà y nói tao đi đâu là tao phải đi à ? Tao nhắc lại lần nữa, mà y mau xuống xe cho tao.
TrÆ°Æ¡ng thiếu tức giáºn nói.
- Chát.
Một âm thanh vang lên khi Sở Phà m tát và o mặt Trương thiếu. Trên khuôn mặt của gã hiện lên một dấu bà n tay rõ rà ng, đôi má gã bỗng trở nên đau đớn nhức nhối.
- Lá»i tao nói mà y nghe không hiểu à ? Mà y ăn nói cho cẩn tháºn. Có phải mấy cái tát lần trÆ°á»›c tao cho mà y vẫn còn chÆ°a đủ phải không?
Giá»ng nói Sở Phà m lạnh lẽo nhÆ° băng phát ra.
TrÆ°Æ¡ng thiếu chá»›p chá»›p ánh mắt, lá»™ ra vẻ vô cùng căm há»n. Gã biết mình không phải là đối thủ của Sở Phà m, tiếp tục ở trên xe không phải là cách giải quyết hay. Vì thế gã vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay mở cá»a xe để chạy ra ngoà i, nhÆ°ng bá»—ng nhiên đôi bà n tay của gã vừa vÆ°Æ¡n ra bá»—ng truyá»n đến má»™t cảm giác Ä‘au thấu xÆ°Æ¡ng, chẳng biết từ lúc nà o Sở Phà m đã Ä‘Æ°a tay trái ra nắm chặt lấy khá»›p xÆ°Æ¡ng cánh tay trái của gã. Bây giá» cánh tay trái của gã hoà n toà n không thể cá» Ä‘á»™ng được nữa.
TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘au đến mức phải há miệng nhe răng ra thở phì phá» há»i:
- Mà y, mà y rốt cuộc là muốn gì?
- Tao chẳng muốn gì cả ngoà i việc muốn mà y lái xe chạy vòng quanh núi.
Sắc mặt Sở Phà m không hiện lên một biểu tình gì, thản nhiên nói.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
24-11-2010, 01:32 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
ChÆ°Æ¡ng 351: TrÆ°Æ¡ng thiếu tuyệt vá»ng (Phần I)
Nguồn: Sưu Tầm
TrÆ°Æ¡ng thiếu nghe thấy Sở Phà m nói nhÆ° muốn ra lệnh cho mình thì trong lòng cảm thấy vô cùng tức giáºn. Từ trÆ°á»›c đến nay chỉ có gã má»›i có quyá»n ra lệnh cho ngÆ°á»i khác chứ đâu có bao giá» có chuyện ngược lại nhÆ° thế nà y? Khuôn mặt gã trở nên hung ác nham hiểm, cặp kÃnh được tháo xuống để lá»™ ra má»™t ngá»n lá»a tức giáºn trong mắt. NhÆ°ng tình hình trÆ°á»›c mắt, gã quả thá»±c không thể đối chá»i lại được vá»›i Sở Phà m. Gã Ä‘á»™t nhiên cảm thấy hối háºn, hối háºn không nên Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i bá»i má»™t mình.
- Lá»i nói của tao mà y đã nghe rõ chÆ°a?
Sở Phà m nhÃu mà y, lá»™ vẻ không kiên nhẫn trong giá»ng nói.
- Xe của tao, tao thÃch Ä‘i đâu liên quan gì đến mà y? Mà y không xứng đáng để ra lệnh cho tao.
- Nói nhÆ° váºy là ...
Giá»ng nói Sở Phà m trở nên lạnh lẽo, từng tia sắc nhá»n bắt ra từ ánh mắt:
- Mà y không nghe lá»i của tao?
- Mà y còn chưa xứng.
Giá»ng nói TrÆ°Æ¡ng thiếu băng lãnh. Lúc gã nói, trong mắt gã hiện lên má»™t tia hà n quang sắc bén ở trong mắt. Bá»—ng nhiên gã cảm thấy má»™t cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n thấu xÆ°Æ¡ng. CÆ¡n Ä‘au dữ dá»™i khiến cho gã không kìm được phải kêu to lên. Cúi đầu xuống gã nhìn thấy Sở Phà m Ä‘ang cầm trong tay má»™t con dao nhá» sắc bén, tà n nhẫn đâm và o đùi phải của gã. Máu tÆ°Æ¡i ứa ra khiến cho quần gã bị nhuá»™m Ä‘á» má»™t mảng lá»›n.
- Tao rất thÃch thái Ä‘á»™ không chịu nghe lá»i của mà y. Chỉ có nhÆ° váºy tao má»›i có cÆ¡ há»™i để hoạt Ä‘á»™ng gân cốt.
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i, trong giá»ng nói hiện lên vẻ đùa bỡn.
- MÃ y....
TrÆ°Æ¡ng thiếu nghiến răng, trên khuôn mặt lá»™ vẻ Ä‘au khổ. Äau Ä‘á»›n khiến gã không thể nói thêm má»™t câu nà o nữa.
- A
Gã kêu thảm một tiếng, thì ra Sở Phà m đã rút con dao đâm ở trên đùi gã ra.
Sở Phà m chùi chùi hai mặt của con dao nhỠở trên chiếc quần của Trương thiếu. Sau khi lau khô vết máu hắn lạnh nhạt nói:
- Nếu mà y không muốn con dao nà y tiếp tục nhuá»™m thêm máu tÆ°Æ¡i thì nghe lá»i tao lái xe chạy đến con Ä‘Æ°á»ng vòng quanh núi.
Giá»ng nói tuy lạnh nhạt, nhÆ°ng mang theo má»™t vẻ khiến ngÆ°á»i ta không thể không nghe theo.
Trương thiếu không nhịn được đến mức phát run lên. Hai tay của gã ôm lấy vết đao ở trên đùi, khuôn mặt trở nên đau đớn vặn vẹo vì bị dao đâm.
Äúng lúc nà y, chuông di Ä‘á»™ng Ä‘á»™t ngá»™t reo lên, chÃnh là của TrÆ°Æ¡ng thiếu.
TrÆ°Æ¡ng thiếu khẽ Ä‘á»™ng tâm, trong lòng cảm thấy vui mừng. Tiếng chuông di Ä‘á»™ng bất thình lình reo lên trong lúc tối tăm nà y chÃnh là tiếng chuông cứu mạng của gã. Gã láºp tức thò tay và o trong túi rút di Ä‘á»™ng ra. NhÆ°ng khi tiếp xúc vá»›i ánh mắt lạnh nhÆ° băng của Sở Phà m thì gã lại sững sá». Gã ý thức được rằng mình tuyệt đối không thể loạn Ä‘á»™ng, cà ng không thể rút di Ä‘á»™ng ra, nếu không háºu quả sẽ rất nghiêm trá»ng tháºm chà có thể bị giết chết.
Sở Phà m không nói gì, thò tay và o túi của TrÆ°Æ¡ng thiếu lấy di Ä‘á»™ng ra. Hắn nhìn và o mà n hình thì biết được là do má»™t cô gái tên là Lý TÆ° Phượng gá»i tá»›i. Hắn cÆ°á»i lạnh, cúp máy Ä‘iện thoại, sau đó dùng tay tháo pin ra.
Trong chốc lát, sắc mặt của TrÆ°Æ¡ng thiếu bá»—ng xám nhÆ° tro tà n. Khúc gá»— cứu mạng cuối cùng của gã đã chìm nghỉm. Bây giá» trong lòng gã bá»—ng cảm thấy má»™t sá»± sợ hãi và tuyệt vá»ng. Cảm giác nà y từ trÆ°á»›c đến nay gã chÆ°a từng trải qua mà chỉ mang lại cho ngÆ°á»i khác được hưởng thụ mà thôi.
- Tao nói lại vá»›i mà y má»™t lần nữa là hãy lái xe Ä‘i vòng quanh núi. Sá»± kiên nhẫn của tao đối vá»›i mà y có thể nói là đã lên đến đỉnh Ä‘iểm. Äừng bắt tao lấy tÃnh mạng của mà y ra đùa giỡn.
Sở Phà m nói xong khẽ Ä‘Æ°a tay lên, con dao sắc bén lạnh lẽo đặt lên trên cổ há»ng của TrÆ°Æ¡ng thiếu.
Tim của TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘áºp thình thịch, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, sắc mặt cÅ©ng trở nên tái nhợt, hô hấp của gã trở nên dồn dáºp, đôi mắt chá»›p Ä‘á»™ng. Gã thở phì phò nói:
- Mà y, mà y muốn là m gì? Chẳng lẽ mà y không muốn sống nữa hay sao?
- Äúng thế, tao không muốn sống nữa. Tao muốn má»™t mạng đổi má»™t mạng vá»›i mà y, xem ra nhÆ° thế vẫn đáng giá. Mà y là con trai của Bà thÆ° Thị uá»·, từng ngấm ngầm cấu kết vá»›i Hứa Nhạc mà có được tà i sản lên tá»›i mấy ngà n vạn. Còn tao thì sao? Ha ha, tao chỉ là má»™t thằng vệ sÄ© nhá» nhoi mà thôi. Mà y nói xem cuá»™c giao dịch nà y không phải là rất lá»i cho tao hay sao?
Sở Phà m lạnh lùng cÆ°á»i.
Những lá»i nói nà y trong chốc lát đúng là đã thá»±c sá»± uy hiếp được TrÆ°Æ¡ng thiếu. TrÆ°Æ¡ng thiếu không muốn chết, tháºm chà có thể nói là sợ chết. Tuy ngoà i mặt gã thâm trầm, thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác nhÆ°ng sâu thẳm trong lòng, gã luôn luôn có má»™t cảm giác sợ hãi đối vá»›i cái chết. TrÆ°á»›c kia gã tá» ra Ä‘á»™c ác bởi vì không có ai có thể uy hiếp tÃnh mạng của gã được. NhÆ°ng lúc nà y, Sở Phà m lấy dao đặt trên cổ há»ng của gã khiến cho gã cảm thấy má»™t cảm giác sợ hãi mà từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a từng có. MÅ©i dao lạnh lẽo khiến cho gã nháºn thức được cái chết sắp tá»›i gần, thân thể không kìm được mà trở nên run rẩy.
- Äiên, Ä‘iên, ngÆ°á»i nà y Ä‘iên rồi, ngÆ°á»i nà y Ä‘iên rồi.
TrÆ°Æ¡ng thiếu thì thà o nói, sau đó mở khóa xe rồi ngoan ngoãn khởi Ä‘á»™ng xe chạy tá»›i con Ä‘Æ°á»ng vòng quanh núi.
- Äây má»›i là má»™t sá»± lá»±a chá»n thông minh.
Sở Phà m thản nhiên nói, con dao vẫn nhÆ° cÅ© đặt trên cổ há»ng của TrÆ°Æ¡ng thiếu. Hắn nói tiếp:
- Chỉ có Ä‘iá»u, tao hy vá»ng dá»c Ä‘Æ°á»ng mà y có thể tiếp tục phát triển trà thông minh của mình. Tốt nhất là mà y không nên biểu diá»…n hay đùa giỡn gì ở trên Ä‘Æ°á»ng. Và dụ nhÆ° cố tình vượt đèn Ä‘á» khiến cho cảnh sát giao thông chú ý, hoặc không chịu nghe lá»i tao chạy đến chá»— khác, vân vân… Nếu nhÆ° mà y tá» ra má»™t chút không biết Ä‘iá»u, con dao trong tay của tao cÅ©ng không thể biết Ä‘iá»u vá»›i mà y được.
Sở Phà m nói xong khẽ Ä‘Æ°a con dao lượn má»™t vòng, trên cổ há»ng của TrÆ°Æ¡ng thiếu liá»n xuất hiện má»™t vệt Ä‘ao má» má».
TrÆ°Æ¡ng thiếu kinh hãi, Ä‘Æ°a tay sá» lấy cổ há»ng, cảm thấy Ä‘au rát. Äôi mắt vừa phẫn ná»™ vừa sợ hãi liếc nhìn Sở Phà m má»™t cái, trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i hối háºn tại sao trÆ°á»›c kia lại trêu chá»c đến thằng Ä‘iên nà y?
Sở Phà m lạnh nhạt Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn TrÆ°Æ¡ng thiếu, trên khuôn mặt hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i đùa bỡn:
- Có phải mà y cảm thấy không phục đúng không? Mà y vốn nghĩ rằng đối phó với hạng vô danh tiểu tốt như tao thì tuỳ tiện động một cái ngón tay là có thể giết chết tao. Nhưng cuối cùng sự sống chết của cha con mà y lại nằm trong tay tao, mà y không phục có phải không?
TrÆ°Æ¡ng thiếu âm trầm không đáp. Trong lòng gã vô cùng phẫn ná»™. CÆ¡n Ä‘au dâng lên từ đùi phải nhÆ° nhắc gã là phải giữ được sá»± bình tÄ©nh, nhất định không được chá»c giáºn thằng Ä‘iên nà y. Trong lòng gã nghÄ© thầm, đợi đến má»™t ngà y nà o đó Sở Phà m mà rÆ¡i và o tay gã, gã nhất định sẽ khiến cho tên Sở Phà m nà y phải trả lại sá»± sỉ nhục gấp trăm lần bây giá».
Nhưng mà , gã liệu còn có tương lai không?
- Mà y trong lòng không phục là đúng thôi. Từ trÆ°á»›c đến giá», mà y luôn nghÄ© mà y là mèo, còn tao là chuá»™t. Mà y bất cứ lúc nà o cÅ©ng thể đùa bỡn tao, đùa bỡn chán rồi sau đó cắn chết tao. Äáng tiếc, mà y sai rồi, tao không phải là chuá»™t, mà y cÅ©ng không phải là mèo.
Sở Phà m ngừng một chút rồi từng chữ từng chữ nói tiếp:
- Tao là thợ săn, mà y là con mồi của tao. Mà y sai ở chá»— là dám trêu chá»c tao, lại dám xuất hiện trÆ°á»›c tầm mắt tao. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i thợ săn giá»i mà nói, con mồi giống nhÆ° mà y là má»™t con mồi vô cùng thÆ¡m ngon, tao là m sao có thể buông tha?
- MÃ y...
TrÆ°Æ¡ng thiếu dồn dáºp thở phì phò, trong mắt hiện lên má»™t ngá»n lá»a căm phẫn. Gã đảo mắt thì tiếp xúc ngay vá»›i ánh mắt sắc nhá»n nhÆ° dao của Sở Phà m, khiến cho má»™t câu cÅ©ng không thể nói tiếp. Ãnh mắt của Sở Phà m khiến cho gã có cảm giác giống nhÆ° là đang rÆ¡i và o đáy vá»±c sâu tuyệt vá»ng.
Tà i sản của minhchinh555
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
24-11-2010, 01:33 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
ChÆ°Æ¡ng 352: TrÆ°Æ¡ng thiếu tuyệt vá»ng (Phần II)
Nguồn: Sưu Tầm
Sở Phà m lạnh nhạt nhìn TrÆ°Æ¡ng thiếu, ánh mắt thâm trầm lạnh lẽo nhÆ° dao dần trở nên khó hiểu. Tâm trạng của TrÆ°Æ¡ng thiếu cÅ©ng từ từ trở nên nặng ná», trong lòng cảm thấy trống rá»—ng. Vẻ hung ác thâm trầm ngà y thÆ°á»ng đã hoà n toà n không còn, trên khuôn mặt của gã lá»™ rõ vẻ lo lắng.
- Mà y muốn lợi dụng Trần Tuấn Sinh để giết tao, thá»±c hiện cái trò mượn Ä‘ao giết ngÆ°á»i. Sau đó sẽ Ä‘em hết tất cả trách nhiệm đổ cho hắn, nhÆ° váºy má»™t mÅ©i tên có thể bắn hai con chim. Không thể không thừa nháºn rằng kế sách của mà y rất tuyệt hảo, rất thâm hiểm. NhÆ°ng mà y đã coi thÆ°á»ng tao. Äây chÃnh là sai lầm lá»›n nhất của mà y. Còn má»™t sai lầm lá»›n không kém nữa chÃnh là mà y đã không phòng bị Trần Thiên Minh. Hai sai lầm nà y đã giết chết mà y.
Sở Phà m ung dung nói tiếp:
- NhÆ°ug cái mà khiến tao tức giáºn nhất chÃnh là mà y đã sai Từ Lãng giết chết A Thiến. A Thiến bị bá»n súc sinh chúng mà y lợi dụng hết lần nà y đến lần khác nhÆ°ng cuối cùng bá»n mà y vẫn không chịu buông tha. Äây má»›i là nguyên nhân chÃnh khÆ¡i dáºy sá»± căm phẫn trong lòng tao. Nếu không, thá»i gian tồn tại của mà y có lẽ sẽ dà i thêm má»™t chút.
- Quả nhiên Từ Lãng rơi và o tay mà y.
Ãnh mắt TrÆ°Æ¡ng thiếu hiện lên vẻ căm phẫn. Cuối cùng gã cÅ©ng hiểu tại sao Hứa Nhạc lại bị bắt quả tang ở toà nhà số 13 trên Ä‘Æ°á»ng Hoa Tây. Số ngÆ°á»i biết được nÆ¡i đó là chá»— gã và Hứa Nhạc chứa thuốc phiện không nhiá»u lắm. Mà Từ Lãng lại chÃnh là má»™t trong số Ãt đó. Từ lâu gã đã nghi ngá» tất cả là do Từ Lãng để lá»™ ra. NhÆ°ng hôm nay nghe chÃnh miệng Sở Phà m nói gã má»›i chắc chắn trăm phần trăm chuyện nà y.
- Không sai, Từ Lãng bây giá» vẫn còn nằm trong tay tao. ChÆ°a chết đâu, chỉ có Ä‘iá»u má»—i lần gặp thì hắn Ä‘á»u năn nỉ tao giết chết hắn. NhÆ°ng giết ngÆ°á»i là phạm pháp, tao đâu có thể tuỳ tiện là m bừa, đúng không? Ha ha, TrÆ°Æ¡ng thiếu Æ¡i là TrÆ°Æ¡ng thiếu, mà y luôn luôn coi trá»ng sá»± trung thà nh của những ngÆ°á»i bên cạnh mà y đối vá»›i mà y. NhÆ°ng mà y đối xá» vá»›i ngÆ°á»i khác âm hiểm, thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác, láºt mặt còn nhanh hÆ¡n láºt bà n tay. NhÆ° váºy thì liệu có ngÆ°á»i nà o trung thà nh vá»›i mà y không? Tao có thể khẳng định trăm phần trăm, những ngÆ°á»i bên cạnh mà y Ä‘á»u lÆ°u lại má»™t sá»± Ä‘á» phòng. Há» Ä‘á» phòng mà y bởi vì mà y đối đãi vá»›i há» căn bản không được thà nh tháºt và chân thá»±c. NhÆ° váºy bá»n há» là m sao có thể trung thà nh vá»›i mà y? Từ Lãng là má»™t và dụ Ä‘iển hình.
Sở Phà m ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Chuyện Hứa Nhạc đúng là liên quan Ãt nhiá»u tá»›i Từ Lãng. Nếu không phải là hắn khai ra mà y và Hứa Nhạc từng thông đồn buôn bán ma tuý vá»›i nhau thì nhất thá»i tao quả tháºt không thể uy hiếp được mà y.
- Từ Lãng, tên chết tiệt nà y.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nghiến chặt răng, giá»ng nói căm háºn từ trong kẽ răng phóng ra.
- Mà y yên tâm Ä‘i, vá» phần Từ Lãng tao sẽ tìm cách báo thù cho mà y. Dù thế nà o thì mà y cÅ©ng là đối thủ khiến tao phải tôn trá»ng, vẫn có lúc mà y tỉnh táo.
Sở Phà m giống như chợt nhớ ra cái gì đó nói thêm:
- Thiếu chút nữa thì quên nói vá»›i mà y vá» Hứa Nhạc. Hứa Nhạc đúng là má»™t nhân váºt vô cùng đáng yêu. Hắn mở sòng bạc ngầm, buôn bán thuốc phiện, tháºm chà giết ngÆ°á»i phóng hoả. Hắn nghÄ© rằng vá»›i thế lá»±c của mà y là có thể vô tÆ°. Kỳ thá»±c hắn tháºt sá»± đã chÆ¡i vá»›i lá»a. Tao tháºt sá»± không hiểu nổi mà y tại sao lại cấu kết vá»›i loại ngÆ°á»i nà y chứ? Chẳng lẽ mà y không biết hắn chÆ¡i vá»›i lá»a thì sẽ dá»… tai bay vạ gió sang ngÆ°á»i khác hay sao? Hay là mà y vẫn nghÄ© rằng cho dù có xảy ra chuyện gì mà y cÅ©ng có khả năng xá» lý được tất? Tháºt là vô cùng buồn cÆ°á»i.
Ngoại trừ sá»± phẫn ná»™ căm há»n ở trong lòng thì bình tÄ©nh suy ngẫm lại TrÆ°Æ¡ng thiếu cÅ©ng không khá»i cảm thấy lá»i nói của Sở Phà m cÅ©ng có lý. NhÆ°ng vá»›i sá»± kiêu căng ngược ngạo không bao giá» thay đổi của gã thì là m sao có thể chấp nháºn chịu thua ngÆ°á»i khác? Trong lòng gã thầm tÃnh toán, từ nay vá» sau vẫn còn nhiá»u cÆ¡ há»™i để phản công lại.
- Mà y nói nhiá»u nhÆ° váºy Ä‘Æ¡n giản là chỉ để đả kÃch là m nhục tao. Tao biết, Hứa Nhạc đã khai ra tất cả đúng không? Mà y còn lấy lá»i khai của Hứa Nhạc là m chứng cá»› để uy hiếp ba tao. Tại sao mà y lại là m váºy? Tại sao mà y không Ä‘Æ°a những chứng cứ đó phÆ¡i bà y ra ngoà i ánh sáng Ä‘i?
Trương thiếu lạnh lùng nói.
- Ha ha, tại sao tao lại phải phÆ¡i bà y ra ngoà i ánh sáng nhỉ? Nếu nhÆ° tao phÆ¡i bà y những cái đó ra ánh sáng thì chắc chắn Bà thÆ° TrÆ°Æ¡ng sẽ bị cách chức Ä‘i tù. NhÆ°ng nhÆ° váºy chẳng phải là đã mất Ä‘i giá trị lợi dụng của ông ta sao? Ông ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng là Bà thÆ° Thị uá»· đó. Giá trị lợi dụng của ông ta vẫn còn rất nhiá»u, mà giá trị lợi dụng vẫn còn thì tao việc gì phải đánh đổ ông ta đây?
Sở Phà m ha hả cÆ°á»i.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nghe váºy thì ánh mắt trở nên lạnh lẽo. Gã dÄ© nhiên hiểu được ý tứ trong lá»i nói của Sở Phà m. Má»™t khi giá trị lợi dụng của TrÆ°Æ¡ng Bằng đã hết thì hắn sẽ đẩy TrÆ°Æ¡ng Bằng và o chá»— chết.
- Mà y cho là chỉ bằng và o cái chứng cứ nà y là có thể láºt đổ ba tao tháºt à ? Váºy thì suy nghÄ© của mà y quả là vô cùng khá» khạo.
TrÆ°Æ¡ng thiếu hừ lạnh má»™t tiếng, trong giá»ng nói trà n đầy vẻ khinh thÆ°á»ng.
- Äến lúc nà y thì tao cÅ©ng không ngại nói cho mà y má»™t cái bà máºt, mà y có nhá»› cái hôm tao đến nhà mà y nói chuyện vá»›i ba mà y không? Lúc đó tao còn tát cho mà y mấy cái, tại sao ba mà y lại không dám ngăn cản lại? Còn nữa, ba mà y và tao ở thÆ° phòng nói cái gì? Mà y có hứng thú muốn biết không?
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Hôm đó, buổi sáng tao và ba mà y nói chuyện vá» má»™t ngÆ°á»i phụ nữ. NgÆ°á»i phụ nữ nà y sống ở trong má»™t khu biệt thá»± gần Tây Hồ ở thà nh phố A. Còn nữa, ngÆ°á»i phụ nữ nà y đã có má»™t đứa con gái khoảng năm sáu tuổi, tên là Lý Giai Giai. Chỉ có Ä‘iá»u nói thá»±c ra, cô bé nà y phải gá»i là TrÆ°Æ¡ng Giai Giai má»›i đúng.
- Cái gì?
Khuôn mặt TrÆ°Æ¡ng thiếu hiện lên vẻ sá»ng sốt. Gã cau mà y, má»™t lúc sau má»›i ngạc nhiên há»i:
- à mà y là ngÆ°á»i phụ nữ đó chÃnh là tình nhân của ba tao? Ba tao còn cùng vá»›i ngÆ°á»i đó sinh ra má»™t cô bé?
- Thông minh, đúng là nhÆ° váºy. Mà tao cÅ©ng vừa má»›i nắm được má»™t Ãt chứng cứ chứng minh ba mà y và ngÆ°á»i phụ nữ nà y có quan hệ. Mà y cÅ©ng biết, ông ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t Bà thÆ° Thị uá»· mà dám cả gan nuôi dưỡng tình nhân ở bên ngoà i thì tháºt là mạo hiểm. Việc nà y đủ để chứng minh cho thấy ba mà y tình sâu nghÄ©a nặng vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ nà y nhÆ° thế nao. Tao nắm được ngÆ°á»i phụ nữ và con gái cô ta trong tay, ba mà y không thể không nghe lá»i tao. Nếu không, chuyện gì tao cÅ©ng có thể gây ra được.
Sở Phà m lạnh nhạt nói.
Khuôn mặt TrÆ°Æ¡ng thiếu trong nháy mắt trở nên xám nhÆ° tro tà n. Gã bá»—ng tỉnh ngá»™, Sở Phà m bây giá» có thể nắm chắc được cục diện trong tay lúc nà y không phải là điá»u ngẫu nhiên, cÅ©ng không phải là do gã sÆ¡ sẩy khiến cho Sở Phà m giữ được quyá»n chủ Ä‘á»™ng. Mà tháºt ra năng lá»±c của Sở Phà m quả là đã vượt quá khả năng tưởng tượng của gã. Sở Phà m chÃnh là má»™t đối thủ hùng mạnh, vá»›i loại đối thủ nhÆ° thế nà y, chỉ cần có má»™t chút cÆ¡ há»™i hắn cÅ©ng có thể đẩy ngÆ°á»i khác và o chá»— chết.
Trên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng thiếu bá»—ng nhiên hÆ¡i toát ra mồ hôi lạnh. Khuôn mặt trở nên tái nhợt khác thÆ°á»ng. Gã thá»±c hối háºn, hối háºn lúc trÆ°á»›c đã trêu chá»c đến Sở Phà m. Hai bên nÆ°á»›c sông không phạm nÆ°á»›c giếng thì đã là tốt lắm rồi, cÅ©ng không đến mức rÆ¡i và o tình thế nhÆ° hiện nay.
NhÆ°ng mà bây giá» hối háºn thì còn có Ãch gì?
Sở Phà m bình thản ngả ngÆ°á»i ra đằng sau, khẽ thở dà i má»™t tiếng, giá»ng nói trà n đầy vẻ tiếc háºn:
- NÆ°á»›c cá» mà y dùng Trần Tuấn Sinh chÃnh là má»™t nÆ°á»›c cá» sai lầm. Bởi vì mà y chÆ°a suy xét tá»›i việc Trần Thiên Minh má»›i chÃnh là má»™t quân cá» quan trá»ng. Ngay từ đầu mà y cần phải liên kết và khống chế được vá»›i Trần Thiên Minh má»›i đúng. NhÆ°ng mà y lại không nghÄ© đến giá trị lợi dụng của Trần Thiên Minh, cho nên đã xem nhẹ ông ấy. Chuyện nà y lại tạo Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi cho tao. Sau khi Hứa Nhạc bị bắt mà y có thấy là thái Ä‘á»™ của Trần Thiên Minh đã thay đổi 108 Ä‘á»™ không? Ha ha, ngoà i mặt Trần Thiên Minh tá» ra cung kÃnh vá»›i mà y chẳng qua chỉ là đóng kịch. Kỳ thá»±c, ông ấy đã sá»›m biệt hung thủ thá»±c sá»± giết chết con ông ấy chÃnh là mà y.
- Mà y, mà y... Trần Tuấn Sinh rõ rà ng là do mà y giết chết.
TrÆ°Æ¡ng thiếu giáºn giữ hét lên.
- Tháºt không? Mà y nói những lá»i nà y cho Trần Thiên Minh Ä‘i, xem ông ta tin lá»i mà y hay tin lá»i tao?
Sở Phà m thản nhiên nói.
- Mà y, mà y nói cái gì? Mà y đưa tao đến gặp Trần Thiên Minh?
TrÆ°Æ¡ng thiếu kinh hoà ng há»i.
Tà i sản của minhchinh555
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
24-11-2010, 01:34 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Chương 353: Sát khà của Trần Thiên Minh
Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của TrÆ°Æ¡ng thiếu thì Sở Phà m không khá»i nở ra má»™t nụ cÆ°á»i nhà n nhạt vá»›i TrÆ°Æ¡ng thiếu:
- Không muốn đi ư? Hay là vẫn dám dũng cảm nói sẽ đối mặt với Trần Thiên Minh? Tao nghĩ rằng lúc đó mà y với Trần Thiên Minh sẽ có chuyện để nói rõ rà ng với nhau.
Trong lòng TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘á»™t nhiên có má»™t dá»± cảm không tốt. Trần Thiên Minh nếu cứ cho rằng mình là chủ mÆ°u trong việc giết đứa con của ông ta thì đêm nay liệu có trả thù mình không? Liệu ông ta có giết mình không? Hừ, cho dù là lá»›n máºt đến cỡ nà o ông ta cÅ©ng không dám là m. Chẳng lẽ ông ta không muốn giữ cái ghế Cục trưởng Cục Công an nữa à ? Vụ ma tuý lần nà y Trần Thiên Minh nếu sá»›m biết Ä‘iá»u thì đã tốt cho gã rồi.
TrÆ°Æ¡ng thiếu trong lòng thầm nghÄ©, hai mắt liếc nhìn xung quanh, bá»—ng chạm phải khuôn mặt lạnh lùng của Sở Phà m, trong mắt hiện lên má»™t tia sáng Ä‘á»™c ác. Nếu nhÆ° bây giá» gã lá»±a chá»n con Ä‘Æ°á»ng cùng vá»›i Sở Phà m ngá»c nát đá tan thì gã có thể đâm xe đại và o má»™t chá»— nà o đó. NhÆ°ng gã lại không dám, bởi vì trong lòng gã vẫn nghÄ© rằng tÃnh mạng của mình quý giá hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Sở Phà m. Cứ đợi đến má»™t ngà y nà o đó gã sẽ trả thù Sở Phà m gấp bá»™i. HÆ¡n nữa cÆ¡n Ä‘au kịch liệt từ vết thÆ°Æ¡ng ở đùi truyá»n lên nhÆ° nhắc nhở gã rằng tÃnh mạng của gã quý giá cỡ nà o. Trong lòng gã thầm nghÄ©, “Có thể bảo toà n được mạng sống qua đêm nay thì cho dù có phải chịu nhiá»u nhục nhã hÆ¡n nữa cÅ©ng đángâ€.
Chỉ là sâu thẳm trong ná»™i tâm mình, ngÆ°á»i mà TrÆ°Æ¡ng thiếu kiêng kỵ nhất vẫn là Sở Phà m. Dù sao lúc nà y Sở Phà m vẫn hoà n toà n có khả năng uy hiếp đến sá»± an toà n tÃnh mạng của gã. Còn vá» phần Trần Thiên Minh, gã thá»±c ra không há» lo lắng. Bởi vì TrÆ°Æ¡ng thiếu vẫn cho rằng Trần Thiên Minh sẽ không dám lấy mạng của gã. “Nói gì thì nói mình cÅ©ng đâu có phải là hung thủ giết Trần Tuấn Sinh. Cho dù mình dụ dá»— Trần Tuấn Sinh khiến cho hắn nghiện thuốc phiện thì đã là m sao? Nếu nhÆ° Trần Tuấn Sinh thá»±c sá»± không muốn thì ai có thể bức bách hắn?†TrÆ°Æ¡ng thiếu nghÄ© váºy thì trong lòng cảm thấy an tâm được phần nà o, thầm phát thệ, chỉ cần qua được đêm nay thì sau nà y gã nhất định sẽ trả thù, cho dù là Sở Phà m hay Trần Thiên Minh, tất cả Ä‘á»u phải chết.
- Mà y có biết rằng dá»±a và o chế tà i pháp luáºt trong vụ án của Hứa Nhạc thì mà y cÅ©ng sẽ bị bắn chết không?
Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên mở miệng há»i, sau đó hắn đổi giá»ng nói tiếp:
- Mấy ngà y nay có vẻ mà y đã phong lÆ°u khoái hoạt đủ cả rồi phải không? Ãt nhất là tao cÅ©ng nghÄ© nhÆ° thế.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nghe váºy thì sá»ng sốt, không hiểu rốt cuá»™c Sở Phà m định nói gì đây.
Lúc nà y, chiếc xe đã Ä‘i tá»›i con Ä‘Æ°á»ng uốn lượn quanh núi. Con Ä‘Æ°á»ng nà y không chỉ dốc và còn rất hẹp, phÃa bên phải Ä‘Æ°á»ng chÃnh là núi cao sừng sững, còn phÃa bên trái chÃnh là vá»±c sâu vạn trượng. Những khúc cua nối nhau liên tiếp, có thể nói và o ban đêm chắc chắn không có chiếc xe nà o dám chạy ở đây.
TrÆ°Æ¡ng thiếu giảm tốc Ä‘á»™, giá»ng nói lá»™ vẻ lo sợ bất an:
- Mà y, mà y muốn dẫn tao đi đâu? Chỗ nà y rất nguy hiểm.
- Nếu tao Ä‘oán không lầm thì Trần Thiên Minh hình nhÆ° Ä‘ang ở phÃa trÆ°á»›c chá» mà y. Chá»— nà y hình nhÆ° là không có ngÆ°á»i, nói chuyện không phải sẽ tiện hÆ¡n sao?
Sở Phà m cÆ°á»i, má»™t nụ cÆ°á»i thoạt nhìn có vẻ rất vô hại.
TrÆ°Æ¡ng thiếu cảm thấy tháºt Ä‘iên đầu. Gã không dám lùi vá» phÃa sau, trong tay của Sở Phà m Ä‘ang cầm dao uy hiếp gã. Vì tÃnh mạng của mình, không còn cách nà o khác, gã Ä‘Ã nh phải tiếp tục lái xe chạy tiếp. Sau khi lái xe vòng quanh má»™t khúc cua ngoằn ngoèo thì TrÆ°Æ¡ng thiếu đã nhìn thấy má»™t chiếc xe mà u Ä‘en ở phÃa trÆ°á»›c. Chiếc xe nà y có vẻ khá quen thuá»™c vá»›i gã. Sau khi tá»›i gần, gã đã trông thấy có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang đứng cạnh xe. NgÆ°á»i nà y chẳng phải ai xa lạ, chÃnh là Trần Thiên Minh.
- Tới rồi, mau xuống xe.
Sở Phà m lạnh nhạt nói.
TrÆ°Æ¡ng thiếu dừng xe lại, đẩy cá»a rồi cà nhắc Ä‘i ra. Vết thÆ°Æ¡ng từ đùi phải của gã truyá»n lên từng cÆ¡n Ä‘au nhói. Khi xuống xe, gã bá»—ng nháºn ra, đằng trÆ°á»›c chiếc xe Ä‘en tuyá»n của Trần Thiên Minh còn có má»™t chiếc xe thể thao Porsche mà u bạc.
Trần Thiên Minh vẻ mặt thâm trầm Ä‘i tá»›i gần. Äôi mắt của ông khẽ chá»›p chá»›p, trong ánh mắt bắn ra từng luồng sát khÃ. Ông lạnh lùng nói:
- TrÆ°Æ¡ng thiếu, chúng ta lại gặp nhau, chân cáºu bị là m sao váºy?
- Ông đưa tôi đến đây có gì không? Nếu có chuyện thì gặp nhau ở quán trà , vừa nhâm nhi vừa nói chuyện không được sao?
TrÆ°Æ¡ng thiếu không thèm để ý tá»›i lá»i nói châm chá»c của Trần Thiên Minh, thản nhiên nói.
- Nếu chỉ đơn thuần là nói chuyện thì nơi nà o cũng thế. Nhưng có một số việc thì không phải ở đâu cũng là m được.
Trần Thiên Minh hừ lạnh má»™t tiếng, trong đôi mắt ông lúc nà y đã bùng cháy hai ngá»n lá»a.
Khi Trần Thiên Minh và TrÆ°Æ¡ng thiếu nói chuyện, Ngân Hồ lặng lẽ Ä‘i đến bên cạnh Sở Phà m. Sở Phà m khẽ nháy mắt ám chỉ, Ngân Hồ láºp tức hiểu ý. Cô Ä‘i tá»›i chiếc xe của TrÆ°Æ¡ng thiếu, mở cá»a rồi ngồi và o bên trong.
TrÆ°Æ¡ng thiếu thấy Ngân Hồ ngồi và o bên trong xe của mình thì cảm thấy khó hiểu. Hắn há»i:
- Cô ấy muốn là m gì?
- Tao quên một thứ ở trên xe, cô ấy đi lấy giúp tao. Cục trưởng Trần đang nói chuyện với mà y, mà y nên đối đáp cho tốt.
Sở Phà m che khuất tầm mắt của Trương thiếu, thản nhiên nói.
- Hừ, Cục trưởng Trần, lá»i nói của ông má»™t câu tôi cÅ©ng không hiểu. Chúng ta cứ nói rõ rà ng ra. Nếu nhÆ° Cục trưởng Trần muốn đòi lại công đạo cho con ông thì ông tìm lầm ngÆ°á»i rồi. Bởi vì tôi không phải là thủ phạm giết chết con ông.
Trương thiếu lạnh lùng nói.
- Váºy à ? Váºy cáºu nói cho tôi biết ai má»›i đúng là thủ phạm giết chết con tôi?
Trần Thiên Minh thản nhiên há»i.
- Cái nà y...
Trương thiếu liếc mắt nhìn Sở Phà m một cái rồi nói:
- Chuyện nà y phải há»i ông. Ông chÃnh là Cục trưởng Cục Công an, chẳng lẽ không Ä‘iá»u tra ra ai má»›i đúng là thủ phạm giết con ông sao? Tháºt là buồn cÆ°á»i.
- Buồn cÆ°á»i à ? Hừ, tôi há»i cáºu, con tôi nghiện thuốc phiện có phải là do cáºu dụ dá»— không?
Trần Thiên Minh trầm giá»ng, sắc sảo há»i.
TrÆ°Æ¡ng thiếu sá»ng sốt, khuôn mặt hÆ¡i giáºt giáºt, ngáºp ngừng nói:
- Chuyện nà y, chuyện nà y cÅ©ng không thể trách tôi. Nếu nhÆ° con ông thá»±c sá»± không muốn tiếp cáºn cái đó thì cÅ©ng chẳng ai có thể ép cáºu ta nghiện được cả.
- Chát.
Một âm thanh giòn tan vang lên. Trần Thiên Minh thẳng tay giáng cho Trương thiếu một cái bạt tai.
- Ông...
TrÆ°Æ¡ng thiếu ôm mặt, trong ngÆ°á»i dâng lên má»™t ngá»n lá»a tức giáºn. Mấy ngà y nay gã bị Sở Phà m sỉ nhục đủ Ä‘iá»u nhÆ°ng gã không ngá» ngay cả Trần Thiên Minh cÅ©ng dám tát gã. TrÆ°Æ¡ng thiếu trợn mắt nhìn Trần Thiên Minh, tức giáºn nói:
- Ông dám đánh tôi à ? Ông không muốn sống nữa hay sao?
- Từ Lãng là ngÆ°á»i của mà y phải không? ChÃnh mà y là ngÆ°á»i sai Từ Lãng dụ dá»— con tao khiến nó nghiện ma tuý, sau đó chịu sá»± khống chế của mà y, để mà y có thể tùy ý sai khiến phải không? Còn nữa, vụ huyết án ở khu nhà xưởng bá» hoang cÅ©ng là do má»™t mình mà y đạo diá»…n phải không? Là mà y sai ngÆ°á»i giết chết con tao phải không? NgÆ°á»i Ä‘á»™c ác nhÆ° mà y, không xứng đáng được sống trên cõi Ä‘á»i nà y nữa.
Trần Thiên Minh tức giáºn nói xong lại thẳng tay giáng thẳng và o mặt TrÆ°Æ¡ng thiếu má»™t đấm.
- A!
TrÆ°Æ¡ng thiếu kêu lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n. Chỉ tại đùi của gã bị thÆ°Æ¡ng, hà nh Ä‘á»™ng không được thuáºn tiện nên bị Trần Thiên Minh ép phải lùi má»™t bÆ°á»›c.
- Ông nhầm rồi. Tất cả không phải nhÆ° ông nghÄ© đâu. Ông đã bị Sở Phà m lừa rồi. Sở Phà m má»›i tháºt sá»± là hung thủ giết chết con ông. ChÃnh là hắn, chứ không phải tôi.
- Mà y nói thối lắm. Sở Phà m khi ấy rõ rà ng bị mà y Ä‘uổi giết. Mà y định diệt trừ cả hắn và con, má»™t mÅ©i tên bắn hai con chim. Thủ Ä‘oạn của mà y tháºt là khiến tao phải sợ hãi. Mà y đúng là đồ con rùa thối tha.
Trần Thiên Minh nói xong tiến thẳng tá»›i trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng thiếu đấm má»™t quyá»n khiến cho khoé miệng của gã tóe máu, chảy ròng ròng. TrÆ°Æ¡ng thiếu không trụ nổi, ngã thẳng xuống đất. Trong khoảnh khắc ngã xuống đất, TrÆ°Æ¡ng thiếu đã nhìn thấy nụ cÆ°á»i giá»…u cợt của Sở Phà m. Nụ cÆ°á»i đó nhÆ° châm biếm gã rằng, cho dù gã có biện minh nhÆ° thế nà o Trần Thiên Minh cÅ©ng vẫn cho rằng gã má»›i chÃnh là thủ phạm giết con trai của ông.
TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘Æ°a mắt nhìn Trần Thiên Minh thì chạm phải ánh mắt trà n ngáºp sát khà lạnh lùng của ông. Gã hoảng sợ. Má»™t cảm giác sợ chết từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a từng có đã lan toả ra toà n thân. Bây giá» gã đã hiểu tại sao Trần Thiên Minh lại phải dẫn gã tá»›i vùng núi hoang vắng nà y. Rõ rà ng là ông ta muốn hủy thi diệt tÃch. Trong mắt TrÆ°Æ¡ng thiếu bây giá» trà n đầy sá»± sợ hãi. Gã nháºn ra rằng mình đã rÆ¡i và o cái bẫy của Sở Phà m. Lúc trÆ°á»›c gã định dùng kế mượn Ä‘ao giết ngÆ°á»i, lợi dụng Trần Tuấn Sinh để phế bá» Sở Phà m. NhÆ°ng không ngá» bây giá» hắn lại bị Sở Phà m dùng đúng kế đó để giết mình, mà thanh dao nà y bây giá» lại chÃnh là mượn của Trần Thiên Minh.
Tà i sản của minhchinh555
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
24-11-2010, 01:35 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
ChÆ°Æ¡ng 354: Ngà y táºn thế của TrÆ°Æ¡ng thiếu
Nguồn: Sưu Tầm
Trương thiếu gục xuống trên mặt đất, trông giống như một con chó.
Giá» phút nà y gã đã suy sụp đến ná»—i để ngÆ°á»i ta là m nhục nhÆ° là m nhục má»™t con chó. Gã đã không còn dáng vẻ kiêu căng ngạo ngược không coi ai ra gì trÆ°á»›c kia. Tình thế thay đổi nhÆ° chong chóng khiến cho TrÆ°Æ¡ng thiếu không kịp thá»i tiếp nháºn được. Sá»± tôn nghiêm của gã đã bị chà đạp đến ná»—i bây giá» gã trông tháºt đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t con chó.
Má»™t ngÆ°á»i khi biết mình sắp chết thì sẽ có cảm giác nhÆ° thế nà o? Cái cảm giác sợ hãi bao phủ toà n thân há» khi phải đối mặt vá»›i cái chết thì sẽ ra sao?
TrÆ°Æ¡ng thiếu không muốn chết, cho nên khi tiếp cáºn vá»›i ánh mắt trà n ngáºp sát khà của Trần Thiên Minh thì trái tim của gã không kìm được Ä‘áºp vô cùng nhanh, mồ hôi lạnh chảy xuống ròng ròng. Trong lòng gã thầm khẳng định “Trần Thiên Minh chắc chắn sẽ giết mình, nếu không ông ta cÅ©ng sẽ giáng cho mình và i cái tát nữa. Mà nhÆ° váºy thì cÆ¡ há»™i sống của mình sẽ không còn nữa, bởi vì lúc ở trên xe, Sở Phà m nói rất nhiá»u Ä‘iá»u vá»›i mình rồi. Mà nguyên nhân khiến Sở Phà m nói nhiá»u nhÆ° váºy thì chỉ có thể giải thÃch là hắn đã sá»›m biết mình không thể sống sót qua đêm nay.â€
Má»™t ngÆ°á»i sắp chết thì có biết nhiá»u chuyện cÅ©ng chẳng là m được Ä‘iá»u gì.
- Trần Thiên Minh, ông, ông muốn là m gì? Ông đừng quên ông là Cục trưởng Cục Công an. Chẳng lẽ ông muốn phạm pháp sao?
TrÆ°Æ¡ng thiếu vì trong lòng quá sợ hãi nên trong giá»ng nói không khá»i run rẩy.
- Phạm pháp à ? Ha ha....
Trần Thiên Minh cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng. Äá»™t nhiên ông ngừng lại, lúc nà y trong đôi mắt ông hiện lên hai ngá»n lá»a tức giáºn, lạnh lùng nhìn chằm chằm và o TrÆ°Æ¡ng thiếu nói:
- Mà y cÅ©ng biết đó là phạm pháp à ? Váºy tại sao lúc trÆ°á»›c mà y lại là m những chuyện đó? Mà y cấu kết vá»›i Hứa Nhạc buôn bán thuốc phiện, mở sòng bạc ngầm, nháºn hối lá»™, tháºm chà còn giết ngÆ°á»i phóng hoả, kinh tởm hÆ¡n là mà y còn tá»± tay sắp đặt vụ huyết án ở khu nhà xưởng bá» hoang. Những hà nh vi đó của mà y liệu có vi phạm pháp luáºt không?
- Trần Thiên Minh, tôi nhắc lại lần nữa. Tôi không có sát hại con ông. Quả thá»±c tôi có là m má»™t chút việc có lá»—i vá»›i con ông nhÆ°ng chỉ váºy thì đâu đến mức ông đối xá» vá»›i tôi nhÆ° thế nà y. Trên Ä‘á»i nà y luôn có pháp luáºt. Cho dù tôi có là m chuyện gì thì cÅ©ng do pháp luáºt xá» lý, không đến lượt ông.
TrÆ°Æ¡ng thiếu ngá» ngoạy đứng lên, tức giáºn nói.
- Tháºt không? Tao không quản được mà y nhÆ°ng tao có thể giết mà y. Giết mà y để báo thù cho con tao.
Trần Thiên Minh cÆ°á»i thâm trầm, trong mắt bắn ra từng tia hà n quang. Sau đó ông Ä‘Æ°a tay rút má»™t khẩu súng lục mà u Ä‘en từ bên hông ra.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nhìn thấy Trần Thiên Minh rút súng ra thì kinh hoà ng. Tay chân gã không kìm được run lên cầm cáºp. Gã hoảng sợ nói:
- Ông, ông muốn là m gì? Ông muốn chết à ? Ông, ông điên rồi.
TrÆ°Æ¡ng thiếu sợ hãi nhìn khẩu súng trong tay Trần Thiên Minh. Theo bản năng tá»± vệ, gã lảo đảo lùi vá» sau. Äá»™t nhiên gã bá»—ng cảm thấy thân thể của mình chạm phải má»™t ngÆ°á»i, quay đầu lại thì thấy Sở Phà m Ä‘ang ở đằng sau. Trong khoảnh khắc đó gã cảm thấy mình nhÆ° bị rÆ¡i xuống vá»±c sâu vô táºn.
- Giết ngÆ°á»i thì Ä‘á»n mạng. Mà y hại chết con trai Cục trưởng Trần. Ông ấy giết mà y để trà thù là đạo lý hiển nhiên, không đúng sao?
Sở Phà m lạnh nhạt nói.
- Không, không phải là tao giết. Là mà y, chÃnh là mà y giết hắn.
Vẻ mặt TrÆ°Æ¡ng thiếu trở nên trắng bệch. Gã run rẩy nhìn Sở Phà m, giá»ng nói đã không còn giữ được bình tÄ©nh, khuôn mặt vặn vẹo vô cùng khó coi.
- Cục trưởng Trần, ông xem ông Ä‘i, ông dá»a TrÆ°Æ¡ng thiếu đến mức gì rồi? Ông mau cất cái đồ váºt trên tay Ä‘i, nếu không TrÆ°Æ¡ng thiếu vỡ máºt ra thì tháºt sá»± không hay đâu.
Sở Phà m nhà n nhạt nói.
- Không giết hắn thì không thể trừ bỠđược háºn thù trong lòng tôi. Có thể trừ bỠđược hắn thì cho dù bất cứ giá nà o tôi cÅ©ng chấp nháºn.
Trần Thiên Minh lạnh lùng nói.
- CÅ©ng không thể nói nhÆ° váºy. Hay là chúng ta cho TrÆ°Æ¡ng thiếu má»™t cÆ¡ há»™i Ä‘i. Nói thế nà o Ä‘i chăng nữa thì TrÆ°Æ¡ng thiếu cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng. Nếu chúng ta không cho hắn má»™t cÆ¡ há»™i thì e rằng hắn chết cÅ©ng không cam lòng đâu.
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i, lá»i nói của hắn cứ nhÆ° thể coi TrÆ°Æ¡ng thiếu là ngÆ°á»i đã chết rồi.
NhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng thiếu nghe Sở Phà m nói nhÆ° váºy thì giống nhÆ° nắm được má»™t tia sống sót. Gã kÃch Ä‘á»™ng há»i:
- Cơ hôi, mà y mà y nói cơ hội gì?
- Cho mà y một cơ hội chạy trốn.
Sở Phà m nghiêm mặt nói.
- Cơ, cơ hội chạy trốn?
TrÆ°Æ¡ng thiếu dÆ°á»ng nhÆ° đã nhìn thấy má»™t cÆ¡ há»™i sống.
- Äúng váºy, mà y Ä‘i và o trong xe. Sau đó tao sẽ đếm má»™t hai ba, đếm xong thì Cục trưởng Trần sẽ nổ súng. Nếu nhÆ° sau đó mà y đã chạy đủ xa khiến cho viên đạn của Cục trưởng Trần không là m gì được thì coi nhÆ° mà y sống. NhÆ°ng nếu nhÆ° sau khi tao đếm xong mà mà y vẫn còn đứng yên thì xin thứ lá»—i, tao không giúp được mà y.
Sở Phà m nói xong xoay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng vá» phÃa Trần Thiên Minh há»i:
- Cục trưởng Trần thấy nhÆ° váºy được không?
Trần Thiên Minh nhìn Sở Phà m, trong ánh mắt hiện lên má»™t vẻ cÆ°á»i cợt. Ông mở miệng nói:
- Äược, tôi đồng ý.
- Chuyện nà y là m sao được. Lỡ như xe của tao khởi động không được thì là m sao?
TrÆ°Æ¡ng thiếu run giá»ng nói.
- Mà y yên tâm. Vì để công bằng nên... tao sẽ chỠđến khi xe của mà y khởi Ä‘á»™ng xong thì sẽ đếm. NhÆ° thế đã được chÆ°a? Äây chÃnh là cÆ¡ há»™i sống cuối cùng của mà y.
Sở Phà m nhà n nhạt nói.
TrÆ°Æ¡ng thiếu thầm nghÄ©, chá» cho Sở Phà m đếm đến ba thì mình đã lái xe chạy hÆ¡n mÆ°á»i mét. Khi đó Trần Thiên Minh có nổ súng thì tuyệt đối cÅ©ng không thể bắn trúng, hÆ¡n nữa còn có xe đỡ đạn cho. Bất kể nói thế nà o, chỉ cần mình có thể ngồi lên xe là có má»™t cÆ¡ há»™i chạy trốn.
- Äược, tao đáp ứng, nhÆ°ng mà y phải giữa lá»i.
Trương thiếu cố gắng che dấu tâm trạng vui sướng của mình.
- Dĩ nhiên. Nà o, bắt đầu đi.
Sở Phà m nhà n nhạt nói xong, khuôn mặt tỠra lạnh lùng không hỠcó chút biểu hiện gì khác.
TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘i đến trÆ°á»›c xe của mình. Lúc vừa và o trong xe thì gã bá»—ng nhá»› ra là lúc nãy Ngân Hồ đã từng ngồi và o xe mình. HÆ¡n nữa hai chiếc xe vốn chắn Ä‘Æ°á»ng gã lúc nãy đã lùi ra ngoà i, nhÆ°á»ng cho gã má»™t con Ä‘Æ°á»ng. Trong lòng TrÆ°Æ¡ng thiếu hiện lên má»™t dá»± cảm bất an, nhÆ°ng gã cÅ©ng không thể suy nghÄ© nhiá»u. Äúng nhÆ° Sở Phà m nói, đây chÃnh là cÆ¡ há»™i cuối cùng của gã.
Gã cắm chìa khoá và o ổ rồi khởi Ä‘á»™ng xe, chân phải đạp ga tháºt mạnh, trong lòng thầm nghÄ© phải tăng hết ga.
- Má»™t!
Thanh âm lạnh nhÆ° băng của Sở Phà m vang vá»ng trong đêm khuya thanh vắng.
TrÆ°Æ¡ng thiếu nghe thấy váºy thì hoảng hốt, giống nhÆ° phản xạ có Ä‘iá»u kiện, gã vá»™i và ng đạp ga. Trong chốc lát, xe của gã giống nhÆ° tên bắn lao ra ngoà i. Gã tăng tốc Ä‘á»™ xe nhanh đến ná»—i không nghe được thanh âm đằng sau của Sở Phà m, trong tiá»m thức chỉ mong muốn là m sao nhấn ga tháºt mạnh, khiến cho xe chạy tháºt nhanh.
Äá»™t nhiên, TrÆ°Æ¡ng thiếu trông thấy má»™t khúc cua 90 Ä‘á»™ ở phÃa trÆ°á»›c. Gã kinh hãi, vá»™i và ng buông lá»ng ga, phanh xe lại. NhÆ°ng bá»—ng nhiên gã nháºn ra rằng phanh đã không còn tác dụng. Chiếc xe không dừng lại mà còn chạy nhanh hÆ¡n nữa. TrÆ°Æ¡ng thiếu luống cuống chân tay. Tại sao lại nhÆ° váºy? Vừa rồi không phải phanh của xe gã vẫn còn hoạt Ä‘á»™ng tốt hay sao?
TrÆ°Æ¡ng thiếu cuống quýt vặn tay lái, tuy nhiên tay lái của gã lại giống nhÆ° chong chóng xoay tròn má»™t vòng không có gì cản lại. Gã giá»±t mạnh má»™t cái, tay lái cÅ©ng theo đó mà bay ra. Trong khoảnh khắc, gã nở nụ cÆ°á»i, má»™t nụ cÆ°á»i của sá»± tuyệt vá»ng, thê lÆ°Æ¡ng. Gã bá»—ng hiểu rẳng cho dù chết thì mình vẫn bị Sở Phà m đùa bỡn.
Ầm!
Má»™t âm thanh lá»›n vang lên, chiếc xe của TrÆ°Æ¡ng thiếu đụng và o cái rà o chắn. Cả ngÆ°á»i lẫn xe Ä‘á»u rÆ¡i xuống vá»±c sâu vạn trượng.
Ở phÃa xa, Trần Thiên Minh và Ngân Hồ vẫn lạnh lùng nhìn cảnh tượng trÆ°á»›c mắt, giống nhÆ° những thứ nà y đã nằm trong dá»± tÃnh của há» từ đầu.
- Ôi trá»i, cuối cùng cÅ©ng phải gá»i ngÆ°á»i đến tu sá»a con Ä‘Æ°á»ng nà y. Rà o chắn ở đây dÆ°á»ng nhÆ° không được chắc chắn cho lắm thì phải? Xem ra sắp tá»›i Cục trưởng Trần phải báºn bịu má»™t phen rồi.
Sở Phà m khẽ thở dà i nói.
- Äúng váºy, má»™t chiếc xe giữa đêm chạy trên con Ä‘Æ°á»ng ngoằn ngoèo nà y, không may bị rÆ¡i xuống vá»±c. Chuyện nhÆ° váºy xảy ra thì bá»n công an tôi cÅ©ng phải có trách nhiệm.
Trần Thiên Minh vừa nói vừa nở nụ cÆ°á»i. Những ná»— lá»±c của ông rốt cuá»™c cÅ©ng đã được Ä‘á»n đáp.
- Chỉ sợ Trương Bằng lại truy xét trách nhiệm của Cục trưởng Cục Công an là ông thôi.
Sở Phà m nhà n nhạt nói.
- Hừ, tôi không truy xét hắn thì thôi. Hắn còn muốn truy xét ngược lại tôi à ? Con hắn bất cẩn lái xe rÆ¡i xuống vá»±a thì có liên quan gì đến tôi? ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng chẳng liên quan gì đến cáºu.
Trần Thiên Minh dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- NgÆ°á»i nà o ở trong chiếc xe nà y mà rá»›t xuống thì chắc phải tan xÆ°Æ¡ng nát thịt. TrÆ°Æ¡ng thiếu cÅ©ng chỉ là má»™t tấm thân huyết nhục, cho dù có Ä‘iá»u tra nhÆ° thế nà o cÅ©ng không thể ra nguyên nhân, huống chi tôi còn là Cục trưởng Cục Công an.
- Ha ha, tôi tin tưởng rằng Cục trưởng Trần sẽ xá» lý chuyện sau nà y tháºt tốt.
Sở Phà m cÆ°á»i cÆ°á»i rồi nói tiếp:
- Chúng ta cÅ©ng nên Ä‘i thôi. Tiếp tục ở lại đây nếu bị ngÆ°á»i khác nhìn thấy cÅ©ng không tốt cho lắm.
- Ừ, được.
Trần Thiên Minh xoay ngÆ°á»i vá» phÃa Sở Phà m thà nh tháºt nói tiếp:
- Sở Phà m, cám Æ¡n cáºu! Nếu nhÆ° không có cáºu thì tôi quả tháºt không biết phải xá» lý má»i việc là m sao cho tháºt tốt.
- Ha ha, Cục trưởng Trần đừng có khách khÃ. Chuyện sau nà y còn do Cục trưởng Trần dà n xếp cÆ¡ mà .
Sở Phà m vung tay, cÆ°á»i nói.
- Ha ha, tôi thấy cáºu em má»›i là khách khà đó. Từ nay vá» sau có chuyện gì cần giúp đỡ cứ đến tìm tôi. Chỉ cần nằm trong khả năng thì tôi sẽ không từ chối.
Trần Thiên Minh tỠvẻ chắc chắn nói.
- Äược được, đừng khách khà nữa. Chúng ta Ä‘i thôi.
Sở Phà m nói xong từ biệt Trần Thiên Minh, ngồi và o chiếc xe của Ngân Hồ.
Ngân Hồ lái xe vòng quanh núi, chạy băng băng hướng vỠnội thà nh. Khuôn mặt xinh đẹp của cô vẫn lạnh như băng không tỠra một chút biểu cảm gì. Nhưng trong lòng Sở Phà m vẫn thầm biết, chuyện Trương thiếu lái xe đụng và o rà o chắn rồi rớt xuống vực có liên hệ rất lớn đến cô.
Khi Ngân Hồ và o trong xe của TrÆ°Æ¡ng thiếu thì cô đã Ä‘á»™ng chút tay chân và o trong đó. Vì thế phanh và tay lái của TrÆ°Æ¡ng thiếu Ä‘á»u không thể sá» dụng được nữa.
Äối vá»›i Sở Phà m mà nói, hắn có rất nhiá»u biện pháp để giết chết TrÆ°Æ¡ng thiếu. NhÆ°ng để cho TrÆ°Æ¡ng thiếu tá»± mình lái xe lao xuống vá»±c là má»™t cách là m tốt nhất. Bởi vì nhÆ° váºy thì ngÆ°á»i khác sẽ không thể tìm ra manh mối gì để Ä‘iá»u tra. Xe rá»›t xuống vá»±c, tất cả Ä‘á»u đã tan xÆ°Æ¡ng nát thịt thì còn gì mà điá»u tra được nữa? Huống chi, đằng sau còn có Trần Thiên Minh chống đỡ.
Cái chết của TrÆ°Æ¡ng thiếu đã nằm trong kế hoạch của Sở Phà m, nhÆ°ng đó chỉ là má»™t phần nhá». Hắn còn rất nhiá»u việc lá»›n hÆ¡n còn phải thá»±c hiện.
“TrÆ°Æ¡ng Bằng khi biết con trai mình chết thì sẽ nghÄ© nhÆ° thế nà o? Chắc chắn là ông ta sẽ ra sức bảo vá» Lý Giai Giai. Dù sao ông ta cÅ©ng chỉ còn lại má»™t cốt nhục là cô bé ấy.†Sở Phà m thầm nghÄ©, khoé miệng mang theo má»™t nụ cÆ°á»i thâm hiểm.
Tà i sản của minhchinh555
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
4vn can chien bao tieu , 4vn can chjen bao tjeu , àðõèòåêòóðà , bao tieu can chien , baotieu , cam chien bao tieu , can chiên bao tieu , can chien ba tieu , can chien bảo tiêu , can chien bao ieu , can chien bao thieu , can chien bao tiêu , can chien bao tiereu , can chien bao tieu , can chien bao tieu (4vn) , can chien bao tieu 148 , can chien bao tieu 158 , can chien bao tieu 219 , can chien bao tieu 22 , can chien bao tieu 4eu , can chien bao tieu 4vn , can chien bao tieu full , can chien bao tieu hoan , can chien bao tieu. , can chien bao tiu , can chien bao tjeu , can chien baotieu , can chien bâo tieu , can chien bảo tiêu , can chieu bao tieu , can chjen bao tieu , can chjen bao tjeu , can cien bao tieu , can than bao tieu , can than bao tieu 4vn , can.chien.bao.tieu , canchienbaotieu , canchienbaotieu chuong1 , cantchienbaotieu , can_chien_bao_tieu , cân chien bao tieu , cáºn chiến bao tiêu , cáºn chiến bảo tieu , cáºn thân bảo tiêu , do thi bao tieu 4vn , doc truyen sac hiep , êóïàëüíèêè , èæåâñê , feierge man , google , ngon tinh sieu sac , ngon tinh sieu sac 22 , òàéëàíä , òåïëûé , phù sinh má»™ng Äoạn , phu sinh mong doan , sac truyen , sieu sac 22 , than can bao tieu , truyện săÌc hiệp , truyên săc hiêp , truyê , truye sac hiep , truyen can than bao tieu , truyen do thi sac hiep , truyên s c hiêp. , truyen sac full , truyen sac hiêp , truyen sac hiep , truyen sac hiep full , truyen sac hiep vn , truyensac hiep , truyensachiep , www.can chien bao tieu , xem can chien bao tieu , ðîñáàíê , øàõìàòû