Vạn Giới Vĩnh Tiên
Tác giả: Thạch Tam
-----oo0oo-----
Quyển 21
Chương 07: Khối Thứ Hai
Nhóm dịch: Công tử bạc liêu
Nguồn: Sưu tầm
Tôn Lập vỗ vai Tô Tiểu Mai: "Ngươi nóng nảy, quá, không tốt, vì sao thì ta không cần giải thích chứ"
Tô Tiểu Mai nói: "Ta biết rồi, như thế sẽ không ai thích"
"Ha ha ha!" Tôn Lập cười đoạn nhìn Tra Tô: "Tự vả vào mặt đi"
Tra Tô ngượng vô cùng, do dự một chốc, giơ tay lên vả mình
"Thêm một cái"
Chát!
Tra Tô lại vả thêm, mặt rát bỏng
Bốp, bốp, bốp!
Tra Tô liên tục vả, quỳ xuống: "Tiên sinh đại nhân đại lượng, xin đừng nói với vương thượng"
Tôn Lập hiểu ra: "À, hóa ra ta là nhân tộc hẹp hòi!"
Giang Sĩ Ngọc cười ha hả: "Lẽ nào không phải"
Tôn Lập hớn hởn: "Đúng rồi Ta hẹp hòi lắm!"
Gã không chấp Tra Tô không có nghĩa là gã thích bị mạo phạm
Tra Tô suýt khóc: "Tiên sinh, tại hạ nên làm sao"
Ma Lặc Đinh chen lời: "Tiên sinh, thư thư của Tra Tô là đệ nhất mỹ nữ chỉ sau vương thượng, nếu không nguôi giận thì lúc về để thư thư của y thị tẩm"
Tô Tiểu Mai liếc Tôn Lập, gã dựng tóc gáy
Tôn Lập cười khổ: "Ma Lặc Đinh Mỗ giống kẻ hiếu sắc lắm hả"
Ma Lặc Đinh định gật đầu, Tôn Lập đã đỡ cằm y: "Ngu xuẩn!" Đoạn đẩy y là bảo Tô Tiểu Mai: "Đào tiếp đi, có thể còn có nữa"
Đâu cần Tô Tiểu Mai động thủ Ma Lặc Đinh vội đi tới, Tra Tô bò dậy: "Cô nương nghỉ đi!"
Thực tế cả hai chỉ lấy lòng Tôn Lập vì đào được khối Thiên thần thiết như thế là may lắm rồi, lấy đâu ra thêm nữa
Linh thức của gã chưa đạt tới mức ba trượng nhưng Võ Diệu truyền thụ nhiều chi tiết, gã đoán răng đây là "Phú dụ khoáng sàng"
"Đinh!"
Có tiếng vang khẽ, Ma Lặc Đinh hưng phấn rống lên: "Tiên sinh, tiên sinh đúng là thần! Còn thêm một khối Ha ha ha, lần này bọn rùa đen Cổ Sơn thị sao còn diệu võ dương uy được nữa! Ha ha ha"
Ma Lặc Đinh nhanh chóng móc khối Thiên thần thiết lên, tương đương khối trước, cộng lại thì còn hơn khối của Cổ Sơn thị
Giang Sĩ Ngọc liếc Tra Tô: "Ban nãy có kẻ nói là đào được thì cho bọn ta hết"
Tra Tô quỳ xuống: "Giang tiên sinh tha cho tiểu nhân"
Giang Sĩ Ngọc hừ lạnh
Binh tổ ngân đích xác trân quý, nhưng đã nói là tìm giúp Dạ Khiếu bộ lạc, Tôn Lập không nuốt lời
Đồ Tô hiếm kim thuộc nguyên liệu nhưng Tôn Lập tìm được Binh tổ ngân trên hòn đảo này, biết có lẽ không hẳn là hiếm mà các chủng tộc quá kém về cách tìm khoáng mà thôi
Tổng kết rằng Binh tổ ngân không xuất hiện cách mặt đất quá nửa trượng thì thật hoang đường!
Ma Lặc Đinh tìm thêm chung quanh, đào vô số hố nhưng không tìm được thêm, có điều được hai khối như thế là y vừa lòng lắm rồi
Trên yêu tộc đại thuyền, bọn Sùng Dần ở trong khoang, Phong Bảo Bảo cho hai nữ yêu diễm lệ phục thị
Yêu tộc trời sinh nam cao lớn xấu xí, nữ xinh đẹp, vì phồn diễn khó khăn nên dễ dãi hơn nhân tộc nhiều, nữ thường mặc hở hang, hai yêu tộc thiếu nữ mặc áo trễ ngực, váy ngắn, lộ ra nửa vồng ngực trắng ngần và đôi chân dài, Chung Lâm lần nào cũng thẹn
Vì nghe nói Tôn Lập "khoác lác" nên hai thị nữ không hề nhiệt tình
Sùng Bá đành đun nước pha trà nên không vui
"Về rồi!"
Yêu tộc hô hoán, xông lên khoang, Phong Bảo Bảo đi ra, nghe thấy đồng tộc bàn bạc: "Không tìm được Thiên thần thiết thì sao Chúng ta lấy gì đối kháng Cổ Sơn thị Phải dựa vào mấy nhân tộc đó"
Lý Tử Đình tức giận: "Sao các ngươi dám khẳng định Tôn Lập không tìm được"
Yêu tộc đó cười lạnh định cãi thì bị Phong Bảo Bảo lừ mắt, họ tuy không nói nhưng đều cho rằng Tôn Lập khoác lác quá mức, giờ mới bị lật tẩy
Lý Tử Đình bực mình, định tranh cãi nhưng người ta đã im rồi, nhìn bọn Tôn Lập quay về, thầm nhủ cứ đợi đấy, sẽ có lúc các ngươi hổ thẹn!
Bọn Tôn Lập về thuyền, yêu tộc không mấy hi vọng, nhưng Phong Bảo Bảo vẫn hỏi: "Tiên sinh, thế nào"
Tôn Lập mỉm cười, Ma Lặc Đinh lấy từ trữ vật không gian ra hai khối Thiên thần thiết giơ lên: "Tìm được! Tôn tiên sinh tìm được rồi!"
"Trời đất, hai khối to quá! Trong lịch sử Đồ Tô cũng là phát hiện kinh nhân!"
"Cộng lại còn hơn khối của Cổ Sơn thị, chúng ta không sợ chúng nữa!"
"Ha ha ha, chúng ta có hi vọng đoạt lại Cổ Cương Tuyền!"
Yêu tộc hân hoan, Phong Bảo Bảo kích động vô cùng vái Tôn Lập: "Đa tạ tiên sinh!"
Lý Tử Đình lạnh lùng nhìn yêu tộc: "Ban nãy ai đó bảo Tôn sư huynh khoác lác lừa gạt nhỉ"
"Bọn ta là nhân tộc giảo trá tự đại, đến Dạ Khiếu bộ lạc để lừa gạt!"
"Bọn ta không thể tìm được Thiên thần thiết, càng không thể nào đấu với Cổ Sơn thị!"
Lý Tử Đình nhịn đã lâu, lên tiếng là đủ lời lẽ cay nghiệt tuôn ra Giọng nàng ta không lớn nhưng cố ý dùng linh nguyên, vang rõ vào tai mỗi yêu tộc đang hoan hô, như một khối vạn cổ hàn băng đầu ném vào hồ nước sôi, làm lạnh tất cả
Yêu tộc ngượng ngùng vô cùng, tư duy của họ trực tiếp lại đơn giản, trước đó nói xấu Tôn Lập, giờ bị Lý Tử Đình nói ra thì càng thẹn
Nhất là hai thị nữ, Phong Bảo Bảo dặn họ toàn tâm toàn ý chiếu cố chúng nhân, cả hai lại không nghe, giờ càng hổ thẹn, quỳ xuống xin tha thứ, cứ khấu đầu mãi
Phong Bảo Bảo thở dài, hành lễ với Lý Tử Đình: "Lý cô nương, tộc nhân của tại hạ sai lầm, mắc lỗi với các vị"
Phong Bảo Bảo tuy bực người bộ tộc có tầm nhìn ngắn nhưng trước mặt người ngoài thì vẫn phải bảo vệ
Tôn Lập xua tay: "Thôi vậy, chúng ta bàn thôi"
Phong Bảo Bảo cười: "Tôn tiên sinh đại độ!"
Ma Lặc Đinh hưng phấn giơ hai khối Thiên thần thiết lên: "Đánh bại Cổ Sơn thị! Cướp lại Cổ Cương Tuyền!"
Yêu tộc hô to: "Đánh bại Cổ Sơn thị! Cướp lại Cổ Cương Tuyền!"
Sùng Dần và Sùng Bá từ đầu đến cuối đều đứng ở rất xa, hồ rượu của Sùng Dần chứa đầy rượu mạnh của yêu tộc, tuy mùi vị bình thường nhưng rất nặng, y uống rất hào hứng
Y vừa uống vừa nheo mắt, nhạt giọng: "Chỉ chút xíu Thiên thần thiết là vừa ý Họ không biết Tôn Lập sẽ mang lại những gì đâu"
Tìm được Thiên thần thiết, Phong Bảo Bảo nhớ bộ lạc, về Đồ Tô ngay
Cửu đế mông đồng đã được tu bổ, Tôn Lập cho vào trữ vật không gian, chúng nhân đi yêu tộc đại thuyền Lần này thái độ của yêu tộc không có gì để chê trách
Vốn hai thị nữ tăng thành bốn, đều là hàng xinh đẹp cực phẩm - - đấy là lời Tô Tiểu Mai, nàng ta không hiếm khi trêu cợt khiến mấy nữ yêu đó đỏ mặt hổ thẹn, nàng ta mới cười vang như đại ma vương, vừa ý vô cùng
Một hôm có một thị nữ kiều diễm không nén được, nhân lúc chỉ có hai người thì cởi y phục nhào tới, Tô Tiểu Mai hồn phi phách tán, bỏ chạy!
Đường về Đồ Tô mất hơn nửa tháng, có mấy lần qua đảo, Võ Diệu và La Hoàn truyền thụ cho Tôn Lập cách tìm khoáng
Phát hiện khoáng vật có giá trị, Tôn Lập lại lén xuống thuyền đào rồi dùng Cửu đế mông đồng đuổi theo, với Bản ngã luyện thì tất nhiên thần bất tri quỷ bất giác
Dọc đường đi qua một hoàn đảo hoang, gã lại phát hiện Binh tổ ngân khoáng khanh, đào được hai khối cỡ cối xay, dĩ nhiên gã thu lấy, không cho yêu tộc biết
Dọc đường, Tôn Lập thu hoạch rất khá, biết Đồ Tô có nguồn lực phong phú, nhưng đều chôn vùi ở nơi bí ẩn, ba tộc ở đây khó tìm thấy
Lúc rỗi gã tu luyện “Thái hư chân ngã luyện”, hoặc đến Cựu thư lâu đọc điển tịch của Cổ tần nhân
Có Võ Diệu chỉ dẫn, cộng thêm Cựu thư lâu, linh văn trận trang tạo nghệ của gã tăng tiến nhanh Cổ tần nhân có nhiều ý tưởng khiến người ta chỉ biết vỗ bàn khen hay, huy hoàng một thời không phải nhờ may mắn
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Tác giả: Thạch Tam
-----oo0oo-----
Quyển 21
Chương 08: Dạ Khiếu Bộ Lạc
Nhóm dịch: Công tử bạc liêu
Nguồn: Sưu tầm
Tôn Lập đọc hết sách ở tầng một, chợt hào hứng: "Võ tổ, chúng ta chế tác bí ẩn huy cấu nhỉ"
Võ Diệu cười ha hả: "Không phải chúng ta, ngươi nói thì ngươi tự hoàn thành"
Bí ẩn huy cấu tuy rất giống linh văn trận trang nhưng có nhiều điểm rất khác Tôn Lập biết khó nhưng càng lúc càng ngứa tay: "Được, tiểu tử sẽ thử"
Kho nguyên liệu phong phú, gần đây có thêm Binh tổ ngân nhưng để cho bí ẩn huy cấu thì vẫn thiếu, vì nguyên liệu cho bí ẩn huy cấu khác hẳn linh văn trận trang
Tôn Lập có kinh nghiệm về linh văn trận trang nên với bí ẩn huy cấu đơn giản hơn nhiều, tuy có đôi chút sai lầm nhưng sửa được
Gom cả kho chỉ được một phần nguyên liệu, Tôn Lập chật vật mãi mới hoàn thành
"Ha ha ha!" Gã hưng phấn, Võ Diệu cũng vui: "Không ngờ một lần là thành công, không dễ đâu!"
Bí ẩn huy cấu này chỉ miễn cưỡng hợp cách, hiệu quả kém hẳn linh văn trận trang nhưng Tôn Lập rất vui, gã có thể chuyển đổi thoải mái giữa linh văn trận trang và bí ẩn huy cấu đủ chứng mình thành quả nghiên cứu dạo này!
Kỹ nghệ chế tác đã hơn một mức, càng gần mức có thể chế tác linh văn trận trang như Bổ Thiên chưởng
Đặt bí ẩn huy cấu lên bàn, Tôn Lập vặn người định đi ra, chợt thấy Cựu thư lâu có điểm khác
Gã nhìn cánh cửa nối với tầng hai Cựu thư lâu đã mở ra!
"Ồ"
Tôn Lập lẩm bẩm: Lẽ nào muốn mở tầng thứ hai là chế tác bí ẩn huy cấu
Gã đi theo cầu thang đến trước cửa, phía sau sáng rõ nhưng không thấy thứ gì, hơi dừng lại rồi gã không hề do dự bước vào
Vù!
Quang mang lóe qua, rồi mờ đi, tầng thứ hai hiện ra trước mắt, về chỉnh thể không khác tầng thứ nhất, gã nhìn quanh các giá sách, trong điển tịch không chỉ ghi lại bí ẩn huy cấu, còn cả pháp thuật và tu luyện bí điển của Cổ tần nhân
Tôn Lập không có hứng với pháp thuật và tu luyện bí điển, gã có lưỡng vị lão tổ là đủ, còn điển tịch về bí ẩn huy cấu thìn hìn là biết thâm ảo hơn tầng một, gã đọc một lúc, hiểu được đại thể, đặt điển tịch xuống, tàng thư ở đây không ít hơn tầng dưới, gã cười sảng khoái: đủ cho một thời gian
Trên bàn có một tấm giấy, không phải hải đồ Gã thận trọng nghiên cứu
Đây là thiết kế đồ của bí ẩn huy cấu, đẳng cấp không hơn linh văn trận trang mà gã có thể chế tác nhưng vì về bí ẩn huy cấu thì gã không bằng linh văn trận trang, nên giờ chưa thể chế tác được bí ẩn huy cấu này
Nhưng lý thuyết trong đó khiến gã sáng mắt, linh văn trận trang hoàn toàn có thể mượn dùng, lúc chế tác được bí ẩn huy cấu này thì linh văn trận trang tạo nghệ của gã sẽ tiến một bước xa!
Nghiên cứu cả hai, Tôn Lập tiến bộ thần tốc
Gã đặt bí ẩn huy cấu xuống, chuyên tâm đọc điển tịch cho tới khi hoa mắt mới rời Cựu thư lâu, ngủ vùi
Tôn Lập bị tiếng yêu tộc hoan hô đánh thức, nhìn ra thì thấy bóng dáng đất liền
Đến Đồ Tô rồi
Yêu tộc đại thuyền không chậm hơn Cửu đế mông đồng, chỉ nửa ngày là tới Đồ Tô
Hải cảng xấy bằng gỗ và xương thú, trừ con thuyền của Phong Bảo Bảo thì còn đỗ hai con thuyền khác nhỏ hơn
Bên ngoài là rừng rậm, giữa đá và cây là một dãy nhà gỗ
Phong Bảo Bảo trở về, bộ lạc vui mừng, từ bờ biển đến hải cảng đều thấy khua tay múa chân tộc nhân Yêu tộc trên thuyền cũng hưng phấn, gào lên đáp lời
Dạ Khiếu bộ lạc chỉ có một nghìn hai trăm người, sống quanh hải cảng
Vào càng là thấy một yêu tộc hơi thấp hơn mức chung nhưng trẻ tuổi tuấn tú, đội mũ ngọc năm màu, cầm thú nha pháp trượng, mỉm cười nghênh đón
"Vương thượng về rồi!"
Phong Bảo Bảo rất tôn kính: "Đại tế ti, gần đây Cổ Sơn thị có động tĩnh gì không"
Đại tế ti lắc đầu: "Không, vương thượng bố trí kế nghi binh rất thành công"
Phong Bảo Bảo thở phào: "Thế thì tốt"
Đại tế ti nhìn bọn Tôn Lập mỉm cười hòa hoãn: "Vị này chắc là Tôn tiên sinh Đây là Sùng Bá tiên sinh"
Cả hai ngẩn người: "Sao các hạ biết"
Đại tế ti nhìn Phong Bảo Bảo cười thần bí: "Tại hạ và vương thượng có liên hệ tinh thần, vương thượng nghĩ về hai vị hơi nhiều nên tại hạ hiểu rõ"
Tôn Lập còn trẻ nên không hiểu chứ sắc mặt Sùng Dần sầm lại, nghĩ tới Mễ Diệu Ngọc
Phong Bảo Bảo thản nhiên, nàng ta coi trọng Tôn Lập và Sùng Bá, cũng không có gì khó khăn
Lý Tử Đình bảo Tô Tiểu Mai: "Giáo tập tựa hồ rất được nữ nhân hoan"
Tô Tiểu Mai liếc Sùng Dần cười thầm
Yêu tộc vốn định ăn mừng lớn, tin vương thượng mang Thiên thần thiết về càng khiến bộ lạc sôi lên
Tối đó yêu tộc đốt lửa, khiêng hơn trăm vò rượu, đánh nhạc vui vẻ
Bọn Tôn Lập là thượng khách, được mời ngồi cạnh Phong Bảo Bảo, được ngồi gần nàng ta đều là những người tai to mặt lớn trong bộ lạc Trừ A Cổ Long, Bác Nhĩ Hãn và Ma Lặc Đinh thì còn đại tế ti Ô Cửu Trọng và đệ nhị dũng sĩ Thiện Túc
Thiện Túc gầy gò, hai bên má có răng như loan đao, một cái đã gãy, còn lại gãy mở mức khác nhau, cộng thêm đôi mắt tam giác âm trầm khiến người ta khó chịu, y ngồi uống một mình, gần như không ai trò chuyện cùng
Sùng Dần bảo Tôn Lập: "Thiện Túc sắp đột phá Hiền nhân cảnh đệ thất trọng, cảnh giới còn trên Phong Bảo Bảo" Tôn Lập nghi hoặc: Thiện Túc chịu làm bộ lạc đệ nhị dũng sĩ, lẽ nào còn bí mật
Yêu tộc nữ tử dạn dĩ, thay nhau lên mời người mới khiêu vũ, Sùng Bá vốn được chuộng nhưng sau vụ Mễ Diệu Ngọc thì y bất động, ai đến cũng không đáp Yêu tộc mỹ nữ đổi mục tiêu, Giang Sĩ Ngọc tuấn tú thành con cưng mới
Giang Sĩ Ngọc vốn thích đùa nên xuống ngay
Xuống là không về được
Yêu tộc mỹ nữ nhiệt tình, Giang Sĩ Ngọc trong số nhân tộc cũng cao lớn nhưng trước mặt yêu tộc mỹ nữ thì thấp hơn một cái đầu Yêu tộc mỹ nữ dễ dàng kéo gã vào lòng
Không rõ Giang Sĩ Ngọc được yêu thích hay yêu tộc mỹ nữ mẫu tính đại phát, thay nhau cùng y khiêu vũ
Đông Phương Phù và Lý Tử Đình xanh lét mặt mày
Lý Tử Đình đảo mắt: "Giảng tập, phải quản Giang Sĩ Ngọc, thế này sao được"
Sùng Dần vừa đổ đầy rượu vào hồ lô trọng, lại xách một thùng đến bàn, múc từng bát uống, mắt hơi lơ mơ: "Lần trước các ngươi cười ta mà, giờ đến lượt rồi, hắc hắc, ta mặc kệ"
Lý Tử Đình quay về, cả hai nhìn Giang Sĩ Ngọc nghiến răng, tối nay y khó mà yên lành
Cũng có yêu tộc hán tử đến mời Tô Tiểu Mai, Tô Tiểu Mai không thích nên qua quít cho xong
Yến hội sôi nổi, Phong Bảo Bảo không thể vui cùng tộc dân cả tối Trăng lên lưng trời là nàng ta đứng dậy, Ô Cửu Trọng đi cùng, Phong Bảo Bảo sai Thiện Túc mời Tôn Lập
Thiện Túc không vui nhưng vẫn phải đi
Phong Bảo Bảo ở trong một gian nhà gỗ dài ba mươi trượng, cao mười trượng, nhà có hai tầng trang trí bảo thạch thiên nhiên vã da thú, tuy thô thiển nhưng phong cách và phối màu rất đẹp
Tôn Lập được Thiện Túc dẫn vào, Phong Bảo Bảo phất tay: "Được rồi, ở đây không có việc của ngươi"
Thiện Túc liếc Tôn Lập, tựa hồ không cam lòng nhưng đành lui ra
Tôn Lập đoán ra gì đó
Phong Bảo Bảo ngồi ở chỗ chính, Ô Cửu Trọng bên tay phải, chỗ bên trái là cho Tôn Lập
Tôn Lập ngồi xuống hỏi: "Vương thượng gọi mỗ đến có gì dặn dò"
Phong Bảo Bảo cười: "Tôn tiên sinh không nên khách khí như thế Thiên thần thiết là tiên sinh tìm được, tuy cho bọn tại hạ nhưng phân phối thế nào thì vẫn phải hỏi tiên sinh"
Tôn Lập gật đầu: "Để vương thượng quyết định"
Ô Cửu Trọng nói: "Lần này tìm được nhiều Thiên thần thiết, mười dũng sĩ đứng đầu bộ lạc đều được một khối Vương thượng, nên tăng lượng khai thác Vân mẫu linh đồng, tranh trong nửa năm cho mỗi vị dũng sĩ một pháp khí có tăng Thiên thần thiết Lúc đó chúng ta đủ thực lực quyết tử chiến với Cổ Sơn thị!"
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Tác giả: Thạch Tam
-----oo0oo-----
Quyển 21
Chương 09: Phá Giáp Phù
Nhóm dịch: Công tử bạc liêu
Nguồn: Sưu tầm
Phong Bảo Bảo tính toán gần như Ô Cửu Trọng, đấy là cách ổn thỏa nhất bây giờ
Đồ Tô chỉ "thiếu" cao cấp kim thuộc nguyên liệu, chứ không phải không có Dạ Khiếu bộ lạc có Vân mẫu linh đồng khoáng để luyện chế pháp khí Chỉ là nguyên liệu này đẳng cấp thấy, không luyện chế được cao cấp pháp khí
Nộ long trảm bị Tôn Lập dùng chưởng bổ hỏng, do Vân mẫu linh đồng luyện chế thành, lại được chính tổ tiên Dạ Khiếu bộ lạc luyện chế, bộ lạc đệ nhất chế khí đại sư là Ô Cửu Trọng, đẳng cấp của y còn hơn chế khí đại sư của Cổ Sơn thị La sát, chỉ vì y không có Thiên thần thiết, Dạ Khiếu bộ lạc mới bị Cổ Sơn thị áp chế Tuy Ô Cửu Trọng thản nhiên, trong lòng thật ra rất khó chịu
Giờ có Thiên thần thiết, Ô Cửu Trọng có thể thoải mái luyện chế pháp khí phản công Cổ Sơn thị
Trong quá trình thương nghị, Tôn Lập không phát biểu ý kiến, chỉ lắng nghe, đợi xong thì nói: "Vương thượng, chỉ cần bọn mỗ giúp các vị đánh bại Cổ Sơn thị, đại tế ti sẽ thi triển Thông u chi hồn, giúp mỗ tìm manh mối"
Nhắc đến Thông u chi hồn, Ô Cửu Trọng và Phong Bảo Bảo đều hơi biến sắc, Phong Bảo Bảo gật đầu: "Chỉ cần đoạt lại Cổ Cương Tuyền, đại tế ti sẽ thi triển Thông u chi hồn"
Tôn Lập cân nhắc rồi nói: "Không biết đại tế ti có pháp khí đích thân luyện chế để tại hạ xem qua không"
Ô Cửu Trọng tựa hồ hiểu ra, mỉm cười: "Nhân tộc quả thật hơn về yêu tộc chế khí, bất quá tại hạ không giỏi giao chiến, trừ làm đại tế ti thì thích nhất chế khí, xem ra cũng không tệ"
Y vừa nói vừa lấy ra một thanh cổ đồng sắc trực nhận chiến đao đưa cho Tôn Lập
Ô Cửu Trọng tuy không nói rõ nhưng có ý cho rằng chế khí chi thuật của mình không tệ, còn hơn Tôn Lập Nhân tộc hơn yêu tộc về chế khí chi thuật nhưng không có nghĩa tùy tiện phái một người ra là hơn được chế khí đại sư của yêu tộc
Tôn Lập đón chiến đao Sống đao dày, lưỡi sắc, thân khắc cự hùng đang gầm, đích xác là tinh phẩm, cực kỳ thích hợp cho yêu tộc sử dụng
Tôn Lập xem qua, chiến đao dùng Vân mẫu linh đồng đã tôi luyện hơn trăm lần rồi khắc trận pháp Theo tiêu chuẩn Đại Tùy thì là tứ phẩm trung pháp khí
Thậm chí còn hơn Nộ long trảm Y thầm khen, không trách Ô Cửu Trọng lại như thế
Tôn Lập vuốt lên chiến đao, đưa cho Ô Cửu Trọng: "Đường đột rồi, đại tế ti thứ lỗi"
Ô Cửu Trọng cười vang: "Không sao" Đoạn thu chiến đao vào trữ vật không gian
Tôn Lập cáo từ: "Cứ theo lời vương thượng đi Không còn gì thì tại hạ xin về trước"
"Tiên sinh đi từ từ"
Phong Bảo Bảo và Ô Cửu Trọng đứng dậy tiễn Tôn Lập Phong Bảo Bảo lo lắng: "Đại tế ti, thi triển Thông u chi hồn"
Ô Cửu Trọng miễn cưỡng cười: "Chỉ là công lực tận thất chứ không mất mạng Vương thượng không cần lo, Ân Nhã không tệ, cùng lắm năm năm nữa sẽ thành đại tế ti mới"
Phong Bảo Bảo ướt khóe mắt: "Đại tế ti hi sinh vì bộ lạc, cả bộ lạc sẽ không quên!"
Tôn Lập quay về Bọn Sùng Dần đều có mặt Giang Sĩ Ngọc vỗ bàn: "Hắc hắc, đấu với ta rồi thì sao, hạ gục ngay! Ồ, Tôn Lập về rồi hả" Y định đứng lên thì mềm nhũn ngã xuống gầm bàn
Tôn Lập cười: "Không uống được còn ra vẻ Sùng Dần giảng tập có bao giờ chạm cốc với người ta Đấy mới là cao thủ chân chính"
Sùng Dần cười nhưng nói: "Việc hôm nay không trách Tiểu Ngọc"
Tô Tiểu Mai hừ lạnh: "Là Thiện Túc gây sự!"
Tôn Lập ngẩn người, nhớ lại phản ứng của Thiện Túc thì biết là định dằn mặt
Chung Lâm nói kỹ: "Thiện Túc đưa ngươi về không lâu thì khích Tiểu Ngọc so rượu, đến giờ cả hai đã uống hai mươi thùng, Thiện Túc gục trước nhưng chắc không bỏ qua đâu"
Tôn Lập phiền não: "Đến đâu cũng có hạng ruồi nhặng này, vốn ta định giúp họ từng bước đánh bại Cổ Sơn thị Hiện tại kết thúc nhanh rồi đi thôi"
Tất cả gật đầu: "Được"
Thiên thần thiết có ưu điểm lớn nhất là tăng độ sắc bén, nên được lưỡng tộc ưa thích
Nhưng cho Thiên thần thiết vào pháp khí quá tốn thời gian, Tôn Lập không muốn Dạ Khiếu bộ lạc vất vả, để Ô Cửu Trọng tự làm thì gã không yên tâm
Thiện Túc gây sự khiến gã không chỉ bực mình mà càng nhớ Đại Tùy, chỉ muốn về sớm
"Võ tổ, La tổ, có cách gì khiến Dạ Khiếu nhanh chóng đánh bại Cổ Sơn thị"
Võ Diệu cười ha hả: "La nương nương, đừng để Tôn Lập nịnh thì mới nói, trước đó ngươi luôn chê trách ta thế mà!"
La Hoàn hầm hừ rồi nổi đóa: "Đồ mỏ nhọn càng lúc càng tệ, ngươi hưởng thụ rồi thì không cho ta hưởng thụ hả! Tôn Lập, mau nịnh đi, không đừng mơ được ta cho biết nửa chữ!"
Võ Diệu cười ha hả: "Đồ ẻo lả đáng ghét nhất, làm gì có chuyện đó, lúc ta được nình thì ngươi tìm đủ cách ngăn lại, đến lượt ngươi thì ta đời nào khách khí"
Võ Diệu nói mãi, La Hoàn ngó lơ đợi Tôn Lập nịnh Tôn Lập dở khóc dở cười, vắt óc mới nói được mấy chục câu dễ nghe, La Hoàn mới chịu truyền ý niệm
"Phá giáp phù"
La Hoàn truyền cho y một đạo linh phù, có thể sử dụng riêng nhưng hiệu quả không sao, để phát huy uy lực thì nên dán lên pháp khí theo hướng binh khí Cũng là thứ yêu tộc thích sử dụng nhất, tuy là pháp khí, nhưng cũng như binh khí
Người cao lớn thường thích pháp khí kiểu đó, ví như Sùng Bá
Tôn Lập thể ngộ, Phá giáp phù không hề phức tạp, theo đẳng cấp của gã mỗi ngày làm được ba mươi tấm
"Phá giáp phù chỉ duy trì hiệu quả được hai canh giờ, đủ cho một trận đại chiến Về tăng lực sát thương thì hơi kém Thiên thần thiết nhưng đủ cho yêu tộc chiến sĩ sử dụng Cổ Sơn thị không thể trang bị Thiên thần thiết pháp khí cho mỗi La sát chiến sĩ"
Tôn Lập nghĩ cũng đúng, theo lời Phong Bảo Bảo thì với La sát hay yêu tộc, tăng cường một pháp khí ít nhất cần ba mươi cân Thiên thần thiết, khối bằng cối xay của Cổ Sơn thị chỉ đủ cho hai trăm kiện pháp khí
Cả hai tộc khi khai chiến thì trừ tộc nhân vị thành niên, nam nữ đều ra trận, một nghìn hai trăm nguwoif thì tới một nghìn chiến sĩ
Đê cấp chiến sĩ ít nhất cũng tới tám trăm Tôn Lập chỉ cần không đầy một tháng là cường hóa võ trang toàn bộ! Khi khai chiến, hiệu quả sẽ rất rõ
Gã truyền cho Phá giáp phù cho bọn Sùng Dần thì hơn mười ngày là xong cả nghìn tấm
Gã gọi tất cả lại, lấy Phá giáp phù ra rồi trình bày kế hoạch, ai nấy sáng mắt
Sùng Bá hơi nhăn nhó: "Có thứ tốt thế này, sao không lấy ra sớm hơn"
Tôn Lập kỳ thực muốn chất vấn La Hoàn: Có thứ tốt thế này, sao không lấy ra sớm hơn
Nhưng gã không dám nên chỉ cười khan với Sùng Bá
A Cổ Long chuẩn bị lễ vật đến gặp Ô Cửu Trọng, lễ vật rất quý trọng, gần như mất một nửa gia tài của y
Y chỉ một mình, Nộ long trảm là "người bạn" y tin cậy nhất
Ô Cửu Trọng không hề khách khí, cảnh giới của y không cao, chiến lực bình bình, tuy được tôn trọng nhưng kiếm tiền rất khó, Thông u chi hồn như sợi dây thừng thắt lên cổ y, khi bộ lạc cần là phải thi triển, sau đó y mất hết nhất thân tu vi, không thể làm đại tế ti nữa, lúc đó dù vẫn được tôn kính nhưng nguồn sống phải trông vào tích lũy từ trước
Y không trách móc, đấy là hiện thực
A Cổ Long đưa Nộ long trảm lên: "Đại tế ti, xin hãy xem giúp có sửa được không Nếu không thể xin đại tế ti luyện chế chiến đao mới cho tại hạ"
Ô Cửu Trọng gật đầu, nhìn Nộ long trảm rồi lắc đầu: "Bị thương tổn quá mức, không chỉ lưỡi mà kết cấu nội bộ cũng bị phá hoại, sửa còn khó hơn luyện chế thanh mới"
A Cổ Long không ngờ một chưởng của Tôn Lập bá đạo đến thế!
Ô Cửu Trọng lấy ra chiến đao hôm qua đưa cho A Cổ Long: "Ta chuẩn bị rồi, vừa ý không"
A Cổ Long sáng mắt, đón lấy thử, dồn yêu nguyên vào múa thử, hắc sắc hồ quang xuất hiện
A Cổ Long thắm thỏm, cung kính trả chiến đao cho Ô Cửu Trọng: "Đại tế ti, đây là tam phẩm hạ pháp khí, lễ vật trước đó của tại hạ quá ít, không đổi nổi pháp khí trân quý này"
Y móc hết gia tài từ trữ vật không gian ra: "Đại tế ti, tại hạ chỉ còn ngần này, có thể nợ được không Chỉ cần A Cổ Long không chết tất sẽ trả!"
Ô Cửu Trọng ngây ra: "Tam phẩm hạ!"
Y quá rõ pháp khí mình luyện chế, chỉ tứ phẩm trung mà thôi, sao lại trở nên tăng hai cấp
Y nghi hoặc: A Cổ Long có lầm không
Y cầm chiến đao lên dồn yêu nguyên
Chát!
Ô Cửu Trọng biến sắc, dồn yêu nguyên vào, không cần thử cũng biết là tam phẩm hạ pháp khí! Nhưng của y chỉ tứ phẩm trung, sao lại biến thành tam phẩm hạ!
Ô Cửu Trọng chợt nhớ lúc trả đao, Tôn Lập vuốt nhẹ lên thân đao
Y vội kiểm tra thân đao
Trận pháp y khắc được sửa ba chốc, không kiểm tra kỹ thậm chí không phát hiện Nhưng những thay đổi đó đạt tới tuyệt đỉnh, thần lai chi bút, khiến linh năng vận chuyển thay đổi về chất, đưa chiến đao từ tứ phẩm trung thành tam phẩm hạ!
Ô Cửu Trọng hổ thẹn vô cùng, trước mặt Tôn Lập, y đã thổi phồng bản lĩnh chế khí, không ngờ người ta chỉ vuốt nhẹ đã khiến tác phẩm tối đắc ý của y tăng hai cấp!
"Đại tế ti, đại tế ti sao thế"
A Cổ Long hỏi mãi, Ô Cửu Trọng cười khổ, vỗ vai A Cổ Long: "Không sao, chúng ta đều coi nhẹ Tôn tiên sinh"
A Cổ Long cảm khái: "Đúng"
Ô Cửu Trọng biết đối phương không hiểu mình nên chỉ cười khổ
A Cổ Long được chiến đao mới, nhưng cõng món “nợ” nặng nề, nói theo kiểu Giang Sĩ Ngọc là yêu tộc quá cứng nhắc, đại tế ti không giục nhưng A Cổ Long tất sẽ trả, y rời chỗ Ô Cửu Trọng là xông vào rừng giết linh thú
Chiến đao mới uy lực tuyệt luân, tuy chưa cho thêmThiên thần thiết nhưng khiến thực lực A Cổ Long tăng hai phần
Linh thú trong rừng xui xẻo, A Cổ Long giết đến sướng tay, cứ thế này sẽ trả xong nợ sớm hơn
Ô Cửu Trọng thoáng nghĩ, đứng lên đến chỗ Tôn Lập nhưng đến cửa thì nữ yêu phụ trách trông nom cho biết bọn Tôn tiên sinh đều bế quan
Ô Cửu Trọng tiếc rẻ quay về, y phải dùng Thiên thần thiết tăng cường pháp khí cho các dũng sĩ của bộ lạc, lỡ lần này không biết bao giờ mới gặp lại
Tôn Lập truyền Phá giáp phù cho tất cả, họ nhận "nhiệm vụ" Trừ Tôn Lập, Sùng Dần nhiều nhất, ba trăm tấm Sùng Bá hai trăm, những người khác chỉ trăm rưỡi
Mục tiêu của gã là bốn trăm tấm, tính theo thời gian thì sẽ xong sớm hơn những người khác một ngày rưỡi
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Tác giả: Thạch Tam
-----oo0oo-----
Quyển 21
Chương 10: Năm Mới Yêu Lịch (Thượng)
Nhóm dịch: Công tử bạc liêu
Nguồn: Sưu tầm
Tôn Lập mỗi ngày được ba mươi tấm, ba ngày sau thì đạt bốn mươi, thêm hai ngày nữa thành bốn mươi lăm Đấy là cực hạn của gã, với tu vi cảnh giới hiện tại thì không thể tăng hơn
Trưa ngày thứ mười một, gã gom bốn trăm mười tấm Phá giáp phù vào rương ngọc, ra khỏi phòng, thấy ngay Lý Tử Đình bưng hộp gỗ tới nơi: "Hả Sư muội ra bao giờ"
Lý Tử Đình nói: "Muội xong rồi, một trăm, đến giao cho sư huynh Tôn sư huynh chắc sớm hơn”
Tôn Lập bất ngờ: "Cho mỗ xem"
Lý Tử Đình giao hộp cho gã, Tôn Lập mở ra thấy một trăm tấm Phá giáp phù - - không hề sai sót! Tuy chỉ một trăm tấm nhưng Lý Tử Đình và Đông Phương Phù có cảnh giới thấp nhất, gã tưởng họ sẽ hoàn thành sau chót
"Tỷ lệ thành công là bao nhiêu" Tôn Lập hỏi
"Thường thì ba hỏng một" Lý Tử Đình đáp
Tôn Lập ngây ra, tỷ lệ này với người mới thì quá kinh nhân! Thường thì mới chế tác linh phù, nhất là cao cấp như Phá giáp phù thì mười thành một đã hợp cách, năm thành một là phương diện linh phù có thiên phú cực cao
Ba thành công hai thì là thiên tài!
Tôn Lập hỏi: "La tổ, lão nhân gia có định thu truyền nhân không"
La Hoàn không hề do dự: "Không hề!"
"Nàng ta chưa đủ tư cách thành truyền nhân của ta!"
"Bất quá ta có một bộ Thiên hạ linh phù tổng yếu, ngươi có thể truyền cho nàng ta"
Tôn Lập kêu lên: "Không nhét vào óc tiểu tử!" Không thể vì Lý Tử Đình mà lại chịu khổ La Hoàn cười hắc hắc, hiển nhiên nhân cơ hồ đày đọa gã
Tôn Lập bảo Lý Tử Đình: "Đợi mỗ ở đây"
Gã cầm một trăm tấm Phá giáp phù về phòng, lấy ra một ngọc giản La Hoàn truyền Thiên hạ linh phù tổng yếu, gã vừa nghe vừa ghi lại, sau cùng kiểm tra thấy không có vấn đề gì thì đi ra
Chần chừ mất thêm nửa ngày, lúc ra đã chiều rồi
Tất cả lục lục tục tục xuất quan, đợi sẵn, chỉ Đông Phương Phù chưa ra
Tôn Lập gom linh phù của chúng nhân rồi giao ngọc giản cho Lý Tử Đình: "Đây là Thiên hạ linh phù tổng yếu, tuyệt đối là phù tu chi pháp đứng đầu thiên hạ, sư muội nghiên cứu xem, có gì cứ hỏi"
Chúng nhân không lạ việc Tôn Lập lấy ra công pháp trân quý như thế
Giang Sĩ Ngọc ôm chặt Tôn Lập: "Tôn Lập, ta thay mặt tức phụ đa tạ ngươi, ha ha!"
Ai nấy đều có truyền thừa, cả Đông Phương Phù cũng thiên về trận pháp, chỉ Lý Tử Đình chưa tới cơ duyên khiến Giang Sĩ Ngọc nóng lòng cũng đành chịu, giờ đã được giải quyết thì ai cũng vui lây
Lý Tử Đình do dự, nhìn ngọc giản khát vọng nhưng vẫn lo: "Tôn sư huynh ngã, muội được sao"
Tôn Lập cười ha hả: "Muội có thiên phú linh phù tốt nhất trong chúng ta, sao lại không thể"
Gã chỉ khắp chúng nhân - - chỉ trừ mình
Lý Tử Đình được cổ vũ, Tô Tiểu Mai không buông tha: "Tôn Lập, sao ngươi không tính mình vào Tưởng Đình Đình không có thiên phú linh phù như ngươi"
Tôn Lập kiêu ngạo vì gã là truyền nhân của La Hoàn mà La Hoàn nói rõ Lý Tử Đình không đủ tư cách!
"Vì" La Hoàn mới nói, gã đã dự cảm được nên cướp lời: "Vì tiểu tử có duyên với La tổ!"
La Hoàn ho khan: "Thôi vậy"
Tôn Lập: "Không thêm câu cuối là hay nhất"
Lý Tử Đình kích động: "Muội không so được với Tôn sư huynh, chỉ cần Tôn sư huynh thấy muội được là được!" Nàng ta nắm chặt ngọc giản, mắt ánh lên, trước đó không có cơ duyên, không có truyền thừa, nàng ta còn nóng lòng hơn ai hết
Đến tối, Phong Bảo Bảo nghe nói họ xuất quan, phái người mời dự tiệc, yêu tộc chỉ đốt lửa, thức ăn hay rượu không thể bằng Ô Hoàn nhưng nhiệt tình hơn xa Kim Dương phái
Phong Bảo Bảo cười cười bảo Giang Sĩ Ngọc: "Giang tiên sinh, lúc tiên sinh bế quan, si tình oán phụ của bản tộc buồn lắm, nghe nói các vị xuất quan, họ vây lại đòi mở yến hội!"
Giang Sĩ Ngọc ngượng ngùng, bị nữ nhân ôm vào lòng, một hai lần còn thấy lạ chứ cứ thế Giang đại vương cũng không chịu nổi, tiếng yêu tộc ca hát thô cuồng vang lên, yến hội bắt đầu, A Cổ Long vẫn đi săn, đại tế ti Ô Cửu Trọng bế quan tế luyện pháp khí, gần Phong Bảo Bảo nhất là Thiện Túc
Y hầm hèn hìn Tôn Lập và Giang Sĩ Ngọc, uống mấy bát là đứng lên bảo Phong Bảo Bảo: “Vương thượng, năm mới sắp tới, có nên mời các vị khách quý chung vui"
Phong Bảo Bảo vỗ trán: "Xem nay, dạo này bị Cổ Sơn thị dồn ép nên suýt quên cả ngày trọng đại nhất" Năm mới yêu lịch khác với nhân tộc lịch pháp, nhân tộc lịch pháp hướng đến trồng trọt, yêu tộc lịch pháp lại vì tu hành, Theo mức độ đại nhật thần hỏa và mặt trăng là chế định Năm theo yêu lịch là đại chu kỳ của yêu tộc tu hành, là khởi đầu của đại chu kỳ mới
Nhân tộc tu sĩ không có khái niệm về năm mới, tu chân vô tuế nguyệt, bế quan là mấy năm liền, nhưng yêu tộc thì khác, mỗi lần năm mới đều thi cử về sức mạnh, đây là nghi thức trọng yếu bậc nhất
Không sử dụng yêu nguyên, đơn thuần dựa vào nhục thể
Thiện Túc nhìn bọn Tôn Lập: "Vương thượng, bọn Tôn tiên sinh là khách quý, năm nay thì sức lực liệu có nên mời họ tham gia"
Ai cũng biết sức nhân tộc kém xa yêu tộc, mời bọn Tôn Lập tham gia, hiển nhiên cố ý chơi khăm
Phong Bảo Bảo không vui, việc Thiện Túc và Giang Sĩ Ngọc đọ rượu thì đã có thủ hạ báo cáo
"Thiện Túc, bọn Tôn tiên sinh không phải tộc nhân, so sức mạnh thì không công bằng"
Thiện Túc cười ha hả: "Vương thượng, bọn Tôn tiên sinh là nhân tộc hào kiệt, không kém hơn yêu tộc, có gì không công bằng Nghe nói Tôn tiên sinh chỉ một chưởng đã biến Nộ long trảm của A Cổ Long thành phế thiết, thần lực đó e toàn tộc không ai địch nổi Chắc đồng bạn của Tôn tiên sinh không kém, Giang tiên sinh, đúng không"
Đôi mắt y nhìn Giang Sĩ Ngọc mãi
Phong Bảo Bảo định mắng, Giang Sĩ Ngọc không hề khách khí: "Ta không so được với Tôn Lập, nhưng với ngươi thì đủ, ta đồng ý"
"Hừ!" Thiện Túc hầm hừ, phẫn nộ nhìn Giang Sĩ Ngọc rồi hành lễ với Phong Bảo Bảo: "Vương thượng, Giang tiên sinh chủ động tham gia, được chứ"
Phong Bảo Bảo nhìn Tôn Lập, gã thản nhiên, Phong Bảo Bảo nghi hoặc: Giang Sĩ Ngọc trông mảnh mai như thế, lẽ nào trời sinh thần lực
"Được" Y miễn cưỡng đáp ứng
Thiện Túc hớn hở vung tay nói với tộc nhân: "Các vị nghe đây, Giang Sĩ Ngọc tiên sinh sẽ tham gia thi sức lực, lúc đó mong tất cả đến trợ uy cho Giang tiên sinh!"
Bên ngoài có tiếng hoan hô, giọng các nữ yêu rất rõ, Thiện Túc cười khẩy, ngoái nhìn Giang Sĩ Ngọc
Tôn Lập bước lên nói: "Vương thượng, có thứ cần xem"
Thiện Túc tựa hồ không thích có người lại gần Phong Bảo Bảo, lập tức đứng giữa: "Tiên sinh có đồ gì"
Tôn Lập nhíu mày: "Mỗ nói chuyện với vương thượng"
Thiện Túc lớn tiếng: "Ta là đệ nhị dũng sĩ của bộ lạc, việc lớn nào cũng có tư cách tham dự"
Tôn Lập thở dài, lắc đầu: "Không biết tiến thoái!"
Thiện Túc biến sắc: "Ngươi có ý gì hả"
Tôn Lập giơ tay trái!
Thiện Túc chợt thấy sức mạnh kinh nhân khóa chặt mình, y cười gằn: "Ta không phải Bác Nhĩ Hãn” Nhưng không ngờ Cách không thần cấm chợt tan biến, Bá vương chưởng vỗ mạnh tới!
"Ầm!"
Thiện Túc toàn lực phòng bị Cách không thần cấm cả kinh, bị Bá vương chưởng thần lực vô song hất bay, còn ở trên không thì tầng tầng chưởng ảnh dồn lại, như ngọn núi ép lên Thiện Túc va gãy mấy gốc thiên niên cổ thụ, bắn vào trong rừng
Yến hội an tĩnh hẳn, yêu tộc uống say thường đánh đấm, nên tất cả lại nhanh chóng náo nhiệt
Tôn Lập lắc đầu: "Tưởng mình ghê gớm lắm hả"
Thiện Túc tuy sắp đột phá Hiền nhân cảnh đệ thất trọng, nhưng với Tôn Lập thì chân nhân lão tổ cũng giết không chỉ một vị, Hiền nhân cảnh đệ thất trọng có là gì Yêu tộc tuy mạnh mẽ, trong mắt gã chỉ là con kiến mạnh hơn mà thôi
Thiện Túc không đứng ra thì gã coi như không thấy, trên đời thiếu gì kẻ ngốc, đâu thể giết hết
Nhưng gây sự như hôm nay mà nhịn thì không phải Tôn Lập
Nên hất bay xong là Tôn Lập chuyển bảo Phong Bảo Bảo: "Vương thượng, mời xem thứ này"
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Tác giả: Thạch Tam
-----oo0oo-----
Quyển 21
Chương 11: Năm Mới Yêu Lịch (Hạ)
Nhóm dịch: Công tử bạc liêu
Nguồn: Sưu tầm
Phong Bảo Bảo còn kinh hãi hơn, nàng ta tuy Hiền nhân cảnh đệ lục trọng, trước đó dùng yêu tộc bí pháp thăm dò thì Tôn Lập dễ dàng phá giải, nàng ta không muốn giao chiến nhưng cho rằng ưu thế đẳng cấp không thể vượt qua, nếu động thủ tất Tôn Lập không phải đối thủ.
Nhưng ban nãy Thiện Túc bị Tôn Lập phất tay đánh bay, nàng ta hiểu rõ chiến lực của gã cỡ nào!
Thiện Túc vẫn ngưỡng mộ nàng ta nhưng vì tự ti nên không dám nói ra, đấy là bí mật cả Dạ Khiếu bộ lạc đều biết, dù cảnh giới của y hơn nàng ta nhưng không tranh vị trí đại yêu.
Phong Bảo Bảo hiểu rõ, là mình thì vừa rồi cũng không hơn Thiện Túc bao nhiều.
Nàng ta nhìn bọn Tôn Lập thật sâu, là linh phù Tôn Lập đưa lên: "Đây là?"
"Phá giáp phù, bất quá thứ này tạm thời không nên để nhiều người biết."
"A - - " Thiện Túc gầm lên xông tới, va vào Giang Sĩ Ngọc, cả hai lăn vào rừng, cây cối đổ liểng xiểng.
"Đủ rồi!" Phong Bảo Bảo mắng: "Lùi lại!"
Thiện Túc nhảy khỏi rừng, đáp xuống cạnh đống lửa, mặt đất rung lên.
"Tại hạ yêu cầu thi sức mạnh để đánh bại nhân loại ngu xuẩn cuồng vọng kia!"
Giang Sĩ Ngọc lạnh lùng từ trong rừng đi ra, nghiến răng: "Ta chấp nhận!"
Thiện Túc nhìn quanh, gần đó có ba thạch trụ trên bãi đất trống, mỗi cây trụ đường kính hai trượng, cao sáu trượng! Y rảo bước tới ôm một cột, giơ lên quá đầu!
Giơ thạch trụ lên, Thiện Túc đỏ ngầu mắt: "Đấy chỉ thử, không nhấc nổi thì không đủ tư cách tham gia! Giang Sĩ Ngọc!"
Giang Sĩ Ngọc cười lạnh đi tới, các nữ yêu đều lo lắng, y trông không cường tráng. Đơn thuần so sức mạnh thì y sánh sao được với Thiện Túc?
"Hắc - - " Giang Sĩ Ngọc cắm tay vào thạch trụ phát lực, giơ bổng lên!
"A..."
Yêu tộc vang lên tiếng kinh hô, các nữ yêu sáng mắt nhìn Giang Sĩ Ngọc.
"Oành!" Thiện Túc ném thạch trụ xuống đất: "Còn ai tham gia!"
A Cổ Long không có mặt, không ai giơ nổi thạch trụ. Nhìn chúng yêu trầm mặc, Thiện Túc trừng mắt nhìn Giang Sĩ Ngọc: "Được, thi năm nay là ta và Giang Sĩ Ngọc đối quyết!"
Y phất tay với chúng yêu: "Bắt đầu!"
Chúng yêu đợi Phong Bảo Bảo, nàng ta thoáng nghĩ rồi dặn: "Chuẩn bị đi, sắp bắt đầu rồi."
Chúng yêu tản đi, xem náo nhiệt thì không sợ gì, chỉ uống rượu nhảy múa thì có ý nghĩa gì? So sức mạnh mới thú vị!
Các nữ yêu đều lo cho Giang Sĩ Ngọc, may mà Đông Phương Phù chưa xuất quan, Lý Tử Đình bận nghiên cứu Thiên hạ linh phù tổng nên không tới, không thì họ giận chết mất.
Giang Sĩ Ngọc về ngồi cạnh Tôn Lập, Tôn Lập khẽ vỗ vai y: "Ta biết rồi... thoải mái đi."
Giang Sĩ Ngọc trầm mặc, mắt nhìn đống lửa cháy ngày một lớn, con ngươi cũng ánh lên màu lửa!
Thi sức mạnh của yêu tộc rất đơn giản, chỉ có ba thứ:
Thứ nhất là ném tiêu thương, xem ai được xa hơn.
Mục thứ hai là vận chuyển khoáng thạch, ai lấy được nhiều Vân mẫu linh đồng khoáng thạch đi được trượng hơn.
Mục thứ ba là nâng đá, xem ai nâng được tảng nặng hơn, như “thi thử” mà Thiện Túc làm vừa nãy.
Vì đơn giản, chuẩn bị cũng nhanh. Dạ Khiếu bộ lạc có diễn võ trường, trong một sơn cốc gần đó.
Tộc nhân chuẩn bị xong, cự yêu Ma Lặc Đinh bẩm cáo: "Vương thượng, tất cả đã xong."
Phong Bảo Bảo phất tay: "Đến diễn võ trường."
Chúng yêu hoan hô theo sau.
...
Trên diễn võ trường bùng bùng mấy chục đống lửa, soi sáng sơn cốc.
Thiện Túc quỳ một chân trước mặt Phong Bảo Bảo đấm ngực: "Vương thượng! Thiện Túc không tin nhân loại giảo hoạt. Tại hạ sẽ chứng minh chỉ cần mỗi Dạ Khiếu bộ lạc cũng đánh bại được Cổ Sơn thị!"
Phong Bảo Bảo thở dài, hiểu rõ: Không có Tôn Lập tìm được Thiên thần thiết, Dạ Khiếu bộ lạc lấy gì đấu với Cổ Sơn thị?
Giang Sĩ Ngọc không nói gì, từ lúc gặp yêu tộc, tinh thần của gã không bình thường, Tôn Lập hiểu nên vỗ lưng: "Đi đi."
Sùng Dần không uống rượu, tỏ vẻ lo lắng: "Ta hơi lo."
"Lo Giang Sĩ Ngọc sẽ thua?"
Sùng Dần lắc đầu: "Không, thắng thua không sao, mà lo việc khác."
Sùng Bá nhìn y, tựa hồ hiểu mà không hiểu, nhưng không hỏi tiếp.
Cạnh đống lửa trên giáo trường cắm một khúc gỗ tròn dài mười trượng, đường kính ba thước, trông trơn bóng, một đầu vót nhọn, là Thiết hoa mộc của Đồ Tô, nặng hơn hai nghìn cân!
Đầu tiên là thi ném "tiêu thương”, xem ai ném xa hơn.
Yêu tộc hoan hô, Thiện Túc lên trước, chụp lấy một cây gỗ giơ lên rồi chụp khối gỗ tròn, phát lực gầm to ném đi.
"Ô - - "
Khúc gỗ vẽ thành một dải đen, bay đi ngoài trăm trượng.
"Được!"
"Thiện Túc mạnh thật!"
"Sức mạnh vô cùng, sức mạnh vô cùng!"
Yêu tộc tán tụng, thành tích hơn xa thành tích tốt nhất mấy năm gần đây, hiển nhiên Thiện Túc còn giấu thực lực trước đó.
Thiện Túc hưng phấn đấm ngực, gào to với yêu tộc: "Yêu tộc không cần nhân tộc gúp đỡ cũng đánh bại được địch nhân!"
Mấy yêu tộc chạy ra, khiêng tiêu thương về, đến lượt Giang Sĩ Ngọc.
Y bước lên nhổ tiêu thương, tư thế như Thiện Túc rồi ném đi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba