Ở một làng nọ có hai vợ trồng nông dân hiếm muộn nên mãi gần về già rồi mới sinh được mụn con trai, cả họ hàng, làng xóm vui mừng lắm. Đứa trẻ lớn lên khoẻ mạnh bình thường duy chi có cái..ấy của nó là khác thường, mới có 3 tuổi mà .."nó" đã dài 20cm. Càng lớn thì "nó" lại càng phi thường, đến năm 18 tuổi thì nổi tiếng cả vùng. Hồi đó có một cuộc thi .."ai dài nhất" giải thưởng nghe đâu rất lớn, gia đình làng xóm tổ chức tiệc lớn lắm để tiễn chàng trai lên đường đi thi với hy vọng cậu mang về chức vô địch bởi :"của nó dài thế cơ mà". Đến ngày hội thi chàng trai một mình đạp xe lên huyện với "niềm tin chiến thắng", đến nơi cậu gặp người trông xe đạp hỏi "mày đi đâu?" "Tôi đi thi ..chim" chàng trả lời
"của mày bao nhiêu?"
"dạ của em 1m2" Nói rồi cậu vén gấu quần để lộ "hàng" ra khoe.
" 1m2 mà cung đi thi" nguời trông xe cao giọng" mày nhìn đây này" nói rồi chỉ vào cổ mình " 3 vòng quấn cổ mà còn phải trông xe đây này, mày vào mà xem chúng nó đang "thả diều" ầm ầm ầm kia kìa".
Lưu Bị sau khi lên được ngôi vua nhưng lại nảy mối hiềm nghi với Quan Vân trường, Trương Phi và Triệu tử Long. Bị cho rằng, kẻ nào "máu chiến" nhất thì dễ phản mình nhất. Nhân buổi yến tiệc mừng công. Bị cho gọi Trường, Phi và Long vào chiêu đãi thoả thích, đủ các mòn rượu thịt ề hề. Đặc biệt trong bữa tiệc, Bị chuẩn bị toàn tiếp viên trẻ đẹp nhưng ra mật lệnh cho các nàng trát thật nhiều bùn đất vào chỗ... ấy. Bữa tiệc đang vui vẻ thì Bị ra dấu cho các cận thận tắt hết đèn đóm. Sau vài phút lại bảo người bất ngờ thắp đèn lên. Đèn sáng, bị thấy Trường tay chân toàn bùn đất liền nổi giận trách mắng và lôi ra chém. Phi cũng không vừa, mình mẩy lấm lem. Chỉ duy có Long là tay chân, mình mẩy sach bong. Bị vừa lòng lắm bèn cất lời khen ngợi, ban thưởng vàng bạc, châu báu. Long sướng quá bật cười ha hả và trong mồm phun ra toàn... bùn đất.
Đặt tay lên ngực cô bạn gái là dân công nghệ TT, chàng khẽ hỏi một cách tò mò: "Cái gì đây?"
"Dàn loa 2.1", cô nàng khúc khích trả lời. :p
"Cái gì đây?"
"Nút chỉnh volume". ))
"Sao anh vặn max mà không có tiếng?"
"Dốt ạ, anh phải cắm phích điện vào ổ đã chứ".
Trong cuộc họp tiếp nhận nhân sự mới, Trưởng phòng cảnh sát điều tra xét hỏi phổ biến kinh nghiệm cho anh em:
Nghề của chúng ta đòi hỏi phải hết sức cẩn thận, sơ ý là bị kiện cáo lôi thôi như chơi ấy. Vì vậy, khi lập biên bản thu giữ bất cứ vật gì, chúng ta cũng tránh những ý kiến võ đoán. Chẳng hạn, khi tang vật là vàng, chúng ta không thể giám định ngay đó là vàng thật hay vàng giả. Trong trường hợp này, cần ghi biên bản: Thu giữ 5 vòng kim loại có màu vàng.... Hiểu chưa?
- Dạ, hiểu! - Các chiến sĩ mới đồng thanh.
Cuối tuần đó, trên bàn của Trưởng phòng có một tập báo cáo.
Báo cáo 1: Ngăn chặn một vụ thanh toán của xã hội đen ở phường X, tang vật thu giữ là 12 thanh kim loại có mũi nhọn, có cạnh sắc và có cán.
Báo cáo 2: Phá một vụ trộm ở phường Y, tang vật thu giữ là một cục kim loại màu đen có hình đầu máy khâu.
Báo cáo 3: Ngăn chặn một vụ hôi của khi hỏa hoạn ở phường Z, tang vật thu được là 3 cục sứ có hình bồn cầu.
Con khỉ đắt giá
Một khách hàng bước vào cửa hàng bán thú cảnh ở thung lũng Silicon để mua một con khỉ. Tìm được con vật vừa ý, ông ta hỏi người bán hàng:
Con khỉ này giá bao nhiêu?
- 500 đôla - Người bán hàng đáp.
- Sao đắt thế? - Ông khách giãy nảy lên.
- Vì nó biết lập trình bằng ngôn ngữ C. - Người bán hàng trả lời.
- Thế còn con bên cạnh? - Khách hàng hỏi tiếp.
- Con đó giá 1.500 đôla vì nó biết lập trình bằng ngôn ngữ C++ và công nghệ hướng đối tượng.
Ông khách quay sang con khỉ ở chuồng bên:
- Vậy còn con này?
- Con này giá 3.000 đôla.
- 3.000 đôla!!! - Ông khách kêu lên - Thế nó biết làm những gì?
Người bán hàng nhún vai
- Thật lòng mà nói, tôi chưa từng thấy nó động chân động tay làm bất cứ việc gì, nhưng nó tự nhận là chuyên viên tư vấn.