Chương 382: Hướng gió đại biến, Thương Khung dương oai
Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp - Mê Truyện
Share by MTQ --- 4vn.eu
Thập điện lẫn nhau đều là cung điện độc lập, mặc dù tồn tại tính phụ thuộc nhất định, nhưng cũng rất ít. Trừ khi là lợi ích tương quan nên liên minh.
Tương đối mà nói, nịnh bợ Thiên Hình Đường, cùng nịnh bợ Bách Thảo Đường đều có. Nhưng đa số vẫn là trung lập.
Chỉ là, Thiên Hình Đường tác phong cuồng bá, làm cho những Lão tổ trung lập này, trong nội tâm đều thiên hướng Bách Thảo Đường. Dù sao, căn cứ điều tra lần trước, đều rất rõ ràng. Thiên Hình Đường muốn lật lại bản án, không khỏi quá mức bá đạo.
Bởi vậy, những Lão tổ này, mượn cơ hội này, đều muốn nhìn Dược Thánh lệnh bài một chút.
Lệnh bài ở trong tay đám Lão tổ bọn họ, một truyền một, không ngừng truyền đi qua. Sau khi xem xong, những Lão tổ này đều là nhao nhao gật đầu, mặc dù bọn hắn không nhìn được lệnh bài thật giả, nhưng lệnh bài kia vừa vào tay, khí chất bất phàm này, khiến cho trong lòng bọn hắn một hồi động dung.
Lệnh bài kia điêu khắc hai chữ “Trường Không”, là có ý gì?
Lệnh bài cơ hồ là truyền tất cả Lão tổ một lần, cuối cùng trở lại trong tay Nhậm Thương Khung.
Tần Xuyên lão tổ lần này, lo lắng mười phần:
- Chư vị, lệnh bài đều nhìn rồi, có nghi nghị gì hay không? Dược Thánh lệnh bài này hàng thật giá thật, Tần mỗ ta, dám dùng tánh mạng đảm bảo.
- Hừ, cho dù lệnh bài là thật. Trên mặt không phải khắc danh tự Nhậm Thương Khung, ta xem tám phần là lấy từ nơi nào đó.
- Đánh rắm! Trường Không, Trường Không! Không biết có ý tứ gì sao? Trường Không chỉ đúng là Thương Khung! Đây là dùng tên giả, đây là biệt hiệu! Hiểu hay không?
Tần Xuyên lão tổ quát mắng.
- Đúng, Nhậm Thương Khung, tên chữ Trường Không, rất bình thường.
Ngụy Phong cũng tự bào chữa.
- Phi, ta xem chỉ là trùng hợp mà thôi. Lệnh bài kia, tại sao lại không có tên hắn?
Hình Không lão tổ vẫn kiên trì quan điểm của hắn.
Hình Thiên lão tổ, khuôn mặt âm trầm, gắt gao nhìn qua Nhậm Thương Khung, phảng phất muốn đem bí mật của người trẻ tuổi kia vạch trần.
Chỉ là, Nhậm Thương Khung từ đầu đến cuối, khí thế một mực chưa từng yếu đi. Cả người không hề sơ hở, không có nơi để Hình Thiên lão tổ nắm chắc.
Hình Thiên lão tổ vốn còn có ý định, tìm ra một chút sơ hở của Nhậm Thương Khung, trực tiếp phá vỡ. Nhưng mà, vô luận hắn tìm như thế nào, thủy chung vẫn nhìn không ra.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng mà Hình Thiên lão tổ đã ý thức được, có lẽ, Dược Thánh lệnh bài này chắc chắn là thật.
Nhất niệm như vậy, trong lòng Hình Thiên lão tổ ngũ vị tạp trần, nội tâm phức tạp cực kỳ. Lão tổ cấp cung điện mười tám tuổi, này là đáng sợ bực nào ah.
Thời điểm mình lên đến cung điện cấp Lão tổ, cũng đã hơn bốn trăm tuổi.
Chẳng lẽ, Thiên Hình Đường lúc này đây, thật phải tự nuốt lời hứa hay sao? Hắn còn nhớ, trước kia mình còn khoe khoang khoác lác, bảo hôm nay không đem Linh Nhãn Phong san thành bình địa, thì Thiên Hình Đường không có năng lực.
Thế nhưng mà, thế cục hiện tại, nếu như đối phương là Dược Thánh, đừng nói là Hình Thiên hắn, coi như là đạo tôn ở Thiên Khung Tạo Hóa, muốn động đến Nhậm Thương Khung này, cũng phải suy xét cẩn thận, tuyệt không phải muốn làm liền làm.
Dược Thánh, đối với một tông môn mà nói, thật sự ý nghĩa quá lớn.
Không khách khí mà nói, nếu như Hình Thiên lão tổ hắn là Đại Đạo cấp, để cho Thiên Các lựa chọn giữa Dược Thánh và hắn, nhất định sẽ chọn Dược Thánh!
Nếu như Thiên Các không chọn Dược Thánh mà nói, tất nhiên sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Mà tông môn trong thiên hạ, muốn có một Dược Thánh, thì nhiều vô số kể.
Thiên Các ngươi không muốn Dược Thánh, chẳng lẽ những tông môn khác sẽ không muốn? Bọn hắn còn mong Thiên Các đem Dược Thánh trục xuất khỏi tông môn, để cho bọn họ tiếp nhận!
Nhậm Thương Khung khoan thai cười cười, đem lệnh bài kia giương lên, thản nhiên nói:
- Chư vị, ở chỗ này miệng lưỡi tranh cãi, chẳng bằng ta lý giải cho các ngươi một chút về Dược Thánh lệnh bài này. Dược Thánh lệnh bài này, chính là Đan Tiên Điện ban phát, há có thể dễ dàng mạo danh như vậy? Lệnh bài kia, sáp nhập vào ấn ký độc nhất vô nhị của cá nhân. Này là chứng minh tốt nhất, mặt khác đều là phù vân.
Ngụy Phong lão tổ nghe vậy, liên tục gật đầu:
- Đúng, đúng, ta thật sự là hồ đồ rồi. Đan Tiên Đông Điện ban phát lệnh bài, đều có cá nhân ấn ký.
Nói xong, Ngụy Phong lão tổ sờ bên hông, đem Dược Vương lệnh bài của mình cầm trên tay:
- Chư vị, mời xem Dược Vương lệnh bài của ta, chỉ cần ta đưa vào linh lực cá nhân, lệnh bài kia sẽ bị kích phát, hiện ra tin tức chứng thực của Đan Tiên Đông Điện.
Tần Xuyên lão tổ cũng đem Dược Vương lệnh bài của mình ra.
Hai đại Lão tổ tự mình nghiệm chứng, Dược Vương lệnh bài bị thần thức cá nhân thúc dục, tản mát ra vầng sáng đẹp mắt, hiện ra tin tức khảo hạch.
- Các ngươi không tin, có thể tới thử xem, nhìn xem có thể kích hoạt lệnh bài kia hay không. Đây là ấn ký độc nhất vô nhị, cho dù là Đại Đạo cường giả, cũng không cách nào kích phát được.
Tần Xuyên lão tổ chủ động đem lệnh bài của mình đưa cho những Lão tổ khác, để cho bọn họ tự tay nghiệm chứng. Những Lão tổ kia đều tò mò thử một cchút, tự nhiên là không thể nào kích hoạt được.
- Tốt, bây giờ mời Thương Khung lão tổ vì mọi người biểu thị thoáng một phát, để mọi người thấy Dược Thánh lệnh bài của người!
Tần Xuyên lão tổ dẫn đầu vỗ tay.
Lúc này, hào khí đã bị Bách Thảo Đường điều động, đại bộ phận Lão tổ trung lập, đều hướng Bách Thảo Đường bên này, thấy Tần Xuyên lão tổ mở miệng, đều nhao nhao vỗ tay, dùng làm cổ vũ. Đồng thời cũng là tỏ tư thái.
Nếu như Bách Thảo Đường có cung điện cấp Lão tổ, chúng ta tuyệt đối sẽ không bị Hình Thiên lão tổ áp bách, nhất định sẽ đứng trên lập trường công chính.
Cái này là thái độ của những Lão tổ này. Hơn nữa, mọi người vô cùng rõ ràng, Bách Thảo Đường nếu có một cung điện cấp Lão tổ, có một Dược Thánh, sau này thời gian xin xỏ Bách Thảo Đường sẽ rất nhiều.
Ai nguyện ý dưới tình huống không có xung đột lợi ích, đắc tội một Dược Thánh? Hơn nữa còn là một Dược Thánh trẻ như vậy? Không ai ngu như vậy a!
Đang lúc mọi người chú mục, Nhậm Thương Khung như cũ không chút hoang mang, đem Dược Thánh lệnh bài cầm trên tay, đưa vào một đạo thần thức.
Thần thức này vừa đi vào, Dược Thánh lệnh bài kia lập tức nổi lên một tầng ánh sáng thánh khiết chói lọi.
- Trường Không, mười tám tuổi, ngày…tháng…năm… thông qua Dược Thánh khảo hạch.
Đằng sau còn bộ sung bốn chữ Đan Tiên Đông Điện.
Sau khi tin tức hiện rõ, Nhậm Thương Khung đem thần thức thu lại, ánh sáng chói lọi kia của lệnh bài lại dần dần ảm đạm xuống, lệnh bài kia lại khôi phục trạng thái cổ xưa trước kia.
Bởi vậy, năm đại Lão tổ Thiên Hình Đường bên này, ngoại trừ Hình Thiên lão tổ mặt không biểu tình ra, mấy người khác đều là sắc mặt đại biến.
Mà Lão tổ của những cung điện khác, rất nhiều người đều nhao nhao đi ra phía trước:
- Bái kiến Thương Khung lão tổ!
Nói giỡn sao, trước mặt cung điện cấp Lão tổ, bọn hắn sao dám thất kính, bọn hắn làm như vậy, không thể nghi ngờ chính là cho thấy thái độ. Cũng là gián tiếp hướng Thiên Hình Đường ám chỉ bất mãn. Bọn hắn trước kia bị Hình Thiên lão tổ dùng thân phận cung điện cấp Lão tổ áp bách, không thể làm gì.
Bây giờ Nhậm Thương Khung cũng là cung điện cấp Lão tổ, hai cung điện cấp Lão tổ đối kháng, bọn hắn tự nhiên không có khả năng tiếp tục bị Hình Thiên lão tổ áp bách!
Bởi vậy, cho dù là Luật lão tổ của Nguyệt Hoa Điện trước kia một mực cùng Nhậm Thương Khung làm trái, cũng không dám không đi chúc mừng.
Mặc dù trong lòng của hắn có chút khó chịu, nhưng đây là đại thế. Nếu như hắn nhìn thấy cung điện cấp Lão tổ, một điểm thái độ cũng không có, đó chính là bất kính, sẽ cho Nhậm Thương Khung cơ hội trị hắn.
Khó xử nhất, tự nhiên không ai qua được Sở Vân lão tổ cùng bọn người Vương Dương trưởng lão. Bọn hắn trước kia, không có cùng Ngụy Phong lão tổ ở một phe, rõ ràng đã khuất phục Thiên Hình Đường.
Bây giờ, mấy người bọn hắn, ngược lại hết sức khó xử. Tới không được mà rời cũng không xong. Đứng ở đằng xa, lộ ra vẻ rất chật vật.
Vẫn là Sở Vân lớn tuổi, da mặt dày, kiên trì đi tới:
- Thuộc hạ Sở Vân, bái kiến Thương Khung lão tổ, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, Bách Thảo Đường ta. . .
Một câu tâng bốc còn chưa nói xong, không ngờ bị Tần Xuyên lão tổ mỉa mai:
- Sở Vân các hạ, ngươi không cần đa lễ? Vừa rồi ngươi đã tỏ thái độ cùng Bách Thảo Đường ta đoạn tuyệt quan hệ. Ngươi xưng thuộc hạ, tựa hồ xưng hô có chút không ổn.
Sở Vân xấu hổ cực kỳ, trong mắt hiện lên một tia lo lắng không dễ dàng phát giác.
Nhậm Thương Khung đối với loại dây leo tường này cho tới bây giờ sẽ không có hảo cảm gì. Thời điểm Hạng Thái Hư đến thăm lần thứ nhất, nếu như không phải Sở Vân này cho phép, Hạng Thái Hư sao dám như vậy?
Mặt không biểu tình, Nhậm Thương Khung thản nhiên nói:
- Sở Vân, cởi đạo bào Lão tổ của ngươi ra, còn có bọn người Vương Dương, cũng cởi áo bào Trưởng lão của các ngươi ra. Bách Thảo Đường là địa phương Thần Thánh, không phải nơi cho dây leo tường phát triển.
Cung điện cấp Lão tổ, ở trong cung điện, có quyền uy chí cao vô thượng! Nhất ngôn cửu đỉnh.
Sở Vân tuy là Lão tổ, nhưng cũng chỉ là thuộc hạ.
- Thương Khung lão tổ, ta... ta là Lão tổ Bách Thảo Đường, ngươi dựa vào cái gì cướp đoạt thân phận của ta?
- Không phải ta cướp đoạt thân phận của ngươi, mà là ngươi ruồng bỏ Bách Thảo Đường. Trước mắt bao người, Sở Vân, ta cho ngươi một cơ hội xuống đài, không để cho người của Bách Thảo Đường ta tự mình động thủ lột y phục của ngươi.
Ngụy Phong lão tổ quát:
- Đúng vậy, Sở Vân, thời khắc mấu chốt, ngươi ruồng bỏ Bách Thảo Đường, khuất phục uy nghiêm của Thiên Hình Đường, hành vi của ngươi, đã không xứng làm Lão tổ của Bách Thảo Đường ta. Đã hợp thì cũng có lúc tan, chúng ta không làm khó dễ ngươi. Nếu không, Bách Thảo Đường từ trên xuống dưới, sẽ không bỏ qua cho đám các ngươi!
Bách Thảo Đường mỗi một cái đều rất có ngạo khí. Vừa rồi nhận ủy khuất lớn như vậy, bị Thiên Hình Đường áp bức, thiếu chút nữa khiến cho Bách Thảo Đường uy phong mất sạch.
Bây giờ, khổ tận cam lai, từng cái sao có thể từ bỏ ý đồ?
Mà Nguyên Kỳ Lân cùng Hạng Thái Hư, giờ phút này là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay. Thân thể lui về phía sau, chuẩn bị tìm cơ hội, trước rời khỏi hiện trường rồi nói sau.
Chẳng qua, Nhậm Thương Khung như thế nào cho bọn hắn cơ hội, ánh mắt có chút giương lên, nhìn về phía Hình Thiên lão tổ, giống như cười mà không phải cười nói:
- Hình Thiên lão tổ, đã nói nhiều như vậy, giờ khắc này, thân phận chúng ta ngang nhau, ai cũng đừng nghĩ áp bách ai. Công bình nói một câu, vụ án năm đại phân đà phản bội Thiên Các, nên kết luận như thế nào, ngươi cho một câu đi. Thiên Hình Đường ngươi là muốn bao che nghịch đảng, hay là phạt ác trừ gian, ngươi nói một câu đi.
Đúng vậy, giờ khắc này, thân phận bọn hắn ngang hàng, địa vị ngang nhau. Nhậm Thương Khung có thể nói như vậy, kỳ thật chính là cho Hình Thiên lão tổ hắn một cái thang đi xuống.
Hình Thiên hắn nếu như không mượn cơ hội này, còn muốn cứng ngạnh, cái kia chính là Thiên Hình Đường cùng Bách Thảo Đường đối kháng. Hơn nữa, nhìn thế cục hiện tại, nhân tâm sở hướng, Thiên Hình Đường hắn dĩ nhiên đã mất đi nhân tâm!
Chẳng qua, Hình Thiên lão tổ dù sao cũng là Hình Thiên lão tổ, cười nhạt một tiếng:
- Nhậm Thương Khung, chuyện hôm nay, ngươi đã xuất ra Dược Thánh lệnh bài, Thiên Hình Đường ta công chính, không thể võ đoán tiến hành, tạm thời trước điều tra một phen. Về phần chuyện tình của năm đại phân đà, Thiên Hình Đường ta sẽ tiếp tục điều tra, chắc chắn sẽ có một câu trả lời thỏa đáng.
Hình Thiên lão tổ cũng hết sức cao minh, những lời này, chẳng có chút yếu thế nào, có lý có cứ, ngược lại là đem Thiên Hình Đường quảng cáo rùm beng thoáng một phát, lại cho chính mình một bậc thang, thuận lợi đi xuống.
Nhậm Thương Khung nghe vậy, cũng lộ ra vẻ mỉm cười, không thể không bội phục, gừng càng già càng cay.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp - Mê Truyện
Share by MTQ --- 4vn.eu
Chẳng qua, chuyện cho tới bây giờ, Nhậm Thương Khung đã nắm quyền chủ động, sao có thể tùy ý để Hình Thiên lão tổ định đoạt, cười nhạt một tiếng:
- Nếu như ta nhớ không lầm, Thiên Hình Đường từ lúc trước đó, đã nói qua muốn điều tra chuyện năm đại phân đà phản bội, còn mạnh miệng hứa hẹn một tháng có thể hoàn thành. Bây giờ tính toán ra, một tháng kỳ hạn sớm đã vượt qua. Hình Thiên lão tổ lại muốn kéo dài, không khỏi làm người phản cảm, đối với Thiên Các thập điện ta, cũng là đả kích rất lớn. Hôm nay, mặc kệ có cho ra được kết luận hay không, những nghịch đồ này, phải bắt bắt giam tất cả. Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân cấu kết với nhau làm việc xấu, chứng cớ cũng vô cùng xác thực.
Ánh mắt Nhậm Thương Khung lạnh thấu xương, bắn về phía Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân. Bây giờ, năm đại phân đà phản bội Thiên Các, Ứng Vô Nhai sớm đã bị Nhậm Thương Khung tróc nã quy án, giam giữ ở Linh Nhãn Phong.
Thiên Mãnh phân đà đà chủ Tần Bang, đã bị hắn giết chết.
Còn hai phân đà Địa Sát khác, không đáng để lo. Hai đà chủ kia, giờ phút này đều núp ở phía sau, sắc mặt trắng bệch, nơm nớp lo sợ, chỉ cảm thấy tận thế sắp xảy ra.
Duy chỉ có Nguyên Kỳ Lân là phân đà cự đầu, vẫn còn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.
Giờ phút này, đại bộ phận Lão tổ của thập điện, trong nội tâm đều đứng về phía Nhậm Thương Khung. Dù sao, năm đại phân đà này tạo phản, phản bội Thiên Các, tội không thể tha. Không chỉ vậy, còn hung hăng càn quấy như thế, dám tấn công Thánh địa Bách Thảo Đường của Thiên Các tổng bộ.
Nếu như một Thánh địa của cung điện có thể xâm lấn dễ dàng như vậy, vậy thì tôn nghiêm của Thiên Các thập điện ở chỗ nào? Quyền uy của Thiên Các thập điện còn đâu?
Bởi vậy, đối với mấy phân đà coi trời bằng vung này, đại bộ phận Lão tổ thập điện, trong đầu là hết sức bài xích. Ngay cả Bách Thảo Đường cũng dám tấn công, còn có cung điện nào mà bọn hắn không dám đánh vào?
Đây là phạm thượng, đây là hiển nhiên tạo phản, phải trấn áp!
Lão tổ Vạn Lí Đường, phụ trách quản lý tất cả phân đà lớn nhỏ, trên danh nghĩa là người lãnh đạo trực tiếp tất cả các phân đà, thời điểm lúc này cũng đứng dậy.
- Năm đại phân đà phản bội Thiên Các, chứng cứ chính xác, trước đó tất cả mọi người đã xem qua, chắc chắn không thể nghi ngờ. Lúc này, Vạn Lí Đường ta quyết định, lột bỏ thân phận đà chủ của năm phân đà này.
- Đúng vậy, ăn cây táo, rào cây sung, phản bội Thiên Các, tội không thể tha, cần phải bắt ngay tại chỗ, nhốt vào tử lao, chờ ngày xử trảm. Như thế mới có thể giết gà dọa khỉ!
Đệ nhất Lão tổ của Vạn Hoa Điện cũng cho thấy lập trường.
Kể từ đó, còn lại mấy Lão tổ đều ngồi không yên, nhao nhao yêu cầu nghiêm trị năm đại phân đà này. Vô luận như thế nào, năm đại phân đà phản bội có chứng cứ chính xác, tất cả mọi người đều đã xem qua.
Mà ngay cả mấy Lão tổ phụ thuộc Thiên Hình Đường, lúc này cũng im lặng không nói. Bọn hắn thấy được chiều hướng phát triển, biết rõ chuyện này, phương thức xử lý của Thiên Hình Đường, quả nhiên là uy nghiêm mất sạch. Bọn hắn cho dù phản đối, cũng chỉ là nghịch thủy mà đi, tất nhiên sẽ bị mọi người phun chết, bởi vậy dứt khoát câm miệng không nói.
Mà năm đại Lão tổ của Thiên Hình Đường, thì sắc mặt tái nhợt, hết sức khó coi. Bọn hắn cũng không ngờ được, thế cục sẽ trở nên hoang đường như thế.
Vốn vẫn là Thiên Hình Đường vững vàng nắm giữ ở thế cục, đột nhiên liền thay đổi. Hơn nữa là chuyển biến trái ngược!
Bọn hắn đều hiểu rất rõ, nguyên nhân mấu chốt, là ở chỗ Dược Thánh lệnh bài, ở chỗ biểu hiện yêu nghiệt của Nhậm Thương Khung!
Dược Thánh lệnh bài, làm cho tâm lý mọi người cân bằng, thoáng cái nghiêng đến Bách Thảo Đường. Làm cho uy nghiêm của Thiên Hình Đường, mất hết tất cả.
Lúc này đây, Thiên Hình Đường không đơn thuần là tự nuốt lời hứa, tính công chính, quyền uy của hắn, đều bị ảnh hưởng trên phạm vi lớn, thậm chí rơi xuống ngàn dặm!
Hình Thiên lão tổ nội tâm cũng rất tức giận, mới một khắc trước, hắn vừa xuất hiện, không nói lời nào cũng có thể khiến cho toàn trường một mảnh nghiêm nghị, câm như hến.
Còn lúc này, hắn chính thức cảm nhận được cái gì gọi là thất bại!
Chẳng những không khống chế được mười điện, ngay cả mặt mo của hắn, cũng bị đối phương hung hăng tát một cái. Hắn cũng biết, hoặc là ngạnh kháng đến cùng, chết không đáp ứng.
Hoặc là, chỉ có thể thỏa hiệp.
Ngạnh kháng mà nói, dùng thế cục hôm nay, Bách Thảo Đường hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động, đại biểu chính nghĩa, đại biểu quyền uy của Thiên Các thập điện.
Nếu như Thiên Hình Đường hắn đối đầu đến cùng, cái kia chính là công nhiên cùng Thiên Các thập điện đối nghịch, là công nhiên làm trái lại, là công nhiên bảo vệ phản đồ.
Một khi đối đầu thất bại, Thiên Hình Đường tất nhiên rớt xuống ngàn trượng, thậm chí ngay cả cơ nghiệp truyền thừa mấy vạn năm cũng sụp đổ.
Đây tuyệt đối không phải nói giỡn. Thiên Hình Đường nếu như không thể đại biểu chính nghĩa, ngay cả uy nghiêm của hình luật cũng bảo vệ không được, xưng là Thiên Hình Đường sao?
Thế nhưng mà, thỏa hiệp mà nói, Hình Thiên lão tổ hắn không cam lòng. Dùng lực hiệu triệu của hắn ở dĩ vãng, dùng quyền uy lúc trước của hắn, chưa bao giờ chật vật như thế?
Hướng một thanh niên chỉ có mười tám tuổi thỏa hiệp, Hình Thiên lão tổ hắn gánh không nổi!
Hình Thiên lão tổ nghĩ tới đây, trong nội tâm quét ngang, hôm nay vô luận như thế nào, cũng không có khả năng thỏa hiệp. Một khi thỏa hiệp, thanh danh Hình Thiên lão tổ hắn, thế tất rớt xuống ngàn trượng, tâm chí bị đả kích lớn, đối với việc hắn trùng kích Đại Đạo cấp, tất nhiên cũng tổn thương cực lớn!
Nhất niệm như vậy, trong mắt Hình Thiên lão tổ, bắn ra một đạo hàn quang, gào to một tiếng, quát:
- Nhậm Thương Khung, cho dù ngươi là cung điện cấp Lão tổ, ở trước mặt lão phu, muốn một tay che trời, chỉ sợ cũng khó! Thiên Hình Đường ta phá án, tuyệt sẽ không bị ngoại giới quấy nhiễu. Thiên Hình Đường, nắm giữ hình luật, chấp pháp là việc của chúng ta chứ không phải do các ngươi đi làm!
Lão hồ ly này, cũng thực giảo hoạt. Hắn không nói cùng với những cung điện khác đối kháng, mà luôn mồm ấn định, đây là tôn chỉ Thiên Hình Đường bọn hắn phá án.
Lấy chiêu bài của Thiên Hình Đường, cho dù cuối cùng bị vấn trách, hắn cũng hoàn toàn có thể nói đây là Thiên Hình Đường đang phá án, không phải làm việc thiên tư!
Khóe miệng Nhậm Thương Khung tràn ra vẻ khinh thường. Chuyện cho tới bây giờ, hắn sao lại không biết Hình Thiên lão quái đang đánh chủ ý gì?
Tiến lên trước một bước, quát to:
- Thiên Hình Đường lật lọng, sớm đã mất đi quyền uy mà Thiên Hình Đường nên có. Thiên Hình Đường ngươi bao che phản đồ tư lợi, mọi người đều biết. Hình Thiên lão tổ, ngươi khư khư cố chấp, muốn bao che nghịch đảng, cái kia chính là quyết tâm cùng với Thiên Các đối lập?
- Tà thuyết mê hoặc người khác!
Hình Thiên lão tổ lông mi nhíu lên, bắn ra hàn quang lạnh thấu xương:
- Hôm nay, lão phu tự tay đem ngươi trấn áp, cho những người các ngươi biết rõ, ai mới là đệ nhất Lão tổ của Thiên Các thập điện!
- Ha ha, Hình lão quái, ngươi cuối cùng cũng lộ ra cái đuôi. Tất cả Lão tổ của thập điện nghe đây, Thiên Hình Đường đi ngược thiên đạo, bao che phản nghịch. Thời khắc chư vị ra tay bảo vệ quyền uy Thiên Các đã đến!
Lực hiệu triệu của cung điện cấp Lão tổ, lúc này đã biểu hiện ra không sót chút gì.
Đại bộ phận Lão tổ, đều nhìn rõ ràng thế cục. Là Hình Thiên lão tổ muốn nghịch thủy mà đi, bây giờ, đạo lý cùng chính nghĩa đều đứng ở bên Bách Thảo Đường!
- Tốt, mời Thương Khung lão tổ chủ trì công đạo!
Nhậm Thương Khung gào to một tiếng, kêu lên:
- Hình Thiên lão tổ, giao cho ta đối phó. Những Lão tổ khác của Thiên Hình Đường, người không muốn trợ Trụ vi ngược, lui qua một bên, bản Lão tổ cam đoan không tổn thương các ngươi. Nếu như không, sau khi bắt giữ, toàn bộ luận xử như đồng đảng phản đồ! Những Lão tổ khác, đồng lòng hợp sức, đem Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân bắt giữ!
Lão tổ thập điện, khoảng chừng mười mấy người, mà từng cái Lão tổ, đều mang theo một ít thủ hạ tinh nhuệ, đây đều là mệnh lệnh của Hình Thiên lão tổ.
Chỉ là, Hình Thiên lão tổ không nghĩ tới, hắn bảo những Lão tổ này mang theo thủ hạ tinh nhuệ đến, bây giờ lại thành cử động tự chui đầu vào rọ!
Đại thế đã thành, thế lực hạch tâm của thập điện, lập tức đem bên ngoài Linh Nhãn Phong bao vây lại.
Ngoại trừ Thiên Hình Đường cùng Hạng Thái Hư, Nguyên Kỳ Lân ba thế lực này, còn lại chỉ là số ít Lão tổ phụ thuộc Thiên Hình Đường cùng với Sở Vân lão tổ mà thôi.
Tần Xuyên lão tổ quát:
- Mấy người các ngươi, hẳn là muốn gia nhập phản nghịch hay sao?
Mấy Lão tổ này thấy tình thế không ổn, nhao nhao kêu lên:
- Chúng ta không cách nào phân biệt ai đúng ai sai, nguyện trung lập, nguyện trung lập!
Nhậm Thương Khung quyết định thật nhanh:
- Người trung lập lập tức rời khỏi đây, có thể không giết!
Nghe nói lời ấy, những Lão tổ kia, còn có bọn người Sở Vân lão tổ, đều nhao nhao rời khỏi hiện trường.
Kể từ đó, ngoại trừ Nguyên Kỳ Lân, Hạng Thái Hư, cũng chỉ còn lại một mình Thiên Hình Đường. Cho dù Thiên Hình Đường tới rất nhiều người, lấy lực một mình Thiên Hình Đường, muốn đối kháng tất cả cung điện khác, hiển nhiên là lấy trứng chọi đá!
Hình Thiên lão tổ lại can đảm kiêu hùng, mặc dù bị vây, nhưng lại cười lạnh liên tục:
- Tốt tốt tốt, tất cả phản rồi đúng không? Xem ra, Lão tổ không muốn giết người lập uy, cũng có chút khó khăn!
Gào thét một tiếng, hai tay Hình Thiên lão tổ chấn động, chỉ nghe được một tiếng rít. Hai tay Hình Thiên lão tổ hư không một trảo, rõ ràng biến thành một đôi ưng trảo màu tím.
Mà sau lưng hắn, hiện ra một cái đồ án Diều Hâu cự đại, rất có khí thế.
- Nhậm Thương Khung, nạp mạng đi!
Hình Thiên lão tổ rít gào một tiếng, ưng trảo hư không một trảo, một đạo điện trảo cường đại vô cùng, dùng xu thế phá toái hư không, trực tiếp chộp tới.
Nhậm Thương Khung đã sớm sẵn sàng đón địch, dồn đủ lực lượng toàn thân, kích phát ra tiềm lực toàn thân, phát ba chưởng đi ra ngoài, ba ba ba!
Ba đạo Cửu Dương Đại Thủ Ấn liên tục đánh ra, phát sau mà đến trước, ba đạo Cửu Dương Đại Thủ Ấn rõ ràng ở trong hư không hợp ba làm một, ngưng tụ thành một siêu cấp thủ ấn.
OÀ..ÀNH!
Cửu Dương Đại Thủ Ấn cùng điện trảo kia đụng một cái, cường đại khí lưu kích phát vô hạn gợn sóng, chấn đến hư không rung động lắc lư, lập tức nhấc lên một cơn lốc xoáy khổng lồ, đẩy ra bốn phía.
Mà Nhậm Thương Khung hiểu rất rõ, đối phương là Thần Thông cường giả mạnh nhất dưới Đại Đạo, dùng tu vi hiện giờ của mình, cùng người này chính diện đối kháng, tất nhiên sẽ bị thiệt thòi.
Chỉ một chiêu này, hắn đã lãnh hội được thực lực siêu cường của Hình Thiên.
Ngạnh kháng, tuyệt đối không phải quyết định thông minh.
Bởi vậy, trong nháy mắt Nhậm Thương Khung tung ra Cửu Dương Đại Thủ Ấn, đa âm thầm cho ra hai Lưu Kim khôi lỗi, theo khí lưu đẩy ra kia, bắn về phía Hình Thiên lão tổ.
Nhìn thấy một màn này, Nguyên Kỳ Lân cùng Hạng Thái Hư đều kinh hô một tiếng:
- Lão tổ coi chừng, người này rất giảo quyệt, Kim Quang Nhân kia, rất am hiểu đánh lén!
Nhậm Thương Khung tổng cộng có bốn Lưu Kim khôi lỗi, hai cái Thần Thông trung kỳ, hai cái tương đương với Thần Thông hậu kỳ. Lúc này đây, trực tiếp bắn ra hai Lưu Kim khôi lỗi Thần Thông hậu kỳ, cộng thêm Lưu Kim khôi lỗi này có Bất Tử Chi Thân, cho dù đánh bại không được Hình Thiên lão tổ, chế trụ hắn, tất nhiên là không có vấn đề gì cả.
Lưu Kim khôi lỗi đấu pháp vô lại, quả thực có thể so với kẹo da trâu, tính dính mười phần. Một khi quấn lên, trừ khi Lưu Kim khôi lỗi hao hết năng lượng, nếu không, tuyệt sẽ không dừng lại.
Mà năng lượng của Lưu Kim khôi lỗi, có thể đủ chèo chống liên tục hai canh giờ.
Bởi vậy, Nhậm Thương Khung rất yên tâm!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 384: Toàn diện áp chế, Hình Thiên nhận thua
Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp - Mê Truyện
Share by MTQ --- 4vn.eu
Lưu Kim khôi lỗi căn bản không phải vật phẩm mà Thiên Trạch thế giới có thể tìm hiểu, bởi vậy, Nguyên Kỳ Lân cùng Hạng Thái Hư nhắc nhở, Hình Thiên lão tổ trong lúc nhất thời cũng không thể nào phản ứng kịp.
Khi Hình Thiên lão tổ bị hai Lưu Kim khôi lỗi quấn lên, mới hiểu được cái gì gọi là dai như da trâu. Bất luận hắn thi triển như thế nào, dùng công kích thần kỳ gì, Lưu Kim khôi lỗi này căn bản không biết sợ, gắt gao cuốn lấy Hình Thiên lão tổ.
Hơn nữa, Lưu Kim khôi lỗi giao chiến, chỉ dùng quyền cước, không cần vũ khí. Nhưng mà, vũ khí của Hình Thiên lão tổ, không thể bảo là không được, nhưng lại không cách nào hình thành tổn thương trí mạng đối với Lưu Kim khôi lỗi.
Nhậm Thương Khung đối với một màn này, hiển nhiên là sớm có sở liệu.
Mà những người khác, lại bất đồng. Bọn hắn cho rằng Nhậm Thương Khung cùng Hình Thiên lão tổ, tất nhiên sẽ có một phen khổ chiến, không nghĩ tới, Nhậm Thương Khung một chiêu phát ra, liền chắp tay bàng quan. Mà hai Kim Quang Nhân kia, chiêu thức võ công, hết sức thần kỳ, phảng phất như tử sĩ hung hãn không sợ chết, đem Hình Thiên lão tổ gắt gao cuốn lấy.
Về phần hai Kim Quang Nhân kia tới như thế nào, đến cùng là người nào, dùng nhãn lực của những người ở hiện trường, lại không ai có thể nhìn ra được.
Mà ngay cả Minh Hoa Đà sớm đã thuần phục Nhậm Thương Khung, thấy một màn như vậy, cũng tấc tắc kêu kỳ lạ.
Không ai bì nổi Hình Thiên lão tổ, giờ phút này vậy mà lộ ra có chút chật vật, bị hai Kim Quang Nhân vây quanh, đừng nói thoát thân, tự bảo vệ mình cũng đã khó khăn.
Bởi vì mọi người đều nhìn ra, Kim Quang Nhân này, tựa hồ không sợ công kích của Hình Thiên lão tổ. Hình Thiên lão tổ công kích mạnh mẽ như thế nào, có thể đánh lui bọn chúng, lại không thể giết chết bọn chúng.
Ly kỳ nhất chính là, Kim Quang Nhân kia rõ ràng bị Hình Thiên lão tổ một đao chém trúng, thân đứt làm hai, rõ ràng lại lành lặn trở lại rồi đánh tiếp.
Loại phương thức chiến đấu gần như biến thái này, làm cho tất cả mọi người đều hít một ngụm lãnh khí. Nghĩ thầm Kim Quang Nhân này, chẳng lẽ là Bất Tử Chi Thân?
Ngoại trừ Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân, đã từng lĩnh giáo qua sự đáng sợ của Kim Quang Nhân ra, người ở hiện trường đang xem cuộc chiến, mỗi một cái đều đứng thẳng không thôi.
Mấy Lão tổ còn lại của Thiên Hình Đường, đều là sắc mặt đại biến, nhìn trận chiến của Hình Thiên lão tổ, Thiên Hình Đường còn lấy cái gì đi lật bàn?
Hơn nữa, kể cả Hình Chiến lão tổ ở bên trong, từng cái Lão tổ của Thiên Hình Đường đều hết sức tinh tường, nếu để cho bọn hắn thay thế Hình Thiên lão tổ tác chiến, chỉ sợ sớm đã bị hai Kim Quang Nhân này đánh chết.
Đây quả thực là Bất Tử Chi Thân ah! Đối mặt với đối thủ không sợ chết, thậm chí giết không chết, cái này còn đánh như thế nào? Chưa nói đến thực lực ra sao, chỉ riêng tâm lý đã suy sụp năm thành.
Hơn nữa, đáng sợ nhất chính là, hai Kim Quang Nhân này, hai mặt giáp công, dùng chính là quyền cước, từng giây từng phút đều có thể vứt bỏ tánh mạng.
Nhậm Thương Khung thấy Lưu Kim khôi lỗi đã đem Hình Thiên lão tổ khống chế thành công, cánh tay giương lên, hạ lệnh:
- Tất cả cung điện Lão tổ nghe kỹ, đem Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân bắt lại. Những Lão tổ khác của Thiên Hình Đường, nếu muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, hết thảy bắt giữ. Như có phản kháng, giết chết không tha.
Nhậm Thương Khung uy phong lẫm lẫm, trải qua một loạt thay đổi vừa rồi, quyền uy của Nhậm Thương Khung đã phát triển đến cực hạn, mấy Lão tổ kia nghe thấy Nhậm Thương Khung ra lệnh, nhao nhao gật đầu. Dẫn thủ hạ tinh anh bắt đầu hướng bọn người Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân vây công.
Mà những Lão tổ của Thiên Hình Đường, cũng bị vây quanh.
Ngụy Phong lão tổ quát:
- Hình Chiến, Hình Không, các ngươi còn muốn chấp mê bất ngộ sao? Nghĩ tất cả mọi người đều là đồng môn, chỉ cần các ngươi không chống cự, hiệp trợ chúng ta bắt giữ phản nghịch, mọi người vẫn là huynh đệ như trước.
Ngụy Phong lão tổ tấm lòng nhân hậu, hắn cũng biết, Thiên Các thập điện là hạch tâm của Thiên Các, nếu như bộc phát nội chiến không thể vãn hồi, đối với Thiên Các cũng là một thương tổn cực lớn. Nếu như bởi vậy mà làm cho nguyên khí đại thương, hắn thực sự không muốn chứng kiến.
Chỉ là, hảo tâm của hắn, lại trở thành lòng lang dạ thú.
Hình Không lão tổ xì một tiếng khinh miệt, chửi ầm lên:
- Ngụy Phong lão nhi, ngươi đừng giả mù sa mưa. Thiên Hình Đường ta là điện đứng đầu Thiên Các thập điện, các ngươi đi ngược lại thiên đạo, đến lúc đó ta xem các ngươi giải thích như thế nào với Thiên Khung Tạo Hoán!
Hắn ngoan thoại như vậy, đã đem việc hoà giải phá hỏng. Mấy Lão tổ khác của Thiên Hình Đường, trong nội tâm đều là thầm mắng, Hình Không ngươi không sợ chết, dựa vào cái gì đem chúng ta kéo vào? Nhất là những Trưởng lão của Thiên Hình Đường, ở sâu trong nội tâm bọn hắn đối với việc Hình Chiến lão tổ cùng Hình Không lão tổ bao che phản đồ cũng không cho là đúng.
Chỉ là, bọn họ là người của Thiên Hình Đường, không thể không đứng ở trên lập trường của Thiên Hình Đường. Bây giờ, chứng kiến Thiên Hình Đường bị những cung điện khác cô lập, rõ ràng đã mất đi nhân tâm.
Nếu nói như vậy, còn muốn mù quáng đi theo, cái kia chính là quá ngu trung. Dù sao, bọn hắn với tư cách cao tầng Thiên Hình Đường, cũng lấy công chính cùng quyền uy làm tự hào, thần phục cũng là nội tình cùng danh dự của Thiên Hình Đường, mà không phải là thần phục những Lão tổ này.
Những Lão tổ này đi ngược thiên đạo, lẫn lộn trắng đen. Chẳng lẽ, Thiên Hình Đường cũng phải theo đám bọn hắn diệt vong? Không có khả năng!
Những người này ý động trong lúc đó, Hình Vân lão tổ bài danh cuối cùng của Thiên Hình Đường bỗng nhiên nhảy ra quát:
- Chư vị, nghe ta nói một lời. Thiên Hình Đường ta có thể ngồi ở vị trí đứng đầu của Thiên Các thập điện, là dựa vào công chính truyền thừa của Thiên Hình Đường, là dựa vào thanh danh trong sáng, là dựa vào nội tình hắc bạch phân minh. Bây giờ, chẳng lẽ chúng ta bởi vì ít người tư lợi, khiến cho Thiên Hình Đường lâm vào diệt vong hay sao? Chẳng lẽ chúng ta còn muốn tiếp tục nghịch thiên hay sao? Chẳng lẽ chúng ta còn muốn trợ Trụ vi ngược, khiến cho lịch sử cùng truyền thừa của Thiên Hình Đường hổ thẹn sao? Hình Vân lão tổ ta người nhỏ, lời nhẹ, lúc này hô hào tất cả Trưởng lão cùng Cung phụng của Thiên Hình Đường, buông bỏ vũ khí, giữ gìn lịch sử cùng truyền thừa của Thiên Hình Đường!
Những lời này của Hình Vân lão tổ, tuyên truyền giác ngộ, nói năng rất có khí phách.
Giống như thiên lôi, vang vọng trong lòng từng cái cao tầng của Thiên Hình Đường. Đúng vậy a, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục như vậy?
Thiên Hình Đường lấy làm tự hào là cái gì?
Không phải mấy Lão tổ này, cũng không phải là bọn hắn cường quyền.
Mà là Thiên Hình Đường chưởng quản hình luật, Thiên Hình Đường đại biểu chính nghĩa, Thiên Hình Đường biểu tượng công chính, Thiên Hình Đường vốn có truyền thừa trong sáng.
Nếu như ngay cả những truyền thừa này đều mất đi, Thiên Hình Đường còn có thể gọi là Thiên Hình Đường sao? Thiên Hình Đường kiêu ngạo cùng vinh quang, lại dựa vào cái gì mà tồn tại?
Sự thật cũng cho thấy, thời điểm Thiên Hình Đường mất đi những truyền thừa này, Thiên Hình Đường cái gì cũng không phải! Dĩ nhiên là bị những cung điện khác không tôn trọng!
Trong lúc nhất thời, bên cạnh Hình Vân lão tổ, không ngừng có Trưởng lão cùng Cung phụng của Thiên Hình Đường đi tới, những người này, biểu lộ đều là làm việc nghĩa không chùn bước, hết sức kiên nghị.
Hình Không lão tổ thấy một màn như vậy, rống to:
- Như thế nào? Các ngươi muốn tạo phản thật sao? Đừng quên, bây giờ các ngươi ăn mặc là quần áo và trang sức của Thiên Hình Đường, lại muốn phản bội Thiên Hình Đường sao?
Hình Vân lão tổ quát:
- Hình không, ngươi còn chấp mê bất ngộ? Phản bội Thiên Hình Đường chính là bọn ngươi! Từ vụ án năm đại phân đà tạo phản mà nói, các ngươi lật ngược phải trái, bẻ cong sự thật. Bây giờ, thập điện xa lánh, chẳng lẽ các ngươi còn không thanh tỉnh sao? Nhất là Hình Chiến lão tổ, ngươi dám nói, ở bên trong vụ án năm đại phân đà, ngươi không có tư tâm sao? Ngươi không có âm thầm thu lấy chỗ tốt sao? Năm đại phân đà hàng năm hướng ngươi tiến cống bao nhiêu chỗ tốt? Ngươi dựa vào cái gì đem vinh quang cùng an nguy của Thiên Hình Đường, cột vào lợi ích cá nhân các ngươi? Dựa vào cái gì khiến cho dũng sĩ Thiên Hình Đường, vì cá nhân tư lợi mà chiến? Huyết dịch của dũng sĩ Thiên Hình Đường, không phải không thể rơi, không phải không thể liều, nhưng tuyệt không vì tư lợi cá nhân của các ngươi đi dốc sức liều mạng, đi đổ máu!
Hình Vân lão tổ nói, âm vang hữu lực, trực chỉ Hình Chiến lão tổ.
- Còn có, các ngươi mê hoặc Hình Thiên lão tổ, bẻ cong sự thật, làm cho Hình Thiên lão tổ không phân phải trái, làm ra tranh chấp vô vọng này, hết thảy, chẳng lẽ không phải sai lầm của các ngươi sao? Hình Chiến, ngươi có dám ở trước mặt mọi người thề với trời hay không, chuyện này, không phải cá nhân ngươi tư lợi bố trí?
Nhậm Thương Khung cười ha ha:
- Hình Chiến cùng Hình Không, thấy được không? Các ngươi đã bị mọi người xa lánh.
Hình Chiến lão tổ cùng Hình Không lão tổ, bị hai Lưu Kim khôi lỗi khác của Nhậm Thương Khung kiềm chế, mặc dù không có nguy hiểm gì, nhưng không cách nào thoát thân.
- Nói láo, đánh rắm, Hình Vân ngươi là súc sinh ăn cây táo, rào cây sung!
Hình Không lão tổ mắng to lên.
Chẳng qua, những Lão tổ khác một người tiếp một người, xa luân chiến, quần ẩu chiến, một vòng lại một vòng, đã đem thế lực của Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân thanh trừ sạch sẽ.
Chỉ còn hai người Hạng Thái Hư cùng Nguyên Kỳ Lân, vẫn còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Nhậm Thương Khung thấy đại thế đã định, gào to một tiếng, hướng Hình Thiên lão tổ nói:
- Hình Thiên, bây giờ thủ hạ của ngươi, đã cho ngươi một cái bậc thang để hạ đài. Ngươi là muốn tiếp tục dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, hay là bình tĩnh đàm phán. Mau quyết định đi.
Trong nội tâm Hình Thiên lão tổ ngũ vị tạp trần, bị hai Kim Quang Nhân dây dưa, hắn cơ hồ là liều mạng, nhưng không cách nào đột phá vòng vây.
Hắn cũng đã nghe được Hình Vân lão tổ nói chuyện, biết những lời kia của Hình Vân lão tổ, là cố ý muốn đem Hình Thiên lão tổ hắn kéo ra ngoài, bảo vệ uy nghiêm cho Hình Thiên lão tổ hắn, đem hết thảy lỗi đổ lên trên người bọn Hình Chiến lão tổ, nói là bọn Hình Chiến lão tổ đầu độc Hình Thiên hắn.
Không thể không nói, đây là Hình Vân cho hắn một bậc thang. Cũng là bảo toàn Thiên Hình Đường. Thế cục bây giờ, tất nhiên phải có người chịu tội thay.
Hình Thiên lão tổ hắn là hi vọng của Thiên Hình Đường, là quyền uy của Thiên Hình Đường. Hắn không có khả năng đi làm người chịu tội thay, cũng không muốn đi làm.
Nói như vậy, đành phải để cho Hình Chiến cùng Hình không đi làm người chịu tội thay rồi.
Tình thế có lỗi a.
Bây giờ, nếu như hắn tiếp tục ngoan cố chống lại, cuối cùng không khỏi bị xa luân chiến đánh tan, bại cục đã định, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhất niệm như vậy, Hình Thiên lão tổ cũng biết, là nên lựa chọn như thế nào. Cùng lắm thì hôm nay ăn một ít thiệt thòi, quay đầu lại sẽ gở gạc.
Thiên Hình Đường, chỉ cần còn Hình Thiên lão tổ hắn tồn tại, cuối cùng không có khả năng thua trong tay Bách Thảo Đường. Lập tức cố nén một ngụm nộ khí, kêu lên:
- Nhậm Thương Khung, vụ án năm đại phân đà, Thiên Hình Đường ta có thể dừng tay bỏ qua. Chẳng qua, Thiên Hình Đường ta cũng là bị người giấu kín, chuyện này, lão tổ ta quay đầu lại cũng sẽ thanh tra!
Mọi người nghe xong lời này, đều thổn thức không thôi, biết rõ Hình Thiên lão tổ, rốt cục cũng muốn thỏa hiệp.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp - Mê Truyện
Share by MTQ --- 4vn.eu
Hình Thiên lão tổ, rốt cuộc là một kiêu hùng, mặc dù là cúi đầu thỏa hiệp, cũng không chịu ăn thiệt thòi, lời này của hắn, nói rõ là muốn đem Thiên Hình Đường từ trong chuyện này đi ra.
Nói cách khác, muốn truy cứu, cũng chỉ có thể truy cứu năm đại phân đà mà thôi, Thiên Hình Đường không thể chịu liên quan đến, cũng không thể truy cứu bất luận kẻ nào của Thiên Hình Đường.
Nhậm Thương Khung mặc dù đối với Thiên Hình Đường không có hảo cảm, nhưng cũng biết đạo lý hăng quá hoá dở. Giai đoạn hiện tại, hắn vừa mới tấn chức cung điện cấp Lão tổ, thấy tốt thì lấy, không đuổi tận giết tuyệt mà nói, dùng thái độ nhân giả tha cho Thiên Hình Đường, tất nhiên có thể cho những cung điện khác càng thêm tin phục.
Dù sao, Thiên Các thập điện, đồng khí liên chi, cuối cùng vẫn là cùng một nhịp thở, nếu như cường thế muốn đuổi tận giết tuyệt Thiên Hình Đường, tất nhiên sẽ xúc phạm đến điểm mấu chốt, làm cho những Lão tổ cung điện khác sinh ra cảm giác thỏ tử hồ bi.
Thiên Các thập điện hợp tác nhiều năm như vậy, mặc dù có rất nhiều tranh chấp, rất nhiều tranh đấu, thế nhưng mà một khi có một nhà diệt vong, đồng dạng sẽ có cảm giác thỏ tử hồ bi. Đồng dạng sẽ đối với Bách Thảo Đường cường thế sinh ra đề phòng, thậm chí là mâu thuẫn cùng xa lánh.
Bởi vậy, đối với yêu cầu mà Hình Thiên lão tổ đưa ra này, Nhậm Thương Khung trầm ngâm một lát, nhưng đã có chủ trương, hắn biết rõ, ít nhất lúc này đây, là tuyệt đối phải lưu một chỗ trống, để cho Thiên Các thập điện có cơ hội ngồi xuống hoà đàm.
Nếu không, Bách Thảo Đường cùng Thiên Hình Đường cường thế đối kháng, cuối cùng là một cục diện không chết không ngớt, tất nhiên sẽ làm cho nguyên khí đại thương.
Lập tức khẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, khẩu khí nghiêm túc nói:
- Hình Thiên lão tổ, thập điện ta, vốn là đồng khí liên chi, có cùng nguồn gốc. Vốn nên tương thân tương ái, đồng lòng hợp sức. Nếu không phải Thiên Hình Đường hùng hổ dọa người, hiếu thắng áp chế Bách Thảo Đường ta, chuyện hôm nay, chỉ sợ cũng náo không đến tình cảnh như vậy. Bách Thảo Đường ta chủ trương, người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu là địch nhân, tự nhiên đuổi tận giết tuyệt. Nhưng Thiên Hình Đường cuối cùng là huynh đệ, là cốt nhục tương tàn, hướng Thiên Hình Đường đuổi tận giết tuyệt, cũng không phải là sự tình sáng suốt. Người phải có lòng khoan dung, Bách Thảo Đường ta có thể đáp ứng yêu cầu này của ngươi. Nhưng cung điện khác nói như thế nào, ta sẽ không can thiệp.
Sắc mặt Hình Thiên lão tổ hơi động một chút, trong nội tâm đối với Nhậm Thương Khung lại xem cao hơn một tầng. Hắn biết, trong nội tâm Nhậm Thương Khung, tuyệt đối là muốn diệt Thiên Hình Đường, ít nhất là muốn diệt những Lão tổ bọn hắn. Nhưng mà, hắn có thể lại nói hay như vậy, có thể đem sát ý trong nội tâm của hắn che dấu, nói ra lời nói này, không thể nghi ngờ là cố ý đề cao Bách Thảo Đường hắn, gián tiếp nói Thiên Hình Đường xấu xa không chịu nổi.
Người trẻ tuổi kia, không ngờ lại có lòng dạ sâu như thế.
Hình Thiên lão tổ cuối cùng nhận thức được, mình trước kia đúng là đánh giá thấp người trẻ tuổi này, đánh giá thấp Bách Thảo Đường! Không phải tình báo hắn không thật, Thiên Hình Đường dưới tình huống chiếm hết ưu thế, bỗng nhiên tan tác, hơn nữa là thất bại thảm hại?
Hết thảy nhân tố mấu chốt thành bại, ở ngay trên người thanh niên trước mắt kia.
Bách Thảo Đường có thể chuyển bại thành thắng, Thiên Hình Đường bỗng nhiên tan tác, hết thảy nguyên nhân, đều ở trên người Nhậm Thương Khung.
Hình Thiên lão tổ không phục, rồi lại không thể không phục.
Những lời này của Nhậm Thương Khung, rõ ràng cho thấy hiệu quả rất tốt. Đã biểu hiện Bách Thảo Đường cường thế, lại biểu hiện Bách Thảo Đường thể diện.
Thời khắc mấu chốt, bị Thiên Hình Đường bức bách đến hoàn cảnh này, còn có thể mở cho Thiên Hình Đường một con đường, này gọi là gì?
Cái này gọi là nhân nghĩa!
Không thể không nói, những Lão tổ của cung điện khác đều bị Nhậm Thương Khung khuất phục. Bọn hắn cảm thấy, Bách Thảo Đường hoàn toàn có thể thừa cơ đem Thiên Hình Đường đè xuống, từ nay về sau Thiên Hình Đường biến thành cung điện nhị lưu, nhượng xuất bảo tọa đệ nhất cung điện cho Bách Thảo Đường!
Thế nhưng mà, Nhậm Thương Khung không có làm như vậy, mà là nói về nguồn gốc Thiên Các thập điện, nói về huynh đệ cốt nhục tình cảm!
Đúng vậy a, Thiên Các thập điện, vốn là một gốc, có lý do gì tự giết lẫn nhau đến tình trạng không chết không ngớt?
Ngụy Phong lão tổ nhìn về phía Nhậm Thương Khung, rõ ràng trở nên bất đồng. Hắn vốn cho là, Nhậm Thương Khung này, có cơ hội như vầy, nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt.
Không nghĩ tới, Nhậm Thương Khung rõ ràng có thể tiến thối như thế, thu phát tự nhiên. Chuyện cho tới bây giờ, thanh danh Thiên Hình Đường mất sạch, ngay cả buông tha cho mấy Lão tổ này, bọn hắn cũng chẳng có thể làm được chuyện gì?
Giết người không thấy máu, đây mới là cảnh giới cao nhất.
Không truy cứu mấy Lão tổ của Thiên Hình Đường, chẳng những có thể đạt được hảo cảm của những cung điện khác, cộng thêm độ công nhận của mọi người, còn có thể đề cao Bách Thảo Đường danh dự, làm Bách Thảo Đường thắng đến “Nhân giả vô địch”. Kể từ đó, Bách Thảo Đường thay thế Thiên Hình Đường, thành Thiên Các đệ nhất cung điện, là đương nhiên.
Hình Thiên lão tổ cúi đầu, Hình Chiến lão tổ cùng Hình Không lão tổ, tự nhiên không có khả năng ngoan cố chống lại.
Mà Nguyên Kỳ Lân cùng Hạng Thái Hư, thì biết đại thế đã mất, bị một vòng vây công xuống, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.
Bởi vì Thiên Hình Đường thất thế, những kẻ phản nghịch này, đương nhiên là Bách Thảo Đường bắt giữ, điểm này, những cung điện khác đều không có ý kiến.
Rất rõ ràng, vụ án năm đại phân đà phản bội lần này, Bách Thảo Đường xuất lực lớn nhất, cơ hồ là Nhậm Thương Khung một người, phá tan mê án này.
Đem tất cả tù phạm bắt giữ, Nhậm Thương Khung hạ lệnh:
- Năm đại phân đà này, phản bội Thiên Các, trộm lấy Linh dược Thiên Các, cùng Man Hoang bộ lạc âm thầm giao dịch, tội không thể tha. Nay ta hiệu triệu Thiên Các thập điện hợp mưu hợp sức, phái binh trấn áp năm đại phân đà này, đem tất cả phản nghịch chưa tới quy án toàn bộ truy nã.
Giờ khắc này, uy tín của Nhậm Thương Khung, ẩn ẩn đã vượt qua Hình Thiên lão tổ. Bởi vậy, thời điểm hắn hạ lệnh, những Lão tổ cung điện đều ầm ầm đáp ứng.
Lùng bắt dư nghiệt phản nghịch, việc này không uổng phí sức lực, có thể mượn việc này chữa trị quan hệ cùng Bách Thảo Đường, cớ sao không làm. Dù sao năm đại phân đà này phản bội, tội danh là vô cùng chính xác. Trong lúc này, mỗi cung điện đương nhiên là không thể lười biếng.
Dựa theo quy củ Thiên Các, phản bội Thiên các, tru sát cửu tộc.
Chẳng qua, Nhậm Thương Khung ở vấn đề này, trưng cầu ý kiến mọi người, đại bộ phận Lão tổ cung điện, đều cảm thấy chỉ cần tru diệt đầu đảng tội ác cùng với thân thuộc chủ yếu, những người khác, cách chức làm thứ dân, muôn đời thoát thân không được.
Nhậm Thương Khung rộng đường ngôn luận, tiếp nhận ý kiến mọi người. Mười điện liên thủ, tuyên bố lệnh lùng bắt, liệt ra danh sách truy nã, không quá mười ngày, liền đem tất cả phản nghịch quy án.
Nhậm Thương Khung đem tất cả phản nghịch bắt giữ, quyết định ba ngày sau, trên Đoạn Đầu Đài xử trảm. Nhậm Thương Khung suất lĩnh tất cả cung điện Lão tổ, tự mình giám trảm.
Thiên Hình Đường bên kia, không có đạo lý phản đối. Hình tượng bọn hắn bây giờ tổn hao nghiêm trọng, đang cần một cơ hội khôi phục hình tượng.
Giám trảm những phản nghịch này, cho dù có thể nói là vẽ mặt chính mình, nhưng lại không thể không đi làm. Dù sao, đây là chức trách của Thiên Hình Đường. Những cung điện khác không có khả năng làm thay.
Thánh địa Trảm Không Đạo, trong Sâm La Huyền Không Điện.
Nguyên Tông Sư quỳ rạp xuống đất, nói:
- Khẩn cầu sư tôn cứu gia tộc ta.
Tin tức năm đại phân đà phản bội Thiên Các, tự nhiên cũng truyền đến Trảm Không Đạo, truyền người nhiều nhất một đạo, Nguyên Tông Sư tự nhiên không có khả năng không biết.
Vưu Thiên Chiến một thân huyết bào, dáng người uy mãnh giống như sát tái tinh thế, làm cho người ta có một cảm giác uy thế ngập trời.
Hắn đối với thỉnh cầu của Nguyên Tông Sư, không cho là đúng.
- Tông Sư, Thiên Các, có quy củ Thiên Các. Thiên Cương phân đà phản bội Thiên Các, chứng cớ vô cùng xác thực. Thiên Các bốn đạo chúng ta, đều đã đạt thành ăn ý, sẽ không hỏi đến. Đương nhiên, ăn ý thì ăn ý, ta cũng không phải không thể vượt qua, chỉ là Trảm Không đại đạo của ta, dùng ý chí sắt đá chứng đạo, Trảm Không tất cả, muốn đem hết thảy tục duyên trảm sạch. Gia tộc của ngươi, là nhược điểm duy nhất trong lòng ngươi, là nhược điểm duy nhất trảm không được. Bởi vậy, lúc này Nhậm Thương Khung giúp ngươi giải quyết vấn đề này, ngươi vì cái gì còn muốn chấp mê bất ngộ?
Đệ nhất Đạo tôn của Trảm Không Đạo, mỗi một tiếng nói cử động, đều có thâm ý của hắn. Mà Nguyên Tông Sư, là một trong những truyền nhân mà hắn coi trọng nhất, hắn đối với Nguyên Tông Sư có kỳ vọng cực cao.
Bởi vậy, sự tình Thiên Cương phân đà, Vưu Thiên Chiến căn bản sẽ không hỏi đến, cũng cố ý đem Nguyên Tông Sư triệu hoán đến Sâm La Huyền Không Điện cấm túc, hiển nhiên là muốn Nguyên Tông Sư không nên nhúng tay vào chuyện này. Đồng thời cũng là một loại bảo hộ đối với Nguyên Tông Sư.
Theo như quy cũ, Nguyên Tông Sư là đệ tử trực hệ, cũng là phản nghịch, cần phải ở trong danh sách lùng bắt.
Chẳng qua, thập điện đều hiểu rất rõ, truyền nhân Đại Đạo được quyền miễn. Bởi vậy, thời điểm chế định danh sách, mọi người căn bản không nhắc qua Nguyên Tông Sư. Trưng cầu ý kiến của Nhậm Thương Khung, Nhậm Thương Khung cũng từ chối cho ý kiến.
Mặc dù Nhậm Thương Khung biết rõ đạo lý trảm thảo trừ căn, vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn.
Nhưng mà, hắn cũng biết, muốn tru sát Nguyên Tông Sư, sẽ khiến cho thế lực Đại Đạo phân tranh, Nhậm Thương Khung cũng không dám đại động can qua như thế.
Nguyên Tông Sư, mặc dù là hậu hoạn, nhưng Nhậm Thương Khung cũng không sợ.
Buổi nói chuyện của Vưu Thiên Chiến, là triệt để đoạn tưởng tượng của Nguyên Tông Sư.
Nguyên Tông Sư không nói một lời, dập đầu liên tiếp mấy cái:
- Sư tôn đã thấy chết không cứu, xin cho phép đệ tử cùng gia tộc chung phó hoạn nạn.
- Hồ đồ!
Trong mắt Vưu Thiên Chiến tinh quang đại phát, bắn ra một đạo lệ mang, quát:
- Tông Sư, ngươi đã là truyền nhân Trảm Không Đạo ta, chấp mê bất ngộ như thế, còn nói gì Đại Đạo? Đại Đạo chi lộ, trừ bỏ ta ra, không tiếp ngoại vật. Gia tộc có thể diệt, cốt nhục có thể giết, cho dù là ta, ngươi ngày khác có thực lực, đối với ta có oán hận, cũng có thể diệt sát. Nhưng mà, ngươi phải nhớ kỹ, tánh mạng của ngươi, là gửi gắm cho đại đạo. Ta nếu là ngươi, nhất định sẽ chịu nhục, ngày khác vì gia tộc báo huyết hải thâm cừu này, mà không phải là ngây thơ đi chôn cùng như thế!
Một phen quát lớn, giống như là Mộ Cổ Thần Chung, gõ vang ở trong tâm khảm Nguyên Tông Sư.
Toàn thân Nguyên Tông Sư chấn động, phảng phất giống như bị điện giật, lại dường như ở sâu trong nội tâm có một đại môn ầm ầm đẩy ra, trong mơ hồ, phảng phất đã có cảm ngộ.
Trảm Không đại đạo, Trảm Không hết thảy!
Bỏ ta ra, không có gì không thể chém. Bỏ qua hết thảy, chỉ cầu đại đạo. Nói trắng ra là, Trảm Không Đạo chính là bỏ ta ra, coi trời bằng vung. Đây là một loại khí phách, cũng là một loại siêu nhiên.
Không thể Trảm Không, đại đạo khó thành!
Đây là tôn chỉ của Trảm Không Đạo!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp - Mê Truyện
Share by MTQ --- 4vn.eu
Nguyên Tông Sư trầm tư thật lâu, bỗng nhiên đứng lên, hướng Vưu Thiên Chiến thi lễ một cái. Ngữ khí đạm mạc nói:
- Đa tạ sư tôn chỉ điểm, đệ tử xuống dưới minh tưởng một chút, tìm hiểu Đại Đạo.
- Tông Sư, nếu như ngươi thông suốt, trên dưới một trăm năm sau, ngươi liền có tư cách cạnh trục y bát truyền thừa của Trảm Không Đại Đạo, có tư cách quân lâm Sâm La Huyền Không Điện! Nhớ kỹ, truyền nhân của Trảm Không Đạo ta, quá nhiều, giết một cái, giết hai cái, giết một trăm, Vưu Thiên Chiến ta cũng không đau lòng. Như Lệ Đạo Tông, Tông Không Sân, học nghệ không tinh, bị Nhậm Thương Khung chém giết, đó là bọn họ chết chưa hết tội. Đồng dạng, nếu như tương lai ngươi học nghệ không tinh, bị Nhậm Thương Khung chém giết, đó cũng là ngươi kém cỏi. Vi sư đồng dạng sẽ không hỏi đến. Trảm Không Đạo dùng sát chứng đạo, không phải giết người, chính là bị giết. Đây là số mệnh các ngươi. Mà ngươi, là ngàn năm qua của Trảm Không Đạo ta, nằm trong số ít người có căn cốt tốt nhất. Ta hi vọng ngươi có thể khám phá Đại Đạo, đạt được y bát truyền thừa của ta!
Không thể không nói, Vưu Thiên Chiến giáo chỉ, có một phong cách riêng, nhìn như kiếm đi nhập đề, lại có tính kích động đệ tử tiến lên!
Mà cơ hồ cùng lúc đó, Thánh địa Hạ thị Âm Dương Đạo, bên trong Khô Vinh Thần Sơn.
Tổng quản Hạ thị Âm Dương Đạo Hạ Mạnh, đem tin tức năm đại phân đà phản bội Thiên Các, truyền đến Âm Dương Điện.
Trong Âm Dương Điện, ba đại Lão tổ của Hạ thị gia tộc, tất cả đều có mặt.
Thiên Các bốn đạo, Hạ thị Âm Dương Đạo vì cái gì có thể nhất chi độc tú, còn hơn cả ba đạo khác, cũng là bởi vì Hạ thị Âm Dương Đạo, có được ba gã Lão tổ!
Hơn nữa, Hạ thị Âm Dương Đạo đệ nhất lão tổ Hạ Tùng Ngâm, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất cường giả của Thiên Các, hơn nữa là hơn xa những Đại Đạo cường giả khác của ba đạo kia.
Lần trước xuất hiện ở Đại Vương Ốc Sơn, thu huyết mạch Hạ Vũ Trùng là Hạ Tùng Linh, đó là Lão tổ thứ hai của Âm Dương Đạo.
Mà Lão tổ thứ ba, thì trẻ tuổi nhất, tên là Hạ Tùng Phong.
- Tùng Linh, hai năm trước, ngươi từng đi qua Đại Vương Ốc Sơn. Đối với Nhậm Thương Khung kẻ này, cảm nhận như thế nào?
Đặt câu hỏi chính là đệ nhất Lão tổ, cũng là Thiên Các đệ nhất nhân, Hạ Tùng Ngâm.
Hạ Tùng Ngâm này, dáng người thấp bé, khuôn mặt như đồng tử, ngay cả thanh âm kia, cũng giống như thanh âm trẻ con. Cũng bởi vậy, Hạ Tùng Ngâm này, ở Đông Hoàng Châu, có một danh hiệu khác, tên là Âm Dương Đồng Tử.
Hạ Tùng Linh bị Âm Dương Đồng Tử hỏi như vậy, cũng không dám lãnh đạm nói:
- Đại đạo tôn, ngày đó thời điểm Hạ Vũ Trùng bị hắn đánh bại. Kẻ này dùng một thân phận phân đà đệ tử đánh bại Âm Dương Đạo truyền nhân ta. Đúng là thiên phú siêu quần. Chỉ là, ta thật không ngờ, hắn phát triển lại nhanh đến như vậy.
Hạ Tùng Linh khẽ thở dài một hơi, lại nói:
- Lúc ấy ta lấy khí thế áp địch, vốn là muốn thăm dò tâm chí kẻ này một chút, không nghĩ đến hắn bất vi sở động, tâm chí hết sức kiên định. Mà lúc sau Trảm Không Đạo cùng Chân Kiếm Đạo tranh đoạt, kẻ này cũng rất thản nhiên, cuối cùng lựa chọn Chân Kiếm Đạo.
- Ha ha khi đó, ngươi có từng nghĩ tới, người trẻ tuổi ngày đó ở Đại Vương Ốc Sơn, ngắn ngủn trong hai năm, vậy mà phá tan Thần Thông cảnh?
Âm Dương Đồng Tử Hạ Tùng Ngâm nhàn nhạt hỏi.
- Chưa từng nghĩ qua.
Hạ Tùng Linh than nhẹ một tiếng:
- Cho dù là Âm Dương Đạo truyền nhân ta, muốn luyện đến Thần Thông cảnh, dù là thiên tài có thiên phú tốt nhất, từ trước tới nay, nhanh nhất cũng cần ba năm, kia là còn có bí pháp độc môn của Âm Dương Đạo. Nhậm Thương Khung này, tuyệt đối là dị số của Thiên Các.
- Đáng tiếc a, Hạ thị Âm Dương Đạo ta, chỉ truyền Hạ thị huyết mạch. Nếu không, thiên tài bậc này, thực nên mời chào đến Âm Dương Đạo ta.
Hạ Tùng Phong xen vào một câu:
- Hắn phát triền nhanh như thế, có ảnh hưởng đến Âm Dương Đạo chúng ta không.
Hạ Tùng Ngâm lại cười nhạt một tiếng:
- Không sao, đại đạo chi lộ, đi nhanh cố nhiên là tốt, nhưng cười sớm nhất, thường thường không phải cười đến cuối cùng. Huyết mạch Hạ thị Âm Dương Đạo ta, ở Thiên các, vĩnh viễn là hạng nhất. Này là không thể nghi ngờ. Mà phương thức Hạ thị Âm Dương Đạo ta bồi dưỡng truyền nhân, cho dù là ba đạo kia, cũng chưa chắc biết rõ. Chính thức khảo nghiệm, còn ở phía sau.
- Ta chỉ có bốn chữ “tất cả mặc kệ”.
Hạ Tùng Ngâm cười nhạt nói:
- Chân Kiếm Đạo Lý Dật Phong, không phải đơn giản, hắn truyền đạo lại không truyền lời, bởi vậy, đệ tử của hắn hơn phân nửa là dựa vào ngộ tính. Nhậm Thương Khung này thiên phú siêu quần, nhưng phương diện tâm chí, có thể xứng đôi cùng thiên phú của hắn hay không, mới là quan trọng. Một võ giả còn trẻ, nếu như chỉ có thiên phú, không có tâm trí đối ứng, tất nhiên sớm chết. Hắn đã thích làm náo động, thì cho hắn ở bên ngoài nhiều danh tiếng thêm một ít. Cho hắn nhiều cơ hội một ít, để cho hắn dương danh Đông Hoàng Châu...
Hạ Tùng Linh trầm ngâm một lát, mặt lộ vẻ đốn ngộ, thở dài:
- Đại đạo tôn cao minh, đến lúc đó thanh danh bên ngoài của hắn, cây to đón gió, bị danh lợi trói buộc mà mệt mỏi, tu luyện tất nhiên bị ảnh hưởng lớn!
- Không phải, hắn nếu không thể phá tan liên luỵ của danh lợi, vậy liền chứng minh tâm trí của hắn không đủ để thành tựu Đại Đạo; còn nếu có thể phá tan danh lợi trói buộc, ngược lại đáng để Thiên Các ta trọng điểm bồi dưỡng. Hai vị hiền đệ, địa vị của Hạ thị Âm Dương Đạo ta ở trong Thiên Các bốn đạo, không phải dựa vào không từ thủ đoạn chèn ép đối thủ mà có được. Hoàn toàn khác biệt, đó là dựa vào áp lực của ba đạo khác, thúc đẩy Hạ thị Âm Dương Đạo chúng ta không ngừng tiến thủ. Thiên Các bốn đạo, nhất thời đều có dài ngắn phân chia, nhưng lâu dài mà xem, Hạ thị Âm Dương Đạo ta đều không hề tranh luận là đạo thứ nhất. Vì sao? Bởi vì Hạ thị Âm Dương Đạo ta tâm chí kiên định, huyết mạch tinh thuần, nội tình thâm hậu, kiên quyết tiến thủ. Nhớ kỹ, nếu như trông cậy vào đối thủ suy yếu để duy trì địa vị Âm Dương Đạo, như vậy Âm Dương Đạo cách cái chết không xa, Thiên các cũng cách cái chết không xa!
- Vâng, Đại Đạo tôn!
Hạ Tùng Linh cùng Hạ Tùng Phong đều vô cùng thành kính, chăm chú thụ giáo.
- Mà thôi, những điều này đều là nói sau. Trước mắt, Hạng Thái Hư trung với Hạ thị Âm Dương Đạo ta, quyết không thể ngồi yên không lý đến. Tùng Linh, cũng là ngươi đi một chuyến a. Trên Đoạn Đầu Đài, hãy cứu Hạng Thái Hư nhất mạch. Căn cứ tình báo, Hạng Thái Hư này cùng năm đại phân đà phản bội liên lụy không lớn, chỉ là bọn người Nguyên Kỳ Lân cung cấp một ít tiện lợi, tội không đáng chết.
- Vâng, ta liền đi một chuyến.
Hạ Tùng Linh khom người lĩnh mệnh.
- Còn có, Nguyên Kỳ Lân nhất mạch, cũng thuận tiện cứu luôn.
Hạ Tùng Ngâm nhàn nhạt nói.
- Này. . . Nguyên Kỳ Lân nhất mạch, cùng Hạ thị Âm Dương Đạo ta không hề liên quan, vì sao cứu bọn họ?
Hạ Tùng Linh có chút không hiểu.
- Ha ha, nếu như ta không có đoán sai, Vưu Thiên Chiến nhất định là hi vọng Nguyên Kỳ Lân nhất mạch sớm chết đi, tuyệt đối sẽ khoanh tay đứng nhìn. Hắn muốn mượn chuyện này để trảm tục duyên của Nguyên Tông Sư. Ngươi cứu Nguyên Kỳ Lân, khảo nghiệm Nguyên Tông Sư một chút.
Hạ Tùng Linh tâm thần rùng mình, lập tức hiểu được.
Âm Dương Đạo dù sao cũng là đạo thứ nhất của Thiên Các, mặc dù Đại đạo tôn cường điệu không thể trông cậy vào sự suy yếu của đối thủ để cũng cố địa vị mình, nhưng mà, đối với truyền nhân đối thủ, luôn muốn thử dò xét khảo nghiệm thoáng một phát, thỉnh thoảng thiết lập một ít khó khăn. Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
- Tùng Phong, chuyện sáu đại tông môn đàm phán, tiến triển như thế nào?
Hạ Tùng Phong khẽ thở dài:
- Khó, vô cùng khó! Những người kia, đều vì tư lợi. Nhất là Truy Nhật Kiếm Minh cùng Thất Tinh Đạo Trường, cơ hồ là ấn định không dây dưa. Bọn hắn chỉ chịu xuất ra ba tòa thành trì.
- Ba tòa?
Hạ Tùng Ngâm hai mắt hiện lên một chút thần uy:
- Những hỗn đãn này, hẳn là cho rằng mười vạn năm đại kiếp nạn này là trò đùa sao?
- Những nhà khác, tối đa cũng chỉ chịu xuất ra sáu bảy tòa thành trì. Cách chúng ta mong muốn, chênh lệch rất lớn ah. Không dễ đàm phán.
Hạ Tùng Ngâm vỗ bàn một cái:
- Tiếp tục đàm phán, có cơ hội, ta tự thân xuất mã, bái phỏng từng cái. Những hỗn đãn này muốn Thiên Các ta làm quân tiên phong, đó là mơ tưởng!
- Đại đạo tôn, chuyện này, cần phải để cho Lưu Vân Đạo cùng Chân Kiếm Đạo tham dự ah. Không thể để cho bọn hắn ngồi mát ăn bát vàng được!
Hạ Tùng Ngâm lắc đầu:
- Không, Lưu Vân Đạo cùng Chân Kiếm Đạo, đều là một đám đầu óc vô nước, để cho bọn họ biết rõ, tất nhiên sẽ phá hư đại kế chúng ta. Chuyện này, chỉ thích hợp Âm Dương Đạo chúng ta cùng Trảm Không Đạo liên thủ.
- Giấy không thể gói được lửa ah.
Hạ Tùng Phong bất đắc dĩ thở dài.
- Không sao, đến núi ắt có đường. Đợi đến lúc đó, đại thế đã thành, bọn hắn ngoại trừ thuận theo, còn có biện pháp nào khác sao?
Hạ Tùng Ngâm ngược lại không cho là đúng, khoát tay áo:
- Chuyện này tiếp tục đàm phán, để cho Vưu Thiên Chiến đi đàm phán nhiều hơn một chút. Tùng Linh hiền đệ, Thiên Đoạn Sơn Mạch kia, nghe nói đoạn thời gian trước xảy ra một ít chuyện ngoài ý muốn, có thể tra được người nào làm không?
- Đại đạo tôn, Thiên Đoạn Sơn Mạch, đã chết mấy người. Mấy người kia, đều là người của phân đà Thiên Ám. Manh mối hoàn toàn đoạn tuyệt, không thể nào tra ra.
Hạ Tùng Linh nói chuyện này, cũng có chút bất đắc dĩ.
Hạ Tùng Ngâm trầm mặc, nói:
- Việc này còn phải tiếp tục điều tra, quan hệ đến sinh tử tồn vong của Thiên Các, không thể lơ là. Hai đại sự này, là mấu chốt để Thiên Các ta ứng phó mười vạn năm đại kiếp.
- Vâng.
Ba Đại Đạo tôn thương nghị chỉ chốc lát, Hạ Tùng Linh liền đứng dậy cáo từ.
Thiên Hình Đường, bên trên Đoạn Đầu Đài, tất cả Lão tổ thập điện, toàn bộ đến đông đủ. Nhậm Thương Khung ngồi trên chủ vị, thần tình lạnh nhạt, không có một chút dị động.
Tất cả phản nghịch của năm đại phân đà, toàn bộ bị đưa lên Đoạn Đầu Đài. Kể cả Ứng Vô Nhai trước kia đã bị Nhậm Thương Khung truy nã quy án, cũng nằm trong đó.
Kiểm kê nhân số, năm đại phân đà tổng cộng một trăm ba mươi người; mà Hạng Thái Hư nhất tộc, có bốn mươi ba người, tổng cộng một trăm bảy mươi ba người.
Kiểm kê hoàn tất, phụ trách hành hình Thiên Hình Đường Hình Vân lão tổ tiến lên bẩm báo:
- Thương Khung lão tổ, chư vị đồng đạo, kiểm kê hoàn tất, nhân số không sai. Mời Thương Khung lão tổ hạ lệnh.
Nhậm Thương Khung nhẹ gật đầu, vê lên lệnh bài, trực tiếp ném xuống dưới:
- Trảm!
Hình Vân lão tổ cao giọng nói:
- Trảm!
Một tiếng “trảm” vừa nói ra, hư không bỗng nhiên dâng lên một đạo khí lưu cường đại, như là thái dương bỗng nhiên rơi xuống, khí thế xông lên, trực tiếp rơi vào bên trên Đoạn Đầu Đài.
Gương mặt không chút biểu tình của Hạ Tùng Linh, xuất hiện lần nữa trước mặt Nhậm Thương Khung.
Âm Dương Đạo lão tổ?
Hiện trường lập tức một mảnh bạo động, tất cả Lão tổ, trong mắt đều toát ra một tia kinh hãi! Hạ Tùng Linh là Âm Dương Đạo lão tổ, sao lại đi tới Đoạn Đầu Đài?
Hẳn là, Âm Dương Đạo muốn làm trái quy củ?
Những Lão tổ này, không khỏi đều nhớ tới tin đồn ở Đại Vương Ốc Sơn, nhớ tới ân ân oán oán của Nhậm Thương Khung cùng Hạ thị Âm Dương Đạo!
Chẳng lẽ, Âm Dương Đạo muốn ở thời khắc mấu chột này, thanh toán khoản ân oán này?
- Thế nhưng mà, Nhậm Thương Khung là Chân Kiếm Đạo truyền nhân, Âm Dương Đạo công nhiên can thiệp mà nói, không sợ Chân Kiếm Đạo cắn ngược hay sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius