Chương 400 : Thuật bắn cung của ta rất lợi hại (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thế nhưng hai quốc gia Mễ Nhĩ và Tuần Thiên thì có chút sợ thật, tuy rằng Âu Dương rất mạnh, thế nhưng Âu Dương sẽ không ra tay chiến tranh với bọn họ, thế nên cho dù Đa la mở ra ngôi sao Đa La, tốc độ phục hồi nhanh chóng, thế nhưng muốn từ một quốc gia bên bờ diệt vong trở lại thành phồn vinh, chuyện này cần nhiều thời gian lắm.
Hai quốc gia kia không tin, kẻ vốn không thuộc về thế giới này như Âu Dương lại có thể ở mãi đấy.
Nhưng tin tức lục đại đỉnh phong Đa La tái hiện vừa được truyền ra, hai quốc gia kia không còn duy trì bình tĩnh được nữa, quân chủ cả hai quốc gia đã tập hợp toàn bộ cường giả và quân đội tập kết tại biên cảnh, chờ đợi Đa La mở chiến tranh báo thù.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng cái lại thêm nửa năm nữa. Trải qua nửa năm trời tích cực huấn luyện, Đa La đã khôi phục lại được hệ thống quân đội, các tướng lĩnh cũng được đề cử xong, lúc này Đa La đã biến thành một hùng sư, một hùng sư tùy thời có thể cắn nuốt con mồi.
- Âu Dương ca ca, ngươi thực sự phải đi rồi sao?
Kiều Vi ôm một cánh tay Âu Dương, vẻ mặt không muốn, thời gian nửa năm này, mỗi ngày Kiều Vi đều đi dạo chơi với Âu Dương, coi như giúp Âu Dương không cảm thấy buồn chán. Nhưng hiện tại Âu Dương đột nhiên nói hắn có việc phải rời đi, Kiều Vi chung quy thấy trong lòng có điều trống trải.
- Đúng vậy, Đa La đã đi vào quỹ đạo, ta không thể tham dự chiến tranh báo thù tiếp theo, thế nhưng ta sẽ đứng nhìn xem các ngươi từ một địa phương khác.
Âu Dương thở dài một hơi, Âu Dương cũng không phải rời đi luôn, Đa La còn chưa có báo thù, phần mộ tổ tiên sẽ chưa được tu kiến lại, Âu Dương còn phải đợi tổ phần Đa gia được tu kiến hoàn tất, sau đó hạ táng Đa Âm.
- Ở ngay tại đây nhìn Đa La phục quốc không tốt hơn sao?
Đa Minh nhìn Âu Dương, tuy rằng mới ở chung với Âu Dương không lâu, thế nhưng hắn lại nghĩ Âu Dương giống như một đại ca, tuy vị đại ca này rất ít nói, thế nhưng những việc hắn giúp cho Đa La thì không ai có thể phủ nhận.
Vỗ vỗ vai Đa Minh, Âu Dương cười nói:
- Đừng dài dòng nữa, ngươi biết mục tiêu của ta là gì, nếu như muốn cảm tạ ta, hãy nhanh giúp ta hoàn thành mục tiêu đi.
- Yên tâm, ta sẽ dùng thời gian nhanh nhất giúp ngươi hoàn thành mục tiêu.
Đa Minh nói xong, Âu Dương đã chậm rãi bay lên.
Âu Dương phất phất tay với Đa Minh, sau đó hóa thành một đạo thiểm điện màu đen, chợt lóe rồi biến mất trong tầm mắt Đa Minh…
Giữa đám mây trên bầu trời, Âu Dương thở phào một hơi, lẩm bẩm:
- Rốt cục cũng đi ra rồi, mỗi ngày ở nơi này đều nghẹn muốn chết, hiện tại cũng nên thay đổi một thân phận khác rồi.
Âu Dương nói, mặt nạ thần mộc liền xuất hiện trong tay Âu Dương.
Mấy ngày này tại Đa La, mỗi ngày Âu Dương đều phải biểu hiện ra một bộ dáng dấp như tiền bối cao nhân, đây không phải điều Âu Dương muốn. Âu Dương muốn chính là loại sinh hoạt thoải mái phóng khoáng, chứ không gò bó như vừa rồi.
Âu Dương đeo mặt nạ thần mộc lên mặt, quang mang màu xanh chớp động, sau đó diện mục Âu Dương liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, chỉ trong chốc lát đó, tướng mạo ban đầu của Âu Dương đã bị che đậy hoàn toàn, biến thành một thanh niên vô cùng bình thường.
Âu Dương thay đổi bộ quần áo đen trên người, mặc vào một bộ trang phục hoàn toàn bình dân, sau đó từ trong thủ trạc của mình, Âu Dương sảng khoái lấy ra cây Thứ Kiêu Cung phỏng chế do mình chế tạo lúc trước.
Băng…
Kéo căng dây cung, cảm giác quen thuộc vô cùng, rốt cuộc Âu Dương liền lộ ra một nụ cười vô cùng xán lạn.
- Sinh hoạt tiếp theo có hứng thú rồi.
Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung phỏng chế, thân hình chợt lóe đã tới bên ngoài vương thành huy hoàng.
Một đội binh sinh đang cẩn thận tuần tra tại cửa thành, thấy Âu Dương đi về phía bên này, có một chiến sĩ chừng ba mươi tuổi mặc áo giáp phó đội trưởng liền đi tới.
- Đại ca, ta đến muốn tong quân, ta là một cung tiễn thủ, thuật bắn cung của ta rất lợi hại.
Âu Dương đưa vẻ mặt chờ mong nhìn chiến sĩ này, vô cùng kích động nói.
- A? Bắn cung rất giỏi sao?
Vị phó đội trưởng này rất có hứng thú nhìn Thứ Kiêu Cung phía sau lưng Âu Dương một chút, nói:
- Vừa lúc hiện tại cung tiễn doanh đang thiếu người, ngươi đi vào thành rồi nhận lệnh triệu tập đi.
- Cảm ơn đại ca!
Âu Dương cười ha ha, sau đó hứng khởi đi vào phía trong thành. Hiện tại đã tháo bỏ toàn bộ ràng buộc, Âu Dương lại trở về dáng dấp quen thuộc vốn có của mình.
Âu Dương tự nhiên biết rất rõ vị trí cung tiễn doanh, trong nửa năm này Âu Dương thế nhưng đã bồi dưỡng ra được mười mấy thần xạ thủ, có thể nói trong toàn bộ vương thành, cung tiễn doanh là nơi Âu Dương quen thuộc nhất.
Lúc này Âu Dương trở lại cung tiễn doanh, nhưng thân phận hắn đã có biến hóa, hắn không còn là vị huấn luyện viên mặt lạnh kia nữa, hiện tại hắn là một thần xạ thủ.
Cung tiễn doanh rất nhỏ, bởi vì cung tiễn thủ khác với những binh sĩ khác, trên chiến trường, tác dụng của cung tiễn thủ là một cỗ máy giết người, kih Âu Dương bồi dưỡng ra những cung tiễn thủ này sẽ không chú trọng tới số lượng, quan trọng hơn cả chính là chất lượng.
Khi trước Âu Dương tại dưới tường thành nước Phì Thủy đã có thể dùng sức một người áp chế toàn bộ cung tiễn thủ trên tường thành, bắn đối phương ngay cả đầu cũng không dám ló ra ngoài, ngay cả thành chủ cũng bị một tiễn bắn mất mạng, đây chính là chất lượng.
Trong khi đó, số lượng cung tiễn thủ không phải ít, thế nhưng ngươi ngay cả đầu cũng không dám ló ra ngoài, còn bắn được ai đây?
Khi trước lúc Âu Dương thiết lập cung tiễn doanh cũng định ra biên chế cho cung tiễn doanh là năm trăm người, Âu Dương nghĩ, nếu năm trăm người này có thể biến thành năm trăm thần xạ thủ, khi đó cung tiễn doanh này sẽ trở thành ác mộng của địch nhân.
Thử nghĩ một chút, trên chiến trường có năm trăm thần xạ thủ, một lần bắn ra là giết chết hơn năm trăm địch nhân, nếu một loạt cùng bắn ra hơn mười lượt, quả thực chính là một chiếc cối xay thịt khổng lồ.
- Người kia, dừng lại.
Ngay khi Âu Dương chuẩn bị bước vào cung tiễn doanh, bốn gã binh sĩ thường trực liền ngăn Âu Dương lại. Âu Dương cười, vừa rồi chỉ lo nghĩ về cung tiễn doanh, đã quên mất thân phận của mình đã không còn là vị huấn luyện viên mặt lạnh kia nữa.
- Ta đến muốn gia nhập cung tiễn doanh.
Âu Dương nói rất trực tiếp, lấy tài bắn cung của Âu Dương, gia nhập cung tiễn doanh tuyệt đối là dư dả, toàn bộ Đa La, thậm chí là toàn bộ thế giới nhỏ Thiên Hà, thậm chí là Chân Linh giới, chỉ bằng tài bắn cung mà nói, Âu Dương đúng là chưa từng gặp đối thủ.
Đây cũng không phải nói Chân Linh giới không có cao thủ bắn cung siêu cường, thế nhưng người có thuật bắn cung cao tới đâu, cũng không có khả năng tinh thông thuật bắn cung được như Âu Dương. Lý do rất đơn giản, Âu Dương lấy cung làm binh khí, bất luận khi nào cũng dùng cung làm phương thức chiến đấu, những người khác sao có thể sánh ngang được với Âu Dương đây.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chương 401 : Thuật bắn cung của ta rất lợi hại (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Gia nhập cung tiễn doanh?
Trong cung tiễn doanh, một người thanh niên toàn thân quần áo màu lục, tay cầm chiến cung màu mực đi ra. Màu y phục này cũng là do Âu Dương cố ý chọn cho bọn họ, thậm chí ngay cả chiến cung cũng là do Âu Dương thiết kế, vô luận lực sát thương hay tốc độ bắn tên ra đều là đỉnh phong.
Trong toàn bộ cung tiễn doanh, những mũi tên đều được Âu Dương chỉ đạo dùng đầu nhọn ba cạnh, tuy rằng khi sử dụng mũi ba cạnh sẽ khó nhập môn hơn một chút, thế nhưng uy lực của nó lại mạnh hơn rất nhiều so với những mũi tên có đầu nhọn bình thường.
Âu Dương nhận thức người thanh niên này, hắn gọi là Mã Tề, chính là một trong mười bảy gã thần xạ thủ của cung tiễn doanh, thuật bắn cung tuyệt đối đứng trên hàng đầu trong toàn bộ cung tiễn doanh. Có điều tính cách Mã Tề là người rất ngạo khí, Mã Tề chỉ phục người có thuật bắn cung cao siêu hơn mình, những người khác ở trước mặt Mã Tề, thậm chí chỉ là nét mặt hòa nhã cũng chẳng được Mã Tề cho.
Đây không tính là khuyết điểm, chí ít Âu Dương cho rằng đây không phải khuyết điểm. Cường giả có ngạo khí của cường giả, Mã Tề ở trong cung tiễn doanh này chính là cường giả.
- Đúng vậy!
Âu Dương với ra sau lưng, nắm lấy Thứ Kiêu Cung phỏng chế do chính mình tạo ra, nói:
- Tài bắn cung của ta rất lợi hại đó.
Lời này Âu Dương nói ra đúng là thật, có điều hắn nói ra khiến mọi người nghe rồi nở nụ cười. Đa La mới tổ kiến cung tiễn doanh, ai cũng đều biết có bao nhiêu người mạnh trong đó, nhưng lúc này đột nhiên xuất hiện một thanh niên, nói với bọn họ thuật bắn cung của hắn rất mạnh?
- A? Thuật bắn cung của ngươi rất lợi hại sao?
Sắc mặt Mã Tề lộ vẻ khinh thường, tính cho tới hiện tại, chỉ có một người khiến Mã Tề phải thừa nhận có thuật bắn cung lợi hại, đó chính là Trác Vũ, còn chân chính khiến Mã Tề coi là người có thuật bắn cung thiên hạ vô song, chỉ có một mình Âu Dương.
Một cung của Âu Dương đồng thời bắn ra hai mũi tên, ba mũi tên, thậm chí là bảy mũi tên, tất cả đều bắn trung các mục tiêu khác nhau, thuật bắn cung như vậy đã vượt xa trí tưởng tượng của Mã Tề, thế niên Mã Tề nghĩ thuật bắn cung của Âu Dương đã không thể hình dung bằng danh từ thần xạ thủ nữa.
Đó chân chính là thần tiễn, thuật bắn cung của Âu Dương đã thông thần, không ai sánh nổi. Đã có lần, toàn bộ thần xạ thủ trong cung tiễn doanh cùng khiêu chiến thuật bắn cung của Âu Dương, thế nhưng lại bị Âu Dương một mình áp chế toàn bộ, đó là áp chế một cách triệt để, áp chế đến mức không hề có sức đánh lại.
Chỉ một lần đó cũng khiến cho Mã Tề và toàn bộ thần xạ thủ trong cung tiễn doanh hiểu được một việc, Âu Dương đã siêu thoát cực hạn, hắn chính là thần trong cung thuật.
- Ta nghĩ mình hẳn là một thần xạ thủ!
Âu Dương rất tự tin nhìn Mã Tề, nếu ngay cả mình còn không xứng với thần xạ thủ, vậy sợ rằng trên toàn thế giới này cũng chẳng tìm đâu ra được thần xạ thủ nữa.
- Thần xạ thủ? Có ý tứ! Tiến lên thử xem sao.
Mã Tề khoát tay với Âu Dương, mỗi ngày có vô số người yêu cầu được gia nhập vào cung tiễn doanh, thế nhưng dám hô lớn chính mình là thần xạ thủ tại ngay cửa doanh, đây là trường hợp đầu tiên Mã Tê nghe được.
- Ngươi tên là gì?
Mã Tề hỏi Âu Dương.
- Ta? Ta là Âu Dương!
Âu Dương cũng không có đổi tên, dù sao việc trùng tên trùng họ cũng không hiếm, ngay trong Đa La cũng không khó tìm ra mấy người có tên là Âu Dương.
- A?
Nghe được tên của Âu Dương, hiển nhiên khiến Mã Tề thấy sửng sốt, có điều rất nhanh hắn liền bình thường trở lại. Huấn luyện viên Âu Dương đã rời đi, tối hôm qua lúc huấn luyện viên nói chuyện với một ít cung tiễn thủ, cũng đã nhắc tới việc phải rời đi. Hiện tại nhìn tiểu tử này, có thể nào cũng không thể liên hệ được với huấn luyện viên của bọn họ, chỉ đơn giản là trùng tên họ mà thôi.
Nhìn bóng dáng của huấn luyện viên, chẳng cần cố ý cũng lộ ra vẻ uy nghiêm tựa như núi cao không thể lay động, còn tiểu tử trước mặt này, hoàn toàn không có sự tồn tại của loại khí thế đó.
Đương nhiên sẽ không có loại khí thế này rồi, bởi vì khi trước là Âu Dương cố ý mỗi ngày đều phóng xuất ra yêu khí làm kinh sợ bọn họ. Đối với thần xạ thủ mà nói, nếu đối mặt với chính mình đều có thể lãnh tính bắn tên, như vậy khi tới trên chiến trường, ngay cả thiên quân vạn mã đang xông lên cũng không thể khiến trái tim bọn họ bấn loạn.
Hiện tại Âu Dương thu liễm toàn bộ yêu khí của mình, phong tỏa yêu đan, bọn họ chỉ là những thần xạ thủ còn chưa được tính là tu luyện giả thì làm sao có thể phát hiện ra được đây?
Đừng nói là bọn họ, pháp thân của Âu Dương mượn mặt nạ thần mộc ẩn giấu yêu khí của mình, dù là một người đạt tới thánh thể bình thường cũng không thể cảm ứng được Âu Dương là một cường giả pháp thân.
- Làm sao vậy?
Âu Dương làm bộ không hiểu nhìn Mã Tề, hỏi:
- Đại ca, có điều gì không thích hợp sao?
- Không có gì, chỉ là tên gọi của ngươi rất hay!
Mã Tề lắc đầu cười, tiếp tục nói:
- Cung tiễn doanh khác với những doanh khác, ở đây chỉ tuyển nhận tinh anh chân chính, muốn được ở lại cung tiễn doanh cũng không nhất định là thần xạ thủ, thế nhưng ngươi tuyệt đối phải là người có thuật bắn cung đủ giúp ngươi được kiêu ngạo, nơi đây không phải nơi có thể đầu cơ trục lợi.
Mã Tề vừa nói, vừa nhìn lướt qua Thứ Kiêu Cung của Âu Dương.
Tại trong mắt Mã Tề, hai phần đầu cung được uốn cung lên chỉ là dư thừa. Đây không phải suy nghĩ của Mã Tề, đây là lời khi trước tại lúc thiết kế kiểu cung cho bọn họ, Âu Dương đã nói ra.
- Với cung tiễn thủ, chỉ cần cung cường lực mạnh là đủ rồi, những thứ hoa lệ bề ngoài không có bất luận tác dụng. Tác dụng của cung chính là giúp cho mũi tên trong tay ngươi bắn trúng tới chỗ yếu hại trên người địch nhân.
Đây là nguyên văn lời Âu Dương nói, hiện tại Mã Tề cũng mặc địch luôn về cách suy nghĩ này.
Dù sao Mã Tề cũng chưa hề nhìn thấy được Thứ Kiêu Cung chân chính, hắn cũng không biết Thứ Kiêu Cung chân chính kia dù mỗi bộ phận đều là một phần không thể thiếu. Sở dĩ Âu Dương phục chế lại nguyên dáng Thứ Kiêu Cung, chủ yếu là vì Âu Dương đã quen thuộc với Thứ Kiêu Cung, chỉ cần có Thứ Kiêu Cung trên tay, Âu Dương chính là dạng cuồng nhân dám trảm cả đại đế.
- Chuôi cung này với ta có cảm tình giống như huynh đệ, nó chính là một phần trên thân thể ta, ta và nó không thể phân cách.
Âu Dương nhìn Thứ Kiêu Cung trong tay, hắn không có nói sai một điểm, Thứ Kiêu Cung đích thực là một phần của hắn.
- A…
Mã Tề không muốn tranh luận quá nhiều với Âu Dương về vấn đề này, dù sao mỗi người đều có một loại cố chấp riêng. Lúc này cả hai người vừa đi vừa nói, đã tới trên sân huấn luyện của cung tiễn doanh.
Phập… Phập… Phập…
Từng tiếng mũi tên bắn vào hình nộm truyền ra, tại chỗ này vô luận là thần xạ thủ hay xạ thủ bình thường, mỗi ngày đều phải hoàn thành các bài tập huấn luyện, đây là quy củ do Âu Dương định ra khi trước. Tuy rằng Âu Dương đã đi, thế nhưng quy củ đã thành, sẽ không có gì thay đổi.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Cung cầm trong tay phải vững!
Một thanh âm cuồng bạo từ xa xa truyền đến, Âu Dương rất quen thuộc với thanh âm này, đây là thanh âm của Trác Vũ!
Khi mình còn ở chỗ này, mỗi ngày Trác Vũ sẽ cùng các xạ thủ huấn luyện rồi chạy tới nghe Âu Dương giảng giải một ít kỹ thuật cần chú ý. Hiện tại Âu Dương vừa đi, hắn liền biến thành huấn luyện viên ở đây.
- Phải cầm chắc tảng đá, nếu ngay cả tảng đá này còn không cầm chắc được, ngươi làm sao nắm chắc nổi cung tên! Trên chiến trường, ngươi chỉ có cung trong tay, nếu như ngươi bắn tên không đủ nhanh, không thể giết được địch nhân, như vậy ngươi chỉ có thể mở mắt nhìn đồng đội ngươi bị địch nhân giết chết, cuối cùng ngươi cũng sẽ biến thành một đống thịt vụn!
Trác Vũ đang huấn luyện cho một vài người mới gia nhập có thiên phú.
- Nguyên soái!
Mã Tề hô một tiếng gọi Trác Vũ. Nhìn qua bên này, Trác Vũ thấy Mã Tề dẫn theo tới một người mới, Trác Vũ liền chỉ ngón tay về phía Âu Dương, nói:
- Muốn gia nhập cung tiễn doanh thì nhanh qua đây tập nâng tảng đá thật tốt cho ta.
- Nguyên soái!
Nghe Trác Vũ nói, Mã Tề cười cười dẫn theo Âu Dương đi tới bên người Trác Vũ, nói:
- Nguyên soái, hắn gọi là Âu Dương.
- Ách?
Nghe được Mã Tề nói, sắc mặt Trác Vũ hiện vẻ kinh ngạc, có điều rất nhanh hắn liền bình thường trở lại, thân là cường giả cửu giai đỉnh phong, khi hắn đối mặt với Âu Dương, cái loại cảm giác giống như đối diện với thần linh, ký ức đó trong hắn vẫn còn rất mới mẻ. Thanh niên trước mặt lúc này ngoài việc có cùng tên gọi Âu Dương, còn lại không thấy có nửa điểm quan hệ gì khác. Trác Vũ thoáng suy nghĩ một chút, nghĩ việc trùng tên họ này cũng không có gì đáng quan tâm.
- Muốn gọi gì thì gọi, một khi gia nhập cung tiễn doanh, đều phải bắt đầu huấn luyện từ những bước cơ bản nhất.
Trác Vũ chỉ ngón tay về phía một đống tảng đá bên kia, nói:
- Trước tiên bắt đầu từ việc nâng đá đi.
- Ta không cần nâng đá.
Âu Dương cười, phương pháp nâng tảng đá này là do hắn làm ra, loại phương pháp này là nhằm cho người mới bước vào cung thuật, nó rèn luyện cho lực tay bọn họ được ổn định.
Với trình độ của bản thân Âu Dương còn phải đi nâng tảng đá giả cây cung, vây quá không còn thiên lý nữa rồi.
- A? Vậy ngươi có thể rời khỏi cung tiễn doanh được rồi.
Âu Dương không phải chưa từng gặp qua trường hợp như vậy, có một số ít người tự cho rằng tài bắn cung của mình đã đủ gia nhập cung tiễn doanh, với chuyện này Trác Vũ đều không coi vào đâu, vì những người đó đa phần đều bị xạ thu trong cung tiễn doanh thử sức rồi vũ nhục một phen, sau đó đuổi ra khỏi cung tiễn doanh.
- Hắn nói hắn là thần xạ thủ.
Mã Tề đứng bên cạnh nói.
Mã Tề nói khiến Trác Vũ hơi sửng sốt, Trác Vũ nhìn Âu Dương, ánh mắt hơi có chút biến hóa. Bởi vì bản thân Trác Vũ là một than xạ thủ, trong cung tiễn doanh này cũng có không ít người ngang tài với Trác Vũ, hiện tại lại nghe Âu Dương trước mặt này nhận mình là thần xạ thủ.
- Ngươi là thần xạ thủ?
Trác Vũ vừa nói một tiếng thần xạ thủ ra khỏi miệng, nhất thời khiến không ít người xung quanh nhìn trộm về phía bên này. Phải biết rằng trong toàn bộ cung tiễn doanh chỉ có mười bảy người là thần xạ thủ, một trong đó còn bao quát cả Trác Vũ. Khi lên chiến trường, Trác Vũ không có khả năng theo bọn họ cùng hành động, bởi vì Trác Vũ còn là cường giả cửu giai đỉnh phong, đích ngắm mũi tên của hắn phải là cường giả siêu cấp của địch nhân.
Hiện tại có một gã thanh niên dĩ nhiên tự nhận mình là thần xạ thủ, điều này khiến cho những xạ thủ khác hiếu kỳ nhìn về phía Âu Dương. Có điều bọn họ phát hiện trên người Âu Dương không có bộc lộ khí tức của một kẻ tài năng như thế, so ra còn chênh lệch rất xa với thần xạ thủ, điều này khiến cho bọn họ hơi có chút thất vọng.
- Chỉ là một tên mạnh miệng tự nhận mình là thần xa thủ thôi.
Doanh trưởng cung tiễn doanh cầm theo chiến cung màu đen giống như Mã Tề, cũng chạy từ phía sân huấn luyện đi tới. Hắn nhìn thoáng qua Thứ Kiêu Cung phỏng chế trong tay Âu Dương, hắn lắc đầu.
Thứ Kiêu Cung phỏng chế của Âu Dương nhìn thoáng qua thực sự quá cầu kỳ rồi, căn bản không hề giống như một thanh chiến công, ngược lại càng giống với một tác phẩm nghệ thuật, một kiện trang sức phẩm. Doanh trưởng Khâu Vĩ rất hoài nghi lời thanh niên nhân này nói.
- Chiến cung của thần xạ thủ quả nhiên rất không bình thường.
Trong lời nói của Khâu Vĩ nghe được rất rõ ý tứ châm chọc, dù sao hắn cũng không thấy được bộ dáng thực sự của Thứ Kiêu Cung, thế nên nói ra lời này cũng là điều bình thường.
- Chiến cung không cần cứ phải giống theo bình thường, chỉ cần tài bắn cung của ta mạnh hơn ngươi là đủ rồi.
Âu Dương nhìn Khâu Vĩ, lời Khâu Vĩ vừa nói kỳ thực đã vũ nhục Thứ Kiêu Cung của Âu Dương, với tính tình của Âu Dương dù tốt đến mấy cũng thoáng có chút lửa giận.
Câu nói “Chỉ cần tài bắn cung của ta mạnh hơn của ngươi là được” vừa ra khỏi miệng Âu Dương, toàn bộ cung tiễn doanh nhất thời chỉ nghe tiếng hít thở. Phải biết, Khâu Vĩ có thể trở thành doanh trưởng cung tiễn doanh, là bởi vì tài bắn cung của Khâu Vĩ là cực mạnh trong cung tiễn doanh.
Lúc này một gã thanh niên có cùng tên gọi với huấn luyện viên trước đó của bọn họ, tự xưng mình có tài bắn cung mạnh hơn cả doanh trưởng, điều này sao có thể không khiến bọn họ kinh hãi đây. Có điều giật mình thì giật mình, nhưng bọn họ cũng không nguyện tin tưởng một tiểu tử đột nhiên xuất hiện kia lại có thể bắn cung giỏi hơn cả doanh trưởng bọn họ, phải biết rằng doanh trưởng bọn họ là đệ tử do đích tay huấn luyện viên ma quỷ kia dạy dỗ.
- Ha ha ha… Tốt, ta rất thích sự tự tin của ngươi.
Khâu Vĩ vừa lắc đầu vừa cười to, thế nhưng ai cũng nghe ra được, tiếng cười to của hắn chính là cười nhạo đối phương.
Không chỉ là Khâu Vĩ, lúc này toàn bộ cung tiễn doanh đều nở nụ cười, bọn họ cười Âu Dương cuồng vọng tự đại. Nói chính mình là thần xạ thủ cũng thoi, tuy rằng nhìn từ chiến cung, ngay cả việc hắn có thể là thần xạ thủ hay không còn khó, thế nhưng còn dám nói thuật bắn cung mạnh hơn doanh trưởng Khâu Vĩ, điều này khiến hết thảy mọi người trong cung tiễn doanh đều nghĩ tiểu tử này nhất định là điên rồi.
- Tiểu tử kia, muốn cuồng ngôn cuồng ngữ cũng phải có tiền vốn, tuy rằng ta không biết ngươi cố tiền vốn như thế không, nhưng nói ra những lời này, ta có thể hiểu thành ngươi đang khiêu khích toàn thể cung tiễn doanh đó.
Sắc mặt Khâu Vĩ bỗng nhiên biến đổi, nói:
- Nếu như ngươi là thần xạ thủ cũng không sao, nếu như ngươi không phải thần xạ thủ, như vậy ta sẽ tự mình đá đít ngươi ra khỏi cung tiễn doanh.
Khâu Vĩ hiển nhiên đã có chút nóng giận, hắn thân là doanh trưởng của cung tiễn doanh này, mỗi ngày bị thần xạ thủ là thủ hạ dưới quyền mình khiêu chiến cũng thôi, dù sao chênh lệch giữa bọn họ cũng không phải rất lớn, đây cũng là theo phương thức huấn luyện viên Âu Dương đã từng nói, có áp lực mới có động lực không ngừng tiến bộ.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thế nhưng ngày hôm nay, một mao đầu tiểu tử chạy đến cung tiễn doanh, mạnh miệng mói bản thân hắn là thần xạ thủ đã dành, còn nói thuật bắn cung của hắn mạnh hơn mình, hắn muốn gì đây? Hắn muốn làm doanh trưởng cung tiễn doanh?
- Đừng xem nhẹ người khác, nói không chừng một hồi nữa, liền biến thành ngươi nói lời cuồng ngôn đó.
Âu Dương tiếp nhận một bao đựng tên từ trong tay một cung tiễn thủ cách đó không xa, nhìn bên trong chứa đầy một trăm mũi tên ba cạnh, Âu Dương rút ra một mũi trong đó, nói:
- Tuổi trẻ không nhất định là không có thực lực…
Âu Dương nói xong, lắp tên ba cạnh lên trên dây cung, kéo dây cung của Thứ Kiêu Cung phỏng chế, nhìn hình nhân cách đó bảy trăm bước, buông tay thả dây cung…
Buông dây cung, mũi tên trong tay Âu Dương bắn đi, khi mũi tên vừa bay ra, hai mắt Trác Vũ nhìn chằm chằm, nó thực sự bay rất thẳng.
Một mũi tên này của Âu Dương thật nhanh, thế nhưng lúc này Âu Dương không dùng bất luận yêu khí gì, chỉ đơn thuần dựa vào thuật bắn cung của mình, dù tốc độ có nhanh nữa cũng không hề vượt qua khả năng theo dõi của Trác Vũ là một yêu cung thủ cửu giai.
Trác Vũ nhìn thấy rõ ràng được, mũi tên của Âu Dương tại lúc dây cung rung động, mũi tên dĩ nhiên hơi chấn động, sau đó lấy một phương thức cổ quái rời khỏi dây cung, rồi mũi tên ngay lập tức bắt đầu xoay tròn.
Phốc!
Tại ngoài xa bảy trăm bước, bia mục tiêu bị một mũi tên cường lực trực tiếp xuyên thủng, sau khi mũi tên xuyên qua còn tiếp tục bay thêm gần trăm bước rồi găm lại trên một gốc cây đại thụ.
Một mũi tên cường lực như vậy khiến một đám cung tiễn thủ nhìn đến líu lưỡi, coi như là thần xạ thủ cũng bị một mũi tên cường lực này dọa cho hoảng sợ.
Một tiễn này của Âu Dương không có sử dụng thủ pháp gì quá sức tưởng tượng, hắn chỉ đơn giản đạn dodongjj dây cung, khiến cho mũi tên lúc bắn ra liền lập tức xoay tròn, đây là một phương thức xạ kích đặc biệt của Âu Dương, Âu Dương biết loại phương thức xạ kích này bắn ra mũi tên có độ cường lực vượt xa tưởng tượng.
Đây cũng là một mũi tên cực mạnh trong tình huống Âu Dương không sử dụng yêu khí, Âu Dương tin tưởng, ngay cả không dùng bất luận yêu khí gì, một mũi tên này cũng đủ tạo thành thương tổn cho một yêu chiến sĩ thất giai đứng ngoài xa năm trăm bước, nếu không phải yêu chiến sĩ cửu giai đã yêu hóa, chỉ bằng thân thể chống đỡ một tiễn này, khẳng định sẽ thụ thương.
Tại trong mắt người khác, đây là một mũi tiễn cường lực, thế nhưng trong mắt Trác Vũ lại là một mũi tiễn thần kỳ vô cùng. Trác Vũ không thể tưởng tượng được, rốt cuộc phải thế nào mới có thể đạn động dây cung khiến mũi tên bắn ra xoay tròn nhưng không cần phải mượn sức gió.
Trác Vũ tính toán một chút, nếu nói mũi tên mình bắn ra hình đinh ốc có lực sát thương là mười, như vậy lực sát thương của mũi tên kia do Âu Dương bắn ra sẽ là một trăm. Thuật bắn cung kinh khủng như vậy đã vượt quá xa chính mình, Trác Vũ hoài nghi, có thể chỉ có thủ đoạn thần kỳ của Âu Dương mới có thể thắng được người này.
- Hừ, tên bắn ra cũng không phải càng mạnh càng tốt.
Khâu Vĩ rút ra một lượt hai mũi tên ba cạnh từ trong bao đựng của mình, nhìn lướt qua Âu Dương, tiếp tục nói:
- Nói tới tài bắn cung đỉnh phong phải nhắc tới huấn luyện viên của chúng ta, một cung của huấn luyện viên có thể đồng thời bắn ra bảy mũi, Khâu Vĩ chỉ học được chút da lông của huấn luyện viên, thế nhưng dù là da lông cũng đủ thắng ngươi rồi.
Khâu Vĩ đồng thời đưa hai mũi tên lên dây cung, sau đó giật dây cung, bắt đầu ngắm bắn.
- Doanh trưởng dùng chiêu thức một cung song tiễn này, dù là Trác Vũ nguyên soái cũng không so được, xem ra tiểu tử này nhất định thua rồi.
Một vài cung tiễn thủ dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Khâu Vĩ, hiện tại toàn bộ cung tiễn doanh cũng chỉ có một mình Khâu Vĩ mới có thể dưới tình huống không dùng bất luận lực lượng gì, một cung đồng thời bắn ra hai mũi tên.
Đây là kỹ thuật chân chính, ngay cả Trác Vũ cũng phải mặc cảm với tài bắn cung của Khâu Vĩ.
Các cung tiễn thủ trong cung tiễn doanh đều tràn ngập lòng tin với doanh trưởng bọn họ, bọn họ tin tưởng, chiêu một cung song tiễn này của doanh trưởng vừa xuất ra, nhất định có thể triệt để đánh bại tiểu tử này.
Bắn cung không chỉ cứ cường lực là được, theo như lời vị huấn luyện viên Âu Dương mặt lạnh của họ đã nói:
- Tài bắn cung là nghệ thuật, cung là một bộ phận thân thể của người bắn cung, lúc nào ngươi có thể tùy tâm sở dục không chế cung trong tay và mũi tên bay ra, như vậy ngươi mới chính thức được cho là một thần xạ thủ.
Cảnh giới của Âu Dương rất cao, cung tiễn thủ bình thường không thể liên hệ cây cung trong tay với thân thể của chính mình, bọn họ biết Khâu Vĩ đã đạt được một bước này, cây cung trong tay Khâu Vĩ đã giống như vật sống, có thể nói phương thức xạ kích của hắn được kế thừa một chút ít từ Âu Dương.
Sưu… Sưu…
Hai mũi tên đồng thời bay ra, cả hai mũi tên xoay tròn phiêu hốt trong không trung, tốc độ bay không tính là nhanh, thậm chí còn không tính là ổn định, so với một cung song tiễn của Âu Dương thì không tính là gì.
Thế nhưng hai mũi tiễn này lại vô cùng chuẩn xác, hai tiễn phân ra trái phải, hầu như cùng một lúc bắn trúng tới bia mục tiêu. Ngay khi hai mũi tên của Khâu Vĩ bắn trúng mục tiêu, xung quanh nhất thời bộc phát ra một trận tiếng hoan hô.
Ngay cả Mã Tề là người ngạo khí như vậy cũng không kìm lòng được giơ cao hai tay vỗ, khí phách bắn ra hai tiễn này của Khâu Vĩ đã có chút hình thức ban đầu của một cung song tiễn trong tay Âu Dương, chỉ cần cho Khâu Vĩ thêm thời gian, một cung song tiễn này sẽ được hắn nắm giữ thành thạo, nhưng thực ra mũi tiễn của Khâu Vĩ sẽ càng thêm đáng sợ.
Một cung bắn bảy tiễn chỉ là lời thuật lại của Âu Dương, đối với rất nhiều người khác đó chỉ là một mức cao vợi, chỉ có thể chiêm ngưỡng, căn bản không thể chạm đến.
Một cung song tiễn này thì có rất nhiều người đang nguyện ý theo đuổi, nếu như có thể khống chế tinh chuẩn hai mũi tiễn này theo như lời Âu Dương nói, như vậy trên chiến trường hầu như có thể biến thành những mũi tiễn vương đạo.
- Tiễn của Khâu Vĩ đã cường đại hơn trước đây rất nhiều, nếu cho hắn thời gian nửa năm nữa, một cung song tiễn này hẳn có thể có được năm phần hỏa hầu của huấn luyện viên.
Mã Tề nói với Trác Vũ bên cạnh, thế nhưng hắn không có phát hiện Trác Vũ căn bản không có cười gì.
Trác Vũ là người rõ ràng hơn nhất, nếu như so về thuật bắn cung, Trác Vũ xác thực thừa nhận không bằng được Khâu Vĩ, thế nhưng độ mạnh một tiễn vừa rồi của Âu Dương tuy không có gì đáng nói là ngoài sức tưởng tượng, thế nhưng cũng tuyệt đối đáng sợ hơn nhiều so với một cung song tiễn này.
- Thấy được không? Ngươi bắn được không?
Khâu Vĩ giơ cao cây cung màu mực với những người đang hoan hô, sau đó quay đầu nhìn về phía Âu Dương, ánh mắt hơi có vẻ khinh miệt.
- Ta?
Âu Dương không hề giải thích, đồng thời lấy ra hai mũi tên lắp lên dây cung của mình. Quay sang Khâu Vĩ, nói với một giọng như buồn cười:
- Ngươi đoán thử xem!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Đừng có giả bộ ta đây, tiểu tử, tài bắn cung của ngươi xác thực không tồi, như vậy đã đủ cho ngươi ở lại cung tiễn doanh rồi, thế nhưng một cung song tiễn này căn bản không phải là…
Mã Tề còn chưa nói xong, Âu Dương đã bắn ra hai mũi tiễn trong tay.
Một cung song tiễn này của Âu Dương vẫn như trước, rất tùy ý, tùy ý như mũi tên đầu tiên của hắn vậy. Đây chủ yếu là vì hiện tại thuật bắn cung của Âu Dương đã gần như đạt tới đỉnh phong, trình độ một cung song tiễn đối với Âu Dương hiện tại căn bản mà nói không tính là gì.
Ba…
Ngay khi vô số người đều dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn Âu Dương, một thanh âm đột nhiên truyền vào trong lỗ tai bọn họ, đây là thanh âm mũi tên phá khai.
Các cung tiễn thủ đều quay đầu nhìn lại, thế nhưng vừa nhìn tới, vẻ mặt bọn họ đều biến thành như gặp quỷ.
Đúng vậy, đích thực là gặp quỷ rồi. Bởi vì bọn họ thấy được một màn không thể tưởng tượng được.
Hai mắt Khâu Vĩ như dại ra nhìn vào bia tên, hắn không tin, hắn không tin ngoại trừ một người là huấn luyện viên, còn có người khác có thể bắn ra được mũi tên như vậy.
Hai mũi tên găm lên bia tên của mình lúc này đã bị mũi tên của ngươi ta trực tiếp xé dọc ra từ phía đuôi, đúng vậy, là hai mũi tên đồng thời bị xé dọc ra, thế nên dường như chỉ nghe thấy được một thanh âm.
Tất cả mọi người ở đây cũng đều hiểu đây là nguyên nhân gì, đây là vì cả hai mũi tên hoàn toàn bắn trúng mục tiêu vào cùng một thời điểm, chỉ có như vậy mới có thể chỉ tạo ra một âm hưởng.
Thế nhưng đây vẫn chưa phải chỗ đáng sợ nhất, những cũng tiễn thủ này đều biết, chỗ đáng sợ nhất chính là bọn họ hầu như không thấy được quỹ tích đường bay của mũi tên.
Điều này nói lên cái gì? Nói rõ tốc độ mũi tên không hề bị giảm bớt khi cùng lúc bắn ra hai mũi tên, tốc độ bay ra của chúng vẫn như khi chỉ bắn ra một mũi, mọi người ở đây không ai biết được muốn làm như vậy thì khó cỡ nào, có điều bọn họ đều biết, có thể làm được như vậy cũng chỉ có một người là cựu huấn luyện viên của bọn họ mà thôi.
Huấn luyện viên Âu Dương đã được bọn họ thần hóa, là thần trong giới bắn cung, căn bản không thể tưởng tượng được trình độ của hắn rốt cuộc đã tới mức nào. Có người từng nỗ lực thăm dò Âu Dương, hỏi xem bảy mũi tên đã phải là cực hạn của Âu Dương hay chưa, tuy rằng Âu Dương không có nói rõ, thế nhưng nhìn từ vẻ tươi cười và sự tự tin hiện lên trên nét mặt, tất cả mọi người đều biết, cực hạn của Âu Dương tuyệt đối không chỉ giới hạn ở mức một cung bắn bảy mũi tiễn.
Đúng vậy, nếu như là Âu Dương sử dụng toàn lực, một cung nhiều nhất có thể bắn ra tới mười hai mũi tiễn, đây chỉ là tình huống bắn ra mười hai mũi tiễn theo cung thuật đơn thuần, nếu bắn tên đựa vào yêu khí, với yêu đan huyết sắc của mình, Âu Dương có thể đồng thời bắn ra một trăm hai mươi tám mũi tiễn, có điều đó không còn là tài bắn cung nữa, nó chỉ có thể coi là công pháp hoặc năng lực.
Âu Dương vẫn luôn tôn trọng kỹ thuật tuyệt đối, thân là một cung tiễn thủ, không có gì trọng yếu bằng kỹ thuật tuyệt đối.
Trác Vũ nhìn hai mũi tiễn trên bia tên của Khâu Vĩ bị xé ra vẫn còn run lên, cạnh mũi tên cắm trên bia tên còn hơi vặn vẹo, hắn biết thuật bắn một cung song tiễn của người này đã đại thành rồi.
Trác Vũ nhớ rõ lời Âu Dương từng nói, khi nào mới tính một cung song tiễn được đại thành? Đó chính là một cung bắn ra song tiễn có thể tùy ý bắn trúng mục tiêu, người bắn ra phải khống chế được chuẩn xác tốc độ và quỹ đạo bay của hai mũi tên, đương nhiên quan trọng nhất là hai mũi tên bắn ra phải có cảm giác giống như chỉ bắn một mũi tên.
Trác Vũ hiểu loại cảm giác này là như thế nào, đó chính là tiêu chí của thần xạ thủ, chính là xoắn ốc.
Âu Dương dùng một cung đồng thời bắn ra bảy mũi tên, cả bảy mũi tên không chỉ mỗi một mũi đều có lực xoắn ốc, hơn nữa chùng còn có thể lấy một loại phương thức xếp thành một hàng rồi đồng loạt xoay tròn, loại bắn cung quỷ dị này tại trong mắt cung tiễn thủ đã không thể dùng thần xạ thủ để hình dung nữa, đây chân chính đã thành thần tiễn.
- Đây…. Điều này sao có thể?
Khâu Vĩ đại ra nhìn bia tên, Khâu Vĩ biết, một cung đồng thời bắn ra song tiễn này của Âu Dương đã đạt được đại thành rồi. Trong mắt Khâu Vĩ, một cung song tiễn này tuyệt đối có được tám phần mười hỏa hầu của huấn luyện viên Âu Dương.
- Sư phụ nói cho ta tới trong cung tiễn doanh này, sư phụ cũng nhắc với ta về ngươi, có phải ngươi tên là Khâu Vĩ?
Âu Dương không muốn đả kích Khâu Vĩ quái mức, thế nên mới thương hại cấp cho Khâu Vĩ một lý do giải thích nho nhỏ.
- Sư phụ?
Nghe được hai chữ sư phụ, toàn bộ người trong cung tiễn doanh đều đưa hai mắt nhìn chằm chằm lên người Âu Dương, bản thân hắn đã có thuật bắn cung đáng sợ như vậy, sư phụ hắn là ai đây? Chẳng phải nói sư phụ hắn đã thành thần rồi?
- Sư phụ ta cũng cùng tên với ta, cũng là Âu Dương!
Bản sự tự biên tự diễn của Âu Dương không kém, vừa nói ra một câu này, liền khiến trong mắt toàn bộ người trong cung tiễn doanh lấp lóe một đạo quang mang.
- Ha ha ha…
Khâu Vĩ cười phá lên như điên, có điều cười xong hắn liền mở miệng nói:
- Ha ha… Ta đã nói rồi, trên thế giới này vì sao có thể có người thần kỳ như huấn luyện viên, hóa ra là đồ độ của huấn luyện viên, trách không được, trách không được, lão Khâu ta thua tuyệt không oan uổng.
Khâu Vĩ vừa nghe Âu Dương nói hắn là đồ đệ của huấn luyện viên, nhất thời lấy lại được bình thường.
Có thể bái Âu Dương làm sư phụ, đầu tiên ngoài tạo nghệ bắn cung không cần phải nói, toàn bộ cung tiễn doanh bọn họ, ngay cả Trác Vũ là nguyên soái của Đa La, là cửu giai đỉnh phong cũng không thể gọi Âu Dương một tiếng sư phụ, thế nên có thể tưởng tượng được muốn thành đồ đệ của huấn luyện viên cần phải có điều kiện tiền đề cỡ nào.
Trác Vũ nhìn Âu Dương, trong mắt hắn lóe lên một tia tinh ranh như đã hiểu ra chút gì đó, thế nhưng Trác Vũ là người thông minh, hắn biết người thông minh đôi khi phải hiểu biết làm sao hồ đồ, cái gì nên thấy cái gì không nên thấy.
Trác Vũ cũng giống như rất nhiều người trong cung tiễn doanh, hắn làm bộ không hề minh bạch, thế nhưng dù hắn giả bộ thế nào, nhưng không thể phủ nhận trong lòng hắn đã yên ổn hơn không ít.
Âu Dương phảng phất như một câu định hải thần châm, Đa Minh từng nói qua, chỉ cần Âu Dương không rời khỏi Đa La, như vậy ngay cả làm đại địch toàn thiên hạ, Đa La cũng dám chiến một trận.
Âu Dương đương nhiên được lưu lại cung tiễn doanh, trước không nói tới tài bắn cung của hắn thừa sức được giữ lại, chỉ riêng thân phận được hắn tự mình nói ra cũng đủ cho hắn được quyền lưu lại.
Đương nhiên rồi, thân phận cũng cần có tài nghệ khẳng định, bằng không ngay từ lúc ban đầu, nếu Âu Dương nói luôn mình là đệ tử của huấn luyện viên bọn họ, dù đám người cung tiễn doanh có ngu ngốc đến mấy cũng không tin tưởng được.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế