Phì, Tào Ny Ny phun cả chè ra, may quay đầu kịp, phun lên đất. Tử tế nghĩ lại, ngực chị Dư quả thật là to như hai trái bưởi, chỉ là hơi sệ nên nhìn không đẹp, trông lại còn như gánh nặng vậy.
"Cái đồ thiếu đạo đức nhà cậu, chú của Dư Hữu Dung là chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị, cẩn thận cô ta nghe được trả thù cậu đó. Người đàn bà này không phải vừa đâu, mấy lần cãi nhau với chồng còn cầm dao chặt thịt đuổi chồng chạy tóe khói. Là người chanh chua nhất thị ủy đó, cậu đừng có trêu cô ta. Tớ nói cậu nghe, cô ta thích nhất là tán tỉnh trai trẻ, ghét nhất là thấy chồng nói chuyện với đàn bà khác." Tào Ny Ny nói như thật, Dương Phàm nghĩ mà trong lòng không khỏi thầm sợ hãi, tin này quá quan trọng.
"Ha ha, xem ra làm chồng cô ta thật sự là phải cần dũng khí đó." Dương Phàm không thể không cười.
Tào Ny Ny lấy tay ôm bụng, một tay đặt lên vai Dương Phàm lại nói:" Tiễu Thiến Thiến có biệt danh là người mẫu thị ủy, khi đi đường cậu chú ý mà nhìn, đi như mèo vậy. Con bé này không có uy hiếp gì, bố nó trước kia là phó thị trưởng thường vụ nhưng mấy năm trước trúng gió lên bàn thờ ăn chuối cả nải rồi, giờ nó toàn bám đít Ngô Yến. Trần Hưng thì là thi vào ủy ban thành phố, không có bối cảnh gì cả. Anh ta là chân sai vặt trong ủy ban thành phố, cậu có thể kết thân với anh ta một tí cũng được. Cậu của Viên Diệc Đạo chính là bố của tớ, bình thường cậu ta cười đùa cợt nhả không đàng hoàng chút nào, không ít lần bị bố tớ mắng cho té tát. Cuối cùng nói đến Hồ Tiến Học, khoa trưởng khoa tổng hợp, bí thư chuyên trách của Trầm Minh, công phu viết lách rất giỏi, làm người cực kỳ bình tĩnh. Danh tiếng trong ủy ban thành phố rất tốt, chỉ là nghe nói vợ anh ta là người nông thôn, đi theo Trầm Minh hai năm cũng không chuyển vợ lên thành phố."
Một câu nói vô ý của Tào Ny Ny lại thu hút sự chú ý của Dương Phàm, Hồ bí thư thân là bí thư của thư ký thị ủy, vấn đề công tác của vợ lại không thèm giải quyết, đây là vì sao? Theo lý thì thân là bí thư của thư ký thị ủy, cấp dưới chẳng lẽ lại không nịnh bợ hay sao? Chỉ cần anh ta mở miệng, thiếu gì người nhảy vào xum xoe chứ? Người này nếu không phải là quá liêm khiết thì là quá giả tạo.
Sau khi nói về mọi người trong ủy ban thành phố xong, Tào Ny Ny cuối cùng cũng im lặng, hai người vừa tán gẫu vừa ăn cơm, bầu không khí cũng từ từ tốt lên. Thấy Dương Phàm vui vẻ, Tào Ny Ny đột nhiên ghé sát tới nhỏ giọng nói:" Dương Phàm, 24 tháng này là sinh nhật tớ, cậu đi xem phim với tớ nhé?"
Yêu cầu này khiến Dương Phàm không biết lúc quay về nên xử lý vấn đề Tào Ny Ny yêu mình đơn phương như thế nào.
"Tào Ny Ny, cậu thích tớ ở điểm gì?" Dương Phàm đột nhiên nghiêm mặt nói, trong lòng quyết định nhanh tay giải quyết dứt khoát, giả như Tào Ny Ny nói yêu thầm mình từ lúc cao trung, Dương Phàm sẽ nói cho cô ta biết rằng mình có bạn gái rồi để cắt đứt tình ý của cô ta.
Dương Phàm nhớ quả thật là có việc này, lúc đó hình như Dương Phàm và Trầm Ninh hai thằng cùng nhau bùng học, trốn từ cửa sau để tới hàng net lên mạng xem JAV, đi ngang qua một con ngõ nhỏ sau trường thì nghe có tiếng nữ sinh kêu cứu. Hai thằng đang ở cái tuổi bồng bột máu chiến, lặng lẽ cầm lấy hai thanh gỗ rồi đi tới úp xọt bốn thằng lưu manh, Dương Phàm và Trầm Ninh cũng ăn đòn không ít, quần áo te tua. Sau khi đánh cho đám côn đồ vắt giò bỏ chạy, kết quả lại không thấy đứa nữ sinh đó đâu cả. Vì việc này, Dương Phàm còn lỗ một bộ đồng phục, mặt mày xưng vù bị cô chủ nhiệm phát hiện, gọi vào văn phòng mắng cho một trận nên hồn, dạy Dương Phàm không được theo Trầm Ninh học thói hư tật xấu vân vân.
Dương Phàm đương nhiên sẽ không tính món nợ cũ này, chỉ là có điểm cảm khái nói:" Oan ức đã được rửa sạch rồi! Khó trách từ đó về sau, cậu không bới móc tớ với Trầm Ninh nữa, tờ còn cho rằng cậu bận thi không thèm quan tâm tới hai đứa mất dạy này, ai mà biết được trong đó còn có nguyên do như thế."
Tào Ny Ny bỗng ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn Dương Phàm nói:" Hôm sau tớ thấy cậu mặt mũi xưng u, trong lòng tớ cũng đã không thể quên được cậu rồi. Trong đầu luôn hiện lên hình bóng của cậu, người cứ ngẩn ngơ, kết quả đi thi không làm được bài, nên không dám chọn đại học B. Lúc tốt nghiệp, tớ cố lấy dũng khí tặng cậu sổ kỷ niệm, trong đó có kẹp một tấm vé xe phim, lại còn dặn cậu phải xem kỹ, lúc đó cậu cũng đã đồng ý rồi." Nói tới đây, mắt Tào Ny Ny đỏ lên, nước mắt tuôn rơi, nghẹn ngào cầm tay Dương Phàm hỏi:" Vì sao tớ đợi ở rap tới lúc hết phim cậu cũng không hề xuất hiện? Cậu có biết rằng hôm đó rạp chiếu cái gì tớ cũng không biết hay không."
Việc nói tới đây, Dương Phàm có muốn cứng rắn cũng không thể nữa. Tào Ny Ny nhớ tới sự ủy khuất mình phải chịu năm đó, nhịn không được hai tay ôm lấy Dương Phàm mà nức nở. Dương Phàm cũng chỉ còn có thể vỗ lưng Tào Ny Ny, hạ giọng giải thích:" Tớ thật sự không biết, lúc đó tớ chưa đóng xong học phí. Sau khi nhận bằng tốt nghiệp về tới nhà thì một người hàng xóm đang đợi ở đó, giới thiệu tớ tới công trường làm việc. Tớ tiện tay để sổ kỷ niệm trong tủ rồi đi tới công trường ngay trong đêm rồi, sau này cũng không có xem. Haha, tớ vác than những 15 ngày, một ngày 30 đồng, mùa hè nóng thế nào thì cậu biết rồi đấy, tróc hết cả da, về tới nhà là leo lên giường ngủ luôn, tắm rửa ăn cơm mẹ tớ cũng phải bắt tớ mới làm. Có một ngày tớ không cẩn thận bị trật chân, nhưng tớ không dám nghỉ, sợ bị người ta chiếm mất việc. Cổ chân sưng vù... ."
Tào Ny Ny không ngờ gia đình Dương Phàm lại khổ như vậy, nghe xong liền ngừng khóc, ngẩng mặt lên nhìn Dương Phàm không chút biểu tình giống như đang kể chuyện người khác vậy, Tào Ny Ny lòng đau như cắt, nhịn không được đưa tay che miệng Dương Phàm nói:" Dương Phàm cậu đừng nói nữa, tớ nghe đau lòng lắm. Đều là tại tớ không tốt, không thể trách cậu được."
Lúc này, Tào Ny Ny đã bỏ ý nghĩ thăm dò lai lịch Trần Chính Hòa, trong đầu toàn là hình ảnh Dương Phàm dưới cái nắng chói chang, khập khiễng vác than.
Dương Phàm thở dài một tiếng, cúi xuống nhìn khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của Tào Ny Ny, lấy tay lau nước mắt cho cô ta nói:" Muốn trách thì trách ông trời đi, nếu hôm đó tớ đọc sổ kỷ niệm trên đường về, tớ khẳng định sẽ không lỡ hẹn đâu."
Tào Ny Ny sau khi hòa hoãn lại, nhẹ đẩy Dương Phàm ra, nhìn Dương Phàm nói:" Dương Phàm, mấy năm đại học nhìn bạn bè trong ký túc có đôi có cặp, cũng có người theo đuổi tớ, nhưng tớ lần nào cũng nhớ tới cậu, tớ chỉ có thể nghĩ tới bóng hình cậu thôi. Tớ không cần biết bây giờ cậu có bạn gái hay không, nếu có tớ cũng sẽ tranh với cô ta, dù gì tớ cũng ở gần bên cậu, tớ không tin tớ lại thua cô ta.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Mì cung đình
Cho dù Tào Ny Ny có cái thói xấu này, nhưng sự si tình này chắc chắn khiến Dương Phàm mềm lòng. Dương Phàm cười khổ thở dài nói:" Tào Ny Ny, cậu chắc tớ sẽ thích cậu sao?"
Lúc này Tào Ny Ny làm ra vẻ không cần đếm xỉa, không chút hoang mang cười nói:" Cậu có thể không thích tớ nhưng cậu không thể cấm tớ thích cậu."
Câu nói này nghe rất giống Quỳnh Dao nha.
Dương Phàm không có trả lời câu nói của Tào Ny Ny, nhớ tới những lời Trần Chính Hòa đã nói qua, lại thở dài nói:" Tớ không thể cấm cậu thích tớ, nhưng con người ai cũng sẽ thay đổi, có những việc tớ không cách nào kiểm soát. E rằng hai ta sẽ không có kết quả."
Tào Ny Ny ngẩn người ra, lập tức nổi nóng nói:" Hừ, không có kết quả thì đã sao? Tớ sẽ làm người tình của cậu, trong tv người tình còn sung sướng hơn là vợ nữa kìa."
Dương Phàm lập tức trợn mắt há mồm, cười ha ha. Sau khi cười chán Dương Phàm bảo:" Được rồi, ăn cơm đi kẻo nguội hết bây giờ. Muốn đeo đuổi tớ thì cứ đeo đuổi, nhưng muốn làm người tình chơi trò vụng trộm thì còn phải xem tớ có chấp nhận hay không đã."
Thái độ mập mờ này, Dương Phàm cũng phải cố làm ra. Lúc này cũng chỉ đành trơ mắt ếch ra mà nhìn thôi. Không nói chuyện cũ nữa, tâm tình của Tào Ny Ny cũng tốt hơn nhiều, gật đầu rồi hai người tiếp tục ăn.
Dương Phàm vừa ăn vừa thầm nghĩ, Tào Dĩnh Nguyên giỏi bo bo giữ mình, bản thân là thư ký chính pháp ủy còn kiêm luôn chức cục trưởng cục công an thành phố, rất có máu mặt trong ban thường trực thị ủy, nếu như có thể cho ông ta một ân huệ có lẽ sẽ tranh thủ được gì đó, cho dù không tranh thủ được thì sau này chắc chắn sẽ có lúc dùng tới.
Nghĩ tới đây, thấy Tào Ny Ny đặt đũa xuống, cầm khăn lau mồm, Dương Phàm cố làm ra vẻ trầm ngâm một phen nói:" Tào Ny Ny, có việc này tớ cảm thấy cậu nên được biết."
Tào Ny Ny hiểu sai rồi, còn cho rằng Dương Phàm nói về chuyện bạn gái, lập tức khẩn trương. Dương Phàm không nhanh không chậm cười nói:" Trưa hôm nay thị ủy mở cuộc họp lâm thời đã đưa ra quyết định lập tức đình chỉ công việc điều tra của cục vệ sinh môi trường thành phố về vấn đề ô nhiêm của tập đoàn Tề Nhĩ Đặc đồng thời chuyển sang yêu cầu hỗ trợ kỹ thuật từ cục vệ sinh môi trường Vu Thành. Lãnh đạo thị ủy vô cùng coi trọng việc này, quyệt định để Ngô Yến dẫn tớ tới Vu Thành liên hệ về thủ tục liên quan trước, chiều nay sẽ lên đường."
Tào Ny Ny đầu tiên là sững người rồi lập tức mắt sáng lên, có chút nghi hoặc nhìn Dương Phàm nói:" Cậu nói với tớ việc này làm gì? Đây chính là nguyên nhân cậu tới Vu Thành công tác sao?"
Dương Phàm gật đầu, ý vị thâm trường cười. Tào Ny Ny bỗng nhiên tỉnh ra, lập tức lấy điện thoại, cũng không thèm tránh Dương Phàm mà cứ thế bấm số của Tào Dĩnh Nguyên.
"Bố à, bên cạnh có người không vậy? Có một việc... ." Tào Ny Ny nói việc này ra, đầu bên kia im lặng mấy phút không thấy trả lời, tiếp sau đó Tào Ny Ny liên tục gật đầu. Sau khi cúp máy Tào Ny Ny nở nụ cười cảm kích với Dương Phàm nói:" Bố tớ nói có khả năng sẽ kết thúc khảo sát sớm hơn dự định."
Giữ lại tâm tư nhắc nhở Tào Dĩnh Nguyên, Dương Phàm làm ra vẻ đùa giỡn nói:" Thế hả. Dự báo thời tiết nói nửa tháng gần đây thời tiết xấu, nên thừa lúc trời đẹp mà giặt giũ đi."
Tào Ny Ny không hiểu Dương Phàm ám chỉ gì, bất quá câu này nhất định khi quay về phải bảo cho bố biết. Bữa cơm này là Tào Ny Ny trả, Dương Phàm cũng không có tranh, cảm thấy không cần thiết phải giữ thể diện với cô ta. Tào Ny Ny đưa Dương Phàm tới trước cổng ủy ban thành phố, sau khi Dương Phàm xuống thì hạ cửa sổ cười nói:" Nhớ là cậu nợ tớ một bữa xem phim đấy."
Dương Phàm vẫy tay đi vào trong, Tào Ny Ny bình tĩnh lại suy nghĩ, cảm thấy trong lời Dương Phàm vừa rồi khẳng định là có hàm ý. Nhớ tới cái câu con người sẽ thay đổi của Dương Phàm, Tào Ny Ny cảm giác được biến hóa phát sinh với Dương Phàm, so với lúc trước có một loại trầm ổn không thể diễn tả thì không nói làm gì, đến lời nói cũng rất là kín đáo. Tào Ny Ny do dự một lúc, rồi lại lấy điện thoại ra gọi cho Tào Dĩnh Nguyên.
Dương Phàm không nhiều lời, lái xe ra khỏi trụ sở rồi đi thẳng lên đường cao tốc.
Lúc bắt đầu Dương Phàm còn lo trên đường Ngô Yên sẽ nói nhiều, kết quả người ta sau khi lên xa liền nhắm mắt lại không hề có ý chủ động lên tiếng. Dương Phàm cũng không thích chuyện phiếm, chuyên tâm lái xe tới Vu Thành. Hành trình hơn một tiếng cứ thế qua rất nhanh, sau khi xe ra khỏi đường cao tốc, Ngô Yến liền kịp thời mở mắt ra. Dương Phàm trong lòng thầm nghĩ có phải Ngô Yên giả vờ ngủ hay không?
"Ngô chủ nhiệm, chị thấy chúng ta nên tới đâu trước? Hay là tới thẳng cục vệ sinh môi trường?" Dương Phàm tôn trọng hỏi một câu, Ngô Yến trợn mắt kinh ngạc nói:" Cụ thể thì Quý thư ký không có dặn, chỉ bảo tôi phối hợp với cậu mà thôi. Tôi nói cho cậu nghe, tôi đi theo chỉ lo việc hậu cần cho cậu, lúc thanh toán cậu gọi tôi một tiếng là được rồi."
Câu nói này nghe rất hay, nhưng Dương Phàm trong lòng lại không nghĩ vậy. Tôi thấy chị tới để giám sát xem tôi rốt cục là thông qua gì để giải quyết việc này mới đúng. Người có chút đầu óc ai cũng sẽ nghĩ tới điểm này, chị tưởng tôi ngu chắc.
"Lưu manh, sao hôm nay tốt thế, còn nhớ gọi điện thoại cho chị nữa cơ đấy?" Trong lời nói của Chúc Vũ Hàm có thể nghe ra một loại vui sướng nhịn không được, Dương Phàm trong lòng cảm thấy hơi ấm áp, so với đám người trong ủy ban thành phố, Chúc Vũ Hàm khẳng định là thật lòng đối tốt với mình.
"Chị à, chị có quen ai ở cục vệ sinh môi trường Vu Thành không. Người nào mà có quyền quyết định đó, em có việc cần làm." Lúc Dương Phàm nói chuyện, Ngô Yến hơi nhắm mắt nhưng tai lại dựng lên.
"Cục vệ sinh môi trường hả? Chị không quen bên đó, nhưng em có thể tìm Chu Tử Dương, ở Vu Thành ai mà dám không nể mặt anh ta chứ?" Chúc Vũ Hàm cười hi hi nói, trong giọng nói rõ ràng là có mùi khác. Dương Phàm nào dám tới sườn núi xuống lừa, liên tục cười khổ nói:" Không phải là có chị của em ở đây rồi sao? Lý nào lại làm phiền người khác chứ."
"Ha ha, coi như em biết điều, đến chỗ chị đi, chị đọc địa chỉ.. ."
Dương Phàm vội nói:" Không cần vội, có địa chỉ thì em cũng không tìm ra. Với cả em đi với cấp trên, có tiện không? Nếu không được thì em tới khách sạn trước nhé?"
Chúc Vũ Hàm nghe xong mắng:" Chả nhẽ em lại làm xấu mặt chị như thế, tới Vu Thành còn tự mình đi tìm khách sạn sao? Thế này đi, em cứ đi thẳng, tới gần cửa bệnh viện đường sắt đợi, chị tới đón em ngay đây."
Ba người xuống quán bar tìm chỗ ngồi, sau khi gọi ba ly cà phê, Chúc Vũ Hàm nhìn sang Dương Phàm. Ý tứ đó chính là nói đã đến lúc bàn việc chính rồi.
Dương Phàm đem việc ô nhiễm của tập đoàn Tề Nhĩ Đặc đại khái nói ra, không có đề cập đến sự tranh đấu trong cuộc họp ban thường trực mà nói tới việc quần chúng đang làm ầm ĩ lên, tỏ ý không tin cục vệ sinh môi trường thành phố Uyển Lăng vv. Cho nên thành phố mới phái Ngô Yến và Dương Phàm tới xin cục vệ sinh môi trường Vu Thành hỗ trợ.
Chúc Vũ Hàm là người thông minh, sao có thể không hiểu trong lời của Dương Phàm có ẩn giấu ý khác, chỉ là trước mặt Ngô Yến không tiện nói ra mà thôi. Việc này nghĩ kỹ thì cũng không khó hiểu, một việc lớn như vậy, sao tới phiên một phó chủ nhiệm của ủy ban thành phố ra mặt? Khẳng định là có liên quan tới Dương Phàm, không chạy đi đâu được. Nghĩ thông chi tiết này, Chúc Vũ Hàm trầm ngâm một phen nói:" Đợi lát chị đưa số của Chu Tử Dương cho em, em cứ nói em tới Vu Thành nhờ anh ta chút việc, hiện tại đang ở khách sạn, nói là chị cũng đang ở đây luôn thì nội trong vòng mười phút anh ta khẳng định sẽ tới."
An bài của Chúc Vũ Hàm có thể nói là hao tổn tâm huyết. Bí ẩn trong đó không thể nói cho người ngoài biết được, Dương Phàm hội ý cười cảm kích, lấy điện thoại ra.
Chúc Vũ Hàm tìm số của Chu Tử Dương rồi đưa cho Dương Phàm, sau khi Dương Phàm gọi liền nghe thấy Chu Tử Dương có điểm bực mình nói:" Ai đó?"
Dương Phàm nghe thấy bên kia có tiếng rên của đàn bà, không khỏi thầm chửi cái lão dâm tiện Chu Tử Dương này, có việc tốt như vậy cũng không gọi anh em một tiếng. Ngẫm lại thì hai người còn chưa đến mức anh em, Dương Phàm bất giác cười, nhìn Chúc Vũ Hàm một cái rồi hạ giọng bảo:" Là em, Dương Phàm đây. Đại ca à, đừng nói em không nhắc anh đó, chị em đang ngồi đối diện em đây này, tiếng động nhỏ một tí đi."
"Chết mẹ!" Chu Tử Dương kêu thảm một tiếng, chắc là xả ngay tại chỗ rồi. Sau khi thở dốc, Chu Tử Dương lại nói:" Chú em à, cảm ơn chú mày nha. Chú mày đang ở đâu? Tối nay anh mời cơm nhất định phải gọi cả tiểu Vũ đi đấy, hehe."
Dương Phàm nói tên của khách sạn ra, Chu Tử Dương liền nói:" 10 phút nữa anh tới."
Đặt điện thoại xuống, ánh mắt sắc như đao của Chúc Vũ Hàm đã kéo tới, có điểm ngoài cười nhưng trong không cười lườm Dương Phàm nói:" Sao không nói nhỏ nữa vào? Anh ta lại đang làm chuyện bậy bạ chứ gì? Em đừng có nói hộ anh ta, anh ta là loại người nào chị quá rõ rồi. Lại là cái con thư ký đó chứ còn ai vào đây nữa, hừ hừ!"
Dương Phàm xấu hổ cười nói:" Chị à, em còn phải nhờ người ta đó."
"Chị nhổ vào, không có anh ta làm không được việc hả? Chị đây chỉ là lười không muốn ra mặt thôi. Không phải chỉ là một cái cục vệ sinh vớ vẩn thôi sao? Em có tin một cuộc điện thoại của chị là cục trưởng cục vệ sinh môi trường nhất định trong vòng nửa giờ là có mặt không? Còn phải mời cơm chúng ta nữa cơ đấy." Chúc Vũ Hàm hơi ngang ngược vung tay nói, Dương Phàm liên tục gật đầu bảo đúng:" Đúng đúng, đừng nói là Vu Thành, cho dù cả tỉnh Giang Nam, có chị của em việc thì việc gì làm không xong chứ?"
Dương Phàm nói rồi liếc Ngô Yến một cái. Cô ta luôn cười và nghe rất chăm chú, lúc này đây toàn thân bỗng run rẩy, ném lại cho Dương Phàm một ánh mắt hỏi dò, Dương Phàm vô ý gật đầu. Ngô Yến thấy Dương Phàm gật đầu xong bèn ngồi ngay ngắn lại. Tiểu tiết này Dương Phàm nhìn rất rõ, tâm lý nghĩ tới quan hệ giữa Ngô Yến và Trầm Minh, người đàn bà này không đơn giản một chút nào, ngộ tính rất cao.
Au, Dương Phàm kêu đau, hóa ra chân đang bị dẫm lên, xem ra việc liếc mắt với Ngô Yến đã bị Chúc Vũ Hàm bắt gặp. Ngô Yến đoán Dương Phàm bị đá, nhịn không nổi bật cười, hơi quay đầu đi chỗ khác.
Dương Phàm thấy Chúc Vũ Hàm đang dương dương đắc ý như bắt gian thành công vậy, trong lòng tức giận, Ngô Yến lúc này lại rất phối hợp đứng lên nói:" Tôi đi toilet cái."
Ngô Yến vừa đi khỏi, Dương Phàm lập tức khom người tóm lấy chân Chúc Vũ Hàm. Vừa rồi cô ta quả thật ra tay quá ác, Chúc Vũ Hàm tới gần, miệng kề bên tai Dương Phàm nói:" Lần sau còn để chị bắt gặp em cũng với đàn bà khác liếc mắt đưa tình, chị xẻo hàng luôn đó."
Hai người ngồi không biết nên nói gì, chỉ là một người thì ánh mắt đang truy sát, người kia thì đang né tránh. Cũng không biết đã bao lâu, tiếng giầy cao gót vang lên, Ngô Yến đã quay lại.
"Phó tổng giám đốc Chúc, Dương Phàm, tại sao hai người lại im lặng thế?"
Vẻ mặt của Chúc Vũ Hàm mang theo chút xấu hổ, lườm Dương Phàm một cái. Sau đó làm ra vẻ đãng trí nói:" Đang nghĩ tới việc chính ấy mà, lát nữa con trai của thư ký thị ủy tới, hai ngươi nên bàn trước những gì cần nói đi. Tôi cũng đi toilet cái đã."
Chúc Vũ Hàm nói xong đứng lên đi luôn, Ngô Yến kỳ quái nhìn Dương Phàm nói:" Sao thế? Không phải cậu thừa lúc tôi không có ở đây mà vô lễ với người ta đó chứ?"
Ngô Yến đương nhiên hiểu được Chu Tử Dương sẽ làm ra vẻ khinh thường, chủ động đưa tay tới. Nói ra thì dung mạo Ngô Yến cũng không tồi, Chu Tử Dương thân là đàn ông cũng nhìn mấy phát cho no mắt đã, sau khi bắt tay Ngô Yến một cái tượng trưng, Chu Tử Dương không hiểu nói với Dương Phàm:" Chú em đang định làm gì đấy? Đang yên đang lành lại chạy vào ủy ban thành phố Uyển Lăng làm gì? Sang Vu Thành đi, vào làm ở tập đoàn ô tô Trường Giang, đảm bảo chú trong vòng hai năm là lên chức."
Ngô Yến ở bên nghe xong mà toát mồ hôi hột, vị này không ngờ lại không nể mặt chút nào, tốt xấu gì thì mình cũng là cấp trên của Dương Phàm mà, mặc dù đây chỉ là trên danh nghĩa.
Dương Phàm cười nhạt bảo:" Việc này anh đi mà nói với chị em đấy."
Chu Tử Dương nghe thấy trong lời Dương Phàm có ý nói Chúc Vũ Hàm là người sắp đặt, lập tức bị Dương Phàm xé da hổ làm cờ lớn dọa cho một trận, vội lắc đầu nói:" Thế thì thôi, anh không dại gì mà dây vào chị chú." Bị dọa không phải chí có Chu Tử Dương, còn có Ngô Yến ở bên đang thầm lấy làm mừng rằng mình đã lựa chọn quá chính xác.
Dương Phàm liếc Ngô Yến một cái, không nhanh không chậm nhưng mang theo một cỗ uy hiếp nói:" Ngô chủ nhiệm, việc về chị của tôi, quay về đừng nói cho ai biết nữa đấy."
Dương Phàm dùng cái giọng không thèm quan tâm bảo:" Ngô chủ nhiệm à, lúc có người ngoài thì cứ gọi tôi là tiểu Dương đi."
Chu Tử Dương tiếp lời:" Chú em quá khiêm tốn rồi. Đúng rồi, chiếc Santana biển Uyển Lăng ở bên ngoài là chú lái à? Lúc nào chú phải quay về cứ lấy chiếc Lincoln của anh mà đi cho nó máu. Hồ sơ thủ tục ở trong xe hết rồi đấy."
Thấy Chúc Vũ Hàm đang đi tới đây, Dương Phàm cười nói:" Lái xe xịn thế làm cái gì chứ? Em không muốn cho người ta cái cảm giác mình là dân tham ô."
Chúc Vũ Hàm lại cười lạnh nói:" Cô ta cũng hợp lắm đó."
Dương Phàm bị hai người liên thủ tấn công, chỉ đành cười lắc đầu, trong lòng lại đang nghĩ, trải qua việc Chu Tử Dương và Chúc Vũ Hàm cùng nhau dạy cho một bài học, Ngô Yến sau này tự nhiên là không dám làm theo ý mình nữa, đây cũng coi như là một chuyện tốt.
"Cậu Chu, phó tổng giám đốc Chúc." Có người ở cửa gọi, ánh mắt của ba người chuyển sang bên đó, một người đàn ông ngoài năm mươi đang ở phía trước, một người ngoài bốn mươi ở phía sau, hai người đang bước nhanh về bên này. Người dẫn đầu liên tục chắp tay nói:" Xấu hổ quá, xấu hổ quá. Trên đường vì kẹt xe nên đã tới chậm một chút."
Việc được quyết định xong, Chu Tử Dương đứng ra mời mọi người ăn cơm. Cố Danh Hán không biểu lộ gì, cục trưởng cục vệ sinh môi trường Dư Dũng đứng lên nói:" Cậu Chu, việc này dù sao cũng là việc công, sao có thể để cậu tự móc hầu bao ra chứ? Cậu Dương đã tới Vu Thành rồi, chúng tôi đương nhiên không thể không bạc đãi rồi, khi tới Uyển Lăng chúng tôi cũng sẽ không khách sáo đâu."
Lúc này, Chúc Vũ Hàm cười với Dư Dũng nói:" Dư cục trưởng, tập đoàn ô tô Trường Giang hàng năm có tài trợ cho địa phương, vừa lúc gần đây bộ công nghiệp đề cao việc phát triển công nghiệp đồng thời không quên những hoạt động của cục vệ sinh môi trường. Chủ tịch Trịnh của tập đoàn đã giao cho tôi phụ trách hoạt động này. Anh xem thế này được không, lúc về anh chọn một vài đồng chí học vấn tốt cùng với mấy đồng chí của tập đoàn tôi giao lưu. Soạn một bản báo cáo về việc làm thế nào để phối hợp công nghiệp và bảo vệ môi trường với nhau. Tôi sẽ kiến nghị với chủ tịch Trịnh để lấy năm chiếc xe cho cục vệ sinh môi trường dùng làm xe tuyên truyền."
Chúc Vũ Hàm nói sơ sài vậy, trên thức tế lại rất có đi có lại, với thân phận của cô ta lại làm như thế này, chắc chắn là để dạy cho Dương Phàm một bài học làm người.
Sau khi ăn cơm Dư Dũng đề xuất mọi người đi hát, cười vô cùng dâm đãng. Chu Tử Dương thấy Chúc Vũ Hàm nhíu mày, trong lòng thầm chửi Dư Dũng không biết làm việc, vội lên tiếng nói:" Hay là thôi đi Dư cục trưởng, tối nay anh chịu khó một tí, quay về thu xếp chuyện nhân viên và thiết bị đi, tranh thủ ngày mai lên đường luôn. Thị ủy Uyển Lăng coi trọng việc này lắm đó, nhất định phải làm cho thật hoàn hảo."
Cố Danh Hán trong lòng cũng đang nghĩ về cái tin mà Chu Tử Dương nói cho mình, chả còn lòng dạ nào mà chơi với chả bời, chủ động đứng lên cáo từ. Nhãn lực của Dư Dũng không tồi, vội đi theo Cố Danh Hán. Còn lại mình Chu Tử Dương thấy Chúc Vũ Hàm không có ý giữ mình lại, làm mặt khổ sở thở dài nói:" Tôi đúng là số khổ mà!"
Chúc Vũ Hàm đợi Chu Tử Dương đi xong, nụ cười trên mặt mới xuất hiện, nói với Ngô Yến và Dương Phàm:" Tôi dẫn hai người lên phòng." Nói xong Chúc Vũ Hàm đi trước dẫn đường.
Sau khi bọn Cố Danh Hán xuất hiện, Ngô Yến hình như không có cơ hội lên tiếng lúc này thông minh đi tới nói:"Phó tổng giám đốc Chúc, cô cứ đưa thẻ phòng cho tôi là được rồi, tôi định ra ngoài dạo một lát."
Chúc Vũ Hàm nở nụ cười hân thưởng đưa thẻ phòng cho cô ta, Ngô Yến té rất nhanh. Chúc Vũ Hàm lúc này mới quay lại nhìn Dương Phàm cười nói:" Vào phòng em ngồi một lát đi, chị cảm thấy lần này em tới đây không chỉ đơn giản như vậy."
Ngô Yến đi thẳng ra khỏi khách sạn, tìm một góc khuất yên lặng, lấy điện thoại gọi cho Trầm Minh.
Trầm Minh không ngờ Trần Chính Hòa lại nhanh tới vậy, vội trả lời:" Xin Điền thư ký cứ yên tâm, tôi lấy danh nghĩa đảng viên ** đảm bảo sẽ không nhân nhượng cho bất cứ phần tử biến chất nào cả."
Đặt điện thoại xuống trên mặt Trầm Minh nở nụ cười, tất cả đều thuận lợi như dự đoán. Ngày mai người của cục vệ sinh môi trường Vu Thành sẽ tới, sự chú ý của bên Hạ Trì Siêu khẳng định sẽ chuyển sang đó, hắn sẽ không bỏ qua vấn đề điều tra lần này. Triển khai điều tra, cho dù tra không được gì cũng có thể làm cho Hạ Trì Siêu phân tâm. Bên này ủy ban kỷ luật tỉnh lại lặng lẽ phái người tới để bí mật điều tra. Nói Giang Hạc không có vấn đề quỷ cũng không tin, chỉ cần bắt được Giang Hạc, khẳng định là bắt được cả đường dây. Vụ án này là do ủy ban kỷ luật tỉnh phụ trách, tới lúc đó để bên Uyển Lăng điều chỉnh là điều tất nhiên thôi.
... ... ... ... ... ...
Chúc Vũ Hàm tiến vào trong phòng của Dương Phàm, sắc mặt liền thay đổi nói:" Đồ xấu xa, em không phải đang giấu chị việc gì đó chứ? Cái thằng đểu này, sao lại dễ dàng dính vào cuộc tranh đấu của lãnh đạo thị ủy như thế thế?"
Dương Phàm sớm đã đoán được việc này không thể lừa nổi Chúc Vũ Hàm, lập tức lấy đáp án đã sớm chuẩn bị ra giải thích:" Chị tưởng em muốn dính vào đấy chắc? Đây đều là do thấy Chu sắp đặt đó. Nghe nói bên ủy ban kỷ luật tỉnh đã sớm thông qua rồi, phải ra tay với khu đô thị mới ở Uyển Lăng, bọn em bất quá chỉ là ngụy trang thôi. Vốn muốn đi theo con đường bình thường nhưng tại em lúc gọi điện cho thầy Chu còn lắm mồm, báo cáo việc Uyển Lăng rồi nhắc tới tên của chị. Không phải chị muốn nhận thầy nhưng không được sao? Thầy vừa nghe tên chị liền nói Dương Phàm à, cơ hội lập công của con tới rồi, bên Vu Thành không có Chúc Vũ Hàm thì không làm nên chuyện đâu. Em còn hỏi thầy xem chị rốt cuộc là ai? Thầy còn bảo em hỏi nhiều làm gì, cứ đi làm là được rồi."
Chúc Vũ Hàm còn không tin lắm hỏi:" Thật thế hả?"
Dương Phàm làm ra vẻ không vui nói:" Còn giả được chắc? Thầy không nói chị là ai thì em đoán cũng có thể đoán được tám phần. Chị khẳng định là người thân của thư ký tỉnh ủy Chúc Đông Phong, chị cùng đừng phủ nhận. Nếu chị thấy em làm phiền tới chị thì chị có thể bó tay không quản cơ mà."