Thực ra thì ai cũng có lỗi sai thôi mà, đâu thể tránh hết được, việc mình mình cứ làm thôi.
Xin phép chỉ 1 lỗi cơ bản nhé, mình không có ý chê bạn hunter dịch dở vì mình không biết dịch, nhưng có những chỗ sai có thể thấy ngay (theo văn phạm tiếng việt).
Ví dụ ở chương 5
Câu hỏi đó là Vương Siêu tự hỏi mình chứ không phải là hỏi trực tiếp cố lớp trưởng
có thể đổi
thành
Tuy chỉ khác nhau 1 chút xíu cũng có sự chênh lệch giữa tự hỏi và hỏi trực tiếp.
1 ví dụ khác.
Đáng nhẽ đây cũng là Vương Siêu tự nhủ mình, chữ "Chúng ta" phải sửa thành "ta". Chúng ta ở đây có nghĩa rộng hơn rất nhiều, đâu phải việc học hành không thay đổi được vận mệnh của mọi người chứ.
Đôi chút thiển ý, mong các bác nhẹ tay.
Cảm ơn bác hunter đã dịch truyện này.
Không phải ta đã nói là những lỗi theo kiểu chính tả hay là sơ sót có thể nói là bắt buộc phải có. Nhưng nếu dịch sai nghĩa 100% mà lại cực kỳ vô lý mà vẫn chấp nhận được thì mới là vấn đề. Giữa một câu dụi tắt điếu thuốc và ngồi lên cái gạt tàn có ăn nhập gì với nhau không? Mà ai lại ngồi lên cai gạt tàn? Có vô lý không? Vậy mà cũng để được mà không thấy chối tai. Vậy nhé, chứ ta không phải giống như những kẻ vô công rồi nghề rảnh hơi đi mò từng lỗi nhỏ một. Cơ bản là ta cũng dịch nên liếc sơ qua là thấy ngay, mà lại thấy nó chối tai quá nên phổ biến cho mọi người nghe chơi.