Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 36: Sát chiêu!
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trước kia Trần Thanh Đế vì thí nghiệm linh khí ăn gian, khống chế các vét tơ hoạt động, tiêu hao không ít linh khí, chưa có kịp khôi phục, hiện tại lại bắt đầu chính thức ăn gian, tiêu hao linh khí.
Phải biết rằng, Trần Thanh Đế chỉ là Luyện Khí tầng một, linh khí trong cơ thể có thể có bao nhiêu a. Hơn nữa, linh khí địa cầu mỏng manh đến cơ hồ có thể không cần tính, quả thực là dùng một phần thiếu một phần.
Thép tốt phải dùng ở trên lưỡi đao, không thể đơn giản lãng phí.
- Đường Cửu Loan thi đấu này chỗ ngoặt quá nhiều, trong đó có chín cái hung hiểm nhất. Chín chỗ hung hiểm nhất kia, nhất định phải vận dụng linh khí mới có thể rất nhanh đi qua.
Trần Thanh Đế âm thầm gật đầu, làm quyết định:
- Còn ở những chỗ ngoặt khác, quyết không thể vận dụng chân khí, vạn nhất linh khí hao hết, như vậy liền phiền toái.
Làm ra quyết định này, Trần Thanh Đế không muốn lãng phí linh khí, đem linh khí bám trên xe đua rút trở lại, dùng bổn sự chân chính của mình.
Kỹ thuật lái xe chân chính?
Kỹ thuật lái xe của Trần Thanh Đế, tuy so với Trần đại thiếu trước kia cường một ít, bất quá, so sánh với lái xe ở đằng sau, cái kia quả thực là rối tinh rối mù.
Lại đến một chỗ ngoặt, lái xe của Lữ Hậu Tích quyết đoán vượt qua Trần Thanh Đế.
- Móa, tại sao có thể như vậy? Vận khí không có?
Viên Cầu, Viên đại thiếu thấy một màn như vậy, ngửa mặt lên trời rống một tiếng, lập tức như là quả cà bị sương đánh.
Kỹ thuật lái xe của Trần đại thiếu, đã khôi phục đến trình độ vốn có rồi.
- Vận khí? Thật sự là buồn cười, hiện tại vận khí không còn, ta ngược lại muốn nhìn ngươi chết như thế nào.
Trong nội tâm Lữ Hậu Tích cười lạnh không thôi, cảm thấy toàn thân buông lỏng.
Vạn nhất để vận khí cho Trần Thanh Đế, thắng được trận đấu này, không nói đến có thể bị trừng phạt hay không, ít nhất, ngọc bội của Lữ Hậu Tích hắn là giữ không được.
Thắng!
Phải thắng!
Phải thắng, cũng ý nghĩa Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu đều phải chết.
- Tiếp qua hai chỗ ngoặt nữa, là chỗ ngoặt hung hiểm nhất rồi.
Trần Thanh Đế điều khiển lấy chiến xa của hắn, lông mày có chút nhúc nhích, thầm nghĩ trong lòng:
- Muốn ra tay, thì chỗ đó là nơi tốt nhất. Không có gì bất ngờ xảy ra, lái xe của Lữ Hậu Tích sẽ động thủ ở chỗ này.
- Cũng không biết, hắn sẽ sử dụng thủ đoạn gì đối phó ta.
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang:
- Chỉ cần ngươi ra tay, vậy thì có thể xác định Lữ Bất Phàm đáng chết. Vô luận là ngươi, hay là Lữ Bất Phàm, đều không thể sống.
Sau khi lái xe của Lữ Hậu Tích vượt qua Trần Thanh Đế, tốc độ một mực không nhanh, như đang đợi Trần Thanh Đế. Xem bộ dáng, hình như là cố ý thả nước.
Nhưng mà Trần Thanh Đế lại biết, lái xe của Lữ Hậu Tích không phải thả nước, mà là đang tìm cơ hội chế tạo cho Trần đại thiếu một cái ngoài ý muốn mà thôi.
- Ông... Vèo!
Lái xe của Lữ Hậu Tích đột nhiên gia tốc, hắn một mực cùng Trần Thanh Đế bảo trì khoảng cách hơn 10m, rất nhanh liền xông ra ngoài. Liên tục trôi đi hai lần, đã qua hai chỗ ngoặt, lái xe của Lữ Hậu Tích triệt để biến mất trong tầm mắt của Trần Thanh Đế.
- Hai chỗ ngoặt, kế tiếp là chỗ ngoặt hung hiểm nhất, hắn muốn động thủ.
Lông mày của Trần Thanh Đế nhíu lại, đột nhiên tăng tốc, đuổi theo.
Một mực đều bảo trì khoảng cách nhất định, hiện tại đột nhiên tăng tốc, không cần hỏi cũng biết, lái xe của Lữ Hậu Tích muốn động thủ.
Động thủ tại chỗ ngoặt hung hiểm nhất trên đường đua.
- Mẹ nó, nhanh đưa hình ảnh đến chỗ lái xe kia, để cho lão tử xem hắn đến cùng muốn làm gì.
Viên Cầu ở trong đại sảnh, nhịn không được gọi to, luôn luôn có một loại cảm giác rất xấu.
Theo Viên đại thiếu la hét, hình ảnh trong đại sảnh hoán đổi, tất cả hình ảnh đều chiếu tới chỗ lái xe của Lữ Hậu Tích.
Chỉ thấy, lái xe của Lữ Hậu Tích ngừng lại ở chỗ ngoặt hung hiểm nhất, không ngừng biến tốc giẫm chân ga. Theo không ngừng giẫm đạp chân ga, bốn phía xe đua bốc lên khói trắng.
Theo khói trắng không ngừng đậm đặc, chỗ ngoặt hung hiểm nhất kia, giống như là nổi lên sương mù, đưa tay không thấy được năm ngón, trắng xoá một mảnh.
Mà thời điểm này, chiến xa của Trần Thanh Đế cũng khoan thai đến chậm, xuất hiện ở trên màn hình.
Chết tiệ, là xe của Trần Thanh Đế, hơn nữa tốc độ còn vô cùng nhanh.
Ông...
Nhìn thấy Trần Thanh Đế đến, lái xe của Lữ Hậu Tích cười lạnh một tiếng, đình chỉ giẫm chân ga, tùy theo thả chân thắng, giẫm chân ga, tiếng động cơ gầm gừ vang lên.
Tư...
Xe thể thao lao nhanh, đơn giản đã qua chỗ ngoặt hung hiểm nhất, chỉ để lại khói trắng dày đặc.
- Hắn đến cùng đang làm cái gì?
Nhìn thấy một màn này, thân hình của Viên đại thiếu trực tiếp từ tại chỗ nhảy qua, chửi ầm lên nói:
- Lữ Hậu Tích, con mẹ ngươi đến cùng đang làm cái gì? Lái xe của ngươi tại sao phải làm như vậy? Ngươi có biết, như vậy sẽ hại chết Trần đại thiếu cùng Lâm Tĩnh Nhu hay không?
Trên chỗ ngoặt hung hiểm tất cả đều là khói trắng, ánh mắt bởi vậy bị ngăn cản. Hơn nữa, tốc độ nhanh như thế, muốn giảm tốc độ đình chỉ, đã không còn kịp rồi. Duy nhất có thể làm, là dùng tốc độ bây giờ trôi đi, xông qua đường rẽ đó.
Dưới loại tình huống này, đừng nói là Trần đại thiếu có kỹ thuật cùi mía kia. Cho dù người có kỹ thuật lái xe thuộc loại trâu bò, nếu như không phải rất tinh tường đối với đường rẽ cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 37: Đều có hậu chiêu
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Đường Cửu Loan thi đấu, là con đường đi thông đỉnh núi. Ngoại trừ độ rộng con đường nhất định ra, một mặt là sơn thể, một mặt là vách núi rồi.
Nếu như người cùng xe té xuống, thịt nát xương tan là nhẹ. Chín thành chín sẽ là hài cốt không còn.
Xe thể thao từ độ cao như thế rơi xuống, nhất định sẽ nổ tung.
Nổ tung, còn có thể lưu lại cọng lông?
- Lữ Hậu Tích, mày đang làm cái gì?
Trần Phong Nhiên một mực trấn định tự nhiên, toàn thân mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, một phát bắt được Lữ Hậu Tích:
- Mày muốn làm gì? Mày muốn giết đại ca tao, giết chị Tĩnh Nhu sao?
Nếu như Lâm Tĩnh Nhu không có ngồi ở trong xe thể thao của Trần Thanh Đế, một màn này xuất hiện, Trần Phong Nhiên không chỉ không phẫn nộ, còn cao hứng phi thường, hưng phấn.
Chỉ là, Lâm Tĩnh Nhu lại ở trong xe a.
Trần Phong Nhiên phẫn nộ là vì Lâm Tĩnh Nhu, cùng đại ca của hắn, Trần Thanh Đế cái rắm quan hệ cũng không có, Trần Phong Nhiên ước gì Trần đại thiếu chết nữa là khác.
Lâm Tĩnh Nhu không thể chết được!
Nếu như chết rồi, chuyện kia có thể to lắm.
- Ta... Ta làm sao biết là chuyện gì xảy ra? Ai biết lái xe kia đến cùng phát điên cái gì?
Lữ Hậu Tích đẩy Trần Phong Nhiên ra, ra vẻ hoảng sợ nói.
- Mày không biết? Tốt, rất tốt, phi thường tốt.
Trần Phong Nhiên nghiến răng nghiến lợi, ở thời khắc này, hắn rốt cuộc kịp phản ứng, lái xe hắn giới thiệu, đã bị người Lữ gia mua.
- Hừ, đừng tưởng rằng mua lái xe, là có thể đem hết thảy đổ lên trên đầu của ta.
Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang, trong nội tâm cười lạnh không thôi:
- Nếu như không có chuẩn bị, ta dám hợp tác cùng các ngươi sao? Lữ Bất Phàm, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi thu thập tàn cuộc như thế nào.
- Lâm Tĩnh Nhu chết rồi, thật sự là đáng tiếc.
Sự tình đã đến trình độ này, Trần Phong Nhiên cũng không hề nghĩ chuyện khác, mà là đang chuẩn bị kế hoạch bước tiếp theo.
Trần Phong Nhiên không ngốc, tới hợp tác cùng Lữ Bất Phàm, lợi dụng đua xe giết Trần Thanh Đế, giải thích như thế nào, thoát khỏi liên quan cùng lái xe như thế nào, đương nhiên đã sớm tính hết.
Trần đại thiếu cố nhiên là phế vật, nhưng rất được Trần lão gia tử coi trọng, không có sách lược vẹn toàn, Trần Phong Nhiên dám giết hắn sao?
Tới tìm nhân vật thiên tài của Lữ gia, Lữ Bất Phàm hợp tác, Trần Phong Nhiên dám không có ẩn chiêu sao?
Nếu như không có tính trước, Trần Phong Nhiên cũng tinh tường biết rõ, đợi đến lúc giết xong Trần Thanh Đế, Trần Phong Nhiên hắn cũng sẽ bị Lữ Bất Phàm ăn đến xương cốt không còn.
- Lữ Bất Phàm, mày ngay cả nữ nhân tao thích cũng dám giết. Hừ, tao cũng sẽ khiến mày sống không khá giả, chúng ta chờ xem.
Ở chỗ sâu trong hai con ngươi Trần Phong Nhiên, hàn mang lóe hiện.
- Lái xe, là Lữ gia các ngươi cung cấp, mà ta lại bỏ thêm trên xe ít đồ.
Trong nội tâm Trần Phong Nhiên cười lạnh không thôi, nhẹ nhàng sờ lên điều khiển từ xa trong túi quần:
- Lái xe sau khi giết chết Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu, xe thể thao đột nhiên nổ tung chết đi. Là Lữ gia các ngươi giết người diệt khẩu, Lữ gia các ngươi có thể dễ chịu mới lạ?
Người ở bên ngoài xem ra, cùng Trần Thanh Đế đua xe là lái xe của Lữ gia. Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu ở trong đua xe chết đi, lái xe cũng bởi vì xe thể thao bạo tạc mà chết, bí ẩn bên trong, người sáng suốt liếc một cái cũng có thể thấy được.
Lữ gia lợi dụng lái xe giết Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu, sau đó giết lái xe, đây là giết người diệt khẩu.
Toàn bộ quá trình, cùng Trần Phong Nhiên hắn không có bất kỳ quan hệ gì.
Ít nhất, ở ngoài mặt là như thế.
Cho dù đến lúc đó, người Lữ gia nói lái xe là Trần Phong Nhiên giới thiệu, là Trần Phong Nhiên muốn giết Trần Thanh Đế, người khác chỉ sẽ cho rằng, là người Lữ gia oan uổng Trần Phong Nhiên, sẽ không tin tưởng người Lữ gia.
Không chỉ có như thế, còn có thể vừa tô vừa đen.
Dù sao, trong toàn bộ người Trần gia, thậm chí là người gia tộc khác, cũng biết Trần Phong Nhiên là một quai bảo bảo. Ai cũng sẽ không tin tưởng Trần Phong Nhiên sẽ giết đại ca của hắn Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu.
Cùng lúc đó, trong thư phòng Lữ gia gia chủ.
Lữ gia gia chủ Lữ Văn cùng một thiếu niên diện mục anh tuấn, ăn mặc âu phục, môi hồng răng trắng, lông mày xanh đôi mắt đẹp, thân hình thon dài, đeo kính mắt viền vàng, đang xem màn hình trước mặt bọn họ.
Mà trên màn hình, rõ ràng là Trần Thanh Đế điều khiển lấy xe thể thao CCXR, cấp tốc lao tới chỗ ngoặt đầy khói trắng kia.
- Bất Phàm, theo như cái này thì Trần Thanh Đế cùng nha đầu Lâm Tĩnh Nhu kia, là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lữ Văn nằm trên ghế sa lon, thoáng nhìn qua hình ảnh trên màn hình, thản nhiên nói.
- Lâm Tĩnh Nhu chết, đối với chúng ta có lợi.
Thiếu niên Lữ Bất Phàm bình tĩnh, để lộ ra phong độ ưu nhã cao quý, chậm rãi ngồi ở trên ghế sa lon, đẩy mắt kính viền vàng, ôn nhu nói:
- Về phần Trần Thanh Đế kia sống hay chết, đối với chúng ta không có ý nghĩa gì quá lớn, tối đa cũng chỉ là đả kích Trần lão gia tử thoáng một phát mà thôi.
- Trong thi đấu, Lâm Tĩnh Nhu chết, Lâm gia tất sẽ phản công, cùng Trần gia trở mặt thành thù.
Lữ Bất Phàm mỉm cười, nói ra:
- Lâm gia cùng Trần gia tranh đấu, Viên gia sau lưng Viên Cầu bị lợi dụng, tất nhiên cũng sẽ bị họa theo. Dù sao, đây hết thảy là vì Viên Cầu mà tới. Viên gia hắn, cũng thoát không khỏi liên quan.
Lữ Bất Phàm bỗng nhúc nhích kính mắt viền vàng, tiếp tục nói:
- Lữ gia chúng ta trong quân đội, vẫn luôn là bất ôn bất hỏa, gặp Lâm gia, Trần gia cùng với Viên gia áp chế. Bởi vì Lâm Tĩnh Nhu chết, Tam gia này tất nhiên sẽ thế như thủy hỏa, kể từ đó, là cơ hội cho Lữ gia chúng ta đứng vững bước chân trong quân đội.
- Nói không sai.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 38: Lữ Bất Phàm
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Lữ Văn tán thưởng nhìn trưởng tôn đắc ý nhất của mình, đối với thuyết pháp của Lữ Bất Phàm, đưa cho khẳng định, Lữ Bất Phàm rất để cho Lữ Văn thoả mãn.
Với tư cách nhân vật thiên tài của Lữ gia, Lữ Bất Phàm tuyệt đối là đầu lĩnh trẻ tuổi của Lữ gia.
Lữ Bất Phàm, là cháu trai đắc ý nhất của Lữ Văn.
Lực lượng chính trị của Lữ gia, tuy phi thường hùng hậu, nhưng mà trong quân đội thật sự là địa phương không lớn. Mà dã tâm của Lữ gia cũng phi thường khổng lồ, đem xúc tu vươn tới quân đội.
Bất quá, bởi vì Trần, Lâm, Viên tam gia đại lão quân đội áp chế, làm cho Lữ gia ở trong quân nửa bước khó đi. Vấn đề này, một mực làm Lữ Văn đau đầu. Mà bây giờ, lại bởi vì một cái Lâm Tĩnh Nhu, đã có thể cho Lữ gia bọn hắn một cơ hội.
Đương nhiên, Lữ Văn cũng biết, đây hết thảy đều dựa vào Lữ Bất Phàm thao khống cùng với vận khí!
Đúng, là vận khí.
Mới đầu, trong kế hoạch chỉ là muốn giết Trần Thanh Đế, giết Trần Thanh Đế đối với Lữ gia mà nói, chỉ là đả kích Trần lão gia tử thoáng một phát mà thôi, không có tính lợi ích thực chất đáng nói.
Mà sở dĩ Lữ Bất Phàm nguyện ý hợp tác cùng Trần Phong Nhiên, chính là vì đả kích Trần lão gia tử thoáng một phát. Dù sao, trình độ coi trọng của Trần lão gia tử đối với Trần Thanh Đế, không có mấy người không biết.
Có tư cách biết, đều biết không sai biệt lắm.
Chỉ cần là sự tình có thể đối phó Trần gia, Lữ Bất Phàm vẫn là phi thường cam tâm tình nguyện làm.
Lâm Tĩnh Nhu xuất hiện, cố ý vào trong xe của Trần Thanh Đế, đây là vận khí của Lữ Bất Phàm. Đồng thời, Lữ Bất Phàm cũng rất nhanh cải biến kế hoạch.
Trong đua xe xảy ra ngoài ý muốn làm cho Lâm Tĩnh Nhu chết, là mục đích chủ yếu của Lữ Bất Phàm. Về phần ăn chơi thiếu gia như Trần Thanh Đế kia, cũng chỉ là quỷ đáng chết mà thôi.
- Bất phàm, tuy Trần Phong Nhiên tuổi còn nhỏ, lại không phải một nhân vật đơn giản, lại càng không phải là một kẻ ngu. Đối mặt với ngươi, hắn có thể không có chuẩn bị gì sao? Sẽ chịu tiếng xấu thay cho người khác sao?
Lữ Văn nửa khép hai mắt, tự nhiên nói ra:
- Nếu như có thể đơn giản dùng việc này để cho Trần Phong Nhiên chịu tiếng xấu thay cho người khác, Trần Phong Nhiên cũng không phải là Trần Phong Nhiên rồi.
- Gia gia tâm tư kín đáo, Tôn nhi bội phục. Trần Phong Nhiên chính xác lưu lại một tay, rất đơn giản, cũng rất có hiệu quả.
Lữ Bất Phàm lạnh nhạt nói.
- A? Nói nghe một chút.
Có thể làm cho Lữ Bất Phàm tán dương, Lữ Văn lập tức lấy đến hứng thú.
- Lái xe là của Lữ gia chúng ta cung cấp, mà Trần Phong Nhiên hắn ở trên xe đua trang bị một quả Boom. Một khi Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu chết đi, Trần Phong Nhiên tất nhiên sẽ kíp nổ quả Boom, đem hết thảy đổ lên trên đầu Lữ gia chúng ta.
Lữ Bất Phàm tiếp tục nói:
- Trần Phong Nhiên ở bên ngoài xem ra là một quai bảo bảo, một mực đều dùng đại ca của hắn Trần Thanh Đế như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, càng là âm thầm ưa thích Lâm Tĩnh Nhu.
- Trần Phong Nhiên muốn đem hết thảy đổ lên trên đầu của chúng ta, không có người sẽ hoài nghi. Cũng sẽ không có người tin tưởng, đây hết thảy có quan hệ cùng quai bảo bảo Trần Phong Nhiên.
Khóe miệng Lữ Bất Phàm lộ ra một tia giễu cợt:
- Sự tình Trần Phong Nhiên lắp đặt quả Boom ta biết rõ, nhưng mà lại không có áp dụng bất luận hành động gì.
- Vì cái gì?
Lữ Văn có chút nhắm hai mắt lại, ngữ khí y nguyên bình thản, không nóng không vội. Lữ Văn phản ứng như thế, hoàn toàn là vì hắn đối với Lữ Bất Phàm rất tín nhiệm.
Lữ Bất Phàm đã biết rõ Trần Phong Nhiên lắp đặt quả Boom, lại không có áp dụng bất luận biện pháp gì, rõ ràng Lữ Bất Phàm đã có đối sách.
- Đừng nói là hợp tác với Trần Phong Nhiên, cho dù là hợp tác cùng Trần Thanh Đế là thiếu gia ăn chơi không có triển vọng, ta cũng sẽ toàn lực ứng phó.
Lữ Bất Phàm mỉm cười, nói ra:
- Lái xe kia, là Lữ gia chúng ta cung cấp, ta há có thể không có hậu chiêu sao? Trần Phong Nhiên hắn muốn giết lái xe, đem hết thảy giá họa cho Lữ gia chúng ta, để cho Lữ gia chúng ta chịu tiếng xấu thay cho người khác, há có thể dễ dàng như vậy?
- Trần Phong Nhiên kíp nổ quả Boom, giết lái xe, không phải để cho hắn cùng với việc này thoát khỏi liên quan, mà là...
Lữ Bất Phàm nho nhã cười, ôn nhu nói:
- Mà là đang chứng minh cho Lữ gia, chứng minh chúng ta cùng việc này không quan hệ, vì sao ta phải ngăn cản? Vì sao không tương kế tựu kế?
- Ân, về phần kế hoạch của cháu, ông không hỏi qua.
Lữ Văn mở hai mắt, nhìn xem màn hình, nói ra:
- Bất phàm, cháu nói vận khí của Trần Thanh Đế còn có nữa hay không?
Lữ Văn nói là vận khí, kì thực là chỉ, Trần Thanh Đế có thể qua cửa ải này hay không.
- Vận khí? Đúng rồi, vận khí xác thực rất trọng yếu. Không phải vận khí, Lâm Tĩnh Nhu sẽ không xuất hiện.
Lữ Bất Phàm nhìn xem màn hình, thì thào lẩm bẩm:
- Trần Thanh Đế, vận khí của ngươi thật sự sẽ xuất hiện sao?
Vận khí?
Trần Thanh Đế tuyệt đối là thực tài thực liệu, kỹ thuật lái xe thông qua linh khí ăn gian, dựa vào vận khí cọng lông? Bất quá, Trần Thanh Đế muốn đúng là hiệu quả như vậy.
Ít nhất, vận khí vừa nói, tất cả mọi người đã tin tưởng.
Hết cách rồi, chủ yếu là vì kỹ thuật lái xe của Trần đại thiếu, thật sự là con mẹ nó quá kém. Hiện tại đột nhiên biến thành ngưu bức, ngay cả Trần đại thiếu còn nói là Lâm Tĩnh Nhu mang đến vận khí, còn có ai sẽ đi hoài nghi. Ngoại trừ giải thích này, còn có giải thích khác hay sao?
Hơn nữa, ai có thể biết rõ, Trần đại thiếu này đã không phải Trần Thanh Đế kia? Coi như là Trần Thanh Đế nói ra, nói cho người khác biết, ai sẽ tin tưởng?
Không có a!
- Trần Thanh Đế, làm sao bây giờ? Phía trước nhìn không thấy rồi, vận khí của ta hình như không còn nữa.
Lâm Tĩnh Nhu nhìn về khói trắng phía trước, mặt sắc trở nên khó coi không thôi. Bởi vì kỹ thuật lái xe của Trần Thanh Đế đột nhiên trở lại bình thường, làm cho Lâm Tĩnh Nhu cho rằng, vận khí của nàng cũng đã biến mất.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 39: Vận khí lại đến
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Ở Lâm Tĩnh Nhu xem ra, không có vận khí của nàng gia trì, kỹ thuật lái xe của Trần đại thiếu là cặn bã.
- Nếu không...
Trần Thanh Đế nhìn về khói trắng phía trước, cười hắc hắc, nói ra:
- Nếu không ngươi hôn ta thoáng một phát, để cho ta càng sâu sắc cảm thụ vận khí của ngươi thoáng một phát?
- Ngươi... Đến lúc này, ngươi vẫn chết tính không thay đổi.
Lâm Tĩnh Nhu quát lớn một tiếng, mặt ngọc đỏ bừng, không dám nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Nếu như... Nếu như ngươi có thể vượt qua chỗ ngoặt, ta... ta hôn... hôn ngươi một cái.
- Gì cơ?
Ngay lúc đó, trong đại sảnh biệt thự, Viên Cầu, Viên đại thiếu nghe được Trần Thanh Đế cùng Lâm Tĩnh Nhu đối thoại, hai mắt trừng lớn, suýt nữa tràn mi mà ra, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Ở trước mắt sống chết, Trần đại thiếu còn có tâm tư đùa giỡn Lâm Tĩnh Nhu, còn dám đùa giỡn Lâm đại tiểu thư. Con mẹ nó, Trần đại thiếu thật sự là quá vô địch, quá ngưu bức rồi, quả thực chính là mẫu mực của ta, điển hình đời ta a.
Viên đại thiếu đối với Trần Thanh Đế bội phục đến đầu rạp xuống đất.
- Cặn bã!
Trần Phong Nhiên nghiến răng nghiến lợi, diện mục dữ tợn, trong nội tâm quát mắng. Tuy Lâm Tĩnh Nhu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng Trần Phong Nhiên lại không cho phép Trần Thanh Đế khinh nhờn nàng.
- Thật sự là không biết sống chết.
Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng đều oán hận, hung hăng khinh bỉ Trần Thanh Đế một phen.
- Chị Tĩnh Nhu, chị mau hôn hắn đi, nói không chừng vận khí thật sự sẽ đến, như vậy... như vậy sẽ không có việc gì rồi.
Trần Hương Hương sắc mặt khó coi, nhịn không được nhìn màn hình kêu to.
Ở thời điểm này, Trần Hương Hương chứng kiến không phải Trần đại thiếu đùa giỡn Lâm Tĩnh Nhu, mà là hi vọng đúng như Trần Thanh Đế nói, Lâm Tĩnh Nhu hôn hắn thoáng một phát, có thể để cho bọn hắn bình an tiến lên.
Bình an tiến lên rồi, Lâm Tĩnh Nhu sẽ không có việc gì.
- Oa ha ha, có mỹ nữ muốn hôn ta, vận khí tất sẽ phóng đại.
Trần Thanh Đế hưng phấn hét lớn một tiếng, nhưng trong lòng thầm nghĩ:
- Vận khí? Nghĩ đến bọn hắn cũng nghe được rồi, vậy hãy để cho vận khí đến mạnh hơn một ít a.
Trần Thanh Đế tự nhiên biết rõ, hết thảy trong xe, đám người Trần Phong Nhiên đều có thể thấy rõ ràng, nghe được rõ ràng, cho nên mới giả ngu ngay từ đầu, đến bây giờ còn gọi vận khí.
Chính là vì cho đám người Trần Phong Nhiên một mê vụ.
- Tại chỗ ngoặt nguy hiểm nhất, làm khói trắng nồng như. Hơn nữa tốc độ bây giờ của ta, đổi lại là Trần Thanh Đế trước kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Bất quá...
Trong nội tâm Trần Thanh Đế rất là khinh thường:
- Chỉ là khói trắng, cũng muốn quấy nhiễu tầm mắt của ta? Vậy không bằng ta tìm đậu hủ đâm chết cho rồi.
Nhãn lực của Trần Thanh Đế vẫn còn, tu vi lại là Luyện Khí tầng một, há có thể sợ chút khói trắng kia?
- Lữ Bất Phàm đã động thủ, như vậy, trước hết giết lái xe kia a.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế gầm nhẹ một tiếng:
- Lâm Tĩnh Nhu, ngồi vững vàng, vận khí của ca ca đã đến.
Đang khi nói chuyện, Trần Thanh Đế không chỉ không có giảm tốc độ, trái lại, còn đang không ngừng tăng tốc.
Vèo!
Trần Thanh Đế điều khiển CCXR, giống như là một đầu sư tử phẫn nộ mạnh mẽ, dứt khoát vọt vào bên trong khói trắng.
Trong đại sảnh, Viên Cầu, Trần Hương Hương, Trần Phong Nhiên, Lữ Hậu Tích, Lữ Bạc Phát; thư phòng Lữ gia, Lữ Văn mở hai mắt ra, Lữ Bất Phàm ôn nhu trầm ổn trực tiếp từ trên ghế salon đứng dậy.
Tất cả mọi người, tất cả đều nhìn chằm chằm vào màn hình.
Tư...
Lốp xe cùng mặt đất ma sát vang lên, đây là thanh âm do cấp tốc trôi đi sinh ra.
Ông...
Thanh âm động cơ như sư tử mạnh mẽ gào thét, triệt tiếng vang vọng trong núi. Tùy theo, một đạo tàn ảnh ngân sắc từ trong khói trắng vọt ra.
- Cái gì?
Nhìn thấy xe thể thao CCXR từ bên trong khói trắng, thuận lợi qua vòng cua, cấp tốc vọt ra, bọn người Lữ Hậu Tích, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, mặt mũi tràn đầy không thể tin được.
Cái này... Cái này có thật không vậy?
Dưới loại tình huống này, lại có thể hoàn thành qua ngoặt hoàn mỹ như thế?
Trần Thanh Đế? Cái này... Cái này vẫn là Trần Thanh Đế sao?
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Lâm Tĩnh Nhu mang đến vận khí cho Trần Thanh Đế, sẽ nghịch thiên như thế? Tuyệt cảnh như vậy, vậy mà hữu kinh vô hiểm, đơn giản đã qua?
Không ai dám tin tưởng, cũng không có người nguyện ý tin tưởng, giống như nằm mơ, là không chân thật như vậy. Bất quá, sự thật lại bày ở trước mắt mọi người, lại không thể không tin tưởng.
- Tuyệt vời, đây quả thực là con mẹ nó tuyệt vời.
Viên Cầu, Viên đại thiếu gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình, kích động dắt cuống họng gào thét:
- Mẹ nó, có vận khí của Lâm Tĩnh Nhu, Trần đại thiếu quả thực là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, vô địch thiên hạ, nhất thống giang hồ, mịa, mình nói cái gì vậy chứ?
- Làm sao có thể? Trần Thanh Đế nên lao xuống núi, xe hủy người vong mới đúng? Làm sao có thể xông qua? Vì sao lại như vậy?
Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát dùng sức lắc đầu, không muốn tin tưởng đây hết thảy là thật sự. Đồng thời, bọn hắn đều rất sợ hãi, Lữ Bất Phàm bàn giao nhiệm vụ, lần thứ nhất động thủ, vô công trở về.
- Oa a, thật sự là quá tốt. Vận khí của chị Tĩnh Nhu thật sự là lợi hại, không có việc gì rồi, thật sự là quá tốt...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 40: Là thời điểm kết thúc
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trần Hương Hương hưng phấn không thôi, không có sự tình gì bằng Lâm Tĩnh Nhu bình yên vô sự.
- Vậy mà... Vậy mà đã qua.
Trần Phong Nhiên nhìn thấy một màn này, ngoại trừ không thể tin được ra, lại có một tia may mắn, nhẹ nhàng thở ra.
Lâm Tĩnh Nhu, không chết.
Cái này đối với Trần Phong Nhiên mà nói, đích thật là một tin tức không tệ.
- Không nghĩ tới, Trần Thanh Đế vậy mà đã qua, không chết.
Trong thư phòng Lữ gia gia chủ, thân thể Lữ Bất Phàm không để lại dấu vết lắc lư một cái, nhíu nhíu mày, thì thào tự nói:
- Là vận khí Trần Thanh Đế ngươi tốt, hay là...
- Vận khí không có khả năng luôn đứng ở bên người Trần Thanh Đế kia, đường còn rất dài, có rất nhiều cơ hội. Bất Phàm, không cần phải gấp.
Đúng lúc này, Lữ Văn rất nghiêm túc nói:
- Hết thảy đều không nên sốt ruột.
- Cháu minh bạch, cám ơn ông nội dạy bảo.
Lữ Bất Phàm hít sâu một hơi, một lần nữa ngồi ở trên ghế sa lon, lông mày buông ra, sắc mặt bình tĩnh, tao nhã.
- Ân, không tệ.
Lữ Văn nhẹ gật đầu, đối với phản ứng cùng biểu hiện của Lữ Bất Phàm lúc này, rất là thoả mãn.
...
- Trần Thanh Đế, chúng ta... chúng ta đã qua? Vận khí của ta phát huy tác dụng?
Ngồi ở bên ghế phụ, Lâm Tĩnh Nhu sắc mặt tái nhợt, lúc này đã toàn thân mồ hôi lạnh.
Lâm Tĩnh Nhu đương nhiên tinh tường, lúc trước nàng cùng tử vong chỉ cách một đường.
- Đó là đương nhiên, có mỹ nữ trợ trận, muốn không có vận khí cũng khó khăn.
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, nói:
- Qua cũng đã qua, Tĩnh Nhu, lời của ngươi vừa nãy, ý định lúc nào thực hiện?
- Ngươi... vô sỉ.
Lâm Tĩnh Nhu lập tức giận dữ, thò tay chỉ vào Trần Thanh Đế, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trần Thanh Đế, ngươi đừng không biết phân biệt, ta mang đến cho ngươi vận khí, đây chính là cứu được mạng của ngươi. Ngươi... ngươi lại dám vô sỉ như thế.
- Ta như thế nào vô sỉ rồi hả? Là ngươi nói, chỉ cần ta có thể vượt qua, ngươi cho ta một nụ hôn.
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, thản nhiên nói:
- Ta biết rõ, lúc ấy ngươi nhất định là xuất phát từ nội tâm, nói đúng lời nói trong nội tâm. Bằng không thì vận khí của ta như thế nào lại đột nhiên phóng đại, thành công xông qua đường rẽ này?
- Hừ hừ, không nói cái này, dù sao ngươi cũng đừng suy nghĩ nữa. Sự tình trước kia ta còn không có tìm ngươi tính sổ, chờ đua xe chấm dứt, xem ta sửa chữa ngươi như thế nào.
Lâm Tĩnh Nhu tức giận nói:
- Còn nữa, trận đấu này ngươi chỉ cho phép thắng không cho phép bại. Sau khi thắng, phải chia cho ta nhiều hơn một chút, dù sao, toàn bộ là nhờ vận khí của ta, hừ hừ.
- Ha ha, không có vấn đề.
Trần Thanh Đế ha ha cười cười, nói ra:
- Có vận khí của ngươi gia trì, muốn thắng trận đấu này còn không dễ dàng sao? Quả thực là chuyện dễ dàng.
- Ngươi biết là vì vận khí của ta là tốt rồi, đợi đến lúc chia tiền, nếu dám không cho ta thoả mãn, xem ta thu thập ngươi như thế nào.
Lâm Tĩnh Nhu liền hừ vài tiếng, giống như khẳng định Trần Thanh Đế sẽ thắng vậy.
Đường Cửu Loan thi đấu này, chỉ là tới đường rẽ hung hiểm thứ nhất, đằng sau còn khá nhiều loại, vậy mà Lâm nha đầu đã bắt đầu chia tiền cùng Trần Thanh Đế rồi.
- Mỹ nữ nói cái gì thì tính cái đó.
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, liên tục cam đoan nói:
- Ngươi cứ yên tâm đi, đến lúc đó nhất định khiến ngươi vô cùng thoả mãn.
- Khanh khách...
Nghe được Trần Thanh Đế cam đoan, Lâm Tĩnh Nhu vui vẻ cười. Nàng một chút cũng không lo lắng, Trần Thanh Đế đến lúc đó chơi xấu, phải biết rằng, vũ lực của Lâm đại tiểu thư là thuộc loại trâu bò.
Trần Thanh Đế đột nhiên trở nên lỗ mảng, đùa giỡn Lâm Tĩnh Nhu, đương nhiên không chỉ là vì nói cho vui, vì đùa giỡn mà đùa giỡn. Mà là vì di chuyển lực chú ý của Lâm Tĩnh Nhu, để cho Lâm Tĩnh Nhu từ trong sợ hãi trước kia đi ra.
Mục đích đùa giỡn bất đồng, khác nhau là cực lớn.
Sự thật cũng đúng như thế, cứ nói đùa không đâu vào đâu như vậy, Lâm Tĩnh Nhu vốn là sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ vạn phần, lúc này đã khôi phục như thường.
Mà ngay cả Lâm Tĩnh Nhu cảm thấy tử vong mang đến sợ hãi, cũng bị mấy câu nói của Trần Thanh Đế quét sạch. Chỉ là, Lâm Tĩnh Nhu không có phát hiện.
Không chỉ có như thế, Lâm nha đầu còn biến thành một tiểu mỹ nữ chuẩn bị chia tiền.
- Ngươi đã động thủ, vậy ngươi có thể đi chết rồi.
Trần Thanh Đế nhìn thấy Lâm Tĩnh Nhu không có trở ngại gì, nhìn xe thể thao phía trước, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang.
Ông...
Nương theo tiếng động cơ, CCXR không ngừng tăng tốc, rất nhanh liền xông ra ngoài, thẳng bức xe thể thao phía trước.
- Vậy mà không chết, còn đuổi theo tới. Vận khí thật đúng là tốt, ta muốn nhìn, vận khí của ngươi có thể tốt bao lâu.
Lái xe của Lữ Hậu Tích xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn thấy Trần Thanh Đế đuổi theo, cắn răng, chuẩn bị chế tạo ngoài ý muốn tiếp theo.
Vèo...
Tư...
Trần Thanh Đế điều khiển CCXR, ở một chỗ rẽ, hoàn mỹ trôi đi, đơn giản vượt qua xe thể thao của Lữ Hậu Tích.
- Chỗ rẽ kế tiếp, sẽ là tử kỳ của ngươi.
Vượt qua lái xe của Lữ Hậu Tích, tốc độ của Trần Thanh Đế không giảm, thao khống lấy chiến xa của hắn, không ngừng gia tốc, cấp tốc chạy như bay, sát cơ trong lòng tăng mạnh.
- Không thể để cho hắn một mực vượt lên đầu, nếu không căn bản sẽ không có cơ hội giết hắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius