Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 36: Trở lại Thiên Kiếm Tông. (3)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
Kiếm Nam thành là nơi Huyền Thiên gia nhập Thiên Kiếm Tông. Khi vào thành trì thì Thiên Kiếm Tông cũng không còn xa nữa và vì Thiên Kiếm Tông ở phía nam thành nên gọi là Kiếm Nam thành.
Khi đến Kiếm Nam thành thì sắc trời đã tối, Huyền Thiên bán thớt hắc lân mã đi, ở lại một đêm. Sáng sớm ngày thứ hai hắn liền trở lại Thiên Kiếm Tông.
Huyền Thiên tiến thẳng đến Công Lao Điện. Đệ tử xuất môn rèn luyện, đánh giết yêu thú, thu hoạch tài liệu hoặc yêu hạch đổi thành điểm công lao hoặc là bạc trắng, tất cả đều đổi trong Công Lao Điện này.
Tuy thời gian vẫn còn sớm nhưng trong Công Lao Điện đã rất náo nhiệt.
Thiên Kiếm Tông có mấy ngàn đệ tử ngoại môn, số lượng đệ tử tinh anh ngoài Võ Đạo Thất Trọng cũng không ít, khoảng chừng ngàn người. Mỗi ngày đều có đệ tử đến Công Lao Điện nhận nhiệm vụ tông môn rồi ra ngoài rèn luyện, chỉ cần có đệ tử ra ngoài rèn luyện trở lại tông môn, dùng yêu hạch đổi lấy công lao hoặc bạc trắng thì nhất định sẽ khiến nơi này náo nhiệt.
Thời khắc thu hoạch luôn khiến mọi người hứng thú.
Huyền Thiên vừa mới đến ngoài cửa Công Lao Điện đã loáng thoáng nghe thấy những tiếng gọi nhau í ới như "Dương sư huynh", "yêu hạch thật nhiều a", ... từ trong điện truyền ra.
- Chẳng lẽ Dương sư huynh biến thái kia ở bên trong? Trùng hợp vậy sao? Chẳng lẽ hắn cũng đánh chết yêu thú rồi trở về?
Huyền Thiên nghe được thanh âm kia, bước chân liền dừng lại. Một lúc lâu sau mới tiếp tục đi thẳng vào.
Nếu là lúc trước thì khi gặp phải Dương sư huynh, Huyền Thiên sẽ tạm thời lảng tránh nhưng hiện giờ hắn không cần phải như vậy nữa.
- Oa! 500 rồi, chỉ chưa đầy hai tháng mà Dương sư huynh đã đánh chết hơn 500 yêu thú!
- Vẫn còn đấy, nhìn đống kia có thể đạt đến 100 khỏa, số lượng có khi vượt quá 600 a.
- Dương sư huynh quả nhiên lợi hại. Thi đấu lần này hắn nhất định có thể đánh bại Bạch sư huynh, trở thành đệ nhất ngoại môn đệ tử.
- Khẳng định như thế, năm trước tu vi của Dương sư huynh mới chỉ là Võ Đạo Cửu Trọng mà đã là một trong thập đại ngoại môn đệ tử nổi tiếng rồi. Năm nay hắn đã đột phá Võ Đạo Thập Trọng, tuyệt đối quét ngang toàn bộ ngoại môn, là cao thủ vô địch dưới Tiên Thiên a.
- 548, 549, 550, 551...
- Đã hơn 550 khỏa rồi, số còn lại tuyệt đối vượt qua 50 khỏa. Chưa đầy hai tháng ngắn ngủi mà số yêu thú Dương sư huynh đánh chết thật sự vượt qua 600 a. Toàn bộ đều là yêu thú Nhị Cấp, thật là khủng khiếp a. Ta một năm cũng không giết được nhiều như vậy.
...
...
Trong Công Lao Điện, tất cả mọi người đều vây quanh trước mặt quầy hàng kia.
Trong quầy có một vị chấp sự Công Lao Điện đang đếm một đống lớn yêu hạch.
Đệ tử Thiên Kiếm Tông sau 30 tuổi mà tu vi vẫn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Thiên Tứ Trọng và trên Tiên Thiên Nhất Trọng thì chuyển qua làm Chấp sự.
Nếu tu vi ngoài Tiên Thiên Tứ trọng, dưới Thất Trọng thì có thể trở thành Ngoại môn trưởng lão.
Nếu ngoài Thất Trọng thì có thể trở thành Nội môn trưởng lão.
Phía trước quầy hàng có một thanh niên mặc áo bào màu đỏ, ước chừng 16 17 tuổi, làn da hắn cũng đỏ như quần áo hắn mặc, giống như là một đoàn hỏa diễm. Những ngoại môn đệ tử ở bên cạnh chen chúc lách vào xem đống yêu hạch này nhưng không có người nào dám chen chúc với thanh niên xích bào kia.
Lực chú ý của chúng ngoại môn đệ tử đều đặt trên quầy, không ai chú ý Huyền Thiên đang tiến đến.
- 558, 559, ..., 600, 601, 602, 603. Tổng cộng là 603 khỏa.
Chấp sự kia tính rất nhanh, đống yêu hạch quả thật đã vượt qua con số 600.
Đệ tử nhìn không được tình huống bên ngoài liền hô lên:
- Thật sự vượt quá 600. Chưa đầy hai tháng đã giết được hơn 600 yêu thú, toàn bộ ngoại môn đệ tử có ai có thể tranh phong với Dương sư huynh đây?
- Dương sư huynh là đệ nhất ngoại môn đệ tử rồi, không ai địch nổi.
- Yên lặng!
Chấp sự kia hô to một tiếng, nói:
- 189 khỏa yêu hạch Nhị Cấp hạ cấp, 201 yêu hạch Nhị cấp trung giai, 192 khỏa yêu hạch Nhị Cấp thượng giai, 21 khỏa yêu hạch Nhị Cấp bá chủ, tổng giá trị là 8733 điểm công lao hoặc là 8 vạn 7330 lượng bạc. Dương Đỉnh Quân, ngươi muốn đổi lấy cái gì?
Thiếu niên mặc áo màu đỏ như lửa kia chính là Dương Đỉnh Quân, nói ra:
- Điểm công lao.
Chấp sự Công Lao Điện lấy ra một quyển sổ, ghi lại, nói:
- Dương Đỉnh Quân, điểm công lao ngươi cống hiến cho tông môn tăng lên 8733 điểm, hiện tại tổng cộng là 10 vạn 3533 điểm, đã vượt qua mốc 10 vạn điểm, hiện tại ngươi đã có tư cách học tập bí kíp Huyền Giai công pháp.
- Chúc mừng Dương sư huynh, chúc mưng Dương sư huynh. Dương sư huynh tu luyện Huyền giai công pháp, chỉ sợ không bao lâu đã có thể tiến vào cảnh giới Tiên Thiên rồi, một bước lên trời, trở thành nội môn đệ tử a.
Chúng ngoại môn đệ tử bên cạnh liền nhao nhao chúc mừng.
Bờ môi Dương Đỉnh Quân hơi vểnh lên, lộ ra vẻ mỉm cười.
Lúc chúng đệ tử đều hướng Dương Đỉnh Quân chúc mừng thì ánh mắt Chấp sự Công Lao Điện đã nhìn thấy Huyền Thiên ở xa xa. Chuẩn xác mà nói thì cái hắn nhìn chính là bao phục da lông yêu thú Huyền Thiên cõng trên lưng.
Chấp sự Công Lao Điện nói:
- Vị đệ tử kia, ngươi cũng là săn yêu thú trở về sao? Muốn đổi lấy điểm công lao sao?
Huyền Thiên gật đầu, nói:
- Vâng!
Bá.
Thanh âm Huyền Thiên vang lên, hơn mười vị ngoại môn đệ tử tinh anh liền nhìn về phía Huyền Thiên.
- Là ngươi, Huyền Thiên?
- Chính là hắn, hắn và Trương Long có ước hẹn sau ba tháng sẽ quyết đấu tại thi đấu. Bất quá chỉ còn 17 ngày nữa là bắt đầu rồi.
- Hắn cự tuyệt lời mời của Dương sư huynh, quả thực là coi trời bằng vung, hắn nhất định sẽ bị Trương Long đánh cho phân thân toái cốt.
...
Vừa nhìn thấy Huyền Thiên, không ít đệ tử nhận thức hắn đều nhao nhao lớn tiếng nói ra. Những đệ tử không biết hắn, vừa nghe người khác nói thì cũng biết Huyền Thiên là người nào.
Ước hẹn ba tháng giữa Huyền Thiên và Trương Long đã sớm danh chấn ngoại môn, người nào chưa từng thấy mặt hắn thì cũng đã nghe qua tên hắn.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía hắn. Huyền Thiên chỉ cảm thấy một ánh mắt giống như liệt hỏa cháy dữ dội, chính là ánh mắt của Dương Đỉnh Quân.
Bất quá, Huyền Thiên vẫn không đổi sắc, ánh mắt và thanh âm của chúng đệ tử đều không thể ảnh hưởng đến hắn chút nào.
Huyền Thiên đi tới phía trước, nhìn Chấp sự Công Lao Điện, nói ra:
- Đệ tử Huyền Thiên có một ít yêu hạch cần đổi.
- Hắn có thể có yêu hạch gì để đổi? Ta xem tối đa chỉ 20, 30 khỏa là cùng, tuyệt đối không quá 50 khỏa.
- Nghe nói hắn biến mất gần hai tháng, ra ngoài rèn luyện. Săn giết yêu thú hai tháng, có lẽ cũng được 30 40 yêu thú a.
Săn giết yêu thú nào có dễ dàng như vậy? Đây chỉ là lần đầu tiên hắn ra ngoài rèn luyện, ta xem tối đa chỉ là 7 8 khỏa là cùng, tuyệt đối không quá 10 khỏa.
- Uy, tu vi của hắn lại tăng lên, đã đạt đến Võ Đạo Bát Trọng rồi!
- Nghe nói lúc ra ngoài rèn luyện thì tu vi của hắn mới chỉ là Võ Đạo Thất Trọng, lúc này chưa đến hai tháng, làm sao có thể đột phá Võ Đạo Bát Trọng nhanh như vậy?
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 37: Khiếp sợ ngoại môn. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
- Giả dối, tuyệt đối không thể nhanh như vậy, hắn nhất định là đã tu luyện công pháp nào đó để tạo ra thực lực giả, che mắt người khác.
...
...
Ban đầu, chúng đệ tử tỏ vẻ khinh thường, sau đó là khiếp sợ và bây giờ là không tin tưởng.
Đối với thái độ của chúng đệ tử, Huyền Thiên làm như không nghe không thấy, ngay cả Dương Đỉnh Quân cũng không ngoại lệ. Hắn trực tiếp đi tới trước mặt Chấp sự Công Lao Điện. Những ngoại môn đệ tử trước mặt hắn nhao nhao nhường đường, rất nhanh Huyền Thiên liền đi đến trước quầy hàng.
Hắn tháo bao phục da lông yêu thú trên lưng xuống, mở nút rồi lấy ra một cái túi lớn, đặt lên quầy trước mặt chủ sự, so với cái túi yêu thú của Dương Đỉnh Quân vừa rồi thì thể tích túi này còn lớn hơn.
Huyền Thiên nói:
- Toàn bộ yêu hạch trong này đều là yêu thú Nhị Cấp, gồm 136 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp hạ cấp, 479 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp trung cấp, 196 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp thượng giai, tổng cộng là 811 khỏa.
- Cái gì? Điều này sao có thể? Điều này sao có thể?
- 811 khỏa yêu hạch, ngay cả Dương sư huynh cũng chỉ săn giết được 603 khỏa mà thôi. Hắn làm sao đạt được nhiều như vậy?
- Hơn 800 khỏa, so với Dương sư huynh thì đều ra ngoài chưa đầy hai tháng nhưng hắn nhiều hơn 200 khỏa! Cái này tuyệt không có khả năng!
- Đúng, đúng thế, nhất định hắn đã bồi thêm đá thủy tinh vào cho đủ số lượng.
...
...
Trong chốc lát, toàn bộ Công Lao Điện như nổ tung lên, tiếng kinh hô, thanh âm nghi vấn vang lên liên tiếp không dứt.
Chấp sự Công Lao Điện mở cái túi rồi đổ đồ vật bên trong ra, rắc rắc rắc, từng khỏa yêu hạch to cỡ ngón tay cái tràn ngập quầy hối đoái.
Mỗi một khỏa đều tỏa ra ánh sáng long lanh, tràn đầy khí tức yêu thú.
- Toàn bộ đều là yêu hạch yêu thú Nhị Cấp, hàng thật giá thật.
Chấp sự Công Lao Điện liền phán đoán rồi bắt đầu phân loại.
- Cái gì? Là thật sao? Hắn còn nhiều yêu hạch hơn Dương sư huynh?
Nguyên một đám lớn đệ tử đều trợn mắt há hốc mồm, lộ vẻ không thể tin nổi.
Sắc mặt Dương Đỉnh Quân rất khó coi, hắn giống như bị tát một phát thật đau trước ánh mắt của chúng đệ tử đồng môn vậy. Ánh mắt hắn nhìn Huyền Thiên đột nhiên trở nên lăng lệ ác liệt.
Nếu vừa rồi ánh mắt của Dương Đỉnh Quân giống như một đoàn liệt hỏa thì lúc này giống như một thanh đao nhọn sắc bén.
Huyền Thiên lập tức cảm giác được sự biến hóa của ánh mắt Huyền Thiên, hắn liền quay lại nhìn về phía Dương Đỉnh Quân, ánh mắt sắc bén như một thanh lợi kiếm xuất ra khỏi vỏ, đâm ra một kích khiến ánh mắt của Dương Đỉnh Quân biến mất không thấy tăm hơi.
Thanh âm của chấp sự Công Lao Điện vang lên:
- Không sai, 136 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp hạ cấp, 479 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp trung cấp, 196 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị CẤp thượng giai, tổng cộng là 811 khỏa.
Nghe Chấp sự Công Lao Điện lên tiếng xác nhận, chúng đệ tử ngoại môn liền phát ra trận trận thanh âm kinh hô.
Ánh mắt bọn hắn nhìn Huyền Thiên với vẻ không thể tin nổi.
Chỉ không đầy hai tháng ngắn ngủi mà hắn đã thu hoạch được hơn 800 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp, bình quân mỗi ngày đánh chết hơn 10 con yêu thú.
Nếu đánh chết yêu thú với cường độ như vậy thì rất dễ dẫn dụ yêu thú Tam Cấp xuất hiện, lúc đó thì phi thường nguy hiểm. Cho nên trừ phi là có cao thủ cảnh giới Tiên Thiên trợ giúp thì võ giả Võ Đạo Thập Trọng trở xuống không có khả năng đồ sát yêu thú như vậy tại sơn mạch Âm Phong.
Huống chi, yêu thú Tam Cấp cũng có mạnh có yếu, ngay cả cảnh giới Tiên Thiên cũng chưa chắc là đối thủ của yêu thú Tam Cấp lợi hại nên khi tiến vào sơn mạch Âm Phong ai nấy đều vô cùng thận trọng.
Huyền Thiên hắn làm sao có thể được như vậy? Lúc hắn rời khỏi tông môn thì tu vi chỉ mới bước vào Võ Đạo Thất Trọng, đây là lần đầu tiên hắn ra ngoài rèn luyện nhưng thu hoạch của hắn thậm chí có thể khiến mỗi một đệ tử ngoại môn tinh anh đều cảm thấy rung động khiếp sợ, không thể tin, thậm chí là đố kỵ và bất mãn!
- Hừ! Hơn 800 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp nhưng không có lấy một khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, còn Dương sư huynh thì đánh chết 21 yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, vẫn là Dương sư huynh lợi hại hơn.
Lập tức, có người hừ một tiếng bất mãn, thấy trong đống yêu hạch của Huyền Thiên không có yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, lập tức tìm ra cái cớ ủng hộ Dương Đỉnh Quân, đả kích Huyền Thiên.
- Đó là đương nhiên, hắn sao có thể so với Dương sư huynh?
- Dương sư huynh là vô địch dưới cảnh giới Tiên Thiên. Yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ hắn cũng đều có thể đơn giản chém giết, ngoại trừ nội môn sư huynh ra thì hắn không kém ai tại ngoại môn, năm nay hắn nhất định đoạt được ngôi vị đệ nhất ngoại môn.
- Dương Sư huynh và hắn so sánh với nhau giống như trời so sánh với đất vậy. Dương sư huynh có thể đánh chết yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, chỉ cần một ngón tay cũng có thể nghiền nát hắn!
...
...
Tâm đố kị của chúng đệ tử ngoại môn không có chỗ phát tiết, có một người mở đầu, thanh âm trêu chọc lập tức vang lên thao thao bất tuyệt, không ngớt không dứt.
Khóe miệng Dương Đỉnh Quân nhếch lên một vòng vui vẻ, tâm tình thoải mái hơn nhiều. Nghe chúng đệ tử nói thì tuy số lượng yêu hạch Huyền Thiên thu hoạch được nhiều hơn hắn nhưng chất lượng lại không bằng.
Đối với những lời châm chọc của chúng đệ tử, Huyền Thiên lạnh nhạt, cũng không thèm phản bác, chỉ nhìn thẳng.
Chấp sự Công Lao Điện thở dài, hắn cũng đã từng là đệ tử, lúc trẻ hắn cũng như vậy, tuổi trẻ khí thịnh, đều tranh cường háo thắng.
Sau nửa ngày, Chấp sự Công Lao Điện mở miệng nói ra:
- 811 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp, tổng giá trị là 1 vạn 1714 điểm công lao hoặc là 11 vạn 7140 lượng bạc. Huyền Thiên, ngươi muốn đổi lấy gì?
Tuy chúng đệ tử ngoài miệng thì đả kích Huyền Thiên nhưng trong nội tâm thì hâm mộ bỏ mẹ ra. 1 vạn 1714 điểm công lao a, bọn hắn phải mất bao lâu mới có thể đạt được như vậy?
Huyền Thiên nói:
- Đổi lấy bạc, bất quá ta ở đây vẫn còn có chút yêu hạch, muốn đổi luôn một thể.
- Cái gì? Vẫn còn yêu hạch?
Không chỉ chúng đệ tử mà ngay cả Chấp sự cũng không khỏi thốt lên một tiếng kinh hãi.
Trong tiếng kinh hô của mọi người, Huyền Thiên lại lấy ra một cái túi từ trong túi da lông yêu thú kia.
Thể tích cái túi này so với cái túi lúc nãy Huyền Thiên lấy ra thì nhỏ hơn một chút nhưng so với cái túi yêu hạch của Dương Đỉnh Quân thì không sai biệt lắm.
Lập tức, một hơi thanh âm hít một hơi lãnh khí vang lên khắp điện.
Huyền Thiên hơi mỉm cười, đặt cái túi lên quầy, nói với Chấp sự:
- Trong túi này có 33 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp hạ cấp, 107 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp trung giai, 355 khỏa yêu hạch yêu thú thượng giai, 139 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, tổng cộng là 634 khỏa.
Đây là số yêu hạch Huyền Thiên thu hoạch được trong tháng thứ hai, đều là hoạt động trong phạm vi yêu thú Tam Cấp, đều là những yêu thú Nhị Cấp Thượng Giai và Bá Chủ.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Nghịch Thương Khung Tác Giả: EK -----oo0oo-----
Chương 38: Khiếp sợ ngoại môn. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Share by Bựa Thập Ngũ
Bởi vì có bốn người Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh, Sở Phong, Đặng Phi săn giết trong phạm vi yêu thú Tam Cấp nên trong tháng thứ hai hắn đều không gặp phải yêu thú Tam Cấp nào nên đại lượng thu hoạch được đều là yêu thú Nhị Cấp Thượng Giai và yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ.
139 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ!
Câu nói kia giống như sấm sét vang vọng khắp tai chúng đệ tử tại tràng!
Vừa rồi bọn hắn còn nói Huyền Thiên không bằng Dương sư huynh chính là vịn vào cớ Dương sư huynh thu hoạch được 21 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ mà Huyền Thiên lại không có.
Nhưng lúc này, chỉ mấy câu nói mà Huyền Thiên đã lấy ra 139 khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, 139 khỏa và 21 khỏa, không cần nói cũng biết chênh lệch như thế nào.
Huyền Thiên nói xong, ánh mắt chuyển động, quét qua chúng đệ tử.
- Oanh oanh oanh oanh...
Trong tai chúng đệ tử giống như có sấm sét oanh động, bọn hắn cảm giác như bị Huyền Thiên hung hăng tát cho mấy cái lên mặt, hơn nữa còn là tát rất mạnh.
Nhất là Dương Đỉnh Quân, cả người hắn chấn động, lồng ngực thiếu chút nữa đã phun ra máu tươi, hắn chính là người bị đả kích và bẽ mặt nhất ở đây.
Lúc ánh mắt coi rẻ của Huyền Thiên quét qua, Dương Đỉnh Quân cảm giác như bị dẫm trên mặt đất, mặt hắn như bị Huyền Thiên hung hăng dẫm nát dưới chân, cái này là sỉ nhục bực nào?
Chấp sự Công Lao Điện đổ cái túi kia ra, thanh âm vang lên vô cùng kích động:
- Thật sự là yêu hạch yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ, nhiều như vậy sao? Huyền Thiên, ngươi làm sao mà có thể đánh chết nhiều yêu thú Nhị Cấp Bá Chủ như vậy?
Huyền Thiên cười cười, noi ra:
- Vận khí mà thôi.
Thấy Huyền Thiên tựa hồ không muốn nhiều lời, chấp sự Công Lao Điện thu hồi ánh mắt, nói:
- Người có vân khí, nhất định có thành tựu lớn.
Rất nhanh, Chấp sự liền kiểm tra hoàn tất hực hư, nói ra:
- Ngươi nói không sai, tổng cộng là 634 khỏa, tổng giá trị là 12 vạn 6150 lượng bạc, cộng với 11 vạn 7140 lượng bạc kia là 24 vạn 3290 lượng bạc. Huyền Thiên, nếu ngươi đổi điểm công lao thì có thể học tập võ kỹ Huyền Giai công pháp, ngươi xác định muốn đổi bạc mà không phải là công lao?
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói ra:
- Vâng!
Linh Dược cứu mệnh, so với Linh Dược bình thường thì đều quý giá hơn nhiều lắm.
Kinh mạch trong thể nội Huyền Hồng đã đứt thành từng khúc, đã trở thành phế nhân vài phần rồi. Muốn chữa trị kinh mạch, khôi phục tu vi thì cực kỳ khó, cần rất nhiều Linh Dược trân thế vô giá. Điều Huyền Thiên có thể làm bây giờ là tận lực kiếm thật nhiều bạc, mua Linh Dược tốt để khôi phục một ít thương thế cho Huyền Hồng rồi nói sau, nếu để tổn thương kéo dài lâu thì càng khó hồi phục.
Rất nhanh, Chấp sự Công Lao Điện liền kiểm kê một xấp lớn ngân phiếu trị giá 24 vạn hơn 3000 lượng bạc giao Huyền Thiên.
Nhìn đống ngân phiếu hơn 24 vạn lượng, trong mắt chúng đệ tử ngoại môn đều lóe ra hào quang hâm mộ. Bọn hắn phải mất bao lâu mới có thể kiếm được nhiều ngân phiếu như vậy?
Một năm thì hoàn toàn không có khả năng, ít nhất phải 2 năm trở lên, hơn nữa tính nguy hiểm vô cùng lớn, thậm chí có thể táng thân trong miệng yêu thú.
Dương Đỉnh Quân nhìn Huyền Thiên nhận lấy ngân phiếu hơn 24 vạn lượng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, phẫn nộ không thôi.
Dương Đỉnh Quân ra ngoài rèn luyện, mục đích chính là đuổi theo Huyền Thiên nhưng rốt cục vẫn không thể. Hắn rèn luyện tại sơn mạch Âm Phong gần hai tháng, thu hoạch cũng không tệ lắm, mặc dù không đuổi kịp Huyền Thiên nhưng tâm tình rất không tồi.
Nhưng từ lúc Huyền Thiên xuất hiện thì hắn đã bị đả kích triệt để rồi. Cùng một khoảng thời gian nhưng giá trị hắn thu hoạch được chỉ hơn 8 vạn lượng bạc, mà Huyền Thiên lại hơn 24 vạn lượng, gấp ba lần hắn!
Dương Đỉnh Quân phi thường hảo cường, tại Võ đạo hắn có thể vượt qua người khác, đạt tới thành tựu cao, hắn không tiếc mọi thứ, thậm chí tự thiến khiến bản thân vĩnh viễn không thể giao hợp với nữ nhân để có thể an tâm tu luyện Thuần Dương Công.
Khi gần 14 tuổi, tu vi hắn đã đạt đến Võ Đạo Cửu Trọng, tại thi đấu đệ tử ngoại môn năm ngoái, hắn đã đánh bại rất nhiều đệ tử cảnh giới Võ Đạo Thập Trọng, thành công tiến vào top 10, vị trí thứ 9.
Năm nay vừa đầy 15 tuổi, từ mấy tháng trước tu vi của hắn đã đột phá Võ Đạo Thập Trọng, mặc dù là Trương Long xếp hạng thứ 8 năm trước, hơn hắn một bậc nhưng khi nhìn thấy Dương Đỉnh Quân hắn cũng đều phải nhượng bộ lui binh.
- Thứ ta truy cầu chỉ có một, chính là vượt qua người khác, người khác không có khả năng vượt qua ta!
Giờ phút này, Dương Đỉnh Quân gào thét trong nội tâm.
Hắn tuy tự thiến nhưng tu vi lại vượt xa người bên cạnh, toàn bộ đệ tử ngoại môn không có người nào dám bất kính với hắn. Đại lượng đệ tử ngoại môn tinh anh đều cam nguyện thuần phục dưới tay hắn, chịu để hắn sử dụng. Kết quả, hôm nay lại bị Huyền Thiên nửa năm trước chỉ là một tiểu tử không chút danh tiếng hung hăng tát vào mặt, cơ hồ đã hoàn toàn đánh bại hắn, cái này khiến Dương Đỉnh Quân không thể nào tiếp nhận trong nội tâm.
Khí thế Dương Đỉnh Quân trương lên, hai mắt bắn ra hai đạo tinh quang, nhìn thẳng vào người Huyền Thiên, quát:
- Những yêu hạch yêu thú này không phải do chính tay ngươi giết đúng không? Hoặc là ngươi nhặt lấy hoặc là có cao thủ cảnh giới Tiên Thiên giúp đỡ thu hoạch. Bằng vào ngươi, căn bản không có khả năng thu hoạch nhiều yêu hạch yêu thú như vậy.
Huyền Thiên nghe thế, chỉ nhún nhún vai, căn bản không để ý đến hắn, quay người ra khỏi Công Lao Điện.
- Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta mà muốn rời đi?
Dương Đỉnh Quân giận dữ, duỗi bàn tay ra chộp về phía lưng Huyền Thiên.
Nghe âm phong đánh tới, Huyền Thiên quay người lại đánh ra một chưởng.
Hai chưởng tương đối, ấn cùng một chỗ.
- Phanh!
Một tiếng bạo nổ vang lên trong không khí, Huyền Thiên cảm giác có một cỗ lực lượng khổng lồ mãnh liệt đánh tới, truyền vào trong cơ thể hắn.
Huyền Thiên thuận thế lui về sau hai bước, dung nhập cỗ lực lượng này vào đại địa, tiêu biến không còn chút tăm hơi.
Thân hình Dương Đỉnh Quân tắc thì chấn động, thấy Huyền Thiên dám ngăn trở một chưởng của hắn, lửa giận càng tăng lên, bàn tay duỗi ra muốn đánh thêm một chưởng.
- Làm càn!
Cùng lúc đó, một thanh âm phẫn nộ vang lên, Chấp sự Công Lao Điện đứng lên, mở miệng quát:
- Dương Đỉnh Quân, Công Lao Điện là nơi ngươi có thể giương oai sao?
Công Lao Điện rất lớn, thuộc Ngoại Điện và Nội Điện, bên trong Nội Điện có nội môn đệ tử Thiên Kiếm Tông ở, còn có cả trưởng lão nội môn, Ngoại Điện thì có đệ tử ngoại môn ở, còn có ngoại môn trưởng lão.
Bình thường, trưởng lão sẽ không xuất hiện nhưng nếu có chuyện gì phát sinh thì sẽ kinh động các vị trưởng lão.
Dương Đỉnh Quân có chút quan hệ với Nội Môn, ngay cả Chấp sự bình thường không thể làm được gì hắn, nhưng nếu kinh điện đến trưởng lão Công Lao Điện thì không hay rồi.
- Hừ!
Dương Đỉnh Quân trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, nhìn Huyền Thiên chăm chú, cắn răng nói ra:
- Cứ chờ đây, tại giải thi đấu lần này ngươi sẽ gặp phải đãi ngộ không giống bình thường.
Nói xong, Dương Đỉnh Quân trùng trùng điệp điệp phất tay áo, trực tiếp rời khỏi Công Lao Điện.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 39: Khiếp sợ ngoại môn. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Thuần Dương Công quả không hổ là công pháp Hoàng Giải thượng phẩm duy nhất có thể so với Tiên Thiên Công, nội lực quả nhiên hùng hậu, hắn đã phát ra Thuần Dương Công cao nhất ở tầng thứ bảy, mà ta chỉ có thể phát ra Tiên Thiên Công tầng thứ năm, nếu so nội lực thì ta thua hắn. Trước giải thi đấu, nếu tu vi ta không đột phá đến Võ Đạo Cửu Trọng thì phải sử dụng đến Tuyệt Ảnh kiếm pháp mới có thể thắng hắn.
Tuy Huyền Thiên lui về phía sau hai bước, thoạt nhìn thì có chút lọt vào thế hạ phong nhưng trong nội tâm đã ẩn ẩn ước định thực lực của Dương Đỉnh Quân.
Theo Dương Đỉnh Quân rời đi, chúng đệ tử đều đi theo ra ngoài, nhìn Huyền Thiên với ánh mắt rung động và hâm mộ.
Chúng đệ tử người nhận nhiệm vụ thì nhận nhiệm vụ, người cần đổi yêu thạch thì đổi yêu hạch nhưng ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Huyền Thiên, vẻ hâm mộ kia không thể ẩn dấu được, trong tận đáy lòng mỗi người đều đặt câu hỏi tại sao mình không làm được như vậy?
Huyền Thiên cũng không dừng lại lâu, rời khỏi Công Lao Điện, trực tiếp tiến về chỗ của mình.
Bên ngoài Thiên Kiếm Phong có hơn 10 ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều có 4, 500 đệ tử ngoại môn ở lại cùng với giáo sư dạy võ kỹ công pháp đệ tử ngoại môn và các chấp sự ngoại môn.
Ngọn núi nơi Huyền Thiên cách Công Lao Điện không xa lắm, chỉ cách hai ngọn núi nên đi không bao lâu liền về tới chỗ của mình.
Huyền Thiên và Hoàng Thạch ở chung một phong, lúc hắn về tới thì Hoàng Thạch cũng không có trong phòng.
Bất quá, không bao lâu sau, hắn liền nghe được thanh âm Hoàng Thạch từ xa xa truyền đến:
- Thiên ca, Thiên ca, huynh đã trở về rồi sao?
Gần hai tháng chưa gặp mặt Hoàng Thạch, Huyền Thiên mỉm cười vui mừng. Tại Thiên Kiếm Tông này, Hoàng Thạch là thân nhân duy nhất của hắn, những đệ tử Hoàng thị còn lại đều gia nhập những Tông môn Đao vương khác.
Huyền Thiên ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Hoàng Thạch và Lâm Đông đang chạy tới nơi này.
- Thiên ca/Huyền sư huynh.
Nhìn thấy Huyền Thiên, hai người lớn tiếng hoan hô, thập phần vui vẻ, cao hứng bừng bừng.
- Biểu đệ, Lâm Đông sư đệ.
Huyền Thiên mỉm cười, vẫy tay với hai người.
Hai người rất nhanh liền chạy tới trước mặt Huyền Thiên, Hoàng Thạch thở hỗn hển, nói ra:
- Thiên ca, đệ nghe người ta nói ngươi đối một chưởng với Dương sư huynh tại Công Lao Điện mà vẫn không bị thương, có thật không vậy?
Hoàng Thạch vừa nói xong, liền nhìn về phía bàn tay Huyền Thiên xem xét, tựa hồ đang nghiệm chứng xem hắn có thật sự bị thương không.
Lâm Đông ở một bên cũng dốc sức liều mạng gật đầu.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói:
- Tin tức truyền đi nhanh thật a, ngay cả các ngươi cũng đều biết.
- Là thật sao?
Nghe Huyền Thiên xác nhận, Hoàng Thạch thét lên kinh hãi:
- Thiên ca, tu vi của huynh là Võ Đạo Bát Trọng mà có thể tiếp được một chưởng của Dương sư huynh? Hắn tu luyện Thuần Dương Công đại danh đỉnh đỉnh a.
Lâm Đông ở một bên cũng cứng lưỡi, sợ hãi thán phục không thôi.
Dương sư huynh là ai? Danh hào Dương sư huynh biến thái, toàn bộ ngoại môn không ai không biết, không ai không nghe.
Đây chính là nhân vật có hi vọng lớn nhất đạt vị trí đệ nhất đệ tử ngoại môn. Đồng thời, tất cả đệ tử ngoại môn đều ngầm cân nhắc Dương sư huynh lên hàng đệ nhất đệ tử ngoại môn.
Huyền Thiên lại có thể đối một chưởng với Dương sư huynh, hơn nữa lại không tổn hao một sợi lông tóc nào, đối với những đệ tử ngoại môn mà nói thì ngoại trừ khiếp sợ cũng chỉ còn khiếp sợ.
Tuy hai tháng trước, Huyền Thiên dùng tu vi Võ Đạo Lục Trọng đánh bại Ngưu Chí Cao, lại ước hẹn ba tháng sau sẽ quyết đấu với Trương Long Định, hắn bỗng chốc trở nên danh chấn ngoại môn. Thế nhưng so với những cự đầu đệ tử ngoại môn như Dương sư huynh, Trương Long Định thì vẫn còn kém xa.
Hơn hai tháng trước, Huyền Thiên và Trương Long Định hạ ước hẹn ba tháng, lúc đó không có người nào coi trọng Huyền Thiên. Thời gian ba tháng quá ngắn, võ giả Võ Đạo Lục Trọng căn bản không có khả năng tranh phong với võ giả Võ Đạo Thập Trọng.
Thậm chí ba năm cũng đều rất khó khăn, bởi vì khi tu vi ngươi tăng trưởng thì đối phương cũng như vậy.
Nhưng sau khi tin tức Huyền Thiên cùng Dương sư huynh đối một chưởng mà vẫn không bị thương tổn gì truyền ra thì tất cả đệ tử ngoại môn đều rúng động. Tu vi, thực lực Huyền Thiên đã thực sự vượt quá dự đoán của mọi người.
Dương sư huynh tu luyện Thuần Dương Công, sở trường lớn nhất chính là nội lực hùng hậu, cho dù là tiện tay xuất ra một chưởng thì ngay cả những đệ tử Võ Đạo Cửu Trọng cũng không có mấy người có thể tiếp được mà không bị chút thương tổn nào.
Cho nên khi tin tức này truyền ra thì đệ tử ngoại môn càng thêm ấn tượng đối với Huyền Thiên. Trước khi bọn hắn nhớ đến tên Huyền Thiên chính là vì ước hẹn ba tháng với Trương Long Định chứ không phải là thực lực hắn cường đại.
Còn lần này, Huyền Thiên dùng thực lực cường đại khiến tất cả đệ tử ngoại môn đều rung động.
Trong nội tâm những đệ tử ngoại môn, tuy thực lực Huyền Thiên còn chưa đạt tới mức như Dương sư huynh, Trương Long Định nhưng so với mấy ngàn đệ tử ngoại môn còn lại thì hắn khẳng định đứng nhất.
Vốn trong hàng đệ tử ngoại môn, ước hẹn ba tháng giữa Huyền Thiên và Trương Long Định chỉ như một chuyện cười. Nhưng hiện giờ thì mỗi một đệ tử ngoại môn đều mong mỏi chờ giải thi đấu bài danh lần này, chờ mong Huyền Thiên có thể vượt ải chém tướng và chiến một trận với Trương Long Định.
Ba người tiến vào phòng, Huyền Thiên liếc nhìn hai người Lâm Đông, cẩn thận đánh giá rồi nói:
- Hơn hai tháng không gặp, tu vi hai người các ngươi đều tăng lên một cấp, đạt tới Võ Đạo Tứ Trọng rồi.
Hoàng Thạch nói:
- Hai tháng này Lâm Đông cho đệ không ít Đan Dược đệ mới có thể một mực tu luyện nhanh chóng đột phá đến Võ Đạo Tứ Trọng như vậy, nhưng vẫn không thể so với huynh a. Thiên ca, mới chỉ mấy tháng mà tu vi của huynh đã từ Võ Đạo Tứ Trọng tăng lên bốn cảnh giới, đạt tới Võ Đạo Bát Trọng rồi. Ai, không ngờ ngâm trong Kiếm Đầm lại có hiệu quả lớn như vậy, chắc đệ cũng nên đến Kiếm Đấm ngâm một lần quá. Bất quá hiện giờ đã là tháng 11 rồi, thời tiết đã trở lạnh, đầm nước khẳng định cũng rất lạnh a.
Lâm Đông hưng phấn nói:
- Nghe các sư huynh nói Huyền sư huynh xuất ra hơn một nghìn khỏa yêu hạch yêu thú Nhị Cấp tại Công Lao Điện, nhiều gấp đôi Dương sư huynh. Ngay cả Dương sư huynh cũng không bằng huynh. Hoàng sư huynh, huynh thật là lợi hại a.
Hoàng Thạch cười ha ha vui vẻ, nói:
- Biểu ca Huyền... Ách, chính là đứng đầu hàng đệ tử ngoại môn a, đương nhiên lợi hại rồi.
Hoang Thạch hưng phấn, thiếu chút nữa đã lỡ miệng nói ra nhưng lời vừa lên đến cổ họng thì bị cái trừng mắt của Huyền Thiên làm chạy ngược trở lại.
Nghe hai người thổi phồng, Huyền Thiên cười vui vẻ. Cũng không trách được, được vỗ mông ngựa luôn là chuyện khiến người nghe cao hứng.
Hoàng Thạch và Lâm Đông hưng phấn hàn huyên với Huyền Thiên gần nửa canh giờ rồi Lâm Đông mới cáo từ, trở về gian phòng của hắn.
Lúc này trong phòng đã không còn người ngoài nào, Huyền Thiên đóng cửa phòng lại.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
- Ngươi quên tên của ta đi. Nếu truyền ra thì toàn bộ Hoàng gia liền xong đời, nếu bị tìm thấy thì chúng ta muốn trốn cũng không trốn được.
- A, đệ sẽ không bao giờ sai lầm nữa.
Hoàng Thạch trịnh trọng nhẹ gật đầu.
Huyền Thiên lấy trong ngực ra một cái bao bố rồi mở ra.
Hoàng Thạch vừa nhìn thấy vật bên trong, ánh mắt liền sáng lên, nói ra:
- Đây là cái gì? Chẳng lẽ là Kỳ Hoàng Thảo? Là một cây Linh Thảo sao?
Hoàng Thạch xuất thân từ Ngũ phẩm thế gia, tầm mắt không thấp, chỉ liếc nhìn một cái liền nhận ra Kỳ Hoàng Thảo, hắn vô cùng chấn động.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, hái một cái lá xuống đưa cho Hoàng Thạch, nói:
- Kỳ Hoàng Thảo có thể khiến tu vi của ngươi tăng tiến rất nhanh, nếu ngươi ăn hết thì tu vi của ngươi sẽ lập tức đột phá Võ Đạo Ngũ Trọng. Hơn nữa dược hiệu rất bền bỉ, có thể giúp ngươi trong thời gian hắn đột phá đến Võ Đạo Lục Trọng, thậm chí là Thất Trọng.
Huyền Thiên đã nếm qua một lá Kỳ Hoàng Thảo nên biết rõ dược hiệu Kỳ Hoàng Thảo như thế nào. Không chỉ khiến tu vi của hắn từ Võ Đạo THất Trọng đột phá đến Bát Trọng mà còn khiến hắn đạt đến Võ Đạo Bát Trọng hậu kỳ trong một tháng ngắn ngủi, hơn nữa tựa hồ còn có dấu hiệu đột phá đến Cửu Trọng.
Tu vi của Hoàng Thạch chỉ mới là Võ Đạo Tứ Trọng, phục dụng một lá có thể tăng lên 2, 3 cảnh giới trong thời gian ngắn, hết thảy cái này đều là suy đoán của Huyền Thiên.
Hoàng Thạch tiếp nhận Kỳ Hoàng Thảo, hưng phấn không thôi, nhưng sau khi do dự một chút, hắn nói ra:
- Kỳ Hoàng Thảo này thập phần trân quý, mỗi một lá ít nhất cũng trị giá hơn 10 vạn lượng, thậm chí còn có thể bán được 20 vạn lượng một mảnh. Thiên ca, Cô gia bị thương nặng như vậy, Kỳ Hoàng Thảo này lại hiếm như thế, có thể đối được Linh Dược chữa thương cho cô gia không?
Huyền Thiên nói:
- Linh Dược chữa thương, động một chút là có thể lên đến 100 vạn, một lá Kỳ Hoàng Thảo này không thấm vào đâu cả. Ta sẽ nghĩ biện pháp kiếm Linh Dược chữa thương. Trước tiên ngươi ăn hết cái lá Kỳ HOàng Thảo này, tăng tu vi lên mới trọng yếu nhất. Hàng năm gia tộc đều cung cấp bạc cho chúng ta tu luyện, ít nhất là 20 vạn, nếu như tiết kiệm số tiền kia thì vài năm là có thể mua được Linh Dược chữa thương. Dù biết rõ tiêu tốn nhưng gia tộc vẫn không tiếc, ngươi biết tại sao không?
Hoàng Thạch gật đầu, nói:
- Vì chúng ta là tương lai của gia tộc.
- Biết rõ là tốt rồi.
Huyền Thiên vỗ vỗ vai Hoàng Thạch, nói:
- Cứ ăn hết Kỳ Hoàng Thảo, những ngày này yên tâm luyện hóa dược lực. Hơn 10 ngày nữa là thi đấu bài danh đã bắt đầu rồi. Ban thưởng đệ tử ngoại môn nhất định rất phong phú. Những ngày này ta cũng muốn hảo hảo chuẩn bị thoáng một chút, dùng trạng thái tốt nhất để tham gia thi đấu.
Hoàng Thạch trừng lớn hai mắt, cả kinh nói:
- Không phải chứ? Thiên ca, chẳng lẽ huynh muốn đạt được ngôi vị đệ nhất ngoại môn? Tên Dương sư huynh biến thái kia rất cường đại, đã luyện Thuần Dương Công đến tầng cao nhất rồi, thiếu chút nữa đã đột phá đến Tiên Thiên!
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Ta có lòng tin.
Áhh mắt hắn lập tức sáng ngời, như nghĩ tới điều gì đó, nói:
- Ta quên mất, đã đột phá đến Võ Đạo Bát Trọng nhưng vẫn chưa đến Đan Dược Điện nhận thưởng, Đan Dược cấp hai tháng trước vẫn chưa nhận. Trước tiên ta đi nhận Đan Dược, tu vi của ta cũng sắp đột phá, Đan Dược quý trọng ta sẽ lưu lại cho ngươi tu luyện về sau.
Vỗ vỗ bả vai Hoàng Thạch, Huyền Thiên mở cửa phòng, đi ra ngoài.
Hoàng Thạch nhìn bóng lưng Huyền Thiên đã nhanh chóng biến mất, nửa ngày sau mới cả kinh, nói:
- Cái gì? Tu vi đã sắp đột phá nữa? Ôi trời ơi, không phải huynh ấy sắp đột phá Võ Đạo Cửu Trọng sao?
Kế tiếp, Huyền Thiên cũng không cưỡng ép đột phá đến Võ Đạo Cửu Trọng mà là thuận theo tự nhiên, buông lỏng hết thảy, điều tiết thân thể đến trạng thái tốt nhất.
Hắn có thể cảm giác được khoảng cách đến cảnh giới Võ Đạo Cửu Trọng với hắn chỉ còn kém một chút nữa, khi đến lúc tự nhiên sẽ đột phá.
Vì dựa vào Kỳ Hoàng Thảo để đột phá đến Võ Đạo Bát Trọng, rút ngắn thời gian rất nhiều nên muốn đột phá lần nữa không chỉ rất khó khăn mà còn khiến thân thể gặp bất lợi, không bằng cứ thuận theo tự nhiên.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt, 10 ngày đã tôi qua, giải thi đấu bài danh chúng đệ tử ngoại môn chờ đợi rốt cục đã đến.
Giải thi đấu bài danh chính là một trong những sự kiện náo nhiệt nhất của ngoại môn Thiên Kiếm Tông.
Trong giải thi đấu, những đệ tử tinh anh bình thường khó gặp, những đệ tử như Thần Long như thấy đầu không thấy đuôi, từng người đều xuất hiện.
Vì giải thi đấu bài danh chính là sân khấu dành cho đệ tử ngoại môn tinh anh nên chỉ có đệ tử ngoài Võ Đạo Thất Trọng mới có thể tham gia, đệ tử bình thường chỉ có thể quan sát.
Mặc dù chỉ có đệ tử ngoại môn tinh anh tham gia nhưng nhân số cũng không ít. Theo thống kê thì toàn bộ ngoại môn có 6016 đệ tử tinh anh ngoài thất trọng.
Giải thi đấu bài danh lần này áp dụng chế độ loại trực tiếp, hai gã đệ tử đến lôi đài luận võ, thắng thì vào vòng trong còn thua thì bị loại.
đệ tử ngoại môn tinh anh phân biệt từ cảnh giới Thất Trọng đến Thập Trọng không đều, tu vi càng cao thì số lượng càng ít.
Trong đó tu vi Thất Trọng chiếm hơn một nửa, có 549 người.
Tu vi Bát Trọng ước chừng 2/3 số còn lại, có 321 người.
Tu vi Cửu Trọng ước chừng 1/10, có 114 người.
Tu vi Thập Trọng có số lượng ít nhất, chỉ có 32 người.
Để tránh phát sinh chuyện đệ tử tu vi cao gặp nhau quá sớm, tạo nên tình cảnh lưỡng hổ tranh đấu, sớm bị đào thải, thứ tự không công bằng nên áp dụng quy tắc bốc thăm.
Mỗi một vòng rút thăm đều ưu tiên cho đệ tử có tu vi cao, khi rút trúng đối thủ thì ưu tiên cho đệ tử có tu vi thấp nhất.
Nói cách khác, nếu đệ tử Võ Đạo Thất Trọng rút thăm trúng đệ tử Võ Đạo Thập Trọng thì mục tiêu rút thăm của bọn hắn phải bắt đầu từ đệ tử tu vi Thất Trọng. Thẳng đến khi đệ tử tu vi Thất Trọng đã bị rút trúng toàn bộ thì mới có thể rút thăm mục tiêu đệ tử tu vi Bát Trọng.
Dùng loại quy chế này, sau khi rút xong đệ tử Võ Đạo Bát Trọng thì mới có thể rút thăm đệ tử Võ Đạo Cửu Trọng làm mục tiêu.
Đệ tử tinh anh có tổng cộng 1016 người, mỗi một vòng đấu hoàn tất thì đều có một nửa số đệ tử tham gia bị loại. Cần phải tiến hành 10 vòng đấu thì mới có thể định ra người đứng đầu. Nếu trong lúc trận đấu tiếp tục, số của đệ tử trở thành số lẻ thì hắn coi như may mắn, không gặp phải đối thủ nên trực tiếp tiến vào vòng trong.
Ngay hôm nay, trên quảng trường ngoại môn Thiên Kiếm Tông đều là người tấp nập, mấy ngàn đệ tử ngoại môn đều tụ tập trên quảng trường này.
Trong sân rộng bình thường chỉ có một lôi đài thì lúc này đã có 8 cái, tăng thêm 7 cái. Phân thành hai hàng xếp tương đối nhau.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.