Nam Hải Sát Giả kịch chiến kiếm sĩ Trung Nguyên
Lá»i vừa dứt thì má»™t thân hình to béo đã má» má» xuất hiện ở phÃa rừng bên, ngưá»i ấy có vẻ như Ä‘ang nhìn vá» phÃa há» thăm dò.
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm cưá»i khẩy má»™t tiếng, đưa mắt nhìn Ngân Qua Phi Tinh ngồi trên mặt đất mấy ngón tay nắm chặt chuôi kiếm.
Sở Vân bá»—ng cất tiếng cưá»i sang sảng đây vẻ hoan hỉ, má»i ngưá»i nghe tiếng cưá»i ấy Ä‘á»u đưa mắt nhìn Sở Vân, còn ngưá»i to béo kia thì lại sầm sáºp bước tá»›i vừa Ä‘i vừa nói to :
- Úi chà , cái rừng nà y đã biến thà nh nghÄ©a địa từ lúc nà o thế? Mẹ kiếp, kẻ nằm dá»c ngưá»i nằm ngang lá»™n xá»™n thế kia, ta Ä‘i đằng nà o đây?
Äại hán to béo ấy mình mặc áo mà u đất, da đầu bóng loáng lấp lánh vạt áo phÃa trước không che được cái bụng to tướng. Kiếm Linh Tá» thét lên má»™t tiếng lướt tá»›i trước mặt ngươi đó, không đợi ngưá»i đó kịp nhìn thấy đã quát to :
- Ông bạn kia! NÆ¡i đây và A Tu La địa ngục chẳng khác biệt nhau mấy. Ngươi định để lại cái đầu trá»c lóc cá»§a ngươi ở lại đây à ?
Ngươi má»›i đến ngạc nhiên, các thá»› thịt trên mặt ngưá»i ấy rung rung, nói :
- CÅ©ng được, ngươi nói tháºt là dá»… dãi, cái đầu cá»§a ta đầy mỡ, cảm thấy không đẹp nữa, lại đây ta nhá» ngươi giúp ta lấy nó Ä‘i để lên bà n thỠông tổ nhà ngươi mà cúng.
Vừa nói ngưá»i đó vừa gãi bụng, mắt thì nhìn vá» những ngưá»i phÃa sau Cung Ninh, nói :
- CÅ©ng được đấy, đại gia ta đã qua năm sông mưá»i hồ rồi, đã nhìn thấy đầu trâu mặt ngá»±a không Ãt. Thì ra ngươi định chá»c giáºn ta đấy à ?
- Lại thế nữa sao, Cung mỗ lúc nà y đang muốn thỠvà i chiêu của ngươi đấy.
- ÄÆ°á»£c lắm, mượn tay ta để dạo mát Tây Thiên kể cÅ©ng thông minh đấy.
ÄÆ°a mắt nhìn ngưá»i to béo Ä‘ang lừ lừ tiến đến, Kiếm Linh Tá» mắt lá»™ hung quang, quay lại phÃa sau nhìn Sở Vân, há»i :
- Xin Minh chủ hạ lệnh!
Sở Vân nãy giá» vẫn cứ cưá»i vui vẻ để xem tình hình diá»…n biến ra sao, lúc nà y y má»›i bình tÄ©nh nói to :
- Nghiêm đại ca, đã bao ngà y không gặp, sao nhìn thấy tại hạ lại lạnh lùng như thế?
Cung Ninh kinh hãi cúi đầu không biết ăn nói sao đây vá»›i Minh chá»§ cá»§a mình. Lúc ấy ngưá»i to béo kia như má»™t con voi nhảy dá»±ng lên, mồm hét vang rồi sầm sầm chạy vá» phÃa Sở Vân. Thế rồi Sở Vân và ngươi ấy ôm chầm lấy Nhau giữa bao con mắt kinh ngạc cá»§a má»i ngưá»i. Ngưá»i to béo ấy xúc động vừa khóc vừa cưá»i nói :
- Ta nghÄ© ngươi không thê chết được, ta đã tìm ngươi đến ốm cả ngưá»i. Thế còn ngươi, đã Ä‘i đến những đâu mà , mẹ kiếp, ta không tìm được?
Sở Vân đưa tay vá»— vá»— và o bụng cá»§a Cổ Yển La Hán Nghiêm Tiếu Thiên cưá»i lá»›n nói :
- Lão huynh, hôm đó lão huynh và ngưá»i khác đánh nhau, rồi Ä‘i đâu mất hút là m cho tại hạ tìm kiếm cá»±c nhá»c biết bao?
Nghiêm Tiếu Thiên vỗ vỗ lên vai Sở Vân nói :
- Quả là khà độ bất phà m, cốt cách trá»i phú. Ha ha... ta mừng quá. À, câu chuyện ngay hôm ấy à , mẹ kiếp, không nói thì thôi đã nói đến là ta tức đầy bụng!
- Váºy những kẻ áo đỠấy là ai? Nghe nói lão huynh quáºt ngã má»™t đứa à ?
- Hai tên đó là hai đại tướng cá»§a Hồng Ảnh Lang Trung Trần Hạc, trước đây vì má»™t chuyện mua bán, ta đã cùng Trần Hạc đại náo má»™t phen. Hôm đó tại tiểu Ä‘iếm, gặp hai tiểu tỠấy ta không trị chúng nó đã là quá nhưá»ng nhịn rồi, nà o ngá» chúng nó lại ăn nói báºy bạ khiến cho ta không nén nổi giáºn, thế là động thá»§ vá»›i chúng, mẹ kiếp, thế là bá»n chúng đứa chết, đứa bị thương!
- Nếu thế tại sao sau đó lão huynh không quay lại ngay?
- Chả phải ta Ä‘uổi theo tên đó sao? Ta cÅ©ng không nghÄ© là lÅ© chó má Trần Hạc lại chỠở bên ngoà i trấn, thế là ta được má»™t tráºn đánh nhau thá»a thÃch, kịch chiến đến hÆ¡n ba giá» mà vẫn bất phân thắng bại, sau đó ta thấy tình hình bất lợi má»›i vá»™i và ng nén giáºn quay lại tìm ngươi.
- Lão huynh có phải ngươi không hạ nổi Trần Hạc không?
- Mẹ kiếp, tiểu tỠấy công phu khá lắm, nhưng tránh voi chẳng xấu mặt nà o, đó là binh thư mà , đánh không được thì tránh, cũng chăng có gì là xấu, hễ còn có núi cao thì chăng sợ gì hết củi nấu, phải không?
- ÄÆ°á»£c rồi, lão huynh, tại hạ sẽ vì lão mà tìm đến bá»n chúng. Nhưng bây giá» ta phải lo việc khác đã!
Sau đó Sở Vân giá»›i thiệu Cổ Yển La Hán Nghiêm Tiếu Thiên vá»›i má»i ngưá»i, ông ta cưá»i nói :
- Hôm nay tháºt là hạnh phúc, nhất là đối vá»›i NgÅ© Nhạc Nhất Kiểm, lão phu từ lâu đã ngưỡng má»™, không ngá» hôm nay được gặp mặt.
Biện Thương thi lễ, nói :
- Không dám, Cổ Yển La Hán danh trấn giang hồ, Biện mỗ khâm phục vô cà ng.
Bá»—ng Sở Vân hạ giá»ng há»i :
- Lão huynh, có phải ngưá»i ấy Ä‘á»n cùng vá»›i huynh không?
Nghiêm Tiếu Thiên đưa mắt nhìn quanh, nói vội :
- Äúng rồi chỉ có Ä‘iá»u mấy ngưá»i đó không chỉ đồng hà nh mà còn giúp cho lão phu có thể là m ăn được. Ta Ä‘i trước há», chừng má»™t khắc, vốn định tìm má»™t nÆ¡i thanh tịnh đế má»i ngưá»i tỉ thà má»™t chút...
- HỠlà ai thế? Mà sao kết thù kết oán với lão huynh?
- Mẹ kiếp, lão phu cÅ©ng chẳng biết lúc nà o đã đắc lợi vá»›i Äại Hồng nhị tá» hai lão quái váºt ấy. Bá»n ngưá»i Äại Hồng sÆ¡n đợt nhiên Ä‘i tìm lão phu, chẳng nói chẳng rằng, đánh nhau luôn. Mẹ kiếp, vừa và o cuá»™c chúng đã chÆ¡i há»™i đồng luôn Lão phu má»™t mình khó địch bốn tay, không chống đỡ nổi, bèn tìm cách tháo chạy mà lạc đưá»ng Ä‘i đến đây. Thế mà bá»n chúng cứ nhất quyệt Ä‘uổi theo...
Nói đến đó, Nghiêm Tiếu Thiên nhổ má»™t bãi nước miếng, bá»—ng nhìn thấy Ngân Qua Phi Tinh Ä‘ang nhồi trên mặt đất, đầu cúi gục xuống, bá»—ng Thưá»ng Äại Khà ngẩng mặt lên, nhìn thấy Nghiêm Tiếu Thiên thì dở khóc dở cưá»i, định nói mà không cất nên lá»i. Nghiêm Tiếu Thiên nói :
- Ủa! Thưá»ng đại đương gia cá»§a Khôi Kỳ đội sao lại khiêm nhưá»ng thế nà y? Lão phu quả là không hiểu nổi.
Thì ra hai ngưá»i Nghiêm Tiếu Thiên và Thưá»ng Äại Khà là đồng trang lứa, đã gặp nhau đôi lần, há» là m ăn không giống nhau nhưng vì lợi Ãch chúng mà không xung đột, ngược lại còn có chút Ãt tình cảm nữa.
Lúc ấy Sở Vân đưa mắt nhìn vá» phÃa xa xa, miệng bá»—ng nở má»™t nụ cưá»i hà m ý... Hình như chà ng đã nghÄ© tá»›i má»™t chuyện gì đó.
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương đưa mắt nhìn ra phÃa bìa rừng rồi khẽ nói :
- Sở huynh, có ngưá»i Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa nà y, bá»n chúng không Ãt đâu.
- Phải đấy, có thể bá»n há» là ngưá»i cá»§a Äại Hồng sÆ¡n đấy. Há» Thưá»ng kia trong lúc chúng ta ứng phó vá»›i bá»n Äại Hồng sÆ¡n thì các ngưá»i tốt nhất hãy đứng yên ở đó chá»› có khinh động. Nhược bằng các ngưá»i thừa gió bẻ măng thì háºu quả thế nà o các nguÆ¡i cứ nhìn và o Bách Giác bảo sẽ rõ!
Thưởng Äại Khà “hứ†má»™t tiếng, đưa mắt nhìn trá»i, không nói má»™t lá»i. Còn Nghiêm Tiếu Thiển thì nhìn ra phÃa bìa rừng nghiến răng nghiến lợi nói :
- LÅ© súc váºt kia, mẹ kiếp, ta chạy trốn đã đủ rồi. Các ngươi đến đây, hôm nay bảo đảm là vui vẻ đấy! Sở lão đệ lão phu nói thế cảm thấy áy náy quá. Má»›i gặp mà đã là m phiá»n lão đệ rồi.
- Không việc nà y không chỉ liên quan đến má»™t mình lão huynh, mà chuyện phiá»n phức nà y rất có thể tại hạ lại là m liên lụy đến lão huynh đấy.
Cổ Yển La Hán thấp giá»ng nói :
- Lão đệ, vì sao Thưá»ng Äại Khà lại cùng vá»›i ngươi mâu thuẫn? Xem ra lão ta đã quá bi thảm rồi, hÆ¡n nữa đầy mặt đất kia Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a Khôi Kỳ đội và Mãng Long há»™i?
- Äúng thể, có thể nói toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a hỠđã bị tiêu diệt, còn vì sao tại hạ liên quan đến há» thì chuyện ấy dà i là m. Lúc nà y lão huynh hãy giúp để chúng ta nháºn thức được ngưá»i cá»§a Äại Hồng sÆ¡n trước đã.
Ngay khi ấy đã nghe giá»ng nói cá»§a NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương vang lên :
- Äến rồi, tất cả bảy ngưá»i!
Ngay lúc đó thì cây rừng khẽ lay động, bảy bóng ngưá»i thân pháp kỳ tuyệt tiến và o khu rừng ấy. Ngươi dẫn đầu độ dưới bốn mươi thân hình dong dá»ng cao, mặt trắng không râu, đôi mắt sắc sảo, sâu xa.
Sau lưng ngưá»i ấy là má»™t ngưá»i mặc áo nho sÄ© và má»™t ngưá»i đầu đội mÅ© da như bà n tay, tay cầm ống Ä‘iếu, để hai hà ng ria dà i, y mặt lão chu quán ăn, bá»n ngưá»i kia mặc áo lụa tÃm sẫm, sắc mặt lạnh lùng, hà nh động hùng dÅ©ng.
Bây ngưá»i ấy vừa bước chân và o cánh rừng thì đã đưa mắt nhìn những tá» thi nằm la liệt trên mặt đất, rồi láºp tức chạy vá»t tá»i trước mặt Sở Vân và mấy ngưá»i kia Ä‘ang đứng.
Nghiêm Tiếu Thiên láºp tức bước tá»›i hai bước, cưá»i hà hà nói :
- Ông bạn kia, trên giang hồ có cáºu “Äừng nên ép ngưá»i đến bước đưá»ng cùngâ€. Váºy mà , mẹ kiếp, các ngưá»i ép ta đến má»™t tấc cÅ©ng chẳng chừa, tưởng ta phải khuất phục sao? Lại đây, lúc nà y chúng ta có thể tổng kết, thanh quyết toán được rồi đấy!
Bảy ngưá»i kia nghe nói thế thì dừng bước, đưa mắt nhìn những ngưá»i trước mặt chúng.
Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty đưa mắt nhìn Cuồng Ưng Bà nh Mã, vị tuyệt đại cao thá»§ danh trấn Äại Mạc nà y chỉ im lặng mỉm cưá»i lạnh lùng khinh miệt. Khố Ty vá»™i bước tá»›i bên Sở Vân, chưa kịp lên tiếng thì chà ng đã khẽ lắc đầu ngăn lại. Ngay lúc ấy ngưá»i đúng đầu bảy hán tá» má»›i đến đã cất tiếng lạnh lùng nói :
- Non sông dẫu rá»™ng, trá»i đất tuy lá»›n, thá» há»i trong thiên hạ nà y ai muốn là m kẻ thù cá»§a Äại Hồng sÆ¡n?
Nghe giá»ng nói lạnh lùng kiêu ngạo cuồng Ä‘iên ấy Sở Vân tay chấp sau lưng không nói năng chi, còn Nghiêm Tiếu Thiên thì không nhịn được quát lên :
- Mẹ kiếp, chúng bây y thế hai lão quái váºt ở cái nÆ¡i Äại Hồng sÆ¡n thối tha ấy mà đe dá»a lão phu ư? Chúng bây chỉ là lÅ© thá»§ hạ dÆ¡ bẩn cá»§a chúng, chẳng há» biết trá»i cao đất rá»™ng gì cả, dám mò đến đây định tác yêu tác quái, tháºt đáng buồn cưá»i, đáng giáºn chết Ä‘i được...!
Ngưá»i mặt trắng không râu kia cưá»i lạnh nhạt nói ngay :
- Äồ con chim thoát nạn, con cá lá»t lưới kia, cứ vô dụng như ngươi thì tốt nhất đã Ä‘áºp đầu tá»± tá» tại Cổ Yển SÆ¡n Ä‘i cho rồi!
Nghiêm Tiếu Thiên bị mắng như thế thì tức điên lên, quát to :
- Cái lÅ© chó má kia, trước khi Ä‘áºp đầu tá»± tá» thì ta phải Ä‘áºp nát chúng bay má»›i được!
Vừa dứt lá»i thì Cổ Yển La Hán đã tung ra má»™t loạt chưởng phong khá»§ng khiếp tung và o đổi thá»§. Ngưá»i kia không há» chá»›p mắt, bước thẳng tá»›i trước má»™t bước, đón luồng chưởng phong cá»§a Cổ Yển La Hán đã cuốn tá»›i. Nhưng má»™t đạo chưởng ảnh liên hoà n, mạnh như cuồng phong bão táp, cuốn cả cát đá, rá»… cây ngá»n cá» Ä‘áºp thẳng và o kình phong cá»§a đối thá»§ đã từ bên Ä‘áºp và o “Ầm, ầm†mấy tiếng vang lên như sấm động, không gian như vữ tan ra, dư lá»±c cá»§a hai luồng kình phong ấy chấn Nghiêm Tiếu Thiên báºt lùi ra sau năm bước, thân hình lắc lư không ngừng. Còn ngươi xuất chưởng kia thì cÅ©ng không hÆ¡n gì, bạt lùi ra sau hÆ¡n sáu thước, cố lắm má»›i đứng lại được, mặt tÃm bầm lại như miếng gan lợn.
Nghiêm Tiếu Thiên thở mấy hơi, căm phẫn nói :
- Dương Văn Hiển ta mà không giết chết ngươi nguyện không là m ngưá»i nữa! Äã muốn là m chó săn cho Äại Hồng sÆ¡n thì hãy dẹp cái chiêu bà i “Nam SÆ¡n Nhất Nho†đi!
Dương Văn Hiển ngầm váºn chân khÃ, cố cất tiếng cưá»i lá»›n lên :
- Má»i, bá»n lão phu đánh Ä‘uổi Nghiêm Tiếu Thiên tá»›i táºn đây cÅ©ng chẳng có ý gì khác là muốn Nghiêm huynh đến trước mặt ÄÆ°Æ¡ng gia cá»§a bổn SÆ¡n để giải thÃch má»™t việc.
- Mẹ kiếp, dùng cách nà y để đối phó mà gá»i là má»i à ? Nếu không phải là má»i chắc ta đã bị các ngươi ăn tươi nuốt sống từ lâu rồi!
Bá»—ng có má»™t giá»ng lạnh lùng âm u cất lên, ngắt lá»i Nghiêm Tiếu Thiên :
- Äúng thế đấy! Há» Nghiêm kia! Nếu không là m như thế thì ngay từ mấy hôm trước Dương lão sư và anh em ta đã Ä‘em thá»§ cấp cá»§a ngươi vá» ná»™p ở Tá» Linh đưá»ng cá»§a Äại Hồng sÆ¡n rồi!
Nghiêm Tiếu Thiên cố nén giáºt, cất tiếng cưá»i ha hả nói giá»ng thâm trầm :
- Mẹ kiếp, mồm mép ghê tháºt, trông mặt các ngươi nếu không biết nói thì chẳng ai biết ngươi là con ngưá»i đâu! Hãy mau khai báo danh tÃnh để nhá»› lão phu có giết chết ngươi thì cÅ©ng đỡ ân háºn là giết lầm má»™t loại sâu bá» nà o đó!
Dương Văn Hiển nhìn Nghiêm Tiếu Thiên nói giá»ng mỉa mai :
- Nghiêm huynh, ngưá»i có tiếng là sáng mắt như kim tinh cÆ¡ mà ? Lẽ nà o không biết vị sư phụ trước mặt ngươi đó? Mông Mông Vụ Lý Nhất Cô ÄÆ¡n, Phiêu Dao Ká»· Ä‘a sầu!
Nghiêm Tiếu Thiên còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì bá»—ng má»™t giá»ng sang sảng cất Iên :
- Khiếu giang hồ Lãng Hà o ý trưởng. Bạch Sát Chiêm Như Long!
Dương Văn Hiển tái mặt, đưa mắt nhìn ngươi vừa nói thì thấy Sở Vân nhìn lại y vẻ mặt đầy ý nghÄ©a... Lúc ấy ngưá»i mặt trắng lạnh lùng nói :
- Ông bạn, không thể ngỠông bạn còn Ãt tuổi váºy mà đã biết danh cá»§a Chiêm má»—, như váºy chắc ông bạn cÅ©ng đã ăn cÆ¡m giang hồ không Ãt?
Lúc nà y Sở Vân má»›i bước tá»›i hai bước vá»— vá»— vai há» Nghiêm cưá»i nói :
- Lão huynh, từ giỠtrở đi hãy để cho tiểu đệ lo!
Nói rồi chà ng chấp tay sau lưng, bình tÄ©nh nhìn ngưá»i kia nói :
- Chiêm bằng hữu, ngươi nói đúng đấy. Tại hạ quả cÅ©ng đã lăn lá»™n giang hồ không Ãt, cÅ©ng có má»™t cái tên nhá» nhoi, đâu thể sánh vá»›i Nam Hải nhất phái Bạch Sát Chiêm đại hiệp! Nhưng trước khi các ngươi muốn má»i Cổ Yển SÆ¡n Nghiêm đương gia vá» Äại Hồng sÆ¡n thì...
Bạch Phát Nghiêm Như Long lạnh lùng nói :
- Cứ há»i Ä‘i, ngưá»i há»i xong thì ta cÅ©ng có đôi Ä‘iá»u muốn há»i ngươi!
- Nếu thế thì trước hết xin há»i Chiêm đại hiệp, các vị huy động lá»±c lượng má»i Nghiêm đương gia đến Äại Hồng sÆ¡n là vì nguyên nhân gì?
- Äiá»u đó thì đợi lão há» Nghiêm kia đến đó rồi sẽ rõ. Còn cái lÅ© đầu trâu mặt ngá»±a các ngưá»i tụ táºp nÆ¡i đây là có ý đồ gì? Còn những xác chết kia là do đâu? Còn ông bạn quan hệ thế nà o vá»›i lão há» Nghiêm kia? Là bạn hay là kẻ thù cá»§a Äại Hồng sÆ¡n?
Sắc mặt cá»§a Sở Vân đột nhiên trở nên thâm trầm, giá»ng nói lạnh như băng đầy vẻ Ä‘e dá»a, đôi tay khoanh lại trước ngá»±c, nói má»™t hÆ¡i :
- Nếu hôm nay các ngươi muốn má»i Nghiêm đương gia rá»i khá»i nÆ¡i đây má»™t bước thì các ngươi phải đủ tá»± tin là m được Ä‘iá»u đó. Nghiêm đương gia là Bái huynh cá»§a ta, các ngươi đã kết nên thù oán gì vá»›i ông ta thì ta sẽ đảm nháºn hết. Còn những tá» thi ấy là tấm gương cá»§a các ngươi đấy. Nói thế thì Chiêm Như Long ngươi chắc thừa biết ta là bạn hay là thù cá»§a Äại Hồng sÆ¡n chứ?
Bạch Sát Giả Chiêm Như Long là anh em kết nghÄ©a cá»§a Nhị đương gia Äại Hồng sÆ¡n là Tả Quải Tá» Tống Bang, võ công cá»§a hắn cao thâm hiểm ác kỹ tuyệt, có địa vị chà tôn ở Äại Hồng sÆ¡n, xấp xỉ Nhị đại đương gia, hÆ¡n nữa hắn lại là cao thá»§ trưởng bối cá»§a Nam Hải Nhất Phái được má»i ngươi kÃnh sợ nên vô cùng kiêu căng tá»± phụ.
Nghe những lá»i Sở Vân nói rất Ä‘anh thép, sắc sảo mà cÅ©ng đầy vẻ cao ngạo khiến cho Chiêm Như Long mặt tái Ä‘i, cưá»i khẩy má»™t tiếng đầy vẻ Ä‘e dá»a, bá»±c tức.
Bá»—ng giữa lúc cá»±c kỳ căng thẳng ấy, Nam SÆ¡n Nhất Nho bước tá»›i trước má»™t bước chăm chú nhìn Sở Vân như cố nhá»› lại má»™t Ä‘iá»u gì đó?
Bá»—ng Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty “hứ†má»™t tiếng, lạnh lùng quát :
- Toan lão nhị! Chỉ dá»±a và o cách ngươi nhìn bổn Minh chá»§ như thế cÅ©ng đủ để bổn tá»a đây kết án rồi đấy!
Sở Vân lại mỉm cưá»i đưa tay ngăn Äại Mạc Äồ Thá»§ lại, nhìn Nam SÆ¡n Nhất Nho chỠđợi.
Lão đưa tay gõ gõ lên trán má»™t hồi lâu, bá»—ng kêu thét lên má»™t tiếng sá»ng sốt :
- Lãng TỠSở Vân?
Sở Vân phất tay áo khẽ vái ông ta một cái, nói :
- Äã xa cách nhau bao nhiêu năm, váºy mà tiên bối còn thá»› tại hạ... Qua những ngà y tháng cách xa, tại hạ vẫn luôn nhá»› đến tiá»n bối...
Nam Sơn Nhất Nho bước tới nắm lấy tay Sở Vân, cảm động nói :
- Khá lắm, cáºu bé! Ngà y ấy ngươi má»›i đặt chân và o võ lâm chưa lâu, lúc ấy lão phu đã dá»± kiến tương lại ngươi sẽ có má»™t sá»± chuyển biển lá»›n lao. Hôm nay gặp lại, chứng tá» lá»i lão phu nói khi ấy chẳng sai. Ha ha... Vân Lý Thanh Long Tả lão nhi nếu mà biết được ngươi trưởng thà nh như thế nà y thì hẳn ngáºm cưá»i nÆ¡i chÃn suối... Ha ha...
Nam SÆ¡n Nhất Nho nhắc đến ân sư là m cho Sở Vân cúi đầu hoà i niệm và thầm khấn bái cho ông, ngưá»i đầu tiên có công đà o tạo chà ng nên ngưá»i.
So vá»›i Nam SÆ¡n Nhất Nho thì Sở Vân tuổi Ä‘á»i còn nhá» hÆ¡n má»™t thế hệ, lại xuất hiện giang hồ khi ông ta đã nổi danh như cồn, hÆ¡n nữa ông ta lại biết cả sư phụ cá»§a chà ng nữa, nhưng kết giao không Ä‘áºm đà . Lúc nà y Nam SÆ¡n Nhất Nho biểu hiện tình cảm thân thiện như thế nhất định là ông ta phải có dụng ý gì đó. Vì ông ta thấy lá»±c lượng đối phương toà n những cao thá»§ váºy mà lại để cho Sở Vân là m lãnh tụ thì chà ng phải thế nà o đây? HÆ¡n nữa nếu là m thân vá»›i Sở Vân thì dá»… liệu bỠứng phó, hÆ¡n nữa loại bỠđược cá»§a phe địch má»™t đại cưá»ng đối thá»§ rồi!
Lão ta ha hả nói :
- Tiểu tá»! Lê cô nương cá»§a bổn SÆ¡n nuôi má»™ng chắc là ngươi đấy! Khá lắm không ngá» nổi đấy... Ha ha... Lão phu còn nhiá»u việc nặng nhá»c không sao gánh vác nổi chắc là phải trao lại cho ngươi thôi....Ha ha... Tiểu tá», ngươi thấy kẻ trưởng bối nà y mà không chịu nháºn ra ta, váºy là mắc tá»™i gì nhỉ? Thế mà lão già nà y cặp mắt còn tá» tưá»ng láºp tức nháºn ra ngươi ngay... Ha ha...
Bá»—ng má»™t giá»ng lạnh lùng vang lên ngắt lá»i lão :
- Dương huynh, lúc nà y không phải là lúc là m quen, nhắc chuyện cÅ©. Có gì thì ngươi hãy mau nói hết Ä‘i để Chiêm má»— đưa vị Sở anh hùng nà y lên miá»n cá»±c lạc!
Nam SÆ¡n Nhất Nho cảm thấy khó xá» quá, bá»™ mặt trở nên khó nhìn, cố cưá»i nói :
- Khoan đã! Chuyện lúc nà y hãy để lão phu và Sở Vân bà n bạc cách giải quyết!
Chiêm Như Long không há» tá» ra tôn trá»ng nhân cách ngưá»i khác, lạnh lùng nói :
- Bà n bạc các gì? Há» Sở cản trở, dung túng ngưá»i mà chúng ta Ä‘ang truy Ä‘uổi, nhục mạ ta, cái lÅ© chuá»™t nhắt ấy, nếu các hạ có ý đồ riêng thì xin đứng sang lên để Chiêm má»— ta tá»± mình xá» lý lấy, rồi sau khi vá» núi hãy bà n công tá»™i!
Nam SÆ¡n Nhất Nho không thể ngá» Chiêm Như Long lại nói năng vá»›i lão như thế trong lúc nà y vì dù sao địa vi cá»§a lão ở Äại Hồng sÆ¡n cÅ©ng thuá»™c hà ng đứng đầu, lại bị nhục mạ trước mặt biết bao ngưá»i cá»§a cả hai phÃa địch ta, là m sao lão lại chịu nổi. Nhưng vì cái chung, cố nén háºn là m ra ôn hòa, cưá»i nói :
- Äâu dám, đâu dám. Trách nhiệm chÃnh do Chiêm huynh gánh vác, lão phu chỉ là tùy phái má»™t bên mà thôi, đâu dám tham gia đại sá»±.
Chiêm Như Long lạnh lùng nói :
- Nếu váºy thì ngươi hãy lùi sang má»™t bên!
Nhìn thấy Dương Văn Hiển tức tối nhưng cố gượng cưá»i lùi sang má»™t bên, Sở Vân hiểu rõ mà n kịch Ä‘ang diá»…n trong ná»™i bá»™ phe địch, thầm nhá»§ :
- Bạch Sát Giả Chiêm Như Long quả là coi ngưá»i bằng ná»a con mắt, nghe nói sở há»c cá»§a hắn lại còn khiến ngưá»i ta khiếp nữa, nhưng cách là m ấy cá»§a hắn đã động chạm quá nặng đến Nam SÆ¡n Nhất Nho, và cách là m ấy chắc chắn sẽ là m hại ná»™i bá»™ cá»§a chúng ngay lúc nà y...
Lúc nà y Bạch Sát giả đưa tay ra hiệu cho thủ hạ tự mình lui vỠsau hai bước, nheo mắt lạnh lùng nói :
- Nghiêm Tiếu Thiên! Bạch Sát muốn ngươi phải chết và o canh ba, ai dám cho ngươi sống đến canh năm thì hãy và o đây, Chiêm mỗ dạy cho kẻ đó biết tuyệt kỹ của Nam Hải môn.
Nghiêm Tiếu Thiên ngá»a mặt cưá»i lá»›n nói :
- Hay lắm, ta cÅ©ng đã nghe nói đến ngươi từ lâu rồi, nếu ta không dạy cho ngươi má»™t bà i há»c thì có lẽ ngươi không biết lúc trong bụng mẹ, ngươi đã ăn những gì?
Vừa nói tay phải ông ta vừa ngoặc lại lấy ra má»™t món tinh khà cá»±c kỳ quái dị ngá»i ngá»i hà o quang cầm chắc nÆ¡i tay. Còn tay trái là m má»™t động tác kỳ ảo, cả thân ngưá»i liá»n nghiêng xéo sang bên chuẩn bị xuất thá»§ thì chợt có má»™t tiếng nói vang lên sang sảng :
- Nghiêm huynh hãy khoan đã!
Lá»i vừa dứt thì má»™t bóng ngưá»i cưá»ng tráng mặc áo bà o xanh nhạt đã đáp xuống trước mặt Cổ Yển La Hán, cưá»i nói :
- Nghiêm huynh cùng tại hạ hôm nay là lần đầu tiên gặp gỡ, vì váºy tráºn đấu nà y xin để tại hạ thay cho, coi như là má»™t món quà cá»§a ngu đệ dâng lá»… ngà y gặp mặt.
Nghiêm Tiếu Thiên thấy Biện Thương hà nh động như thế thì cảm kÃch vô cùng chưa kịp nói gì thì ông ta đã quay sang phÃa Bạch Sát Giả Chiêm Như Long bái má»™t lá»…, nói :
- Tại hạ là NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm Biện Thương xin được lãnh giáo tuyệt há»c bất truyện cá»§a Nam Hải môn Bạch Sát Giả!
Bốn tiếng NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm vừa cất lên, láºp tức sáu thuá»™c hạ cá»§a Äại Hồng sÆ¡n tái mét mặt mà y, riêng Chiêm Như Long cố giấu nhưng cÅ©ng không tránh khá»i rùng mình. Thấy thế Sở Vân mỉm cưá»i nói thầm trong bụng :
- Anh chà ng Biện Thương nà y tháºt thà trong sáng quá. Thế nà y là chà ng ta tá»± tìm đến đấu vá»›i Bạch Sát Giả, tá» ra hÆ¡n ngưá»i đây, vì biết dù võ công có cao tuyệt Nghiêm huynh cÅ©ng khó mà thắng nổi há» Chiêm, lúc nà y mà ta ra tay thì e là m cho chà ng há» Biện xấu hổ mất. Kiểu nà y lại xảy ra má»™t cuá»™c huyết chiến nữa rồi!
Lúc ấy Chiêm Nhu Long vẫn nheo nhéo cặp mắt, thâm hiểm nói :
- Biện Thương! Ngươi lăn lóc giang hồ chẳng phải kém, không sợ cái uy vang dá»™i cá»§a ngươi lại bị Äại Hồng sÆ¡n chà nát mất sao?
- Cũng có thể như thế, nhưng trước hết phải xem hư thực ra sao đã chứ?
- Äã váºy thì kẻ giết chết NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm chÃnh là ta: Bạch Sát Giả đấy!
Biện Thương cưá»i má»™t trà ng dà i thân hình bá»—ng cất lên, hai chân liên tục xuất động, má»™t mà n hà o quang trà n ngáºp cuồn cuá»™n áºp tá»›i phÃa Bạch Sát Giả, tiếng gió rÃt ầm ầm. Ngay và o lúc ấy, thân hình Chiêm Như Long nhoang nhoáng, hà o quang lấp lánh, lắc lư không ngừng, nhưng hai chân vẫn đứng nguyên chá»— cÅ©, không dịch chuyển ná»a bước mà vẫn tránh khá»i hÆ¡n sáu chiêu mưá»i ba thức cá»§a Biện Thương.
Biện Thương vẫn giữ nguyên khà sắc, bình tĩnh, chiêu thức chợt biến, điểm ra muôn và n đóa hoa ngân tinh lấp lánh từ khắp bốn phương tám hướng tấn công và o đối thủ.
Chiêm Như Long hừ má»™t tiếng lạnh lùnh, tung ngưá»i bắn ra xa hÆ¡n hai trượng, ngay trên không trung đã lấy ra má»™t món binh khà kỳ hình dị dạng má»™t mặt to như cái láºp là , ánh sáng lấp lánh, trên hình tròn ấy khắc đầy hoa văn, ở giữa là má»™t cái mặt hổ, nổi lên là má»™t lưỡi búa cá»±c kỳ sắc bén.
Biện Thương hoa Thần Há»a kiếm trong tay nói giá»ng lạnh lùng :
- Chiêm bằng hữu quả nhiên là có hai tay, Ä‘áºp địa hoán hồn công phu chắc là đứng đầu Nam Hải nhất phái, nhưng khó mà thi triển được dưới Thần Há»a kiếm cá»§a ta đấy!
Chiêm Như Long chẳng nói chẳng rằng tay trái phóng thẳng ra trước, tay phải hÆ¡i co lại, món binh khà dị hình ấy xoay tÃt như má»™t cái bánh xe phát ra tiếng rÃt rùng rợn, phóng thẳng tá»›i đối phương.
Còn Biện Thương thì thân hình xoay tÃt, kiếm quang lóe lên muôn tia sáng lạnh, phảng phất có hà ng chục thanh kiểm cùng lúc xuất chiêu đâm thẳng và o đối thá»§.
Hai món binh khà cá»§a hai cao thá»§ va chạm và o nhau vang động không gian, hai đại cao thá»§ xáp và o rồi láºp tức rá»i xa nhau ra, thanh Thần Há»a kiếm như má»™t con ngân xà bao phá»§ ná»a thân hình bên trái cá»§a đối phương. Chiêm Như Long ngã ngưá»i trên mặt đất, lấy chân phải là m tâm, thân hình quay tÃt, cái hình tròn trong tay hắn ta bắn và o hai ống chân đối thá»§, còn lưỡi búa thì phóng và o dưới bụng Biện Thương. Nhưng lưỡi kiếm thần há»a cá»§a chà ng há» Biện đã như má»™t vòng tròn bạc lấp lánh đánh báºt binh khà cá»§a đối phương trở lại. Sở Vân thấy thế thì cưá»i nói :
- Biện huynh, Chiêm Như Long muốn huynh ngạnh đấu với lưỡi búa của ông ta đấy!
NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm như nghe lá»i cá»§a Sở Vân, láºp tức thi triển má»™t lúc ba tuyệt chiêu liên hoà n: “Toản Liên Thà nh Xuyênâ€, “Tinh Toản NgÅ© Huyâ€, “Há»a Tán Lưu Tangâ€. Kiếm khà vây bá»§a trong vòng ba trượng, gió lạnh cuồn cuá»™n bốc lên, khà thế vô cùng dÅ©ng mãnh. Cùng lúc tay trái phóng ra lên tiếp những luồng chỉ phong Ä‘iểm và o các đại huyệt bên hông Chiêm Như Long vút vút.
Trong lúc lạng ngưá»i né tránh chiêu thức cá»§a đối phương, Bạch Sát Giả nhanh như chá»›p xoay ngưá»i, hai chân dịch chuyển không ngừng, lưỡi búa tung hoà nh ngang dá»c, hà o quang chói lá»i như những ánh cầu vòng vun vút công và o đối thá»§. Chỉ trong chợp mắt, hai đại cao thá»§ đã trao đổi trên ba mươi chiêu, và đối vá»›i há», đấy má»›i chỉ là bắt đầu. Hai ngưá»i đứng đối diện nhau nhìn chăm chăm và o mắt đối thá»§. Sở Vân đưa mắt nhìn xung quanh suy nghÄ© :
- Hai ngà y qua quả là báºn rá»™n, khắp nÆ¡i chỉ thấy toà n máu và tá» thi, thế mà việc cá»§a Khôi Kỳ đội vẫn chưa giải quyết táºn gốc...
Lúc ấy bỗng nghe tiếng của Nghiêm Tiếu Thiên vang lên :
- Nà y lão tú tà i há» Dương kia, ta biết mấy hôm vừa rồi ngươi nhá»c lòng vì ta lắm. Nà o, hãy và o đây, chúng ta tâm sá»± nà o!
- Nghiêm huynh, mấy hôm vừa rồi lão phu và ngươi đã có những lúc không vui nhưng vì lệnh cá»§a ngưá»i trên, ta không là m thế không được. Nếu Nghiêm huynh và Sở lão đệ còn già nh cho ta má»™t chút sÄ© diện thì hãy để ta quay vá» nói vá»›i đại đương gia hòa giải.
- Lão tú tà i kia, ngươi nói sao mà dá»… thế, ngươi Ä‘em theo mấy ngưá»i bạn không cần phân biệt trắng Ä‘en xanh Ä‘á», tìm đến ta gây sá»±, rnà cho đến phút nà y ta cÅ©ng chẳng hiểu duyên cá»› vì đâu. Äại Hồng sÆ¡n đã cố tình là m thế thì ta cÅ©ng đà nh liá»u thân đối phó.
- Viện nguyên nhân ấy ư? Thá»±cc ra thì cÅ©ng không có gì, chỉ má»™t sợ hiểu lầm nho nhá», nên Lê đại đương gia muốn được trá»±c tiếp gặp Nghiêm huynh như thế má»›i dá»… giải thÃch.
- Mẹ kiếp, ngươi nói gì thế? Quá»· Cô Tá» Lê Kỳ, nếu có hÆ¡n hẳn uy tÃn lão phu trên giang hồ, thì cÅ©ng không nên khinh ngưá»i đến thế. Còn Nghiêm Tiếu Thiên ta là cái hạng nà o mà các ngươi định dùng vÅ© lá»±c để cưỡng bức? Mẹ kiếp, cà ng nghÄ© đến nó ta cà ng tức, cà ng nghe ngươi nói ta cà ng bá»±c. Bản thân ngưá»i chỉ là đồ chó săn cho nó mà cÅ©ng đâm Ä‘i tìm ta gây khó dá»…, váºy mà còn định nói chuyện nhân nghÄ©a nữa ư? Äồ chó chết, dẹp ngay Ä‘i!
Nói rồi, Nghiêm Tiếu Thiên quay sang nhìn Sở Vân nói :
- Sở Vân lão đệ, ngươi đứng đó là m gì? Ngũ Nhạc Nhất Kiếm đại hiệp đã vì ngu huynh mà ra tay nghĩa hiệp, còn chúng ta đứng đây dương mắt mà nhìn à ?
Sở Vân cưá»i cưá»i nói :
- Nếu đã váºy thì xin Khố hoà n chá»§ ra tay là m việc vá»›i bốn ngưá»i mặc áo tÃm sặc sỡ kia cho đỡ phải chướng mắt Nghiêm huynh!
Chỉ đợi có thế, Äại Mạc Äồ Thá»§ Khố Ty đã thét lên má»™t tiếng vang như sấm, bay vá»t qua đầu má»i ngưá»i, tấn công và o bá»n ngưá»i áo tÃm ngay tức khắc. Äó chÃnh là Tứ tiá»n vệ cá»§a Tả Quải Tá» Tống Bang thưá»ng gá»i là Tứ Tá» Long
Tiếng thét chưa dứt thì Äại Mạc Äồ Thá»§ đã tung ra hà ng loạt chưởng phong chỉ ánh quyá»n cước như gió cuốn mây bay, chỉ chá»›p mắt đã đánh cho Tứ Tá» Long tay chân luống cuống, tháo chạy tứ tung, đội hình tan tác.
Nghiêm Tiếu Thiên thấy thế thì nghĩ thầm trong bụng :
- “Lão ấy tháºt là lợi hại, mình không thể tưởng tượng nổi, bản thân mình đã từng giao đấu vá»›i Tứ Tá» Long mấy lần Ä‘á»u phải trên sáu bảy mươi chiêu má»›i chiếm được thượng phong, thế mà lão nà y vừa má»›i thượng đại đã đánh cho lÅ© ấy thái Ä‘iên bát đảo, quả là nhân váºt bất phà m. Tên tiểu tá» Sở Vân quả là thần thông quảng đại, không thể hiểu nổi hắn tìm ở đâu mà được lắm cao thá»§ tuyệt đỉnh võ lâm thế nà y để là m thá»§ hạ?â€
Lúc ấy Tứ Tá» Long như những kẻ say rượu Ä‘ang lảo đảo nghiêng né tránh những đòn tấn công như vÅ© bão cá»§a Khố Ty. Cổ Yển La Hán đắc chà cưá»i to :
- Ha ha... Äại Hồng sÆ¡n hảo hán hóa ra chỉ như thế đó à ? Lão tú tà i kia ngươi định sao đây?
Lúc nà y, Nam SÆ¡n Nhất Nho dù tức Ä‘iên ngưá»i cÅ©ng cố nhịn, bước đến trước mặt Sở Vân nói :
- Sở lão đệ, thế nà y là thế nà o? Cứ như thế nà y lão phu vá» núi khó mà giải bà y được. HÆ¡n nữa cứ tiếp diá»…n thế nà y, lão phu e rằng không tránh khá»i phải động thá»§.
Sở Vân mỉm cuá»i, khẽ nói :
- Nếu tiá»n bối cÅ©ng nhúng tay và o thì e rằng hòa khà cá»§a chúng ta sẽ không còn nữa!
- Lão đệ nói phải lắm, nhưng quyết sách cá»§a ngưá»i cầm đầu quyết định, cho nên Sở đệ hãy ra lệnh cho vị kia dừng tay lại, bằng không cuá»™c chiến không thể bó hẹp được.
- Tiá»n bối, các vi truy Ä‘uổi bái huynh cá»§a ta có phải vì ta đã đổi xá» thất lá»… vá»›i Phượng Mục Nữ Lê Tưá»ng không? Nà ng có thể không ác cảm tại hạ, có nghÄ©a là nà ng không muốn tìm tại hạ gây khó khăn, nhưng sau sá»± việc đó, các vị và Lãnh Trúc song sát lại không dám Ä‘em sá»± tháºt ra báo cáo mà lấy những sá»± việc ấy để là m cá»› động thá»§. Tiá»n bối, ta nói có phải không?
Nam SÆ¡n Nhất Nho dỡ khóc dỡ cưá»i, nói :
- Sở lão đệ, việc ấy ai nói cho đệ váºy? Quy tắc cá»§a Äại Hồng sÆ¡n rất nghiêm khắc, nếu sá»± việc phát sinh mà không báo cáo, Äại đương gia Ä‘iá»u tra ra thì dù địa vị cao đến chừng nà o thì cÅ©ng không tránh được tá»™i. Như váºy, lão đệ vả Thiên Kim tiểu thÆ¡ cá»§a bổn SÆ¡n có chuyện xung đột sao?
Trong lúc đó tại đấu trưá»ng NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm và Bạch Sát Giả Ä‘ang hồi kịch chiến không phân thắng bại, còn Äại Mạc Äồ Thá»§ thì Ä‘ang Ä‘uổi đánh Tứ Tá» Long chạy tứ tán.
Sở Vân nói tiếp :
- Tiá»n bối, phải báo lên Äại Hồng nhị tá», Quá»· Cô Tá» Lê Kỳ phải Ä‘Ãch thân gá»i con gáỉ mình Ä‘i há»i cho rõ nguyên nhân, có thể Lê Kỳ cà ng hiểu rõ con gái ông ta ra tay ăn cướp Ngá»c pháºt, còn Cổ Yển La Hán và Bán Diện Quá»· Sứ lúc ấy Ä‘ang đánh nhau sắp đến hồi lưỡng bại câu thương. Và ông ta cà ng hiểu rõ hÆ¡n vì sao tại hạ tại doanh trấn đã ra tay hạ nhục Lê Tưá»ng, đương nhiên Lê Kỳ không can đảm để con gái mình bị hạ nhục, thế là sẽ phẫn ná»™ Ä‘i tìm kẻ hạ nhục con gái mình. Nhưng lần ấy ra tay, tại hạ lại che mặt nên Lê Kỳ không có cách chi há»i rõ tại hạ Ä‘Ãch thá»±c là ai nên đà nh phải tìm ngưá»i bạn gắn bó cá»§a tại hạ là Cổ Yển La Hán. Như thế Cổ Yển La Hán chÃnh là chá»§ Ä‘iểm cá»§a sá»± việc Ngá»c pháºt, thà nh thỠông ta trong những ngà y gần đây bị các ngươi truy lùng ráo riết mệt muốn đứt hÆ¡i mà cÅ©ng chẳng biết nguyên nhân gì cả. Có đúng vấy không?
Những Ä‘iá»u Sở Vân nói hoà n toà n chÃnh xác khiến cho Nam SÆ¡n Nhất Nho kinh ngạc sững ngưá»i còn Cổ Yển La Hán đứng bên nghe rõ cả nên tức khà quát to lên tiếng :
- Mẹ kiếp, nếu thế thì lão phu trở thà nh váºt hy sinh rồi. Kẻ ăn cắp Ngá»c Pháºt cá»§a ta lại là a đầu Lê Tưá»ng. ÄÆ°á»£c lắm, Quá»· Cô Tá» lần nà y gặp được sẽ cứng há»ng tắc tiếng cho mà coi. Mẹ kiếp, nó không Ä‘i tìm lão thì lão phải Ä‘i tìm nó cho bằng được.
Trong lúc đó Sở Vân vá»— vai Nghiêm Tiểu Thiên cưá»i nói :
- Nghiêm lão huynh, Tứ TỠLong đang bại kia kìa.
Má»i ngưá»i vừa đưa mắt nhìn qua thì vừa thấy hai bóng ngưá»i áo tÃm bị hất văng trong không trung rÆ¡i xuống nằm chồng lên nhau thà nh má»™t đống.
Nam SÆ¡n Nhất Nho Dương Văn Hiển không kìm được lo lắng và tức giáºn quát lên má»™t tiếng, xông thẳng và o cuá»™c đấu nhưng Nghiêm Tiểu Thiên đã cưá»i lá»›n, nói :
- Lão tú tà i kìa, hỠNghiêm ta đợi ngươi đã lâu rồi.
Nói rồi tay vung Kim Cô VÄ© định lao và o đánh Dương Văn Hiển nhưng Sở Vân ở đằng sau đã đưa tay kéo lại, Nghiêm Tiếu Thiên tức tối quay đầu lại há»i :
- Lão đệ, mẹ kiếp, tức không chịu được, váºy mà còn đúng đây là m cái thá»› gì?
Lá»i ông ta chưa dứt thì má»™t tiếng hú ngân dà i như xé không gian, má»™t đạo ngân quang lấp lánh vang lên tiếng chuông gá»i hồn đã từ trên không vẽ nên má»™t áng cầu vòng tuyệt sắc kÃch và o phÃa sau lưng Nam SÆ¡n Nhất Nho. Khiến cho vị cao thá»§ đệ nhất Äại Hồng sÆ¡n luống cuống bắn mình ra xa bảy thước má»›i dám phản đòn đương cá»±, nhưng ngay lần nghênh đấu đầu tiên Nam SÆ¡n Nhất Nho đã bị đánh báºt lùi lại hÆ¡n ba bước. Nghiêm Tiếu Thiên kinh ngạc há»i :
- Lão đệ, đó có phải là tiểu tỠđịnh đánh nhau vá»›i ngu huynh lúc đầu không? Mẹ kiếp, quả là má»™t nhân váºt siêu tuyệt, ngu huynh suýt nữa lại phạm phải sai lầm nữa rồi, ở đâu mà lão đệ đà o ra lắm cao thá»§ tuyệt đỉnh váºy?
Sở Van cưá»i nói nhá» :
- Äá»u từ Äại Mạc Tuy Viá»…n, tá»± Quải Tá» hồ cung cấp cho đấy? Nà y lão huynh, cái lão để râu chữ bát kia là ai váºy?
- Äại Hồng sÆ¡n phân ra Bát đưá»ng NgÅ© đà , ngưá»i ấy là Äà chá»§ chữ “Thổ†tức là Äà thứ năm đó gá»i là Nhất Cam Tẩu Chưởng lang đó. Hắn độc ác vô cùng, chưa tá»›i lúc cần thiết là chưa ra tay, đã ra tay là tồi độc hiểm. Ta đã giao đấu vá»›i lão ấy má»™t lần rồi, lợi hại lắm lắm?
- Lão huynh, tiểu đệ muốn đùa vá»›i ngưá»i kia má»™t lúc. Lão huynh thay đệ trông nom cái lÅ© tà n binh bại tướng Khôi Kỳ đội ấy cẩn tháºn nhé. Chúng chưa chịu yên thân đâu!
- Từ nay vá» sau Khôi Kỳ đội hết khả năng hoà nh hà nh thiên hạ rồi, nghe đâu Mãng Long há»™i cÅ©ng chỉ còn má»™t ná»a lá»±c lượng còn Bách Giác bảo thì bị thiêu há»§y chỉ trong má»™t đêm. Chẳng biết mai nà y ai hùng bá lưỡng hà đây. Nghe nói những ngưá»i áo Ä‘en có thêu Kim Äiêu trước ngá»±c là m nên kiệt tác ấy. Lão đệ có phần cÅ©ng giống há», mặc áo Ä‘en đầy! Ha ha...
Sở Vân đã bước Ä‘i chừng ba bước, nghe váºy quay lại, dùng ngón tay cái vạch tà áo dà i ra, từ bên trong má»™t con Kim Äiêu lấp lánh Ä‘ang tung cánh dưới ánh bình minh rá»±c rỡ. Nghiêm Tiếu Thiên báºt lùi ra sau, kêu thất thanh :
- á»i chao, quả nhiên là kiệt tác cá»§a lão đệ rồi! á»i chao....
Sở Vân không nói gì quay sang nhìn kẻ đứng im lìm kìa, nói :
- Chưởng đà chá»§ cá»§a Äại Hồng sÆ¡n, trên giang há» Nhất Cam Tẩu nổi danh đã lâu, nay Sở Vân ta muốn lãnh giáo tuyệt há»c bất truyện cá»§a ngươi, xin đừng giấu giếm nữa.
Chưởng Lang không ngá» Sở Vân lại khiêu chiến vá»›i hắn ta, tuy chưa bao giỠđộng thá»§ cùng chà ng nhưng qua phong cách và thần thái cá»§a chà ng cÅ©ng như qua lá»i thuáºt cá»§a Nam SÆ¡n Nhất Nho vá» cuá»™c đỠsức ở Doanh trấn ngà y nà o.... hắn biết món nà y quả là khó gặm đây nên trong lòng không yên chút nà o nhưng ngoà i mặt thì cố không đế lá»™ ra tâm trạng ấy. Lão ta nhìn Sở Vân cưá»i nhạt, nói :
- Sở đại hiệp đã chá»n, lão phu đâu dám chối từ. Có Ä‘iá»u dù có thua hay thắng cÅ©ng xin Sở đại hiệp đừng nên nổi giáºn.
- Chưởng đà chá»§, câu nói nà y đáng ra tại hạ phải bẩm vá»›i ngưá»Ã má»›i phải đấy!
Hai ngưá»i cứ đứng đó nói qua nói lại mà chẳng ai chịu động thá»§ trước. Biết dụng ý cá»§a Chưởng Lang là muốn tìm cách chá»c giáºn Sở Vân để tìm chá»— hở, nên Sở Vân vẫn cứ ung dung nhìn lão chắp hai tay sau lưng cưá»i há»i chà ng :
- Há» Nghiêm kia, chỉ nhá»› được cá»§a ngươi má»™t câu nói, mà cái giá cá»§a ngươi phải trả cho cái nói đó phải gấp mưá»i lần đó. Sở đại hiệp, chúng mình chẳng nên lắm lá»i nữa, kể cả cái kẻ hèn nhát chỉ đứng ngoà i xúi bẩy kia cÅ©ng thế.
Nghiêm Tiếu Thiên cưá»i ha hả nói :
- HỠChưởng kia, ngươi chớ có mong chiếm được thượng phong với Sở đệ của ta. Mẹ kiếp, ngươi có vẻ chiếm phần ưu thế vỠmiệng lưỡi đấy. Ha ha...