08-07-2008, 01:22 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 35: Tháºp yêu khiếu trang B ?
Dịch: mtq
Biên táºp, Biên dịch: Sát Thá»§ Dola
nguồn: tà ng thư viện
Biểu thiếu gia nghe thấy kiến nghị vô cùng hấp dẫn đó thì láºp tức mắt sáng ngá»i lên nói:
-“Äúng thế, đúng thế! HÆ¡n nữa có thêm rượu thì gái…. À, linh cảm sẽ đến nhanh hÆ¡n.â€
Biểu thiếu gia nhất thá»i không cẩn tháºn nên thuáºn miệng nói ra những suy nghÄ© trong lòng nên vá»™i và ng nhìn trước ngó sau nhưng lại thấy Lâm Vãn Vinh Ä‘ang quay đầu nhìn xung quanh, vá»›i má»™t bá»™ dạng là m như hoà n toà n không nghe thấy gì. Biểu thiếu gia trong lòng thầm khen ngợi tên tiểu tá» nà y, khá lắm, có tiá»n đồ.
-“Tuy nhiên, chá»— tiên sinh đó thì phải đối phó sao đây?â€
Biểu thiếu gia chau mà y nói. Hôm nay hắn đã được tiên sinh khen ngợi khÃch lệ , trước mặt tiên sinh và biểu muá»™i hắn đã tá» ra là má»™t há»c sinh tốt nên lúc nà y nghÄ© lại không khá»i có đôi chút lưu luyến trong lòng.
Lâm Vãn Vinh đương nhiên không há» mong muốn Biểu thiếu gia nà y là má»™t há»c sinh tốt gì đó vì thá» nghÄ© xem, muốn biểu thiếu gia chăm chỉ phấn đấu há»c hà nh chẳng phải lại là m mệt đến hắn hay sao?
-“Thiếu gia, biểu hiện hôm nay cá»§a ngưá»i tiên sinh vô cùng hà i lòng rồi. Ông ấy sẽ không có ý kiến gì đâu.HÆ¡n nữa chúng ta ra ngoà i tìm linh cảm chứ chẳng phải là m chuyện xấu gì, ngưá»i còn phải sợ gì nữa chứ?â€
Lâm Vãn Vinh lên giá»ng đạo nghÄ©a nói.
-“Äúng, đúng. Chúng ta là đi tìm kiếm linh cảm.â€
Biểu thiếu gia tự an ủi mình nói.
Tranh thá»§ lúc tiên sinh còn ở trong gian nhà cá» chưa quay lại, hai ngưá»i len lén trốn ra khá»i thư phòng. Lâm Vãn Vinh Ä‘i trước mở đưá»ng, Biểu thiếu gia theo sát phÃa sau, hai ngưá»i má»™t chá»§ má»™t tá»› Ä‘i tìm “linh cảm†thẳng tiến.
Vừa Ä‘i được và i bước trong viện thì Lâm Vãn Vinh nghe thấy sau lưng có tiếng nói truyá»n đến:
-“Lâm Tam, ngươi Ä‘ang là m gì váºy?â€
Quay đầu lại nhìn thì hoá ra chÃnh là tiếng cá»§a kẻ vẫn luôn bất hoà vá»›i Lâm Vãn Vinh –Vương quản gia.
Nghĩ lại chuyện Vương quản gia dám chơi hắn, Lâm Vãn Vinh trong lòng xoay chuyển, hắn lớn tiếng nói:
-“Ồ, hoá ra là Vương quản gia, ta phụng mệnh cá»§a thiếu gia ra ngoà i là m chút chuyện thôi.â€
-“Thiếu gia?Thiếu gia ở đâu ra vây?â€
Vương quản gia không nhìn thấy Quách Vô Thưá»ng Ä‘ang lén lút Ä‘i phÃa sau nên lá»›n tiếng há»i lại.
-“Là Quách Vô Thưá»ng, Quách thiếu gia đó.â€
Lâm Vãn Vinh giả bá»™ cung kÃnh nói.
-“Hoá ra là hắn à ?Má»™t tên ngoại thÃch thì gá»i gì là thiếu gia chứ.Ngươi cứ táºn tâm táºn lá»±c là m việc cho Tiêu gia là được rồi, má»™t tên thiếu gia vá»› vẩn từ bên ngoà i đến ngươi Ãt chú ý đến hắn thì tốt hÆ¡n đấy.â€
Nhìn khuôn mặt dúm dó chứa đầy phẫn ná»™ cá»§a biểu thiếu gia ở sau lưng Vương quản gia, Lâm Vãn Vinh phải cố gắng lắm để không báºt cưá»i, hắn nói:
-“Cái nà y…â€
-“Ta đánh chết ngươi, cẩu nô tà i.â€
Biểu thiếu gia sá»›m đã không thể chịu đựng nổi bèn xông lên phÃa trước , huých thẳng má»™t cùi chá» và o ngưá»i Vương quản gia.
Vương quản gia Ä‘au quá quay đầu lại nhìn thì thấy trước mặt chÃnh là biểu thiếu gia ngoại thÃch, hắn hiểu ngay ra là đã mắc lừa Lâm Vãn Vinh rồi.
Biểu thiếu gia nà y tuy là ngoại thÃch nhưng lại là cháu trai ruá»™t bên nhà ngoại cá»§a phu nhân, là công tá» cá»§a huyện lão gia, có thể nói là chá»§ nhân má»™t ná»a cá»§a Tiêu gia.Tuy bình thưá»ng hắn rất nhu nhược , bá»n nha hoà n hạ nhân Ä‘á»u coi thưá»ng hắn ta nhưng rốt cuá»™c thì vẫn là má»™t ná»a chá»§ nhân, hạng nô tà i như Vương quản gia là m sao có thể tuỳ tiện nói nà y nói ná» kia chứ.
Biểu thiếu gia đã sống trong Tiêu phá»§ nhiá»u năm rồi, hắn háºn nhất là ngưá»i khác không xem hắn là chá»§ nhân.Thêm và o đó hôm nay tinh thần cÅ©ng không được thoải mái nên nghe thấy những lá»i cá»§a Vương quản gia là m sao có thể không bừng bừng lá»a giáºn được cÆ¡ chứ.Váºy là hắn lao và o Vương quản gia đấm đá, hết trên lại dưới khiến cho Vương quản gia bị đánh thà nh giống hệt má»™t cái đầu heo.
Gặp phải má»™t chuyện xui xẻo như váºy, lại là quản gia cá»§a Tiêu phá»§ nhưng Vương quản gia chỉ biết ôm đầu bảo vệ mặt mình, chịu đựng sá»± đánh Ä‘áºp dữ dá»™i cá»§a biểu thiếu gia chứ không há» dám có má»™t chút phản kháng nà o.
Rất nhiá»u gia Ä‘inh và nha hoà n Ä‘i lại , thấy biểu thiếu gia đánh nhau vá»›i Vương quản gia , đứng bên cạnh lại là đệ nhất gia Ä‘inh cá»§a Tiêu gia-Lâm Tam bèn đứng hết lại ở phÃa xa để xem trò náo nhiệt.
Tuấn Ä‘inh bảo vệ thiếu gia, chá»§ nhân tức giáºn đánh nô tà i, chỉ má»™t lát sau câu chuyện hay ho nà y đã lưu truyá»n khắp Tiêu gia.
Nhìn Vương quản gia mặt mũi xanh lè sưng húp, ngã trên mặt đất không ngừng rên rỉ, xem bộ dạng của hắn thì có đến ba năm ngà y sau cũng khó lòng hồi phục, Lâm Vãn Vinh giả bộ đứng ra can ngăn biểu thiếu gia nói:
-“Thiếu gia, Vương quản gia cÅ©ng không có lòng dạ nà o đâu, ngưá»i hãy tha cho ông ta má»™t lần nà y Ä‘i.Chúng ta còn phải nhanh chóng Ä‘i tìm linh cảm, việc đó quan trá»ng hÆ¡n.â€
Lúc nà y biểu thiếu gia má»›i dừng tay, giáºn dữ nhìn Vương quản gia má»™t cái, rồi lại đạp thêm má»™t phát và o bụng lão, lúc nà y biểu thiếu gia má»›i cảm thấy bá»›t giáºn má»™t chút.Tên nô tà i há» Vương nà y, ngươi mà có má»™t ná»a sá»± thông minh nhanh nhẹn cá»§a Lâm Tam thì lão tá» cÅ©ng đâu có tức giáºn đến như váºy chứ.
Biểu thiếu gia đánh ngưá»i má»™t lát đã thấy thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u, hắn quay sang nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái tán thưởng rồi vá»— vá»— vai hắn nói:
-“Äi, tìm niá»m vui. á»’ không, Ä‘i tìm linh cảm!â€
Hai ngưá»i ra khá»i cá»a rồi thì lại do biểu thiếu gia dẫn đưá»ng .Trong thà nh Kim Lăng nà y những nÆ¡i mà Lâm Vãn Vinh quen thuá»™c cÅ©ng chỉ có mấy nÆ¡i, ngoà i bá» hồ Huyá»n VÅ© thì là Tiêu gia còn vá» những nÆ¡i kiếm tìm “linh cảm†thì từ trước nay hắn chưa từng ghé qua.Tuy nhiên khi hắn là m giám đốc tiêu thụ đã từng má»™t tuần năm lần đến những nÆ¡i nà y cùng khách hà ng mua vui, không ngá» hôm nay lại đến lượt hắn phải nhá» ngưá»i khác dẫn đưá»ng, quả tháºt là có đôi chút xấu hổ mất mặt.
Lúc nà y sắc trá»i đã xâm xẩm tối, biểu thiếu gia kéo tay Lâm Vãn Vinh nói:
-“Lâm Tam, hôm nay ngươi có lòng như váºy nên thiếu gia ta sẽ tặng thưởng háºu hÄ©nh cho ngươi.Hôm nay ta đưa ngươi đến má»™t nÆ¡i ăn chÆ¡i vui vẻ.â€
-“Ồ, thiếu gia, chỉ cần có thể giúp ngưá»i tìm được nÆ¡i khởi phát linh cảm thì cho dù là núi Ä‘ao biển lá»a nô tà i cÅ©ng nguyện Ä‘i cùng ngưá»i.â€
Lâm Vãn Vinh vừa nói vừa cưá»i vô cùng dâm đãng.
Biểu thiếu gia cưá»i ha hả nói:
-“Không sai, chỉ cần có thể mang lại linh cảm thì bất kể đó là nơi nà o."
-“Thiếu gia anh minh.â€
Lâm Vãn Vinh giơ ngón tay cái lên nói.
Nghe thấy câu nịnh bợ nà y của Lâm Vãn Vinh , biểu thiếu gia vô cùng thoả mãn bèn đến trước mặt hắn nói khẽ:
-“Lâm Tam, ngươi đã từng nghe nói đến Diệu Ngá»c Phưá»ng bao giá» chưa?â€
Diệu Ngá»c Phưá»ng?NÆ¡i nà y quả tháºt là hắn chưa từng biết đến nhưng chỉ nghe cái tên thôi là đã biết đó là nÆ¡i nà o rồi.Những chốn ăn chÆ¡i phong nguyệt cá»§a thà nh Kim Lăng nà y Lâm Vãn Vinh chưa từng biết đến cho nên hôm nay má»›i trở thà nh anh chà ng non ná»›t thế nà y.
Biểu thiếu gia cưá»i má»™t cách thần bÃ, thể hiện má»™t ánh mắt tá» ra thông cảm vá»›i tiểu tá» chưa từng Ä‘i bao giá» như ngươi, lÅ© hạ nhân các ngươi là sao có thể đến sá»± tồn tại cá»§a cái tổ tiêu tiá»n báºc nhất nà y chứ?Kim Lăng tháºp nhị sai, Tần Hoà i phong dữ nguyệt.Tá»± cổ chà kim chỉ có Kim Lăng thà nh là đặc sắc và nổi danh thiên hạ.
Diệu Ngá»c Phuá»ng là thanh lâu lá»›n nhất bên bá» sông Tần Hoà i.Các cô nương ở đó không những xinh đẹp mà còn rất thông hiểu việc chÃnh và dị như có ngưá»i biết ca hát, lại có ngưá»i biết khiêu vÅ© nhảy múa, có ngưá»i biết thổi tiêu, vô cùng nhiá»u ưu Ä‘iểm chứ không phải chỉ má»™t hai.
-“Äiá»u hay ho nhất là gần đây Diệu Ngá»c Phưá»ng có má»™t hoa khôi má»›i đến, không chỉ sắc nước hương trá»i mà điá»u khiến tất cả kinh ngạc và khá» xá» nhất là nghe nói nà ng còn là ngưá»i thanh quan, chỉ bán tà i nghệ không bán thân.Thiếu gia ngươi hôm nay tinh thần tốt nên dẫn tiểu tá» ngươi đến xem xem.â€
Biểu thiếu gia không biết xấu hổ nói.
Hoa khôi cá»§a kÄ© viện? Tư cách tiên nhân? Bán tà i nghệ không bán thân? Tháºt đáng để xem đây. Nếu thêm và o đó là thân pháºn cá»§a má»™t hiệp nữ nằm vùng hoặc má»™t ma nữ thì tháºt sá»± có thể viết nên má»™t bá»™ tiểu thuyết rồi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì ngay trước mặt hắn, tên biểu thiếu gia nà y xem ra đã nhiá»…m tÃnh phong lưu nặng lắm rồi.
-“Thế nà o?Rất thú vị phải không?â€
Biểu thiếu gia thấy Lâm Vãn Vinh cưá»i thì rất lấy là m kinh ngạc, cho rằng hắn đã động lòng rồi nên cố ý há»i.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói:
-“Thiếu gia, ngá»§ vá»›i nà ng hoa khôi đó má»™t đêm mất khoảng bao nhiêu ngân lượng?â€
Biểu thiếu gia há hốc mồm trợn mắt ngạc nhiên.Tên hại đẳng gia Ä‘inh nà y quả tháºt không phải loại thô tục bình thưá»ng, tuy nhiên lại rất hợp vá»›i khẩu vị cá»§a bổn thiếu gia. Biểu thiếu gia vốn chẳng phải loại ngưá»i Ä‘á»c sách há»c hà nh gì cả nên vá»›i những lá»i thô tục cÅ©ng không há» có gì kị huý nên không để ý cưá»i nói:
-“Có bạc cÅ©ng không ngá»§ được đâu, ngưá»i ta tuy là ngưá»i thanh quan nhưng con mắt thì rất cao đấy. Hà ng ngà y gặp không biết bao nhiêu là công tá» hà o hoa nhưng chưa từng nghe nói có ai được lá»t và o mắt xanh cá»§a nà ng.â€
Những câu chuyện như thế nà y trên ti vi và tiểu thuyết đã diến nhiá»u lắm rồi, Lâm Vãn Vinh khinh thưá»ng nói:
-“Thiếu gia, không giấu gì ngưá»i, nô tà i xem thưá»ng nhất chÃnh là những hoa khôi nà y .Nói dá»… nghe thì gá»i là hoa khôi nhưng nói khó nghe má»™t chút thì chÃnh là trang B.Cái gì mà hoa khôi thảo khôi chứ, dù là hoa khôi thì vẫn là kÄ© nữ.Thanh lâu là chá»— nà o chứ, đó chÃnh là chá»— để đà n ông chúng ta ăn chÆ¡i vui vẻ , đến thanh lâu rồi mà không bán thân mà chỉ dùng gương mặt nhá» nhắn ấy để là m chúng ta hồ đồ, xem đà n ông chúng ta là lÅ© ngốc ư?Chỉ nhìn mặt mà đã cảm thấy đủ rồi thì còn không bằng vá» nhà tìm bức tranh nữ trạng nguyên mà thưởng thức , còn phải tiêu tốn ngân lượng là m chi.â€
-“Chà , chà …Lâm Tam. Xin há»i má»™t chút, cái gì được gá»i là trang B?
-“TrangB chÃnh là …Lấy má»™t và dụ nhé. Những kÄ© nữ trong thanh lâu nà y, rõ rà ng là để ngá»§ vá»›i ngưá»i ta nhưng lại lừa gạt ngưá»i khác nà o là hoa khôi gì đó bán tà i nghệ không bán thân, cố là m ra vẻ thanh cao, như váºy được gá»i là trangBâ€
-“Có lÃ, có lÃ.â€
Biểu thiếu gia bà y tỠcảm giác tri kỉ:
-“Lâm Tam, không ngá» ngươi rất có cảm khái đấy chứ.Thế nà o, trước đây đã từng đến qua những chá»— như thế nà y chưa?â€
-“Không có, không có…â€
Lâm Vãn Vinh vội và ng khiếm tốn nói:
-“Chỉ là nô tà i đã nghe chuyện vá» những hoa khôi bán tà i nghệ không bán thân nà y nhiá»u rồi nên có chút cảm giác đỠđẫn, tê dại.Nô tà i Ä‘ang nghÄ©, đến thanh lâu rồi thì phải bán thân, nếu không có còn là thanh lâu nữa hay không đây?Còn vá» những công tá» hà o hoa gì đó, đứng trước mặt hoa khôi thì năm ngưá»i có đến sáu giả bá»™ đưá»ng hoà ng, nói là thưởng thức tà i hoa cá»§a ngưá»i ta nhưng ngấm ngầm sau lưng là bá»™ mặt như thế nà o, chúng ta là đà n ông nên Ä‘á»u rất rõ.Chỉ có Biểu thiếu gia ngưá»i là chân thà nh thuần phác, là viên ngá»c trá»i sinh má»›i chÃnh là anh tà i tuấn kiệt thá»±c sá»±.â€
Biểu thiếu gia mặt mà y rạng rỡ, nắm chặt lấy tay Lâm Vãn Vinh nói:
-“Lâm Tam, câu nói nà y cá»§a ngươi quả tháºt đã động đến táºn đáy lòng ta. Äây là hai mươi lượng bạc, thiếu gia ta thưởng cho ngươi.Tối nay ngươi hãy cùng vá»›i bổn thiếu gia hưởng thụ má»™t cách vui vẻ Ä‘i nhé!â€
-“Tạ Æ¡n thiếu gia.â€
Lâm Vãn Vinh cất bạc và o trong cánh tay, nét mặt lá»™ rõ lòng cảm kÃch vô cùng. Khua môi múa mép má»™t chút là đã có hai mươi lượng bạc bá» túi, còn gì vui hÆ¡n nữa đây?
-“Lâm Tam, thấy ngươi có cách như váºy, liệu có thể giúp ta má»™t việc nhỠđược không?â€
Nhìn Lâm Vãn Vinh nháºn bạc cất Ä‘i rồi, nét mặt biểu thiếu gia rạng rỡ như hoa, cưá»i nịnh bợ nói.
-“Äã có sá»± dặn dò cá»§a thiếu gia, Lâm Tam không thể không vâng mệnh.â€
Nể mặt chỗ bạc vừa rồi, Lâm Vãn Vinh tỠra khà phách hà o hùng nói.
-“Lâm Tam, ngươi có cách nà o để bổn thiếu gia có thể tiếp cáºn nhiá»u hÆ¡n nữa vá»›i nà ng hoa khôi đó được không?â€
Biểu thiếu gia nói với đôi chút ngượng ngùng trên nét mặt nhưng lại đưa ra đỠnghị rất trực tiếp.
-“Cái nà y, cái nà y..Thiếu gia, lẽ nà o ngưá»i không sợ nhị tiểu thư và đại tiểu thư có ý kiến gì sao?â€
Toà n thân Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi lạnh, tên Biểu thiếu gia nà y cÅ©ng tháºt là , loại yêu cầu như váºy mà cÅ©ng có thể đưa ra được.
Biểu thiếu gia thở dà i một tiếng nói:
-“Äây tháºt giống như hai món thức ân cùng đặt trên bà n, má»™t món mùi vị rất ngon nhưng hoà n toà n không thể ăn được, món kia mùi vị cÅ©ng không kém mà lại có hi vá»ng ăn được váºy thì Lâm Tam, nếu ngươi là ta ngươi sẽ chá»n món nà o đây?â€
-“Äiá»u nà y còn phải nói sao, đương nhiên là chá»n món có thể ăn được rồi.â€
Lâm Vãn Vinh cố nhịn cưá»i nói, tên biểu thiếu gia tuy là má»™t cái bị thịt giá áo túi cÆ¡m nhưng sá»± so sánh nà y cá»§a hắn cÅ©ng có ý nghÄ©a ra trò.
-“Äúng, chÃnh là cái đạo là nà y đấy. Ä‚n gì có thể ăn trước, sau đó dần láºp kế hoạch vá»›i những món không thể ăn, cuối cùng biến những món không thể ăn trở thà nh có thể ăn.â€
Nghe Lâm Vãn Vinh tán dương mình, Biểu thiếu gia láºp tức hưng phấn lên nhưng lại không cẩn tháºn bá»™c lá»™ dã tâm lang sói cá»§a mình .
Quả đúng là ngưá»i có gan lá»›n thì sẽ có sản nghiệp lá»›n.Tên biểu thiếu gia tuy là má»™t cái bị thịt nhưng lại có thể có được má»™t tráng trà hùng tâm như váºy thá»±c sá»± khiến Lâm Vãn Vinh có đôi chút thán phục độ dà y cá»§a da mặt hắn ta.
-“Thế nà o, ngươi có đồng ý không?â€
Biểu thiếu gia thấy Lâm Vãn Vinh sững ngưá»i ra ở đó thì vá»™i và ng lấy ra hai mươi lượng bạc dúi và o tay hắn, căng thẳng há»i.
-“Không phải nô tà i không đồng ý mà là thiếu gia, ngưá»i đã quá xem trá»ng Lâm Tam nà y rồi.Ngay cả hình dáng hoa khôi thế nà o nô tà i còn chưa từng nhìn thấy, tháºm chà tên nà ng cÅ©ng không biết váºy nô tà i biết giúp thiếu gia như thế nà o đây?â€
-“Không ngại, không ngại .Lâm Tam, ngươi túc trà đa mưu như váºy, nhất định sẽ có cách mà . Nà ng hoa khôi ấy tên là Tần Tiên Nhân, nà ng là má»™t quốc sắc thiên hương, dung mạo tuyệt mÄ©, ngươi nhìn thấy rồi sẽ biết.Ta cÅ©ng chẳng có yêu cầu nà o khác, chỉ cần hoa khôi Tần tiểu thư có thể nhìn ta thêm má»™t lát, nói chuyện vá»›i ta má»™t và i câu là ta đã mãn nguyện rồi.â€
Nói đến hoa khôi Tần tiểu thư, Biểu thiếu gia ngây ngưá»i ra như má»™t gã ngốc, chắc là đang hình dung ra vẻ đẹp mÄ© miá»u cá»§a Tần tiểu thư.
Lâm Vãn Vinh kì lạ há»i:
-“Lẽ nà o nà ng hoa khôi Tần tiểu thư đó còn xinh đẹp hÆ¡n cả đại tiểu thư nữa sao?â€
-“Không phải, không phải.â€
Biểu thiếu gia vội và ng nói:
-“CÅ©ng giống như vừa nãy ta đã nói đó, má»™t ngưá»i chỉ có thể ngắm, má»™t ngưá»i có thể ăn, váºy ngươi sẽ chá»n ngưá»i nà o đây?â€
Trá»i đất! Tên biểu thiếu gia nà y đã xem mình là cái rốn cá»§a vÅ© trụ rồi đây. Nhìn bá»™ dạng ngốc nghếch cá»§a hắn, Lâm Vãn Vinh không khá»i cưá»i thầm trong lòng. Cất bốn mươi lượng bạc và o lòng chà ng cuá»i nói:
-“Váºy để nô tà i nghÄ© cách xem, là m thế nà o để Tần tiểu thư chú ý hÆ¡n đến thiếu gia má»™t chút, nói chuyện vá»›i thiếu gia nhiá»u thêm và i câu.â€
Thấy Lâm Vãn Vinh đồng ý, Biểu thiếu gia vui mừng má»™t cách khác thưá»ng.Hắn có má»™t trá»±c giác là dá»±a và o biểu hiện đặc biệt khác thưá»ng cá»§a tên gia Ä‘inh nà y , nà ng hoa khôi Tần tiểu thư kia nhất định sẽ nhìn hắn vá»›i má»™t con mắt khác.
Sông Tần Hoà i, tên cổ gá»i là Hoà i Thuá»·, nghe nói khi xưa Tần Thuá»· Hoà ng đục núi để dẫn dòng Hoà i Thuá»· Ä‘i qua thà nh Kim Lăng nên từ đó nó có cái tên sông Tần Hoà i.
Sau khi Hạng VÅ© xây dá»±ng vương triá»u Sở, kéo dà i hà ng nghìn năm, trưá»ng tồn thịnh vượng đến hôm nay.Cùng vá»›i sá»± phát triển cá»§a kinh tế và văn hoá nghệ thuáºt, khu vá»±c sông Tần Hoà i lại cà ng phồn hoa khác thưá»ng.
Trong mưá»i dặm hai bên bá» sông Tần Hoà i, các thế gia quý tá»™c sống táºp trung, văn nhân mặc khách há»™i tụ, nÆ¡i đây quả thá»±c là thiên đưá»ng trong mÆ¡ cá»§a những kẻ Ä‘á»c sách.
Sá»± rá»±c rỡ cá»§a sông Tần Hoà i được nổi tiếng bởi ánh đèn cá»§a những chiếc thuyá»n.Trong thá»i khắc mà n đêm buông xuống, những chiếc thuyá»n trên sông nhất loạt treo những ngá»n đèn mà u lấp lánh, ngưá»i dạo chÆ¡i cảnh sông nước Tần Hoà i nhất định sẽ cảm thấy khoái cảm vì những chiếc đèn thuyá»n.
Lâm Vãn Vinh đứng bên bá» sông Tần Hoà i, cảm khoái vô cùng.Sông Tần Hoà i trước mắt , phúc khà há»™i tụ như mây, thanh lâu má»c lên như rừng, Hoạ Phảng sóng nước, trở thà nh mảnh đất giai lệ cá»§a Giang Nam.Theo tÃch cổ thì Viên Lâm, Hoạ Phảng, Thị Nhai táºp trung là m má»™t, vô cùng phồn hoa.
-“Thiếu gia. Diệu Ngá»c Phưá»ng mà ngưá»i nói ở đâu váºy?â€
Äây là lần đầu tiên Lâm Vãn Vinh Ä‘i tìm hoa ở cái thế giá»›i nà y nên biểu hiện phải tá»± nhiên má»™t chút, là m sao có thể cướp vị trà hà ng đầu cá»§a thiếu gia được cÆ¡ chứ.
Quả nhiên, Biểu thiếu gia Quách Vô Thưá»ng khoát tay vô cùng sảng khoái, đưa tay chỉ vá» má»™t toà lầu ở phÃa xa nói:
-“Ngươi nhìn xem, không phải chÃnh là chá»— đó sao?â€
Nhìn theo hướng Biểu thiếu gia chỉ, phÃa xa xa sừng sững má»™t toà lầu hoa lệ, cao bốn tầng, cá» quạt bay phấp phá»›i, đèn lồng treo cao, ánh sáng rá»±c rỡ rõ rà ng, già u có, đưá»ng hoà ng, vẫn còn chưa đến gần mà đã có thể nghe thấy tiếng cưá»i vui vẻ cá»§a bá»n đà n ông và tiếng cưá»i duyên dáng cá»§a các cô nương.
Quách Vô Thưá»ng hình như là khách quen cá»§a chá»— nà y, cÅ©ng không cần Lâm Vãn Vinh dẫn đưá»ng mà tá»± mình vượt qua hắn, huá»›ng vá» phÃa cá»a cá»§a Diệu Ngá»c Phưá»ng thẳng tiến.
-“Quách công tá», ngà i đến rồi.â€
Má»™t lão bà to béo đẫy đà nhiệt tình tiến đến trước mặt biểu thiếu gia vừa cưá»i lá»›n vừa nói, ánh mắt lả lÆ¡i suýt nữa khiến cho Lâm Vãn Vinh phát buồn nôn.
Những ‘lão bảo tá»â€™ cá»§a thá»i đại nà y quả là thua xa so vá»›i thá»i đại cá»§a hắn. So vá»›i những nÆ¡i ăn chÆ¡i phong nguyệt mà Lâm Vãn Vinh đã từng đến thì chỉ riêng vá» khuôn mặt và thân hình cá»§a những lão bảo tỠđó đã có đẳng cấp cao hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i Diệu Ngá»c Phưá»ng nà y. Tuy nhiên trong thá»i đại nà y, có thể có được má»™t thanh lâu vá»›i quy mô lá»›n và tấp náºp thế nà y thì cÅ©ng đã thuá»™c hà ng nhất nhì trên bá» sông Tần Hoà i rồi.
Quách Vô Thưá»ng cÅ©ng không há» che giấu sá»± đê tiện đưa tay sá» mông lão bảo tỠđó nói:
-“Hà n tá»· tá»·, tá»· là m tiểu đệ nà y nhá»› chết Ä‘i được đó.â€
-“Ai da! Quách công tá» cá»§a ta, sao lâu như váºy không đến thăm tá»· tá»· chứ?â€
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 12:36 PM .
08-07-2008, 08:44 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 36: Phẫn háºn
Dịch: mtq
Biên táºp, Biên dịch: Sát Thá»§ Dola
nguồn: tà ng thư viện
Tên Quách Biểu thiếu gia nà y há»c hà nh chẳng ra là m sao nhưng chÆ¡i bá»i những thứ nà y thì quen thuá»™c vô cùng, hắn vừa cưá»i vừa mân mê mạnh mẽ trên mông ả nói:
-“Mấy ngà y nà y ta ra ngoà i du lãm má»™t chuyến chứ tháºt sá»± không muốn tá»· tá»· phải cô đơn lạnh lẽo đâu.Tiểu đệ tháºt có lá»—i quá.â€
Quách biểu thiếu gia và lão bảo tỠđó không há» kiêng kị xấu hổ gì cùng nhau cưá»i khả ố, trong mắt hắn tháºt sá»± lá»™ ra vẻ vui thÃch dưá»ng như có chút gì đó yêu mến đối vá»›i ả. Thì ra biểu thiếu gia thÃch loại như thế nà y sao, Lâm Vãn Vinh thầm cưá»i trong lòng.
Hai ngưá»i cưá»i má»™t lát rồi Quách Vô Thưá»ng nhét má»™t đĩnh bạc trắng lấp lánh và o bá»™ ngá»±c trắng nõn đầy đặn cá»§a Hà n tá»· tá»·. Hà n tá»· tá»· mặt mà y há»›n hở nói:
-“Äa tạ Quách công tỠđã thưởng. Các cô nương trên lầu dưới gác đâu, Quách công tỠđến , mau mau ra hầu hạ Quách đại công tá» nà o!â€
Quách Vô Thưá»ng dương dương tá»± đắc bước bước và o cá»a lá»›n cá»§a Diệu Ngá»c Phuá»ng, sau đó nói vá»›i Lâm Vãn Vinh :
-“Thế nà o Lâm Tam, há»c há»i má»™t chút Ä‘i, đối vá»›i phụ nữ thì chỉ cần ngươi có ngân lượng, muốn bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu. Ả nà o mà không phục thì hãy dùng ngân lượng đè ả nằm xuống.â€
Lúc nà y hắn Ä‘ang thấy lòng xuân rạo rá»±c, dưá»ng như đã quên mất nà ng hoa khôi Tần tiểu thư kia cho dù có dùng ngân bao nhiêu ngân lượng cÅ©ng đè không nổi.
-“Thiếu gia nói chà phải.â€
Nét mặt Lâm Vãn Vinh lá»™ ra má»™t vẻ Ä‘uợc thụ giáo sâu sắc nhưng trong lòng lại cưá»i má»™t tráºn nghiêng ngả. Äiá»u nà y còn cần ngươi phải dạy ta sao? Tiá»n cá»§a ta xếp đống và o có thể đè chết biểu thiếu gia ngươi đấy.
Quách Vô Thưá»ng Ä‘á»c sách nháºn chữ không bằng hắn nhưng ở chốn thanh lâu phong nguyệt nà y thì lại cao hÆ¡n hắn má»™t báºc, cÅ©ng coi như lấy lại được thể diện.
Từ đầu chà cuối, tất cả các lão bà tá» và cô nương Ä‘á»u không thèm nhìn Lâm Vãn Vinh bằng ná»a con mắt, ở chốn đưa ra đón và o nà y, bá»n hỠđã luyện được má»™t cặp hoả nhãn kim tinh, gia nô Ä‘i cùng chá»§ nhân trước nay bá»n há» chưa từng xem trá»ng vì thức ăn thừa bên miệng chá»§ nhân thì má»›i đến lượt lÅ© hạ nhân thôi.
Tuy mà n đêm chỉ vừa buông xuống nhưng quan khách đến Diệu Ngá»c Phưá»ng để hưởng lạc thì không há» Ãt.Trong lầu cÆ¡ man nà o là oanh oanh yến yến cùng khách hà ng nhá»™n nhịp ồn à o, những cặp đùi và bá»™ ngá»±c trắng nõn cứ lấp loáng là m Ä‘au mắt ngưá»i khác.Tuy Lâm Vãn Vinh đã quen vá»›i cảnh tượng nà y lâu rồi nhưng dù sao đây cÅ©ng là lần đầu tiên hắn đến đây nên nhất thá»i nhìn ngó linh tinh, cái gì cÅ©ng cảm thấy ngạc nhiên.
Còn vá» các cô nương trong viện nà y, tuy ăn mặc rất hở hang nhưng tư thái và nhan sắc Ä‘á»u không lá»t được và o mắt Lâm Vãn Vinh .
Quách Vô Thưá»ng đưa hai tay sá» nắn hai cô nương Ä‘ang ngồi trong lòng hắn má»™t cách thuần thục, thấy Lâm Vãn Vinh lặng lẽ đứng bên cạnh mình vá»›i bá»™ dạng ná»a như Ä‘ang cưá»i, Quách Biểu thiếu gia kì lạ há»i:
-“Lâm Tam, ngươi không thÃch các cô nương ở đây sao? Chà , việc tiá»n nong ngươi không cần lo lắng, ngươi cùng thiếu gia ta ra ngoà i chÆ¡i gái, không, Ä‘i tìm linh cảm nên tất cả chi phà đương nhiên do ta bao hết rồi.â€
Tên Quách Vô Thưá»ng nà y tuy chẳng có chút há»c vấn nà o nhưng đối vá»›i kẻ dưới cÅ©ng không tồi, Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha nói:
-“Thiếu gia, ngưá»i thấy thoải mái là được rồi, nô tà i không quen ở đây lắm.â€
Nói đùa, chá»— nà y không có bao cao su, ai biết những tiểu thư nà y có mắc bệnh hoa liá»…u hoặc AIDS hay không.HÆ¡n nữa bá»n há» cÅ©ng không hợp vá»›i khẩu vị cá»§a hắn.
Quách Vô Thưá»ng vá»— tay nói:
-“Ta biết rồi, Lâm Tam, ngươi vẫn là má»™t đồng tá» phải không? Ha ha, chả trách lại căng thẳng như váºy. Không sao đâu, thiếu gia ta sẽ chá»n cho ngươi và i bông hoa, đảm bảo ngươi đã và o tiêu hồn động rồi thì sẽ không muốn ra ngoà i đâu.â€
-“Công tá», chà ng xấu quá Ä‘i.â€
Má»™t cô nương ở bên trái cá»§a Quách Vô Thưá»ng Ä‘ang uốn éo thân hình đầy đặn gợi cảm cá»§a mình trong lòng Biểu thiếu gia , liếc nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i ánh mắt chứa đầy tình ý, hiển nhiên là đã chú ý đến tên gia Ä‘inh tuấn tú, cÆ¡ thể toát ra má»™t mùi vị đà n ông mạnh mẽ nà y rồi.
Dưới sá»± đỠnghị hết lần nà y đến lần khác cá»§a biểu thiếu gia Quách Vô Thưá»ng, Lâm Vãn Vinh vá»›i kinh nghiệm đầy mình đà nh phải miá»…n cưỡng ngồi xuống giả là m chú “gà tÆ¡â€. Biểu thiếu gia gá»i cho hắn hai cô nương, miá»…n cưỡng cÅ©ng được xếp và o hà ng trung cấp.
HÆ¡n nữa hai cô nương nà y tuy tướng mạo không được coi là đẹp nhưng cÆ¡ thể thì cÅ©ng được lắm, chỉ cần không lên giưá»ng thì miá»…n cưỡng sá» mó má»™t chút vẫn là hưng phấn lắm.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì. Có ngưá»i má»i thì hắn cÅ©ng chẳng khách sáo nữa mà ra tay vá»›i hai cô nương tiếp rượu nà y. Hai tay hắn hà nh động rất thà nh thục, miết nhẹ nắn cháºm, cái cần nhẹ thì nhẹ, cái cần mạnh thì mạnh. Hắn rất quen thuá»™c vá»›i những Ä‘iểm mẫn cảm cá»§a phụ nữ, nên không cần mất nhiá»u thá»i gian công sức hắn đã khiến cho hai cô nương ở hai bên toà n thân nóng như lá»a đốt, mặt đỠbừng bừng nhìn hắn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống chú gà tÆ¡ nà y trong nháy mắt.
Trá»i ạ! Tên Lâm Tam nà y có tháºt là xá» nam hay không? Sao lại thà nh thục hÆ¡n cả lão tá» như váºy? Lẽ nà o đây là tá»± há»c thà nh tà i? Quách Vô Thưá»ng thiếu gia nhìn “thân thủ†thà nh thạo cá»§a Lâm Tam mà lòng tá»± tin lại má»™t lần nữa bị đả kÃch mạnh mẽ.
-“Tiểu thư, ngưá»i nhìn xem, tên tiểu tư kia..â€
Trong một gian phòng trên lầu hai, một tiểu đồng thanh tú nhìn thấy Lâm Vãn Vinh bèn quay sang nói với vị công tỠđang trầm tư ngồi cạnh đó nói.
Vị công tá» tuyệt sắc đó dưá»ng như Ä‘ang suy nghÄ© má»™t vấn đỠgì đó nên chỉ nghe mà không quay ngẩng đầu lên há»i:
-“Tên tiểu tá» nà o?â€
-“ChÃnh là tên hôm ná» bên bá» hồ Huyá»n VÅ© đã …â€
-“Cái gì?â€
Công tá» tuyệt sắc kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn vá» phÃa xa, nhìn bá»™ dạng cá»§a Lâm Vãn Vinh , nét mặt nà ng như có vẻ gì đó ngoà i ý muốn.
-“Hừm…Hắn vẫn còn chưa chết.â€
Tuyệt sắc công tá» nhìn thấy hai cô gái đẹp Ä‘ang thân máºt đút những miếng hoa quả đã gá»t sẵn và o miệng Lâm Vãn Vinh mà nhịn không được thần tình biến đôi, lạnh lùng nói:
-“Tên tiểu tá» vô sỉ nà y, vô đạo đức, bại hoại, ta tháºt hối háºn hôm đó ra tay quá nhẹ nếu không sá»›m đã kết thúc cái mạng hắn, giảm Ä‘i má»™t cái hoạ cho phụ nữ rồi.â€
Gã tiểu đồng nhìn chà ng một cái nói:
-“Váºy hôm nay chúng ta phải là m sao đây, tiểu thư?â€
Tuyệt sắc công tá» ném thanh trưá»ng kiếm trên bà n cho gã tiểu đồng, giáºn dữ nói:
-“Tú Hà , ngươi hãy mang kiếm cá»§a ta Ä‘i kết thúc tÃnh mệnh hắn để khá»i là m ta bẩn mắtâ€
Tú Hà nháºn kiếm, do dá»± má»™t lát rồi há»i:
-“Váºy nhưng, tiểu thư, trong căn phòng nà y toà n là má»™t lÅ© đà n ông xấu xa, há lại không là m bẩn mắt chúng ta hay sao? Lẽ nà o chúng ta phải giết hết sạch bá»n chúng?â€
Công tỠkhẽ hừ một tiếng nói:
-“Tất cả bá»n đà n ông khác trong mắt ta Ä‘á»u là cá» rác, ta tinh toán so Ä‘o vá»›i lÅ© cá» rác là m gì. Chỉ là tên “đăng đồ tá»â€(*) đó quá khiến ngưá»i khác chán ghét nên ngươi hãy Ä‘i giết hắn Ä‘i.â€
Tú Hà len lén cưá»i, nếu nói như váºy thì tên tiểu tỠđó không phải là cá» rác rồi.
Nét mặt nà ng hiện lên sự khó xỠlại nói:
-“Nhưng tiểu thư, tiểu tì trước nay chưa từng giết ngưá»i, lần nà y là lân đầu tiên giết ngưá»i giữa phố, tiểu tì có chút không dám. Tiểu tì thấy chi bằng như thế nà y có được không? Tiểu tì Ä‘i bắt tên vô sỉ đó lại đây cho tiểu thư định Ä‘oạt muốn giết thế nà o thì giết thế ấy.â€
Tú Hà nói xong, quay ngưá»i nhanh chóng Ä‘i bắt Lâm Vãn Vinh nhưng tuyệt sắc công tá» vá»™i và ng nói:
-“Äứng lại…â€
Tú Hà chầm cháºm quay ngưá»i lại, tuyệt sắc công tá» nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc cá»§a Tú Hà bèn nói:
-“Ngươi đưá»ng đột như váºy đến bắt ngưá»i há không phải là sẽ bại lá»™ thân pháºn cá»§a chúng ta vá»›i kẻ há» Tần kia sao?â€
Tú Hà gáºt đầu nói:
-“Váºy cÅ©ng đúng , tiểu thư, theo ngưá»i thì chúng ta phải là m thế nà o đây? Tên tiểu tá» vô sỉ đó rất đáng ghét, tiểu tì nhất định phải bắt hắn để tiểu thư tuỳ nghi xá» lý.â€
Tuyệt sắc công tá» nhìn Lâm Vãn Vinh Ä‘ang phong lưu khoái lạc ở phÃa xa, tức giáºn nghiến răng nói:
-“Hôm nay chúng ta còn có nhiệm vụ quan trá»ng trên mình nên tha chết cho hắn lần nà y. Hôm khác mà hắn vẫn vô liêm sỉ như váºy thì ta sẽ tá»± tay kết liá»…u tÃnh mạng hắn.â€
Tú Hà len lén lè lưỡi ra.Từ sau cái lần bị rÆ¡i xuống nước đó, cảm thấy tiểu thư rất hay thÃch nổi giáºn vô cá»›, cÅ©ng không biết có quan hệ gì vá»›i tên tiểu tá» kia nữa.
Tú Hà trá»™m nhìn tên gia Ä‘inh Ä‘ang là m chuyện xấu xa ở phÃa xa kia.Tên tiểu tỠđó Ä‘ang để tay trên ngá»±c ngưá»i phụ nữ ngồi cạnh, sá» mó khắp nÆ¡i.
Con ngưá»i đó sao lại có thể vô liêm sỉ đến thế kia chứ. Trái tim Tú Hà đáºp dữ dá»™i nhưng nà ng lại nhìn thấy tiểu thư cá»§a mình Ä‘ang chăm chú nhìn tên “đăng đồ tá»â€ ấy, ánh mắt phát ra những tia nhìn ẩn chứa biết bao sá»± phẫn háºn,ghen há»n...
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 14-07-2009 at 05:31 PM .
09-07-2008, 09:44 AM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 37: Tần Tiên Nhân
Dịch: mtq
Biên táºp, Biên dịch: Sát Thá»§ Dola
Nguồn: Tà ng thư viện
Lâm Vãn Vinh hoà n toà n không biết nhất cá» nhất động cá»§a mình Ä‘á»u đã lá»t và o tầm mắt cá»§a ngưá»i khác, nhưng cảm giác sá» nắn ngá»±c cô nương ngồi cạnh quả thá»±c rất khoái lạc nên hắn khó tránh khá»i ra tay hÆ¡i mạnh khiến cô nương đó rên khẽ má»™t tiếng như mèo, ánh mắt chan chứa xuân tình.
-“Tiểu Hồng à , Tần cô nương tối nay lúc nà o thì xuất hiện váºy?â€
Biểu thiếu gia há»i cô nương Ä‘ang ngồi cạnh hầu hạ mình.
Tiểu Hồng cau mà y liếc Biểu thiếu gia má»™t cái rồi uốn éo nÅ©ng nịu trong lòng biểu thiếu gia má»™t tráºn rồi thẽ thá»t nói:
-“Hừm…Quách công tá», chà ng cùng vá»›i thiếp mà sao vẫn còn quan tâm đến Tần muá»™i muá»™i thế. Ứ, Ngưá»i ta mặc kệ. tối nay ngưá»i ta theo chà ng chắc rồi.â€
Quách Vô Thưá»ng cưá»i lá»›n nói:
-“Tiểu đỠtá», không cần lo lắng, hôm nay là dà nh cho nà ng.HÆ¡n nữa, ta chỉ là muốn nghe Tần tiểu thư ra hát và i khúc ca thôi, nà ng ghen bóng ghen gió cái gì chứ?â€
Một yêu nữ khác ở bên cạnh biểu thiếu gia nói:
-“Yên tâm Ä‘i Quách thiếu gia, hôm nay không chỉ có ngà i, chà …ngà i xem, còn có Trình công tá», Lạc công tá», rất rất nhiá»u công tỠđến đây á»§ng há»™, Tần muá»™i muá»™i nhất định sẽ xuất hiện. Äến lúc đó thì phải xem bản lÄ©nh cá»§a Quách thiếu gia ngà i rồi.â€
Biểu thiếu gia nghe thấy tên cá»§a Trình công tá», Lạc công tá» thì nét mặt láºp tức có chút khó coi, đợi đến khi nhìn thấy hai vị công tá» Ä‘ang ngồi đó thì thần sắc liá»n hoà n toà n suy sụp.
Lâm Vãn Vinh thấy thần sắc biểu thiếu gia có gì khác thưá»ng bèn há»i:
-“Sao thế? Thiếu gia?â€
Biểu thiếu gia không muốn tá»± là m hổ thẹn chÃnh mình trước mặt mấy cô gái phong trần nà y bèn cưá»i nói:
-“Không có gì, chỉ là gặp mấy ngưá»i quen thôi.â€
Lâm Vãn Vinh nhìn vá» bên đó má»™t cái, chỉ thấy sáu chiếc bà n phÃa xa được phan chia rõ là m hai bên, tất cả Ä‘á»u là những công tá» khoảng chừng hai mươi tuổi, bá»n há» ngồi quanh má»™t thanh niên.Hai bà n tiệc rượu không ai để ý đến ngưá»i bên kia mà chỉ nói chuyện rôm rả vá»›i bà n cá»§a mình.
Hai vị công tỠđứng đầu, bên trái là má»™t vị khoảng hai mươi tuổi, mặt mÅ©i trắng bóc, dung mạo đưá»ng đưá»ng chỉ có Ä‘iá»u ánh mắt nhấp nháy không yên rõ rà ng là má»™t ngưá»i mưu mô xảo quyệt.
Ngưá»i ngồi bên phải trẻ hÆ¡n má»™t chút, chỉ chừng mưá»i tám mưá»i chÃn tuổi, mặt đẹp như ngá»c, tướng mạo bất phà m.
Hai vị công tá» nà y rõ rà ng là đang đấu vá»›i nhau, thỉnh thoảng đưa mắt liếc nhau thăm dò, đôi bên Ä‘á»u tá» vẻ khinh thưá»ng lẫn nhau.
Äây chÃnh là Trình công tá» và Lạc công tỠđó sao?Nhìn khó thế nà y e rằng Ä‘á»u là con nhà quan lại quý tá»™c. Lâm Vãn Vinh đã hiểu vì sao biểu thiếu gia lại thở dà i rồi.Vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Quách thiếu gia, bất luáºn là vá» phong độ hay tà i lá»±c thì căn bản Ä‘á»u không thể so sánh được.Còn vá» tà i há»c lại cà ng không có chá»— đứng cho biểu thiếu gia rồi.Xem ra tối nay muốn tranh Ä‘oạt hoa khôi là má»™t nhiệm vụ hầu như không thể hoà n thà nh được rồi.
-“Sao váºy? Ca ca, không phải chà ng không quen biết Trình công tá» và Lạc công tỠđó chứ?â€
Cô nương ngồi cạnh Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng đưa bà n tay nhá» nhắn vuốt ve trước ngá»±c hắn ,ghé sát tai và o tai Lâm Vãn Vinh há»i khẽ.
Bị cô nương nà y khêu gợi má»™t lát, ngá»n lá»a dụ tình trong ngưá»i Lâm Vãn Vinh hÆ¡i có chút bùng lên, Lâm Vãn Vinh vốn đã chẳng phải loại tá» tế gì, trước đây chà ng đã từng chÆ¡i tất cả các trò vá»›i những loại bạn gái thế nà y rồi nhưng trong cái thế giá»›i nà y thì hắn vẫn là má»™t “xá» namâ€. Hắn đương nhiên không muốn lãng phà lần đầu tiên quý giá nà y trên ngưá»i má»™t cô gái giang hồ, do đó hắn tá»± khống chế bản thân, mân mê vuốt ve bá»™ ngá»±c đồ sá»™ cá»§a cô nương đó hắn nói:
-“Äúng đấy, ca ca ta lần đầu tiên đến những chá»— như thế nà y, muá»™i muá»™i phải chỉ giáo ta nhiá»u đấy nhé.â€
Cô nương nà y bị bà n tay Lâm Vãn Vinh vuốt ve khiến cho cả thân ngưá»i bá»§n rá»§n, biết được sá»± lợi hại cá»§a hắn bèn yểu Ä‘iệu cưá»i nói:
-“Ca ca, ngưá»i đừng giả bá»™ nữa, nếu là đây lần đầu tiên chà ng đến những nÆ¡i như thế nà y thì muá»™i muá»™i cÅ©ng vẫn là má»™t hoà ng hoa khuê nữ đấy. Hi hi…â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả vò mấy cái trên mông nà ng ta là m cho cô nương nà y rên rỉ má»™t hồi, má»™t lúc sau má»›i nói được:
-“Hai vị công tá» nà y là những nhân váºt lá»›n không thể xem thưá»ng.Ngưá»i ngồi bên trái là Trình công tá», là công tá» cá»§a đô chỉ huy sá» thà nh Giang Tô Trình đức Trình lão gia, tên gá»i là Trình Thuỵ Niên.Ngưá»i ngồi bên phải lại cà ng ghê gá»›m hÆ¡n, đó chÃnh là công tá» cá»§a phá»§ Tổng đốc Giang Tô chúng ta Lạc Mẫn Lạc đại nhân, tên gá»i là Lạc Viá»…n.â€
Lâm Vãn Vinh đã từng há»c qua Ä‘iển tịch cá»§a Nguỵ lão đầu nên cÅ©ng có đôi chút hiểu biết vá» chế độ quan lại địa phương ở nÆ¡i đây.
Chế độ quan chức địa phương cá»§a triá»u Äại Hoa thá»±c hiện là chế độ Tổng đốc, Tuần phá»§ và Tam ti. Tam ti có thể phân thà nh Bố Chánh sá» ti, Äá» hình án sát ( thẩm tra) và Äô Chỉ Huy sá» ti chia ra quản lý hà nh chÃnh, tư pháp và quân sá»±. Äốc phá»§ còn lại là trưởng quan có quyá»n lá»±c cao nhất tỉnh, thống lÄ©nh tam ti, là quan lá»›n uy trấn má»™t phương.(*)
Váºy nhưng ở đây vị trà cá»§a đô chỉ huy sứ khá đặc biệt, đô chỉ huy sứ nắm giữ tất cả việc quân cá»§a cả tỉnh , phải phục tùng chế độ Tổng đốc nhưng lại trá»±c tiếp do Bá»™ Binh Ä‘iá»u khiển, đó cÅ©ng chÃnh là cái gá»i là binh quyá»n táºp trung vá» trung ương.
Do đó Tổng đốc trên danh nghÄ©a là thượng cấp cá»§a Äô chỉ huy sứ nhưng hoà n toà n không có quyá»n thống lÄ©nh quân đội. Äây là sách lược mà hoà ng đế khai quốc cá»§a triá»u Äại Hoa đã chế định để phòng ngừa các quan lại ở vùng biên cương tá»± ý dụng binh.
Tổng đốc Giang Tô Lạc Mẫn tuy là thượng cấp cá»§a Giang Tô đô chỉ huy sá» Trình Äức nhưng hai ngưá»i lại thuá»™c vá» hai hệ không giống nhau nên Trình Äức đối vá»›i Lạc Mẫn thì không há» sợ hãi nên đương nhiên Trình Thuỵ Niên công tá» nà y cÅ©ng không phải kiêng nể gì Lạc Viá»…n công tá» cả.
Hai vị công tá» nà y Ä‘á»u là những ngưá»i có thá»±c lá»±c nhất trong vùng Giang Tô nà y, thá»§ hạ vây lấy xung quanh há» như má»™t bá»n quan hoạn váºy nhưng hai ngưá»i lại rất hay đụng nhau ở cùng má»™t chá»— cho nên va chạm ầm Ä© là điá»u khó tránh khá»i.Má»™t chuyện tốt như tranh già nh hoa khôi nà y đương nhiên cà ng không thể nhượng bá»™ đối phương rồi.
Lâm Vãn Vinh trầm tư má»™t lát bèn hiểu rõ tất cả sá»± lợi hại bên trong đó. So sánh vá»›i hai vị công tá» nà y thì thân pháºn cá»§a huyện lệnh công tá» má»™t huyện nà o đó cá»§a Giang Châu như biểu thiếu gia cà ng không đáng để nhắc tá»›i.
Äã đến giá» hoa đăng rá»±c rỡ toả sáng, ngưá»i ra và o trong Diệu Ngá»c Phưá»ng, những tiếng cưá»i , tiếng kêu hoan lạc ồn à o không dứt, quả tháºt là vô cùng náo nhiệt.
Nà ng hoa khôi tên là Tần Tiên Nhân đó vẫn chưa xuất hiện.Hai nhóm ngưá»i cá»§a Trình Thuỵ Niên và Lạc Viá»…n sá»›m đã gà o thét ầm Ä©, nâng li chạm cốc khiến cho không khà cá»§a Diệu Ngá»c Phưá»ng lại cà ng thêm phần náo nhiệt.
Thá»±c ra hai vị công tá» Trình Thuỵ Niên và Lạc Viá»…n hình như vẫn biết tá»± giữ gìn thân pháºn cá»§a mình.Tuy đôi bên Ä‘á»u nhìn nhau không thuáºn mắt nhưng Ä‘á»u khống chế lại. bá»n há» Ä‘á»u là những kẻ Ä‘á»c sách mà hôm nay lại đến để chiêm ngưỡng nà n hoa khôi Tần tiểu thư nà y nên đương nhiên không muốn mất Ä‘i giá trị cá»§a bản thân trước mặt ngưá»i khác.
Lạc Mẫn , Lạc Viá»…n? Lâm Vãn Vinh chợt nhá»› lại mà n kịch Phụng Cầu Hoà ng kinh thiên động địa mà hắn được xem bên bá» hồ Huyá»n VÅ© do Hầu Dược Bạch công tỠđạo diá»…n, đối tượng đó không phải là thiên kim tiểu thư cá»§a Tổng đốc đại nhân , cái gì mà Kim Lăng thà nh đệ nhất mÄ© nhân kiêm tà i nữ đó sao? Nếu nói như váºy, Tên Lạc Viá»…n nà y chÃnh là huynh đệ cá»§a vị tà i nữ đó rồi.Nhìn gương mặt trắng trẻo cá»§a Lạc Viá»…n thì vị Lạc thiên kim đó cÅ©ng không thể kém được.HÆ¡n nữa, nghe Xảo Xảo nói, vị Lạc tiểu thư nà y tâm tÃnh thiện lương, Xảo Xảo chÃnh nhỠđược sá»± chăm sóc quan tâm cá»§a nà ng thì má»›i có cÆ¡ há»™i được Ä‘á»c thư sách biết được chữ như váºy.
Lâm Vãn Vinh trầm tư suy nghÄ©, hai cô nương bên cạnh cho rằng hắn có đôi chút sợ hãi nên nhoà i lên ngưá»i hắn cưá»i má»™t cách dâm đãng nói:
-“Hảo ca ca, chà ng không phải sợ. Hai vị công tỠđó đầu to váºy thôi nhưng thiếp thấy Ä‘á»u là dạng lắm tiá»n sáng sá»§a mà thôi, chỉ để ngắm chứ không dùng được. Nhìn cÆ¡ thể ca ca không biết mạnh mẽ hÆ¡n bá»n há» bao nhiêu lần, muá»™i muá»™i chỉ thÃch như hình dáng chà ng thôi.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả , Ä‘iá»u nà y còn phải nói sao. Nhưng chợt nghe thấy má»™t tiếng “đinh…†vang lên, trong trẻo dá»… nghe như là tiên âm thoảng qua tai, những âm thanh há»—n tạp ầm Ä© huyên náo trong lầu Ä‘á»u dừng lại.
-“Là Tần Tiên Nhân!â€
Äám bằng hữu bên cạnh Trình Thuỵ Niên và Lạc Viá»…n nổ ra những trà ng pháo tay nhiệt liệt không dứt. Vị biểu thiếu gia Ä‘ang nhiệt tình ăn thịt mấy vị cô nương má»™t cách mãnh liệt như bị trúng phép định thân, đỠđẫn ra không hỠđộng Ä‘áºy chỉ thì thà o nói:
-“Là Tần tiểu thư, nà ng đã ra rồi sao?â€
Má»™t gian phòng trên lầu hai nhẹ nhà ng mở ra không tiếng động, má»™t bức rèm châu lặng lẽ hạ xuống, chỉ thấp thoáng hiện lên má»™t bóng hình mÄ© miá»u Ä‘ang ngồi sau tấm rèm nhìn ra, không nhìn thấy ai khác, không nghe thấy gì khác, chỉ má»™t cái nhìn như váºy thôi đã khiến cho tất cả bá»n đà n ông dưới lầu bắt đầu phát Ä‘iên.
Không cần phải nói, ngưá»i đẹp nà y đương nhiên là hoa khôi cá»§a Diệu Ngá»c Phưá»ng Tần Tiên Nhân rồi.
Lâm Vãn Vinh nhìn bóng hình cá»§a nà ng Tần Tiên Nhân nà y, khoé miệng không nén nổi nở ra má»™t nụ cưá»i lạnh lùng.
Phà m đã được gá»i là hoa khôi thì Ä‘á»u không muốn để ngưá»i khác dá»… dà ng nhìn thấy dung mạo cá»§a mình, thÃch tá» ra thần bà máºp má», như váºy má»›i có thể hấp dẫn nhiá»u con mắt hÆ¡n nữa.Vá»›i kinh nghiệm gian trá trong buôn bán là m ăn cá»§a Lâm Vãn Vinh thì hắn sá»›m đã không lấy gì là m lạ rồi.
Tần Tiên Nhân đó cÅ©ng không nói gì, chỉ khẽ đưa mưá»i ngón tay lên bèn nghe thấy má»™t chuá»—i âm thanh từ xa đến gần. chầm cháºm mà đến.
Những âm thanh đầu tiên nhẹ nhà ng như nước thanh tuyá»n nhá» xuống, dần dần tiết tấu gấp gáp hÆ¡n như mưa bụi đầu xuân lắc rắc rÆ¡i. Lắng tai nghe kÄ© thì tiếng đà n đó như mang theo má»™t ma lá»±c kì lạ, âm vân như Ä‘ang xoay tròn trên đỉnh đầu nhưng lại như Ä‘ang thì thầm bên tai khiến ngưá»i ta mê đắm.
“LÅ©ng thá»§ vân phi,giang biên nháºt vãn,yên ba mãn mục bằng lan cá»u。
Láºp vá»ng quan hà tiêu tác,thiên là thanh thu,nhẫn ngưng mâu。
Yểu yểu thần kinh,doanh doanh tiên tá»ï¼Œbiệt lai cẩm tá»± chung nan ngẫu。
Äoạn nhạn vô bằng,nhiá»…m nhiá»…m phi hạ Ä‘inh châu,tư du du。
Ãm tưởng đương sơ,hữu Ä‘a thiểuã€u hoan giai há»™iï¼›
Khởi tri tụ tán nan kì,phiên thà nh vÅ© háºn vân sầu。
Trở truy du。
Má»™t chuá»—i âm thanh nhẹ nhà ng dá»… nghe , tiếng thiếu nữ trong trẻo truyá»n đến như là đang kể lại những tâm sá»± thiếu nữ cá»§a mình, hiá»n dịu má»m mại ôn hoà , khiÃen cho sá»± u oán trong những từ ngữ đó được biểu đạt má»™t cách thấu đáo.
Äây là má»™t bà i từ cá»§a danh nhân nổi tiếng Liá»…u Tam Biến cá»§a vương triá»u Äại Tống trước đây.Tên cá»§a bà i từ nà y là “Khúc Ngá»c Quảnâ€. Liá»…u Tam Biến là má»™t đại gia từ khúc cá»§a tiá»n triá»u, tá»± xưng là “Phụng Chỉ Äiá»n Từ Liá»…u Tam Biếnâ€, lấy toà n bá»™ tinh thần để sáng tác và lấy “Bạch y khanh tương†để tá»± hứa nên lá»i từ bồi hồi day dứt triá»n miên, thân tình đẹp đẽ chÃnh là cá»±c phẩm trong cách dụng lá»i từ.
Lúc nà y bà i từ được Tần Tiên Nhân hát lên, hoà vá»›i tiếng đà n tạo nên sá»± ý vị vô cùng, như có má»™t ná»—i buồn không thể nói thà nh lá»i đã hoà nháºp và o cảnh giá»›i cá»§a từ khúc.
Äám ngưá»i vốn Ä‘ang huyên náo há»—n tạp cá»§a Diệu Ngá»c Phưá»ng lúc nà y trở nên yên lặng vô cùng. Khúc ca cá»§a Tần Tiên Nhân kết thúc, má»i ngưá»i như vẫn Ä‘ang chìm đắm trong cảnh giá»›i tuyệt mÄ© đó, hồi lâu vẫn chưa trở lại vá»›i thá»±c tại.
Hai vị công tá» Trình Thuỵ Niên Và Lạc Viá»…n thẫn thá» nhìn vá» phÃa bóng hình diá»…m lệ sau bức rèm châu, nét mặt trà n ngáºp sá»± ngưỡng má»™, quay đầu lại nhìn biểu thiếu gia thì lại cà ng không chịu nổi, nước miếng chảy ra ròng ròng, quả tháºt là bá»™ dạng má»™t tên Trư Bát Giá»›i.
Ngay cả hai chủ tớ Tú Hà trong lòng đang mang đầy tâm sự mà cũng chìm đắm và o đó không thoát ra được, hồi lâu sau, tuyệt sắc công tỠmới thở dà i nói:
-“Hôm nay nghe được khúc ca nà y quả là má»™t tiếng đà n hiếm thấy. Nếu như Tần Tiên Nhân nà y không phải ngưá»i ta phải tìm thì ta vá»›i nà ng ấy là m tá»· muá»™i cÅ©ng là má»™t việc tuyệt vá»i.â€
Trong đám ngưá»i đó, ngưá»i tỉnh táo nhất phải kể đến tên gia Ä‘inh hạ đẳng Lâm Vãn Vinh .
Khúc ca cá»§a Tần Tiên Nhân quả là tuyệt vá»i nhưng đối vá»›i má»™t ngưá»i đã nghe những âm thanh Ä‘iện tá» tạo nên quen rồi như hắn mà nói thì lại tá» ra có đôi chút đơn Ä‘iệu.
Lâm Vãn Vinh nhìn ngó xung quanh một lượt, thấy bộ dạng đỠđẫn si ngốc của biểu thiếu gia bèn nghĩ đến bốn mươi lượng bạc của hắn và chuyện đã hứa giúp hắn có được sự chú ý của Tần Tiên Nhân .
Nà ng Tần Tiên Nhân đó vừa hát xong má»™t khúc bèn yểu Ä‘iệu đứng lên, con nha hoà n bên cạnh đó nhẹ nhà ng vén tấm rèm châu lên, má»™t khuôn mặt quốc sắc thiên hương xuất hiện trước mắt má»i ngưá»i.
Các đưá»ng nét thanh tú tao nhã, mặt ngá»c hồng hà o, mắt hạnh mÅ©i quỳnh, cái miệng nhá» xinh như trái anh đà o. Tuy chỉ mặc quần áo bình thưá»ng nhưng xuất hiện thấp thoà ng dưới ánh đèn , bước Ä‘i như liá»…u rá»§ trong gió , đôi mắt đẹp long lanh trước bao ánh mắt ngưỡng má»™, quả là má»™t nữ tá» có dung mạo vô song.
Trái tim Lâm Vãn Vinh Ä‘áºp dữ dá»™i và i cái. Nà ng Tần Tiên Nhân nà y quả tháºt xinh đẹp, so vá»›i ác phụ Tiếu Thanh Tuyá»n mà hắn tình cá» gặp bên bá» hồ Huyá»n VÅ© thì cÅ©ng không kém mà còn có và i phần quyến rÅ© hÆ¡n.
Nét mặt Tần Tiên Nhân lá»™ ra má»™t nụ cưá»i mỉm, đôi mắt đẹp nhìn khắp xung quanh. Ãnh mắt cá»§a nà ng như có má»™t ma lá»±c thần bà là m cho ngưá»i khác nhìn nà ng má»™t lần không thể không nhìn lần thứ hai.Bất kể nam hay nữ trong đại sảnh đưởng Ä‘á»u sững sá» nhìn nà ng như đã bị nà ng thu mất hồn vÃa váºy.
Tần Tiên Nhân che miệng cưá»i khẽ, dịu dà ng nói:
-“Tiểu nữ Tần Tiên Nhân , xin có lá»… vá»›i má»i ngưá»i.â€
Vị Tổng đốc công tá» tên gá»i Lạc Viá»…n là ngưá»i đầu tiên có phản ứng trở lại, chà ng vá»— tay nhè nhẹ , cao giá»ng nói:
-“Tại hạ Lạc Viá»…n, đã từng được gặp Tần cô nương.â€
-“Tại hại Trình Thuỵ Niên đã gá»i lá»i há»i thăm Tiên Nhân cô nương.â€
Thấy Lạc Viễn mở miệng, Tên Trình Thuỵ Niên đó cũng vội và ng lớn tiếng nói.
-“Tại hạ Liá»…u Canh Sanh, đã từng gặp Tiên Nhân cô nương…â€
-“Tại hạ…â€
Thấy mấy chục vị công tá» tranh nhau liếc mắt đưa tình vá»›i Tần Tiên Nhân , Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng vá»— vai Quách Vô Thưá»ng má»™t cái nói:
-“Thiếu gia, thiếu gia mau nói Ä‘i!â€
Quách Vô Thưá»ng đỠđẫn tinh thần ngốc nghếch chăm chăm nhìn Tần Tiên Nhân , nước miếng chảy ròng ròng, rõ rà ng là không thể nói câu nà o rồi.Xem kìa. Tên biểu thiếu gia nà y quả là không có chà khÃ, Lâm Vãn Vinh thầm mắng trong lòng.
-“Tiêu gia hạ đẳng gia Ä‘inh Lâm Tam đại diện cho Quách Vô Thưá»ng thiếu gia xin gá»i lá»i chà o đến Tần cô nương.â€
Lâm Vãn Vinh cũng lớn tiếng nói.
Äáng tiếc , giá»ng hắn tuy lá»›n nhưng lại có mưá»i mấy vị công tỠđòng thá»i báo danh thi lá»… vá»›i Tần Tiên Nhân nên là m sao có ngưá»i chú ý đến tiếng nói cá»§a má»™t kẻ hạ đẳng như hắn chứ.
-“Tiểu thư, thì ra tên tiểu tá» vô sỉ đó là gia Ä‘inh cá»§a Tiêu gia.Lần nà y chúng ta có thể tìm được hắn rồi.â€
Ngưá»i cần nghe thấy thì không nghe thấy nhưng tiếng cá»§a Lâm Vãn Vinh lại lá»t và o tai cá»§a chá»§ tá»› Tú Hà khiến cho Tú Hà hưng phấn nói.
Tuyệt sắc công tỠcau mà y nói:
-“Con ngưá»i hắn ta tuy có chút xấu xa nhưng cÅ©ng có tà i há»c, sao có thể và o Tiêu gia là m hạ nhân được chứ?â€
Tú Hà nói
-“Tuy hắn có chút há»c vấn nhưng nhân phẩm cá»§a hắn không tốt, hôm đó đã dám ức hiếp tiểu thư nên nhất định phải trừng phạt hắn Ä‘i là m hạ nhân.â€
Lâm Vãn Vinh thấy tiếng nói cá»§a mình không há» có ai nghe tiếng, các công tá» dá»±a hÆ¡i hai vị công tá» Trình Thuỵ Niên và Lạc Viá»…n Ä‘ang hăm hở chà o há»i Tần Tiên Nhân còn Quách biểu thiếu gia thì quá không có khà thế là m cho trong lòng Lâm Vãn Vinh có chút không thoải mái. Hắn đã không là m thì thôi còn là m phải là m đến cùng ,thấy chiếc bà n trước mặt có bình trà , hắn bèn cầm lên hung hăng Ä‘áºp mạnh xuống đất.
Má»™t tiếng “xoảng†vang lên như tiếng sấm nổ đâu đây khiến cho ánh mắt cá»§a Tần Tiên Nhân và chư vị công tá» Ä‘á»u bị thu hút lại chá»— hắn Ä‘ang đứng.
Thấy ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung lại phÃa mình rồi, Lâm Vãn Vinh vá»— mạnh và o lưng biểu thiếu gia má»™t cái , nghênh ngang đứng dáºy, vòng tay nói:
-“Gia Ä‘inh Tiêu gia Lâm Tam, đại diện cho Quách Vô Thưá»ng thiếu gia cá»§a nhà ta xin gá»i lá»i thăm há»i đến Tần Tiên Nhân cô nương.â€
Biểu thiếu gia bị Ä‘au kêu lên má»™t tiếng thất kinh, lúc nà y hắn má»›i giáºt mình tỉnh lại, thấy Tần Tiên Nhân Ä‘ang chăm chú nhìn mình, hắn vá»™i và ng lau chá»— nước miếng trên miệng nói:
-“Tần, Tần ,Tần…Tần tiểu thư…â€
Má»i ngưá»i thấy hắn nói năng lắp bắp thì Ä‘á»u cưá»i rá»™ lên, Tần Tiên Nhân mỉm cưá»i vá»›i Quách Vô Thưá»ng nói:
-“Vị nà y chÃnh là Quách thiếu gia sao, tiểu nữ xin thi lá»….â€
Ngưá»i quen Tần Tiên Nhân nhiá»u vô số nên đương nhiên không hỠđể ý đến hai chá»§ tá»› nà y, sau khi chà o há»i Quách Vô Thưá»ng bèn quay mặt nói chuyện vá»›i những ngưá»i khác.
Trình Thụy Niên nói:
-“Má»›i được nghe má»™t khúc nhạc cá»§a Tần Tiên Nhân cô nương mà khiến cho ngưá»i ta như được ngồi trên mây, như uống rượu ngá»t. Tần Tiên Nhân cô nương không chie có tư thái cá»§a ngưá»i trá»i mà còn có tà i nghệ thần tiên, thá»±c sá»± khiến cho Thuỵ Niên ta vô cùng ngưỡng má»™.â€
Tần Tiên Nhân khẽ che đôi môi ngá»c dịu dà ng cưá»i nói:
-“Trình công tá» quá khen rồi, Tiên Nhân mang thân bồ liá»…u là m sao có thể lá»t và o mắt xanh cá»§a Trình công tá» và Lạc công tá» kia chứ.Chỉ má»™t chút tà i má»n thi triển đôi khúc nhạc , cà ng không thể xuất hiện trong chốn đại nhã được.â€
Thần sắc Tần Tiên Nhân kiá»u mị quyến rÅ©, trong khi nói chuyện ánh mắt không ngừng Ä‘ong đưa, toát ra vẻ đẹp rung động lòng ngưá»i không lá»i nà o có thể diá»…n tả .
Trình Thuỵ Niên cao giá»ng nói:
-“Tiên Nhân cô nương quá khiêm tốn rồi.Tạm thá»i không nói đến việc cô nương dung mạo như hoa, chỉ nói vá» bản “Khúc ngá»c quản†thôi đã là đỉnh cao hoà n toà n không có khiếm khuyết rồi. Ta trước nay chưa từng được nghe má»™t khúc nhạc tuyệt diệu như váºy, Tần Tiên Nhân cô nương có thể được coi là đại gia đương thế đó.â€
-“Công tá» tán thưởng quá lá»i rồi.â€
Tần Tiên Nhân khiêm tốn đáp.Nét mặt nà ng có và i phần kiêu ngạo hãnh diện, chỉ nói vá» tà i nghệ chÆ¡i đà n mà nói, nà ng quả thá»±c có thể được gá»i là cao thá»§ tuyệt đỉnh.
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký cá»§a phamduy88 [CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hà nh dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kÃnh mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click và o link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nà o [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 12:39 PM .
10-07-2008, 07:54 AM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
--------------------------------------------------------------------------------
Chương 38: Ngữ xuất kinh nhân
Dịch: mtq
Biên táºp, Biên dịch: Sát Thá»§ Dola
Nguồn: Tà ng thư viện
Vị tổng đốc công tá» Lạc Viá»…n đó có đôi chút lo lắng vì tên Trình Thụy Niên kia đã cướp mất cá»§a hắn thế thượng phong. Bao nhiêu lá»i hay ý đẹp hắn Ä‘á»u đã nói hết cả khiến lúc nà y hÆ¡i bị rÆ¡i và o thế bị động, không biết phải khen ngợi tán dương như thế nà o má»›i phải.
Tần Tiên Nhân nhìn khắp xung quanh má»™t lượt vá»›i má»™t vẻ yểu Ä‘iệu vô cùng. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang chìm đắm say sưa trong nụ cưá»i tuyệt mÄ© cá»§a nà ng nhưng chợt có ngưá»i phát ra má»™t tiếng hừm nhẹ qua khe mÅ©i tá» vẻ rất khinh thưá»ng.
Âm thanh đó tuy nhá» nhưng trong không khà yên lặng tuyệt đối cá»§a đại sảnh đưá»ng thì tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nghe thấy và láºp tức quay đầu nhìn theo hướng âm thanh truyá»n đến nhưng chỉ thấy tên hạ đẳng gia Ä‘inh Ä‘ang đứng cạnh Quách thiếu gia.
Tần Tiên Nhân đã từng gặp không biết bao nhiêu nhân váºt nên nà ng thấy tên gia Ä‘inh nà y tuy là má»™t kẻ hạ nhân nhưng có nghÄ©a biểu đưá»ng hoà ng không há» có vẻ cung kÃnh sợ hãi cá»§a bá»n kẻ dưới, trên mặt hắn còn mang má»™t nụ cưá»i lạnh lùng dưá»ng như có và i phần khinh miệt đối vá»›i nà ng.
Trong lòng Tần Tiên Nhân thầm phẫn ná»™ nhưng ngoà i mặt thì vẫn là m ra vẻ mỉm cưá»i nói:
-“Xin há»i vị công tá» nà y phải xưng hô như thế nà o đây ạ?â€
Lâm Vãn Vinh mặc má»™t bá»™ y phục mà bá»n gia Ä‘inh vẫn quen dùng đó là má»™t chiếc áo dà i mà u xanh và đội má»™t chiếc mÅ© nhá», thân pháºn hắn đã rất rõ rà ng nhưng Tần Tiên Nhân lại cố ý gá»i hắn là công tá» rõ rà ng là muốn khiến hắn phải mất mặt để trả thù cho sá»± khinh miệt cá»§a hắn đối vá»›i nà ng.
Lâm Vãn Vinh sá»›m đã có dá»± liệu đối vá»›i lòng dạ hẹp hòi cá»§a nà ng nên chỉ mỉm cưá»i nói:
-“Công tá» thì không dám nháºn.Tại hạ là Lâm Tam, chỉ là má»™t gia Ä‘inh nhá» nhoi cá»§a Tiêu phá»§ ở thà nh Kim Lăng, vừa nãy ta đã giá»›i thiệu qua vá»›i Tần tiểu thư rồi.â€
Tần Tiên Nhân cảm thấy có đôi chút hứng thú nên nhìn hắn nói:
-“Tiên Nhân ngu muá»™i chỉ có chút tà i nghệ nhá» nhoi, chắc khó có thể lá»t và o mắt xanh cá»§a công tá».â€
Lâm Vãn Vinh nói:
-“Tiếng đà n rất hay, khúc nhạc cÅ©ng tuyệt vá»i, chỉ là …â€
Lâm Vãn Vinh cố ý dừng lại má»™t chút, khoé miệng loé lên má»™t nụ cuá»i mỉm, hắn nói:
-“Thiếu gia ta nói, trong khúc nhạc cá»§a Tần cô nương Ãt nhất cÅ©ng có ba chá»— sÆ¡ hở.â€
Lâm Vãn Vinh ngữ xuất kinh nhân, tất cả má»i ngưá»i trong đại sảnh đưá»ng Ä‘á»u giáºt mình kinh ngạc, tên gia Ä‘inh hạ đẳng nà y dá»±a và o má»™t chút to gan đã khiến cho bao nhiêu ngưá»i phải há hốc mồm kinh hãi.
-“Nô tà i to gan.â€
Tần Tiên Nhân vẫn chưa nói gì nhưng Trình Thụy Niên đã lớn tiếng quát:
-“Tần cô nương là hoá thân cá»§a tiên nữ trên trá»i, há lại để cho hạng nô tà i hạ đẳng như ngươi tuỳ ý phê phán hay sao?â€
Lúc nãy hắn Ä‘ang nói chuyện rất vui vẻ vá»›i Tần Tiên Nhân thì bị Lâm Vãn Vinh phá bÄ©nh nên đương nhiên có đôi chút tức giáºn. Ngược lại tên Lạc Viá»…n kia thấy có ngưá»i phá há»ng việc tốt cá»§a Trình Thụy Niên thì nét mặt lá»™ rõ ra sá»± vui mừng.
Tuy Lâm Vãn Vinh rất cưá»ng hãn nhưng hắn cÅ©ng biết vá»›i thá»±c lá»±c lúc nà y cá»§a hắn mà đánh nhau vá»›i Trình Thụy Niên thì thua là cái chắc nên hắn bèn giả bá»™ không nghe thấy, chỉ đưa mắt chăm chú nhìn và o cÆ¡ thể Tần Tiên Nhân xem nà ng giải quyết thế nà o.
Tần Tiên Nhân nhìn Quách Vô Thưá»ng má»™t cái kì lạ rồi mỉm cưá»i nói:
-“Nhưng không biết trong khúc nhạc cá»§a tiểu nữ có chá»— nà o chưa được, xin phiá»n Quách công tá» sá»a lại cho…â€
Quách Vô Thưá»ng Ä‘ang chảy nước miếng nhìn Tần Tiên Nhân vá»›i bá»™ dạng cá»§a má»™t tên Trư Bát Giá»›i thì là m sao có thể nhìn ra chá»— nà o cần phải sá»a lại cÆ¡ chứ.
Trá»i đất.Tên biểu thiếu gia nà y quả tháºt không có chút chà khà nà o. Lâm Vãn Vinh thầm mắng trong lòng nhưng ngoà i miệng thì lại nói:
-“Thiếu gia nhà ta Ä‘ang suy nghÄ© má»™t vấn Ä‘á», ngưá»i bảo ta thay ngưá»i trả lá»i.â€
Thấy Tần Tiên Nhân không có ý kiến gì, Lâm Vãn Vinh tiếp tục nói:
-“Tần cô nương, đã là chá»— thiếu sót thì tất có nÆ¡i có chá»— rất rõ rà ng, chỉ cần lưu tâm má»™t chút là không khó để nháºn ra.â€
Tần Tiên Nhân không phục nói:
-“Vẫn xin Lâm công tá» chỉ giáo cho.â€
Nháºn thấy trong lá»i nói cá»§a Tần Tiên Nhân có chút khinh thị , Lâm Vãn Vinh bèn nói:
-“Chỉ giáo thì không dám, Tần tiểu thư tuy có tà i nghệ tinh thông nhưng được má»™t trăm thước rồi mà muốn tiến thêm bước nữa, Ä‘iá»u nà y quả thá»±c rất khó khăn. Nếu hôm nay ta chỉ ra cho nà ng chá»— thiếu sót thì cÅ©ng xem như đã giúp nà ng má»™t chuyện.Tiêu gia nhà chúng ta là m ăn buôn bán nên rất chú trá»ng đến lá»i lãi, không có chút Ä‘iá»m là nh thì công tá» nhà ta quyết không muốn là m những chuyện không có lợi đâu.â€
Tần Tiên Nhân sững ngưá»i ra má»™t lát nhưng lại láºp tức cưá»i vui vẻ duyên dáng nói:
-“Không có lợi thì không dáºy sá»›m.Lâm công tá» nói rất phải nhưng không biết muốn có được Ä‘iá»m là nh gì đây?â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói:
-“Rất đơn giản, chỉ cần Tần Tiên Nhân cô nương đồng ý vá»›i ta má»™t chuyện là được rồi.â€
-“Không được.â€
Trình Thụy Niên lớn tiếng nói:
-“Tên nô tà i như ngươi là m sao có ý gì tốt kia chứ. Má»™t nhân váºt thần tiên như Tần tiểu thư là m sao có thể để ngươi khinh thưá»ng được cÆ¡ chứ.â€
Lâm Vãn Vinh nhìn Trình Thụy Niên má»™t cái rồi cưá»i nói:
-“Trình công tá», ngà i không an tâm vá» ta hay là không an tâm vá» Tần tiểu thư váºy?â€
Trình Thụy Niên bị lá»i nói cá»§a hắn là m cho sững ngưá»i ra má»™t lát. Äúng thế, nếu như ngăn cản tên gia Ä‘inh nà y thì không phải chÃnh là nói tà i nghệ cá»§a Tần tiểu thư có Ä‘iểm khiếm khuyết hay sao? Như váºy thì đã mạo phạm đến ngưá»i đẹp rồi.
Ngược lại Lạc Viá»…n thấy có ngưá»i phá há»ng chuyện tốt cá»§a đối thá»§ thì trong lòng vô cùng vui sướng và cà ng có chút hứng thú. Hắn nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i má»™t vẻ vui thÃch.
Thấy Tần Tiên Nhân vẫn trầm tư như váºy, Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói:
-“Tần tiểu thư không cần suy nghÄ© nhiá»u đâu, quyết không phải những chuyện xấu xa bỉ ổi mà bá»n há» Ä‘ang nghÄ© đâu.â€
Tần Tiên Nhân lại nở má»™t nụ cưá»i mê hồn , cÆ¡ thể dịu dà ng uyển chuyển Ä‘i đến cạnh Lâm Vãn Vinh , nói khe khẽ bên tai hắn:
-“Chỉ cần có thể khiến Tiên Nhân tâm phục khẩu phục thì Tiên Nhân xin theo ý muốn cá» công tá».â€
Nà ng mỉm cưá»i nhìn Lâm Vãn Vinh , ánh mắt loé lên những tia nhìn lạnh lẽo thể hiện rõ nà ng Ä‘ang lo lắng Lâm Vãn Vinh đưa ra những yêu cầu vô lÃ.
Tất cả má»i ngưá»i trong sảnh Ä‘á»u sững sá», không ngá» Tần Tiên Nhân lại đồng ý vá»›i yêu cầu cá»§a tên gia Ä‘inh hạ đẳng ấy. Tuy nhiên theo há» thấy thì việc tên gia Ä‘inh ấy có thể tìm ra được Ä‘iểm sÆ¡ xuất cá»§a Tần Tiên Nhân không khác nà o má»™t kẻ Ä‘iên nói mÆ¡.
-“Tiểu thư, Khúc nhạc cá»§a Tần Tiên Nhân quả tháºt có Ä‘iểm sÆ¡ xuất hay không? Tên tiểu tá» kia nói chắc chắn như váºy, cÅ©ng không biết hắn định giở trò quá»· gì đây?â€
Tú Hà khe khẽ há»i.
Tuyệt sắc công tỠlạnh lùng đáp:
-“Tên vô liêm sỉ kia tuy tham hoa hiếu sắc nhưng quả tháºt cÅ©ng có đôi chút bản lÄ©nh, không giống như hắn Ä‘ang nói dối đâu.’
Thấy Tần Tiên Nhân Ä‘ang mỉm cưá»i bên cạnh Lâm Vãn Vinh , tuyệt sắc công tá» nhìn nà ng cà ng thấy không thuáºn mắt, không nén nổi nà ng khẽ mắng:
-“Con hồ li vô liêm sỉ !â€
Lâm Vãn Vinh vá» như không thấy ánh mắt dụ dá»— hút hồn cá»§a Tần Tiên Nhân , hắn lá»›n tiếng cưá»i nói:
-“Nếu đã như váºy thì ta không khách khà nữa váºy.â€
Tần Tiên Nhân duyên dáng cưá»i nói:
-“Xin lắng tai nghe công tá» chỉ giáo.â€
Lâm Vãn Vinh nói:
-“Tà i nghệ cá»§a Tần tiểu thư quả tháºt vô cùng cao siêu, Ä‘iểm nà y ta không phá»§ nháºn nhưng cÅ©ng chÃnh cì Ä‘iểm nà y mà cÅ©ng dá»… dà ng rÆ¡i và o sai lầm, chỉ lấy và dụ là khúc nhạc nà y mà nói đã có ba vấn đỠrồi.â€
Tần Tiên Nhân nhìn hắn không há» chá»›p mắt , dưá»ng như Ä‘ang rất táºp trung tinh thần nghe hắn nói.
-“Thứ nhất, khúc nhạc nà y quá đơn Ä‘iệu, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, long phượng phải có đôi, cầm sắt phải hoà hợp, chỉ dá»±a và o má»™t cây đà n cổ cho dù là loại đà n được là m từ cây gá»— ngà n năm thì cÅ©ng không thể tấu lên hai loại âm thanh. Nếu như có thể kết hợp vá»›i các loại nhạc cụ khác như sanh, tiêu, phối hợp vá»›i nhau thì chắc chắn tạo nên âm luáºt phong phú, cầm sắt hà i hoà .â€
Tần Tiên Nhân sững ngưá»i ra má»™t chút rồi vá»™i và ng nói:
-“Nhạc cụ khác nhau có âm luáºt không giống nhau, hoà lại vá»›i nhau không phải sẽ sinh ra tạp âm hay sao?â€
Lâm Vãn Vinh nói:
-Tần tiểu thư chưa từng thá» qua, là m sao biết sẽ sinh ra hiệu quả gì kia chứ? Nếu không thá», nà ng sẽ vÄ©nh viá»…n không bao giá» phát hiện ra cái má»›i. Ta kiến nghị nà ng nên thá» má»™t chút, có lẽ sẽ có má»™t sá»± vui mừng bất ngỠđấy.â€
Äiá»u nà y là do Lâm Vãn Vinh dá»±a và o kinh nghiệm phối nhạc Ä‘iện tá» mà nói nên đương nhiên rất có lÃ.
Tần Tiên Nhân suy tư má»™t lúc lâu đến lúc nà y má»›i gáºt đầu nói:
-“Lâm công tá» nói rất có lÃ, Tiên Nhân xin thị giáo.â€
Vị tuyệt sắc công tá» kia cÅ©ng tinh thông âm luáºt nên nghÄ© má»™t lát cÅ©ng hiểu ra, nà ng nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái khẽ nói:
-“Tên tiểu tá» nà y quả tháºt cÅ©ng có chút kiến thức đó.â€
-“Thứ hai, là nà ng đã quá chú trá»ng đến kÄ© xảo. Tà i nghệ chÆ¡i đà n cá»§a Tần tiểu thư cố nhiên xuất thần nháºp hoá nhưng lại không có cách nà o dung hợp tình cảm cá»§a mình và o trong đó, cần biết ngưá»i phải là chá»§ cá»§a cây đà n, tiết tấu cá»§a tiếng đà n nếu không phải là tình cảm thá»±c sá»± thì sẽ chỉ là má»™t thứ âm thanh đẹp nhưng trống rá»—ng, khó có thể Ä‘i và o lòng ngưá»i.â€
Thá» nghÄ© xem má»™t cô nương ở thanh lâu ngà y nà o cÅ©ng gảy đà n ca hát thì là m sao có thể có tình cảm chân thá»±c được kia chứ? Tuy Lâm Vãn Vinh nói bừa như váºy nhưng cÅ©ng không phải là không có lÃ.
Tần Tiên Nhân trầm tư má»™t lát nhưng không há» phản bác mà chỉ lặng lẽ chấp nháºn.
-“Thứ ba, là m ra vẻ yểu Ä‘iệu yếu má»m, không bệnh mà rên rỉ nỉ non, nghe khúc nhạc cá»§a Tần cô nương nói dá»… nghe má»™t chút thì gá»i là dùng phú tân từ mà nói lên ná»—i buồn nhưng nói khó nghe thì chÃnh là rên rỉ nỉ non.Tần cô nương tuy tuổi tác không nhiá»u nên ta nghÄ© chắc chưa từng trải qua những chuyện tình ân ân ái ái nên tiểu thư vẫn chưa thể hiện được thấu đáo khúc nhạc u oán thâm thuý nà y mà nó cÅ©ng không thÃch hợp lắm vá»›i âm thanh thiên lại cá»§a cô nương.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói, ý cá»§a hắn chÃnh là nà ng vẫn còn là má»™t tiểu cô nương, những chuyện nà y nà ng Ä‘á»u chưa từng trải qua mà bây giá» lại hát những khúc nhạc ai oán như váºy không phải rên rỉ thì là gì chứ?
Vị tuyệt sắc công tá» kia nghe xong những lá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh bất giác cÅ©ng có và i phần thán phục. Quả đúng như Lâm Vãn Vinh đã nói, hai Ä‘iểm sÆ¡ xuất sau nà y vô cùng rõ rà ng, chỉ là không ai lưu tâm chú ý đến Ä‘iá»u đó mà thôi, ngay cả bản thân nà ng tá»± cho là tinh thông âm luáºt nhưng không phải cÅ©ng giống như Tần Tiên Nhân váºy sao, thưá»ng xuyên dùng phú tân từ để nói lên ná»—iáauf muá»™n.Từ Ä‘iểm nà y mà nói thì tên Lâm Tam nà y quan sát rất tỉ mỉ và lại có thể đứng trên đỉnh cao, nhìn thấy cái mà ngưá»i khác không nhìn thấy.Hắn quả tháºt là má»™t nhân tà i hiếm có.
Tần Tiên Nhân suy tư tháºt lâu sau đó nét mặt nà ng trở nên lúc á»ng hồng lúc lại trắng bệch, trong lòng có đôi chút không phục nhưng nà ng lại không có cách nà o phản bác lại được nên đà nh khẽ đằng hắng má»™t tiếng cÅ©ng coi như biểu đạt thái độ cá»§a mình.
Lâm Vãn Vinh đã ăn chắc nà ng rồi, thấy nét mặt nà ng không được tốt lắm nhưng hắn cÅ©ng không thèm báºn tâm mà cố ý nói:
-“Tần tiểu thư, nà ng có tâm phục hay không?â€
Thần sắc trên nét mặt Tần Tiên Nhân thầm biến ảo, đột nhiên nà ng nở má»™t nụ cưá»i duyên dáng, chăm chú nhìn Lâm Vãn Vinh nói:
-“Tiên Nhân tâm phục khẩu phục, nguyện thoả mãn bất cứ yêu cầu nà o cá»§a công tá».â€
Nà ng chăm chú nhìn thẳng và o mắt Lâm Vãn Vinh , trong nụ cưá»i nhẹ ấy, ánh mắt nà ng phát ra những tia nhìn lấp lánh như má»™t thứ ánh sáng mê hoặc khiến cho Lâm Vãn Vinh nhìn nà ng má»™t cái rồi khó có thể rá»i Ä‘i.
Chỉ nhìn thấy má»™t Tần Tiên Nhân đứng trước mặt mắt phượng mà y ngà i, khuôn mặt nhá» nhắn, trên khuôn mặt đó hÆ¡i có má»™t chút gì ngượng ngùng xấu hổ, dưới chiếc cổ trắng ngần là bá»™ ngá»±c trắng nõn cao cao, thá»±c sá»± khiến ngưá»i ta liên tưởng đến đôi môi đỠthắm kiá»u diá»…m cá»§a nà ng hÆ¡i hé mở như Ä‘ang nói những lá»i ngá»t ngà o vá»›i tình lang, cÆ¡ thể đầy đặn cá»§a nà ng áp sát trước ngưá»i hắn, má»™t mùi hương thiếu nữ nhè nhẹ thoảng qua mÅ©i hắn.
Kì lạ nhất là cặp mắt cá»§a nà ng, trong mắt nà ng dưá»ng như có má»™t luống hà o quang nhà n nhạt, dụ dá»— Lâm Vãn Vinh tiến và o và không có cách nà o thoát ra được, trong lòng hắn như có tiếng nói tiếng nói cá»§a ma quá»· Ä‘ang khẽ gà o thét :
-“Hãy bá» qua yêu cầu đối vá»›i Tần Tiên Nhân , hãy bá» qua yêu cầu đối vá»›i Tần Tiên Nhân .â€
-“Lâm công tá», chà ng có yêu cầu gì đối vá»›i Tiên Nhân đây?â€
Lâm Vãn Vinh chỉ nghe thấy giá»ng nói cá»§a Tần Tiên Nhân như má»™t âm thanh đến từ má»™ng ảo. Lá»i nói cá»§a nà ng mang theo má»™t ma lá»±c kì dị khiến cho Lâm Vãn Vinh không thể có má»™t cảm giác phản kháng nà o.
-“Ta không có gì yêu…â€
Thuáºn theo âm thanh kì dị trong lòng đó, Lâm Vãn Vinh hoà n toà n mất Ä‘i tá»± chá»§, mở miệng nói.
Lá»i còn chưa nói dứt thì chợt “xoảng†má»™t âm tiếng chát chúa vang lên, từ trên lầu má»™t bình trà rÆ¡i xuống vỡ bắn tung toé.
Tần Tiên Nhân không thể không có chút kinh hoà ng nên cÆ¡ thể hÆ¡i lay động, nét mặt có và i phần tái nhợt, đôi mắt đẹp nhìn lên trên lầu má»™t cái nhưng không nhìn thấy gì khác thưá»ng.
Trong lòng Lâm Vãn Vinh biến động, thần trà đã tỉnh táo trở lại.NghÄ© lại chuyện vừa rồi, bản thân hắn cÅ©ng không biết đã trúng phải ma pháp gì mà suýt nữa đã đồng ý vá»›i yêu cầu cá»§a nà ng ấy.Lẽ nà o trong ánh mắt nà ng thá»±c sá»± có Ä‘iá»u gì cổ quái?
-“Tiểu thư, sao váºy?â€
Tú Hà khẽ há»i.
-“Kẻ há» Tần kia quả tháºt là không đơn giản, tên tiểu tá» kia suýt chút nữa đã trúng phải ma thuáºt cá»§a ả rồi.â€
Tuyệt sắc công tá» trầm giá»ng nói.Lúc nãy là do nà ng thi triển thá»§ pháp, dùng Quy công để ném vỡ ấm trà trên bà n, như váºy má»›i có thể là m Lâm Vãn Vinh giáºt mình mà tỉnh táo trở lại .
-“Nữ nhân há» Tần ấy có phải chÃnh là ngưá»i mà chúng ta cần phải tìm không?â€
Tú Hà nói.
-“Cho dù không phải thì chắc chắn cÅ©ng có quan hệ gì đó.â€
Ãnh mắt tuyệt sắc công tá» phát ra những tia nhìn lạnh lẽo, nà ng chăm chú nhìn Tần Tiên Nhân nói.
Tần Tiên Nhân thấy thần sắc Lâm Vãn Vinh đã tỉnh táo trở lại thì biết mình đã thất bại trong gang tấc nhưng nà ng đã từng gặp vô số trưá»ng hợp nên cố tình là m ra vẻ ngượng ngùng cúi đầu nói:
-“Lâm công tá», chà ng chằm chằm nhìn ngưá»i ta như váºy là m gì chứ?â€
Tất cả má»i ngưá»i trong sảnh Ä‘á»u không biết suýt chút nữa Lâm Vãn Vinh đã trúng phải ma thuáºt mà chỉ thấy vừa nãy hai ngưá»i chăm chú nhìn nhau nên căn phòng láºp tức huyên náo trở lại, Trình Thụy Niên đã xông lên phÃa trước, chắn trước mặt Tần Tiên Nhân nói vá»›i Lâm Vãn Vinh :
-“Tên nô tà i ngươi lại dám vô lá»… vá»›i Tần tiểu thư. Ngươi tháºt to gan đấy.â€
Tần Tiên Nhân cố ý tá» ra yếu má»m trốn sau lưng Trình Thụy Niên nhưng trong ánh mắt lại phát ra những tia cưá»i giảo hoạt.
Lâm Vãn Vinh là má»™t nhân váºt tinh tưá»ng thông minh, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại tuy hắn vẫn không biết mình vừa bị trúng ma pháp gì nhưng nhất định là con nha đầu há» Tần nà y đã giở trò xấu xa gì đây.
Trong lòng Lâm Vãn Vinh vô cùng tức giáºn nhưng nét mặt lại xuất hiện má»™t nụ cưá»i lạnh lùng, hắn nói:
-“Tần tiểu thư, Nà ng đã tâm phục rồi thì ta phải đưa ra Ä‘iá»u kiện cá»§a ta rồi.â€
-“Ngươi dám? Ngưá»i đâu, mau bắt tên nô tà i gây chuyện rắc rối nà y lại cho ta.â€
Trình Thụy Niên lớn tiếng ra lệnh.
-“Hãy khoan, hãy khoan.â€
Vị công tá» tên Lạc Viá»…n cháºm rãi bước tá»›i nói:
-“Thụy Niên huynh, tên Lâm Tam nà y đã phạm phải Ä‘iá»u luáºt gì váºy?â€
-“Cái nà y…â€
Trình Thụy Niên nhất thá»i không có gì để nói. Việc Lâm Vãn Vinh và Tần Tiên Nhân đánh cược tất cả má»i ngưá»i trong đại sảnh Ä‘á»u nghe thấy, nếu Lạc Viá»…n không có ở đây thì hắn có thể dá»±a và o gáºy sắt là có thể dẹp yên chuyện nà y và lấy được lòng ngưá»i đẹp.Váºy nhưng bây giá» Lạc Viá»…n công tá» cá»§a Tổng đốc Giang Tô Ä‘ang ở đây, bố hắn là đô chỉ huy sá» Giang Tô Trình Äức vốn không hoà hợp vá»›i Tổng đốc Giang Tô Lạc Mẫn, chÃnh hắn và con trai cá»§a Lạc Mẫn cÅ©ng luôn đối đầu, chuyện nà y e rằng không dẽ dà ng bá» qua như thế đâu.
Lạc Viá»…n cưá»i vá»›i Lâm Vãn Vinh má»™t cái rồi lén giÆ¡ ngón tay cái lên biểu thị ý tứ, ngưá»i anh em, ta sẽ bảo vệ ngươi.
Lâm Vãn Vinh thấy tên Lạc Viá»…n nà y tuổi tác không nhiá»u, chỉ lá»›n hÆ¡n Äổng Thanh SÆ¡n má»™t hai tuổi, tướng mạo hắn cÅ©ng không tồi, hÆ¡n nữa tá»· tá»· cá»§a hắn và Äổng Xảo Xảo lại có mối quan hệ khá tốt nên hắn liá»n có đôi phần hảo cảm đối vá»›i chà ng thiếu niên há» Lạc nà y, hắn cÅ©ng khẽ mỉm cưá»i trả lại.
Lúc nà y Quách Vô Thưá»ng thiếu gia thấy Lâm Vãn Vinh muốn động thá»§ vá»›i Tần Tiên Nhân thì chợt tỉnh táo trở lại, vá»™i và ng nói:
-“Lâm Tam, không được vô lá»….â€
Khó khăn lắm hắn má»›i có cÆ¡ há»™i để tiếp cáºn vá»›i ngưá»i đẹp như thế nà y nên vá»™i và ng cưá»i dịu dà ng vá»›i Tần Tiên Nhân nói:
-“Tiểu thư, Lâm Tam không là m nà ng sợ đấy chứ?â€
Tần Tiên Nhân cưá»i đáp:
-“Không có đâu, ta và Lâm công tỠđánh cược. Ta tình nguyện chịu thua, không biết Lâm công tá» có yêu cầu gì đây?â€
Biểu thiếu gia vội và ng nói:
-“Tại hạ nà o dám đưa ra yêu cầu vá»›i Tần tiểu thư kia chứ.â€
Tần tiểu thư không há» nể mặt Quách Vô Thưá»ng nói:
-“Ta không bảo Quách thiếu gia đưa ra yêu cầu, ta thua Lâm Tam nên má»i chà ng đưa ra đỠnghị.â€
Trá»i đất. Cô nương nà y muốn phá vỡ tình cảm hữu nghị sâu sắc giữa chá»§ tá»› ta hay sao. Trong lòng Lâm Vãn Vinh vô cùng giáºn giữ bèn nói vá»›i Tần Tiên Nhân :
-“Yêu cầu cá»§a ta là đưa ra thay cho thiếu gia ta thôi.â€
Äoạn hắn quay sang Quách Vô Thưá»ng nói khẽ:
-“Thiếu gia, không phải ngưá»i muốn Tần tiểu thư nhìn ngưá»i vá»›i má»™t con mắt khác sao? Ngưá»i chỉ cần không lên tiếng, xem nô tà i là m thế nà o là được rồi.â€
Có được lá»i dụ hoặc đó, Quách Vô Thưá»ng láºp tức gáºt đầu nói:
-â€œÄÆ°á»£c, Lâm Tam, ta nghe ngươi hết đó.â€
Lâm Vãn Vinh nhìn Tần Tiên Nhân má»™t cái , nét mặt lá»™ ra má»™t nụ cưá»i kì quái, hắn nói:
-“Tần tiểu thư đã giữ chữ tÃn như váºy thì tại hại xin không khách khà nữa.â€
Không biết vì sao, Tần Tiên Nhân nhìn thấy nụ cưá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh thì trong lòng chợt thấp thoáng má»™t sá»± sợ hãi mÆ¡ hồ. Hắn sẽ không đưa ra loại yêu cầu đó tháºt chứ? Trái tim nà ng nhảy múa dữ dá»™i, bà n tay thì lại nắm chặt.
Tà i sản của danangcity
Chữ ký của danangcity
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 12:41 PM .
10-07-2008, 01:12 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 39: Xướng cá tháºp bát mạc
Dịch: mtq
Biên táºp, Biên dịch: Sát Thá»§ Dola
Nguồn: Tà ng thư viện
Tuy Trình Thụy Niên và Lạc Viá»…n là đối thá»§ nhưng khi nhìn thấy nụ cưá»i dâm đãng trên mặt Lâm Vãn Vinh thì Ä‘á»u giáºt mình lo sợ. Tên hạ nhân nà y sẽ không thá»±c sá»± to gan đến mức đưa ra yêu cầu vượt quá giá»›i hạn đó hay sao?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tâm tư cá»§a hai ngưá»i hoà n toà n không giống nhau. Trình Thụy Niên thì lo lắng tên hạ nhân nà y sẽ cướp mất mỹ nhân cá»§a mình còn Lạc Viá»…n thì lại tán thưởng vui mừng và có đôi phần khâm phục Lâm Vãn Vinh nữa.
-“Tiểu thư, ngưá»i nghÄ© hắn sẽ đưa ra yêu cầu như thế nà o đây?â€
Tú Hà khẽ há»i.
Lâm Vãn Vinh chăm chú nhìn dáng vẻ cá»§a Tần Tiên Nhân , tuyệt sắc công tá» cảm thấy buồn phiá»n bèn tức giáºn nói:
-“Má»™t kẻ tÃnh tình cổ quái như hắn ta thì ai mà biết được hắn sẽ đưa ra chá»§ ý quá»· quái gì cÆ¡ chứ.Hừm, nhìn nụ cưá»i cá»§a hắn hạ tiện như váºy chắc chắn chẳng có suy nghÄ© tốt đẹp gì đâu. Chắc sẽ muốn chiếm Ä‘oạt tiện nghi ngưá»i ta đây mà . Tú Hà , đợi má»™t lát rồi ngươi hãy mang kiếm cá»§a ta Ä‘i giết chết tên đăng đồ tỠđó, đầu xuôi Ä‘uôi lá»t, để hắn khá»i là m bẩn mắt ta.â€
-“Hả? Vẫn giết à ?â€
Tú Hà tháºt sá»± không hiểu tròn mắt há»i.
Thấy trong mắt Tần Tiên Nhân xuất hiện những sá»± sợ hãi mÆ¡ hồ, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không quan tâm đó là tháºt hay giả, trong lòng hắn thấy sảng khoái vô cùng, cháºm rãi bước và i bước đến trước mặt nà ng, vẻ mặt ná»a như Ä‘ang cưá»i nhìn nà ng nhưng lại không nói gì cả.
Hai ngưá»i còn cách nhau rất gần, trên ngưá»i Tần Tiên Nhân toả ra má»™t mùi hương thÆ¡m ngát bay và o mÅ©i Lâm Vãn Vinh như mùi hương cá»§a hoa lan là m ngưá»i ta say đắm.
Trên ngưá»i Tần Tiên Nhân khoác má»™t tấm nhu sa, vắt ngang trước ngá»±c, khi nà ng thở bá»™ ngá»±c đầy đặn pháºp phồng nhô lên, cái eo nhá» nhắn nhẹ nhà ng chuyển động, thuáºn theo ánh mắt nhìn xuống, phÃa dưới thân hình nở nang là cặp mông lúc ẩn lúc hiện trước mắt Lâm Vãn Vinh , toát ra má»™t vẻ mê hoặc không nói thà nh lá»i.
Tần Tiên Nhân mang má»™t dáng vẻ Ä‘au đớn đáng thương, bá»™ ngá»±c nhô cao, nà ng yểu Ä‘iệu nhìn Lâm Vãn Vinh , ánh mắt phát ra má»™t tia hà o quang, nà ng khẽ liếm nhẹ cánh môi hồng là m mê đắm lòng ngưá»i, dịu dà ng nói:
-“Lâm công tá», chà ng phải thương tiếc thiếp má»™t chút đấy.â€
Vị cô nương nà y quả là có bản lÄ©nh.Trong lòng Lâm Vãn Vinh dâng lên má»™t ngá»n lá»a xấu xa, lá»— mÅ©i thấp thoáng xuất hiện những luồng khà nóng. Hắn nhìn Tần Tiên Nhân ánh mắt phát ra những tia nhìn hoang dã như cá»§a má»™t con sói. Hắn nhấn mạnh từng từ nói:
-“Ta…muốn…nà ng…â€
Choang! Vô số những tiếng bình trà bị ném xuống đất, không chỉ là Trình Thụy Niên , Lạc Viá»…n , Quách Vô Thưá»ng sững ngưá»i ra nhìn mà ngay cả trong lòng Tần Tiên Nhân cÅ©ng Ä‘ang hồi há»™p vô cùng. Mẹ nó, Tên tiểu tá» nà y tháºt có phúc, vô số nam nhân có mặt Ä‘á»u ngưỡng má»™ nghÄ© như váºy.
Tuyệt sắc công tá» ném thanh trưá»ng kiếm trong tay cho Tú Hà , nghiến răng nói:
-“Nhanh, ngươi nhanh Ä‘i giết tên tiểu tá» vô liêm sỉ đó cho ta.â€
Ãnh mắt tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung trên ngưá»i Lâm Vãn Vinh như muốn đâm nát hắn ra, Lâm Vãn Vinh chỉ mỉm cưá»i tiếp tục nói:
-“..hát …má»™t ….bà i…â€
Phù…cả đại sảnh đưá»ng thở phà o má»™t tiếng. Tên gia Ä‘inh nà y cÅ©ng còn biết Ä‘iểm dừng, không dám đưa ra yêu cầu quá đáng, hÆ¡n nữa nghe Tần Tiên Nhân hát cÅ©ng là nguyện vá»ng cá»§a má»i ngưá»i cho nên từ ánh mắt đằng đằng sát khà dà nh cho hắn, má»i ngưá»i dần dần chuyển sang má»™t cái nhìn gần như là cảm kÃch.ChÃnh vì có đỠnghị cá»§a hắn mà má»i ngưá»i má»›i có cÆ¡ há»™i được nghe khúc nhạc thần tiên má»™t lần nữa.
Tuyệt sắc công tá» nghe thấy lá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh thì sững ngưá»i ra má»™t lát rồi khúc khÃch cưá»i. Tên tiểu tá» nà y tháºt là , cứ thÃch là m bá»™ là m tịch để doạ ngưá»i ta.
-“Tiểu thư, là m sao giá»? Có giết nữa không?â€
Tú Hà cẩm bảo kiếm trong tay há»i.
Công tỠkhẽ lắc đầu nói:
-“Äợi má»™t chút xem sao đã.â€
Tần Tiên Nhân nghe thấy câu nói trước đó cá»§a Lâm Vãn Vinh thì mặt mà y á»ng hồng, ánh mắt thấp thoáng má»™t tia nhìn đầy sát khÃ. Nhưng đợi đến khi nghe câu nói phÃa sau thì thần sắc chợt sững sá» má»™t lúc má»›i hiểu, nà ng đã mê hoặc tên gia Ä‘inh nà y nên bị hắn đùa giỡn má»™t phen.
Tần Tiên Nhân nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i má»™t ánh mắt vô cùng phong tình, trên mặt hiện lên má»™t nụ cưá»i ngá»t ngà o, nà ng nói:
-“Yêu cầu cá»§a công tỠđã đưa ra, Tiên Nhân có thể là m được nhưng không biết công tá» muốn nghe khúc nhạc nà o đây?â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả nói:
-“Ta muốn nghe khúc nhạc gì, Tần tiểu thư Ä‘á»u có thể hát phải không?â€
Tần Tiên Nhân có lòng tin rất lá»›n đối vá»›i tà i nghệ cá»§a mình nên gáºt đầu cao ngạo nói:
-“Äiá»u đó là đương nhiên, chỉ cần công tá» có thể gá»i ra tên bà i hát thì Tiên Nhân nhất định không để chà ng phải thất vá»ng.â€
Lâm Vãn Vinh thầm cưá»i trong lòng nhưng nét mặt lại là m ra vẻ trầm tư, má»™t hồi lâu sau má»›i nói:
-“Tại hạ chỉ là má»™t gia Ä‘inh nhá» nhoi, không có há»c vấn, cÅ©ng chưa từng nghe qua ca khúc nà o hay nhưng lúc nãy khi tại hạ bước và o trong viện có nghe thấy có má»™t vị tá»· tá»· hát má»™t bà i hát ngắn rất hợp vá»›i khẩu vị cá»§a ta, do đó muốn má»i Tần tiểu thư hát má»™t khúc.â€
Tần Tiên Nhân nhìn thấy nụ cưá»i giảo hoạt trên mặt Lâm Vãn Vinh giống hệt như nụ cưá»i kì quái lúc nãy thì trong lòng chợt có má»™t dá»± cảm nà o đó không tốt. Tuy nhiên, hát má»™t bà i đối vá»›i nà ng mà nói thì dá»… dà ng vô cùng. Nà ng không tin tên gia Ä‘inh kia có thể giở trò quá»· gì ở đây.
-“Nhưng không biết là bà i hát nà o, Tiên Nhân nhất định là m cho chà ng vừa ý.â€
Trên mặt Tần Tiên Nhân lại nở má»™t nụ cưá»i yểu Ä‘iệu là m cho tất cả đà n ông trong đại sảnh đưá»ng Ä‘á»u cảm thấy miệng khô há»ng đắng.
-“Tiên Nhân tiểu thư, nà ng biết hát “tháºp bát mạcâ€(*) không?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói, giá»ng hắn tuy rất nhá» nhưng cÅ©ng đủ để tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nghe rõ.
Yên lặng
Tuyệt đối yên lặng!
Tất cả đà n ông trong đại sảnh đưá»ng Ä‘á»u há hốc mồm, phụ nữ thì che miệng, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i thần sắc kinh ngạc đến không thể tin được.
Việc nà y thá»±c sá»± là m cứng đơ cái cổ Ä‘ang vươn dà i cá»§a Trình Thụy Niên công tá», hắn sững sá» nhìn Lâm Vãn Vinh , rõ rà ng là đã bị những lá»i nó cá»§a tên gia Ä‘inh nà y là m cho kinh ngạc đến ngây ngưá»i rồi.
Công tá» cá»§a Tổng đốc phá»§ Lạc Viá»…n thì bịt chặt mồm, cố gắng ngăn má»™t tráºn cưá»i sắp báºt ra, nét mặt chà ng tá» ra rất kÃnh phục và thÃch thú. Tên gia Ä‘inh nà y, quả tháºt là rất thú vị.
Các công tá» trong đại sảnh đưá»ng nà y Ä‘á»u là thưá»ng khách cá»§a những chốn ăn chÆ¡i nên “tháºp bát mạc†là cái gì đương nhiên má»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Nếu như uống rượu chÆ¡i hoa hát “tháºp bát mạc†thì má»›i gá»i là có không khà nhưng bảo má»™t hoa khôi tuyệt sắc chỉ bán tà i nghệ không bán thân hát bà i hát hoang dâm đó thì tháºt là to gan cá»±c kỳ cuồng vá»ng. Không cần nói gì đến Tần Tiên Nhân là tuyệt thế chi sắc, chỉ nói vá» tà i nghệ đánh đà n tuyệt thế vô song cá»§a nà ng thôi mà bắt nà ng phải chÆ¡i những khúc nhạc đơn giản là đã có chút sỉ nhục nà ng rồi. Váºy mà không ngá» tên gia Ä‘inh thối tha nà y lại muốn Tần Tiên Nhân hát khúc ca đồi trụy như thế.
Không biết hoa khôi hát lên bà i hát “tháºp bát mạc†thì sẽ có sức quyến rÅ© như thế nà o, tất cả đà n ông trong viện đột nhiên Ä‘á»u nháºn thấy má»™t cảm giác vô cùng mãnh liệt, không chừng bá»n há» còn cảm Æ¡n tên gia Ä‘inh tên là Lâm Tam kia vì đã khiến há» có thể xem hoa khôi tuyệt sắc trên bá» sông Tần Hoà i hát khúc “tháºp bát mạc†thì sẽ có hình dáng như thế nà o.
Tần Tiên Nhân đã từng gặp gỡ không biết bao nhiêu ngưá»i nhưng lúc nà y thấy tên gia Ä‘inh nà y miệt thị nà ng như thế thì sắc mặt trở nên tái nhợt. Nà ng giáºn dữ nhìn Lâm Vãn Vinh, ánh mắt như chứa hà ng ngà n vạn mÅ©i dao muốn giết chết hắn ngay láºp tức.
Khuôn mặt vị tuyệt sắc công tỠđó chợt đỠbừng , xa xăm nhìn Lâm Vãn Vinh khẽ xì má»™t tiếng, thấp giá»ng nói:
-“Tên tiểu tá» nà y tháºt là bỉ ổi, may mà trá»i sinh có đôi chút tà i há»c nếu không đã không có chốn dung thân rồi.â€
-“Không dám hát phải không?â€
Lâm Vãn Vinh nhìn Tần Tiên Nhân , khoé miệng hé ra má»™t nụ cưá»i lạnh lùng, hoa khôi chó má gì chứ, bổn công tá» ghét nhất là loại trangB như các ngươi.
Tần Tiên Nhân tuy là má»™t nữ tá» cá»§a thanh lâu nhưng nà ng là má»™t thiếu nữ có tấm thân thuần khiết như băng, thân pháºn hiển hách là m sao có thể dá»… dà ng để ngưá»i khác hạ nhục mình như thế chứ.
Nà ng giáºn dữ cắn chặt răng, cÅ©ng coi như nà ng còn chút uy tÃn , vẫn chưa quên lá»i hứa cá»§a mình bèn nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i ánh mắt long lanh, trong mắt cố ý phát ra những tia ngượng ngùng xấu hổ, nà ng nói:
-“Công tá», có thể đổi má»™t bà i khác được không? Bà i hát nà y Tiên Nhân chưa từng hát và cÅ©ng không biết hát.â€
-“Không hát được?â€
Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng bước và i bước, đi đến bên cạnh một phấn đầu (gái điếm) ca hát, kéo tay nà ng nói:
-“Vị cô nương nà y hát được mà nà ng lại không hát được hay sao?â€
Phấn đầu nà y đã sống lâu trong chốn phong nguyệt nà y nên sá»›m đã chôn vùi tôn nghiêm cá»§a mình nhưng nghe lá»i nói cá»§a tên gia Ä‘inh nà y động đến đúng tâm sá»± cá»§a mình khiến nà ng như có thêm dÅ©ng khÃ, dÅ©ng cảm nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, trong mắt như Ä‘ang ngân ngấn lệ.
Sắc mặt Tần Tiên Nhân lúc thì á»ng hồng lúc lại tái nhợt, bá»™ ngá»±c đầy đặn không ngừng pháºp phồng nhô cao, cố gắng kiá»m chế sá»± phẫn ná»™ trong lòng.Trá»i đã sinh ra nà ng dung mạo như hoa nên cho dù là khi giáºn dữ thì nà ng vẫn mang má»™t vẻ đẹp quyến rÅ© mê hồn, ngưá»i ngoà i nhìn và o thì lại thấy như hai ngưá»i Ä‘ang đầu mà y cuối mắt trao đổi tình ý vá»›i nhau váºy.
Thấy ánh mắt Tần Tiên Nhân phát ra những tia nhìn mê huyá»…n, sá»± u uẩn trên khuôn mặt đủ để là m cho tất cả đà n ông tan chảy nhưng Lâm Vãn Vinh đã biết cô nương nà y Ä‘ang thi triển ma pháp dụ dá»— ngưá»i khác rồi.
Hắn là ngưá»i đã từng mắc lừa và chịu thiệt thòi nên nghÄ© vá» việc đã bị lừa má»™t lần hắn không dám nhìn và o mắt nà ng nữa mà chỉ cúi đầu lá»›n tiếng nói:
-“Tần tiểu thư, tuy nà ng là hoa khôi cá»§a Diệu Ngá»c Phưá»ng, các vị công tá» Ä‘á»u ái má»™ nà ng nhưng nói thá»±c ra thì nà ng vẫn là má»™t thà nh viên cá»§a Diệu Ngá»c Phưá»ng, trá»i sinh nà ng có dung mạo mÄ© miá»u lại có tà i nghệ tuyệt thế nhưng thanh lâu vẫn là thanh lâu, không phải là rạp hát quán cÆ¡m. Ở đây buôn bán là kinh doanh xác thịt, bán nụ cưá»i và nhan sắc. Các chị em trong viện nà y nhan sắc tuy không bằng nà ng nhưng từ bản chất mà nói thì nà ng chẳng có gì khác biệt so vá»›i há» cả. Bá»n há» là chị em cá»§a nà ng, váºy tại sao bá»n há» có thể hát còn nà ng thì không? Lẽ nà o trá»i sinh ra xinh đẹp thì có thể cao hÆ¡n các chị em nà y cá»§a nà ng má»™t báºc hay sao?â€
Các phấn đầu nà y Ä‘á»u là phụ nữ, tuy là m công việc buôn bán xác thịt nhưng chà Ãt cÅ©ng còn má»™t chút tôn nghiêm, chỉ là đã bị chôn vùi mà thôi. Như hôm nay đã bị má»™t câu nói cá»§a Lâm Vãn Vinh gợi ra biết bao nhiêu tâm sá»±. Dá»±a và o cái gì mà hoa khôi chỉ cần bán nụ cưá»i còn ta lại phải bán thân xác chứ? Mấy nà ng phấn đầu nghÄ© đến cảnh ngá»™ thê thảm cá»§a mình thì có và i phần thương cảm, có ngưá»i len lén lau Ä‘i những giá»t nước mắt.Bá»n há» Ä‘á»u có cảm giác được mở mà y mở mặt, ánh mắt lần lượt Ä‘á»u chăm chú nhìn và o ngưá»i Lâm Vãn Vinh , cái nhìn vừa Ä‘a tình vừa nóng bá»ng.
Những lá»i nói vừa rồi cá»§a Lâm Vãn Vinh là để phá hoại tình cảm giữa Tần Tiên Nhân và các nà ng phấn đầu, từ đó lấy được sá»± đồng tình cá»§a má»i ngưá»i, khiến cho Tần Tiên Nhân không có cách nà o phản bác lại được.
Lâm Vãn Vinh không quan tâm ngưá»i khác nghÄ© như thế nà o, hắn thở dà i má»™t tiếng, cháºm rãi nói:
“ Tần hoà i vô ngữ thoại tà dương,gia gia lâm thủy ánh hồng trang。
Xuân phong bất tri ngá»c nhan cải,y cá»±u hoan ca nhiá»…u há»a phảng。
Nguyệt minh nhân Ä‘oạn trà ngï¼â€
Chỉ má»™t và i câu nói đơn giản mà có thể khái quát được toà n bá»™ thế sá»± tang thương sau lưng cá»§a chốn phong nguyệt bên bá» Tần Hoà i. Những ngưá»i góp tiếng cưá»i trong viện Ä‘á»u là những nữ tỠđáng thương, nà o có ai không có chuyện Ä‘au lòng. Chỉ hai mươi chữ ngắn gá»n đấy thôi nhưng cÅ©ng nói lên tất cả sá»± thê lương cá»§a há», quả khiến cho ngưá»i ta cảm hoà i.
Tần Tiên Nhân sững sá» má»™t hồi lâu rồi má»›i thở dà i má»™t cách sâu kÃn nói:
-“Công tá» tà i cao, Tiên Nhân vô cùng ngưỡng má»™.â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha nói:
-“Tần tiểu thư không cần ngưỡng má»™ tại hạ. Chút trình độ nà y cá»§a ta là do công tá» nhà ta dạy dá»— đó. Nếu nà ng có lòng thì hãy Ä‘i lại nhiá»u hÆ¡n má»™t chút vá»›i công tá» nhà ta, tin rằng nà ng nhất định sẽ không phải thất vá»ng đâu.â€
-“Ồ, tháºt váºy sao?â€
Tần Tiên Nhân cưá»i rá»±c rỡ nhìn biểu thiếu gia má»™t cái, dịu dà ng nói:
-“Không biết Quách công tá» có bằng lòng cho Tiên Nhân má»™t cÆ¡ há»™i nà y hay không?â€
Nghe thấy những lá»i nà y, bá»n đà n ông trong sảnh Ä‘á»u láºp tức vô cùng ngưỡng má»™, như váºy rõ rà ng là Tần Tiên Nhân Ä‘ang má»i gá»i Quách công tá» rồi. Má»™t cÆ¡ há»™i tốt như váºy chỉ cần nắm lấy thì trở thà nh binh tướng chiêu má»™ cá»§a Tần tiểu thư chỉ là chuyện sá»›m muá»™n thôi.
Lâm Vãn Vinh liếc nhìn Quách Vô Thưá»ng mấy cái, cÅ©ng coi như Quách thiếu gia thông minh được lần nà y, biết Lâm Tam đã tạo cho mình cÆ¡ há»™i nên hắn vá»™i và ng đứng dáºy ra vẻ khiêm tốn nói:
-“Lệnh cá»§a Tiên Nhân tiểu thư, Vô Thưá»ng không dám không nghe.â€
Tần Tiên Nhân mỉm cưá»i đáp lá»… rồi lại nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, nét mặt lá»™ ra má»™t sá»± ngượng ngùng xấu hổ, nà ng nói:
-“Còn vá» bà i hát đó xin để Tiên Nhân hát cho má»™t mình công tá» nghe thôi, không biết ý công tá» như thế nà o?â€
Khuôn mặt Tần Tiên Nhân tươi đẹp như hoa, nụ cưá»i còn mang má»™t chút yểu Ä‘iệu như Ä‘ang xấu hổ ngượng ngùng lắm váºy nhưng đồng tá» cá»§a nà ng lại tÄ©nh lặng như nước mùa thu, không há» thấy có má»™t chút gợn sóng.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
-“Tại hạ là má»™t kẻ thô lá»—, nếu cô nương đã có nhã hứng như váºy thì hãy nói chuyện vá»›i công tá» nhà ta nhiá»u hÆ¡n má»™t chút. Còn vá» ca khúc kia thì hát hay không đã không còn phân biệt gì nữa rồi.â€
Tần Tiên Nhân bước chầm cháºm đến trước mặt Lâm Vãn Vinh , cÆ¡ thể áp sát và o hắn, cái nhìn như Ä‘ang chăm chú ngắm hắn nhưng lại có và i phần thần sắc trêu đùa. Lâm Vãn Vinh nghÄ© đến thá»§ Ä‘oạn mà nà ng đã từng dùng khiến hắn suýt nữa mất Ä‘i hồn phách nên vá»™i và ng rá»i khá»i chá»— đó.
Tần Tiên Nhân nhìn động tác cá»§a hắn thì không nén nổi gương mặt có chút á»ng hồng, trong khi nà ng che miệng cưá»i nhẹ, cÆ¡ thể hÆ¡i rung khe khẽ, bá»™ ngá»±c đầy đặn pháºp phồng những đợt sóng tình tuyệt diệu, nà ng khẽ hé đôi môi ngá»c ngà nói:
-“Vừa nãy bức nhau như thế nhưng đến bây giá» thì lại tá» ra rất thoải mái, không phải công tá» Ä‘ang dục cầm cố túng đó chứ?â€(**)
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói:
-“Tần tiểu thư là tiên nữ trên trá»i, trước mặt nà ng tại hạ nà o dám là m cái gì dục cầm cố túng kia chứ. Như váºy há không phải là là m trò cưá»i hay sao?â€
Tần Tiên Nhân nghe Lâm Vãn Vinh đang châm biếm mỉa mai mình, biết là chuyện dùng ánh mắt mê hoặc hắn lúc nãy đã bị nhìn thấu rồi nên nà ng khẽ thở dà i một tiếng nói:
-“Thiếp nà o phải thần tiên gì đâu, trong mắt công tá», thiếp chỉ là má»™t nữ tá» lầu xanh ngay cả “tháºp bát mạc†cÅ©ng không biết hát mà thôi.Nếu không phải có bá» ngoà i nà y thì công tá» chắc sẽ không nhìn thiếp đến má»™t cái đâu.â€
Nà ng khẽ cắn đôi môi ngá»c, ánh mắt chứa chan tình cảm, khẩu khà u uẩn, ngưá»i không biết còn cho rằng nà ng Ä‘ang nÅ©ng nịu vá»›i tình lang nữa. Lâm Vãn Vinh tỉnh táo vô cùng, những nữ tá» thanh lâu nà y không ai là không lấy việc đùa giỡn đà n ông là m vui. nếu tá»± cho mình là đa tình, nghÄ© rằng đã được cô nương nà y thÃch rồi thì đó tháºt sá»± là má»™t sai lầm vô cùng to lá»›n.
Thấy Tần Tiên Nhân vẫn còn cố tình là m ra vẻ ngượng ngùng xấu hổ, trong lòng Lâm Vãn Vinh thầm thấy buồn cưá»i, chà ng nói:
-“Tháºp bát mạc là má»™t khúc ca hay, cô nương cần chăm chỉ há»c há»i Ä‘i, nếu cô nương không ngại thì tại hạ cÅ©ng có đôi chút thà nh thạo, chi bằng chúng ta cùng nhau tiến thêm má»™t bước nữa tìm hiểu xem sao.â€
Những lá»i nói như váºy không chỉ có ý khinh bạc mà hoà n toà n đã Ä‘i và o mảnh đất cá»§a những kẻ hạ lưu. Mặt mà y Tần Tiên Nhân á»ng hồng, nà ng giáºn dữ nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái rồi quay ngưá»i giÅ© áo bước lên lầu.
Thấy Tần Tiên Nhân đã rá»i khá»i, Diệu Ngá»c Phưá»ng lại từ trạng thái tÄ©nh lặng khôi phục trở lại sá»± náo nhiệt vốn có. Hai cô nương ngồi bên cạnh Lâm Vãn Vinh nghe những lá»i vừa rồi cá»§a tên gia Ä‘inh tuấn kiệt nà y thì trong lòng đã yêu mến chà ng ta lắm rồi nên cứ sà cả thân hình nở nang đầy đặn cá»§a mình và o lòng hắn mà nÅ©ng nịu.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nhìn Quách Vô Thưá»ng nói:
-“Thiếu gia, đợi chút nữa Tần tiểu thư sẽ má»i ngưá»i và o trong nói chuyện, nô tà i ở bên ngoà i đợi ngưá»i.â€
Có được sá»± giúp đỡ cá»§a Lâm Vãn Vinh , giấc má»™ng đẹp cá»§a biểu thiếu gia đã trở thà nh hiện thá»±c nên đương nhiên vô cùng vui sướng, hắn ná»i:
-“Lâm Tam, không ngá» ngươi thá»±c sá»± có tà i như váºy. Má»™t ngà y nà o đó chuyện cá»§a ta và Tần Tiên Nhân tiểu thư mà thà nh, ta nhất định sẽ trá»ng tạ ngươi.â€
Nói hắn béo hắn còn không biết. Tên biểu thiếu gia nà y quả tháºt là điếc không sợ súng nhưng Lâm Vãn Vinh lại thÃch loại ngưá»i trong bụng không có gì như hắn. Tuy có thiếu má»™t chút thông minh mưu trà nhưng lại rất thẳng thắn.
Trong khi hai ngưá»i Ä‘ang vui vẻ chuyện trò, đột nhiên nhìn thấy vị công tá» tên gá»i Lạc Viá»…n đó mỉm cưá»i tiến lại gần, chắp tay thi lá»… nói vá»›i Quách Vô Thưá»ng :
-“Vị Quách công tá» nà y, tiểu đệ Lạc Viá»…n đã từng được gặp huynh.â€
Quách Vô Thưá»ng vá»™i và ng đứng dáºy chắp tay nói:
-“Thì ra là Lạc Viá»…n công tá», Vô Thưá»ng xin thi lá»….â€
Tuy Lạc Viá»…n gá»i hắn là huynh nhưng hắn biết thân pháºn cá»§a mình so vá»›i tên Lạc Viá»…n nà y còn kém xa nên đương nhiên không dám tá»± cho mình là lá»›n.
Lạc Viá»…n cưá»i nói:
-“Ta thấy Quách huynh rất quen mặt, dưá»ng như đã gặp ở đâu đó rồi thì phải.â€
Quách Vô Thưá»ng cung kÃnh nói:
-“Năm ngoái trong lá»… mừng thá» cá»§a Tổng đốc đại nhân, gia phụ đã dẫn tiểu đệ đến quý phá»§.â€
-“Ồ, nhưng không biết lênh tôn là …â€
-“Gia phụ là huyện lệnh Ninh Huyện thà nh Tô Châu: Quách Toà n Hữu.â€
Quách Vô Thưá»ng nói.
-“Ồ, thì ra Quách huynh là công tá» cá»§a Quách đại nhân, chẳng trách ta nói sao lại quen mặt như thế .Thất kÃnh , thất kÃnh.â€
Lạc Viá»…n cưá»i nói. Trên thá»±c tế chà ng ta căn bản không há» nhá»› có má»™t ngưá»i là Quách Hữu Toà n, chỉ là nhiệt tình vá»›i ngưá»i khác, cÅ©ng ý tứ không nói ra mà thôi.
Quách thiếu gia thấy Tổng đốc công tá» lại quen biết vá»›i phụ thân mình thì có má»™t cảm giác kinh ngạc vô cùng. Hắn không có há»c vấn nên thua kém rất nhiá»u so vá»›i các công tá» có quyá»n thế trong thà nh Kim Lăng nà y. Hôm nay thấy Tổng đốc công tá» Ä‘Ãch thân đến là m quen trước thì trong lòng thấy ngạc nhiên vui mừng vô hạn là điá»u đương nhiên.
Lạc Viá»…n nở má»™t nụ cưá»i rồi chuyển ánh mắt sang phÃa Lâm Vãn Vinh, chà ng nói vá»›i Quách thiếu gia:
-“Vừa rồi thấy Lâm huynh xuất khẩu thà nh chương, cÆ¡ trà linh hoạt, Quách huynh có thể dạy dá»— được má»™t nhân tà i như váºy quả thá»±c khiến tiểu đệ vô cùng ngưỡng má»™.â€
Quách Vô Thưá»ng dù sao cÅ©ng không phải má»™t gã ngốc, hắn biết chà ng ta có hứng thú vá»›i tên gia Ä‘inh cá»§a mình nên vá»™i và ng nói:
-“Lâm Tam, mau đến diện kiến Lạc công tá».â€
Khi nãy lúc tranh cãi kịch liệt vá»›i Trình Thụy Niên, Lạc Viá»…n đã giúp đỡ hắn nên cảm tình cá»§a Lâm Vãn Vinh đối vá»›i chà ng ta cÅ©ng không tồi. Lâm Vãn Vinh bèn chắp tay cưá»i nói:
-“Gia Ä‘inh cá»§a Tiêu gia Lâm Tam, xin ra mắt công tá».â€
Lạc Viá»…n cưá»i lá»›n nói:
-“Lâm huynh, huynh không cần câu nệ lá»… nghi như thế.Ta chỉ cảm thấy con ngưá»i huynh rất thú vị nên muốn kết bạn vá»›i huynh mà thôi. Nếu huynh còn xem là ngưá»i ngoà i thì rõ rà ng là không muốn rồi.â€
Tên Lạc Viá»…n tuy là con trai quý báu cá»§a Tổng đốc nhưng lại là má»™t ngưá»i rất dá»… gần chứ không giống như những cái giá áo kia.So vá»›i Trình Thụy Niên thì hắn tốt hÆ¡n rất nhiá»u, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không khách khà nữa, cưá»i nói:
-“Vừa nãy còn phải cảm Æ¡n Lạc công tỠđã ra lá»i trượng nghÄ©a nữa.â€
Lạc Viễn khoát tay nói:
-“Lâm huynh nói những lá»i gì váºy. Ta chỉ là không quen nhìn những ngưá»i rõ rà ng không có bản lÄ©nh mà cứ thÃch khoa chân múa tay vượt qua chức trách cá»§a mình mà thôi. Cái chÃnh là Lâm huynh, có dÅ©ng có mưu, kiến thức và lòng gan dạ lá»›n hÆ¡n ngưá»i thưá»ng má»™t báºc. Tiểu đệ quả tháºt vô cùng ngưỡng má»™.â€
Lạc Viá»…n liếc nhìn xung quanh má»™t cái rồi má»›i thấp giá»ng nói:
-“Vừa nãy những lá»i mà Lâm huynh nói vá»›i Tần tiểu thư cÅ©ng đúng là những Ä‘iá»u mà huynh đệ ấp á» trong lòng nhưng đáng háºn là sao ta lại không nghÄ© đến cÆ¡ chứ. Nếu không thì lúc nãy sẽ không để huynh đệ ngươi chiếm được ngưá»i đẹp trước đâu. Ta nhất định phải khiến Tần tiểu thư nhìn ta vá»›i má»™t con mắt khác.â€
Con ngưá»i tên Lạc Viá»…n nà y rất thẳng thắn, chỉ má»™t hai câu nói đơn giản đã kéo gần được khoảng cách giữa hai ngưá»i. Nếu như là ngưá»i bình thưá»ng thì bị cản trở bởi thân pháºn đương nhiên không dám thâm giao vá»›i Tổng đốc công tá» như váºy nhưng Lâm Vãn Vinh thì không giống há», hắn vốn không há» tá»± cho mình là kẻ dưới nên việc kết bạn vá»›i Lạc Viá»…n hắn cÅ©ng chẳng phải suy nghÄ© nhiá»u chỉ cưá»i hì hì nói:
-“Không giấu gì Lạc huynh, ta luôn cho rằng những chị em trong cái tổ nà y cho dù có xinh đẹp hÆ¡n nữa thì cÅ©ng chỉ là gái mà thôi. Những phụ nữ nà y , cho há» ba phần mà u sắc thì hỠđã muốn mở phưá»ng nhuá»™m rồi, là m ra vẻ đẹp đẽ mỹ miá»u đó không phải là để dụ dá»— đà n ông chúng ta hay sao.Ta không bao giỠđể há» lá»›n như mong muốn đâu, cÅ©ng chưa từng để đà n bà cưỡi lên đầu lên cổ.â€
Lạc Viá»…n vá»— mạnh má»™t cái xuống bà n cưá»i lá»›n nói:
-“Diệu, diệu...Lâm huynh nói quá hay Ä‘i. Những phụ nữ nà y ba ngà y không đánh thì đã muốn dỡ ngói nhà rồi, không thể để hư há»ng quen Ä‘i.â€
Äối vá»›i quan Ä‘iểm nà y, Lâm Vãn Vinh biểu thị sá»± tán đồng sâu sắc nhưng Lạc Viá»…n lại cau mà y nói:
-“Tuy nhiên Tần Tiên Nhân nà y không chỉ xinh đẹp như hoa mà còn có má»™t sá»± kiêu ngạo hiếm có. Ta đã hẹn gặp nà ng ấy mấy lần nhưng Ä‘á»u không có cÆ¡ há»™i. Tên Trình Thụy Niên nghe nói cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì, hôm nay nghe những lá»i cá»§a Lâm huynh cÅ©ng coi như ta đã trút được má»™t gánh nặng trong lòng, cảm thấy sảng khoái vô cùng.â€
Lâm Vãn Vinh kì lạ há»i:
-“Sao váºy? Lạc huynh không phải vì Tần tiểu thư mà đến đây sao?â€
Lạc Viá»…n gáºt gáºt đầu rồi lại lắc đầu nói:
-“Tần Tiên Nhân nà y quốc sắc thiên hương, nếu nói ta không há» có lòng ngưỡng má»™ đối vá»›i nà ng ấy thì là lá»i giả dối, tuy nhiên ngưỡng má»™ thì ngưỡng má»™, nhưng thấy Tần Tiên Nhân nà y không hỠđể mắt đến nam tá» trong thiên hạ thì trong lòng ta không được thoải mái lắm, chỉ tiếc là ta tà i há»c nông cạn, đối vá»›i Tần Tiên Nhân thúc thá»§ vô sách, may mà tối nay có Lâm huynh xuất hiện, đã phá vỡ được duệ khà cá»§a Tần tiểu thư cÅ©ng coi như đã già nh lại được thể diện cho nam tá» thà nh Kim Lăng ta rồi.â€
Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi lạnh, cÅ©ng chỉ là đấu khẩu và i câu vá»›i phụ nữ thôi mà , sao lại có thể bay lên đến táºn cái đỉnh cao là ngưá»i tranh đấu cho đà n ông cÆ¡ chứ.
Thấy thần sắc Lâm Vãn Vinh còn chút nghi ngá», Lạc Viá»…n cưá»i nói:
-“Nếu Lâm huynh không tin thì những ngưá»i có cùng tâm sá»± vá»›i ta vẫn ở đây. Chỉ có những kẻ vô há»c kia má»›i thÃch tá» vẻ phong nhã sau mông ngưá»i khác thôi.â€
Miệng chà ng ta nói nhưng ánh mắt thì chăm chú nhìn vá» phÃa Trình Thụy Niên, khuôn mặt lá»™ ra má»™t nụ cưá»i lạnh lẽo. Không cần nói cÅ©ng biết ngưá»i tá»± cho mình là phong nhã trong câu nói cá»§a chà ng ta đương nhiên chÃnh là công tá» cá»§a Äô chỉ huy sứ kia rồi.
Sá»± đấu tranh cá»§a loại thái tỠđảng nà y, đỠcáºp đến sau lưng kì thá»±c chÃnh là sá»± đấu tranh quyá»n lá»±c, trước khi tìm hiểu rõ được tình hình Lâm Vãn Vinh không muốn dÃnh và o bèn chỉ cưá»i mà không nói gì.
Lạc Viễn đột nhiên nhớ đến một chuyện nói:
-“Ha ha…Lâm huynh, không biết Tần tiểu thư đó hát “tháºp bát mạc†thì sẽ có mùi vị thế nà o nhỉ? Có gì khác vá»›i Tiểu Äà o Hồng cá»§a Lệ Xuân Viện hát không nhỉ?â€
Tên tiểu tá» nà y, có lòng háo sắc mà không có gan, da mặt hắn lại má»ng , muốn tán gái quả thá»±c có thiếu má»™t chút độ chÃn mùi.Thấy Lạc Viá»…n tỠý hoang dâm, trong lòng Lâm Vãn Vinh có chút buồn cưá»i bèn nói:
-“Lạc huynh, Tiểu Äà o Hồng đó hát như thế nà o ta chưa từng nghe nhưng Tần tiểu thư nà y hát thì mùi vị chắc chắn không kém đâu.â€
Lạc Viễn cất tiếng than:
-“Ta chỉ sợ ta không có cái phúc đấy thôi, chỉ có Lâm huynh, à ,còn có Quách huynh nữa. Hai ngưá»i thì may ra còn có chút cÆ¡ há»™i.â€
Thấy Lạc Viá»…n có đôi chút cảm thán, Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
-“Lạc huynh, theo Ä‘uổi con gái nói cho cùng thì vô cùng đơn giản.â€
-“Chà ?â€
Nghe đến chá»§ đỠnà y, Lạc Viá»…n láºp tức lên tinh thần:
-“Lâm huynh có kinh nghiệm gì đặc sắc hãy mau mau truyá»n thụ cho ta Ä‘i.â€
Ngay cả biểu thiếu gia Ä‘ang ngồi cạnh tá» vẻ đưá»ng hoà ng cÅ©ng sáng rá»±c mắt lên, giá»ng tai nghe những lá»i hắn nói.
--------------------
Chú thÃch:
+Tháºp bát mạc: Tháºp bát mô - ai Ä‘á»c qua Lá»™c Äỉnh Ký thì chắc nhá»› bà i nà y, ta chỉ nhá»› Vi Tiểu Bảo hát "Má»™t ta sợ, hai ta sá»...". ...
+Dục cầm cố túng :muốn bắt thì lại thả…
+Phấn đầu: gái điếm, gái mại dâm, gái là m đĩ…
Tà i sản của David
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 12:10 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì