 |
|

11-08-2008, 03:10 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 35
BLOG CHỈ DÀNH CHO CẬU ÄỌC
Không bao giá» Tư Dao có thể quên cái bóng ấy, chiếc áo mưa mà u xám, giữa trá»i nắng, sứ giả cá»§a thần chết, nguồn gốc cá»§a má»i bất hạnh. Ông ta có mặt ở hiện trưá»ng nÆ¡i Viên Thuyên chết, không thể là sá»± ngẫu nhiên.
“Nhưng, hồi đầu ông ta khuyên các vị hãy xuống núi kia à ? Ông ta không thể là hung thá»§. Là m gì có kẻ cuồng sát nà o lại cố ý để cho ngưá»i khác nháºn mặt?†Tá» Phóng lại lắc đầu.
Tư Dao đứng lên nhìn ra bầu trá»i âm u ngoà i cá»a sổ: “Chỉ là đoán váºy thôi, chứ cÅ©ng rất khó nói chắc. Huống chi, gần đây tôi đã nếm mùi khiếp sợ cá»§a cái trò mèo vá»n chuá»™t…Anh biết không, lá»i ông ta nói ngà y đó lại cà ng kÃch thÃch tÃnh tò mò cá»§a tôiâ€.
Lâm Nhuáºn im lặng đã lâu, bây giá» má»›i nói: “Hay vẫn chỉ là ngẫu nhiên mà thôi? Thá»i tiết đầu thu ở miá»n Hoa Äông thưá»ng không ổn định, dá»… bất chợt có mưa; má»™t vị nà o đó tÃnh hay lo xa Ä‘ang đứng xem cÅ©ng nên? Vả lại, cÅ©ng không nhìn rõ mặt ngưá»i nà y…â€
Tư Dao chợt nhá»› ra má»™t chuyện, bèn há»i Tá» Phóng: “Những tấm ảnh hôm ná» anh có được vá» vụ láºt xe ở Äại Lý đâu rồi ?â€
Tá» Phóng sá»±c tỉnh, vá»™i xuống nhà để lấy. Chỉ thoáng chốc anh đã chạy lên ngay, mồm liến thoắng: “Kỳ lạ,kỳ lạ quá!â€
Tư Dao giáºt ngay lấy tấm ảnh, kêu lên “quả nhiên là thế!†Cô chỉ tay và o má»™t tấm ảnh : “Anh Lâm Nhuáºn nhìn nà y, ở đâu cÅ©ng có ông ta!â€
Lâm Nhuáºn cúi nhìn tháºt kỹ, quả nhiên thấy ở má»™t góc hiện trưá»ng có má»™t ngưá»i mặc áo mưa mà y xám đứng lẫn trong đám ngưá»i xem. Có Ä‘iá»u, kÃch cỡ ngưá»i trong ảnh quá nhá», chỉ có thể cảm nháºn hình như ngưá»i nà y và ngưá»i trong Ä‘oạn phim là má»™t.
“Äúng là kỳ quái!†Lâm Nhuáºn không thể không công nháºn.
“Hôm mà Kiá»u Kiá»u chết, ông ta đã nói ra lá»i nguyá»n ấy trước; ở hiện trưá»ng Viên Thuyên gặp nạn có mặt ông ta, ở hiện trưá»ng Tiểu Mạn gặp nạn cÅ©ng có mặt ông ta,thì không thể nói Ä‘á»u là ngẫu nhiên.Tôi cho rằng Viên Thuyên và Tiểu Mạn Ä‘á»u nhìn thấy ông ta,vì thế má»›i trở nên không bình thưá»ng. Ông ta xuất hiện khiến Viên Thuyên cảm thấy sá»± chết chóc, bèn nháy đèn cảnh báo để diá»…n tả “đau thương đến chếtâ€, hi vá»ng rằng tôi có thể xem được Ä‘oạn phim nà y,và biết rằng trước khi chết cô ta đã nhìn thấy những gì.Viên Thuyên tháºt có bản lÄ©nh, trong tình huống đó mà vẫn suy tÃnh được, tôi thì phải xem Ä‘i xem lại mãi má»›i nháºn ra Ä‘oạn băng ấy. Chắc chắn Tiểu Mạn ngồi trên xe đã nhìn thấy ngưá»i mặc áo mưa mà u xám và muốn ngưá»i lái xe cho dừng lại để xác định, nếu đúng là ngưá»i ấy thì sẽ há»i ông ta xem sá»± quái dị cá»§a hang Tháºp Tịch là ở Ä‘iểm nà o. Nếu chúng ta có thể tìm được ông ta thì sẽ nắm được chìa khoá để giải mã tất cả các sá»± kiện cÅ©ng nênâ€.
Tá» Phóng cưá»i nhạt: “Nà y tiểu thư ạ, bóng ông ta có trên ảnh trên phim tháºt, nhưng ông ta không cho chúng ta xem chứng minh thư, Ä‘i tìm ông ta còn khó hÆ¡n cả mò kim đáy biển! Các vị vẫn còn sáu ngưá»i Ä‘ang khá»e mạnh chứ gì? ChỠđến lúc tìm thấy ông ta thì….†ChÃnh anh cÅ©ng cảm thấy mình cà ng nói cà ng như dở hÆ¡i, Lâm Nhuáºn thì bước tá»›i bịt luôn mồm anh ta.
Äã gần ná»a đêm, Tá» Phóng và Lâm Nhuáºn trở vá» phòng mình. Phòng cá»§a Tư Dao trở lại yên tÄ©nh. Sau má»™t ngà y báºn rá»™n công việc, vá» nhà lại suy nghÄ© căng thẳng nát óc, thế mà Tư Dao vẫn tỉnh như sáo.
Có lẽ chỉ Ãt lâu nữa mình sẽ hình thà nh thói quen uống cà phê buổi tối cÅ©ng nên.
Cô vẫn Ä‘ang nghiá»n ngẫm; tối nay tuy có được phát hiện quan trá»ng nhưng dưá»ng như lại cà ng thấy khó phân tÃch, cà ng thấy rối bá»i. Cô vốn tá»± cho rằng mình là con ngưá»i nhạy cảm đồng thá»i có khả năng phân tÃch khá tốt, nhưng lúc nà y cô cảm thấy mình như gà mắc tóc.
Khi phân tÃch vấn Ä‘á», Ä‘iá»u tối kỵ là lan man không có trình tá»±, phát hiện quan trá»ng ngà y hôm nay là kết quả cá»§a việc Ä‘i sâu Ä‘iá»u tra vá» nguyên nhân cái chết cá»§a Viên Thuyên; lúc nà y mình lại thấy rối bá»i không biết đâu mà lần, bởi vì phát hiện nà y đã nảy sinh những ảnh hưởng cà ng rá»™ng hÆ¡n, phương hướng Ä‘iá»u tra cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n. Ngưá»i mặc áo mưa bà hiểm kia không chỉ xuất hiện trên đưá»ng cao tốc nÆ¡i Viên Thuyên lâm nạn, mà còn xuất hiện ở bên dốc núi đã cướp Ä‘i sinh mạng cá»§a Kiá»u Kiá»u- dưá»ng như chỉ ra rằng trá»ng tâm Ä‘iá»u tra tiếp theo phải là ông ta. Nhưng mình đã không chỉ má»™t lần Ä‘i Tân Thưá»ng Cốc rồi trắng tay trở vá», liệu có đáng lại dốc sức Ä‘i tìm tung tÃch ông ta không?
Mặt khác, Ä‘iá»u phát hiện tối nay cho thấy Viên Thuyên hà nh động rất chỉn chu, dù trong lúc nguy khốn nhất cÅ©ng vẫn gắng nghÄ© ra cách truyá»n đạt lại thông tin. Hoặc nói cách khác, má»—i bước Ä‘i cá»§a Viên Thuyên Ä‘á»u không há» tùy tiện, đối vá»›i má»—i sá»± việc Ä‘á»u không há» ngẫu hứng là m theo cảm tÃnh. Äúng thế, đó má»›i tháºt sá»± là Viên Thuyên mà mình rất hiểu.
Váºy thì tấm ảnh mà Viên Thuyên trước khi chết đã gá»i kèm há»™p quà tặng mình, chắc chắn cÅ©ng có ngụ ý tá»±a như những tÃn hiệu đèn cảnh báo nà y, chứ không chỉ thể hiện sá»± nuối tiếc vá» chuyến Ä‘i Tân Thưá»ng Cốc, hoặc tỠý không hà i lòng vá»›i mình.
Váºy Viên Thuyên định nói Ä‘iá»u gì?
Tư Dao thầm mạt sát mình quá dở, đã rất cảm tÃnh xốc nổi mà huá»· bá» tấm ảnh.May sao mấy hôm nay Ãt có giấy lá»™n, nên sá»t giấy vụn vẫn còn đây. Cô vá»™i bá»›i tìm tấm ảnh đã bị cắt thà nh bốn mảnh.
Cô dùng keo trong suốt dán chúng lại rất tỉ mỉ, rồi nhìn tháºt kỹ phong cảnh non xanh nước biếc tuyệt đẹp ấy nhưng vẫn không tìm ra má»™t Ä‘iá»u bà máºt gì ẩn chứa trong đó. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không có má»™t chữ số nà o tượng trưng cho máºt mã. Cô láºt mặt sau tấm ảnh, chỉ thấy mấy chữ in “giấy ảnh Giai Năngâ€, không có má»™t Ä‘iểm gì khác lạ.
Gần như có thể khẳng định đây chỉ là má»™t tấm ảnh bình thưá»ng.Chỉ là cầm lên cô có cảm giác hÆ¡i nặng má»™t chút vì đã được ép plastic.
Má»—i má»™t chi tiết việc là m cá»§a Viên Thuyên Ä‘á»u có dụng ý. Tấm ảnh nà y nhất định phải chứa má»™t thông tin gì đó.
Hay là ý nghĩa của việc ép plastic kèm theo thông tin?
Nhưng phÃa dưới lá»›p plastic chỉ là ảnh và lưng tấm ảnh,chẳng có gì khác lạ.
Tư Dao bóc mà ng keo trong suốt vừa dán, thì có thể sỠvà o vết cắt tấm ảnh.
Cô chợt nảy ra má»™t ý , bèn cầm tấm ảnh cá»§a Tá» Phóng, chụp vụ láºt xe ở Äại Lý để so sánh tỉ mỉ. Cô nháºn thấy tấm ảnh chụp phong cảnh được ép plastic dà y hÆ¡n đáng kể. Cô đưa nó sát ngá»n đèn để nhìn tháºt kỹ. Quả nhiên tấm ảnh đó gồm hai lá»›p giấy ảnh chồng lên nhau, có thể nhìn thấy khe giữa hai lá»›p giấy có vết hồ dán. Cô cố nén hồi há»™p, dùng mÅ©i dao dá»c giấy tháºn trá»ng tách dần hai lá»›p giấy ảnh.
Ôi,Viên Thuyên lại là m cái trò gì thế nà y?
Cuối cùng đã tách được hai lá»›p giấy ảnh ra. Tấm giấy nằm dưới không có ảnh, chỉ thấy má»™t hà ng chữ ở chÃnh giữa. Tuy thao tác “giải phẫu bóc tách†vừa rồi có là m xước vá» mặt, bởi chúng vốn được dán hồ, nhưng Tư Dao vẫn Ä‘á»c được các chữ nà y:
“Blog Má»™t Tá»· O O như hình vẽâ€
à là gì váºy? Hay là Viên Thuyên đã để lại manh mối quan trá»ng trên Blog Má»™t Tá»·?
Cô nhìn kỹ, thấy ở góc tá» giấy ảnh có má»™t dấu bưu Ä‘iện rất má», dưới con dấu có má»™t hình vẽ nhá» tá»±a như má»™t kiểu logo, trông na ná như chữ “trungâ€, nom quen quen nhưng Tư Dao không nhá»› ra nó là cái gì.
Cô láºp tức lên mạng tra “Blog Má»™t Tá»·â€,rất dá»… tìm thấy trang web vá» Blog http://www.billionsblog.com. ,chá»§ nhân có đăng ký, nhưng liệu “ O O†và “xem hình vẽ†có phải là số tà i khoản và máºt khẩu không?
Cô thá» nhấp xem, thì xuất hiện lá» báo lá»—i: “Tà i khoản mà bạn tìm, không có!†Äúng thế, O O không thể là số tà i khoản. Ôi, mình ngố tháºt, “O O†chẳng phải là nick name Viên Viên Khuyên Khuyên cá»§a Viên Thuyên là gì?
Tư Dao gõ gõ đầu theo thói quen, rồi nháºp ký tá»± Viên Viên Khuyên Khuyên và o mục tà i khoản , máºt mã thì phiên âm chữ latin “như hình vẽ†= “ru tu†vẫn sai. Câu trả lá»i là “máºt khẩu cá»§a bạn không đúng!†Tuy nhiên, mình đã Ä‘oán đúng, đây là số máºt khẩu.
Tất nhiên cô biết máºt khẩu không thể đơn giản là mấy chữ “như hình vẽâ€. Máºt khẩu chắc chắn có liên quan đến tấm ảnh, hoặc là chÃnh cái logo. Cô lại phiên âm ba chữ “tân Thưá»ng Cốc là “xinshanggu†xem sao.Vẫn sai.
Dùng thẳng ba chữ Tân Thưá»ng Cốc là m máºt khẩu thì quá trá»±c tiếp.Váºy thì có thể là gì? Dù là gì thì vẫn phải liên quan đến Tân Thưá»ng Cốc.
Thoạt nhìn và o tấm ảnh Tân Thưá»ng Cốc nà y, mình sẽ nghÄ© ngay đến Ä‘iá»u gì nhỉ?
Äau thương đến chết
Cô nháºp ngay các chữ phiên âmâ€shangxinzhisi†(Ä‘au thương đến chết). Vẫn sai!
Äau thương đến chết, Ä‘au thương đến chết…cô lẩm bẩm. Rồi lại nhìn con dấu bưu Ä‘iện, suy nghÄ© xem máºt khẩu có thể là gì. Ãnh mắt cô chợt dừng lại ở các con số theo kiểu mã số Ä‘iện báo mà lúc trước xem Ä‘oạn phim kia cô đã ghi lại.
Nháºp lần nà y đã thà nh công!
Tư Dao đã hiểu tại sao Viên Thuyên lại có thể nhá»› được các mã số Ä‘iện báo thể hiện bốn chữ Äau thương đến chết, bởi vì nó chÃnh là máºt khẩu Viên Thuyên dùng để đăng ký blog! Còn con dấu bưu Ä‘iện và logo chữ “trung†sẽ thể hiện Ä‘iá»u gì?
Mã số điện báo.
Cô bá»—ng nhá»› ra, logo chữ “trung†là biểu trưng cá»§a “Truyá»n thông Trung Quốcâ€. Cái lợi cá»§a Ä‘iện báo là ở chá»— có thể đồng thá»i thao tác ở hệ thống bưu Ä‘iện và hệ thống truyá»n thông. Con dấu và logo truyá»n thông ngầm thể hiện mối liên hệ giữa Blog đăng ký và điện báo. Chi tiết nà y khiến ngưá»i ta phải nghÄ© nát óc má»›i lần ra được.
Cô tặc lưỡi tiến và o blog thuần túy cá nhân được bảo vệ bằng máºt khẩu. Ná»™i dung cá»§a blog từ từ trải ra. Äáºp và o mắt cô trước tiên là bốn chữ to Ä‘áºm đỠthắm như máu.
Äau thương đến chết!
Tư Dao cảm thấy má»™t là n khà lạnh trà n và o táºn tim.Thế má»›i biết ấn tượng thị giác vá» chữ viết cÅ©ng có sức mạnh tháºt ghê gá»›m!
Äêm khuya Ä‘ang yên tÄ©nh bá»—ng vang lên tiếng gõ cá»a dồn dáºp. Tim Tư Dao Ä‘áºp mạnh.
“Dao Dao,tôi Lâm Nhuáºn đây mà !â€
Thấy anh em hà o hứng vá»›i cuốn nà y quá, mà Sota chắc do báºn nên chưa Up phần tiếp được, nên Cancer mạn phép đưa lên để má»i ngưá»i cùng thưởng thức!
Last edited by ♥huytuandc♥; 11-08-2008 at 06:28 PM.
|

11-08-2008, 06:29 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 36
Bà máºt cá»§a hang Tháºp Tịch
Phần lá»›n các Ä‘iểm du lịch, nhìn ảnh thì rất đẹp nhưng đến táºn nÆ¡i thì cÅ©ng chỉ vừa phải thôi. Nhưng vùng nà y thì ngược lại, nhìn ảnh đã thấy là quá đẹp nhưng đến đây rồi thì lại thấy nÆ¡i đây đẹp má»™t cách đáng kinh gạc.
Chung Lâm Nhuáºn chụp luôn phong cảnh trước mặt, rồi in ra; thấy đúng như bức ảnh mà Viên Thuyên đã gá»i cho Mạnh Tư Dao.
Nó vẫn khiến ngưá»i ta phải choáng ngợp, vẫn khiến ngưá»i ta có cảm giác rất rõ hình như đã từng nhìn thấy ở đâu đó! Tư Dao nghÄ© ngợi, ba tháng trươc đây lâf đầu tiên cô nhìn thấy cảnh sắc tuyệt đẹp nà y, bên cô còn có sáu bạn đồng hà nh, thế mà đến nay đã có ba ngưá»i vÄ©nh viá»…n ra Ä‘i. Äến giá» cô vẫn không ngá» cái chết cá»§a các bạn cô lại liên quan đến cảnh sÆ¡n thá»§y mỹ lệ nÆ¡i đây, liên quan đến cái hang quan tà i treo thấm Ä‘áºm lịch sá» ngà n năm.
Có lẽ, đây là â€bà máºt†mà Viên Thuyên muốn cho mình biết. Nếu không, tại sao cuói cùng loạt ảnh trên blog ấy lại dẫn bước chân mình Ä‘i dến hang Tháºp Tịch?
“Äây là bức ảnh thứ hai ở trên blogâ€. Lâm Nhuáºn ngẩng đầu nhìn thác nước Ä‘ang đổ từ trên vách núi Niết Bà n xuống, rồi so sánh vá»›i bức ảnh vừa in ra, Ä‘ang cầm trên tay.
“Có má»™t chi tiết nà y em quên chưa nói vá»›i anh: nghe nói nếu vừa uống má»™t ngụm nước suối từ thác nước đổ xuống, vừa thầm ước má»™t Ä‘iá»u, thì ta sẽ được thá»a nguyệnâ€. Tư Dao ngắm là n nước trong vắt, thoáng nghÄ© rồi vục nước uống.
-Quảng cáo nói thế chứ gì? Lâm Nhuáºn khẽ cốc và o đầu Tư Dao. “Mắc lừa má»™t lần vẫn chưa đủ à ?â€
-Nói tháºt nhé, em rất mong có thể nhìn thấy thứ nước có ma lá»±c, rồi uống, rồi ước rằng cso thể trở lại mùa hè năm nay, để tất cả có thể bắt đầu là m lại, sẽ không xảy ra những chuyện kinh hãi kia. – Tư Dao ngáºm ngùi.
Lâm Nhuáºn rất nhạy bén, anh vá»™i gợi sang chuyện khác: Thôi nà o, Tư Dao cứ già u cảm xúc trước cảnh váºt thế nà y, thì Ä‘i cả tuần cÅ©ng chẳng đến được hang Tháºp tịch! Dù ước hay không thì vẫn nên tranh thá»§ uống ngụm nước khoáng thiên nhiên Ä‘i.
Tư Dao gáºt đầu, cúi xuống vốc nước, thầm nghÄ© : Cầu mong tất cả má»i ngưá»i may mắn còn sống sẽ trưá»ng thá». Cô uống nước, nghÄ© lại rốt cuá»™c mình vẫn ước, Lâm Nhuáºn biết thì sẽ cưá»i cho. Cô ngẩng lên nhìn Lâm Nhuáºn, bất giác thấy hÆ¡i run run: ánh mắt nóng bá»ng cá»§a Lâm Nhuáºn Ä‘ang nhìn cô chẳng rõ từ lúc nà o, có Ä‘iá»u, khi bắt gặp ánh mắt cá»§a cô, anh lại cúi xuống uống nước trong lòng bà n tay.
Ngay cái cảnh nà y cũng từng nhìn thấy! Tư Dao chợt kinh hãi. Tại sao lại thế?
Cô nhá»› rằng hôm đó Lâm Mang cÅ©ng lén nhìn cô, sắc mặt cÅ©ng y hệt, mà Lâm Mang lại là má»™t con ngưá»i như thế! Chẳng rõ những gã đà n ông nà y nghÄ© gì nữa.
Có lẽ Hoà ng Dược Sư nói đúng, mình chẳng nên tin bất cứ ai.
Lâm Mang, Tiểu Mạn, Viên Thuyên Ä‘á»u đã lần lượt khiến mình phải thất vá»ng.
Hoà ng Dược Sư nói quá đúng, mình không thể tin bất kỳ ai.
-Äứng trên cây cầu đá nà y, lẽ ra phải nhìn thấy những Thạch khắc ở trên vách núi Niết Bà n. Tư Dao chỉ vá» vách Niết Bà n ở phÃa xa xa.
- Anh nhá»› ra rồi, em đã nói ban ngà y không thể nhìn thấy Thạch khắc, chỉ đến tối má»›i nhìn thấy. Có giải thÃch được không? Lâm Nhuáºn nhìn sang vách Niết Bà n, đúng là không có Thạch Khắc nà o hết.
- Trở vá» chúng tôi đã từng bà n bạc, Tiểu Mạn cÅ©ng đã tra cứu tìm hiểu, không phải tại ban ngà y hay ban đêm, mà là tại hiệu quả cá»§a nước mưa. Mưa ở vùng núi VÅ© Di thưá»ng là mưa axits, rất có thể những chữ đó được tô bằng má»™t thứ chất liệu trong suốt nà o đó, gặp nước mưa sẽ xảy ra má»™t phản ứng hóa há»c, biến thà nh mà u Ä‘á». Chỉ tiếc là Kiá»u Kiá»u đã ra Ä‘i, cô ấy rất siêu vá» hóa há»c, chắc sẽ giải thÃch đâu ra đấy.
Lâm Nhuáºn nói : Váºy thì, rất nhiá»u chuyện ở đây Ä‘á»u là do con ngưá»i tạo ra, kể cả đám loằng ngoằng và những vùng đá đỠnhô ra tạo nên bốn chữ “Äau thương đến chếtâ€. Lát nữa phải ngắm kỹ má»›i được.
Anh đã Ä‘i hết cây cầu đá. Tư Dao nhìn anh từ phÃa sau, thầm nghÄ© : anh ta tÃch cá»±c như thế, liệu có mục Ä‘Ãch nà o khác không?
Ôi, Dao Dao, sao ngưá»i lại tệ thế nà y, sao lại nghi ngá» cả ngưá»i Ä‘ang ở cạnh mình?
Nhưng mình có thể tin được ai nữa?
- Anh nói xem, lúc nãy uống nước suối dưới chân thác nước, anh nghÄ© gì? Tư Dao giả vá» như thuáºn miệng há»i váºy, nhưng cô lại hiểu rằng mình Ä‘a diá»…n “không đạtâ€. Giá mà mình được huấn luyện khả năng ngôn ngữ như kiểu luáºt sư thì tốt biết mấy.
Quả nhiên Lâm Nhuáºn cảm thấy kỳ lạ, anh ngoái lại nói : Äiá»u đó anh cho em biết sao được? Nếu nói ra, Ä‘iá»u ước sẽ mất thiêng thì sao? Nói xong anh cÅ©ng báºt cưá»i.
Tư Dao cưá»i nói: Thì ra, anh khuyên em đừng “mắc lừa†nhưng chÃnh mình vẫn cứ ngấm ngầm ước.
Lâm Nhuáºn nói: Nhưng sau đó anh lại nghÄ© rằng, dù không có căn cứ khoa há»c hay logic gì hết, mình cứ ước má»™t Ä‘iá»u thì cÅ©ng chẳng có hại gì!
-Không nói thì thôi, em cÅ©ng chẳng thiết nghe! Em đâu có là m phóng viên ngà nh giải trÃ. Bà quá, Tư Dao đà nh tung ra bảo bối “muốn bắt thì vá» buông lá»ng đãâ€.
Lâm Nhuáºn bá»—ng dừng lại, nhìn thẳng và o mắt Tư Dao, mấp máy định nói nhưng lại không nói được, anh đà nh cúi đầu, váºn hết can đảm, rồi ngẩng lên..nhưng vẫn không nói nổi má»™t tiếng.
Tư Dao vốn Ä‘ang sẵn sà ng để nghe, nhưng nhìn thấy bá»™ dạng như thế cá»§a anh, cô cưá»i phá lên : Nếu ra tòa mà anh cứ thế nà y, thì biện há»™ mưá»i vụ sẽ thua cả mưá»i má»™t.
Lâm Nhuáºn cưá»i ngượng nghịu : Không đâu. Anh Ä‘ang định nói, tháºt thế; nhưng chỉ sợ nói ra thì Ä‘iá»u ước sẽ mất thiêng.
-Tức là anh đã công nháºn mình mê tÃn!
-Anh bị em là m cho hư ngưá»i rồi. Anh bá»—ng cảm thấy mình hÆ¡i lỡ lá»i. “Thôi được, ừ thì nói váºy, Ä‘iá»u ước cá»§a anh liên quan đến em. Cụ thể là gì, thì tạm chưa nói vá»™i. Chá»› cho má»i chuyện lắng xuống đã, em có thể sống yên ổn vui vẻ, thì anh sẽ cho em biết!â€
Tư Dao cảm thấy bầu trá»i như cà ng xanh hÆ¡n. Cô cúi nhìn và o đầu ngón chân cá»§a mình, mỉm cưá»i.
-ÄÆ°á»£c, em sẽ chỠđể nghe. Cô nói khẽ, khẽ hÆ¡n cả những tiếng lá cà nh nÆ¡i vách núi Ä‘ang xà o xạc.
Chỉ e đến lúc đó em chẳng có hứng để nghe nữa. Lâm Nhuáºn khẽ than, dưá»ng như có chút bùi ngùi.
- Anh tháºt Ä‘a sầu, Ä‘a cảm đấy! Váºy là Tư Dao đã tìm được cÆ¡ há»™i để “trả đũaâ€.
Vì không phải Ä‘i lòng vòng, nên khoảng hai giá» chiá»u hỠđã đến được trước cá»a hang Tháºp Tịch. Lâm Nhuáºn bước lên trước, vén đám đây leo buông kÃn trước cá»a, định và o luôn. Tư Dao đã nhan tay nÃu anh lại “ Anh muốn chết à ?†Vừa nói xong, cô biết ngay là “tháºt chối tai†bèn nói tiếp: Xin lá»—i, em lỡ lá»i, vì em cuống quá. Anh không thể và o.
- Tại sao lại không thể và o? Lâm Nhuáºn giả vá» không hiểu.
- Anh đã hứa, là chỉ đứng chỠở ngoà i, sao lại không giữ lá»i? Tư Dao thấy vẻ mặt cá»§a Lâm Nhuáºn không có vẻ gì là định đùa cả.
-Em nghĩ lại đi, anh có hứa thế đau!
Tư Dao cố nghÄ© kỹ, đúng là lúc đó anh ấy không khẳng định Ä‘iá»u gì. Phải bằng má»i cách ngăn cản má»›i được : Anh Nhuáºn! Tôi rất cảm Æ¡n anh đã Ä‘i cùng, nhưng mong anh đừng là m cho tôi phải tăng thêm gánh nặng tâm lý!
Lâm Nhuáºn sững ngưá»i, kinh ngạc nhìn Tư Dao, không hiểu tại sao cô lại giáºn dữ như thế. Tư Dao hÃt sâu má»™t hÆ¡i, rồi từ tốn dịu dà ng nói : Anh đã biết rồi, những ngưá»i bạn rất quan trá»ng trong Ä‘á»i em, chỉ vì đã và o hang nà y mà lần lượt bá» em ra Ä‘i. Bấy lâu nay anh luôn quan tâm che chở cho em. Có má»™t thứ cảm giác ấm áp..em không muốn mất Ä‘i cảm giác ấm áp ấy, cho dù chỉ là má»™t Ä‘iá»u “có thể xảy raâ€.
Lâm Nhuáºn lặng lẽ ngắm nhìn Tư Dao, đôi mặt đẹp sáng trong Ä‘ang ngấn lệ. Anh thở dà i cúi đầu nghÄ© ngợi, nắm bà n tay cô và nói : Anh muốn và o, vì anh tháºt sá»± lo lắng trong kia tối Ä‘en, rất không an toà n. Và , thá»±c ra anh vẫn không tin má»™t cái hang đá lại có thể liên quan đến những cái chết xảy ra sau đó và i tháng. Rõ rà ng là do những nguyên nhân khác! Em đã nói thế thì anh cÅ©ng không khăng khăng nữa, nhưng em phải hứua vá»›i anh rằng, và o hang cần hết sức tháºn trá»ng, chú ý quan sát xung quanh. Há»… cảm thấy có nguy hiểm thì gá»i và o máy cá»§a anh ngay, anh nhất định sẽ bá» qua quy ước.
Tư Dao cảm động, gáºt đầu. Bà n tay anh Ä‘ang truyá»n sang cô má»™t cảm giác ấm áp không thể từ chối.
Hai ngưá»i hiệu chỉnh tần số cá»§a máy bá»™ đà m cho khá»›p, rồi gá»i thá». Tư Dao nói thêm : Anh phải chịu khó nghiêm chỉnh đấy nhé! Cô cởi già y leo núi, rồi tiến và o hang.
Äèn pin đã báºt sẵn, cô vừa Ä‘i vừa lia đèn khắp xung quanh để phòng bất trắc. Nước dưới chân khá lạnh, dịp nà y đã là cuối thu.
Cái hang lá»›n như thế nà y, cái gá»i là điá»u bà máºt nằm ở chá»— nà o?
Äiá»u nà y cô đã nghÄ© rất nhiá»u. Những tấm ảnh trong blog cá»§a Viên Thuyên, chỉ có ba tấm cuối cùng là chụp cảnh trong hang; Hai tấm trong đó chụp cảnh ao nước dưới chân, không có gì lạ. Tấm còn lại chụp ba cá»— quan tà i treo. Không có đáp án.
Quan tà i Ä‘ang treo cao trên kia, khiến ngưá»i ta cảm thấy phải nghiêm trang sùng kÃnh. Tư Dao bước thêm mấy bước rồi ngẩng lên nhìn. Vẫn là các vệt máu từ quan tà i thấm loang ra tạo thà nh bốn chữ : Äau thương đến chết. Cô thấy bùi ngùi.
Viên Thuyên, cáºu đã đưa ra má»™t câu đố gì váºy? So vá»›i cáºu, mình luôn đần độn kia mà !
Nếu cứ đứng ngẩn ra mãi thế nà y, chi bằng hãy xem lại ba tấm ảnh đã, biết đâu lại có được má»™t gợi ý gì đó. Cô soi đèn pin nhìn kỹ từng tấm ảnh, rồi quan sát xung quanh, mong tìm ra được vị trà Viên Thuyên đã đứng để chụp. Lúc nà y cô lại mong có Lâm Nhuáºn ở bên, Ãt ra cÅ©ng có thể giúp cô quan sát.
-Dao Dao, tất cả vẫn ổn chứ? Hình như Lâm Nhuáºn có “cảm ứng tâm linhâ€, anh đã gá»i và o máy bá»™ đà m, há»i cô.
- Không sao. Anh yên tâm. Em đang cố xác định vị trà đứng chụp ba tấm ảnh.
-Anh khá»i cần nhắc, chắc em cÅ©ng biết cần phải tìm dấu hiệu đặc trưng.
-Äúng thế, nhưng chất lượng ảnh thì không đạt, khó mà nháºn ra đặc trưng gì, nhất là hai tấm ảnh chụp ao nước, chỉ toà n là nước, góc phÃa trong hang thì tối Ä‘en gần như giống hệt nhau, không có gì khác lạ..à …
-Giống hệt nhau-chÃnh là đặc trưng. Hai ngưá»i gần như đồng thanh kêu lên!
Tư Dao nhìn lại tháºt kỹ hai tấm ảnh nà y, phần sáng lên do ánh đèn flash, là nước; góc trong hang thì tối Ä‘en- Ä‘en kịt; bên trái cá»§a má»™t tấm- ká» vá»›i bên phải cá»§a tấm kia.
Äiá»u nà y chứng tá» chúng được chụp từ cùng má»™t vị trÃ, chỉ khác nhau vá» góc chụp.
Tại sao phải nhấn mạnh cái vị trà nà y? Vị trà nà y là chá»— nà o? Khó mà căn cứ và o mặt nước để nháºn biết, mà phải nhằm và o phÃa góc hang tối Ä‘en. Cô cố nhìn tháºt kỹ, thấy ở góc hang, chá»— hÆ¡i cao hÆ¡n mặt nước má»™t chút, có nhô lên má»™t mảng bằng phẳng.
Mặt phẳng ấy trông quen quen. Váºy thì là góc nà o? Rất khó mà xác định. Lẽ, nà o mình chỉ mải xoáy và o hai tấm ảnh nà y? Tấm thứ ba chụp quan tà i treo- có ý nghÄ©a gì Ä‘ay/
Äúng lúc nà y má»™t tiếng “tõmâ€sức vang lên Ä‘ang khi hết tÄ©nh, dạ.
“VÅ©ng máu!†Ừ nhỉ, sao mình lại quên mất nó? Chõ cao hÆ¡n mặt nước ấy, chÃnh là “ao máuâ€.
Cô bước lên, lia đèn pin vá» phÃa góc hang nÆ¡i có “ao máuâ€.
Äúng, là ở đây! Tấm ảnh chụp từ vị trà hÆ¡i xa “ao máuâ€, nên chỉ thấy Ä‘en kịt. Nhưng tại sao Viên Thuyên không đứng gần hÆ¡n để chụp “ao máuâ€? sao phải là m cho phức tạp lên, nhất định bắt mình phải suy Ä‘oán cho ra vị trà nà y? Äây là má»™t cách để “che mắtâ€. Viên Thuyên thể hiện tháºt mÆ¡ hồ, để ngưá»i ta khi xem ảnh, tháºm chà và o táºn hang Tháºp Tịch, cÅ©ng không thể nháºn định mấu chốt cá»§a vấn đỠlà ở “ao máuâ€. Nhưng có phải “ao máu†là mấu chốt không? Tất cả má»›i chỉ là suy Ä‘oán.
-Lâm Nhuáºn! Có lẽ em đã nháºn ra vị trà đứng chụp ảnh. Tư Dao gá»i ra bằng máy bá»™ đà m, tuy nhiên cô chẳng thấy hà o hứng gì, vì “ao máu†khiến cô nhá»› lại bao nhiêu cảnh tượng hãi hùng.
-Viên Thuyên đã từng nói em cá»±c thông minh! Lâm Nhuáºn có ý khen ngợi rất khéo léo.
-Em đã từng kể vỠ“ao máuâ€, anh còn nhá»› không?
-Gì thế? Em cho rằng bà máºt cá»§a hang nà y liên quan đến nó à ? Anh còn nhá»› em đã kể rằng có má»™t con rắn đã nhao lên từ đó. Thứ “nước máu†ở đấy, chắc là do trong nước có khoáng chất gì đó. Có cần anh và o, để cho rắng tấn công anh không?
-Äừng! Em không sợ đâu! Tư Dao nói rắn rá»i, nhưng cô biết mình lại Ä‘ang nÆ¡m ná»›p.
- Nhớ là phải luôn luôn liên lạc với anh.
Trước hết, Tư Dao tìm kỹ phÃa dưới nước. Không thấy gì. Chân cô toà n giẫm lên các hòn đá cứng dưới là n nước lạnh. Cô từ từ bước lại “ao máuâ€, soi đèn quan sát kỹ. Chỉ là đám nước Ä‘o Ä‘á», không nhìn thấy đáy.
Lúc nà y, cái “khả năng†hiện thá»±c gần nhất, chÃnh là nước ở trong “ao máuâ€, có lẽ đó là điá»u bà máºt mà Viên Thuyên nói.
Dao Dao, ngươi có thể là m được, vì ngươi có đủ can đảm! Cô xắn tay áo, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, gần như nhắm mắt, thò tay phải xuống!
“Oa..†nước lục sục dữ dá»™i, cô rút ngay tay lên tức thì. Cẳng tay thấy dinh dÃnh nhÆ¡n nhá»›t…Má»™t con rắn nước! Cô kêu lên, vung tay vẩy mạnh. Con rắn nhà o ngay xuống nước.
-Anh và o ngay đây, Tư Dao! Lâm Nhuáºn đã nghe thấy tiếng kêu cá»§a cô.
-Không! Tư Dao nghiêm giá»ng, chặn ngay. “Chỉ là má»™t con rắn nước, em đã hất nó Ä‘i rồi. Em đã chuẩn bị tinh thần sẽ gặp phải nó.
-Nếu em thấy sợ rồi thì thôi, đừng khám phá “ao máu†là m gì nữa.
-Thế thì chúng ta Ä‘i chuyến nà y công cốc, tay trắng vá» không à ? Tư Dao lấy là m lạ, tại sao Lâm Nhuáºn lại đưa ra ý kiến nà y.
- Em má»™t mình mạo hiểm trong đó, anh rất không yên tâm. Vá»›i anh thì, chuyến Ä‘i nà y không phải là tay trắng, được dịp cùng em..Lâm Nhuáºn lúng túng chẳng biết nên nói thế nà o cho dá»… nghe.
Tư Dao thấy rất vui, quên cả tình thế lúc nà y bốn bá» nguy hiểm rình ráºp, bà máºt vỠ“ao máu†thi chưa tìm ra.
- Thôi nà o, anh tháºt khéo biết chá»n thá»i cÆ¡! Hãy cứ chÆ¡ em Ä‘iá»u rat rõ vỠ“ao máu†đã, rồi hãy hay!
Cô lấy lại hơi, rồi thò tay xuống lần nữa.
Nước không sâu, thò hết cánh tay có thể cố sá» thấy đáy. Äáy toà n là đá nhá». Cô mò má»™t vòng quanh bá» vÅ©ng nước, không thấy có gì lạ, bèn rá» và o phÃa tâm vÅ©ng nước.
Cái gì thế nà y?
Cô rá» thấy má»™t váºt vuông vuông, như bằng cao su. Cô đẩy mạnh. Nó không nặng mấy, đã bị xê dịch. Tay cô lại chạm và o má»™t váºt khác cÅ©ng to na ná và bằng cao su. Tiếp tục mò, thấy tất cả có năm “cục cao su†giống nhau.
- Em..đã mò thấy mấy thứ..ở trong ‘ao máu’! Tư Dao gá»i to.
-ÄÆ°á»£c, thế thì mau ra Ä‘i, anh rất lo cho em! Cứ ngỡ anh ấy sẽ há»i xem nó là thứ gì, nà o ngá» anh ấy vẫn cứ băn khoăn cho mình! Tư Dao vừa nghÄ© vừa lần lượt lấy các “cục cao su†đó lên!
Là thứ gì thế nhỉ?
Äúng lúc nà y Tư Dao nghe thấy “bõmâ€, má»™t tiếng nước vá»ng đến. Từ chá»— không xa mấy.
Rất khihẽ, nhưng quá đủ để cô phải cảnh giác.
Cô lặng Ä‘i. Lẽ nà o trong hang nà y có ngưá»i, hay là dã thú?
Âm thanh đó không going như con rắn nước nho nhỠphát ra.
Cô hiểu rằng, dù là ngưá»i hay dã thú cỡ lá»›n hiện ra thì cô cÅ©ng không được tá» ra hoảng sợ. Tuy nhiên cô đã hoang mang đến cá»±c Ä‘iểm.
Cô hoà n tòan bất động, muốn cố nghe xem có động tĩnh gì không.
Hoà n toà n im ắng.
-Dao Dao mau ra Ä‘i thôi! Xem chừng Lâm Nhuáºn chẳng có “công năng đặc biệt†gì, anh nói câu nà y tháºt không đúng lúc.
Tư Dao lấy hết can đảm bất ngá» xoay ngưá»i lại, lia đèn pin quát “Ai?†đồng thá»i cô dã nhìn thấy má»™t bóng Ä‘en Ä‘ang đứng trong bóng tối cách cô không xa, hầu như bị ánh đèn pin rá»i trúng. Bóng Ä‘en ấy phản ứng cá»±c nhanh, cúi đầu xuống, rồi lao vá» phÃa cô
Tư Dao nháºn ra đó là má»™t bóng ngưá»i.
Hình như y cầm hung khÃ, Ä‘ang vụt và o cô. Cô giÆ¡ tay đỡ, chiếc pin văng Ä‘i. Cô ngả ngưá»i vỠđằng sau, không bị vụt và o mặt, nhưng kẻ ấy đã rất nhanh dùng đôi tay ghìm và o bả vai cô ấn xuống nước. Tư Dao định giÆ¡ tay đánh lại nhưng y váºn sức rất mạnh, cô không sao vươn tay lên được. Cô vá»™i đá thốc và o y, tuy có đá trúng chá»— hiểm nhưng y váºn sức rất mạnh, cô không sao vươn tay lên được. Cô vá»™i đá thốc và o y, tuy có đá trúng chá»— hiểm nhưng vì sức nước đã cản chân, nên cú đá không đủ mạnh, trái lại, cô bị mất trá»ng tâm nên ngã nhà o xuống. Kẻ kia nhân đó tÃm tóc cô và dìm đầu cô xuống nước.
Kẻ ác nhân nà y thực độc đia và ra tay rất nhanh.
Tư Dao vẫn gắng sức vùng quẫy nhưng cô đã ở và o thế thất bại. Kẻ ấy ở tư thế cao hÆ¡n, váºn sức cá»±c lá»›n, cỠđã bị ngáºp trong nước, đã bị uống má»™t ngụm nước, từ há»ng đến ruá»™t gan nóng bá»ng rất khó chịu. CÅ©ng may, khi kẻ ấy bá» má»™t tay ra để lấy các ‘cục cao su’ kia thì Tư Dao váºn sức để nhổm ngưá»i dáºy; đầu và ná»a ngưá»i cô đã ở trên mặt nước. Kẻ đó đà nh lại dùng cả 2 tay để ấn Tư Dao, lần nà y y váºn hết sức mạnh cẳng tay ghì và o gáy cô, ghìm đầu cô chìm trong nước.
Cô gắng sức chống lại và i lần, nhưng vì ngạt thở nên tứ chi rã rá»i bất lá»±c. Lẽ nà o mình lại phải bá» mạng vô lý như thế nà y được?
Cái gá»i là bà máºt cá»§a Viên Thuyên là thế nà y hay sao?
Mắt cô tối sầm, những đốm ‘đom đóm mắt’ lấp lóe, sau đó là mà n tối tháºt sá»±.
Bá»—ng cẳng tay ghì cổ Tư Dao lá»ng ra, cô vùng ngay dáºy theo bản năng. Trước mặt thấy má»™t quầng sáng, rồi nghe thấy tiếng Lâm Nhuáºn gá»i: “Dao Dao!â€
Tư Dao vá»™i kêu lên: “Cẩn tháºn, có ngưá»i!â€. Trong ánh sáng yếu á»›t chỉ còn kip trông thấy bóng Ä‘en vừa rồi vòng qua Ä‘oạn vách hang, chay ra phÃa cá»a hang, đúng lúc ấy Chung Lâm Nhuáºn lại tiến và o theo vách hang bên kia, “như 2 múi giỠđối xứng nhauâ€, bởi thế y không bị ánh đèn pin cá»§a anh chiếu đến.
Nhưng Lâm Nhuáºn cÅ©ng cảm thấy hình như có ai vừa lướt qua. Nghe thấy Tư Dao hô lên “hắn chạy ra cá»a hangâ€, anh bèn ngoảnh lại, chần chừ giây lát, anh vẫn quay vá» phÃa Tư Dao: “Em không bị thương tÃch gì chứ?†Tư Dao nói ngay: “Mau Ä‘uổi theo hắn!†Lâm Nhuáºn vá»™i quay ra phÃa cá»a hà ng để truy Ä‘uổi.
Tư Dao rất nóng lòng muốn biết kẻ tấn công mình là ai. Cô dốc hết sức lá»™i nước chạy xuống được má»™t ná»a dốc núi, và nhìn thấy má»™t ngưá»i mặc bá»™ đồ ngụy trang chạy biến và o má»™t cách rừng.
“Lâm Nhuáºn đừng Ä‘uổi nữa!â€
Lâm Nhuáºn dừng lại, anh biết không thể nà o Ä‘uổi kịp kẻ kia. Anh lại vá»™i chạy vá» phÃa cá»a hang gá»i to: “Em sao thế?†Lên đến nÆ¡i, anh ái ngại nhìn Tư Dao má»™t lượt từ đầu đến chân. Lúc nà y Tư Dao má»›i nhá»› ra sau cuá»™c váºt lá»™n giằng co vừa rồi, chắc mình trông rất thảm hại. Cô cưá»i: “Trông chẳng khác má»™t đóa phù dung má»›i ngoi lên khá»i nước, lấm lem phải không?â€
“Ôi, thế mà em vẫn còn đùa được? Vừa rồi nếu anh và o cháºm má»™t bước thì đó phù dung nà y đã là m tan rồi!†Lâm Nhuáºn rút chiếc khăn mặt ra đưa cho Tư Dao.
Bây giá» Tư Dao má»›i nhá»› ra rốt cuá»™c Lâm Nhuáºn vẫn và o hang. Cô tái mặt: “Thế là … anh không chịu nghe lá»i, sao anh lại và o hang?â€
Lâm Nhuáºn bình thản nói: “Anh không thể tại vì má»™t thứ ‘có thể xảy ra’ mà không Ä‘i cứu má»™t thứ ‘tất nhiên’; chẳng lẽ anh cứ đứng ngoà i, bá» mặc em chống cá»± vá»›i kẻ kia?â€
Sá»± ngá»t ngà o và xúc động trà n ngáºp lòng Tư Dao. Món nợ ân tình nà y, mÃnh sẽ trả anh ấy thế nà o đây? Chỉ e chưa kịp Ä‘á»n đáp thì cả hai đã lần lượt phải ra Ä‘i.
NghÄ© đến đây mắt cô ươn ướt. Chắc Lâm Nhuáºn cÅ©ng Ä‘oán được tâm trạng cá»§a Tư Dao, anh đặt tay lên đôi vai cô, ngắm nhìn khuôn mặt đẫm nước cá»§a cô dịu dà ng nói: “Tư Dao đừng nghÄ© lan man. Äi cùng em là sá»± lá»±a chá»n cá»§a anh; Anh biết mình Ä‘ang là m gì. Anh rất hiểu có rá»§i ro và có cả những thứ mà anh được. Anh muốn nói vá»›i em rằng, cà ng gần em anh cà ng nháºn thấy có những sá»± việc xảy ra trong cuá»™c sống cá»§a chúng ta không đơn thuần là sá»± lá»±a chá»n nữa, mà nó là sá»± thôi thúc cá»§a cảm giác. Ngay từ lần đầu gặp em, anh đã có cảm giác nà y. Nó khiến cuá»™c sống cá»§a anh bị thay đổi hoà n toà n. Anh đã từng kháng cá»±, gắng để cho mình chỉ mải mê công tác, Ä‘i sá»›m vá» muá»™n, để tránh gần em nhiá»u hÆ¡n. Nhưng đã có vô số việc xảy ra vá»›i em mà em vẫn cứng cá»i chống đỡ, khiến anh không thể không nhìn lại chÃnh mình, để cho trái tim anh dẫn dắt má»i hà nh động cá»§a mìnhâ€.
“à anh là con ngưá»i em tháºt là quá rắc rối, đúng không?†Khóe môi Tư Dao run run, suýt nữa thì cô òa khóc.
Lâm Nhuáºn hÆ¡i hoảng, vá»™i nói: “À, tại anh vụng nói, anh cưa nói cho rõ, ý anh là …â€
“Kìa, em đùa anh đấy! Em rất thÃch nghe anh nóiâ€. Tư Dao mỉm cưá»i, nhưng đôi mắt cô lại trà o lệ. Äã rất lâu, lâu lắm rồi cô không có được cảm giác hạnh phúc trà n đầy như thế nà y.
Lâm Nhuáºn cầm chiếc khăn trong tay Tư Dao, lau nước mắt và mái tóc cho cô. Tư Dao báºt cưá»i: “Kìa, em lại không biết tổng vệ sinh cho mình chắc?â€
“Anh đã có ‘mưu đồ’ từ lâu, nay má»›i có cÆ¡ há»™i, em phải cho anh được hưởng thụ chứ!†Lâm Nhuáºn cÅ©ng báºt cưá»i, đưa lại chiếc khăn cho Tư Dao.
Gió thổi mạnh, khiến Tư Dao rùng mình mấy lần. Lâm Nhuáºn lục trong túi xách du lịch đặt dưới đất, lấy ra chiếc quần thể thao và chiếc áo phông cho Tư Dao: “Em và o trong hang thay Ä‘i, kẻo ngưá»i ướt sÅ©ng thế nà y rất dá»… cảm lạnh!â€
“Äi leo núi mà anh còn mang theo quần áo sÆ¡-cua à ?†Tư Dao rất ngạc nhiên.
“Anh đã chuẩn bị khá tỉ mỉ cho chuyến Ä‘i nà y. Vì biết trong hang Tháºp Tịch có nước, thà cứ mang thêm quần áo, thừa còn hÆ¡n thiếu,. Äã thấy là được việc chưa?†Tháºt hiếm khi thấy Lâm Nhuáºn đắc ý như thế
Tư Dao đón lấy, cưá»i nói “Mặc bá»™ đồ thùng thình nà y và o, thì em có thể hip-hop rồi đây! Anh chá» thêm chút nữa, em sẽ vòng và o xem mấy cái ‘cục cao su’ đó có còn hay không. Vì anh và o kịp thá»i, cho nên chưa chắc hắn đã lấy Ä‘iâ€.
â€œÄÆ°á»£c! Anh cÅ©ng Ä‘ang mong ‘bà máºt’ cá»§a Viên Thuyên được công bố!â€
Má»™t lát sau Tư Dao từ trong hang Ä‘i ra, đã thay bá»™ đồ rá»™ng thùng thình cá»§a Lâm Nhuáºn, trên tay là năm ‘cụ cao su’, vẻ mặt rất băn khoăn “Lạ tháºt, hắn không lấy Ä‘i má»™t cục nà oâ€.
Sắc mặt Lâm Nhuáºn trở nên nặng ná»: “Tức là hắn không há» quan tâm đến cái ‘bà máºt’ nà y, mà là cố ý hại em. Em có ngá» ngợ hắn là kẻ đã đột nháºp phòng em hồi ná» không?â€
“Không có vẻ giống ‘têm trôm’ ấy. Tên ấy có ngưá»i thấp bé, còn tên nà y thì cao hÆ¡n nhiá»u. Nếu hắn định hại em, thì đâu cần mò đến táºn đây? Chắc hắn đến vì cái Ä‘iá»u ‘bà máºt’ cá»§a Viên Thuyên â€
“Nhưng Viên Thuyên là m việc rất tháºn trá»ng kÃn kẽ, thiết láºp rất nhiá»u ‘rà o cản’, còn ai có thể biết ‘bà máºt’ ấy, nhất là nó lại ở ngay trong hang Tháºp Tịch nà y?â€
Tư Dao đặt các khối ‘cao su’ xuống đất, nói “Nhưng nếu xét từ góc độ khác, liệu có phải Viên Thuyên cảm thấy có kẻ Ä‘ang muốn biết vỠ‘bà máºt’ nà y, nên cô ấy má»›i tháºn trá»ng như thế?â€
“Thế thì em xem nó Ä‘i. Anh sẽ tránh Ä‘i, sẽ không nhìn, không há»i…†Lâm Nhuáºn quay ngưá»i bước Ä‘i tháºt
“Nà y nà y, anh đừng tếu nữa, được không?â€
Lâm Nhuáºn đáp: “Anh nói tháºt đấy! Viên Thuyên đã dặn là ‘bà máºt’ chỉ dà nh cho em xem!â€
“Chưa từng thấy ai máy móc như anh! Bây giá» thì lại khác, anh đã và o hang rồi, anh là má»™t trong những ngưá»i ‘bạn chung hoạn nạn’ cá»§a em, dù không muốn xem thì em cÅ©ng ép anh phải xem!†Tư dao nói ráo riết.
Lâm Nhuáºn gượng cưá»i, quay lại. Tư Dao nói: “Em cảm thấy đây là những cái túi bằng cao su, bên trong chứa cái gì đó…â€
“Có vẻ là thế. Xem nà y, giữa túi và váºt trong đó như là còn có khoảng trống, ở mép thì có vết dán nóng. Bên ngoà i lại được phá»§ má»™t lá»›p sáp chống thấm nhưng không Ä‘á»u lắm, không có vẻ nhà nghá»â€. Lâm Nhuáºn sá» nắn má»™t cái túi, ròi lục tìm con dao nhÃp đưa cho Tư Dao: “Cẩn tháºn đấy, anh đã mở lưỡiâ€.
Tư Dao cầm dao, tháºn trá»ng rạch má»™t đưá»ng ở mép túi. Äúng, lá»›p bá»c ngoà i là cao su, bên trong là má»™t váºt mà u sáng. “Hình như là mấy tá» giấy…†Tư Dao rạch hẳn má»™t đưá»ng dà i rá»™ng. Hai ngưá»i nhìn thấy má»™t xếp tiá»n 100 đồng nhân dân tệ.
Hai ngưá»i Ä‘á»u kinh ngạc. Chẳng lẽ, đây chÃnh là cái bà máºt ấy?!
Những tưởng nó sẽ liên quan vá»›i “Äau thương đến chếtâ€, ai ngá» lại chỉ là tiá»n?
Tất nhiên là rất nhiá»u tiá»n.
“Nhìn ang áng, túi nà y phải chứa đến và i vạn đồng. Năm túi, phải và o khoảng 30-40 chục vạn. Chưa giá» là ‘đổi Ä‘á»i’ thì vẫn cứ rá»§ng rỉnh chán!†Lâm Nhuáºn moi ra má»™t tá» sÆ¡ lên ánh nắng, nhìn rõ chư in chìm và sợi dây bảo hiểm “Äúng là tiá»n tháºt!â€
Má»™t cảm giác “quá á»›n lạnh†trà n đến, Tư Dao lạnh lùng há»i “à anh là gì váºy?â€
Lâm Nhuáºn thản nhiên nhếch mép cưá»i: “Tiá»n nà y thuá»™c vá» chúng taâ€
“Gì thế? Anh…†Tư Dao không dám tin ở tai mình nữa. Con ngưá»i nà y…
“à anh là … sao anh lại may mắn đến thế nà yâ€
“Ôi! Anh đùa đấy! Coi như đã ‘trả đũa’ được emâ€. Lâm Nhuáºn cưá»i rất vui vẻ, anh giáºt giáºt tóc Tư Dao trêu đùa! “Căn cứ và o tÃnh cách cá»§a Viên Thuyên, thì chắc chắn cô ấy phải dặn dò em xá» lý đám tiá»n nà y như thế nà oâ€.
Tư Dao áp tay lên ngá»±c, cưá»i “Äùa ác tháºt! Em quên mất đây là chà ng luáºt sư, giả vò lừa cứ y như tháºt!†Cô cúi xuống thò ngón tay lần tìm, quả nhiên moi ra má»™t phong thư: “Thân gá»i Tư Daoâ€.
Ngà y 2 tháng 9 năm 2005.
Tư Dao thân yêu,
Khi cáºu Ä‘á»c được thư nà y, thì chắc mình không bao giá» gặp lại cáºu nữa. Nhưng mình vẫn muốn nhá» cáºu má»™t việc, vì cáºu là ngưá»i thông minh nhất, tốt nhất, và cứng cá»i nhất trong số các bạn thân cá»§a mình. Cáºu có thể Ä‘á»c được thư nà y, chứng tá» mình không há» khoa trương khi đánh giá vá» cáºu.
Những cái túi nà y chứa cả thảy 350.000 đồng nhân dân tệ, toà n bá»™ số tiá»n mình đã dà nh dụm được trong mấy năm công tác. Nhá» cáºu giao cho cha mẹ mình.
Cáºu mãi mãi là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a mình, hãy nâng niu những năm tháng tốt đẹp đáng nhá»› cá»§a chúng ta. Cáºu vẫn nên là cáºu, mãi mãi là cáºu. Äừng há»c theo mình.
Love
Viên Thuyên.
Nước mắt lại tuôn trà o. Lâm Nhuáºn muốn khuyên nhá»§ cô, nhưng anh biết, đối mặt vá»›i hiện thá»±c, con ngưá»i ta tháºt khó tránh khá»i xúc động. Anh ngồi yên để Tư Dao gục và o ngá»±c anh mà khóc, và nghỉ ngÆ¡i.
|

11-08-2008, 06:30 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 37
Tình yêu đến
Em không thể hiểu nổi, tại sao Viên Thuyên phải thiết kế khéo léo tinh vi, nà o là blog, nà o là ảnh, nà o là núi cao hang sâu bà hiểm…chỉ vì muốn nhá» em chuyển tiá»n cho cha mẹ? Äứng bên đưá»ng, tư Dao lẩm bẩm nói vá»›i Lâm Nhuáºn.
Lâm Nhuáºn vẫy tắc xi. Anh đưa mắt ra hiệu cho Tư Dao đừng nên nói nữa.
Mẹ cá»§a Viên Thuyên- bà Ngụy Dung Bình ra mở cá»a. Äiá»u là m cho Tư Dao thấy tháºt khs hiẻu là , khi trông thấy cô bà không những không tá» ra ngạc nhiên, trái lại bà còn thở phà o nhẹ nhõm và mỉm cưá»i. Bà chỉ hÆ¡i mất tá»± nhiên khi nhìn thấy Lâm Nhuáºn Ä‘i sau cô.
Hay là hỠđã biết mình đến để giao tiá»n cho há»?
Tư Dao nói rõ mục Ä‘Ãch, rồi giao chiếc cặp có khóa mã số cho cha mẹ Viên Thuyên. “Bạn ấy là ngưá»i con rất hiếu thảo. Bức thư Viên Thuyên viết cÅ©ng ở trong nà y. Thư viết cho cháu, nhưng vì có ghi rõ số tiá»n nên cháu muốn hai bác nên Ä‘á»c. Toà n bá»™ số tiá»n ở trong nà y. Thá»±c lòng, cháu thấy hÆ¡i kỳ lạ, tại sao bạn ấy không trá»±c tiếp đưa cho hai bác…
Cả hai ông bà đá»u rá»›m nước mắt. bà Dung Bình vá»™i lau nước mắt. Cha Viên Thuyên- ông Viên Quốc Thắng, nói “Chẳng giấu gì cháu, chung tôi đã biết rồiâ€.
Tư Dao và Lâm Nhuáºn đưa mắt nhìn nhau thế nà y là thế nà o?
Lúc nà y Tư Dao cung nháºn ra hai ông bà cùng đưa mắt nhìn nhau.
“Äây là thư Viên Thuyên gá»i cháu. Trước khi ra Ä‘i, nó cÅ©ng viết thư cho hai bác, nói là sá»›m muá»™n gì cháu cÅ©ng sẽ đưa tiá»n đến. Bao giá» cháu đến đây, thì hai bác sẽ giao cho cháu.†Ông Viên Quốc Thắng đưa phong thư cho Tư Dao.
Ôi, Viên Thuyên lại là m gì thế nà y?
Tư Dao đón lấy, phong bì không đỠ“Thân gá»i Tư Dao…†nhưng có má»™t hà ng chữ cái và chữ số viết liá»n LW586136697400C.
Lại là thứ máºt mã gì váºy, mình sẽ giả mã thế nà o đây?
Bên trong là má»™t tấm ảnh . Khá»i phải bà n, tất nhiên lại là ám hiệu. Nhưng cô nhìn kỹ, rồi thấy thất vá»ng, vì nó chỉ là tấm ảnh chụp cáºn cảnh vỠ“ao máu†trong hang Tháºp tịch.
Không! Thế nà y thi sai thứ tá»± : tiá»n giấu ở “ao máuâ€, sau khi cha mẹ Viên Thuyên nháºn được tiá»n, thì má»›i gioa cho mình tấm ảnh nà y theo “chỉ thịâ€. Bước tiếp theo tại sao lại quay vỠ“ao máu?†Viên Thuyên Thứ biết trong đó đã không còn thứ gì nữa kia mà ?
Hay là , “ao máu†vẫn còn chứa bà máºt? Nhưng nếu đúng là thế thì tại sao không cho biết cùng vá»›i 350.000 nhân dân tệ? Äi núi VÅ© Di hà ng ngà n cây số, đâu phải như Ä‘i dạo chÆ¡i?
Lúc cô chà o há» ra vá» , bà Dung Bình chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì Ä‘s bèn gá»i vá»›i lại : cháu Dao Dao! Mấy hôm trước hai bác nháºn được bức thư từ nước ngoà i gá»i đến, ngá» rằng đó là thư cá»§a Viên Thuyên. Hai bác không biết ngá»i ngữ, phiá»n cháu Ä‘á»c há»™ xem thứ viết những gì?â€
Bác trai đưa bức thư đó cho Tư Dao, cô lướt nhìn rồi nói ngay “ Äây là tá» thông báo cá»§a luáºt sư cá»§a Viên Thuyên, nói rằng Viên Thuyên xin sang định cư ở Canada đã được chấp nháºnâ€.
Cả hai ông bà đá»u trố mắt: Canada? Sao chúng tôi chưa há» thấy nó nói đến bao giá»?
Tư Dao cÅ©ng thấy chưng há»ng, cô nghÄ© “ngay tôi còn không biết thì hai vị là m sao biết được!
Viên Thuyên thá»±c là bà hiểm. cáºu Ä‘ang là m gì thế nà y? Mình không thể theo kịp tư duay cá»§a cáºu nữa rồi.
Em cảm thấy mình như má»™t cô gái ngá»› ngẩn Ä‘ang Ä‘uổi theo gió. Äịnh tóm cái Ä‘uổi cá»§a gió, rốt cuá»™c chỉ là con số không!- Tư Dao nói vá»›i Lâm Nhuáºn, giá»ng ai oán.
Lâm Nhuáºn cưá»i: Nếu sá»›m biết thế thì lúc đầu nên nghe lá»i anh, nuốt luôn 350,000 đồng, tà ra cÅ©ng chẳng phải là con số không!
Nà y, em Ä‘ang nói chuyên đứng đắn! Em thấy mình hÆ¡i mất phương hướng. Mình Ä‘ang là m gì, mình định là m gì thế nà y? Mình chỉ nhằm hoà n thà nh ‘ý nguyện’ cá»§a Viên Thuyên hay sao? Tất nhiên em rất vui lòng giúp bạn, nhưng vẫn cảm thấy hình như trước mắt chúg nta còn có những việc cấp bách hÆ¡n phải là m. Và dụ, tay Lâm Mang tệ hại kia vẫn Ä‘ang nhởn nhÆ¡ sống ở miá»n Hoa nam ; bà máºt vá» bốn chữ “Äau thương đến chết†vẫn Ä‘ang chôn chặt; kẻ nà o đã theo dõi em? Có phải em bị hồn ma cá»§a Viên Thuyên, Kiá»u Kiá»u bao vây không? Tất cả, Ä‘á»u như những nẻo đưá»ng xa thẳm dẫn đến cá»§a ải sinh tá»! Anh thấy đúng không?
Lâm Nhuáºn khẽ gáºt đầu : Em nói Ä‘á»u đúng cả. Nhưng vẫn cứ băn khoăn, tại sao Viên Thuyên phải thiết kế bà i bản và rắc rối như thế? Tại sao không thể nói tất cả vá»›i em má»™tl ần, cứ bắt em phải lần mò tìm kiếm, chạy Ä‘i chạy lại? Chỉ còn cách giải thÃch duy nhất, Ä‘iá»u bà máºt Ä‘ang đợi em khám phá sẽ kinh khá»§ng hÆ¡n hẳn số tiá»n kia! Cô ấy cần em bảo đảm bằng hà nh động thá»±c tế: má»™t là em đáng tin cáºy, hai là em có đủ can đảm và trà tuệ.
Anh xin nói thêm rằng, xét tất cả các hiện tượng, cho thấy Viên Thuyên có khả năng là mấu chốt để giải đáp má»i vấn đỠbức xúc kia. Trong số các bạn em đã ra Ä‘i, thì chỉ Viên Thuyên là ngưá»i tháºt sá»± có linh cảm rằng mình sẽ chết. Cho nên cô ấy đã gá»i quà tặng, gá»i blog, và nhiá»u bức ảnh. Liệu có phải cô ấy đã hiểu vỠ“Äau thương đến chết†không? Mặt khác, tÃnh cách và tác phong là m việc, đầu óc thì tỉnh táo, khó mà tin rằng cô ấy dã nảy sinh tình ái vá»›i Lâm Mang. Liệu trong chuyện đó có những ẩn tỉnh mà chúng ta mãi mãi không thể biết không/ Còn má»™t Ä‘iểm nghi vấn nữa: tại sao sau khi Viên Thuyên chết, thì trên QQ cá»§a em bắt đầu có “bầy ma quá»· nhảy muaâ€, rồi bắt đầu có kẻ theo dõi, có kẻ đột nháºp phòng em? CÅ©ng không loại trừ các hiện tượng kinh dị, liệu có phải…Nhưng quả là hoang đưá»ng, khó tin: liệu có phải Viên Thuyên trước khi chết đã để lại manh mối cho em, và sau khi chết cÅ©ng có ý muốn giao lưu vá»›i em? Lâm Nhuáºn cầm cốc cà phê uống cạn má»™t hÆ¡i.
-Váºy thì sau đây em phải là m gì? Lại Ä‘i hang Tháºp Tịch à ? Em đã thấy chán rồi- Tư Dao cảm thấy thể xác và tinh thần Ä‘á»u má»i mệt thá»±c sá»±.
-Cứ gì em, mà ngay anh má»›i Ä‘i má»™t lần đã thấy quá ‘thá»a mãn’ rồi, nhất là lại biết rằng trong đó luôn có kẻ rình ráºp tấn công em! Nhưng nếu lại Ä‘i nữ để có thể biết rõ toà n bá»™ đáp án, thì cÅ©ng được. Tất nhiên em nên cân nhắc tình hình ở công ty, rồi hãy quyết định. Dù dao chung ta cÅ©ng không phải các nhà thám hiểm chuyên nghiệp, anh không muốn em bị Ä‘uổi việc.
Tư Dao gáºt đầu : Vâng, thé thì để cuối tuần hãy Ä‘i. Hai tháng lương vừa qua em nướng cả và o tiá»n vé máy bay rồi. Phải Ä‘i vá»›i em, anh cÅ©ng vất tháºt. Hay là lần nà y anh đừng Ä‘i nữa, em nhá»› là trước kia anh vẫn phải là m cả ngà y cuối tuần…
Lâm Nhuáºn nhìn thẳng và o mắt Tư Dao. Mãi đến lúc cô thấy máºt tá»± nhiên, đưa tay bịt mắt anh, anh má»›i cưá»i : nếu em lại muốn là m má»™t đóa “phù dung má»›i ngoi lên mặt nước†thì anh sẽ không Ä‘i nữa, được chưa?
Hai ngưá»i Ä‘ang cưá»i đùa thì Quách Tá» Phóng đẩy cá»a bước và o, trong anh có vẻ không vui. Nhìn thấy hai ngưá»i, anh láºp tức nói oang oang: Cuối tuần, hai vị bà máºt hà nh động, Ä‘i du ngoạn non xanh nước biếc chứ gì? Sao không bảo tôi má»™t câu, khiến tôi tìm hết hÆ¡i. Tôi cứ như trâu húc mả sưu tầm tư liệu vá» Viên Thuyên,nà o ngá» tổng biên táºp biết, ông ấy xạc cho má»™t mẻ, trách rằng không chuyên tâm và o nghiệp vụ.
Tư Dao và Lâm Nhuáºn đã bà n bạc, không muốn cho nhiá»u ngưá»i biết vá» chuyến Ä‘i hang Tháºp Tịch và vấn đỠtiá»n nong, nên cả hai đà nh giả vá» tỉnh bÆ¡. Tư Dao nói: Anh đã bảo là báºn Ä‘i Cung thể dục thể thao công nhân ở Bắc Kinh dá»± há»™i thi ca hát, nên chúng tôi đâu dám là m phiá»n anh.
-Hai vị đi đâu những hai ngà y?
-Æ kìa, anh vừa nói Ä‘i ngao du sÆ¡n thá»§y, chúng tôi Ä‘i tua du lịch ở núi Hoà ng SÆ¡n hai ngà y. Gần đây thần kinh tôi quá căng! Tư Dao đà nh bị ra váºy.
Rõ rà ng là Tá» Phóng không tìn, anh cưá»i nhạt chỉ và o Lâm Nhuáºn : hiá»n đệ Lâm Nhuáºn đã vá» là m việc công để giải quyết việc riêng chứ gì?
Việc công việc riêng gì thế? Chuyện cá»§a Tư Dao, chÃnh là việc riêng cá»§a tôi.- Anh bá»—ng nghiêm nghị nói: Tôi chưa kịp nói để anh biết..tôi…đã yêu Tư Dao!
Căn phòng bá»—ng lặng ngắt như tá», đến ná»—i có thể nghe thấy bước chân cá»§a Lịch thu và con mèo Linda Ä‘ang bước xuống cầu thang.
Tư Dao hoà n toà n không thể ngá» Lâm Nhuáºn lại bá»™c tá»™ tiếng tÆ¡ lòng thẳng thắn như thế nà y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên cô có thể cảm nháºn tình cảm ấy trong thá»i gian vừa qua nhưng hai ngưá»i cÅ©ng chưa từng trá»±c tiếp bà y tá», nên lúc nà y nghe nói thê cô vẫn thấy rất đột ngá»™t. Niá»m vui bất ngá» khiến đôi mắt cô ươn ướt.
Khi cô đang rất khao khát tình yêu, thì tình yêu đến.
Tá» Phóng cÅ©ng sá»ng sốt, đỠđẫn trước lá»i tuyên bố bất ngá» cá»§a Lâm Nhuáºn. Hai tay anh giÆ¡ lên là m động tác “đầu hà ng†: Tôi không có ý kiến gì…không sao, hai ngưá»i đâu có cần tôi phê chuẩn, đúng không? Nói xong anh quay ngưá»i lên cầu thang, suýt nữa thì va phải Lịch Thu Ä‘ang Ä‘i xuống.
“Hay quá, tôi rất mừng cho hai ngưá»i. Thá»±c ra tôi luôn cảm thấy hai ngưá»i rất đẹp đôi, nếu tôi có “Chứng chỉ nghiệp vụ bà mối†thì tôi đã vun cho hai ngưá»i từ lâu!†Lịch thu rất có tà i giải tá»a các tình thê khó xá».
TỠPhóng lại theo Lịch Thu đi xuống: Cô giáo Lịch Thu ạ, tôi thấy lo cho cô đấy, vì kể từ nay cô sẽ phải chuẩn bị thêm một suất ăn tối.
Lúc nà y Tư Dao má»›i tháºt tỉnh táo trở lại, cưá»i nói: Anh Tá» Phóng không biết à : Lâm Nhuáºn đã tranh vá»›i tôi thức ăn cá»§a chị Lịch Thu từ lâu, và còn quá đáng hÆ¡n cả tôi: ăn bữa tối đã đà nh, lại còn lấy phần Ä‘em Ä‘i để ăn bữa trưa hôm sau nữa kia.
Hoà ng Dược Sư: Xin chúc mừng bạn, chúc mừng hạnh phúc! Là má»™t ngưá»i từng trải đầy minh thương tÃch, tôi chúc mừng bạn. Tìm được tình yêu tháºt sá»± đâu phải chuyện dá»…!
Yêu Yêu: Cảm ơn anh, tuy nhiên, tôi vừa vui lại vừa buồn.
Hoà ng Dược Sư: Why? (tại sao)
Yêu Yêu: Vì anh ấy đã tháp tùng tôi đi và o cái hang khốn khiếp ấy.
Hoà ng Dược Sư: Thế thì sao?
Yêu Yêu: Anh ấy cÅ©ng sẽ “Äau thương đến chết†như tôi.
Hoà ng Dược Sư: Chỉ cần bạn luôn tốt với anh ấy, thì anh ấy sẽ không đau thương mà chết đâu!
Yêu Yêu: Tôi luôn cảm thấy sẽ là vô Ãch, không thể là m gì nổi; chạy ngược chạy xuôi mãi mà vẫn hoang mang không biết đâu mà lần.
Hoà ng Dược Sư: Sẽ không thể là nhá»c nhằn rồi thà nh công cốc!
Yêu Yêu: Nếu là bạn chắc bạn cÅ©ng sẽ tức Ä‘iên, vì Ä‘iá»u bà máºt ấy chỉ là 350,000 nhân dân tệ.
Hoà ng Dược Sư: Nếu bạn không thiết thì cứ gá»i cho tôi, nhưng phải đổi thà nh đô-la kẻo ở chá»— tôi không thể tiêu được.
Yêu Yêu: Nói dá»… nghe nhỉ? Äó là tiá»n Viên Thuyên để lại cho cha mẹ.
Hoà ng Dược Sư: Lạ nhỉ? Sao lại phải phức tạp như thế?
Yêu Yêu: Không rõ nữa. Nhưng cũng may, tôi lại có được một manh mối nữa.
Hoà ng Dược Sư: Có lẽ, Ãt ra cÅ©ng lại được 350,000 nữa!
Yêu Yêu: Chỉ e sẽ không đơn giản như thế đâu. Tuần sau tôi lại Ä‘i hang Tháºp Tịch, vẫn có anh chà ng Ä‘iển trai tháp tùng!
Hoà ng Dược Sư: Phải hết sức tháºn trá»ng đấy!
Yêu Yêu: Nà y, tôi nhá»› rằng bạn nhắc tôi phải tháºn trá»ng vá»›i má»i ngưá»i xung quanh. Vá»›i anh ấy thì có cần tháºn trá»ng không?
Hoà ng Dược Sư: Äiá»u nà y quá nhạy cảm, tôi xin từ chối trả lá»i.
Yêu Yêu: Thuốc đắng thì má»›i dã táºt. Cứ nói Ä‘i!
Hoà ng Dược Sư: Tháºt sá»± không thể nói. Bạn cần tá»± mình phán Ä‘oán. Tôi chỉ có thể chân thà nh chúc bạn hạnh phúc và gặp nhiá»u may mắn.
|

11-08-2008, 06:31 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 38
Bà máºt cá»§a hang Tháºp Tịch
Số em tháºt may, hai lần cuối tuần Ä‘á»u Ä‘i ngao du sÆ¡n thá»§y, và o động tối om, và còn thò tay và o nước đỠlòm- Tư dao rá»i đèn pin và o mặt nước “ao máuâ€.
Thế thì lần nà y hãy để anh thá» xem có hên hay không. Lâm Nhuáºn đã xắn tay áo từ lúc nà o, không đợi tư Dao can ngăn, anh thò luôn tay xuống.
Má»™t tiếng “òa†khiến anh rụt tay lại. Xem chừng con rắn nước đã coi ao máu nà y là nhà nó rồi! tất cả diá»…n ra rất nhanh, Tư dao chưa kịp nói “cẩn tháºn có rắnâ€.
Yên âm, trước đó anh vẫn nhá»› là có rắn, nên không giáºt mình gì hết. Mong sao đây là lần cuối quấy quả giấc má»™ng cá»§a tiên sinh rắn! Lâm Nhuáºn lại thò tay xuống.
Vì đã bị tấn cống lần trước nên thỉnh thoảng Tư Dao vẫn lia đèn ra các vùng tối xung quanh, rất sợ lại có kẻ “vồ mồiâ€!
Chúng ta đã chuẩn bị đẩy đủ cả, lần nà y sẽ không thể có ngưá»i lò dò đến – Lâm Nhuáºn biết ná»—i lo lắng cá»§a Tư Dao. Äúng là lần nà y hỠđã là m nhiá»u việc để giữa an toà n. Trước hết há» không Ä‘i và o ngà y cuối tuần, mà là xuất phát từ công ty cá»§a mình và o ngà y thứ năm, táºp kết ở nhà ga xe lá»a. Há» mua vé chằng đưá»ng ngắn, rồi lên tà u; khi tùa chưa chuyển bánh thì há» lại xuống, Ä‘i ra khá»i ga theo cá»a chuyển hà ng hóa, rồi lên tắc-xi phóng ra sân bay. Chuyên bay thẳng, đến sân bay VÅ© Hán suôn sẻ. Khi và o hang, hỠđã chiếu đèn soi kỹ, xác định rằng trong hang không có ngưá»i.
-Vì em không thể không tháºn trá»ng – Tư Dao lại soi đèn vá» phÃa Lâm Nhuáºn.
Lâm Nhuáºn mò rất kỹ, cuối cùng lắc đầu nói : Chẳng hiểu có phải Viên Thuyên trêu chúng ta, hay là anh đã bá» sót…nhưng dưới nà y không có thứ gì đáng chú ý cả. Toà n là cát, có lẽ có thể đãi ra và ng cÅ©ng nên, chứ không nháºn thấy cái gì khác.
-Lần trước em đã mò ở xung quanh, đúng là không có gì cả.
Má»™t giá»t “máu†lăn từ chữ “Chết†xuống, lẽ ra phải rÆ¡i và o “ao†nhưng nó lại rÆ¡i đúng gáy Lâm Nhuáºn. Anh đưa tay trái lên quệt, rồi cưá»i “Bạn Tư Dao chá»› có nhổ nước bá»tâ€.
Tư Daoa chợt nghÄ© ngợi, rồi vá»™i nói : Anh có nghÄ© đến không: nước từ trên liên tục tà tách, hang thì ẩm thấp, nước sẽ bay hÆ¡i rất Ãt, nhưng tại sao má»±c nước ở ao nà y hầu như là cố định, không bị trà n ra?
Lâm Nhuáºn “ừ nhỉâ€, rồi anh bắt đầu rá» khắp vách ao, vừa rá» vừa nói : Sá», thì không thấy vết rạn gì, nhưng cÅ©ng không lấy gì là m chắcâ€.
- Hay là , ao nà y còn chảy ra một chỗ khác.
-Anh chưa hiểu em đang nghĩ gì?
-Viên Thuyên đã đưa cho em hai bức ảnh nà y, thì chứng tá» chắc chắn “ao máu†phải đáng quan tâm; và dụ, có còn cái hốc nà o đó chứ đựng thứ gì…tại sao con rắn nước cứ thÃch nằm trong cái ao nà y? Rắn nước cÅ©ng cần ăn, mà nước dưới chân chúng ta thì có cái ắn, chứ cái ao nà y thì …rất có thể là có nhiá»u khoáng váºt, là thứ nước “nặngâ€, có thứ gì khiến nó thÃch thú?
Lâm Nhuáºn ngá»› ra : Tiếc rằng anh rất dốt sinh váºt há»c, những Ä‘iá»u em nói anh không sao giải thÃch nổi.
-Em nghÄ© liệu trong “ao máu†nà y có hang rắn không? Anh cố rá» kỹ ở thà nh, ở đấy nhất là ở giữa đáy xem…biết đâu Viên Thuyên đặt các cục cao su ở giữa cÅ©ng là má»™t gợi ý! Tư Dao tháºt sá»± mong lúc nà y có thể lần ra được mạch suy nghÄ© cá»§a Viên Thuyên.
Lâm Nhuáºn bá»—ng kinh ngạc kêu lên “ tháºt tà i tình! Dao Dao giá»i tháºt! Äúng là chÃnh giữa ao có má»™t cái lá»— nhá» chỉ đút lá»t ngón tay. Có lẽ con rắn nước ấy nó nằm nghỉ trong nà y.
Không đơn giản thế đâu. Nếu là hang rắn tháºt, thì nó cÅ©ng cần không khà để thở…Có lẽ bà máºt nằm ở đó, nó không chỉ là hang rắn, phÃa dưới hẳn phải có cái gì đó…
-Tư Dao chỉ mong mình cũng thò tay xuống.
Lâm Nhuáºn lại nói: Thì ra không chỉ có má»™t, mà là có ba cái lá»—, má»—i cái chỉ vừa lá»t ngón tay. Ba ngón tay cùng váºn sức…Anh thá» xem nà o, xoay ngược chiá»u kim đồng hồ..À, nó cá»±a!
Cả hai Ä‘á»u sá»ng sốt. Dưá»ng như chỉ trong chá»›p mắt, cả ‘ao nước†đã tiêu biến! Äáy ao, ngoà i lá»›p đá mà u nâu xỉn ra, là má»™t cái nắp tròn vá»›i ba cái lá»— ở tâm, ngón cái ngón trá» và ngón giữa cá»§a Lâm Nhuáºn vẫn Ä‘ang cắm và o đó. Nhìn kỹ vòng quanh phÃa dưới thà nh và đá, thấy có má»™t và nh tròn kẽ hở chừng 1mm. “Nước máu†đang rút xuống qua đó. Äiá»u nà y chứng tá» cái nắp là má»™t thiết bị, xoay nó thì đáy ao sẽ hở kẽ, nước sẽ chảy xuống dưới. Lâm Nhuáºn trầm trồ reo lên, anh xoa nắp theo chiá»u kim đồng hồ thì nước lại dâng lên.
Hai ngưá»i nhìn nhau, cùng thấy vừa kỳ lạ vừa hà o hứng.
Lâm Nhuáºn lại xoay ngược chiá»u kim đồng hồ, nước rút; Anh đồng thá»i đổi chá»— ba ngoán tay cắm và o để tiếp tục xoay cái nắp ngược chiá»u kim đồng hồ, chỉ lát sau anh nhắc được cái nắp lên.
Cả hai Ä‘á»u sá»ng sốt!
Dưới cái nắp là má»™t cái van chữ tháºp bằng sắ, na ná như những cái van đóng mở gas hoặc nước máy, nhưng hÆ¡i to hÆ¡n.
Lâm Nhuáºn nhìn Tư Dao : Nếu không vặn cái van nà y thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu muốn biết bà máºt là gì thì phải hà nh động thôi!
Tư Dao nghĩ ngợi, rồi nói: Tuy cũng hơi sỠsợ, không biết kết quả ra sao, nhưng có lẽ chẳng còn cách nà o khác.
Last edited by ♥huytuandc♥; 11-08-2008 at 06:32 PM.
Lý do: Hệ thống tự ghép bà i chống spam
|

11-08-2008, 06:34 PM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
Chương 39
Biết là m sao đây?
Mạnh Tư Dao và Chung Lâm Nhuáºn vừa và o cá»a đã nhìn thấy Quách Tá» Phóng ghếch chân ngồi trên sa-lông, hình như biết rằng hai ngưá»i sẽ vá». Anh ta chẳng buồn ngẩng đầu, kéo dà i giá»ng : Lại Ä‘i du lịch táºn đâu? Hai vị không thấy ngại gì à ? Tôi Ä‘ang dùng thá»i gian và ng ngá»c rình mò chụp ảnh các ngôi sao để Ä‘i Ä‘iá»u tra vá» má»™t nữ viên chức thế hệ má»›i, còn hai vị thì lại Ä‘i thưởng hoa ngắm trăng vá»›i nhau!
-Anh Tá» Phóng thừa biết chúng tôi không Ä‘i ngao du sÆ¡n thá»§y tháºt, trước đây Tư Dao nói váºy chỉ là nói đùa, vì sợ anh lại lo lắng. Lâm Nhuáºn cảm nháºn được tâm trạng pháºt ý cá»§aTá» Phóng còn nặng ná» hÆ¡n những biểu hiện bên ngoà i.
- Nà y, từ sân bay núi VÅ© Di bay thẳng vá» Giang Kinh, đúng không? Hình như chuyến bay không trá»… giá», chỉ hÆ¡n ná»a tiếng là hai ngưá»i vỠđến nhà , sao phải vá» sá»›m thế nà y là m gì? Lịch Thu chưa bắt đầu nấu món ăn đâu! Tá» Phóng châm biếm
Tư Dao nói : Chúng tôi Ä‘i Tân Thưá»ng Cốc, vì nguy hiểm nên không gá»i anh Ä‘i cùng.
Tá» Phóng đứng báºt dáºy như chiếc lò xo: Không sao, không sao! Hai vị không có nghÄ©a vụ phải gá»i tôi; Con ngưá»i tôi vẫn thế, trông thì có vẻ láu cá, nhưng cả chục triệu dân Giang Kinh ngà y không ai chân chất bằng tôi. Cứ cắm đầu mà điá»u tra tư liệu, nhưng chưa biết chừng ngưá»i ta đã tìm ra cái bà máºt cuối cùng rồi.
Tư Dao cúi đầu im lặng má»™t lúc, khi cảm thấy Tá» Phóng đã bình tÄ©nh hÆ¡n, cô má»›i cháºm rãi nói: Muốn há»i anh Tá» Phóng vá» má»™t giả thiết. Anh cÅ©ng biết kể từ đầu mùa hè đến tuần trước, 14 ngưá»i và o hang quan tà i treo thì 8 ngưá»i đã chết. Nếu và o lúc nà y cần anh Ä‘i vá»›i em và o hang đó, anh nói cho công tâm xem liệu anh có xung phong không?
Tá» Phóng ngá»› ra : Giả thiết nà y cá»§a cô..chẳng có ý nghÄ©a gì cả, trong tình hình nà y chÃnh cô không nên và o hang đó má»™t lần nữa, và cà ng không nên để cho bất cứ ai Ä‘i vá»›i cô má»›i đúng!
-Nói thẳng ra là .. ‘không’ chứ gì?
-Bất cứ ai cũng không nên…TỠPhóng vẫn cố chống đỡ.
- Tôi đã và o hang, rồi bị ngưá»i ta tấn công. Anh Lâm Nhuáºn đã cứu tôi, và anh ấy đã trở thà nh ngưá»i thứ 15 và o hang Tháºp Tịch.
Tá» Phóng hÆ¡i run run, quay sang Lâm Nhuáºn : Äúng là anh Nhuáºn đã…
Lâm Nhuáºn cưá»i: Tôi lại nghÄ© chẳng đáng nhắc đến là m gì.
Tá» Phóng thở dà i, bước đến vá»— vai Lâm Nhuáºn, trầm trồ: Anh Nhuáºn tháºt tà i tình! Tôi phải biết Ä‘iá»u má»™t chút. Xin báo cáo hai vị, Viên Thuyên đúng là đẳng cấp đấy. Các dá»± án đến tay cô ấy trong hai năm qua Ä‘á»u là cá»§a các công ty cỡ bá»± sừng sá». Bá»n há» dám dùng má»i thá»§ Ä‘oạn để đạt được mục Ä‘Ãch. Không rõ có phải vì nguyên nhân nà y không, mà lợi nhuáºn cá»§a Sở kế toán trong gần hai năm qua đã tăng trưởng theo cấp số nhân. Cá biệt có khách hà ng phải chi phà tổn bằng những con số cao chÃn tầng mây!
-à anh là ..
- Phần lá»›n lợi nhuáºn cá»§a Sở kế toán nÆ¡i cô ấy là m, là tiển bẩn!
Lâm Nhuáºn cau mà y : Thu nháºp cá»§a Sở kế toán hiện nay không có hạn chế vá» pháp lý, cho nên dù nghi ngá» là thu nháºp bất chÃnh thì cÅ©ng chỉ là giả thiết không có căn cứ.
Tá» Phóng lại cưá»i đắc ý như má»i ngà y : vấn đỠcòn tùy thuá»™c và o đại ca phóng viên lão luyện nà o Ä‘iá»u tra. Trong tay tôi Ä‘ang có những bức thư Ä‘iện tá» cá»§a và i công ty lá»›n trao đổi ná»™i bá»™, đỠcáºp đến phà tổn tư vấn kế toán và kiểm toán, có má»™t số trả cho Sở, má»™t số chi bằng tiá»n mặt, không rõ rÆ¡i và o túi ai.
Chuyện nà y có liên quan gì đến Viên Thuyên? Tư Dao cứ cảm thấy hướng suy nghĩ của TỠPhóng rất dễ lan mang chẳng đâu và o đâu.
Tiếp sau đây là suy luáºn cá»§a tôi, hai vị khá»i cần cho tôi biết nhưng tôi đã căn bản Ä‘oán ra rồi. Căn cứ và o tình hình tôi vừa nói, đủ thấy bà máºt mà hai vị phát hiện chÃnh là đám tiá»n mà Viên Thuyên để lại. Nói xong, Tá» Phóng nhìn xoáy và o mắt Tư Dao, muốn tìm thấy sá»± kinh ngạc và hoang mang trong mắt cô để chứng minh cho suy Ä‘oán cá»§a mình.
Nhưng anh đã thất vá»ng. Tư Dao không chút kinh ngạc. Cô nhìn Lâm Nhuáºn, hai ngưá»i Ä‘ang cùng nghi rằng suy Ä‘oán như thế là đúng, nhưng nếu biết đám tiá»n ấy nhiá»u như thế nà o thì chắc chắn anh ta sẽ phá»§ định sá»± suy Ä‘oán cá»§a mình.
Hai ngưá»i lại nghÄ© ngợi: đám tiá»n ấy ở đâu ra phải không?
Hoà ng Dược Sư: Cuối tuần vừa rồi Ä‘i hang Tháºp Tịch phải không?
Yêu Yêu: Äã trở vá», trước đó hai ngà y chúng tôi đã rá»i công ty để cho kẻ theo dõi kia không kịp trở tay.
Hoà ng Dược Sư: Thì ra là thế.
Yêu Yêu: Hiện nay tôi gặp phải chuyện hóc búa
Hoà ng Dược Sư: Tôi xin nghe, nhưng chưa chắc có thể giúp cô giải quyết
Yêu Yêu: Chỉ e chẳng ai giúp tôi giải quyết được.
Hoà ng Dược Sư: Ngay cả anh chà ng đẹp trai kia cũng chịu à ?
Yêu Yêu: Anh ấy cÅ©ng nghÄ© như tôi, có lẽ cuối cùng phải trao bà máºt ấy cho nhà nước váºy.
Hoà ng Dược Sư: Trao nó cho nhà nước? Nghe cứ như là vụ án gián điệp
Yêu Yêu: Không phải thế, mà đây chỉ là tiá»n bạc.
Hoà ng Dược Sư: Quả nhiên lại là 35 vạn nữa! Theo tôi, có thể dùng nó để trả tiá»n đợt đầu mua má»™t căn há»™, bạn và anh chà ng kia cùng xây tổ ấm tình yêu!
Yêu Yêu: Kể cả là m tròn số, thì bá»n tôi thân nhau má»›i có má»™t tuần!
Hoà ng Dược Sư: Chúa đã tạo ra thế giới chỉ trong một tuần!
Yêu Yêu: Tôi nói không lại được vá»›i anh. Cuối cùng bá»n tôi vẫn để nguyên tại chá»— không đụng đến nó. Tôi đã há»i cha mẹ Viên Thuyên, há»i ngưá»i chồng chưa cưới, há» Ä‘á»u nói không biết cô ấy còn khoản tiá»n nà o khác. Tôi không cho há» biết con số lá»›n đến đâu, sợ há» sẽ phát hoảng lên. Tôi thấy anh chồng chưa cưới ấy thá»±c đáng ái ngại, má»™t chà ng trai rất Ä‘áºm chất thư sinh, sắp Ä‘i tu đến nÆ¡i, mà không biết rằng Viên Thuyên lại có lắm bà máºt đến thế!
Hoà ng Dược Sư: Phải, anh ta thực đáng buồn, nhưng có lẽ không biết lại hóa hay.
Yêu Yêu: Äúng. Biết thì sẽ rất tức
Hoà ng Dược Sư: Tức, rồi sẽ là m những chuyện quá đáng!
Yêu Yêu: Trá»i đất ạ!
Hoà ng Dược Sư: Gì thế? Bạn đừng là m tôi phát hoảng lên!
Yêu Yêu: Cô ấy
Trên mà n hình QQ cá»§a Tư Dao bá»—ng hiện bóng dáng cá»§a “Viên Viên Khuyên Khuyênâ€
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu có động lòng chút nà o không?
Yêu Yêu: VỠanh chà ng đẹp trai à ?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Yêu Yêu gá»›m nhỉ, dám vá» ngó ngẩn? Mình nói vỠđám “tà i sản†để lại cho cáºu.
Yêu Yêu: Äâu chỉ là động lòng, mà là rất chao đảo.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu muốn ngồi mát ăn bát và ng à ?
Yêu Yêu: Chẳng muốn gì hết, vì nó không phải cá»§a mình, cầm sẽ bá»ng tay.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Tức là cáºu không cần nó?
Yêu Yêu: Phải!
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu vẫn thế, không biết giữ lấy những thứ mình đã có.
Yêu Yêu: Mong cáºu đừng ám chỉ vá» chuyện Lâm Mang là m gì, mình đã biết hết cả rồi. Mấy khi được gặp câu, mình không muốn nhắc đến chuyện đó.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu đã biết những gì? Cáºu chưa biết gì hết.
Yêu Yêu: Mình không muốn biết gì nữa. Cáºu nói Ä‘i, đám tiá»n đó ở đâu ra?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Mình mong cáºu đừng biết rõ là m gì, chỉ cần nhá»› rằng mình dà nh nó cho cáºu.
Yêu Yêu: Tại sao?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Ngoà i tình bạn thân thiết giữa chúng ta ra, mình vẫn có lá»—i vá»›i cáºu.
Yêu Yêu: Cáºu không là m bất cứ Ä‘iá»u gì không phải vá»›i mình. Từ lâu Lâm Mang đã không còn là má»™t phần cuá»™c sống cá»§a mình rồi mà là cáºu có lá»—i vá»›i Lưu Dục Chu.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cảm Æ¡n cáºu.
Yêu Yêu: Cảm Æ¡n vá» Ä‘iá»u gì?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Không. Cảm Æ¡n vì cáºu đã nhắc nhở rằng mình có lá»—i vá»›i anh Chu.
Yêu Yêu: Nà y, cáºu cho mình biết nguồn gốc đám tiá»n ấy, để mình cân nhắc xem có nên trao cho nhà nước không.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Là m gì vá»›i nó thì là m nhưng không thể trao cho nhà nước. Nếu cáºu thấy nó quá nhiá»u, cầm sẽ “bá»ng tay†thì có thể trÃch ra đưa cho cha mẹ mình má»™t phần, anh Chu má»™t phần, còn lại, cáºu dùng là m cá»§a hồi môn. Cáºu sẽ láºp tức có sức hút cá»±c mạnh đối vá»›i anh chà ng Ä‘iển trai kia.
Yêu Yêu: Chỉ bằng đồng lương cá»§a cáºu cá»™ng vá»›i vô số phong bì hối lá»™, thì cÅ©ng không thể có nhiá»u tiá»n đến thế! Mình rất cần biết nguồn gốc cá»§a chúng, tại sao cáºu lại giấu nhẹm? cáºu đã ở má»™t thế giá»›i khác rồi, thiên hạ đánh giá cáºu ra sao, vẫn có sức mạnh đến thế kia à ?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu không hiểu đâu: nếu mình cho cáºu biết, cáºu sẽ rÆ¡i và o má»™t xoáy nước cà ng lá»›n hÆ¡n, không thể sống yên.
Yêu Yêu: Thế thì mình lại cà ng không thể nháºn, mình cà ng nên ná»™p cho nhà nước để gá»™t sạch má»i mối liên quan.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Dù cáºu là m gì, thì trước hết đừng giao ná»™p vá»™i; mình sẽ nghÄ© thêm, Ãt hôm nữa sẽ nói vá»›i cáºu.
Yêu Yêu: Phải mau mau lên! Nà y, hãy cho mình biết bà máºt cá»§a “Äau thương đến chết†là gì?
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu há»i đúng ngưá»i rồi đấy.
Yêu Yêu: Mình xin nghe
Viên Viên Khuyên Khuyên: Tất cả, nằm trong sự lặng im
Yêu Yêu: Äừng dá»n dứ nữa, mạng ngưá»i là trên hết.
Viên Viên Khuyên Khuyên: Cáºu là má»™t MM thông minh mà cứ bắt mình phải nói ra à ? Cứ nhìn mình là rõ.
Yêu Yêu: à cáºu là …
Viên Viên Khuyên Khuyên:Cái chết là kết cục duy nhất!
Last edited by ♥huytuandc♥; 11-08-2008 at 06:56 PM.
|
 |
|
| |