 |
|

24-08-2008, 07:46 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 37
Sáng thứ năm, Scarlett cảm thấy khá»e khoắn nhỠăn vụng những mẩu bánh ngá»t hôm qua. Nà ng bước xuống lầu, khe khẽ hát vui vẻ. Các bà dì Ä‘ang hết sức báºn rá»™n chuẩn bị hoà n tất bữa tiệc mừng sinh nháºt cá»§a ông ngoại. Dì Eulalie như Ä‘ang váºt lá»™n vá»›i các cà nh lá để trang trà lò sưởi và các tá»§ búp phê, dì Pauline Ä‘ang kiểm tra các chồng khăn bà n, khăn ăn để tìm chá»n những cái mà bố thÃch nhất. Cá»±c nhá»c đến thế để là m gì nhỉ! Scarlett bá»±c mình tá»± há»i. Ở mãi trong phòng, ông có thấy được gì đâu!
- Cứ lấy cái nà o Ãt bị vá nhất ấy, nà ng buá»™t miệng thốt lên.
Bà Eulalie đánh rơi đống cà nh cây.
- á»’ Scarlett, dì không nghe tiếng chân con bước xuống nữa, Pauline lạnh nhạt lắc đầu. Là má»™t tÃn đồ ngoan đạo, bà đã tha thứ cho những lá»i xúc phạm cá»§a Scarlett, nhưng bà vẫn không quên ngay được!
- Trong căn nhà cá»§a mẹ chúng ta, không há» có thứ đồ mạng vá ấy đâu, Scarlett ạ. Tất cả Ä‘á»u hoà n hảo.
Các chồng khăn xếp ngay ngắn trên bà n lại khiến Scarlett nhá»› đến những chiếc khăn bà n thá»§ng lá»— chá»— ở nhà các bà dì. Nếu mình tá»± bằng lòng mình, thứ bảy nầy trở vá» Charleston, mình cứ mang Ä‘i tất thì ông ngoại cÅ©ng chẳng là m sao biết được! Nhưng hai dì không dám, các bà run lên sợ hãi trước ông lão hung bạo! Và nếu như mình nói cho há» nghe Ä‘iá»u mình nghÄ© dì Eulalie lại sẽ sụt sùi hà ng giá» và dì Pauline lại sẽ thuyết giáo mình vá» lòng tôn kÃnh đối vá»›i các báºc trưởng thượng.
- Con ra ngoà i mua quà cho ông ngoại, nà ng nói. Các dì có muốn con tranh thủ thêm việc gì đó cho các dì không?
Nhất là đừng có đỠnghị Ä‘i cùng ta đấy nhé! Nà ng nói thầm trong bụng. Ta sẽ đến tu viện, Mẹ bá» trên chắc cÅ©ng đã hết cấm phòng. Nếu cần, ta sẽ canh cá»a cho đến chừng nà o bà ta ra má»›i thôi. Ta bị Ä‘uổi khéo như thế là quá lắm rồi.
- Hai dì đã quá báºn nên không còn nghÄ© đến gì khác
Hai bà đáp chua chát. HÆ¡n nữa, há» cÅ©ng sá»ng sốt khi biết Scarlett chưa mua quà sinh nháºt cho ông ngoại.
Scarlett vá»™i Ä‘i ngay, trước khi các bà có thá»i giá» kể lể vá» qui mô công việc phải là m và sá»± sá»ng sốt cao độ cá»§a há».
Tà ng cây quanh quảng trưá»ng như ráºm rạp hÆ¡n hôm qua, bãi cá» như xanh hÆ¡n và mặt trá»i như nóng hÆ¡n.
Những dấu hiệu đầu mùa xuân vẫn luôn gây cho nà ng niá»m phấn khÃch lạc quan. Dù có sinh nháºt cá»§a ông ngoại, ngà y hôm nay sẽ là ngà y tốt là nh, nà ng tin chắc thế.
- Nà o, đi nhanh lên Pansy! - Nà ng vô tình giục. - Em cứ đủng đỉnh như rùa bò ấy.
Tiếng búa và tiếng cưá»i nói cá»§a đám thợ trên công trưá»ng xây dá»±ng ngôi thánh đưá»ng vang xa trong không khà yên tÄ©nh và ấm áp. Scarlett chợt muốn đến thăm vị linh mục trẻ đã hướng dẫn nà ng hôm trước. Nhưng mình có đến đây vì chuyện đó đâu, nà ng tá»± nhá»§ và kéo chuông cá»a tu viện.
Vị nữ tu lá»›n tuổi ra mở cá»a cho nà ng như má»i lần. Scarlett đã chuẩn bị tinh thần để khai chiến ngay…
- Mẹ bá» trên đáng kÃnh Ä‘ang chá» bà , sÆ¡ phụ trách tiếp khách thông báo. Xin má»i bà theo tôi!
Mưá»i phút sau, Scarlett bước ra khá»i tu viện, đầu óc bà ng hoà ng. Má»i việc diá»…n ra gần như quá dá»… dà ng! Mẹ bá» trên đã đồng ý mà không cần thỉnh cầu thỉnh thi ý kiến cá»§a Äức giám mục, và hứa sẽ chuyển câu trả lá»i đến cho nà ng và o những ngà y sắp tá»›i. Nà ng chưa thể giao hẹn được má»™t thá»i Ä‘iểm cụ thể bởi vì nà ng còn phải trở vá» Charleston và o tuần tá»›i, song chắc câu trả lá»i cá»§a Mẹ sẽ sá»›m thôi.
VỠđến nhà , Scarlett vẫn tươi tỉnh mãi cho đến khi hoà n tất các công việc chuẩn bị mà nà ng miá»…n cưỡng phải tham gia. Nà ng sa sầm mặt ngay khi biết ông ngoại sẽ cùng ăn trưa. Má»™t hai lần hà ng ngà y, gặp ông trong phòng thì cÅ©ng còn chịu được, bởi những cuá»™c thăm há»i không há» kéo dà i. Còn nếu như ông cùng ngồi ăn thì nà ng sẽ không sao đứng dáºy trước khi bữa tiệc tà n, cÅ©ng như không thể lẩn tránh cuá»™c chuyện trò cá»§a hai dì!
Và theo thá»±c đơn đã dá»± tÃnh Ãt nhất cÅ©ng năm hoặc sáu món.
Chà ! Nà ng tự nhủ, chẳng qua cũng chỉ là một bữa ăn thôi mà , sẽ không đến nỗi khó chịu lắm đâu! Bố già đâu còn có thể là m gì khả ố hơn xưa nay nữa!
Quá quắt lắm, như Scarlett nháºn định, thì chẳng hạn ông có thể buá»™c má»i ngưá»i chỉ sá» dụng tiếng Pháp và không muốn nghe nà ng "Chúc ông ngoại sinh nháºt vui vẻ" bằng tiếng Anh là cùng chứ gì! Ông chỉ hÆ¡i gáºt đầu trả lá»… má»™t cách lạnh lùng trước những lá»i chúc tụng cá»§a hai bà con gái, trong lúc ông ngồi và o vị trà đầu bà n y như má»™t ông vua chuyên chế chá»…m chệ trên ngai và ng.
Pierre Robillard trông không có vẻ gì là má»™t ông lão lá»ng khá»ng trong chiếc áo ngá»§. Trong chiếc áo Ä‘uôi tôm kiểu cổ được hồ cứng, tươm tất không chê và o đâu được, thân hình gầy guá»™c cá»§a ông dưá»ng như tìm lại được dáng dấp lá»±c lưỡng xưa kia và vẻ cứng cá»i thuần nhà binh. Vá»›i mái tóc bạc trắng dà y như bá»m sư tá», đôi mắt sáng quắc phục dưới hà ng lông mà y ráºm và cái mÅ©i khoằm như má» loà i chim ăn thịt, trông ông đưá»ng bệ ngay trong tư thế Ä‘ang ngồi. Scarlett cảm thấy niá»m tin cá»§a mình và o má»™t ngà y tốt là nh đã tan theo mây khói. Nà ng trải khăn ăn và sẵn sà ng chỠđợi má»i chuyện xảy ra.
Jérome bước và o, bưng má»™t chiếc khay tròn to, cỡ chiếc bà n xoay, trên đó đặt má»™t liá»…n xúp lá»›n bằng bạc, Scarlett mở to mắt nhìn: Chưa bao giá» nà ng nhìn thấy má»™t bá»™ đồ ăn bằng bạc khéo đúc và chạm trổ tỉ mỉ đến thế! Phần bệ cá»§a chiếc liá»…n chạm cả má»™t khu rừng cây cà nh nhánh, vươn lên, uốn cong theo thân liá»…n. Giữa các thân cây lại đủ cả các loà i váºt, nà o gấu, hươu, heo rừng, thá», trÄ©, có cả cú mèo, sóc trên cà nh cây. Nắp liá»…n được trổ các gốc nho và cà nh nho trÄ©u quả trông như những chùm nho tháºt.
Jérome đặt cái công trình vÄ© đại nầy trước mặt ông chá»§ và đưa bà n tay Ä‘eo găng trắng nhấc nắp lên. Má»™t đám hÆ¡i bốc lên là m má» hẳn mặt bạc, nhưng toả ra khắp phòng má»™t mùi thÆ¡m tuyệt diệu cá»§a món hầm thịt rùa. HÆ¡i nghiêng mình vá» phÃa trước, bà Pauline và bà Eulalie mỉm cưá»i lo lắng.
Thế rồi, Jérome lấy má»™t chiếc đĩa trÅ©ng trên bà n để bát đĩa và mang đến gần liá»…n xúp. Pierre Robillard lẳng lặng, mắt khép há», lấy chiếc vá bằng bạc múc đầy đĩa và chá» Jérome phục vụ xong cho bà Eulalie và cho Scarlett. Những ngón tay nà ng ngá» nguáºy chá»±c cầm lấy muá»—ng, nhưng là ng không là m gì được trước ông ngoại.
Ông nhấp môi và o muống xúp, rồi nhún vai lộ vẻ bất bình, và buông muỗng xuống.
Bà Eulalie khóc nấc lên.
Quái váºt! Scarlett vừa rá»§a thầm vừa cắm cúi ăn. Món hầm ngon tuyệt. Nà ng cố lôi kéo cái nhìn cá»§a bà dì đế bà thấy được sá»± hà i lòng cá»§a nà ng, nhưng bà Eulalie, trÄ©u buồn, cứ cúi gầm mặt xuống. CÅ©ng là m như cha, bà Pauline không ăn. Scarlett thấy không còn lòng nà o thương cảm được vá»›i hai bà dì. Nếu hai bà cứ đế ông già khá»§ng bố dá»… dà ng như váºy, thì hai bà cứ mà chết đói cho đáng kiếp! Còn đối vá»›i ta thì đừng hòng, ai bắt ta phải nhịn ăn vì ông lão!
Bà Pauline há»i ông già má»™t câu bằng tiếng Pháp mà Scarlett không hiểu, nhưng câu trả lá»i cá»™c lốc khiến bà Pauline tái mặt, thì chỉ có thể là má»™t câu chá»i mắng.
Scarlett cảm thấy cÆ¡n giáºn sôi lên trong ngưá»i. Hai bà đã tốn công tốn sức biết bao nhiêu, thế mà bây giỠông phá há»ng hết, mà lại còn cố ý nữa chứ! À, nếu như ta biết nói tiếng Pháp, ta sẽ không dá»… gì ngáºm miệng trước những trò độc ác cá»§a ông mà không là m toáng lên cho ông biết tay.
Nà ng nÃn thinh trong lúc Jérome mang món xúp Ä‘i và dá»n đĩa và muá»—ng ma má»›i cho món cá. Cả má»™t nghi lá»… dà i bất táºn, nhưng đối món cá bÆ¡n thì cÅ©ng đáng công để chỠđợi, Scarlett quan sát ông ngoại: ông già có dám là m ra vẻ không thÃch món nầy không! Ông ta dám tháºt và chỉ nhấm nhấm đúng hai miếng nhá» xÃu.
Không khà im lặng quá thể đến mức tiếng muỗng nĩa chạm và o đĩa nghe đinh tai. Bà Pauline, rồi bà Eulalie ngừng ăn. Scarlett vẫn ngon miệng, và mỗi lần nuốt một miếng, nà ng lại quắc mắt thách thức nhìn ông già .
Song vẻ nhá»m tởm lá»™ liá»…u cá»§a ông rốt cuá»™c cÅ©ng là m nà ng cụt hứng và ăn mất ngon.
Sau đó, món bồ câu ra rà ng được dá»n lên, thịt còn má»m hÆ¡n cả bÆ¡, phá»§ má»™t lá»›p nước xốt thÆ¡m lừng, Pierre Robillard lấy nÄ©a ghim má»™t miếng, dùng lưỡi nếm sÆ¡ qua rồi dừng lại.
Scarlett gần như hết chịu nổi! Chỉ cái nhìn van lÆ¡n cá»§a hai dì là giữ được cho nà ng chịu lặng im. Há»i ai có thể tá» ra khả ố hÆ¡n cái ông già đốn mạt nầy! Nhà bếp là m ông pháºt ý ư? Vô lý! Má»i món Ä‘á»u ngon tuyệt và tan ngay trong miệng. Ông già có thể ăn được, có răng hay không có răng cÅ©ng không sao, Scarlett biết rõ đâu phải là ông biếng ăn: từ khi nà ng cho cải thiện món canh thưá»ng cá»§a ông thì các đĩa ăn đưa trở xuống nhà bếp Ä‘á»u sạch nhẵn như chùi. Nên ông già không ăn gì, chắc phải có má»™t lý do khác. Scarlett như Ä‘oán ngay ra được khi thấy ánh mắt khoái chá cá»§a ông trước bá»™ mặt thiểu não cá»§a hai bà dì. Ông cảm thấy thÃch thú nhìn há» Ä‘au khổ hÆ¡n là thưởng thức món ăn được nấu riêng cho ông. HÆ¡n nữa, lại là cho bữa tiệc sinh nháºt cá»§a ông chứ!
- Ôi, tháºt khác má»™t trá»i má»™t vá»±c, bữa tiệc nầy vá»›i bữa tiệc cá»§a Patricia, cháu há» nà ng! Ở nhà O Hara, tình yêu tiếng cưá»i và âm nhạc trà n ngáºp buổi tiệc. Còn trên bà n cá»§a ông ngoại, chỉ có câm lặng, sợ hãi và nham hiểm.
Scarlett giáºn quá, không còn thưởng thức được mùi vị thÆ¡m ngon cá»§a nước xốt. Vẻ cứng cá»i khô đét, bá»™ Ä‘iệu cao ngạo, thái độ trÆ¡ trÆ¡ cá»§a ông ngoại khiến nà ng ghê tởm, khiến nà ng phẫn uất. Từ lúc chiến tranh tà n phá hai cÆ¡ ngÆ¡i nhá» bé và êm dịu cá»§a hai bà , nà ng không ngừng nuôi dưỡng, bảo bá»c, và sẵn sà ng đương đầu vá»›i bất cứ ai ngược đãi hai bà . Thế nhưng, sá»± hèn nhát cá»§a hai bà khiến nà ng công phẫn. Chẳng lẽ các bà đã mất hết can đảm để cứ phải chịu đựng mà không dám hé miệng trước bao nhục nhã mà ông già trút lên đầu, lên cổ các bà sao!
Trong ngôi nhà thanh lịch mà u hồng nầy, Scarlett chỉ cảm thấy khinh miệt đối vá»›i má»i thứ quanh nà ng, cả vá»›i chÃnh nà ng. Sao ta lại không mở miệng và sao ta lại không nói thẳng cho ông già biết những Ä‘iá»u ta nghÄ© vá» hà nh vi cá»§a ông! Chẳng cần phải biết tiếng Pháp má»›i nói ra được, ông nói tiếng Anh cÅ©ng trôi chảy như ta mà ! Ta là má»™t phụ nữ, má»™t ngưá»i đã trưởng thà nh chứ đâu còn là trẻ con để chỉ được phép thưa gá»i khi nà o có ai há»i đến. Thế nhưng, ta lại không phản ứng gì được. Thế má»›i vô lý chứ.
Tuy váºy, nà ng ngồi yên lặng, không tá»±a và o lưng ghế, tay trái ngoan ngoãn và lá»… phép đặt lên đầu gối y như ngưá»i ta đã dạy nà ng từ bé. Mẹ nà ng đã từ lâu rá»i khá»i ngôi nhà nầy, nÆ¡i bà đã lá»›n lên, chiếc bà n bà vẫn thưá»ng ngồi đúng và o chá»— Scarlett hiện nay Ä‘ang ngồi. Con gáì cá»§a Robillard, Ellen O Hara, vẫn luôn hiện diện trong ký ức cá»§a con gái bà . Và , vì yêu bà , vì chiá»u ý bà ở thê giá»›i bên kia, Scarlett như bị tước hết má»i khả năng kháng cá»± chống lại uy quyá»n độc Ä‘oán cá»§a Pierre Robillard.
Jérome vẫn tiếp tục công việc cá»§a mình, từ tốn và trang trá»ng như má»™t nghi thức phục vụ. Các đĩa ăn tiếp nối các đĩa ăn, bá»™ đồ ăn tiếp nối bá»™ đồ ăn; món thịt hầm tiếp theo món bồ câu non; món bánh pho mát nướng phồng thÆ¡m lừng lại xuất hiện trước chiếc bánh ga tô kết thúc bữa tiệc. Pierre Robillard đã nếm thá» từng món và đá»u chê các món ăn đã được chá»n và nấu cho riêng ông, không từ má»™t món nà o. Lúc Jérome mang bánh đến, ná»—i tuyệt vá»ng cá»§a hai bà dì đã quá rõ, sá»± căng thẳng đã đến mức không còn chịu đựng nổi nữa.
Scarlett vất vả lắm má»›i kiá»m chế không để sá»± bất bình bá»™c phát.
Mặt ngoà i chiếc bánh được phá»§ má»™t lá»›p bánh trứng đưá»ng Ä‘iểm kẹo hạnh nhân óng ánh bạc. Trên đỉnh chiếc bánh là má»™t bó hoa bằng đưá»ng kéo thà nh sợi cắm trong cái cháºu nhá» xÃu bằng bạc chạm, có ghim lá cá» nước Pháp và lá cá» lệnh trung Ä‘oà n cÅ© cá»§a Pierre Robillard. Lúc Jérome trịnh trá»ng đặt chiếc bánh xuống trước mặt ông, ông già lầu bầu, có thể là ưng ý, rồi quay vá» phÃa Scarlett.
- Cắt bánh! - Ông nói bằng tiếng Anh.
Chắc ông lại muốn ta là m rÆ¡i mấy lá cá», nhưng ta nà o để cho ông có được cÆ¡ há»™i khoái chà ấy! Rồi tay phải nắm lấy con dao Jérome trao cho, tay trái Scarlett nhấc bổng cái cháºu nhô lên và đặt xuống bà n. Rồi nhìn thăng và o mắt ông ngoại, nà ng nở nụ cưá»i duyên dáng nhất. Môi ông hình như hÆ¡i mấp máy.
- Thế chị tưởng là ông lão ăn sao! Scarlett hét lên giáºn dữ. Không đâu! Sau khi cạo lá»›p bánh trứng đưá»ng tuyệt hảo như cạo má»™t lá»›p mốc, quái váºt già ấy bèn dùng ma xăm hai miếng nhá» xÃu bên trong và bá» và o mồm như thể ban cho chúng tôi niá»m vinh dá»± lá»›n nhất Ä‘á»i váºy! Rồi ông lại viện cá»› quá mệt nên không mở quà ra xem và rút lui và o phòng. Em chỉ muốn bóp cổ ông lão thôi.
Maureen O Hara cưá»i sằng sặc. Vừa thất vá»ng vừa bá»±c tức, Scarlett tưởng có thể chỠđợi ở chị dâu má»™t chút thông cảm, nà o ngá» lại là tiếng cưá»i không đúng chá»—.
- Ông già độc ác và thô lá»—. Em không thấy có gì là đáng buồn cưá»i cả.
- Có chứ, Scarlett! Äáng cưá»i chứ, tất cả thứ đó rất trẻ con. Má»™t mặt, các bà dì khốn khổ cá»§a cô cứ cung cúc là m vui lòng ông lão, thì ông lão cứ mặc áo ngá»§ nằm dà i trên giưá»ng như má»™t đứa trẻ sÆ¡ sinh chưa có răng và tìm má»i cách hà nh hạ há». Quân súc sinh! Chị dám chắc là lão sẽ sai kẻ tâm phúc mang tất cả các món ăn tuyệt hảo ấy đến cho lão ăn ngấu, ăn nghiến ở nÆ¡i kÃn đáo, khuất hẳn những cặp mắt tá»c mạch cho mà xem. Cái lối lươn lẹo ấy đáng tức cưá»i, phải không nà o?
Tiếng cưá»i cởi mở Maureen dá»… lây đến ná»—i cuối cùng Scarlett cÅ©ng phì cưá»i theo, nà ng quả đã có lý khi đẩy cá»a và o nhà chị để khuây khoả, sau bữa ăn thảm khốc ấy.
- Thế thì chúng ta cÅ©ng ăn bánh chứ! Maureen lại nói. Bánh để trên đầu tá»§ búp phê kia kìa, có phá»§ khăn ăn đấy. Scarlett cắt bánh Ä‘i, trong lúc chị pha trà . Hãy cắt và i miếng trước đã, bá»n nhóc sắp Ä‘i há»c vỠđấy.
Scarlett vừa ngồi xuống cạnh bếp lá»a vá»›i má»™t chén trà và má»™t cái đĩa thì cánh cá»a bá»—ng mở toang và năm đứa trẻ nhà O Hara ùa và o căn bếp yên tÄ©nh. Scarlett nháºn ra hai đứa con gái cá»§a Maureen, Mary Kate và Helen. Nà ng cÅ©ng biết được đứa bé trai tên là Michael và hai đứa em gái cá»§a nó, Claire và Peg. Cả ba đứa Ä‘á»u tóc quăn nâu rối bù, đôi mắt xanh và hai bà n tay Ä‘en thui. Maureen ra lệnh cho chúng Ä‘i rá»a ngay.
- Không cần mà ! - Michael phản đối. Chúng con sẽ còn ra ngoà i chuồng bò chơi với lũ heo con.
- Heo sống trong cái chuồng heo chứ không phải trong chuồng bò, Peg nói, vá»›i vẻ trịnh trá»ng. Phải không Maureen!
Scarlett sá»ng sốt khi nghe lÅ© trẻ gá»i ngưá»i lá»›n bằng tên riêng. Thế nhưng, Maureen vẫn coi là chuyện bình thưá»ng.
Chúng sống trong chuồng heo chừng nà o ngưá»i ta không đưa chúng ra ngoà i, chị trả lá»i. Äừng thả chúng ra ngoà i đấy nhé!
Michael và hai đứa em cưá»i rá»™ lên như thể Maureen vừa nói má»™t chuyện hết sức buồn cưá»i mà chúng chưa tùng nghe, rồi chạy à o ra ngoà i sân chung cho những ngôi nhà liá»n nhau.
Scarlett nhìn quanh nà ng, ánh lá»a báºp bùng trong lò sưởi ấm nước sôi treo trên móc, các chảo đồng lá»§ng lẳng trên tưá»ng. Sau những ngà y Ä‘en tối ở Tara, nà ng vẫn chưa có ý định đặt chân trở lại và o nhà bếp. Song ở đây thì khác hẳn! Äây không hẳn chỉ là má»t chốn để sá»a soạn bữa ăn, lau rá»a chén bát, mà còn là nÆ¡i để nghỉ ngÆ¡i, ân cần và nồng háºu. Giá như nà ng có thể ở lại! Chỉ cần nghÄ© đến phòng khách cá»§a ông ngoại vá»›i vẻ đẹp lạnh lẽo và im lìm là nà ng đã cảm thấy rùng mình. Dù váºy, vị trà cá»§a nà ng là ở trong phòng khách chứ không phải ở nhà bếp. Nà ng là má»™t phu nhân quen vá»›i nếp sống xa hoa và có đầy tá»› phục dịch.
Scarlett cạn chén trà và đặt chén lên đĩa.
- Maureen ạ, chị đã cứu mạng em. Nếu còn phải ngồi lại với hai bà dì hẳn em đã phát điên lên mất! Nhưng bây giỠem cũng phải vỠthôi.
- Tháºt đáng tiếc! Cô cÅ©ng chưa kịp ăn bánh kia mà . Xem ra chị cô cÅ©ng là tay khéo là m bánh đấy.
Helen và Mary Kate bước đến gần, tay cầm hai chiếc đĩa sạch nhẵn.
- Chỉ lấy má»™t miếng bánh nữa thôi nhé, Maureen nói vá»›i chúng. Bá»n nhóc lại sắp vá» rồi đấy
Scarlett đứng dáºy, mang găng tay và o.
- Em phải vỠđây, nà ng lại nói.
- Tháºt đáng tiếc nhưng biết sao được… Chị hy vá»ng Ãt ra chiá»u thứ bảy cô cÅ©ng còn ở lại để dá»± khiêu vÅ© chứ!
Jamie bảo vá»›i chị anh ấy sẽ táºp cho cô Ä‘iệu gic đấy! Có thể Colum cÅ©ng vá» nữa.
Chị còn tổ chức lễ hội và o thứ bảy à , Maureen!
- Không, không phải là lá»… há»™i đúng nghÄ©a đâu. Nhưng má»i ngưá»i vẫn thÃch nhảy múa, vui đùa sau má»™t tuần là m việc và cánh đà n ông trở vá» nhà , túi đầy ắp tiá»n.
Váºy cô đến chÆ¡i chứ!
- Em không thể. Em rất tiếc, tháºt đấy, nhưng thứ bảy thì em đã rá»i Savannah rồi!
Các bà dì tÃnh đưa nà ng vá» Charleston bằng chuyến tà u sáng thứ bảy. Tháºt sá»±, thì Scarlett chẳng há» muốn thế: Rhett sẽ đến tìm nà ng ở nhà ông ngoại. Lẽ ra nà ng không được vắng mặt ở đó!
Xin cảm ơn, chị Maureen, nhưng em thực sự phải đi vội Em sẽ trở lại thăm chị trước khi đi.
Nà ng sẽ đưa Rhett đến để chà ng biết mặt những ngưá»i trong dòng há» O Hara. Sao lại không nhỉ! Má»™t anh tóc nâu cao lá»›n như chà ng sẽ cảm thấy dá»… chịu giữa đám tóc nâu to lá»›n nầy. Miá»…n là chà ng đừng tá»±a lưng và o tưá»ng vá»›i vẻ khinh khỉnh lịch thiệp vẫn thưá»ng là m cho Scarlett tức Ä‘iên ngưá»i, và chà ng đừng có chá»c ghẹo há». Chà ng vẫn luôn chế nhạo cái gốc gác Ireland trong tÃnh khà cá»§a nà ng và thưá»ng đùa cợt, má»—i khi nà ng nhắc lại cha nà ng đã quả quyết hà ng trăm lần, rằng dòng há» O Hara vốn là những lãnh chúa già u có và hùng mạnh trong suốt nhiá»u thế ká»· mãi cho đến khi tráºn chiến Boyne xảy ra.
- Mình thá»±c sá»± chẳng thấy Ä‘iá»u đó có vẻ gì là khôi hà i cả, tất cả những ngưá»i mà chúng ta quen biết Ä‘á»u có đất Ä‘ai bị bá»n Yankee cướp sạch, bởi váºy cÅ©ng đúng thôi khi đất Ä‘ai cá»§a tổ tiên cha mình bị tước Ä‘oạt bởi bá»n… bá»n nà o nhỉ! Bá»n Anh ư? Có thể. Có dịp mình sẽ há»i lại Jamie hoặc Maureen. DÄ© nhiên, là nếu Rhett vẫn còn chưa kịp mang mình Ä‘i theo.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:49 PM.
|

24-08-2008, 07:46 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 38
Bức thư mà Henry Hamilton báo trước, đã đến nhà Robillard trước buổi tối. Scarlett vồ lấy phong thư như ngưá»i sắp chết Ä‘uối vá»› được phao cứu nạn. Nà ng vừa trải qua hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ nghe hai bà dì cãi nhau chỉ để biết ai đáng chê trách vì đã là m cho ông lão có cách xá» sá»± như váºy trong suốt buổi "tiệc mừng" sinh nháºt cá»§a ông.
- Có chuyện liên quan đến tà i sản cá»§a con ở Atlanta. Xin thứ lá»—i cho con, nà ng nói vá»›i hai bà , con lên phòng Ä‘á»c thư xem sao.
Nà ng thu mình trong phòng sau khi đã khoá trái hai lần cá»a để không ai quấy rầy nà ng trong lúc táºn hưởng từng lá»i trong thư.
"Cô lại còn phạm một chuyện tà y đình đến thế ư?"
Bức thư mở đầu không má»™t lá»i chà o há»i. Chữ viết cá»§a ngưá»i luáºt sư già bá»™c lá»™ sá»± bấn loạn đến ná»—i rất khó Ä‘á»c.
Scarlett nhăn mặt, đưa sát lại gần ánh đèn.
"Cô lại còn phạm má»™t chuyện tà y đình đến thế ư? Hôm thá» hai, tôi đã tiếp má»™t lão già trịch thượng ngu ngốc mà thưá»ng là tôi cố tránh gặp mặt. Lão ta đã chuyển cho tôi má»™t thông báo tÃn dụng, được thanh toán qua ngân hà ng cá»§a lão ta, má»™t số tiá»n là ná»a triệu đô la do Rhett chuyển trương mục theo lệnh cá»§a cô.
Hôm thứ ba, tôi lại bị quấy rầy bởi má»™t tay khoác lác khác, lần nầy là má»™t gã luáºt sư đến há»i tôi hiện nay cô Ä‘ang ở đâu. Khách hà ng cá»§a lão ta, tức là chồng cô đấy, hiện Ä‘ang cần muốn biết. Tôi đã không báo cho hắn biết là cô hiện Ä‘ang ở Savannah…"
Scarlett gầm lên giáºn dữ. Bác Henry dám cả gan khinh khi ngưá»i khác. ChÃnh bác là lão già ngốc nghếch! Chẳng ngạc nhiên là vì sao Rhett không đến tìm nà ng.
Äôi mắt nheo lại, nà ng Ä‘á»c tiếp:
"… Ở Savannah, bởi vì bức Ä‘iện cá»§a cô chỉ đến tôi sau buổi gặp gỡ ấy, nên lúc bấy giá» tôi quả không biết cô Ä‘ang ở đâu. Song từ đó đến nay tôi đã không báo cho hắn ta biết, bởi vì, nếu như tôi không há» biết gì vá» những việc cô Ä‘ang mưu tÃnh, thì Ãt ra tôi cÅ©ng biết chắc rằng tôi không muốn để mình can dá»± và o những thứ đó.
Gã luáºt sư ấy đã đặt cho tôi hai câu há»i, nhân danh Rhett. Câu há»i đầu là địa chỉ cá»§a cô. Câu thứ hai: Cô có muốn ly dị không?
Tôi không biết cô đã mặc cả như thế nà o vá»›i chồng cô để chiếm Ä‘oạt được cá»§a anh ta má»™t số tiá»n lá»›n như thê, và tôi chẳng muốn biết đến Ä‘iá»u đó là m gì. Còn những lá»i phiá»n trách cá»§a cô đối vá»›i anh ta có cho phép cô ly dị hay không, cà ng chẳng là m tôi báºn tâm. Tôi chưa bao giá» vấy tay và o những chuyện kiện tụng loại ấy và giỠđây tôi cÅ©ng không nhúng tay và o đâu. HÆ¡n nữa, cô chỉ mất thá»i giá» và tốn kém tiá»n bạc thôi: Tại miá»n Nam Caroline, nÆ¡i Rhett hiện Ä‘ang cư trú hợp pháp, thì không thể có chuyện ly dị được. Nếu như cô cứ khăng khăng vá»›i ý định Ä‘iên rồ cá»§a cô, tôi sẽ chỉ cho cô tên cá»§a má»™t luáºt sư ở Atlanta, cÅ©ng khá đủ nổi tiếng để cáng đáng công việc, mặc dù ông ta cÅ©ng má»›i chỉ nhúng tay và o hai vụ ly dị thôi. Nhưng trong trưá»ng hợp nầy, tôi báo trước cho cô biết, cô cần phải giao phó cho ông ta hoặc má»™t ngưá»i nà o khác má»i công việc pháp lý cá»§a cô.
Tôi sẽ không đảm nhiệm nữa, dù với bất kỳ lý do gì. Nếu như cô tưởng rằng bằng cách ly dị Rhett, cô sẽ được tự do để thà nh hôn cùng Ashley Wilkes, xin cho phép tôi khuyên cô rằng, cô cần suy nghĩ hai lần vỠý định đó.
Ashley Ä‘ang thà nh đạt tốt hÆ¡n má»i ngưá»i dá»± Ä‘oán. Cô India và cô em gái ngu đần cá»§a tôi đã chăm sóc rất tốt ngôi nhà cá»§a anh ta và bảo đảm cho anh ta và con trai má»™t cuá»™c sống tiện nghi. Cô sẽ là m há»ng tất cả má»™t lần nữa nếu như cô lại bám lấy anh ta. Scarlett, cô hãy ra Æ¡n để cho ngưá»i đà n ông bất hạnh đó được yên ổn!"
Ra Æ¡n để cho Ashley yên ổn, nói thế mà nghe được. Ta muốn biết nếu như ta không sắp xếp má»i việc thì anh ta có được khấm khá và cuá»™c sống tiện nghi đến thế không đấy! Bác Henry hẳn phải là ngưá»i quở trách ta bằng những bà i thuyết giáo cá»§a loại gái già , và những lá»i bóng gió cá»§a bác sao mà mÃch lòng đến thế! Mà nà o ông không biết gì vá» việc xây dá»±ng các ngôi nhà ở bên ngoà i thà nh phố… Scarlett cảm thấy bị thương tổn nặng ná». Nà ng vẫn luôn xem Henry Hamilton như ngưá»i bạn duy nhất cá»§a mình ở Atlanta - Còn hÆ¡n thế nữa, như má»™t ngưá»i cha. Những lá»i buá»™c tá»™i cá»§a ông là m nà ng Ä‘au đớn vô cùng.
Sau khi Ä‘á»c lướt những dòng thư cuối: nà ng nguệch ngoạc và i chữ và báo Pansy mang ngay đến phòng Ä‘iện tÃn.
ÄỊA CHỈ TẠI SAVANNAH KHÔNG Bà MẬT GÃŒ STOP.
CỰ TUYỆT LY DỊ STOP, TIỀN CHUYỂN BẰNG VÀNG
CHẤM DẤU HỎI.
Nếu như bác Henry không viết cho nà ng bằng giá»ng Ä‘iệu đó thì hẳn nà ng cÅ©ng không tá»± há»i xem liệu ông ta có đủ khôn ngoan để nghÄ© đến việc mua và ng và có cất kỹ số và ng đó trong tá»§ sắt không. Nhưng nếu như ông chưa hiểu nổi má»™t chuyện rất thưá»ng tình là thông báo địa chỉ cá»§a nà ng cho Rhett, thì ông cÅ©ng chẳng quan tâm gì hÆ¡n đến những việc còn lại. Scarlett cắn ngón tay lo nghÄ© số tiá»n cá»§a nà ng. Có lẽ nà ng phải chạy ngay vá» Atlanta để nói chuyện vá»›i bác Henry, vá»›i các chá»§ nhà băng cá»§a nà ng, vá»›i Joe Colleton. Có thể nà ng phải mua thêm đất Ä‘ai ở bên ngoà i thà nh phố và xây dá»±ng nhiá»u ngôi nhà khác nữa. Mối nguy cÆ¡ do cuá»™c khá»§ng hoảng tà i chÃnh gây ra vẫn chưa tiêu tan, chưa bao giá» giá cả lại sụt xương đến mức như váºy.
Không! Giá» nà o việc nấy. Äiá»u quan trá»ng hÆ¡n hết lúc nầy là Rhett Ä‘ang tìm nà ng. Ta không thể để bị lừa bởi những chuyện ly dị hoặc chuyển tiá»n nầy, cứ như cuá»™c mặc cả giữa đôi ta đã thá»±c sá»± xong xuôi váºy! Chà ng Ä‘ang muốn biết ta ở đâu, ngoà i chuyện nầy ra, chẳng còn chuyện gì đáng để tâm. Ta sẽ không còn phải chỠđợi lâu má»™t khi bác Henry báo tin cho chà ng hay.
***
- Äừng có nói chuyện ngu ngốc Scarlett ạ, bà Pauline lạnh lùng tuyên bố. Ngà y mai con sẽ Ä‘i cùng chúng ta.
Chúng ta vẫn luôn trở vỠCharleston và o ngà y thứ bảy.
- Äiá»u đó không có nghÄ©a là con buá»™c phải Ä‘i chung vá»›i các dì. Con đã nói vá»›i các dì, con quyết định nán lại Savannah má»™t thá»i gian nữa.
Không một ai kể cả bà Pauline có thể thuyết phục được nà ng một khi nà ng biết Rhett đang đi tìm nà ng.
Nà ng sẽ tiếp chà ng tại đây, trong phòng khách lá»™ng lẫy mà u hồng và hoà ng kim nầy. Nà ng biết cách khiến cho chà ng phải van nà i nà ng trở vá» vá»›i chà ng, và cuối cùng nà ng sẽ chấp thuáºn sau khi chà ng đã hạ mình xin lá»—i nà ng! Rồi sau nữa, chà ng sẽ xiết chặt nà ng và o lòng, chà ng sẽ hôn nà ng….
- Scarlett! Con có vui lòng trả lá»i khi dì há»i con không?
- Có thưa dì Pauline. VỠchuyện gì ạ!
- Dì há»i con định là m gì và con muốn ở tại đâu!
- Tất nhiên là ở đây.
Scarlett cÅ©ng không há» nghÄ© rằng mình không thể cứ ở nhà ông ngoại bao lâu tuỳ ý mình. Tại miá»n Nam, lòng hiếu khách là má»™t tục lệ vẫn luôn tồn tại; yêu cầu khách ra Ä‘i trước khi há» tá»± quyết định là điá»u không ai nghÄ© tá»›i.
- Cha không chấp nháºn những chuyện bất ngá», bà Eulalie buồn bã nói.
- Tôi hoà n toà n có thể bảo cho Scarlett biết những táºp tục cá»§a ngôi nhà nầy không nhỠđến dì, dì Eulalie ạ, bà Pauline gay gắt tuyên bố.
- DÄ© nhiên, em không muốn nói như váºy… - Bà Eulalie ấp úng, Scarlett ngắt lá»i.
- Con sẽ đến nói với ông ngoại. Hai dì đi với con.
Trá»i Æ¡i, hai bà dì run lên khi nghÄ© đến gặp ông già mà không được ông gá»i! Hai bà còn sợ ông lão hà nh hạ cách gì nữa nhỉ! Ông lão đã hà nh hạ các bà đủ Ä‘iá»u rồi còn gì.
Scarlett mạnh dạn bước qua tiá»n sảnh, đến gõ cá»a phòng ông, theo sau là hai bà dì cứ thì thà o vì sợ hãi.
- Và o đi, Jérome!
- Không phải Jérome, ông ngoại à , con đây, Scarlett.
- Con và o được không?
Im lặng. Cuối cùng giá»ng nói trầm trầm cá»§a Pierre Robiliard vang lên: "Và o Ä‘i" Scarlett quay lại hai dì vá»›i nụ cưá»i đắc thắng và mở cá»a và o.
Sá»± táo tợn cá»§a nà ng có hÆ¡i nguá»™i Ä‘i trước vẻ mặt nghiêm nghị cá»§a ông già , nhưng nà ng không còn lùi được nữa. Nà ng tiến lại gần giưá»ng, vẻ trông cáºy nÆ¡i ông.
- Con chỉ muốn xin ông, ông ngoại à , cho con được nán lại Savannah má»™t thá»i gian nữa sau khi dì Pauline và dì Eulalie Ä‘i khá»i.
- Tại sao?
Cứng há»ng, Scarlett ngần ngừ. Nà ng không há» có ý định bá»™c bạch các kế hoạch cá»§a mình và nà ng không thấy vì sao mình buá»™c phải thế.
- Tại vì con muốn ở lại, nà ng đáp.
- Tại sao! Ông già há»i lại.
- Con có lý do riêng, nà ng vừa nói vừa nhìn ông thách thức. Ông bắt bẻ con ư?
- Nếu quả thế thì sao?
Không thể chịu đựng nổi nữa! Trở vá» Charleston tức có nghÄ©a là thú nháºn thua cuá»™c. Nà ng cần phải lưu lại Savannah.
- Nếu ông không muốn con ở lại, con sẽ đến ở vá»›i các anh chị O Hara. HỠđã má»i con.
Pierre Robillard nhăn mặt vẻ cay độc.
- Nếu mi chịu chui và o nhà bếp ngủ với lũ heo, thì cứ việc!
Scarlett giáºn đỠmặt. Từ lâu, nà ng đã biết ông ngoại không đồng ý cuá»™c hôn nhân cá»§a mẹ nà ng và không bao giỠông chịu hạ mình tiếp Gerald O Hara tại nhà ông.
Nà ng sẽ hăng hái đứng vá» phe cha mình và há» hà ng bên ná»™i để chống lại thà nh kiến cá»§a ông già đối vá»›i những ngưá»i Ireland nếu như bản thân nà ng không hốt hoảng lên vì mối nghi ngá» vừa nảy sinh: liệu lÅ© trẻ có lùa heo và o nhà để nô đùa không nhỉ!
- Không can gì, ông ngoại nà ng lại nói. Ở hay đi, chẳng có tà gì khác biệt với ta cả.
Nói rồi, ông nhắm mắt lại như để cho nà ng biết, cuộc trao đổi đã chấm dứt.
Khó nhá»c lắm Scarlett má»›i không đóng sầm cánh cá»a lúc nà ng bá» ra khá»i phòng. Ông già mắc dịch! Dù sao nà ng cÅ©ng đã đạt được Ä‘iá»u nà ng muốn.
- Tốt cả, nà ng tươi cưá»i thông báo.
Cho đến hết ngà y hôm ấy, Scarlett thản nhiên theo hai dì đến nhà bạn bè và những ngưá»i quen biết cá»§a hỠđể gá»i những tấm danh thiếp ghi chữ XCT "Xin cáo từ".
Tục lệ nầy, vốn xa lạ vá»›i Atlanta, lại gần như bắt buá»™c ở các thà nh phố duyên hải bang Georgic và Nam Carohne, nÆ¡i ngưá»i ta vẫn còn thÃch tuân giữ sá»± tinh tế cá»§a Cá»±u lục địa. Scarlett coi đó là má»™t việc là m hoà n toà n vô Ãch, bởi chẳng ai lại mất giá» Ä‘i thông báo ngà y vá» cho hết thảy những ngưá»i mà chỉ và i ngà y trước đó đã được thông báo ngà y đến, nhất là khi phần đông há» cÅ©ng chăng thèm gá»i đến cho chị em nhà Robillard được lấy má»™t tấm danh thiếp nà o cả. HÆ¡n nữa, cÅ©ng chẳng có ma nà o thân hà nh đến thăm hai bà đâu.
Thứ bảy, nà ng nằng nặc đòi đưa bà dì ra ga và chăm sóc cho Pansy sắp xếp vali của hai bà đúng và o chỗ hai bà vừa ý để nhìn được rõ, không ai trộm được. Nà ng hôn lên đôi má khô rám của hai dì, rồi bước xuống ga và vẫy khăn chà o từ biệt khi con tà u chuyển bánh.
- Äi qua phố Broughtone street và dừng lại trước cá»a hà ng bánh ngá»t. - nà ng bảo ngưá»i xà Ãch.
Trong lúc nà ng tháo mÅ© và găng, nà ng sai Pansy và o nhà bếp pha cà phê. Không có hai bà dì, ngôi nhà dá»… chịu và êm ả là m sao! Nhưng rõ rà ng là bụi đã đóng dà y má»™t lá»›p trên mặt bà n trong tiá»n sảnh. Cần phải báo cho Jérome biết chuyện nầy và cả những gia nhân khác nếu cần. Nà ng không chấp nháºn cảnh bừa bá»™n trong ngôi nhà khi Rhett đến tìm nà ng
Như thể Ä‘oán được ý nghÄ© cá»§a nà ng Jérome đột nhiên xuất hiện sau lưng nà ng. Scarlett giáºt thót ngưá»i. Quái sao hắn ta không há» gây động tÄ©nh gì để báo hiệu trước váºy!
- Có má»™t bức Ä‘iện gá»i cho bà , ông ta vừa nói vừa trao cho nà ng bức Ä‘iện đặt trên chiếc khay bạc.
Äúng là cá»§a Rhett rồi! Scarlett chụp vá»™i lấy, tay run run.
- Cám ơn, Jérome. Xin ông vui lòng pha cà phê cho tôi.
Gã quản gia nầy chứ tò mò lắm. Scarlett không muốn để gã có dịp Ä‘á»c lén sau lưng mình.
Gã vừa quay gót là nà ng đã xé phong bì và rồi văng tục. Bức Ä‘iện không phải cá»§a Rhett mà là cá»§a bác Henry. Ông già luáºt sư nầy bình thưá»ng vẫn keo kiệt, hẳn phải Ä‘ang ở trong má»™t tình trạng bấn loạn lắm nên má»›i Ä‘iện lắm từ vô Ãch đến thế.
"Tôi không chuyển đổi cÅ©ng như không đầu tư trên số tiá»n do chồng cô chuyển đến và má»i sá»± can dá»± đến bất cứ chuyện gì stop. Tiá»n được chuyển và o trương mục cá»§a cô tại nhà băng stop. Tôi đã trình bà y vá»›i cô sá»± tháºn trá»ng cá»§a tôi vá» vụ chuyển dịch nầy stop. Äừng chỠđợi má»™t sá»± há»— trợ nà o vá» phần tôi stop".
Hai đầu gối má»m nhÅ©n, tim như ngừng Ä‘áºp, Scarlett buông mình xuống ghế. Ông già ngu xuẩn! Ná»a triệu đôla… Chắc chắn chưa bao giá» nhà băng nháºn được má»™t số tiến lá»›n thế cả kể từ sau chiến tranh đến nay. Nà o có gì ngăn cản bá»n giám đốc vồ ngay lấy nó là khoá chặt cá»a lại. Khắp nước, ngưá»i ta chỉ Ä‘á»c thấy trên báo toà n là những chuyện nhà băng nầy đóng cá»a, nhà băng kia tuyên bố phá sản. Nà ng phải vá» Atlanta ngay, chuyển ngân phiếu và cất và ng và o két sắt cho an toà n. Nhưng phải mất nhiá»u ngà y! Ngay cả đáp chuyến tà u chiá»u Ä‘i Atlanta, nà ng không thể đến nhà băng trước thứ hai được. Hai ngà y - quá đủ thá»i gian để số tiá»n cá»§a nà ng bị xoáy sạch.
Ná»a triệu đôla! HÆ¡n gấp đôi số tiá»n bán tất cả cá»§a cải do nà ng sở hữu. HÆ¡n cả thu nháºp trong ba mươi năm cá»§a cá»a hà ng, quán rượu, bất động sản cá»§a nà ng cá»™ng lại. Phải bảo vệ cái kho tà ng đấy, nhưng bằng cách nà o đây! Chết dẫm cái lão Henry khốn kiếp, cùng sá»± mù quáng và những nguyên tắc ngu đần cá»§a lão! Lão tháºt sá»± đáng chết!
Lúc Pansy tự hà o mang và o phòng một chiếc khay bạc nặng trịch đựng bộ đồ pha cà phê, thì Scarlett đang biến sắc.
- Äặt nó xuống và mặc áo mang tô và o, chúng ta Ä‘i.
Nà ng chỉ hÆ¡i bình tÄ©nh và sắc diện bình thưá»ng lại khi đến cá»a hà ng O Hara. Dù là há» hà ng, nà ng vẫn không muốn hé lá»™ quá nhiá»u những công việc là m ăn cá»§a nà ng cho Jamie. Vì váºy, là m bá»™ hết sức ngây thÆ¡, nà ng nhá» anh chỉ giúp má»™t chá»§ nhà băng đáng tin cáºy.
- Em đãng trà đến nước không há» chú ý đến những chi tiêu cá»§a mình. GiỠđây em quyết định kéo dà i thá»i gian lưu trú nên em cần chuyển má»™t số tiá»n từ ngân hà ng cá»§a mình, nhưng em không há» quen biết ai ở Savannah cả. Má»™t nhà kinh doanh tầm cỡ như anh, hẳn có thể chỉ giúp cho em ông chá»§ nhà băng cá»§a anh được chứ.
- Anh rất tá»± hà o được giá»›i thiệu em vá»›i ông chá»§ tịch ngân hà ng và tháºm chà bảo đảm sá»± trung thá»±c cá»§a ông ta, Jamie trả lá»i vá»›i nụ cưá»i rạng rỡ. Bác James đã quan hệ vá»›i ông ta từ hÆ¡n năm mươi năm qua. Song em sẽ được tiếp đón nồng háºu hÆ¡n nếu như giá»›i thiệu em là cháu gái cá»§a ông lão Robillard hÆ¡n là cô em há» cá»§a gia đình O Hara. Ông ngoại cá»§a em nổi tiếng là ngưá»i nhạy bén, từ lúc ông ta chuyển tà i sản cá»§a mình an toà n sang Pháp khi bang Georgie quyết định Ä‘i theo Nam Caroline và ly khai.
Ông ngoại nà ng, má»™t kẻ phản bá»™i trong sá»± nghiệp miá»n Nam ư? Thế là rõ, vì sao ông vẫn bảo tồn được tất cả các thứ dụng cụ ăn uống bằng bạc đó và ngôi nhà cá»§a ông vẫn nguyên vẹn. Sao ông không bị treo cổ nhỉ! Và tại sao Jamie lại xem chuyện đó là buồn cưá»i! Scarlett sá»±c nhá»› là Maureen cÅ©ng đã cưá»i nhạo báng những ý tưởng ngông cuồng cá»§a ông ngoại nà ng trong khi lẽ ra chị ấy phải tức tối má»›i phải. Chuyện đó quá phức tạp và Scarlett chẳng biết nghÄ© sao. Dù sao, lúc nầy đây nà ng không nên cháºm trá»…. Nà ng cần cấp tốc đến ngay ngân hà ng và là m má»i thá»§ tục cần thiết để cứu lấy số tiá»n cá»§a nà ng.
- Daniel, con trông chừng cá»a hà ng trong lúc bố đưa cô Scarlett Ä‘i nhé.
Nà ng vịn cánh tay Jamie đưa ra và tươi cưá»i chà o Daniel. Sắp trưa rồi. Mong sao nhà băng không quá xa!
- Maureen sẽ rất sung sướng khi biết em còn lưu lại Ãt lâu nữa! - Jamie nói trong lúc há» ngược lên phố Broughtone Street. Pansy lẽo đẽo theo sau. - Chiá»u nay, em đến chá»— anh chÆ¡i chứ! Anh có thể sang đón em trên đưá»ng trở vá» nhà .
- Em rất sẵn lòng, Jamie ạ.
Nà ng chắc phát Ä‘iên lên mất khi chỉ có má»™t mình trong ngôi nhà mênh mông, không có ai chuyện trò ngoại trừ ông ngoại - và chỉ được nói không quá mưá»i phút má»—i ngà y. Nếu Rhett có đến, nà ng vẫn có thể bảo Pansy đến báo tại cá»a hà ng để cáo từ.
Cuối cùng, trong tiá»n sảnh Scarlett Ä‘ang bồn chồn chá» Jamie Ä‘i ngang qua. Ông ngoại nà ng tá» ra đặc biệt khó chịu khi nà ng và o xin phép ông được Ä‘i chÆ¡i tối hôm đó.
- Chúng ta không phải ở trong khách sạn để mà cô muốn Ä‘i hay vá» tuỳ thÃch. Cô cần phải thÃch nghi vá»›i nếp sống và qui định trong ngôi nhà nầy. Tại đây, má»i ngưá»i phải Ä‘i ngá»§ và o lúc chÃn giá».
- Vâng, thưa ông ngoại, nãng nhÅ©n nhặn trả lá»i.
Dù sao, nà ng tin chắc là sẽ trở vá» sá»›m hÆ¡n, hÆ¡n nữa, sau lần đến giao dịch tại ngân hà ng, nà ng đã tá» ra kÃnh trá»ng ông ngoại mình hÆ¡n. Hẳn ông phải già u có nhiá»u hÆ¡n nà ng tưởng. Lúc Jamie giá»›i thiệu nà ng là cháu gái cá»§a Pierre Robillard, ông chá»§ tịch đã cúi chà o nà ng sát đất và thăm há»i cuống quýt. Rồi sau khi Jamie bước ra, và lúc nghe nà ng thông báo ý định thuê má»™t tá»§ sắt để chuyển đến ná»a triệu đôla thì ông chá»§ nhà băng suýt chết ngất dưới chân nà ng. Nói gì thì nói, trên Ä‘á»i chẳng có gì quà hÆ¡n là có tháºt nhiá»u tiá»n! Nà ng nghÄ© và mỉm cưá»i khoan khoái.
- Em không thể vá» muá»™n được, nà ng báo cho Jamie biết lúc anh trở lại. Không có gì là m phiá»n anh khi phải đưa em vá» và o lúc tám giá» rưỡi chứ!
- Äối vá»›i anh, vẫn luôn là niá»m vinh dá»± và vui sướng được đưa em Ä‘i đến bất cứ nÆ¡i đâu và o bất cứ giá» nà o, Scarlett ạ, Jamie lịch sá»± cam kết.
Scarlett không thể ngỠnà ng sẽ không vỠnhà trước lúc bình minh.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:50 PM.
|

24-08-2008, 07:46 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 39
Buổi tối bắt đầu má»™t cách yên ả, tháºm chà quá êm ả khiến Scarlett thoạt đầu thất vá»ng. Nà ng cứ tưởng bước và o nhà là chìm ngáºp trong tiếng nhạc, Ä‘iệu múa và không khà há»™i hè. Thế mà nà ng lại phải lặng lẽ Ä‘i theo Jamie và o nhà bếp, nay đã quen thuá»™c vá»›i nà ng.
Maureen chà o mừng nà ng bằng má»™t nụ hôn má»—i bên má, rót cho nà ng tách trà , rồi quay và o chuẩn bị bữa ăn tối. Nà ng ngồi xuống cạnh bác James Ä‘ang ngá»§ gà ngá»§ gáºt. Jamie cởi áo ngoà i, mở nút áo gilê, châm ống Ä‘iếu và ngả ngưá»i trên ghế xÃch Ä‘u để hút thuốc thoải mái, Mary Kate và Helen Ä‘ang dá»n bà n ăn phòng bên cạnh, từ đó vá»ng sang tiếng trò chuyện và dao nÄ©a chạm nhau.
ÄÆ¡n giản là má»™t cảnh gia đình quen thuá»™c chẳng có gì hấp dẫn. Scarlett tá»± an á»§i rồi nà ng sẽ được ăn tối. Mình biết hai dì Paulyne và Eulalye đã sai lầm vá» chuyện nhịn ăn suốt Mùa Chay, Äá»i thá»§a nhà ai lại ăn má»—i ngà y má»™t bữa trong mấy tuần lyá»n như thế bao giá».
Mấy phút sau, cô gái trẻ rụt rè tóc nâu cầm tay dẫn bé Jacky và o.
- A, Kathleen đây rồi, Jamie nói.
Scarlett vừa kịp nghÄ© cái tên Kathleen sao mà phù hợp vá»›i cô em há» dịu dà ng và nhút nhát nầy thế, thì bé Jacky đã lao đến chá»— cha nó rồi. Thế là chấm dứt thá»i gian yên tÄ©nh ngá»± trị trong cà n phòng nầy từ nãy tá»›i giá». Tiếng bi bô cá»§a nó đã đột ngá»™t lôi ông James khá»i giấc ngá»§. Giữa lúc đó, ở cổng chÃnh, Daniel dẫn Brian và o.
- Mẹ Æ¡i, mẹ xem con tóm được đứa nà o Ä‘ang tháºp thò ngoà i cá»a đây nầy! - Daniel nói.
- À, đến bây giỠcon mới chịu ló mặt sang với mẹ hả, Brian! Maureen nói. Chắc là phải cho báo chà hay, tin nầy thế nà o cũng được chạy ở trang nhất đấy.
- Mẹ Æ¡i, Brian nói và ôm hôn mẹ, mẹ nỡ lòng nà o để cho đứa con khốn khổ nầy chết đói ở ngoà i đưá»ng hở mẹ!
Thái độ không bằng lòng cá»§a Maureen xem ra Ãt thuyết phục. Brian buông mẹ ra.
- Xem nầy, đồ rừng rú, con là m xổ hết tóc mẹ đây nầy! Chị nói, hơn nữa, con là m mẹ phải xấu hổ vì bây giỠcon vẫn không chà o cô Scarlett! Cả con nữa, Daniel!
Brian toét miệng cưá»i và cúi ngưá»i trước Scarlett.
Ãnh lá»a báºp bùng trong lò sưởi là m cho mái tóc hoe cá»§a cáºu rá»±c lên và đôi mắt long lanh niá»m vui sướng.
- Cô thứ lá»—i cho cháu chứ! Cô ngồi thu mình và lặng lẽ như váºy nên cháu có thấy cô đâu. Cháu có má»™t bà mẹ bất nhân quá. Cô nói giúp cháu Ä‘i, dù sao thì bà cÅ©ng phải cho cháu má»™t Ãt mẩu bánh vụn rÆ¡i vãi xuống đất chứ!
- Thôi, đưng có nói báºy nữa, Ä‘i rá»a tay Ä‘i, thằng vô lại, Maureen quở.
Brian vừa Ä‘i đến chá»— rá»a tay thì Daniel đã ngồi và o cạnh Scarlett.
- Chúng cháu rất vui sướng có cô bên chúng cháu hôm nay, cô Scarlett ạ.
Scarlett mỉm cưá»i. Mặc tiếng ồn áo cá»§a bé Jacky Ä‘ang nhảy choi choi trên đầu gối cha nó. Scarlett vẫn thấy hà i lòng mình đã có mặt ở đây hôm nay. Gia đình ông anh há» trà n đầy sức sống cà ng khiến cho sá»± ngăn nắp lạnh lẽo bên nhà ông ngoại nà ng giống như nhà mồ.
Trong lúc ăn tối trên cái bà n rá»™ng cá»§a phòng ăn, Scarlett má»›i hiểu vì sao Maureen giả vá» bất bình vá»›i Brian. Cách nay mấy tuần, Brian đã tá»± động bá» căn phòng ở chung vá»›i Daniel để Ä‘i nÆ¡i khác, và mẹ cáºu không thể nà o chấp nháºn thái độ tá»± do quá trá»›n như váºy Cáºu ta chỉ qua bên nhà chị Patricia cách đó và i bước, nhưng dù sao thì cÅ©ng tá»± mình rứt khá»i táºp thể gia đình. Tuy váºy, Maureen cÅ©ng hởi lòng hởi dạ vì chÃnh con trai chị nói rằng nó thÃch ăn cÆ¡m ở nhà chị hÆ¡n là những món ăn cầu kỳ cá»§a Patricia.
- Là m thế nà o được, chị con không thể nà o chịu nổi mùi cá bám và o mấy cái rèm đăngten cá»§a nó. Maureen vừa nói vừa dồn luôn bốn miếng cá còn rá» bÆ¡ và o đĩa cáºu con trai. Trong mùa chay mà cao kỳ quá cÅ©ng không tiện.
- Phải giữ mồm giữ miệng má»™t chút em ạ, Jamie nói chen và o, vẻ thÃch thú. Em Ä‘ang nói xấu chÃnh con gái cá»§a mình đấy nhé.
- Váºy chứ ai má»›i có quyá»n nói thế nếu không phải là mẹ nó!
- Maureen nói không sai, bác James mãi giá» má»›i lên tiếng. Bác nhá»› hồi trước mẹ bác cÅ©ng ăn nói luyến thoắng như váºy đó…
Nói rồi, ông bắt đầu kể lại hà ng lô hà ng lốc những chuyện hồi trai trẻ cá»§a ông, Scarlett hứng thú theo dõi câu chuyện, hy vá»ng ông bác nhắc tá»›i cha nà ng. Nà ng không phải thất vá»ng.
- Còn Gerald, chú ấy là cục cưng cá»§a bà . Vì chú ấy là đứa nhá» nhất, các cháu hiểu không, chú ấy có là m trá»i là m đất gì, cuối cùng cÅ©ng chỉ bị quở trách qua loa rồi thôi.
Scarlett mỉm cưá»i. Nà ng còn lạ gì việc cha nà ng được má»i ngưá»i yêu thÃch. Không ai cưỡng lại nổi sá»± trìu mến mà ông vụng vá» che giấu đằng sau những lối khoa trương cá»§a ông. Rất tiếc là ông không có mặt ở đây hôm nay, trong gia đình cá»§a ông…
Ä‚n xong thì mình đến chá»— Matthew, hay là má»i ngưá»i kéo lại đây! Ông lão James há»i.
- Chúng ta sẽ tới nhà Matt, Jamie đáp.
Matt là ngưá»i đã mở đầu cuá»™c khiêu vÅ© hôm sinh nháºt Patricia. Scarlett không kiá»m được, chân nà ng bắt đầu đánh nhịp.
- Tôi thấy hình như đã có ngưá»i muốn nhảy Ä‘iệu gic rồi đấy, Maureen cưá»i nói.
Nói xong, chị lấy cái muá»—ng cá»§a mình, chồm qua bà n chụp luôn muá»—ng cá»§a Daniel, áp lưng chúng và o nhau, cầm lấy cán mà gõ theo Ä‘iệu gic, gõ và o bà n tay rồi gõ và o cánh tay mình, hoặc lại gõ và o trán Daniel. Âm thanh nghe nhẹ hÆ¡n và lôi cuốn hÆ¡n cả những xương ngón bằng gá»—. Cái tiết mục gõ thìa ngẫu hứng và kỳ cục nầy là m Scarlett cưá»i rÅ© ra, và tay nà ng cÅ©ng nhịp nhịp trên bà n.
- Má»i ngưá»i đã sốt ruá»™t rồi đấy, đã đến lúc chúng ta nhảy thôi, Jamie cưá»i nói. Tôi Ä‘i lấy đà n violon đã.
- Chúng con sẽ mang ghế đến, Mary Kate nói.
- Matt và Katie chỉ có hai cái ghế thôi, Daniel giải thÃch cho Scarlett. Há» là hai ngưá»i cuối cùng trong dòng há» O Hara đến Savannah.
Phòng khách đôi cá»§a Matt và Katie không có đồ đạc gì nhưng có lò sưởi, có đèn để chiếu sáng và có sà n đánh xi để khiêu vÅ©. Những giá» phút Scarlett trải qua trong căn phòng nầy, đêm ấy, là những giá» hạnh phúc nhất trong Ä‘á»i nà ng.
Tá»± do như không khà đang thở và chẳng báºn tâm nghÄ© ngợi Ä‘iá»u đó là m gì, những con ngưá»i thuá»™c dòng há» O Hara cùng nhau chia sẻ tình yêu thương và hạnh phúc trong lòng gia đình mình. Scarlett cảm thấy trong nà ng Ä‘ang nảy nở má»™t tình cảm mà từ lâu nà ng đã đánh mất đến ná»—i như không còn nhá»› được nữa. Tiếp xúc vá»›i những con ngưá»i nầy, nà ng trở nên hồn nhiên, vô tư lá»± sẵn sà ng mở rá»™ng cõi lòng đón nháºn những niá»m vui giản dị. Nà ng có thể quên Ä‘i những mưu mẹo, những toan tÃnh mà nà ng buá»™c lòng phải há»c và sá» dụng cho phù hợp vá»›i địa vị "Ngưá»i đẹp miá»n Nam".
Ở đây nà ng không phải mê hoặc ai, cÅ©ng không phải chinh phục ai, ngưá»i ta đón nháºn nà ng trong tư cách thá»±c tế nà ng là má»™t thà nh viên trong gia đình. Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, nà ng tá»± nguyện rút lui khá»i sân khấu, nà ng không cần phải thu hút độc quyá»n sá»± chú ý vá» phÃa mình.
Những ngưá»i khác đã là m nà ng say mê bởi vì há» hợp thà nh má»™t gia đình má»›i cá»§a nà ng, và nhất là bởi nà ng chưa từng được gặp những con ngưá»i sánh bằng vá»›i há».
Có, nhưng… Äứng trước Maureen vá»›i những cái muá»—ng đánh nhịp, Brian và Daniel chÆ¡i má»—i ngưá»i má»™t nhạc khÃ, Helen và Kate vá»— tay theo nhịp, trong phút chốc, nà ng ngỡ như nhìn thấy những chà ng trai trẻ
Terleton sống lại trước mặt mình, hai anh em sinh đôi, cao lá»›n, khá»e mạnh và đẹp trai, cÅ©ng như những em gái cá»§a há» luôn sôi sục ná»—i khát khao muốn tìm hiểu cuá»™c Ä‘á»i sẽ dà nh cho há» cuá»™c phiêu lưu nà o. Từ trước đến nay, Scarlett vẫn thèm muốn có được mối quan hệ tá»± do và tin cáºy như Hetty và Camilla Terleton vá»›i mẹ há».
GiỠđây, Scarlett đã tìm thấy những quan hệ tốt đẹp đớ ở Maureen vá»›i mấy đứa con cá»§a chị. Nà ng cÅ©ng biết rằng từ nay không có gì ngăn cản nà ng cưá»i đùa vá»›i Maureen, muốn trêu chá»c ai cÅ©ng được và ai trêu chá»c nà ng cÅ©ng được, và đón nháºn thoả thÃch tình thương yêu mà vợ Jamie lan toả quanh chị mà không há» tÃnh toán.
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, Scarlett nháºn thấy lòng khâm phục cá»§a nà ng vá»›i thái độ độc láºp thanh thản cá»§a mẹ đã phai nhạt, và nà ng không còn thấy ân háºn vì đã không tá» ra xứng đáng vá»›i những lá»i dạy cá»§a mẹ. Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, nà ng cảm thấy không bắt buá»™c lúc nà o cÅ©ng phải tá» ra là má»™t ngưá»i đúng má»±c, đâu ra đó. Nhưng đó lại là má»™t ý kiến phức tạp có thể đẻ ra nhiá»u háºu quả, nà ng sẽ suy nghÄ© thêm sau nầy. Còn lúc nầy đây, nà ng không muốn suy nghÄ© gì hết. Không nghÄ© vá» ngà y hôm qua, cÅ©ng không nghÄ© tá»›i ngà y mai. Nà ng chỉ nghÄ© tá»›i hiện tại, vá»›i niá»m hạnh phúc và những tiếng nhạc, những bà i ca, những Ä‘iệu múa Ä‘ang dâng tặng cho nà ng. Sau những nghi thức khuôn phép cá»§a những buổi dạ vÅ© ở Charleston, những niá»m vui má»™c mạc nầy đã là m nà ng say mê. Äầu óc nà ng quay cuồng vá»›i bao niá»m vui và tiếng cưá»i dồn dáºp trong không khà nà ng thở.
Peggy, con gái cá»§a Matt, đã dạy cho nà ng những bước cÆ¡ bản cá»§a Ä‘iệu gic. Scarlett không bao giá» nghÄ© rằng nà ng há»c những Ä‘iá»u đó ở má»™t đứa trẻ lên bảy. Äiá»u đó cÅ©ng bình thưá»ng như những lá»i khen tiếng chê cá»§a má»i ngưá»i, ngưá»i lá»›n cÅ©ng như trẻ con, đối vá»›i nà ng cÅ©ng như đối vá»›i Peggy. Nà ng nhảy múa đến kiệt sức, gục xuống dưới chân bác James và ông xoa đầu nà ng chẳng khác gì xoa đầu chú chó con. Nà ng cưá»i to đến muốn ngạt thở.
- Buồn cưá»i quá Ä‘i mất! Tháºt là vui đùa bằng thÃch! - Nà ng luôn miệng nói.
Cả Ä‘á»i, nà ng chưa được mấy khi vui, nên nà ng mong cuá»™c vui nầy sẽ kéo dà i vô táºn. Nà ng tá»± hà o vá» những ngưá»i anh em há», cao lá»›n và khá»e mạnh, trà n đầy sinh lá»±c và niá»m vui sống, có khiếu âm nhạc và biết sống như thế, "chúng ta, những ngưá»i con cá»§a O Hara, chúng ta thuá»™c vá» má»™t dòng há» danh giá. Không ai sánh bằng gót chân chúng ta". Äó là những lá»i cha nà ng vẫn luôn nhắc Ä‘i nhắc lại vá»›i nà ng. Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, nà ng hiểu cha mình muốn nói gì.
- A! Jamie, tháºt là má»™t buổi tối tuyệt vá»i! - Nà ng thốt lên khi anh đưa nà ng vá» nhà .
Scarlett mệt quá nên Ä‘i loạng choạng. Nhưng niá»m vui trà n ngáºp khiến nà ng không sao để mình bị đắm chìm trong sá»± tÄ©nh lặng êm ả cá»§a thà nh phố Ä‘ang ngá»§, mà cứ nói huyên thuyên như vẹt.
- Chúng ta thuộc vỠmột dòng hỠdanh giá, dòng hỠO Hara.
Jamie báºt cưá»i, ôm ngang lưng nà ng nhấc bổng lên và quay đúng hai vòng.
- Äúng, và không ai sánh bằng gót chân chúng ta! - Anh tiếp lá»i và đặt nà ng xuống.
***
Pansy đánh thức nà ng dáºy và o lúc bảy giá» sáng vá»›i má»™t mệnh lệnh cá»§a ông ngoại nà ng.
- Ông muốn gặp cô ngay láºp tức, thưa cô Scarlett.
Ngỗi chễm chệ ở đầu bà n ăn, ăn mặc chỉnh tỠkhông chê và o đâu được, râu được cạo sạch sẽ, ông chiến binh già ném một cái nhìn chê trách lên mái tóc rối gỡ vội và chiếc áo ngủ của Scarlett.
- Bữa điểm tâm của ông không sao ăn được, ông tuyên bố.
Scarlett nhìn ông, miệng há hốc. Bữa ăn sáng cá»§a ông thì can dá»± gì tá»›i nà ng! Bá»™ ông nghÄ© rằng chÃnh nà ng phải dá»n bữa ăn sáng cho ông ư? Ông mất trà như cha nà ng rồi chăng! Không, không phải như cha cá»§a nà ng, nà ng tá»± Ä‘Ãnh chÃnh. Cha nà ng đã trải qua quá nhiá»u thá» thách, quá sức chịu đựng cá»§a ông, thế thôi. Ông tá»± thu mình và o má»™t thế giá»›i, và o má»™t thá»i kỳ mà những Ä‘iá»u ghê gá»›m như thế nầy chưa há» xuất hiện. Ông giống như má»™t đứa trẻ bối rối. Ông ngoại không còn là trẻ con, cÅ©ng không há» bối rối. Ông biết rõ việc mình là m, biết mình ở đâu, biết mình là ai. Váºy thì con muá»—i nà o đã chÃch ông để ông đánh thức mình trong khi mình má»›i ngá»§ được có hai giỠđồng hồ, để than phiá»n vá» bữa ăn sáng cá»§a ông má»›i được chứ!
Nà ng cố tá»± trấn tÄ©nh để há»i ông, vẻ thản nhiên:
- Sao bữa Ä‘iểm tâm không ăn được váºy, ông?
- Nó vừa lạt lẽo lại lạnh tanh.
- Sao ông không bảo nhà bếp là m lại! Ông bảo hỠlà m theo ý ông và là m cho nóng!
- Cháu là m đi. Bếp núc là việc của đà n bà .
Vẻ thách thức, Scarlett nhìn ông vẻ cũng lạnh lùng và khe khắt như ông đã nhìn nà ng.
Ông muốn nói rằng ông đã lôi cháu ra khá»i giưá»ng để truyá»n đạt lại mệnh lệnh cá»§a òng cho đầu bếp! Ông coi cháu là gì váºy, đầy tá»› chăng! Ông hãy bảo há» là m má»™t bữa Ä‘iểm tâm theo ý ông hay là ông chịu chết đói, Ä‘iá»u đó mặc kệ ông. Cháu và o giưá»ng ngá»§ đây.
Giưá»ng đó là giưá»ng cá»§a ta, mi chỉ nằm trên đó khi được ta cho phép, đồ há»—n láo! Chừng nà o mi còn ở trong nhà ta thì phải nghe lệnh ta. Rõ chưa?
Scarlett nổi giáºn đến ná»—i nà ng biết rằng không sao ngá»§ lại được nữa. Ta sẽ Ä‘i khá»i đây ngay láºp tức! Không có lý gì để ông đối xá» vá»›i ta như váºy cả! Nà ng định nói thì ngá»i thấy mùi cà phê thÆ¡m ngát. Tốt nhất là uống cà phê đã rồi hãy nói gì thì nói. Và rồi… tốt nhất là suy nghÄ© cái đã. Nà ng chưa sẵn sà ng để rá»i khá»i Savannah.
Có lẽ giỠnầy Rhett đã biết nà ng đang ở đâu rồi. Và nà ng đang đợi ngà y nầy qua ngà y khác thư của Mẹ bỠtrên vỠvấn đỠTara.
Run lên vì cÆ¡n giáºn không sao kiá»m chế được, Scarlett rung chuông rồi ngồi và o bà n, bên phải ông ngoại. Khi Jérome xuất hÃện, nà ng quắc mắt nhìn ông ta.
- Äem cho tôi má»™t tách cà phê rồi nà ng mang cái đĩa nầy Ä‘i. Cái gì váºy, cháo bắp phải không! Bảo bà bếp thá» nuốt nó xem, xem có nuốt trôi không, nhưng trước hết phải là m má»™t đĩa dăm bông vá»›i trứng, má»™t lát thịt muối, và thịt rán đã. Không được quên bÆ¡ vá»›i mứt đấy. Và đi lấy cho tôi hÅ© kem để tôi dùng vá»›i cà phê.
Jérome đưa mắt nhìn ông chá»§ tuyệt vá»ng như van xin ông hãy lên tiếng can thiệp để đưa Scarlett trở lại vị trà cá»§a nà ng. Nhưng ông Pierre Robillard là m như không trông thấy ngưá»i quản gia cá»§a mình.
- Sao lại đứng như trá»i trồng váºy! Äi là m những gì tôi bảo Ä‘i! - Scarlett lạnh lùng nói. Lúc nầy đây đã tỉnh ngưá»i, nà ng lại cảm thấy đói.
Ông ngoại nà ng cÅ©ng váºy, ông cÅ©ng im lặng như hôm sinh nháºt nhưng hôm nay ông lại vét sạch những gì ngưá»i ta dá»n lên cho ông. Scarlett lyếc nhìn ông nghi ngại. Ông cáo già nầy Ä‘ang mưu tÃnh chuyện gì đây!
Nhất định phải có chuyện gì đó đà ng sau mà n kịch vừa rồi. Có khó gì cái việc là m cho bá»n đầy tá»› phải vâng lá»i, chỉ cần hét lên, có Chúa biết đấy, ông đã khét tiếng là áp đảo những ngưá»i xung quanh mà ! Cứ nhìn hai dì Paulyne và Eulalye là thấy rõ. Và cả mình nữa, Scarlett nói thêm vẻ bá»±c bá»™i. Ông vừa gá»i là mình đã báºt ra khá»i giưá»ng. Nhưng mình sẽ không bao giỠđể tái diá»…n chuyện nầy nữa đâu.
Ông già đặt khăn ăn cạnh chiếc đĩa trống không và đứng lên.
- Ông mong cháu sẽ ăn mặc tá» chỉnh hÆ¡n trong những bữa ăn sau. Chúng ta sẽ Ä‘i Ä‘á»n thá» trong má»™t giá» bảy phút nữa. Thá»i gian đó đủ cho cháu sá»a soạn.
Giá» nầy, khi mấy bà dì cá»§a nà ng đã Ä‘i rồi và nà ng đã đạt được ở Mẹ bá» trên Ä‘iá»u nà ng mong muốn, Scarlett chẳng hứng thú gì trở lại nhà thá» nữa. Song nà ng cần phải là m gì để chấm dứt tÃnh độc Ä‘oán cá»§a ông ngoại. Mấy dì nói ông là kẻ chống Ä‘iên cuồng đạo Thiên chúa. Äể xem sao…
- Ông Æ¡i, cháu không biết là ông vẫn Ä‘i lá»…, Scarlett thì thầm bằng giá»ng tháºt nhá» nhẹ.
- Ta mong cháu không bắt chước mấy dì mà theo những kẻ đạo đức giả của giáo hội La Mã đấy chứ! Ông đáp cau mà y một cách đáng sợ.
- Cháu là má»™t tÃn đồ Thiên chúa giao ngoan đạo, nếu như đó là điá»u ông muốn há»i cháu, và chút nữa, cháu sẽ Ä‘i lá»… vá»›i mấy ngưá»i đà n bà con bên há» O Hara. Nhân đây há» cÅ©ng đã má»i cháu sang bên đó ở đến bao lâu cÅ©ng được.
Nói rồi, nà ng bước ra, vẻ đắc thắng.
Khi lên được má»™t ná»a cầu thang, nà ng má»›i sá»±c nhá»› lẽ ra nà ng không nên ăn trước khi Ä‘i lá»…. Chẳng sao! Nà ng có buá»™c phải rước lá»… đâu mà lo. Dù sao, nà ng cÅ©ng đã chặn há»ng ông ngoại được rồi! Và o tá»›i trong buồng, nà ng đã hân hoan nhảy thá» Ä‘iệu gÃc vừa há»c được hôm qua.
Nà ng không tin chút nà o là ông ngoại nà ng sẽ vin và o lá»i nói cá»§a nà ng vá» lá»i má»i cá»§a các anh em há» nà ng.
Nà ng thÃch múa hát bên nhà O Hara bao nhiêu thì tiếng ồn à o cá»§a trẻ con cà ng là m cho nà ng không thể ở lại được bấy nhiêu. HÆ¡n nữa, bên đó há» không có đầy tá»› mà Scarlett thì không thể không có Pansy để buá»™c dây coóxê và chải tóc.
Ông ngoại Ä‘ang nghÄ© gì trong đầu! Scarlett tá»± há»i.
Thôi, mặc kệ, cÅ©ng chẳng quan trá»ng, sá»›m muá»™n gì nà ng cÅ©ng biết thôi. Dù sao Ä‘i nữa, trước khi ông có thể thá»±c hiện mưu kế gì, Rhett đã đến tìm nà ng rồi.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:51 PM.
|

24-08-2008, 07:47 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 40
Má»™t giá» bốn mươi phút sau khi Scarlett lên phòng, ông ngoại nà ng má»›i rá»i cái lăng má»™ nguy nga là ngôi nhà cá»§a ông để Ä‘i đến nhà thá». Khoác áo măng tô dà y, khăn len quấn cổ, trên mái tóc bạc trắng cá»§a ông là chiếc mÅ© lông chồn trước đây cá»§a má»™t sÄ© quan Nga do chÃnh tay ông hạ sát trong tráºn Borodino, ông vẫn thấy lạnh mặc dầu trá»i nắng và mùa xuân Ä‘ang đến. Ưỡn thẳng ngưá»i, bước Ä‘i không cần chống gáºy, ông gáºt đầu chà o lại má»i ngưá»i ông gặp trên đưá»ng, bởi Pierre Robillard là má»™t nhân váºt nổi tiếng ở khắp Savannah.
Äến Ä‘á»n thá» phái Calvin ở Chippewa Square, ông ngồi và o hà ng ghế thứ năm, chá»— ông vẫn ngồi từ ngà y khánh thà nh Ä‘á»n thá» cách đây năm mươi năm. James Monroe, lúc bấy giá» là Tổng thống Hoa Kỳ đã đến dá»± lá»… khánh thà nh và yêu cầu được gặp ngưá»i đã từng phục vụ Napoléon, từ tráºn Austerlytz tá»›i Waterloo. Pierre Robillard đã tá» ra lịch sá»± vá»›i ông ta, bởi vì má»™t Tổng thống bình thưá»ng thì chẳng có gì đáng chú ý đối vá»›i má»™t chiến sÄ© đã từng chiến đấu bên cạnh má»™t Hoà ng đế.
Lá»… xong, ông ra dấu cho má»™t và i ngưá»i theo ông đến báºc thá»m cá»§a gian cung thánh. Ông há»i thăm há», và nghe há» trả lá»i. Rồi gương mặt rạng rỡ, ông lại vá» ngá»§ cho đến giỠăn trưa. Những chuyến Ä‘i hà ng tuần đến nhà thá» là m cho ông ngà y cà ng mệt má»i. Ông chỉ thiu thiu ngá»§ và thức dáºy ngay trước khi Jérome bưng mâm lên. Trong lúc chỠđợi, ông nghÄ© đến Scarlett.
Äá»i tư và ngay cả bản thân đứa cháu gái không là m ông báºn tâm. Äã nhiá»u năm nay, ông không há» nghÄ© đến nó và sá»± xuất hiện cá»§a nó ở đây cùng vá»›i mấy bà con gái cá»§a ông không là m cho ông vui mà cÅ©ng chẳng là m cho ông buồn. Äứa cháu chỉ khiến ông chú ý từ khi Jérome đến gặp ông để than phiá»n vá» nó, vá» những lá»i đòi há»i cá»§a nó mà theo Jérome là đã gây xáo trá»™n dưới bếp. Và rồi, như ngưá»i đầy tá»› trung tÃn khẳng định chÃnh nà ng sẽ gây ra cái chết cho ông Robillard khốn khổ vì đã thay đổi chế độ ăn uống cá»§a ông vá»›i bÆ¡, món xốt và đồ ngá»t.
Như váºy là Scarlett Ä‘ang thá»±c hiện những ý nguyện cá»§a ông ngoại mình mà không há» biết. Ông không còn chá» mong gì nữa ở cuá»™c Ä‘á»i nầy, ngoà i những tháng, có thể là những năm, vá»›i má»™t ná» nếp không thay đổi giữa những giấc ngá»§ và những bữa ăn, xen kẽ những chuyến Ä‘i hà ng tuần tá»›i nhà thá». Dòng Ä‘á»i Ä‘á»u Ä‘á»u ấy không là m cho ông khó chịu bởi vì dưới mắt ông đã có hình ảnh cá»§a ngưá»i vợ yêu thương, và trong lòng ông, niá»m tin chắc chắn sẽ gặp lại bà sau khi chết. Suốt ngà y đêm, ông cứ mÆ¡ thấy bà khi ông ngá»§ và lại hồi tưởng những ká»· niệm vá» bà khi ông thức. Vá»›i ông, cuá»™c sống váºy là đủ rồi - không hoà n toà n đầy đủ, nhưng vá»›i má»™t ngưá»i vốn sà nh ăn như ông mà chúng chỉ dá»n cho những món ăn lạt lẽo không rõ là món ăn gì và thưá»ng thì nguá»™i lạnh, nếu không bị cháy. Ông muốn Scarlett ra tay dá»n dẹp lại việc nầy cho có tráºt tá»±.
Scarlett đã nghi ngá» không đúng vá» những ẩn ý cá»§a ông ngoại nà ng. Vừa nhìn nà ng lần đầu tiên, ông đã phát hiện ở nà ng má»™t uy thế xứng vá»›i uy thế cá»§a chÃnh ông. Bởi vì ông không còn đủ sức để buá»™c ngưá»i ta phải vâng lá»i nữa, ông sẽ lợi dụng quyá»n độc Ä‘oán ở nà ng và o mục Ä‘Ãch cá»§a ông. Bá»n đầy tá»› biết rằng ông đã quá già và quá mệt má»i để có thể áp đặt ý chỉ cá»§a ông và o chúng, nhưng Scarlett còn trẻ và đầy sức sống. Ông không yêu cầu nà ng phải có mặt bên ông, cà ng không yêu cầu nà ng yêu thương ông; ông chỉ yêu cầu nà ng Ä‘iá»u khiển má»i việc trong nhà theo những tiêu chuẩn và chỉ thị cá»§a ông, như chÃnh ông trước đây đã là m. Nếu hôm đó ông nghÄ© đến nà ng thì không phải vì tình thương mà chỉ nhằm Ä‘iá»u chỉnh phương pháp giúp ông đạt đến những mục Ä‘Ãch cá»§a mình.
- Äi gá»i Scarlett và o đây cho ta, nói ta muốn gặp nó, ông ra lệnh khi Jérome bưng mâm và o.
- Cô ấy chưa vá», thưa ông, ngưá»i quản gia già đáp vá»›i nụ cưá»i rạng rỡ.
CÆ¡n giáºn cá»§a ông chá»§ là m Jérome thÃch thú. Lão ta căm ghét Scarlett.
Cùng lúc đó, Scarlett Ä‘ang ở tại khu chợ trung tâm vá»›i gia đình O Hara. Sau khi cãi nhau vá»›i ông ngoại, nà ng mặc quần áo, cho Pansy Ä‘i nghỉ, rồi Ä‘i vòng sau vưá»n để má»™t mình tá»›i Jamie, cách đó hai con phố. "Em đến để Ä‘i lá»… vá»›i chị đây" nà ng nói vá»›i Maureen. Thá»±c ra Ä‘iá»u nà ng cần hÆ¡n cả là được Ä‘i cùng vá»›i những con ngưá»i dá»… thương và độ lượng.
Lá»… xong, đà n ông Ä‘i má»™t nÆ¡i, còn đà n bà và trẻ con Ä‘i má»™t phÃa.
- Há» Ä‘i há»›t tóc và tán gẫu vá»›i ông thợ ở khách sạn Pulaski, Maureen giai thÃch cho Scarlett. Sau đó, có lẽ há» Ä‘i uống rượu ở quán. Ở đây, ngưá»i ta nghe được nhiá»u tin tức hÆ¡n là đá»c báo kia đấy. Bá»n nầy chỉ theo dõi tin tức ở chợ thôi.
Khu chợ trung tâm cÅ©ng náo nhiệt như khu chợ ở Charleston và cÅ©ng cùng chức năng như thế. Chỉ cần được nghe tiếng ồn à o ở chợ, được mặc cả, được gặp gỡ và cưá»i đùa, cÅ©ng đủ để Scarlett nháºn thấy là lâu nay nà ng đã thiếu vắng cái không khà đó như thế nà o, nhất là khi nà ng bị lôi kéo và o cuá»™c ăn chÆ¡i thá»i thượng trong Mùa chÆ¡i vừa qua ở Charleston.
Nà ng tá»± trách mình đã không Ä‘em Pansy theo. Nếu có nó thì nà ng đã mua được nhiá»u hoa quả lạ cá»§a nước ngoà i qua cảng Savannah. Maureen và Helen mang cho gia đình O Hara. Scarlett gá»i há» mang giùm và i trái cam và nà i há» phải dùng vá»›i nà ng má»™t Ãt cà phê và bánh caramen trong má»™t gian hà ng.
Nhưng Scarlett không nháºn lá»i ăn cÆ¡m ở nhà O Hara. Nà ng đã không báo trước cho đầu bếp sá»± vắng mặt cá»§a mình, và nà ng muốn tranh thá»§ ngá»§ thêm má»™t tà để mặt mà y khá»i nhợt nhạt trước khi Rhett có thể tá»›i đây trên chuyến xe lá»a chiá»u nay.
Äến trước cá»a ngôi nhà cá»§a Robillard, nà ng ôm hôn Maureen và kêu to chà o những ngưá»i khác còn tụt lại sau chá» mấy đứa nhá» Ä‘i cháºp chững và chá» Patricia mang bầu Ä‘ang ì ạch theo sau khá xa. Helen chạy theo nà ng.
- Scarlett, cam của cô đây nầy! - Helen vừa nói vừa đưa nà ng cái gói giấy.
Tiếng Jérome từ phÃa sau là m nà ng giáºt mình.
- Äể tôi mang cho, thưa bà .
- Æ ! ÄÆ°á»£c cầm lấy Ä‘i, ông là m tôi giáºt mình, Jérome. Tôi không nghe tiếng cá»a mở.
- Tôi đi tìm bà , cụ chủ muốn nói chuyện với bà .
Jérome nhìn đám ngưá»i ô hợp cá»§a dòng há» O Hara vá»›i dáng khinh bỉ ra mặt. Scarlett cắn chặt răng. Thái độ xấc láo cá»§a lão quản gia nầy không thể chịu đựng được nữa, cần phải là m má»™t cái gì đó má»›i được. Nà ng đã sẵn sà ng thốt lên những lá»i đả kÃch lúc bước và o phòng ông ngoại. Nhưng ông đã không để cho nà ng kịp nói má»™t lá»i nà o.
- Cháu lại ăn mặc lôi thôi lếch thếch và má»™t lần nữa thách thức những lá» thói cá»§a gia đình nầy, ông lạnh lùng nói. Cháu cứ mải mê chÆ¡i bá»i vá»›i cái đám dân quê Ireland đó mà quên cả vỠăn trưa.
Scarlett đỠmặt và cắn phải mồi của ông.
- Cháu yêu cầu ông nói năng lịch sự khi nói với bà con của cháu.
Dưới hà ng mi khép há», ông già Pierre Robillard che giấu ánh mắt hả hê cá»§a ông.
- Cháu nghÄ© thế nà o vá» má»™t ngưá»i là m việc chân tay! - ông bình thản há»i.
- Nếu như ông muốn nói tá»›i ngưá»i anh há» Jamie cá»§a cháu thì cháu sẽ nói vá»i ông rằng đó là nhà kinh doanh thà nh đạt do lao động cá»§a mình, và con ngưá»i đó xứng đáng được tôn trá»ng!
Con cá đã mắc câu. Chỉ cần giáºt lên.
- Còn bà vợ ồn à o cá»§a ông ta cÅ©ng đáng được tôn trá»ng như váºy chứ?
- Hoà n toà n đúng như váºy, bởi vì đó là má»™t ngưá»i rá»™ng lượng và tốt bụng.
- Trong nghá» cá»§a bà ấy, Ä‘iá»u cần thiết là phải gây được ấn tượng. Chắc là cháu đã thừa biết bà ấy là gái bán quán rượu chứ!
Scarlett há hốc mồm, kinh ngạc. Không, nà ng không sao tin được!… Những hình ảnh không đẹp lần lượt tái hiện trong đầu nà ng: Maureen nốc Whisky, Maureen đánh nhạc bằng hai cái muá»—ng và hát không thẹn thùng những bà i hát dâm đãng, Maureen dùng tay gạt má»› tóc rối cá»§a mình chứ không thèm dùng kẹp tóc, Maureen nhảy Ä‘iệu gÃc và váy tung lên hở cả chân…
Dung tục đến cùng cá»±c. Maureen, con ngưá»i dung tục. Tất cả há» Ä‘á»u Ãt nhiá»u như thế cả.
Scarlett muốn báºt khóc. Nà ng sống rất hạnh phúc vá»›i gia đình O Hara nên không thể phá»§ nháºn há» mà không hối tiếc. Nhưng… ChÃnh nÆ¡i đây, trong ngôi nhà mẹ nà ng đã lá»›n lên, cái hố ngăn cách dòng há» Robillard và dòng há» O Hara quá lá»›n nên nà ng không thể là m như không biết được. Tháºt không có gì ngạc nhiên là ông ngoại phải xấu hổ vì mình! Mẹ sẽ phát ốm lên mất nếu thấy mình ở ngoà i đưá»ng vá»›i má»™t lÅ© ngưá»i như váºy. Má»™t ngưá»i đà n bà chá»a cứ chưá»ng mặt thế mà đi không há» che Ä‘áºy gì cả, hà ng chục đứa trẻ chạy quanh như đám má»i rợ, tháºm chà không có đến má»™t đứa đầy tá»› để mang đồ đạc! Trông mình chắc cÅ©ng thảm não chẳng kém gì há». Mẹ thì đã tốn bao công sức để dạy cho mình thà nh ngưá»i đứng đắn! Bà sẽ chết vì xấu hổ nếu biết con gái mình kết bạn vá»›i má»™t phụ nữ trước kia bán quán rượu.
Scarlett đưa mắt lo âu nhìn ông ngoại. Liệu ông có biết nà ng cho một chủ quán rượu, thuê nhà của nà ng ở Atlanta không?
Mắt nhắm lại, ông già Pierre Robillard như đã thả mình và o cÆ¡n ngái ngá»§ cá»§a ngưá»i già . Scarlett rón rén bá» ra ngoà i.
Cánh cá»a đóng lại, ông lại mở mắt, mỉm cưá»i cay độc và rồi ngá»§ thẳng giấc.
Tay Ä‘eo găng trắng, Jérome trao cho Scarlett mấy bức thư để trên mâm bạc. Nà ng gáºt đầu cảm Æ¡n. Nếu nà ng muốn cho lão quản gia nầy biết thân biết pháºn cá»§a mình thì nà ng không cho phép mình bà y tá» sá»± hà i lòng vá»›i lão ta được. Tối hôm qua, sau khi đã hoà i công ngồi chá» Rhett ở phòng khách, Scarlett đã cho đám đầy tá»› má»™t tráºn còn lâu chúng má»›i quên được, Jérome lại cà ng nhá»› Ä‘á»i hÆ¡n ai hết. Tạ Æ¡n Chúa, bởi vì ông ta xấc láo quá nên Scarlett đã trút hết lên đầu ông ta cÆ¡n thịnh ná»™ và ná»—i thất vá»ng cá»§a nà ng.
Nà ng bóc thư thứ nhất. Henry Hamilton giáºn dữ khi biết được nà ng đã chuyển tiá»n qua nhà băng Savannah.
Mặc xác ông ta! Scarlett vò bức thư và vứt bá». Bức thư dà y hÆ¡n là cá»§a dì Paulyne. Nà o cứ chỠđấy, những lá»i than vãn cá»§a dì ta. Scarlett bóc má»™t bức thư hình vuông, nét chữ xa lạ.
Äó là má»™t thiệp má»i. Scarlett phải cố gắng lắm má»›i nhá»› ra cái tên Hodgson là cá»§a má»™t trong hai chị em Telfair, má»i nà ng đến dá»± lá»… khánh thà nh Hogdson Hall, "Trụ sở má»›i cá»§a Há»™i sá» há»c Georgie", tiếp theo đó là buổi tiếp tân. Cuá»™c lá»… nầy có chiá»u còn chán hÆ¡n buổi hoà nhạc buồn nản mà mấy bà dì đã dẫn nà ng đến dá»±.
Scarlett nhăn mặt, và bá» thiệp má»i sang má»™t bên. Chắc phải viết gá»i đến má»™t lá»i cáo lá»—i. Mấy bà dì cá»§a nà ng thÃch cái trò nhà m chán nÆ¡i công cá»™ng chứ nà ng thì không.
Lại mấy bà dì… đà ng nà o thì cÅ©ng phải Ä‘á»c mà .
Scarlett mở thư dì Paulyne.
"Cái hạnh kiểm không biết gá»i là gì cá»§a cháu là m cho các dì thấy xấu hổ. Nếu các dì biết cháu đã Ä‘i Savannah và không má»™t lá»i giải thÃch vá»›i bà Eleanor Butler, thì các dì đã yêu cầu cháu xuống tà u rồi…"
Dì Paulyne lại nói cái quái gì đây! Váºy bà Butler không há» cho mấy dì biết vá» bức thư ta để lại trước khi Ä‘i sao! Hay là bà ta chưa nháºn được! Không, không thể như thế được! Dì Paulyne lại chuyện bé xé ra to thôi.
Scarlett Ä‘á»c lướt mấy hà ng dì Paulyne trách nà ng sao bá» Ä‘i quá sá»›m ngay sau vụ đắm tà u, và cái kiểu là m bá»™ bà máºt không thể hiểu được cá»§a nà ng đã giấu các dì vá» tai nạn đó. Nhưng cái quái gì mà dì lại không nói má»™t lá»i vá» Ä‘iá»u nà ng Ä‘ang nóng lòng muốn biết! Không có lấy má»™t lá»i nà o vá» Rhett!
Nà ng lyếc nhanh qua những trang đặc kÃn thứ chữ góc cạnh cá»§a dì Paulyne, hy vá»ng tìm được Ä‘iá»u mình muốn biết chăng. Liệu nà ng có tìm được gì cuối bà i thuyết giáo lê thê nầy chăng! À đây rồi!
"Dì hiểu ná»—i lo âu cá»§a bà Eleanor thân mến khi thấy Rhett buá»™c phải Ä‘i Boston đểgiải quyết má»™t số vấn đỠvá» má» phốt phát cá»§a anh ấy. Anh ta quả là thiếu tháºn trá»ng: Lẽ ra anh ta không nên coi thưá»ng khà háºu khắc nghiệt cá»§a miá»n Bắc sau khi ngâm ngưá»i lâu nhu thế trong nước lạnh buốt lúc bị đắm thuyá»n…"
Scarlett bỠmấy tỠgiấy xuống, thở phà o nhẹ nhõm!
Lạy Chúa lòng là nh! Giá» thì nà ng hiểu vì sao Rhett đã không đến tìm nà ng. Vì sao bác Henry lại không cho mình biết bức Ä‘iện cá»§a Rhett được gá»i từ Boston tá»›i! Mình sẽ không phải nôn nao chỠđợi chà ng xuất hiện lúc nà o đó trên ngưỡng cá»a! Dì Paulyne Ãt ra cÅ©ng cho biết chừng nà o chà ng vá» chứ!
Scarlett vá»™i nhặt lại những tá» giấy rÆ¡i tản mạn đây đó. Lúc nầy mình Ä‘á»c tá»›i đâu rồi nhỉ. Cuối cùng nà ng cÅ©ng tìm được chá»— bá» dở và đá»c cho hết thư nhưng không sao tìm được Ä‘iá»u nà ng muốn tìm. Là m gì bây giá»! CÅ©ng có thể là Rhett sẽ vắng mặt thêm nhiá»u tuần nữa mà cÅ©ng có thể là chà ng Ä‘ang trên đưá»ng trở vá».
Nà ng Ä‘á»c lại thiệp má»i cá»§a bà Hodgson. Dù sao đây cÅ©ng là cái cá»› để Ä‘i ra ngoà i. Nà ng sẽ hoá rồ mất nếu cứ phải hết ngà y nầy sang ngà y khác giam mình trong ngôi nhà nầy. Giá như thỉnh thoảng nà ng có thể chạy đến nhà Jamie, dù chỉ để uống má»™t tách trà … Không, chuyện đó tháºm chà nghÄ© đến thôi cÅ©ng không được nữa.
***
Song Scarlett không thể không nghĩ đến gia đình O Hara.
Sáng hôm sau Scarlett Ä‘i theo chị bếp Ä‘i chợ để xem chị ta mua bán và tiêu pha như thế nà o. Vì chẳng có gì khác để là m, nà ng quyết định sắp xếp lại tráºt tá»± trong ngôi nhà cho ông ngoại. Nà ng Ä‘ang nhấp tách cà phê thì nghe má»™t giá»ng nói dịu dà ng và rụt rè gá»i, và nà ng nháºn ra Kathleen xinh đẹp và trẻ trung.
- Chị không biết các loại cá hiện có ở Mỹ. Em có thể giúp chị mua cá được không?
Mua xong, cô cảm Æ¡n nà ng rối rÃt.
- Tháºt là các thiên thần đã gá»i em đến đây cho chị, Scarlett ạ, không có em, chị cÅ©ng chẳng biết là m sao nữa, chị Maureen cứ đòi phải mua loại cá ngon nhất vì Colum sắp vá» chÆ¡i.
Colum… mình có biết anh ta không nhỉ! Mình có nghe Maureen hay ai đó nói đến anh ta một lần rồi thì phải.
- Colum thì có gì mà quan trá»ng dữ váºy!
Nghe há»i, Kathleen trố mắt, sững sá», không hiểu sao Scarlett lại có thể há»i như váºy.
- Nhưng… đó là Colum, váºy thôi! - Cô ngáºp ngừng chưa biết nói sao.
- ChÃnh anh ấy đã đưa chị tá»›i đây, chứ em không biết sao! Colum là anh chị, cÅ©ng như Stephen váºy.
Stephen à ! À phải rồi, anh chà ng tóc nâu lầm lì ấy.
Scarlett không biết Kathleen là em gái cá»§a Stephen. Tất cả những anh em nhánh há» nhà nầy ai cÅ©ng rụt rè và Ãt nói váºy sao?
- Trong mấy anh em bác James thì ngưá»i nà o là bố cá»§a chị!
- Bố chị mất rồi, xin Chúa cứu lấy lynh hồn ông.
Trá»i đất, cô ta không hiểu là mình nói gì cả. Liệu cô ta có ngốc nghếch không đấy!
- Em há»i bố chị tên gì, Kathleen ạ.
- Tên bố hả! Patrick, Patrick O Hara. Patricia lấy theo tên bố chị, bởi vì cô ấy là con cả của Jamie, mà Jamie là con trai Patrick.
Scarlett cau mà y cố hiểu cho ra quan hệ há» hà ng trong má»› bòng bong ấy. Nếu theo cái kiểu giải thÃch rối rắm cá»§a Kathleen thì cô cÅ©ng là em cá»§a Jamie. Váºy thì nhánh há» nầy không chỉ có những ngưá»i rụt rè…
- Chị còn anh em nà o khác không, Kathleen!
- á»’ có chứ. Nhiá»u anh chị em lắm. Chúng tôi có mưá»i bốn ngưá»i tất cả - mưá»i bốn ngưá»i Ä‘á»u còn sống, cô nói thêm và là m dấu thánh giá.
Scarlett vá»™i bá» Ä‘i. Lạy Chúa, chị bếp chắc chắn là đã nghe hết rồi và thế nà o câu chuyện nầy cÅ©ng tá»›i tai ông ngoại. Mình đã từng nghe ông nói bá»n Thiên chúa giáo cứ đẻ như thá» váºy!
Nhưng hôm đó ông già Pierre Robillard không nhắc đến mấy ngưá»i anh em há» cá»§a Scarlett trước mặt nà ng nữa. Ông nà ng đến như thưá»ng nháºt trước bữa ăn tối, nói cho nà ng biết những món ăn nà ng sai dá»n cho ông đã là m ông vui lòng, rồi ông cho nà ng Ä‘i nghỉ. Scarlett chặn Jérome lại, xem kỹ cái khay bạc thì nó đã được đánh bóng rồi và không để lại dấu tay nà o cả. Äể cái muá»—ng ăn tráng miệng xuống, nà ng chạm phải cái muá»—ng xúp, là m cho nà ng giáºt mình nghÄ© giá mà Maureen dạy nà ng chÆ¡i gõ muá»—ng.
Äêm hôm ấy, nà ng mÆ¡ thấy cha nà ng. Sáng hôm sau, nà ng thức dáºy vá»›i nụ cưá»i trên môi và những vệt nước mắt đã khô trên má.
Ra chợ, nà ng đã kịp nghe tiếng cưá»i cá»§a Maureen và vá»™i và ng nấp và o má»™t cây cá»™t để khá»i bị trông thấy. Từ chá»— nấp, nà ng thấy Maureen và Patricia, to như cái đình, lẽo đẽo theo sau là má»™t bầy trẻ con. "Bố là ngưá»i duy nhất ở đây không sốt ruá»™t chá» chú con tá»›i chÆ¡i, Maureen nói. Ông ấy rất khoái các thứ quà bánh mẹ là m má»—i khi chá» Colum tá»›i".
- Mình cÅ©ng thÃch quà bánh, Scarlett tá»± nhá»§. Mình đã chán ngấy những món thức ăn nghiá»n và má»m dà nh cho ông ngoại đã rụng hết răng.
- Mua thịt gà đi, nà ng bảo chị bếp. Chị là m cho tôi má»™t đùi rán và má»™t miếng thịt lưá»n cho buổi tối nhé.
Thế nhưng tâm trạng bá»±c bá»™i cá»§a nà ng không kéo dà i được lâu Vá» tá»›i nhà , nà ng nháºn được thư cá»§a Mẹ bá» trên báo cho biết là Äức giám mục Ä‘ang xét yêu cầu cá»§a nà ng được mua lại mảnh đất hồi môn cá»§a Carreen, và nay mai ngà i sẽ cho biết quyết định cá»§a ngà i.
Tara! Ta sẽ dà nh lại Tara!… Nà ng mãi chìm đắm trong những má»™ng tưởng xây dá»±ng lại Tara đến ná»—i thá»i gian qua lúc nà o không hay, mà nà ng cÅ©ng chẳng để ý xem có thứ gì trong đĩa cá»§a mình nữa.
Nà ng hình dung má»i việc rõ rà ng như chÃnh nà ng Ä‘ang có mặt tại chá»— váºy. Ngôi nhà trắng toát nổi báºt trên ná»n thảm cá» xanh, xen vá»›i loại cá» ba lá xanh thẫm; cánh đồng cá» xanh biếc nhấp nhô huyá»n bà cá»§a rặng thông xanh, chạy dà i hai bên bá» sông, tạo thà nh má»™t bức mà n che trước mặt má»i ngưá»i. Mùa xuân, vá»›i những đám mây mỠảo cá»§a những hoa thù du vá»›i mùi thÆ¡m dai dẳng cá»§a dây Ä‘áºu tÃa. Mùa hè, vá»›i những bức mà n lanh trắng phất phÆ¡ bên cá»a sổ mở rá»™ng cho mùi thÆ¡m dịu ngá»t cá»§a kim ngân trà n ngáºp các căn phòng Ä‘ang được tôn tạo, trang trà lại hoà n hảo như ban đầu. Äúng, mùa hè là mùa đẹp nhất trong năm. Những mùa hè uể oải kéo dà i cá»§a Georgie, khi hoà ng hôn buông xuống chầm cháºm đến hà ng giỠđồng hồ, khi những con Ä‘om đóm láºp lòe sáng cùng vá»›i bóng tối cứ dà y đặc thêm mãi. Những ngôi sao gần như có thể sá» tá»›i được, lấp lánh như những viên ngá»c quà trên bầu trá»i bằng nhung, trăng tròn và sáng, sáng như ngôi nhà đang ngá»§ sáng rá»±c mà u trắng, vắt vẻo trên ngá»n đồi nhấp nhô uốn lượn.
Mùa hè… Scarlett giáºt mình, nhưng đúng là thế rồi!
Sao trước đây mình không nghÄ© tá»›i nhỉ! Äó là mùa nà ng ưa thÃch nhất ở Tara, và đó cÅ©ng là mùa Rhett không thể Ä‘i Dunmore vì sợ sốt rét rừng! Còn mong gì hÆ¡n nữa kia chứ! Chà ng và nà ng sẽ ở Charleston từ tháng mưá»i cho tá»›i tháng sáu. Mùa chÆ¡i đến sẽ xua tan cảnh buồn chán cá»§a những buổi uống trà và đánh bà i Whist, mùa hè ở Tara có thể là m cho sá»± đơn Ä‘iệu cá»§a Mùa chÆ¡i có thêm chút thú vị! Và như váºy cuá»™c sống ở Charleston có thể chịu đựng được. Những mùa hè kéo dà i ở Tara sẽ Ä‘á»n bù lại tất cả.
Giá như Äức giám mục khẩn trương lên má»™t chút thì hay quá!
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:51 PM.
|

24-08-2008, 07:48 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 41
Cụ Pierre Robillard cùng Ä‘i vá»›i Scarlett tá»›i dá»± lá»… khánh thà nh Hodgson Hall. Ông mặc quần lụa, áo nhung kiểu xưa, chiếc Huân chương Bắc đẩu bá»™i tinh trên ngá»±c, dáng Ä‘i oai vệ. Scarlett chưa từng thấy ai oai vệ như váºy cả.
Vá» phần ông, ông cÅ©ng có thể tá»± hà o vỠđứa cháu gái cá»§a mình, nà ng thầm nghÄ©. Ngá»c và kim cương lóng lánh, áo gấm và ng viá»n đăng ten vá»›i Ä‘uôi dà i hÆ¡n má»™t mét, trông tháºt lá»™ng lẫy. Nà ng chưa có dịp mặc bá»™ đồ nầy ở Charleston, nÆ¡i mà "thị hiếu lịch sá»±" đòi há»i tiết chế trong ăn mặc. Scarlett vui mừng là nà ng đã mua sắm thêm má»™t số quần áo dà i thá»±c tế chưa mặc bao giá», và sau khi loại bá» những thứ hoa mỹ theo yêu cầu cá»§a Rhett, vẫn còn duyên dáng hÆ¡n gấp trăm lần tất cả những gì nà ng thấy được từ trước đến nay ở Savannah.
Vì váºy vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a Jérome, nà ng đã vênh váo bước lên ngồi cạnh ông trên cá»— xe ngá»±a mui gáºp vừa thuê.
Cả hai im lặng suốt dá»c đưá»ng. Cụ Pierre Robillard ngá»§ gà ngá»§ gáºt và chỉ giáºt mình tỉnh giấc khi Scarlett kêu lên: "Ô, xem kỳa!". Trước hà ng rà o sắt cá»§a toà nhà xây dá»±ng theo kiến trúc cổ Ä‘iển, đám đông Ä‘ang tụ táºp để được ngắm nhìn giá»›i thượng lưu cá»§a Savannah. Tất cả như Ä‘i dá»± dã vụ Thánh nữ Cécile!
Trong tiếng xì xà o thán phục, được má»™t ngưá»i hầu đỡ Scarlett ngẩng cao đầu bước xuống. Trong lúc ông ngoại nà ng cháºm rãi bước theo nà ng trên vỉa hè, nà ng cứ lắc lắc đầu để cho đôi hoa tai lấp lánh dưới ánh đèn và kéo dà i Ä‘uôi áo trên thảm đỠtrải dà i đến táºn cá»a.
Nhiá»u tiếng kêu thán phục vang lên bên tai nà ng: "Ô? A! Ai váºy? Sao mà lá»™ng lẫy thế?" Rồi khi nà ng đặt bà n tay mang găng trắng lên tay áo ông ngoại, thì má»™t giá»ng nói quen thuá»™c nổi lên giữa tiếng huyên náo: "Em trông còn lá»™ng lẫy hÆ¡n cả Nữ hoà ng Saba nữa đấy, Scarlett ạ!". Hoảng hốt, nà ng nhìn sang trái - và vá»™i vã quay mặt là m như nà ng không kịp nháºn ra Jamie và những ngưá»i trong gia đình anh, trước khi bước chân lên thá»m theo nhịp chân cháºm chạp cá»§a ông ngoại.
Nhưng bức tranh vừa thoáng thấy đã in sâu trong tâm khảm nà ng: cái mÅ© dưa hấu hất ra sau trên mái tóc nâu, Jamie quà ng tay ôm lấy vai Maureen, mái tóc chị rá»±c đỠnhư mặt trá»i má»›i má»c. Bên phải chị, ngay dưới ngá»n đèn đưá»ng là má»™t ngưá»i thấp hÆ¡n chị má»™t cái đầu, đẫy đà và chắc như má»™t tảng đá. Äôi mắt xanh cá»§a ông ta như hai đốm sáng trên khuôn mặt vui nhá»™n á»ng Ä‘á», bên trên là mái tóc bạc cắt thà nh vòng nguyệt quế. Con ngưá»i không quen biết nầy là hình ảnh sống động cá»§a Gerald O Hara, cha Scarlett.
Ná»™i thất cá»§a Hodgson Hall đẹp má»™t cách nghiêm trang, theo tÃnh há»c thuáºt cá»§a nó. Gá»— lát tưá»ng mà u sẫm được dùng là m khung cho những bản đồ và tà i liệu cổ cá»§a Há»™i sá» há»c: Những chùm đèn bằng đồng, dùng khà đốt, được bao bằng những bầu thuá»· tinh má», phát ra ánh sáng lạnh lẽo, sống sượng, là m lá»™ những nếp nhăn, những bá»™ mặt quý tá»™c tái nhợt cá»§a cá» toạ. Scarlett bá»—ng thấy mình bị vây bá»§a giữa những ngưá»i già và không cách nà o tìm được má»™t chá»— tôi tối.
Nà ng chợt thấy sợ, cứ như sá»± già nua lây lan và nà ng cÅ©ng Ä‘ang già đi trông thấy. Nà ng bá»—ng có ý thức vá» tuổi tác cá»§a mình mặc dầu sinh nháºt thứ ba mươi cá»§a nà ng đã trôi qua không ai hay biết lúc nà ng ở Charleston. Không ai lại không biết sau tuổi ba mươi, má»™t ngưá»i đà n bà coi như đã chết! Nà ng không há» nghÄ© mình đã bước xa như thế và o tuổi vá» chiá»u. Äiá»u đó có thể đến vá»›i ai khác, chứ không thể vá»›i nà ng.
- Scarlett!
Tiếng ông ngoại khiến nà ng trở lại vá»›i thá»±c tế. Ông nắm lấy khuá»·u tay nà ng và đẩy vá» phÃa trước. Scarlett rùng mình khi những ngón tay lạnh như tá» thần, cái lạnh thấm qua là n găng. Trước mặt nà ng, những ông già xếp hà ng má»™t, những nhà lãnh đạo cá»§a Há»™i sá» há»c, Ä‘ang bắt tay những ông già khác từng ngưá»i má»™t, những vị khách cá»§a há». Không, không thể được! Scarlett hoảng sợ nghÄ©. Mình không thể nà o siết chặt những bà n tay xương xẩu ấy mà cứ là m như mình rất vui sướng được gặp há» váºy. Mình phải Ä‘i thôi, mình phải trốn thôi!
- Cháu thấy trong ngưá»i hÆ¡i khó chịu, nà ng nói và tá»±a và o vai ông. Bá»—ng nhiên cháu thấy mệt quá.
- Äứng đà ng hoà ng má»™t chút nà o, ông xin cháu! Cháu không được quyá»n mệt trong lúc nầy. Äứng ngay ngắn và xá» sá»± cho đà ng hoà ng xem nà o. Sau buổi lá»… khai mạc, cháu má»›i được phép cáo lui, trước đó thì không được đâu!
Scarlett trân ngưá»i và tuân theo ông. Ông nà ng là má»™t quái váºt! Thảo nà o mẹ nà ng không bao giá» nhắc tá»›i ông ngoại, chẳng có Ä‘iá»u gì hay, Ä‘iá»u gì tốt để nhắc tá»›i ông cả.
- Chà o bà Hodgson, nà ng nghe chÃnh lá»i mình nói má»™t cách máy móc. Tôi rất vui sướng được đến dá»±.
Ông ngoại bước không nhanh bằng nà ng. Ông Ä‘ang nghiêng mình chà o má»™t bà nà o đó giữa hà ng thì nà ng đã bắt tay tá»›i ngưá»i cuối cùng. Nà ng lách mình qua đám ngưá»i và lao nhanh ra cá»a.
Ra tá»›i bên ngoà i, nà ng hÃt lấy hÃt để không khà trong là nh, rồi chạy xuống những báºc tam cấp. Äuôi áo nà ng lướt trên thảm Ä‘á», phất phá»›i sau lưng và lấp lánh dưới ánh đèn đưá»ng.
- Xe cho ông Robillard, mau lên, nà ng bảo ngưá»i hầu.
Anh ta chạy vá»™i đến góc đưá»ng. Scarlett băng mình theo anh ta chẳng biết mặt đưá»ng xù xì là m hư Ä‘uôi áo cá»§a mình. Nà ng muốn cao bay xa chạy trước khi ngưá»i ta kịp giữ nà ng lại.
Khi đã ngồi yên ổn trên xe, nà ng cố thở Ä‘á»u lại mà vẫn còn hổn hển.
- Má»™t lát sau nà ng má»›i mở miệng được. Cho tôi đến đưá»ng South Broad, nà ng bảo ngưá»i xà Ãch. Tôi sẽ chỉ nhà sau.
Mẹ mình cÅ©ng đã chạy trốn những con ngưá»i như thế nầy để được lấy cha mình, nà ng tá»± nhá»§. Mẹ sẽ không quở trách mình đã bá» chạy như váºy đâu.
Từ bên ngoà i, qua cá»a nhà bếp cá»§a Maureen, vá»ng ra tiếng cưá»i và tiếng nhạc. Scarlett lấy cả hai nắm tay đấm thình thịch và o cánh cá»a cho tá»›i khi Jamie bước ra mở.
- Tưởng ai chứ là Scarlett, anh kêu lên, ngạc nhiên lẫn vui sướng. Và o đây, Scarlett, và o đây là m quen vá»›i Colum. Con ngưá»i tốt nhất cá»§a dòng há» O Hara, dÄ© nhiên là trừ em ra, vừa đến đây!
Lúc nầy đây, khi đã đứng gần Colum, nà ng thấy anh ta trẻ hơn Jamie, và ngoại trừ khuôn mặt đầy đặn và thân hình lùn xún khiến anh ta trông có vẻ khác, còn thì anh ta không giống cha như nà ng vẫn tưởng lúc đầu.
Äôi mắt Colum xanh hÆ¡n, trông nghiêm khắc hÆ¡n; chiếc cằm cương nghị cá»§a anh, nà ng chỉ thấy ở cha má»—i khi ngồi trên lưng ngá»±a, chuẩn bị vượt qua má»™t chướng ngại váºt mà sá»± khôn ngoan thông thưá»ng cấm ngưá»i ta nhảy qua.
Khi Jamie giá»›i thiệu hai ngưá»i vá»›i nhau. Colum đã cưá»i nồng nhiệt đến ná»—i Scarlett có cảm giác như cụộc gặp gỡ cá»§a há» là sá»± kiện vui sướng nhất ttá»i cá»§a anh ta.
- Có gia đình nà o trên thế gian nầy hạnh phúc bằng gia đình ta, khi chúng ta có được má»™t con ngưá»i tuyệt trần như thế nầy trong nhà ! Anh ta sôi nổi. Chỉ cần thêm má»™t vương niệm trên sắc đẹp lá»™ng lẫy cá»§a em nữa thôi! Ôi, Scarlett ạ, bà chúa cá»§a các nà ng tiên trông thấy em thì cÅ©ng phát ghen lên mà xé nát đôi cà nh trang kim cá»§a mình thôi! Chị Maureen, chị gá»i mấy đứa nhá» và o đây, hãy để sắc đẹp tuyệt trần nầy cho chúng má»™t hình mẫu lý tưởng để ước mÆ¡ và lá»›n lên đúng như hình ảnh cá»§a cô há» chúng.
Scarlett đỠmặt vì sung sướng.
- Äúng là má»™t bằng chứng tuyệt vá»i cho tà i lyến thoắng cá»§a dân Ireland! - Nà ng cưá»i nói.
- Không hỠđâu! Tôi tá»± trách mình không đủ tà i là m thÆ¡ để diá»…n tả hết má»i ý nghÄ© cá»§a tôi thôi!
- CÅ©ng không đến ná»—i tồi đâu, đồ vô lại, Jamie nói và huých và o Colum. Nà o, xÃch ra, để cho Scarlett ngồi vá»›i nà o. Anh sẽ Ä‘i lấy cho cô ấy má»™t cái ly Ä‘i. Colum đã xoay được má»™t Ãt bia Ireland chÃnh cống. Phải uống thá» má»›i được, Scarlett.
- Không. Cảm ơn… Mà , tại sao lại không nhỉ! Nà ng lại nói. Em quả chưa hỠđược nếm thứ nầy…
Nà ng cứ tưởng đã uống phải sâm banh mà không biết, nhưng cái thứ nước nhiá»u bá»t nầy đắng quá là m nà ng nhăn mặt. Colum cầm lấy cái vại từ tay nà ng.
- Má»—i giây phút trôi qua cà ng là m cho em thêm hoà n hảo! Scarlett còn biết nhưá»ng cho ngưá»i khát hÆ¡n mình được uống! Anh ta kêu lên và mỉm cưá»i đồng loã.
Nà ng mỉm cưá»i đáp lại. Không ai có thể cưỡng lại anh chà ng nầy, và cà ng vá» lâu Scarlett cà ng thấy rõ ai cÅ©ng cưá»i vá»›i Colum, như để được cùng vui vá»›i anh. Rõ rà ng là anh ta vui đùa rất thoải mái. Ngả ngưá»i trên chiếc ghế tá»±a lưng và o tưá»ng gần lò sưởi, anh ta đánh nhịp và luôn miệng khuyến khÃch Jamie kéo đà n violon và Maureen tung hứng những mảnh gá»— nhá». Tháo giầy từ lâu, đôi chân anh Ä‘ang nhảy nhót trên những thanh gá»— cá»§a chiếc ghế. Con ngưá»i hạnh phúc, sống tá»± nhiên thoải mái, tháºm chà mở cả cổ áo như muốn cho tiếng cưá»i được tá»± do tuôn trà o qua cổ há»ng mình.
- Kể lại chuyến Ä‘i cá»§a anh cho chúng tôi nghe nà o! - Trong cá» toạ lại thỉnh thoảng có ngưá»i yêu cầu.
Nhưng Colum không chịu. Anh nói, cần phải có đà n hát để sưởi ấm cõi lòng và má»™t ly rượu để là m mát cổ há»ng đã bị khô tắc vì bụi đưá»ng. Ngà y mai còn rất nhiá»u thá»i giỠđể kể chuyện mà .
Âm nhạc cÅ©ng sưởi ấm tâm hồn Scarlett. Rất tiếc nà ng không thể ở lâu bởi vì nà ng phải trở vá» nhà trước ông ngoại. Miá»…n là gã xà Ãch đừng tiết lá»™ đã đưa nà ng tá»›i đây! Ông ngoại chắc không bao giá» hiểu được rằng mình rất cần chạy trốn khá»i cái lăng má»™ ấy và giải trà má»™t chút.
Nà ng vá» nhà tháºt đúng lúc. Jamie vừa Ä‘i khuất góc đưá»ng thì chiếc xe cá»§a ông ngoại đã đỗ lại trước cổng.
Scarlett nhảy bốn báºc thang má»™t tay xách giầy và đuôi áo cuá»™n tròn và o tay, cố giữ không để báºt cưá»i. Cái trò trốn há»c cà ng thÃch thú khi không bị ai bắt gặp. Mặc dù váºy, niá»m vui cá»§a nà ng đã không kéo dà i lâu.
Nếu ông ngoại nà ng không biết chuyện trốn Ä‘i chÆ¡i nầy, thì chÃnh nà ng lại biết và ý thức vá» "tá»™i lá»—i" lại khÆ¡i dáºy trong nà ng cuá»™c xung đột đã âm ỉ từ lâu.
Ngoà i cái tên ra, Scarlett còn thừa hưởng ở cha những nét chá»§ yếu trong tÃnh cách cá»§a ông. Hăng say, cương quyết, cÅ©ng như ông, nà ng có sức sống thô bạo, lòng can đảm đã từng thúc đẩy ông Gerald đương đầu vá»›i sóng gió Äại Tây Dương và thá»±c hiện nguyện vá»ng tha thiết cá»§a ông là là m chá»§ má»™t đồn Ä‘iá»n lá»›n và cưới má»™t phụ nữ quý tá»™c. Dòng máu cá»§a mẹ lại Ä‘em đến cho nà ng tÃnh khà dịu dà ng tế nhị và mà u da trắng nhiá»u thế ká»· má»›i có được. Bà Ellen Robillard còn khắc hoạ và o tâm hồn nà ng những nguyên tắc cá»§a phép xá» thế và luáºt lệ cá»§a má»™t ná»n luân lý quý phái.
Hơn lúc nà o hết, nà ng cảm thấy bị giằng xé giữa bản chất của mình và những gì nà ng được giáo dục. Gia đình O Hara thu hút nà ng mạnh mẽ như đá nam châm.
Sức sống và niá»m vui sống cá»§a hỠđã là m rung động phần tốt đẹp và sâu thẳm nhất trong con ngưá»i nà ng.
Nhưng nà ng lại không được tá»± do để buông mình theo đó Tất cả những gì nà ng đã há»c được ở ngưá»i mẹ vô cùng đáng kÃnh đã ngăn cản nà ng thả mình theo thói tá»± do gần như phóng đãng đó.
Bị giằng xé giữa hai xu hướng đó, nà ng không sao hiểu được lý do thực sự trong nỗi bất hạnh của mình.
Nà ng lang thang trong những căn phòng vắng lặng cá»§a nhà ông ngoại, hoà n toà n dá»ng dưng vá»›i vẻ đẹp khắc khổ cá»§a nó, mà chỉ mÆ¡ tưởng đến những bà i ca và điệu nhảy trong nhà O Hara và hết sức khao khát được tham gia và o đó. Nhưng đồng thá»i nà ng cÅ©ng nghÄ© như ngưá»i ta đã dạy cho nà ng, rằng má»™t niá»m hoan lạc ồn à o như váºy chÃnh là đỉnh cao cá»§a sá»± dung tục và chỉ nảy nở ở những tầng lá»›p hạ lưu trong xã há»™i.
Scarlett chẳng quan tâm gì lắm đến ý kiến nhá» má»n cá»§a ông ngoại vá» những ngưá»i anh em há» cá»§a nà ng. Vá»›i sá»± sáng suốt nà ng nhìn rõ thá»±c chất cá»§a ông, má»™t ông già Ãch ká»·, khinh miệt má»i ngưá»i, kể cả những đứa con gái cá»§a mình. Nhưng ná»n giáo dục cá»§a mẹ vẫn luôn ảnh hưởng đến nà ng. Bà Ellen hẳn đã tá»± hà o vá» nà ng ở Charleston. Cho dù Rhett có giá»…u cợt thì nà ng vẫn đã được xã há»™i thượng lưu báºc nhất ở đây tiếp nháºn như má»™t thà nh viên có toà n quyá»n cá»§a nó. Tất nhiên nà ng rất thÃch Ä‘iá»u đó. Äó chÃnh là điá»u nà ng mong muốn và số pháºn đã dà nh cho nà ng. Váºy thì tại sao nà ng lại Ä‘au khổ ngăn cấm mình ưa thÃch há» hà ng Ireland cá»§a nà ng!
Không, ta không muốn suy nghÄ© lúc nầy, nà ng tá»± nhá»§. Äể lúc khác váºy. Ta thÃch nghÄ© đến Tara hÆ¡n. Và Scarlett lại lẩn tránh và o những ảo ảnh vá» Tara, như nó đã tồn tại lâu nay và như nà ng sẽ tái tạo nó trong tương lai.
ChÃnh lúc đó má»™t bức thư cá»§a toà giám mục đã là m giấc má»™ng và ng cá»§a nà ng tan thà nh mây khói: Äức giám mục từ chối đỠnghị cá»§a nà ng. Không thể kiá»m chế nữa, đầu nà ng bốc lá»a, bức thư ép sát và o ngá»±c, Scarlett vụt bá» chạy, má»™t thân má»™t mình, không mÅ© khong nón, đến táºn nhà Jamie. Những ngưá»i cá»§a dòng há» O Hara Ãt ra cÅ©ng cảm thông được vá»›i nà ng! Äã bao nhiêu lần cha đã nói vá»›i ta: "Äối vá»›i bất cứ ai có má»™t giá»t máu Ireland trong huyết quản thì ngưá»i đó phải coi mảnh đất trên đó mình Ä‘ang sống như mẹ mình. Äó là điá»u duy nhất tồn tại, Ä‘iá»u duy nhất đáng cho ngưá»i ta đổ mồ hôi và đổ máu vì nó".
Khi nà ng đột nhiên xuất hiện trong nhà bếp, tiếng ông Gerald ở Hara vẫn còn như văng vẳng bên tai nà ng nà ng thấy hiện ra trước mặt mình dáng lùn xủn và mái tóc bạch kim của Colum O Hara, rất giống với cha nà ng.
Như thế, định mệnh đã đặt trên đưá»ng Ä‘i cá»§a nà ng con ngưá»i có thể hiểu nà ng nhiá»u nhất. Colum đứng ở phòng ăn và quay lưng lại phÃa nà ng. Nghe tiếng cá»a mở tung và tiếng chân cá»§a Scarlett vừa Ä‘i vừa loạng choạng, anh ta quay lại.
Colum mặc bá»™ đồ sẫm mà u. Qua là n nước mắt, Scarlett sững sá» nháºn thấy đưá»ng trắng viá»n cổ áo anh ta. Colum là má»™t lynh mục, thế mà không ai nói cho nà ng biết cả? Tạ Æ¡n Chúa, Chúa Æ¡i! Ngưá»i ta có thể thổ lá»™ má»i Ä‘iá»u vá»›i má»™t lynh mục, có thể thú nháºn tất cả những bà máºt chôn sâu từ lâu nay trong đáy lòng mình.
- Thưa Cha, xin Cha giúp con! Nà ng kêu lên. Ai đâu cứu tôi với!
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:52 PM.
|
 |
|
| |